04-10-2012, 10:10 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân.
Chương 49: Quản sự ngươi bị mù à ?
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
SÆ°u Tầm by Äá»™c Cô Long --- 4vn.eu
Lúc nà y Sở Hoan tá»›i gần, cÅ©ng xem rõ rà ng, đại hán nà y là n da cá»±c Ä‘en, râu quai nón tÆ°Æ¡i tốt, gần nhÆ° che ná»a mặt, nhÆ°ng lại có thể thấy rõ, mÅ©i đại hán nà y cá»±c cao, xÆ°Æ¡ng trán hÆ¡i lồi, đồng tá» cÅ©ng lá»›n hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng má»™t chút, con ngÆ°Æ¡i giống nhÆ° vì sao trong bầu trá»i đêm tối Ä‘en, quả tháºt mÆ¡ hồ lá»™ ra má»™t chút thần uy.
Äại hán nà y Ä‘á»™t nhiên đứng lên, trợn mắt nhìn, nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chỉ sợ đã bị dá»a. Sở Hoan lại bình tÄ©nh tá»± nhiên, vÆ°Æ¡n tay, nâng hai khối bánh ngá»t Hoa Mai trong lòng bà n tay, mỉm cÆ°á»i. Hắn đã biết đại hán nà y là kẻ Ä‘iếc, liá»n không nói lá»i nà o, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác nà y đã truyá»n ra ý tứ vô cùng rõ rà ng.
Äại hán râu quai nón liếc Ä‘iểm tâm trong tay Sở Hoan má»™t cái, sắc mặt giáºn dữ hÆ¡i hòa hoãn, nhÆ°ng không nháºn lấy, chỉ nằm xuống lần nữa, dùng chăn che đầu lại, biểu hiện vô cùng quái dị.
Hoà ng Phục nói:
- Sở huynh đệ, ngÆ°Æ¡i không cần để ý tá»›i hắn. Äây là phÆ°á»ng chủ mang vá» từ bên ngoà i má»™t thá»i gian trÆ°á»›c, xem hắn có chút khà lá»±c, ở lại kho lÆ°Æ¡ng khuân vác lÆ°Æ¡ng thá»±c. Nghe nói ngÆ°á»i nà y không có tiá»n công, má»™t ngà y chỉ cho hắn ba bữa cÆ¡m ăn là được... Chỉ là tÃnh tình ngÆ°á»i nà y không tốt, ai tá»›i gần hắn, hắn Ä‘á»u đối đãi giống nhÆ° kẻ thù.
Lúc trÆ°á»›c gã hô thẳng tên Sở Hoan, lúc nà y Sở Hoan tặng gã Ä‘iểm tâm, gã liá»n xÆ°ng hô thà nh huynh đệ.
Sở Hoan hÆ¡i nhÃu mà y, nhìn chằm chằm chá»— chăn nhô lên, nhÆ° có Ä‘iá»u suy nghÄ©.
Äúng lúc nà y, bên ngoà i lại truyá»n đến tiếng mõ, nghe được có ngÆ°á»i kêu:
- Äá»u ngủ Ä‘i, tắt đèn ngủ Ä‘i... !
Hoà ng Phục cÅ©ng tìm má»™t miếng khăn bá»c má»™t phần Ä‘iểm tâm lại, cầm má»™t phần khác, thấp giá»ng nói:
- Sở huynh đệ, tắt đèn nghỉ ngơi đi!
Sở Hoan thu hồi Ä‘iểm tâm, trở lại bên giÆ°á»ng, thổi tắt đèn dầu, lúc nà y má»›i nằm xuống giÆ°á»ng, tròng lòng vẫn còn cảm thấy vô cùng kỳ quái. Vừa rồi hắn thấy rõ rà ng gÆ°Æ¡ng mặt đại hán râu quai nón, chỉ cảm thấy gÆ°Æ¡ng mặt kia hÆ¡i khác vá»›i ngÆ°á»i Trung Nguyên, dÆ°á»ng nhÆ° là nhân sÄ© ngoại bang, chẳng qua không phải rõ rà ng thôi.
Chẳng qua chòm râu đại hán râu quai nón nà y dà y đặc, che hÆ¡n ná»a khuôn mặt, nếu không nhìn kỹ, tuyệt đối khó nhìn ra chá»— bất đồng vá»›i ngÆ°á»i Trung Nguyên.
Ngá»n đèn dầu tắt, không quá lâu, Hoà ng Phục và Kim NgÆ°u Ä‘á»u truyá»n đến tiếng ngáy, hiển nhiên cÅ©ng cá»±c kỳ mệt.
Sở Hoan nhắm mắt lại, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngủ, cÅ©ng không biết trải qua bao lâu, mÆ¡ hồ nghe được bên cạnh truyá»n đến tiếng Ä‘á»™ng rất nhẹ, hắn hÆ¡i má» to mắt, thân thể không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, trong bóng đêm lại nhìn thấy đại hán râu quai nón kia đứng dáºy từ trên giÆ°á»ng, Ä‘á»™ng tác rất nhá», nếu không phải thÃnh lá»±c của Sở Hoan rất tốt, sẽ rất khó phát hiện hà nh Ä‘á»™ng khác lạ bên ngÆ°á»i.
Sau khi đại hán râu quai nón nà y đứng dáºy, nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i cá»a, mở cá»a, sau khi Ä‘i ra lại đóng cá»a phòng lại vô cùng cẩn tháºn, láºp tức liá»n không còn tiếng Ä‘á»™ng.
Sở Hoan cả thấy kỳ quái trong lòng, hôm nay hắn má»›i Ä‘i và o Hòa Thịnh Tuyá»n, lại rất bất ngá» gặp phải báºc quái nhân nà y, lúc nà y đã là đêm hôm khuya khoắt, cÅ©ng không biết đại hán nà y rốt cuá»™c Ä‘i đâu.
Trong lòng lại nghÄ©, có phải bản thân mình quá mức Ä‘a nghi hay không, đại hán râu quai nón kia cÅ©ng có thể là đi nhà xÃ.
Äêm thu u tÄ©nh, trong viện sá»›m đã tÄ©nh lặng, trên dÆ°á»›i Hòa Thịnh Tuyá»n Ä‘á»u Ä‘ang trong má»™ng đẹp. Sở Hoan ná»a tỉnh ná»a ngủ má»™t lát, tháºt lâu sau không thấy đại hán râu quai nón trở vá», lại cảm thấy nghi hoặc, xác định đại hán râu quai nón kia tuyệt đối không phải Ä‘i tá»›i nhà xÃ.
Hoà ng Phục và Ngưu Kim ngủ rất sâu, tiếng ngáy rất lớn.
Sở Hoan láºp tức cÆ°á»i khổ, đại hán râu quai nón kia không há» liên quan tá»›i mình, cần gì phải xen và o việc của ngÆ°á»i khác, cho dù gã muốn là m gì, lại có quan hệ gì vá»›i mình chứ?
NghÄ© tá»›i đây, hắn liá»n không suy nghÄ© nhiá»u, nặng ná» ngủ.
...
CÅ©ng không biết bao lâu, tiếng mõ chói tai khiến Sở Hoan Ä‘ang mÆ¡ ngủ bừng tỉnh. Hắn mở to mắt, lại phát hiện sắc trá»i đã hÆ¡i sáng, má»™t tia ánh sáng sá»›m từ phÃa đông chiếu qua cá»a sổ duy nhất tiến và o phòng.
Hoà ng Phục và NgÆ°u Kim vá»™i và ng đứng lên, trong viện cÅ©ng đã truyá»n đến tiếng Ä‘á»™ng rất ồn à o, NgÆ°u Kim nói vá»›i Sở Hoan:
- Sở huynh đệ, mau dáºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i theo chúng ta Ä‘i Lượng ÄÆ°á»ng!
Sở Hoan biết NgÆ°u Kim là m việc ở Lượng ÄÆ°á»ng, hắn đứng dáºy, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i cái gì, quay đầu nhìn giÆ°á»ng đại hán râu quai nón, liá»n thấy đại hán râu quai nón đã đứng dáºy từ trên giÆ°á»ng, Ä‘ang Ä‘i ra ngoà i cá»a.
Sở Hoan khẽ nhÃu mà y, nhá»› tá»›i việc hôm qua, cÅ©ng không biết đại hán râu quai nón nà y trở vá» khi nà o, nếu không phải đêm qua mình trông thấy, ai có thể biết đại hán râu quai nón nà y ra ngoà i khuya khoắt.
Lúc nà y Hoà ng Phục và NgÆ°u Kim đã Ä‘i ra cá»a, Sở Hoan cÅ©ng Ä‘i theo, ra tá»›i cá»a, sắc trá»i vừa má»›i tá» má» sáng, nhÆ°ng trong viện đã đồng nghịt tiểu nhị Hòa Thịnh Tuyá»n, dòng ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa phòng bếp bên kia.
Sở Hoan Ä‘i theo bên cạnh NgÆ°u Kim, cÅ©ng Ä‘i qua phòng bếp kia, đã thấy đám tiểu nhị xếp hà ng, từng bÆ°á»›c nháºn má»™t phần Ä‘iểm tâm từ phòng bếp kia, mà cái gá»i là điểm tâm, chỉ là hai cái bánh bao mà thôi.
TrÆ°á»›c phòng bếp bà y má»™t chiếc bà n lá»›n, trên bà n đặt lồng hấp, Trần sÆ° phụ đứng má»™t bên, Tiểu Tam Tá» và má»™t tên tiểu nhị khác phân phát bánh chó đám tiểu nhị Hòa Thịnh Tuyá»n, đám tiểu nhị lấy được bánh, vừa ăn vừa Ä‘i tá»›i xưởng.
Sở Hoan và NgÆ°u Kim cầm bánh, cÅ©ng Ä‘i vá» phÃa xưởng, Ä‘i theo má»™t đám ngÆ°á»i và o trong xưởng, đến má»™t phòng cá»±c kỳ rá»™ng rãi, Sở Hoan liá»n ngá»i được mùi nấm mốc bên trong, cÅ©ng nhìn thấy phÃa đông nÆ¡i nà y chất từng đống lÆ°Æ¡ng thá»±c.
Äây là Lượng ÄÆ°á»ng, cÅ©ng là nÆ¡i nhân sá»± nhiá»u nhất trong toà n xưởng, tổng cá»™ng có gần bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i.
Vừa má»›i tiến và o trong Lượng ÄÆ°á»ng, má»™t ngÆ°á»i trung niên Ä‘á»™i mÅ© tiến tá»›i, NgÆ°u Kim đã thấp giá»ng nói vá»›i Sở Hoan:
- Äó là tiểu tác sÆ° của Lượng ÄÆ°á»ng chúng ta, ngÆ°Æ¡i gá»i hắn là Từ tác sÆ° là được... Nhá»› kỹ, trÆ°á»›c mặt Từ tác sÆ°, ngà n vạn lần đừng gá»i “tiểu tác sÆ°â€, Ä‘iá»u đó sẽ là m ngÆ°á»i ta không thoải mái trong lòng.
Sở Hoan gáºt đầu, trong lòng cÅ©ng hiểu rất rõ, cái nà y giống nhÆ° chức phó Ä‘á»i sau váºy, ngay cả chức phó trên ngÆ°á»i, nhÆ°ng cÅ©ng không hy vá»ng ngÆ°á»i khác xÆ°ng hô chức vị thêm chữ “phó†ở trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i trung niên chắp tay sau lÆ°ng tiến tá»›i, đánh giá Sở Hoan hai lượt, há»i:
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Sở Hoan?
- Vâng!
Sở Hoan gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Sở Hoan gặp qua Từ tác sư!
Từ tác sư hơi vuốt cằm, ngoắc Ngưu Kim tới, phân phó nói:
- Ngươi mang theo hắn trộn nguyên liệu!
Gã cÅ©ng không nói nhiá»u, rá»i Ä‘i.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã ăn bánh xong, bắt đầu má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vị trà và cÆ°Æ¡ng vị là m việc riêng. NgÆ°u Kim mang theo Sở Hoan tá»›i bên cạnh má»™t đống lÆ°Æ¡ng thá»±c, tìm má»™t cái xẻng Ä‘Æ°a cho Sở Hoan, thấp giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i quấy nguyên liệu lúa mì nà y theo ta, phải quấy cho men rượu bên trong Ä‘á»u vá»›i nguyên liệu là được.
Gã nói xong, cầm xẻng, là m mẫu bắt đầu quấy.
Sở Hoan nhìn thấy, chỉ cảm thấy xẻng trong tay NgÆ°u Kim chÃnh là má»™t cái muôi lá»›n, mà đống lúa mì kia là đồ ăn trong nồi, dùng muôi kia đảo qua đảo lại.
Sở Hoan nhìn và i cái, liá»n hiểu được, chuyện nà y tháºt ra vô cùng Ä‘Æ¡n giản, cÅ©ng liá»n giúp đỡ trá»™n, NgÆ°u Kim đã thấp giá»ng nói:
- Rượu Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta sản xuất, hÆ¡i bất đồng. NÆ¡i nà y chúng ta lấy múa mì là m chủ đạo ủ rượu... NgÆ°Æ¡i coi bên nà y cÅ©ng có ngô và cao lÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng phân lượng rất nhá»!
Gã nâng tay chỉ mấy chá»— khác cách đó không xa, tiểu nhị bên kia cÅ©ng Ä‘ang trá»™n đống lÆ°Æ¡ng thá»±c giống nhÆ° bên nà y, thấp giá»ng nói:
- Bên kia đỠlấy cao lương là chủ đạo, ủ rượu cao lương... ồ, kia là rượu lúa mạch... Lương thực nà y bất đồng, men rượu phối cũng bất đồng, hương vị đi ra cũng không hoà n toà n giống nhau... !
Kiếp trÆ°á»›c Sở Hoan là điá»u tá»u sÆ°, quả tháºt tiếp xúc vá»›i rất nhiá»u loại rượu, rượu hồng, rượu trắng, rượu và ng... phân biệt các loại, hắn chỉ cần ngá»i là má»™t chút, liá»n có thể kết luáºn ra tuổi và thÆ°Æ¡ng hiệu của rượu.
Cheval Blanc, Mouton, Sika... Whiskey, Brandy, Rum... Mao Äà i, rượu Phần, NgÅ© LÆ°Æ¡ng Dịch... Những danh từ nà y đối vá»›i Sở Hoan mà m nói, đó là hạ bút thà nh văn, rất rõ rà ng.
NhÆ°ng tuy rằng Sở Hoan hiểu rất rõ đối vá»›i tên các loại rượu, lại hoà n toà n không biết gì vá» công nghiệp ủ rượu, hắn tiếp xúc Ä‘á»u là rượu ngon thà nh phẩm, căn bản chÆ°a từng tiếp xúc tá»u phÆ°á»ng, cà ng không thể tiếp xúc vá»›i tá»u phÆ°á»ng cổ xÆ°a nhÆ° váºy.
Không thể nghi ngá», hết thảy trong tá»u phÆ°á»ng đối vá»›i Sở Hoan mà nói, Ä‘á»u vô cùng xa lạ, nhÆ°ng cÅ©ng vô cùng má»›i mẻ.
- Rượu Trúc Thanh kia là loại rượu nà o?
Sở Hoan nói:
- Là rượu lúa mạch hay là rượu cao lương?
- Không phải rượu lúa mạch, cũng không phải rượu cao lương, đó là rượu gạo!
NgÆ°u Kim cÆ°á»i nói:
- Rượu Trúc Thanh là chiêu bà i của Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta, chỉ là giá cả đắt Ä‘á», cho nên sản lượng rượu Trúc Thanh không nhiá»u lắm, giá cả cÅ©ng rất đắt. Tá»u phÆ°á»ng chúng ta má»—i lần chế ra mÆ°á»i vò rượu, cÅ©ng chỉ có má»™t vò rượu Trúc Thanh mà thôi!
Sở Hoan hÆ¡i vuốt cằm, hắn từng uống qua rượu Trúc Thanh ở Nhất Phẩm HÆ°Æ¡ng, quả tháºt là rượu ngon thượng đẳng, ngá»t thuần thoải mái, vô cùng tinh khiết và thÆ¡m.
Äúng lúc nà y, bên tai lại truyá»n tá»›i giá»ng nói lạnh lùng của má»™t ngÆ°á»i:
- Không muốn là m việc, thì cút khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n, bất tà i không là m việc, Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta không nuôi được đại gia nhÆ° váºy!
Sở Hoan nhÃu mà y, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Viên quản sá»± khuôn mặt tiểu nhân không biết tá»›i Lượng ÄÆ°á»ng từ khi nà o, liá»n đứng ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn bên nà y.
Lượng ÄÆ°á»ng nà y ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, Sở Hoan và NgÆ°u Kim nói chuyện, quả tháºt không chú ý Viên quản sá»± tá»›i đây.
Sắc mặt NgÆ°u Kim láºp tức trắng bệch, cúi đầu, không rên má»™t tiếng, vá»™i và ng là m việc.
Sở Hoan thản nhiên liếc Viên quản sá»± má»™t cái, hắn nhá»› rõ lá»i Hà n Uyên dặn, không nên tùy tiện kết thù kết oán vá»›i Viên quản sá»±, cho nên cÅ©ng không để ý tá»›i, tá»± mình là m việc. Chẳng qua phản ứng lạnh nhạt nà y của hắn, lại khiến sắc mặt Viên quản sá»± cà ng thêm âm trầm. Viên quản sá»± nà y chắp hai tay sau lÆ°ng, đánh giá Sở Hoan má»™t phen, khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i lạnh, cháºm rãi rá»i Ä‘i.
Äám tiểu nhị trong Lượng ÄÆ°á»ng vá»™i và ng báºn rá»™n, không bao lâu, Sở Hoan cảm giác trên ngÆ°á»i toát ra mồ hôi, mang theo ý nóng. Hắn dá»±ng thẳng ngÆ°á»i, xoa mồ hồ trên trán, khóe mắt thoáng nhìn má»™t gã tiểu nhị ôm há»™p sứ trong tay, Ä‘i vá» phÃa mình, tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh.
Sở Hoan nhÃu mà y, Ä‘ang không biết tiểu nhị kia muốn là m gì, đã thấy ngÆ°á»i ná» Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i mình, lại Ä‘á»™t nhiên đụng vá» phÃa mình. Sở Hoan phản ứng cá»±c nhanh, nghiêng ngÆ°Æ¡i qua, tiểu nhị kia đụng và o khoảng không, dÆ°á»›i chân lảo đảo, láºp tức ngã xuống đất, bình sứ trong tay rÆ¡i trên mặt đất vỡ tan, men rượu mà u và ng trà n ra từ bên trong.
NÆ¡i nà y Ä‘á»™t nhiên xảy ra biến cố, tiếng bình sứ vỡ tan truyá»n ra, không Ãt ngÆ°á»i chung quanh liá»n quăng ánh mắt tá»›i đây, má»™t đám Ä‘á»u lá»™ ra vẻ nghi hoặc.
Tiểu nhị ngã lăn trên mặt đất lúc nà y đã ngồi dáºy, chỉ Sở Hoan giá»ng the thé nói:
- NgÆ°Æ¡i... vì sao ngÆ°Æ¡i lại đụng ta? NgÆ°Æ¡i có biết, đây... đây là men rượu còn chÆ°a chế thà nh, ngÆ°Æ¡i... đây Ä‘á»u là tại ngÆ°Æ¡i... !
Äầu tiên Sở Hoan nhÃu mà y, khi hắn thấy Viên quản sá»± cách đó không xa bÆ°á»›c nhanh tá»›i, láºp tức hiểu được cái gì, trong mắt xẹt qua hà n ý, khóe miệng cÅ©ng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i lạnh.
Viên quản sự còn chưa tới gần, đã nâng ngón tay chỉ Sở Hoan nói:
- Lão tá» chỉ biết ngÆ°Æ¡i là kẻ không an pháºn, có phải má»›i rồi ta nói ngÆ°Æ¡i hai câu, ngÆ°Æ¡i đã đẩy tức giáºn lên ngÆ°á»i ngÆ°á»i khác? Vò men rượu nà y, ngÆ°Æ¡i có biết trị giá bao nhiêu bạc?
Sở Hoan thản nhiên nhìn Viên quản sự, bình tĩnh nói:
- Không phải ta đụng!
- Ngươi còn nói xạo!
Viên quản sá»± cÆ°á»i lạnh nói:
- Ta thấy rõ rà ng, hắn Ä‘i qua bên cạnh ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cố ý đụng hắn, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn không thừa nháºn?
- NgÆ°Æ¡i táºn mắt nhìn thấy?
Sở Hoan buông xẻng trong tay, hai tay khoanh trước ngực, dùng ánh mắt trêu tức nhìn Viên quản sự:
- Nếu ngươi thấy, nên biết là xảy ra chuyện gì. Ngươi nói là ta đụng hắn, ngươi... chẳng lẽ mắt bị mù?
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
04-10-2012, 10:10 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân.
ChÆ°Æ¡ng 50: Tìm cá»› Ä‘uổi ngÆ°á»i
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
SÆ°u Tầm by Äá»™c Cô Long --- 4vn.eu
Sở Hoan nói má»™t câu rõ rà ng, bốn phÃa tiểu nhị Ä‘á»u nghe, gần nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trợn mắt há mồm kinh hãi ra mặt.
Viên quản sá»± không tin và o tai mình nữa. Gã từ lúc và o Hòa Thịnh Tuyá»n đến nay, các tiểu nhị ở đây Ä‘á»u sợ gã nhÆ° sợ hổ, ngay cả Äại tác sÆ° Hà n Uyên cÅ©ng còn phải e dè.
NhÆ°ng hôm nay, tân tiểu nhị má»›i và o tá»u phÆ°á»ng chÆ°a được má»™t ngà y nà y đã dám đối chất vá»›i chÃnh mình, gã biến sắc, lạnh lùng nói:
- Ngươi nói cái gì? Ngươi nếu có bản lĩnh, dám lặp lại lần nữa?
NgÆ°u Kim biết Sở Hoan nói mấy lá»i nà y là đã gây há»a lá»›n, vá»™i và ng giáºt giạt vạt áo Sở Hoan. Sở Hoan vẫn bình tÄ©nh khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, thản nhiên nhìn Viên quản sá»±, cháºm rãi nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± táºn mắt nhìn thấy, nên hiểu, là hắn cố ý đụng và o ta. Viên quản sá»±, ta không biết vì sao hắn là m nhÆ° váºy, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i nói ta đụng và o hắn, thì ta đây chỉ có thể nói là mắt ngÆ°Æ¡i bị mù rồi.
Viên quản sá»± mặt xanh mét, cÆ°á»i lạnh:
- Äược!
Gã nhìn trái nhìn phải, thấy trên mặt đất có má»™t cây gáºy gá»—, đến nhặt lên, không nói hai lá»i, đánh và o ngÆ°á»i Sở Hoan.
Sở Hoan nhìn thấy gáºy gá»— lao đến, nhÆ°ng không né tránh, ngược lại Ä‘Æ°a tay ra đỡ.
Viên quản sá»± đòn nà y khà lá»±c rất lá»›n, vừa giáºn dữ, vừa cố ý giáo huấn Sở Hoan, mắt thấy Sở Hoan Ä‘Æ°a tay lên đỡ, má»™t gáºy của gã nện xuống cánh tay của hắn. Chỉ nghe răng rắc mấy tiếng, cái gáºy gá»— không ngá» bị gãy thà nh hai Ä‘oạn, má»i ngÆ°á»i xung quanh lại cà ng khiếp sợ, ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
Viên quản sá»± cầm cây gáºy gá»— chỉ còn má»™t ná»a trong tay, ngây ngÆ°á»i nhìn Sở Hoan. Sở Hoan đã tiến lên, lạnh lùng nói:
- Vì sao đánh ngÆ°á»i?
Sở Hoan mặt lạnh nhÆ° băng, trong mắt nhÆ° có hà n quang, Viên quản sá»± bị Sở Hoan quát lá»›n má»™t tiếng đúng là sợ đến mức thốt nhiên lùi vá» sau mấy bÆ°á»›c. Gã láºp tức nháºn ra mình thất thố. Gã Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là quản sá»± của Hòa Thịnh Tuyá»n, có thể nà o để má»™t tiểu nhị nho nhá» dá»a, Ä‘Æ°a tay lên quát:
- Tiểu tá» thối, ngÆ°Æ¡i tháºt to gan. NgÆ°Æ¡i không nghÄ© đến háºu quả? Äược. Hòa Thịnh Tuyá»n ta Ä‘ang thừa những kẻ bất tà i, ngÆ°Æ¡i ngay láºp tức cút xéo khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Sở Hoan lạnh lùng:
- Cút xéo? NgÆ°Æ¡i tuy rằng là quản sá»±, nhÆ°ng không há»i rõ đúng sai, ngÆ°Æ¡i lấy tÆ° cách gì Ä‘uổi ta Ä‘i?
Vên quản sá»± cầm trong tay cây gáºy gá»— đã gãy còn má»™t ná»a, cÆ°á»i lạnh nói:
- Äược… ngÆ°Æ¡i chá»â€¦
Gã xoay ngÆ°á»i Ä‘i, tên tiểu nhị cố ý đụng và o Sở Hoan té xuống đất cÅ©ng vá»™i và ng đứng lên, Ä‘i theo Viên quản sá»±.
Ngưu Kim đau khổ dẫm chân nói:
- Sở huynh đệ, đệ…. Äệ tháºt là hồ đồ. Sao lại ăn nói nhÆ° thế vá»›i Viên quản sá»±? Viên quản sá»± chắc chắn sẽ Ä‘i tìm phÆ°á»ng chủ. Ôi, Viên quản sá»± chỉ cần Ä‘em chuyện vừa rồi nói phÆ°á»ng chủ, ngÆ°Æ¡i… đệ nhất định bị Ä‘uổi khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Lúc nà y có và i tên tiểu nhị đến gần, Ä‘á»u nói Sở Hoan không nên đối đầu vá»›i Viên quản sá»±. Kỳ tháºt các tiểu nhị nà y ngà y thÆ°á»ng Ä‘á»u bị Viên quản sá»± phách lối, hôm nay Sở Hoan khiến gã mất mặt trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i bá»n há» cÅ©ng có chút nà o đó được hả lòng hả dạ.
Sở Hoan thản nhiên cÆ°á»i:
- Các ngÆ°Æ¡i má»›i vừa rồi cÅ©ng thấy, không phải là Sở Hoan ta muốn chống đối hắn. Hắn đã có ý đồ hãm hại ta thì cho dù không nhÆ° váºy, hắn cÅ©ng sẽ không từ bá».
Hắn dừng một chút, rồi nói tiếp:
- Chúng ta ở trong nà y Ä‘á»u là là m việc cho Hòa Thịnh Tuyá»n, cÅ©ng chỉ vì miếng cÆ¡m manh áo, nhÆ°ng không có nghÄ©a là phải là m nô tà i cho hắn, mặc hắn khi dá»….
-Biết là nhÆ° thế, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘ang đứng dÆ°á»›i mái hiên không thể không cúi đầu.
Một lão tiểu nhị thở dà i:
- Chúng ta ở Hòa Thịnh Tuyá»n tuy rằng vất vả, nhÆ°ng cÅ©ng không bị đói. NgÆ°Æ¡i có lẽ không biết, bên ngoà i có bao nhiêu ngÆ°á»i muốn và o Hòa Thịnh Tuyá»n nhÆ°ng không có cÆ¡ há»™i. Thôi…!
Lão lắc đầu thở dà i.
Từ tác sư lúc nà y đã bình tĩnh đi đến, nói:
- Äang là m cái gì váºy? Còn không tản ra là m việc?
Má»i ngÆ°á»i vá»™i và ng tản ra, lo là m việc của mình.
Từ tác sư nhìn Sở Hoan nói khẽ:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta.
Rồi y mang Sở Hoan đến má»™t chá»— vắng vẻ trong Lượng Ä‘Æ°á»ng, nhÃu mà y nói:
- Chuyện nà y ta cÅ©ng thấy, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i tháºt ra không nên quá căng thẳng. NgÆ°Æ¡i nếu Ä‘i theo Äại tác sÆ° và o đây, muốn là m nên chuyện, phải chịu nhẫn má»™t chút, tìm Äại tác sÆ° há»i ý kiến sau. Äằng nà y lại… giá» hối cÅ©ng không kịp rồi.
Sở Hoan nghe giá»ng Ä‘iệu của Tiểu tác sÆ° dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có chút thân tình, trong lòng Ä‘oán Từ tác sÆ° nà y có lẽ là ngÆ°á»i của Hà n Uyên, nên mỉm cÆ°á»i:
- Từ tác sÆ°, ngà i yên tâm, chuyện ta là m, hết thảy do ta gánh vác háºu quả, tuyệt không liên lụy ngÆ°á»i khác.
- Không phải là sợ liên lụy.
Từ tác sư thở dà i:
- Viên quản sá»± là tâm phúc của phÆ°á»ng chủ, hắn đã cố tình bắt lá»—i ngÆ°Æ¡i, chỉ sợ… Ôi thôi Ä‘i, Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i nên Ä‘i tìm Äại tác sÆ° há»i cách ứng phó… Mà … thôi tá»± giải quyết cho tốt Ä‘i.
Y lại lắc đầu, thở dà i một tiếng.
Sá»± tình đã đến nÆ°á»›c nà y, Sở Hoan trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i cãi lại Viên quản sá»±, ngÆ°á»i ở Lượng Ä‘Æ°á»ng nhìn thấy cảnh nà y, Ä‘á»u cảm thấy Sở Hoan chắc chắn là sẽ bị Ä‘uổi khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Sở Hoan nhếch mép cÆ°á»i khẩy.
Hắn không tin mình năm đó lăn lá»™n ở má»™t nÆ¡i lá»›n hÆ¡n thế nà y nhiá»u mà còn thăng tiến nhanh chóng, chẳng lẽ bây giá» ngay cả má»™t tá»u phÆ°á»ng nho nhá» nà y cÅ©ng không xá» lý được. Äối vá»›i hắn mà nói, hắn mãi tin tưởng và chấp hà nh thiết luáºt sau: NgÆ°Æ¡i kÃnh ta má»™t thÆ°á»›c, ta kÃnh ngÆ°Æ¡i má»™t trượng, ngÆ°Æ¡i chém ta má»™t Ä‘ao, ta tặng ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i Ä‘ao.
CÅ©ng không cho Sở Hoan có nhiá»u thá»i gian, đã thấy má»™t gã tiểu nhị kêu lên:
- Sở Hoan, phÆ°á»ng chủ cho gá»i.
Sở Hoan cũng đang chỠcâu nà y, nên bình thản đi đến. Tiểu nhị kia nhìn thấy Sở Hoan, nói:
- PhÆ°á»ng chủ Ä‘ang đợi ngÆ°Æ¡i.
Sở Hoan vẫn nhá»› rõ phòng của phÆ°á»ng chủ, nên Ä‘i thẳng má»™t mạch đến đó, còn chÆ°a kịp và o phòng, đã nghe từ bên trong vá»ng ra tiếng nói của Viên quản sá»±:
- PhÆ°á»ng chủ, ngà i không thấy đó thôi, thá»±c là quá kiêu ngạo, quá kiêu ngạo. Tiểu nhân từ lúc và o Hòa Thịnh Tuyá»n Ä‘á»u cố gắng giữ quy củ của tá»u phÆ°á»ng, không để cho phÆ°á»ng chủ ngà i phải mất mặt. Tiểu nhân tháºt sá»± không ngá», tên Sở Hoan kia lại có lá gan lá»›n nhÆ° thế. Tiểu nhân chỉ là thấy hắn quá lÆ°á»i biếng định nhắc nhở hắn má»™t câu, ai ngá» hắn ghi háºn trong lòng, cố ý trả thù. LÆ°u Cá»u Ä‘i theo bên cạnh hắn hÆ¡i gần, hắn liá»n cố ý xô ngã LÆ°u Cá»u. Ôi, má»™t vò men rượu vì thế mà bị đổ.
Láºp tức nghe má»™t thanh âm khác:
- PhÆ°á»ng chủ, Viên quản sá»± nói đúng. Sở Hoan kia cố ý đụng và o ngÆ°á»i tiểu nhân. Viên quản sá»± Ä‘i lên há»i đầu Ä‘uôi sá»± việc, hắn dám nhục mạ Viên quản sá»±, hÆ¡n nữa… hÆ¡n nữa… còn cầm gáºy định đánh Viên quản sá»±. Tiểu nhân sống nhiá»u năm nhÆ° váºy, nhÆ°ng đúng là lần đầu tiên thấy có ngÆ°á»i ngạo mạn vô sỉ nhÆ° thế. Nếu lÆ°u hắn lại, Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta khó có thể yên ổn.
Sở Hoan đứng trÆ°á»›c cá»a phòng nghe được, khóe miệng lại nổi lên cÆ°á»i lạnh. Mấy ngÆ°á»i nà y quả là đổi trắng thay Ä‘en, xem ra đúng nhÆ° mình sở liệu, mình từ hôm qua bÆ°á»›c và o Hòa Thịnh Tuyá»n, đã trở thà nh cái Ä‘inh trong mắt bá»n há». Bá»n há» quả là cố ý gây nên chuyện ồn à o để tìm cá»› Ä‘uổi mình ra khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Cuá»™c nói chuyện trong phòng tiếp tục diá»…n ra vá»›i ná»™i dung Ä‘Æ¡n giản là Viên quản sá»± khẳng định chắc chắn phải Ä‘uổi Sở Hoan khá»i tá»u phÆ°á»ng. Sở Hoan cÅ©ng không thèm nghe nữa, Ä‘Æ°a tay gõ cá»a, rất nhanh, cá»a phòng mở ra, ngÆ°á»i mở cá»a chÃnh là LÆ°u Cá»u đã cố ý va và o Sở Hoan. Gã nhìn thấy hắn, láºp tức cúi đầu.
Sở Hoan biết LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ ở ngay trong ná»™i thất, liá»n Ä‘i và o, nhìn thấy thân hình tô má»™ng của y Ä‘ang ngồi dá»±a và o ghế, Viên quản sá»± đứng ở bên cạnh.
Nhìn thấy Sở Hoan tiến và o, Viên quản sự đắc ý không thèm che dấu.
Sở Hoan tiến lên, chắp tay nói:
- PhÆ°á»ng chủ, ngà i gá»i thuá»™c hạ?
LÆ°Æ¡ng phÆ°Æ¡ng chủ vẫn giữ vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn hòa há»i:
- Sở Hoan a, ta nghe Viên quản sự nói, giữa các ngươi đã xảy ra chút hiểu lầm. Rốt cuộc là có chuyện gì.
Sở Hoan bình tĩnh đáp:
- PhÆ°á»ng chủ, đến tá»™t cùng là chuyện gì, Viên quản sá»± chỉ sợ đã nói rõ vá»›i ngà i rồi.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nhÃu mà y:
- Nói nhÆ° váºy, đó chÃnh là sá»± thá»±c?
- Sở Hoan chỉ là má»™t tiểu nhị nho nhá», bây giá» nói gì cÅ©ng vô dụng.
Sở Hoan lại cÆ°á»i nói:
- Chỉ có Ä‘iá»u Sở Hoan đến bây giá» không rõ, LÆ°u Cá»u kia ôm men rượu từ Tá»u khúc phòng đến đến Lượng Ä‘Æ°á»ng là m gì? Sở Hoan tuy rằng má»›i đến, nhÆ°ng cÅ©ng biết, từ Tá»u khúc đến Lượng Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là men rượu đã trải qua chế tác.
LÆ°u Cá»u lúc nà y đã Ä‘i ra thanh minh:
- Äó là vì ta khi ở Lượng Ä‘Æ°á»ng kiểm tra, phát hiện có má»™t vò rượu chÆ°a lên men. Cho nên muốn Ä‘em đến chế tác lại.
- Thì ra là thế.
Sở Hoan nhÆ° thoáng suy nghÄ©, gáºt gáºt đầu.
Viên quản sự chỉ tay và o Sở Hoan:
- Há» Sở, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nói xạo, hiện giá» nói cái gì cÅ©ng vô dụng. NgÆ°Æ¡i chẳng những đụng và o men rượu, hÆ¡n nữa, còn định ẩu đả bản quản sá»±, đây là chuyện chÆ°a từng xảy ra ở Hòa Thịnh Tuyá»n. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta có ngà y hôm nay, Ä‘á»u là do má»i ngÆ°á»i tuân theo quy củ là m việc. NgÆ°Æ¡i má»›i đến ngà y đầu, đã cà n rỡ nhÆ° váºy. Äã phạm và o quy củ, lão tá» cÅ©ng không nói nhiá»u, nếu thức thá»i, thì hãy thu dá»n đồ đạc cút xéo khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Sở Hoan nhăn mà y lại, LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ đã nói:
- Tiểu Sở a, lần đầu tiên nhìn thấy ngÆ°Æ¡i, ta đã biết ngÆ°Æ¡i chắc có tà i cán hÆ¡n ngÆ°á»i. TÆ°á»›ng mạo ngÆ°Æ¡i khác vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, sau nà y tất sẽ phát đạt.
Sở Hoan biết ngÆ°á»i nà y Ä‘á»™t nhiên nói ra mấy câu ấy, tuyệt sẽ không có hảo tâm gì.
Quả nhiên, đã thấy LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ đổi giá»ng Ä‘iệu:
- Hòa Thịnh Tuyá»n là má»™t tá»u phÆ°á»ng nhá», ngÆ°Æ¡i lại là ngÆ°á»i có đại tiá»n đồ, nếu ở đây sẽ bị mai má»™t tà i cán. Ta nghÄ© rồi, ngÆ°Æ¡i quả tháºt không thÃch ứng vá»›i công việc ở má»™t tá»u phÆ°á»ng, cà ng không thÃch hợp vá»›i nÆ¡i nà y. Tuy nhiên ngÆ°Æ¡i yên tâm, ngÆ°Æ¡i đụng và o vò men rượu, ta sẽ không bắt ngÆ°Æ¡i phải bồi thÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i Äại tác sÆ° giá»›i thiệu, ta cÅ©ng nể mặt ngà i ấy.
- PhÆ°á»ng chủ, ý tứ của ngà i là muốn ta rá»i khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n?
- À, ta đâu nói váºy, chỉ là … quả tháºt Hòa Thịnh Tuyá»n không thÃch hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i. Nếu không hay là ngÆ°i Ä‘i há»i thăm xem có nÆ¡i nà o nháºn ngÆ°Æ¡i không?
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ vẫn tủm tỉm cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, ta tuy rằng là phÆ°á»ng chủ, nhÆ°ng Hòa Thịnh Tuyá»n cÅ©ng không phải của ta, ta chỉ là thay đại ông chủ quản lý thôi, nếu đại ông chủ biết việc hôm nay… ha hả… đại ông chủ ghét nhất là ngÆ°á»i vi phạm quy củ. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nên khiến ta phải khó xá»â€¦
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
05-10-2012, 03:20 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân.
ChÆ°Æ¡ng 51: Äôi mắt kia
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
SÆ°u Tầm by Äá»™c Cô Long --- 4vn.eu
Mặt Sở Hoan không chút thay đổi, Viên quản sự đã cáo mượn oai hùm nói:
- Lá»i phÆ°á»ng chủ ngÆ°Æ¡i có nghe hiểu hay chÆ°a? Nhanh thu dá»n đồ đạc, cút khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n.
Vẻ mặt gã đắc ý.
Mà y Sở Hoan nhăn lại, rốt cuá»™c xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, dÆ°á»›i cái nhìn chăm chú của LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ và Viên quản sá»±, rá»i khá»i phòng.
Hai ngÆ°á»i thấy Sở Hoan rá»i khá»i, Ä‘á»u thở ra nhẹ nhà ng, nhìn nhau, Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc đắc ý. Viên quản sá»± khom ngÆ°á»i nịnh hót:
- PhÆ°á»ng chủ, vẫn là ngà i cao minh. Nói ba sạo, liá»n khiến tiểu tá» nà y không lá»i nà o để nói.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nâng chung trà lên, đắc ý nói:
- Chúng ta nói chuyện là m việc, Ä‘á»u phải lÆ°u lại ba phần Ä‘Æ°á»ng sống. NgÆ°Æ¡i xem xem, giống nhÆ° ta vừa nói váºy, vừa không thấy không nể mặt, lại không xé rách mặt mÅ©i, còn để lại cho Hà n Uyên và i phần mặt mÅ©i. Lão Viên à , ngÆ°Æ¡i là m việc vẫn quá mức nóng tÃnh, vá» sau là m việc vẫn nên hòa nhã hÆ¡n má»™t chút thì tốt... !
Viên quản sá»± cÆ°á»i nói:
- PhÆ°á»ng chủ, ngà i đây không phải là m khó tôi sao? Ngà i thá»±c sá»± nghÄ© rằng ai cÅ©ng có thể giống ngà i, có má»™t tÃnh tình tốt nhÆ° váºy sao? Ngà i nói chuyện là nói đạo lý, Ä‘iểm đúng chá»— mấu chốt, đây là cần trà tuệ cá»±c cao, ngÆ°á»i thô nhÆ° tiểu, là m sao có bản lÄ©nh nhÆ° váºy. Vá» sau còn phải há»c há»i bên ngÆ°á»i phÆ°á»ng chủ nhiá»u, chỉ cần có thể bằng ná»a phần của phÆ°á»ng chủ, tiểu nhân đã cảm thấy mỹ mãn.
Trên khuôn mặt máºp mạp của LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° hoa, buông chén trà , thấp giá»ng nói:
- Äuổi Ä‘i má»™t tiểu tạp chủng, cÅ©ng không tÃnh là cái gì. Hai ngà y trÆ°á»›c Hà n Uyên tá»›i đây thỉnh cầu ta, muốn giá»›i thiệu má»™t ngÆ°á»i và o, hắn được ông chủ coi trá»ng, ta cÅ©ng không thể bá» qua mặt mÅ©i lão. NhÆ°ng hôm nay tiểu tá» thối nà y có sá»± cố, Ä‘uổi hắn ra, đó là khiến Hà n Uyên mất thể diện nặng ná»... Trải qua lần nà y, sau nà y Hà n Uyên cÅ©ng sẽ không dẫn ngÆ°á»i tiến và o, cho dù lão tháºt sá»± muốn thè lưỡi liếm mặt tiến cá» ngÆ°á»i và o, đến lúc đó ta có thể mượn nguyên nhân tiểu tá» nà y cá»± tuyệt thẳng thắn... !
Nói tới đây, trong mắt gã hiện ra một tia lạnh lẽo:
- Ta muốn cho Hà n Uyên lão hiểu được, tá»u phÆ°á»ng Hòa Thịnh Tuyên nà y, lão tỠđịnh Ä‘oạt, Hà n Uyên lão không tÃnh là cái gì!
Viên quản sự rất khâm phục nói:
- PhÆ°á»ng chủ quả nhiên là cao minh. Không sai, từ đó, Hà n Uyên không bao giá» có thể xếp ngÆ°á»i của lão và o Hòa Thịnh Tuyá»n nữa!
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang đắc ý, chợt nghe được tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nhÃu mà y, ngẩng đầu vừa nhìn, chỉ thấy Sở Hoan vừa rá»i Ä‘i không ngá» quay lại, Ä‘ang bÆ°á»›c nhanh tá»›i.
Viên quản sá»± nhìn thấy Sở Hoan quay lại, láºp tức nâng tay mắng:
- Cút đi, ai cho ngươi tiến... !
Gã còn chÆ°a dứt lá»i, lại thấy trong tay Sở Hoan nhiá»u hÆ¡n má»™t con dao là m bếp hà n quang lóng lánh, gã giáºt mình, câu nói tiếp theo dÄ© nhiên nuốt trở vá».
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ thấy Sở Hoan mang theo dao là m bếp tiến và o, láºp tức biến sắc, trong mắt lá»™ ra vẻ hoảng sợ, vá»™i và ng đứng dáºy, trốn phÃa sau ghế dá»±a, run giá»ng nói:
- Sở Hoan, ngươi... ngươi muốn là m gì?
Viên quản sá»± cÅ©ng hồn bay phách lạc, nhìn thấy Sở Hoan đằng đằng sát khÃ, tránh phÃa sau bà n, cÅ©ng không dám tiến tá»›i, cà ng không dám nói nhiá»u má»™t câu.
Sở Hoan tiến lên, đặt dao là m bếp ở trên bà n, nói:
- PhÆ°á»ng chủ, ngà i chém chết ta Ä‘i!
Viên quản sự thấy Sở Hoan đã không còn dao, lúc nà y mới lắp bắp nói:
- Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i không được xằng báºy, ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i có chuyện từ từ nói, ngÆ°Æ¡i, lấy dao... lấy dao là có ý tứ gì?
- PhÆ°á»ng chủ, toi là tiểu tá» nghèo đến từ nông thôn.
Sở Hoan mặt không chút thay đổi nói:
- Trong nhà có mẹ già phải nuôi, tôi tháºt vất vả má»›i và o Hòa Thịnh Tuyá»n, tìm được công việc nà y nuôi gia đình. Hiện giỠđã bắt đầu mùa đông, rá»i khá»i Hòa Thịnh Tuyá»n, tôi không còn chá»— khác có thể Ä‘i, trong nhà phòng hở, áo cÆ¡m thà nh ná»—i lo, nếu trở vá» nhÆ° váºy, không cách nà o nhìn lên mẹ già , thẹn vá»›i lão nhân gia nà ng. ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng thân thể bảy thÆ°á»›c, ngay cả mẹ già của mình cÅ©ng không nuôi sống, đó là bất hiếu... NgÆ°á»i bất hiếu, không mặt mÅ©i nà o sống tạm trên Ä‘á»i, phÆ°á»ng chủ, ngà i là ngÆ°á»i tốt, ngà i má»™t Ä‘ao chém chết ta, xem nhÆ° là m việc thiện!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ trán đổ mồ hôi, nâng ống tay áo xoa mồ hôi lạnh, nói:
- Tiểu Sở à , đây... đây là trách ta suy xét không chu toà n. Tháºt không ngá» ngÆ°Æ¡i còn có tình cảnh nhÆ° váºy, ồ... tá»›i tá»›i tá»›i, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện... !
Gã chỉ và o một cái ghế nói:
- Tới tới tới, Tiểu Sở, ngồi xuống nói, ngồi xuống nói!
Ãnh mắt gã liếc qua con dao là m bếp chói lá»i kia, tuy rằng đặt trên bà n, nhÆ°ng cách Sở Hoan quá gần, Sở Hoan khoát tay có thể lấy được.
Sở Hoan cÅ©ng không khách khÃ, tá»±a và o ghế, nhìn chằm chằm LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ:
- PhÆ°á»ng chủ, Sở Hoan là ngÆ°á»i trá»ng tình nghÄ©a. NgÆ°á»i khác đối tốt vá»›i ta, ta tri ân báo đáp gÆ°á»i khác, nhÆ°ng nếu có ngÆ°á»i muốn ngáng chân sá»a trị Sở Hoan, Sở Hoan... !
Hắn không nói tiếp, nhưng hà n quang trong ánh mắt cũng đã nói rõ hết thảy.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nhìn thấy hà n quang xẹt qua trogn mắt Sở Hoan, không tá»± chủ được rùng mình má»™t cái, ra vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh kéo ghế dá»±a qua ngồi xuống, duy trì khoảng cách nhất định vá»›i Sở Hoan, miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói:
- Tri ân báo đáp, đây là hảo hán. Tiểu Sở à , vừa rồi ta suy xét không chu toà n, tháºt không ngá» hiện giỠđã bắt đầu mùa đông. NgÆ°Æ¡i nói không sai, vừa và o đông nà y, các hiệu buôn cá»a hà ng sẽ không nháºn tiểu nhị... Tiểu Sở à , tuy rằng Hòa Thịnh Tuyá»n nhá», nhÆ°ng nhân tà i nhÆ° ngÆ°Æ¡i, nhất định phải lÆ°u lại. NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i được Äại tác sÆ° Ä‘á» cá», tất nhiên không Ä‘Æ¡n giản, ngà y hôm qua ta nhìn thấy ngÆ°Æ¡i, liá»n hạ quyết tâm phải giữ ngÆ°Æ¡i lại.
Sở Hoan mặt không chút thay đổi, từ sâu trong mắt Viên quản sá»± xẹt qua vẻ oán Ä‘á»™c, nhÆ°ng lại không dám nói nhiá»u má»™t câu.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ vẫn dõng dạc nói nhÆ° cÅ©:
- Má»›i vừa rồi Viên quản sá»± nói ngÆ°Æ¡i là m há»ng quy củ, ta không tin, nếu là ngÆ°á»i Äại tác sÆ° Ä‘á» cá», sẽ tuyệt đối không phá há»ng quy củ.
Gã quay qua Viên quản sự, mắng:
- Vá» sau không được nói chuyện bừa bãi, thiếu chút nữa khiến ta hiểu lầm. Nhân tà i nhÆ° tiểu Sở váºy, đó là cầu cÅ©ng không được, sao có thể để rá»i Ä‘i? Ta quyết định, tiểu Sở à , hiếu tâm của ngÆ°Æ¡i có thể khen, ở đây là m cho tốt, kiếm tiá»n bạc, chiếu cố tốt mẫu thân của ngÆ°Æ¡i... !
Trong lúc gã nói chuyện, ánh mắt má»™t lát chăm chú và o tay Sở Hoan, má»™t lát liếc dao là m bếp, chỉ sợ Sở Hoan Ä‘á»™t nhiên nổi giáºn lên.
Äúng lúc nà y, ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân, rất nhanh, chỉ thấy Hà n Uyên vá»™i vã tiến và o. Lão đứng ở cá»a, nhìn thấy Sở Hoan khà định thần nhà n ngồi trên ghế, mà LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, trong nhất thá»i không rõ rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì, sá»ng sốt đứng trÆ°á»›c cá»a.
Nhìn thấy Hà n Uyên lại đây, LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nhẹ nhà ng thở ra, vá»™i và ng đứng dáºy, cÆ°á»i nói:
- Äại tác sÆ°!
Hà n Uyên hoà i nghi mà và o trong phòng, Sở Hoan đã đứng lên, gá»i má»™t tiếng:
- Hà n bá!
Sở Hoan rõ rà n, Hà n Uyên nhất định là nghe được phong thanh, biết mình xảy ra chuyện, cho nên mới vội vã chạy tới.
- Äây... đây là có chuyện gì?
Hà n Uyên không hiểu ra sao, nhìn dao là m bếp trên bà n, hơi lộ vẻ kinh ngạc.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ liếc Sở Hoan má»™t cái, thấy mặt Sở Hoan vẫn không chút thay đổi nhÆ° cÅ©, rất lạnh lùng, vá»™i và ng cÆ°á»i tiến tá»›i, cầm tay Hà n Uyên, thở dà i:
- Äại tác sÆ° à , tiểu Sở là má»™t nhân tà i. Hôm nay tiểu Sở vừa má»›i là m việc, ta nghÄ© tá»›i, cho nên gá»i tiểu Sở tá»›i, là muốn nói chuyện vá»›i hắn... á»’, tiểu Sở nói chuyện vô cùng khôi hà i, ngà y sau nhất định có thể giúp sức lá»›n cho Hòa Thịnh Tuyá»n ta, ánh mắt Äại tác sÆ° tháºt sá»± không giống bình thÆ°á»ng, mang đến cho Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta má»™t tiểu nhị tốt!
Khóe miệng Sở Hoan rốt cuá»™c lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i thản nhiên, nói:
- Ngà y sau còn cần phÆ°á»ng chủ chiếu cố nhiá»u hÆ¡n rồi!
- Chưa nói tới chưa nói tới.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ liên tục nói:
- Tiểu Sở à , ngà y sau có việc gì, cứ tá»›i tìm ta, ngà n vạn lần không cần khách khÃ, nếu ngÆ°Æ¡i là Äại tác sÆ° giá»›i thiệu và o, thì là ngÆ°á»i má»™t nhà , chỉ cần ta có thể giúp được, tuyệt đối sẽ không chối từ!
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Váºy Ä‘a tạ phÆ°á»ng chủ!
- Tiểu Sở à , chuyện trong xưởng nhiá»u, chúng ta liá»n không nói nhiá»u, ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m việc trÆ°á»›c Ä‘i!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ lau mồ hôi lạnh trên trán.
Hà n Uyên nghe được phong thanh, đặc biệt tá»›i đây cầu tình cho Sở Hoan, nhÆ°ng lại không ngá» lại là cảnh tưởng nhÆ° váºy, vẫn còn đầy bụng nghi ngá», thấy LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ nói nhÆ° váºy, cÅ©ng liá»n thả lòng, chắp tay vá»›i LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ, dần Sở Hoan rá»i Ä‘i.
Sở Hoan và Hà n Uyên chân trÆ°á»›c má»›i ra khá»i cá»a, Viên quản sá»± láºp tức tiến lên cầm dao là m bếp, giá»ng căm háºn nói:
- Tiểu tá» nà y rất cà n rỡ, đây là uy hiếp chúng ta, phÆ°á»ng chủ, chúng ta Ä‘i báo quan, nhốt hắn và o trong tù!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ hung hăng trừng mắt liếc Viên quản sá»± má»™t cái, vịn bà n ngồi xuống, giống nhÆ° hÆ° thoát, thở hổn hển mấy hÆ¡i, má»›i nói:
- Báo quan? Hắn là m thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i à ? Nếu cầm dao là m bếp cÅ©ng có thể nhốt và o nhà tù, thiên hạ nà y không phải đã sá»›m loạn rồi? Dám nha sai trong nha môn kia, Ä‘á»u là súc sinh lòng dạ hiểm Ä‘á»™c ăm tÆ°Æ¡i nuốt sống, nhốt hắn và o tù thì không khó, nhÆ°ng đám ngÆ°á»i trong nha môn kia sẽ bá» qua cho chúng ta sao? Trêu chá»c tá»›i bá»n chúng, chúng ta có bao nhiêu bạc Ä‘á»u bị chúng nuốt sạch!
Viên quản sự vội la lên:
- Chẳng lẽ... chẳng lẽ cứ trÆ¡ mắt nhìn tiểu tá» thối kia giÆ°Æ¡ng oai ở tá»u phÆ°á»ng nhÆ° váºy?
Gã nắm tay nói:
- Hắn chỉ có má»™t ngÆ°á»i, thuá»™c hạ chúng ta còn nhiá»u mà , còn không trị được hắn sao?
- Không nên xằng báºy!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ thở gấp nói:
- Hắn không tầm thÆ°á»ng!
- Không tầm thÆ°á»ng?
Viên quản sự ngạc nhiên nói:
- PhÆ°á»ng chủ, lá»i nà y... là vì sao?
- NgÆ°á»i nà y không sợ chết!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ Ä‘Æ¡n giản nói:
- Hắn là kẻ liá»u mạng!
Viên quản sá»± nhÃu mà y, hoà i nghi nói:
- Chẳng qua là một tiểu tỠnông thôn, lỗ mãng một chút, chúng ta cũng không cần sợ hắn... !
- Tiểu tỠlỗ mãng ở nông thôn?
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ cÆ°á»i lạnh nói:
- Äánh bóng mắt của ngÆ°Æ¡i Ä‘i, nhìn nhiá»u má»™t cái. Ba năm trÆ°á»›c đây, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› rõ hai gã cÆ°á»›p biển bị chém đầu tại cá»a chợ trÆ°á»›c đây?
Viên quản sá»± gáºt đầu nói:
- Nhá»› rõ, quan phủ mất rất nhiá»u sức lá»±c má»›i bắt được, thuá»™c hạ của hai ngÆ°á»i kia có hÆ¡n mÆ°á»i mạng ngÆ°á»i... !
- Ngươi còn nhớ rõ lúc hà nh hình?
Trong khi nói chuyện, giá»ng LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ không kìm nổi mà hÆ¡i phát run:
- Ngà y đó mÆ°a rÆ¡i, ngÆ°á»i ta tấp náºp bốn phÃa pháp trÆ°á»ng, ta cÅ©ng ở trong đó. NgÆ°Æ¡i có còn nhá»› rõ, hai tá»™i phạm tá» hình ăn chút cÆ¡m cuối cùng trên Ä‘Ã i, đấp sắp bị chặt, bá»n há» lại uống rượu ăn thịt vô cùng bình tÄ©nh, cÆ°á»i cÆ°á»i uống Æ°á»›ng, giống nhÆ° ngÆ°á»i không có việc gì. Hiện giá» nhá»› tá»›i ánh mắt của bá»n há» ngà y đó, ta còn... ta còn sợ hãi trong lòng!
Viên quản sá»± há miệng thở dốc, lại không nói ra lá»i.
- Vừa rồi lúc Sở Hoan và o, ta nhìn thấy ánh mắt của hắn, liá»n nghÄ© tá»›i cảnh tượng ba năm trÆ°á»›c đây.
Tay LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ hÆ¡i run rẩy:
- Ãnh mắt Sở Hoan, giống nhau nhÆ° đúc vá»›i hai tên tá» tù kia... !
Viên quản sá»± nghe váºy, rùng mình má»™t cái.
- Bá»n há» Ä‘á»u là ngÆ°á»i không sợ chết.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ lòng còn sợ hãi khẽ thở dà i:
- Chúng ta... chúng ta quả tháºt không thể trêu và o!
Viên quản sá»± Ä‘á»™t nhiên buông dao là m bếp trong tay xuống, không khà trong phòng nhất thá»i cá»±c kỳ cứng ngắc. Sau má»™t lúc lâu, Viên quản sá»± má»›i cẩn tháºn há»i:
- PhÆ°á»ng chủ, chẳng lẽ... chẳng lẽ chúng ta phải cho mầm tai há»a nhÆ° váºy ở lại tá»u phÆ°á»ng của chúng ta?
- Không được, tuyệt đối không được!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ kiên quyết nói:
- NgÆ°á»i nhÆ° váºy ở lại tá»u phÆ°á»ng, ta... ta ngủ không yên.
Gã dừng một chút, lại nói:
- Chẳng qua tạm thá»i chúng ta không nên hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©. Chúng ta không đối phó được hắn, có ngÆ°á»i có thể đối phó!
- Ai?
- Äại đông gia!
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ cÆ°á»i lạnh nói:
- Còn mấy ngà y sẽ phải mở hầm, đại đông gia nhất định tá»›i đây. Äến lúc đó ta sẽ báo việc nà y cho Äại đông gia, dùng tÃnh tình Äại đông gia, tuyệt đối sẽ không giữ kẻ cÆ°á»›p nhÆ° thế... !
Ãnh mắt Viên quản sá»± sáng lên:
- PhÆ°á»ng chủ, ta hiểu được. Chúng ta là muốn mợn tay Äại đông gia, Ä‘uổi Sở Hoan Ä‘i. Äại đông gia Ä‘uổi hắn Ä‘i, không liên quan gì tá»›i chúng ta, đến lúc đó Sở Hoan cÅ©ng sẽ không trách lên đầu chúng ta!
Gã giơ ngón tay cái lên:
- Äại phÆ°á»ng chủ, ngà i tháºt sá»± là cao tay, tiểu nhân kÃnh ngưỡng ngà i cuồn cuá»™n nhÆ° nÆ°á»›c, liên miên không dừng, trà n lan không thể thu hồi... !
...
Sở Hoan trở lại Lượng Ä‘Æ°á»ng, tất cả má»i ngÆ°á»i trợn mắt há mồm, không thể tin được, ai cÅ©ng nghÄ© rằng Sở Hoan chắc chắn bị Ä‘uổi ra Hòa Thịnh Tuyá»n, nhÆ°ng không ai nghÄ© tá»›i hắn còn có thể trở vá» lần nữa.
DÆ°á»›i ánh mắt chăm chú kinh ngạc của NgÆ°u Kim, Sở Hoan cầm lấy xẻng, bắt đầu quấy đối lÆ°Æ¡ng thá»±c chÃn, liếc NgÆ°u Kim má»™t cái, Sở Hoan cÆ°á»i vui nói:
- PhÆ°á»ng chủ má»i ta uống trà , uống trà xong, tá»± nhiên phải vá» là m việc!
Ngưu Kim khôi phục tinh thần, giơ ngón cái lên, vẻ mặt sùng bái.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
07-10-2012, 11:25 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân.
Chương 52: Hà nh tung bà ẩn
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
SÆ°u Tầm by Äá»™c Cô Long --- 4vn.eu
Sở Hoan trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i chống đối Viên quản sá»±, cuối cùng vẫn được giữ lại má»™t cách thần kỳ, việc nà y âm thầm lan truyá»n trong tá»u phÆ°á»ng, chỉ hai ba ngà y, trong tá»u phÆ°á»ng gần nhÆ° không có ai không biết, chỉ có Ä‘iá»u không ai dám nói ra mà thôi.
Tuy nhiên từ đó vá» sau, bá»n tiểu nhị ở Hòa Thịnh Tuyá»n nhìn Sở Hoan vá»›i ánh mắt khác hẳn. Má»i ngÆ°á»i khi gặp hắn Ä‘á»u tá» ra Ãt nhiá»u kÃnh sợ, ngay cả hai ngÆ°á»i cùng phòng vá»›i Sở Hoan là Hoà ng Phục và NgÆ°u Kim lúc nói chuyện vá»›i hắn cÅ©ng rất dè dặt.
NhÆ°ng thái Ä‘á»™ của Sở Hoan đối vá»›i bá»n há» vô cùng thân thiện, nên dần dần Hoà ng Phục và NgÆ°u Kim cÅ©ng bá»›t sợ hắn hÆ¡n.
LÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng chủ và Viên quản sá»± mấy ngay qua khá hiá»n là nh. Viên quản sá»± ngà y thÆ°á»ng thÃch chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui các phòng để thị uy, nhÆ°ng sau lần đó trong mấy ngà y liá»n hắn không há» ghé Lượng Ä‘Æ°á»ng.
Sở Hoan hai ngà y nay thÆ°á»ng xuyên nghe đám tiểu nhị nói đến chuyện “khai diếuâ€, hắn không hiểu nên đêm vá» há»i hai ngÆ°á»i Hoà ng Phục, Hoà ng Phục liá»n giải thÃch:
- Khai diếu là ngôn ngữ trong nghá», nói Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n thì đó là mở hầm lấy rượu ra.
- Là mở hầm rượu?
Hắn nếu tạm thá»i sống tại Hòa Thịnh Tuyá»n, trong lòng cÅ©ng muốn biết thêm nhiá»u chuyện, hÆ¡n nữa, công bằng mà nói, tuy rằng Sở Hoan sá»›m đã thoát ly khá»i nghá» pha chế rượu chuyên nghiệp nhÆ°ng đối vá»›i lÄ©nh vá»±c nà y hắn vẫn còn lÆ°u luyến lắm, trong lòng luôn có hứng thú cao.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi!
Hoà ng Phục hứng khởi đáp. NgÆ°u Kim cÅ©ng há»i:
- Äệ đã thấy tá»u khố chÆ°a?
Sở Hoa gáºt đầu, ngà y đầu tiên hắn và o Hòa Thịnh Tuyá»n đã được chứng kiến toà n bá»™ kho rượu, diện tÃch tháºt sá»± rất lá»›n.
Hoà ng Phục cÆ°á»i nói:
- Những gì đệ thấy chỉ là ngoại diếu thôi.
- Ngoại diếu?
- Không sai.
Hoà ng Phục nói:
- PhÃa dÆ°á»›i kho rượu còn có ná»™i diếu. Ngoại diếu và ná»™i diếu khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Äến đây thì Sở Hoan vô cùng hứng thú. Hắn Ä‘i đến bên giÆ°á»ng bên cạnh, nhìn đại hán râu quai nón, ngÆ°á»i kia vẫn nhÆ° cÅ© trùm chÃn chăn ngủ, không hỠđể ý chuyện bên ngoà i.
- Sở huynh đệ… đệ đã nghe nói vỠrượu Trúc Thanh đúng không?
Hoà ng Phục há»i.
Sở Hoan gáºt đầu.
- Váºy đệ cảm thấy hÆ°Æ¡ng vị của rượu Trúc Thanh nhÆ° thế nà o?
- Ngá»t nhẹ, khoan khoái, thuần khiết vô cùng, quả tháºt là nhất thượng đẳng hảo tá»u.
Sở Hoan chân thà nh đáp.
Hoà ng Phục gáºt đầu:
- Rượu Trúc Thanh chÃnh là rượu xuất ra từ ná»™i diếu, dÄ© nhiên cÅ©ng là rượu ngon nhất Hòa Thịnh Tuyá»n, mà có khi cÅ©ng là toà n bá»™ phủ Vân SÆ¡n.
- Nội diếu và ngoại diếu có gì khác nhau?
Sở Hoan tò mò há»i.
Hoà ng Phục ngẫm nghĩ một chút, rồi đáp:
- Kỳ tháºt toà n bá»™ phủ Vân SÆ¡n, chắc cÅ©ng chỉ có Hòa Thịnh Tuyá»n là có ná»™i diếu, tất cả các tá»u phÆ°á»ng khác chỉ có ngoại diếu thôi. Ná»™i diếu của chúng ta là do lão ông chủ cho xây dá»±ng.
Sở Hoan ngạc nhiên:
- Nếu cất rượu và o hầm ủ thì rượu sẽ ngon hÆ¡n, vì sao các tá»u phÆ°á»ng khác không có ná»™i diếu?
NgÆ°u Kim ở bên không nÃn được, cắt ngang:
- Sở huynh đệ, nội diếu cũng không phải là cứ đà o là có hầm. Phải có kim thổ mới thà nh được.
Gã cảm thấy mình nói cÅ©ng không rõ, nên vá»™i giải thÃch:
- Kim thổ không phải là và ng là m thà nh đất, mà là một loại đất có mà u và ng, tựa như mà u bùn. BỠmặt đất có mang theo mùi…
Gã tá»± biết mình ăn nói không tốt, liá»n hÆ°á»›ng vá» phÃa Hoà ng Phục nói:
- Ngươi nói tiếp đi.
Hoà ng Phục cÆ°á»i ha hả:
- Năm đó lão ông chủ cÅ©ng không biết vì sao tìm được kim thổ. Thá»i Ä‘iểm đó, ý niệm vá» kim thổ đối vá»›i má»i ngÆ°á»i rất má»›i mẻ, đến tá»™t cùng có giá trị nhÆ° thế nà o cÅ©ng rất Ãt ngÆ°á»i biết. Lão ông chủ sai ngÆ°á»i ta Ä‘Ã o ná»™i diếu, vách tÆ°á»ng và ná»n ná»™i diếu Ä‘á»u đắp kim thổ, trong vòng hÆ¡n ná»a năm, cứ cách mấy ngà y lại cho ngÆ°á»i tÆ°á»›i nÆ°á»›c lên kim thổ, nói cÅ©ng lạ, sau má»—i lần tÆ°á»›i nÆ°á»›c, kim thổ cà ng ngà y cà ng phát mùi Ä‘áºm. Sở huynh đệ, đệ nói có lạ không?
Sở Hoan vuốt cằm, mà y nhÃu lại, tuy rằng cả cấu tạo lẫn tÃnh chất của loại kim thổ đó cÅ©ng không biết nhiá»u, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu được, trên thế giá»›i nà y có bao thứ lạ, kim thổ chắc chắn không chỉ là thổ nhưỡng Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
- VỠsau khi khai diếu nội diếu, lão ông chủ quy định nội diếu chỉ để ủ rượu Trúc Thanh.
Hoà ng Phục nói tiếp:
- Ná»a năm ná»™i diếu má»›i mở má»™t lần, má»—i lẫn Ä‘á»u lấy những vò rượu ngon nhất, bổ sung và o đám rượu má»›i. Tuy rằng rượu chỉ cất trong hai năm, nhÆ°ng hÆ°Æ¡ng vị so vá»›i rượu trân quý ủ mÆ°á»i mấy năm còn hÆ¡n hẳn.
Sở Hoan vuốt cằm, nhÆ° thế xem ra, rượu Trúc Thanh cÅ©ng chÃnh là căn cÆ¡ tạo nên danh tiếng cho Hòa Thịnh Tuyá»n.
- Ngoại diếu cất giữ rượu lúa mạch, rượu lúa mì, rượu cao lương…
Hoà ng Phục nói:
- Mấy loại rượu đó Ä‘á»™ thuần khiết thÆ¡m ngon tuy không bằng rượu Trúc Thanh nhÆ°ng cÅ©ng là rượu vô cùng hảo hạng, khiến các nÆ¡i trong phủ Vân SÆ¡n Ä‘á»u đến đây mua vá». Mà má»—i lần mở ná»™i diếu, các ông chủ tá»u lầu tá»u quán Ä‘á»u đến, già nh nhau mua rượu Trúc Thanh của chúng ta.
Sở Hoan đến đó đã hiểu ná»™i diếu và ngoại diếu khác nhau nhÆ° thế nà o, mỉm cÆ°á»i nói:
- Äa tạ Hoà ng đại ca chỉ giáo, không thể tưởng được Hòa Thịnh Tuyá»n chúng ta còn có thể có bảo diếu đặt biệt nhÆ° váºy.
- Quả tháºt là bảo diếu a!
Hoà ng Phục gáºt đầu thở dà i:
- Ai cÅ©ng biết, ná»™i diếu của Hòa Thịnh Tiá»n chúng ta chÃnh là cái cây rụng tiá»n, có ná»™i diếu, sẽ không lo thiếu bạc. NhÆ°ng lẽ thÆ°á»ng, bảo váºt nà y của chúng ta cÅ©ng khiến nhiá»u ngÆ°á»i đố kỵ. Sở huynh đệ, đệ má»›i đến, có lẽ không biết, từ khi lão ông chủ qua Ä‘á»i, bao nhiêu ngÆ°á»i tìm đủ má»i cách để chiếm Ä‘oạt tá»u phÆ°á»ng nà y. Có mấy lần tá»u phÆ°á»ng xém chút nữa là rÆ¡i và o tay ngÆ°á»i khác. CÅ©ng may mắn đại ông chủ ná»— lá»±c bảo vệ, giữ gìn bảo diếu cho đến ngà y hôm nay.
Nói đến đây, bên ngoà i lại vang lên tiếng mõ, nhắc má»i ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i.
Hoà ng Phục không dám nói thêm, láºp tức tắt đèn, lên giÆ°á»ng ngủ, không bao lâu, trong phòng đã vang lên tiếng ngáy của Hoà ng Phục và NgÆ°u Kim.
Sở Hoan vẫn nhÆ° hai đêm trÆ°á»›c, kéo chăn lên che kÃn thân, nhÆ°ng để lại má»™t kẽ hở, đển theo dõi đại hán râu quai nón nằm bên cạnh.
Không bao lâu sau, xung quanh yên tÄ©nh má»™t mảnh, đại hán râu quai nói quả nhiên lại xốc chăn lên, lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng lẻn ra ngoà i cá»a.
Sở Hoan má»™t bụng nghi ngá», từ đêm đầu tiên cho đến nay, cảnh tượng lạ lùng nà y không há» gián Ä‘oạn.
Mấy đêm liá»n, nam tá» râu quai nón hằng đêm Ä‘á»u và o lúc nà y rá»i khá»i phòng, mãi đến rạng sáng má»›i trở vá» tiếp tục ngủ.
Sở Hoan không biết có phải ngÆ°á»i nà y bị má»™ng du hay không?
Vốn đại hán râu quai nón và hắn không có chút liên quan, nhưng vì hà nh tung cổ quái của gã khiến Sở Hoan cà ng ngà y cà ng sinh nghi.
Hắn xem tÆ°á»›ng mạo đại hán nà y, tuy rằng không chắc chắn lắm, nhÆ°ng vẫn mÆ¡ hồ thấy khác vá»›i tráng sÄ© Trung Nguyên. Sở Hoan trong lòng tháºm chà còn cảm thấy, đại hán râu quai nón để râu ráºm rạp nhÆ° váºy, tám chÃn phần là muốn che dấu tÆ°á»›ng mạo, khiến ngÆ°á»i ngoà i không phát hiện ra bá»™ mặt tháºt của mình.
Äế quốc Äại Tần, tây bắc có Tây LÆ°Æ¡ng, đông bắc có Triá»u Tiên quốc, tÆ°á»›ng mạo ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng và ngÆ°á»i Tần không khác nhau mấy, mà vá»›i ngÆ°á»i Triá»u Tiên cÅ©ng khác biệt không quá lá»›n. Nên Sở Hoan có thể kết luáºn, đại hán nà y không phải ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng mà tuyệt cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i Cao Ly.
Sau khi đại hán khép cá»a, Sở Hoan cÅ©ng nhẹ nhà ng vén chăn lên, nhÆ° âm hồn từ trong phòng Ä‘i ra ngoà i, nhẹ nhà ng đóng cá»a phòng lại.
DÆ°á»›i bóng đêm, hắn mÆ¡ hồ thấy bóng dáng gã Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa Tây.
Sở Hoan ẩn mình trong đêm, dÆ°á»ng nhÆ° là hòa và o trong đêm tối, chân của hắn bÆ°á»›c nhẹ nhà ng, thân hình linh Ä‘á»™ng, nhÆ° má»™t bóng ma nÆ°Æ¡ng theo phòng ốc, nhanh chóng Ä‘uổi kịp gã đại hán râu quai nón phÃa trÆ°á»›c.
Tối nay trăng bị mây Ä‘en che khuất, chỉ có thể vịn và o tÆ°á»ng mà đi, Sở Hoan có may mắn là thị lá»±c kinh ngÆ°á»i, nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, thì dÆ°á»›i đêm Ä‘en mù mịt nà y rất khó xác định được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Sở Hoan nhìn thấy rất rõ, thân pháp của đại hán kia rất linh hoạt, giống nhÆ° quá»· mị, đúng là không thể ngá» vóc dáng gã cao lá»›n mà lại có thân pháp nhẹ nhà ng nhÆ° váºy.
Sở Hoan biết ngÆ°á»i nà y nhất định không Ä‘Æ¡n giản, không dám đến lại gần, chỉ bám theo từ xa. Äi má»™t lúc, thì thấy đại hán kia đến vách tÆ°á»ng phÃa Tây, căn bản không há» dừng chân, giống nhÆ° thằn lằn, trong nháy mắt, leo lên đầu tÆ°á»ng, buông mình xuống đất phÃa bên kia.
Sở Hoan thấy thế không khá»i giáºt mình, hắn tháºm chà cảm thấy thân thủ của gã đại hán râu quai nón tuyệt đối không kém gì mình.
Má»™t tá»u phÆ°á»ng nho nhỠở huyện thà nh, là m sao có thể có cao nhân nhÆ° váºy?
Sở Hoan trong lòng tuy ngạc nhiên, nhÆ°ng chân cÅ©ng không cháºm lại, cÅ©ng nhanh chóng đến bên cạnh tÆ°á»ng, cả ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° thằn lăn bám và o vách tÆ°á»ng, ngón tay bám và o khe hở, dùng lá»±c leo lên, chỉ trong chá»›p mắt, cả ngÆ°á»i đã từ đỉnh tÆ°á»ng buông mình xuống.
Dừng ở chân tÆ°á»ng, Sở Hoan nhìn khắp nÆ¡i, mÆ¡ hồ thấy từ hÆ°á»›ng Tây bóng dáng của đại hán râu quai nón, Sở Hoan láºp tức Ä‘i lên, cúi ngÆ°á»i bám theo, trong đêm Ä‘en, đại hán râu quai nón và Sở Hoan giống nhÆ° hai âm hồn má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây.
Hòa Thịnh Tuyá»n nằm ở phÃa Tây thà nh Thanh Liá»…u, nÆ¡i nà y nhà cá»a vô cùng thÆ°a thá»›t. Sở Hoan duy trì khoảng cách Ä‘i theo đại hán râu quai nón trên con phố dà i, bất thình lình, đại hán râu quai nón dừng bÆ°á»›c, quay đầu nhìn lại phÃa sau.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
07-10-2012, 11:25 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân.
Chương 53: Quân đến tự nơi nà o
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
SÆ°u Tầm by Äá»™c Cô Long --- 4vn.eu
Äại hán râu quai nón quay đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua phố dà i, trên phố dà i, không bóng ngÆ°á»i, dÆ°á»›i đêm tối, con phố dà i cÅ©ng không rá»™ng lá»›n nà y tiêu Ä‘iá»u lại áp lá»±c, phòng ở đông nghìn nghịt hai bên khiến ngÆ°á»i ta có má»™t loại cảm giác áp lá»±c trong lòng.
Äại hán râu quai nón vẻ mặt bình tÄ©nh, ánh mắt kia xẹt qua ánh sáng cổ quái, nghiêng ngÆ°á»i tránh Ä‘i, quẹo và o trong ngá» tắt bên cạnh.
Khi bóng đại hán râu quai nón biến mất trên phố dà i, má»™t ngÆ°á»i nhẹ nhà ng đáp xuống dÆ°á»›i mái hiên má»™t căn phòng, đúng là Sở Hoan vừa rồi nhanh chóng tránh dÆ°á»›i mái hiên. Hai tay hắn nắm lấy mái hiên, cả ngÆ°á»i co rút phÃa dÆ°á»›i mái hiên, trong bóng đêm tối má» nà y, căn bản không có khả năng phát hiện tung tÃch của hắn.
Không biết vì sao, Sở Hoan chÆ°a từng sợ hãi lại có cảm giác khẩn trÆ°Æ¡ng trong lòng, loại cảm giác nà y tá»›i vô cùng Ä‘á»™t nhiên, lại vô cùng rõ rà ng, tháºm chà trong nháy mắt, không ngá» trong lòng Sở Hoan sinh ra ý niệm quay trở vá» trong đầu.
Ở sâu trong lòng, hắn mÆ¡ hồ nháºn thấy, đại hán quai nón nà y còn không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° sá»± tưởng tượng của hắn.
Hai ngÆ°á»i không liên quan, đại hán râu quai nón nà y rốt cuá»™c muốn là m cái gì, bản thân mình căn bản không nên xen và o, nhÆ°ng ma xui quá»· khiến, tối nay hắn vẫn theo lại đây.
à niệm trở vá» chỉ chợt lóe rồi qua trong đầu, Sở Hoan cÅ©ng không quá mức do dá»±, láºp tức dán vách tÆ°á»ng nhanh Ä‘uổi theo, tá»›i chá»— rẽ ngõ tắt, Sở Hoan cÅ©ng không láºp tức tiến và o, mà dán vách tÆ°á»ng, ngừng thở, hÃp con mắt lại.
Tuy rằng đại hán râu quai nón bÆ°á»›c nhân cá»±c kỳ nhẹ nhà ng, nhÆ°ng Sở Hoan tá»± tin vẫn có thể theo tiếng bÆ°á»›c chân nghe thấy vị trà đối phÆ°Æ¡ng. Hắn cẩn tháºn nghe xong, bÆ°á»›c chân cách đó hÆ¡i xa, hiển nhiên tháºt sá»± tiến và o ngõ tắt.
Hắn hÆ¡i ló đầu ra, trong ngõ tắt má»™t mảnh tối Ä‘en, khó có thể thấy đại hán râu quai nón rốt cuá»™c ở địa phÆ°Æ¡ng nà o. Thân thể Sở Hoan dán và o vách tÆ°á»ng tiến và o ngõ tắt, Ä‘ang lúc sá» soạn trong ngõ tắt, Ä‘á»™t nhiên cảm giác được má»™t tráºn kình phong kịch liệt đánh tá»›i, tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, Sở Hoan giáºt mình kinh hãi, thân thể nhanh chóng lùi vá» phÃa sau nhÆ° tia chá»›p. Trong lúc lùi lại, hắn mÆ¡ hồ thấy rõ, trong ngõ tắt nhá» tối Ä‘en nà y, xuát hiện má»™t hòn đá lá»›n bằng nắm tay.
Tốc Ä‘á»™ bay cá»±c nhanh, cÅ©ng may tốc Ä‘á»™ Sở Hoan cÅ©ng không cháºm, lách mình tránh thoát, hòn đá kia nện và o vách tÆ°á»ng vừa rồi Sở Hoan dán và o, nghe được má»™t tiếng rầm vang lên, hòn đá kia nện tháºt sâu và o bên trong vách đá, lõm sâu và o.
Khóe mắt Sở Hoan thoáng nhìn, hÆ¡i biến sắc, ném đá xuyên tÆ°á»ng, đây là loại lá»±c lượng nà o?
Hắn biết hà nh tung của mình tám chÃn phần mÆ°á»i bị phát hiện, cả ngÆ°á»i liá»n giống nhÆ° diá»u hâu, nhanh chóng lui ra khá»i ngõ nhá», mÆ¡ hồ nghe được tiếng bÆ°á»›c chân cá»±c nhanh Ä‘uổi vá» phÃa mình. Sở Hoan không do dá»±, chạy vá»™i tá»›i dÆ°á»›i má»™t căn phòng, cả ngÆ°á»i nhảy lên, láºp tức bắt lấy mái hiên, thân thể tá»±a nhÆ° Ä‘u dây xoay ngÆ°á»i lên nóc nhà .
NÆ¡i nà y là dân cÆ°, phòng ốc cÅ©ng không cao, đối vá»›i Sở Hoan mà nói, xoay ngÆ°á»i lên nóc nhà , dá»… dà ng.
Hắn lên nóc nhà , láºp tức chạy vá» phÃa đông, dÆ°á»›i chân nện bÆ°á»›c nhẹ nhà ng, tuy rằng dẫm trên ngói nhà nátm nhÆ°ng phát ra Ä‘á»™ng tÄ©nh rất nhá», trong lúc chạy vá»™i, lại thấy phia trên phố dà i có má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh chóng Ä‘uổi vá» phÃa mình, nhìn thân ảnh kia, đúng là đại hán râu quai nón mình vẫn theo dõi.
Sở Hoan kiá»m chế giáºt mình trong lòng, hắn tá»± tin hà nh Ä‘á»™ng của mình đã vô cùng bà ẩn, nÆ¡i chốn cẩn tháºn, nhÆ°ng vạn lần không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được vẫn bị đại hán râu quai nón phát hiện tung tÃch.
Hiện giá» hắn không biết, đại hán râu quai nón nà y Ä‘i phát hiện tung tÃch mình ngay từ lúc Ä‘i ra khá»i tá»u phÆ°á»ng, hay là ná»a Ä‘Æ°á»ng má»›i phát hiện.
Tốc Ä‘á»™ của đại hán râu quai nón rất nhanh, láºp tức duy trì song song vá»›i Sở Hoan trên Ä‘Æ°á»ng, má»™t trên má»™t dÆ°á»›i. Sở Hoan thấy tình cảnh nhÆ° váºy, biết nếu bị đại hán râu quai nón nà y phát hiện tung tÃch, hôm nay muốn thuáºn lợi thoát thân, chắc chắn không phải chuyện dá»… dà ng.
Äại hán râu quai nón thân thể tráng kiện, nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác nhẹ nhà ng, gã Ä‘á»™t nhiên vá»t tá»›i, Ä‘Æ¡n giản không ngá» cÅ©ng xoay ngÆ°á»i lên nóc nhà , cả ngÆ°á»i liá»n giống nhÆ° má»™t con mãnh thú cá»±c kỳ hunng hãn, nhà o thẳng tá»›i Sở Hoan.
DÆ°á»›i ánh trăng nhà n nhạt, hai bên Ä‘á»u đã thấy rõ mặt đối phÆ°Æ¡ng, trên mặt đại hán râu quai nón kia lá»™ ra nụ cÆ°á»i lạnh quái dị, tay phải đã nắm lại, dÆ°á»›i chân không ngừng, má»™t quyá»n Ä‘áºp thẳng tá»›i Sở Hoan.
Việc đã đến nÆ°á»›c nà y, Sở Hoan cÅ©ng không sợ hãi, đại hán râu quai nón kia đã ra quyá»n đánh thượng bà n của hắn, Sở Hoan cÅ©ng quét ngang đùi phải, đánh vá» phÃa hạ bà n của đại hán râu quai nón.
Tốc Ä‘á»™ của hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u cá»±c nhanh, nhÆ°ng so sánh mà nói, tốc Ä‘á»™ ra quyá»n của đại hán râu quai nón vẫn nhanh hÆ¡n Sở Hoan.
Trong lòng Sở Hoan biết mình đã không có khả năng lui lại, biết tốc Ä‘á»™ ra quyá»n của đối phÆ°Æ¡ng cá»±c nhanh, hắn vẫn cắn răng toà n lá»±c quét chân vá» phÃa đối phÆ°Æ¡ng, chỉ mong có thể đánh trúng đối phÆ°Æ¡ng, khiến nắm tay gã không thể đánh tá»›i mình.
NhÆ°ng gã rõ rà ng vẫn xem nhẹ năng lá»±c của đại hán râu quai nón kia, hắn Ä‘Æ°a chân quét tá»›i đại hán, nắm tay của đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã đánh và o đầu vai của hắn. Sở Hoan chỉ cảm thấy đầu vai Ä‘au nhức má»™t hồi, cÆ¡n Ä‘au nhức kia gần nhÆ° trong nháy mắt lan trà n ra toà n thân, thế nhÆ°ng hắn vẫn chịu Ä‘á»±ng Ä‘au nhức nà y, đùi phải quét tháºt mạnh lên đùi đại hán râu quai nón.
Cho tới nay, Sở Hoan tuyệt đối tự tin đối với lực lượng trên chân của mình, nhưng hôm nay, hắn phải hoà i nghi chân của mình.
Khi đùi phải của hắn quét lên đùi đại hán râu quai nón, dÆ°á»ng nhÆ° quét lên cá»™t sắt, đùi phải Sở Hoan gần nhÆ° gãy xÆ°Æ¡ng, mà đối phÆ°Æ¡ng lại không chút sứt mẻ.
Giá» khắc nà y Sở Hoan rốt cục hiểu được, bản thân mình quả tháºt đụng phải cao thủ hạng nhất.
Mà đại hán râu quai nón cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y, vÆ°Æ¡n bà n tay to ra, chá»™p tá»›i cổ Sở Hoan. Tuy rằng đầu vai Sở Hoan Ä‘au nhức, nhÆ°ng ý chà của hắn vẫn cá»±c kỳ cứng cá»i, cho dù chỉ có má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, hắn cÅ©ng sẽ không ngồi chá» chết.
Tay trái hắn trong chá»›p mắt cầm dao găm sắc bén giấu trong ngÆ°á»i và o tay, khi bà n tay to thô ráp có lá»±c của đại hán râu quai nón chụp và o cổ hắn, dao găm trong tay Sở Hoan đã hung hăng đâm tá»›i bà n tay đại hán râu quai nón.
Trong mắt đại hán râu quai nón xẹt qua vẻ khinh thÆ°á»ng, cổ tay vÆ°Æ¡n ra, Ä‘Æ¡n giản tránh thoát dao găm của Sở Hoan, mà bà n tay to vÆ°Æ¡n ra giống nhÆ° rắn Ä‘á»™c, bóp lên cổ Sở Hoan.
Trong nhất thá»i Sở Hoan chỉ cảm thấy cổ mình giống nhÆ° bị vòng sắt quấn lại, hÆ¡n nữa ngà y cà ng chặt, hô hấp ngà y cà ng khó khăn, hẳn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, mình tránh thoát vô số nguy hiểm, không ngá» lần nà y lại chết trong tay đại hán râu quai nón quái dị nà y.
Hắn chỉ có thể cÆ°á»i khổ trong lòng.
Khuôn mặt Ä‘en nhánh của đại hán râu quai nón kia không có bất cứ cảm tình gì, đôi mắt tối Ä‘en nhìn chằm chằm mắt Sở Hoan, Ä‘ang lúc Sở Hoan cảm thấy toà n thân mệt má»i không thể chống đỡ nữa, đại hán râu quai nón lại hÆ¡i buông lá»ng tay ra, trên mặt mang theo nụ cÆ°á»i lạnh, nhÆ°ng trong đôi mắt lại lá»™ ra má»™t tia tán thưởng, giá»ng nói khà n khà n:
- Hóa ra bên trong Thần Y Vệ cÅ©ng có nhân váºt nhÆ° váºy!
Äại hán râu quai nón vừa câm vừa Ä‘iếc nà y, dÄ© nhiên mở miệng nói chuyện, gã Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải kẻ Ä‘iếc, lại cà ng không phải kẻ câm.
Sở Hoan hô hấp dồn dáºp, nhÆ°ng lá»i đại hán râu quai nón nói, hắn lại nghe được rõ rà ng, lúc nà y rốt cuá»™c hiểu được, không ngỠđại hán râu quai nón nà y coi mình trở thà nh ngÆ°á»i của Thần Y Vệ.
Chỉ nghe đại hán râu quai nón kia vẫn dùng gâm thanh khà n khà n kia nói:
- Thuá»™c hạ của lão thái giám Thần Y Vệ kia, có tứ đại Thiên há»™, Thanh Long Chu TÆ°á»›c ta Ä‘á»u gặp qua, ngÆ°Æ¡i là Bạch Hổ... hay là Huyá»n VÅ©?
Tuy rằng ở tình trạng nà y, đại hán râu quai nón chỉ cần gÆ¡ tay có thể giết chết Sở Hoan, nhÆ°ng Sở Hoan lại không đổi sắc, trên mặt tháºm chà lá»™ ra vẻ trà o phúng, cÆ°á»i nói:
- Bản lÄ©nh của bá»n há»... cao hÆ¡n ta sao?
Tuy rằng đại hán râu quai nón khẽ buông lá»ng khà lá»±c má»™t chút, nhÆ°ng tay phải vẫn nắm cổ Sở Hoan, hô hấp của Sở Hoan vẫn không thông thuáºn.
Những lá»i nà y của Sở Hoan, láºp tức khiến trong mắt đại hán râu quai nón xẹt qua dị sắc, nhÆ°ng dị sắc nà y chỉ chợt lóe mà qua, đại hán râu quai nón vẫn thản nhiên nói:
- Thần Y Vệ các ngÆ°Æ¡i tháºt đúng là tay chân thông thiên, thá»i gian ngắn ngủn, có thể tra được hà nh tung của ta... Tháºm chà còn xếp ngÆ°á»i và o. NgÆ°Æ¡i tiến và o Hòa Thịnh ÄÆ°á»ng tìm hiểu hÆ° tháºt của ta... Tuy rằng Thần Y Vệ đủ cao thủ, nhÆ°ng ta để trong mắt không có và i ngÆ°á»i... !
Gã dừng má»™t chút, hÆ¡i nhÃu mà y nói:
- Không sai, tuy rằng võ công của ngươi không kém, nhưng so với Tứ đại Thiên hộ còn chênh lệch một chút... !
Khuôn mặt Sở Hoan Ä‘á» lên, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nói:
- Tứ đại... Tứ đại Thiên há»™ tÃnh là cái gì... ông... ông còn không để và o mắt... !
Äại hán râu quai nón nhìn chằm chằm và o mắt Sở Hoan, mà Sở Hoan không há» sợ hãi nhìn thẳng gã. Má»™t lát sau, không ngỠđại hán râu quai nón nà y buông lá»ng tay ra, dá»±ng thẳng ngÆ°á»i, dÆ°á»›i ánh trăng, thân hình của gã tá»±a nhÆ° má»™t tòa tháp sắt đứng lẳng lặng phÃa trên nóc nhà .
Sở Hoan ho khan và i tiếng, ổn định lại, má»›i dùng má»™t ánh mắt kỳ quái nhìn đại hán râu quai nón, há»i:
- Vì sao ngươi không động thủ?
- NgÆ°Æ¡i không phải ngÆ°á»i của Thần Y Vệ!
Sở Hoan biết mình không phải địch thủ của đại hán râu quai nón, rõ rà ng thu dao găm kia và o trong ngực, nói:
- Xem ra ngÆ°Æ¡i bị ngÆ°á»i của Thần Y Vệ Ä‘uổi giết... NgÆ°á»i bị Thần Y Vệ Ä‘uổi giết, rất khó trón thoát khá»i lòng bà n tay bá»n há»!
Trên mặt đại hán râu quai nón lá»™ ra vẻ khinh thÆ°á»ng, thản nhiên nói:
- NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o? Vì sao theo dõi ta?
Sở Hoan thở dà i:
- Cùng ở má»™t phòng, nếu đổi lại là ngÆ°Æ¡i, má»—i đêm ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng bên cạnh Ä‘á»u thức dáºy chạy ra ngoà i, rạng sáng hôm sau má»›i chạy vá», ngÆ°Æ¡i có thể tò mò hay không?
Äại hán râu quai nón nhìn chằm chằm khuôn mặt Sở Hoan, má»™t lúc lâu sau, không ngá» khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i cổ quái, nói:
- Có ý tứ. Ngươi không sợ chết, ta không giết ngươi.
Gã dừng một chút, trong mắt xẹt qua hà n quang:
- Ta là kẻ Ä‘iếc, lại là kẻ câm, có đôi khi còn hy vá»ng mình là kẻ mù... Việc tối nay, ngÆ°Æ¡i cảm thấy nên là m nhÆ° thế nà o?
- Ngươi muốn ta giả câm, giả điệc, còn mù lòa!
Sở Hoan thở dà i:
- Hoặc là ... ngÆ°Æ¡i muốn tháºt sá»± biến ta thà nh kẻ Ä‘iếc, kẻ câm, kẻ mù!
Äại hán râu quai nón cÆ°á»i rá»™ lên, phất tay nói:
- Äi thôi, dùng thân thủ của ngÆ°Æ¡i, tình nguyện ẩn trong tá»u phÆ°á»ng, tá»± nhiên có đạo lý của ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng của ngÆ°Æ¡i, ta qua cầu của ta... Thiên hạ nà y ngÆ°á»i chân chÃnh không sợ chết không nhiá»u lắm, có thể lại nhiá»u hÆ¡n má»™t ngÆ°á»i!
Gã quả tháºt không nói tiếp, thân thể nhÆ° tháp sắc tá»±a nhÆ° con bÆ°á»›m bay xuống nóc nhà , trong ánh mắt kinh ngạc của Sở Hoan, đại hán râu quai nón nà y nói xong liá»n Ä‘i, đúng là vô cùng tá»± nhiên.
Sở Hoan xoay ngÆ°á»i xuống nóc nhà , Ä‘á»™t nhiên cảm thấy đầu vai vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, lúc nà y nghÄ© tá»›i đá và o chân đại hán râu quai nón vừa rồi, chân đại hán râu quai nón kia giống nhÆ° trụ sắt váºy, vô cùng cứng rắn.
Hắn nhÃu mà y, bụng đầy nghi ngá», thân thể con ngÆ°á»i Ä‘á»u là thân xác máu thịt, hắn nghÄ© cÅ©ng không rõ, vì sao đùi của đại hán râu quai nón kia rắn chắc nhÆ° váºy, má»™t kÃch toà n lá»±c của mình dÄ© nhiên không thể thÆ°Æ¡ng tổn mảy may cho đại hán râu quai nón kia.
Chẳng lẽ chân đại hán râu quai nón kia còn có cơ quan khác?
Sở Hoan vô cùng xác định, trong các cao thủ mình chứng kiến, cho dù đại hán râu quai nón nà y không phải thứ nhất, cũng tuyệt đối là thứ hai, đó là cao thủ khủng bố cực kỳ khó gặp.
Má»™t nhân váºt mạnh nhÆ° váºy, vì sao lại cam tâm ở lại trong tá»u phÆ°á»ng má»™t huyện thà nh nhá»?
Dùng năng lá»±c của gã, cho dù Ä‘i tá»›i thà nh Lạc An thủ đô của đế quốc Äại Tần, cÅ©ng nhất định sẽ có vô số quý nhân quan to tranh cÆ°á»›p thu là m môn khách, tiá»n đô má»™t mảnh sáng rõ, vì sao gã lại ẩn tại má»™t huyện thà nh nhá» nhÆ° thế?
Trên ngÆ°á»i gã, rốt cuá»™c cất giấu bà máºt nhÆ° thế nà o?
Sở Hoan đầy bụng nghi ngá», vô số vấn Ä‘á» sinh ra, khiến hắn suy nghÄ© trăm lần vẫn không lá»i giải đáp.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü