08-08-2013, 12:47 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 249: Từng dãy linh vị kia
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Cá»a chÃnh đóng lại má»™t lần nữa, Doanh Nhân nhÃu mà y, Phùng Ngá» Mã Ä‘ang muốn tiến lên, Doanh Nhân giÆ¡ tay ngăn lại, lắc đầu nói:
- ChỠmột chút.
Qua không bao lâu, quả nhiên nghe được tiếng bÆ°á»›c chân lại vang lên sau cánh cá»a, cá»a chÃnh láºp tức bị mở ra, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao lúc nà y không chỉmở má»™t khe hở, mà mở hoà n toà n cá»a chÃnh, sau đó mang theo đèn lồng đứng qua má»™t bên:
- Các ngươi và o đi.
VÆ°Æ¡m Hà m nhìn vá» phÃa Sở Hoan, thấy Sở Hoan gáºt đầu, láºp tức dần Liá»…u béo và và i tên binh sÄ© Cấm Vệ Quân dẫn đầu Ä‘i và o. Sau cá»a chÃnh, là má»™t đình viện, má»™t mảnh tiêu Ä‘iá»u, không há» mỹ cảm. Sau khi đám ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Hà m Ä‘i và o, quan sát chung quanh má»™t lần, xác định không có mai phục, lúc nà y má»›i gáºt đầu vá»›i ngoà i cá»a. Lúc nà y Doanh Nhân má»›i cất bÆ°á»›c và o trong viện trong vòng vây của má»i ngÆ°á»i.
Và o trong viện, Phùng Ngá» mã láºp tức ra thủ thế, để lại bốn gã binh sÄ© Tháºp Nhị Vệ Quân gác ngoà i cá»a lá»›n Trung NghÄ©a Trang, gã lại để ngÆ°á»i khácÄ‘i và o trong viện, phân phố Ä‘an xen, chỉ trong ná»a khắc liá»n đảm bảo Doanh Nhân ở giữa sẽ không bị đánh lén.
Doanh Nhân và o trong viện, đánh giá má»™t phen, lúc nà y má»›i quay đầu nhìn vá» ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao mang đèn lồng trắng, há»i:
- NgÆ°Æ¡i là Thái Tháºp Tam?
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao lắc đầu nói:
- Trang chủ Ä‘ang chá».
- Ở nơi nà o?
Doanh Nhân vá»™i há»i:
- Mang ta đi gặp hắn.
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao hÆ¡i khom ngÆ°á»i nói:
- Má»i Ä‘i theo ta.
Sở Hoan bá»—ng nhiên há»i:
- Vì sao trang chủ quý trang không tới gặp?
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao liếc Sở Hoan má»™t cái, đáp:
- Trang chủ vừa má»›i mắc bệnh nặng má»™t hồi, hiện giá» còn chÆ°a khá»i hẳn, Ä‘ang nghÄ© ngÆ¡i, nếu muốn gặp ngà i, có thể Ä‘i gặp ngà i, ngà i lại không thểtá»›i.
Doanh Nhân ngẫm nghÄ© má»™t chút, rốt cuá»™c ná»i:
- Ngươi dẫn ta đi gặp hắn.
Gã nói với Sở Hoan:
- Sở Hoan, Phùng NgỠMã, các ngươi theo ta cùng tiến tới.
Hai ngÆ°á»i đáp ứng, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao liá»n mang theo đèn lồng dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã má»™t trái má»™t phải Ä‘i theo. Lý Mão Thá» cÅ©ng ra hiệu bằng mắt, bốn gã Giáo úy Thần Y Vệ Ä‘i theo xa xa.
Theo con Ä‘Æ°á»ng mòn Ä‘i sâu và o trong tòa nhà , gió đêm từng tráºn, âm khà dà y đặc, Ä‘i và o trong má»™t viện nhá», ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao dẫn mấy ngÆ°á»i Ä‘i và o má»™t gian phòng đèn sáng trong viện.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua, Ä‘á»u tối Ä‘en nhÆ° má»±c, cô đèn nÆ¡i nà y vô cùng bắt mắt.
Trong viện vô cùng lạnh lẽo, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a, thấp giá»ng nói:
- Trang chủ, ngÆ°á»i tá»›i rồi.
Nói xong, gã đẩy cánh cá»a khép há» ra.
Tiếng cạch vang lên, Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã Ä‘á» phòng toà n bá»™ tinh thần, Doanh Nhân hÆ¡i do dá»±, rốt cuá»™c Ä‘i và o cá»a phòng, chỉ thấy trong phòng bà y biện vô cùng Ä‘Æ¡n sÆ¡, và o cá»a liá»n nhìn thấy linh bà i ráºm rạp.
Mấy chiếc bà n tháºt dà i, trên bà n sắp xếp linh bà i chế bằng gá»— Ä‘en, tổng cá»™ng có bốn hà ng, vượt qua trăm chiếc linh vị, trên chiếc bà n ở giữa đặt đồ cúng hoa quả, thắp hai cây nến trắng cá»±c thô to, ánh lá»a trong phòng, là do ánh nến phát ra.
Äá»™t nhiên nhìn thấy linh bà i sắp xếp ráºm rạp, Doanh Nhân hiển nhiên giáºt mình không nhá», a má»™t tiếng, không kìm lòng nổi lui vá» sau hai bÆ°á»›c, mà tay Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan đã nắm chặt chuôi Ä‘ao.
Lại nghe má»™t giá»ng nói già nua vang lên bên cạnh:
- Äiện hạ không cần sợ hãi, anh linh nà y Ä‘á»u là trung hồn Äế quốc Äại Tần, nếu không có bá»n há», thế gian nà y có lẽ vốn không có Ä‘iện hạ tồn tại, khi bá»n há» sống bảo há»™ gia tá»™c Ä‘iện hạ, sau khi chết cÅ©ng nguyện trung thà nh vá»›i gia tá»™c Ä‘iện hạ.
Giá»ng nói già nua mà thong thả, mấy ngÆ°á»i quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ở góp phòng có má»™t chiếc ghế, má»™t lão giả đầu đầy tóc bạc Ä‘ang ngồi rên ghế, mặc má»™t bá»™ áo tang mà u xám, trên đầu gối là má»™t tấm chăn lông, tại góc tối má» kia, nhìn qua có vẻ quá»· dị khác thÆ°á»ng.
- Không có bá»n há» thì không có bổn vÆ°Æ¡ng?
Doanh Nhân nhÃu mà y:
- Lá»i nà y có ý tứ gì?
Lão giả xốc chăn lông, cháºm rãi đứng lên, nhìn qua hÆ¡i khó khăn. Lão đứng lên, đối mặt Doanh Nhân, láºp tức cháºm rãi quỳ xuống, cung kÃnh nói:
- Hạ thần tham kiến Vương gia!
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã liếc nhau, trong đôi mắt Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kinh nghi, không biết lão giả nà y rốt cuá»™c có thân pháºn gì, nhÆ°ng nếu lão tá»± xÆ°ng 'hạthần', váºy hiển nhiên không phải dân chúng bình thÆ°á»ng.
Doanh Nhân nâng tay nói:
- Äứng lên Ä‘i.
Lão giả nhìn qua hơi cố sức mà đứng lên, lão nhìn Doanh Nhân, mà Sở Hoan và Phùng NgỠMã lại nhìn chằm chằm lão.
Lão giả nà y nhìn qua dÆ°á»ng nhÆ° bảy tám mÆ°Æ¡i tuổi, vô cùng già nua, nếp nhăn trên mặt chồng chất má»™t chá»—, vô cùng nhẽo, mà đôi mắt lão nhìn quađục ngầu.
- Má»i Ä‘iện hạ ngồi!
Lão giả chỉ má»™t cái ghế, Doanh Nhân gáºt đầu, Ä‘i qua ngồi xuống, nhìn lão giả nói:
- Ngươi nhìn qua thân thể không tốt, ngồi xuống nói chuyện.
Lão giả cung kÃnh nói:
- Tạ ơn điện hạ!
NhÆ°ng lão cÅ©ng không khách khÃ, ngồi xuống chiếc ghế, lại phủ chăn lông, nói vá»›i ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao ở cá»a:
- Pha trà !
NgÆ°á»i sẹo đạo hiển nhiên vô cùng kÃnh sợ đối vá»›i lão giả nà y, khom ngÆ°á»i muốn lui ra, Doanh Nhân đã lắc đầu nói:
- Không cần.
Gã nhìn vá» phÃa lão giả, nói:
- NgÆ°Æ¡i còn chÆ°a trả lá»i bổn vÆ°Æ¡ng, vừa rồi ngÆ°Æ¡i nói không có những ngÆ°á»i nà y thì không có bổn vÆ°Æ¡ng, lá»i nà y… bổn vÆ°Æ¡ng nghe không rõ.
Lão giả cÅ©ng không láºp tức giải thÃch, lá»™ ra nụ cÆ°á»i thản nhiên, giá»ng nói già nua:
- Äiện hạ, ngà i xem hạ thần hiện giá» bao nhiá»u tuổi?
Doanh Nhân ngẩn ra, nhÃu mà y nói:
- Hẳn là sáu mươi tuổi?
Gã vẫn giữ lại rất nhiá»u, lão giả nà y nhìn qua Ãt nhất cÅ©ng có bảy mÆ°Æ¡i tuổi.
Lão giả lá»™ ra nụ cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, lắc đầu nói:
- Äiện hạ sai rồi, năm nay hạ thần chẳng qua bốn mÆ°Æ¡i sáu tuổi!
- Cái gì?
Doanh Nhân chấn Ä‘á»™ng, trở nên biến sắc, mà Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã Ä‘á»u trợn mắt há mồm.
Lão giả nà y bất kể nhìn từ ngoại hình hay là tinh thần, cÅ©ng không nhá» hÆ¡n bảy mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng lão lại tá»± xÆ°ng chỉ bốn mÆ°Æ¡i sáu tuổi, sao không khiến ngÆ°á»i ta giáºt mình, Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan lại liếc nhau má»™t lần, Ä‘á»u cảm thấy rất quái dị.
Nhìn tÆ° thế của Doanh Nhân, gã tá»›i Trung NghÄ©a Trang lần nà y tìm Thái Tháºp Tam, dÆ°á»ng nhÆ° biết Thái Tháºp Tam là ai, có lẽ hiểu biết đối vá»›i ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng biểu hiện của Doanh Nhân hiện giá», lại dÆ°á»ng nhÆ° hoà n toà n không biết gì đối vá»›i Thái Tháºp Tam.
Phùng Ngá» Mã bình tÄ©nh há»i:
- NgÆ°Æ¡i là Thái Tháºp Tam?
Trang chủ gáºt đầu, nói:
- Vốn tên là Thái Tuyá»n, má»™t tráºn chiến năm đó liên tục giết mÆ°á»i ba ngÆ°á»i, được ngoại hiệu gá»i là Thái Tháºp Tam.
Doanh Nhân nhÃu mà y nói:
- Ngươi nói hiện giỠngươi mới bốn mươi sáu tuổi, nhưng… nhưng tại sao nhìn qua lại già nua như thế?
- Má»™t ngÆ°á»i thân chịu Ä‘ao thÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa ở trong phòng nà y hai mÆ°Æ¡i năm, má»—i ngà y là m bạn vá»›i những linh vị trung hồn nà y, nếu là ngÆ°á»i khác, chắc chắn cÅ©ng sẽ không quá trẻ tuổi.
Trang chủ Thái Tháºp Tam thản nhiên cÆ°á»i nói.
Doanh Nhân hơi trầm ngâm, rốt cuộc nói:
- Lần nà y bổn vương tiến đến, là được Thái tỠca ca ủy thác, tới lấy một thứ.
Trang chủ không bất ngá», hiển nhiên Ä‘oán trÆ°á»›c được, gáºt đầu nói:
- Hai mươi năm đã qua đi, hạ thần vẫn chỠngà y nà y, lần nà y điện hạ tiến đến, coi như là hiểu rõ chức trách của hạ thần.
Lão thở dà i nói:
- Hạ thần sống tạm hai mÆ°Æ¡i năm, không ngÆ°á»i không quá»·, Ä‘Æ¡n giản là táºn trung vá»›i cÆ°Æ¡ng vị, hai mÆ°Æ¡i năm qua, hạ thần đợi từng ngà y, rốt cuá»™c chá» tá»›i hôm nay.
Doanh Nhân không kìm nổi há»i:
- NgÆ°Æ¡i nói ngÆ°Æ¡i ở tại nÆ¡i nà y chá» hai mÆ°Æ¡i năm Vì sao phải chá» hai mÆ°Æ¡i năm? Ai để ngÆ°Æ¡i chỠở đây hai mÆ°Æ¡i năm? NgÆ°Æ¡i nói táºn trung vá»›i cÆ°Æ¡ng vị, chẳng lẽ chÃnh là vì thứ kia?
Trang chủ không trả lá»i, chỉ dùng ánh mắt cổ quái nhìn Doanh Nhân, Ä‘Æ°á»ng nhÆ° muốn nói cái gì, nhÆ°ng do dá»±, má»™t lúc lâu sau má»›i cháºm rãi nói:
- Äiện hạ, trá»i đã khuya, không biết tối nay Ä‘iện hạ có thể nghỉ tạm má»™t đêm trong trang hay không, để những trung hồn nà y cảm Ä‘á»™ng và nhá»› nhung háºu ân của Ä‘iện hạ, thứ Ä‘iện hạ muốn lấy, ngà y mai có thể tá»›i lấy.
Doanh Nhân nhÃu mà y, hiện giá» gã thầm muốn sá»›m lấy được thứ kia, rá»i khá»i Trung NghÄ©a Trang âm khà dà y đặc nà y, gã không muốn ở lại nhiá»u hÆ¡n má»™t giây.
NhÆ°ng ý tứ của Thái Tháºp Tam, là để mình ở lại nÆ¡i nà y má»™t đêm, Doanh Nhân tháºt sá»± hÆ¡i không tình nguyện, không kìm nổi há»i:
- Äồ váºt kia không ở trong tay ngÆ°Æ¡i sao?
Trang chủ nhìn Doanh Nhân, trầm ngâm một lát, rốt cuộc lắc đầu:
- Hiện giỠcũng không ở trong tay hạ thần, nhưng hạ thần quyết định sẽ giao tới tay điện hạ.
Doanh Nhân ngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:
- Má»™t khi đã nhÆ° váºy, bổn vÆ°Æ¡ng liá»n lÆ°u lại nÆ¡i nà y má»™t đêm.
Gã đứng dáºy, trang chủ đã phân phó ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao:
- An bà i chỗ ở cho điện hạ.
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao đáp ứng má»™t tiếng, Doanh Nhân liếc qua linh bà i ráºp rạp kia, lại nhìn ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao, há»i:
- Hắn bao nhiêu tuổi?
Mặt sẹo nhìn qua khoảng năm mÆ°Æ¡i, nếu trang chủ nhìn qua bảy mÆ°Æ¡i lại chỉ hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi, váºy chỉ sợ tuổi tháºt của ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao kia cÅ©ng nhá» hÆ¡n nhiá»u lắm.
Quả nhiên trang chủ bình tĩnh nói:
- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, hắn má»›i mÆ°á»i tám tuổi!
Doanh Nhân gáºt đầu, Sở Hoan lại Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Trang viên nà y, chỉ có hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i?
Trang chủ dùng ánh mắt kỳ quái liếc Sở Hoan, há»i ngược lại:
- Äịa phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cảm thấy sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i nguyện ý ở lại nÆ¡i nà y?
Sở Hoan thản nhiên cÆ°á»i, nói:
- Mạo muội rồi.
Mấy ngÆ°á»i rá»i khá»i viện của trang chủ, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao dẫn dắt tá»›i má»™t viện khác, dà n xếp xuống. Äám há»™ vệ dÆ°á»›i sá»± sá»± chỉ huy của Phùng Ngá» Mã,Ä‘á» phòng toà n bá»™ chung quanh viện, còn có nhân thủ tuần tra trong trang viên.
Lúc nà y bóng đêm thâm trầm, Trung Nghĩa Trang cà ng thêm lạnh lùng.
Thái Tháºp Tam vẫn ngồi trên ghế, ở góc tối má», giống nhÆ° quá»· mị, đôi mắt kia cÅ©ng lẳng lặng mà nhìn những linh bà i, mặt không chút thay đổi.
Cá»a phòng bị đẩy ra, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao nhẹ nhà ng tá»›i trÆ°á»›c mặt Thái Tháºp Tam, cung kÃnh nói:
- NgÆ°á»i đã an bà i xong rồi.
Thái Tháºp Tam gáºt đầu, cÅ©ng không nói lá»i nà o.
- Bá»n há» tá»± có lÆ°Æ¡ng khố, thá»±c váºt trong trang chuẩn bị, bá»n há» cÅ©ng không ăn.
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao thấp giá»ng nói:
- Trang chủ, bá»n há» vẫn vô cùng phòng bị đối vá»›i chúng ta.
Thái THáºp Tam gáºt đầu, bình tÄ©nh nói:
- Äây là chuyện trong dá»± kiến, chẳng qua nhÆ° váºy cà ng tốt.
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao nhÃu mà y, dÆ°á»ng nhÆ° có gì muốn nói, nhÆ°ng không nói ra.
Tuy rằng Thái Tháºp Tam không nhìn vẻ mặt gã, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được gã có lá»i muốn nói, há»i:
- Ngươi muốn nói cái gì?
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao nói:
- Trang chủ, ngà i… phải chăng là đã quyết định?
Tháp Tháºp Tam tá»±a trên ghế, bình tÄ©nh nói:
- Từ ngà y đầu tiên, ta đã quyết tâm, chưa bao giỠthay đổi.
- Nhưng… !
Mà mắt ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao nhảy lên:
- NhÆ° váºy, chỉ sợ… !
Thái Tháºp Tam lắc đầu, ngắt lá»i gã:
- à ta đã quyết, không cần nhiá»u lá»i.
Lão nhìn lá»at linh vị kia, cháºm rãi nói:
- Bất kể chúng ta là m gì, những huynh đệ nà y Ä‘á»u Ä‘ang nhìn chúng ta. Ta đã là ngÆ°á»i gần đất xa trá»i, Ãt nhất sau khi chết, cÅ©ng có đủ tÆ° cách ở cùng má»™t chá»— vá»›i bà i vị của bá»n há».
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của prof.
08-08-2013, 12:48 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 250: CÆ°u Ma La Tháºp Na Nhan
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Viện Doanh Nhân ở cÅ©ng không lá»›n, không khà giống nhÆ° cả tòa Trung NghÄ©a Trang, vẫn âm khà dà y đặc, dÆ°á»ng nhÆ° tránh Ä‘i tốt là nh, dÆ°á»›i cá»a hiên của viện nà y, cÅ©ng treo hai đèn lồng mà u Ä‘á».
TrÆ°á»›c khi Doanh Nhân và o ở, Phùng Ngá» Mã tá»± mình mang theo Thần Y Vệ tiến và o phòng, tra xét trog ngoà i má»™t lượt, xác định an toà n vô sá»±, lúc nà y má»›i má»i Doanh Nhân và o nghỉ tạm.
Hôm nay Doanh Nhân bôn ba, quả tháºt vô cùng buồn ngủ, sai ngÆ°á»i chuẩn bị nÆ°á»›c nóng, tắm rá»a xong liá»n nghỉ tạm.
Phùng Ngá» Mã cÅ©ng triệu táºp tất cả tùy tùng đến trong ngoà i viện nà y, ngoại trừ bốn gã há»™ vệ ngoà i cá»a lá»›n Trung NghÄ©a Trang ra, ngay cả Sở Hoan ở trong, cá»™ng lại có hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i.
Trung NghÄ©a Trang nà y khắp nÆ¡i lá»™ ra quá»· dị, Phùng Ngá» Mã tá»± nhiên là cẩn tháºn vạn phần, hai mÆ°Æ¡i tên há»™ vệ Ä‘á»u triệu táºp tá»›i há»™ vệ trong ngoà i viện, các vị trà mấu chốt Ä‘á»u có ngÆ°á»i canh, Ä‘ao cung không rá»i thân, ứng phó tình huống phát sinh Ä‘á»™t ngá»™t bất cứ lúc nà o.
Bố trà thá»a đáng hết thảy, lúc nà y Phùng Ngá» Mã má»›i ra hiệu bằng mắt vá»›i Sở Hoan cách đó không xa. Sở Hoan thấy ánh mắt gã, biết tất có duyên cá»›, thấy Phùng Ngá» Mã Ä‘i ra ngoà i viện, cÅ©ng Ä‘i theo phÃa sau.
Tá»›i ngoà i cá»a viện, Phùng Ngá» Mã thấy Sở Hoan theo tá»›i, má»›i thấp giá»ng nói:
- Sở Hoan, lúc từ linh Ä‘Æ°á»ng kia tá»›i đây, ở trên Ä‘Æ°á»ng ta ngá»i được mùi máu tÆ°Æ¡i, không biết ngÆ°Æ¡i có ngá»i được hay không?
Phùng Ngá» Mã có thể trở thà nh Thần Y Vệ khiến ngÆ°á»i ta nghe tá»›i sợ mất máºt, hÆ¡n nữa má»™t trong mÆ°á»i hai Bách há»™ Thần Y Vệ, trà ng cảnh hung hiểm gã trải qua tá»± nhiên không ở số Ãt, ngÆ°á»i mất mạng dÆ°á»›i tay tá»± nhiên cÅ©ng rất nhiá»u, có cảm giác cá»±c kỳ nhạy bén đối vá»›i máu tanh.
Sở Hoan lại thấp giá»ng nói:
- Ta dẫn ngươ iddi xem một chỗ!
Phùng Ngá» Mã ngẩn ra, Sở Hoan đã bÆ°á»›c Ä‘i theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá».
Phùng Ngá» Mã ngẫm nghÄ© má»™t chút, cuối cùng Ä‘uổi theo, Ä‘i không quá xa, liá»n nhìn thấy má»™t tòa núi giả cao gấp hai ngÆ°á»i đứng sừng sững dÆ°á»›i bóng đêm, núi giả trong bóng đêm nhìn qua má»™t mảnh má» mịt.
Sở Hoan Ä‘i tá»›i bên cạnh núi giả, liá»n dừng lại.
Phùng Ngá» Mã theo tá»›i, nhÃu mà y há»i:
- Ngươi dẫn ta tới đây xem cái nà y?
Sở Hoan thần sắc ngÆ°ng trá»ng, nói:
- Ngươi nhìn kỹ sẽ thấy.
Mắt Phùng Ngá» Mã quăng lên trên núi giả, láºp tức lá»™ ra vẻ kinh ngạc, vÆ°Æ¡n tay, sá» má»™t chá»— trên núi giả, nhÃu mà y nói:
- Äây… nÆ¡i nà y từng có ngÆ°á»i đánh nhau.
Trên tảng đá của núi giả nà y, không ngá» có mấy vết Ä‘ao, mấy tảng đá hiển nhiên Ä‘á»u bị đánh xuống, nhÆ°ng chung quanh núi giả không có đá vụn.
Sở Hoan nghiêm mặt nói:
- Vết đao trên tảng đá, tuyệt đối không vượt qua hai ngà y, sớm nhất cũng mới phát sinh hai ngà y trước.
Hắn giÆ¡ tay vuốt má»™t vết Ä‘ao, thấp giá»ng nói:
- Äao pháp của đối phÆ°Æ¡ng rất tốt, vết Ä‘ao lÆ°á»›t qua, không có vết nứt, có thể thấy được Ä‘ao pháp của hắn cá»±c nhanh.
Phùng Ngá» Mã ngồi xổm xuống, nÆ°Æ¡ng theo ánh trăng kiểm tra mặt đất gần núi giả, thấp giá»ng nói:
- Mùi máu tÆ°Æ¡i vừa rồi, chÃnh là phát ra tại chá»— nà y.
Sở Hoan nói:
- Äúng là nhÆ° thế. Má»›i rồi ta cÅ©ng ngá»i thấy hÆ°Æ¡ng vị kỳ quái từ nÆ¡i nà y, cho nên lúc Ä‘i qua, không khá»i chú ý mốt chút, má»›i phát hiện núi giả có vấnÄ‘á». Chỉ là lúc ấy Ä‘iện hạ ở đây, ta sợ Ä‘iện hạ chấn kinh, cho nên không nói rõ.
Phùng Ngá» Mã kiểm tra trên mặt đất má»™t lát, cÆ°á»i lạnh nói:
- Lúc trÆ°á»›c trên mặt đất nhất định có vết máu, ngÆ°Æ¡i nhìn trên mặt đất dÆ°á»ng nhÆ° là đất cÅ© rải lên, nhÆ°ng từ nÆ¡i khác chuyển tá»›i, bá»n há» chắc chắn rá»a sạch sẽ vết máu ở nÆ¡i nà y.
Sở Hoan cÅ©ng ngồi xổm xuống, duá»—i đầu nón tay vê má»™t Ãt bùn trong tay, Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mắt nhìn nhìn nói:
- Không sai.
Hắn Ä‘á»™t nhiên lấy má»™t con dao găm từ trên ngÆ°á»i, hung hăng đâm và o trong bùn đất, hai ba cái liá»n Ä‘Ã o ra má»™t cái hố nhá», láºp tức lấy ra má»™t dúm bùn đất từ bên trong, nhìn nhìn, Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Phùng Ngá» Mã.
Dưới ánh trăng, cũng mơ hồ có thể thấy rõ rà ng, trong bùn đất kia có một vết máu, hiển nhiên là thẩm thấu từ trên mặt đất.
- Bá»n há» che dấu ngoà i mặt, cÅ©ng không thể hoà n toà n Ä‘Ã o mảnh đất nà y Ä‘i.
Thần sắc Phùng Ngá» Mã cÅ©ng ngÆ°ng trá»ng lên:
- Nói như thế, trước khi chúng ta tới, nơi nà y nhất định từng có một hồi chém giết.
Sở Hoan đứng dáºy, thấp giá»ng nói:
- Xem ra Trung NghÄ©a Trang nà y còn cất giấu bà máºt lá»›n.
Phùng Ngá» Mã ngẫm nghÄ© má»™t chút, há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° Ä‘iện hạ biết Thái Tháºp Tam là ai, nhÆ°ng cÅ©ng không rõ rà ng Thái Tháºp Tam. Thái Tháºp Tam nà y nhìn qua vô cùng cổ quái, không biết hắn rốt cuá»™c là ngÆ°á»i nà o?
Sở Hoan ngẫm nghÄ© má»™t chút, rốt cuá»™c há»i:
- NgÆ°Æ¡i thấy Thái Tháºp Tam kia có thể biết võ công hay không?
Phùng NgỠMã lắc đầu nói:
- Giống nhÆ° lá»i hắn nói, dÆ°á»ng nhÆ° hắn tháºt sá»± từng chịu thÆ°Æ¡ng, Ä‘iện hạ tá»›i gặp hắn, hắn đứng dáºy thăm há»i, có vẻ rất cố hết sức, đó cÅ©ng không phải là m bá»™ dáng. Ta quan sát cẩn tháºn, cÆ¡ thịt hai tay Thái Tháºp Tam đã héo rút, hai đùi hắn cÅ©ng không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ta từng thấy tình hình nà y, đây là sau khi bị thÆ°Æ¡ng, rất lâu không thể nhúc nhÃch, cho nên cÆ¡ thể bắt đầu héo rút. HÆ¡n nữa giá»ng nói của hắn rất yếu, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không sống được bao lâu, chỉ nhìn mặt ngoà i, võ công của hắn không đáng để lo nghÄ©. Chẳng qua... !
Gã dừng một chút, mới nói:
- Trên Ä‘á»i nà y rất nhiá»u kỳ nhân dị sÄ©, ta cÅ©ng khôn tghể khẳng định hắn có tuyệt há»c trên ngÆ°á»i hay không.
Sở Hoan hÆ¡i vuốt cằm, lại há»i:
- Váºy còn ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao kia?
- Vết chai trên tay phải của hắn rất nhiá»u, hÆ¡n nữa cánh tay rất có lá»±c.
Phùng NgỠMã bình tĩnh nói:
- Äó là từng luyện Ä‘ao công. Nếu nhìn từ mặt ngoà i, võ công của ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao tuyệt đối trên Thái Tháºp Tam, nhÆ°ng hạ bà n ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao không vững chắc, Ä‘ao công hắn luyện qua có lẽ không kém, nhÆ°ng võ công lại chÆ°a chắc rất cao.
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i nói:
- Quả nhiên là mắt sáng như đuốc.
Phùng Ngá» Mã xÆ°a nay mặt Ä‘á»u không thay đổi, vô cùng lãnh đạm, lúc nà y không ngá» lá»™ ra nụ cÆ°á»i thản nhiên:
- Những thứ ta nhìn ra, chỉ sợ ngươi cũng đã sớm phát hiện.
Sở Hoan ngẫm nghÄ© má»™t chút, cháºm rãi nói:
- Thái Tháºp Tam từng nói, Trung NghÄ©a Trang chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há», ngÆ°Æ¡i cảm thấy là tháºt hay giả?
- Giả.
Phùng NgỠMã không chút do dự nói.
Sở Hoan ồ má»™t tiếng, há»i:
- Sao lại thấy được?
Phùng NgỠMã thản nhiên nói:
- Vừa rồi sau khi rá»i khá»i linh Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i qua bên cạnh má»™t viện tá», ngÆ°Æ¡i có phát hiện gì?
- Chúng ta quả tháºt Ä‘i qua má»™t viện tá».
Sở Hoan gáºt đầu:
- NhÆ°ng chúng ta không Ä‘i và o, cho nên... Ta chỉ xuyên qua khe hở cá»a, nhìn thấy dÆ°á»ng nhÆ° bên trong trồng hoa.
- Không sai.
Phùng NgỠMã nghiêm nghị nói:
- Lúc qua cá»a viện, ngÆ°Æ¡i nhất định ngá»i được hÆ°Æ¡ng vị.
Sở Hoan thở dà i:
- NÆ¡i nà y âm khà dà y đặc khắp nÆ¡i, chỉ có chá»— đó có má»™t chút mùi vị, mÅ©i của ta không có táºt, tá»± nhiên sẽ ngá»i được má»™t chút. Chẳng qua Thái Tháºp Tam và ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao nhìn qua cÅ©ng không giống nhÆ° ngÆ°á»i thÃch trồng hoa.
- Lúc nà y vừa mới và o xân, trong viện đã có hoa nở, ngươi có biết đó là hoa gì?
Phùng Ngá» Mã há»i.
Sở Hoan lắc đầu nói:
- Tháºt ra ta vẫn luôn suy nghÄ© vấn Ä‘á» nà y, ta rất Ãt khi nhìn thấy hoa nở rá»™ ngà y xuân.
- Äó là đầu xuân vá».
Phùng Ngá» Mã cháºm rãi nói:
- Nghe nói chỉ phÃa Tây xa xôi má»›i có, là loại hoa vô cùng quý báu, năm đó truyá»n tá»›i Trung thổ, được xÆ°ng là ‘CÆ°u Ma La Tháºp La Nhan’, sau khi tá»›i trung thổ rồi, bởi vì đầu xuân có hoa nở, cho nên lại gá»i đầu xuân vá».
Sở Hoan chăm chú nhìn Phùng Ngá» Mã, há»i:
- DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i phát hiện cái gì?
Phùng NgỠMã nghiêm nghị nói:
- Nếu trÆ°á»›c kia chÆ°a từng thấy loại hoa nà y, có lẽ ta sẽ không có bất luáºn phát hiện gì. NhÆ°ng nhiá»u năm trÆ°á»›c đây ta đã thấy, cho nên... đã nháºn ra má»™t chút cổ quái.
Sở Hoan nghiêm mặt nói:
- Xin chỉ giáo.
- Ngươi có hiểu biết đối với son phấn?
Phùng Ngá» Mã không láºp tức giải thÃch, lại há»i má»™t câu rất kỳ quái.
Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, mới nói:
- Äã thấy son, đã ngá»i son, nhÆ°ng không hiểu son.
Phùng NgỠMã hơi trầm ngâm, mới nói:
- Ngươi theo ta tới đây.
Gã cÅ©ng không nói nhiá»u, nhanh chóng Ä‘i tá»›i phÃa Äông. Sở Hoan hÆ¡i nhÃu mà y, nhÆ°ng vẫn Ä‘i theo.
DÆ°á»›i bóng đêm, hai ngÆ°á»i giống nhÆ° hai u hồn trong bóng đêm, vô cùng nhanh chóng, Ä‘i lại không bị ngăn cản trong Trung NghÄ©a Trang âm trầm, liá»n Ä‘i tá»›i bên ngoà i má»™t viện tá».
Diện tÃch Trung NghÄ©a Trang không nhá», bố cục bên trong trang lại vô cùng đặc biệt, có từng tòa viện, Ä‘á»u Ä‘á»™c láºp. Chá»— tiểu viện Phùng Ngá» Mã tá»›i,đó là má»™t trong số các viện, có tÆ°á»ng vây, nhá» hÆ¡n má»™t chút so vá»›i viện Doanh Nhân ở, cá»a chÃnh đã bị khóa, nhÆ°ng lá»™ ra má»™t khe hở, lúc Ä‘i qua viện nà y, từ trong khẽ hở, mÆ¡ hồ trà n ra từng đợt hÆ°Æ¡ng vị.
Lại Ä‘i má»™t chút vá» phÃa Äông viện nà y, cách không xa chÃnh là viện Thái Tháºp Tam cung phụng linh bà i.
Phùng Ngá» mã tá»›i bên cạnh viện nà y, cÅ©ng không nói nhảm nhiá»u, thân thể giống nhÆ° con dÆ¡i trong bóng đêm, trở nên nhẹ nhà ng, cả ngÆ°á»i dán lên vách tÆ°á»ng, láºp tức giống nhÆ° thằn lằn, vô cùng linh hoạt mà leo lên trên, láºp tức Ä‘i tá»›i đầu tÆ°á»ng, nhanh chóng xoay ngÆ°á»i và o trong, Ä‘á»™ng tác mau lẹ, linh hoạt nhẹ nhà ng. Äây là lần đầu tiên Sở Hoan nhìn thấy Phùng Ngá» Mã thi triển thủ Ä‘oạn, nhìn trong mắt, trong lòng âm thầm khâm phục, thầm nghÄ© Thần Y Vệ quả nhiên là nhân tà i xuất hiện lá»›p lá»›p.
Tay chân Sở Hoan tá»± nhiên cÅ©ng không cháºm, tốc Ä‘á»™ bám tÆ°á»›ng leo viện cÅ©ng không dÆ°á»›i Phùng Ngá» Mã, bay qua tÆ°á»ng viện, rÆ¡i và o trong viện, nhìn thấy Phùng Ngá» Mã Ä‘ang đứng bên cạnh và i cháºu hoa.
Phùng Ngá» Mã hai tay nắm chặt, nhìn chằm chằm và i cháºu hoa kia. Sở Hoan tá»›i gần, chỉ thấy trong viện bà y gần mÆ°á»i bà n hoa, Ä‘á»u giống nhau nhưđúc, hoa rất thô, cà nh lá mà u lục, lúc nà y đầu xuân, không ngá» Ä‘á»u đã nở rá»™, đóa hoa mà u trắng, hình dạng kỳ lạ.
- Äây là đầu xuân vá»?
Sở Hoan thấp giá»ng nói.
Phùng Ngá» Mã gáºt đầu, nói:
- Äây là đầu xuân vá». NgÆ°Æ¡i ngá»i thấy mùi hoa của nó,
Tháºt ra không cần ghé sát và o, Sở Hoan có thể ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m, mùi thÆ¡m nà y dÄ© nhiên khiến Sở Hoan cảm thấy má»™t chút quen thuá»™c.
- Cảm giác được cái gì?
Phùng Ngá» Mã chăm chú nhìn Sở Hoan há»i.
Sở Hoan nhÃu mà y, nghÄ© tá»›i cái gì, mùi hÆ°Æ¡ng nà y dÆ°á»ng nhÆ° từng ngá»i được trong khuê phòng Lâm Lang.
Hắn hÆ¡i kinh ngạc, Phùng Ngá» Mã đã Ä‘i tá»›i căn phòng tối Ä‘en kia, tá»›i bên cạnh má»™t cá»a sổ, ngón tay đâm trên giấy cá»a sổ, trên giấy cá»a sổ xuất hiện má»™t cái lá»—.
Phùng Ngá» Mã ghé và o nhìn, láºp tức rá»i khá»i, lại Ä‘i tá»›i má»™t cá»a sổ khác chá»c má»™t lá»—, lại nhìn, trên mặt lá»™ ra ý cÆ°á»i lạnh lùng, dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được cái gì, thì thà o tá»± nói:
- Quả thế.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của prof.
08-08-2013, 12:48 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 251: Tiếng khóc, tiếng kêu kỳ quái
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Sở Hoan thấy Phùng Ngá» Mã Ä‘ang thì thà o tá»± nói, nhất thá»i cÅ©ng không nghe rõ rà ng, cÅ©ng Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, nhìn và o bên trong qua lá»— thủng kia, bên trong má»™t mảnh tối Ä‘en, cÅ©ng không thể láºp tức thấy rõ, hÆ¡i thÃch ứng, má»›i phát hiện trong phòng dÄ© nhiên rá»—ng tuếch, chá»› nói ngÆ°á»i, ngay cảmá»™t bà n má»™t ghế cÅ©ng không có.
Trong phòng nà y đúng là không có bà n ghế, vô cùng trống trải.
Sở Hoan nhÃu mà y, nhÆ°ng rất nhanh, hắn liá»n ngá»i được má»™t mùi hÆ°Æ¡ng, mùi hÆ°Æ¡ng nà y tản trÆ°á»›c mÅ©i, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° lại tá»a ra từ trong phòng, tuy rằng trong phòng thu dá»n sạch sẽ, nhÆ°ng nhất thá»i vẫn không thể tản được mùi hÆ°Æ¡ng.
Phùng Ngá» Mã nhìn Sở Hoan, nhẹ giá»ng há»i:
- Hiện giỠngươi có hiểu được tác dụng của hoa nà y?
Sở Hoan gáºt đầu, thở dà i:
- DÆ°á»ng nhÆ° rõ rà ng.
Phùng Ngá» Mã thản nhiên cÆ°á»i, cháºm rãi nói:
- Tháºt ra son cÅ©ng chia rất nhiá»u loại, bất kể tỉ lệ và mùi của các nÆ¡i sản xuất, Ä‘á»u hÆ¡i khác nhau, ngÆ°Æ¡i không hiểu có lẽ nhìn không ra cái gì, nhÆ°ng chỉ cần hÆ¡i hiểu biết, lại có thể đại khái phân chia khác biệt. Lúc không thể phân rõ nhan sắc, phÆ°Æ¡ng pháp tốt nhất chÃnh là dùng cái mÅ©i linh mẫn, có thể dùng mÅ©i nháºn ra son khác nhau.
Sở Hoan nói:
- Hóa ra ngươi rất hiểu son?
Phùng NgỠMã mặt không đổi sắc nói:
- Có lẽ ta hiểu hÆ¡n ngÆ°Æ¡i má»™t chút. Có đôi khi hiểu nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, có lẽ có thể cứu mạng mình.
- Lá»i nà y có đạo lý.
- Mùi son ngÆ°Æ¡i ngá»i được, tháºt ra sản xuất từ phÃa nam Kim Lăng Äạo.
Phùng NgỠMã bình tĩnh nói:
- Kim Lăng Äạo là nÆ¡i phồn hoa nhất Äại Tần ta ngoại trừ kinh thà nh, mÆ°á»i dặm phong nguyệt, cầm sắt sanh tiêu, ca vÅ© thái bình, Ä‘á»u nói mỹ nhân thiên hạ Ä‘á»u ở Kim Lăng, nÆ¡i có mỹ nhân, tá»± nhiên không thiếu son.
- Lệ rơi lá đỠnhư son nhuộm
Lúa nảy bông thơm tựa tuyết hoà ... – Thôn hà nh – Vương Vũ Xứng.
Sở Hoan thấp giá»ng nói:
- Mỹ nhân và son vốn là ông trá»i tác hợp. à của ngÆ°Æ¡i, nÆ¡i nà y có mùi son, hÆ¡n nữa son đến từ Kim Lăng Äạo.
Lúc nà y hắn nhá»› tá»›i, mùi hÆ°Æ¡ng nhà n nhạt vừa rồi ngá»i được, dÆ°á»ng nhÆ° từng ngá»i được trong khuê phòng Lâm Lang, lúc nà y hiểu được, đây là mùi son.
Son của Kim Lăng Äạo chÃnh là son nhất đẳng, nữ tá» nhà già u chú trá»ng dáng vẻ giống nhÆ° Lâm Lang, tất nhiên là sá» dụng son sản xuất từ Kim Lăng Äạo.
- Thất La Hương.
Phùng ngỠMã nói rất chắc chắn:
- Loại son nà y là Thất La HÆ°Æ¡ng sản xuất ở Kim Lăng Äạo, rất quý báu, sản lượng không nhiá»u lắm.
Sở Hoan hơi trầm ngâm, rốt cuộc nói:
- Trong viện trồng đầu xuân vá», mục Ä‘Ãch cÅ©ng không phải tháºt sá»± vì trồng hoa, mà là dùng mùi đầu xuân vá» che dấu mùi son.
Phùng Ngá» Mã gáºt đầu nói:
- Không sai. Trong phòng trống rá»—ng, tất nhiên hai ngà y nà y má»›i thu dá»n sạch sẽ, nhÆ°ng bá»n há» không thể loại trừ mùi Thất La HÆ°Æ¡ng lắng Ä‘á»ng bên trong. Có thể khiến Thất La HÆ°Æ¡ng lắng Ä‘á»ng đến nÆ°á»›c nà y, ngÆ°á»i ở trong gian phòng nà y Ãt nhất trong mấy năm Ä‘á»u sá» dụng Thất La HÆ°Æ¡ng. Có lẽ bá»n há» lo lắng chúng ta phát hiện nÆ¡i nà y cổ quái, má»™t phòng ở trống không, nếu có mùi Thất La HÆ°Æ¡ng, sẽ có chút cổ quái.
- Cho nên bá»n há» tìm đầu xuân vá» tá»›i.
Sở Hoan nói:
- Rất khéo là , mùi đầu xuân nà y cá»±c kỳ tÆ°Æ¡ng tá»± Thất La HÆ°Æ¡ng, gần nhÆ° có thể lấy giả đánh lừa, bá»n há» trồng đầu xuân vá», chỉ là phòng ngừa chẳng may, nếu chúng ta phát hiện nÆ¡i nà y có mùi, nhìn thấy trong viện trồng đầu xuân vá», sẽ không hoà i nghi.
Phùng NgỠMã thản nhiên nói:
- Chỉ là có lẽ bá»n há» không thể tưởng tượng được, và i năm trÆ°á»›c đây ta đã gặp loại đầu xuân vá» nà y, hÆ¡n nữa lúc ấy đã phát hiện mùi của nó gần giống Thất La HÆ°Æ¡ng, vì thế ta mất hai ngà y Ä‘i nghiên cứu sá»± khác nhau giữa chúng, cÅ©ng hoà n toà n khiến ta tìm được sai biệt giữa hai loại ngÆ°á»i.
Sở Hoan khẽ thở dà i:
- Cho nên lúc chúng ta trở vá», ngÆ°Æ¡i Ä‘i qua nÆ¡i nà y, liá»n phát hiện nÆ¡i nà y cổ quái.
Phùng NgỠMã nhìn Sở Hoan, hơi vuốt cằm, bình tĩnh nói:
- Bá»n há» phà nhiá»u công sức, che giấu mùi trong gian phòng nà y, Ä‘Æ¡n giản chỉ có má»™t nguyên nhân mà thôi.
- Trong phòng nà y từng có ngÆ°á»i ở.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- HÆ¡n nữa chủ nhân căn phòng từng sá» dụng Thất La HÆ°Æ¡ng lâu dà i, theo ta được biệt, trừ khi có ham mê đặc thù, nam nhân rất Ãt khi dùng Thất La HÆ°Æ¡ng.
Mắt Phùng NgỠMã phát ra tinh quang:
- NhÆ°ng Thái Tháºp Tam lại nói cho chúng ta biết, Trung NghÄ©a Trang nà y chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há».
- Hắn tự nhiên nói dối.
Ãnh mắt Sở Hoan cÅ©ng sắc bén lên:
- Má»™t ngÆ°á»i nói dối, Ä‘á»u có nguyên nhân, vì sao hắn phải nói dối?
Phùng Ngá» Mã hÆ¡i trầm ngâm, ánh mắt lại nhìn vá» phòng ở trống rá»—ng tối Ä‘en kia, hÆ¡i nhÃu mà y:
- Ta rất muốn biết, trÆ°á»›c kia rốt cuá»™c ngÆ°á»i nà o ở căn phòng nà y? Vì sao lại Ä‘á»™t nhiên chuyển Ä‘i?
Gã dừng má»™t chút, nhìn vá» phÃa Sở Hoan, thấp giá»ng nói:
- Má»›i vừa rồi bên núi giả có vết máu bị rá»a sạch, nÆ¡i nà y lại cố ý dùng đầu xuân vè che dấu mùi Thất La HÆ°Æ¡ng, hết thảy Ä‘á»u sá»›m chuẩn bị... Trung NghÄ©a Trang ở vùng dã ngoại hoang vu, mÆ°á»i dặm chung quanh Ä‘á»u không thấy ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa nÆ¡i âm trầm lạnh lẽo nhÆ° váºy, nếu không trùng hợp, rất Ãt ngÆ°á»i sẽ Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y.
Sở Hoan quan sát chung quanh má»™t phen, cÅ©ng thấp giá»ng nói:
- Không sai, ta cÅ©ng nghÄ© rằng không có ngÆ°á»i tá»›i nÆ¡i nà y. NhÆ°ng lúc nà y... chúng ta lại tá»›i đây, mà những che giấu nà y, chẳng lẽ bởi vì chúng ta?
Phùng Ngá» Mã nhÃu mà y nói:
- Chừng nà o thì ngươi biết sẽ tới Trung Nghĩa Trang?
Sở Hoan nhìn Phùng NgỠMã:
- Ãt nhất không sá»›m hÆ¡n ngÆ°Æ¡i.
Phùng Ngá» Mã gáºt đầu nói:
- Không sai. TrÆ°á»›c khi Ä‘iện hạ tá»± mình nói ra muốn tá»›i Trung NghÄ©a Trang, chúng ta không biết Ä‘Ãch tá»›i là nÆ¡i nà y, mà điện hạ tá»›i lúc hoà ng hôn má»›i nói ra tin nà y.
Khuôn mặt Sở Hoan ngÆ°ng trá»ng:
- Nếu những che dấu nà y Ä‘á»u vì chuẩn bị vì chúng ta tá»›i, váºy nói nên rằng, đã có ngÆ°á»i sá»›m biết chúng ta sẽ tá»›i.
Thần sắc Phùng Ngá» Mã láºp tức cÅ©ng khó coi.
Hai ngÆ°á»i giống nhÆ° hai u hồn, lẳng lặng đứng trong viện, Ä‘á»u nghÄ© tá»›i cái gì. Äúng lúc nà y, chợt nghe bên ngoà i truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân, tiếng bÆ°á»›c chân rất nhẹ, nhÆ°ng Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã là nhân váºt thế nà o, tÃnh cảnh giác không giống bình thÆ°á»ng, Ä‘á»u nghe được tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng kia, thân hình chá»›p Ä‘á»™ng, đã dán tá»›i vách tÆ°á»ng.
Rất nhanh, bá»n há» nghe thấy tiếng cá»a mở ra, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nhÃu mà y, thân thể di chuyển, Ä‘i tá»›i góc tÆ°á»ng, má»™t trái má»™t phải, Ä‘á»u dán tại góc. Góc tÆ°á»ng vô cùng âm u, dÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°á»i bị góc tÆ°á»ng âm u cắn nuốt, hóa thà nh má»™t bá»™ pháºn của vách tÆ°á»ng.
Má»™t chiếc đèn lồng mà u trắng Ä‘i và o từ ngoà i cá»a, Sở Hoan ở góc tÆ°á»ng liếc mắt má»™t cái liá»n nháºn ra ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao. NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao Ä‘i và o trong viện, cÅ©ng không tiếp tục Ä‘i tá»›i, láºp tức, Sở Hoan lại nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i và o viện.
NgÆ°á»i ná» Ä‘i rất cháºm, đúng là trang chủ Thái Tháºp Tam má»™t thân áo tang xám.
Thái Tháºp Tam cháºm rãi và o viện, lúc nà y ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao má»›i mang theo đèn lồng trắng, Ä‘i theo Thái Tháºp Tam.
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã Ä‘á»u ẩn ở góc tÆ°á»ng, không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u biết Thái Tháºp Tam lòng mang Ä‘iá»u ác, cho nên Ä‘á»u tá»± Ä‘á» phòng, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nà o.
Thái Tháºp Tam cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c gian phòng kia, cách cá»a phòng còn năm sáu bÆ°á»›c, lão liá»n dừng lại, lẳng lặng đứng đó. NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao lại Ä‘i theo phÃa sau Thái Tháºp Tam, tay cầm đèn lồng trắng, không phát ra má»™t tiếng, giống nhÆ° tảng đá váºy.
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã Ä‘á»u rất kinh ngạc, không biết đêm hôm khuya khoắt Thái Tháºp Tam tá»›i nÆ¡i nà y là m gì?
Thái Tháºp Tam đứng hồi lâu, Sở Hoan Ä‘ang không biết lão muốn là m gì, Ä‘á»™t nhiên nghe được má»™t tiếng khóc, tiếng khóc kia không lá»›n, đứt quãng, Sở Hoan Ä‘ang kinh ngạc, liá»n phát hiện tiếng khóc dÄ© nhiên truyá»n ra từ chá»— Thái Tháºp Tam.
Không ngá» Thái Tháºp Tam Ä‘ang khóc.
Thái Tháºp Tam hiển nhiên Ä‘ang cố gắng đè nén tiếng khóc của mình, tiếng khóc của lão hiển nhiên là không kìm nổi lòng, chỉ đứng cách và i bÆ°á»›c trÆ°á»›c cá»a phòng, nhìn chằm chằm cách cá»a đóng chặt kia, áp lá»±c mà khóc.
Äèn lồng trắng, nhà tối quá»· dị, tiếng khóc ly kỳ, âm khà dà y đặc, tuy rằng lá gan Sở Hoan rất lá»›n, nhÆ°ng thân trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, vẫn cảm giácđược sợ hãi.
Hắn gặp qua rất nhiá»u chuyện, nhÆ°ng bà n tá»›i quá»· dị, quả tháºt không nÆ¡i nà o hÆ¡n Trung NghÄ©a Trang nà y.
Thái Tháºp Tam khóc má»™t lát, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao rốt cuá»™c nhẹ giá»ng khuyên nhủ:
- Trang chủ, ngà i... ngà i bảo trá»ng thân thể, nếu bị bá»n há» biết, chuyện sẽ không tốt.
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã cùng hiểu được, ‘bá»n há»â€™ của ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao, tá»± nhiên là chỉ Ä‘oà n ngÆ°á»i Doanh Nhân.
Ngay cả tiếng khóc bá»n há» cÅ©ng phải giấu diếm, hiển nhiên là có ý đồ khác.
Nếu thay đổi thà nh ngÆ°á»i tÃnh tình kÃch Ä‘á»™ng, nhìn thấy cảnh tượng nhÆ° váºy, chỉ sợ sẽ Ä‘i tá»›i gặp hai ngÆ°á»i kia, ép há»i bá»n há» rốt cuá»™c lén gạt cái gì, rốt cuá»™c rắp tâm ở chá»— nà o.
NhÆ°ng Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã Ä‘á»u biết rằng chuyện không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa Ä‘á»™ng thủ lúc nà y, chỉ sợ sẽ rút dây Ä‘á»™ng rừng, Ä‘á»u án binh bất Ä‘á»™ng.
Nếu hai ngÆ°á»i biết Trung NghÄ©a Trang tuyệt đối không chỉ có hai ngÆ°á»i kia tồn tại, nhÆ° váºy chắc chắn còn có những ngÆ°á»i khác ẩn giấu, trÆ°á»›c khi chÆ°a Ä‘iá»u tra rõ sá»± tồn tại của những ngÆ°á»i khác, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©.
Tiếng khóc của Thái Tháºp Tam giảm dần, thân thể của lão trong đêm tối nhìn qua rất suy yếu, thân thể lảo đảo, cuối cùng xoay ngÆ°á»i lại, thấp giá»ng nói:
- Chúng ta đi thôi, gian viện nà y... Ta chỉ sợ không bao giỠvà o được nữa.
NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao khuyên nhủ:
- Trang chủ, tất cả rồi sẽ tốt thôi.
Thái Tháºp Tam cÆ°á»i khổ lắc đầu nói:
- Tới hôm nay, là m sao còn có thể xoay chuyển.
Lão cÅ©ng không nói nhiá»u, quay đầu liếc căn phòng trống rá»—ng má»™t cái, cuối cùng không há» do dá»±, cháºm rãi Ä‘i ra ngoà i cá»a. Chỉ Ä‘i và i bÆ°á»›c, lão chợt nghe được trong trang viên yên tÄ©nh truyá»n đến má»™t tiếng kêu quái dị, tiếng kêu kia cá»±c kỳ Ä‘á»™t ngá»™t, không có bất cứ dấu hiệu gì, dÆ°á»ng nhÆ° là có ngÆ°á»i thấy được cảnh tượng cá»±c kỳ khủng bố, cho nên thất thanh phát ra tiếng kêu thê lÆ°Æ¡ng.
Thần sắc Thái Tháºp Tam Ä‘á»™t nhiên thay đổi, bÆ°á»›c chân nhanh hÆ¡n. NgÆ°á»i sẹo Ä‘ao bÆ°á»›c nhanh theo rá»i khá»i viện, trÆ°á»›c khi Ä‘i vẫn không quên khóa cá»a chÃnh.
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã tá»± nhiên Ä‘á»u nghe được tiếng kêu thê lÆ°Æ¡ng kia, thần sắc hai ngÆ°á»i Ä‘á»u biến đổi. Bá»n há» nghe được rõ rà ng, tiếng kêu thê lÆ°Æ¡ng kia tuy rằng ngắn ngủi, nhÆ°ng đúng là truyá»n tá»›i từ phÃa viện Doanh Nhân ở.
Hai ngÆ°á»i chá» cá»a viện đóng lại, không chút do dá»± Ä‘á»u xoay ngÆ°á»i qua tÆ°á»ng viện, chạy vá»™i vá» phÃa viện của Doanh Nhân.
Tốc Ä‘á»™ hai ngÆ°á»i rất nhanh, dÆ°á»›i bống đêm, giống nhÆ° hai con báo săn chạy vá»™i.
Tuy rằng Ä‘Æ°á»ng trong trang viên Ä‘an xen, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i vẫn tá»›i ngoà i viện rất nhanh, vá»t và o trong, đã có ngÆ°á»i trầm giá»ng quát:
- LÃ ai?
Phùng Ngá» Mã láºp tức nói:
- LÃ ta.
Liá»n thấy Lý Mão Thá» Ä‘ang bÆ°á»›c nhanh tá»›i, Phùng Ngá» Mã trầm giá»ng há»i:
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao vừa rồi xuất hiện tiếng kêu?
Lúc gã nói chuyện, Ä‘i xem chung quanh, chỉ thấy đám há»™ vệ Ä‘á»u Ä‘ang thủ vệ nghiêm ngặt vị trÃ, nhẹ nhà ng thở ra.
Lý Mão ThỠvẻ mặt ác liệt, nói:
- Là tiếng kêu của Cấm Vệ Quân.
Sở Hoan láºp tức nhÃu mà y.
Cấm Vệ Quân là bá»™ hạ của hắn, liá»n há»i:
- Xảy ra chuyện gì?
Lý Mão Thá» không nói gì, chỉ nâng tay lên, chỉ chỉ trên không. Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan nhìn theo ngón tay Lý Mão Thá», khuôn mặt Ä‘á»u biến sắ c.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của prof.
08-08-2013, 12:49 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 252: XÃch Luyện XÃ
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Sở Hoan và Phùng Ngá» Mã nhìn vá» bầu trá»i đêm theo hÆ°á»›ng ngón tay Lý Mão Thá» chỉ, khuôn mặt Ä‘á»u biến sắc, thấy trong bầu trá»i đêm dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t ngÆ°á»i lÆ¡ lá»ng bên trên, bóng đêm âm trầm, thấ không rõ bá»™ dáng, nhÆ°ng lại có thể nhìn thấy ngÆ°á»i ná» mặc đồ mà u trắng, tóc bay tản ra trên không trung, toà n bá»™ thân thể nhẹ tá»±a lông chim, bay bay trong bầu trá»i đêm, vô cùng quá»· dị.
Tuy rằng đám há»™ vệ trong viện lúc nà y Ä‘á»u giữ vững vị trà của mình, nhÆ°ng khuôn mặt của phần lá»›n ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ ra vẻ hoảng sợ.
NgÆ°á»i tất nhiên không thể bay trên trá»i, thứ Ä‘ang bay trên bầu trá»i đêm kia, hiển nhiên là quá»· hồn, thân trong trang viên âm khà dà y đặc nhÆ° váºy, má»™t thứ trôi nổi lÆ¡ lá»ng giữa không trung nhÆ° váºy, cho dù là ai cÅ©ng không thể duy trì Ä‘iá»m tÄ©nh trong lòng.
Sở Hoan trầm giá»ng nói:
- Lấy cung tên đến!
Bên cạnh có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cung tên tá»›i, Sở Hoan nháºn lấy, giÆ°Æ¡ng cung cà i tên, lại nghe có ngÆ°á»i bên cạnh nói:
- Äại nhân, Ä‘iá»u nà y… Ä‘iá»u nà y có thể khiến quá»· thần tức giáºn hay không?
Sở Hoan cÅ©ng không quan tâm là ai, không nói hai lá»i, kéo cung bắn tên. MÅ©i tên giống nhÆ° sao băng cắt qua bầu trá»i đêm, thẳng tá»›i 'âm hồn' mà u trắng.
Tất cả má»i ngÆ°á»i nhìn thấy, má»™t tên nà y của Sở Hoan rất mạnh, trúng âm hồn mà u trắng kia, nhÆ°ng sau khi trúng tên, âm hồn mà u trắng dÆ°á»ng nhÆ° không chút tổn thÆ°Æ¡ng, không rên má»™t tiếng, vẫn nhẹ nhà ng bay bay, hÆ¡n nữa cà ng bay cà ng xa, vô cùng quá»· dị mà đi xa dần dần.
Tất cả má»i ngÆ°á»i giáºt mình trong lòng, bá»n há» có thể nhìn thấy thứ lÆ¡ lá»ng trên không kia có tay có chân, hÆ¡n nữa tóc tản ra, nhÆ°ng sau khi trúng tên, lại không kêu má»™t tiếng, đây không phải quá»· hồn thì là cái gì?
Không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u hoảng sợ, cả ngÆ°á»i dâng lên hÆ¡i lạnh thấu xÆ°Æ¡ng.
- Là ai phát ra tiếng kêu?
Sở Hoan trầm giá»ng há»i.
Bên cạnh có ngÆ°á»i đáp:
- Äại nhân, là Äiêu Hổ, hắn… hắn là ngÆ°á»i đầu tiên phát hiện ra… ra thứ kia, cho nên… cho nên kêu ra thà nh tiếng.
Sở Hoan quay qua, liá»n thấy ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện chÃnh là Liá»…u béo. Liá»…u béo được an bà i tuần tra ngoà i viện, lúc nà y lại và o sân, sắc mặt gã tái nhợt, hiển nhiên cÅ©ng bị thứ kia dá»a sợ.
Lại nghe cá»a phòng vang lên má»™t tiếng 'cạch', liá»n thấy Doanh Nhân đã mặc quần áo Ä‘i ra, sắc mặt quái dị, trầm giá»ng há»i:
- Äã xảy ra chuyện gì?
Gã hiển nhiên cũng bị tiếng kêu vừa rồi kinh sợ, cho nên mặc quần áo đi ra.
Äám ngÆ°á»i Phùng Ngá» Mã láºp tức khom ngÆ°á»i nói:
- Hồi bẩm điện hạ, cũng không có chuyện gì lớn, điện hạ yên tâm nghỉ tạm.
Âm hồn mà u trắng trên bầu trá»i đêm đã bay Ä‘i, tuy rằng để lại ám ảnh trong lòng không Ãt ngÆ°á»i, nhÆ°ng việc nà y tất nhiên không tiện để Doanh Nhân biết, tránh cho gã kinh hãi.
Äám ngÆ°á»i há»™ vệ được lá»±a chá»n ra bảo vệ Doanh Nhân lần nà y Ä‘á»u là hạng ngÆ°á»i lá»›n gan, ngay cả những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng sinh ra sợ hãi trong lòng, chá»› nói tá»›i má»™t VÆ°Æ¡ng gia tôn quý tháºm chà chÆ°a từng gặp qua ngÆ°á»i chết.
Doanh Nhân nhìn sắc mặt má»i ngÆ°á»i, thấy khuôn mặt không Ãt ngÆ°á»i vẫn còn mang theo má»™t chút hoảng sợ. Gã nhÃu mà y, trầm giá»ng há»i:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tiếng kêu kia là có chuyện gì? Các ngươi dám giấu diếm bổn vương sao?
Doanh Nhân không phải thằng ngốc, tất nhiên nhìn ra được, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì.
Äúng lúc nà y, chợt nghe được mạn Tây Bắc truyá»n đến má»™t tiếng kêu thê lÆ°Æ¡ng, chỉ là tiếng kêu vô cùng sắc nhá»n, nhÆ° quá»· kêu. Doanh Nhân ngheđược tiếng kia, sắc mặt trở nên tái nhợt, dÄ© nhiên không kìm nổi lòng lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c. Phùng Ngá» Mã trầm giá»ng nói:
- Äá»u không được cá» Ä‘á»™ng, tuân thủ nghiêm ngặt các vị trÃ, bảo vệ viện.
Gã nói với Doanh Nhân vẫn chưa hoà n hồn:
- Äiện hạ, trong ngoà i viện Ä‘á»u được chúng ta bảo vệ, chúng ta tuyệt đối sẽ không để Ä‘iện hạ có chút thÆ°Æ¡ng tổn.
Giá»ng gã chÆ°a dứt, tiếng quá»· kêu thê lÆ°Æ¡ng kia dừng lại, nhÆ°ng trong gió đêm, lại mang đến má»™t âm thanh cà ng thêm quá»· dị, đó là má»™t tiếng khóc, thanh âm không lá»›n, nhÆ°ng theo gió đêm thổi qua, loáng thoáng, giống nhÆ° tiếng khóc của nữ tá».
Äêm khuya nhÆ° thế, trong gió truyá»n đến tiếng khóc thảm của nữ tá», khiến má»i ngÆ°á»i cảm thấy sợ hãi tá»›i xÆ°Æ¡ng cốt.
Doanh Nhân cảm thấy lạnh cả ngÆ°á»i, không nhịn được nói:
- NÆ¡i nà y… NÆ¡i nà y không thể ở lâu, nhanh… chúng ta rá»i khá»i nÆ¡i nà y… !
Gã tháºt sá»± cảm thấy âm khà Trung NghÄ©a Trang nà y xâm nháºp và o ngÆ°á»i, buổi tối sau khi lên giÆ°á»ng vẫn không ngủ được, lúc nà y lại xuất hiện chuyện cổ quái nà y, gã thầm muốn sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i nà y, cho dù Ä‘i nÆ¡i nà o, Ä‘á»u tốt hÆ¡n ở lại nÆ¡i quá»· khà dà y đặc nà y.
Trong lòng quyết định, thứ gì cần, đợi ngà y mai tới lấy, tối nay tuyệt đối không thể ở lại chỗ nà y.
Phùng Ngá» Mã láºp tức chắp tay nói:
- Äiện hạ, hiện giỠđêm hôm khuya khoắt, hÆ¡n nữa trong phạm vi mÆ°á»i dặm không có hÆ¡i ngÆ°á»i, chúng ta cÅ©ng không quen thuá»™c đối vá»›i địa hình phụ cáºn… !
Gã vốn không nói là ngÆ°á»i nói nhiá»u, nhÆ°ng lần nà y gã thân là tổng quản há»™ vệ, hÆ¡n nữa tình huống đặc thù, tá»± nhiên phải khuyên bảo Doanh Nhân.
Doanh Nhân xua tay nói:
- Cho dù đến nÆ¡i nà o, cho dù là vùng hoang vu dã ngoại, cÅ©ng tốt hÆ¡n nÆ¡i nà y. Phùng Ngá» Mã, Sở Hoan, nhanh sai ngÆ°á»i chuẩn bị, hiện giá» chúng ta rá»i Ä‘i.
Sở Hoan nhÃu mà y, chắp tay nói:
- Äiện hạ, ti tÆ°á»›ng nghÄ© rằng, xuất hiện những tình huống cổ quái nà y, chỉ sợ là có ngÆ°á»i muốn chúng ta rá»i khá»i.
Doanh Nhân nhÃu mà y há»i:
- Ngươi nói cái gì?
- Bá»n hỠđùa giỡn những trò nà y, nếu ti tÆ°á»›ng Ä‘oán không sai, là muốn cho chúng ta sợ hãi, ép chúng ta tá»± mình rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Sở Hoan nghiêm nghị nói:
- Ti tÆ°á»›ng chỉ lo lắng rá»i khá»i Trung NghÄ©a Trang, tá»›i vùng hoang vu dã ngoại, sẽ có nhiá»u phiá»n toái hÆ¡n.
Äúng lúc nà y, lại nghe ngoà i viện truyá»n đến tiếng lạnh nhÆ° băng:
- Äứng lại!
Sở Hoan láºp tức nghe được giá»ng nói khà n khà n của ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao truyá»n tá»›i:
- Äây là trang chủ nhà ta, muốn gặp Ä‘iện hạ, mau tránh ra.
Äám ngÆ°á»i Phùng Ngá» Mã láºp tức nhÃu mà y, Doanh Nhân đã kêu lên:
- Äể hắn tiến và o.
Äám ngÆ°á»i Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan đã há»™ vệ bên cạnh Doanh Nhân, mắt thấy ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao mang theo đèn lồng trắng, dẫn Thái Tháºp Tam tuổi già sức yếu cháºm rãi Ä‘i và o trong viện.
Má»›i tá»›i trong viện, Phùng Ngá» Mã đã vung tay lên, trầm giá»ng nói:
- Bắt!
Láºp tức có hai gã Thần Y Vệ phi thân tá»›i sau Thái Tháºp Tam, rút đại Ä‘ao ra, chÄ©a và o lÆ°ng Thái Tháºp Tam và ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao.
Doanh Nhân nhÃu mà y, Phùng Ngá» Mã đã khom ngÆ°á»i nói:
- Äiện hạ, hai ngÆ°á»i nà y lén lút, chuyện xảy ra trong trang, hai ngÆ°á»i nà y không thoát được liên quan, còn xin Ä‘iện hạ đáp ứng, thẩm vấn khẩu cung từ trong miệng bá»n há».
Thái Tháºp Tam bình tÄ©nh tá»± nhiên, chỉ thản nhiên cÆ°á»i nói:
- Xem ra các ngươi hoà i nghi ta có rắp tâm khác?
Lão nhìn vá» phÃa Doanh Nhân, nhẹ giá»ng há»i:
- Có phải điện hạ cũng hoà i nghi hạ thần hay không?
Doanh Nhân hÆ¡i trầm xuống, rốt cuá»™c há»i:
- Thái Tháºp Tam, ngÆ°Æ¡i nói cho bổn vÆ°Æ¡ng, tiếng kêu và tiếng khóc kia… rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì?
Thái Tháºp Tam nhắm mắt lại, khuôn mặt lá»™ ra thần sắc vô cùng thống khổ, dÆ°á»ng nhÆ° do dá»± cái gì, sau má»™t lát, má»›i nói:
- Äiện hạ, ngà n vạn lần không nên rá»i khá»i nÆ¡i nà y!
Doanh Nhân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không nên rá»i khá»i nÆ¡i nà y? NgÆ°Æ¡i muốn bổn vÆ°Æ¡ng tiếp tục ở lại đây?
Thái Tháºp Tam vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Vâng. Nếu tối nay Ä‘iện hạ rá»i khá»i Trung NghÄ©a Trang, chỉ sợ sẽ gặp phải bất trắc, ở lại chá»— nà y, há»™ vệ nÆ¡i nà y, Ãt nhất an toà n hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
- Trang Nghĩa Trang cái gì, rõ rà ng là Quỷ Trang.
Doanh Nhân không kìm được áp lá»±c vô cùng bởi không khà nÆ¡i nà y, cả giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i muốn bổn vÆ°Æ¡ng lÆ°u lại, rốt cuá»™c rắp tâm ra sao? Hiện giá» bổn vÆ°Æ¡ng muốn rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Thái Tháºp Tam quỳ xuống:
- Äiện hạ, hạ thần tuyệt đối không dám có chút rắp tâm đối vá»›i Ä‘iện hạ, chỉ mong Ä‘iện hạ nghe má»™t lá»i của hạ thần, không nên rá»i khá»i.
Lão ngẩng đầu, nhìn Doanh Nhân:
- Äiện hạ, tòa Trung NghÄ©a Trang nà y, có trung có nghÄ©a, cho dù có quá»· hồn, cÅ©ng là quá»· hồn trung nghÄ©a, bá»n há» nhất định sẽ bảo vệ Ä‘iện hạ trong tối tăm.
Sở Hoan nhìn vẻ mặt Thái Tháºp Tam, dÆ°á»ng nhÆ° tháºt sá»± là lá»i chân thà nh.
Chỉ là thân pháºn ngÆ°á»i nà y quá»· dị, má»™t lòng khuyên bảo Doanh Nhân lÆ°u lại, cÅ©ng không biết có chủ ý gì.
Chợt nghe Lý Mão Thá» nhÃu mà y nói:
- Má»i ngÆ°á»i nghe xem?
Má»i ngÆ°á»i ngừng thở, lại nghe tiếng quá»· khóc thê lÆ°Æ¡ng kia đã dừng lại, trong đêm yên tÄ©nh, không ngá» truyá»n đến má»™t tiếng sáo, chỉ là tiếng sáo kia rất đặc biệt, âm luáºt chÆ°a nói tá»›i tuyệt vá»i, trái lại lúc cao lúc thấp, cổ quái khác thÆ°á»ng.
Sở Hoan giá»i thổi tiêu, cÅ©ng có chút tinh thông đối vá»›i âm luáºt, hắn nghe tiếng sáo kia, có đôi khi giống nhÆ° tiếng sáo kẻ má»›i há»c, có đôi khi lại tuyệtđối do cao thủ âm luáºt thổi ra, tÆ°Æ¡i đẹp khác thÆ°á»ng, chỉ là khúc nhạc quá»· dị kia, Sở Hoan cÅ©ng chÆ°a từng nghe qua.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nghi hoặc, chợt nghe má»™t tiếng 'ôi' kêu lên, giá»ng nói truyá»n ra từ bên cạnh viện. Còn không chá» má»i ngÆ°á»i phản ứng lại, đã có ngÆ°á»i thất thanh kêu lên:
- Không tốt, có rắn!
Phùng Ngõ Mã đã trầm giá»ng nói:
- Trông coi hai ngÆ°á»i kia, những ngÆ°á»i khác không được hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©, bảo vệ tốt Ä‘iện hạ.
Cả ngÆ°á»i gã đã lao thẳng tá»›i phÃa trái viện.
Tốc Ä‘á»™ của gã rất nhanh, bên trái phòng ốc có má»™t đôn đá lá»›n, có má»™t gã binh sÄ© Tháºp Nhị Vệ Quân canh giữ đôn đá ngã trên mặt đất, thân thể co rút, đồng bạn bên ngÆ°á»i đã rút Ä‘ao ra, vẻ mặt hoảng sợ.
Phùng Ngá» Mã tá»›i gần, chỉ thấy mặt binh sÄ© ngã trên mặt đất đã biến thà nh mà u tÃm, nhìn thấy chỉ biết trúng phải kịch Ä‘á»™c, chỉ giáºt giáºt và i cái, há»™ vệkia liá»n không nhúc nhÃch, hai mắt trợn lên, thống khổ mà chết Ä‘i.
Chỉ là dÆ°á»›i quần áo của gã, dÆ°á»ng nhÆ° có thứ gì nhúc nhÃch, Phùng Ngá» Mã rút Ä‘ao, tốc Ä‘á»™ nhÆ° Ä‘iện, ánh Ä‘ao hiện lên, rạch mở áo binh sÄ©, má»™t thứbay ra từ bên trong, đã bị cắt thà nh hai Ä‘oạn, rÆ¡i trên mặt đất, vẫn còn nhúc nhÃch. Phùng Ngõ Mã thấy rõ rà ng, là má»™t con rắn bị má»™t Ä‘ao của mình cắt thà nh hai Ä‘oạn.
Chỉ là con rắn kia còn chÆ°a chết hẳn, vẫn còn nhúc nhÃch trên mặt đất.
Rắn nà y toà n thân mà u lá»a, còn có sắc trắng lấm tấm, mà u sáng cá»±c kỳ đẹp. Phùng Ngá» Mã biết, mà u sắc rắn cà ng bắt mắt, chất Ä‘á»™c cà ng mạnh mẽ.
- XÃch luyện xà !
Phùng Ngá» Mã nhìn thấy rắn Ä‘á»™c, nhÃu mà y.
Gã vệ sÄ© bên cạnh lúc nà y cÅ©ng đã rút Ä‘ao, cÅ©ng phát hiện má»™t con xÃch luyện Ä‘á»™c xà khác, má»™t Ä‘ao chém thà nh hai Ä‘oạn.
Láºp tức cách đó không xa lại truyá»n đến tiếng nói:
- Nơi nà y có rắn… !
Phùng Ngá» Mã trầm giá»ng kêu lên:
- Má»i ngÆ°á»i cẩn tháºn, đây là xÃch luyện xà , vô cùng Ä‘á»™c, ngà n vạn lần đừng để nó cắn phải.
Gã lại thêm một câu:
- CÅ©ng không được rá»i bá» tráºn tuyến, bảo vệ vị trà bản thân.
Lúc trÆ°á»›c gã bố trÃ, Ä‘á»u bảo vệ các nÆ¡i mấu chốt của trạch viện nà y, chỉ cần thủ các vị trà nà y, cho dù kẻ thù có nhiá»u cÅ©ng khó mà tấn công và o trong nhất thá»i, cà ng không thể vụng trá»™m tiến và o.
Lúc nà y các nơi liên tục phát ra âm thanh.
- Nơi nà y cũng có rắn.
- Là xÃch luyện xà !
- Má»i ngÆ°á»i cẩn tháºn, rắn nà y có Ä‘á»™c, ngà n vạn lần không nên bị chúng cắn phải… !
- Không tốt, rắn Ä‘á»™c ngà y cà ng nhiá»u.
- Trên tÆ°á»ng cÅ©ng có… !
- Di chuyển tháºt nhanh, tốc Ä‘á»™ của những con rắn nà y rất nhanh… !
Thanh âm liên tiếp, nhÆ°ng đám há»™ vệ nà y Ä‘á»u được huấn luyện có tố chất, tuy rằng Ä‘á»™t nhiên xuất hiện rắn Ä‘á»™c, nhÆ°ng cÅ©ng không là m loạn tráºn tuyến, Ä‘á»u tá»± thủ vững vị trà bản thân, ánh Ä‘ao vung lên, chém giết rắn Ä‘á»™c.
Phùng Ngá» Mã nhanh chóng chạy qua bên ngÆ°á»i Doanh Nhân, đã thoáng nhìn trên tÆ°á»ng viện nhanh chóng xuất hiện rất nhiá»u rắn Ä‘á»™c mà u sắcđẹp, trong lòng giáºt mình. Vừa rồi ở ngoà i viện gã cÅ©ng không nhìn thấy những con xÃch luyện xà nà y, nhÆ°ng giá» phút nà y dÆ°á»ng nhÆ° rắn rÆ¡i xuống từ trên trá»i, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện vô số xÃch luyện xà .
Gã biết tình thế nghiêm trá»ng, lúc trở vá» bên ngÆ°á»i Doanh Nhân, sắc mặt Doanh Nhân đã trở nên trắng bệch, gã cÅ©ng nhìn thấy rất nhiá»u xÃch luyện xà từ bên ngoà i tÆ°á»ng tiến và o bên trong.
Lúc nà y Sở Hoan lại có vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh, hắn biết, trÆ°á»›c mặt kẻ địch mạnh, chuyện cà ng quá»· dị, cà ng phải duy trì bình tÄ©nh, nếu hoảng loạng, trái lạiđúng là điá»u kẻ địch muốn nhìn thấy.
Äám há»™ vệ chung quanh vung Ä‘ao, cÅ©ng may những ngÆ°á»i nà y không phải hạng há»i hợt, tuy rắn Ä‘á»™c nhiá»u, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không thÆ°Æ¡ng tổn tá»›i ngÆ°á»i.
Nhưng tiếp tục thế nà y, rắn độc giống như nước, sớm hay muốn sẽ bị vây trong đà n rắn.
- Rắn Ä‘á»™c bị tiếng sáo gá»i.
Sở Hoan Ä‘á»™t nhiên hiểu được, nhìn vá» phÃa Doanh Nhân:
- Äiện hạ, xin ngà i trở vá» phòng trÆ°á»›c.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của prof.
08-08-2013, 12:49 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
-----oo0oo-----
Chương 253: Ôm chặt
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Doanh Nhân tháºt sá»± bị dá»a, gã chÆ°a từng thấy cảnh tượng khủng bố nà y, xÃch luyện xà nà y trà n và o nhÆ° nÆ°á»›c, Doanh Nhân nhìn thấy những rắnÄ‘á»™c nà y, gần nhÆ° muốn ói ra.
Lý Mão Thá» biết chuyện tình khẩn cấp, cÅ©ng bất chấp gì khác, thấy Doanh Nhân kinh hãi ngây ngÆ°á»i, tiến tá»›i giữ chặt Doanh Nhân, Ä‘i và o trong phòng.
Ãnh Ä‘ao chá»›p Ä‘á»™ng, từng con rắn Ä‘á»™c bị chém thà nh hai Ä‘oạn, máu tanh sá»›m đã trà n ngáºp trong viện, tất cả má»i ngÆ°á»i biết nếu bị rắn Ä‘á»™c cắn trúng má»™t miếng, chắc chắn phải chết, Ä‘á»u cẩn tháºn.
Chỉ là những con rắn Ä‘á»™c nà y dÆ°á»ng nhÆ° giết không hết, má»™t khi thể lá»±c không chống đỡ nổi, hÆ¡i có sÆ¡ sẩy, háºu quả đó là tai nạn.
Phùng Ngá» Mã bÆ°á»›c nhanh tá»›i trÆ°á»›c mặt Thái Tháºp Tam, lạnh lùng nói:
- Äây là chuyện tốt các ngÆ°Æ¡i là m sao?
Thái Tháºp Tam thần sắc bình tÄ©nh, ngÆ°á»i sẹo Ä‘ao đã cÆ°á»i lạnh nói:
- Nếu tháºt sá»± là chúng ta là m, cÅ©ng không cần ở cùng má»™t chá»— vá»›i các ngÆ°Æ¡i.
Chợt thấy Sở Hoan chạy và o trong phòng, nghe hắn kêu lớn:
- Má»™t bá»™ pháºn ngăn cản rắn Ä‘á»™c, rút ra và i ngÆ°á»i là m Ä‘uốc, rắn Ä‘á»™c sợ lá»a, dùng Ä‘uốc có thể xua tan.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chém giết xÃch luyện xà , Ä‘á»u cảm thấy tiếp tục nhÆ° váºy không phải biện pháp, nghe được tiếng kêu của Sở Hoan, má»i ngÆ°á»i bừng tỉnh, láºp tức có mấy ngÆ°á»i rút ra Ä‘i chuẩn bị Ä‘uốc.
Sở Hoan và o trong phòng, đánh vỡ má»™t chén đèn dầu, nhanh chóng chế tác má»™t cây Ä‘uốc giản dị, phi thân ra ngoà i, tá»›i chá»— Ä‘Ã n rắn Ä‘ang tá»›i gần, những con xÃch luyện xà nà y nhìn thấy ánh lá»a, quả nhiên không dám tiến lên.
Những ngÆ°á»i nà y chân tay Ä‘á»u rất lÆ°u loát, có ngÆ°á»i chế tác cây Ä‘uốc, cÅ©ng có ngÆ°á»i đêm ghế dá»±a từ trong phòng ra, Ä‘áºp vỡ ghế dá»±a, tạt dầu trên mảnh gá»—, lá»a bùng lên, trong nhất thá»i trong viện sáng nhÆ° ban ngà y.
Tuy rằng đèn dầu trong viện nà y không nhiá»u lắm, cÅ©ng may có bốn năm chén, hÆ¡n nữa còn là dầu vừng, cho nên lá»a cháy rất nhanh chung quanh,Ä‘Ã n rắn không dám tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, lúc nà y đám há»™ vệ má»›i có thể thở má»™t hÆ¡i.
Trong phòng không Ãt bà n, vì phòng ngừa thế lá»a lui Ä‘i, cho nên Sở Hoan sai ngÆ°á»i lấy thêm mấy cái bà n trong phòng, Ä‘á»u Ä‘áºp vỡ, bố trà lÆ°á»›i lá»a ở bốn phÃa.
Tháºt vất vả thở ra má»™t hÆ¡i, Phùng Ngá» Mã Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Sở Hoan, trầm giá»ng nói:
- Kẻ thù sá»›m có chuẩn bị, tiếp theo chỉ sợ sẽ cà ng phiá»n toái.
- Bá»n chúng không trá»±c tiếp xông và o, chỉ sợ cÅ©ng có chá»— kiêng kị chúng ta.
Sở Hoan nghiêm nghị nói:
- Bá»n chúng sá» dụng các loại thủ Ä‘oạn, mục Ä‘Ãch chÃnh là ép chúng ra rá»i Ä‘i, sau đó thừa dịp đánh lén.
Phùng Ngá» Mã vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng:
- Dùng sáo Ä‘iá»u khiển rắn, loại thuáºt âm tà nà y rất hiếm thấy, trong kẻ địch không thiếu cao thủ.
Sở Hoan cÆ°á»i lạnh nói:
- Binh đến tÆ°á»›ng chặn, nÆ°á»›c tá»›i đất ngăn. Hiện giỠđêm hôm khuya khoắt, chúng ta không tiện phá vây ra ngoà i, nhÆ°ng chỉ cần trá»i sáng, chúng ta lại có thể giết ra ngoà i.
Phùng Ngá» Mã đánh giá bầu trá»i Ä‘en, nói:
- Xem ra chúng ta quả tháºt phải chống đỡ tá»›i sáng mai. Bá»n chúng hiểu rõ chúng ta nhÆ° váºy, nhÆ°ng chúng ta hoà n toà n không biết gì vá» bá»n chúng, không thể hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©.
Gã nghĩ tới cái gì, sắc mặt trầm xuống:
- Không tốt!
- Là m sao váºy?
- Ngoà i trang… !
Phùng Ngá» Mã vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng nói:
- Ngoà i trang có bốn huynh đệ Ä‘ang canh gác, hiện giá»â€¦ !
Gã cÅ©ng không nói tiếp, nhÆ°ng ngÆ°á»i bên cạnh Ä‘á»u ảm đạm xuống.
Äối mặt vá»›i má»™t đám kẻ thù quá»· dị nhÆ° váºy, không biết là ngÆ°á»i hay quá»·, chỉ sợ mấy ngÆ°á»i canh giữ ngoà i trang giá» phút nà y đã ngá»™ hại.
- Má»i ngÆ°á»i xem… !
Äá»™t nhiên có ngÆ°á»i kêu lên:
- Rắn Ä‘á»™c Ä‘á»u rút.
- Äúng váºy, chúng nó rút lui.
- Tiếng sáo… tiếng sáo biến mất!
Quả nhiên, tiếng sáo quá»· dị Ä‘iá»u khiển xÃch luyện xà vừa rồi lúc nà y đã im bặt, mà đám rắn Ä‘á»™c còn sống cÅ©ng đã lui Ä‘i, chỉ trong khoảng khắc, không ngá» ngay cả má»™t con xÃch luyện xà cÅ©ng không nhìn thấy, chỉ có thân rắn đầu rắn bị chặt đứt đầy đất, có má»™t số xÃch luyện xà sau khi bị chém, vẫn còn chÆ°a chết hẳn, Ä‘ang vặn vẹo, dÆ°á»›i ánh lá»a, trà n ngáºp, mùi máu kia nhẹ bay trong không khÃ, nghÄ© tá»›i cảnh tượng kinh tâm Ä‘á»™ng phách vừa rồi, không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u sợ hãi trong lòng.
Nếu quang minh chÃnh đại quyết đấu vá»›i kẻ thù, bá»n há» tuyệt đối không chút khiếp đảm, nhÆ°ng kẻ thù bá»n hỠđối mắt hiện giá», ngay cả bá»n há» cÅ©ng không rõ rà ng lắm là ngÆ°á»i hay quá»·, lại thêm chuyện quá»· dị phát sinh lúc trÆ°á»›c, loại cảm giác âm khà dà y đặc nà y vẫn bao phủ trong lòng má»i ngÆ°á»i.
Doanh Nhân nghe được bên ngoà i đã yên tÄ©nh, cho răng nguy cÆ¡ đã qua, lại Ä‘i ra má»™t lần nữa, lÆ°á»›t nhìn chung quanh, thấy xác rắn đầy đất, lòng còn sợ hãi, liá»n tức giáºn nói:
- Äây là ai? Là ai muốn mÆ°u hại bổn vÆ°Æ¡ng?
Phùng Ngá» Mã tiến tá»›i cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, lai lịch đối phÆ°Æ¡ng là gì, nhất thá»i cÅ©ng không biết. Kế sách hiện giá», chúng ta tá» thủ viện nà y, đợi tá»›i trá»i sáng, chúng ta há»™ vệ Ä‘iện hạ rá»i khá»i, chắc chắn bảo vệ Ä‘iện hạ bình yên vô sá»±.
Doanh Nhân thoáng nhìn Thái Tháºp Tam bị Thần Y Vệ khống chế, tức giáºn dâng lên, chỉ Thái Tháºp Tam nói:
- Thái Tháºp Tam, ngÆ°Æ¡i nói, đây rốt cuá»™c là xảy ra chuyện gì? Những thứ nà y có phải trò quá»· của ngÆ°Æ¡i hay không?
Thái Tháºp Tam lắc đầu thở dà i:
- Äiện hạ, nếu hạ thần là m, hiện giá» hạ thần cÅ©ng không ở chá»— nà y.
- Ai biết ngươi có chủ ý gì.
Doanh Nhân hai bÆ°á»›c Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Thái Tháºp Tam, căm tức:
- Äây là trang viện của ngÆ°Æ¡i, chuyện xảy ra trong trang của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i dám nói việc nà y ngÆ°Æ¡i không biết gì cả sao?
Phùng Ngá» Mã sợ Thái Tháºp Tam giấu tà i không để lá»™, táºp kÃch bất ngá», cho nên Ä‘i theo bên ngÆ°á»i Doanh Nhân, trầm giá»ng há»i:
- Thái Tháºp Tam, ta há»i ngÆ°Æ¡i, viện kia là có chuyện gì?
Sắc mặt Thái Tháºp Tam Ä‘á»™t nhiên thay đổi:
- Viện gì?
- Ngươi hiểu rõ trong lòng.
Hai mắt Phùng Ngá» Mã nhÆ° Ä‘ao, nhìn chằm chằm đôi mắt Thái Tháºp Tam:
- Äầu xuân vá», ngÆ°Æ¡i nên hiểu chÆ°a?
Thân thể già nua của Thái Tháºp Tam không kìm nổi lung lay, cÆ¡ trên mặt co giáºt, trong đôi mắt lá»™ ra vẻ thống khổ, há»i:
- NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u biết rồi?
- Không sai.
Phùng NgỠMã lạnh lùng nói:
- Ngươi rốt cuộc che giấu cái gì? Nói hết những gì ngươi biết ra, nếu không… !
Gã liếc Doanh Nhân, không dám là m chủ.
Doanh Nhân cÅ©ng gáºt đầu nói:
- Không sai, ngươi biết cái gì nói hết ra, nếu không bổn vương nhất định sẽ trị tội ngươi rất nặng.
Thái Tháºp Tam thở dà i má»™t tiếng, hÆ¡i trầm ngâm, há miệng thở dốc, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì. Äúng lúc nà y, lại nghe được bên ngoà i viện truyá»n tá»›i tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp, má»i ngÆ°á»i láºp tức kinh ngạc, liá»n thấy má»™t ngÆ°á»i chạy và o từ cá»a viện, toà n thân nhìn qua cháºt váºt tá»›i cá»±c Ä‘iểm, trên ngÆ°á»i nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u là vết máu, hÆ¡n nữa còn có nhiá»u vết thÆ°Æ¡ng, ống quần có má»™t vết Ä‘ao, dÆ°á»ng nhÆ° trúng Ä‘ao ở chân, nhìn quần áo gã, ngÆ°á»i nà y là binh sÄ© Tháºp Nhị Vệ Quân.
Tóc binh sÄ© nà y đã rối tung, trên mặt trà n đầy máu, tay phải nắm Ä‘á»›i Ä‘ao đặc biệt của Tháºp Nhị Vệ Quân, thất tha thất thểu vá»t và o trong viện, dÆ°á»›i ánh mắt kinh hãi của má»i ngÆ°á»i, đã khà n giá»ng kêu lên:
- Bá»n há»â€¦ bá»n há» Ä‘á»u đã chết… đã chết, chết rất thảm… !
DÆ°á»ng nhÆ° thể lá»±c không chống đỡ nổi, má»™t chân gã đã quỳ xuống.
Chẳng những ngÆ°á»i khác, Doanh Nhân cÅ©ng biết ngÆ°á»i nà y chắc chắn là má»™t trong bốn gã Tháºp Nhị Vệ Quân thủ ngoà i trang, gã vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, vừaÄ‘i vừa há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i có bốn ngÆ°á»i, có nhìn thấy kẻ thù?
Doanh Nhân sốt ruột trong lòng, chỉ muốn biết rốt cuộc là ai lớn gan dám ra tay với mình tối nay. Gã đến gần binh sĩ kia, bỗng nghe được Sở Hoan lớn tiếng quát:
- Äiện hạ cẩn tháºn.
Võ công Doanh Nhân không tÃnh cao, nhÆ°ng thân là Hoà ng tá» Äại Tần dùng võ láºp quốc, tá»± nhiên cÅ©ng đã luyện táºp võ công, tiếng quát chói tai nà y của Sở Hoan vô cùng Ä‘á»™t ngá»™t, mà Doanh Nhân giá» phút nà y cÅ©ng cảm giác được cái gì, rùng mình chợt lùi lại phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, má»™t bÆ°á»›c nà y của gã lui lại rất đúng lúc, liá»n thấy ánh Ä‘ao xẹt qua trÆ°á»›c ngÆ°á»i gã giống nhÆ° tia chá»›p, tháºm chà cắt đứt quần áo Doanh Nhân, rạch ra má»™t lá»— thủng trên áo gấm của gã.
Lần nà y Sở Hoan kêu kịp thá»i, Doanh Nhân lùi lại vừa đúng, nếu Sở Hoan cháºm má»™t giây, Doanh Nhân không thể lùi vá» sau đúng lúc, má»™t Ä‘ao nà y tất nhiên sẽ rạch bụng Doanh Nhân.
Doanh Nhân lui vá» phÃa sau, đã mÆ¡ hồ nhìn thấy ánh Ä‘ao hiện lên trÆ°á»›c ngÆ°á»i, kinh sợ dâng lên, trên ngÆ°á»i toát ra mồ hôi lạnh.
Binh sÄ© kia má»™t Ä‘ao thất thủ, cÆ¡ há»™i rất tốt đã mất, lại muốn xuất Ä‘ao, Phùng Ngá» Mã bên ngÆ°á»i Doanh Nhân đã sá»›m rút LÆ°u vân Äao ra khá»i vá», hà n quang chá»›p Ä‘á»™ng, đã bổ vá» phÃa binh sÄ© trÆ°á»›c mắt nhÆ° thế thiên quân.
Binh sÄ© kia kéo ngược Ä‘ao, má»™t tiếng keng vang lên, hoa lá»a văng khắp nÆ¡i, Phùng Ngá» Mã thân là Bách há»™ Thần Y Vệ, qua má»™t Ä‘ao giao kÃch nà y, cÅ©ng cảm thấy cánh tay hÆ¡i run lên.
Phùng Ngá» Mã cÅ©ng hÆ¡i kinh hãi, ngÆ°á»i nà y lá»±c đạo mÆ°á»i phần, hÆ¡n nữa xuất Ä‘ao cá»±c nhanh, thu phát tá»± nhiên.
NgÆ°á»i đánh lén cÅ©ng thầm giáºt mình trong lòng, thầm nghÄ© Thần Y Vệ quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, tuy rằng chỉ là má»™t Ä‘ao Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng công lá»±c Thần Y Vệ nà y cÅ©ng có thể nhìn ra được.
Má»™t Ä‘ao qua Ä‘i, hai Ä‘ao nhanh chóng tách ra, Phùng Ngá» Mã thuáºn tay lại chém qua má»™t Ä‘ao, Ä‘ao pháp của gã thay đổi vô cùng tá»± nhiên, không chút cháºm trá»…, mây bay nÆ°á»›c chảy lÆ°u loát sinh Ä‘á»™ng.
ThÃch khách lăn tại chá»— má»™t vòng, dùng Ä‘ao chém vá» phÃa chân trái Phùng Ngá» Mã.
Phùng Ngá» Mã hét lá»›n má»™t tiếng, ánh Ä‘ao chá»›p Ä‘á»™ng, keng má»™t tiếng, chặn lại má»™t Ä‘ao, nhÆ°ng giá» phút nà y, gã nÆ°Æ¡ng theo ánh lá»a thấy được khuôn mặt thÃch khách kia.
Nếu Phùng Ngá» Mã là tổng quản há»™ vệ chuyến Ä‘i nà y, là m việc tất nhiên cẩn tháºn, bá»™ dạng tất cả há»™ vệ Ä‘i theo gã Ä‘á»u đại khái ghi tạc trong lòng, mà khuôn mặt nhìn thấy lúc nà y, mặc dù có máu che giấu, nhÆ°ng Phùng Ngá» Mã kết luáºn ngÆ°á»i nà y không phải há»™ vệ Ä‘i theo, cà ng không thẻ là binh sÄ©Tháºp Nhị Vệ Quân thủ ở ngoà i trang.
Không thể nghi ngá», tám chÃn phần mÆ°á»i bốn gã há»™ vệ ngoà i trang đã gặp phải bất trắc, thÃch khách nà y chỉ mặc quần áo há»™ vệ và o, cải trang tá»›i đây ám sát mà thôi.
Tuy rằng Thần Y Vệ Ä‘á»u là ý chà sắt đá, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i bốn đồng bạn Ä‘á»u có thể đã chết, trong lòng Phùng Ngá» Mã vẫn vô cùng tức giáºn. Lúc nà y thÃch khách kia lại bổ má»™t Ä‘ao vá» phÃa Phùng Ngá» Mã, Phùng Ngá» Mã vung Ä‘ao đón nháºn, đã thấy lưỡi Ä‘ao của thÃch khách kia chạm và o Ä‘ao Phùng Ngá» Mã má»™t cái, lúc Phùng Ngá» Mã Ä‘á» lá»±c, gã cÅ©ng lợi dụng lá»±c nà y bay ra sau, lần nà y gã bay ra rất xa, rÆ¡i xuống cạnh cá»a.
Phùng Ngá» Mã muốn Ä‘uổi theo, ngÆ°á»i nỠđã phát ra tiếng cÆ°á»i cổ quái, quay ngÆ°á»i liá»n chạy, lẩn và o trong bóng đêm. Mấy binh sÄ© muốn Ä‘uổi theo, Phùng Ngá» Mã đã trầm giá»ng nói:
- Äừng Ä‘uổi theo, cẩn tháºn trúng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n.
Má»i ngÆ°á»i nghe Phùng Ngá» Mã phân phó, liá»n không dám Ä‘uổi.
Phùng Ngá» Mã Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Doanh Nhân vẫn chÆ°a hoà n hồn, khom ngÆ°á»i nói:
- Thuá»™c hạ không là m tròn bổn pháºn, còn xin Ä‘iện hạ giáng tá»™i.
Doanh Nhân ổn định tâm thần, xua tay nói:
- Không trách được ngươi, kẻ thù quá mức giảo hoạt, cũng may... cũng may có kinh hãi mà không nguy hiểm.
Gã nhìn vá» phÃa Sở Hoan, nói:
- Sở Hoan, may mà ngÆ°Æ¡i nhắc nhở bổn vÆ°Æ¡ng, nếu không có ngÆ°Æ¡i nhắc nhở, bổn vÆ°Æ¡ng... thiếu chút nữa bổn vÆ°Æ¡ng đã bị thÃch khách là m hại!
Sở Hoan nói:
- Äiện hạ hồng phúc tá» thiên, tất không có việc gì.
Hắn nghiêm nghị nói:
- ThÃch khách nà y hiện thân, tháºt ra khiến chúng ta rõ rà ng má»™t việc, đối thủ của chúng ta tối nay không phải là quá»·, mà là ngÆ°á»i, hiện giá» chẳng qua là chúng giả thần giả quá»· mà thôi.
Phùng Ngá» Mã trầm giá»ng nói:
- Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i có nhìn ra ngÆ°á»i kia là ai?
Sở Hoan nhÃu mà y nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° đã từng gặp ở nÆ¡i nà o.
- Không sai.
Phùng Ngá» Mã cÆ°á»i lạnh nói:
- Hơn nữa còn vừa mới gặp... !
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả má»i ngÆ°á»i để cùng nhau thưởng thức nhé
Tà i sản của prof.
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü