Gớm các bác cứ chế PNTT dài, bữa rồi có cái comment của Vong Ngữ bảo PNTT đi vào hồi cuối mà buồn thối hết cả ruột. Dài nhưng mà nó không chán, đọc muốn đọc nữa, thậm chí chờ chương mới ra đọc đi đọc lại đến chục lần thuộc làu rồi mà vẫn không chán. Ai bảo Hàn Lập không có mục đích, có rõ ràng và kiên định là khác...Từ khi bước chân rời xa quê nhà tự trong lòng Hàn Lập đã có chí hướng cho cuộc đời mình là tu tiên, và chưa 1s nào Hàn Lập rời xa hay trễ nải con đường đó, ai bảo cái mục đích ấy là chả ra sao, mình đang đọc và bàn về thể loại truyện gì vậy??? " tu tiên " nhé, chẳng phải tình cảm cũng ko phải sắc hiệp mà cần thiết lê thê hay thế này thế nọ. Đòi HL ủy mị hay sống theo tình cảm ư, tác giả họa chăng chưa điên, vì ông đã xây dựng lên một con người như vậy rồi, một " người đàn ông thực thụ ", Hàn Lập không màng gái gú nhiều nhưng là một người biết phải trái, sống vừa phải và hợp lý, chân tình nữa cũng chẳng sai. Từ " vợ " là Nam Cung Uyển cho đến các bằng hữu của Hàn Lập, Hàn Lập chưa phụ ai bao giờ, thậm chí ai kết giao và được HL cho là bạn thì chỉ có tốt và tốt nhiều mà thôi. Vì bằng hữu mạo hiểm đến cả tính mạng, thế mà là máu lạnh...hài...khóc nữa rồi quỳ xuống nữa lăn ra mới gọi là tình cảm chăng...Đọc PNTT và hiểu về con người HL có thể học hỏi được nhiều điều, biết mình biết ta, cẩn trọng, chu đáo và thông minh, tâm lý học nắm bắt địch thủ cũng vô đối nữa...nói chung e ngưỡng mộ a Lập :(( PNTT vô đối, sao lão Ngữ ko cho 100 chương / ngày cho phê cho đã nghiền :((
trời ơi vứt bỏ hồng trần thì k0 quan tâm đến ba má ak. Có đọc truyện Đạo k0 tuy rằng tình tiết hơi nhàm nhưng đc cái rất có tình cảm k0 hề vô tình như những truyện kia
tuỳ ý kiến, cảm nhận của mỗi người thôi.... mình thấy HL thế là có tình rồi.... lúc muội muội cưới cũng về nhìn lần cuối, để lại trảm linh kiếm cho dòng họ mình, Mặc đại phu tuy hãm hại HL nhưng cuối cũng gia đình lão này vẫn đc HL chiếu cố, vì bằng hữu mà giết cả Phó gia, bây giờ là Đại tu sĩ trên Linh giới rồi vẫn chạy khắp nơi tìm tung tích Nam Cung Uyển còn j...
Cơ mà dạo này lão Vong béo hay quỵt chương wa... toàn phải để 3 - 4 chương rùi đọc gộp 1 lần... haizzzzz...
ak, bản thân mình thì thấy cả 2 truyện đều có cái hay và độc đáo riêng của nó a~
Nhưng mà lấy tâm lý con gái xem truyện tiên hiệp thì thấy HL hơi khô khan mặc dù có nhiều bóng hồng bên cạnh nhưng khi đọc lại ko thấy tình cảm sâu sắc cho lắm. Còn TN thì lại có thứ tình cảm quyến luyến dành cho LMU mang theo chút cô độc, buồn bã trong bước đường tu luyện cảm ngộ nhân sinh, thâm tình như vậy làm mình cảm động a~~~
Hè hè, cuối cùng vẫn tóm lại 1 câu mình yêu cả 2 truyện