Vĩnh Sinh Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1088: Ngọc phủ thái tử.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
"Đúng vậy, bởi vì ta cũng không hoàn toàn nắm rõ về vị bán Thiên Quân Thần tộc đại năng, tuyệt đại Chí Tiên Quỷ Vũ Thánh Quân này, cho nên mới phải mời mấy vị hạch tâm đại môn phái đi cùng, đám người đó cũng nắm được một số manh mối. Ta phải nhờ vào bọn họ mới có thể tiến vào mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân."
Trông thấy ánh mắt nghi hoặc của Phương Hàn, Hư Mộ Vân biết trong lòng của hắn đang nghĩ gì.
"Đương nhiên, mấy tên đệ tử hạch tâm này lôi kéo ta cũng là vì thực lực của ta, thay bọn họ thám hiểm, cho nên ta khuyên ngươi hãy tùy cơ ứng biến mà hành động. Không nên bị bọn chúng coi là thế thân."
"Nguyên lai là như vậy." Khóe miệng Phương Hàn hiện lên một tia cười lạnh: "Lấy ta làm thế thân, người muốn lợi dụng ta còn chưa sinh ra đâu. Nói như vậy là ta biết rồi, đi thôi."
"Đi!"
Roẹt!
Hai người đều là người nổi bật trong đám tuyêt đại Kim Tiên, trong nháy mắt dựa theo quỹ đạo xuyên việt liền thoát khỏi Vũ Hóa thiên quốc, đến ngoài Trung Châu Cổ thành.
Đều tự thu liễm khí tức, thông qua Truyền Tống Trận của Trung Châu Cổ thành liên tục nhiều lần di chuyển, trong thời gian một ngày, thông qua hơn mười đại châu, đi tới một tòa thành thị gần hải dương.
Tòa thành trì này gọi là Hải Châu, là một tòa Cổ thành dựa vào biển rộng, trong đó cũng không có đại môn phái nào chính thức chiếm cứ, là do hơn mười môn phái cùng nhau chấp chưởng, mỗi một môn phái đều chiếm cứ một đạo linh mạch cấp một.
Bởi vì trong biển rộng có rất nhiều linh mạch, hơn nữa vĩnh viễn không hết. Tu sĩ trong nước còn nhiều hơn rất nhiều so với tu sĩ trên đất liền. Nhưng mà trên biển vô cùng nguy hiểm, bởi vì hải dương của Thiên giới hay thay đổi thất thường, vô số yêu thú, ma thú cường đại sinh sống trong đó, có một số ma thú thậm chí có thể so với Kim Tiên, còn có những đầu siêu việt hơn cả Kim Tiên tồn tại, hơn nữa còn kết thành đội, vô cùng hung hãn không sợ chết. Liên tục công kích vào một số đảo nhỏ ý đồ cướp đoạt linh mạch.
Mỗi ngày tại trong hải dương của Thiên giới có vô số môn phái bị diệt, lại cũng có vô số môn phái sinh ra.
Đương nhiên cũng có một số cao thủ xâm nhập vào trong biển liệp sát yêu thú, cướp đoat pháp tắc, tinh huyết, da lông trên người nó để luyện chế pháp bảo, bán đi kiếm tiền. Nhưng mà đám cao thủ này mỗi người đều độc hành, tối thiểu đều là cường giả ngoài bán Kim Tiên. Nếu không xâm nhập vào trong đó quả thât là chết không có chỗ chôn.
Phương Hàn cùng Hư Mộ Vân tới Hải Châu thành, lập tức thể hiện ra thực lực Kim Tiên của mình, xé rách hư không trên biển, xâm nhập vào chỗ sâu trong hải dương, trải qua không biết bao nhiêu "triệu" Dặm, địa phương này đã khó thấy dấu chân người, mà ngay cả bán Kim Tiên cũng khó có thể xâm nhập tới, nơi đây xuất hiện từng hòn đảo nhỏ.
“Nơi này là Tinh La đảo, chúng ta hẹn gặp đám hach tâm đệ tử của vài môn phái khác ở chỗ này, sau đó cùng nhau tiến vào trong Loạn Thần Hải. Loạn Thần Hải đường xá xa xôi, với tốc độ xé rách hư không của chúng ta tối thiểu cũng phải bay ba ngày ba đêm, giữa đường lại có rất nhiều mãnh thú yêu thú tồn tại. Phi thường nguy hiểm.”
Hư Mộ Vân dẫn Phương Hàn bay đến một hòn đảo trong số đó.
Phương Hàn nhìn qua hòn đảo nhỏ này, ước chừng rộng khoảng mười vạn dặm, bằng một khối tiểu đại lục, nếu như ở thế tục, đây đã được coi là đại lục rồi, nhưng ở Thiên giới chỉ có thể choi như "Tiểu đảo".
Những hòn đảo như vậy, trên phiến hải dương này quả thực là chi chít như sao trên trời, qua lại như con thoi trong phiến hải lưu loạn chuyển, Phương Hàn thậm chí cảm thấy một số khí tức hung mãnh còn đang ngủ đông.
Ánh mắt của hắn quét qua, liền thấy sâu trong hải vực mấy trăm vạn dăm, trong vô số huyệt động, từng bầy cá tiên thú cấp bậc Chân Tiên đang chém giết lẫn nhau, thôn phệ lẫn nhau. Ở chỗ sâu hơn, Phương Hàn thậm chí còn thấy rất nhiều đội quân yêu thú Thiên Tiên như ẩn như hiện trong rất nhiều đao hải lưu, thân thể cực kỳ cường đại, kỹ năng bơi lội rất tốt.
Cũng không ai biết hải dương Hải Dương nông sâu bao nhiêu, từng tầng lại từng tầng, nước ở Thiên giới cũng có tính chất đặc biệt, nếu như một giọt rơi xuống thế tục, vậy đó chính là bảo bối khiến nhiều tu sĩ tranh đoạt đến vỡ đầu.
Cho dù nơi nông nhất cũng là trăm dặm, trên nghìn dặm. Địa phương sâu lên tới hơn trăm triệu, mười tỷ, ngàn ức, thậm chí "triệu" Dặm cũng không hề kỳ lạ. Hải lưu cự đại tràn tới, trong đó tạo thành vô số quốc gia tự nhiên, càng mang đến linh khí linh mạch, mãi mãi tuyên cổ trong đó.
Có rất nhiều cao thủ xâm nhập tới nơi sâu trong hải dương để thu thập linh mạch.
Nhưng mà càng có nhiều cao thủ táng thân trong hải dương.
"Ở đây là khu vực vẫn tương đối an toàn, thuộc về biên giới hải dương, nếu như tiến vào chỗ sâu hơn, yêu thú trong đó cực kỳ biến thái. Có một vị hạch tâm đệ tử Vũ Hóa Môn chúng ta, thân mang tu vi Kim Tiên đã tiến vào trong đó hoàn thành nhiệm vụ, kết quả đụng phải đám Lưu Ly Linh Lung Điểu bán Kim Tiên, trực tiếp bị vây khốn đến chết."
Hư Mộ Vân đáp xuống, cùng Phương Hàn chờ đợi, đồng thời giới thiệu hoàn cảnh trong hải dương cho hắn.
"Lưu Ly Linh Lung Điểu?" Phương Hàn biết, loại thần điểu này tư chất so với con người còn mạnh hơn, là một đại chủng tộc, cũng chiếm lấy linh mạch tu luyện, vừa xuất động chính là vạn, thậm chí hơn mười vạn.
Tuyệt đại Kim Tiên mặc dù đối với có tuyệt đối ưu thế đối với bán Kim Tiên đại năng, một trăm bán Kim Tiên cũng dễ dàng bị một vị Kim Tiên chụp chết, thế nhưng một ngàn, một vạn bán Kim Tiên đồng thời ùa lên, lại dễ dàng có thể xé rách Kim Tiên. Đại quân như hồng lưu, không thể ngăn cản.
"Lại có loại chuyện này, quả thật cần phải cẩn thận, chúng ta không sợ một đầu yêu thú, thế nhưng gặp một đám, vậy thật sự khó đối phó đây." Phương Hàn suy ngẫm.
Rầm!
Đúng lúc này hư không trên bầu trời rung lên, vô số bạch vân đều bị xé nát, một đạo kiếm khí giống như cầu vồng đáp xuống. Thanh thế mãnh liệt khiến quần áo của Phương Hàn phấp phới.
Kiếm khí như thủy triều tràn ra, thế nhưng sau khi đáp xuống mặt đất đột nhiên lại thu liễm lại, hiện ra một vị nam tử ngân y.
Sau lưng nam tử này ngân y này là môt kiện bảo kiếm, dáng người oai hùng, đối măt với biển rộng lại phát ra khí thế lãnh tụ.
Ngân y nam tử vừa đáp xuống đã nhìn thấy Hư Mộ Vân, hắn gật gật đầu có vài phần đắc ý, thế nhưng sau đó lại thấy Phương Hàn bên người nàng, sắc mặt lập tức trầm xuống, trong ánh mát lóe lên một tia lăng lệ.
Phương Hàn rất nhạy cảm bắt được điều này, nhưng hắn vẫn bất động thanh sắc.
"Phong Duyên, vị này chính là Tô Phi Dương của Vạn Thủy Kiếm Tông, kiếm khí danh chấn tứ phương. Là tuyệt đại Kim Tiên!" Hư Mộ Vân giới thiệu với Phương Hàn.
"Tô Phi Dương, vị này chính là người vừa mới tấn thăng làm hạt giống đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta, Phong Duyên."
"A?" Lông mi của Tô Phi Dương giật giật: "Người mới? Hư Mộ Vân, lần này chúng ta đi mộ huyệt Quỷ Vũ Thánh Quân rất nguy hiểm, không nên để vướng chân. Kim Tiên bình thường chỗ nào mà chả có. Hơn nữa chúng ta ước định không đươc mang người khác tiến vào đội ngũ, vạn nhất là kẻ lòng dạ khó lường, hậu quả cũng khó có thể đoán trước được."
"Yên tâm đi, lần này người ta gọi tới có trợ giúp rất lớn, Cố Trường Phong, Xích Thủ Thiên Tôn của môn phái ta ngươi cũng biết, kẻ này xung đột với Phong Duyên, song phương chính là ngang sức ngang tài đó." Hư Mộ Vân vội vàng nói.
"Ngang sức ngang tài với Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong?" Ánh mắt nam tử Tô Phi Dương thoáng cái trở nên sắc bén giống như phi kiếm, có thể từ trong con mắt của hắn chứng kiến vạn kiếm cùng phát, các loại hư ảnh kiếm trủng, tu vi của người này, nhất là tu vi kiếm thuật quả thực đã đạt tới tình trạng đăng phong tạo cực.
Phương Hàn gật gật đầu, thần thái vẫn tự nhiên như thường.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó trên một hòn đảo khác, không gian đột nhiên nổ tung, một đạo thần quốc màu vàng từ từ hiện ra, sau đó một vi nữ tử từ trong đó đi ra, nữ tử này mặc hoàng sắc y phục, cư nhiên cũng là một vị siêu cấp đại Kim Tiên thâm sâu khó lường.
"Bích Ngư Nhi, ngươi rốt cuộc đã tới, chúng ta đợi ngươi đã lâu rồi đó." Nhìn nữ tử hoàng sắc y phục đi tới, Hư Mộ Vân nở nụ cười, đồng thời truyền thần niệm tới cho Phương Hàn: "Đây là hạch tâm của Diễn Thần Hầu môn, Đại sư tỷ Bích Ngư Nhi. Là người cùng một cấp bậc với Cố Trường Phong, , thuộc về tuyệt đại yêu nghiệt."
"Ta tới sớm, nhưng mà thấy sâu trong nước có một đầu Đại Hoang Minh Ngư tu luyện tới Kim Tiên, thế cho nên mới xông tới giết nó, thu được nội đan cùng pháp tắc Kim Tiên, một chút tài phú." Bích Ngư Nhi cười cười đi tới, ánh mắt thật sâu nhìn Phương Hàn, nhưng cũng không hỏi gì.
Thế nhưng Phương Hàn lại cảm thấy trên người nàng có một cỗ uy áp đến từ sâu trong linh hồn làm cho người ta rất cố kỵ.
Nàng vuốt vuốt một hạt châu thuần kim trên tay, phía trên hạt châu có pháp tắc Kim Tiên thô to quấn quanh, tản mát ra pháp lực ba động cường hoành, vật này giá trị liên thành. Hiển nhiên là nội đan cùng pháp tắc Kim Tiên của Đại Hoang minh xà mà nàng vừa giết.
Diễn Thần Hầu Môn là môt đại phái vương giả không kém Vũ Hóa Môn, tại Thiên Đình cũng là một thế lưc rất mạnh. Nàng này tùy ý tìm kiếm giết yêu thú Kim Tiên, cót thể thấy được thực lực của nàng cực kỳ cường hoành.
"Ngụy Đông Thăng Thái Nhất Môn, Phạm Thần Phạm Vân Tông sao còn chưa tới? Còn nữa, người chủ trì tiếp nhiệm vụ đi Quỷ Vũ Thánh Quân mộ địa lần này, Ngọc phủ thái tử, Mộ Dung Sĩ sao còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ để chúng ta ở chỗ này chờ?"
Tô Phi Dương đột nhiên kích xạ ra một đạo kiếm khí, tựa hồ như phát ra tin tức, kiếm khí thẩm thấu tiến vào trong hư không, đột nhiên nổ mạnh, ngay sau đó vô số kiếm ý phát ra.
"Tô Phi Dương, ngươi không nên vội vã như vậy, chúng ta đã đến!"
Trên bầu trời vô thanh vô tức hạ xuống ba người, cầm đầu trong đó là một vị nam tử, mái tóc tử sắc quang trạch tung bay sau gáy, hiện ra vẻ tôn quý. Người này chính là Ngọc phủ thái tử Mộ Dung Sĩ của Thiên Đình! Mà hai người còn lại, một người trên thân toát ra khí tức tai nạn, cư nhiên là đệ tử của Thái Nhất Môn Thiên giới, vị còn lai mặc áo lưới cũng là tu sĩ của vương giả đại phái, Phạm Thần của Phạm Vân Tông.
"Phong Duyên, hiện tại trong chúng ta, kẻ cầm đầu chính là tên Mộ Dung Sĩ này, hắn là người trong Thiên Đình, Ngọc phủ thái tử. Ngọc phủ là một cơ cấu trọng yếu trong Thiên đình, Phủ chủ của Ngọc phủ là một vị siêu việt Kim Tiên nắm trọng quyền, nghe đồn hắn đã có cơ hội nhìn thấy mấy vị đại nhân vật chấp chính Thiên Quân. Tin tức về mộ địa Quỷ Vũ Thánh Quân tại Loạn Thần Hải lần này chính là do hắn lấy được, thế cho nên hắn mới liên hợp chúng ta đi tới đây." Hư Mộ Vân một lần nữa giải thích với Phương Hàn: "Ngàn vạn lần không thể đắc tội với người này."
"Sao lại có một ngoại nhân vậy?"
Thần sắc của tên nam tử tóc tím Ngọc phủ Mộ Dung Sĩ không vui khi đột nhiên trông thấy Phương Hàn.
Vĩnh Sinh Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1089: Thái Nhất Môn Ngụy Đông Thăng.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
"Thiên Đình, Ngọc phủ. Đây là cơ cấu bên trong Thiên Đình. Ngọc Phủ thái tử địa vị quả thật không hề tầm thường. Nhưng mà vẫn còn kém hơn nhiều khi so với vài vị đại nhân vật như nhi tử của Tai Nạn Thiên Quân."
Trong lòng Phương Hàn khẽ động khi nghe thấy cái tên Ngọc Phủ thái tử này.
Thật ra môn phái lớn nhất Thiên giới chính là Thiên Đình, là môt cơ cấu vô cùng khổng lồ, giống như hoàng triều trong thế tục, mà vô số thế lực lớn, đại môn phái, chư hầu đều muốn nhét người vào trong đó.
Mộ Dung Sĩ mặc dù được xưng là Ngọc Phủ thái tử, thế nhưng còn xa mới có thể so sánh với đại nhân vật Thiên giới buông xuống thế tục.
Đối phương rõ ràng cho thấy tu vi là siêu việt Kim Tiên, thế nhưng cũng chỉ cần một phần phân thân để luyện hóa một đại thế giới mà thôi. Còn bản tôn không biết cường hoành đến trình độ nào, hơn nữa còn là nhi tử của Tai Nạn Thiên Quân, địa vị cực cao, tại Thiên giới cũng chỉ có thể nhìn lên.
Đáng tiếc chính là hắn bi hạn chế bởi quy tắc Thiên giới. Bị Thiên Phi Ô Ma ám toán, có thể nói là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.
"Ngọc Phủ thái tử, người cũng là hạch tâm đệ tử của Vũ Hóa Môn ta, tu vi bí hiểm, chúng ta thăm dò mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân không biết sẽ gặp bao nhiêu nguy hiểm, nhiều hơn một người sẽ có thêm môt phần thành công."
Trông thấy Ngọc Phủ thái tử không vui, Hư Mộ Vân vội vàng nói.
"A? Nếu là người bên cạnh Mộ Vân, vậy nhiều hơn một người cũng không sao." Sắc mặt Mộ Dung Sĩ hoà nhã một chút, ánh mắt lại đảo qua Phương Hàn.
Phương Hàn rùng mình, biết người này cũng không phải là nhân vât đơn giản gì.
"Vừa rồi Mộ Vân mới giới thiệu, tu vi của vị Phong Duyên này không hề dưới Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong, không biết là thật hay giả? Nếu là thật, vậy có tư cách đi cùng chúng ta. Nếu như là giả, vậy sớm rời đi là hơn." Ngân y nam tử Tô Phi Dương của Vạn Thủy Kiếm Tông đột nhiên nói.
"Hả?"
"Không dưới Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong, đây không phải là một vị tuyệt đại yêu nghiệt sao? Cố Trường Phong chính là trời sinh huyền hỏa kim đồng, đạo thuật vô song, cũng có thanh danh trong Thiên Đình. Không hề yếu hơn chúng ta đâu."
"Thực sự có tu vi bực này? Ta không tin."
"Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?"
"Hừ! Có tu vi bực này, chẳng lẽ vẫn vô danh sao?"
Hai đại yêu nghiệt đi cùng Mộ Dung Sĩ là Thái Nhất Môn Ngụy Đông Thăng cùng Phạm Vân Tông Phạm Thần đều là đám nhân vật yêu nghiệt. Lúc này nghe thấy Tô Phi Dương nói, đều lộ vẻ không tin, sừng sững mà ra, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất hảo.
Mà nữ tử tên Bích Ngư Nhi kia ánh mắt lại toát ra kỳ quang, thế nhưng cũng không nói lời nào, bộ dáng giống như không màng danh lợi vậy.
"Đã như vậy, ta liền tới kiểm nghiệm một chút tu vi của ngươi, đến cuối cùng xem có phải là so sánh được với Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong hay không." Ngụy Đông Thăng của Thái Nhất Môn đầu tiến bước ra, khí tức trên người thoáng cái tập trung về phía Phương Hàn, sau đó ngón tay của hắn chụm lại, tung ra một trảo, Tai Nan chi khí vô cùng nồng hậu bay ra.
Ầm ầm!
Tai nạn buông xuống, mạt nhật hủy diệt.
Một cái quốc độ tai nạn thật lớn xuất hiện trước mặt Phương Hàn, trực tiếp phủ xuống, từng đạo Tai Nan chi khí rơi xuống hư không bốn phía, Đại Tai Nan Thuật là một trong ba nghìn đại đạo, vận dụng đến cực hạn sẽ đạt tới tình trạng quỷ thần khó lường.
"Muốn thử tu vi của ta? Chỉ bằng chiêu Đại Tai Nan Thuật đơn giản này cũng muốn vây khốn ta? Trí tưởng tượng thật phong phú đấy." Phương Hàn đạp mạnh mà ra, một quyền băng liệt mà xuất, ngay lập tức hạch tâm "Kỷ nguyên chi phù" trong cơ thể đươc kích phát, vô số kỷ nguyên sinh trưởng lập lòe trong lòng Phương Hàn.
Sau đó hàng tỉ thần quốc trong thân thể hắn ma sát lẫn nhau, chấn động, một cỗ vĩnh hằng vô hạn không hề lặp lại, thủy chung vĩnh viễn biến đổi sáng tạo chân lý xuất hiện trên nắm tay của Phương Hàn.
Phương Hàn phất tay đánh ra Kỷ Nguyên Thần Quyền do chính mình tham ngộ, thuộc sở hữu của chính mình.
Đánh ra một quyền.
Kỷ nguyên chi đạo. Thần quyền vô địch.
Phong bạo cự đại cuốn đi tất cả quốc độ tai nạn, Đại Tai Nan Thuật do tuyệt đại yêu nghiệt Ngụy Đông Thăng tạo ra thần quốc bị một kích này đánh nát bấy, mà nắm tay của Phương Hàn dư thế không suy lại lần nữa xuyên thủng trực tiếp bao phủ thân thể đối phương.
"Không tốt!" Ngụy Đông Thăng liên tiếp lui về phía sau, cuối cùng nhún môt bước bay lên, bên cạnh hắn xuất hiện một đạo trường hà tai nạn, vô luận công kích hung mãnh cỡ nào tiến vào dòng sông này đều không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
"Trường Không thánh hà hiện, tai nạn là duy nhất!"
Hắn điên cuồng hét lên, hai tay liên tục huy vũ, thánh hà càng lúc càng lớn.
"Đây là, Tai Nan Thánh Hà, dị tượng trường không nứt ra! Nghe đồn đây chính là chiêu thức độc đáo do Tai Nạn Thiên Quân sáng tạo ra, một đạo thánh hà chính là đại biểu cho một đường sinh cơ trong tai nạn.
"Nhưng mà nghe đồn khi thi triển ra một chiêu này sẽ vĩnh viễn bất bại, không ai có thể làm phai mờ dòng sông này!"
Tô Phi Dương, Phần Thần tán thán nói, trong giọng nói rõ ràng có phần rất kiêng kị Ngụy Đông Thăng.
"Thánh hà gì? Vĩnh viễn bất bại gì! Hôm nay ta sẽ khiến ngươi thất bại!" Vừa rồi Phương Hàn đánh ra Kỷ Nguyên Thần Quyền còn chưa thuần thục, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn đối địch thi triển ra, thế nhưng khi tiếp xúc cùng Tai Nan Thánh Hà, lập tức liền phát sinh biến hóa, khiến cho hắn càng thêm thuần thục hơn, trong thực chiến chiếm được lĩnh ngộ cùng lợi ích lớn.
"Hỗn Độn kỷ nguyên, sinh diệt là môt năm! Phá cho ta!"
Mang theo vạn thế kỷ nguyên, vô thượng khai sáng chi đạo, Phương Hàn vừa sải bước ra, thân thể cùng quyền đầu trực tiếp liền xé rách Tai Nan Thánh Hà, vô số tiên thuật, võ học, còn có nguyên khí tự thân hội tụ thành Tai Nan Thánh Hà hoàn toàn sụp đổ, tản ra trong hư không, biến thành vô hình.
Tuyệt thế bí pháp do Tai Nạn Thiên Quân sáng tạo đều không chịu nổi một kích khi ở trước mặt kỷ nguyên chi đạo.
Phương Hàn mang theo uy thế vô cùng, thần uy cuồn cuộn buông xuống, không người nào có thể ngăn cản.
"Hả? Đây là cái loại quyền pháp gì? Ta chưa từng được chứng kiến qua, sao lại hung mãnh như thế?" Ánh mắt của Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ trợn tròn, trong lòng hắn cấp tốc vận chuyển, muốn thôi toán thấu triệt thần quyền của Phương Hàn.
Thế nhưng lại chỉ thấy một mảnh hư không, thần quyền của Phương Hàn không hề có tung tích.
"Thái Nhất độc tôn, tai nạn thánh giả! Thiên Chi Thai Giai!" Giờ khắc này Ngụy Đông Thăng đã biết bản thân rơi vào thế hung hiểm, hắn thật không ngờ rawngf Ngụy Đông Thăng cư nhiên như thế mãnh liệt như thế! Thần uy như thế, không thể địch nổi! Trong lúc nguy cấp, hắn rốt cuộc cũng hiện ra phong thái tuyệt đại yêu nghiệt của chính mình.
Một cái thang xuất hiên trước mặt hắn, đây cũng không phải là đạo thuật, mà là một kiện pháp bảo, thượng phẩm tiên khí! Thiên Chi Thai Giai! Cái thang này có chín mươi chín bậc. Một khi xuất ra, Thiên Nhân vĩnh cách!
Ngụy Đông Thăng đứng ở bậc thang cao nhất, mà Phương Hàn lúc này lại đứng ở bậc thang thấp nhất, tuy cũng chỉ cách nhau 99 bậc, thế nhưng lại là khoảng cách giữa tiên và nhân.
"Thiên Chi Thai Giai! Hắn lại có thượng phẩm tiên khí như vậy, nghe đồn thượng phẩm tiên khí này môt khi xuất ra, người đứng trên bậc thang, địch nhân căn bản không cách nào công kích được, mà bản thân lại ở trên cao cao nhìn xuống, uy lực của đạo thuật gia tăng gấp mấy lần!"
"Không hổ là yêu nghiệt của Thái Nhất Môn, ngay cả kiện pháp bảo này cũng có thể có được!" Mọi người cả kinh nói, Diễn Thần Hầu Môn Bích Ngư Nhi nhíu mày, cảm thấy kiện pháp bảo này rất khó phá giải.
"Cái gì mà Thiên Chi Thai Giai, quét ngang cho ta! Cút!"
Rống! Rống! Rống!
Phương Hàn đột nhiên bộc phát ra tiếng gầm giận dữ, toàn thân bỗng trở nên cao lớn, da thịt toàn thân bắn ra từng đạo pháp tắc Kim Tiên thô to như đùi người lớn, trông mà rợn cả người.
"Ông trời của ta! Pháp tắc Kim Tiên của hắn sao lớn vậy!"
"Đây còn là người sao?"
Trong ánh mắt của Hư Mộ Vân lóe lên một tia khủng bố.
"Ta muốn là trời, khai sáng kỷ nguyên mới! Người nào ngăn ta đều phải chết!" Phương Hàn thét dài, phong vân động, hải dương gầm hét, trên mặt biển liên tục nổi sóng vì lực lượng của hắn, thậm chí lực lượng khôn cùng này còn lan tới đáy biển sâu.
Ầm ầm! Tại chỗ sâu dưới đáy biển, một số ma thú, yêu thú toàn bộ bị giết chết, tất cả thi thể lớn nhỏ bị chấn bật khỏi mặt biển, đều là yêu thú cấp bậc Chân Tiên, thậm chí Thiên Tiên, nước biển biến thành màu hồng. Thi thể tinh huyết của đám yêu thú kia bị một cỗ lực lượng vô hình kéo, biến thành huyết long, toàn bộ đều chui vào thân thể Phương Hàn, hừng hực bốc cháy.
Phương Hàn cũng không leo lên chín mươi chín bậc Thiên Chi Thai Giai, mà dùng thần quyền quét ngang, Kỷ Nguyên Thần Quyền một lần nữa oanh kích.
Phanh!
Đang lúc mọi người còn ngạc nhiên, Thiên Chi Thai Giai cự đại thoáng cái bị đánh bay. Mà Ngụy Đông Thăng trên bậc thang lại trực tiếp bị đánh bay, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi, nhuốm hồng thiên không.
Phương Hàn sừng sững tại chỗ, một cỗ khí tức vô hình lan ra làm cho người người đều phải lùi lại.
Một kiện thượng phẩm tiên khí thần diệu khó lường cư nhiên bị đánh bay!
Nguyên bản lúc trước với tu vi của Phương Hàn thi triển ra Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền, ba mươi ba lần chiến lực hẳn cũng chỉ sàn sàn so với Ngụy Đông Thăng.
Bởi vì Ngụy Đông Thăng cũng là thiên tài yêu nghiệt, cho dù không bằng Hạng Nhất Chân, thế nhưng khác biệt cũng không lớn. Phương Hàn đại chiến cùng Hạng Nhất Chân có thể nói là thắng bại đã phân nhưng cũng không chiếm được chút tiện nghi gì.
Thế nhưng hiện tại, Phương Hàn trải qua tham ngộ một phen, rốt cuộc cũng tạo ra được đồ của bản thân, Kỷ Nguyên Thần Quyền, với vĩnh hằng khai sáng chi đạo, đánh vỡ cảnh giới viên mãn, vô hạn chân ý phát triển, siêu phàm thoát tục, chiến lực siêu quần, có tư cách quét ngang Kim Tiên. Áp đảo đám yêu nghiệt thiên tài.
"Phong Duyên huynh, kính xin hạ thủ lưu tình!"
Rốt cục Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ xuất thủ xuất thủ, môi hắn khẽ động, ánh mắt lại nhìn Hư Mộ Vân, tựa hồ như hai người đang trao đổi cái gì đó, dường như đang hỏi lai lịch của Phương Hàn.
Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ đột nhiên xuất thủ, đánh ra từng đạo Thiên Ngân Thiên quỹ, lại chấn trụ Ngọc Phủ thái tử dừng lại trên không trung, sau đó chậm rãi đáp xuống.
Phương Hàn cũng thu quyền, tất cả khí tức đều thu liễm trong cơ thể, lại trở nên vô cùng bình thường. Chỉ là một vị tuyệt đại Kim Tiên bình thường. Thế nhưng chính là bởi vì như thế mới khiến người ta càng thêm kiêng kỵ.
"Thần quyền thật lợi hại, đây là loại công phu gì vậy?" Bích Ngư Nhi cuối cùng mở miệng: "Ta đã đọc qua hàng tỉ bản thái cổ, đạo thư, thậm chí cũng không phải là không rõ lắm với một số đạo thuật trong một số kỷ nguyên còn sót lại, thế nhưng lại chưa từng được xem qua thần quyền như thế, xin hỏi ngươi tu luyện loại võ học gì vậy?"
"Không thể trả lời." Ánh mắt Phương Hàn trầm xuống, có một loại ý cảnh không giận mà uy.
Vừa rồi hắn đánh bại Ngụy Đông Thăng, xác thực đã lập được uy nghiêm bất hủ.
Vĩnh Sinh Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1090: Đi Loạn Thần Hải.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
"Không thể trả lời?"
Bích Ngư Nhi bị một câu nói của Phương Hàn làm cho bế tắc, trong ánh mắt lóe lên một tia tức giận, thế nhưng cuối cùng cũng không phát tác ra, mà đổi thành nụ cười nhàn nhạt: "Phong huynh đã không muốn nói, trái lại ta đường đột rồi, không nên tùy tiện hỏi chuyện đời tư của ngươi, tiểu nữ thật sự xin lỗi."
"Không có gì, không có gì." Thấy Bích Ngư Nhi có lòng dạ sâu như vậy, Phương Hàn cũng nhịn không được thầm tán thưởng, đối phương đã hạ thấp phong thái như thế, hắn cũng không thèm so đo, gật gật đầu, sau đó ánh mắt đâm thẳng về phía nam tử ngân sắc y phục của "Vạn Thủy Kiếm Tông" Tô Phi Dương, dùng thanh âm sắc bén nói: "Tô Phi Dương, vừa rồi nếu không phải ngươi lựa chọn việc gây hấn, ta cũng không giao thủ với vị Ngụy Đông Thăng của Thái Nhất Môn, làm cho tình huống không khống chế nổi, phá hoại tình cảm trong tiểu đội chúng ta. Một khi tiến vào Loạn Thần Hải, nếu ngươi còn tiếp tục khiêu khích nháo sự nữa, ta tự nhiên sẽ giết chết ngươi đó!"
"Ngươi!"
Ngân y nam tử Tô Phi Dương giận tím mặt khi nghe vậy!
Hắn cũng là kẻ thiên chi kiêu tử, cái thế hiếm có, tuy hiện tại Phương Hàn biểu hiện ra đủ chiến lực, khiến hắn rất kiêng kị, thế nhưng hắn cũng không phải là đèn đã cạn dầu! Há có thể chịu được nhục nhã vô cùng như thế, toàn thân lập tức bùng phát ngân quang: "Phong Duyên, cho dù ngươi thật sự lợi hại, đánh bại Ngụy Đông Thăng, thế nhưng Tô Phi Dương ta cũng chưa hẳn đã sợ ngươi! Ngươi dám bức bách như thế, vậy chỉ có thể tử chiến một hồi, không cần nói nhiều, chúng ta huyết chiến một trận, không phải ngươi chết chính là ta vong!"
"Chỉ sợ ngươi chết, mà ta một chút tổn thương cũng không có!" Phương Hàn liên tục cười lạnh, sải bước tiến lên phía trước, hắn đã sớm nhìn rõ, tên Tô Phi Dương này cực kỳ âm độc hiểm ác, là u ác tính trong nhóm, nếu không sớm diệt trừ, sẽ lưu lại hậu hoạn vô lường.
Bên trong tiểu đội này, mình và Hư Mộ Vân đứng một bên, Bích Ngư Nhi thần bí tính cách lại không rõ ràng, mà mà thái tử Mộ Dung Sĩ hiển nhiên cũng đã nắm giữ tình báo rất trọng yếu, Ngụy Đông Thăng, Phần Thần hiển nhiên đã sớm đạt được một loại hiệp nghị nào đó với hắn.
Mà Tô Phi Dương lại khiêu khích bốn phía, từ đó tìm kiếm sơ hở. Sau này tầm bảo, trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, hắn nhất định sẽ thừa dịp mâu thuẫn mà kiếm chỗ tốt.
Phương Hàn nhìn người cực chuẩn, không hề có sai lầm.
"Được rồi, Phong Duyên huynh, coi như nể mặt mũi của ta, song phương nhịn đi một chút, không nên tranh đấu vô vị như vậy a? Chúng ta liên hợp cùng một chỗ, nhiều người lực lượng mới lớn, nếu như còn chưa tiến vào vùng nguy hiểm trong Loạn Thần Hải mà nội bộ đã loạn cả lên, chuyện này mà truyền ra ngoài chẳng phải khiến người ta cười rụng cả răng sao?"
Đột nhiên lúc này Mộ Dung Sĩ thản nhiên nói.
"Hừ! Coi như ta nể mặt Mộ Dung thái tử." Phương Hàn thu quyền, đứng bên cạnh Hư Mộ Vân.
"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, ta nhất định sẽ chiến với ngươi một hồi." Ngân y nam tử Tô Phi Dương phun ra một câu.
"Rất sẵn lòng phụng bồi!" Phương Hàn bất động thanh sắc nói.
"Được rồi, chư vị, chúng ta lên đường thôi! Lần này đi Loạn Thần Hải phải trải qua Hải Vực vô số nguy hiểm, thậm chí gặp hải quái kết thành quần đội, chư vị phải cẩn thận đó." Mộ Dung Sĩ trước tiên bay lên.
Bọn người Phương Hàn cung chia làm từng tiểu đội bay theo phía sau Mộ Dung Sĩ.
Lúc này đã có thể nhìn ra trong trận doanh, Phương Hàn cùng Hư Mộ Vân là một đội. Mà Bích Ngư Nhi dường như như có như không dựa vào bên này. Ngụy Đông Thăng, Phần Thần, Mộ Dung Sĩ lại cùng một phe cánh, Tô Phi Dương một mình biến thành một đạo kiếm quang qua lại như con thoi xuyên qua những đám mây, xé rách không gian, lập lòe hư ảo du tẩu, cũng thoáng trao đổi gì đó với Mộ Dung Sĩ.
Một đội bảy người đều là thiên chi kiêu tử, cao thủ hạch tâm của vương giả đại phái, đều xuất phát hướng tới chỗ sâu trong hải dương.
"Phong Duyên, loại quyền pháp vừa rồi của ngươi là? Tại sao ta chưa từng thấy ngươi thi triển qua vậy?" Một mặt phi hành, nhìn từng đợt sóng bích lục dưới đại hải bị bỏ lại phía sau, một mặt Hư Mộ Vân dùng thần niệm cho Phương Hàn.
"Đây chỉ là một chút lĩnh ngộ của ta mà thôi, còn xa mới hoàn thiện, thật không đáng nhắc đến!" Phương Hàn tùy ý nói.
"Lĩnh ngộ một chút thôi? Vừa rồi rõ ràng ngươi đã phá vỡ thượng phẩm tiên khí Thiên Chi Thai Giai của Ngụy Đông Thăng, đây quả thật là thần thuật có thể so với bí thuật cao nhất của Vũ Hóa Môn chúng ta, còn lợi hại hơn cả Hoa Thiên chân quyết trong truyền thuyết đấy. Nhất định là mọt loại thần đạo thượng cổ rồi." Hư Mộ Vân không tin.
"Được rồi, ta xem lần này đi hoàn thành nhiệm vụ, tìm kiếm mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân vô cùng nguy hiểm. Mộ Dung Sĩ, Tô Phi Dương, Bích Ngư Nhi mỗi người đều rất thần bí, khó đối phó." Phương Hàn lập tức đổi đề tài.
"Đúng vậy, ta cũng biết nhiệm vụ lần này không dễ hoàn thành, nhưng mà trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân có quá nhiều bảo tàng. Chỉ cần có thể có được một hai kiện là có thể một bước lên trời. Ngươi cũng biết đó, Kim Tiên mặc dù là bá chủ tại Thiên giới, có địa vị cực cao, thế nhưng cũng chỉ là trung tầng, cao tầng chính thức siêu việt hơn Kim Tiên, trở thành Tổ Tiên, Nguyên Tiên, Thánh Tiên, thậm chí Chí Tiên! Người lãnh đạo chính thức trong một đại phái vương giả nhất định phải siêu việt hơn Kim Tiên." Thần niệm của Hư Mộ Vân lập loè, tựa hồ như có chứa hi vọng cường đại trong đó: "Mà đám Kim Tiên chúng ta cho dù có mạnh hơn nữa, pháp tắc Kim Tiên của ngươi có lớn bằng cây trụ chống trời, vẫn chỉ là Kim Tiên. Muốn đột phá Tổ Tiên sẽ rất khó khăn, cứ khổ tu như vậy, cho dù đại thiên tài cũng không thể tu thành, nhất định phải nhận được kỳ ngộ. Mà trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân, nghe đồn có thứ có thể khiến ngươi đột phá gông cùm xiềng xiếc Kim Tiên, trở thành Tổ Tiên."
"A? Còn có loại vật này?"
Trái tim Phương Hàn cũng khẽ động, hiện tại hắn đã tu thành Kim Tiên. Khẳng định sẽ phải dừng bước tại cảnh giới này khá lâu mới có thể củng cố pháp tắc. Nhưng mà càng như vậy, lại rất khó để đột phá Tổ Tiên, nếu như quả thật có thể đột phá đến Tổ Tiên, lợi ích sau đó lại càng to lớn.
"Đúng vậy, quả thật là có vật này."
Một thanh âm khác truyền tới, không ngờ là Bích Ngư Nhi qua lại như con thoi tại trong hư không.
Phương Hàn chấn động, lại thật không ngờ thần niệm truyền âm giữa mình cùng Hư Mộ Vân lại bị đối phương nghe thấy. Nếu như là như vậy, Đạo thuật của đối phương thật đúng là không cách nào tưởng tượng, thế nhưng sau một khắc hắn đã nhìn ra, Hư Mộ Vân dường như cùng Bích Ngư Nhi đang trao đổi chuyện gì đó. Thì ra Hư Mộ Vân đang cùng Bích Ngư Nhi thương lượng lẫn nhau, đem sự tình vừa rồi nói lại với nàng ta một lần, muốn đôi bên liên hợp.
Nếu không với tu vi của Phương Hàn, cộng thêm khí tức của Tam Thập Tam Thiên chí bảo, sự thần diệu của Phong Thiên Tỏa, Thâu Thiên Trảo, cho dù Tổ Tiên trên phương diện lực lượng có thể áp chế được Phương Hàn, thế nhưng cũng không thể nghe lén thần niệm của hắn ba động.
"Là vật gì vậy?" Phương Hàn truyền lại thần niệm.
"Quỷ Vũ Thánh Đồ!" Bích Ngư Nhi truyền thanh tới: "Trong truyền thuyết Quỷ Vũ Thánh Quân là vô thượng cao thủ kiệt xuất của Thần tộc, có thể so sánh cùng bảy đại Thần Đế viễn cổ Đế Thích Thiên, Nhận Lợi Thiên, Hóa Dục Thiên, Dạ Ma Thiên... Pháp lực của hắn đã tu luyện tới Chí Tiên đỉnh phong, đạp nửa bước tới cảnh giới Thiên Quân, chỉ thiếu chút nữa là tu thành Thiên Quân. Thế nhưng tao ngộ gặp đại kiếp nạn, tu vi suốt đời của hắn tại phút cuối vẫn lạc , đã kịp lĩnh ngộ đối với đại đạo hóa thân thành Quỷ Vũ Thánh Đồ. Bất quá khi đại chiến với Thiên Đình, hắn bị rất nhiều cao thủ Chí Tiên vây công đánh vỡ Quỷ Vũ Thánh Đồ, chia ra làm vô số khối. Bị rất nhiều kẻ thần bí cường đại cướp đoạt, hiện tại trong huyệt mộ của hắn có khả năng có tàn phiến của Quỷ Vũ Thánh Đồ, chỉ cần chúng ta có được, quan sát tham ngộ dấu vết đại đạo trong đó, có thể nắm lấy tinh thần cảm ngộ Tổ Tiên của Quỷ Vũ Thánh Quân, vì thế sẽ có cơ hội tấn thăng làm Tổ Tiên."
"Thì ra là thế! Quỷ Vũ Thánh Quân chính là nhân vật bán Thiên Quân, với tinh hoa suốt đời ngưng tụ thành thánh đồ. Cho dù tàn phiến cũng không hề tầm thường." Phương Hàn gật gật đầu.
Thánh đồ này cũng không phải pháp bảo, mà là Quỷ Vũ Thánh Quân tại phút chốc vẫn lạc, tinh hoa suốt đời liền ngưng tụ thành địa đồ, bằng vào hóa thân linh hồn, trí nhớ, kinh ngiệm, lạc ấn của mình mà tạo ra, vô cùng trân quý. Cũng không đơn giản giống như cao thủ luyện chế ra pháp bảo.
"Nếu như cướp được một khối tàn phiến của Quỷ Vũ Thánh Đồ, hi vọng chúng ta có thể cùng nhau tham ngộ." Bích Ngư Nhi liền phát ra thần niệm.
"Tốt!" Phương Hàn lập tức đáp ứng.
Cùng lúc đó, Mộ Dung Sĩ, Ngụy Đông Thăng, Phần Thần phi hành phía trước cũng trao đổi với nhau: "Thái tử, tên Phong Duyên này thâm sâu khó lường, ta cũng không phải là đối thủ của hắn, nếu như tiến nhập vào trong huyệt mộ của Quỷ Vũ Thánh Quân, ngài nên đề phòng một chút."
"Không sao, hắn càng cường đại càng tốt, ta vẫn có thể áp chế được hắn." Ngọc phủ thái tử Mộ Dung Sĩ lạnh lùng nói: "Khi ta tới, đã sớm chuẩn bị vài môn bí bảo, uy lực đủ có thể rung động thiên hạ, điên đảo càn khôn. Hơn nữa với tu vi của ta, còn được đại nhân vật quán đính!"
"Chúc mừng thái tử, nếu như cướp được Quỷ Vũ Thánh Đồ, Mộ Dung thái tử nhất định sẽ siêu việt hơn Kim Tiên, một bước lên trời, trở thành trở thành Tổ Tiên. Rất nhiều đối thủ cạnh tranh với ngài chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi."
"Nghe đồn ngài đang muốn truy cầu một vị nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân? Có rất nhiều người cạnh tranh, việc này liệu có phải sự thật không?" Phần Thần hỏi.
"Đúng vậy, gần đây Vĩnh Hằng Thiên Quân có thu một vị nghĩa nữ, nghe đồn là dẫn từ dưới hạ giới lên. Nàng này được bồi dưỡng rất đặc biệt, được Vĩnh Hằng Thiên Quân cực kỳ yêu thích, đã khiến cho rất nhiều đại nhân vật chú ý. Nghe đồn Vĩnh Hằng Thiên Quân cố ý tìm cho nàng một vị hôn phu. Lần này chẳng phải vừa vặn Thiên Đình muốn tiến hành chọn lựa hạt giống trong các môn phái sao? Vĩnh Hằng Thiên Quân cố ý chọn lựa ra thiên tài tuyệt thế trong đó, để nàng kia nhìn trúng." Mộ Dung Sĩ gật gật đầu nói.
"Đây chính là cơ hội rất tốt! Cho dù siêu việt hơn Kim Tiên muốn gặp vị chí tôn Vĩnh Hằng Thiên Quân bực này cũng không có khả năng. Nếu như có thể trở thành vị hôn phu của nàng kia, có thể kéo tới quan hệ với Vĩnh Hằng Thiên Quân, với loại tồn tại như Vĩnh Hằng Thiên Quân, tùy ý một tia ý niệm trong đầu cũng khiến chúng ta vô cùng hưởng thụ a."
Ngụy Đông Thăng hâm mộ nói.
"Vĩnh Hằng Thiên Quân a... Chúng ta căn bản không có khả năng nhìn thấy loại chí cao như vậy, cự đầu chấp chính của Thiên Đình, mặc dù là Thái Nhất Môn chúng ta là đạo thống của Tai Nạn Thiên Quân, thế nhưng cũng chưa bao giờ nhìn thấy vị Thiên Quân này."
"Chúng ta đây sớm chúc mừng thái tử trở thành con rể Vĩnh Hằng Thiên Quân, một bước lên trời, tương lai trở thành cự đầu chấp chính chính thức của Thiên Đình!"
Phần Thần liên tục chúc mừng, hắn biến khi nào thì nên nói cái gì.
Ô ô ô ô, ô ô ô ô... Đúng lúc này, trên mặt biển đột nhiên truyền tới thanh âm quỷ khóc thần gào, vô số hắc vân bao phủ cả hải vực, tầng tầng lớp lớp không gian.
"Không tốt, đây là Hắc Ngục Phong Bạo, là hiện tượng biến đổi khí hậu tự nhiên trên đại hải. Trong gió lốc có vô số yêu ma cường đại!" Thần sắc của Mộ Dung Sĩ chấn động, lập tức gào to một tiếng.
Lúc này Phương Hàn cũng đã thấy Phong Bạo đen kịt ập tới.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1091: Thần Quy Thiên Vương Thú.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
Trong Sa Châu, khí hậu vô cùng khắc nhiệt, thường xuyên có báo cát cuốn đi tất thảy, ngay cả bán Kim Tiên đại năng bị cuốn vào trong đó cũng không có mảy may cơ hội thoát chết.
Mà trên biển lại càng thêm nguy hiểm,, Phong Bạo tầng tầng lớp lớp, còn có yêu ma từ trong đó chui ra vồ người. Da thịt của yêu thú rất hữu dụng đối với nhân tu sĩ tiên, đồng dạng, pháp bảo của Tiên Nhân, pháp quyết tu luyện, cũng rất hữu dụng đối với yêu ma.
Thường thường Phong Bạo xuất hiện trên biển đều có lẫn rất nhiều yêu ma trong đó, bọn chúng sẽ phát động công kích đói với tu sĩ loài người. Đám yêu ma kia có năng lực trời sinh dung hợp với Phong Bạo, có thể hành tẩu qua lại như con thoi trong gió lốc mà không hề có chút tổn hại, mà tu sĩ loài người lại rất gian nan hành tẩu trong gió lốc.
Hiện tại Phương Hàn, Hư Mộ Vân, Mộ Dung Sĩ đám cao thủ gặp phải loại khí hậu khắc nhiệt này "Hắc Ngục Phong Bạo."
Dường như là hắc sắc Địa Ngục buông xuống, Phương Hàn có thể thấy, thậm chí hư không trên bầu trời, từng khối từng khối bị Phong Bạo xé rách nát bấy, hắc sắc tiên mạc buông xuống, bốn phía đều là cuồng phong gào rít, nhật nguyệt lu mờ, nước biển trong đại dương tạo thành vô số vòng xoáy, trong vòng xoáy có vô số yêu ma như ẩn như hiện, trong đó bắt đầu là yêu ma cấp bậc Thiên Tiên, Thần Tiên, thế nhưng càng ngày càng nhiều, cuối cùng cư nhiên xuất hiện Huyền Tiên cấp bậc, thậm chí yêu ma cấp bậc bán Kim Tiên.
Ở chỗ sâu trong hải dương Thiên giới, linh mạch vô cùng phong phú, đồng thời cũng dưỡng dục ra vô số tính mạng cường hoành.
Phương Hàn chỉ liếc mắt đã nhìn ra, trong Hắc Ngục Phong Bạo, đại đa só yêu ma đều là loài cá, vô cùng kỳ quái, thân thể cường đại, có đám còn chém giết lẫn nhau, chỉ cần phát hiện ra loài người trong gió lốc, bọn chúng đều lập tức chen chúc tới chém giết.
Nhóm người Phương Hàn, mỗi một người đều là tuyệt đại Kim Tiên, trên người phát ra khí tức Kim Tiên pháp tắc, trong hắc sắc phong bạo giống như ngọn hải đăng vậy, hấp dẫn rất nhiều yêu ma, quả thực giống như ruồi bọ nhìn thấy máu tươi vậy.
Thậm chí tại sâu trong nước có một số yêu ma cường hoành tồn tại, phóng ý niệm ra bên ngoài.
Ông!
Yêu ma dày đặc xen lẫn trong phong bạo, giống như bầy châu chấu vọt tới, các loại tiên thuật, thần thông của yêu ma hợp thành từng tòa đại trận đủ có thể ép người thành bánh thịt.
Đầu tiên đánh tới là một đám Ngân Ngư yêu, mỗi tên trong đàn Ngân Ngư yêu này đều là đầu cá thân người, toàn thân tỏa ra ngân quang sáng lạn, cư nhiên đều có cấp bậc Thiên Tiên, thậm chí hơn mười đầu liên thủ phát động Thủy Hệ Đạo thuật không ngờ đối chiến lại với Kim Tiên!
Thủy Hệ tiên thuật mang theo khí thế bài sơn đảo hải, lực lượng mãnh liệt cuốn tới, cuồng bạo như lôi, trong đó còn kèm theo vô số tia chớp.
Kim thủy xáo động mà sinh ra thiểm điện.
"Trên biển quả nhiên là phiền toái hơn nhiều." Phương Hàn lắc đầu, trực tiếp oanh kích ra một quyền, vô số vòng xoáy xuất hiện liền trực tiếp oanh phá tiên thuật của đám Ngân Ngư yêu, sau đó quyền ảnh quét tới bát phương, xé rách hết thảy, ngay lập tức có hơn ngàn đầu Ngân Ngư yêu triệt để bị xé rách, biến thành từng đạo long khí bị Phương Hàn hấp thu.
Phương Hàn toàn lực vận chuyển Vạn Vật Hóa Long bí quyết, Kỷ Nguyên Thần Quyền, quét ngang hết thảy, qua lại như con thoi trong gió lốc, mỗi một lần qua lại đều cướp đi tính mạng của hơn trăm ngàn đầu yêu ma cường đại.
Thần thông, tinh huyết, nguyên khí của đám yêu ma bị giết đều biến thành Chân Long, bị Bát Bộ Phù Đồ hấp thu. Nhưng đây cũng chỉ như muối bỏ biển, có nhiều yêu ma Thiên Tiên bị giết hơn nữa cũng không thể bằng luyện hóa một vị Kim Tiên.
Nhưng mà Phương Hàn giết yêu ma trong gió lốc, chủ yếu là rèn luyện Kỷ Nguyên Thần Quyền.
Kỷ Nguyên Thần Quyền vừa được sáng tạo, thật đúng là cần thực chiến để rèn luyện. Hiện tại yêu ma trên hải dương chính là điều kiện tốt nhất để hắn rèn luyện, mỗi lần xuất quyền, một bộ phận Kỷ Nguyên Thần Quyền sẽ được ngưng tụ, phù văn sẽ trở nên lớn mạnh hơn, hiện tại trải qua rèn luyện hào quang cũng đã phát sinh rất nhiều biến hóa.
Tỷ như trên kỷ nguyên vu đạo, sẽ trở thành kỷ nguyên của a lại da chi đạo. Thậm chí ngược dòng thu được rất nhiều kỷ nguyên lúc trước như thú đạo...
Một môn quyền pháp từ khi khai sáng đến lúc hoàn thành, nhất định phải trải qua vô số lần thực chiến mới hoàn thiện.
"Chúng ta tiếp tục xâm nhập, yêu ma trong gió lốc cũng bình thường, giết thêm nữa cũng không có giá trị, tiến vào chỗ sâu hơn, tiếp cận lĩnh vực của Loạn Thần Hải, nơi đó mới chân chính là chỗ tụ tập của yêu ma, là chiến trường thượng cổ. Trong đó có yêm ma cường đại ẩn núp, yêu ma bán Kim Tiên cũng có vô số, pháp tắc Đại La của bọn chúng rất có giá trị đối với chúng ta."
Mộ Dung Sĩ cũng phát ra một đạo tinh quang giống như cầu vồng, khẽ cuốn qua, vô số yêu ma bị giết chết. Phương Hàn lập tức phát hiện đó cũng không phải là một kiện pháp bảo, mà là kiếm khí của bản thân ngưng tụ, đạo kiếm khí này đã hấp thu tinh huyết linh hồn, các loại pháp tắc Tiên Đạo của yêu thú trong phong bạo mà lớn mạnh.
Rất nhiều cao thủ muốn trui rèn tu vi đều chạy tới hải dương, xâm nhập vào trong bầy yêu ma.
"Đi!"
Phong vân biến đổi, Phương Hàn cũng hi vọng giết được đám yêu ma cường đại hơn, rèn luyện Kỷ Nguyên Thần Quyền, nhóm người một lần nữa xâm nhập vào trong nước. Phi hành trọn vẹn ba canh giờ, một đường chém giết đã xâm nhập qua không biết bao nhiêu ngàn "triệu" dặm hải dương, Hắc Ngục Phong Bạo càng ác liệt, yêu ma ở tầng cũng lợi hại hơn nhiều, có một số yêu ma tựa hồ tạo thành bộ lạc cường đại đi tới đi lui trong gió lốc tuần tra, liệp sát yêu ma khác.
Phi hành trong ba canh giờ, Phương Hàn đã tiêu hao không ít Nguyên Thủy chi khí. Nhưng cũng may trên người hắn có vô số linh mạch, một đạo linh mạch cấp một đầy đủ, hai đạo không trọn vẹn. Nếu không thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực, số lượng này cũng đủ để hắn tiêu hao trong mấy tháng.
Nhưng mà Kỷ Nguyên Thần Quyền cũng càng thêm thuần thục, tiêu hao nguyên khí linh mạch lại càng nhiều, đến cuối cùng, mỗi lần phát quyền, linh mạch cấp hai lại giảm mất một phần mười.
Loại tốc độ tiêu hao này cũng khiến Phương Hàn rất đau lòng.
Hiện tại hắn giống như một cự thú tiêu hao linh mạch, phải nghĩ biện pháp tìm được càng nhiều linh mạch. Nếu không sau này còn phải tiêu hao nhiều hơn nữa.
Ông!
Lại là một đám yêu ma xuất hiện trong gió lốc, đám yêu ma này cũng không phải loài cá mà là một đám chim. Mỗi một đầu đều có hình thể to lớn, đầu chim thân người, sau lưng mọc sáu cánh, chìm nổi hoàn mỹ trong phong bạo, mỗi một đầu trong thân thể đều phát ra khí tức cường hoành.
Cư nhiên mỗi đầu đều có tu vi Huyền Tiên.
Đám quái điểu Huyền Tiên này kết hợp lại tạo thành đại quân!
"Chú ý, đây là Vũ Dực Lôi Điểu, là một trong những bộ lạc Yêu tộc tương đối mạnh trên biển, liệp sát khắp nơi, thậm chí thừa lúc phong bạo nổi lên đánh tới đại châu vùng duyên hải, thậm chí giết hại tu sĩ loài người, liệp sát bán Kim Tiên đại năng!"
Hư Mộ Vân lập tức lên tiếng khi thấy đám điểu yêu đột ngột xuất hiện trong phong bạo.
"Đám Vũ Dực Lôi Điểu này rất có ích để chúng ta tu luyện!" Ánh mắt Bích Ngư Nhi khẽ động, toàn thân lập tức bay ra trăm ngàn dạo cầu vồng bích lục lớn cỡ ngàn dặm, bùng lên, quét ngang không trung, trực tiếp oanh kích vào trong đại quân điểu yêu.
Lập tức có mấy trăm đầu điểu yêu biến thành vô hình, toàn bộ đều bị hút vào trong bích quang.
"Tu sĩ Kim Tiên loài người!"
Mỗi một đầu đại yêu trong đám Vũ Dực Lôi Điểu đều rung động, phong bạo càng thêm mãnh liệt. Những đầu điểu yêu kia không khác gì Huyền Tiên nhân loại, có trí tuệ cao minh, biết cách vận chuyển trận pháp thiên đạo, đột nhiên thoáng cái bầy điểu yêu trong phong bạo biến thành một đồ hình thái cực cự đại, liên thủ phát ra lôi quang cự đại, phong nhận phát ra tứ phía, lập tức ngăn cản bích hồng của Hư Mộ Vân.
Đám điểu yêu Huyền Tiên kết thành đại quân tạo thành đại trận cư nhiên có thể ngăn cản công kích của tuyệt đại Kim Tiên!
"Hừ!"
Lúc này Phương Hàn cũng không chút khách khí, đại quân yêu ma Huyền Tiên tạo ra áp lực rất lớn, thế nhưng đối với hắn lại là điều kiệt cực tốt để rèn luyện Kỷ Nguyên Thần Quyền, cho nên hắn lập tức đánh vào giữa Thái Cực đồ, Thái Cực đồ bắt đầu suy sụp, rất nhiều Vũ Dực Lôi Điểu biến thành bột phấ, ngưng tụ thành Chân Long cuốn vào trong quyền kình của Phương Hàn.
Quả nhiên đại bổ!
Phương Hàn tán thưởng một tiếng, một quyền trực tiếp giết trên trăm đầu Vũ Dực Lôi Điểu, pháp tắc Huyền Tiên, tinh huyết khổng lồ, còn có thần thông của đám yêu ma đều tiến nhập vào thân thể hắn. Lập tức liền có liền có một cỗ nước ấm lưu chuyển qua vô số tinh thể thần quốc.
Nhất là thần thông Thái Cổ Chư Thiên Lôi Pháp Tổng Cương, chiếm được ích lợi rất lớn.
Đám Vũ Dực Lôi Điểu trời sinh đã mang theo thần thông Phong Hệ, Lôi Hệ. Tự nhiên ngưng kết, thần quốc bên trong cơ thể bọn chúng thậm chí sinh ra vô số thần linh Lôi Đình tự nhiên, còn có thần linh Phong Hệ tự nhiên.
Hiện tại Phương Hàn giết chết đám Vũ Dực Lôi Điểu, toàn bộ dung nhập vào trong thân thể, quả thực thu được ích lợi thật lớn.
"Ừm, không tồi, đám Vũ Dực Lôi Điểu này cũng tương đương với một số lượng tài phú! Bắt giữ sau đó đem bán cho người của một số vương giả đại phái làm tọa kỵ cũng là nguồn thu nhập không nhỏ!" Mộ Dung Sĩ duỗi tay ra, tựa hồ muốn thi triển ra một môn đại tiên thuật huyền ảo, thu lấy toàn bộ bộ lạc Vũ Dực Lôi Điểu trước mặt!
Thế nhưng trong sát na lúc hắn duỗi tay ra, cả người Phương Hàn đột nhiên nổ mạnh, phảng phất như mặt trời nổ tung, vô số tinh thể thần quốc trong cơ thể phát ra thần quang sáng chói, ngay lập tức, hơn mười ức dặm Hắc Ngục Phong Bạo trên mặt biển đều bị xua tan. Mỗi một viên tinh thể thần quốc đều biến thành cái miệng lớn như chậu máu, điên cuồng thôn phệ trên không trung.
Bầy điểu bay loạn.
Lập tức có khoảng chừng trên mười vạn đầu Vũ Dực Lôi Điểu bị thần quốc của hán thôn phệ.
"Đây là loại đạo thuật gì? Không ngờ hung hãn như thế!" Mộ Dung Sĩ cũng phải chấn kinh, hắn muốn cướp đoạt khoản tài phú này, lại thật không ngờ Phương Hàn cư nhiên chiếm đoạt trước mặt hắn.
Dựa theo đạo lý bình thường, cho dù bọn họ là cường giả trong đám Kim Tiên cũng vô pháp trong nháy mắt tàn sát toàn một bộ bộ lạc Vũ Dực Lôi Điểu. Nhất định phải mất thời gian chém giết. Một chiêu thu lấy toàn bộ, vậy nhất định phải có vô thượng pháp bảo, hoặc là siêu việt hơn Kim Tiên mới có thể nhàn nhã như vậy.
Mà Phương Hàn thoáng cái bạo phát đã khiến toàn bộ bầy Vũ Dực Lôi Điểu biến mất, có thể thấy được hắn hung hãn tới trình độ nào.
"Ta ra tay trước một bước, Mộ Dung thái tử không nên để bụng, đám Vũ Dực Lôi Điểu này rất có lợi để cho ta tu luyện hai hệ thần thông Phong Lôi." Sau khi một mẻ hốt gọn, Phương Hàn mới cao giọng nói.
"Không sao, kế tiếp trên biển còn có yêu thú hung mãnh hơn nhiều!" Mộ Dung Sĩ gào to một tiếng, thân thể như điện xạ, một lần nữa tiến nhập vào sâu trong hải dương.
Hắc Ngục Phong Bạo một lần nữa cuốn tới, yêu ma trong gió lốc cư nhiên dần dần xuất hiện cường giả cấp bậc bán Kim Tiên đại năng. Sau khi đám người Phương Hàn phi hành qua mấy ngàn ức dặm, đột nhiên phía trước xuất hiện một đám cự yêu nửa người nửa rùa! Đám cự yêu này toàn bộ đều là bán Kim Tiên đại năng, pháp tắc Đại La ngưng tụ thành một mảnh thiên mạc bao trùm thương khung.
"Cẩn thận, đây là Thần Quy Thiên Vương Thú! Là một trong những chủng tộc cường đại nhất trên hải dương, đám Vũ Dực Lôi Điểu còn lâu mới có thể so sánh được. Rất nhiều Kim Tiên đã vẫn lạc trong đại quân cự yêu này đấy!"
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
-----oo0oo-----
Chương 1092: Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn.
Người dịch: Sói
Nguồn: 4vn.eu
Thần Quy Thiên Vương Thú!
Phương Hàn cũng đã sớm chú ý tình huống bên trong đoàn Hắc Ngục Phong Bạo có đám yêu thú cự đại.
Dù sao trên bầu trời dày đặc pháp tắc Đại La, người nào cũng có thể trông thấy. Hơn nữa nhóm Thần Quy Thiên Vương Thú này, trong đó dường như loáng thoáng có yêu thú cấp bậc Kim Tiên tồn tại, trấn áp, bố trí trận pháp, giống như thùng sắt làm cho người ta không cách nào tiến vào nửa bước.
Thậm chí với lực lượng của Phương Hàn cũng có phần kiêng kỵ.
Thế nhưng đám Thần Quy Thiên Vương Thú lại rất nhiều, hơp thành đại quân, tuy không thể bằng được số lượng đám chân truyền đệ tử của một vương giả đại phái, thế nhưng lại vô cùng hung thần ác sát, có thể vây chết Kim Tiên.
Đạt tới cảnh giới Tiên Nhân, khoảng cách giữa các cấp bậc lại cách xa trăm ngàn lần, tỷ như một ngàn bán Kim Tiên cũng không thể bằng mội vị Kim Tiên, thế nhưng vạn người, mười vạn người, trăm vạn bán Kim Tiên cũng có thể xé rách Kim Tiên thành bụi phấn. Số lượng lớn đến môt mức độ nào đó có thể bù vào thiếu khuyết cấp bậc.
Trong đoàn phong bạo trước mắt, đám Thần Quy Thiên Vương Thú đông nghịt bay loạn khắp nơi. Bố trí thành từng tòa đại trận, không ngừng cướp đoạt giết hại yêu ma khác, tại Hải Vực sâu trên ức dặm dưới đáy biển cũng bị khuấy động.
Vô số yêu ma cường đại bị đám Thần Quy Thiên Vương Thú cướp bóc. Đám yêu thú này có thần ngư sa vương cường hoành, có nộ kình... Thậm chí cũng không thiếu khuyết cao thủ bán Kim Tiên đại năng, thế nhưng vẫn không phải là đối thủ của Thần Quy Thiên Vương Thú.
Đám Thần Quy Thiên Vương Thú này đông nghịt ở trong gió lốc, kéo dài qua vô số không gian, cũng không biết số lượng bao nhiêu, từng cái từng cái thần quốc nổi lên trong đó, vô số cấm pháp, pháp bảo cường đại bay múa đan vào nhau.
Của Kim Tiên ẩn chứa sâu bên trong đám Thần Quy Thiên Vương Thú này, tựa hồ như là thủ lĩnh, hơn nữa không chỉ một đầu. Cho dù đám người Phương Hàn là thiên chi kiêu tử, tuyệt đỉnh trong đám Kim Tiênm một người có thể chống lại mười Kim Tiên, thậm chí nhiều hơn, thế nhưng đối mặt với trân địa như thế cũng không dám mạo phạm tiến vào.
Đối phương chẳng khác nào là một đại phái vương giả cỡ nhỏ.
Nhưng mà Phương Hàn không tiến lên cũng không có nghĩa là đám Thần Quy Thiên Vương Thú này không tiến lên, chúng nó thừa lúc phong bạo quét qua, chính là muốn cướp đoạt giết hại những thứ cường đại hơn.
Tinh khí của bọn người Phương Hàn giống như là hải đăng trong bóng tối, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
"Có Kim Tiên nhân tộc tới hải dương, muốn rèn luyện đạo thuật trong Hắc Ngục Phong Bạo, cướp đoạt tài phú của yêu ma!"
"Hắc hắc, Kim Tiên loài người!"
"Kim Tiên loài người đều là đại nhân vật bá chủ. Chỉ cần giết một người, tài phú của Thần Quy Thiên Vương Thú ta sẽ tăng lên rất nhiều a! Đem người Kim Tiên nhân loài luyện chế thành Khôi Lỗi sẽ chém giết cướp đoạt được càng nhiều yêu thú, linh mạch dưới đáy biển hơn!"
"Thực lực của chúng ta càng cường đại, có thể cướp đoạt được càng nhiều linh mạch! Chiến sĩ trong tộc càng thêm phát triển lớn mạnh!"
"Giết!"
"Chậm đã, trước tiên bẩm báo với thủ lĩnh! Xem mệnh lệnh của thủ lĩnh thế nào!"...
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số lực lượng ý niệm huyết tinh, dã tính, cuồng bạo, quét ngang hư không, đều từ trong đám Thần Quy Thiên Vương Thú kia truyền ra.
Xoẹt, xoẹt xoẹt....
Trong đám Thần Quy Thiên Vương Thú, một cỗ ý niệm dã thú Kim Tiên cường đại truyền ra, tựa hồ như là mệnh lệnh gì đó. Trong nháy mắt mệnh lệnh truyền tới tám hướng.
Một cỗ thần niệm cực kỳ cường hoành bao phủ qua phía bọn người Phương Hàn.
Vèo vèo vèo! Kèm theo đạo thần niệm này là một bầy Thần Quy Thiên Vương Thú bay vọt tới, mỗi môt đầu đều vận dụng pháp lực, liên tiếp kéo dài thành một mảnh, vượt qua thời không xa xôi kết hợp cùng Hắc Ngục Phong Bạo.
Phương Hàn đã nhìn thấy, trong đại quân thần quy, mỗi một đầu đều cao khoảng chừng hai ba người, quả là cự hán, tứ chi tráng kiệt, thân hình giống loài người, trên đầu rõ ràng có thể chứng kiến đủ ngũ quan, ngoại trừ sau lưng có một cái mai cư đại ra, quả thực không khác gì người thường.
Nhưng mà trên bụng bọn nó có hoa văn đặc biệt, là văn tự Tiên giới tự nhiên hình thành, là hai chữ Thiên vương, là nguyên nhân mà bọn chúng được gọi là Thần Quy Thiên Vương Thú.
Trong thân thể mỗi một đầu Thần Quy Thiên Vương Thú đều ẩn chứa trên trăm vạn đạo, thậm chí mấy trăm vạn đạo pháp tắc Đại La. Tương đương với thiên tài trong đám tu sĩ loài người.
Tuy trí tuệ cùng tốc độ lĩnh ngộ cảnh giới của tu sĩ loài người vô cùng nhanh, thế nhưng thân thể lại yếu nhược, mà dã thú yêu ma thân thể lại rất cường hoành. Trời sinh hung mãnh, ngược lại tốc độ lĩnh ngộ Đạo thuật xa xa không bằng tu sĩ loài người.
Thậm chí có tu sĩ dã thú yêu ma có pháp tắc thân thể mạnh gấp bốn năm lần, thường thường vẫn bị tu sĩ loài người giết chết.
Thế nhưng hiện tại ngàn vạn dã thú thần quy cự đại có tổ chức bay tới, liên hợp lẫn nhau, hợp thành từng tòa thành trì che khuất bầu trời cũng đủ khiến Kim Tiên rung động.
"Đám Thần Quy Thiên Vương Thú này cư nhiên dám cử động tập kích chúng ta, quả thực là muốn chết, chẳng lẽ thật sự cho rằng chúng ta chỉ là Kim Tiên bình thường hay sao?" Ngọc Phủ thái tử Mộ Dung Sĩ nổi giận mắng, đồng thời một hơi phun ra bảy tám đạo kiếm quang dài đến vạn dặm, giống như súng laser, rầm rầm rầm... Bảy tám đầu Thần Quy Thiên Vương Thú thoáng cái bị bắn thủng, huyết nhục tung tóe, quy giáp cự đại sau lưng cũng vỡ vụn, rầm rầm rơi xuống.
Nhưng mà bảy tám đạo kiếm quang sau khi giết chết mấy đầu Thần Quy Thiên Vương Thú cũng không thể hấp thu tinh khí của đám dã thú này, mà là là đồng quy vu tận, dựa theo đạo lý bình thường, kiếm quang của Mộ Dung Sĩ phi thường thần diệu, mỗi lần giết chết một địch nhân, sẽ tư động hấp thu tinh khí pháp tắc, thế nhưng hiện tại căn bản không cách nào hấp thu đươc chút tinh huyết gì của đám Thần Quy Thiên Vương Thú.
Dường như trong sát na giết Thần Quy Thiên Vương Thú, một môn thần thông cự đại nào đó trong thân thể đám yêu thú bạo phát, khiến cho kiếm khí cùng mình đồng quy vu tận.
Điều này khiến cho Mộ Dung Sĩ không thể không không tiếp tục phát ra kiếm khí mới đánh tới, cực kỳ hao phí nguyên lực.
"Đáng giận, Yên Diệt Sát Đạo! Trong thân thể đám Thần Quy Thiên Vương Thú này không ngờ lại mang theo Yên Diệt Sát Đạo! Khiến cho kiếm khí đoạt mệnh tinh nguyên của ta căn bản không cách nào hấp thu được pháp tắc tinh khí thần thông trong cơ thể bọn chúng!"
Mộ Dung Sĩ tức giận nói, thân thể bay lên, không thèm phát ra kiếm khí nữa, mà tay áo khẽ quấn, cự chưởng bay ra, trực tiếp xâm nhập vào trong đại quân, ngay lập tức hơn mười đầu Thần Quy Thiên Vương Thú đã bị hắn thu vào trong túi, đều trấn áp, khiến cho bọn nó không cách nào dùng Yên Diệt Sát Đạo tự bạo.
"Trong cơ thể đám Thần Quy Thiên Vương Thú không ngờ lại có môn thần thông này? Đây chẳng phải là giống với đám Thiên Ma sao? Chẳng khác gì là Thiên Ma giải thể?" Tâm thần Phương Hàn khẽ động, bàn tay biến thành trảo, âm thầm thi triển ra Thâu Thiên chi đạo, còn có Thôn Thiên chi đạo, lại càng âm thầm thi triển ra Độ Hóa chi thuật.
Thoáng cái quả nhiên tinh diệu hơn rất nhiều so với Mộ Dung Sĩ, khi quyền kình của hắn đi qua, mấy trăm đầu Thần Quy Thiên Vương Thú trực tiếp bị bắt, độ hóa, sau đó tự động phối hợp với Vạn Vật Hóa Long bí quyết bắt đầu tự mình biến thành Chân Long, cùng lúc đó còn đem pháp tắc Đại La cống hiến ra.
Pháp tắc Đại La là trụ cột để ngưng luyện thành pháp tắc Kim Tiên, mỗi ba nghìn pháp tắc Đại La cùng Nguyên Thủy chi khí, còn hỗn hợp với tinh huyết nguyên khí tự thân có thể ngưng tụ ra một đạo pháp tắc Kim Tiên. Nhưng mà đạo pháp tắc Kim Tiên này chỉ mảnh cỡ tơ nhện mà thôi.
Hiện tại Phương Hàn mỗi lần giết một đầu Thần Quy Thiên Vương Thú, pháp tắc Đại La đều được tách ra, dưới tác dụng của Nguyên Thủy chi khí cường đại, hắn bắt đầu biến chúng thành pháp tắc Kim Tiên.
Mỗi một đầu Thần Quy Thiên Vương Thú đều là bán Kim Tiên đại năng. Trong thân thể tu luyện rất nhiều thần thông, khí huyết cường hoành, nhất là trời sinh mang theo Yên Diệt Sát Đạo càng cường hoành bá đạo, hiện tại toàn bộ đều bị Phương Hàn thôn phệ, cũng khiến cho phù lục của Kỷ Nguyên Thần Quyền một lần nữa tăng lên.
Rất nhiều pháp tắc Kim Tiên như tơ nhện hình thành trong cơ thể Phương Hàn, sau đó từng sợi tơ nhện này hội tụ cùng một chỗ, tạo thành pháp tắc Kim Tiên thô to.
Cứ như vậy chém giết, pháp tắc Kim Tiên gia tăng cực kỳ nhanh, hơn nữa Kỷ Nguyên Thần Quyền cũng được tôi luyện, thế nhưng hiện tại Phương Hàn lại đang lo lắng, Nguyên Thủy chi khí của bản thân không đủ.
Phải biết rằng đem pháp tắc Đại La ngưng tụ thành pháp tắc Kim Tiên phải cần có đại lượng Nguyên Thủy chi khí.
Trong chốc lát chém giết như vậy, Phương Hàn cũng đã tiêu hao hết gần hai đạo linh mạch cấp hai, chẳng khác gì là tiêu hao ngàn ức Nguyên Thủy đan.
Tuy còn có một đạo linh mạch cấp một không trọn vẹn, một đạo linh mạch cấp một hoàn thiện, thế nhưng đây mới chỉ tru sát yêu ma trên biển, nếu tiến vào Loạn Thần Hải thì sao? Đối mặt với đại quân Thần tộc, thậm chí là tiến tới mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân, cần phải có đại lượng Nguyên Thủy chi khí duy trì.
"Thần Quy Thiên Vương Thú này là một tộc quần, bọn chúng cường đại như vậy khẳng định là có một đạo linh mạch cự đại ở dưới đáy biển duy trì, ta chỉ cần tiến nhập vào trong đó cướp lấy đạo linh mạch này, có thể rút củi dưới đáy nồi! Càng có thể bổ sung cho bản thân a!"
Một đạo thần niệm đột nhiên lóe lên trong óc Phương Hàn.
Hắn lập tức thi triển ra pháp môn rút trí nhớ linh hồn, bắt lấy một đầu Thần Quy Thiên Vương Thú trực tiếp cướp đoạt trí nhớ của nó, quả nhiên trong trí nhớ của đầu yêu thú này có tin tức quan trọng, tại một nơi xa xôi dưới đáy biển, là sào huyệt của Thần Quy Thiên Vương Thú, có một đạo linh mạch cự đại, linh mạch kia là cấp một. Gọi là "Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn."
Đạo linh mạch cấp một này không thua gì linh mạch Sinh Mệnh Cổ Tuyền, thế nhưng hiện tại kinh qua đám Thần Quy Thiên Vương Thú, không ngừng cướp đoạt giết chết đám yêu thú khác, cướp đoạt linh mạch của đối phương, dung nhập vào Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn, đạo linh mạch này càng thêm lớn mạnh.
Cho nên bầy yêu thú Thần Quy Thiên Vương Thú này mới mạnh mẽ như vậy.
Hiện tại linh mạch Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn trọn vẹn tương đương với hơn mười đạo linh mạch cấp một hợp lại. Nếu như có thể cướp đoạt được, quả thực phất nhanh rồi!
Nhưng mà cho dù bài trí như vậy, không có ai trông coi, một vi Kim Tiên cũng vô pháp thu lấy loại linh mạch cường đại này. Huống chi tại trong bầy Thần Quy Thiên Vương Thú, có vô số nhân vật cường đại. Kim Tiên bình thường còn chưa tới gần đạo linh mạch này đã bị giết chết rồi.
"Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn!" trái tim Phương Hàn nhảy lên, có chút kích động, đạo linh mạch này tương đương với hơn mười đạo linh mạch cấp một. Nhất định không tiếc bất cứ giá nào phải cướp tới tay. Tuy nguy hiểm, thế nhưng bằng vào Thâu Thiên chi đạo của hắn, cùng với Kỷ Nguyên Thần Quyền mới lĩnh ngộ, có phần nắm chắc cướp đoạt phần tài phú này.
"Bọn Thần Quy Thiên Vương Thú này được vài đầu đại yêu cấp bậc tuyệt đại Kim Tiên ở trong chỉ huy, bắt giặc phải bắt vua trước! Ta đi vào trước, giết tên Kim Tiên chỉ huy, đội hình tự nhiên sẽ tán loạn!"
Đột nhiên lúc này Phương Hàn gào to một tiếng, nhanh như điện xạ tiến nhập vào trong đại quân Thần Quy Thiên Vương Thú, muốn tiến hành chém đầu tướng.
Thật ra hắn cũng không phải xông vào giết tướng, mà là muốn thi triển na di không gian tìm sào huyệt cự đại của Thần Quy Thiên Vương Thú, cuối cùng cướp lấy linh mạch.