10-01-2011, 05:38 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 31: HÃ’A THỊ BÃCH .
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
"Thụ mệnh vu thiên, ký thá» vÄ©nh xÆ°Æ¡ng", đây là ngá»c tá»· truyá»n quốc đại biểu cho quyá»n lá»±c tối cao của vua chúa thá»i Trung Quốc cổ đại.
Từ sau Ä‘á»i Tần Thủy Hoà ng, khối ngá»c bÃch nà y liá»n trở thà nh tượng trÆ°ng của đế vÆ°Æ¡ng, có được ngá»c bÃch có thể có được thiên hạ. Sở Hán chi tranh, LÆ°u Bang được Tần VÆ°Æ¡ng Tá» Anh hiến ngá»c bÃch, có được thiên váºn to lá»›n, vì váºy má»›i có thể chiến thắng Tây Sở Bá VÆ°Æ¡ng Hạng VÅ©, xÆ°ng bá thiên hạ.
Có ngÆ°á»i nói, hòn ngá»c nà y là váºt đến từ thiên ngoại, ở thá»i Xuân Thu Chiến quốc nó được má»™t ngÆ°á»i há» Hòa phát hiện ra ở trong núi, tuy nhiên tình huống chân thá»±c ra sao thì không ai biết.
CÅ©ng có những truyá»n thuyết từ xÆ°a thuáºt lại, Hoà Thị BÃch không chỉ là đại biểu cho hoà ng quyá»n tối cao mà bản thân nó còn chứa Ä‘á»±ng rất nhiá»u bà ẩn, ai có thể tham ngá»™ ra bà cục trong đó tất có thể có được phÆ°Æ¡ng pháp trÆ°á»ng sinh bất tá».
Tuy nhiên đây chỉ là những lá»i truyá»n thuyết xa xÆ°a, từ thá»i NgÅ© Äại qua Ä‘i, Hoà Thị BÃch, ngá»c tá»· truyá»n quốc nà y cÅ©ng thất tung, sau đó tuy có nhiá»u tÆ° liệu lịch sá» nói rằng có ngÆ°á»i phát hiện ra nó nhÆ°ng Ä‘á»u không đáng tin.
NhÆ°ng cái Chu Dáºt Tà i tháºt không ngá» tá»›i chÃnh là trong Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y có má»™t vong hồn thuá»™c triá»u Thanh biết được dấu vết của quốc bảo ngà n năm, tuy nhiên hắn vẫn nghi ngá» Ä‘iá»u nà y có tháºt hay là do Lăng Äạo Tá» bịa ra?
"NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± biết được nÆ¡i cất dấu ngá»c tá»· truyá»n quốc?" Chu Dáºt Tà i há»i. Nếu nhÆ° đúng tháºt là ngá»c tá»· truyá»n quốc trong truyá»n thuyết thì cho dù Lăng Äạo Tá» có mục Ä‘Ãch gì Ä‘i nữa, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng sẽ tiến hà nh cuá»™c giao dịch nà y, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì hắn đúng là má»™t con dân của Trung quốc, hắn nhất định phải mang quốc bảo nà y vá» nÆ°á»›c, không thể để lá»t và o tay của ngừơi ngoà i.
Lăng Äạo Tá» trên mặt toát ra vẻ đắc ý không gì sánh được nói: "Không sai, bà máºt nà y trong thiên hạ không ngÆ°á»i nà o biết, duy chỉ có má»™t mình ta biết cho nên ta má»›i được miá»…n sá»± nghiêm phạt nÆ¡i địa ngục nà y, trở thà nh má»™t vong hồn vÄ©nh viá»…n không bị cá»±c khổ"
"Ta rất tò mò muốn biết tại sao ngÆ°Æ¡i lại biết được ngá»c tá»· truyá»n quốc nà y, và tại sao lại biết nó ở ngòai nÆ°á»›c? Theo ta biết thì từ sau thá»i NgÅ© Äại, ngá»c tá»· truyá»n quốc nà y đã từng nhiá»u lần xuất hiện nhÆ°ng tin tức Ä‘á»u không đáng tin, nhÆ° thế thì ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì chứng minh lá»i của ngÆ°Æ¡i là đúng và ngá»c tá»· truyá»n quốc kia là Hoà Thị BÃch tháºt chứ?" Chu Dáºt Tà i há»i.
Lăng Äạo Tá» suy tÆ° má»™t hồi lâu má»›i nói: "Xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có má»™t chút kiến thức đối vá»›i lịch sá», thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chỉ biết má»™t mà không biết hai. Hoà Thị BÃch mất Ä‘i trong tay ÄÆ°á»ng Mạt Äế Lý Từ Kha, từ đó trở Ä‘i không có ai tìm được nó, bất luáºn là Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn hay là Minh Thái Tổ Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng... những hòang đế láºp quốc, thì cÅ©ng chỉ có thể dùng má»™t khối ngá»c bình thÆ°á»ng là m ngá»c tá»· mà thôi. Còn vá» phần ta là m sao có thể chứng minh lá»i của ta là tháºt và Hoà Thị BÃch kia là tháºt ......"
Lăng Äạo Tá» dừng lại má»™t chút rồi lạnh lùng nhìn Chu Dáºt Tà i nói: "Là vì ... khối ngá»c nà y đã được tổ tiên của ta tìm thấy"
"Tổ tiên của ngÆ°Æ¡i?" Chu Dáºt Tà i nhá»› kỹ sau thá»i NgÅ© Äại không há» có má»™t ngÆ°á»i há» Lăng nà o tiếng tăm lẫy lững xuất hiện qua, cho nên không khá»i hiếu kỳ thốt lên.
Lăng Äạo Tá» cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng đáp: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần suy nghÄ© chi cho mệt óc, trong thá»i cổ đại má»i ngÆ°á»i luôn luôn cải danh đổi hỠđể tránh sá»± trả thù Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u nắm quyá»n"
"NgÆ°Æ¡i nói rất đúng nhÆ°ng ta cÅ©ng rất muốn biết tổ tiên của ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là nhân váºt thế nà o?" Chu Dáºt Tà i cÅ©ng có am hiểu lịch sá» nên cÅ©ng biết lá»i của Lăng Äạo Tá» nói là tháºt.
Mặt của Lăng Äạo Tá» toát ra thần sắc kiêu ngạo, gằn từng chữ má»™t: "Thạch KÃnh ÄÆ°á»ng. (1)"
Thạch KÃnh ÄÆ°á»ng, ông là vua nhà Háºu Tấn thá»i ngÅ© đại. Nếu quả tháºt là nhÆ° váºy thì lá»i của Lăng Äạo Tá» nói chÃnh là sá»± tháºt.
Chu Dáºt Tà i suy nghÄ© lá»i của Lăng Äạo Tá», hắn nói biết rõ nÆ¡i cất dấu Hoà Thị BÃch, lại nói bảo váºt không ở trong nÆ°á»›c, tại sao hắn lại biết được rõ rà ng nhÆ° thế, giả thuyết duy nhất có thể giải thÃch chÃnh là Hoà Thị BÃch mất từ tay của hắn.
Äem má»™t món chà bảo nhÆ° váºy bán cho ngÆ°á»i ngoại quốc, chẳng lẽ hắn thá»±c sá»± không bị nghiêm phạt chút nà o sao?
Lăng Äạo Tá» nói tiếp: "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i đáp ứng giúp ta Ä‘i tìm kiếm Hòa Thị BÃch thì ta sẽ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i thuáºt giám định đồ cổ cùng vá»›i những sở há»c khác cả Ä‘á»i ta có được, thế nà o?"
"Thế nà o à ?" Ãnh mắt của Chu Dáºt Tà i chợt lóe lên, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạnh nói: "Nếu nhÆ° ta lá»±a chá»n không tiến hà nh giao dịch thì sao? Cho dù Hoà Thị BÃch thá»±c sá»± có ở trong tay của ngÆ°á»i ngá»ai quốc thì chuyện nà y cùng ta có quan hệ gì, dù sao cÅ©ng không rảnh rá»—i Ä‘i ra nÆ°á»›c ngoà i tìm kiếm, vả lại muốn tìm đựơc thì cÅ©ng nhÆ° mò kim đáy biển"
"Không, ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i sẽ chấp nháºn" Lăng Äạo Tá» vẫn rất tá»± tin nói: "Bởi vì ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Trung Quốc, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i mở mắt trân trân nhìn quốc bảo bị ngÆ°á»i ngoà i Ä‘oạt Ä‘i sao?"
Chu Dáºt Tà i khóe miệng mỉm cÆ°á»i nói: "Chuyện đó thì có liên quan gì tá»›i ta, không phải chỉ là má»™t món đồ cổ thôi sao, mất thì cÅ©ng mất rồi, có gì mà to tát, mấy trăm năm nay đồ cổ Trung quốc mất Ä‘i Ãt lắm sao? Chẳng phải má»™t món đó thôi đâu"
Lăng Äạo Tá» ngẩn ra, mắt nhìn chằm chằm Chu Dáºt Tà i, trong lòng chấn Ä‘á»™ng không thôi, thốt lên: "Tại sao ngÆ°Æ¡i có thể suy nghÄ© nhÆ° thế chứ? Nên biết rằng nếu có thể tìm nó mang vá» nÆ°á»›c thì ngÆ°Æ¡i sẽ nháºn được rất nhiá»u Ä‘iểm công đức, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i không muốn à ?"
"Äiểm công đức?" Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i lạnh, ánh mắt nhìn thẳng Lăng Äạo Tá», "Hừ, ngÆ°Æ¡i còn dám Ä‘em Ä‘iểm công đức ra dụ dá»— ta sao? Ta tin chắc rằng Hoà Thị BÃch kia bị mất Ä‘i trong tay của ngÆ°Æ¡i, và ta cà ng tin tưởng má»™t khi lá»™ ra thì địa ngục sẽ dà nh cho ngÆ°Æ¡i sá»± nghiêm phạt Ä‘au Ä‘á»›n gấp nhiá»u lần so vá»›i ná»—i Ä‘au kéo lưỡi" Chu Dáºt Tà i nói nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t.
Lăng Äạo Tá» cả ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng, trong ánh mắt toát ra ná»—i sợ hãi, nhìn Chu Dáºt Tà i nhÆ° gặp quá»·, lắp bắp nói: "NgÆ°Æ¡i...là m sao...biết?"
Lá»i Chu Dáºt Tà i nhÆ° Ä‘ao, đâm thẳng và o chá»— yếu hại, nói: "NgÆ°á»i là m mất Hoà Thị BÃch khẳng định sẽ đã bị địa ngục nghiệm trị. Ná»—i Ä‘au kéo lưỡi chỉ là sá»± nghiêm phạt nhẹ nhất trong địa ngục nà y, ta còn Ä‘oán được, tuy ngÆ°Æ¡i không cần phải chịu khổ nạn nhÆ° những vong hồn khác trong Bạt Thiệt Äịa Ngục nà y bị hà nh hạ, thế nhÆ°ng....."
Dừng lại má»™t chút, Chu Dáºt Tà i lạnh lùng nói tiếp: "Khi tất cả những vong hồn kia đựơc giải thoát thì sẽ đến phiên ngÆ°Æ¡i bị địa ngục hà nh hạ tà n khốc và vô tình hÆ¡n há» rất nhiá»u bởi vì cái ngÆ°Æ¡i là m mất mặt không phải má»™t món đồ cổ bình thÆ°á»ng, mà đó là má»™t món đồ cổ tựơng trÆ°ng cho tinh thần, tượng trÆ°ng cho đất nÆ°á»›c dân tá»™c, báo ứng mà ngÆ°Æ¡i gặp phải sẽ cao hÆ¡n ngÆ°á»i khác gấp mÆ°á»i, tháºm chà còn gấp trăm lần. Lăng Äạo Tá», ngÆ°Æ¡i thấy ta nói có sai không?"
Lăng Äạo Tá» cả ngÆ°á»i run lên, tháºt không ngá» ngừơi trẻ tuổi nà y đã đóan đựơc chá»— yếu hại từ má»™t sÆ¡ hở rất nhá».
"NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i là m thế nà o Ä‘oán được?" Lăng Äạo Tá» khủng hoảng đứng lên, tay chỉ và o Chu Dáºt Tà i há»i.
Chu Dáºt Tà i liá»n há»i tá»›i: "NgÆ°Æ¡i nói xem ngÆ°Æ¡i đã Ä‘em Hoà Thị BÃch bán cho ai, tại sao nó lại nằm ở nÆ°á»›c ngòai?"
Lăng Äạo TỠđã không còn giữ đựơc sá»± trấn định nhÆ° lúc đầu, sắc mặt trắng bệch, vẻ thống khổ hiện lên trên mặt, hắn thì thà o nói: "Bán cho má»™t ngÆ°á»i Mỹ. Lúc đó là buổi sáng ngà y 25 tháng 8 năm 1900, tháºt không biết có phải là ông trá»i bán đứng ta không nữa, sao lại để cho tên ngÆ°á»i Mỹ đó biết được ta cất dấu bảo váºt nà y"
Lăng Äạo Tá» giáºn dữ dá»±ng lên nói: "Tuy nhiên bá»n chúng căn bản cÅ©ng không biết đó chÃnh là ngá»c tá»· truyá»n quốc Hoà Thị BÃch, chúng chỉ cho rằng đó là má»™t món đồ rất quý giá mà thôi. . . Hắc hắc." Lăng Äạo Tá» trên mặt hiện lên má»™t tia đắc ý, "Bá»n chúng vÄ©nh viá»…n sẽ không bao giá» ngỠđựơc ta đã Ä‘em Hoà Thị BÃch giấu trong má»™t món đồ gốm Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, cùng nhau bán cho cái kia nÆ°á»›c Mỹ ngÆ°á»i."
Chu Dáºt Tà i Ä‘á»™t nhiên cảm thấy việc nà y không Ä‘Æ¡n giản, má»™t tuyệt thế trân bảo nhÆ° ngá»c tá»· truyá»n quốc váºy không phải là váºt có thể dùng tiá»n tà i để trao đổi, dù sao đây là má»™t món đồ tượng trÆ°ng cho tinh thần quốc gia, không có má»™t ngÆ°á»i nà o nguyện bán Ä‘i quốc bảo cả.
Chu Dáºt Tà i chuyển đổi ngữ khÃ, nhá» giá»ng há»i: "NgÆ°Æ¡i bán nó giá bao nhiêu? Kỳ thá»±c ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể lấy những món đồ khác Ä‘Æ°a cho hắn bởi vì hắn căn bản không biết ngÆ°Æ¡i có má»™t bảo váºt nhÆ° Hòa Thị BÃch trong tay"
Lăng Äạo Tá» lạnh cÆ°á»i rá»™ lên, nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng nói lá»›n: "NgÆ°Æ¡i không hiểu bởi vì ngÆ°Æ¡i không ở và o cái thá»i lá»an thế đó, ngÆ°Æ¡i sẽ không biết nó đáng sợ cỡ nà o. Sau khi tám nÆ°á»›c liên quân xâm chiếm Bắc Kinh, bá»n há» giết chóc không kiêng nể gì cả, cÆ°á»›p Ä‘oạt tà i váºt, cưỡng hiếp phụ nữ, xông và o từng nhà bắt bá»› tìm kiếm tà i váºt, vì thế ta không phải Ä‘em má»i thứ tổ tiên lÆ°u lại, kể cả Hoà Thị BÃch bán hết cho hắn."
Äá»™t nhiên Lăng Äạo Tá» nhÆ° mất bình tÄ©nh thét lá»›n: "NgÆ°Æ¡i biết hắn trả cho ta bao nhiêu tiá»n không? Ha ha. . . Má»™t đồng bạc, những món đồ trị giá mấy nghìn vạn lượng, má»™t bảo váºt vô giá, hắn chỉ trả cho ta má»™t đồng bạc, ngÆ°Æ¡i thấy có đáng buồn cÆ°á»i không? Thế nhÆ°ng ta có thể là m sao bây giá», bởi vì ta biết nếu ta không Ä‘em mấy thứ đó Ä‘Æ°a cho hắn thì ta chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết."
Qua má»™t lúc lâu thì Lăng Äạo Tá» má»›i khôi phục lại, cả ngÆ°á»i run run nói: "Tuy rằng ta đã Ä‘em toà n bá»™ kỳ trân dị bảo lấy hết ra nhÆ°ng vẫn có ngÆ°á»i còn không tin ta, ngÆ°á»i Mỹ Ä‘i, ngÆ°á»i Pháp lại tá»›i, ngÆ°á»i Pháp Ä‘i, ngÆ°á»i Nháºt lại tá»›i. Khi ta đã không còn gì ngoà i má»™t đồng bạc thì má»™t tên ngÆ°á»i Nga đã dùng lưỡi lê hung hăng đâm và o bụng ta, móc luôn ná»™i tạng của ta ra ngoà i, đến lúc đó ta má»›i biết được đám ngÆ°á»i đó đúng là má»™t Ä‘Ã n thú đói vÄ©nh viá»…n không bao giá» biết no"
Vẻ mặt của Lăng Äạo Tá» thống khổ và hối háºn, vô lá»±c ngã ngÆ°á»i dá»±a và o cây cá»™t của ngôi đình, ngay cả thân thể của hắn cÅ©ng hÆ¡i co quắp lại, qua đó có thể tưởng tượng ra, mặc dù đã trải qua nhiá»u năm nhÆ°ng tình cảnh đáng sợ trong quá khứ kia vẫn là m cho hắn cảm thấy kinh tâm Ä‘á»™ng phách.
Chu Dáºt Tà i yên lặng đứng đó nhìn Lăng Äạo Tá». Hắn sâu sắc cảm thụ được những ná»—i khổ và bi ai mà vong hồn ngồi trÆ°á»›c mặt đã trải qua. Thá»i đại hắn sống đúng là thá»i kỳ âm u Ä‘en tối nhất của Trung quốc, mạng ngÆ°á»i được xem nhÆ° cá» rác.
Note:
(1) Thạch KÃnh ÄÆ°á»ng: Háºu Tấn Cao Tổ (892-942), trị vì từ năm 936 tá»›i năm 942 vá»›i niên hiệu Thiên Phúc. Ông vốn là ngÆ°á»i Sa Äà , vị hoà ng đế đầu tiên của nhà Háºu Tấn, vÆ°Æ¡ng triá»u thứ 3 trong 5 vÆ°Æ¡ng triá»u NgÅ© đại, thá»i NgÅ© đại Tháºp quốc. TrÆ°á»›c khi lên ngôi, ông từng là con rể vua Háºu ÄÆ°á»ng Minh Tông Lý Tá»± Nguyên (xem thêm tại đây http://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BA...Cao_T%E1%BB%95 )
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
10-01-2011, 05:39 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 32: GIÃM ÄỊNH Äá»’ Cá»” .
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Qua má»™t lúc lâu sau, Chu Dáºt Tà i má»›i hồi phục tinh thần lại. Lăng Äạo Tá» cÅ©ng thôi nghÄ© vá» chuyện quá khứ và dần tỉnh táo, đứng lên nói: "Ta Lăng Äạo Tá» tuy rằng cáºy tà i khinh ngÆ°á»i, không coi ai ra gì nhÆ°ng cÅ©ng không phải má»™t ngÆ°á»i bán tổ cầu vinh, nhÆ°ng nhìn chung thì sai vẫn là sai, nếu phải chịu sá»± hà nh hạ nÆ¡i địa ngục nà y thì ta cÅ©ng không há» oán thán, thế nhÆ°ng Hoà Thị BÃch là quốc bảo của chúng ta, bất luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể để cho nó lạc và o trong tay ngÆ°á»i ngoà i."
"Ta nghÄ© sá»± giao dịch giữa chúng ta đã thà nh công." Chu Dáºt Tà i nói: "Tuy nhiên ta còn có má»™t Ä‘iá»u kiện."
"NgÆ°Æ¡i cứ nói." Lăng Äạo TỠđáp lá»i.
Chu Dáºt Tà i nghiêm túc nói: "NhÆ° ngÆ°Æ¡i đã nói, mặc kệ là lý do gì thì sai vẫn là sai, Ä‘iá»u kiện của ta là chỉ cần ta má»™t ngà y tìm không được Hoà Thị BÃch mang vá» nÆ°á»›c thì ngÆ°Æ¡i sẽ không thể luân hồi chuyển thế."
Lăng Äạo Tá» không chút do dá»± đáp: "Äược, ta hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° cả Ä‘á»i nà y của ngÆ°Æ¡i tìm không thấy Hoà Thị BÃch thì ta Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp sẽ ở mãi trong địa ngục nà y và chấp nháºn báo ứng."
Äúng lúc nà y, giá»ng nói của hệ thống vang lên: "Tiến hà nh giao dịch thà nh công, má»i hai bên giao dịch đến cung Ä‘iện há»c táºp"
Giá»ng nói vừa dứt thì Chu Dáºt Tà i cÅ©ng giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, xuất hiện trong má»™t gian phòng rất lá»›n trong cung Ä‘iện, cái khác duy nhất là lần nà y trong phòng có chứa rất nhiá»u đồ cổ, tá»± há»a, tiá»n cổ và nhiá»u thứ khác.
Lăng Äạo TỠđã sá»›m có mặt nÆ¡i đây, khi Chu Dáºt Tà i vừa xuất hiện thì láºp tức Ä‘i luôn và o chủ Ä‘á», há»i: "Theo sá»± hiểu biết của ngÆ°Æ¡i thì đồ cổ là gì?"
Vừa và o đến cung Ä‘iện há»c táºp thì hai ngÆ°á»i không há» Ä‘á» cáºp đến chuyện giao dịch nữa, ở chá»— nà y há»c và dạy há»c má»›i là chủ Ä‘á» chÃnh, má»i chuyện khác không đáng quan tâm.
Chu Dáºt Tà i nhìn đồ cổ chất thà nh đống, trong lòng thầm cảm thán Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y quả tháºt cÆ°á»ng đại, bất luáºn là cái gì, chỉ cần trên thế gian có thì nó Ä‘á»u có thể biến ra.
"Äồ cổ là gì? Cái nà y rất khó nói, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có cách nhìn riêng vá» má»™t mặt giá trị nà o đó của đồ cổ" Suy nghÄ© má»™t chút, Chu Dáºt Tà i Ä‘em suy nghÄ© trong lòng nói ra.
Lăng Äạo Tá» gáºt đầu, tán thà nh nói: "Äúng váºy, đồ cổ Ä‘á»u do ngÆ°á»i quyết định, có ngÆ°á»i cho rằng nó là váºt minh chứng cho lịch sá», tuy nhiên phần lá»›n ngÆ°á»i hiện nay Ä‘á»u xem nó nhÆ° là má»™t món hà ng đầu tÆ° kiếm tiá»n ."
Chu Dáºt Tà i gáºt đầu, hiện tại phần lá»›n những ngÆ°á»i chÆ¡i đồ cổ Ä‘á»u vì mục Ä‘Ãch nà y.
Lăng Äạo Tá» cÅ©ng không dà i dòng, cầm lấy cái bình sứ Ä‘Æ°a cho Chu Dáºt Tà i nói: "Äồ cổ ở đây cái nà o là tháºt, cái nà o là giả, muốn phân biệt phải dá»±a và o nhãn lá»±c. NgÆ°Æ¡i xem cái bình sứ nà y có phải đồ cổ tháºt không?"
Chu Dáºt Tà i nhìn chăm chăm cái bình sứ, đầu tiên hắn quan sát ngoại hình, thấy nó rất đẹp và ưu nhã, ngoà i ra còn phát tán ra má»™t ý vị cổ xÆ°a, mà u sắc cÅ©ng rất cÅ© má», tháºm chà còn có và i chá»— đã bị bong ra.
"Äồ cổ không thể nhìn từ vẻ bá» ngoà i được, phải dùng tay sá» nó để giám định tháºt giả, và cái quan trá»ng nhất là phải giữ cho tâm bình thản. Và dụ nhÆ° ngÆ°Æ¡i ngay từ đầu đã mang tâm lý kiếm tiá»n Ä‘i phân biệt đồ cổ tháºt giả thì tất sẽ bị vẻ bá» ngoà i của nó mê hoặc, bởi vì chuyên gia là m giả thÆ°á»ng tạo ảo giác cho ngÆ°á»i mua ở phÆ°Æ¡ng diện nà y"
Lăng Äạo Tá» má»™t mặt giảng giải cho Chu Dáºt Tà i những tâm đắc của hắn vá» giám định đồ cổ, má»™t mặt ra hiệu cho Chu Dáºt Tà i nhìn qua má»™t lượt các loại đồ cổ nhÆ° tiá»n cổ, tá»± há»a, đồ sứ.... Cho đến khi Chu Dáºt Tà i Ä‘em đống đồ cổ xem qua hết má»™t lần thì Lăng Äạo Tá» má»›i nói: "Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy giám định xem món nà o trong đống đồ cổ nà y là đồ tháºt, nếu cảm giác nó là tháºt thì lấy ra đặt qua má»™t bên"
Chu Dáºt Tà i gáºt đầu rồi bắt đầu giám định.
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, Chu Dáºt Tà i Ä‘em những món đồ mà bản thân cho rằng là đồ tháºt lấy đặt qua má»™t bên chất thà nh đống nhá», trong đó có hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i món. Hắn thở ra má»™t hÆ¡i rồi chuyển ánh mắt nhìn và o Lăng Äạo Tá», là tháºt hay giả thì phải do Lăng Äạo Tá» quyết định.
Lăng Äạo Tá» chỉ nhìn thoáng qua rồi nói: "Äá»u là giả. Là m lại Ä‘i."
Chu Dáºt Tà i không trả lá»i, lại bắt đầu lao và o giám định. Chỉ là lần nà y hắn sá» dụng thá»i gian cà ng lâu hÆ¡n, tuy nhiên vẫn có được má»™t đáp án nhÆ° trÆ°á»›c là không có món nà o là tháºt.
Cứ nhÆ° váºy, má»™t lần tiếp má»™t lần, Chu Dáºt Tà i đã không còn nhá»› rõ đây là lần thứ mấy hắn thá»±c hà nh giám định nữa.
"Lẽ nà o bản thân ta không có tà i năng ở mặt nà y sao?" Chu Dáºt Tà i cầm má»™t bức tá»± há»a nhìn, tuy nhiên trong lòng không khá»i hoà i nghi vá» bản thân.
Lăng Äạo Tá» chỉ là lẳng lặng đứng yên má»™t chá»— nhìn, bất luáºn Chu Dáºt Tà i chá»n lá»±a thế nà o, hắn vẫn không há» lên tiếng.
Chu Dáºt Tà i bá» bức tá»± há»a xuống rồi cầm lấy má»™t đồng tiá»n cổ lên xem xét tỉ mỉ má»™t hồi, xong lại bá» xuống. Hắn có cảm giác hÆ¡n ba trăm món đồ cổ nà y cái nà o cÅ©ng là đồ tháºt và cÅ©ng có thể tất cả là đồ giả, nhÆ°ng vấn đỠở đâu thì hắn nhất thá»i Ä‘oán không ra.
Cuối cùng, Chu Dáºt Tà i rá»i khá»i đống đồ cổ, đứng lên Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng, trong lòng thầm nghÄ©: "Äã lâu nhÆ° váºy con số ta giám định không có hai trăm thì chÃt Ãt cÅ©ng hÆ¡n má»™t trăm món, lẽ nà o tất cả Ä‘á»u nhÆ° Lăng Äạo Tá» nói, Ä‘á»u là đồ giả cả sao? Cho dù Ä‘oán đại thì số lượng nhiá»u thế cÅ©ng phải vô tình trúng chứ, lẽ nà o..."
Chu Dáºt Tà i chuyển ánh mắt nhìn vá» Lăng Äạo Tá», chỉ thấy hắn vẫn bình thản đứng yên nhìn mình, Ä‘á»™t nhiên má»™t ý nghÄ© trong đầu Chu Dáºt Tà i lóe lên, nói: "Ta nghÄ© ta đã biết những những món đồ nà y là tháºt hay giả rồi."
Lăng Äạo Tá» a má»™t tiếng, há»i: "Sao? Hãy nói xem món nà o là tháºt, món nà o là giả nghe thá»"
"Tất cả những đồ cổ ở đây Ä‘á»u là đồ giả hết, không có món nà o là tháºt" Chu Dáºt Tà i thở ra má»™t hÆ¡i, hắn rốt cuá»™c biết bản thân hắn đã lâm và o má»™t góc chết, bởi vì ngay khi Lăng Äạo Tá» bảo hắn giám định chỉ bảo hắn cảm giác cái nà o là tháºt thì lấy ra thôi, không há» yêu cầu hắn cố gắng giám định tìm ra má»™t hay và i món đồ tháºt nà o.
Lăng Äạo Tá» nở nụ cÆ°á»i cÆ°á»i nói: "Không sai, hÆ¡n ba trăm món đồ cổ ở đây Ä‘á»u là giả, đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i má»›i nháºp môn mà nói thì việc hay nhất là phải há»c phân biệt là m quen vá»›i đồ giả trÆ°á»›c, đến khi ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± tiến hà nh mua bán đồ cổ thì chỉ cần không phải là chuyên gia cao cấp là m ra hà ng giả, ngÆ°Æ¡i chỉ cần liếc mắt má»™t cái là có thể nháºn ra, không cần phải phà tâm tÆ° Ä‘i xem xét hay sá» mó, đây là nhãn lá»±c."
Lăng Äạo Tá» vừa nói vừa ra hiệu cho Chu Dáºt Tà i ngồi xuống má»™t cái ghế, rồi bản thân hắn cÅ©ng ngồi xuống, nói: "Cá»a ải nhãn lá»±c nà y ngÆ°Æ¡i đã vượt qua, hiện tại chúng ta há»c tiếp vỠý nghÄ©a của bản thân món đồ cổ, đây là má»™t loại tri thức. Má»—i má»™t món đồ cổ Ä‘á»u có ý nghÄ©a riêng của nó, tá»· nhÆ° má»™t bức tá»± há»a, sau khi phân biệt tháºt giả xong thì ngÆ°Æ¡i phải tìm ra lai lịch của nó, ai là tác giả vẽ tranh hoặc viết chữ và o đó, thuá»™c niên đại nà o, Ä‘iá»u nà y đặc biệt quan trá»ng bởi vì nó quyết định tòan bá»™ giá trị của bức tá»± há»a, nếu nhÆ° ngay cả bản thân giá trị của nó ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết thì ngÆ°Æ¡i không xứng đáng là ngÆ°á»i chÆ¡i hay mua bán đồ cổ. Bây giá» ta có thể chỉ cho ngÆ°Æ¡i má»™t số thứ quan trá»ng vỠđặc Ä‘iểm riêng của những loại đồ cổ, tuy nhiên tri thức của má»™t ngÆ°á»i thì dù sao cÅ©ng có hạn, những thứ nà y còn phải xem ngÆ°Æ¡i sau nà y cố gắng thế nà o. Váºy nhé, trÆ°á»›c tiên ta Ä‘em đặc Ä‘iểm của má»™t số thứ đồ cổ khó giám định tháºt giả giảng giải cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút."
Má»™t Ä‘oạn thá»i gian kế tiếp, Lăng Äạo Tá» giảng giải cho Chu Dáºt Tà i rất nhiá»u tri thức và thÆ°á»ng thức có liên quan đến đồ cổ các loại, Ä‘em má»™t số Ä‘iểm khó khăn quan trá»ng tỉ mÄ© nói cho Chu Dáºt Tà i, tháºm chà ngay cả thá»i gian chế tác cÅ©ng giảng giải hết má»™t lần.
Từ lúc hai ngÆ°á»i tiến và o cung Ä‘iện há»c táºp thì hệ thống đã mở ra công năng há»c táºp mô phá»ng, cho nên má»—i má»™t câu nói của Lăng Äạo Tá», Chu Dáºt Tà i Ä‘á»u có thể ghi tạc trong lòng.
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu thá»i gian, Lăng Äạo Tá» má»›i tổng kết nói: "Cho dù là tá»± há»a, tiá»n cổ, ngá»c thạch Ä‘iêu khắc, đồ sứ...vân vân, ngoại trừ việc dùng mắt nhìn, dùng tay sá» hay dùng tri thức phân biệt nó thì cái quan trá»ng hÆ¡n hết vẫn là sá» dụng cái tâm, đừng để ý đến mặt giá trị tiá»n tà i của nó, trừ phi ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± khẳng định được nó là đồ tháºt, và sau khi ngÆ°Æ¡i có nó trong tay thì má»›i nghÄ© đến mặt giá trị của nó. Äược rồi, vấn Ä‘á» hiện tại chúng ta nói là đổ thạch (1), nói vá» nguyên thạch trÆ°á»›c"
Chu Dáºt Tà i yên lặng gáºt đầu, cẩn tháºn nghe Lăng Äạo Tá» giảng giải, từ lý luáºn vá» nguyên thạch cho tá»›i kỹ xảo đổ thạch, giải thạch, bởi vì có má»™t số nguyên thạch khi lấy bên trong ra là ngá»c thạch nhÆ°ng không phải lúc nà o cÅ©ng có giá trị, cho nên đối ngÆ°á»i Ä‘i đổ thạch mà nói thì đây cÅ©ng là má»™t môn há»c vấn tinh thâm, nên ra tay thì ra tay, nếu lòng tham vô đáy thì ngược lại sẽ khéo hóa hóa vụng đấy.
Ngay khi Chu Dáºt Tà i cho rằng thá»i gian đã hết thì Lăng Äạo TỠđứng lên, Ä‘i tá»›i bên đống đồ cổ Ä‘Æ°a tay cầm lấy má»™t món đồ gốm hình con ngá»±a nói: "Tin chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nháºn ra món đồ trong tay ta là đồ gốm mà u Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, ta Ä‘em Hoà Thị BÃch giấu ở trong má»™t váºt có hình dạng thế nà y, đồ gốm mà u Ä‘á»i ÄÆ°á»ng giống nhÆ° thế nà y trên Ä‘á»i tối thiểu có khá»ang 50 món, vá» phần có dấu Hòa Thị BÃch bên trong hay không thì phải xem váºn khà của ngÆ°Æ¡i"
Cuối cùng Lăng Äạo Tá» liếc mắt nhìn Chu Dáºt Tà i, hắn đúng là ngÆ°á»i cáºy tà i khinh ngÆ°á»i, ngay khi hoà n thà nh giao dịch thì không há» nói má»™t câu nà o, biến mất trÆ°á»›c mắt Chu Dáºt Tà i.
Cùng thá»i khắc đó, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng xuất hiện tại gian phòng giao dịch.
Note:
(1) Äổ thạch: nói vá» việc khai thác đá để tìm ngá»c bên trong. Nguyên thạch là những hòn đá thô chÆ°a được khai thác. Giải thạch là phÆ°Æ¡ng pháp Ä‘áºp đá tìm ngá»c. Các bạn muốn xem ngá»c trong đá nên tá»›i địa chỉ số 6 Bà Huyện Thanh Quan, Q3, TPHCM - showroom trÆ°ng bà y ngá»c thạch đủ loại, rất đẹp.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
04-05-2011, 10:23 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 33: LẠI NHẬN NHIỆM VỤ
.
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Chu Dáºt Tà i vừa má»›i rá»i khá»i phòng há»c táºp thì giá»ng nói của hệ thống vang lên: "NgÆ°á»i sá» dụng và vong hồn Lăng Äạo TỠđã giao dịch thà nh công, tổng thá»i gian dùng là 58 giá», thá»i gian mở ra công năng há»c táºp mô phá»ng là 52giá», trừ 3.8 Ä‘iểm công đức, từ Sà n Giao Dịch Äịa Ngục sá» dụng trá»±c tiếp tiến hà nh đối mặt giao dịch, trừ 2 Ä‘iểm công đức. Äiểm công đức của ngÆ°á»i sá» dụng hiện tại chỉ còn 5 Ä‘iểm. Xin ngÆ°á»i sá» dụng hãy mau chóng là m chuyện tốt để kiếm Ä‘iểm công đức, cà ng thu há»ach nhiá»u Ä‘iểm công đức thì cà ng có nhiá»u quyá»n hạn và thăng cấp."
Chu Dáºt Tà i cÅ©ng biết chỉ cần hắn há»c táºp xong thì hệ thống tá»± nhiên sẽ thông báo vá» Ä‘iểm công đức của lần giao dịch nà y, tuy nhiên cái là m cho hắn không nghÄ© tá»›i chÃnh là thá»i gian hắn ở trong Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nhÆ° váºy mà đã bị trừ 5,8 Ä‘iểm công đức, tháºt không ngá» Ä‘iểm công đức vất vả tìm kiếm lại bị trừ không thÆ°Æ¡ng tiếc.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i suy nghÄ©, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng biết nếu Ä‘i tìm cái hệ thống chết tiệt kia lý luáºn thì cÆ¡ bản là đi và o ngõ cụt, hại nhiá»u lợi Ãt cho nên cÅ©ng không lên tiếng và đang có ý định bảo hệ thống Ä‘em mình ra khá»i Sà n Giao Dịch.
Lúc nà y âm thanh của hệ thống lại vang lên: "NgÆ°á»i sá» dụng nháºn được sá»± cảm kÃch từ vong hồn Lăng Äạo Tá», vì váºy bị trừ thêm 0.5 Ä‘iểm công đức."
Cái gì? Chu Dáºt Tà i nhÆ° Ä‘iên lên. Äược vong hồn cảm kÃch mà cÅ©ng bị trừ Ä‘iểm, đây là chuyện quái quá»· gì nên lên tiếng há»i: "Tại sao ta được vong hồn cảm kÃch mà lại bị trừ Ä‘iểm?â€
Âm thanh của hệ thống trả lá»i: "CÅ©ng không phải tất cả các vong hồn Ä‘á»u có công đức, nếu Ä‘iểm ác của há» lá»›n hÆ¡n Ä‘iểm thiện thì bất luáºn há» cảm kÃch ai, đối tượng được há» cảm kÃch sẽ bị trừ má»™t số Ä‘iểm công đức nhất định. Nói cách khác, ngÆ°á»i sá» dụng cÅ©ng không thể thu hoạch Ä‘iểm công đức từ tất cả các vong hồn"
Chu Dáºt Tà i rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu ra việc thu hoạch Ä‘iểm công đức từ vong hồn là chuyện xa xôi, đồng thá»i cÅ©ng hiểu ra tại sao Lăng Äạo Tá» lại đối vá»›i hắn lạnh lùng và là m ra bá»™ dáng không để ý tá»›i hắn nhÆ° thế, bởi vì Lăng Äạo Tá» biết được chỉ cần đối vá»›i Chu Dáºt Tà i trong lòng phát sinh sá»± cảm kÃch thì sẽ hại tá»›i hắn.
Tuy nhiên Ä‘iá»u là m cho Chu Dáºt Tà i cà ng giáºn hÆ¡n đó là việc trừ Ä‘iểm công đức lần nà y quả tháºt là chặt đứt tà i lá»™ của hắn. Vốn dÄ© hắn tưởng rằng có thể thông qua sá»± giao dịch để kiếm thêm Ä‘iểm công đức, ai ngá» tất cả những vong hồn trong địa ngục cÅ©ng không phải là tốt hết mà lại phân chia thiện ác. HÆ¡n nữa Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không biết được cách để phân biệt vong hồn nà o có Ä‘iểm công đức, vong hồn nà o không có.
"Chẳng lẽ ta phải Ä‘i tra khảo và tìm hiểu thông tin vá» vong hồn trÆ°á»›c khi giao dịch sao?" Chu Dáºt Tà i sầu muá»™n lắc đầu, ý nghÄ© nà y tháºt không tưởng, mặc dù hắn có thể dùng phÆ°Æ¡ng pháp Ä‘i tìm hiểu má»™t chút những danh nhân đã chết Ä‘i trên trần thế nhÆ°ng danh sách đối tượng có thể giao dịch mà hệ thống Ä‘Æ°a ra cÅ©ng không phải Chu Dáºt Tà i hắn quyết định nên cÅ©ng không còn cách nà o. HÆ¡n nữa tất cả những vong hồn cÅ©ng có vong hồn không ở trong địa ngục mà đã Ä‘i chuyển thế đầu thai rồi.
Ngay lúc Chu Dáºt Tà i cảm thấy buồn rầu thì âm thanh của hệ thống lại vang lên: "Chúc mừng ngÆ°á»i sá» dụng, và o buổi tối ngà y 23 tháng 11 đã đạt được sá»± cảm kÃch và tán thưởng của hÆ¡n vạn ngÆ°á»i, qua đó đã thu được 10.5 Ä‘iểm công đức. Hiện tại Ä‘iểm công đức ngÆ°á»i sá» dụng Ä‘ang có là 15 Ä‘iểm"
Chu Dáºt Tà i vừa nghe thế xong liá»n ngây ngÆ°á»i, má»™t lúc sau má»›i hồi phục tinh thần lại. 10.5 Ä‘iểm công đức bất thình lình hiện ra mặc dù có chút là m hắn kinh hãi nhÆ°ng cÅ©ng là m cho vui mừng không thôi.
"Xin há»i ngÆ°á»i sá» dụng có muốn lá»±a chá»n đối tượng giao dịch kế tiếp hay không?" Âm thanh của hệ thống vang lên há»i.
Chu Dáºt Tà i quÆ¡ quÆ¡ tay nói: "Thôi để lần sau Ä‘i, ta muốn rá»i khá»i đây"
"Xin xác nháºn lại có muốn rá»i khá»i Sà n Giao Dịch Äịa Ngục không?"
"Xác nháºn" Chu Dáºt Tà i khẳng định trả lá»i.
Ah! Chu Dáºt Tà i lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i việc hắn còn chÆ°a biết được phÆ°Æ¡ng pháp nà o để tiến và o Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y và muốn há»i hệ thống.
Tuy nhiên không đợi Chu Dáºt Tà i kịp phản ứng thì ánh sáng đã lóe lên và hắn thấy bản thân Ä‘ang đứng trong rừng cây bên bá» hồ.
"Cái hệ thống gian trá chó chết, nó chỉ muốn trừ Ä‘iểm công đức của ta thôi†Chu Dáºt Tà i nghiến răng, lẩm bẩm nói.
"Reng, reng!"
Chuông Ä‘iện thá»ai di Ä‘á»™ng vang lên, Chu Dáºt Tà i lấy ra nhìn thì thấy là Lý Hà i gá»i đến, chắc là muốn há»i hắn Ä‘ang trốn ở xó nà o và há»c kỹ thuáºt đánh Ä‘Ã n cao siêu kia ở đâu?
Chu Dáºt Tà i suy nghÄ© má»™t chút rồi tiếp Ä‘iện thá»ai, bởi vì trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng phải đối mặt trả lá»i mà thôi.
Chu Dáºt Tà i chÆ°a kịp mở miệng thì tiếng của Lý Hà i đã truyá»n tá»›i: "A lô, lão tứ hả, Ä‘ang ở đâu đó? NgÆ°Æ¡i bá» lại chúng ta cÅ©ng được nhÆ°ng không thể bá» lại má»™t cái phiá»n toái lá»›n cho ta và lão đại nhÆ° thế chứ, đây là lá»—i của ngÆ°Æ¡i, biết không? Ta đã gá»i ngÆ°Æ¡i liên tục hÆ¡n mÆ°á»i lần, tháºt tức muốn Ä‘iên ngÆ°á»i mà , mau nói Ä‘i, Ä‘ang ở đâu đó?â€
Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i giả lả, nói: "Lão tam, tìm ta gấp váºy có chuyện gì không?â€
"Có chuyện gì à ? NgÆ°Æ¡i còn dám mở miệng há»i thế sao?â€, Lý Hà i quát lên nhÆ° sấm nổ: "Từ sau khi ngÆ°Æ¡i biểu diá»…n xong thì cái tên bạn nÆ°á»›c ngoà i của ngÆ°Æ¡i nhÆ° uống lá»™n thuốc váºy, mắc cái chứng gì không biết nói má»™t trà ng a a ê ê vá»›i ta và lão đại, chúng ta chẳng biết hắn nói cái gì? Tuy nhiên suy nghÄ© Ä‘iên đầu thì cuối cùng cÅ©ng Ä‘oán ra được là hắn muốn tìm ngÆ°Æ¡i, do đó ta Ä‘iện thoại cho ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không bắt máyâ€
Chu Dáºt Tà i có thể hiểu được tâm lý của Edward. Giá» phút hắn biểu diá»…n đánh Ä‘Ã n thì Edward đã biết được Chu Dáºt Tà i chÃnh là ngÆ°á»i hắn Ä‘ang tìm, và bây giá» dám chắc hắn muốn gặp mình để thỉnh cầu mình Ä‘i đến Äức giúp hoà n thà nh tâm nguyện cuối Ä‘á»i của bà hắn.
"Lão tam, Edward còn ở chá»— của hai ngÆ°á»i không? Nếu có thì Ä‘Æ°a Ä‘iện thá»ai cho hắn, ta muốn nói chuyện vá»›i hắn má»™t chútâ€
"Có, ta Ä‘Æ°a Ä‘iện thoại cho hắn ngayâ€
Qua mấy giây, Chu Dáºt Tà i liá»n nói: "A lô, Edward phải không?"
"Trá»i ạ! Chu, anh rốt cục cÅ©ng xuất hiện …… anh chẳng lẽ không biết tôi Ä‘ang tìm anh khắp thế giá»›i sao …… anh chÃnh là ngÆ°á»i tôi Ä‘ang muốn tìm …… anh sẽ Ä‘i Äức cùng tôi chứ …… anh sẽ Ä‘i, phải không?" Edward nói chuyện cứ ngáºp ngừng ngắt quãng.
Chu Dáºt Tà i có thể cảm giác được sá»± nóng lòng của Edward, trả lá»i: "Äược rồi, tôi sẽ theo anh đến Äức nhÆ°ng không phải lúc nà y"
"Không, không, không, chúng ta phải Ä‘i ngay bây giá», hãy láºp tức đến phi trÆ°á»ng và đến Äức cà ng nhanh cà ng tốt." Edward nói luôn ngay khi Chu Dáºt Tà i trả lá»i.
Chu Dáºt Tà i nói: "Edward, chuyện nà y không được bởi vì tôi còn chÆ°a là m há»™ chiếu"
"Há»™ chiếu?" Giá»ng kinh ngạc của Edward vang lên từ đầu bên kia.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
colongus ,
dtn1985 ,
fromhell ,
joeyfan ,
kongcha ,
laitm7791 ,
malum ,
Mo_phat ,
thanmo2548 ,
ThÃnh VÅ© ,
thuhagame
04-05-2011, 10:27 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 34: PHỠCỔ VẬT
.
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
"Äúng váºy, tôi không có há»™ chiếu nên không thể Ä‘i Äức ngay bây giỠđựơc…." Chu Dáºt Tà i nói: "Edward, anh hãy cho tôi má»™t chút thá»i gian, cho dù có đăng ký Ä‘i tour du lịch đến Äức vá»›i các hãng du lịch thì Ãt nhất cÅ©ng phải mất năm ngà yâ€
Edward dừng má»™t chút rồi nói: "Chu, thá»i gian dà nh cho chúng ta đã không còn nhiá»u lắm, chúng ta phải láºp tức đến Äức. Theo nhÆ° má»™t ngÆ°á»i của tôi tại Berlin nói thì bà của tôi và o ngà y 26 tháng 11 nà y sẽ tổ chức má»™t buổi diá»…n tấu piano, trong buổi diá»…n tấu đó bà sẽ má»i những vị chuyên gia piano nổi tiếng nhất trên thế giá»›i đến tham gia biểu diá»…n. Tôi Ä‘oán là lúc nà y bà có thể đã quay trở lại Weimar rồi, và bà sẽ ở đó cho đến giá» phút trở vá» vá»›i Thượng đế. Äây là cÆ¡ há»™i cuối cùng của chúng ta, bất luáºn thế nà o chúng ta cÅ©ng không thể bá» qua."
Edward nói xong rồi dừng lại thêm má»™t chút, tiếp đó nói: "Chu, chuyện là m há»™ chiếu anh hãy yên tâm, tôi sẽ giúp anh, tuy nhiên xin anh đừng từ chối thỉnh cầu của tôi, xem nhÆ° anh hãy vì bạn bè cùng tôi Ä‘i Äức má»™t chuyến nhéâ€
"Edward, vá» mặt nà y anh hãy an tâm, chỉ cần anh giúp tôi có được há»™ chiếu thì lúc nà o tôi cÅ©ng có thể cùng anh Ä‘i cả†Nguyên nhân trá»ng yếu mà Chu Dáºt Tà i quyết định Ä‘i đến Äức trợ giúp cho Edward đó là vì 15 Ä‘iểm công đức Ä‘ang chá» hắn, mặc dù Ãt á»i đối vá»›i việc thăng cấp nhÆ°ng trong khá»ang thá»i gian ngắn cÅ©ng là m cho Chu Dáºt Tà i không phải lo lắng vá» Ä‘iểm công đức.
Lúc nà y Chu Dáºt Tà i lại có chút tò mò há»i: "Edward, chẳng lẽ anh không cần tôi phiên dịch cho anh nữa sao?â€
Giá»ng của Edward có chút kÃch Ä‘á»™ng nói: "Chu, tôi đã Ä‘em chuyện phát sinh tối nay thông báo cho cha của tôi rồi, mặc dù ông ta có chút hoà i nghi vá» chuyện nà y nhÆ°ng vì tôi và vì ngÆ°á»i mẹ già của ông, ông đã quyết định phái vị quản gia của ông tá»›i đây, chỉ cần chú Tom tá»›i thì vấn Ä‘á» há»™ chiếu của anh sẽ đựơc giải quyết nhanh chóng. Bây giá» tôi phải ra phi trÆ°á»ng đón ông ta, trá»… nhất là tối mai chúng ta có thể lên máy bay đến Berlin. Vá» phần anh, xin hãy mở Ä‘iện thá»ai suốt nhé, nếu có đựơc há»™ chiếu của anh thì tôi sẽ thông báo ngay."
"Không thà nh vấn Ä‘á», tôi chá» Ä‘iện thá»ai của anhâ€
Hai ngÆ°á»i nói thêm má»™t chút nữa thì cúp Ä‘iện thá»ai. Chu Dáºt Tà i nhìn và o giá» trên Ä‘iện thoại thì thấy đã là 11 giỠđêm, liá»n quyết định trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Chu Dáºt Tà i rá»i khá»i đó rồi ra trạm xe búyt công cá»™ng đón xe trở vá» căn phòng nhá» nhoi đáng thÆ°Æ¡ng của hắn. Cảnh váºt vẫn nhÆ° thế nhÆ°ng con ngừơi thì đã khác trÆ°á»›c rồi.
Sau khi tắm rá»a xong, Chu Dáºt Tà i lên giÆ°á»ng nằm suy nghÄ© má»™t chút sá»± tình, trong lúc không hay không biết liá»n chìm và o giấc ngủ.
Khi mở mắt ra thì đã là sáng hôm sau. Chu Dáºt Tà i hôm nay có hai chuyện muốn là m. Thứ nhất là đến trÆ°á»ng xin tạm nghỉ há»c, và luôn tiện nói lá»i tạm biệt vá»›i bá»n ngừơi DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ©, miá»…n cho bá»n há» lo lắng.
Chuyện thứ hai cÅ©ng không vá»™i lắm, đó chÃnh là đem chi phiếu mà Trần Thiên Vu Ä‘Æ°a cho ra ngân hà ng đổi tiá»n. Vì ngân hà ng là m việc tá»›i sáu giá» chiá»u nên hắn quyết định đến trÆ°á»ng trứơc.
Bình thÆ°á»ng muốn xin nghỉ thì chỉ cần nói vá»›i giáo viên phụ trách lá»›p là được nhÆ°ng Chu Dáºt Tà i lần nà y không thể bởi vì hắn vừa má»›i nghỉ hết má»™t tháng, cho nên muốn nghỉ tiếp nữa thì chỉ có Ä‘i tìm hiệu trá»Æ¡ng.
Chu Dáºt Tà i vừa má»›i đến trÆ°á»ng thì phần lá»›n các sinh cÅ©ng Ä‘ang đến, cÅ©ng không có nghe đựơc má»i ngÆ°á»i Ä‘á» cáºp vá» chuyện tối hôm qua nên hắn và o trÆ°á»ng cÅ©ng rất thuáºn lợi.
Sau khi viết xong thÆ° xin nghỉ há»c, Chu Dáºt Tà i má»›i Ä‘i đến phòng hiệu trưởng, ý định để nó lên trên bà n vì hiệu trưởng rất Ãt khi tá»›i trÆ°á»ng.
Vừa má»›i tá»›i trÆ°á»›c cá»a phòng thì cá»a phòng Ä‘á»™t nhiên mở ra, Triệu Minh Hùng bÆ°á»›c ra, nhìn thấy Chu Dáºt Tà i đứng trÆ°á»›c cá»a thì ngạc nhiên há»i: "Em tìm tôi có chuyện gì không?â€
Chu Dáºt Tà i cÆ°á»i giả lả nói: "Hiệu trưởng, em muốn xin phép nghỉ há»c", đồng thá»i trong lòng thầm hoan hô váºn khà của mình hôm nay tháºt tốt, gặp trá»±c tiếp hiệu trưởng.
Triệu Minh Hùng nhìn Chu Dáºt Tà i, ấn tượng của hắn đối vá»›i Chu Dáºt Tà i cÅ©ng rất tốt. Tối hôm qua trong buổi ká»· niệm thà nh láºp trÆ°á»ng, Chu Dáºt Tà i má»™t ngÆ°á»i má»™t Ä‘Ã n đã là m cho hắn tán thán không thôi. Tuy nhiên Ä‘iá»u là m cho Triệu Minh Hùng cà ng tò mò đối vá»›i Chu Dáºt Tà i đó là chuyện hắn hiểu biết tiếng Latin, hÆ¡n nữa ngay cả nhân váºt nhÆ° VÆ°Æ¡ng VÅ© Hà ng cÅ©ng đối vá»›i Chu Dáºt Tà i cảm thấy hứng thú.
"Lại xin nghỉ à ? Hình nhÆ° trÆ°á»›c đó em chẳng phải đã xin nghỉ má»™t tháng rồi sao?" Triệu Minh Hùng há»i.
Chu Dáºt Tà i đáp: "Em có chút việc phải Ä‘i đến Äức cho nên em đến tìm hiệu trưởngâ€
"Là vì chuyện của Edward sao?†Triệu Minh Hùng há»i rồi gáºt đầu "Không thà nh vấn Ä‘á», em hãy để thÆ° xin phép trên bà n là m việc của tôi Ä‘i, đêm nay tôi Ä‘iện thá»ai cho ngừơi phụ trách lá»›p của em là được. Tôi còn có chút việc cần giải quyết, chà o em."
Chu Dáºt Tà i liá»n nói và i tiếng cảm Æ¡n và tránh ra má»™t bên cho hiệu trưởng Ä‘i qua. Triệu Minh Hùng Ä‘i đựơcvà i bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại há»i: "Em đối vá»›i cổ váºt có nghiên cứu không?â€
"Cổ váºt?" Chu Dáºt Tà i kinh ngạc thốt lên, tháºt không biết Triệu Minh Hùng há»i những lá»i nà y có ý gì, sau đó trả lá»i "CÅ©ng có chút Ãt nhÆ°ng em không tinh thông lắm"
Triệu Minh Hùng cÅ©ng chỉ là đột nhiên trong đầu nảy sinh ý nghÄ© nên há»i thế, tháºt không nghÄ© tá»›i Chu Dáºt Tà i lại đáp là có nghiên cứu , liá»n nói: "Em có hứng thú cùng tôi Ä‘i đến phố cổ váºt xem má»™t chút không? Nghe nói nÆ¡i đó có má»™t số cổ váºt má»›i tìm được, tôi Ä‘ang định đến đó đâyâ€
Chu Dáºt Tà i hiện thấy mình cÅ©ng không có việc gì quan trá»ng để là m, việc đổi chi phiếu thì cÅ©ng không vá»™i, còn vá» phần Edward lúc nà o Ä‘iện thá»ai cho hắn thì cÅ©ng chẳng lo lắng, chỉ cần đáp ứng là xong, cho nên đồng ý cùng vá»›i Triệu Minh Hùng Ä‘i đến phố cổ váºt.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i xuống bãi Ä‘áºu xe. Xe của Triệu Minh Hùng là má»™t chiếc xe thể thao Ferrari tòan thân mà u Ä‘á». Má»™t ngÆ°á»i hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi mà lái loại xe thể thao nà y là m cho Chu Dáºt Tà i ngạc nhiên không thôi, trong lòng thầm cảm thán vị hiệu trưởng nà y ngÆ°á»i già tâm không già .
Lên xe ngồi, Triệu Minh Hùng dÆ°á»ng nhÆ° đóan được tâm tÆ° của Chu Dáºt Tà i, nói: "Kỳ tháºt chiếc xe nà y là do má»™t ngÆ°á»i bạn tặng cho, tôi vốn cÅ©ng không muốn nháºn nhÆ°ng ngÆ°á»i ta nhiệt tình quá!"
Chu Dáºt Tà i thầm hÃt sâu má»™t hÆ¡i, loại xe trị giá mấy triệu nà y mà cÅ©ng có thể tùy tiện tặng cho ngừơi ta, mấy kẻ có tiá»n cÅ©ng quả là khác ngÆ°á»i.
Lắc đầu, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không Ä‘i tiếp tục suy nghÄ© nữa, dù sao khá»ang cách của hắn đối vá»›i loại ngÆ°á»i nhÆ° thế còn kém xa lắm, tuy nhiên hắn cÅ©ng cảm thấy rất hứng thú đối vói chiếc xe nà y, ghế ngồi rất êm, ngồi lên là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° nằm trên giÆ°á»ng nệm váºy, âm thanh Ä‘á»™ng cÆ¡ cÅ©ng rất êm tai, đây là đặc Ä‘iểm của xe thể thao, âm thanh rất lá»›n nhÆ°ng không chói tai.
"Chu Dáºt Tà i, em từ đâu há»c được tiếng Latin váºy? Loại ngôn ngữ nà y hiện nay rất hiếm ai há»c đấy." Triệu Minh Hùng vừa lái xe vừa há»i.
Chu Dáºt Tà i giải thÃch: "Em có má»™t ngÆ°á»i chú từng là m việc ở Vatican, khi còn há»c trung há»c thì em há»c của chú ấy, cÅ©ng không tinh thông lắm, chỉ có thể miá»…n cưỡng trao đổi và i câu thôiâ€
Triệu Minh Hùng gáºt đầu nói: "Ừm. Ngà y hôm qua trong buổi ká»· niệm thà nh láºp trÆ°á»ng, em đã biểu diá»…n Ä‘Ã n má»™t khúc nhạc, nó tháºt là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy kinh ngạc. Mặc dù tôi chỉ là ngÆ°á»i ngoà i nghá» nhÆ°ng từ trong tiếng Ä‘Ã n của em, tôi cÅ©ng nghe ra được má»™t Ãt tinh hoa, đây tuyệt đối không phải là khúc nhạc mà má»™t ngÆ°á»i sinh viên có thể Ä‘Ã n được"
Mặt của Chu Dáºt Tà i Ä‘á» lên, cÅ©ng không trả lá»i. Có má»™t số việc không nói so vá»›i nói còn tốt hÆ¡n, dù sao hắn cÅ©ng là sinh viên thuá»™c khoa âm nhạc, Ä‘oán nhÆ° thế nà o thì kệ ngÆ°á»i ta, chỉ cần không Ä‘oán được hắn há»c được kỹ thuáºt đánh Ä‘Ã n từ vong hồn là được.
Chu Dáºt Tà i không trả lá»i, Triệu Minh Hùng cÅ©ng không há»i tá»›i, dù sao má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có bà máºt của riêng chÃnh mình.
Trò chuyện má»™t hồi, rốt cuá»™c hai ngÆ°á»i cÅ©ng đã tá»›i phố cổ váºt nổi tiếng của thà nh phố Thâm Hải.
Thà nh phố Thâm Hải cÅ©ng không phải là thà nh phố có lịch sá» lâu Ä‘á»i gì, tuy nhiên chỉ trong mÆ°á»i năm ngắn ngủi mà có thể trở thà nh má»™t trong những thà nh phố có kinh tế lá»›n nhất của đất nÆ°á»›c thì cÅ©ng thấy được nÆ¡i nà y ngÆ°á»i già u có nhiá»u nhÆ° thế nà o.
Phố cổ váºt nà y, những đồ váºt bà y bán mÆ°á»i phần có hết chÃn phần giả, ngay cả ngÆ°á»i có tiá»n, nếu không có kinh nghiệm trong phÆ°Æ¡ng diện nà y thì cÅ©ng sẽ thiệt thòi, tuy nhiên cÅ©ng có ngÆ°á»i may mắn có được đồ tháºt. Cho nên ngà y cà ng có nhiá»u ngÆ°á»i đổ xô đến đây tầm bảo, hy vá»ng có thể dá»±a và o váºn khà tìm được bảo bối, má»™t khắc thà nh triệu phú. Má»™t vốn vạn lá»i ai mà không muốn chứ.
Những du khách tá»›i tham quan thà nh phố phần lá»›n cÅ©ng đến đây tầm bảo, cho dù mua không được đồ tháºt thì cÅ©ng vui vẻ vì có thể mang vá» Ä‘em tặng nó cho thân nhân bạn bè biểu hiện chút tâm ý.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
colongus ,
donglong ,
dtn1985 ,
duynamnt ,
fromhell ,
joeyfan ,
kongcha ,
laitm7791 ,
malum ,
Mo_phat ,
mrchickent ,
ThÃnh VÅ© ,
thuhagame ,
thuongthienvu ,
tuananh11a15
Từ khóa được google tìm thấy
aáîðò , địa ngục binh dai , Ä‘ia nguc giao dich , di nguc giao dich , dia nguc dao dich , dia nguc giao dich , dia nguc ngao binh dai , giao dich dia nguc , hóa vÅ© kỵ sÄ© , san giao dich dia nguc , tiet giao dai vu , ðàñêðàñêè