Phong Bạo Thiên Lô trong hắc sắc sương mù, dưới tế luyện của người nọ, bắt đầu chậm chạp xoay tròn, tựa hồ đáp lại nghi thức nhận chủ. Từ biểu lộ mừng rỡ của người nọ mà xem, nghi thức nhận chủ tựa hồ vẫn còn tương đối thuận lợi, chỉ là muốn đem Phong Bạo Thiên Lô hoàn toàn tế luyện thu về mình, khẳng định không phải là sự tình một lát, còn không biết trong lúc này sẽ phát sinh biến cố như thế nào.
Thời điểm người nọ, Đường Tiêu cùng Áo Bỉ Lão Ma đều đang lo lắng sẽ phát sinh biến cố gì, một biến cố cực lớn cũng đúng hạn mà tới.
Thời điểm biến cố này phát sinh, quả thực là đất rung núi chuyển, nếu như nơi này có không khí mà nói, nhất định sẽ làm cho người mù tai điếc. Tuy không nghe được thanh âm ầm ầm, nhưng mà mặt đất kịch liệt run rẩy là xác thực tồn tại, thậm chí làm cho người nọ đang tế luyện Phong Bạo Thiên Lô đứng không vững, đặt mông ngồi trên mặt đất, quá trình tế luyện cũng bởi vì vậy mà bị cắt đứt.
- Ta ta ta ta ta ta ta
Ánh mắt người nọ nhìn bốn phía băng sơn, phát ra thanh âm khiếp sợ liên tiếp.
Lúc Đường Tiêu cảm ứng được bên ngoài phát sinh hết thảy, cũng không khỏi vô cùng khiếp sợ.
Một tràng cảnh cực kỳ quen thuộc xuất hiện ở bốn phía băng cốc, chút ít băng sơn cực lớn vây quanh băng cốc kia, đột nhiên ở trong nháy mắt đứng lên, mà toàn bộ băng cốc đất rung núi chuyển, tựa như cùng băng sơn cực lớn này đứng lên có quan hệ.
Ban đầu ở trong Long Vực Bí Cảnh, Đường Tiêu cùng Vi Liên từng tận mắt nhìn thấy một ngọn núi đứng thẳng lên như thế nào, còn lần này, hoàn toàn là một màn ngày đó kia diễn.
Chỉ là một lần kia, đó là đất đá trên người Viễn Cổ Cự Long, kể cả nơi sinh trưởng của Thất Sắc Hạch Đào che lại thân hình. Còn lần này, không biết là Viễn Cổ Cự Long do huyền băng đóng băng bao nhiêu vạn năm che lại thân thể.
Đây không phải là một Viễn Cổ Cự Long, mà là một Viễn Cổ Băng Long, còn người nọ đang ở trong vòng vây của thân hình Viễn Cổ Băng Long này.
Khi Viễn Cổ Băng Long toàn thân rớt xuống, tất cả Hàn Băng đều chắc chắn, đứng thẳng người dậy, hướng phương hướng tế đàn gào thét một tiếng, trong thân thể truyền ra uy áp cường đại, lập tức đem người nọ ngồi bên cạnh tế đàn gắt gao trấn áp ngay tại chỗ, căn bản không cách nào nhúc nhích.
Bởi vì Viễn Cổ Băng Long thức tỉnh, không khí hoá lỏng trong băng cốc bắt đầu chậm rãi tan rã, khiến thời điểm nó di động thân thể phát ra tiếng vang cực lớn cũng bắt đầu như ẩn như hiện.
- Phiền toái lớn hơn rồi, Viễn Cổ Băng Long này cùng Viễn Cổ Cự Long lúc trước trong Long Vực Bí Cảnh thực lực tương đương, người nọ chỉ dung hợp một tia thần hồn của Viễn Cổ Cự Long, thực lực cùng Viễn Cổ Băng Long kia không cách nào so sánh.
Áo Bỉ Lão Ma lặng lẽ truyền âm cho Đường Tiêu bên trong Thần đan.
- Nếu như ngươi đem phong ấn của Viễn Cổ Cự Long toàn bộ giải trừ, tên kia sẽ triệt để biến thành một đầu ác long, chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn.
Đường Tiêu nhắc nhở Áo Bỉ Lão Ma một tiếng.
- Lão ma ta cũng cho là như vậy, aii. . . Có đầu Viễn Cổ Băng Long này trấn thủ, Hư Không Tinh Bàn này căn bản không cách nào nắm tới tay ah.
Áo Bỉ Lão Ma thở dài một hơi.
Thời điểm Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu nói chuyện, người nọ đột nhiên ở dưới uy áp cường đại của Viễn Cổ Băng Long đứng thẳng lên, sau đó mở ra miệng rộng, hướng về phía Viễn Cổ Băng Long cũng gào thét một tiếng, tuy thanh thế yếu đi không ít, nhưng ở trên khí thế không rơi xuống hạ phong.
Từ thanh âm gào thét này, thân hình người nọ đã ở trong nháy mắt bắt đầu biến hình, áo bào lập tức bị phá, đỉnh đầu dài ra long giác, trên lưng sinh ra xương gai, toàn thân long lân bao trùm, nghiễm nhiên một nửa hình thái hóa thú.
Viễn Cổ Băng Long thấy một màn như vậy, tựa hồ ngây ngẩn cả người, con mắt cực lớn chớp chớp, lại hướng về phía người nọ gào thét một tiếng, lúc này, tiếng rống giận dữ của nó không hề giống như lúc trước dữ tợn như vậy, mà mang theo chút ít khốn khổ cùng ý tứ tìm kiếm, không chỉ có như thế, vốn là trong miệng nó sắp phun ra công kích, sau khi gầm lên giận dữ lại nuốt xuống.
Người nọ giống như không yếu thế, đồng dạng hướng về phía Viễn Cổ Băng Long gầm lên giận dữ đáp lễ, giờ phút này, hai mắt hắn đỏ thẫm, dĩ nhiên nhìn không tới bất luận kẻ nào ở trong đó.
Sau khi người nọ gầm lên giận dữ, một màn kỳ dị xuất hiện. Viễn Cổ Băng Long vừa mới đứng thẳng lên, thân thể rõ ràng gục xuống lần nữa, hơn nữa cái đầu cực lớn đặt ở trên mặt đất, có gắng trường đến trước mặt người nọ, tư thái giống như một con mèo nhỏ theo người, trong miệng còn phát ra thanh âm ô ô kêu to.
Thân thể người nọ tung lên, nhẹ nhõm nhảy lên đầu Viễn Cổ Băng Long, ngồi ở bên tai nó, thò tay vỗ vỗ đầu của Viễn Cổ Băng Long, trong miệng cũng phát ra thanh âm ô ô.
- Không tốt, bọn hắn đang dùng ngôn ngữ long tộc tiến hành nói chuyện với nhau.
Áo Bỉ Lão Ma tựa hồ ý thức được cái gì.
- Ngươi nói cái kia đã khôi phục trí nhớ của Viễn Cổ Cự Long?
Đường Tiêu rất phiền muộn hỏi Áo Bỉ Lão Ma một câu.
- Chúng ta vẫn là bình tĩnh quan sát tình thế phát triển, lại quyết định phải chăng nên chạy khỏi nơi này.
Áo Bỉ Lão Ma tuy ý thức được chuyện nghiêm trọng, nhưng đối với việc này cũng không có biện pháp.
- Aii. . .
Đường Tiêu thở dài, chuyện này cũng trách không được lão ma, ban đầu ở trong thông đạo, nếu không để cho lão ma bỏ một bộ phận phong ấn của Viễn Cổ Cự Long, hắn nói không chừng đã chết ở trong thông đạo.
Mà bây giờ, hắn ít nhất còn sống đến giờ khắc này, biết Phong Bạo Thiên Lô nguyên lai là một chiếc Hư Không Mẫu Hạm, còn gặp được Viễn Cổ Băng Long trong truyền thuyết, đứng ngoài quan sát một màn thập phần ly kỳ này.
Rất nhanh trong băng cốc liền xuất hiện một màn càng thêm ly kỳ.
Thân thể Viễn Cổ Băng Long rõ ràng cuồng run, bên trong băng quang lập loè, kịch liệt rút nhỏ thân hình khổng lồ hùng vĩ giống như băng sơn, cuối cùng hóa thành một thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi, có chút e lệ mà đứng ở trước mặt người nọ.
Nàng bộ dáng này, giống như một thiếu nữ khuê các, lần thứ nhất đối mặt với người trong lòng mình.
Người nọ cũng thu hồi hình thái hóa thú, ánh mắt khôi phục thanh minh, không biết lại cùng cô gái kia nói mấy thứ gì đó, thiếu nữ kia rõ ràng che miệng nở nụ cười, cùng lúc đó, còn nhịn không được trộm mắt nhìn người nọ.
- Bà mẹ nó! Bổn sự tán gái của ta không có cường đại như vậy a?
Đường Tiêu có chút trợn mắt há hốc mồm mà cảm ứng bên ngoài phát sinh hết thảy, đả bại Viễn Cổ Băng Long thủ hộ Phong Bạo Thiên Lô, nhiệm vụ như vậy căn bản là không thể hoàn thành, rõ ràng biến thành loại tình hình này.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Để cho người phiền muộn nhất, là đôi gian phu dâm phụ kia đều dùng ngôn ngữ Long tộc, bọn hắn đến cùng nói gì đó, Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu căn bản nghe không hiểu, cho nên cũng không cách nào phán đoán hiện tại rốt cuộc là cái tình thế gì.
Người nọ tuy có thể phong bế thế giới ý niệm, nhưng không thể phong bế Hồ lô, cho nên người nọ làm hết thảy, Đường Tiêu mượn thần niệm của Áo Bỉ Lão Ma, hoàn toàn có thể cảm ứng được nhất thanh nhị sở.
Đường Tiêu liền nhớ lại một ít sự tình mình cùng nữ tử trước kia thân mật, nguyên lai mỗi lần cũng không thể tránh được con mắt của Áo Bỉ Lão Ma, đại khái tất cả đều bị hắn xem hết, trước kia Đường Tiêu cũng không biết thần thức cảm ứng của Áo Bỉ Lão Ma cường đại như thế, hơn nữa Áo Bỉ Lão Ma còn lừa gạt hắn, nói đứng ở bên trong Hồ lô chỉ có thể nghe mà thôi.
Hai người bên ngoài, tiếp tục thân mật mà ô ô nói gì đó, thiếu nữ khi thì ngượng ngùng, khi thì hưng phấn. Khi thì lộ ra có chút ủy khuất. Có đôi khi lại giống như cãi lại cái gì đó, hiển nhiên giữa hai người nói chuyện liên quan đến không ít chủ đề.
Về sau người nọ kéo một tay thiếu nữ, thiếu nữ muốn rút tay của mình về, nhưng bị người nọ cường thế kéo lại, giờ phút này thiếu nữ lộ ra cực kỳ e lệ, có chút không dám nhìn người kia.
Người nọ sau khi giữ chặt tay thiếu nữ, cùng thiếu nữ lại nói rất nhiều chuyện, thiếu nữ đại khái bởi vì e lệ, cũng không trả lời quá nhiều. Chủ yếu là người nọ nói thôi.
Sau khi tỏ tình chốc lát, người nọ đem thiếu nữ hướng trong ngực mình kéo tới, thiếu nữ chống đẩy vài cái. Nhưng cuối cùng vẫn là ỡm ờ mà bị người nọ ôm vào trong ngực, sau đó người nọ tiến tới bên tai thiếu nữ nói nhỏ mấy lời tâm tình gì đó, thiếu nữ ngẫu nhiên sẽ cười nhẹ vài tiếng, sau đó người nọ ôm lấy đầu thiếu nữ, sau đó hôn lên môi nàng.
- Ta phi!
Mắt thấy bên ngoài phát sinh hết thảy, Đường Tiêu quan sát toàn bộ quá trình mình tán gái, chỉ là, quá trình này tiến triển quá nhanh a?
Muốn nói Viễn Cổ Băng Long này biến thành Long nữ. Một mực với tư cách thủ hộ Phong Bạo Thiên Lô, bị phong ấn ở bên cạnh Phong Bạo Thiên Lô, khẳng định không giỏi đối nhân xử thế. Cho nên mới dễ dàng bị người nọ lừa như vậy.
Đương nhiên, đối phương phải là Long tộc khác phái mới được, bằng không thì tùy tiện nam nhân gì cũng có thể đem nàng thông đồng đi, như vậy còn gì là thủ hộ Phong Bạo Thiên Lô.
Thân thể người nọ, tuy không phải hoàn toàn là Long thể, nhưng trong thần hồn có sáp nhập một tia thần thức của Viễn Cổ Cự Long, nên giả mạo long tộc so với Đường Tiêu lúc trước càng có ưu thế hơn, cũng khó trách thiếu nữ Băng Long không thể nhận ra.
Rất nhanh, một màn càng thêm không chịu nổi đã xảy ra.
Người nọ rõ ràng đem thiếu nữ đẩy ngã xuống trên mặt đất,một bên hôn hít lấy cái miệng nhỏ của thiếu nữ nhắn, một bên vuốt ve bộ ngực, sau đó tay kia rất không thành thật một luồng vào trong y phục của thiếu nữ.
Lại một lát sau về sau, người nọ lấy ra của quý của hắn, dùng chân tách hai chân của thiếu nữ ra, vén lên băng bào của thiếu nữ.
Áo Bỉ Lão Ma rất hèn mọn bỉ ổi mà đem thần niệm cảm ứng tập trung đến giữa hai chân thiếu nữ, Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan có thể rất rõ ràng mà thấy thiếu nữ giờ phút này đang rất căng thăng, mà nơi băng khe, một ít chất lỏng lam sắc thỉnh thoảng từ trong đó phun ra, tay của người kia thỉnh thoảng sẽ mơn trớn nơi thần thánh đó, khiến cho thân thể thiếu nữ một hồi rung động, mà chất lỏng u lam cũng phụt lên càng thêm mãnh liệt.
- Lão ma ngươi có phải xấu xa như vậy không?
Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan rốt cục nhịn không được. Cái lão ma này nhìn trộm một chút thì cũng thôi đi, không cần một mực tập trung ở chỗ này a?
- Trong mắt lão ma ta chỉ có đan dược, sắc tức là không, không tức là sắc, lão ma ta giờ phút này chỉ là nghiên cứu dược tính của u lam băng dịch này mà thôi.
Áo Bỉ Lão Ma nuốt nước miếng. Rất vô sỉ mà cãi lại vài câu.
Đang khi hai người nói chuyện, một đầu rồng lửa thăm dò vào bên trong băng khe, sau khi ở phụ cận băng khẩu trượt trên chất lỏng u lam, đột nhiên phá tan vách màng băng tinh mỏng manh, xông vào đến cuối cùng của băng tuyền.
Hiển nhiên thiếu nữ đang bị người nọ kích thích đến cực hạn. Hoàn toàn không có chú ý tới phía dưới gặp phải cục diện hung hiểm như thế, cho nên không có phòng bị, đã bị người nọ cho đột nhập đi vào. Giờ phút này khuôn mặt thiếu nữ biến sắc, mặt lộ vẻ hơi giận. Nhưng không biết người nọ tiến đến bên tai nàng nói gì đó, thiếu nữ rất nhanh an tĩnh trở lại, hơn nữa nhắm mắt lại.
- Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta. . . . .
Mắt thấy một màn này, Đường Tiêu bên trong Thần đan đã có chút không biết mình muốn nói cái gì rồi.
- Long tộc nhìn qua đều tương đối mạnh liệt. Tiểu long nữ đã là thân thể thành thục, đang lúc cần hợp thể, trường kỳ bị phong bế ở chỗ này, sau khi cảm nhận được khí tức thành thục của rồng đực, kiềm lòng không được một chút cũng không kỳ quái.
Áo Bỉ Lão Ma vừa quan sát rồng lửa xông khe, một bên rất hào hứng mà tiến hành bình luận một phen.
Nghe ngữ khí nói chuyện của Áo Bỉ Lão Ma, cảm nhận được địa phương hắn hiện tại đang cảm ứng, Đường Tiêu liền nghĩ tới lúc trước mình cùng một đám nữ tử làm những sự tình kia, lão ma này thật đúng là may mắn thấy hết.
Nếu có cơ hội đoạt lại thân thể, về sau thời điểm cùng nữ nhân hợp hoan, vô luận như thế nào, nhất định phải nghĩ biện pháp phong bế Hồ lô mới được, nếu không bị một đôi mắt hèn mọn bỉ ổi nhìn xem như vậy, cảm giác thật đúng là không tốt.
- Chỉ sợ chúng thoải mái xong, phiền phức của chúng ta đã tới rồi!
Đường Tiêu rầu rĩ mà nói với Áo Bỉ Lão Ma một câu.
Người nọ đã có thể nói ngôn ngữ long tộc, nói rõ trí nhớ của Viễn Cổ Cự Long đã thức tỉnh không ít, đối với người đã từng đoạt xá, cùng người bắt nó phong ấn, khẳng định hận thấu xương.
- Không nhất định, nhìn lại đi, hắn nhiều lắm là sau khi chiếm đoạt tiểu long nữ, kích phát bản năng ngôn ngữ long tộc, ngươi cũng không nên coi thường sự cường đại của chủ hồn mình.
Áo Bỉ Lão Ma mở miệng an ủi Đường Tiêu thoáng một phát.
- Chỉ mong là như vậy.
Đường Tiêu lần nữa thở dài.
Chủ hồn dung hợp với thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long kia, đến cùng còn có tính là mình không? Cái này thật đúng là một cái mệnh đề nan giải.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Sức chịu đựng của Tiểu long nữ hiển nhiên viễn siêu hơn Hơi Liên cùng với chúng nữ Ngân Từ Phong, sau khi người nọ cuồng đã làm nàng mấy canh giờ, nàng y nguyên không có vẻ kiệt sức, tuy thời điểm nàng vừa mới gặp người nọ lộ ra rất e lệ, nhưng mà mấy canh giờ qua đi, dĩ nhiên biến thành một tiểu Lãng Long, trong băng khe, lam quang óng ánh, phảng phất có thể thôn phệ hết thảy.
Tuy trong băng cốc lạnh vô cùng, nhưng trên trán người nọ rõ ràng kết xuất một tí băng tinh, xem bộ dáng là mệt đến xuất mồ hôi, mồ hôi trực tiếp bị nhiệt độ thấp đông lạnh trở thành băng tinh.
Một ngày sau đó, tiểu long nữ vẫn ham muốn cao độ, mà người nọ dĩ nhiên có chút chống đỡ hết nổi, toàn thân giống như sắp bị hút khô, Đường Tiêu thậm chí quan sát đến rồng lửa phía dưới của hắn cũng có chút mềm nhũn, xem ra thủ hộ yêu thú này xác thực rất khó đối phó, trận đại chiến này, không thể bằng vào lực khoẻ mạnh mà diệt sát đối phương a.
Đoán chừng nếu không đem tiểu long nữ triệt để làm cho sướng mê, Phong Bạo Thiên Lô kia khẳng định không thể lấy được.
Cho dù người nọ đã lộ ra chống đỡ hết nổi, nhưng Đường Tiêu vẫn là đối với hắn bội phục sát đất. Thay đổi mình trước kia, năm canh giờ còn có thể kiên trì, một giống như vậy ngày một đêm, đoán chừng mạng nhỏ này sẽ giữ không nỗi.
Cũng may Áo Bỉ Lão Ma kịp thời cho người nọ mấy miếng đan dược kỳ quái, thời điểm người nọ vốn là chống đỡ hết nổi, vụng trộm nuốt luôn những đan dược này, lập tức long sinh hoạt hổ trở lại, lần nữa xách thương thượng Long, cùng dưới thân tiểu long nữ trùng kích mấy ngàn hiệp.
- Ngươi cho hắn ăn dược hoàn gì vậy?
Thời điểm Áo Bỉ Lão Ma lại một lần nữa ném ra đan dược, Đường Tiêu cùng hắn hỏi một câu.
- Uy Cách đan, thời điểm lão ma trước kia du lịch Mỹ Kiên đại lục thu thập được đan phương này, đối với phương diện này có kinh nghiệm, bởi vì chế tác cần rất nhiều dược liệu, ngươi lúc trước đã giúp ta góp nhặt không ít, dọc theo con đường này lại thu thập không ít dược liệu có thể dùng. Không nghĩ tới lúc này có tác dụng.
- Uy Cách đan?
Đường Tiêu triệt để bó tay rồi, cái Áo Bỉ Lão Ma này thật sự là cái gì cũng có thể lấy ra ah!
Năm ngày năm đêm, người nọ càng không ngừng trùng kích, tiểu long nữ càng không ngừng rên rĩ ham muốn.
Loại đơn điệu không có tình tiết này. Cho dù hai người trước trước sau sau thay đổi hơn một ngàn tư thế, trong đó có rất nhiều tư thế nhân loại bình thường căn bản không cách nào làm được, Đường Tiêu bên trong thần đan cũng đã sớm thấy buồn ngủ rồi, Áo Bỉ Lão Ma ngược lại là tinh thần một mực rất tốt, thỉnh thoảng còn có thể bình phẩm một phen.
Bảy ngày bảy đêm, người nọ sau khi nuốt vô số Uy Cách đan của Áo Bỉ Lão Ma, tiểu long nữ bên ngoài rốt cục cũng OK, làm cho tiểu long nữ vẻ mặt hạnh phúc trong sự thỏa mãn nặng nề mà ngủ đi.
Nhưng mà người nọ sau khi trải qua trận chiến cực kỳ gian khổ này, thân thể cũng đã tiêu hao nghiêm trọng, hơn nữa nuốt đại lượng Uy Cách đan, đối với thân thể của hắn đã tạo thành tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, giờ phút này hắn muốn đi tế luyện Phong Bạo Thiên Lô, đại khái cũng đã hữu tâm vô lực rồi, nhất định phải cần một thời gian ngắn khôi phục mới được.
- Thử hỏi một chút, hắn và long nữ kia dùng ngôn ngữ long tộc nói mấy thứ gì đó? Thuận tiện thăm dò thoáng một phát, xem Viễn Cổ Cự Long kia phải chăng đã hoàn toàn thức tỉnh, chúng ta cũng có thế sớm chuẩn bị.
Đường Tiêu hướng Áo Bỉ Lão Ma nói thoáng một phát.
Áo Bỉ Lão Ma y theo Đường Tiêu nói, cùng người nọ hàn huyên.
Người nọ rất nhanh truyền âm cho Áo Bỉ Lão Ma, nói long nữ kia bởi vì thủ hộ chi chức, không chịu giao ra Phong Bạo Thiên Lô, nàng nói Phong Bạo Thiên Lô một khi bị người lấy đi. Thần hồn của nàng sẽ lập tức bị thủ hộ pháp tắc gạt bỏ, thân thể cũng sẽ băng liệt, hóa nhập trong vô tận hư không.
Từ ngữ khí của người nọ cùng Áo Bỉ Lão Ma nói chuyện mà xét, hắn tựa hồ vẫn đang tự cho mình là Đường Tiêu:
- Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?
Áo Bỉ Lão Ma hỏi người nọ một câu.
- Kế hoạch của ta là mê hoặc nàng, nghĩ biện pháp làm cho nàng ngủ say.
Người nọ trả lời Áo Bỉ Lão Ma.
- Sau đó thì sao?
Áo Bỉ Lão Ma hỏi một câu.
- Sau đó. . . Sau đó ta muốn thừa dịp nàng ngủ say, trộm đi Phong Bạo Thiên Lô.
Thời điểm người nọ nói đến đây, lộ ra có vài phần do dự.
- Vậy tranh thủ thời gian đi, bằng không thì dùng sự khôi phục sức khỏe của nàng, rất nhanh sẽ tỉnh lại.
Áo Bỉ Lão Ma nhắc nhở người nọ một câu.
- Như vậy…nàng sẽ bị hủy diệt…
Người nọ nhìn thoáng qua tiểu long nữ trong lúc ngủ say, trong mắt hiện ra vẻ phức tạp.
- Ngươi không muốn quay trở lại Áo Bỉ Đảo sao?
Áo Bỉ Lão Ma hỏi người nọ một câu.
- Còn có một biện pháp, trước diệt trừ pháp tắc thủ hộ bên trong thần hồn của nàng, sau đó hãy lấy Phong Bạo Thiên Lô.
Người nọ nói tiếp thoáng một phát.
- Trừ đi như thế nào? Pháp tắc cũng không phải phong ấn, lại càng không phải là cấm chế, pháp tắc một khi gieo xuống, sẽ cùng thần hồn của nàng dung làm một thể, căn bản không có bất luận khả năng giải trừ.
- Ta không biết.
Người nọ trầm mặc, hắn không ngừng nhìn tiểu long nữ nằm trên mặt đất, ánh mắt biến ảo bất định.
Đường Tiêu cảm ứng đến bên ngoài hết thảy, trong lòng nghĩ thầm, nếu như thay đổi chính mình, thời điểm lúc này sẽ lựa chọn như thế nào.
Đây quả thật là một quyết định gian nan, một ngày vợ chồng trăm ngày ân ái, lấy đi Phong Bạo Thiên Lô, tiểu long nữ này như vậy đượcsẽ bị thủ hộ pháp tắc gạt bỏ, không lấy Phong Bạo Thiên Lô, vất vả dọc theo con đường này sẽ hóa thành hư ảo.
Bất quá Đường Tiêu cảm giác mình cuối cùng nhất vẫn là lấy đi Phong Bạo Thiên Lô, dù sao thời điểm người nọ ân ái với tiểu long nữ, tựa có chứa tính mục đích rất mạnh, nên hắn nhất định sẽ lấy.
Ngay thời điểm Đường Tiêu nghĩ như vậy, người nọ nhìn tiểu long nữ trong lúc ngủ say, trầm thấp mà dùng ngôn ngữ nhân loại nhỏ giọng nói:
- Thực xin lỗi.
Sau đó đem cấm chế Song muội phóng ra.
Hiển nhiên người nọ đã cùng cấm chế Song thù truyền âm nói cái gì đó, cấm chế Song thù từ trong thế giới ý niệm đi ra, lập tức ở bên người tiểu long nữ bố trí xuống cấm chế, gần trăm trận kỳ màu vàng lợt rất nhanh đặt ở quanh người tiểu long nữ, rất hiển nhiên các nàng đang bố trí một cấm chế cực kỳ cường hãn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Cấm chế Song thù đã có được năng lực giải trừ cấm chế cực kỳ cường hãn, năng lực bố trí cấm chế tự nhiên cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa gần trăm trận kỳ cùng lúc thiết lập, võ giả cho dù mạnh hơn nữa, bị nhốt ở trong cấm chế cũng không có khả năng trong thời gian ngắn thoát thân mà ra.
- Xin lỗi rồi.
Người nọ đứng ở bên ngoài trận kỳ, xa xa mà nhìn tiểu long nữ đang ngủ say trong trận kỳ, sau đó kiên quyết mà hướng bên cạnh tế đàn đi tới.
Người nọ tuy cực kỳ mệt mỏi, nhưng vẫn cường chống thân thể, một lần nữa bắt đầu hướng Phong Bạo Thiên Lô tế luyện.
Thời gian từng phút từng giây mà đi qua, tâm tình của Đường Tiêu bên trong Thần đan cũng dị thường khẩn trương, chủ yếu là lo lắng tiểu long nữ sớm tỉnh lại, làm cho tế luyện Phong Bạo Thiên Lô đột nhiên gián đoạn.
Nhưng mà, thời điểm người nọ tế luyện đối với Phong Bạo Thiên Lô đến thời khắc cuối cùng, tiểu long nữ bên trong trận kỳ đột nhiên tỉnh lại.
- Phu lang, chàng vì sao phải làm như vậy?
Tiểu long nữ nhìn người nọ, rõ ràng dùng ngôn ngữ nhân loại nói chuyện.
Người nọ toàn thân run lên, quay đầu lại nhìn tiểu long nữ bên trong trận kỳ, nhưng cái gì cũng không nói, lại bắt đầu tế luyện Phong Bạo Thiên Lô.
Không khí trở nên vô cùng khẩn trương, ai biết dùng cấm chế Song thù bố trí xuống cấm chế, đến cùng có thể vây khốn tiểu long nữ hay không, cho dù có thể vây khốn, nhưng đến cùng có thể vây khốn nàng bao lâu?
- Phu lang, chàng không biết sao? Một khi lấy Phong Bạo Thiên Lô kia, thiếp cũng sẽ bị chết.
Tiểu long nữ hướng người nọ hô một tiếng.
- Thực xin lỗi.
Người nọ không quay đầu lại, tiếp tục gia tốc tế luyện Phong Bạo Thiên Lô.
- Thiếp cho rằng, thiếp rốt cuộc tìm được người mình yêu nhất, hiện tại thiếp thật đau lòng.
Trong mắt Tiểu long nữ chảy xuống nước mắt Lam Sắc, nhưng nàng thủy chung không có hướng cấm chế phát động công kích.
- Thực xin lỗi.
Người nọ vẫn không quay đầu lại, tế luyện Phong Bạo Thiên Lô lại trì hoãn một chút, nếu hắn toàn lực tế luyện mà nói, đối với Phong Bạo Thiên Lô hoàn toàn tế luyện, khả năng chỉ cần vài phút.
- Nhanh ah! Cái cấm chế kia khả năng trói không được nàng!
Áo Bỉ Lão Ma nhắc nhở người nọ một câu.
- Phu lang, ta chỉ muốn hỏi một câu, chàng những ngày này có thật sự yêu thiếp hay không?
Tiểu long nữ lại hỏi người nọ một câu.
- Là thật, nhưng mà ta. . . ta, ta nhất định phải có Hư Không Tinh Bàn.
Người nọ nghĩ một đằng nói một nẻo mà xoa dịu tiểu long nữ.
- Chàng biết không? Ta rất thích chàng, mặc dù chỉ là cùng chàng mới gặp gỡ, nhưng mà ta đã thật sự yêu chàng, giống như ở chỗ này chờ chàng mấy ngàn mấy vạn năm.
Tiểu long nữ nói tiếp, nước mắt Lam Sắc lại một lần nữa từ trong hốc mắt nàng tràn ra.
- Đừng tin nàng nói chuyện ma quỷ, nhanh gia tốc tế luyện, nếu không hết thảy vất vả sẽ uổng phí!
Áo Bỉ Lão Ma vội vàng khuyên người nọ vài câu, để tránh lòng hắn bị tiểu long nữ mê hoặc.
Người nọ lúc này không có trả lời, cũng không có phản ứng Áo Bỉ Lão Ma, mà yên lặng đứng ở đó thật lâu, đối với tế luyện Phong Bạo Thiên Lô lại lần nữa trì hoãn xuống dưới.
Đang lúc Áo Bỉ Lão Ma còn muốn nói điều gì, người nọ đột nhiên buông tha tế luyện Phong Bạo Thiên Lô, quay người hướng bên cạnh trận kỳ đi tới.
Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu bên trong Thần đan cùng một chỗ thở dài, loại nhận chủ tế luyện này, một khi gián đoạn sẽ bắt đầu lại từ đầu, tiểu long nữ này đã tỉnh, đoán chừng còn muốn có cơ hội tốt như vậy là không thể nào.
- Nói cho ta biết, như thế nào mới có thể cởi bỏ thủ hộ pháp tắc bên trong thần hồn của nàng?
Người nọ hướng tiểu long nữ bên trong trận kỳ hỏi một tiếng.
Tiểu long nữ thấy người nọ buông tha tế luyện Phong Bạo Thiên Lô, hướng nàng đi tới, lập tức nín khóc mỉm cười, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, cũng mở ra hai tay hướng về phía người nọ nhào tới.
Thời điểm nàng đến biên giới cấm chế, bị một tầng màn sáng màu vàng lợt ngăn cản, băng quang trên người tiểu long nữ lóe lên, lập tức đụng nát trói buộc cường đại của cấm chế, nhào vào trong ngực người nọ.
Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu bên trong Thần đan cũng không khỏi hít một ngụm lãnh khí, vốn cho là cấm chế này ít nhất có thể trói buộc tiểu long nữ một thời gian ngắn, không nghĩ nàng vừa chạm vào là tan nát.
Nếu như vừa rồi người nọ không đình chỉ tế luyện mà nói, thật không biết chuyện gì sẽ phát sinh.
- Ta biết ngay là chàng thật lòng yêu ta.
Tiểu long nữ nhào vào trong ngực người nọ, khóc không thành tiếng, lại một chữ cũng không đề cập tới sự tình thủ hộ pháp tắc.
- Thực xin lỗi.
Người nọ ôm tiểu long nữ, vuốt mái tóc của nàng mà thở dài.
- Ta không muốn chàng nói xin lỗi, ta muốn chàng yêu thương ta.
Tiểu long nữ hướng người nọ nũng nịu.
- Ta yêu nàng.
Ánh mắt người nọ nhìn vào mắt tiểu long nữ, trầm thấp mà cùng nàng nói một tiếng.
Tiểu long nữ kiễng mũi chân, chủ động hôn vào trên môi người nọ, sau đó nàng đẩy người nọ ra, sau khi nghiêm túc nhìn hắn nửa ngày, đột nhiên khẽ vươn tay, đem Phong Bạo Thiên Lô trong sương mù màu đen lấy qua, nâng trên tay đưa đến trước mặt người nọ.
- Ta không thể lấy nó đi.
Ánh mắt người nọ trở nên cực kỳ phức tạp.
- Dối trá ah! Hết thuốc chữa!
Đường Tiêu bên trong Thần đan nghe lời nói đi ra bên ngoài của người nọ, nhịn không được oán thầm vài câu.
- Cùng nó một mực ở chỗ này cô độc, không bằng thành toàn cho người ta yêu thương, ta chết cũng không tiếc.
Tiểu long nữ đột nhiên ngâm niệm khẩu quyết gì đó, Phong Bạo Thiên Lô lập tức biến thành một đạo huyễn quang, hướng về phía thân thể người nọ bắn đi, sau đó chui vào nội thể người nọ biến mất.
- Nàng. . .
Người nọ cảm ứng được Phong Bạo Thiên Lô dĩ nhiên đã nhận chủ, con mắt nhìn tiểu long nữ có chút ẩm ướt, hiển nhiên là thực cảm động.
- Phu lang, thủ hộ pháp tắc sẽ bắt đầu phát huy uy lực, thời gian còn lại của thiếp không nhiều lắm rồi, thời gian còn lại bên trong này, chàng có thể một mực ở cùng thiếp không?
Tiểu long nữ buồn bã mà nhìn người nọ, thanh âm dĩ nhiên lộ ra có chút hư nhược.
- Ta sẽ một mực ở bên cạnh nàng.
Người nọ vội vàng hướng tiểu long nữ hứa hẹn một tiếng.
- Aii. . . sau khi thủ hộ pháp tắc phát huy uy lực, ta cũng chỉ có thể sống một trăm năm. . . Bất quá, chàng nguyện ý cùng ta thật tốt quá!
Tiểu long nữ có chút hưng phấn nói một câu.
- Một. . . một trăm năm?
Người nọ lập tức có chút choáng váng.
- Làm sao vậy? Ngại thời gian quá ngắn sao?
Tiểu long nữ ôn nhu mà nhìn người nọ, dùng tay sờ lên mặt của hắn.
- Ah. . . Ah. . .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Người nọ rõ ràng có chút choáng váng, không biết nên nói cái gì cho phải.
- Ha ha, thiếp lừa chàng đó, xem chàng phản ứng như thế nào,kỳ thật thủ hộ pháp tắc đã phát huy tác dụng.
Thời điểm Tiểu long nữ nói chuyện, thân thể nàng bắt đầu từng khúc vỡ vụn, rơi lả tả hóa thành từng đạo ánh sáng màu lam óng ánh, hướng xung quanh tiêu tán ra.
- Long Long!
Người nọ nhìn thân thể tiểu long nữ từng khúc vỡ vụn, lần này thật sự có chút ít đau lòng rồi.
- Nói.. . . nói chàng yêu ta đi. . . . . .
Thanh âm tiểu long nữ càng ngày càng hư nhược, trong băng cốc vừa mới vì nàng tỉnh lại mà hóa ra không khí, lúc này cũng biến thành thành từng mảnh Lam Sắc, từ không trung phiêu tán rơi xuống.
- Ta yêu nàng.
Người nọ đưa sát trán mình vào trán tiểu long nữ, trong ánh mắt óng ánh lập loè, khóe mắt dĩ nhiên đã có băng ngấn.
- Chàng khóc?
Tiểu long nữ đưa tay hướng khóe mắt người nọ, nhưng rất nhanh bàn tay nhỏ bé vô lực mà thả xuống dưới.
- Long Long!
Người nọ rống lớn một tiếng, nhưng quanh người không khí càng ngày càng mỏng manh, thanh âm của hắn đã không có thể vang lên nữa.
Tiểu long nữ nói xong câu nói sau cùng này, bình tĩnh cười cười, toàn thân từng khúc vỡ vụn ra, hóa thành vô số đạo Lam Sắc huyễn quang, lập tức biến mất ở trong băng cốc.
- Long Long!
Người nọ điên cuồng mà chộp lấy ánh sáng màu lam bên người, nhưng hết thảy đều là phí công. Cuối cùng hai đầu gối hắn quỳ xuống đất, xé rách lấy tóc của mình, hướng về phía bầu trời cuồng rống lên.
- Chỉ có một lát, có thể yêu đến chết đi sống lại sao?
Đường Tiêu không cách nào cảm động lây với người nọ, chỉ là thì thào hỏi Áo Bỉ Lão Ma một câu.
- Cái này phải hỏi chính ngươi.
Áo Bỉ Lão Ma thở dài:
- Cũng may chiếc Hư Không Tinh Bàn lớn nhất tới tay. Bất quá ngươi cần ở trong Thần đan tẩm bổ một đoạn thời gian, nếu không thì không cách nào cùng hắn tranh đoạt quyền khống chế thân thể.
Đường Tiêu không có lên tiếng, hắn chưa từng có kinh nghiệm cùng một nữ nhân làm bảy ngày bảy đêm, cho nên không cách nào phỏng đoán suy nghĩ trong nội tâm của người nọ giờ phút này.
Sau khi thân thể Tiểu long nữ vỡ vụn hóa thành ánh sáng màu lam trong suốt tán loạn. Trên mặt đất Băng cốc lại nhiều hơn một quả trứng rồng hiện lên Lam Sắc, người nọ điên cuồng hét lên qua đi, quỳ trên mặt đất, cúi đầu, nhẹ nhàng nâng trứng rồng này lên, ánh mắt có chút ngây ngốc nhìn nó, cũng không nhúc nhích, cũng không cùng bất luận kẻ nào nói chuyện, giống như một băng điêu vậy.
Hắn không nói lời nào, Áo Bỉ Lão Ma cũng không có thúc hắn cái gì, Đường Tiêu bên trong Thần đan cũng đã nhìn ra, Áo Bỉ Lão Ma căn bản không có khái niệm thời gian gì, đối với sự tình gì cũng không quá gấp gáp.
- Nhanh như vậy đã thụ thai rồi sao?
Đường Tiêu bên trong Thần đan mượn lực cảm ứng của Áo Bỉ Lão Ma. Cũng quan sát trứng rồng trong tay người kia, trong nội tâm liền lấy làm kỳ. Không biết sau khi Viễn Cổ Cự Long cùng Viễn Cổ Băng Long hợp thể, kết quả sẽ sinh ra cái gì, chắc hẳn sau khi chào đời, tất nhiên sẽ là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Sau khi Lam Sắc tan mất, bốn phía một lần nữa trở nên lạnh như băng, băng sơn xa xa dĩ nhiên không còn, chỉ còn lại có tàn tích khi tiểu long nữ lúc đứng dậy lưu lại mà thôi.
Người nọ rốt cục đã có động tĩnh, hắn đem trứng rồng thu vào bên trong thế giới ý niệm, sau đó đem Phong Bạo Thiên Lô từ trong thân thể lấy ra đặt ở trước mặt cẩn thận mà nghiên cứu một phen.
Khói đen bên ngoài Phong Bạo Thiên Lô dĩ nhiên đã tan hết, lớp đá bên ngoài cũng đã biến mất bóng dáng, cuối cùng Phong Bạo Thiên Nhãn đồng dạng cũng đã không còn, khí tức từ bên trong truyền ra đến xem không có người còn ngưng lại trong đó rồi, có trời mới biết lúc trước nếu có người còn ở bên trong không đi ra mà nói, thời điểm lúc này có thể bị trực tiếp mạt sát hay không.
Một lát sau, không biết người nọ ngâm niệm cái khẩu quyết gì, cả người hắn được thuấn di đến một gian mật thất trong Phong Bạo Thiên Lô.
Rất hiển nhiên, thời điểm tiểu long nữ trông coi Phong Bạo Thiên Lô giao cho người nọ, cũng cùng một chỗ đem khẩu quyết điều khiển Phong Bạo Thiên Lô truyền thụ cho hắn.
Thuấn di vào gian mật thất này, là một địa phương không có người tiến vào. Cái mật thất này có chút lớn, phía trước mật thất là một màn sáng trong suốt rất dầy, có thể xuyên thấu qua nó xem đến thế giới bên ngoài, nhưng lại bảo hộ không cho ngoại giới tiến vào. Người ở bên trong cũng sẽ không ở trong lúc vô tình trượt chân từ nơi này rơi xuống đi ra ngoài.
Tới gần màn sáng trong suốt, bồng bềnh lấy một phiến đá, cùng phiến đá lúc trước xuyên qua thông đạo có vết nứt không gian lớn nhỏ không sai biệt lắm, trên phiến đá này phát ra quang mang óng ánh nhàn nhạt, hiển nhiên là có thể dùng nội lực tiến hành khu động. Người nọ một bên đọc khẩu quyết, một bên đi tới phía trước, dẫm trên phiến đá kia.
Theo hắn hướng phiến đá khu động, toàn bộ Phong Bạo Thiên Lô cũng từ trên mặt đất bay lên, bởi vì thời điểm người nọ tiến vào Phong Bạo Thiên Lô cũng không để Phong Bạo Thiên Lô hóa lớn, cho nên thời điểm lúc này xuyên qua màn sáng, rất rõ ràng mà chứng kiến Phong Bạo Thiên Lô bay khỏi mặt đất băng cốc, sau đó dưới sự chỉ huy của người nọ, hướng lên, bên trái, hướng phải, hướng phía dưới mà tự do phi hành.
Quả nhiên, những thông đạo hình tròn kichính là khảo nghiệm cực lớn cho võ giả, trên thực tế là khảo nghiệm năng lực điều khiển của võ giả đối với Hư Không Tinh Bàn như thế nào, khảo nghiệm võ giả trong tương lai ở bên trong hành trình hư không, phải chăng có năng lực tránh né khe hở hư không hoặc ở trong thời gian ngắn trốn chết đến địa điểm chỉ định. Chỉ là loại khảo nghiệm này cũng quá biến thái rồi. Chỉ cần không thông qua, sẽ đối mặt với tử vong.
Người nọ ngừng lại, hướng mật thất ngâm niệm một chuỗi khẩu quyết rất dài, Phong Bạo Thiên Lô dùng một loại ngôn ngữ mà Đường Tiêu nghe không hiểu trả lời lại cho người nọ vài câu, người nọ lại ngâm niệm khẩu quyết. Cuối cùng lại để cho mật thất của Phong Bạo Thiên Lô kia phát ra thanh âm nhân loại!
- Ta muốn nghiền nát không gian, tiến vào hư không, thiết lập mục tiêu. Bí Cảnh của Cửu Châu đại lục.
Người nọ hướng Phong Bạo Thiên Lô phát ra chỉ lệnh. Hiển nhiên người nọ cùng Đường Tiêu đồng dạng, không thể chờ đợi được muốn trở lại Áo Bỉ Đảo.
- Thực xin lỗi, địa điểm mục tiêu không có ở trong tinh đồ đã biết, xin tuyển định mục tiêu khác, mong tiến hành lựa chọn những Bí Cảnh có trong tinh đồ.
Phong Bạo Thiên Lô có chút cơ giới mà trả lời người nọ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba