|
|
25-05-2011, 11:31 AM
|
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
|
|
Äặc Công Xuất NgÅ©
Chương 310: Vì bản thân mà nói
Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục
Nguồn: Sưu Tầm
Hà TÃch Phượng mấy ngà y nay vẫn không yên lòng, trong khu biệt thá»± xa hoa, nà ng lẳng lặng ngồi má»™t mình ở phòng khách, tuy rằng mặc áo ngủ, nhÆ°ng trên mặt không có chút buồn ngủ nà o, cứ nhÆ° là không phải ba bốn ngà y nà ng đã thức trắng váºy.
"Tiêu Hiểu ở R quốc thấy Diệp Phong." Hà TÃch Phượng nhìn cá»a sổ, nhẹ nói.
Từ trên lầu xuống Äoạn Băng không có gì u buồn, thoải mái nói: "Cái đó có là gì, cho dù là Lãnh Nguyệt chạy đến mặt trăng, hắn cÅ©ng Ä‘uổi theo, đừng có trÆ°ng bá»™ mặt phiá»n não thế nữa, thế giá»›i nà y không thể tìm thấy cóc ba chân, hai chân lại có cả đống, không đáng để thắt cổ tá»± tỠở má»™t cái cây, cho dù cái cây nà y thá»±c sá»± thÃch hợp."
Hà TÃch Phượng miá»…n cưỡng nở nụ cÆ°á»i má»™t chút, cầm chén cà phê đẩy đến trÆ°á»›c mặt Äoạn Băng, từ khi Diệp Phong Ä‘i, nà ng lại khôi phục thói quen nà y, loại đồ uống đến từ nÆ°á»›c ngoà i nà y không nghi ngá» là có thể giúp nà ng bảo trì thà nh tỉnh, mặc dù dÆ°á»›i tình huống cÆ¡ thể mệt má»i
"Em không uống thứ nà y, vừa đắng lại vừa chết khát." Äoạn Băng khoát tay, bÆ°á»›c hai bÆ°á»›c tá»›i tủ lạnh, lấy ra má»™t lá» trà xanh không Ä‘á»™, "á»±c á»±c" hai tiếng đã xá» lý xong má»™t ná»a, lúc nà y má»›i lau miệng, ném chai nÆ°á»›c lên sô pha, ngồi xuống cạnh Hà TÃch Phượng.
Quan sát nà ng má»™t lúc, sau đó lắc đầu nói: "NgÆ°á»i ta nói u buồn là vÅ© khà trà mạng đối vá»›i phụ nữ, dá»… dà ng khiến phụ nữ già đi, nhan sắc tà n phai, thá»±c sá»± là má»™t chút cÅ©ng không sai, nhìn chị tuổi không lá»›n, lại cả ngà y trÆ°ng cái bá»™ mặt nà y ra, nếu tiếp tục nhÆ° váºy, không tá»›i ná»a năm, biến thà nh má»™t bà già , khi đó em còn trông xinh đẹp hÆ¡n chị vạn lần. Ai, đúng rồi, tình hình Diệp Phong ở nÆ°á»›c R thế nà o, tìm được Lãnh Nguyệt chÆ°a?"
Hà TÃch Phượng thá»±c sá»± hiểu rõ tÃnh cách của ngÆ°á»i bạn gái nà y, thuá»™c loại vá» ngoà i tùy tiện, má»i việc Ä‘á»u giấu ở trong lòng, Diệp Phong Ä‘i mấy ngà y, Äoạn Băng luôn tá» ra bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng nà ng rõ rà ng, phụ nữ ở bên cạnh Diệp Phong không có ai là quan tâm hắn vá»›i tÆ° cách là bạn bè thông thÆ°á»ng. Vừa rồi nói cả ná»a ngà y, đúng là vẫn dùng là trà nói ra, ngẩng đầu lên uống tiếp chai nÆ°á»›c trà của Äoạn Băng, nà ng giấu diếm thanh sắc nói: "Diệp Phong hiện tại tốt lắm, ngẫu nhiên cùng Tiêu Chi Hạo xem biểu diá»…n võ thuáºt, vá» phần Lãnh Nguyệt, xem chừng hắn đã sá»›m quên rồi."
"Äây là Tiêu Hiểu nói, cÅ©ng là chị Ä‘oán? Diệp Phong không phải là ngÆ°á»i nhÆ° thế, hắn sao có thể ở cùng tên nhÆ° Tiêu Chi Hạo, rất không hợp lý?"Äoạn Băng uống hết chai nÆ°á»›c trà , ném vá» chai lên mặt bà n, ngồi sát và o Hà TÃch Phượng, vẻ mặt tò mò há»i.
Và i vấn Ä‘á» liên tiếp khiến Hà TÃch Phượng không kìm được nở nụ cÆ°á»i, quay ra nhìn ánh mắt chỠđợi của Äoạn Băng, nói: "Còn nói chị vì Diệp Phong mà cÆ¡m không ăn nÆ°á»›c không uống, em có khác gì, trÆ°á»›c kia không có tin thì giả bá»™ không có chuyện gì, hiện tại lại cau mặt cau mà y, bây giá» nếu chị nói cho em biết, có phải là chị chịu thiệt rồi không."
"Chúng ta là chị em tốt, nói cái gì thiệt vá»›i không thiệt." Äoạn Băng bà y ra bá»™ vô lại, vá»— vai Hà TÃch Phượng, đầy hà o khà nói: '' Của em là của chi, của chị cÅ©ng là của em, chá» khi em biết tin tức gì chắc chắn nói cho chị, chúng ta không phải huá» nhau sao? Chị mau nói, Diệp Phong bên nÆ°á»›c R thế nà o."
Hà TÃch Phượng không thể không thừa nháºn, câu ngÆ°á»i văn minh không thể đấu lại nữ lÆ°u manh, đặc biệt là phụ nữ lấy thân pháºn cảnh sát để che giấu thân pháºn lÆ°u manh, vÆ°Æ¡n tay đẩy Äoạn Băng ra, bất đắc dÄ© nói: "Chị phục em, Diệp Phong ở bên kia thế nà o chị không biết, chị không hiểu rõ lắm, bá»n há» chỉ thấy má»™t mặt, căn bản là không tiếp xúc, em cÅ©ng biết Tiêu Chi Hạo từng bị Diệp Phong đánh, cho nên quan hệ 2 ngÆ°á»i không tốt lắm, hai ngÆ°á»i nhìn thấy nhau là không thể nói chuyện, hÆ¡n nữa Tiêu Chi Hạo căn bản không biết việc Diệp Phong phải kết hôn, cà ng không biết Lãnh Nguyệt, cho dù nói chuyện cÅ©ng không há»i việc nà y."
"Váºy chị nói cho nà ng a!" Äoạn Băng nhất thá»i bá»±c tức nói, má»™t bá»™ dạng chỉ háºn rèn sắt không thà nh thép" Dù sao hiện tại có Ä‘iện thoại tiện nhÆ° váºy, Chị bảo Tiêu Hiểu tìm Diệp Phong, tìm hiểu chút tình huống, đến lúc đó gá»i Ä‘iện vá», có gì thì thông báo cho chúng ta yên tâm, cả ngà y ngóng nhÆ° váºy tháºt khó chịu."
Hà TÃch Phượng ngẫm nghÄ© lá»i nói của Äoạn Băng, lắc đầu: "Ai, có và i ngÆ°á»i rất giá»i che giấu a, chị nhá»› rõ lúc đầu coi nhÆ° kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung, sao thoáng má»™t cái lại trở thà nh tình địch thế nà y, hÆ¡n nữa là đại địch bên ngÆ°á»i, tháºt khó lòng phòng bị a..."
Äoạn Băng bị vạch trần, có chút thẹn quá hóa giáºn, bà y ra bá»™ dạng lợn chết không sợ nÆ°á»›c sôi, hét lên: "Chị coi em là địch nhân có lợi gì, chúng ta có chung địch nhân, ngÆ°á»i ta nói có chung địch nhân chÃnh là bạn, chẳng lẽ câu nà y chị chÆ°a nghe, uổng cho chị là m tổng giám đốc lâu nhÆ° váºy, đợi khi chúng ta đánh bại địch nhân xong, có thể chia thà nh quả thắng lợi, cụ thể là 50 50, Ä‘á»u là bạn, cái gì cÅ©ng có thể thÆ°Æ¡ng lượng, sao phải trở mặt chứ?"
Hà TÃch Phượng bị hù cho toát mồ hôi, nghÄ© má»™t lát, sau ảm đạm nói: "Chị cÅ©ng không coi ai là địch nhân, vô luáºn là em hay Lãnh Nguyệt, ngÆ°á»i có duyên nhất định sẽ ở bên nhau, Diệp Phong không phải của em, cÅ©ng không phải của chị, chẳng lẽ em không nháºn ra? Chúng ta trÆ°á»›c kia chỉ biết má»™t bá»™ mặt của hắn, còn nhiá»u chuyện chúng ta không biết, chị không dám tìm hiểu bá»™ mặt tháºt của hắn, sợ mình bị hù dá»a chết."
"Hắn có gì mà bá»™ mặt tháºt, chẳng qua là tá» vẻ bà hiểm, mê hoặc lòng ngÆ°á»i thôi." Äoạn Băng vẻ mặt khinh thÆ°á»ng nói, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng nghÄ© lá»i Hà TÃch Phượng nói, nghÄ© lại thá»i gian mình ở cùng Diệp Phong, quả tháºt có nhiá»u Ä‘iểm khác vá»›i hắn, lại liên hệ đến hoà n cảnh gia đình của Diệp Phong, vô luáºn chuyện kinh ngÆ°á»i nà o xảy ra cÅ©ng không có gì đáng ngạc nhiên.
"Em cÅ©ng chỉ là mạnh miệng thôi." Hà TÃch Phượng không cùng nữ lÆ°u manh nà y cãi cá», thản nhiên nói: '' Chị muốn bảo Tiêu Hiểu tìm hiểu chút tình huống, không bao lâu sẽ có tin, bây giá» chị định ra ngoà i mua và i thứ, em ở lại trông nhà , muốn gì chị mua giúp em."
Äoạn Băng láºp tức vui vẻ ra mặt, đứng dáºy từ chối: ''Em trông giống ngÆ°á»i trông nhà lắm sao? Mấy ngà y nay vì ở cùng chị, là m em mấy ngà y chết dà trong nhà , đã sá»›m muốn Ä‘i ra ngoà i, sá»›m muốn Ä‘i ra ngoà i rồi, đúng rồi hôm qua lên mạng thấy tòa nhà kiến tân có nhiá»u thứ tốt đó, Ä‘i xem Ä‘i?"
"Váºy thì Ä‘i xem." Hà TÃch Phượng cÅ©ng đứng lên, thản nhiên nói, đợi nhiá»u ngà y nhÆ° váºy, còn tưởng Diệp Phong mất tÃch, hiện giỠđã có tin tức, tuy rằng trong lòng sốt ruá»™t muốn biết nhiá»u tin tức, nhÆ° cuối cùng Diệp Phong có tìm được Lãnh Nguyệt hay không, hai ngÆ°á»i quan hệ tốt không, nhÆ°ng hiện tại vẫn thoải mái hÆ¡n trÆ°á»›c, Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, không thể coi là chuyện xấu, có má»™t số việc trốn tránh không được thì nên đối mặt.
Diệp Phong bị Tiêu Hiểu kia quấn lấy, nha đầu kia hình nhÆ° biết mục Ä‘Ãch hắn đến nÆ°á»›c R, hắn cÅ©ng không vô tâm, sá»›m đã biết thái Ä‘á»™ Tiêu Hiểu đối vá»›i mình đã trên mức bạn bè, nhÆ°ng mình không thể cùng tiểu nha đầu nà y phát sinh chuyện gì, cho nên hắn vẫn giả câm giả Ä‘iếc, là m nhÆ° không phát sinh chuyện gì, từ lúc đó thái Ä‘á»™ Tiêu Hiểu đối vá»›i mình nhạt hÆ¡n xÆ°a.
Tiêu Hiểu đầu tiên nếm thá» cảm giác mình xuất chúng hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ngÆ°á»i mình thÃch bị nhiá»u ngÆ°á»i thÃch, tháºm chà ngay cả Hà TÃch Phượng. Từ khi nháºn được Ä‘iện thoại nà ng trong lòng Ä‘á»u không bình tÄ©nh lại được. Äúng váºy, nếu so ra, mình so vá»›i những ngÆ°á»i phụ nữ khác quả tháºt kém hÆ¡n nhiá»u lắm, nhiá»u nhất mà nà ng có là bá»™ dạng tiểu nha đầu nhõng nhẽo, ban đầu nhìn có chút thú vị má»›i mẻ, nhÆ°ng thứ gì thấy nhiá»u, nhìn nhiá»u cÅ©ng trở nên bình thÆ°á»ng.
Tiêu Chi Hạo nghe Tiểu Hiểu nói và i câu xong, cÅ©ng là giáºt mình vô cùng, hắn vốn tưởng con gái bảo mình an bà i bữa cÆ¡m kia là để bắt Diệp Phong, không ngá» Diệp Phong đã có vị hôn thê, hÆ¡n nữa Tiêu Hiểu còn biết việc nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn còn không tuyệt vá»ng, bởi vì hắn thÆ°á»ng ngà y Ä‘á»c tiểu thuyết võ hiệp, chuyện trai gái Ä‘Ãnh hôn có nhiá»u, kết hôn lại khác, tất cả Ä‘á»u có thể xảy ra. Chỉ cần tác giả an bà i, hắn liá»n có gan Ä‘i chấp hà nh, cho dù là đoạt vợ cÆ°á»›p con. Äối vá»›i bữa cÆ¡m nà y, hắn hi vá»ng rất lá»›n, bởi con gái hắn đã hứa hẹn bảo đảm cho cha nà ng, hay chÃnh là là hắn không phải lo cÆ¡m áo đến lúc già , vá» phần bằng cách nà o, hắn không cần biết.
"Em nghe được từ chá»— Hà tổng." Diệp Phong nhẹ đặt ly rượu lên bà n, biết chuyện của hắn và Lãnh Nguyệt, lại liên quan đến Tiêu Hiểu chỉ có Hà TÃch Phượng, Tiêu Hiểu biết chuyện nà y chỉ có thể từ chá»— của Hà TÃch Phượng.
"Vâng." Tiêu Hiểu trả lá»i rõ rà ng, sau đó uống má»™t ngụm rượu, đặt chén lên bà n, lạnh lùng nói: "Chúng ta quen nhau thá»±c rất ngắn, nhiá»u chuyện của anh em cÅ©ng không rõ lắm, em cà ng không biết Lãnh Nguyệt là ai, cà ng không biết nà ng và anh có quan hệ gì. NhÆ°ng em muốn há»i anh má»™t chút, chẳng lẽ anh không biết còn có nhiá»u co gái Ä‘ang âm thầm chá» anh sao? Anh không nói má»™t lá»i biến mất, không quan tâm đến cảm thụ của các nà ng sao?"
"Cái nà y." Diệp Phong nhất thá»i ghẹn lá»i, Tiêu Hiểu nói đúng tâm khảm hắn, trÆ°á»›c khi xuất ngÅ©, hắn chÆ°a từng lo lắng cuá»™c sống sẽ có nhiá»u khúc mắc nhÆ° váºy, hoà n toà n không phải cứ chém giết là giải quyết được vấn Ä‘á», tháºm chà nhiá»u chuyện, chÃnh hắn cÅ©ng không rõ phải nói thế nà o, hiện tại Tiêu Hiểu nhÆ° là bênh vá»±c Hà TÃch PhÆ°Æ¡ng các nà ng, kỳ thá»±c là vì bản thân mà nói...
|
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
|
|
25-05-2011, 11:32 AM
|
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
|
|
Äặc Công Xuất NgÅ©
Chương 311: Thẳng thắn
Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục
Nguồn: Sưu Tầm
Tiêu Chi Hạo ở bên trong cÅ©ng khó xá», lúc trÆ°á»›c đã hứa vá»›i con gái cho dù là m gì cÅ©ng phải để ý, không ai biết sẽ biến thà nh dạng nà y, hắn cÅ©ng không dám đắc tá»™i vá»›i Diệp Phong, muốn giải vây, nhÆ°ng lại không biết mở miệng thế nà o, chỉ có thể ở má»™t bên bÆ°ng chén rượu, vừa lẳng lặng quan sát.
"Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có lá»±u chá»n của mình, anh không cần phải nghÄ© cho má»i ngÆ°á»i." Tiêu Hiểu hiện tại má»›i bình tÄ©nh, nhìn Diệp Phong có chút khó xá» nói: "Hôm nay má»i anh đến đây ăn cÆ¡m cÅ©ng không phải ý của em, em nghÄ© giữa chúng ta không có nhiá»u chuyện để nói, sở dÄ© là m chuyện nà y, là vì có ngÆ°á»i nhá» vả, có ngÆ°á»i quan tâm đến tình hình hiện tại của anh, Lãnh Nguyệt còn chÆ°a tìm được, chuyện của các ngÆ°á»i còn nhiá»u vấn Ä‘á», hi vá»ng trong thá»i gian ngắn nhất anh có thể cho em câu trả lá»i thÃch đáng."
Diệp Phong gáºt đầu, hắn quả thá»±c không nghÄ© Tiêu Hiểu xuất hiện ở đây, nếu biết, hắn căn bản là sẽ không tá»›i đây, tuy rằng cho tá»›i hiện tại thân pháºn hắn chÆ°a bại lá»™, nhÆ°ng nếu đã gặp, hắn cÅ©ng không lảng tránh, Lãnh Nguyệt Ä‘á»™t nhiên biến mất, mình cần má»™t lá»i giải thÃch cho mấy ngÆ°á»i kia, suy nghÄ© má»™t lát, cháºm rãi nói: "Anh có thể Ä‘oán ra ai muốn há»i thăm tình huống hiện tại của anh, em thay anh cảm Æ¡n nà ng, anh hiện tại sống tốt, tuy rằng anh không thÃch thà nh phố nà y, nhÆ°ng thà nh phố nà y có ngÆ°á»i anh muốn tìm kiếm, vá» phần tình huống Lãnh Nguyệt, anh cÅ©ng không rõ rà ng, anh chỉ biết nà ng ở đây, cho nên anh ở lại chá»— nà y chỠđợi, đến lúc nà ng xuất hiện má»›i thôi. Câu trả lá»i nà y, em vừa lòng chÆ°a?"
"Em không có gì vừa hay không vừa lòng, em chỉ phụ trách nhắn giùm." Tiêu Hiểu sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói: "Äược rồi, nhiệm vụ của em hoà n thà nh, các ngÆ°á»i cứ dá»± tiệc Ä‘i, hẹn gặp lại."
Vô luáºn là Tiêu Chi Hạo hay Diệp Phong Ä‘á»u không ngá» sá»± tình lại Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, đến táºn khi Tiêu Hiểu đóng cảnh cá»a phòng lại, hai ngÆ°á»i má»›i bừng tỉnh.
Tiêu Chi Hạo có chút xấu hổ, vá»™i đứng dáºy, tạm biệt Diệp Phong sau đó Ä‘i ra cá»a.
Nhìn má»™t bà n đồ ăn phong phú, Diệp Phong má»™t chút tinh thần hưởng thụ cÅ©ng không có, cháºm rãi đứng dáºy. Äi và o phÃa cá»a sổ, nhẹ vén bức mà n ra nhìn cảnh kinh đô, má»i ngÆ°á»i báºn rá»™n Ä‘i bá»™ hoặc xe cá»™ nÆ°á»m nượp trên Ä‘Æ°á»ng, biểu hiện tiết tấu cuá»™c sống nÆ¡i nà y, chẳng bao lâu sau, mình cÅ©ng có thể trải qua cuá»™c sống nà y, má»—i đêm sau tan tầm là khi rảnh rá»—i, nhÆ°ng hiện tại, hắn không có cuá»™c sống nà y, Ãt nhất má»™t Ä‘oạn thá»i gian nữa cÅ©ng không thể có được, tuy rằng từ khi và o R quốc, má»i việc Ä‘á»u con là thuáºn lợi. NhÆ°ng không có nghÄ©a là tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi, cà ng lúc áp lá»±c cà ng lá»›n khiến lòng hắn má»i mệt, quan trá»ng là từ lần Lãnh Nguyệt liên hệ vá»›i nhị ca Từ Tiến, mình không còn biết được tin tức của nà ng, mở mịt nhÆ° đá chìm đáy biển.
Tiêu Chi Hạo cÅ©ng không có ra ngoà i lâu, má»™t lát đã quay lại, sắc mặt có chút khác lúc trÆ°á»›c, nhÆ° hết hồn hết vÃa, ngay cả phép lịch sá»± cÅ©ng chút nữa quên.
Diệp Phong má»™t lần nữa trở vá» chá»— ngồi, nhìn Tiêu Chi Hạo, không khá»i thở dà i, hắn không có kinh nghiệm là m cha, nhÆ°ng đã thấy nhiá»u ngÆ°á»i cha, má»—i ngÆ°á»i cha Ä‘á»u hi vá»ng đứa con của mình hạnh phúc, vui vẻ, cho nên tâm tình hiện tại của Tiêu Chi Hạo hắn có thể hiểu được.
"Tiêu Hiểu có nói gì không?" Diệp Phong tò mò há»i, Tiêu Hiểu hôm nay khác hẳn trÆ°á»›c kia,
Tiêu Chi Hạo không trả lá»i ngay, mà lấy ra má»™t bình rượu, rót cho mình má»™t ly, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, hắn vẫn cho rằng con gái chÆ°a lá»›n, vẫn là đứa nhá» mình có thể bảo ban, tháºm chà có nhiá»u khi coi nà ng là công cụ để lợi dụng Diệp Phong. Cho đến hôm nay, hắn má»›i phát hiện, mình cÅ©ng không hiểu con gái mình, suy nghÄ© trong lòng nà ng, hắn hoà n toà n không biết.
Diệp Phong, có lẽ tôi sai rồi." Tiêu Chi Hạo thÆ°Æ¡ng cảm nói, Ä‘Æ°a qua Ä‘Æ°a lại chén rượu trống trÆ¡n, "Cáºu hắn đã phát hiện, tôi luôn lấy lòng cáºu, đúng váºt, tất cả Ä‘á»u là do thân pháºn của cáºu, bối cảnh gia định cáºu. Tuy rằng tôi là ngÆ°á»i kế thừa của Tiêu thị nhÆ°ng mà tôi là má»™t ngÆ°á»i không tà i cán gì, nhÆ°ng mà hiện tại con gái đại ca, cháu gái tôi giữ toà n quyá»n quản lý táºp Ä‘oà n, Cho nên tôi không có tin tưởng có thể già nh lại tà i sản, nhÆ°ng cáºu xuất hiện cho tôi thấy hi vá»ng, có lẽ là má»™t chút hi vá»ng tôi cÅ©ng muốn Tiêu Hiểu và cáºu có thể từng bÆ°á»›c phát triển, nếu nhÆ° tôi có má»™t con rể là cháu thượng tÆ°á»›ng, nhÆ° váºy trong tranh Ä‘oạt tà i sản nhất định là có lợi. Loại ý tưởng nà y thá»±c buồn cÆ°á»i, ai, tôi chÃnh là ngÆ°á»i Ãch kỉ nhÆ° thế."
Diệp Phong kinh nhạc, kinh ngạc vì Tiêu Chi Hạo có thể nói ra ý nghÄ© trong lòng, Tiêu Chi Hạo má»—i lần lấy lòng hắn Ä‘á»u má»i hắn Ä‘i ăn cÆ¡m, hắn đã lo lắng gã nà y thá»±c ra có ý đồ gì, nhÆ°ng suy nghÄ© mãi cÅ©ng không thể giải thÃch, hiện tại đối phÆ°Æ¡ng nói, hắn má»›i biết Tiêu Chi Hạo thá»±c sá»± khá» khạo.
"Ông hiện tại cÅ©ng biết nguyện vá»ng đó không thể thá»±c hiện, tôi đã có hôn thê, cho nên ông nên tỉnh ngá»™."
"Không phải nguyên nhân nà y." Tiêu Chi Hạo bất đắc dÄ© cÆ°á»i: "Theo tÃnh cách của tôi, cho dù biết không còn hi vá»ng cÅ©ng sẽ không thẳng thắn nói ra, con ngÆ°á»i của tôi thÃch bắt cá lá»›n, nhiá»u chuyện là m không phải vì mục Ä‘Ãch trÆ°á»›c mắt, mấy ngÆ°á»i bạn của tôi gá»i đó là cao thủ, tôi cÅ©ng đã từng thấy tà i lẻ của bá»n há», chẳng qua là vì bạn bè, ai không có lúc túng thiếu."
"Váºy ông hiện tại?"
"Bởi vì tôi không cần lo lắng vấn Ä‘á» tà i sản nữa, trÆ°á»›c kia tôi thá»±c phiá»n vì vấn Ä‘á» tiá»n bạc, cho rằng cái gì cÅ©ng phải cần tiá»n, nhÆ°ng hiện tại Tiêu Hiểu hứa hẹn vá»›i tôi, nà ng dùng năng lá»±c của mình đảm bảo rằng tôi không phải lo cÆ¡m áo."
Diệp Phong nở nụ cÆ°á»i, Tiêu Hiểu quả tháºt trưởng thà nh rồi, thế mà có gan hứa hẹn. Hắn không coi hứa hắn của Tiêu Hiểu là an ủi Tiêu Chi Hạo, cÅ©ng không nghÄ© Tiêu Chi Hạo lại lợi dụng , hay là tiểu nhân nịnh ná»t cái gì.
"Bởi ông không phải lo cÆ¡m gạo nữa nên má»›i nói tháºt lòng."
Tiêu Chi Hạo xúc Ä‘á»™ng nói: "CÅ©ng không hẳn nhÆ° váºy, tôi sống và i chục năm hôm nay má»›i hiểu má»™t sá»± tình, tôi sở dÄ© cần tiá»n, cÅ©ng chỉ vì tưởng thụ của mình và vợ con, hiện tại tôi cảm thấy tôi cảm thụ quá nhiá»u, đã đủ rồi, mà những năm qua con gái tôi đã lá»›n, nà ng đã hiểu là má»™t phần tá» của Tiêu gia nên là m cái gì, tôi ngà y mai sẽ thay nó đến nÆ°á»›c G là m thủ tục, nó há»c ở đâu là m gì Ä‘á»u do nó quyết định."
"Äi nÆ°á»›c G?" Chuyện nà y là m Diệp Phong kinh ngạc.
"Äúng váºy, nói tháºt Tiêu Hiểu đến nÆ°á»›c R chỉ vì cáºu thôi, khi đó nó vá» nhà tâm tình không tốt, sau đó lại nói muốn ra nÆ°á»›c T, ra nÆ°á»›c ngoà i có nhiá»u thứ phải chú ý, tôi liá»n bảo nó nên chá»n nÆ°á»›c nà o dá»… thÃch nghi hÆ¡n, mà nó cÅ©ng không thÃch há»c đại há»c, trải qua khoảng thá»i gian suy nghÄ©, Tiêu Hiểu nói muốn Ä‘i nÆ°á»›c G, há»c táºp quản là xà nghiệp, sau đó vá» Tiêu thị táºp Ä‘oà n, tôi thá»±c sá»± hi vá»ng có má»™t ngà y nó có thể thà nh tà i, đủ tà i giúp tôi má»™t tay. Khiến cho cả Tiêu thị Ä‘á»u biết, Tiêu Chi Hạo ta có má»™t cô con gái tà i giá»i." Tiêu Chi Hạo cà ng nói cà ng kÃch Ä‘á»™ng, trong mắt ngà n ngáºp hi vá»ng.
"Äược tồi, tôi hiểu, là bạn nà ng, tôi cÅ©ng hi vá»ng Tiêu Hiểu có má»™t tÆ°Æ¡ng lai tốt đẹp." Diệp Phong cảm thấy lá»±a chá»n của Tiêu Hiểu là đúng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là do di truyá»n, Tiêu gia có tà i kinh thÆ°Æ¡ng, đặc biệt là phụ nữ, nhÆ° Tiêu VÅ©, Hà TÃch Phượng.
Nói hết tâm sá»± xong, hắn ăn uống ngon miệng, cho nên bà n ăn không tránh khá»i kết cục bị ăn hết, mà rượu cÅ©ng uống không Ãt, Diệp Phong lần đầu tiên buông hết tâm sá»±, không há» có gánh nặng và cùng ngÆ°á»i cha nà y "thẳng thắn'' nà y thoải mái chè chén, đến khi Tiêu Chi Hạo nằm gục trên bà n không còn chút tỉnh táo, hắn má»›i gá»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a lão vá» khách sạn, hắn cÅ©ng ra khá»i khách sạn, cháºm rãi Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, cho dù uống không Ãt, nhÆ°ng ý nghÄ© thanh tỉnh, đây là lần cuối hắn phóng tùng, và i ngà y nữa hắn lại phải trở vá» vá»›i thân pháºn sát thủ Diệp Phong, cái tên khiến ngÆ°á»i khác nghe thấy đã sợ mất máºt, tin rằng sẽ có nhiá»u nhân váºt tiến và o nÆ°á»›c R, khi đó cả nÆ°á»›c R sẽ trở thà nh má»™t mảnh gió tanh mÆ°a máu...
|
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
|
|
25-05-2011, 11:33 AM
|
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
|
|
Äặc Công Xuất NgÅ©
Chương 312: Khúc dạo đầu đại chiến
Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục
Nguồn: Sưu Tầm
Tá» Xuyên Khang Giá»›i mấy ngà y nay tâm trạng không tốt, cho dù khi là m lÃnh đánh thuê bị vây trong sinh tá», hắn cÅ©ng chÆ°a bao giá» mất ngủ, nhÆ°ng hiện tại hắn hoà n toà n không thể ngủ. Lãnh tổ tá»›i quá nhanh, Tá» xuyên Cảnh Äằng chạy trốn chÆ°a lâu, hắn muốn lợi dụng thá»i gian nà y để củng cố địa vị thống trị của mình, bồi dưỡng tâm phúc, nhÆ°ng hiện tại, tất cả Ä‘á»u không là m được. Tâm phúc trong phản chiến của hắn là thân tÃn Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, hắn rất nể trá»ng và tin tưởng Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng.
Mà có thể trợ giúp mình tại nÆ°á»›c G hiện tại chỉ có Cổ Lệ Na lại lá»±a chá»n im lặng.
"Có tin tức gì không?" Tá» Xuyên Kháng Giá»›i có chút má»i mệt ngồi trên ghế chiếc ghế hắn phải tốn bao công sức má»›i già nh được, nhìn Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng lẳng lặng đứng bên dÆ°á»›i, hỉ ná»™ không biểu hiện. Gã nà y là m cho ngÆ°á»i ta luôn có cảm giác mông lung nhÆ° váºy, cho dù quan sát tháºt lâu, cÅ©ng không nghÄ© ra trong lòng hắn rút cuá»™c nghÄ© cái gì.
"Không có." Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng lẳng lặng nói: "Kinh đô quá lá»›n, muốn giấu má»™t ngÆ°á»i quả thá»±c dá»… dà ng, hÆ¡n nữa chúng ta lần nà y lùng bắt Tá» Xuyên Cảnh Äằng, trong chÃnh phủ có và i ngÆ°á»i không cho tiếp tục, nhiá»u ngÆ°á»i trong bá»n há» không muốn thấy ngà i thượng vị, hiện tại Tá» Xuyên Cảnh Äằng trốn Ä‘i, bá»n há» Ä‘á»u bà ng quan, không bỠđá xuống giếng là đã rất tốt rồi." Tất cả những lá»i nà y Ä‘á»u là tháºt, Tá» Xuyên gia tá»™c có hệ thống tình báo lá»›n dá»±a và o chÃnh phủ nÆ°á»›c R, nhiá»u khi có ngÆ°á»i báºt đèn xanh cho bá»n há», cho nên nhiá»u chuyện Ä‘iá»u tra dá»… dà ng. NhÆ°ng hiện tại, loại giấy thông hà nh nà y không còn, quan hệ Tá» Xuyên Cảnh Äằng tÃch lÅ©y và i chục năm rút cuá»™c có tác dụng, cho dù hắn không bảo những ngÆ°á»i bạn kia giúp hắn, nhÆ°ng cÅ©ng không ai muốn hại hắn, lại cà ng không đẻ Tá» Xuyên Khang giá»›i tìm ra hắn.
"Chúng ta phải dá»±a và o chÃnh mình, ngoại lá»±c luôn không ổn định." Tá» Xuyên Khang Giá»›i rất muốn sắp xếp cấp dÆ°á»›i nhÆ° hệ thống hắn vẻ trong đầu, Tá» Xuyên gia tá»™c là gia tá»™c mạnh mẽ trên thế giá»›i, nắm giữ hệ thống tình báo tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t quốc gia, trong khi hắn cầm quyá»n phải thay đổi hết ngÆ°á»i, nhÆ°ng hiện tại hắn còn chÆ°a có cÆ¡ há»™i là m chuyện nà y.
"Tôi nghÄ© chúng ta nên Ä‘Æ°a lá»±c lượng chủ yêu quay vá», theo tin tức Ä‘Æ°a vá», lãnh tổ đã tá»›i nÆ°á»›c R, nhÆ°ng còn chÆ°a hà nh Ä‘á»™ng, nếu bá»n há» biết phân ná»a tinh anh của Nhẫn sát tổ được cá» Ä‘i tìm Tá» Xuyên Cảnh Äặng, chỉ sợ thừa cá»› đánh và o, Ä‘iểm ấy chúng ta không thể không Ä‘á» phòng." Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng cẩn tháºn phân tÃch, chỠđợi câu trả lá»i của Tá» Xuyên Khang Giá»›i.
"Rút vá» Ä‘i, hiện tại cho dù Tá» Xuyên Cảnh Äằng tháºt muốn giết ta, cÅ©ng lá»±a chá»n sau khi Lãnh tổ Ä‘i, dù sao chúng ta là địch nhân cùng dân tá»™c, nếu hắn co tôn nghiêm của võ sÄ© sẽ không lá»±a chá»n cùng Lãnh tổ giáp công chúng ta."
"Tá» Xuyên Khang Giá»›i thở dà i, trong giá»ng nói có chút bất đắc dÄ©, phất tay ý bảo Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°Æ¡ng Ä‘i chấp hà nh, còn mình tá»±a lÆ°ng và o ghế ngồi, cháºm rãi nhắm hai mắt lại.
Tháºt lâu sau, hắn bá»—ng nhiên cảm giác bên ngÆ°á»i có hÆ¡i thở khác lạ.
"Ai!" Äá»™t nhiên mở to mắt, má»›i phát hiện má»™t cô gái tóc và ng lẳng lặng đứng cạnh bà n, trên tay bÆ°ng má»™t khay lá»›n, bên trên có ấm trà cổ tinh xảo, bên ngoà i tá»a khói mang theo mùi hÆ°Æ¡ng trà thÆ¡m, bay thẳng và o mÅ©i, khiến cho ngÆ°á»i ta khó kìm nén ý nghÄ© muốn thưởng thức.
"Anh quá mệt má»i......" Lệ Toa nhìn bá»™ mặt má»i mệt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt, từ từ đặt khay trà lên bà n, rót má»™t ly cho Tá» Xuyên Khang Giá»›i. Nà ng không hiểu thưởng trà , bởi vì ở nÆ°á»›c há» không có loại nghệ thuáºt thưởng trà nà y, mà là m lÃnh đánh thuê lại cà ng không dÆ° thá»i gian Ä‘i pha trà , có thể an ổn uống chén cà phê đã là má»™t loại hưởng thụ rất lá»›n rồi, cho nên lần nà y, nà ng thá» pha trà , nếu không bởi vì hÆ°Æ¡ng thÆ¡n của trà che giấu Ä‘i, hoà n toà n có thể lá»™ ra sá»± thất bại trong đó.
Tá» Xuyên Khang Giá»›i buông lá»ng tinh thần, bá»—ng phát hiện Lệ Toa tiá»u tụy hÆ¡n so vá»›i trÆ°á»›c kia nhiá»u, đây không phải vấn Ä‘á» thân thể, mà là vấn Ä‘á» tinh thần, từ khi kết hôn, mình cÅ©ng chÆ°a có quan hệ kia vá»›i Lệ Toa, chỉ là vợ chồng trên danh nghÄ©a, thá»±c chất bá»n há» ngay cả Ä‘á»™ng phòng cÅ©ng không, đối vá»›i má»™t cô gái đó là đả kÃch rất lá»›n, chồng má»›i cÆ°á»›i lại chẳng quan tâm đến, đó là má»™t chuyện khó chấp nháºn.
NhÆ°ng Tá» Xuyên Khang Giá»›i rõ rà ng, hắn không có thá»i gian quan tâm Ä‘Ã n bà , cho dù là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hắn có chút cảm tình, hắn tá»± thấy mình chấp nhất, cái gá»i là chấp nhất chÃnh là toà n tâm toà n ý là m má»™t việc, vá» phần những cái khác Ä‘á»u bá» qua, hắn chá»n quyá»n lá»±c, sẽ bá» qua Ä‘Ã n bà .
"Äã trá»… thế nà y, em nên ngủ Ä‘i." Tá» Xuyên Khang Giá»›i nhìn ngÆ°á»i phụ nữ nà y, rút cuá»™c quay đầu né tránh ánh mắt kì vá»ng của đối phÆ°Æ¡ng, nói lảng.
Ãnh mắt Lệ Toa không rá»i khuôn mặt gã Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mặt, yên lặng đẩy chén trà đến trÆ°á»›c mặt hắn, nói: ''Em biết anh có nhiá»u chuyện cần là m, cho nên em không quấy rầy, em chỉ muốn nhìn anh má»™t lát, pha cho anh chén trà nóng, cho anh có đủ tỉnh táo để đối mặt vá»›i má»i chuyện."
Tá» Xuyên Khang Giá»›i cháºm rãi nhắm mắt hưởng thụ hÆ°Æ¡ng trà , hắn lần đầu tiên cảm thấy có Ä‘Ã n bà cÅ©ng không phải chuyện xấu, Ãt nhất khi ngÆ°Æ¡i báºn bịu, có thể chia sẻ má»™t chút, cho dù là má»™t phần trăm, hay Ãt hÆ¡n. Lệ Toa là ngÆ°á»i phụ nữ thông mình, trong lòng biết rõ nà ng là má»™t công cụ để vin cá»›, nhÆ°ng nà ng vẫn chấp nháºn thân pháºn nà y, hÆ¡n nữa không chút oán háºn. Có lẽ, nà ng vá»›i tình yêu thá»±c sá»± chấp nhất, nhÆ° hắn chấp nhất vá»›i quyá»n lá»±c, có thể trả giá cả sinh mệnh để đổi lấy thứ nà y.
"Anh đáp ứng em, chá» anh là m xong việc sẽ là m chức trách má»™t ngÆ°á»i chồng, cho dù là má»™t ngà y." Tá» Xuyên Khang Giá»›i má»m lòng, đây là chuyện chÆ°a từng có, ngay cả khi nói lá»i nà y, Tá» Xuyên Khang Giá»›i cÅ©ng không tin nổi, có lẽ đây là má»™t loại đồng tình chăng.
Lệ Toa cÆ°á»i khổ, có má»™t số việc cả Ä‘á»i là m không xong, nà ng cho rằng Tá» Xuyên Khang Giá»›i không thất tÃn, bởi ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà ng chá»n là má»™t ngÆ°á»i trá»ng tÃn vô cùng, nhÆ°ng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i việc nà ng phải chá» hắn hoà n thà nh lý tưởng, mà con ngÆ°á»i là động váºt tham lang, má»—i khi đạt được má»™t mục tiêu, sẽ có mục tiêu cao hÆ¡n, vÄ©nh viá»…n không có giá»›i hạn.
Có thể Ä‘oán được con Ä‘Æ°á»ng truy Ä‘uổi quyá»n lá»±c của Tá» Xuyên Khang Giá»›i không bao giá» chấm dứt, hắn không có khả năng chỉ muốn là m má»™t gia chủ nho nhá», nếu không hắn cÅ©ng không gá»i là Tá» Xuyên Khang Giá»›i.
"Em chỠđến khi anh là m xong má»i chuyện, em hi vá»ng chúng ta có thể đến má»™t nÆ¡i không ai tìm thấy chúng ta, sau đó yên lặng hưởng thụ cuá»™c sống, cho dù là má»™t phút, hay má»™t giây đồng hồ em cÅ©ng thá»a mãn." Lệ Toa trầm mặc hồi lâu rút cuá»™c nói ra tâm sá»± mình, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, sau đó vá» phong mình.
Tá» Xuyên Khang Giá»›i chăm chú nhìn và o ngÆ°á»i phụ nữ vừa Ä‘i ra, đến khi nà ng biến mất không còn bóng dáng, hắn Ä‘uổi giết Tá» Xuyên Cảnh Äằng tháºm chà tra tấn Tá» Xuyên Cảnh Äằng cÅ©ng không có loại cảm giác tá»™i lá»—i nhÆ° thế nà y, hắn lần đầu cảm thấy sinh mệnh của mình, thá»i gian qua hắn không phải sống thá»±c hoà n toà n, có lẽ thá»±c sá»± có má»™t ngà y, mình cùng má»™t Lệ Toa đến má»™t nÆ¡i không ai biết, khi đó Tá» Xuyên Khang Giá»›i má»›i thá»±c là Tá» Xuyên Khang Giá»›i.
Ngay khi hắn ảo tưởng và o tương lại, một âm thanh phá vỡ suy nghĩ của hắn.
"Tá» Xuyên gia chủ, tiểu thÆ° Cổ Lệ Na muốn gặp ngà i." Nói chuyện chÃnh là Ước Hà n, hắn dùng ngôn ngữ tiêu chuẩn nÆ°á»›c G, cÅ©ng không phải bởi vì biết Tá» Xuyên Khang Giá»›i khi còn là lÃnh đánh thuê biết tiếng nÆ°á»›c G, mà vì hắn không biết tiếng nÆ°á»›c R, cà ng không thÃch ngôn ngữ nÆ°á»›c nà y. Loại cảm giác không Ä‘á»™i trá»i chung, nhÆ° là kiếp trÆ°á»›c hắn có thâm cừu đại háºn vá»›i nÆ°á»›c R váºy, không thể giải thÃch loại cảm giác nà y, cho dù trÆ°á»›c đó hắn ở trong quân Ä‘á»™i, tiếp xúc tháºm chà há»c tiếng nÆ°á»›c R, nhÆ°ng rút cuá»™c cÅ©ng chỉ vì chấp hà nh lệnh, là thá»±c hiện nhiệm vụ mà thôi.
Tá» Xuyên Khang Giá»›i nhÃu mà y, không phải Ước Hà n quấy rầy mà vì thủ vệ Tá» Xuyên trang viên lại để cho ngÆ°á»i ngoà i dá»… dà ng tiến và o, Ä‘iá»u nà y khiến hắn có chút không thể chịu nổi. NhÆ°ng mà sá»± tháºt là thế, nhẫn sát tổ mấy tháng trÆ°á»›c bị tổn thất má»™t phần ba ở Hoa Hạ, hiện tại còn vấn Ä‘á» tÃn nhiệm, nên bị phái hết ra ngoà i, bởi váºy phụ trách an toà n của trang viên chỉ có và i ngÆ°á»i, chÃnh mấy ngÆ°á»i nà y lại bị mình an bà i Ä‘i tìm hà nh tung của Tá» Xuyên Cảnh Äằng. Hiện tại Tá» Xuyên trang viên chỉ là xác không, thủ vệ bình thÆ°á»ng nà y đối vá»›i trá»™m vặt còn có tác dụng chứ muốn ngăn cao thủ nhÆ° Ước Hà n, tháºt sá»± khó khăn.
"Buổi tối đến thăm thá»±c có chút không tiện." Tá» Xuyên Khang Giá»›i không há» "nhiệt tình" vá»›i Cổ Lệ Na, đối vá»›i bất luáºn kẻ nà o, má»™t ngÆ°á»i bạn không cho mình chiếc lò sưởi trong ngà y đông rét mÆ°á»›t, Ä‘á»u là bạn không tháºt tâm, Tá» Xuyên gia tá»™c vì đối phó vá»›i lãnh tổ mà có quan hệ hợp tác vá»›i nÆ°á»›c G, lúc khác hai bên không có cừu háºn gì, nếu không có lãnh tổ chỉ sợ hiện tại xung Ä‘á»™t vÅ© trang chÃnh là hai phe nà y.
Ước Hà n dá»±ng ngón trá» phẩy qua phẩy lại: "Không, ngà i không cần thăm viếng gì, bởi Cổ Lệ Na tiểu thÆ° của chúng tôi đã ở khách sạn lá»›n kinh Ä‘á»™, cho nên, ngà i chỉ cần mang theo vệ sÄ© lên ô tô chạy tá»›i khách sạn là có thể gặp được, thuáºn tiện chúng ta ăn khuya."
Chuyện nà y khiến Tá» Xuyên Khang Giá»›i có chút ngoà i ý muốn, đồng thá»i cÅ©ng suy Ä‘oán được má»™t chút. Cổ Lệ Na hoà n toà n có thể ở vùng công hải, không cần phải đến kinh đô, hiện tại khuya, lại sai ngÆ°á»i đến má»i, xem ra là có chuyện quan trá»ng cần bà n bạc, xem thá»i gian, cÅ©ng sắp đến lúc cổ lệ na chạm trán vá»›i Lãnh tổ, xem ra hai bên hợp tác sắp phải triển khai, mình cÅ©ng thá»±c sá»± muốn xem Cổ Lệ Na dẫn cái gá»i là tinh anh thế nà o để phối hợp vá»›i mình tiêu diệt Lãnh tổ.
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
|
|
25-05-2011, 08:24 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
|
|
Äặc Công Xuất NgÅ©
ChÆ°Æ¡ng 313: Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng khiêu khÃch
Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục
Nguồn: Sưu Tầm
Có ngÆ°á»i nói nÆ¡i nguy hiểm nhất là nÆ¡i an toà n nhất, Cổ Lệ Na đã nghiệm chứng lá»i nà y, nà ng lá»±a chá»n khách sạn vô luáºn là cấp báºc hay danh tiếng Ä‘á»u có thể đếm trên đầu ngón tay ở kinh thà nh. HÆ¡n nữa khoảng cách đến Tá» Xuyên Trang Viên chỉ có mÆ°á»i phút Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Tá» Xuyên Khang Giá»›i không mất nhiá»u thá»i gian đã theo Ước Hà n đến căn phòng vip kia. Dá»±a theo chỉ thị lúc trÆ°á»›c, Ước Hà n mang Tá» Xuyên Khang Giá»›i đến gặp má»™t ngÆ°á»i.
Cổ Lệ Na dÆ°á»ng nhÆ° thá»±c có thói quen sống nÆ¡i nà y, nà ng hiện tại không có má»™t tia lo lắng, nhÆ° má»™t ngÆ°á»i nhà n rá»—i mặc quần áo ngủ, uống cà phê, láºt xem má»™t quyển tạp chà má»›i. Thấy Tá» Xuyên Khang Tá» và o, nà ng không đứng dáºy, mỉm cÆ°á»i thăm há»i, bÆ°ng chén cà phê lên mÅ©i hÃt má»™t hÆ¡i, tiện Ä‘Ã nói: "Tháºt không ngá» nÆ°á»›c R cÅ©ng có cà phê tốt nhÆ° váºy, nếu biết thế tôi đã sá»›m vứt bá» chiến thuyá»n kia mà lên bá»."
Tá» Xuyên Khang Giá»›i hiểu được Ä‘am mê của Ä‘Ã n bà phÆ°Æ¡ng tây, đây là kinh nghiệm hắn đúc kết sau bảy năm ở nÆ°á»›c ngoà i. Khác vá»›i phụ nữ nÆ°á»›c R rất truyá»n thống, phụ nữ nÆ°á»›c G có đặc Ä‘iểm thÃch lãng mạn, luôn thÃch và i đồ váºt vá»› vẩn khiến hắn không thÃch. NhÆ°ng hiện tại đối mặt vá»›i mình là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nắm quyá»n sinh sát trong tay, không thể nói ra lá»i nà y được, hắn liếc cái chén tinh xảo, thản nhiên nói: "Tiểu thÆ° Cổ Lệ Na đã qua ná»a đêm má»i tôi đến đây, hẳn là không chỉ cho tôi biết cách thưởng thức cà phê nÆ°á»›c R chứ?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, tôi chỉ muốn thông báo chút thông tin cho ông." Cổ Lệ Na cÆ°á»i, nhÆ°ng không có tiếp tục mà đánh giá Tá» Xuyên Khang Giá»›i nói: "Tá» Xuyên Gia Chủ, biết vì sao hôm nay gặp chỉ có hai ngÆ°á»i mà không còn ai khác không?"
Tá» Xuyên Khang Giá»›i nhìn lại ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y, trầm mặc lát sau má»›i cháºm rãi ngồi và o sô pha bên kia: "Cô rõ rà ng tại thá»i Ä‘iểm nà y tôi sẽ không gây thÆ°Æ¡ng tổn cho má»™t vị cứu tinh nhÆ° cô, cho nên cÅ©ng không cần để vệ sÄ© bên ngÆ°á»i."
Äúng thế, lần đầu tiên gặp mặt hai bên Ä‘á»u có tâm lý Ä‘á» phòng, Tá» Xuyên Khang Giá»›i cÆ¡ hồ Ä‘iá»u Ä‘i toà n bá»™ ngÆ°á»i nhẫn sát tổ, tin rằng Cổ Lệ Na cÅ©ng đồng dạng thá»±c hiện. NhÆ°ng theo tin tức và biến hóa của tình huống, hai ngÆ°á»i đã rà ng buá»™c chặt chẽ vá»›i nhau, tại thá»i Ä‘iểm nà y, tÃn nhiệm là lá»±a chá»n duy nhất.
"Äây chỉ là má»™t nguyên nhân nhá»." Cổ Lệ Na lắc đầu nói: "Bởi vì tôi không tÃn nhiệm ngÆ°á»i bên cạnh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, tôi cÅ©ng không tin cho dù là thân tÃn bên cạnh, cho nên ná»™i dung cuá»™c nói chuyện giữa chúng ta không thể để ngÆ°á»i thứ ba biết, chúng ta sắp xếp nhân viên tình báo ngầm bên Hoa Hạ, đồng thá»i phòng bị lãnh tổ do thám tin tức bên nà y, chi lá»±c lượng thần bà kia mạnh đến mức Ä‘á»™ nà o tôi thá»±c không rõ rà ng lắm, ông cÅ©ng váºy."
Cổ Lệ Na khuôn mặt dần nghiên túc lên, ly cà phê trong tay đã sá»›m đặt qua má»™t bên, có má»™t số việc nà ng không thể không giá»›i thiệu vá»›i Tá» Xuyên Khang Giá»›i, bởi vì hai phÆ°Æ¡ng hợp tác ắt phải thống nhất tinh thần, mình trăm phÆ°Æ¡ng ngà n kế mua chuá»™c ngÆ°á»i váºy mà ba ngà y nay không có liên hệ, cái nà y chỉ có chuyên do duy nhất là hệ thống tình báo nhằm và o Lãnh tổ đã tê liệt. Cho dù lúc trÆ°á»›c đã nháºn được tin tức lãnh tổ chá»n lên tà u hà ng để nháºp cÆ° trái phép đến nÆ°á»›c R, nhÆ°ng hiện tại vẫn không phát hiện con thuyá»n nà o khả nghi, tổng hợp lại má»i phÆ°Æ¡ng diện, vị tình báo viên lÆ°Æ¡ng năm trăm vạn kia đã bại lá»™. Nà ng không cần má»™t tên gián Ä‘iệp không có cốt khÃ, không cần hoà i nghi ngÆ°á»i nà y đã bị chế trụ, khẳng định là bị moi hết không che giấu được cái gì, mà tạo thà nh nguyên nhân hiện tại, chỉ có khả năng là bên Tá» Xuyên Khang Giá»›i hoặc bên mình có ná»™i gian. Tuy rằng còn có thể suy Ä‘oán, nhÆ°ng có và i việc khó lÆ°á»ng, chuyện cố gắng tháºt lâu nay cÅ©ng có thể bị hủy.
Tá» Xuyên Khang Giá»›i vẫn chÆ°a ý thức được vấn Ä‘á» nghiêm trá»ng, hắn chỉ nghÄ© Cổ Lệ Na là má»™t phụ nữ cẩn tháºn, cẩn tháºn không tin bất kì kẻ nà o. Trong thá»i Ä‘iểm nà y có đồng bá»n cẩn trá»ng để hợp tác, là chuyện đáng mừng, cho nên hắn không vì hà nh Ä‘á»™ng của đối phÆ°Æ¡ng mà tức giáºn, ngược lại rất vừa lòng.
"Tiểu thÆ° Cổ Lệ Na vừa rồi nói muốn thông báo tin tức, không biết là tin tốt hay xấu." Tá» Xuyên Khang Giá»›i mỉm cÆ°á»i nói.
Cổ Lệ Na cÅ©ng không có tâm tình chÆ¡i đùa đại loại nhÆ° ông muốn tin tức xấu hay tốt, nà ng trả lá»i rõ rà ng: "Tin tức xấu."
Từ miệng má»™t phụ nữ cẩn trá»ng mà nghe được câu nà y, Tá» Xuyên Khang Giá»›i má»›i ý thức được mình gặp phiá»n phức, nhÆ°ng hắn vẫn biểu hiện khà độ của má»™t gia chủ: "á»’? Tin tức xấu..... Tôi thá»±c sá»± muốn nghe, là Lãnh tổ hay là vị tổ phụ kia của tôi đông sÆ¡n tái khởi."
"Hai thứ Ä‘á»u không phải." Cổ Lệ Na dừng lại má»™t chút nói tiếp: "So vá»›i hai Ä‘iá»u nà y còn nghiêm trá»ng hÆ¡n, không phải chúng ta thu được tin gì, mà là hệ thống tình báo của chúng tôi đã ba ngà y không có thông tin vá». Nói cách khác, lãnh tổ tá»›i nÆ¡i nà o, mục tiêu là gì, bố trà cụ thể, chúng ta hoà n toà n không biết, Ä‘ang là má»™t cuá»™c chiến đâu cân sức bá»—ng biến thà nh kết quả địch trong tối ta ngoà i sáng."
"Không có tin tức chÃnh là tin tức xấu nhất." Tá» Xuyên Khang Giá»›i trầm mặc, gần đây hắn chỉ lo lắng địch nhân, sau đó lại lo đến đồng bạn của mình, Cổ Lệ Na nà y không nguy hiểm lắm nhÆ°ng phÃa sau ả là đại biểu năng lá»±c quân Ä‘á»™i nÆ°á»›c G. Tá» Xuyên Khang Giá»›i là má»™t ngÆ°á»i kiêu ngạo, nhÆ°ng không phải là ngÆ°á»i tá»± phụ, cho nên hắn biết chênh lệch giữa má»™t quốc gia và má»™t gia tá»™c. Hắn rất ôm hi vá»ng lá»›n đối vá»›i Cổ Lệ Na, cho dù lá»±c lượng của mình không đánh lại lãnh tổ, nhÆ°ng có Cổ Lệ Na viện thủ, chuyện nà y khác vá»›i chuyện mình tranh chấp vá»›i Tá» Xuyên Cảnh Äằng, Lãnh tổ là địch nhân của hai bên, cái gá»i là mô hở răng lạnh, chỉ cần chỉ số thông minh đủ cao, không có bên nà o lá»±a chá»n im lặng bảo toà n thá»±c lá»±c.
"Tất nhiên, quá yên lặng luôn khiến ngÆ°á»i ta bất an." Cổ Lệ Na thấy Tá» Xuyên Khang Giá»›i có cùng quan Ä‘iểm vá»›i mình, âm thầm bình tÄ©nh lại tâm thần, phân tÃch: "Cho dù tÃnh báo của chúng ta không có phát hiện ra biểu hiện gì của Lãnh Tổ ở nÆ°á»›c R, nhÆ°ng tôi cho rằng hiện tại cần chuẩn bị nghênh chiến, tôi nghÄ© Tá» Xuyên Gia tá»™c mong chá» ngà y nà y đã lâu. Lãnh Tổ chẳng những có thù háºn vá»›i quốc gia các ông, mà còn là cái gai trong mắt chúng tôi. Ông có thể rõ rà ng nÆ°á»›c G chúng tôi không thể cứ trÆ¡ mắt nhìn má»™t chi lá»±c lượng của Hoa Hạ hoà nh hà nh trong ná»™i quốc."
Tá» Xuyên Khang Giá»›i trong mắt lá»™ ra chút khác thÆ°á»ng, có lẽ Lãnh tổ hiện tại đã mai phục quanh Tá» Xuyên Gia Tá»™c, nhÆ°ng mình không phát hiện ra mà thôi. Tại thá»i Ä‘iểm nà y, cần nhất là bình tÄ©nh, nhÆ°ng bình tÄ©nh không có nghÄ©a là bị Ä‘á»™ng phòng ngá»±, chỠđối phÆ°Æ¡ng tấn công, nếu Tá» Xuyên là má»™t Ä‘á»™i bóng, hắn sẽ chá»n chiến thuáºt lấy công là m thủ. Cho nên lúc nà y má»™t đồng minh là không thể thiếu, hắn trong lòng đã có kế hoạch bÆ°á»›c đầu, cho nên trầm ngâm má»™t lúc, cuối cùng mở miệng: "Tôi có má»™t kế hoạch, có lẽ không thể là m tiêu hao lá»±c lượng của Lãnh Tổ, nhÆ°ng tuyệt đối có thể phát hiện lá»±c lượng chân chÃnh của Lãnh Tổ. NhÆ°ng mà ....."
"Tôi sẽ phối hợp vá»›i ông." Cổ Lệ Na ngầm hiểu, không đợi Tá» Xuyên Khang Giá»›i nói xong, mỉm cÆ°á»i đáp.
Äiá»u nà y khiến Tá» Xuyên Khang Giá»›i có chút ngoà i ý muốn, nhÆ°ng hắn vẫn lá»±a chá»n nói ra ý nghÄ© của mình, mà hắn không biết chÃnh là hắn và Cổ Lệ Na không cùng mÆ°u mà trùng hợp.
..............
Ước Hà n đối vá»›i an bà i của Cổ Lệ Na rất là bất mãn, hắn cÅ©ng không hi vá»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia ở má»™t mình vá»›i Tá» Xuyên Khang Giá»›i, tháºt không phải ghen vì cô nam quả nữ má»™t phòng, mà lo lắng an toà n của Cổ Lệ Na. Ai cÅ©ng biết gia tá»™c Tá» Xuyên là dạng gia tá»™c gì, hÆ¡n nữa Tá» Xuyên Khang Giá»›i còn từng là lÃnh đánh thuê, rất khó có thể để ngÆ°á»i ta tách hai chữ nguy hiểm là khá»i ngÆ°á»i hắn, thêm nữa mấy tháng trÆ°á»›c, Tá» Xuyên Khang Giá»›i lại còn trăm phÆ°Æ¡ng trà n kế ám sát Cổ Lệ Na vì Kỳ Huynh TrÆ°á»ng báo thù, Ä‘iểm ấy không thể không Ä‘á» phòng.
NhÆ°ng mà , Cổ Lệ Na quá mức cố chấp, vô luáºn mình khuyên thế nà o, Ä‘á»u cứ khÆ° khÆ° cố chấp, lấy danh nghÄ©a cấp trên ra lệnh cho hắn, hắn chỉ có thể phục tùng.
Bên trong một gian phòng vip, Ước Hà n đứng ngồi không yên.
Äợi và i giá» cÅ©ng không thấy Cổ Lệ Na ra ngoà i, rút cuá»™c hắn khẽ cắn môi đứng dáºy, định mở cánh cá»a ra ngoà i xem, đúng lúc nà y má»™t âm thanh trầm thấp vang lên:
"Tôi nghĩ anh ở trong nà y tốt hơn."
Nói chuyện là Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, vị tổ trưởng nhẫn sát tổ nà y vẫn lạnh lùng, là ngÆ°á»i có vÅ© lá»±c mạnh nhất Tá» Xuyên gia tá»™c hiện tại, hắn chỉ huy toà n bá»™ nhẫn sát tổ, đồng thá»i còn phụ trách an toà n của gia chủ, đặc biệt khi Tá» Xuyên Khang Giá»›i ra ngoà i, hÆ¡n nữa còn gặp má»™t nhân váºt nhÆ° Cổ Lệ Na.
"Äiá»n CÆ°Æ¡ng, anh là khách nÆ¡i nà y, tốt nhất nên ngồi uống trà , tâm sá»± vá»›i thủ hạ của tôi, vá» phần tôi Ä‘i nÆ¡i nà o, không đến phiên anh há»i tá»›i." Ước Hà n rõ rà ng có chút tức giáºn, mở miệng là ý tứ khiêu khÃch mÆ°á»i phần.
NhÆ°ng lá»i nói nà y cÅ©ng không chá»c giáºn Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, hắn cÆ°á»i tháºm chà ngay cả thân cÅ©ng không chút di Ä‘á»™ng, vững và ng ngồi trên sô pha: "Ước Hà n chúng ta là khách còn không lo lắng đến an toà n, chẳng lẽ anh lẹ lo lắng, gia chủ chúng tôi là quân tá», đặc biệt đối vá»›i phụ nữ, theo tôi được biết, ông ấy chÆ°a từng bắt phụ nữ là m chuyện gì các nà ng không muốn. Cho dù Cổ Lệ Na có xinh đẹp, gia chủ chúng tôi cÅ©ng không ngoại lệ, cho nên tôi nghÄ© anh nên thà nh tháºt ngồi ở đây, không quấy rầy bá»n há», chỉ sợ gây chuyện không hay."
Ước Hà n không ngá» Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng thoạt nhìn trầm lặng lại Ä‘oán được tâm tÆ° của mình, đâm ra thẹn quá hóa giáºn, ngữ khà cÅ©ng tăng lên và i phần: "Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, má»i anh chú ý lá»i nói của mình, tên của tiểu thÆ° Cổ Lệ Na không phải ai cÅ©ng có thể gá»i."
Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng lần đầu tiên nói chuyện có thêm Ä‘á»™ng tác phụ, hắn nâng bà n tay lên nhẹ vuốt ve cằm, tá»±a hồ tìm cái gì váºy. Cuối cùng quÆ¡ được má»™t chút râu, hung hăng nắm lấy sau đó nhÆ° tỉnh má»™ng nói: "Tôi vừa gá»i lúc nãy mà , nếu lá»— tai anh không bị trục trặc gì hẳn là phải nghe rõ rà ng má»›i đúng a."
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
|
|
25-05-2011, 08:25 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
|
|
Äặc Công Xuất NgÅ©
Chương 314: Nhiệm vụ mới
Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục
Nguồn: Sưu Tầm
Ước Hà n tÃnh tình từ trÆ°á»›c đến giá» vẫn không tốt, quan trá»ng là Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng lấy ngÆ°á»i phụ nữ hắn thÃch là m cái cá»› khiêu khÃch, hắn rất muốn tiến lên cho đối phÆ°Æ¡ng má»™t bạt tai, nhÆ°ng hắn rõ rà ng Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng không phải kẻ yếu tùy ý hắn có thể bắt nạt. So vá»›i Äiá»n CÆ°Æ¡ng Tuấn TrÆ°á»ng, gã nà y khó đối phó hÆ¡n, Cổ Lệ Na đã từng nhắc mình phải lÆ°u ý đến tổ trưởng nhẫn sát tổ, nhân váºt bên cạnh Tá» Xuyên Khang Giá»›i nà y chÃnh là nhân váºt có sức uy hiếp đủ lá»›n.
Trợn mắt nhìn má»™t lúc xong, Ước Hà n cuối cùng lá»±a chá»n nhẫn nại: "Tôi không muốn trở mặt, cho nên má»i anh chú ý cách nói chuyện của mình."
Hôm nay Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng xao Ä‘á»™ng hÆ¡n má»i ngà y váºy, mặc dù Ước Hà n đã buông tha, hắn lại tiếp tục tiến công, không lùi bÆ°á»›c.
"Tôi cÅ©ng không muốn trở mặt, nÆ¡i nà y không phải nÆ°á»›c G, cho dù là nÆ°á»›c G, tôi cÅ©ng không cho rằng anh là má»™t ngÆ°á»i đáng tôn trá»ng, anh chẳng lẽ không biết vì sao chủ nhân của anh vì sao lại bảo anh rá»i Ä‘i sao?" Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng có chút cạnh khóe nói: ''Thứ gá»i là tÃn nhiệm có thể từ bên ngoà i mà nháºn ra."
"Mà y......." Ước Hà n không giá»i mồm mép, huống hồ tiếng nÆ°á»›c R của hắn còn chÆ°a đạt tá»›i trình C, cố gắng hồi lâu cÅ©ng không tìm được từ phản bác.
Lúc nà y hắn má»›i suy nghÄ© nguyên do tại sao Cổ Lệ Na lại tách mình ra khá»i buổi gặp mặt kia, cho dù Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng là nói cạnh khóe mình, nhÆ°ng hắn nói không phải hoà n toà n không có đạo lý, chẳng lẽ Cổ Lệ Na thá»±c không tin mình.
Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng Ä‘ang chiếm thượng phong, lá»±a chá»n thừa thắng xông lên: "Nghe nói nÆ°á»›c G là má»™t nÆ°á»›c lá»›n không phân biệt chủng tá»™c, nhÆ°ng xem ra lá»i đồn không thể tin, má»™t ngÆ°á»i có dòng máu Hoa Hạ chảy trong ngÆ°á»i ở nÆ°á»›c G vô luáºn thế nà o cÅ©ng không được tÃn nhiệm. Ước Hà n, anh chẳng lẽ quên mà u da và mà u mắt mình?"
"Anh Ä‘iá»u tra tôi?" Ước Hà n lùi lại hai bÆ°á»›c nhìn chằm chằm vẻ nghiá»n ngẫm của Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, hắn vẫn để ý tÆ°á»›ng mạo mình, bởi vì rõ rà ng nó khác hẳn vá»›i vẻ ngoà i dân nÆ°á»›c G. Ngay cả khi hắn được triệu táºp nháºp ngÅ© vẫn bị Ä‘iá»u tra lý lịch lại, cho dù Cổ Lệ Na tin tưởng mình nhÆ°ng bá»™ quốc an kia chÆ°a chắc đã tin mình, dù sao, quân nhân nÆ°á»›c G chÆ°a bao giá» có ai là ngÆ°á»i Hoa Hạ.
"Chẳng lẽ anh không Ä‘iá»u tra tôi?" Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng há»i ngược lại: "Tin rằng khi các ngÆ°á»i bị chặn giết ở Hoa Hạ đã từng Ä‘iá»u tra tôi, đúng váºy, lần hà nh Ä‘á»™ng đó tôi có tham dá»±, nếu tôi tá»± chấp hà nh nhiệm vụ có sẽ chúng ta không gặp nhau ở đây, bởi vì mấy tháng trÆ°á»›c anh đã chết."
Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i kiêu ngạo, ngôn ngữ nà y chÃnh là khiêu khÃch trắng trợn, Ước Hà n rút cuá»™c không kiá»m chế được pháºn ná»™, tiến lên từng bÆ°á»›c huy quyá»n đánh tá»›i.
"Dừng tay!"
Nắm tay còn chÆ°a chạm tá»›i mục tiêu, liá»n bị ngăn lại.
Cổ Lệ Na không rõ ngÆ°á»i mình mang đến tại sao lại kém bình tÄ©nh so vá»›i Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng nhÆ° váºy, dùng má»™t câu để nói chÃnh là dÅ©ng thì có mà mÆ°u thì không đủ. Nếu không có mình không nghi ngá» là Ước Hà n Ä‘á»™ng thủ vá»›i Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng, không nói đến đánh thắng thua, nhÆ°ng chuyện nà y chÃnh là sai lầm nghiêm trá»ng, cho dù ai bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘á»u là tổn thất lá»›n vá»›i tất cả, hoà n toà n là lãnh tổ chiếm tiện nghi.
Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng căn bản không hoà n thủ, tháºm chà cả thân thể cÅ©ng không Ä‘á»™ng, là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° ông già đứng trÆ°á»›c đứa trẻ Ä‘ang múa may là Ước Hà n, đến khi Tá» Xuyên Khang Giá»›i cùng Cổ Lệ Na và o phòng, hắn má»›i thản nhiên đứng sau lÆ°ng chủ tá».
Ước Hà n có cảm giác nhÆ° bị vu oan giám há»a, tá»±a há»™ ngÆ°á»i khÆ¡i mà o má»i chuyện Ä‘á»u là hắn, cÅ©ng may Cổ Lệ na không có ý trách cứ, cà ng không há»i chuyện gì vừa xảy ra.
"Tá» Xuyên Khang Giá»›i tiên sinh, tôi vẫn ở đây đến khi má»i chuyện chấm dứt má»›i thôi, nếu có chuyện gì ngà i có thể tìm đến đây tìm tôi." Cổ Lệ Na hoà n toà n không để xung Ä‘á»™t của Äiá»n CÆ°Æ¡ng TÃn TrÆ°á»ng và Ước Hà n để trong lòng, quay lại nói chuyện nhÆ° không có chuyện gì xảy ra.
Tá» Xuyên Khang Giá»›i cÅ©ng xứng là gia chủ Tá» Xuyên gia tá»™c, mỉm cÆ°á»i gáºt đầu nói: "Nếu váºy tôi không quấy rầy, tạm biệt."
Nhìn Tá» Xuyên Khang Giá»›i mang tùy tùng ra ngoà i, Ước Hà n rút cuá»™c mở miệng: "Cô nói chuyện gì vá»›i Tá» Xuyên Khang Giá»›i váºy?"
"Chỉ thông báo chút tình huống, bảo bá»n há» cẩn tháºn phòng bị mà thôi." Cổ Lệ Na đứng ở cá»a sổ, xuyên qua cá»a kÃnh nhìn cảnh Ä‘Æ°á»ng phố bên ngoà i nói.
"ÄÆ¡n giản thế?" Loại giải thÃch nà y khó là m cho má»™t ngÆ°á»i đủ thông minh tin tưởng, Ước Hà n láºp tức hoà i nghi: "Ban đêm đến kinh đô và o khách sạn xa hoa nhất sau đó há»a tốc Ä‘i tìm Tá» Xuyên Khang Giá»›i, chỉ Ä‘Æ¡n giản để thông báo tình tình? Không biết tôi thá»±c sá»± nghÄ© phức tạp vấn Ä‘á» hay cô nói dối."
Cổ Lệ Na nhÃu mà y, có chút háºn ngÆ°á»i bên mình không có trà mÆ°u, cố tình muốn tá» ra thông minh, không khá»i tức giáºn nói: "Ước Hà n, má»i anh chú ý thân pháºn, tôi là chỉ huy cao nhất trong lần hà nh Ä‘á»™ng nà y, anh chỉ là má»™t vệ sÄ© của tôi, nếu không phải lúc trÆ°á»›c anh hứa hẹn, tôi cÅ©ng không cho anh tá»›i đây, mà hiện tại tôi cÅ©ng không cần nói cho anh biết má»i thứ."
"Cô Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cần nói cho tôi biết, bởi cô không tÃn nhiệm tôi." Ước Hà n ngữ khà có chút bi thÆ°Æ¡ng, má»™t phụ nữ hắn luôn yêu thÆ°Æ¡ng lại hoà i nghi hắn, chuyện nà y thá»±c sá»± là chuyện đáng buồn nhất, có lẽ Cổ Lệ Na không chịu yêu mình cÅ©ng do nguyên nhân nà y. Äến hiện tại hắn cÅ©ng thá»±c sá»± không biết cha hắn là ai, mẹ hắn chÆ°a từng nói qua, việc nà y ở bá»™ quốc an coi là bà máºt, Cổ Lệ Na có khi còn hiểu thân thế hắn hÆ¡n chÃnh hắn.
Cổ Lệ Na sá»ng sốt, Ước Hà n nói nhÆ° váºy nà ng chÆ°a há» nghÄ© tá»›i, nhân viên tình báo xảy ra chuyện, nà ng quả tháºt hoà i nghi bên ngÆ°á»i mình có ná»™i gian, nhÆ°ng chÆ°a từng hoà i nghi Ước Hà n. Bởi vì nà ng rất hiểu hắn, nếu má»™t ngÆ°á»i có thể che giấu sâu nhÆ° váºy, nà ng hoà n toà n chấp nháºn kết cục bị đả bại. Ước Hà n không có khả năng là ngÆ°á»i nhÆ° váºy, rất có nhiá»u thứ không giấu được, nà ng biết Ước Hà n 5 năm, má»—i cỠđông má»—i lá»i nói của hắn nà ng Ä‘á»u rõ, hình thà nh má»™t hình tượng không thể thay đổi.
Bình tÄ©nh lại Cổ Lệ Na má»›i quay đầu, hai mắt dừng trên khuôn mặt Ä‘au Ä‘á»›n của gã Ä‘Ã n ông kia nói: "Ở vị trà hiện tại của tôi, tôi phải hoà i nghi má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng, anh không thuá»™c danh sách hoà i nghi của tôi, tôi sở dÄ© má»™t mình nói chuyện vá»›i Tá» Xuyên Khang Giá»›i không phải vì không tÃn nhiệm anh, mà không tÃn nhiệm ngÆ°á»i bên cạnh Tá» Xuyên Khang Giá»›i anh không rõ sao?"
Ước Hà n nhất thá»i nghẹn lá»i, Cổ Lệ Na không phải phụ nữ thÃch che giấu, khi đối đãi vá»›i hắn Ä‘á»u là thẳng thắn từ chối cảm tình của hắn, cho nên hắn không có hoà i nghi lá»i của Cổ Lệ Na, có lẽ nà ng thá»±c sá»± lo lắng thân tÃn của Tá» Xuyên Khang Giá»›i.
Nghĩ đến đây, trong lòng Ước Hà n có chút lo lắng, nói lảng: "Chúng ta tiếp theo phải là m gì, lãnh tổ chắc đã tới rồi?"
"Lãnh tổ tá»›i hay chÆ°a tôi không rõ lắm, tình báo của chúng ta có vấn Ä‘á», ná»™i ứng lại không cung cấp được tin tức có giá trị, cho nên chúng ta chỉ có thể dá»±a và o chÃnh mình. Nếu so vá»›i Tá» Xuyên gia tá»™c, chúng ta vẫn chiến Æ°u thế, lãnh tổ ở má»™t nÆ¡i bà máºt gần đó, mà Tá» Xuyên là mồi câu. TrÆ°á»›c khi lãnh tổ xuất hiện, chúng ta cÅ©ng không có hà nh Ä‘á»™ng lá»›n, đến khi thăm dò được vị trà của há» chúng ta má»›i ra tay, chúng ta cần má»™t kÃch chà mạng, vá» phần Tá» Xuyên có bao nhiá»u tổn thất, chúng ta không quan tâm, cho dù bá»n há» có bị tiêu diệt." Cổ Lệ Na giải thÃch.
Ước Hà n cảm giác thất vá»ng, hắn là hiếu chiến giả, nhất là đụng phải đối thủ, dục vá»ng chiến đấu mạnh liệt hÆ¡n, hắn mÆ¡ hồ biết thá»±c lá»±c má»™t chi quân Ä‘á»™i mà Hoa Hạ bồi dÆ°á»ng, nói cách khác, thà nh viên ở đó thá»±c lá»±c không kém quân nhân, quân nhân đối chá»i vá»›i quân nhân là dùng Ä‘ao thÆ°Æ¡ng, suy nghÄ© sách lược không phù hợp vá»›i tÃnh cách của hắn. NhÆ°ng hắn rõ rà ng Lãnh Tổ là má»™t chi cá»±c kì khó đối phó, muốn lấy thắng lợi cần có thủ Ä‘oạn, cho dù nhÆ° váºy hắn cÅ©ng khá chá» mong.
Cổ Lệ Na hiểu Ước Hà n nghÄ© cái gì, không khá»i nghiêm túc nói: ''Nhiệm vụ của anh là bảo vệ chỉ huy, cÅ©ng là tôi. Tuy rằng bình thÆ°á»ng những ngÆ°á»i kia Ä‘á»u coi anh là đầu lÄ©nh của há», nhÆ°ng trong nhiệm vụ anh cÅ©ng không thể cùng bá»n há» sóng vai chiến đấu, mà ở bên cạnh ngÆ°á»i tôi."
Ước Hà n gáºt đầu, bảo vệ Cổ Lệ Na là mục tiêu quan trá»ng của hắn, tuy rằng cái đó mâu thuẫn vá»›i bản tÃnh hiếu chiến của hắn, nhÆ°ng so má»i thứ thì an toà n của Cổ Lệ Na vẫn quan trá»ng hÆ¡n, sở thÃch của hắn thá»±c sá»± không đáng má»™t xu so vá»›i địa vị của Cổ Lệ Na trong lòng hắn.
"Anh không muốn ở bên cạnh tôi?" Cổ Lệ Na có chút thất vá»ng nhìn Ước Hà n, há»i.
"Không phải." Ước Hà n tỉnh lại từ trong ảo tưởng, hắn quả tháºt hi vá»ng có biện pháp vẹn đôi Ä‘Æ°á»ng, nhÆ° lãnh tổ giết đến gần Cổ Lệ Na, váºy hắn có thể đại chiến vá»›i bá»n há» má»™t hồi, nhÆ°ng cân nhắc má»™t chút, chuyện nà y tốt nhất là không nên xảy ra.
"Äược rồi, tôi vá» nghỉ ngÆ¡i, anh cÅ©ng nghỉ sá»›m nghỉ Ä‘i." Cổ Lệ Na nhẹ nói.
Ước Hà n gáºt đầu, ngÆ°á»i phụ nữ nà y ủ rÅ© khiến trong lòng hắn xao Ä‘á»™ng mạnh, má»™t phụ nữ không nên có loại cuá»™c sống nà y, nhÆ°ng mình không có năng lá»±c cứu nà ng thoát khá»i.
Khi Ước Hà n còn Ä‘ang tá»± há»i, Cổ Lệ Na đã vá» phòng mình, đóng cá»a lại, vẻ mệt má»i trong nháy mắt biến mất, lấy ra má»™t chiếc di Ä‘á»™ng mã hóa, nhấn má»™t dãy số: "Bố Lá»— TÆ°, tuyển ra mÆ°á»i lăm ngÆ°á»i có khả năng nhất, các ngÆ°á»i có nhiệm vụ má»›i."
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn dac cong xuat ngu, 4vn.eu dac cong suat ngu, àóäèî, Äac cong xuat ngu 4n, Äặc công xuất ngÅ©, đặc công xuất ngÅ©, bao bo doi dac cong, da cong xuat ngu 4vn, dac chung xuat ngu, dac cong bat cuop, dac cong cap han che, dac cong cap han che 4eu, dac cong giai ngu, dac cong giai ngu 4vn, dac cong suat ngu, dac cong suat ngu 4vn, dac cong xuat ngu, dac cong xuat ngu ., dac cong xuat ngu .txt, dac cong xuat ngu 47 4vn, dac cong xuat ngu 4eu.vn, dac cong xuat ngu 4vn, dac cong xuat ngu 4vn.eu, dac cong xuat ngu 85 4vn, dac cong xuat ngu ebook, dac cong xuat ngu ful, dac cong xuat ngu full, dac cong xuat ngu online, dac cong xuat ngu.4eu.vn, dac cong xuat ngu.4vn, dac cong xuat ngu4vn, dac cong xuat nguônline, dac quan xuat ngu 4vn, daccongxuatngu, dặc công xuất ngÅ©, do thi dac cong xuat ngu, he thong 4vn, îòå÷åñòâà, my nu cong ngu 4vn, nhan vien dac 4vu, phim dac cong xuat ngu, tac gia luc ngu, truyen con luan full 4eu, truyen dac cong, truyen dac cong ac phi, truyen dac cong giai ngu, truyen dac cong hoang, truyen dac cong suat ngu, truyen dac cong xuat ngu, truyen dac-cong-xuat-ngu, truyen xuat ngu dac cong, truyen: dac cong, tryen dac cong xuat ngu, xen anh bo doi dac cong, ðàçðåøåíèå |
| |