Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 245: Kết giới sụp đổ.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Thịch.
Trong kết giới không gian luồng khí đã cuồng bạo nổi lên, mọi người ở đây cùng sáu con Ma thú vừa mới lao ra, kiến trúc không ngớt phập phồng như địa chấn đang dần dần chìm vào lòng đất.
- Mau ra khỏi kết giới, lối ra sẽ bị phong bế.
Tam Tinh môn đại trưởng lão la lớn, lập tức dẫn đầu liều mạng phóng đi.
Người của Cự Giải môn cùng sáu con thất giai Ma thú cũng đi theo ra bên ngoài, bên trong không gian luồng khí đã cuồng bạo đã đến vài điểm, lúc này cũng không có ai muốn bị chôn ở trong này cả.
Lúc này không gian luồng khí gào thét lao tới, lập tức lục tinh Đấu Tông trực tiếp bị cuồng bạo không gian luồng khí xé rách xé thành mảnh nhỏ, những người khác lúc này đã vận Đấu khí cùng Ma pháp phòng ngự tráo đến cực điểm.
- Xuy xuy.
Mọi người cùng sáu con thất giai Ma thú rốt cục tiến nhập kết giới, cũng bắt đầu ra khỏi cửa. Mà lúc này chung quanh lối ra thông đạo, cũng kịch liệt lay động, một tia luồng khí cuồng bạo theo thông đạo tràn ngập ra.
- Mau mau ra ngoài, thông đạo cũng bắt đầu sụp đổ rồi.
Tam Tinh môn đại trưởng lão lớn tiếng la lớn, lập tức tốc độ liều mạng lao ra.
- Xoẹt.
Mọi người cũng là dốc sức liều mạng lao ra, sau lưng mọi người không gian luồng khí thật lớn lao tới, cả thông đạo đột nhiên sụp đổ, mang theo một cỗ không gian Long Quyển Phong gào thét cuốn tới.
- A.
Đằng sau một cái thất cấp Thủy Hệ Ma Pháp Sư là bị cỗ cuồng bạo không gian luồng khí Long Quyển Phong cuốn vào trong đó, đột nhiên kêu lên thảm thiết, sau đó toàn thân bị xé rách thành mảnh nhỏ.
Không gian luồng khí phong bạo do Ma pháp sư cấp chín lúc trước cấu tạo ra, lực lượng căn bản không phải Đấu Tông cùng Ma pháp sư cấp bảy đủ khả năng chống lại được.
- Nhạc Thành, chúng ta bây giờ đi nơi nào, trở về thành Hạo Đặc sao.
Nhạc Thành cùng Doanh Thi rốt cục hữu kinh vô hiểm chạy ra khỏi kết giới.
- Chúng ta không thể trở về thành Hạo Đặc được, tốt nhất là rời đi trước, hơn nữa rời đi càng xa càng tốt.
Nhạc Thành nói, hắn thấy kết giới phía sau không ngừng chấn động, cũng cảm thấy một trận hoảng sợ, nếu như bị chôn ở bên trong, vậy cũng rất là phiền toái.
- Thịch.
Đoạn chân trời xa xăm lần nữa đưa tới biển gầm rất lớn, song lớn ngập trời hung hăng đánh vào đoạn chân trời xa xăm, còn bên cạnh tất cả mặt đất cũng như bị một cổ lực lượng khổng lồ từ từ sụp đổ, đột nhiên đã một mảnh nước biển bao phủ.
- Ma pháp sư cấp chín lực lượng thật đúng là cường hãn.
Nhạc Thành âm thầm tán thưởng một tiếng.
- Có người đến đây, chúng ta đi mau.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, hắn cảm giác được phía trước có mười người đến hường về phía bên này bay tới. Hắn có chút do dự một hồi, cũng lôi kéo Doanh Thi hướng bên cạnh mà đi, lúc này hai người dùng Ẩn Thân Phù cũng mất đi hiệu lực, Ẩn Thân Phù cũng không phải có thể sử dụng lâu dài được, thời gian cũng chỉ hai tiếng mà thôi.
- Môn chủ, phía trước là kết giới.
Ngay tại Nhạc Thành vừa mới ly khai, sau đó, giữa không trung tiếng xé gió một hồi cấp tốc mà đến.
- Ồ, bên kia tựa hồ có hai người.
Một lão giả áo xanh bên người trung niên hán tử nói:
- Kết giới tại sao có thể có những người khác, các ngươi đi gọi người bắt trở lại, nhất định không thể để tin tức này tiết lộ ra ngoài.
- Vâng, môn chủ.
Đột nhiên hai trung niên hán tử thân ảnh lao đi như tia chớp cấp tốc đuổi theo.
- Môn chủ, kết giới cửa vào tựa hồ không ổn.
Một áo lam lão già nhìn thấy kết giới phía trước không gian luồng khí cuồng bạo lên, liền vội vàng nhìn lão giả áo xanh nói, lão giả áo xanh chính là từ tổng bộ chạy đến, đó là Tam Tinh môn môn chủ Quách Thiểu Ba.
Tam Tinh môn thực lực cũng không phải là chỉ có ở một thành Hạo Đặc, bởi vì thành Hạo Đặc xuất hiện Ma pháp sư cấp chín kết giới, Quách Thiểu Ba ngay lập tức tự mình chạy đến, Ma pháp sư cấp chín lưu lại kết giới, bên trong bảo tàng nhất định là kinh người, đủ để cho môn chủ hắn tự mình tới.
- Không tốt, là không gian luồng khí chấn động, xem ra bên trong đã bắt đầu sụp đổ rồi.
Quách Thiểu Ba sắc mặt biến đổi lớn, thần sắc cũng ngưng trọng lên.
- Môn chủ, đại trưởng lão còn đang ở bên trong, bây giờ nên làm gì.
Áo lam lão già lần nữa hỏi.
- Chỉ có thể xem bọn hắn có ra không, nếu không ta cũng không có cách nào.
Quách Thiểu Ba sắc mặt biến trầm xuống, bên trong còn có Ma pháp sư cấp chín lưu lại bảo tàng, nếu kết giới sụp đổ, người ở bên trong không ra được, vậy cũng là uổng phí, vì Ma pháp sư cấp chín kết giới, Tam Tinh môn lần này đã bỏ ra vốn gốc.
- Thịch.
Kết giới bắt đầu vỡ tan, một cổ không gian luồng khí cuồng bạo cuốn vào, bây giờ coi như là có người từ bên trong ra cũng không nhất định có thể có lối ra, ra khỏi cũng bị luồng khí Long Quyển Phong bạo đánh tan.
- Môn chủ, bên trong tựa hồ là có người ra.
Áo lam lão già đột nhiên nhìn Quách Thiểu Ba nói, sau đó qua không gian luồng khí phong bạo xoáy, ẩn ẩn có thể nhìn thấy từ bên trong có người gấp rút nhanh chóng chạy đến.
- Đáng chết.
Quách Thiểu Ba sắc mặt trầm xuống, nhìn thấy kết giới lối ra xuất hiện không gian luồng khí phong bạo, sau đó thần sắc biến đổi, lập tức quanh thân tràn ngập một mảnh quang mang nhàn nhạt, một mảnh quang mang trong tay rất nhanh ngưng tụ, cả thân hình đồng thời vọt vào bên trong không gian luồng khí cuồng bạo.
- Xoẹt.
Trong lúc Quách Thiểu Ba ngưng tụ một mảnh lực lượng cường hãn, không gian luồng khí vô cùng khủng bố bị xé mở ra.
- A...a...
Lập tức một thân ảnh vừa vặn cấp tốc từ bên trong nhảy ra, ngắn ngủn một lát sau, khuôn mặt Quách Thiểu Ba một mảnh tái nhợt, tựa hồ cũng không thể chống lại không gian luồng khí khủng bố, sau đó cũng chỉ cấp tốc lui ra.
- Mau lui lại sau, nhanh.
Quách Thiểu Ba rời khỏi không gian kết giới cửa vào, thân mình cũng không dám dừng, cấp tốc hướng sau lưng lùi lại rất nhanh.
- Xoẹt.
Mọi người tự mình nhìn thấy không gian luồng khí cuồng bạo đến cỡ nào, vừa nghe thấy Quách Thiểu Ba nói, đột nhiên cấp tốc lùi nhanh lại mấy ngàn thước, thần sắc cũng kinh hồn, chưa ổn định lại được.
- Đa tạ môn chủ xuất thủ cứu giúp.
Tam Tinh môn đại trưởng lão lấy lại bình tĩnh, sau đó đi tới trước mặt Quách Thiểu Ba tôn kính nói.
- Ừ, đã có vấn đề sao.
Quách Thiểu Ba chăm chú nhìn đại trưởng lão, Cự Giải môn cùng sáu con thất giai Ma thú, không khỏi sắc mặt biến đổi, trong lúc này tại sao có thể có ma thú, người của Cự Giải môn hắn ngược lại biết rõ.
- Ầm ầm.
Liên tiếp những tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, lập tức mọi người nhìn thấy mấy thông đạo ngàn thước nhanh chóng sụp đổ, mà ngay cả đoạn chân trời xa xăm cũng trầm xuống, lập tức bị ngập trời nước biển chôn vùi.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 246: Không biết lượng sức.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Bắt đầu tung Boom mừng lễ 14-2 Tu Chân Giả Tại Dị Thế boom 50 chương Chúc anh em vui vẻ
Một lát sau, đoạn chân trời xa xăm biến mất tại tầm mắt mọi người, tính cả đất liền, tạo thành một mảnh Vô Biên Hải vực.
- Môn chủ, ngài vừa mới có nhìn thấy hai người hay không, bên trong bảo tàng bị hai người này cầm đi rồi.
Đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba trả lời.
- Cái gì, bị người lấy đi, không xong.
Quách Thiểu Ba vừa nhìn về phía hai cái thân ảnh ly khai, sớm biết như vậy tự mình ngăn lại hai người kia lại.
- Tam Tinh môn, các ngươi bây giờ nên giao bảo tàng ra đây.
Sau khi bình phục một chút sợ hãi, Cự Giải môn dẫn đầu bát tinh Đấu Tông có chút nhìn chăm chú Quách Thiểu Ba, sau đó, lập tức nói.
Thất biến Ma Linh quả kia hai người Tam Tinh môn lấy được, đương nhiển bảo tàng tự nhiên cũng là Tam Tinh môn lấy được.
Thanh Bối Ma Ngưu cũng gầm thét một tiếng, lập tức la lớn:
- Mau đưa Thánh quả giao ra đây.
- Ngươi xác định bảo tàng trên người hai người kia sao.
- Quách Thiểu Ba cũng không để ý tới người của Cự Giải môn cùng Thanh Bối Ma Ngưu, thần sắc ngưng trọng nhìn đại trưởng lão hỏi.
- Ta xác định, hai người kia trên người còn có Thất biến Ma Linh quả.
Đại trưởng lão kể lại toàn bộ sự tình rất nhanh nói ra một lần.
- Đáng chết, chúng ta mau đuổi theo, đừng cho hai người kia chạy thoát.
Quách Thiểu Ba biến sắc, mình mặc dù phái hai người đuổi theo, nhưng mà quan hệ đến bảo tàng, hắn cũng không dám sơ ý, đột nhiên sẽ tự mình đuổi theo.
- Mau đưa bảo tàng ra, đừng tưởng rằng nhiều người mà muốn làm gì thì làm, Cự Giải môn cũng không phải là thứ dễ trêu trọc đâu.
Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông nhìn thấy Tam Tinh môn cũng không để ý gì tới mình, không khỏi sắc mặt biến sắc, mặc dù hắn biết rõ bây giờ thực lực Tam Tinh môn so với người bên mình mạnh hơn không ít, nhưng có bối cảnh Cự Giải môn, hắn cũng không có phải e ngại điều gì, nếu như hắn lần này không có được bảo tàng, trở về Cự Giải môn sẽ không biết giải thích ra sao.
- Là bát tinh Đấu Tông nho nhỏ mà thôi, không biết sống chết.
Quách Thiểu Ba vừa nghe nói bảo tàng bị người khác nhanh chân cướp lấy, hắn đã nổi giận rồi, sau đó nghe được Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông còn kêu gọi không ngừng, thần sắc trầm xuống, sau đó sắc mặt biến đổi, lời nói chưa dứt thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.
- Xoẹt.
Nhìn thấy đối phương lạnh lẽo nhìn mình, thân ảnh lại bỗng dưng biến mất, trong lòng Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông đã sớm cảm giác được một tia bất an, quanh thân đột nhiên bố trí một mảnh Đấu khí phòng ngự vòng, đề phòng bất trắc.
Bỗng dưng, bát tinh Đấu Tông đồng tử khuếch tán, hắn nhìn thấy trước thân một chưởng công kích hướng về phía mình, đột nhiên sắc mặt đại kinh, hắn mặc dù không biết Quách Thiểu Ba tu vi thực lực như thế nào, nhưng mà cũng cảm thấy mình tuyệt đối không bằng đối phương được.
Trước thân một chưởng mang ngưng tụ, Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông hung hăng nghênh đón công kích của Quách Thiểu Ba.
- Không biết lượng sức.
Quách Thiểu Ba mỉm cười, hắn căn bản là mặc kệ chưởng mang của bát tinh Đấu Tông, thân hình tiếp tục tiến lên, một chưởng thoải mái xuyên thấu qua công kích chưởng mang của bát tinh Đấu Tông hung hăng vỗ vào phòng ngự vòng của tên bát tinh Đấu Tông Đấu khí này.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, thân hình bát tinh Đấu Tông thẳng tắp đánh bay gần trăm trương xa, lập tức thân hình giống như diều bị đứt dây rơi xuống hải vực, làm cho nước biển bắn tung tóe, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
- Người của Cự Giải môn nghe kỹ cho ta, người nào đi theo là giết không tha, hiện tại ta không có thời gian cùng các ngươi dây dưa.
Quách Thiểu Ba nhìn đám người của Cự Giải môn nói, lập tức trong chớp mắt nhìn sáu con thất giai ma thú nói:
- Thất giai ma thú mà thôi, ta còn không để tại bên trong mắt, các ngươi nếu chỉ cần Thất biến Ma Linh quả có thể cùng ta theo đuổi, nếu không nghe lời, ta đối với các ngươi cũng không khách khí.
Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi trầm xuống, sáu con thất giai Ma thú nếu bình thường, hắn cũng không phải sợ, nhưng mà bảo tàng quan trọng hơn, nếu cùng sáu con thất giai Ma thú này dây dưa một chút thời gian, cũng làm cho hắn trì hoãn không ít thời gian. Nếu đến lúc đó để hai người kia chạy thoát, còn không bằng cho chúng nó Thất biến Ma Linh quả, dù sao bảo tàng của một Ma pháp sư cấp chín quan trọng hơn.
- Hảo, chúng ta chỉ cần Thánh quả, cái không gian trữ vật giới chỉ kia cho các ngươi, chúng ta không cần.
Thanh Bối Ma Ngưu nói, hiện tại hắn cũng hiểu được những người này không có lừa gạt mình, Thánh quả thật đúng là bị người chạy trốn kia người lấy đi.
- Ngươi nói bọn hắn cầm đi một cái không gian trữ vật giới chỉ.
Quách Thiểu Ba nhìn Thanh Bối Ma Ngưu hỏi.
- Không sai, Thánh quả bên cạnh có một cái không gian trữ vật giới chỉ, đã bị người kia cầm đi.
Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Nhanh, chúng ta mau đuổi theo.
Quách Thiểu Ba hai mắt đột nhiên hồng đỏ, không gian kia trong trữ vật giới chỉ tuyệt đối là bảo tàng rồi.
- Vèo.
Người của Tam Tinh môn đột nhiên đi theo Quách Thiểu Ba, sáu con thất giai Ma thú cũng cấp tốc hướng bên cạnh mà đi.
Về phần còn lại mấy người của Cự Giải môn là ngơ ngác đứng ở giữa không trung, bát tinh Đấu Tông bị một chiêu giết chết, bọn hắn lúc này còn dám đuổi theo, có thể bị giết mà thôi, mặc dù bảo vật rất cần, nhưng tánh mạng của mình càng thêm trân quý hơn.
- Không xong, bị người theo dõi.
Nhạc Thành có chút quay đầu lại, nhìn thấy sau lưng cách đó không xa có hai cái thân ảnh đuổi theo, cảm thấy thực lực là hai thất tinh Đấu Tông.
- Chẳng lẽ bị người phát hiện bảo tàng ở trên người mình sao, đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, mình muốn thoát khỏi hai cái người này không có phải rất khó, nhưng mà bên người ngoài ra còn có Doanh Thi, xem ra cũng phải tìm biện pháp.
- Nhạc Thành, có người đuổi theo làm sao bây giờ, đã không có Ma pháp quyển trục.
Doanh Thi sốt ruột nhìn Nhạc Thành nói.
- Ngươi đừng loạn động là được rồi, phía trước giống như một dãy núi, chúng ta đi vào trước lại nói.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, một dãy núi xuất hiện ở trong mắt Nhạc Thành, lập tức Nhạc Thành lôi kéo Doanh Thi chạy vào bên trong.
Nhạc Thành vẫn lôi kéo tay Doanh Thi, hắn cũng không có nhìn thấy khuôn mặt Doanh Thi là một mảnh đỏ bừng.
- Vèo.
Nhìn thấy thân ảnh Nhạc Thành vọt vào trong núi, hai thất tinh Đấu Tông cũng do dự một chút, lập tức cũng chạy vào, chặt chẽ đi theo.
- Thực sự dám đuổi theo sao.
Trong đôi mắt Nhạc Thành tràn đầy hàn ý, hai thất tinh Đấu Tông đối với Nhạc Thành cũng không có gì uy hiếp, chỉ là vừa tại Hải Vực, Nhạc Thành sợ chậm trễ thời gian của những người khác mà thôi.
- Hai người kia làm sao lại không thấy.
Hai thất tinh Đấu Tông sau khi đuổi theo, hai người phát hiện thoáng cái mất đi dấu vết của đối phương, đột nhiên cảm thấy nghi ngờ, nếu như không có bắt được hai người kia, trở về môn chủ cũng sẽ trách cứ.
- Hai vị, là tìm ta sao.
Ngay tại hai thất tinh Đấu Tông hết nhìn đông tới nhìn Tây, lúc đó, Nhạc Thành cười xuất hiện ở sau lưng hai người.
- Còn dám ra, theo chúng ta trở về đi.
Hai thất tinh Đấu Tông nghe được đằng sau hắn truyền đến thanh âm, đột nhiên giật mình, với tu vi của bọn hắn dĩ nhiên là không có phát hiện bên cạnh có người, lập tức xoay người lại, phát hiện người áo đen thanh niên cùng một thiếu niên nữa, trong lòng không khỏi thở dài một hơi.
Hai người cũng là tuổi trẻ, thiếu niên kia có vẻ Đấu Hoàng thực lực mà thôi, về phần áo đen thanh niên, thực lực cũng hẳn là cao hơn một chút, hai thất tinh Đấu Tông cũng không có cảm thấy khí tức cường hãn.
- Các ngươi là người nào.
Nhạc Thành hỏi, nếu không phải muốn biết những những người này người nào, Nhạc Thành vừa mới ở sau lưng đã đem bọn họ giết chết rồi.
- Chúng ta là người Tam Tinh môn, hai người các ngươi ngoan ngoãn theo chúng ta trở về đi.
Một người trong số thất tinh Đấu Tông nhìn Nhạc Thành nói.
- Nhạc Thành, chúng ta chạy mau.
Doanh Thi dường như nóng nảy lên, nếu trên thân còn có Ma pháp quyển trục nàng đã sớm ném ra bỏ chạy, đáng tiếc trên thân bây giờ Ma pháp quyển trục một cái cũng không có, sớm biết như vậy thì cũng dùng rè sẻn một chút.
- Chạy không thoát, chúng ta hãy cùng chơi đùa với bọn họ thôi.
Nhạc Thành cười, lập tức từ từ hướng về phía hai thất tinh Đấu Tông mà đi.
- Ai hướng cho chúng ta ra tay.
Hai thất tinh Đấu Tông cười, không nghĩ tới hai người này còn có hỏi như vậy.
- Hai vị, đi thôi, ta đưa ngươi đoạn đường, kiếm Ám Ảnh.
Nhạc Thành trong mắt lập tức một mảnh sát khí nồng đậm, thủ ấn trong tay đánh ra, lập tức tay phải trước người xẹt qua, trong lòng bàn tay vừng sáng màu vàng kim lóe lên, hai đường ánh sáng vàng là như đàn đứt dây cấp tốc bắn về phía hai thất tinh Đấu Tông này.
- Chú ý.
Hai thất tinh Đấu Tông kinh ngạc lớn tiếng nhắc nhở một tiếng, lập tức trước thân cũng bố trí xong Đấu khí phòng ngự vòng, trong tay cũng là một mảnh chưởng mang rất lớn điên dại đón lên, thực lực thất tinh Đấu Tông, rất là cường hãn, ngay cả phản ứng cũng rất nhanh.
Nhưng mà tại kiếm Ám Ảnh Nhạc Thành tựa hồ cũng không có tác dụng quá lớn, kiếm Ám Ảnh Đạo khí pháp bảo, tăng thêm tốc độ cùng Nhạc Thành bây giờ là Kim đan hậu kỳ, kiếm Ám Ảnh biến thành hai đường màu vàng sáng quay vòng tiếp tục đi qua chưởng mang của hai thất tinh Đấu Tông, cuối cùng lại đột phá hai Đấu khí phòng ngự vòng.
- Xuy xuy.
Hai đường màu vàng sáng quay vòng tựa hồ là cũng không có bị ngăn cản quá lớn đánh vào lồng ngực hai thất tinh Đấu Tông.
Ở phương xa, giữa không trung, Quách Thiểu Ba đang cấp tốc phi hành bỗng dưng nhướng mày, lập tức nhìn mọi người sau lưng nói:
- Nhanh, ở dãy núi phía trước.
- Thịch.
Hai thất tinh Đấu Tông còn chưa rõ tới chuyện gì xảy ra đồng tử khuếch tán kinh ngạc ngã trên mặt đất, bọn hắn làm sao cũng thật không ngờ mình là thất tinh Đấu Tông cũng không tiếp được một chiêu của đám thanh niên này.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 247: Kiểm tra ngươi có phải là nữ nhân hay không.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Thu.
Nhạc Thành thủ ấn trong tay thu lại, sau đó lập tức thu hồi hai đường màu vàng sáng quay vòng, ánh mắt nhìn về phía người đang ở trên không trung.
- Đi mau, có rất nhiều người đến đây.
Nhạc Thành lập tức kéo Doanh Thi hướng về phía dãy núi chạy tới, thần thức của Nhạc Thành đã cảm giác được phía sau có hơn mười người đuổi theo, về những người này, trong đó có một số người có khí tức rất là mạnh mẽ.
- A.
Nhìn Nhạc Thành một chiêu giết chết hai thất tinh Đấu Tông, điều này làm cho Doanh Thi cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
- Sưu sưu.
Ngay tại lúc Nhạc Thành rời đi, có hơn hai mươi đạo thân ảnh đã chạy đến chỗ Nhạc Thành vừa giết hai tên thất tinh Đấu Tông kia.
Sáu con thất giai Ma thú cũng biến thành thân hình, Thanh Bối Ma Ngưu hóa thành một Đại Ngưu bình thường, Tứ Sí Ma ưng cũng là một con chim to như lớn ở giữa không trung, bốn con Địa Ma lang cũng ngang tầm với Thanh Bối Ma Ngưu.
- Đáng chết, lại bị hắn chạy thoát rồi.
Quách Thiểu Ba nhìn thi thể hai tên thất tinh Đấu Tông đang nằm trên mặt đất, không khỏi hung hăng mắng, lập tức nhìn mọi người nói:
- Chúng ta mau đuổi theo, hẳn đang ở phía trước, ta cảm thấy bọn chúng chạy không được xa đâu.
Nhạc Thành cùng Doanh Thi một đường cấp tốc hướng dãy núi chạy tới, lúc này Nhạc Thành cảm giác được người nguy hiểm, cho nên hắn cũng không dám mạo hiểm.
Không có dừng lại một chút nào, Nhạc Thành cùng Doanh Thi rất nhanh chạy đi, sau đó hắn nhìn chung quanh đánh giá một lần, tiếp theo nhanh chóng mở ra một sơn động, lập tức bố trí một cấm chế lợi hại, sau đó mới yên tâm tiến nhập vào trong sơn động.
- Mệt chết ta, thiếu chút nữa ngay cả mạng nhỏ này cũng bị đánh mất.
Trong sơn động bị Nhạc Thành bổ ra một giường đá, Doanh Thi đặt mông ngồi ở trên giường đá, một ngày một đêm trốn chạy, nàng có chút ít ăn không tiêu, khuôn mặt đều tái nhợt lên.
- Bây giờ ngươi có thể điều tức một chút, bọn chúng rất khó tìm đến nơi đây.
Nhạc Thành nói.
- Nhạc Thành, người đến từ nơi nào, làm sao thần bí như vậy, trên thân còn có dị hỏa.
Doanh Thi nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Đây không phải là dị hỏa, ta cũng không có thần bí, ta xem ngươi mới bí ẩn.
Nhạc Thành trả lời, lập tức cũng ngồi ở trên giường đá.
- Ngươi ngồi trên đó làm cái gì.
Doanh Thi nhìn thấy Nhạc Thành cũng ngồi xuống giường đá, không khỏi biến sắc, chính nàng nhớ lại lần ở khách sạn bị Nhạc Thành đè ở trên người, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên ửng đỏ lên.
- Ta muốn nghỉ ngơi, giường đá lớn như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn một người độc chiếm sao.
Nhạc Thành nói.
- Nhưng mà, ngươi, ta…
Cũng không biết nói như thế nào, nàng không khỏi thẹn thùng giận dữ lên.
- Doanh Thi, làm sao ngươi giống như nữ nhân vậy, ta nhìn ngươi có phải nữ nhân không.
Nhạc Thành tà tà cười, cố ý hai tay hướng trước ngực của nàng.
- A...
Nàng đột nhiên lớn tiếng hét rầm lêm, lập tức hai tay chặt chẽ để ở trước ngực nói:
- Ta không có thói quen bị người chạm, ngươi dừng tay.
- Thật không, ta chỉ là kiểm tra ngươi một chút có phải nữ nhân không mà thôi.
Nhạc Thành tà tà cười nói.
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, ta không phải là nữ nhân.
Doanh Thi nhìn Nhạc Thành một cái, lại cố ý từ từ để bộ ngực thu lại một chút.
- Được rồi, ngươi đầu tiên nghỉ ngơi đi.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, lập tức Nhạc Thành khoanh chân ngồi tại trên giường đá.
Doanh Thi chăm chú nhìn Nhạc Thành một cái, sau đó, cảm giác Nhạc Thành không có cử động xấu, Doanh Thi cũng khoanh chân ngồi tại trên giường đá, tiếp theo nàng vận khởi Đấu khí màu đỏ nhạt nhẹ nhàng bọc tại quanh thân, lập tức nhắm hai mắt lại.
- Đấu khí tựa hồ là có chút kỳ quái, tựa hồ là có một tia nóng bỏng.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Đấu khí ánh sánh của Doanh Thi, lập tức cũng không có để ý nữa.
- Cũng nên nhìn trong này có thượng cổ linh châu hay không.
Nhạc Thành tâm niệm vửa động, lập tức tại trong kết giới lấy được không gian trữ vật giới chỉ.
Cái trữ vật giới chỉ này cùng những trữ vật giới chỉ hắn khác không có cái gì khác nhau, chỉ duy nhất là mặt trên bị phong ấn ma pháp lực, nếu không rõ ràng lắm về ma pháp lực thần thức của Nhạc Thành cũng không vào được, tại trong kết giới, Nhạc Thành cũng đã thử qua rồi.
Tại trong trữ vật giới chỉ bố trí ma pháp lực, Đấu khí cũng là có thể, nếu như nói ra mình có được trữ vật giới chỉ cũng không thể mở ra, trừ phi là thực lực cao hơn, mới có thể cường thế mở ra mà thôi.
Giống như là trữ vật giới chỉ Nhạc Thành, Nhạc Thành trực tiếp bố trí xuống linh hồn ấn ký, trừ phi hăn chết rồi, nếu không bất luận kẻ nào cũng là không thể lấy ra vật phẩm, coi như so với Nhạc Thành thực lực cao hơn nhiều cũng khó có thể làm được, lực lượng linh hồn ấn ký rõ ràng sẽ làm trữ vật giới chỉ tự nghiền nát, làm cho tất cả vật phẩm bên trong cũng sẽ bị tổn hại.
- Vậy tới thử thử thanh trừ ma pháp này đi.
Nhạc Thành trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức không gian trữ vật giới chỉ trôi nổi trước thân Nhạc Thành, lập tức hai sợi Vô Thượng Chân Hoả trong tay Nhạc Thành nhanh chóng tràn ngập ra, để không gian trữ vật giới chỉ kia chặt chẽ bọc tại trong đó.
- Tư.
Một mảnh sương mù nhẹ nhàng toát ra, không gian trữ vật giới chỉ kia xuất hiện một mảnh nồng đậm bạch mang quỷ dị, bạch mang mặc dù diện tích không lớn, nhưng mà tràn ngập ma pháp lực, trong thời gian Vô Thượng Chân Hoả Nhạc Thành cũng khó có thể đốt cháy sạch sẽ.
- Thật đúng là mạnh.
Nhạc Thành thầm nghỉ một tiếng, lập tức trong tay thủ ấn hơi đổi, hai cỗ Vô Thượng Chân Hoả nồng đậm vài phần, tiếp tục chặt chẽ bao trùm không gian trữ giới chỉ, trong vòng bạch sắc quang mang, tầng sương mù cũng là nồng đậm toát ra.
Thanh trừ ma pháp lực cũng không thể gấp, so với luyện chế đan dược còn muốn vất vả hơn mới được, nếu không đồ vật bên trong sẽ toàn bộ bị hủy diệt.
Nhạc Thành tĩnh hạ tâm tư, phỏng chừng không có một hai ngày cũng không thể hoàn toàn giải trừ ma pháp lực cường hãn, Ma pháp sư cấp chín bố trí xuống ma pháp lực cũng không phải là chỉ cường hãn như vậy.
Mà lúc này, ở trong lòng núi có hơn mười người không ngừng tìm tòi Nhạc Thành cùng Doanh Thi, Ma pháp sư cấp chín bảo tàng, tất cả mọi người chắc không bỏ cuộc, sáu con thất giai Ma thú cũng tìm kiếm chung quanh tìm kiếm khí tức Nhạc Thành cùng Doanh Thi.
- Lão Ngưu, ta cảm giác được bọn họ tựa hồ là tìm qua bên phải đi.
Một con Địa Ma lang nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói, thiên phú Địa Ma lang về khả năng tìm tòi cường hãn dị thường.
- Ngươi xác định, bọn họ cách nơi này có còn xa lắm không.
Thanh Bối Ma Ngưu hỏi, Địa Ma lang thiên phú nó rõ ràng nhất.
- Không biết, dù sao là hướng bên phải đi.
Địa Ma lang nói, đối với khứu giác, Địa Ma rất có tự tin.
- Chúng ta qua đây, không nên cùng nhân loại ở cùng một chỗ, bọn chúng cũng không phải là người tốt.
Tứ Sí Ma ưng ở một bên nói.
- Xoẹt.
Đột nhiên sáu con thất giai Ma thú hướng bên phải tìm tòi, ma thú vốn sẽ không ưa thích nhân loại, cộng thêm Thất biến Ma Linh quả là do những người này lấy đi, trong lòng Thanh Bối Ma Ngưu cùng Tứ Sí Ma ưng, Địa Ma lang đối với loài người bất mãn vô cùng.
- Mọi người hướng bên phải tìm tòi, bọn chúng khả năng ngay tại bên cạnh đó.
Nhìn sáu con thất giai Ma thú hướng bên phải đi, Quách Thiểu Ba nói với mọi người, ma thú ở phương diện này có một số thiên phú, có lẽ mấy con thất giai ma thú biết rõ hai người kia ở đâu.
- Quách môn chủ, ta xem chuyện này cùng Đỗ Nhuận Minh có quan hệ, hắn với Nhạc Thành có quan hệ tốt nhất, nếu không có ngay từ đầu Đỗ Nhuận Minh che chở Nhạc Thành, tiểu tử kia không khả năng có được bảo tàng.
La Tiêu nhìn Quách Thiểu Ba nói.
- La Tiêu, ngươi đừng ngậm máu phun người.
Đỗ Nhuận Minh hung hăng chăm chú nhìn La Tiêu, không nghĩ tới người này muốn vu mình.
- Ta làm sao ngậm máu phun người, ngươi không phải là cùng tiểu tử kia quan hệ tốt nhất sao, chuyện này ta xem cùng với ngươi có liên quan.
La Tiêu hung hăng nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 248: Bảo tàng rất lớn (1).
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Đã có vấn đề, làm sao đây, La huynh đệ, ngươi ngược lại cùng ta nói chuyện.
Quách Thiểu Ba sắc mặt biến sắc, lập tức nhìn La Tiêu hỏi.
Quách Thiểu Ba mặc dù là Tam Tinh môn môn chủ, nhưng mà đối với La Tiêu cũng tương đối khách khí, La Tiêu ngoại trừ là một cái thất tinh Đấu Tông, còn có dị hỏa cùng thực lực thất phẩm luyện Dược Sư, thân phận La Tiêu không giống với lúc trước, luyện Dược Sư thân phận còn cao hơn.
- Môn chủ, ngay từ đầu ta đã nghĩ rằng hai người kia khá kỳ quái, tựa hồ là không đúng, đang muốn hảo hảo điều tra hai người bọn họ một phen, cũng là bị Đỗ Nhuận Minh đưa tay ngăn cản, chuyện này đại trưởng lão còn có thể làm chứng.
La Tiêu cười lạnh nhìn Đỗ Nhuận Minh và Quách Thiểu Ba nói.
- La Tiêu, ngươi thật vô sỉ.
Đỗ Nhuận Minh hung hăng nhìn chăm chú La Tiêu, trong hai mắt vô cùng tức giận.
- Có loại chuyện này sao, vậy phiền toái Đỗ huynh đệ tìm đến hai người kia được rồi, đến lúc đó rửa sạch hiềm nghi cũng tốt.
Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi biến, quan hệ đến Ma pháp sư cấp chín lưu lại bảo tàng, hắn cũng muốn làm một số an bài.
Đỗ Nhuận Minh sắc mặt biến đổi, hắn đã hiểu rõ mình bị Quách Thiểu Ba hoài nghi rồi, nếu không có tìm được Nhạc Thành, hắn phỏng chừng sẽ có phiền toái, không khỏi hung hăng chăm chú nhìn La Tiêu, trong lòng đã biết, lúc này coi như là tự mình đến lúc đó có phiền toái cũng không làm được gì.
- Xoẹt.
Một ngày sau đó, Nhạc Thành vẫn như trước dùng Vô Thượng Chân Hoả bao vây lấy không gian trữ vật giới chỉ kia đốt cháy.
- Ma pháp này cường hãn, nếu không có Vô Thượng Chân Hoả thật sự chính là không có biện pháp gì.
Trong đáy lòng Nhạc Thành thầm nghỉ.
- Két.
Một hồi thanh âm rất nhỏ vang lên, khóe miệng Nhạc Thành lộ ra một tia mỉm cười, lập tức trong tay thủ ấn thu lại, hắn cầm lấy không gian trữ vật giới chỉ lên xem xét.
- Két.
Một hồi rất nhỏ thanh âm vang lên, Nhạc Thành khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, lập tức trong tay thủ ấn thu lại, để không gian trữ vật giới chỉ kia xuống.
- Thanh trừ thành công?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, lập tức thần thức từ từ ngưng tụ thăm dò vào trong trữ vật giới chỉ, lúc này, thần thức Nhạc Thành cũng không có bị ngăn cản.
- Cái này là bảo tàng.
Một lát sau, Nhạc Thành có vẻ mặt kinh ngạc vô cùng thu hồi thần thức, ngoài ra có thêm một tia thất vọng.
Nhạc Thành thất vọng đúng là không gian trong trữ vật giới chỉ cũng không có tin tức về thượng cổ linh châu, cũng may Nhạc Thành cũng không có ôm hy vọng quá lớn, nếu thượng cổ linh châu dễ dàng tìm được như vậy mới là lạ, Nhạc Thành cũng chỉ là thử xem hy vọng có không mà thôi, dù sao có một tia hy vọng mình cũng không thể buông tha.
Nhạc Thành kinh ngạc đúng là không gian trong trữ vật giới chỉ vật phẩm quả thực nhiều đến mức hắn phải trợn mắt lên nhìn, nếu như bất kỳ người nào trong Huyền Thiên nội lục có được phỏng chừng đều kinh ngạc đến hôn mê, nhưng mà đây đối với Nhạc Thành cũng không có tác dụng quá lớn, trừ phi là có thể dùng nó để đổi ra kim tệ mà thôi. Nhưng mà trên người mình vật phẩm đã dùng, cái này cũng chỉ là dư thừa mà thôi.
Nhạc Thành cẩn thận dùng thần thức thăm hỏi một vòng là biết rõ bên trong có thất phẩm cao cấp đan dược gần ngàn khỏa, bát phẩm sơ giai đan dược trên trăm khỏa, bát phẩm trung giai đan dược mấy chục khỏa, bát phẩm cao cấp đan dược 30 khỏa, thậm chí là cửu phẩm đan dược tựa hồ cũng có thêm mười khỏa.
Cái này cũng chưa tính cái gì, ngoài ra còn có không ít linh dược, cùng đấu kỹ, Nhạc Thành vốn còn muốn tìm xem có Ma pháp quyển trục hay không, sau đó hắn phát hiện trong đó cũng không có Ma pháp quyển trục, ngược lại có không ít Ma pháp binh khí cùng vật phẩm khác.
Về phần đấu kỹ, thậm chí là có một số Địa cấp cao cấp đấu kỹ, xem ma pháp sư này bình thường thu đươc, một quyển Địa cấp cao cấp đấu kỹ giá trị bằng một khoả cửu phẩm đan dược. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, Ma pháp sư cấp chín đúng là phú hào tuyệt đối rồi.
Nhạc Thành sơ bộ tính toán, vật phẩm này nếu mình toàn bộ đổi thành kim tệ, phỏng chừng có thể có mấy ngàn triệu kim tệ.
- Trước thu lại đã, về sau xử lý cho tốt.
Nhạc Thành hạ quyết tâm, lập tức lấy ra mười cái hộp gấm đặt ở trước mặt Doanh Thi nói:
- Cái đó ngươi thu lại.
- Đây là cái gì.
Nếu đã sớm mở mắt, lập tức nghi hoặc mở ra nhìn hộp gấm Nhạc Thành đưa tới nhìn lại, đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn.
- Bát phẩm sơ giai đan dược, Bát phẩm cao cấp đan dược, Địa cấp trung giai đấu kỹ, Còn có Địa cấp cao cấp đấu kỹ. Doanh Thi thần sắc kinh ngạc tới cực điểm.
- Nhạc Thành, làm sao ngươi có những thứ này nhiều như vậy, đây chính là bảo vật dị thường trân quý, coi như là tại trong nhà của ta cũng rất là ít ỏi.
Nàng nghi hoặc nhìn Nhạc Thành nói:
- Chẳng lẽ, vừa mới trong tay ngươi chính là không gian trữ vật giới chỉ là giới Trung giới bảo tàng.
- Mau thu lại.
Nhạc Thành nói:
- Có người đã đi tới phụ cận.
- Ngươi không phải là nói tại đây không có người nào có thể tìm đến sao, không gian trữ vật giới chỉ còn có cái gì, cho ta xem một chút có được không.
Doanh Thi nhìn Nhạc Thành nói, lập tức chuyển qua bên người Nhạc Thành xem Nhạc Thành trữ vật giới chỉ.
- Làm sao ngươi như là một nữ nhân vậy, để ta nhìn ngươi xem có phải là nữ nhân hay không.
Nhạc Thành trừng Doanh Thi một cái, lập tức hai tay lần nữa đánh về phía bộ ngực Doanh Thi.
- A... Ngươi hạ lưu biến thái, làm sao ngươi ngay cả nam nhân cũng muốn xem, ta là nam nhân.
Doanh Thi vội vàng lui trở về cách Nhạc Thành rất xa, cũng không dám cùng Nhạc Thành thân cận quá nữa, vừa mới chỉ một chút nữa là hắn đã đụng phải trước ngực mình rồi.
- Xụyt.
Nhạc Thành đưa ra thủ thế, mặc dù cấm chế có thể cách âm, nhưng mà khó tránh khỏi sợ bị một số cường giả cảm giác được dị thường.
Khoanh chân ngồi xuống, Nhạc Thành từ từ mở rộng thần thức ra bên ngoài nhìn trộm, cảm giác được là có thêm vài cổ khí tức lợi hại tiếp cận, nhưng mà Nhạc Thành cũng không biết rốt cuộc đến đây là những người nào, nếu là bát tinh Đấu Tông trở xuống, mình ngược lại hoàn toàn khỏi cần né tránh.
- Địa Ma lang, ngươi không phải là nói ở trong đây, làm sao không thấy.
Thanh Bối Ma Ngưu nhìn Địa Ma lang hỏi.
- Hay là tại đây, tuy nhiên lúc này biến mất khí tức.
Thung lũng hẹp dài, bốn con Địa Ma lang từ từ tìm kiếm tung tích Nhạc Thành.
- Làm sao đột nhiên biến mất, lần nữa cẩn thận tìm xem, ta cũng cảm giác được nơi này có một tia khí tức của bọn họ.
Thanh Bối Ma Ngưu nói.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 248: Bảo tàng rất lớn (2).
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Hẳn là ngay tại phụ cận, ta ở trên không cũng không có nhìn thấy có người bay đi.
Tứ Sí Ma ưng tại tầng trời thấp bên trong xoay quanh nói.
- Lão Ngưu, những người kia vừa đã tới, xem bộ dáng một mực theo dõi chúng ta.
Tứ Sí Ma ưng chứng kiến phía trước những người kia lần nữa đã tới nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Ta đã nói nhân loại không có mấy người tốt, cũng đều là giảo hoạt như thế.
Thanh Bối Ma Ngưu nhìn giữa không trung nói.
- Sưu sưu.
Một hồi tiếng xé gió vang lên, lập tức Quách Thiểu Ba cùng mọi người đi tới trước mặt sáu con thất giai Ma thú.
- Vị ngưu huynh này, các ngươi tìm được hai người kia sao?
Quách Thiểu Ba nhìn trên mặt đất, sau đó có chút đánh giá một chút địa hình chung quanh, lập tức nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Không có, bọn hắn ở chỗ này biến mất.
Thanh Bối Ma Ngưu quay lại, nếu không có những người này thực lực rất mạnh, Thanh Bối Ma Ngưu đã sớm động thủ rồi.
- Thật không.
Quách Thiểu Ba cẩn thận quan sát khu vực phụ cận, hai người kia hơn phân nửa là ẩn thân ở chỗ này.
- Ai.
Quách Thiểu Ba sắc mặt nhanh chóng biến đổi, lập tức toàn thân một mảnh cường hãn Đấu khí ngưng tụ ra một mảnh sáng màu vàng hướng về phía bên trái trên một cây đại thụ đánh ra.
“Thịch” một tiếng vang thật lớn, cây đại thụ rất lớn bẻ gẫy, phụ cận chung quanh mấy chục thước có một hố sâu rất lớn.
- Môn chủ, là thế nào.
Đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba hỏi.
- Tại trong hạp cốc, đuổi theo.
Quách Thiểu Ba thần sắc trầm xuống, đột nhiên phi thân rơi xuống thung lũng hẹp, hắn loáng thoáng cảm giác được vừa mới có một khí tức ngay tại phụ cận, sau đó tại nơi này biến mất không thấy, đúng là hai người ẩn giấu ở trong hạp cốc rồi.
- Hãy lục soát cẩn thận cho ta.
Quách Thiểu Ba nói với người bên cạnh, nếu giấu ở trong cốc là nhất định có thể tìm ra được.
- Người này thực lực rất mạnh, dĩ nhiên là bị phát hiện.
Nhạc Thành thu hồi thần thức mở hai mắt ra, lúc này có chút ít phiền toái.
- Thì thế nào, bọn chúng phát hiện ra chúng ta sao.
Doanh Thi vội la lên:
- Nếu không thì chúng ta đem những bảo vật này trả cho hắn là được.
- Ngươi cho rằng trả cho bọn họ thì chúng ta sẽ không việc gì sao.
Nhạc Thành trừng mắt nhìn Doanh Thi, nhưng trong lòng thì đã có dự định.
- Môn chủ, toàn bộ đã đi tìm, nhưng vẫn chưa có tìm được bất kỳ manh mối nào.
Một lát sau đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba nói, tất cả mọi người đều đã cẩn thận tìm một lần, cũng không có thấy bất kỳ manh mối nào.
- Không có khả năng, bọn chúng ở ngay chỗ này, làm sao không thấy đây.
Quách Thiểu Ba chăm chú nhìn trong hạp cốc, hắn cũng là cẩn thận tìm tòi qua, có vẻ cũng không có phát hiện cái gì khác nhau, không khỏi nghi hoặc.
- La huynh đệ, không bằng dùng dị hỏa của ngươi thử xem sao.
Quách Thiểu Ba nhìn La Tiêu nói.
- Hảo, để ta xem thử.
La Tiêu đáp, lập tức từ từ đi đến phía trước, thần sắc lộ ra một tia tự hào cùng đắc ý, dị hỏa của hắn là thứ hắn kiêu ngạo lớn nhất, hắn có dị hỏa trong người, mà ngay cả Quách Thiểu Ba cũng khách khách khí khí với hắn.
- Xoẹt.
Một ngọn lửa màu xanh đột nhiên ngưng tụ tại trong tay La Tiêu, lập tức cả trong hạp cốc là bị một mảnh nóng bỏng bao vây lại.
Quay mắt về phía dị hỏa của La Tiêu, mọi người kể cả sáu con Ma thú cũng không thể không kinh ngạc, loại dị hỏa này đích thật có chỗ bất phàm.
- Xoẹt.
Ngọn lửa tại La Tiêu khống chế đột nhiên cháy rực lên, lập tức ngọn lửa nhằm hạp cốc quét qua một lần.
Lúc này trên người La Tiêu lấm tấm mồ hôi, có vẻ ngưng tụ địa vực minh hỏa đối với hắn mà nói cũng cố hết sức rồi.
- Làm sao không có biến hóa đây, có vẻ chính giữa nham thạch có một số vấn đề.
Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi biến, coi như là đối phương che giấu đi nữa, tại dị hỏa cường hãn như vậy, bất kỳ vật phẩm đều cũng có phản ứng, nếu có người đang ẩn trốn nhất định có thể thấy được.
- La huynh đệ, ngươi dùng địa vực minh hỏa hướng trên mặt đá nhìn xem.
Quách Thiểu Ba nhìn La Tiêu nói, dị hỏa vừa mới đảo qua, chung quanh nham thạch cũng bị trở thành một tia màu đỏ nhạt, có vẻ chính giữa là có một khối cũng không có phản ứng.
- Hảo, ta thử lại lần nữa.
La Tiêu đáp, lập tức lần nữa ngưng tụ một mảnh Địa Ngục Minh Hoả hướng trên mặt đá quét tới.
- Không xong, Ẩn Thân Phù cũng không có tác dụng nữa rồi.
Nhạc Thành đột nhiên sắc mặt có chút khó coi, hắn biết giấu không được nữa rồi.
- Những người này thật sự có một số biện pháp.
Trong lòng Nhạc Thành không khỏi có chút bất đắc dĩ, mình bố trí cấm chế ở dưới, những người này căn bản là không cảm giác, hơn nữa dị hỏa La Tiêu cũng không thể làm gì được cấm chế của mình, nhưng mà lúc này cũng sẽ lộ ra cấm chế, sau đó mấy cường giả luân phiên công kích, cấm chế cũng ngăn cản không nổi.
- Chính là chỗ này.
Quách Thiểu Ba mỉm cười, tại dị hỏa La Tiêu một mảnh nham thạch cũng bị đốt thành màu đỏ sẩm, duy chỉ có chỉ có chính giữa có một khối đất đá không có bất kỳ phản ứng gì, đây cũng quá kì quái rồi.
Quách Thiểu Ba mặc dù không biết Nhạc Thành sử dụng ở thủ đoạn gì che dấu, tuy nhiên lại chắc chắn hai người kia ẩn thân tại trong này.
- Ta xem ngươi chạy trốn nơi đâu.
Quách Thiểu Ba lạnh lùng cười, lập tức hai tay đánh ra một mảnh Đấu khí rất lớn, hung hăng hướng về phía mặt đá đánh tới.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, lập tức chung quanh một mảnh nham thạch nhanh chóng từ phía trên vỡ tan ra, cả thung lũng bị một cổ cường lực đánh vào có chút chấn động, thung lũng lúc này cũng mở ra một cái khe hở rất lớn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào