Quyển Thứ Nhất
Chương 16: Đệ tử của ta không phải là phế vật
Nhóm dịch: Phong Nguyệt Cung
Nguồn:Sưu tầm
“Tại nơi hậu cần, chúng ta theo chỉ thị của lão sư đến đó hỗ trợ, một lát sau, mấy học sinh trong học viện bắt đầu thấp giọng nghị luận chúng ta. Tinh Diệu đại ca không muốn gây sự, chúng ta cũng không tính toán cùng bọn họ. Không ngờ bọn họ càng lúc càng lấn tới, trong lời nói câu nào cũng rất khó nghe, ngay cả lão sư cũng bị bọn họ chê bai. Chúng ta không nhịn nổi, Tinh Diệu và Hồng Khanh liền cùng bọn họ tranh luận!” Băng Thanh Thanh đơn giản đem sự việc nói qua một lần.
“Vậy bọn họ có đánh nhau không?” Khổng Hạo Thiên hỏi, nghe ngữ khí dường như cũng không lo lắng lắm.
“Lúc ta đi còn chưa có, nhưng bây giờ cũng không dám chắc chắn!”
“Tốt, dẫn ta đi xem sao.”
“Uhm!” Băng Thanh Thanh dẫn theo Khổng Hạo Thiên trực tiếp chạy đến nơi phát sinh sự việc.
Lúc Khổng Hạo Thiên và Băng Thanh Thanh đến nơi, song phương đã cãi lộn đến đỏ mang tai.
Tinh Diệu lập tức muốn động thủ hô lớn: “Con mẹ nó, các ngươi có thể khinh thường chúng ta, nhưng không thể vũ nhục lão sư của chúng ta! Hôm nay sẽ cho các ngươi nếm thử lợi hại của bọn ta! Các huynh đệ, lên!”
Tinh Diệu vừa ra lệnh, Á Lịch Khắc Tư, Hồng Khanh và Lộ Tạp Tây hét lớn cùng lúc xông lên! Đối phương cũng không ngờ mấy tên phế vật bình thường vẫn luôn bị khi dễ lại thực sự dám lên, hơn nữa cũng không hề sợ hãi chút nào. Nhưng đối phương đã tấn công, bọn họ chỉ có thể tiếp chiêu, thế là bảy tám người bọn họ cùng lúc nghênh đón.
“Tinh Diệu, đừng nặng tay, tránh làm bị thương bọn hắn, giáo huấn nhẹ tay một chút là được rồi!” Khổng Hạo Thiên nói.
“Lão sư! Uhm, chúng ta biết rồi!” Bốn hài tử thấy Khổng Hạo Thiên trong lòng càng an tâm hơn.
“Lão sư, ta cũng muốn đi hỗ trợ!” Băng Thanh Thanh bên cạnh Khổng Hạo Thiên nhìn đám người Tinh Diệu đại triển thần uy, cũng muốn thử một chút sức lực của mình.
“A a, Thanh Thanh, nữ hài tử đánh nhau không nho nhã lắm đâu, bất quá ở đây cũng không ai nghĩ như vậy a.” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Vậy là lão sư ngài đồng ý rồi, hi hi!” Băng Thanh Thanh hướng phía Khổng Hạo Thiên lè lưỡi một cái rồi cũng gia nhập vào chiến đoàn.
Trong trường hơn mười người hỗn chiến cũng là chuyện thường hay phát sinh, dù sao cũng chỉ là bàn luận bình thường ở ma vũ học viện, thế nhưng trận tranh đấu này dẫn đến rất nhiều sự chú ý, hầu như mọi người đi ngang qua đều dừng chân lại quan sát, lúc này học viên quan chiến đã không dưới mấy trăm người!
Những học sinh đến quan chiến đại đa số đều ủng hộ địch nhân của đám người Tinh Diệu, người ủng hộ năm người bọn Tinh Diệu thì rất ít chẳng có bao nhiêu.
“Làm cái gì thế? Tám người các ngươi đánh năm người bọn họ, còn là tám người cùng lên nữa!” Một gã học viên tức giận nói.
Một học sinh lớn bên cạnh gã học viên lên tiếng nói: “Huynh đệ, ngươi mới tới sao?”
Thiếu niên có chút sửng sốt nói: “Đúng, sao người biết?”
“Hắc hắc, rất đơn giản, ngươi ngay cả đội ngũ của hai bên cũng không phân biệt được, vừa nhìn là biết một “Lăng Đầu Thanh” (*), để học trưởng ta nói cho ngươi biết. Bốn nam học viên đẹp trai và nữ học viên rất đẹp kia, mẹ nó, bọn chúng từ lúc nào trở nên xinh đẹp như thế chứ! A, lạc đề rồi, nói tiếp. Năm người này chính là tổ năm người phế vật lừng lẫy tại học viện của chúng ta, tu luyện gần mười năm vẫn chỉ là ma pháp sư và chiến sĩ thực tập, người mạnh nhất mới chỉ là sơ cấp chiến sĩ!”
“Không phải chứ, học viện chúng ta dạy học chẳng lẽ lại kém như vậy?” Vị đồng học vừa đến đối với học viện của mình bỗng nỗi lên chút lo lắng.
“Đương nhiên không phải! Đây không phải là do nguyên nhân của học viện chúng ta, mà là năm người đó, nói thế này nè, tư chất của bọn họ vừa kém, lại không chuyên tâm tu luyện một loại thuộc tính, hàng ngày đều làm những chuyện nhảm nhí. Mà đối phương của bọn họ thì lại khác, bọn họ là những nhân vật thiên tài của học viện chúng ta, mỗi một người đều là trung cấp ma pháp sư dưới hai mươi tuổi!”
“Học trưởng, theo lời ngươi nói, tám người bọn họ phải rất lợi hại mới đúng, tại vì sao bọn họ lại bị rơi xuống hạ phong vậy?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi.
“Rơi xuống hạ phong là tất nhiên thôi!” Học viên lớn tuổi nói, cảm thấy có chút không đúng hỏi: “Cái gì! Ngươi nói ai rơi xuống hạ phong?”
Vị học viện đến xem căn bản không chú ý đến màn chiến đấu, trong suy nghĩ của hắn tám người này sẽ rất nhanh kết thúc trận đấu, nhưng khi hắn nhìn thấy tràng diện trên sân thì phát hiện tình huống so với hắn tưởng tượng thì hoàn toàn tương phản!
Kỳ thực không chỉ mình hắn cảm thấy kinh ngạc, mọi học viên lớn tuổi ở đây đều cảm thấy khó có thể tin được! Một bên là những học viên cậy người đông thế mạnh nổi danh trong trường, một bên lại là trò cười cho toàn bộ học viện, nhưng mà lúc này, tất cả mọi việc dường như đã đảo lộn!
Những học viên mới đối với nhóm năm huynh đệ Tinh Diệu sùng bái tới cực điểm, năm người đánh bại tám người hết sức nhẹ nhàng, hơn nữa đối phương dường như còn chiếm ưu thế về số lượng và tuổi tác nữa.
Bọn Tinh Diệu còn chưa học tập pháp thuật, cho nên ở đây toàn là tranh đấu theo phương thức của chiến sĩ để đánh nhau, thế nhưng bởi vì bọn họ có thể sử dụng chân nguyên lực cho nên mỗi một đòn tấn công đều vô cùng mạnh mẽ, bọn họ tuy rằng không biết pháp thuật, thế nhưng Băng Thanh Thanh, Á Lịch Khắc Tư và Hồng Khanh thân là ma pháp sư, hoàn toàn có thể phóng xuất ra ma pháp linh lực, hơn nữa uy lực có thể so với trung cấp ma pháp! Mà tám người đối phương, mặc dù có hai người là trung cấp ma pháp sư, sáu người là trung cấp chiến sĩ, nhưng bởi vì nóng vội nghênh chiến hơn nữa tốc độ rõ ràng lại chậm hơn đối phương, cho nên cũng không có cơ hội để hoàn thủ.
Khổng Hạo Thiên nhìn trận chiến trong sân gật đầu, những học viên này tuy tuổi không lớn, nhưng phối hợp chiến đẫu lại rất không tồi. Đối phương sáu chiến sĩ ở trước bảo vệ hai gã ma pháp sư ở sau phóng xuất ma pháp, chiến sĩ phía trước chính diện nghênh tiếp chiến đấu, hơn nữa công kích của hai tên ma pháp sư đều sử dụng công kích tính chất ma pháp, lực công kích so với đám người Á Lịch Khắc Tư cũng không kém hơn chút nào, năm người Tinh Diệu từ nhỏ đã sống cùng nhau, sự ăn ý trong đó tự nhiên không cần phải bàn cãi, hơn nữa thể chất của ma pháp sư vốn yếu, một bên cận chiến, một bên vừa cận chiến, một bên vừa phóng xuất ma pháp, đối phương tất nhiên sẽ trở tay không kịp, đương nhiên Tinh Diệu và Lộ Tạp Tây cũng không sử dụng chân nguyên lực để thôi phát ma pháp, bằng không sẽ bại lộ thân phận!
Đám người hai phía đánh nhau khoảng mười phút, Khổng Hạo Thiên nhìn cũng không tệ, hướng phía năm người trong sân nói: “Tinh Diệu, kết thúc được rồi, trở lại đây!”
“Uhm, các huynh đệ, triệt đội!”
Năm người nghe thấy mệnh lệnh của Khổng Hạo Thiên, nháy mắt liền rút khỏi vòng chiến trở về cạnh Khổng Hạo Thiên.
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn đám người Tinh Diệu đều vô cùng kỳ dị, bọn họ như thế nào lại có thể mạnh hơn tám người kia!
“Bì Ai La, đây chỉ là giáo huấn nho nhỏ dành cho ngươi, nếu như sau này còn dám ở sau lưng nói xấu chúng ta và lão sư, đừng trách chúng ta không khách khí!” Tinh Diệu dùng ngữ khí hăm dọa cảnh cáo đối phương.
Tám người đối phương lúc này vừa ngạc nhiên vừa thẹn, thua trong tay tổ năm người được xưng là phế vật của học viện, đây tuyệt đối là sỉ nhục!
Bì Ai La chính là chiến sĩ có trung cấp thực lực mạnh nhất, hắn nghe Tinh Diệu nói xong tức giận nghiến răng nghiến lợi nói: “Tinh Diệu, ngươi đừng đắc ý, hôm nay chúng ta bị bất ngờ nên mới ăn phải quả đắng từ phía các ngươi, ta hoài nghi các ngươi đã sớm chuẩn bị từ lâu, muốn ám toán chúng ta, khiến chúng ta mất mặt!”
Bảy người còn lại đều gật đầu phụ họa, những người có liên quan đến trận chiến đều tìm cách chống chế như Bì Ai La, giống như năm người đám Tinh Diệu là giở trò để thủ thắng vậy.
“Hừm, thua còn không phục, còn viện những lý do nhàm chán đó, nếu không chúng ta đánh một hồi nữa a!” Hiện nay Lộ Tạp Tây là nhỏ tuổi nhất, hắn bây giờ đã là trung cấp chiến sĩ rồi!
Bị một hài tử nhỏ hơn so với mình sáu bảy tuổi làm trò khiêu khích như vậy trước mặt mọi người, đám người Bì Ai Da, mất mặt đến mức không biết chui vào đâu, đột nhiên có một cánh tay khoát lên vai hắn!
“Lão sư!” Bì Ai Da thấy người vừa đến liền kêu lên, lập tức chỉ vào đám người Tinh Diệu nói: “Lão sư, người tới đúng lúc lắm, năm người bọn họ ám toán chúng ta, lại còn nói năng càn rỡ, căn bản không để người vào mắt!”
Nghe Bì Ai La nói xong, vốn nhiều học viên vẫn còn ủng hộ cũng lộ ra thần tình chán ghét, Bì Ai La rõ ràng là kẻ gian giành cáo trạng.
Người được Bì Ai La xưng là lão sư bề ngoài đại khái hơn ba mươi tuổi, nhưng bởi vì tu luyện đấu khí hoặc ma pháp có thể kéo dài tuổi thọ, cho nên tuổi thật của hắn hẳn là đã bốn mươi rồi. Hắn một đầu tóc vàng rất đẹp, nhưng con mặt lại nhỏ hẹp, mũi ưng, cùng với mái tóc vàng hoàn toàn không thích hợp.
Lão sư của Bì Ai La híp mắt nói: “Khổng Hạo Thiên phải không, chỉ dùng một tháng thời gian có thể huấn luyện năm người bọn họ đến trình độ sơ cấp, quả thật không đơn giản, nhưng mà bọn hắn cũng chỉ vừa mới tiến vào sơ cấp mà thôi. Ta không biết ngươi dùng phương pháp gì khiến cho học sinh của chúng ta ăn phải quả đắng, nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi đã lầm rồi, muốn lấy học sinh của Nỗ Tạp Lợi ta để lập uy, ngươi quá ngây thơ rồi!”
Trong lòng Khổng Hạo Thiên đánh giá vị lão sư này vô cùng thấp, nhưng mặt ngoài vẫn mỉm cười như cũ nói: “Đầu tiên ta phải làm sáng tỏ một việc, đệ tử của ta không đánh lén mà là cùng bọn họ quang minh chính đại chiến đấu, còn ta cũng không có ý định lập uy gì cả, chuyện này hoàn toàn là phát sinh từ đệ tử của ta.”
Nỗ Tạp Lợi tóc dài, căn bản không để Khổng Hạo Thiên vào mắt, xua tay nói: “Không cần nhiều lời vô ích, ngày hôm nay ngươi làm đệ tử của ta mất mặt mũi như vậy, chuyện này ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy đâu, các ngươi chuẩn bị tốt đi, đến lúc cuộc tỷ thí hàng năm của học viện bắt đầu ta sẽ cho các ngươi biết sự lợi hại của đệ tử ta! Phế vật vẫn là phế vật!”
“Tùy thời phụng bồi! Còn câu này mong ngươi hãy ghi nhớ thật kỹ, đệ tử của ta không phải là phế vật!” Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng cười, dẫn các đệ tử rời đi.
----------------------------------------
(*) Lăng Đầu Thanh: một loại quái vật còn được gọi là Thổ Long, trong truyền thuyết phía đông bắc Trung quốc, rất hiếm gặp, nghe nói hình dạng như con rết, có nhiều chân, toàn thân màu xanh, vô cùng to lớn, đầu to bằng bàn tay của người trưởng thành. Tính khí vô cùng hung hãn, gặp gì cắn đó (=.=). Bởi vậy mọi người đều gọi là Lăng Đầu Thanh. Sau này người ta còn sử dụng tục danh này để chỉ những người tính tình nóng nảy bộp chộp, không phân biệt đúng sai.
(Tân học viên trong truyện bị học trưởng xem là Lăng Đầu Thanh bởi vì không hiểu tình hình mà đã vội vàng lên tiếng.)
Đã có 59 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Công tác chiêu sinh học viện khoảng một ngày một đêm thì kết thúc, ba nghìn tám trăm người báo danh, sau cùng trúng tuyển chỉ đến một ngàn người. Tân sinh năm nay, ngoại trừ thu được trung cấp ma pháp sư không gian hệ Cách Mễ Đề Tư ra, còn có vài người là thiên tài nổi bật, chỉ có điều Khổng Hạo Thiên còn chưa gặp qua.
Cùng lúc phát sinh với ngày báo danh còn có một chuyện gây nên xôn xao đến vài ngày sau mới hạ xuống, tuy rằng cách nhìn của những học viên cũ đối với năm người bọn Tinh Diệu vẫn bất hảo, nhưng ít ra đã có chút biến hóa.
“Tinh Diệu, khảo hạch hàng năm lúc nào sẽ bắt đầu?” Nỗ Tạp Lợi có nói qua chuyện lúc khảo hạch sẽ lại phân cao thấp, vì vậy Khổng Hạo Thiên mới nghi vấn hỏi.
“Một tháng sau!” Tinh Diệu đáp.
“Một tháng?” Khổng Hạo Thiên không nghĩ rằng khảo hạch hàng năm lại bắt đầu vào giữa khóa, nói: “Vậy ngươi nói cho ta nghe một chút chuyện về khảo hạch hàng năm xem.”
“Khảo hạch hàng năm mỗi năm tiến hành một lần, sau lúc khai giảng hai tháng sẽ cử hành. Khảo hạch chia làm ba tổ khác nhau, phân biệt là dưới mười lăm một tổ, mười sáu tuổi đến hai mươi tuổi một tổ, hai mươi tuổi đến hai mươi lăm tuổi một tổ, ngoài hai mươi lăm tuổi thì không thể tham gia. Mỗi lần khảo hạch thực ra là cuộc so tài giữa các hệ và các ban, cũng là để kiểm tra khả năng dạy học của lão sư trong học viện, mặt khác cũng để những tân sinh chứng kiến thực lực của học viện chúng ta mà nhắc nhở bọn họ cố gắng tu luyện!”
Khổng Hạo Thiên gật đầu, hỏi tiếp: “Vậy các ngươi hẳn là đều tham gia khảo hạch hàng năm phải không? Tình huống bao năm qua thế nào?”
“Dưới mười lăm tuổi là một tổ, phần lớn đều là sơ cấp thực lực, rất ít có học viên trung cấp thực lực xuất hiện, nếu như xuất hiện học viên trung cấp thực lực, như vậy thứ hạng tam cường trên cơ bản đã là vật trong túi; mười sáu đến hai mươi tuổi một tổ đại khái sơ cấp chiếm hai phần ba, trung cấp chiếm một phần ba, cao cấp rất ít, hầu như không có bao nhiêu, nếu có cũng không vượt quá năm người, cuối cùng thực lực của một tổ mạnh hơn tổ khác một chút, thì học viên trung cấp và cao cấp sẽ nhiều hơn một chút, nhưng cũng sẽ không nhiều lắm.” Tinh Diệu giới thiệu một chút.
“Uhm, các ngươi đều dưới hai mươi tuổi, bây giờ là trung cấp thực lực, nếu như phối hợp với cường độ thân thể, tốc độ cùng ma pháp thì cũng mạnh ngang với trung cấp trung đoạn, Lộ Tạp Tây, Thanh Thanh, Á Lịch Khắc Tư cũng không quá mười lăm tuổi hẳn là sẽ được phân ở tổ sơ cấp, nói như vậy trên cơ bản là không có gì phải lo lắng. Hồng Khanh và Tinh Diệu là tổ trung cấp, Tinh Diệu thực lực cao cấp, xem ra cũng sẽ khiến cho bọn họ thất kinh a, Hồng Khanh trong nhóm tám người đứng đầu cũng không có vấn đề gì. Chỉ có điều, theo ý của sư phụ. Chúng ta phải triệt để cấp cho bọn họ một cái giáo huấn, đem quán quân hai tổ cùng thu về, các ngươi thấy thế nào?” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Đem quán quân hai tổ cùng thu về?!” Năm người nghe vậy trong lòng hưng phấn vô cùng.
Nhất là người từng bại trận đầu tiên như Á Lịch Khắc Tư lại càng kích dộng nói: “Sư phụ, ngài yên tâm đi, ta có lòng tin!”
“Sư phụ nếu như chúng ta biểu hiện thực lực quá mạnh mẽ có thể hay không sẽ khiến cho những người khác hoài nghi?” Hồng Khanh lo lắng nói.
“A a, các ngươi chỉ cần không sử dụng pháp thuật đặc thù, chỉ dùng linh lực để phát động ma pháp, tính chất thuộc về ma pháp, bọn họ sẽ không nhìn ra khác biệt chỗ nào, mà chiến kỹ trên toàn bộ đại lục này có không biết mấy vạn loại, bọn họ càng không có khả năng hoài nghi!” Khổng Hạo Thiên đã sớm nghĩ đến vấn đề này, bằng không cũng sẽ không nói như vậy.
Tinh Diệu lớn tuổi nhất, suy nghĩ cũng sâu sắc nhất hỏi: “Sư phụ, nếu như chúng ta đúng như vậy, có phải là quá kiêu ngạo không?”
“A a, Tinh Diệu à, kiêu ngạo thì làm sao? Các ngươi có tư cách để kiêu ngạo thì ai có thể làm gì được các ngươi? Tuổi các ngươi bây giờ còn nhỏ, không cần phải lo lắng che giấu tài năng, còn trẻ thì cần phải cuồng ngạo, như vậy mới là một hài tử!” Khổng Hạo Thiên cười nói.
“Hi hi, lần này chúng ta nhất định có thể hãnh diện rồi, khiến những người trước kia khinh thường chúng ta sau này sẽ không còn dám nói bậy nữa!”
“Uhm uhm, tuổi nhỏ chiếm ưu thế a, ta nhất định sẽ không khiến lão sư thất vọng! Ta nhất định có thể đem ma tinh của tứ cấp ma thú thu về!” Lộ Tạp Tây rất tán thành an bài của Khổng Hạo Thiên.
“Ma tinh? Lẽ nào đây là phần thưởng của khảo hạch?” Khổng Hạo Thiên bất ngờ hỏi.
Á Lịch Khắc Tư gật đầu nói: “Uhm, phần thưởng của sơ cấp tổ là tứ cấp ma tinh, trung cấp tổ là ngũ cấp ma tinh, còn cao cấp tổ là lục cấp ma tinh!”
“Tốt, những ma tinh này nhất định chúng ta phải giành được! Như vậy một tháng tiếp theo chúng ta ngoài việc tăng cường tu luyện, ta sẽ dạy thêm cho các ngươi một ít pháp thuật, đến lúc đó chỉ cần các ngươi biến thành hình dáng ma pháp là được, mặc dù uy lực có thể sẽ giảm bớt, nhưng cũng không khác lắm so với trung cấp ma pháp đâu!”
“Pháp thuật? Sư phụ muốn dạy chúng ta pháp thuật!”
Thứ pháp thuật này năm người cũng chỉ từng nghe Khổng Hạo Thiên nói qua về uy lực cường đại và sự kỳ diệu của nó, không nghĩ rằng nhanh như vậy là có thể được học rồi.
“Uhm, mấy ngày tiếp theo các ngươi tu luyện thật tốt, ta phải đi ra ngoài làm chút chuyện, chờ sau khi trở về sẽ bắt đầu dạy các ngươi pháp thuật!”
“Sư phụ, ngài phải ra ngoài làm chuyện gì? Lộ Tạp Tây ít tuổi nhất nên khá hiếu kỳ liền thuận miệng hỏi.
Khổng Hạo Thiên xoa đầu Lộ Tạp Tây cười mờ ám: “Hắc hắc, bây giờ không thể nói cho các ngươi được, chờ ta trở về sẽ nói cho các ngươi biết.”
Sau khi an bài thỏa đáng tất cả, Khổng Hạo Thiên trực tiếp rời khỏi học viện, đi tới con phố buôn bán lớn nhất toàn bộ đế đô.
Khu phố buôn bán này dài đến bảy tám dặm, đủ loại cửa hàng san sát nhau, phàm là người muốn thứ gì đều có thể mua được tại đây, nếu như cửa hàng phổ thông không có thì phản đến cửa hàng lớn, cửa hàng lớn không có thì phải đến sàn đấu giá, tóm lại nhất định có thể tìm được bất cứ thứ gì ngươi cần tại đây.
Khổng Hạo Thiên bây giờ đã tạm biệt tình trạng nghèo túng, bởi vì lần trước luyện chế Trụ nhan đan vô cùng được hoan nghênh, cho nên Khổng Hạo Thiên đã luyện chế một lò, sau đó nhờ Bố Lai Nhã giúp hắn đem lên sàn đấu giá để tiêu thụ. Trụ nhan đan vừa xuất hiện liền được các phu nhân tiểu thư theo đuổi, một một viên bán ra hơn trăm kim tệ, đã có thể tương đương với một trăm vạn tại tiền thế của Khổng Hạo Thiên a! Sau lần đó Khổng Hạo Thiên đã trở thành người có tiền, gia sản đã vượt quá ngàn kim tệ!
Khổng Hạo Thiên nhàn nhã đi dạo trên con đường buôn bán, mỗi cửa hàng đều được hắn nhìn một cái, mặc dù không mua, hắn cũng tìm hiểu tác dụng mấy thứ kia, để xem có thứ gì có thể thích hợp với tu chân giả mà sử dụng.
Hiện giờ Khổng Hạo Thiên đã đi đến một tiệm ngọc thạch, bởi vì trong ngọc thạch rất hỗn tạp nến mới khiến cho mọi người không thể nhận ra linh thạch, cho nên Khổng Hạo Thiên quan sát càng thêm tỉ mỉ.
Lần trước ma tinh Khổng Hạo Thiên mua giá cả vô cùng đắt, cho dù là cấp thấp nhất cũng bán được mười ngân tệ! Lần này học viện xuất ra ma tinh tứ cấp đại khái có thể bán được mười kim tệ, mà ngũ cấp ma tinh ít nhất cũng phải bốn năm mươi kim tệ, còn lục cấp ma tinh thì phải trên một trăm kim tệ! Mà ngọc thạch lại khác, giá cả của ngock thạch rất rẻ, mà Khổng Hạo Thiên chỉ tìm linh thạch chứa đựng linh lực, đối với tính chất của ngọc thạch không có bất cứ yêu cầu gì.
Khổng Hạo Thiên đối với một đống ngọc thạch chỉ cần cảm giác một chút là có thể nhận ra trong đó có hay không linh thạch, cho nên tốc độ tìm kiếm vô cùng nhanh. Trong cửa hàng, ngọc thạch tiêu thụ đều là chất lượng thường, ngọc thạch tốt sẽ không lấy ra để mọi người thấy, mà càng xui xẻo là không có khả năng nhận biết, chỉ có thể dựa theo yêu cầu của bản thân người mua mà thôi.
Trong cửa hàng hơn một ngàn khối ngọc chất lượng thường lại không có lấy một viên chứa linh lực, điều này làm Khổng Hạo Thiên có chút thất vọng, bất quá hắn cũng không dừng việc tìm kiếm.
“Chủ quán, đem tất cả những ngọc thạch kém cỏi nhất lấy ra đây, ta muốn nhìn một chút thử xem có thứ ta cần không.” Khổng Hạo Thiên nói với chủ quán.
Chủ quán nghe Khổng Hạo Thiên nói xong có chút thất vọng, bất quá làm ăn buôn bán, khách hàng là thượng đế, hắn chỉ có thể cười nói: “Ngài chờ chút, ta sẽ lập tức đem đến cho ngài.”
Chủ quán phân phó tên hầu bàn một tiếng, vài phút sau tên hầu bàn đã đem một cái rương lớn ra.
“Công tử, ở đây đều là những ngọc thạch hạ đẳng của ta, mời ngài tùy tiện chọn!” Chủ quán vừa dứt lời cũng không tiếp tục để ý đến Khổng Hạo Thiên, mà lại đến bắt chuyện với khách hàng khác.
Cái rương vừa được mở ra, Khổng Hạo Thiên tinh thần liền rung lên, hắn cảm thấy bên trong truyền đến linh lực ba động như có như không! Linh lực ba động của linh lực vô cùng yếu ớt, chỉ có tu chân giả tài năng mới có thể nhận biết được, cho nên trên đại lục này các ma pháp sư vẫn không biết sự tồn tài của những linh thạch này.
Khổng Hạo Thiên rất nhanh tìm được nguồn gốc phát ra cổ linh lực ba động này, là từ những khối ngọc thạch lớn nhỏ trong lòng bàn tay này.
“Hai khối hạ phẩm linh thạch, ba khối trung phẩm linh thạch!” Khổng Hạo Thiên không nghĩ rằng trong rương lại có có năm khối linh thạch, mà còn có ba khối là trung phẩm.
Khổng Hạo Thiên cũng không trực tiếp lấy ra năm khối linh thạch, mà là chọn vài khối thoạt nhìn có chút giống ngọc thạch rồi cùng đem ra.
“Lão bản, ta mua mười khối ngọc thạch này.” Khổng Hạo Thiên lấy toàn bộ ngọc thạch ra nói.
“Khách quan, tổng cộng là năm ngân tệ.” Chủ quán tính một chút rồi nói.
Khổng Hạo Thiên thanh toán tiền xong lập tức rời khỏi tiệm ngọc thạch, năm ngân tệ mua được đến năm khối linh thạch, Khổng Hạo Thiên càng lúc lại càng thích thế giới này!
Tiếp theo Khổng Hạo Thiên còn dạo qua một vòng các tiệm bán ngọc thạch, bất quá chỉ thu được ba khối linh thạch hạ phẩm mà thôi. Trải qua quan sát, Khổng Hạo Thiên phát hiện ra, linh thạch trên thế giới này đều có chung một đặc thù, đó là hình dạng xấu xí, căn bản là không được đưa lên bàn, cho nên các thương gia cũng không kiếm được chút nào từ những loại này.
Đi dạo quanh hết tất cả các tiệm ngọc, mục tiêu tiếp theo của Khổng hạo Thiên là đến cửa hàng mua các loại tài liệu, đây mới là mục đích chủ yếu của hắn, bất quá sau khi kiếm được tám khối linh thạch, mục đích chính lại trở thành mục đích phụ.
Đã có 55 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Mục đích của Khổng Hạo Thiên lần này chính là tìm một ít tài liệu có thể luyện khí, năm đệ tử hắn bây giờ vẫn đều chưa có vũ khí, cho nên Khổng Hạo Thiên chuẩn bị tìm một ít tài liệu để luyện chế cho năm người bọn họ một ít linh khí cấp thấp.
Tài liệu có thể luyện chế linh khí đến ngàn vạn loại, hơn nữa thực lực của Khổng Hạo Thiên còn yếu nên chưa thể luyện chế được linh khí cao cấp, cho nên yêu cầu của hắn đối với tài liệu cũng không cao, chỉ cần có thể luyện chế một ít linh khí hạ phẩm là được rồi.
Khổng Hạo Thiên rất nhanh đến một cửa hàng chuyên bán trang bị pháp sư và chiến sĩ, đầu tiên hắn phải tìm hiểu một chút về trình độ luyện khí và những loại tài liệu ở thế giới này trước.
Ngôi nhà này là cửa hàng trang bị ma pháp và chiến sĩ lớn nhất trên con đường thương nghiệp này, tổng cộng chia làm ba tầng, tầng một phần lớn là vũ khí và phòng cụ, tầng hai là những trang bị chiến sĩ tốt hơn, còn tầng ba là trang bị cao cấp ma pháp sư.
Khổng Hạo Thiên vừa tiến vào cửa hàng liền cảm thấy từ trên ma pháp trượng truyền đến linh lực ba động yếu ớt, Khổng Hạo Thiên biết đây là linh lực ba động của ma tinh khảm trên ma pháp trượng. Bởi vì Khổng Hạo Thiên mặc ma pháp trưởng bào, hơn nữa ở tầng một cũng không có trang bị tốt nào, cho nên hắn có thể tùy tiện cầm lấy một món mà quan sát tỉ mỉ.
“Tài liệu sử dụng còn tạm được, mà trình độ luyện chế thì còn quá thấp, gần như chỉ tạo ngoại hình mà thôi, ngoài ra cũng không có tạo thành công năng đặc thù gì, cũng không có năng lực kỳ lạ nào, chỉ là bởi vì có ma tinh có thể giúp bổ sung ma pháp dễ dàng hơn mà thôi!” Tu luyện của ma pháp sư tuy rằng chính là khống chế đối với ma pháp nguyên tố, nhưng trong cơ thể bọn họ ít nhiều cũng có ma pháp nguyên tố, chỉ có như vậy bọn họ mới có thể khống chế nguyên tố xung quanh mình để sử dụng, sau đó mới có thể phóng xuất ma pháp.
Cấu tạo và tác dụng của ma pháp trượng Khổng Hạo Thiên vừa nhìn sơ qua là hiểu biết rõ ràng về nó, hắn buông ma pháp trượng trong tay ra, chuẩn bị nhìn một chút vũ khí sử dụng của chiến sĩ.
Vũ khí chiến sĩ sử dụng trên thế giới này so với ở địa cầu cơ bản không khác biệt lắm, thập bát ban vũ khí (18 loại vũ khí) đều có đầy đủ, bất quá phần lớn chiến sĩ thường sử dụng kiếm.
Kiếm trên Thánh Thiên đại lục chia làm kiếm bản rộng và trường kiếm, trường kiếm so với kiếm Khổng Hạo Thiên biết hình dáng không khác biệt lắm, còn kiếm bản rộng bình thường nặng hơn so với trường kiếm rất nhiều. Chiến sĩ trên thế giới này bởi vì chú trọng lực lượng cho nên đã quen dùng trọng kiếm, hơn nữa kỹ thuật luyện khí ở đây quả thật không thể cùng so sánh với tu chân giới, trường kiếm bình thường căn bản là không chịu nổi sự trùng kích của đấu khí.
Khổng Hạo Thiên cầm lấy một thanh kiếm bản rộng, sau đó dẫn vào một chút linh lực tỉ mỉ dò xét một phen, vừa dẫn linh lực vào không được bao nhiêu, thanh kiếm bản rộng cũng bắt đầu run run, Khổng Hạo Thiên dừng lại, bằng không chỉ sợ thanh khiếm không chịu nổi linh lực trùng kích mà trực tiếp vỡ tan!
“Chỉ cần Hồng Khanh tiểu tử có thể học được thủ đoạn luyện khí ở tu chân giới thì muốn không phải là Luyện khí thần cũng khó a!” Khổng Hạo Thiên cảm thán nói.
Trang bị ở tầng một thật sự không lọt được vào pháp nhãn của Khổng Hạo Thiên, hắn chuẩn bị lên lầu quan sát một chút.
Trang bị chiến sĩ ở tầng hai tốt hơn nhiều, tuy rằng không có thánh khí và thần khí, nhưng cũng chỉ kém hơn thánh khí một bậc mà thôi.
Khổng Hạo Thiên lúc này đang nghiên cứu một cái chiến đao, đao dài ba thước, có một rãnh máu khá rộng.
Chuôi chiến đao này tên là Huyết đao, là vũ khí nổi danh trên đại lục, trước đây đã có một gã Kiếm Thánh sử dụng, tuy rằng so ra vẫn kém thánh khí, nhưng nếu ở trong tay Kiếm Thánh thì so với thánh khí còn mạnh hơn nhiều, theo lời võ lâm đồn đại có thể luyện đến trình độ nhất định, cây cỏ đều có thể trở thành thần binh lợi khí, ngược lại vũ khí quá lợi hại ở trong tay một người trình độ nhị lưu thì cũng không phát huy được tác dụng quá lớn.
Khổng Hạo Thiên quna sát những vũ khí trên lầu hai, một số đã có dấu hiệu luyện khí, tuy rằng so với trình độ ở tu chân giới vẫn còn kém, nhưng cùng võ lâm ở thế tục giới vẫn có thể so sánh.
“Vị ma pháp sư các hạ này, xin hỏi, tiểu nhân có thể vì ngài mà cống hiến chút sức lực chăng?” Một gã hầu bàn trong tiệm thấy Khổng Hạo Thiên từ đầu, tuy rằng trong lòng có chút kỳ quái vì Khổng Hạo Thiên mặc ma pháp trường bào lại chọn những trang bị của chiến sĩ, nhưng xuất phát từ bản năng nghề nghiệp, hắn cũng chỉ có thể phục vụ mà thôi.
“Ta chỉ tùy tiện nhìn một chút mà thôi, ngươi không cần phải quan tâm đến ta.” Khổng Hạo Thiên đáp.
Hầu bàn tuy rằng nghe Khổng Hạo Thiên nói vậy, nhưng cũng không dám rời đi quá xa, chuẩn bị tùy lúc phục vụ Khổng Hạo Thiên.
Khổng Hạo Thiên quan sát trên lầu hai một vòng, trang bị tốt nhất ở đây gần như có thể so với hạ phẩm linh khí ở tu chân giới, chỉ bất quá là thiếu công năng của linh khí mà thôi.
Ma pháp khí cụ ở lầu ba Khổng Hạo Thiên cũng không định nhìn, đoán rằng cũng không khác biệt lắm so với lầu hai, chỉ bất quá là gia công kỹ càng hơn, ma tinh dùng tốt hơn mà thôi.
Từ gian cửa hàng này Khổng Hạo Thiên cơ bản đã có thể nắm rõ được trình độ luyện khí ở thế giới này, tài liệu thì vẫn như vậy, nhưng người luyện khí thì so với tu chân giới ngay cả một phần mười cũng không được. Kỳ thực Khổng Hạo Thiên biết rõ, dù sao thế giới này đối với thực lực bản thân càng coi trọng hơn, hơn nữa vì không có trình độ luyện khí tốt, cho nên trình độ luyện khí vẫn dậm chân tại chỗ, thậm chí ngày càng sa sút, căm bảm không có khả năng nâng cao!
Ở đây và tu chân giới rõ ràng khác biết rất lớn. Ở tu chân giới nếu như ngươi là một cao thủ luyện khí hoặc là luyện đan cao thủ, rất có thể danh vọng của ngươi so với cao thủ Hợp Thể kỳ còn lớn hơn. Nhưng ở Thánh Thiên đại lục, chỉ có dùng ma pháp và chiến kỹ tu luyện đến mức tận cùng mới có thể được người khác tôn trọng, những chức nghiệp khác đều chỉ xem như là chi nhánh phụ. Hiện nay thánh khí tồn tại trên đại lục cơ bản đều là lưu lại từ ngàn năm trước, theo sự xuống dốc của Luyện kim sư và dược sư, trang bị và đan dược cực phẩm càng ngày càng ít.
Khổng Hạo Thiên ở lầu hai nhìn một chút liền rời khỏi tiệm trang bị, chuẩn bị đến tiệm tài liệu xem qua.
Tiệm tài liệu ở đây kinh doanh đủ các loại tài liệu luyện khí, tuy rằng sự đầy đủ so vẫn còn kém so với hiệu thuốc kia, nhưng phẩm chất tuyệt đối là thượng thừa.
Khổng Hạo Thiên đi tới một cửa hàng chuyên kinh doanh tài liệu luyện khí. Đây mới là mục đích thực sự của chuyến đi lần này, hắn chuẩn bị tìm một ít tài liệu để luyện chế cho đồ đệ vài món pháp khí.
“Đây là?!” Khổng Hạo Thiên thấy trên quầy hàng có một khối kim chúc ngăm đen, vô cùng kinh ngạc nói.
“Vị ma pháp sư các hạ này, đây là một khối Bách Văn Thiết, chính là tài liệu tốt để luyện chế pháp trượng và vũ khí a!” Hầu bàn giới thiệu.
Khổng Hạo Thiên tất nhiên nhận ra được loại tài liệu này, mới vừa rồi chẳng quả nhìn thấy một khối lớn như vậy mới cảm thấy vô cùng kinh ngạc, loại Bách Văn Thiết này ở tu chân giới còn có một cái tên đó là – Bách niên hàn băng thiết!
Bách niên hàn băng thiết chỉ có ở nơi vô cùng lạnh lẽo, rất khó gặp, không nghĩ rằng ở đây lại có một khối lớn như vậy.
“Các ngươi có loại tài liệu nào tốt hơn thế này không? Giống như tài liệu Thiên Điều Hàn Văn gì đó?” Khổng Hạo Thiên liền hỏi.
“Thứ các hạ nói chính là Thiên Văn Thiết. Thiên Văn Thiết so với Bách Văn Thiên còn trân quý hơn rất nhiều, loại tài liệu như vậy chúng ta không bày bán ra ngoài, nếu như các hạ thật lòng muốn mua, ngài có thể lui phía sau hậu đường cùng với chưởng quỹ của chúng ta thương lượng!”
“Quả nhiên có!” Khổng Hạo Thiên nghe thấy có kim chúc Thiên Điều Hàn Văn hay còn gọi là Thiên Niên Hàn Băng Thiết, loại tài liệu này ở tu chân giới gần như không tìm được, mỗi lần luyện khí thì chỉ dùng một chút để đề cao phẩm cấp của pháp bảo mà thôi.
“Tốt, ta đi vào nội đường xem một chút.”
“Các hạ mời đi bên này.” Hầu bàn dẫn Khổng Hạo Thiên đi về phía hậu đường.
Hậu đường chỉ có một chưởng quỹ đang ngồi uống trà, nhìn thấy có khách nhân đến cửa, lập tức nghênh đón nói: “Hoan nghênh các hạ quang lâm đến bổn tiệm, hầu bàn, mau dâng trà cho vị khách nhân này!”
Sau khi Khổng Hạo Thiên ngồi cuống, chưởng quỹ hỏi: “Chẳng biết các hạ cần mua loại tài liệu như thế nào? Trong bảo khố chúng ta có thể nói là có đầy đủ nhất so với các cửa hàng khác, chỉ cần ngài muốn thứ gì chúng ta sẽ đưa đến cho ngài!”
Ngữ khí của vị lão bản này tự tin như vậy, nhưng bản lĩnh thì không người nào biết được.
Khổng Hạo Thiên cười nói: “Chưởng quỹ, ta nghe nói ở đây các ngươi có Thiên Văn Thiết, không biết có thể để tại hạ nhìn một chút không?”
“Có thể, đương nhiên có thể, ta sẽ lấy ra cho ngài xem ngay bây giờ!” Ở nội đường còn có một gian phòng chuyên môn chứa đựng những loại tài liệu trân quý, chưởng quỹ liền vào trong lấy một bao tài liệu.
“Các hạ, ở đây là Thiên Văn Thiết, mời các hạ xem qua!”
Khổng Hạo Thiên mở bao ra nhìn, bên trong là một khối thiên niên hàn thiết, dựa theo mật độ hàm thiết mà nói, một khối ít nhất cũng phải hơn mười cân!
“Không biết loại Thiên Văn Thiết này chưởng quỹ bán thế nào?” Khổng Hạo Thiên cũng không có biểu hiện ra bộ dáng sốt ruột, vẫn như cũ nhẹ nhàng bình thản hỏi.
Chưởng quỹ suy nghĩ một chút nói: “Nếu như các hạ thật sự muốn, chúng ta có thể chịu thiệt một chút, bán ngài một trăm kim tệ một cân!”
“Một trăm kim tệ một cân! Chưởng quỹ, cái giá của ngài có chút không nhẹ tay a!” Khổng Hạo Thiên nhấp ngụm trà nói.
“Lời này của các hạ sai rồi, Thiên Văn Thiết này là tài liệu vô cùng trân quý, nếu như các hạ có thể tìm được một luyện kim sư cường đại, thì rất có khả năng chế tạo ra được một thánh khí, một trăm kim tệ một cân này cũng không tính là đắt a!” Chưởng quỹ nói.
“Uhm, chưởng quỹ nói cũng có lý a, nhưng mở hàng buôn bán có ba nhà, mới vừa rồi ta ở một nhà khác có nhìn thấy người ta chỉ có tám mươi kim tệ một cân a!” Khổng Hạo Thiên gian xảo nói.
Chưởng quỹ vừa nghe hơi nhíu mày nói: “Các hạ, Thiên Văn Thiết ở những cửa hàng khác so với chỗ ta phẩm chất như thế nào ta không dám nói, nhưng ở chỗ chúng ta tuyệt đối là hàn thiết ngoài nghìn năm, cái giá này đã rất công bằng rồi! Như vậy đi, các hạ cũng là lần đầu tiên đến cửa hàng chúng ta, ta sẽ giảm một phần, chín mươi kim tệ một cân, ngươi thấy thế nào?”
Khổng Hạo Thiên cầm lấy hàn thiết nhìn một chút, gật đầu nói: “Uhm, hàng của chưởng quỹ so với mấy nhà kia quả có tốt hơn một chút! Được, vậy thì chín mươi kim tệ, ta muốn mười cân! Lấy thêm mười cân Bách Văn Thiết!”
Chưởng quỹ nghe Khổng Hạo Thiên nói xong lấy làm kinh hãi, một lúc liền tiêu phí một nghìn kim tệ, không ngờ người này lại là một người giàu tiêu phung phí như vậy, xem ra lần này bắt được cá lớn a!
“Các hạ sao lại nói như vậy, mười cân Bách Văn Thiết xem như cửa hàng chúng ta tặng các hạ đi!”
“Ha ha, vậy phải đa tạ chưởng quỹ rồi!”
“Các hạ khách khí rồi!”
Lại nói Khổng Hạo Thiên vì sao mua nhiều thiên niên hàn thiết như vậy, đem toàn bộ gia sản tiêu phí không còn chút nào. Thì ra Khổng Hạo Thiên sợ sau này không mua được loại tài liệu thượng đẳng này nữa, nên dứt khoát mua một lần nhiều như vậy, sau này dùng để dự phòng.
Khổng Hạo Thiên đối với tiền tài căn bản là không có bao nhiêu khái niệm, trong lòng hắn linh thạch, tài liệu thượng đẳng mới là quý giá nhất, mấy thứ này ở tu chân giới không phải có tiền là có thể mua được!
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Gia sản của Khổng Hạo Thiên sau khi mua Hàn Thiết xong còn lại không đến năm mươi kim tệ, tiếp theo hắn muốn mua một số tài liệu luyện khí khác, chuẩn bị rời đi.
“Chưởng quỹ, ta muốn bán tài liệu!”
Ở chỗ này không chỉ có thể mua những món hàng đang được trưng bày, mà còn có thể bán một số thứ khác.
Người này trông khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, râu quai nón thô kệch xõa đầy mặt, âm thanh vô cùng lớn.
“Hả, có linh lực ba động” Đang lúc chuẩn bị rời đi đột nhiên cảm nhận thấy trên người đại hán có linh lực ba động, hơn nữa vô cùng dày đặc, xem ra món đồ hắn muốn bán hẳn là thứ vô cùng tốt.
“Không biết các hạ muốn bán gì?” Hầu bàn hỏi, nếu như chỉ là những tài liệu thông thường thì hầu bàn có thể tự mình quyết định.
“Là cái này.” Vừa nói liền từ trong người lấy ra một gốc cây thảo dược.
Gốc dược liệu này cao khoảng một thước, lá cây có bảy loại màu sắc bất đồng tạo thành, người bình thường không nhìn ra chỗ đặc biệt của nó, nhưng Khổng Hạo Thiên vừa liếc mắt liền thấy có một tầng linh lực rất dày đặc bao bọc xung quanh gốc dược liệu đó.
“Đây là Thất thải tiên liên!” Khổng Hạo Thiên liền nhận ra đây là cực phẩm linh dược của tu chân giới đã tuyệt tích mấy nghìn năm.
Hầu bàn nhìn một chút thất thải tiên liên trong tay đại hán, nói: “Gốc dược liệu này so với những thứ khác tốt hơn một chút, chẳng biết các hạ muốn bán bao nhiêu tiền?”
“Năm mươi kim tệ!” Đại hán nghĩ một chút rồi ra giá.
“Năm mươi kim tệ?” Hầu bàn hoài nghi rằng bản thân mình nghe nhầm liền hỏi lại: “Các hạ, ngươi đã từng bao giờ nghe qua gốc dược thảo nào có thể bán được giá đó chưa? Ngươi cũng biết dược thảo chỉ có thường dân sử dụng, hơn nữa bây giờ dược sư rất ít, nhất là dược sư cao cấp, cho nên giá của thảo dược lại càng rẻ. Gốc dược thảo này, ta tối đa chỉ có thể mua cho ngươi giá một kim tệ!”
“Cái gì, một kim tệ?!” Đại hán chụp lấy cổ áo tên hầu bàn nói: “Lão tử mạo hiểm tính mạng mới có được nó, ngươi lại dám trả giá một kim tệ!”
“Các hạ, các hạ không nên kích động, việc buôn bán của chúng ta phải có chút lợi nhuận, mà thảo dược này quả thật là quá khó bán, chúng ta trả cho ngài một kim tệ là đã không ít rồi!” Hầu bàn vội vàng giải thích.
Đại hán buông tên hầu bàn ra, mắng: “Con mẹ nó, quả nhiên không phải kẻ gian thì không làm thương nhân được, lão tử đây không thiếu một kim tệ, lão tử không bán!”
Dứt lời, đại hán thở phì phò rời khỏi cửa hàng.
Khổng Hạo Thiên nhìn thấy đại hán rời đi, cũng vội đuổi theo.
“Vị huynh đệ này, xin chờ một chút!” Khổng Hạo Thiên đứng phía sau đại hán kêu lên.
Đại hán dừng bước, nhận ra Khổng Hạo Thiên chính là khách hàng trong dược điếm vừa rồi, nghi hoặc hỏi: “Ngươi tìm ta có việc gì?”
“A a, vị huynh đệ này, mới vừa rồi trong tiệm kia ta thấy ngươi muốn bán gì đó, hình như là dược phẩm thì phải, ta là một dược sư, muốn mua gốc dược liệu kia, huynh đệ ngươi cũng nghe hầu bàn kia nói rồi, biết giá thị trường của thảo dược, cho nên xin hãy ra một cái giá thực sự!” Khổng Hạo Thiên nói.
“Huynh đệ ngươi quả nhiên biết hàng hơn so với tên hầu bàn kia, chúng ta làm dong binh cũng không thể đem thứ này theo bên người, cho nên ta mới bán cho hắn, không ngờ lại chỉ muốn mua với giá một kim tệ, thật là tức chết lão tử mà! Nếu như huynh đệ thật tình muốn mua, ta sẽ bán rẻ cho ngươi một chút."
“Bốn mươi kim tệ? A a, huynh đệ, xem ra ngươi không rõ giá trị dược liệu a, cho dù ngươi có đem nó đi khắp toàn bộ các cửa hàng cũng tuyệt không có người nào trả ngươi trên ba mươi kim tệ! Ta ra giá mười kim tệ, chỉ cần huynh đệ muốn bán, thì một tay giao tiền một tay giao hàng!”
Đại hán suy nghĩ một chút, chỉ có thể gật đầu đáp ứng, hắn đã đi qua rất nhiều cửa hàng, người trả cao nhất cũng chỉ hai kim tệ.
“Tốt, ta còn có việc gấp, phải đi bây giờ, mười kim tệ thì mười kim tệ!” Đại hán đưa Thất thải tiên liên cho Khổng Hạo Thiên, Khổng Hạo Thiên cũng giao cho hắn mười kim tệ.
Tiếp nhận Thất thải tiên liên, một cổ linh lực ba động lập tức truyền đến Khổng Hạo Thiên, khiến hắn cảm thấy thoải mái không gì sánh được.
“Tiên thảo a, đây chính là tiên thảo! Ta ở tu chân giới bốn ngàn năm, tiên thảo gặp qua không đến năm gốc, không nghĩ rằng hôm nay chỉ dùng mười kim tệ đã mua được một gốc! Ha ha, vận khí thật quá tốt! Năm đồ đệ của ta thật là có phúc!” Khổng Hạo Thiên đem tiên thảo đặt vào trong hộp ngọc để bảo tồn, tránh để linh khí bị tiêu hao.
Khổng Hạo Thiên đã mua hết những thứ cần thiết, lúc trở về trường học thì nói cho các đồ đệ một tiếng rồi liền vào phòng bế quan.
Năm đồ đệ không biết vì sao Khổng Hạo Thiên phải bế quan, nhưng Khổng Hạo Thiên đã nói qua, sau khi xuất quan sẽ cấp cho bọn hắn một cái kinh hỉ lớn!
Trải qua một tháng tu luyện, Khổng Hạo Thiên đã đạt tới đỉnh phong của Trúc cơ, chi còn một chút nữa là đạt đến hóa khí kì, Khổng Hạo Thiên chuẩn bị thông qua lần bế quan luyện khí này mà đột phá cảnh giới hiện tại luôn.
Khổng Hạo Thiên lấy tài liệu từ trong người ta, những tài liệu này đều là do Khổng Hạo Thiên căn cứ theo những thuộc tính riêng biệt của bọn họ mà lựa chọn. Bởi vì thực lực hắn lúc này mới chỉ là Trúc cơ kì, cho dù trình độ luyện khí rất cao, cũng không thể đồng thời luyện chế năm kiện binh khí, hơn nữa để bảo đảm chất lượng, Khổng Hạo Thiên quyết định luyện từng món một.
Khổng Hạo Thiên trước hết lấy ra hai khối hạ phẩm linh thạch và một ít ngọc thạch bình thường bố trí một cái Viêm hỏa trận, chính là trận pháp chuyên dùng để luyện chế linh khí cấp thấp, nó không chỉ có thể đề cao nhiệt độ hỏa diễm, lại còn có thể có tác dụng tích tụ linh lực.
Bố trí trận pháp thật tốt xong Khổng Hạo Thiên bắt đầu sử dụng hỏa diễm, chuẩn bị những bước đầu tiên để luyện khí, rèn luyện những tạp chất ở trong tài liệu.
Hỏa diễm của Khổng Hạo Thiên dưới tác dụng của Viêm hỏa trận nhiệt độ liền tăng thêm gấp mấy lần, đã có chút dấu hiệu biến thành chân hỏa, bất quá so với chân hỏa vẫn còn chút chênh lệch. Tài liệu dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm không ngừng dần đỏ rực, kim chúc tài liệu lại chuyển từ hồng sắc thành màu đen, cuối cùng gần như trở thành chất liệu trong suốt!
Khổng Hạo Thiên không ngừng bắt thủ quyết, thực các loại pháp quyết luyện khí vô cùng nhuần nhuyễn.
“Tiếp theo là áp súc tài liệu lại.”
Khổng Hạo Thiên bắt đầu vận chuyển công pháp đem toàn bộ tạp chất trong tại liệu tiến hành áp súc. Khổng Hạo Thiên trong nháy mắt đã hoàn thành hơn mười loại pháp quyết, tài liệu được chân nguyên rót vào, dần dần thu nhỏ lại, tài liệu vốn bằng nắm tay dần dần rút nhỏ đi bốn năm lần! Quá trình áp súc có thể tiến thêm một bước về việc bài trừ tạp chất, về những phương diện khác như đề thăng tài liệu, tăng độ kiên cố, độ linh hoạt. Người luyện khí bình thường, rất khó kết hợp được độ cứng chắc và độ linh hoạt tốt, thế nhưng ở tu chân giới lại khác, thủ pháp chuyên môn bọn họ sử dụng chính là pháp quyết luyện khí, hoàn toàn có thể làm được việc này.
Lúc tài liệu ngày càng nhỏ, Khổng Hạo Thiên bỗng gia tăng thế lửa, theo hỏa thế tăng cao và chân nguyên cùng lúc xâm nhập vào, vốn khối tài liệu nhỏ như ngón tay đột nhiên trở nên bành trướng, tạp chất trong đó đã toàn bộ bị bài trừ ra ngoài!
“Một khối Bách niên hàn thiết, tiếp theo là Thiên niên hàn thiết!” Khổng Hạo Thiên vung tay lên, hai khối hàn thiết nhỏ đã sớm chuẩn bị liền dung nhập vào trong những tài liệu luyện chế.
Một khối Bách niên hàn thiết, hai khối Thiên niên hàn thiết, dường như số lượng có vẻ còn quá ít, kỳ thực loại tài liệu đẳng cấp cao này chỉ cần một chút là có thể tăng cường phẩm chất của pháp bảo, nếu như không phải thực lực của Khổng Hạo Thiên hiện nay còn thấp, thì thậm chí bỏ hết tất cả những thứ này hắn cũng không tiếc!
Hàn Thiết dần được dung nhập, thế lửa bắt đầu có dấu hiệu suy nhược, Khổng Hạo Thiên bắt một cái pháp quyết, lại phát động Viêm hỏa trận, rất nhanh, nhiệt độ trong phòng lại tăng vọt, hơn nữa càng lúc càng gia tăng!
Hàn Thiết và những tài liệu rất nhanh hợp lại với nhau, mỗi một nơi hàm lượng mật độ đều hoàn toàn cân đối, loại kỹ thuật này, cho dù là khoa học ngày trước ở thế tục giới của Khổng Hạo Thiên cũng không có khả năng tạo ra được!
“Tốt, tài liệu luyện chế đã hoàn thành, phía dưới cần một trận pháp nữa!”
Hai tay Khổng Hạo Thiên liên tục bắt pháp quyết, liền cầm lấy một khối linh thạch hạ phẩm, liên tục khắc lên cái gì đó.
“Thêm vào một cái Lưu vân trận đi.” Khổng Hạo Thiên khắc thêm một trận pháp vào trong tài liệu.
Đây là một loại trận pháp đặc biệt chuyên môn đề cao tốc độ, mặc dù với thực lực của Khổng Hạo Thiên hiện nay, thì tăng phúc ít nhất cũng có thể tăng thêm hai thành!
Binh khí này đặc biệt chế tạo cho Tinh Diệu, cho nên hắn bỏ thêm vào một cái công pháp tốc độ.
“Thành hình!”
Khổng Hạo Thiên bắt đầu đem những tài liệu đã luyện chế tốt để cố định hình dáng, hắn dựa theo dáng người và thuộc tính của Tinh Diệu, cuối cùng xác định sẽ chế tạo một cái Phương thiên họa kích!
Theo từng công đoạn luyện chế của Khổng Hạo Thiên, Phương thiên họa kích từ từ thành hình, rất nhanh, một thanh Phương thiên họa kích dài hai trượng từ từ xuất hiện giữa không trung!
“Uhm, thoạt nhìn cũng không tệ lắm!” Ở tu chân giới có rất ít người sử dụng Phương thiên họa kích, món binh khí này là do Khổng Hạo Thiên dựa theo vũ khí của một cao thủ thế tục giới mà tạo thành.
Phương thiên họa kích toàn thân tỏa ra ngân quang chói mắt, mũi thương dài tám thốn(1 tấc), sắc bén không gì sánh được; dưới hỏa diễm chiếu rọi lưỡi thương sắc bén, tản mát ra hàn khí nhàn nhạt, khiến người khác cảm thấy run sợ; thân sau của Phương thiên bát kích chừng nửa thốn, tạo ra một cổ áp lực lên người nhìn!
Khổng Hạo Thiên chế tạo cây Phương thiên họa kích này khoảng bốn mươi cân, tuyệt đối là để cho dũng tướng uy mãnh nhất sử dụng, mà Tinh Diệu trong mắt hắn lại nên phối hợp với một thanh binh khí như vậy!
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Bất luận là luyện khí hay luyện đan thì Khổng Hạo Thiên ở tu chân giới đều là cao thủ thượng thừa, thực lực bây giờ chỉ gần đỉnh Trúc cơ kì đã có thể luyện chế ra hạ phậm linh khí như Phương thiên họa kích (*), tuy rằng trong đó có một phần nguyên nhân là do tài liệu, nhưng trình độ luyện khí của bản thân Khổng Hạo Thiên cũng không phải là bỏ đi.
Vũ khí của Tinh Diệu rốt cuộc cũng hoàn thành, tiếp theo còn phải luyện chế vũ khí cho bốn người còn lại.
Năm người đều có đặc tính riêng, Khổng Hạo Thiên dựa theo đặc tính của bọn họ mà luyện ra những pháp khí bất đồng, tài liệu luyện kim cũng mua theo yêu cầu riêng, mà sự xuất hiện của Hàn băng thiết lại nằm ngoài ý liệu, nên việc Khổng Hạo Thiên vốn lo lắng không thể luyện chế thành linh khí cũng theo đó mà tiêu tán.
Luyện chế cây Phương thiên họa kích này cũng đã tiêu tốn một ngày một đêm của Khổng Hạo Thiên, nhưng so với ở tu chân thì thời gian đã rút ngắn hơn vài lần, nếu ở tu chân giới, cho dù bằng vào thực lực Độ Kiếp kì của Khổng Hạo Thiên muốn luyện chế một linh khí như vậy cũng phải mất hơn nửa ngày. Mà cây Phương thiên họa kích này cũng không phải là pháp bảo khó luyện chế nhất mà Khổng Hạo Thiên muốn luyện chế, cho nên hắn mới cần thời gian mười ngày để bế quan.
Trình độ luyện khí của Khổng Hạo Thiên rất cao, trên cơ bản thì khi luyện chế sẽ không xảy ra sai lầm, đều lưu loát liền mạch. Luyện khí cũng là một loại phương pháp tu luyện tốt, sau khi luyện chế vài món pháp khí, Khổng Hạo Thiên cảm thấy mình sẽ rất nhanh chóng đột phá đến Hóa Khí kì.
Tròn chín ngày, rốt cuộc Khổng Hạo Thiên cũng đã hoàn thành việc luyện chế pháp khí.
Khổng Hạo Thiên bây giờ đã khôi phục lại đến thực lực Hóa Khí kì, trong lòng vô cùng thoải mái. Thực lực của Khổng Hạo Thiên lúc này vẫn không có cách nào luyện chế được trang bị trữ vật, chỉ có thể dùng tay cầm lấy năm kiện pháp khí.
“Két!” Khổng Hạo Thiên đẩy cửa đi ra ngoài, thấy năm đồ đệ vẫn còn trong trạng thái tu luyện. Hắn cũng không quấy rầy bọn họ, mà pha cho mình một chén trà, nhàn nhã ngồi trên ghế thưởng thức.
Ngẫm lại những chuyện xảy ra trong mấy ngày qua quả thực như nằm mộng, nếu như tu chân giả có thể nằm mộng, thì Khổng Hạo Thiên nhất định sẽ không cho rằng đây là sự thực! Dị giới a, tỷ lệ đến Dị giới so với phi thăng còn muốn gian nan hơn nhiều, toàn bộ vũ trụ nhiều nơi như vậy, căn bản không phải tu chân giả nào cũng có thể tùy tiện lưu lạc, Khổng Hạo Thiên đến đây, có thể là do ý trời.
Khổng Hạo Thiên kiếp trước cũng chỉ quan tâm đến các đồ đệ của mình, mà bọn họ đều là cao thủ trong cao thủ, mặc dù không có sư tôn Khổng Hạo Thiên bên cạnh, vẫn có thể tự do tự tại. Khổng Hạo Thiên hiện nay tất cả mọi tâm tư đều đặt trên người năm đệ tử tại Dị giới này, chỉ cần các đệ tử có thể tiến bộ, thì so với việc hắn đủ thực lực để phi thăng còn vui hơn nhiều.
Khổng Hạo Thiên xuất quan vào buổi tối, sau hai giờ, trời vừa tảng sáng thì năm hài tử cũng từ trong tu luyện tỉnh giấc.
Người đầu tiên kết thúc tu luyện là Lộ Tạp Tây, sau khi hắn tỉnh lại, liếc mắt nhìn thấy Khổng Hạo Thiên đang nhàn nhã ngồi uống trà trên ghế.
“Sư phụ, ngài xuất quan rồi!” Lộ Tạp Tây hưng phấn nói.
Lộ Tạp Tây nói xong, bốn người kia cũng từ trong tu luyện tỉnh lại, thấy Khổng Hạo Thiên ở đó đều cùng chạy lại.
“Sự phụ, ngài bế quan lâu quá nha, rốt cuộc muốn cho chúng ta cái kinh hỉ gì vậy?” Băng Thanh Thanh kéo kéo Khổng Hạo Thiên tò mò hỏi.
Khổng Hạo Thiên nhìn năm đệ tử trước mặt, cười nói: “Sư phụ nói sẽ cho các ngươi một cái kinh hỉ, đương nhiên sẽ không nuốt lời!”
Lập tức Khổng Hạo Thiên chỉ vào năm kiện binh khí bên cạnh, nói: “Lần này vi sư bế quan chính là để luyện cho mấy tên tiểu tử các ngươi pháp khí, bây giờ đã hoàn thành rồi.”
“Pháp khí?!” Năm hài tử nghe xong chấn động đến ngây ngốc, bọn họ đã từng nghe qua uy lực của pháp khí mà Khổng Hạo Thiên đã kể, nó có thể khiến cho thực lực của tu chân giả tiến một bước lớn a.
Năm người nhìn năm kiện binh khí khác nhau trước mặt, mở to hai mắt, không biết phải lựa chọn như thế nào.
“A a, năm kiện binh khí này là ta dựa theo tính nhất của các ngươi mà đặc biệt luyện chế, toàn bộ đều là hạ phẩm linh khí, bằng vào thực lực các ngươi hiện nay, sử dụng hạ phẩm linh khí là thích hợp nhất, đợi đến khi các ngươi đạt được thực lực mạnh hơn, thì ta sẽ luyện cho các ngươi những pháp khí tốt hơn.” Khổng Hạo Thiên nói.
“Vậy... Sư phụ, trong năm kiện binh khí này thì kiện nào là của ta?” Hồng Khanh không nhẫn nại được nữa vội hỏi.
“Kiện binh khí lớn nhất là Phương thiên họa kích là của Tinh Diệu, thanh đao là của Lộ Tạp Tây, Hỏa hồng sắc kiếm là của Hồng Khanh, Tử thanh song kiếm là của Thanh Thanh, còn chuôi Ngân sắc trường kiếm này là của Á Lịch Khắc Tư!” Khổng Hạo Thiên liền giải thích.
Năm người nghe xong cẩn thận cầm lấy pháp khí của mình.
“A! Sao lại nặng quá vậy!” Tinh Diệu cầm Phương thiên họa kích dường như có chút khó khăn nói.
Khổng Hạo Thiên cười nói: “Cây Phương thiên họa kích này nặng đến bốn mươi cân, bằng thực lực hiện nay của ngươi, nếu không sử dụng pháp quyết khống chế pháp khí, thì tự nhiên cảm thấy khó khăn, chờ một thời gian sẽ thích ứng thôi.”
“Sư phụ, thứ gọi là Phương thiên họa kích này có chỗ nào đặc biệt?” Tinh Diệu nghi hoặc hỏi.
“Tinh Diệu, Phương thiên họa kích của ngươi ngoài thích hợp quần chiến, thì chính là vũ khí của chiến sĩ cường đại nhất mới có thể sử dụng.Trước mũi thương của nó, bên cạnh có một lưỡi dao hình bán nguyệt sắc bén, lực sát thương vô cùng lớn, hơn nữa ta còn lập ở trên đó một cái Lưu vân trận, lúc vận hành chân nguyên lực thì có thể đề cao tốc độ của ngươi lên năm thành! Có nó, thực lực của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều!”
Tinh Diệu cẩn thận nắm Phương Thiên họa kích trong tay, dường như chỉ cần cầm lấy nó thì trong lòng hắn đã tự nhiên sản sinh ra một cổ hào khí vậy.
“Đại sư huynh, vũ khí của huynh quả thực là bá đạo, vậy mới đúng là pháp khí của nam nhân sử dụng a!” Lộ Tạp Tây liền cảm thán nói.
“A a, Lộ Tạp Tây ngươi cũng không cần ao ước sư huynh ngươi, pháp khí của ngươi so với hắn cũng không kém a! Chiến đao là vũ khí mà chiến sĩ ở thế giới chúng ta sử dụng rộng rãi nhất, nó không chỉ có lực sát thương cường đại, hơn nữa sử dụng lại vô cùng linh hoạt, rất thích hợp với những chiến sĩ cường đại mà linh hoạt sử dụng, mà ngươi lại thích hợp nhất! Trong đó ta đã gia cố thêm một linh thạch thuộc tính hỏa hệ, lúc ngươi dẫn chân nguyên lực vào thì sẽ sản sinh ra công kích hỏa thuộc tính uy lực cường đại, thực lực của ngươi càng mạnh thì uy lực cũng càng lúc càng lớn, có thể bù đắp cho việc ngươi không thể sử dụng ma pháp trước mặt người khác!”
“Sư phụ, vậy kiếm của ta có gì đặc thù?” Á Lịch Khắc Tư cũng nôn nóng hỏi.
“Kiếm của ngươi chính là vũ khí của tu chân giả thường sử dụng nhất, bởi vì có liên quan đến pháp quyết tu luyện kiếm pháp nhiều nhất, mà kiếm tiên trong truyền thuyết thực lực vô cùng cường đại! Ngươi không phải thích pháp thuật sao, cho nên ta mới gia cố vào thanh trường kiếm ngân sắc này một cái Hối linh trận, sau khi ngươi sử dụng pháp thuật thì sẽ tiết kiệm được một phần chân nguyên lực nhất định, giúp ngươi có thể kéo dài thời gian sử dụng pháp thuật!”
“Hai thanh kiếm của Thanh Thanh phân biệt là thủy thuộc tính và hỏa thuộc tính, hai loại thuộc tính này tuy rằng tương khắc nhau, nhưng trong tay ngươi thì lại có thể tương sinh! Bản thân ngươi thuộc thủy hệ ngũ hành, nhưng lại tu luyện pháp quyết hỏa hệ, cho nên ta mới đặc biệt chế tạo song kiếm này cho ngươi, ngoài ra còn có thể khiến cho ngươi phát huy toàn bộ thực lực, cũng có thể khiến cho địch nhân khó lòng phòng bị mà giành chiến thắng!”
“Hồng Khanh, Hỏa hồng sắc kiếm của ngươi là pháp khí thuộc tính hỏa, phong hệ thuộc tính của ngươi có thể đề cao tốc độ, cho nên ta mới luyện chế vũ khí này để ngươi có thể dùng công kích, trong đó có một trận pháp có thể đem uy lực của pháp thuật tăng đến năm thành, khiến cho thực lực của ngươi tăng lên rất nhiều!”
Năm người nghe Khổng Hạo Thiên giải thích xong đều cảm thấy kinh ngạc nhìn vũ khí của bản thân, kích động không nói nên lời.
“A a, lúc ta lấy được kiện pháp khí đầu tiên thì cũng kích động giống các ngươi a!” Khổng Hạo Thiên hồi tưởng lại thản nhiên nói.
“Sư phụ, ngài nói pháp khí của chúng ta là hạ phẩm linh khí, đây là trình độ cao nhất của người sao?” Hồng Khanh rất có hứng thú với việc luyện khí nên vội hỏi.
“Đương nhiên không phải, ở tu chân giới chỉ cần đủ tài liệu ta cũng có thể luyện chế ra hạ phẩm tiên khí! Chỉ bất quá trong đó không có tiên linh khí mà thôi, nhưng uy lực so với tiên khí chính tông cũng tuyệt không thua kém!” Khổng Hạo Thiên tự tin nói.
Hồng Khanh nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục hỏi: “Như vậy tiên khí và hạ phẩm linh khí thì hơn kém bao nhiêu cấp?”
“Tu chân giới chia làm hai loại đẳng cấp, phân biệt là linh khí và bảo khí, mà hai đẳng cấp lại chia thành ba tầng phẩm cấp, hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm, như vậy tính ra, hạ phẩm linh khí và hạ phẩm tiên khí kém nhau sáu cấp!”
“Sáu cấp! Người nói người có thể luyện chế được tiên khí!” Hồng Khanh toàn thân run rẩy.
Khổng Hạo Thiên nhướng mày, vận khởi một cái Thanh tâm quyết nói: “Hồng Khanh, ngươi sao vậy?”
“Đúng a, Hồng Khanh sư huynh, ngươi sao lại kích động như vậy?” Băng Thanh Thanh cũng hỏi.
Tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn Hồng Khanh chờ nghe giải thích.
Tuy rằng Khổng Hạo Thiên đã sử dụng Thanh tâm quyết cho Hồng Khanh, nhưng tâm tình của Hồng Khanh lúc này vẫn vô cùng kích động, chỉ bất quá so với lúc trước đã giảm hơn không ít.
Hồng Khanh lấy tay chỉ pháp khí của năm người, run giọng nói: Các vị sư huynh muội, các ngươi có biết sư phụ lần này luyện chế trang bị là đẳng cấp gì không?”
Tất cả mọi người đều lắc đầu, bọn họ cũng không nghĩ rằng Hồng Khanh đối với luyện khí lại si mê đến vậy, đối với đẳng cấp trang bị họ mới chỉ nghe nói qua, nhưng quả thật cũng không có khả năng phân biệt nó.
Hồng Khanh nói: “Các ngươi hẳn là biết trang bị trên đại lục chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, thánh cấp và thần cấp. Bây giờ số lượng luyện kim sư trên đại lục vô cùng thưa thớt hơn nữa trình độ hiện nay so với ngàn năm trước đã kém hơn rất nhiều, cho nên ma đạo sư và chiến sư bất quá cũng chỉ sử dụng trang bị ma pháp trượng và vũ khí trung cấp hoặc thượng cấp, chỉ có đạt đến đại ma đạo sư hoặc đại kiếm sư mới có thể tìm trang bị cao cấp cho mình. Số lượng trang bị thánh cấp vô cùng thưa thớt, phần lớn đều nằm trong tay cao thủ thánh cấp. Mà trang bị thần cấp thì lại càng hiếm có, theo ta được biết toàn bộ đại lục cũng không quá năm kiện!”
“Như vậy lão sư luyện chế cho chúng ta hạ phẩm linh khí rốt cuộc thuộc loại cấp bậc gì?” Á Lịch Khắc Tư hỏi.
Hồng Khanh kích động nói: “Thánh cấp, tuyệt đối là thánh cấp!”
“Thánh cấp!” Mọi người nghe thấy Hồng Khanh nói đều thất kinh, ngay cả Khổng Hạo Thiên cũng không ngờ hạ phẩm linh khí lại đạt đến trình độ thánh cấp ở thế giới này!
“Lão nhị, ngươi làm sao biết được?” Tinh Diệu vội hỏi.
“Trang bị thánh cấp đều khác biệt so với ba cấp trang bị trước, chỉ có trang bị thánh cấp mới có thể gia công thêm các chức năng khác, cũng chỉ có trang bị thánh cấp mới có thể xuất hiện ma pháp trận!” Hồng Khanh vội giải thích.
“Thánh cấp a! Đây chính là đẳng cấp thấp nhất ở tu chân giới! Nếu như sư phụ đủ tào liệu, ngài có thể luyện ra cấp bậc pháp khí gì? Siêu thần khí? Siêu siêu thần khí? Hay là siêu siêu siêu thần khí?!” Lộ Tạp Tây gần như vô pháp tưởng tượng ra.
Vị đồ đệ này hoàn toàn bị pháp khí của Khổng Hạo Thiên luyện chế mà chấn động, nhất là Hồng Khanh, bây giờ nếu có người bắt hắn rời khỏi sư môn, chuyện đầu tiên hắn làm nhất định sẽ đem linh khí mà Khổng Hạo Thiên luyện chế cho hắn để giết chết người kia!
Nhìn bộ dáng năm đồ đệ, Khổng Hạo Thiên trong lòng không nỡ đả kích bọn họ, chỉ có thể thầm mặc niệm trong lòng: các đồ đệ a, vi sư hiện nay mới chỉ là Hóa Khí kì, vừa rồi ta chỉ nói là ta ở Độ Kiếp kì thì mới có thể làm được chuyện này a!
--------------------------------------------------- (*) Phương Thiên Họa Kích: Vũ khí của Lã Bố (Lữ Bố)
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy