Tác giả: Tô Phái Dịch Giả:
Tiểu Cường Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược vẻ mặt buồn rầu, liền nói:
- Quên đi, không nên miễn cưỡng, từ từ rồi sẽ có cách. Chúng ta trước hết thu dọn đồ đạc rồi trở về đi.
- Tần Thiên, em có chuyện muốn nói với anh.
Triệu Chỉ Nhược ngẩng đầu nhìn Tần Thiên nói.
- Chuyện gì?
- Thật ra thì, anh nói không sai, em đối với anh là có mục đích.
Triệu Chỉ Nhược liền đem mục đích nàng tiếp cận Tần Thiên một lượt kể ra cho hắn nghe. Tần Thiên nghe xong cực kỳ giật mình, nhất là chuyện về Thất đại gia tộc, lần trước khi mình phế ‘quả chuối’ của tên dị giả kia, hắn đã từng nói qua, mình là người thừa kế của Tần gia. Không nghĩ tới, Triệu Chỉ Nhược lần này cũng nói như vậy.
- Cái gì mà người thừa kế? Em nói cho anh biết rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao cái gì anh cũng không biết hết vậy?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược mơ hồ hỏi, thần sắc khẩn trương, tựa hồ rất muốn biết đáp án.
- Anh không biết cũng bình thường, bởi vì anh từ nhỏ đã không lớn lên trong Tần gia, gia gia của anh rời khỏi Tần ra, đi tới Hải Thị. Sau khi gia gia anh qua đời, gia đình anh lại xảy ra biến cố cho nên anh lúc đó không rõ chuyện gì cả. Cho đến tháng trước, người trong Tần gia mới phát hiện ra anh. Sau đó để lộ tin tức, các đại gia tộc đã phát hiện ra anh. Địch nhân của Tần gia liền tìm người ám sát anh, cũng có những gia tộc nhỏ muốn dựa cây đại thụ Tần gia này, nên âm thầm giúp anh.
.
- Thì ra là vậy, khó trách tại sao hơn một tháng nay lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Vậy tại sao người của Tần gia lại không nói cho anh biết? điều này khiến hắn thấy nghi hoặc.
- Cái này em cũng không rõ.
- Xem ra, nữ nhân ở bên cạnh ta cũng đều có mục đích cả.
Tần Thiên có chút mất mác nói, có lẽ mình quá ảo tưởng rồi, cứ đi tới chỗ nào là đều có mỹ nữ quấn theo. Không ngờ lại vì thân thế của mình mới được như vậy.
- Không phải vậy đâu, ít nhất những nữ nhân bên cạnh anh đều chưa biết được thân thế của anh, cho nên chắc là họ thật lòng với anh đó.
- Á đù , vậy thì tốt.
Tần Thiên nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
- Tần Thiên, thật xin lỗi!
.
- Không có gì, chẳng qua em cũng chỉ bất đắc dĩ mới như thế, không trách em được. Hơn nữa, em vẫn chưa hại anh, mà em lại còn là một đại mỹ nữ nữa, mỡ dâng tới miệng mèo cả thôi.
Triệu Chỉ Nhược vừa nghe, nhất thời thân thể trấn động, trong lòng thực cảm kích, nước mắt không ngừng rơi xuống.
- Được rồi, lại khóc nữa rồi. Khóc nhiều quá sẽ xấu đi đó.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược khóc, liền nói. Đem nàng ôm vào lòng, Triệu Chỉ Nhược cũng ôm lấy Tần Thiên, không ngừng nức nở.
- Tần Thiên, anh thật không trách em sao?
Tần Thiên nghiêm túc gật đầu.
- Vậy… Vậy anh có yêu em không?
Triệu Chỉ Nhược đột nhiên đỏ mặt, nhìn Tần Thiên có chút ấp úng. Nói xong, kẽ cúi đầu, lộ vẻ xấu hổ. So với vẻ hấp dẫn mọi khi của nàng thật khác nhau.
Tần Thiên cúi đầu nhìn ngực Triệu Chỉ Nhược, hai ‘quả bưởi’ trước ngực trắng như tuyết, thực đúng với kích cỡ của ‘bưởi 5 roi’. Trên người nàng truyền đến từng đợt hương thơm mê người, làm cho thằng nhỏ dưới quần lập tức có phản ứng. Vừa rồi, Triệu Chỉ Nhược chả khác gì khiêu khích hắn, Tần Thiên liền cảm giác cả người nóng bừng.
- Em muốn mình phát sinh quan hệ với nhau không?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà hỏi.
- Em… Em muốn.
Triệu Chỉ Nhược khẩn trương nói. Một khi Tần Thiên lấy đi trinh tiết của mình, cũng giống như một lời hứa hẹn, nàng sẽ chân chính trở thành nữ nhân của Tần Thiên, như vậy nàng mới yên lòng.
- Em nghĩ kỹ chưa?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói.
- Em nghĩ kỹ rồi.
Triệu Chỉ Nhược nói xong, đột nhiên ngẩng đầu, hướng tới đôi môi của Tần Thiên hôn lên. Cái lưỡi nhỏ thơm tho nhanh chóng chui vào trong miệng Tần Thiên. Đầu lưỡi hai người đụng vào nhau, nhất thời thân thể nàng chấn động.
- Ưm…
Triệu Chỉ Nhược khẽ rên một tiếng.
Tần Thiên không nghĩ tới Triệu Chỉ Nhược dứt khoát như vậy. Hắn liền không khách khí nghênh đón, dùng sức ngậm lấy cái lưỡi nhỏ thơm tho của Triệu Chỉ Nhược.
- Ưm…
Triệu Chỉ Nhược được Tần Thiên nhiệt tình đáp lại, không khỏi khẽ rên một tiếng. Cái lưỡi thơm tho bị Tần Thiên ngậm lấy, trong thân thể nảy lên loại ham muốn nguyên thủy. Nội tâm sinh ra khoái cảm không thể nào hình dung, Triệu Chỉ Nhược lập tức ôm chặt Tần Thiên, chiếc lưỡi đinh hương không ngừng khuấy động.
Tần Thiên cũng ôm chặt nàng, ra sức trêu đùa, làm cho nàng cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Hai người hôn một hồi lâu mới tách nhau ra. Triệu Chỉ Nhược mặt mũi đỏ bừng, ánh mắt lộ vẻ mê say, cảm giác thoải mái chưa từng có. Lúc trước, mục đích là để hấp dẫn Tần Thiên, nên trong lòng có một tầng ngăn cách. Hiện tại buông xuống hết thảy, cảm giác thập phần hưởng thụ.
- Như thế nào? Có thoải mái hay không? Còn muốn nữa hay sao?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười xấu xa nói. Mắt thấy hai bầu của nàng không ngừng phập phồng. thằng nhỏ phía dưới lập tức kích động.
- Muốn.
Triệu Chỉ Nhược dứt khoát nói.
- Tiểu sắc nữ, anh sẽ cho em sung sướng hưởng thụ.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược, bày ra bộ dáng sắc lang nói. Một tay liền nắm lấy một bên vú, dùng sức nắn bóp rồi lại nhẹ nhàng vân vê
- A…a…a…
Triệu Chỉ Nhược kêu to một tiếng, cả người giống như bị điện giật. Khi bầu vú bị Tần Thiên nắn bóp, cảm giác thoải mái khác thường từ ‘vếu’ truyền đến, tê tê dại dại, cực kỳ sung sướng. phía dưới cảm thấy một mảng ướt át
- Thật vô cùng mềm mại.
Tần Thiên mê đắm nhìn Chỉ Nhược nói. Lời nói xấu xa này làm cho Triệu Chỉ Nhược cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cuộc sống trong gia đình quý tộc, nàng còn chưa tiếp xúc qua với những thứ bên ngoài, cho nên khi Tần Thiên nói những lời như thế. Nàng cảm thấy vô cùng kích thích.
Tần Thiên vừa nói, một tay nắn bóp, làm cho Triệu Chỉ Nhược yêu kiều thở gấp.
Tần Thiên một bên xoa nắn hai bầu vú căng tròn của nàng. một bên xấu xa hỏi
- Có thoải mái không? Có muốn mạnh lên một chút không tiểu yêu nữ của anh
.
Đừng …. Dừng lại…..
Thoaiiiiii mái…..
. Một bên ‘vếu’ bị Tần Thiên nắn bóp truyền đến từng đợt khoái cảm. Cảm giác trong ‘vếu’ như muốn nổ tung. Nhất là bên dưới hoa viên nhỏ, Triệu Chỉ Nhược cảm giác nơi đó càng ngày càng ẩm ướt , thân thể trở nên tê dại
thank nào sau bi này đợi hơi lâu đấy
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả:
Hâm Đơ Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà nói.
Có muốn anh mạnh thêm chút không?
“Muốn... . " Triệu Chỉ Nhược thấp giọng rên rỉ
"Cái gì? "Tần Thiên làm bộ không nghe thấy.
" Ummm…Muốn…! " Triệu Chỉ Nhược lần nữa nói
Tần Thiên như cũ cố ý làm như ko rõ, nhìn Chỉ Nhược cười xấu xa
“Cái gì ? vẫn nhỏ quá không nghe rõ a”
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên liền hiểu mình bị đùa bỡn nhất thời phát điên nhưng tức thì tức chứ không còn làm chủ nổi bản thân nữa
" Mạnh chút, Tần Thiên”
Lần này Triệu Chỉ Nhược không nhịn đc mà hô to lên
Tần Thiên cười xấu xa
“ a rồi , được rồi “
Vừa nói hắn vừa tăng lực đạo mà ra sức mân mê bầu ngực Triệu Chỉ Nhược
A aaaa……
Triệu Chỉ Nhược nhất thời thoải mái kêu to. Hai tay ôm chặt Tần Thiên dáng vẻ vô cùng hưởng thụ
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười gian sau đó một tay khác chuyển đến tấn công bầu ngực còn lại của nàng khiến cả hai tiểu mei mei nhất thời cương cứng
A…Ư….aaaaaaaaa
Triệu Chỉ Nhược không kìm nổi mà hét to lên.Cái lưỡi nhỏ không ngừng bị tên kia mút mát
"Hắc hắc, thoải mái thêm chút nữa nhé! "
ngay sau đó ma trảo đem áo của Triệu Chỉ Nhược cởi xuống vứt sang một bên ,Triệu Chỉ Nhược bên trong mặc đồ lót viền đen bằng tơ để lộ ra hai khỏa trắng như tuyết .Nhìn hai bầu ngực mình vừa xoa nắn với đường rãnh sâu như hút hồn người kia trong lòng Tần Tiên không khỏi hưng phấn
“Thật đẹp”
Tần Thiên vừa nói tay vừa đem áo ngực của nàng cởi xuống hai tiểu bạch thỏ vừa tròn vừa co dãn kia hiện ra làm mắt hắn sáng ngời chả khác nào mời hắn thưởng thức
"Đẹp không! " Triệu Chỉ Nhược hỏi.
“Dĩ nhiên rồi chỉ sợ trên đời này không có gì đẹp hơn “
Triệu Chỉ Nhược nghe Tần Thiên ca ngợi nhất thời rất cao hứng
"Chỉ Nhược, thật ra thì anh thích như trc , em có thể câu dẫn anh thêm lần nữa hay không…”
Nghĩ tới dáng vẻ mê người kia thì máu huyết trong ng hắn không khỏi một trận sôi trào
A... có thể, nhưng mà em làm như vậy chả phải khiến anh chán ghét em sao. " Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên lo lắng hỏi.
"Sẽ không , anh thích e như vậy”
Ưm…Triệu Chỉ Nhược gật đầu ngay sau đó vẻ ngượng ngùng trên khuôn mặt biến mất tăm, thay vào đó là vẻ mị hoặc mê người ,ánh mắt thật giống như có luồng điện khiên ng ta hoàn toàn tê dại ,so với bộ dáng lúc nãy thật khiến cho Tần Thiên hoài nghi nàng đã học qua kinh kịch biến diện.
Triệu Chỉ Nhược một tay đem Tần Thiên đẩy ngã ra ghế sa lon rồi cặp mông đầy đặn trực tiếp ngồi đè lên trên tiệu đệ của hắn
Ưm
Vừa ngồi xuống thân thể Triệu Chỉ Nhược không khỏi run rẩy bởi vì hôm nay nàng mặc quần vừa ngắn lại mỏng , ngôì lên trên thằng nhỏ của Tần Thiên khiến cho địa phương kia cùng tiểu đệ của hắn không ngừng cọ xát
Tần Thiên cũng ko hơn gì, bị vùng cỏ thơm kia kích thích làm cho hắn thấy không thể kiềm chế nổi nữa
"Thiên Thiên, tới ăn này! " ( tưởng sam sam chứ nhỉ )
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên trực tiếp đưa hai bầu ngực kia vào miệng hắn hai tay cò lại không ngừng vuốt ve
Tần Thiên vô cùng phấn khích thằng nhỏ ở dưới ngẩng cao đầu mà di chuyển vào vùng cỏ thơm của Triệu Chỉ Nhược làm cho TCN không ngừng rên rỉ thật giống như mèo hoang đang trong cơn hứng tình. Tiêng kêu như càng kích thích thú tính của TT
Tần Thiên một tay vân vê trái sơ ri đỏ hồng trên ngực nàng tay còn lại ra sực mà nhào nặn khỏa còn lại
"A... A... Thật thoải mái, Tần Thiên mạnh nữa đi …”
Tần Thiên căn bản không cách nào chống cự nổi âm thanh kia liền hé miệng ngậm lấy trái sơ ri không ngừng dùng đầu lưỡi thỉnh thoảng còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn
"A... A... !"
Triệu Chỉ Nhược bị Tần Thiên làm cho lớn tiếng kêu lên, dù sao vẫn là thiếu nữ so với Tần Thiên thì không là đối thủ , Triệu Chỉ Nhược chỉ còn biết thở dốc nhưng vẫn không ngừng trêu chọc Tần Thiên
"Như thế nào, có phải rất thoải mái không Chỉ Nhược! "
"Ừmmm...Để e giúp anh tới! "
Triệu Chỉ Nhược đứng lên sau đó vùi mặt vào giữa hai chân Tần Thiên kéo khóa quần ra đem thằng nhỏ của hắn cầm trong tay
"A. Lớn, nóng quá a! "
Tim của Triệu Chỉ Nhược đập thật nhanh sau đó đôi môi anh đào mê người kia mở ra đem thằng nhỏ nhẹ nhàng ngậm vào, vừa mút một chút cả miệng nhỏ nhắn của TCN đã ngậm lấy cả thằng nhỏ
"A... !"
Triệu Chỉ Nhược thấy vẻ mặt hưởng thụ kia nhất thời cao hứng.Động tác của mình học đc trong JAV khiến Tần Thiên vô cùng hài lòng
“Chỉ Nhược, em thật lợi hại”
Cái lưỡi nhỏ của TCN trêu chọc thằng nhỏ của hắn khiên hắn cực kì thoải mái lại có chút không kiềm chế được , thuần thục tới trình độ này quả thực có thể ngang bằng với Triệu Nhã Chi và Lâm Hiểu Di rồi
"Tần Thiên, anh thích không? " Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên đầy dụ hoặc khẽ nói , cái lưỡi nhỏ nhẹ nhàng liếm qua đôi môi làm cho Tần Thiên lại bị kích động
"Thích, vô cùng thích! " Tần Thiên không nghĩ gì mà lập tức nói
"Vậy sau này Chỉ Nhược ngày ngày phục vụ anh có đc không”
"Tốt, Anh bảo đảm hoàn thành cho em tâm nguyện này! "
Tần Thiên bỉ ổi đáp lại
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên, lần nữa đem thằng nhỏ ngậm vào trong miêng
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Hâm Đơ Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
"Tần Thiên,của anh sao có thể lớn như vậy !!”
"Dĩ nhiên, điều này quá là bình thường nuôn. " Tần Thiên đắc ý nói, dùng sức giật giật tiểu đệ để nó đụng vào lỗ mũi Chỉ Nhược.TCN lập tức cau mày né tránh, tay nhẹ nhàng xoa xoa lỗ mũi
"Nhưng là em xem JAV ,bọn họ vừa nhỏ vừa ngắn a”
“Hừ Nhật Bản rặt một bọn bất lực , lúc cứng lên được 3 cm cũng là không tệ rồi “
"Ừmmm, vậy của anh lớn như vậy mà cho vào bên trong của em thì có đau lắm không?” Triệu Chỉ Nhược lo lắng mà nói.
" Không làm sao đâu , đến lúc đó sung sướng còn không kịp ấy chứ ."Sau đó Tần Thiên đem đầu Chỉ Nhược ép vào tiểu đệ của mình Triệu Chỉ Nhược lập tức liền phối hợp mà nuốt vào.
Bú mút một hồi Tần Thiên cũng để cho Triệu Chỉ Nhược nhả ra sau đó đem nàng đứng lên để cởi váy ngắn và nội y bên trong.
“Tới đi Tần Thiên..” Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên kiều mị dụ dỗ nói rồi tách hai chân ra đẻ lộ ra vùng cỏ thơm mê người.
Nơi đó một cái miệng đỏ hồng ướt át đang đợi Tần Thiên khiến tim hắn đập mạnh liên hồi.
"Tốt lắm tiểu sắc nữ, nhìn xem anh giáo huấn em như thế nào !"
Tần Thiên mê đắm nhìn Triệu Chỉ Nhược sau đó cúi người nhìn cánh hoa phía dưới , nhẹ nhàng lấy ngón tay mà trêu đùa.
"A!"
Triệu Chỉ Nhược phát run cái miệng nhỏ nhắn há to mà rên.
"Có phải rất thoải mái không” Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói.
Triệu Chỉ Nhược gật đầu,đem tay tần thiên hướng tới hoa viên thần bí của nàng ,động tác này nàng học trong phim,cùng lúc đó hai chân kích thích tiểu đệ của hắn.
"Hắc hắc, cái này anh thích “
Tần Thiên hèn mọn cười ,tay vẫn không ngừng trêu chọc phía dưới thỉnh thoảng lại miết mạnh khiến cho Chỉ Nhược ko ngừng rên rỉ.
Tần Thiên trêu đùa một hồi trong lòng cũng đã vô cùng ngứa ngáy không nhịn được cúi đầu, một tay đem hé mở cánh hoa rồi miệng từ từ hướng đến nơi thần bí hưởng thụ.
"A... A... ."
Nhất thời Triệu Chỉ Nhược kích động kêu to hai chân kẹp lấy đầu Tần Thiên , thân thể ko ngừng run rẩy
trên mặt hiện ra vẻ mặt vừa thống khổ vừa hưởng thụ.
Tần Thiên không ngừng dùng đầu lưỡi mà khuấy động bên trong cánh hoa của nàng,ngọc thủy bên trong chảy ra khiến miệng hắn cũng ngập trong hương vị mê người kia.
Không chịu được nữa tần thiên mạnh mẽ bế Chỉ Nhược vào phòng của nàng rồi ném lên gường. Tách hai chân TCN ra đem tiểu đệ vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Tần Thiên chuẩn bị tiến vào thì lại bị Chỉ Nhược làm đình chỉ động tác
"Tần Thiên, đau lắm phải không?” Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên lo lắng mà nói.
“ Một chút thôi nhưng kế tiếp sẽ rất sung sướng”
"Vậy có dược thân thể em rồi sau này sẽ chăm sóc e chứ “Triệu Chỉ Nhược lo lắng hỏi.
“Em yêu tâm , anh nhất định sẽ yêu thương em tuyệt đối không bao giờ bỏ rơi e , trừ khi a chết nếu không làm sao có chuyện anh không cần tiểu mĩ nữ của anh chứ “
Tần Thiên nhìn thấy TCN đã buông lỏng , liền khống chế tiểu đệ của mình hướng huyệt động kia từ từ mà tiến vào,đi vào một chút liền gặp một tầng trở ngại, Tần Thiên biết đã đi tới tấm màng xử nữ cưa chỉ nhược.
Triệu Chỉ Nhược cảm giác được nơi đó của mình lấp đầy, cứ nghĩ sau một khắc sẽ bị Tần Thiên xuyên qua, hai mắt nhắm tịt không dám nhìn.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược, lấy lại bình tĩnh, sau đó khống chế thằng nhỏ mạnh mẽ đi vào
"Aaaaaaaaaa!"
Trong nháy mắt, Triệu Chỉ Nhược liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cảm giác phía dưới thật giống như bị xé ra, lập tức đem chân kẹp chặt lấy eo của Tần Thiên, hai tay nắm chặt ga giường, hai hàng nước mắt chảy ra.
Đau quá! " Triệu Chỉ Nhược thanh âm có chút run run, phía dưới cảm thấy một trận nóng bỏng đau đớn.
“Không có chuyện gì,một chút hết đau ngay “Tần Thiên an ủi, hai tay ôm khuôn mặt nàng nhẹ nhàng hôn làm cho nàng thả lỏng
Qua một hồi lâu
"Như thế nào, Chỉ Nhược, còn đau không! " Tần Thiên hỏi.
“Có một chút “
“Anh di chuyển được không ?”
Triệu Chỉ Nhược gật đầu.
Tần Thiên nhìn nàng, cúi người,nhẹ nhàng mút hai bên ngực nàng một hồi lâu thấy Chỉ Nhược đã tốt hơn liền nhẹ nhàng di chuyển.
Thời gian dần qua , tốc độ ngày càng tăng , bên dưới tiểu đệ bị ôm chặt khiên Tần Thiên cực kì thoải mái
Triệu Chỉ Nhược ban đầu còn có chút đau, nhưng theo thời gian bị Tần Thiên dần dần tấn công vào sâu trong huyệt động làm cho từng đợt cảm giác thoải mái từ phía dưới truyền lên khiến nàng không đừng được mà hét lên so với ban nãy thật là hai ng hoàn toàn khác nhau
"A... A... A... ."
Tốc độ ra vào của Tần Thiên ngày càng nhanh thì Triệu Chỉ Nhược phát ra âm thanh càng lớn có tiết tấu vô cùng, máu của TCN đã tạo thành một mảng đỏ lớn trên ga giường.
Hai người đều đã đẫm mồ hôi nhưng vẫn gắt gao ôm chặt lấy nhau mà vào rồi lại ra.
"Dùng sức, Tần Thiên, dùng sức một chút... . "
Triệu Chỉ Nhược hô lớn khuôn mặt lộ vẻ mê say, thoạt nhìn cực kỳ điên cuồng.
Tần Thiên tự nhiên thỏa mãn nhu cầu của nàng, tăng lực đạo tiến vào
Không biết qua bao lâu
"A!"
Hai người cùng hô to một tiếng ,sau đó cùng nhau lên đỉnh………………(olympia)
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Last edited by Hâm Đơ; 06-10-2014 at 12:04 PM.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Triệu Chỉ Nhược đỏ mặt gật đầu, nhích đầu ghé sát vào lồng ngực Tần Thiên, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc, tảng đá đè nặng trong lòng nàng đã được gỡ xuống, nàng rốt cục đã thành nữ nhân của hắn, chuyện của phụ thân nàng sẽ được giải quyết, có thể thở phào một hơi rồi.
- Còn đau không?
.
- Hơi một chút!
- Nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta trở về.
Triệu Chỉ Nhược gật đầu, hai người ôm chặt nhau chìm vào giấc ngủ.
Hai người ngủ một mạch thẳng đến trưa, Tần Thiên đói bụng tỉnh lại, vừa mở mắt ra thấy TCN đã tỉnh dậy từ lúc nào, đang chăm chú nhìn mình.
- Tỉnh rồi, có đói bụng không?
TCN: gật gật
- Được rồi! chúng ta đi ăn cơm!
Tần Thiên nói, sau đó đứng lên mặc quần áo. Triêu Chỉ Nhược cũng vậy nhưng phía dưới còn hơi đau làm nàng nhíu mày.
- Đến đây, anh giúp em mặc đồ!
Tần Thiên nói với Triệu Chỉ Nhược đồng thời cầm quần lót của nàng lên.
Triệu chỉ Nhược cũng không cự tuyệt, mặt nàng hơi đỏ lên, Tần Thiên vừa giúp nàng mặc quần áo, vừa chấm chấm mút mút, làm Triệu Chỉ Nhược thở gấp liên tục.
Hai người mặc quần áo xong, TCN tìm một cái kéo, cắt vết lạc hồng trên ga giường, gấp lại cất đi, chứng tỏ nàng rất coi trọng lần đầu tiên của mình.
- Chúng ta đi ăn cơm!
Triệu Chỉ Nhược nói, theo thói quen khoác lên tay Tần Thiên , Tần Thiên nhìn nàng cười cười sau đó hai người cùng đi ra ngoài.
Xuống lầu, hai người tìm một nhà hàng cách đó không xa, kêu vài món thức ăn cùng đồ uống.
Rất nhanh sau đó, món ăn được đưa lên, hai người bắt đầu ăn.
Cơm nước xong, đôi tình nhân lại trở về nhà trọ, thu dọn đồ đạc, Triệu Chỉ Nhược viết lại vài chữ cho em gái nàng, sau đó lên xe với Tần Thiên để về nhà hắn
Tần Thiên cùng Triệu Chỉ Nhược về nhà, bởi vì “nơi nào đó” của Triệu Chỉ Nhược còn đau cho nên nàng lên giường nghỉ ngơi, mà Tần Thiên thì trở về phòng, tiến vào thần tàng tinh cầu tiến hành tu luyện, sáu tiếng sau mới ra ngoài.
Lúc này, Lí Phỉ Nhi đã về, thấy Triệu Chỉ Nhược đã trở lại, lập tức liền đi hỏi han vài câu. Tần Thiên nói với hai người một tiếng rồi đi Tửu Ba nhai, tối nay hắn có hẹn ăn cơm với Lương Văn Đạo.
Đến Tửu Ba nhai, Tần Thiên để cho Phong tử tìm một chiếc xe, đem bức họa lấy được từ chỗ Nghi lão cầm theo, nói mấy câu với Phong Tử, Sấu Tử cùng A Bưu, tới bảy giờ tối, Tần Thiên mang theo vài tiểu đệ đi tới nhà Lương Văn Đạo.
Nhà Lương Văn Đạo ở thành bắc, Tần Thiên lái xe mất nửa giờ mới tới, hai tiểu đệ mang theo bức tranh cùng đi tới.
- Cộc cộc!
Tần Thiên gõ cửa, không lâu sau cửa sắt đã được mở ra, mở cửa là một mỹ phụ chừng hơn bốn mươi tuổi, trên người còn đeo tạp dề, trong nhà truyền đến từng đợt mùi thơm của đồ ăn, hiển nhiên là đang nấu cơm.
- Chào dì, ta là Tần Thiên, là Lương cục trưởng kêu ta tới!
Tần Thiên nhìn mỹ phụ nói.
- Là Tần Thiên à, mau vào đi, ta là Chu Hân, vợ lão Lương, cháu có thể gọi ta là Chu di!
Mỹ phụ cười, vội vàng mở cửa cho Tần Thiên đi vào, Tần Thiên cho người đem bức tranh vào, để trong phòng khách rồi cho mấy tiểu đệ kia đi về.
- Tần Thiên, cháu ngồi chờ một chút, lão Lương vừa mới đi ra ngoài, chờ một chút ông ấy trở lại. Đúng rồi, cháu có uống gì không, để ta đi lấy!
Chu Hân nhìn Tần Thiên cười hỏi.
- Được rồi, Chu di, dì không cần khách khí, ta cũng không khát, dì đi làm việc của dì đi!
Tần Thiên nhìn mỹ phụ nói, lại phát hiện ra Chu Hân nhìn chằm chằm vào hắn, trên mặt phát ra nụ cười sáng lạn.
- Đù, chẳng lẽ ca đẹp trai đến độ ngay cà phụ nữ trung niên nhìn phát chết ngay sao?
Tần Thiên thầm nghĩ, ánh mắt Chu Hân nhìn hắn như báo nhìn mồi làm Tần Thiên hơi bối rối. Mặc dù Chu Hân cũng không tệ lắm, hơn bốn mươi tuổi nhưng vóc người vẫn còn hoàn mỹ, trước lồi sau vểnh nhưng Tần Thiên cũng không dám làm loạn, đây là lão bà Lương Văn Đại hơn nữa đối với nữ nhân bốn mươi tuổi Tần Thiên cũng không có hứng thú.
- Chu di, người không sao chứ, trên mặt ta có gì sao?
Tần Thiên thấy Chu Hân đang không chớp mắt nhìn mình, khua khua tay trước mặt nàng.
- A! Không có gì, vậy cháu ngồi chờ nha, lão Lương sắp về rồi, ta xuống bếp làm đồ ăn!
Chu Hân phục hồi tinh thần, sau đó xoay người đi vào phòng bếp.
- Tiểu tử này nhìn qua cũng khá đẹp trai, mặc dù nhìn hơi nghèo một chút nhưng còn trẻ, còn có thể phát triển, không biết tình hình gia đình hắn thế nào, đứa nhỏ Như Yên kia có thích hay không?
Chu Hân vừa đi vừa làu bàu nói.
Tần Thiên ngồi trên ghế salon, đánh giá bốn phía, phòng khách của Lương Văn Đạo thuộc về phong cách Châu Âu, nhìn qua cực kỳ thời thượng, cao nhã quý phái, trên tường treo mấy chục bức tranh làm đồ trang trí, phần lớn là những bức họa trừu tượng, hắn nhìn cũng không hiểu lắm.
-Xoạch xoạch !
Lúc này, âm thanh khóa cửa vang lên, Tần Thiên quay đầu nhìn sang thấy Lương Văn Đạo đẩy cửa đi vào, trong tay cầm một cái túi, phía sau hắn còn có một cô gái chừng hai mươi tuổi đi theo vào.
Trang phục cô gái này cực kỳ khác người, nhưng không phải trào lưu buồn nôn mà là một loại mỹ cảm khác. Trên người là một cái áo sơ mi cánh dơi rộng trễ ngực, hai khỏa bán cầu tuyết trắng lộ ra phân nửa, bên dưới lạ một cái quần jean short đồng màu với áo, dưới chân mang một đôi giày da bó sát màu đen, gương mặt cực kỳ xinh đẹp, cằm nhọn mũi cao, mắt to long lanh, trang điểm nhàn nhạt, một đầu tóc ngắn màu đỏ, cổ lại đeo một sợi dây xích màu đồng, trên tay đeo rất nhiều nhẫn, gần như mười ngón tay nàng đều có, một thân phong cách Punk thoạt nhìn làm nàng cực kỳ xuất chúng, cộng thêm da thịt trắng như tuyết khiến nàng toát lên một vẻ đẹp kỳ lạ, làm người khác không nhịn được nhìn thêm vài lần.
- Lương cục trưởng!
Tần Thiên thấy Lương Văn Đạo đã về, lập tức đứng lên cười cười đi tới.
- Tần Thiên tới rồi sao? để ta giới thiệu một chút, đây là con gái ta, Lương Như Yên, 23 tuổi, chuyên gia thiết kế thời trang.
Lương Văn Đạo nhiệt tình giới thiệu cho Tần Thiên, ngay cả bao nhiêu tuổi đều nói ra, làm hắn cảm giác vô cùng kỳ quái.
- Uhm chào cô, tôi là Tần Thiên!
Tần Thiên nhìn Lương Như Yên cười nói.
Lương Như Yên tùy ý nhìn Tần Thiên một cái, thấy Tần Thiên ăn mặc tùy tiện chả khác gì lưu manh, lộ ra một tia cười lạnh, thản nhiên nói:
- Chào!
Nhưng ngay sau đó liền không thèm để ý tới Tần Thiên, trực tiếp nhận lấy cái túi trong tay Lương Văn Đạo đi vào trong phòng, Lương Văn Đạo bên cạnh nhất thời cảm thấy xấu hổ.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả:
hcmutransmt06a Biên Tập: Hâm Đơ Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
- Ha ha, Tần Thiên ngươi bỏ qua cho, con bé này tính tình lạnh nhạt, thế nhưng tâm tính thiện lương, không có ác ý gì đâu .
Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói.
- Không đâu, mà đúng rồi, Lương cục trưởng, ta tới nhà cũng không mua lễ vật gì, chỉ có bức tranh này mang đến, ngài xem một chút có thích hay không?
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo, chỉ vào bức tranh bên cạnh, Lương Văn Đạo lập tức nhìn tới.
- Bức tranh này là do Nghi lão vẽ?
Lương Văn Đạo giật mình, chạy tới nhìn một lúc, thật sự là của Nghi lão, bức tranh này ít nhất phải trị giá 2000 vạn a. Tần Thiên không ngờ trực tiếp đưa bức tranh này cho mình, hơn hai ngàn vạn đó, hơn nữa có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Nhất là nếu được quảng bá lên, có khi giá tiền còn tăng lên gấp mấy lần, quả nhiên Tần Thiên này có lai lịch không nhỏ, vừa ra tay đã quăng ra hai ngàn vạn.
- Ta xem Lương cục trưởng rất thích tranh của Nghi lão, vừa vặn ta có một bức, để ở chỗ ta không có người thưởng thức, rất lãng phí. Không bằng đưa cho Lương cục trưởng ngài thưởng thức!
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo, tùy ý nói. Nhưng dĩ nhiên Lương Văn Đạo không cho rằng đơn giản như Tần Thiên nói, bức họa này trên triển lãm tranh ngày hôm qua hắn cũng đã thấy, thoáng cái đã ở trong tay Tần Thiên, hiển nhiên là Tần Thiên mua lại tặng hắn, đây là lễ kết giao, điều này nói rõ, Tần Thiên đã đem hắn thành người của mình.
- Ha ha, vậy ta cảm ơn!
Lương Văn Đạo vui vẻ nhìn bức tranh, yêu thích không muốn buông tay, đáng tiếc chỉ có thể xem, không thể động vào.
- Lương cục trưởng, ta có chuyện cần nói!
- Được, vào thư phòng!
Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói, sau đó mang Tần Thiên vào thư phòng, Lương Văn Đạo khóa trái cửa phòng, kêu Tần Thiên ngồi xuống.
- Lương cục trưởng, ta muốn ngài đem những tên côn đồ bị bắt lần trước thả ra, ta muốn thu nạp bọn chúng.
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo nói, Phong tử nói cho hắn biết, hơn hai trăm người bị bắt lần trước còn chưa được thả vì không ai nộp tiền bảo lãnh cho bọn họ. Tần Thiên lập tức động tâm, nếu có thể đem hai trăm người này thu vào dưới trướng, thực lực bang hội sẽ có bước nhảy vọt.
- Cái này không thành vấn đề, ngày mai ta sẽ thả toàn bộ!
Lương Văn Đạo lập tức nói.
- Vậy thì cám ơn ngài, đúng rồi, Lương cục trưởng, ta có việc muốn nói với ngài…
- Lão Lương, xuống dùng cơm
Tần Thiên cùng Lương Văn Đạo đang trò chuyện trong thư phòng, lúc này ngoài cửa truyền đến thanh âm của Chu Hân.
- Được, anh ra ngay!
Lương Văn Đạo đáp lại.
- Được rồi, cứ quyết định như thế!
Tần Thiên nói, Lương Văn Đạo gật đầu. Sau đó hai người ra ngoài, Chu Hân đang chờ, thấy hai người đi ra, nhiệt tình đi tới, thân thiết kéo tay Tần Thiên vào phòng ăn, điều này làm tt không kịp thích ứng, quay đầu nhìn về phía Lương Văn Đạo.
- Ha ha, cô ấy là vậy, rất nhiệt tình!
Lương Văn Đạo cười nói, sau đó ba người vào phòng ăn, Lương Như Yên đã ngồi ở đó, mặc bộ đồ ngủ, đầu tóc ướt nhẹp, hiển nhiên là vừa mới tắm xong.
- Tới đây, Tần Thiên, ngồi chỗ này.
Chu Hân nhìn Tần Thiên nói, kéo Tần Thiên ngồi xuống bên cạnh Lương Như Yên, Tần Thiên nói cảm ơn rồi ngồi xuống. Trên người Lương Như Yên tản ra một mùi thơm đặc biệt của nữ nhân, trực tiếp bay vào trong mũi Tần Thiên, hắn tự nhiên quay đầu nhìn Lương Như Yên một chút, lại thấy cảnh xuân trước ngực nàng, vì nút áo ngủ của nàng bị sút.
Bất quá Tần Thiên cũng không dám nhìn lâu, dù sao thì vợ chồng Lương Văn Đạo cũng ở trước mặt, cho nên chỉ hơi nhìn một vài giây rồi quay đầu đi, không ngờ phát hiện vợ chồng Lương Văn Đạo đang nhìn mình chằm chằm, dọa hắn suýt kêu lên.
- Kháo, không phải chứ, ta chỉ tùy ý nhìn một phát, như vậy cũng phát hiện ra sao?
Tần Thiên thầm nghĩ, cười cười với vợ chồng hai người, hai người cũng cười lại với Tần Thiên ăn ý đến mức làm hắn méo mồm
- Đến, ăn cơm đi, Tần Thiên không cần khách khí, cứ coi như nhà mình!
Chu Hân nhìn Tần Thiên nói, sau đó gắp một miếng thịt gà vào trong chén Tần Thiên
- Nếm thử xem tay nghề dì có được hay không?
Tần Thiên vội vàng cảm ơn rồi đem miếng gà bỏ vào trong miệng, nếm thử mùi vị.
- Tần Thiên, cháu hiện giờ bao nhiêu tuổi? làm công việc gì? Trong nhà có bao nhiêu ăn hem?
- Sặc!
Tần Thiên vừa nghe, đồ ăn trong miệng phun thẳng ra ngoài.
- Chết mất, đây là tình huống gì vậy? Định tra hộ khẩu sao? Hỏi chi tiết như vậy!
Tần Thiên thầm nghĩ.
- Cái kia… a di, cháu năm nay 21 tuổi, còn là học sinh, sống cùng chị gái, cha mẹ đã qua đời!
Tần Thiên ngẩng đầu nói.
- Way, Như Yên nhà ta vừa 23, đại học năm ba, hai người trẻ tuổi các ngươi phải nói chuyện với nhau nhiều hơn a!
Chu Hân liền nói.
Lời này vừa ra, Tần Thiên thiếu chút nữa té xỉu, cho dù ngu ngốc cũng nghe ra Chu Hân muốn tác hợp cho hắn và Lương Như Yên thành đôi a.
- Mẹ! mẹ nói gì vậy, con còn chưa muốn có bạn trai, con còn trẻ mà. Hơn nữa, sao mẹ có thể tùy tiện tìm một người đến làm bạn trai con như vậy , chẳng lẽ con gái mẹ rất kém cỏi, không ai thèm lấy sao?
Lương Như Yên vỗ mạnh lên bàn một cái, bất mãn nhìn Chu Hân nói.
- Định Mệnh, lão tử còn chưa nói gì, cô còn dám chê lão tử!
Tần Thiên vừa nghe, cực kỳ khó chịu, cái gì mà tùy tiện tìm một người, những lời này vừa nghe sẽ khiến người ta không thoải mái, giống như hắn không đáng giá bao nhiêu tiền vậy.
- Như Yên! Sao lại nói mẹ con như thế, mẹ con cũng vì muốn tốt cho con mà!
Lương Văn Đạo quát lên, có vẻ tức giận, ngoài mặt là dạy dỗ Lương Như Yên không tôn kính mẹ nàng, nhưng thật ra là làm cho Tần Thiên xem, bởi vì hắn thấy vẻ mặt bất mãn của Tần Thiên rồi.
Chu Hân bên cạnh không nghĩ tới con gái của mình sẽ phản ứng kịch liệt như thế, nhất thời có chút lúng túng, nhìn Tần Thiên như xin lỗi. Tần Thiên nhìn hai vợ chồng họ, nghĩ thầm sau này mình và Lương Văn Đạo còn tiếp xúc với nhau nhiều, không so đo nữa.
- Ha ha, cháu thấy Như Yên nói đúng, hôn nhân đại sự không thể qua loa được!
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo nói, Lương Văn Đạo vừa thấy thế, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Bữa cơm này vì mấy lời nói kia, nhất thời trở nên lúng túng, trầm mặc. Tần Thiên ăn xong cũng không ở lại lâu liền mượn cớ rời đi. Lương Văn Đạo biết rõ nguyên nhân nên cũng không giữ lại.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Last edited by Hâm Đơ; 11-10-2014 at 07:00 PM.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hâm Đơ