Xa ai hoa sữa tiễn đưa
Một vài sợi lạnh lưa thưa rớt gần
Động sầu đếm được mấy lân
Một mình giữa chốn ba quân yên bình
Thu đi đông đến lặng thinh
Để hồn bỗng lạnh quên tình hay chăng
Tơ sầu con nhện mới giăng
Bẫy được nỗi nhớ vội quăng gánh đời
Tại sao lá lại ngừng rơi
Vì cây quên hết bao lời của thu
Đãi thu sầu mình thu độc bước
Đến muộn rồi sầu bước cùng đông
Một lần cũng được nhưng không
Thôi đành lỡ hẹn bỏ không một đời
trước giờ chưa bao giờ biết đến thơ thẩn này nọ
vậy mà vì gái, tự nhiên tìm luật thơ rồi này nọ
thiệt nản quá
Để thu sầu thả hồn vào gió
Thu qua rồi còn gió sầu ai
Vẫn là thu khứ đông lai
Đông sầu gió lạnh hồn ai hững hờ
Hững hờ gió thổi chờ xuân tới
Tới để làm gì gợi nhớ mong
Lá vàng gió thổi một lòng
Hồn này vẫn mãi chờ mong thu sầu.
gái thích mưa, lại thích đặc biệt là cái mưa thu. gái bảo mưa buồn, mưa thu lại đặc biệt buồn
ta cố gắng lắm rồi nhưng đợi hoài k được.
sống k nhiều, mới có 23 năm trên đời nhưng chưa bao giờ ta thấy tuyệt vọng đến vậy.
ta và gái kiếp này hữu duyên vô phận vậy
ps: thơ lão aidzay chuẩn nhỉ. thi sĩ mần thơ lúc thất tình.
ta cám ơn.
.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cặn Tâm Hồn