09-03-2010, 01:32 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
ChÆ°Æ¡ng 6
Mùa xuân sắp qua đi, mùa hạ đang lặng lẽ đến gần.
ÄÆ°Æ¡ng và o giữa trÆ°a, mặt trá»i hệt nhÆ° má»™t quả cầu lá»a phát ra những tia nắng gay gắt.
NhÆ° Ca từ nÆ¡i ở của phụ thân bÆ°á»›c ra, cùng Huân Y và Äiệp Y Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đá rợp bóng trúc xanh.
Huân Y mang má»™t chiếc dù bảy sắc che trên đỉnh đầu NhÆ° Ca, giúp nà ng tránh khá»i hÆ¡i nóng của mặt trá»i; Äiệp Y thì vừa phe phẩy má»™t chiếc quạt lụa thêu hoa tạo ra gió mát, vừa giáºn dá»—i nói: "Tiểu thÆ°, trá»i nóng nhÆ° váºy, đáng ra nên ngồi kiệu má»›i phải, lỡ da ngÆ°á»i bị sạm thì phải là m sao!"
NhÆ° Ca ái ngại nhìn hai ngÆ°á»i phải báºn rá»™n vì nà ng, thở dà i, sau đó ngừng lại. Nà ng Ä‘oạt lấy chiếc dù, Ä‘oạt luôn cả phiến quạt, kéo lấy cánh tay của Huân Y và Äiệp Y đến sát hai bên trái phải của mình. Cuối cùng, nà ng che dù lên cho cả ba ngÆ°á»i, tay phải nhẹ nhà ng phẩy quạt cho má»i ngÆ°á»i đủ mát.
Huân Y và Äiệp Y giãy nảy muốn rá»i khá»i: "Tiểu thÆ°, thế nà y không được đâu!"
NhÆ° Ca kéo gấp các nà ng lại, cÆ°á»i vô tÆ° bảo: "Yên tâm Ä‘i, lúc nà y không có ai đâu, nếu lỡ là m sạm da của hai vị Äiệp Y tá»· tá»· và Huân Y tá»· tá»· xinh đẹp, hiá»n thục nhất sÆ¡n trang, tá»™i lá»—i ta sẽ to lá»›n lắm."
Äiệp Y hứ giá»ng: "Thôi Ä‘i, ngÆ°á»i lại bỡn cợt chúng ta rồi, chúng ta nà o xứng vá»›i hai từ 'xinh đẹp', 'hiá»n thục' chứ."
NhÆ° Ca cÆ°á»i khanh khách: "Äiệp Y tá»· tá»· không cần xấu hổ là m gì, biết rõ vô số ngÆ°á»i trên dÆ°á»›i sÆ¡n trang Ä‘á»u Ä‘iên đảo vì vẻ đẹp của tá»·, lại còn muốn ta nói rõ ra nhÆ° thế má»›i chịu hiểu Æ°? CÅ©ng chỉ có Huân Y tá»· tá»· là thoải mái thôi, cùng CÆ¡ sÆ° huynh công khai tá»›i lui, thiệt là tốt biết bao!"
Huân Y lÆ°á»m nà ng má»™t cái, cÆ°á»i nhạt: "Sao lại Ä‘á» cáºp đến ta nữa? NgÆ°á»i đã xem sắc mặt của ta chÆ°a?"
NhÆ° Ca lè lưỡi, cÆ°á»i đáp: "Ấy không dám, nếu lỡ chá»c giáºn tá»·, CÆ¡ sÆ° huynh không dùng Liệt Äịa chùy xắt má»ng ta má»›i lạ đó!"
Äiệp Y vá»™i và ng gáºt đầu phụ há»a: "Phải đó, CÆ¡ thiếu gia sẽ không để cho Huân Y chịu chút ủy khuất nà o đâu."
"Cốp" một cái!
NhÆ° Ca tháºm chà còn chÆ°a kịp trông rõ Huân Y đã ra tay thế nà o, trÆ°á»›c trán Äiệp Y đã u lên má»™t cục, Ä‘au đến cô nà ng phải kêu lên oai oái.
Huân Y mỉm cÆ°á»i nói: "Äá» tà i chấm dứt ở đây nhé."
NhÆ° Ca tán đồng, ngoảnh nhìn sang Äiệp Y Ä‘ang xoa xoa trán, không nói lá»i nà o. Ở Huân Y đôi khi lại phát ra má»™t thứ cảm giác, má»™t loại khà thế không giáºn mà uy, vì thế lúc cô má»›i mÆ°á»i sáu tuổi đã trở thà nh tổng quản của đám thị nữ trong Liệt Há»a sÆ¡n trang. NhÆ° Ca có lúc thầm lấy là m lạ, rằng Huân Y khiến nà ng có cảm giác không giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i thị nữ tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng rốt cuá»™c lạ ở đâu thì nà ng lại không nói rõ được.
Trong lúc nà ng ngẫm nghÄ©, ánh mắt vô tình phóng Ä‘i tháºt xa.
Bởi tiết trá»i oi ả, mấy kẻ sai vặt và nha hoà n của Liệt Há»a sÆ¡n trang phần lá»›n Ä‘á»u đã trở vá» phòng ngủ trÆ°a cả.
Thế nhÆ°ng, tại ven bá» sông nhá».
Má»™t ngÆ°á»i con gái nhá» nhắn trong bá»™ áo vải Ä‘Æ¡n sÆ¡ Ä‘ang gắng sức tẩy rá»a má»™t đống xiêm y chất cao nhÆ° núi ở ká» bên.
Ngón tay trắng xinh của cô cháºt váºt vung chiếc chà y gá»— lên, lần lượt nện xuống y phục bẩn trên ná»n đá, má»—i má»™t lần nện nhÆ° thế tá»±a hồ phải dốc hết cả khà lá»±c, cô gằn từng hÆ¡i thở má»ng manh, mồ hôi lấm tấm đẫm đầy trên vầng trán nhợt nhạt, trông cô yếu á»›t kiệt sức hệt nhÆ° má»™t giá»t sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng trên lá sen, lúc nà o cÅ©ng có thể bốc hÆ¡i tan biến Ä‘i mất.
NhÆ° Ca nhìn ngÆ°á»i con gái yếu Ä‘uối Ä‘ang khổ sở giặt quần áo dÆ°á»›i ánh trá»i chói chang kia, ánh mắt dần trở nên nghiêm nghị, lắng giá»ng há»i:
"Äấy là Oánh Y phải không?"
Äiệp Y nhÆ°á»›ng mắt nhìn thoáng qua rồi đáp: "Vâng, là Oánh Y."
Oánh Y.
Hai chữ khiến Như Ca phải khắc cốt ghi tâm.
Giây phút cô đến Liệt Há»a sÆ¡n trang rồi, trong lòng của Chiến Phong cÅ©ng không còn má»™t Liệt NhÆ° Ca mà y từng xem nhÆ° trân bảo nữa, bao nhiêu tình cảm y có dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u trao cả cho vị nữ tá» thanh nhã nhÆ° hạt sÆ°Æ¡ng mảnh mai mang tên Oánh Y kia.
Lúc nà y.
Thân thể gầy yếu của Oánh y dÆ°á»ng nhÆ° không còn chịu ná»—i sức nóng của mặt trá»i, nà ng dùng tay lau trán, thở hà o hển nhắm mắt lại.
Bộ xiêm y trên tảng đá lặng lẽ bị dòng nước cuốn trôi.
Sóng nước trên mặt sông lấp lóa.
"Ta nhá»› Oánh Y chuyên hầu hạ Phong sÆ° huynh, không phải là m những công việc nặng nhá»c nà y mà ?" Quạt lụa trên tay ngÆ°ng lại, cảm giác ngá»™t ngạt chẹn cứng lấy lồng ngá»±c NhÆ° Ca.
Äiệp Y hừ lạnh: "Cô ta là m cho ngÆ°á»i Ä‘au lòng, chúng ta phải khiến cô ta vất vả má»™t phen!"
NhÆ° Ca sá»ng sốt: "Tá»· nói sao? Là vì... là vì ta nên hai ngÆ°á»i cố ý an bà i cho cô ấy là m công việc phục dịch khó khăn nà y Æ°!?" Thanh âm của nà ng khẽ run rẩy: "Các tá»·... sao lại hồ đồ thế chứ!"
Äiệp Y ngoảnh mặt Ä‘i, không nói lá»i nà o.
Huân Y nhìn NhÆ° Ca Ä‘ang tức giáºn đáp: "Là chủ ý của ta. Nha đầu trong viện của Phong thiếu gia nhiá»u lắm nhÆ°ng số ngÆ°á»i giặt quần áo lại không đủ."
Như Ca siết chặt môi: "Phong..."
Huân Y cÆ°á»i bình thản: "Phong thiếu gia vẫn chÆ°a há»i qua."
Ãnh trá»i xuyên qua những phiến trúc mảnh mai, soi lên chiếc dù bảy sắc.
Như ca dưới bóng dù, nhìn Oánh Y đang giặt quần áo bên sông, đôi mà y khẽ nhướng lên.
Mặt nÆ°á»›c hắt ánh trá»i chói chang, lấp lánh lan xa, gáºp gá»n lóe sáng, phản chiếu khiến ngÆ°á»i ta không thể hé mắt ra được.
Bộ xiêm y bị dòng nước cuốn đi ngà y cà ng xa.
Oánh Y "ối" má»™t tiếng, vá»™i vã muốn đứng dáºy, nhÆ°ng lại lảo đảo, đầu ong ong dữ dá»™i, mắt thấy đã sắp chúi ngÆ°á»i xuống dòng sông.
"Cẩn tháºn!"
Có ngÆ°á»i đỡ lấy cô.
"Ngồi xuống nghỉ má»™t lát đã," Giá»ng nói ấy trong trẻo dịu dà ng, hệt nhÆ° má»™t cÆ¡n gió mát thổi qua tiết trá»i oi ả: "Cô nhất định là sốt rồi."
Oánh Y cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° có thứ gì đó che lên ngÆ°á»i cô, ánh mặt trá»i không còn chói mắt nữa, cô cÅ©ng có thể hô hấp thông thoáng hÆ¡n. Äợi đến khi cÆ¡n váng vất qua Ä‘i, cô mở mắt ra, trong lòng bá»—ng nhiên chấn Ä‘á»™ng...
"Tiểu thư!"
DÆ°á»›i bóng dù bảy sắc sáng lóa, Liệt NhÆ° Ca trong bá»™ y phục Ä‘á» thắm đỡ lấy thân thể của cô. Khoảng cách cá»±c gần, đôi mắt nhÆ° ngá»c lÆ°u ly của nà ng nhìn cô trà n đầy vẻ lo lắng và ân cần.
Oánh Y hoảng hốt lui vỠsau hà nh lễ: "Nô tỳ Oánh Y tham kiến tiểu thư!"
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i yếu á»›t, dá»i dù vá» phÃa Oánh Y, tiếp tục che cho cô, nhẹ giá»ng nói: "Trá»i lúc nà y nóng lắm, cô nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i kẻo bệnh đấy."
Ở bên kia, Huân Y đã vớt được bộ xiêm y từ giữa sông lên, vắt ráo, chuyển đến tay Như Ca.
NhÆ° Ca không trả lại bá»™ xiêm y cho Oánh Y mà quan sát chiếc thùng lá»›n chất đầy đồ bẩn trên mặt đất kia, bảo: "Mấy thứ nà y nặng lắm, để mình cô dá»n sẽ mệt nhá»c vô cùng, chúng ta tiện Ä‘Æ°á»ng giúp cô mang trở vá» nhé?"
Oánh Y kinh ngạc trố mắt nhìn nà ng, đôi nhãn châu như khói nước vừa băn khoăn vừa ngỠvực.
NhÆ° Ca hé cÆ°á»i vá»›i cô, khom ngÆ°á»i rinh lấy chiếc thùng gá»— nặng trịch kia.
Oánh Y vội và ng lao đến giằng lại: "Không, tiểu thư, không được đâu..."
Äiệp Y nhÃu mà y, cÅ©ng muốn Ä‘Æ°a tay đỡ lấy chiếc thùng đồ bẩn từ tay tiểu thÆ°. Trong mắt nà ng, tiểu thÆ° hệt nhÆ° tiên nữ trên chÃn tầng trá»i, sao có thể Ä‘i là m cái việc ti tiện nhÆ° váºy chứ?
NhÆ° Ca ôm chiếc thùng gá»— trở lại, không để ý đến hai ngÆ°á»i bá»n há» nữa, vừa Ä‘i vừa cÆ°á»i nói:
"Cá»™ng cả ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i lại cÅ©ng không mạnh bằng ta, tranh già nh cái gì chứ, nÆ¡i nà y không có ngÆ°á»i ngoà i đâu." TrÆ°á»›c kia nà ng chỉ trông thấy Oánh Y từ xa, không ngá» cô ta lại là má»™t ngÆ°á»i con gái đáng thÆ°Æ¡ng đến thế, nói váºy chÃnh mình đúng là không bằng cô ta hay sao, má»™t ngÆ°á»i con gái lại khiến cho kẻ khác phải xót xa nhÆ° váºy! Trong lòng nà ng có chút nhói buốt, vì thế cố Ä‘i tháºt nhanh, không để cho ba ngÆ°á»i kia trông thấy.
"Tiểu thÆ°, ta xin ngÆ°á»i..."
Oánh Y Ä‘uổi theo sau nà ng, trong giá»ng nói thấp thoáng tiếng nức nở van cầu.
"... Trả y phục lại cho ta có được không..."
Cô nà i nỉ thống khổ như một đóa hoa lê chơ vơ.
Như Ca lấy là m ngạc nhiên, ngừng bước quay đầu lại nhìn Oánh Y: "Ta chỉ muốn giúp cô..." Tại sao cô ta lại tỠra dáng vẻ như bị hiếp đáp thế chứ.
Nước mắt bi thương rơi rớt trên gương mặt Oánh Y, cô khóc không thà nh tiếng:
"Tiểu thÆ°, ta biết vì chuyện Phong thiếu gia yêu ta nên ngÆ°á»i đối vá»›i ta có chút oán háºn... NhÆ°ng xin ngÆ°á»i đừng cÆ°á»›p lấy xiêm y của ta có được không... nếu không giặt chúng xong trÆ°á»›c tối nay... ta sẽ bị Ä‘uổi ra ngoà i đấy... Van xin ngÆ°á»i hãy buông tha cho ta... đừng Ä‘oạt lấy xiêm y của ta nữa..."
Äiệp Y kinh ngạc nói không ra lá»i, ngón tay run run chỉ và o Oánh Y: "Ả tiện nhân nhà ngÆ°Æ¡i! Tiểu thÆ° có lòng tốt..."
Äáy mắt Huân Y rất nhanh lóe lên má»™t tia tối tăm, liếc nhẹ vá» trảng rừng trúc phÃa sau.
NhÆ° Ca hệt nhÆ° bị ai đó cắn phải, sắc mặt nhất thá»i tái nhợt, cõi lòng co lại thà nh má»™t khối:
"Hóa ra, ta đang gây khó dễ cho cô ư?"
Hai tay của nà ng dần ná»›i lá»ng, chiếc thùng gá»— nặng ná» từ trong lòng trượt xuống phÃa dÆ°á»›i.
NhÆ°ng vá»›i Oánh Y thì chiếc thùng kia dÆ°á»ng nhÆ° là sinh mệnh của cô váºy. Cô phi thân nhảy đến muốn tiếp lấy, lá»±c đạo xông tá»›i của cô mãnh liệt nhÆ° thế, suýt nữa khiến cho NhÆ° Ca phải ngã nhà o.
Như Ca theo bản năng muốn đỡ lấy cô...
Äúng và o thá»i khắc chạm và o cánh tay của Oánh Y, má»™t cổ khà lÆ°u nhÆ° kiếm bá»—ng đâu đâm mạnh và o huyệt đạo của nà ng, nà ng không kịp phòng bị, cổ tay cứng Ä‘á», nhÆ°ng vẫn kịp thá»i đẩy mạnh Oánh Y yếu á»›t ra ngoà i!
"Ùm!"
Cả ngÆ°á»i Oánh Y chìm và o ánh nÆ°á»›c lấp loáng trên sông!
Bá»t nÆ°á»›c tháºt lá»›n bắn lên vấy Æ°á»›t xiêm y cả ba ngÆ°á»i NhÆ° Ca!
Má»i thứ Ä‘á»u phát sinh hoà n toà n bất ngá»!
NhÆ° Ca tháºm chà còn không hiểu đầu Ä‘uôi ra sao thì Oánh Y đã bị nà ng "đẩy" xuống sông mất rồi.
Liá»n ngay sau đó...
Một bóng hình mà u lam sẫm hệt như tia chớp lao mình và o giữa dòng sông!
Bóng hình ấy mới thân thuộc là m sao.
NhÆ° Ca lặng yên đứng bên sông, trong khoảnh khắc, nà ng dÆ°á»ng hiểu rõ tất cả, toà n thân nà ng nhÆ° bị nhốt chặt và o má»™t khối băng buốt giá.
Trong rừng trúc.
Từ hÆ°á»›ng bóng hình mà u lam sẫm kia lao Ä‘i, má»™t cổ xe lăn gá»— cÅ©ng chầm cháºm được đẩy ra. Ngá»c Tá»± Hà n cả ngÆ°á»i váºn áo xanh, giữa hà ng mi có chút lo lắng, y trầm tÄ©nh nhìn vá» phÃa nà ng.
Huyá»n Hoà ng Ä‘ang ở đằng sau y.
Cái oi bức của buổi trÆ°a mùa hạ nhÆ° muốn hấp chÃn ngÆ°á»i ta.
Oánh Y hôn mê nằm trên mặt đất, cả ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng, sắc mặt trắng nhợt, trà n đầy bá»t nÆ°á»›c.
Chiến Phong lần dò hÆ¡i thở của cô, ánh mắt khẽ nheo lại, sau đó y đứng dáºy, lạnh lùng nhìn xoáy và o đôi môi trắng bệch của NhÆ° Ca.
Như Ca ưỡn ngực lên, nhìn lại y.
Không má»™t lá»i thốt ra.
Äiệp Y cấp bách giẫm giẫm chân: "Phong thiếu gia, là Oánh Y tá»± mình rÆ¡i xuống, không liên quan đến tiểu thÆ°!"
"Chát!"
Không ai thấy Chiến Phong ra tay thế nà o, chỉ thấy trên mặt Äiệp Y bá»—ng hiện lên má»™t dấu tay Ä‘á» tÆ°Æ¡i, khóe môi cô ứa máu, ngã oạch ra đất hôn mê Ä‘i.
Huân y ngồi xoạc xuống, kê đầu của Äiệp Y lên đùi mình, lau Ä‘i vết máu trên miệng cô.
Äôi đồng tá» của NhÆ° Ca co rút tháºt nhanh, nà ng trừng trừng nhìn và o ánh mắt lạnh lẽo của Chiến Phong:
"Huynh dám đánh tỳ nữ của ta?!"
Tay trái nà ng siết chặt, tiếng gió xé không rÃt lên, vụt vá» phÃa mặt Chiến Phong. Má»™t chiêu nà y không theo bà i bản nà o, chỉ chất chứa cÆ¡n phẫn ná»™ ngáºp đầy mà đánh đến!
Lá»›p áo vải của Chiến Phong thấm đẫm nÆ°á»›c, những giá»t nÆ°á»›c khiến nó quện chặt lên thân thể hoà n mỹ của y. Mắt thấy má»™t quyá»n của nà ng vung tá»›i, y cÅ©ng không thèm né tránh, dÆ°á»ng nhÆ° đã sẵn sà ng chỠđợi để nà ng đánh.
Nắm tay vạch trá»i lao đến...
Bất chợt dừng lại!
Không phải NhÆ° Ca Ä‘á»™t nhiên má»m lòng, mà là má»™t nhà nh liá»…u xuân!
Một nhà nh liễu xuân mảnh mai và xanh tươi.
Nhà nh liễu cuốn giữ lấy nắm tay phẫn nộ của nà ng, ngăn trở cơn ấm ức trà o dâng.
NhÆ° Ca Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nháºn ra đó chÃnh là binh khà tùy thân của Ngá»c Tá»± Hà n...
Roi má»m ba trượng - "Xuân Phong Lục Liá»…u"
Ngá»c Tá»± Hà n trên cổ xe lăn chặn lấy má»™t quyá»n của nà ng đánh vá» phÃa Chiến Phong, lại hÆ°á»›ng vá» nà ng lắc lắc đầu. Y dùng đôi tròng mắt nói cho nà ng biết, Ä‘iá»u cần nhất lúc nà y chÃnh là tỉnh táo, không được để cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng khiến cho tình hình trở nên nghiêm trá»ng hÆ¡n.
NhÆ° Ca hÃt sâu má»™t hÆ¡i.
Nà ng ná»›i lá»ng nắm tay, nhìn thẳng và o ánh mắt u ám của Chiến Phong:
"Cô ấy không phải do ta đẩy xuống."
Chiến Phong cÆ°á»i lạnh:
"Thế, cô bảo là ai nà o?"
Nà ng vội đáp: "Có kẻ đánh trúng huyệt đạo của ta nên ta mới..."
Chiến Phong dÆ°á»ng nhÆ° nghe đó là m trò cÆ°á»i:
"Äại tiểu thÆ° của Liệt Há»a sÆ¡n trang, má»™t đôi Liệt Há»a quyá»n được sÆ° phụ chân truyá»n, lại dá»… dà ng bị kẻ khác đánh trúng huyệt đạo hay sao?"
NhÆ° Ca miệng mồm há hốc, vừa giáºn vừa tức.
Dù cho trong lòng nà ng hiểu rõ chuyện gì xảy ra Ä‘i nữa, nhÆ°ng có giải thÃch bao nhiêu thì cÅ©ng chỉ khiến cho danh tiếng của nà ng thêm phần ngá»— ngược và xấu xa mà thôi. Nà ng cố nuốt ngược cÆ¡n giáºn, ván nà y xem nhÆ° nà ng đã thua.
Nà ng nhìn Chiến Phong, thấp giá»ng nói::
"Äược, cho dù là ta đẩy xuống thì cÅ©ng chẳng can hệ tá»›i tỳ nữ của ta, huynh đả thÆ°Æ¡ng nà ng ấy tháºt là không có đạo lý mà ."
Chiến Phong khom ngÆ°á»i ôm lấy Oánh Y còn Ä‘Æ°Æ¡ng hôn mê, lạnh lùng ném cho nà ng má»™t câu nói:
"Cô cÅ©ng đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i của ta, nhÆ° thế không phải là rất công bình sao."
Nói xong, y kiên quyết bá» Ä‘i, mái tóc bồng bá»nh mà u lam sẫm tán phát ra má»™t thứ ánh sáng vô tình.
Nhìn bóng lưng của y.
Cõi lòng NhÆ° Ca dÆ°á»ng Ä‘ang xáo Ä‘á»™ng dữ dá»™i, ánh nắng chói chang thiêu đốt khiến nà ng nhÆ° muốn ngất lịm Ä‘i, nhÆ°ng vì bản tÃnh quáºt cÆ°á»ng, nà ng không muốn tá» ra bất cứ vẻ gì yếu Ä‘uối cả.
o0o
Bên ao sen.
NhÆ° Ca trầm tÆ° nhìn xuống mặt hồ từ lâu đã trở nên hoang phế, suốt ba canh giá» vẫn không thốt má»™t lá»i nà o.
Ngá»c Tá»± Hà n lặng yên ngồi trên cổ xe lăng bên cạnh nà ng.
Äêm đã dần buông.
Ãnh tịch dÆ°Æ¡ng biến mặt hồ trở thà nh má»™t mảng Ä‘á» lá»±ng, NhÆ° Ca vẫn lặng lẽ xuất thần.
DÆ°á»ng nhÆ° hai năm vá» trÆ°á»›c, bao nhiêu cánh sen trong hồ nà y bá»—ng nhiên bị rút hết linh hồn chỉ trong má»™t đêm, đã quên mất thế nà o là khai trổ.
Nà ng từng dùng đủ loại biện pháp, tìm đến rất nhiá»u thợ hoa, thế nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn không thể là m cho những đóa hoa sen trong hồ nở lại.
Khung cảnh những đóa sen cÆ°á»i Ä‘ong Ä‘Æ°a khắp hồ kia không cách nà o phục hồi.
Giống nhÆ° vị thiếu niên và o má»™t sá»›m hôm nao trao gởi cho nà ng những cánh sen hồng, cÅ©ng không bao giá» mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng nữa.
NgÆ°á»i thợ hoa bảo phải Ä‘em tất cả rá»… sen nhổ Ä‘i, Ä‘em tất cả bùn đất Ä‘Ã o lên, toà n bá»™ đổi má»›i hoà n toà n, thế thì miá»…n mai hoa sen má»›i nở trở lại.
NhÆ°ng là m váºy phá»ng có Ãch gì?
Nếu không phải loại hoa do chÃnh tay y trồng cho nà ng, nà ng còn thiết tha chi nữa?
Năm nay, ngay cả lá sen cũng thiếu vắng.
NhÆ° Ca bất chợt không hiểu, bản thân mình kiên trì là vì Ä‘iá»u gì?
Nếu nhÆ° chỉ có má»—i mình nà ng biết quý trá»ng.
Thế thì có phải buồn cÆ°á»i lắm không?
Nà ng khẽ ngẩng đầu lên, nghiêm túc há»i Ngá»c Tá»± Hà n má»™t chuyện:
"Sự cố gắng của ta có cần thiết hay không?"
Ngá»c Tá»± Hà n nhìn nà ng.
Sau phút trầm ngâm, y há»i ngược lại:
"Nếu không cố gắng, sau nà y muội sẽ tiếc nuối chứ?"
Sẽ tiếc nuối hay không?
NhÆ° Ca tá»± há»i chÃnh mình.
Sẽ đấy, nà ng sẽ tiếc nuối đấy!
Nà ng sẽ tiếc nuối vì sao lúc đầu không cố gắng, nếu cố gắng, kết quả có thể đã không nhÆ° váºy. Loại cảm giác nuối tiếc nà y khiến cho nà ng hiểu ra rằng bao nhiêu khả năng hạnh phúc Ä‘á»u sẽ từ trong khoảnh khắc trôi tuá»™t Ä‘i.
Nà ng lại há»i:
"Äến khi nà o ta má»›i biết, có cố gắng bao nhiêu Ä‘i nữa cÅ©ng vô Ãch?"
Ngá»c Tá»± Hà n dịu dà ng vuốt mái tóc nà ng đáp:
" Äến lúc đó muá»™i tá»± nhiên sẽ rõ."
Má»™t mối tình khiến cho nà ng dằn vặt, thống khổ. Ná»—i Ä‘au ấy đã vượt qua khá»i tình yêu mà nà ng dà nh cho y. Nà ng biết, cho dù có cố gắng thế nà o thì cÅ©ng chẳng còn ý nghÄ©a chi nữa.
Trong bóng chiá»u.
NhÆ° Ca tá»±a lên gối Ngá»c Tá»± Hà n.
Nà ng chầm cháºm khép mắt lại.
Chỉ những khi được nép bên cạnh y thế nà y, nỗi đau trong lòng nà ng mới có thể ngơi nghỉ.
Sao trá»i không giăng.
Vầng trăng không hiện.
Chỉ có ngá»n gió đêm, vi vút từng cÆ¡n thổi và o sÆ°Æ¡ng phòng NhÆ° Ca.
NhÆ° Ca mang má»™t chiếc khăn tay ấm áp nhẹ nhà ng đắp lên vết thÆ°Æ¡ng trên gÆ°Æ¡ng mặt Äiệp Y, lo lắng nhìn cô há»i:
"Äiệp Y tá»· tá»·, còn Ä‘au không?"
Äiệp Y giữ lấy khăn, mặt xụ xuống bảo:
"Trên mặt không đau..."
Như Ca vừa định thở phà o một hơi thì lại nghe cô tiếp:
"... Nhưng trong lòng thì rất đau!"
Cô tức tối nhìn Như Ca đang cúi thấp đầu, chỉ cảm thấy trong ngực có một luồng hơi nghèn nghẹn:
"Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i rốt cuá»™c còn muốn nhẫn nại đến bao giá» nữa đây? Trong mắt Phong thiếu gia chỉ có Oánh Y kia, có đáng cho ngÆ°á»i phải để tâm mãi hay không? Sá»± kiên trì của ngÆ°á»i, ngoại trừ việc khiến cho ngÆ°á»i thống khổ ra, còn đạt được Ä‘iá»u gì nữa chứ?"
Như Ca nghe đến ngơ ngẩn.
Huân Y vá»— vá»— lên bá» vai của Äiệp Y bảo: "Äừng nói nữa, trong lòng tiểu thÆ° cÅ©ng không dá»… chịu gì đâu."
Äiệp Y lÆ°á»m cô má»™t cái, lại trừng mắt sang NhÆ° Ca: "Ta không nói cÅ©ng được, nhÆ°ng tiểu thÆ° ngÆ°á»i thì chừng nà o má»›i tỉnh ra đây?! Loại nam nhân nhÆ° thế, không cần thì cứ không cần cho xong, ngÆ°á»i dù có mang được trái tim hắn trở vá», hắn cuối cùng cÅ©ng sẽ phản bá»™i ngÆ°á»i mà thôi. Vá»›i lại, ta thấy ngÆ°á»i cÅ©ng không thể lôi kéo hắn vỠđược đâu."
Như Ca cắn chặt môi.
Thá»i khắc nà y, nà ng cảm thấy bản thân mình đã bắt đầu dao Ä‘á»™ng.
Nà ng không có lý do gì để tin tưởng việc Chiến Phong phản bá»™i nà ng là có ná»—i khổ bên trong, rằng y vẫn còn thÆ°Æ¡ng yêu nà ng. Song, đôi mắt lạnh lẽo ngáºp trà n cừu háºn của y, bóng dáng lúc ôm lấy Oánh Y dứt khoát ra Ä‘i của y, tất cả nhÆ° Ä‘ang xé nát tâm can của nà ng, khiến cho nà ng quặn thắt đến phát khóc.
Thá»i khắc nà y, nà ng Ä‘á»™t nhiên trở nên hoà i nghi.
Chẳng lẽ, việc nà ng cho rằng Chiến Phong vẫn còn yêu nà ng chỉ là má»™t thứ ảo giác do sá»± không cam tâm của chÃnh nà ng mang lại hay sao? Nà ng tháºt ra chỉ là má»™t sinh váºt buồn cÆ°á»i và đáng thÆ°Æ¡ng, sống khép kÃn trong thế giá»›i ảo tưởng của mình, không dám đối mặt vá»›i thá»±c tế.
Huân Y dịu dà ng khuyên:
"Tiểu thÆ°, mặc kệ Phong thiếu gia có còn yêu ngÆ°á»i nữa không. Hắn đối vá»›i tâm ý của ngÆ°á»i so ra vẫn chẳng quan trá»ng bằng bản thân hắn."
Như Ca nhìn cô, đợi cô tiếp tục.
Huân Y nở má»™t nụ cÆ°á»i:
"Hắn không còn quý trá»ng niá»m vui của ngÆ°á»i, ta không tin hắn lại không hiểu được ná»—i khổ của ngÆ°á»i." Chỉ sợ rằng, ná»—i Ä‘au của nà ng cÅ©ng chÃnh là niá»m khoái lạc của y.
Lá»i của cô tháºt tà n nhẫn.
Hệt nhÆ° má»™t hố băng Ä‘em nhốt kÃn NhÆ° Ca và o bên trong.
Chẳng biết qua bao lâu.
Có tiếng Ä‘Ã n truyá»n Ä‘á»n.
Ãnh mắt của NhÆ° Ca từ song cá»a hÆ°á»›ng ra ngoà i.
Chu đình trong đêm tối hiển hiện một vầng sáng trắng êm dịu.
Tuyết đang thong thả chơi đà n.
Vạt áo trắng của y theo gió khẽ bốc lên, tá»±a nhÆ° má»™t ánh trăng vằng vặc soi sáng bầu trá»i đêm.
Tiếng đà n trầm thấp và thư thả.
Từng chút, từng chút sưởi ấm NhÆ° Ca, mang nà ng ra khá»i hố băng lạnh lẽo ấy.
Chẳng biết vô tình hay cố ý, Tuyết ngồi hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng, gÆ°Æ¡ng mặt hé nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn, đáy mắt lóe lên má»™t tia nhìn tinh nghịch.
o0o
Sẫm tối.
Trên con Ä‘Æ°á»ng đá xanh băng xuyên rừng trúc, má»™t và i kẻ thỉnh thoảng lại lÆ°á»›t ngang Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Ai cÅ©ng trông thấy má»™t ngÆ°á»i con gái nhu nhược Ä‘ang ở cạnh bá» sông giặt giÅ© y phục.
Khuôn mặt cô tái nhợt.
Bá» vai cô má»ng manh.
Thân thể yếu ớt đến độ có thể bị dòng nước cuốn trôi.
Chiếc thùng gỗ kỠbên chất đầy trang phục bẩn.
Mồ hôi của cô tá»±a nhÆ° những hạt sÆ°Æ¡ng, lấm tấm tuôn đầy hai bên thái dÆ°Æ¡ng, khiến cho những ai trông thấy Ä‘á»u phải xót xa mủi lòng.
NhÆ° Ca lặng lẽ bÆ°á»›c đến phÃa sau cô, quan sát bóng lÆ°ng mảnh khảnh ấy.
Tinh khiết nhÆ° giá»t sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng trên lá sen, nhẹ nhà ng trong trắng khiến ngÆ°á»i ta phải thÆ°Æ¡ng cảm - Äây là loại nữ tá» mà má»i nam nhân Ä‘á»u yêu thÃch hay sao? Nà ng Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến HÆ°Æ¡ng Nhi tại Phẩm Hoa lầu.
Oánh Y ngoảnh đầu lại, nở má»™t nụ cÆ°á»i vá»›i nà ng:
"Tiểu thư."
NhÆ° Ca cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp trả, ngồi xuống bên cạnh cô, khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i lúc nà y chỉ là chiếc thùng Ä‘á»±ng y phục bẩn kia.
Tịch dương lấp lánh.
Sông nhỠlao xao.
Như Ca nhìn gợn nước trong vắt nói:
"Khinh công của ta do chÃnh phụ thân truyá»n thụ, tuy không đến mức thông thạo nhÆ°ng ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thì tuyệt đối không nghe được tiếng bÆ°á»›c chân của ta. Không ngá» rằng Oánh Y cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết võ công đấy."
Äôi tay Ä‘ang tẩy rá»a y phục của Oánh Y ngừng lại.
Hồi lâu sau, cô nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn trong sáng của NhÆ° Ca, mỉm cÆ°á»i đáp:
"Ta là m sao mà có võ công được chứ, là Phong thiếu gia thấy thân thể ta yếu á»›t nên truyá»n cho ta má»™t Ãt công phu Ä‘Æ¡n giản mà thôi."
Như Ca ngạc nhiên:
"á»’, công phu Ä‘Æ¡n giản thì có thể dùng khà thay kiếm chế trụ huyệt đạo của ta, khiến ta giúp cô diá»…n xuất má»™t mà n kịch tranh thủ sá»± thÆ°Æ¡ng hại của má»i ngÆ°á»i. Oánh Y cô nÆ°Æ¡ng quả là kỳ tà i hiếm thấy, tháºt là đáng mừng. Nói váºy, những giá»t mồ hôi trên trán kia của cô cÅ©ng là dùng công phu Ä‘Æ¡n giản ép ra rồi."
Äáy mắt của Oánh Y liên tục lóe lên những tia u tối.
Như Ca chằm chằm nhìn thẳng và o cô.
Cuối cùng.
Oánh Y báºt cÆ°á»i: "Không sai, ngÆ°Æ¡i thông minh hÆ¡n ta tưởng, tiếc thay ngÆ°Æ¡i vẫn chỉ là má»™t kẻ thua cuá»™c."
Như Ca không nói gì.
Giá»ng nói của Oánh Y trầm trầm nhÆ° sóng nÆ°á»›c: "NgÆ°Æ¡i là thiên kim tiểu thÆ° cao vá»i, ta là nha hoà n hạ tiện thấp kém, có Ä‘iá»u, ngÆ°Æ¡i tháºt ra cÅ©ng chỉ là má»™t nữ nhân thất bại mà thôi, ngay cả vị nam nhân mình yêu mến cÅ©ng bị ta cÆ°á»›p mất. Bất kể là ta dùng thủ Ä‘oạn gì, chỉ cần ta có được Ä‘iá»u ta muốn thì ta chÃnh là kẻ chiến thắng."
Cô lại tiếp: "Cho dù ngÆ°Æ¡i có nói cho kẻ khác biết hôm ấy không phải là ngÆ°Æ¡i đẩy ta xuống nÆ°á»›c, trừ Ngá»c Tá»± Hà n ra, Liệt Há»a sÆ¡n trang nà y mấy ai sẽ tin tưởng ngÆ°Æ¡i? Phong thiếu gia sá»›m đã không xem ngÆ°Æ¡i và o mắt, ta má»›i là nữ nhân của chà ng, ngÆ°Æ¡i cùng lắm chỉ là má»™t kẻ đáng thÆ°Æ¡ng mà thôi."
Mặt nÆ°á»›c phản chiếu vẻ cÆ°á»i lạnh lùng của Oánh Y.
Bóng lÆ°ng yếu Ä‘uối của cô đã che khuất tầm mắt của má»i ngÆ°á»i, chỉ có NhÆ° Ca trầm tÄ©nh quan sát cô.
"Liệt nhÆ° ca, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang háºn ta lắm có phải không?" Thanh âm của Oánh Y bức ép nhÆ° thể má»™t thanh Ä‘ao đâm thẳng vá» phÃa nà ng, "Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, ta cÅ©ng rất háºn ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i dá»±a và o đâu lại có thể trở thà nh cà nh và ng lá ngá»c, được má»i ngÆ°á»i sủng ái ngoại trừ việc ngÆ°Æ¡i là con gái của Liệt Minh KÃnh chứ? NgÆ°Æ¡i có Ä‘iểm nà o bì được vá»›i ta, tại sao hết thảy má»i thứ tốt đẹp Ä‘á»u thuá»™c vá» ngÆ°Æ¡i? Vô luáºn là vá» dung mạo hay trà tuệ, ngÆ°Æ¡i vẫn còn kém ta rất xa."
NhÆ° Ca hÃt và o má»™t hÆ¡i.
Mỉm cÆ°á»i.
Nụ cÆ°á»i nhÆ° trăm hoa Ä‘ua nở.
"Cảm ơn cô, Oánh Y." Như Ca nói với cô: "Cảm ơn đã giúp ta hạ quyết tâm."
Oánh Y không ngá» nà ng lại có phản ứng nhÆ° váºy, nhất thá»i ngây ra.
"Ta vốn nghÄ© cô là má»™t ngÆ°á»i con gái tốt khiến ai cÅ©ng thÆ°Æ¡ng mến, Chiến Phong thÃch cô là có nguyên do của huynh ấy, có Ä‘iá»u..." NhÆ° Ca lại mỉm cÆ°á»i: "Không ngá» huynh ấy cÅ©ng là má»™t kẻ ngốc nghếch, Ä‘i yêu cái loại nữ nhân nhÆ° váºy. Yên tâm, ta quyết sẽ không thÃch má»™t ngÆ°á»i nam nhân ngốc nghếch, cÅ©ng sẽ không cùng cô tranh Ä‘oạt đâu. Ta trái lại còn phải cảm Æ¡n cô má»›i phải."
Không há» trông thấy bất cứ vẻ thÆ°Æ¡ng tâm nà o trên gÆ°Æ¡ng mặt NhÆ° Ca, Oánh Y chẳng khác nà o vừa tung má»™t quyá»n và o khoảng không.
Dòng sông ánh sắc hoà ng hôn và ng nhạt.
Sóng nước lăn tăn từng vòng.
Ngón tay Như Ca khuấy nghịch trên mặt nước:
"Ta ở Phẩm Hoa lầu má»™t tháng, muốn tìm hiểu xem là m cách nà o để sở hữu được trái tim của má»™t ngÆ°á»i. Những cô nÆ°Æ¡ng nÆ¡i ấy trổ ra hết tà i nghệ nhằm Ä‘oán bắt tâm tÆ° của nam nhân, mua vui theo sở thÃch của bá»n gã, giả ra bá»™ dáng mà bá»n gã Æ°ng ý. Ta vẫn luôn nghÄ©, cho dù các nà ng ấy có thà nh công Ä‘i chăng nữa thì thứ mà nam nhân yêu thÃch vẫn là thân thể và dáng Ä‘iệu vá» vịt của há». Thế nhÆ°ng, vấn Ä‘á» nà y đối vá»›i há» cÅ©ng không quan trá»ng lắm, vì thứ mà há» quan tâm chỉ là tiá»n bạc. Còn cô thì sao, Oánh Y?"
Oánh Y siết chặt bộ xiêm y bẩn trong tay.
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i:
"Phải, ta là má»™t ngÆ°á»i may mắn, vừa sinh ra thì đã được hưởng thụ cuá»™c sống no cÆ¡m đủ áo, sá»± xuất hiện của cô chÃnh là đả kÃch lá»›n nhất mà ta gặp phải. Tuy nhiên, ta lại không háºn cô chút nà o, hà nh vi của cô chẳng phải cÅ©ng vì muốn mÆ°u cầu hạnh phúc hay sao, dầu cho vá» thủ Ä‘oạn thì ta tháºt không dám hoan nghênh, nhÆ°ng nếu nhÆ° muốn háºn, ta cÅ©ng chỉ háºn Chiến Phong mà thôi, huynh ấy vì sao lại muốn dùng cô để sỉ nhục ta chứ."
Nà ng đứng dáºy.
Oánh Y tức giáºn đến thân thể phát run.
NhÆ° Ca từ trên cao nhìn xuống cô: "Ta không cần phải ngụy trang, vì váºy ta luôn hạnh phúc hÆ¡n cô, nếu có ai đó thÃch ta, cÅ©ng là thÃch con ngÆ°á»i chân tháºt của ta. Ta mong cô may mắn, có thể vÄ©nh viá»…n lừa gạt được Chiến Phong ngốc nghếch."
Oánh Y cũng đứng lên, run rẩy nói:
"Ngươi bịa chuyện! ta biết ngươi đang đố kỵ ta!"
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i lắc đầu:
"Cô sai rồi, để chứng minh ta tháºt sá»± không háºn cô, ta có thể tặng cho cô má»™t món quà ."
Oánh Y còn chưa rõ nà ng đang nói gì.
Thì, ngay lúc ấy.
"Bốp... !"
Má»™t bạt tay đã giáng lên má phải của Oánh Y, nÆ¡i ấy tức thì sÆ°ng lên rát bá»ng.
NhÆ° Ca nhẹ giá»ng bảo:
"Sao, món quà thú vị không? Cô lại trở thà nh vị nữ tỠđược má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng cảm nhất trên Ä‘á»i nà y rồi đấy, có thể nhà o và o lòng Chiến Phong mà khóc lóc kể khổ. Ài, bởi vì sẽ bị trông thấy cho nên không thể trả Ä‘Å©a, Oánh Y má»›i đáng thÆ°Æ¡ng là m sao!"
Oánh Y ôm lấy má phải, quả nhiên trông thấy trên con Ä‘Æ°á»ng đá xa kia có kẻ Ä‘ang vá»ng đến hai ngÆ°á»i, Ä‘Ã nh không thể là m gì khác hÆ¡n là trÆ¡ mắt nhìn NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i rá»i khá»i.
NhÆ° Ca bá» lại Oánh Y ở phÃa sau.
Bà n tay khẽ nóng.
Cõi lòng trá»™n lẫn nhiá»u vị cảm xúc.
Dẫu đã trút giáºn cho bản thân mình và Äiệp Y, nhÆ°ng sao ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n đến nhói buốt tâm can kia vẫn không chút nà o vÆ¡i nhẹ…
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
Chữ ký của quangtrungthanhvuong
09-03-2010, 01:33 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
ChÆ°Æ¡ng 7
Buổi sớm trong chu đình.
Vầng dÆ°Æ¡ng tinh khiết soi sáng khiến cho thân thể của Tuyết Ä‘ang chÆ¡i Ä‘Ã n dÆ°á»ng trở nên trong suốt.
Ão trắng lóa mắt.
Tóc dà i ánh dịu.
Y xinh đẹp hệt nhÆ° má»™t vị tiên nhân trong truyá»n thuyết.
Thanh hồng ngá»c phượng cầm giữa những ngón tay linh Ä‘á»™ng của y nhÆ° ẩn chứa sinh mệnh, dà o dạt tuôn ra những giai Ä‘iệu tuyệt trần.
NhÆ° Ca áp ngÆ°á»i lên song cá»a gá»—.
Xa xa ngắm nhìn y đến xuất thần.
Trông thấy Tuyết, nà ng lại nhá»› đến những tháng ngà y tại Phẩm Hoa lầu, cõi lòng khi ấy ngáºp trà n hy vá»ng, tinh thần lên cao, muốn biết vì sao má»™t ngÆ°á»i từ thanh lâu bÆ°á»›c ra nhÆ° Oánh Y lại có thể dá»… dà ng chiếm được trái tim của Chiến Phong
Vì không cam tâm chấp nháºn thất bại, nà ng tháºm chà còn dẫn theo cả Tuyết trở vá» Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Có Ä‘iá»u, nổ lá»±c của nà ng lại trở nên buồn cÆ°á»i nhÆ° thế đấy...
"Tiểu thÆ°," Äiệp Y đứng bên cạnh nà ng, cÅ©ng Ä‘ang sững sá» nhìn ra từ phÃa cá»a sổ: "Tuyết công tá» xinh đẹp không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng chút nà o."
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i: "Phải, hắn tháºt sá»± rất đẹp."
Dùng "xinh đẹp" để miêu tả má»™t ngÆ°á»i nam nhân có thể Ãt nhiá»u không thá»a đáng, nhÆ°ng đối vá»›i Tuyết, dÆ°á»ng nhÆ° cụm từ nà y lại trở nên vô cùng thÃch hợp.
"Hắn là ngÆ°á»i ở đâu? Tại sao lại đến Liệt Há»a sÆ¡n trang chứ?"
Äiệp Y truy há»i.
NhÆ° Ca giáºt mình. Lạ tháºt, vấn Ä‘á» nà y hình nhÆ° nà ng chÆ°a từng nghÄ© qua. Sá»± xuất hiện của Tuyết, thái Ä‘á»™ khăng khăng muốn Ä‘i theo nà ng của y, tất cả hệt nhÆ° má»™t giấc má»™ng xảy ra hoà n toà n bất ngá».
Huân Y lắng nghe các nà ng đối thoại, trầm ngâm bảo:
"Hay là hắn đã biết thân pháºn của tiểu thÆ° cho nên má»›i cố ý theo cùng?"
Äiệp Y mở to hai mắt: "à ngÆ°Æ¡i là , Tuyết công tá» biết tiểu thÆ° chÃnh là ngá»c minh châu trong tay trang chủ nên má»›i có ý..."
"Không phải."
NhÆ° Ca lắc đầu, ngăn bá»n há» nói tiếp.
"Tuyết không phải là loại ngÆ°á»i nặng tâm cÆ¡ nhÆ° váºy đâu." Chẳng hiểu vì sao, từ khi trông thấy Tuyết rồi, nà ng tá»±a nhÆ° có má»™t loại cảm giác đã từng quen biết y. Tuy y có Ä‘iểm kỳ quái, nhÆ°ng chắc chắn y sẽ không gây tổn thÆ°Æ¡ng cho nà ng.
Huân Y cÆ°á»i nhẹ nhà ng: "Cẩn tháºn vẫn tốt hÆ¡n." NhÆ° Ca đối vá»›i bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u tin cáºy không chút Ä‘á» phòng, nà ng vốn không hiểu đại tiểu thÆ° của Liệt Há»a sÆ¡n trang trên giang hồ có địa vị nhÆ° thế nà o.
"Äược rồi."
NhÆ° Ca biết Huân Y Ä‘ang lo lắng cho mình, vì váºy nà ng mỉm cÆ°á»i đáp lại cô.
"Tiểu thÆ°, Tuyết công tá» Ä‘ang vẫy ngÆ°á»i kìa." Äiệp Y khẽ gá»i.
Như Ca nhìn đến.
Ãnh mắt Tuyết lóe lên má»™t tia khà tức tá»±a ánh mặt trá»i, nụ cÆ°á»i quyến rÅ© của y lá»t và o đáy mắt của nà ng.
Trá» phải của y hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng gáºp lại...
Äến đây, nha đầu.
Äến đây mau.
Chu đình.
Mặt hồ bồng bá»nh nắng mai.
Như Ca tay chống cằm, quan sát Tuyết đang mãi mê chơi đà n.
Y dÆ°á»ng nhÆ° đã quên mất sá»± tồn tại của nà ng mà đắm chìm trong thế giá»›i âm thanh.
Nà ng cuối cùng cũng không nhịn được, cất tiếng:
"Nè, ngÆ°Æ¡i gá»i ta tá»›i là m gì thế?"
Tuyết há»i hợt liếc nà ng, tá»±a nhÆ° nà ng là má»™t khúc gá»— mục ngà n năm:
"Khúc nhạc hay như thế mà nà ng có thể lơ đễnh à ?"
"Ở đâu ra loại ngÆ°á»i tá»± khen chÃnh mình thế chứ?"
NhÆ° Ca lÆ°á»m y má»™t cái.
Tuyết nhẹ nhà ng thở dà i: "Äúng là trâu gặm mẫu Ä‘Æ¡n, không biết thế nà o là văn nhã cả." Thế gian có biết bao ngÆ°á»i vì để nghe được má»™t khúc Ä‘Ã n của y mà không quản ngà n dặm theo Ä‘uổi, chẳng ngại vung tiá»n nhÆ° rác, ấy thế mà hết lần nà y đến lần khác nha đầu nà y lại thiếu mất khả năng thưởng thức.
"NgÆ°Æ¡i muốn ta nghe khúc nhạc nà y chứ gì?" NhÆ° Ca đứng dáºy: "Váºy ta trở vá» cho rồi, ở trong phòng cÅ©ng có thể nghe được mà ."
Tuyết đâm bực:
"Nha đầu ngốc, ngÆ°á»i ta vì muốn tâm tình của nà ng tốt hÆ¡n nên trá»i tá» má» thế nà y má»›i dáºy sá»›m tấu Ä‘Ã n đấy!" Äáng thÆ°Æ¡ng cho y ngủ không đủ giấc, đối vá»›i dung nhan tuyệt mỹ của mình sẽ bị tổn hại Ãt nhiá»u! Äúng là nha đầu ngốc không biết cảm kÃch mà !
NhÆ° Ca ngây ngÆ°á»i.
"Ã, là ngÆ°Æ¡i vì ta đó à ? Cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i nhé!"
Tuyết cÆ°á»i hà i lòng, ná»—i khổ của hắn cuối cùng cÅ©ng...
"Có Ä‘iá»u..." NhÆ° Ca nói tiếp: "Nghe ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã n thì tâm tình sẽ tốt hÆ¡n chắc? Äây cÅ©ng chẳng phải là tiên khúc, là m sao mà có khả năng chứ!" Tá»™i tháºt, Tuyết nhất định là bị ngÆ°á»i khác thổi phồng đến hoang tưởng mất rồi, cứ tưởng mình là "Cầm Thánh" hay thần tiên gì đó, nhÆ°ng cho dù có tháºt sá»± là thần tiên Ä‘i nữa cÅ©ng không thể giải quyết sá»± tình lúc nà y đâu.
Tuyết suýt nữa thì hộc máu, tay trỠNhư Ca:
"NÃ ng...!"
Ài, hóa ra tâm tư của y uổng phà cả rồi, dù điệu đà n của y cũng có thể so sánh với tiên âm lắm chứ!
Như Ca nhìn y, đột nhiên nhướng mà y:
"Tuyết, tại sao ngÆ°Æ¡i lại theo ta trở vá» Liệt Há»a sÆ¡n trang?"
Ngón trá» trên dây Ä‘Ã n lÆ°á»›t nhẹ, Tuyết sẳng giá»ng nói:
"Thì vì giúp nà ng đó."
"NhÆ° váºy ta cÅ©ng không nhá»› nhầm." Nà ng đồng ý để y theo cùng, chÃnh là vì y đã hứa hẹn có thể giúp nà ng nÃu giữ trái tim Ä‘ang dần trôi xa của Chiến Phong. Chỉ là ...
NhÆ° Ca trừng mắt nhìn y: "Thế ngÆ°Æ¡i đã giúp ta hay chÆ°a?" Má»—i ngà y y chỉ thong thong thả thả khảy Ä‘Ã n, dÆ°á»ng nhÆ° đã sá»›m quên tuốt tuồn tuá»™t những lá»i đã hứa.
Tuyết cÆ°á»i hì hì.
"ChÆ°a."
NhÆ° Ca xụ mặt: "Váºy lúc đầu ngÆ°Æ¡i bảo ta..."
"Ta gạt nà ng đó!"
Vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trên mặt Tuyết sáng lạn đến mức khiến ngÆ°á»i ta muốn đấm cho y má»™t cú.
Sao lại có loại ngÆ°á»i vô sỉ đến thế, dám nói ra những lá»i nhÆ° váºy mà ngay cả má»™t chút xấu hổ cÅ©ng không có!
NhÆ° Ca giáºn đến không thốt nổi thà nh lá»i:
"Sao ngươi có thể gạt ta chứ!!"
"Không gạt nà ng, nà ng có cho ta đi theo không?"
Nghe Ä‘i, tháºt là lý lẽ hùng hồn, chuyện tất hiển nhiên là m sao!
NhÆ° Ca giáºn đến đầu óc trống rá»—ng.
Tuyết cÆ°á»i nhÆ° sóng gợn nÆ°á»›c thu, lay lay vạt áo của nà ng:
"Nè, giáºn rồi sao?"
NhÆ° Ca ngẩng đầu nhìn trá»i, tên tiểu nhân vô tÃn vô nghÄ©a nhÆ° y, không thèm để ý tá»›i là m gì!
"Giáºn thiệt á?" Tuyết le lưỡi, nhoà i đến trÆ°á»›c mặt nà ng: "Äừng giáºn nữa được không? Con gái mà tức giáºn sẽ xấu lắm đó."
Như Ca mặc kệ, không buồn hất y ra.
Tuyết thở dà i:
"Tháºt ra nà ng cÅ©ng chẳng cần ta đến giúp nà ng, không phải sao? Cái loại nam nhân nhÆ° Chiến Phong, má»™t khi đã cÆ°Æ¡ng quyết Ä‘iá»u gì thì không ai có thể thay đổi được."
Lòng nà ng nhất thá»i trở nên bình lặng.
"Chiến Phong khiến cho nà ng khổ sở, hãy bỠhắn đi cho rồi." Tuyết ghé sát mặt nà ng, hơi thở thơm như lan: "Nà ng còn có ta mà ."
Như Ca đẩy gương mặt y ra, phụng phịu bảo:
"Ta không cần ngươi giúp là một chuyện, ngươi có lừa gạt ta hay không lại là chuyện khác!"
Tuyết chép miệng:
"Nà ng hẹp hòi quá."
Như Ca trừng mắt với y: "Ừ đấy, ta hẹp hòi thế đấy, thì sao nà o?!"
Tuyết tá» ra vô cùng uất ức, đôi mắt đẹp Ä‘ong đầy lệ châu, từng dòng từng dòng rÆ¡i xuống, và nh mắt á»ng hồng, giá»ng nói nghèn nghẹn:
"Nà ng khiến cho ta đau lòng rồi..."
"Ta..."
NhÆ° Ca muốn khóc mà không ra nÆ°á»›c mắt. Trá»i ạ, nhìn tá»›i nhìn lui lại giống nhÆ° nà ng Ä‘ang ăn hiếp y!
Tuyết nước mắt lưng tròng:
"Sao nà ng không há»i xem ta cá»› gì lại Ä‘i lừa nà ng?"
"Äược!" Nà ng hÃt và o má»™t hÆ¡i, "Sao ngÆ°Æ¡i lại lừa gạt ta?"
Tuyết nÃn khóc báºt cÆ°á»i:
"Bởi vì ngÆ°á»i ta yêu nà ng đó mà , nếu không dối gạt vu vÆ¡ thế, nà ng sẽ đâu chịu để ngÆ°á»i ta theo nà ng chứ."
NhÆ° Ca tay chân bủn rủn. Kể nhÆ° thua y rồi, ở đâu lại ra nhiá»u lý lẽ lệch lạc thế không biết.
"Sao nà ng không há»i xem cá»› gì mà ngÆ°á»i ta yêu nà ng?"
Như Ca không muốn truy vấn nữa, sải chân bỠđi.
Tiếng cÆ°á»i của Tuyết trong veo nhÆ° mặt hồ trong nắng mai:
"Nà ng không dám nghe hay sao? Hay nà ng lo sợ chÃnh mình sẽ yêu ta đấy?!"
Nà ng rùng mình.
Hóa ra ngay giữa trá»i hè cÅ©ng có thể á»›n lạnh đến toà n thân nổi da gà .
Vừa muốn rá»i khá»i đình, NhÆ° Ca Ä‘á»™t nhiên sững lại.
Nà ng trông thấy má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i dáng vẻ vá»™i vã Ä‘ang tiến tá»›i từ phÃa nam con Ä‘Æ°á»ng.
Tổng cá»™ng có mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, phục sức sang trá»ng, khà thế oai võ, vai khiêng má»™t cá»— kiệu sắc và ng phá»›t Ä‘á», rèm sa tanh và ng, chất liệu tuyệt phẩm.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang dẫn đầu phÃa trÆ°á»›c, má»™t vị thiếu niên đầu trắng mặt lạnh, má»™t vị trung niên mặt Ä‘á» cao to.
Nà ng đã từng gặp qua bá»n há» ba lần.
Vị thiếu niên tên gá»i Bạch Hổ.
Vị trung niên tên gá»i XÃch ChÆ°Æ¡ng.
Bá»n há» má»—i lần đến đây Ä‘á»u chỉ là m má»™t việc...
Tiếp Ngá»c Tá»± Hà n rá»i Liệt Há»a sÆ¡n trang!
o0o
Äêm tối.
Trên hà nh lang.
Má»™t xâu chuông ngá»c má»ng nhÆ° cánh ve treo Ä‘u Ä‘Æ°a.
Chúng va chạm nhau, khua lên những âm thanh leng keng, theo hướng gió lùa mà reo múa.
Ngá»c Tá»± Hà n ngÆ°á»i khoác áo xanh, trầm tÄ©nh ngồi trên xe lăng.
Trong mắt của y thấp thoáng nét nghiêm trá»ng.
Cánh tay phải lại thong dong, dịu dà ng.
NhÆ° Ca trong bá»™ cánh Ä‘á» tá»±a lên đầu gối y, buồn bã để y vuốt ve mái tóc của mình, trong lòng trà n ngáºp má»™t ná»—i quyến luyến.
Nà ng ngẩng khuôn mặt nhỠnhắn của mình lên nhìn y:
"Huynh lại phải đi hay sao?"
Ngá»c Tá»± Hà n vá»— vỠđầu nà ng.
"Ta không muốn huynh đi đâu."
Nà ng cúi đầu, kéo lấy lần áo của y, vò lại thà nh một nắm.
"Có huynh ở nÆ¡i đây, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cÅ©ng đặc biệt không hoảng sợ. Huynh sẽ bảo vệ ta, an ủi ta, là m cho trái tim ta chẳng phải khổ sở..." Nà ng âu sầu nói: "Ta có linh cảm không tốt rằng, chuyến nà y huynh Ä‘i, sẽ xảy ra rất nhiá»u chuyện không giống nhÆ° trÆ°á»›c đây nữa."
Ngá»c Tá»± Hà n nâng cằm nà ng lên.
Không thấy mặt nà ng, y không biết nà ng Ä‘ang nói Ä‘iá»u gì.
NhÆ° Ca thuáºn theo tay y ngẩng đầu lên, cố nở má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn:
"Sau khi xuất trang lần nà y, huynh phải chăm sóc tháºt tốt cho bản thân mình đó! Có chuyện gì không vui hãy nhá»› kể cho ngÆ°á»i khác nghe, đừng nên chôn chặt tất cả sá»± tình trong đáy lòng không chịu nói ra. Không muốn trò chuyện thì có thể dùng giấy viết, còn nữa, không được nhá»c sức quá, không được là m những chuyện trái ý muốn, huynh đôi khi hay yêu cầu sá»± hoà n mỹ quá mức, nhÆ° thế sẽ vất vả lắm biết chÆ°a!"
Ngá»c Tá»± Hà n mỉm cÆ°á»i, rạng rỡ nhÆ° má»™t ánh hà o quang.
NhÆ° Ca đẩy đẩy y: "Không được cÆ°á»i, mau đồng ý vá»›i ta Ä‘i."
Y gáºt đầu.
"Tốt rồi."
Nà ng thở trút ra má»™t hÆ¡i, biết rằng há»… y đã hứa chuyện gì thì nhất định sẽ cố gắng là m được. Hệt nhÆ° ngà y xÆ°a, y vừa câm vừa Ä‘iếc lại vừa tà n táºt, bản tÃnh cô Ä‘á»™c và nhạy cảm, luôn kháng cá»± né tránh bất cứ sá»± tiếp cáºn nà o của nà ng. Vá» sau, nà ng vừa đấm vừa xoa lại thêm và o cả nÆ°á»›c mắt, ép y phải há»c thần ngữ, há»c cách nói chuyện, há»c phÆ°Æ¡ng pháp giao tiếp vá»›i má»i ngÆ°á»i. Y nháºn lá»i rồi, từ đó quyết tâm nổ lá»±c thá»±c hiện đến Ä‘á»™ má»—i má»™t từ ngữ phát âm ra Ä‘á»u phải tháºt hoà n mỹ, chÃnh xác.
"Keng..."
Chuông ngá»c thánh thót reo vang.
Lung linh trong suốt giữa mà n đêm.
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i:
"Huynh muốn mang nó cùng đi ư?"
Váºt ấy cách đây rất lâu nà ng đã mua tặng cho y, để y có thể "cảm nháºn" được thanh âm của gió.
Má»—i lần chuông ngá»c rung lên.
Là khi ấy gió đương hát ca.
Ngá»c Tá»± Hà n khẽ cÆ°á»i: "Phải."
Mang theo chuá»—i chuông ngá»c nà y cÅ©ng giống nhÆ° dẫn theo nà ng bên cạnh váºy.
"Huynh sẽ trở vỠchứ?"
Nà ng há»i ra vấn đỠđáng lo ngại nhất.
Ngá»c Tá»± Hà n không đáp.
Y tháºt không biết.
Rất nhiá»u vấn Ä‘á» không phải do y có thể tá»± quyết định được.
"Ta còn có thể gặp lại huynh hay không?"
Nà ng bi thÆ°Æ¡ng há»i.
Ngá»c Tá»± Hà n nhìn nà ng, đáy mắt nhÆ° có vầng sáng lÆ°u chuyển:
"Muội sẽ nhớ ta sao?"
Giá»ng của y so vá»›i tiếng chuông ngá»c còn khẽ khà ng hÆ¡n.
NhÆ° Ca gáºt đầu tháºt mạnh:
"Nhá»› chứ! Ta sẽ rất, rất, rất, rất nhá»› huynh! HÆ¡n nữa..." Nà ng Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, báºt cÆ°á»i: "SÆ° huynh, lỡ nhÆ° huynh không trở vá» Liệt Há»a sÆ¡n trang nữa, ta sẽ Ä‘i tìm huynh đấy!"
Lá»i của nà ng chÃnh là lá»i biểu lá»™ đáng yêu nhất trên thế gian nà y.
Giây phút ấy.
Ngá»c Tá»± Hà n mong sao có thể nghe được chÃnh giá»ng nói của nà ng, nhÆ° váºy y má»›i có thể là má»™t ngÆ°á»i hạnh phúc tháºt sá»±.
Y tháo từ bên hông ra má»™t khối dÆ°Æ¡ng chi ngá»c bá»™i tạc hình rồng, thả và o lòng bà n tay của nà ng.
"Dùng nó thì có thể tìm ra ta."
Nà ng thu lấy ngá»c bá»™i, bảo: "A, váºy ta nhất định phải giữ gìn nó tháºt tốt má»›i được."
Äêm, cà ng lúc cà ng sâu.
Gió đêm mang theo hÆ¡i lạnh từ phÃa thủy hồ.
Ngá»c Tá»± Hà n vẫn còn má»™t việc chÆ°a yên tâm.
Y nhìn vẻ cÆ°á»i khúc khÃch của NhÆ° Ca, không biết phải nói thế nà o má»›i thÃch hợp.
NhÆ° Ca sao lại không biết y Ä‘ang lo lắng Ä‘iá»u gì.
Vì váºy nà ng đứng lên, gÆ°Æ¡ng mặt hé ra má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn nhÆ° những đóa hoa Ä‘Æ°Æ¡ng thì nở rá»™:
"SÆ° huynh, ngÆ°á»i an tâm, ta sẽ không gục ngã đâu!"
Nà ng cÆ°á»i tháºt kiêu hãnh:
"Ta có thể sẽ thÆ°Æ¡ng tâm, có thể sẽ khổ sở, có thể sẽ khóc lóc, có thể sẽ nổi giáºn đến mức muốn đánh ngÆ°á»i khác! Thế nhÆ°ng, ta sẽ không bao giá» gục ngã! Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u sẽ gặp thất bại, riêng ta nhất định phải cố gắng sống cho tháºt tốt!"
o0o
Liệt Há»a sÆ¡n trang.
ThÃnh Ä‘Æ°á»ng lá»›n, phong thái huy hoà ng.
Äà n sáo dìu dặt, sáng rỡ nhÆ° ban ngà y.
TrÆ°á»›c báºc thá»m đá nổi báºt má»™t tấm thảm Ä‘á», phÃa cuối đặt má»™t bà n ngá»c, trên ấy lá»™ ra má»™t bá»™ áo gấm, chÃnh là chá»— ngồi của trang chủ Liệt Minh KÃnh.
Hai phÃa trái phải bên dÆ°á»›i Ä‘á»u có kê má»™t chiếc bà n dà i, chén Ä‘Å©a trên ấy tá»± nhiên Ä‘á»u là và ng ngá»c, cá»±c kỳ trân quý.
Hôm nay là ngà y mà đưá»ng chủ của các Ä‘Æ°á»ng phải đến Liệt Há»a sÆ¡n trang bẩm báo sá»± tình và o má»—i tháng.
Nếu là trÆ°á»›c kia, NhÆ° Ca sẽ hiếm khi tham gia, nhÆ°ng lần nà y Liệt Minh KÃnh kiên quyết muốn nà ng phải có mặt.
NgÆ°á»i trong thÃnh Ä‘Æ°á»ng rất nhiá»u.
Từ tay trái của Liệt Minh KÃnh trở xuống.
Vị thứ nhất chÃnh là đại đệ tá» của Liệt Há»a sÆ¡n trang - Chiến Phong.
Chiến Phong toà n thân áo vải mà u lam, mái tóc Ä‘en sáºm phá»›t xanh khẽ xoăn, hai tròng mắt cùng viên bảo thạch nÆ¡i tai phải lóe hiện má»™t tia sáng âm u lam thẫm. Y từ tốn uống rượu, dáng ngồi vÆ°Æ¡n thẳng, tâm thần dÆ°á»ng nhÆ° không hiện hữu tại nÆ¡i đây.
Vị thứ hai chÃnh là đưá»ng chủ trông coi Sà Há»a Ä‘Æ°á»ng, chuyên việc tưởng thưởng trừng trị - Duệ Lãng.
ChÆ°a bao giá» ngÆ°á»i ta trông thấy Duệ Lãng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, y tá»±a nhÆ° má»™t loà i dã thú, hai tròng mắt ảm đạm mà u tro, gÆ°Æ¡ng mặt mang theo nét tà n nhẫn. Y rốt cuá»™c đã bao nhiêu tuổi, xuất thân thế nà o, tại sao đối vá»›i Liệt Minh KÃnh lại trung thà nh nhÆ° váºy, đấy vẫn còn là điá»u bà ẩn mà giá»›i võ lâm trÆ°á»›c giá» chÆ°a lý giải được.
Duệ Lãng không uống rượu, ánh mắt y chằm chặp bám sát nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Liệt Minh KÃnh, vẻ nhÆ° chỉ cần Liệt Minh KÃnh ở đây thì trong lòng y sẽ không có chuyện thứ hai.
Vị thứ ba chÃnh là đưá»ng chủ trông coi Kim Há»a Ä‘Æ°á»ng, chuyên việc tiá»n tà i thu chi - Má»™ Dung Nhất Chiêu.
Trong bà n tay của Má»™ Dung Nhất Chiêu, và ng bạc không thể chạy thoát. Y hệt nhÆ° Äà o Chu tái sinh (*), đối vá»›i việc mua bán là m ăn có khả năng thiên phú. DÆ°á»›i sá»± kinh doanh của y, mối buôn mối bán của Liệt Há»a sÆ¡n trang trải khắp đại giang nam bắc, và ng bạc tà i phú cứ thi nhau nhÆ° khối tuyết lăn tròn, cà ng lăn lại cà ng lá»›n, trừ triá»u đình và Giang Nam Long Gia ra, thiên hạ chẳng má»™t ai có thể sánh nổi khối tà i sản ngà y má»™t hùng háºu của Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Má»™ Dung Nhất Chiêu vừa nhấm thức ăn vừa cÆ°á»i hÃp mắt, cùng hà n huyên vá»›i Lăng Tiên Thu bên cạnh.
Vị thứ tÆ° chÃnh là đưá»ng chủ trông coi Minh Há»a Ä‘Æ°á»ng, chuyên việc bồi dưỡng lá»›p nhân tà i kế cáºn - Lăng Tiên Thu.
Lăng Tiên Thu tuổi Æ°á»›c ba mÆ°Æ¡i nhÆ°ng mặt mÅ©i lại trông nhÆ° hà i đồng, thoạt nhìn có vẻ thân thiện dá»… gần. Những đệ tá» má»›i của các Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u phải trải qua sá»± huấn luyện của y, đạt yêu cầu rồi má»›i có thể gia nháºp. Y từ khắp nÆ¡i chá»n ra những mầm non có tÆ° chất nổi báºt nhất, táºn tâm bồi đắp, liên tục không ngừng nghỉ vì má»™t thế hệ má»›i của Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Y không uống rượu cÅ©ng không dùng thức ăn, chỉ táºp trung tinh thần lắng nghe Má»™ Dung Nhất Chiêu nói chuyện.
Từ tay phải của Liệt Minh KÃnh trở xuống.
Vị thứ nhất chÃnh là tam đệ tá» của Liệt Há»a sÆ¡n trang - CÆ¡ Kinh Lôi.
Vị trà nà y trÆ°á»›c kia do Ngá»c Tá»± Hà n ngồi, nhÆ°ng từ khi y rá»i trang rồi, CÆ¡ Kinh Lôi được đôn lên thay thế.
CÆ¡ Kinh Lôi cao lá»›n tráng kiện, mắt sáng nhÆ° sao, miệng lưỡi thẳng thắng, cá»±c trá»ng chÃnh nghÄ©a, trên giang hồ vốn có tên có tuổi. VÅ© khà của y rất đặc biệt, chÃnh là má»™t đôi LÆ°u Tinh Chùy nặng Æ°á»›c tám mÆ°Æ¡i cân, khi giÆ¡ lên lại nhẹ nhà ng nhÆ° gió cuốn.
Tá»u lượng của y rất cao, tay ôm cả má»™t vò rượu, há miệng uống ừng á»±c.
Vị thứ hai chÃnh là NhÆ° Ca.
Nà ng cả ngÆ°á»i khoác xiêm y Ä‘á» tÆ°Æ¡i, ánh lên là n da ngá»c ngà trong suốt, đôi mắt to Ä‘en lay láy, long lanh xinh đẹp. Tay nà ng giữ lấy bôi rượu sóng sánh đặt nÆ¡i khóe môi, do dá»± chẳng biết có nên uống hay không.
Rượu rất cay.
Nà ng cảm giác không hỠdễ nếm.
Thế mà từ khi yến tiệc bắt đầu đến giá», Chiến Phong cứ từng bôi, từng bôi không ngừng cạn sạch.
Y uống không nhanh, nhÆ°ng cứ tì tì không dứt và lại uống rất nhiá»u.
Äiá»u đáng nói là ngà y thÆ°á»ng, y vốn chẳng phải kẻ hám rượu.
Äang trong lúc ngáºp ngừng.
Chén rượu của Như Ca đột nhiên bị một bà n tay xinh đẹp như thủy tiên đoạt lấy.
Tuyết say sưa nhấm nháp rồi bình phẩm:
"Thơm quá đi mất..."
Như Ca trợn mắt nhìn y: "Trước mặt ngươi không phải cũng có rượu hay sao?"
Tuyết cÆ°á»i quyến rÅ©:
"Nhưng mà chỉ có chén rượu nà y là đã chạm qua môi nà ng mà thôi."
Nà ng không biết có nên nổi giáºn hay là phá»›t lá» y Ä‘i, suốt cả ngà y cứ bị y trêu chá»c má»™t cách chẳng biết vô tình hay cố ý nhÆ° váºy, thần kinh nà ng sá»›m đã bị mất cảm giác cả rồi.
Tuyết cÆ°á»i khanh khách, ghé sát nà ng bảo:
"Nha đầu, son môi nà ng dùng là mùi quế hoa phải không? Ngá»t ngà o lắm đó!"
NhÆ° Ca tức giáºn đến hai má Ä‘á» á»ng:
"Mau câm miệng lại cho ta!"
Tuyết cÆ°á»i đến gáºp ngÆ°á»i:
"Trông kìa, xấu hổ rồi kìa!"
Tiếng nói của y ấm áp dá»… nghe, bốn bên má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bất giác nhìn sang.
Chiến Phong cũng ngẩng đầu lên.
Ãnh mắt của y tối tăm không đáy, khẽ lÆ°á»›t ngang gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang á»ng Ä‘á» của NhÆ° Ca, thân thể dÆ°á»ng nhÆ° thoáng chút cứng Ä‘á» nhÆ°ng rất nhanh lại tiếp tục lạnh lùng uống rượu.
Lúc Như Ca nhìn y.
Nà ng chỉ trông thấy được viên bảo thạch mà u lam sẫm nơi tai phải của y.
Dáng vẻ của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không thoát khá»i tầm mắt của Liệt Minh KÃnh.
Ông hà i lòng vuốt râu mỉm cÆ°á»i, vết sẹo Ä‘ao dữ tợn trên gÆ°Æ¡ng mặt cÅ©ng trở nên hiá»n hòa má»™t cách lạ thÆ°á»ng. Ông phất tay lệnh cho Ä‘á»™i nhạc ngừng tấu, lại cho toà n bá»™ vÅ© công lui ra, hÆ°á»›ng xuống má»i ngÆ°á»i Liệt Há»a sÆ¡n trang lúc nà y đã im phăng phắc, lên tiếng:
"Äêm nay, nhân lúc má»i ngÆ°á»i tá» tụ đông đủ trong trang, ta có má»™t chuyện vui muốn tuyên bố..."
Như Ca ngước nhìn phụ thân, bất thần...
Nà ng phát hiện ra ông sắp sá»a nói Ä‘iá»u gì!
Trái tim nà ng đột nhiên co thắt dữ dội!
Không được!
Thá»i cÆ¡ nà y quả thá»±c không được!
Nà ng buột miệng thốt lên...
"Cha!"
Tiếng kêu của NhÆ° Ca vang khắp sảnh Ä‘Æ°á»ng yên tÄ©nh, có vẻ hết sức Ä‘á»™t ngá»™t!
Liệt Minh KÃnh ghé mắt trông vá» phÃa nà ng, chỠđợi nà ng tiếp tục.
Trên Ä‘á»i nà y chỉ duy nhất má»™t ngÆ°á»i có thể cắt ngang khi ông Ä‘ang nói chuyện, đó chÃnh là đứa con gái và ng ngá»c của ông.
Duệ Lãng trợn mắt lạnh lùng nhìn Như Ca.
Vá»›i y, không ai có thể xen ngang khi Liệt Minh KÃnh lên tiếng, cho dù có là nữ nhi của trang chủ Ä‘i chăng nữa.
"Cha..."
Trái tim Như Ca như bị mấy chục cánh tay bóp nghẹn, nà ng định can gián phụ thân, chỉ là ...
Nà ng đồng thá»i lại không muốn ngăn cản.
Chiến Phong dÆ°á»ng nhÆ° không chút để tâm đến.
Mái tóc xoăn mà u xanh đen của y ánh lên những tia u ám.
Y vẫn đang uống rượu.
NhÆ° Ca hÃt và o má»™t hÆ¡i, chuyện đã đến lúc phát sinh thì nên để nó phát sinh, cứ dai dẳng kéo dà i thá»i gian không bằng cứ dứt khoát nhÆ° váºy cho xong.
Nà ng siết tay lại.
Móng tay bấu chặt và o lòng.
"Cha, ngÆ°á»i nói tiếp Ä‘i."
Liệt Minh KÃnh lá»›n giá»ng cÆ°á»i to, tóc râu ráºm rịch nhÆ° tuyết tung bay phần pháºt:
"Phong Nhi và Ca Nhi từ nhá» vốn là thanh mai trúc mã vá»›i nhau, tình cảm sâu Ä‘áºm, đến nay cả hai Ä‘á»u đã trưởng thà nh, ta tuyên bố - Tháng sau bá»n há» sẽ thà nh thân!"
NhÆ° Ca ngồi tại nÆ¡i ấy, Ä‘á»™t nhiên cảm giác má»i thứ bá»—ng trở nên im ắng má»™t cách khác thÆ°á»ng.
Nà ng có thể trông thấy phụ thân đang nói chuyện.
Nà ng có thể trông thấy Cơ sư huynh vừa mừng rỡ vừa ngạc nhiên chúc phúc cho nà ng.
Nà ng có thể trông thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘ang vui vẻ cÆ°á»i to.
Nà ng tháºm chà còn có thể cảm giác được ở phÃa bên tay phải, Tuyết Ä‘á»™t nhiên đánh đổ rượu ra khá»i chén.
Có Ä‘iá»u, nà ng lại không thể nghe thấy thanh âm của bá»n há».
Váºy mà , nà ng có thể nghe rõ từng âm thanh than thở Ä‘ang không ngừng vá»ng đến từ hồ sen hoang phế nÆ¡i xa kia.
Nà ng cảm thấy yên tĩnh vô cùng.
Nà ng dùng chút hô hấp còn lại của mình chỠđợi Chiến Phong ở phÃa đối diện.
Chiến Phong.
Trong mớ âm thanh mừng vui, hoan hỉ ấy.
Chầm cháºm ngẩng đầu lên.
Äôi tròng mắt đã hóa ra Ä‘en kịt.
Sắc xanh đã bay biến đi mất.
Viên bảo thạch mà u lam sẫm toát ra là n hơi chết chóc.
Y băng lãnh nhìn vá» phÃa Liệt Minh KÃnh Ä‘ang ung dung phÃa trên, giá»ng nói sắc lạnh nhÆ° dao...
"Không!"
Như Ca đã nghe thấy.
Trái tim của nà ng...
Cứ thế, cứ thế dần dần chìm xuống...
Nà ng tưởng nà ng sẽ thống khổ, thống khổ hệt nhÆ° bị róc Ä‘i từng tấc thịt. Váºy mà , thân hình cứng lạnh của nà ng ngay cả má»™t chút thống khổ cÅ©ng không cảm giác được.
Thá»i khắc ấy.
Bên dưới ánh trăng.
Ngá»c Tá»± Hà n trong là n áo xanh khe khẽ ngẩng đầu lên, dõi mắt vá» hÆ°á»›ng Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Y ngồi trên cổ xe lăng trong sân đình, khuôn mặt tuấn tú mỠnhạt như dãy núi đằng xa, đôi tròng mắt trong suốt vương mắc một nỗi sầu lo.
Trá»i phảng phất nhÆ° nổi gió.
Chuá»—i chuông ngá»c treo trên tà ng cây leng keng khua vang, ban sÆ¡ còn âm ỉ, vá» sau cà ng lúc cà ng trở nên cuồng loạn, nhÆ° vùng vẫy, nhÆ° rên xiết, nhÆ° thét gà o.
Sau đó lại tĩnh mịch.
"Keng..."
Hạt tim lung linh giữa chuá»—i chuông ngá»c ấy tá»±a nhÆ° má»™t luồng sáng lạnh lẽo vút qua, trong khoảnh khắc nổ tan thà nh ngà n vạn mảnh nhá», má»—i mảnh Ä‘á»u bé xÃu nhÆ° hạt bụi, lấp lánh lóe sáng, trôi lả tả vá» phÃa chân trá»i.
Ngá»c Tá»± Hà n vÆ°Æ¡n cánh tay thon dà i của mình ra, khẽ khà ng vá»›i gá»i.
Chùm sáng láºp lòe ấy tá»a ra, ngáºp ngừng, do dá»±...
Bà n tay của y thÆ°Æ¡ng tiếc hợp ngá»a, Ä‘em chút vụn vặt còn sót lại ấy e ấp trong lòng bà n tay, tinh quang lấp lánh lÆ°u chuyển, hệt nhÆ° má»™t khúc bi ca ai oán.
"Hắn, vẫn muốn tổn thương trái tim của muội hay sao..."
Ngá»c Tá»± Hà n thở dà i.
Gió, mang tà áo xanh của Ngá»c Tá»± Hà n thổi phất vá» hÆ°á»›ng Liệt Há»a sÆ¡n trang...
Liệt Há»a sÆ¡n trang.
Äôi mắt của Liệt Minh KÃnh nheo lại vẻ nguy hiểm:
"Phong nhi, ngươi có biết ngươi đang nói gì hay không?"
Nhân gian Liệt Há»a, minh giá»›i Ãm Hà .
Từ khi Ãm Hà cung biến mất khá»i giang hồ đến nay, mệnh lệnh của Liệt Há»a sÆ¡n trang chÃnh là ý chỉ mà thiên hạ võ lâm không thể kháng cải.
Lá»i Liệt Minh KÃnh đã nói ra, chẳng ai dám trái lại.
Chiến Phong cÆ°á»i lạnh.
Nụ cÆ°á»i dẫn theo mÆ°á»i hai phần oán trách.
"Không!"
Y lặp lại má»™t lần nữa, thanh âm không cao nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u có thể rõ rà ng nghe được.
Ai cũng biến sắc.
Trong ba đệ tá» của Liệt Minh KÃnh, Ngá»c Tá»± Hà n thân thể tà n táºt, võ công không thể luyện đến cá»±c hạn; CÆ¡ Kinh Lôi vá»›i đôi Liệt Äịa Chùy uy lá»±c kinh ngÆ°á»i, kiệt xuất võ lâm, nhÆ°ng đáng tiếc tÃnh tình nóng nảy dá»… bị kÃch thÃch, khó mà phục chúng; còn Chiến Phong, tuy trẻ tuổi nhất nhÆ°ng lại là đại đệ tá», má»™t thanh "Thiên Mệnh" Ä‘ao khiến cho nhân sÄ© giang hồ phải cam tâm thần phục, lại thêm tÃnh cách kiên nhẫn, gặp chuyện thì trá»±c tiếp chỉ huy, má»i ngÆ°á»i trong trang Ä‘á»u biết y sẽ là trang chủ kế nhiệm.
Thế mà , y lại ngang nhiên chống đối Liệt Minh KÃnh trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i!
Cơ Kinh Lôi thân thể chấn động:
"Phong sư huynh, huynh đêm nay uống hơi quá chén rồi."
Chiến Phong dÆ°á»ng nhÆ° không mảy may nghe thấy.
Y nhìn Liệt Minh KÃnh vá»›i vẻ lạnh lùng.
Tóc râu nhÆ° tuyết của Liệt Minh KÃnh ùn ùn bay thốc cả lên, vết sẹo Ä‘ao trên gÆ°Æ¡ng mặt trở nên dữ tợn đến buốt xÆ°Æ¡ng.
Ông trừng mắt há»i:
"NgÆ°Æ¡i - biết - háºu - quả - chứ?"
Chiến Phong hừ lạnh.
Äôi tròng mắt mà u tro của Duệ Lãng nhìn Chiến Phong hệt nhÆ° nhìn má»™t loà i súc sinh nà o đó:
"Kẻ nà o trái lệnh trang chủ, phế bá» võ công, trục xuất khá»i Liệt Há»a sÆ¡n trang."
Không khà trầm lắng như một cơn ác mộng.
Chiến Phong đứng thẳng giữa buổi tiệc, thân thể tuyệt mỹ hệt nhÆ° má»™t hung thần cô Ä‘á»™c Ä‘ang muốn từ bá» cõi Ä‘á»i, mái tóc xoăn Ä‘en thẫm phá»›t xanh không gió mà tung bay. DÆ°á»›i ánh đèn, đôi tròng mắt của y ảm đạm nhÆ° đêm tối, chỉ có viên bảo thạch nÆ¡i tai phải là điểm sáng duy nhất.
Như Ca nhìn y.
Cảm giác nhÆ° Ä‘ang ở và o má»™t ngóc ngách nà o đó cách y tháºt xa.
Nà ng không còn nháºn ra Chiến Phong trÆ°á»›c mắt nữa.
Chiến Phong của nà ng là vị thiếu niên bên bá» hồ lá xanh biêng biếc, mang trong lòng mÆ°á»i bốn đóa sen Ä‘Æ°Æ¡ng nở rá»™, vừa ngượng ngùng, vừa khẩn trÆ°Æ¡ng và nói vá»›i ngÆ°á»i con gái y yêu rằng - "Ta sẽ vÄ©nh viá»…n bảo vệ cho nà ng".
Liệt Minh KÃnh cố đè nén lá»a giáºn, trừng mắt nhìn Chiến Phong Ä‘ang ngạo nghá»… đứng má»™t mình, quát lá»›n:
"Lý - Do!?"
Tiếng quát của ông khiến cho má»i cá»a sổ trong thÃnh Ä‘Æ°á»ng lá»›n phút chốc vỡ vụn!
Gió đêm vun vút trà n và o!
Chiến Phong trong âm thanh của gió, khe khẽ đưa mắt nhìn Như Ca.
Khuôn mặt Như Ca tái nhợt.
Môi nà ng chẳng còn sắc máu.
Má»™t sợi tóc Ä‘en má»m mại nhẹ phá»›t qua bên tai.
Nhưng, đôi mắt của nà ng…
Quáºt cÆ°á»ng, tuyệt đối không khuất phục!
Nà ng nhìn thẳng lại y, mắt không hỠchớp.
Nà ng muốn được nghe!
Nà ng muốn có một lý do!
Äể giải thoát hoà n toà n trái tim nà y!
Là kéo dà i mãi mãi...
Hay thở trút tháºt mau...
Chiến Phong đáp: "Bởi vì ta không thÃch..."
Lòng, tro tà n khói nhạt...
Năm chữ nà y...
Năm chữ mới dễ dà ng là m sao...
NhÆ° Ca cố gắng nén nhịn má»™t cÆ¡n run rẩy Ä‘ang bất ngá» áºp đến! Không được! Không được má»m yếu! Không được má»m yếu ở trÆ°á»›c mặt kẻ đã tổn thÆ°Æ¡ng nà ng! Nếu nà ng dám can đảm báºt khóc, thì nà ng thà đi tìm cái chết còn hÆ¡n!!
"Bởi vì ta không thÃch huynh ấy!"
Má»™t giá»ng nói cắt ngang lá»i Chiến Phong.
Giá»ng nói ấy có chút run rẩy, có chút day dứt.
Là từ miệng Như Ca phát ra.
Nụ cÆ°á»i của nà ng ban đầu thoáng ngáºp ngừng, nhÆ°ng âm Ä‘iệu cà ng lúc cà ng lá»›n dần:
"Bởi vì ta không thÃch Chiến Phong!"
Nà ng ưỡn ngá»±c lên, hÆ°á»›ng vá» phÃa Liệt Minh KÃnh mỉm cÆ°á»i giải thÃch:
"Cha, con xin lá»—i, vốn dÄ© lúc đầu con thÃch Phong sÆ° huynh, nhÆ°ng bây giá» con lại không thÃch huynh ấy nữa."
Nà ng một mực nhìn và o phụ thân, nói tiếp:
"Phong sÆ° huynh biết con chẳng còn thÃch huynh ấy, cho nên má»›i bảo ‘không’ nhÆ° váºy. Là con có lá»—i vá»›i Phong sÆ° huynh, con không thÃch huynh ấy, con không muốn thà nh thân vá»›i huynh ấy!"
Không khà nhất thá»i trở nên kỳ lạ.
Nếu nhÆ° váºy, ngÆ°á»i trái lá»i Liệt Minh KÃnh lại hóa ra là nhi nữ của ông.
Mái tóc xoăn của Chiến Phong như bị gió đêm thổi tung, lòa xòa bay phất. Sắc xanh đã ùa và o đáy mắt, y lại liếc nhìn Như Ca thêm lần nữa.
NhÆ° Ca áo Ä‘á» da trắng, trên mặt mang nét tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng môi lại quáºt cÆ°á»ng mÃm chặt.
Äôi tròng mắt của nà ng so vá»›i mặt trá»i tháng sáu còn ngá»i sáng hÆ¡n.
Sáng đến ná»—i có thể soi tá» trái tim của y, mang nó ra khá»i hang sâu thăm thẵm.
Nà ng không nhìn y.
Nà ng cũng sẽ không bao giỠnhìn y nữa.
Sắc xanh trong mắt Chiến Phong hệt nhÆ° muốn nuốt trá»n cả phần Ä‘en kịt còn lại
"Ca Nhi!" Liệt Minh KÃnh nhÃu mà y, thần tình phức tạp, ông Ä‘á»™t nhiên có chút mệt má»i: "Con không cần phải nói giúp cho Chiến Phong."
NhÆ° Ca mỉm cÆ°á»i:
"Con nà o có nói giúp cho huynh ấy, là con nói giúp cho bản thân mình đấy chứ."
Liệt Minh KÃnh chăm chú quan sát nà ng.
NhÆ° Ca khẽ cÆ°á»i:
"Cha, đừng gả con cho Phong sÆ° huynh được không? Bởi vì con không còn thÃch huynh ấy nữa..."
"NgÆ°á»i nà ng ấy thÃch là ta."
Má»™t giá»ng nói nhẹ nhÆ° hoa bất chợt vang lên.
Má»i ngÆ°á»i theo tiếng nhìn lại.
Má»™t vị nam tỠáo trắng Ä‘ang mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i chói chang, đẹp nhÆ° mặt trá»i ánh rạng trên ná»n tuyết. Y tá»±a nhÆ° Ä‘ang phát sáng, má»i ngÆ°á»i nhất thá»i kinh ngạc đến không hé nổi mắt.
Má»™t thứ ánh sáng huyá»n ảo.
Một vẻ đẹp đến kỳ cùng.
Hệt như sương mỠbuổi sớm mai, di chuyển theo từng cỠđộng của Tuyết.
Tuyết cÆ°á»i tháºt cháºm, nhẹ nhà ng ôm lấy bá» vai NhÆ° Ca, say mê ngá»i lấy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngá»t ngà o trên ngÆ°á»i nà ng, sóng mắt nhÆ° nÆ°á»›c trôi vá» phÃa Liệt Minh KÃnh:
"Có ta rồi, nà ng là m sao còn thÃch Chiến Phong được nữa?"
Äôi mắt Liệt Minh KÃnh khẽ nhÃu lại.
Ông nhìn Tuyết, Ä‘á»™t nhiên giáºt bắn mình, trong đầu nhá»› ra rất nhiá»u sá»± việc trÆ°á»›c đây, đáy mắt ông lóe lên má»™t tia sáng kỳ lạ.
Tuyết...
Vị nam tỠđược Ca Nhi dẫn vá» trang nà y, chẳng lẽ lại chÃnh là ...
Ông trầm ngâm không nói.
Như Ca vẫn bất động, để Tuyết tùy ý ôm lấy bả vai của mình.
Nà ng nhìn Duệ Lãng:
"Duệ thúc thúc, ta chống lại mệnh lệnh phụ thân, cam tâm chấp nháºn trừng phạt theo trang quy."
Äôi đồng tá» mà u xám của Duệ Lãng co rút lại.
Y là m sao không biết địa vị của NhÆ° Ca trong lòng Liệt Minh KÃnh, nếu tháºt sá»± trục xuất nà ng ra khá»i Liệt Há»a sÆ¡n trang, chỉ sợ ngÆ°á»i đầu tiên thống khổ chÃnh là trang chủ.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
ChÃnh và o lúc bầu không khà đang khác thÆ°á»ng nà y.
Tuyết miệng cÆ°á»i nhÆ° hoa:
"Trừng phạt cái gì chứ? Nà ng chỉ nói lên tâm sá»± nhi nữ cho cha mình nghe, rằng trong lòng nà ng đã có ngÆ°á»i khác rồi, nếu nhÆ° váºy mà cÅ©ng phải chịu trừng phạt thì chẳng hóa ra cha nà ng không thấu tình đạt lý hay sao."
Má»™ Dung Nhất Chiêu vá»™i và ng cÆ°á»i to phụ há»a:
"Ha ha, phải đó, nữ nhi nhà nà o mà không có lúc trái ý vá»›i phụ mẫu chứ? Äại ca, huynh mắng nó và i câu là được, không nên tức giáºn vá»›i con bé là m gì."
Lăng Tiên Thu mỉm cÆ°á»i:
"Äại ca, NhÆ° Ca có tâm sá»± lại thà nh tháºt nói ra tất cả, có má»™t đứa con tÃnh tình thẳng thắng nhÆ° váºy tháºt là phúc khà của đại ca đó."
CÆ¡ Kinh Lôi nhìn thẳng và o Liệt Minh KÃnh:
"Sư phụ, không nên trách tội Như Ca!"
Liệt Minh KÃnh quay đầu hÆ°á»›ng vá» phÃa Duệ Lãng:
"Lãng Nhi, việc nà y tùy ngươi quyết định."
Duệ Lãng sắc mặt không chút thay đổi, nói:
"Tiểu thư đang cùng cha mình trò chuyện, không phải trang chủ."
Liệt Minh KÃnh vá»— tay cÆ°á»i to:
"Hay! Hay!"
Gió đêm là nh lạnh thổi đến.
ThÃnh Ä‘Æ°á»ng lúc sáng lúc tối.
NhÆ° Ca cảm giác khà lá»±c toà n thân Ä‘á»u đã bị rút cạn, cả ngÆ°á»i không khá»i lảo đảo má»m oặt.
Một cánh tay đỡ lấy nà ng.
Nà ng khe khẽ nhìn lại...
Äôi mắt của Tuyết vẫn tinh nghịch nhÆ° trÆ°á»›c đây, chỉ là dÆ°á»ng nhÆ° bên trong ấy lại thấp thoáng má»™t tình cảm sâu Ä‘áºm.
--------------------------------------
(*): Äà o Chu tức Äà o Chu Công, tên tháºt Phạm Lá»…, nhà chÃnh trị gia, quân sá»± gia và kinh tế gia lá»—i lạc của nÆ°á»›c Việt thá»i Xuân Thu.
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
09-03-2010, 01:34 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8
Vầng trăng bị mây má» che phủ, bầu trá»i tối tăm không chút ánh sáng.
Ếch trong ao sen không ngừng ộp oạp kêu vang.
Trong bóng đêm tịch liêu cà ng toát nên vẻ trống trải lạ thÆ°á»ng.
NhÆ° Ca bó gối ngồi bên bá» hồ, ngÆ¡ ngẩn nhìn vá» phÃa mặt nÆ°á»›c trống trải.
Nà ng cảm thấy se lạnh.
Thân thể bất giác co rụt lại, ngăn cản một cơn khà lạnh đang xông và o ngực.
Không biết đã qua bao lâu.
Một bóng trắng nhẹ nhà ng ngồi xuống bên cạnh nà ng.
NhÆ° Ca láºp tức vÆ°Æ¡n thẳng ngÆ°á»i, xoay đầu lại, mỉm cÆ°á»i vá»›i vị nam tá» rá»±c rỡ nhÆ° hoa ấy:
"Tuyết, cảm ơn ngươi đã giúp ta."
Trong đêm tối không trăng, gÆ°Æ¡ng mặt Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang phát sáng, y khẽ cÆ°á»i há»i: "Cảm Æ¡n ta thế nà o đây?"
Như Ca ngơ ngác.
Tuyết cÆ°á»i tháºt quyến rÅ©: "Bảo cảm Æ¡n ta thì không thể thiếu thà nh ý chứ."
Như Ca đáp: "Ngươi nói đi, ta sẽ là m."
Tuyết dang hay tay ra, khẽ ôm lấy bá» vai của nà ng: "Ta muốn nà ng khóc má»™t tráºn trong lòng ta."
Như Ca chết trân.
Hồi lâu sau nà ng má»›i ngẩng đầu lên, báºt cÆ°á»i: "Vì sao lại phải khóc chứ?"
"Không được, nà ng hứa với ta rồi." Tuyết có phần không vui.
NhÆ° Ca thở dà i, chầm cháºm ngả đầu và o lòng y, bá»™ áo trắng của y nhÆ° nhiá»…m phải hÆ¡i lạnh, mang chút vị băng lÆ°Æ¡ng rét mÆ°á»›t, vừa thấp thoáng tá»±a hÆ°Æ¡ng hoa ngà y đông, lại hệt nhÆ° đêm xuân tuyết đổ.
Tuyết mang nà ng ấp và o lòng, khe khẽ nhắm mắt lại.
Bất kể thế nà o, khi nà ng ở trong lòng y rồi, má»i thứ Ä‘á»u bá»—ng trở nên tốt đẹp.
Äến ná»—i lá»i nguyá»n kia...
Cũng không thể sánh với cảm giác được ôm nà ng và o lòng.
Ãnh trăng sau gợn mây khẽ rá»i xuống đôi chút ánh sáng.
NhÆ° Ca đẩy y ra: "NhÆ°ng ta tháºt sá»± không khóc được mà ."
Tuyết chán nản hạ tay xuống: "Rõ rà ng nà ng rất đau khổ, tại sao lại không khóc được chứ?"
NhÆ° Ca ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi cÆ°á»i nhẹ: "Có lẽ vì quãng thá»i gian Ä‘au Ä‘á»›n đã kéo dà i quá lâu, máu trong ngÆ°á»i ta Ä‘á»u đã đông kết hết lại, cả đến khi dao cứa và o lòng, máu cÅ©ng không cách nà o chảy thông được nữa."
Tuyết bá»±c tức bảo: "Chiến Phong đáng cho nà ng thÃch đến váºy sao?!"
NhÆ° Ca cÆ°á»i gượng đáp: "Bây giá» nói ra lá»i nà y còn có nghÄ©a lý gì chứ."
"Nà ng sẽ không thÃch hắn nữa à ?"
Trong mắt Tuyết hiện hữu một vẻ vui sướng.
NhÆ° Ca đăm đăm nhìn vá» phÃa hồ sen đã ba năm hoang phế kia, chầm cháºm nói:
"Äợi ta là m xong má»™t việc cuối cùng đã."
Äêm đó, NhÆ° Ca không ngủ.
Nà ng ở cạnh bên ao sen ấy, dÆ°á»ng nhÆ° muốn chỠđợi nó trong đêm sẽ nở ra những đóa hoa mà u á»ng hồng phÃa chân trá»i, thế nhÆ°ng kỳ tÃch đã không xuất hiện, tháºm chà ngay cả lá sen cÅ©ng chẳng thấy tăm tÃch đâu.
Tuyết bên cạnh nà ng lẳng lặng thiếp đi.
Khi bình minh vừa hé rạng, NhÆ° Ca len lén rá»i khá»i Tuyết Ä‘Æ°Æ¡ng ngủ say nhÆ° má»™t đứa trẻ, len lén rá»i khá»i bá» ao kia.
Giá»t sÆ°Æ¡ng buổi sá»›m rÆ¡i từ kẽ lá vÆ°Æ¡ng mắc trên là n mi của NhÆ° Ca.
Nà ng Ä‘ang mang má»™t chiếc há»™p gá»— trÆ°á»›c ngá»±c, đứng trÆ°á»›c cá»a phòng Chiến Phong.
Nà ng gõ gõ cá»a.
Cánh cá»a "kẹt" má»™t tiếng mở ra.
Chiến Phong cả ngÆ°á»i nồng nặc hÆ¡i rượu, lá»›p vải lam lấm tấm vệt thâm, có vẻ nhÆ° y đã từng nôn má»a lên đấy. Trông thấy NhÆ° Ca, hai tròng mắt của y Ä‘á»™t nhiên rá»±c lên sắc xanh đáng sợ, viên bảo thạch nÆ¡i tai phải phát ra tia sáng rá»±c rỡ.
Giá»ng của y pha chút khà n khà n: "Là cô?"
NhÆ° Ca siết chặt há»™p gá»—, mỉm cÆ°á»i nhÆ° mây thÆ°a gió thoảng: "Ta có thể và o chứ?"
Y vội né sang bên để nà ng tiến và o trong.
Trong phòng vẫn Ä‘Æ¡n giản nhÆ° trÆ°á»›c đây, chẳng có váºt trang trà hay bà y biện gì cả.
Chỉ có Ä‘á»™c má»™t chiếc giÆ°á»ng, má»™t bá»™ bà n và má»™t cái ghế dà i.
Còn có thêm má»™t mùi rượu nồng nặc, bên dÆ°á»›i song cá»a lăn lóc và i chiếc bình.
Nà ng ngồi xuống ghế dà i, đặt há»™p gá»— lên bà n, ánh mắt vô tình lÆ°á»›t ngang má»™t đôi hà i đặt dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng.
Hà i mà u xanh, đáy mà u trắng, được may bằng chỉ gay, Ä‘Æ°á»ng kim rất khÃt, tuy không hoà n toà n tinh tế nhÆ°ng lại được khâu đến hai lá»›p, vì thế chắc chắn hÆ¡n bình thÆ°á»ng rất nhiá»u. Nà ng biết, trên đôi hà i ấy có má»™t nÆ¡i ám sắc nâu, đó là và o má»™t hôm cách đây ba năm khi nà ng Ä‘ang ráp đế hà i thì y lại Ä‘á»™t nhiên tiến và o, vì muốn y được bất ngá», nà ng trong lúc luống cuống đã không cẩn tháºn để kim châm và o tay.
Trên hà i có máu của nà ng.
Y cÅ©ng chÆ°a má»™t lần mang thá».
NhÆ° Ca thu ánh mắt trở vá», mỉm cÆ°á»i yếu á»›t: "Huynh còn giữ đôi hà i ấy Æ°?"
Chiến Phong nhìn bộ hà i sạch trơn không một vết bụi ấy, khà n khà n đáp:
"Phải."
Nà ng cÆ°á»i: "Äáng ra phải vứt nó Ä‘i rồi."
"Phải."
Sau đó là một khoảng lặng im bao trùm.
Nà ng cau mà y, khẽ hÃt và o má»™t hÆ¡i: "Huynh có biết ta đến tìm huynh để là m gì hay không?"
Ãnh mắt của y thẫm sâu nhÆ° biển rá»™ng: "Cô không nên đến thì hÆ¡n."
Nà ng cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i có chút nghẹn ngà o: "Chiến Phong Æ¡i, chẳng lẽ đến lúc chia ly rồi huynh cÅ©ng muốn lạnh lùng nhÆ° thế sao?"
Chiến Phong đứng thẳng, nhìn không ra bất cứ biểu lộ cảm xúc gì trên gương mặt.
Như Ca khẽ vuốt hộp gỗ trên bà n.
Giá»ng nói của nà ng tháºt lạnh: "Từ lúc còn rất nhá», ta đã bắt đầu thÃch huynh. Dáng huynh đứng thẳng, dáng huynh bÆ°á»›c Ä‘i, dáng huynh ăn cÆ¡m, dáng huynh trò chuyện, dáng huynh táºp võ, dáng huynh lặng im... Ta cứ thÃch Ä‘uổi theo phÃa sau huynh, huynh Ä‘i đến đâu ta Ä‘i đến đó... Rốt cuá»™c vì sao ta lại thÃch huynh, thÃch huynh ở Ä‘iểm nà o, ta Ä‘á»u quên mất cả, chỉ biết rằng ta rất thÃch huynh mà thôi."
Chiến Phong vẫn không há» nhúc nhÃch.
NhÆ° Ca Ä‘á»™t nhiên báºt cÆ°á»i, liếc nhìn y: "Chiến Phong, huynh tháºt ra có từng thÃch ta hay không?"
Nắm tay của Chiến Phong siết chặt bên hông, đầu ngón tay trắng bệch.
NhÆ° Ca lại há»i tiếp: "Váºy ra huynh đã từng thÃch ta sao?"
Chiến Phong dÆ°á»ng nhÆ° không thể đứng vững được nữa, y bÆ°á»›c đến bên cá»a sổ, hÆ°á»›ng bóng lÆ°ng lam sẫm vá» phÃa nà ng.
NhÆ° Ca nhìn y, cảm giác tháºt buồn cÆ°á»i:
"Huynh có thể ở trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i bảo không thÃch ta, váºy mà giỠđây lại không nói ra được Æ°?"
Nà ng đứng lên, bÆ°á»›c đến phÃa sau Chiến Phong, dùng sức kéo thân thể của y trở lại, nhìn thẳng và o đôi tròng mắt của y, tức giáºn gắt:
"Nói đi! Tối qua huynh còn chưa nói xong mà , lúc nà y sao không nói hết cho ta nghe chứ!"
Äôi tay của nà ng giữ lấy cánh tay y.
Thân thể y cứng đỠnhư sắt.
"Nói đi!"
Nà ng lay chuyển y!
Chiến Phong vẫn lạnh lùng và cố chấp, hÆ¡i rượu cuồn cuá»™n áºp và o đáy mắt xanh Ä‘en.
Y nhìn nà ng, hô hấp dần trở nên dồn dáºp!
Rồi bỗng nhiên, y ôm chặt lấy nà ng, môi kiên quyết hôn lên gương mặt phẫn nộ của Như Ca!
Như Ca vùng vẫy!
NhÆ°ng Chiến Phong dÆ°á»ng nhÆ° đã mang nà ng trói chặt và o xÆ°Æ¡ng thịt của mình, y hôn nà ng trong ná»—i vồn vã cùng tuyệt vá»ng!
Y nuốt chá»ng lấy đôi môi của nà ng!
Khà lá»±c của y mạnh mẽ nhÆ° váºy, tá»±a nhÆ° muốn dùng toà n bá»™ tình cảm của bản thân mà ngấu nghiến nà ng ra từng mảnh nhá»!
Y ép sát đầu của nà ng, say sưa hấp quyện chất nước bên trong khóe miệng ấy!
Ãnh mắt của y cuồng bạo nhÆ° biển khÆ¡i nổi giông tố!
Như Ca dùng sức cắn lấy y!
Máu tÆ°Æ¡i à o ạt tuôn qua miệng hai ngÆ°á»i, từng giá»t từng giá»t nhá» xuống giữa khóe môi của nà ng và y...
NhÆ°ng Chiến Phong vẫn kiên quyết hôn nà ng, ná»—i tuyệt vá»ng trà n ngáºp khiến cho y không muốn buông nà ng ra!
NhÆ° Ca vung tay!
Má»™t chiêu Liệt Há»a quyá»n trà mạng phẫn ná»™ đánh và o giữa ngá»±c Chiến Phong!
Y bị đẩy văng ra ba thÆ°á»›c, mồm "á»c" má»™t tiếng phun đầy máu tÆ°Æ¡i, đẫm Æ°á»›t cả lần áo xanh. Trên đôi môi ngợp ngụa máu của y lúc nà y đã chẳng còn phân được đâu là do nà ng cắn phải, đâu là bởi nà ng đánh trúng.
Chiến Phong tuy há»™c máu, vẫn tà n nhẫn cÆ°á»i lá»›n: "Thá» thêm lần nữa, cô vẫn nhạt nhẽo và vô vị!"
Như Ca thét lên...
"Chiến -! Phong -!"
Không khà nhiá»…m phải mùi máu tanh nhÆ° ngÆ°ng Ä‘á»ng lại!
Chiến Phong áo xanh, NhÆ° Ca áo Ä‘á», trên ná»n đất là vết máu vẫn còn má»›i...
Buổi sớm.
Có tiếng chim khe khẽ hát ca.
Có cơn gió vi vu mát rượi.
Lá cây hệt nhÆ° vừa tái sinh, rung rinh theo tiếng cÆ°á»i của gió.
Như Ca trong phòng cũng ngoảnh mặt đi.
Nà ng chầm cháºm nhấc lấy há»™p gá»— trên bà n, ngón tay nhè nhẹ mở nó ra, bên trong là những cánh sen đã khô héo.
Những đóa hoa nà y từng là bảo váºt mà nà ng cất giữ.
Nà ng cẩn tháºn phÆ¡i chúng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, tỉ mỉ Ä‘em từng đóa từng đóa giấu kÃn và o trong há»™p.
Chúng chÃnh là tâm ý mà vị thiếu niên kia dà nh tặng cho nà ng. Trong sắc lá xanh rợp trá»i, vị thiếu niên mang những đóa sen trên ngá»±c, ngượng ngùng hôn lên gÆ°Æ¡ng mặt nà ng, nói vá»›i nà ng rằng y sẽ vÄ©nh viá»…n bảo vệ cho nà ng.
Nà ng từng quý trá»ng những đóa sen ấy nhÆ° váºy.
Váºy mà giỠđây, nà ng lại Ä‘á»™t nhiên phát hiện ra chúng chỉ là những xác hoa mà thôi.
Cánh hoa ảm đạm không chút ánh sáng, không chút sinh mệnh, héo tà n yếu á»›t, mÆ°á»i bốn đóa hoa xác xÆ¡, so vá»›i cá» cây dà o dạt sức sống bên ngoà i khung cá»a tháºt là xấu xà là m sao.
Như Ca nhìn Chiến Phong:
"Ta đến, là vì muốn trả lại cho huynh những đóa sen huynh đã tặng ta. Äem chúng trả lại huynh rồi, huynh cÅ©ng không còn thứ gì lÆ°u lại bên ngÆ°á»i ta nữa."
Ãnh ban mai chiếu rá»i lên gÆ°Æ¡ng mặt kiên cÆ°á»ng của nà ng:
"Từ nay vỠsau, huynh chỉ là sư huynh của ta, ta chỉ là sư muội của huynh, ngoà i việc ấy ra, ta và huynh không liên quan gì với nhau."
Má»™t cÆ¡n gió thổi đến từ song cá»a, lất phất mang những cánh hoa trong há»™p gá»— cuốn trôi Ä‘i...
Cánh sen mong manh dá»… vỡ, bị thổi bay lả tả đầy trá»i, những mảnh hoa vụn vỡ phe phá»›t rÆ¡i trên ngÆ°á»i, trên mặt Chiến Phong, chúng cứ nhẹ nhà ng nhÆ° thế, nhẹ nhà ng nhÆ° thể chÆ°a há» tồn tại, nhẹ nhà ng đến mức có thể mang Ä‘i cả sinh mạng của y.
Trong cÆ¡n gió ngáºp trà n cánh hoa ấy, mái tóc mà u lam thẫm của Chiến Phong Ä‘iên cuồng tung bay, phẫn ná»™ vùng vẫy. Äôi tròng mắt của y lấp đầy thống khổ, sôi trà o nhÆ° biển lá»›n. Ná»—i Ä‘au nhÆ° Ä‘ao xuyên búa bổ khắc đầy cả ngÅ© quan, nhÆ° xuyên thấu con tim và già y xéo ná»™i tạng. Y nghiến chặt răng, cố không để lá»™ ra má»™t tiếng rên rỉ nà o.
Vì sao khi nghe thấy lá»i nà ng rồi, trái tim của y lại Ä‘au Ä‘á»›n nhói buốt nhÆ° váºy?
Vì sao y lại xúc Ä‘á»™ng đến mức muốn Ä‘iên cuồng lay chuyển nà ng, ép nà ng phải thu hồi những lá»i vừa thốt. Vì sao lá»i của nà ng lại khiến cho y sụp đổ, khiến cho y Ä‘au khổ chỉ muốn chết Ä‘i?!
Nếu như lúc nà y Như Ca liếc nhìn y, nhất định sẽ cảm thấy kỳ lạ.
Nếu nhÆ° nà ng ghé mắt trông y, nà ng có lẽ đã không bÆ°á»›c ra ngoà i nhÆ° váºy.
Thế nhưng, Như Ca không nhìn đến y.
Từ khi nói xong những lá»i nói kia, nà ng dÆ°á»ng nhÆ° sẽ mãi mãi không nhìn đến y nữa.
NhÆ° Ca bÆ°á»›c đến bên giÆ°á»ng, khom ngÆ°á»i nhặt đôi hà i xanh đáy trắng ấy lên, lẩm bẩm:
"Váºt nà y cÅ©ng nên lấy Ä‘i."
Cứ thế, nà ng xách theo đôi hà i, lÆ°á»›t qua Chiến Phong bên cạnh, rá»i khá»i gian phòng của y.
Rá»i khá»i khoảng sân nhá» của Chiến Phong.
Mãi khi đến táºn bên ao sen, nà ng má»›i Ä‘em đôi hà i ấy vứt xuống bên dÆ°á»›i.
o0o
"Lách cách, lách cách!"
Lưỡi dao vung vẩy trên mặt thá»›t, từng lát khoai tây được xắt ra vừa má»ng vừa Ä‘á»u.
NhÆ° Ca hà i lòng phủi tay, liếc nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Huân Y và Äiệp Y, cÆ°á»i bảo: "Thế nà o, khả năng tiếp thu của ta giá»i không? Tà i nghệ bếp núc thế nà y đã có thể đến tá»u lầu phụ trợ rồi đấy."
Äiệp Y cau mà y, tiểu thÆ° không lẽ đã bị kÃch thÃch đến rối loạn đầu óc rồi sao! Mấy ngà y nay nà ng cứ đứng suốt trong bếp, năn nỉ các sÆ° phụ dạy nghá» nấu nÆ°á»›ng. Ban đầu bá»n há» nà o dám dạy tháºt, chỉ bà y vẽ qua loa cho có lệ, sau dần thấy nà ng tháºt sá»± quyết tâm há»c há»i, thế là việc dạy dá»— cÅ©ng trở nên cẩn tháºn hÆ¡n. Äến nay, NhÆ° Ca xem nhÆ° đã há»c được ra dáng ra hình.
Có Ä‘iá»u, nà ng há»c việc nà y để là m gì?
Huân Y dịu dà ng mỉm cÆ°á»i: "Phải, tay nghá» tiểu thÆ° giá»i lắm, nếu ngÆ°á»i rá»i trang quả tháºt có thể tá»± nuôi sống chÃnh mình đấy."
NhÆ° Ca trong lòng giáºt thót, vá»™i cÆ°á»i khá»a lấp:
"Huân Y tỷ tỷ lại nói đùa rồi."
Huân Y nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không, đáp: "Hy vá»ng là thế."
Äiệp Y nghi hoặc nhìn NhÆ° Ca: "Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i lại sắp rá»i trang hay sao?"
Như Ca chớp chớp mắt, không nói tiếng nà o.
Äiệp Y trừng mắt nhìn nà ng: "Ta nói cho ngÆ°á»i hay, nếu ngÆ°á»i mà bá» Ä‘i không lá»i từ biệt thêm lần nữa, ta sẽ không quan tâm đến ngÆ°á»i đâu!"
Huân Y thở dà i: "Tiểu thÆ°, bá»n ta sẽ lo lắng cho ngÆ°á»i lắm."
Äôi mắt NhÆ° Ca trở nên Æ°Æ¡n Æ°á»›t, nà ng hÃt và o má»™t hÆ¡i, mỉm cÆ°á»i:
"An tâm, ta sẽ không lén lút rá»i khá»i đâu, cho dù có Ä‘i, ta cÅ©ng sẽ nói cho các tá»· tá»· biết."
Äiệp Y cà ng nghe cà ng cảm thấy không đúng, hai mắt trợn tròn:
"NgÆ°á»i Ä‘ang nói gì thế? Chẳng lẽ ngÆ°á»i..."
Huân Y cắt ngang lá»i cô, hÆ°á»›ng vá» NhÆ° Ca bảo: "Chỉ cần ngÆ°á»i thông suốt, chỉ cần ngÆ°á»i vui vẻ, hai ta Ä‘á»u sẽ ủng há»™ ngÆ°á»i."
Như Ca cắn môi, xúc động nói: "Huân Y tỷ tỷ..."
Äiệp Y giẫm giẫm chân: "Huân Y, ngÆ°Æ¡i nói nhăng cái gì thế!"
Huân Y mỉm cÆ°á»i không đáp.
NhÆ° Ca trông sắc trá»i, Ä‘á»™t nhiên nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì: "Ây da, ta và cha đã hẹn nhau uống trà và o giá» nà y đấy."
Nói xong, nà ng vội vã chạy ra ngoà i.
Bà n đá trong rừng trúc.
Một bình trà xanh vừa được châm sẵn.
Như Ca bưng trà đến trước mặt phụ thân, lặng im nhìn ông tỉ mỉ thưởng thức.
Liệt Minh KÃnh buông tách trà xuống, vuốt lấy bá»™ râu trắng nhÆ° tuyết, khanh khách cÆ°á»i lá»›n: "Giá»i! Trà nghệ của con gái ta đã có tiến bá»™ nhiá»u!"
Như Ca ngồi xuống bên kia bà n đá.
Nà ng chống cằm nhìn phụ thân, khẽ giá»ng há»i: "Cha, mấy ngà y vừa qua, sao ngÆ°á»i vẫn không trách mắng con?"
Liệt Minh KÃnh lÆ°á»m nà ng: "Con là niá»m kiêu hãnh của ta! Sao ta lại Ä‘i trách mắng con chứ?!"
Như Ca nói: "Trong buổi tiệc ấy..."
Liệt Minh KÃnh vá»— vá»— lên cánh tay nà ng, thở dà i bảo: "Ca Nhi, là Chiến Phong có mắt không tròng, con chá»› nên thÆ°Æ¡ng tâm."
"Cha!" NhÆ° Ca khẽ gá»i: "Con cãi lá»i cha trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, vì sao cha không tức giáºn?"
Liệt Minh KÃnh ngẩn ra, vẻ nhÆ° cảm thấy lá»i nà ng nói hết sức buồn cÆ°á»i: "Con là con gái của ta, ta háºn không thể Ä‘em má»i thứ tốt nhất trên Ä‘á»i trao cho con thì là m sao mà giáºn con được?"
Như Ca cúi đầu xuống.
"Nhưng cha là bá chủ thiên hạ, không ai có thể phạm và o quy củ mà không bị trừng phạt, cho dù là con gái của cha đi chăng nữa."
Äôi mắt hổ của Liệt Minh KÃnh rá»±c sáng: "Quy củ là do ta đặt ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có thể do ta thay đổi!"
Như Ca lắc đầu:
"Không nên vì con mà tổn hại đến uy nghiêm của cha."
Liệt Minh KÃnh nhìn nà ng, Ä‘á»™t nhiên phá ra cÆ°á»i:
"Ca Nhi, không phải con muốn rá»i Liệt Há»a sÆ¡n trang đấy chứ?"
GÆ°Æ¡ng mặt NhÆ° Ca á»ng Ä‘á», nà ng phụng phịu gắt:
"Cha!"
Liệt Minh KÃnh vuốt râu cÆ°á»i xòa, vết sẹo nÆ¡i má phải cÅ©ng trở nên hiá»n từ:
"Ha ha, ta sao lại không biết con gái mình đang nghĩ gì!"
Như Ca chăm chú nhìn ông:
"Cha, ngÆ°á»i cho phép chứ?"
Liệt Minh KÃnh thở dà i: "Là m cha ai lại muốn con gái rá»i xa mình bao giá»."
NhÆ° Ca thất vá»ng cụp mắt xuống: "Váºy là không được Æ°?"
Liệt Minh KÃnh quan sát nà ng.
"Ca Nhi, con vì sao lại muốn rá»i trang?"
NhÆ° Ca ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi đáp: "Không ai có thể được bảo vệ cả Ä‘á»i, muốn sống sót cần phải há»c táºp bản lÄ©nh sinh tồn."
"Còn gì nữa?"
NhÆ° Ca cÆ°á»i: "Con ở trong trang cảm thấy không thoải mái."
"Äi má»™t mình à ?"
"Vâng." Nếu như dẫn theo cả đống nha đầu sai vặt, thế thì so với ở lại trang có khác gì nhau.
"Con có thể chứ?"
"Nếu con không thỠthì vĩnh viễn sẽ không thể."
"Cuá»™c Ä‘á»i phức tạp hÆ¡n con nghÄ© nhiá»u."
"Cha cÅ©ng từng bÆ°á»›c Ä‘i lên, láºp nên cÆ¡ nghiệp đấy thôi."
Liệt Minh KÃnh Ä‘á»™t nhiên phát hiện ra nữ nhi của ông trưởng thà nh rồi, nét ngây thÆ¡ đã dần biến mất, vầng sáng trên trán nà ng mạnh mẽ đến mức khiến ngÆ°á»i ta không xao nhãng.
Nà ng không còn là tiểu nha đầu hay là m nũng trong lòng ông nữa.
Nà ng muốn vùng vẫy, muốn sống theo cách riêng của nà ng.
Liệt Minh KÃnh trầm ngâm.
Hồi lâu, cuối cùng ông cũng cất tiếng:
"Ta có thể đồng ý, nhÆ°ng con phải chấp nháºn má»™t Ä‘iá»u kiện."
NhÆ° Ca thầm nghÄ©, sẽ là điệu kiện gì đây? NhÆ°ng ngẫm lại, nà ng vốn biết phụ thân thÆ°Æ¡ng yêu nà ng sâu Ä‘áºm, những chuyện không tốt đối vá»›i nà ng, ông tuyệt đối sẽ không nói ra, vì thế nà ng liá»n đáp: "Vâng."
Liệt Minh KÃnh mừng rỡ vô cùng, ông lôi từ trong ngÆ°á»i ra má»™t tấm lệnh bà i Ä‘á» rá»±c, thả và o lòng bà n tay nà ng.
"Nhớ kỹ, con là chủ nhân của nó."
NhÆ° Ca rá»i khá»i Liệt Há»a sÆ¡n trang lúc trá»i vừa cháºp tối.
Nà ng chỉ mang theo má»™t túi hà nh lý nhá», bên trong có hai bá»™ xiêm y, và i tảng lÆ°Æ¡ng khô và mÆ°á»i mấy lượng bạc.
Nà ng quang minh chÃnh đại bÆ°á»›c ra từ cổng lá»›n của Liệt Há»a sÆ¡n trang, không có nÆ°á»›c mắt Ä‘Æ°a tiá»…n cùng những lá»i dặn dò, chỉ có vẻ mặt tức giáºn của Äiệp Y và nụ cÆ°á»i dịu dà ng của Huân Y.
Liệt Minh KÃnh vẫn nhÆ° má»—i tối, ở đại sảnh nghe má»i ngÆ°á»i bẩm báo sá»± tình, chỉ và o lúc NhÆ° Ca bÆ°á»›c qua cổng lá»›n của sÆ¡n trang, ông má»›i nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i rá»™ lên.
Ca Nhi của ông đang dần trưởng thà nh.
Trá»i đêm tháºt sáng.
Sao khuya tá» tÆ°á»ng.
NhÆ° Ca bÆ°á»›c trên thảo nguyên mênh mông, đôi mắt rạng ngá»i.
Nà ng không tìm quán trỠđể tá túc, cứ má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thẳng đến nÆ¡i đây chẳng há» ngÆ¡i nghỉ.
Gió đêm thổi tá»›i mang theo hÆ°Æ¡ng cá» man mát, nà ng phóng mắt nhìn khắp thảo nguyên bao la, lặng yên hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, khẽ mỉm cÆ°á»i ngồi xuống cá». Nà ng thả túi hà nh lý sang bên rồi nằm lăn hai vòng trên ấy. Thấp thoáng có sợi cá» vÆ°Æ¡ng trên khóe mi nà ng, có loà i côn trùng phÆ¡n phá»›t chạm và o má.
Nà ng ngáp một hơi dà i, mắt nhắm lại thiu thiu.
DÆ°á»›i bầu trá»i chi chÃt sao đêm, NhÆ° Ca trong bá»™ cánh Ä‘á» nằm gối đầu lên hai tay, vẻ nhÆ° đã chìm và o giấc ngủ trên thảo nguyên xanh ngát.
Ở nÆ¡i nà y, dÆ°á»ng nhÆ° má»i chuyện Ä‘á»u có thể lãng quên.
Nà ng chẳng khác má»™t hà i nhi má»›i sinh, hÆ¡i thở tháºt cháºm, an tÄ©nh thiếp Ä‘i...
Ãnh trăng soi chiếu lên gÆ°Æ¡ng mặt trong sáng của nà ng.
Sao khuya đầy trá»i lấp lánh.
Như Ca khe khẽ ngủ say...
Äá»™t nhiên.
Má»™t luồng sáng rá»±c rỡ im lìm lÆ°á»›t đến, hệt nhÆ° má»™t tráºn tuyết bay, lẳng lặng nằm xuống bên cạnh rồi tá»±a sát và o ngÆ°á»i NhÆ° Ca, tinh nghịch khá»u khá»u lên là n mi mảnh dà i của nà ng.
Nhột mà !
NhÆ° Ca nhăn nhó, xoay ngÆ°á»i Ä‘i không muốn tỉnh lại, miệng mấp má»› cà u nhà u.
Luồng sáng tá»±a tuyết bay ấy lại trôi đến, tiếp tục khá»u ngoáy nà ng.
Nhột - mà !
NhÆ° Ca mặt mà y cau có phản đối: "Äáng ghét!" Chẳng lẽ không biết giấc ngủ con ngÆ°á»i là quan trá»ng nhất hay sao?! Ai mà ác thế cÆ¡ chứ?!
Nà ng bừng mắt ra nhìn.
Cằm của nà ng suýt nữa rơi cả xuống đất!
Tuyết báºt cÆ°á»i khanh khách tá»±a tinh linh trong đêm, y ghé sát và o đầu nà ng, đôi môi xinh đẹp chạm lên là n tóc rối bên trên.
"Là ngươi á?!"
NhÆ° Ca giáºt mình la hoảng lên!
Tuyết uể oải liếc nà ng, ngón tay se se những sợi tóc của nà ng lại: "NgÆ°á»i ta nói muốn Ä‘i theo nà ng, sao nà ng lại bá» rÆ¡i ngÆ°á»i ta chứ? Äúng là nha đầu ngốc vô lÆ°Æ¡ng tâm mà !"
NhÆ° Ca Ä‘oạt tóc của mình vá», bất đắc dÄ© nói: "Ta bây giá» hai bà n tay trắng, ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta sẽ phải chịu khổ đấy!"
Tuyết tủm tỉm cÆ°á»i: "Váºy nà ng theo ta là xong, ta sẽ cho nà ng hưởng phúc mà ."
"Äi theo ngÆ°Æ¡i?" NhÆ° Ca nhăn mặt: "Äể ngÆ°Æ¡i lại trở vá» thanh lâu treo biển hà nh nghỠá? Thế thì nói là m gì."
Tuyết và nh mắt Ä‘á» á»ng, nÆ°á»›c mắt rà o rà o vấn quanh:
"Ta biết! Nà ng khinh rẻ ta từng bán thân! Nà ng xem thÆ°á»ng ta chứ gì!"
Tiếng khóc của y là m cho NhÆ° Ca cảm thấy mình vừa phạm phải tá»™i ác vô cùng to lá»›n, nà ng vá»™i vã giải thÃch:
"Ta không có ý đó! Ta chỉ... ta chỉ..."
"Chỉ thế nà o chứ?" Tuyết sụt sịt.
"Chỉ..." Như Ca nói bừa: "Chỉ vì quan tâm đến ngươi nên không đà nh lòng thôi."
Tuyết quên khóc ngay láºp tức.
Y áo trắng nhÆ° tuyết, nụ cÆ°á»i chất chứa vẻ hạnh phúc: "Nha đầu, nà ng nói... nà ng quan tâm đến ta Æ°..."
"Äúng váºy, đúng váºy!" Chỉ cần y không khóc là được, đầu của nà ng đã đủ chuyện phiá»n phức rồi.
Tuyết nằm trên cá», ngá»a mặt nhìn sao trá»i, mỉm cÆ°á»i bảo:
"Thôi được, tha cho nà ng đó."
NhÆ° Ca cÆ°á»i khổ: "Cảm Æ¡n nhé."
Trá»i ạ, nà ng là m sao má»›i có thể khiến hắn bá» Ä‘i đây?
Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy thanh âm trong lòng nà ng.
Y hÃt lấy hÆ¡i thở trên ngÆ°á»i nà ng, thầm nghÄ©...
Nha đầu ngốc, nà ng đi đến đâu ta sẽ theo đến đó.
Sao trá»i vẫn tuyệt đẹp nhÆ° thế.
Trên thảo nguyên, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u mang tâm sá»± của riêng mình.
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
Last edited by quangtrungthanhvuong; 09-03-2010 at 01:35 PM .
09-03-2010, 01:36 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: HN
Bà i gởi: 258
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 51 Times in 42 Posts
ChÆ°Æ¡ng 9 - P.1
Hóa ra, má»i chuyện không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° NhÆ° Ca nghÄ©.
Nà ng vốn tưởng sau khi xuất trang sẽ dá»… dà ng tìm thấy công việc, có thể vừa vui vẻ lao Ä‘á»™ng vừa thoải mái dạo khắp thiên hạ. Tháºt ra, kế hoạch của nà ng lúc đầu cÅ©ng khá tốt, có rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng án cho nà ng lá»±a chá»n, và nhÆ° nà ng có thể đến tá»u lầu hoặc khách sạn trợ giúp đám thợ bếp nấu nÆ°á»›ng, ầy ầy, tà i nghệ bếp núc của nà ng hiện tại đã được xếp và o hà ng nhất lÆ°u, chỉ hiá»m tại sao tá»u lầu lại có quy định không thu nháºn phụ bếp nữ cÆ¡ chứ? Thôi kệ, cho dù nà ng không Ä‘i nấu nÆ°á»›ng, thì việc hầu bà n hay bÆ°ng món châm trà cÅ©ng có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, chỉ là ... chỉ là ...
Như Ca khóc không ra nước mắt.
Tuyết cứ luôn bám theo cạnh nà ng!
Nà ng ở tá»u lầu hầu bà n, y lại phục trang nhÆ° tiên nhân trong tranh vẽ, cả ngà y lẫn đêm si ngốc ngắm nhìn nà ng, khiến cho bao nhiêu khách nhân nÆ¡i ấy Ä‘á»u phải lạnh ngÆ°á»i sởn ốc. Nà ng muốn là m nha đầu cho nhà ngÆ°á»i ta, viên quản gia vừa nhác thấy má»™t đại nam nhân phong tÆ° tuyệt mỹ nhÆ°ng dáng Ä‘iệu ăn không ngồi rồi cứ khăng khăng theo bên cạnh nà ng nhÆ° váºy, đầu lắc còn mạnh hÆ¡n cả trống bá»i. Nà ng tốt xấu gì cÅ©ng còn má»™t thân sức vóc, muốn giúp ngÆ°á»i ta khiêng bốc hà ng, Tuyết lại dùng khăn tay bịt mồm che mÅ©i, lá»›n tiếng than vãn hoà n cảnh công việc vừa bẩn lại vừa kém, khi y tố khổ đến lần thứ chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn, vị tiên sinh trông nom sổ sách chịu hết nổi Ä‘Ã nh má»i bá»n há» Ä‘i nÆ¡i khác.
Chỉ có má»™t chá»— hoan nghênh bá»n há»! Không sai, chÃnh là thanh lâu.
Bá»n tú bà thanh lâu vừa trông thấy Tuyết thì hai tròng mắt sáng rỡ, tranh nhau má»i y treo biển hiến nghệ, kế đó lại bị NhÆ° Ca cá»± tuyệt thẳng thừng.
Vì thế.
Hiện tại bá»n hỠđã đến bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng, tiá»n hết lÆ°Æ¡ng cạn!
Trong buổi chợ sầm uất, náo nhiệt.
ThÆ°Æ¡ng lái rao má»i, kẻ tá»›i ngÆ°á»i lui, hÆ°Æ¡ng bánh bao tá»a ngáºp tứ phÃa, kẹo Ä‘Æ°á»ng hồ lô hồng tÆ°Æ¡i sặc sỡ, bánh Ä‘iểm tâm vừa má»›i ra lò...
"á»°c á»±c!"
NhÆ° Ca ôm bụng ngồi dÆ°á»›i mái hiên nuốt và o má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t. Ôi, nà ng đói quá, ruá»™t gan nhÆ° Ä‘ang cồn cà o, phát ra những âm thanh "rá»™t rẹt"! Nà ng ôm chặt lấy cái bụng nhẵn thÃn của mình, cố mang sức mạnh tinh thần ra tá»± nhủ bản thân...
Ta - Không - Äói!
Bởi vì cho dù có đói thì cÅ©ng váºy mà thôi, tiá»n kiếm không ra, bạc ban đầu cÅ©ng đã tiêu hết, tá»™i cho NhÆ° Ca chỉ có thể đói đến hai mắt hoa lên, cả ngÆ°á»i choáng váng.
Bỗng nhiên.
Nà ng khịt khịt mũi.
Thơm quá đi mất...
Là ai dám ăn gì đó bên cạnh nà ng, dẫn dụ cái ý nghĩ tội lỗi muốn đánh cướp trong đầu nà ng thế nà y!
Nà ng căm tức liếc qua...
Chỉ thấy Tuyết cả ngÆ°á»i áo trắng sạch bóng Ä‘ang cÆ°á»i hì hì, tay cầm hai chiếc bánh nÆ°á»›ng và ng rượm nóng hổi, quạt quạt hÆ°Æ¡ng thÆ¡m vá» phÃa nà ng.
NhÆ° Ca trợn mắt: "Chúng ra còn tiá»n mua bánh nÆ°á»›ng à ?" Vừa nói, nà ng vừa Ä‘oạt lấy má»™t cái, mau chóng nhét và o miệng, nà ng sắp chết đói đến nÆ¡i rồi!
Tuyết liếc nà ng bảo: "Nằm mơ à , bạc sớm đã không còn."
NhÆ° Ca há»™c lên má»™t ngụm, chiếc bánh kẹt lÆ°ng lá»ng trong cổ há»ng, nghẹn đến má hồng tai Ä‘á». Tuyết vừa cÆ°á»i vừa giúp nà ng vá»— vá»— và o lÆ°ng: "KÃch Ä‘á»™ng nhÆ° thế là m gì?"
Như Ca lấy lại hơi, trỠvà o y: "Bánh nướng nà y là m sao mà có?!"
"Thì ăn trá»™m, Ä‘oạt vá» thôi." Tuyết cÆ°á»i tháºt nhẹ nhà ng.
Nà ng háºn không thể Ä‘em chiếc bánh nÆ°á»›ng đã lỡ nuốt và o bụng ấy nhả trở ra, bi phẫn quát: "Tuyết, cho dù chúng ta có nghèo đói đến đâu Ä‘i nữa cÅ©ng không thể là m nhÆ° váºy, ngÆ°á»i ta bán bánh nÆ°á»›ng chỉ là mua bán nhỠđể nuôi sống gia đình, ngÆ°Æ¡i trá»™m của ngÆ°á»i ta, Ä‘oạt của ngÆ°á»i ta.."
"Thì thôi váºy!" GÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của Tuyết nhăn rúm lại. Chịu không nổi rồi, cái loại giá»ng Ä‘iệu ấy của nà ng nghe cứ nhÆ° mẹ Ä‘ang dạy con váºy.
Như Ca chẳng chút phản ứng.
"Thôi là thôi thế nà o."
Tuyết nhìn vẻ ngá»› ngẩn của nà ng, lắc đầu bảo: "Bánh nÆ°á»›ng là do ngÆ°á»i khác tặng cho ta đấy."
"Tặng á?" Nà ng lặp lại như một con sáo.
Tuyết phá ra cÆ°á»i, hÆ°á»›ng vá» phÃa vị tiểu quả phụ Hoà ng tẩu bán bánh nÆ°á»›ng ở phÃa đông chợ kia, đá lông nheo má»™t cái. Hoà ng tẩu bị y câu dẫn đến cõi lòng xao xuyến, tay chân nhất thá»i luống cuống, khiến cho bao nhiêu bánh nÆ°á»›ng trong gói của khách nhân rÆ¡i cả xuống đất.
Như Ca nhìn Hoà ng tẩu, lại nhìn đến Tuyết: "Chỉ vì hai cái bánh nướng, ngươi lại đi bán rẻ nhan sắc của mình ư?"
"Phải, thì sao nà o?"
NhÆ° Ca cÆ°á»i hì hì: "Váºy là không đúng rồi, phải chịu phạt thôi, hi hi..."
Tuyết cÆ°á»i nhạt, giao luôn chiếc bánh nÆ°á»›ng còn lại cho nà ng: "Xem nhÆ° trừng phạt ta, chỉ cần nà ng ăn luôn chiếc bánh nà y là được." Ài, chẳng phải là muốn ăn thêm nữa sao? Lại còn kiếm cá»›.
NhÆ° Ca chá»™t dạ nháºn lấy: "Ưm Æ°m, ngÆ°Æ¡i không ăn sao?" Chỉ ăn má»—i má»™t cái bánh nÆ°á»›ng tháºt sá»± là chÆ°a đủ, nà ng vẫn còn rất đói.
Tuyết thanh nhã bỠđi, để lại đằng sau một câu nói...
"Ta khiến cho Trịnh nhị nương tặng ta và i cái bánh bao thịt đây."
Bánh bao thịt Æ°? NhÆ° Ca vừa nhai bánh nÆ°á»›ng vừa có chút hối háºn, bánh bao thịt cÅ©ng ngon lắm, không biết y có chịu nhÆ°á»ng cho nà ng nữa không. Vá» việc dẫn dụ ngÆ°á»i khác tặng đồ, ngẫm lại trong hoà n cảnh khốn cùng tuyệt vá»ng thế nà y, mạng sống vẫn là quan trá»ng nhất, hÆ¡n nữa có thể Ä‘em đồ tặng cho ngÆ°á»i khác thì hẳn nhiên phải trải qua sá»± suy xét cẩn tháºn rồi.
Như Ca và Tuyết kể từ đó được ăn uống no đủ.
Hai ngÆ°á»i ngồi dÆ°á»›i mái hiên, ánh nắng ấm áp khiến cho ngÆ°á»i ta dá»… buồn ngủ.
NhÆ° Ca cố gắng xua cÆ¡n buồn ngủ ấy Ä‘i, lấy lại tinh thần, bắt đầu há»i đến má»™t vấn Ä‘á» nghiêm túc:
"Chúng ta sẽ lấy gì mà sống đây?"
Tuyết lại thiu thiu, vẻ như sắp thiếp đi: "Như vầy cũng tốt mà ."
"Bốp!"
Như Ca gõ đầu y một cái: "Ngươi đứng đắn một chút có được không? Việc nà y can hệ đến sống chết của chúng ta đó!"
Tuyết ngáp dà i: "Dù sao nà ng cÅ©ng không thể rá»i bá» ta, bất kể nà ng là m gì ta Ä‘á»u muốn được ở cạnh bên." Äây là điá»u kiện duy nhất của y, những việc khác y Ä‘á»u không lý tá»›i.
GÆ°Æ¡ng mặt NhÆ° Ca bắt đầu trở nên hung tợn: "Tuyết, ngÆ°Æ¡i đã lá»›n rồi, không con là con nÃt nữa! Cả ngà y cứ quẩn bám và o ta, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c muốn là m gì đây chứ?!" Trá»i ạ, nếu cứ cùng y nhÆ° hình vá»›i bóng thế nà y, nà ng e là cả má»™t nghá» Ä‘Æ¡n giản cÅ©ng không tìm được.
Tuyết lặng lẽ mỉm cÆ°á»i, mặt đầy nét trẻ thÆ¡:
"Bởi vì ta yêu nà ng đó mà , không trông thấy nà ng một chốc thôi ta lại lo sợ đến chết đi được."
Nà ng siết chặt nắm tay: "Thế ngươi quen ta từ trước hay sao? Ngươi không phải đã lo sợ thà nh thói quen đó chứ?!" Hừ, có bốc phét cũng không cần quá đáng như thế!
Tuyết khe khẽ nhìn nà ng:
"Quen nà ng từ thuở trÆ°á»›c, ta má»™t má»±c Ä‘i tìm nà ng, sau khi tìm thấy nà ng rồi lại phải mòn má»i đợi chá», rốt cuá»™c cÅ©ng chỠđược đến hôm nay, ta là m sao có thể rá»i bá» nà ng được nữa?"
NhÆ° Ca cÆ°á»i ngất: "Ha ha, ngÆ°Æ¡i nên Ä‘i kể chuyện sách thì hÆ¡n." Hừ, có quá»· má»›i tin được y.
Tuyết trở nên thinh lặng.
Tà i sản của quangtrungthanhvuong
11-03-2010, 11:19 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Thế ká»· 11
Bà i gởi: 261
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 13 giá»
Thanks: 3,952
Thanked 1,779 Times in 141 Posts
Chương 9-Phần 2
Liệt Há»a NhÆ° Ca I
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Nguồn: TTV
Nà ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi trừng mắt nhìn y: "NgÆ°Æ¡i nghe đây! Thứ nhất, ta phải Ä‘i là m kiếm tiá»n, nếu không sẽ chết đói. Thứ hai, không cho ngÆ°Æ¡i theo ta, nếu không ta sẽ chẳng tìm ra công việc"
Tuyết lắc đầu: "Nha đầu ngốc, ta Ä‘i theo nà ng thì có cản trở nà ng kiếm tiá»n đâu, đúng là đầu óc thiển cáºn mà !â€
Như Ca nghe mà không hiểu.
Tuyết nhìn vá» phÃa Hoà ng Tẩu bán bánh nÆ°á»›ng, ung dung bảo: "Nà ng ở phÃa sau là m bánh nÆ°á»›ng, ta ở phÃa trÆ°á»›c bán bánh nÆ°á»›ng, bảo đảm sẽ đắt nhÆ° tôm tÆ°Æ¡i cho xem."
Hiệu bánh nướng Tuyết Kà khai trương!
Hiệu bánh được mở trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng lá»›n nhiệt náo nhất trấn Bình An, mặt tiá»n há» thuê có giá vô cùng đắt Ä‘á». NhÆ° Ca vốn tiếc hùi hụi cái số bạc trắng lóa mắt ấy, muốn dùng nó thuê má»™t gian phòng tiện nghi hÆ¡n, nhÆ°ng Tuyết nói nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt vá»›i nà ng rằng, việc buôn bán quan trá»ng nhất chÃnh là chá»n ná»n đặt chá»—, quan trá»ng thứ hai cÅ©ng là đặt chá»— chá»n ná»n! Chỉ cần lá»±a đúng nÆ¡i đúng Ä‘iểm, cho dù bánh nÆ°á»›ng có khó ăn má»™t chút Ä‘i nữa cÅ©ng sẽ buôn may bán đắt vô cùng.
NhÆ° Ca không tiện nhiá»u lá»i.
Bởi vì tiá»n mở hiệu bánh là do Tuyết kiếm ra, số bạc nà ng mang theo từ Liệt Há»a sÆ¡n trang sá»›m đã mất tăm mất tÃch. Việc bán buôn lại cần vốn liếng, Tuyết cứ nhÆ° trò ảo thuáºt chìa ra má»™t xấp ngân phiếu lá»›n, NhÆ° Ca thì cứ má»™t má»±c lắc đầu. Không phải nà ng hoà i nghi lai lịch của xấp ngân phiếu kia, mà bởi nà ng cảm giác được Tuyết ở chốn thanh lâu cÅ©ng không dá»… dà ng gì tÃch cóp được khoảng tiá»n ngần nà y, nà ng tiêu chúng chỉ sợ lÆ°Æ¡ng tâm cắn rứt mà thôi.
Tuyết ghẹo nà ng, bảo y Ä‘Ã n má»™t khúc nhạc còn kiếm được nhiá»u tiá»n hÆ¡n tÆ°Æ¡ng lai nà ng bán bánh cả tháng. NhÆ°ng NhÆ° Ca vẫn nhất quyết không chịu nháºn, nếu nhÆ° vô duyên vô cá»› cầm tiá»n của kẻ khác thì so vá»›i là m đại tiểu thÆ° của Liệt Há»a sÆ¡n trang có khác gì nhau? Cuối cùng Tuyết Ä‘á» nghị y sẽ là chủ hiệu bánh còn nà ng sẽ là thợ là m bánh thuê cho y, thế là cả hai Ä‘á»u vui vẻ.
Nếu ông chủ đã muốn thuê má»™t cá»a hiệu sáng sủa thì tiểu nhị có tÆ° cách gì mà lên tiếng chứ?
Thế là và o ngà y là nh tháng tốt, Hiệu bánh Tuyết Kà được khai trương!
NhÆ° Ca sốt sắng đứng sau má»™t giá» bánh ngà o ngạt hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, nhìn ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Ä‘i lại lại, không biết ai sẽ là khách hà ng đầu tiên của mình.
Tuyết nhấc lấy má»™t dây pháo tháºt dà i, miệng cÆ°á»i nhÆ° hoa, hô lá»›n giữa Ä‘Æ°á»ng: "Hiệu bánh Tuyết Kà hôm nay khai trÆ°Æ¡ng, xin má»i ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng đừng nên bá» lỡ! Bánh nÆ°á»›ng tuyệt ngon đây! HÆ°Æ¡ng thÆ¡m phức khiến ngÆ°á»i chảy nÆ°á»›c bá»t! Vị giòn ngá»t khiến ngÆ°á»i chẳng thể quên!"
Tuyết thu hút được một đám khách.
Má»i ngÆ°á»i chÆ°a từng thấy qua má»™t vị nam tá» nà o xinh đẹp nhÆ° váºy. Ão trắng hoa lệ, khà chất thanh nhã, y hệt nhÆ° ngÆ°á»i của chốn bồng lai tiên cảnh, nhÆ°ng lại Ä‘ang cầm má»™t dây pháo mà rao má»i bánh nÆ°á»›ng.
Tuyết thấy má»i ngÆ°á»i tụ đến cÅ©ng đã đông đủ liá»n cầm lấy má»™t cây nhang, mỉm cÆ°á»i kê sát và o ngòi pháo, nhìn khắp lượt bảo: "Hiệu bánh Tuyết Kà hôm nay khai trÆ°Æ¡ng, để đáp tạ các vị hÆ°Æ¡ng thân trong khu phố, hôm nay bánh sẽ đặc biệt khuyến mãi, mua hai tặng má»™t, má»i ngÆ°á»i đừng nên bá» lỡ cÆ¡ há»™i tốt nà y nhé!"
"Hay lắm!"
Má»i ngÆ°á»i vá»— tay!
"ChỠđã!" Má»™t đứa bé trai kháu khỉnh Ä‘á»™ trên dÆ°á»›i chÃn tuổi luồn ra từ phÃa đám đông, vá»t đến trÆ°á»›c mặt Tuyết, hai tròng mắt sáng lên nhìn và o dây pháo: "Äại ca ca, cho đệ châm ngòi pháo được không?"
Má»™t tiếng "Äại ca ca" nà y ngá»t ngà o đến mức Tuyết phải hả lòng hả dạ bảo: "Cho đệ đấy! Nhá»› cẩn tháºn kẻo bá»ng tay..."
"Lốp bốp... lốp bốp..."
Äứa bé trai múa dây pháo hệt nhÆ° rồng bay là m dáºy lên má»™t trà ng reo hò!
Pháo đã đốt xong.
NhÆ° Ca cÆ°á»i hì hì cầm lấy má»™t chiếc bánh, ngồi xuống Ä‘Æ°a cho thằng bé ấy: "Tiểu đệ đệ, cảm Æ¡n đệ đã cổ vÅ© giúp, pháo nổ má»›i giòn là m sao! Tá»· tá»· tặng đệ má»™t chiếc bánh nếm thá» nà y."
Thằng bé dồn chiếc bánh và o miệng nhai ngấu nghiến.
NhÆ° Ca nhìn nó há»i: "Mùi vị ra sao?" Ai da, trong lòng nà ng sốt ruá»™t vô cùng, má»›i há»c là m bánh nÆ°á»›ng chÆ°a lâu, chẳng biết khi ăn rồi sẽ có cảm giác thế nà o.
Nụ cÆ°á»i của Tuyết dịu dà ng nhÆ° gió xuân, hÆ°á»›ng vá» phÃa thằng bé chá»›p chá»›p mắt.
Thằng bé liếm môi kéo lấy NhÆ° Ca, luôn miệng kêu: "Tá»· tá»·, bánh nÆ°á»›ng tháºt ngon, đệ chÆ°a bao giỠăn qua má»™t chiếc bánh nà o ngon nhÆ° váºy, háºn không thể nuốt luôn cả lưỡi của mình! Tá»· tá»·, có thể cho đệ thêm má»™t chiếc nữa không, đệ sẽ lại ăn hết cho xem!"
Oa?! Ngon như thế ư!
Má»i ngÆ°á»i đứng xem rục rịch muốn mua.
Tuyết đứng trở lại sau giá» bánh, lá»›n tiếng gá»i má»i: "Mau tá»›i Ä‘i! Mau tá»›i mua Ä‘i! Bánh nÆ°á»›ng tuyệt hảo hôm nay khuyến mãi, mua hai tặng má»™t, tranh thủ đến mua, cháºm chân là hết..."
Äám ngÆ°á»i rầm ráºp tiến đến vây quanh, hò hét ầm Ä©...
"Ta muốn mua hai cái!"
"Ta muốn mua bốn cái!"
"Cho ta thêm hai cái nữa!"
...
Bên ngoà i còn cả má»™t lá»›p ngÆ°á»i.
NhÆ° Ca ôm lấy thằng bé dÃnh đầy Ä‘áºu mè nÆ¡i khóe miệng, cảm kÃch nói: "Tiểu đệ đệ, cảm Æ¡n đệ."
"Tá»· tá»·, gá»i đệ là Tiểu Phong được rồi."
"Tiểu Phong?"
"Äệ là Tạ Tiểu Phong của Äoạn Lôi trang."
Tiểu Phong nói, nghiêng đầu mỉm cÆ°á»i.
Tà i sản của himurakent
Chữ ký của himurakent
Last edited by himurakent; 11-03-2010 at 11:33 AM .