Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1035: Một ngày cuối cùng
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Keng!" "Keng!" "Keng!"...
Trên mình Ngụy Tác không ngừng phát ra tiếng thần thiết gõ vào nhau.
Liên tục khắc một nghìn ba trăm hai mươi bảy đạo "Thiên la địa võng" thần văn thì âm thanh cao gấp mười lần bình thường từ Ngụy Tác vang lên, mắt gã xuất hiện thần sắc cuồng hỉ.
“Chát!”
Gã lại phát ra pháp vực uy năng.
Trừ băng tử sắc pháp vực uy năng còn bạch sắc đạo đồ, trong hai pháp vực uy năng này có hôi bạch sắc quang hoa thoạt ẩn thoạt hiện, như lưới nhện lan ra.
Vạn cổ thánh vương kinh khắc nhập thần văn tựa hồ chỉ liên quan đến nguyên khí quy tắc của bản thân thần văn, thần văn đầu tiên của Ngụy Tác cần tám trăm ba mươi bảy đạo, thần văn thứ hai tới hai nghìn hai trăm lần, còn dải thứ ba là một nghìn ba trăm hai mươi bảy đạo.
"Phong Ngô Thương, toàn lực kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt đánh mỗ xem sao!"
Khắc thành công đạo thần văn thứ ba, Ngụy Tác lại bảo Phong Ngô Thương thi pháp, thử uy năng.
Vạn cổ thánh vương kinh là hậu chiêu cuối cùng của gã, dùng nhục thân đối địch thì phải hiểu rõ nhục thân chính mình, không thì sẽ tan xác.
"Oành!"
Phong Ngô Thương toàn lực phát động Liệt khuyết tàn nguyệt công kích Ngụy Tác, thân thể gã bị quang hoa nuốt chửng, pháp y rách nát, bị văng đi.
"Nguyên Âm tiền bối, pháp vực này rất đặc biệt!" Nhưng gã nhanh chóng sững lại, quay về, lấy phổ thông pháp y mặc lên, đồng thời thập phần kinh hỉ nói với Nguyên Âm lão tổ.
Đòn của Phong Ngô Thương khiến gã nhận ra "Thiên la địa võng" thần văn của Nguyên Âm lão tổ có khả năng bao lấy và giảm bớt uy năng xung kích.
Nếu hai thần văn còn lại như hai tầng pháp thuẫn lan khắp thể nội và thể ngoại thì đạo của Nguyên Âm lão tổ như lớp keo dính, uy năng giáng vào thần văn này, như ban nãy Phong Ngô Thương phát Liệt khuyết tàn nguyệt, đều như sa vào bùn lầy, khó lòng tiến bước.
Như thế đã giảm nhiều lực va của uy năng Liệt khuyết tàn nguyệt với gã, khiến khí huyết và chân nguyên không bị chấn động nhiều, nếu thi pháp cũng không khó khăn nhiều.
"Xem ra đạo thần văn này hình thành sức mạnh như đại đạo pháp vực."
Nguyên Âm lão tổ nghe Ngụy Tác giải thích thì gật đầu, Thiên la địa võng vốn không phải thuật pháp công kích, mà dùng để ngăn chặn thuật pháp và pháp bảo của đối phương. "Hiện tại nhục thân của đạo hữu thì Thần huyền lưỡng trọng tu sĩ không thể gây tổn hại, khắc thêm mấy đạo thần văn, e Thần huyền tứ trọng đại năng cũng không thể."
"Đây là đạo thần văn thứ hai của lão hủ, ‘Thiên băng địa liệt’, đại đạo pháp vực là phá diệt chi lực, chuyên môn hủy hoại pháp bảo và pháp khí của đối phương." Nguyên Âm lão tổ lại hóa ra thần văn.
Thần văn này đỏ sậm như tịch dương vừa lặn xuống, chân trời chỉ còn lại chút ráng.
"Ngụy Tác, các hạ tập trung tu luyện bọn tại hạ đi chuẩn bị." Biết thời gian Ngụy Tác cảm ngộ thần văn này không ít, bọn Phong Ngô Thương hòa Kỳ Long Sơn, Cơ Nhã rời sơn cốc. Ngụy Tác lấy Đại thừa pháp âm và Hoàng Thiên diệt thức nhãn cho bọn Phong Ngô Thương tham ngộ tĩnh tu, cũng cần thời gian.
Hiện tại gã đạt Thần huyền tứ trọng và bước chân vào cảnh giới đại đạo pháp vực thì những vô thượng cường pháp đó giảm hẳn trọng, tới đây phải xem có cảm ngộ được đại đạo pháp vực của các vô thượng cường pháp đó không. Thứ nghịch thiên nhất của gã vẫn là Thủy hoàng phệ nhật quyết và Vạn cổ thánh vương kinh.
"Vạn cổ thánh vương kinh là bất thế cường pháp do viễn cổ siêu cấp đại năng để lại, mấy vạn năm nay không ai đạt tới mức này." Nguyên Âm lão tổ lại cảm thán khi Ngụy Tác sắp khắc xong thần văn thứ hai.
Vạn cổ thánh vương kinh có thể dung nạp nguyên khí quy tắc khac nhau, chứng tỏ nó là một nguyên khí quy tắc mênh mông. Chỉ kinh thiên đại năng nắm vững vô số nguyên khí mới sáng tạo được thuật pháp như thế. Dù chân tiên trong truyền thuyết cũng chỉ nắm được mấy chục loại đại đạo pháp vực, tối đa hiểu được đến cực trí vài loại.
Vạn cổ thánh vương kinh tạo cảm giác như biển chứa trăm dòng sông, Thủy hoàng phệ nhật quyết khiến Nguyên Âm lão tổ có cảm giác cực kỳ yêu dị, hút được tất cả thủy hệ yêu thú và thủy hệ linh dược, thậm chí thủy linh nguyên khí của đại năng tu luyện thủy hệ công pháp thì không hợp với lẽ thường, không thể tồn tại trên cõi đời.
Thế gian vạn vật đều có "Đạo", bất kỳ đạo nào đều thể cùng tồn tại hài hòa với đạo khác. Theo ghi chép, từng có kinh thiên đại năng đương thế vô song, tại thịnh hội của tu đạo giới, để giảng đạo cho tu sĩ có mặt mà hóa thành một vòng tròn, nói là đạo trên thế gian là thế, có đầu có cuối, từ cuối lên đầu, liên tục luân hồi. Trong vòng tròn có hai sức mạnh liên tục thôn tính nhau, luồng hút của luồng khác thì không ngừng mạnh lên nhưng luồng lại cùng hút của luồng kia, không hề kém đi. Kinh thiên đại năng nói đạo đều tương khắc tương sinh, nếu có thứ gì vượt lên mọi pháp tắc thì sẽ không hợp với đạo, như mọi thứ trong thiên địa tự nhiên đều có thiên địch, không có thiên địch tức là vượt lên tất cả, sẽ không thể tồn tại trên đời.
Nguyên Âm lão tổ không thể cảm ngộ được cảnh giới của kinh thiên đại năng đó, Thủy hoàng phệ nhật quyết khiến lão thấy quá yêu dị.
"Tương lai tất cảnh giới của y ẽ hơn xa ta, không cần lo hộ." Nguyên Âm lão tổ nhanh chóng thích nghi, chứng kiến gã bạo phát như núi lửa, lão khẳng định chỉ cần gã qua được lần này, tương lai thành sẽ không thể ước lượng.
Tiếp đó, Nguyên Âm lão tổ theo tiết tấu của Ngụy Tác, liên tục diễn thần văn, dẫn đạo gã.
"Còn ba ngày rưỡi..."
Thần văn này phức tạp hơn Thiên la địa võng, hơn một ngày sau, được Nguyên Âm lão tổ toàn lực dẫn đạo thì Ngụy Tác mói thành công ngưng được thần văn, thời gian Ly Hỏa Vực thần vương ước định chi còn chừng ba ngày.
"Keng! Keng! Keng!"...
Lần này khắc một nghìn chín trăm sáu mươi lăm đạo thần văn, "Thiên băng địa liệt" sau cùng cũng đại thành. Kích phát là hình thành quanh Ngụy Tác nhiều mảnh ám hồng sắc, lấp lóe hào quang cực kỳ lạnh lẽo, trông cực kỳ nhọn như rèn bằng kim sắc thần thiết.
"Ít nhất khắc thêm một thần văn nữa mới chặn được đòn của Thần huyền tứ trọng đại năng. Ngụy đạo hữu, Vô pháp vô thiên thần văn của lão hủ phức tạp gấp mấy ‘Thiên băng địa liệt’, ba ngày e không đủ. Đành khắc ba thần văn mà đạo hữu có." Ngụy Tác vừa khắc viên mãn một thần văn, thi triển pháp vực của bốn thần văn, Nguyên Âm lão tổ liếc qua rồi thần sắc ngưng trọng nói.
Không cần thử, Nguyên Âm lão tổ cũng khẳng định, nhục thân Ngụy Tác hiện chưa đủ chịu một đòn của lão.
Với đẳng cấp của đối thủ sắp tới, không chống nổi uy lực của Thần huyền tứ trọng thì nhục thân có chặn được uy lực của Thần huyền tam trọng hay không không có ý nghĩa.
"Xin tiền bối giúp cho." Ngụy Tác hiểu ý Nguyên Âm lão tổ, nhanh chóng lấy ba thần văn của Vu thần nữ và Hoàng Đạo Quân ra. Nguyên Âm lão tổ đã đi rất xa về mặt đại đạo pháp vực, tự thân lĩnh ngộ được tới ba môn đại đạo pháp vực, tư chất thập phần kinh nhân, còn Ngụy Tác chỉ vừa nhập môn đại đạo pháp vực. Có Nguyên Âm lão tổ giúp thì sẽ rút ngắn không ít thời gian.
"Nguyên khí pháp tắc của thần văn này khá giản đơn, có không ít thành tố thổ hệ và thủy hệ, khá giống với công pháp chủ tu của các hạ, cảm ngộ và ngưng luyện sẽ nhanh hơn."
Quả nhiên, chủ không đầy nửa canh giờ, Nguyên Âm lão tổ đã ngưng thành thanh sắc thần văn trong hai đạo của Hoàng Đạo Quân cho Ngụy Tác xem.
Ngụy Tác gật đầu, toàn lực cảm ngộ thần văn của Hoàng Đạo Quân.
Nguyên Âm lão tổ cũng không ngừng cảm ngộ thần văn này.
Một ngày rưỡi sau, trước mặt Nguyên Âm lão tổ lóe quang hoa, bắt đầu ngưng luyện thanh sắc thần văn.
Về đại đạo pháp vực, lão đi trước Ngụy Tác nên cùng cảm ngộ thì tiến độ nhanh hơn, lão cảm ngộ thấu xong là dùng phương thức cũ dẫn đạo Ngụy Tác.
“Chát!”
Liên tục thất bại gần trăm lần, trước mặt Nguyên Âm lão tổ xuất hiện thanh sắc thần văn hoàn chỉnh.
Được lão dẫn đạo, hơn một canh giờ sau, trước mặt Ngụy Tác bắt đầu lóe quang hoa, ngưng luyện thanh sắc thần văn.
“Chát!”
Thanh sắc thần văn hình thành trước mặt Ngụy Tác, thời gian mà Hỏa Vực thần vương giáng lâm chỉ còn một ngày!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 43 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1036: Bắt buộc phải thực hiện
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Keng!"
Ngụy Tác ngưng luyện thành công thanh sắc thần văn. "Choang! Choang! Choang!" Đột nhiên, tiếng chuông gấp gáp vang khắp Đăng Tiên tông.
"Có thần huyền đại năng đến... có thể là Hỏa Vực thần vương!"
Chát! Chát! Chát… Phong Ngô Thương, Âm Lệ Hoa, Cơ Nhã, Kỳ Long Sơn... từng thân ảnh lướt tới, đều bị triệt để kinh động.
"Hỏa Vực thần vương?"
Ngụy Tác và Nguyên Âm lão tổ biến sắc, lao lên.
"A!"
Đang đêm tối, Đăng Tiên thành kinh hoảng, ngoài xa đỏ rực lên, hỏa trụ từ hư không trút xuống rồi quét đi, nhắm hướng Đăng Tiên thành.
Hỏa trụ rộng mấy trăm trượng, mỗi một đạo hỏa quang ngưng kết như hồng sắc ngọc thạch, cách Đăng Tiên thành mấy nghìn dặm mà nhiệt lực kinh nhân và thần huyền khí tức cuồng bạo đã xô tới.
Hỏa trụ trông ở giữa, ẩn ước có một đại năng lăng không lao tới, khí thế ngút trời.
"Chắc là Hỏa Vực thần vương, tu vi Thần huyền ngũ trọng sơ kỳ." Tử quang lóe lên, Linh Lung Thiên chỉ liếc rồi truyền âm cho Ngụy Tác.
"Đến trước này. Tiểu tử, chúng ta nhân lúc những kẻ khác chưa tới, xông ra diệt y!" Lục bào lão đầu kêu lên.
"Không xong!"
Trong khi bọn Ngụy Tác còn chưa biết cách ứng đối thì hỏa trụ mấy trăm dặm của Hỏa Vực thần vương đột nhiên nổ vang, co nhanh lại, ngưng thành một vì ao lao tới sơn môn Đăng Tiên tông.
“Chát!”
Nguyên Âm lão tổ vung tay, trực tiếp tế xuất cái bình màu, tinh quang chói lòa từ sơn môn Đăng Tiên tông bắn ra.
"Cách!"
Một vạt hư không vô thanh vô tức tan đi, hồng sắc tinh thần và tiên quang ngưng thành dải sáng cũng tan vào vô hình.
"A!"
Tiếng kêu kinh hãi vang khắp Đăng Tiên thành, vô số tu sĩ lao ra hoang nguyên ngoài xa, vì sao của Hỏa Vực thần vương lớn vằng nửa Đăng Tiên thành, không chỉ rừng rực thần hỏa mà còn nhiều dấu vết do nham tương ngưng kết thành, hoàn toàn không giống với thuật pháp ngưng thành mà là như sao thật.
Uy áp thậm chí khiến các tu sĩ không thở nổi.
"Đi thôi!"
Không hề dừng lại, Nguyên Âm lão tổ tế xuất cái bình màu thì Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ, Linh Lung Thiên, Vũ Hoàng chân nhân và Phong Ngô Thương lao ra khỏi sơn môn Đăng Tiên tông.
Ngụy Tác cảm giác được Phệ tâm trùng đã tỉnh, nhưng đại địch trước mắt, gã không kịp thử xem nó tiến giai đến mức nào.
Lục bào lão đầu nói không sai, nếu trước khi bọn A Tỳ thần quân hiện thân mà hạ được Hỏa Vực thần vương thì bọn gã tất thắng!
"Chát!"
Hỏa Vực thần vương không tiến tiếp mà cực kỳ bá khí đứng im, thiên địa như bị thần chùy gõ mạnh, từ trung tâm là y, hỏa diễm dưới chân lan khắp bốn phương tám hướng, như đặt chân lên hư không mà rực cháy, hình thành hỏa hoa mấy trăm trượng.
Tận giờ tất cả mới thấy mặt đỉnh cấp cường giả của Lưu Hỏa đại lục.
Là một trung niên vương giả cao lớn, toát lên hỏa hồng sắc thần quang, hình thành chín khung cửa sau lưng.
Mỗi khung cửa hình thành một màn sáng đỏ, như nối với một thiên địa.
Thân thể y gần như trong suốt, cháy rực thần hỏa màu xanh, đỏ, trắng, tạo cảm giác không phải con người mà là thần linh do thuật pháp ngưng thành.
Nhưng thể y ràn rạt khí huyết và thần huyền khí tức, uy áp cuồng bạo cực độ không ngừng chấn động thiên địa, uy thế hơn xa A Tỳ thần quân, là kinh thiên đại năng giáng lâm!
"Giờ này ngày mai, bản vương đến lấy mạng ngươi!"
Hỏa Vực thần vương dừng lại trên không, nói
Cùng lúc, mắt y bắn ra lưỡng đạo hỏa quang.
Một đỏ một tím, quấn quít vô số thần văn.
"Keng!"
Hai dải hỏa quang trực tiếp hóa thành hai thanh long hình chủy thủ, vạc lên hai dải sáng kinh nhân, bắn vào Ngụy Tác vừa thi triển Động Hư bộ pháp, đưa bọn Nguyên Âm lão tổ leo lên tầng không Đăng Tiên thành.
“Chát!”
Nguyên Âm lão tổ lại phát động cái bình màu, ngăn chặn hai thanh long hình chủy thủ. Đăng Tiên thành tại tan biến một dải điện vũ.
Hỏa Vực thần vương không dừng, lắc người hóa thành quang diễm bắn đi mấy trăm dặm, tan biến vô ảnh vô tung khỏi tầm mắt tất cả.
"Oành!"
Đăng Tiên thành sôi lên.
"Hỏa Vực thần vương đến sớm một ngày, theo ước định để giết Ngụy Tác."
"Hỏa Vực thần vương như thần hỏa hóa sinh, thần vương chi uy hất tay phát ra một vì sao, phe Ngụy Tác không có cực đạo tiên binh tất không đấu nổi."
"Y đã phát tín hiệu, giờ này ngày mai những đại năng muốn giết Ngụy Tác sẽ cùng xuất hiện!"
"Chắc chắn là một trường kinh thiên đại chiến, được ghi vào điển tịch của tu đạo giới, ít nhất chúng ta phải lui xa ba nghìn dặm, không thì với thần uy của họ, chúng ta rất có thể bị họa lây."
Tu sĩ Đăng Tiên thành đều chấn động, Hỏa Vực thần vương uy thế ngút trời, thần uy vượt ngoài tưởng tượng, tu đạo giới đã đoán được đáp án, y đích thân đến Vân Linh đại lục, còn buông lại một câu, rất có thể đến chấn nhiếp trước và quan sát thực lực phe Ngụy Tác, trận chiến ngày mai sẽ diễn ra.
"Nguyên Âm tiền bối nói không sai, chúng ta dù đánh bại được y nhưng khó ngăn y thoát thân."
Phía trên Đăng Tiên tông, thần sắc Ngụy Tác thập phần ngưng trọng, ban nãy Hỏa Vực thần vương ít nhất phát ra uy năng hai đại đạo pháp vực, độn tốc y lao đi hoàn toàn không kém gì Động Hư bộ pháp, mình gã toàn lực phát động cũng vị tất bắt kịp y.
"Chỉ cần qua được ngày mai, dù không trừ được y cũng không sợ, các hạ chỉ cần khắc thêm mấy thần văn, tu vi tiến thêm một bước là hơn y, thời gian cũng không lâu đâu." Nguyên Âm lão tổ mục quang lóe lên, nhìn Ngụy Tác.
...
Trong sơn môn Đăng Tiên tông, thấy Hỏa Vực thần vương rút đi, Hàn Vi Vi cùng bọn Cơ Nhã thở phào, hiện tại Ngụy Tác còn chưa khắc xong một văn hoàn, đối thủ đến càng muộn càng tốt.
"Sắp ngay mai rồi, ta đi xem Tiểu Ngân và thỏ huynh đệ, không biết thỏ huynh đệ ăn ngần ấy linh dược của Lưu lão, tu vi đề thăng đến mức nào." Hàn Vi Vi nói đoạn, đi về một điện vũ trong Đăng Tiên tông.
“Chát!”
Vừa đáp xuống, đột nhiên cảm giác lạnh buốt dấy lên từ đáy lòng Hàn Vi Vi. Cảm giác này như đi trong rừng rậm bị độc xà đến sát người.
"A..."
Nàng ta không kịp kinh hô, thân thể chợt run lên, thần hồn như bị ép đến hồn phi phách tán. Khi cảm giác đó tan đi thì mấy đạo quang hoa thoạt ẩn thoạt hiện đã ấn lên, nàng ta cứng người, tức thì bất động.
"Trói!"
Kình phong từ tĩnh thất phía sau điện vũ cuốn nàng ta vào.
"Ngươi!" Nhìn rõ là Hàn Vi Vi kinh hãi nhưng không kịp nói gì, nội chân nguyên và khí huyết đều bị cấm cố.
Trước mắt nàng ta là một nữ tu diễm lệ ẩn giấu đi tu vi, trông cao ráo như Nam Cung Vũ Tinh, hiện rõ nét cao ngạo và uy nghiêm vương giả.
"Nếu ta không lầm, cô nương là Hàn Vi Vi, là đạo lữ cùng Ngụy Tác đồng sinh cộng tử tại Linh Nhạc thành." Thấy Hàn Vi Vi kinh hãi cực độ, nữ tu đó đắc ý: "Ta để cô nương chết được nhắm mắt, ta là Vu thần nữ của Đông Lai bí cảnh tại Ngọc Hành đại lục, chắc không lạ gì với cô nương."
"À! Không ngờ cô nương nuôi dưỡng yêu thú như thế, có tâm thần liên hệ đặc biệt, ta giết cô nương sẽ bị nó biết, xem ra phải để y chết trước. Tiểu muội muội, hi vọng đừng có đau lòng." Vu thần nữ định giết Hàn Vi Vi nhưng thần thức quét vào thì nhíu mày.
Mặc cho Hàn Vi Vi kinh hãi vô cùng, Vu thần nữ lấy ra cổ phù, vung tay kích phát, quang hoa bao lấy, lúc tan đi thì dáng vẻ và khí tức đã y hệt nàng ta, ngay cả bản thân nàng ta cũng không thấy gì khác.
"Tiểu muội muội, nơi này không có ai đến, cứ ở đây đi." Vu thần nữ hơi mỉm cười, cởi hết pháp y và nạp bảo nang của Hàn Vi Vi đổi cho mình đoạn đóng cửa đi ra.
Sân ngoài điện rụng đầy lá khô, hiển nhiên nơi này hoang vu đã lâu, trong tình hình tu sĩ Đăng Tiên tông bị ước thúc phạm vi hoạt động thì càng không ai đến.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1037: Nguy cơ ập tới
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Y đúng là có thủ đoạn, tùy tiện một đạo lữ mà công pháp cũng đẳng cấp như thế. Còn nuôi dưỡng yêu thú đang sợ, may mà cấm chế của ta ngăn nàng ta điều khiển yêu thú, bất quá giết nàng ta tất bị yêu thú đó biết. Xem ra nên cẩn thận, không có cơ hội thì đợi ngày mai khi y đấu với Hỏa Vực thần vương ta sẽ xuất thủ đối phó."
Rời khỏi tĩnh thất, Vu thần nữ lẩm bẩm đoạncẩn thận cất bước.
Vu thần nữ y hệt Hàn Vi Vi, khí tức cùng giọng nói cũng y hệt, cả ngữ khí lẩm cũng không khác gì.
"Ngụy đạo hữu, trong hai thần văn này thì của Vu thần nữ thua cho các hạ có vẻ đơn giản hơn, tuy đạo hữu liên tục cảm ngộ mấy thần văn, đích xác cảm tri nguyên khí quy tắc dễ dàng hơn nhưng chỉ một ngày e không kịp."
Ngụy Tác, Nguyên Âm lão tổ và Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân, Linh Lung Thiên quay về sơn cốc thử pháp thuật trong Đăng Tiên tông, Nguyên Âm lão tổ lấy ra thần văn của Vu thần nữ, toàn lực cảm ngộ.
"Keng!" "Keng!" "Keng!"...
Ngụy Tác liên tục khắc nhập thanh sắc thần văn của Hoàng Đạo Quân, liên tục có tiếng động như thần thiết gõ vào nhau.
"Một nghìn bốn trăm hai mươi, một nghìn bốn trăm hai mươi mốt, một nghìn bốn trăm hai mươi hai..."
Khắc xong một nghìn bốn trăm hai mươi hai thần văn thì thanh sắc thần văn đại thành, hình thành nguyên khí pháp tắc hoàn chỉnh.
“Chát!”
Thần văn của Hoàng Đạo Quân do Vạn cổ thánh vương kinh khắc vào thì pháp vực uy năng là thanh quang mông lung, như hỗn độn lúc thiên địa sơ khai thời, chứa đầy sinh cơ.
Thần quang hiển hóa của các thần văn này chỉ là vỏ ngoài còn nguyên khí pháp tắc và uy năng đều ẩn trong nhục thân Ngụy Tác, trong mỗi tấc da dẻ, huyết nhục, xương cốt. Đạo thần văn này viên mãn là gã nhận ra nhục thân tràn ngập sinh cơ, ngay cả thần căn Nguyên thủy thần mộc cũng như được tưới nhuần.
"Nguyên khí pháp tắc này có thể tăng tiến sinh cơ... dù ta không có Nguyên thủy thần căn, nhục thân thụ thương thì năng lực khôi phục cũng được đề cao." Ngụy Tác hiểu ra.
"Nhục thân của đạo hữu hiện thập phần nghịch thiên, đủ chịu nổi toàn lực một đòn thuật pháp tầm thường của lão phu nhưng chưa chống được đại đạo pháp vực. Nếu thi triển Động Hư bộ pháp, áp sát đối phương thì dù chiếm tiên cơ nhưng vẫn chưa thể ngạnh tiếp đại đạo pháp vực. Trừ phi nhục thân tiến thêm một bước nữa, không thì dù cầm tiên khí, đến sát đối phương kích phát thì hai đại thần uy va nhau, nhục thân các hạ vẫn khó chống nổi." Ngụy Tác vừa đại thành thần văn, Nguyên Âm lão tổ dừng lại, không hề động dụng thuật pháp gì mà phát chân nguyên va vào nhục thân gã đoạn khẳng định.
"Ngụy Tác, hiện tại chỉ co hai cách. Nguyên Âm tiền bối tiêp tục giúp các hạ cảm ngộ thần văn của Vu thần nữ, tại hạ sẽ dùng Bắc minh đấu chuyển, nhiên nguyên thiên pháp giúp các hạ sử dụng Thiên long quần tinh tôi thể thuật đề thăng nhục thân tu vi." Phong Ngô Thương tỏ vẻ quyết định, "Tối đa là hết tiêu hao linh dược đề thăng thọ nguyên, tổn thất thêm trăm năm thọ nguyên, qua được nạ này sẽ tu luyện lại."
"Lưu lão?"
Ngụy Tác nhíu mày không đáp, luyện dược lão đầu Lưu lão từ ngoài sơn cốc lướt vào.
...
"À!"
Vu thần nữ vừa rời khỏi gian điện để Hàn Vi Vi, còn đang quan sát tình hình, đột nhiên hơi giật giật chân mày, một nữ tu Phân niệm cảnh, tuổi ngang ngửa Hàn Vi Vi từ một góc thinh không lao nhanh tới.
Nữ tu này thập phần thanh tú, trong số tin tức Vu thần nữ biết được thì không có nữ tu này nên nàng ta không biết tên.
"Vi Vi tỷ, không phải lúc trước bảo là đến chỗ Lý Tả Ý sao, sao lại ở đây, mau lên, Ngụy đại ca tìm tỷ có việc." Vu thần nữ đang bình tĩnh như thường tính toán thì nữ tu thanh tú lướt đến nói gấp.
"Có việc gì chăng?" Vu thần nữ không nén được run lên, Ngụy Tác tìm "nàng ta" có việc thì nàng ta có cơ hội tiếp cận gã, nhưng thần sắc nàng ta không đổi mà hỏi.
"Không biết, Cơ Nhã tỷ tỷ và Lệ Hoa tỷ tỷ bảo muội tìm tỷ." Nữ tu chính thị Diệp Cố Vi, nói nhanh rồi ầm tay Vu thần nữ kéo đi.
"Y có ngần ấy đỉnh cấp công pháp?"
Vu thần nữ khẽ quét thần thức tức thì hơi kinh ngạc, nhận ra Diệp Cố Vi tu luyện một môn thiên giai đỉnh cấp công pháp, hơn nữa khác hẳn Hàn Vi Vi.
"Chỉ cần thế cũng là thời cơ động thủ tốt! Không biết y gọi ta đến làm gì! Thời cơ thế này, ta nên cẩn thận, không để y nhận ra sơ hở!"
Rất nhanh, Diệp Cố Vi dẫn Vu thần nữ đến một bạch ngọc điện vũ ba tầng, Vu thần nữ ngầm động dụng vọng khí bí thuật, nhận ra có khí tức Ngụy Tác, trong mấy trăm trượng không có thần huyền đại năng khác, tựa hồ ngay cả Linh Lung Thiên luôn ở cạn gã cũng mất bóng.
"Ngụy đại ca đợi ở trong điện vũ đó. Vi Vi tỷ nhanh lên." Đến gần bạch ngọc điện vũ, Diệp Cố Vi giục Vu thần nữ đoạn dừng lại, không vào cùng.
"Lẽ nào nàng ta chỉ là tỳ nữ bàn, nhưng thế mà có thể tu luyện đỉnh cấp công pháp thì y thật quá kinh nhân, lẽ nào trước khi lấy được cực đạo tiên binh thì y còn lấy được bảo khố của thượng cổ đại năng hoặc đại tông môn nào đó!"
Vu thần nữ liếc Diệp Cố Vi, cho rằng đối phương không quan trọng với Ngụy Tác nên không rườm lời, gật đầu, đi vào bạch ngọc điện vũ.
"Tu vi quả nhiên lại đề thăng, Đăng tiên tiên thai khẳng định đã bị hoàn toàn luyện hóa."
Vu thần nữ lướt vào, Ngụy Tác nhận ra ngay, cố ý lộ ra thần huyền khí tức, tương đương với chỉ đường, Vu thần nữ qua đó mà nhận ra chân nguyên tu vi của gã đi thêm ai bước ở Thần huyền tứ trọng, từ Thần huyền tứ trọng sơ kỳ đạt dần tới trung kỳ.
"Phu quân, có việc gì mà gọi thiếp đến." Vu thần nữ cố giữ tâm thái bình hòa nói, đoạn đến tĩnh thất của Ngụy Tác.
"Hả? Hôm nay nàng lạ thế?"
vào tĩnh thất, Vu thần nữ thây Ngụy Tác không tu luyện mà đợi nàng ta đến, thấy nàng ta vào là gã tỏ vẻ kinh ngạc nói.
"Lạ gì cơ?" Vu thần nữ giật mình, lòng lạnh buốt, lẽ nào cảm tri của gã mẫn duệ đến mức đó, chỉ nhìn thấy là thấy lạ.
"Lại gọi ta là phu quân, lẽ nào không lạ." Ngụy Tác mỉm cười.
"Không gọi phu quân thì là gì?" Vu thần nữ chột dạ.
"Hai thứ này, nàng giữ đã." Nhưng nàng ta nhẹ người vì Ngụy Tác không lãng phí thời gian trực tiếp vung tay, đưa cho nàng ta hai thứ.
Vu thần nữ lại giật mình.
Ngụy Tác đưa hai thứ, một là thanh sắc châu tử có xâu kim sắc tinh kim tế ti và một thủy tinh tiểu quan.
Khiến Vu thần nữ chấn kinh là thủy tinh tiểu quan.
Thanh sắc châu tử tuy đặc biệt nhưng nàng ta không nhận ra tác dụng, thủy tinh tiểu quan phát ra khí tức cực kỳ thần bí, thương tang, tạo cảm giác cực kỳ bất phàm.
"Vật này ta và Nguyên Âm lão tổ đã thử qua, chống được cả thần thức uy áp của bọn ta." Nàng ta đang kinh ngạc nhìn thủy tinh tiểu quan thì Ngụy Tác chỉ vào thanh sắc châu tử, nói.
"Là một món chí bảo khả dĩ chống lại thần thức uy áp?" Vu thần nữ rúng động, nhìn sang viên ngọc.
"Vật này là Đế tâm tinh quan, ta đã nói với nàng nhưng không biết nàng có nhớ không." Ngụy Tác chỉ vào thủy tinh tiểu quan, thần sắc ngưng trọng nói, "Ta và Nguyên Âm lão tổ đã bàn, ngày mai mà chỉ có Hỏa Vực thần vương và A Tỳ thần quân, Vu thần nữ, Vạn Hoàng công tử đến, cái bình do Nguyên Âm lão tổ điều khiển, với thực lực của bọn ta thì đủ chống lại. Nhưng nếu có thêm Thần huyền tứ trọng đại năng đến thì cái bình màu sẽ do nàng dùng Đế tâm tinh quan kích phát, liều một phen."
"Tình hình đó, ta và Nguyên Âm lão tổ khẳng định bị đối phương áp chế. Với tu vi của nàng sẽ không bị chú ý, nếu nàng đột nhiên kích phát cái bình màu, rất có thể thay đổi cục diện." Ngụy Tác bảo Hàn Vi Vi.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1038: Thực làm ta mê mẩn
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Gì cơ... trong tay y lại có thứ này?"
Vu thần nữ cứng người, tuy không ngừng nhắc mình đừng tỏ ra khác lạ nhưng trong lòng quá chấn kinh.
Nàng ta không thể không chấn kinh!
Như Ngụy Tác nói, nếu nàng t không vào được Đăng Tiên tông, nếu cùng Hỏa Vực thần vương đấu với bọn Ngụy Tác tất nàng ta không để y đến tu sĩ Kim đơn nhất trọng như Hàn Vi Vi. Tu sĩ như nàng ta thì chỉ cần thần thức uy áp đủ khiến Hàn Vi Vi nhất thời khó mà phát động thuật pháp và pháp bảo.
Nhưng thanh sắc châu tử có thể ngăn được thần thức uy áp.
Cái bình màu là gì, là cực đạo tiên binh!
Toàn bộ thần uy của cực đạo tiên binh, dù Thần huyền ngũ trọng đại năng vị tất chống nổi. Một Kim đơn tu sĩ đột nhiên tung đòn như thế, nhắm vào ai trong bọn nàng ta thì cũng xong đời.
Đúng là tính toán đáng sợ, Vu thần nữ chợt thấy lạnh buốt xương tủy.
Nhưng rồi nàng ta chợt thấy mình may mắn khó tưởng tượng nổi.
May mắn là tính toan này bị nàng ta biết, vui mừng vì Ngụy Tác giao hết mấy thứ cho Hàn Vi Vi, cũng là cho nàng ta.
Ngay cả cái bình màu cũng rơi vào tay nàng ta!
"Không ngờ ngươi tính toán thế này, ta không ngờ tới đó." Vu thần nữ giả bộ kinh hỉ, không nhìn Ngụy Tác, thi thanh sắc châu tử và Đế tâm tinh quan lại, nói gạt đi.
"Đế tâm tinh quan còn bao nhiêu uy năng, ta không biết, chỉ chắc là còn một bộ phần uy năng, nhưng ta chưa dám thử, sợ tiêu hao hết." Ngụy Tác không phát hiện gì, bảo Vu thần nữ, "Hi vọng Đế tâm tinh quan đủ uy năng kích phát cái bình màu một lần, như thế đủ thay đổi chiến cục. Không biết ta cho nàng biết cách kích phát Đế tâm tinh quan chưa, chỉ cần dồn chân nguyên vào rồi dùng tâm thần điều khiển là được."
"Được, ta biết rồi." Vu thần nữ nhãn quang lóe lên, vốn đã định nắm chắc thời cơ sẽ đột nhiên phát động một đòn nhằm vào Ngụy Tác, ở cự ly này mà gã không đề phòng thì không thể tránh thoát. Nhưng giờ nàng ta do dự có nên đợi gã giao tiên binh rồi mới động thủ. Có vẻ cái bình màu còn trong tay Nguyên Âm lão tổ, dù giết Ngụy Tác thì đừng nói cái bình màu, ngay cả mọi thứ khác của gã, nàng ta cũng không lấy được.
"Không nên tham quá, ở lâu cùng y sẽ bị lộ, cứ theo kế hoạch, xem có được lợi gì nữa không, không được thì đi luôn hoặc nhân lúc người khác chưa tới mà xuất thủ đánh lén, giết y ngay!" Vu thần nữ chợt lạnh cõi lõng, tu sĩ thông thường đối diện tình hình này, tuyệt đối không ngăn được lòng tham, sẽ tìm cách lấy được tiên binh đã nhưng nàng ta thập phần quyết đoán, quyết định giết Ngụy Tác đã.
"Vợ ngoan mông cong, Cơ Nhã và Lưu lão đã giúp nàng, luyện chế một viên đơn dược để đề thăng uy năng đòn đánh đó." Cùng lúc, Ngụy Tác đột nhiên lấy ra một đơn bình, đưa cho nàng ta.
Vu thần nữ run lên, không vì Ngụy Tác còn tuyệt chiêu mà vì câu "Vợ ngoan" của gã..
"Hiện tại không nên lãng phí thời gian, luyện hóa viên đơn dược này không cần bao nhiêu thời gian, mau uống đi." Ngụy Tác giục.
Vu thần nữ nhãn quang lóe lên, không nói gì mà gật đầu, trực tiếp lấy đơn dược ra.
Viên đơn tron bạch sắc đơn bình màu vàng nhạt, cỡ trứng chim câu, có đường vân nhỏ xíu, nhưng rất nặng, có mùi thơm lạ lùng như mùi rượu.
"Hiện tại không phải thời cơ động thủ, luyện hóa xong viên đơn dược này, chưa biết chừng y sẽ bảo ta thi pháp để xem tu vi đề thăng thế nào, lúc đó ta tung đòn thì y tất không phòng bị." Vu thần nữ bóp đơn dược, tính toán kỹ rồi nuốt luôn.
Viên đơn dược không tầm thường, Ngụy Tác nói là là có thể đề thăng uy năng xuất thủ, dù nàng ta tu vi Thần huyền tứ trọng tất cũng có lợi, hơn nữa Man thiên cổ phù cực kỳ huyền diệu, không vì tu vi hơi đề thăng mà có khí tức hơi lạ.
"Thật ra là đơn dược gì, dược lực lại mãnh liệt như thế?"
Vu thần nữ nuốt đạm kim sắc đơn dược xong thì thấy dược lực lạnh buốt như nươc triều sâng lên, thấm vào mỗi ngóc ngách thân thể.
Đạm kim sắc đơn dược tạo cảm giác như một vì sao, từng lớp vỏ tan đi, nổ tung.
“Chát!”
Cơ hồ đồng thời, Vu thần nữ cảm thấy dược lực như lãnh điện thấm vào khí huyết và chân nguyên.
Chân nguyên và khí huyết như đông lại.
"A!"
Nàng ta run từng lỗ chân lông, cơ hồ tất cả đều cứng lại, chân nguyên không thể lưu chuyển, không thể thi pháp.
Cơ hồ ý thức được nguy cơ, nàng ta định vận chân nguyên, toàn lực tung đòn.
Nhưng nguyên khí còn lại ở thể nội với tốc độ kinh nhân co lại.
"Sao lại thế này!"
Nguyên khí đó lưu động kịch liệt, thậm chí dấy động một phần khí huyết và chân nguyên, khiến nàng ta khó mà thi pháp.
Cùng lúc, Ngụy Tác đột nhiên phát ra mấy đạo quang hoa vào thể nội nàng ta.
Nàng ta cứng lại!
Mấy đạo quang hoa của Ngụy Tác là một môn cấm chế, vốn không đủ chế trụ nàng ta nhưng lần này lại cấm cố được một phần chân nguyên và khí huyết, khiến nàng ta bị dược lực đông cứng. Ngụy Tác không hiểu dùng bí thuật gì, phát ra mấy đạo quang hoa mà không hề có nguyên khí dao động, nàng ta không nhận ra dấu hiệu gì!
Nàng ta bất động, không thể mở miệng nói, chỉ biết kêu lên ô ô kinh hãi.
Vu thần nữ kinh hãi cực độ, lẽ nào Man thiên cổ phù cả chân tiên không nhìn thấu và đối phương lại nhận ra nên bày kế chế trụ?
"Vợ ngoan mông cong, đừng sợ. Ta chế trụ nàng vì nàng hơi dùng chân nguyên tương kháng cự là sẽ ảnh hưởng đến dược lực, sẽ ngăn cản âm nguyên lưu động, dễ tích tụ trong kinh mạch, nguy hiểm cho thân thể." Ngụy Tác mỉm cười nói.
"Không phát hiện? Chỉ để dược lực phát huy?" Vu thần nữ ngừng kêu, chợt thắt lòng: "Âm nguyên?"
"Lưu lão tuy cứng cổ nhưng về đơn đạo quả không ai sánh được, chủ ý như thế cũng nghĩ ra." Ngụy Tác lại nói, "Xá nữ bồi nguyên đơn này không chỉ tăng thêm âm nguyên cho nàng mà ông ta đã thay đổi công thức, khiến âm nguyên tụ vào một nơi, thập phần ngưng tụ, sẽ kéo dài thời gian song tu... Vốn ta thấy Huyền sát âm khí phải đợi khi kim đơn của nàng đột phá tiếp thì mới có thể đề thăng, không ngờ ông ta lại nghĩ ra cách này. Sau lần song tu này, uy năng Huyền sát quỷ trảo của ta e không chỉ bán tiên giai, hàn đơn cũng nàng tất cũng đạt bán tiên giai. Huyền sát quỷ trảo của ta cộng với nhục thân thì rất có thể chống nổi pháp vực uy năng của Thần huyền tứ trọng."
"Cái gì, song tu!"
Ô ô ô ô! Vu thần nữ trợn mắt như rách mí, không ngừng kinh hãi kêu lên ô ô.
...
"Không thấy nguyên khí biến hóa kịch liệt, Vu đạo hữu không bị phát hiện, đang tìm cơ hội."
Cùng lúc, trên tầng mây ở một hoang nguyên, Hỏa Vực thần vương, A Tỳ thần quân và Trạm Đài Linh Lan đang đứng cạnh nhau, trừ ra còn hai đại năng ràn rạt thần huyền khí tức.
Một người cũng mặc hắc sắc đại bào như Hỏa Vực thần vương, thập phần thần bí, người còn lại là một thanh niên mặc kim nhan sắc ngọc y chắp tay sau lưng, thập phần cao ngạo, quan mình có hơn vạn kim sắc thần hoàng quang ảnh, khí thế hùng hậu cực độ.
Thanh niên là Vạn Hoàng cung Vạn Hoàng công tử Đồng Bất Cố.
Nghe Hỏa Vực thần vương nói, Vạn Hoàng công tử cười đắc ý: "Với thần thông của A Vu, lẻn vào sao có thể bị phát hiện. Xem ra trận chiến ngày mai đã xong."
Bọn Hỏa Vực thần vương gật đầu, Vạn Hoàng công tử nhếch môi cười tà quái, "A Vu... nàng đúng là khiến ta mê mẩn, ta chỉ muốn gặp nàng để..."
…
"Vợ ngoan mông cong, nàng thật khiến ta mê mẩn... Nhiều lần thế rồi, mỗi lần thấy mông nàng là ta lại không nén được... tiếc là thời gian không nhiều, ta phải xem có lĩnh ngộ và ngưng luyện thêm thần văn... Bất quá qua được lần này, phải song tu thêm mấy lần bù lại..." Cùng lúc, trong của tĩnh thất Ngụy Tác và Vu thần nữ, Vu thần nữ tròn mắt kinh hãi, tay Ngụy Tác lần vào áo àng ta, mò xuống cặp mông.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 1039: Khóc cái gì?
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Vu thần nữ là ai?
Nàng ta thiên tư trác tuyệt, tại Đông Lai bí cảnh cũng nghìn năm không có, luôn cao cao tại thượng, tu đạo giả thông thường thậm chí không dám nhìn nàng ta.
Nàng ta lẻn vào Đăng Tiên tông, định đích tay giết Ngụy Tác, nhưng giờ lại thành con dê nằm trên thớt, mặc đối thủ thoải mái khinh nhờn, đùa giỡn.
Đối với Vu thần nữ thì cảm giác đó thế nào?!
"Ngụy Tác! A, ta phải giết ngươi!"
Hổ thẹn vô biên và sợ hãi cực độ nổ tung trong lòng Vu thần nữ.
Nhưng vô dụng, nàng ta thậm chỉ không nói được cho thành tiếng, chỉ kêu ô ô như khóc.
Tay kia của Ngụy Tác cực kỳ nhuần nhuyễn cho vào áo, tùy ý bóp nặn đôi quả tuyết lê.
Thần huyền tứ trọng đại năng, một cao thủ chí cao của đại lục, thần thông vô tận, có cả chí bảo kinh nhân Man thiên cổ phù đến giết đối thủ mà lại thành đồ chơi của đối phương!
"A!"
Vu thần nữ ré lên vì Ngụy Tác đưa tay, thành thạo cởi pháp y của nàng ta xuống, rồi nhanh chóng cởi pháp y của gã.
Đông Lai bí cảnh nữ đế, thiên chi kiêu nữ, ngọc thể của Vu thần nữ hoàn toàn lộ ra trước mắt Ngụy Tác, trước đối thủ của nàng ta.
“Chát!”
Ngụy Tác mỉm cười, pháp y của gã cũng được lột ta, cả hai trần trụi bên nhau.
"A! Đừng!"
Nụ cười của Ngụy Tác khiến Vu thần nữ suýt ngất xỉu, thật sự sợ hãi, biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng nàng ta bó tay, Ngụy Tác cười hắc hắc, nham nhở nói, "Vợ ngoan mông cong, chúng ta lại chơi trò tiểu điếm viên dùng thuốc làm đại tiểu thư hôn mê, đại tiểu thư không thể phản kháng."
"A!" Vu thần nữ mắt tối sầm, ngất đi.
"Lẽ nào ngất thật, diễn tốt thế nhỉ... Vợ ngoan mông cong, xem ra ta cũng phải diễn cho thật một tí, có khi nhẹ lòng, đừng nghĩ đến đại chiến, ạ cảm ngộ thần văn sẽ khá hơn... Được, ta đến đây. Đại tiểu thư, bình thường nàng coi thường tiểu điếm viên bọ ta, nhìn cũng không thèm nhìn, lần này lọt vào tay ta rồi. Hiện tại không phải ta thích thế nào thì thế ấy hả, thích sờ đầu thì sờ, cả đánh mông nàng mà cũng được..." Vu thần nữ nhanh chóng tỉnh lại vì một loạt cú bóp cùng câu nói đó. Chát! Chát! Ngụy Tác vỗ mạnh lên cặp mông chưa từng bị ai sờ vào.
Ngụy Tác thì thầm mấy câu đó vào tai nàng ta rồi ép đến, "Đại tiểu thư, ta đến đây, ta sẽ khiến nàng..."
"Đừng! A!"
Vu thần nữ chỉ muốn gào lên, nhưng dương nguyên hùng hậu đã tràn vào thể nội.
"A!"
Đầu óc Vu thần nữ trống trơn, xử nữ chi thân lại bị đối thủ chiếm mất.
A!
Ngụy Tác đi vào chính đề thì hít sâu một hơi, cảm thấy âm nguyên cực kỳ kinh nhân quấn lấy chỗ gã và Vu thần nữ nối nhau, cường độ âm nguyên hoàn toàn không kém gì lúc Hàn Vi Vi đột phá kim đơn.
"Lưu lão quả nhiên có thủ đoạn, dược lực Xá nữ bồi nguyên đơn quả nhiên cực kỳ kinh nhân! Có lẽ Huyền sát quỷ trảo sẽ gần đạt tiên giai!"
"Hả, sao lại khóc?"
Hít sâu một hơi kinh hỉ, gã thấy mắt Vu thần nữ có nước chảy ra.
"Không phải chứ, hiện tại diễn tốt thế hả? Còn tốt hơn ta?"
"Lẽ nào nhục thân của ta đại tăng, khống chế không tốt khiến nàng đau?" Ngụy Tác như hiểu ra, hỏi Vu thần nữ.
"Ta phải giết ngươi!" Vu thần nữ không sao ngờ mình lại đối thủ thống hận chiếm hữu, đùa nghịch mỗi một mảnh cơ thể, hơn nữa còn nói thế, tức thì nàng ta chỉ còn ại ý nghĩ đó, nươc mắt tuôn trào.
"Đau hả, là lỗi của ta. Đại tiểu thư, ta sẽ cẩn thận, sẽ ôn nhu." Ngụy Tác nói tiếp khiến nàng ta trước mắt tối sầm, ngất đi. Ngụy Tác thập phần ôn nhu ôm lấy nàng ta hành sự.
"Âm nguyên nồng quá!"
Ngụy Tác hoàn toàn dùng dương nguyên dẫn đạo âm nguyên của Vu thần nữ lưu động, lợi dụng Huyền sát đại pháp chuyển hóa thành Huyền sát âm khí.
Man thiên cổ phù cực kỳ huyền diệu, dương nguyên và chân nguyên của Ngụy Tác hành tẩu tại thể nội Vu thần nữ, cả hai liên thành nhất thể mà gã không hề cảm giác được nhục thân và khí huyết nàng ta có gì dị thường. Càng không ngờ người bị gã phi lễ không phải Hàn Vi Vi, mà là Vu thần nữ.
A!
Ngụy Tác kêu lên cực kỳ thoải mái, âm nguyên quá cường thịnh lại cực kỳ ngưng tụ, cơ hồ chỉ một chu thiên lưu chuyển chi là gã nhận ra Huyền sát âm khí như sông lớn hòa vào Huyền sát âm khí sẵn có, uy năng Huyền sát quỷ trảo tăng cao. Cảm giác đề thăng kinh nhân này đối với tu sĩ còn hơn niềm vui nhục thể.
"A!" Vu thần nữ lại ngất đi. Ngụy Tác càng ôn nhu và càng tỏ vẻ thoải mái thì nàng ta càng không chịu nổi, không vì khí huyết và đại bộ phận chân nguyên bị cấm cố thì nàng ta đã hộc máu rồi. Càng không chịu nổi là nàng ta cũng có niềm vui sướng âm dương giao thái, sức mạn tăng lên, bị địch thủ biến thành thế nào, sao nàng ta chịu nổi.
"Quả nhiên gần đạt tiên giai!"
Ngụy Tác cho là "Hàn Vi Vi" diễn xuất siêu hạng, nên không ngừng thi pháp, hưởng thụ niềm vui, đồng thời cảm giác được Huyền sát quỷ trảo đã vượt bán tiên giai uy năng, cứ thế này tất sẽ như Lưu lão, bọn Cơ Nhã tính trước, song tu kết thúc là Huyền sát quỷ trảo sẽ gần đạt tiên giai. Uy năng sánh với thanh sắc cổ du đăng.
"Dược lực sắp chuyển hóa hết rồi."
Ngụy Tác nhanh chóng nhận ra thể nội Vu thần nữ không còn hóa sinh cuồn cuộn âm nguyên, dược lực Xá nữ bồi nguyên đơn được Lưu lão cùng Cơ Nhã thay đổi đã sắp tan hết.
"À!"
Thân thể gã và Vu thần nữ rung lên, cả hai đều thấy dị thường!
"Việc gì hả, sao lại có khí tức và chân nguyên cỡ này!"
Ngụy Tác nhận ra thể nội "Hàn Vi Vi" như có biển lớn đang tỉnh lai, chuyển hóa thành kinh đào hãi lãng nhấn chìm tất cả! Chỉ tích tắc tỉnh lại đo, khiến dương nguyên của gã thấy vào thể nội Vu thần nữ và chân nguyên bất động, bị ép chặt.
Cảm giác này như đứng trong suối nhỏ nhưng con suối lại dậy sóng ngút trời, kinh đào hãi lãng!
Đồng thời, Vu thần nữ vốn đã ngất đi cũng nhận ra sức mạnh cấm cố thể nội khí huyết và chân nguyên sắp tan, tất cả đang hồi phục!
Vù!
"A!" Tiếng dẫn phát thuật pháp cùng tiếng kinh hô đồng thời vang lên trong tĩnh thất.
Cơ hồ do phản ứng trực giác khi nguy hiểm, tay Ngụy Tác xuất hiện mấy đạo lục sắc phù lục, ấn vào thể nội Vu thần nữ, nàng ta run lên, khí huyết và chân nguyên lại bị áp chế, lại kinh hô.
"Dù tu vi Thần huyền lưỡng trọng tam trọng cũng không thể có nhục thân khí huyết và chân nguyên cỡ này! Ngươi không phải Hàn Vi Vi, thật ra là ai!"
Theo trực giác phát ra một đạo cấm chế thuật pháp, Ngụy Tác cũng kinh hô không dám tin, đồng thời mười mấy đạo quang diễm bắn vào Vu thần nữ đang trần trụi dính sát gã. Mười mấy đạo quang diễm bắn vào thể nội Vu thần nữ thì gã mới hơi nhẹ người, nhận ra chân nguyên kinh đào hãi lãng của đối phương đã bị khóa chặt.
"Ta phải giết ngươi!"
Vu thần nữ bị triệt để cấm cố chân nguyên nhưng đã khí huyết khôi phục lưu chuyển, ré lên.
"Thật ra ngươi là ai! Sao ngươi lại giả trang thành Hàn Vi Vi, nàng ta ở đâu?!" Ngụy Tác hơi cứng người, tuy không biết là ai nhưng biết người vừa song tu trứ với mình không phải Hàn Vi Vi, mà là một thần huyền đại năng tu vi cực kỳ kinh nhân.
"Đồ biến thái, vô sỉ! Ta làm quỷ cũng không tha cho ngươi!" Vu thần nữ không đáp Ngụy Tác mà ré lên.
"Ta hỏi lại một lần! Thật ra ngươi là ai, Hàn Vi Vi ở đâu!" Ngụy Tác co rút tròng mắt, nhắc Vu thần nữ là cả hai đang trần trụi dính lấy nhau, "Nếu không đáp, ngươi chỉ đơn giản là chết đâu! Ngươi cùng Hỏa Vực thần vương đến đối phó ta, ta không ngại đi ra cho tất cả xem nữ tu được phái đến bị ta bắt, bị ta tùy ý đùa giỡn, mất âm nguyên cho ta tu luyện!..." Nói đoạn Ngụy Tác đột nhiên run lên, nhìn Vu thần nữ, "Lẽ nào ngươi là Vu thần nữ?!"
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina