Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 60: Cuộc tranh đấu mười hạng đầu
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
La Hải té xuống, xung quanh mặt đất rung động.
Quy tắc so tài là rơi xuống đất liền thua.
So đấu kết thúc!
Khi một cường giả võ tông chủ trì so tài tuyên bố kết quả thì trong ánh nhìn chăm chú của các đệ tử, Long Kình Thiên bay xuống đất.
So đấu luân phiên tiến hành từng tổ, từng vòng.
Khi vòng thứ nhất kết thúc thì chỉ còn lại hơn tám mươi người.
Kết quả vòng thứ nhất kết thúc khiến khá nhiều đệ tử thổn thức.
Vì một số người nổi bật trong các đệ tử rất được chú ý, nên tiến vào mười hạng đầu vậy mà đã bị đào thải ngay vòng thứ nhất.
Ví dụ như Nhâm Niên, xếp hạng sáu Thiên Địa bảng thua trong tay Cổ Phạn.
Ví dụ như hạng chín Thiên Địa bảng, Thang Thành thua trong tay Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần.
Còn có La Hải hạng năm Thiên Địa bảng thua trong tay Long Kình Thiên.
Trong tiếng xì xầm, thổn thức của các đệ tử, bắt đầu đợt so đấu thứ hai.
So đấu giống như vòng so đấu thứ nhất, trước khi so đấu thì rút thăm, dựa theo con số để quyết định thứ tự cùng đối thủ so đấu.
Lần này Long Kình Thiên bắt được số hai mươi chín, đối thủ là thanh niên không vào được Thiên Địa bảng, so với trận thứ nhất thì hắn càng thắng dễ dàng vòng so đấu thứ hai.
Rất nhanh, đợt so đấu thứ hai kết thúc.
Tiếp theo là vòng so đấu thứ ba, bốn.
Bởi vì vòng so đấu thứ ba, bốn càng ít người nên thời gian càng nhanh, khi vòng so đấu thứ bốn kết thúc chỉ còn lại mười hai người!
Mười hai người!
Không ra dự đoán của Long Kình Thiên, Cổ Phạn, Hoằng Hòa, Phó Trần, và thanh niên áo đen Phạm Tiêu cùng tiến vào mười hai người.
Lúc này thanh niên áo đen Phạm Tiêu mới dần khiến mọi người chú ý.
Có thể vào mười hai người không ai không phải là cường giả trong nội điện.
Nhưng lúc trước thanh niên áo đen Phạm Tiêu biểu hiện rất bình thường, vì vậy càng khiến người ta có hứng thú với gã.
Ai cũng nhìn ra được thanh niên áo đen Phạm Tiêu che giấu thực lực.
Rất nhiều người muốn biết thực lực chân chính của thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Một cường giả võ tông chủ trì tuyên bố:
- Bởi vì so đấu có mười hai người nên trong các ngươi sẽ có hai người bị đào thải.
Cường giả võ tông đó liếc đám Long Kình Thiên, Cổ Phạn.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh
Cường giả võ tông nói tiếp:
- Hiện giờ mười hai người các ngươi tiến lên rút thăm, nếu rút trúng số một, hai thì phải tiến hành đối chiến, nếu thăm màu trắng thì tự động tiến vào danh ngạch mười hàng đầu.
Tức là trong mười hai người bốn người rút số một, hai thì phải tiến hành so đấu, thắng ra hai người vào trong danh ngạch mười hàng đầu, tám người khác không cần so đấu.
Đám Long Kình Thiên nghe lời tiến tới trước, rút thăm.
Đệ tử xung quanh nhỏ giọng xì xầm, không biết ai xui xẻo rút trúng số một, hai.
Một lát sau có kết quả rút thăm.
Rút trúng số một chính là Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần và thanh niên áo đen Phạm Tiêu!
Rót số hai là Hoằng Hòa và một đệ tử nội điện tên Đức Tuấn. Đức Tuấn không phải là cường giả Thiên Địa bảng nhưng lần này có thể đi vào mười hai người hàng đầu thì đương nhiên thực lực khá mạnh.
Dù có mạnh hơn thì Đức Tuấn không thể là đối thủ của Hoằng Hòa, dù chưa so đấu nhưng các đệ tử đã đoán trước kết quả. Thế nên đám đệ tử càng quan tâm cuộc so tài giữa thanh niên áo đen Phạm Tiêu và Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần hơn.
Trên lôi đài, thanh niên áo đen Phạm Tiêu và Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần đối đầu, khí lưu vô hình quay quanh thân thể hai người. Không gian lôi đài biến nóng nảy bứt rứt.
Đệ tử đứng ngoài đều cảm giác được áp lực khiến người khó chịu.
- Phạm Tiêu? Lúc khảo hạch ngoại điện thì ngươi và Long Kình Thiên cùng tiến vào khảo hạch phân điện? Không ngờ ngươi có thể đi đến bước này.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần nhìn chằm chằm vào thanh niên áo đen Phạm Tiêu, trầm giọng nói:
- Nhưng ngươi cũng chỉ có thể đi đến đây, mặc dù thực lực của ngươi không tệ lại tuyệt đối không thể ngăn cản tà đồng ảo cảnh của ta!
- Vậy nên ngươi hãy chịu thua đi.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Nói nhảm nhiều quá, Tam Nhãn Tà Đồng đúng không? Ra tay đi.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần mặt sa sầm, lạnh lùng nói:
- Nếu vậy thì, ngươi đi chết đi!
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần nói xong vung đôi tay, chỉ thấy không gian lôi đài rung động dữ dội, xuất hiện vô số ngọn lửa.
Những ngọn lửa có màu đen.
Phó Trần này quả nhiên là Tinh Hồn Sư.
Hơn nữa là hỏa hệ.
Nhưng lúc trước so đấu thì Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần không lộ ra thân phận Tinh Hồn Sư của mình, bây giờ đệ tử trông thấy Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần thi triển bí pháp hỏa hệ rất là giật mình.
- Hắc linh viêm hỏa.
Long Kình Thiên đứng dưới đài gật gù, người có được thần thể Tam Nhãn Tà Đồng thì linh hồn có ưu thế trời sinh, Hắc linh viêm hỏa có uy lực không yếu, chỉkhi 1linh hồn đạt đến độ mạnh nhất định thì người đó mới kêu gọi ra được.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần quát:
- Hắc linh diễm hải!
Chỉ thấy những hắc linh viêm hỏa như sóng biển công kích thanh niên áo đen Phạm Tiêu, ập đến đầy trời, khí nóng kinh khủng khuếch tán, đệ tử xung quanh kinh kiêu.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu động, y nhảy lên, giương hai tay, bỗng hút lấy, người tỏa ra ánh sáng đen, xoay tròn.
Chỉ thấy những hắc linh viêm hỏa bị cưỡng ép hút vào, quay quanh thanh niên áo đen Phạm Tiêu đến cuối cùng biến mất.
Phó Trần thấy đối phương dễ dàng phá công kích hắc linh viêm hỏa của mình thì sắc mặt càng âm trầm.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần cười lạnh nói:
- Vốn ta không định thi triển tà đồng ảo cảnh, nếu ngươi đã ép ta thì để ngươi chết dưới tà đồng ảo cảnh vậy!
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần nói xong người tỏa ánh sáng chói lòa.
Chỉ thấy con mắt thứ ba ở trán Phó Trần, tà đồng hiện ra, từng luồng sáng bí ẩn khuếch tán từ tà đồng, như là tấm lưới vô hình chụp kín không gian lôi đài.
- Tam nhãn tà đồng!
- Tà đồng ảo cảnh, xem ra Phạm Tiêu sắp thua rồi.
- Đúng vậy, dù thực lực của Phạm Tiêu có mạnh hơn thì theo ta thấy cũng không có khả năng chống đỡ được tà đồng ảo cảnh.
Đệ tử xung quanh xì xầm.
Long Kình Thiên nghe các đệ tử thảo luận, thầm lắc đầu.
Trên lôi đài, cùng với tà đồng quang tuyến trải khắp không gian lôi đài thì đôi mắt thanh niên áo đen Phạm Tiêu dần mờ mịt, biểu tình ngây ngô, xem ra đã chìm sâu vào ảo giác.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần thấy vậy cười nhạt, nghênh ngang đi tới trước mặt thanh niên áo đen Phạm Tiêu, vẻ mặt tàn nhẫn.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần nói:
- Tiểu tử, chết đi!
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần nói xong đôi tay co hình vuốt đánh hướng trái tim của thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Nhưng giây phút Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần đánh vào ngực thanh niên áo đen Phạm Tiêu thì đôi mắt Phạm Tiêu vốn nên mờ mịt bỗng sáng lên, thiết kiếm to lớn cõng sau lưng chẳng biết từ bao giờ che trước mặt y.
Đinh!
Hai vuốt của Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần đánh vào cự kiếm, gã cảm thấy móng tay đau nhức, lùi lại mấy bước.
Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần ngạc nhiên nói:
- Ngươi... Ngươi không bị tà đồng ảo cảnh của ta ảnh hưởng?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 61: Cổ Phạn đột phá hoàng cấp?
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu cười lạnh nói:
- Tà đồng ảo cảnh? Ngươi đánh quá cao mình quá.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu nói xong thì thiết kiếm to lớn bỗng 'keng' một tiếng, rốt cuộc ra khỏi vỏ.
Long Kình Thiên thấy vậy liền biết đợt so đấu này sắp kết thúc.
Quả nhiên, một luồng kiếm quang cực kỳ sắc bén, chói mắt xuất hiện. Đệ tử xung quanh thấy Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần bay ngược ra ngoài, hét thảm, từ trên lôi đài mạnh rớt xuống đất.
Khi đám đông hồi phục tinh thần thì thiết kiếm to lớn đã vào vỏ.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu đứng đo, dường như mới rồi y không có rút kiếm, xuất kiếm.
Phạm Tiêu thắng.
Các đệ tử không ngờ là kết quả này, có được Tam Nhãn Tà Đồng thế nhưng Phó Trần thất bại.
Trận so đấu khác, Hoằng Hòa chiến thắng, rốt cuộc đã định danh ngạch mười hàng đầu.
Danh ngạch mười hàng đầu xong rồi thì tiếp theo là cuộc tranh đấu hạng nhất.
So tài đệ tử tinh anh mười hàng đầu không giống như khảo hạch đệ tử nội điện phải xếp ra thứ bậc cụ thể.
Chỉ còn lại cuộc tranh đấu hạng nhất
Đệ nhất!
Dựa theo quy tắc so đấu thì trong mười hàng đầu ai muốn tranh đệ nhất cứ lên đài, nhận chín người khác khiêu chiến, người cuối cùng thắng thì chính đệnhất so tài đệ tử tinh anh lần này.
So tài đệ tử tinh anh mặc dù chỉ cần mười hàng đầu là có thể đi vào thánh cảnh tu luyện, trở thành đệ tử tinh anh, nhưng đãi ngộ mười hàng đầu và đệ nhất có khác nhau.
Phần thưởng cách biệt một trời một vực.
Đệ nhất được một ngàn viên Nguyên Dương đan, một địa phẩm sơ cấp đỉnh lô, một trăm điểm.
Chín người khác chỉ có hai trăm viên Nguyên Dương đan.
Trước không nói đệ nhất được một ngàn viên Nguyên Dương đan là gấp năm lần chín người khác, chỉ riêng địa phẩm sơ cấp đỉnh lô đủ làm đám đệ tử đỏ mắt.
Trong tiểu viện tu luyện của đệ tử nội điện thì đan lô là hoàng phẩm cao cấp, đệ tử tinh anh bình thường có đỉnh lô huyền phẩm sơ cấp, trung cấp, chỉ có đệtử chân truyền càng cao hơn đệ tử tinh anh, tức là cường giả hoàng cấp của Võ Thần Điện mới có được địa phẩm đỉnh lô!
Nhưng đệ tử so tài đệ tử tinh anh thì được ngoại lệ.
Một đỉnh lô phẩm cấp cao thấp trực tiếp ảnh hưởng phẩm chất luyện chế đan dược.
Giá của địa phẩm sơ cấp đỉnh lô hơn một vạn Nguyên Dương đan.
Ngoài ra muốn tiến vào thánh cảnh thì điểm rất quan trọng.
Trong thánh cảnh muốn vào thánh cảnh thư các đọc công pháp cần hoàn thành một ít nhiệm vụ, đạt được điểm mới được. Muốn đến đến thánh cảnh linh dược phong lấy linh dược thì cần dùng điểm để đổi.
So sánh thứ khác thì một trăm điểm càng quan trọng với Long Kình Thiên hơn.
Cường giả võ tông chủ trì so đấu nhìn mười người Long Kình Thiên còn lại, biểu tình vui mừng cười toe toét.
Cường giả võ tông nói:
- Các ngươi có thể đi vào mười hàng đầu, sau này có thể tiến nhập thánh cảnh tu luyện, chính là đệ tử tinh anh.
Nói đến đây cường giả võ tông ngừng lại, tiếp tục nói:
- Vậy thì bây giờ là cuộc chiến tranh đệ nhất. Ai muốn lên đài nhận người khác khiêu chiến? Mời lên đài đi.
Phút chốc ánh mắt mây vạn đệ tử trên quảng trường đều nhìn chăm chú vào mười người Long Kình Thiên.
Nhưng nhóm Long Kình Thiên không ai nhúc nhích.
Quảng trường phút chốc yên tĩnh.
Bỗng một thanh âm vang lên:
- Nếu đã không có ai lên đài thì để Hoằng Hòa ta tới vậy.
Một bóng người bay lên trời, đáp xuống lôi đài.
Chính là đệ nhất Thiên Địa bảng, Hoằng Hòa.
Hoằng Hòa bay lên lôi đài, chắp hai tay sau lưng, nhìn các đệ tử chung quanh rồi lại liếc chín người Long Kình Thiên.
Hoằng Hòa mỉm cười nói:
- Không biết có ai dám tiến lên khiêu chiến Hoằng Hòa ta?
Ai dám?
Hoằng Hòa nói hời hợt nhưng đệ tử xung quanh nghe thấy thì ồn ào lên, đều nhìn hướng chín người Long Kình Thiên.
- Xem đi, đây chính là thực lực! Đám Cổ Phạn, Long Kình Thiên không dám lên đìa nhưng Hoằng Hòa sư huynh thì dám, hắn dám đi lên nhận chín người khác khiêu chiến!
- Đúng vậy, Cổ Phạn, Long Kình Thiên, còn có Phạm Tiêu thực lực cũng khá nhưng ta vẫn chú trọng Hoằng Hòa sư huynh hơn.
Những đệ tử ủng hộ Hoằng Hòa thảo luận sôi nổi.
Hoằng Hòa nghe các đệ tử bàn tán, mặt nỏ nụ cười.
- Như thế nào, không ai dám lên sao?
Hoằng Hòa nhìn công pháp, lại liếc mấy người Long Kình Thiên.
Theo quy tắc so đấu thì nếu trong ba phút không có người lên đài khiêu chiến, như vậy xem như Hoằng Hòa thắng.
- Để ta.
Bỗng một thanh âm vang lên, bóng người chượt lóe, trên lôi đài xuất hiện một người, là Cổ Phạn.
Hoằng Hòa thấy mặt Cổ Phạn, vẫn giữ nụ cười trên môi:
- Ta phỏng đoán người thứ nhất lên đài sẽ là ngươi. Cổ Phạn, mặc dù ngươi đánh bại Vưu Thành, là đệ nhị Thiên Địa bảng nhưng chưa phải là đối thủ của ta. Tất nhiên, nể mặt Cổ gia, ta sẽ không khiến ngươi thua quá khó xem.
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 62: Không dám lên đài?
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Võ hoàng!
Trên đại lục Thiên Lam thì võ vương thất tầng và võ hoàng dù chỉ kém một cấp nhưng địa vị, thực lực thì khác biệt khó tả. Một khi đột phá võ hoàng, như vậy có thể phá tan trói buộc xác phàm, khiến sức sống bản thể không ngừng tăng lên, tuổi thọ đột phá đến một trăm.
Một cường giả võ tông chủ trì so đấu kích động, hưng phấn nói:
- Chúng ta mau chóng bẩm báo cho chưởng giáo và thái thượng trưởng lão biết đi, Cổ Phạn đúng là kỳ tài vạn năm, trên so tài đệ tử tinh anh xuất hiện hoàng cấp cường giả, đây là việc lớn ghê gớm!
Cường giả võ tông khác kích động hùa theo:
- Đúng đúng, khi đó hai chúng ta sẽ được thưởng hậu hĩnh.
Nguyên quảng trường xôn xao.
Trên lôi đài, đệ nhất Thiên Địa bảng Hoằng Hòa cùng vẻ mặt hoảng sợ và kinh khủng nhìn Cổ Phạn.
Cổ Phạn lắc người, chớp mắt đến trước mặt Hoằng Hòa, đánh ra một cú đấm, kim sắc quyền ấn như thực chất đánh vào ngực đối phương. Hoằng Hòa bay ngược ra, té xuống lôi đài.
Băng tuyết trên lôi đài quái dị biến mất.
- Cổ Phạn sư huynh đánh bại đệ nhất Thiên Địa bảng Hoằng Hòa sư huynh!
- Mạnh quá, khí thế thật mạnh.
- Hoàng cấp cường giả, Cổ Phạn sư huynh tuyệt đối là đệ nhất so tài đệ tử tinh anh lần này rồi!
Trên lôi đài, vạt áo Cổ Phạn bay phất phới, ngoài thân ánh sáng vàng chảy xuôi, trông như viễn cổ chiến thần.
Mấy vạn đệ tử trên quảng trường, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào người đàn ông trông như viễn cổ chiến thần này.
Bỗng nhiên, một đệ tử hệ Cổ gia cao giọng kêu lên:
- Cổ Phạn sư huynh mạnh nhất!
Dẫn đến đệ tử cũng gào rống:
- Cổ Phạn sư huynh mạnh nhất!
- Cổ Phạn sư huynh mạnh nhất!
Quảng trường ngập trong tiếng kêu la, một tiếng lớn hơn một tiếng.
Các đệ tử chìm trong điên cuồng kích động, kêu gào.
So tài đệ tử tinh anh chưa từng xuất hiện sóng trào như vậy.
Hai cường giả võ tông chủ trì so đấu liếc nhau nhưng không ra tiếng ngăn cản các đệ tử cuồng nhiệt.
- Nghe nói Cổ Phạn mới hai mươi mốt tuổi, không ngờ đã là hoàng cấp cường giả, Cổ Phạn có tiềm lực vô hạn.
- Theo quy tắc của Võ Thần Điện chúng ta thì chỉ cần đột phá hoàng cấp là có thể trở thành đệ tử chân truyền. Nhưng giống như Cổ Phạn từ đệ tử nội điện trực tiếp vượt qua đệ tử tinh anh trở thành đệ tử chân truyền rất hiếm gặp.
Hai cường giả võ tông bàn tán.
Ở Võ Thần Điện, trên đệ tử tinh anh chính là đệ tử chân truyền.
Điều kiện duy nhất để trở thành đệ tử chân truyền là phải trở thành hoàng cấp cường giả!
Chỉ cần trở thành hoàng cấp cường giả thì có thể tự động tấn chức, trở thành đệ tử chân truyền, không cần so đấu và khảo hạch.
- Ta thấy Cổ Phạn rất có thể là Lôi Hạo Hiên thứ hai của Võ Thần Điện chúng ta.
- Lôi Hạo Hiên thứ hai? Không thể nào. Dù tiềm lực của Cổ Phạn không tệ nhưng so với Lôi Hạo Hiên được tiếng là thiên tài mạnh nhất từ xưa đến giờ của Võ Thần Điện chúng ta thì kém rất xa.
Nói đến Lôi Hạo Hiên thì hai cường giả võ tông trên mặt không thể che giấu trong lòng kính sợ, thậm chí sùng bái và cuồng nhiệt. Loại sùng bái và cuồng nhiệt này còn nhiệt liệt hơn cả đệ tử xung quanh nhìn Cổ Phạn.
Long Kình Thiên đứng trong đám người cuồng nhiệt kêu gào, biểu tình bình tĩnh. Long Kình Thiên phát hiện thanh niên áo đen Phạm Tiêu nhìn Cổ Phạnđứng trên đài, khóe môi cong lên khinh thường.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Long Kình Thiên, thanh niên áo đen Phạm Tiêu ngoái đầu lại, ánh mắt giao nhau với hắn.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu vốn mặt lạnh lùng lại nở nụ cười với Long Kình Thiên.
Trên lôi đài, Cổ Phạn hưởng thụ vạn chúng cuồng kêu, ánh mắt sùng bái, gã bỗng giơ hai tay đè hướng đệ tử ý bảo các đệ tử yên lặng.
Cổ Phạn chỉ vào Long Kình Thiên, trên cao nhìn xuống quát:
- Long Kình Thiên, lần trước ở khảo hạch đệ tử nội điện ta sơ sẩy một phút thua ngươi, bây giờ ngươi lăn lên đây cho ta. Ta phải ở trước mặt mấy vạn đệ tửđánh bại ngươi!
Hoàn toàn yên tĩnh.
Phút chốc mấy vạn đệ tử nhìn chằm chằm vào Long Kình Thiên.
Sơ sẩy một phút thua ngươi? Long Kình Thiên cười cười.
Cổ Phạn cười lạnh nói:
- Sao? Không dám? Nếu ngươi không dám thì biến đi, đừng tham gia so tài đệ tử tinh anh này, mất mặt.
Giọng của Cổ Phạn vang vọng trên không trung quảng trường.
Các đệ tử xôn xao.
- Thì ra lần trước ở khảo hạch đệ tử nội điện là Cổ Phạn sư huynh sơ sẩy một phút thua thua Long Kình Thiên. Ta đã nói lấy thực lực của Cổ Phạn sư huynh thì không thể thua Long Kình Thiên được.
- Bây giờ Long Kình Thiên không dám lên đài là bằng chứng tốt nhất.
- Lên đài? Biết rõ thua mà còn lên đài thì chẳng phải là càng thảm, càng mất mặt? Bây giờ Cổ Phạn sư huynh là hoàng cấp cường giả, ngay cả Hoằng Hòa sư huynh còn bị đánh bại dễ dàng huống chi Long Kình Thiên?
Đệ tử xung quanh trào phúng không dứt.
Đương nhiên đám người này đa số là hệ Cổ gia, có một ít thuộc Thiết gia, Phong Long.
Trong tiếng bàn tán, trào phúng của các đệ tử, Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh, lắc người đứng trên lôi đài.
Các đệ tử thấy vậy thì ngây ra.
- Không ngờ Long Kình Thiên biết rõ sẽ thua mà còn dám lên đài!
- Không lên đài chứ làm sao giờ? Nếu hắn không dám lên đài thì sau này không thể ngẩng đầu trước mặt các đệ tử. Nghe nói Mộ Dung Thiến có ý với hắn, nếu nghe thấy Long Kình Thiên không dám ứng chiến thì các ngươi nói xem, khi đó Mộ Dung Thiến sẽ nghĩ sao?
- Ta thật không hiểu Mộ Dung Thiến nghĩ gì, Long Kình Thiên có gì tốt? Ta thấy Cổ Phạn sư huynh tốt hơn Long Kình Thiên không biết bao nhiêu lần.
- Đúng vậy, nếu ta là Mộ Dung Thiến thì chọn Cổ Phạn sư huynh.
Cổ Phạn đứng trên lôi đài, nghe các đệ tử bàn tán, lạnh lùng nhìn Long Kình Thiên.
Cổ Phạn nói:
- Long Kình Thiên, ngươi không ngờ lần này ta sẽ đột phá hoàng cấp chứ gì? Ta đã nói rồi, so tài đệ tử tinh anh lần này ta phải đánh bại ngươi, khiến ngươi quỳ trước mặt ta.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 63: Cuộc chiến tranh đệ nhất
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Chiến thần đồ đằng? Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.
Cổ Phạn bỗng quát:
- Chịu chết đi!
Cổ Phạn lắc người, một đấm đánh vào Long Kình Thiên.
- Chiến thần nhất phương!
Chỉ thấy chiến thần đồ đằng trên đầu Cổ Phạn tỏa ánh sáng chói lòa, lực lượng bí ẩn rót vào người gã, khí thế của gã lại tăng lên.
Khi Cổ Phạn một đấm đánh vào trước mặt Long Kình Thiên thì hắn cũng giơ nắm đấm, cú đấm nhìn như tùy ý nhưng ở trong mắt Cổ Phạn thì như đối diện ngàn vạn Long Kình Thiên.
Công kích của Long Kình Thiên như đến từ bốn phương tám hướng, gã không có chỗ né tránh, cho Cổ Phạn cảm giác dù gã trốn đi đâu, tới chỗ nào cũng không thể tránh cú đấm này.
Ầm!
Nắm đấm của hai người ta nhau.
Cổ Phạn chỉ cảm thấy nắm tay đột nhiên run lên, lực lượng mạnh mẽ truyền đến, thân thể không bị khống chế văng ra.
Chính lúc này, một bóng người nhoáng lên, Long Kình Thiên đã tới trên đầu Cổ Phạn.
Long Kình Thiên ánh mắt lạnh băng, vỗ xuống một chưởng.
- Đại la chưởng!
- Xoay chuyển Càn Khôn!
Dưới một chưởng của Long Kình Thiên, thiên địa như bị xoay chuyển.
Cổ Phạn đang bay ngược ra thấy Long Kình Thiên vỗ xuống một chưởng thì khuôn mặt luôn lạnh nhạt ngay từ đầu so tài đệ tử tinh anh chợt biến sắc. Trong đôi mắt của Cổ Phạn rốt cuộc xuất hiện kinh khủng, hoảng loạn
Không sai, chính là kinh khủng, hoảng loạn.
Giống như lúc đó tại phế tích cổ thành khảo hạch đệ tử nội điện, Cổ Phạn đối diện một kích kiếm long của Bích Huyết kiếm trong tay Long Kình Thiên.
Mắt thấy một chưởng của Long Kình Thiên sắp vỗ trúng Cổ Phạn thì gã bỗng quát to:
- Phong vân chuyển biến!
Người Cổ Phạn tỏa ánh sáng vàng, thân hình bay ra tựa phong vân chớp mắt biến nhẹ nhàng.
Khi Cổ Phạn mới nhẹ nhàng bay ra thì một chưởng của Long Kình Thiên đã vỗ vào chỗ lúc đầu gã đứng, đập xuống lôi đài.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Lôi đài vang tiếng nổ điếc tai, chấn động mãnh liệt.
Đệ tử xung quanh kinh ngạc thấy lôi đài mấy trăm bình thương, dùng thiết nham thạch cực kỳ cứng rắn đúc thành vậy mà trong chấn động mãnh liệt xuất hiện từng vết rạn.
Những vết rạn không ngừng kéo dài, trải rộng mỗi góc lôi đài, nhìn thấy ghê người.
Tiếng cười trào phúng Long Kình Thiên ngừng bặt, tiếng giễu cợt Long Kình Thiên biến mất.
Mọi người nhìn vết rạn như mạng nhện trên lôi đài, hít ngụm khí lạnh.
Đặc biệt là thủ ấn to lớn chính giữa lôi đài sâu cỡ một ngón tay làm họ kinh sợ.
Lúc trước Hoằng Hòa đệ nhất Thiên Địa bảng dễ dàng bị Cổ Phạn đánh bại, nay đứng dưới đại thì sắc mặt cực kỳ khó xem, ánh mắt sợ hãi nhìn Long Kình Thiên.
Phong Long đứng cạnh Hoằng Hòa mặt trắng như tờ giấy.
Hoằng Hòa bỗng ngoái đầu nói với Phong Long:
- Phong Long, sau này ngươi đừng lại trêu chọc Long Kình Thiên nữa.
Phong Long im lặng, nhưng biểu tình vẫn không cam lòng.
Hoằng Hòa thấy vậy thì lắc đầu, không khuyên nhủ thêm. Làm bằng hữu, Hoằng Hòa chỉ có thể làm được nhiêu đây.
Hai cường giả võ tông chủ trì so tài đệ tử tinh anh giống như các đệ tử, giật mình nhìn Long Kình Thiên.
Đầu óc họ rối nùi.
Bởi vì, bọn họ nhìn ra được Long Kình Thiên chỉ có thực lực đỉnh thất tầng võ vương, mặt ngoài xem ra còn yếu hơn cả Hoằng Hòa.
Nhưng, Long Kình Thiên lại một đấm đánh bay Cổ Phạn hoàng cấp cường giả!
Điều này đã hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của họ.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu nhìn bóng dáng Long Kình Thiên, mắt chớp lóe, không biết đang nghĩ gì.
Trên lôi đài, Long Kình Thiên đánh ra một kích xong không tiếp tục công kích.
Cổ Phạn bay ra sau, ổn định thân hình, biểu tình cực kỳ khó xem. Ánh mắt của các đệ tử như kim châm đâm vào toàn thân Cổ Phạn.
- Long- Kình- Thiên!
Cổ Phạn gằn giọng, lạnh lùng nói:
- Ngươi đừng vội đắc ý, hiện tại mới vừa bắt đầu mà thôi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cao giọng chói tai nói:
- Đúng vậy đại ca, người ta mới rồi lơ là chứ nếu không thì không thể nào bị ngươi đánh bay đi!
Lơ là?
Cổ Phạn mặt trầm như nước.
Các đệ tử xung quanh nghe ra Cửu Vĩ Thiên Miêu trào phúng.
Lúc trước Cổ Phạn có nói khi khảo hạch đệ tử nội điện thì gã sơ sẩy mới thua trong tay Long Kình Thiên.
Nhưng mới rồi là sơ sẩy sao? Đương nhiên không phải.
Các đệ tử biểu tình muôn màu muôn vẻ.
- Ngươi muốn chết!
Cổ Phạn nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, sát ý trong mắt như thực chất, không ngừng ngưng tụ ánh sáng vàng quanh người, ngưng hóa thành một bộ chiến giáp.
Tại đại lục Thiên Lam, một khi đột phá đến hoàng cấp thì chân khí trong người có thể ngưng tụ ra chiến giáp, phòng ngự và công kích tăng cao trên diện rộng.
Chiến thần đồ đằng trên đầu Cổ Phạn bỗng giáng xuống, tiến vào thân thể gã. Chỉ thấy trên chiến giáp của Cổ Phạn hiện ra một chiến thần đồ đằng.
Từng lực lượng đến từ viễn cổ chiến thần trong hư không liên tục truyền vào cơ thể Cổ Phạn.
Khí thế của Cổ Phạn mạnh hơn lúc trước nhiều.
Mắt Cổ Phạn đổ vàng lạnh lùng nhìn Long Kình Thiên, lắc người, đi tới trước mặt hắn.
- Trường không huyết sát quyền!
Chỉ thấy đôi tay Cổ Phạn trong quyền ấn vàng toát ra từng sắc màu đỏ sậm, màu đỏ thật yêu dị.
Cùng lúc đó, khí thế bi tráng đến từ viễn cổ chiến trường khuếch tán bốn phương.
Các đệ tử đều bị khí thế bi tráng ảnh hưởng, tinh thần bất ổn.
Hai cường giả võ tông chủ trì so đấu giật mình.
- Trường không huyết sát quyền!?
- Trường không huyết sát quyền này đã mấy trăm năm không có xuất hiện rồi, loại quyền này cực kỳ bá đạo, trong người toàn thân máu huyết khô cạn!
- Cổ Phạn học từ đâu ra?
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên giơ lên đôi tay.
- Đại la chưởng!
- Bao quát thiên địa!
Chỉ thấy hai tay Long Kình Thiên vươn ra, nghênh đón đôi tay đỏ vàng của Cổ Phạn.
Hai tay Long Kình Thiên xuất hiện từng đợt lôi điện vàng, đen.
Khi lôi điện vàng, đen xuất hiện thì các đệ tử trên quảng trường cảm giác linh hồn run rẩy, bao gồm hai cường giả võ tông.
Cổ Phạn nhìn đôi tay Long Kình Thiên, rất là giật mình. Chỉ thấy trong từng đợt lôi điện vàng, đen có vô số khí lưu quanh quẩn hình thành một lốc xoáy đen.
Lực hút mạnh mẽ phát ra từ lốc xoáy đen.
Thân thể của Cổ Phạn không thể khống chế hướng tới trước, gã kinh hoàng muốn tách hai tay ra nhưng phát hiện không thể nhúc nhích một tấc.
Lúc này, đôi tay Long Kình Thiên va chạm với tay Cổ Phạn.
Nhưng khác với trước là khi va chạm song quyền với Long Kình Thiên xong hai bên không văng ra mà dính vào nhau.
Đôi mắt Cổ Phạn cực kỳ kinh khủng, vì gã cố gắng thế nào cũng không thể rút hai tay ra được.
Cùng lúc đó, Cổ Phạn phát hiện chân khí của mình không ngừng chảy hướng đối phương.
- Ngươi...!
Cổ Phạn kinh hoảng qua đi, trong người phát ra tiếng hổ gầm, một con hổ đen to lớn xuất hiện trước mặt mọi người, chính là yêu thú của gã, hắc yêu hổ vương!
Hắc yêu hổ vương mới xuất hiện lập tức tấn công Long Kình Thiên.
Nhưng khi hắc yêu hổ vương vừa đến bên cạnh Long Kình Thiên thì bị một cái đuôi to hất ra ngài.
Cửu Vĩ Thiên Miêu biến to như núi nhìn hắc yêu hổ vương bị vuốt hất bay đi, trong mắt đầy ý trêu cợt.
- Con mèo chín đuôi?
- Đây là dị thú gì?
- Khí thế thật khủng khiếp!
Khi Cửu Vĩ Thiên Miêu biến ra bản thể thì mấy vạn đệ tử trên quảng trường vẻ mặt giật mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 64: Cổ Phạn thua
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Đây là lần đầu tiên Cửu Vĩ Thiên Miêu biến ra bản thể trước mặt mấy vạn đệ tử, trước đó mọi người không ngờ nổi một con mèo bình thường trông đáng yêu, hay nằm trên vai Long Kình Thiên sẽ khủng bố đến mức này.
Hai cường giả võ tông chủ trì khảo hạch đệ tử nội điện cổ họng lăn lộn, nhìn bản thể Cửu Vĩ Thiên Miêu, há hốc mồm.
Cổ Phạn ngẩng đầu, biểu tình giống như đệ tử khác, đây là lần đầu tiên gã trông thấy bản thể của Cửu Vĩ Thiên Miêu.
- Long- Kình- Thiên, ta không có khả năng, sẽ không thua ngươi!
Giật mình qua đi, Cổ Phạn bình tĩnh tinh thần, đôi mắt bắn ra ánh sáng vàng, từng đợt khí lưu sóng gợn không ngừng tuôn ra từ hai nắm tay của gã.
Trong khí lưu sóng gợn này, chỉ thấy lốc xoáy đen ở đôi tay Long Kình Thiên biến yếu đi nhiều.
Hai cánh tay Cổ Phạn rung lên, định rút về.
Long Kình Thiên thấy vậy thì cười nhạt, bỗng nhiên ánh sáng ở đôi tay tỏa chói lòa. Chi thấy lốc xoáy đen ở đôi tay Long Kình Thiên vốn yếu đi chướp mắt mở rộng, mạnh hơn trước rất nhiều lần.
Lực hút khủng bố khiến khí lưu kêu 'xèo'.
Cổ Phạn vốn đang tránh thoát bỗng nghiêng hướng Long Kình Thiên.
- Không... Ngươi!
Cổ Phạn cảm nhận chân khí trong người mình điên cuồng chảy hướng Long Kình Thiên, biểu tình của gã kinh khủng, hoảng loạn.
Nhưng lần này mặc cho Cổ Phạn có giãy dụa cỡ nào cũng không làm nên chuyện gì.
Cổ Phạn chìm trong vô tận kinh hoàng hét hướng không khí:
- Dương thúc, cứu ta!
Cổ Phạn vừa dứt lời thì không trung quảng trường dao động, một bóng người xuất hiện.
Bóng người này vừa hiện thì bỗng một chưởng đánh vào Long Kình Thiên đứng trên lôi đài.
Chưởng phong gào thét như đao.
Nhưng có một bóng dáng còn nhanh hơn người kia.
Cửu Vĩ Thiên Miêu trêu cợt cười lạnh nói:
- Tiểu tử. Miêu gia chờ ngươi đã lâu!
Cửu Vĩ Thiên Miêu vỗ hai tay, mọi người thấy hai ngộn lửa đỏ đến trắng bệch bắn hướng người kia.
Bóng dáng đó quát:
- Cút cho ta!
Nhưng tiếp theo bóng dáng kia hét thảm, dường như trông thấy chuyện gì khó tin.
- Hư vô bạch hỏa, đây là hư vô bạch hỏa!
Bóng dáng kia liên tục hú hét, hoảng hốt bay ngược về, vỗ lung tung.
- Cái gì, hư vô bạch hỏa?
Hai quảng trường chủ trì so đấu nghe nói vậy thì biến sắc mặt, kinh sợ, không, là cực kỳ hoảng sợ nhìn hai đoàn lửa đỏ đến trắng bệch, phản xạ thụt lùi, sợ hai đoàn lửa bay ngược tới chỗ họ.
Hai tay Long Kình Thiên run lên, đánh bay Cổ Phạn ra xa. Long Kình Thiên giơ lên một chưởng ấn hư không, Cổ Phạn cách mấy chục thước hét thảm, miệng hộc máu, đập mạnh xuống lôi đài.
Các đệ tử dời mắt khỏi người Cửu Vĩ Thiên Miêu, nhìn Cổ Phạn té trên lôi đài, cơ mặt đông cứng.
- Cổ, Cổ Phạn sư, sư huynh thua!
- Cổ, cổ sư huynh mà thua!
Trên quảng trường mấy vạn đệ tử ngơ ngẩn nhìn tình hình trước mắt, có chút không dám tin tưởng kết quả này.
Bọn họ không thể chấp nhận kết quả.
Có được cổ đồng chiến thần thể, có thể triệu hoán ra chiến thần đồ đằng, hơn nữa đột phá đến hoàng cấp thế mà Cổ Phạn thua?
Thua hoàn toàn.
Thua giống như lúc trước Hoằng Hòa đệ nhất Thiên Địa bảng thua trên tay gã.
Bóng người bị hư vô bạch hỏa của Cửu Vĩ Thiên Miêu làm kinh sợ thụt lùi thấy Cổ Phạn té trên lôi đài thì giật mình vọt lên, đi tới bên cạnh gã.
Người kia nâng Cổ Phạn dậy:
- Phạn nhi, Phạn nhi! Ngươi sao rồi?
Cổ Phạn nhướng mày, hơi thở yếu ớt, lắc đầu.
Bóng người kia ngẩng đầu nhìn Long Kình Thiên, tức giận rống to:
- Ta phải giết ngươi!
Người đó bỗng vọt tới công kích Long Kình Thiên, nhưng chưa tấn công thì đã bị chín cái đuôi to của Cửu Vĩ Thiên Miêu quét, hoảng hốt bay trở về.
Long Kình Thiên lạnh lùng nhìn đối phương, rồi nói với hai cường giả võ tông chủ trì so đấu:
- Không biết kẻ phá hỏng quy tắc so tài đệ tử tinh anh, Võ Thần Điện thì sẽ bị tội gì?
Hai cường giả võ tông liếc nhau, bay lên đáp xuống lôi đài, nhìn bóng người kia, nói:
- Cổ Dương, quy định của Võ Thần Điện là không ai đương nhúng tay vào lôi đài so tài đệ tử tinh anh. Ngươi nên biết rõ hậu quả của việc này.
Người đột nhiên ra tay chính là đệ tử hệ Cổ gia, hàng thúc thúc của Cổ Phạn, Cổ Dương. Cổ Dương giống như hai cường giả võ tông, đều là tu vi cường giả võ tông.
Cổ Dương nhìn hai người, cười lạnh nói:
- Biết rõ thì sao? Không biết thì thế nào?
Hai cường giả võ tông sắc mặt có chút khó coi.
Một cường giả võ tông quát:
- Cổ Dương, mặc dù Cổ gia của ngươi thế mạnh nhưng tại Võ Thần Điện không phải Cổ gia các ngươi muốn thế nào thì như thế đó. Chúng ta sẽ bẩm báo việc này lên chưởng giáo và các trưởng lão!
Cổ Dương lạnh lùng nói:
- Bẩm báo lên chưởng giáo và các trưởng lão?
Cổ Dương nói xong lạnh lùng liếc hai người, cuối cùng ngoái đầu nhìn Long Kình Thiên, nói:
- Tiểu tử, không ngờ chúng ta vẫn là đánh giá thấp ngươi!
- Đừng tưởng rằng Dương Thanh Sơn trưởng lão nhìn trúng thiên phú của ngươi, có Dương Thanh Sơn trưởng lão chống lưng cho ngươi thì Cổ gia ta không dám làm gì ngươi!
Cổ Dương nói xong nâng Cổ Phạn dậy, bay lên, lắc người biến mất trước mặt mọi người.
Trước khi Cổ Dương có liếc Cửu Vĩ Thiên Miêu, ánh mắt đầy kiêng dè.
Hai cường giả võ tông nhướng mày nhưng cuối cùng không ngăn cản, mặc kệ Cổ Dương mang Cổ Phạn rời đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu chượt hỏi:
- Đại ca, chúng ta...?
Long Kình Thiên lắc đầu, nói
- Không cần.
Long Kình Thiên hiểu ý của Cửu Vĩ Thiên Miêu là muốn ngăn Cổ Dương lại.
Thật ra cho dù Cổ Dương có mang Cổ Phạn đi, cứu sống, chữa khỏi cho gã thì sau này cũng không tạo thành uy hiếp gì cho Long Kình Thiên được. Bởi vì mới rồi Long Kình Thiên để lại hậu chiêu trong người Cổ Phạn, sau này thành tựu của gã hữu hạn, giống như Phong Long, là nửa phế nhân.
Hai cường giả võ tông ngoái đầu, nói với đệ tử quanh quảng trường:
- Tốt lắm, vậy tiếp theo còn có ai lên đài khiêu chiến? Nếu không có thì lần khảo hạch đệ tử nội điện này do Long Kình Thiên xếp hạng nhất!
Một cường giả võ tông nhìn quanh quảng trường, ánh mắt rơi vào tám người Hoằng Hòa.
Hoằng Hòa từng là đệ nhất Thiên Địa bảng, cảm nhất ánh mắt tộc là lạ của các đệ tử, mặt gục xuất, thấy vô cùng xuất hổ.
Quảng trường chìm trong không khí quái lạ.
Ngay khi các đệ tử cho rằng không người nào dám lên đài khiêu chiến Long Kình Thiên thì đột nhiên vang lên thanh âm trầm thấp.
- Để ta.
Mấy vạn đệ tử trên quảng trường kinh ngạc, ngay cả hai cường giả võ tông cũng nhìn hướng phát ra thanh âm. Ánh ắma tộc họ rơi vào thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Đúng vậy, thanh âm vừa rồi là thanh niên áo đen Phạm Tiêu phát ra.
- Cá... Cái tên Phạm Tiêu này dám lên đài? Hoàng cấp cường giả như Cổ Phạn đều thua trong tay Long Kình Thiên, không lẽ hắn cảm thấy mình còn mạnh hơn Cổ Phạn?
- Không có khả năng đi? Làm sao có thể? Hắn làm sao mạnh hơn Cổ Phạn được?
Đệ tử xung quanh bàn tán xôn xao.
Nhưng rõ ràng là có người dám khiêu chiến đệ tử, khiến mấy vạn đệ tử trên quảng trường nhiệt tình tăng vọt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin