Đầu đà hồng y vội vàng thu tay chưởng về, đại khái lúc trước hắn đã từng nếm qua cảm giác đau đớn của cấm chế này, Đầu đà hồng y đứng bên ngoài cấm chế cũng không dám đụng vào, trơ mắt nhìn cả người Đường Tiêu từng chút một chui vào trong cấm chế.
Đường Tiêu ổn định tâm thần, tiếp tục lách người vào trong, một tầng cảm giác uy áp cực kỳ cường đại ngăn cản trước mặt hắn, khiến hắn tựa hồ không thể bước đi, không khí xung quanh giống như chất lỏng sền sệt, thậm chí giống như chất lỏng cao su sắp sửa đông cứng lại, quay cuồng chèn ép bên người Đường Tiêu, tựa hồ như không cách nào bám lấy thân thể Đường Tiêu thì rất bất mãn.
Dưới tác dụng cấp tốc xoay tròn của Luyện Yêu Thối Ma Hồ và linh đan do Bách Thảo vương tặng cho, Đường Tiêu nỗ lực xâm nhập vào trong cấm chế, toàn bộ cửa vào của mật thất đại khái dày một mét, Đường Tiêu còn cần tiến thên nửa mét, mới có thể tiến nhập vào trong. Bên ngoài bị Đầu đà hồng y trông giữ, Đường Tiêu đã không có đường lui, dứt khoát xông vào trong cấm chế, xem xem trong mật thất trống trơn kia rút cuộc đang cất giấu bí mật gì.
Sau khi lách về phía trước hơn mười cm, trong nháy mắt trước mặt Đường Tiêu thậm chí bắt đầu xuất hiện ảo giác, tốc độ xoay tròn của Luyện Yêu Thối Ma Hồ nhanh hơn, thêm nữa... chân khí điên cuồng từ bên trong phụt ra, gia tốc luyện hóa linh đan Bách Thảo Vương tặng cho, bảo hộ thân thể Đường Tiêu không bị xé rách trong cấm chế, đồng thời lại gia tăng lên không ít khí lực cho Đường Tiêu .
Sau khi thoáng ngưng tụ tâm thần, bài trừ những ảo giác quấy nhiễu, Đường Tiêu lại động thân lách về phía trước, áp lực vô cùng vô tận từ trước người vọt tới, tựa hồ như muốn đè ép hắn thành một tấm bánh thịt, dưới loại áp lực này, Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp cũng bắt đầu phát ra những thanh âm xoẹt xoẹt khủng bố, giống như đang xảy ra biến hình.
Đường Tiêu suy đoán, cảm giác này tựa hồ giống như cảm giác áp lực khi chui xuống biển sâu tiến hành thí nghiệm giống như kiếp trước.
Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp được Đường Tiêu tôi luyện, Đường Tiêu nhanh chóng đem chân khí trong cơ thể chuyển vận đến Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp, khiến nó có thể chống cự áp lực cường đại của cấm chế, Đường Tiêu biết rõ, một khi Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp không cách nào chống đỡ, thân thể của hắn sẽ nhanh chóng bị cấm chế chèn ép thành một cục thịt.
Đường Tiêu cảm giác bên trong thất khiếu của mình có thứ gì đó không chịu nổi áp lực vỡ tan, trước mắt hắn xuất hiện huyết hồng chi sắc, trong lỗ tai cũng không nghe rõ thanh âm.
- Aaaaa.
Đường Tiêu rống lớn, hắn cũng không biết phía trước cấm chế còn dày bao nhiêu, chỉ có thể đợi tụ tập lực lượng, một lần nữa mãnh lực tiến về phía trước. Nhưng lần này khi hắn mạnh mẽ lách về phía trước, phía trước thân thể đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, giống như sắp thoát ra khỏi một bức tường cao su, Đường Tiêu lại mạnh mẽ giãy dụa, rõ ràng thuận lợi vượt qua cấm chế cửa phòng, xâm nhập vào bên trong mật thất
Đầu đà hồng y ở bên ngoài nhìn thấy màn này giống như có chút phát điên, hắn ý đồ đi theo Đường Tiêu xâm nhập vào bên trong, nhưng sau khi sờ vào, lập tức bị cấm chế bắn bay ra, rất hiển nhiên, với tu vi hiện tại của hắn, căn bản không cách nào bài trừ được cấm chế này.
- Giỏi lắm, tên tiểu tử thối lại chui được vào phòng liệt hồn, bản Phật gia xem ngươi có thể ở trong đó bao lâu.
Đầu đà hồng y rất không cam lòng ngồi xuống bên ngoài vách tường.
Ở trong địa lao bí cảnh một thời gian đã khiến cho Đầu đà hồng y không còn quan niệm thời gian, không ai biết Đầu đà hồng y bị nhốt vào trong bí cảnh này từ lúc nào, nhưng hắn chưa bao giờ quay trở lại mặt đất. Nhưng với tu vi của Đầu đà hồng y, tạm thời không cách nào an toàn ở trong tầng thứ tám, cho nên hắn vẫn ở trong phòng thứ bảy, dựa vào đi săn yêu thú để sinh tồn, đồng thời cướp bóc những tiểu đội đi săn yêu thú.
Trong một năm Đầu đà hồng y cũng khó bắt được mấy người sống xuống đây, vừa rồi y đã ở trong bóng tối theo dõi tiểu đội của Hộ Bạt nhưng cảm giác được sự cường đại của Hộ Bạt cách mình rất xa, cho nên căn bản không dám ra tay. Hiện tại khó khăn bắt được Đường Tiêu, lại để hắn trốn vào trong mật thất. Đầu đà hồng y dứt khoát không đi, quyết định ôm cây đợi thỏ ở bên ngoài chờ Đường Tiêu.
Ở chỗ này ôm cây đợi thỏ còn có một chỗ tốt, chính là nếu Đường Tiêu vạn nhất tìm được bảo bối gì bên trong “Phòng Liệt Hồn” mà Đầu đà hồng y nói, Đầu đà hồng y khẳng định sẽ cướp nó đi.
. . . . . .
Đường Tiêu hao tốn một viên linh đan, cộng thêm được Luyện Yêu Thối Ma Hồ trợ giúp mới tiến nhập vào trong thạch thất, có thể nói là một giá lớn xa xỉ. Xem ra tên Đầu đà hồng y kia khẳng định không vào được, bằng không thì đã sớm vọt vào rồi. Bây giờ hắn mới nhớ lại lời của nam tử trung niên nói phía dưới có cao thủ ẩn nấp đánh lén tiểu đội đi săn, xem ra cũng không phải chuyện người ta bịa đặt dựng lên, nam nhân trung niên xác thực là có hảo ý khuyên nhủ.
Đường Tiêu oán hận trừng mắt nhìn ra ngoài cửa mật thất, Đầu đà hồng y quả thực vô cùng ghê gớm, có nhiều yêu thú như vậy lại không đi bắt, lại hết lần này tới lần khác gặp người liền giết, giống như võng du của kiếp trước, bên ngoài có rất nhiều yêu quái có thể đánh, nhưng lại thích giết người, hơn nữa không cần bất cứ lý do gì cả.
Đường Tiêu cũng không phải một người oán trời trách đất, đánh không thắng, hắn không trách người khác, chỉ tự trách mình không đủ cường đại, nếu như một người đủ cường đại, người khác tới giết ngươi, ngươi giết ngược lại hắn là được.
Nếu đã tiến nhập vào mật thất này, Đường Tiêu đương nhiên muốn thăm dò xung quanh một phen, xem xem trong mật thất được cấm chế cường hãn bảo vệ, rút cuộc ẩn giấu bảo vật như thế nào, không biết có thể so sanh với Luyện Yêu Thối Ma Hồ hay không.
Nhìn quanh toàn bộ mật thất, cũng không có gì khác biệt khi nhìn từ bên ngoài, toàn bộ thạch bích của thạch thất cũng không có bất kỳ dị thường nào, chỉ là bên cạnh cửa ra vào có một cánh cửa đá, có thể đẩy từ bên trong che mật thất lại, để cho người ở phía ngoài không nhìn thấy bên trong.
Nhìn thấy Đường Tiêu đóng cửa đá lại, chặn tầm mắt của mình, Đầu đà hồng y ở bên ngoài ra sức mắng chửi, nhưng Đầu đà hồng y hiển nhiên không chỉ một lần nếm qua lợi hại của cấm chế, cho nên chỉ dám đứng ngoài mắng chửi Đường Tiêu, cũng không dám mạnh mẽ xông tới gần cấm chế.
Sau khi thạch cửa đóng lại, chỗ vốn bị cửa đá che lấp quả nhiên có kỳ quặc.
Một tường động hình vuông xuất hiện ở chỗ thạch bích vừa rồi bị thạch đá che khuất, bên trong có một lọ đan dược.
Nhưng bình đan dược này cũng không phải trống rỗng, phía trên có tên, còn có một số lời thuyết minh. Bên ngoài bình thuốc ghi rõ ba chữ “Liệt Hồn Đan”
Lời thuyết minh ngắn gọn phía dưới ngụ ý nói rằng một gã võ giả dưới tình hướng trọng thương hấp hối, sau khi nuốt dùng đan dược này, lập tức hồi quang phản chiếu, hơn nữa thực lực bạo liệt tăng gấp 10 lần so với bình thường. Nhưng một canh giờ sau khi ăn liệt hồn đan này, xương thịt sẽ thối rữa, hồn phi phách tán mà chết.
- Mẹ kiếp! Đan dược chó má gì chứ! Dùng để tự sát sao?
Đường Tiêu rất tức giận ném bình thuốc xuống mặt đất, sau một lát do dự, vẫn không đập vỡ nó, mà lại cầm lên trước mắt xem xét.
- Loại phá dược này có lẽ nên đổi tên gọi thành Lâm Tử Điếm Bối đan, thích hợp hơn, chính là bạo phát một phát trước khi chết, kéo theo một đám người cùng chết với mình.
Sau khi Đường Tiêu cân nhắc trong chốc lát, đặt một cái tên thông tục hơn là “Liệt hồn đan”, tâm lý lập tức bình ổn hơn rất nhiều, vì vậy cao hứng cất nó vào trong hồ lô trữ vật.
Trong địa lao phía trên vách tường thạch thất đồng dạng cũng giống như bên ngoài, tự nhiên khảm nạm một số hỏa tinh thạch, sau khi đóng cửa đá, trong thạch thất vẫn vô cùng sáng sủa. Phía dưới bình Liệt hồn đan sau lưng cửa đá, còn có một bức trận pháp, là Cửu Tinh Liên Châu trận. Chính giữa Cửu Tinh Liên Châu trận, có cắm một thanh đoản kiếm bằng gỗ phong cách rất cổ xưa.
Mộc kiếm bằng gỗ sắp mục nát rồi, căn cứ vào phân tích của Đường Tiêu, thanh mộc kiếm này có lẽ chính là mấu chốt duy trì thách thật này, mặc dù nó đã mục nát không chịu nổi, nhưng chỉ cần không có người rút nó ra khỏi Cửu Tinh Liên Châu trận, cấm chế của mật thất không cách nào bị phá hủy từ bên ngoài.
Hiện tại Đầu đà hồng y đang trấn giữ ngoài cửa, Đường Tiêu đương nhiên sẽ không ngu ngốc nhổ thanh mộc kiếm, bài trừ cấm chế, hắn nhất định phải đợi Đầu đà hồng y rời khỏi mới được. Trừ phi hắn có thể đánh bại y, nhưng hiện tại xem chừng không có khả năng này, vì cưỡng ép đánh bại y mà đi dùng Lâm Tử Điếm Bối đan gì đó là hành vi ngu ngốc, cho nên Đường Tiêu chắc chắn sẽ không làm như vậy.
Sau khi nghiên cứu xong Cửu Tinh Liên Châu trận, Đường Tiêu lại bắt đầu cẩn thận quan sát từng tảng đá, hy vọng có thể tìm được cơ quan nào khác, xem xem trong thạch thất còn cất giấu bảo vật nào khác hay không.
Đáng tiếc, lãng phí hơn nửa canh giờ, hắn cũng không tìm được thứ gì.
Đường Tiêu có chút ủ rũ ngồi trở lại mặt đất, một đám khôi lỗi của hắn ngoại trừ Chung Lam, những tên khác đều đã bị trọng thương khi đối chiến với Đầu đà hồng y, có hai tên thân thể đã hoàn toàn tổn hại, chỉ có thể đặt trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ tạm thời chăm sóc mới có thể một lần nữa đạt được chiến lực.
Đường Tiêu tạm thời không cách nào rời khỏi nơi này, suy tư trên đường đi vừa rồi góp nhặt được rất nhiều yêu thú nội đan, hắn quyết định tiêu hóa một chút thành quả trước, xem xem có hi vọng lợi dụng những yêu thú nội đan này luyện chế thành Trúc Mô đan, để bản thân tiến nhập cấp Địa Nguyên nhị giai.
Sau khi tăng cường thực lực, bước ra gặp tên đầu đà kia, có lẽ cũng không có sức hoàn thủ, nhưng ít nhất có thể chạy trốn lên tầng thứ sáu hoặc xuống tầng thứ tám.
Đường Tiêu triệu hồi Chung Lam trấn thủ bên ngoài, lưu lại một tia thần thức mượn thân thể của nàng quan sát động tĩnh trong thạch thất, thần trí của hắn tiềm nhập vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, dựa theo phương pháp điều chế được liệt trong công pháp, trong dược đỉnh tăng cường thêm yêu thú nội đan bắt đầu luyện chế Trúc Mô đan. Nhưng lúc này Chung Lam lại đang rất khó chịu, nàng nhíu mày, bởi vì…hôm nay vừa vặn tới kỳ kinh nguyệt, hơn nữa cũng giống như trước đây, nàng rất đau bụng, nhưng loại chuyện này cũng không tiện mở miệng nói với Đường Tiêu.
Nữ nhân biến thành người đàn bà chanh chua, có một nửa nguyên nhân là vì đau bụng kinh, còn một nửa nguyên nhân là vì thời kỳ mãn kinh. Người trẻ tuổi biến thành người đàn bà chanh chua, không thể vì nguyên nhân mãn kinh, cho nên cũng chỉ có thể vì đau bụng kinh.
Sau mấy canh giờ, Đường Tiêu đã tiêu hao hết tất cả yêu thú nội đan, tổng cộng luyện chế được năm viên Trúc Mô đan. Lập tức thần hồn của hắn thối lui ra khỏi Luyện Yêu Thối Ma Hồ, sau đó cầm một viên Trúc Mô đan bỏ vào trong miệng.
Trúc Mô đan dần dần xuống bụng, cảm giác giống như bị lửa thiêu đốt, toàn thân nóng bừng bừng.
Sau khi Trúc Mô đan tiến vào trong bụng Đường Tiêu, nhanh chóng thẩm thấu vào tứ chi bách hài của hắn, loại cảm giác thiêu đốt cũng nhanh chóng truyền khắp toàn thân hắn, khiến hắn vô cùng đau đớn.
- Hừ! Rất khó chịu đúng không?
Chung Lam đã từng trải qua quá trình luyện Trúc Mô đan, biết rõ Đường Tiêu đang làm gì, nhìn thấy hắn đau đến mức mồ hôi đầm đìa trên trán, liền có chút hả hê.
- Chờ ta tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, thực lực của ngươi sẽ cách xa ta, khi không còn giá trị lợi dụng chính là thời điểm ngươi phải bỏ mạng! Cứ chờ ta luyện thành nhân đan đi!
Đường Tiêu nghiến răng nghiến lợi trả lời Chung Lam.
- Có gì phải sợ chứ? Ta sớm đã chờ đợi ngày đó rồi, sống như hiện tại còn không bằng chết.
Vẻ mặt Chung Lam đầy buồn bã, nàng biết rõ quá trình bị luyện chế thành nhân đan vô cùng thống khổ, vừa nhớ tới thảm trạng lúc trước bị ngựa kéo, trong lòng nàng bất giác run rẩy. Nhưng lâu nay bị Đường Tiêu khống chế như vậy, đồng dạng sống không bằng chết, nếu bị luyện chế thành nhân đan, sau khi chịu đựng mấy canh giờ đau đớn kịch liệt, cuối cùng có thể bỏ mạng, cũng xem như một loại giải thoát.
- Không sợ? Dối trá!
Đường Tiêu hừ lạnh nói, biến hóa trong lòng Chung Lam, hắn nắm rõ như lòng bàn tay, làm sao lại không biết nàng đang nghĩ gì trong lòng?
Cảm giác thiêu đốt trong cơ thể Đường Tiêu càng ngày càng kịch liệt, khi hiệu lực của Trúc Mô đan phát tán ra ngoài cơ thể Đường Tiêu, da thịt của hắn bắt đầu đau nhức kịch liệt, máu tươi toàn thân chảy ròng ròng. Chung Lam kinh hãi nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra với Đường Tiêu, căn cứ vào kinh nghiệm của nàng, khi luyện Trúc Mô đan, làn da có lẽ cũng sẽ từ từ thay đổi, toàn bộ quá trình giống như rắn lột da. Nếu trong quá trình này xảy ra hiện tượng nút da, tám chín phần là vì người luyện đan nóng lòng cầu thành, trong khi võ công tu vi không đến lại muốn mạnh mẽ ăn Trúc Mô đan, làm cho tẩu hỏa nhập ma. Nếu tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì mất hết võ công, nặng thì bỏ mạng, hồn tiêu phách tán. Chung Lam đưa mắt nhìn Đường Tiêu chằm chằm, trong lòng nàng âm thầm cầu xin, hy vọng Đường Tiêu lập tức sụp đổ mà bỏ mạng, hồn tiêu phách tán, chỉ có như vậy, nàng mới có thể khôi phục tự do cho mình.
Đường Tiêu đương nhiên biết rõ Chung Lam đang suy nghĩ gì, nhưng hắn hiện tại cũng không chấp nàng, chỉ nhắm mắt ngồi xếp bằng bất động.
Đường Tiêu cố nén sự đau đớn khi thân thể sắp vỡ tung, khu động ba đạo điện quang phù triện thăm dò khắp cơ thể, không ngừng chữa trị kinh mạch, nội tạng, cốt cách bị hao tổn. Không lâu sau, chân khí trong cơ thể Đường Tiêu tiêu hao hết, ba đạo phù triện cũng dần dần mất đi động lực. Nhưng vào lúc này, Luyện Yêu Thối Ma Hồ bắt đầu chậm rãi chuyển động, một luồng chân khí cực kỳ hùng hậu từ trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ bừng lên, nhanh chóng tràn ngập toàn thân Đường Tiêu.
Sau khi Đường Tiêu có được luồng chân khí này, ba đạo phù triện lại tiếp tục lưu chuyển, nhanh chóng chữa trị toàn bộ bộ phận bị hao tổn trong cơ thể Đường Tiêu.
Chung Lam nhìn thấy khắp người Đường Tiêu đổ máu, thần sắc héo úa, cuối cùng từ trong con mắt và lỗ tai cũng bắt đầu chảy máu, trong lòng càng vô cùng mừng rỡ. Thất khiếu chảy máu, đối với người luyện võ mà nói, ý nghĩa chính là tiến vào quá trình tử vong sau khi tẩu hỏa nhập ma, Đường Tiêu tựa hồ như đang từng bước tiến vào con đường tử vong.
Sau một lát, sắc mặt trắng bệch của Đường Tiêu bỗng trở nên phớt hồng, những vết nứt trên da thịt của hắn dần dần khép lại. Không bao lâu những vết nứt này khép lại, trên mặt da của Đường Tiêu bắt đầu lộ ra làn da mới, giống như thời kì sau khi luyện Huyết Trúc mô.
- Sao có thể như vậy?
Chung Lam vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra trước mặt, nàng rõ ràng nhìn thấy Đường Tiêu đã bị tẩu hỏa nhập ma, toàn thân đổ máu, sau đó thất khiếu chảy máu. Nhưng vài phút sau, Đường Tiêu không chỉ khôi phục lại huyết sắc, mà lại thành công hoàn thành luyện Trúc Mô đan.
- Thất vọng lắm sao?
Đường Tiêu cười lạnh nói.
- Đúng vậy.
Chung Lam nhẹ gật đầu, trước mặt Đường Tiêu nàng không cần phải nói dối.
Đường Tiêu không nói gì thêm nữa, lại há miệng, nuốt vào một viên Trúc Mô đan. Chung Lam cực kỳ kinh ngạc nhìn Đường Tiêu, nàng đương nhiên biết rõ Trúc Mô đan, giá trị của Trúc Mô đan đương nhiên vượt xa Địa Nguyên đan, giá ngoài thị trường ít nhất là hơn hai mươi vạn lượng bạc! Nàng cũng biết nuốt Trúc Mô đan vô cùng nguy hiểm, võ công tu vi không đến, nuốt một viên vào là đánh cược với số mệnh, nhưng Đường Tiêu lại dùng nó thoải mái, hết viên này đến viên khác giống như ăn cơm.
Sau khi nuốt vào viên Trúc Mô đan thứ hai, một ngọn lửa lại bắt đầu thiêu đốt trong bụng Đường Tiêu, giống như bắt đầu thiêu đốt từ chỗ rốn, sau khi thiêu cháy nhanh chóng khuếch tán xuống dưới đan điền, đùi, bắp chân, khuếch tán ra toàn thân bên ngoài, làn da, tóc, toàn thân Đường Tiêu nhanh chóng bị hỏa diễm thiêu đốt, trong nháy mắt y phục trên người hắn đều bị đốt cháy.
Tình cảnh này giống như người tẩm xăng tự thiêu ở kiếp trước, nhưng ngọn lửa thiêu cháy Đường Tiêu thậm chí còn rừng rực hơn ngọn lửa từ xăng dầu.
- A!
Chung Lam không nhịn được kinh hãi kêu lên, nàng xác thực từng nghe nói, có một số võ giả Địa Nguyên nhất giai trong giai đoạn hậu kỳ của luyện Trúc Mô đan, do quá nóng lòng cầu thành, sau khi ăn Trúc Mô đan vào, không cách nào dùng phù triện trong cơ thể áp chế dược lực, dẫn đến chuyện tự thiêu cháy mình.
Lúc này, Chung Lam mặc dù nhìn thấy Đường Tiêu chơi với lửa có ngày chết cháy, nhưng nàng đã có kinh nghiệm trước đó, cũng không có tâm tình hả hê nhìn hắn, cũng không dám trông cậy ngọn lửa này có thể thiêu cháy Đường Tiêu. Trên đời này, có một số người ngươi càng cừu hận, càng hy vọng hắn mau chết, ngược lại hắn càng mạnh mẽ sống sót.
Hơn mười phút trôi qua, ngọn lửa thiêu đốt trên người Đường Tiêu cuối cùng cũng hoàn toàn dập tắt, đốt toàn thân Đường Tiêu đen sì giống như người than.
- Tiểu tặc này thực sự muốn đốt cháy mình sao?
Trong lòng Chung Lam vô cùng nghi hoặc, nhưng lại không dám dễ dàng tin tưởng vào tất cả những chuyện đã nhìn thấy
Một lát sau, phát hiện Đường Tiêu vẫn không có động tĩnh gì, Chung Lam chậm rãi đứng lên, cảm thụ thoáng qua, phát hiện Đường Tiêu cũng không còn khống chế thân thể của nàng.
Chung Lam can đảm, đi tới bên cạnh Đường Tiêu, sau đó chậm rãi tiến đến trước mặt hắn quan sát…
Thân thể Đường Tiêu quả nhiên bị đốt cháy thành than củi, ngay cả khí tức cũng không cảm giác được. Trái tim Chung Lam đập hỗn loạn trong lồng ngực, vì xác nhận Đường Tiêu có phải đã chết thật chưa, nàng vươn tay, vạch lớp da Đường Tiêu đã bị đốt thành than.
Nhưng điều khiến cho Chung Lam tuyệt đối không nghĩ tới chính là, sau khi vạch lớp da cháy đen kia ra, bên trong lại lộ ra lớp da phơn phớt hồng, giống như võ giả đã thành công tiến hành hai lần luyện khí trúc mô vậy!
Đường Tiêu bỗng dưng đứng dậy, toàn thân run lên, quần áo trên người bị cháy sạch, cả người trần truồng khỏa thân xuất hiện trước mặt Chung Lam, da thịt toàn thân rực rỡ hẳn lên, rất rõ ràng là tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều trước khi dùng viên Trúc Mô đan thứ hai.
Chung Lam nhất thời không kịp phản ứng, vô thức trừng mắt nhìn Đường Tiêu, đồng thời dò xét khắp người hắn, khi ánh mắt của nàng chạm vào bộ phận dưới bụng Đường Tiêu, nhìn thấy thứ nàng trước giờ chưa từng nhìn thấy, liền sợ hãi hét lên, bất giác rùng mình, quay mặt đi chỗ khác.
- Ha ha ha ha ha. . . . . .
Đường Tiêu nhìn thấy phản ứng của Chung Lam liền phá lên cười, cùng lúc đó, bộ phận phía dưới của hắn cũng bắt đầu biểu tình.
Khỏa thân trước mặt một mỹ nữ như vậy, sau đó lại hù dọa mỹ nữ đó giật mình thất sắc, bộ phận đó rất khó không ngẩng cao đầu kiêu ngạo, đây là bản tính rất tự nhiên của nam nhân.
- Tên dâm tặc khốn khiếp!
Chung Lam hoàn toàn hoảng loạn, sau khi nàng ý thức được thứ mình vừa nhìn thấy là thứ gì, nhất thời giơ tay bịt chặt hai mắt.
- Dám mắng ta!
Đường Tiêu nheo mắt, vừa rồi Chung Lam còn âm thầm nguyền rủa hắn chết, hắn tuy rất tức giận, nhưng vì nguyên nhân luyện trúc mô, không có thời gian phản ứng. Hiện tại hắn đã thành công hoàn thành hai lần luyện da, ngược lại đã có thời gian giáo huấn Chung Lam một phen.
Nếu đổi lại là lúc trước, Đường Tiêu vốn định để cho Chung Lam tự tát mình mấy cái, hoặc là nằm rạp trên mặt đất học vài tiếng chó sủa làm như trừng phạt, nhưng bây giờ nhìn thấy thần sắc xấu hổ quay lưng đi của Chung Lam, trong lòng hắn liền nghĩ ra một cách trừng phạt nàng.
Đường Tiêu khống chế Chung Lam, chậm rãi xoay người nàng lại, cưỡng chế ánh mắt nàng tập trung nhìn vào bộ phận kia, Chung Lam không thể không mở mắt, liền xấu hổ và giận dữ tới cực điểm, toàn bộ hai má đỏ bừng, muốn mắng Đường Tiêu một câu nhưng không thể thốt ra lời.
Nhưng cảnh tượng khiến nàng càng thêm xấu hổ chính là.
Đường Tiêu bắt buộc Chung Lam từng bước đi tới trước mặt hắn, sau đó quỳ xuống trước mặt hắn, cột chống trời có chút rung động đối diện hướng về phía mi tâm của nàng, làm cho nàng muốn tránh cũng không được.
Không chỉ như thế, Chung Lam thậm chí còn ngửi được một mùi khí tức giống đực rất mãnh liệt, có lẽ vì thân thể Đường Tiêu cực kỳ cường tráng, cho nên khí tức giống đực cũng cực kỳ bá liệt.
Chung Lam lúc này nhìn thấy vật kia, sau khi vô thức hít vào một số lượng lớn loại khí tức này, xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, ánh mắt bắt đầu hiện ra vẻ mờ mịt. Chung Lam từ 13 tuổi đã bắt đầu có kinh nghiệm, đau bụng kinh nghiêm trọng, nhưng nàng chưa bao giờ đề cập chuyện này với bất cứ ai, tật bệnh trên thân thể cũng không vì luyện võ mà biến mất, những năm nay ngược lại càng trở nên nghiêm trọng, thời kỳ này mỗi tháng bụng dưới đều vô cùng đau đớn, đau đến mức nàng sống không bằng chết.
Nhưng khi nàng vô thức ngửi thấy mùi vật cường tráng của Đường Tiêu, cơn đau nhức dưới bụng bất giác giảm bớt đi rất nhiều. Sau đó cảm giác đau đớn hoàn toàn biến mất, điều này quả thực quá mức thần kỳ!
Nhìn thấy biểu hiện biến hóa của Chung Lam, lại nhìn đôi môi nhỏ nhắn của nàng, đang thở dồn dập vì xúc động, Đường Tiêu thật sự có xúc động mãnh liệt muốn nhét vật kia vào đôi môi nhỏ nhắn của nàng.
- Ngươi còn dám mắng ta!
Đường Tiêu diễu võ dương oai nhìn Chung Lam quỳ trước mặt mình.
Chung Lam không biết nói gì, cảm giác trong lòng nàng phức tạp đến mức chính nàng cũng thể nào diễn tả, tấm thân thanh khiết bảo vệ suốt 23 năm qua trước mọi cám dỗ của nam nhân, bây giờ lại bị bắt buộc quỳ gối trước mặt Đường Tiêu. Khoảng cách gần đến mức có thể quan sát nó, cảm thụ nó, ngửi thấy mùi của nó, đây là chuyện nàng không hề mong muốn, nhưng bản năng nữ nhân lại làm cho nàng mơ hồ cảm thấy, nàng cũng không mạnh mẽ kháng cự nó giống như trong tưởng tượng, thậm chí bất giác muốn thân cận nó, đặc biệt là nó làm cho cảm giác đau bụng kinh khủng khiếp của nàng hoàn toàn biến mất.
Nhưng loại cảm giác này cũng làm cho nàng thêm xấu hổ và giận dữ, nàng đương nhiên biết rõ vật hùng dũng này dùng làm cái gì.
- Ta đang hỏi ngươi đấy.
Đường Tiêu thấy Chung Lam không lên tiếng, lại chất vấn nàng. Chung Lam vẫn không nói gì, tinh thần của nàng chịu phải trùng kích quá mức mãnh liệt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, chỉ là con mắt không thể nào rời khỏi vật kia, thậm chí còn không nhịn được nhẹ ngửi mùi khí tức của nó, để hóa giải cơn đau bụng kinh bao năm qua của nàng.
Đường Tiêu dùng tay điều khiển thứ kia tát vào mặt Chung Lam mấy cái.
- Còn dám mắng ta, lần sau ta sẽ để ngươi tận miệng nếm thử mùi vị của nó.
Mặc dù hiện tại hắn cũng rất muốn cho Chung Lam nếm thử, nhưng lo lắng làm như vậy tựa hồ sẽ vượt quá giới hạn làm người, cho nên Đường Tiêu vẫn cố kiềm chế. Vì ngăn ngừa thú tính đại phát, không khống chế nổi hành vi của mình, Đường Tiêu do dự một lát, liền thu Chung Lam đã vào lại bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, sau đó thu liễm tâm thần lại nuốt vào một viên Trúc Mô đan, bắt đầu lần thứ ba luyện Trúc mô, nếu như lần này cũng thành công, hắn sẽ chính thức tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai.
Lợi dụng yêu thú nội đan luyện chế Trúc Mô đan cường hóa màng da, cưỡng ép tấn cấp, cũng không phải có thể sử dụng không chừng mực, sau khi đạt tới trình độ nhất định sẽ tiến vào trạng thái bão hòa, ăn nhiều Trúc mô đan hơn, cũng sẽ không có hiệu quả. Cho nên Đường Tiêu có thể không thành công tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, khoảng thời gian nuốt viên Trúc Mô đan thứ ba này sẽ vô cùng quan trọng.
Sau khi viên Trúc Mô đan vào trong bụng thất khiếu chảy máu, viên Trúc Mô đan thứ hai vào trong bụng, toàn thân bị lửa thiêu đốt, viên Trúc Mô đan thứ ba vào trong bụng, tình huống càng chuyển biến xấu thêm, trong cơ thể Đường Tiêu thậm chí bắt đầu xảy ra bạo tạc quy mô nhỏ, giống như vô số quả bom đang nổ tung toàn bộ kinh mạch trong cơ thể hắn.
- Sát!
Cho dù lực nhẫn nại của Đường Tiêu rất siêu cường, nhưng lúc này cũng đau đớn đến mức chết đi sống lại, hắn nhanh chóng khu động phù triện trong cơ thể, phân tán chúng đến những chỗ phát nổ trong cơ thể, nhanh chóng điều trị.
Đường Tiêu vốn tự lục lọi phù triện tiến hành trị liệu thân thể, ba đạo phù triện có thể đồng thời tu bổ ba nơi. Nhưng sau khi liên tục dùng ba viên Trúc Mô đan, nhiều chỗ trên thân thể rơi vào tình huống nguy cấp, Đường Tiêu không thể không xé lẻ ba đạo phù triện kia ra, chia thành tốp nhỏ, phát tán chữa trị xung quanh.
Yêu cầu của thao tác chữa trị đối với phù triện cực kỳ cao, sau khi trải qua một hồi luống cuống tay chân, Đường Tiêu lập tức phát hiện loại phương thức chia thành tốp nhỏ để chữa trị này có hiệu suất đề cao gấp bội! Trong nội đan yêu thú ẩn chứa dã tính cực kỳ thô bạo của yêu thú, bị người khác cưỡng ép thu nhập vào trong huyết khí tinh nguyên của bản thân, tất nhiên sẽ kích thích phản kháng mãnh liệt, Đường Tiêu ăn liên tục ba viên Trúc Mô đan, tương đương với dùng lực của ba con yêu thú có tu vi cao hơn cấp Địa Nguyên nhị giai, đồng thời thu nạp vào trong cơ thể mình, tất nhiên sẽ gây nên bản năng phản kháng vô thức của yêu thú.
Sau khi dùng hai viên Trúc Mô đan, Đường Tiêu tạm thời còn có thể trấn áp được phản kháng này, nhưng sau khi nuốt viên Trúc Mô đan thứ ba vào trong bụng, có lẽ đã vượt qua cực hạn Đường Tiêu có thể trấn áp, chuyện tựa hồ bắt đầu phát triển theo phương hướng không thể khống chế.
Hiện tượng bạo tạc trong cơ thể Đường Tiêu càng ngày càng mãnh liệt, chậm rãi xuất hiện một số bạc tạc quy mô lớn hơn, toàn thân Đường Tiêu máu chảy đầm đìa, thất khiếu chảy máu như suối tuôn, nhưng máu chảy ra rất nhanh đã bị phù triện trong cơ thể Đường Tiêu bay ra ngưng tụ thành huyết cầu, lôi trở lại trong cơ thể, một số da thịt cơ thể bị bạo tạc cũng bị phù triện cưỡng ép kéo dắt trở về. Nhưng cùng với những tiếng nổ bạo tạc càng ngày càng kịch liệt, rốt cục sự cân bằng cũng bị phá vỡ, cả người Đường Tiêu xảy ra lần bạo tạc nghiêm trọng nhất, thân thể vỡ vụn thành vô số huyết khối, bạo tán ra xung quanh, cảm giác cơ thể vỡ tung như vậy, thật sự chưa có mấy người nếm qua.
Thần hồn vô cùng cứng cỏi của Đường Tiêu giờ khắc này cũng sắp sửa không chịu nổi, hắn cố nén cực hạn thống khổ khi cái chết cận kề, lợi dụng mấy phù triện vừa bị xé lẻ, chia thành tốp nhỏ, lôi từng khối cơ thể bị nổ tung ra, cưỡng ép bắt bọn chúng tổ hợp lại một chỗ, sau đó tiến hành chữa trị.
Rốt cục, tần suất bạo tạc trong cơ thể Đường Tiêu cũng bắt đầu chậm lại, những khối da thịt bị nổ tung nhanh chóng được gây dựng lại. Có lẽ ở Áo Bỉ Đảo, thậm chí toàn bộ Cửu Châu đại lục, đoán chừng không có ai khi tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai lại phải chịu đựng giày vò giống như Đường Tiêu.
Quá trình từ cấp Địa Nguyên nhất giai tiến vào nhị giai của Đường Tiêu lần này dùng từ ngữ bình thường không thể nào hình dung được.
Ầm, ầm, ầm, ầm….
Cùng với những tiếng nổ mạnh, kinh mạch trong cơ thể Đường Tiêu lại một lần nữa kết hợp, phát ra từng tiếng vang nặng nề, tựa hồ trong quá trình Đường Tiêu tiến hành luyện da, cũng đã bắt đầu quá trình thoát thai hoán cốt vậy.
Đường Tiêu cưỡng ép trùng kích cấp Địa Nguyên nhị giai khủng khiếp như vậy, không bị tẩu hỏa nhập ma, dẫn đến tử vong, thân thể khẳng định cũng sẽ phát sinh một số biến hóa.
- Lên!
Đường Tiêu quát to một tiếng, đạo phù triện cường tráng thứ nhất từ trong cơ thể bay ra, xoay quanh cơ thể, đạo phù triện này không nhìn rõ màu gì, nhưng rõ ràng cường tráng hơn ba đạo phù triện lúc trước của Đường Tiêu.
- Lên lên lên!
Hắn lại gào to ba tiếng, không khí trong mật thất như cô đọng lại, lại có ba đạo phù triện bay lên trời, giương nanh múa vuốt trên không trung, phát ra những thanh âm như của yêu thú, rất hiển nhiên yêu thú nội đan vẫn chưa bị hoàn toàn luyện hóa.
Đường Tiêu rất mừng rỡ nhìn bốn đạo phù triện này, trong cơ thể hắn vốn chỉ có ba đạo phù triện, theo giai đoạn luyện da cuối cùng, đạo phù triện thứ tư bay ra, ý nghĩa thực lực của hắn lại tăng thêm một bậc, thậm chí, ý nghĩa hắn đã thành công tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai!
Da thịt Đường Tiêu phục hồi như cũ với tốc độ kinh người, một lần nữa kết thành làn da còn cứng cỏi gấp trăm lần da trâu, nếu như hiện tại truyền tống Đường Tiêu về lại thế giới kiếp trước, hắn trần truồng đứng trên đường cái, những mâu nhọn lưỡi dao sắc bén đều không thể đâm chém được cơ thể của hắn!
- Ầm
- Ầm ầm….
Không khí trong mật thất run rẩy gầm thét, mặt đất cũng bắt đầu chấn động, sau khi da thịt thân thể hoàn toàn kết hợp, lại có bốn đạo phù triện cường tráng từ trong cơ thể lao ra, cộng lại tám đạo phù triện cường tráng bay lượn trong mật thất, sức mạnh trong cơ thể Đường Tiêu tiếp tục liên tiếp bạo tăng, tựa hồ còn chưa tới chừng mực.
- Ầm.
Tiếng nổ cuối cùng vang lên, đạo phù triện thứ chín bay ra, bành trướng mãnh liệt trong cơ thể Đường Tiêu mới cuối cùng mới từ từ ngưng nghỉ.
Chín đạo phù triện
Căn cứ vào hiểu biết trước kia của Đường Tiêu, dưới tình huống bình thường, cấp Địa Nguyên nhất giai, sẽ có một đạo phù triện; cấp Địa Nguyên nhị giai có hai đạo hoặc ba đạo phù triện, cấp Địa Nguyên tam giai, có bốn đạo, năm đạo hoặc sáu đạo phù triện. Chỉ có võ giả cấp thiên tài, khi ở cấp Địa Nguyên tam giai mới có lực triệu xuất sáu đạo phù triện cho đến chín đạo phù triện, thế nhưng Đường Tiêu hiện tại vừa mới tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai đã có được thực lực của võ giả Địa Nguyên tam giai đỉnh phong.
Không chỉ như thế, chín đạo phù triện còn là một phần ranh giới tu luyện của võ giả cấp Địa Nguyên, bởi vì chín đạo phù triện có thể ngưng luyện ra một đạo vân triện, mà lực của một đạo vân triện cũng không phải chỉ đơn giản là lực của chín đạo phù triện cộng lại, mà cường đại hơn mười mấy lần so với một đạo phù triện.
Nói cách khác, Đường Tiêu trải qua một phen cưỡng ép trùng kích vừa rồi, tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, đã có được lực của chín đạo phù triện, sau này một khi hắn ngưng luyện chín đạo phù triện thành vân triện, thực lực sẽ bạo tăng nhiều gấp năm sáu lần so với thời kỳ cấp Địa Nguyên nhất giai.
Võ giả vừa mới tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai đã có được một đạo vân triện, quả thực không cách nào khiến người khác tưởng tượng. Bởi vì trong số những võ giả cấp Địa Nguyên tam giai, người có thể ngưng luyện ra một đạo vân triện vô cùng ít. Ví dụ như Lâm Quý, thực lực tiếp cận cấp Địa Nguyên tam giai đỉnh phong, cũng chỉ có sáu đạo phù triện mà thôi, muốn ngưng luyện vân triện, quả thực là hy vọng xa vời.
. . . . . .
Sau khi Đường Tiêu tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, ngoại trừ sức mạnh được mạnh mẽ tăng cường, trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ lại có rất nhiều biến hóa, những biến hóa này thậm chí khiến cho Đường Tiêu có chút không kịp quan sát, trong nháy mắt đã mở rộng gấp đôi, khiến Đường Tiêu có thể đồng thời có được 16 tên khôi lỗi, đây đã là chuyện trong dự liệu của Đường Tiêu. Mặt khác lực khống chế của Đường Tiêu đối với mấy khôi lỗi này cũng tiến thêm một bước tăng cường, phạm vi khống chế hữu hiệu lớn hơn mười lần so với lúc trước, hơn nữa trong phương diện khống chế còn xuất hiện một số biến hóa mới.
Trước kia khôi lỗi ở trong phạm vi 20m bên cạnh Đường Tiêu, Đường Tiêu mới có thể dùng ý niệm trực tiếp thu hồi bọn họ vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, còn khi Đường Tiêu triệu hồi khôi lỗi, cũng chỉ có thể bố trí bọn họ trong phạm vi mười thước gần mình. Nhưng hiện tại sau khi tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, khoảng cách thu về hữu hiệu đã mở rộng đến hơn hai trăm thước, khi Đường Tiêu triệu hồi ra khôi lỗi, cũng có thể tùy ý bố trí bọn họ trong phạm trăm mét bên cạnh mình.
Chỉ có điều khôi lỗi cách bản thể càng xa, thời gian thu về hoặc bố trí cần thiết sẽ càng dài, lượng chân khí tiêu hao cũng càng lớn, bằng không Đường Tiêu ngược lại có thể lợi dụng điểm này, khiến những khôi lỗi khi tác chiến trong phạm vi trăm mét bên cạnh hắn có được năng lực di chuyển.
Trên thạch bích có thêm mấy môn công pháp, nhưng điều khiến Đường Tiêu cảm thấy thất vọng chính là, hắn không tìm được công pháp ngưng tụ phù triện thành vân triện, đại khái vì tu vi hiện tại của Đường Tiêu vượt quá mức quy định, hoặc là công pháp này quá mức bình thường, khiến Luyện Yêu Thối Ma Hồ không thèm thu nhận sử dụng môn công pháp này.
Trong mấy bộ công pháp mới có, có một bộ công pháp tên là “Tẩy Tuyết Hoán Tủy”, hiển nhiên là chuẩn bị cho võ giả cấp Địa Nguyên nhị giai quy củ tu luyện đột phá tiến vào cấp Địa Nguyên tam giai. Nhưng bộ khiến Đường Tiêu cảm thấy hứng thú nhất, chính là bộ công pháp “Khôi Yêu Trận”, bộ công pháp này cũng cùng loại với bộ công pháp hành quân tác chiến Phương Kích từng truyền thụ cho Đường Tiêu, nhưng lại có bất đồng rất lớn.
Kỳ thật Đường Tiêu đã từng cân nhắc, kết một số khôi lỗi của mình thành chiến trận, sinh ra chiến cương, phát huy ra chiến lực lớn hơn, chỉ là những chiến trận Phương Kích truyền thụ cho hắn đều cần ít nhất hơn trăm người mới có thể có một chút uy lực. Nhưng “Khôi Yêu Trận” này chỉ cần bản thể đạt tới cấp Địa Nguyên nhị giai, mặt khác có được năm tên khôi lỗi trên cấp Địa Nguyên là có thể kết thành.