Thấy Nghệ Phong và Hà Như so đấu, mọi người cũng cảm thấy hưng phấn. Cả đám đều tránh ra tạo một vòng tròn vây Nghệ Phong và Hà Như vào trong. Đặc biệt ánh mắt đám nam nhân đều ngưng tụ trên người Hà Như, thân thể mạn điệu của nàng khiến những nam nhân này có chút tham lam. Chẳng qua bọn họ cũng biết bọn họ không thể chinh phục được nữ nhân trước mặt. Cho nên mặc dù ánh mắt cả đám đều toát ra quang mang thèm muốn, thế nhưng cũng không dám quá mức rõ ràng.
Nghệ Phong còn có thể đấu với nàng mấy chiêu, còn bọn họ lại không tiếp nổi hai chiêu.
Ầm...
Hai người giao thủ, lực phản chấn khiến cả hai tự lùi về hai bước, kình khí bắn ra ngoài tán loạn làm đám võ giả vây xem cũng phải lui về sau mấy bước. Tuy rằng thực lực bọn họ không mạnh như Hà Như và Nghệ Phong thế nhưng ánh mắt cũng không kém, ai nấy đều biết hai người chưa vận dụng toàn lực. Chẳng qua cho dù như vậy thì kình khí tùy ý bắn ra cũng khiến cho bọn họ phải líu lưỡi tránh né.
- Trước đó không lâu, tông môn ta nhận được tin tức thực lực của Nghệ Phong chỉ đạt ngũ giai. Thật không ngờ thực lực của hắn cường hãn như vậy. Vừa rồi hắn giao thủ vô cùng dễ dàng, thực lực ắt hẳn không dưới thất giai, thậm chí có khả năng đạt được bát giai. Mẹ nó, không biết hắn làm sao tu luyện thành.
- Nghe nói đại Tà Đế này chưa được hai mươi bốn tuổi, vẫn còn đang trong giới hạn hai mươi ba tuổi. Hắn là người có hy vọng đạt tới Quân cấp trước hai lăm tuổi nhất. Ba mươi tuổi đạt được Quân cấp đã là kỳ tài ngút trời, hai lăm tuổi? Khụ...
Một thiếu niên thực lực không tồi cười khổ.
- Cho dù trong lịch đại Tà Đế, trước ba mươi tuổi đạt được Quân cấp cũng chỉ có một nửa. Hai mươi lăm tuổi đạt được Quân cấp hẳn là rất ít. Chẳng qua tuy hiện giờ thực lực của Nghệ Phong cường hãn, thế nhưng cũng chưa chắc có thể đột phá Quân cấp trong vòng hai năm. Đó là một ranh giới của đẳng cấp võ giả. Không có kỳ ngộ nhất định chắc chắn không thể đột phá.
- Người được chọn làm Tà Đế có ai không đột phá Quân cấp? Hắn có thể bằng vào tầng này tuổi tu luyện tới cảnh giới như vậy, tự nhiên sẽ có khả năng đột phá Quân cấp. Chỉ có điều cho dù hắn có thể đột phá Quân cấp trong vòng hai năm thì trận chiến này vẫn thất bại như cũ.
- Điều này cũng có đạo lý. Nghe nói Hà Như đã đạt tới nhiếp hồn sư thất tinh đỉnh phong từ lâu, hầu như bước một chân vào nhiếp hồn sư bát tinh. Nàng là đệ tử kiệt xuất nhất trong vòng mấy nghìn năm qua của Hà thành, là kỳ tài ngút trời có hy vọng đạt Quân cấp trước ba mươi tuổi.
- Ừm! Nhìn tình huống của Nghệ Phong, hẳn hắn chỉ trong khoảng bát giai. Thực lực như vậy vẫn còn có chênh lệch cực lớn so với Hà Như, huống chi Hà Như còn là nhiếp hồn sư, có ưu thế từ trước, cho nên trận chiến này Nghệ Phong sẽ không có chỗ tốt. Dù sao tuổi hắn còn trẻ, nếu như chậm hai năm nữa tham dự Tụ Hội thì loại chệnh lệch như vậy sẽ không còn rõ ràng nữa.
- Nói thì nói vậy, chẳng qua Hà Như muốn bắt Nghệ Phong cũng rất khó. Tà Tông vô cùng thần bí, truyền nhân của nó chung quy sẽ có chút thủ đoạn. Nếu không vì sao hắn có khả năng dùng thực lực thấp như thế để thoát khỏi những truy sát kia.
Mọi người gật đầu, ánh mắt ngưng tụ trên người Nghệ Phong và Hà Như, mặc dù kính nể Liễu Nhiên năm đó, thế nhưng bọn họ cũng không ôm hy vọng đối với Nghệ Phong. Dù sao năm đó Liễu Nhiên tham dự Tụ Hội đã đặt một chân vào Quân cấp.
Mà hiện giờ Nghệ Phong còn không đạt nổi cửu giai, chênh lệch giữa hai người vô cùng to lớn. Nếu dùng Liễu Nhiên để làm cái mốc thì quả thật Nghệ Phong vẫn còn xa mới đạt yêu cầu. Trong suy nghĩ của mọi người, Nghệ Phong có thể đạt được vị trí top năm đã là rất tốt rồi.
Nghệ Phong nhún vai không nói gì, tuy rằng công kích của nữ nhân này sắc bén, quả thật là người sắc bén nhất trong những người hắn biết thế nhưng cũng không làm gì được hắn.
- Hi hi... Ta thích nhất là nam nhân tự tin. Chỉ là nếu tư tin thái quá thì sẽ phải dùng sinh mệnh để trả giá đó.
Hà Như nhìn Nghệ Phong, ấn kết trong tay không ngừng đánh ra, trên đỉnh đầu của nàng, cư nhiên hiện ra hai mươi tám đạo nhiếp hồn thuật.
- Đi...
Hà Như khẽ quát một tiếng, hai mươi tám đạo nhiếp hồn thuật bay thẳng về phía Nghệ Phong từ bốn phương tám hướng.
Mọi người nhìn xung quanh Nghệ Phong hầu như không có một khe hở, ánh mắt cả đám nhìn Hà Như đều biến ảo. Một chiêu vừa rồi Hà Như thi triển ra giống như tiện tay, thế nhưng cho dù như vậy thì rất nhiều người trong bọn họ cảm giác không thể tránh khỏi chiêu này. Nếu như bọn họ tiếp đón, tất sẽ bị thương nặng.
Nghĩ vậy, ánh mắt cả đám đều ngưng tụ trên người Nghệ Phong, ai nấy đều thầm nghĩ chiêu này sẽ tạo ít phiền phức cho hắn.
Trong lúc âm thanh của nàng phát ra, Nghệ Phong cảm giác có ba cỗ năng lượng cường đại đánh thẳng vào đầu hắn, ba động của ba cỗ năng lượng này so với hai mươi lăm đạo nhiếp hồn thuật kia còn mạnh hơn.
Ba cỗ năng lượng công kích tới cực nhanh, tốc độ mau lẹ khiến người ta phải hồi hộp.
Hiển nhiên đây là công kích chủ đạo của Hà Như, ba đạo nhiếp hồn thuật xẹt qua hư không tạo thành từng gợn sóng nhỏ không ngừng lan ra.
Hà Như cười hi hi không ngừng:
- Để xem ngươi chống hai mươi tám đạo công kích thế nào.
- Hừ! Không nổi một kích!
Nghệ Phong cười nhạt, cư nhiên không hề né tránh, hắn đứng thẳng nghênh đón công kích tới.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Lời Nghệ Phong vừa dứt, đấu khí kim thuộc tính bao vây lấy tử khí hóa thành tiêm chùy. Nghệ Phong đánh ra ba quyền đối cứng với ba đạo nhiếp hồn thuật.
Theo ba tiếng trầm muộn vang lên, toàn bộ không gian bạo phát âm thanh sấm sét. Kình khí bay tán loạn khắp điện lưu lại không ít dấu vết.
Trong đại điện trống trải không ngừng có tiếng vọng vang lên. Thanh âm gia tăng mấy lần vẫn không ngừng, mà cùng lúc đó, đám người trong đại điện nhìn Nghệ Phong và Hà Như tranh đấu đều vô cùng kinh dị.
Đặc biệt ba người đứng đầu, trong mắt càng hiện vẻ chờ mong.
Ba người vô cùng anh tuấn, sau khi bọn họ tới, đám thiếu niên tuấn kiệt đều nhường vị trí cho họ. Phảng phất ba người này chính là vương giả, ba người tiến lên khiến hơn nửa ánh mắt chuyển hướng sang người họ. Trong mắt toát ra thần sắc kính nể, ước ao.
Băng Ngưng đồng dạng nhìn theo ánh mắt mọi người, lập tức nàng không khỏi nhíu mày. Băng Ngưng phát hiện khí tức của ba người trước mặt vô cùng nồng hậu, nồng hậu đến nỗi không thể điều tra được thực lực ba người.
Băng Ngưng đánh giá một câu, người có thể khiến nàng không nhìn thấu được, ngoại trừ Tôn cấp đỉnh phong ra thì không còn giải thích nào khác.
Suy đoán này khiến Nghệ Phong hít sâu một ngụm khí lạnh, nguyên bản hắn tưởng rằng Hà Như đã đủ cường hãn. Hiện giờ hiển nhiên ba người đó không phải loại gà mờ, nhìn kỹ khí trường của ba người trong đám thiếu niên tuấn kiệt, có vẻ bọn họ còn mạnh hơn Hà Như rất nhiều.
Biến hóa do ba người tới tự nhiên không bị Nghệ Phong và Hà Như nhìn kỹ, Hà Như nhìn Nghệ Phong xuất ra ba quyền liên tục phá nát công kích của nàng, đồng thời Nghệ Phong cũng không hề lui lại một bước, trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ ngưng trọng.
- Rốt cuộc ngươi có thực lực gì?
Nguyên bản Hà Như tưởng rằng Nghệ Phong nhiều nhất cũng chỉ có thực lực thất giai. Ba đạo công kích vừa rồi của nàng không hề thua kém lực lượng thất giai. thế nhưng bị Nghệ Phong tiếp đón dễ dàng, nàng hoài nghi không biết đâu mới là thực lực của Nghệ Phong.
- Thất giai!
Nghệ Phong cũng không bảo lưu, hắn nhún vai nói với Hà Như.
- Không có khả năng!
Hà Như nói không chút nghĩ ngợi, Nghệ Phong xuất ra ba quyền liên tục đỡ lấy công kích thất giai của nàng, tuyệt đối thực lực thất giai không thể làm được.
- Ngươi cho rằng bản thiếu gia cần phải lừa dối ngươi sao?
Cho dù là ba người kia cũng biến đổi sắc mặt. Tuy rằng trước đây bọn họ cho Hà Như là một cường giả thế nhưng cũng không quá để ý ở trong lòng. Chỉ có điều hiện giờ nhìn thấy quang mang màu xanh trên ngón tay nàng, ba người liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều thấy được chấn động trong mắt đối phương.
- Nữ nhân này đã dung hợp Phệ Châu! Xem ra thực lực của nàng hẳn đạt được thất tinh đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Trong lòng ba người đều mọc lên một ý niệm, nguyên bản bọn họ không coi Hà Như là đối thủ trong mắt, nhưng hiện giờ đã đưa Hà Như lên bằng cấp bậc của bọn họ.
- Phệ Châu hệ mộc?
Nghệ Phong kinh dị nhìn Hà Như, hắn thật không ngờ nữ nhân này có thể tìm được một viên Phệ Châu như vậy.
- Hi hi! Vốn còn chưa muốn cho các ngươi biết nhanh như vậy. Chỉ là ta rất có hứng thú đối với ngươi, cho ngươi là người đầu tiên nếm thử Phệ Châu của ta.
Hà Như nhìn Nghệ Phong rồi liếc mắt nhìn ba người, sau đó ánh mắt lại chuyển về phía trên người Nghệ Phong.
Hà Như hừ lạnh một tiếng, lam liên hoa kia bay nhanh về phía Nghệ Phong ngay lập tức.
Nghệ Phong khẽ cười, hắn lắc mình tách ra, quay sang Hà Như mỉm cười nói:
- Phệ Châu cũng không chỉ một mình ngươi có. Bản thiếu gia cũng không thiếu.
Nói xong, trong tay Nghệ Phong đồng dạng có một lam liên hoa màu lam bay ra.
Lam liên hoa rực rỡ tỏa ra vẻ yêu dị bay nhanh về phía lam liên hoa màu xanh, rất nhanh cả hai đóa liền đan xen vào nhau.
- Xuy...
Năng lượng hai viên Phệ Châu chạm vào nhau nhất thời bạo phát một trận, trong nháy mắt hai đóa hoa trong hư không biến mất, tựa hồ chưa từng xuất hiện.
- Cũng là Phệ Châu?
Một ít thiếu niên tuấn kiệt ngẩn ra, trừng to mắt nhìn Nghệ Phong. Có thể khiến Phệ Châu của Hà Như biết mất, ngoại trừ Phệ Châu ra không còn giải thích khác.
Hà Như không phân thắng bại đâu thể bỏ qua, động tác trên tay không yếu đi chút nào, ngược lại càng thêm cường thế. Năng lượng Phệ Châu bạo phát ra, tức thì không gian xung quanh nàng hơi bị sụp đổ, năng lượng do nàng bạo phát thôn phệ toàn bộ linh khí xung quanh không còn chút gì.
- Nữ nhân điên!
Nghệ Phong thấy Hà Như vẫn còn cố chấp bày ra tư thế muốn chiến đấu, hắn không thể tránh được, năng lượng âm dương của Phệ Châu bao phủ toàn thân. Tuy rằng đẳng cấp nhiếp hồn sư của Hà Như cao hơn Nghệ Phong rất nhiều, thế nhưng Nghệ Phong không hề sợ nàng. Về Phệ Châu, hắn đã dung hợp hai viên Phệ Châu, hai viên Phệ Châu kết hợp cường hãn hơn một viên Phệ Châu không chỉ một hai điểm.
Ấn kết trong tay Nghệ Phong không ngừng đánh ra, lúc này Nghệ Phong thi triển Lam Liên Hoa Hồng quyết so với trước đây càng thêm dễ dàng.
Mọi người thấy cả hai vô cùng căng thẳng, không gian xung quanh hai người bị vặn vẹo, chỉ cần năng lượng tỏa ra cũng khiến hư không bị rung động. Có thể tưởng tượng năng lượng ẩn chứa trong đó kinh khủng tới cỡ nào.
Mọi người trừng mắt ngốc trệ nhìn hai người, trong khoảng thời gian ngắn quên mất lời ngăn cản của Lâm Lang thế gia.
- Ha ha...
Trong lúc mọi người đang chờ Nghệ Phong và Hà Như giao thủ, đột nhiên một tiếng cười hiền lành phát ra, một đọa thân ảnh bay thẳng tới vị trí trung gian giữa hai người, cánh tay chớp động lên đẩy ra hai cỗ năng lượng bay về phía Nghệ Phong và Hà Như.
- Hai vị, cho lão hủ chút mặt mũi. Bây giờ ngừng tay thế nào?
Quản gia Lâm gia cười nhẹ với hai người hỏi.
Nghệ Phong nhìn quản gia Lâm gia, con mắt ngưng trọng. Hắn thật không ngờ thực lực của đối phương mạnh như vậy, nhẹ nhàng đẩy ra một kích liền khiến hắn lùi lại mấy bước. Quản gia Lâm gia vận dụng lực không gian quả thật vô cùng cao siêu.
- Ha ha, quản gia nói đi đâu vậy. Ngài bảo chúng ta dừng tay, tự nhiên ta không có ý kiến gì.
Nghệ Phong thu hồi năng lượng, khẽ cười một tiếng nói, nếu chủ nhân đã đứng ra, vậy thì cũng không cần phải tranh đấu tiếp nữa.
- Vậy thì cảm tạ Tà Đế rồi.
Quản gia mỉm cười, lão quay về phía Hà Như cười nói:
- Không biết thiếu Thành chủ có thể cho Lâm Lang thế gia chút mặt mũi hay không?
Hà Như nhún vai nói:
- Lâm lão khách khí rồi, ta đang chuẩn bị thu tay về, không nghĩ tới lại kinh động Lâm lão.
Những lời này khiến Nghệ Phong kinh dị nhìn thoáng qua Hà Như, hắn thầm nghĩ nữ nhân này thật có tiềm lực nói dối.
- Đã như vậy, mời hai vị ngừng tay thôi. Ha ha, tỷ thí lập tức sẽ bắt đầu. Lúc hai vị thi đấu, Lâm Lang thế gia đều sẽ ủng hộ hết mình.
Lão quản gia cười nói.
Hà Như nghe vậy liền khiêu khích nhìn Nghệ Phong, trong mắt truyền đến ý tứ:
- Ngươi cứ chờ xem đi.
Tự nhiên Nghệ Phong sẽ không lưu ý ánh mắt của nàng, tuy rằng nữ nhân này mạnh thế nhưng nếu muốn thu thập hắn vẫn còn kém một chút.
- Nghệ Phong! Hà Như! Tiêu Thiên! Tây Môn Nam Thiên! Đoạn Vũ! Lâm Long! Yên Thiền! Tôn Nộ! Đông Phương Huyết! Chu Hồng! Đây là mười người lấy được nhiều hồn thể nhất.
Quản gia nói ra từng cái tên, nói đến ai lão nhìn lướt qua mặt người đó một lần.
Nghệ Phong đồng dạng cũng nhìn lướt qua những người có tên trong danh sách. Ngoài Hà Như ra có ba người, chính là ba người xuất hiện khiến mọi người hỗn loạn. Về phần Lâm Long, hiển nhiên hắn là người của Lâm Lang thế gia, Nghệ Phong hơi dò xét một chút liền phát hiện hắn cư nhiên có thực lực cửu giai. Hơn nữa trong mười người này, ngoại trừ hắn ra thì tất cả đều có thực lực cửu giai.
Trong mười người có ba nữ nhân, mặc dù hai nữ nhân còn lại cũng vô cùng kiệt xuất thế nhưng dưới quang mang của Hà Như, cả hai đều không thể hiện được sự xuất sắc ra bên ngoài.
Cuối cùng ánh mắt của Nghệ Phong dừng lại trên người Tiêu Thiên, Tây Môn Nam Thiên, Đoạn Vũ. Hiển nhiên thực lực ba người này vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Nghệ Phong cũng không xác định được thực lực của bọn họ. Điều này khiến hắn vô cùng thận trọng, mấy người kia đều có thực lực cửu giai, như vậy ba người đó cũng có thực lực ít nhất là cửu giai.
Nghệ Phong quét mắt khắp đại điện, đại khái những thiếu niên tuấn kiệt có gần ba trăm người. Đoàn người khổng lồ như vậy có thực lực siêu cường, thế nhưng không có nhiều người tiến nhập vào trong top mười cũng rất bình thường.
Dù sao lấy hồn thể nhất định phải có kỹ xảo, hơn nữa tại mặt này nhiếp hồn sư chiếm ưu thế cực lớn. Điểm qua một lượt, những người tiến vào top mười gồm có Nghệ Phong, Hà Như, Đông Phương Huyết chiếm được ưu thế rất lớn, bởi vì bọn họ đều là nhiếp hồn sư.
Đám người Tiêu Thiên và Tây Môn Nam Thiên nghe được kết quả này kinh ngạc không thôi. Tuy rằng Lâm Lang thế gia không nói rõ ràng thứ tự của mười người đứng đầu ra thế nhưng tất cả mọi người đều rõ ràng, thứ tự của tên chính là đại biểu cho thứ tự.
- Lâm lão! Lúc chúng ta bị trúng độc, không có lực tái chiến, lại bị vây trong không gian, vậy...
Một ít thiếu niên tuấn kiệt lo lắng hỏi.
- Điểm ấy mọi người cứ yên tâm. Nếu đấu khí trong cơ thể các ngươi không tới một thành thì mau rời khỏi đây. Lâm Lang thế gia sẽ cấp giải dược cho mỗi người, chỉ cần phục dụng là có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Chỉ là sẽ không có tư cách tham gia lần này nữa.
Lâm quản gia giải thích.
Những lời của Lâm quản gia khiến mọi người thở dài một hơi. Nếu như vậy thì thật ra không có gì quá nguy hiểm.
- Lâm lão, đã như thế. Vậy mời bắt đầu đi!
Tây Môn Nam Thiên mở miệng nói.
Lâm quản gia gật đầu, lập tức lão quay sang mọi người nhắc nhở:
- Nhắc nhở mọi người thêm lần nữa. Các ngươi có thể tranh đấu ở trong đó, thế nhưng không được phép giao thủ trực tiếp. Tất cả muốn giải quyết phải thông qua hạt châu và độc tố. Nếu như có ai lén giao thủ trực tiếp, vậy sẽ bị tiêu trừ tư cách tham gia.
Lâm quản gia nói làm mọi người gật đầu.
- Như vậy, mời các vị đi thôi!
Nói xong, cánh tay Lâm quản gia mạnh mẽ vung lên, nguyên bản hằng hà vô số hạt châu dạt ra hai bên trong nháy mắt, một con đường thông thẳng tới trung tâm xuất hiện trước mặt mọi người.
Mọi người không dám dừng lại, cả đám lắc mình bay nhanh về phía trung tâm.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng nói.
Băng Ngưng gật đầu, nàng sóng vai cùng Nghệ Phong, bay nhanh về vị trí trung tâm.
Lâm quản gia thấy mấy trăm người hạ xuống hết vị trí trung tâm đại điện, cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên bản thông đạo vừa được tạo thành liền hợp lại. Lâm quản gia nhìn những thiếu niên tuấn kiệt bị đám hạt châu vây quanh, lão quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Thiên Uy ở bên cạnh nói:
- Lão gia. Bắt đầu đi!
Lâm Thiên Uy gật đầu nhìn thoáng qua đám võ giả bên trong. Hắn thầm nghĩ số lượng và lực lượng lần này mạnh hơn xa lần của bọn họ. Đặc biệt hắn liếc mặt nhìn bốn người Hà Như, đẳng cấp võ giả như vậy, năm đó cũng chỉ có ba.
Năm nay cư nhiên có hơn bốn người, hơn nữa chất lượng so với năm nó còn tốt hơn. Nguyên bản hắn cho rằng thực lực của Lâm Long đã đủ tiến vào top năm thế nhưng hiện giờ xem ra muốn tiến vào top mười cũng tràn ngập nguy cơ.
- Ha ha, đủ cho đệ tử lão gia hỏa Liễu Nhiên kia mặc sức vùng vẫy.
Lâm Thiên Uy cười cười. Ấn kết trong tay đánh ra liên tục, cùng lúc đó, Lâm quản gia cũng phối hợp với Lâm Thiên Uy.
Dưới sự khống chế của hai vị lão nhân hùng mạnh, nguyên bản đám hạt châu màu đen băt đầu chậm rãi di chuyển. Sau cùng, bọn chúng chuyển động càng lúc càng nhanh.
Mười vạn hạt châu không ngừng tăng tốc, đến cuối cùng tạo ra âm thanh xé gió, từng luồng gió rít vang khắp không gian. Các hạt châu vận chuyển càng lúc càng nhanh, tạo thành từng đạo quỹ tích trong không gian. Xung quanh có mười vạn hạt châu di chuyển loạn với tốc độ cực nhanh, có thể tưởng tượng được nguy hiểm đáng sợ cỡ nào.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Hà Như cười hì hì nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ hứng phấn. Nàng vừa định xuất thủ bỗng nhiên nhớ tới lời nói của Lâm quản gia. Nàng vội vàng chuyển sang dùng nhiếp hồn thuật bao vây mấy hạt châu bắn sang phía Nghệ Phong.
- Hừ!
Đối với công kích của đối phương Nghệ Phong không thèm quan tâm chút nào, đấu khí bạo phát chặn ngang mười mấy hạt châu bay tới, lập tức hắn quay sang Băng Ngưng nói:
- Nàng cẩn thận một chút, nếu như có người mạnh hơn đối phó thì đi tới bên cạnh ta.
Băng Ngưng gật đầu, thân ảnh chợt lóe rời khỏi người Nghệ Phong. Băng Ngưng biết lúc này Hà Như sẽ không tha cho Nghệ Phong.
Đám người Tây Môn Nam Thiên, Tây Thiên và Đoạn Vũ thấy Hà Như xuất thủ với Nghệ Phong cũng trầm mặc, theo bàn tay vung lên, một hạt châu bắt đầu xoay quanh, bọn họ vận dụng đấu khí luyện hóa những hạt châu này.
Bọn họ nhớ kỹ lời nói của Lâm quản gia ở trong lòng, không thể động thủ trực tiếp, chí có thể sử dụng hạt châu và độc tố. Rất hiển nhiên, lực sát thương của độc tố so với hạt châu hơn rất nhiều, cũng dễ khống chế hơn nhiều.
Nghệ Phong tiện tay đánh bay những hạt châu của Hà Như đẩy về phía hắn, đấu khí thuộc tính hỏa trong cơ thể oanh dũng đi ra, hắn khống chế mười hạt châu bắt đầu luyện hóa. Nghệ Phong cũng biết sử dụng độc tố so với hạt châu có hiệu quả mạnh hơn.