Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 25: Trận thi đấu hai phân chi. (P2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
La Á cũng lộ ra biểu tình ngạc nhiên, cuối cùng cười không nói gì... hắn không cho rằng mình làm sai, đây là lôi đài, nếu là lôi đài tự nhiên cần phân cao thếp, nếu bởi vì đối phương là nữ nhân là cố ý nhường nàng, vậy cần gì phải lên lôi đài, trực tiếp nhường nàng chức quán quân là được rồi.
Thấy một màn như vậy Lưu Dương nhíu mày, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, cuối cùng khóe miệng khẽ cong lên một chút ý cười... một mực quan sát biểu tình Lưu Dương, tảng đá lớn trong lòng La Thành được buông xuống, bộ dạng tươi cười trên mặt càng tăng, con mắt mang theo thần sắc thỏa mãn gật đầu với nhi tử La Á từ trên đài vừa xuống... việc thỏa mãn nhất đời của hắn chính là sinh ra con trai như vậy.
- Tiếp theo, mời số ba và số bốn lên đài tiến hành thi đấu.
Giọng nói của trọng tài vang lên.
- A! Rút cuộc đến đối thủ nặng ký rồi.
- Cố lên!
- Lâm Dịch cố lên!
- Lý Văn cố lên!!
...
Đến phiên Lâm Dịch và Lý Văn thi đấu, bầu không khí dưới đài lộ vẻ điên cuồng, Lâm Dịch và Lý Văn đều là ứng cử viên cho giải quán quân, hai nhân vật này quyết đấu khiến tất cả mọi người đều chờ mong. Hôm nay tới nhiều người như vậy lúc này cuối cùng cũng đợi được, mặc dù không phải trận trung kết nhưng vẫn như cũ khiến người khác hưng phán không ngớt.
Lâm Dịch lên lôi đài, Lâm Dịch và Lý Văn giằng co.
- Ta sẽ đánh bại ngươi.
Đây là lần thứ ba nhận được loại ngữ điệu lạnh lùng này từ Lý Văn.
Lâm Dịch cười nói:
- Đánh xong mới nói a.
Lý Văn hừ lạnh một tiếng, thân thể hơi trầm, bày ra thế tiến công, mà Lâm Dịch đã âm thầm hít một hơi, biểu tình trên mặt nháy mắt không còn... chỉ còn một mảnh bình tĩnh.
- Vù!
Lý Văn nhất thời nhún mạnh, thân thể chợt cực nhanh vọt tới Lâm Dịch, tốc độ cực kỳ nhanh, không dưới tốc độ luận bàn của Lâm Dịch với Lý!
Sắc mặt Lâm Dịch không đổi, cấp tốc làm ra phản ứng, thân thể khẽ hạ thấp, dưới chân mạnh mẽ phát lực, thân thể từ đó bắn lên nghênh đón!
- Bốp!
Lần đầu giao phong, hai người lựa chọn cứng đối cứng!
Hai đạo thân ảnh trên lôi đài va chạm vào nhau rất nhanh tách ra!
Thân thể Lâm Dịch trên không trung cực nhanh lộn vài vòng sau đó vững vàng hạ xuống đất, mà Lý Văn lộn vài vòng trên không hạ xuống đất còn phải lùi bảy tám bước, mới khó khăn đứng vững, ai mạnh ai yếu đã rõ ràng.
Sắc mặt Lý Văn biến thành khó coi, trong mắt bắn ra quang mang khó tin.
Trong chiến đấu chưa từng cho địch nhân cơ hội, đó là thói quen của Lâm Dịch, chân khẽ phát lực, thân thể vọt tới, khi Lý Văn còn chưa đứng vững đãng một lần nữa công tới.
Lý Văn sắc mặt khẽ biến, nhưng cắn răng nghênh đón.
- Vù!
Chân phải Lâm Dịch như roi đá tới đầu Lý Văn, Lý Văn không kịp tránh chỉ có thể dùng tay trái đón đỡ, miễn cưỡng đỡ được một cước của Lâm Dịch, nhưng chân trái của Lâm Dịch lại đánh tới, Vù! một tiếng Lý Văn lần thứ hai phải dùng tay phải đón đỡ.
Lâm Dịch công kích một chiêu tiếp một chiêu, hầu như không chút ngừng nghỉ, chân phải tiếp chân trái, chân trái tiếp chân phải... dường như chỉ có chiêu thức đơn giản như vậy, dưới tốc độ cực nhanh cùng động tác dứt khoát như nước chảy mây trôi của Lâm Dịch, không ngờ rất có tính mỹ quan.
Lý Văn từng bước bị đánh lùi về sau, sắc mặt Lâm Dịch vẫn bình tĩnh một mảnh... nếu khán giả nhìn vào căn bản không nghĩ là hắn đang chiến đấu, mà như một kẻ đang ngơ ngẩn mà thôi.
- Bốp, bốp, bốp!...
Thanh âm va chạm liên tục vang lên, thân thể Lý Văn từng bước bị đánh lùi, sắc mặt ngày càng khó coi.
- A?... sắp thắng rồi a?
- Lâm Dịch cố lên! Lâm Dịch vô địch!
- Cố lên!!!
Lâm Dịch quyết chiến với Lý Văn có chút ngoài dự liệu mọi người... vốn tưởng là một trận quyết đấu ngang nhau, nhưng vừa mới lên đài, lại biến thành nghiêng về một phía khiến nhiều người có chút thất vọng...
Vẻ tươi cười trên mặt Lưu Dương đã không che giấu được, một đôi mắt bắn ra quang mang mừng như điên, Lâm Dịch này thực sự không phải người thường a!
La Á đứng sau La Thành cũng vẻ mặt khiếp sợ, tuy rằng biết Lâm Dịch mạnh nhưng hắn tuyệt đối không ngờ mạnh tới mức như vậy! Thực lực Lý Văn hắn biết tuy rằng cũng không phải đối thủ nhưng tuyệt không có cách nào khiến hắn một chút hoàn thủ cũng không có.
- Á nhi, ngươi có tự tin thắng hắn không?
Giọng nói La Thành đột nhiên vang lên, La Á quay đầu thấy lông mày La Thành có chút nhíu lại.
La Á suy nghĩ một chút cuối cùng lắc đầu:
- Nếu cứ thế quyết đấu... con không nắm chắc thắng hắn.
La Thành có chút suy nghĩ gật đầu, nói:
- Không sai, thực lực cậu nhóc kia rất kinh người, mặc dù là người vũ môn chúng ta nhưng nếu không tính 'phá cửa' cũng ít người có thể chiến đấu với hắn... à, chờ một chút, con đã 'phá môn' rồi?
La Á nghe vậy quay đầu nhìn La Thành sau đó yên lặng gật đầu, ánh mắt một lần nữa đặt lên đài cao...
Lý Văn vẫn duy trì liên tục lui về sau, hắn đã nhanh chóng lùi tới sát biên giới, nếu còn tiếp tục hắn sẽ bị Lâm Dịch trực tiếp bức rơi lôi đài.
- Hỗn đản! Lẽ nào cứ như vậy mà thua?
Lý Văn trong mắt bắn ra quang mang cường liệt, hắn không cam lòng thua trong đối thủ còn nhỏ hơn hắn vài tuổi này!
Sắc mặt Lâm Dịch vẫn bình tĩnh như cũ, dường như Lý Văn đang bị đả kích liên tục không ngừng chống đỡ trước mặt hắn không hề có liên quan gì.
Vừa tung một cước trái, tay phải Lý Văn chống đỡ, đồng thời lùi về sau... hắn biết lập tức chân phải Lâm Dịch sẽ công tới đây!
Nhưng lần này hắn cũng không dùng tay trái đón đỡ, thân thể đột nhiên khẽ cúi xuống, ý đồ tránh thoát một kích của Lâm Dịch, cứ thế hắn có thể thoát khỏi thế trận tiến công của Lâm Dịch biến thái này.
Hắn nghĩ thì tốt đấy nhưng mà công kích của Lâm Dịch lại không như hắn tưởng, cước liền cước liên tiếp được tung ra!
Khi Lý Văn đón đỡ một cước trái, thân thể Lâm Dịch đột nhiên xoay người, khi Lý Văn còn chưa kịp phản ứng, thì cả người hắn quay ba trăm sáu mươi độ, chân phải mãnh liệt đá ra một cước!
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 26: Thiên phú chiến đấu.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
- Ầm!
Một cước trúng mục tiêu là ngực Lý Văn!
Mà Lý Văn chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo khiến kẻ khác hít thở không thông đánh lên ngực mình, thân thể chợt không tự chủ bị cỗ lực đạo này quẳng lên không trung...
- Bịch!
Bụi đất bắn lên, thân thể Lý Văn bị một cước này đá cho bay khỏi lôi đài hung hăng ngã thẳng xuống mặt đất.
- Phốc!
Dưới lực va đập cường đại, Lý Văn phun ra một ngụm máu tươi, thần thái chợt uể oải xuống...
A!!!!
Tràng diện trở nên ồn ào... có khán giả bắt đầu kích động hét lên.
La Á chạy tới bên cạnh Lý Văn, khẩn trương đỡ hắn dậy, la lên:
- A Văn không sao chứ?
Sắc mặt Lý Văn tái nhợt, có chút thẫn thờ nhìn Lâm Dịch lãnh tĩnh trên lôi đài... không có phản ứng...
- Lam Dịch thắng!
Trọng tài tuyên bố kết quả.
- A! Lâm Dịch vô địch!!!
- Trời ạ! Quá đẹp! Hai động tác không ngờ được hắn sử dụng xuất thần nhập hóa như vậy? A! Ta muốn chết, ta muốn chết quá!
Dưới đài tiếng la hét chói tai vang lên một mảnh....
Sắc mặt Lâm Dịch trở lại bình thường sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, lúc này nghe tiếng thét chói tai khiến khuôn mặt nhỏ thanh tú của hắn có chút ửng đỏ, nhảy xuống lôi đài chạy tới bên cạnh Lý.
- Lý thúc thúc...
Lý gật đầu, thản nhiên nói:
- Ừm, không tồi.
Lâm Dịch ngại ngùng gãi đầu.
Mà lúc này Lưu Dương nói với một gã giáo sư chiêu sinh bên cạnh câu gì đó, gã giáo sư kia gật đầu chạy lên lôi đài, nói với trọng tài vài câu, chợt nghe tiếng trọng tài hô:
- Thi đấu buổi sáng kết thúc, nghỉ ngơi ba giờ, buổi chiều tiếp tục trận chung kết cuối cùng!
..............
- Thi đấu tới mức này rồi, mọi người nói một chút cách nhìn cho ta nghe xem.
Ở chỗ nghỉ ngơi của ban chiêu sinh, nhóm chiêu sinh 23 người, lúc này đang ở trong phòng họp và vũ môn đặc biệt chuẩn bị cho họ.
Khóe miệng Lưu Dương vẫn như cũ mang theo một kiểu cười mỉm, cái này khó trách, học viện Tông Phạm chiến kỹ đã mấy trăm năm không tới địa phương nhỏ như vậy, không ngờ xuất hiện ba người có lực lượng vượt trên 2000 lợi mạt, trong đó còn có một người đạt trình độ 3000... là người đứng đầu trong đợt chiêu sinh này, hắn tự nhiên là vui vẻ.
- Không thể không nói, đám tân sinh của thành nhỏ này vô cùng tốt, nhất là Lâm Dịch kia... ta là trọng tài vì thế có thể quan sát vô cùng tỉ mỉ. Trong lúc Lâm Dịch chiến đấu cũng không ra vẻ lãnh khốc như những thiếu niên khác, vẻ mặt của hắn... nếu nhất định phải dùng một từ để hình dung thì có thể dùng từ 'bình tĩnh'.
Trọng tài mở miệng nói.
- Bình tĩnh?
Mấy giáo sư khác có chút ngạc nhiên nhìn về phía trọng tài... dù sao hắn nói cũng có chút quá, nếu như nói người ta trong lúc chiến đấu vân rất lãnh tĩnh hay lãnh lệ còn có thể hiểu... nhưng hiện tại trọng tài lại dùng hai chữ 'bình tĩnh'! Phải biết rằng lãnh tĩnh và bình tĩnh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
Trọng tài nhớ lại sắc mặt bình tĩnh gần như ngơ ngẩn của Lâm Dịch khi chiến đấu với Lý Văn trong đầu. sau đó gật đầu nói:
- Không sai... là bình tĩnh. Nếu như nhìn vẻ mặt của hắn ta không thể liên tưởng tới việc hắn đang chiến đấu kịch liệt.
Tất cả mọi người có chút ngạc nhiên, quay đầu về phía Lưu Dương, Lưu Dương cũng gật đầu nói:
- Không sai, thiên phú chiến đấu của Lâm Dịch cường đại khiến người khác khó tin... ta nhìn hắn thi đấu, hắn luôn mang tới cho ta cảm giác, động tác của hắn như hoàn toàn xuất phát từ vô ý thức, căn bản không trải qua rèn đúc... vừa nhìn còn chưa kịp suy nghĩ hắn đã vô ý làm ra động tác công kích, mục tiêu tiến công cùng cùng cách thức tiến công đều vô cùng chính xác... ta vô cùng chắc chắn, chỉ có người có lực lượng hơn Lâm Dịch nhiều mới có thể đánh một trận với hắn, nếu thực lực bản thân hơn kém không lớn... hắn chính là vô địch.
Lưu Dương nói khiến mọi người khiếp sợ há to miệng... mặc dù là trọng tài miệng cũng há hốc ra kinh ngạc, tuy rằng thấy biểu hiện 'bình tĩnh' của Lâm Dịch khi chiến đấu nhưng hắn tuyệt đối không ngờ Lưu Dương đánh giá Lâm Dịch cao tới mức này.
Lưu Dương đột nhiên có chút cảm khái nói:
- Không biết các ngươi có để ý tới thủ tịch năm nhất Lang Sa không?
Tất cả mọi người ngẩn người, chợt trong đầu hiện ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng không chút biểu tình nào, chợt mọi người lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn về phía Lưu Dương.
Lưu Dương gật đầu, khóe miệng lộ ra bộ dạng tươi cười.
- Không sai, thiên phú chiến đấu của Lâm Dịch hẳn là kém Lang Sa không nhiều a.
Mọi người nhất thời trợn trừng mắt, chỉ có trong mắt Lưu Dương toát ra vẻ mừng như điên.
.................
Lý Văn và Ám Tương tỉ thí có thể nói là kịch liệt, tuy rằng buổi sáng Lý Văn bị Lâm Dịch gây thương tích nhưng kỳ thực hắn không thụ thương nặng, nhưng mà trong lòng vô cùng khó chịu mà thôi. Mà Ám Tương buổi sáng bị đối thủ trực tiếp ném khỏi lôi đài tự nhiên cũng một bụng nghẹn khuất, lúc này hai người trình độ tương đương lại ôm ấp ức trong lòng động nhau thì thế nào?
Chỉ thấy trên lôi đài hai đạo thân liên tục va chạm, khí thế ngất trời.... Không thể không nói, tuy rằng thực lực hai người là thấp nhất trong tứ cường nhưng nhưng hiện tại trong cuộc thi đấu mà xem, hai bên công thủ lưu loát, không như hai tràng thi đấu trước, trên cơ bản đều nghiêng về một phía.
Nhưng mà lực lượng Lý Văn vẫn có chút chiếm ưu thế, cuối cùng Ám Tương thiếu một chút nuốt hận thua dưới tay Lý Văn, khi hạ lôi đài, sắc mặt âm trầm có thể ép ra nước.
- Trận chung kết hiện tại bắt đầu! Tuyển thủ lên đài!
Giọng nói của trọng tài như hòn đã rơi xuống mặt nước khiến thanh âm ồn ào bùng nổ...
- Lâm Dịch! Lâm Dịch!....
- La Á! La Á....
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 27: Trận chiến 'phá môn'. (P1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Không thể không nói, Lâm Dịch và La Á bề ngoài đều vô cùng dễ tác động với nữ sinh, Lâm Dịch bộ dạng thanh tú hay ngại ngùng dễ kích phát mẫu tĩnh của nữ sinh mà La Á bề ngoài hào sảng... Không chút nào khoa trước nói, rất nhiều thiếu nữ hoài xuân bị hãm vào má lúm đồng tiền khi cười lên của La Á. Hơn nữa hai người đều mang lực lượng cường đại... trên thế giới cường giả vi tôn này, nam nhân như vậy cho tới bây giờ đều không thiếu nữ nhân yêu thích.
Tràng diên nóng như vậy có chút ngoài dự liệu của Lâm Dịch... nhìn lại xung quanh, phát hiện tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình...
- Đi thôi...
Giọng nói của Lý vang lên, Lâm Dịch quay đầu, sau đó hít sâu một hơi lộ ra bộ dạng tươi cười, gật đầu:
- Ừm.
Quay đầu, ánh mắt không khỏi nhìn về phía La Á, nhưng phát hiện La Á cũng đang nhìn hắn.
Trên mặt La Á đột nhiên hiện ra nụ cười tươi sáng, Lâm Dịch cũng không bủn xỉn tặng hắn lại một nụ cười ngại ngùng, hai người từ xa gật đầu, đồng thời nhảy lên lôi đài.
Tràng diện nhất thời như bom nổ
- Lâm Dịch!
- La Á!
Tiếng hô càng lúc càng lớn...
- Thi đấu bắt đầu!
Trọng tài hạ lệnh....
Trong nháy mắt trọng tài hạ lệnh, tràng diện nháy mắt an tĩnh lại...
Tất cả mọi người có loại cảm giác ngừng thở, mắt mở to rất sợ bỏ qua một đoạn nào đó.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, vẻ mặt của hắn liền biến thành một mảnh bình tĩnh.
La Á thở dài một hơi, cười nói:
- Ta tới đó.
Lâm Dịch gật đầu, chỉ thấy sắc mặt La Á nhất thời lạnh xuống, một đôi mắt sắc bén xuất hiện.
- Vù!
Tốc độ cực nhanh! Lâm Dịch đồng thời cùng La Á vọt tới đối phương! Chỉ thấy hai đạo thân ảnh nhanh chóng gặp nhau ở trung tâm, hai người đến cự ly gần nhau nhanh chóng hạ xuống lôi đài đồng thời trong nháy mắt phát động công kích!
Chiến đấu bắt đầu rồi!
Tất cả mọi người đều ngừng thở, con mắt nhìn chằm chằm lôi đài... bao gồm cả đám giáo sư từ học viện Tông Phạm chiến kỹ tới.
- Vù, vù vù...
Tiếng xé gió dày đặc vang lên... không hổ là trận chiến quán quân! La Á và Lâm Dịch đều có thực lực sàn sàn nhau.
Lưu Dương càng nhìn con mắt càng sáng, hiện tại hai gã thiếu niên trên lôi đài tuyệt đối đã được hắn đặt ngang cấp thiên tài! Thực sự không ngờ Hi Á thành nhỏ bé này lại sinh ra nhiều nhiên vật thiên tài như vậy! Lâm Dịch tất nhiên không cần nhiều lời... chỉ bằng thiên phú chiến đấu của hắn, thành tựu sau này của hắn tuyệt đối không phải người thường! Mà La Á kia cũng không hề thua kém, mặc dù thiên phú không bằng đối phương nhưng từ trận chiến mà xem, công phòng của hắn đầu thuộc loại hiếm có... mặt cũng có biểu tình lãnh tĩnh, cùng với năng lực học tập cực mạnh. Thu được hai tên đệ tử này, thật không uổng công ngàn dặm xa xôi đi tới nơi này.
Mà đám đệ tử khác cũng không kém... Lý Văn thiên tư không mạnh bằng hai người trên đài nhưng có thể coi là nhân tài, Ám Tương kia cũng không phải dạng tầm thường, với nữ nhân tuổi 18 đã đạt tới mức độ này cũng là hiếm thấy rồi.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Lưu Dương càng không nhịn được hiện ra một nụ cười... lúc này tình hình chiêu sinh quả thực nói rõ chuyến đi này không uổng!
Mà La Thành ngồi cạnh hắn cũng là bộ dạng tươi cười đầy mặt, La Á là con hắn, đây chính là chuyện luôn khiến hắn tự hào.
Trí thông minh vượt qua đám bạn cùng lứa, năng lực học tập kinh khủng... tất cả những thứ này đều là tiền vốn để La Thành tự hào.
Sắc mặt của Lý vẫn không biến hóa, như cũ vẫn bộ dạng lạnh lùng, tuy rằng như vậy trong mắt hắn thỉnh thoảng vẫn xuất hiện vẻ thỏa mãn, chứng tỏ Lý cực kỳ thỏa mãn với biểu hiện trên đài của Lâm Dịch.
Trên đài, hai người tỷ thí vẫn tiếp tục...
Lâm Dịch không chút biến hóa, vẫn sắc mặt bình tĩnh khiến người ta hoảng hốt, mà La Á âm thầm nhíu mày... thân thể hắn đón đỡ công kích của Lâm Dịch đã có chút tê dại... quả nhiên trong trạng thái bình thường lực công kích bản thân không mạnh hơn đối thủ..
- Xem ra... chỉ có thể 'phá môn' thôi...
Trong mắt La Á lóe lên một đoàn tinh mang.
Hai Tay chợt công về phía Lâm Dịch phát ra tiếng vù vù xé gió, Lâm Dịch không biến sắc hai tay đón đỡ, ngăn hai quyền của La Á, nhưng mà không đợi Lâm Dịch đánh trả, La Á đột nhiên lùi ra ngoài, từ xa giằng co với Lâm Dịch.
- Ngươi rất lợi hại!
Vốn đang công kích thấy La Á ngừng lại nói chuyện Lâm Dịch cũng ngừng lại, nhưng có chút nghi hoặc nhìn về phía La Á đang cười.
- Với tuổi của ngươi, đạt tới trình độ này đúng là vô cùng khó có.
La Á cảm khái nói.
Lâm Dịch không rõ dụng ý của đối phương, nhưng vẫn bình tĩnh gật đầu:
- Cảm ơn.
- Nhưng mà...
La Á vừa nói, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ:
- Ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.
Lâm Dịch không đổi sắc, nói:
- Chiến đấu còn chưa chấm dứt mà.
Nói xong vọt tới.
Mà lúc này, đột nhiên hai tay La Á để trước ngực, rất nhanh hoàn thành một chuỗi thủ ấn.
Thấy động tác này, Lâm Dịch hai mắt sáng lên, không khỏi ngừng chân, động tác này hắn đã quá quen thuộc rồi, 'phá cửa ấn ký'
- Mở
Hai tay trước ngực nhanh chóng kết thủ ấn, một tia sáng đỏ chợt xuất hiện, theo tiếng mở mà La Á vừa nói, một chữ 'hưu' màu đỏ xuất hiện rồi chợt biến mất.
- Phá môn!
Lưu Dương kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
- Hưu môn chiến sĩ! La Á không ngờ là chiến sĩ hưu môn!
- Trời ạ! Hắn không ngờ là 'môn chiến sĩ'
- Hắn mới bao nhiêu tuổi a?
Khán giả dưới đài kích động hẳn lên... tràng diện biến thành ầm ĩ.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 28: Trận chiến 'phá môn'. (P2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Trên thực tế nghiêm ngặt mà nói 'phá môn' cũng không phải chuyện khó khăn gì, dù sao trên cơ bản người luyện võ đều là chiến sĩ có thể phá môn, như Lý là 'tam môn' chiến sĩ, La Thành lại là 'tứ môn' chiến sĩ, Lưu Dương bản thân là chiến sĩ 'ngũ môn' cực kỳ hiếm có.
Nhân số của một vũ môn không ít, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít... như Hi Á thành này, vũ môn nho nhỏ cũng ít nhất hơn trăm môn nhân.
Như vậy một vũ môn ở một thành nhỏ còn có nhiều môn chiến sĩ như vậy, trong nhân gian càng nhiều môn chiến sĩ không biết tới, số lượng môn chiến sĩ tính ra cũng không hề ít.
Khi mọi người thấy La Á phá môn lại kinh ngạc như vậy? Nguyên nhân đơn giản.
Khiến mọi người kinh ngạc chính là độ tuổi của La Á... La Á bất quá mới 19 tuổi, trên toàn bộ đại lục mà nói, trước ba mươi tuổi phá môn cũng là vô cùng hiếm, mười chín tuổi phá môn đúng là hiếm thấy, rất khoa trương mà nói trước tuổi 22 mà phá môn đều có thể xưng là thiên tài, mà tuổi của La Á mới là mười chín, xưng danh thiên tài cũng không quá.
- Chiên sĩ hưu môn...
La Thành trên mặt hơi lộ ra bộ dạng đắc ý tươi cười...
- Ta tới.
La Á lộ ra một nụ cười tự tin, chợt động!
Nhanh! Vượt qua tưởng tượng của Lâm Dịch!
Hầu như trong nháy mắt đã vọt tới trước người Lâm Dịch! Một quyền tung ra, mang theo tiếng xé gió chói tai!
Biểu tình Lâm Dịch không đổi, hai tay miễn cưỡng đưa lên đón đỡ trước ngực!
Ầm!!
Lực lượng của một quyền này không ngờ đánh bay Lâm Dịch ra ngoài, đến khoảng cách sáu bảy mét, mới rơi xuống đất, nhưng bịch bịch bịch liên tục lùi lại ba bước, mới miễn cưỡng đứng vững thân hình.
Không đợi Lâm Dịch phản ứng, La Á lần nữa công tới!
- Vù vù vù!
Liên tục ba cước, tốc độ cực nhanh như sóng biển ập tới Lâm Dịch!
Lâm Dịch vẫn sắc mặt không đổi, thân thể hắn còn phản ứng nhanh hơn đại não, dùng quỹ tích cực kỳ quái dị tránh một lần công kích của La Á, chợt hai chân phát lực, vọt qua La Á, sau đó dừng lại ở biên giới lôi đài.
La Á cũng không truy kích, xoay người nhìn Lâm Dịch vẫn lạnh nhạt như cũ, lộ ra nộ dạng tươi cười:
- Chịu thua đi, trạng thái hiện tại của ta không phải ngươi có khả năng đánh bại.
Tuy chỉ phá một cửa mà thôi nhưng thực lực cùng tốc độ của La Á đề cao lên gấp đôi, vốn không phải là đối thủ của Lâm Dịch hiện tại áp bức cho Lâm Dịch không còn lực hoàn thủ.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, trên mặt bỗng nở nụ cười nhạt:
- Ta cũng có thể phá môn.
- Cái gì?
La Á sửng sốt, nhưng chợt sững sờ biến thành khiếp sợ.
Chỉ thấy Lâm Dịch hai tay đột nhiên cực nhanh biến ảo vài thủ ấn trước người, một ấn ký đơn giản dần hình thành, chợt hắn khẽ quát:
- Mở!
Một sợi tơ màu đỏ xuất hiện, lập tức một chữ 'hưu' màu đỏ xuất hiện trước mặt Lâm Dịch.
- Cái gì? Hắn cũng là hưu môn chiến sĩ?
Lưu Dương trở nên động dung! Nhịn không được đứng lên, nếu như nói La Á phá môn khiến hắn vô cùng kinh ngạc thì Lâm Dịch phá môn đủ hắn chấn kinh rồi.
Phải biết rằng Lâm Dịch mới 15 tuổi a! Hưu môn chiến sĩ 15 tuổi! Mặc dù đặt trên toàn bộ đại lục cũng tuyệt đối là thiên tài.
- Hắn cũng là hưu môn chiến sĩ...
Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ... La Thành, Lưu Dương, Lý, trọng tài...cùng với tất cả khán giả.
Tràn Diện trong lúc nhất thời có chút im lắng...
- A!!! Lâm Dịch cố lên! Lâm Dịch cố lên!
- A! Trời ạ thiên tài hiện nhiều như củ cải thế sao?
............
Tràng diện bùng nổ.... bầu không khí khi Lâm Dịch phá môn dần tới đỉnh điểm, tiếng gào thét như chấn động của vũ môn.
- Không ngờ... ngươi cũng là một hưu môn chiến sĩ.
Khiếp sợ qua đi, La Á hít sâu một hơi, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Lâm Dịch sau khi phá môn, sắc mặt lại hồi phục bộ dạng bình tĩnh.
- Hiện tại tới lượt ta.
Lâm Dịch vừa dứt lời, thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lá Á!
- Ầm ầm ầm!
Hai đạo thân ảnh trên lôi đài sử dụng tốc độ khó tin giao đấu, kích thích thị giác khiến mọi người không khỏi lớn tiếng khen ngợi! Trận tranh quán quân này đã trở thành hư danh, đặc sắc nhất chính là trận chiến trên đài.
Phương thức chiến đấu của Lâm Dịch chính là dùng tốc độ cực nhanh với chiêu thức sử dụng như thiên mã hành không, lực lượng cường đại kết hợp như nước chảy mây trôi tiến công áp chế cho địch nhân không thở nổi, từ mặt khí thế trực tiếp áp bức địch nhân.
Hai người một công một phòng, công kích như bão tốt, phòng như tường đồng vách sắt... tất cả mọi người không khỏi ngây dại, tiếng ủng hộ lên cao, đến đây không ai hô tên nữa, tất cả mọi người đều hô lên không mục đích, thầm nghĩ muốn phát tiết hưng phấn trong lòng.
Dưới lôi đài trọng tài nhìn trận đấu trên đài, lẩm bẩm:
- Đám nhóc hiện tại... thực sự là...
Một giáo sư bên cạnh tiếp tục rên rỉ:
- Quá điên cuồng
............
Cứ như vậy công phòng đã tiến hành mấy phút... thời gian mười mấy phút cũng khiến người ta có cảm giác cực kỳ dài, Lâm Dịch và La Á không chiếm được lợi thế gì.
Biểu tình La Á vẫn lãnh tĩnh như cũ, Lâm Dịch trên mặt chỉ còn lại một mảnh bình tĩnh.
- Còn đánh tiếp như vậy, phỏng chừng sẽ thoát lực.
Lâm Dịch công kích tuyệt đối không phải tốt như vậy, nhưng mà dưới tình huống không phá môn, lực công kích của Lâm Dịch mạnh hơn La Á, lúc này phá môn lực công kích càng mạnh hơn không ít. Trong thời gian ngắn có thể chống đỡ, nhưng một lúc nữa chắc chắn Lâm Dịch mạnh hơn hắn nhiều.
La á cắn răng, thầm nghĩ trong lòng:
- Liều mạng!
Chợt đối mặt với Lâm Dịch một lần nữa cước bộ vọt lên một quyền đánh ra.
- Bồng!
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 29: Quán quân!
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Lâm Dịch một cước va chạm với một quyền của La á, thân hình Lâm Dịch chịu lực công kích mạnh mẽ không khỏi bay ra ngoài không trung, mà La Á cũng lùi lại vài bước mới ổn định lại.
Nhưng mà vừa ngừng lại chưa kịp điều chỉnh liền hít sâu một hơi, miệng quát khẽ một tiếng, lao tới phía trước, khẽ nhún chân thân hình vọt tới Lâm Dịch!
A!
Một tiếng quát lớn! Chợt ầm! một tiếng vang lên, hai người kịch liệt va chạm ở trung tâm lôi đài, thân thể không tự chủ được bị một cỗ lực lượng cường đài bắn ra xa.
Một đòn này là lực lượng cực mạnh của cả hai, hai người thân thể không ngờ cứ thế không chút phản kháng bị quăng ra ngoài lôi đài!
- A?
Tất cả mọi người nhịn không được a lên một tiếng ánh mắt tập trung vào hai bóng người đang bay ra xa.
Bịch!
Hai người đồng thời rơi xuống đất.
A?
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên... không ai ngờ kết quả lại như vậy...
Dưới lôi đài đám trọng tài cũng ngạc nhiên... sửng sốt cả nửa ngày hắn cũng không ngờ kết quả lại như vậy, chính lúc đang sững sờ, Lưu Dương đã đến bên cạnh hắn nói nhỏ vài câu.
Trọng tài nghe thấy vậy lập tức quát:
- Xin hai tuyển thủ không cử động.
Lâm Dịch là La Á đứng thẳng lên ngạc nhiên nhìn về phía trọng tài.
Chỉ trong chốc lát, từ bên ngoài đi vào hai gã đệ tử vũ môn, trong tay bọn họ cầm một dợi dây thừng dài, đưa cho trọng tài.
Trọng tài gật đầu với họ, lúc này với tới hai bên lôi đài.
Mọi người khó hiểu nhìn trọng tài, một gã chiêu sinh lão sư đứng ở mép lôi đài trong tay cầm sợi dây đặt vào sát mép lôi đài, mà trọng tài cầm đầu kia tới bên người La Á, trong sự nghi hoặc của La Á, đem sợi dây áp sát vào người hắn.
Nhìn kỹ vài lần, trọng tài và gã lão sư kia đi về phía Lâm Dịch, làm ra chuyện tương tự.
Thấy độ dài chênh lệch chừng hơn thước, trọng tài gật đầu với Lưu Dương phía xa.
Thấy vậy Lưu Dương cũng gật đầu đáp lại, trọng tài thu lại sợi dây, lớn tiếng quyên bố:
- Ta tuyên bố, quán quân lần chiêu sinh này là...
Tiếng bàn tán nhất thời im lắng lại, ánh mắt mọi người tập trung lên người trọng tài.
- Lâm Dịch!!!
- Ồ! Lâm Dịch vô địch rồi!
- Lâm Dịch vô địch!!
............
Tiếng hoan hô nhất thời vang lên, Lâm Dịch có chút ngạc nhiên...
Lý đi tới bên cạnh Lâm Dịch, khuôn mặt lạnh lùng lộ ra bộ dạng tươi cười, gật đầu với Lâm Dịch, thấy Lý, Lâm Dịch sửng sốt một chút lộ ra nụ cười hài lòng.
La Á trên mặt hiện ra vài phần cô đơn cúi đầu không biết nghĩ gì.
- Làm sao thế?
Vai bị vỗ vỗ, truyền tới giọng nói của phụ thân.
La Á quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt cười của cha, trong lòng một trận xấu hổ, La Á không khỏi lần nữa cúi đầu, thất lạc nói:
- Cha, con thua.
La Thành cười vỗ vai La Á đang thất lạc, cười nói:
- Một lần thắng bại tính là gì? Sau này nỗ lực lên thắng lại hắn là được mà.
La Á ngẩng đầu nhìn La Thành sau đó lại cúi đầu.
- Mời các thí sinh vượt qua thi tuyển ngày hôm sau cũng là mười lăm tháng một tập hợp ở vũ môn, đến lúc đó chúng ta sẽ đi tới học viện, mong mọi người chuẩn bị.
Giọng nói của Lưu Dương đột nhiên vang lên, Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn hắn một cái, Lý mở miệng nói:
- Chúng ta đi.
Lâm Dịch quay lại gật đầu, liền đi phía sau Lý, tới gian phòng của bọn họ.
Trận này kết thúc thi đấu, đám người xem cũng tản dần, vũ môn liền khôi phục bình tĩnh.
- Cộc, cộc cộc.
Tuy rằng chiếm được vị trí đệ nhất, nhưng Lâm Dịch cũng không bởi vậy mà tự mãn, nói ra ngay chính hắn cũng không tin... đạt được quán quân lần chiêu sinh này, dường như cũng không có hưng phấn như trong tưởng tượng, lúc trở lại gian phòng tùy ý nói chuyện với Lý vài câu, Lâm Dịch liền ở một bên tu hành phá môn ấn ký, dường như mấy ngày trước đạt danh hiệu quán quân không phải hắn vậy.
Khi đang tu hành, tiếng đập cửa vang lên, Lý ở một bên nhíu mày tới mở cửa.
- Ha ha, Lý, Lâm Dịch có nhà không?
La Thành cười hớn hở nói, Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy trước cửa đứng hai người, La Thành đứng trên cùng.
Lý gật đầu, tránh sang một bên để mọi người vào.
Thấy La Thành cùng người kia tiến vào, Lâm Dịch cũng không ngạc nhiên, liền đứng dậy gật đầu với La Thành, bắt chuyện.
La Thành nói với mấy người bên cạnh:
- Ha ha, Lý là người lạnh lùng nổi danh ở chỗ chúng ta, Lâm Dịch là đệ tử hắn, không chỉ học được một thân bản lĩnh của hắn mà tính cách cũng học được bảy tám phần... ha ha ngươi không cần để ý a.
Lý và Lâm Dịch nghe La Thành nói vậy, không khỏi nhìn về phía người bên cạnh La Thành.
Đó là một trung niên, bề ngoài không có chỗ nào kinh người, chỉ là trên mặt mang theo vẻ thiện ý tươi cười khiến cho người ta dễ sinh hảo cảm.
La Thành cười giới thiệu:
- Ha ha, vị này là người dẫn đầu đoàn chiêu sinh của Tông Phạm chiến kỹ tới học viện lần này, Lưu Dương.
Lâm Dịch ngẩn người, nhìn qua lý, thấy Lý không ý kiến gì, tiện miệng nói:
- Ngay năm ngoái.
Trung niên nghe vậy lộ ra thần sắc hiểu rõ, sau đó cười nói:
- Cậu nhóc rất không tồi a.
Nghe người khác khích lệ, trên mặt Lâm Dịch lộ ra vài phần ngượng ngùng nói:
- Đại nhân khích lệ rồi.
- Không cần xưng hô đại nhân gì hết, sau này ngươi là học sinh của trường chúng ta, nếu như có thể gọi ta một tiếng Lưu lão sư đi,
Lưu Dương cười hào sảng nói.
Lâm Dịch ngẩn người, sau đó gật đầu:
- Dạ, Lưu lão sư.
Lưu Dương thỏa mãn gật đầu, cười nói:
- Ừm, ngày mai chúng ta xuất phát, nếu như còn chuyện gì chưa làm xong, chuyện gì ta có thể giúp đỡ cứ nói cho ta biết, không nên khách khí a.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế