Trong lúc đó trong hư không có tiếng sấm chớp mưa bảo truyền tới, phô thiên cái địa và đầy mạnh mẽ. Phía sau nó chính là một đám cường giả bố trí đại trận lúc trước đối phó chính mình.
- Hừ!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, nếu là ở thế giới khác thì chiến thuật biển người đối phó hắn thì hắn sẽ sợ. Nhưng mà ở chỗ này...
Hắn mới là chúa tể!
Ầm ầm!
Lôi quang lóe lên, ba tên siêu cấp cường giả của Lôi Đình Đại Thế Giới giống như con bướm bay vào trong lửa, khu còn cách Lâm Hi cả trăm trượng thì nổ tung thành phấn vụn. Nhìn thấy hư không sụp xuống, ba thân thể này bị lôi đình hủy diệt thành bụi, đã bị "Lôi hệ thiết bàn " và "Đế Thích Thiên chi nộ" hấp thu.
Lâm Hi tiếp tục kế thừa mảnh vỡ trí nhớ của thiết bàn này, tự nhiên cũng đã biết rõ cái tên "Đế Thích Thiên chi nộ"!
- Giết hắn!
Ba gã cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới lập tức bị miểu sát, chuyện này làm cho không ít người kinh ngạc. Nhưng không có nghĩ nhiều, hơn mười tên cường giả Quỷ Thần Cảnh lập tức liên thủ công kích Lâm Hi.
Ông!
Ánh mắt Lâm Hi lạnh băng, bàn tay vỗ lên thiết bàn, lôi đình lập tức bay xuống, đạo lôi thiêu đốt rơi vào trong tay Lâm Hi.
Ầm ầm!
Lâm Hi ném một cái, trong một chớp mắt đạo năng lượng lôi điện mạnh mẽ kia ập thẳng tới trước mặt, không thể chạm vào tay của Lâm Hi, nhao nhao chui vào trong lôi đình khúc chiết.
Rầm rầm rầm!
"Đế Thích Thiên chi nộ" ngưng tụ thành tia chớp xoẹt qu hư không, nhanh không thể tưởng tượng nổi. Nó lướt qua như điện quang, dễ như trở bàn tay, một tên cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới giống như đánh mất quyền khống chế thân thể, trên mặt tràn ngập hoảng sợ, bị tia chớp xuyên thủng, nổ tung thành tro bụi, năng lượng lôi điện trong người bị cắn nuốt.
Hô!
Cuồng phong thổi qua, tro bụi đầy trời. Mười bảy tên siêu cấp cường giả như bị bốc hơi, biến mất trong hư không. Mà "Đế Thích Thiên chi nộ" vòng quanh hư không, lại rơi vào trong tay Lâm Hi thì nó tỏa sáng rồi.
Oanh!
Vốn còn đang lao qua phía Lâm Hi, đột nhiên dừng lại, oanh một tiếng, bọn họ bỏ chạy tứ tán.
Những người này thần sắc kinh hãi, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu nào, gống như nhìn thấy chuyện kinh khủng nhất trên đời.
- Đế Thích Thiên chi nộ!
- Hắn rõ ràng có Đế Thích Thiên chi nộ!
- Làm sao có thể?
- Chạy mau!
...
Câu cuối cùng vô cùng hoảng sợ, rõ ràng giống như chó nhà có tang. Lúc này không có người nào đi lên đối phó Lâm Hi, mỗi người đều muốn chay trốn, chạy càng xa càng tốt.
"Đế Thích Thiên chi nộ " chính là "Thần khí chi Vương ", cơ hồ là khắc tinh của tất cả lôi hệ, sau khi biến mất mấy chục vạn năm, lại có thể xuất hiện trong tay của một người.
Điều này sao có thể? !
Sợ hãi!
Khủng hoảng!
Sau khi khí tức của "Đế Thích Thiên chi nộ" bạo phát ra, phạm vi mấy vạn dặm này, toàn bộ sinh linh hay mãnh thú của Lôi Đình Đại Thế Giới hoặc là loài cá trong biển cả đều cảm giác được sợ hãi thật lớn bao phủ thân thể của mình!
Rầm rầm!
Bọt nước bốc lên, biển cả lôi đình cuồng bạo bên dưới cuồn cuộn, nhìn kỹ lại thì hàng tỉ động vật biển lôi quang lóe lên đậm đặc, chúng đang điên cuồng bỏ chạy ra tứ phía.
Chúng cảm giác được khủng hoảng. Tuy linh trí chưa mở ra nhưng mà đạo thân ảnh đứng trên trời cao kia làm sâu trong linh hồn của chúng cảm giác được sợ hãi mạnh mẽ, cho nên chúng phải bỏ chạy tứ tán.
- Ha ha ha, các ngươi thoát được sao?
Lâm Hi cười to một tiếng, giọng của hắn như sấm vang vọng thiên địa
Trong tay của hắn cầm "Đế Thích Thiên chi nộ" hóa thành lôi đình, đạo hào quang này giống như hỏa diễm vậy. Một loại cảm giác nguy cơ mạnh mẽ chưa bao giờ có hiện ra, giờ khắc này Lâm Hi cảm giác mình như có được quyền lợi cường đại, đó là khống chế sinh linh, bất luận là sinh mạng gì trong Lôi Đình Đại Thế Giới đều do hắn khống chế.
Nhỏ thì động vjat trong biển cả phía dưới, lớn chính là cường giả Quỷ Thần Cảnh cao cao tại thượng, bất cứ sinh vật nào nhìn nó là như có phản xạ có điều kiện từng tên trong đó nằm trong khống chế của hắn.
Hắn chính là vương của lôi đình.
Ầm ầm!
Một đạo thiểm điện phá không bay ra, trong khoảng thời gian ngắn xẹt qua hư không hàng tỉ vị diện, lôi điện lướt qua nơi nào thì những tên cường giả bỏ chạy không ngừng nổ tung..
Ông!
Lâm Hi đứng sừng sững trong hư không, giống như là thần linh vậy, bàn tay nắm chặt, lúc này "Đế Thích Thiên chi nộ" bay vào trong tay của hắn. Đạo cụ lôi đình này lập lòe trong tay của hắn, nó có thể hô ứng với chung quanh. Hơn mười tên cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới bị nổ xám đen không còn hình dáng chết dưới lôi đình này.
- Đây mới là thần của lôi đình!
Lâm Hi tay cầm "Đế Thích Thiên chi nộ", đạo thiểm điện này nhảy lên, nhảy vào trong người của Lâm Hi, dung nhập vào trong chân khí của hắn.
Đây là thần khí chi vương của Lôi Đình Đại Thế Giới, sau khi hấp thu đủ lôi đình thì nó rõ ràng bắt đầu phụng dưỡng Lâm Hi, trợ giúp hán tiến hóa "Vạn Lôi đại tiên thuật" !
Không cần tu luyện, chỉ cần "Thần khí chi Vương" vận chuyển lôi đình chi lực là giúp "Vạn Lôi đại tiên thuật" của Lâm Hi tăng lên không ít.
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên, lập tức xuyên qu hư không trùng điệp, nhìn thấy thần tử và "Hoàng thái tử" ở xa xa. Hắn nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của hai người.
- Ha ha ha!
Lâm Hi cười lạnh, hắn cũng quên mục đích tới đây là gì rồi. Hai tên hỗn đản này cho rằng kéo hắn tới "Lôi Đình Đại Thế Giới" là có thể chơi chết hắn, nhưng mà không biết bản thân mình là người nào.
- Sét đánh!
Lôi quang lóe lên, Lâm Hi lập tức biến mất, hắn hóa thành một đạo lôi đình xuyên qua tầng mây.
Nhanh!
Nhanh vô cùng!
Ngay cả kiếm đạo và Đại Na Di thần thuật cũng không nhanh bằng! Đây là tốc độ của thần khí chi vương.
Giờ khắc này Lâm Hi cảm giác mình chính là lôi điện, cả vũ trụ mặc mình ngao du.
Rầm rầm rầm!
Lâm Hi đi qua nơi nào thì lôi điện ở đó hóa thành trợ lực cho hắn. Chỉ cần hắn muốn thì hắn có thể tiêu diệt bất cứ tu sĩ lôi hệ nào, hắn cũng có thể hút lôi điện trong người của họ hoàn toàn.
"Thần tử" giờ phút này quả thực tâm giết người cũng đã có.
Hắn biết rõ trên người của Lâm Hi có bảo bối gì, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như vậy. Hơn hai mươi tên cường giả đỉnh cấp của Lôi Đình Đại Thế Giới trước mặt Lâm Hi không có lực phản kháng nào cả, lập tức nổ tung thành tro bụi.
Uy lực như thế quả thực là điên cuồng.
- Trở về, tất cả mọi người tập hợp, vận dụng pháp khí bố trí đại trận. Chúng ta đi riêng lẻ sẽ không cách nào đối phó hắn được!
Một giọng nói to như sấm vang lên, từ phía sau truyền đến. Hào quang lóe lên và từng bóng đen tập trung về hướng "Thần tử".
Trên mặt hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới tràn đầy lo lắng, việc cấp bách không phải đối phó Lâm Hi, mà là bảo trụ tính mạng của mình
Uy lực của lôi đình chi vương quá mạnh mẽ.
"Hoàng thái tử" hiểu rõ đối kháng chính diện là không có khả năng. Chỉ có lợi dụng pháp khí ngăn cản không tiếp xúc trực tiếp với "Đế Thích Thiên chi nộ" mới có thể đối kháng Lâm Hi.
Ông một tiếng, từng bóng người lóe lên, trống rỗng xuất hiện chung quanh hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới, hình thành một hình cầu. Hào quang lóe lên và một đạo chấn động kỳ dị phát ra trong hư không, chính là "Vạn thần đại trận" lúc trước.
Lúc này uy lực của "Vạn thần đại trận" đã không so được với lúc ban đầu có mấy trăm tên cường giả, nhưng mà giờ khắc này dùng nó đối kháng với Lâm Hi là thích hợp nhất.
Chỉ có "Vạn thần đại trận" cấm tiệt lực lượng lôi điện mới có thể đối kháng "Đế Thích Thiên chi nộ" trong tay của Lâm Hi!
Trên mặt "Thần tử" âm tình bất định, bỗng nhiên chửi bới một tiếng "Đáng chết ", lập tức thoáng cái bay qua.
Trong tay Lâm Hi cầm "Lôi đình thần khí" không hề nghi ngờ nó khống chế tất cả tu sĩ trong Lôi Đình Đại Thế Giới, nhưng mà "Thần tử" thì khác, hắn cũng không phải người của Lôi Đình Đại Thế Giới, cũng không phải tu sĩ lôi hệ, bởi vậy không bị "Đế Thích Thiên chi nộ" khắc chế.
Cho dù trong nội tâm có oán hận thật lớn với người của Lôi Đình Đại Thế Giới thì "Thần tử" cũng hiểu bây giờ không phải lúc nội chiến. Lâm Hi đạt được "Lôi đình chi Vương" thì tốc độ quá nhanh, bất kể là vì bảo vệ tính mạng hay đối phó Lâm Hi, hiện tại cũng phải đoàn kết nhất trí.
Ầm ầm!
Tầng mây mở rộng, lôi đình rơi xuống. Trong nháy mắt hư không trùng điệp giống như bị trường thương đánh xuyên qua, dùng tốc độ không tưởng tượng nổi nện vào "Vạn thần đại trận".
Ah! --
Trong tiếng nổ mạnh kinh thiên tiếng kêu thảm thiết liên tục, "Vạn thần đại trận" chỉ kiên trì được một lát thì sắp nổ tung lên. Một tên tu sĩ Lôi Đình Đại Thế Giới bị rút sạch lực lượng hóa thành tro bụi.
- Không tốt! --
"Hoàng thái tử!" quá sợ hãi, xem thời cơ không ổn thì bỏ thần khí trên người, không chút do dự quay người bỏ chạy.
- Hừ! Ngươi thoát được sao? Để mạng lại cho ta!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, bàn tay lớn trảo một cái về hướng hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới. Lôi hệ thiết bàn hấp thu đủ lực lượng lôi hệ, từ lượng biến dẫn tới chất biến, hiện tại "Hoàng thái tử" trong mắt của hắn đã là người chết!
- Dừng tay!
Đột nhiên lúc này tiếng hét to như sấm vang lên, từ sâu trong trời xanh truyền tới. Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy mây đen cuồn cuộn, một cự chưởng màu xanh chừng mấy ngàn dặm chụp thẳng vào Lâm Hi.
Trong tích tắc này thiên địa giống như bị sụp đổ. Trước mặt bàn tay này Lâm Hi nhỏ bé giống như con sâu cái kiến, tùy thời sẽ bị nghiền thành bột mịn
! ! !
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, một loại cảm giác nguy cơ hiện ra trong lòng, lập tức như lâm đại địch. Từ khi tu luyện tới nay, đây là lần đầu tiên Lâm Hi gặp được qua đối thủ cường đại nhất, thậm chí còn mạnh hơn cả chưởng giáo "Thần Tiêu Tông" sử dụng bản thể nhiều.
- Hoàng đế Lôi Đình Đại Thế Giới!
Trong đầu Lâm Hi hiện ra suy nghĩ này. Trong cả Lôi Đình Đại Thế Giới, có thể có được lực lượng cường đại như vậy, thậm chí sau khi Lâm Hi có được "Đế Thích Thiên chi nộ" cũng phải cảm nhận áp lực khổng lồ, cũng chỉ có hoàng đế Lôi Đình Đại Thế Giới.
Người mạnh nhất cả thế giới.
- Phụ hoàng, cứu ta!
Tiếng kêu kinh hỉ vang lên, là hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới. Lâm Hi lúc này đã không còn bận tâm tới hắn, uy lực kia cường đại tới mức khiến người ta như sụp đổ.
- Rống! --
Ánh mắt Lâm Hi như điện, đột nhiên một đạo thiểm điện ra, thân thể bành trướng kịch liệt, trong nháy mắt hóa thành một chân long khổng lồ.
- Sinh Mệnh Chi Môn tiền bối!
Lâm Hi tiếng gầm gừ vang vọng thiên địa.
Bạch quang lóe lên, "Sinh Mệnh Chi Môn" hào quang vạn trượng, đột nhiên xuất hiện quanh người Lâm Hi, phối hợp với " Đế Thích Thiên chi nộ" uy lực khôn cùng, dùng xu thế lôi đình vạn quân đánh thẳng lên bầu trời.
Một kích này hao hết chân khí toàn thân của Lâm Hi, cũng là một kích mạnh nhất của Lâm Hi!
Rầm rầm rầm!
Trong khoảng thời gian ngắn thì bàn tay cùng chân long va chạm mấy chục lần trên hư không, mỗi một cái va chạm đều khiến thiên địa sụp đổ. Cả Lôi Đình Đại Thế Giới run chuyển mạnh mẽ.
Oanh!
Bàn tay mấy ngàn dặm này bị đánh nát, chia năm xẻ bảy, Lâm Hi cũng bị chấn đắc khí huyết sôi trào, bị đẩy ra sau. Cảnh giới của đối phương cao hơn hắn hai tầng, đạt tới Quỷ Thần Cảnh tứ trọng.
Trong vũ trụ bên ngoài thiếu năng lượng thì đây là cảnh giới khó tưởng tượng nổi.
- Người trẻ tuổi, giao Đế Thích Thiên chi nộ ra, ta cân nhắc tha cho ngươi một mạng.
Cự chưởng vỡ tan, trên lôi vân là một nam tử trung niên mang ngọc quan, phong thần tuấn dật, một thân đế bào lôi đình phi phàm, nhất cử nhất động hiển thị rõ hương vị quyền thế.
Chung quanh hắn cường giả san sát như rừng, đều ăn mặc theo cách văn thần võ tướng, mỗi người đều hiển lộ khí tức Quỷ Thần Cảnh tam trọng, mọi cử động đều khiến thiên địa chấn động, hư không run rẩy.
Một thế giới xuất hiện nhiều cường giả đỉnh cấp như vậy, đây là thự clujwc của "Lôi Đình Đại Thế Giới". Năng lượng nơi này vượt qua các thế giới khác, khiến cho thế giới này có thể dung nạp được nhiều cường giả hơn, đẳng cấp cao hơn!
Hào quang lóe lên, hoàng thái tử của Lôi Đình Đại Thế Giới lập tức xuất hiện bên cạnh, tâm thần của hắn đại định, nhìn qua Lâm Hi như nhìn người chết.
Nơi này đã tụ tập giai tầng cường đại nhất của Lôi Đình Đại Thế Giới, bất kể là thực lực hay là cảnh giới đều áp chế Lâm Hi, đạt tới đỉnh phong của thế giới này.
Mà đưa mắt nhìn ở đường chân trời, bóng người rậm rạp, cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới từ bốn phương tám hướng đang lao tới nơi này, đây là thiên la địa võng, Lâm Hi có chắp cánh cũng khó thoát.
- Phụ hoàng, không cần nhiều nói, giết hắn và trực tiếp thu hồi Đế Thích Thiên chi nộ!
Hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới ở bên cạnh oán hận nói.
- Ha ha!
Lâm Hi cười cười, nhìn qua hắn thật sâu. Muốn giết hắn dễ vậy sao?
- Ông!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi hóa thân chân long đột nhiên như thiểm điện bổ nhào qua, đuôi rồng hất lên, cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới ngoài mấy chục dặm bị đánh chết, lôi đình chi lực trong người bị cắn nuốt không còn.
- Lớn mật!
"Lôi đình đại đế" giận tím mặt, ngón tay bắn ra bắn vào vòng xoáy trên đỉnh đầu, đột nhiên một ngón tay hóa thành lôi đình bay ra ngoài.
Nhưng mà Lâm Hi căn bản không có xung đột với hắn, hào quang lóe lên, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa. Từ cảnh giới có lẽ hắn kém vị chúa tể của Lôi Đình Đại Thế Giới này, nhưng mà luận tốc độ thì không có gì có thể vượt qua "Đế Thích Thiên chi nộ" .
- Ngươi thực sự không nên triệu hồi bọn chúng tới!
Giọng của Lâm Hi ù ù như sấm, quanh quẩn trên bầu trời. Trong chốc lát chỉ thấy thấy điện quang lóe lên, trên đường chân trời có mấy trăm tên cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới bị điện quang xuyên thủng, hóa thành tro bụi.
- Không tốt!
Một đám đám "Văn thần võ tướng" bên cạnh lúc này hiểu ý đồ của Lâm Hi, sắc mặt đại biến. Nhưng mà đã trễ, trên hải dương lúc này biến thành tràng đồ sát của Lâm Hi.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy một đạo lôi quang từ sâu trong hư không hiện ra ngoài, lôi điện lướt qua thì có một đám cường giả lôi hệ rơi rụng như sung, biến thành tro bụi!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Không ai có thể ngăn cản Lâm Hi, cả Lôi Đình Đại Thế Giới đã biến thành khu vực săn bắn của hắn.
Tiếng nổ mạnh ầm vang vang lên, một đạo lực lượng hủy diệt đánh thẳng vào lưng của hắn, nhưng mà công kích chẳng thể đuổi kịp tốc độ của Lâm Hi.
Toàn bộ tâm thần của Lâm Hi lúc này đặt lên người của đám cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới, tiếng hét giận dữ vang lên liên tục, tiếng khiêu chiến, quát mắng toàn bộ bị hắn ném ra sau đầu.
Chỉ thấy từng đạo hào quang hiện ra, kế tiếp là một đám cường giả ngã xuống thành phiến, không có phản kháng, cũng không cách nào phản kháng.
Lâm Hi có lẽ còn không đánh lại hoàng đế Lôi Đình Đại Thế Giới, nhưng mà với đám tu sĩ dưới Quỷ Thần Cảnh tam trọng thì khác.
Năng lượng lôi điện rót vào trong người, không ngừng tôi luyện thân thể của Lâm Hi, cốt nhục cùng cơ bắp, khí tức của Lâm Hi lúc này không ngừng tăng lên thật mạnh.
Răng rắc một tiếng, đột nhiên năng lượng trên người Lâm Hi từ lượng biến dẫn tới chất biến, một lần hành động từ Quỷ Thần nhị trọng tăng lên Quỷ Thần tam trọng, ở cách đó mấy ngàn trượng xuất hiện thân ảnh ngũ ngục thần ma cao lớn.
Mà "Đế Thích Thiên chi nộ" cũng đã hấp thu đủ năng lượng lôi điện, hóa thành một "Đế Thích Thiên hóa thân" uy nghiêm và chói mắt, hiển hiện trong hư không, bàn tay Lâm Hi khẽ vẫy và dán vào sau lưng, lập tức hóa thành một đạo hào quang sáng ngời.
Nửa canh giờ sau --
Ầm ầm!
Bàn tay của Lâm Hi bắt lấy "Đế Thích Thiên chi nộ", hóa thành một bàn tay màu vàng chụp thẳng vào lôi đình đại đế, một kích triệt để tan thành mây khói, lôi đình chi lực cuồn cuộn tiếng vào trong người Lâm Hi, thôn phệ không còn.
Lâm Hi thôn phệ hơn phân nửa cường giả trên chiến trường, vốn tu vi đã rất cao. Lại thôn phệ lực lượng của "Lôi đình đại đế", lập tức tăng lên như diều gặp gió, trong mắt có hào quáng sáng ngời tự nhiên, ánh mắt như đao kiếm.
- Phụ hoàng!
Phụ thân bị giết, hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới phát ra tiếng rên rĩ. Nếu như là bình thường hắn nhất định sẽ cao hứng vì mình sẽ được lên làm hoàng đế, nhưng hiện tại chỉ còn lại hoảng sợ và tuyệt vọng vô tận.
- Lâm Hi, ngươi sẽ bị báo ứng, ... Ngươi nhất định sẽ bị báo ứng. Người của Lôi Đình Đại Thế Giới sẽ không tha cho ngươi.
Hoàng thái tử Lôi Đình Đại Thế Giới hai mắt đỏ bầm, giống như ác lang nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, tức giận gào lên.
- Ha ha, ta sẽ như thế nào thì ngươi không nhìn thấy. Ngươi nên cùng đi với phụ hoàng của ngươi đi.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Lúc này hắn đã thôn phệ hơn một nửa cường giả của Lôi Đình Đại Thế Giới, đã đạt tới cực hạn để có thể đi ra khỏi vũ trụ.
Tuy "Hoàng thái tử" dùng sức giãy dụa nhưng mà không thể ngăn cản một cái tát của Lâm Hi, bị Lâm Hi đánh thành tro bụi.
Đại đế và "Hoàng thái tử" vừa chết, chỉ còn lại một đám "Văn võ đại thần" cũng bị Lâm Hi càn quét.
Lúc này đám cường giả danh chấn Lôi Đình Đại Thế Giới trong vòng một ngày tử vong chín thành chín, bị Lâm Hi một mẻ hốt gọn. Lúc này mấy ngàn dặm chung quanh trống rỗng, cả Lôi Đình Đại Thế Giới cũng phải run rẩy dưới hơi thơ của Lâm Hi.
- Thần tử... , ngươi đúng là thức thời! Chạy trốn thật nhanh đấy!
Trong mắt Lâm Hi hiện ra thần sắc trào phúng.
"Thần tử" cùng "Hoàng thái tử", hắn đầu tiên lựa chọn là "Hoàng thái tử ", nguyên nhân chính là "Đế Thích Thiên" có thể khắc chế lôi đình chi lực trong người của hắn. Nhưng mà không nghĩ tới nhất thời sơ sẩy bị "Thần tử" thừa dịp loạn đào thoát.
- Nhưng mà ngươi thoát được sao?
Ánh mắt Lâm Hi xuyên thấu tinh bích của Lôi Đình Đại Thế Giới, nhìn vào sâu trong hư không vô tận thấy được thân ảnh của thần tử.
Trong bóng tối vô tận có một pháp khí hình thoi dùng tốc độ không tưởng tượng nổi, đang từ "Lôi Đình Đại Thế Giới" bay thẳng tới hướng hạch tâm vũ trụ.
"Thần tử" cũng không có lựa chọn quay về "Tiên Đạo Đại Thế Giới ", mà là lựa chọn tiến vào hạch tâm vũ trụ, hiển nhiên cũng thấy rõ, biết rõ Lâm Hi đại thế đã thành, mặc dù có quay về "Tiên Đạo Đại Thế Giới" cũng không thể nào là đối thủ của hắn, chỉ tìm chết mà thôi.
Chỉ có tiến vào hạch tâm vũ trụ mới có một đường sinh cơ, dùng thực lực của hắn tuy không phải đối thủ của Lâm Hi, nhưng mà tư cách đi vào hạch tâm vũ trụ vẫn dư xài.
Đến lúc đó hắn chỉ cần ở trong hạch tâm vũ trụ tụ hợp với các tổ sư và thái thượng trưởng lão của Thần Tiêu Tông, tăng thực lực lên là có thể áp chế Lâm Hi.
Hạch tâm vũ trụ cường giả như mây, chỗ đó tập trung toàn bộ cường giả tối cường của vũ trụ từ xưa tới nay. Tuy thực lực của Lâm Hi tăng mạnh, nhưng so với cường giả chính thức ở hạch tâm vũ trụ cũng chẳng là gì.
Đây là đường lui dui nhất "Thần tử" tìm được cho mình.
Nếu như Lâm Hi nghĩ hắn rời khỏi "Lôi Đình Đại Thế Giới" và quay về "Tiên Đạo Đại Thế Giới" thì sai mười phần, tuyệt đối sẽ không nghĩ tới hắn đã buông tha cơ nghiệp ở "Tiên Đạo Đại Thế Giới", trực tiếp tiến tới hạch tâm vũ trụ.
- Chờ xem, chuyện của chúng ta sẽ không chấm dứt như vậy đâu. Ngươi nhất định sẽ trả giá thật nhiều!
Trong hư không vũ trụ vô tận, vẻ mặt thần tử oán hận, hắn ở trên thần khí tiến thẳng với hạch tâm vũ trụ. Dựa theo kế hoạch của hắn thì cần phải ba bốn tháng mới tới.
Tuy nhiên hôm nay hắn đi vội vàng, trên đường đi tất cả nhiên sẽ gặp vô số nguy hiểm, nhưng dùng thực lực của hắn xuyên qua những nguy hiểm này vẫn thừa sức.
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này một tiếng vang thật lớn từ sâu trong vũ trụ vang vọng chung quanh. Âm thanh này nghe bình thường, nhưng mà lọt vào trong tai của thần tử thì chẳng khác gì tiếng sấm.
- Thần tử! Chiến đấu của chúng ta còn chưa kết thúc, ngươi quá vội vã rồi, chuẩn bị chạy đi đâu?
Sua trong bóng tối có âm thanh lạnh lùng vang lên, lôi quang to lớn lóe lên, một đạo thân ảnh khí tức bàng bạc lập tức xuất hiện trước mặt thần tử.
- Lâm Hi!
Thần tử hai mắt trợn tròn, dường như không dám tin nhìn qua người trước mặt, trên mặt tái nhợt và không còn chút máu. Yết hầu của hắn khô khốc giống như muốn nói cái gì đó lại không nói ra lời.
- Hừ! Thật bất ngờ vậy sao?
Tay áo của Lâm Hi phất một cái, đứng chắp tay lạnh lùng nhìn qua "Thần tử" . Hắn cũng không vội ra tay, "Thần tử" vốn là "Địch nhân vốn có ", nhưng hiện tại giữa hai bên chênh lệch quá lớn, trong mắt Lâm Hi thì hắn là người chết.
- Chuyện giữa chúng ta không thể dễ giải quyết như vậy.
Trong mắt Lâm Hi có sát cơ sâm lãnh bắn ra ngoài. Không thể không nói "Thần tử" đúng là địch nhân cường đại nhất từ khi hắn xuất đạo ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, hắn gia nhập Thần Tiêu Tông cũng sống trong bóng mờ của thần tử, thậm chí cuối cùng ngay cả sư phụ Hình Tuấn Thần cũng chết trong tay của hắn.
Nhưng mà hôm nay tất cả đã chấm dứt.
Ân ân oán oán giữa hai người phải chấm dứt.
Sắc mặt thần tử khiếp sợ, âm tình bất định, tuyệt vọng, không cam lòng, phẫn nộ, đủ loại cảm xúc hiện ra trong mắt, cuối cùng trấn định lại. Hắn đã từng quá chói mắt, bị cả Tiên Đạo Đại Thế Giới nhìn chằm chằm, được công nhận là "Thiên chi kiêu tử ", là thiên tài gần vạn năm có một của Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Giờ này khắc này hắn làm sao không rõ tình cảnh của mình.
Trước mặt Lâm Hi hắn cơ bản không có đường sống.
- Ha ha ha, không thể ngờ ta đường đường là thần tử cuối cùng lại thua trong tay của tiểu tốt.
Sự đáo lâm đầu, thần tử đột nhiên cười ha hả, trong giọng của hắn mang theo bi phẫn.
- Nhưng mà Lâm Hi, ngươi không nên cao hứng quá sớm!
Lời này quá đột ngột, thần sắc của Lâm Hi lạnh lẽo, nhưng mà hắn cũng không nóng nảy, trong nội tâm quyết định chú ý phải giết thần tử ở đây, nhưng phải xem hắn còn trò gì đã.
- Hôm nay ta tài nghệ không bằng người, cũng chỉ còn đườn chết. Nhưng mà hài tử và xú nữ nhân của ngươi phải chôn cùng ta!
Câu cuối cùng là gào thét lên, gương mặt thần tử vặn vẹo. Trấn định lúc trước biến mất không còn lại gì, mà chuyển biến thành cảm xúc mặt trái, oán hận, ngoan độc, căm hận, cừu hận, phàm là là loại nào cũng khiến người ta giật mình, giống như bị độc xà nhìn chằm chằm vào.
- Ân?
Lâm Hi nheo mắt, nói:
- Ngươi có ý gì?
Thần tử không hiểu lời này, thần thái như nhìn tên điên. Lâm Hi cố tình không để ý tới, nhưng mà nghĩ tới thần tư sắp chết cũng không cần phải lại cố làm ra mê hoặc gì, cũng không cần phải nói dối, lúc này dần sát tâm xuống, đồng thời trong lòng cũng có nghi hoặc.
Câu này không đầu không đuôi, hoàn toàn làm cho không người ta khó hiểu.
- Có ý gì? Ha ha ha!
Thái độ của Lâm Hi trong mắt thần tử là châm chọc, thần sắc tức giận và oán độc nhiều hơn, tức giận cười nói:
- Ngươi còn không biết ý gì? Ngươi và con kỹ nữ kia giảng hòa, còn lưu lại một đứa ‘ con hoang ’, ngươi nghĩ làm ra chuyện này còn giấu được ta sao. Cho dù ta chết thì các ngươi cũng phải trả giá thật nhiều!
Cảm xúc của thần tử càng trở nên kích động, phẫn nộ nhìn qua Lâm Hi, trong mắt của hắn điên dại như chó hoang.
Lâm Hi nhíu mày, không nói gì, nhưng mà trong lòng suy tư, dường như muốn tìm ra thứ gì đó trong lời của thàn tử.
- Ha ha ha, ngươi không biết? Ngươi rõ ràng không biết?
Thần tử nhìn thấy phản ứng của Lâm Hi thì ban đầu còn cực kỳ phẫn nộ, cho rằng Lâm Hi đang giả bộ, nhưng lập tức nghĩ đến cái gì, tức giận quét sạch, đột nhiên cười ha hả thoải mái không nói nên lời:
- Ngươi không biết đúng không! Hai người các ngươi tằng tịu với nhau, Long Băng Nhan kỹ nữ có thai với ngươi, đã sinh ra đứa con hoang rồi, ngươi rõ ràng còn không biết, ha ha ha, quá buồn cười!
Ầm ầm!
Những lời này giống như sét đánh giữa trời quang, cho dù thiên địa sụp đổ cũng không chấn động như vậy.
- Ngươi nói hưu nói vượn cái gì?
Lâm Hi tức giận gào lên, Long Băng Nhan là người của thần tử, hai người vẫn là địch, thần tử không ngờ ở trước mặt hắn nói Long Băng Nhan có con với hắn, chuyện buồn cười nhất trên đời cũng chỉ đến thế là cùng.
Lâm Hi vô ý thức muốn nói "Thần tử" nói hưu nói vượn, nhưng mà trong tối tăm trực giác hiện ra, nói cho hắn biết thần tử nói cũng không phải nói bậy đơn giản như vậy, giống như chuyện trọng yếu bị hắn quên đi mất.
- Hừ! Ta nói hưu nói vượn, các ngươi tằng tịu với nhau mà còn không nhận? Long Băng Nhan kia mất trinh rồi, ta còn chưa từng chạm qua nàng ta, chẳng lẽ đứa con trong bụng của nàng ta là giả sao?
Thần sắc thần tử oán độc, hắn từ trước đến nay tự cho mình rất cao, bởi vì tu luyện "Hỗn Nguyên Vô Cực đại tiên thuật" cho nên phải bảo trì thân đồng tử, thẳng đến khi chứng đạo "Tiên dương" đạt tới nửa bước "Quỷ thần" mới có thể tiếp xúc nữ sắc.
Nhưng mà hắn không ngờ rằng lại bị Lâm Hi chui vào "Chỗ trống ", trên đầu thần tử đội nón xanh, trong nội tâm của hắn làm sao không giận, làm sao không muốn giết tên phản đồ này nhanh cho thống khoái?
Ầm ầm!
Lâm Hi lúc này gương mặt không còn chút máu, trong tối tăm có một ít trí nhớ ẩn sâu hiện ra. Hắn vốn cho rằng đã quên lãng, không nghĩ tới bây giờ thần tử nói mới nhớ lại.
Đó là một đoàn hỗn loạn, trí nhớ hoang đường, tuy cụ thể đã mơ hồ không rõ, nhưng mà thân ảnh dây dưa không ngớt cũng từ những lời của "Thần tử" nói mà trở nên rõ ràng hơn.
Là Long Băng Nhan?
Làm sao có thể!
Trong nội tâm Lâm Hi có sóng to gió lớn, đây quả thực là chuyện hắn chưa từng nghĩ tới.
- Hừ! Ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, kỹ nữ và đứa con hoang kia đã bị ta đưa tới một nơi bí ẩn, bị ta tra tấn đời đời, ta tuyệt đối không nói cho ngươi biết, ngươi vĩnh viễn không thể tìm được bọn chúng đâu.
Giọng nói oán độc, đột nhiên thần tử đánh tới, thừa dịp Lâm Hi phân thần thì lực lượng toàn thân bộc phát đánh tới.
- Muốn chết!
Tâm thần Lâm Hi chấn động, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, không chút nghĩ ngợi đánh ra một chưởng, một tiếng ầm vang, "Thần tử" tan thành mây khói, nổ thành bột mịn!
Song phương chênh lệch quá lớn, hiện tại "Thần tử" cho dù có liều chết đánh cược một lần cũng chẳng phải là đối thủ của Lâm Hi.
- Nên trở về thôi!
Lâm Hi thở dài, tuy đánh chết "Thần tử " nhưng trong lòng của hắn không có vui sướng quá lớn, chỉ cảm thấy có chút trống rỗng, có chút mờ mịt không nói rõ.
Tuy báo được đại thù, nhưng mà người chết không thể sống lại, sư phụ Hình Tuấn Thần cuối cùng vẫn không thể sống lại. Hơn nữa không thể không thừa nhận, "Thần tử" nói những câu trước khi chết đúng là tạo thành rung động mạnh cho Lâm Hi.
- Chẳng lẽ thật sự là Long Băng Nhan?
Lâm Hi lẩm bẩm nói ra, trong nội tâm ngũ vị trần tạp.
Hắn và Long Băng Nhan dây dưa từ thế tục tới Thần Tiêu Tông, từ Luyện Khí Cảnh dây dưa đến Quỷ Thần Cảnh. Cơ hồ có thể nói song phương là tử địch, không có khả năng hòa hoãn.
Chẳng lẽ bọn họ thực sự phát sinh loại quan hệ này, nhưng lại có "Hài tử" ?
Lâm Hi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có hài tử với địch nhân, đặc biệt là Long Băng Nhan còn là nữ nhân của thần tử!
- Chuyện này cuối cùng sẽ được phơi bày.
Lâm Hi cảm thán một tiếng, ngẩng đầu lên. Tuy "Thần tử" rất không có khả năng nói dối, nhưng mà hắn cũng không muốn tin. Lâm Hi phải tự mình xác định mới có thể tin tưởng. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Đi ra vài bước, đột nhiên cảm giác bất an mạnh mẽ hiện ra trong lòng, nội tâm Lâm Hi chấn động và quay đầu lại.
- Coi chừng!
Cảnh báo trước nhất chính là "Sinh Mệnh Chi Môn", hào quang lóe lên, pháp khí cổ xưa này bắn tới trước ngực Lâm Hi, ngăn ở trước mặt Lâm Hi.
Lâm Hi kết bạn với nó tới nay, chưa từng nhìn thấy "Sinh Mệnh Chi Môn" hoảng sợ qua, nhưng mà hiện tại Lâm Hi lần đầu tiên cảm thấy nó sợ hãi.
- Rống --
Một tiếng rống thô bạo, hắc ám, tử vong đột nhiên từ trước mặt đánh tới, đạo khí tức này vô cùng thâm trầm, để lộ ra hương vị cổ xưa của vũ trụ.
Ầm ầm!
Trong khoảng thời gian ngắn nương theo âm thanh ù ù, Lâm Hi chỉ thấy được một nắm đấm to lớn dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi từ sâu trong vũ trụ đánh ra.
Nắm đấm này vô cùng khổng lồ, quả thực còn lớn hơn cả "Đại Thế Giới", Lâm Hi trước mặt nắm đấm này còn không tính là hạt bụi.
Lâm Hi ngược lại hít một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như băng. Hắn chưa từng nhìn thấy ai có một quyền như vậy, dù là Thái Cổ Chân Long trước mặt một quyền này cũng giống như con sâu cái kiến.
Cho dù là kẻ nào lần đầu tiên nhìn thấy một quyền này đều cảm thấy rung động thật sâu, khiêm tốn, kính sợ còn mang theo sợ hãi!
Cả vũ trụ tinh không đều phải ảm đạm trước mặt một quyền này, đó là một quyền vượt qua lực lượng của ngoại vũ trụ.
- Hạch tâm vũ trụ!
Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này, thần sắc kịch chấn. Lực lượng đáng sợ như vậy chỉ có ở hạch tâm vũ trụ mới có.
- Không đúng, đó là ma thần cổ đại trong vũ trụ...
Đột nhiên Sinh Mệnh Chi Môn hét lớn một tiếng, cấp tốc cuốn Lâm Hi vào trong. Đồng thời ngăn cản trước mặt một quyền này.
- Thần Vương ấn phù!
Một ấn phù kim sắc từ trong Sinh Mệnh Chi Môn bay ra, đạo phù ấn này có lực lượng vô cùng cường đại, khí tức còn khổng lồ hơn "Sinh Mệnh Chi Môn" gấp trăm lần, tuy còn chưa so sánh được với một quyền này, nhưng tính chất không có sai biệt!
Oanh!
Ấn phù cổ xưa kiên trì một lát đã chia năm xẻ bảy, "Sinh Mệnh Chi Môn" cùng Lâm Hi kêu thảm một tiếng phun ra môt ngụm máu tươi, trực tiếp như diều dứt dây bị đánh bay ra ngoài.
Một quyền đắc thủ, tồn tại thần bí kia không có truy sát Lâm Hi cùng Sinh Mệnh Chi Môn, mà là thu tập thi thể nổ tung của thần tử.
- Hài tử của ta...
Giọng nói ù ù và cổ xưa, lộ ra khí tức tử vong lãnh khốc từ sâu trong vũ trụ truyền tới.
- Hiện tại, rốt cục ngươi đã về nhà!
Hào quang lóe lên, nắm quyền kia co rút lại và biến mất không thấy đâu cả!
Trong vũ trụ im ắng, thiết quyền kia tới đột ngột, đi cũng đột ngột, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Vũ trụ hoàn toàn yên tĩnh.
Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên --
Bành!
Một thiên thạch đường kính hơn mười mét nổ tung, mà thiên thạch nổ tung khi va chạm với hai thân ảnh, chính là Lâm Hi cùng Sinh Mệnh Chi Môn.
Áo bào trên người Lâm Hi bị nghiền nát, vết máu loang lổ, bộ dáng gân cốt mệt mỏi, bộ dáng bị thương nặng. Một quyền kia có lực lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi, nếu không phải có "Sinh Mệnh Chi Môn" che chở, thương thế của Lâm Hi nặng gấp ngàn lần hiện tại, thậm chí trực tiếp đi đời nhà ma.
- Tiền bối, ngươi thế nào rồi?
Lâm Hi chẳng quan tâm thương thế của mình, lập tức bay vút qua. Vừa mới tới gần "Sinh Mệnh Chi Môn" thì phát hiện nó bị thương quá nghiêm trọng.
- Coi như cũng được...
Khí tức "Sinh Mệnh Chi Môn" yếu ớt nói, vốn là màu ngà sữa, hào quang vạn trượng, khí tượng rộng rãi, nhưng mà bây giờ đầy vết rạn nứt, rất nhiều mảnh vỡ trực tiếp bị đập bay, cũng không còn khí phái như trước.
Lâm Hi nhìn thấy cảnh này thì vô cùng khiếp sợ. Phải biết rằng "Sinh Mệnh Chi Môn" chính là thần khí cực kỳ cổ xưa của kỷ nguyên trước, căn bản sẽ không bị hủy diệt. Nhưng mà một quyền kia rõ ràng có thể tạo thành thương thế vĩnh viễn trên "Sinh Mệnh Chi Môn", không thể xóa nhòa!
Nếu không phải "Sinh Mệnh Chi Môn" ra tay vào thời khắc mấu chốt thì Lâm Hi đã bỏ mạng rồi.
- Ta còn chưa chết.
Sinh Mệnh Chi Môn thở gấp, giống như nói mỗi chữ là hao hết khí lực.
- Nhất định phải hạch tâm vũ trụ mới có thể khôi phục. Trước đó ta chỉ sợ không giúp ngươi được cái gì.
Lâm Hi thở dài, chỉ cần "Sinh Mệnh Chi Môn" không có việc gì là tốt rồi, về phần "Giúp không được gì" thì hắn chẳng quan tâm.
- Tiền bối, đó là thứ gì? Tại sao mạnh như vậy?
Lâm Hi hỏi, nhớ tới một quyền vừa rồi hắn vẫn rung động thật sâu.
Từ khi tu tiên tới nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp tồn tại khủng bố như vậy,lực lượng quá mức khủng bố, giống như bánh xe lịch sử, sức người không thể chống cự.
Lâm Hi đạt được "Đế Thích Thiên chi nộ ", lại hấp thu lực lượng của cường giả Lôi Đình Đại Thế Giới, một thân thực lực thâm bất khả trắc. Nhưng mà so sánh với tồn tại thần bí kia lập tức hèn mọn nhỏ bé, song phương chênh lệch không cách nào tính toán được.
- Ngươi không cần cảm thấy uể oải.
Sinh Mệnh Chi Môn cũng từ trong giọng của Lâm Hi cảm giác được cái gì:
- Đó không phải cường giả trong hạch tâm vũ trụ, những cường giả siêu cấp mà ta đã gặp tuy cũng rất lợi hại, nhưng mà chưa lợi hại tới mức này. Đó chính là cường giả thấp nhất cũng là Quỷ Thần Cảnh bát trọng. Nếu như không phải có bình chướng vũ trụ ngăn cản, hạn chế lực lượng của nó, ngay cả ta thời kỳ toàn thịnh cũng chẳng phải đối thủ của nó.
! ! !
Lâm Hi âm thầm khiếp sợ, hắn và Sinh Mệnh Chi Môn quan hệ quá gần, biết rõ nó tuyệt không nói dối, nó tất nhiên nói như vậy chỉ sợ là thật.
- Vũ trụ có một mặt tối, giống như cái bóng của ngươi bậy, có chính có phản.
Sinh Mệnh Chi Môn nói:
- Trong vũ trụ khác có rất nhiều sinh vật hắc ám, chúng thông qua thông đạo không ngừng tiến vào trong vũ trụ của chúng ta. Về phần những sinh vật hắc ám này ngươi cũng biết... Chính là yêu ma địa ngục. Cả vũ trụ hắc ám cơ hồ là nguồn gốc của mặt trái của toàn vũ trụ. Những thứ này ta biết rõ không nhiều, vốn hạch tâm vũ trụ luôn luôn là nghiêm cấm truyền ra bên ngoài. Nhưng mà ngươi sắp vào hạch tâm vũ trụ sớm nói cho ngươi biết cũng không có cái gì.
- Ta đoán chừng tồn tại chúng ta nhìn thấy chính là ma thần cổ xưa nhất tồn tại trong vũ trụ hắc ám.
Giọng của Sinh Mệnh Chi Môn không ngừng run rẩy, nó là thần khí cổ xưa trải qua vũ trụ biến thiên, thương hải tang điền, các loại đại chiến, có lẽ đã quên đi sợ hãi là gì.
Nhưng mà chính thức đối mặt thực lực tuyệt đối, trải qua một kích vừa rồi nó mới hiểu là hung hiểm cỡ nào.
Đây là lực lượng chính thức có thể hủy diệt nó.
Sinh Mệnh Chi Môn còn có một câu chưa nói ra, nếu không phải lúc trước trong người của nó có một đạo ấn phù do người nọ phân phó giao cho, nó cùng Lâm Hi hai người đã sớm chết rồi.
Lâm Hi trầm mặc không nói, như có điều suy nghĩ. Đủ loại chuyện hôm nay quá quỷ dị, mặc kệ Lâm Hi trầm tư thế nào cũng không nghĩ ra.
Vũ trụ hắc ám và ma thần cổ xưa đều có cấp bậc vượt xa hắn, có khả năng đụng chạm tới cực hạn. Lâm Hi không rõ tồn tại cường đại như thế tại sao lại cảm thấy hứng thú với tiểu tu sĩ như mình, ra tay hạ sát thủ.
- Đi, qua đi xem.
Lâm Hi tâm niệm khẽ động, lập tức bay vút tới, hy vọng có thể điều tra ra thứ gì đó.
Nhưng mà trong hư không trống rỗng, Lâm Hi tìm kiếm nơi nổ tung lúc trước hồi lâu cũng không phát hiện cái gì. Đạo thiết quyền kia tới vô ảnh đi vô tung, hết thảy giống như chưa từng xảy ra cái gì.
Trong tối tăm có một đạo ý niệm hiện ra trong đầu, nhưng Lâm Hi rất nhanh bỏ qua."Thần tử" đã bị hắn đánh chết, bị chết không thể chết lại, cho dù đối phương tới vì "Thần tử" cũng không thể làm gì.
- Đi, quay về Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Nếu nghĩ không ra nguyên nhân, vậy dứt khoát đừng nghĩ nữa, Lâm Hi quyết định thật nhanh, thân hình nhoáng một cái mang theo "Sinh Mệnh Chi Môn ", trực tiếp tế "Đế Thích Thiên chi nộ ", hóa thành một đạo lôi đình thô to kéo mấy ngàn dặm, dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi hoành độ hư không bay thẳng về hướng "Tiên Đạo Đại Thế Giới"!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới ma vân cuồn cuộn, quan sát từ trên trời cao chỉ thấy dùng "Vạn Ma Lĩnh" cùng "Tà Thần Phong" làm trung tâm, mây đen do ma khí vô biên vô hạn bao phủ khắp nơi.
Thần Tiêu Tông, Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông... Những tông phái này vốn là tồn tại đứng đầu, giờ phút này lại bị ma khí bao phủ.
- Khặc khặc kiệt! Giết sạch bọn chúng, Tiên Đạo Đại Thế Giới chính là thiên hạ của chúng ta.
- Hắc hắc hắc, hiện tại còn ai ngăn cản chúng ta được chứ?
- Sát!
...
Từng nhánh tu sĩ ma đạo, tà đạo tạo thành đại quân không ngừng chém giết, toàn lực đánh lên thập đại tông phái. Sau cuộc chiến Tiên La Sơn thì Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A tổn thất thảm trọng, cự đầu trấn phái mười chết chín.
Mà thần tử cùng Lâm Hi cũng theo người Lôi Đình Đại Thế Giới biến mất trong vũ trụ mênh mông, bật vô âm tín. Đối với tà, ma hai đạo mà nói đây là cơ hội tốt ngàn năm khó có được.
Hôm nay trừ Tiên La Phái, Bắc Đấu Phái, Tử Vi Tông, Đế Cực Tông những tông phái này ra đã không ai có thể đấu với "Vạn Ma Lĩnh", mà mặc dù như vậy cũng không giằng co quá lâu, Tiên Đạo nhất mạch cuối cùng cũng chỉ có đường bại vong mà thôi.
Trên Thần Tiêu Tông mây đen cuồn cuộn, điện quang sấm sét, đại quân phô thiên cái địa che phủ cả bầu trời. Một đám đệ tử Thần Tiêu Tông cuối cùng nhìn qua không trung, cơ hồ tuyệt vọng:
- Chẳng lẽ đây chính là vận mệnh của Thần Tiêu Tông chúng ta sao?
Tinh nhuệ của Thần Tiêu Tông chết tổn thương thảm trọng, hôm nay chỉ còn lại mình "Thời không Đại trưởng lão" chủ trì cục diện, đau khổ chèo chống.
- Lý Vô Đạo, đầu hàng đi! Kiên trì chỉ làm các ngươi chết nhanh hơn mà thôi!
Giọng nói hùng hậu như sấm, khí phách vô song, từ trên bầu trời truyền tới . Ngửa đầu nhìn lên thì thấy lão già ác bạc, đôi mắt như điện, đứng sừng sững trong hư không. Tuy trên người ma khí cuồn cuộn nhưng lại mặc áo cà sa của phật môn, có chút quỷ dị.
Người này chính là A Na Ma Tổ một trong thập đại ma tổ của Vạn Ma Lĩnh thập!
"Lý Vô Đạo" chính là "Thời không Đại trưởng lão", nếu không phải lần này ma đạo công phạt, rất nhiều người cũng không biết "Thời không Đại trưởng lão"nhiều năm trước cũng đã đột phá "Quỷ Thần Cảnh ", một thân thực lực kinh sợ quỷ thần.
Dùng thực lực ma tổ của Vạn Ma Lĩnh Ma cũng không thể làm gì được hắn trong thời gian ngắn.
- A Na Ma Tổ, thịnh tình tâm ý này Thần Tiêu Tông chúng ta chỉ sợ khó mà nghe theo.
"Thời không Đại trưởng lão" nói, hắn xếp bằng trên đỉnh núi chính, trên người tản tỏa ra khí tức thời không mạnh mẽ, giống như sau lưng hắn là toàn bộ thời không vậy.
- Đáng tiếc!
Đồng tử A Na Ma Tổ hơi co lại, lập tức thở dài một tiếng:
- Ta từ trước đến nay có tâm mến tài, nhưng mà người có chí riêng, nếu đã như vậy thì chúng ta đành phải đối nghịch nhau rồi.
- Ầm ầm!
Vỗ ra một chưởng, một bàn tay khổng lồ đen như mực đột nhiên chụp thẳng vào ngọn núi chính cuối cùng của Thần Tiêu Tông còn chưa bị công chiếm. Một kích này long trời lở đất, ma khí cuồn cuộn phô thiên cái địa chụp thẳng xuống.
Ánh mắt "Thời không Đại trưởng lão" buồn bả, thở dài một tiếng, hắn muốn cùng Thần Tiêu Tông cùng về bụi đất. Nhưng mà nhưng vào lúc này...
Ầm ầm!
Thiên địa kịch chấn, một đạo lực lượng khủng bố từ sâu trong thời không đột nhiên đánh vào tinh bích của "Tiên Đạo Đại Thế Giới", trong một sát na, đất rung núi chuyển, cả không gian của Thần Tiêu Sơn run run lên.
- Đây là ...
Sắc mặt A Na Ma Tổ tái nhợt, còn không có kịp phản ứng đã nhìn thấy trên trời cao, sâu trong hư không xuất hiện một đạo lôi đình đánh xuống, giống như lưu tinh nện thẳng xuống.
- Ầm ầm!
- Ah!
Trong ánh mắt khiếp sợ của vô số đệ tử Thần Tiêu Tông, đạo lôi đình khổng lồ kia giáng xuống đánh vào trong đại quân ma đạo, một đạo giáng thẳng xuống đầu của "A Na Ma Tổ".
Trong nháy mắt sơn băng địa liệt, tu sĩ ma đạo kêu thảm liên tục, trong lôi quang vô tận nổ thành tro bụi, bay lả tả đầy trời. Mà "A Na Ma Tổ" cũng từ trên cao rơi xuống, giống như một khối thiên thạch vậy, không có lực chống cự bị đánh lún xuống đất.
Sau khi lôi quang hủy diệt trên bầu trời biến mất, đại quân ma đạo lập tức nhìn lên cao, nhìn thấy một đạo thân ảnh toàn thân lôi quang như nước xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
- Lâm... Lâm Hi!
- Là Lâm sư huynh!
- Hắn trở về!
...
Nhìn thấy đạo thân ảnh quen thuộc kia, người của Thần Tiêu Tông cả kinh nhao nhao đứng lên. Trong lúc đầu có khiếp sợ, sau là không thể tin, nhưng mà cuối cùng là hưng phấn.
"Thời không trưởng lão" cũng thở ra một hơi, nhìn qua bầu trời mỉm cười, lúc này hắn mới cảm giác được mệt mỏi nồng đậm.
- Lâm sư huynh!
- Lâm sư huynh!
Tiếng la cuồng nhiệt vang vọng hư không. Mọi người vốn tự nhận hẳn phải chết, không nghĩ tới cách cục đột nhiên biến hóa, Lâm Hi kịp thời chạy tới.
Trên Thần Tiêu Sơn núi đất sụp đổ, trời long đất lở.
Lâm Hi đứng trên mặt đất, dưới chân đạp lên người A Na Ma Tổ, đây là "Lão tổ" cự đầu của ma đạo, bây giờ toàn thân loan lổ vết máu, mình đầy thương tích, chỉ còn lại một hơi, hoàn toàn không còn khí phách lão tổ gì đó.
Một kích! Chỉ một cú đánh Lâm Hi đánh truyền kỳ của ma đạo trọng thương sắp chết!
Giờ này khắc này trong nơi đây không ai là đối thủ của Lâm Hi. "A Na Ma Tổ" tuy có uy danh hiển hách, công lực cao tuyệt, nhưng ở trong mắt của Lâm Hi thì hắn chính là con sâu cái kiến, muốn giết hắn cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi.
- Lâm... Lâm Hi!
A Na Ma Tổ miệng phun máu tươi, nhìn rõ ràng người trước mặt chính là Lâm Hi, lập tức sầu thảm. Hắn cũng không có ngờ tới Lâm Hi quay về nhanh như vậy!
Thua trong tay người khác có lẽ hắn còn có oán hận, nhưng mà thua trong tay thiên tài mạnh nhất của Tiên Đạo Đại Thế Giới thì A Na Ma Tổ cũng không thể nói gì hơn!
Cuộc chiến Tiên La Sơn quá nhiều người nhìn thấy sự khủng bố của thiếu niên này.
Hắn chậm chạp không có ra tay hủy diệt Thần Tiêu Tông, cho thời không Đại trưởng lão nhiều cơ hội như vậy chính là bận tâm vị thiếu niên này. Nếu như có khả năng thì A Na Ma Tổ cũng không nguyện ý xuất hiện ở đây, dù sao không lâu trước đó quan hệ song phương còn hữu hảo.
Chỉ tiếc vì cơ nghiệp vạn năm của m đạo, hắn cũng không có lựa chọn.
- Ngươi thật sự không nên tới đây.
Lâm Hi hờ hững nói ra, chân của hắn dùng sức một chút, lồng ngực của "A Na Ma Tổ" sạp xuống, trong miệng có máu tươi tuôn ra.
A Na Ma Tổ ho khan vài tiếng, trong đầu hiện ra vài ý niệm, cuối cùng nhận mệnh nhắm mắt lại, thở dài:
- Được làm vua thua làm giặc! Ngươi động thủ đi!
Răng rắc!
Lâm Hi chân phải đạp xuống, đột nhiên...
- Không!
Một người con gái bi thống từ dưới núi lao tới, giọng bi thiết, hoảng loạn.
- Lâm Hi, không nên!
Lâm Hi nhíu mày, nghe ra giọng nói này hơi quen thuộc, quay đầu nhìn lại thì thấy một người con gái yếu đuối, thân ảnh tập tễnh tràn đầy bi thiết bay tới.
- Điệp Vũ Lan!
Nhìn thấy đạo thân ảnh này, Lâm Hi nhíu mày một cái, trong mắt hiện ra thần sắc ngoài ý muốn.
- Lâm Hi, không nên giết gia gia của ta. Không nên giết gia gia của ta... Cầu ngươi, xem tình cảm của Dao Tuyết cũng được, cầu ngươi!
Điệp Vũ Lan nhào tới bên người "A Na Ma Tổ", nước mắt rơi như mưa, bi thiết nói.
"Điệp Vũ Lan" xuát hiện ở Thần Tiêu Sơn đúng là vượt qua dự đoán của Lâm Hi. Điệp Y quán chủ trong "Thương Đạo Đại Liên Minh" này có giao tình với Lâm Hi không sâu, song phương chỉ có duyên gặp nhau một lần.
Nhưng mà lúc đối phó tam thái tử của Tam Tiên Đảo thì nàng đúng là giúp hắn thật nhiều.
Lâm Hi nhắm mắt lại, im lặng không nói.
Lần này rời khỏi trong thời gian ngắn, tình thế của Tiên Đạo Đại Thế Giới chuyển biến quá đột ngột, trước kia là "Đạo trưởng ma tiêu ", hôm nay là "Đạo tiêu ma trường" . Nghiêm khắc mà nói là do một tay của hắn tạo thành.
Nếu như không phải hắn giết chóc quá nhiều cao thủ của Tiên Đạo nhất mạch, thực lực không còn, tà ma hai đạo nhân cơ hội đi ra tàn sát thiên hạ.
Nhưng mà tình cảnh này hắn không có ngoài ý muốn. Lập trường của ma đạo khiến họ không bỏ qua cơ hội này. Hôm nay hắn muốn làm chính là thu thập cục diện mà thôi.
- Lâm Hi, cầu ngươi. Cuộc đời này ta rất ít cầu người, xem chúng ta có một chút giao tình, tha cho gia gia của ta con đường sống đi. Lần này tấn công Thần Tiêu Tông kỳ thật không phải là ý của gia gia, mà là những người khác cưỡng bức. Ta đã khuyên qua rồi, nhưng mà vô dụng.
Điệp Vũ Lan xót thương nói.
- Được rồi!
Lâm Hi rốt cục mở ra, năm ngón tay mở ra, rầm rầm, một đạo lôi đình xiềng xích ma tổ.
- A Na Ma Tổ, ta có thể tha cho ngươi một mạng. Nhưng mà chỉ cần ngươi ngây ngốc ở không một ngàn năm, trong ngàn năm này ngươi không được phép đi ra khỏi Vạn Ma Lĩnh!
Thiên địa chấn động ầm ầm, lôi đình chi lực nồng đậm bao phủ "A Na lão tổ" hóa cầu vồng bỏ chạy, trong thời gian ngắn hắn bay tới ngọn núi chính của "Vạn Ma Lĩnh", lôi đình tỏa hồn, trói buộc lão tổ này trên Vạn Ma Lĩnh.
- Ta cho phép ngươi khi Vạn Ma Lĩnh bị công kích có thể ra tay trợ giúp. Nhưng mà ngươi tuyệt đối không được đi ra khỏi Vạn Ma Lĩnh! Ngàn năm sau nó sẽ tự mở ra.
Giọng của Lâm Hi như sấm, giọng nói còn chưa dứt thì lôi quang lóe lên, lập tức đột ngột biến mất sâu trong thời không.
Trưởng lão, đệ tử Thần Tiêu Tông ở đây, Lâm Hi không muốn gặp, dù sao hắn đã rời khỏi Thần Tiêu Tông, không coi là đệ tử của Thần Tiêu Tông. Vào lúc cuối cùng cứu Thần Tiêu Tông cũng là xem tình cảm của sư phụ, cũng là bận tâm tới tình nghĩa huynh đệ xưa kia.
Hắn nhanh chóng rời khỏi Tiên Đạo Đại Thế Giới, tình cảm sư huynh đệ ngày xưa xem như xóa bỏ.
Tà, ma hai đạo dã tâm quá lớn cần phải ngăn cản, đó cũng không phải bởi vì Lâm Hi có tâm địa nghĩa hiệp thế nào, mà là tà ma hai đạo làm việc quá mức độc ác.
Một khi tà, ma hai đạo triệt để khống chế cả đại thế giới, như vậy hàng tỷ tỷ sinh linh trong khống chế của tiên đạo lập tức biến thành heo chó, tùy ý chà đạp.
Cả đại thế giới này sẽ hóa thành một tràng đồ sát.
Đây rốt cuộc là "Tà bất thắng chính ", thế giới này cuối cùng vẫn cần ánh sáng, đây là khới khắc mỗi người sinh ra đã có được lạc ấn tự nhiên rồi.
- Sấm sét!
Từng đạo lôi điện xẹt qua bầu trời, thành trên ngàn lôi đình biến thành lưới đan vào nhau, bao phủ cả Tiên Đạo Đại Thế Giới. Tiên La, Bắc Đấu, Tử Vi, Đế Cực... Trước mỗi tông phái này có một đạo lôi đình đánh xuống, lôi đình lóe lên là có nhân vật lão tổ của ma đạo, tà đạo vẫn lạc!
Đại thế tương lai đã sớm định, Tiên La, Bắc Đấu, Tử vi, Đế Cực cùng Thần Tiêu Tông cùng một chỗ, chắc chắn thay thế Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A quật khởi, trở thành tồn tại đứng đầu mới của Tiên Đạo Đại Thế Giới!
Trận hỗn loạn này tới nhanh và đi cũng nhanh. Trong tay có "Đế Thích Thiên chi nộ" cho nên tà ma hai đạo không ai ngăn cản Lâm Hi nổi.
Ba ngày sau đó, cường giả đỉnh cấp của tà, ma hai đạo vẫn lạc thất thất bát bát. Trong biến cố cuối cùng, tiên, ma đạo tuy cũng tổn thất thảm trọng, nhưng cuối cùng vẫn bảo trì cân đối, ít nhất trong tương lai thật dài song phương cần phải nghỉ ngơi lấy sức chứ không phải đại chiến.
Tiên La Sơn, sau đại kiếp nạn tiêu điều hơn không ít, nhưng mà có thể thấy được khí phái của tiên đạo thập tông.
Lần này tiên môn đại biến, tuy Tiên La Phái bị thương không nhỏ nhưng sau lần này chắc chắn sẽ quật khởi, đây cơ hồ là chuyện không thể nghĩ trước kia.
Bởi vậy về lâu dài phương được lợi lớn nhất trong kịch biến lần này chính là Tiên La Phái.
Chuyện đã qua được ba tháng, Tiên La Sơn lần trước người ta tấp nập, ngay cả sơn môn chính cũng có một chiếc tàu to lớn, che khuất bầu trời, giống như tùy thời sẽ bay vào trời cao.
- Lâm Hi, tuy đã nói qua nhưng mà toàn thể Tiên La Phái phải cám ơn ngươi.
Trước thuyền lớn, chưởng giáo Tiên La Phái áo dài, hào hoa phong nhã. Ở gần hắn là toàn bộ thái thượng trưởng lão của Tiên La Phái, trưởng lão, để tử chân truyền đều tụ tập ở chung quanh đưa tiễn Lâm Hi.
Cho dù là tông phái nào, thời đạo nào, đi vào trong hạch tâm vũ trụ cũng là chuyện trọng đại. Nếu như không phải Tiên Đạo Đại Thế Giới bị thương, Lâm Hi không có ý thông tri cho các tông phái khcs, giờ phút này người tiễn đưa không chỉ có Tiên La Phái.
Lâm Hi trở về không ngờ thành tựu cho Tiên La Phái, cũng thành tựu những tông phái khác.
- Chưởng môn không cần phải khách khí.
Lâm Hi khoát khoát tay:
- Chuyện này chỉ là thuận tay mà thôi, hơn nữa ta cũng không hoàn toàn vì Tiên La Phái.
"Thần tử" đã chết, Lâm Hi không còn ân oán gút mắc gì trong Tiên Đạo Đại Thế Giới nữa, hôm nay chỉ còn lại con đường truy cầu đại đạo. Hồi tưởng lạilại đủ loại khả nghi "Xuyên việt" lúc trước, Lâm Hi tiến vào "Hạch tâm vũ trụ" chính là muốn biết rõ đủ loại tiền căn hậu quả che dấu trong đó.
Nếu có thể, Lâm Hi cũng hy vọng có thể lại đi xem một lần chính mình đến cái kia thế giới.
- Lâm Hi, nói nhiều quá thì chúng ta nhiều lời. Hạch tâm vũ trụ nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, ngươi nên cẩn thận một chút. Chuyện ở Tiên Đạo Đại Thế Giới mấy vị lão tổ đã biết. Tới đó nếu như gặp gỡ bọn họ thì bọn họ sẽ tận lực giúp ngươi. Mặt khác, mấy lão tổ của Thái Nguyên, Đâu Suất hiện tại đã biết được tin tức rồi, cho nên ngươi phải bảo trọng.
Trong đám người một gã thái thượng trưởng lão của Tiên La Phái nói.
Những lão quái vật này đắc đạo vào mấy ngàn năm trước, đối với hậu bối như Lâm Hi vốn không quá tin tưởng, cũng mang vài phần khinh thị.
Nhưng mà người thắng làm vua, người thua làm giặc, hiện tại Tiên Đạo Đại Thế Giới đã không có người nào dám khinh thị Lâm Hi. Thiên chi kiêu tử này trong Tiên Đạo Đại Thế Giới đã là tồn tại khiến mọi người phải nhìn lên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Tiên La Phái vốn cùng Tử Vi, Đế Cực, Bắc Đẩu mấy phái thương lượng qua, sau đại kiếp nạn sẽ phụng Lâm Hi làm minh chủ, nhưng mà bị Lâm Hi cự tuyệt. Cũng biết chí hắn không ở đây cho nên không miễn cưỡng.
Hồi tưởng lại mấy vị lão tổ Tiên La Phái suy diễn tìm hiểu vũ trụ tính toán ra một ít kết quả, cho nên trong đại kiếp nạn này chiếm vài phần tiện nghi. Nhưng mà mấy lão tổ phái khác không có may mắn như vậy.
Lâm Hi liếc mắt nhìn, như có điều suy nghĩ. Biết rõ chưởng giáo Tiên La đang mượn miệng của hắn nhắc nhỏ mấy tên lão tổ tông của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ở "Hạch tâm vũ trụ".
Các lão tổ của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A được hậu bối thông báo, sau khi phát hiện thì đại sự đã định, không thể xuất đầu.
Tuy Lâm Hi ra tay đánh chết cự phách của tà ma hai đạo, nhưng đã cố ý phóng cho bọn họ hủy diệt Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái.
Hôm nay đại thế đã thành, lão tổ tông của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ở hạch tâm vũ trụ muốn nhúng tay vào thì đã trễ. Dù sao vài vạn năm nay cũng không chỉ có Thái Nguyên, Đâu Suất các phái đặt chân tới hạch tâm vũ trụ, những tông phái khác kể cả Vạn Ma Lĩnh, Tà Thần Phong cũng có mấy siêu cấp cao thủ đặt chân tới, kiềm chế lẫn nhau tạo thành cân đối.
- Đa tạ.
Lâm Hi nói.
Sau đó chào một tiếng, không sai biệt lắm nên xuất phát rồi. Bong thuyền, Địa Ngục Ma Long, Tạp Mễ Lạp, Sinh Mệnh Chi Môn, Thị Huyết lãnh tụ còn có vài tên tông chủ hải ngoại thập phái, đảo chủ Tam Tiên Đảo, cung chủ Tiên Đế Cung và giáo chủ Hắc Long Giáo cũng yên lặng nhìn Lâm Hi.
Đây là đội hình xuất phát lần này.
Đảo chủ Tam Tiên Đảo, cung chủ Tiên Đế Cung chủ, giáo chủ Hắc Long Giáo đều là tồn tại đứng đầu ở hải ngoại thập phái, đạt tới Tiên Đạo thập trọng tiên dương cảnh Sau khi xử lý xong chuyện ở hải ngoại thì bọn họ cũng không lo nữa.
Hơn nữa tu vị tiến cảnh nhiều năm qua không tiến, dứt khoát lần này thừa dịp Lâm Hi đi tới hạch tâm vũ trụ, nhờ theo gió đông thuận thế dong thuyền, xem có thể mượn cơ hội này đột phá tới quỷ Thần Cảnh hay không!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, dãy núi chấn động, trong tiếng nổ vang, Diêm Ma Thiên Tử Chu cuối cùng từ Tiên La Sơn phóng lên trời.
- Hỗn đản!
Trong đám người Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua bóng đen to lớn phóng lên trời, con mắt đỏ lên, rốt cuộc không nhịn được nước mắt chảy ra. Một bàn tay vỗ lên lưng của nàng, Thượng Quan Thánh Thông nhìn qua con gái, ôn nhu an ủi:
- Yên tâm đi, hắn cuối cùng sẽ trở lại gặp ngươi. Chờ thêm vài năm tu vị của ngươi đủ, phụ thân tự mình đưa ngươi đi tới hạch tâm vũ trụ.
Thượng Quan Dao Tuyết nghe vậy trong nội tâm càng đau đớn, kêu một tiếng phụ thân, nước mắt rơi như mưa.
Lần này đi hạch tâm vũ trụ, nàng cuối cùng cũng không có theo đồng hành với Lâm Hi. Tu vị của nàng quá kém, trong Tiên Đạo Đại Thế Giới coi như cũng được, nhưng mà ở hạch tâm vũ trụ lại liên lụy Lâm Hi.
Hạch tâm vũ trụ nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nàng cũng không muốn biến thành gánh nặng của Lâm Hi. Hơn nữa trong nội tâm nàng cuối cùng vẫn không có lo lắng như đảo chủ Tam Tiên Đảo, Thị Huyết lãnh tụ, có thể buông bỏ toàn bộ gánh nặng mà đi tới hạch tâm vũ trụ.
Bởi vì trong nội tâm nàng tuy có Lâm Hi, nhưng mà nàng không bỏ được phụ thân.
- Ầm ầm!
Trong tiếng nổ vang khi thuyền lớn bay lên cao, biến mất tại biến mất sâu trong vũ trụ, trên Tiên La Sơn hoàn toàn yên tĩnh. Mà cùng lúc đó ở bên giới Đại Thế Giới biên giới, "Diêm Ma Thiên Tử Chu" bị cản lại.
- Dẫn ta đi!
Thiếu nữ mở hai tay ra, bình tĩnh nhìn qua Lâm Hi, đứng trước Diêm Ma Thiên Tử Chu ánh mắt quyết tuyệt không lui bước.
Trên Diêm Ma Thiên Tử Chu hoàn toàn yên tĩnh, cơ hồ tất cả ánh mắt đều nhìn qua Lâm Hi.
"Lạc Anh Tiên Tử" không có xuất hiện trên Tiên La Sơn, lại xuất hiện ở chỗ này, ai cũng không ngờ tới được, nhớ tới quan hệ của "Lạc Anh Tiên Tử" cùng Lâm Hi thì ai cũng không kỳ quái.
Lâm Hi trầm mặc không nói, rốt cục cười cười, phất phất tay:
- Lên đây đi!
Ánh mắt nữ tử quyết tuyệt hiện ra nét mỉm cười, thân hình khẽ động, thân hình chớp lên nhảy lên Diêm Ma Thiên Tử Chu. Trong tiếng nổ vang một đoàn người dần dần triệt để rời khỏi Tiên Đạo Đại Thế Giới, biến mất sâu trong vũ trụ.
Từ Tiên Đạo Đại Thế Giới tiến tới hạch tâm vũ trụ, đường xá dài đằng đẵng, trong đó nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không chỉ khảo nghiệm thực lực, cũng là tôi luyện ý chí.
- Thật sự là xinh đẹp ah!
Một đoàn người đứng ở mạn thuyền nhìn qua tinh không vô tận không ngừng hiển hiện trước mặt, cảm thán không thôi. Xuyên thấu qua hư không trùng trùng điệp điệp nhìn thấy hàng tỷ ngôi sao, cũng có thể nhìn thấy vô số thiên thạch, còn có mặt trời đang thiêu đốt.
Mỗi thế giới đều chỉ có một mặt trời, tuy Lâm Hi biết rõ đó là hằng tinh, nhưng mà với những người chưa từng tiến vào vũ trụ như mọi người ở đây thì quá sức tưởng tượng nổi.
Từ ngoài vũ trụ nhìn vào thì đại thế giới chính là tinh cầu thật lớn. Rất nhiều đồ chỗ đồ sộ mà một ít cự phách như đảo chủ Tam Tiên Đảo cũng chưa từng gặp qua.
- Yên tâm đi! Chúng ta bây giờ còn ở biên giới, chờ các ngươi đến chính thức ở chỗ sâu thì các ngươi còn nhìn thấy nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Sinh Mệnh Chi Môn nói.
Đây cũng không phải lần đầu tiên nó đi tới hạch tâm vũ trụ, đầy đủ mọi thứ đối với nó mà nói đã sớm nhìn quen rồi.
Thời gian chậm rãi đi qua, mọi người càng lúc càng thâm nhập, trừ tinh không mỹ lệ thì mọi người còn nhìn thấy hư không phong bạo, còn có thiên thạch không ngừng oanh kích, còn có một chút kỳ dị như sinh vật trong không gian công kích, nhưng mà những chuyện này không làm khó Lâm Hi, còn không có tới gần "Diêm Ma Thiên Tử Chu" đã bị chấn nát.
Từ hưng phấn ban đầu, tìm kiếm cái lạ, mọi người chậm rãi bình tĩnh trở lại, chuyên chú tu luyện. Càng đến gần hạch tâm vũ trụ thì cấp độ năng lượng vũ trụ cũng càng cao.
Ban đầu loại biến hóa này không rõ ràng, nhưng mà càng vào sâu càng rõ ràng. Đây đối với tu sĩ Tiên Đạo mà nói có tác dụng quá lớn.
Hơn năm tháng sau, cảnh sắc bên ngoài mạn thuyền không có thay đổi qua, thật giống như Diêm Ma Thiên Tử Chu chưa từng di động gì cả, chỉ có Sinh Mệnh Chi Môn mới biết được thuyền lớn ở đâu, cách hạch tâm vũ trụ bao xa.
Trong đoạn thời gian này, mỗi người đều có tiến bộ lớn, đặc biệt là "Lạc Anh Tiên Tử ", tu vị của nàng thấp nhất nên tiến bộ nhanh nhất.
Ở gần hạch tâm vũ trụ, năng lượng vũ trụ trong hư không rất phong phú, cũng có ý nghĩ tu luyện ở đây dễ dàng hơn ở Tiên Đạo Đại Thế Giới nhiều lắm.
Đương nhiên nếu như không có Lâm Hi là cường giả đỉnh cấp trợ giúp, "Lạc Anh Tiên Tử" không có khả năng bước vào trong vũ trụ được.
Tiêu tốn sáu tháng, được Lâm Hi trợ giúp nên Lạc Anh Tiên Tử rốt cục đạt tới Tiên Đạo thập trọng "Tiên dương cảnh". Mà đảo chủ Tam Tiên Đảo, cung chủ Tiên Đế Cung, giáo chủ Hắc Long Giáo và Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp cũng đạt tới "Nửa bước Quỷ Thần", có tiến bộ lớn!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555