|
|
16-07-2008, 11:02 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: "Nhà hát của những giấc mÆ¡"
Bà i gởi: 270
Thá»i gian online: 19 giá» 28 phút 1 giây
Thanks: 181
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Hồi 06
Lam Bà o Quái Nhân
Tâm Tâm đại sÆ° giáºt mình kinh hãi, rống lên má»™t tiếng, giÆ¡ song chưởng lên đẩy mạnh má»™t thế, liá»n có hai luồng kình lá»±c mạnh nhÆ° vÅ© bão nhằm thÆ° sinh lấn át tá»›i.
Tá» Vong thuyá»n chủ vẫn cÆ°á»i nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ hÆ¡i né ngÆ°á»i má»™t chút đã tránh được thế công của đối phÆ°Æ¡ng ngay. Y còn giÆ¡ chưởng lên bổ chéo má»™t thế. Äồng thá»i ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, túm cổ áo của thiếu nữ áo xanh lên, má»™t tay nữa thì kéo tay PhÆ°Æ¡ng Sách, mồm thì quát lá»›n:
- Äi !
Chỉ thấy y nhún chân má»™t cái, ngÆ°á»i đã ra ngoà i xa bốn trượng, hạ chân lên trên mặt sông. Tâm Tâm đại sÆ° giÆ¡ hai tay áo lên phồng nhÆ° hai cái thùng nÆ°á»›c, chân lá»±c dồn cả và o hai cánh tay, và múa chưởng định tấn công. Tá» Vong thuyá»n chủ thấy PhÆ°Æ¡ng Sách vẫn không chịu Ä‘i, Ä‘ang đứng ở chá»— mÅ©i thuyá»n, tá» vẻ chần trừ. Tá» Vong thuyá»n chủ liá»n nhìn thẳng và o mặt chà ng mà kêu gá»i:
- Con, Ä‘i mau !
Tâm Tâm đại sư vội khuyên Phương Sách:
- Tiểu thà chủ không nên tin tên ma đầu ấy.
Tá» Vong thuyá»n chủ nói tiếp:
- Tất cả những việc của cha là m Ä‘á»u vì con cả ...
Tâm Tâm đại sÆ° vá»™i cÆ°á»›p lá»i:
- Tiểu thà chủ, trước khi chưa biết rõ thực hư, không nên mạo hiểm.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i, nhất thá»i không sao quyết định được nên ở hay nên Ä‘i ? Tá» Vong thuyá»n chủ thấy thế nóng lòng sốt ruá»™t vô cùng, vá»™i gá»i tiếp:
- Con không nhớ tình của cha thì cũng phải nghĩ đến cái chết thảm khốc của mẹ ...
PhÆ°Æ¡ng Sách nghe thấy Tá» Vong thuyá»n chủ nói tá»›i đó liá»n Ä‘á»™ng lòng ngay, Ä‘Æ°a mắt nhìn Tâm Tâm đại sÆ°, rồi cÆ°Æ¡ng quyết phi thân nhảy ra giữa lòng sông, cỡi sóng Ä‘i theo Tá» Vong thuyá»n chủ tức thì.
Tá» Vong thuyá»n chủ đắc chà cÆ°á»i ha hả, nói tiếp:
- Tâm Tâm đại sÆ°, bổn thuyá»n chủ đã dá»± định, ba tháng sau sẽ há»a táng Thiếu Lâm ...
Y nói tá»›i đó, tay phải nắm lấy tay PhÆ°Æ¡ng Sách, tay trái xốc nách thiếu nữ áo xanh, rồi hai cha con cùng giở khinh công tuyệt thế ra cỡi sóng mà đi sang bá» bên kia, rồi giở hết tốc lá»±c khinh công ra Ä‘i mất dạng liá»n.
Tâm Tâm đại sÆ° rầu rÄ© khôn tả. Ông ta biết có Ä‘uổi theo cÅ©ng vô Ãch, nên chỉ nhìn theo sau lÆ°ng của PhÆ°Æ¡ng Sách mà nghÄ© bụng:
“Thằng nhá» nà y tâm tÃnh rất nhân háºu, và cÅ©ng rất có nghÄ©a khÃ, nhÆ°ng tiếc thay, cảm tình dá»… xúc Ä‘á»™ng ... †Ông ta vừa nghÄ© tá»›i đó bá»—ng nghe thấy tiếng nói rất quái dị và rất đặc biệt của Tá» Vong thuyá»n chủ rót và o tai rằng:
- Bổn thuyá»n chủ thấy chÆ°a đến giá», nên chÆ°a ra tay giết chết các ngÆ°Æ¡i vá»™i. Hiện giá» La Liên A Tôn vá»›i mấy chục môn hạ đệ tá» của ngÆ°Æ¡i và của phái Võ Äang Ä‘á»u ở trong rừng tại bá» sông bên kia ...
Tâm Tâm đại sÆ° gượng cÆ°á»i má»™t tiếng, rồi dẫn hai tên đệ tá» Ä‘i sang ngay bá» sông trÆ°á»›c mặt và tiến thẳng và o trong rừng.
Vừa Ä‘i ông ta vừa lo âu. Không phải lo âu vì mối nhục ngà y hôm nay, ông ta chỉ lo âu ba tháng sau Thiếu Lâm bị há»a táng thôi. Äồng thá»i ông ta cÅ©ng lo âu vấn Ä‘á» má»™t bông hoa kỳ lạ của võ lâm do Huyá»n Cốc Dị Tú Ä‘Ã o tạo ra, không biết sau nà y có nối dao cho giặc, thêm cánh cho Ma VÆ°Æ¡ng không ? Nếu thiếu niên ấy Ä‘i theo Ma VÆ°Æ¡ng thì thiên hạ võ lâm sẽ bị tai kiếp còn lá»›n hÆ¡n bây giá» nhiá»u.
Lúc ấy ba cái cóng ngÆ°á»i của ba cha con Tá» Vong thuyá»n chủ đã Ä‘i mất dạng rồi.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘i theo sau thuyá»n chủ được ba bốn dặm thì tá»›i má»™t cái eo núi.
Thuyá»n chủ đặt thiếu nữ áo xanh ngồi lên trên má»™t tảng đá, rồi giÆ¡ hai tay ra nghênh đón PhÆ°Æ¡ng Sách vá»›i giá»ng rất hiá»n từ nói:
- Con của cha Æ¡i, mÆ°á»i lăm năm nay không lúc nà o cha không lo nhá»› đến con.
Không biết con sống chết ra sao, cha quên cả ăn ngủ. Äến ngà y nay ông trá»i Ä‘un đủi khiến cha con ta được gặp lại nhau. Mà con đã trưởng thà nh rồi ...
PhÆ°Æ¡ng Sách vẫn còn do dá»±, liá»n lên tiếng há»i:
- Có thực ... Ông là cha ruột của tôi không ?
Thuyá»n chủ vá»›i giá»ng bi đát đáp:
- Con giống hệt mẹ con nhÆ° đúc, nên vừa gặp mặt con ta đã nháºn ra ngay.
- Tại sao cha không cho con được trông thấy bộ mặt thực ?
- Chả lẽ con còn chưa tin hay sao ?
- Con muốn biết rõ nguyên nhân ...
- Thôi được trong đòi cho ngÆ°á»i trông thấy mặt thá»±c của mình hai lần thôi. Má»™t lần là cho nó xem ...
Thuyá»n chủ vừa nói vừa chỉ tay và o thiếu nữ áo xanh, và nói tiếp:
- Lần thứ hai cũng là lần nay để cho con được trông thấy.
Thuyá»n chủ vừa nói tá»›i đó đã giÆ¡ tay lên, nhÆ°ng khi ông ta vừa rá» tá»›i cằm thì thiếu nữ áo xanh đã thất thanh kêu la, giÆ¡ hai tay lên bịt mặt, và ngã ngay và o lòng PhÆ°Æ¡ng Sách, mồm thì hoảng hốt nói:
- Sợ lắm, em không dám xem đâu.
Thuyá»n chủ từ từ lá»™t cái mặt nạ da ngÆ°á»i ra. PhÆ°Æ¡ng Sách vừa để ý nhìn vừa nghÄ© bụng:
“Có lẽ cha ta được thiên hạ gá»i là Há»—n Thế ma vÆ°Æ¡ng là vì bá»™ mặt của ông ta quá xấu xà cÅ©ng nên ?†chà ng vừa nghÄ© trống ngá»±c vừa Ä‘áºp rất mạnh, chà ng biết bá»™ mặt của cha chÃnh là dấu vết của mối huyết hải thâm cừu của mình. Quả nhiên mồm của thuyá»n chủ đầy những vết sẹo Ä‘á» và trắng, hình nhÆ° vừa bị Ä‘ao chém vừa bị lá»a thiêu nên mồm của ông ta trông không còn ra hình ngÆ°á»i nữa ...
Thuyá»n chủ chÆ°a láºt hết mặt nạ da ngÆ°á»i lên, thì bá»—ng nghe thấy có tiếng cÆ°á»i nhạt. Thuyá»n chủ rất nhanh nhẹn kéo cái mặt nạ xuống và quay ngay ngÆ°á»ilại, đã thấy má»™t cái bóng ngÆ°á»inhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy tá»›i nÆ¡i.
NgÆ°á»i đó vừa béo vừa lùn, trông mặt lầm lỳ nhÆ° má»™t cái xác chết, nhÆ°ng hai mắt lại rất sáng, chân trái hÆ¡i khòm, mặc áo đạo bà o mà u lam.
PhÆ°Æ¡ng Sách hÆ¡i lui vá» phÃa sau, dắt tay thiếu nữ áo xanh đứng sát cánh nhau liá»n.
Tá» Vong thuyá»n chủ giáºn dữ quát há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ai mà dám xem lá»m thuyá»n chủ hà nh sá»± nhÆ° váºy ?
NgÆ°á»i ná» cả cÆ°á»i âm thầm đáp:
- TrÆ°á»›c mặt cố nhân, sao lại vô lá»… nhÆ° váºy.
Tá» Vong thuyá»n chủ ngạc nhiên vô cùng, vá»™i ngắm nhìn ngÆ°á»i ná» từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t hồi, con ngÆ°á»i ná» thì quay đầu lại ngắm nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách, rồi bá»—ng giÆ¡ hai tay lên Ä‘i tá»›i gần chà ng và nói:
- Con ! Quả đúng là con của ta !
PhÆ°Æ¡ng Sách giáºt mình cả kinh vá»™i lui ngay vá» phÃa sau. Chà ng ngạc nhiên vô cùng, không hiểu tại sao ngÆ°á»i thá»t chân nà y lại nháºn mình là con nhÆ° thế ?
Thuyá»n chủ vá»™i tiến lên ngăn cản và giáºn dữ quát mắng:
- Câm mồm ! Ngươi mù quáng hay là đã uống lầm phải Mê Hồn Thang rồi thế ?
NgÆ°á»i ná» ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i nhÆ° khùng, rồi bá»—ng nÃn cÆ°á»i vá»›i giá»ng nói rất bi đát lẩm bẩm tá»± nói:
- Thá»±c là trá»i có mặt nên con ta má»›i được sống sót đến ngà y nay !
Y vừa nói vừa giÆ¡ hai tay ra tiến tá»›i gần PhÆ°Æ¡ng Sách. thuyá»n chủ thấy thế vá»™i quát mắng tiếp:
- Äứng yên !
NgÆ°á»i ná» là m nhÆ° không nghe thấy, cứ nhÆ° u nhÆ° mê mà tiếp tục Ä‘i tá»›i gần PhÆ°Æ¡ng Sách.
Thuyá»n chủ con ngÆ°á»i giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt thấy váºy cÅ©ng phải ngẩn ngÆ°á»i ra, nhất thá»i không tiện ra tay, nhÆ°ng chỉ trong giây phút thôi thuyá»n chủ đã giáºn dữ thét lá»›n má»™t tiếng, liá»n giÆ¡ chưởng lên đẩY mạnh và o ngÆ°á»i kia má»™t thế. NgỠđâu chân lá»±c của thuyá»n chủ vừa đẩy ra đã có má»™t luồng chân lá»±c đẩy ngược trở lại, khiến ông ta cÅ©ng phải bị đẩy lùi vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c, nên ông ta kinh ngạc vô cùng.
Lúc nà y thuyá»n chủ đã biết đối phÆ°Æ¡ng không phải là điên khùng mà là cố ý muốn so tà i cao thấp vá»›i mình. Nên thuyá»n chủ khẽ cÆ°á»i nhạt, váºn hết Há»a CÆ°Æ¡ng chân lá»±c lên, chân đứng tấn Tý Ngá», tả chưởng vòng vá» phÃa trong má»™t vòng còn hữu chỉ thì nhằm giữa lông mà y của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘iể thẳng tá»›i.
NgÆ°á»i ná» vẫn cÆ°á»i ha hả, không thấy tránh né gì hết, chỉ giÆ¡ song chưởng lên trÆ°á»›c ngá»±c đẩy má»™t luồng kình khà rất giá lạnh ra.
Hai luồng kình khà má»™t nóng má»™t lạnh va đụng và o nhau kêu đến “bùng†má»™t tiếng, cả hai Ä‘á»u bị đẩy lui vá» sau ba bÆ°á»›c. Thuyá»n chủ thấy thế kinh hãi thầm và nghÄ© bụng:
“Há»a CÆ°Æ¡ng chân lá»±c của ta chỉ có VÅ© Ná»™i Äệ Nhất Kỳ Huyá»n Cốc Dị Tú là dám thẳng tay chống đỡ thôi, chứ ngoà i ra không ai dám đỡ nhÆ° thế nà y cả. Váºy ngÆ°á»i nà y là ai thế ?†Quái nhân mặc áo lam thấy thuyá»n chủ ngÆ¡ ngác nhìn mình, liá»n cÆ°á»i khì há»i tiếp:
- Cố nhân vẫn mạnh giá»i đấy chứ ?
- Ngươi là ai ?
- Bây giá» cố nhân đã khét tiếng vá»›i cái tên Tá» Vong thuyá»n chủ rồi và cÅ©ng tha hồ mà trả thù nhé !
- Ngươi là ai ?
- Bây giá» Tá» Vong thuyá»n chủ đã tha hồ nói khoát mà không ai địch nổi !
- Ngươi ... ngươi là ...
- Bây giá» Tá» Vong thuyá»n chủ muốn đầu Ä‘á»™c giang hồ huyết tẩy võ lâm phải không ?
- Sự thực ngươi là ai ?
- Bây giá» Tá» Vong thuyá»n chủ đã già u sang phú quý nên không nhá»› bạn cÅ© năm xÆ°a đã sát cánh vá»›i nhau trên giang hồ, đã dắt tay nhau ở trong võ lâm.
- Chả lẽ ... ngươi là ...
- Ta Æ° ? Hà hà ! Ta là ngÆ°á»i bị cố nhân đánh rá»›t xuống vá»±c thẳm sâu muôn trượng và o hồi mÆ°á»i tám năm vá» trÆ°á»›c !
Tá» Vong thuyá»n nghe tá»›i đó rùng mình đánh thót má»™t cái, suýt tý nữa không sao đứng vững được, hai hà m răng run cầm cáºp và há»i tiếp:
- Thế ra ngươi vẫn chưa chết ư ?
- Không những chưa chết mà lại còn muốn tranh hùng thiên hạ với cố nhân nữa !
Thuyá»n chủ run giá»ng, nhÆ°ng vẫn ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và nói tiếp:
- NhÆ° váºy gá»i là trá»i có mắt phải không, khiến ngÆ°Æ¡i chết mà lại phục sinh ! Năm xÆ°a vì mối âm mÆ°u quá»· kế kia, ngÆ°Æ¡i đã háºn ta sâu nhÆ° bể nam Hải, thù cao nhÆ° Bắc Nhạc. Ngà y hôm nay chÃnh là lúc để ngÆ°Æ¡i dứt khoát đấy !
PhÆ°Æ¡ng Sách thắc mắc vô cùng, không hiểu hai ngÆ°á»i nói gì vá»›i nhau cả.
Quái nhân cÆ°á»i khì và nói tiếp:
- Năm xÆ°a nếu không phải ngÆ°Æ¡i định tâm Ä‘á»™c chiếm Hà n Há»a Äồ, thì ta vá»›i ngÆ°Æ¡i đâu đến nổi bạn thân biến thà nh kẻ thù nhÆ° ngà y hôm nay !
Tá» Vong thuyá»n chủ nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, hai mắt Ä‘á» nhÆ° lá»a, mặt lỳ lỳ, tuy không tá» vẻ gì hết, nhÆ°ng giá»ng đã rn run:
- Bổn thuyá»n thủ phải cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i đã có mỹ ý vu oan giá há»a kia, khiến bảy đại môn phái liá»n tay Ä‘uổi theo chém giết ta ! NhÆ°ng há» có để yên cho ngÆ°Æ¡i đâu ? Hà hà ...
Nói đến câu sau cùng, tiếng cÆ°á»i của ông ta nghe rất bi đát đủ thấy sá»± căm há»n uất ức trong ngÆ°á»i đã lâu, hình nhÆ° đến giá» má»›i phát tiết được.
Quái nhân nghe nói bá»—ng lùi vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c và trả lá»i:
- Äó là tại ngÆ°Æ¡i phải trắc, nếu ngÆ°Æ¡i không nuốt lá»i thá», định Ä‘á»™c chiếm váºt báu võ lâm ấy, thì khi nà o ta lại dụ bảy đại môn phái Ä‘uổi theo chém giết ngÆ°Æ¡i ....
- Hai chúng ta cùng bị đẩy rớt xuống vực thẳm, nhưng trước khi bị đẩy một khắc đồng hồ, ta vẫn còn tưởng ngươi là bạn tốt ! Hì hì, ngươi xảo trá thực ...
- Bây giá» Tá» Vong thuyá»n chủ oai danh lừng lẫy khắp thiên hạ, váºy còn ai xảo trá và nham hiểm bằng thuyá»n chủ được nữa ?
- Câm mồm ! Lúc nà y nơi đây là lúc ta với ngươi dứt khoát mối oán thù sinh tỠkia !
Quái nhân khoanh tay vá» phÃa sau thái Ä‘á»™ rất kiêu ngạo, hai mắt liếc nhìn má»™t cách lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn là m gì ?
- Ta ... bổn thuyá»n chủ muốn hai bà n tay của ta sẽ là m cho xÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i cháy thà nh than, thịt của ngÆ°Æ¡i hóa thà nh cát bụi.
- Xin lãnh giáo !
Quái nhân không có vẻ gì là sợ hết, hai ngÆ°á»i Ä‘ang giáºn dữ nhìn nhau. Thiếu nữ áo xanh vá»™i kéo áp PhÆ°Æ¡ng Sách và giá»ng nghẹn ngà o nói:
- Äại ca ! Cha lại sắp đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i rồi !
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy dáng Ä‘iệu đối địch của hai ngÆ°á»i khác hẳn ngÆ°á»i khác. Tá» Vong thuyá»n chủ hai mắt nhÆ° nổ lá»a, hai bà n tay Ä‘á» nhÆ° máu dần.
Quái nhân hai mắt thâm trầm và lạnh lùng vô cùng, hai bà n tay cũng xanh biết dần.
Phương Sách thấy thế kinh hãi thầm và nghĩ bụng:
“Tá» Vong thuyá»n chủ tay Ä‘á» nhÆ° váºy là luyện môn Há»a CÆ°Æ¡ng chân khÃ, còn quái nhân thì luyện Thất Thiên Hà n Khà nên tay má»›i xanh biết nhÆ° thế ? á»’ ! nghe sÆ° phụ mình nói, hai môn võ công tuyệt đỉnh nà y thất truyá»n đã lâu rồi ... †Lúc ấy thuyá»n chủ vá»›i quái nhân đứng cách nhau chừng má»™t trượng và cùng Ä‘i quanh má»™t vòng. Thuyá»n chủ bá»—ng giÆ¡ hai cánh tay lên trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘i bÆ°á»›c má»™t tiến tá»›i gần địch thủ.
Lúc bây giá» không khà nặng ná». Quái nhân bá»—ng la lá»›n:
- Hãy khoan đã ! Trước khi chúng ta đấu thà mạng với nhau, còn một việc nà y cần phải giải quyết trước !
Thuyá»n chủ trợn mắt há»i:
- Việc gì ?
Quái nhân nhìn Phương Sách và nói:
- ChÃnh là y !
Tá» Vong thuyá»n chủ quát mắng:
- NgÆ°Æ¡i dám nháºn y là con ngÆ°Æ¡i Æ° ?
Quái nhân mặc áo bà o lam gáºt đầu cÆ°Æ¡ng quyết đáp:
- Phải ! ChÃnh con ta đây !
- Y giống hệt mẹ y, nên bổn thuyá»n chủ vừa trông thấy mặt đã nháºn được ra ngay !
- Thuyá»n chủ đã quên ná»™i nhân của hai ta là hai chị em ruá»™t là gì ? Và cả hai cÅ©ng bị hãm hiếp rồi má»›i bị giết chết ?
Tá» Vong thuyá»n chủ hình nhÆ° bá»—ng nghÄ© tá»›i má»™t việc gì liá»n khẽ kêu “ủaâ€, nhÆ°ng vẫn quả quyết nói tiếp:
- NhÆ°ng dù sao bổn thuyá»n chủ vẫn bảo y chÃnh là con của ta !
- Lúc ấy ba đứa trẻ hãy còn là con nÃt hết, nhÆ° váºy thì là m sao ngÆ°Æ¡i xác định được y chÃnh là con ngÆ°Æ¡i ?
- Theo Huyá»n Cốc Dị Tú nói, lúc ấy má»™t đứa bị chết, má»™t đứa được Ảo Không đạo giả, ngÆ°á»i chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c của phái Côn Luân ẵm Ä‘i là m đệ tá» thừa kế chưởng môn Ä‘á»i sau của phái Côn Luân hiện thá»i, và y Ä‘ang ở trong Tá» Vong thuyá»n của ta ...
- Y giống ai ?
- Giống y như đúc !
Tá» Vong thuyá»n chủ vừa trả lá»i vừa chỉ tay và o PhÆ°Æ¡ng Sách và nói tiếp:
- Y không những giống hệt mẹ y, mà lại còn có khà chất của bổn thuyá»n chủ ...
Quái nhân áo bà o lam cÆ°á»i the thé nói tiếp:
- Hai chúng ta cùng kết hôn má»™t ngà y và lại cùng đẻ con trong má»™t hôm. Con của má»— sinh đôi, ba đứa con nÃt ấy má»— có hai, nhÆ° váºy chắc đứa con của bạn đã chết rồi ...
Tá» Vong thuyá»n chủ nghe tá»›i đó bá»—ng rùng mình đến thót má»™t cái và đứng ngẩn ngÆ°á»i ra hồi lâu.
Sá»± thá»±c rất không may cho y là lá»i nói của quái nhân áo bà o lam không sai tý nà o, lúc ấy hai đứa trẻ chÆ°a chết không có má»™t đứa nà o là con của Tá» Vong thuyá»n chủ hết, nhÆ°ng còn PhÆ°Æ¡ng Sách thì sao ? Chà ng nghe thấy Tá» Vong thuyá»n chủ nói câu “y có khà chất của bổn thuyá»n chủ†thì chà ng bá»—ng cam thấy có má»™t vẻ thân thiết kỳ lạ, vì váºy chà ng liá»n nghÄ© bụng:
“Tá» Vong thuyá»n chủ chÃnh là cha của ta thì đúng hÆ¡n.†Tá» Vong thuyá»n chủ giáºn dữ đáp:
- Dù sao thằng nhá» nà y cÅ©ng không giống con của ngÆ°Æ¡i, bá» ngoà i trông nhÆ° và ng ngá»c, nhÆ°ng trong thâm lại nham hiểm ác Ä‘á»™c hÆ¡n rắn rết.
Quái nhân không tức giáºn chút nà o, rất trầm tÄ©nh cất tiếng cÆ°á»i the thé, Ä‘á»™t nhiên y quay đầu lại há»i PhÆ°Æ¡ng Sách rằng:
- Con ! Chẳng hay con nháºn ai là cha con ?
Tá» Vong thuyá»n chủ trố mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách, mặt lá»™ vẻ mong má»i và hầu nhÆ° van lÆ¡n, để đợi chá» chà ng trả lá»i. Quái nhân mắt cÅ©ng chá»›p nháy liên tiếp đợi chá».
PhÆ°Æ¡ng Sách vừa định lên tiếng gá»i, nhÆ°ng lá»i nói má»›i ra tá»›i cổ há»ng chà ng lại nuốt ngược và o trong bụng ngay, hình nhÆ° lúc nà y chà ng cÅ©ng cảm thấy hoang mang vô cùng.
Hai ngÆ°á»i bạn thân đứng ở trÆ°á»›c mặt đây, sau vì má»™t lẽ gì hai ngÆ°á»i đã thà nh cừu địch và cùng bị ngÆ°á»i khác đánh rá»›t xuống vá»±c thẳm. Vả lại quái nhân nà y tên há» là gì chà ng vẫn chÆ°a hay. Chà ng chỉ thấy quái nhân nói ba đứa trẻ lúc bấy giá» có má»™t đứa là mình. Váºy ... mình là con ai ? Chà ng nghÄ© bụng:
“Tá» Vong thuyá»n chủ tay dÃnh đầy máu tanh, tiếng hung ác lừng lẫy khắp thiên hạ, còn quái nhân nà y thì có vẻ âm thầm hiểm trá vô cùng ... Váºy ta biết nháºn ai là m cha ? Năm xÆ°a hai ngÆ°á»i nà y la nhân váºt nhÆ° thế nà o ? Tại sao lại bị quần hùng của võ lâm Ä‘uổi đánh chém giết nhÆ° thế ? NhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm nà y, bất cứ ta là con ai, hai vai của ta Ä‘á»u gánh nặng mối huyết hải thâm thù ... †NghÄ© tá»›i đó chà ng xúc Ä‘á»™ng vô cùng, nÆ°á»›c mắt đã nhá» ròng xuống hai má, nhÆ°ng chà ng không chịu trả lá»i ai hết.
Vá»›i giá»ng rất xúc Ä‘á»™ng, Tá» Vong thuyá»n chủ run run lên tiếng nói tiếp:
- Con ! Dù sao con cũng giống cha ...
Quái nhân lầm lỳ cất tiếng cÆ°á»i khinh khỉnh rồi lạnh lùng đỡ lá»i luôn:
- Äược ! Chúng ta cứ lấy thằng nhá» nà y để là m giải thưởng của cuá»™c đấu nhé !
Hai ngÆ°á»i liá»n đứng lấy thế và cùng váºn công lên hai cánh tay.
Lúc ấy mặt trá»i đã lên tá»›i trên đỉnh đầu, trên eo núi không có má»™t chút gió nà o hết và cÅ©ng không có má»™t con chim nà o bay qua, không khà im lặng và rầu rÄ© vô cùng, không khác gì má»™t khúc nhạc truy Ä‘iệu tráºn đấu chà tá» của hai kiêu hùng cái thế váºy.
Cả hai cùng ưỡn ngá»±c giÆ¡ cánh tay lên, thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng kêu gà o rất não nùng nổi lên. PhÆ°Æ¡ng Sách vá»™i nhảy xổ tá»›i chân hai ngÆ°á»i khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t van lÆ¡n:
- Con xin hai vị đừng đánh nhau nữa !
Tá» Vong thuyá»n chủ uể oải buông tay xuống, lui vá» phÃa sau ba bÆ°á»›c, còn quái nhân thì chỉ giÆ¡ hay tay lên trÆ°á»›c ngá»±c đứng yên không cá»a Ä‘á»™ng và cúi đầu nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘ang quỳ ở dÆ°á»›i chân, lên tiếng nói:
- Con hãy để yên cho cha giết chết Tá» Vong thuyá»n chủ, để dứt khoát mối ân cừu năm xÆ°a !
PhÆ°Æ¡ng Sách nức nỡ khóc và đỡ lá»i:
- Xin nghe con nói đã !
Quái nhân từ từ buông tay xuống lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c và trả lá»i:
- Con đứng dáºy Ä‘i !
PhÆ°Æ¡ng Sách từ từ đứng dáºy rầu rÄ© nói tiếp:
- Hai vị Ä‘á»u là bạn thân, và cÅ©ng là cha vá»›i dượng của con, nên con xin hai vị đừng vì con mà đấu chà tá» vá»›i nhau nhÆ° thế ...
Nói tới đó chà ng nghẹn ngà o một hồi, gượng chấn tĩnh mãi mới nói tiếp:
- NhÆ°ng con không hiểu hai vị Ä‘á»u nháºn là ca ruá»™t của con, tại sao hai vị vẫn giấu tên há» không cho con biết ... Con cần phải biết rõ thân thế của mình ...
Tá» Vong thuyá»n chủ thở dà i đỡ lá»i:
- Con giống hệt cha năm xÆ°a nhÆ° đúc, lòng con cÅ©ng nhân từ hiá»n háºu ... nhÆ°ng lúc nà y cha không thể cho con biết tên tuổi được !
Quái nhân cÆ°á»i nhạt xen lá»i nói:
- Vô lý ! Có ai là cha mà không chịu cho con biết tên há» váºy ! Con ! Tên cha là ...
Tá» Vong thuyá»n chủ vá»™i quát lá»›n:
- Câm mồm ! NgÆ°Æ¡i đã quên lá»i thá» thốt vá»›i ta năm xÆ°a rồi hay sao ?
- Hừ ! ... phải ! Ta không thể nói cho y biết tên thực, ngươi nói đúng !
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên vô cùng, liá»n trợn ngược đôi lông mà y lên lá»›n tiếng nói tiếp:
- Bất cứ hai vị có cho con biết rõ sá»± thá»±c hay không, Ä‘iá»u đó cÅ©ng không cần thiết vá»™i, nhÆ°ng còn có má»™t lá»i xin thÆ°a cùng ! Cổ nhân đã dạy “oan có đầu, nợ có chủ†chỉ có má»™t số Ãt ngÆ°á»i là kẻ thù của hai vị, mà sao hai vị lại là m cho cả võ lâm bị mang tai há»a nhÆ° thế ? Xin hai vị nên ngÆ°ng chân dừng bÆ°á»›c ...
Nói tá»›i đó chà ng liếc mắt nhìn hai ngÆ°á»i má»™t lượt, rồi cÆ°Æ¡ng quyết nói tiếp:
- Bằng không PhÆ°Æ¡ng má»— sẽ hổ thẹn là m con của má»™t ngÆ°á»i tà n ác.
Quái nhân thấy váºy gáºt đầu, nhÆ°ng mắt y đã lá»™ vẻ nham hiểm, rồi Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ hai ngón tay ra nhanh nhÆ° Ä‘iện chóp nhằm yếu huyệt ngủ ở hai bên hông của PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘iểm luôn.
Sá»± thể xảy ra má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, đôi bên lại đứng gần nhau nhÆ° váºy, nếu là ngÆ°á»i khác thì không sao tránh né được, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Sách là môn đồ của vị đệ nhất kỳ nhân trong vÅ© ná»™i và cÅ©ng là má»™t vị cao nhân thế ngoại, chứ có phải tay thÆ°á»ng đâu ?
Chà ng vá»™i váºn ngầm Lưỡng Nghi CÆ°Æ¡ng Khà lên chung quanh chà ng liá»n có má»™t hà ng rà o tÆ°á»ng vô hình dà y chừng ba tấc bảo vệ, đồng thá»i chà ng giÆ¡ chưởng lên khua má»™t cái nhÆ°ng chà ng nghÄ© lại không dám ra tay nữa, mà chỉ xoay ngÆ°á»i tránh né thôi. Trong khi chà ng thâu tay, thì đã có hai đạo ánh sáng bạc nhằm cổ tay của quái nhân bắn tá»›i liá»n.
Quái nhân vá»™i ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau, giÆ¡ hai ngón tay ra cặp lấy hai Ä‘iểm ánh sáng bạc đó. Lúc ấy thì má»›i hay là hai mÅ©i ám khà rất đặt biệt hình nhÆ° má»™t chiếc thuyá»n, bốn cạnh Ä‘á»u sắt bén vô cùng.
Thì ra Tá» Vong thuyá»n chủ cÅ©ng biết quái nhân áo bà o lam nà y là ngÆ°á»i rất đê hèn nham hiểm, nên y đã sá»›m phòng bị rồi.
Quái nhân tay cầm hai mÅ©i ám khà đặc biệt, quát há»i Tá» Vong thuyá»n chủ rằng:
- Tá» Vong thuyá»n chủ tên tuổi lừng lẫy bốn bể khiến vạn hùng khiếp phục, mà không dám so tà i vá»›i ta hay sao ?
Tá» Vong thuyá»n chủ cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng đáp:
- Bất cứ ai, bổn thuyá»n chủ cÅ©ng dám tiếp tay hết.
Quái nhân thét lá»›n má»™t tiếng, nhảy lên trên cao năm trượng vẫy tay gá»i thuyá»n chủ rồi chỉ thẳng vá» phÃa eo núi Ä‘i luôn.
Tá» Vong thuyá»n chủ tá»›i gần PhÆ°Æ¡ng Sách há»i:
- Con không bị thương đấy chứ ?
Nói xong y thuáºn tay dắt thiếu nữ áo xanh và bảo PhÆ°Æ¡ng Sách tiếp:
- Con theo cha lại đằng nà y, sẽ có một tấn tuồng rất hay để cho con được xem.
Nói xong, y liá»n Ä‘uổi theo quái nhân tức thì.
PhÆ°Æ¡ng Sách cảm Ä‘á»™ng hết sức, chà ng nháºn thấy Tá» Vong thuyá»n chủ quả có tình cho con vá»›i mình thá»±c. Chà ng vá»™i giở thân pháp tuyệt diệu nhanh nhÆ° gió thoảng ra Ä‘i sát cánh vá»›i Tá» Vong thuyá»n chủ ngay.
Tá» Vong thuyá»n chủ thấy PhÆ°Æ¡ng Sách có thân pháp nhanh nhÆ° váºy trong lòng kinh hãi thầm và cÅ©ng hÆ¡i ghen liá»n liếc mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách má»™t cái, nhÆ°ng không nói năng gì hết, vẫn tiếp tục Ä‘i nhÆ° thÆ°á»ng. Chỉ trong nháy mắt đã vượt qua được ba ngá»n núi và đã thấy má»™t khoảng núi đồ sá»™ án ngá» ngay ở trÆ°á»›c mặt.
Quái nhân đã ngừng chân ở dÆ°á»›i chân núi đó, vá»›i vẻ mặt lầm lỳ hai mắt sáng quắc, chỉ tay và o má»™t khu rừng ráºm rá»™ng chừng ba mÆ°Æ¡i trượng ở chá»— chân núi và nói:
- Ta vô danh tiểu tốt kÃnh thỉnh Tá» Vong thuyá»n chủ tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên hạ và o trong rừng chỉ giáo.
Nói xong, y liá»n phi thân và o trong rừng mất dạng.
Tá» Vong thuyá»n chủ Ä‘uổi theo tá»›i bên bìa rừng, buông thiếu nữ áo xanh ra rồi quay lại bảo PhÆ°Æ¡ng Sách rằng:
- Con mau rút trÆ°á»ng kiếm ra Ä‘i !
PhÆ°Æ¡ng Sách vá»™i rút thanh bảo kiếm ra giÆ¡ lên ngang ngá»±c. DÆ°á»›i ánh nắng trông chà ng lại cà ng anh tuấn và oai vệ thêm. Tá» Vong thuyá»n chủ ngắm nhìn chà ng giây lát rồi khẽ vá»— vai chà ng và nói:
- Thanh kiếm nà y tuy sắc bén thực, nhưng với phẩm chất của nó vẫn chưa xứng với con !
PhÆ°Æ¡ng Sách nghe thấy thuyá»n chủ nói nhÆ° váºy, sá»±c nghÄ© tá»›i lúc sÆ° phụ ban cho thanh kiếm nà y cÅ©ng nói nhÆ° thế, chà ng liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn thuyá»n chủ má»™t cái, nhÆ°ng không nói lên lá»i được.
Thuyá»n chủ lại vá»— vai chà ng lần nữa, rồi khẽ gáºt đầu hình nhÆ° y đã trông thấy vẻ khÃch Ä‘á»™ng của PhÆ°Æ¡ng Sách rồi.
Thiếu nữ áo xanh Giang TÄ©nh Thục đã rút cây thÆ°Æ¡ng bạc dà i ba thÆ°á»›c ra cầm ở tay và đứng sát cánh vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sách. Thuyá»n chủ trông thấy hai ngÆ°á»i thá»±c là đôi trai tà i gái sắc, nên trong lòng mừng rỡ khôn tả, khẽ quát bảo hai ngÆ°á»i rằng:
- Hai con cứ theo sau cha, chá»› nên rá»i khá»i ná»a bÆ°á»›c !
Nói xong y vẫy tay một cái và đi thẳng và o trong rừng luôn. Phương Sách với Tĩnh Thục cũng vội đi theo và o trong rừng ngay.
Khu rừng ấy vừa tối om vừa ẩm thấp, cà nh lá khô tÃch đầy ba thưóc, nhÆ°ng những cây cối ở trong rừng lại toà n là những cây thôn cây bách, thân cây to bằng miệng bát, cà nh lá cao lắm, nên ánh nắng không xuyên và o được.
Äi được ba bÆ°á»›c đã có luồng gió lạnh thổi lại khiến những cà nh lá va Ä‘á»™ng nhau kêu “rà o rà oâ€.
Tá» Vong thuyá»n củ Ä‘eo mặt nạ da ngÆ°á»i, vá»›i đôi mắt sáng nhÆ° Ä‘iện liếc nhìn tả hữu má»™t lượt rồi cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và cất tiếng nhá» nhÆ° muá»—i nói vá»ng vá» phÃa trÆ°á»›c:
- Bổn thuyá»n chủ đã tuân lệnh và o phó Æ°á»›c đây, tại sao ngÆ°Æ¡i lại ẩn núp không dám ló mặt ra nhÆ° thế ?
Tiếng nói đó chÆ°a dứt thì ba ngÆ°á»i đã nghe thấy trên đầu có tiếng cÆ°á»i nhạt vá»ng xuống. Cả ba vá»™i tránh sang ba bên ngá»ng đầu nhìn lên trên, nhÆ°ng chÆ°a trông thấy gì đã thấy phÃa sau có gió lạnh thổi tá»›i, cả ba ngÆ°á»i vá»™i cùng né mình quay đầu lại. NgỠđâu phÃa sau không có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o cả ? Lại thấy trên đỉnh đầu có tiếng cÆ°á»i rất rùng rợn, ba ngÆ°á»i cùng vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn. Thuyá»n chủ cả giáºn bá»—ng nhảy ra ngoà i xa mấy bÆ°á»›c quát rằng:
- Cứ giở trò ma quỷ nà y ra thì đừng có trách bạn già hạ độc thủ đấy nhé.
Y vừa nói xong, phÃa sau lại có giá»ng nói rất lạnh lùng và rùng rợn vá»ng tá»›i:
- NgÆ°á»i chả ở đây là gì ?
Thuyá»n chủ Ä‘á»™t nhiên quay ngÆ°á»i lại, y là má»™t há»—n thế ma vÆ°Æ¡ng ngông cuồng kiêu ngạo, tà n nhẫn và ác Ä‘á»™c nhÆ° thế cÅ©ng phải giáºt mình cả kinh.
Thì ra phÃa sau y chá»— cách chừng ba thÆ°á»›c đã có má»™t ngÆ°á»i cao chừng chÃn thÆ°á»›c lẻn tá»›i lúc nà o không hay. NgÆ°á»i đó tóc xanh dà i phủ vai, hai mắt nhá» nhÆ° hạt Ä‘áºu, nhÆ°ng xanh biết lóng lánh, mồm Ä‘á» và to mặc má»™t cái áo dà i trắng. Lúc nà y thuyá»n chủ má»›i nháºn ra đối phÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , nhÆ°ng trông giống ma, ma không phải ma, ma giống quái cÅ©ng không phải quái, cứ đứng Ä‘á» ngÆ°á»i ra nhìn mình cÆ°á»i nhÆ° khóc nên cà ng rùng rợn cá»±c Ä‘á»™.
Äá»™t nhiên váºn công lá»±c lên hai cánh tay, Tá» Vong thuyá»n chủ tấn công luôn và o ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng má»™t chưởng, kêu “ùm†đã có má»™t loạt cây dà i hÆ¡n trượng bị đánh báºt cả rá»… lên và đổ lăn ra đất, nhá» váºy ánh nắng má»›i chiếu xuống bên dÆ°á»›i được.
Có ánh nắng ló xuống, quái phụ biến mất.
Tá» Vong thuyá»n chủ cÆ°á»i nhạt, vá»™i váºn công lá»±c lên hai cánh tay định tấn công xung quanh má»™t vòng, thì trên những đỉnh cây đã có mÆ°á»i mấy bóng ngÆ°á»i nhảy xuống.
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 10:43 AM.
|
16-07-2008, 11:11 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: "Nhà hát của những giấc mÆ¡"
Bà i gởi: 270
Thá»i gian online: 19 giá» 28 phút 1 giây
Thanks: 181
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Hồi 07
Quá»· MÆ°u
MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u ăn mặc giống hệt quái phụ hồi nãy, tên nà o tay cÅ©ng cầm má»™t cây phÆ°á»›n tiêu hồn, trên có viết ngÆ°á»i chữ bằng máu nhÆ° sau:
“Hồn của Tá» Vong thuyá»n chủ Æ¡i mau vỠđây !†Chỉ trong nháy mắt mÆ°á»i mấy cái bóng trắng đó đã bao vây chặt lấy ba ngÆ°á»i.
Tá» Vong thuyá»n chủ khẽ kêu “hừ†má»™t tiếng, Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh má»™t vòng, thấy quái phụ hồi nãy đã đứng ở chá»— cách xa mình chừng ba trượng Ä‘ang để tay lên môi huýt má»™t tiếng còi tháºt dà i.
Tiếng còi chÆ°a dứt, những bóng ngÆ°á»i kia đã nhảy múa luôn. Thuyá»n chủ Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho PhÆ°Æ¡ng Sách vá»›i TÄ©nh Thục, rồi cả ba đứng lên để xem bá»n ngÆ°á»i kia là m trò.
Tiếng còi thứ hai lại nổi lên, mÆ°á»i tám quái phụ chạy nhảy rất nhanh nhÆ° xuyên hoa hồ Ä‘iệp ở chá»— cách ba ngÆ°á»i chừng hai trượng vẫn tiếp tục chạy quanh và múa thà nh má»™t luồng ánh sáng trắng.
Tá» Vong thuyá»n chủ cứ đứng yên không cá» Ä‘á»™ng, ngấm ngầm Ä‘á» phòng, mặt lá»™ vẻ khinh thị và cÆ°á»i khẩy, hình nhÆ° không coi bá»n chúng và o đâu hết váºy.
PhÆ°Æ¡ng Sách tay cầm kiếm, thiếu nữ cầm thÆ°Æ¡ng bạc cả hai cùng đứng sát cánh nhau mắt không chá»›p, cứ nhìn thẳng và o bá»n ngÆ°á»i kia nhảy múa. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ vẻ nghi ngá», vì không hiểu bá»n chúng Ä‘ang là m trò trống gì ? Tuy váºy hai ngÆ°á»i cÅ©ng biết sau cái trò kỳ lạ nà y, thế nà o cÅ©ng có sát thủ rất quái dị tấn công bá»n mình.
Phương Sách vừa đứng nhìn vừa nghĩ bụng:
“Bây giá» ta là cái gì ? Con của Tá» Vong thuyá»n chủ nối giáo cho giặc đối địch vá»›i quái nhân áo bà o lam dượng của mình chăng ? NhÆ°ng nếu mình là con của quái nhân, nhÆ° váºy có phải là mình đã nghịch lại cha mình không ?†Vừa nghÄ© tá»›i đó chà ng đã nghe thấy có tiếng kêu “trùngâ€, mÆ°á»i tám cây phÆ°á»›n Ä‘á»™t nhiên có khói trắng bốc ra nhằm ba ngÆ°á»i bắn tá»›i. Khói trắng đó mát dịu và có mùi vừa thÆ¡m vừa chua, hể ngá»i là cảm thấy khó chịu buồn nôn buồn á»c, đầu óc choáng váng, hầu nhÆ° sắp phải té ngã liá»n.
PhÆ°Æ¡ng Sách cả kinh vá»™i trấn tÄ©nh tâm thần, nÃn hô hấp, thì sát thủ rất lá»i hại của đối phÆ°Æ¡ng đã tiến công tá»›i.
Trong là n khói trăng bỗng có vô số những mui kim bạc nhỠnhư lông bò, mau như mưa rà o đổ tới. Kim với khói trắng cũng một mà u rất khó phân biệt và không ngỠnhững cây phướn đó lại có những ám khà độc bắn ra như thế ? Quả thực không ai có thể tưởng tượng được.
Tuy Tá» Vong thuyá»n vẫn cẩn tháºn Ä‘á» phòng, nhÆ°ng thấy đối phÆ°Æ¡ng giở cái trò ấy ra, chỉ nÃn hô hấp và tá» vẻ khinh thÆ°á»ng thôi, chứ không thèm đếm xỉa tá»›i. Chá» những mÅ©i kim bạc đến gần mặt, lúc ấy y má»›i giáºt mình kinh hãi. Lúc nà y muốn tránh cÅ©ng không còn kịp nữa, y vá»™i ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau, giÆ¡ song chưởng lên quất mạnh má»™t cái và thuáºn thế thâu tay lại, rồi đẩy ra má»™t luồng cuồng phong bao vây quanh ngÆ°á»i mình nữa.
PhÆ°Æ¡ng Sách vá»›i TÄ©nh Thục Ä‘ang quay mình tránh né, hai ngÆ°á»i không là m bá»™ là m tịch nhÆ° thuyá»n chủ và cà ng giở chưởng phong ra tấn công liên tiếp. Chỉ trong nháy mắt, những sÆ°Æ¡ng mù trắng vá»›i kim bạc Ä‘á»u bị đánh tan hết.
MÆ°á»i tám nữ quái tấn công lén không ăn thua gì, vá»™i lùi sang má»™t bên đứng yên, mặt lá»™ vẻ kinh ngạc rõ rà ng:
Tá» Vong thuyá»n chủ mặt lá»™ sát khÃ, cÆ°á»i the thé má»™t hồi rồi nói:
- Äâm ra vu tiá»…n (tên trong sÆ°Æ¡ng mù đầy dâm khÃ) là trò ba tam lÆ°u mà cÅ©ng Ä‘em ra đối phó vá»›i bổn thuyá»n chủ.
Y vừa nói tá»›i đó rú lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, thân hình nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, nhảy tá»›i trÆ°á»›c mặt kẻ địch, múa chưởng tấn công luôn. MÆ°á»i tám nữ quái chỉ thấy mặt mÅ©i tối tăm, không kịp tránh né, đã kêu la thảm khốc và ngã ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau luôn.
Chỉ trong nháy mắt, mÆ°á»i tám cái xác nằm ngổn ngang trên mặt đất, cái xác nà o cÅ©ng bị đốt cháy đến Ä‘en thui.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy thế cÅ©ng phải giáºt mình đến thót má»™t cái. Lúc nà y chà ng má»›i biết Tá» Vong thuyá»n chủ chỉ hiá»n từ vá»›i mình thôi, chứ còn vá»›i ngÆ°á»i khác thì y rất tà n nhẫn, nên chà ng cảm thấy xúc Ä‘á»™ng và khó chịu vô cùng.
Tên nữ quái đứng ở chá»— xa ba trượng Ä‘anh chỉ huy, thấy thế liá»n quay đầu Ä‘Ã o tẩu luôn.
Tá» Vong thuyá»n chủ thấy thế liá»n quát lá»›n:
- Ngươi chạy đi đâu ?
Y vừa nói vừa định Ä‘uổi theo, bá»—ng thấy có má»™t luồng tiá»m lá»±c ở phÃa trên đè xuống, ngăn cản, cà nh và lá cây cÅ©ng rung Ä‘á»™ng theo, và chỉ trong nháy mắt đã có má»™t ngÆ°á»i nhảy xuống. NgÆ°á»i đó chÃnh là quái nhân mặc áo bà o lam. Vừa xuống tá»›i nÆ¡i, y đã cÆ°á»i giá»ng rất não ruá»™t nói:
- Tá» Vong thuyá»n chủ ác Ä‘á»™c tháºt ! MÆ°á»i tám vÅ© nữ đã bị ngÆ°Æ¡i giết chết hết, mà ngÆ°Æ¡i lại còn muốn Ä‘uổi táºn giết tuyệt nữa. NgÆ°Æ¡i ...
Không đợi chá» y nói dứt lá»i, Tá» Vong thuyá»n chủ đã quát tiếp:
- Câm mồm ! NgÆ°Æ¡i còn có trò ma quá»· gì nữa thì cứ mau giở ra Ä‘i ! Äể bổn thuyá»n chủ Ä‘Æ°a cả ngÆ°Æ¡i lên thế giá»›i cá»±c lạc má»™t thể.
Quái nhân cÆ°á»i hi hà luôn mồm và đáp:
- Tá» Vong thuyá»n chủ thiên hạ vô địch. Ngà y hôm nay ta sẽ đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn, để cho ngÆ°Æ¡i biết. Trá»i cao còn có Trá»i cao hÆ¡n, ngÆ°á»i giá»i lại có ngÆ°á»i khác giá»i hÆ¡n.
PhÆ°Æ¡ng Sách tay cầm trÆ°á»ng kiếm, nhảy và o chá»— giữa hai ngÆ°á»i, vá»›i giá»ng nói rất não nùng, xen lá»i há»i:
- Hai vị hà tất phải đấu trà mạng ...
Chà ng vừa nói tá»›i đó thì thuyá»n chủ đã xua tay má»™t cái và quát lá»›n:
- Con đứng sang một bên ! Bây giỠlà lúc kết liễu sinh tỠvới y.
PhÆ°Æ¡ng Sách bị má»™t luồng tiá»m lá»±c đẩy lui, chà ng phải loạng choạng mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.
Thuyá»n chủ cứ giở chưởng lá»±c rất mạnh ra tấn công tá»›i tấp, quái nhân vá»™i quay ngÆ°á»i chạy ra ngoà i bìa rừng. Thuyá»n chủ cÆ°á»i nhạt mấy tiếng và cÅ©ng Ä‘uổi theo ngay.
TÄ©nh Thục ứa nÆ°á»›c mát ra, nghẹn ngà o há»i:
- Äại ca, ngÆ°á»i đấu vá»›i cha là ai thế ?
PhÆ°Æ¡ng Sách vẻ mặt rầu rÄ©, cau mà y lại, ngá»ng đầu nhìn lên trá»i. Chà ng cÅ©ng không biết nói năng ra là m sao cho phải, khẽ thở dà i má»™t tiếng và nói:
- Hiá»n muá»™i, chúng ta Ä‘uổi theo ra xem hai ngÆ°á»i Ä‘i ?
Chà ng vừa nói vừa dắt tay TÄ©nh Thục chạy ra khá»i khu rừng ráºm đó liá»n, vừa Ä‘i chà ng vừa mong muốn là m thế nà o để hòa giải được sá»± kết oán đó của má»™t ngÆ°á»i cha vá»›i má»™t ngÆ°á»i dượng.
Khi chà ng vá»›i TÄ©nh Thục ra tá»›i ngoà i rừng đã thấy hai cái bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p chạy lên tá»›i trên đèo rồi. Lúc ấy mặt trá»i Ä‘ang lặn, gió núi đìu hiu, cảnh tượng cà ng âm thầm và bi đát thêm. Bốn cái bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy quanh co lên đỉnh núi. Khi má»›i lên tá»›i lÆ°ng núi, bốn cái bóng ngÆ°á»i chia là m ba tốp tiếp tục leo lên, cà ng lúc cà ng gần nhau.
Thấy phÃa đằng trÆ°á»›c có má»™t tảng đá quái dị cao chá»c trá»i ngăn cản lối Ä‘i. Quái nhân áo bà o lam rú lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, đá trong sÆ¡n cốc bị trấn Ä‘á»™ng lỡ từng tảng má»™t rá»›t xuống nhÆ° mÆ°a ...
Tá» Vong thuyá»n chủ, PhÆ°Æ¡ng Sách và TÄ©nh Thục ba ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i ở bên dÆ°á»›i, thấy thế cả kinh, mà chá»— ba ngÆ°á»i Ä‘ang đứng lại là vách núi cao dốc, không sao tránh né được.
Tá» Vong thuyá»n chủ thét lá»›n má»™t tiếng, giÆ¡ song chưởng lên múa liên tiếp. Những tảng đá ở bên trên rá»›t xuống Ä‘á»u rẻ sang hai bên mà rÆ¡i xuống dÆ°á»›i khe núi.
PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng giở Lưỡng Nghi CÆ°Æ¡ng Khà ra để bảo vệ đầu và mặt. Thiếu nữ áo xanh vá»™i xoay ngÆ°á»i, tá»±a lÆ°ng và o lÆ°ng của PhÆ°Æ¡ng Sách, má»™t mặt nhá» chưởng phong của PhÆ°Æ¡ng Sách bảo vệ lấy mình mẩy của mình, má»™t mặt dùng chưởng gạt những tảng đá rá»›t qua cạnh ngÆ°á»i.
Tá» Vong thuyá»n chủ ré lên má»™t tiếng rồi hùng mãnh nhảy lên, Ä‘i ở trên sÆ°á»n núi cao dốc nhÆ° Ä‘i trên đất bằng, không quản ngại mÆ°a đá ở trên rá»›t xuống nhÆ° mÆ°a, mà cứ tiếp tục phi thân lên hoà i.
PhÆ°Æ¡ng Sách sợ khinh công của TÄ©nh Thục không đủ há»a hầu, Ä‘ang định vòng Ä‘Æ°á»ng để leo lên. NgỠđâu, chà ng đã thấy TÄ©nh Thục nhún chân má»™t cái, nhảy thẳng lên phÃa trên tức thì. Lúc nà y chà ng má»›i biết khinh công há»a hầu của nà ng ta cÅ©ng không kém gì mình, trong lòng mừng thầm.
Cảnh sắc ở trên đỉnh núi tháºt là thanh kỳ, PhÆ°Æ¡ng Sách ngá»ng đầu lên hÃt má»™t hÆ¡i không khà trong sạch, thấy tinh thần sảng khoái vô cùng. Thì ra chà ng thấy trên đỉnh núi xác nằm ngổn ngang. Má»™t ná»a số ngÆ°á»i bị cháy xém, má»™t ná»a số bị ám khà hình thuyá»n ném trúng giữa ngá»±c, trông tháºt thảm khốc vô cùng.
Bên phải bá»—ng có hai cái bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p phi lên. Cả hai cùng quát tháo lia lịa và đấu vá»›i nhau rất hăng, hầu nhi không còn xem cái chết và o đâu hết.
PhÆ°Æ¡ng Sách lo âu vô cùng, vá»™i phi thân nhảy tá»›i gần. Quái nhân áo bà o lam thừa cÆ¡ quay mình chạy luôn. Tá» Vong thuyá»n chủ khi nà o chịu để cho đối phÆ°Æ¡ng bá» chạy, vừa Ä‘uổi theo vừa giáºn dữ quát mắng:
- Dù ngÆ°Æ¡i có chạy khắp chân trá»i góc biển cÅ©ng không sao thoát khá»i song chưởng của bổn thuyá»n chủ.
Quái nhân nhảy và o trong một khe núi lớn, rồi lại phi thân lên trên đỉnh ngam, cúi đầu nhìn xuống, lớn tiếng quát bảo:
- Tá» Vong thuyá»n chủ, trong những đống đá lởm chởm nà y chÃnh là chá»— vùi thân chôn xác của ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i có dám và o không ?
- Dù là núi Ä‘ao bể kiếm, bổn thuyá»n chủ cÅ©ng không coi và o đâu hết ...
ChÆ°a nói dứt, thuyá»n chủ đã phi thân tá»›i trÆ°á»›c những đống đá đó. PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘ang định kêu gá»i, thì thuyá»n chủ đã nhảy và o trong đống đá rồi. Äồng htá»i hình bónng của quái nhân ở trên đỉnh ngam cÅ©ng biến mất.
PhÆ°Æ¡ng Sách dắt tay thiếu nữ áo xanh nhảy và o đống đá xem sao, má»›i hay trong đó là má»™t thạch cốc hình cái cháºu. Tuy bốn bên vác đá không cao lắm, nhÆ°ng bóng nhoáng nhÆ° gÆ°Æ¡ng. Chá»— đứng giữa có má»™t miếng đất bằng rá»™ng, chừng mÆ°á»i trượng, nÆ¡i đây chỉ có cá»a và o chứ không có lôi ra, tháºt là má»™t nÆ¡i quá»· phủ thần công, thợ thiên nhiên tạo nên, chứ ngÆ°á»i không thể nà o là m được.
Thuyá»n chủ Ä‘ang lạnh lùng nhìn xung quanh, vẻ mặt hÆ¡i hoảng sợ, và vá»™i bảo PhÆ°Æ¡ng Sách vá»›i thiếu nữ áo xanh rằng:
- Hai con mau lui ngay ...
Y chÆ°a nói dứt đã có tiếng kêu “ùm†tháºt lá»›n. Thì ra chá»— cá»a và o đã có má»™t tảng đá lá»›n ở đâu đổ xuống, bịt chặt lấy Ä‘Æ°á»ng lối.
Quái nhân lại xuất hiện ở trên vách núi, cúi đầu xuống cÆ°á»i khẩy nói:
- Tá» Vong thuyá»n chủ, ngà y nà y sang năm là ngà y giá»— đầu năm của ngÆ°Æ¡i !
Thuyá»n chủ nghiến răng đáp:
- Bổn thuyá»n chủ phải lá»™t da ngÆ°Æ¡i, rút gân ngÆ°Æ¡i má»›i hả dạ.
- Lá»i nói nà y phải ta nói má»›i đúng.
Quái nhân cÆ°á»i nhạt nói nhÆ° váºy. Tá» Vong thuyá»n chủ tức giáºn, hai mắt trợn tròn xoe, quát mắng tiếp:
- NgÆ°Æ¡i tưởng mÆ°á»i trượng thạch cốc nà y có thể là m khó dá»… được bổn thuyá»n chủ hay sao ?
- Bốn bên vách đá không những bóng nhoáng nhÆ° gÆ°Æ¡ng, và có sÆ¡n thuốc Ä‘á»™c rất lợi hại, há»… dẫm chân và o đó, chất Ä‘á»™c truyá»n lên ngÆ°á»i ngay. Tất cả tinh anh của bảy đại môn phái không sao thắng nổi ngÆ°á»i, má»™t Tá» Vong thuyá»n chủ, nhÆ°ng bây giá» ngÆ°á»i lại là cá nằm trên thá»›t của ta.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘Æ°a mắt nhìn những vách ở bốn xung quanh, thấy có mà u xanh óng ánh, nếu không để ý nhìn kỹ thì không sao trông thấy rõ. Chà ng lòng Ä‘au nhÆ° dao cắt, ngá»ng đầu lên quát há»i:
- Hai vị có oan cừu gì mà cứ phải đấu chà mạng với nhau như thế nà y ?
Quái nhân nhặt má»™t chiếc gáºy dà i hÆ¡n ba trượng, thòng xuống bên dÆ°á»›i và nói:
- Con, vá»›i khinh công của con, có thể nhảy lên được khúc trúc ở cuối gáºy. Con mau lên mau Ä‘i ...
- Không ! Con chỉ muốn hai vị đừng đánh nhau nữa ...
- Bây giá» con vẫn chÆ°a rõ, giữa ta vá»›i y không sao lưỡng toà n được. Con hãy nghe lá»i cha, mau lên trên nà y Ä‘i ...
- Con không hiểu dụng tâm của ...
- Con cứ lên đây, cha sẽ nói rõ nguyên nhân cho con hay. Bằng không, cháºm tà nữa, cha đã phát Ä‘á»™ng, muốn lên cÅ©ng không được.
- Không. Nếu con chưa rõ nguyên nhân, con đà nh chết ở đây.
Quái nhân mặt lá»™ hung ác, há»i tiếp:
- Chả lẽ con không tin lá»i của cha hay sao ?
- Không phải thế. Con không muốn trông thấy hai vị cùng bị thất bại và bị thương ...
- Chả lẽ con lại muốn chết cùng với tên gian trá kia hay sao ?
- Con không hiểu ý kiến của ...
- Y lừa dối con đấy. Y không phải là cha của con đâu.
- Có gì là m bằng cớ chứng minh cho con xem !
- Bằng cá»› Æ° ? Thiếu nữ áo xanh đứng cạnh con chÃnh là bằng cá»› đấy.
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên quay đầu nhìn TÄ©nh Thục thấy nà ng cÅ©ng ngÆ¡ ngác không hiểu. Tá» Vong thuyá»n chủ giáºn dữ quát tháo nhÆ° sấm Ä‘á»™ng và mắng chá»i:
- Ngươi nói láo. Muốn lừa dối con ta phải không ?
Quái nhân cÆ°á»i nhạt, đáp:
- à là con gái của ngươi ?
Thuyá»n chủ cÆ°Æ¡ng quyết đáp:
- Ai bảo là không phải ?
Quái nhân cÆ°á»i ha hả nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng há»i tiếp:
- Y thị với ngươi có quan hệ huyết thống hay sao ?
- NgÆ°Æ¡i ...
Hình nhÆ° Tá» Vong thuyá»n chủ đã giáºt mình đến thót má»™t cái. Quái nhân lại há»i tiếp:
- Máu trong ngÆ°á»i của nó cÅ©ng nhÆ° máu trong ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i ?
- NgÆ°Æ¡i ...
Tá» Vong thuyá»n chủ mặt lá»™ vẻ kinh hoảng. Quái nhân cÆ°á»i khỉnh má»™t tiếng lại nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thế nà o của nó ?
Tá» Vong thuyá»n chủ nghiến răng mÃm môi đáp:
- Cha !
Quái nhân Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i the thé nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i ... Tá» Vong thuyá»n chủ ! NgÆ°Æ¡i là kẻ thù đã giết cha của nó thì đúng hÆ¡n ...
Tá» Vong thuyá»n chủ lại giáºt mình đến thót má»™t cái, rồi bá»—ng chỉ tay quát mắng:
- NgÆ°Æ¡i ... đừng có đặt Ä‘iá»u nói láo nhÆ° váºy !
Quái nhân lầm lỳ nói tiếp:
- Hồi sáu năm trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i đả thÆ°Æ¡ng Ảo Ảnh đạo giả ngÆ°á»i chưởng môn của phái Côn Luân, bắt cóc con nhá» má»›i ra Ä‘á»i của ngÆ°á»i chưởng môn ... nhÆ°ng ta không hiểu tại sao ngÆ°Æ¡i lại giữ nó lại nháºn là m con gái nhÆ° thế ...
Tá» Vong thuyá»n chủ sắc mặt thay đổi hẳn, vì y Ä‘eo mặt nạ da ngÆ°á»i, nên không trông thấy rõ sắc mặt của y, nhÆ°ng vẫn thấy da mặt y rung Ä‘á»™ng hoà i, đủ thấy y Ä‘ang khÃch Ä‘á»™ng biết bao ...
PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng kinh hoảng và nghÄ© đến chuyện ân sÆ° mình vá»›i Tá» Vong thuyá»n chủ nói đến thân thế của thiếu nữ áo xanh, bây giá» chà ng lại thấy thái Ä‘á»™ của thuyá»n chủ nhÆ° thế, đủ thấy lá»i nói của quái nhân không sai chút nà o.
Thiếu nữ áo xanh Giang Tĩnh Thục đang trố mắt lên nhìn, bỗng mắt nà ng chớp nháy mấy cái rồi quát mắng quái nhân rằng:
- Nói báºy ! Ta không biết Ảo Ảnh đạo giả gì hết !
Tá» Vong thuyá»n chủ ôm lấy nà ng ta mồm lẩm bẩm tá»± nói:
- Con ngoan ngoãn của cha ...
Quái nhân lại nói với Phương Sách tiếp:
- Con đã tin lá»i nói của cha rồi đấyc hứ ? Tá» Vong thuyá»n chủ là ngÆ°á»i nói láo và xảo trá nhất thiên hạ, con không nên tin lá»i nói của y !
Tá» Vong thuyá»n chủ cà ng tức giáºn thêm, lại quát tháo tiếp:
- Câm mồm ! Ta không xé xác ngươi ra là m muôn mảnh thì ta không sao nguôi được ngà y hôm nay !
Nói xong y tung mình nhảy lên chá»— quái nhân Ä‘ang Ä‘Æ°ng, nhÆ°ng quái nhân vẫn đứng yên nhÆ° thÆ°á»ng và vá»™i thâu chiếc gáºy trúc lên cÆ°á»i nhạt, đáp:
- NgÆ°Æ¡i cứ thá» Ä‘i, xem ngà y hôm nay Tá» Vong thuyá»n chủ vô địch thiên hạ có phải là cá trên thá»›t của ta hay không ?
Quả nhiên vác đá trÆ¡n tuá»™t, dù Tá» Vong thuyá»n chủ có tà i ba rất cao siêu mà cÅ©ng không thể nà o nhảy lên được vách núi cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng ấy.
Quái nhân cÆ°á»i ha hả nói tiếp:
- Tá» Vong thuyá»n chủ, ta chỉ cần khẽ ra tay má»™t thế là ngÆ°Æ¡i sẽ hóa ra tro tức khắc.
Thuyá»n chủ vá»™i thâu liá»…m tâm thần, giả bá»™ hoảng sợ, nhÆ°ng Ä‘ang ngấm ngầm nghÄ© cách để thoát ra khá»i sÆ¡n cốc.
Quái nhân bá»—ng rú lên má»™t tiếng, chung quanh trên đỉnh những vách núi đã có mấy chục ngÆ°á»i tay cầm củi khô và đuốc xuất hiện, chúng cùng đốt chảy những cà nh cây khô và đang định ném xuống dÆ°á»›i thung lÅ©ng.
Tá» Vong thuyá»n chủ thấy thế kinh hoảng vô cùng vá»™i lui đến chá»— giữa sÆ¡n cốc đứng cùng vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sách và thiếu nữ áo xanh.
Quái nhân giơ tay lên chỉ Phương Sách lớn tiếng quát bảo:
- Con mau lên Ä‘i, bằng không con sẽ bị thiêu cháy ra tro tại đây liá»n !
Quái nhân vừa nói vừa thòng chiếc gáºy trúc xuống và đưa mắt ra hiệu gá»i PhÆ°Æ¡ng Sách và TÄ©nh Thục nhảy lên.
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên nhìn xung quanh, thấy bóng ngÆ°á»i ở chung quanh đỉnh vách Ä‘ang đốt cháy những cây củi khô tẩm dầu, ngá»n lá»a đã bốc cháy nghi ngút và có tiếng kêu “lốp cốpâ€. Gió Ä‘Æ°a khói xuống dÆ°á»›i thạch cốc khiến thạch cốc bị mù mịt những khói và mùi khét lẹt rất khó ngá»i.
Quái nhân lại vá»™i kêu gá»i:
- Con Æ¡i mau lên, nếu cháºm chút nữa thì cha cÅ©ng không thể cứu được con đâu ...
PhÆ°Æ¡ng Sách vẫn đứng yên không cá» Ä‘á»™ng, chà ng biết quái nhân chỉ cần vẫy tay ra hiệu là bá»n ngÆ°á»i kia sẽ ném củi lá»a xuống tức thì, chỉ trong nháy mắt Thạch cốc rá»™ng chừng mÆ°á»i trượng vuông nà y sẽ biến thà nh biển lá»a ngay, dù mình có công lá»±c cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao bay ra khá»i được nÆ¡i đây.
Quái nhân gà o thét đến khan cả tiếng mà Phương Sách vẫn cứ đứng yên ở đó, vẻ mặt của chà ng cứ thản nhiên không hãi sợ chút nà o.
Còn TÄ©nh Thục thì đứng sát và o Thuyá»n chủ, nà ng thấy PhÆ°Æ¡ng Sách bình thản nhÆ° váºy má»›i hết hoảng sợ.
Riêng có Tá» Vong thuyá»n chủ thì trong lòng rất kinh hoảng, y biết bá»n chúng ném xong những củi khô tẩm dầu Ä‘ang đốt cháy kia xuống, rồi thể nà o cÅ©ng ném những trái đạn là m bằng thuốc pháo, nhÆ° váºy cả ba sẽ không soa thoát chết được. Y liá»n đánh liá»u, ứa nÆ°á»›c mắt ra và nghiến răng nói:
- Thôi ! Hai con nghe lá»i y mà đi lên trên đó Ä‘i, khá»i cần lo âu cho cha nữa ...
PhÆ°Æ¡ng Sách nghe nói rùng mình và rất cảm Ä‘á»™ng, nÆ°á»›c mắt nhá» ròng xuống ngay. Lòng chân tình của thuyá»n chủ đã đả Ä‘á»™ng trái tim của chà ng khiến chà ng đã xác định Tá» Vong thuyá»n chỦ má»›i tháºt là cha của mình. Vì má»™t ngÆ°á»i cha bao giá» cÅ©ng liá»u mạng để hy sinh cho con cái, còn quái nhân kia không những thủ Ä‘oạn và tâm địa ác Ä‘á»™c nhÆ° thế, tháºm chà còn muốn giết hại mình nữa.
Quái nhân lại lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Con Æ¡i ! Äây là câu kêu gá»i cuối cùng của cha, nếu con không lên thì cha Ä‘Ã nh phải nhẫn tâm ...
Nói tá»›i đó y lại ngắt lá»i để chá» PhÆ°Æ¡ng Sách trả lá»i, PhÆ°Æ¡ng Sách liá»n váºn hÆ¡i sức từ Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n thủng thẳng nói vá»ng lên từng câu má»™t trả lá» quái nhân rằng:
- PhÆ°Æ¡ng má»— Ä‘Ã nh cùng Tá» Vong thuyá»n chủ ...
Nghe tá»›i đó quái nhân rùng mình đến thót má»™t cái, mắt lá»™ hung quang, còn Tá» Vong thuyá»n chủ thì ứa nÆ°á»›c mắt ra trong lòng cảm Ä‘á»™ng vô cùng. Tuy y là ngÆ°á»i rất lạnh lùng tà n nhẫn, nhÆ°ng y là má»™t ngÆ°á»i rất già u tình cảm. Sở dÄ© y có hai cá tÃnh khác lạ nhÆ° thế cÅ©ng chỉ vì mối thâm thù ná» gây nên.
PhÆ°Æ¡ng Sách không hãi sợ gì hết, lại lá»›n tiếng trả lá»i quái nhân tiếp:
- Nếu ngà i quả thá»±c là cha của PhÆ°Æ¡ng má»— thì mau bảo ngÆ°á»i ngÆ°á»i cầm củi lá»a rút lui lại, bằng không PhÆ°ong má»— Ä‘Ã nh hóa ra tro ở đây !
Quái nhân liá»n nổi hứng rú lên má»™t tiếng, những ngÆ°á»i đứng ở trên bốn bên vách đã đồng thanh thét lá»›n và vứt ngÆ°á»i bó củi Ä‘ang cháy hồng xuống nhÆ° mÆ°a. Tiếp theo đó lại ném những trái đạn bằng thuốc pháp nổ ở trên không kêu “đùng đùng†hoà i.
Tá» Vong thuyá»n chủ tay trái ôm lấy TÄ©nh Thục, tay phải múa tÃt đẩy ra má»™t luồng chưởng phong để bảo vệ ba ngÆ°á»i.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘au lòng khôn tả, lúc nà y chà ng má»›i biết quái nhân quả không có tình cha con vá»›i mình. Chà ng trợn ngược đôi mà y kiếm lên, hai mắt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i và múa tÃt thanh bảo kiếm gạt những củi lá»a vá»›i đạn thuốc pháo rá»›t xuống bắn sang tứ phÃa.
Quái nhân rú lên má»™t tiếng nữa, thủ hạ của y lại tiếp tục ném thêm củi lá»a xuống.
Trong sÆ¡n cốc đó đã biến thà nh bể lá»a.
Bá»n Tá» Vong thuyá»n chủ ba ngÆ°á»i đã thấy hÆ¡i lá»a bén tá»›i, nhất là những trái đạn nổ ở trên không oai lá»±c lại cà ng kinh ngÆ°á»i thêm, dù thuyá»n chủ vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sách có công lá»±c cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao chịu nổi những ngá»n lá»a vô tình lợi hại ấy !
Thuyá»n chủ hÆ¡i sÆ¡ xuất má»™t chút, cái áo bà o trắng của y đã bị bén lá»a ngay. CÅ©ng may bên trong y còn mặc má»™t cái áo da cá không sợ lá»a và cÅ©ng không sợ nÆ°á»›c, nhÆ°ng y chỉ lo ngại cho thiếu nữ áo xanh đứng bên cạnh thôi.
PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng bị má»™t ngá»n lá»a rá»›t và o mu tay Ä‘au nhÆ° bị dao cắt, chà ng bá»—ng sá»±c nhá»› đến ba chiếc phi tiêu hình thuyá»n của TÄ©nh Thục tặng cho, lúc nà y Ä‘em nó ra sá» dụng rất thÃch hợp. Chà ng bèn móc túi lấy ba mÅ©i phi tiêu đó ra, rồi chà ng nhắm ba ngÆ°á»i ở trên vác núi ném lên luôn.
Thấy chà ng sá» dụng ám khÃ, lúc ấy Tá» Vong thuyá»n chủ má»›i sá»±c nhá»› đến cÅ©ng vá»™i móc túi lấy ám khà ra ném. Vì y khÃch Ä‘á»™ng quá đổi, đã mất trấn tÄ©nh đến quên cả sá» dụng ám khà rất lợi hại của mình.
Những ngÆ°á»i đứng ở trên đỉnh vách núi tung lá»a xuống, bá»—ng thấy có sao bạc ở phÃa Äông tá»›i, rồi lại bá»—ng thấy từ phÃa Tây tá»›i vừa nhanh vừa mạnh, chỉ trong chốc lát, bá»n ngÆ°á»i ấy đã bị ném trúng và ngã lăn ra chết.
Nhá» váºy mÆ°a lá»a và đạn má»›i ngừng hẳn. PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng múa tÃt thanh bảo kiếm và giở Lưỡng Nghi CÆ°Æ¡ng Khà ra tiến thẳng tá»›i vách đá. Chà ng thét lá»›n má»™t tiếng giở thần oai ra, dùng mÅ©i chân dẫm lên những chiếc phi hình thuyá»n mà chà ng đã ném và o vách núi từ trÆ°á»›c nhÆ° những bá»±c thang, nhá» váºy chà ng cứ việc phi thân ở trên những mÅ©i phi tiêu đó mà lên trên đỉnh vách núi.
Vì khói bốc mù mịt, không sao trông thấy rõ ngÆ°á»i, nên tá»›i khi quái nhân được tin chạy lại tiếp ứng, thì Tá» Vong thuyá»n chủ đã lene tá»›i trên đỉnh vách núi rồi.
Bá»n ngÆ°á»i ném củi lá»a xuống còn má»™t số thoát chết thấy PhÆ°Æ¡ng Sách vá»›i Tá» Vong thuyá»n chủ phi lên, chúng hoảng sợ vá»™i hô lên mấy tiếng và bá» chạy tán loạn ngay.
Tá» Vong thuyá»n chủ đặt TÄ©nh Thục xuống rồi nhảy xổ lại tấn công quái nhân luôn.
PhÆ°Æ¡ng Sách bá»—ng thấy má»™t Ä‘iểm sao bạc nhằm TÄ©nh Thục ném tá»›i. Lúc ấy TÄ©nh Thục Ä‘ang mãi xem thuyá»n chủ đấu vá»›i quái nhân không để ý đến, vì váºy nà ng má»›i sắp bị mÅ©i phi tiêu đó bắn trúng.
Thì ra mÅ©i phi tiêu ném TÄ©nh Thục là của quái nhân rút ở trên xác của bá»n thủ hạ ra mà dùng để ném nà ng.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy thế máu nóng sôi sùng sục, chà ng vá»™i giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn má»™t thế thá»±c mạnh, nhá» váºy mÅ©i phi tiêu hình thuyá»n đã lÆ°á»›t qua mÅ©i của TÄ©nh Thục và rá»›t ngay xuống mặt đất.
Tá» Vong thuyá»n chủ ngẩn ngÆ°á»i ra liếc nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách má»™t cái rồi quay ngÆ°á»i dắt TÄ©nh Thục và đuổi theo quái nhân ngay, vì nhân lúc thuyá»n chủ ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn quái nhân đã quay ngÆ°á»i chạy thẳng lên trên đỉnh núi.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘uổi theo lên trên đỉnh núi, chà ng lại giáºt mình kinh hãi vì chà ng thấy quái nhân vá»›i thuyá»n chủ Ä‘ang đứng đối diện nhau ở trên những tảng đá lởm chởm, chung quanh có bóng ngÆ°á»i lố nhố. Quái nhân ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i the thé nói:
- Tá» Vong thuyá»n chủ, ngÆ°Æ¡i xÆ°ng hùng xÆ°ng bá trên thiên hạ, nhÆ°ng hôm nay ngÆ°Æ¡i đã trúng phải quá»· kế của ta. Những bóng ngÆ°á»i đứng quanh kia chÃnh là ba ngÆ°á»i chưởng môn của ba đại môn phái:
Thanh Mao Bang, Tứ Quả Há»™i và Bạch Long Giác cùng các môn hạ của há». Các vị anh hà o đã đợi chá» ngÆ°Æ¡i ở đây đã lâu, biết Ä‘iá»u thì mau thúc thủ chịu trói Ä‘i.
Những ngÆ°á»i đứng quanh đó Ä‘á»u hô to, tiếng kêu nhÆ° sấm Ä‘á»™ng và ba ngÆ°á»i chưởng môn đã nhảy tá»›i gầ đứng ở ba mặt bao vây.
Tá» Vong thuyá»n chủ cÆ°á»i nhạt má»™t hồi, hai mắt sáng nhÆ° Ä‘iện chá»›p liếc nhìn chung quanh má»™t lượt, rồi âm trầm đáp:
- Lão quái, ngÆ°Æ¡i thá» quay đầu lại xem, còn má»™t lá»›p bóng ngÆ°á»i nữa đứng ở vòng ngoà i bao vây ngÆ°á»i của ba đại môn phái là những ai ?
Quái nhân ngạc nhiên Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phÃa, lúc ấy y má»›i hay những lá»›p ngÆ°á»i của ba đại môn phái đã có má»™t lá»›p ngÆ°á»i nữa xuất hiện và không hiểu há» tá»›i từ lúc nà o.
DÆ°á»›i ánh nắng lá» má», y đã trông thấy rõ những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u mặt áo da cá vẩy Ä‘en bóng nhoáng, tay cầm trÆ°á»ng kiếm, hình dạng giống hệt Tá» Vong thuyá»n chủ váºy.
Lúc ấy cả quần hà o bao vây xung quanh cũng biến sắc mặt.
Tá» Vong thuyá»n chủ ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả nói tiếp:
- NgÆ°á»i của ba môn phái đã bị tám mÆ°Æ¡i mốt tinh anh của Tá» Vong thuyá»n ta bao vây, âm mÆ°u quá»· kế của ngÆ°Æ¡i thoát sao khá»i đôi mắt của bổn thuyá»n chủ ? Chắc ngÆ°Æ¡i nằm mÆ¡ cÅ©ng không thể tưởng tượng được lại trúng phải mÆ°u kế của bổn thuyá»n chủ ...
Bổn thuyá»n chủ chỉ không ngá» ngÆ°á»i dám theo dõi Tá» Vong thuyá»n lại là ngÆ°á»i năm xÆ°a cùng bị rá»›t xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm vá»›i bổn thuyá»n chủ đấy thôi !
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 10:44 AM.
|
16-07-2008, 11:20 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: "Nhà hát của những giấc mÆ¡"
Bà i gởi: 270
Thá»i gian online: 19 giá» 28 phút 1 giây
Thanks: 181
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Hồi 08
Cha Hay Là Cừu Thù
Quái nhân áo lam vá»›i ba ngÆ°á»i chưởng môn Ä‘á»u rùng mình kinh hãi, suýt tà nữa thì đứng không vững, cả bốn Ä‘á»u tức giáºn kêu la nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, ngÆ°á»i run lẩy bẩy mãi mãi mà không nói được ná»a lá»i.
Quái nhân có ngỠđâu mình dùng kế dụ ngÆ°á»i, trái lại mình lại bị lá»t và o tròng của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy. Y vừa tức giáºn vừa hổ thẹn, nên sắc mặt của y trông rất khó coi, bút má»±c không sao mô tả được.
- Tá» Vong thuyá»n chủ, ngÆ°Æ¡i khi ngÆ°á»i quá ná»—i !
Trong đám đông bá»—ng có ngÆ°á»i giáºn dữ lên tiếng quát tháo nhÆ° váºy.
Lúc nà y Phương Sách mới vỡ nhẽ và nghĩ bụng:
“Thảo nà o tối hôm qua ở Giang Âm Khẩu, bảy đại môn phái mà ta chỉ thấy có Võ Äang, Thiếu Lâm vá»›i Côn Lôn ba phái thôi, chứ còn ngÆ°á»i của phái khác Ä‘á»u quay trở lại hết, không thấy Ä‘uổi theo nữa. Thì ra quái nhân nà y đã dùng kế dụ địch, ngỠđâu Tá» Vong thuyá»n chủ lại biết rõ mÆ°u gian của chúng nên đã phái sẵn tâm phúc mai phục ở đây. Äủ thấy tà i trà mÆ°u lược của thuyá»n chủ vẫn cao siêu hÆ¡n ngÆ°á»i.†Ba ngÆ°á»i chưởng môn nà y Ä‘á»u là những ngÆ°á»i già u kinh nghiệm và đưa mÆ°u trÃ, tuy há» vừa hổ thẹn vừa tức giáºn vô cùng, nhÆ°ng vẫn có thể trấn tÄ©nh được tâm thần ngay. Chúng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh, thấy bá»™ hạ của bên mình tổng cá»™ng hÆ¡n mấy trăm ngÆ°á»i, mà đối phÆ°Æ¡ng chỉ có tám mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i thôi, nhÆ° váºy thì việc gì mà phải hãi sợ ?
NghÄ© nhÆ° thế chúng rất bình tÄ©nh lá»›n tiếng cÆ°á»i và quát tiếp:
- Tá» Vong thuyá»n chủ giết chóc biết bao nhiêu ngÆ°á»i trong võ lâm, tà n sát rất nhiá»u ngÆ°á»i vô tá»™i ở trên giang hồ. Ba đại môn phái chúng ta liên tay diệt trừ kẻ tà n bạo, ngÆ°Æ¡i tá»›i đây thá»±c là vừa lúc lắm. Chẳng hay Tá» Vong thuyá»n chủ muốn đầu hà ng hay võ phục thì nói ngay Ä‘i ?
Tá» Vong thuyá»n chủ cÆ°á»i the thé đáp:
- Lão già bất tá» kia, ngÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°á»i nhiá»u là có thể chiếm được phần thắng lợi phải không ? Nói thá»±c cho các ngÆ°Æ¡i biết, ba lão quá»· ngÆ°Æ¡i vá»›i quái nhân áo bà o lam nà y vả cả hÆ¡n trăm đệ tá» của các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u lá»t và o trong Cá»u Huyá»n Dịch Quái Tráºn của bổn thuyá»n chủ rồi, ta chỉ cần phát Ä‘á»™ng thế tráºn, các ngÆ°Æ¡i sẽ rÆ¡i đầu chết tại chá»— tức thì, các ngÆ°Æ¡i sẽ chết má»™t cách rất thảm khốc.
Quần hùng nghe Tá» Vong thuyá»n chủ nói nhÆ° váºy mặt Ä‘á»u biến sắc, nhất là ba ngÆ°á»i chưởng môn của ba phái vá»›i quái nhân áo lam lại cà ng kinh hãi thêm, vì chúng biết Cá»u Huyá»n Dịch Quái Tráºn bố trà theo Lục Giáp Äá»™n Äỉnh và lý luáºn của cuủa Cá»u Hà nh Sinh Khắc, chuyên môn dùng để ngÆ°á»i Ãt đánh bại ngÆ°á»i nhiá»u để dồn kẻ địch và o trong hoà n cảnh mê ly rồi má»›i ra tay bắt giữ, quả thá»±c lợi hại vô cùng. NhÆ°ng nghe đồn tráºn pháp nà y thất truyá»n đã lâu, không hiểu Tá» Vong thuyá»n chủ lấy ở đâu ra mà lại có tráºn pháp nà y ?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang kinh hãi và thắc mắc thì Lõa Nữ Quái CÆ¡ Hùng ngÆ°á»i chưởng môn của bang Thanh Mao, thân hình bé nhá», hai mắt nhá» nhÆ° hai hạt Ä‘áºu, nhÆ°ng lại sáng nhÆ° hai ngôi sao và tuổi đã năm mÆ°Æ¡i rồi, vì tay trái cầm chiếc quái sắc hình má»™t thiếu nữ lõa lồ dà i chừng năm thÆ°á»›c nên má»›i được ngÆ°á»i ta ban cho cái biệt danh ấy. Y Ä‘á»™c bá lục lâm ở miá»n Giang Nam đã lâu, tÃnh rất hung ác và xảo trá. Y cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi xen lá»i nói:
- Dù ngÆ°á»i nà y có bà y Cá»u Huyá»n Dịch Quái trẠra bao vây, ngà y hôm nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng thoát khá»i bà n tay của bổn bang chủ.
Bạch Long giáo chủ Tu La Tôn Giả, vá»›i Bạt Äá» Hà nh tăng, chưởng môn của Tứ Quả há»™i, đồng thanh thét lá»›n và cùng tiến lên má»™t bÆ°á»›c.
Tá» Vong thuyá»n chủ dắt tay thiếu nữ áo xanh và vẫy tay gá»i PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘ang đứng cạnh đó xem và dặn rằng:
- Con lại đây. Mau dắt em con rá»i khá»i chốn nà y trÆ°á»›c.
Thấy thuyá»n chủ dặn bảo nhÆ° váºy, chắc thế nà o cÅ©ng có thâm ý gì, PhÆ°Æ¡ng Sách là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c nên không nghi ngá» gì hết, vâng lá»i nhảy nhót mấy cái đã và o trong giữa đấu trÆ°á»ng.
Má»i ngÆ°á»i mặt lại biến sắc thêm, vì chúng không ngá» Há»—n Thế Ma VÆ°Æ¡ng lại có má»™t ngÆ°á»i tinh anh nhÆ° thế.
Tá» Vong thuyá»n chủ trao thiếu nữ áo xanh cho PhÆ°Æ¡ng Sách và dặn bảo tiếp:
- Hai con mau ra đứng ở bên ngoà i xem tuyệt há»c của cha.
PhÆ°Æ¡ng Sách dắt thiếu nữ áo xanh, chÆ°a kịp bÆ°á»›c chân Ä‘i thì bên cạnh đã có ngÆ°á»i quát lá»›n:
- Hãy khoan ? Trừ ác thì phải trừ táºn gốc. Cả hai đứa trẻ nà y cÅ©ng phải ở lại vá»›i lão ma.
PhÆ°Æ¡ng Sách quay đầu lại nhìn, thấy ngÆ°á»i đó là má»™t ông già mặc áo đạo bà o mà u huyá»n, cao lá»›n vạm vỡ, thái Ä‘á»™ rất kiêu ngạo, thì ra ngÆ°á»i đó là Tu La tôn giả, giáo chủ của Bạch Long giáo. Tá» Vong thuyá»n chủ cả giáºn, mắng luôn:
- Võ lâm tam lão chỉ là ánh sáng của Ä‘om đóm. Các ngÆ°Æ¡i có tà i ba gì đâu mà dám kiêu ngạo nhÆ° váºy ?
Nói tá»›i đó, thuyá»n chủ quay lại bảo PhÆ°Æ¡ng Sách tiếp:
- Nếu váºy con cứ ở tại trong tráºn nà y xem tuyệt há»c của cha váºy.
Nói xong y tung ra chiếc phi tiêu hình thuyá»n lên trên không. Có mấy tiếng kêu veo veo, tám mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i mặc áo da vẩy cá ở bên ngoà i đã đứng theo phÆ°Æ¡ng vị luôn.
PhÆ°Æ¡ng Sách không có ý rá»i khá»i tráºn đấu, chà ng cùng thiếu nữ áo xanh đứng bên cạnh thuyá»n chủ để xem sá»± thể thay đổi ra sao ?
Quái nhân áo lam Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho ba ngÆ°á»i chưởng môn rồi lùi sang má»™t bên.
Tá» Vong thuyá»n chủ ngấm ngầm để ý hà nh Ä‘á»™ng của quái nhân, thấy thế rất thắc mắc và nghÄ© bụng:
“Sao y lại cấu kết được Thanh Mao, Tứ Quả và Bạch Long ba bang và tại sao ba ngÆ°á»i chưởng môn của ba phái lại chịu nghe y Ä‘iá»u khiển ?†Ba ngÆ°á»i chưởng môn cÅ©ng giÆ¡ tay ra hiệu, hÆ¡n trăm đệ tá» liá»n bà y thà nh tráºn thức, tay cầm kiếm để chá» ngÆ°á»i của Tá» Vong thuyá»n chủ tấn công tá»›i là phản công luôn.
CÆ¡ Hùng, bang chủ của Thanh Mao bang, dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng rồi nói:
- Bổn bang chủ xin lãnh giáo mấy thế tuyệt há»c của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Tá» Vong thuyá»n chủ đáp:
- Bổn thuyá»n chủ không muốn ra tay vá»™i CÆ¡ Hùng cÆ°á»i khẩy há»i tiếp:
- Không dám phải không ?
- Ta không muốn đấy thôi.
- Tại sao ?
- Ngươi không phải là địch thủ của ta.
- à của thuyá»n chủ ...
- Ta muốn ba ngÆ°á»i chưởng môn cùng ra tay má»™t lúc thì ta má»›i thèm đấu vá»›i các ngÆ°á»i.
Ba ngÆ°á»i chưởng môn thấy thuyá»n chủ nói nhÆ° thế tức giáºn khôn tả, đồng thanh quát lá»›n má»™t tiếng, và đứng ra là m ba phÃa, từ từ tiến tá»›i gần Tá» Vong thuyá»n chủ.
Tá» Vong thuyá»n chủ thấy thế cÆ°á»i khỉnh nói:
- Có thế má»›i thÃch thú.
Y vừa nói dứt, ba ngÆ°á»i chưởng môn không sao chịu nhịn được nữa, cùng váºn công lấy sức, và từ từ giÆ¡ tay lên định tấn công.
Tá» Vong thuyá»n chủ đứng tấn Tà Ngá», hÆ¡i liếc nhìn mấy kẻ địch, Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ hai cánh tay lên, hai bà n tay đã Ä‘á» nhÆ° lá»a, từ từ giÆ¡ lên trÆ°á»›c ngá»±c.
Tám mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i mặc áo da vẩy cá vá»›i quần hùng ở tứ phÃa, ai nấy Ä‘á»u lo âu há»™ cho chúa của mình.
Lúc ấy ngoà i tiếng gió ra, không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o hết. Tuy có mấy trăm ngÆ°á»i ở đó, nhÆ°ng ai nấy Ä‘á»u im hÆ¡i lặng tiếng. NhÆ° váºy đủ thấy cục diện gây cấn biết bao ?
Tráºn đấu ba chá»i má»™t sắp sá»a má» mà n đến nÆ¡i ... thì Ä‘á»™t nhiên ở trên không, chá»— phÃa đằng xa, có má»™t tiếng và kêu rất quái dị và rất bén nhá»n vá»ng tá»›i, hình nhÆ° là ở chá»— bá» sông DÆ°Æ¡ng Tá», bá»—ng có má»™t luồng ánh sáng lá»a xanh bốc lên, mãi mãi không thấy tắt.
Tám mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i mặc áo da vẩy cá Ä‘á»™t nhiên biến sắc mặt, ngÆ°á»i chuyên môn phụ trách truyá»n tin có vẻ hoảng sợ, la lá»›n:
- ThÆ°a bẩm thuyá»n chủ, Tá» Vong thuyá»n vừa báo Ä‘á»™ng cầu cứu.
Quần hùng đứng xung quanh Ä‘á»u cả kinh, lúc ấy chưởng phong của ba ngÆ°á»i chưởng môn đã đụng chạm và o song chưởng của thuyá»n chủ, gió lốc nổi lên luôn, mấy bóng ngÆ°á»i vừa ráp và o nhau lại lùi ra ngay, lùi ra lại ráp và o tức thì, cát bụi bay mù mịt.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang hoa mắt, thì bá»—ng có má»™t tiếng sấm ngầm nổi lên, và có má»™t cái bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° bay vượt qua đầu má»i ngÆ°á»i, đồng thá»i lại có tiếng quát lá»›n:
- Mau rút lui.
Tám mÆ°Æ¡i mốt ngÆ°á»i mặc áo da vẩy cá cùng chạy nhÆ° bay xuống thẳng dÆ°á»›i núi.
Thì ra Tá» Vong thuyá»n chủ đã bá» chạy rồi ...
Quái nhân áo lam cả giáºn, thét lá»›n:
- Äuổi theo Ä‘i !
Tu La tôn giả, giáo chủ của Bạch Long giáo vá»›i Bạt Äá» Hà nh Tăng, chưởng môn của Tứ Quả há»™i cùng dẫn môn hạ đệ tá» Ä‘uổi theo ngay.
Phương Sách vừa dắt thiếu nữ áo xanh vừa nói:
- Hiá»n muá»™i, chúng ta mau Ä‘i theo xem Ä‘i !
Bá»—ng có tiếng quát tháo nổi lên, CÆ¡ Hùng vá»›i ba mÆ°Æ¡i tên thủ hạ của y đã nhảy lại bao vây hai ngÆ°á»i.
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên há»i:
- Lão tiá»n bối là m nhÆ° thế nà y là có ý định gì ?
- Ta định bắt đôi con cái của Tá» Vong thuyá»n chủ để là m con tin.
- Lão tiá»n bối lầm rồi, tiá»n bối không phải ...
PhÆ°Æ¡ng Sách còn muốn cãi thêm, nhÆ°ng chà ng nháºn thấy Tá» Vong thuyá»n chủ thể nà o cÅ©ng là cha mình chứ không sai, vì váºy chà ng má»›i ngắt lá»i nhÆ° thế.
CÆ¡ Hùng lá»›n tiếng cÆ°á»i và vá»™i đỡ lá»i:
- Nhá» nà y, đừng có hòng dùng lá»i lẽ xảo trá mà để mong thoát thân được đâu, có mau mau thúc thủ để cho lão phu bắt trói không ?
PhÆ°Æ¡ng Sách đã có vẻ bá»±c mình, liá»n trợn ngược đôi lông mà y lên há»i lại:
- Bang chủ định là m gì tại hạ ?
- Ta đã nói rồi, bắt ngươi là m con tin.
- Anh em tiểu bối có tội gì đâu ?
- Ai cÅ©ng có quyá»n giết chết con của Tá» Vong thuyá»n chủ hết.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng ăn nói vô lý nhÆ° váºy, PhÆ°Æ¡ng Sách trợn to đôi mắt lên hầu nhÆ° đổ lá»a. CÆ¡ Hùng ngạc nhiên vô cùng vá»™i há»i lại:
- Ngươi dám đấu với bổn bang chủ hay sao ?
- Rất muốn lãnh giáo tuyệt há»c của tiá»n bối.
- Các tinh anh của Thanh Mao bang mau bao vây lại.
- PhÆ°Æ¡ng má»— vui lòng lãnh giáo hết ngÆ°á»i của Thanh Mao bang.
CÆ¡ Hùng vá»™i lui lại má»™t bÆ°á»›c ngÆ¡ ngác há»i:
- NgÆ°Æ¡i có tà i ba gì mà dám liá»u lÄ©nh đến nhÆ° váºy ?
- Tiểu bối không có tà i ba gì hết, chỉ có một trái tim không hỠbiết hãi sợ là đủ rồi.
CÆ¡ Hùng cÆ°á»i khẩy rồi Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách má»™t hồi và lầm lì há»i tiếp:
- Ngươi tưởng ngươi còn bướng bỉnh hơn cả cha ngươi hay sao thế ?
- Äó là lá»i giáo huấn của ân sÆ° dạy bảo:
“Dưới bạo lực và dám oai, không bao giỠchịu khuất phục cả ... †- Sư phụ của ngươi là ai ?
- Ân sư ...
Chà ng định nói Huyá»n Cốc Dị Tú, nhÆ°ng nháºn thấy phải nhá» tên tuổi của sÆ° phụ để thoát hiểm thì không vẻ vang chút nà o, cho nên chà ng vá»™i đổi giá»ng:
- Tiá»n bối hà tất cứ phải há»i đến sÆ° thừa là m chi ? Cứ biết tiểu bối xin lãnh giáo cùng lão tiá»n bối và i hiệp là được rồi.
Chà ng Ä‘ang lo âu sá»± an nguy của Thuyá»n chủ, lại không muốn tá»± thoát thân bá» Ä‘i, nên chà ng rất muốn mau mắn ra tay đánh bại bá»n ngÆ°á»i nà y để Ä‘i đến sông DÆ°Æ¡ng Tá» xem sao ?
Lúc ấy đằng sau tiếng kêu rú quái dị vá»ng tá»›i luôn luôn, những ngá»n lá»a xanh bốc lên liên tiếp. PhÆ°Æ¡ng Sách cà ng lo âu thêm, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa bá» sông DÆ°Æ¡ng Tá», thấy bóng ngÆ°á»i lố nhố ...
CÆ¡ Hùng cả cÆ°á»i nói tiếp:
- Tiểu tá» kia, đừng có nóng lòng nhÆ° thế, nếu đỡ được mÆ°á»i hiệp của lão phu sẽ để cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i khá»i đây ngay.
- PhÆ°Æ¡ng má»— vui lòng tiếp má»™t trăm hiệp má»™t nghìn hiệp .... chứ không muốn nháºn má»™t chữ buông ta nhÆ° thế.
- Tiểu tỠnà y ngông cuồng thực, hãy coi chưởng của ta.
CÆ¡ Hùng vừa nói vừa múa chưởng xông lại tấn công luôn. Bá»—ng nghÄ© tá»›i má»™t việc gì, PhÆ°Æ¡ng Sách vá»™i giÆ¡ tay ra gạt chưởng của đối phÆ°Æ¡ng và nhẹ nhà ng tránh sang má»™t bên phải rồi vá»™i xua tay há»i:
- Hãy khoan ! Tiểu bối xin thỉnh giáo má»™t việc nà y cùng tiá»n bối trÆ°á»›c.
CÆ¡ Hùng vá»™i thâu tay lại há»i:
- Tiểu tỠkia, ngươi còn muốn giở quỷ kế gì ra nữa ?
- Cái gì thì tiểu bối không dám nói hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng tá»± tin không bao giá» nói dối cả. Tiểu bối chỉ há»i tiá»n bối má»™t câu nà y thôi, Tá» Vong thuyá»n chủ là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o ?
- Hà hà ! Là m con mà lại không biết tên tuổi cùng những hà nh vi của cha mình thì thực là vô lý. Hừ, nhỠkia mi đừng có lừa dối lão phu nữa.
- Lão tiá»n bối có biết năm xÆ°a có má»™t đôi bạn thân bị quần hùng của võ lâm Ä‘uổi đánh ...
PhÆ°Æ¡ng Sách vừa nói tá»›i đó, sá»±c nghÄ© đến Tá» Vong thuyá»n đã nói:
“Cuá»™c hẹn Æ°á»›c năm xÆ°a không được nói tá»›i tên tuổi của chúng ta.†Vì váºy chà ng má»›i ngắt lá»i không nói nữa.
Nhưng Cơ Hùng nghe nói bỗng rùng mình một cái, mắt lộ ánh sáng kỳ lạ rồi khẽ buông tiếng thở dà i và nói tiếp:
- Ra là y !
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên há»i:
- Váºy Tá» Vong thuyá»n chủ là ai ?
- Ha là y ! ... Năm xÆ°a đã há»a táng đá chôn, mà vẫn còn phục sinh được ! Thảo nà o bây giá» y má»›i trả thù bừa bãi ...
- Tại sao Tá» Vong thuyá»n chủ lại bị ngÆ°á»i của võ lâm Ä‘uổi đánh chém giết nhÆ° thế ?
- Há»a táng, đá chôn mà tá»™i của y vẫn chÆ°a đủ Ä‘á»n, quần hùng vẫn chÆ°a tiết được mối háºn đó !
PhÆ°Æ¡ng Sách cà ng lo âu thêm, vá»™i há»i tiếp:
- Thế còn có gì nữa không ?
- Äá»™c dÄ© Ä‘á»™c báo, ăn miếng trả miếng, hiếp dâm vợ y, diệt môn phái của y !
Lúc nà y PhÆ°Æ¡ng Sách không sao chịu nhịn được nữa, lá»a há»n bốc lên đùng đùng và nháºn thấy lá»i nói của Tá» Vong thuyá»n chủ không sai, mẹ mình đã bị ngÆ°á»i ta lần lượt hiếp dâm rồi chém chết, cha mình quả đã bị ngÆ°á»i ta Ä‘uổi táºn giết tuyệt ...
Chà ng cà ng nghÄ© cà ng tức giáºn thêm, vá»™i quát há»i:
- Những ngÆ°á»i đó là ai mà dám là m những trò nhÆ° thế ?
- Lão phu không thể nói cho ngươi biết được ! Ngay bổn chưởng môn cũng muốn y chết ...
PhÆ°Æ¡ng Sách không thể nhịn được nữa, Ä‘á»™t nhiên thét lá»›n má»™t tiếng váºn hết thần công và o cánh tay giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn.
CÆ¡ Hùng không ngá» chà ng ra tay đánh liá»n vá»™i nhảy sang bên tránh né, nhÆ°ng vai trái vẫn bị đánh trúng liá»n thấy tê tái, y loạng choạng lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c rồi ngồi phịch xuống đất. Chỉ tại y quá coi thÆ°á»ng, không ngá» thiếu niên đứng trÆ°á»›c mặt lại là đồ đệ cÆ°ng của má»™t vị kỳ nhân thế ngoại và có võ công cao siêu đến nhÆ° thế.
Ba mÆ°Æ¡i tên đệ tá» của Thanh Mao bang cÅ©ng đồng thá»i thét lá»›n má»™t tiếng rồi nhảy xổ lại tấn công luôn. PhÆ°Æ¡ng Sách không hãi sợ gì cả, ra tay phản công tá»›i tấp.
Ba mươi tên đệ tỠcủa Thanh Mao bang tuy có tà i ba rất cao siêu, nhưng không một tên nà o tới gần chà ng được.
CÆ¡ Hùng lại đứng dáºy gượng váºn chân khà xông lại tấn công Giang TÄ©nh Thục. Y là ngÆ°á»i rất xảo trá, tá»± biết ná»™i phủ đã bị thÆ°Æ¡ng, y tưởng con nhá» dá» bắt nạt, cứ bắt được TÄ©nh Thục trÆ°á»›c là PhÆ°Æ¡ng Sách phải tá»± và o khuôn phép ngay.
NgỠđâu Tĩnh Thục cũng thét lớn một tiếng, múa chưởng nhằm đầu y tấn công luôn.
CÆ¡ Hùng đấu mãi cÅ©ng chỉ ngang tay thôi, y vừa hổ thẹn vừa tức giáºn liá»n quát bảo môn hạ đệ tá» rằng:
- Có mau tiến lên tấn công không ?
Bá»n đệ tá» nghe thấy y bảo nhÆ° thế vá»™i quay lại tấn công TÄ©nh Thục tức thì.
PhÆ°Æ¡ng Sách thét lá»›n má»™t tiếng, nhảy xổ lại tấn công tá»›i tấp, chỉ trong nháy mắt chà ng đã đánh té luôn mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i của Thanh Mao bang liá»n.
CÆ¡ Hùng thấy thế hai mắt nhÆ° nổ lá»a quát lá»›n:
- Ãc Ä‘á»™c thá»±c ! Phụ tỠđồng gian có khác ! CÆ¡ má»— quyết thà mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i !
Y vừa nói vừa giở hết sức bình sanh ra định liá»u mạng má»™t phen, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Sách đã dùng Lưỡng Nghi CÆ°Æ¡ng Khà nhằm ngÆ°á»i y tấn công luôn má»™t thế, chỉ nghe thấy má»™t tiếng “há»±â€, CÆ¡ Hùng đã bị đánh té lăn ra đất không sao bò dáºy được nữa.
PhÆ°Æ¡ng Sách lại nhắm đầu y tấn công luôn má»™t thế nữa, thì trong bóng tối có má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhằm sau lừng chà ng tấn công tá»›i. Chà ng Ä‘Ã nh phải buông tha CÆ¡ Hùng mà quay ngÆ°á»i lại để chống đỡ. Không ngá» ngÆ°á»i đó lại là quái nhân áo bà o lam vừa Ä‘i khá»i lại quay trở lại.
PhÆ°Æ¡ng Sách không tiện ra tay tấn công tiếp nữa, vi dù sao đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng là dượng của mình, chà ng chỉ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra nghÄ© bụng:
“Tại sao ông ta đã Ä‘i rồi lại quay trở lại, hiện giá» Tá» Vong thuyá»n chủ ra sao ?†Chà ng lại nghe thấy tiếng ngÆ°á»i ồn à o và tiếng sát phạt nổi lên tiếp, liá»n thét lá»›n má»™t tiếng dắt thiếu nữ áo xanh bá» Ä‘i luôn.
Quái nhân áo bà o toan vá»™i đỡ CÆ¡ Hùng dáºy và quát bảo bá»n ngÆ°á»i của Thanh Mao bang rằng:
- Có mau đi tiếp ứng không ?
Bá»n ngÆ°á»i của Thanh Mao bang vá»™i đỡ lấy CÆ¡ Hùng rồi cùng nhau tiến thẳng vá» phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá».
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy thế cÅ©ng thắc mắc thêm, chà ng không hiểu tại sao qan áo lam lại còn có quyá»n hÆ¡n cả ngÆ°á»i chưởng môn của Thanh Mao bang ? Chà ng Ä‘ang ngừng chân lại ngÆ¡ ngáo nhìn thì quái nhân vá»›i đôi mắt rất oán Ä‘á»™c, háºm há»±c bảo chà ng rằng:
- Äi theo ta Ä‘i.
- Äi đâu ?
- Tất nhiên phải có chỗ để đi.
- Tôi còn phải Ä‘i tiếp ứng Tá» Vong thuyá»n chủ !
- Ngươi dám phản lại cha gây thù địch với thiên hạ võ lâm phải không ?
- Tôi phải Ä‘i trả thù cho mẹ, tiết háºn cho cha !
- Nghịch tá», ngÆ°Æ¡i dám nháºn giặc là m cha phải không ?
PhÆ°Æ¡ng Sách cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, để bà y tiết những sá»± uất háºn và nÆ°á»›c mắt ở trong đáy lòng rồi đáp:
- Hổ ác nhÆ° váºy mà cÅ©ng không ăn con ! Còn ngÆ°á»i ... không phải là cha của PhÆ°Æ¡ng má»— mà là kẻ địch của PhÆ°Æ¡ng má»— !
Lúc nà y chà ng đã nháºn định Tá» Vong thuyá»n chủ là cha mình mà quái nhân vá»›i ngÆ°á»i của bảy đại môn phái Ä‘á»u là ngÆ°á»i thù địch.
Quái nhân giáºn dữ thét lá»›n má»™t tiếng, bá»™ mặt lỳ lỳ của y hình nhÆ° Ä‘ang rung Ä‘á»™ng rất mạnh và y váºn công lá»±c của “Thất Thiên Hà n CÆ°Æ¡ng†và o hai bà n tay.
PhÆ°Æ¡ng Sách đứng vững nhÆ° má»™t khoản núi và cÅ©ng váºn Lưỡng Nghi Chân Khà lên định ra tay tấnc ông.
Quái nhân từ từ giÆ¡ hai cánh tay lên, PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng giÆ¡ song chưởng lên ngang ngá»±c, hai ngÆ°á»i từ từ tiến tá»›i gần nhau ...
Lúc ấy tiếng ngÆ°á»i ồn à o lại vá»ng tá»›i:
- Mau bịt đầu kia lại, Tá» Vong thuyá»n sắp xông ra đấy.
- Bịt phÃa Tây lại ...
- á»’ ! Tá» Vong thuyá»n chủ đã té ngã rồi ...
PhÆ°Æ¡ng Sách nghe nói rùng mình đến thót má»™t cái nhÆ° bị sét đánh ngang tai, chà ng không còn tâm trà gì ở lại đấu vá»›i quái nhân nữa, vá»™i chạy thẳng vá» phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá» tức thì.
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 10:45 AM.
|
16-07-2008, 02:13 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: "Nhà hát của những giấc mÆ¡"
Bà i gởi: 270
Thá»i gian online: 19 giá» 28 phút 1 giây
Thanks: 181
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Hồi 09
Râu NỠCắm Cằm Kia
PhÆ°Æ¡ng Sách chạy thẳng vá» phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá», quái nhân áo bà o lam lấy là m tức giáºn khôn tả, vì thấy PhÆ°Æ¡ng Sách đã không nhìn nháºn mình là m cha, nên y cố hết sức Ä‘uổi theo giÆ¡ chưởng tấn công luôn.
PhÆ°Æ¡ng Sách cảm thấy đằng sau ót có luồng gió lạnh lấn át tá»›i, chà ng vá»™i giở thế “Xuân Yến Xuyên Liêm†(Chim én múa xuân xuyên qua tấm mà nh), hất tay phải vá» phÃa sau má»™t cái rồi vá»™i nhảy chéo sang bên trái ba thÆ°á»›c, thừa thế quay ngÆ°á»i lại dùng hữu chưởng tấn công quái nhân tức thì.
Quái nhân ra tay rất nhanh, không ngá» PhÆ°Æ¡ng Sách lại tránh né nhanh hÆ¡n, và đồng thá»i y đã cảm thấy chưởng phong của PhÆ°Æ¡ng Sách nhắm sau lÆ°ng mình tấn công tá»›i. Y vá»™i tránh sang bên bÆ°á»›c nữa, thì bá»—ng có tiếng thét rất thanh thót và má»™t Ä‘iểm sao bạc kêu “veo veoâ€, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p bắn tá»›i, Giang TÄ©nh Thục dùng phi tiêu để giải vây cho PhÆ°Æ¡ng Sách.
Quái nhân thuáºn thế nằm phục xuống đất và đạp mạnh má»™t cái, ngÆ°á»i bắn Ä‘i ra xa hÆ¡n trượng. Äó là môn “Thanh Äình Hý Thủyâ€(chuồn chuồn đùa trên mặt nÆ°á»›c) tuyệt đỉnh khinh công của y. Y đã thoát ra khá»i chá»— nguy hiểm rồi, hai tay chống mạnh xuống đất má»™t cái, ngÆ°á»i xoay má»™t vòng đã đứng ngay dáºy được.
NgỠđâu Tĩnh Thục đã múa cây thương bạch xông lại tấn công tức thì.
Quái nhân quát lớn một tiếng, giơ chưởng lên nhằm đầu Tĩnh Thục bổ xuống.
TÄ©nh Thục Ä‘Æ°a chéo cây thÆ°Æ¡ng sang bên, giÆ¡ bà n tay ngá»c lên chống đỡ. Nà ng có ngỠđâu chưởng lá»±c của quái nhân lại mạnh hÆ¡n Ảo Không đạo giả nhiá»u, nên chưởng lá»±c của hai ngÆ°á»i vừa va đụng nhau, nà ng đã bị đẩy lui bảy tám thÆ°á»›c.
Nhân lúc TÄ©nh Thục chÆ°a đứng vững, quái nhân lại nhảy xổ lại tấn công chưởng thứ hai. PhÆ°Æ¡ng Sách thấy thế cả kinh, nếu để cho quái nhân đánh trúng chưởng đó thì TÄ©nh Thục thể nà o cÅ©ng chết ngay tại chá»— chứ không sai. Chà ng vá»™i váºn Lưỡng Nghi Chân Khà lên thân hình nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy xổ lại tấn công ngang hông quái nhân má»™t thế nhÆ° vÅ© nhÆ° bão.
Quái nhân vội thâu chưởng tránh né, tuy y đã tránh rất nhanh mà vai trái vẫn bị chưởng phong của Phương Sách quét trúng.
Quái nhân cảm thấy đầu vai tê tái, ngÆ°á»i loạng choạng mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được. Y Ä‘au lòng khôn tả mắt lá»™ hung quang tức giáºn đến run lẩy bẩy.
PhÆ°Æ¡ng Sách đã đỡ TÄ©nh Thục nhảy sang má»™t bên. Có lẽ vì ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng nên mặt của TÄ©nh Thục tái mét và nà ng nghiến răng mÃm môi chịu nhị, chân tay lạnh buốt. PhÆ°Æ¡ng Sách thấy thế cà ng tức giáºn thêm, mặt lá»™ sát khÃ, chà ng tức giáºn quái nhân lại hạ Ä‘á»™c thủ để đối phó vá»›i má»™t thiếu nữ trẻ tuổi nhÆ° váºy. Chà ng vá»™i lấy hai viện Băng Hoa Tuyết Quả, thuốc chữa thÆ°Æ¡ng của Huyá»n Cốc Dị Tú cho TÄ©nh Thục uống, rồi chà ng quay ngÆ°á»i lại từ từ tiến tá»›i gần quái nhân.
Chân chà ng bÆ°á»›c tá»›i đâu, mặt đá lõm xuống hÆ¡n ba tấc tá»›i đó, hai cánh tay của chà ng nhÆ° có những luồn gió lốc nổi lên, đủ thấy chà ng đã tức giáºn biết bao.
Quái nhân áo bà o lam hình nhÆ° cÅ©ng giáºt mình đến thót má»™t cái, vẻ mặt rất kinh dị, vá»™i giáºt lui vá» phÃa sau và nói:
- Con không nên đối xá»a vá»›i cha nhÆ° thế.
PhÆ°Æ¡ng Sách nghiến răng mÃm môi chẳng nói chẳng rằng má»™t mặt chà ng váºn công lấy sức, má»™t mặt từ từ tiến tá»›i gần quái nhân.
- Con nên rõ, con mới là con ruột của cha ...
Quái nhân vá»›i giá»ng run run nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Sách đã ghét háºn y đến cá»±c Ä‘á»™ rồi và thấy y ác Ä‘á»™c nhÆ° thế thì khi nà o chà ng lại chịu nghe lá»i nói đó ? Nên chà ng đã váºn tám thà nh công lá»±c ra hai tay rồi.
- Con không nên nháºn kẻ thù là m cha và coi cha nhÆ° là kẻ địch nhÆ° thế.
Quái nhân lại nói tiếp nhÆ° váºy.
Lúc ấy PhÆ°Æ¡ng Sách đã váºn tá»›i chÃn thà nh công lá»±c rồi.
- Con phải biết, khi con của Tá» Vong thuyá»n chủ ra Ä‘á»i, thằng bé ấy yếu á»›t lắm !
Cha dám quả quyết lúc ấy ba đứa con nÃt còn lại, trong đó không có con của Tá» Vong thuyá»n chủ !
PhÆ°Æ¡ng Sách không để ý đến lá»i nói ấy của quái nhân công lá»±c của chà ng đã váºn lên tá»›i mÆ°á»i thà nh ...
- Nếu con không tin, ta sẽ có nhân chứng.
Quái nhân vừa nói tá»›i đó thì PhÆ°Æ¡ng Sách đã giáºn dữ rống lên má»™t tiếng, giở Lưỡng Nghi CÆ°Æ¡ng KhÃ, tuyệt há»c Ä‘á»™c đáo của VÅ© ná»™i đệ nhất kỳ nhân ra và hai tay lại còn váºn tá»›i mÆ°á»i thà nh oai lá»±c nữa. Chà ng Ä‘ang tức giáºn, nên không tin lá»i nói của quái nhân và o đâu cả ...
Quái nhân thấy thế Ä‘au lòng vô cùng, nhÆ°ng nhân lúc đó y cÅ©ng ngấm ngầm váºn chân lá»±c và o hai cánh tay. Y thấy PhÆ°Æ¡ng Sách không tin lá»i nói của mình, y không sao nhịn được nữa, tÃnh kiêu ngạo của y lại nổi lên. Y cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng nói tiếp:
- Nghiệt tá», mi muốn chết phải không ?
Y không tin công lá»±c của PhÆ°Æ¡ng Sách lại cao thâm hÆ¡n y, nên y cÅ©ng váºn tá»›i mÆ°á»i thà nh công lá»±c và sá» dụng môn Thất Thiên Hà n Sát ra đối địch. Chưởng lá»±c của hai ngÆ°á»i va đụng nhau kêu đến “ùm†má»™t tiếng kinh thiên Ä‘á»™ng địa khiến cát bụi bay mù mịt, những luồn gió lốc nổi lên liên tiếp, hai cái bóng ngÆ°á»i Ä‘á»u bị đẩy lui vá» phÃa sau mÆ°á»i mấy thÆ°á»›c má»›i đứng vững lại được.
Quái nhân bá»—ng rống lên má»™t tiếng nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, y không ngá» công lá»±c của PhÆ°Æ¡ng Sách lại cao siêu đến nhÆ° váºy. Y lại váºn đến mÆ°á»i hai thà nh chân lá»±c ra để tấn công tiếp.
Lòng hiếu thắng thúc đẩy, PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng váºn hết mÆ°á»i hai thà nh công lá»±c lên phản công luôn.
Hai ngÆ°á»i giở hết sức bình sinh ra đấu vá»›i nhau luôn ba chưởng, rồi cả hai Ä‘á»u ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
Quái nhân háºm há»±c nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách má»™t hồi, liá»n cất giá»ng có vẻ vui mừng nói tiếp:
- Công lực của con không kém gì cha !
Từ khi ra Ä‘á»i tá»›i giá», đây là lần đầu tiên PhÆ°Æ¡ng Sách đã giở tà i ba thá»±c sá»± ra đấu vá»›i ngÆ°á»i, chà ng rất lấy là m hổ thẹn vì mình đã giở toà n lá»±c ra đấu nhÆ° thế mà vẫn không hạ nổi đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng chà ng có biết đâu n áo bà o lam nà y có phải là cao thủ thÆ°á»ng đâu ? Tà i ba của y lúc nà y không kém gì bảy đại chưởng môn cả. Chà ng hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, rồi lại nghiến răng kêu “cồm cá»™p†háºm há»±c nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i có giá»i thì đấu thêm vá»›i ta ba chưởng nữa ?
Lúc nà y chà ng đã quyết tâm thể nà o cÅ©ng phải thắng được đối phÆ°Æ¡ng má»›i hả dạ, nên chà ng không cần biết đối phÆ°Æ¡ng có đồng ý lá»i thách thức của mình không, đã trợn ngược đôi lông mà y lên, vẻ mặt kiêu ngạo lá»›n bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Quái nhân thấy chà ng oai phong lẫm lẫm nhÆ° váºy, liá»n rùng mình kinh hãi thầm và bá»—ng tá»± nhiên từ từ lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c liá»n.
Lúc ấy đằng xa bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i ồn à o nhÆ° ẩn nhÆ° hiện vá»ng tá»›i.
- Nguy hại ! Tá» Vong thuyá»n chủ định Ä‘Ã o tẩu đấy !
- Mau chặn ngay lấy Tá» Vong thuyá»n ...
- Hà hà , Tá» Vong thuyá»n chủ bị thÆ°Æ¡ng rồi, chúng ta mau xông lên Ä‘i ...
Nghe thấy những tiếng đó, PhÆ°Æ¡ng Sách kinh hãi vô cùng, không thèm đếm xỉa đến quái nhân nữa mà vá»™i quay ngÆ°á»i chạy thẳng vá» phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá».
Quái nhân bỗng nghĩ ra một kế, vội lướt lên ra tay nhanh như điện chớp nhằm “Kỳ Môn†huyệt ở dưới nách chà ng điểm tới.
Phương Sách quay mình định đi, bỗng trông thấy thiếu nữ áo xanh đang nằm ở dưới đất, chà ng vội ngừng chân lại thì lúc ấy tay của quái nhân cũng vừa điểm tới.
Quái nhân dùng thủ pháp “cách không Ä‘iểm huyệt†độc đáo của y ra, nên tay y nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chỉ thoáng cái đã Ä‘iểm tá»›i nÆ¡i và lúc ấy PhÆ°Æ¡ng Sách lại Ä‘ang mãi để ý nhìn thiếu nữ áo xanh. NhÆ° váºy thì chà ng là m sao mà tránh né được ? NgỠđâu thá»±c là may mắn cho chà ng, chỉ vì chà ng hÆ¡i quay ngÆ°á»i lại nhìn nà ng áo xanh nhÆ° thế, nên chỉ lá»±c của quái nhân đã Ä‘iểm hụt, nếu chà ng chỉ ngừng chân mà không quay ngÆ°á»i lại thì đã bị Ä‘iểm trúng rồi.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy quái nhân tấn công lén nhÆ° thế tức giáºn khôn tả, không nghÄ© ngợi gì hết ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p tấn công luôn và o vai của quái nhân má»™t chưởng, chỉ nghe thấy kếu “bá»™p†má»™t tiếng, quái nhân bị chà ng đánh bắn ra ngoà i xa hÆ¡n trượng, nằm yên ở trên mặt đất không sao bò dáºy được nữa. Trong ngÆ°á»i y tạng phủ nhÆ° sắp nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, máu ở mồm tuôn ra nhÆ° suối, vì y Ä‘eo mặt nạ da ngÆ°á»i nên không biết sắc mặt của y lúc nà y nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng đôi ngÆ°Æ¡i của y đã lá» Ä‘á» nhÆ° ngÆ°á»i đã kiệt lá»±c rồi váºy.
Vá»›i giá»ng bi đát và run run, quái nhân kêu gà o:
- Con Æ¡i ! Con đã đánh lầm ngÆ°á»i rồi ...
Thiếu niên có tấm lòng rất nhân từ, thấy thế mặt đã biến sắc và ứa nước mắt ra nghĩ bụng:
“Dù sao ngÆ°á»i nà y cÅ©ng là dượng của ta !†NghÄ© Ä‘oạn chà ng cúi mình xuống Ä‘ang định cho quái nhân uống “Băng Hoa Tuyết Quả†nhÆ°ng quái nhân đã từ từ ngồi dáºy và khẽ nói tiếp:
- Rồi thể nà o cÅ©ng có má»™t ngà y con sẽ hối háºn ... Vết thÆ°Æ¡ng nà y cha vẫn có thể tá»± chữa lấy được !
Y vừa nói vừa móc túi lấy mấy viên thuốc mà u Ä‘á» ra uống và nhắm mắt lại váºn công Ä‘iá»u tức.
PhÆ°Æ¡ng Sách đứng ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi từ từ Ä‘i tá»›i gần thiếu nữ áo xanh giÆ¡ tay ra khẽ rá» và o mÅ©i nà ng thá» xem. Chà ng giáºt mình đến thót má»™t cái kinh hãi vô cùng vì thấy lúc nà y TÄ©nh Thục hÆ¡i thở thoi thóp, hình nhÆ° đã sắp chết đến nÆ¡i rồi, và đằng xa phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá» lại có tiếng ngÆ°á»i lanh lảnh vá»ng tá»›i tiếp:
- Bắn lên ...
- Giăng lưới “Thông Thiên†ra ...
- Phóng “Lôi há»a đạn†mau ...
- Võ lâm yên hay nguy Ä‘á»u trông mong và o tráºn đấu nà y, quý vị mau gắng sức tiến lên ...
Chà ng lo âu vô cùng, vá»™i cắp TÄ©nh Thục lên tiến thẳng vá» phÃa có tiếng ngÆ°á»i vá»ng tá»›i đó để Ä‘i cứu viện Tá» Vong thuyá»n chủ.
Chà ng chạy được một hồi, bỗng nghĩ đến vết thương của Tĩnh Thục rất nặng, chà ng lại vội rỠtay và o mũi nà ng thỠxem, thấy hơi thở của nà ng cà ng yếu hơn trước, chà ng đà nh phải ngừng chân lại đặt nà ng xuống để xem xét vết thương ra sao ?
Vì bị PhÆ°Æ¡ng Sách ôm chặt chấn Ä‘á»™ng quá mạnh, ná»™i phủ đã bị thÆ°Æ¡ng nặng đồng thá»i lại còn trúng phải chất hà n Ä‘á»™c của “Thất Thiên Hà n Khà Chưởng†của quái nhân, TÄ©nh Thục đã nhÆ° ngÆ°á»i tắt thở. Bây giá» chỉ có má»™t cách cứu chữa là PhÆ°Æ¡ng Sách phải dùng bản thân chân lá»±c xua Ä‘uổi chất hà n Ä‘á»™c ở trong ngÆ°á»i của nà ng ra trÆ°á»›c rồi cho uống thuốc cứu thÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy má»›i mong tạm khá»i được.
Lúc nà y PhÆ°Æ¡ng Sách má»›i nháºn thấy rõ TÄ©nh Thục vá»›i mình chỉ có tiếng anh em thôi chứ không phải là anh em ruá»™t, và thấy nà ng ta mặt đẹp nhÆ° hoa nở, thân hình nở nang, là má»™t thiếu nữ đã trưởng thà nh. Chà ng chÆ°a hỠđụng chạm đến ngÆ°á»i của má»™t thiếu nữ nà o cả, tÃnh chà ng lại rất chÃnh trá»±c nên chà ng không dám ngắm nhìn nà ng ta lâu, nhÆ°ng vừa má»›i nhìn qua má»™t cái chà ng đã cảm thấy bà ng hoà ng hổ thẹn và không yên dạ ngay.
Chà ng nghÄ© tá»›i tay mình sắp sá»a phải rá» và o ngá»±c nà ng để cứu chữa, chà ng lại hổ thẹn trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh và mặt lại Ä‘á» bừng lên ngay. Nên chà ng ngây ngất nhÆ° ngÆ°á»i sắp hồn siêu phách lạc váºy. Vì thế mà chà ng chỉ biết ngồi ngẩn ngÆ°á»i ra thôi.
Äang lúc ấy tiếng hò reo ở đằng xa lại vá»ng tá»›i, và hình nhÆ° thiên hạ anh hùng đã bắt được kẻ địch rồi váºy ? Chà ng giáºt mình kinh hãi tá»± mắng chá»i thầm:
“Trong lúc khẩn cấp nà y sao ta vẫn còn ý nghÄ© xấu xa nhÆ° thế.†NghÄ© tá»›i đó chà ng định đứng dáºy Ä‘i cứu Tá» Vong thuyá»n chủ luôn và quyết chiến vá»›i ngÆ°á»i của bảy đại môn phái má»™t phen. Vì Tá» Vong thuyá»n chủ là cha của mình, mà ngÆ°á»i của bảy đại môn phái là kẻ thù truyá»n kiếp của mình ... NhÆ°ng chà ng lại thấy vết thÆ°Æ¡ng của TÄ©nh Thục nặng nhÆ° váºy, nếu không cứu chữa ngay thì thế nà o nà ng cÅ©ng chết mãi. Nên chà ng không chần chừ gì cả vá»™i thò tay và o trong ngÆ°á»i nà ng ta để cứu chữa luôn.
NhÆ°ng khi tay chà ng vừa Ä‘Æ°a đến chá»— ngá»±c nà ng, đụng chạm phải má»™t váºt gì nho nhá», khiến chà ng có cảm tưởng nhÆ° bị Ä‘iện giáºt vá»™i rụt ngay tay lại và trống ngá»±c Ä‘áºp mạnh hoà i.
Lúc ấy sắc mặt của TÄ©nh Thục Ä‘ang xanh đã biến thà nh trắng dần, môi đã thâm dần, chà ng Ä‘Ã nh phải nghiến răng mÃm môi nhắm nghiá»n hai mắt lại và thò tay và o trong áo của nà ng và để tay lên ngá»±c dồn chân khà sang. Má»™t luồng hÆ¡i nóng từ trong tay chà ng dồn sang ngÆ°á»i TÄ©nh Thục và chạy khắp mình mẩy của nà ng ta.
Tiếng hò reo chém giết trong đêm tối vẫn tiếp tục vá»ng tá»›i, má»—i má»™t tiếng kêu la PhÆ°Æ¡ng Sách tưởng tượng nhÆ° má»™t lưỡi dao sắc bén đâm và o giữa ngá»±c mình váºy.
NhÆ°ng chà ng vẫn phải cố gắng trấn tÄ©nh tâm thần mà váºn công để cứu chữa cho TÄ©nh Thục.
Một lát sau sắc mặt của Tĩnh Thục đã đỠdần, nà ng từ từ mở mắt ra nhìn, khạc một búng máu bầm rồi lại chết giấc luôn.
PhÆ°Æ¡ng Sách thở hắt ra, biết nà ng ta đã thoát khá»i nguy hiểm rồi. Chà ng đứng dáºy rÅ© áo lau chùi mồ hôi và lắng tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh ra sao ?
Lúc ấy tiếng kêu la hò hét đã ngừng bặt, chà ng cà ng thấy tâm tình nặng trĩu thêm, vì chà ng ý thức tới một kết quả không hay đã xảy ra ? Chà ng vội cho Tĩnh Thục uống hai viên thuốc rồi ôm nà ng lên vội vã lướt đi ngay.
Bá»—ng có má»™t cái bóng Ä‘en ở đâu xông ra ngăn cản lối Ä‘i. Chà ng nhìn kỹ má»›i hay ngÆ°á»i đó là má»™t lão đạo sÄ© tuổi ngoà i năm mÆ°Æ¡i, hai mắt lóng lánh của thần, ngÆ°á»i vừa gầy vừa lùn, chà ng vá»™i ngừng bÆ°á»›c. Thì ra ngÆ°á»i đó chÃnh là Ảo Không đạo giả, ngÆ°á»i chưởng môn của phái Côn Luân đã suýt bị Há»a CÆ°Æ¡ng Chân Lá»±c của Tá» Vong thuyá»n chủ đánh chết mà chà ng không Ä‘ang tâm đã ra tay cứu ông ta thoát nạn.
Ảo Không đạo giả liếc nhìn thiếu nữ áo xanh đang nằm ở trong tay của Phương Sách rồi nói:
- Phương thiếu hiệp, bổn chưởng môn cảm tạ thiếu hiệp đã ra tay cứu giúp !
Lúc nà y PhÆ°Æ¡ng Sách đã coi ngÆ°á»i của bảy đại môn phái là kẻ thù địch của mình, nhÆ°ng chà ng vẫn không dám thất lá»… vá»›i vị chưởng môn, liá»n chắp tay đáp lá»… và há»i lại:
- Có gì đâu mà lão tiá»n bối phải cảm tạ ? Chẳng hay lão tiá»n bối có việc gì định chỉ giáo thế ?
Thấy thái Ä‘á»™ của chà ng nhÆ° váºy, Ảo Không đạo giả hÆ¡i ngạc nhiên rồi đáp:
- Xin thiếu hiệp để lại cô nương nà y cho bần đạo.
- Lão tiá»n bối nói nhÆ° thế là có ý ...
- Cô bé nà y là cháu gái của bần đạo và là con gái của Ảo Ảnh đạo giả, ngÆ°á»i chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c của phái Côn Luân.
- Lão tiá»n bối có gì là m bằng chứng không ?
Vá»›i giá»ng run run lão đạo sÄ© đáp:
- ChÃnh là bần đạo là bằng chứng đây !
Tuy PhÆ°Æ¡ng Sách biết lão đạo sÄ© không nói dối mình, vì chà ng đã nghe thấy sÆ° phụ nói TÄ©nh Thục là con gái của Ảo Ảnh Äạo Giả, ngÆ°á»i chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c của phái Côn Luân bị Tá» Vong thuyá»n chủ bắt cóc, dùng phản gian kế khiến nà ng cho Ảo Không đạo giả là kẻ thù Ä‘á»i Ä‘á»i chứ không phải là chú mình ! Nên chà ng nghÄ© bụng:
“Chuyện nà y bên trong nhiá»u uẩn khúc lắm, chÆ°a biết chừng há»i y ta có thể biết rõ được thân pháºn và lai lịch của Tá» Vong thuyá»n chủ cÅ©ng nên ?†Vì váºy chà ng đã biết rõ chuyện rồi mà vẫn giả bá»™ há»i lại rằng:
- Cô ta là con của Tá» Vong thuyá»n chủ đấy chứ ?
Ảo Không đạo giả khÃch Ä‘á»™ng vô cùng, dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng:
- Tá» Vong thuyá»n chủ chÃnh là kẻ thù giết cha nà ng thì đúng hÆ¡n ...
Nói tá»›i đó lão đạo sÄ© bá»—ng ngắt lá»i, mặt lá»™ vẻ hoảng sợ Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh, hình nhÆ° sợ ai nghe được lá»i nói của mình vừa thốt ra váºy.
Phương Sách thấy cũng ngạc nhiên nghĩ tiếp:
“Nghe nói Ảo Ảnh đạo giả là tá»± tạo hóa mà chết, sao y lại nói là chết ở trong tay của Tá» Vong thuyá»n chủ nhÆ° thế được ?†Nên chà ng lại vá»™i há»i:
- Ảo Ảnh đạo giả bị Tá» Vong thuyá»n chủ giết chết Æ° ?
Hình nhÆ° Ảo Không đạo giả không muốn nói nhiá»u, nhÆ°ng mặt của ông ta đã lá»™ vẻ phẫn ná»™, đủ thấy việc nà y có lẽ là thá»±c ? Lão đạo sÄ© lại xầm nét mặt lại chỉ thiếu nữ áo xanh há»i chà ng tiếp:
- Thiếu hiệp có chịu đưa thiếu nữ nà y cho bần đạo đem vỠkhông ?
- Cô ta đang bị thương nặng !
- Có phải bị Tá» Vong thuyá»n chủ đả thÆ°Æ¡ng đấy không ?
Không hiểu tại sao PhÆ°Æ¡ng Sách thấy Ảo Không đạo giả nói nhÆ° váºy liá»n có phản cảm ngay. Chà ng nghÄ© tiếp:
“Khi nà o Tá» Vong thuyá»n chủ lại đả thÆ°Æ¡ng TÄ©nh Thục ?†Vì váºy chà ng háºm há»±c đáp:
- Quái nhân áo bà o lam đả thương cô ta đấy !
Ảo Không đạo giả bá»—ng cÆ°á»i giá»ng rầu rÄ© và trầm trá»ng đỡ lá»i ngay:
- Thực là một đôi Long Hổ Song Ma có khác !
PhÆ°Æ¡ng Sách ngạc nhiên há»i:
- Lão tiá»n bối nói ... nói gì thế ?
- Tá» Vong thuyá»n chủ vá»›i Lam Bà o Quái Tá» !
- HỠlà ...
- MÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c khi thiếu hiệp ra Ä‘á»i má»›i được hai mÆ°Æ¡i ngà y, đôi vạn ác ma đầu ấy đã bị đánh rÆ¡i xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm sâu muôn trượng !
- Sao lão tiá»n bối lại biết rõ chuyện nhÆ° váºy ?
Ảo Không đạo giả chỉ thiếu nữ áo xanh nói tiếp:
- Äêm hôm qua bần đạo trông thấy con nhá» nà y, thấy nó giống hệt má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó chÃnh là chị của nó. Sau bần đạo đối chưởng vá»›i Tá» Vong thuyá»n chủ, thấy y sá» dụng Há»a CÆ°Æ¡ng Chân Lá»±c, liá»n nháºn ra ngay hai món võ công chà báu của võ lâm mà bảy đại môn phái đã tranh già nh và o hồi mÆ°á»i tám năm vá» trÆ°á»›c, sau rồi bá»—ng mất tÃch, không ngá» lại bị đôi ma đầu nà y cÆ°á»›p được ...
- Có phải vì nguyên nhân ấy mà hai ngÆ°á»i bị bảy đại môn phái Ä‘uổi đánh chém giết đấy không ?
Ảo Không đạo giả nghiến răng kêu cồm cộp đáp:
- Không ngỠchúng lại thoát chết !
- Váºt chà báu của võ lâm ai ai cÅ©ng thèm muốn và ai ai cÅ©ng có quyá»n chiếm hưởng. Váºy tại sao bảy đại môn phái lại há»p nhau lại Ä‘uổi đánh chém giết hai vị ấy ?
- Hai váºt chà báu của võ lâm, má»™t là “hà n châu†má»™t là “há»a châuâ€. Hai váºt báu ấy còn có má»™t bảo Ä‘á» tên là “hà n há»a đồ†xé ra là m bảy mảnh, bảy đại môn phái má»—i phái được má»™t mảnh, nhÆ°ng không ai chịu nhÆ°á»ng mảnh của mình cho ngÆ°á»i khác, nên cho dù bảy đại môn phái có váºt chà báu ấy và cÅ©ng nhÆ° không ! Không hiểu đôi ma đầu Long Hổ là m cách gì mà lấy trá»™m được hết bảy mảnh bảo đồ ấy ...
Lúc nà y PhÆ°Æ¡ng Sách má»›i hiểu rõ Tá» Vong thuyá»n chủ vá»›i Lam Bà o Quái Nhân lấy trá»™m được bảy mảnh bảo đồ ấy rồi, chắc má»™t ngÆ°á»i định Ä‘á»™c chiếm, ngÆ°á»i kia không chịu liá»n tuyên bố cho thiên hạ hay, nên bảy đại môn phái má»›i Ä‘uổi đánh chém giết nhÆ° thế và Tá» Vong thuyá»n chủ vá»›i quái nhân có thù vá»›i nhau, là vì lẽ ấy ? NhÆ°ng ai là ngÆ°á»i chiếm được bảy mảnh bảo đồ, và ai là ngÆ°á»i Ä‘i phao ngôn ? Tại sao vợ của hai ngÆ°á»i lại bị các ngÆ°á»i luân phiên hãm hiếp, rồi tà n sát ? ... Côn Lôn, Võ Äang, Thiếu Lâm Ä‘á»u là những môn phái chÃnh đại, sao lại dá»± và o việc dã man ấy ? Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bị hãm hiếp và chém giết, có má»™t ngÆ°á»i là mẹ mình ...
NghÄ© tá»›i đó PhÆ°Æ¡ng Sách thấy khà huyết trong ngÆ°á»i rạo rá»±c, hai mắt hổ của chà ng nhÆ° nổ lá»a, hai hà m răng nghiến và o nhau kêu cồm cá»™p, chà ng bá»—ng quát há»i tiếp:
- Hiếp dâm là việc tối kỵ nhất của ngÆ°á»i trong võ lâm, Côn Luân, Võ Äang, Thiếu Lâm xÆ°a nay vẫn có tiếng là chÃnh đại môn phái, sao cÅ©ng dá»± và o việc hiếp dâm chém giết tà n khốc nhÆ° thế ?
NgỠđâu Ảo Không đạo giả liá»n gáºt đầu và nhìn nháºn đáp:
- Giết chết chúng nhÆ° váºy không cái gì là tà n nhẫn, hiếp dâmnhÆ° thế không có gì là ác Ä‘á»™c cả ...
PhÆ°Æ¡ng Sách thét lá»›n má»™t tiếng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, rồi chà ng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và đỡ lá»i:
- NhÆ° váºy Tá» Vong thuyá»n chủ nhuá»™m máu giang hồ, giết hại võ lâm cÅ©ng đáng lắm ! Ai bảo là không nên ? Hà hà ...
Lão đạo sÄ© Ä‘á»™t nhiên lui bÆ°á»›c sầm nét mặt lại, trầm giá»ng:
- Có phải thiếu hiệp là con của Tá» Vong thuyá»n chủ đấy không ?
- Có phải ngÆ°á»i muốn dùng lá»i ngon lẽ ngá»t để ly gián đấy không ?
- Bần đạo nghe nói lúc ấy con của Tá» Vong thuyá»n chủ đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng.
PhÆ°Æ¡ng Sách bá»—ng biến sắc mặt vá»™i há»i:
- Có phải ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Ä‘á»™ng bá»n của Lam Bà o Quái Nhân đấy không ?
Trong lòng đã có thà nh kiến, chà ng thấy quái nhân nham hiểm ác Ä‘á»™c, đối vá»›i mình không có chút tình phụ tá» gì hết và thấy mình không giống y chút nà o, nhÆ° váºy nhất định mình không phải là con của y rồi.
Ảo Không đạo giả nổi giáºn, ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả và tiếp:
- Lam Bà o Quái Nhân tuy hÆ° há»ng thá»±c nhÆ°ng hiện giá» y đã đồng tâm hiệp lá»±c vá»›i chúng ta vây đánh Tá» Vong thuyá»n chủ rồi.
Lá»i nói đó có khác gì tÆ°á»›i dầu lên đống lá»a không ? PhÆ°Æ¡ng Sách nghÄ© đến mối thù của cha mẹ, liá»n rú lên má»™t tiếng rất thảm khổ và cất giá»ng run run hằn há»c nói tiếp:
- PhÆ°Æ¡ng má»— thá» phải rá»a mối sỉ nhục nà y cho cha, trả mối thù nà y cho mẹ ...
Lúc ấy đằng xa lại có tiếng ngÆ°á»i vá»ng tá»›i:
- Tá» Vong thuyá»n chủ trúng thÆ°Æ¡ng rồi, mau tiến lên, mau tiến lên ...
PhÆ°Æ¡ng Sách giáºt mình đến thót má»™t cái, ném luôn TÄ©nh Thục cho Ảo Không đạo giả, rồi quay ngÆ°á»i chạy thẳng vá» phÃa sông DÆ°Æ¡ng Tá» tức thì.
Giữa giòng sông DÆ°Æ¡ng Tá», rất nhiá»u ngÆ°á»i và thuyá»n Ä‘ang bao vây quanh má»™t váºt gì hình tròn nổi ở trên mặt nÆ°á»›c. Trên đó có má»™t ngÆ°á»i mặc quần áo da cá Ä‘ang bị má»i ngÆ°á»i vây đánh và loạng choạng nhÆ° sắp té ngã.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy cha mình bị kẻ thù vây đánh nhÆ° váºy, lòng Ä‘au nhÆ° cắt, vá»™i giở “Lăng Không Bá»™ Pháp†ra phi thân tá»›i dùng song chưởng mở Ä‘Æ°á»ng, thét lá»›n má»™t tiếng và đi trên mặt sông phi thẳng tá»›i chá»— đám đông.
Quần hà o có ngỠđâu phÃa sau có cÆ°á»ng địch đến tiếp viện, nên chúng liá»n bị đánh té ngã rá»›t xuống dÆ°á»›i sông liên tiếp.
PhÆ°Æ¡ng Sách rú lên má»™t tiếng thá»±c dà i nhÆ° thiên thần hạ giáng, thân hình của chà ng chÆ°a tá»›i nÆ¡i, chà ng đã thấy Tá» Vong thuyá»n chủ Ä‘á»™t nhiên ngã ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy cha mình bị thÆ°Æ¡ng té ngã, lòng Ä‘au nhÆ° dao cắt, chà ng vá»™i ẵm Tá» Vong thuyá»n chủ lên, nhÆ°ng khi hai tay của chà ng đụng và o ngÆ°á»i của thuyá»n chủ, liá»n kêu “ủa†má»™t tiếng, vá»›i vẻ mặt ngÆ¡ ngác nhìn và o ngÆ°á»i thuyá»n chủ.
Äang lúc ấy mặt nÆ°á»›c lại bá»—ng nổi sóng lá»›n cuồn cuá»™n, ở chá»— cách đó hÆ¡n trăm trượng bá»—ng có má»™t cái bóng Ä‘en nhô lên, trên đó có má»™t ngÆ°á»i mặc quần áo da cá Ä‘en nhánh, nhìn vá» phÃa nà y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Cám Æ¡n bảy đại môn phái có lòng ở xa tá»›i nghênh đón nhÆ° váºy, mục tiêu sau của Tá» Vong thuyá»n sẽ ở Bạch Thố Hồ.
Thì ra ngÆ°á»i mà PhÆ°Æ¡ng Sách vừa ẵm lên đó là má»™t ngÆ°á»i gá»—, còn váºt tròn nổi lên đó là má»™t cái xác thuyá»n không. Tá» Vong thuyá»n chủ đã Ä‘Ã o tẩu rồi.
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 10:45 AM.
|
16-07-2008, 02:23 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: "Nhà hát của những giấc mÆ¡"
Bà i gởi: 270
Thá»i gian online: 19 giá» 28 phút 1 giây
Thanks: 181
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Hồi 10
Theo Dõi
Quần hùng Ä‘á»u thất sắc ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn nhau chẳng nói chẳng rằng.
Tá» Vong thuyá»n chủ xảo trá lắm, hÆ¡n trăm anh hà o kịch chiến vá»›i y hà ng ná»a đêm, rốt cuá»™c vẫn xôi há»ng bá»ng không, mà để y ung dung tẩu thoát được.
HÆ¡n trăm đôi mắt Ä‘á»u nhìn tròng trá»c và o y, mà không hiểu Tá» Vong thuyá»n chủ đã dùng cách gì mà lấy hình nhân gạt thế nhân mà không má»™t ngÆ°á»i nà o hay biết hết ? Nên hai nấy Ä‘á»u lá»™ vẻ hổ thẹn và phẫn uất tá»›i cá»±c Ä‘á»™.
NgÆ°á»i Ä‘au lòng và hổ thẹn nhất là Tu La Tôn Giả, giáo chủ Bạch Long giáo. Vì Hồ Bạch Thố chÃnh là nÆ¡i Tổng trại của Bạch Long Giáo. Nay y nghe thấy Tá» Vong thuyá»n nói lần sau sẽ gặp lại ở Hồ Bạch Thố, nhÆ° váºy y không kinh hoảng, lo âu, tức giáºn và phẫn ná»™ sao được ? Nên y đã rú lên má»™t tiếng, dẫn mấy chục anh hà o môn hạ của mình bÆ¡i thuyá»n Ä‘uổi theo ngay.
Lúc ấy những ngÆ°á»i còn lại tại đó cả Tâm Tâm đại sÆ°, chưởng môn của Thiếu Lâm, La Liên A Tôn, chưởng môn của phái Võ Äang, Lõa Nữ Quái CÆ¡ Hùng bang chủ của Thanh Mao Bang, Hốt Äồ Hà nh Tăng chưởng môn của Tứ Quả há»™i và Äảo Câu Truy Hồn Vi Khuể, vân vân ...
Tráºn ác chiến nà y là vì nhị lão quay trở vá» phát hiện Tá» Vong thuyá»n lại vừa gặp Phó Äoà n Chủ của Thất Sát Ä‘i tá»›i, má»›i hợp sức lại vây đánh. Äồng thá»i Tá» Vong thuyá»n chủ lại tá»›i cứu viện và Tứ Quả Há»™i, Thanh Mao Bang, và Bạch Long Giáo cÅ©ng Ä‘uổi theo tá»›i, nên má»›i có tráºn há»—n chiến kinh ngÆ°á»i ấy.
Ảo Không đạo giả vì tìm kiếm Giang TÄ©nh Thục, nên má»›i thừa dịp đó Ä‘i vá» phÃa Tá» Vong thuyá»n chủ vừa Ä‘i, mà tìm kiếm nà ng, nên má»›i gặp PhÆ°Æ¡ng Sách nhÆ° trên.
PhÆ°Æ¡ng Sách chẳng nói chẳng rằng, giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn và o má»™t chiếc thuyá»n ở cạnh đó. Bốn ngÆ°á»i của Thanh Mao bang Ä‘ang đứng ở trên thuyá»n liá»n bị chà ng đánh té xuống nÆ°á»›c hết. PhÆ°Æ¡ng Sách liá»n nhảy lên trên mÅ©i thuyá»n ấy và bÆ¡i thẳng vá» phÃa mạn ngược luôn. NhÆ°ng lúc ấy đã có bốn chiếc thuyá»n khác xông lại bao vây lấy chà ng.
Quái CÆ¡ Hùng bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i, tiến lên chỉ tay và o PhÆ°Æ¡ng Sách quát mắng:
- Giá»i thá»±c ! Cha con thông đồng vá»›i nhau ! Bổn bang chủ không thể nà o tha thứ ngÆ°Æ¡i được !
Tiếp theo đó những ngÆ°á»i ở trên những chiếc thuyá»n bao vây ấy liá»n hò hét quát tháo và tất cả anh hà o của bảy đại môn phái có mặt tại đó cÅ©ng Ä‘á»u coi PhÆ°Æ¡ng Sách nhÆ° là Tá» Vong thuyá»n chủ thứ hai váºy.
PhÆ°Æ¡ng Sách bị bao vây chặt không sao thoát Ä‘i được, chà ng liá»n trợn ngược mắt lên nhìn chung quanh má»™t lượt, lá»a thù ở trong ngÆ°á»i đã nổi lên đùng đùng. Vừa rồi chà ng đã trông thấy tráºn đấu ác Ä‘á»™c và tà n khốc kinh thiên Ä‘á»™ng địa của các ngÆ°á»i đối phó vá»›i Tá» Vong thuyá»n chủ nhÆ° thế nà o rồi, vì thế mà chà ng liên tưởng tá»›i tráºn đấu thảm khốc của bảy đại môn phái Ä‘uổi đánh Tá» Vong thuyá»n chủ bị thÆ°Æ¡ng nặng, rồi đẩy rá»›t xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm, mẹ mình vừa ở cá» xong bị nhục nhã nhÆ° thế nà o Ä‘á»u hiện ra cả ở trÆ°á»›c mắt chà ng ...
Chà ng không sao chịu nhịn được nữa, chẳng nói chẳng rằng, chỉ rú lên má»™t tiếng thá»±c lá»›n rồi giÆ¡ song chưởng lên tấn công mạnh má»™t thế. CÆ°Æ¡ng phong chưởng lá»±c của chà ng là m cho mặt nÆ°á»›c nổi sóng lên cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng. Mấy chiếc thuyá»n không buồm đã bị đánh tan vỡ, và chìm lÄ©m xuống dÆ°á»›i đáy sông.
Quái CÆ¡ Hùng vừa lên tiếng vá»›i môn hạ đệ tá» của y Ä‘á»u bị PhÆ°Æ¡ng Sách đánh té xuống nÆ°á»›c hết.
Quần hà o đứng quanh đó thấy thế Ä‘á»u đồng thanh thét lá»›n định nhảy xổ lại bao vây và tấn công chà ng.
Bá»—ng có má»™t tiếng niệm pháºt hiệu rất hùng hồn nổi lên, Tâm Tâm đại sÆ° đã chắp tay lên trÆ°á»›c ngá»±c quát bảo quần hùng ở bốn bên Ä‘ang định xông lên rằng:
- Các vị không được vô lá»…, vị thiếu hiệp nà y là truyá»n nhân của Thế Ngoại Kỳ Nhân Huyá»n Cốc Dị Tú đấy ... Tá» Vong thuyá»n chủ đã bá» Ä‘i rồi và y còn tuyên bố sẽ phá Tổng trại của Bạch Long giáo ở hồ Bạch Thố, các vị có mau nghÄ© cách để hợp lá»±c đối phó tiêu trừ y không ? ... Äể lão tăng nói chuyện vá»›i vị thiếu hiệp nà y cho ...
Nói xong, ông ta Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho các ngÆ°á»i chưởng môn của các môn phái.
Tuy quần hà o không biết ông ta có dụng ý gì, nhưng thấy ông ta ra hiệu như thế, biết ông ta thế nà o cũng có cách đối phó rồi, nên ai nấy vội im lặng và ngừng tay lại ngay.
Bạch Long Giáo là má»™t chÃnh phái và cÅ©ng là má»™t trong bảy đại môn phái đã cùng các đệ tá» của phái Võ Äang, Côn Luân, và Thiếu Lâm vá»™i quay mÅ©i thuyá»n Ä‘i theo La Liên A Tôn, chưởng môn của phái Võ Äang tiến thẳng vá» phÃa mạn ngược để Ä‘uổi theo Tá» Vong thuyá»n chủ. NgÆ°á»i của Thanh Mao bang đã được ngÆ°á»i của Thất Sát Äoà n cứu lên, hợp vá»›i Tứ Quả Há»™i vẫn đứng quanh ở đó, chứ không chịu rá»i khá»i.
PhÆ°Æ¡ng Sách định đánh cho chúng má»™t tráºn tÆ¡i bá»i, sau chà ng nghÄ© lại, lúc nà y Tá» Vong thuyá»n chủ chÆ°a muốn đối phó vá»›i các môn phái vá»™i chắc thế nà o cÅ©ng có thâm ý gì ? Nên chà ng đã dồn lá»±c và o hai cánh tay rồi mà vẫn chÆ°a ra tay tấn công là thế.
Tâm Tâm đại sÆ° lại niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, má»™t mình bÆ¡i chiếc thuyá»n trống vẫy tay gá»i PhÆ°Æ¡ng Sách.
PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘ang quan tâm đến Tá» Vong thuyá»n Ä‘i Hồ BạchThố nên chà ng cÅ©ng không muốn ở lại nÆ¡i đó nữa. Äồng thá»i đối vá»›i Tâm Tâm đại sÆ° chà ng cÅ©ng không có ác cảm gì. Chà ng nhún chân má»™t cái đã phi thân lên trên cao ba trượng, bay vượt qua đầu má»i ngÆ°á»i, lá»™n má»™t vòng rồi nhẹ nhà ng nhảy xuống thuyá»n của Tâm Tâm đại sÆ°.
Tâm Tâm đại sÆ° là ngÆ°á»i đã có mấy chục năm há»a hầu, thấy cải nhảy của PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng phải khen ngợi thầm, chá» chà ng đứng vững rồi liá»n giÆ¡ má»™t tay lên trÆ°á»›c ngá»±c, vừa chà o vừa nói:
- Công lực của tiểu thà chủ quả thực phi phà m.
Ông ta vừa nói vừa ngấm ngầm dồn sức xuống hai chân khẽ nhún má»™t cái, chiếc thuyá»n liá»n phi thẳng sang bên bá» trÆ°á»›c mặt ... Hai ngÆ°á»i lên bá», đại sÆ° lại niệm má»™t tiếng pháºt hiệu và nói tiếp:
- Tiểu thà chủ, hồ Bạch Thố ở ngay trong tỉnh An Huy, lão tăng rất sẵn sà ng dẫn tiểu thà chủ Ä‘i tá»›i đó, chúng ta cứ Ä‘i ven theo sông TrÆ°á»ng Giang mà tiến lên phÃa trên ...
Hình nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Sách nghÄ© ra má»™t việc gì, nên chà ng liá»n ngừng chân lại chắp tay chà o và há»i:
- Lão tiá»n bối muốn chỉ thị Ä‘iá»u gì xin cho biết trÆ°á»›c, còn không tiểu bối không dám phiá»n đến pháp giá của đại sÆ° nhÆ° váºy.
Tâm Tâm đại sÆ° mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tá» Vong thuyá»n chủ Ä‘i phá Tổng trại của Bạch Long Giáo, các nhân sÄ© chÃnh phái của võ lâm hay tin nà y thể nà o cÅ©ng Ä‘i cứu viện. Lão tăng tất nhiên cÅ©ng phải Ä‘i nốt, đến lúc ấy thế nà o cÅ©ng có má»™t tráºn đấu rất kịch liệt, chả lẽ tiểu thà chủ lại chịu bá» lỡ dịp may hiếm có nà y hay sao ?
- Tiểu bối còn có việc báºn khác ...
- A di Ä‘Ã Pháºt ! Xin thứ lá»—i lão tăng vô lá»…, tiểu thà chủ nói nhÆ° thế có lẽ không đúng sá»± thá»±c ?
Phương Sách nghiêm nét mặt lại lớn tiếng đáp:
- Tiểu bối muốn đi một mình.
- Hay lắm ! Tiểu thà chủ đã được hết chân truyá»n của vị Thế Ngoại Kỳ Nhân rồi !
- Äại sÆ° quá khen đấy thôi.
- Tiểu thà chủ tâm địa rất nhân háºu và là ngÆ°á»i rất biết đại nghÄ©a !
- Äại sÆ° khen tiểu bối quá ná»—i !
- Lão tăng nói thực, tiểu thà chủ quả là một vị anh hùng trăm năm mới có một trong võ lâm.
- Äại sÆ° nói hÆ¡i nặng má»™t chút, tiểu bối là m gì mà được nhÆ° thế ?
- Tiểu thà chủ tất phải biết đại nghÄ©a trá»ng khà tiết ...
- Äại sÆ° nói nhÆ° thế là có dụng ý gì ?
- Hiện giá» võ lâm Ä‘ang nguy ngáºp, tiểu thà chủ phải là m cái cá»™t trụ Ở giữa dòng sông, để cứu nguy diệt trừ gian ác. Tiểu thà chủ là má»™t ngÆ°á»i đại dÅ©ng, vá»›i lòng đại nhân và đại trà của tiểu thà chủ, lão tăng dám chắc tiểu thà chủ thể nà o cÅ©ng hoà n thà nh được nhiệm vụ lá»›n lao nà y.
PhÆ°Æ¡ng Sách nghe thấy lão hòa thượng nói nhÆ° thế, giáºt mình đến thót má»™t cái.
Äồng thá»i những lá»i dạy bảo của sÆ° phụ lại văng vẳng ở bên tai ngay. Chà ng nghÄ© đến hà nh vi của mình hai ngà y gần đây, mặt liá»n lá»™ vẻ kinh hoảng, vá»™i nói tiếp:
- Xin đại sư ra chỉ thị cho ?
Tâm Tâm đại sÆ° niệm má»™t câu Pháºt hiệu, vá»›i giá»ng rất hiá»n từ đáp:
- Tiểu thà chủ nên biết, Tá» Vong thuyá»n chủ hai tay dÃnh đầy máu tanh, giết hại không biết bao nhiêu sinh mạng, võ lâm đã ngá»™ tai kiếp. Bây giá» chỉ có má»™t mình thà chủ má»›i có thể cứu vãn được chúng sinh thiên hạ, giải trừ được tai kiếp của giang hồ.
PhÆ°Æ¡ng Sách ứa nÆ°á»›c mắt ra, Ä‘au lòng vô cùng, não nùng run giá»ng đáp:
- Äại sÆ°, Tá» Vong thuyá»n chủ là cha của tiểu bối. Tiểu bối ... còn có má»™t món nợ máu.
Tâm Tâm đại sÆ° vá»›i vẻ mặt rất hiá»n từ nói tiếp:
- Ngã Pháºt từ bi ... tuy lão không dám xác định tiểu thà chủ là con của má»™t ngÆ°á»i trong nhóm Long Hổ Song Hiệp năm xÆ°a, nhÆ°ng chả lẽ tiểu thà chủ lại quên mất đại nghÄ©a của ngÆ°á»i há»c võ và huấn thị của sÆ° phụ hay sao ?
PhÆ°Æ¡ng Sách cà ng khóc nức nở thêm, vì chà ng quên sao được lá»i dạy bảo của sÆ° phụ, nhÆ°ng chả lẽ là m con mà lại không trả thù cho mẹ, không tiết háºn cho cha hay sao ? Äồng thá»i chà ng cÅ©ng không nháºn lầm ngÆ°á»i, nên chà ng cà ng nghe cà ng cảm Ä‘á»™ng, nÆ°á»›c mắt cứ nhá» ròng xuống nhÆ° mÆ°a. Hiện giỠở trÆ°á»›c mặt chà ng có hai con Ä‘Æ°á»ng chà ng phải lá»±a chá»n, má»™t là hiếu và má»™t là chÃnh nghÄ©a.
Tâm Tâm đại sÆ° cứ lẳng lặng đứng nhìn để đợi chá» chà ng lá»±a chá»n, có lẽ lúc ấy đã gần tá»›i đầu giá» Mão, mặt trá»i đã sắp má»c rồi. Trên sông DÆ°Æ¡ng Tá», các anh hà o của võ lâm cÅ©ng đã giải tán hết. PhÆ°Æ¡ng Sách đứng ở trên bỠđầu óc bối rối khôn tả, máu nóng ở trong ngÆ°á»i sôi sùng sục, nÆ°á»›c mắt vẫn nhá» ròng. Chà ng nắm chặt hai nắm tay lại, nghiến răng mÃm môi ... Äá»™t nhiên trong rừng ráºm có tiếng kêu khóc rất thánh thót vá»ng ra. Chà ng giáºt mình đến thót má»™t cái vá»™i nhìn thẳng vá» phÃa đó.
Chà ng chỉ thấy bóng cây ráºm rạp chứ không thấy bóng ngÆ°á»i nà o cả, tiếp theo đó có tiếng xé quần áo kêu “soạc soạcâ€, chà ng vá»™i phi thân và o trong rừng tức thì. Quả nhiên đã có má»™t tình cảnh hiện ra trÆ°á»›c mắt khiến chà ng tức giáºn cá»±c Ä‘á»™.
Thì ra hòa thượng đang định phi lễ với một thiếu nữ áo trắng, áo của nà ng ta đã bị xé toang, và đã đến giai đoạn rất gây cấn rồi.
PhÆ°Æ¡ng Sách nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p phi tá»›i gần, thét lá»›n má»™t tiếng. Hòa thượng ấy trông thấy PhÆ°Æ¡ng Sách vá»™i quay đầu ù té chạy và còn ngoái cổ lại nhìn vá» phÃa sau của PhÆ°Æ¡ng Sách mà nói vá»ng lại rằng:
- Sư phụ là m ơn cứu con với ...
PhÆ°Æ¡ng Sách vá»™i quay đầu lại nhìn, thấy Tâm Tâm đại sÆ° Ä‘ang nhắm mắt chắp tay niệm pháºt hiệu. Chà ng tá» vẻ hoà i nghi, nhÆ°ng khi chà ng quay lại tìm kiếm hòa thượng kia thì tên đó đã chạy mất dạng rồi.
Thiếu nữ áo trắng lóp ngóp bò dáºy, dùng hai tay che lấy ngá»±c trông rất tá»™i nghiệp.
PhÆ°Æ¡ng Sách mặt Ä‘á» bừng không dám nhìn và o ngÆ°á»i nà ng chỉ đứng Ä‘á» ngÆ°á»i ra thôi.
Chà ng muốn há»i nà ng mấy câu cÅ©ng quên cả lên tiếng há»i.
Nà ng nỠđẹp như thiên tiên giáng trần và vẻ mặt rất u uất. Nà ng hổ thẹn cúi đầu vái tạ Phương Sách một lạy và khẽ ấp úng nói:
- Äa tạ anh hùng đã ra tay cứu giúp ...
Vừa nói tá»›i đó nà ng ngá»ng đầu lên, bá»—ng trông thấy Tâm Tâm đại sÆ° đứng ở sau PhÆ°Æ¡ng Sách, nà ng thất kinh vừa ôm mặt vừa la lá»›n liá»n quay mình định Ä‘Ã o tẩu.
PhÆ°Æ¡ng Sách cà ng hoà i nghi thêm vá»™i chạy lại ngăn cản nà ng, chà ng chÆ°a kịp há»i thì cô nÆ°Æ¡ng áo trắng ấy đã kêu la tiếp:
- Anh hùng cứu tiểu nữ với !
Nà ng vừa hãi sợ vừa nhảy xô ngay và o lòng chà ng.
PhÆ°Æ¡ng Sách cứ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra không biết xá» trà nhÆ° thế nà o cho phải, nếu tránh không để cho nà ng ôm trúng thì chà ng không nhẫn tâm, mà giÆ¡ tay ra đỡ thì chà ng lại không dám, nên chà ng cứ đứng yên để mặc cho nà ng ta ngã và o lòng và ôm chặt lấy lÆ°ng mình.
Chà ng rùng mình đến thót má»™t cái, trái tim hầu nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c.
Chà ng chÆ°a há» có cảm giác nhÆ° thế bao giá», vá»™i trấn tÄ©nh tâm thần và đồng thá»i chà ng cÅ©ng biết tại sao nà ng ta lại kinh hoảng nhÆ° thế rồi. Chà ng liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn Tâm Tâm đại sÆ°, mồm thì há»i nà ng ná» rằng:
- Cô nương có ẩn tình gì, xin cứ việc nói rõ đi !
Cô nÆ°Æ¡ng áo trắng ấy ngá»ng đầu lên nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách chỉ tay và o Tâm Tâm đại sÆ° và nói:
- Mẹ thiếp Ä‘au nặng, có má»™t ngÆ°á»i mặc áo da vẩy cá Ä‘em đến cho mẹ con thiếp má»™t gói bạc lá»›n để là m tiá»n thuốc thang. NgỠđâu ngÆ°á»i hảo tâm ấy vừa Ä‘i khá»i thì hòa thượng nà y dẫn mấy ngÆ°á»i tá»›i cÆ°á»›p số bạc ấy Ä‘i, mẹ của thiếp cÅ©ng bị ngÆ°á»i của y giết chết ...
Nói tá»›i đó nà ng đã khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t không sao nói lên lá»i được.
PhÆ°Æ¡ng Sách thấy Tâm Tâm đại sÆ° hÆ¡i hé mắt ra nhìn cô bé áo trắng rồi lại nhắm mắt đứng yên chắp tay niệm Pháºt, chà ng cÆ°á»i khảy má»™t tiếng, đôi mắt hổ tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i.
Cô bé áo trắng vừa khóc lóc vừa kể lể tiếp:
- Tá»™i nghiệp cho mẹ con thiếp, nhất là mẹ thiếp, vô duyên vô cá»› bị bá»n chúng giết chết. Tên ác đồ vừa rồi còn không cam tâm, ná»a đêm Ä‘uổi theo thiếp tá»›i đây, nếu không được anh hùng ... tá»›i kịp thiếp đã ...
Giá»ng nói của nà ng cà ng lúc cà ng có vẻ thân máºt, hình nhÆ° lúc nà y nà ng đã coi PhÆ°Æ¡ng Sách là ngÆ°á»i thân nhất của mình váºy.
Phương Sách khẽ buông nà ng ta ra, rồi tiến tới gần Tâm Tâm đại sư, mặt chà ng sầm lại, hai hà m răng nghiến chặt, đôi lông mà y trợn ngược, mồm thì quát lớn:
- Äại sÆ°, không ngá» ngÆ°á»i lại là kẻ mặt ngÆ°á»i dạ thú nhÆ° thế !
Chà ng đã tức giáºn vô cùng, vì Ä‘á»i chà ng đã khốn khổ, mẹ thì chết má»™t cách thảm khốc nhÆ° thế, nên há»… thấy kẻ gian ác là chà ng coi kẻ đó nhÆ° ngÆ°á»i đã có thâm thù vá»›i mình váºy. Nghe thấy cô nÆ°Æ¡ng ná» kể nhÆ° thế, mắt chà ng lại trông thấy nhÆ° váºy, chà ng không tin sao được ? Huống hồ chà ng lại nghÄ© đến mối thù của mẹ đã bị ngÆ°á»i ta hãm hiếp chà chết, và kẻ Ä‘ang nhắm mắt chắp tay đứng ở trÆ°á»›c mặt đây cÅ©ng là má»™t trong những kẻ thù năm xÆ°a của mình. Chà ng háºn những quân dâm ác, nhất là tình cảnh của cô bé áo trắng vừa rồi, khiến chà ng tưởng tượng nhÆ° là ngÆ°á»i của gia đình mình Ä‘ang bị kẻ dâm ác hãm hiếp váºy. Chà ng liá»n váºn công và o hai cánh tay, liá»n giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn.
Tâm Tâm đại sÆ° vá»™i niệm má»™t câu “A di Ä‘Ã Pháºt !†Y không ngá» PhÆ°Æ¡ng Sách lại ra tay tấn công mình nhÆ° thế, muốn tránh né cÅ©ng không kịp nữa, y Ä‘Ã nh phải giÆ¡ tay áo lên phất mạnh má»™t cái, dồn ra má»™t luồng cÆ°Æ¡ng khà để liá»u chống đỡ. PhÆ°Æ¡ng Sách đã tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm mà ra tay tấn công, Lưỡng Nghi cÆ°Æ¡ng khà của chà ng lại là tuyệt há»c cái thế của võ lâm, dù Tâm Tâm đại sÆ° Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t ngÆ°á»i trong nhóm tam Lão mà vẫn bị chÆ°á»ng lá»±c của chà ng đánh bắn lui vá» phÃa sau, loạng choạng suýt ngã.
Phương Sách lại xông lên tấn công thêm ba chưởng nữa.
Tâm Tâm đại sÆ° chÆ°a kịp đứng vững, và trong lúc hoảng hốt ấy, y cả kinh, không ngá» má»™t thiếu niên có lòng nhân háºu nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Sách mà lại Ä‘ang tay hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế. Y vá»™i váºn thiá»n công của cá»a Pháºt lên, dồn La Hán kình khà ra chống đỡ luôn.
Thế công của PhÆ°Æ¡ng Sách nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, dù lão hòa thượng có váºn cÆ°Æ¡ng khà lên chống đỡ, nhÆ°ng đã muá»™n má»™t chút, kình lá»±c mạnh hà ng nghìn cân của PhÆ°Æ¡ng Sách đã nhằm ngá»±c y tấn công tá»›i và nhÆ° má»™t luồng cuồng phong dồn đến. Y cảm thấy ngá»±c bị chấn Ä‘á»™ng rất mạnh, ngÆ°á»i bị đẩy bắn ra ngoà i xa hÆ¡n trượng.
Tâm Tâm đại sÆ° vá»™i đứng dáºy, dù định lá»±c của y cao đến đâu cÅ©ng không sao nhịn được, liá»n nổi giáºn dồn chân khà ra hai tay áo, nên hai chiếc tay áo của y phồng lên nhÆ° hai cái thùng Ä‘á»±ng nÆ°á»›c, liá»n phi thân tiến lên phản công luôn má»™t chưởng.
Dù sao PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng là ngÆ°á»i có lòng nhân háºu, vừa rồi vì quá tức giáºn mà chà ng ra tay tấn công luôn ba chưởng má»™t lúc, đến khi chà ng thấy Tâm Tâm đại sÆ° bị đánh bắn ra ngoà i xa té ngã xuống đất, mặt cau có, chà ng má»›i biết mình đã ra tay quá nặng, nên dù trong lúc gay cấn nhÆ° thế mà trong lòng đã có vẻ hối lá»—i. Vì váºy mà chà ng má»›i đứng ngẩn ngÆ°á»i ra. Tuy trông thấy Tâm Tâm đại sÆ° đã ra chưởng phản công mà chà ng cÅ©ng không tránh né, không chống đỡ.
Cô bé áo trắng thấy thế thất kinh la lớn, lúc ấy lão hòa thượng mới giác ngộ, muốn thâu tay lại cũng không kịp nữa.
PhÆ°Æ¡ng Sách té ngã xuống, lúc nà y Tâm Tâm đại sÆ° vì lòng chà tình của PhÆ°Æ¡ng Sách mà cảm Ä‘á»™ng. Y rất hối háºn không nên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t ra tay nhÆ° thế.
Äá»™t nhiên trong bụi cây không có gió mà cà nh lá tá»± rẽ ra, má»™t Ä‘iểm sao bạc nhằm lão hòa thượng bắn tá»›i. Lão hòa thượng vá»™i giÆ¡ tay áo lên phất, ám khà ấy liá»n rá»›t xuống đất. Äồng thá»i y thấy chá»— ngoà i mÆ°á»i trượng có hai cái bóng ngÆ°á»i thấp thoáng rồi biến mất ngay. Y liá»n quát lá»›n má»™t tiếng rồi Ä‘uổi theo luôn.
Cô bé áo trắng nhìn theo vá» phÃa đó cho tá»›i khi mất hút bóng hòa thượng, nà ng má»›i dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng, ôm PhÆ°Æ¡ng Sách lên chạy luôn vá» phÃa trái, hÆ°á»›ng của hòa thượng vừa Ä‘uổi theo hai ngÆ°á»i ná».
Tâm Tâm đại sÆ° Ä‘uổi theo và o đến trong rừng thì không thấy tung tÃch của hai ngÆ°á»i kia nữa. Lúc ấy má»›i sá»±c nhá»› PhÆ°Æ¡ng Sách bị thÆ°Æ¡ng vá»™i quay trở lại, thì không thấy hình bóng của PhÆ°Æ¡ng Sách đâu. Y ngẫm nghÄ© má»™t hồi má»›i vỡ lẽ đã trúng phải kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n của kẻ địch, vá»™i và ng Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm kiếm PhÆ°Æ¡ng Sách tức thì.
Cô bé áo trắng ẵm PhÆ°Æ¡ng Sách chạy và o trong má»™t khu rừng ráºm, xuyên qua khu rừng ấy, rồi lại chạy và o trong bụi cây ở những núi hoang. Nà ng chạy má»™t hÆ¡i nhÆ° thế đã được bảy tám dặm, tá»›i má»™t cái hang ở chá»— eo núi.
Lúc ấy trá»i đã sáng tá», nà ng đặt PhÆ°Æ¡ng Sách xuống thấy chà ng đã tỉnh lại, nà ng lá»™ nụ cÆ°á»i rất mê hồn và cất tiếng oanh thá» thẻ nói:
- Hòa thượng ấy hung ác lắm. Y muốn giết thiếu hiệp, nên thiếp phải ẵm thiếu hiệp ...
Nói tới đó nà ng đã hổ thẹn, hai má đỠbừng, vội cúi đầu xuống, không dám nói tiếp nữa.
Phương Sách còn nhớ mang máng mình bị đánh trúng một chưởng mà lão hòa thượng còn định xông lại tấn công tiếp, rồi mình được nà ng ta ẵm lên và chạy luôn. Bị chấn động quá mạnh nên thiếp đi lúc nà o không hay.
“Tâm Tâm đại sÆ° quả tháºt không phải là ngÆ°á»i tá» tế.†Chà ng vừa nghÄ© vừa hối háºn, vừa rồi mình đã quá sá»— sà ng, chà ng gượng ngồi dáºy, lấy mấy viên Hóa ThÆ°Æ¡ng hoà n chế bằng Băng Hoa Tuyết Quả ra, bá» và o mồm nuốt luôn, rồi ngồi nhắm mắt lại Ä‘iá»u khà váºn công.
Cô bé áo trắng rón rén Ä‘i ra ngoà i cá»a hang. Nà ng bá»—ng thấy đằng xa có má»™t cái bóng ngÆ°á»i cao lá»›n, nà ng vá»™i nằm phục ngay xuống.
Thì ra bóng ngÆ°á»i đó chÃnh là Tâm Tâm đại sÆ°. Y Ä‘ang theo vết chân mà tìm kiếm tá»›i đây. Cô bé áo trắng thấy thế liá»n kinh hãi thầm nghÄ© bụng:
“Có lẽ Tâm Tâm đại sÆ° đã theo vết chân của ta mà tìm kiếm tá»›i đây.†Tâm Tâm đại sÆ° vừa ngá»ng đầu lên nhìn vá» phÃa hang Ä‘á»™ng, nà ng ta giáºt mình đến thót má»™t cái, trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh và nghÄ© tiếp:
“Nguy tai ! Tâm Tâm đại sÆ° đã Ä‘i đến phần đằng nà y.†NghÄ© Ä‘oạn, nà ng vá»™i chạy ngay và o trong hang. PhÆ°Æ¡ng Sách Ä‘ang nhắm mắt hà nh công. Nà ng tiến thẳng và o phÃa trong cùng, má»›i hay hang Ä‘á»™ng nà y không có lối thoát. Nà ng liá»n suy nghÄ© cách đối phó rồi má»›i quay trở ra bên ngoà i. NhÆ°ng khi ra tá»›i cá»a hang, nà ng đã thở hắt ra má»™t cái, cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, vì nà ng thấy Tâm Tâm đại sÆ° đã Ä‘i sang phÃa khác chứ không phải tiến tá»›i phÃa hang Ä‘á»™ng nà y.
Cô bé áo trắng cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, quay trở và o trong hang, ngắm nhìn PhÆ°Æ¡ng Sách má»™t hồi, vẻ mặt rất phấn khởi, hình nhÆ° nà ng đã hoà n thà nh má»™t ná»a công việc rất lá»›n lao mà nà ng Ä‘ang định là m. NhÆ°ng không hiểu tại sao nà ng vừa trông thấy cái gì lại khién nà ng giáºt mình đến thót má»™t cái.
Thì ra nà ng thấy thiếu niên anh tuấn Ä‘ang ngồi ở trÆ°á»›c mặt mình đây hình nhÆ° tuổi còn nhá» hÆ¡n mình má»™t hai tuổi, mặt nà ng bá»—ng Ä‘á» bừng, và vá»™i quay đầu sang phÃa khác chứ không dám nhìn chà ng ta nữa. NhÆ°ng không hiểu tại sao đôi mắt tham lam không chịu nghe lá»i sai bảo, cứ liếc nhìn chà ng ná» hoà i. Năm nay nà ng đã hai mÆ°Æ¡i, đây là lần đầu tiên nà ng có má»™t cảm giác kỳ lạ nhÆ° thế. Nà ng cÅ©ng không hiểu vì nguyên nhân gì mà lại có cảm giác ấy ?
Nà ng đã hai mÆ°Æ¡i, tà i nghệ và sắc đẹp hÆ¡n ngÆ°á»i, đã có bao nhiêu thanh niên để ý tá»›i mà nà ng không thèm đếm xỉa, nhÆ°ng từ khi trông thấy thiếu niên nà y, nà ng đã đắm Ä‘uối và o bể tình ngay. Nà ng rất ăn năn là vì nà ng cảm thấy mình không nên đánh lừa chà ng nhÆ° thế. NhÆ°ng lại có má»™t ý nghÄ© khác đã cảnh cáo nà ng, bắt nà ng phải dẹp mối tình vừa chá»›p nở đó sang má»™t bên, đó là nhiệm vụ mà nà ng phải hoà n thà nh.
Bá»—ng có má»™t tiếng kêu “bùng†ở bên ngoà i vá»ng và o. Nà ng giáºt mình đến thót má»™t cái, vá»™i rón rén ra ngoà i xem sao.
Thì ra Tâm Tâm đại sư lại quay trở lại. Lần nà y trông vẻ mặt lão hòa thượng cương quyết lắm, hình như y đã biết nà ng với Phương Sách đang ở trong hang động nà y.
Nà ng không suy nghĩ gì hết, quay trở và o trong hang điểm ngay và o yếu huyệt ngủ của Phương Sách rồi ôm chà ng ta và o lòng và chạy và o trong cùng của hang động.
Hang nà y là cái hang cùn chỉ có má»™t lối ra duy nhất thôi, nà ng quay đầu lại nhìn thấy Tâm Tâm đại sÆ° Ä‘Ã xuất hiện ở cá»a hang rồi. Nà ng vá»™i đứng nép sát và o vách Ä‘á»™ng.
Bá»—ng thấy trên đỉnh đầu có ánh sáng mặt trá»i chiếu xuống, thì ra trên đỉnh hang có má»™t cái khe rất hẹp chỉ chui lá»t được má»™t ngÆ°á»i thôi. Tất nhiên khe núi đó là con Ä‘Æ°á»ng Ä‘Ã o tẩu duy nhất của nà ng.
Nà ng Ä‘ang suy nghÄ© là m thế nà o tẩu thoát khá»i nÆ¡i đây thì bá»—ng nghe thấy Tâm Tâm đại sÆ° thất kinh kêu “ủa†má»™t tiếng hình nhÆ° ông ta đã phát giác có ngÆ°á»i lui tá»›i rồi.
Nà ng còn Ä‘ang lo âu thêm, ngá»ng đầu lên nhìn cái khe núi, thấy cách mình chừng ba trượng, vá»›i khinh công của nà ng dÆ° sức nhảy lên trên đó, nhÆ°ng khốn nổi lúc nà y nà ng lại Ä‘ang phải ẵm má»™t ngÆ°á»i, thì là m sao mà nhảy nổi ?
Nà ng đã nghe thấy tiếng chân của Tâm Tâm đại sÆ° bÆ°á»›c và o trong hang, nà ng hoảng sợ mồ hôi toát ra nhÆ° mÆ°a và nghiến răng mÃm môi chịu nhịn. Nà ng đã quyết định phải bất đắc dÄ© lắm thì nà ng má»›i chịu hy sinh thà nh quả của mình đã thâu lượm được.
Tiếng chân của Tâm Tâm đại sÆ° cà ng ngà y cà ng gần, nghÄ©a là ông ta đã tiến dần và o trong hang Ä‘á»™ng Vô kế khả thi, nà ng liá»n móc túi lấy sẵn má»™t mÅ©i ám khà ra, hai chân cứ từ từ rút và o bóng tối. Nà ng ẩn núp ở chá»— lõm và o của vách núi nếu ngÆ°á»i bên ngoà i và o, không Ä‘i đến gần thì không sao phát giác được có ngÆ°á»i Ä‘ang ẩn núp sau vách đó.
Tâm Tâm đại sÆ° Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn và o trong hang, ông ta Ä‘oán chắc bên trong thế nà o cÅ©ng có sá»± gì bà máºt đây, nên má»›i từ từ tiến và o nhÆ° thế. Ông ta đã quyết định, giải cứu cho PhÆ°Æ¡ng Sách cÅ©ng nhÆ° là giải cứu tai kiếp cho võ lâm váºy. Vì bông hoa kỳ lạ ấy mà để lá»t và o tay ma đạo thì võ lâm thể nà o cÅ©ng bị tai kiếp liá»n.
Thiếu nữ áo trắng đã giơ tay lên chuẩn bị, hễ Tâm Tâm đại sư tiến tới gần chút nữa, là nà ng lén ra tay tấn công liên.
Tâm Tâm đại sÆ° vẫn cứ Ä‘i từng bÆ°á»›c má»™t tiến và o, thiếu nữ áo trắng cứ trố mắt lên nhìn, tay cà ng lúc cà ng giÆ¡ cao. Nà ng chÆ°a kịp thét lá»›n và ra tay tấn công đối phÆ°Æ¡ng thì bên ngoà i đã có tiếng quát lá»›n vá»ng và o trÆ°á»›c. Tâm Tâm đại sÆ° vá»™i quay ngÆ°á»i lại quát tháo†- Nghiệp chÆ°á»›ng ! Chạy Ä‘i đâu ?
Rồi ông ta vá»™i Ä‘uổi theo ra bên ngoà i ngay. Thiếu nữ ná» nhìn theo ra, thấy đại sÆ° đã ra khá»i hang Ä‘á»™ng rồi, trên đỉnh đầu bá»—ng có tiếng kêu “lá»™p bá»™pâ€, nà ng vá»™i nhảy ra bên ngoà i tránh né và ngá»ng đầu lên nhìn má»›i hay khe đá ở phÃa trên đã mở rá»™ng, đá vụn và đất Ä‘ang rÆ¡i xuống nhÆ° mÆ°a, má»™t cánh tay to lá»›n ở bên trên thò xuống. Äồng thá»i có tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng xuống rằng:
- Mau lên đây !
Nà ng mừng rỡ khôn tả, tay trái cắp PhÆ°Æ¡ng Sách, giÆ¡ tay phải lên khẽ nhún chân má»™t cái, ngÆ°á»i nà ng vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sách đã phi thẳng lên trên cao liá»n, nhÆ°ng còn cách ba tất nữa má»›i nắm được cánh tay kia, vì váºy nà ng lại phải rá»›t xuống bên dÆ°á»›i.
NgÆ°á»i ở phÃa trên có vẻ nóng lòng sốt ruá»™t vá»™i quát bảo:
- Tiện tỳ mau gắng thêm chút nữa.
Thiếu nữ áo trắng mặt Ä‘á» bừng, giở hết sức bình sinh ra nhảy lên cái nữa, lần nà y hai tay đã bắt được nhau. Cánh tay ở phÃa trên lôi mạnh má»™t cái, thế là nà ng vá»›i PhÆ°Æ¡ng Sách đã ra khá»i hang Ä‘á»™ng.
Bên ngoà i là chá»— lÆ°ng núi, ánh nắng Ä‘ang chói lá»i, nà ng đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy.
NgÆ°á»i đứng cạnh nà ng là má»™t thÆ° sinh áo bà o trắng, ngÆ°á»i dong dá»ng cao, mặt lỳ lỳ nhÆ° mặt má»™t xác chết váºy. NgÆ°á»i đó chÃnh là Tá» Vong thuyá»n chủ rất xảo trá mà đã tá»›i đây cứu PhÆ°Æ¡ng Sách chăng ?
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 10:46 AM.
|
|
|
| |