Chung Cực Thần Đạo
Tác giả: Nhất Bút Thư
Chương 6: Năm Định Luật Cơ Sở Lớn Của Ma Pháp.(hạ)
Dịch giả: Trần Kinh Vân
Converter: Trần Kinh Vân
Nguồn: Banlonghoi.com
Lô Bản Đạt mỉm cười gật đầu, vươn ngón tay thứ ba ra: “Định luật cơ sở thứ ba của ma pháp: tốc độ chuyển động của ma pháp nguyên tố phụ thuộc vào thân hòa độ cùng với đơn vị nguyên tố được khống chế bằng tinh thần lực lớn hay nhỏ của người thi pháp.”
“Thân hòa độ cùng độ mạnh yếu của tinh thần lực là nhân tố quan trọng quyết định tốc độ thi triển ma pháp của một ma pháp sư.” Duy Khắc Lai Ân tiếp tục nói.
“Định luật cơ sở thứ tư của ma pháp: chuyển động của ma pháp nguyên tố chịu tác động vô cùng rõ ràng của tinh thần lực, thanh âm và thân thể, với lại ảnh hưởng của từng người thi pháp đối với nguyên tố cũng không giống nhau.”
“Vì lý do đó nên trong thời gian thi triển ma pháp, ma pháp sư có thể mượn chú ngữ cùng thủ thế để đề cao hiệu suất thi pháp.” Duy Khắc Lai Ân vừa nói, trong lòng lại ngẫm: “Thi triển đạo thuật yêu cầu ngôn hợp nhất với tâm, ấn kết hợp với thân, điều này thật ra tương đồng với phương pháp thi triển ma pháp, ta có thể thử dùng thủ ấn của ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ thi triển ma pháp xem sao.”
Lúc này Lô Bản Đạt dừng lại, nói: “Định luật thứ tư có nhắc đến ảnh hưởng của từng người thi pháp đối với nguyên tố không đồng nhất. Ví dụ như, cùng là động tác phất tay, có ma pháp sư có thể khống chế nguyên tố đi về phía trước, có ma pháp sư khác lại khống chế nguyên tố bay lên trời. Mà loại ảnh hưởng này do trời sinh ra, do đó mỗi ma pháp sư đều phải trải qua quá trình luyện tập gian khổ, mới hoàn toàn hiểu rõ mỗi việc làm của bản thân sẽ tác động đến ma pháp nguyên tố như thế nào mới có khả năng thi triển ma pháp. Cũng vì nguyên nhân này, đa số ma pháp sư không thể di động trong khi thi pháp, cho dù bị người khác di chuyển, cũng vì sự thay đổi của cơ thể mà ma pháp có thể không được như ý muốn.”
“Sau này ta sẽ luyện tập hằng ngày, cố gắng tìm hiểu ảnh hưởng của mỗi động tác cơ thể đối với ma pháp nguyên tố.” Duy Khắc Lai Ân lập tức nói.
“Ừ!” Trên mặt Lô Bản Đạt lộ ra nụ cười khi thấy trẻ nhỏ dễ dạy, tiếp tục nói: “Định luật cơ sở thứ năm của ma pháp: ma pháp nguyên tố có thể sinh ra, cũng có thể diệt vong, hơn nữa các thuộc tính khác nhau có thể chuyển hóa qua lại.”
“Ha ha, ta đoán chừng cái định luật thứ năm này, đã rất lâu không được dùng đến.” Duy Khắc Lai Ân vừa cười vừa nói.
Trên mặt Lô Bản Đạt cũng hiện lên vẻ cười khổ: “Ma Pháp Sư được chia làm năm giai, mỗi một giai đều có đặc điểm riêng. Nắm vững cảm nhận nguyên tố chính là Ma Pháp Học Đồ, đồng thời có thể thông qua rèn luyện mà tăng cường cảm giác lực; chờ đến thời điểm nhất định có thể nhận biết nguyên tố, thông qua tinh thần lực khống chế ma pháp nguyên tố, hơn nữa trong khoảng thời gian quy định có thể thi triển ma pháp thành công thì được tính là một Ma Pháp Sư hợp cách; Ma Pháp Sư có khả năng thao túng ma pháp nguyên tố ngày càng mạnh, có thể tiến hành nguyên tố chất chồng được gọi là Đại Ma Pháp Sư; Đại Ma Pháp Sư lại trải qua thời gian tu luyện dài đằng đẵng, bằng vào tinh thần lực cường đại áp súc nguyên tố khiến cho kết cấu nguyên tố thay đổi coi như tấn thăng lên Ma Đạo Sư; Ma Đạo Sư tiếp tục tu luyện, đến khi có thể phá hủy nguyên tố, sinh ra uy lực hủy diệt tất cả, đó chính là lực lượng của Thánh Ma Đạo Sư.”
Theo sự nhận biết nguyên tố, đến điều khiển nguyên tố, lại đến áp súc nguyên tố, thay đổi kết cấu nguyên tố, phá hủy nguyên tố, một loạt quá trình này là dấu hiệu nhận biết cấp bậc ma pháp sư, từ ma pháp học đồ trở thành ma pháp sư, đại ma pháp sư, ma đạo sư, thánh ma đạo sư. Đây là một con đường dài mà đa số ma pháp sư không thể đi đến tận cùng.
“Mỗi giai đều được chia làm chín cấp, ta tu luyện hơn ba mươi năm mới chỉ đạt ngũ cấp ma pháp sư, với tư chất của ta, cả đời này không có hy vọng áp súc được ma pháp nguyên tố trở thành đại ma pháp sư rồi!” Nói đến đây, biểu tình của Lô Bản Đạt có chút cô đơn.
“Lão sư, hình như trong truyền thuyết còn có giai thứ sáu nữa mà, chính là Pháp Thần nắm giữ khả năng sinh ra ma pháp nguyên tố.” Duy Khắc Lai Ân tiếp lời nói.
“Pháp Thần? Đó chính là tồn tại tương đương với thần linh, đừng nói nhìn thấy, ngay cả nghĩ ta cũng không dám, thật sự họ có được sức mạnh cường đại ngang với thần linh a!” Vẻ mặt Lô Bản Đạt toát ra thần sắc mê mẩn.
“Ha ha, đúng là những tồn tại không thể tưởng tượng nổi. Lô Bản Đạt pháp sư, chúng ta bắt đầu học ma pháp thôi nào, tương lai chờ ta trở thành pháp thần, vậy ngươi là người thầy vỡ lòng của Pháp Thần rồi.” Duy Khắc Lai Ân cười hì hì nói.
“Duy Khắc Lai Ân thiếu gia đúng là có chí hướng tốt! Bất quá lại nói, lúc ta còn là ma pháp học đồ cũng chưa từng mơ tưởng rằng mình trở thành Pháp Thần, chẳng những thế với tư chất có hạn của ta, trở thành đại ma pháp sư cũng là giấc mộng xa vời.” Dường như nhớ tới thời thanh niên, Lô Bán Đạt lộ ra nụ cười thoải mái.
“Thi triển ma pháp, kỳ thực là dùng tinh thần lực khống chế ma pháp nguyên tố, sắp xếp thành những ma pháp trận đặc biệt. Định luật cơ sở thứ hai từng nói rằng, kết cấu chặt chẽ cùng với số lượng của ma pháp nguyên tố quyết định uy lực của ma pháp, thì điều kiện tiên quyết chính là sắp xếp chính xác các nguyên tố. Trên thực tế, rất nhiều ma pháp sư lúc mới học ma pháp, bởi vì nguyên tố thân hòa độ không đạt được trình độ khống chế chính xác các nguyên tố, phải mất thời gian rất lâu mới có thể thi triển ma pháp đầu tiên. Thế nhưng không phải cứ phát ra được ma pháp thì được coi là ma pháp sư, còn cần chú ý hoàn thành trong thời gian quy định, đồng thời xác xuất thành công phóng thích ma pháp phải đạt trên tám mươi phần trăm mới được.” Vừa nói, Lô Bản Đạt liền ngưng tụ một hỏa cầu giữa không trung, hơn nữa còn lấy ra một bức tranh ma pháp trận hình thành hỏa cầu, giải thích cho Duy Khắc Lai Ân.
Mười bảy năm qua, mặc dù Duy Khắc Lai Ân không hề học bất kì một ma pháp cụ thể nào, nhưng bù lại hắn đã nắm vững toàn bộ những thư tịch lý luận ma pháp. Đương nhiên là tại một quốc gia nhỏ như thế này, số lượng ma pháp thư mà hắn tìm được cũng rất hạn chế, bởi vì thời gian ít ỏi, hắn cũng không có mang nhiều tinh lực đi nghiên cứu lý luận ma pháp như vậy.
Huyền Tiêu phái có tam đại bí điển tu luyện, ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ là công pháp tu luyện; kiếm pháp ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’; còn lại là đạo thuật ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’. Kiếp trước Huyền Tiêu chủ yếu tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ và ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’, ngoài ra chỉ học một số đạo thuật thực dụng trong ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’. Chính vì cả đời trước, Huyền Tiêu tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ cùng ‘Cửu Tiêu Ngự Kiếm Quyết’ đã tới cảnh giới rất cao, nên đời này hắn quyết định đem sức lực tu luyện ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’.
Mười bảy năm nay, Duy Khắc Lai Ân chủ yếu tu luyện ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’, nghiên cứu ma pháp chỉ là phụ mà thôi. Chính vì ma pháp cùng ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ có rất nhiều chỗ tương đồng, Duy Khắc Lai Ân mới quyết định học tập ma pháp, thứ nhất có thể tham khảo lẫn nhau, thứ hai có thân phận ma pháp sư làm việc gì cũng tiện lợi hơn nhiều, chưa đến nỗi làm người khác hoài nghi bản lĩnh kỳ quái của mình.
Theo giải thích của Lô Bản Đạt, Duy Khắc Lai Ân vừa cảm ứng ma pháp nguyên tố ở xung quanh, vừa sắp sếp chúng dựa theo ma pháp trận hình thành hỏa cầu.
Chỉ vào ma pháp trận đồ giải thích lại một lần nữa, Lô Bản Đạt ngẩng đầu lên nói: “Đây là phương pháp thi triển hỏa cầu thuật, thiếu gia chỉ cần…”
Nói dến đây, Lô Bản Đạt giống như bị ai đó bóp chặt cổ họng, trong cổ họng bất thình lình sinh ra cảm giác quai quái, nửa câu chưa nói hết đã bị hắn nuốt trở vào.
Bởi vì hắn thấy trên tay phải của Duy Khắc Lai Ân có một tiểu hỏa cầu hồng hồng đang trôi nổi, chậm rãi toát ra.
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Nô
Chung Cực Thần Đạo
Tác giả: Nhất Bút Thư
Chương 7: Học Tập Ma Pháp.
Dịch giả: Trần Kinh Vân
Converter: Trần Kinh Vân
Nguồn: Banlonghoi.com
Duy Khắc Lai Ân vừa khống chế ma pháp, vừa nghe Lô Bản Đạt giải thích, lúc nghe hắn nói mới được một nửa, thuận miệng hỏi : “Chỉ cần thế nào?”
Vốn Lô Bản Đạt đang muốn nói: “Chỉ cần luyện tập nhiều hơn là có thể nắm giữ hỏa cầu thuật.” Nhưng mà thấy tình hình trước mặt, thì không cần thiết phải nói những lời này nữa.
Làm Lô Bản Đạt càng chú ý tới là, Duy Khắc Lai Ân vậy mà có thể điều khiển tiểu hỏa cầu phiêu phù một cách ổn định trên không trung, đồng thời với tiết tấu này, đã nói rõ lực khống chế nguyên tố của hắn chí ít cũng ngang bằng với tam cấp ma pháp sư! Dưới tình huống bình thường, người vừa trở thành nhất cấp ma pháp sư không thể nào giữ được tiểu hỏa cầu vừa phát ra không bị tiêu tán.
“Ngươi, ngươi trước đây đã từng học qua hỏa cầu thuật rồi phải không?” Lô Bản Đạt cuối cùng cũng tìm được một đáp án hợp lý, dò hỏi Duy Khắc Lai Ân.
“Không có, đây là lần đầu tiên ta học mà.” Đến giờ Duy Khắc Lai Ân mới hiểu được biểu hiện của mình khiến cho Lô Bản Đạt sợ hãi như thế nào. Vì vậy, hắn tiện tay tiêu tán tiểu hỏa cầu vừa mới ngưng tụ, nói: “Chắc là do nhiều năm tu luyện tinh thần lực, lực khống chế nguyên tố sớm đã đạt tới đẳng cấp ma pháp sư rồi, cho nên chỉ cần thử một lần là có thể thành công ngưng kết hỏa cầu thuật thôi.”
Duy Khắc Lai Ân lại nhớ đến quá khứ, khi đạo thất thải lôi điện kia suýt nữa đánh hắn hồn phi phách tán, tinh thần lực cường đại của kiếp trước sớm đã tan biến. Mười bảy năm nay cải tạo cơ thể, hắn cũng không thể phân tâm tu luyện cho tốt được, tinh thần lực hiện nay cũng không phải là mạnh. Bất quá kinh nghiệm đời trước thì vẫn còn, làm sao điều khiển ma pháp nguyên tố nho nhỏ này không như ý được?
Thế nhưng hắn lại không biết, bản thân tiện tay lén lút phá hủy hỏa cầu, càng làm cho tinh thần Lô Bản Đạt rung động kịch liệt.
“Hắn vậy mà có thể dễ dàng tiêu tán tiểu hỏa cầu! Chính mình muốn làm được như thế cũng phải hết sức chăm chú mới được, hơn nữa tốc độ nhất định không thể nào nhanh như vậy. Nhưng hắn vừa nói chuyện vừa thực hiện không có một chút miễn cưỡng, tùy ý giống như ăn cơm uống nước hằng ngày. Lẽ nào, lực khống chế nguyên tố của hắn đã vượt xa ta sao? A, ca ngợi Hỏa Thần Hách Lý Ốc Đức vĩ đại, chẳng lẽ Duy Khắc Lai Ân thiếu gia là sứ giả mà ngài phái tới sao?” Nội tâm Lô Bản Đạt khiếp sợ tới nỗi không thể nào hình dung được, biểu tình trên mặt là minh chứng tốt nhất.
Vừa rồi Lô Bản Đạt còn nhắc tới ngũ đại định luật cơ sở của ma pháp một lượt, định luật thứ tư rõ ràng nói hành động cùng thanh âm của người thi pháp sẽ ảnh hưởng đến chuyển động của ma pháp nguyên tố. Ngũ đại định luật cơ sở được gọi là định luật cơ sở bởi vì chưa có bất kỳ ai có thể đi ngược lại những định luật này, dù là thần trong truyền thuyết cũng không được vi phạm! Vậy mà một người lần đầu học ma pháp vừa nói chuyện vừa dễ dàng tiêu hủy ma pháp, đây quả thực là điều không thể tin được!
Thi triển ma pháp có một quy luật, đó là muốn tiêu hủy hoàn toàn một ma pháp, thì độ khó tương đương với việc thực hiện ma pháp này. Mà ban nãy khi Duy Khắc Lai Ân tiêu hủy hỏa cầu, hỏa nguyên tố ở xung quanh cũng chỉ chậm rãi ba động, cũng coi như triệt tiêu hỏa cầu thuật một cách hoàn mỹ. Phán đoán theo quy luật, chẳng phải là nói Duy Khắc Lai Ân không cần mượn thủ thế và chú ngữ, đã có khả năng thi triển hỏa cầu thuật trong nháy mắt?
A, trời ạ, thuấn phát hỏa cầu thuật, đây có phải là biểu hiện của một người mới nhập môn ma pháp không?
Chẳng qua Duy Khắc Lai Ân cũng không biết nhiều thường thức về ma pháp đến vậy, càng không biết hành động lơ đãng của bản thân gây bao nhiêu chấn động cho Lô Bản Đạt, hỏi với vẻ vô tội: “Lô Bản Đạt pháp sư, cái này có vấn đề gì không?”
“Ngươi có thật là lần đầu tiên học tập ma pháp phải không? Ngoại trừ hỏa cầu thuật ngươi còn học thêm ma pháp nào nữa không?” Lô Bản Đạt vẫn không tin mà hỏi lại thêm lần nữa.
“Không có, đây là lần đầu tiên ta học tập phóng thích ma pháp, hỏa cầu thuật cũng là ma pháp duy nhất ta biết.” Duy Khắc Lai Ân trả lời lần thứ hai.
“Thiên tài! Duy Khắc Lai Ân thiếu gia, ngươi tuyệt đối là thiên tài học tập ma pháp! Trước đây ta từng nghe nói qua một ít thiên tài ma pháp có nguyên tố thân hòa độ trời sinh cực kỳ cao, học tập vài ngày là có thể thi triển được ma pháp. Vậy mà thiếu gia ngươi chỉ cần thử một lần đã làm được, so với những kẻ được xưng là thiên tài kia thì càng xứng đáng được gọi là thiên tài hơn!” Lô Bản Đạt kích động kéo tay Duy Khắc Lai Ân, loạng choạng nói: “Tuy rằng cuộc đời này của ta không có hy vọng trở thành đại ma pháp sư, nhưng trong tương lai ngươi chắc chắn sẽ là một ma pháp sư vĩ đại! Có thể trở thành lão sư vỡ lòng của một ma pháp sư vĩ đại, đây là vinh hạnh lớn nhất trong kiếp này của ta a!”
“Lô Bản Đạt pháp sư, ta quả thực là đã tốn mất mười năm minh tưởng a, thế nên so với những thiên tài học được ma pháp trong vài ngày còn kém xa lắm!” Nói rồi, Duy Khắc Lai Ân liền chuyển đề tài: “Ta thấy hình như đã nắm vững hỏa cầu thuật không sai biệt lắm, chúng ta có nên học tập thêm ma pháp khác chăng?”
“Mặc kệ nói như thế nào, có thể thử một lần mà thành công thi triển ma pháp, thì đã chứng minh thiên phú trên phương diện ma pháp của thiếu gia cực kỳ cao! Không được, ta cần lập tức đem tin này báo cho Mã Đặc Sâm công tước, công tước đại nhân biết được khẳng định sẽ vô cùng cao hứng!” Nói xong, không quản Duy Khắc Lai Ân có đồng ý hay không, liền lôi kéo hắn đi ra ngoài.
“Lô Bản Đạt pháp sư, nếu không thì chúng ta học thêm mấy ma pháp nữa đi, có lẽ vừa rồi chỉ là trùng hợp thôi? Dù muốn báo cho gia gia ta biết cũng không cần gấp như vậy đâu?” Duy Khắc Lai Ân vội vàng kéo Lô Bản Đạt lại.
Vẻ mặt Lô Bản Đạt đỏ bừng, quay đầu lại kích động hô lên: “Trùng hợp? Dứt khoát không thể nào là trùng hợp được! Lực khống chế nguyên tố này, không phải trùng hợp là có thể giải thích được!”
“Nhưng mà lúc nãy ta vừa rời khỏi chỗ của gia gia tới đây, người còn chút sự tình phải giải quyết, không bằng trước hết chúng ta học tập thêm ma pháp khác, đợi lát nữa rồi đi qua đó?” Duy Khắc Lai Ân vội vàng tìm lấy một cái cớ.
“Vậy…được rồi, thế thì đợi đến bữa cơm trưa rồi nói cũng được.” Do dự một chút, lúc này Lô Bản Đạt mười phần không tình nguyện quay trở lại.
“Lô Bản Đạt pháp sư, về chuyện của ta ngươi có thể chỉ nói cho một mình gia gia ta biết, đừng có nói cho người khác có được hay không? Bây giờ ta cũng không thể xác định học tập ma pháp khác có dễ dàng như vậy hay không, nếu để cho người khác biết ta là thiên tài, sau này lại phát hiện bị ta gạt, vậy không phải là rất mất mặt a.” Duy Khắc Lai Ân còn nói thêm.
Vừa mới nghe được tâm tư quỷ quyệt của gia tộc Tái Nhân từ Mã Đặc Sâm, bản thân còn muốn chuẩn bị mượn sức bọn họ một phen, nếu như đột nhiên truyền ra tin tức gia tộc Bố Lai Ni Khắc có một thiên tài ma pháp, chẳng phải là phá hủy hết chuyện tốt của mình sao?
Tuy rằng Lô Bản Đạt có chút không hiểu ý nghĩ của Duy Khắc Lai Ân, có điều ma pháp sư cũng không phải người nhiều chuyện, cho nên lập tức đáp ứng yêu cầu này.
Kế đến, Lô Bản Đạt mới được kiến thức cái gì gọi là thiên tài chân chính!
Sau hỏa cầu thuật, đến thủy cầu thuật, phong nhận thuận, địa thứ thuật, Duy Khắc Lai Ân chỉ cần nghe Lô Bản Đạt giảng giải một lần là có thể thi triển được ma pháp cơ bản của bốn hệ.
Lô Bản Đạt cũng không từ bỏ ý định, tiếp tục dạy đại hỏa cầu thuật, thủy tiễn thuật, phong hệ phụ trợ ma pháp tật phong thuật, thổ hệ phòng ngự ma pháp thạch phu thuật cao cấp hơn. Làm cho hắn triệt để không biết nói gì chính là những ma pháp Duy Khắc Lai Ân học được đều thi triển thành công, đả kích Lô Bản Đạt đến nỗi không còn hình dạng gì, gần như cảm thấy hoài nghi năm đó mình học ma pháp có phải học bằng óc heo không nữa.
Cũng không phải Duy Khắc Lai Ân không biết ẩn tàng, mà là hắn đã hạn chế biểu hiện rất lớn biểu hiện của bản thân, cũng không có thực nghiệm sửa chữa ma pháp tại chỗ…làm ra cử chỉ kinh hãi thế tục. Chỉ vì hắn không muốn giả bộ làm đi làm lại mấy lần, lãng phí thời gian tu luyện của bản thân.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Chung Cực Thần Đạo
Tác giả: Nhất Bút Thư
Chương 8: Bắt Đầu Tu Hành.
Dịch giả: Trần Kinh Vân
Converter: Trần Kinh Vân
Nguồn: Banlonghoi.com
Vốn là Lô Bản Đạt còn muốn dạy ma pháp phức tạp hơn một chút, thử xem giới hạn của vị thiếu gia thiên tài này rốt cục nằm ở đâu, bất quá lúc này Duy Khắc Lai Ân thấy gần tới buổi trưa, liền nói: “Lô Bản Đạt pháp sư, ngươi nhìn xem bây giờ đã tới bữa trưa rồi, hôm nay chúng ta học tới đây thôi.”
“Tốt, vậy chúng ta đi tìm Mã Đặc Sâm công tước, nhất định phải báo cho ngài biết tin tức tốt này!” Lô Bản Đạt cũng không nói lời vô nghĩa nữa, liền lôi kéo Duy Khắc Lai Ân đi ra ngoài.
Lúc này Mã Đặc Sâm đang thương lượng sự tình với Tác Luân trong thư phòng, nghe được Lô Bản Đạt nói ra chuyện này, trong mắt hai người lập tức bắn ra tinh quang, ánh mắt nhìn Duy Khắc Lai Ân như là quỷ đói mười năm chưa được ăn cơm nhìn một con bò nướng vậy.
“Duy Khắc Lai Ân, cháu thật sự chỉ dùng chưa tới một buổi sáng đã học được ma pháp sao? Mau thi triển ra cho ta nhìn một chút!” Tác Luân rút cục cũng không trầm ổn được như Mã Đặc Sâm, tóm lấy Duy Khắc Lai Ân, vội vã nói.
Việc này cũng không có gì phải giấu diếm, Duy Khắc Lai Ân liền biểu diễn lại một lần tám ma pháp vừa học được, càng xem Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân càng vỗ tay liên tục.
“Tốt! Tốt! Tốt!” Ta biết thiên phú ma pháp của ngươi không hề kém so với đấu khí, quả nhiên không có làm mất mặt gia tộc Bố Lai Ni Khắc chúng ta!” Mã Đặc Sâm liên tục than ba tiếng tốt, quay đầu lại hỏi Lô Bản Đạt: “Không biết thực lực Duy Khắc Lai Ân hiện nay là mấy cấp ma pháp sư vậy?”
Lô Bản Đạt hung hăng nuốt nước miếng, phẫn hận nói: “nếu như nói riêng về lực khống chế nguyên tố, ta cho là thiếu gia có thực lực cửu cấp ma pháp sư! Về phương diện cường độ tinh thần lực, cái này còn chưa thể kết luận một cách chính xác, tuy nhiên nhìn thấy từ sáng tới giờ thiếu gia thi triển rồi tiêu tán hơn mười ma pháp thì phải có trình độ khoảng tứ đến ngũ cấp ma pháp sư. Căn cứ vào quy luật phán xét các thiên tài ma pháp, khả năng khống chế tinh thần lực của thiếu gia cao như vậy, cho dù không đạt tới cửu cấp ma pháp sư, vẫn có thể thi triển nguyên tố chất chồng, tiến cấp thẳng lên đại ma pháp sư.
Tiến cấp trước hạn, đó là quyền lợi của số ít thiên tài, có thể thực lực của bản thân chưa đạt tới, nhưng bằng vào thiên phú thi triển ra kỹ năng của đẳng cấp cao hơn.
Duy Khắc Lai Ân không hề nghĩ tới Lô Bản Đạt lại đánh giá hắn cao như thế, vội vàng cười khổ nói: “Lô Bản Đạt pháp sư nói quá lời, thật ra tinh thần lực của ta còn xa mới đạt đến tứ cấp ma pháp sư, chỉ là tinh thần lực của ta khôi phục nhanh hơn so với người bình thường, thế nên có thể thi triển hơn mười ma pháp. Hơn nữa nguyên tố thân hòa độ của ta tương đối cao, khống chế ma pháp nguyên tố cũng không tiêu hao nhiều như ma pháp sư bình thường.”
Lời này cũng không phải là Duy Khắc Lai Ân khiêm nhường, bởi vì nguyên nhân tu luyện công pháp, tinh thần lực của hắn khôi phục rất nhanh, nếu bàn về cường độ tinh thần lực thật sự, đoán chừng cũng chỉ là trong tiêu chuẩn nhất nhị cấp ma pháp sư, dù sao hắn còn chưa chính thức bắt đầu tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’.
“Tốc độ khôi phục nhanh chóng cũng là một loại thực lực, không ngờ được rằng có ngày gia tộc Bố Lai Ni Khắc của chúng ta lại xuất hiện một đại ma pháp sư!” Tác Luân cũng mặc kệ nhiều như vậy vỗ vai Duy Khắc Lai Ân nói: “Đem tin tức này truyền ra ngoài thì ta xem ai còn có ý định tiêu diệt gia tộc ta chứ!”
Duy Khắc Lai Ân ngẩng đầu lên nhìn thấy Mã Đặc Sâm tựa hồ có chút động tâm, gấp gáp nói: “Tác Luân thúc thúc, cháu thấy chuyện này không nên để lộ ra ngoài là tốt nhất, bây giờ thúc thúc truyền ra ngoài, sợ rằng người khác lại nói cháu sớm đã học ma pháp, chẳng qua đến giờ mới công bố cho bọn họ biết. Cháu nghĩ giữ bí mật chuyện này, ở thời điểm mấu chốt sẽ tạo ra hiệu quả không thể ngờ được.”
“Ừ, Duy Khắc Lai Ân nói cũng có đạo lý, tin tức kia phải tuyệt đối giữ bí mật. Tới lúc cần thiết mới tuyên bố.” Mã Đặc Sâm gật đầu đồng ý, sau đó quay đầu lại nói với Duy Khắc Lai Ân: “Bất quá ta cảm thấy rất hứng thú với ma pháp của cháu, không bằng chúng ta tìm một chỗ nào đó luận bàn một chút đi?”
“Đúng vậy đấy, đúng là phải luận bàn một chút! Ta cũng rất hứng thú với ma pháp của cháu, lúc tỷ thí tính thêm cả ta nữa.” Tác Luân cũng vội vàng đứng lên.
Duy Khắc Lai Ân cười khổ: “Cháu vừa vặn mới học được mấy ma pháp, dù sao cũng phải để cháu luyện tập một thời gian chứ? Hơn nữa hai người đã là đại kiếm sư rồi, khi dễ một ma pháp sư nho nhỏ như cháu thì có gì thú vị chứ.”
“Hắc hắc, tiểu tử ngươi vừa học thì đã có dấu hiệu trở thành đại ma pháp sư rồi, bây giờ không khi dễ, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.” Tác Luân cười hì hì đáp, trong lòng cũng có chút cảm giác mình là trưởng bối vô dụng.
Duy Khắc Lai Ân không thể làm gì khác hơn, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, hai ngày nữa cháu sẽ cho hai người cơ hội khi dễ cháu, đúng lúc cháu cũng phải thử ứng dụng ma pháp vào trong thực chiến như thế nào.”
Ăn cơm trưa xong, Duy Khắc Lai Ân liền trở về chỗ ở của mình, phân phó thị nữ không cho phép ai được quấy rầy, sau đó liền khoanh chân ngồi xuống giường.
Tùy ý bày tư thế, theo ý niệm của hắn chân nguyên trong cơ thể dựa theo khẩu quyết nhập môn của ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ vận chuyển. Kiếp trước tu luyện ba trăm sáu mươi năm, hắn đối với lộ tuyến vận hành công pháp không thể quen thuộc hơn được nữa.
Cảm giác chân nguyên quen thuộc chảy xuôi trong cơ thể, khi hắn tỉ mỉ thể ngộ, thậm chí có thể cảm nhận một tia chân nguyên không ngừng gia tăng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mãi cho đến đêm khuya, Duy Khắc Lai Ân mới thở dài một hơi, mở mắt ra.
“Luyện khí trung kỳ, cũng không tệ lắm. Mặc dù mười bảy năm không có tu luyện ‘Đạo Nguyên Tâm Kinh’ nhưng mà trong cơ thể tích lũy được không ít chân nguyên, có thể đạt tới luyện khí trung kỳ, cùng tiến độ tu luyện của người bình thường không sai biệt lắm.” Duy Khắc Lai Ân hài lòng nói thầm một câu rồi lại rơi vào trầm tư.
Trên A Đặc Tây đại lục trừ ma pháp sư, còn có kiếm sĩ, chia làm năm đẳng cấp Kiếm Sĩ, Kiếm Sư, Đại Kiếm Sư, Kiếm Tông, Kiếm Thánh, hơn nữa mỗi một cấp đều được chia thành chín giai. Kiếm Tông cùng Kiếm Thánh Duy Khắc Lai Ân chưa từng thấy qua, nhưng nhìn vào thực lực bát cấp Đại Kiếm Sư của gia gia và thúc thúc mình, có thể liều mạng đối kháng được Kết Đan Kỳ tu chân giả, nhưng mà trở thành Đại Kiếm Sư so với Kết Đan Kỳ tu chân giả dễ dàng hơn nhiều! Xem ra công pháp tu luyện đấu khí của thế giới này cũng có chỗ độc đáo của nó, có cơ hội nhất định phải tìm mấy bộ công pháp cao cấp nhất nghiên cứu một phen.” Trong lòng Duy Khắc Lai Ân suy tư, thế nhưng hắn cũng biết, thực lực của tu chân giả không chỉ quyết định bởi binh khí và thực lực của bản thân, mà còn nhìn vào đạo thuật và pháp bảo. Bàn về thực lực tổng thể, chênh lệch giữa Đại Kiếm Sư và Kết Đan Kỳ tu chân giả hoàn toàn không thể vượt qua được.
Nghĩ tới đây, tâm tư Duy Khắc Lai Ân lại chuyển động: “Đan dược cùng pháp bảo là những thứ không thể thiếu được trong quá trình tu chân, nhưng mà Tạp Lai quốc nước nhỏ dân nghèo, cũng không phải là chỗ thích hợp để ở lâu, chờ mình giải quyết xong phiền não của gia tộc, phải tìm cớ đi lịch lãm mới được. Á Đặc Tây đại lục rộng lớn đến nỗi không thể nào đo lường được, hẳn là thiên tài địa bảo phong phú hơn nhiều so với địa cầu, mình cũng phải luyện chế mấy bộ pháp bảo phòng thân, vô luận là đối địch hay Độ Kiếp đều phải dùng đến.”
Bất quá luyện chế pháp bảo…, ít nhất phải tu luyện tới Trúc Cơ Kỳ, trong cơ thể kết thành tâm hỏa mới được, chỉ là pháp bảo mà Trúc Cơ Kỳ có thể luyện chế chỉ là đồ chơi trẻ con, không thể dùng được. Mà muốn khu sử pháp bảo thì phải đạt tới Kết Đan Kỳ, cho nên trong một đoạn thời gian dài này không cần để tâm tới pháp bảo.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Chung Cực Thần Đạo
Tác giả: Nhất Bút Thư
Chương 9: Thử Chế Tạo Phù Chú
Dịch giả: Trần Kinh Vân
Converter: Trần Kinh Vân
Nguồn: Banlonghoi.com
“Mặc dù không thể sử dụng pháp bảo, nhưng bùa chú và pháp khí lại không có hạn chế này, hơn nữa luyện chế cũng đơn giản, bản thân mình có thể luyện chế một ít để phòng thân.” Nghĩ tới đây, trong đầu Duy Khắc Lai Ân cẩn thận suy nghĩ một vài phương pháp luyện chế phù chú.
Lấy tu vị luyện khí trung kỳ hiện tại của hắn, có thể chế tạo một số phù chú nhập môn đơn giản nhất, những đồ vật này đã ba trăm năm hắn chưa hề làm qua rồi. Bất quá, những thứ này đã khắc sâu trong đầu của hắn, mặc dù đã qua rất nhiều năm, ký ức vẫn còn mới mẻ.
Trong lòng lặng yên đọc lại một lần các bước luyện chế, Duy Khắc Lai Ân đứng dậy đi đến trước bàn đọc sách, lấy ra một trang giấy. “Bá, bá, bá” một tiếng, liền xé tờ giấy lớn thành những mảnh nhỏ thích hợp để vẽ mấy tấm bùa.
Đưa tay nắm lấy bút lông, chân nguyên trong cơ thể dọc theo kinh mạch vận hành đến tay, quán chú vào trong thân bút. Lúc này tinh thần của Duy Khắc Lai Ân hoàn toàn tập trung vào đầu ngọn bút, sau đó hít nhẹ một hơi, cổ tay bỗng dưng bắt đầu chuyển động, thoăn thoắt như rồng bay phượng múa, để lại trên giấy những nét vẽ thần bí.
Chưa đến một phút đồng hồ, một tờ sơ cấp hỏa cầu phù liền đại công cáo thành, Duy Khắc Lai Ân mới thở ra một hơi, việc này phải tiến hành một cách liền mạch!
Hít sâu một hơi vào bụng, tới khi hoàn thành thì thở ra, như vậy vừa đảm bảo thế bút ổn định, vừa có lợi cho việc tập trung tinh thần cùng chân nguyên, phương pháp duy nhất để luyện chế phù chú chất lượng cao chính là nét bút phải lưu loát! Đương nhiên, theo tu vị càng ngày càng đề cao, phù chú có uy lực lớn hơn nữa lại càng phức tạp, muốn chế tạo liền mạch cũng không dễ dàng như thế.
Duy Khắc Lai Ân nhìn hỏa cầu phù ở trong tay, dùng chân nguyên dò xét một chút, không khỏi lắc đầu: “Chân nguyên ở trong tấm phù mới hoàn thành đã bắt đầu tiêu thất, xem ra không có phù bút, phù chỉ, phù sa thì không cách nào vẽ ra phù chú chân chính.”
Bởi vì sớm quyết định tu luyện ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ cho nên lúc nhỏ Duy Khắc Lai Ân cứ dựa vào quy cách luyện chế phù bút, chế tạo một bộ bút lông lớn nhỏ, bình thường lúc không có việc gì làm thì lại luyện tập thư pháp hoặc là vẽ tranh thủy mặc, gây dựng trụ cột cho việc luyện chế phù chú sau này. Chỉ có điều dù sao đây cũng không phải là phù bút chuyên môn, giấy bình thường không thể chứa được linh khí của lá phù, mực cũng không phải phù sa dùng để chế phù, vì vậy cũng không họa được phù chú hoàn hảo.
Cho dù không cách nào chế tạo phù chú, Duy Khắc Lai Ân vẫn tiếp tục múa bút, liên tiếp vẽ hơn mười tấm, khi hiểu rõ cách thức chế tạo, mới thích thú dừng bút để đi nghỉ ngơi.
Dùng xong điểm tâm sáng của ngày hôm sau, Duy Khắc Lai Ân lại đi tìm Lô Bản Đạt, nhưng mà lần này không phải hắn đi học tập ma pháp, mà là đòi hỏi một chút máu ma thú và tinh thạch phấn.
Công cụ cùng tài liệu chế tác phù chú cơ sở, chỉ cần một ít chân nguyên là có thể chế tạo ra được, chính vì vậy phù chỉ và phù bút Duy Khắc Lai Ân đã sớm chuẩn bị xong, chỉ có phù sa thích hợp để phối xứng, khiến cho linh khí không bị tiêu thất trong thời gian dài là hắn chưa có. Máu ma thú cũng có tác dụng điều chế đan sa, thêm vào tinh thạch phấn có thể dung nạp càng nhiều linh khí, cũng là nguyên liệu làm phù sa không tệ.
Chẳng qua, vừa rời khỏi chỗ Lô Bản Đạt, thì lại có người hầu tới báo tin rằng Mã Đặc Sâm công tước đang tìm hắn, Duy Khắc Lai Ân đành phải đi tới thư phòng.
Lúc đến thư phòng, Mã Đặc Sâm hình như đang viết cái gì đó, Duy Khắc Lai Ân theo lệ thường vái lạy bức họa trên tường, rồi đi qua hỏi: “Không biết gia gia tìm cháu có chuyện gì vậy?”
Mã Đặc Sâm cau mày xoay người người lại, tay run run cầm tờ giấy: “Duy Khắc Lai Ân, lần này cháu vẽ cái gì thế, gia gia nhìn từ sáng đến giờ vẫn không thể hiểu được.”
Duy Khắc Lai Ân vừa nhìn, tờ giấy Mã Đặc Sâm đang cầm không phải là phế phù mình vẽ tối hôm qua sao!
Bởi vì Duy Khắc Lai Ân từ bé đã tự mình chế tạo bút lông vẽ tranh viết chữ, thời gian lâu dài lão gia tử liền phát hiện những bức tranh tiểu tử này vẽ rất có ý tứ, cho nên mượn về nghiên cứu. Càng nghiên cứu nhiều, hắn càng thấy những bức tranh này thật thú vị!
Mặc dù những bức tranh này chỉ vẽ bằng màu mực đen, nhưng mà nét đậm nét nhạt trong tranh thích hợp, trình tự phong phú, thậm chí tạo cảm giác lập thể rất mạnh. Hơn nữa trong đó có những thứ chỉ gặp trong tinh phẩm, dường như trong giấy trắng mực đen mơ hồ biểu hiện ra những màu sắc rực rỡ, khắc họa ý cảnh khiến cho người ta động lòng.
Cho nên không lâu sau, lão gia tử liền thích loại tranh thủy mặc mới nhìn tưởng đơn sơ, nhưng vô cùng ý vị, hơn nữa đã nghiên cứu theo Duy Khắc Lai Ân nhiều năm. Chỉ có điều chơi tranh thủy mặc cũng là khảo nghiệm cảnh giới của một người! So với kinh nghiệm hơn ba trăm năm của kiếp trước Duy Khắc Lai Ân, cảnh giới của Mã Đặc Sâm kém không chỉ là rất xa, cho nên căn bản không cùng cấp bậc với tranh Duy Khắc Lai Ân vẽ ra. Bất quá người già nhưng tâm không già, từ đó về sau lão gia tử đối với tranh thủy mặc lại càng hăng hái, còn phân phó cho thị nữ dọn dẹp phòng của Duy Khắc Lai Ân, chỉ cần là tranh Duy Khắc Lai Ân vẽ, bất kể là thành phẩm hay bán thành phẩm, cũng phải đưa tới cho hắn nghiên cứu.
Nếu không bức tranh Duy Khắc Lai Ân mới vẽ tối qua, làm sao buổi sáng đã đến tay Mã Đặc Sâm được.
“À, cái này là tối qua sau khi minh tưởng xong, cháu tùy tiện hoạt động cổ tay một chút, cũng không phải là tranh thủy mặc.” Duy Khắc Lai Ân đã tìm sẵn một cái cớ, hắn không chuẩn bị nói ra sự thật.
“Cái gì, đây là thứ mà cháu không có việc gì làm mới dùng để hoạt động cổ tay sao?” Mã Đặc Sâm vừa nghe, gân xanh trên trán không nhịn được nổi lên.
Trời ạ, chính mình nghiên cứu từ sáng sớm đến giờ, cứ tưởng đây là bức vẽ đồ án thần bí nào mà mình không hiểu được, không nghĩ tới lại nhận được một đáp án như thế!
Nét mặt già nua của Mã Đặc Sâm không khỏi nóng lên, vội vàng nói tránh đi: “Đúng rồi, bốn ngày sau là sinh nhật mười bảy tuổi của cháu, qua sinh nhật này thì cháu… không còn là một đứa trẻ nữa! Dựa theo truyền thống, sinh nhật mười bảy tuổi sẽ mở tiệc rượu mời khách, không biết cháu có ý kiến gì với bữa tiệc sinh nhật này không?”
“Cái này cứ dựa theo quy củ truyền thống mà làm thôi, cháu là thành viên của gia tộc Bố Lai Ni Khắc, yến hội sinh nhật lần này cũng là bước đầu cháu đặt chân vào giới quý tộc, nhất định sẽ không để gia gia thất vọng!” Duy Khắc Lai Ân cười khổ.
“Tốt, lần này ta sẽ để cháu làm thật lớn, ta muốn để cho tất cả mọi người biết, mặc dù thành viên trực hệ gia tộc Bố Lai Ni Khắc chúng ta thưa thớt, nhưng mà lại có người thừa kế xuất sắc như cháu, tất cả gia tộc bọn chúng đều kém xa!” Thử nghĩ xem, ngày hôm qua Duy Khắc Lai Ân hiển lộ thiên phú ma pháp, vẻ mặt Mã Đặc Sâm đầy hồng quang. Trong gia tộc xuất hiện một thành viên có thiên tư xuất chúng như thế, chính là dấu hiệu gia tộc sẽ đi lên đỉnh vinh quang trong tương lai!
Nói rồi Mã Đặc Sâm liền rời đi thu xếp bữa tiệc sinh nhật mấy ngày sau, Duy Khắc Lai Ân lại trở về chỗ ở của mình.
Thế nhưng lúc này hắn không có tiếp tục luyện chế phù chú, mà là nghiên cứu ma pháp. Hiện tại những tài liệu luyện chế phù chú mấy năm nay vất vả lắm mới kiếm được, hơn nữa ma thú huyết, ma thú tinh thạch cũng là tài liệu ma pháp, giá tiền không rẻ chút nào. Tạp Lai quốc dù sao cũng là nước nhỏ, những thứ này ở đây có thể coi là xa xỉ phẩm cao quý rồi, tiết kiệm được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Chung Cực Thần Đạo
Tác giả: Nhất Bút Thư
Chương 10: Ma Pháp Kiểu Mới.
Dịch giả: Trần Kinh Vân
Converter: Trần Kinh Vân
Nguồn: Banlonghoi.com
Duy Khắc Lai Ân thong thả đi qua đi lại mấy bước ở trong phòng, sau đó ngưng tụ tinh thần lực, trong nháy mắt ngưng kết một tiểu hỏa cầu phóng ra ngoài.
“Ừ, thế này cũng có thể coi là thuấn phát ma pháp, chỉ có thuấn phát ma pháp mới có ý nghĩa trong thực chiến a.” Duy Khắc Lai Ân hài lòng gật đầu, sau đó hắn khoa tay múa chân, thực hiện các loại tư thế quỷ dị.
Định luật cơ sở thứ tư của ma pháp, việc chuyển động cơ thể của người thi pháp có thể ảnh hưởng đến việc chuyển động của ma pháp nguyên tố, Duy Khắc Lai Ân đang nghiên cứu ảnh của việc chuyển động thân thể mình với ma pháp nguyên tố.
Tất cả tinh thần của hắn đều tập trung vào tiểu hỏa cầu, một bên làm các động tác, một bên tinh tế cảm ứng ba động của ma pháp nguyên tố. Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đã nhớ kỹ trong lòng những ảnh hưởng của động tác thân thể đối với ma pháp nguyên tố, loại tốc độ này thật khiến cho các ma pháp sư bình thường khác không thể tưởng tượng nổi.
Thời điểm các ma pháp sư mới học được phương pháp thi triển ma pháp, thường thường nguyên tố thân hòa độ cùng lực khống chế nguyên tố cũng không được cao, chỉ có thể vừa chậm rãi ngâm tụng chú ngữ, vừa thực hiện các loại động tác, tìm hiểu tác động của thân thể đối với ma pháp nguyên tố. Như vậy ma pháp còn chưa có ngưng tụ được đã bị động tác thân thể cắt đứt, phải thi triển lại lần nữa. Được vài lần, tinh thần lực tiêu hao hết, không thể không dừng lại khôi phục, sau đó mới tiếp tục thí nghiệm ma pháp.
Có lẽ là vì tu luyện đạo pháp, Duy Khắc Lai Ân đã có nguyên tố thân hòa độ trời sinh rất cao, hơn nữa những năm nay tinh thần lực của hắn cũng có tiến bộ không ít, có thể dễ dàng khống chế hỏa cầu không tiêu tán, hắn càng thí nghiệm nhiều, hiệu suất càng được đề cao.
Nghiên cứu hết các ảnh hưởng của động tác thân thể, Duy Khắc Lai Ân lại bắt đầu nghiên cứu tác động của âm thanh đối với ma pháp. Đầu tiên là thử dùng ngôn ngữ bình thường, phát hiện những âm thanh này không ảnh hưởng rõ ràng tới ma pháp, lại tiếp tục thể nghiệm ma pháp chú ngữ.
Cái gọi là ma pháp chú ngữ, ở trong miệng ma pháp sư thì cực kỳ thần bí, thậm chí có thể nói là ngôn ngữ của thần. Tuy vậy, Duy Khắc Lai Ân xem ra, ma pháp chú ngữ chỉ là những âm tiết đặc thù mà thôi, chẳng qua là ma pháp nguyên tố cộng hưởng hiệu quả hơn với những âm tiết này, cho nên có tác dụng phụ trợ khi ma pháp sư thi triển ma pháp.
Bên trong ‘Huyền Tiêu Đạo Lục’ ghi lại rất nhiều chân ngôn, cũng là phối hợp các bí quyết thủ thế dùng lúc thi triển đạo thuật. Những chân ngôn này khi thì chỉ có mấy chữ đơn giản, lại có những đoạn dài được gọi là chú ngữ, hắn thấy hẳn là tương tự ma pháp chú ngữ.
Thử phát ra mấy âm tiết ma pháp, Duy Khắc Lai Ân lập tức phát giác ma pháp nguyên tố trong tiểu hỏa cầu rung động kịch liệt, có xu thế tiêu tán.
Vội vàng gia tăng tinh thần lực, Duy Khắc Lai Ân kinh ngạc thốt: “Chú ngữ này tác động lớn đến sự vận động của ma pháp nguyên tố như vậy, không trách được lúc thi pháp, rất nhiều ma pháp sư đều thích niệm chú ngữ trong miệng!”
Vừa nói, hắn lại tán đi tiểu hỏa cầu này, sau đó học tụng niệm ma pháp chú ngữ của hỏa cầu thuật, ngưng tụ một tiểu hỏa cầu mới.
“Ân, lúc sử dụng chú ngữ để ngưng tụ tiểu hỏa cầu thì chỉ cần hao phí hai phần ba tinh thần lực, xem ra chú ngữ là thứ rất hữu dụng, thảo nào rất nhiều ma pháp sư đều tìm tòi học hỏi ma pháp chú ngữ tốt hơn.” Duy Khắc Lai Ân nhịn không được mà tán thưởng một chút.
Ma pháp lý luận mà lúc trước Duy Khắc Lai Ân từng xem qua cũng có nói, tìm kiếm chú ngữ càng hữu hiệu càng tiết kiệm tinh thần lực là mục tiêu nghiên cứu cả đời của rất nhiều ma pháp sư. Hơn nữa vì sự đòi hỏi của thực chiến, cùng là một ma pháp có rất nhiều loại chú ngữ khác nhau. Ví dụ như hỏa cầu thuật, Lô Bản Đạt đã dạy hắn ba loại chú ngữ dài ngắn không giống nhau, trong đó chú ngữ dài nhất tiết kiệm tinh thần lực, chú ngữ ngắn nhất thì thời gian thi pháp nhanh nhất nhưng hao phí tinh thần lực nhiều nhất. Như vậy ma pháp sư trong lúc thi triển ma pháp, có thể căn cứ vào tình hình, lựa chọn chú ngữ thích hợp một cách linh hoạt.
“Không biết ‘Ngự Hỏa Chân Quyết’ bên trong “Huyền Tiêu Đạo Lục” có hiệu quả đối với ma pháp nguyên tố không.” Trong lòng Duy Khắc Lai Ân vừa động liền tán đi tiểu hỏa cầu mới vừa ngưng kết, sau đó tụng trong miệng: “Nhất khí hóa ngũ hành, bính hỏa hư không sinh; nam phương phụng thần sử; viêm hỏa câu thính lệnh!”
Chỉ đọc một đoạn khẩu quyết thôi, Duy Khắc Lai Ân lập tức cảm giác được hỏa nguyên tố ở xung quanh sống động cả lên, lần này chỉ dùng có một nửa tinh thần lực thì đã ngưng tụ thành công một tiểu hỏa cầu, hơn nữa hỏa nguyên tố ở xung quanh vẫn chưa ổn định trở lại, đến khi liên tiếp tạo thêm ba hỏa cầu nữa, chung quanh mới khôi phục lại bình thường.
“Tuyệt vời! Không nghĩ tới ‘Ngự Hỏa Chân Quyết’ không chỉ có thể thi triển hỏa hệ đạo pháp, mà còn điều khiển được hỏa nguyên tố của thế giới này! Với lại chỉ bằng một câu khẩu quyết đơn giản nhất là có thể tiết kiệm được một nửa tinh thần lực, dưới tình huống liên tục gọi về ba hỏa cầu, so sánh với ma pháp chú ngữ thì tốt hơn nhiều!” Trong chốc lát, tâm tư Duy Khắc Lai Ân chuyển đổi cả trăm lần, nghĩ tới vô số phương pháp mới kết hợp thi triển đạo thuật cùng ma pháp. Tin rằng chỉ cần mình tìm chút thời gian để thí nghiệm, chắc chắn có thể hợp nhất hai thứ này lại làm một, nghiên cứu ra ma pháp kiểu mới!
Thử nghiệm qua khẩu quyết, Duy Khắc Lai Ân không nhịn được mà xuất ra thủ thế để so sánh, nhất thời theo ngón tay của hắn phất lên, hỏa nguyên tố ở chung quanh lập tức linh động bay múa.
Trong nháy mắt, trong lòng bàn tay của hắn đã tạo thành một tiểu hỏa cầu, với lại cái hỏa cầu này không hề hao phí tinh thần lực, mà là quán chú một chút chân nguyên vào ngón tay, dựa vào ngự hỏa quyết ngưng tụ hỏa cầu.
Trong đạo thuật cũng có hỏa cầu thuật, chỉ có điều ngọn lửa kia là do thiên địa linh lực ngưng kết thành, không cùng hệ thống với ma pháp hỏa cầu thuật. Hỏa cầu thuật trong ‘Ngự hỏa chân quyết’ chính là miệng tụng ngự hỏa chân ngôn, tay kết ngự hỏa thủ ấn, sau đó dùng chân nguyên dẫn động thiên địa linh khí mà thành.
Mới vừa rồi Duy Khắc Lai Ân dùng phương pháp thi triển đạo thuật cũng có thể ngưng tụ ra ma pháp, thật sự là kinh hỉ ngoài ý muốn!
Gần như là theo bản năng, hai tay Duy Khắc Lai Ân quán chú chân nguyên, đồng thời tinh thần lực khống chế hỏa nguyên tố xung quanh, phát ra một cái tiểu hỏa cầu.
Cái tiểu hỏa cầu này nhìn không khác gì mấy cái hỏa cầu đã tạo thành lúc trước, nhưng là trong lòng Duy Khắc Lai Ân càng vui mừng khi nhìn tiểu hỏa cầu, bởi vì nó đã chứng thực suy nghĩ vừa mới sinh ra trong đầu hắn.
Ma pháp nguyên tố cùng thiên địa linh khí là hai thứ hoàn toàn bất đồng, vậy mà tiểu hỏa cầu trước mặt lại chứa cả hai loại năng lượng. Mới vừa rồi Duy Khắc Lai Ân vừa ngưng tụ ma pháp hỏa cầu thuật, vừa thi triển đạo thuật tiểu hỏa cầu, liền tạo thành cái thoạt nhìn giống như hỏa cầu bình thường trước mặt.
Cho nên thứ này không chỉ có lực lượng ma pháp mà còn bao hàm uy lực đạo thuật! Hơn nữa lấy ánh mắt phán đoán của Duy Khắc Lai Ân thứ này có uy lực cực mạnh, tiểu hỏa cầu hợp nhất sức mạnh của cả hai loại năng lượng, nếu như đối thủ chỉ xem đó là hỏa cầu bình thường…chắc chắn sẽ ăn phải quả đắng!
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết