Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #91  
Old 26-06-2008, 12:54 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 94

NgÆ°á»i còn sao đã làm ma khóc ngÆ°á»i



NgÆ°á»i áo Ä‘en nói xong trá» tay vá» phía dãy nhà phía tây nói tiếp :
- Trong đó có tám phòng bá» trống, các vị lá»±a lấy mấy phòng mà ẩn thân. NÆ¡i đây hằng ngày có bá»n thị vệ trong vÆ°Æ¡ng phủ đến tra xét ba lần: Sáng, trÆ°a và chiá»u. Sau canh hai ngày mai tôi lại đến đây để đón các vị. Tôi sẽ vá»— tay hai tiếng để ra hiệu. Nếu không nghe thấy tiếng vá»— tay thì chá»› mở cá»­a trông ra ngoài.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên tiến lại gần má»™t bÆ°á»›c há»i :
- Äại gia có thể mở mặt ra được không?
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt đáp :
- Bây giỠchưa phải là lúc nên thấy mặt ta. Rồi đây tự nhiên ta sẽ mở mặt ra để các vị biết rõ.
Ngừng một lát lại giục :
- Äá»™i tuần tra buổi sáng sắp đến rồi đó. Các vị vào Ä‘i thôi!
Thượng Quan Kỳ nghe lá»i nói cùng cách cá»­ Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i áo Ä‘en, trong bụng rất nghi ngá», nhÆ°ng thấy y dẫn Ä‘Æ°á»ng rất đúng, chàng do dá»± chẳng biết có nên tiến vào nhà không?
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en cÆ°á»i lạt nói :
- Nếu các ngÆ°á»i không tin lá»i ta thì không còn cách nào tránh được con mắt tuần tra của Ä‘á»™i thị vệ, chẳng những há»ng cả việc lá»›n mà còn nguy đến tính mạng nữa cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói :
- Äược rồi! Xin đại gia hãy dừng chân má»™t chút, để tại hạ vào xem sao rồi ra sẽ nói chuyện.
Dứt lá»i chàng trở gót Ä‘i thẳng vào trong dãy nhà nhá». NgÆ°á»i áo Ä‘en dÆ°á»ng nhÆ° đã biết Thượng Quan Kỳ sợ mình trốn chạy, mượn cá»› vào trong nhà xem, nhÆ°ng đã có mật lệnh cho những ngÆ°á»i Ä‘i theo trông coi cá»­ Ä‘á»™ng của mình. Vạn nhất trong nhà gá»— này có mai phục sẵn ám khí thì những ngÆ°á»i đứng đây lập tức ra tay. NgÆ°á»i áo Ä‘en nghÄ© vậy liá»n cÆ°á»i lạt đứng yên không nhúc nhích.
Thượng Quan Kỳ đến trÆ°á»›c cá»­a nhà gá»—, thò tay ra đẩy cá»­a sổ, ngó đầu vào coi căn nhà này rất nhá» hẹp, chỉ có má»™t ngÆ°á»i vào cÅ©ng không thể còn thừa đất để mà hoạt Ä‘á»™ng.
Thượng Quan Kỳ đứng coi một lúc, trong lòng lại càng ngỠvực nghĩ thầm :
- “Những căn nhà gá»— này cÅ©ng chẳng có gì khác lạ, chỉ má»™t ngÆ°á»i có võ công bình thÆ°á»ng cÅ©ng đủ dùng chưởng lá»±c phá tan. Thế mà ngÆ°á»i áo Ä‘en bảo trong này rất nhiá»u. Không hiểu tại sao bá»n ngÆ°á»i bị cầm tù này, cam lòng bó tay chịu chết? Vì lẽ gì há» không chịu phá những căn nhà này để trốn ra?â€.
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en há»i :
- Äại gia xem xong chÆ°a, ta Ä‘i đây!
Thượng Quan Kỳ quay lại khẽ bảo Tả Äồng cùng Tích Má»™t đại sÆ° :
- Căn nhà gỗ này có thể dung thân được đây.
Trương Phương nói :
- Thượng Quan huynh xem trong nhà có ngÆ°á»i mai phục không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Không thấy! Dù có hỠnấp dưới gian nhà gỗ này.
Trương Phương nói :
- Không vào hang cá»p sao bắt được cá»p con. Chúng ta cứ vào để ngồi tạm má»™t đêm rồi sẽ bàn.
Thượng Quan Kỳ dặn má»i ngÆ°á»i cách liên lạc rồi nhất tá» Ä‘i vào nhà gá»—.
NgÆ°á»i áo Ä‘en cÅ©ng bá» Ä‘i không thấy tông tích đâu nữa.
Bốn ngÆ°á»i vào chá»n bốn gian gần nhau trong dãy nhà, mở cá»­a chuồn vào trong.
Trong rừng đã vang lên những bÆ°á»›c chân nặng trịch dÆ°á»ng nhÆ° có nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Mau đóng hết cửa lại, đừng để lộ hình tích.
Bá»n Tả Hữu nhị đồng và Tích Má»™c đại sÆ° làm theo.
Bá»n Thượng Quan Kỳ công lá»±c Ä‘á»u thâm hậu, tuy không thò đầu nhìn ra nhÆ°ng tai rất thính, phân biệt rõ ràng tiếng bÆ°á»›c chân của những ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, biết rằng bá»n này đã đến gần dãy nhà gá»—. Chân bÆ°á»›c nhá»™n nhịp, tá»±a hồ rất đông.
Thượng Quan Kỳ mấy ngày liá»n đã trông rõ thá»±c lá»±c của Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất là hùng hậu. Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng thuốc Ä‘á»™c đã kiá»m chế bá»n thuá»™c hạ, cố nhiên khiến cho bá»n này phải hết sức liá»u chết cho mình. NhÆ°ng những ngÆ°á»i bị thuốc kiá»m chế đã mất hết trí tuệ, chỉ cần biết dùng cách liên lạc của há» thì chẳng những trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất dá»…, mà nếu biết vận dụng khéo léo thì lại còn có thể mượn sức của địch để thắng lại địch.
Chàng còn đang suy nghĩ, bỗng nghe có tiếng nói ồm ồm :
- VÆ°Æ¡ng gia đã cho ngÆ°á»i chạy ngá»±a truyá»n chỉ dụ ra các nÆ¡i phải tuần tra cẩn thận, có thể có địch nhân trà trá»™n vào VÆ°Æ¡ng phủ. Vậy chúng ta phải đành phí công má»™t lúc, Ä‘em tù nhân trong dãy nhà gá»— ra kiểm tra lại má»™t lượt, các bạn nghÄ© thế nào?
Thượng Quan Kỳ nghe nói giật mình nghĩ thầm :
- “Thật là há»ng bét! Nếu bá»n chúng tra nghiêm thì thế nào bá»n ta cÅ©ng bại lá»™ hình tích, mình phải nắm chặt lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn. Nếu mà bại lá»™ thì lập tức phải hạ Ä‘á»™c thủ giết cho kỳ hết không để mống nào sống sótâ€.
Lại nghe thấy một thanh âm trầm trầm đáp lại :
- Không cần, chỗ giam tù nhân này, chẳng lẽ còn có địch nhân trà trộn vào được? Làm như vậy tốn công vô ích.
Rồi không thấy giá»ng nói ồm ồm lên tiếng nữa, chắc y cÅ©ng đồng ý vá»›i bạn.
Thượng Quan Kỳ đã hÆ¡i yên tâm. Chàng nhìn kỹ lại thì căn nhà gá»— chỉ đủ chá»— má»™t ngÆ°á»i nằm. Chàng rất lấy làm kỳ nghÄ© thầm :
- “ThÆ°á»ng thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta giam tù trong nhà đá hay trong cÅ©i sắt sao Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại dùng nhà gá»— để giam ngÆ°á»i? Nếu là hạng tù thÆ°á»ng thì còn được, song cầm tù những hạng võ nghệ cao cÆ°á»ng thì có khác nào thả hổ vá» rừng vì há» có thể phá nhà trốn thoát dá»… nhÆ° bỡnâ€.
Nhưng chàng lại nghĩ :
- “Cổn Long VÆ°Æ¡ng là tay gian hùng, thâm hiểm lẽ nào không nghÄ© đến Ä‘iểm này. Hay trong những căn nhà nhá» hẹp má»ng mảnh này, y đã đặt cÆ¡ quan gì chăng?â€.
Chàng thò tay ra sỠsoạng thì chỉ thấy bốn mặt vách ván, không có chi kỳ lạ thì lại càng lấy làm quái lạ. Thượng Quan Kỳ nghĩ quanh nghĩ quẩn rồi không giấu nổi tính hiếu kỳ, nhòm qua cái cửa nhỠtrên vách ra ngoài.
Bá»—ng thấy Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang lách ván hở ra vài tấc để nhìn ra.
Bất giác chàng lẩm bẩm :
- “Nếu mình cÅ©ng ra ngoài dòm ngó thì không có cách nào quản thúc Nhị đồngâ€.
Chàng toan đóng cá»­a gá»— lại thì Ä‘á»™t nhiên căn nhà liá»n bên Tả Äồng cánh cá»­a gá»— mở ra để lá»™ cái đầu tóc dài bá» xõa xuống.
Cái đầu quái gở này mày râu Ä‘á»u bạc cả, bá»—ng nhiên thụt vào. Thượng Quan Kỳ khiếp hãi vô cùng, suýt nữa buá»™t miệng kêu lên hai tiếng “SÆ° phụ!â€. Chàng từ từ đóng cá»­a lại, trong lòng rất là xao xuyến, chàng nghÄ© thầm :
- “Kể vá» võ công thì ngÆ°á»i quyết nhiên không đến ná»—i bị bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng bắt sống giam hãm vào đây. Hay là chính ngÆ°á»i muốn trà trá»™n vào rồi ẩn mình trong này cÅ©ng nhÆ° bá»n mìnhâ€?
Chàng nghĩ quanh nghi quẩn cũng không đoán ra tại sao sư phụ lại ở trong nhà gỗ này. Chàng cảm thấy rất đỗi bồn chồn, những muốn chạy đến ngay xem cho hả đã. Nhưng chàng lại nghĩ đến trách nhiệm nặng nỠcố gắng gượng nhẫn nại.
Vì nếu cánh mình phá hoại luật lệ thì còn quản cố Tả Hữu nhị đồng và Tích Mộc đại sư sao được.
Thượng Quan Kỳ chuyến này đến Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ vẫn yên chí là mình khó lòng thoát chết. Chàng chuẩn bị má»™t công việc lá»›n lao là phá hoại khu mật thất phứa chất Ä‘á»™c mà y dùng để kiá»m chế cho bá»n thuá»™c hạ thì dù chàng có chết cÅ©ng cam lòng. Thượng Quan Kỳ cố giữ bình tÄ©nh nhÆ°ng có nhiá»u Ä‘iá»u khích Ä‘á»™ng tâm thần. Äối vá»›i má»™t vị sÆ° phụ võ công tuyệt thế đã truyá»n nghá» cho mình thì làm sao lại xuất hiện ở nÆ¡i đây? Thá»±c là má»™t sá»± bất ngá», không bao giá» chàng nghÄ© tá»›i.
Chàng đã cố nhẫn nại đến cùng cực không sao dằn lòng được, lại từ từ mở hé cửa gã nhìn ra.
Bá»—ng thấy căn nhà gá»— đối diện vá»›i phòng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lại có má»™t cánh tay từ từ thò ra. Thượng Quan Kỳ run lên thì căn nhà có cánh tay thò ra này lại không phải là căn nhà của sÆ° phụ mình, rõ ràng những nhân vật bị cầm tù ở đây có khá nhiá»u ngÆ°á»i hoạt Ä‘á»™ng nhÆ° mình.
Cánh tay thò ra mỗi lúc một dài thêm, sau thò ra đến một căn nhà bên làm cho rung động. Chàng nhìn kỹ gian bị rung động chính là căn nhà có cái đầu quái dị, râu mày bạc phơ thò ra vừa rồi.
Chá»›p mắt từ trong căn nhà bị rung Ä‘á»™ng cÅ©ng có má»™t cánh tay thò ra. Rồi hai bàn tay nắm lấy nhau. Thượng Quan Kỳ tá»± há»i :
- “Hai tay kia duá»—i ra phải chăng là để truyá»n ná»™i công trị ná»™i thÆ°Æ¡ng? Chẳng lẽ má»™t trong hai ngÆ°á»i này đã bị thÆ°Æ¡ng hay sao? Giả nhÆ° hai ngÆ°á»i bị cầm tù còn vận công trị thÆ°Æ¡ng cho nhau được, chắc là phải tai thính mắt sáng và khi mình cùng Tả Hữu nhị đồng chuồn vào đây tất bị há» nghe thấy rồiâ€.
Chàng Ä‘ang suy nghÄ©, bá»—ng có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại. Hai tay thò ra vá»™i rụt vá». Thượng Quan Kỳ cÅ©ng giật mình vá»™i kéo kín khe cá»­a sổ lại. Từng bÆ°á»›c chân má»—i lúc má»™t gần, dÆ°á»ng nhÆ° đứng ngay trÆ°á»›c cá»­a phòng mình.
Nghe tiếng bÆ°á»›c chân dừng lại thì tá»±a hồ nhÆ° ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c gian nhà gá»— không nhúc nhích. Chàng nín thở đứng tá»±a vào vách ván, tay phải nắm chặt lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, ngấm ngầm chuẩn bị.
Chàng nghe dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i má»›i đến có ý định rình mình, gã vẫn đứng yên ở trÆ°á»›c phòng, không lên tiếng mà cÅ©ng không cá»­ Ä‘á»™ng.
Thượng Quan Kỳ dán tai vào vách ván nghe hồi lâu tuyệt không thấy má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào, trong dạ vừa bồn chồn vừa lấy làm kinh dị, toan lại hé cá»­a ra coi xem ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»­a phòng là ai? NhÆ°ng chàng cố nhẫn nại. Sau không nhịn được nữa chàng hé mở cá»­a trông ra ngoài.
Lúc này vầng thái dÆ°Æ¡ng đã lên cao. Cá»­a vừa hé mở, ánh dÆ°Æ¡ng quang đã lá»t vào. Bị ánh mặt trá»i lóa mắt, giả ti có ngÆ°á»i tập kích Ä‘á»™t ngá»™t, tất chàng phải bị thÆ°Æ¡ng.
Giữa lúc ấy, Ä‘á»™t nhiên có hai tiếng vá»— tay. Thượng Quan Kỳ sá»±c nhá»› ra tá»± há»i :
- Phải chăng đây là ám hiệu của ngÆ°á»i áo Ä‘en? NhÆ°ng sao lại đến sá»›m thế?
Chàng còn Ä‘ang do dá»± thì có ngÆ°á»i đã mở cá»­a nhảy ra.
Giữa lúc ấy, Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Mộc đại sư cũng mở cửa nhảy ra.
DÆ°á»ng nhÆ° há» bị giam trong căn nhà tối tăm này Ä‘ang buồn bá»±c quá chừng nhịn được, nên vừa nghe tiếng vá»— tay đã nhảy ra liá»n.
Thượng Quan Kỳ Ä‘inh ninh có ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c phòng mình, song vừa nhảy ra ngoài nhìn xem thì thẳng thấy tông tích đâu cả. Chàng lẩm bẩm :
- Lạ thật! Có lẽ ngÆ°á»i này đến đây tìm mình, trÆ°á»›c còn dừng chân ở trÆ°á»›c cá»­a phòng, sau dùng khinh công thượng thặng, chuồn Ä‘i lúc nào không hay.
Bất thình lình có thanh âm lạnh lẽo lên tiếng :
- Trong nhà gá»— này không thể ở luôn quá mÆ°á»i hai giá» chỉ lÆ°u lại thêm má»™t khắc là thêm má»™t phần nguy hiểm. Äến chiá»u trÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn trở Ä‘i đại khái không có ai đến tra xét nữa, thì các vị ra bên ngoài hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút. Hay hÆ¡n hết là mượn cÆ¡ há»™i đó ẩn vào rừng trúc vận khí Ä‘an Ä‘iá»n. Không chừng tối nay sẽ xảy ra má»™t cuá»™c đại chiến.
Thượng Quan Kỳ ngẩng đầu nhìn ra thấy má»™t ngÆ°á»i toàn thân áo Ä‘en Ä‘eo mặt nạ đứng trÆ°á»›c cá»­a rừng trúc. Gã nói dứt lá»i, trở gót Ä‘i ngay không để cho Thượng Quan Kỳ chất vấn nữa.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi nói :
- Tại hạ hãm mình trong này chỉ thấy hơi buồn một chút. Ngoài ra không có gì khó chịu.
Tích Mộc đại sư lắc đầu nói :
- Không phải thế! Bần tăng cảm thấy trong nhà này có má»™t luồng hÆ¡i lạnh xông vào phế phủ khiến cho ngÆ°á»i có cảm giác khác lạ.
Hữu Äồng Lý Tân gật đầu nói :
- Quả vậy! Tại hạ cũng thấy thế.
Trương Phương nói :
- Chúng ta kiếm má»™t ngÆ°á»i trong dãy nhà này để há»i xem để giải quyết nghi vấn này.
Thượng Quan Kỳ trong lòng rung động, đột nhiên cất bước đi vỠphía trước.
Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘á»u cho là chàng Ä‘i tìm ngÆ°á»i, không ngá» chàng Ä‘i lại phía sau căn nhà gá»— trÆ°á»›c mặt quỳ hai chân xuống, nhìn vào căn nhà lạy ba lạy rồi giÆ¡ tay lên khẽ bật hai ngón vào vách ván. Cá»­ Ä‘á»™ng của chàng khiến Tả Hữu Nhị. Äồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° rất lấy làm kỳ không tá»± chủ được nữa, cất bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i. Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm dùng phép Truyá»n âm Nhập Mật gá»i lên hai tiếng.
- Sư phụ! Sư phụ!
NhÆ°ng không nghe thấy tiếng trả lá»i, chàng lại Ä‘Æ°a tay lên gõ vách ván hai tiếng cÅ©ng chẳng thấy gì. Chàng nhìn kỹ lại thì đúng là gian nhà có đầu quái nhân thò ra lúc ban đêm.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Thượng Quan huynh có biết trong nhà này cầm tù gì không? Thượng Quan Kỳ nghÄ© đến sÆ° phụ mình tính cách lạnh nhạt kín đáo, nếu cứ mở cá»­a thì tiết lá»™ chân tÆ°á»›ng, biết đâu ngÆ°á»i chẳng bá»±c mình. Chàng liá»n dừng lại đáp :
- Tại hạ không biết...
Nói ra một câu hồ đồ, Thượng Quan Kỳ cảm thấy ngượng ngùng, rồi không nói thêm gì nữa.
Tích Má»™c đại sÆ° cÆ°á»i nói :
- Thượng Quan thí chủ có chá»— khổ tâm không nói ra được, chúng ta chẳng nên há»i vặn làm gì. Hiện giá» có má»™t việc rất trá»ng đại, chúng ta bàn xem.
Thượng Quan Kỳ nhÆ° trút được gánh nặng, vá»™i vàng há»i :
- Việc chi vậy? Tại hạ xin đại sÆ° cho lá»i cao kiến.
Tích Mộc đại sư nói :
- Vá» ngÆ°á»i áo Ä‘en tấn công chúng ta các vị có thấy y có chá»— nào khác ngÆ°á»i thÆ°á»ng chÆ°a?
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Tại hạ cÅ©ng cảm thấy Ä‘iá»u này.
Tích Mộc đại sư nói :
- Trương thí chủ thử nói trước coi. Nếu còn chỗ nào sơ hở bần tăng bổ sung.
Trương Phương trầm ngâm một lát rồi nói :
- Tại hạ nhận thấy hai chân ngÆ°á»i có tật, lúc Ä‘i đứng ngay Ä‘Æ¡ chẳng khác gì chần ngÆ°á»i chết cứng.
Tích Mộc đại sư gật đầu nói :
- Äúng rồi!
Trương Phương lại nói :
- Äúng lắm. Hai Ä‘iểm kỳ dị này đã bá»™c lá»™ thì tìm ra chân tÆ°á»›ng cÅ©ng không khó lắm.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Phải rồi, chắc há» cÅ©ng cải trang rồi má»›i đến gặp bá»n ta.
Tích Một đại sư nói :
- Cứ theo hình dạng này dá»± Ä‘oán thì y là ngÆ°á»i lùn làm cho cao lên, vì thế hai chân cứng Ä‘Æ¡, cá»­ Ä‘á»™ng ngượng nghịu.
Thượng Quan Kỳ gật đầu nói :
- Äúng thế, ý kiến đại sÆ° vừa nêu ra khiến cho tại hạ nhá»› lại cái ngÆ°á»i mà chúng ta gặp trong tòa cổ miếu đêm trÆ°á»›c. Hai ngÆ°á»i này hao hao giống nhau, chỉ khác ở chá»— thấp cao mà thôi.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Y đã cố ý biến tiếng nói để cho diệu thanh âm thì nhất định là ngÆ°á»i biết chúng ta và cÅ©ng vì thế mà chá»— nào y cÅ©ng tìm cách che mặt mình.
Thượng Quan Kỳ thấy trong óc nảy ra má»™t tia sáng tá»± há»i :
- Phải chăng ngÆ°á»i ấy đã giả trang?
NhÆ°ng chÆ°a có gì chứng thá»±c, chàng không tiện Ä‘Æ°a ra những ý kiến ghê ngÆ°á»i, chỉ tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Bất luận ngÆ°á»i đó là ai, chúng ta phải vâng theo mệnh lệnh của văn thừa Cùng Gia bang chúng ta.
Trương Phương nói :
- Dá»c Ä‘Æ°á»ng chÆ°a thấy xảy ra chuyện gì lầm lẫn. Vậy chúng ta muốn trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng tất nhiên phải theo lá»i y chỉ Ä‘iểm.
Tích Má»™c đại sÆ° ngá»­a mặt trông chiá»u trá»i nói :
- Chúng ta đã đến gần Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ rồi đây. Phải cố giữ đừng để lá»™ hình tích để đến ná»—i há»ng việc và bây giá» phải nghÄ© kế ẩn nấp.
Ngừng một lát Tích Mộc lại nói tiếp :
- Căn nhà gỗ này tuy an toàn, nhưng không nên ở lâu đây.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn ra phÆ°Æ¡ng bắc, phía sau dãy nhà gá»— có chá»— cá» má»c cao đến thắt lÆ°ng, khẽ nói :
- Chúng ta nấp vào trong đám cỠkia!
Trương Phương vừa chạy đi vừa nói :
- Phải đi cẩn thận đừng giẫm lên hàng cỠngoài bỠđể dấu vết lại.
Nói xong gã nhảy má»™t cái vào giữa đám cá» rậm. Bốn ngÆ°á»i vừa ẩn nấp xong, liếc mắt nhìn bốn gã đại hán lÆ°ng cài Ä‘Æ¡n Ä‘ao Ä‘i qua đó. Phía sau bốn gã đại hán chừng ba thÆ°á»›c má»™t ngÆ°á»i toàn thân mặc áo Ä‘á», chính là cô gái chừng mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi. Bốn ngÆ°á»i nằm phục trong đám cá» không dám thở mạnh. Tích Má»™c đại sÆ° cùng Tả Hữu nhị đồng, bị đám cá» che kín trông không rõ những sá»± biến chuyển bên ngoài, chỉ có chá»— Thượng Quan Kỳ nấp vừa kín mà có thể trông ra ngoài được.
Chàng nhìn kỹ thiếu nữ áo Ä‘á» thì thấy giống cô gái đã thấy đêm hôm trÆ°á»›c, có Ä‘iá»u quần áo cô lúc này màu sắc hÆ¡i khác, vì đêm qua cảnh khuya trông không được rõ lắm. Thượng Quan Kỳ trong lúc nhìn thấp thoáng nên không nhá»› mặt.
Bỗng thấy thiếu nữ thỠthẻ tiếng oanh nói :
- Äứng lại!
Bốn gã áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên trở tay rút thanh Ä‘ao trên lÆ°ng ra, rồi lùi lại phía sau thiếu nữ áo Ä‘á». Thượng Quan Kỳ hồi há»™p trong lòng, nghÄ© thầm :
- “Con tiện tỳ này lại sắp giở trò gì đây? Chẳng lẽ ả trông thấy mình rồi chăng? Nếu quả nhÆ° vậy thì phải hạ thủ giết cả năm ngÆ°á»i má»›i giữ được kín đáoâ€.
Chàng ngấm ngầm báo tin cho Tả, Hữu Nhị đồng cùng Tích Mộc đại sư....
Bá»—ng thấy thiếu nữ lom khom cúi xuống tra xét má»™t hố trong tòa nhà gá»—. Äá»™t nhiên nàng mở cá»­a, thò tay vào trong nhà lôi má»™t ngÆ°á»i ra hất xuống đất.
NgÆ°á»i này gầy quá chỉ còn da bá»c xÆ°Æ¡ng, hai mắt nhắm nghiá»n, xem chừng sắp tắt thở đến nÆ¡i.
NhÆ°ng lạ thay ngÆ°á»i vừa bị lôi ra dÆ°á»ng nhÆ° bị thuốc Ä‘á»™c bá»™c phát, cặp mí mắt nháy luôn, tá»±a hồ muốn lại được trở vào nhà gá»—. Y chỉ còn hÆ¡i thở thoi thóp, song Thượng Quan Kỳ thính tai nên nghe rất rõ.
Thiếu nữ áo Ä‘á» chuyển Ä‘á»™ng tấm thân má»m mại, mở cá»­a má»™t căn nhà gá»— khác rồi lại lôi ra má»™t ngÆ°á»i gầy yếu tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° ngÆ°á»i trÆ°á»›c.
Bốn gã đại hán áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ra dá»±ng hai ngÆ°á»i gầy yếu lên.
Thiếu nữ áo đỠđảo cặp mắt sáng loáng nhìn kỹ vào mặt hai ngÆ°á»i má»™t hồi rồi nói :
- Äúng rồi! Äem chúng Ä‘i!
Bốn đại hán áo Ä‘en lập tức hai gã thu lấy khí giá»›i, còn hai gã cõng hai ngÆ°á»i gầy đét lên Ä‘i. Thượng Quan Kỳ thấy bá»n há» Ä‘i mất hết rồi, trong lòng chàng không khá»i á»›n da gà, chàng nghÄ© thầm :
- “Những ngÆ°á»i bị nhốt trong dãy nhà gá»— này, sao không phá nhà chạy mà còn ở đây nhịn ăn nhịn uống để biến thành thân tàn ma dại. Dù há» có sống sót chăng nữa, chẳng lẽ hỠđã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng đánh thuốc Ä‘á»™c giam vào nhà này, rồi thỉnh thoảng lại Ä‘Æ°a thuốc đến để kéo dài sá»± sống cho há» hay sao?â€.
Trong lúc thảng thốt, tuy chàng không nghÄ© ra tại sao những ngÆ°á»i bị cầm tù không phá vỡ vách trốn Ä‘i, chàng càng nghÄ© càng cảm thấy đây là má»™t thảm trạng nhất trần Ä‘á»i mà mình đã được trông thấy, lẽ nào làm ngÆ¡?
Lòng nhiệt khí bừng bừng bốc lên, chàng đứng phắt dậy. Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Mộc đại sư không nhìn ra cảnh vật bên ngoài, vừa thấy Thượng Quan Kỳ đứng dậy cũng đồng loạt đứng lên theo.
Trải qua hai ngày cùng nhau chia sẻ ná»—i lo âu, Tích Má»™c đại sÆ° trÆ°á»›c vẫn hằn há»c tức tối Thượng Quan Kỳ, nhÆ°ng bây giỠđã mất hết. Lão lại gần chàng há»i :
- Bá»n há» Ä‘i cả rồi Æ°?
Thượng Quan Kỳ ấm ức đáp :
- Chúng đi rồi! Tại hạ phải phá hết dãy nhà gỗ này đi mới được.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng giật mình há»i :
- Chuyện chi vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp cộc lốc :
- Chúng tàn nhẫn quá.
Nhưng rồi chàng chàng thuật lại những chuyện vừa được mắt thấy một lượt.
Tích Mộc đại sư thở dài nói :
- Nếu bây giá» Thượng Quan thí chủ phá hết dãy nhà tức là đồng thá»i giết hết cả bá»n bị giam cầm tại đây. Bần tăng nhận ra rằng trong dãy nhà gá»— này có thứ chất Ä‘á»™c rất kỳ dị. NgÆ°á»i bị cầm tù qua má»™t thá»i gian nhất định là bị khí Ä‘á»™c thấm vào ngÆ°á»i. Rồi há» thà được ở yên đây nhịn đói nhịn khát, chứ không chịu phá nhà để chạy trốn nữa.
Thượng Quan Kỳ tỉnh ngộ nói :
- À phải rồi! Không biết hơi độc gì mà ghê thế?
Tích Mộc đại sư nói :
- VỠđiểm này, hiện giỠbần tăng chưa hiểu rõ, không dám đoán càn.
Trương Phương nói :
- Thượng Quan huynh là ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp gan dạ, lại sẵn lòng từ bi, cứu cho bá»n ngÆ°á»i bị chìm đắm vào nÆ¡i khổ ải, cố nhiên là việc nghÄ©a nên làm. NhÆ°ng hiện giá» thá»±c chúng ta chÆ°a nên rút dây Ä‘á»™ng rừng. Những ngÆ°á»i bị cầm tù chắc đã lâu ngày dù có chậm má»™t vài hôm nữa, tưởng cÅ©ng chả sao.
Thượng Quan Kỳ nhân một lúc điên tiết lên, quên tính bỠlợi hại. Nhưng vừa nghe Trương Phương khuyên can, chàng gật đầu đáp :
- Nếu không nhẫn nại được trong những Ä‘iá»u nhá» má»n thì há»ng cả kế hoạch lá»›n lao. Các vị hãy tạm ẩn mình nÆ¡i đây, để tại hạ Ä‘i coi cho biết rõ tình hình những ngÆ°á»i bị cầm tù trong dãy nhà gá»— này.
Ngừng một lát chàng nói tiếp :
- Vạn nhất có xảy ra Ä‘iá»u gì, các vị chá»› nên lá»™ diện, Ä‘á» phòng bá»n mình bị khám phá hành tung.
Nói xong chàng rảo bước đi vỠphía trước.
Chàng nhá»› lại cá»­ Ä‘á»™ng của thiếu nữ áo Ä‘á» vừa đến đây mở cá»­a. Khi Ä‘i gần đến nÆ¡i, chàng cÅ©ng cúi lom khom để ý nhìn kỹ, quả nhiên thấy trên ngưỡng cá»­a có khắc năm chữ rất nhá»: “Giang Hán Mẫn Ngá»c TÆ°á»ngâ€.
Thượng Quan Kỳ thốt nhiên nhớ lại ngày cải trang trà trộn vào Mẫn phủ, không ngỠcái đám ma ngày đó làm xảy ra bao nhiêu chuyện rắc rối mà nay hiện Mẫn lão gia còn sống trên thế gian và bị nhốt tại đây.
Chàng cảm thấy trong tòa nhà gá»— bay ra má»™t thứ mùi vị rất kỳ dị. Chàng cÅ©ng bị mùi vị này quyến rÅ© muốn chạy vào nhà thì không khá»i kinh hãi, vá»™i nhảy lùi lại để tránh xa khí vị này.
Thượng Quan Kỳ vừa lùi lại, Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»i áo Ä‘en cao lênh khênh mà gầy khẳng gầy kheo xuất hiện. NgÆ°á»i áo Ä‘en nhìn Thượng Quan Kỳ vẫy tay, ngÆ°ng thần thản nhiên không nhúc nhích. Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm :
- “Ta thá»­ lại coi xem lão này là nhân vật nhÆ° thế nào?â€.
Chàng nhắm kỹ chá»— ngÆ°á»i áo Ä‘en đứng, thì Tả Hữu nhị đồng và Tích Má»™c đại sÆ° không trông rõ, tất không bị hỠđến quấy nhiá»…u. NghÄ© vậy, chàng vận chân khí, móc lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn trong bá»c ra rồi nhảy tá»›i, còn cách ngÆ°á»i áo Ä‘en chừng bốn năm thÆ°á»›c thì dừng lại, có tiếng há»i :
- Äại gia là ai?
NgÆ°á»i áo Ä‘en tá»±a hồ nhÆ° không ngá» chàng há»i câu này, bất giác khẽ rùng mình, song lạnh lùng đáp ngay :
- Bây giỠchưa phải là lúc ta nên bộc lộ chân tướng.
Thượng Quan Kỳ đã quyết định muốn vén màn bí mật trong con ngÆ°á»i lão, nên chàng đã chuẩn bị Cầm nả Thủ Pháp chụp cổ tay lão.
NgÆ°á»i áo Ä‘en không phòng bị chi hết, suýt nữa bị Thượng Quan Kỳ nắm được nhÆ°ng lão xoay tay má»™t cái Ä‘Æ°a hai đầu ngón tay Ä‘iểm huyệt trên cổ tay Thượng Quan Kỳ.
Lão ra chiêu rất mau lẹ và biến ảo dị thÆ°á»ng, chẳng những giải được cái nguy cho mình mà còn bức bách đối phÆ°Æ¡ng phải lùi lại hai bÆ°á»›c.
NhÆ°ng cÅ©ng vì chiêu này mà Thượng Quan Kỳ đã khám phá ra Ä‘iá»u bí mật của đối phÆ°Æ¡ng, chàng thấy ngón tay nhá» nhắn trắng nhÆ° tuyết thì biết ngay là tay má»™t cô gái. Chàng vá»™i chắp tay há»i :
- Cô nương phải chăng là văn thừa Liên?
NgÆ°á»i áo Ä‘en bị tiết lá»™ chân tÆ°á»›ng, không giấu giếm nữa tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- NgÆ°á»i Ä‘oán đúng rồi! NhÆ°ng hiện giá» ta chÆ°a thể lá»™ chân tÆ°á»›ng được. Vậy ngÆ°Æ¡i đừng tiết lá»™ cho Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° hay.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Tại hạ xin tuân lệnh, song chưa hiểu bao giỠchúng ta mới trà trộn vào Cổn Long Vương phủ?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Bây giá» ta nói cho ngÆ°Æ¡i hay: Khi các ngÆ°Æ¡i ra khá»i bụi cá» rậm giữa khoảng từ năm đến bảy trượng thì thay bốn bá»™ quần áo cÅ© ra, ta đã sắp sẵn những bá»™ đồ cần dùng để đó. Vậy ngÆ°Æ¡i lại bảo há» thay áo Ä‘i rồi ra khá»i rừng trúc, mà phải nhá»› lúc trà trá»™n vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ phải giữ cá»±c kỳ bình tÄ©nh.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ nhớ cả rồi.
Liên Tuyết Kiá»u giục :
- Äi thay áo lẹ lên, ta coi chừng cho các ngÆ°Æ¡i đây!
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i trở gót Ä‘i ngay lại dẫn Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° ra khá»i chá»— bãi cá» chừng bảy trượng, quả nhiên thấy bốn bá»™ áo bỠđó. Liên Tuyết Kiá»u chuẩn bị rất chu đáo, bốn bá»™ áo đã để riêng ra. Tích Má»™c đại sÆ° còn được thêm má»™t cái khăn trùm đầu sắc Ä‘en...
Bốn ngÆ°á»i đổi áo xong, lập tức ra khá»i rừng trúc, từ từ Ä‘i vá» phía Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ. Lúc này má»i ngÆ°á»i đã giả trang làm thị vệ coi giữ VÆ°Æ¡ng phủ. Dá»c Ä‘Æ°á»ng tuy gặp rất nhiá»u đại hán áo Ä‘en giắt Ä‘Æ¡n Ä‘ao nhÆ°ng chẳng những há» không há»i han gì, mà vừa thấy ở đằng xa đã thi lá»… rồi tránh sang bên để nhÆ°á»ng lối Ä‘i.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ há»i :
- Thượng Quan huynh kiếm đâu ra bốn bá»™ áo dÆ°á»ng nhÆ° địa vị khá cao vậy?
Thượng Quan Kỳ không trả lá»i vào câu há»i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, chàng nêu ra má»™t vấn Ä‘á» :
- Sau khi chúng ta tiến vào nội phủ rồi, nếu xảy ra chuyện không tụ hợp với nhau một chỗ được, thì làm thế nào?
Tích Mộc đại sư nói :
- TrÆ°á»›c khi bá»n ta vào đó phải nhá»› lấy ám hiệu để liên lạc.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ cÅ©ng nghÄ© vậy, có Ä‘iá»u chúng ta phải tá»± đặt ra, không nên dùng ám hiệu của phái Thiếu Lâm hay Cùng Gia bang ngày thÆ°á»ng, để khá»i bị ngÆ°á»i khám phá ra.
Tích Mộc đại sư nói :
- Phải đó!
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ đã nghĩ ra mấy thứ, chẳng hiểu có dùng được không.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng ngẩng đầu nhìn lên đã thấy rõ Cổn Long VÆ°Æ¡ng Phủ nguy nga lá»™ng lẫy, chỉ còn cách chừng hai ba mÆ°Æ¡i trượng. Bốn ngÆ°á»i thủng thỉnh bÆ°á»›c Ä‘i do Tích Má»™c đại sÆ° dẫn đầu. Thân thể lão cao lá»›n che khuất hẳn ngÆ°á»i Thượng Quan Kỳ Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ nhân cÆ¡ há»™i này Ä‘em ám hiệu ra dặn má»i ngÆ°á»i.
Chàng theo dõi ÄÆ°á»ng Toàn lâu ngày, trí tuệ tiến bá»™ rất nhiá»u. Chàng nghÄ© ra mấy ám hiệu rất Ä‘Æ¡n giản, ai trông thấy cÅ©ng nhận ra ngay.
Thượng Quan Kỳ vừa dặn xong thì bốn gã đến cổng ngoài Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ. Tích Má»™c đại sÆ° là ngÆ°á»i giả mạo, vừa trông thấy hai bên tòa cổng đồ sá»™ có mÆ°á»i sáu gã vệ sÄ© áo Ä‘en đứng sắp hàng, bất giác chá»™t dạ dừng bÆ°á»›c lại.
Thượng Quan Kỳ vá»™i Ä‘i lên trÆ°á»›c, bÆ°á»›c qua bảy tám bục đã toan Ä‘i thẳng vào cổng. MÆ°á»i sáu gã vệ sÄ© áo Ä‘en sắp hàng hai bên thì tám gã cầm ngang binh đại Ä‘ao, còn tám gã tay chống trÆ°á»ng mâu.
Thượng Quan Kỳ bÆ°á»›c tá»›i bậc đá sau cùng, Ä‘á»™t nhiên ánh hào quang lóe lên, bốn mÅ©i xà mâu phóng ra. Tả Hữu nhị đồng cả kinh, toan băng mình nhảy lên, nhÆ°ng chợt trông thấy bốn mÅ©i mâu phóng ra gần tá»›i Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên thu vá».
Thượng Quan Kỳ cũng một phen hú vía nghĩ thầm :
- “Nếu mình không giữ được bình tÄ©nh, Ä‘Æ°a tay ra gạt thì đã lá»™ bản tÆ°á»›ng rồiâ€.
Chàng nhìn kỹ lại thì thấy sáu gã thị vệ áo Ä‘en, vẻ mặt trang nghiêm trầm trá»ng không lá»™ vẻ gì hết. Ãt lâu nay, kiến văn Thượng Quan Kỳ cÅ©ng tăng lên rất nhiá»u, chàng coi mÆ°á»i sáu gã đại hán này tuy là những tay võ nghệ cao cÆ°á»ng nhÆ°ng khi đã uống thuốc mê nên không đủ khả năng nhận biết ai là bạn, là thù? Há» chỉ nhận thù hay bạn theo má»™t phÆ°Æ¡ng thức nhất định. Khốn ná»—i Thượng Quan Kỳ không hiểu cách thức của há» thì làm thế nào để há» khá»i ra tay ngăn trở. Chàng đành giữ vẻ mặt trấn tÄ©nh tủm tỉm từ từ Ä‘i vào.

hết: Hồi 94, xem tiếp: Hồi 95
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:26 AM.
  #92  
Old 26-06-2008, 12:58 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 95

Nữ sắc khôn xiêu lòng hào kiệt


Những đại hán tay cầm đại đao nhất tế vung đao lên, ánh đao lóe lên, nhắm Thượng Quan Kỳ bổ xuống, uy thế rất đáng sợ. Thượng Quan Kỳ đã ngầm vận nội lực để lúc cần thì ra tay tự vệ.
Những lưỡi Ä‘ao này cÅ©ng chỉ khoa lên gần chạm vào Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên thu vá». Äại hán cầm Ä‘ao đứng đầu mé tả Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ra.
Thượng Quan Kỳ tâm tính mau lẹ, nhá»› đến mấy cái thẻ bạc của Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a cho để tiện việc trà trá»™n vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ. Chàng liá»n móc ra Ä‘Æ°a cho gã.
Äại hán thu thẻ bạc rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ bước lẹ tiến vào Vương phủ. Tích Mộc đại sư cùng Tả Hữu nhị đồng đi theo sát Thượng Quan Kỳ. Vào đến Cổn Long Vương phủ, cảnh vật khác lạ, hoa cỠtốt tươi, dinh điện bát ngát, lâu đài trùng điệp.
Thượng Quan Kỳ chÆ°a được Liên Tuyết Kiá»u chỉ thị, sau khi vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ không biết làm thế nào. Chàng chỉ trông cậy vào mấy Ä‘iá»u ghi nhá»› trong lòng Ä‘i thẳng vào hậu viên.
NhÆ°ng hy vá»ng tìm ra thật mau khu nhà mật thất chứa thuốc Ä‘á»™c cÅ©ng là cách giải Ä‘á»™c cho bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tan vỡ.
Thượng Quan Kỳ Ä‘i qua má»™t khu sân rá»™ng thì đến má»™t chá»— ngã ba. Chính giữa, mé tả và mé hữu Ä‘á»u có khuôn cá»­a tròn. Chàng chú ý nhìn thấy phía trong ba cá»­a này Ä‘á»u có sân rá»™ng lá»›n trồng toàn hoa, đứng phân vân không biết vào cá»­a nào?
Tích Má»™c đại sÆ° dÆ°á»ng nhÆ° không hiểu rõ tâm ý của Thượng Quan Kỳ, khẽ bảo :
- Bá»n ta má»—i ngÆ°á»i vào má»™t cá»­a, chá» cho đến lúc mặt trá»i lặn, lại đến đây hợp nhau, được không?
Nguyên mấy ngÆ°á»i sau khi vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ, phát giác ra rằng: Äá»™i thị vệ trong phủ, tên nào cÅ©ng ngÆ¡ ngác không còn phân biệt được ai là bạn, ai là thù. Mình chỉ cần tỉnh trí, liệu Ä‘Æ°á»ng đối phó là không nguy hiểm gì hết.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng gật đầu nói :
- Äại sÆ° nói phải đó.
Thượng Quan Kỳ tuy biết rằng phân tán lá»±c lượng nhÆ° vậy, vạn nhất xảy ra Ä‘iá»u gì thì nguy hiểm vô cùng Tuy bụng chàng nghÄ© vậy nhÆ°ng không muốn nói ra sợ biểu lá»™ tinh thần khiếp nhược. Chàng trầm ngâm má»™t lúc rồi đáp :
- Äược rồi! Äại sÆ° Ä‘i vào mé tả, TrÆ°Æ¡ng huynh cùng Lý huynh tiến vào phía hữu, tiểu đệ qua cá»­a giữa. Chúng ta chỠđến canh má»™t lại đây há»™i diện, nếu chÆ°a gặp nhau thì đừng Ä‘i đâu.
Tích Mộc đại sư dạ một tiếng rồi đi vào mé tả. Tả, Hữu Nhị đồng khẽ nói :
- Thượng Quan huynh phải cẩn thận!
Rồi hai ngÆ°á»i Ä‘i vào cá»­a hữu.
Thượng Quan Kỳ nhìn sau lÆ°ng ba ngÆ°á»i Ä‘i xa rồi má»›i cất bÆ°á»›c Ä‘i vào cá»­a giữa. Chàng nhìn ra thấy hoa cá» xanh tÆ°Æ¡i, đến lâu đài lô nhô giữa những đám cây cá» um tùm. Chàng lẩm bẩm :
- “Lão Cổn Long VÆ°Æ¡ng này thật biết Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»ng thụ. Cách bày trí của y thật là công phu, đồ sá»™. Những nÆ¡i thâm cung ná»™i uyển cÅ©ng đến thế này mà thôiâ€.
Ngá»n gió hiu hiu lay Ä‘á»™ng cá» hoa. Bốn bá» tịch mịch, chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp nÆ¡i mà chẳng thấy má»™t ai, quang cảnh chàng không ngỠđến thế này đã làm cho chàng có cảm giác đến má»™t nÆ¡i thần bí khác thÆ°á»ng.
Chàng Ä‘i qua hai luống hoa Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng oanh thá» thẻ liá»n ngoảnh đầu nhìn ra thì thấy bốn thiếu nữ mặc áo cung tần vừa Ä‘i vừa cÆ°á»i. Thượng Quan Kỳ muốn ẩn lánh nhÆ°ng không kịp.Bá»—ng nghe thiếu nữ Ä‘i đầu lá»›n tiếng gá»i :
- Gã kia! Lại đây đã!
Vừa nói vừa giơ tay ra vẫy.
Thượng Quan Kỳ lầm bầm :
- Thật là há»ng chuyện.
NhÆ°ng cÅ©ng đành bÆ°á»›c tá»›i, khi còn cách bốn cô cung nữ chừng bốn năm thÆ°á»›c thì dừng lại, chắp tay há»i :
- Bốn vị có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Cung nữ đi đầu nhìn Thượng Quan Kỳ một hồi rồi nghiêm nét mặt nói :
- Giá»i lắm! NgÆ°Æ¡i dám cả gan tùy tiện vào chốn thâm cung.
Thượng Quan Kỳ không biết đáp thế nào, đâm ra luống cuống.
Cung nữ lại há»i :
- NgÆ°Æ¡i có biết tá»± tiện vào ná»™i cung sẽ bị xá»­ trá»ng hình thế nào không?
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn xung quanh một lượt thì ngoài bốn ả cung nữ không còn ai nữa, nghĩ thầm :
- “Mình phải hành Ä‘á»™ng chá»›p nhoáng, ra tay Ä‘á»™t ngá»™t để Ä‘iểm huyệt bốn ả này má»›i xong, nhÆ°ng không rõ tình hình ná»™i uyển sau khi bốn cÆ°ng nữ mất tích, tin đó truyá»n ra khắp nÆ¡i thì há»ng việc, mà mình còn bị lá»™ hình tích nữaâ€.
Chàng trầm ngâm một lát rồi chắp tay vái và nói :
- Tiểu nhân mới vào Vương phủ chưa hiểu lệ luật, mong rằng bốn vị tỷ nương chỉ giúp cho.
Cung nữ Ä‘i đầu quay lại nhìn ba ả kia tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Ngươi mới vào Vương phủ mà dám tự tiện thâm nhập nội cung thì ra ngươi không muốn sống nữa ư?
Thượng Quan Kỳ ráng dẹp lá»­a giận tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Tiểu nhân mới xem hoa nở, lỡ quên đi mất, vô tình vào đây, mong rằng bốn vị tỷ nương lượng thứ cho, tiểu nhân xin ra ngay lập tức.
Nói xong trở gót đi ra, bỗng có tiếng quát lanh lảnh :
- Äứng lại đó!
Bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, hai cung nữ đã ra trÆ°á»›c chắn lối Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ thấy thân pháp chúng mau lẹ ghê ngÆ°á»i thì không khá»i giật mình nghÄ© thầm :
- “Vừa rồi may mà mình chÆ°a Ä‘á»™ng thủ, coi thân pháp mấy cô này thì mình ra má»™t đòn khó lòng chế phục được cả bốnâ€.
Hai cô ra chắn lối đồng thanh há»i :
- Ngươi làm thế nào mà vào được đây?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tôi theo cửa viên môn chính giữa đi vào.
Hai cung nữ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau tủm tỉm há»i :
- Không có ai ngăn cản ngươi ư?
Thượng Quan Kỳ đưa mắt dò xét thì vẻ mặt bốn ả tỳ nữ so với lũ thị vệ đã bị hạ độc khác nhau xa. Mấy ả này nói năng hoạt bát tựa hồ như chưa bị thuốc mê.
Chàng lạnh lùng đáp :
- Tại hạ không bị ai ngăn trở hết.
Cung nữ nói :
- Phải rồi! Hôm nay là ngày khánh hạ lá»… chu niên VÆ°Æ¡ng phủ. Bá»n chúng được má»™t buổi thảnh thÆ¡i, chẳng nên trách há».
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Liên Tuyết Kiá»u chá»n đúng hôm nay để bá»n mình trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng thật là đúng quá. Nàng tính thật không sót mảy may, chẳng trách ÄÆ°á»ng đại ca tiến cá»­ nàng má»™t cách cá»±c kỳ trân trá»ng. Tài năng cô này không thể coi thÆ°á»ng đượcâ€.
Bá»—ng nghe hai ả cung nữ cÆ°á»i há»i :
- Ãi chà! Thằng lõi này nhăng nháo chạy vào ná»™i cung bị ngÆ°á»i phát giác, nhÆ°ng còn may phúc gặp được bá»n ta. Thôi chạy ngay Ä‘i! Äể bá»n thị vệ Ä‘i tuần mà bắt được ngÆ°Æ¡i, chúng sẽ chặt chân, móc mắt cho.
Thượng Quan Kỳ làm ra vẻ hoảng hốt nói :
- Xin đa tạ các vị cô nương.
Rồi trở gót theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© chạy ra.
Bá»—ng má»™t giá»ng trong trẻo quát lên :
- Äứng lại!
Thượng Quan Kỳ đành phải dừng bÆ°á»›c, chắp tay vái dài há»i :
- Bốn vị tỉ nÆ°Æ¡ng còn có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ả cung nữ đứng ở mé hữu nói :
- Bây giá» chính là lúc đám thị vệ Ä‘i Ä‘iá»u tra ná»™i cung. NgÆ°Æ¡i mà chạy nhăng tất là bị chúng bắt.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm:
- “Trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không phải hết thảy là kẻ đáng tá»™i chếtâ€.
Chàng vội nói :
- Tại hạ má»›i vào VÆ°Æ¡ng phủ vô tình Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng, mong rằng bốn vị tỉ nÆ°Æ¡ng chỉ giáo cho làm thế nào bây giá»? Tại hạ cảm kích vô cùng.
Một ả cung nữ đưa mắt nhìn ba ả kia rồi nói :
- Thằng nhóc này dá»… thÆ°Æ¡ng quá! Bá»n ta cứu y má»™t phen.
Ba ả kia gật đầu. Rồi một ả bày :
- Bá»n chúng sắp tá»›i rồi đó. NgÆ°Æ¡i chạy ra không kịp đâu, mau ẩn mình vào trong bụi hoa kia.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn quả thấy gần đó có một luống hoa râm um tùm, liễn chạy vào chui nấp vào trong.
Bốn ả cung nữ thì thầm bàn nhau má»™t hồi rồi đứng lùi ra bên đứng nói chuyện cÆ°á»i đùa vá»›i nhau.
Thượng Quan Kỳ khẽ vạch bụi hoa ngó ra ngoài thì thấy má»™t đám thị vệ mặc áo gấm Ä‘i tá»›i. Bá»n chúng có ít ra là sáu ngÆ°á»i, gÆ°Æ¡m Ä‘ao lấp lóe dÆ°á»›i ánh mặt trá»i.
Bá»n thị vệ Ä‘i lại rất mau, chá»›p mắt đã Ä‘i gần lại bốn ả cung nữ. Bá»—ng nghe tiếng chó sủa gâu gâu, bá»n thị vệ Ä‘á»™t nhiên dừng lại.
Thượng Quan Kỳ giật mình nghĩ thầm :
- “Bá»n này đã có Ä‘em theo linh khuyển. Bữa nay khó lòng thoát khá»i sá»± Ä‘iá»u tra của chúngâ€.
Chàng bèn vận chân khí nắm chắc lưỡi đao Kinh Hỗn chuẩn bị đối địch.
Bá»—ng nghe tiếng nói the thé há»i vá»ng lại :
- Bốn vị cô nÆ°Æ¡ng có thấy ngÆ°á»i nào lạ mặt vào đây không?
Nghe giá»ng ngÆ°á»i này nói rất rõ ràng khúc chiết dÆ°á»ng nhÆ° gã chÆ°a bị thuốc mê.
Lại nghe tiếng oanh của bốn ả cung nữ đáp :
- Chưa thấy ai hết.
Giá»ng the thé lại nói :
- Hai con linh khuyển này được huấn luyện rất công phu. Nếu không ngá»­i thấy hÆ¡i ngÆ°á»i lạ thì không khi nào nó lại sủa ầm lên. Tuy bốn vị chÆ°a thấy song tại hạ tin chắc rằng có ngÆ°á»i lạ trà trá»™n vào đây rồi. Vậy xin bốn vị cô nÆ°Æ¡ng cho tại hạ vào sục tìm quanh đây xem.
Thượng Quan Kỳ ẩn mình trong bụi hoa râm nghe gã nói vậy thì trong lòng xiết bao hồi hộp, nghĩ thầm :
- “Con linh khuyển này đã ngá»­i thấy hÆ¡i ngÆ°á»i lạ, tất chúng sẽ tìm thấy chá»— mình nấp rất dá»… dàng. Ta phải đánh chết mấy con chó ác nghiệt này má»›i đượcâ€.
Chàng lại ngoảnh đầu nhìn vào phía trong thì thấy một tòa lầu cao ở phía đông sau bụi hoa cách chừng ba mươi trượng. Rèm cửa sổ buông tuồng nhưng cánh cửa vẫn mở.
Thượng Quan Kỳ liệu tình thế thì đó là chá»— duy nhất để chạy đến nấp mong thoát khá»i nạn linh khuyển sục tìm! Chàng Ä‘á» khí thi triển khinh công thượng hạng “Äạp Tuyến Vô Ngấn†(Äi trên tuyết không dể đấu vết) lùi ra khá»i bụi hoa chạy đến tòa lầu cao.
Chàng lai nghe thấy tiếng chó sủa không ngớt ở phía sau, nhưng đã đến phút cuối cùng phải tẩu thoát thì dù có bị bại lộ hành tung thì cũng đành chịu.
Khinh công của Thượng Quan Kỳ đã tinh thâm. Chàng lại thi triển má»™t cách cá»±c kỳ mau lẹ, quả nhiên không phát ra má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng. Äến cuối chân lầu chàng vận khí Ä‘iá»u dưỡng giây lát đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt rồi tung mình nhảy lên. Tay phải nắm lấy má»™t cành cây, Ä‘u lên rồi dùng sức mạnh, nhắm rất đúng chá»— băng mình rồi má»™t cái nhảy đúng vào cá»­a sồ, chỉ làm hÆ¡i lay Ä‘á»™ng tấm màn, ngoài ra không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá» nào.
Thượng Quan Kỳ bá»—ng ngá»­i thấy mùi hÆ°Æ¡ng ngào ngạt do phấn sáp gây nên thì chàng biết ngay đây là chốn khuê phòng của đàn bà. Vì trÆ°á»ng hợp cấp bách, chàng Ä‘ang phải khom lÆ°ng ẩn vào khoảng giữa bức màn cá»­a sổ và lưỡng vách.
Chàng nắm chặt chuôi đao Kinh Hồn, thò đầu vào bên trong.
Bá»—ng thấy búi tóc buá»™c chai lá» ngất ngưởng trên đỉnh đầu, má»™t ngÆ°á»i đàn bà toàn thân mặc quần áo vàng Ä‘ang ngồi soi gÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ nhìn vào trong gương run lên vì biết bóng mình đã in vào trong gương và đã bị bại lộ hình tích.
Thiếu phụ này thật là trầm tÄ©nh. TrÆ°á»›c sá»± xuất hiện của chàng Ä‘á»™t ngá»™t mà nàng vẫn thủng thẳng vuốt hai mái tóc Ä‘ang rÅ© xuống, rồi từ từ há»i :
- Ai đó?
Thượng Quan Kỳ thấy chân tướng đã bị bại lộ, vén tấm màn cửa thong thả bước vào. BỠngoài tuy chàng cố giữ vẻ trấn tỉnh, nhưng bên trong ngầm vận toàn thân công lực. Chàng định bụng nếu phu nhân này hô hoán lên thì lập tức ra đòn bất thình lình như tiếng sét nổ không kịp bưng tai.
Thiếu phụ áo vàng từ từ quay đầu lại nhìn Thượng Quan Kỳ mỉm cÆ°á»i.
Thiếu phụ này tuy đã đứng tuổi vào hạng nạ dòng, song còn đầy vẻ phong lÆ°u. Cái mỉm cÆ°á»i của nàng không biết bao nhiêu là duyên dáng, tá» ra là con ngÆ°á»i sành nghá» quyến rÅ©.
Thượng Quan Kỳ không ngá» nàng đã không kinh ngạc, không chất vấn lại Ä‘Æ°a ra má»™t nụ cÆ°á»i hết sức duyên dáng. Chàng không khá»i kinh ngạc, bao nhiêu nghi vấn làm rá»™n tâm hồn liá»n dừng bÆ°á»›c, không tiến thêm nữa.
Thiếu phụ áo vàng mở đầu bằng câu khiến chàng phải sửng sốt :
- Mau đóng cửa sổ và cài then lại!
Thượng Quan Kỳ run lên bần bật, nhÆ°ng vẫn làm theo lá»i thiếu phụ, đóng cá»­a cài then cá»­a sổ. Chắp tay thi lá»… nói :
- Tại hạ bị ngÆ°á»i Ä‘ang truy tầm, liá»u lÄ©nh chạy vào hÆ°Æ¡ng phòng mong rằng phu nhân tha thứ cho.
Thiếu phụ áo vàng từ từ đứng lên nói :
- NgÆ°Æ¡i thật là gan liá»u nhảy xô vào cung cấm. NgÆ°Æ¡i nên biết rằng nếu há» bắt được sẽ xé xác ngÆ°Æ¡i ra đó.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Con ngÆ°á»i ta ai cÅ©ng chỉ có má»™t mạng. Trong vòng trăm năm sá»›m muá»™n gì cÅ©ng chết. Tại hạ sống hay chết chẳng quan tâm đến nữa....
Thiếu phụ áo vàng nhÆ° tá»±a hồ không biết bao giá» nghÄ© đến câu trả lá»i đó, nàng thoáng lá»™ vẻ ngạc nhiên há»i lại :
- Phải chăng ngươi mới vào Vương phủ?
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Lúc này bá»n thị vệ Ä‘ang sục sạo hành tung ta trong khắp ná»™i cung này. Ta đành liá»u ở lại đây để tránh cÆ¡n nguy cấpâ€.
Chàng thấy vẻ mặt thiếu phụ rất trầm tÄ©nh, dÆ°á»ng. nhÆ° không sợ gì liá»n đáp :
- Phu nhân Ä‘oán đúng đó. Tại hạ vừa má»›i được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng vào VÆ°Æ¡ng phủ.
Thiếu phụ áo vàng tá»±a hồ Ä‘á»™t nhiên hồi há»™p. Nàng giÆ°Æ¡ng đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chặp vào Thượng Quan Kỳ má»™t hồi rá»—i lạnh lùng há»i :
- Ngươi là ai nói mau?
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i lạt đáp :
- Phu nhân bất tất phải nghÄ© ngợi nhiá»u. Tại hạ được VÆ°Æ¡ng gia đặc biệt chuẩn cho không phải dùng thuốc mê.
Thiếu phụ áo vàng đột nhiên sắc mặt tái mét, song ả đứng dậy rồi lại phục xuống đất nói :
- Tiện thiếp xin gá»­i lá»i vấn an VÆ°Æ¡ng gia!
Thượng Quan Kỳ trong bụng hoang mang nhÆ°ng ngoài miệng vẫn tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Phu nhân bất tất phải đa lễ, xin đứng lên mau!
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Lúc nào gặp VÆ°Æ¡ng gia mong rằng các hạ nói cho đôi lá»i tá»­ tế!
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i thầm trong bụng lầm bầm: “Hay quá! Mình tìm chá»— ẩn thân, không ngá» biến thành má»™t vị quý kháchâ€, chàng đáp :
- Cái đó đã hẳn. Xin phu nhân cứ yên tâm.
Thiếu phụ áo vàng từ từ đứng lên, vẻ mặt Ä‘ang hoảng hốt để ra tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i :
- Chừng nào Vương gia sẽ vỠphủ?
Thượng Quan Kỳ lầm bầm một mình.
- “Nàng há»i ta, ta biết há»i ai bây giá»â€?
Äoạn hàm hồ đáp :
- Ngày mốt chưa vỠtới cũng ngày kia thôi.
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Vậy còn ít ra cũng hai ngày nữa kia nhỉ?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Phải rồi! Tại hạ đoán thế thôi có khi còn phải chỠthêm một vài ngày.
Thiếu phụ áo vàng gót sen rón rén bê chiếc cẩm đôn lại nói :
- Quý sứ lặn lá»™i từ xa đến đây dá»c Ä‘Æ°á»ng gió bụi mệt má»i, xin ngồi đây nghỉ chân má»™t lát đã.
Thượng Quan Kỳ xua tay nói :
- Tại hạ không mệt đâu, phu nhân bất tất phải khách sáo.
Thiếu phụ áo vàng cÆ°á»i há»i :
Quý sứ đã qua thăm mấy vị phi bên kia chưa?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Chưa. Tại hạ vào đây đến ngay phòng phu nhân.
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Quý sứ nói vậy thì ra tiện thiếp được quý sứ nể vì hơn hết.
Nàng vừa nói câu đó vừa Ä‘Æ°a mắt nguýt Thượng Quan Kỳ vá»›i vẻ mặt rất kiá»u diá»…m tình tứ.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Phu nhân dạy quá lá»i.
Trong lòng chàng rất là phiá»n muá»™n tá»± há»i :
- “Mụ đàn bà này muốn giở trò gì đây�
Lại thấy thiếu phụ áo vàng há»i tiếp :
- Quý sứ kỠcận bên cạnh Vương gia đã bao lâu?
Thượng Quan Kỳ nghĩ :
- “Nhìn vẻ mặt, nghe lá»i nói, thì rõ ràng thiếu phụ là má»™t vị phi tần của Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Thế thì những ngÆ°á»i thân cận Cổn Long VÆ°Æ¡ng mụ tất biết nhiá»u. Nếu mình biểu gia nhập đã lâu sợ không bịp được nàngâ€.
Chàng trầm ngầm một lát rồi đáp :
- Mới trong vòng hai tháng nay.
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Thế ra VÆ°Æ¡ng gia má»›i thu dụng. Quý sứ có biết má»™t vị kế cận bên mình VÆ°Æ¡ng gia tên gá»i VÆ°Æ¡ng Tuấn không?
Thượng Quan Kỳ lâm vào tình thế bắt buá»™c, phải nói hàm hồ đành tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Chúng tôi cũng mới biết nhau.
Thiếu phụ áo vàng thủng thỉnh bÆ°á»›c gần lại, ngÆ°á»i chÆ°a tá»›i thì má»™t mùi thÆ¡m ngát xông vào mÅ©i chàng. Nàng thấy Thượng Quan Kỳ nói năng ôn hòa lại nhiá»u đảm lược liá»n gót sen uyển chuyển, mình liá»…u thÆ°á»›t tha tá»›i trÆ°á»›c Thượng Quan Kỳ cúi đầu xuống há»i bằng má»™t giá»ng rất dịu dàng :
- Bây giỠbiết xưng hô tiểu ca thế nào đây?
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm thở dài nghĩ :
- “Thân phận thiếu phụ này ở chốn thâm cung tịch mịch. Có khi hằng năm khó gặp mặt Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»™t lần. Thế thì trách nào nàng chẳng rung Ä‘á»™ng xuân tình gây nên những Ä‘iá»u ô uế. Lão Cổn Long VÆ°Æ¡ng oai phong lừng lẫy trên chốn giang hồ gầm mÆ°a thét gió, không biết bao nhiêu tay cao thủ võ lâm phải làm nô lệ y? Thì ngược lại bá»n phi tần trong thâm cung, ngÆ°á»i nào cÅ©ng chẳng chịu thủ tiết vá»›i y. Âu cÅ©ng là má»™t sá»± báo ấn nhãn tiá»nâ€.
Thiếu phụ áo vàng chá» lâu không thấy Thượng Quan Kỳ trả lá»i, không dằn lòng dược lại há»i :
- Chàng có tâm sự gì mà bần thần như vậy?
Thiếu phụ này tuy không phải vào hạng chim sa cá lặn, nhÆ°ng đầy vẻ phong tình so vá»›i Liên Tuyết Kiá»u thì má»—i ngÆ°á»i má»™t vẻ khác nhau. Liên Tuyết Kiá»u có vẻ đẹp kín đáo mÆ¡ má»™ng, khác nào cuối lá» hoa nở thÆ¡m ngan ngát, còn thiếu phụ này vẻ đẹp lồ lá»™ nhÆ° khóm mẫu Ä‘Æ¡n đầy hoa nở. Äầu mày cuối mắt xuân tình đằm thắm mịn màng mà cá»­ chỉ nói năng đầy khêu gợi. Thượng Quan Kỳ ngoảnh mặt Ä‘i, đứng lên từ từ bÆ°á»›c đến gần cá»­a sể hé mở để nhìn ra ngoài. Chàng thấy chục gã đại hán tay cầm binh khí Ä‘ang sục tìm khắp trong những bụi hoa rậm rạp. Má»™t gã áo Ä‘en ngÆ°á»i cao và gầy, tay dắt má»™t con chó trắng cùng bốn ả cung nữ nói chuyện Ä‘i lại phía lầu cao. Chàng rất là hồi há»™p nghÄ© thầm :
- “Nếu con linh khuyển kia đánh hÆ¡i thấy mình trốn ở trên lầu này thì thế nào cÅ©ng bị lá»™ hành tung. Rồi khó lòng tránh khá»i má»™t cuá»™c ác chiến. Dù mình có phải chiến đấu cÅ©ng không đủ sợ, nhÆ°ng uổng mất má»™t phen tâm cÆ¡ để trà trá»™n vào được Cổn Long VÆ°Æ¡ng nàyâ€.
Äang lúc ngẫm nghÄ© bá»—ng thấy má»™t bàn tay má»m mại mát rượi đặt lên vai và má»™t làn hÆ°Æ¡ng mặn nồng Ä‘Æ°a vào mÅ©i. Chàng quay đầu nhìn lại thì thấy thiếu phụ áo vàng trên môi thoáng lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i khêu gợi. Thật là nàng Ä‘ang lòng xuân phÆ¡i phá»›i, đầu mày cuối mắt càng nồng tâm yêu. Năm đầu ngón tay nàng dần dần ấn mạnh vào vai chàng. Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm kinh hãi, vận Ä‘á»™ng chân khí từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n Ä‘Æ°a lên để bít kín huyệt mạch trên bả vai đặng Ä‘á» phòng thiếu phụ ngấm ngấm hạ Ä‘á»™c thủ má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
Thiếu phụ áo vàng thốt nhiên rút bàn tay lại cÆ°á»i nói má»™t cách rất Ä‘a tình :
- Cậu em ơi! Cậu thật đa nghi quá!
Thượng Quan Kỳ chÆ°a kịp trả lá»i, Ä‘á»™t nhiên có tiếng ồm ồm từ dÆ°á»›i chân lầu há»i vá»ng lên :
- Tả lãnh ban thị vệ là Tam Nhỡn Äiệu Tiêu Xung có việc cần bẩm báo HÆ°Æ¡ng Hậu!
Thiếu phụ áo vàng Ä‘á»™t nhiên không cÆ°á»i nữa, nhìn Thượng Quan Kỳ bằng đôi mắt lạnh lùng từ từ bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c cá»­a sổ vén màn mở cánh cá»­a nhìn xuống.
Thượng Quan Kỳ cũng bước nhanh lẹ ấn vào huyệt mạch môn sau lưng thiếu phụ khẽ nói :
- Nếu phu nhân muốn chết thì tại hạ chỉ dồn nội lực vào lòng bàn tay ấn mạnh một cái làm đứt tâm mạch phu nhân tức khắc.
Thiếu phụ áo vàng nổi lên má»™t trận cÆ°á»i khanh khách.
Thượng Quan Kỳ bị tiếng cÆ°á»i của nàng làm cho tâm thần hồi há»™p. Nếu chàng thúc đẩy ná»™i lá»±c để giết chết thiếu phụ thì chẳng khó gì. Song chàng nghÄ© lại nếu mình giết chết nàng tất bị lá»™ hành tung...
Thượng Quan Kỳ Ä‘ang nghÄ© ngợi thì thiếu phụ áo vàng thôi không cÆ°á»i nữa, cất tiếng dõng dạc há»i :
- Có phải Tiêu lãnh ban ở dưới ấy không?
Giá»ng ốm ồm lại đáp :
- Thuộc hạ thính thị Tiêu Xưng.
Thiếu phụ áo vàng há»i :
- Ngươi đến đây có việc chi?
Tiêu Xung đáp :
- Không có việc đâu dám quấy nhiễu Hương Hậu...
Ngừng một lát gã nói tiếp :
- Thuộc hạ tuần tra nội cung, phát giác ra một tên gian tế lẻn vào. Linh khuyển đánh hơi tìm vết chạy đến đây...
Thiếu phụ áo vàng buông má»™t giá»ng hÆ¡i gay gắt há»i lại :
- Sao! Bá»n ngÆ°Æ¡i tưởng ta giấu y trên này Æ°?
Tiêu Xung đáp :
- Thuá»™c hạ đâu dám nghÄ© vậy. Song, linh khuyển đánh thấy hÆ¡i ngÆ°á»i lạ vào đến đây. Nó thính hÆ¡i lắm, không phải chó thÆ°á»ng. Nó Ä‘uổi đến đây rồi Ä‘á»™t nhiên không Ä‘i nữa.
Thiếu phụ áo vàng há»i :
- Vì thế mà ngươi nghi ngỠcả ta nữa hay sao?
Tiêu Xung đáp :
- Thuộc hạ chỉ nghĩ rằng Hương hậu không biết, hoặc giả có gian đồ hiện lẻn vào ẩn núp trong lầu.
Thiếu phụ áo vàng lại há»i :
- Vậy giỠngươi tính sao?
Tiêu Xung đáp :
- Thuộc hạ muốn lên lầu sục tìm xem sao?
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Giá»i nhỉ! NgÆ°Æ¡i bảo ta giấu gian tế ở đây phải không?
Tiêu Xung lớn tiếng đáp :
- Thuá»™c hạ đâu dám thế, nhÆ°ng mình mang trá»ng trách trông nom sá»± an toàn trong ná»™i cung, đâu dám trái VÆ°Æ¡ng mệnh. Mong rằng HÆ°Æ¡ng hậu lượng thứ cho.
Thiếu phụ áo vàng há»i :
- Ngươi nói thế là nhất định phải vào đây lục tìm phải không?
Tiêu Xung đáp :
- Thuộc hạ phải làm việc bổn phận. Dù Hương Hậu có bắt tội thuộc hạ cũng đành cam chịu.
Nói đến đây rồi không thấy tiếng tăm gì nữa.
Thiếu phụ áo vàng từ từ quay vào buông màn đóng cửa sổ lại.
Nàng chăm chú nhìn Thượng Quan Kỳ. Vẻ mặt xuân tình tiêu tan mất cả.
Trái lại nàng ra chiá»u kinh dị, chậm rãi há»i Thượng Quan Kỳ :
- Ngươi là ai?
Thượng Quan Kỳ rụt tay đang để lên huyệt mệnh môn thiếu phụ rồi nói :
- Tại hạ không phải thuộc hạ Cổn Long Vương.
Thiếu phụ áo vàng nghiêm sắc mặt giục :
- Ngươi nói thật đi.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Việc đã đến thế này, tại hạ đành phải khuất tất phu nhân một chút là mượn chốn khuê phòng này giết hết những kẻ vào đây để sục tìm.
Thiếu phụ áo vàng bình tÄ©nh há»i :
- Ngươi nói vậy là có ý muốn giết ta trước phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Nếu tại hạ có ý ấy thì chẳng khác nào Cổn Long Vương...
Ngừng một lát chàng nói tiếp :
- Tại hạ bất đắc dÄ© phải Ä‘iểm huyệt phu nhân. Chá» giết xong những kẻ vào đây rồi sẽ buông tha cho phu nhân chạy trốn khá»i nÆ¡i đây...
Thiếu phụ áo vàng cÆ°á»i lạt nói :
- Những ngÆ°á»i trong tay Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà mong thoát được Æ°? NgÆ°Æ¡i nói vậy thật là ngu ngốc.
Thượng Quan Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Phu nhân cũng bị uống thuốc mê rồi sao?
Thiếu phụ áo vàng đáp :
- Cổn Long Vương khi nào đối đãi với phi tần cũng như đối đãi với thuộc hạ.
NgÆ°Æ¡i thá»­ nghÄ© mà coi. NgÆ°á»i nào đã uống thuốc mê sẽ ra sao? Dù là bậc nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thành mà tâm trí đã hôn mê thì còn thú vị gì nữa!
Thượng Quan Kỳ thá»™n mặt ra há»i :
- Thế thì phu nhân chịu mất mạng ư?
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Ở chốn thâm cung lạnh lẽo, ngày dài nhÆ° năm, dù ăn ngon mặc tốt cÅ©ng chẳng khác gì chiếc thân cá chậu chim lồng, chịu hết má»i sá»± Ä‘au khổ còn ai muốn ở lại đây làm gì.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Thế thì sao phụ nhân không trốn chạy?
Thiếu phụ áo vàng đáp :
- Ta muốn trốn chạy cũng không xong.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Phải chăng vì cung cấm canh phòng nghiêm mật, khó lòng hành động?
Thiếu phụ áo vàng đáp :
- Canh phòng dù nghiêm ngặt đến đâu cÅ©ng không hết chá»— sÆ¡ hở. NgÆ°Æ¡i đã trà trá»™n vào đây được, dá»… thÆ°á»ng thì ta không trốn được hay sao?
Thượng Quan Kỳ ngÆ¡ ngác há»i lại :
- Phu nhân đã không bị thuốc mê lại không sợ thị vệ sao không trốn đi?
Thiếu phụ áo vàng đột nhiên vén quần lên để lộ đùi non trắng như tuyết, nói :
- Tiểu huynh đệ! Cậu coi kỹ đây này!
Thượng Quan Kỳ trông thấy nàng vén quần lên vội ngoảnh trông ra ngoài phía khác. Nhưng nghe nàng nói không dằn nổi tính hiếu kỳ vội quay đầu nhìn lại, chàng vừa trông thấy máu nóng trong ngực nổi lên đùng đùng.
Nguyên da thiếu phụ áo vàng trắng nhÆ° tuyết bị xá» má»™t sợi dây trắng nhá» nhÆ° sợi tóc. Sợi dây trắng nhá» này xá» xuyên suốt qua tỳ bà, còn má»™t đầu nữa xuyên qua tÆ°á»ng không biết thông Ä‘i đến đâu?
Bỗng thấy thiếu phụ áo vàng buồn rầu nói :
- Sợi dây trắng này tuy nhá» nhÆ°ng bá»n vô cùng, Ä‘ao kiếm chặt không đứt.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Y cầm tù phu nhân tại chốn thâm cung lạnh lẽo này bằng sợi dây nhỠấy ư?
Thiếu phụ áo vàng đáp :
- Chẳng những má»™t mình ta, bất luận nàng phi tần nào được Cổn Long VÆ°Æ¡ng sủng ái đại khái Ä‘á»u chung má»™t số phận vá»›i ta.
Thượng Quan Kỳ thở dài nói :
- Thật là má»™t việc tàn ác chÆ°a từng thấy mà cÅ©ng chÆ°a từng nghe ai nói đến bao giá».
Thiếu phụ áo vàng xua tay nói:.
- Gã Tả Lãnh Ban Tam Nhỡn Äiệu Tiêu Xung là má»™t trong những tên được Cổn Long VÆ°Æ¡ng sủng ái nhất dám liá»u chết vá»›i y. Ta tuy là má»™t vị ái phi của Cổn Long VÆ°Æ¡ng, song không có quyá»n ngăn trở gã lên lầu sục sạo. Nếu ngÆ°Æ¡i bị gã khám phá ra hành tung thì chúng ta ắt là tính mạng không toàn. Chiếc thân ta bị cầm tù thì dù sống hay chết cÅ©ng tầm thÆ°á»ng, còn ngÆ°Æ¡i là má»™t trang thiếu niên hào kiệt, chẳng nên liá»…u mạng má»™t cách vô ích. Vậy ngÆ°Æ¡i trốn ngay Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên rút lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn ra, ánh vàng vừa lấp loáng sợi dây trắng luồn qua xÆ°Æ¡ng tỳ bà thiếu phụ tức thá»i bị chặt đứt.
Thượng Quan Kỳ thu kim đao vỠnói :
- Bất luận những năm trước đây phu nhân đã làm gì và sau đây là thù hay bạn với tại hạ cũng xin phu nhân giúp cho một phen.
Bỗng thấy tiếng đập cửa thình thình vang lên. Thiếu phụ áo vàng dẫn Thượng Quan Kỳ ẩn vào sau rèm cửa khẽ bảo :
- Nhá» Æ¡n tÆ°á»›ng công giúp cho tiện thiếp khôi phục lại tá»± do, tiện thiếp cÅ©ng xin liá»u chết để báo đáp. TÆ°á»›ng công hãy tạm ẩn mình nÆ¡i đây, để tiện thiếp mở cá»­a cho vào rồi sẽ liệu.
Nói xong nàng lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái, chạy ra mở cá»­a.
Thượng Quan Kỳ nhìn thân pháp nàng mau lẹ vô cùng thì biết võ công nàng không vừa.
Một tiếng kẹt cửa vang lên, thiếu phụ áo vàng dẫn gã gầy nhom đi vào.
Thiếu phụ áo vàng từ từ vén quần lên há»› hênh để lá»™ đùi non trắng nhÆ° tuyết đẹp nhÆ° ngá»c, cÆ°á»i há»i :
- Tiêu Lãnh Ban đã trông thấy gian tế lẻn vào phòng ta chưa?
- Thuộc hạ chưa trông thấy, song linh khuyển đánh hơi đến đây, thuộc hạ đành phải vào xúc phạm Hương Hậu!
Thiếu phụ áo vàng cÆ°á»i nói :
- Ngươi có biết tại sao phải kêu ta bằng Hương Hậu không?
Tiêu Xung lim dim đôi mắt diá»u hâu cÆ°á»i ha hả nói :
- Thuá»™c hạ nghe bá»n cung nữ đồn vì hÆ°Æ¡ng Hậu có tÆ° cách đặc biệt, rất khéo quyến rÅ©, nên tuy dung mạo cÅ©ng vào bậc trung mà được VÆ°Æ¡ng gia rất là sủng ái!
Thiếu phụ áo vàng, cặp mắt mÆ¡ màng, lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i quyến rÅ© nói :
- Ngá»n lưỡi ngÆ°Æ¡i khéo nói hoang Ä‘Æ°á»ng. Tiêu Lãnh Ban Æ¡i! Ta không tin lá»i ngÆ°Æ¡i đâu.
Thì ra thiếu phụ cÅ©ng không phải là bậc sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i nhÆ°ng làn da lại vừa trắng vừa mịn, lại có nụ cÆ°á»i rất khêu gợi. Sóng tình chan chứa của con ngÆ°á»i nạ dòng còn khiến cho lắm kẻ phải hồn lạc phách xiêu.
Tam Nhỡn Äiêu Tiêu Xung phải nhắm mắt lại quay ra phía khác nói :
- Xin Hương Hậu hãy tránh xa, để thuộc hạ vào tra xét.
Thiếu phụ áo vàng từ từ giÆ¡ tay phải ra, những ngón tay búp măng của nàng nắm lấy cổ tay bên phải của Tiêu Xung há»i :
- Ngươi có biết Cổn Long Vương bao giỠvỠkhông?
Tiêu Xung thấy bàn tay ngá»c sá» vào êm ái làm sao! Toàn thân gã run hẳn lên chẳng khác nào bị Ä‘iện giật.
Tấm thân gã cũng run theo gã đáp :
- Thuộc hạ không biết.
Thiếu phụ áo vàng cÆ°á»i nói :
- Ta chắc rằng trong vòng năm ba ngày, Vương gia chưa thể vỠtới được.
Tiêu Xung ấp úng :
- Cái đó... cái đó...
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Ngươi tự ý sấn vào phòng ta. Nếu sau này Cổn Long Vương vỠta tố cáo ngươi vào đây trêu cợt ta thì bị tội gì?
Nàng vừa nói vừa dí mạnh năm đầu ngón tay vào huyệt đạo Tiêu Xung.
Tam Nhỡn Äiêu Tiêu Xung bị vố bất ngá», không kịp Ä‘á» phòng. Gã còn Ä‘ang mÆ¡ màng thì đối phÆ°Æ¡ng ra tay má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Gã rùng mình má»™t cái tấm thân chợt tỉnh, hắng giá»ng rồi quay khuá»·u tay lại thích mạnh vào sÆ°á»n thiếu phụ áo vàng.
Thiếu phụ áo vàng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng đã bị kiá»m chế huyệt mạch vẫn còn phản kích được. Nàng không kịp Ä‘á» phòng bị khuá»·u tay thích mạnh vào sÆ°á»n, mặt tái mét, nàng không tá»± chủ được nữa phải lá»i lại ba bÆ°á»›c, nhÆ°ng nàng vẫn nắm chặt huyệt mạch cổ tay Tiêu Xung nhất định không chịu buông ra.
Giữa lúc thiếu phụ áo vàng bị trúng đòn Tiêu Xung, Thượng Quan Kỳ nhảy vụt ra, phóng chưởng đánh rất mau lẹ.
Gã Tiêu Xung quả là má»™t tay võ nghệ hÆ¡n Ä‘á»i, huyệt đạo cổ tay phải đã bị thiếu phụ bóp chặt mà vẫn còn huy Ä‘á»™ng được tay trái cá»± địch. Gã giÆ¡ tay trái lên đỡ chưởng Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đánh chưởng này đã dùng đến chín phần công lá»±c. Tam Nhỡn Äiêu Tiêu Xung ná»­a ngÆ°á»i bị kiếm chế còn chống sao nổi lại chưởng lá»±c của Thượng Quan Kỳ, gã bị rung Ä‘á»™ng đến lục phủ thổ huyết ra hai lần. Thượng Quan Kỳ sợ gã hô hoán lên làm kinh Ä‘á»™ng Ä‘á»™i thị vệ, vá»™i phóng chỉ ra Ä‘iểm huyệt Tiêu Xung.
Thiếu phụ áo vàng buông tay ra, Tiêu Xung ngã ngửa xuống đất.
Thượng Quan Kỳ khẽ há»i :
- Phu nhân bị thương có nặng lắm không?
Thiếu phụ áo vàng đáp :
- Gãy mất má»™t xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n nhÆ°ng không há» chi.

hết: Hồi 95, xem tiếp: Hồi 96
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:33 AM.
  #93  
Old 26-06-2008, 01:05 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 96

Vào hắc thất chặt xiá»ng cho tứ lão



Thượng Quan Kỳ há»i :
- Có cần tại hạ giúp một tay không?
Thiếu phụ áo vàng vén áo lên bảo :
- Tướng công nắn chiếc xương bị gãy cho thiếp đi!
Thượng Quan Kỳ không làm thế nào được, đành thò tay nắm kỹ vào chá»— bị thÆ°Æ¡ng, quả nhiên sá» thấy má»™t rẽ xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n bị gãy, liá»n tiếp lại cho nàng rồi nói :
- Phu nhân hãy đi nghỉ một lúc.
Thiếu phụ áo vàng lúc đầu nói :
- Theo chá»— thiếp biết thì trong bá»n thị vệ có rất nhiá»u tay võ nghệ cao cÆ°á»ng. TÆ°á»›ng công đổi áo cho y rồi có thể Ä‘i tuần khắp trong cấm cung, chỉ cần má»™t Ä‘iá»u là không gặp phải Thượng Lãnh Ban, còn ngoài ra không ai ngăn trở tÆ°á»›ng công nữa.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Chẳng lẽ bá»n thị vệ vẫn Ä‘i theo Tiêu Xung cÅ©ng không nhận biết mặt ngÆ°á»i Ä‘á»™i trưởng Æ°?
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tá»± cho mình là thông minh tuyệt thế, bao nhiêu tên thị vệ trong thâm cung Ä‘á»u bị thuốc mê, cốt để cho chúng giữ dạ trung thành không dám hai lòng. NhÆ°ng bá»n này cÅ©ng mất hết trí khôn để phân biệt ai là bạn ai là thù.
TÆ°á»›ng công bảo những ngÆ°á»i đứng dÆ°á»›i chân lầu kia lui ra, và giữ cẩn thận má»™t chút thì không đến ná»—i lá»™ hình tích đâu.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Vâng lá»i phu nhân chỉ giáo, tại hạ xin từ biệt đây!
Nói xong trở gót đi ra.
Thiếu phụ áo vàng gá»i giật lại :
- Khoan đã!
Thượng Quan Kỳ quay lại há»i :
- Phu nhân có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Thiếu phụ lại ra chiá»u lẳng lÆ¡.
Thượng Quan Kỳ rất e sợ chi ở lại lâu thêm má»™t chút nữa thì khó lòng giữ gìn được, liá»n hấp tấp từ biệt Ä‘i ngay.
Thiếu nữ áo vàng gót sen thoăn thoắt bước mau rồi nói :
- Bá»n thị vệ ở dÆ°á»›i chân lầu Ä‘á»u theo Tiêu Xung đã lâu, tuy bá»n chúng uống thuốc mê lâu rồi song bá»n chúng gần gÅ©i nhau lâu ngày, tất trong đầu óc đã có má»™t ấn tượng. HÆ¡n nữa tÆ°á»›ng công chÆ°a biết phÆ°Æ¡ng pháp bảo chúng rút lui. Vậy hãy chá» lại má»™t chút để tiện thiếp Ä‘uổi chúng xa ra cho, rồi sẽ nói chuyện.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Lá»i nàng nói rất đúng!â€.
Chàng liá»n khoanh tay nói :
- Phiá»n phu nhân giúp cho!
Thiếu phụ áo vàng tủm tỉm cÆ°á»i, uyển chuyển rá»i gót ngá»c ra gần cá»­a sổ vẫy tay nói :
- Tiêu Lãnh Ban bảo các ngươi hãy lui ra.
Quả nhiên bá»n thị vệ gác dÆ°á»›i chân lầu dắt linh khuyển kéo nhau Ä‘i.
Chính thiếu phụ áo vàng cÅ©ng không ngá» bá»n thị vệ rút lui Ä‘i má»™t cách dá»… dàng đến thế, nàng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra. Thượng Quan Kỳ thấy nàng đứng trÆ°á»›c cá»­a sổ xuất thần thì không nhịn được khẽ nói :
- Phu nhân làm sao vậy?
Thiếu phụ áo vàng chậm rãi đáp :
- Bá»n chúng Ä‘i cả rồi...
Äoạn quay vào nói tiếp :
- Không ngá» tòa cung cấm phòng thủ nghiêm mật nhÆ° mấy vòng dây siết mà vẫn còn có nhiá»u chá»— sÆ¡ hở.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Ân tình cứu nhau bữa nay, tại hạ xin ghi lòng tạc dạ. Sau này còn có duyên há»™i ngá»™, xin hết lòng báo đáp. Phu nhân hãy trân trá»ng mình vàng.
Chàng trở gót toan Ä‘i, bá»—ng có tiếng giày lẹp kẹp Ä‘i vào. Thiếu phụ áo vàng nhíu cặp lông mày lá liá»…u cất tiếng há»i :
- Ai đó?
Bên ngoài má»™t giá»ng trong trẻo vang lên :
- Tiện tỳ là Hạng Hoa, vâng mệnh Thiên Hậu đến đây có việc quan trá»ng cần diện bẩm HÆ°Æ¡ng Hậu.
Thiếu phụ áo vàng giÆ¡ bàn tay ngá»c ra vẫy và khẽ bảo Thượng Quan Kỳ :
- TÆ°á»›ng công chạy Ä‘i thôi! Äừng can thiệp vào việc của tiện thiếp nữa.
Thượng Quan Kỳ phóng chân đá Tiêu Xung vào gầm giÆ°á»ng, rồi núp vào sau rèm nói :
- Phu nhân bảo cô ta vào, nếu ả có lòng đen tối, tại hạ sẽ giúp phu nhân khử trừ ả đi.
Thiếu phụ áo vàng do dự một chút bước lại gần vách đẩy tay một cái, lập tức cánh cửa mở ra. Bỗng thấy một ả cung nữ mặc áo sặc sỡ cúi đầu đi vào, nghiêng mình thi lễ nói :
- Xin bái kiến Hương Hậu.
Thiếu phụ áo vàng há»i :
- Ngươi bất tất phải đa lễ, có việc gì nói mau đi!
Äoạn nàng ấn tay vào vách cho cÆ¡ quan chuyển Ä‘á»™ng, cánh cá»­a lại lung lay ả cung nữ áo sặc sỡ nói :
- Thiên hậu vừa mới được mấy nơi báo cáo vỠrằng trong thâm cung đã phát giác ra có gian tế trà trộn vào...
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Cái đó bản hậu chưa được tin gì.
Cung nữ nói :
- Thiên Hậu sai tiện tỳ đến đây để thông báo và xin Hương Hậu nghiêm mật đỠphòng.
Ả vừa nói vừa đảo mắt nhìn bốn phía để coi tình hình trong nhà.
Thiếu phụ áo vàng nói :
- Äược rồi...
Rồi nàng cÆ°á»i lạt há»i :
- Ngươi láo liêng gì thế?
Ả cung nữ này dÆ°á»ng nhÆ° tay mắt rất linh mẫn, Ä‘á»™t nhiên ả lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái, tiến vào vén tấm rèm trÆ°á»›c giÆ°á»ng lên, thò tay vào kéo Tam Nhỡn Äiêu Tiêu Xung ra.
Thiếu nữ áo vàng thấy cơ mưu đã bị bại lộ, quát mắng :
- Con tiện tỳ này vô lễ thật!
Rồi phóng chưởng đánh ra nhanh nhÆ° chá»›p. Cung nữ mặc áo sặc sỡ lay ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»i. Ả không ra tay phản kích, nhÆ°ng coi thân pháp ả cá»±c kỳ linh diệu đủ biết võ công ả không vừa. Thượng Quan Kỳ nhảy vá»t ra phóng chưởng lẫn chỉ đánh tá»›i tấp.
Chàng thấy đại sá»± sắp thất bại đến nÆ¡i vì ả cung nữ này cần phải giết ả Ä‘i để bÆ°ng kín miệng bình, nên ra đòn rất lợi hại Ä‘iểm vào những huyệt trá»ng yếu cung nữ. Song chân tay ả mau lẹ dị thÆ°á»ng khiến Thượng Quan Kỳ phải ngạc nhiên. Tuy chàng đánh chá»›p nhoáng nhÆ° thế lại thi triển hết tài năng. Vậy mà thủy chung đối phÆ°Æ¡ng vẫn né tránh má»™t cách ung dung. Thượng Quan Kỳ công kích kịch liệt vẫn không thắng được ả cung nữ, thì trong lòng rất là kinh hãi nghÄ© thầm :
- “Nếu ả này quả nhiên là cung nữ thì trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng đáng sợ thậtâ€!
Chàng vừa nghĩ vừa đánh mạnh hơn.
Bá»—ng thấy má»™t âm thanh nhá» bé lá»t vào tai chàng :
- Thôi đừng đánh nữa, mau trốn ra đi! Chỗ này để mặc ta xử trí.
Tiếng nói rất êm tai, rõ là thanh âm của Liên Tuyết Kiá»u.
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng thi triển phép Truyá»n âm Nhập Mật nói :
- Hương Hậu đây đã cải tà quy chính, nếu dùng được thì dùng còn không dùng được thì nên buông tha cho vị Phu nhân này trốn chạy.
Vừa dứt lá»i chàng đã nhảy xuống lầu. Thượng Quan Kỳ xuống lầu rồi, từ từ cất bÆ°á»›c Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng lát đá trắng, xem hoa cỠđủ màu lên các ẩn hiện. Cả tòa đình viện rá»™ng lá»›n Ä‘á»u tÄ©nh mịch. Thật là má»™t nÆ¡i u nhã trang lệ và huyá»n bí.
Trong những tòa lầu các trùng Ä‘iệp có biết bao nhiêu ngÆ°á»i mà bốn bên phẳng lặng nhÆ° tá». Bầu không khí thê lÆ°Æ¡ng, nặng trÄ©u bao phủ tòa cung thất bao la.
Äá»™t nhiên có tiếng chân bÆ°á»›c lạo xạo. Trong bụi cây hoa rậm rạp, bốn gã áo Ä‘en cầm quá»· đầu Ä‘ao chạy ra. Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm Ä‘á» phòng, song vẫn bình tÄ©nh bÆ°á»›c Ä‘i.
Bốn gã áo Ä‘en ngoảnh đầu trông chàng rồi hạ thấp Ä‘ao xuống đứng tránh sang bên, thái Ä‘á»™ rất là cung kính. Thượng Quan Kỳ không biết lệ luật trong VÆ°Æ¡ng phủ phải đáp lá»… nhÆ° thế nào cho đúng liá»n rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Chàng Ä‘i quanh hết mất giàn hoa thì thấy má»™t tòa lầu vây giậu sắt chung quanh. Từ tÆ°á»ng vách cho đến phòng ốc toàn là má»™t màu Ä‘en kịt. Trên giậu sắt có biển Ä‘á» là: “Kẻ nào tiến vào má»™t bÆ°á»›c tức bị phanh thâyâ€!
Thượng Quan Kỳ tá»± há»i :
- “Không biết chá»— này có gì mà phòng bị nghiêm mật thế?â€
Chàng nhìn kỹ trên giậu sắt có phủ má»™t lá»›p óng ánh màu xanh thẫm, dÆ°á»ng nhÆ° thuốc kịch Ä‘á»™c bôi vào, chàng bất giác, Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i :
- “Phải chăng đây là nhà chứa chất Ä‘á»™c, đứng đây ngăn những mÅ©i tên bắn tá»›i thì thà rằng xông vào trong nhà sắt xem sao còn hÆ¡nâ€.
Nghĩ vậy, chàng tung mình nhảy qua giậu sắt đi thẳng vào dãy phòng đen tối. Thượng Quan Kỳ sau khi trải qua mấy vụ đại biến, chàng trở nên rất cẩn thận, cất bước dè dặt, vừa đi vừa để ý biến chuyển xung quanh.
Quả nhiên chàng phát giác ra rằng: Mặt đất phía trong giậu sắt không giống những nơi khác, tựa hồ có rắc một thứ phấn đen lên. Chàng nín thở, để tụ chân khí, bước rất thong thả lẹ làng đi thẳng vào trong tòa nhà đen tối.
Thượng Quan Kỳ nhìn kỹ trước cửa có vòng sắt đóng chặt và khóa bằng khóa lớn. Chắn song cửa bằng những cây sắt to hơn ngón tay. Phía trong lại che những bức màn rất dày, không tài nào trông thấy cảnh vật trong nhà.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Liên Tuyết Kiá»u bảo ta khu nhà mật thất Ä‘á» phòng cá»±c kỳ nghiêm mật. Ngôi nhà này ngoài cá»­a khóa bằng khóa lá»›n tá»±a hồ nhÆ° cất giấu những gì bí hiểm, mình phải nghÄ© cách tiến vào coiâ€.
NghÄ© vậy chàng giÆ¡ tay lên nắm lấy chiếc khóa sắt. NhÆ°ng sắp sỠđến nÆ¡i, thốt nhiên nhá»› ra cái giậu sắt kia Ä‘á»u bôi thuốc cá»±c Ä‘á»™c thì cái khóa sắt này chắc cÅ©ng vậy. Trong bá»c, mình đã có lợi khí, sao không dùng thá»­â€? Chàng liá»n lấy Ä‘ao Kinh Hồn ra chặt cái khóa. Lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn quả là trên Ä‘á»i hiếm có. Äao vừa chặt xuống, khóa đã rÆ¡i ra. Thượng Quan Kỳ thấy khóa bị chặt rồi, không e dè gì nữa, do mÅ©i Ä‘ao rạch mạnh khe cá»­a, bá»—ng thấy mấy tiếng loạt soạt, then cá»­a sắt cÅ©ng bị kim Ä‘ao chặt đứt. Chàng co chân đạp cá»­a. Cá»­a sắt từ từ mở ra. Cánh cá»­a sắt này dày đến ba tấc, ba cái then cá»­a to bằng miệng bát, nếu không có Ä‘ao Kinh Hồn thì ngay má»™t việc phá cá»­a đã khó làm rồi. Thượng Quan Kỳ thò đầu nhìn vào trong nhà thì chỉ thấy tối Ä‘en giÆ¡ bàn tay trông không rõ, chàng tiến vào cÅ©ng chẳng thấy chi hết, còn Ä‘ang lưỡng lá»± chÆ°a dám vào sâu, dừng bÆ°á»›c lại nghe ngóng, tay nắm chặt lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, chân đứng yên không nhúc nhích. Thượng Quan Kỳ vận khí Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở má»™t hồi rồi mở mắt ra chú ý nhìn vào. Quả nhiên lần này chàng đã nhìn thấy cảnh vật lá» má» bên trong.
Nguyên căn nhà này má»i vật Ä‘á»u Ä‘en sì, lại không có má»™t chút tia sáng nào chiếu vào lá»t nên càng tối tăm dị thÆ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ tuy nín thở nhưng cũng cảm giác được không có mùi vị gì, chàng nghĩ rằng trong nhà này hẳn đã chuẩn bị một lối thông hơi đặc biệt.
Äá»™t nhiên từ trong góc nhà tối Ä‘en, má»™t âm thanh khàn khàn lạnh lẽo cất tiếng há»i :
- Ai! NgÆ°Æ¡i thật là lá»›n mật, dám xông vào hắc thất này! NgÆ°Æ¡i nên biết rằng đã mấy chục năm nay chÆ°a có má»™t ngÆ°á»i nào lẻn vào đây mà còn sống sót trở ra.
Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm Ä‘á» phòng, há»i lại :
- Tại hạ vô tình lâm vào đây. Các hạ là ai có thể ra đây hội kiến được thăng?
Bỗng thấy tiếng bánh xe chuyển động lích kích. Từ trong góc nhà đen tối một chiếc ghế tựa có bánh xe đột nhiên xông ra. Một lão già toàn thân vận áo đen ngồi nghiêm chỉnh trên ghế.
Lúc này Thượng Quan Kỳ đã nhìn thấy rõ lão già ngồi trên ghế râu dài và tóc rối bù.
Thượng Quan Kỳ đã có nhiá»u kinh nghiệm, biết rằng Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ có nhiá»u sá»± vật rất là cổ quái. Chàng thấy ngÆ°á»i này xuất hiện, liá»n nhìn chằm chặp vào mặt xem lão lá»™ vẻ thù hằn hay bị thuốc mê gì chăng?
Song chàng thấy cặp mắt lão sáng ngá»i, không giống nhÆ° những ngÆ°á»i đã bị thuốc mê và khắp ngÆ°á»i từ trên xuống dÆ°á»›i lão, cÅ©ng không thấy chá»— nào tàn tật.
Lão già lạnh lùng nói :
- Thằng lá»i con kia! Mi ngó lão phu làm chi mà dữ vậy?
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Lão tiá»n bối ở trong hắc thất này đã bao lâu?
Lão già đáp :
- Hừ! Có lẽ từ lúc mi chÆ°a ra Ä‘á»i.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Căn nhà này không rộng là mấy, sao lão này phải ngồi xe? Hay là lão có tật chân�
NghÄ© tá»›i đấy, chàng lại há»i :
- Phải chăng cặp giò lão tiá»n bối không Ä‘i lại thuận tiện, nên phải ngồi xe đẩy qua đẩy lại?
Lão già tức mình nói :
- Ai hoài hÆ¡i mà nói chuyện không đâu vá»›i mi. Ta chi há»i mi vào đây làm chi?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ vâng lệnh trên tới đây.
Lão già há»i :
- Mi vâng lệnh ai?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Cổn Long Vương!
Lão Ä‘á»™t nhiên buông tiếng cả cÆ°á»i nói :
- Hà hà! Thằng nhỠnày gớm thật. Mi dám lừa dối cả ông tổ nhà mi?
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i há»i :
- Sao lão tiá»n bối lại biết tại hạ lừa dối?
Lão già nói :
- Mấy chục năm trá»i, ta chÆ°a từng thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng phái ngÆ°á»i vào căn hắc thất này, chẳng lẽ đối vá»›i mi lại có lệ riêng?
Thượng Quan Kỳ tá»± há»i :
- “Phải chăng hắc thất này là chá»— Cổn Long VÆ°Æ¡ng chế dược vật để kiá»m chế bá»n thuá»™c hạ y? Ta hãy nghe giá»ng lưỡi lão này xem sao rồi sẽ liệuâ€.
Nghĩ vậy chàng chậm rãi đáp :
- Bất luận là Cổn Long VÆ°Æ¡ng phái tại hạ đến hay là tại hạ tá»± tìm vào, Ä‘á»u không quan hệ. Có Ä‘iá»u lão tiá»n bối quanh năm ở trong căn nhà tối tăm, không thấy ánh mặt trá»i, mà lại ở hàng mấy chục năm tất phải có nguyên nhân gì má»›i được?
Lão già biến sắc lạnh lùng nói :
- Thằng lá»i con chÆ°a ráo máu đầu, sao Ä‘i can thiệp vào việc không đâu.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm thì lão tiá»n bối vào ở đây để rèn luyện má»™t thứ võ công kỳ dị thì phải...
Lão già ở trong hắc thất liá»n mấy chục năm có lý đâu không muốn ra khá»i đây. Thá»±c ra trong lòng lão có nhiá»u chá»— khổ, nhÆ°ng không tiện nói cho Thượng Quan Kỳ biết. Lão nhắm mắt nghÄ© ngợi hồi lâu rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lạt há»i :
- Nghe giá»ng lưỡi mi tá»±a hồ nhÆ° vì bá»n lão phu mà ngÆ°Æ¡i đến đây?
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i :
- “Sao? Chẳng lẽ trong khu vá»±c này còn có ngÆ°á»i khác nữa Æ°â€?
Chàng chú ý nhìn quanh má»™t lượt nhÆ°ng chỉ thấy má»™t màu tối Ä‘en, không thấy bóng ngÆ°á»i nào khác.
Lão già cÆ°á»i ha hả nói :
- Mi đừng tìm kiếm nữa. Trong căn nhà này, chá»— nào cÅ©ng đặt cÆ¡ quan mai phục. Má»™t khi cÆ¡ quan phát Ä‘á»™ng thì ngÆ°á»i không hiểu những cách biến hóa của nó, khó lòng sống sót mà ra thoát.
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i há»i :
- Sao? Lão tiá»n bối muốn lÆ°u giữ luôn cả tại hạ ở đây Æ°?
Lão già đột nhiên xoay ghế lại lạnh lùng đáp :
- Bất luận là ai, đã vào tá»›i đây chỉ có hai Ä‘Æ°á»ng phải lá»±a lấy, má»™t hoặc chết phÆ¡i thây hoặc vÄ©nh viá»…n không ra khá»i căn nhà má»™t bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Lão tiá»n bối muốn làm khó dá»… tại hạ đấy à?
Chàng vừa nói vừa nắm chặt chuỗi đao Kinh Hồn để phòng bị.
Lão già đột nhiên giơ tay phải ra chụp xuống Thượng Quan Kỳ. Lão xuất thủ nhanh như chớp giật.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Tá»™i nghiệp cho lão này? Không biết lão bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng kiá»m chế cách nào mà không dám chống lại mệnh lệnh của y?â€.
Chàng vừa nghĩ vừa vung tay trái ra đón lấy chưởng của lão già.
Hai luồng chưởng phong chạm nhau, Thượng Quan Kỳ run lên, không tự chủ được phải lùi lại ba bước. Lão già ngồi trên ghế có bánh xe cũng bị chưởng phong Thượng Quan Kỳ đánh bật đi, trong lòng kinh hãi vô cùng.
Thượng Quan Kỳ đứng vững lại nói :
- Chưởng lá»±c lão tiá»n bối cá»±c kỳ hùng hậu, tại hạ không thể địch nổi.
Lão già đằng hắng nói :
- Lão phu ở trong hắc thất cÅ©ng đã gặp nhiá»u tay cao thủ nhÆ°ng thấy ít ai chống nổi má»™t chưởng của lão phu. Thế mà thằng lá»i con đón được, thật là má»™t việc hiếm thấy.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “DÆ°á»ng nhÆ° lão già tuyệt không dám trái lệnh Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Nếu mình muốn há»i cho ra căn nhà mật thất ở đâu, không trải qua má»™t trận ác chiến không xongâ€.
Chàng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© Ä‘á»™t nhiên có hiệu tù và cấp bách vá»ng lại.
Lão già ngồi bên ghế thốt nhiên biến sắc nói :
- Thằng lá»i này! Mi không phải là ngÆ°á»i trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi.
Hay quá! Suýt nữa lão phu mắc vào tròng mi.
Thượng Quan Kỳ nghĩ đi nghĩ lại rồi quyết định không muốn lừa dối lão nữa, toan đem sự thực nói ra.
Nghĩ vậy chàng gật đầu đáp :
- Quả thế! Tại hạ không phải ngÆ°á»i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Bản ý của tại hạ là đến đây tìm cách giải cứu cho các bạn võ lâm đã bị y dùng thuốc Ä‘á»™c kiá»m chế, nên chẳng ngại mạo hiểm liá»u chết len lá»i vào trong hắc thất này.
Lão già đột nhiên vung tay đẩy cánh của sắt còn đang hé mở. Cánh cửa sắt nặng là thế mà bị chưởng phong của lão từ đằng xa quạt tới tự nhiên khép chặt lại.
Trong nhà đã tối tăm, vừa rồi cánh cá»­a sắt hé mở, còn được má»™t tia sáng nhá» xíu lá»t vào. Bây giá» cá»­a sắt đóng lại, trong nhà đã tối lại càng tối thêm.
Lão già đẩy cá»­a lại xong chậm rãi há»i :
- Mi là nhân vật như thế nào nên nói thực đi?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ tên Thượng Quan Kỳ. Muốn được lão tiá»n bối chỉ giáo cho hai Ä‘iá»u.
Lão già giơ một ngón tay lên nói :
- Mi hãy nói ra Ä‘iá»u thứ nhất Ä‘i!
Thượng Quan Kỳ nói :
- Giản dị lắm. Tòa hắc thất này phải chăng là nÆ¡i bí mật chứa Ä‘á»™c dược để Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng vào việc kiá»m chế thuá»™c hạ?
- Thế còn việc thứ hai?
Thượng Quan Kỳ nói :
- Lão tiá»n bối ở đây đã lâu, chắc hiểu rõ vá» tình trạng nhà Ä‘á»™c thất, mong rằng được tiá»n bối chỉ giáo cho đôi Ä‘iá»u.
Lão già cÆ°á»i lạt đáp :
- Hai Ä‘iá»u đó không có liên quan gì đến bá»n lão phu.
- Tại hạ đã không nghĩ gì đến sống chết, chỉ cốt sao phá hủy được nhà độc thất. Dù có phải tan thây cũng không ân hận.
Lão già nói :
- Hắc thất này là nơi thông vào độc thất...
Thượng Quan Kỳ mừng nhÆ° Ä‘iên lên há»i :
- Tại hạ liá»u lÄ©nh đến đây, không biết làm thế nào để tiến vào Ä‘á»™c thất?
Lão già đáp :
- Trong nhà hắc thất này có một cái cửa bí mật thông sang nhà độc thất.
Cách mỗi chặng lại có một vị cao nhân canh giữ. Lão phu dù có muốn bảo ngươi, cũng chẳng dễ dàng gì mà vào được.
Bá»—ng thấy tiếng bánh xe lá»c cá»c, lại ba cá»— xe tÆ°Æ¡ng tá»± xuất hiện bao vây chung quanh Thượng Quan Kỳ. Thượng Quan Kỳ nhìn bốn phía thì ba ngÆ°á»i ngồi trên ba chiếc xe kia cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° lão già trÆ°á»›c. Lão nào cÅ©ng râu dài và đấu bù tóc rối. Tấm áo mặc trên mình, Ä‘á»u rách nát và tá»±a hồ cả bốn lão trong mấy chục năm vẫn ngồi trên chiếc ghế có bánh xe. Thượng Quan Kỳ trông tám luồng nhỡn quang lấp lóe thì Ä‘oán chắc rằng cả bốn cá»— xe có bốn lão già ngồi trên ghế, tuyệt không trần thiết thứ gì khác nữa.
Thốt nhiên má»™t trận cÆ°á»i the thé từ từ trong má»™t góc ám thất nổi lên. Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn vào thì tá»±a hồ tiếng cÆ°á»i tá»± trong tÆ°á»ng vách vá»ng ra, bất giác chàng kinh hãi đến sởn gai óc, nghÄ© thầm :
- “Trong căn nhà hắc thất cổ quái này không những chỉ có bốn lão già kỳ quái mà thôiâ€.
Tiếng cÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên im bặt, thay bằng má»™t thanh âm lạnh nhÆ° băng :
- Thằng lá»i kia! Äã lần vào bên trong hắc thất thì hai Ä‘Æ°á»ng phải chá»n lấy má»™t, muốn sống hay là muốn chết?
Thượng Quan Kỳ há»i lại :
- Muốn sống thì làm sao? Và muốn chết thì thế nào?
Thanh âm lạnh như băng đáp :
- Muốn chết thì giản dị lắm, bất tất phải nói nhiá»u. Còn muốn sống thì phiá»n phức hÆ¡n má»™t chút là trong bá»n bốn ngÆ°á»i kia, ngÆ°Æ¡i tá»± ý chá»n lấy má»™t để giết Ä‘i rồi mi thế chân.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn bốn lão già ngồi trong xe má»™t lượt thì thần sắc lão nào cÅ©ng nghiêm trang tá» ra đã thừa nhận câu nói lạnh nhÆ° băng của ngÆ°á»i trong góc nhà vừa rồi. Chàng Ä‘á»™t nhiên rút lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn ra vung lên. Trong hắc thất ánh kim quang lấp loáng. Chàng dõng dạc nói :
- Bốn vị đã ở trong hắc thất này lâu lắm rồi phải không?
Bốn lão sắc mặt vẫn Ä‘iá»m nhiên Ä‘Æ°a cặp mắt lạnh lùng nhìn Thượng Quan Kỳ không nói gì.
Thượng Quan Kỳ khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói tiếp :
- Tại hạ xem tinh thần bốn vị hãy còn tỉnh táo, không giống ngÆ°á»i đã bị thuốc mê, song đã cam chịu khuất phục dÆ°á»›i quyá»n ngÆ°á»i, vâng mệnh ngÆ°á»i sai khiến thì dÄ© nhiên đã bị ngÆ°á»i kiá»m chế rồi...
Chàng đảo mắt sáng loáng nhìn vào bốn chiếc xe nói tiếp :
- Nếu các vị nói rõ nguyên nhân tại sao chịu để ngÆ°á»i kiá»m chế thì may ra tại hạ có thể gắng sức giúp được Ä‘iá»u gì chăng?
Bá»—ng tiếng cÆ°á»i lạnh lẽo lại vang lên. Bốn lão già ngồi trên xe Ä‘á»™t nhiên biến sắc vung chưởng đánh ra. Thượng Quan Kỳ đã sá»›m Ä‘á» phòng, chàng vừa thấy bốn ngÆ°á»i giÆ¡ tay lên, lập tức né tránh má»™t cách mau lẹ dị thÆ°á»ng ra ngoài năm thÆ°á»›c.
Bốn lão già bốn góc Ä‘á»u nhắm phóng chưởng đánh Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đã lạng ngÆ°á»i tránh khá»i, thành ra chưởng thế bốn ngÆ°á»i chạm nhau, xoáy thành má»™t cÆ¡n gió lốc mãnh liệt. Thượng Quan Kỳ mấy bữa nay đã liên tiếp bÆ°á»›c qua những cÆ¡n hiểm nghèo, tăng thêm phần lịch duyệt nhiá»u. Chàng Ä‘oán rằng ngÆ°á»i đứng trong bóng tối nói ra kia má»›i là nhân vật đầu não trong tòa nhà này. Nếu đánh vá»›i bốn lão già thì không tìm ngÆ°á»i đâu nữa để quyết thắng bại.
NghÄ© vậy chàng liá»n ngắm chá»— phát ra tiếng nói xông tá»›i. Chàng vừa nhảy lại, vừa chú ý nhìn, nhÆ°ng chỉ thấy bức tÆ°á»ng dày đặc Ä‘en sì, tuyệt không thấy bóng ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ là ngÆ°á»i đầy lòng tá»± tin, nhận định chắc phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng cho khá»i lầm lỡ. Rồi tay cầm kim Ä‘ao vung lên bổ mạnh vào bức tÆ°á»ng Ä‘en kịt.
Lưỡi đao Kinh Hồn quả nhiên sắc bén tuyệt luân, ánh đao vừa lấp lóe đã cấm sâu vào trong vách và ngập đến tận chuôi. Thượng Quan Kỳ khen thầm :
- “Lưỡi Ä‘ao này quả là bén thật!â€.
Chàng rút mạnh lưỡi đao ra thì một luồng nước nóng tuôn theo ra như suối phun vào đầy mặt mũi và tay mình.
Thượng Quan Kỳ khẽ rú lên :
- Thôi nguy rồi! Trong vách này không biết đã ngấm ngầm dấu chất gì kịch độc. Phen này chắc toàn thân mình sẽ tan nát ra mà chết?
Bá»—ng thấy bánh xe chuyển lá»™c cá»™c, bốn lão già nhất tá» xông lại. Thượng Quan Kỳ thấy nÆ°á»›c phun vào tay mà không Ä‘au Ä‘á»›n chút nào, Ä‘Æ°a tay lên mÅ©i ngá»­i thì thấy mùi tanh rồi chàng biết nÆ°á»›c này không phải là thuốc Ä‘á»™c mà rõ ràng là máu ngÆ°á»i. Bất giác chàng cảm thấy phấn khởi chí anh hào, lá»›n tiếng quát :
- Äừng đụng chạm tá»›i lưỡi Ä‘ao của tại hạ!
Äoạn chàng vung lên má»™t chiêu LÆ°u Sa Thiên Lý. Cát Trôi Ngàn Dặm má»™t vùng ánh kim quang lóe mắt. Bốn lão già nghe tiếng Thượng Quan Kỳ quát, chẳng hiểu ra sao, quả nhiên không dám đụng vào lưỡi kim Ä‘ao của chàng, vá»™i vung chưởng ra mãnh liệt để tránh thế Ä‘ao, rồi khẽ dùng sức cho xe lui lại.
Lúc bánh xe đang chuyển, bốn lão rút khí giới ra. Mỗi lão trong tay cầm một cây nhuyễn tiên dài chín thước bằng da thuồng luồng.
Thượng Quan Kỳ bức bách bốn lão gia lùi lại rồi la lên :
- Xin bốn vị dừng tay! Tại hạ có Ä‘iá»u muốn nói.
Bốn lão gia toan dùng roi đánh ra, nghe tiếng Thượng Quan Kỳ la hét, quả nhiên dừng tay lại.
Thượng Quan Kỳ nói :
- NgÆ°á»i đứng trong bóng tối để chỉ huy các vị đã bị tại hạ giết rồi. Ngay từ giá» phút này, bốn vị lão tiá»n bối được trả lại tá»± do...
Bốn lão già ngơ ngác nhìn nhau. Thượng Quan Kỳ lại nói tiếp :
- Chá»— vách đá ngÆ°á»i đó ẩn mình đã bị lưỡi kim Ä‘ao của tại hạ chém thủng rồi. Vá»›i lưỡi kim Ä‘ao này đừng nói là vách đá, ngay đến gang thép thuần chất cÅ©ng không chống nổi. Bốn vị lão tiá»n bối tinh thần vẫn còn tỉnh táo, dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a uống phải thuốc mê, song tại hạ biết rằng Cổn Long VÆ°Æ¡ng không tin ai bao giá» chắc bốn vị cÅ©ng bị y ngấm ngầm kiá»m chế cách nào đấy.
Bốn lão già lắng tai nghe má»™t lúc, quả nhiên không thấy tiếng tăm gì. Bốn vị này bị nhốt trong hắc thất luôn mấy chục năm trá»i, đã chịu vô cùng Ä‘au khổ. Nên tuy không nghe thấy tiếng ngÆ°á»i chỉ huy lên tiếng mà vẫn còn sợ sệt không dám nói câu gì.
Thượng Quan Kỳ lại lớn tiếng nói :
- Tại hạ quyết không sợ các vị đâu, mà phải kiếm lá»i hăm dá»a. Bốn vị không tin thì cứ việc Ä‘á»™ng thủ thá»­ coi.
Lúc ấy lão già ở đầu mé tả mạnh dạn lên tiếng há»i :
- Äại hiệp nói thật chăng?
Thượng Quan Kỳ tức mình gắt lên :
- Tại hạ đã biểu các vị nếu không tin thì cứ việc động thủ đi!
Bốn lão già kia không nghe thấy ngÆ°á»i chỉ huy lên tiếng, bây giá» má»›i tin lá»i Thượng Quan Kỳ, liá»n cất nhuyá»…n tiên Ä‘i nói :
- Äa tạ đại hiệp đã cứu sống chúng tôi.
Thượng Quan Kỳ nhìn thấy lá» má» bốn lão già khoanh tay thi lá»… chứ không xuống xe thì rất lấy làm kỳ há»i :
- Phải chăng bốn vị đã bị cột vào xe rồi?
Bỗng nghe lão già mé tả thở dài nói :
- Chúng tôi bị cá»™t vào xe mấy chục năm trá»i, và phải phụ trách canh giữ nÆ¡i đây.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Không hiểu các vị bị cột thế nào? Mong rằng các vị cho hay, may ra tại hạ có giúp được gì chăng?
Lão này thở dài sÆ°á»n sượt, vén áo lên nói :
- Nếu mục lực đại hiệp tinh minh thì không cần phải soi đèn cũng có thể trông thấy.
Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn xem, bất giác run lên nghĩ thầm :
- “Cổn Long VÆ°Æ¡ng giở thủ Ä‘oạn này thì thật là Ä‘á»™c ác dã man đến cùng cá»±c!â€.
Nguyên đùi lão già bị luồn dây thiên tằm qua ba huyệt đạo rồi buộc vào xe.
Lão già lại nói :
- Sợi dây này tuy nhá» xíu nhÆ°ng bện bằng thứ tÆ¡ tằm ngàn năm dai bá»n vô cùng! Dù có bảo Ä‘ao hay bảo kiếm cÅ©ng không chặt đứt được.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Trong tay tại hạ có lưỡi kim đao này chặt sắt như cát bùn, các vị nhẫn nại thêm chút nữa, để tại hạ thử coi.
Chàng vung kim đao lên chặt dây tơ thiên tằm quả nhiên đứt ngay. Thượng Quan Kỳ thấy lưỡi đao bén sắc như vậy thì trong bụng cả mừng. Chàng giơ đao lên chặt đứt dây tơ cho bốn vị xong, nhưng bốn vị vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Thượng Quan Kỳ khẽ bảo :
- Dây cột chân đã bị tại hạ chặt đứt rồi, các vị ruổi chân ra xem.
Bốn lão già nói :
- Chúng tôi còn bị cột một chỗ nữa.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Chỗ nào?
Một vị ít tuổi nhất vén áo dài lên nói :
- Còn chỗ này.
Thượng Quan Kỳ đã để ý nhìn kỹ thì ra xÆ°Æ¡ng tỳ bà của bốn ngÆ°á»i cÅ©ng bị luồn hai sợi tÆ¡ thiên tằm. Chàng liá»n vung Ä‘ao lên chặt hết. Thế rồi cả bốn vị đứng lên được. NhÆ°ng có má»™t vị vừa đứng lên lại lảo đảo ngồi xuống, còn ba vị kia thì cất bÆ°á»›c Ä‘i lui Ä‘i tá»›i quanh nhà hoài.
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a tay nâng lão già chÆ°a đứng lại được há»i :
- Sao lão tiá»n bối không đứng lên được?
Lão đáp :
- Cặp giò của lão phu bị hư rồi, không dùng nó để đi lại được nữa.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Sao vậy?
Lão đáp :
- Lúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng hạ lệnh xá» dây thiên tằm, há» làm trật vị trí, phạm vào huyệt trá»ng yếu má»™t bên chân.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Có lẽ lâu ngày tiá»n bối không dùng đến chân nên bây giá» ngượng nghịu, để tại hạ đỡ cho tiá»n bối Ä‘i thá»­ mấy bÆ°á»›c.
Lão già ngồi ngay đáp :
- Không được đâu.
Rồi hai tay đẩy xe Ä‘i lại rất mau trong căn nhà. Thượng Quan Kỳ quay lại nhìn ba lão kia thấy há» Ä‘i quanh hoài tá»±a hồ nhÆ° con nít tập Ä‘i thì trong lòng không khá»i sinh nghi, nghÄ© thầm :
- “Vừa rồi mấy vị này phóng chưởng lá»±c ra mạnh đến thế, rõ ràng là những tay võ công thượng thặng. Song hai chân bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cá»™t đã mấy chục năm trá»i chÆ°a bÆ°á»›c Ä‘i bÆ°á»›c nào, nên bây giá» còn têâ€.
Ba ngÆ°á»i từ từ dừng bÆ°á»›c, chắp tay nói vá»›i Thượng Quan Kỳ :
- Bá»n lão phu bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng tÆ¡ thiên tằm xuyên qua đùi cá»™t mấy chục năm tuy chÆ°a hoàn toàn tê liệt, song chân khí không chạy xuống được thành ra cất bÆ°á»›c khó khăn chÆ°a được thuận tiện.

hết: Hồi 96, xem tiếp: Hồi 97
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:40 AM.
  #94  
Old 26-06-2008, 01:08 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 97

Äến chết chÆ°a quên Ä‘iá»u nghÄ©a khí



Thượng Quan Kỳ thở dài há»i :
- Bây giỠcác vị đã thấy bớt chút nào chưa?
Ba lão đồng thanh đáp :
- Äã mấy chục năm trá»i chÆ°a từng dùng tá»›i, ngày thÆ°á»ng lại không vận khí đả thông mạch huyệt, không thể trong chốc lát mà vận dụng nhÆ° thÆ°á»ng được.
Thượng Quan Kỳ biết rằng không thể trùng trình được liá»n chắp tay nói :
- Tại hạ có Ä‘iá»u thỉnh giáo các vị.
Bốn ngÆ°á»i cả kinh há»i :
- Äại huynh có Ä‘iá»u chi, bá»n lão phu dầu chết cÅ©ng chẳng từ nan.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Các vị có biết nơi tàng trữ độc dược của Cổn Long Vương ở chỗ nào không?
Bốn lão trầm ngâm hồi lâu, rồi lão vẫn ngồi trên xe nói :
- Lúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùi qua huyệt mạch bá»n lão phu để xá» dây cá»™t, chỉ biểu là có ngÆ°á»i trong bóng tối chỉ huy, bá»n tôi nhất thiết phải nghe theo lá»i y.
Thá»±c ra y nắm cả quyá»n sinh sát bá»n tôi trong tay. Mấy chục năm trá»i, bá»n tôi chỉ nghe thanh âm truyá»n lệnh, chứ chÆ°a từng thấy mặt qua lần nào.
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm: “Mình há»i mấy ông xem Ä‘á»™c thất ở đâu để tìm đến cho lẹ, thì mấy ông cứ kể con cà con kê hoàiâ€. NhÆ°ng chàng tuy nóng ruá»™t vẫn miá»…n cưỡng nghe lá»i lão kể :
- Trong bốn vị này thì lão có cặp giò tàn phế bị nhốt lâu hÆ¡n hết, chắc là biết được nhiá»u.
Bỗng nghe lão nói tiếp :
- Vì thế mà bá»n lão tuy bị cầm tù ở Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ lâu ngày mà không biết rõ ná»™i tình. Chính mắt lão phu đã trông thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng ra vào hắc thất này đến trăm lần. Hoặc giả dÆ°á»›i hắc thất này có nhà Ä‘á»™c thất hay không cÅ©ng không biết nữa. Có Ä‘iá»u nhà Ä‘á»™c thất là má»™t nÆ¡i rất trá»ng yếu...
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Cổn Long Vương vào đây rồi đi đâu?
- Ở vá» góc bên tả bức tÆ°á»ng kia dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cái cá»­a ngầm. Lần nào Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng theo chá»— đó tiến vào, song bá»n lão phu không biết y mở đóng ra sao?
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äã có cá»­a ngầm, tại hạ thá»­ dùng bảo Ä‘ao xem có thể tìm ra được chăng?
Nói xong tay cầm kim đao đi lại phía đó. Chàng vận nội lực ra cánh tay rồi chém vào vách đá. Lưỡi đao Kinh Hồn quả nhiên chém vào vật cứng càng có hiệu lực. Nhát đao chém xuống ngập đến tận chuôi.
Thượng Quan Kỳ ngầm vận ná»™i công lắc mạnh lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn quả nhiên phát giác ra rằng sau bức tÆ°á»ng dày năm tấc là chá»— trống không. Dù đó không phải là cá»­a ngầm thì cÅ©ng là bức tÆ°á»ng ngăn. Chàng vận thêm ná»™i lá»±c vào cánh tay để thoát ra má»™t lá»— vuông hai thÆ°á»›c. Chàng cẩn thận bê những tảng đá đặt xuống rồi thò đầu vào xem. Nhà hắc thất đã tối mò, bên kia tÆ°á»ng lại càng tối hÆ¡n, nhìn chẳng thấy gì.
Thượng Quan Kỳ vận hết nhãn lá»±c nhìn thấy lá» má» má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm thông vào trong thì mừng thầm lẩm bẩm :
- “NÆ¡i đây bí mật, lại coi giữ nghiêm ngặt thì dù không phải là nhà Ä‘á»™c thất, tất cÅ©ng phải là má»™t khu vá»±c trá»ng yếuâ€.
Chàng quay đầu nhìn lại thấy ba lão đứng kỠvai nhau, còn một lão vẫn ngồi trên xe. Cả tám con mắt chăm chú nhìn vào mặt chàng đầy vẻ cung kính. Bốn lão tuy võ công kém Thượng Quan Kỳ, nhưng ở trong bóng tối đã lâu, chắc mục lực mạnh hơn chàng. Một lão khen :
- Thật là một lưỡi đao ghê hồn.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Các vị trừ khá»­ được những giây trói buá»™c, vậy nên nhân lúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a vá», nên trốn mau Ä‘i!
Lão ngồi xe nói :
- Hai chân lão phu đã tàn phế, không đi lại được, xin ở lại đây để giúp đại hiệp một tay.
Ba lão kia đồng thanh đáp :
- Nếu không được đại hiệp giải cứu thì suốt Ä‘á»i chúng tôi vÄ©nh viá»…n chìm đắm lại trong nhà hắc thất này. Ôn đức ấy lẽ nào không báo đáp. Ba lão phu cÅ©ng tình nguyện ở lại nghe lá»i đại hiệp sai bảo.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Mình Ä‘ang lúc Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã, may được mấy vị này trợ lá»±c thì còn gì bằngâ€. Chàng liá»n nói :
- Äã vậy thì tại hạ không dám khách sáo, xin các vị ở lại trong hắc thất này để ngăn chặn những ngÆ°á»i vào dây. Tại hạ chắc rằng mình đã lẻn vào đây, quyết không che mắt bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng được. Tại hạ xin nhá» bốn vị cá»± địch được chăng?
Bốn ngÆ°á»i đồng thanh đáp :
- Chúng tôi xin lĩnh mạng, dù chết cũng không hối hận.
Lão già mé tả chuyển mình đi hai bước rồi nói :
- Việc giữ nhà hắc thất này ba ngÆ°á»i đủ rồi, lão phu xin theo đại hiệp cùng vào Ä‘Æ°á»ng hầm, không hiểu đại hiệp có Æ°ng không?
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi nói :
- Nếu vậy càng hay!
Nói xong chàng co chân nhảy má»™t cái, ngÆ°á»i đã chuồn qua bức tÆ°á»ng.
Quả nhiên đây là má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm bí mật, tuy tối Ä‘en nhÆ° má»±c nhÆ°ng không cảm thấy khó thở hay mùi hôi hám chi hết, đủ tá» rằng Ä‘Æ°á»ng hầm này thÆ°á»ng có ngÆ°á»i qua lại.
Bỗng có tiếng khàn khàn nói :
- Tấm thân đại hiệp quan trá»ng vô cùng, không nên mạo hiểm. Lão phu xin Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ toan ngăn lại thì lão đã lạng ngÆ°á»i tiến lên trÆ°á»›c, má»™t tay đỡ trÆ°á»›c ngá»±c còn má»™t tay chuẩn bị đối địch, chân bÆ°á»›c từ từ Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c.
Con Ä‘Æ°á»ng hầm này Ä‘i được vài chục thÆ°á»›c thì đến chá»— ngã ba. Lão già dẫn Ä‘Æ°á»ng quay lại nhìn Thượng Quan Kỳ há»i :
- Xin đại hiệp tính xem Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nào? Lão phu không dám tá»± quyết.
Thượng Quan Kỳ chú ý một lúc rồi quyết định :
- Äi vá» mé tả!
Lão già dẫn Ä‘Æ°á»ng xoay mình Ä‘i vào Ä‘Æ°á»ng bên trái. Thượng Quan Kỳ thốt nhiên nhá»› đến lá»i hẹn vá»›i Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ°. NhÆ°ng ở trong nhà hắc thất này không có ánh mặt trá»i nên chẳng hiểu bây giá» là mấy giá»? Chàng lại nghÄ© đến Liên Tuyết Kiá»u đã lẻn vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ sao lại không chịu hợp sức vá»›i mình để Ä‘i phá nhà Ä‘á»™c thất. Nàng ở trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng từ thuở nhá», chắc hình thế đã biết rõ hay ít ra cÅ©ng biết vị trí nhà Ä‘á»™c thất ở chá»— nào, để mình khá»i mất công lần mò.
Bao nhiêu tâm sự man mác trong lòng, thành ra tai mắt mất hết linh mẫn.
Chàng mải nghĩ quên cả mình đang dấn thân vào nơi hiểm địa.
Thốt nhiên bên tai nghe có tiếng rên rỉ, rồi má»™t bóng ngÆ°á»i xông tá»›i.
Thượng Quan Kỳ bị cÆ¡n diá»…n biến xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t, giật mình tỉnh lại, vá»™i Ä‘Æ°a tay phải ra để chắn bóng Ä‘en. Thì nghe giá»ng nói khàn khàn khẽ lên tiếng :
- Äại hiệp! Phía trÆ°á»›c... phía trÆ°á»›c có....
Thần trí Thượng Quan Kỳ đã hoàn toàn tỉnh hẳn, khẽ nhắc lão già đi trước :
- Äừng lên tiếng!
Chàng lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái lùi lại tám thÆ°á»›c, tay phải để vào huyệt Huyá»n CÆ¡ lão già, nói :
- Tại hạ giúp tiá»n bối vận khí hành công, ổn định thÆ°Æ¡ng thế.
Lão phu phá»u phào nói :
- Mau buông lão phu ra! Mấy ông bạn chúng tôi đã có linh dược. Äại hiệp hãy đứng chỠở đây, chá»› có vá»™i khinh địch tiến vào má»™t mình. Lão phu trở ra hắc thất lấy thuốc uống rồi vào ngay.
Lão cá»±a mình thoát khá»i tay Thượng Quan Kỳ, rồi lật đật theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở ra.
Thượng Quan Kỳ lầm bầm một mình :
- “Không biết lão này bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thế nào? Giả tá»· lão không Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, chắc mình bị ám toán rồi. Thượng Quan Kỳ hỡi Thượng Quan Kỳ! Mi Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt đại địch dòm ngó, cuá»™c sinh tá»­ chi trong nháy mắt thế mà mi không tập trung tâm thần Ä‘á» phòng thì thật là ngốcâ€.
NghÄ© tá»›i đây, chàng rất áy náy vì mình sÆ¡ suất để lão già bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Chàng liá»n từ từ cởi áo ngoài ra, mặc áo Thiên Tằm y vào ngÆ°á»i.
Nguyên chàng có tính cách cao ngạo tuy đã được Liên Tuyết Kiá»u cho tấm bảo y này, nhÆ°ng chàng vẫn gấp để trÆ°á»›c ngá»±c chứ chÆ°a mặc hẳn vào. Bây giá» thấy lão già bị thÆ°Æ¡ng, chàng sá»±c nhá»› đến mÅ©i tên kinh khủng phóng tá»›i chàng lúc còn ở ngoài giậu sắt nhà hắc thất, nhá» có bảo y để trÆ°á»›c ngá»±c mà mÅ©i tên ác Ä‘á»™c kia không đâm suốt vào ngá»±c chàng được.
Lúc này chàng cảm thấy thân mình quan trá»ng vô cùng, vì công việc Ä‘iá»u tra đại cuá»™c cá»±c kỳ quan hệ chẳng những không dám coi thÆ°á»ng cái chết, mà còn sợ luôn cả mình bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nữa.
Chàng vừa thay áo xong thì có tiếng chân ngÆ°á»i lịch bịch Ä‘i vào, bất giác giật mình nghÄ© thầm :
- “Phía trÆ°á»›c có mai phục, phía sau lại có truy binh, chắc bữa nay phải xảy cuá»™c chém giết tÆ¡i bá»iâ€.
Thượng Quan Kỳ vừa nghÄ© vừa lên tiếng há»i :
- Ai đó?
Bỗng xa xa có tiếng đáp lại :
- Äại hiệp đấy Æ°? Lão phu đây.
Rồi tiếng chân tá»± nhiên ngừng bặt, má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° bay lÆ°á»›t tá»›i.
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy lão già áo Ä‘en tưởng là lão tìm nÆ¡i trú vào chàng liá»n nói :
- Thuốc của mấy ông bạn lão tiá»n bối quả là linh dược đáng kêu là: “Vạn sá»± hồi xuânâ€.
NgÆ°á»i má»›i đến, buồn rầu nói :
- Y chết rồi!
Thượng Quan Kỳ giật mình nhắc lại :
- Chết rồi?
Nguyên bốn lão già trong hắc thất, tuổi tác sàn sàn ngang nhau, quần áo cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° nhau. HÆ¡n nữa mấy chục năm trá»i không được tắm gá»™i, râu tóc má»c đầy, nên khó lòng phân biệt được rõ ràng.
Lão già áo đen thở dài :
- Y vừa trúng chưởng lại vừa trúng ám khí tuyệt Ä‘á»™c dùng toàn lá»±c ráng chạy ra khá»i Ä‘Æ°á»ng hầm vá» tá»›i hắc thất nói được ba bốn câu rồi tắt thở mà chết liá»n.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Sao y không bảo cho tại hạ hay?
Lão già áo đen đáp :
- Y sợ đại hiệp cố thân dấn mình vào nÆ¡i nguy hiểm, cố chạy ra khá»i Ä‘Æ°á»ng hầm để giục lão phu chạy theo đại hiệp để mở Ä‘Æ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ ngậm ngùi không nói gì nữa trong lòng rất hối hận. Chàng trầm ngâm hồi lâu rồi nói :
- Thôi được, lão tiá»n bối đã đến đây vậy Ä‘i theo tại hạ vào xem sao? Và tiá»n bối nhá»› theo tại hạ đừng cách xa nhau quá.
Lão già áo đen nói :
- Lão phu đến đây là để Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng cho đại hiệp, nếu có gặp mai phục thì lão phu chạm trán đại địch trÆ°á»›c cho đại hiệp có đủ thá»i gian chuẩn bị.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Không há» chi! Tại hạ đã có phÆ°Æ¡ng pháp tránh ám khí, không muốn cho tiá»n bối phải mạo hiểm.
Nói xong chàng cất bước đi ngay.
Lão già áo Ä‘en lạng ngÆ°á»i má»™t cái để tranh Ä‘i trÆ°á»›c. Thượng Quan Kỳ đã liệu trÆ°á»›c. Chàng Ä‘Æ°a tay phải ra nắm lấy cổ tay lão già áo Ä‘en nói :
- Nếu tiá»n bối không chịu nghe lá»i tại hạ thì xin má»i ra khá»i Ä‘Æ°á»ng hầm này mà không thế thì tại hạ đành phải Ä‘iểm huyệt tiá»n bối.
Lão già áo đen thở dài nói :
- Äã thế thì lão phu xin tuân lệnh Ä‘i sau, đại hiệp buông tay ra!
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tiá»n bối rút binh khí ra Ä‘á» phòng gạt ám khí rồi chúng ta Ä‘i vào.
TrÆ°á»›c đó có má»™t lão già bị uổng mạng, Thượng Quan Kỳ không dám coi thÆ°á»ng nữa, má»™t mặt vận khí Ä‘á» phòng, má»™t mặt Ä‘i lần từng bÆ°á»›c, tay nắm chặt chuôi kim Ä‘ao để chuẩn bị đối phó vá»›i những biến cố xảy ra.
Äá»™t nhiên trong bóng tối có má»™t luồng kình lá»±c đánh tá»›i Thượng Quan Kỳ.
Luồng kình lực này không có tiếng tăm gì, nên gần đến nơi Thượng Quan Kỳ mới biết. Chàng vội vung tay đánh ra.
Lúc hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau, Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trÆ°á»›c ngá»±c và khuá»·u tay bên phải có những vật gì nhá» bé đụng vào ngÆ°á»i chàng.
Nhưng chỗ trúng phải thấy đau ngấm ngầm.
Thượng Quan Kỳ run lên, không biết rằng đối phÆ°Æ¡ng phóng chưởng lá»±c ra trÆ°á»›c rồi má»›i phóng ám khí sau, khiến mình Ä‘ang phân tâm chống lại chưởng lá»±c thì ám khí tiếp đến. Äòn này thật là Ä‘á»™c hiểm, dù ngÆ°á»i võ công cao đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i.
Bất giác chàng âm thầm la lên :
- Thật là nhục quá! Nếu không có bảo y của Liên Tuyết Kiá»u tặng cho và không rút kinh nghiệm ở nÆ¡i ông bạn già vừa bị chết uổng thì e rằng mình cÅ©ng uổng mạng ở trong Ä‘Æ°á»ng hầm này rồi.
Chàng lại sực nhớ ông già đi sau, nếu để lão tranh đi trước thì cũng chung một số phận như lão trước.
Chàng lùi lại ba bÆ°á»›c rồi thi triển phép Truyá»n Âm Nhập Mật bảo lão :
- Phía trÆ°á»›c có mai phục, tiá»n bối không nên tiến lên nữa?
Lão già áo Ä‘en quả là ngÆ°á»i khí khái, hiên ngang nói :
- Äể lão phu Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng cho.

hết: Hồi 97, xem tiếp: Hồi 98
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:49 AM.
  #95  
Old 26-06-2008, 01:19 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 98

DƯỚI ÄƯỜNG HẦM, QUÃI NHÂN XUẤT HIỆN



Thượng Quan Kỳ nắm vai ông già lại nói:
– Tiá»n bối không nên mạo hiểm, xin cứ giữ nguyên chá»— này, há»… nghe tiếng tại hạ gá»i hãy tiến vào.
Dứt lá»i, chàng lại xông thẳng vế phía trÆ°á»›c. Bá»—ng thấy má»™t luồng ám kình đánh xéo lại.
Thượng Quan Kỳ lần này chuẩn bị kỹ hÆ¡n, tay phải phóng chưởng ra đồng thá»i tay trái vung lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn để che ngÅ© quan.
Quả nhiên chàng lại cảm thấy hai cạnh sÆ°á»n bị sức mạnh của vật gì đánh vào.
Tuy ám khí đánh đến rất mau, song Thượng Quan Kỳ cũng chạy rất lẹ. Chớp mắt chàng đã nhảy đi xa hơn hai trượng rồi chú ý phòng bị.
NgỠđâu chỠđã khá lâu mà vẫn không thấy tiá»m lá»±c cùng ám khí đánh tá»›i nữa.
Chàng tập trung hết mục lá»±c để nhìn ra hai bên, nhÆ°ng chỉ thấy tối Ä‘en không có chá»— nào đáng nghi thì lẩm bẩm: “Quái lạ! Chưởng lá»±c cùng ám khí tá»±a hồ ở khu này phóng ra sao bây giá» lại không thấy gì nữa? Nếu kình lá»±c cùng ám khí theo Ä‘Æ°á»ng thẳng mà nói thì chỉ còn cách chá»— này rất gầnâ€.
Thượng Quan Kỳ vừa lấy làm kinh dị vừa trở gót quay trở lại tìm tòi nghe ngóng. Chàng nghÄ© thầm: “Tình thế đã hiển nhiên, ngÆ°á»i phóng ám khí ra chỉ gần đâu đây, nếu không tìm ra được ngÆ°á»i đó để trừ khá»­ Ä‘i thì sau khi mình qua chá»— này rồi, tất bị y chẹn mất Ä‘Æ°á»ng ra. Äó là má»™t Ä‘iá»u đáng loâ€.
Từ lúc Thượng Quan Kỳ vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ đã thấy bao nhiêu chuyện kỳ lạ, nên đối vá»›i vụ bị tiá»m lá»±c cùng ám khí đánh tá»›i này, chàng không dám phán Ä‘oán hàm hồ. Chàng nhận định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng men theo vách đá rồi tiến vá» phía trÆ°á»›c tìm lại.
Sau khi dừng lại một lúc lâu trong bóng tối, Thượng Quan Kỳ đã nhìn thấy cảnh vật trong vòng mấy thước.
Nguyên mục lá»±c của chàng lút canh khuya không có trăng sao chàng vẫn có thể trông rõ ngoài xa hàng năm, sáu trượng. NhÆ°ng ở trong Ä‘Æ°á»ng hầm này nhãn lá»±c chàng chỉ trông ra xa được chừng vài thÆ°á»›c mà thôi.
Thượng Quan Kỳ đang đi, chợt thấy phía trước cách chừng vài thước, vách đá có một huyệt động. Chàng để ý nhìn kỹ thì huyệt động này đi chênh chếch vào.
Thượng Quan Kỳ chợt tỉnh ngộ lẩm bẩm:
– Phải rồi! NgÆ°á»i phóng ám khí núp trong huyệt Ä‘á»™ng này. Xem kình lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng nếu há» Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính tỉ thí vá»›i mình, chÆ°a chắc mình đã ăn đứt. Con ngÆ°á»i có võ công. nhÆ° vậy mà phải lén lút tập kích, không biết bá» có dụng ý gìâ€?
Chàng còn Ä‘ang suy nghÄ© thì đã gần tá»›i huyệt Ä‘á»™ng. Chàng dán tai vào nghe ngóng thì quả nhiên có tiếng ngÆ°á»i thở hít rất khẽ, rõ ràng là má»™t tay cao thủ ná»™i công vào hạng thượng thặng.
Thượng Quan Kỳ nắm chắc lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, dằn giá»ng quát:
– Äại giá chưởng lá»±c hùng mạnh, sao không chịu ra mặt há»™i kiến, hoặc tỉ thí má»™t cách Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính mà phải lén lút đánh trá»™m NhÆ° thế đâu phải là hành vi của bậc đại trượng phù.
Bá»—ng thấy má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh lẽo nổi lên, rồi từ trong huyệt Ä‘á»™ng vách đá má»™t cánh tay Ä‘Æ°a ra toan bắt lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, đồng thá»i má»™t thanh âm lạnh lùng lên tiếng:
– Lão phu không được quyá»n tá»± chủ, đâu có phải là ta sợ ngÆ°Æ¡i!
ChÆ°a dứt lá»i, rú lên má»™t tiếng thất thanh rồi lùi lại.
Nguyên lưỡi Kinh Hồn Ä‘ao sắc bén phi thÆ°á»ng, cánh tay từ trong bích Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a ra đụng vào lưỡi kim Ä‘ao, bị đứt mất từ cổ tay, máu tÆ°Æ¡i chảy ra nhÆ° suối.
Thượng Quan Kỳ thu đao vỠxông thẳng vào huyệt động thì bất thình lình một luồng kình lực từ trong huyệt động phóng ra. Thượng Quan Kỳ đã đỠphòng từ trước, giơ tay áo bên trái lên quét ngang.
Luồng kình lực kia cũng mạnh gớm khiếp. Chưởng lực hai bên vừa chạm nhau, Thượng Quan Kỳ bị hất trở lại.
Chàng giật mình nghĩ thầm: Trong thạch động này không biết nhân vật nào mà võ công ghê gớm như vậy?
Thượng Quan Kỳ là hạng niên thiếu, khí huyết Ä‘Æ°Æ¡ng thịnh, vừa bị hất ra ngoài thạch Ä‘á»™ng, chàng chỉ Ä‘iá»u dưỡng má»™t chút rồi giÆ¡ tay trái lên che mặt, lại xông vào huyệt Ä‘á»™ng thì má»™t luống tiá»m lá»±c khác rất mãnh liệt phóng ra.
Thượng Quan Kỳ để tụ hết công lực, tay trái đánh mạnh ra một chưởng.
Chưởng lực hai bên chạm nhau xoáy lại thành một cơn gió lốc quét thạch động rào rào.
Thượng Quan Kỳ tuy đỡ được chưởng đó, song trong lòng không khá»i kinh hãi, nghÄ© thầm: “NgÆ°á»i trong Ä‘á»™ng này võ công còn cao hÆ¡n mình..â€..
Chàng còn đang ngẫm nghĩ, thốt nhiên một luồng hào quang lóe ra lấp loáng đâm tưới.
Thượng Quan. Kỳ vung Ä‘ao lên Ä‘o đánh choang má»™t tiếng, thanh trÆ°á»ng
kiếm kia bị gãy đôi.
Bá»—ng trên không những ánh sáng vàng vá»t ra, vô số ám khí tá»›i tấp phóng lại.
Thượng Quan Kỳ múa kim Ä‘ao che mặt, bao nhiêu ám khí Ä‘á»u bị kim Ä‘ao gạt rÆ¡i xuống lả tả. Chàng lại á»· có áo Thiên Tằm nên không cần Ä‘á» phòng những ám khí phóng vào ngÆ°á»i...
NgÆ°á»i trong bích Ä‘á»™ng dÆ°á»ng nhÆ° thế cùng lá»±c kiệt bật lên tiếng cÆ°á»i the thé rồi quát:
– Ãm khí này của lão phu không những tôi thuốc kịch Ä‘á»™c mà còn chuyên dể phá khí lá»±c ná»™i công. NgÆ°Æ¡i á»· mình võ công cao cÆ°á»ng, thì dù có giá»i chăng nữa cÅ©ng chỉ chống được trong vòng ná»­a giá»...
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i thầm, lên tiếng quát:
– Mấy mũi ám khí đó làm gì được tại hạ? Song hoàng thiên có đức hiếu sinh, tại hạ không tuyệt diệt. Nếu đại giá không hạ khí giới thì đừng trách lưỡi đao Kinh Hồn vô tình.
Trong bóng tối bỗng nổi lên những tiếng rú kinh ngạc:
– Trá»i Æ¡i? Kinh Hồn Ä‘ao! Phải chăng là má»™t thứ trong “Võ Lâm Tam Bảoâ€?
Lại một âm thanh khác nói tiếp:
– Y đã có lưỡi đao Kinh Hồn, tất nhiên trong mình còn mặc áo Thiên Tằm. Thế thì y còn sợ gì tên độc nữa?
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “NgÆ°á»i trong bích Ä‘á»™ng này xem chừng biết rõ Võ Lâm Tam Bảoâ€. Chàng liá»n quát to:
– Äại giá đã biết uy thế Võ Lâm Tam Bảo chẳng lẽ còn muốn thá»­ xem nó lợi hại ra sao nữa chăng?
Trong bích động đột nhiên vang lên hai tiếng thở dài, nói:
– Các hạ đã mang Võ Lâm Tam Bảo trong ngÆ°á»i, dÄ© nhiên phải là má»™t cao nhân quán thế. Không hiểu các hạ có thể cho biết đại danh được chăng?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tại hạ là Thượng Quan Kỳ, một kẻ hậu tiến trong võ lâm mà thôi.
Chàng đợi lâu không thấy trong bích Ä‘á»™ng có tiếng trả lá»i thì cho rằng cái tên Thượng Quan Kỳ có lẽ đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a nghe thấy bao giá», nên há» trầm ngâm không đáp lại.
Qua má»™t thá»i gian chừng uống cạn tuần trà, Thượng Quan Kỳ không nhẫn nại được nữa, toan cất tiếng há»i lại, thì nghe trong bích Ä‘á»™ng có má»™t ngÆ°á»i nói nhá»:
– Äạo huynh! Trong võ lâm không kể gì ngÆ°á»i lá»›n hay ngÆ°á»i nhá», ai thành đạt là hÆ¡n. Äạo huynh cùng bần tăng Ä‘á»u là ngÆ°á»i có chút danh vá»ng, thế mà bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhốt vào trong thạch Ä‘á»™ng này mấy chục năm trá»i.
Rồi chàng lại thấy một thanh âm khác đáp lại:
– Äạo huynh nói phải lắm! Ông bạn này đã lấy được Võ Lâm Tam Bảo trong tay thì nhất định phải là ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ lắng tai nghe hai ngÆ°á»i nói chuyện trong bích Ä‘á»™ng Ä‘á»™t nhiên im bặt, kế tiếp là má»™t tiếng “Chát†vá»ng lên nhÆ° tiếng đá chạm nhau. Rồi tia lá»­a lóe lên.
Nhãn lá»±c của Thượng Quan Kỳ quả thá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i.
DÆ°á»›i ánh lá»­a lóe lên má»™t cái, chàng đã nhìn thấy bá»™ mặt hai ngÆ°á»i tóc dài râu quặn ngồi tá»±a vào vách đá.
Bá»—ng nghe có tiếng trầm. trầm há»i vá»ng ra:
– Thượng Quan huynh đã nhìn rõ mặt bần tăng chưa?
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm “Y đã tá»± xÆ°ng là bần tăng thì dÄ© nhiên là má»™t vị hòa thượngâ€, liá»n lá»›n tiếng há»i:
– Äại sÆ° pháp hiệu là gì?
Một thanh âm trầm trầm khẽ đáp:
– Bần tăng là Thiên Mộc – xuất thân thuộc phái Tung Sơn chùa Thiếu Lâm.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Vậy đại sư phụ có biết Thiết Mộc đại sư không?
Thiên Mộc đại sư đáp:
– Y là sư đệ bần tăng sao thí chủ lại biết?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Tại hạ cùng y có duyên há»™i ngá»™ được vài lần. Thấy y là bậc võ công cao cÆ°á»ng nên tại hạ rất kính phục.
Thiên Mộc đại sư thở dài nói:
Vị đạo trưởng đây cũng bị cầm tù với bần tăng, và là một bậc cao đồ của phái Côn Luân, đạo hiệu là Thanh Linh đạo trưởng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Hai vị là những bậc tiá»n bối trong võ lâm mà tại hạ không biết, xin hai vị tha tá»™i cho.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Bần tăng cùng Thanh Linh đạo trưởng bị tên nghiệt đồ đó nhốt ở đây không biết bao nhiêu lâu, vì trong thạch Ä‘á»™ng này không có ánh dÆ°Æ¡ng quang chẳng biết ngày đêm là gì nữa. NhÆ°ng chắc cÅ©ng đến trên mÆ°á»i năm nay.
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm:
– Äáng tiếc là mình xuất thân quá muá»™n nên chÆ°a được nghe tên tuổi mấy vị
này. Giả tỉ Tích Mộc đại sư cũng vào đây với mình thì y có thể biết rõ ngày Thiên Mộc mất tích.
Chàng chÆ°a kịp trả lá»i thì Thanh Linh đạo trưởng đã lên tiếng:
– Thượng Quan huynh đã đủ sức chống cá»± lại chưởng lá»±c và ám khí của bần đạo cùng Thiên Má»™c đạo huynh thì đủ biết là bản lãnh hÆ¡n ngÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ khiêm tốn nói:
– Bất quá tại hạ trông cậy vào uy lực Võ Lâm Tam Bảo, chứ thực ra chẳng có bản lãnh gì đáng kể.
Thiên Mộc nói:
– Dù uy lá»±c của tam bảo ghê gá»›m đến đâu nhÆ°ng ngÆ°á»i bản lãnh tầm thÆ°á»ng cÅ©ng không chống lại được vá»›i hai chưởng vừa rồi. Thượng Quan huynh đã len lá»i vào nhà mật thất này tất phải có việc gì, liệu cho biết được chăng?
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Hai ngÆ°á»i này công lá»±c thâm hậu lại xuất thân ở những môn phái lá»›n, không biết vì lẽ gì đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhốt ở đâyâ€?.
Mình chẳng nên nói dối làm gì, liá»n đáp:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng làm nhiá»u Ä‘iá»u tàn ác đã gây ra bao nhiêu kiếp vận Ä‘en tối cho võ lâm. Y nhá» có Ä‘á»™c dược lâm mê muá»™i thần trí để kiá»m chế những tay cao thủ giang hồ. Tại hạ muốn liá»u mình...
Nói tá»›i đây, chàng chàng sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n nói:
– Coi thần trí hai vị dÆ°á»ng nhÆ° không giống những ngÆ°á»i đã bị thuốc mê.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Chúng tôi tuy chÆ°a uống thuốc mê nhÆ°ng phải chịu khố sở còn hÆ¡n những ngÆ°á»i bị đánh thuốc gấp bá»™i...
Thốt nhiên lão kêu lên một tiếng rồi im bặt.
Lúc này Thượng Quan Kỳ đã đứng rất gần hai ngÆ°á»i. Chàng chú ý nhìn thì thấy Thiên Má»™c đại sÆ° mồ hôi toát ra nhÆ° tắm vì Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Thượng Quan Kỳ đã rút kinh nghiệm, nên vừa trông thấy liá»n biết ngay là Cổn Long VÆ°Æ¡ng trói buá»™c hai vị này bằng má»™t cách nào đó và hiện có ngÆ°á»i Ä‘ang giật dây. Chàng liá»n tiến lại gần thêm má»™t bÆ°á»›c khẽ nói:
– Trong tay vãn bối có Ä‘ao Kinh Hồn sắc bén vô cùng, may ra giải trừ được dây trói buá»™c cho tiá»n bối.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Ở trên lưng bấn tăng...
Rồi đau quá không nói được nữa.
Thượng Quan Kỳ bước quanh lại sau lưng Thiên Mộc ngầm vận nội lực, vung Kinh Hồn đao chém xuống đánh “Sạt†một tiếng.
Thiên Mộc đại sư đột nhiên thở phào một cái nói:
– Xin đa tạ Thượng Quan thí chủ.
Thượng Quan Kỳ lại vung kim Ä‘ao lên toan chém xuống phía sau lÆ°ng Thanh Linh đạo trưởng, nhÆ°ng đạo trÆ°á»ng giÆ¡ tay ra ngăn lại nói:
– Khoan đã.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Äạo trưởng không bị dây trói hay sao?
Thanh Linh đạo trưởng khẽ đáp:
– Chá»— trói buá»™c bần đạo dính liá»n vá»›i cÆ¡ quan bố trí trong vách đá. Bây giá» thí chủ chém xuống e rằng trong bích Ä‘á»™ng này xảy ra biến cố...
Thanh Linh thốt nhiên dừng lại không nói nữa, rồi quát há»i:
– Ai?
Thượng Quan Kỳ nói:
– Xin tiá»n bối vào đây.
Rồi khẽ giới thiệu hai vị.
– Äây là má»™t vị tiá»n bối cùng má»™t cảnh ngá»™ vá»›i hai vị, đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng thuật Kim Châm Quá Huyệt rồi lấy tÆ¡ Thiên Tằm luồn qua huyệt đạo nhốt trong tòa hắc thất.
Nói xong lão áo đen cũng vào tới nơi.
Lúc này Thiên Má»™c đại sÆ° đã hết Ä‘au, nhìn thấy ngÆ°á»i má»›i đến quả nhiên cùng bị má»™t trÆ°á»ng hợp nhÆ° mình và tá»±a hồ mấy chục năm trá»i chÆ°a được tắm gá»™i.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Dây buá»™c trong ngÆ°Æ¡i đạo trưởng không chặt Ä‘i, tại hạ e rằng khó lòng ra khá»i bích Ä‘á»™ng này.
Thanh Linh đạo trưởng nói:
– Chá»— trói buá»™c bần đạo tuy đính liá»n vá»›i cÆ¡ quan trong bích Ä‘á»™ng, nhÆ°ng không đến ná»—i Ä‘au khổ quá nhÆ° Thiên Má»™c đại sÆ°. Bây giá» xin Thượng Quan thí chủ Ä‘Æ°a đại sÆ° chạy trÆ°á»›c Ä‘i!
Thiên Mộc đại sư nói:
– Không được, chúng ta mấy chốc năm trá»i hoạn nạn có nhau. Lẽ đâu bần tăng bỠđạo trưởng lại mà chạy lấy mình.
Thanh Linh đạo trưởng cÆ°á»i nói:
– Äạo huynh đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù tại đây mấy chục năm trá»i mà còn chÆ°a khám phá ra cái quan hệ của sá»± sống chết. Nếu bần đạo miá»…n cưỡng để chặt đứt dây trói, trong bích Ä‘á»™ng xảy ra cuá»™c diá»…n biến, có thể khiến cho Thượng
Quan thí chủ cũng bị nhốt vào đây. Như vậy thì đối với bần đạo chẳng ích gì mà hại cả đến các vị nữa, có phải là lợi bất cập hại không.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Lá»i Thanh Linh đạo trÆ°á»ng quả là có lý. Cổn Long VÆ°Æ¡ng là tay thâm Ä‘á»™c khôn lÆ°á»ng, chÆ°a được ná»­a ngày trá»i mà mình đã gặp bao nhiêu biến cố, không nhá» Ä‘ao Kinh Hồn cùng áo Thiên Tằm thì mình cÅ©ng bị bá» xác rồiâ€.
Bỗng nghe Thanh Linh đạo trưởng nói tiếp:
– Các vị chạy Ä‘i thôi? Äại cuá»™c của võ lâm quan hệ hÆ¡n sá»± sống chết của mình bần đạo. Nếu đạo huynh còn muốn cứu bần đạo thì đừng nên hấp tấp.
Thiên Mộc đại sư toan nói nữa, nhưng Thanh Linh đạo trưởng gạt đi, giục:
– NgÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m sắp vào rồi đó? Äạo huynh còn chá» gì nữa...
Thiên Mộc đại sư chắp tay niệm Phật hiệu rồi nói:
– Thôi đạo huynh ở lại! Bần tăng sẽ dùng hết khả năng dể mÆ°u cầu cho đạo huynh mau thoát khá»i nÆ¡i đây.
Thanh Linh cÆ°á»i nói:
– Vạn nhất mà bần đạo chết đi, xin đạo huynh báo tin cho chưởng môn phái Côn Luân biết giùm.
Thượng Quan Kỳ khoanh tay nói:
– Chá» khi dò la xong bí mật trong Ä‘Æ°á»ng hầm này, tại hạ sẽ trở lại đây giải cứu cho đạo trưởng.
Nói xong trở gót đi ra.
Thiên Má»™c đại sÆ° nhắc lấy cây thiá»n trượng theo sau Thượng Quan Kỳ ra khá»i bích Ä‘á»™ng.
Lão già áo Ä‘en lại toan Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, song Thượng Quan Kỳ ngăn lại rồi tá»± mình Ä‘i trÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng hầm này tuy tối tăm mù mịt, mà lại ở chá»— không khí vẫn lÆ°u thông dá»… thở.
Ba ngÆ°á»i lại Ä‘i sâu vào bảy tám trượng nữa vẫn chÆ°a thấy gì cản trở hoặc xảy ra biến cố.
Thượng Quan Kỳ vừa Ä‘i vừa nghÄ© thầm: “ÄÆ°á»ng hầm này không biết còn dài đến đâu, xem cách kiến trúc cá»±c kỳ hiện đạiâ€.
Chàng Ä‘ang nghÄ©, thốt nhiên đến chá»— quanh. Từ chá»— quanh này Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vòng vèo, chỉ cách chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c, Ä‘Æ°á»ng lại khuất khúc. Äi hết chừng bảy, tám khúc quanh thì bá»—ng thấy ánh sáng chiếu lại.
Thượng Quan Kỳ dừng bước ngoảnh đầu nhìn ra thì thấy ánh sáng từ một chỗ cửa đá khép hỠchiếu lại. Chàng mừng thầm nghĩ bụng: “Căn nhà có ánh sáng
kia chắc là chá»— cuối cùng Ä‘Æ°á»ng hầmâ€. Chàng quay lại nhìn Thiên Má»™c và lão già áo Ä‘en nói:
– Xin hai vị cẩn thận đừng để có tiếng Ä‘á»™ng cho ngÆ°á»i trong nhà biết.
Hai lão mÆ°á»i mấy năm chÆ°a được thấy ánh sáng, bây giá» Ä‘á»™t nhiên trông thấy thì vừa sợ vừa mừng, thở phào má»™t cái.
Thượng Quan Kỳ vừa Ä‘i rất thong thả vừa lắng tai nghe ngóng. Äi đến gần cá»­a đá vẫn không thấy tiếng tăm gì.
Thiên Mộc đại sư cùng lão già áo đen đi sau cách chàng chừng bốn năm thước lúc nào cũng sẵn sàng ra tay tiếp ứng cho chàng.
Thượng Quan Kỳ dừng lại lắng tai nghe má»™t hồi vẫn không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì hết. Bầu không khí trầm lặng này càng khiến cho má»i ngÆ°á»i phải hồi há»™p.
Thượng Quan Kỳ đứng ngoài cửa lầu chừng một khắc, rồi không nén nổi tính hiếu kỳ, thò đầu trông vào.
Tòa thạch thất này khá rá»™ng nhÆ°ng ít đồ trần triết. Trên nóc chá»— giữa nhà có treo má»™t ngá»n đèn thủy tinh. Bốn góc tÆ°á»ng có gắn bốn hạt minh châu, ánh lá»­a chiếu vào trông rất huy hoàng.
Má»™t cái giÆ°á»ng gá»— trên giải đệm vàng kê tận vào góc nhà thạch thất. Trên giÆ°á»ng má»™t ngÆ°á»i đàn bà tóc rÅ© ngang vai, mình mặc áo lụa màu lục ngồi Ä‘ang ngá»­a mặt trông lên nóc nhà xuất thần quay lÆ°ng ra cá»­a, nên Thượng Quan Kỳ không trông rõ mặt. NhÆ°ng chàng thấy sau lÆ°ng nàng có vẻ thanh nhã, chắc cÅ©ng là má»™t nữ lang tuyệt sắc.
Thượng Quan Kỳ hắng giá»ng lên tiếng:
– Tại hạ là Thượng Quan Kỳ xin bái kiến cô nương?
Song cô gái rÅ© tóc ngồi trên giÆ°á»ng lá» nhÆ° không nghe tiếng và vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
Thượng Quan Kỳ rùng mình nghÄ© thầm: “Cô này trấn tÄ©nh ghê thậtâ€. NhÆ°ng chàng vẫn không quay đầu ra, cất tiếng cao hÆ¡n:
– Xin há»i cô nÆ°Æ¡ng...
Nữ lang rÅ© tóc quay đầu ra ngÆ¡ ngác nhìn Thượng Quan Kỳ má»™t hồi rồi há»i:
– NgÆ°Æ¡i há»i ta phải không?
Thượng Quan Kỳ nhìn kỹ lại thì ngÆ°á»i đàn bà này mặt đã nhăn nheo, đúng là má»™t mụ lão ẩu. Song nÆ°á»›c da mịn màng và tÆ°á»›ng mạo thanh nhã còn lÆ°u lại những nét diá»…m lệ kinh ngÆ°á»i hồi tuổi trẻ. Chàng đáp:
– Äúng rồi! Tại hạ muốn há»i cô nÆ°Æ¡ng...
Lão phụ thở dài sÆ°á»n sượt rồi từ từ quay vào, bá» mặc Thượng Quan Kỳ không đáp.
Thượng Quan Kỳ lại. há»i:
– Tại hạ xin há»i má»™t lá»i, cô nÆ°Æ¡ng đã thấy Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a?
Ba chữ Cổn Long VÆ°Æ¡ng quả có sức mạnh ghê gá»›m khiến cho phu nhân Ä‘á»™t nhiên quay ra, cặp mắt nhìn chằm chặp Thượng Quan Kỳ hồi lâu rồi há»i:
– Ngươi có biết bao giỠCổn Long Vương sẽ vỠkhông.
Cả hai ngÆ°á»i há»i chuyện nhau má»™t cách đầu Ngô mình Sở chẳng ăn nhập gì vá»›i nhau.
Thượng Quan Kỳ tá»± há»i: “Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất nhiá»u quá»· kế, không hiểu mụ này có phải là ngÆ°á»i thân tín của y giả vá» làm mụ già để tiện bá» ngấm ngầm trợ lá»±c khôngâ€?.
Rồi không biết chàng nghÄ© sao từ từ Ä‘i vào phía giÆ°á»ng gá»—.
Bất thình lình, từ má»™t chá»— trong nhà này có tiếng oanh thá» thẻ vá»ng ra:
– Các ngÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u chi thì nói vá»›i ta!
Thượng Quan Kỳ quay đầu nhìn lại, thấy trong góc nhà có một thiếu nữ cũng mặc áo màu lục đứng đó.
Thiếu nữ này Ä‘i chân không, đầu bù tóc rối xõa xuống vai và đắp cả lên lÆ°ng. Ão quần nàng có mấy chá»— rách nát, rõ ra lâu nay nàng không thay đồi quần áo và không tắm gá»™i. NhÆ°ng dù áo rách rÆ°á»›i nàng vẫn không kém vẻ mỹ miá»u.
Thật là má»™t bức há»a không cân đối: Trong căn nhà, ánh minh châu huy hoàng, trần thiết thanh nhã mà lại có cô gái diá»…m lệ ăn mặc rách rÆ°á»›i đứng đó.
Thượng Quan Kỳ khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
– Phải chăng cô nương là chủ nhân thạch thất này?
Nữ lang áo lục đáp:
– Nhớ lại ngày mà mẹ con ta vào ở trong nhà thạch thất này thì đây là nhà giam mẹ con ta, mà bảo ta là chủ nhân cũng đúng.
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn phu nhân mặc áo màu lục há»i:
– Bà này phải chăng là lệnh Ä‘Æ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng?
Nữ lang đáp:
– Äúng là má má ta đó.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Nghe lá»i lẽ cô nÆ°Æ¡ng thì dÆ°á»ng nhÆ° cô đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù tại đây.
Nữ lang áo lục đáp:
– Ta ở trong nhà đá này từ nhỠđến lá»›n thÆ°a ra khá»i đây bÆ°á»›c nào, hay nói cho đúng hÆ¡n là không được rá»i khá»i ná»­a bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ đã biết những ngÆ°á»i trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, ai cÅ©ng có má»™t Ä‘oạn thÆ°Æ¡ng tâm dÄ© vãng. Dù là ngÆ°á»i ăn ngon mặc đẹp cÅ©ng chỉ lã kẻ bị cầm tù má»™t cách rất nghiêm khắc không ai được tá»± do, nên đối vá»›i lá»i nói của nữ lang áo lục chàng không lấy gì làm lạ, chàng thở dài há»i:
– Cô nương có biết thân thế mình chăng?
Nữ lang áo lục lắc đầu đáp:
– Ta không biết mà sau này vĩnh viễn không bao giỠcó thể biết được.
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Sao vậy?
Nữ lang đáp:
– Vì má ta Ä‘iên rồi. Lúc ta còn nhá», má ta không chịu nói ra, chỉ nói những việc Ä‘á»™c ác trên thế gian. Khi ta lá»›n khôn thì bất hạnh ngÆ°á»i bị chứng Ä‘iên, không nhá»› gì để kể lại cho ta hay.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Cô bé này tuy thông minh nhÆ°ng còn nhá» tuổi lại không hiểu việc quá khứ, dù có há»i nữa cÅ©ng vô íchâ€.
Nghĩ vậy chàng chắp tay nói:
– Xin lỗi đã quấy nhiễu cô nương, tại hạ cáo từ đây.
Nói xong trở gót toan Ä‘i. Thiếu nữ áo màu lục gá»i giá»±t lại:
– Khoan đã!
Thượng Quan Kỳ quay lại há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng còn Ä‘iá»u chi dặn bảo?
Thiếu nữ đáp:
– Mẫu thân ta tuy mắc chứng Ä‘iên nhÆ°ng không nặng lắm, nhiá»u lúc tỉnh táo nhÆ° thÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i chá» lại má»™t lúc may có thể há»i ra được lai lịch chúng ta.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Những ngÆ°á»i trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, ai cÅ©ng có ná»—i bi thảm, mình nghe đã nhiá»…u rồiâ€. Chàng đáp:
– Chúng tôi còn có việc phải giải quyết gấp rút không thể ở lai đây lâu được. Xin cô nÆ°Æ¡ng bảo trá»ng thân thể. Tại hạ hãy xin tạm biệt.
Thiếu nữ buồn rầu há»i:
– Ngươi lưu lại một khắc nữa cũng không được ư?
Nàng nói câu này với vê mặt cực kỳ thê thảm.
Thượng Quan Kỳ chÆ°a kịp trả lá»i thì thiếu nữ lại nói tiếp:
– NgÆ°Æ¡i cả gá»i những ông bạn vào đây. Ta có cái này hay lắm để cho các ngÆ°Æ¡i.
Thiên Mộc đại sư đứng ở ngoài cửa đột nhiên nói xen vào:
– Thượng Quan thí chủ chá»› nên coi thÆ°á»ng. Bá»n thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất nhiá»u quá»· kế, không biết đâu mà lÆ°á»ng. Chúng ta đừng để mắc vào tròng.
Thượng Quan Kỳ cho là phải. Và chủ ý chàng đến đây là để tìm cho ra nhà độc thất, chẳng lẽ vì một cô gái, mà để lơ việc chính.
Chàng liá»n trầm giá»ng nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng chẳng nên nhá»c lòng. Tại hạ có ngÆ°á»i Ä‘ang chá», xin cho cáo biệt.
Äoạn xoay mình bÆ°á»›c ra khá»i căn nhà.
Thiếu nữ mặc áo màu lục hốt hoảng xoay mình đuổi theo.
Thân pháp Thượng Quan Kỳ mau lệ dị thÆ°á»ng. Thoáng cái chàng đã ra khá»i nhà thạch thất.
Thiếu nữ đuổi theo đến cửa rồi đột nhiên dừng lại.
Thượng Quan Kỳ thấy vậy để ý nhìn thì sau lÆ°ng nàng có má»™t sợi dây bạc nhá» chuyển Ä‘á»™ng thì sá»±c nhá»› ra lẩm bẩm: “Phải rồi! Cô cÅ©ng bị dây thiên tằm trói buá»™câ€.
Thiên Mộc đại sư khẽ nói:
– Hai vị nữ thí chủ này cũng bị Cổn Long Vương nhốt tại đây.
Lão giá áo đen nói:
– Những so vá»›i bá»n ta thì mẹ con cô này còn khá hÆ¡n.
Thượng Quan Kỳ thở dài nói:
– Những tay thủ hạ Cổn Long Vương chằng bị thuốc mê thì bị trói buộc một cách rất tàn nhẫn. Nếu mình giải trừ được thuốc mê cho hỠthì thế lực của Cổn Long Vương bị vỡ tan tành.
Thiên Má»™c đại sÆ° trầm giá»ng nói:
– Lão tăng xin đem toàn lực ra để giúp thí chủ hoàn thành chí nguyện.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng làm những việc ngược Ä‘á»i, vùng vẫy giang hồ mấy chục năm, gây nên má»™t trÆ°á»ng kiếp vận. Nếu không sá»›m phá nhà Ä‘á»™c thất thì chỉ trong vòng ba năm nữa, cái má»™ng bá quyá»n trong võ lâm của y sẽ được hoàn thành.
Vừa Ä‘i vừa nói chuyện, lại Ä‘i được xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng, chuyển qua hai khúc quanh. ÄÆ°á»ng hầm tối mò, giÆ¡ bàn tay trông không rõ.
Thiên Má»™c đại sÆ° Ä‘á»™t nhiên tiến lên Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng rồi nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy cầm tù bần tăng mấy chục năm, song võ công bần tăng cÅ©ng chÆ°a mất Ä‘i. Mấy chục năm nay, bần tăng vẫn cố công tu luyện dÆ°á»ng
như võ công có tăng tiến thêm.
Thượng Quan Kỳ biết nhà sÆ° võ công cao cÆ°á»ng nên không ngăn cản để nhà sÆ° Ä‘i trÆ°á»›c, rồi chàng theo sau chuẩn bị đối phó.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i thêm mấy trượng nữa bá»—ng nghe có tiếng khóc vá»ng lại.
Thiên Mộc dừng chân lắng tai nghe thì tựa như tiếng đàn bà vừa khóc vừa kể lể, nhưng ở xa quá nghe không được rõ.
ÄÆ°á»ng hầm tối Ä‘en, chặng nào cÅ©ng đặt cạm bẫy hãi hùng, cùng là những cảnh tượng thÆ°Æ¡ng tâm thảm mục. Thượng Quan Kỳ ngấm ngầm vận khí, bá» hết tạp niệm, lắng tai nghe ngóng. Tiếng khóc rất bi ai khiến ngÆ°á»i nghe phải não lòng.
Thượng Quan Kỳ thở dài nói:
– ChÆ°a biết ngÆ°á»i đàn bà là nhân vật thế nào mà đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng giam cầm lâu ngày không thấy ánh mặt trá»i.
Thiên Mộc đại sư buồn rầu nói:
– Những hạng tù nhân bị nhốt không được thấy ánh mặt trá»i còn cá»±c hÆ¡n là bị chết. Lão tăng xuất gia từ ngày bảy tuổi, cắt tóc Ä‘i tu ở núi Tung SÆ¡n, tá»± tin rằng mình đã sá»›m dứt trần duyên. Thế mà sống ở nÆ¡i tù ngục này lâu ngày, không khá»i Ä‘em lòng thÆ°Æ¡ng xót vô hạn.
Bá»—ng má»™t tiếng cÆ°á»i the thé vá»ng lại cắt đứt lá»i Thiên Má»™c đại sÆ° rồi có ngÆ°á»i cất tiếng nói:
– Chỉ trong thá»i gian uống cạn tuần trà là bá»n ngÆ°Æ¡i phải nhá»n lấy Ä‘Æ°á»ng. Trên cái bàn đá, có đặt thứ thuốc rất thần diệu tên là Vong Ngã Thần Hoàn. NgÆ°Æ¡i uống vào là quên hết má»i việc dÄ© vãng. Võ công bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng vào hạng khá. Lão phu đây thay mặt chủ nhân bá» hết lầm lỡ đã qua của các ngÆ°Æ¡i.
Thanh âm này tá»±a nhÆ° ở trên nóc Ä‘Æ°á»ng hầm vá»ng xuống nên không hiểu ngÆ°á»i nói đứng ở chá»— nào?
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên tiến lên hai bÆ°á»›c đứng trÆ°á»›c mặt Thiên Má»™c đại sÆ°, há»i:
– Nghe giá»ng lưỡi của các hạ, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng vào hạng khá, sao không ra há»™i kiến vá»›i chúng tôi?
Thanh âm vừa rồi vá»ng lại đáp:
– Hiện giỠlão phu rất là bận rộn, không rỗi để cùng các ngươi kiến diện.
Thượng Quan Kỳ lại há»i:
– Phải chăng các hạ sợ hãi?
NgÆ°á»i này dÆ°á»ng nhÆ° bị lá»i Thượng Quan Kỳ chá»c giận, lá»›n tiếng quát lên:
– Cả đến ÄÆ°á»ng Toàn còn phải kính sợ lão phu huống chi các ngÆ°Æ¡i. Lão phu thu xếp xong má»™t chút, chỉ trong vòng má»™t giá» sẽ cùng các ngÆ°Æ¡i há»™i kiến.
Nói xong, con Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘ang tối tăm Ä‘á»™t nhiên sáng lòa, cảnh vật bên trong Ä‘á»u nhìn rõ.
Thượng Quan Kỳ nhìn ra thấy ngoài hai, ba trượng, có má»™t bức tÆ°á»ng chắn lối Ä‘i, tá»±a hồ Ä‘Æ°á»ng hầm đến đây là cùng. Chàng quay đầu nhìn lại thì cÅ©ng thấy má»™t bức tÆ°á»ng chắn lối vá», không biết bức tÆ°á»ng đá này hạ xuống từ lúc nào? Ãp bức tÆ°á»ng mặt trÆ°á»›c có đặt má»™t cái bàn đá. Trên bàn để má»™t cái bình ngá»c trắng.
Thượng Quan Kỳ đã trải nhiá»u cÆ¡n nguy hiểm nên mạnh dạn hÆ¡n trÆ°á»›c. Chàng từ từ lại gần bàn đá nhìn xem thì thấy dÆ°á»›i bình ngá»c để má»™t miếng giấy trắng viết bốn chữ “Vong Ngã Thần Hoànâ€.
Chàng vá»›i tay ra lấy bình ngá»c, mở nắp bình lấy ra má»™t viên thuốc đỠđể trong lòng bàn tay nhìn kỹ má»™t hồi, rồi thở dài nói:
– Nhá» mấy viên thuốc nhá» xíu này mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng vùng vẫy giang hồ, gây nên bao cuá»™c giết chóc kinh ngÆ°á»i.
Rồi lại bá» viên thuốc vào trong bình ngá»c đậy nút lại cất vào bá»c...
Chàng ngoảnh lại nói với Thiên Mộc đại sư:
– NgÆ°á»i phát ra tiếng nói vừa rồi chắc là địa vị rất cao. Nếu chúng ta hợp sức lại chế phục được y thì có thể Ä‘i lại tá»± do trong Ä‘Æ°á»ng hầm này.
Thiên Má»™c đại sÆ° nhìn vá» phía sau từ từ lùi lại mấy bÆ°á»›c, tá»±a vào vách đá, thi triển phép Truyá»n âm Nhập Mật nói:
– Xem ra thì trong Ä‘Æ°á»ng hầm này, nếu không phải là Ä‘á»™c thất thì cÅ©ng là má»™t khu vá»±c rất quan trá»ng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Lại có Ä‘iá»u kỳ lạ nữa là dÆ°á»ng nhÆ° những ngÆ°á»i trong Ä‘Æ°á»ng hầm này chÆ°a ai bị thuốc mê, thần trí hãy còn tỉnh táo cả.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Cứ xem cách lão tăng chịu Ä‘au dá»›n ở đây thì những ngÆ°á»i trong nhà mật thất này chắc cÅ©ng bị trói buá»™c má»™t cách tàn nhẫn nhÆ° lão tăng, khiến bá»n há» không ai dám có ý nghÄ© trốn chạy, cùng sinh lòng phản kháng.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Nếu giải trừ được lối trói buá»™c Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì chắc rằng những ngÆ°á»i này sẽ thù y chẳng Ä‘á»™i trá»i chung.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Phải rồi! Thế mới đáng tiếc! Thật là dáng tiếc!
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Tiếc gì?.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Lão tăng quên mất thí chủ đã bản lãnh tuyệt luân lại có Võ Lâm Tam Bảo. Nếu ta nhớ ra lúc trước thì nên cứu thoát hai mẹ con cô gái mặc áo màu lục.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Mụ già đã hóa Ä‘iên. Trong thạch thất lại chỉ có hai mẹ con nàng thì dù mụ có võ công tuyệt thế cÅ©ng không thể truyá»n thụ cho con gái được. Ta có cứu hai ngÆ°á»i đó, vị tất đã giúp được việc gì. Chá» khi khám phá ra những Ä‘iá»u bí mật trong Ä‘Æ°á»ng hầm này rồi trở ra hãy cứu há» cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Ngừng một lát chàng nói tiếp:
– Việc khẩn yếu trÆ°á»›c mắt là phải đối phó vá»›i cÆ°á»ng địch sắp xuất hiện. Chúng ta nhân lúc này vận khí Ä‘iá»u dÆ°á»ng đã.
Nói xong chàng nhắm mắt lại trước.
Hai ngÆ°á»i nói chuyện toàn dùng thuật Truyá»n âm Nhập Mật nên ngÆ°á»i ngoài không ai nghe thấy gì.
Thiên Má»™c đại sÆ° quay lại há»i lão già áo Ä‘en:
– Quý tính thí chủ là gì?
Lão già áo đen đáp:
– Tiểu đệ ngÆ°á»i phủ Tế Nam, tên gá»i Thiết Quyá»n Kim Nguyên Äạo.
Thiên Má»™c đại sÆ° noenâ€
– Té ra là Kim đại hiệp. Hồi lão tăng chÆ°a bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù, thÆ°á»ng được nghe đại danh Kim đại hiệp.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Không dám! Còn đại sư pháp hiệu là gì?
Thiên Mộc đáp:
– Lão tăng là Thiên Mộc.
Kim Nguyên Äạo chắp tay nói:
– Tại hạ đã được nghe tiếng lớn đại sư, xin tha cho tội thất kính.
Thượng Quan Kỳ đột nhiên mở bừng mắt ra khẽ bảo:
– Hiện giá» là lúc bình tÄ©nh trÆ°á»›c cÆ¡n giông tố. Mong rằng hai vị Ä‘iá»u dưỡng giây lát, chỉ trong khoảnh khắc là chúng ta sẽ phải ứng phó vá»›i má»™t cuá»™c ác chiến, má»™t mất má»™t còn.
Hai ngÆ°á»i này Ä‘á»u rất kính trá»ng Thượng Quan Kỳ. Vừa nghe lá»i chàng, quả nhiên nhắm mắt lại tá»±a vào vách đá Ä‘iá»u dưỡng.
Sau má»™t quãng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘á»™t nhiên tối om rồi ánh đèn lại sáng trÆ°ng. Trong nhà thạch thất xuất hiện thêm má»™t ngÆ°á»i. NgÆ°á»i này ăn mặc rất là quái dị, toàn thân sáng loáng. y phục dÆ°á»ng nhÆ° chế bằng đồng bạch. Trên đầu lão Ä‘á»™i má»™t thứ mÅ© trùm xuống đến hai vai. Chỉ có cặp mắt là để hở. Toàn thân lão che kín trong mÅ© áo bằng đồng bạch.
Thượng Quan Kỳ chưa từng thấy ai vận bộ y phục kỳ dị như lão. Chàng chau mày nghĩ thầm: “Lão này mặc bộ áo kỳ quái này hẳn có tác dụng gì đây�
Chàng càng tăng thêm phần đỠcao cảnh giác, rút đao Kinh Hồn ra.
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo trÆ°á»›c kia Ä‘á»u là những tay nổi tiếng trong đám giang hồ, biết nhiá»u hiểu rá»™ng, từng trải những cuá»™c đại chiến. Má»—i ngÆ°á»i chia nhau đứng ra má»™t chá»—.
Bá»—ng thấy quái nhân mặc áo giáp trắng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh rồi nổi lên má»™t trận cÆ°á»i the thé nói:
Lão phu coi tÆ°á»›ng mạo hai vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i phản bạn.
Thiên Má»™c đại sÆ° chúc đấu cây thiá»n trượng, cÆ°á»i lạt há»i:
– Thế thì đã sao?
Rồi vung trượng lên đánh.
Quái nhân cầm trong tay phải má»™t ngá»n thiết bổng ngắn không đầy hai thÆ°á»›c, má»™t đầu đầy những kim châm, còn tay trái cầm chiếc bình ngá»c màu biếc.
Lão vung cây thiết bổng lên gạt cây thiá»n trượng của Thiên Má»™c ra, lạnh lùng quát:
– Dừng tay!
Thượng Quan Kỳ thủng thỉnh tiến gần lại khẽ bảo Thiên Mộc:
– Xin đại sư hãy lùi lại một bước.
Thiên Má»™c đại sÆ° theo lá»i, lùi lại đứng sau Thượng Quan Kỳ, trong lòng kinh hãi tá»± há»i:
– Không hiểu lão này là nhân vật thế nào mà đỡ đòn mình má»™t cách há»i hợt nhÆ° không?
Thượng Quan Kỳ Ä‘em lòng hoài nghi chiếc bình ngá»c cổ quái. Hai mắt chàng nhìn chằm chặp vào cái bình. Chàng giÆ¡ kim Ä‘ao lên đỡ ngá»±c, tiến lại gần quái nhân, còn cách bốn năm thÆ°á»›c thì dừng lại, há»i:
– Äại giá đã nói đến ÄÆ°á»ng Toàn, hẳn là có quen biết tiên sinh?
Quái nhân đáp:
– Không những là quen biết, mà y có gặp lão phu còn phải kêu bằng sư thúc.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Vậy ra lão tiá»n bối cÅ©ng là sÆ° thúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Quái nhân nói:
– Äúng rồi! Mi là ngÆ°á»i Cùng Gia Bang phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Tại hạ đến đây là do mệnh lệnh của ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Bỗng thấy quái nhân cặp mắt nhấp nháy trầm ngâm hồi lâu rồi mới nói:
– Cả hai gã sÆ° huynh sÆ° đệ Ä‘á»u là tay hùng tài đại lược không đứng được vá»›i nhau trên chốn giang hồ.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Lão tiá»n bối đã là sÆ° thúc hai ngÆ°á»i, tất biết rõ tÆ° cách của hai vị đó.
Quái nhân trầm ngâm không nói gì.
Thượng Quan Kỳ lớn tiếng nói tiếp:
– Hai vị đó tuy cùng há»c má»™t thầy nhÆ°ng hành vi lại trái ngược nhau. ÄÆ°á»ng tiên sinh là ngÆ°á»i có lòng bác ái, có dạ cứu Ä‘á»i gồm tài lược thao mà không dối trá, đáng mặt lÆ°Æ¡ng tài trị Ä‘á»i. Trái lại Cổn Long VÆ°Æ¡ng thâm Ä‘á»™c Ä‘a nghi, giết sÆ° phụ, Ä‘oạt sÆ° muá»™i. Hành Ä‘á»™ng tàn ác trên Ä‘á»i có má»™t không hai. Tuy y đã gây nên thế lá»±c lá»›n lao trong võ lâm, song những ngÆ°á»i y thu dụng Ä‘á»u là gặp tình trạng bất đắc dÄ©, chẳng bị thuốc mê cÅ©ng bị kiá»m chế má»™t cách tàn khốc không phản kháng được nên chịu phục tòng. Thá»±c ra há» căm hận Cổn Long VÆ°Æ¡ng sâu vào cốt tủy. Lão tiá»n bối tuy là sÆ° thúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà chÆ°a chắc y đã chân tâm kính ngưỡng.
MÆ°á»i tháng trÆ°á»›c đây, Thượng Quan Kỳ từng mạo hiểm Ä‘i theo ÄÆ°á»ng Toàn đến há»™i ngá»™ Cổn Long VÆ°Æ¡ng phu nhân, đã hiểu rõ má»i việc nên chàng nói đâu ra đấy.
Quái nhân Ä‘á»™t nhiên ngắt lá»i:
– Phải chăng ÄÆ°á»ng Toàn đã biểu mi nhÆ° vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Phần do ÄÆ°á»ng tiên sinh kể lại, phần do chính tai mắt tại hạ trông thấy.
Quái nhân nói:
– Những lá»i đồn đại chắc đâu đã thật.
Äá»™t nhiên, lão giÆ¡ bình ngá»c trong tay ra lạnh lùng nói:
– Trong bình ngá»c này có chứa những chất làm ra má»™t thứ khói Ä‘á»™c khiến cho ngÆ°á»i ngá»­i phải thần trí hôn mê. Công dụng của nó chẳng kém gì Vong Ngã Thần Hoàn. Ta chỉ đập vỡ bình là lập tức khói Ä‘á»™c bay mù mịt khắp trong nhà. Dù võ công ngÆ°Æ¡i cao cÆ°á»ng đến đâu, nhÆ°ng thứ khói Ä‘á»™c này chẳng chá»— nào là không vào được nên không tài nào kháng cá»± nổi.
Thượng Quan Kỳ cả kinh nghÄ© thầm: “Äúng nhÆ° mình đã liệu trÆ°á»›c. Bình ngá»c này quả nhiên Ä‘á»±ng chất kịch Ä‘á»™câ€.
Bỗng nghe quái nhân mặc giáp đồng lại nói tiếp:
– Lão phu tuy suốt ngày chế chất độc mà còn sợ khói độc này nên phải mặc giáp đồng.
Äá»™t nhiên lão dừng lại không nói nữa.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Khói Ä‘á»™c tuy lợi hại thật nhÆ°ng ngÆ°á»i có võ công thượng thặng, nút chặt hô hấp trong hai giá» cÅ©ng chẳng sợ gì. Huống chi trong vòng ná»­a giá» thì tại hạ đã dồn lão tiá»n bối vào tá»­ địa rồi!
Quái nhân cÆ°á»i gằn nói:
– Thằng lá»i này mồm miệng khoác lác. Lão phu bất tất phải dùng đến khói Ä‘á»™c, bá»n mi cÅ©ng không địch nổi lão phu đâu.
Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Lão này đã là sÆ° thúc Cổn Long VÆ°Æ¡ng tất nhiên là má»™t tay bản lãnh kinh ngÆ°á»i, bá»n mình còn kém lão xa. NhÆ°ng lão cÅ©ng có chá»— khuyết Ä‘iểm là quá tá»± phụ, dá»… nổi nóng. Mình phải tìm cách không để lão dùng khói Ä‘á»™c rồi sẽ liệuâ€.
NghÄ© vậy chàng cÆ°á»i lạt nói:
– Lão tiá»n bối không tin lá»i tại hạ Æ°?
Quái nhân mặc áo giáp đồng cả giận nói:
– Lão phu mà phải dùng đến khí giá»›i má»›i thắng được bá»n mi cÅ©ng là tầm thÆ°á»ng rồi.
Quả nhiên lão bá» cả bình ngá»c lẫn cây bổng xuống.
Thượng Quan Kỳ thấy lão trúng kế nói khích của mình thì trong lòng mừng thầm nghÄ© bụng: “Lão này ở địa vị tiá»…n bối lại không chịu được lá»i nói khích chả trách bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng lợi dụngâ€.
Chàng giÆ¡ kim Ä‘ao lên cÆ°á»i nói:
– Xin lão tiá»n bối cẩn thận vì trong tay tại hạ có kim Ä‘ao chặt sắt nhÆ° cắt bùn!
Quái nhân nói:
– Dù mi có bảo đao, lão phu há sợ sao? Mi ra tay mau đi!
Thượng Quan Kỳ vung kim đao, ánh vàng lấp lóe, nói:
– Tại hạ đã có kim Ä‘ao trong tay là chiếm được Æ°u thế rồi xin lão tiá»n bối Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c Ä‘i!
Quái nhân cÆ°á»i nhạt nói:
– Vậy ngươi cẩn thận nghe!
Äoạn vung chưởng ra đánh.
Chưởng lá»±c hai bên vừa chạm nhau, Thượng Quan Kỳ đã biết gặp phải tay kình địch. May mà chàng đã Ä‘á» phòng, nghiến hai hàm răng lại thu tay trái vá», lùi lại phía sau hai bÆ°á»›c, rồi lại vung chưởng bên trái ra.
Hai luồng chưởng phong mãnh liệt chạm nhau phát ra tiếng “Vù, vù†như gió lốc, xoay chuyển trong gian nhà đá.
Lão quái nhân tá»±a hồ không ngá» công lá»±c Thượng Quan Kỳ thâm hậu đến thế, trong lòng không khá»i kinh hãi. Mình lão mặc áo giáp đồng, cá»± Ä‘á»™ng không được thuận tiện nhÆ° Thượng Quan Kỳ. Chàng mượn đà sức mạnh đối phÆ°Æ¡ng lùi nhanh lại để tránh sức rung chuyển.
Thượng Quan Kỳ phản kích má»™t chưởng làm cho cánh tay mặt quái nhân phải tê nhức nhÆ°ng chàng thấy mình đã dùng hết mÆ°á»i hai thành công lá»±c phản kích má»™t chưởng mà không làm chuyển Ä‘á»™ng được đối phÆ°Æ¡ng thì kinh hãi vô cùng, nghÄ© thầm: “Lão này công lá»±c thâm hậu không biết đến đâu mà lÆ°á»ng, mình không nên đấu chưởng vá»›i lão, đành phải trông cậy vào bảo Ä‘ao may ra má»›i thắng đượcâ€.
Hai bên e dè nhau, nên chưa ai ra đòn nữa.
Thiên Má»™c đại sÆ° nhân lúc hai bên Ä‘Æ°Æ¡ng mải Ä‘em toàn lá»±c ra tranh đấu, liá»n lén đến phía sau quái nhân mặc giáp đồng thò tay ra nhắc lấy bình ngá»c của lão rồi lui vỠđứng nguyên chá»—.
Thá»±c ra quái nhân cÅ©ng bị chưởng lá»±c của Thượng Quan Kỳ phản kích làm cho khí huyết sôi Ä‘á»™ng. Lão ngấm ngầm vận khí Ä‘iá»u dưỡng nên không biết Thiên Má»™c đại sÆ° lấy trá»™m mất bình ngá»c.
Hai bên giằng co nhau trong khoảng thá»i gian uống cạn. chén trân, Thượng Quan Kỳ thốt nhiên phát giác ra rằng chá»— này nếu không phải là Ä‘á»™c thất thì nhà Ä‘á»™c thất cÅ©ng gần đâu đây, nếu còn kéo dài thá»i gian thì bất lợi cho mình.
NghÄ© vậy chàng vung kim Ä‘ao lên nhằm ngá»±c quái nhân đâm tá»›i đồng thá»i lá»›n tiếng quát:
– Xin lão tiá»n bối thá»­ nếm lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn của tại hạ.
Trong tay quái nhân cÅ©ng thấy ánh bạc lấp lóe, không biết là vật gì cổ tay lão có tay áo giáp đồng phủ Ä‘i nên co vào duá»—i ra Ä‘á»u không linh hoạt.
Ngày thÆ°á»ng lão Ä‘á»™ng thủ vá»›i ai vẫn đánh ngay đỡ thẳng. Tý lá»±c lão phóng ra công kích cÅ©ng chẳng kém gì khí giá»›i nhÆ°ng giá» lão nghe nói đến lưỡi Ä‘ao kinh Hồn, không dám á»· vào áo giáp của mình. Äá»™t nhiên lão né mình tránh đòn đối phÆ°Æ¡ng.
Thiên Má»™c đại sÆ° thấy quái nhân né tránh vá» phía mình tưởng rằng lão phát giác ra mình Ä‘oạt mất bình ngá»c của lão nên lão muốn cÆ°á»›p lại. Nhà sÆ° tay trái
cầm bình, tay phải vung thiá»n trượng lên phóng tá»›i.
Bá»—ng thấy quái nhân vung tay phải ra đánh chát má»™t tiếng gạt được cây thiá»n trượng của Thiên Má»™c đại sÆ°.
Kim Nguyên Äạo thốt nhiên bÆ°á»›c tạt ngang ra cÆ°á»›p lấy cây thiết bổng quát lên má»™t tiếng đánh vào sau lÆ°ng quái nhân.
Thượng Quan Kỳ tuy biết mấy ngÆ°á»i xúm đánh lại má»™t là trái thể lệ võ lâm. NhÆ°ng lâm vào hoàn cảnh hiểm nghèo nếu không chế phục lão này, để lão ra khá»i thạch thất thì e rằng dữ nhiá»u lành ít. Huống chi Ä‘á»™ng tác của hai ngÆ°á»i rất là mau lẹ, dù chàng có muốn ngăn lại cÅ©ng không kịp nữa.
Bá»—ng nghe đánh “Binh†má»™t tiếng, cây thiết bổng bị hất trở lại. Quái nhân mặc áo giáp đồng tuy cá»­ Ä‘á»™ng chậm chạp nhÆ°ng được cái lợi lá»›n là gÆ°Æ¡m Ä‘ao đâm chém không thủng nhÆ° vậy cÅ©ng chiếm được rất nhiá»u lợi thế.
Kim Nguyên Äạo đánh trúng cÆ°á»ng dịch mà đối phÆ°Æ¡ng không việc gì bất giác cả kinh, lùi nhanh lại phía sau ba bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ xông lại vung kim đao nhằm phóng vào trước ngực quái nhân.
Lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn chẳng kiêng nể chá»— nào. Quái nhân mặc áo giáp đồng trong lúc thảng thốt quên Ä‘i, vÆ°Æ¡n tay phải ra chụp lấy Ä‘ao, lão á»· mình đã mang bao tay bằng dây bạc kết lại, Ä‘ao kiếm tầm thÆ°á»ng chém vào chẳng ăn thua gì, nhÆ°ng lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn sắc bén tuyệt luân, vừa chạm vào tay lão lập tức máu tÆ°Æ¡i phun ra nhÆ° suối vì nó bị đứt tẩy từ cổ tay. Lão Ä‘au quá thét lên má»™t tiếng xoay tròn ngÆ°á»i Ä‘i để lùi lại.
Thiên Má»™c đại sÆ° liá»n ra chiêu Hoành Tảo Thiên Quân đánh tá»›i.
Quái nhân vung tay trái lên đỡ thiến trượng rồi chuồn mất. Lão huých mạnh khuỷu tay vào vách đá một cái, đèn lửa tắt phụt, trong nhà tối đen. Thượng Quan Kỳ cả tiếng hô:
– Cơ hội tốt đừng để lỡ, rượt theo cho mau!
Chàng vừa hô vừa nhảy thốc lại phía quái nhân, nhÆ°ng chỉ nghe đánh “Uỳnh†má»™t tiếng, ngÆ°á»i chàng va vào vách đá.
Chá»›p mắt quái nhân mặc áo giáp đồng đã trốn mất hút. Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo nhất tá» xông lại. Thiên Má»™c đại sÆ° lã ngÆ°á»i giàu kinh nghiệm, sợ trong bóng tối đánh phải ngÆ°á»i nhà, nên cất tiếng gá»i:
– Thượng Quan thí chủ!
Thượng Quan Kỳ nói:
– Xin hai vị dừng bước ngay!
Thiên Má»™c đại sÆ° cùng Kim Nguyên Äạo dừng chân lại đồng thanh há»i:
– Lão ấy đâu rồi?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Lão trốn mất rồi? Chá»— vách đá. này có cá»­a ngầm, nhÆ°ng bá»n mình không biết cách mở mà thôi.
Thiên Mộc nói:
– Không phải lão tăng nhát gan, nhÆ°ng ta không nên ở lâu chá»— này, cần dá»i khá»i nÆ¡i đây ngay. Lão đã bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i lưỡi Ä‘ao của. Thượng Quan thí chủ quyết chẳng cam tâm, và sắp Ä‘Æ°a toàn lá»±c ra để báo thù.
Kim Nguyên Äạo há»i:
– Thượng Quan thí. chủ có mang mồi lửa không?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Chỉ có một cái, nên phải tiết kiệm.
Kim Nguyên Äạo nói:
– Chúng ta đã biết lão nấp trong này, nếu mở được cửa ngầm thì chỉ tìm quanh đây sẽ thấy.
Thiên Mộc đại sư nói:
– Kim đại hiệp nói phải đó!
Lão tăng bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cầm tù đã mấy chục năm, mục lá»±c tấn tá»›i rất nhiá»u, không cần đèn lá»­a cÅ©ng nhìn thấy rõ trong vòng tám bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ lùi lại một bước nói:
– Xin đại sư nhìn kỹ lại xem.
Thiên Mộc đại sư tiến lên một bước vận hết mục lực nhìn kỹ vách đá thì chỉ thấy phẳng lì chẳng thấy vết tích cửa ngầm đâu, mà cũng không có chỗ nào khả nghi, bất giác chau mày nói:
– Lạ thật!
Thượng Quan Kỳ há»i:
– Äại sÆ° không thấy gì khác lạ Æ°?
Kim Nguyên Äạo nói xen vào:
– Chúng ta thấy rõ y chuồn vào chỗ này.
Rồi Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ quyá»n lên đấm vào vách đá.
Thiên Má»™c đại sÆ° né mình sang bên, Kim Nguyên Äạo giÆ¡ thiết bổng lên, tay quyá»n tay bổng vừa đấm vừa đá vào tÆ°á»ng, phấn bụi rÆ¡i xuống lả tả mà vẫn không thấy cá»­a ngầm mở ra.
Thượng Quan Kỳ nói:
– Cổn Long VÆ°Æ¡ng chế tạo ra vách đá này hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết, e rằng có cÆ¡ quan bí mật bên trong. Äại hiệp cá»­ Ä‘á»™ng nhÆ° vậy chỉ sợ nhá»c
lòng vô ích.
Kim Nguyên Äạo rất kính trá»ng Thượng Quan Kỳ, nghe chàng nói vậy liá»n lập tức lui ra nói:
– Thượng Quan đại hiệp đã có bảo đao trong tay sao không thử dùng xem?.
Thượng Quan Kỳ gật đầu vận hết ná»™i lá»±c, giÆ¡ kim Ä‘ao lên chém vào vách đá. Vách đá kiên cố phi thÆ°á»ng, tuy lưỡi Ä‘ao đâm ngập vào được nhÆ°ng chàng cảm thấy phí sức rất nhiá»u thì nghÄ© thầm: “Lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn này, chém vào vật cứng rắn đến đâu cÅ©ng phải vỡ nát, mà sao vách đá đây lại bá»n bỉ đến thếâ€?. Chàng dùng sức mạnh rút kim Ä‘ao ra, trong bông tối Ä‘á»™t nhiên lóe lên ánh sáng trắng.
Thượng Quan Kỳ cả kinh, nhìn kỹ lại thì thấy chá»— mÅ©i Ä‘ao chừng hai tấc, sắc vàng biến thành sắc trắng lấp loáng. Äang lúc kinh nghi, vách đá đạt nhiên mở ra ánh đèn sáng lá»t vào.
Thiên Má»™c đại sÆ° cầm ngang cây thiá»n trượng nói:
– Äể lão tăng Ä‘i đầu mở Ä‘Æ°á»ng.
Nói xong tiến vào trÆ°á»›c. Thượng Quan Kỳ Ä‘i giữa, Kim Nguyên Äạo theo sau.
ÄÆ°á»ng hầm dài chừng bốn năm trượng thông đến má»™t tòa đại sảnh. Trong sảnh Ä‘Æ°á»ng đèn thắp sáng choang, nhÆ°ng hai cánh cá»­a Ä‘en sì vẫn đóng chặt.
Thiên Má»™c đại sÆ° rảo bÆ°á»›c Ä‘i mau hÆ¡n, thoáng cái đã đến trÆ°á»›c cá»­a. Nhà sÆ° giÆ¡ cây thiá»n trượng lên đập vào.
Hai cánh cá»­a Ä‘en sì này dÆ°á»ng nhÆ° chi khép há» chứ không cài then. Thiá»n trượng vừa đập vào cá»­a đã mở ra. Tòa sảnh Ä‘Æ°á»ng này chỉ sâu chứ không rá»™ng, bá» mặt chừng hÆ¡n má»™t trượng mà bá» sâu đến hÆ¡n sáu trượng.
Trong phòng cứ cách chừng năm thÆ°á»›c lại có má»™t ngá»n đèn. Hai bên vách đặt đèn đối nhau, tất cả là hai mÆ°Æ¡i bốn ngá»n, sáng nhÆ° ban ngày.
Thiên Má»™c đại sÆ° quay lại nhìn Thượng Quan Kỳ há»i:
– Thượng Quan thí chủ. Chúng ta tiến vào chứ?
Thượng Quan Kỳ đáp:
– Hẳn rồi! Không vào hang cá»p sao bắt được cá»p con?
Thiên Má»™c đại sÆ° cầm thiá»n trượng đỡ trÆ°á»›c ngá»±c rảo bÆ°á»›c Ä‘i vào.
hết: Hồi 98, xem tiếp: Hồi 99
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:55 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™