30-08-2008, 09:50 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 5
Suez West of Suez
Sau đó một giỠrưỡi, Swanhild bước xuống dưới đại sảnh.
Trá»i đã gần vá» sáng, lạnh lẽo cà ng thêm giá ngắt và sá»± im lặng cà ng sâu xạ Những cây leo khô cóng bao phủ khắp tÆ°á»ng khiến cho tòa nhà lá»›n có má»™t vẻ hoang tịch của ngà y táºn cùng thế giá»›i.
Má»™t ngÆ°á»i nữ khán há»™ Ä‘i qua Ä‘Æ°á»ng hà nh lang, quyện theo mình má»™t mùi nồng thuốc.
Swanhild không thể yên lòng được. Nà ng trở và o căn phòng lá»›n Holbein là nÆ¡i ấm áp vì có đèn sáng và lá»a cháy trong lò. Con Alex và lÅ© chó khác Ä‘ang tranh nhau ăn vá»›i mấy con mèo. Ở má»™t bà n đã sắp sẵn thức ăn Ä‘iểm tâm, GoÄ‘ard vá»›i bà lão Walton vẻ mặt đăm đăm Ä‘ang thì thầm nói chuyện. Chà ng ngẩng lên bảo nà ng:
- Swanhild ạ, tôi đã bảo đánh chiếc xe Mercedes rồi. Tôi tưởng độ hai giỠngồi xe sẽ có lợi cho tâmthần cô lúc nà y; bà Walton cũng nghĩ như thế đấy.
Swanhild há»i:
- Mà ngay bây giỠsao?
Bà Walton gáºt đầu:
- Vâng, ngay bây giá». Trong lúc cô vắng mặt đã có tôi coi sóc má»i việc ở nhà .
Gođard nói cho nà ng biết trước:
- Ta đi tìm cho được cô Bartendalẹ Tôi mong sẽ tìm thấy cô ấy rất chóng.
NgÆ°á»i thiếu nữ ngạc nhiên há»i:
- Ồ! Anh Gođard, anh là m thế nà o mà ?…
- Äừng há»i gì bây giá» vá»™i. Swan hãy ăn Ä‘iểm tâm Ä‘i đã.
- Tôi không thấy đói.
- Không đói? Nếu váºy thì Swan phải uống xong chén cà phê kia đã rồi ta má»›i lên Ä‘Æ°á»ng. Xe đã đánh ra sẵn sà ng là ta Ä‘i liá»n, Ä‘i vá» Suez West of Suez.
Swanhild kinh ngạc nhìn chà ng. Gođard cắt nghĩa:
Suez West of Suez là cái tên hiệu thân máºt tôi đặt cho bá» bể Brighton. Tôi nghe thấy nói miss Bartendale đến nghỉ ở đó được hai hôm rồi, đến cùng vá»›i má»™t bá»n ngÆ°á»i sang trá»ng Æ°a tắm biển.
- Anh biết địa chỉ cô ấy chứ?
- Không, nhÆ°ng kiếm má»™t ngÆ°á»i có tiếng đến chÆ¡i Brighton vẫn dá»… hÆ¡n kiếm má»™t ngÆ°á»i ở London trong cuốn chỉ nam của sở bÆ°u Ä‘iện.
Swanhild vẫn còn lưỡng lự:
- NhÆ°ng ngá»™ Oliver thức dáºy sau lúc tôi Ä‘i khá»i thì sao?
- Thì đã có bà Walton ở nhà .
Bà Walton cũng nói và o:
- Uống liá»u thuốc lúc nãy thì cáºu ấy ngủ được Ãt ra năm sáu giá». Lúc nà o thức dáºy tôi sẽ liệu chừng cho cáºu dùng bữa hoặc uống thuốc an thần. Cô Ä‘i xa bây giá» rất tốt. Ở nhà mà tâm trà rối loạn nhÆ° cô bây giá» cÅ©ng chẳng có Ãch gì cho cáºu ấy đâu.
NgÆ°á»i thiếu nữ thuáºn ngay, không phải để nà i thêm nữa.
Quả nhiên lúc ngồi và o chá»— lái xe, những ná»—i lo ngại bối rối trong lòng nhẹ bá»›t Ä‘i nhiá»u. Khà trá»i thông thoáng bên ngoà i, ngà y lại gần vá» sáng, cùng vá»›i cái ý tưởng rằng đã tìm được cách báºn rá»™n vá» việc cứu vá»›t Oliver, bằng ấy sá»± khiến nà ng vững lòng lên. Khi xe đã qua cầu, nà ng há»i GoÄ‘ard:
- Anh định là m cách nà o để tìm thấy cô ấy?
- Ta Ä‘i há»i thăm những ngÆ°á»i gác cổng ban đêm ở các khách sạn. Cách ấy mà không ăn thua, ta sẽ tìm đến má»™t anh bán báo mở hà ng sá»›m mà có biên tên những du khách đến Brighton hôm thứ bảy.
MÆ°a đã tạnh, sao Ä‘iểm lóng lánh tá» rõ dÆ°á»›i bầu trá»i trong xanh. Khi xe qua Beeding, những ngôi còn lại sau cùng lần lần tắt. Äến Sorcham rồi mà bóng đêm vẫn còn Ä‘en tối. Hai ngÆ°á»i cùng nói Ãt, vì Swanhild chăm chú lái xe. Sau cùng, xe vượt khá»i miá»n đồi Porslade thì cái hình Brighton má» xám hiện ra trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i dÆ°á»›i mà u hồng sÆ¡ khai rung Ä‘á»™ng của má»™t cảnh há»ng sáng mùa đông.
Con Ä‘Æ°á»ng sao mà thấy vắng vẻ lạ lùng! Ãnh đèn pha cà ng là m rõ rệt thêm vẻ hiu quạnh tiêu Ä‘iá»u của cảnh váºt: bầu trá»i vá»›i mặt đất, nhà cá»a cùng những bá» cát xa xa, tất cả hình nhÆ° huyá»n ảo. Chỉ có tiếng máy kêu rá»n vá»›i tiếng gió than dà i thoảng Ä‘Æ°a tiếng sóng ồn à o, là m tan vỡ bá» tÄ©nh mịch.
Swanhild, mà lòng áy náy khiến giá»ng nói nhá» Ä‘i và có chiá»u má»i mệt, há»i GoÄ‘ard:
- Nếu không tìm thấy miss Bartendale ở Brighton thì là m thế nà o?
Chà ng chỉ đáp.
- Thì Ä‘i tìm chá»— khác. Ta không cần gì phải băn khoăn lắm. Cô cứ cho xe rẽ và o phố đầu bên trái, rồi ta bắt đầu há»i thăm.
Những lúc chà ng xuống há»i thăm bá»n gác đêm nà ng vẫn ngồi lại trong xe. Miss Bartendale không trá» trong khách sạn đâu, mà đến khách sạn thứ hai cÅ©ng váºy. Äi suốt má»™t dãy phố mà chẳng được Ãch gì, chốc chốc lại ngừng xe, khi để há»i thăm, khi tìm kiếm má»™t hà ng bán báo. Äến lúc mặt trá»i há»ng đông thì hai ngÆ°á»i thông thuá»™c được hết các chừng Ä‘á»™ thức dáºy dần dần của má»™t khách sạn. Sau cùng má»›i có má»™t ngÆ°á»i trong bá»n ngÆ°á»i là m Ä‘Æ°a má»™t bản kê tên du khách cho GoÄ‘ard coi.
Chà ng reo lên:
- Äây rồi! Swan trông đây nà y: Hesse House, Hesse Square: thứ năm, lady(#1) Adams, miss L. Bartendale… Ä‘i qua Ship Street ta hãy Ä‘á»— xuống đã.
Swanhild ngoan ngoãn vừa cho xe quanh lại vừa há»i:
- Xuống đấy để là m gì?
- Äể gá»i Ä‘iện thoại. Äến nhà cô ấy sá»›m quá thế nà y không được. Ta phải có lá»… Ä‘á»™ vá»›i nạn nhân của ta(#2) !
Và o cái giá» sá»›m sủa ấy, thà nh phố buồn bã và có vẻ còn ngủ yên. Hai bà n tay Swanhild xâm xấp Æ°á»›t, mặt tái mét nhÆ° ngÆ°á»i chết rồi, vì nà ng chỉ cách có và i ba phút hoặc ná»—i mừng hoặc sá»± tuyệt vá»ng.
Trong máy nói, giá»ng rá» rà của má»™t ngÆ°á»i đầy tá»› gái trả lá»i nà ng:
- Miss Bartendale Ä‘ang ở trong phòng ngủ. Cô ấy sắp sá»a Ä‘i chuyến xe lá»a thứ nhất vá» London. Tên là gì? Xin cho biết. Vâng, được, miss Hammond, xin cứ đợi đấy nhé!
Äợi má»™t lát, nà ng bá»—ng lại nghe thấy tiếng đầu dây bên kia:
- Allô! Miss Bartendale đây. Con quái váºt hẳn lại hiện vá» phải không, miss Hammond?
Swanhild kinh ngạc hết sức:
- Vâng, phải rồi, nhưng sao mà …?
- Sao mà tôi biết, phải không? Nà y cô em ạ, khi má»™t cô dòng dõi nhà Hammond ở táºn cÆ° thất miá»n Dannow mà gá»i đến má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà được tiếng là có tà i vá» linh hồn há»c, thì câu chuyện Ä‘oán cÅ©ng chẳng khó khăn gì!
Giá»ng cô nhẹ và nâng cao, nhÆ°ng rà nh rẽ từng tiếng cô há»i:
- Nó hiện vỠbao giỠthế?
- Mới được mấy giỠthôi.
Swanhild liá»n vắn tắt thuáºt lại những việc xảy ra đêm vừa rồi. NgÆ°á»i kia lại há»i:
- NhÆ°ng tôi là m sao được bây giá».
- Năm ngoái cô đã có lần giúp cho lady Grace Kynaston, vì thế tôi chắc rằng…
- Cái bà máºt của nhà Kynaston không phải là cái bà máºt lÆ°u truyá»n nghìn năm. Äược, tôi cÅ©ng cố hết sức xem sao, nhÆ°ng cô đừng tin ở tôi nhiá»u quá đấy! Hiện giá» cô Ä‘ang ở đâu?
- Ở nhà điện báo Ship Street. Tôi đi xe hơi đến cùng với anh God… à , cùng với ông Covert.
- Liệu tôi có thể xem xét chỗ xảy ra trước các nhà chuyên trách được không?
- Äược ạ, mặt trá»i chÆ°a lên cao thì chÆ°a ai là m gì vá»™i, cả đến viên chánh cảnh sát ở Dannow cÅ©ng váºy. Mà ta thì chỉ má»™t giá» nữa đã đến đấy được rồi.
- Nếu váºy thì cô lại đây, nhÆ°ng cứ thong thả thôi, vì tôi chÆ°a kịp sá»a soạn gì cả.
Nà ng bảo Gođard:
- Cô ấy nháºn lá»i và xem ra ngÆ°á»i nhã nhặn lắm.
Rồi nà ng không nói gì thêm.
Hess Suare ở vá» mé tây nam bá» biển Brighton, thuá»™c khu của hạng quý phái trong thà nh phố, má»™t nÆ¡i ở dá»… chịu nhất hồi chÆ°a có những gia đình Ä‘ua nhau láºp nên. Bình yên và tÄ©nh mịch trong những ngà y tÆ°ng bừng nhất của mùa hè, khu ấy trong buổi sáng mùa đông kia trông thá»±c quạnh vắng. Chiếc xe hai ngÆ°á»i lăn bánh trên những Ä‘Æ°á»ng phố buồn tẻ dÆ°á»›i những hà ng cây âm thầm. Tòa nhà Hess Hourse dá»±ng gần mấp mé trên thà nh đá bá» biển.
Gođard khen:
- Thá»±c là nÆ¡i biệt thá»± má»™ng tưởng đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i nhÆ° miss Bartendale.
Swanhild trên xe vừa nhảy xuống thì bá»—ng cá»a tòa nhà mở. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhá» nhắn bÆ°á»›c ra, dẫn theo má»™t con chó rất lá»›n, ná»a thuá»™c giống cho hiếm, ná»a là giống chó săn.
Giá»ng nói nghe trong máy lúc nãy, cất lên há»i, trong lúc bà n tay ngÆ°á»i ấy Ä‘Æ°a ra:
- Miss Hammond đấy phải không?
NgÆ°á»i đâu mà có khuôn mặt dá»… thÆ°Æ¡ng đến thế! Những món tóc uốn kia cuá»™n dÆ°á»›i mép chiếc mÅ© má»m giữ gió, có má»™t mà u và ng lụa không mấy khi còn được sau tuổi trẻ thợ Nét mặt thanh tú, nÆ°á»›c da sữa mịn, hai má phÆ¡n phá»›t Ä‘iểm hồng. Duy chỉ có đôi mà y Ä‘áºm nâu, đôi lưỡng quyá»n đã lá»™ và cái mÅ©i hÆ¡i to là bá»›t lại cái vẻ non dại thÆ¡ ngây thấy trên toà n diện mạo. Chiếc cằm tròn nhỠấn xuống má»™t Ä‘Æ°á»ng hình lõm phÃa dÆ°á»›i môi. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng miss Bartendale giữ đôi mà mắt buông thấp, nên gÆ°Æ¡ng mắt nà ng trông Ä‘en lay láy sau cái riá»m lông mi lụa và ng. Thân hình nà ng mảnh dẻ, đứng thẳng thắn trong má»™t cái áo măng-tô rá»™ng bằng len.
Swanhild nhá» tiếng há»i trong vẻ ngạc nhiên:
- Miss Bartendale, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tìm mạch suối đây sao?
NgÆ°á»i ấy mỉm cÆ°á»i chữa lại:
- Không, nhà nữ thần linh há»c má»›i phải. Trông tôi bá» ngoà i thế nà y nhÆ°ng tôi nhiá»u tuổi hÆ¡n vẻ ngÆ°á»i tôi đấy! (Cô nói thêm câu nà y để đáp lại những ý nghÄ© thầm của Swanhild). Mà tôi không cho những công việc của tôi là m có vẻ nên thÆ¡ nhÆ° bá»n ngÆ°á»i Mỹ đâu.
Cô nhẹ cúi đầu Ä‘Æ°a mắt lên nhìn Swanhild má»™t cách rất đáng yêu, khiến cho khi gặp đôi mắt xanh sáng kia, trong vắt nhÆ° thủy tinh hay nhÆ° ngá»c kim cÆ°Æ¡ng và nhÆ° thấu suốt lòng nà ng, nà ng lấy là m sung sÆ°á»›ng rằng không còn Ä‘iá»u chi phải giấu giếm nữa.
Miss Bartendale ngoảnh lại nhìn chà ng trai:
- Ông nà y là ông GoÄ‘ard đây hẳn rồi. Nhá» có ông mà hôm nay tôi được cái may mắn Ä‘iá»u tra vá» việc nà y đấy. Äược! Bây giỠđã quen biết nhau rồi thì ông lên ngồi cầm lái, còn miss Hammond thì sẽ kể cho tôi biết tÆ°á»ng táºn những Ä‘iá»u cần biết. Tôi xem ý thì con chó của tôi không ác cảm vá»›i hai ngÆ°á»i. Cô đỡ lấy chiếc và da ngÆ°á»i hầu gái Ä‘Æ°a ra và bảo: Äược! á»”n thá»a lắm rồi. Chị nhá»› gá»i Ä‘iện cho bà cô tôi dùm nhé!
Cô ngồi yên ấm bên cạnh Swanhild, để con chó nằm dÆ°á»›i chân. Chiếc xe quay vá» Dannow trở lại con Ä‘Æ°á»ng đã Ä‘i trÆ°á»›c.
Chú thÃch:
(1-) Lady: Tiếng gá»i những Ä‘Ã n bà quà phái bên Anh.
(2-) Ta phải có lễ độ với nạn nhân của ta: Một tiếng nói đùa để chỉ miss Bartendale.
Tà i sản của minhtien384
Chữ ký của minhtien384 Trá»i đất bất nhân - Mạc lệ phi tồn
©2012 by 4vn.euâ„¢. Diá»…n Ä‘Ã n Ä‘Æ°Æ¡c phát triển dá»±a trên sá»± đóng góp tÃch cá»±c của tất cả các thà nh viên.
Hãy nhấn nút 'Like' để gá»i lá»i cảm Æ¡n đến ngÆ°á»i viết bà i
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:45 PM .
30-08-2008, 09:51 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 6
Những cụ tổ thà nh trùng
Miss Bartendale ngồi gá»n vá» má»™t góc nệm xe và mỉm cÆ°á»i vá»›i cô thiếu nữ ngồi cạnh. Cô bảo Swanhild:
- Hình nhÆ° cô lấy là m lạ rằng sao tôi nháºn lá»i Ä‘i vá»›i cô nhanh đến thế nhỉ?
Swanhlid đáp:
- Là vì tôi chỉ lo sá»›m quá, cô sẽ từ chối không muốn báºn mình.
- Tôi nhÆ° thế quen Ä‘i rồi. Lúc cô gá»i Ä‘iện thoại cho tôi đã ăn mặc chỉnh tá» và gần Ä‘iểm tâm xong; ăn bữa sáng dÆ°á»›i đèn! NhÆ° thế cÅ©ng ngược đừi y nhÆ° uống sâm banh giữa ban ngà y. Bây giá» cô kể lại lần nữa cho tôi nghe những việc xảy ra hôm vừa rồi Ä‘i!
Swanhild liá»n thuáºt cả lại má»™t lượt nữa. Miss Bartendale há»i:
- Trong câu chuyện đó thì có những gì là khác thÆ°á»ng?
Swanhild thÆ°a:
- Tôi không biết thế nà o mà nói được.
Miss Bartendale cháºm rãi từng tiếng, giá»ng nhẹ nâng cao nghe ngá»t ngà o rất êm tai:
- Tôi chỉ thấy trong cái việc kia có má»™t chá»— không được tá»± nhiên lắm, có lẽ vì ông anh cô đã quên nói cho ta biết rằng… NhÆ°ng để xem ông ấy nói thế nà o đã. Bây giá» ta hãy xem xét vá» con quái váºt. Các sách chỉ nam vá» những nhà có ma quái, sách nà o cÅ©ng nói đến con quái váºt ấy, đấy, tôi tóm tắt những Ä‘iá»u tôi biết cho cô nghe, những Ä‘iá»u có liên quan đến con quái váºt tôi Ä‘á»c trong các sách khảo vá» chuyện yêu mạ Há» hà ng nhà cô, từ bao nhiêu thế ká»· nay, vẫn bị má»™t giống ma quá»· quấy nhiá»…u. NgÆ°á»i ta gá»i nó là con quái váºt bất tá». Trong dòng há» Hammond có nhiá»u ngÆ°á»i chết má»™t cách bà máºt: ngÆ°á»i ta Ä‘á»u bảo là con quái váºt kia. Có phải đúng thế không?… Thế, con quái váºt ấy ở yên không sinh chuyện gì được bao nhiêu lâu rồi?
- Äã từ năm 1890 là năm nó giết hại ông tôi cùng hai ngÆ°á»i nữa.
- Äầu Ä‘uôi việc ấy thế nà o?
Lưỡng lá»± má»™t chút rồi Swanhild liá»n kể:
- Hôm ấy , ông tôi có hẹn hò gặp nhau trong rừng vá»›i má»™t bà ở Mansby Placẹ Cả hai bên Ä‘á»u có vợ có chồng rồi. Giữa chừng há» bị má»™t ngÆ°á»i lÃnh kiểm lâm bắt gặp… Cả ngÆ°á»i lÃnh kiểm lâm cùng bà kia bị chết, bị tà n sát má»™t cách kinh khủng y nhÆ° cô Kate đêm vừa rồi, nghÄ©a là má»™t lối hung ác ghê gá»›m và chỉ có con quái váºt vẫn dùng xÆ°a naỵ Hai con chó lá»›n của ông tôi vá»›i con chó của ngÆ°á»i lÃnh gác cùng bị xé nát nhÆ°ng không bị ăn thịt. Thây ngÆ°á»i và xác chó, bá»n tuần cảnh tìm thấy ở gần Gò Sét (Thunder Barrow) ở bên kia rừng, còn ông tôi há» thấy Ä‘ang Ä‘i lang thang, mình đầy những vết thÆ°Æ¡ng trông rất ghê sợ. Trong có má»™t đêm trá»i mà tóc ông tôi hóa bạc. Ông cụ nhất định không chịu kể lại những việc đã xảy ra và hôm sau thì tá»± tá» chết. Vì thế mà tôi lấy là m lo cho anh tôi.
Luna Bartendale nắm lấy tay nà ng tỠvẻ thân mến:
- Nếu váºy được! Cô em cứ yên lòng. Nếu ông anh cô định quyên sinh thì tôi sẽ tìm cách để biết quyên sinh vì cá»› gì. Dannow là má»™t lâu Ä‘Ã i cổ nhất nÆ°á»›c Anh, phải không?
- Vâng. Căn đại sảnh bây giỠlà một dinh thất cũ.
- Chi phái nhà cô táºu được lâu Ä‘Ã i Dannow từ hồi nà o?
- ChÃnh tổ tiên nhà tôi xây dá»±ng nên
- Cô còn những cảo thư cũ không?
- Nhà tôi hiện giữ má»™t táºp cảo có ấn tÃn của vua Canute chứng nháºn rằng Réginald, con trai Hammond là chủ nhân tòa cổ thất trÆ°á»›c.
- Táºp gia phả láºp năm 1650, có biên chép các hồi nó hiện lên giáng há»a, và những tên ngÆ°á»i bị hại Ä‘á»u ghi chú bằng má»±c Ä‘á». Má»™t táºp gia phả nữa thuáºt lại những việc xảy ra từ năm 1650 đến năm 1890.
- Cô còn biết những di tÃch chứng chỉ nà o nữa không?
- Còn. Trong nhà thá» thuá»™c lâu Ä‘Ã i Dannow có má»™t phiến đá trên mặt tạc nổi hình má»™t ngÆ°á»i chiến sÄ© quân Tháºp tá»± (#1) và dÆ°á»›i chân ngÆ°á»i ấy, má»™t hình thù to lá»›n có ý tả con quái váºt. Thứ bia ấy dá»±ng lên để ká»· niệm công đức sir Oliver Hammond(#2) , ngÆ°á»i đã Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i con quái váºt mà không chết, xin theo quân Tháºp tá»± lần chinh phạt thứ nhất để khá»i phải nhá»› lại và bá» mình trong hồi nà y. Nhà chúng tôi lại có má»™t bức tranh Ä‘á» tặng cho Godfrey Hammond năm 1387. Bức tranh vẽ má»™t con váºt rất dị kỳ. Ông Godfrey Hammond nà y đã có lần trông thấy con quái váºt và từ đó cho đến hết Ä‘á»i chỉ lấy sá»± cầu nguyện ăn năn là m công việc, sống nhÆ° má»™t nhà tu hà nh ẩn dáºt, hãm mình trong má»™t phòng kÃn nhá» hẹp xây áp vá»›i nhà thá». NgÆ°á»i nà o trong há» Hammond đã có gặp con quái váºt cÅ©ng Ä‘á»u tá»± sát hết, trừ ra chỉ có hai ông kia là không, nhÆ°ng và o Ä‘á»™i quân tháºp tá»± hay là là m nhà ẩn tu cÅ©ng là hai cách tá»± tá» rồi.
- Con váºt tạc ở phiến đá vá»›i con váºt trong bức há»a trông hình thù thế nà o?
- CÅ©ng khó nói lắm. Con trên phiến đá thì chẳng ra hình thù gì hết, mà con há»a trên bức tranh thì bị cạo xóa nhem nhuốc hình nhÆ° để khá»i nháºn được.
- Ngoà i ra, còn ai là những ngÆ°á»i khác đã trông thấy nó, hay có ai mô tả hình dạng nó không?
- Không. HỠkhông bị giết chết thì cũng vì sợ hãi quá mà chết mất.
- Tuy váºy, cô con gái kia, cô Kate Stringer ấy mà , cô ấy cÅ©ng vẫn còn sống đấy thôi?
- ChÆ°a chắc. Mấy ông bác sÄ© Ä‘á»u bảo cô ấy không thể cứu chữa được.
- Tôi nghe nhÆ° má»™t câu hát cổ có nói đến con quái váºt, phải không?
- Vâng. Câu hát ấy thế nà y:
Linh hồn quái váºt Dannow
Kiếp nổi kiếp cùng dòng giống
Con quái mà còn cứ sống
Dòng Hammond thịnh lâu dà i
Con quái mà tắt được hơi
Dòng hỠHammond tuyệt diệt
Cầu cho yên là nh mà chết
Kẻ gặp thấy quái Dannow
Gặp mà vẫn chẳng là m sao
Sống cực bằng muôn cái chết.
Luna lẩm nhẩm nói:
- Lạ thá»±c! “Con quái váºt mà còn cứ sống chừng nà o thì há» Hammond còn thịnh vượng mãiâ€. Thà nh thá» cái há»a cÅ©ng là cái phúc rồi chứ sao? (Ngừng má»™t lát, cô lại nói). Tôi đã Ä‘á»c nhiá»u bà i khác nhau nói đến những lúc nó hiện lên. Trong số đó có má»™t bà i nói quả quyết rằng trong tòa cổ thất Dannow có má»™t phòng bà máºt, phòng ấy ở đâu và có những gì, ngÆ°á»i nhà giữ rất kÃn, chỉ đợi khi nà o ngÆ°á»i con kế tá»± đủ hai mÆ°Æ¡i lăm tuổi má»›i cho biết. Bà i ấy lại bảo rằng cái việc giữ kÃn kia ghê gá»›m quá chừng, đến ná»—i không có ai dám tiết lá»™.
Swanhild muốn ngắt lá»i, nhÆ°ng Luna Bartendale Ä‘Æ°a tay ngăn lại và tiếp:
- Theo lá»i tục truyá»n trong dân gian thì ngÆ°á»i ta vẫn tin rằng ông thủy tổ dòng há» Hammond đã kết Æ°á»›c vá»›i ma quá»· để cho con cháu vá» sau kế nghiệp là m chủ nhân Dannow cho đến ngà y Phán Xét sau cùng (#3) mà mình thì được sống khá lâu, đủ thá»i giỠđể thấy thà nh hiệu Ä‘iá»u giao Æ°á»›c đó. ChÃnh ông cụ tổ nà y đã ở trong cái phòng bà máºt và đã nhiá»u lần đúng tuần đúng tiết, Ä‘em hy sinh má»™t mạng ngÆ°á»i để cho tuổi mình thá» lâu. Tóm lại, nghÄ©a là theo ý tưởng trên kia thì chÃnh cụ thủy tổ nhà là con quái váºt đấy.
Swanhild cÅ©ng nháºn ra lá»i bà n ấy là đúng. Nà ng nói:
- Vâng, trong dân gian há» quả có tin là nhÆ° thế thá»±c. Há» cho rằng ông thủy tổ ấy vẫn hiện thà nh má»™t hình thể ghê sợ gá»›m ghiếc đến ná»—i ai trông thấy cÅ©ng phải quyên sinh. NhÆ°ng có Ä‘iá»u nà y thì thá»±c chắc chắn: là không có phòng bà máºt nà o đâu. Tôi thÆ°á»ng vẫn đến cái phòng ngÆ°á»i ta tưởng đâu là bà máºt đã nhiá»u lần rồi.
Miss Bartendale lại nói:
- NgÆ°á»i ta lại kể chuyện rằng, đã có từng hồi thỉnh thoảng nhà nà y lại sinh ra má»™t thú váºt ná»a ngÆ°á»i ná»a thú và váºt ấy giấu kÃn trong lâu Ä‘Ã i. Cứ má»—i lần trông thấy cái váºt quái dị ấy là lại có những thảm kịch ghê gá»›m xảy ra. Cố nhiên đó là những chuyện vừa rồi ngÆ°á»i ta bịa đặt ra rồi lan truyá»n Ä‘i khắp nÆ¡i để là m thá»a cái lòng thèm khát chuyện kỳ quái của quần chúng; tuy váºy ta cÅ©ng phải xét đến. Cô còn biết những Ä‘iá»u gì khác vá» việc nà y nữa không?
- Còn. (Swanhild nói to lên). Mà lại là những lá»i Ä‘á»™c địa hÆ¡n cả: ngÆ°á»i ta đồn rằng nhà Hammond có những trùng hút máu mà tá»± những ngÆ°á»i ấy không ngá» rằng khi má»™t ngÆ°á»i trong há» nà y chết non thì cái hồn quá»· – quá»· nháºp trong ngÆ°á»i ấy – thoát ra mà trở vá» Dannow. Mà … há» lại bảo rằng…
Sá»± tức giáºn Ä‘Æ°a lên táºn cổ, nà ng ngừng lại nghẹn ngà o, Luna vá»™i há»i:
- HỠbảo sao?
- Há» bảo rằng chÃnh là anh Reggie, anh cả tôi! Anh má»›i chết được ba tháng nay!
Nà ng nói rồi ôm mặt khóc. Luna khẽ kêu lên:
- Ba tháng! Tức là cái kỳ hạn…
- Vâng. Mà ngÆ°á»i trong vùng đó ai cÅ©ng tin chắc nhÆ° thế. Sau khi ông tôi chết, hỠđã bảo rằng chÃnh ngÆ°á»i cô tôi, tức là ngÆ°á»i con gái út của ông tôi bị nạn Ä‘i săn chết vá» mùa thu trÆ°á»›c năm ấy… há» bảo rằng chÃnh cô tôi đã giết chết ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vá»›i ngÆ°á»i lÃnh gác ở trong rừng. Việc quyên sinh của ông tôi cÅ©ng chỉ khiến cho há» cà ng tin chắc chắn Ä‘iá»u đó.
Luna Bartendale âu yếm nhìn Swanhild. Trong đôi mắt đẹp một vẻ thần tiên của nà ng, trước ánh sáng dịu của buổi mai, điểm đồng tỠmở rộng ra như ở đôi mắt mèo trong bóng tối. Nà ng dịu dà ng nói:
- Tôi đã không còn lạ gì những Ä‘iá»u ngÆ°á»i thôn quê há» vẫn tưởng tượng. Ở nhà quê tôi bây giá» vẫn còn cái lệ cÅ©: bảy năm má»™t lần ngÆ°á»i ta Ä‘em quẳng xuống sông má»™t con váºt còn sống để cúng má»™t con ma tên là Peg ÓNell… Cố nhiên, vá» chuyện nhà cô cái thói dị Ä‘oan kia cÅ©ng là m cho ông anh cô phiá»n muá»™n lắm đấy nhỉ?
Swanhild sốt sắng đáp:
- Anh tôi lúc nà o cÅ©ng chỉ quan tâm vá» những chuyện nà y. Cha chúng tôi chết ở ngoà i tráºn, mẹ chúng tôi chẳng mấy chốc cÅ©ng lại chết theo. Hai anh em tôi thà nh trÆ¡ trá»i ở Ä‘á»i, há» hà ng chẳng còn ai nữa… Mà , tôi cÅ©ng không hiểu tại sao lại Ä‘em chuyện nhà tôi ra là m báºn tai cô thế nà y?
- Äó là vì tôi được lòng tin cáºy của cô đấy. (Luna đổi chuyện). Chẳng hay ngoà i khu rừng cây ra thì con quái váºt kia có bao giá» hiển hiện ở nÆ¡i khác không?
- Có ạ! Ngà y xÆ°a Oliver Hammond là cụ thân sinh ra ông cụ Godfrey Hammond ẩn tu, vá»›i con gái đã bị con quái váºt giết chết trong cuá»™c Ä‘i viếng nhà thỠở Rocamadour. Hồi ấy Godfrey Hammond cùng Ä‘i vá»›i cha và em gái, trông thấy việc ấy mà không chết, rồi vá» sau má»›i hãm mình trong Ä‘á»i tu hà nh.
- Tại sao con quái váºt chỉ hiện ra những đêm mùa rét nhỉ?
Swanhild đáp:
- Có má»™t bà i hát khác nói đến Ä‘iá»u đó. Bà i hát thế nà y:
Ở đâu thông má»c um,
Äêm sao, lạnh và rét.
Gia trưởng nhà Hammond,
Sẽ gặp phải lúc chết.
Luna lại nói:
- Xét cho cùng thì tai há»a chỉ nhè giáng xuống những ngÆ°á»i là m chủ nhân của khu trang trại kia thôi. Không bao giá» thấy con quái váºt ở ngay trong lâu Ä‘Ã i chứ?
- Có đấy ạ, có má»™t lần. NgÆ°á»i gia trưởng hồi ấy là sir Magnus Pháp sÆ°, cháu cụ Hammond ẩn tu.
- Có phải sir Magnus chÃnh là nhân váºt trong những chuyện dị Ä‘oan truyá»n lại đấy không?
- Vâng, chÃnh phải đấy. Sir Magnus thÆ°á»ng là m những phép phù thủy trong cái phòng bà máºt – phòng nà y có má»™t cá»a sổ ngay dÆ°á»›i bóng thông. Tôi nghe nói lại rằng ông cầu được con quái váºt giúp phép rồi thì luyện táºp theo cách bảo ban của nó; ông cụ lại hy sinh đứa cháu nhá» của mình để tạ Æ n. Có nhiá»u ngÆ°á»i lại quả quyết những: nà o ông cụ đã bán hồn cho quá»· Satan; nà o ông cụ cá» hà nh những ác lá»…, những cuá»™c yêu thuáºt; nà o ông cụ giết những trẻ nhá» là m lá»… váºt, hoặc nữa cho con quái váºt bắt sống những trẻ nhỠăn thịt, thôi thì đủ các lá»i Ä‘á»™c địa bà n ra nói và o?
Luna ra chiá»u hết sức chăm chú đến các Ä‘iá»u đó. Sau cùng nà ng há»i:
- VỠsau, cái chết của cụ Pháp sư ấy ra sao?
- Ông cụ tá»± tá» sau khi bà vợ bị chết má»™t cách tà n ác: chÃnh mắt bà nà y trông thấy con quái váºt giết chết và ăn thịt con bà . Ông cụ tá»± tá» rồi ngÆ°á»i nhà đem táng trong nhà thá». Bá»n dân quê ở vùng Dannow, ngÆ°á»i thì vẫn tin rằng vong hồn ông cụ đã là m cho những ngÆ°á»i trong dòng há» Hammond hóa ra trùng hút máu; kẻ thì bảo rằng ông cụ chết rồi, quái váºt vẫn sống và ở ngay trong cái phòng bà máºt.
Chú thÃch:
(1-) Chiến sÄ© quân Tháºp tá»±: Chiến sÄ© Tháºp tá»± là những ngÆ°á»i sung và o Ä‘á»™i quân chinh phạt của khắp châu Âu hồi thế ká»· thứ XI để Ä‘i chiếm lấy thà nh Jérusalem của dân Hồi. Há» lấy hình Tháºp tá»± giá Ä‘Ãnh trên chiến phục để là m dấu hiệu, nên gá»i là quân Tháºp tá»±.
(2-) sir Oliver Hammond: Tuy trùng tên há», nhÆ°ng không nên lầm vá»›i Oliver, anh Swanhild.
(3-) Ngà y Phán Xét sau cùng: Tức là đến lúc táºn thế, ngÆ°á»i ta Ä‘á»u chết hết, khi ấy sẽ cùng đến trÆ°á»›c má»™t tòa án (tòa Phán Xét) để nghe Thượng Äế (đức Chúa Trá»i) tuyên án vá» những phúc và tá»™i của má»—i ngÆ°á»i trong lúc sống ở trần gian. (Theo sá»± tin tưởng trong đạo CÆ¡ Äốc).
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:39 PM .
30-08-2008, 09:52 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 7
Chiá»u thứ năm
Miss Bartendale trầm ngâm một lát, cằm đặt lên lòng bà n taỵ Một hồi lâu, cô nói:
- Không bao giá» có khói mà không có lá»a, Ãt khi những chuyện truyá»n khẩu lại không có dá»±a lên má»™t sá»± có thá»±c nà o. Mà , cái phòng bà máºt kia…
- Cô sẽ được thấy cái phòng ấy. Chỉ có anh em nhà tôi là được và o đấy, sợ cho tôi tớ và o chúng là m khác chỗ những thứ trong phòng.
- Những thứ nà o trong phòng?
- Những pho sách, những bình hóa há»c của cụ Warlock để lại trong ấy, khác nà o nhÆ° má»™t thứ phòng thà nghiệm. Lúc ông cụ hấp hối, có trối lại rằng cái chìa khóa sá»± bà máºt, sau nà y sẽ tìm thấy ở đó.
Luna mở to mắt, ngạc nhiên:
- Thế mà bốn trăm năm trá»i nay vẫn không má»™t ai khám phá được Ä‘iá»u gì! Thế căn phòng có còn y nguyên các thứ không?
- Ngoà i má»™t và i cái bị bá»n quân lÃnh của Cromwell(#1) lấy mất hay là m vỡ hồi hỠđóng binh trong lâu Ä‘Ã i Dannow, còn thì không ai đụng chạm tá»›i những váºt ở đâu vẫn ở nguyên đấy. Theo lá»i bà Blavatsky và sir Williams Crookes thì có lẽ bá»n quân lÃnh đã lấy mất hoặc hủy hoại mất những dấu tÃch cốt yếu nhất rồi.
- Nếu thế thì đến tôi, tôi không biết có được may mắn hơn không?
Swanhild bà n góp:
- Từ 1890 đến nay, má»™t và i khoa há»c chuyên môn cÅ©ng đã tiến được nhiá»u rồi.
Luna trịnh trá»ng gáºt đầu:
- Có thế. Bà Blavatsky là má»™t nhà thần linh há»c, còn tôi, tôi là má»™t nhà siêu linh há»c kia!
- Siêu linh nghĩa là gì ạ?
- NghÄ©a là tôi có má»™t giác quan thứ sáu(#2)rất sắc sảo và nhá» giác quan ấy tôi có thể tìm thấy được dấu vết con quái váºt trong rừng.
- Nhưng giác quan thứ sáu là thế nà o?
- Äó là trá»±c giác. Hẳn cô cÅ©ng đã có lần tá»± nhiên thấy lòng mình gá»›m sợ, ác cảm ngay vá»›i má»™t và i ngÆ°á»i rồi, mãi sau, biết rõ ngÆ°á»i ta hÆ¡n, quả nhiên thấy mình không nghÄ© lầm, có phải thế không?
- Vâng, chÃnh thế đấy.
- Äó là nhá» giác quan thứ sáu của cô báo cho cô biết trÆ°á»›c đó. Cái trá»±c giác của ta kia chÃnh là cái ý niệm vá» sá»± hòa đối trong cuá»™c Ä‘á»i, vá» sá»± tháºt, sá»± công bằng, minh bạch ở Ä‘á»i. Khi nà o ngÆ°á»i ta đã ra khá»i cái cõi tháºt phải, và minh bạch ấy hoặc bằng lá»i nói hoặc ở trong tâm ý hoặc ná»a lá»™ ra diện mạo bá» ngoà i, khi ấy tức khắc có sá»± ngang chÆ°á»›ng mà ta nháºn thấy được ngay; những ý nghÄ© sâu xa, má»™t tÃnh khà ưa váºt dục, hay cái số chết vá» tai há»a, đó là những Ä‘iá»u là m mất sá»± hòa đối – sá»± mất hòa đối hay sá»± ngang hÆ°á»›ng ấy, nếu gặp ở nhân váºt nà o là chúng tôi cảm thấy được ngaỵ Nhà thần linh há»c có khiếu riêng vá» mặt nà y, cÅ©ng nhÆ° những ngÆ°á»i khác có khiếu riêng vá» há»™i há»a hay vỠâm nhạc. Váºy, nếu đêm vừa rồi, có xảy ra trong rừng má»™t việc kỳ quái nà o, má»™t chuyện phi thÆ°á»ng nà o, thì tôi sẽ có thá» tìm ra được dấu vết (Luna há»i tiếp). Thế, lúc cô Ä‘i tìm trong rừng, ngoà i ông anh cô và cô con gái tên Kate, con chó còn đánh hÆ¡i giúp cho cô thấy được cái gì khác nữa không?
- Không, tôi không nháºn thấy gì lạ hết. Chỉ thấy con chó lúc được ra khá»i rừng thì có vẻ bằng lòng lắm.
- Trong câu chuyện ông anh cô kể lại có một chỗ tôi lấy là m lạ: là con chó theo ông ấy sao không sủa báo trước cho chủ biết rằng kẻ thù đang tiến tới gần?
- Trá»i! Quái lạ thá»±c.
GoÄ‘ard vẫn lẳng lặng cầm lái từ nãy giá», lúc đó bá»—ng quay đầu lại:
- Vâng. Quái lạ thá»±c. NhÆ°ng ta nên nhá»› rằng lúc Oliver thuáºt câu chuyện thì trong trà không được bình tÄ©nh. Anh ấy quên sót má»™t và i Ä‘iá»u cÅ©ng nên.
- Hẳn thế.
Rồi Luna lại đăm đăm suy nghÄ© hoà i. Swanhild không yên tâm được, lo ngại há»i nà ng:
- Theo ý cô bây giỠthì việc nà y thế nà o?
Luna đáp:
- Việc Ä‘iá»u tra của tôi chắc sẽ khó nhá»c lắm đây. Tôi xem chừng bà máºt kia khám phá ra được cÅ©ng chỉ do má»™t việc nhá» nhặt xảy ra trong khoảng và i ba trăm năm trÆ°á»›c, việc nhá» nhặt ấy ta phải tìm để biết xem là việc gì. Tôi thá»±c lòng mong rằng ông anh cô có thể nói rõ cho tôi biết rằng con chó của ông ta có báo trÆ°á»›c cho ông ta biết hay không, bởi vì dù là má»™t biểu hiện, con chó cÅ©ng phải coi chừng chứ!
- Mà nếu biết rõ Ä‘iá»u ấy thì cô thấy được những mối manh gì?
Luna trầm ngâm đáp:
- Không phải chỉ có bốn chiá»u(#3) đâu, cô ạ.
- Ra thế kia đấy!
- Khoa chiêm tinh há»c ngà y nay đã được hầu hết các nhà triết há»c tân tiến nhất công nháºn. Phần tôi, tôi cÅ©ng đã khảo cứu vá» khoa há»c nà y má»™t cách riêng. Miss Hammond! Cái hình ta trông thấy kia kìa, có phải là “thằng ngÆ°á»i khổng lồ†đấy không?
Dãy núi mặt tây bắc, dá»±ng đứng nhÆ° thà nh, từ từ tiến đến trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i nhÆ° má»™t trùng sống vÄ© đại. Xe hÆ¡i lên tá»›i dốc, lá»t qua má»™t Ä‘Æ°á»ng rẽ và sau cùng đã trông thấy má»™t phÃa là ng xóm và chá»— đất cao.
Gođard vừa hãm đà xe vừa chỉ tay nói:
- Khu rừng kia kìa, miss Bartendale ạ!
Luna đứng dáºy để trông cho dá»…, còn Swanhild thì nhìn đám cây rừng, ngá» vá»±c nhÆ° trÆ°á»›c cảnh chiêm bao. Nắng chói khắp mặt cao nguyên: đỉnh đồi nổi báºt trên ná»n trá»i xanh mỠám. Những dải suối nhá» loáng biếc nhÆ° thép sáng. Cây lá lặng lẽ nhá» giá»t vì nắng ấm Ä‘ang là m tan hết giá băng.
Gần lối Ä‘i, lặng lẽ từng đám ngÆ°á»i nhà quê khiếp sợ, lãng quên trong chốc lát những công việc thÆ°á»ng ngà y. PhÃa bên kia thung lÅ©ng và ở táºn đầu con Ä‘Æ°á»ng hẹp, má»™t chiếc xe hÆ¡i nhá» Ä‘á»— ngay ở mép rừng. Cạnh chiếc xe hÆ¡i có hai ngÆ°á»i đứng chá»: ngÆ°á»i cao lá»›n nhất trong hai ngÆ°á»i, đầu và tay bị băng bó.
GoÄ‘ard lái sang ngang và cho xe chạy và o con Ä‘Æ°á»ng hẹp trong lúc Swanhild kinh ngạc kêu lên:
- Oliver bỠnhà ra đây, kìa! Rõ điên rồ thực.
Xe chÆ°a Ä‘á»— hẳn Swanhild đã chạy ngay lên; đằng kia anh nà ng cÅ©ng vá»™i vã đến đón. Thái dÆ°Æ¡ng và má»™t bên mặt chà ng bị vết thÆ°Æ¡ng trông rất ghê sợ nhÆ°ng chà ng vẫn ra vẻ khá»e mạnh nhÆ° thÆ°á»ng.
Chà ng lá»›n tiếng gá»i:
- Swanhlid! Em đừng trách anh nhé, mà cÅ©ng đừng lo sợ gì nữa, anh không nhá»› gì vá» những việc trông thấy tối quạ Lúc nãy anh thức dáºy, bác sÄ© nói rằng anh vẫn khá»e mạnh… tá»™i nghiệp cho con Holder quá, anh không nỡ để nó suốt ngà y trong rừng nà y được… nà y, Swan, ngÆ°á»i Ä‘i cùng em kia là ngÆ°á»i tìm mạch suối đấy, phải không?
Swanhild cảm Ä‘á»™ng ôm lấy anh nà ng rất khắng khÃt. Giá không có ngÆ°á»i ngoà i ở đấy, dá»… nà ng nức nở khóc cÅ©ng không chừng. Nà ng quay lại giá»›i thiệu:
- Anh Oliver tôi đấy, miss Bartendale ạ.
Oliver vui vẻ nói:
- Cô đến vừa dịp quá! (Chà ng Ä‘Æ°a tay trái bắt tay Luna). Vừa thoạt trông thấy cô, tôi đã ngá»i thấy cái hÆ°Æ¡ng cá» thÆ¡m má»›i cắt.
Luna mỉm cÆ°á»i vẻ khoan dung nhÆ° má»™t bác sÄ© không muốn là m pháºt ý ngÆ°á»i ốm. Cô trả lá»i:
- Äã hai năm nay, tôi không dùng thứ nÆ°á»›c hoa đó nữa đâu.
Chà ng đáp:
- Tôi nhá»› được lâu thá»±c. Hồi ấy, khăn tay của cô bao giá» cÅ©ng thÆ¡m thứ nÆ°á»›c hoa ấy. (Quay lại phÃa em gái, chà ng bảo Swanhild): Em đừng tưởng anh vá»› vẩn, anh nói thế là vì trÆ°á»›c kia anh đã gặp miss Bartendale, mà chÃnh cô Bartendale đã chữa cho anh khá»i mất trà đấy.
Luna ra vẻ ngẫm nghÄ©, vừa nhìn Oliver vừa thấp giá»ng nói:
- Hồi hai năm vỠtrước tôi có được bổ và o là m việc trong nhà thương Sloane-Shell. Thế ra hồi ấy ông nằm chữa ở đấy sao?
- Vâng. NhÆ°ng sau tôisẽ nói rõ cho cô vá» chuyện nà y. Hồi ấy cô là vị phúc tinh cho không biết bao nhiêu ngÆ°á»i cùng lá»›p vá»›i tôi, nhiá»u thế thì nhá»› sao được hết. NhÆ°ng há» thì chẳng bao giá» quên đâu.
Cô có vẻ ngạc nhiên cho sự tình cỠvà đáp:
- Vâng, cà ng haỵ Bây giá» thì, ông Hammond ạ, công việc của tôi là ở trong rừng kia. (Cô nhẹ nhà ng gỡ tay mình ra khá»i bà n tay Oliver giữ lại trong lúc chà ng nói chuyện. Rồi cô há»i) Bệnh tình cô gái ra sao?
Sắc mặt Oliver bỗng sầm ngay xuống:
- Cô ấy Ä‘ang mê sảng, luôn miệng nói rằng má»™t váºt “lù lù to bằng cái nhà †xông đến hại mình. Xem chừng cô ta không thể cứu chữa được nữa.
- Ông không còn Ä‘iá»u nà o nói thêm và o những lá»i ông thuáºt lại chứ?
- Không còn Ä‘iá»u nà o. Các lá»i tôi nói, bác sÄ© đã ghi chép cả, tôi cÅ©ng Ä‘á»c lại hết rồi, không có chá»— nà o thay đổi hết.
- Vâng, thế thì được. Ta và o trong rừng đi! Giá từ lúc xảy ra các việc chưa có ai bước chân và o thì hay, nhỉ.
- Nhưng anh Warren lại và o trước mất rồi. Anh ấy kia, kìa!
Chà ng trá» tay vá» phÃa má»™t ngÆ°á»i to lá»›n và còn trẻ, mình mặc quần áo Ä‘i săn. Hắn đứng nói chuyện vá»›i GoÄ‘ard, vẻ mặt lầm bầm. Oliver cắt nghÄ©a:
- Anh ấy là vị hôn phu của cô Katẹ Anh má»™t má»±c cho hung thủ chÃnh là anh em nhà Ades và chỉ muốn chúng phải chịu tá»™i. Äể anh ta nói lại các Ä‘iá»u cho cô nghe. Ê nà y, Warren!
Anh chà ng bÆ°á»›c lại gần hai ngÆ°á»i. Mặt hắn sá»p hẳn Ä‘i và sắc lại vì căm giáºn. Hắn mang má»™t tấm chăn ngá»±a và má»™t cây súng trÆ°á»ng. Luna nói:
- Tôi cứ muốn được và o xem xét khu rừng trước khi chưa có ai và o.
Hắn nhìn nà ng một vẻ buồn chán:
- Xin bà thứ lá»—i cho, là vì tôi tưởng và o đó không hại gì và không ngá» trái ý bà … Chả lúc ấy trá»i chÆ°a sáng mà cái thằng đồ khốn là thằng Will đã và o kháo chuyện khắp là ng, mà nó nói gì là những thằng ngu ngốc liá»n kháo lại đúng nhÆ° thế. Chúng nó bảo nhau: “Từ ngà y ông cả Reggie mất đến nay, lần nà y trá»i má»›i có tuyết Ä‘á»ng là má»™t!â€.
Gođard vội ngắt:
Chà ng mỉm cÆ°á»i vá»›i Swanhild, lo ngại, nhÆ°ng Warren cứ nói nữa:
- Tôi hiểu thế nà y là không phải lắm, song tôi phải nói thá»±c, bổn pháºn tôi là phải nói cả cho ông Hammond biết những lá»i ngÆ°á»i ta thì thầm bà n ra nói và o. (Hắn nén giáºn, nói tiếp) Chúng dám nói ông Reggie! Mà ông Reggie cùng đăng lÃnh vá»›i tôi vá»›i cả ông nữa, ông Oliver nhỉ! Hồi ở mặt tráºn Cambrai, trong bình sắt còn má»™t ná»a nÆ°á»›c uống, ông ấy nhÆ°á»ng cả cho tôi, nói rằng chÃnh ông ấy đã uống hết má»™t ná»a trÆ°á»›c rồi! Thế mà tôi cÅ©ng xin nháºn tôi uống, không ngỠông Reggie nói dối để tôi yên lòng! Äến bây giá» em Kate của tôi gặp thảm há»a nà y chúng nó cÅ©ng chÆ°a vừa lòng, chúng còn tìm cách đổ tiếng xấu cho ông Reggie nữa!
Hắn phải cố sức mới giữ được bình tĩnh để tiếp:
- Vì thế, tôi má»›i qua lối trong rừng, tra xét dò há»i vá» bá»n Ades. Rồi sau ông Hammond cùng vá»›i tôi trở và o rừng định để Ä‘em con chó của ông ấy vá» nhà .
Swanhild há»i:
- Thế vá» anh em nhà Ades, anh đã há»i được những gì?
- ThÆ°a cô, thằng Charlie thì què má»™t chân, nằm bẹp má»™t chá»—, còn thằng Joe bị má»™t tráºn nên thân. Chúng nó đánh nhau vá»›i lão Miles, bác gác ở cho ông Hudson: hai đứa say rượu nhÆ°ng đêm tối, lão Miles không nháºn ngay được mặt chà ng.
Luna nói:
- Ta cố nhiên phải liệu trước cách phân giải những việc xảy ra ban đêm.
Nà ng mở túi xách lấy ra má»™t cà nh cây(#4) có ngạnh và cầm lủng lẳng trong taỵ GoÄ‘ard há»i:
- Cà nh cây tìm mạch đấy, phải không ạ?
Luna đáp:
- Cà nh nà y tìm được mạch nước, mà cũng tìm được cái khác nữa kia.
Nà ng bảo con chó theo nà ng:
- Ngồi xuống, Roska!
Con chó lá»›n vâng lá»i ngay.
Luna cầm lung lẳng cà nh cây trong mấy ngón tay, ngÆ°á»i đứng thẳng, mặt ngẩng lên, đôi lông mà y chÃu lại. Nà ng quay mình vòng tứ phÃa không ngừng chân. Má»› tóc và ng lục vá»›i khuôn mặt trắng xanh của nà ng là những khoảng sáng cô Ä‘Æ¡n trong vừng bóng ban ngà y, má» xám. Cây lá rủ dÆ°Æ¡ng tà n rợp ở trên đầu nà ng và phÃa sau Luna, ngÆ°á»i ta thấy những Ä‘iểm mạ ká»n của mấy chiếc xe hÆ¡i bóng loáng. Cạnh xe, mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhà quê sán gần lại, chăm chú nhìn Luna, mắt xanh sáng trên những bá»™ mặt rám nắng mà u nâu.
Swanhild cảm thấy má»™t cách kỳ dị nhÆ° đã được mục kÃch cảnh tượng kia má»™t lần nà o: những quả đồi vắng lặng, hình thằng ngÆ°á»i khổng lồ vÆ°Æ¡n lên khoảng núi, vá»›i thứ bóng máºp má» quanh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đang lặng lẽ niệm chú kia, tất cả má»i váºt nà ng thấy nhÆ° Ä‘á»u quen thuá»™c cả.
Chú thÃch:
(1-) Cromwell: Báºc vÄ© nhân nÆ°á»›c Anh 1599 – 1658), ngÆ°á»i đã gây ra cuá»™c cách mệnh lá»›n nÆ°á»›c Anh (1645), rồi chiếm lấy quyá»n Ä‘á»™c tà i trị nÆ°á»›c
(2-) Giác quan thứ sáu: Thêm và o ngÅ© quan: trông nghe, nếm, ngá»i và sá» mó, của ngÆ°á»i thÆ°á»ng
(3-) Bốn chiá»u: Chiá»u rá»™ng, chiá»u dà i, chiá»u sâu và chiá»u thá»i gian
(4-) Cà nh cây: Má»™t thứ cà nh rất má»m, mà những ngÆ°á»i có khiếu riêng bên Âu châu vẫn dùng để là m váºt báo hiệu trong lúc Ä‘i tìm mạch suối ngầm để Ä‘Ã o giếng. Cà nh cây nà y ở trong tay há», ngÆ°á»i ta cho là có má»™t tÃnh cách dá»… cảm Ä‘á»™ng, khiến cho khi gặp mạch ngầm dÆ°á»›i chá»— ngÆ°á»i ta tìm mạch, tá»± khắc cong má»™t nhánh lên để báo hiệu. Hiện nay vẫn còn nhiá»u nÆ¡i sá» dụng cách nà y
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:45 PM .
30-08-2008, 07:30 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 8
Chiá»u thứ năm, giác quan thứ sáu
Äang quay vòng, Luna bá»—ng dừng lại, chân dặm hoà i má»™t lát trên mặt đất, rồi sau cùng ngừng im: má»™t nhánh ở cái cà nh nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng cầm choãi ra, nhÆ° ngóc lên, ưỡn mình thẳng ngang và cứ ở nguyên nhÆ° thế mãi. Nà ng bèn cúi mình nhìn xuống chá»— đất ẩm Æ°á»›t: cỠở đây đẫm những máu đã đông lại. Swanhlid nháºn ra nÆ¡i đó là nÆ¡i mình đã đặt Oliver nằm lúc ở trong rừng ra.
Luna Bartendale tiến bÆ°á»›c Ä‘i và o cái lối dẫn đến má»™t chá»— cây cối quang rá»™ng, qua chá»— đó và tiến nữa lên. Bá»n ngÆ°á»i cùng Ä‘i (cả con chó Roska nữa), bÆ°á»›c theo sau nà ng. Cà nh cây choãi nhánh lên rồi lại xuôi xuống. Äến khi Luna bÆ°á»›c tá»›i má»™t lối nhá» dẫn đến khoảng quang rá»™ng thứ hai thì nhánh cây nghiêng trở vá» phÃa tay phải. Oliver Ä‘i gần nà ng hÆ¡n cả, thấy thế kêu lên má»™t tiếng “Ồ!†ngạc nhiên. Luna chăm chú nhìn con Roska lúc ấy Ä‘ang hÃt ngá»i vÅ©ng máu thứ nhất.
Xa chút nữa, những dấu vết không thẳng hà ng, ăn ngoằn nghèo theo những vết máu rải rác., mà má»—i khi tá»›i gần, cà nh cây trong tay Luna lại lủng lẳng má»™t lúc. NhÆ°ng đến khi tá»›i cạnh thây con chó Holder, cà nh cây ngoáy tÃt hẳn lên.
Oliver thở má»™t tiếng dà i buồn bá»±c và tức giáºn.
Luna nhìn cái thây con váºt rồi nhìn chủ nó má»™t vẻ dịu dà ng, rồi lại bÆ°á»›c lên. Qua chá»— gốc cây lá»›n, là chá»— Swanhild đêm qua tìm thấy anh, Luna lại do dá»±, hai chân dặm nhịp trên đất, rồi đến bên cây thông sét đánh Ä‘i quanh má»™t vòng. Cà nh cây chỉ cá» Ä‘á»™ng có má»™t lúc trên cái lối mà vừa rồi mấy ngÆ°á»i đã Ä‘i quạ Những nhà nh gai chi chÃt quấn phủ thân cây, ken khÃt đến ná»—i chỉ có giống rắn má»›i có thể chuồi qua mà không là m tuá»™t xuống.
Luna lẩm nhẩm nói:
- Kẻ thù kia, chẳng biết theo Ä‘Æ°á»ng nà o mà đến, rồi lại theo Ä‘Æ°á»ng nà o mà đi?
Cô trở gót bÆ°á»›c vá», ngừng lại ở đầu má»—i lối. Cái cà nh má»m trong tay không thấy cá» Ä‘á»™ng nữa trừ khi tá»›i chá»— thây con chó nằm. Oliver nói ngay:
- Cô còn quên cái lối trước nhất mà cô Kate với tôi đã cùng đi đến đây…
Cô ngoảnh nhìn ngÆ°á»i thanh niên, đôi mắt mở to, Ä‘en láy, âm thầm – má»™t vẻ nhìn buồn và êm dịu.
- Không, ông ạ, tôi không có ý tìm những dấu vết ngÆ°á»i thÆ°á»ng đâu. Từ nãy tá»›i giá» tôi chỉ thấy có má»™t tang chứng quan trá»ng là những vết máu mà thôi.
Nà ng chỉ thây con chó:
- Ông là m Æ¡n bảo ngÆ°á»i Ä‘em để riêng nó má»™t nÆ¡i để rồi tôi có thể xem xét lại được không?
Swanhild há»i:
- Nhưng xem xét con chó là m gì?
- Äể may ra tìm được những dấu hiệu gì, có thể giúp tôi biết kẻ đã giết nó là váºt nhÆ° thế nà o chăng.
Oliver có vẻ không tin, chà ng há»i:
- Thế ra cô vẫn công nháºn có má»™t nguyên nhân hữu hình thá»±c tại, trong vụ nà y sao?
- Vâng.
- Dù biết trước rằng con Holder không báo hiệu gì cho tôi biết trước.
Luna gáºt đầu:
- Dù thế nữa! Cho cả đến ma quái, vong hồn chăng nữa cÅ©ng không ra khá»i cái thông lệ của váºt hữu hình. Gây nên được những thÆ°Æ¡ng tÃch nhÆ° thế nà y thì váºt hiển hiện kia dù ở hạng nà o mặc lòng, cÅ©ng phải khoác lấy má»™t hình thể chắc chắn, cÅ©ng phải hiện nguyên hình.
Theo lá»i Oliver, Warren gói con chó và o tấm chăn dạ hắn mang theo. Hắn lá»… phép nói:
- Xin bà thứ lá»—i chá» Tôi thì cÅ©ng nghÄ© rằng không cần phải viện đến yêu ma, cÅ©ng có thể phân giải được váºt nà y rất dá»….
Oliver vá»™i há»i:
- Ồ! Warren! Thế cứ sức anh thì liệu anh có xé nát một con chó lớn như con Holder được như thế nà y không đã nà o?
- ThÆ°a ông, mình tôi thì không, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thì có thể được lắm.
Luna lại trầm ngâm một lát, rồi sau nà ng bà n:
- Nếu ta bá» giả thuyết có nhiá»u hung thủ trong vụ nà y thì ta phải đồ rằng án mạng gây nên do má»™t giống có sức nhÆ° má»™t con ngá»±a có bốn chân, khá»e mạnh ghê gá»›m, lại có thể đến đây và đi khá»i đây không ai biết được bằng cách bà máºt nà o.
Warren lại bà n:
- Hay má»™t con khỉ Ä‘á»™t lá»›n cÅ©ng nên? Ta phải Ä‘i há»i xem có con váºt nà o xổng ra ở miá»n tây nà y không. NhÆ°ng tôi mong rằng, không, thì hÆ¡n, vì tôi còn muốn trả thù.
- Má»i ngÆ°á»i quay trở vá», yên lặng.
Luna Bartendale nói:
- Ông Hammond, ông nên cho nhà chức trách biết việc nà y đi.
Oliver đáp:
- Xin vâng. Anh Warren, anh giúp ông Gođard đem con Holder lên xe, rồi vỠngay bên nhà tôi bảo lão Walton để nó và o một nơi để rồi miss Bartendale còn khám xét lại. Xong rồi, anh đi trình cảnh sát nghe không?
Khi GoÄ‘ard vá»›i Warren cùng mang cái bá»c thảm hại kia Ä‘i, Luna má»›i nói:
- Nếu ta không thể tìm được manh mối nà o khác, ta vẫn có thể cho vụ án mạng nà y và o loại vụ án mạng ở phố Morgue trong truyện của Edgar Poe kia mà .
Olievr há»i nà ng:
- Nhưng cô không tin chuyện ấy chứ?
- Không, nhÆ°ng cÅ©ng phải lấy má»™t chuyện là m quà cho nhà chức trách chứ? Bây giá», tôi lại muốn thá» tìm má»™t lần nữa xem.
Cô, Swanhild, GoÄ‘ard (lúc ấy đã xong việc ngoà i xe) vá»›i Oliver lại quay và o rừng, nhÆ°ng Luna vẫn không tìm được manh mối nà o khác. Äến chá»— phân giá»›i bên kia của khu rừng, Luna đứng lại trÆ°á»›c má»™t gò thông nhô lên ở khoảng giữa khu rừng và miá»n bá» bể.
Swanhild giảng giải:
- Gò nà y chÃnh là Gò Sét (Thunder's Barrow), má»™t di tÃch của ngôi lăng huyệt cổ.
Bốn ngÆ°á»i cùng lên dốc, Luna ngắm cái hình “Thằng ngÆ°á»i Dannow†má»™t lát rồi há»i:
- Cái mô đất kia có liên lạc gì vá»›i con quái váºt không nhỉ?
Swanhild vừa nhìn anh vừa đáp:
- Cái đó tôi không được rõ.
Oliver cũng lắc đầu:
- Cả tôi cÅ©ng váºy. Thá»±c ra, thì ngà y còn bé, chúng tôi không được phép nghe những sá»± tÃch vá» con quái váºt, mà vá» sau, lá»›n lên cÅ©ng không có mấy thì giá» rảnh để lÆ°u tâm đến.
- Tôi hiểu. Bây giá» xin ông Ä‘Æ°a tôi Ä‘i xem những hình ảnh vá» con quái váºt còn trong nhà thá» di.
Oliver giữ Luna lại lúc nà ng toan bước xuống:
- Miss Bartendale, cho tôi há»i má»™t câu đã. Vừa rồi, ở trong rừng, cô không tìm thấy má»™t dấu hiệu huyá»n bà nà o, cÅ©ng không thấy vết tÃch tá» ra rằng có má»™t giống thú to lá»›n nà o đã đến đây… Váºy, nếu không có má»™t váºt trần gian nà o, lại cÅ©ng không có má»™t váºt yêu ma nà o trong việc nà y, thì phá»ng Ä‘oán cái gì được?
- Ông Hammond ạ, tôi xin nhắc lại câu thứ nhất tôi đã há»i ông: Con Holder có báo trÆ°á»›c cho ông để ý đến má»™t sá»± gì Ä‘ang hiện đến bấy giá» không? Có lẽ vì ông bị ngã choáng đầu nên không nhá»› được nữa chăng? Nếu quả ông không quên – nếu quả con chó không tá» ra má»™t dấu hiệu có kẻ lạ tiến đến – thì chứng cứ đã rõ rệt: con quái váºt nhà ông thuá»™c vá» má»™t cõi khác, má»™t chiá»u khác: đó là chiá»u thứ năm. Vì nếu là giống ở cõi trần, hay ở cõi vong hồn chăng nữa, bản năng của giống chó cÅ©ng có thể cảm thấy được.
- Cái cõi thứ năm kia là thế nà o?
- Cả khoa há»c lẫn tôn giáo Ä‘á»u không có quyá»n lá»±c gì đối vá»›i cái cõi đó. Tôi hết lòng cầu mong cho con yêu quái nhà ông không phải là giống trong cái cõi nà y.
Rồi không giảng giải gì thêm, cô dần dà đi trở xuống, Swanhild đến bên nắm lấy cánh tay cô, giá»ng nà i nỉ:
- Cà nh cây dò mạch của cô không phải là tìm được đủ má»i thứ. Tuy nó dò được các vết máu đấy, nhÆ°ng cô nên biết rằng ngay dÆ°á»›i chân cô vừa rồi, có cả má»™t thế giá»›i ngÆ°á»i chết, váºy mà có thấy cà nh cây ấy Ä‘á»™ng Ä‘áºy qua tà nà o đâu:
Luna đưa mắt nhìn quanh mình, cô ôn tồn nói:
- Vết máu rÆ¡i là má»™t đằng, cô ạ; còn những ngÆ°á»i chết và chôn cất theo lá»… thÆ°á»ng mà há» tin thá» lại là má»™t đằng khác. Những kẻ chết dÆ°á»›i gò đấy kia vẫn được yên nghỉ, hay Ãt ra vẫn được yên nghỉ còn ban ngà y. Ban đêm thì… thì có lẽ cái đó lại là chuyện khác.
Cô ngừng lá»i và bá»—ng rùng mình:
- Ở đây lạnh thực! Thôi ta và o nhà thỠđi!
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:46 PM .
30-08-2008, 07:31 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
ChÆ°Æ¡ng 9
Ân xá một lần…
Hai vạn sáu ngà n năm và hai mươi sáu ngà y
Bốn ngÆ°á»i thong thả Ä‘i xuống dãy phố đầu là ng. Trá»i lạnh đã dần dịu. Gió thổi chỉ thoáng nhẹ, đẩy dồn những dải sÆ°Æ¡ng má»ng phá»›t trong thung. Từ lối Ä‘i trên nà y trông xuống, thấy máºp má» những lá»›p nhà nhỠở sau những khu vÆ°á»n lÆ°a thÆ°a. Bên kia xóm là ng, vì đồi núi cản Ä‘Æ°á»ng, lá»›p sÆ°Æ¡ng mù cháºp chá»n bay trở lại.
Bốn ngÆ°á»i khiến mấy con chó ngồi lại trong xe rồi cùng tiến lên lối Ä‘i có những tấm bia mồ xây hai bên cạnh; lối Ä‘i dẫn đến cá»a nhà thá». Nhà thá» dá»±ng trên má»™t khu đất cao nhÆ° gò, cây má»c chung quanh sầm uất và cách xa là ng xóm năm trăm thÆ°á»›c.
Trong má»™t miá»n nhÆ° ở đây, không hiếm gì những cảnh thi nhân đã tả. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng thấy “những nhà thá» cô tịch, bé nhỠở nÆ¡i bá» cát, nguyện cầu cùng đấng đã dá»±ng nên các núi nonâ€. Kiến trúc không rõ theo má»™t lối nà o, cá»a phần nhiá»u nhà thá» xây kiểu gô-tÃch, lòng nhà thá» theo kiểu cổ Ä‘iển bản xứ và những hà ng lang trở lại theo kiểu normand.
Nhà thá» Dannow nà y lại ra vẻ má»™t cái nhà kho nghèo nà n, duy chỉ có những ngôi lăng má»™ nguy nga của dòng há» Hammond là m cho có bá» thế. Má»™t vùng bóng tối sâu thẳm lạnh lùng. Swanhild thắp đèn lên soi, còn Luna lặng lẽ và trang nghiêm thì khởi công xem xét. Dải ánh sáng má»ng manh ở chiếc đèn chiếu qua má»™t lượt những tên khắc trên đá lấp lánh rồi lại lần lượt biến ngaỵ Và lần lượt hiện lên tượng ngÆ°á»i Tháºp tá»± binh trong khung ổ(#1), rồi những hình tạc ở dÆ°á»›i đất, và trên tÆ°á»ng – những tÆ°á»ng đá há»a chân dung Warlock và bà vợ – hiện lên giữa sá»± quang vinh lá»™ng lẫy những nét chạm trổ uốn éo cùng những biểu hiện thếp và ng. Rồi đến cái bà n thá» nhá» trong bóng tối hiện ra vá»›i bản chép lai bức tranh dầu của James Clarek cùng má»™t tấm bia ghi nhiá»u tên hỠỞ giữa những sá»± vinh hạnh của những hình lá kết chung quanh.
Luna không nói qua má»™t tiếng, bao nhiêu chăm chú dồn cả trên đôi mắt mở tá» Cô Ä‘i dạo má»™t lượt khắp lòng nhà thá», dừng gót trÆ°á»›c bà n thá» rồi lại đến đứng trÆ°á»›c bức hình tạc nổi mà Swanhild đã nói trÆ°á»›c. Cô tỉ mỉ Ä‘Æ°a ngón tay sá» theo các nét tròn rÅ©a ở mình cái váºt nằm dÆ°á»›i chân ngÆ°á»i Tháºp tá»± binh.
Cô thấp tiếng xuống nói:
- Kỳ dị lắm!
Nói rồi Luna lại chăm chú xem xét. Cô trầm ngâm trÆ°á»›c tấm biển đồng nhá» gắn và o mặt tÆ°á»ng: trên biển khắc tên Reginald Hammond, mệnh chung năm 1918.
Äoạn cô ta quay lại nói:
- Ta thỠđến xem bức chân dung cụ ẩn tu xem có biết thêm được gì vá» bốn chân của con váºt kỳ dị nà y không, Ä‘i!
Bức chân dung khắc trổ trên má»™t phiến đá đóng kháp liá»n mặt đất. GoÄ‘ard kéo tấm thảm che trên mặt phiến đồng lên thì thấy lá»™ ra má»™t ngÆ°á»i mặc y phục thầy tu; dÆ°á»›i chân ngÆ°á»i ấy là má»™t con váºt dị kỳ không thể mô tả được. Bên dÆ°á»›i đó là má»™t câu giải thÃch không còn Ä‘á»c rõ được những gì. Trông con váºt thì thì cái đầu gần giống nhÆ° đầu chó, mõm dãi và hai tai vểnh. Mình nó thon ở phần lÆ°ng phÃa bụng, cái Ä‘uôi uốn vòng khúc rắn có má»™t túm lông ở táºn cuối nhÆ° thÆ°á»ng thấy ở Ä‘uôi những ma quá»· vẽ trong các bức tranh.
Luna quỳ xệp xuống, lấy ngón tay lần theo các Ä‘Æ°á»ng nét khác. Cô bảo những ngÆ°á»i Ä‘i theo:
- Con váºt nà y xem ra nhÆ° có bốn chân. XÆ°a kia, những tà i liệu vá» vạn váºt thÆ°á»ng thiếu sót, không được rõ rệt, các há»a sÄ© ngà y trÆ°á»›c chỉ hay lấy kiểu giống chó dùng và o tác phẩm mình. Song, ở đây, cái Ä‘uôi thá»±c lạ lùng, mà những cái chân kia, thì… Hừm! Thá»±c là khó hiểu quá!
Oliver và Swanhild theo cô đến xem chá»— má»™ đá táng Warlock. Ở đấy, sừng sững hai bức tượng vị ẩn tu và ngÆ°á»i vợ, mặt mà y nghiêm nghị, y phục cứng thẳng, bà n tay chắp lại trong dáng cầu nguyện đã từ bốn thế ká»· naỵ Swanhild bảo Luna để ý nhìn cái hình má»™t đứa bé nằm trên má»™t cái sá» ngÆ°á»i chết.
Oliver giảng:
- Theo lá»i ngÆ°á»i vùng nà y, đứa bé là má»™t trong những kẻ bị thà mạng cho quá»· Satan. NhÆ°ng chÃnh thá»±c ra thì đây là má»™t đứa con của Warlock. Kìa, cô đứng dáºy Ä‘i! (Chà ng thấy Luna Ä‘ang vừa quỳ vừa lê gối để xem kỹ những phiến đá lát dÆ°á»›i phần mồ). Cô đừng quỳ nhÆ° thế nữa!
Cô ngoảnh lên, mỉm cÆ°á»i:
- Tôi thá» tìm xem có má»™t Ä‘Æ°á»ng nà o để trong mồ nà y được không.
- Trá»i Æ¡i! Chẳng lẽ cô lại cho rằng ban đêm Magnus ở trong nà y ra ngoà i được sao?
- Tôi chỉ không coi thÆ°á»ng các Ä‘iá»u trong những truyện truyá»n lại.
Cô gấp gối ngồi tì trên gót rồi mở túi lấy cái cà nh cây ra. NhÆ°ng không thấy nó Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Cô đứng lên nói:
- Cụ ẩn tu lúc nà y xem chừng được yên nghỉ.
Swanhild chỉ những hà ng chữ trên tấm bia mồ bảo cô:
- Thế kia thì cô có dám chắc ông cụ được yên ổn thực không?
Tấm bia ghi tên Warlock và tên vợ cùng vá»›i ngà y tháng hai ngÆ°á»i mệnh chung: ngà y 8 và ngà y 10 tháng hai năm 1526. Và phÃa dÆ°á»›i những hà ng chữ nà y:
Ân xá Ä‘á»c năm kinh Pater (Lạy cha) và năm kinh Ave (Kinh mừng) và má»™t kinh Credo (Tin kÃnh) là hai vạn sáu ngà n năm và hai mÆ°Æ¡i sáu ngà y.
Swanhild cắt nghĩa thêm:
- Hai vạn sáu ngà n năm vá»›i hai mÆ°Æ¡i sáu ngà y lá»a luyện tá»™i(#2)ân xá cho kẻ nà o Ä‘á»c những kinh nà y để chỉ cho linh hồn ông cụ bà cụ.
Luna gáºt đầu:
- Vâng, quả có nhiá»u ý tứ trong lá»i đó thá»±c.
Oliver há»i:
- Nhưng cô có tin rằng cách ấy có được như nguyện gì không?
- Má»™t lòng tin tưởng chà thà nh bao giá» cÅ©ng được nhÆ° nguyện, nhÆ°ng tôi không tin ở hiệu lá»±c cái lá»i hứa tiá»n trao cháo múc. Dẫu sao, những lá»i ghi trên bia nà y cÅ©ng kỳ dị, bởi lẽ rằng hồi ấy, má»™t ân xá lâu dà i đến thế là má»™t việc bất thÆ°á»ng. Chẳng biết ông cụ Warlock đã phạm má»™t tá»™i ác nà o đến ná»—i phải dụ ngÆ°á»i sau bằng má»™t câu hứahẹn tốt đẹp đến thế để mong chuá»™c tá»™i.
Swanhild nhắc:
- Hay tại cái chết của bà vợ và của đứa con.
Luna bÄ©u môi lắc đầu. Äôi mắt nà ng lại long lanh nhÆ° trÆ°á»›c. Má»› tóc sáng vá»›i khuôn mặt linh Ä‘á»™ng của nà ng nổi lên trên mà u xám má» của những phiến đá mà nà ng Ä‘ang tá»±a lên vá»›i má»™t vẻ trầm ngâm. Tiếng nà ng nói vang lên trong bầu yên lặng.
- Cụ Warlock sinh ra Ä‘á»i, con quái váºt cÅ©ng đã là m được nhiá»u tá»™i ác từ trÆ°á»›c rồi! Váºy ông cụ không phải chịu trách nhiệm nà o vá» những việc xảy ra sau hồi đó, những việc xem ra không thể nà o tránh được. Ông cụ sau nà y vốn là ngÆ°á»i có gan khinh thÆ°á»ng phép đạo đến nÆ°á»›c đã dám há»c táºp là m những tà thuáºt mà há»™i thánh vẫn nghiêm cấm; ấy thế mà phải kêu cầu lấy sá»± ân xá, thì tất nhiên ông cụ tá»± biết mình đã phạm má»™t thứ tá»™i nà o khác, má»™t tá»™i có tÃnh cách khác hẳn kia!
Swanhild vá»™i há»i:
- Thế, nghĩa là thế nà o?
- NghÄ©a là … cái bia nà y là m chứng rằng, những lá»i ngÆ°á»i ta bảo cụ Warlock thà nhiá»u mạng ngÆ°á»i để cúng con quái váºt, không phải là những lá»i nói ngoa. Nếu ta cứ chá»— ấy mà tìm được manh mối vá» việc nà y thì chắc ta đã dò la được con Ä‘Æ°á»ng chÃnh của sá»± bà máºt.
Gođard gặng:
- Nếu tìm được?
- Phải, nếu tìm được. Thế má»›i phiá»n!… Vì theo những Ä‘iá»u các ông cho tôi biết lúc nãy, thì trong cái phòng giữ kÃn cÅ©ng không còn mấy tà những váºt giúp Ãch cho ta, phải không?
- Vâng, tôi tưởng cÅ©ng không còn mấy. Nói tóm lại, cô cho rằng con quái váºt chÃnh là má»™t con quá»· mà cụ Warlock phụ lên rồi cứ thế mà thà nh hình sống mãi cả sau khi cụ Warlock chết Ä‘i phải không?
- Ấy là theo lá»i tục truyá»n thì nhÆ° thế đấy. Dù sao, sá»± cầu van xin ân xá ý nghÄ©a vẫn rà nh rà nh ra đấy, mà cái bức ảnh tượng kia thì…
Nà ng ngừng lại, Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa giữa nhà thá».
Sanhild lo ngại há»i:
- Thì sao kiả Cô thấy Ä‘iá»u gì đáng quan tâm trong đó?
- Má»™t Ä‘iá»u mà tôi không thể hiểu được. Lúc nãy tôi không muốn báºn trà vá» Ä‘iá»u ấy vá»™i, tôi hãy trở lại xét việc cụ Warlock xem đã. Chẳng biết ông cụ đã phạm thứ tá»™i ác quái gở nà o đến ná»—i phải cần ân xá cứu chuá»™c? (Vừa lẩm bẩm nói, cô vừa nhìn bức tượng ở ngôi má»™). Ông cụ không có vẻ Ä‘á»™c ác, trông chỉ nghiêm nghị là cùng. Dù sao, xem chừng ông cụ vẫn được yên nghỉ, mà đã thế thì…
Swanhild, là ngÆ°á»i khôn lá»›n trong cái nÆ¡i ngÆ°á»i ta tin tưởng rằng “ngÆ°á»i chiến sÄ© can trÆ°á»ng vẫn được hưởng Ãt nhiá»u sá»± xá tá»™iâ€, thấy váºy liá»n cãi:
- Ông cụ đã đánh tráºn ở Bosworth, giữ chức hiệu cá» cho vua Henry thứ VIII, và được phong hiệp sÄ© trên chiến trÆ°á»ng. Cô trông kia kìa, mÅ© giáp và gÆ°Æ¡m của ông cụ treo trên tÆ°á»ng kia.
Oliver ôn tồn:
- á»’! Swan! (Giá»ng chà ng có ý trách móc) Swan! Miss Bartendale mà đã cho rằng cụ Warlock là ngÆ°á»i phạm tá»™i ác, thì hẳn sá»± thá»±c quả có nhÆ° thế.
Luna cũng cãi:
- Không đâu, tôi có nói thế đâu? Song chắc hẳn trong cái hồi từ lúc chiến đấu oanh liệt ở Bosworth đến ngà y ông cụ mất, ông cụ cÅ©ng có là m những chuyện phù phép tai hại. Thá»i đại thứ nhất của triá»u Tudor, cÅ©ng nhÆ° của triá»u Windsor, việc đáng ghi nhất trong lịch sá» hồi ấy là sá»± tiến triển trà thức rất mạnh. Nhiá»u báºc thông thái uyên bác đã khám phá được nhiá»u cái bà máºt của hóa công. Bên há», có những trà thức khác, trong óc chứa chất những chuyện ma quái, đâm đầu Ä‘i là m những việc kinh khủng Ä‘á»™c ác của thá»i đại cổ. Ngà y nay ta không thể tưởng tượng được cái há»c pháp thuáºt đã quyến rÅ© những báºc thượng lÆ°u trà thức tá»›i mức nà o. Mà má»™t con quái váºt do má»™t nhà pháp sÆ° dá»±ng thà nh hình trên trần gian có thể sống mãi được lắm và có thể quấy nhiá»…u con cháu nhà pháp sÆ° sau nà y… Cô vừa bảo rằng cái mÅ© nà y là của cụ Warlock phải không? (Cô đến bên, Ä‘Æ°a ngón tay lên mặt sắt nổi u và nói tiếp). Mục Ä‘Ãch của tôi là tìm thấy chuyện giữ kÃn của con ngÆ°á»i đã Ä‘á»™i cái mÅ© nà y đây.
Oliver :
- Nhưng Warlock chết đã bốn trăm năm rồi kia mà !
Luna đáp:
- Bốn trăm hay bốn ngà n cÅ©ng váºy, cÅ©ng không có gì đáng ngại khi đã là việc là m cho hai linh hồn ngÆ°á»i ta giao tiếp vá»›i nhau.
Swanhild há»i:
- Thế ra cô định gá»i hồn ông cụ vá» sao?
- Không đâu, cô em ạ. Tôi không há» bao giá» nhúng tay là m cái trò chÆ¡i cổ xÆ°a và nguy hiểm là ngồi trong má»™t buồng tối mà đợi thấy má»™t bóng hiện lên. Bây giá» ta thá» và o trong cái phòng bà máºt xem có tháºt quân lÃnh của Cromwel ngà y xÆ°a không còn để lại cái gì đáng chú ý nữa không nà o.
Lúc Ä‘i qua, Luna lại Ä‘Æ°a mắt nhìn các bức hình khắc ở giÅ©a nhà thá» rồi để mặc Oliver vá»›i Swanhild cứ ra trÆ°á»›c, cô quay trở và o xem xét bức hình lại má»™t lần nữa. Äược chừng má»™t phút cô cÅ©ng ra theo và đi ở giữa hai ngÆ°á»i. Cô có vẻ mệt nhá»c nên hai ngÆ°á»i không dám há»i câu nà o. Bá»—ng cô lẩm nhẩm nói:
- Khiếp! Trá»i rét quá Ä‘i mất!
Hai anh em Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Há» nháºn thấy giá»ng nói Luna nhá» yếu Ä‘i, nhÆ° là vừa gặp má»™t sá»± kÃch Ä‘á»™ng mạnh. Trong cái khoảng mấy giây đồng hồ cô trở lại xem bức hình khắc kia, cô đã nháºn rõ những Ä‘iá»u gì mà đến ná»—i biến đổi hẳn ngÆ°á»i nhÆ° thế được?
Chú thÃch:
(1-) Khung ổ: Má»™t khoảng trống đục và o bá» dà y của bức tÆ°á»ng, để đặt những pho tượng
(2-) Luyện tá»™i: Má»™t nÆ¡i hà nh phạt hữu hạn những linh hồn có tá»™i trÆ°á»›c khi được lên thiên Ä‘Ã ng, khác vá»›i há»a ngục là nÆ¡i hà nh phạt, vÄ©nh viá»…n (Gia tô giáo).
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 21-11-2008 at 10:48 PM .