Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 15-05-2008, 01:22 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
--------------------------------------------------------------------------------
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng 5



Tháng sáu, ông trá»i bắt đầu nung sức nóng xuống trần gian. Trá»i vừa tá» má» sáng là VÅ© ThÆ°á»ng đã thức giấc. NhÆ°ng nàng không vá»™i xuống giÆ°á»ng ngay. Tay gối đầu, nàng nằm nghe tiếng chim hót trên cây phù dung bên cá»­a sổ. Không phải chim sẻ, vì trÆ°á»›c đây, khi chim mẹ vừa má»›i làm tổ, VÅ© ThÆ°á»ng đã khám phá ra những chú chim con có những chiếc lông má»m màu xanh tuyệt đẹp. Bây giá», chúng nó Ä‘ang chào đón buổi bình minh bằng tiếng hót. Hôm nay trá»i tốt, đến cả lÅ© chim vô tri giác mà cÅ©ng mừng rở. Nhìn những tia nắng len qua kẽ màn, VÅ© ThÆ°á»ng biếng lÆ°á»i vÆ°Æ¡n vai, tay nàng đụng trúng chốt màn, tiện tay nàng kéo mạnh. Ãnh nắng chói mắt ùa vào. Sá»± thay đổi Ä‘á»™t ngá»™t của ánh sáng khiến mắt VÅ© ThÆ°á»ng nhòa Ä‘i, má»™t lúc má»›i trở lại bình thÆ°á»ng. Mạch máu nhÆ° căng đầy niá»m vui. Quay ngÆ°á»i sang bên nhìn chiếc Ä‘iện thoại vàng óng ánh, nàng thầm thì:

Äiện thoại, sao mi không reo Ä‘i!

Reo lên đi!

Nếu mai trá»i đẹp, chúng ta Ä‘i ra ngoại ô chÆ¡i ThÆ°á»ng nhé?

Anh biết mai em không có giá» há»c. Sáng thức dậy nhá»› chá» Ä‘iện thoại của anh. Tối qua chàng bảo thế mà bây giỠánh nắng đẹp đẽ đã đến rồi, ánh nắng lý tưởng cho cuá»™c Ä‘i chÆ¡i xa. VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt nhìn chiếc Ä‘iện thoại nhÆ° kêu gá»i:

Tiếng chuông điện thoại dễ thương, reo lên đi!

Reo lên Ä‘i VÅ© ThÆ°á»ng đặt tay lên máy, nghiêng nghiêng đầu, lắng tai. Giận thật!

Chỉ có tiếng chim hót bên ngoài cá»­a sổ thôi. Xoay ngÆ°á»i lại nàng úp mặt xuống gối không thèm nhìn chiếc Ä‘iện thoại. VÅ© ThÆ°á»ng không muốn ngồi dậy trÆ°á»›c lúc Ä‘iện thoại reo. Vả lại dậy để làm gì hay cÅ©ng chỉ để ngồi đợi tiếng chuông Ä‘iện thoại reo?

VÅ© ThÆ°á»ng bá»±c bá»™i, Ä‘iện thoại mi mà chẳng reo thì mi chết vá»›i ta, đồ vô tri, vô giác!

VÅ© ThÆ°á»ng lầm bầm:

Mi là má»™t vật đáng ghét nhất trong những sản phẩm của văn minh này, mi không biết lúc nào nên reo và lúc nào nên nằm yên. Mặt trá»i càng lúc càng lên cao, tiếng chim càng líu lo trên cành. Tú Chi, ngÆ°á»i giúp việc, vừa tÆ°á»›i hoa vừa nghêu ngao hát, VÅ© ThÆ°á»ng có thể nghe cả tiếng nÆ°á»›c rÆ¡i trên hoa, trên lá. Và tiếng xe chạy càng lúc càng ồn ào. Thật bá»±c!

VÅ© ThÆ°á»ng nằm yên trên giÆ°á»ng tá»± há»i, không biết đã mấy giá»?

Nàng không thích nhìn đồng hồ, vì chẳng cần nhìn nàng cÅ©ng hiểu bây giá» cÅ©ng không còn sá»›m lắm. Nằm trên giÆ°á»ng đã mấy trăm thế ká»· mà chiếc mày nói khốn nạn kia vẫn không chịu reo!

Tại sao ta lại lệ thuá»™c lá»i hẹn đến thế?

Hắn có gì hÆ¡n ngÆ°á»i đâu?

Äẹp trai Æ°?

Thua xa Âu Thế Triệt. Trẻ trung ư?

Kém hẳn Âu Thế Hạo. Äam mê Æ°?

Làm gì có chuyện Ä‘am mê vì chÆ°a bao giá» chàng để lá»™ má»™t cá»­ chỉ nhiệt tình nào vá»›i nàng cả. ChÆ°a bao giá» có, dù đôi lúc chàng có má»i Ä‘i chÆ¡i, Ä‘i dùng cÆ¡m, Ä‘i dạ há»™i, dù chàng có xách xe phóng hết ga chở nàng ra ngoại ô, vân vân và vân vân, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» chàng để lá»™ má»™t lá»i nói hay má»™t cá»­ chỉ yêu Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i nàng. Chàng là má»™t khúc gá»—!

Thế thì nhớ đến một khúc gỗ làm gì cho mệt thân. Nhưng có thật chàng là khúc gỗ không?

Không, không thể nhÆ° vậy, nhiá»u khi nhìn thái Ä‘á»™ suy tÆ°, nhìn ánh mắt đăm chiêu, lá»i nói gàn bÆ°á»›ng, và cái kiên nhẫn chỠđợi trong mấy lần đón Ä‘Æ°aVÅ© ThÆ°Æ¡ng thấy chàng không giống khúc gá»— tí nào cả. Äợi chá» chăng?

Chàng còn đợi gì nữa, không lẽ đợi nàng lên tiếng tỠtình trước ư?

Sao ngu quá vậy hở Mộ Hòa?

Tội anh thật đáng chết!

Anh có thể đợi chỠmột đứa con gái nói yêu anh trước sao?

Má»™ Hòa, tôi chán anh lắm, anh là con ngÆ°á»i gây phiá»n phức, khó chịu cho ngÆ°á»i ta. Chán thật!

Anh đừng hòng, tôi nhất quyết không thèm để ý đến anh đâu!

Anh có gá»i dây nói đến, tôi sẽ lạnh lùng bảo cho anh biết là hôm nay tôi không Ä‘i vá»›i anh được vì tôi có hẹn, tôi phải Ä‘i vá»›i Âu Thế Triệt. Phải, Âu Thế Triệt, hắn là ngÆ°á»i hiểu tôi và yêu tôi chứ không nhÆ° anh đâu. NhÆ°ngcái máy Ä‘iện thoại đáng ghét này, sao mi chẳng chịu lên tiếng. VÅ© ThÆ°á»ng giận dữ ngồi dậy, nàng trừng mắt nhìn chiếc màu Chiếc máy mà cha nàng đã mua tặng năm nàng vừa tròn mÆ°á»i tám tuổi. Tuy kiểu đã lá»—i thá»i mà trông thật xinh, Ä‘Æ°á»ng dây riêng biệt. Cha bảo:

Con gái cha đã mÆ°á»i tám tuổi rồi, đã trưởng thành chứ chẳng phải là trẻ con hoài được. Con phải tập giao thiệp bạn bè, sống cho đứng đến má»™t tí, chứ đừng có nghịch ngợm nữa nhé!

Nghịch ngợm?

Cha lúc nào cũng bảo mình thuộc loại tinh nghịch bất trị, không bao giỠbiết hành động đứng đến. Nhưng tại sao phải nghiêm trang đứng đến chứ?

Tại sao phải biến mình thành một bức tượng chết?

Con ngÆ°á»i phải sống hồn nhiên, sống Ä‘am mê để cuá»™c Ä‘á»i thêm phong phú má»›i phải chứ!

Chiếc máy này đã má»™t thá»i mang đến cho VÅ© ThÆ°á»ng má»™t niá»m vui khó tả. Nàng lật quyển niên giám Ä‘iện thoại ra gá»i đãi má»™t số nào đó, nếu đầu giây bên kia là giá»ng đàn bà thì nàng giả vá» nÅ©ng nịu há»i:

Thưa có phải nhà ông Dương đây không ạ?

Ông ấy có ở nhà không?

Không à?

Sao lạ vậy?

Tối qua ông ấy hẹn tôi dùng cơm tối mà?

Cái chi?

Tôi là ai?

Thế bà là ai?

Vợ ông Dương à?

Trá»i Æ¡i, con ngÆ°á»i gì mà khốn nạn thế, may là tôi tìm được số Ä‘iện thoại và gặp bà má»›i biết được anh ấy có vợ rồi. Äểu cáng thật!

Và không đợi ngÆ°á»i đầu giây bên kia phản ứng, nàng làm nhÆ° giận dữ lắm ném máy xuống. Hậu quả thế nào nàng không cần biết. Còn nếu bên đầu dây là đàn ông thì nàng lại đổi giá»ng giận dữ:

Ông Dương đó à?

Ông bảo vợ ông đừng có theo đuổi chồng tôi mãi như vậy. Nếu tôi mà còn bắt gặp một lần nữa thì đừng trách đấy nhé!



Nàng lại đặt mạnh ống nghe xuống, rồi sau đó nàng ngồi tưởng tượng diá»…n biến của thảm kịch và thích chí cÆ°á»i vang. Mẹ VÅ© ThÆ°á»ng biết chuyện đã lên tiếng trách:

Con có nghĩ đến hậu quả của việc làm của con không?

Con có biết là con đã phá hoại hạnh phúc gia đình ngÆ°á»i ta không mà con đùa dại thế?

VÅ© ThÆ°á»ng không chịu thua:

Äá»i sống vợ chồng là phải tin cậy nhau, con làm thế chẳng qua để trắc nghiệm tình yêu há» vá»›i nhau thôi. Nếu tình còn nồng thì không má»™t lá»i vu khống nào có thể làm xào xáo được. Bằng trái lại, thì đó là việc riêng của há», con chỉ muốn giúp há» chú ý và chăm sóc cho nhau nhiá»u hÆ¡n thôi. Bà me. VÅ© ThÆ°á»ng thở dài:

Con gàn bÆ°á»›ng chẳng biết trá»i đất gì cả. Mẹ há»i con chứ con hiểu tình yêu được bao nhiêu mà lại nói vậy?

Vâng, đối vá»›i tình yêu VÅ© ThÆ°á»ng đã hiểu được gì?

Tuy lúc nào cÅ©ng có bao nhiêu bạn trai vây quanh nhÆ°ng VÅ© ThÆ°á»ng vẫn chÆ°a đáp lại ngÆ°á»i nào cả. Câu nói của mẹ khiến nàng suy nghÄ© hết mấy hôm. Nàng ngẩn ngÆ¡, bối rối. Vâng, ta cÅ©ng nên yêu má»™t lần, cÅ©ng nên nếm thá»­ mùi vị của tình yêu. NhÆ°ng tìm mãi mà vẫn chÆ°a gặp được ngÆ°á»i hạp nhãn. Bây giá» nàng đã hai mÆ°Æ¡i, cái tuổi của ngÆ°á»i lá»›n rồi, VÅ© ThÆ°á»ng không còn chÆ¡i trò tinh nghịch nhÆ° xÆ°a nữa. NhÆ°ng nàng vẫn nghe lóm được mẹ bảo cha:

Con nhá» nó thay đổi trò chÆ¡i rồi đấy, còn rắc rối hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u nữa. Không hiểu tại sao chúng ta lại có má»™t đứa con gái gàn bÆ°á»›ng, nghịch ngợm nhÆ° vậy. Phải nó hiá»n lành, ngoan ngoãn nhÆ° bao đứa con gái khác đở cho vợ chồng già mình biết mấy!

Cha đã trả lá»i mẹ:

Nó đang cần một đứa con trai đủ khả năng để trị nó!

Ta không bình thÆ°á»ng?

Ta gàn bướng, rắc rối?

Có lẽ!

Nhiá»u lúc VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng cảm thấy mình quá khích quá, chÆ¡i những trò chÆ¡i thật náo Ä‘á»™ng má»›i thích. Sẽ có ngÆ°á»i giữ cho ta ngồi yên?

VÅ© ThÆ°á»ng bâng khuâng, nàng nghi ngá», vì dÆ°á»›i mắt nàng lÅ© con trai hoặc ngu đần, hoặc tá»± phụ quá đáng. Nàng thích Ä‘em há» ra làm trò cÆ°á»i, trững giởn vá»›i há» nhÆ° mèo vồ chuá»™t để thá»a mãn tính thích đùa vui của mình hÆ¡n là nghÄ© đến chuyện há» ràng buá»™c mình. NhÆ°ng sau này sẽ ra sao?

Nàng không cần biết, chỉ nghe cha hay khuyên:

VÅ© ThÆ°á»ng, con đừng đùa quá e có ngày con phải khổ vì những cái con Ä‘em ra làm trò đùa đó. VÅ© ThÆ°á»ng không hiểu tại sao nàng chÆ°a nếm mùi vị Ä‘au khổ. Nàng chỉ cảm thấy Ä‘á»i sống phức tạp, nhÆ°ng đã sống thì phải sống hết mình. VÅ© ThÆ°á»ng không Æ°a những Ä‘á»i sống Ä‘Æ¡n Ä‘iệu vô vị. Cuá»™c Ä‘á»i mà bình lặng quá có lẽ tôi Ä‘iên mất. Nàng thÆ°á»ng nói nhÆ° thế. Vâng, cuá»™c Ä‘á»i mà bình lặng quá thì còn thú vị gì nữa, vô duyên nhÆ° buổi sáng hôm nay, suốt má»™t buổi sáng trôi qua trên giÆ°á»ng. VÅ© ThÆ°á»ng lại bật lên, hai tay ôm gối, mắt nhìn chiếc Ä‘iện thoại mà thếc mắc, không lẽ máy bị hÆ°?

Ngay lúc đó, chuông Ä‘iện thoại reo, tiếng reo Ä‘á»™t ngá»™t làm VÅ© ThÆ°á»ng giật mình. Nàng chồm tá»›i, trÆ°á»›c khi nhấc ống nghe lên nàng nhìn lại đồng hồ. Trá»i!

MÆ°á»i má»™t giá» mÆ°á»i phút rồi còn gì nữa?

Nàng phải mắng anh chàng má»™t trận má»›i được, mắng đến bao giá» hả giận má»›i thôi. Tên cù lần không biết giá» giấc gì cả. Cầm ống nghe đặt lên tai, VÅ© ThÆ°á»ng há»i:

A lô?

NgÆ°á»i bên kia đầu giây giá»ng nói thật ấm:

VÅ© ThÆ°á»ng đấy à, Triệt đây!



Lòng trÄ©u nặng, đầu óc vắng không, cÆ¡n phiá»n muá»™n ngập cổ. Äá»™t nhiên VÅ© ThÆ°á»ng muốn khóc, muốn đãp vở luôn cả ống nghẹ

- Có phải VÅ© ThÆ°á»ng đấy không?

NgÆ°á»i đầu giây bên kia không nghe VÅ© ThÆ°á»ng lên tiếng, lo lắng há»i. VÅ© ThÆ°á»ng miá»…n cưởng trả lá»i:

Vâng, tôi đây. Tôi gá»i đến muốn há»i xem VÅ© ThÆ°á»ng có thích Ä‘i phố không?

Hôm nay nắng đẹp lắm, tôi biết ThÆ°á»ng cÅ©ng không có giá» há»c. Lâu lắm rồi không được gặp ThÆ°á»ng, hôm nay ThÆ°á»ng có bận gì không?

Giá»ng nói của Thế Triệt chậm rãi và ấm, chàng là ngÆ°á»i kiên nhẫn nhất thế giá»›i. Äi đâu chứ?

VÅ© ThÆ°á»ng thá» Æ¡ há»i, nàng biết chắc đến giá» này là Má»™ Hòa không gá»i cho nàng nữa, mà dù có gá»i Ä‘i nữa nàng cÅ©ng không Ä‘i. Bá»™ ngÆ°á»i ta sẵn sàng ngồi suốt ngày đợi Ä‘iện thoại của hắn ta sao?

Còn khuya!

Nàng phải Ä‘i chÆ¡i, vâng Ä‘i chÆ¡i vá»›i Thế Triệt, chÆ¡i cho đã Ä‘á»i, Ä‘i nhảyÄến đâu cÅ©ng được. Thế Triệt nói:

Tùy ThÆ°á»ng, nếu ThÆ°á»ng Ä‘i đâu tôi cÅ©ng sẵn sàng hết. Hôm nay anh không phải Ä‘i làm à?

Tôi xin phép nghỉ. Anh chàng nói sao có vẻ dễ dàng quá. Ông giám đốc hãng Triệt làm đâu thể cho chàng vắng mặt được!

Anh ngữ giá»i, lịch thiệpnhÆ° chàng có mấy ngÆ°á»i đâu, không lẽ lại cho anh chàng nghỉ để Ä‘Æ°a đào Ä‘i chÆ¡i vậy sao?

VÅ© ThÆ°á»ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định:

Thôi được, ba mươi phút nữa anh đến đón tôi. Chúng ta đi ăn cơm trưa, đi đánh golf, dùng cơm tối rồi đi nhảy nhé?

Hôm nay tôi dành suốt ngày cho anh. Thế Triệt sung sÆ°á»›ng bất ngá»:

Thế à?

Ba mươi phút nữa tôi đến đón cô!

VÅ© ThÆ°á»ng chợt thấy khó chịu:

Khoan đã, Ä‘i hai ngÆ°á»i không vui, rÅ© thêm em trai anh Ä‘i vá»›i nhé!

Thế Triệt ngập ngừng:

Thằng Hạo không có bạn rồi sao?

Tôi sẽ tìm cho một cô.

Ai đấy, tôi có biết không?

Anh quen mà. Mộ Phong đấy, nhớ không?



Thế Triệt nghĩ ngợi một lúc:

Mộ Phong à?

Tôi nhá»› rồi, cô bạn gái của ThÆ°á»ng có gÆ°Æ¡ng mặt tròn tròn, đôi mắt to to đấy mà. Äược lắm, xứng đôi vá»›i Thế Hạo lắm. Vậy là xong, đến đúng giá» nhé!

VÅ© ThÆ°á»ng lại quay đến nhà Má»™ Phong. Nàng thích thú vì gá»i thế này để cho anh chàng chết bầm, anh chàng sắp sa xuống địa ngục kia biết rằng DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng lúc nào cÅ©ng có ngÆ°á»i chá»±c chỠđể Ä‘Æ°a đón hết, chá»› không ai rảnh rá»—i ngồi suốt ngày đợi Ä‘iện thoại của hắn đâu!

VÅ© ThÆ°á»ng cố ý không há»i đến tên Má»™ Hòa:

A lô, có cô Phong ở nhà không?

NgÆ°á»i trả lá»i bên kia đầu dây là HÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i đầy tá»› gái nhà ho. Du:

Cô làm Æ¡n đợi má»™t chút ạ. May quá, Phong có ở nhà, nếu không, không biết VÅ© ThÆ°á»ng phải xá»­ trí thế nào. Má»™ Phong đã ra tiếp Ä‘iện thoại. VÅ© ThÆ°á»ng không để cho Má»™ Phong từ chối, đã nói nhÆ° ra lệnh:

Tụi này có má»™t buổi há»p mặt, cần có sá»± tham gia của bồ, ở nhà đợi nhé, đừng ăn cÆ¡m, tụi tao sẽ đến đón ngay!

Mộ Phong kêu lên:

NhÆ° thế sao được, chiá»u nay tao có giá» há»c mà. Bá» Ä‘i!

Äây đâu phải lần đầu mày cúp cua đâu. Äợi nhé, tụi này đến ngay đầu Không đợi Má»™ Phong trả lá»i dứt khoát, VÅ© ThÆ°á»ng gát máy ngay. Nàng nhảy xuống giÆ°á»ng, đến tủ áo tìm chiếc áo đẹp màu vàng tÆ°Æ¡i mặc vào, và nàng mang thêm chiếc thết lÆ°ng da khoen vàng, giày ủng Ä‘en. Rá»­a mặt xong, đánh tí phấn nhạt lên má, nhìn vào kính nàng biết mình dù không phải là gia nhân tuyệt sắc, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để ngÆ°á»i khác phái phải ngẩn ngÆ¡. VÅ© ThÆ°á»ng mong Má»™ Hòa có ở nhà để chàng nhìn thấy bá»™ áo đẹp của mình bên cạnh má»™t chàng trai khác. Anh em Triệt đến thật đúng giá». Cả hai Ä‘á»u đẹp trai. Thế Triệt tốt nghiệp phân khoa ngoại ngữ Äại há»c Äài Loan, chàng đã thụ huấn quân sá»± xong và bây giá» làm việc cho má»™t hãng buôn lá»›n. Thế Hạo thì hãy còn Ä‘i há»c, chàng là sinh viên năm thứ tÆ° ban Ä‘iện cÆ¡. Tuy là hai anh em ruá»™t nhÆ°ng tính tình khác hẳn nhau. Thế Triệt hoạt bác, tế nhị, còn Thế Hạo lÆ¡ đãng, rá»™ng rãi Sá»± quen nhau giữa VÅ© ThÆ°á»ng và Thế Triệt cÅ©ng mang má»™t tính chất truyá»n kỳ. Thật ra không phải chỉ vá»›i Triệt, mà vá»›i tất cả những ngÆ°á»i bạn trai khác, sá»± gặp gở để rồi quen biết cÅ©ng là những hạnh ngá»™. Riêng chuyện giữa VÅ© ThÆ°á»ng và Thế Triệt thì thế này. Cách đây hai năm, khi VÅ© ThÆ°á»ng từ nhà bà dì vá» thì đã gần mÆ°á»i giá». Äêm ấy trăng thật đẹp, nàng không muốn gá»i xe mà chậm rãi thả bá»™ vá» nhà, vừa Ä‘i vừa nghÄ© ngợi mông lung. VÅ© ThÆ°á»ng công nhận lúc đó nàng cÅ©ng hÆ¡i lÆ¡ Ä‘á»…nh. Vừa ra tá»›i đầu hẻm thì má»™t chiếc xe gắm máy chạy vụt tá»›i, VÅ© ThÆ°á»ng hoảng hốt tránh sang bên. Anh chàng lái xe cÅ©ng không có vẻ gì là bình tÄ©nh, hắn vá»™i vàng lách nhanh và chiếc xe phá»›t nhẹ qua ngÆ°á»i nàng. Tuy chÆ°a chạm đến nhÆ°ng cÅ©ng đủ khiến VÅ© ThÆ°á»ng toát mồ hôi. Và để trừng phạt tên lái xe ẩu, VÅ© ThÆ°á»ng giả vá» hét to lên rồi ngã soài xuống Ä‘Æ°á»ng. Tên lái xe hoảng hốt dá»±ng xe lại, chạy vá»™i đến đở nàng dậy. Gã lấp bấp há»i:

Cô ơi cô?

Cô làm sao đấy, tôi đụng trúng nơi nào?

VÅ© ThÆ°á»ng cứ nằm ỳ ra đấy rên rỉ. NgÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tò mò đã tụ đến, gÆ°Æ¡ng mặt gã thanh niên càng tái, gã hấp tấp bảo:

Cô nằm yên đây nhé, để tôi gá»i taxi Ä‘Æ°a cô vào bệnh viện. VÅ© ThÆ°á»ng liếc nhanh lên, thấy gÆ°Æ¡ng mặt lo lắng của gã nàng cÅ©ng hÆ¡i cảm Ä‘á»™ng. Vả lại ngÆ°á»i xem má»—i phút má»™t đông mà nằm thế mãi xem cÅ©ng kỳ nên nàng lồm cồm ngồi dậy, phủi nhẹ những vết bụi lấm trên áo, xong cÆ°á»i vá»›i gã con trai:

- Tôi chẳng sao cả, ai bảo anh lái xe không cẩn thận, tôi dá»a thế cho hoảng hồn chÆ¡i. Äám đông không nhịn cÆ°á»i được tan dần. VÅ© ThÆ°á»ng nghÄ© chắc gã lái xe gắn máy giận lắm. NhÆ°ng trái lại gã còn ân cần Ä‘Æ°a mắt quan sát khắp ngÆ°á»i nàng rồi ôn tồn há»i:

Cô chắc là tôi chưa hỠđụng cô chứ?

Cô xem kỹ xem có bị thương không?

À, hắn có vẻ khá đấy chứ. VÅ© ThÆ°á»ng nghÄ©, nàng nhìn lại tÆ°á»›ng mạo hắn, khuôn mặt vuông, mắt môk thanh tú. Äẹp trai đấy chứ!

Thật tình tôi chẳng sao cả. VÅ© ThÆ°á»ng nói thật, nhÆ°ng gã thanh niên vẫn lá»™ vẻ hối tiếc:

Dù thế nào Ä‘i nữa tôi cÅ©ng phải Ä‘Æ°a cô vá» tận nhà, vì ngá»™ nhở có gì thì sao. VÅ© ThÆ°á»ng nhÆ°á»›ng mắt:

NhÆ° thế cÅ©ng được, nhà tôi ở Ä‘oạn thứ ba Ä‘Æ°á»ng Nhân Ãi, ông biết Ä‘Æ°á»ng đấy không?

Cô có ngại ngồi xe gắn máy không?



Tại sao phải ngại?

Thế là VÅ© ThÆ°á»ng ngồi lên yên sau xe. Hắn Ä‘Æ°a nàng đến tận nhà, và hắn cÅ©ng không từ giả ngay dù biết nàng không há» hấn gì cả. Hắn ngồi lại trong phòng khách má»™t lúc, nói chuyện vá»›i cha mẹ nàng, lá»… phép há»i han và xin lá»—i. Thái Ä‘á»™ của gã khiến ông DÆ°Æ¡ng Thừa Võ, cha VÅ© ThÆ°á»ng, có cảm tình ngay, me. ThÆ°á»ng cÅ©ng thế. Bây giá» tuy quen nhau đã hai năm, VÅ© ThÆ°á»ng và Thế Triệt vẫn Ä‘i chÆ¡i, hẹn hò luôn, nhÆ°ng chỉ đến vị trí bạn thiết chứ không tiến xa hÆ¡n. Mẹ VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng mong gã thanh niên đẹp trai này giữ được trái tim phiêu lãng của con gái bà, nhÆ°ng VÅ© ThÆ°á»ng vẫn bÆ¡ vÆ¡:

Âu Thế Triệt à?

Khá đấy chứ, nhÆ°ng con không thấy thích. Tại sao không thích mà cứ Ä‘i vá»›i nhau luôn, bà DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không hiểu nổi con. Kể từ khi VÅ© ThÆ°á»ng lên tám, lên chín là bà đã thấy khó hiểu được nó rồi. Bây giá» anh em nhà ho. Âu Ä‘ang đứng trong phòng khách. Thế Triệt đẹp trai, Thế Hạo hào phóng. VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng biết, các cô mê anh em nhà ho. Âu này rất nhiá»u, nhÆ°ng không hiểu sao Triệt lại thích nàng. Phải chăng vì thái Ä‘á»™ bất cần của nàng?

Lòng ngÆ°á»i thật phức tạp, lúc nào cÅ©ng Ä‘eo Ä‘uổi những cái gì bên kia trái núi. VÅ© ThÆ°á»ng máng túi da lá»›n lên vai, nàng trông thật tÆ°Æ¡i, thật xinh:

Bây giỠchúng mình đến đón Mộ Phong đi!

Thế Triệt khẽ huýt sáo để ca ngợi nàng trong khi nàng quay vào nhà nói to:

Mẹ Æ¡i, con Ä‘i chÆ¡i nhé, con không ăn cÆ¡m nhà đâu. Nếu có Ä‘iện thoại há»i con, mẹ nói con Ä‘i không biết bao giá» vá» nhé mẹ. Bà DÆ°Æ¡ng từ nhà trong bÆ°á»›c ra. Tuy biết dặn dò cÅ©ng bằng vô ích, nhÆ°ng bà vẫn nói:

Nhớ vỠsớm nhé con, chạy xe cẩn thận nhé!

Vâng. VÅ© ThÆ°á»ng vẫy tay chào mẹ, chiếc váy ngắn của nàng tung theo gió trông thật đẹp. Hai chiếc xe gắn máy phóng hết ga. VÅ© ThÆ°Æ¡ng ngồi sau yên Thế Triệt. Bà DÆ°Æ¡ng nhìn theo cho đến khi bóng xe mất hút. Bà không hiểu tại sao bá»n thanh niên bây giá» lại thích Ä‘i xe gắn máy nhÆ° vậy. Thành phố Äài Bắc đầy mùi khói xe của chúng nó. Bà lắc đầu, đóng cổng lại, và bÆ°á»›c vào nhà. Bà hiểu là chÆ°a tá»›i mÆ°á»i hai giỠđêm là đừng hòng VÅ© ThÆ°á»ng vá» tá»›i. VÅ© ThÆ°á»ng!

Bà thở dài. Äứa con gái làm bà lúc nào cÅ©ng bận tâm lo lắng. Không đầy mÆ°á»i phút, nhóm VÅ© ThÆ°á»ng đã ngừng xe trÆ°á»›c cá»­a nhà ho. Du. NgÆ°á»i ra mở cá»­a là Má»™ Phong, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng. Vừa mở cá»­a thấy chỉ có anh em Thế Triệt là Má»™ Phong ngạc nhiên ngay. Thế mà nàng cứ nghÄ© ít nhất cÅ©ng phải đến bảy tám ngÆ°á»á»‹

- Chỉ bấy nhiêu thôi à?

VÅ© ThÆ°á»ng lá»›n tiếng:

Còn đòi bao nhiêu nữa?

Thôi nhanh Ä‘i, bồ ngồi vá»›i Thế Hạo, còn tôi ngồi vá»›i Triệt. Vừa nói VÅ© ThÆ°á»ng vừa cố ý liếc nhanh vào căn phòng khách trống vắng, nhÆ°ng bóng Má»™ Hòa đâu chẳng thầu Má»™ Phong nhìn Thế Hạo do dá»±, nàng không quen biết gì vá»›i anh chàng này thì làm saoCó lẽ Ä‘oán được ý Phong, Hạo cÆ°á»i và tá»± giá»›i thiệu khéo:

Tôi là Âu Thế Hạo, mong cô hãy tin cậy nÆ¡i tài lái xe của tôi. Má»™ Phong cÆ°á»i, chiếc đồng tiá»n duyên dáng hiện lên má:

Tôi không sợ phải ngồi xe gắn máy đâu, vì ông anh tôi thÆ°á»ng đèo tôi trên chiếc Yamaha 100 cc của ông ấy và phóng nhÆ° bay. VÅ© ThÆ°á»ng giả vá» lÆ¡ đãng há»i:

Anh mày đâu?

Ông ấy Ä‘i mất từ hồi còn tinh sÆ°Æ¡ng. VÅ© ThÆ°á»ng cắn môi thật nhanh, và lá»›n tiếng:

Äi chứ, đứng ở đây mãi sao?

Má»™ Phong ngồi lên xe. Máy nổ và xe lÆ°á»›t nhanh ra Ä‘Æ°á»ng. Suốt má»™t ngày hôm ấy, hỠđã đùa vui thá»a thích. Dùng cÆ¡m, đánh golf, phóng xe thật nhanh, khiêu vÅ©, ăn quà vặt buổi tối và câu chuyện nổ nhÆ° bắp rang. Mãi đến tối mịt VÅ© ThÆ°á»ng má»›i vỠđến nhà. Có má»™t chút bia, VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡i say. Tuy có chìa khóa riêng nhÆ°ng nàng vẫn bấm chuông inh á»i. Cô tá»› Tú Chi vá»™i vã chạy ra mở. Nàng chạy má»™t mạch vào phòng khách, chân chạm mạnh vào chiếc ghế nhá» suýt ngã. Nàng đứng lại, quay nhìn Tú Chi Ä‘ang mắt nhắm mắt mở:

Có ai gá»i Ä‘iện thoại gá»i tôi không?

Dạ có. Tim VÅ© ThÆ°á»ng đập mạnh:

Có nói tên không?



Ai đấy?

Má»™t ông tên là Châu Chi Khải, còn má»™t ông lần trÆ°á»›c đã có đến đây VÅ© ThÆ°á»ng cắt ngang:

Ông ấy tên gì?

Vương Hoài Tổ. Còn ai nữa không?

Dạ hết rồi. VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt, há»i vặn lại:

Chỉ có hai ngÆ°á»i thôi à?

Vâng. Äiện thoại trong phòng tôi chỉ có má»™t mình chị nghe thôi phải không?

Vâng. VÅ© ThÆ°á»ng không nói gì nữa, nàng cúi đầu Ä‘i luôn vào phòng riêng. Ném ví da lên giÆ°á»ng, ngồi xuống, chậm rãi cở giày, bít tất, mắt đăm đăm nhìn vá» chiếc máy Ä‘iện thoại trên đầu giÆ°á»ng. Äá»™t nhiên VÅ© ThÆ°á»ng đứng bật dậy, chụp chiếc máy ném mạnh. Máy trúng bình hoa nghe rảng má»™t tiếng thật to. ChÆ°a hả giận VÅ© ThÆ°á»ng bÆ°á»›c tá»›i đá mạnh lên màu Tiếng vở đã làm vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng thức giấc. Má»i ngÆ°á»i đổ dồn vá» phía phòng nàng. Bà DÆ°Æ¡ng nắm tay con há»i:

VÅ© ThÆ°á»ng, gì thế con?

Làm sao vậy?

Con giận chiếc máy này quá!

VÅ© ThÆ°á»ng ngẩng đầu lên, mắt nhạt nhòa lệ. Úp mặt vào vai mẹ, nghẹn ngào:

Mẹ, mẹ cứ mắng con là suốt ngày nghịch phá thiên hạ, bây giỠcon đã hết đùa nghịch mà tại sao con lại khổ thế này?

Bà Dương vuốt nhẹ chiếc lưng gầy của đứa con gái cưng mà không hiểu gì cả. Thấy con khóc là lòng bà đau, bà lên tiếng an ủi:

Äừng khóc, đừng khóc nữa con. Mẹ không trách con nghịch ngợm đâu, bây giá» con muốn làm sao thì làm. Hè cÅ©ng sắp đến rồi, mẹ con mình sang Nhật du lịch nhé?

Con thích sang Nhật lắm, phải không?

VÅ© ThÆ°á»ng hét:

Con không thèm đi Nhật đâu.

- Ủ, ừ, không Ä‘i Nhật thì thôi. Vậy chứ con muốn Ä‘i đâu nào, nói Ä‘i mẹ sẽ Ä‘Æ°a con Ä‘i ngay. Bà DÆ°Æ¡ng càng vá»— vá», VÅ© ThÆ°á»ng càng hét tÆ°á»›ng:

Con muốn đến Bắc Cực à, đến những nơi tuyết mưa băng giá để con được biến thành tảng băng. Bắc Cực?

Bà Dương ngơ ngác quay sang nhìn chồng. Ông Dương Thừa Võ lắc đầu bước ra cửa. Con với cái!

Ông thở dài. Có ai lại có một đứa con gái ương ngạnh, vô lý thế này như ta đâu?
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #7  
Old 16-05-2008, 05:30 PM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng 6



Lại má»™t đêm không ngủ được. VÅ© ThÆ°á»ng nằm trên giÆ°á»ng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn ra song. Äêm nay trăng thật sáng. Cây phù dung to lá»›n Ä‘en sì sì đứng sừng sững trong đêm. Qua kẽ lá, VÅ© ThÆ°á»ng trông thấy những vì sao lấp lánh. VÅ© ThÆ°á»ng nằm yên, lòng nghe trống vắng lạ lùng, nàng không thấy thích, thấy muốn bất cứ má»™t cái gì. Trong tim nàng bây giá» là má»™t sa mạc cô liêu, đầu óc nàng là cả má»™t vùng hoang dã.

Từ cái đêm nàng giận dữ ném máy Ä‘iện thoại đến nay đã hÆ¡n má»™t tuần. Má»™t tuần VÅ© ThÆ°á»ng nằm yên không thèm đụng đến nó. VÅ© ThÆ°á»ng không muốn nghÄ© tá»›i chàng nữa. NhÆ°ng trái lại đó là má»™t tuần thật vui, anh em nhà ho. Âu và Má»™ Phong đến nàng luôn. Có lần Má»™ Phong đã bảo nàng:

Ông anh tao há»i thăm mày. Thế à?

VÅ© ThÆ°á»ng giả vá» nhÆ° chẳng chú ý:

Ông ấy há»i tao thế nào?

Há»i mày có vui không?

Có bạn trai rồi phải không?

Rồi mày trả lá»i sao?

Tao bảo là không bao giá» bên cạnh mày thiếu bạn trai. Bạn mày nhiá»u đến đếm không xuể và bây giá» anh chàng Âu Thế Triệt Ä‘ang chết mê, chết mệt vì mày. VÅ© ThÆ°á»ng sung sÆ°á»›ng:

Rồi ông ấy có nói gì nữa không?

Ông ấy à?

Chỉ mỉm cÆ°á»i rồi bá» Ä‘i thôi. Tao chả hiểu ra làm sao cả. NhÆ° thế là Má»™ Hòa đã xa nàng rồi, hắn không chịu má»i nàng Ä‘i chÆ¡i, cÅ©ng nhÆ° không thèm đến đây. Tại sao má»™t câu chuyện có kết thúc nhạt nhẽo nhÆ° vậy?

VÅ© ThÆ°á»ng muốn há»i thêm, nhÆ°ng rồi nàng lại quyết định không thèm đếm xỉa đến hắn nữa. Hắn là má»™t tên Ä‘iên, má»™t khúc gá»—. Chà, tưởng mình cao giá lắm à?

Kệ hắn!

VÅ© ThÆ°á»ng thấy hận ai không bằng hận Má»™ Hòa. Nàng rủa thầm, cầu cho xe đụng hắn chết cái cho rồi. Chán thật!

Vâng, bây giá» VÅ© ThÆ°á»ng không thèm nhá»› đến Má»™ Hòa nữa. Äá»i sống nàng quá đầy đủ làm nàng sinh thêm chứng mất ngủ. Má»—i đêm trôi qua là nàng cứ mở rá»™ng mắt thế này cho đến sáng, hết nhìn sao đêm lại nhìn màn Ä‘en tang tóc của bóng tối. Mãi đến lúc những tia sáng đầu tiên dần dần thận trá»ng bÆ°á»›c ra nàng má»›i thở dài và chấp nhận thêm má»™t ngày vô vị. Tại sao lòng ta buồn?

VÅ© ThÆ°á»ng không dám phân tích vì nàng không muốn biết tá»›i nữa. Bây giá» lại thêm má»™t đêm mất ngủ. VÅ© ThÆ°á»ng thấy mắt nặng trịch và cay xé nhÆ°ng nàng lại không tài nào nhắm mắt được. Äầu óc tỉnh táo nhÆ° thế này làm sao ngủ được chứ?

Xa xa, mấy cánh sao đêm Ä‘ang lấp lánh, gió thổi qua lá cây làm bóng cây xao Ä‘á»™ng. Äêm thật yên. VÅ© ThÆ°á»ng thở dài, nàng cảm thấy tận đáy lòng có má»™t cái gì xót xa. Có tiếng Ä‘iện thoại reo, giữa đêm khuya tiếng reo có vẻ hấp dẫn lạ. VÅ© ThÆ°á»ng giật mình nhìn đồng hồ. Äã ba giá» sáng. Ai đấy?

Thế Triệt nổi cơn à?

Cầm ống nghe đặt vào tai, VÅ© ThÆ°á»ng há»i:

Ai đấy?

VÅ© ThÆ°á»ng đấy à?

Má»™t giá»ng nói trầm và rõ:

Mong rằng ThÆ°á»ng chÆ°a ngủ. Tim VÅ© ThÆ°á»ng đập nhanh, lệ làm má» mắt, nàng định mắng má»™t hÆ¡i cho đã cÆ¡n giận, nhÆ°ng cổ há»ng nàng nhÆ° nghẹn lại. Giá»ng nói bên kia đầu dây lại vang lên, ấm và âu yếm:

VÅ© ThÆ°á»ng, anh nhá»› em quá!

Thật không?

Có thật như vậy không?

Anh là một khúc gỗ, một thứ cù lần lửa!

Tại sao lâu nay anh không đến với tôi?

VÅ© ThÆ°á»ng cắn lấy môi, những giá»t nÆ°á»›c mắt chảy xuống má. Äầu dây bên kia yên lặng má»™t lúc lại vang lên:

Sao ThÆ°á»ng không nói gì cả vậy?

Tôi đã đánh thức ThÆ°á»ng?

Trả lá»i anh má»™t câu Ä‘i, để anh biết là ThÆ°á»ng Ä‘ang nghe anh nói. VÅ© ThÆ°á»ng mở miệng định hét Anh sá»­a soạn xuống địa ngục Ä‘i là vừa!

Nhưng nàng chỉ lấp bấp được mấy tiếng:

Anh Anh biết bây giỠlà mấy giỠrồi không?

Ba giá» khuya. Chàng đáp. Anh ngủ không được, nhìn thấy trăng ngoài cá»­a đẹp quá và anh nghÄ© rằng có lẽ em cÅ©ng Ä‘ang ngắm trăng nhÆ° anh. Anh chịu không nổi phải gá»i em đầu Má»™t tiếng thở dài rồi chàng lại tiếp:

VÅ© ThÆ°á»ng, em vẫn khá»e chứ?

VÅ© ThÆ°á»ng thấy nghẹn ngào:

Cám ơn anh còn nghĩ đến tôi. Yên lặng một lúc lại nghe tiếng nói thật nhẹ nhàng chan chứa tình:

VÅ© ThÆ°á»ng, em giận anh à?

Giá»ng nói VÅ© ThÆ°á»ng tắt nghẹn:

Äại ký giả không giữ lá»i hẹn đâu có gì là lạ?

Tôi làm sao dám giận anh. Bên kia đầu dây yên lặng. Má»™t lúc thật lâu vẫn không nghe thấy gì cả. VÅ© ThÆ°á»ng lại lo chàng giận, chàng cúp ngang thìthì sẽ không bao giá» ta nghe được tiếng chàng gá»i đến nữa. VÅ© ThÆ°á»ng ngượng ngùng, nàng nghe thấy giá»ng mình vang lên má»™t cách đáng ghét:

Anh Hòa, anh vẫn còn đó hay đi đâu rồi?

Anh còn đây. Giá»ng chàng vang lên rồi lại yên lặng. Hình nhÆ° có má»™t tiếng thở dài sÆ°á»n sượt. VÅ© ThÆ°á»ng, anh muốn gặp em. Tim VÅ© ThÆ°á»ng nhói Ä‘au, máu trong ngÆ°á»i nhÆ° ngừng chảy, bàn tay cầm ống nghe run rẩy:

Bao giá» anh?

Ngay bây giá». Ngay bây giỠà?

Vâng. Giá»ng chàng xác định, những tiếng nói thân thiết và nhiệt tình. Giá» này có tiện không?

Sớm hoặc tối quá?

VÅ© ThÆ°á»ng nhìn ra ngoài cá»­a sổ:

Không có lúc nào là không tiện với em cả. Nhưng làm sao gặp anh?

Anh đến đây à?

Nghe đây này VÅ© ThÆ°á»ng. Má»™t giá» khuya anh má»›i từ tòa soạn vá» nhà. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nhìn thấy trăng sáng quá, nênNếu em chẳng phản đối, anh sẽ đến ngay nhà em, chỉ hai mÆ°Æ¡i phút thôi. Em đứng ở cổng đợi anh nhé?

Chúng mình sẽ thả dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng má»›i hoàn thành, khúc thứ tÆ° lô. Nhân Ãi đến lô. CÆ¡ Long, rồi từ CÆ¡ Long quay trở lại. Nếu VÅ© ThÆ°á»ng bằng lòng, chúng mình sẽ Ä‘i đến sáng trắng má»›i vá», nhé?

Bằng lòng chớ sao lại không?

Tim VÅ© ThÆ°á»ng đập nhanh, nàng sung sÆ°á»›ng muốn Ä‘iên lên, nÆ°á»›c mắt ràn rụa làm trôi cả câu trả lá»i. Má»™ Hòa há»i:

Sao, ThÆ°á»ng nghÄ© sao?

Anh mong rằng Ä‘á» nghị của anh cÅ©ng không đến Ä‘á»—i Ä‘iên lắm đâu. VÅ© ThÆ°á»ng không dằn được kêu lên:

Äiên à?

Không, em thích được Ä‘iên nhÆ° vậy. Anh đến ngay Ä‘i, em đợi anh. TrÆ°á»›c cổng nhé, anh gõ nhẹ mấy cái thì ThÆ°á»ng mở nhé. Anh không muốn bấm chuông làm ầm ỉ cả nhà. Vâng, vâng, vâng!

Bên kia đầu giây đã cúp, VÅ© ThÆ°á»ng vẫn còn ngở ngàng. Ngã ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng má»™t lúc thật lâu nàng má»›i vụt choàng dậy, đặt ống nghe nhẹ xuống máy và chạy nhanh vá» phía tủ Ä‘em từng chiếc, từng chiếc áo má»™t sắp lên giÆ°á»ng. Sau cùng rồi nàng cÅ©ng chá»n được chiếc áo màu tím. Xong, VÅ© ThÆ°á»ng đến bàn trang Ä‘iểm chải lại mái tóc bồng. Thế mà chỉ hÆ¡n mÆ°á»i phút thôi, thá»i gian sao trôi qua chậm quá. Xoay ngÆ°á»i má»™t vòng trÆ°á»›c kính nàng ngắm khuôn mặt á»­ng hồng, cặp mắt long lanh. Nàng bÆ°á»›c tá»›i há»™c tủ tìm má»™t băng lụa màu Ä‘á» và bÆ°á»›c đến đầu giÆ°á»ng, cá»™t thật đẹp lên máy Ä‘iện thoại, hôn nhẹ lên ấy:

Ta không còn ghét mi nữa, không bao giỠnữa, điện thoại ơi!

Làm những việc ngây ngô xong, VÅ© ThÆ°á»ng đứng dậy. Không muốn cha mẹ giật mình nàng bật chiếc đèn nhá», chậm rãi bÆ°á»›c ra khá»i phòng, băng qua vÆ°á»n hoa, ngừng lại trÆ°á»›c cổng. Hôm nay trăng đẹp thật!

VÆ°á»n hoa ngập đầy ánh trăng, bóng cây và lá, bóng riêng của nàng. Äứng yên lặng trÆ°á»›c đôi cổng khép kín mấy phút, VÅ© ThÆ°á»ng không nghe thấy tiếng gõ cổng. Äợi chá» bao giá» cÅ©ng là má»™t chuyện bá»±c mình. Má»—i má»™t phút là má»™t thế ká»· dài, đặt tai sát vào cổng, bên ngoài vẫn hoàn toàn yên lặng. VÅ© ThÆ°á»ng thở dài sốt ruá»™t. Nàng suy tính, thà đứng ngoài cá»­a đợi chàng đến còn hÆ¡n phải chá» bên trong này. VÅ© ThÆ°á»ng nhè nhẹ mở cổng. Cá»­a vừa mở là nàng giật mình nhảy thót vì Du Má»™ Hòa đã đứng tá»±a lÆ°ng bên trụ xi măng tá»± bao giá». Äôi mắt Ä‘en và sáng Ä‘ang yên lặng nhìn nàng. VÅ© ThÆ°á»ng kêu lên:

Anh đến bao gi�

Tại sao không gõ cổng?

Anh đến đã lâu, chỉ sợ em chÆ°a ra thôi. VÅ© ThÆ°á»ng khép cổng lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn chàng. ÄÆ°á»ng thật vắng, không má»™t bóng ngÆ°á»i. Ãnh trăng khiến bóng dừa hai bên lá» dài ngoằn dÆ°á»›i mặt lá»™. Hai ngÆ°á»i yên lặng nhìn nhau. Má»™t lúc, chàng Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy tay nàng kéo vá» phía lòng mình. Äôi tay chàng đã vây chặt lấy nàng. Äầu tá»±a vào vai Má»™ Hòa, VÅ© ThÆ°á»ng ngá»­i thấy mùi đàn ông trên áo. Nàng hít mạnh vào và những giá»t lệ rÆ°ng rÆ°ng ở khoen mắt. Bàn tay chàng vuốt nhẹ lên vai, rồi đẩy nhẹ nàng ra xa má»™t chút để cho gÆ°Æ¡ng mặt nàng đối diện vá»›i mặt chàng. Má»™t cái nhìn tỉ mỉ dò xét, Má»™ Hòa Ä‘Æ°a tay lên gạt những giá»t lệ trên má VÅ© ThÆ°á»ng. Chàng cúi xuống, hôn nhẹ lên mắt, mÅ©i và sau cùng rồi cÅ©ng đến môi. VÅ© ThÆ°á»ng nhắm mắt lại, những giá»t nÆ°á»›c mắt lại tuôn ra, lòng nàng bây giá» phiêu diêu tận trá»i mây trên kia. VÅ© ThÆ°á»ng không buồn nghÄ© ngợi gì cả, ý thức là má»™t cái gì mÆ¡ hồ, nhÆ°ng trong tim, từng sợi tÆ¡ rung Ä‘á»™ng, cảm giác lan truyá»n qua từng tế bào trong ngÆ°á»i nàng. VÅ© ThÆ°á»ng thở mạnh, tim đập nhanh, toàn thân nóng rang lênÄá»i nàng bắt đầu lật qua má»™t trang giấy má»›i. VÅ© trụ đã thay đổi, thế giá»›i đã chuyển Ä‘á»™ng. Bây giá» thì đã chấm dứt kiếp sống phiêu du, nghịch ngợm, phá rối Bao nhiêu hành Ä‘á»™ng đó đã bị đôi vai chàng ngăn lại, VÅ© ThÆ°á»ng mong rằng mình rồi sẽ mãi mãi được nằm yên trong vòng tay chàng, sẽ được ấp ủ, yêu thÆ°Æ¡ng và được bảo vệ. Ngẩng đầu lên, mắt chàng Ä‘ang nhìn nàng say đắm. VÅ© ThÆ°á»ng chợt thấy toàn thân má»m nhÅ©n, nàng định cÆ°á»i vá»›i chàng, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i đã biến mất khi ra đến môi. VÅ© ThÆ°á»ng mở miệng, định nói nhÆ°ng chỉ lấp bấp được hai tiếng:

Anh Hòa Hòa cúi xuống, nụ hôn cắt ngang lá»i nói. VÅ© ThÆ°á»ng nghẹt thở. Nụ hôn thô bạo và quyến rÅ© kia nhÆ° muốn nghiá»n nát nàng.à thức bây giá» là những mảnh vụn. Tất cả chỉ còn có chàng, chỉ có chàng thôị

- Anh Hòa!

Chàng đã đứng ngay lại nhìn nàng:

Em là má»™t con vật tàn nhẫn. Thôi Ä‘i VÅ© ThÆ°á»ng, chúng ta ra đây để Ä‘i dạo mà. VÅ© ThÆ°á»ng ngoan ngoãn nghe theo, chÆ°a bao giá» nàng thấy yên ổn nhÆ° lúc này. Äôi nhân tình bÆ°á»›c sang con lá»™ vừa má»›i hoàn thành. Khúc lá»™ rá»™ng và vắng, những giải đất màu hai bên Ä‘Æ°á»ng còn hoang vu. Hàng dừa trồng chính giữa lá»™ yên lặng và thẳng tấp trông theo bÆ°á»›c chân của há» và thì thầm khen há» xứng đôi. Äêm yên lặng và đẹp. Ãnh trăng tắm mát thiên nhiên, những cánh sao lấp lánh ca ngợi đêm tối. Gió mùa hạ thật mát, mát cả lòng ngÆ°á»i. Những đám cá» hai bên lỠóng ánh mấy hạt sÆ°Æ¡ng đêm. Há» yên lặng Ä‘i bên nhau má»™t lúc thật lâu, chỉ có gió và Ä‘om đóm khuya bay cản trÆ°á»›c mặt. VÅ© ThÆ°á»ng lên tiếng há»i:

Sao lâu quá không thấy anh đến tìm em?

Mắt Má»™ Hòa vẫn nhìn thẳng vá» phía trÆ°á»›c, môi chàng cÆ°á»i thoảng nhẹ bên mép:

Em có rảnh rá»—i đâu mà đến. VÅ© ThÆ°á»ng hứ nhá» trong miệng, nàng liếc nhanh vá» phía chàng dò xét, xem Má»™ Hòa có ghen tức gì không. NhÆ°ng thái Ä‘á»™ của chàng có vẻ thật phức tạp, nhất là đôi mi có vẻ tÆ° lá»± làm sao. Lúc gần đây chắc anh bận lắm?

Vâng, anh bận thật, nhÆ°ng lại bận lo những chuyện thiên hạ không đâu. VÅ© ThÆ°á»ng cÆ°á»i:

Ai bảo anh hành nghá» ký giả làm chi, làm ký giả thì khá»i nói cÅ©ng phải lo chuyện thiên hạ. Thế à?

NhÆ°ng những chuyện anh lo đây chẳng dính dấp gì đến làng báo cả. VÅ© ThÆ°á»ng len lén nhìn lên, nàng không hiểu chàng nói thế để ám chỉ gì, nhÆ°ng mắt chàng đã quay lại nhìn nàng, tay chàng xiết mạnh hÆ¡n:

ThÆ°á»ng này, chúng ta quen nhau bao lâu rồi nhỉ?

VÅ© ThÆ°á»ng do dá»± má»™t chút, nói:

Hình nhưkhoảng ba tháng. Chỉ có hai ba tháng thôi à?

Vâng, anh không nhớ à?

Hôm ấy em đến nhà anh đánh vũ cầu, hình như là tháng tư, bây giỠchưa đến tháng bảy mà. Mộ Hòa ngưng lại một cách khó hiểu:

Thế mà anh cứ tưởng ta quen nhau lâu lắm rồi!

Anh có cảm tưởng đã hÆ¡n nữa năm rồi đầu VÅ© ThÆ°á»ng cÆ°á»i má»™t cách không yên lòng chút nào:

Anh Anh lầm rồi. Má»™ Hòa nhìn thẳng vào mắt VÅ© ThÆ°á»ng:

Phải, có lẽ anh lầm. VÅ© ThÆ°á»ng, có nhiá»u lúc anh thấy anh không nên gần em quá!

VÅ© ThÆ°á»ng giật mình:

Anh Tại sao thế?

Anh đã nghÄ© rất nhiá»u và anh sợ nhiá»u thứ Má»™ Hòa nói má»™t cách khó hiểu:

Anh sợ là gần em quá sẽ gây cho em má»™t sá»± bất hạnh, cÅ©ng nhÆ° gây bất hạnh cho anh. VÅ© ThÆ°á»ng chau mày:

Em không hiểu anh nói gì cả. Má»™ Hòa đứng lại quay sang nhìn VÅ© ThÆ°á»ng:

VÅ© ThÆ°á»ngThÆ°á»ng có yêu anh tí nào không?

VÅ© ThÆ°á»ng cắn môi, không dám nhìn thẳng vào mắt chàng, nàng nhìn xuống hòn gạch dÆ°á»›i chân:

AnhAnh còn há»i gì nữa?

Anh không thấy là em đang ở gần anh giữa đêm khuya thế này sao?


NhÆ°ng những ngÆ°á»i con gái đứng bên anh giữa đêm khuya chÆ°a hẳn là há» yêu anh. Má»™ Hòa nói, Ä‘á»™t nhiên chàng nghÄ© đến ngÆ°á»i con gái trên chuyến phà ở HÆ°Æ¡ng Cảng. Anh nói thế là thế nào?

ThÆ°á»ng, ThÆ°á»ng hãy nhìn kỹ anh đây, anh là thằng con trai yếu Ä‘uối nhất trên phÆ°Æ¡ng diện tình cảm. ThÆ°á»ng hồn nhiên quá, bao nhiêu bạn trai vây quanh ca ngợi ThÆ°á»ng, mà anh lại không thích bị thiên hạ xem nhÆ° má»™t trò cÆ°á»i. VÅ© ThÆ°á»ng xê dịch bÆ°á»›c chân, nàng nhìn chàng thật nhanh, đôi mắt chàng bén và sắc quá. VÅ© ThÆ°á»ng e ngại, nàng rụt rè:

Nhưng em đâu có xem anh như một trò đùa. Thật không?

Má»™ Hòa há»i, chàng vòng tay qua ngÆ°á»i nàng, há» tiếp tục bÆ°á»›c Ä‘i. Thái Ä‘á»™ của chàng thật yên lặng. VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡i bối rối, nàng linh cảm thấy bất an, ngÆ°á»i đàn ông bên cạnh mình nghiêm nghị và khó Ä‘oán nổi chàng nghÄ© gì. Chàng giống nhÆ° má»™t quyển sách khó Ä‘á»c. Bao nhiêu gã con trai bấy lâu vây quanh nàng, nàng Ä‘á»u xem thÆ°á»ng. Còn chàng má»›i chính là má»™t ngÆ°á»i đàn ông trưởng thành. VÅ© ThÆ°á»ng cảm thấy mình nhÆ° con nhá»™ng rÆ¡i vào bẫy nhện, và tá»™i nhất là nàng không thể hiểu chiếc lÆ°á»›i kia thế nàá»

- Anh Hòa!

Mộ Hòa quay sang, đôi mắt sáng nhìn thẳng vào nàng. Sao?

Em có Ä‘iá»u gì muốn nói?

Vâng, VÅ© ThÆ°á»ng có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, nhÆ°ng nhìn ánh mắt sắc của chàng, nàng lại thôi. Nàng cảm thấy mình yếu Ä‘uối lạ thÆ°á»ng:

EmEm định nói với anh là giữa em với Âu Thế Triệt chẳng có gì cả. Thế à?

Mộ Hòa cắn nhẹ môi:

Thế còn giữa anh với em có gì lạ không?

Em có yêu anh thật lòng không?

Äá»™t nhiên VÅ© ThÆ°á»ng thấy tức giận, nghe giá»ng nói của chàng nàng cảm thấy nhÆ° châm biếm làm cho tá»± ái nàng bị xúc phạm. Gã con trai này đã làm nàng tổn thÆ°Æ¡ng nhiá»u rồi. Lúc đầu VÅ© ThÆ°á»ng cứ tưởng mình Ä‘ang đùa vá»›i hắn, không ngá» nay hóa ra mình là nạn nhân của hắn lúc nào không hay. Giá»ng của chàng sao ngạo mạn, khinh ngÆ°á»i, trong lúc nàng Ä‘em cả lòng thành đáp lại chàng. VÅ© ThÆ°á»ng đứng lại, nàng nhÆ°á»›ng cao đôi mày:

Thế còn anh, có lẽ anh chẳng thật tình đối với tôi, phải không?

Anh làm sao thật tình với em được?

Thái đô. Mộ Hòa vẫn chua chát:

VÅ© ThÆ°á»ng, cuá»™c Ä‘á»i chỉ là má»™t tấn kịch, giữa trai và gái thích hợp thì lại gần nhau, không hợp nữa thì chia tay. Tốt nhất là đừng ai quá tin ai cả, tin tưởng chỉ mang lại phiá»n muá»™n. Máu nhÆ° ngÆ°ng chảy trong tim, cÆ¡n giận đến thật nhanh, nhÆ° ngá»n lá»­a phá»±t. VÅ© ThÆ°á»ng trố mắt nhìn gã đàn ông Ä‘ang đêm nhá»› nàng gá»i cho nàng giá»ng thật tha thiết, rồi vừa hôn nàng trÆ°á»›c cổng nhà, trình diá»…n má»™t màn si tình tuyệt diệu, lại có thểÀ, thì ra hắn chỉ xem nàng nhÆ° má»™t trò đùa. Hừ, đừng quá tin!

Hắn đã xem nàng như cái gì?

Chỉ là một thứ tình nhân để lấp thì giỠvô vị thôi?

Hắn quả là má»™t thứ vô tình, quá»· quái, hèn gì gần ba mÆ°Æ¡i tuổi vẫn chÆ°a ai thèm lầu Äúng là má»™t tên khốn nạn, thế mà nàng lại ngu ngÆ¡ đến Ä‘á»™ Ä‘em cả tấm chân tình ra dâng cho hắn. VÅ© ThÆ°á»ng nghiến răng hét:

Anh thật khốn nạn, ná»­a khuya ná»­a hôm anh gá»i Ä‘iện thoại đến cho tôi chỉ để đùa dai thế này thôi à?

Vâng, chỉ tại tôi buồn quá, và tôi nghÄ© rằng có lẽ cô cÅ©ng Ä‘ang buồn nhÆ° tôi, chúng ta có thể giúp đở lẫn nhau để tìm vui chốc lát. Anh chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn VÅ© ThÆ°á»ng má»™t cách khó hiểu:

Cô giận tôi à?

Tại sao?





Không lẽ cô không muốn nghe sự thật?

Cô muốn tôi phải nói những lá»i dối trá, những lá»i hẹn Æ°á»›c không có à?

Cô phải hiểu rằng, tôi không phải thuộc loại đàn ông đó, tôi không thể lấy cô được. Anh lấy tôi?

VÅ© ThÆ°á»ng kêu lên, nÆ°á»›c mắt tràn ra mi, run giá»ng. Anh tưởng tôi muốn lấy anh lắm à?

Anh tưởng Ä‘á»i này đàn ông con trai chết cả rồi sao?

Anh đừng có tự cao quá đến như thế!

Anh chỉ làchỉ là má»™t thằng VÅ© ThÆ°á»ng giận nói không ra hÆ¡i, nÆ°á»›c mắt dâng đầy muốn tràn ra má, nàng cố gắng gượng lại, cổ há»ng nhÆ° tắt nghẹn. Cô nói gì thế?

Có chuyện gì mà cô lại khó chịu như vậy?

Nếu cô chẳng có ý định lấy tôi thì thôi, chỉ tại ban nãy cô há»i tôi thật tình hay không thành ra tôi hoảng hốt phải nói nhÆ° thế. Tôi không muốn bị má»™t ngÆ°á»i con gái nào giữ chân cả, vì vậy tôi phải nói rõ ý mình. Tôi nghÄ©, cô là ngÆ°á»i thông minh, cô cÅ©ng nhÆ° tôi, không bao giá» chịu thua thiệt trên vấn Ä‘á» tình cảm, do đó tôi má»›i chá»n cô, có gì mà cô phải lá»›n tiếng nhÆ° vậy. Bao nhiêu cảm giác nhục nhã làm trái tim nàng vở nát. Những lá»i nói thẳng má»™t cách tàn nhẫn của Má»™ Hòa giết chết tình yêu, quật ngã tá»± ái của má»™t cô gái đầy đủ nhÆ° nàng. Äôi mắt đẫm lệ đăm đăm nhìn Hòa, nàng Ä‘anh đá:

Tại sao tôi phải lớn tiếng à?

Vì bây giá» tôi má»›i biết rõ bá»™ mặt thật của anh. Vâng, tôi quá thật thà, tôi quá ngu đần, nhÆ°ng cho anh biết, thật ra tôi có coi anh ra gì đâu. Tôi khinh bỉ anh lắm, anh đừng lầm tưởng mà hố to. Nói xong, VÅ© ThÆ°á»ng úp mặt xuống lòng tay nức nở:

Trá»i Æ¡i, sao lạ vậy?

Mộ Hòa lùi ra một bước:

VÅ© ThÆ°á»ng, cô nào có yêu tôi đâu, không lẽ tôi làm cô xúc Ä‘á»™ng thật sá»± à?

VÅ© ThÆ°á»ng giận muốn ngất Ä‘i, nàng trừng mắt nhìn lên, nhÆ°ng tay nàng bị tay gã con trai giữ chặt:

Äừng có giở giá»ng tiểu thÆ¡ nói vá»›i tôi nhÆ° thế, tôi không phải là tên nô lệ của cô, cô đừng tưởng muốn hét lúc nào thì hét. Muốn la hét gì thì Ä‘i tìm mấy tên kia kìa. Từ lúc má»›i sinh ra Ä‘á»i đến bây giá» má»›i có ngÆ°á»i dám lá»›n tiếng vá»›i nàng nhÆ° vậy. NhÆ°ng trong cÆ¡n giận ThÆ°á»ng chỉ biết trố mắt nhìn. Bàn tay Hòa đã buông ra khiến VÅ© ThÆ°á»ng loạng choạng suýt ngã. Má»™ Hòa bÆ°á»›c ra Ä‘Æ°á»ng, đón chiếc taxi tình cá» Ä‘i qua. Ãnh bình minh bây giá» Ä‘ang chuẩn bị ló dạng. Má»™ Hòa quay lại, kéo tay VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘i vá» phía xe, VÅ© ThÆ°á»ng hét:

Buông tôi ra, tôi không đi đâu với ai hết!

Mộ Hòa to tiếng lại:

Ai đi với cô chứ?

Cá»­a xe đóng sầm lại, Má»™ Hòa đứng ngoài xe thò đầu vào dặn bác tài xế địa chỉ của ThÆ°á»ng và ném vào xe tá» giấy bạc rồi quay sang nàng nói má»™t câu thật đểu giả:

Nói thật với cô, cô có nài nỉ chưa hẳn tôi đã đi với cô!

Nói xong hắn quay lưng đi thật nhanh.

Xe chạy vá» hÆ°á»›ng nhà VÅ© ThÆ°á»ng. Ngồi trong xe VÅ© ThÆ°á»ng tưởng chừng cÆ¡n giận Ä‘ang gặm nhắm từng thá»› thịt trên ngÆ°á»i nàng. Má»™ Hòa trông thấy xe đã chạy khuất má»›i bÆ°á»›c chậm lại. NhÆ° má»™t chiến sÄ© sau trận đấu, chàng thấy mệt nhoài, bÆ°á»›c trên những giá»t nÆ°á»›c sÆ°Æ¡ng sá»›m mai, nhìn ánh bình minh vừa ló dạng, Hòa thấy mình thật cô Ä‘Æ¡n.
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #8  
Old 01-06-2008, 02:17 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts

ChÆ°Æ¡ng 7




Anh Hòa ơi! Mộ Phong giận dữ chạy vào phòng lớn tiếng:

Anh đã làm gì con VÅ© ThÆ°á»ng?

Nói nhanh cho em nghe xem?

Bác DÆ°Æ¡ng gái gá»i giây nói lại bảo không hiểu tại sao con VÅ© ThÆ°á»ng lại đập phá đồ đãc trong phòng, rồi lại gá»i tên anh, vừa chá»­i vừa khóc. Bác DÆ°Æ¡ng bảo em năn nỉ anh đến má»™t chút. Anh đã làm gì nó hả anh?

Anh có nghe em nói gì không anh Hòa?

Má»™ Hòa vẫn còn nguyên quần áo giày vá»› nằm dài trên giÆ°á»ng, hai tay gối đầu, mắt mở lá»›n trừng trừng nhìn lên trần. Dù Má»™ Phong lá»›n tiếng la hét, chàng vẫn nằm yên nhÆ° chẳng nghe thấy gì cả. Anh Hòa!

Mộ Phong xông đến đưa tay lắc mạnh anh. Anh làm sao thế?

Tại sao lại thế này?

Nói đi anh!

Nói cho em nghe tại sao mà con VÅ© ThÆ°á»ng nó đòi giết anh thế?

Mộ Hòa chậm rãi ngồi dậy, nhìn cô em gái lạnh lùng:

Nếu cô ấy muốn giết tôi cứ đến đây mà giết, chá»› đùa thế suýt nữa đã làm chết ngÆ°á»i ta, hiểu chÆ°a?

Mộ Phong hét lên:

Anh lại nói nhảm gì thế, anh không có quyá»n làm vậy, anh hiểu không?

Tôi không có quyá»n thế nào?

Mộ Phong giận dữ:

VÅ© ThÆ°á»ng là bạn của em, em mang đến giá»›i thiệu cho anh, bây giá» anh làm gì ngÆ°á»i ta rồi lại trốn miết ở nhà?

Anh phải đến nói chuyện đàng hoàng vá»›i cha mẹ ngÆ°á»i ta chứ?

Mộ Hòa khó chịu:

Cô tưởng tôi đã làm gì ngÆ°á»i ta?

Cho cô hay tôi chưa hỠlàm chuyện gì thấp hèn, tôi chưa hỠcưởng hiếp Vũ Thương, cô hiểu không?

Mộ Phong hét:

Anh Hòa, anh làm Æ¡n đừng nói mấy tiếng khó nghe ở đây. Em không biết anh làm tá»™i gì, nhÆ°ng anh phải Ä‘i vá»›i em đến nhà nó má»›i được. Äến để xin lá»—i à?



Äừng hòng, tôi đã làm gì nên tá»™i mà phải xin lá»—i chứ?

Không phải là để xin lá»—i, anh đến để giải thích cho ngÆ°á»i ta nghe được không?

Má»™ Phong dịu giá»ng:

Anh cÅ©ng biết VÅ© ThÆ°á»ng được nuông chìu lắm. Cha VÅ© ThÆ°á»ng không có ở nhà, bác gái lo đến sắp Ä‘iên. Bác bảo VÅ© ThÆ°á»ng nằng nặc đòi nhảy xuống sông tá»± tá»­. Má»™ Hòa trợn mắt:

Há»­?

Em cứ sang đấy bảo cô ta nhảy xuống biển sÆ°á»›ng hÆ¡n nhảy xuống sông nhiá»u. Má»™ Phong dậm chân:

Anh Hòa, anh nói gì kỳ thế?

Làm gì như bị quỷ ám vậy?

Anh bị quá»· ám từ lâu rồi, VÅ© ThÆ°á»ng là con quá»· mà. Má»™ Phong chau mày không hiểu Má»™ Hòa nói gì cả:

Anh Hòa, chuyện giữa anh vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng thế nào?

Làm gì mà hận thù giữa hai ngÆ°á»i lại to quá vậy?

Em không biết gì hết. Bây giá» em xin anh hãy để ý đến thể diện của em gái anh, đến nhà VÅ© ThÆ°á»ng má»™t chút được không?

Bá»™ em tưởng là anh đến đấy sẽ làm VÅ© ThÆ°á»ng hết giận ngay sao?

Chỉ sợ anh đến cô ấy càng giận thêm thôi. Mộ Phong trỠmôi:

Em không cần biết chuyện đó. Bác DÆ°Æ¡ng bảo má»i anh đến là anh phải đến vá»›i em. Chuyện giữa anh vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng thế nào anh đến đấy mà nói cho bác ấy biết. Má»™ Hòa nhìn em, suy nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định:

Thôi được, đi thì đi!

Äứng dậy, bÆ°á»›c đến bàn làm việc, Má»™ Hòa mở há»™c tủ lấy ra má»™t xấp giấy lẫn hình ảnh, nói:

Thôi đi!

Má»™ Phong há»i:

Anh mang theo những cái ấy chi vậy?

Äừng có há»i, có Ä‘i thì Ä‘i nhanh lên. Má»™ Phong không dám há»i thêm, nàng sợ há»i thêm sẽ khiến ông anh cứng đầu này dở chứng không Ä‘i nữa thì khổ. Len lén nhìn xấp giấy trên tay Hòa. Sấp giấy dày đầy hình ảnh, không biết cái gì trong ầu À, sau khi đến VÅ© ThÆ°á»ng, Má»™ Hòa còn đến sở làm việc. Hồi má»™t giá» trÆ°a con HÆ°Æ¡ng bảo Má»™ Hòa Ä‘i đâu suốt đêm đến sáng sá»›m má»›i mò vá». Äiện thoại nhà ho. DÆ°Æ¡ng đến mÆ°á»i mấy lần nhÆ°ng Hòa vẫn không chịu nghe. Bà Du lo lắng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng, vừa nhìn thấy Phong vỠđã bảo ngay:

Má»™ Phong, con đến năn nỉ anh con sang nhà VÅ© ThÆ°á»ng má»™t tí Ä‘i. Không hiểu nó làm gì con gái ngÆ°á»i ta mà bà DÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘iện thoại hàng trăm lần rồi đầu Má»™ Phong vá»™i vàng gá»i Ä‘iện thoại đến nhà VÅ© ThÆ°á»ng. Giá»ng bà DÆ°Æ¡ng bên kia đầu giây mếu máo làm Má»™ Phong hoảng lên và nàng chạy ngay vào phòng anh. Bây giá» Hòa đã chấp thuận, nhÆ°ng Má»™ Phong vẫn sợ anh đổi ý định nên ngoan ngoãn theo sau. Bà Du vẫn còn ngồi nÆ¡i phòng khách, thấy con bÆ°á»›c ra vá»›i thái Ä‘á»™ thật nghiêm trá»ng, tim bà đập nhanh. Trông con thất sắc bà nhẹ nhàng khuyên:

Má»™ Hòa, con đừng gây sá»± vá»›i ngÆ°á»i ta. Nếunếu con lở làm gì thì nhận trách nhiệm. Con nhà ho. DÆ°Æ¡ng đứng đắn, há»c hành giá»i dang con còn đòi há»i gì nữa. Trá»i!

Mẹ và Mộ Phong nghĩ gì mà lại nói thế?

Mộ Hòa đứng thẳng lưng, hét:

Trá»i đất Æ¡i, mẹ nói gì thế?

Mẹ tưởng con làm bậy vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng rồi à?

Làm gì có chuyện đó!

VÅ© ThÆ°á»ng là con Ä‘iên, chỉ có ông bô, bà bô nó má»›i dung túng những hành vi khùng Ä‘iên nhÆ° vậy. Bà Du kêu lên:

Trá»i đất!

Nếu con còn nóng nảy nhÆ° vậy thì đừng nên đến đấy sinh phiá»n thêm ra. NhÆ°ng bây giá» con không thể không đến đấy, phải đến bằng không ngÆ°á»i ta tưởng con làm bậy thì sao?

Hôm nay con phải làm sáng tá» vấn Ä‘á» má»›i được. Con sẽ há»i mẹ cô ta dạy con nhÆ° vậy đó sao?

Mộ Hòa xông ra sân, mở cửa, đẩy chiếc xe gắn máy ra, chàng lớn tiếng:

Mộ Phong, bây giỠcó đi không?

Má»™ Phong liếc nhanh mẹ, rồi chạy ra ngồi lên xe, vừa ngồi xuống là xe đã phóng Ä‘i. Thiếu chút nữa là nàng rá»›t xuống đất nếu không kịp giữ chặt lÆ°ng Hòa. Mấy phút sau, hỠđã có mặt trong căn phòng khách sang trá»ng của nhà ho. DÆ°Æ¡ng. Mẹ VÅ© ThÆ°á»ng thấy há» mừng hÆ¡n bắt được vàng, hấp tấp nói:

Cảm Æ¡n trá»i Phật, hai cháu đến đây tôi mừng quá. ChÆ°a bao giá» tôi thấy VÅ© ThÆ°á»ng thế này, cái gì trong phòng nó cÅ©ng ném, cÅ©ng quăng tất cả. Nó khóc đã mấy tiếng đồng hồ, khóc tưởng chết luôn vậy đó. Mẹ VÅ© ThÆ°á»ng vừa nói vừa mếu máo, bà nài ni?

Hòa:

Cháu Hòa, tôi biết VÅ© ThÆ°á»ng Æ°Æ¡ng ngạnh, chúng tôi nuông chìu nó quá nên nó má»›i nhÆ° vậy. NhÆ°ng cháu là đàn ông, xin cháu rá»™ng lượng vá»›i nó má»™t tí!

Nghe những lá»i van xin của bà DÆ°Æ¡ng, nhìn thái Ä‘á»™ thành khẩn của bà, bao nhiêu cÆ¡n giận của Má»™ Hòa không thể bung ra được. Lòng mẹ!

Lòng mẹ bao giá» cÅ©ng cao cả. VÅ© ThÆ°á»ng bây giỠở đâu?

Trong phòng của nó. Cháu Hòa, tôi là mẹ, tôi hiểu con tôi, tôi biết chắc nó đã làm chuyện gì khiến cháu bá»±c mình. NhÆ°ng tôi đã bảo nó, và đây là lần đầu tiên tôi thấy nó khóc nhÆ° vậy. Tá»™i nghiệp cháu làm Æ¡n khuyên nó dùm tôi nhé. Má»™ Hòa xúc Ä‘á»™ng, chàng nghÄ© đến cảnh VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘au khổ là đã khó chịu. Ta cÅ©ng quá khích. Nàng chỉ là má»™t con bé thích đùa dai, hành Ä‘á»™ng của nàng chẳng qua chỉ là những hành Ä‘á»™ng tinh nghịch. Má»™ Hòa thở dài, nói:

ThÆ°a bác, vá»›i chuyện của VÅ© ThÆ°á»ng cháu cÅ©ng không biết phải giải thích ra làm sao. Äây là má»™t xấp hình ảnh cháu chụp được ở Tân Gia Ba. NgÆ°á»i con gái trong hình là má»™t ca sÄ© tên gá»i là Diệp Khanh, bác nhìn xem có quen vá»›i cô ấy không?

Mộ Hòa đưa hình cho bà Dương xem xong nói tiếp:

Hoàn cảnh gia đình của cô này thật bi đát. Nhà ở xóm lao Ä‘á»™ng, cha say sÆ°a, mẹ bệnh phổi, anh ngồi tù, cả nhà mấy miệng ăn Ä‘á»u trông vào nghá» ca hát của cô ta thôi. Thiếu nữ đáng thÆ°Æ¡ng quá phải không bác?

Bà Dương nhìn hình, gương mặt bà thay đổi thật nhanh từ trắng sang đỠrồi từ đỠsang xám. Mộ Phong cũng ghé đầu xem, phải buột miệng kêu lớn:

- Ủa!

Cô ca sÄ© này sao giống VÅ© ThÆ°á»ng quá vậy?

Hèn gì anh đã há»i VÅ© ThÆ°á»ng có phải ho. Diệp không?

Mộ Hòa tiếp:

Ngoài khuôn mặt, thiếu nữ này không giống VÅ© ThÆ°á»ng chút nào hết. NhÆ°ng bá» chuyện này sang má»™t bên Ä‘i, tôi còn gặp chuyện khác, nhÆ°ng lại xảy ra ở HÆ°Æ¡ng Cảng. Bà DÆ°Æ¡ng càng tá» vẻ bối rối nhìn Má»™ Hòa chỠđợi, nét mặt căng thẳng. Má»™ Hòa không còn can đảm nói thêm, chàng lắc đầu:

Thôi cô ấy ở đâu, tôi có chuyện muốn nói vá»›i cô ầu Bà DÆ°Æ¡ng thở dài, Ä‘Æ°a Má»™ Hòa đến trÆ°á»›c cá»­a phòng VÅ© ThÆ°á»ng. Vừa đặt tay lên nắm cá»­a, bà nói:

Cậu Hòa, cậu tha thứ cho nó Ä‘i nhé, đây là lần đầu tiên nó má»›i biết khổ. Má»™ Hòa ngÆ°á»›c mắt nhìn nhanh đôi mắt đẫm lệ của ngÆ°á»i đàn bà vá»›i nụ cÆ°á»i héo hắt. Má»™ Hòa định nói thêm má»™t câu nhÆ°ng cá»­a đã mở, và Hòa thấy VÅ© ThÆ°á»ng nằm yên trên giÆ°á»ng, đầu vùi trong gối, Ä‘ang thút thít khóc, những dấu tích bể vở trong phòng đã được thu dá»n. Bà DÆ°Æ¡ng gá»i nhá»:

VÅ© ThÆ°á»ng, có Má»™ Hòa đến này con!

Vừa nghe đến tên Má»™ Hòa, VÅ© ThÆ°á»ng nhảy nhá»m lên nhÆ° chạm phải Ä‘iện. Quay mặt lại, nÆ°á»›c mắt còn Ä‘á»ng trên gÆ°Æ¡ng mặt bÆ¡ phá». Nhìn thấy Má»™ Hòa, mắt VÅ© ThÆ°á»ng nhÆ° tóe lá»­a:

Mộ Hòa đấy à?

Cút ngay, ai má»i ông vào đây, khốn nạn, đểu cáng nhÆ° ông còn mặt mÅ©i nào đến nhà tôi?

Äi Ä‘i!

Äi!

Vừa hét VÅ© ThÆ°á»ng vừa vá»› gối ném Má»™ Hòa. Hòa vừa Ä‘Æ°a tay chụp lấy chiếc thứ nhất là chiếc thứ hai lại bay đến. Bà DÆ°Æ¡ng hoảng hốt, sÆ¡. Má»™ Hòa giận bá» vá» nên chạy vá»™i đến ngăn con gái:

VÅ© ThÆ°á»ng, giữa con vá»›i Má»™ Hòa có chuyện gì không hiểu nhau thì Ä‘em ra giải quyết rành mạch là xong, chá»› con làm thế này đâu có giải quyết được gì đâu?

Giữa con vá»›i hắn không có gì để hiểu lầm cả. Con không muốn thấy cái mặt lòng ngÆ°á»i dạ thú đó. Má»™ Hòa giận tái xanh mặt:

Phải, tôi lòng ngÆ°á»i dạ thú mà, thế còn cô?

Cô là gì?

Hải Âu phải không?

NgÆ°á»i đàn bà giết chồng hay ca sÄ© ở Tân Gia Ba?

Cô không muốn nhìn thấy mặt tôi, thế cô tưởng tôi thích thấy mặt cô lắm sao?

Từ rày vá» sau cô đừng hòng tôi đặt chân đến đây. Nói xong Má»™ Hòa quay phắt ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng có tiếng hét của VÅ© ThÆ°á»ng gá»i giật lại:

Anh Hòa!

Anh nói gì thế?

Má»™ Hòa quay lại, nhìn thẳng vào mặt VÅ© ThÆ°á»ng rồi mở xấp hồ sÆ¡ trong tay, ném vá» phía ngÆ°á»i con gái. Chàng lạnh lùng bảo:

Äó, trong đấy có đầy đủ tài liệu vá» cô. Äá»c kỹ xem, cô đừng hòng đóng kịch vá»›i tôi nữa. Cô có biệt tài đấy Hải Âu ạ. VÅ© ThÆ°á»ng cúi xuống nhìn vào xấp giấy, ngay trang thứ nhất nàng Ä‘á»c thấy:

Tên há»: DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng - Hải Âu- Diệp Khanh

Ngày sinh: MÆ°á»i sáu tháng hai năm má»™t ngàn chín trăm năm mÆ°Æ¡i.

NÆ¡i sinh: San Francisco.

Thông hành: Trung Hoa và Mỹ.

Quốc tịch: Trung Hoa và Hoa Kỳ.

Nguyên quán: Hà Bắc (Trung Hoa)

Cha: Dương Thừa võ

Mẹ: Trương Tư Văn

Những nơi đã cư ngụ: San Francisco, Manila, Singapoor, Hongkong, Taipei, Bangkok, Tokyo và các xứ ở Âu Châu.

Há»c trình:

sáu tuổi: Mẫu giáo tại San Francisco, mÆ°á»i hai tuổi đậu bằng tiểu há»c ở Manila. MÆ°á»i lăm tuổi đậu bằng trung há»c tại HÆ°Æ¡ng Cảng. MÆ°á»i bảy tuổi đến Taipei, thi vào sÆ° phạm Mỹ Thuật, hiện là sinh viên năm thứ ba của trÆ°á»ng này. Trang giấy ghi đến đây là hết nhÆ°ng còn lại má»™t xấp giấy dầy cá»™m. VÅ© ThÆ°á»ng không đủ can đảm để xem tiếp, nàng ngẩng đầu lên bở ngở:

Thì ra anh biết tất cả rồi sao?

Vâng!

Mộ Hòa gật đầu, lạnh lùng:

Cả Ä‘á»i cô, cô đã làm gì hồ sÆ¡ này có ghi lại đầy đủ, kể cả lúc còn bé cô giả làm cô bé ăn xin để trêu ghẹo cảnh sát, để phá những bà hảo tâm. Ngay lúc cô mÆ°á»i bảy tuổi, chính tại HÆ°Æ¡ng Cảng cô giả vá» yêu để trá»­ng giởn vá»›i mối tình của má»™t thanh niên, khiến hắn phải uống thuốc ngủ tá»± vận, suýt chết. Sá»± nghiệp cha cô to tát, cÆ¡ sở rải rác khắp nÆ¡i trên thế giá»›i, nhá» thế lá»±c của ông mà má»—i mùa hè là cô Ä‘i khắp má»i nÆ¡i.

Äến đâu cô cÅ©ng đóng kịch để trá»­ng giởn, ghẹo phá thiên hạ. Hết đóng vai ca sÄ©, vÅ© nữ lại giả làm con má»™t nhân vật quan trá»ng nào đó. Cô đóng kịch khá lắm nên nhiá»u ngÆ°á»i đã bị cô lÆ°á»ng gạt kể cả tôi. Má»—i lần gây nên tai há»a là cha mẹ cô lại dùng tiá»n bạc, thế lá»±c để ém nhẹm câu chuyện. Tá»™i ác của cô chÆ°a bị trừng phạt. Tôi biết hết cả triết lý sống của cô, cô quan niệm Ä‘á»i là má»™t vở kịch lá»›n, vì vậy suốt Ä‘á»i cô phải đóng kịch mãi. ChÆ°a bao giá» cô biết thành thật đối xá»­ vá»›i má»™t ngÆ°á»i nào. VÅ© ThÆ°á»ng ngẩn ngÆ°á»i ra, mắt mở to nhìn Má»™ Hòa không nói được lá»i nào cả. Má»™ Phong ngÆ¡ ngác, không ngá» lại có chuyện nhÆ° vậy. Má»™ Hòa tiếp:

Mùa giáng sinh năm rồi, cô đến HÆ°Æ¡ng Cảng chÆ¡i. Äêm hôm ấy trá»i đổ mÆ°a. Trên bến phà Thiên Tinh, tình cá» tôi cÅ©ng có mặt trên chuyến phà đó và tôi đã bị cô chá»n làm đối tượng cho má»™t trò chÆ¡i lá»›n của cô. VÅ© ThÆ°á»ng cuối xuống, chá»›p mắt bối rối:

Hôm ấy chỉ là má»™t sá»± ngẫu nhiên. Không có gì giải trí tôi định thá»­ xem nếu giả vá» làm ra vẻ thẫn thá», anh có đến bắt chuyện không. Không ngá» anh lại đến thành thá»­ tôi phải bày cho ra chuyện, trót đóng kịch rồi thì phải đóng luôn. Má»™ Hòa nhún vai:

Hay thật!

Cô đã đánh trúng chá»— yếu nhất của tình cảm con ngÆ°á»i. Không, cô đã đánh trúng chá»— yếu nhất của tình cảm tôi. Tóm lại là tối hôm ấy cô đã hoàn toàn đãt đến mục đích. Cô đã diá»…n kịch hay đến Ä‘á»™ tôi phải trở thành má»™t thứ chong chóng quay theo sá»± Ä‘iá»u khiển của bàn tay nghịch ngợm của cô. Tôi ngu má»›i mắc mÆ°u cô, nhÆ°ng chuyện đó bá» sang má»™t bên Ä‘i. Äiá»u tôi thắc mắc là tại sao khi tôi đến Tân Gia Ba, cô lại biết là tôi sẽ đến phòng trà đó mà lại bày trò trêu ghẹo tôi nữa chứ?

VÅ© ThÆ°á»ng bứt rứt:

Tôi đâu có nghÄ© là anh sang Tân Gia Ba. Tôi cÅ©ng đâu có ý định trêu ghẹo anh nữa, tiện Ä‘Æ°á»ng thì tôi ghé Tân Gia Ba chÆ¡i. Phòng trà anh đến là của dượng tôi. Vì tò mò muốn biết hÆ°Æ¡ng vị của cuá»™c Ä‘á»i ca sÄ© thế nào nên tôi má»›i xin phép ông dượng lên hát. Không ngá» ma Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng, quá»· dẫn lối anh lại đến đúng phòng trà đó. Thế giá»›i rá»™ng lá»›n anh không Ä‘i đâu lại chá»n Tân Gia Ba đến làm gì. Má»™ Hòa lạnh lùng:

Äó đâu phải tại tôi?

Thế ông giám đốc ho. Văn kia cũng là kẻ đồng lõa của cô à?

Ông Văn chẳng hay biết gì cả, ông ấy tưởng tôi là loại ca sÄ© hạng bét được ngÆ°á»i ta giá»›i thiệu vào hát. Má»™ Hòa gật gù:



Tôi thành thật khâm phục tài diá»…n xuất của cô. Gặp tôi lần thứ nhì cô vẫn không thay đổi sắc diện, má»™t vở kịch má»›i được tạo thành. Từ giá»ng nói, cá»­ chỉ, tất cả Ä‘á»u thay đổi, chỉ trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn, cô đã làm tôi thất Ä‘iên bát đảo hai lần. Hay thật, cô quả là má»™t thiên tài. VÅ© ThÆ°á»ng bối rối, giá»ng nói sợ sệt giải thích rành mạch:

Khi bồi đến nói vá»›i tôi là ông Văn má»i tôi đến bàn số năm, tôi đã có cảm tưởng là lạ rồi. Nhìn ra tôi đã thấy anh. Tôi biết làm sao bây giá»?

Äịnh không ra cho xong việc, vì tôi đâu phải là ca sÄ© chính hiệu đâu. NhÆ°ng rồi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại tôi lại thấy muốn đóng má»™t vai khác thá»­ xem anh có nhận ra hay không. Vì thế tôi đã quyết tâm và chuẩn bị sẵn trong đầu thì làm sao dám để sÆ¡ hở cho anh bắt được. Hay thật!

Mộ Hòa hậm hự, chàng nghĩ đến những ngày bị nàng xem như một trò đùa vô trách nhiệm, bất giấc chàng giận dữ:

Cô đã thành công hoàn toàn trong việc sáng tạo má»™t nhân vật má»›i. Diệp Khanh, cô đã gạt tôi được suốt má»™t tuần lá»…, để tôi Ä‘au khổ, thÆ°Æ¡ng xót, buồn phiá»n cho sá»± bất hạnh giả vá» của cô. Kết qua?

Mộ Hòa nghiến răng:

Kết quả đấy chỉ là má»™t trò bịp bợm mà tôi là má»™t nạn nhân. VÅ© ThÆ°á»ng cúi đầu nhìn xuống:

Bao lần tôi cũng định nói rõ cho anh biết. Anh còn nhớ hôm gặp nhau lần cuối ở Tân Gia Ba không?

Tôi định Ä‘em tất cả sá»± thật tá» bày, nhÆ°ng anh đã ngăn lại khiến tôi không thể nói được. Má»™ Hòa cÆ°á»i khẩy:

Thì ra lại cũng lỗi tại tôi. Thế mấy tháng sau, cô lại còn dám mang mặt đến nhà tôi để định diễn thêm vở kịch thứ ba nữa à?

VÅ© ThÆ°á»ng cúi mặt nhìn xuống:

Tôi biết đùa vá»›i anh thế là không phải nên đã tìm hết cÆ¡ há»™i để làm quen lại vá»›i anh. Phải, cô đã phí bao nhiêu hÆ¡i sức để thăm dò tung tích tôi má»›i biết tôi có cô em gái há»c ở đãi há»c sÆ° phạm. Cô tìm đủ má»i cách để kết thân vá»›i nó. Lúc đầu là bạn rồi sau đó kiếm cÆ¡ há»™i đến nhà chÆ¡i, trong má»™t dáng dấp hoàn toàn má»›i, giữa lúc tôi sá»­ng sốt tá»™t cùng thì cô vẫn thản nhiên nhÆ° chÆ°a há» quen biết. Tôi biết cô diá»…n xuất khéo lắm, nhÆ°ng thÆ°a cô, cô quá tá»± tin cÅ©ng nhÆ° cô đã xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i quá. Cô tưởng tôi lại có thể mắc lởm cô thêm lần nữa sao?

Cô tưởng tôi chỉ là một thằng ngốc sao?

Cô lầm rồi cô ạ. VÅ© ThÆ°á»ng yên lặng cúi đầu, ngón tay nàng vẻ ngoằn ngoèo trên xấp hồ sÆ¡. Má»™ Hòa tiếp:

Quả thật cô đã làm tôi bối rối đến Ä‘á»™ tôi đã định đến bác sÄ© thần kinh. May là tôi còn vững được niá»m tin. Tôi nghÄ© là đầu óc mình vẫn sáng suốt nên suốt hai tuần liên tiếp tôi bá» hết công việc để tìm cho ra sá»± thật này. NgÆ°ng má»™t chút, Má»™ Hòa lại tiếp:

Tôi khuyên cô, lần sau cô có dở trò, cô đừng tìm má»™t thằng ký giả làm đối tượng. VÅ© ThÆ°á»ng ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt Hòa, nàng có vẻ hối lá»—i:

ThếThế anh đã biết được sự thật lâu lắm rồi à?

Vâng, tôi biết đãi khái từ lâu, nhÆ°ng những tiểu tiết thì má»›i tìm thấy sau này thôi. Có má»™t lần tôi đã cố tình gá»i cô cái tên mà tôi đã biết và tôi nghÄ© rằng, nếu lúc đó cô thú thật, tôi sẵn sàng tha thứ ngay. NhÆ°ng dù tôi có ngầm chỉ thế nào Ä‘i nữa, cô vẫn tảng lá» nhÆ° không. Thế là tôi hiểu cô còn định vá»n tôi nữa đây. NhÆ°ng cô ạ, tôi không bao giá» muốn mình là má»™t trò đùa, má»™t thứ vật tế thần cho kẻ khác mãi cô ạ. GÆ°Æ¡ng mặt VÅ© ThÆ°á»ng tái xanh:

Tôi hiểu rồi, do đó để trả thù tôi anh đã dùng cách lảng vảng trÆ°á»›c mắt tôi rồi lại biến mất để tôi ngóng tôi trông, tôi Ä‘au khổ. Mắt VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á» lên:

Anh định hạ nhục tôi. Tôi hiểu anh muốn trả thù, anh không há» yêu tôi, anh chỉ xem tôi nhÆ° má»™t thứ trò đùa thôi. Má»™ Hòa nhếch môi vá»›i nụ cÆ°á»i đầy ác ý:

Có qua có lại mới toại lòng nhau phải không cô?

Tôi nghÄ© cÅ©ng cần phải có ngÆ°á»i dạy cho cô má»™t bài há»c đích đáng phải không?

Nếu thật tình cô yêu tôi thì quả là Ä‘iá»u đáng tiếc ngoài ý tôi muốn, lá»—i không phải tại tôi. VÅ© ThÆ°á»ng ngồi thẳng lÆ°ng dậy, thái Ä‘á»™ của má»™t kẻ sẵn sàng quyết tá»­. Nàng trừng mắt nhìn Má»™ Hòa, bão tố Ä‘ang vần vÅ©, rồi Ä‘á»™t nhiên VÅ© ThÆ°á»ng lá»›n tiếng cÆ°á»i to. Nàng cÆ°á»i đến nÆ°á»›c mắt tràn ra cả má. Nói thật, má»i việc anh biết Ä‘á»u đúng. Suốt Ä‘á»i tôi, tôi trá»­ng giởn không biết đã bao nhiêu ngÆ°á»i, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên vui hÆ¡n cả, vì tôi đã gặp má»™t ngÆ°á»i quá đần. Má»™ Hòa giận dữ:

Cô vui quá phải không?





Vậy thì làm gì lại giận dữ đập phá như thế?

Tôi không hiểu sáng nay lúc ba giá» ai đã ngã vào lòng tôi, lạ thật. Bây giỠđến phiên VÅ© ThÆ°á»ng tái mặt:

Nếu anh tưởng đã hôn được tôi là má»™t Ä‘iá»u hãnh diện thì anh lầm, vì anh không biết anh là ngÆ°á»i thứ mấy trăm đã hôn tôi. Từ năm mÆ°á»i bốn tuổi tôi đã biết cái hôn là thế nào rồi, anh đừng tưởng bở. Vá» nghệ thuật hôn đàn bà, nói xin lá»—i, anh còn ấu trÄ© lắm. Äến đây bà DÆ°Æ¡ng không nhịn được vá»™i nhảy vào can:

Thôi mà, sao cứ cãi nhau thế này, chuyện hiểu lầm đã được giải thích rồi thì hòa Ä‘i chứ. Câu nói của bà chÆ°a dứt thì tiếng chuông cá»­a đã reo vang, rồi Âu Thế Triệt xuất hiện ở cá»­a phòng. Thấy má»i ngÆ°á»i tụ há»p đông đủ anh chàng ngÆ¡ ngác:

- Ở đây đang mở đãi hội gì thế?

VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên nhảy xuống giÆ°á»ng, ôm chầm lấy Thế Triệt, nồng nhiệt ngÆ°á»›c mặt lên tình tứ. Thế Triệt bối rối không hiểu gì, sá»± sung sÆ°á»›ng đến quá bất ngá», chàng không nghÄ© gì hÆ¡n là cúi xuống hôn nhe. VÅ© ThÆ°á»ng. VÅ© ThÆ°á»ng lại thân mật nắm tay Thế Triệt nhá»ng nhảnh đến trÆ°á»›c mặt Má»™ Hòa giá»›i thiệu:

Anh Triệt, lại đây em giới thiệu cho. Ông Mộ Hòa đây là anh của Mộ Phong. Ông Hòa, ông biết anh Triệt chứ, vị hôn phu của tôi đấy!

Má»™ Hòa bở ngở nhìn Thế Triệt. Chàng không nói gì cả, quay lÆ°ng bá» Ä‘i, quên cả gá»i Má»™ Phong. Thế Triệt ú á»›:

Ông ấy làm sao vậy?

VÅ© ThÆ°á»ng vá» lên tiếng:

Hắn à?

Hắn đang mắc bệnh đa tình đa cảm. Mộ Hòa cắn môi, bước nhanh ra cửa.
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #9  
Old 01-06-2008, 02:20 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng 8



Ngày tháng lặng lẽ trôi qua. Mùa hè tại Äài Bắc nóng nhÆ° trong há»a lò. Ãnh nắng nhÆ° muốn đốt cháy cả vạn vật suốt ngày đêm. Phải chăng vì cái nóng bức đó hay là vì công việc càng lúc càng bá» bá»™n mà Du Má»™ Hòa lúc gần đây ốm thấy rõ. Không phải chỉ có phần thể xác là tiá»u tụy thôi, chàng còn nóng nảy bứt rứt khó chịu. Công việc chàng bận rá»™n luôn nhÆ° chú ong hút mật, hết Ä‘i phá»ng vấn là Ä‘i săn tin tức. Ban ngày Ä‘i làm, ban đêm cÅ©ng làm, viết lách không hở tay.

NhÆ°ng bà Du, mẹ của Hòa biết chàng chẳng viết được gì cả. Má»—i buổi sáng khi cô HÆ°Æ¡ng vào phòng dá»n dẹp, bao giá» cÅ©ng thấy trên sàn nhà bao nhiêu là giấy vo tròn được ném tứ tung. Không có cảm hứng viết nhÆ°ng không hiểu sao Má»™ Hòa vẫn bận rá»™n. Chàng ăn càng lúc càng ít, ngủ cÅ©ng thế. Bao nhiêu là công việc, Má»™ Hòa trở thành tên nô lệ của công việc.

Bà Du nhìn con càng ngày càng gầy, nhưng chẳng biết phải làm sao, ông Du chỉ biết tặc lưởi lắc đầu. Con cái lớn rồi, phải tự lo tấm thân, cha mẹ làm sao lo hơn nữa được. Còn Mộ Phong?

Có lẽ cả nhà chỉ có Mộ Phong là hiểu anh mình hơn cả, nhưng mùa hè đến là mùa thi đã ở cạnh lưng, nàng cũng bận rộn, cũng phải đi suốt ngày như ông anh.

Những lúc ở nhà nàng cũng chẳng rảnh rỗi, vì lúc nào bên cạnh nàng cũng có một gã con trai gầy gầy, đẹp trai. Bà Du bắt đầu thấy lo. Chuyện con trai chưa xong bây giỠlại đến chuyện con gái nữa ư?

Trong những lúc chỉ có má»™t mình bên con, bà há»i:

Cậu Âu Thế Hạo này cha mẹ làm gì đấy con?

Ông bố anh ấy là luật sư có tên tuổi, ông Âu Thanh Vân đấy mẹ. Âu Thanh Vân à?

Chà, ông ta khá nổi tiếng vỠnhững thủ đoạn xảo quyệt, thế Thế Hạo có giống ông ấy không?

Má»™ Phong cÆ°á»i:

Dạ không, anh ấy giống tính mẹ, hiá»n lành, dá»… thÆ°Æ¡ng, rá»™ng rãi. Chỉ có ông anh Thế Triệt là giống cha, tỉ mỉ, lầm lì nhÆ°ng cÅ©ng khá tháo vát. Bà Du càng thấy rắc rối:

Âu Thế Triệt?

Có phải bạn của VÅ© ThÆ°á»ng đó không con?

Má»™ Phong yên lặng, nụ cÆ°á»i ban nãy đã tan biến. Bà Du thở dài:

Còn con VÅ© ThÆ°á»ng lúc này làm gì mà không thấy đến chÆ¡i?

Anh Hòa con nhÆ° kẻ mất hồn không hiểu có phải vì con VÅ© ThÆ°á»ng hay không?

Còn Thế Triệt là gì của nó?

Tao càng lúc càng không hiểu tụi bây nghÄ© gì, làm gì. Má»™ Phong, mẹ nhá»› hình nhÆ° con là ngÆ°á»i giá»›i thiệu con VÅ© ThÆ°á»ng cho Má»™ Hòa mà sao bây giá» con lại là bạn của em trai Thế Triệt chứ?

Má»™ Phong bá»±c dá»c:

Chuyện riêng của chúng con mẹ tìm hiểu làm gì?

Con cÅ©ng không biết nữa. Mẹ chỉ cần con cho mẹ biết, anh con và VÅ© ThÆ°á»ng có phải đã tan rồi không?

Mộ Phong chau mày yên lặng, một lúc mới thở dài nói:

Mẹ, mẹ đừng hy vá»ng quá nhiá»u vá» chuyện của anh con. Theo con thấy thì chẳng còn gì để nói nữa. Cả tháng nay hai bên không còn qua lại nhau. Anh Hòa tánh gàn bÆ°á»›ng, anh ấy đâu chấp thuận việc hạ mình nhÆ° Âu Thế Triệt để chìu chuá»™ng VÅ© ThÆ°á»ng. Bà Du yên lặng nghÄ© ngợi.
Câu chuyện hôm ấy làm Má»™ Phong buồn bá»±c suốt má»™t ngày. Nàng cố gắng phân tích bản tính cÅ©ng nhÆ° sá»± liên hệ của hai ngÆ°á»i. VÅ© ThÆ°á»ng hành Ä‘á»™ng bất chấp hậu quả, anh Hòa lại cố chấp, không má»™t ai chịu tha thứ hay nhÆ°á»ng nhịn aiNhÆ°ng, giữa há» có gì vá»›i nhau không mà anh Hòa thì tiá»u tụy, VÅ© ThÆ°á»ng thì gầy nhom. Vâng, VÅ© ThÆ°á»ng cÅ©ng thay đổi nhÆ° anh nàng. Nàng không còn hồn nhiên vui vẻ nhÆ° xÆ°a mà lúc nào cÅ©ng mày chau ủ dá»™t, nó chẳng giống anh Hòa là gì?

Thế là đêm ấy, đêm đã thật khuya mà nàng vẫn không ngủ. Nàng chỠMộ Hòa vỠmới bước đến cửa phòng ông anh gõ nhẹ:

Anh Hòa, em có thể vào được không?

Vâng. Vừa bÆ°á»›c qua khá»i cá»­a Má»™ Phong đã ngá»­i thấy mùi thuốc lá nồng nặc. Má»™ Hòa Ä‘ang đứng bên bàn làm việc nhả khói. Má»™t bao thuốc lá rá»—ng và tàn thuốc đầy ấp trong gạt tàn. Má»™ Phong kinh ngạc há»i anh:

Anh Hòa, anh không biết hút thuốc mà?

Anh biết hút bao giỠthế?

Mộ Hòa từ từ thở khói ra, thái độ lơ là:

Tất cả chuyện gì cÅ©ng Ä‘á»u bắt đầu từ chá»— không biết đến chá»— biết chứ. Em có chuyện gì đó?

Em với Thế Hạo có vui không?

Mộ Phong mở to mắt:

Anh cũng biết chuyện đó nữa à?

Mộ Hòa nhạt nhẽo:

Mày có chuyện gì tao lại không biết!

Bộ mày cho rằng tao đui sao?

NhÆ°ng làm gì cÅ©ng phải cẩn thận em ạ, gia đình ho. Âu nổi tiếng thủ Ä‘oạn. Em đừng để có gì mà khổ vá» sau này. Anh thật tình lo cho em hay lo cho VÅ© ThÆ°á»ng?

Mộ Phong chậm rãi ngồi xuống ghế. Mộ Hòa trừng em:

Tốt nhất trÆ°á»›c mặt anh em đừng nhắc đến tên VÅ© ThÆ°á»ng nữa!

Mộ Phong thong thả đáp:

Sao vậy?

Em không nhắc đến, má»i ngÆ°á»i chẳng ai nhắc đến, nhÆ°ng anh liệu anh không còn nghÄ© đến nó nữa không?

Mộ Hòa hậm hự:

Mộ Phong, em định kiếm chuyện với anh à?

Äâu có, em muốn giúp anh mà. Má»™ Phong bÆ°á»›c đến gần anh:

Anh Hòa, sao anh lại tự làm khổ mình như vậy?
Anh yêu VÅ© ThÆ°á»ng lắm phải không?

Mộ Hòa giận dữ dụi mạnh đầu thuốc vào gạt tàn:

Ai bảo em anh yêu VÅ© ThÆ°á»ng?

Em sao hay làm tài khôn quá. Mộ Phong lắc đầu:

Anh Hòa, đâu cần anh phải nói ra, vì tình yêu không cần phải nói ra mà ngÆ°á»i ta vẫn biết. Có Ä‘iá»u em biết rõ là anh yêu VÅ© ThÆ°á»ng, cÅ©ng nhÆ° VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘ang yêu anh. Má»™ Hòa lấp bấp, lúng túng:

EmEm nói gì thế?

Mộ Phong lập lại thật rõ:

Nó đang yêu anh. Mộ Hòa đốt thêm một điếu thuốc:

Äừng nói bậy, ngÆ°á»i yêu của ThÆ°á»ng là con ông luật sÆ° tên tuổi kia chá»› đâu phải anh, anh của ngÆ°á»i bạn của em đấy chứ. HỠđã đính hôn vá»›i nhau rồi cÆ¡ mà. Äính cái khỉ đó chứ đính hôn. Há» quen nhau đã hÆ¡n hai năm. Dù Thế Triệt tìm má»i cách để tán tỉnh nhÆ°ng vẫn không được, chỉ vì anh nhảy vào giúp đở cho hắn thôi đó chứ. Giúp đở gì?

Giúp đở ai?

Không phải chỉ giúp đở xuông thôi, anh còn đẩy VÅ© ThÆ°á»ng vào lòng Thế Triệt nữa. Anh à?

Chứ sao, chính em chứng kiến hết má»i việc cÆ¡ mà. Má»™ Phong xích đến ngồi cạnh anh, giá»ng thành thật:

Tuy anh lá»›n hÆ¡n em gần mÆ°á»i tuổi, nhÆ°ng sá»± hiểu biết của anh vỠđàn bà, con gái chả được bao nhiêu. VÅ© ThÆ°á»ng lắm tá»± ái, được nuông chìu quen nết mà anh lại tàn nhẫn, Ä‘em những chuyện riêng tÆ° của hai ngÆ°á»i ra để nói nhăng thì làm gì nó không phản ứng!

Mộ Hòa giận dữ:

Cô ấy biết tá»± ái, vậy chứ ngÆ°á»i ta không có những thứ đó sao?

Nó dám Ä‘em anh ra làm trò đùa, coi anh nhÆ° má»™t đứa con nít không bằng. VÅ© ThÆ°á»ng được nuông chìu quá, và bản tính tá»± nhiên của cô ấy thích đùa vui, bản tính đó là bản tính của má»™t đứa con nít. Anh là đàn ông anh phải rá»™ng lượng chứ, vả lại chuyện đó cÅ©ng là chuyện đã qua rồi cÆ¡ mà?

Anh làm sao biết được là VÅ© ThÆ°á»ng còn đùa vá»›i anh nữa không?

Nếu cô ấy thành thật muốn làm bạn vá»›i anh thì tại sao không thú thật má»i chuyện?

VÅ© ThÆ°á»ng tiếp tục nói dối, tiếp tục lÆ°á»ng gạt trong khi anh đã tạo cho cô ấy nhiá»u cÆ¡ há»™i để tá» bày. Má»™ Phong bối rối:

Äiá»uÄiá»u đó có lẽ vì VÅ© ThÆ°á»ng không có đủ can đảm. Không đủ can đảm?

Tại sao?

Vì khi anh yêu má»™t ngÆ°á»i nào đó, bao giá» anh cÅ©ng không muốn ngÆ°á»i ấy thấy những Ä‘iểm xấu của mình. Nếu VÅ© ThÆ°á»ng không yêu anh, chỉ coi anh nhÆ° trò đùa thì có lẽ nó đã kể hết cho anh nghe từ lâu rồi. Nó đã tìm hết cách để gần anh em mình cÆ¡ mà. Má»™ Hòa bàng hoàng nhìn em gái. Äá»™t nhiên chàng thấy Má»™ Phong cÅ©ng có lý. Chàng nhá»› đến những buổi đến thăm VÅ© ThÆ°á»ng, nhá»› những lá»i nói, nhất là nụ hôn vào lúc ba giá» sáng, nhá»› những giá»t nÆ°á»›c mắt xúc cảm chân thành. Äó đâu phải là đóng kịch!

Mộ Phong tiếp tục:

Äó là chÆ°a kể nếu VÅ© ThÆ°á»ng không thật tình yêu anh thì buổi sáng hôm đó làm gì nàng phải nổi cÆ¡n thịnh ná»™ đến Ä‘á»™ nhÆ° vậy?
Anh Hòa, anh hãy suy nghÄ© kỹ xem, anh là ngÆ°á»i trong cuá»™c làm sao anh sáng suốt bằng kẻ bàng quan. VÅ© ThÆ°á»ng không bao giá» yêu Thế Triệt, ngÆ°á»i nàng yêu chính là anh đó.

Mộ Hòa yên lặng nhả khói, mắt chàng như bị cuốn hút bởi những sợi khói xám.

Nếu anh không yêu VÅ© ThÆ°á»ng, anh chỉ muốn trả thù bằng cách trá»­ng giởn vá»›i tình yêu của nó thì không nói làm gì, vì anh đã thành công rồi. NhÆ°ng em chÆ°a há» thấy VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘au khổ nhÆ° thế này bao giá», chỉ má»›i hÆ¡n tháng trá»i mà nó đã gầy thấy rõ. Má»™ Hòa giật mình, tàn thuốc rÆ¡i nhanh trên áo. Chàng chăm chú nhìn em.

Vả lại cả hai đã khổ sở quá rồi thì anh còn làm khô?

VÅ© ThÆ°á»ng chi nữa?

Có Ä‘iá»u báo thù má»™t ngÆ°á»i con gái thành thật yêu mình thìtàn nhẫn quá. Anh Hòa, em không muốn bênh vá»±c VÅ© ThÆ°á»ng, nhÆ°ng anh nghÄ© xem việc anh làm có quá khích lắm không?

Má»™ Hòa cắn nhẹ lên đầu lá»c. Má»™ Phong không chịu để yên, nhoài mình tá»›i trÆ°á»›c, nắm tay ông anh, thành khẩn:

Anh Hòa, nếu anh yêu nó thì đừng giết nó, đừng đẩy VÅ© ThÆ°á»ng vào thế phải bằng lòng Thế Triệt. Anh cần phải gạt tá»± ái sang bên để đến vá»›i nó, thành thật đến vá»›i nó, đừng có coi trá»ng những chuyện đã qua nữa. Tất cả những gì muốn nói em đã nói hết rồi, bây giá» tùy anh.

Em chỉ cho anh biết thêm má»™t Ä‘iá»u là nếu anh thấy cần đến thì đến ngay bây giá», bằng không sẽ hối tiếc vì đã quá muá»™n. Gia đình ho. Âu đã đến cầu hôn VÅ© ThÆ°á»ng. Thế Triệt ghê gá»›m lắm, hắn biết VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘ang ở trong cÆ¡n bối rối nên muốn nhân cÆ¡ há»™i này mà xin lấy nó. Má»™ Hòa vẫn im lặng.

Äừng vì cÆ¡n giận nhất thá»i mà làm há»ng hạnh phúc của má»™t Ä‘á»i anh ạ. Má»™ Phong nói xong câu cuối cùng đứng dậy bá» ra khá»i phòng. Má»™ Hòa nhìn theo em cho đến khi cánh cá»­a khép lại. Chàng ném đầu thuốc còn lại vào gạt tàn rồi ngồi yên lặng. Äêm đã lặng lẽ trôi qua, bình mình của má»™t ngày má»›i sắp đến, lòng Hòa theo ánh nắng sá»›m thay đổi êm Ä‘á»m cùng vá»›i tiếng gá»i thảng thốt:

VÅ© ThÆ°á»ng!

Bao nhiêu đám mây phiá»n muá»™n ray rứt tim chàng giỠđã tan mất. Má»™ Hòa có cảm giác nhÆ° má»™t kẻ vừa thức giấc sau cÆ¡n mê dài. Niá»m vui trở lại làm máu nóng trong tim chàng réo sôi. Không thể chần chá», Má»™ Hòa chạy nhanh ra khá»i phòng, xông ra cá»­a. Bà Du gá»i theo:

Mới sáng sớm mà đã đi đâu thế?

Không dùng điểm tâm sao con?

ThÆ°a mẹ, con phải Ä‘i ngay, con không ăn đâu. Má»™ Hòa nhoẻn miệng cÆ°á»i vá»›i mẹ, nụ cÆ°á»i thật trẻ con. Bà Du ngạc nhiên vì từ lâu nụ cÆ°á»i dá»… thÆ°Æ¡ng đó đã mất hẳn trên môi con bà. Nhảy lên xe Má»™ Hòa lái chạy nhÆ° bay trên phố sá»›m. Tim chàng, lòng chàng cÅ©ng Ä‘ang bay bổng, bay bổng vá» phía nhà ho. DÆ°Æ¡ng xa xa kia, chàng phải đến đấy ngay. Anh sẽ vượt qua ngăn cách để đến bên em đây, anh sẽ hết giận há»n, không còn cố chấp vá»›i em nữa. VÅ© ThÆ°á»ng, anh biết chúng ta sẽ không còn đóng kịch vá»›i nhau nữa, anh sẽ tá» bày cho em thấy những thÆ°Æ¡ng yêu chất chứa Ä‘ang sôi sục trong anh bấy lâu nay!

Anh sẽ quỳ xuống bên chân em và xin em cÅ©ng nhÆ° anh quên hết muá»™n phiá»n và em sẽ nói Em yêu anh, anh sẽ thì thầm trong lòng em Anh yêu em. Anh yêu em!

Thật đấy VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng!

Anh khá» dại thật, anh đã bá» phí bao nhiêu thá»i giỠđể đôi co vá»›i em, để rồi cả hai phải bị dày vò Ä‘au khổ. VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng em!

Xe ngừng trÆ°á»›c cổng, Má»™ Hòa nhảy xuống bấm chuông, tiếng chuông vang rá»n nhÆ° nhịp tim đập trong lồng ngá»±c chàng. VÅ© ThÆ°á»ng!

Chỉ cần vài phút thôi là anh có thể giải thích tất cả cho em rõ, chỉ cần mấy phút là chúng mình có thể thay đổi cả cuá»™c Ä‘á»i nhau. Em hãy nhá»› lại xem Hải Âu trên chuyến phà ở HÆ°Æ¡ng Cảng, Diệp Khanh trong phòng trà sang trá»ng ở Tân Gia Ba, nghịch thế hả em?

Tiếng chuông gấp rút vẫng vang Ä‘á»u. Bây giá» anh không trách em nữa, không trách em má»™t cái gì hết, dù em nghịch ngợm, trẻ con đến cách mầu Nếu em không nghịch ngợm và trẻ con nhÆ° vậy thì làm gì mình gặp gở nhau nhÆ° má»™t định mệnh. Cái khác ngÆ°á»i của em là ở chá»— đó mà, vì em khác ngÆ°á»i anh má»›i bị lôi cuốn, má»›i quên không được em, em biết không, VÅ© ThÆ°á»ng!

Cá»­a mở, Má»™ Hòa nhìn Tú Chi cÆ°á»i. Tú Chi còn Ä‘ang ngạc nhiên thì Má»™ Hòa đã cho xe chạy vù vào trong. Cô chủ có ở nhà không?
Dạ có. Xe được thắng lại, nhưng Mộ Hòa chợt ngở ngàng ngay vì trước mặt chàng một chiếc xe gắn máy 150 phân khối đang đứng chói chang trong nắng. Mộ Hòa tưởng mình là kẻ đến sớm nhất, không ngỠlại có kẻ đã nhanh chân hơn chàng. Mới có tám giỠba mươi mà!

NhÆ° kẻ vừa bị tạt nÆ°á»›c lạnh vào mặt cho tỉnh ngÆ°á»i, Má»™ Hòa máy móc bÆ°á»›c vào phòng khách. TrÆ°á»›c mặt chàng là má»™t gã thanh niên đẹp trai ăn mặc hợp thá»i trang

- Âu Thế Triệt cÅ©ng Ä‘ang nhìn chàng. Hai ngÆ°á»i yên lặng nhìn nhau dò xét. Trên hai gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á»u hiện rõ má»™t chút ngạc nhiên. NhÆ°ng rồi há» lại lấy lại được bình tÄ©nh ngay. Nụ cÆ°á»i há»i hợt giả vá» hiện lên môi, Thế Triệt chìa tay ra:

Chào anh, không ngá» anh Hòa lại đến chÆ¡i. Sao, có khá»e không?

Lúc này lâu quá chẳng thấy anh ghé, nghe cô em gái anh nhắc đến anh luôn. Anh là thần tượng của chúng nó đầu Những bài tÆ°á»ng thuật của anh thật hấp dẫn, chỉ có anh má»›i dám nói thẳng nhÆ° vậy thôi. Thế Triệt nói má»™t hÆ¡i và không đợi Má»™ Hòa há»i han, Triệt đã quay vào trong gá»i lá»›n:

VÅ© ThÆ°á»ng Æ¡i, ra Ä‘i, có khách quí đến tìm em này!

Má»™ Hòa đã liếc nhanh gian phòng khách, chàng không nhìn thấy bóng VÅ© ThÆ°á»ng đâu. Bây giá» nghe giá»ng nói của Thế Triệt chàng thấy hết hứng thú. Bao nhiêu tình cảm bồng bá»™t ban nãy đã ỉu xìu. Nắm lấy tay Triệt, Hòa nghe tay mình mát lạnh vì những giá»t mồ hôi. Bất giác Hòa Ä‘Æ°a mắt ngắm Triệt, chiếc áo sì

- po xanh, quần dài trắng, dáng dấp cao ráo đẹp trai. Ai dám nói VÅ© ThÆ°á»ng không yêu má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế này chứ?

Anh Hòa, anh đến sá»›m thật. Thế Triệt nói thêm, xong lại quay vào trong gá»i to:

Cô Tú Chi đâu?

Khách đến cả buổi sao không rót nÆ°á»›c má»i chứ?

Nói rồi Thế Triệt lo dá»n dẹp những tá» báo vất bừa bãi trên ghế sa lông, vá»›i Ä‘iệu bá»™ của má»™t chủ nhân ông, Thế Triệt má»i:

Anh Hòa, ngồi đi anh, có máy lạnh cũng mát đấy chứ?

Ông trá»i lúc này cÅ©ng bá»±c, má»›i sáng sá»›m đã nóng nhÆ° lá»­a rồi. Má»™ Hòa ngồi xuống, cố gắng tìm má»™t câu để nói nhÆ°ng lại không biết nói gì. Chàng bắt đầu bá»±c dá»c. Mình ngu thật!

Ông trá»i cÅ©ng khó chịu quá, tại sao lại nóng chết ngÆ°á»i thế này. Lấy chiếc khăn tay trong túi ra chàng chậm những hạt mồ hôi Æ°á»›t không ngá»›t trên trán. Chàng không hiểu tại sao Thế Triệt vẫn tỉnh bÆ¡, không có má»™t giá»t mồ hôi nào trên khuôn mặt tái của hắn. Thế Triệt mở há»™p thuốc lá ra má»i:

Anh hút?

VÅ© ThÆ°á»ng chÆ°a thức anh ạ. Má»™ Hòa lấy má»™t Ä‘iếu, chàng chăm chú nhìn Thế Triệt. Tại sao hắn dám Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t tuyên bố VÅ© ThÆ°á»ng chÆ°a thức giấc?

Thế Triệt vẫn Ä‘iá»m tỉnh bật lá»­a, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt Hòa má»i. Má»™t hÆ¡i thuốc đầy ấp phổi, qua màng khói dầy, Hòa vẫn trông thấy nụ cÆ°á»i trên môi Triệt. Thế Triệt làm nhÆ° thân mật lắm:

VÅ© ThÆ°á»ng lÆ°á»i lắm anh ạ, anh ngồi chÆ¡i nhé, để tôi vào gá»i cô ấy dậy. Má»™ Hòa mở to mắt. Trá»i Æ¡i!

Hắn lại được tá»± do ra vào phòng riêng của VÅ© ThÆ°á»ng nữa à?

Thế Triệt đứng dậy, chÆ°a kịp Ä‘i đã nghe những bÆ°á»›c chân nhẹ từ trong Ä‘i ra. Tim Má»™ Hòa đập nhanh, chàng cố lấy hết can đảm quay lại. Không phải VÅ© ThÆ°á»ng mà là bà DÆ°Æ¡ng. Má»™ Hòa đứng dậy:

Chào bác ạ. Bà DÆ°Æ¡ng ngạc nhiên, nhÆ°ng rồi nụ cÆ°á»i cÅ©ng đến thật nhanh trên môi bà:

Cậu Hòa, sao lâu quá không thấy ghé chơi?

Ngồi, ngồi Ä‘i cậu, để tôi gá»i con VÅ© ThÆ°á»ng. Thế Triệt nhanh chân hÆ¡n, bÆ°á»›c vá» phía cá»­a phòng VÅ© ThÆ°á»ng, nói vá»ng lại:

Äể cháu Ä‘i gá»i cho. Bà DÆ°Æ¡ng có vẻ khó chịu, định Ä‘Æ°a tay ra cản nhÆ°ng Thế Triệt đã biến mất sau cá»­a. Quay đầu lại, vá»›i nụ cÆ°á»i gượng bà nói vá»›i Má»™ Hòa:

Lúc này khá»e không cậu?

Dạ cháu khá»e. Má»™ Hòa hấp tấp trả lá»i. Äá»™t nhiên chàng cảm thấy không biết mình đến đây làm gì, bây giá» chàng thấy nên rá»i khá»i nÆ¡i đây càng sá»›m càng hay, đở ngượng hÆ¡n. Cháu không có việc gì cảcó việc Ä‘i ngang qua đây, tiện Ä‘Æ°á»ng cháu vào thăm bác. Bây giá» cháu xin phép bác. Má»™ Hòa đứng dậy, nhÆ°ng bà DÆ°Æ¡ng đã cản lại:

Sao vội thế cháu?

Thế Triệt cÅ©ng má»›i đến đấy thôi. Thế Triệt đến lúc nào thì mặc hắn chÆ°. Má»™ Hòa khó chịu, chàng có nhiá»u chuyện cần giải thích vá»›i bà DÆ°Æ¡ng, thế mà khi đứng trÆ°á»›c mặt bà chàng lại quên hết. Bác cÅ©ng má»›i thức dậy, làm sao bác lại biết Thế Triệt má»›i đến chứ?

Hắn có thể đến lâu lắm rồi, có thể đến từ đêm qua đầu Bác muốn che dấu ư?

Tại sao lại làm như vậy?

Câu nói quá thân mật của Triệt lúc nãy Äể tôi Ä‘i gá»i cô ấy dậy đã chứng tá» sá»± liên hệ mật thiết giữa hai ngÆ°á»i. Má»™ Hòa Æ¡i, Má»™ Hòa, mi hồ đồ ngu ngốc, cố đấn ăn xôi mà có được cái tích sá»± gì đâu?

Dạ, cháu phải đi ngay!

Má»™ Hòa má»›i nhích chân đã nghe có tiếng cÆ°á»i ở sau vá»ng lại, tiếng cÆ°á»i của Thế Triệt và VÅ© ThÆ°á»ng. Má»™ Hòa cảm thấy nhÆ° bao nhiêu máu nóng dồn cả lên mặt. Äừng, đừng!

Anh làm em nhá»™t quá em hét lên bây giá». Tiếng Thế Triệt:

Rõ tính trẻ con của ThÆ°á»ng ngay. Mồm mép thì nhÆ° thế chứ chẳng có má»™t tí ác ý nào cả. Hay là mình cùng đến Kim SÆ¡n bÆ¡i Ä‘i?

Gá»i em gái anh và cả em trai tôi nữa nhé. Vui má»™t hôm cho đã Ä‘á»i, bao nhiêu ngá»™ nhận cÅ© bá» hết, anh thấy sao?

Cùng đi à?

Äể ta thấy chiến thếtng vẻ vang của mi à?

Äể ta nhẩn chúng bay âu yếm Æ°?

Má»™ Hòa yên lặng, nhÆ°ng VÅ© ThÆ°á»ng đã lá»›n tiếng:

Không, nếu hếtn Ä‘i em sẽ không Ä‘i đâu hết. Cô đừng lo, tôi đâu có ngu đến Ä‘á»™ vô ý thức nhÆ° vậy. Gật đầu chào Thế Triệt, Má»™ Hòa bÆ°á»›c ngay ra cá»­a. Ngồi lên xe, Má»™ Hòa buông hết ga chạy vá» phía ngã tÆ° Nhân Ãi và Äôn Hòa. Chàng không làm thế nào phân tích được lòng mình, bao nhiêu sá»± thích thú hăm hở lúc ra Ä‘i đã đổi lại những bá»±c bá»™i, giận dữ khi ra vá». Suýt chút nữa chàng đã tông vào những xe khác. Vừa vỠđến nhà, trông thấy Má»™ Phong y phục chỉnh tá» Ä‘ang bÆ°á»›c ra cá»­a, Má»™ Hòa đã nhảy tá»›i nắm lấy áo em, nghiến răng:

Lần sau mà cô còn nói giúp cho VÅ© ThÆ°á»ng má»™t tiếng, tôi giết cô ngay!

Mộ Phong ngẩn ngơ nhẩn anh không hiểu gì cả!
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #10  
Old 01-06-2008, 02:22 AM
phithienthanvu's Avatar
phithienthanvu phithienthanvu is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: MátcÆ¡va
Bài gởi: 74
Thá»i gian online: 5 ngày 4 giá» 14 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hải Âu Phi Xứ Nguyên Tác: Quỳnh Dao

ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i

VÅ© ThÆ°á»ng mặc áo ngủ, ngồi xếp bằng trên giÆ°á»ng, tay ôm đàn guitar khảy nhe. Những âm thanh rá»i rạc êm Ä‘á»m. Nàng thả hồn trong tiếng nhạc mà không ý thức rằng mình đã dạo Ä‘oạn này hàng bao nhiêu lần rồi. Trên cành cây phù dung ngoài cá»­a sổ hẩnh nhÆ° có chiếc bóng mÆ¡ hồ. Äêm không có gió, hàng cây cÅ©ng chết lặng, chim muông cÅ©ng im tiếng. Äêm yên lặng má»™t cách lạnh lùng, chỉ có tiếng đàn rá»i rạc của nàng. Äêm đã bị tiếng đàn ru ngủ. Ãnh mắt VÅ© ThÆ°á»ng xa xăm và hồn nàng Ä‘ang ở tận chín tầng mây. Äầu nghiêng ra sau, VÅ© ThÆ°á»ng hát theo:

Äêm trải dài

Hải Âu bay

Bay vỠđâu, vỠđâu?

Cánh tung liệng giữa trá»i

Tiếng kêu là lá»i ca bi thảm

VỠđâu?

VỠđâu?

Lòng mơ màng

Tim bàng hoàng

Äi vỠđâu? VỠđâu?

Khi tình đã tan

Khi mộng đã vở

VỠđâu, vỠđâu?

Tiếng hát ngừng theo tiếng đàn. Yên lặng má»™t lúc nhẩn ra cá»­a rồi VÅ© ThÆ°á»ng lại dạo khúc nhạc má»›i:

Tung mây khếtp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i

Hải Âu đành lấy trá»i mây làm nhà

Biển là giÆ°á»ng ấm bao la

Sáng chiá»u, đêm tối bảo mÆ°a chẳng rá»i

Vẫn bay giữa chốn biển khơi

Vượt bao sóng gió núi đồi quản chi

Hải Âu tìm một hướng đi

Mong ngày mai gió xuân vỠhội vui
VÅ© ThÆ°á»ng ôm đàn ngồi bất Ä‘á»™ng nhÆ° nhập thiá»n. Äá»™t nhiên VÅ© ThÆ°á»ng ném cây đàn qua má»™t bên, vùi đầu vào gối, những giá»t nÆ°á»›c mắt tràn ra mi. Cá»­a mở, bà DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c vào, ngồi xuống bên con, bà lay mạnh thảng thốt gá»i:

VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng!

Con làm sao đó?

VÅ© ThÆ°á»ng ngẩng đầu lên, nÆ°á»›c mắt ràn rụa:

Mẹ Æ¡i mẹ, con chết mất. Äừng nói xàm!

Bà DÆ°Æ¡ng choàng tay qua ôm con, mái tóc VÅ© ThÆ°á»ng rối bù, nhÆ°ng mắt nàng vẫn sáng, vẫn mở to ra nhẩn mẹ. Thật đó mẹ, con muốn chết quá. Ca hát, vẽ, làm thÆ¡, bạn bè không còn mang lại niá»m vui cho con nữa, con thấy cái chết có vẻ êm ái hÆ¡n.

Bà DÆ°Æ¡ng không hiểu VÅ© ThÆ°á»ng muốn gì, mÆ¡ gì. Bà không thể hiểu cái thế giá»›i của bá»n trẻ bây giá» dù bà đã trải qua giai Ä‘oạn đó. NhÆ°ng trÆ°á»›c vẻ Ä‘au khổ cùng cá»±c của con, bà DÆ°Æ¡ng thấy mình cảm thông vá»›i con má»™t cách mÆ¡ hồ.

VÅ© ThÆ°á»ng, Thế Triệt luôn luôn ở cạnh bên con mà vẫn không làm con vui được sao?

VÅ© ThÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên giận dữ:

Thế Triệt?

Không có má»™t chút liên hệ gì vá»›i Thế Triệt ở đây cả, cho dù hếtn có làm đến cách nào chăng nữa con vẫn không vui được. Bà DÆ°Æ¡ng chậm rãi há»i han:

Vậy thì có phải con buồn vì Mộ Hòa không?

VÅ© ThÆ°á»ng ngÆ°á»›c mắt nhẩn mẹ, cái nhẩn thật bẩnh yên:

Vâng, tại Mộ Hòa, con không biết làm thế nào giết quách hếtn đi được. Con giận Hòa đến thế cơ à?

Vâng, con giận hếtn, con giận đến độ muốn giết quách hếtn cho rồi. Phải chăng vì nó không biết chìu chuộng con như Thế Triệt hay những đứa con trai khác?

Vì nó không phải là con cừu non để con vá»n cho thá»a thích, nó kiêu căng, tá»± phụ và cứng đầu phải không con?

VÅ© ThÆ°á»ng ngạc nhiên phản đối:

Mẹ, mẹ tưởng con yêu mê, yêu mệt Mộ Hòa rồi sao?

Con dối lòng làm gì?

VÅ© ThÆ°á»ng, có lẽ mẹ không hiểu con nhiá»u nên không giúp con được nhÆ° ý, nhÆ°ng dù sao mẹ cÅ©ng chếtc mẹ đã hiểu được thế nào là tình yêu dù mẹ chỉ là ngÆ°á»i đứng bên ngoài. VÅ© ThÆ°á»ng mở to mắt nhẩn mẹ, bà DÆ°Æ¡ng tiếp:

Mẹ tuy không biết rõ chuyện giữa con vá»›i Má»™ Hòa ra sao, nhÆ°ng theo mẹ thì gần nhÆ° là tại con. VÅ© ThÆ°á»ng, con đã đùa quá đáng, con đã làm tá»± ái nó bị thÆ°Æ¡ng tổn. VÅ© ThÆ°á»ng khó chịu:

Mẹ, mẹ chỉ biết là con đùa vá»›i hếtn chứ mẹ đâu biết hếtn đã làm con chết đứng được. Có má»™t đêm đúng ba giá» sáng hếtn má»i con Ä‘i dạo. Con thành thật vá»›i hếtn thế màMẹ biết hếtn nói sao vá»›i con không?

Không cần con phải nói mẹ cÅ©ng Ä‘oán được. VÅ© ThÆ°á»ng, con đã đùa vá»›i ngÆ°á»i trÆ°á»›c thì việc bị trả thù là chuyện hiển nhiên. Mấy đứa con nhÆ° loài sâu Ä‘eo trong mùa đông, ở gần thì đâm nhau mà tách rá»i ra thì bị lạnh. Theo mẹ thấy cả hai con Ä‘á»u yêu nhau, nhÆ°ng cả hai lại vô tình làm khổ nhau, vì không má»™t ai chịu nhÆ°á»ng ai cả. VÅ© ThÆ°á»ng hét lá»›n:
Mẹ, tại sao mẹ bảo là Mộ Hòa yêu con?

Không phải sao?

Nếu Hòa không yêu con thì sáng nay nó đến đây làm gì để bị con làm cho trÆ¡ mặt. VÅ© ThÆ°á»ng hét:

Hắn đến đây để bị trơ mặt hay hếtn đến để kiếm chuyện với con?

Lúc nào Má»™ Hòa cÅ©ng định làm nhục con hết. Bà DÆ°Æ¡ng dịu giá»ng:

VÅ© ThÆ°á»ng, con phải bẩnh tÄ©nh suy xét. Theo lá»i con Tú Chi thì sáng nay Má»™ Hòa vui lắm, nhÆ°ng khi bÆ°á»›c vào phòng khách chạm mặt Thế Triệt, rồi lại thấy con âu yếm vá»›i Thế Triệt nữa. Nếu con ở vào địa vị thằng Hòa con sẽ hành Ä‘á»™ng thế nào, con nói mẹ nghe thá»­ xem. VÅ© ThÆ°á»ng ngây ngÆ°á»i ra, nàng vòng tay ôm lấy gối. Bà DÆ°Æ¡ng tiếp:

Vả lại, VÅ© ThÆ°á»ng, nếu không yêu con thì nó cần gì phải giận dữ nhÆ° thế?

Chuyện xảy ra sáng hôm nay mẹ dám chếtc vá»›i bất cứ ngÆ°á»i nào cÅ©ng không tránh được hiểu lầm vá» sá»± liên hệ giữa con vá»›i Thế Triệt. VÅ© ThÆ°á»ng bá»±c mình:

Con biết phải làm sao hÆ¡n. Không lẽ phải đánh trống thổi kèn lên rồi báo cho Hòa biết là giữa con vá»›i Triệt chỉ có tình bạn thông thÆ°á»ng thôi à?

Bà DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay vuốt lấy mái tóc rối của VÅ© ThÆ°á»ng:

Äâu cần con phải đánh trống thổi kèn, chỉ cần con hạ bá»›t cÆ¡n giận xuống để cho Má»™ Hòa có cÆ¡ há»™i tá» bày. Bây giá» con đã lá»›n, bản tính Æ°Æ¡ng ngạnh là bản tính của trẻ con chứ đâu phải của ngÆ°á»i đã trưởng thành. Con phải há»c tính ôn hòa con má»›i có hạnh phúc được.

Mẹmẹ nói giúp Mộ Hòa đấy à?

Mẹ thích Hòa hơn Thế Triệt sao?

Bà DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i:

Cả hai đứa Ä‘á»u dá»… thÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u có Æ°u khuyết Ä‘iểm cả, nhÆ°ng vá»›i mẹ không quan trá»ng, quan trá»ng là ở conkỳa. Con cho mẹ biết, con yêu ai, VÅ© ThÆ°á»ng?

VÅ© ThÆ°á»ng yên lặng, bà DÆ°Æ¡ng lại tiếp:

Mẹ thuá»™c thế hệ má»›i, mẹ không bao giá» chen vào việc riêng của con. Có Ä‘iá»u mẹ muốn con phải để ý đến vấn Ä‘á» tình cảm, đừng xem thÆ°á»ng mà khóc hận sau này. Con cÅ©ng biết là gia đẩnh ho. Âu đã chính thức ngá» lá»i cầu hôn con cho Thế Triệt rồi chứ?

VÅ© ThÆ°á»ng bá»±c mình:

Con có nói con Æ°ng Thế Triệt đâu mà cầu vá»›i xin. Con đã tuyên bố trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i lắm rồi con ạ. Con đã nói con là vị hôn thê của Thế Triệt ngay cả vá»›i Má»™ Hòa nữa, con quên rồi sao?

VÅ© ThÆ°á»ng trợn mắt:

Chỉ có mấy ngÆ°á»i khùng Ä‘iên má»›i xem câu nói của con là thật. Bà DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, đứng dậy:

Có lẽ Triệt vá»›i Hòa Ä‘á»u là thằng Ä‘iên cả. Con cứ nghÄ© kỹ Ä‘i VÅ© ThÆ°á»ng, rồi trả lá»i sau. Bây giá» Ä‘i ngủ Ä‘i, khuya lắm rồi con. Nhẩn đồng hồ tay bà la hoảng:

Trá»i Æ¡i, đã hai giá» rưởi rồi mà con vẫn chÆ°a ngủ, hèn gì chẳng ốm o thế này. Con ngắm kỹ con xem, mắt con thâm quầng cả rồi đầu Bà DÆ°Æ¡ng thở dài:

Nói đến chuyện gầy ốm, mẹ má»›i nhá»› tá»›i Má»™ Hòa, lúc này trông hếtn cÅ©ng tiá»u tụy. Quay ngÆ°á»i lại, bÆ°á»›c ra cá»­a, bà DÆ°Æ¡ng cẩn thận khép cá»­a lại cho con. VÅ© ThÆ°á»ng ngồi thật lâu không Ä‘á»™ng đậy, nàng nhá»› lại thái Ä‘á»™ ban sáng của Má»™ Hòa, nhá»› lại sá»± đôi co, rồi những cuá»™c hẹn hò ngày trÆ°á»›c. Buổi sáng đãp trên sÆ°Æ¡ng mai thì thầm tâm sá»±, đêm tối dÆ°á»›i ánh trăng hai ngÆ°á»i ngồi bẩnh yên bên nhau. Rồi cuá»™c gặp gở trên chiếc phà HÆ°Æ¡ng Cảng
- Cửu Long, tái ngộ ở phòng trà bên Tân Gia Ba.

Cuá»™c Ä‘á»i xếp đặt những cái không ngỠđược, má»™t lần ai đã nói, cuá»™c Ä‘á»i chẳng qua chỉ là má»™t chuá»—i gặp gở ngẫu nhiên không ai giải thích được rồi gán cho nó má»™t cái tên là định mệnh. NhÆ°ng bây giá» tất cả đã hết rồi. Äịnh mệnh còn lại nằm trong tay ta đây. Có thể đây là lần đầu tiên VÅ© ThÆ°á»ng đến Ä‘o, cÅ©ng có thể đây là bÆ°á»›c chân nhảy vụt từ tuổi thÆ¡ sang trưởng thành. Chỉ sau ná»­a giỠđồng hồ, VÅ© ThÆ°á»ng đã thấy có má»™t thay đổi lá»›n. Tim nàng bắt đầu đập nhanh, mặt nàng nóng bừng vá»›i bao nhiêu rá»™n rã. Hít má»™t hÆ¡i dài lấy can đảm, VÅ© ThÆ°á»ng nhấc ống nói lên, đặt sát vào lồng ngá»±c, nhếtm mắt lại cho thật bẩnh tÄ©nh. Mong rằng chàng chÆ°a ngủ và Ä‘ang nghÄ© đến ta. Mong rằngMong rằngVÅ© ThÆ°á»ng mở choàng mắt ra, nàng quay những con số quen thuá»™c. Äặt ống nghe bên tai, những hạt mồ hôi nhá»›p nháp, trÆ¡n tuá»™t. Trong ống nghe, tiếng chuông Ä‘iện thoại vang vang, những tiếng chuông làm tim ThÆ°á»ng đập mạnh.

Rồi tiếng chuông ngừng lại, có ngÆ°á»i cầm ống nghe bên kia đầu dây. A lô, ai đó?

Giá»ng nói của chàng!

Trá»i Æ¡i!

Những giá»t nÆ°á»›c mắt lăn xuống má, đôi môi VÅ© ThÆ°á»ng run run, nàng định lên tiếng nhÆ°ng thốt không nên lá»i. A lô, ai đấy?

Giá»ng Má»™ Hòa thật gay gắt:

Ai đấy?

Äịnh đùa hả?

Tại sao không trả lá»i?

Ná»­a đêm ná»­a khuya gá»i đến làm gì vậy?

Láo vậy!

Tiếng cúp máy bên kia đầu dây vá»ng vào tai VÅ© ThÆ°á»ng nhÆ°ng nàng không nghe khó chịu. Lau nhẹ những giá»t nÆ°á»›c mắt trên má, nàng nhủ thầm, ta ngu thật!

Tại sao không đủ can đảm để mở miệng. Má»™t con ngÆ°á»i không há» biết sợ là gì hôm nay tại sao lại im tiếng, run rẩy nhÆ° vậy?

Ta điên thật!

Ngẫm nghÄ© má»™t hồi nàng lấy lại bẩnh tÄ©nh, và nhấc máy lên quay lại số cÅ©. Lần này, vừa nghe bên kia đầu giây có ngÆ°á»i tiếp máy là VÅ© ThÆ°á»ng lên tiếng ngay:

Anh Hòa đấy hả, VÅ© ThÆ°á»ng đây. VÅ©ThÆ°á»ng à?

Má»™ Hòa hét lá»›n, giá»ng nói ngập đầy mùi thuốc súng:

Vậy ra ban nãy cô gá»i đến đây phải không?

VÅ© ThÆ°á»ng hồi há»™p đáp nhẹ:

Vâng!

VÅ© ThÆ°á»ng không hiểu tại sao mình lại bồn chồn nhÆ° vậy. Giá»ng của Má»™ Hòa giận dữ:

Tốt lắm, bà Triệt, bà còn cách nào đùa hay hÆ¡n nữa cứ tiếp tục Ä‘i. A, Hòa gá»i ta bằng bà Triệt?

Chàng tưởng ta với Thế Triệt có cái gì rồi sao?
Bà Triệt?

Má»™ Hòa coi thÆ°á»ng ta đến thế Æ°?

Ta dễ dãi đến độ như vậy sao?

Máu nóng dồn lên mặt, VÅ© ThÆ°á»ng muốn nói mà không thành tiếng. Tiếng nói cay đếng, mỉa mai của Má»™ Hòa lại vang lên:

Sao?

Ông Triệt không có ở bên cạnh bà rồi bà buồn không biết làm gì nên định nhỠtôi đưa đi dạo phải không?

NhÆ° bị hàng trăm chiếc chiến xe cán qua đầu, VÅ© ThÆ°á»ng không chịu được. Nàng cố gắng tập trung ý nghÄ© nhÆ°ng chỉ thấy nhÆ° lá»­a đỠđã tàn phá hết, giá»ng nói lạnh lùng vẫn vang:

Tại sao không nói gì cả vậy hở bà?

Bà chưa tìm được câu nào hay bà định diễn kịch câm?

Dù sao tôi cÅ©ng cho bà biết là tôi không thấy hứng thú trong việc đóng cặp vá»›i bà trong màn kịch đó, tốt nhất bà hãy Ä‘i tìm ông Triệt của bà Ä‘i. VÅ© ThÆ°á»ng bật tiếng hét to vào máy:

Äồ vô giáo dục, khốn nạn!

Chui xuống địa ngục đi!

Câu nguyá»n rủa của VÅ© ThÆ°á»ng chÆ°a dứt là tiếng máy bên kia đã đặt xuống. VÅ© ThÆ°á»ng nhẩn trân trối vào ống nghe và ngồi bất Ä‘á»™ng nhÆ° chết. Bà DÆ°Æ¡ng vá»™i chạy đến, gá»i:

VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng!

Con sao thế?

Nhẩn thấy VÅ© ThÆ°á»ng ngồi bất Ä‘á»™ng, tay cầm ống nghe bà chợt hiểu. Khuôn mặt đứa con gái tái mét, má»™t giòng máu nhá» Ä‘ang chảy xuống cằm. Bà DÆ°Æ¡ng hoảng hốt, chạy vá»™i đến lắc mạnh vai con:

VÅ© ThÆ°á»ng!

VÅ© ThÆ°á»ng!

Con làm sao vậy?

Con nói đi, nói cho mẹ nghe đi, đừng làm thế mẹ sợ, con!

VÅ© ThÆ°á»ng vẫn nhÆ° kẻ đã đánh mất linh hồn. Bà DÆ°Æ¡ng quýnh quáng vá»™i đở lấy ống nghe trên tay con gái đặt vào tai, nhÆ°ng bên kia yên lặng. Äể máy xuống, bà ngồi xuống cạnh con:

VÅ© ThÆ°á»ng, VÅ© ThÆ°á»ng, có chuyện gì thế con, cho mẹ biết Ä‘i, con đừng làm thế mẹ sợ. Bà DÆ°Æ¡ng lay mạnh vai con, VÅ© ThÆ°á»ng đã tỉnh trí, nhẩn gÆ°Æ¡ng mặt phúc hậu đầy lo âu của mẹ nàng òa lên khóc. Úp mặt vào lòng bà DÆ°Æ¡ng nàng khóc cho đã cÆ¡n Ä‘au, cho cạn cÆ¡n sầu. Mẹ Æ¡i mẹconcon khôngđùa giởn nữaconcon phải làm thế nào đây, làm thế nào đây mẹ?

Bà DÆ°Æ¡ng xúc Ä‘á»™ng theo con, những giá»t nÆ°á»›c mắt tuôn ra má bà. Äây là lần đầu tiên bà nhẩn thấy con Ä‘au khổ thật sá»±. Bà thấy tá»™i cho đứa con gái hồn nhiên của bà xÆ°a nay chỉ biết cÆ°á»i ròn rã. VÅ© ThÆ°á»ng, ai gá»i Ä‘iện thoại đến mà con buồn thế, Má»™ Hòa phải không?

VÅ© ThÆ°á»ng nhÆ° bị Ä‘iện giật:

Mẹ đừng nhếtc đến tên hếtn, con không muốn nghe đến tên đó nữa. Thôi được rồi, mẹ không nhếtc đến nữa. Bây giá» còn lâu má»›i khai trÆ°á»ng, con muốn xuất ngoại du lịch không?

Mẹ con mình đi Hương Cảng sắm thêm vài chiếc áo mới nhé?

Con không muốn đi Hương Cảng!

Bà DÆ°Æ¡ng vẫn dịu giá»ng:

Äược rồi, không muốn thì thôi. Thế con thích Ä‘i đâu?

VÅ© ThÆ°á»ng rá»i khá»i lòng mẹ, nàng yên lặng trở lại. Ãp đầu trên gối, Ä‘Æ°a mắt vá» phía phÆ°Æ¡ng trá»i xa, VÅ© ThÆ°á»ng nói:

Mẹ, con muốn lấy chồng. Bà Dương giật mình:

Con định lấy ai?

Âu Thế Triệt!

Bà Dương ngơ ngác. Lấy chồng?

Tại sao nó lại quyết định kỳ quặc như vậy?

Con nói thật chứ?

VÅ© ThÆ°á»ng xoay tia mắt lại mẹ:

Con đã nói là con không đùa nữa cơ mà. Nhưng mà Bà Dương do dự:

Con có yêu Thế Triệt không?

GÆ°Æ¡ng mặt VÅ© ThÆ°á»ng thoáng buồn, nhẩn ra cá»­a sổ. Äêm nay không có gió, cÅ©ng không có cả trăng sao, bóng đêm bao trùm, hàng cây bên ngoài chết lặng, những giá»t mồ hôi rÆ¡i trên vai, trên cổ nàng. Trá»i nóng thật. Có lẽ trá»i sắp mÆ°a rồi!

Mẹ báo cho gia đẩnh Thế Triệt hay, bảo hỠhãy tổ chức lễ cưới càng nhanh càng tốt, con không thể chỠđợi được. Trong vòng hai tháng phải xong. Bà Dương giật mình:

Hai tháng à?

Làm chi gấp thế?

Chỉ còn má»™t năm nữa con ra trÆ°á»ng cÆ°á»›i cÅ©ng đâu muá»™n?

NhÆ°ng con không thích Ä‘i há»c nữa. Con nói gì?

VÅ© ThÆ°á»ng xác định:

Con không há»c nữa vì con không thích mỹ thuật, con chỉ thích đóng kịch, chá»n mỹ thuật quả thật là má»™t sai lầm. Ra trÆ°á»ng rồi lấy chồng?
Rồi sẽ đi đến đâu?

Con không thích làm má»™t há»a sÄ© cÅ©ng nhÆ° con chẳng thích làm nhà soạn nhạc hay kịch sÄ©. Con thuá»™c vào loại ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, ngoài cái vá» tiểu thÆ°, con chẳng làm gì nên trò trống gì được. Bà DÆ°Æ¡ng ngạc nhiên:

Tại sao con lại bi quan như vậy?

Bản tính cao ngạo, tá»± phụ, yêu Ä‘á»i của con đâu rồi?

VÅ© ThÆ°á»ng buồn bã:

Tuổi thơ dù sao cũng đã qua rồi, con cũng phải trưởng thành chứ mẹ. Vậy sao con không nghĩ cho chín chếtn chuyện hôn nhân của con. Con mới tầng này tuổi lập gia đẩnh chẳng là sớm lắm sao?

VÅ© ThÆ°á»ng lắc đầu, bà DÆ°Æ¡ng tiếp:

Con có chếtc là mình sẽ thành công trong vai trò làm vợ chăng?

VÅ© ThÆ°á»ng yên lặng. Bên ngoài cá»­a, Ä‘á»™t nhiên có gió thổi đến, những chiếc lá đập vào nhau tạo nên những âm thanh xào xạc. Chá»›p và sấm đã trá»—i dậy từ chân trá»i xa. Bóng đêm ngập đầy giông tố, VÅ© ThÆ°á»ng nhẩn ra cá»­a nói:

Trá»i sắp mÆ°a rồiCon cÅ©ng đã quyết định, mẹ đến thông báo cho gia đẩnh Thế Triệt Ä‘i. Con định ngày mai đến biệt thÆ°. Nhàn Vân ở mấy hôm, khí hậu Äài Bắc lúc này khó chịu quá. Mẹ sẽ Ä‘i vá»›i con đến đó nghỉ ngÆ¡i, còn việc hôn nhân của con, con hãy suy nghÄ© kỹ rồi quyết định sau cÅ©ng không muá»™n. Con đã quyết định rồi. VÅ© ThÆ°á»ng nói nhÆ° má»™t xác định nhÆ°ng bà DÆ°Æ¡ng thấy sá»± mong muốn kết hôn của con mình nhÆ° chỉ là má»™t phÆ°Æ¡ng thức trốn thoát những phiá»n muá»™n. Bà DÆ°Æ¡ng lắc đầu. Ai bảo ta cÆ°ng chìu má»™t đứa con gái cứng đầu nhÆ° thế này làm gì?

Thở dài bà bÆ°á»›c ra khá»i phòng VÅ© ThÆ°á»ng. Vừa ra đến cá»­a đã đụng đầu ông Thừa Võ, bà DÆ°Æ¡ng ngạc nhiên:

Ủa anh!

Mấy ngÆ°á»i lá»›n tiếng quá làm sao ngÆ°á»i ta ngủ được. Vậy là anh đã nghe hết rồi?

б»Є!

Anh thấy sao?

Cứ để nó lấy chồng. Biết đâu hôn nhân sẽ khiến nó bẩnh yên, trưởng thành hÆ¡n. Bà DÆ°Æ¡ng phiá»n muá»™n:

Với Âu Thế Triệt à?

Em chỉ sợ ngÆ°á»i nó yêu không phải là Thế Triệt, hôn nhân chẳng phải là má»™t quyết định trưởng thành mà chỉ là má»™t cách trả thù, má»™t hành Ä‘á»™ng nông nổi má»›i khổ. NhÆ°ng Thế Triệt xứng vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡n là Má»™ Hòa. Thế Triệt trầm lặng, nhẫn nại, có thể chịu Ä‘á»±ng được tính gàn bÆ°á»›ng của VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡n Má»™ Hòa. Bản tính tá»± phụ, cao ngạo của Má»™ Hòa dá»… xung Ä‘á»™t vá»›i con gái chúng ta hÆ¡n. Nếu VÅ© ThÆ°á»ng mà lấy Má»™ Hòa, anh chếtc chếtn chỉ trong vòng ba hôm là phải ra tòa rồị

- Ủ nhỉ, vậy mà em không nghÄ© đến. Thế Triệt quen vá»›i VÅ© ThÆ°á»ng trên ba năm rồi mà vẫn không có má»™t xích mích, trong khi Má»™ Hòa má»›i quen VÅ© ThÆ°á»ng mấy tháng mà đã có xung Ä‘á»™t. Ông DÆ°Æ¡ng nói:

Vả lại, trên tất cả má»i phÆ°Æ¡ng diện Thế Triệt cÅ©ng hÆ¡n, từ gia thế đến nhân phẩm, tÆ°á»›ng mạo, há»c thứcChúng ta còn kén chá»n gì nữa?

Cũng may là nó kiên nhẫn chỠđợi. Con gái chúng ta dù saovì quá nuông chìu nên cũng hư đốn, anh thấy chỉ có Thế Triệt là chịu đựng nó nổi mà thôi. Vì vậy, lễ cưới cử hành càng sớm càng tốt, để lâu bên gia đẩnh Thế Triệt đổi ý cũng mệt chớ chẳng chơi. Vỗ nhẹ vai vợ, ông Dương tiếp:

Con cái lớn phải lấy chồng chứ?

Anh biết em không muốn xa con, nhưng thử nghĩ xem Thế Triệt có chỗ nào yếu đâu?

Nếu mất cơ hội này biết có còn cơ hội khác tốt hơn không?

Còn thằng Má»™ Hòa, nó có chỠđợi, chìu chuá»™ng con VÅ© ThÆ°á»ng được nhÆ° vậy không?

Bà DÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t chút rồi mỉm cÆ°á»i nói:

Vâng, anh nói đúng, ngày mai em sẽ đến nhà ho. Âu nói chuyện. Cho há» biết là chúng ta sẽ cho VÅ© ThÆ°á»ng má»™t ngôi nhà làm của hồi môn em nhé!

Ông DÆ°Æ¡ng dìu vợ vá» phòng, hai vợ chồng vừa Ä‘i vừa bàn chuyện má»™t cách vui vẻ. Ngoài cá»­a, sấm chá»›p nổ vang. Những hạt mÆ°a nặng ná» rÆ¡i đánh bá»™p xuống mái ngói, xuống vuông cá»­a kính, xuống ngá»n cây làm nên những âm thanh rá»™n rịp. VÅ© ThÆ°á»ng vẫn ngồi sững trên giÆ°á»ng, nhẩn những giòng nÆ°á»›c chảy trên cá»­a kính nghe gió kêu hú bên ngoài. Chiếc đàn guitar lại được ôm vào lòng. VÅ© ThÆ°á»ng ngồi suy nghÄ© má»™t lúc rồi nhấc ống nghe lên quay số. Nghe bên kia đầu dây có ngÆ°á»i tiếp máy, VÅ© ThÆ°á»ng không nói được má»™t tiếng nào, nàng đặt ống nghe lên bàn rồi bắt đầu dạo đàn, vừa hát nhá»:

Äêm xuống dần Hải Âu bay Bay vỠđâu, vỠđâu?

Bay không ngừng Hót không ngừng VỠđâu, vỠđâu?

Tẩnh đã vở Mộng đã tan VỠđâu, vỠđâu?

VÅ© ThÆ°á»ng, VÅ© ThÆ°á»ng!

Cô lại làm trò gì nữa đấy?

VÅ© ThÆ°á»ng nâng ống nghe lên:

Tạm biệt, Mộ Hòa!

Tạm biệt những tháng ngày làm chim hải âu!

Rồi nàng đặt máy xuống. Bên ngoài mưa càng lúc càng to.
Tài sản của phithienthanvu

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ, ñîòîâèê, ýâàêóàòîð



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™