Chương 503: Thần công đệ nhất Phật Môn, Vô Thượng Vi Diệu Pháp!
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Đại Bằng Kim Sí Vương mặc dù chỉ có tu vi cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không thua kém Dương Thiên bao nhiêu. Thậm chí dưới tình huống Dương Thiên bị hao tổn khí huyết, thực lực của Đại Bằng Kim Sí Vương còn cao hơn Dương Thiên một bậc. Nếu Dương Thiên thật sự chém giết Dương Thạc, một khi Đại Bằng Kim Sí Vương ra tay, cho dù hắn có dùng bí pháp chạy trốn nhưng cuối cùng có thể chạy thoát từ trong tay một vị cường giả siêu cấp hay không thì cũng chưa biết.
Huống hồ cho dù không có Đại Bằng Kim Sí Vương ủng hộ, với thực lực của Dương Thạc hiện tại, Dương Thiên cũng chưa chắc có thể thủ thắng.
Dương Thạc, Dương Địch, Dương Thành.
Man Văn Thiên Tượng, Thần Long, Tiểu Hỏa.
Cộng thêm Tử Thử Yêu Thánh, Ngân Diệu Yêu Thánh. Số lượng cao thủ như vậy bộc phát ra chiến lực, mạnh mẽ như Dương Thiên cũng không thể khinh thường!
- Hừ, các ngươi đã muốn bảo vệ hắn, Bổn công cũng muốn thử xem các ngươi có thể bảo vệ hắn cả đời không!
Dương Thiên miễn cưỡng nói ra một câu như vậy.
Hừ lạnh một tiếng, thân hình Dương Thiên nhoáng lên, cũng không lao về phía Dương Thạc mà là nhanh chóng bay về phía Địa Hoàng Điện, trong chốc lát đã đến Đại Hoàng Điện. Không cần phải nói cũng biết Dương Thiên muốn đi vào phủ Nhân Hoàng Điện cuối cùng trong tam Đại Điện Phủ của huyệt mộ Nhân Hoàng.
- Phù…
Dương Thiên rời đi, lúc này Dương Thạc mới thở ra một hơi thật dài.
Tuy hiện tại Dương Thạc chưa hẳn đã e ngại Dương Thiên nhưng có thể không giao thủ với Dương Thiên, cố gắng không giao thủ vẫn tốt hơn.
Dương Thạc nhìn Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương một cái, trong mắt lộ ra vẻ cảm kích.
- Dương Thạc, nghe nói Cửu Dương Chân Thân của ngươi có hình thái rất giống bổn tọa? Xem ra cấp độ diễn hóa huyết nhục của ngươi chỉ hơn chứ không kém bổn tọa rồi. Nếu tương lai có cơ hội, chúng ta còn có thể nghiên cứu thảo luận một phen!
Đại Bằng Kim Sí Vương thấy Dương Thạc nhìn mình, gật gật đầu nói.
- Ừm. Đến lúc đó nhất định mời Đại Bằng tiền bối chỉ giao!
Dương Thạc mỉm cười.
Về phần Thần Quy Vương, nó cũng không nói chuyện với Dương Thạc. Lúc trước vì sao mà nó trợ giúp hắn, Dương Thạc cũng không hiểu lắm.
Nhưng Dương Thạc mơ hồ có thể đoán ra một chút. truyện được lấy từ website tung hoanh
Thực lực Thần Quy Vương đạt tới cấp độ này, bình thường không đến mức trở mặt với người khác, có thể kết thiện duyên thì đều tận lực kết thiện duyên. Vì Dương Thạc đã chém giết Càn Ngọc Long cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm đã khiến Thần Quy Vương thấy được tiềm lực và thực lực của hắn. Nếu không, Thần Quy Vương cũng chưa chắc đã xem trọng Dương Thạc.
Với tư cách cường giả cấp độ như Thần Quy Vương, tuy trong thế giới này đã có chiến lực đỉnh phong.
Nhưng trong tương lai, Thần Quy Vương muốn đi vào một thế giới khác cao hơn…
Thế giới kia chỉ sợ Hư Không Võ Thánh đầy đất, Võ Thánh lôi âm tầng năm không bằng chó… Trong thế giới kia, mạnh mẽ như Thần Quy Vương chỉ sợ cũng chỉ có thể thuộc về nhân vật tầng dưới chót.
Mà tương lai, cuối cùng đám người Dương Thạc, Đại Bằng cũng muốn đi vào thế giới kia.
Nó xem trọng tiềm lực của Dương Thạc nên mới kết thiện duyên với Dương Thạc, tương lai ở trong thế giới kia còn có thể kết đồng minh với Dương Thạc.
Nhưng cho dù thế nào, nó nói giúp Dương Thạc, Dương Thạc cũng hơi cảm kích nó.
Chẳng qua hiện tại còn không phải lúc Dương Thạc cảm kích nó!
Dương Thạc chỉ nhìn Thần Quy Vương một cái, ánh mắt lập tức đặt vào màn hào quang trong Địa Hoàng Điện này.
Giống như Thiên Hoàng Điện lúc trước.
Trong màn hào quang này, văn tự hiện ra trước mặt hòa thượng trẻ tuổi, Dương Thạc cũng có thể xem được!
Giờ phút này, Dương Thạc đang quan sát văn tự, đồng thời để Dương Địch trong không gian Thập Phương Ca Sa hỗ trợ đọc.
- Đây hình như là một bộ công pháp Phật Môn, trong đó thậm chí còn trích dẫn một số từ ngữ trong kinh phật…
Từ lúc Dương Thạc tiến vào Địa Hoàng Điện, số văn tự này đã hiện ra không ít nên Dương Thạc tự nhiên cũng không thể nhìn thấy bộ công pháp hoàn chỉnh được.
Nhìn một lát, Dương Thạc đại khái có thể đoán ra được bộ công pháp này chính là một bộ công pháp Phật môn!
Đối với Dương Thạc, như vậy là đủ rồi!
Công pháp Phật môn… chỉ cần không phải Chân Vũ Bí Điển là được. Chân Vũ Bí Điển chính là một bộ huyền công bí điển do Chân Vũ Đại Đế chế diễn ra. Chân Vũ Đại Đế chính là người sáng lập Chân Vũ Môn, cao thủ võ đạo Đạo gia, bản chất khác với Phật Môn. Chân Vũ Bí Điển do hắn viết ra tự nhiên không thể được trích dẫn từ trong kinh phật.
- Bộ công pháp kia rất có thể là bộ công pháp do Phật Tổ lưu lại từ vạn năm trước, ít nhất cũng là cấp độ thần công bí điển, thậm chí có thể là cấp độ huyền công!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Trong Thiên Hoàng Điện có truyền thừa của Nhân Hoàng.
Trong Địa Hoàng Điện này rất có thể chính là truyền thừa của Phật Tổ.
Ngoài công pháp bí tịch, trong tay hòa thượng trẻ tuổi còn cầm một chuỗi Phật châu, rất có thể là truyền thừa của Phật Tổ từ màn hào quang trong Địa Hoàng Điện này.
Nếu không phải Chân Vũ Bí Điển, Dương Thạc cũng không thèm để ý nữa, chỉ tiếp tục quan sát, đọc thuộc lòng. Tuy bộ công pháp kia không hoàn chỉnh nhưng nhớ được bao nhiêu thì nhớ bấy nhiêu, chỉ để tham khảo mà thôi.
- Vô Thượng Vi Diệu Pháp, công pháp cấp độ huyền công bí điển. Độ phù hợp với thân thể: bảy phần, độ phù hợp với chân thân bảy phần!
Đúng lúc Dương Thạc vừa đọc thuộc lòng bốn mươi năm mươi câu, trong đầu chợt xuất hiện một ý niệm như vậy.
- Vô Thượng Vi Diệu Pháp sao? Đây là bộ công pháp Phật học gì vậy?
Dương Thạc thoáng sững sờ.
Hiển nhiên Vô Thượng Vi Diệu Pháp đúng là tên của bộ công pháp kia rồi.
- Tiểu Địch, ngươi biết Vô Thượng Vi Diệu Pháp chứ?
Mặc dù đang giúp Dương Thạc đọc thuộc lòng bộ công pháp kia nhưng Dương Địch vẫn thành thạo, dư thừa tinh lực trả lời vấn đề của Dương Thạc.
- Lại là bộ công pháp kia sao… Bộ công pháp kia hẳn là một bộ huyền công Phật Môn do Phật Tổ sáng tạo ra từ vạn năm trước, nghe nói tu luyện đến cảnh giới cao nhất thì có thể biết trước quá khứ, tương lai. Bộ công pháp kia hẳn là tương xứng với Thập Phương Ca Sa. Chỉ tiếc rằng sau khi Phật Tổ vẫn lạc, bộ công pháp kia liền thất truyền!
- Đế Vương thứ ba của văn minh nhân đạo đã từng viết lại một câu: Vô Thượng Vi Diệu Pháp, hàng trăm vạn kiếp khó gặp. Nghe nói bộ công pháp kia có thể độ hàng trăm vạn kiếp. Chỉ có điều hắn chưa từng được nhìn thấy bộ công pháp đấy, cũng chưa từng tu luyện.
- Nhưng hắn tôn sùng bộ công pháp kia như vậy, chắc hẳn bộ công pháp kia tuyệt đối không đơn giản…
Dương Địch nói kỹ càng thông tin mà nàng biết về Vô Thượng Vi Diệu Pháp cho Dương Thạc nghe.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Chương 504: Nhân lúc cháy nhà cướp của, vây giết truyền nhân Đại Lâm Tự!
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Vô Thượng Vi Diệu Pháp sao?
Nghe thấy Dương Địch nói vậy, Dương Thạc ít nhiều cũng hiểu rõ bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp này hơn một chút.
Bộ công pháp kia chính là bộ công pháp cấp độ huyền công bí điển mà Phật Tổ tu luyện từ vạn năm trước, cùng cấp độ với Cửu Âm Cửu Dương, Nhân Hoàng Tam Quyết. Chỉ có điều so với công pháp Cửu Âm Cửu Dương, Nhân Hoàng Tam Quyết, bộ công pháp này vẫn hơi chênh lệch một chút.
Thiên hạ to lớn, trong vạn năm qua, công pháp cấp độ huyền công bí điển cũng có không ít.
Bình thường mà nói, công pháp có thể khiến võ giả tu luyện tới cấp độ Võ Thánh đều coi như là công pháp cấp độ thần công bí điển rồi.
Như Vân Hoang Quyết trong phủ Trấn Quốc Công chính là công pháp cấp độ này.
Đối với võ giả bình thường, cấp độ Võ Thánh có thể nói là xa xa không chạm đến.
Công pháp cấp độ thần công bí điển coi như là công pháp vô cùng trân quý!
Nhưng công pháp cấp độ thần công bí điển chỉ để cho võ giả tu luyện đến cấp độ Võ Thánh mà thôi. Muốn tiếp tục tu luyện, cuối cùng thoát khỏi cấp độ Võ Thánh bình thường, tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thần công bí điển bình thường căn bản không làm được!
Muốn tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh, công pháp tu luyện phải là cấp độ huyền công bí điển!
Ví dụ như công pháp bí tịch cấp độ như Cửu Âm Cửu Dương, Thiên Đạo Thần Âm, Chân Vũ Bí Điển, Nhân Hoàng Tam Quyết.
Mạnh mẽ như cường giả võ đạo đứng đầu thiên hạ, Trấn Quốc Công Dương Thiên tu luyện Vân Hoang Quyết đến cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm đã là cực hạn. Hắn muốn tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh cũng tuyệt đối không thể chỉ dựa vào Vân Hoang Quyết. Chính bởi vì như thế, Dương Thiên mới thử sáng chế ra Bát Hoang Quyết. Bát Hoang Quyết được sáng chế ra thì chỉ sợ cũng là lúc Dương Thiên tiến vào cấp độ Hư Không Võ Thánh…
Đương thời, huyền công bí điển tên tuổi lớn nhất chỉ là một số cái như Cửu Âm Cửu Dương, Nhân Hoàng Tam Quyết, Thiên Đạo Thần Âm.
Nhưng trên thực tế, văn minh nhân đạo đã qua vạn năm, cường giả tu luyện tới cấp độ Hư Không Võ Thánh cũng chỉ có mười người. Những cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh này tu luyện hiển nhiên cũng đều là công pháp cấp độ huyền công bí điển. Trong đó có một bộ phận lớn đều giống như Dương Thiên, tự nghĩ ra huyền công bí điển.
Ví dụ như Chân Vũ Bí Điển, chính là do Chân Vũ Đại Đế sáng chế ra.
Mà vạn năm trước, Phật Tổ tiến vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh cũng hẳn là có công pháp cấp độ huyền công bí điển để tu luyện. Hiển nhiên công pháp cấp độ huyền công bí điển kia đúng là bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp này rồi.
- Vô Thượng Vi Diệu Pháp, hàng trăm vạn kiếp khó gặp?
Dương Thạc nhỏ giọng nhắc lại một câu này.
Câu nói này đã được đưa vào trong kinh phật, thậm chí lúc trước Dương Thạc tu luyện Đại Nhật Như Lai Kim Thân cũng đã từng nghe thoáng qua câu này.
Không thể tưởng tượng được câu nói này lại xuất phát từ Vô Thượng Vi Diệu Pháp!
- Hàng trăm vạn kiếp khó gặp… có được công hiệu tập trung sinh môn tử vị như Thập Phương Ca Sa, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu. Xem ra Thập Phương Ca Sa hiển nhiên là một kiện pháp khí mà Phật tổ đã sử dụng năm đó…
Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.
Hàng trăm vạn kiếp khó gặp chính là pháp môn vô thượng xu cát tị hung!
Nói như vậy, cường giả Võ Thánh dù ít dù nhiều cũng đều có một ít năng lực xu cát tị hung. Chỉ có điều năng lực này vô cùng mơ hồ, chỉ có thể phát hiện rõ ràng lúc gặp nguy hiểm. Thường thường lúc phát hiện ra thì cũng đã chậm. Chỉ có Dương Thạc dựa vào công hiệu của Thập Phương Ca Sa thì mới có thể miễn cưỡng xu cát tị hung.
Mà pháp môn trong bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp này hiển nhiên cũng có năng lực xu cát tị hung.
Chỉ cần điều này, giá trị của bộ công pháp kia còn lớn hơn Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc!
Dù sao Thập Phương Ca Sa chỉ là một kiện pháp khí!
Hiện tại nó coi như là một kiện pháp khí rất mạnh, tác dụng vô cùng rõ ràng.
Nhưng tương lai thực lực Dương Thạc không ngừng tăng lên, tiến vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm, thậm chí là cấp độ Hư Không Võ Thánh, chiếc áo cà sa này theo thời gian trôi qua sẽ biến thành một kiện bảo vật bình thường, thậm chí là một kiện bảo vật tương đối thấp, bị một quyền của cao thủ cấp độ Hư Không Võ Thánh đánh trúng thì chỉ sợ sẽ nứt vỡ….
Lúc đó, cái công hiệu tên là xu cát tị hung của nó chỉ sợ cũng vô cùng yếu ớt rồi.
Mà bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp này lại khác. truyện copy từ tunghoanh.com
Bộ công pháp kia có bí pháp xu cát tị hung, theo thực lực của võ giả tăng lên thì cũng tăng dần lên, cho dù là cấp độ Hư Không Võ Thánh thì vẫn giữ được công hiệu.
Về cực thấp, bí bảo pháp khí đều là vật ngoài thân, chính thức có thể luôn bên cạnh võ giả vẫn là công pháp bí kỹ cường đại!
- Chỉ tiếc rằng bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp rốt cục chỉ là một phần không trọn vẹn…
Biết được điểm cường đại của bộ công pháp kia, Dương Thạc không khỏi thấy hơi tiếc hận.
Độ phù hợp giữa bộ công pháp kia với thân thể, chân thân của Dương Thạc đều là bảy phần.
Độ phù hợp bảy phần tuyệt đối không tính là rất cao nhưng thực ra cũng không tính là quá thấp. Đối với võ giả, có bộ công pháp phù hợp bảy phần để tu luyện chính là gặp vận may. Cho dù thiên phú tư chất của Dương Thạc không cao nhưng độ phù hợp bảy phần thì cũng hoàn toàn có thể thử tu luyện.
Đáng tiếc chính là Dương Thạc chỉ lấy được một bộ phận của bộ công pháp kia, cho nên cuối cùng bộ công pháp kia chỉ có thể tham khảo phụ trợ.
- Thử xem, cố gắng nghĩ cách dung hợp bộ công pháp kia với Cửu Dương Huyền Công của ta!
Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.
Lại nói tiếp, Cửu Dương Huyền Công hình như cũng là một bộ huyền công cùng loại với công pháp Phật học.
Có lẽ có một số điểm chung với Vô Thượng Vi Diệu Pháp.
Dương Thạc cũng không phải trông cậy Vô Thượng Vi Diệu Pháp không trọn vẹn dung hợp hoàn toàn với Cửu Dương Huyền Công, nhưng ít nhất cũng có thể nghĩ cách lấy ra một số bí pháp trong Vô Thượng Vi Diệu Pháp, để Cửu Dương Huyền Công sử dụng, phát huy công hiệu!
Tạch…!
Răng rắc!
Lúc Dương Thạc đang nghĩ như vậy.
Trong màn hào quang màu vàng nhạt, đám văn tự trước mặt tăng nhân trẻ tuổi đột nhiên hoàn toàn sụp đổ.
- Vô Thượng Vi Diệu Pháp đã hiện ra hết rồi?
Tâm niệm Dương Thạc vừa động, vừa mới truyền câu cuối cùng mà hắn vừa nhìn thấy cho Dương Địch thông qua Cửu Dương Chân Thân trong Thập Phương Ca Sa, ngay sau đó ánh mắt đã đặt lên người vị tăng nhân trẻ tuổi.
- Tăng nhân này đã ghi nhớ toàn bộ Vô Thượng Vi Diệu Pháp, hiện tại hẳn là đang hấp thu…
Dương Thạc nhìn thấy thân thể tăng nhân trẻ tuổi vẫn không nhúc nhích, hình như đang hấp thu Vô Thượng Vi Diệu Pháp vừa mới ghi nhớ được.
Răng rắc!
Ngay một khắc sau đó, chính giữa Địa Hoàng Điện, màn hào quang màu vàng nhạt đang bao phủ vị tăng nhân trẻ tuổi lập tức sụp đổ.
Vị tăng nhân trẻ tuổi lẳng lặng đứng ở trung tâm Địa Hoàng Điện, hai mắt vẫn nhắm chặt như trước, trên người hắn hiện ra một vầng sáng màu vàng. Dường như chân khí trong thân thể hắn đã tràn ra ngoài tạo thành một lĩnh vực cỡ nhỏ hai ba trượng xung quanh hắn.
Chân khí màu vàng sáng trong thân thể tăng nhân trẻ tuổi tràn ra càng ngày càng nhiều…
Thời gian dần trôi qua như tạo thành một cái kén tằm hoàn toàn bao phủ tăng nhân trẻ tuổi trong đó.
- Ồ? Tiểu hòa thượng này vừa mới đạt được truyền thừa Phật Tổ, lập tức đã hiểu ra rồi tiến vào trạng thái đốn ngộ sao?
Nhìn thấy cảnh tượng này, giờ phút này, ngay cả Yêu Thánh đứng đầu thiên hạ Thần Quy Vương cũng sáng ngời con mắt, thì thào lên tiếng nói.
Lại là tiến vào trạng thái đốn ngộ!
Giống lúc trước ở Thiên Hoàng Điện, Càn Ngọc Long đạt được truyền thừa Nhân Hoàng.
Lại nói tiếp, gặp đốn ngộ cũng vô cùng bình thường. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Bình thường mà nói, võ giả có tu chất thiên phú tương đối cao gặp được công pháp có độ phù hợp tương đối cao, bản thân công pháp xác minh lẫn nhau, bình thường đều có thể tiến vào trạng thái đốn ngộ.
Ví dụ như mấy đệ tử Thiên Âm Môn kia, công pháp mà các nàng tu luyện chính là do Đạo Hoàng lưu truyền xuống. Sau khi các nàng chiếm được truyền thừa của Đạo Hoàng cao cấp hơn, hầu như toàn bộ đều tiến vào trạng thái đốn ngộ, trong thời gian rất ngắn thực lực đã tăng lên, thậm chí có không ít người đều trực tiếp tăng lên một hai đẳng cấp.
Lúc trước Càn Ngọc Long tu luyện Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết, sau khi chiếm được Nhân Hoàng Tam Quyết nguyên vẹn, có đốn ngộ rồi trực tiếp tiến vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm cũng rất bình thường.
- Không biết sau khi đốn ngộ xong, vị tăng nhân trẻ tuổi này sẽ đạt tới cảnh giới nào!
Giờ phút này, Dương Thạc không khỏi nhìn kỹ vị tăng nhân trẻ tuổi này.
- Tiểu hòa thượng đốn ngộ không biết phải bao lâu mới có thể hoàn thành. Nếu truyền thừa của Phật Tổ đã rơi vào người hắn, chúng ta tiếp tục dừng lại ở Địa Hoàng Điện thì cũng không gặt hái được gì… Đi thôi, đến Nhân Hoàng Điện một chuyến… Đại Bằng, Dương Thạc, bổn tọa đi trước một bước…
Thần Quy Vương nhìn vị tăng nhân trẻ tuổi lần cuối, nói một câu với Dương Thạc, Đại Bằng Kim Sí Vương, thân hình nhoáng lên, đột nhiên đổi hướng, rầm rầm một tiếng đã lập tức rời khỏi Địa Hoàng Điện.
- Đi thôi!
Vút!!
Đại Bằng Kim Sí Vương cũng không chần chờ, trực tiếp rời đi.
- Đến Nhân Hoàng Điện?
Dương Thạc cũng biết dừng lại ở Địa Hoàng Điện thì bản thân cũng không thể đạt được ích lợi gì, rời đi chính là lựa chọn duy nhất.
Không chỉ là Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, ngay cả một số Võ Thánh bình thường cũng đều lục đục rời đi.
Nhưng lại có mấy Võ Thánh vẫn ở lại đây!
- Truyền thừa của Phật Tổ… Không thể tưởng tượng được tiểu hòa thượng này lại chiếm tiện nghi… Hiện tại tiểu hòa thượng đang đốn ngộ, không có chút năng lực phản kháng. Chúng ta đồng loạt ra tay đả thương tiểu hòa thượng này, thậm chí là chém giết, cho dù không chiếm được công pháp của Phật Tổ thì ít nhất, chuỗi Phật châu cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm cũng có thể rơi vào trong tay chúng ta!
- Giết tiểu hòa thượng này, cướp lấy Phật châu!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Trong Địa Hoàng Điện, giờ phút này, một số Võ Thánh còn ở lại ánh mắt lập lòe, thân hình nhoáng lên, đồng loạt lao về phía tăng nhân trẻ tuổi đang đốn ngộ tiềm tu ở giữa Địa Hoàng Điện.
Mấy gã cường giả Võ Thánh này hiển nhiên đều lao về phía tăng nhân trẻ tuổi vừa mới lấy được pháp khí, muốn thừa dịp cháy nhà cướp của, vây giết truyền nhân của Đại Lâm Tự.
Giờ phút này, mấy người đều liên tục quát lớn rồi lao tới trước mặt tăng nhân trẻ tuổi, đồng thời trên mặt nhe răng cười, ầm ầm ra tay. Chân khí đặc biệt trùng kích mãnh liệt đến…
- Hả? Đám Võ Thánh này đều muốn đối phó với tăng nhân trẻ tuổi sao?
Lúc này, Dương Thạc đang chuẩn bị rời khỏi điện Địa Hoàng, tiến vào điện Nhân Hoàng để tranh đoạt bảo vật, công pháp trong điện Nhân Hoàng. Đột nhiên hắn nhìn thấy một số Võ Thánh bình thường liên thủ đánh giết về phía vị tăng nhân trẻ tuổi, truyền nhân của Đại Lâm Tự. Lập tức Dương Thạc nhíu mày.
- Chỉ bằng vào những người này mà cũng muốn kích thương hoặc đánh chết tăng nhân trẻ tuổi sao?
- Không biết tự lượng sức mình!
Dương Thạc không khỏi cười lạnh trong lòng.
Nếu là Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương ra tay thì có lẽ còn có thể kích thương tăng nhân trẻ tuổi.
Nhưng Thần Quy Vương và Đại Bằng Kim Sí Vương cảm thấy chướng mắt đối với pháp khí trên người tăng nhân trẻ tuổi. Hơn nữa, cường giả cấp độ cao như chúng cũng muốn kết thiện duyên cùng với tăng nhân trẻ tuổi này. Cho nên dĩ nhiên chúng sẽ không ra tay đối với tăng nhân trẻ tuổi.
Còn những Võ Thánh bình thường thì cho dù ra tay cũng không thể khiến cho tăng nhân trẻ tuổi bị thương. Bọn hắn không thể tưởng tượng được thực lực của cường giả cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm đấy. Dương Thạc đã giao thủ cùng với Dương Thiên, Long Hoàng thượng cổ, Càn Ngọc Long… Cho nên hắn biết rõ sự lợi hại của Võ Thánh lôi âm tầng năm. E rằng những Võ Thánh bình thường vừa mới công kích tới lĩnh vực quanh thân vị tăng nhân trẻ tuổi này, lập tức tăng nhân trẻ tuổi có thể cảm giác được!
Đến lúc đó, hắn chỉ cần ra tay nhẹ nhàng một chút là lập tức có thể chém giết hết toàn bộ những Võ Thánh bình thường này!
Hắn chỉ cần chú ý một chút là có thể dễ dàng tránh được công kích của những Võ Thánh bình thường!
Giờ phút này, nhìn thấy một số Võ Thánh bình thường cử động, Dương Thạc cảm thấy thật buồn cười.
Chắc chắn bọn hắn không thể làm cho tăng nhân bị thương.
Nhưng nếu như công kích của bọn hắn thật sự đến trên người tăng nhân trẻ tuổi thì e rằng trạng thái đốn ngộ của tăng nhân trẻ tuổi sẽ lập tức bị cắt đứt!
Chắc chắn điều này đối với tăng nhân trẻ tuổi là một tổn thất vô cùng, vô cùng nghiêm trọng. Dù sao thì cũng rất khó có thể có được trạng thái đốn ngộ...
Hại người không lợi mình!
- Được rồi, Thần Quy Vương và Đại Bằng Kim Sí Vương đều muốn kết thiện duyên với ngươi. Vậy lúc này, ta cũng giúp ngươi một chút!
Nhìn thấy đám Võ Thánh phổ thông đang công kích tới gần tăng nhân trẻ tuổi, trong lòng Dương Thạc than nhẹ một tiếng.
Ầm!
Một tay Dương Thạc khẽ động.
Lập tức, một nguồn thần hoang nguyên lực mạnh mẽ, mênh mông bay về phía vị tăng nhân trẻ tuổi kia.
Dường như là vừa đến trước người vị tăng nhân trẻ tuổi kia, đột nhiên nguồn thần hoang nguyên lực này khẽ động, nhanh chóng biến hóa thành từng đám, từng đám dịch thủy ngân, bao trùm toàn bộ vị tăng nhân trẻ tuổi.
Trạng thái dịch của không gian Ngân Diệu!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Công kích của những Võ Thánh bình thường kia rơi xuống phía trên trạng thái dịch của không gian Ngân Diệu, khiến cho không gian Ngân Diệu chấn động một hồi. Nhưng trạng thái dịch của không gian Ngân Diệu cũng vô cùng mạnh mẽ. Công kích của những Võ Thánh bình thường này không cách nào đánh bại được không gian Ngân Diệu, không thể làm ảnh hưởng đến vị tăng nhân trẻ tuổi đang đốn ngộ, tiềm tu ở trong đó.
- Ngay cả không gian Ngân Diệu của ta cũng không thể đánh bại, vậy mà các ngươi còn muốn đánh bại phòng ngự của hắn, muốn làm hắn trọng thương để cướp đoạt pháp khí, bí bảo sao? Ngoan ngoãn trở về đi!
Sau một khắc, Dương Thạc điều khiển Ngân Diệu không gian to lên!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong chốc lát, một số Võ Thánh phổ thông đã tới gần tăng nhân trẻ tuổi đều bị không gian Ngân Diệu bao phủ.
Lập tức những Võ Thánh phổ thông này đều lùi nhanh về sau.
Phụt!
Thậm chí, một số Võ Thánh còn phun ra một ngụm máu tươi ở giữa không trung.
- Thật mạnh mẽ!
Bị Dương Thạc nhẹ nhàng kích lui ra ngoài, sắc mặt của những Võ Thánh bình thường này đều biến đổi kịch liệt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Chương 505: Ra Tay, Đánh Nát Cấm Chế Điện Nhân Hoàng!
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Tuy lúc trước, một vài người trong số những Võ Thánh này cũng nhận ra được thực lực mạnh mẽ của Dương Thạc, nhưng dù sao thì họ cũng không tự mình giao thủ cùng Dương Thạc. Cho nên đối với thực lực của Dương Thạc, họ vẫn không có một nhận thức trực quan. Tới lúc này, Dương Thạc chỉ nhẹ nhàng đưa một chiêu đã lập tức đánh lui và kích thương những Võ Thánh này. Bọn hắn mới chính thức ý thức được thực lực mạnh mẽ của Dương Thạc...
Mặc dù lĩnh vực của không gian Ngân Diệu chỉ là cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng ba. Nhưng lại có thêm bí pháp gia trì, cho nên lĩnh vực có thể so với cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn.
Không gian Ngân Diệu có thể hấp thu khí tức sấm sét, hỏa diễm, cho nên cấp độ của nó lại càng mạnh mẽ hơn.
Những Võ Thánh này đến cùng cũng chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng ba mà thôi. Đẳng cấp giữa Võ Thánh lôi âm tầng ba và Võ Thánh lôi âm tầng bốn chênh lệch rất lớn. Mặc dù chênh lệch nhau một cấp, Dương Thạc cũng không coi vào đâu. Nhưng đối với Võ Thánh bình thường mà nói, thì nó lại như là một cái hào rộng, không thể vượt qua.
Những người này bị không gian Ngân Diệu đánh lui cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Bị Dương Thạc đánh lui, những Võ Thánh bình thường này cảm thấy rất bất ngờ. Nhưng điều khiến cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc nhất chính là vì sao Dương Thạc phải ra tay trợ giúp tăng nhân trẻ tuổi kia. . .
Nhưng bất kể là như thế nào, lúc này Dương Thạc cũng đã ra tay. Những Võ Thánh bình thường này đều không dám có thêm động tác nào nữa.
- Chư vị!
Dương Thạc nhàn nhạt liếc qua những Võ Thánh bình thường này một lần.
- Thực lực của tại hạ cũng là Võ Thánh lôi âm tầng ba. Nhưng vừa rồi bày ra chiến lực, chắc hẳn các vị cũng đã hiểu được. Tại hạ đạt tới Võ Thánh lôi âm tầng ba, vẫn chưa tu luyện được Cửu Dương Huyền Công hoàn chỉnh. Nhưng ta tin rằng với thực lực của các vị, cũng đều không thể thắng được ta.
- Mà vị này là truyền nhân của Đại Lâm Tự. Lúc trước hắn đã tu bảy mươi hai thần công bí điển, công pháp của Đại Lâm Tự. Hiện tại hắn lại đạt được truyền thừa của Phật tổ, tu huyền công bí điển. Thực lực của hắn sẽ đạt tới cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm. Đừng nói là các ngươi, ngay cả Dương Thiên muốn ra tay đánh lén hắn, e rằng cũng không thể chiếm được tiện nghi. Các ngươi muốn kích thương hắn để cướp đoạt pháp khí, quả thật là nói chuyện hoang đường, viển vông. Nếu như các ngươi chọc giận hắn, cho dù có sinh ra ba đầu sáu tay thì cũng không thể chạy trốn!
- Tại hạ nói đến thế thôi, các ngươi muốn ra tay thì cứ việc làm đi!
Sau khi lạnh lùng nói xong những lời này, thân hình Dương Thạc khẽ động, lập tức ra khỏi điện Địa Hoàng.
Dương Thạc có thể trợ giúp tăng nhân trẻ tuổi ngăn trở những Võ Thánh bình thường này một kích, đã là hết lòng quan tâm, giúp đỡ rồi!
Lúc này đã có rất nhiều cường giả nhao nhao tiến vào trong điện Nhân Hoàng, muốn cướp đoạt một phần huyền công bí điển truyền thừa trong mộ Nhân Hoàng này. Dương Thạc thấy có rất nhiều khả năng, trong điện Nhân Hoàng này có Chân Vũ Bí Điển mà năm đó Chân Vũ Đại Đế lưu lại. Cho nên dĩ nhiên Dương Thạc cũng muốn tiến vào trong điện Nhân Hoàng đấy!
Hắn sẽ không ở chỗ này thủ hộ tăng nhân trẻ tuổi, bỏ lỡ cơ hội tiến vào trong điện Nhân Hoàng. . .
Đương nhiên, Dương Thạc biết rõ mình đã để cho đám Võ Thánh bình thường này biết được sự lợi lại của cường giả siêu cấp. Một cường giả bình thường, chỉ cần không ngốc thì chắc chắn sẽ không lại ra tay đối với tăng nhân trẻ tuổi.
- Điện Nhân Hoàng...
Dương như Dương Thạc vừa bay ra khỏi điện Địa Hoàng đã lập tức nhìn thấy ở trước mặt mình xuất hiện một cung điện lớn nhất trong ba cung điện tại mộ Nhân Hoàng!
Độ cao và độ rộng của điện Nhân Hoàng so với điện Địa Hoàng và điện Thiên Hoàng, cũng phải lớn hơn một vòng.
Điện Nhân Hoàng rộng tới gần ngàn trượng!
Điện Thiên Hoàng và điện Địa Hoàng đều rộng mấy trăm trượng.
Cũng không phải là quá nhỏ. Những mãnh thú như Man Văn Thiên Tượng, Thần Long đều dài hơn hai mươi trượng, cũng đều có thể hoạt động dễ dàng ở trong điện Địa Hoàng, điện Thiên Hoàng. Ngay cả Thần Quy Vương cũng vẫn có thể hoạt động ở trong đó.
Nhưng nếu chúng muốn chiến đấu ở bên trong thì phạm vi này không thể đủ đấy.
Mặc dù điện Nhân Hoàng rộng tới ngàn trượng nhưng cũng không thể dung nạp được nhóm cao thủ Thần Quy Vương chiến đấu, chém giết tại đây.
- Có lẽ lúc này, cấm chế phòng hộ trong điện Nhân Hoàng vẫn chưa bị phá mở đấy!
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng...
Vừa rồi, Dương Thiên, Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương đều nhao nhao tiến vào điện Nhân Hoàng.
Kể cả lúc trước, Viêm Thú yêu thánh, Huyền Vũ yêu thánh, Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên… cũng đã tiến vào trong đó. Hầu như là tất cả những cường giả đỉnh phong đương thời đều đã tiến vào trong đó rồi. Đa số cường giả trong đó, chính là vạn năm trước, lúc văn minh nhân đạo sắp sửa được thành lập, lúc Nhân tộc và Thú Tộc đỉnh phong đánh một trận, mới có thể tới đánh đồng...
Điện Nhân Hoàng chỉ là điện do Nhân Hoàng thành lập lúc trước.
Rất nhiều cao thủ tiến vào như vậy, chắc hẳn có thể phá mở cấm chế của điện Nhân Hoàng vô cùng dễ dàng!
- Lập tức đi vào!
Một khi cấm chế của điện Nhân Hoàng bị phá mở, e rằng bảo vật ở bên trong sẽ hiện ra ngay lập tức. Dương Thạc không chần chờ, thân hình khẽ động, vút một phát, tiến vào bên trong điện Nhân Hoàng.
- Sao?
Trong nháy mắt tiến vào trong điện Nhân Hoàng, Dương Thạc chợt cảm thấy mình đang tiến vào trong một mảnh không gian hỗn độn. Toàn bộ xung quanh đều là sương mù tối tăm, mờ mịt. Mặc dù Dương Thạc tỏa ra thần hoang nguyên lực, nhưng cũng chỉ có thể cảm giác được đồ vật ở ba bốn trượng xung quanh mà thôi.
Vút!
Thân hình chợt động, Dương Thạc bay nhanh ở trong mảnh không gian hỗn độn này.
Chỉ trong chốc lát, Dương Thạc đã bay ra hơn một ngàn trượng.
Vẫn không chạm tới vách tường điện Nhân Hoàng!
- Xem ra trong điện Nhân Hoàng tự hình thành nên một phiến không gian này. Thật sự mảnh không gian này phải rộng gấp trăm, nghìn lần điện Nhân Hoàng!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Không gian này vẫn chưa bị đánh phá thì điện Nhân Hoàng chưa chính thức hiện ra rõ ràng. Có lẽ bảo vật ở bên trong điện Nhân Hoàng vẫn còn!
Nghĩ như vậy, Dương Thạc âm thầm thở dài một hơi.
- Chư vị!
Đúng lúc Dương Thạc nghĩ đến những điều này thì một tiếng nói hùng hậu, mờ ảo, truyền tới.
- Là tiếng nói của Thần Quy Vương sao?
Dương Thạc lập tức nhận ra, đây chính là giọng nói của Thần Quy Vương.
Dương Thạc lập tức liền biết rõ, thanh âm này, đúng là thuộc về Thần Quy Vương.
- Chư vị, bên trong điện Nhân Hoàng này tồn tại cấm chế mê trận, muốn phá giải hoàn toàn thì ít nhất cũng cần một tháng. Nếu như chúng ta bộc phát ra lực công kích mạnh nhất, có thể một lần hành động đánh vỡ hoàn toàn cấm chế này. Bổn tọa hy vọng chư vị không nên lưu thủ, mọi người đồng loạt hành động, đánh bại cấm chế của điện Nhân Hoàng. Nếu như có người không muốn ra tay, muốn bảo tồn thực lực thì đợi đến khi phá mở được cấm chế, đừng trách mọi người hợp nhau tấn công rồi!
Thần Quy Vương chậm rãi nói.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Đồng loạt ra tay, đánh vỡ cấm chế của điện Nhân Hoàng!
Thần Quy Vương đề nghị một cách nhanh nhất để đánh vỡ cấm chế của điện Nhân Hoàng.
Chỉ có điều, tuy hắn đưa ra đề nghị này nhưng chưa hẳn tất cả mọi người sẽ đồng ý. Có rất nhiều khả năng, một số võ giả âm hiểm, không xuất ra lực công kích, hoặc không thi triển ra công kích mạnh nhất, muốn bảo tồn thực lực vì mưu đồ bí bảo trong điện Nhân Hoàng. Hiển nhiên Thần Quy Vương cũng đã nghĩ đến tình huống này. Cho nên nó đã nói rõ ràng, nếu ai bảo tồn thực lực, đợi đến lúc cấm chế được phá mở, điện Nhân Hoàng lộ ra, Thần Quy Vương sẽ lập tức suất lĩnh cao thủ khắp nơi, đánh hội đồng, giết chết kẻ đó trước.
- Bổn tọa tới trước!
Thần Quy Vương nói xong một câu kia, đột nhiên hành động.
Đang ở trong không gian hỗn độn của điện Nhân Hoàng, dĩ nhiên Dương Thạc không thể nhìn thấy động tác của Thần Quy Vương.
Ầm ầm!
Nhưng chỉ sau nháy mắt, Dương Thạc chỉ nghe được một tiếng vang cực lớn truyền đến từ trong không gian hỗn độn. Lập tức toàn bộ không gian hỗn độn đều ong ong sáng rực lên.
- Thực lực của Thần Quy Vương thật mạnh mẽ. Chỉ cần mỗi hắn đã có thể làm cho cấm chế của điện Nhân Hoàng rung chuyển...
Dương Thạc hết sức kinh ngạc.
- Thần Quy, bổn tọa cũng muốn ra tay!
- Hừ, Thần Quy, ngươi cứ việc yên tâm. Bổn công không thèm bảo tồn thực lực!
- Ra tay!
- Ra tay!
Lập tức, trong không gian hỗn độn này truyền đến rất nhiều tiếng ồn.
Ầm ầm, ù ù...
Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên, Huyền Vũ yêu thánh. . . Trong nháy mắt này, rất nhiều cao thủ đồng thời ra tay, thi triển ra công kích mãnh liệt nhất trong không gian hỗn độn này. . .
Ầm ầm!
Bên trong Nhân Hoàng điện, một mảnh không gian hỗn độn không ngừng chấn động. Thậm chí, Dương Thạc ở trong không gian hỗn độn, có thể cảm nhận được rõ ràng, từng luồng năng lượng mạnh mẽ, tán loạn ra bốn phía. Không cần nghĩ cũng biết, những luồng năng lượng mạnh mẽ này đều là do nhóm cường giả Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên thi triển ra.
Hầu như mỗi một cao thủ siêu cấp, đều có đủ khả năng để làm không gian hỗn độn này rung chuyển.
Chẳng qua, một mình Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, hoặc Dương Thiên, đều chỉ có thể làm cho không gian hỗn độn này rung chuyển mà thôi, chứ muốn hoàn toàn đánh vỡ không gian này thì còn lâu mới làm được.
Nhất định phải là tất cả các cường giả trong Nhân Hoàng điện này cùng nhau ra tay.
Hầu như tất cả cao thủ Võ Thánh tiến vào hầm mộ của Nhân Hoàng đều đã tiến vào trong Nhân Hoàng điện này rồi.
Những người có thực lực mạnh nhất chính là ba người Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên. Bọn họ đều là cường giả siêu cấp có sức chiến đấu đỉnh cấp đương thời.
Ngoài ra, còn các cường giả siêu cấp có sức chiến đấu thuộc tầng thứ hai đương thời như Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên, Huyền Vũ yêu thánh, Viêm Thú yêu thánh, Kim Phật tự Hiển Tông trụ trì. Còn thêm một vị thượng cổ Long Hoàng là Võ Thánh lôi âm tầng năm. Thực lực của hắn đã vượt qua đám người Trác Tử Dương. Dương Thạc đoán, chắc hắn cũng đã tiến vào trong Nhân Hoàng điện này rồi.
Một số người này chỉ là những người mà Dương Thạc biết.
Chỉ sợ, ngoài bọn hắn, còn có một số cường giả ẩn thế mà Dương Thạc không biết, chắc cũng đã đến đây.
Trên thế giới này, có không ít cao thủ, sau khi đột phá cảnh giới Võ Thánh, liền bắt đầu mai danh ẩn tích, chuyên tâm tiềm tu. Trong mỗi danh sơn hay sông rộng, đều có rất nhiều cường giả.
Ví dụ như hoà thượng trẻ tuổi trong Nhân Hoàng điện kia. Trước đây, hắn luôn sống trong Thập Vạn Đại Sơn, lấy được truyền thừa của Đại Lâm Tự, tu luyện tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm. Lúc này, khi mộ của Nhân Hoàng mở ra, hắn mới từ trong Thập Vạn Đại Sơn ra ngoài. Ngoài ra, vốn Man Văn Thiên Tượng cũng tiềm tu trong Thập Vạn Đại Sơn. Nhưng vì mộ của Nhân Hoàng mở ra nên nó mới đi ra ngoài đấy… Số lượng những cường giả này chắc không ít. Có thể, số người đạt tới cảnh giới như vị hoà thượng trẻ kia, hay Man Văn Thiên Tượng là rất ít. Nhưng, chắc cũng có mấy vị có thực lực tương đương với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên.
Nhiều cao thủ kết hợp đánh phá cấm chế của Nhân Hoàng điện như vậy, thì tất nhiên sẽ có cơ hội đánh nát được không gian hỗn độn này. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
- Ra tay.
- Ra tay đi.
Ầm ầm ầm.
Các loại khí kình nhanh chóng truyền ra.
Rống rống! Híz-khà zz Hí-zzz! Vù vù!
Một số khí kình truyền đến chỗ Dương Thạc. Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng được, có một số khí kình là thần hoang nguyên lực, ẩn chứa khí tức của các hồng hoang Cự Thú.
Còn có một số khí kình ẩn chứa khí tức hoả diễm, hoặc ẩn chứa khí tức Hàn Băng. Còn có một số chân khí ẩn chứa khí tức Phạm âm của Phật Đạo.
- Đây là Bát Hoang quyết của Dương Thiên.
- Viêm Thú yêu thánh cũng tấn công.
- Trụ trì của Hiển Tông Kim Phật tự cũng ra tay rồi sao?
Ngoại trừ những người này, đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên, cũng phát động công kích mạnh mẽ, lăng lệ, cùng các kiếm khí ác liệt.
Hơn nữa, Dương Thạc còn cảm giác được, có vài luồng khí tức mà mình không biết. Nhưng bọn chúng đều tương đương, ở cùng một tầng với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên. Đây đều là công kích của một số cường giả mà Dương Thạc không biết.
- Dương Thạc, đừng chần chừ, chúng ta cũng ra tay đi.
Tiếng nói của Tử Thử Yêu Thánh từ trong không gian Thập Phương Ca Sa truyền ra.
- Ừ.
Không cần Tử Thử Yêu Thánh nhắc nhở, Dương Thạc đã sớm mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.
Gào gào! Rống rống!
Từng tiếng gào rú lập tức truyền ra. Thần Long, Man Văn Thiên Tượng xuất hiện. Thân hình chúng hơi động, lực lượng khí huyết hung hăng va chạm với không gian hỗn độn. Tuy Thần Long, hay Man Văn Thiên Tượng đều nắm giữ một số bí pháp công kích, nhưng công kích mạnh nhất của bọn chúng vẫn là lấy lực lượng khí huyết thân thể cấp độ Hư Không Võ Thánh trực tiếp va chạm.
Quác quác quác! Hống hống hống!
Cùng lúc đó, Huyết Phi cùng Ngưng Thuý điều khiển thi thể của thượng cổ Huyền Ưng cùng thượng cổ Hắc Hùng, cũng lập tức xuất hiện.
Giờ phút này, xung quanh thi thể của thượng cổ Huyền Ưng đang bao phủ từng tầng năng lượng sấm sét. Chỉ trong nháy mắt, nó tấn công, năng lượng sấm sét lập tức đập trúng không gian hỗn độn. Còn xung quanh thi thể của thượng cổ Hắc Hùng thì tản ra từng luồng năng lượng đất đá vô cùng trầm trọng. Khi nó tấn công, tạo ra những tiếng vang lớn, giống như Vẫn Thạch Thiên Hàng, cũng đang không ngừng oanh kích vào không gian hỗn độn này.
- Đừng lưu lại, dùng công kích mạnh nhất đi.
Lúc này, Tử Thử Yêu Thánh, Ngân Diệu, Dương Địch, Dương Thành, Tiểu Hoả… cũng đều đang thi nhau sử dụng công kích mạnh nhất mình.
Bọn họ đều không giữ lại chút nào.
Nói như vậy, với tình huống hiện tại, có một số cao thủ âm hiểm sẽ giữ lại sức mạnh.
Thường thấy nhất chính là, bọn hắn sẽ giữ lại tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.
Một số tuyệt chiêu bí pháp, phải một hai tháng mới sử dụng được một lần. Đại Thần Âm của Dương Địch cũng là như thế. Loại công kích này chính là tuyệt chiêu được ẩn giấu cuối cùng, là con át chủ bài. Nếu bây giờ nàng dùng, thì sau này, khi tranh đoạt bảo vật trong Nhân Hoàng điện, sẽ không thể sử dụng được nữa. Cho nên, việc có cao thủ giữ lại tuyệt chiêu mạnh nhất của mình cũng là chuyện rất bình thường.
Chẳng qua, bên Dương Thạc lại không làm như vậy.
Bởi vì, bên Dương Thạc hầu như không có bí pháp hay tuyệt chiêu ẩn giấu gì.
Chỉ có Đại Thần Âm công kích của Dương Địch, phải một tháng mới sử dụng được một lần. Mà lúc trước, nàng đã sử dụng nó khi đối phó với Càn Ngọc Long rồi, nên bây giờ nàng không thể sử dụng được nữa.
Nếu họ không có tuyệt chiêu bí mật, thì tất nhiên cũng không cần giữ lại thực lực làm gì.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Thần Long, Man Văn Thiên Tượng, thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ Hắc Hùng, đồng loạt ra tay. Vậy mà, uy lực của chúng lại không hề thua kém bao nhiêu so với công kích mạnh nhất của nhóm cường giả Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương.
Ngoài ra, công kích của đám người Tử Thử Yêu Thánh, cũng không kém so với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên.
Mà nổi bật nhất chính là công kích bằng Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm của
Dương Thành.
VÚT…T…T!
Một đạo kiếm khí, trực tiếp đâm vào trong không gian hỗn độn.
Đạo kiếm khí này còn cường hoành, mạnh mẽ hơn vài phần so với một kiếm Phá Thiên của Nam Cung Phá Thiên, và đủ để sánh bằng công kích từ Chân Vũ kiếm của Trác Tử Dương rồi.
- Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm không hổ là vũ khí cấp độ bí bảo đỉnh phong của Võ Thánh lôi âm tầng năm. Thanh kiếm này chỉ có hơn chứ không kém so với Chân Vũ kiếm. Có lẽ, danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm đương thời phải đổi chủ rồi.
Trong lòng Dương Thạc thầm suy nghĩ.
Chân Vũ kiếm vốn là thiên hạ đệ nhất kiếm đương thời.
Nó là một thanh vũ khí loại pháp khí mạnh mẽ nhất.
Chẳng qua, thanh Chân Vũ kiếm này còn thua kém một chút so với một số binh khí cường đại thời kỳ thượng cổ.
Văn minh nhân đạo đã trải qua vạn năm, công pháp, vũ kỹ cũng phát triển trên một phạm vi lớn. Không ít cường giả tự sáng chế ra một ít công pháp cấp độ huyền công bí điển, như Chân Vũ bí điển, hay Bát Hoang quyết của Dương Thiên. Chúng không hề thua kém so với Thiên Đạo Thần Âm, hay Nhân Hoàng tam quyết. Nhưng, binh khí, pháp bảo lại không thể bằng một số loại vũ khí ở thời kỳ thượng cổ được.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Ở thời kỳ thượng cổ, cường giả không quá nhiều. Nhưng các loại thiên tài địa bảo, khoáng thạch, dị vật lại có không ít.
Ví dụ như, ở thời kỳ thượng cổ có rất nhiều Hư Không Thạch. Nếu không, trong mộ của Nhân Hoàng cũng không dùng nhiều Hư Không Thạch như vậy để bố trí cấm chế phòng hộ.
Mà theo sự phát triển của văn minh nhân đạo, cao thủ ngày càng nhiều lên, và các loại thiên tài địa bảo cũng không ngừng bị khai thác. Có một số loại thiên tài địa bảo, phải cần đến mấy chục vạn năm, thậm chí là trên trăm vạn năm mới có thể hình thành. Mà sau khi nó được khai thác thì rất khó tái sinh. Cuối cùng, các loại tài liệu dần ít đi, chỉ còn lại tài liệu xấu. Bởi vậy, chất liệu pháp khí được tạo ra cũng sẽ kém đi.
Tài liệu dần ít đi, thì khả năng của những người rèn binh khí cũng dần bị hạ thấp.
Dù sao, một nhà chế tạo vũ khí đỉnh cấp, không chỉ cần có ngộ tính cao cùng thiên phú, mà còn cần đến một lượng tài liệu lớn. Có tài liệu thì họ mới có thể rèn thử, không ngừng nâng cao trình độ của mình, cuối cùng mới có một tay nghề chế tạo giỏi. Thần tượng là do vô số tài liệu trân quý gom góp tạo nên đấy. Mà hiện nay, rất khó có một nhà chế tạo vũ khí cấp độ thần tượng xuất hiện.
Tuy Chân Vũ kiếm được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm. Nhưng bởi vì, tài liệu có hạn, trình độ chế tạo sư cũng bị hạ thấp, nên nó vẫn thua kém một chút so với một số bí bảo đỉnh phong thời thượng cổ.
Vốn trước kia, khi Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm xuất hiện, đã chuẩn bị lấy đi danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm của Chân Vũ kiếm.
Nhưng đáng tiếc, Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm bị phân tán ra. Dương Tử Mặc cũng chỉ lấy được một nửa, chưa tạo thành thanh kiếm hoàn chỉnh. Nên, nó vẫn không thể thắng được Chân Vũ kiếm.
Hiện tại, Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm nguyên vẹn xuất hiện, liền lập tức cướp đi danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm của Chân Vũ kiếm.
- Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm của Lục ca rất mạnh mẽ. Nhưng Thần Long Liệt Khôn đao của ta cũng chưa chắc đã kém bao nhiêu.
Dương Thành cầm Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm thể hiện uy lực to lớn. Dương Thạc theo đó cũng bị kích phát một tầng hào khí.
BOONG…!
Thần Long Liệt Khôn đao chợt xuất hiện trong tay Dương Thạc. Dương Thạc quát khẽ một tiếng, rồi cũng hung hăng chém mạnh về phía trước.
Nếu như nói Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm cực kỳ sắc bén, thì Thần Long Liệt Khôn đao chính là cực kỳ bá đạo, cực kỳ trầm trọng.
Cửu Dương Chân Thân cũng cầm bàn tay Man Thần, hung hăng nện mạnh vào không gian hỗn độn.
Ầm ầm!
Dưới sự oanh kích của các cao thủ, không gian hỗn độn này không ngừng rung động, phát ra những tiếng vang chói tai. Dương Thạc có thể cảm nhận được rõ ràng, không gian hỗn độn đã không chống đỡ nổi, sắp nứt vỡ ra rồi.
- Thêm một chút sức nữa đi.
- Ngưng Thuý, không nên giữ lại, dùng khí tức Lôi Đình cùng khí tức đất đá, trực tiếp tấn công đi.
Tiếng nói của Huyết Phi chợt truyền đến.
- Ừ.
Ngưng Thuý nhanh chóng trả lời.
Quác quác! Rống rống!
Chỉ nháy mắt sau, hai người điều khiển thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thi thể của thượng cổ Hắc Hùng, há to miệng ra.
Xoẹt xoẹt xoẹt! Rầm rầm rầm!
Từ trong miệng của hai thượng cổ Cự Thú, từng luồng khí tức Lôi Đình cùng khí tức đất đá, bắt đầu mãnh liệt tràn ra. Hai thượng cổ Cự Thú đều có thực lực mạnh mẽ của Hư Không Võ Thánh. Trong thân thể chúng tự hình thành một phiến hư không. Trước đây, chúng đã hấp thu vô số khí tức sấm sét cùng khí tức đất đá. Nên bây giờ, khi chúng bộc phát ra, hung hăng oanh kích không gian hỗn độn này, uy lực mà chúng tạo ra, đã không hề kém so với một kích toàn lực của nhóm cao thủ Thần Quy Vương rồi.
- Nó sắp nứt vỡ rồi.
Dương Thạc đang oanh kích không gian hỗn độn.
Đột nhiên, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác kỳ dị… không gian hỗn độn này sắp bị vỡ nứt ra rồi.
Răng rắc!
Mà gần như cùng lúc trong lòng Dương Thạc sinh ra ý nghĩ này, một tiếng giòn vang vang lên bên tai Dương Thạc. Không gian hỗn độn xung quanh Dương Thạc bắt đầu vỡ ra từng khúc.
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ bảy tám trượng không gian hỗn độn xung quanh Dương Thạc, bị nứt vỡ ra.
Ngay sau đó, Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng được, tốc độ nứt vỡ của không gian hỗn độn ngày càng nhanh. Những tiếng răng rắc liên tục vang lên, biến thành chuỗi thanh âm trầm đục. Trong thời gian ngắn, mấy trăm trượng không gian hỗn độn, thậm chí là mấy ngàn trượng không gian hỗn độn đều nhanh chóng sụp đổ.
- Hả?
Không gian hỗn độn vừa sụp đổ, Dương Thạc liền phát hiện được, trong phạm vi trăm trượng xung quanh mình, có không ít cường giả.
Không gian hỗn độn vô cùng mênh mông.
Lúc trước, khi ở trong không gian hỗn độn, Dương Thạc cách xa các cao thủ này mấy ngàn trượng, hoặc hơn vạn trượng.
Mà bây giờ, không gian hỗn độn đã bị sụp đổ, không gian thật hiện ra. Thực tế, đa số các cao thủ trong Nhân Hoàng điện đều cùng ở trong đại điện của Nhân Hoàng điện rộng hơn ngàn trượng này. Chính vì như vậy, mà Dương Thạc mới cảm giác được, một số cao thủ đang ở trong phạm vi trăm trượng xung quanh mình.
Trong Nhân Hoàng điện này, Dương Thạc còn không kiêng kị Dương Thiên, huống chi là tam đại trưởng lão của Chân Vũ môn chứ.
- Ồ… cường giả bên kia cũng không thua kém Trác Tử Dương bao nhiêu. Đó là một người hoà thượng già à?
Không gian hỗn độn này tiếp tục sụp đổ, nên Dương Thạc cũng thấy được ngày càng nhiều cao thủ hơn. Trong đó có một hoà thượng già, thoạt nhìn khoảng bảy tám chục tuổi, râu tóc đã bạc trắng. Lão hoà thượng già này mặc một bộ cà sa màu trắng, chòm râu rất dài. Trên đầu ông là bộ tóc ngắn dài khoảng một tấc, đã biến thành màu trắng, từng cọng tóc dựng đứng, trông như một chiếc ngân châm vậy. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Vốn hoà thượng già này nhìn hơi gầy, nhưng khung xương của hắn rất to. Tuy phía dưới làn da hắn không có bao nhiêu mỡ cùng cơ bắp, nhưng những đường gân lớn quấn quanh trên khung xương, làm cho hắn thoạt nhìn cũng không quá mức gầy gò. Ít nhất, trông hắn còn to hơn trụ trì Hiển Tông một chút.
- Hình như khí tức trên người lão hoà thượng này tương tự với hoà thượng trẻ tuổi trong Địa Hoàng điện kia. Hắn cũng là truyền nhân của Đại Lâm Tự trước đây sao?
Dương Thạc miễn cưỡng coi như là đệ tử của Nam Lâm Tự. Mà Nam Lâm Tự lại truyền thừa từ Đại Lâm Tự. Tính ra, Dương Thạc đúng là cùng mấy người truyền nhân của Đại Lâm Tự này là đồng môn rồi.
Tất nhiên, đang trong Nhân Hoàng điện này, Dương Thạc cũng không lập tức lôi kéo giao tình với lão hoà thượng kia.
Ầm ầm!
Đúng lúc Dương Thạc và lão hoà thượng kia đang gật đầu chào hỏi nhau, tỏ vẻ dễ gần một chút, thì không gian hỗn độn này hoàn toàn bị nứt vỡ.
Cảnh vật xung quanh biến đổi.
Dương Thạc lập tức phát hiện ra, mình cùng hầu hết các cao thủ Võ Thánh xung quanh, đều đang ở trong một cung điện rất lớn. Cung điện này lơ lửng trên không trung, cách mặt đất khoảng bảy tám trượng. Đại điện này rộng khoảng hơn một ngàn trượng. Mặt đất và vách tường của cung điện này, đều bố trí rất nhiều trận pháp, giống như trong Thiên Hoàng điện và Địa Hoàng điện. Mà hình như, trận pháp trong Nhân Hoàng điện còn ảo diệu hơn một chút so với trận pháp trong Thiên Hoàng điện và Địa Hoàng điện.
Nhưng, dù trận pháp ở đây có ảo diệu hơn thì chúng cũng bị đám cao thủ Dương Thạc phá. Lúc này, chúng đã không còn trọn vẹn nữa rồi.
- Đây chính là Nhân Hoàng điện hả?
- Đi thôi.
- Nhanh đi xuống mặt đất, đợi đến lúc bảo vật trong Nhân Hoàng điện xuất hiện, liền lập tức tranh đoạt.
Sau khi Nhân Hoàng điện hiện ra rõ ràng, một số cao thủ Võ Thánh không hề chần chừ, cả người di chuyển, nhảy xuống mặt đất trong Nhân Hoàng điện.
- Hả? Sao giữa đại điện này còn có một con Cự Thú chứ?
Cùng lúc đám cao thủ Võ Thánh nhảy xuống mặt đất, bọn hắn chợt phát hiện, một con Cự Thú dài khoảng bốn năm mươi trượng, đang nằm sấp trên mặt đất, chính giữa Nhân Hoàng điện.
Nói chính xác, thì đây là một con mèo khổng lồ màu xanh da trời.
Nếu không tính cái đuôi thì con mèo khổng lồ màu xanh da trời này, cũng đã dài hơn bốn mươi trượng rồi. Nó còn lớn hơn Man Văn Thiên Tượng rất nhiều. Hiện tại, nó đang nằm sấp trên mặt đất, mà độ cao của nó đã lên tới khoảng năm sáu trượng rồi. Nếu nó đứng lên, thì chắc phải cao tới mười bảy, mười tám trượng. Man Văn Thiên Tượng so với nó chỉ như một con chuột nhỏ mà thôi. Còn Thần Long so với nó thì chỉ như một con rắn nhỏ.
Chẳng qua, so với thân hình to béo của Man Văn Thiên Tượng thì con mèo khổng lồ này trông rất gầy yếu.
Nó cũng tương đương với trụ trì Hiển Tông của Kim Phật Tự.
Trên người nó không có một chút huyết nhục, chỉ như da bọc xương. Không những thế, khung xương của con mèo khổng lồ màu xanh da trời này cũng không quá thô, nên trông nó như một bộ Khô Lâu vậy.
Chẳng qua, dù là như thế, trên người con mèo khổng lồ này cũng tràn ra một luồng khí tức đậm đặc uy áp, khiến cho những Võ Thánh bình thường tới gần nó hai ba mươi trượng, đều lập tức biến sắc. Hình như bọn hắn bị khuất phục trước luồng khí thế này. Mấy tiếng VÚT… VÚT… vang lên. Bọn hắn liền nhanh chóng bay ngược lại, cách con mèo khổng lồ này khoảng năm mươi trượng, mới thở dài một hơi.
Ánh mắt của bọn hắn nhìn về phía con mèo khổng lồ màu xanh da trời này, đã thêm vài phần sợ hãi.
- Hình như, luồng khí thế uy áp này cũng tương tự với thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thượng cổ Hắc Hùng.
Giờ phút này, Dương Thạc cũng đã nhìn thấy con mèo khổng lồ màu xanh da trời này.
Khí tức trên người nó tạo cho Dương Thạc cảm giác, cũng giống như khi Dương Thạc thấy thi thể thượng cổ Huyền Ưng cùng thượng cổ Hắc Hùng lần đầu tiên.
- Là thân thể của dị thú cấp độ Hư Không Võ Thánh.
Theo bản năng, Dương Thạc lập tức phán đoán nói.
- Hả? Trong Nhân Hoàng điện này còn có một cái thi thể dị thú như vậy sao?
Dương Thạc có thể thấy được thi thể của con mèo khổng lồ màu xanh này, thì tất nhiên nhóm cường giả như Thần Quy Vương cũng đều thấy được.
Nhóm cường giả Thần Quy Vương đâu chỉ mạnh gấp mười lần so với nhóm Võ Thánh bình thường. Nên khi bọn họ đối mặt với uy áp của thi thể dị thú cấp độ Hư Không Võ Thánh này, cũng không cảm thấy áp lực gì. Vài tiếng VÚT… VÚT vang lên. Mấy người Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương, Thần Quy Vương đều đã tới gần con mèo khổng lồ màu xanh da trời này, chỉ cách nó khoảng mười trượng mà thôi. Còn đám cường giả như Trác Tử Dương thì cách con mèo khổng lồ màu xanh da trời này khoảng mười bảy, mười tám trượng.
- Lại là nó hả?
Lúc Thần Quy Vương thấy rõ con mèo khổng lồ màu xanh da trời này, cả người liền khẽ run lên.
- Lam Mị, hoá ra ngươi chính là Lam Mị. Thật không thể ngờ, qua một vạn năm rồi, mà ta còn có thể được thấy ngươi lần nữa, ở trong mộ của Nhân Hoàng này.
Tiếng nói trầm thấp từ trong miệng Thần Quy Vương chậm rãi truyền ra.
- Lam Mị ư?
Đám người Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên nghe cái tên này, đều nhíu mày.
- Nó là Lam Mị ư? Nó chính là sủng thú của Nhân Hoàng trong truyền thuyết sao?
Tiếng nói xen lẫn chút kinh ngạc của Dương Địch vang lên bên cạnh Dương Thạc.
- Lam Mị sao?
Dương Thạc lại không hề có ấn tượng gì với cái tên này.
- Thiếu gia, theo truyền thuyết, vạn năm trước, bên cạnh Nhân Hoàng có một con sủng thú. Nó gọi là U Minh thú, có hình dáng của một con mèo khổng lồ màu xanh da trời. Trong quá trình nhóm cao thủ Nhân Hoàng và Đạo Hoàng vây công Thần Long, về sau tranh đấu cùng Đạo Hoàng, nam chinh bắc chiến, thống nhất nhân đạo, con U Minh Thú này đã trợ giúp cho Nhân Hoàng rất nhiều. Con sủng thú của Nhân Hoàng này có tên gọi là Lam Mị. Thực lực của nó cũng không hề thua kém nhiều so với Nhân Hoàng.
- Năm đó, khi Nhân Hoàng chết đi, con Lam Mị này cũng tiến vào huyệt mộ của Nhân Hoàng, chôn cùng Nhân Hoàng. Ta vốn nghĩ, Nhân Hoàng đã đến một thế giới khác, thì con Lam Mị này cũng đi theo. Nhưng thật không thể ngờ, nó lại lưu lại trong Nhân Hoàng điện này.
Dương Địch nhanh chóng giải thích cho Dương Thạc.
Nhân Hoàng chết đi, Lam Mị chôn cùng. Đây chỉ là cách nói của đa số mọi người thôi.
Trên thực tế, tất cả những cao thủ đã đến trong huyệt mộ của Nhân Hoàng này đều biết, Nhân Hoàng không chết đi, mà có chín mươi phần trăm là ông ta đã đến một thế giới khác.
Lam Mị là sủng thú của Nhân Hoàng, nhưng nó lại lưu lại trong mộ của Nhân Hoàng, mà không tiến vào một thế giới khác. Điều này làm cho mọi người hơi kinh ngạc một chút.
- Đúng là tiểu tử này. Tiểu gia, trong trí nhớ của Lão Long ta, có thông tin về tiểu tử này.
Thần Long nhìn chằm chằm vào con mèo khổng lồ màu xanh da trời đang nằm sấp ở dưới, nói nhỏ.
Năm đó, Lam Mị cùng Nhân Hoàng vây giết Thần Long. Nên tất nhiên, Thần Long đã giao chiến với Lam Mị, và trong trí nhớ của nó cũng tự nhiên có thông tin về con Lam Mị này.
- Khí tức của con mèo khổng lồ phía dưới, gần như giống y như đúc so với khí tức của con Lam Mị trong trí nhớ của ta.
- Chẳng qua, hình thể trước kia của Lam Mị chỉ khoảng hai mươi trượng, còn nhỏ hơn một chút so với Man Văn. Thực lực của nó cũng chỉ ở cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm, còn kém ta rất xa. Nhưng hiện tại, sao thằng này lại biến dài tới bốn năm mươi trượng rồi. Mà khí tức của nó, cũng đã vững vàng đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh rồi.
Thần Long thì thào lẩm bẩm.
- Nếu thằng này đã đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thì sao nó có thể chết đi, mà chỉ còn lại mỗi cái xác không đâu.
- Không đúng.
Thần Long đang nghĩ ngợi, chợt cả người run lên, ánh mắt loé sáng.
- Tiểu gia, mau lui lại phía sau.
- Thằng ranh này căn bản không chết, nó là đang tiến vào trạng thái tiềm tu. Cấm chế trong Nhân Hoàng điện đã bị phá vỡ, nó sẽ tỉnh lại ngay lập tức.
Tiếng nói khàn khàn của Thần Long, vội vàng vang lên.
Không chết?
Hầu như lúc Thần Long vừa nói ra những lời này, đồng thời Dương Thạc theo bản năng liền nhanh chóng phát tán cảm giác lên người Lam Mị khổng lồ đang nằm ở trung tâm Nhân Hoàng Điện.
Thịch! Thịch! Thịch!
Vạn năm trước, Lam Mị khổng lồ này chính là sủng thú của Nhân Hoàng, U Minh Thú. Dưới sự dò xét của Dương Thạc, nó giống như vẫn còn sống, khí huyết chậm rãi lưu động trong thân thể, thậm chí ngay cả trái tim trong thân thể cũng đều đập thịch thịch thịch. Chỉ có điều trái tim của U Minh Thú đập rất chậm, ba bốn lần hô hấp mới đập một lần.
- Thật sự còn sống sao?
Dương Thạc nhíu mày.
U Minh Thú thật sự có sinh mệnh lực cường đại.
Nhưng cũng không thể nói rằng con U Minh Thú này còn sống. Phải biết rằng lúc trước ở khu vực trung tâm Yến Sơn, lúc Dương Thạc nhìn thấy thi thể Huyền Ưng thượng cổ và Hắc Hùng thượng cổ lần đầu tiên, trong hai thi thể đấy vẫn có khí huyết chậm rãi lưu động, cũng không hoàn toàn mất hết sinh mệnh lực. Chính xác mà nói, cho dù cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh đã chết nhưng chỉ cần thân thể không bị tàn phá đến cực hạn, sinh mệnh lực vẫn có thể giữ trong khoảng thời gian rất lâu.
Đây chính là cấp độ khí huyết không chết không thôi!
Hiện tại mặc dù Dương Thạc đã dò xét được khí huyết vẫn lưu động trong thân thể U Minh Thú Lam Mị nhưng cũng không thể nói rằng U Minh Thú Lam Mị chưa chết.
Chính bởi vì như thế, Dương Thạc cũng không nghe theo lời dặn của Thần Long, không lập tức lùi về phía sau.
Thịch! Thịch! Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!
Mà chính là sau một khắc.
Chợt thấy trong thân thể U Minh Thú, trái tim bắt đầu tăng tốc!
Bắt đầu từ ba năm lần hô hấp mới đập một lần, thời gian dần trôi qua trở thành hai lần hô hấp đập một lần, một lần hô hấp đập một lần, thậm chí là một lần hô hấp có thể đập hai ba lần…
Ào ào…! Ào ào…!
Trong thân thể nó, khí huyết giống như nước trong dòng sông, phát ra tiếng vang ào ào, tốc độ lưu động đột nhiên tăng lên.
- Kẻ xâm nhập cung điện Nhân Hoàng, các ngươi… đã quấy rầy ta…
Sau một khắc, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được trong đầu lâu của U Minh Thú, một luồng tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ chợt bắn ra, gần như chỉ trong chớp mắt đã bao phủ phạm vi trăm trượng xung quanh. Ngay nháy mắt sau đó, một âm thanh băng hàn nhanh chóng vang lên bên tai Dương Thạc.
- Không tốt!
Mãi đến lúc âm thanh này vang lên, sắc mặt Dương Thạc mới nhanh chóng biến đổi.
Thập Phương Ca Sa đã bị luồng khí cơ từ trong thân thể U Minh Thú phát ra cảm ứng được, lập tức chấn động ông ông. Trong chốc lát, Dương Thạc chỉ cảm thấy bản thân giống như đang bị một vị cường giả siêu cấp mạnh mẽ không nhìn thấu theo dõi, cơ bắp toàn thân vô thức kéo căng, tóc gáy từ từ dựng đứng lên.
- Con U Minh Thú này thật sự còn sống?
Trong đầu Dương Thạc xuất hiện ý niệm này.
Khí cơ trong thân thể U Minh Thú bắt đầu khởi động bao phủ Dương Thạc, đồng thời Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng bản thân hiện tại và lúc chưa tiến vào huyệt mộ Nhân Hoàng, còn ở bí địa hạch tâm của Chân Vũ Môn, bị cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh kia, tàn hồn của Chân Vũ Đại Đế Chân Huyền nhìn thẳng vào, cảm giác hầu như giống nhau như đúc!