Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 186 : Thiểm nhân
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Đầu tiên thanh kiếm chỉ có ba tấc, sau đó Thủy Nguyên Tinh Khí điên cuồng hướng vào tiểu kiếm làm cho thân kiếm ngày càng lớn , cuối cùng thanh kiếm dài ba thước ba tấc. Linh khí xung quanh hút vào thân kiếm đã vượt qua 50 lần pháp lực của Dương Diệc Phong. Không những thế Bất Diệt Kiếm Thể từ giai đoạn đầu của tầng thứ ba dưới sự uẩn dưỡng của Thủy Chi Bản Nguyên đã đột phá lên đỉnh phong của tầng thứ ba. Gân cốt toàn thân của Dương Diệc Phong một lần nữa được cường hóa, hiện tại có thể ngạnh kháng cực phẩm tiên khí.
Dương Diệc Phong luyện hóa Thủy Chi Linh Tuyền, hiểu được Thủy Chi Bản Nguyên , có thể điều động Thủy Nguyên Tinh Khí để ngưng ra ngũ hành pháp kiếm. Hôm nay, Dương Diệc Phong đã ngưng kết được ba loại mộc, thủy, hỏa làm cho pháp lực tăng lên, có thể so với Linh Tiên trên Thượng Giới. Hơn nữa Hư Không Ngưng Kiếm Thuật có lực chiến đấu kinh khủng nên có thể miểu sát bất cứ cao thủ dưới cấp Thiên Tiên. Không những thế , Kim Tiên hiện tại đã không phải là đối thủ của Dương Diệc Phong, hắn gặp Huyền Tiên cũng có thể cầm cự . Dù sao thì Kim Tiên và Huyền Tiên chênh lệch không đơn giản như sự chênh lệch giữa Thiên Tiên và Kim Tiên.
- Ai chà, thật là thoải mái, cảm giác như mình và thiên địa càng thêm gần nhau, trong nguyên thần linh phách hiện lên những cảm ngộ không giống trước đây.
Dương Diệc Phong mở mắt, đứng lên rồi cầm kiếm múa vài đường, quả nhiên vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, nguyên thần thụ thương của hắn cũng đã khỏi hẳn.
- Tiểu tử ngươi quả nhiên vận khí vô cùng, có thể nhanh chóng lý giải được chân lý của Thủy, xem ra cảm ngộ lần trước ở lôi vực làm cho cảnh giới của ngươi tăng nhiều. Lần này ngươi đột phá thật nhanh, ngưng kiếm vô cùng thuần thục chứng tỏ tâm cảnh của ngươi đã vượt qua pháp lực giúp ngươi vận chuyển pháp lực không chút trở ngại.
Kinh Thiên nói.
- Ta biết, Hư Không Ngưng Kiếm Thuật không chú trọng tu luyện tâm thần, hơn nữa phương pháp cũng quá sức thô bạo. Cho nên ta mới dùng Huyền Thiên Thần Lục để tu luyện nguyên thần , sau này phải chú trọng hơn mới được. Con đường tu hành của ta quá ngắn mà pháp lực quá cao, nếu như không có những kỳ ngộ thì tâm thần không thể vượt qua pháp lực.
- Đúng vậy, tu hành một trăm năm đã đạt cảnh giới như vậy thật là quá nhanh.
Kinh Thiên thở dài cảm thán.
- Được rồi, ta phải trở về . Lần này tu luyện bao lâu ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Chưa đến một năm .
Kinh Thiên trả lời. Tu vi từ Đại Thừa Kỳ trong một năm vượt qua Linh Tiên chi cảnh thì là khái niệm gì?
- Vậy vẫn còn kịp, đại nạn không chết chắc chắn sẽ có phúc ha ha ha ha
Dương Diệc Phong cười to bơi ra hỏi đầm nước.
- Bùm.
Một âm thanh vang lên, tiếp theo từ trong đầm nước lao ra một bóng người, ngạo nghễ đứng giữa không trung gào lên :
- Ngự kiếm đi theo gió, tiêu dao trong thiên địa
Tiếp theo một vật thể phi kiếm ngân sắc xuất hiện dưới chân của Dương Diệc Phong, sau đó cả người lẫn kiếm đều biến mất ở phía chân trời.
- Ai nói ta không ngự kiếm phi hành ? Ha ha ha ha
Dương Diệc Phong cười lớn . Bởi vì Kiếm Nguyên quá bá đạo, trực tiếp gạt bỏ thần thức liên hệ với phi kiếm của Dương Diệc Phong nên trừ phi tính mệnh giao tu thì Dương Diệc Phong mới dùng được phi kiếm. Tuy nhiên Dương Diệc Phong đâu thể vì ngự kiếm phi hành mà kiếm một thanh kiếm giao tu.
Thanh phi kiếm ngân sắc kia chính là Như Ý Thiên Huyễn Châu biến thành, hôm nay Thiên Huyễn đã mạnh hơn lúc mới sinh ra. Lúc Dương Diệc Phong hấp thu Thủy Chi Bản Nguyên thì Thiên Huyễn cũng có lợi không ít.
Hôm nay hắn đã có thể ngự kiếm bay giữa bầu trời nên đương nhiên là vô cùng vui vẻ rồi. Hiện tại Thiên Huyễn cũng đã tiến hóa thành thượng phẩm tiên khí, lúc hắn mới sinh chỉ có phẩm chất hạ phẩm. Trong một thời gian ngắn tăng liền hai cấp không thể không làm cho người ta kinh hãi.
Tuyệt Vọng Hải Uyên đích xác có thể làm cho phổ thông tiên nhân phải tuyệt vọng, tuy nhiên Dương Diệc Phong đâu phải là phổ thông? Nguyên thần của hắn có tam đại Ngũ Hành Bổn Nguyên thủ hộ thì đâu phải tầm thường. Chín năm trước hắn có thể vào thì chín năm sau hắn có thể ra bằng tu vi tiên nhân.
Lúc này , ở ngoại vi của Tuyệt Vọng Hải Uyên, trên một tiểu đảo có một đội người tu chân đạp phi kiếm đáp xuống.
Đầu lĩnh có hai người, một trong hai người nói :
- Lần này mọi người có phát hiện gì không?
Mấy người bên dưới đều lắc đầu không nói, người đầu lĩnh thở dài nói rằng :
- Ai … chín năm , cũng không biết Phong hộ pháp rốt cuộc có chuyện gì . Mấy vị trưỡng lão cũng tính không ra tình hình, có lẽ đã …
- Im đi Tà An, ngậm cái miệng quạ đen của ngươi lại. Phong hộ pháp có thể xông ra Nhiệt Luyện Thụ Hải thì cũng có thể thoát được Tuyệt Vọng Hải Uyên. Không chừng ngài đang tu luyện bên trong.
Tà Thương mắng.
- Ha ha Tà Thương sư huynh nói đúng.
Tà An vội cười nói.
- Ha ha ha , Tà Thương tiểu tử chỉ được cái nói đúng
Âm thanh của Dương Diệc Phong từ bốn phương tám hướng truyền đến . Thì ra Dương Diệc Phong lao ra Tuyệt Vọng Hải Uyên liền dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn để nhìn. Hiện tại, Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của Dương Diệc Phong đã khác lúc trước, không chỉ có thể tìm vật mà còn có thể nghe đươc cả đối thoại, phạm vi tim kiếm cũng gấp mười lần lúc trước.
Dương Diệc Phong tìm thấy tung tích của mấy người Tà Thương liền chạy đến . Những câu hắn vừa nói chỉ là dùng thần thức để truyền âm còn người vẫn đang cách xa vạn dặm.
- Là âm thanh của Phong hộ pháp , Phong hộ pháp đi ra rồi.
Tà An mừng rỡ nói.
- Ta đã sớm nói, Phong hộ pháp làm sao có việc gì chứ ?
Tà Thương nói cứ như mọi chuyện nằm trong sự dự liệu của hắn.
Chỉ trong chốc lát Dương Diệc Phong đã xuất hiện ở trên đảo nhỏ, hắn vừa hạ xuống thì đám người liền quỳ xuống :
- Tham kiến Phong hộ pháp
- Đứng lên đi, đây không phải trong tông, không cần đa lễ .
Nói xong Dương Diệc Phong vẩy tay, mấy người đang quỳ lập tức cảm thấy một lực lượng không thể kháng cự nâng họ đứng dậy.
Tà An đang muốn nói thì Dương Diệc Phong ngăn hắn lại nói rằng :
- Mọi chuyện ta biết rồi, các ngươi có thể quay về tông phục mệnh. Nói cho Thất Dạ sư huynh rằng ta sẽ nhanh chóng quay về tông.
Dương Diệc Phong dừng lại một chút hỏi :
- Chỗ này đi hướng nào để quay về Huyền Thiên đại lục ?
Tà Thương cung kinh hồi đáp :
- Khởi bẩm Phong hộ pháp, đi hướng này sẽ về đại lục, đây là bát quái châm bàn có thể chỉ rõ phương hướng.
Nói xong đưa cho Dương Diệc Phong một cái bát quái.
Dương Diệc Phong cũng không khách khí nhân lấy mà nói :
- Được rồi, khổ cực cho các ngươi, mau quay về tu luyện đi.
- Dạ không dám, chúng ta chỉ là một trong nhiều tổ ở đây đợi Phong hộ pháp thôi. Toàn bộ ngoại vi của Tuyệt Vọng Hải Uyên có mấy trăm người của Ma Tông tìm nơi hạ lạc của ngài . Lúc đầu có mấy cao thủ trong tông tiến vào nhưng nhanh chóng bị thương nên tông chủ phái mọi người đứng đợi ở bên ngoài.
Tà An nói .
Dương Diệc Phong cười nói :
- Vậy thông báo cho bọn họ quay về trong đi .
Nói xong liền đứng dậy bay về phía Huyền Thiên đại lục. Tốc độ hiện tại của Dương Diệc Phong đã nhanh hơn trước 10 lần, xung quay hải uyên có không ít người nhưng chỉ cảm giác được có người bay qua. Đến khi bọn họ dùng thần thức thì người đó đã biến mất. Dưới tốc độ như vậy, Dương Diệc Phong chỉ dùng một ngày một đêm liền đến được đại lục .
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 187 : Trùng phùng.
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong bay vào lãnh thổ nước Sở rồi hướng về Sở Đô . Dương Diệc Phong vốn có thể dùng Thông Linh Ngọc Bội để thông báo cho Mộng Yên Nhiên nhưng hắn không làm, hắn muốn làm cho nàng ngạc nhiên.
Mộng Yên Nhiên trong chín năm này cũng không đi đâu, chỉ ở trong tiểu lâu . Bình thường nếu không phải bế quan tu luyện thì cũng là giúp Dương Diệc Phong giải quyết một số việc nhỏ. Ở trong nội tâm đều luôn cho rằng một ngày nào đó Dương Diệc Phong sẽ trở về. Đây chính là mong muốn duy nhất , cũng là nguyện vọng duy nhất của nàng.
Hôm nay , Mộng Yên Nhiên càng thêm quyết đoán , có thể giúp Dương Diệc Phong ra quyết sách vân vân. Tu vi của nàng cũng tiến bộ không ngừng, hiện tại đã là Tích Cốc Kỳ đỉnh phong , chỉ một chút nữa là đạt đến Khai Quang Kỳ. Chỉ cần bước vào Khai Quang Kỳ thì nàng có thể bắt đầu tu luyện công pháp tu thần , chính thức bước vào con đường tu hành.
Mộng Yên Nhiên hiện tại không có việc gì liền ở trong sân đánh đàn, vừa đàn vừa nghĩ đến Dương Diệc Phong nên âm hưởng buồn bã trầm thương. Tiếng đàn có sự ưu mỹ nhưng trong đó chất chứa nhiều tưởng niệm, đắm say. Ở bên cạnh tiểu viện, Huyết Sát thở dài mong Dương Diệc Phong sớm quay về. Chín năm nay hắn vẫn một mực ẩn cư trong Thính Hương Vũ Tạ vừa tu luyện vừa bảo vệ Mộng Yên Nhiên.
- A ….
Thần thức của Huyết Sát bỗng nhiên bắt gặp một cao thủ đang bay đến với vận tốc siêu lớn. Hắn nở nụ cười.
- Lục đệ, cuối cùng ngươi đã trở về, ta biết Tuyệt Vọng Hải Uyên không phải là đối thủ của ngươi .
Nói xong hắn liền hóa thành một đoàn huyết vụ biến mất.
Huyết Sát có thể thấy Dương Diệc Phong thì đương nhiên Dương Diệc Phong cũng có thể thấy hắn. Dương Diệc Phong truyền âm :
- Đa tạ ngũ ca.
Đa tạ Huyết Sát tự động tránh đi dành không gian riêng cho hắn hay cảm tạ Huyết Sát lãng phí chín năm ở trong thế tục bảo hộ Mộng Yên Nhiên ? Câu trả lời chỉ có Dương Diệc Phong biết.
Huyết Sát vừa ly khai Sở Đô không lâu thì Dương Diệc Phong đi vào Thính Hương Vũ Tạ. Dựa vào tu vi của Dương Diệc Phong thì ai phát hiện ra hắn ? Dương Diệc Phong trực tiếp đáp xuống trúc lâu rồi bày ra một cấm chế, xong xuôi hắn đi vào. Trong viện truyền đến tiếng dàn sầu não của Mộng Yên Nhiên làm xao xuyến trái tim của Dương Diệc Phong, trước mắt hắn là bóng lưng tuyệt mỹ, chỉ là có thêm phần thê lương.
Dương Diệc Phong cứ như vậy đứng sau lưng Mộng Yên Nhiên nhìn nàng đánh đàn mà thất thần.
- Yên Nhiên.
Cuối cùng Dương Diệc Phong nhịn không được liền hô lên.
Tiếng đàn động lòng người thoáng chút liền ngừng lại, hai vai Mộng Yên Nhiên bắt đầu run run. Nàng xoay người lại thấy Dương Diệc Phong đứng đó, là thân ảnh mà nàng tưởng niệm đã lâu. Mộng Yên Nhiên một lời cũng không nói liền chạy thẳng về phía Dương Diệc Phong.
Dương Diệc Phong mở rộng hai tay ôm lấy Mộng Yên Nhiên , kéo nàng sát vào lòng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Mộng Yên Nhiên , cảm thụ ôn hương từ Mộng Yên Nhiên rồi nhẹ giọng nói :
- Ta đã trở về.
Mộng Yên Nhiên đầy nước mắt ôm chặt lấy Dương Diệc Phong , chỉ sợ nếu thả ra một giây thì hắn sẽ biến mất. Nghe xong Dương Diệc Phong nói thì nhẹ nhàng gật đầu rồi ôm càng thêm chặt.
Không biết qua bao lâu , có thể là vài giây, cũng có thể là vài …thế kỷ . Mộng Yên Nhiên mới bình tĩnh lại nói :
- Thiếp rất nhớ chàng.
Mộng Yên Nhiên cũng không nói nhiều vì nàng biết nam nhân của mình là người làm đại sự , có nhiều chuyện không thể nói với nàng, nàng chỉ cần ở sau lưng quan tâm đến hắn mà thôi.
Dương Diệc Phong nắm lấy hai vai của Mộng Yên Nhiên, hai mắt nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của Mộng Yên Nhiên mà nói :
- Ta cũng vậy, ta không một giây nào mà không nhớ đến nàng
Nói xong liền hôn lên đôi môi của Mộng Yên Nhiên, Mộng Yên Nhiên cũng nhiệt tình đáp trả. Dương Diệc Phong liền động tình làm Mộng Yên Nhiên thở hổn hển :
- Không nên , không nên ở đây …
Dương Diệc Phong liền ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi biến mất , lúc xuất hiện là ở trong phòng ngủ của tiểu lâu.
…………
Sau trận mây mưa điên cuồng, Dương Diệc Phong liền ôm Mộng Yên Nhiên kể cho nàng nghe những chuyện ở Tuyệt Vọng Hải Uyên làm Mộng Yên Nhiên kinh động không thôi. Nếu không phải Dương Diệc Phong đã bình yên trở về thì nàng sẽ lo lắng mà phát khóc.
- Ta rời đi nhiều năm như vậy, nàng mỗi ngày làm gì ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Thiếp mỗi ngày chỉ nghĩ đến chàng, giúp chàng xử lý một vài điểm nhỏ rồi luyện công. Chàng xem , thiếp hiện tại đã là Thần Cấp đỉnh phong , không bao lâu thiếp sẽ tiến vào Khai Quang Kỳ để tu luyện Thất Thải Thăng Thần Thuật.
Dương Diệc Phong đã về thì tảng đá lớn trong lòng của Mộng Yên Nhiên đã rơi xuống, tâm tình vô cùng vui vẻ.
- Mấy năm nay có chuyện gì xảy ra ?
Dương Diệc Phong hỏi .
- Hạng Thiên Vũ cũng lợi hại, đăng cơ không được một năm liền ổn tọa . Sau ba năm chuẩn bị hắn tiến hành hành động thống nhất đại lục. Hiện tại Tấn, Hàn, Triệu , Tề đều trong tay hắn . Yến và Sở kết minh, xuất binh 150 vạn đang tiến đánh Tần Quốc , Triệu Quốc cũng xuất binh 50 vạn vậy chặt danh tướng của Tần là Vương Khởi ở Hán Dương.
- Ủa ? Triệu Quốc làm sao nhanh chóng bị Sở Quốc thu phục vậy ?
Dương Diệc Phong có chút hiếu kỳ, những nước khác đều trong sự dự liệu của hắn, chỉ có Triệu Quốc có Bạch gia quân khó gặm . Nếu Hạng Thiên Vũ muốn thành sự chỉ có cách mời Lý Lâm Hưng trực tiếp giết cả nhà Bạch gia nhưng mà Lý Lâm Hưng tuyệt đối không dám làm thế. Trước khi đi hắn đã giao cho Lý Lâm Hưng giữ sự cân bằng trong thế tục, nếu Bạch gia không chọc hắn , hắn tuyệt đối không được làm gì Bạch gia.
- Bởi vì Hạng Thiên Vũ đã ..tán đổ Uyển Tinh muội muội.
Mộng Yên Nhiên dùng một ngón tay vẽ vẽ lên ngực Dương Diệc Phong , vừa vẽ vừa giải thích.
Dương Diệc Phong nghe xong đã hiểu, Hạng Thiên Vũ cưới được nhị tiểu thư của Bạch gia thì Bạch Kính Kỳ đương nhiên quy thuận. Nữ nhi hắn trở thành Hoàng Hậu của Sở mà Sở Quốc thực lực cường đại nên hắn thuận nước theo thuyền mà giúp con rể. Xem ra chỉ cần diệt được Tần Quốc là đại lục sẽ thống nhất, đến lúc đó mình sẽ có công đức. Có công đức kim quang trong người rồi thì tu hành càng thuận lợi.
- Tà Dương, đưa Lý Lâm Hưng tới.
Dương Diệc Phong dùng Thông Linh Ngọc Bội phân phó cho Tà Dương.
- Sư tôn … ngài …
Tà Dương kích động quá nói không thành lời.
- Ta đã trở về, yên tâm , ta hiện đang ở bên cạnh Mộng Yên Nhiên. Mau gọi Lý Lâm Hưng đến.
Dương Diệc Phong phân phó rồi đứng dậy thay y phục.
Sau nửa canh giờ, Dương Diệc Phong ngồi trên ghế đá , Mộng Yên Nhiên ôn nhu ngồi bên cạnh. Trên bàn toàn là những món ngon do Mộng Yên Nhiên tự tay làm, rượu cũng do nàng cất kỹ. Mộng Yên Nhiên vừa rót rượu , vừa gắp thức ăn cho Dương Diệc Phong.
- Sư tôn, đệ tử và Lý Lâm Hưng cầu kiến.
Âm thanh của Tà Dương từ bên ngoài truyền vào.
- Các ngươi vào đi .
Dương Diệc Phong mở miệng nói.
- Tham kiến chủ thượng (sư tôn)
Lý Lâm Hưng và Tà Dương cùng hành lễ.
- Không cần đa lễ, lại đây uống vài ly , vừa uống vừa nói.
Dương Diệc Phong nói.
Hai người vội ngồi xuống, Mộng Yên Nhiên lấy thêm hai ly và hai chén sau đó trở lại bên cạnh Dương Diệc Phong.
- Lại đây, ăn một ít . Đây chính là do Yên Nhiên tự tay làm , bên ngoài muốn ăn cũng không có.
Dương Diệc Phong đùa.
Ăn uống no say xong Lý Lâm Hưng mới báo cáo :
- Chủ thượng, hiện tại thuộc hạ đã bí mật thu dưỡng mấy trăm đệ tử tư chất tốt và mấy ngàn thủ hạ . Tất cả đều do thuộc hạ và Tà Dương phụ trách giáo dục.
Tà Dương nói :
- Mấy trăm tinh anh kia , đệ tử đã cho bọn họ mật pháp trúc cơ của Ma Tông . Hiện tại có chút thành tựu, thấp nhất là Toàn Chiếu Kỳ và cao nhất đã là Tích Cốc Kỳ. Những ai đến Tích Cốc Kỳ đều được Lý đại nhân cho ra tiền tuyến huấn luyện trong chiến trường.
- Tốt , tốt , sau này nội vụ trong Phong Minh Cung đều giao cho ngươi .
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 188 : pháp kiếm thứ tư, pháp lực lại tăng (thượng)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Đệ tử tuân mệnh.
Tà Dương vui mừng nói.
- Lý Lâm Hưng , ngươi theo ta đã nhiều năm , năng lực rất tốt. Sau này ngươi chính là đệ tử của Ma Tông Phong Minh Cung.
Dương Diệc Phong nói.
- Đa tạ chủ thượng, thuộc hạ sẽ trung tâm như một.
Lý Lâm Hưng trịnh trọng nói.
Dương Diệc Phong đi qua vỗ vai Lý Lâm Hưng nói :
- Ngươi cứ ở thế tục vài năm rèn đúc rồi quay về Ma Tông. Lúc đó giúp ta quản lý ngoại vụ của Phong Minh Cung.
- Thuộc hạ hiểu rõ, thuộc hạ quyết không làm chủ thượng thất vọng.
Lý Lâm Hưng vô cùng kích động. Hắn sau đó đem sự tình phát sinh ở Sở Quốc nói ra một lần. Lý Lâm Hưng là người chấp hành nên các chi tiết rõ ràng hơn lời Mộng Yên Nhiên nói. Từ chuyện Hạng Thiên Vũ đoạt vị , diệt Lục gia, vương tử biến mất , Bạch Uyển Tinh gả cho Hạng Thiên Vũ, Bạch gia ủng hộ Sở Quốc âm thầm khống chế Triệu Quốc cho đến Âu Dương Chính Minh kết minh …
- Ừm , sau này ngươi quay về Ma Tông muốn dẫn bao nhiêu người quay về thì tùy ngươi , chỉ cần không phải thứ kém cỏi là được. Giờ ngươi và Tà Dương lui ra , lúc rảnh nhớ tập trung tu luyện.
Dương Diệc Phong mở miệng nói.
Tà Dương và Lý Lâm Hưng tuân lệnh lui ra , hai người đều vô cùng vui vẻ và hưng phấn.
Hạng Thiên Vũ cũng vô cùng thức thời, trong ngày hắn nghe được Lý Lâm Hưng báo tin thì ngày thứ hai đã chạy đến, đi cùng ngoại trừ Lý Lâm Hưng còn mang theo cả Bạch Uyển Tinh đến.
Dương Diệc Phong vừa nhìn đã biết rõ tâm tư của tiểu tử này. Bạch Uyển Tinh và Mộng Yên Nhiên là bạn thân, tiểu tử này mang đến là muốn thắt chặt quan hệ giữa hắn và Dương Diệc Phong . Đồng thời Hạng Thiên Vũ lo sợ Dương Diệc Phong sẽ trách tội hắn.
Dương Diệc Phong âm thầm tán thưởng, tiểu tử này đúng là đế vương trời sinh, tuổi còn trẻ mà đã sử dụng những thủ đoạn này vô cùng thuần thục. Dương Diệc Phong cũng không để ý, hắn là người tu hành lại là ngươi văn minh, chuyện tình thế tục chỉ là để hắn giải trí mà thôi. Trong thế tục này, Hạng Thiên Vũ mới là chủ nhân của thế tục nên Dương Diệc Phong quan hệ tốt một chút với hắn cũng không sao .
Hạng Thiên Vũ và Bạch Uyển Tinh bí mật đi đến Thính Hương Vũ Tạ, Bạch Uyển Tinh buồn bực trong lòng nghĩ thầm :
- Hoàng thượng làm sao vậy ? Đi gặp người nào mà tay cứ run như cầy sấy vậy ? Ở đây không phải chổ ở của Yên Nhiên tỷ tỷ hay sao ?
Nhưng dù sao Bạch Uyển Tinh cũng là người thông minh, nàng đương nhiên sẽ không hỏi mấy câu này để cho Hạng Thiên Vũ mất hứng.
Hạng Thiên Vũ đúng là có chút run rẩy, không biết vì sao hắn không sợ trời không sợ đất mà lại sợ Dương Diệc Phong. Tuy rằng, Dương Diệc Phong bình thường luôn ôn hòa hiền lanh nhưng hắn vẫn cứ sợ .
Tà Dương sớm đã đứng ở cửa đợi, Lý Lâm Hưng liền nhanh chóng đưa người vào trong còn mình đứng ngoài đợi.
- Sở Vương mời đợi một lúc, công tử sẽ nhanh chóng đi ra.
Tà Dương nói hạ nhân bưng đồ điểm tâm lên rồi đứng qua một bên.
Hạng Thiên Vũ đương nhiên không có dị nghị gì nhưng Bạch Uyển Tinh lại khác , nàng trong năm năm làm hoàng hậu chỉ dưới một người trên vô số người, quyền hành cực đại. Bình thường không có ai dám vô lễ với nường chứ đừng nói đến phu quân của nàng đường đường là Hoàng đế của Sở Quốc .
Bạch Uyển Tinh đang muốn phát tác thì Hạng Thiên Vũ lôi tay nàng, dùng nhãn thần ra dấu cho Bạch Uyển Tinh bình tĩnh lại rồi âm thầm chỉ Tà Dương ý bảo nàng nhìn kỹ.
Bạch Uyển Tinh thông minh tuyệt đỉnh, cẩn thẩn quan sát thì nhận ra ngay . Thì ra là hắn , Dương Diệc Phong. Người hộ vệ Tà Dương này tại sao chín năm qua không có một chút tiến bộ , vẫn là thiên cấp đỉnh phong. Bạch Uyển Tinh tin rằng dựa vào bối cảnh của Dương Diệc Phong thì người bảo tiêu này không có khả năng chỉ là Thiên Cấp đỉnh phong.
Sau khi suy nghĩ lại liên hệ với cử động khác thường của tướng công mình, nàng lập tức hành động cẩn thận hơn.
Một lát sau , Dương Diệc Phong từ trong ôm Mộng Yên Nhiên đi ra , hắn ngồi xuống rồi mới nói :
- Bạch tiểu thư , à không Hạng phu nhân , chúng ta lại gặp lại.
Hạng Thiên Vũ thấy Dương Diệc Phong an tọa mới đứng dậy hành lễ mà nói :
- Đệ tử ra mắt lão sư.
Bạch Uyển Tinh bất ngờ, nàng lần đầu tiên thấy Hạng Thiên Vũ cung kính với người khác như vậy. Ngay cả phụ thân nàng thì hắn chỉ lễ phép mà thôi. Thế nhưng hôm nay trước mắt Dương Diệc Phong thì hắn lại lấy lễ của vãn bối, thậm chí là ý tứ của thuộc hạ làm cho nàng kinh ngạc không thôi. Nàng biết rõ Hạng Thiên Vũ là một người hùng tâm tráng chí, nhất định là thiên cổ đế vương nhất thống đại lục .
- Ha ha ha, không cần đa lễ, ngươi hiện tại không giống như xưa. Ngươi là hoàng giả phải có hoàng giả tôn nghiêm.
Dương Diệc Phong bình thản nói.
- Thiên Vũ có ngày hôm nay cũng là nhờ lão sư, kiếp này Thiên Vũ khắc cốt ghi tâm nên dù cho Thiên Vũ có là dạng gì cũng không thể cải biến được địa vị của lão sư trong lòng Thiên Vũ.
Hạng Thiên Vũ nghẹn ngào nói.
- Ha ha ha không, Dương mỗ chỉ là một người thô thiển, tất cả những chuyên trong thế tục đối với ta chỉ như làn khói thoảng qua. Ta giúp ngươi vì cùng ngươi có duyên mà thôi. Ngươi là đế hoàng mệnh tướng trời sinh, có Cửu Long Chân Khí hộ thể nên sau này ngươi có thể ngang hàng mà nói chuyện với ta. Nếu như ngươi thực sự cảm kích ta thì sau khi thống nhất đại lục phải cố gắng tạo phúc cho xã tắc và bách tính thì đã trả ơn ta rồi. Nên nhớ , nước có thể nâng thuyền nhưng nước cũng có thể chìm thuyền.
- Thiên Vũ sẽ vĩnh viễn ghi nhớ lời của lão sư .
Hạng Thiên Vũ làm đại lễ mà nói.
Dương Diệc Phong nhận lễ này rồi quay sang nói với Bạch Uyển Tinh :
- Hoàng Hậu nương nương, thế gian thật kỳ diệu ha ha ha , ngươi và Yên Nhiên đã lâu không gặp . Các ngươi vào trong mà nói chuyện đi.
- Yên Nhiên tỷ tỷ chúng ta đi thôi.
Bạch Uyển Tinh lại trở về hình dạng cũ , không có chút khí khái của Hoàng Hậu.
Mộng Yên Nhiên vui mừng dẫn Bạch Uyển Tinh vào trong hậu viện.
Chín năm không gặp , Hạng Thiên Vũ đã trở nên thành thục hơn nhiều, nhấc tay nhấc chân cũng tỏa ra khí chất hoàng giả, hèn gì có thể làm cho Bạch Uyển Tinh mê luyến.
- Những chuyện ngươi làm đều đã ổn định, qua vài ngày ta sẽ đưa Lý Lâm Hưng trở về, đến lúc đó mọi chuyện trong thế tục đều không quan hệ với ta , chỉ cần ngươi nhớ bốn chữ : “cần chính yêu dân”.
Dương Diệc Phong nghiêm túc nói.
- Thiên Vũ ghi khắc không quên.
- Được, như vậy ta yên tâm. Qua hai ngày nữa ta đem ngươi đi đến một nơi.
Dương Diệc Phong tùy tiện nói.
Hạng Thiên Vũ tuy rằng không biết Dương Diệc Phong muốn đưa hắn đến nơi nào nhưng hắn biết Dương Diệc Phong không bao giờ làm hắn bất lợi. Vì vậy hắn nhanh chóng nói :
- Thiên Vũ đã biết.
- Nếu đã tới thì không bằng cùng ăn bữa cơm , thế nào ?
Dương Diệc Phong nói.
- Thiên Vũ cung kính không bằng tuân lệnh.
Hạng Thiên Vũ cũng không cự tuyệt, hắn cũng muốn lưu lại lâu một chút để cùng Dương Diệc Phong đàm luận về Tam Thập Lục Kế. Bản lục đó làm cho hắn bách chiến bách thắng, tuy nhiên nhiều năm như vậy vẫn chỉ cảm thấy mới nắm được hai phần mà thôi .
- Tà Dương đi phân phó chuẩn bị một bàn tiệc.
Dương Diệc Phong uống một ngụm trà rồi nói . Nói xong hắn thong thả đặt chén xuống rồi đi vào nội viện, Hạng Thiên Vũ cũng vội vàng đứng dậy đi theo.
Bạch Uyển Tinh và Mộng Yên Nhiên trò chuyện vô cùng vui vẻ, tuy nhiên cũng rất buồn chán. Bạch Uyển Tinh suốt ngày ao ước cách mà Mộng Yên Nhiên bảo dưỡng nhan sắc , lâu lâu lại hỏi vài câu về Dương Diệc Phong. Nói qua nói lại nửa ngày Bạch Uyển Tinh cũng kinh hãi không thôi, thì ra Tiêu gia thắng lợi, Hạng Thiên Vũ thành công đều có Dương Diệc Phong ở phía sau . Cái này đại biểu điều gì thì nàng rất hiểu.
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 189 : pháp kiếm thứ tư, pháp lực lại tăng (trung)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Hai người chuyện trò gì mà rôm rả vậy?
Dương Diệc Phong hai tay sau lưng đi đến thấy Mộng Yên Nhiên và Bạch Uyển Tinh đang trò chuyện cuồng nhiệt . Với thính lực của hắn thì làm gì không nghe được đối thoại của hai người ?
- Phong ca, ta và Tinh muội lâu ngày không thấy nên ôn chuyện phụ nữ thôi mà.
Mộng Yên Nhiên cũng không ngại đông người mà nhào vào lòng Dương Diệc Phong.
- Ha ha ha
Dương Diệc Phong cười khẽ rồi ôm Mộng Yên Nhiên, sau đó nhìn Hạng Thiên Vũ và Bạch Uyển Tinh nói :
- Cơm nước đã xong, chúng ta đi thôi.
Nói xong liền ôm Mộng Yên Nhiên đi , Hạng Thiên Vũ và Bạch Uyển Tinh chạy theo.
... ... . . . .
Trên bàn rượu, chủ khách chè chén tưng bừng . Hạng Thiên Vũ bị khích mấy câu liền so chén với Dương Diệc Phong, kết quả là nằm bẹp như con gián. Bạch Uyên Tinh thấy vậy vô cùng tức giận nhưng cũng không biết làm sao, nam nhân xã giao , nữ nhân không tiện nhúng tay. Cuối cùng đành tìm người đem Hạng Thiên Vũ đưa về. Khi về cùng không quên trừng mắt nhìn Dương Diệc Phong vài cái.
Mộng Yên Nhiên ở bên biết ngay Dương Diệc Phong cố ý cho Hạng Thiên Vũ quá chén để làm xấu mặt Bạch Uyển Tinh. Không ngờ Dương Diệc Phong lớn vậy còn tinh nghịch như thế nên không khỏi cười vài tiếng.
- Yên Nhiên, nàng cười gì ?
Dương Diệc Phong nhìn Bạch Uyển Tinh và Hạng Thiên Vũ rời đi , nghe được tiếng cười của Mộng Yên Nhiên liền hỏi.
- Không không có gì
- A , thì ra nàng dám cười ta.
- Không , không có .
Mộng Yên Nhiên vội nói rồi thảng thốt kêu lên :
- A không nên …
- Hừ , ta muốn nghiêm hình …
Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi quay về tiểu lâu chuẩn bị “đại hình”.
Ngày hôm sau , Dương Diệc Phong thần khí thanh sảng thức dậy, hắn cũng không đánh thức Mộng Yên Nhiên mà một mình đi ra . Dương Diệc Phong duỗi người rồi vận chuyển pháp lực, một thanh kiếm dài ba thước xuất hiện trong tay Dương Diệc Phong, hắn cứ như vậy mà múa kiếm.
Mỗi một kiếm của Dương Diệc Phong đều vô cùng ảo diệu, mỗi kiếm đều đuổi theo làn gió mà chém ra . Mỗi lần có gió thì thanh kiếm cũng đi theo đúng góc độ hòa mình theo gió làm cho khí lực vận dụng vô cùng tinh xảo. Kiếm quang như một con bướm tung tăng bay lượn trên ngọn cỏ .
Dương Diệc Phong thu kiếm , vừa lúc có một tiếng cười truyền đến :
- Ha ha ha lục đệ, không ngờ tu vi của ngươi đã cao đến trình độ này , tuy chậm mà nhanh . Mỗi một kiếm đều có khí thế vô cùng, ngay cả ta cũng không thể tránh chỉ có thể đỡ.
Tiếp theo một người từ từ bay đến, chỉ trong chốc lát đã đáp xuống.
Dương Diệc Phong tán pháp kiếm rồi đi qua khoác vai người kia kêu lên :
- Ngũ ca.
- Ta biết là ngươi nhất định sống đi ra , ha ha ha tiến bộ không nhỏ nha.
Huyết Sát kích động nói .
Dương Diệc Phong cùng Huyết Sát ngồi xuống bàn đá mà nói :
- Không sai , lần này trong Tuyệt Vọng Hải Uyển , ta đã lĩnh ngộ được sự tồn tại của “thế”.
- Tuyệt Vọng Hải Uyên thiên lôi dày đặc, ta cũng đã từng tự mình đi vào nhưng cuối cùng Chân Nguyên khô kiệt nên phải trở ra . Ngươi có thể từ bên trong đi ra , khó trách pháp lực tiến nhanh.
Huyết Sát nói, hắn không biết rằng Dương Diệc Phong cũng nhờ có thần đan mới đi qua được.
- Lần này thiếu chút nữa đã vùi thây trong đó nhưng thu được cũng rất nhiều . Ta định vài ngày lại đi Tần Yến Lĩnh một chuyến.
- Làm gì ? Ma Phong không phải đã hồn phi phách tán , còn đi đến đó làm gì ?
Huyết Sát hỏi thăm .
- Thu đỉnh .
Dương Diệc Phong phi thường thành thật hồi đáp.
- Thu Trấn Long Đỉnh sao ? Ngươi có cách dùng hả ?
Huyết Sát lập tức hỏi, sự mê hoặc của Thiên Tiên Linh Bảo thì dù cho Huyết Sát cũng không chống nổi.
- Không.
Dương Diệc Phong trả lời .
- Vậy ngươi làm sao dùng ?
Huyết Sát hiếu kỳ rồi như nghĩ ra điều gì vội nói :
- Hay là ngươi muốn đưa cho Hạng Thiên Vũ ?
- Không sai
Dương Diệc Phong trả lời .
- Ta thấy lạ là sao ngươi lại tốt với Hạng Thiên Vũ như vậy ?
Huyết Sát hỏi thăm.
- Hợp nhãn thôi . Hơn nữa giúp hắn đối với Ma Tông có hữu dụng.
Dương Diệc Phong che dấu chuyện công đức, chỉ nói cho Huyết Sát nghe một phần.
- Có gì hữu dụng ? Thế gian ngoại trừ rượu ngon , ăn ngon hình như không có gì hay ho.
Huyết Sát hỏi.
- Không ngũ ca, ngươi sai rồi . Thế gian là cơ sở của các giới, dù cho bất cứ phái nào thì đệ tử cũng phải tìm trong thế gian.
Huyết Sát nghe xong liền hiểu, hắn gật gù :
- Đúng dúng .
Người của Ma Đạo chỉ chú trọng lợi ịch , chỉ cần có lợi ích thì chuyện gì cũng dám làm.
Dương Diệc Phong đang nói chuyện bỗng nhiên nhíu mày rồi lấy một khối ngọc phù ra , trong ngọc phù truyền ra một âm thanh :
- Sư đệ.
Thì ra là giọng của Thất Dạ.
- Thất Dạ sư huynh .
Dương Diệc Phong vội vã chào hỏi.
- Ha ha ha ngươi vô sự là tốt rồi . Mấy tên tiểu tử mới báo cáo về làm ta an tâm nhiều.
Thất Dạ cười to nói.
- Đa tạ sư huynh quan tâm , tiểu đệ không được nhìn thấy sư huynh độ kiếp thật là đáng tiếc.
Dương Diệc Phong kích động nói.
- Không sao , sư huynh ta có mật bảo nên độ kiếp đơn giản , chỉ cần ngươi bình yên là tốt rồi. Khi nào thì ngươi quay về tông ? Một năm sau là ngày Đạo Môn đại hội, ngươi muốn bỏ qua sao ?
- Không đâu , sao thiếu ta được ? Ta về liền.
Dương Diệc Phong khoái trá nói.
- Nhị ca cứ yên tâm , đến lúc đó không chỉ có mình Lục đệ quay về mà Lục đệ muội cũng về.
Huyết Sát ở bên trêu chọc.
- Ô ? được được được, ta hoan nghênh ha ha ha. Đến lúc đó gọi cả Nghịch Thiên đại ca đến .
Thất Dạ cười to nói .
Dương Diệc Phong và Thất Dạ hàn huyên một hồi liền thu hồi ngọc phù , sau đó lấy ra vài bình rượu cùng Huyết Sát đối ẩm . Đã lâu lắm rồi Dương Diệc Phong chưa có bữa nhậu nào sảng khoái cả.
Hai người nhậu tưng bừng đến tận trưa , Mộng Yên Nhiên từ trong trúc lâu bước ra thấy trong sân đầy vỏ chai thì thở dài ngao ngán. Cũng may hai ngươi pháp lực cao cường nếu không thì uống chừng đó rượu không chết cũng bị phong.
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 190 : pháp kiếm thứ tư, pháp lực lại tăng (hạ)
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên qua vài ngày hạnh phúc , cuối cùng Hạng Thiên Vũ cũng tìm đến. Nói hai ngày nhưng hắn thân là hoàng đế , chuyện tình xử lý rất nhiều nên đã lỡ vài ngày, tuy nhiên Dương Diệc Phong cũng không trách cứ.
Đi đến nơi thủ đỉnh cũng không biết bao lâu , Hạng Thiên Vũ đi xe cũng không tốt lắm nên Dương Diệc Phong dứt khoát phi hành. Hắn cũng không trông nom gì đến tâm tình của Hạng Thiên Vũ , cứ thế nắm Hạng Thiên Vũ bay đi . Huyết Sát cũng đi cùng Dương Diệc Phong, còn Tà Dương thì theo Lý Lâm Hưng đi đến quân doanh .
Hạng Thiên Vũ cũng không hổ là hoàng giả, công phu trấn định quả nhiên là số một . Ở trên cao vạn dặm nhưng hắn chỉ hoảng sợ một chút rồi bình tĩnh lại, tuy nhiên trong lòng vô cùng kinh ngạc. Trước đây hắn chỉ cho rằng Dương Diệc Phong là công tử của bí ẩn thế gia, nhưng hiện tại có thể phi hành trên cao với tốc độ như vậy thì cao thủ của bí ẩn thế gia có thể so sanh được hay sao ? Đây là thủ đoạn của thần tiên mà , Hạng Thiên Vũ càng thêm sùng bái Dương Diệc Phong . Hắn hiện tại cho rằng mình đúng là chân mệnh thiên tử nên tiên nhân cũng hạ phàm trợ giúp hắn thống nhất đại lục.
Dương Diệc Phong phi hành rất nhanh , Huyết Sát phải xuất ra Ma Đao , ngự đao mà đi mới theo kịp với tốc độ của Dương Diệc Phong.
Tốc độ nhanh như vậy nếu như Hạng Thiên Vũ không có khí kình bảo vệ của Dương Diệc Phong thì hắn đã bị áp lực bên ngoài ép thành bánh tráng.
Chỉ chưa tới một ngày đêm thì ba người Dương Diệc Phong liền xuống đến bên ngoài Tần Yến Lĩnh. Hạng Thiên Vũ lúc vừa xuống đất thì cảm thấy vô cùng mệt mỏi, thiếu chút nữa ngã lăn ra đất.
- Lần đầu tiên bay , cảm giác thế nào ?
Dương Diệc Phong trêu chọc nói.
- Vẫn còn chịu được,
Hạng Thiên Vũ tái mặt hồi đáp.
- Ha ha , ngươi nhớ từ hôm nay trở đi mấy việc phát sinh cổ quái thế nào ngươi cũng phải để trong lòng, ngay cả Bạch Uyển Tinh cũng không được nói cho nàng.
- Được, sau khi rời khỏi đây, Thiên Vũ coi như chưa thấy gì , chưa biết gì.
- Được
Dương Diệc Phong khen ngợi gật đầu rồi cùng Huyết Sát và Hạng Thiên Vũ dùng khinh công đi vào Tần Yến Lĩnh.
Ba người đi hơn nửa tháng thời gian liên đi vào trong trung tâm của Tần Yến Lĩnh, hiện tại đã đứng ngoài Cửu Long Động.
Hạng Thiên Vũ nhìn thấy vết tích đánh nhau ở đây thì không còn gì để nói, trận đánh này phải kinh khủng thế nào mới làm cho một cây đại thụ che trời bật gốc . Phải có lực bạo tạc cỡ nào mới có thể đưa xung quanh phá vỡ tan tành như vậy. Từng hố lớn sâu hun hút cho thấy lực đánh xuống mạnh cỡ nào . Tất cả những dấu tích này đều là do Huyết Sát lưu lại.
- Ở đây …
Hạng Thiên Vũ chỉ vào xung quanh , chần chừ một lúc mới nói được vài chữ.
- Là tác phẩm của hắn.
Dương Diệc Phong chỉ sang Huyết Sát. Loại trang diện này hắn không làm được, lúc hắn đánh nhau chỉ có ngưng tụ lực lượng . Mặc dù uy lực lớn hơn bạo tạc ở đây rất nhiều nhưng thường là trúng mục tiêu , không trúng vật xung quanh nên không có dấu tích gì.
- Không sai, là do ta làm .
Huyết Sát nhớ đến Ma Phong thì bất giác tỏa ra khí thế mãnh liệt.
- Ha hả
Hạng Thiên Vũ cười gượng, khí thế của Huyết Sát tràn ngập máu tanh làm cho hắn vô cùng khó chịu. May mà hắn lăn lộn chiến trường nhiều năm nên vẫn còn chịu đựng được.
- Ngũ ca, ta và Hạng Thiên Vũ đi vào . Ngươi ở đây xem thử Ma Phong hỗn đản có để lại gì không ?
Dương Diệc Phong đề nghị .
Huyết Sát cũng thu hồi khí thế rồi nói :
- Được, ta ở ngoài này xem.
Dương Diệc Phong cũng không nhiều lời , hắn quay sang Hạng Thiên Vũ nói hắn đi theo mình rồi đi vào Cửu Long Động. Huyết Sát đi vòng qua rừng cây xem xét, lần trước hắn cùng Dương Diệc Phong chiếm được đống Ma Tinh ở đây nên sợ rằng còn không ít.
Dương Diệc Phong dẫn Hạng Thiên Vũ đi vào trong động, hắn tập trung một ít Hỏa Nguyên Lực tạo thành một ngọn lửa trong lòng bàn tay. Ngọn lửa tuy không lớn nhưng đủ soi đường cho Hạng Thiên Vũ. Dù sao hắn chỉ nhìn bằng mắt, không phải dùng thần thức để nhìn.
Đi đến cuối đường, rốt cuộc đã vào Trấn Long Động. Dương Diệc Phong liền tán đi ngọn lửa vì ở đây căn bản không cần chiếu sáng.
Dương Diệc Phong tiến nhập vào trong động cũng không có gì dị thường, chỉ là linh khí trong động có chút vui vẻ nhưng khi Hạng Thiên Vũ vừa bước vào thì dị tượng sinh ra. Kim quang trong động không đi vào cơ thể mà bay xung quanh Hạng Thiên Vũ, từ từ tạo thành một quả cầu ánh sáng.
- Kinh Thiên đây là chuyện gì ?
- Không cần lo lắng, Hạng Thiên Vũ là trời sinh đế hoàng, có Cửu Long Khí hộ thể . Những long khí của Trấn Long Đỉnh đang kiếm tra thân phận của Hạng Thiên Vũ mà thôi, xem thử hắn có tư cách cầm Trấn Long Đỉnh hay không.
Kinh Thiên trả lời.
Lúc này Trấn Long Đỉnh đã xác định tư cách của Hạng Thiên Vũ liền bắt đầu cải tạo thân thể của hắn. Thượng cổ nhân hoàng thông thường đều là cường giả trong tam giới , mặc dù hiện tại không được như vậy nhưng Trấn Long Đỉnh có thể tăng tu vi của Hạng Thiên Vũ, rèn luyện nguyên thần.
- Được rồi, đã đến lúc gọi Thổ Nguyên Tinh Linh gọi ra , nhanh làm việc chính đi .
Kinh Thiên nhắc nhở.
Chính vì Mộc khắc Thổ nên Dương Diệc Phong gọi Lục thổ đậu đi ra :
- Lục thổ đậu gọi đệ đệ của ngươi ra đi , nói cho hắn là ca ca muốn đưa hắn đi . Hỏi xem hắn có đồng ý không ?
Tên tiểu tử khả ái nhắm tịt mắt oán giận nói :
- Ca ca , tiểu Lục còn ngủ mà .
- Được rồi, chỉ cần ngươi giúp ca ca hỏi xong thì ca ca để ngươi ngủ tiếp.
Dương Diệc Phong véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Lục thổ đậu nói.
- Được rồi.
Lục thổ đậu đáp ứng rồi đi vào trong đỉnh, thấy thế Dương Diệc Phong phiền muộn không ngớt. Hắn một thước quanh đỉnh cũng không gần được vậy mà Lục thổ đậu đi vào dễ dàng như đi dạo
Chỉ trong chốc lát , một đứa bé béo mập lùn hơn Lục thổ đậu một chút cùng Lục thổ đậu đi ra . Lục thổ đậu giới thiệu:
- Đây là ca ca ta , ta cùng Tiểu Hỏa, Tiểu Thủy ở trong ý thức hải của ca ca . Ở đó vô cùng thư thái, ngươi có muốn ở cùng chúng ta không ?
Dương Diệc Phong chờ mong nhìn tên tiểu hài tử béo mập kia .
Tên tiểu hài béo mật ngó nghiêng một hổi rồi nói :
- Đại ca ca , ngươi thực sự cho ta vào ở phải không ?
Kỳ thật trong người Dương Diệc Phong có Long Tu Tinh Khí, là siêu cấp thuốc bổ cho các sinh linh tự nhiên. Vì vậy, đối với Ngũ Hành Tinh Linh mà nói thì đây là đại tiện nghi, chỉ cần ngủ ở trong nguyên thần của Dương Diệc Phong là có thể tiến hóa. Đương nhiên đối với Dương Diệc Phong mà nói, chỉ cần có tiểu hài mập mạp này thì hắn có thể lý giải Thổ Chi Bản Nguyên Lực, giúp hắn tạo ra pháp kiếm thứ tư và pháp lực của hắn lại tăng cao lần nữa.