Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1050: Công đức thần huy (2)
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Mọi người đều biết khi võ giả qua long biến kiếp rồi sẽ đạt được thiên đạo ban cho nguyên khí thần huy, khiến võ giả thay da đổi thịt, nguyên lực càng tinh thuần chất hơn.
Khi võ giả độ qua hoàng cảnh kiếp thì sẽ đạt được thiên đạo ban cho pháp tắc thần huy, vô tận mảnh vụn pháp tắc đủ cho võ giả bước vào một thế giới pháp tắc.
Hôm nay Phong Liệt dùng sức mạnh bản thân đem căn nguyên đại lục vốn là vụn vỡ ghép lại hòn chỉnh nên được thiên đạo ban cho công đức thần huy.
Công đức thần huy lại xưng là tạo hóa thần huy, nó có thể biến hóa ngàn vạn, có năng lực nghĩ tạo vạn vật, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mờ mịt. Lịch sử căn nguyên đại lục mấy ngàn vạn chưa bao giờ có ghi chép khẳng định.
Đối với Phong Liệt thì công đức thần huy là cơ duyên lớn nhất từ khi hắn chào đời đến nay, cũng là tia hy vọng duy nhất để hắn đi thông đỉnh cường giả.
Có thể ní lý do hắn không có lời oán than, không chút phản kháng cam lòng làm quân cờ đưa đám Nhân Hoàng, Long Chủ rời khỏi căn nguyên thế giới, chờ đợi chính là giờ phút này.
Hắn dùng tự do của bản thân và các người đàn bà của mình làm tiền cược đổi lấy hy vọng xa xôi cũng là duy nhất.
Ngửa đầu nhìn thiên tứ thần huy, Phong Liệt biết mình đã cược thắng. Hắn có lý do vui vẻ, mừng như điên, cất tiếng cười to thật lâu không ngừng.
Bây giờ theo Phong Liệt tâm ý động, nuốt thần huy vào người tùy ý biến đổi, khiến nguyên lực trong người đối với pháp tắc lĩnh ngộ, ký ức, hồn lực, chiến kỹ, thần thông vân vân, năng lực ở các mặt nhanh chóng tăng trưởng, hoàn thiện. Thực lực của hắn mỗi giây mỗi phút điên cuồng tăng cao.
Chỉ chốc lát hắn đã hồi phục đến đỉnh thánh hoàng cảnh lúc trước, trạng thái cực kỳ tốt, còn táng thiên chú chết tiệt thì sớm biến mất rồi.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.
Từ không có gì đến đỉnh thánh hoàng cảnh, công đức thần huy vòng quanh người hắn mới tiêu hao chưa đến một phần vạn.
Phong Liệt đè nén mừng như điên, nín thở tạp trung điên cuồng hút thần huy vào người, không ngừng chuyển hóa từng phần thực lực.
Lúc này xung quanh tế đàn đã tụ tập ngàn vạn tuyệt thế cường giả trên căn nguyên đại lục, trong đó đương nhiên không thiếu kẻ kiến thức uyên bác, từng ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm Phong Liệt đứng trên không trung tế đàn, hận không thể thay thế. Bọn họ chẳng chút che giấu trong lòng tham lam, rục rịch.
- Trời ạ, lão phu không nhìn lầm chứ? Đó...đó là trong truyền thuyết công đức thần huy! Tiểu tử kia là ai mà có khí vận nghịch thiên quá vậy, làm lão phu ghen tỵ chết được!
- Cái tên may mắn đó chính là Phong Liệt của Long Huyết Giới chúng ta đây mà? Tiểu này này khống chế trong truyền thuyết thiên địa khí vận bia, có thể nói ngưng tụ thiên địa khí vận vào người, thật là người so với người tức chết mà!
- Không ngờ người hồi phục hoàn chỉnh căn nguyên đại lục sẽ là một tiểu tử thánh hoàng cảnh. Hắc hắc, có câu ai gặp thì có phần, hôm nay bản quân không uổng chạy một chuyến.
- Tiểu tử Phong Liệt mạng lớn thật, chẳng những không chết bởi táng thiên chú của lão phu ngược lại được đến ông trời thương tình như vậy. Hừ, xem ra phải nghĩ cách khác giành lấy thần khí Huyền Thiên.
Phía xa đám người, nhóm Tuế Nguyệt Lão Ma, Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả đứng không chút bắt mắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phong Liệt ở trong thần huy, biểu tình họ cực kỳ âm trầm.
Đặc biệt là Táng Thiên Lão Nhân, đôi mắt già lse tia sáng lạnh lùng, lộ sát khí, hận không thể lập tức xông tới giết Phong Liệt thành mảnh vụn. Nhưng vì lòng cẩn thận, lão tạm thời lạnh lùng bàng quan.
Phía nam tế đàn cách vạn dặm, trên một ngọn đồi nhỏ. Một thiếu niên mặc cẩm phục đen tà khí nghênh gió đứng, lười biếng liếc bóng người bên trên tế đàn, khóe môi cong lên nụ cười nhạt như có như không. Đôi mắt lạnh lùng âm tà đầy lệ khí, khiến người không dám nhìn gần.
Gã không cố ý lộ ra khí thế nhưng cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm, mọi người bản năng cách gã rất xa, ngẫu niên liếc nhìn tràn ngập kiêng dè.
- Không ngờ bổn hoàng vừa mới thoát khốn đã gặp chuyện lý thú như vậy. Cơ duyên trời ban hiếm thấy đến thế chắc tiểu tử kia không có phúc hưởng đâu, để bổn hoàng hốt của, hắc hắc hắc.
Bên kia tế đàn, đôi phu phụ thần hoàng có mười mấy tên cường giả thần tộc vây quanh đang nhìn chằm chằm Phong Liệt trên bầu trời, mặt họ đầy kích động.
Tuyệt sắc thiếu phụ mắt ướt nước, vô cùng kích động nói:
- Phu quân, cậu thanh niên đó mặt mày thật rất giống phu quân, hơn nữa tên của hắn gọi là Phong Liệt, tuyệt đối là Liệt nhi của chúng ta rồi.
Thần Hoàng cảm thán nói:
- Đúng vậy, ta cảm giác được liên hệ huyết mạch giữa ta và hắn. Thật không nghĩ tới Liệt Nhi trong mấy chục năm ngắn ngủi đạt đến cảnh giới như vậy.
Mắt gã chợt lóe, kinh ngạc nói:
- Không đúng, hắn...hắn lại có thể kích phát căn nguyên thần đồ, không lẽ hắn chính là linh hồn chuyển thế của hồn mặt đất ư?
- A?
Thiếu phụ biến sắc, nhìn người đàn ông của mình, sốt ruột nói:
- Phu quân, vậy...vậy chúng ta làm sao đây? Hắn có chịu nhận chúng ta không?
- Nhã nhi, nàng hãy bình tĩnh lại, có sốt ruột cũng vô dùng, chúng ta trước xem tình hình rồi tính.
Người đàn ông vẻ mặt phức tạp.
......
Lát sau, cường giả tụ tập quanh tế đàn ngày càng nhiều, mọi người nhìn khí thế của Phong Liệt dâng lên, vẻ mặt tham lam lộ rõ hẳn ra, cuối cùng có kẻ chịu không được.
Trên thế giới này không thiếu ví dụ khi võ giả đột long biến kiếp, hoàng cảnh kiếp thì bị cướp thần huy.
Lúc này đối diện trong truyền thuyết công đức thần huy tồn tại từ cổ xưa tới nay, chỉ có người thực lực đủ chứ không ai không muốn chia chén canh.
- Hừ, thiên đạo ban thưởng hậu hĩnh như vậy, tiểu tử thánh hoàng cảnh như ngươi sao dùng được chứ? Để bổn tọa giúp cho, ha ha ha!
Trong đám người một gã đàn ông uy mãnh quanh thân đầy ma khí cười dài, nhảy lên tế đàn, không bị chút cản trở lọt vào thần huy.
Cường giả ma tộc có tu vi đạt đến ma tộc đó thực lực tương đương với nhân loại địa nguyên cảnh, ma khí ngập trời, uy áp cái thế.
Khi gã nhích động thì mấy hướng khác trên tế đàn cũng có vài người lần lượt nhảy lên lao hướng Phong Liệt ở bên trên tế đàn.
Bị những người đó kéo theo, trong đám người thoáng chốc sôi trào. Từng vệt sáng đủ màu vọt lên Tu La tộc, sợ động tác chậm không chia canh được.
Nhưng khiến họ không ngờ là mấy người dẫn đầu mới vào trong thần huy thì bỗng có vài tai chớp đỏ thô cỡ cánh tay từ trên trời giáng xuống, chính xác đánh vào mấy người đó.
*Xẹt đùng!*
*Phập phập phập phập!*
Mấy tiếng trầm đục khẽ vang, nhưng người kia không có chút sức phản kháng bị oanh thành bột phấn, hình thần đều diệt, ngay cường giả ma tôn của ma tộc cũng không ngoại lệ.
*Xì xào!*
Xung quanh tế đàn vang lên tiếng ồn ào kinh dị, mọi người bị tình hình trước mắt làm ngơ ngác, từng luồng sáng bắn hướng tế đàn khựng lại.
Đương nhiên, cũng có một ít cường giả không khựng lại được đã lo vào trong thần huy, đều nói gót theo mấy người lúc trước, chết dưới tia chớp đỏ, không còn mẩu xương.
- Ôi chao, đây, đây là sao?
- Thiên phạt, này là thiên phạt thần lôi thiên! Trời ạ, ngay cả cường giả địa nguyên cảnh cũng không chịu nổi một kích thiên phạt.
- …
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1051: Địa nguyên cảnh và không gian bổn mệnh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Một số cường giả tới gần tế đàn may mắn thoát một kiếp ai nấy mặt trắng bệch toát mồ hôi lạnh, không dám vượt lôi trồi nửa bước nữa.
Trên tế đàn, Phong Liệt mở mắt lạnh lùng liếc đám người, khóe môi cong lên nụ cười trào phúng.
- Thiên phạt? Hừ, trong thần huy này lão tử chính là trời.
Phong Liệt thầm cười nhạt.
Những thần lôi đỏ căn bản không phải cái gì thiên phạt thần lôi, chỉ là ý niệm của hắn khống chế thần huy biến thành, uy lực to lớn không thể đánh giá.
Đột nhiên hắn nghĩ ra điều gì, từ từ ngước mắt nhìn trời sao phía xa.
Bây giờ hắn nghĩ đến Nhân Hoàng, nhớ điều kiện lúc trước từng hứa với Nhân Hoàng.
- Một ngày nào đó khi bổn hoàng muốn đứng bên cạnh ngươi thì ngươi không thể từ chối.
Nhân Hoàng nói câu đó còn vang bên tai, tuy nhiên nàng đã xa ở chín tầng trời.
- Nhân Hoàng, có lẽ ngươi sớm nghĩ đến ngày này, đáng tiếc ngươi cuối cùng không phải là thần.
Phong Liệt cười khẽ, lại nhắm mắt, thể xác và tinh thần chìm đắm trong thần huy tẩy lễ.
Lúc này tu vi của Phong Liệt đã lại hồi phục đến đỉnh thánh hoàng cảnh, muốn tiến một bước tiến vào địa nguyên cảnh thì ắt pải lĩnh ngộ ra không gian căn nguyên pháp tắc, do đó ngưng kết không gian bổn mệnh thuộc về mình.
Trong tất cả căn nguyên cấu thành thế giới này thì không gian căn nguyên hòa thời gian căn nguyên là huyền ảo nhất, muốn lĩnh ngộ hai loại căn nguyên này khó khăn vượt xa thứ khác.
Một võ giả muốn lĩnh ngộ không gian pháp tắc thì càn lĩnh ngộ một trong mười pháp tắc kim, mộc, thủy, hỏa, phong, lôi, băng, ám, quang đến mức tận cùng.
Cùng lúc đó ít nhất với chín pháp tắc khác làm đến hiểu biết sâu, đợi đối với các đại cơ bản pháp tắc lĩnh ngộ đạt tới trình độ nhất định rồi thì sẽ tự nhiên diễn sinh ra không gian pháp tắc, thậm chí thời gian pháp tắc.
Su khi Phong Liệt nuốt hết tu vi của Liêu Thừa Vận thì đã lĩnh ngộ ám pháp tắc đến cực độ, còn chín pháp tắc khác thì đã nhập môn, cách địa nguyên cảnh chỉ có một bước.
Lúc này, vô tận công đức thần huy nhập thể, bị ý niệm của hắn khống chế, những năng lượng đặc biệt hóa thành lĩnh ngộ với mười pháp tắc, khiến hắn tăng nhanh lĩnh ngộ mười pháp tắc.
Chỉ vài giây sau Phong Liệt đối với kim pháp tắc lĩnh ngộ từ vừa mới nhập môn đề cao đến tiểu thành cảnh giới, điều này tránh cho hắn khổ tu mấy vạn năm, có thể xưng thần.
Phong Liệt mừng như điên cũng thầm cảm thán công đức thần huy thần diệu, đối đạo cảnh tồn tại hư vô tăng thêm phần nguyên khí kính sợ.
Kim pháp tắc tiến vào tiểu thành nhưng hắn không thỏa mãn, tiếp tục dùng ý niệm khống chế thần huy hóa thành từng cảm ngộ, dần đẩy cách lĩnh ngộ kim pháp tắc đến đại thành, viên mãn.
Điều này gần như chưa từng có, trực tiếp tạo ra một đỉnh cường giả thánh hoàng cảnh kim hệ.
Tiếp theo là mộc chi pháp tắc, thủy chi pháp tắc, hỏa chi pháp tắc...vân vân, chín cơ sở pháp tắc đều bị đẩy đến đỉnh, ở trong đầu Phong Liệt dần diễn biến đến cực độ.
Cuối nó ở trong đan điền của Phong Liệt dần hình thành mười căn nguyên pháp tắc chi văn màu sắc khác nhau, đại biểu cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, quang, ám, mười cơ sở pháp tắc.
Mười đạo văn huyền ảo đôi khi dung hợp, đôi khi phân ly, ẩn chứa vô cùng vô tận đại đạo biến hóa.
Khi Phong Liệt lĩnh ngộ quang pháp tắc cuối cùng đến mức tận cùng thì bỗng mười pháp tắc đạo văn tự dung hợp lại, dần hình thành một pháp tắc đạo văn gần như trong suốt.
Lúc này Phong Liệt chỉ thấy đầu óc nổ tung, người biến đổi như thay da đổi thịt, dần có uy nhiếp mạnh mẽ trên cả hoàng cảnh tỏa ra từ người hắn, cánh cửa lĩnh vực hiện ra trước mặt hắn, địa nguyên cảnh.
- Thì ra không gian pháp tắc là phụ thuộc vào mười cơ sở cưn nguyên mà tồn tại.
- Tốt lắm, tiếp theo chính là ngưng kết bổn mệnh không gian!
Mười cơ sở căn nguyên pháp tắc này dung hợp hình thành tiệm đạo văn chính là không gian pháp tắc chi văn chỉ cường giả địa nguyên cảnh mới có. Nếu như hắn muốn thì thân hình có thể tùy ý xuyên qua không gian, tới nơi nào ở căn nguyên thế giới.
Trong người diễn hóa ra không gian pháp tắc chi văn, hắn xem như chân chính bước chân vào hàng cường giả địa nguyên cảnh. Nhưng lúc này hắn xem như là xếp chót nhất trong số cường giả địa nguyên cảnh, chỉ có ngưng kết ra không gian bổn mệnh thì mới xứng là cao thủ địa nguyên cảnh thật sự. Vậy nên Phong Liệt định tiếp tục bắt đầu cấu tạo bổn mệnh không gian.
- Trời ạ, tiểu tử kia trong ba ngày ngắn ngủi đã tiến vào địa nguyên cảnh! Địa nguyên cảnh nhé, bổn tọa không dám tin, năm đó từ đỉnh thánh hoàng cảnh tiến vào địa nguyên cảnh ta mất đến ba vạn năm đấy!
- Đâu chỉ như vậy, tiểu tử này đem tất cả mười cơ sở căn nguyên pháp tắc thôi diễn đến cực độ, một khi ngưng kết ra không gian bổn mệnh thì có thể trực tiếp tiến vào trung kỳ địa nguyên cảnh, thậm chí là hậu kỳ còn được.
- Phong Liệt tiến vào địa nguyên cảnh mà chỉ tiêu hao một phần mười công đức thần huy mà thôi, nếu nuốt hết tát cả thì không biết sẽ trưởng thành đến mức độ nào nữa, khiến lão phu hâm mộ chết mất.
- …
Từ khi thần huy giáng xuống đến giờ đã qua ba ngày ba đêm.
Ngoài chín tầng trời không có thần huy giáng xuống nữa nhưng xung quanh tế đàn ngàn dặm thì vẫn bao phủ trong ánh sáng vàng, ngưng mà không tán.
Cường giả các tộc tụ tạp trong cõi trời đất này ngày càng nhiều, không dưới ba trăm vạn, mọi người đều trông chờ nhìn Phong Liệt bên trên tế đàn, trong ánh mắt tràn ngập tham lam cùng kiêng kị.
Nhưng dù có không cam lòng cỡ nào thì không ai có gan tiến lên nửa bước, trong lòng mọi người biết rõ đây là trước giờ chưa từng có thiên đại cơ duyên chỉ thuộc về một mình Phong Liệt, không cho bất cứ ai nhúng chàm.
Phong Liệt lạnh lùng liếc xung quanh, phát hiện đám lão già xem như ngoan, hắn lại khép mắt, nắm chợt thời gian tăng tu vi.
Trong đan điền của hắn có một lũ huyền ảo đạo văn gần như trong suốt chậm rãi di chuyển.
Thời gian trôi qua, lũ đạo văn này nhanh chóng sinh trưởng, mỗi tăng lên một phần là ánh sáng vàng quanh người hắn sẽ bớt một ít.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...bảy ngày qua đi trong nháy mắt.
Một phút nào đó bảy ngày sau, đan điền bên trong Phong Liệt một lũ tăng trưởng đến trăm ngàn trượng không gian pháp tắc chi văn đột nhiên vặn vẹo biến hình, chậm rãi hình thành lốc xoáy đen bắt đầu điên cuồng thôn phệ nguyên lực của hắn.
Phong Liệt mừng rỡ, hắn biết rõ có vòng xoáy này là điềm báo hình thành không gian bổn mệnh.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Lốc xoáy đen xoay tròn như là cái hang không đáy, nửa canh giờ thôi đã nuốt sạch nguyên lực trong đan điền của Phong Liệt.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Phong Liệt buồn bực phát hiện vòng xoáy không theo hắn khống chế, nếu không thỏa mãn yêu cầu của nó thì sợ rằng thân thể của hắn cũng bị nuốt vào.
Phong Liệt bất đắc dĩ đành tăng tốc độ nuốt ánh sáng vàng ngoài người để cung vòng xoáy dùng.
Từ xa nhìn lại ánh sáng vàng bao phủ xung quanh tế đàn đang nhanh chóng giảm bớt, từ đường kính ngàn dặm giảm dàn đến tám trăm dặm, bảy trăm dặm, sáu trăm dặm.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1052: Địa Minh Lão Quỷ
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Nửa ngày sau tế đàn hiện rõ ràng trong mắt mọi người, công đức thần huy vốn tràn ngập ngàn dặm chỉ còn đường kính chưa đủ trăm dặm.
Cùng lúc đó, uy nhiếp trên người của Phong Liệt càng lúc càng mạnh, hắn ở trong nửa ngày ngắn ngủi vượt qua sơ kỳ, trung kỳ địa nguyên cảnh, trực tiếp đến hậu kỳ địa nguyên cảnh, khiến vô số người rớt cằm.
Phong Liệt dừng lại thôn nạp thần huy, tinh thần lực nội thị, rất nhanh phát hiện biến đổi trong đan điền.
Lúc này bên trong đan điền của hắn đã hình thành một hạt châu trắng cỡ hạt đậu, mặt ngoài mờ mịt chảy xuôi, cực kỳ xinh đẹp. Hạt châu này chính là không gian bổn mệnh mà hắn mới vừa ngưng kết ra, tục xưng giới châu.
Bình thường thì cường giả địa nguyên cảnh mới hình thành giới châu không gian bên trong ít đến đáng thường, thường chỉ chừng mấy trượng, mấy chục trượng là cùng.
Nhưng lúc này trong giới châu của Phong Liệt có tiểu thiên địa đường kính trăm dặm, bên trong sương khói lượn lờ, gió nhẹ thoang thoảng, mơ hồ thấy hình thức ban đầu của sông núi.
Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện trong tiểu thiên địa vừa mới hình thành này có đầy đủ thủy, mộc, kim, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, quang, ám vân vân, mười cơ sở căn nguyên pháp tắc cấu thành thế giới.
Thậm chí trong tiểu thiên địa này không hoàn toàn tối tăm, trên bầu trời có điểm sáng nho nhỏ chớp lóe.
- Hắc hắc, lão tử rốt cuộc có được không gian bổn mệnh của mình, mà không, đây xem như là một phương tiểu thiên thế giới rồi.
Phong Liệt đánh giá kỹ tiểu thiên địa hỗn độn sơ khai, chưa trải qua trang trí gì cả, lòng đầy vui sướng. Hắn biết rõ tất cả đều do trước đó hắn lĩnh ngộ mười cơ sở căn nguyên pháp tắc đến cực độ, nếu không thì hình thành một tiểu không gian thuộc tính đơn nhất đã khá lắm rồi.
Nếu sau này không gian trưởng thành thế giới một phương hoàn chỉnh thì hắn sẽ là thàn linh độc nhất vô nhị trong thế giới đó, nghĩ vậy lòng hắn lâng lâng.
Đặc biệt là không gian bổn mệnh khác với long ngục không gian hắn có được từ nghịch long hoàng, trong đó từng chút một đều do nguyên lực của hắn biến thành, ngưng tụ tinh thần ấn ký riêng hắn, có thể tùy tâm biến đổi, hắn có được quyền khống chế tuyệt đối.
Lát sau Phong Liệt bình tĩnh lại tâm tình kích động, chuẩn bị một hơi nhờ vào năng lực thần huy trùng kích cảnh giới tiếp theo.
Nhưng khi hắn nhìn xung quanh thần huy không còn sót lại bao nhiêu thì nhíu mày.
Ánh sáng vàng vòng quanh tế đàn đã không đủ một phần mười ban đầu, nếu dùng cho tăng cao tu vi thì nhiều nhất là đảy hắn đến đỉnh địa nguyên cảnh, hy vọng trùng kích thiên nguyên cảnh e rằng không đủ một phần vạn.
Phong Liệt nhíu mày trầm ngâm thật lâu sau, cực kỳ không cam lòng. Hắn vốn tưởng nhờ vào thiên tứ thần huy sẽ khiến thực lực của mình một hơi bước vào thiên nguyên cảnh.
Nhưng bây giờ mục tiêu không thể đạt thành.
Nếu chỉ có thực lực địa nguyên cảnh thì dù trong tay hắn khống chế thần khí Huyền Thiên vẫn không đủ để tự bảo vệ mình trong thiên địa đại kiếp nạn, không nói đến làm gì khác.
"Tổ cha nó, ông trời keo quá đi!"
Phong Liệt thầm mắng, không hay biết hắn đã có được ích lợi cực lớn.
Lát sau mắt hắn bỗng sáng lên, nghĩ đến hai lũ thời gian, không gian pháp tắc chi văn lưu trữ trong thôn phệ không gian.
- A? Hiện giờ còn lại thần huy đã không đủ để cho ta tiến vào thiên nguyên cảnh, nhưng có thể dùng nó đem thôn phệ thần thông hoàn thiện đến hoàn mỹ.
- Đến lúc đó, có lẽ có thể trực tiếp nuốt vào hai đạo văn, cũng sẽ tiến vào thiên nguyên cảnh được thôi. Hắc hắc, cứ làm vậy đi.
Trong thế giới võ giả đối với thần thông chiến kỹ tu luyện tổng cộng chia làm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, bốn giai đoạn. Chỉ có số ít người biết trên bốn giai đoạn còn tồn tại cảnh giới hoàn mỹ trong truyền thuyết.
Cảnh giới hoàn mỹ là pháp tắc, ý cảnh nào đó đạt đến cực độ, từ xưa đến giờ ít có người nào làm được, cần có thời gian dài, quan trọng nhất là thiên phú và may mắn.
Đại thần thông thôn phệ là thần thông có uy lực cường đại nhất ngoài thương sinh kiếp đạo cảnh ra.
Trải qua hai lần thần huy tẩy lễ, thần thông này sớm đạt đến cảnh giới thôn phệ vạn vật hóa thành cho chính mình dùng, thậm chí có thể nuốt mười cơ sở căn nguyên pháp tắc.
Nhưng muốn nuốt không gian, thời gian pháp tắc cao một cấp thì còn hơi kém, phỉ đjt đến trình độ hàn mỹ trên viên mãn mới được.
Phong Liệt đặt quyết tâm xong khống chế nhập thể công đức thần huy hóa thành từng tia mảnh vụn thôn phệ pháp tắc khiến thôn phệ thần thông tiến một bước hoàn thiện.
Nếu là tu luyện bình thường thì dù Phong Liệt có tu đến mười vạn năm chưa chắc đem thần thông diễn biến đến hoàn mỹ, nhưng công đức thần huy rốt cuộc không phải bình thường, có kỳ diệu suy nghĩ hóa vạn vật. Thời gian trôi qua, Phong Liệt cảm giác rõ ràng uy lực của thôn phệ thần thông đang thăng cao, lòng mừng như điên.
Ánh sáng vàng trên tế đàn nhanh chóng giảm bớt, cơ duyên trời ban này đã đi đến cuối.
Phía xa, Táng Thiên Lão Nhân tức giận nhìn hướng tế đàn, giọng điệu lạnh băng nói:
- Thời gian cũng tới rồi, chúng ta mau ra tay đi, nếu đợi tiểu tử này hoàn toàn tiêu hóa cơ duyên thì muốn đối phó hắn sẽ rất khó khăn.
Hồn Vũ tôn giả phụ họa nói:
- Đúng vậy, chậm thì sinh biến, hiện tại khu vực này đã tụ tập nhiều cao thủ, Huyền Thiên tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác.
Mấy nhân vật cấp lão tổ hệ ám cũng gật đầu, mặt lộ sát khí.
Hiện tại Đại Diễn Tôn Giả bị Phong Liệt một kiếm phế hơn phân nửa tu vi, không biết trốn đi đâu trị thương. Trong đám người có thực lực, bối phận cao nhất chính là Tuế Nguyệt Lão Ma sơ cấp thiên nguyên cảnh, tất nhiên do lão làm chủ.
Nhưng Tuế Nguyệt Lão Ma nhíu mày, ánh mắt cảnh giác nhìn hướng nam tế đàn như có điều suy nghĩ.
Mọi người dọc theo oánh mắt của lão nhìn lại, thấy một thiếu niên toàn thân đầy tà khí đang khoanh tay cười âm hiểm nhìn tế đàn.
Đám Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả nhìn một lúc thì ngẩn ra. Từ xa nhìn thì thiếu niên này tuy rằng khí thế bất phàm, hơi thở là lạ nhưng hình như chưa đủ vào pháp nhãn của đỉnh cường giả địa nguyên cảnh bọn họ.
Táng Thiên Lão Nhân lạnh nhạt nói:
- Tuế Nguyệt lão tổ, người này có thực lực không tệ, nếu hắn dám rục rịch gì thì cứ giao cho lão phu kiềm chế, chúng ta mau hành động đi.
Tuế Nguyệt Lão Ma nhẹ lắc đầu, nhíu mày nói:
- Không, ngươi không phải là đối thủ của hắn.
- A?
Táng Thiên Lão Nhân nhướng chân mày dài, do dự nói:
- Mặt mũi người này xa lạ, hình như không giống nhân vật thành dành thời thượng cổ.
Tuế Nguyệt Lão Ma nheo mắt, nghiêm túc nói:
- Đúng vậy, hắn đúng là không phải người thành danh thời thượng cổ nhưng là một cường giả thời viễn cổ.
Táng Thiên Lão Nhân biến sắc mặt, thất thanh kinh kêu:
- Cái gì? Nhân vật thời thượng cổ? Hắn là ai!?
Cường giả địa nguyên cảnh giống như Táng Thiên Lão Nhân, Hồn Vũ tôn giả có tuổi thj chỉ chừng vài chục vạn năm mà thôi, có thể từ thời kỳ viễn cổ sống đến bây giờ thì tuổi thọ ít nhất trên trăm vạn năm, bản thân nó là biểu hiện của thực lực.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Trăm vạn năm trước cường giả các tộc vì tế luyện thần khí Huyền Thiên từng phá vỡ vỏ đất, hợp tác lấy địa hạch chi lực, nhưng không ngờ dẫn đến thiên đạo phản phệ, Nhân Hoàng dù đã dùng Thiên Long Giới cũng chỉ có thể triệt tiêu ba phần thiên phạt.
- Phút nguy hiểm cuối cùng Long Chủ chợt nghĩ đem U Trác và một thần khí long tộc cùng phong ấn kế bên địa hạch, thế này mới miễn cưỡng bù đắp tổn thất năng lượng địa hạch, mọi người thoát một kiếp.
- Bổn tọa cũng không ngờ U Trác chẳng những không chết mà còn tu luyện đến hậu kỳ thiên nguyên cảnh, chắc là trong địa hạch được đến ích lợi to lớn nào đó.
Táng Thiên Lão Nhân trong mắt lóe tia sầu lo, nói:
- Hậu kỳ thiên nguyên cảnh? Vậy chẳng phải là cùng đẳng cấp với Nhân Hoàng, Long Chủ ư? Hiện tại thiên hạ còn ai địch lại hắn được chứ?
Hồn Vũ tôn giả nhíu mày nói:
- Lão tổ, chẳng lẽ chúng ta phải từ bỏ Huyền Thiên ư?
- Từ bỏ? Hừ, điều này sao có thể.
Mắt Tuế Nguyệt Lão Ma lóe qua tia sắc bén, nói:
- Hiện giờ đại đế sắp xuất quan, nếu hắn không muốn chết thì sẽ không dám đối địch với chúng ta. Hơn nữa, một khi hắn biểu hiện ra thực lực thiên nguyên cảnh, không cần chúng ta ra tay đã có Kiếp tự tìm đến cửa.
Khi mọi người nói chuyện thì có kẻ kiềm không được lại tiến lên xuống tay với Phong Liệt.
- Khục khục khục khục, cơ duyên to lớn hiếm có trên đời, nếu các ngươi không muốn thì lão phu sẽ không khách sáo vậy!
Theo tiếng cười quái dị còn rỡ, một ông lão áo đỏ đầu trâu mặt ngựa xuất hiện bên mép tế đàn.
Người này dáng người nhỏ gầy, khuôn mặt khô lão, da mặt tràn đầy nếp nhăn bao lấy khung xương, như là thây khô bò ra từ quan tài vậy.
Nhưng thực lực của ông lão này thì không người dám khinh thường, uy nhiếp đỉnh địa nguyên cảnh mạnh mẽ bao phủ vạn dặm, mắt gian tà chớp lóe tràn đầy tham lam.
Rất nhanh có người nhìn ra thân phận của lã, Địa Minh Lão Quỷ, Nam Ly Giới tỏ sư khai sơn Địa Minh tông, một nhân vật tà đạo nổi danh vang vội.
Ông lão âm hiểm cười nhìn lướt qua Phong Liệt, rồi lập tức dùng cao ngọc bạch cốt cao hơn cả người lão cắm mạnh xuống đất.
Thoáng chốc hơi thở khiến người nghẹt thở tràn ngập, dọc theo mặt đất nhanh chóng lan hướng tế đàn.
- Liệt địa minh trảm!
*Ầm!*
Một tiếng vang rung trời, tế đàn bên dưới Phong Liệt và nguyên ngọn núi to chia năm xẻ bảy, tan vỡ, bụi đất bay đầy.
Đám người xung quanh đều nhìn ra được một kích của lão già kia tuy sắc bén nhưng chỉ là thăm dò mà thôi.
Nhưng không ngờ dù tế đàn bị hủy mà ánh sáng vàng bên trên mười dặm vẫn trôi nổi không hề hấn gì.
Còn Phong Liệt khoanh chân bên trong màn sáng thì không thèm nhướng mi mắt lên.
- Ha ha ha ha, Địa Minh Lão Quỷ, không lẽ ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó à?
- Địa Minh Lão Quỷ, ngươi ba ngày không ăn cơm sao? Chút sức đó hình như không đủ xem nhỉ? Ha ha ha ha!
- …
Đám người ngẩn ra rồi cất tiếng cười khoa trương.
Địa Minh Lão Quỷ nhìn xung quanh, sắc mặt khó coi, mắt dần bắn ra sát khí.
- Hừ, bây giờ đã qua mười ngày rồi, lão phu thật sự không tin sẽ dẫn đến thiên phạt.
Địa Minh Lão Quỷ nặng nề hừ lạnh, vung tay áo, âm phong dấy lên cuốn không gian run rẩy.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người đoàn sáng vòng bên bồng trên trời và Phong Liệt ở bên trong bỗng nhiên biến mất, bầu trời trống rỗng, Địa Minh Lão Quỷ cũng biến mất tiêu.
- Nguy rồi, lão quỷ này định ăn mảnh!
.........
Phong Liệt mất hơn nửa ngày, hao phí một phần công đức thần huy rốt cuộc đem đại thần thông thôn phệ thôi diễn đến hoàn mỹ hoàn cảnh, kết quả này khiến hắn rất là vừa lòng.
Đến đây thì ánh sáng vàng quanh người hắn chưa đến hai mươi dặm, chút thần huy dùng để tăng tu vi đã như muối bỏ biển. Phong Liệt trầm ngam một chút, quyết định dùng nó thôi diễn vài thức kỹ năng.
Nhưng lúc này phong cảnh trước mặt hắn thay đổi, dường như đang ở trong tiểu thiên địa tràn ngập tử khí.
Trời đất này phạm vi khoảng mười vạn dặm, mặt đất núi trập trùng nhưng không có chút sức sống, trải rác xương trắng, không trung âm vụ lượn lờ, tử khí nặng nề.
- A? Dám đem lão tử thu vào không gian bổn mệnh, lão già này thật to gan đấy chứ.
Phong Liệt ngẩn ra rồi thầm cười lạnh.
Hắn vừa nhìn liền biết chắc đã bị Địa Minh Lão Quỷ thu vào không gian bổn mệnh chỉ cường giả địa nguyên cảnh mới có.
Trong không gian này thực lực của hắn sẽ bị suy yếu rất nhiều, có thể nói cực kỳ bất lợi cho hắn.
Nhưng thu người khác vào không gian bổn mệnh của mình là một chuyện khá nguy hiểm. Nếu như không gian bị đánh nát thì tu vi như dã tràng se cát, thông thường chỉ khi đối phó võ giả tu vi thấp hơn mình mới bất ngờ thu đối phương vào không gian bổn mệnh để phòng ngừa đối phương chạy trốn.
Địa Minh Lão Quỷ xuất hiện trên một ngọn núi nhỏ cách trăm dặm, nét mặt khó giấu nỗi vui sướng, từ xa truyền âm nói:
- Tiểu tử, niệm tình ngươi tu hành không dễ, chỉ cần đem Huyền Thiên và còn sót lại công đức thần huy đưa ra thì lão phu có thể cho ngươi một con đường sống.
Nếu lão dám thu Phong Liệt vào thì đương nhiên ăn chắc hắn, dù sao mười ngày trước hắn chỉ là một võ giả đỉnh thánh hoàng cảnh, hiện tại dù đạt đến hậu kỳ địa nguyên cảnh thì chưa chắc có thể phát huy ra thực lực hậu kỳ địa nguyên cảnh.
- Ồ?
Phong Liệt lạnh lùng cười, trực tiếp đánh ra một thôn phệ vòng xoáy đường kính trăm dặm. *Vèo!* một tiếng nuốt hết số ánh sáng vàng còn lại.
Ngay sau đó, trong tay của hắn đột nhiên hiện ra bóng kiếm vàng dài bảy thước, uy nhiếp thần khí hùng hồn khuếch tán làm tiểu thiên địa xao động.
Địa Minh Lão Quỷ con ngươi co rút, biểu tình nghiêm túc hơn nhưng càng nhiều tham lam tăng vọt, mắt sáng rỡ.
Lão sống vài chục vạn năm, đây là lần đầu tiên thấy thần khí, lòng tham khó thể đè nén, hít thở nặng nề hơn.
- Lão già, nếu ngươi đã biết Huyền Thiên trong tay ta còn dám để ta tiến vào, ta không thể không khâm phục lá gan của ngươi.
Phong Liệt âm trầm cười, vung một luồng kiếm quang chém hướng thân hình khô gầy phía xa.
*Vèo!*
Một kiếm quang vàng dài vạn dặm vạch ra trong tiểu thiên địa âm u, chiếu rọi trời đất ánh vàng.
- A? Chết tiệt, dừng tay!
Khi kiếm quang xuất hiện thì Địa Minh Lão Quỷ biến sắc mặt, ánh mắt sợ muốn chết.
Bị Huyền Thiên tỏa định khiến lão thấy vô cùng nguy hiểm, lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Nhưng dường như lão đã quên bản thân đang ở trong không gian bổn mệnh.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Một tiếng trời sập đất nứt gầm rú vang lên, chân trời toét ra một lỗ hổng to cỡ vạn dặm, rồi thì cả không gian bắt đầu tan vỡ.
Địa Minh Lão Quỷ vẻ mặt ngây ngốc nhìn không gian điên cuồng sụp đổ, lòng vừa kinh vừa giận, rối đến thắt cả ruột.
Lão vốn tưởng sẽ dễ dàng bắt lấy Phong Liệt, lúc này mới phát hiện lão đánh giá uy lực thần khí quá thấp rồi, cũng đánh giá sai thực lực của Phong Liệt, tình hình trước mắt hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của lão.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1054: Chiến đấu với thiên nguyên cảnh! (2)
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Địa Minh Lão Quỷ thê lương tức giận gầm lên:
- Không! Tiểu súc sinh đáng chết, ngươi cút ra ngoài cho ta!
Đôi tay lão đẩy tới trước dấy lên không gian bão tố cuốn lấy Phong Liệt, muốn ném hắn ra khỏi không gian bổn mệnh của mình.
- Lão già, hôm nay lão tử cho ngươi một bài học suốt đời khó quên.
Phong Liệt âm trầm cười, trước khi bị Địa Minh Lão Quỷ ném ra không gian thì giơ cao Huyền Thiên chậm rãi đẩy kiếm.
- Quần long trụy nhật khứ!
- Grao!!!
Tiếng rồng ngâm chấn trời vang lên.
Mấy ngàn con cuồng bạo long ảnh hiển hiện trên không trung, uốn lượn thân hình khổng lồ như núi bay ra bốn phương tám hướng tiểu thiên địa.
Có tiếng nổ điếc tai vang lên, ở trong tiểu thiên địa trốn khỏi tai kiếp kinh thiên.
*Xoẹt!*
Phong Liệt bị bài trừ khỏi tiểu thiên địa, xuất hiện ở không trung bên ngoài, đối diện ánh mắt kinh ngạc xung quanh.
- Ủa? Tiểu tử Phong Liệt này trốn ra được?
- Không lẽ nào Địa Minh Lão Quỷ không xử lý được cả một thằng nít ranh ư?
- Có lẽ tiểu tử này có bảo khí phá không?
Từ lúc Phong Liệt bị Địa Minh Lão Quỷ bắt cóc đi khi lại xuất hiện ở trước mặt mọi người chỉ khoảng ba giây mà thôi.
Thời gian ngắn như vậy dù là ai cũng không nghĩ Phong Liệt khiến Địa Minh Lão Quỷ ăn bồ hòn, khả năng duy nhất là trên người hắn có báu vật xuyên qua không gian.
Kinh ngạc qua nhanh, mọi người nín thở, ngàn vạn ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm kiếm ảnh vàng trong tay Phong Liệt, rục rịch.
Chí tôn thần khí, thiên hạ độc nhất.
Một cường giả hoàng cảnh có được Huyền Thiên đã đối diện được cường giả địa nguyên cảnh, nếu rơi vào tay địa nguyên cảnh lão yêu nghiệt thì có thể tranh phong với cường giả thiên nguyên cảnh, một hơi leo lên hàng cường giả đỉnh thế giới, sức hấp dẫn lớn như vậy không ai có thể kháng cự được, lớn hơn cả công đức thần huy.
Phong Liệt đứng thẳng, khóe môi cong lên nụ cười như có như không, đồ đen bay phần phật, đối với người xung quanh như bầy sói hắn không hề sợ, thậm chí hớn hở muốn thử.
Bây giờ tu vi của hắn tăng nhiều, sốt ruột muốn nghiệm chứng thực lực của mình, trước mắt những tên có ý đồ xấu xa đa số mang tu vi hoàng cảnh, địa nguyên cảnh cũng đủ tư cách dùng làm đá mài dao.
Dần dần không khí trong thiên địa ngày càng nặng nề, xung quanh ngàn vạn cao thủ tùy thời xông lên xé Phong Liệt thành mảnh vụn, đại chiến chờ bùng phát.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên không gian mười vạn dặm vặn vẹo dữ dội, tiếng bạo tạc liên tiếp như là tiếng sấm giữa trời xanh, vang kinh thiên.
Động tĩnh lớn như vậy khiến mọi người chú ý, đầu óc tỉnh táo lại.
Bỗng có tiếng *Ầm! Ầm! Ầm!* không gian tạc, vô số mảnh vụn mặt đất hiện ra đáp xuống từ trời cao, như là cơn mưa đặc biệt. Một số người tu vi không cao bị đập thành thịt nát chìm ngập trong tro bụi.
Cùng lúc đó, một ông lão áo đỏ rách rưới xuất hiện trước mặt Phong Liệt không xa, chật vật ngã xuống đất, mặt xám mày tro.
Lão già chính là Địa Minh Lão Quỷ.
Nhưng khí thế của Địa Minh Lão Quỷ suy sụp, mặt xám như tro tàn, ánh mắt nhìn Phong Liệt toát ra nỗi hận thấu xương.
- Tiểu súc sinh, ngươi hủy không gian bổn mệnh, bổn tọa và ngươi thề không đội trời chung, lần sau gợp mặt sẽ lấy mạng chó của ngươi!
Địa Minh Lão Quỷ oán độc gầm lên rồi nhích người, định phá không chạy trốn.
Không gian bổn mệnh của lão bị một kích cuối cùng của Phong Liệt nghiền nát, mặc dù lúc này còn cảnh giới đỉnh địa nguyên cảnh nhưng thực lực sụt xuống dưới địa nguyên cảnh rồi. Thực lực giảm mạnh dù Phong Liệt không giết lão thì xung quanh có rất nhiều kẻ thù ngày xưa xuống tay với lão, ở lại chính là tìm chết, chạy trốn mới là lựa chọn duy nhất.
Nhưng hiển nhiên lão đã đánh giá thấp sát khí của Phong Liệt.
- Không cần lần sau, lần này đưa ngươi về chầu trời luôn.
Phong Liệt khẽ hừ, mặt hiện nụ cười lạnh, hắn không muốn để lại hậu hoạn cho mình.
Khi nói chuyện thì huyền thiên chiến kiếm giơ lên, *Vèo!* một tiếng kiếm quang vàng chói mắt xẹt qua, chớp mắt xuyên trăm ngàn tầng vặn vẹo không gian, trực tiếp đâm vào ngực Địa Minh Lão Quỷ.
- Á!
Địa Minh Lão Quỷ khựng lại, khó tin nhìn cái hố trước ngực.
Nếu là lúc hùng mạnh thì có lẽ lão có thể tránh thoát một kiếm này, nhưng hiện giờ, lão có lòng mà sức không đủ, bị một kiếm đâm thủng.
Sau đó người lão *bùm* một tiếng thành bột phấn, hình thần đều diệt.
Trong hoảng loạn mọi người thấy màn này thì tim đập chân run, ột đỉnh cường giả địa nguyên cảnh, nổi danh vài chục vạn năm trước thế mà mười giây ngắn ngủi có kết cục hình thần đều diệt.
Phút chốc ánh mắt mọi người nhìn Phong Liệt có vài phần kiêng dè, một số lão già tính toán đục nước béo cò bắt đầu đánh trống rút lui.
- Ha ha ha ha, không tệ, không uổng là chí tôn thần khí cường giả các tộc hao phí ngàn vạn năm thời gian liên hợp chế tạo ra, uy lực quả nhiên không tầm thường.
Một thanh âm tà ác bỗng vang lên trong trời đêm, chấn mọi người tai điếc, mấy phen muốn hộc máu.
Phong Liệt nhướng mày, theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy người lên tiếng là thiếu niên toàn thân tà khí, ánh mắt bạo lực.
Đó là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Và không biết tại sao khí thế trên người thiếu niên cho hắn cảm giác quen thuộc.
Phong Liệt nheo mắt, thầm lục soát ký ức, chợt lòng máy động, mắt hắn sắc bén hơn.
"A? Loại hơi thở này không lẽ nó là...Không ngờ nó đã thoát khốn."
Giờ phút này hắn nhớ đến u long hoàng bị nhốt sâu dưới lòng đất.
Lý do cảm thấy quen thuộc là bởi vì trước khi căn nguyên giới Cửu U Vương của hắn ma hóa có bảy phần giống với hơi thở của thiếu niên trước mắt.
- Hắc hắc, tiểu tử, thần khí ở trong tay ngươi cũng là lãng phí thôi, giao cho bổn hoàng đến bảo quản đi.
Thiếu niên mỉm cười, bỗng nhiên biến mất.
Phong Liệt không dám xem thường, hắn cảm thấy tu vi của người này đứng trên mình.
- Thương long hộ thể!
- Grao grao grao!
Tiếng rồng ngâm vang lên.
Ngàn vạn hùng hồn long ảnh hiển hiện, vặn vẹo trên dưới trái phải quanh Phong Liệt, bảo hộ hắn kín kẽ.
Không trung long ảnh phi vũ, thanh thế hùng hồn, đồ sộ.
Tiến vào địa nguyên cảnh rồi mỗi một thương long hộ thể đều ẩn chứa không gian pháp tắc, uy lực hơn trước kia gấp trăm, ngàn lần. Cường giả hoàng cảnh bình thường không thể đột phá phòng ngự của một thương long hư ảnh, dù là cường giả địa nguyên cảnh trong phút chốc cũng sẽ bị cản trở.
Phong Liệt vẫn không yên tâm, biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân thúc đẩy căn nguyên thần đồ hộ thể.
Khi Phong Liệt mới chuẩn bị xong thì một thanh âm khinh thường vang bên tai:
- Tài mọn.
Lòng Phong Liệt run lên, lập tức xoay người, vung kiếm quét hư không.
*Vèo!*
Kiếm quang tung toé, nhưng chém nát là một ảo ảnh sau lưng.
Ngoài vạn trượng, U Trác biến hóa ra, mặt treo nụ cười âm hiểm chế giễu, trêu chọc nói:
- Tiểu tử, bổn hoàng muốn xử lý ngươi chỉ cần một chiêu, ngươi có tin không?
- Khoác lác.
Phong Liệt mặt âm trầm, ánh mắt không chút lùi bước đối diện gã.
- Hừ!
U Trác hừ lạnh, tùy tiện vung ra một luồng gió nhẹ đánh hướng Phong Liệt, cùng lúc đó gã lại biến mất.
Phong Liệt nheo mắt, huyền thiên kiếm mang bắn ra, một kiếm sắc bén tùy thời đánh ra.
Nhưng ngay sau đó con ngươi hắn co rút, chỉ thấy gió mát thổi qua đâu thì thương long hộ thể quanh người hắn lặng lẽ tan biến.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden