Mà sát khí thì không cách nào tu luyện được phải trải qua vô số giết chóc, giết càng nhiều thì sát khí càng mạnh, cũng gián tiếp khiến cho kinh nghiệm chiến đấu trở nên phong phú, tu vi bằng nhanh kinh nghiệm chính là thứ quyết định thắng bại.
Tuy nhiên ở nơi này là địa đầu của thiên giớ, giám sát sứ đã phát tín hiệu ra trong chốc lát sẽ có viện binh tới đây, mặc kệ đối phương cường đại thế nào, dưới sự công kích của thiên giới cũng sẽ nhanh chóng tan thành mây khói.
Bên ngoài bí cảnh Cửu Châu.
Tronng hắc ám hư không.
Ở trong tinh hạm một người trẻ tuổi đang lẳng lặng nhìn ra phía cửa sổ quan sát toàn bộ bí cnảh của Cửu Châu đại lục.
Giờ phút này bí cảnh lộ ra vẻ đặc biệt yên tĩnh, phảng phất như tất cả chiến đấu đều đã rời xa.
Vị trẻ tuổi này ở trong bí cảnh cảm thấy bí cảnh vô cùng yếu ớt không chịu nổi một đòn.
Trên thực tế hắc ám hư không bí cảnh hắc ám hư không vô cùng yếu ớt, đặc biệt nếu như người trẻ tuổi này nguyện ý có thể khiến cho bí cảnh này trở thành hư ảo.
Chiếc hư không tinh hạm này chính là chiếc tinh hạm mà trước kia Đường Tiêu lấy được từ trong Phong Bạo thiên lô mà người trẻ tuổi này dĩ nhiên là long thể TôN Văn rồi.
Từ sau khi trở về ngoại trừ phân thần trở về Cửu Châu đại lục, Tôn Văn dành thiờ gian phần lớn di chuyển ở trong bí cảnh, ở trong các bí cảnh hắn nói một không ai dám nói hai.
Tuy nhiên Lãnh Tuyết tới, đưa tới thiên giới Giám Sát Sứ làm rối loạn kế hoạch của hắn, nếu như giai tầng lớn hơn sẽ làm ảnh hưởng tới kế hoạch của hắn.
Cho nên tất cả phải tăng tốc.
Đúng lúc Lãnh Tuyết đang do dự có nên hạ thủ với thiên giới giam sát sứ hay không thì lú này hai gã thiên giới giám sát sứ từ trong trận màu đen bay ra, thiên giới giám sát sứ thấy hai người này liền lập tức hành lễ, thái độ cung kính đến cực kỳ.
Thiên giới giám sát sứ phân ra năm cấp, người lúc trước chỉ là một gã cấp hai, mà hai người mới tới lại tới cấp bốn.
Lãnh Tuyết nhìn thấy hai giám sát sứ này thì nhíu mày bởi vì trong đó có một người mà hắn quen biết, là Tiền công công.
Đầu óc của Lãnh Tuyết nhanh chóng di chuyển, nhưng không hiểu nguyên nhân tại sao Tiền công công lại là thiên giới giám sát sứ.
Tuy nhiên sau đó hắn nhanh chóng cảm nhận được một khí tức quen thuộc.
- Hắn là gian tế của ma giới, hai vị tiền bối phải thẩm vấn hắn, khẳng định sẽ có tin tức trọng yếu của ma giới.
- Hắn không đáng cho chúng ta ra tay, ngươi bắt hắn là được.
Tiền công công lộ ra vẻ chẳng buồn ngó tới mà nói.
- Cái này...
Thiên giới giám sát sứ cấp hai hơn choáng váng.
- Sao vậy?
Tên béo bên cạnh mở miệng hỏi.
- Hai vị tiền bối có chỗ không biết, ma đầu này rất nhiều thủ đoạn vãn bối năng lực có hạn thất thủ sợ rằng sẽ khiến hắn chạy thoát.
Giám sát sứ cấp hai mồm miệng lanh lợi, lập tức nói.
- Vậy do lão phu ra tay, hãy mau đem vấn đề này giải quyết.
Tên mập liền lên tiếng, sau đó ném một cái túi lớn về phía Lãnh Tuyết.
Cái túi này không phải là cái túi bình thường mà là một cái tùi Càn khôn, sau khi tế ra khu dụng pháp lực có thể đem mục tiêu tiến nhập vào trong đó.
Cái túi càn khôn này so với thế giới ý niệm của võ giả Thiên Nguyên cũng không khác biệt lắm, chủ nhân có thể có toàn quyền khống chế.
Lãnh Tuyết sau khi thấy túi càn khôn tế ra thì trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng hiển nhiên hắn đã cảm nhận được uy áp cường đại từ bên trong đó.
Lãnh Tuyết tế ra thanh kiếm mấy đạo kiếm cương sắc bén đột nhiên chém về phía túi càn khôn, tuy nhiên nhanh chóng bị túi càn khôn hấp thu, ngay cả kiếm thể cũng bị túi càn khôn thu vào.
Lãnh Tuyết không dám lãnh đạm không biết hắn niệm khẩu quyết gì vô số bông tuyết từ trong người của hắn phiêu tán, tạo thành bức tường tuyết lớn.
- Hừ chỉ bằng thủ đoạn yêu ma của ngươi mà muốn ngăn cản túi càn khôn của lão phu, đúng là châu chấu đá xe, càn khôn vô cực thiên giới uy vũ, thu cho ta.
Giám sát sứ béo mập lại quát to một lnầ nữa.
Giám sát sứ béo mập toàn lực công kích khiến cho Lãnh Tuyết như không chống đỡ nổi nếu như là trước kia có long thể thao túng long tinh đánh bại hắn thì không thành vấn đề nhưng hiện tại thân thể kém lúc trước quá nhiều.
Thần hồn cường đại không đủ, thần hồn cường đại giống như một cái phần mềm, thân thể giống như là một cái máy để vận hành nó vậy.
- Lên.
Giám sát sứ một lần nữa tăng cường pháp lực, thân thể của Lãnh Tuyết ngày càng run rẩy.
Thanh kiếm của Lãnh Tuyết bắn ra, véo một tiếng đã bị thu vào trong túi càn khôn, Lãnh Tuyết đã kiên trì đã cực hạn, không đầy nửa khắc sau hắn sẽ bị thu vào trong đó.
Đúng lúc này Tiền công công ở sau lưng Giám sát sứ đã ra tay, một vũ khí như mỏ neo đâm vào trong thân thể của giám sát sứ, đem thân thể của hắn cắt thành hai đoạn.
Giám sát sứ hồn rời khỏi thể kinh ngạc nhìn Tiền công công, đại khái không hiểu tại sao y lại đánh lén mình.
Phải biết rằng giám sát sứ lúc chọn người trải qua sàng lọc vô cùng nghiêm khắc cho nên giám sát sứ chưa bao giờ xảy ra gian tế, loại chuyện này thật là không thể tưởng tượng được.
Hiện tại giám sát sứ kinh ngạc chính là Tiền công công sử dụng vũ khí của Tử Thần, trước kia tiến vào trong thân thể của Tiền công công Bành Thái không cách nào khu trục một phần của Tử Thần ở trong đó.
Kết quả Tử Thần sau khi phục nguyên đã triệt để chế trụ thần hồn của Bành Thái, đại đa số thời gian là Tử Thần điều khiển thân thể của Tiền công công.
Lãnh Tuyết trong nháy mắt đã nhận ra khí tức của tử thần, trải qua thời gian lâu như vậy Tử Thần đã trải qua lạc ấn linh hồn của Đường Tiêu chế trụ.
Sau đó chuyện phát sinh phía sau cũng không phải là do Tử Thần khống chế.
Tuy nhiên Tử thần cũng không ngờ, lạc ấn mà Đường Tiêu gieo lên trên người của hắn, lại có thể thức tỉnh lúc này.
Tử Thần cùng với giám sát sứ nhận được cứu viện, ở trong hư không tinh hạm, Tôn Văn đã chú ý tới bọn họ, vừa rồi trong thời khắc nguy hiểm này Tôn Văn đã quyết đoán ra tay, cùng với Lãnh Tuyết hợp lực giết chết giám sát sứ bép mập kia.
Hiện tại Tôn Văn sớm đã không còn là Tôn Văn lúc trước, hắn dưới sự khống chế của Lãnh Tuyết,Tử Thần có thể nói là không có lực hoàn thủ.
Tôn Văn tại sao lại ra tay cứu Lãnh Tuyết, cùng với việc Lãnh Tuyết trước kia cứu Đường Tiêu giống nhau, không có nguyên nhân gì khác, kẻ bên ngoài tấn công bên trong nhất định phải gác lại mâu thuẫn đã.
Lãnh Tuyết nhìn bầu trời sâu thẳm, nhưng tâm tình của hắn không hề bình tĩnh như trong lòng.
Hắn cũng không phải khiếp sợ về hành động ra tay kia, hắn chỉ không nghĩ tới đối tượng mà hắn đuổi giết đòi lại thân thể hiện tại lại cường đại tới mức này.
Trừ phi hắn nuốt chửng thần hồn còn lại của cự long mới mạnh mẽ như thế.
Xem ra long thể cùng long tinh vĩnh viễn cũng không muốn trở lại nhưng bất kể thế nào, miếng trứng rồng kia hắn cần phải lấy.
Giám sát sứ béo mập kia xoay cái túi càn khôn bỏ chạy khỏi nơi này, cái bàn tay lớn của Lãnh Tuyết đánh ra, đem túi càn khôn của với giám sát sứ béo mập thu vào trong tya.
Tên giám sát sứ kia thấy cảnh tượng trước mắt thì mềm nhũn hắn tuyệt đối không ngờ sự tình lại phát sinh đến tình trạng này Tiền công công lại xuất thủ, dùng lực lôi đình thuấn sát hai giám sát sứ, đương nhiên ngay cả thần hồn cũng không cho chạy thoát.
Lúc này tử thần ra tay, thói quen giết người diệt khẩu, thiên giới mấy năm nay mất tích nhân khẩu cũng có quan hệ với hắn.
- Ngươi công nhiên giết hai giám sát sứ thiên giới sẽ không tha cho ngươi hãy theo ta mà lăn lộn.
- Lão tử ở thiên giới hưởng thụ cũng đủ rồi ngươi cho rằng ta sẽ để đám lão nhân thiên giới kia vào mắt sao.
Tử Thần lộ ra vẻ khinh thường hắn hai ngày nay đi tìm vị giám sát sứ kia kiếm mỹ thực, nhận được cầu viện bất đắc dĩ tới bí cảnh này, điều khiến cho hắn không ngờ rằng, hắn lại nhìn trúng mục tiêu khắc tinh là Đường Tiêu.
Thứ khiến cho hắn tâm tình bất định là thực lực của Đường Tiêu hiện tại so với lúc ở Huyền Vũ thành đã thay đổi một cái trên trời một cái dưới đất.
Không biết hắn làm sao lại cường đại như thế.
- Tùy ngươi nếu như nguyện ý theo ta ta sau này sẽ nghĩ biện pháp bảo vệ ngươi nếu như ngươi kiên trì muốn tìm tự do ta cũng không lưu giữ ngươi.
Lãnh Tuyết khoát tay áo với tử thần, hắn biết với thực lực của hắn không cách nào lưu giữ tử thần được.
- Vốn lão tử cho rằng sau này không bao giờ gặp lại ngươi nữa, tuy nhiên bây giờ lại gặp, aizzz vậy thì chúng ta làm giao dịch đi.
Tử thần quay vòng tròn thiên giới đuổi giết hắn rất quan tâm, nhưng lạc ấn ở trong thần hồn cũng khiến hắn khó chịu đến cực điểm.
- Ngươi có cái gì giao dịch với ta sao?
Lãnh Tuyết kỳ quái nhìn Tử Thần.
- Lúc trước người tự tiện xé rách hắc ám hư không cứu ngươi ra ngươi còn nhớ không?
Tử Thần vừa nói vừa quan sát biểu lộ của Lãnh Tuyết.
- Ngươi có tin tức của nàng?
Lãnh Tuyết lạnh lùng hỏi Tử Thần một câu.
- Đương nhiên.
Tử Thần dương dương đắc ý gật đầu.
- Lúc trước nàng xé rách hắc ám hư không cùng với bổn tử thần đại chiến một hồi cuối cùng hồn phi phách tán, bị Bành giám sát sứ kia thu thập nàng vào trong tàn phiến, đánh vào trong mộc lỗi.
- Nếu như ngươi có thể đem thần hồn lạc ấn khu trừ ta có thể giao thần hồn thảo yêu kia cho ngươi.
Tử Thần cuối cùng cũng nói ra điều kiện trao đổi.
Thân hình của Tôn Văn che giấu ở trên bầu trời đêm tuyệt đối không ngờ rằng Bạc Hà còn sống hơn nữa đang ơ trong tay của Bành Thái, hắn không thể bảo trì trầm mặc nữa, lập tức lóe lên, đi tới trước mặt Tử Thần và Lãnh Tuyết.
- Muốn trừ đi thần hồn lạc ấn trong người của ngươi không thành vấn đề, nhưng ngoài thần hồn của Bạc Hà, ngươi cũng phải giao thần hồn Bành Thái cho ta.
Tôn Văn sau khi hiện thân nghiến răng nghiến lợi trao đổi với Lãnh Tuyết.
Lãnh Tuyết một tiếng cũng không thốt lên, sau khi nghe chuyện của Bạc Hà, sự phẫn nộ của hắn cũng giống Tôn văn như đúc.
- Không thành vấn đề.
Tử Thần nhìn ánh mắt tràn ngập lửa giận của Tôn văn, hắn cảm nhận được, người này căn bản mình không thể đối kháng được.
Cho nên hắn hiện tại không đàm luận giao dịch với đối phương, nếu như đối phương nguyện ý trừ đi lạc ấn trong thần hồn của hắn, cũng bởi vì thực lực của đối phương không cần hắn làm kiếm linh.
Tử Thần do dự một lát sau đó gọi mộc lỗi ra đưa nó ra trước mặt Tôn Văn.
- Hóa ra là ngươi...
Trong lòng Tôn Văn đau xót, trong mắt hiện ra cảnh tượng trước kia ở Huyền Vũ thành, lúc đó hắn biết mộc lỗi này kỳ quái nhưng tuyệt đối không nghĩ tới thần thái trống rỗng của mộc lỗi khi đó.
-Làm thế nào để đem thần hồn của Bạc Hà cô nương từ bên trong ra?
Tôn Văn hỏi tử thần một câu, hắn biết rõ chuyện kế tiếp hắn cần phải cẩn thậ từng ly từng tý nếu không sẽ thành sai lầm.
- Cái này ta cũng không biết, trước hết ngươi thu hồi lạc ấn trong hồn của ta, sau đó ta sẽ rời khỏi thân thể này, không còn khống chế vị Bành giám sát sứ kia nữa, về sau ngươi muốn gì cũng có thể tìm hắn mà hỏi.
Tử Thần mặc dù biết mình không phải là đối thủ của người trước mặt nhưng vẫn thử nói điều kiện với hắn.
Tôn Văn không nói gì nữa, vung tay lên, thần hồn của Tử Thần đột nhiên xiết chặt, sau đó Tử Thần cảm ứng một thoáng phát hiện ra thần hồn lạc ấn của mình đã toàn bộ bị giải trừ.
Rốt cuộc cũng khôi phục thân thể tự do, Tử Thần cuồng hỉ, lập tức từ trong cơ thể của Tiền công công bay ra, miệng hô to: Tự do vạn tuế, đồng thời bay lên trên không trung, bắt đầu tìm mục tiêu mà đoạt xá.
Một võ sĩ đang bị trọng thương, bị Tử Thần bắt gặp, Tử Thần không chút khách khí mà chiếm lấy thân thể của hắn.
Sau khi cưỡng chiếm thân thể Tử Thần nuốt thần hồn của đối phương, lòng vô cùng mừng rỡ.
- Mẹ nó lão tử thật là may mắn, đây rõ ràng là thân thể của một thiên hoàng, thiên hoàng đó là đông doanh thiên hoàng.
Ha ha lão tử muốn mỹ thực, muốn mỹ nữ, lão tử muốn AV, lão tử còn muốn...
Đang lúc Tử Thần cuồng tiếu cười dâm thì một đại thủ ấn tràn ngập thiên địa đánh xuống, vào trên thân hình của mà Tử thần mới đoạt xá, kết quả thần hồn bị đại thủ ấn thu vào trong một thạch thất thần bí.
- A đây là thân thể của Đông Doanh thiên hoàng, hắn bị người khác đoạt xá rồi sao, không đúng thần hồn này có vài phần quen thuộc.
Đường Tiêu tiến vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, nghi hoặc nhìn người mà hắn vừa mới bắt là thiên hoàng, cảm nhận được ở bên trong có một thần hồn cường đại khiến cho hắn kinh ngạc.
Vừa rồi lúc giám sát sứ và Lãnh Tuyết đại chiến, Đường Tiêu ở trên mặt đất trắng trợn tàn sát, đúng lúc Đường Tiêu đuổi theo thiên hoàng chạy thục mạng đánh ra một đại thủ ấn thu hồi thì tử thần đoạt xá.
Rất không may thần hồn mà Đường Tiêu thu vào lại là thần hồn của tử thần.
- Ngươi... ngươi đã đáp ứng trao đổi điều kiện tra tự do cho ta rồi mà...
Tử Thần đương nhiên cũng cảm nhận được khí tức của người trước mắt, liền kinh hãi tại sao mình lại là con rối của hắn, hơn nữa tựa hồ không phải là lạc ấn mà là bị khống chế toàn bộ.
- Ta đáp ứng tự do của ngươi lúc nào, hừ thành thật làm con rối của ta đi.
Đường Tiêu còn muốn tàn sát tứ phía tạm thời không nhiều lời với Tử Thần.
- Ngươi đến lúc nào mới trả tự do cho ta?
Tử Thần chưa từ bỏ ý định mà hỏi Đường Tiêu.
- Tư do, mơ tưởng.
Đường Tiêu nói xong một câu liền biến mất bóng dáng khỏi thạch thất.
- Ngươi tên trời đánh này, lại lừa gạt lão tử.
Ở bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ tràn ngập tiếng kêu thảm thiết.
Bên trong hư không tinh hạm.
- Ngươi không thả bổn tọa ra bổn tọa sẽ không nói cho ngươi biết cách nào xử lý an toàn thần hồn của Bạc Hà.
Bành Thái dùng ngữ khí sắc nhọn nói điều kiện với Tôn Văn.
- Thả ngươi à, mơ tưởng.
Một đạo thần hồn của Tôn Văn đâm tới, khiến cho Bành Thái không ngớt lời thảm thiết.
- Mỗi vị thiên giới giám sát sứ đều có một chiến hồn đèn tồn lưu hồn đèn có tọa độ cụ thể, có thể biến hóa đặc biệt, tiểu tử mặc kệ ngươi đem bổn tọa tới nơi nào chỉ cần thiên giới tìm ra sau đó sẽ đuổi giết ngươi đến vô tận, ha ha...
Bành Thái bị ép bức quá mức liền phản kháng.
- Nếu như ngươi bị đem tới ma giới và ngục giới thì sao?
Tôn Văn lạnh lùng trả lời Bành Thái một câu, ở phía sau hắn xuất hiện ra bóng đen cực lớn, trong mắt tràn ngập lửa địa ngục.
- Ngươi ngươi.
Bành Thái nhìn cảnh tượng này thì kinh hãi.
- Ngươi không chỉ nuốt chửng toàn bộ thần hồn của cự long mà còn nuốt chửng một thần hồn của Cửu Nhất đại đế?
Lãnh Tuyết kinh hãi nhìn về phía bóng đen sau lưng của Tôn Văn.
- Thần hồn của Viễn Cổ cự long là do ta nuốt chửng còn Tiểu Cửu Cửu là dung hợp, nó vì một lần cứu ta bỏ tính mạng của mình, sau đó đem tất cả lực lượng giao cho ta, giúp ta khắc chế sự cắn trả của thần hồn cự long.
Trong mắt của Tôn Văn hiện ra vẻ âm hàn, hiển nhiên nhớ lại trải nghiệm lúc trước ở ma ngục chi địa.
- Viễn cổ cự long thần hồn, Cửu Nhất đại đế chi hồn... ngươi có thể vững tin ngươi bây giờ vốn là Tôn Văn kia?
Lãnh Tuyết lắc đầu hắn muốn cướp lại long thể dĩ nhiên không có khả năng đương nhiên cũng vì nguyên nhân này mà Tôn Văn đưa hắn vào trong tinh hạm hắn không cách nào có biện pháp khống chế nào.
- Ta không phải là Tôn Văn ta là Đường Tiêu ta là duy nhất chính tông Đường Tiêu.
Tôn Văn lạnh lùng nhìn về phía Lãnh Tuyết.
- Vậy áo ngươi là Đường Tiêu, ta mới chính là chính tông chủ hồn của Đường Tiêu, ngươi nuốt chửng thần hồn cự long ngươi không thuần túy rồi, ngươi bây giờ dung hợp thần hồn viễn cổ cự long, còn dung hợp với thần hồn của cửu nhất đại đế còn nói mình là Đường Tiêu, không phải buồn cười sao?
Lãnh Tuyết bác bỏ ý kiến của Đường Tiêu.
- Ta nói ta là Đường Tiêu ngươi có ý kiến gì sao?
Tôn Văn nhìn Lãnh Tuyết trong mắt tràn ngập sát cơ.
- Duy nhất chính tông thuần túy Đường Tiêu ở trên mặt đất cũng không cách nào phủ nhận điểm này, nếu không ngươi cũng không một mực trốn trong tinh hạm, không dám trở về Áo Bỉ Đảo, không dám đối mặt với Dực Thai công chúa.
Lãnh Tuyết không dám úy kỵ sát ý của Tôn Văn, từng chữ từng chữ nói ra.
- Ngươi làm sao biết những điều này?
Tôn Văn giận dữ, trong mắt cũng thêm sát cơ với Lãnh Tuyết.
- Ta có thể về tới đây vì cơ duyên xảo hợp, học một môn hồn thuật thần kỳ, theo hồn thuật này mà cảm ứng được cự ly truyền tống, còn có thể khiến cho ta đoạt được một phần trí nhớ của ngươi.
- Thật không?
Tôn Văn nhíu mày sát ý liền bớt đi thần sắc lộ ra vẻ chán chường.
- Thần hồn của viễn cổ cự long chỉ tạm thời bị cửu nhất đại đế chế trụ nhưng sau đó cửu nhất đại đế vô thức cũng không khống chế được thần hồn, cùng nhau cắn trả ngươi, hơn nữa ngày càng mãnh liệt, ngươi hiện tại tuy có lực lượng cường đại thậm chí có thể phá hủy một bí cảnh nhưng không biết bất kỳ lúc nào mình sẽ mất đi chính mình, trở thành giống như Tiểu cửu Cửu.... hơn nữa cuộc sống của ngươi còn thừa không nhiều, cho nên ngươi hiện tại vẫn đang là chính ngươi vẫn nên sắp xếp thỏa đáng.
Lãnh Tuyết nói tiếp.
- Thiên hạ này có thể hiểu Đường Tiêu cũng chỉ có mình Đường Tiêu.
Tôn Văn ngửa mặt lên trời cười lạnh, bước chân của hắn trở nên lảo đảo cả người cũng trở nên già yếu, hiển nhiên đúng như Lãnh Tuyết nói, đã đánh trúng điều yếu ớt nhất trong người của Đường Tiêu.
- Có lẽ ta có thể giúp ngươi tuy nhiên vẫn nên cứu Bạc Hà cô nương rồi nói sau.
Lãnh Tuyết thương cảm nhìn Tôn Văn mà nói.
- Ta không cần bất kỳ kẻ nào trợ giúp.
Tôn Văn lạnh lùng cự tuyệt Lãnh Tuyết ánh mắt của hắn một lần nữa trở nên âm lãnh hơn nữa từng bước đi về phía Bành Thái.
- Bát hướng chuyển dời đã đến nơi.
Thanh âm của một nữ tử vang lên trên không trung.
- Hư không pháp trận đã hoàn tất.
Thanh âm cũng từ trên không trung mà truyền tới:
- Ngân Từ Phong nữ Cấm chế song thù thật là tốt quá.
Trên khuôn mặt của Tôn Văn hiện ra sự vui vẻ sau đó hắn hướng về phía hư không tinh bàn mà ra chỉ lệnh.
- Lập tức bắt đầu hư không nhảy lên.
Ở Cửu Châu đại lục, trên Áo Bỉ đảo có rất nhiều bí cảnh, nhiều người cảm nhận được lắc lư nhưng không biết có chuyện gì xảy ra.
Một ngày sau, Cửu Châu đại lục đã không còn là bí cảnh do thiên giới quản hạt nữa.
- các ngượi... các ngươi đem bí cảnh đi đâu rồi/
Bành Thái run run hỏi Tôn Văn.
- Bây giờ mới chỉ là bắt đầu sau này thiên giới sẽ còn phát hiện ra nhiều bí cảnh bị mất tích.
Tôn Văn hừ lạnh một tiếng vì kế hoạch này hắn đã hao tổn không ít tâm huyết.
- Đem phương pháp thao tác mộc lỗi nói ra nếu không ngươi sẽ chết thê thảm.
Tôn Văn hướng về phía Bành Thái mà nói trong mắt hiện ra vẻ tức giận vô cùng.
- Mặc kệ ta có nói ra phương pháp thao tác hay không, ta nói ra sẽ thê thảm, nên ta không nói.
Trên mặt Bành Thái hiện ra vẻ kiên quyết.
- Được để xem ngươi chịu được cực hình bao lâu.
- Muốn do thám thao tác mộc lỗi trong đầu của hắn chỉ có một biện pháp.
Lãnh Tuyết kéo Tôn Văn qua một bên truyền âm nói với hắn.
- Là hai người các ngươi...
Đường Tiêu khoanh hai tay hơi khiếp sợ mà nhìn Lãnh Tuyết Tôn Văn hai người trước mặt.
- Cho ngươi tới là để cứu Bạc Hà.
Lãnh Tuyết hướng về phái mộc lỗi trống rỗng ở trong tinh hạm rồi nói.
- Bạc Hà.
Đường Tiêu ngây ngẩn cả người nhìn thấy Tiền công công hắn đã minh bạch điều gì.
Đáng tiếc Thối Ma đại thủ ấn không cách nào thu được Bành Thái vì hắn mới chỉ có tu vi Địa Nguyên mà thân thể của Bành Thái đã có tu vi Thiên Nguyên.
Trừ phi Bành Thái cũng như Tử Thần bỏ thân thể của Tiền công công tiến vào trong thân thể của một võ giả bình thường tuy nhiên Bành Thái dĩ nhiên không phối hợp.
- Vì kế hoạch hôm nay ngươi phải nhanh chóng tiến vào Thiên Nguyên chúng ta mới thành công.
Lãnh Tuyết sau khi thử đủ mọi biện pháp liền nói với Đường Tiêu.
- Tiến vào Thiên Nguyên?
Đường Tiêu nhíu mày hắn ở Áo Bỉ Đảo và Cửu Châu đại lục còn rất nhiều điều muốn làm tiến vào Thiên Nguyên bị Thiên giới nhìn chằm chằm không phải cái gì cũng không làm được sao?
Tuy nhiên cứu Bạc Hà vẫn là vấn đề quan trọng nhất.
- Hắn đã dùng hư không tinh hạm di chuyển bí cảnh này tới cực địa xa xôi ở đây không có câu thúc gì cho dù ngươi tiến vào Thiên Nguyên chuyện ngươi muốn làm vẫn có thể làm.
Lãnh Tuyết dường như biết Đường Tiêu nghĩ gì nên liền nói.
- Con mẹ nó.
Đường Tiêu nghe thấy hành động của Tôn Văn thì khiếp sợ.
- Ngươi không phải có một viên Thiên Nguyên đan sao mau nuốt vào đi.
- Đúng rồi Vi Liên cùng ngươi có chuyện gì xảy ra?
Đường Tiêu nhìn thấy Tôn Văn thì hỏi một phen.
- Vi Liên?
Tôn Văn bất ngờ nhìn Đường Tiêu.
- Ta ở Đông Hải gặp nàng nàng hiện tại đang ở trong thế giới ý niệm của ta.
Đường Tiêu nói với Tôn Văn.
- Vi Liên nàng ta còn sống? Ta còn tưởng rằng...
Tôn Văn hiện ra vẻ mừng rỡ sau đó là áy náy.
- Ngươi rốt cuộc làm chuyện gì để nàng tức giận và thương tâm như vậy?
Đường Tiêu dứt khoát hỏi trực tiếp.
- Nàng... ai... nàng khẳng định phải thương tâm rồi.
Tôn Văn vỗ đầu của mình lộ vẻ áy náy.
Thấy Tôn Văn cũng không có ý giải thích với Đường Tiêu Lãnh Tuyết liền cất tiếng:
- Ngươi cùng với hắn tách ra khỏi ma ngục chi địa, vượt qua kiếp nạn xong hắn đã đi tới rất nhiều bí cảnh, trong đó có một bí cảnh cực kỳ hung hiểm, thế giới ý niệm của hắn sụp đổ rồi những nữ tử này không có cách nào ẩn náu trong đó nữa hắn chỉ có thể mang các nàng đi bên người.
- Sau đó trong một lần chiến đấu ngoại trừ cấm chế song thù đào thoát, chỉ có Triệu Thanh Dương dĩnh Vi Liên cùng Ngân Từ Phong nữ bị một ma đầu bắt được, ma đầu kia làm giao dịch với hắn, để cho hắn làm mấy nhiệm vụ sau khi hoàn thành một nhiệm vụ thì được quay về đổi lấy một nữ tử.
- Những nhiệm vụ này cũng không dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất hoàn thành xong hắn cứu Triệu Thanh, nhiệm vụ thứ hai xong hắn cứu Dương Dĩnh, nhiệm vụ thứ ba trong lúc vô tình hắn chạm vào một cấm chế cổ khiến cho bí cảnh bắt đầu sụp đổ.
- Lúc hắn trở về ma đầu kia chuẩn bị rời khỏi bí cảnh, giữa hai người Vi Liên và Ngân Từ Phong nữ hắn chỉ có thể chọn một, Đường Tiêu lúc này đổi lại là ngươi ngươi chọn ai?
Lãnh Tuyết nói đến đây đem vấn đề này ném cho Đường Tiêu.
- Ta...
Đường Tiêu thất thần, tại sao lại có chuyện như vậy?
- Lúc ấy hắn chỉ có nửa phút thời gian suy nghĩ bằng không ma đầu kia sẽ mang theo cả hai nữ nhân ngươi phải quyết định thật nhanh.
Lãnh Tuyết thúc giục Đường Tiêu một câu hiển nhiên hắn cũng muốn biết Đường Tiêu sẽ cho đáp án thế nào.
- Ta... chọn đánh bại ma đầu kia cứu hai người bọn họ.
- Không có khả năng.
Lãnh Tuyết lắc đầu cắt đứt lời Đường Tiêu.
- Hai người bọn họ ngươi chỉ có thể cứu một.
Đường Tiêu do dự một lần nữa hắn giờ phút này đương nhiên cảm nhận được khó xử của Tôn Văn sau một lát hắn quyết định:
- Ta chọn Vi Liên, nàng cùng ta trải qua quá nhiều chuyện...
Từ Lạc Thần cốc, đến ma ngục chi địa, lại đến hơn mười cái bí cảnh, Tôn Văn cùng Ngân Từ Phong nữ đã trải qua rất nhiều chuyện nàng thường xuyên kề vai với hắn nàng ta kề vai chiến đấu với hắn rất nhiều hơn nữa không chỉ một lần cứu đi tính mạng của hắn, hơn nữa quan trọng là lúc đó Ngân Từ Phong nữ đã mang thai.
Lãnh Tuyết thở dài, hắn biết rõ đổi lại là hắn hắn cũng khó lựa chọn mà Tôn Văn cũng chỉ có nửa phút suy nghĩ. Đây là một cục diện tàn khốc.
Nửa phút Tôn Văn phải đưa ra quyết định quyết định này có nghĩa hắn phải vĩnh viễn mất một trong hai.
- Vi Liên cũng không biết chuyện này chứ?
Đường Tiêu hỏi Lãnh Tuyết một câu.
- Nàng từ Lạc Thần cốc cơ hồ không rời khỏi thế giới ý niệm, mãi đến khi bí cảnh trong thế giới ý niệm sụp đổ.
- Vi Liên rời khỏi thế giới ý niệm phát hiện ra quan hệ giữa Tôn Văn và Ngân Từ Phong nữ không biết vì sao không vui, Vi Liên và Ngân Từ Phong nữ hai người không hòa hợp với nhau được hai người tuy bề ngoài không biểu hiện gì nhưng trong lòng vẫn so sánh thực lực của nhau.
Lãnh Tuyết xác nhận lời nói của Đường Tiêu.
- Tôn Văn quyết định như vậy quá tàn nhẫn với nàng.
Đường Tiêu giờ mới biết tại sao Vi Liên lại tức giận và thương tâm như vậy rồi, Tôn Văn vì một nữ nhân mới quen không lâu mà từ bỏ nàng... Tôn Văn trừng mắt nhìn Đường Tiêu, hiển nhiên đối với thái độ của Đường Tiêu rất bất mãn, khi đó hắn chỉ có nửa phút nếu để hắn quyết định lại một lần nữa chưa chắc quyết định của hắn đã giống.
Nhưng quyết định đã quyết định sau khi sự tình này xảy ra hắn áy náy với Vi Liên vô hạn, muốn đi tìm nàng nhưng không ra manh mối nafo cả.
- Loại lựa chọn này đối với Tôn Văn cũng rất tàn nhẫn, hắn tuyệt đối không muốn bỏ qua bất kỳ người nào.
Lãnh Tuyết ngược lại thông cảm cho Tôn Văn.
- Vi Liên có thể thoát khỏi từ trong tay của ma đầu kia khẳng định đã trải qua rất nhiều...
Đường Tiêu thở dài hắn biết Vi Liên vì sao tức giận và thương tâm như thế nhưng cũng bất lực.
- Nàng tìm tới nơi này hẳn là để trả thù của Tôn Văn, nhưng sau khi nhận ra ngươi là phân hồn của Tôn Văn lại không ra tay với ngươi... nói cách khác nàng vẫn hoài niệm tình cảm của ngươi...
Lãnh Tuyết phỏng đoán một phen.
- Có trời mới biết.
Đường Tiêu lắc đầu;
- Những ngày nay nàng một mực ở trong thế giới ý niệm của ta, hơn nữa ngăn cách thần niệm của ta.
cùng với Lãnh Tuyết Tôn Văn nói chuyện với nhau Đường Tiêu có một cảm giác rất kỳ quái giống như là đang suy nghĩ vậy tuy là đối thoại nhưng lại có cảm giác mình đang suy nghĩ gì đó.
- Hy vọng nàng từ trong ý niệm của ngươi rời khỏi nguyện ý đàm phán với ta một phen.
Tôn Văn nói với Lãnh Tuyết Đường Tiêu hai người.
- Để ta hoặc hắn cùng nàng nói chuyện trước thì tốt hơn.
Lãnh Tuyết cũng không đồng ý với cách nói của Tôn Văn.
- Ta cảm thấy để hắn cùng nàng nói chuyện thì tốt hơn.
Đường Tiêu ngược lại không đồng ý với quan điểm của Lãnh Tuyết bởi vì hắn phát hiện lúc trước Vi Liên không nguyện ý nói chuyện với hắn.
Ở trên hư không tinh hạm Đường Tiêu quan sát một hồi thì thấy hai thân hình quen thuộc tâm tình của hắn kích động vì vậy tiến nhanh tới phía trước, sau đó vỗ lên vai hai người.
Hai nữ tử quay đầu lại thì giật mình, sau đó đi tới chỗ Tôn Văn còn tưởng nam tử này có ý đồ khinh bạc nàng.
Thấy Triệu Thanh và Dương Dĩnh hai người ở trong ngực của Tôn Văn Đường Tiêu không nói rõ cảm giác trong lòng của mình, không phải là tức giận cũng không phải là ghen mà là cảm thấy buồn cười.
- Hắn chính là ta ta chính là hắn, hắn là một phân hồn của ta, lúc ở ma ngục chi địa gặp nguy hiểm hắn đã truyền tống về bí cảnh này.
Tôn văn đối với hành động khinh bạc của Đường Tiêu với hai người cũng không tức giận ngược lại lại giúp Đường Tiêu giải thích.
- Hắn... ngươi?
Triệu Thanh và Dương Dĩnh hai người nghi hoặc nhìn Tôn văn, lại nhìn về phía Đường Tiêu, các nàng tựa hồ minh bạch nhưng cũng không rõ ràng, Đường Tiêu này lạ lẫm nhưng lại quen thuộc, trong nhất thời cả hai không biết làm sao.
- Hắn chính là thân thể của ta trước khi tiến vào trong hắc ám hư không, nếu như ta về sau không ở bên người các ngươi hắn bảo hộ các ngươi so với ta cũng không có gì khác nhau.
Tôn Văn thở dài rồi nói.
- Chúng ta không ở cùng hắn một chỗ.
Triệu Thanh và Dương Dĩnh trầm thấp nói các nàng không thể tiếp nhân nam nhân lạ lẫm này.
Đường Tiêu suy đoán Tôn Văn sở dĩ nói như vậy là có ý định phó thác, nhưng đổi lại là hắn hắn nhất định sẽ không nguyện ý đem Dực Thai công chúa giao cho Tôn Văn hay Lãnh Tuyết.
Trừ phi thần hồn ba người kết hợp làm một nếu không thì cho dù ba người bề ngoài hòa hợp vẫn sẽ sinh ra hiềm khích.
- Ở trong bí cảnh ta đã học được một môn hồn thuật có thể khiến cho thần hồn chúng ta dung hợp lại một chỗ ba cái thần hồn sau khi hợp nhất vào xong trí nhớ cũng dung hợp, thực lực cũng tăng lên nhiều, sau đó có thể khống chế đồng thời ba thân thể, như vậy cuộc sống chúng ta sẽ không còn tiếc nuối nào nữa, không biết các ngươi có nguyện ý dung hợp không?
Lãnh Tuyết đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Đường Tiêu cùng với hắn thương lượng .
- Loại dung hợp này phân ra làm chủ yếu và thứ yếu, ta làm sao biết ngươi không lập bẫy?
Đường Tiêu nhíu mày hắn vẫn cho mình là một người quỷ kế đa đoan cũng không thể mắc bẫy.
- Không sai môn hồn thuật này đúng là phải có một người trong ba chúng ta làm chủ tiến hành dung hợp.
Lãnh Tuyết gật nhẹ đầu:
- Tuy nhiên sau khi dung hợp bất kể là ai làm chủ thì cũng không có gì khác nhau ta có thể đem môn hồn thuật đó lấy ra nếu các ngươi nguyện ý dung hợp thì có thể nghiên cứu một phen.
- Đã không có gì khác nhau vậy để ta làm chủ tiến hành dung hợp.
Đường Tiêu nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lãnh Tuyết muốn nhìn ra trong mắt của hắn có ý gì.
- Ta thì không thành vấn đề nhưng Tôn Văn không chắc sẽ đồng ý hắn hiện tại rất mạnh đoán chừng không nguyện ý đàm phán điều kiện với chúng ta, trừ phi hai người chúng ta liên thủ.
Lãnh Tuyết làm bộ như đã tính trược biết rõ Đường Tiêu nói cái gì nên thuận tiện đưa ra kế hoạch.
- Ngươi muốn cùng ta liên thủ đối phó với hắn? Ta là thần hồn cùng hắn tách ra đó.
Đường Tiêu cười lạnh một tiếng.
- Hừ chẳng lẽ ta không phải sao?
Lãnh Tuyết đối với lời nói của Đường Tiêu hiển nhiên không đồng ý.
Đúng vào lúc này hư không tinh hạm đột nhiên lay động thiếu chút nữa thì lật tung Lãnh Tuyết và Đường Tiêu, ở trong phòng truyền tới thanh âm của Tôn Văn hắn nói rằng ở trong hư không tinh hạm xuất hiện địch nhân, để cho hai người nhanh chóng phản kích.
Đường Tiêu và Lãnh Tuyết dĩ nhiên không nói lời nào lập tức xuất hiện.
Đường Tiêu là người rất thông minh sau khi đánh rơi một tinh hạm liền có kinh nghiệm cái tinh hạm thứ hai nhanh chóng bị hắn đánh rơi tiếp.
Tuy nhiên từ tin tức mà Lãnh Tuyết truyền tới thì hắn đã đánh rơi năm cái tinh hạm rồi mà Tôn Văn đã đánh rơi mười chiếc xem ra tu vi của hai người cao hơn hắn rất nhiều khiến cho Đường Tiêu rất bực mình.
Ba người hiệp lực, tổ đội tinh hạm cản đường nhanh chóng bị thanh lý hoàn tất.
- Tương lai cùng với thiên giới khai chiến chung ta cũng tránh phải lo âu.
Cảm giác thấy hư không tinh hạm nhảy ra khỏi thiên giới, trên mặt của Tôn Văn lộ ra vẻ mừng rỡ.
Ở trong hắc ám hư không có tới mấy trăm hạm đội hư không tuần hành của thiên giới, nếu không phải phong bạo thiên lô đủ sức nghịch thiên khiến cho thiên giới trở tay không kịp.
Sắp xếp này của Tôn Văn khiến cho Đường Tiêu không ngờ, kế hoạch của Đường Tiêu vốn là trước hết làm mất thực lực của thiên hoàng đông doanh thuận lợi thu về chủ quyền ở Áo Bỉ Đảo, sau đó giúp đỡ thất hoàng tử Chu Vũ chủ chính ở Áo Bỉ Đảo, từ từ tích súc lực lượng một ngày nào đó liên hệ với đám người Truy Biến, một lần đả đảo thống trị của thiên giới.
Tôn Văn ở trong hư không tinh hạm khiến cho tất cả trở nên đơn giản, hắn trực tiếp đem bí cảnh này di chuyển ra bên ngoài.
- Hiện tại cái bí cảnh này toàn bộ đã ở trong tay ngươi rồi ngươi có cảm giác của thần sáng chế không?
Đi tới gần Tôn Văn Lãnh Tuyết cất tiếng hỏi.
- Cái này chỉ là bắt đầu.
Tôn Văn nhìn ra ngoài cửa sổ của tinh hạm, lộ ra vẻ bình tĩnh.
- Ngươi nếu như không dung hợp với chúng ta chỉ dựa vào một mình ngươi không thể chống lại những thần hồn cường đại kia.
Lãnh Tuyết nhắc nhở Tôn Văn một phen.
- Trước hết giúp hắn tiến vào Thiên Nguyên cứu Bạc Hà rồi nói sau.
Tôn Văn nhàn nhạt trả lời Lãnh Tuyết một câu đối với chuyện dung hợp hắn không có chút hứng thú nào.
Lãnh Tuyết vì tu vi thấp hơn Tôn văn, hắn lợi dụng hồn thuật cũng chỉ có thể hiểu được một phần cách nghĩ của Tôn Văn còn nguyên nhân thật sự hắn không thể tra xét kỹ càng.
Một tháng sau.
Đường Tiêu dưới sự trợ giúp của Lãnh Tuyết và Tôn Văn đã chính thức tiến vào Thiên Nguyên.
Tuy nhiên hắn tiến hành sưu hồn vẫn làm cho ba người thất vọng.
Thần hồn của Bạc Hà lúc đại chiến với tử thần đã hương tiêu ngọc vẫn Bành Thái dùng bí thuật cưỡng ép đem tàn phiến thần hồn của nàng vào trong mộc lỗi để tra tấn cũng chỉ là hành vi tạm thời mà thôi.
Chịu nhiều tra tấn như vậy hiện tại ở trong mộc lỗi chỉ lưu lại một số hồn tinh và thần hồn vô ý thức mà thôi.
Nỗ lực lấy nàng từ trong mộc lỗi ra chỉ khiến cho nàng vô ý thức hồn tiêu phách tán cho nên ba người này đều thất vọng.