06-01-2010, 06:38 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
KỲ THIÊN LỘ
NGUYÊN TÃC : TIÊU TIỀM
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM (******.VN)
TẬP 10: ÄẠI THẦN KIẾP
CHÆ¯Æ NG 1: HIỀN NÃO CỦA TIỂU THIÊN
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
" Hì hì, bây giá» Tiểu Thiên bản lãnh không nhá» a, so vá»›i những danh y còn mạnh hÆ¡n...được rồi, ta quyết định, Tiểu Thiên sau nà y là đại phu đặc biệt của Hoan Hoan Phủ Dục Viện chúng ta, chuyên phụ trách trị liệu cho bá»n nhá»." Long tẩu vui vẻ nói.
Tần Tiểu Thiên khóc không ra nÆ°á»›c mắt, vô lá»±c giải thÃch: " Mẹ, không phải nhÆ° thế...con chẳng qua là thà nghiệm má»™t chút, còn không biết háºu quả sẽ nhÆ° thế nà o, tạm thá»i không thể trị liệu cho đứa bé khác."
Tần Danh nói: " Tiểu Thiên, ba biết muốn con trị liệu cho chúng sẽ là m hao tổn nguyên khÃ, từ từ cÅ©ng được, không nóng nảy, má»™t năm trị cÅ©ng được, a a, con cÅ©ng biết, mẹ của con thiện tâm, không nguyện nhìn thấy bá»n trẻ nà y cả Ä‘á»i Ä‘á»u là phế nhân, khó được con trở vá», thì giúp mẹ con Ä‘i, giúp bá»n trẻ đáng thÆ°Æ¡ng nà y."
Thái Ä‘á»™ của Long tẩu lại cÆ°á»ng ngạnh hÆ¡n nhiá»u, bà nói: " Tiểu Thiên, ngÆ°á»i phải có thiện tâm, phải có thiện niệm, phải tÃch đức...nhÆ° váºy tu chân má»›i tốt hÆ¡n...chuyện nà y con nhất định phải trông coi!"
Tần Tiểu Thiên choáng váng đầu óc bị giáo huấn má»™t tráºn, trong lòng nói thầm: " Thiện tâm? TÃch đức...đây là quan Ä‘iểm tu chân gì, sao ta không nghe nói qua? Hình nhÆ° là quan Ä‘iểm pháºt giáo của địa cầu...Ai, ta hiểu rồi, đây là quan Ä‘iểm của mẹ, a a, mẹ tháºt lạ, sau khi tu chân nhÆ° đã thay đổi thà nh ngÆ°á»i khác."
TrÆ°á»›c kia trong nhà do Tần Danh là m chủ, Long tẩu hết thảy Ä‘á»u theo ý chồng, không nghÄ© tá»›i sau khi tu chân, vị trà của hai ngÆ°á»i hoà n toà n Ä‘iên đảo. Cuối cùng, Tần Tiểu Thiên không thể không đầu hà ng, bởi vì không cách nà o tranh vá»›i mẹ mình, bất quá hắn cÅ©ng không tùy tiện trị liệu cho bá»n nhá», chẳng qua chỉ đáp ứng, sau nà y sẽ từ từ nghÄ© biện pháp giải quyết.
Long tẩu toà n thắng, tâm tình thư sướng, nói: " Sau nà y tiểu Lan Lan là đồ đệ của ta, Tiểu Thiên, tiểu sư muội nà y con phải dẫn theo."
" A?" Tần Tiểu Thiên nhìn tiểu Lan Lan Ä‘ang giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt trên mặt đất, ngây ngÆ°á»i má»™t hồi lâu, kêu lên: " Mẹ, mẹ...mẹ không thể bắt con mang theo đứa con nÃt."
Long tẩu vung tay, câu nói đầu tiên ngăn lại Tần Tiểu Thiên: " Tiểu Lan Lan không phải đứa con nÃt, nó là tiểu sÆ° muá»™i của con!"
Tần Tiểu Thiên tức giáºn: " Nó...nó chỉ má»›i hai tuổi! Ai..."
Nhất thá»i có lòng tốt, nhÆ°ng lại Ä‘Æ°a tá»›i má»™t tiểu sÆ° muá»™i chuyện gì cÅ©ng chÆ°a biết là m, hÆ¡n nữa tức giáºn là tiểu sÆ° muá»™i nà y má»›i có hai tuổi, ngay cả lá»i cÅ©ng nói không rõ rà ng, Tần Tiểu Thiên alf má»™t ngÆ°á»i cô Ä‘á»™c, má»—i ngà y phải dẫn theo má»™t đứa con nÃt, còn không phải bị phiá»n chết?
NhÆ°ng lệnh của mẹ lại không thể cãi lá»i, Ä‘iá»u nà y tháºt là là m ngÆ°á»i ta nhức đầu.
Long Tiểu Nhà n Ä‘i tá»›i ôm lấy tiểu Lan Lan nói: " Äại ca, tiểu Lan Lan để cho ta mang theo."
Tần Tiểu Thiên giống nhÆ° nhìn thấy ân nhân cứu mạng, chắp tay liên tục nói: " A? A! Cảm Æ¡n tiểu muá»™i, cảm Æ¡n..." Nhìn thấy có ngÆ°á»i cứu giá, hắn giống nhÆ° được chạy thoát, nhất thá»i dá»… dà ng xuống tá»›i, không dám tiếp tục ở lại chá»— nà y, vá»™i vang nói: " Mẹ, ba, con muốn Ä‘i liên hợp há»™i má»™t chuyến."
Tần Danh nói: " Nga, có phải còn chưa đăng kà hay không?"
" Äăng kÃ? Äăng kà cái gì?" Tần Tiểu Thiên là trưởng lão của liên hợp há»™i, căn bản không cần đăng kà gì, hắn đến Hải Châu Thị, cao tầng của Viêm Tinh liên hợp há»™i Ä‘á»u biết.
Tần Danh cÅ©ng không biết con mình là trưởng lão của liên hợp há»™i, hắn nói: " Phà m là ngÆ°á»i tu chân cao đẳng, má»—i khi Ä‘i đến má»™t thà nh thị xa lạ, Ä‘á»u phải Ä‘i lên liên hợp há»™i đăng kÃ, để nháºn sá»± trợ giúp của liên hợp há»™i, chẳng lẽ con không đăng kà qua?"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Con không phải ngÆ°á»i tu chân, a a, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cần đăng kÃ, con chẳng qua Ä‘i liên hợp há»™i nhìn xem má»™t chút." Tháºt ra hắn chỉ là muốn chạy trốn mẹ mình, không nghÄ© tá»›i mẹ lại mạnh nhÆ° váºy, là m cho mình không biết là m sao mà ứng đối.
Long tẩu rất rõ rà ng ý nghÄ© trong lòng con, bà hừ má»™t tiếng, mang theo má»™t đám hà i tá» bá» Ä‘i. Äã tá»›i thá»i gian phải rèn luyện.
Tần Danh lắc đầu, lão bà ngà y cà ng trở nên lợi hại dữ dá»™i hÆ¡n, hắn tháºt ra lại không sao cả, chỉ là sợ con chịu không được, nói: " Äược rồi, để cho tiểu Äịa dắt con Ä‘i, hắn thÃch chạy loạn khắp nÆ¡i, hắn đối vá»›i Hải Châu Thị rất quen thuá»™c, tiểu Äịa, con mang ca ca Ä‘i liên hợp há»™i, thuáºn tiện mua má»™t chút phấn niệu bố vá», trong viện tồn hóa không còn nhiá»u lắm."
Long Tiểu Nhà n vừa nghe phải Ä‘i ra ngoà i mua đồ, đôi mắt nhất thá»i sáng lên, ôm tiểu Lan Lan luôn miệng nói: " Ta cÅ©ng Ä‘i! Nhị ca mua đồ váºt phải không, ta Ä‘i mua phấn em bé và tã, ân, còn có đồ chÆ¡i cÅ©ng muốn mua má»™t chút."
Tần Tiểu Thiên lúc nà y má»›i coi nhÆ° hiểu rõ má»™t câu nói: " Là m ngÆ°á»i phải nên thấp xuống má»™t chút. Bản lãnh cà ng cao, chuyện lại cà ng nhiá»u, giả bá»™ ngu ngốc má»›i là vÆ°Æ¡ng đạo, cam Ä‘oan không ai Ä‘i phiá»n ngÆ°Æ¡i." Hắn thở dà i nói: " Äược rồi, trong viện có xe không?"
Tần Tiểu Äịa gáºt đầu nói: " Có, có má»™t chiếc xe bay, nhÆ°ng mẹ không cho dùng."
Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Tại sao không cho dùng? Xe không dùng, mua là m gì?"
Tần Tiểu Äịa gãi gãi đầu, giải thÃch: " Mẹ bảo, không nên lãng phà năng nguyên, chúng ta là ngÆ°á»i tu chân, Ä‘i thêm và i bÆ°á»›c có thể rèn luyện thân thể, xe là để cho bá»n nhá» trong viện sá» dụng."
Tần Tiểu Thiên im lặng, chuyển ngược há»i: " Chúng ta Ä‘i chá»— nà o."
Long Tiểu Nhà n già nh nói: " Äi trÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng Nam Kinh, nÆ¡i đó có nhiá»u cá»a hà ng."
Tinh Thị Liên của Tần Tiểu Thiên đã sá»›m bao phủ cả Hải Châu Thị, chỉ cần biết tên Ä‘Æ°á»ng là được. Hắn nói: " Nhắm mắt! Nhắm mắt lại!"
Tần Tiểu Äịa và Long Tiểu Nhà n vừa má»›i nhắm mắt lại, đã cảm thấy trên ngÆ°á»i chợt nhẹ rồi nặng, cảm giác giống nhÆ° hÆ¡i nghiêng ngả má»™t chút, láºp tức mở mắt, không khá»i kinh ngạc vạn phần. Bá»n hỠđã Ä‘i tá»›i má»™t hẻm nhá» ngay Ä‘Æ°á»ng Nam Kinh, bÆ°á»›c ra ngoà i chÃnh là đưá»ng cái. Huynh muá»™i hai ngÆ°á»i mặc dù tu vi thấp, nhÆ°ng kiến thức không tệ, Tần Tiểu Äịa tỉnh ngá»™ trÆ°á»›c, kinh ngạc nói: " Äại..đại ca...chẳng lẽ là thuấn di?" Khái niệm thuấn di ngÆ°á»i tu chân nà o cÅ©ng biết, không có tu vi đạt tá»›i Phân Thần kì thì không có khả năng thuấn di. Long Tiểu Nhà n nổ Ä‘om đóm mắt, vị đại ca nà y tháºt ngoà i dá»± Ä‘oán má»i ngÆ°á»i.
Tần Tiểu Thiên hÆ°á»›ng ra phÃa ngoà i Ä‘i tá»›i, nói: " Äừng ngẩn ngÆ°á»i, nhanh Ä‘i mua đồ váºt."
Long Tiểu Nhà n do dá»± má»™t chút, nói: " Äại ca...chúng ta không có tiá»n."
Tần Tiểu Thiên thở dà i: " Tiểu Nhà n, phÃa trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, ca ca có tiá»n...Ai, ta ngà y cà ng bá»™i phục cha mẹ quá."
So vá»›i sá»± bá đạo của mẹ, ba coi nhÆ° còn đỡ hÆ¡n má»™t chút. Chẳng qua là để cho Tần Tiểu Thiên phải bá» tiá»n mua đồ váºt mà thôi.
NhÆ°ng tháºt ra Tần Tiểu Thiên không cần tiá»n tà i, hắn là trưởng lão liên hợp há»™i, có mÆ°á»i tinh cung phụng, tiá»n tà i có thể nói cần bao nhiêu có bấy nhiêu, hắn chẳng qua là nghÄ© không ra, tại sao ba mẹ lại biến đổi nhiá»u đến nhÆ° thế.
" Tiểu Äịa, Tiểu Nhà n, bình thÆ°á»ng hai em có tiá»n lẻ xà i không?"
" Không có a, em không cần tiêu tiá»n. Trong viện có ăn có uống, ba mẹ lại đối vá»›i chúng ta rất tốt, cần tiá»n xà i là m gì?" Tần Tiểu Äịa nói.
Long Tiểu Nhà n nói: " Em có. Hì hì, mẹ có đôi khi cho em má»™t chút, em cÅ©ng để dà nh. Có hai vạn, có thể mua không Ãt đồ váºt."
Tần Tiểu Thiên nói: " Sau nà y đại ca cho các ngÆ°Æ¡i tiá»n xà i."
Ở nguyên giá»›i, con ngÆ°á»i có tiá»n thÆ°á»ng thì sẽ mua đồ váºt trên lÆ°á»›i Ä‘iện não. Mà con ngÆ°á»i tầng dÆ°á»›i chót thì Ä‘á»u trá»±c tiếp Ä‘i ra ngoà i mua, đồ váºt nÆ¡i đó dÆ°á»ng nhÆ° tiện nghi hÆ¡n. Ở trong lÆ°á»›i Ä‘iện não mua đồ phải trả thêm phà dụng truyá»n tống, phà dụng thì không tiện nghi, bởi váºy dân chúng bình thÆ°á»ng thì Ä‘i ra ngoà i mua đồ váºt.
NgÆ°á»i tu chân khinh thÆ°á»ng Ä‘i ra ngoà i mua váºt, bá»n há» có nÆ¡i chuyên môn để mua, nÆ¡i đó phục vụ là cao nhất.
Cá»a hà ng phục vụ cho con ngÆ°á»i có má»™t quy tắc, không được mang theo trữ váºt dụng phẩm Ä‘i và o, ở những Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Ä‘á»u có máy cảm ứng, má»™t khi phát hiện có ngÆ°á»i mang theo trữ váºt dụng phẩm, sẽ có ngÆ°á»i tu chân của liên hợp há»™i Ä‘i ra can thiệp. Bất quá trữ váºt thủ trạc và chiếc nhẫn của Tần Tiểu Thiên đã sá»›m bị phân giải hấp thu và o trong cÆ¡ thể, thân thể của hắn chÃnh má»™t không gian trữ váºt khổng lồ, cảm ứng khà không cách nà o tìm được.
Äi theo Tiểu Nhà n và Tiểu Äịa, Tần Tiểu Thiên tiến và o má»™t cá»a hà ng tên là Hải Lượng. Äây là má»™t cá»a hà ng nằm dÆ°á»›i đất, tổng cá»™ng có bảy tầng, chiếm diện tÃch ba vạn thÆ°á»›c vuông, là má»™t siêu cấp cá»a hà ng. Nếu nhÆ° không nhìn bảng chỉ dẫn, khi mua đồ bên trong sẽ bị lạc Ä‘Æ°á»ng.
Tần Tiểu Thiên cho mẹ một kim tạp, tự mình vẫn còn hai kim tạp cùng loại, trong đó là một kim tạp của trưởng lão liên hợp hội chuyên dụng, có thể chi dụng với số lượng lớn.
Ba ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i đẩy má»™t xe chở hà ng, theo Tần Tiểu Äịa dẫn Ä‘Æ°á»ng, trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i nÆ¡i mua đồ cho trẻ con. Tiểu Äịa và Tiểu Nhà n thuần thục lấy những dụng phẩm dà nh cho trẻ con, Tần Tiểu Thiên hoà n toà n không giúp được gì.
NgÆ°á»i bên trong cá»a hà ng rất nhiá»u, cháºt chá»™i không chịu nổi, cÅ©ng may không có cãi nhau.
Tần Tiểu Thiên đã tháºt lâu không có gặp qua nhiá»u con ngÆ°á»i nhÆ° váºy, trong lòng không khá»i có má»™t phần cảm khái, ngÆ°á»i Ä‘i mua sắm cÅ©ng có má»™t niá»m vui thú. Hắn Ä‘i theo sát sau lÆ°ng đệ muá»™i, cảm giác cuá»™c sống nhÆ° váºy rất má»›i lạ, tá»± mình đã thoát ly thế giá»›i con ngÆ°á»i quá lâu rồi.
Hắn phát hiện đệ muá»™i mua toà n đồ váºt tiện nghi hóa, hoặc là thÆ°Æ¡ng phẩm có thể đổi lại, hai đứa không ngừng thảo luáºn, nếu nhÆ° có đồ váºt nà o tiện hÆ¡n, thì sẽ đổi lại mà không chút phiá»n hà hay là m biếng.
Tần Tiểu Thiên nói: " Tiểu Nhà n, đừng chá»n nữa, thấy tốt thì cứ lấy...có đại ca trả tiá»n."
Hắn tháºt sá»± nhìn không quen bá»™ dáng lanh lợi nhÆ° váºy của hai đứa trẻ, đây rõ là thà nh quả dạy dá»— của mẹ mình, nhÆ°ng là m đại ca, hắn không cách nà o không để ý tá»›i.
Long Tiểu Nhà n ngẩng đầu nói: " Không được đâu, mẹ nói, tiá»n cần phải xà i cho có giá trị, không thể tùy tiện lãng phÃ..."
Tần Tiểu Thiên chỉ cảm thấy trÆ°á»›c mắt quạ Ä‘en bay loạn, thầm nghÄ©: " Ai, mẹ biến hóa tháºt là lá»›n, ta nhá»› kỹ khi còn bé...mẹ không có nhÆ° váºy, mặc dù lúc đó trong nhà rất nghèo, nhÆ°ng cÅ©ng không đến mức thế nà y."
" Váºy..A a, nhÆ° váºy tùy các ngÆ°Æ¡i Ä‘i, các ngÆ°Æ¡i tiếp tục chá»n lá»±a, ta Ä‘i chá»— khác chuyển chuyển."
" Äược, đại ca, chúng ta chá» anh ở chá»— tÃnh tiá»n."
Tần Tiểu Thiên Ä‘Æ°a xe Ä‘á»±ng đồ cho bá»n há», tá»± mình Ä‘i dạo trong cá»a hà ng.
ThÆ°Æ¡ng phẩm trong cá»a hà ng Ä‘á»u là cấp cho con ngÆ°á»i sá» dụng hà ng ngà y, Tần Tiểu Thiên cảm giác được cÅ©ng có những đồ váºt mình cần, tá»· nhÆ° các loại đồ sứ, thủy tinh Ä‘á»±ng rượu, quần áo già y dép, hắn gá»i má»™t ngÆ°á»i phục vụ tá»›i, để cho hắn ghi chép lại, bắt đầu cà n quét mua sắm.
NgÆ°á»i phục vụ kia đẩy hai xe mua đồ, rất nhanh đã chất đầy đồ váºt. Hắn rất cÆ¡ trÃ, gá»i tá»›i hai ngÆ°á»i há»— trợ, chỉ cần má»™t xe Ä‘á»±ng đầy, thì đổ ra bà n tÃnh tiá»n, sau đó Ä‘em xe không Ä‘Æ°a tá»›i bên cạnh Tần Tiểu Thiên.
Vừa má»›i bắt đầu Tần Tiểu Thiên còn chỉ huy ngÆ°á»i phục vụ lấy hà ng, sau đó hắn chỉ nói tên, để cho ngÆ°á»i phục vụ kia ghi chép: " Má»™t trăm chén dùng để ăn cÆ¡m, hai trăm chén trà , má»™t trăm váºt Ä‘á»±ng thịt..."
" Rượu nà y, từng loại Ä‘á»u lấy, ân, má»—i loại má»™t trăm bình..."
" Äồ váºt cho trẻ con ở chá»— nà o?"
" Quả cây nà y lấy hết..."
Äá»™i ngÅ© phÃa sau Tần Tiểu Thiên cà ng ngà y cà ng khổng lồ, cuối cùng, ngay cả kinh là của cá»a hà ng cÅ©ng chạy tá»›i, thay thế ngÆ°á»i phục vụ kia ghi chép, tá»± mình phục vụ cho Tần Tiểu Thiên.
Äây chÃnh là má»™t lần mua bán lá»›n, cho tá»›i bây giá» không có ai mua đồ váºt kiểu nhÆ° thế, chỉ là ghi chép, đã trị giá mấy trăm vạn, mà ngÆ°á»i nà y lại không quan tâm má»™t chút nà o.
Từ tầng bảy xuống tầng má»™t, toà n bá»™ Ä‘i dạo má»™t lần. Äi tá»›i chá»— cá»a ra, Long Tiểu Nhà n và Tần Tiểu Äịa Ä‘ang chỠở đó, há» không có tiá»n trả, Ä‘ang chỠđại ca.
Tất cả váºt phẩm tÃnh tiá»n xong, Tần Tiểu Thiên xuất ra kim tạp.
Kinh là của cá»a hà ng ân cần nói: " Vị tiên sinh nà y, hà ng hóa là ngà i tá»± mình mang Ä‘i, hay là đưa tá»›i táºn nhà ?"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Không cần, tá»± mình mang Ä‘i."
Vị kinh là bị dá»a cho hoảng sợ, phải biết rằng Tần Tiểu Thiên cÆ¡ hồ mua hết má»™t trong ba phần hà ng hóa của cá»a hà ng, là m sao có thể tá»± mình mang Ä‘i?
Có Tinh Thị Liên, hắn không cần há» Ä‘Æ°a Ä‘i, trá»±c tiếp dùng Tinh Thị Liên Ä‘em hết váºt phẩm bá» và o không gian trữ váºt của mình.
" Tốt lắm, chúng ta đi."
Trong lúc đó Tần Tiểu Thiên búng chỉ bắn ra, " ba tháp" má»™t tiếng, váºt phẩm tÃch nhÆ° núi Ä‘á»™t nhiên chợt trống rá»—ng biến mất. NgÆ°á»i phục vụ không khá»i thốt lên tiếng than sợ hãi, những chiếc xe Ä‘á»±ng váºt phẩm trà n đầy trong nháy mắt biến thà nh xe không. Hà ng hóa đặt trong phòng cÅ©ng đồng thá»i không thấy bóng dáng.
Vị kinh là lúc nà y má»›i hiểu rõ rà ng, ngÆ°á»i ná» là ngÆ°á»i tu chân, nếu không sẽ không xuất hiện chuyện quá»· dị nhÆ° váºy. Sau khi định thần tìm kiếm Tần Tiểu Thiên, đã không còn thấy bóng dáng.
Long Tiểu Nhà n và Tần Tiểu Thiên chỉ cảm thấy hoa mắt, đã Ä‘i tá»›i trên Ä‘Æ°á»ng cái, biết đại ca dùng thuấn di mang há» Ä‘i ra. Tiểu Nhà n vá»™i và ng nói: " Ai, đại ca, chúng ta còn chÆ°a mang đồ váºt Ä‘i ra a!"
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i: " Lấy hết rồi."
Long Tiểu Nhà n sá»ng sốt má»™t chút láºp tức hiểu được, nhịn không được kêu lên: " Anh có Ä‘ai lÆ°ng trữ váºt?"
Nà ng biết ba có trữ váºt Ä‘ai lÆ°ng, là má»™t bảo bối, chỉ là khi mua đồ nhiá»u cho Phủ Dục Viện thì má»›i có thể mang theo, không nghÄ© tá»›i đại ca cÅ©ng có.
Tần Tiểu Thiên còn có má»™t chút tÆ° tinh để chế luyện trữ váºt dụng phẩm, hắn lặng lẽ phân giải tÆ° tinh, láºp tức tổ hợp hai khối. Chỉ cần váºt phẩm mà hắn phân giải qua, là có thể tổ hợp ra má»™t lần nữa, chỉ cần năng lượng trong cÆ¡ thể và váºt chất cùng loại, có thể tổ hợp ra rất nhiá»u váºt phẩm đồng dạng.
Chỉ chốc lát, hai nhẫn trữ váºt xuất hiện trong lòng bà n tay. Tần Tiểu Thiên nói: " Tiểu Nhà n, Tiểu Äịa cầm lấy Ä‘i, má»—i ngÆ°á»i má»™t cái, đây là nhẫn trữ váºt, lá»… váºt đại ca cho các ngÆ°Æ¡i."
Trữ váºt dụng phẩm thì trữ váºt thủ trạc là quý nhất, không chỉ có thể tÃch khéo léo, hÆ¡n nữa không gian trữ váºt tháºt lá»›n.
Ngoà i ra, nhẫn trữ váºt Ä‘á»u là tiên nhân luyện chế, thủ trạc là do cao thủ Äại Thừa Kì luyện chế, còn những túi trữ váºt gì khác, chỉ cần có tà i liệu, cao thủ Xuất Khiếu kì cÅ©ng có thể luyện chế, bất quá lại hao phà tà i liệu, chỉ có má»™t Ãt đại môn phái má»›i nguyện ý luyện chế, ngÆ°á»i tu chân bình thÆ°á»ng cho dù có nguyện vá»ng nhÆ° váºy, cÅ©ng rất khó có được Ä‘iá»u kiện để luyện chế.
Nhẫn trữ váºt đối vá»›i hai tiểu tá» kia có lá»±c đánh sâu quá lá»›n, Long Tiểu Nhà n không nhịn được la hoảng lên: " Oa, nhẫn trữ váºt!" Láºp tức che miệng mình.
Nhẫn trữ váºt tuy không phải thần binh lợi khÃ, nhÆ°ng cÅ©ng là váºt phẩm trân quý hiếm thấy, láºp tức khiến cho ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng bên cạnh chú ý. Cái thế giá»›i nà y cÅ©ng không phải bình thản, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu cÅ©ng có phát sinh, chỉ cần không bại lá»™ ra ban ngà y ban mặt, thì liên hợp há»™i cÅ©ng không chủ Ä‘á»™ng can thiệp.
Theo Tinh Thị Liên tìm kiếm toà n phÆ°Æ¡ng vị, bất luáºn hà nh Ä‘á»™ng kẻ nà o cÅ©ng rÆ¡i và o trong lòng Tần Tiểu Thiên, bất luáºn ngÆ°á»i nà o mÆ¡ Æ°á»›c nhẫn trữ váºt, đối vá»›i hắn mà nói Ä‘á»u là không biết tá»± lượng sức mình.
Long Tiểu Nhà n cầm lấy má»™t chiếc nhẫn mà u lam nhạt, Tần Tiểu Äịa cầm lấy chiếc nhẫn mà u Ä‘en, hai ngÆ°á»i láºp tức thà nghiệm, chỉ chốc lát đã rõ phÆ°Æ¡ng pháp sá» dụng. Long Tiểu Nhà n sợ hãi than thở: " Bên trong tháºt lá»›n, ta dÆ°á»ng nhÆ° không phát hiện ra biên giá»›i, đại ca, cảm Æ¡n anh."
Tiểu máºp mạp Tần Tiểu Äịa mặt mà y Ä‘á» bừng, không ngừng Ä‘eo và o rút ra, kÃch Ä‘á»™ng không biết nên là m gì cho phải.
Má»™t ngÆ°á»i trung niên chạy tá»›i, vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: " A a, đây là nhẫn trữ váºt sao? Có thể cho ta xem má»™t chút hay không? A a, quá tốt, thần phẩm trong truyá»n thuyết a, a a, ta gá»i là Má»… Ã, a a , gá»i ta là lão Má»… là được." Hắn ra vẻ thà nh thục nói.
Long Tiểu Nhà n giấu bà n tay ra phÃa sau, cảnh giác há»i: " NgÆ°Æ¡i là ai? Tránh ra Ä‘i, ta không nháºn ra ngÆ°Æ¡i."
Tần Tiểu Thiên ngầm buồn cÆ°á»i, không ngá» có ngÆ°á»i dám đến trêu chá»c mình. Hắn ở trong cÆ¡ thể tùy tiện tổ hợp má»™t nhẫn trữ váºt, Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i ná» nói: " Ân, có thể cho ngÆ°Æ¡i xem."
Trái tim Mễ à không khống chế được kinh hoà ng lên.
Má»™t ngÆ°á»i có thể tùy tiện xuất ra ba chiếc nhẫn trữ váºt thì có thân pháºn gì? Hắn có thể xác định, ngÆ°á»i nà y tuyệt đối không thể chá»c và o nổi. Hắn cẩn tháºn cầm nhẫn trữ váºt, thuáºn tay Ä‘eo và o trong ngón giữa, nhắm mắt lại thể há»™i má»™t chút, thở dà i nói: " Không hổ là thần phẩm a, cảm Æ¡n." Cởi nhẫn ra hắn trả trở vá».
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i, thu hồi nhẫn, nói: " Váºy tạm biệt."
Hắn không muốn đến gần đối phÆ°Æ¡ng, vá»›i thân pháºn bây giá» của hắn, đối vá»›i thế tục giá»›i căn bản không muốn gặp ai, đây không phải tá»± đại cuồng ngạo, mà là thái Ä‘á»™ do cảnh giá»›i quyết định. Nếu không phải bởi vì cha mẹ Ä‘ang ở Viêm Tinh, hắn căn bản sẽ không tá»›i đây.
Má»… à vá»™i và ng nói: " Xin đợi má»™t chút." Hắn cẩn tháºn nhìn sắc mặt đối phÆ°Æ¡ng, nói: " A a, thứ cho ta mạo muá»™i, có thể há»i tôn tÃnh đại danh của ngà i má»™t chút không?"
" Tần Tiểu Thiên, có việc thì nói, đừng nói sang việc khác."
Má»… à bồi cÆ°á»i nói: " A a, là nhÆ° váºy...ngÆ°Æ¡i có định bán chiếc nhẫn đó không? Ta là kinh kà của Váºn Thức Äá»™n Äấu Giá, a a."
Tần Tiểu Thiên nhà n nhạt nói: " Ta không thiếu tiá»n, ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i."
Trong mắt Má»… à hiện lên tia thất vá»ng, cúi đầu nói: " Váºy a...quấy rầy rồi, cáo từ."
Váºn Thức Äá»™n Äấu Giá có thế lá»±c rất hùng háºu, là m má»™t kinh lÃ, Má»… à đối vá»›i ngÆ°á»i khác cho tá»›i bây giá» không có thấp giá»ng qua nhÆ° váºy, nhÆ°ng lần nà y đụng phải trở ngại không nhá». Bởi vì nhìn không thấu thá»±c lá»±c của Tần Tiểu Thiên, hắn cÅ©ng không dám cưỡng cầu.
Tần Tiểu Thiên không để ý tá»›i Má»… Ã, dẫn theo Tiểu Nhà n, Tiểu Äịa dá»c theo ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
ÄÆ°á»ng Nam Kinh đúng là đưá»ng dà nh cho Ä‘i bá»™, ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i náo nhiệt phi phà m, con Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng bán thức ăn ngon rất nhiá»u, ven Ä‘Æ°á»ng có rất nhiá»u cá»a hà ng ăn và cà phê, uống trà . Tiểu Nhà n và Tiểu Äịa tá»±a hồ không thÆ°á»ng tá»›i nÆ¡i nà y, mang theo ánh mắt má»›i lạ nhìn quanh má»i nÆ¡i.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, lại mua sắm má»™t tráºn, mặc kệ đồ váºt gì, chỉ cần Tiểu Nhà n và Tiểu Äịa nhìn thêm và i lần, Tần Tiểu Thiên liá»n mua ngay, hai ngÆ°á»i cho tá»›i bây giá» không nhìn thấy qua kiểu tiêu tiá»n nhÆ° váºy, cuối cùng ánh mắt cÅ©ng không dám nhìn nữa, không thể là m gì khác hÆ¡n là nhìn chằm chằm xuống mÅ©i chân mình.
Mua sắm mãi cho đến khi trá»i tối, Tần Tiểu Thiên Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i vá» Phủ Dục Viện, lÆ°u lại đồ váºt cho bá»n há», rồi tá»± mình lặng yên thuấn chuyển qua trong thà nh.
Long tẩu chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn, ai ngá» con lại lặng lẽ chạy mất. Chứng kiến Tần Danh ở bên cạnh hắc hắc cÆ°á»i, tức giáºn đánh lên ngÆ°á»i lão công, Tần Danh không khá»i hô to oan uổng.
Trong lòng Tần Tiểu Thiên có sá»± buồn rầu khó tả, hắn phát hiện quan niệm của mình và ngÆ°á»i nhà có chênh lệch rất lá»›n, đó là má»™t loại vết gai vô hình. Hắn có thể cấp cho ngÆ°á»i nhà vô số tiá»n tà i, cÅ©ng có thể cho há» bảo váºt, nhÆ°ng không cách nà o thân máºt dung hợp giống nhÆ° trÆ°á»›c.
Tu luyện cho tá»›i bây giá», trong lòng phân lượng vá» gia đình đã rất nhẹ, nếu không phải còn lắng Ä‘á»ng lại tình cảm trong trà nhá»›, Tần Tiểu Thiên cÅ©ng sẽ không vá» nhà .
Cuá»™c sống con ngÆ°á»i rất khó thÃch ứng...Tần Tiểu Thiên cảm khái vạn phần.
Tá»± mình từ tÆ° tưởng nhân thế, cùng khoảng cách vá»›i con ngÆ°á»i cà ng ngà y cà ng xa, cho dù là ngÆ°á»i tu chân của tu chân giá»›i, cÅ©ng có má»™t cảm giác xa lạ.
Từ sau khi tu thà nh tinh Ä‘iểm, ý nghÄ© của Tần Tiểu Thiên ngà y cà ng bá đạo, đây là do công pháp tu luyện quyết định. Căn bản của công pháp nà y chÃnh là cÆ°á»›p Ä‘oạt, may là hắn là từ con ngÆ°á»i tu luyện đến cảnh giá»›i trÆ°á»›c mắt, trong lòng còn sót lại rất nhiá»u tÆ° tưởng của nhân loại, không có tÆ° tưởng là m loạn báºy, nhÆ°ng nhÆ° váºy cÅ©ng mang cho hắn sá»± khốn hoặc rất nhiá»u.
Tần Tiểu Thiên Ä‘i và o má»™t quán rượu, ngồi và o quầy rượu, gá»i má»™t ly rượu.
Uống rượu chẳng qua chỉ là nếm thá» mùi vị, vô luáºn là loại rượu nà o, đối vá»›i hắn cÅ©ng không có ảnh hưởng, dù uống nhiá»u cÅ©ng không say. Mục Ä‘Ãch của hắn uống rượu là muốn hoà i niệm chuyện cÅ©.
Vị nhân viên phục vụ cẩn tháºn rót cho hắn, hắn bị vị khách trÆ°á»›c mặt hù dá»a hoảng sợ, loại áp lá»±c kinh khủng nà y là m cho tim của hắn kinh hoà ng. Khách trong quán rượu không Ãt, nhÆ°ng không ngÆ°á»i nà o dám tá»›i gần vị khách nà y, ở chung quanh hắn tá»± nhiên hình thà nh má»™t vòng khoảng cách, hắn kết luáºn vị khách nà y là ngÆ°á»i tu chân.
NgÆ°á»i tu chân giữa thế tục giá»›i có địa vị sùng cao, ở nguyên giá»›i, ngÆ°á»i tu chân thuá»™c vá» má»™t giai tầng đặc thù, không ngÆ°á»i nà o dám khiêu khÃch sá»± uy nghiêm của ngÆ°á»i tu chân, cÅ©ng không ngÆ°á»i nà o dám bất kÃnh. Vị phục vụ trong lòng kỳ quái, ngÆ°á»i tu chân đến quán rượu của ngÆ°á»i phà m thì rất Ãt thấy, ở tại Viêm Tinh, ngÆ°á»i tu chân có phạm vi hoạt Ä‘á»™ng riêng của mình và nÆ¡i chuyên môn tiêu phà riêng biệt.
Lúc đầu thì uống bia, rồi lại theo danh sách các loại rượu. Tần Tiểu Thiên uống rượu có đặc Ä‘iểm, má»™t ngụm má»™t ly, sau đó ngẩn ngÆ°á»i hai phút, rồi lại uống tiếp, sau lại ngẩn ngÆ°á»i.
Dần dần, vị phục vụ phát giác loại áp lá»±c kinh khủng đã biến mất. Khách nhân kia vẫn Ä‘ang ngồi uống rượu, nhÆ°ng đã không còn cảm giác được hÆ¡i thở của hắn, đó là má»™t loại cảm giác rất kỳ diệu. Không lâu, bên cạnh hắn cÅ©ng đã ngồi đầy ngÆ°á»i.
Tần Tiểu Thiên hoà n toà n thu liá»…m hÆ¡i thở, ngÆ°á»i chung quanh ồn à o, tim của hắn lại chìm và o cảnh giá»›i kỳ diệu.
Má»™t ngÆ°á»i vá»™i vã Ä‘i và o quán rượu, nhìn quanh má»i nÆ¡i, Ä‘i tá»›i bên cạnh Tần Tiểu Thiên ngồi xuống, cÆ°á»i nói: " Nhân sinh hà xứ bất tÆ°Æ¡ng phùng( ngÆ°á»i có thể gặp nhau bất cứ nÆ¡i nà o). Lại gặp Tần tiên sinh rồi."
Tần Tiểu Thiên hÃp mắt, không quay đầu lại, nhà n nhạt nói: " Má»… Ã, ngÆ°Æ¡i không cần nói lá»i khách sáo là m quen."
Ãnh mắt Má»… à thoáng chút xấu hổ, cÆ°á»i nói: " Tần tiên sinh không nên cá»± tuyệt ngÆ°á»i ngoà i ngà n dặm, a a."
Tần Tiểu Thiên uống hết ly rượu, ý bảo rót tiếp, còn mình lại ngồi ngẩn ngÆ°á»i.
Má»… à cÅ©ng là lần đầu tiên nhìn thấy ngÆ°á»i không gần gÅ©i nhÆ° váºy. Vì bảo hiểm, hắn đã Ä‘i liên hợp há»™i tra tìm tÆ° liệu vá» bối cảnh của Tần Tiểu Thiên.
Bất đắc dÄ© chÃnh là , ngÆ°á»i ná» căn bản không tiếp xúc được vá»›i tÆ° liệu cao tầng của liên hợp há»™i, vì váºy Má»… à cho rằng Tần Tiểu Thiên không phải ngÆ°á»i của liên hợp há»™i. Äiá»u nà y là m cho Má»… à có hy vá»ng rất lá»›n, chỉ cần không phải cao thủ của liên hợp há»™i, hắn có cÆ¡ há»™i đến gần Tần Tiểu Thiên, cÅ©ng có thể tìm cách mua được chiếc nhẫn trữ váºt kia.
Mễ à đem hình ảnh của Tần Tiểu Thiên cấp cho một tổ chức trinh thám, không nghĩ tới ban đêm đã có được tin tức. Hắn vội và ng chạy tới quán rượu, cố gắng bắt chuyện với Tần Tiểu Thiên.
Tần Tiểu Thiên tá»± uống rượu rồi ngồi ngẩn ngÆ°á»i, bất luáºn Má»… à nói cái gì, cÅ©ng không hỠđáp lại. Má»… à cảm giác mình giống nhÆ° má»™t đứa ngốc siêu cấp, Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t tên đầu gá»—.
Trong lòng ngÆ°á»i phục vụ xuất mồ hôi, hắn âm thầm cầu khẩn, ngà n vạn lần đừng chá»c giáºn vị khách lạnh lùng nà y, vạn nhất đánh nhau, thì coi nhÆ° quán rượu sẽ gặp tao Æ°Æ¡ng.
Mễ à nói đến lưỡi khô cổ rát, Tần Tiểu Thiên ngay cả động cũng không động, tựa như một pho tượng đá.
Má»… à rốt cuá»™c nhịn không được, tức giáºn kêu to.
" Uy! Sao ngÆ°Æ¡i có thể vô lá»… nhÆ° váºy?"
Tần Tiểu Thiên vẫn như trước không để ý tới, bưng ly rượu lên uống cạn.
Má»… à tức giáºn đến run lên, lắp bắp nói: " NgÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i sao lại tá»± đại...ngạo mạn..."
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i: " Tại sao ta phải lý ngÆ°Æ¡i?"
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
07-01-2010, 03:16 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
KỲ THIÊN LỘ
NGUYÊN TÃC : TIÊU TIỀM
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM (******.VN)
TẬP 10: ÄẠI THẦN KIẾP
CHÆ¯Æ NG 2 : PHÂN LOẠN TÂM CẢNH
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
Má»… à tức giáºn nói: " NgÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i không muốn là tá»›i ta cÅ©ng được, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cứ nói má»™t câu a, ta..ta..ngÆ°Æ¡i cho ta là không khà a? Nói nhiá»u nhÆ° váºy...Ai, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng quá ngạo mạn.."
Tần Tiểu Thiên không khá»i báºt cÆ°á»i.
Hắn cÅ©ng không có ý khi dá»… Má»… Ã, chẳng qua bản thân Ä‘ang suy nghÄ© tâm sá»±, không tâm tình để ý tá»›i ngÆ°á»i khác, không nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i nà y lại nóng nảy nhÆ° váºy.
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " à của ngÆ°Æ¡i ta hiểu rõ rà ng, vì nhẫn trữ váºt, có phải hay không?"
Mễ à mặt đỠtới mang tai.
Lá»i của Tần Tiểu Thiên không chừa cho hắn chút mặt mÅ©i nà o. Hắn Ä‘Ãch tháºt là vì chiếc nhẫn trữ váºt, váºt nà y tháºt sá»± quá hiếm thấy, chỉ có tiên nhân má»›i có bản lãnh luyện chế nhẫn trữ váºt, nhÆ°ng lại phải có tà i liệu thÃch hợp. Ở thế giá»›i con ngÆ°á»i, nhẫn trữ váºt chÃnh là má»™t kiện chi bảo vô giá»›i, đừng nói là con ngÆ°á»i muốn có, ngay cả ngÆ°á»i tu chân cÅ©ng rất khó ngăn cản sá»± hấp dẫn nhÆ° váºy.
" Äúng váºy, nhÆ°ng là ...nhÆ°ng ta không có ác ý...chẳng qua là ...chẳng qua là ..." Bình thÆ°á»ng lanh lợi nhÆ°ng bây giá» Má»… à cÅ©ng không biết nên nói gì bây giá» má»›i tốt.
Tần Tiểu Thiên thần tình tá»± nhiên, ném ra chiếc nhẫn trữ váºt, nhà n nhạt nói: " Äem đấu giá phải không? Cầm lấy Ä‘i, đấu giá được, giao cho Long viện trưởng của Hoan Hoan Phủ Dục Viện."
Hắn đối vá»›i nhẫn trữ váºt không há» có cảm giác, từ sau khi há»c xong tổ hợp váºt phẩm, chỉ cần tổ hợp qua má»™t lần, hÆ¡n nữa trong tinh Ä‘iểm cÅ©ng có đủ váºt chất, thì đồ váºt nhÆ° váºy, muốn bao nhiêu có thể tổ hợp ra bấy nhiêu. Hắn đã bÆ°á»›c đầu há»c được thủ Ä‘oạn tạo váºt.
Má»… à nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trữ váºt trên quầy, trong lúc nhất thá»i cảm thấy sá»ng sốt, trong lòng cảm thấy rét lạnh. Hắn chụp lấy chiếc nhẫn, dáo dác nhìn chung quanh má»™t chút, phát hiện không ai chú ý, lúc nà y má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
" NgÆ°Æ¡i là m sao biết ta muốn đấu giá...cái nà y...cái nà y..." Hắn nói hai chữ rồi không dám tiếp tục nói ra miệng, sợ khiến cho ngÆ°á»i khác mÆ¡ Æ°á»›c.
Tần Tiểu Thiên khoát khoát tay, nói: " NgÆ°Æ¡i báºn việc gì thì cứ Ä‘i Ä‘i, không tiá»…n."
Má»… à dở khóc dở cÆ°á»i, thầm nghÄ©: " Ta là m ngÆ°á»i khác chán ghét nhÆ° váºy?" Hắn nói: " Tần tiên sinh, có chút thủ tục còn cần xác nháºn má»™t chút, a a, đây là váºt phẩm quý trá»ng, ta không thể lấy Ä‘i nhÆ° váºy..."
Là m nghá» nghiệp kinh lÃ, tố chất của Má»… à rất cao, mặc dù nhẫn trữ váºt rất ngang quý, hắn cÅ©ng sẽ không minh bạch mà lấy Ä‘i, cần phải là m cho xong thủ tục tháºt Ä‘Ã ng hoà ng.
Tần Tiểu Thiên nghe Má»… à nói nhÆ° váºy, trong lòng không khá»i sinh ra má»™t tia hảo cảm. Hắn không phải tùy ý cấp nhẫn cho ngÆ°á»i khác, nếu nhÆ° Má»… à dám tham lam, thì Tinh Thị Liên bám và o trên ngÆ°á»i hắn sẽ giết ngÆ°á»i, so sánh thá»±c lá»±c vá»›i Tần Tiểu Thiên, Má»… à cÅ©ng không bằng con kiến, chÃnh tố chất nghá» nghiệp của Má»… à đã cứu hắn.
Tần Tiểu Thiên há»i: " NgÆ°Æ¡i muốn là m thủ tục gì?"
" Má»i chá» má»™t chút, a a, ta Ä‘i liên lạc...phục vụ, tiá»n rượu của vị tiên sinh nà y để ta trả, a a, Tần tiên sinh xin đừng cá»± tuyệt, đây là má»™t chút tâm ý của ta."
Má»… à láºp tức Ä‘i ngay, có thể giao kết vá»›i Tần Tiểu Thiên, hắn cho rằng có trăm lợi mà không má»™t hại.
Ở phÃa trên đỉnh đầu? Äeo tiếp thu khà trên trán, Má»… à láºp tức lên mạng, tiến và o Váºn Thức Äá»™n Äấu Giá không gian mô phá»ng, bắt đầu là m thủ tục. Nhẫn trữ váºt bóp chặt trong tay, tá»±a nhÆ° má»™t cục than nóng, hắn không dám Ä‘i má»™t mình trở vá», ai biết trên Ä‘Æ°á»ng có thể gặp cÆ°á»›p bóc hay không, cho nên phải gá»i ngÆ°á»i của công ty tá»›i há»™ tống.
Má»… à rất nhanh rá»i khá»i mạng, hắn không dám để cho Tần Tiểu Thiên chá» lâu, vá»™i cÆ°á»i nói: " A a, Tần tiên sinh, ngà i...a a, cần phải xác nháºn thân pháºn của ngà i má»™t chút."
Tần Tiểu Thiên cÅ©ng không nói chuyện, tiện tay ném ra thân pháºn bà i, lại cầm má»™t ly rượu uống cạn, rồi lại tiếp tục ngẩn ngÆ°á»i.
Má»… à lần đầu tiên nhìn thấy thân pháºn bà i nhÆ° váºy, đặt và o trong nghi khà kiểm tra, vừa nhìn thấy văn tá»± hiện ra loan báo, hắn trợn to đôi mắt, mồ hôi lạnh trong khoảnh khắc chảy xuống.
Rất minh xác thân pháºn, liên hợp há»™i khách khanh trưởng lão.
Liên hợp há»™i ở Viêm Tinh vị quản lý tối cao nhất cÅ©ng chỉ là má»™t chấp sá»± cao cấp, không có khả năng có cấp nhân váºt nhÆ° trưởng lão xuất hiện, ở thế giá»›i con ngÆ°á»i, địa vị nà y giống nhÆ° là thần tiên.
Thân thể của Má»… à không tá»± chủ được mà run rẩy, hắn thế má»›i biết, thái Ä‘á»™ của Tần Tiểu Thiên đối vÆ¡i mình tháºt sá»± rất không tệ, vá»›i thân pháºn của hắn, không để ý tá»›i mình là rất bình thÆ°á»ng.
Má»… à biến thà nh má»™t ngÆ°á»i cà lăm, run run nói: " Ta...ta...ngÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i là ...ai nha...ta không..."
Tần Tiểu Thiên hÆ¡i nhÃu mà y há»i: " NgÆ°Æ¡i muốn nói cái gì?"
Hắn không cách nà o thể há»™i được tâm tình của Má»… Ã, cho dù có được thân pháºn khách khanh trưởng lão của liên hợp há»™i, cÅ©ng không tÃnh là gì, vị trà của má»™t trưởng lão còn chÆ°a đặt và o trong mắt hắn, trình Ä‘á»™ của hắn trÆ°á»›c mắt đã đến gần sÆ° bá Là CÆ°á»ng và sÆ° tổ Thanh Äế, cÅ©ng đã sắp trở thà nh nhất giá»›i chi chủ.
Má»… à dùng sức thở hổn hển và i hÆ¡i, ý muốn ngăn cháºn tâm tình rối loạn, nói: " Äúng....xin lá»—i..."
Tần Tiểu Thiên nhà n nhạt nói: " Thủ tục là m xong rồi phải không? Ta phải đi."
Má»… à gấp đến Ä‘á»™ muốn khóc, vá»™i và ng nói: " Không có...còn chÆ°a xong, láºp tức là tốt rồi...ngà i chá», láºp tức là tốt rồi...ngà i chá»..chỉ chốc lát."
Tần Tiểu Thiên cảm thấy ngÆ°á»i nà y rất kì quái, nhÆ°ng không nghÄ© tá»›i mình lại tạo áp lá»±c lá»›n thế nà o đối vá»›i ngÆ°á»i khác, thúc giục nói: " Váºy nhanh má»™t chút."
Má»… à luống cuống tay chân không biết là m sao, tâm tình rối loạn, không biết là phúc hay há»a, toà n bá»™ thủ tục xong xuôi, hắn do dá»± má»™t chút nói: " Tần..Tần..." Hắn không biết là m sao xÆ°ng hô má»›i tốt, má»™t hồi lâu má»›i nói: " Tần lão, ngà i có thể lÆ°u lại má»™t chút hay không, chá» tu chân cung phụng của công ty chúng tôi tá»›i?"
Tần lão? Tần Tiểu Thiên á khẩu không trả lá»i được, cÆ°á»i nói: " Äược rồi, ta lại uống thêm chút nữa."
Hắn cÅ©ng không vá»™i vã trở vá», má»›i rồi nói muốn Ä‘i, chẳng qua là thuáºn miệng.
Không biết Tần Tiểu Thiên uống bao nhiêu ly rượu, phục vụ từ lúc kinh ngạc rồi sợ hãi sau đó chết lặng, trong lòng chỉ có ý niệm duy nhất: " NgÆ°á»i nà y tháºt là vinh diệu, có thể giao kết vá»›i má»™t vị trưởng lão của liên hợp há»™i, vô luáºn Tần Tiểu Thiên có thái Ä‘á»™ gì hắn Ä‘á»u có thể đón nháºn."
NgÆ°á»i có cấp báºc trưởng lão của liên hợp há»™i, nhất là khách khanh trưởng lão, tất cả Ä‘á»u là tiên nhân đảm nhiệm, Ä‘iểm nà y tại nguyên giá»›i ai cÅ©ng Ä‘á»u biết, khách khanh trưởng lão thÆ°á»ng thÆ°á»ng so sánh vá»›i trưởng lão chÃnh quy của liên hợp há»™i còn lợi hại hÆ¡n, dù sao trưởng lão của liên hợp há»™i có không Ãt là do ngÆ°á»i tu chân đảm nhiệm.
Má»… à có thể khẳng định đối phÆ°Æ¡ng là tiên nhân, hắn đã sá»›m nghe nói, tiên nhân tại tiên giá»›i là má»™t tồn tại bất khả tÆ° nghị, thá»±c lá»±c của bá»n há» phi thÆ°á»ng kinh khủng, nhÆ°ng con ngÆ°á»i rất Ãt có khả năng nhìn thấy tiên nhân, bá»n há» cÅ©ng không đến thế giá»›i của con ngÆ°á»i.
Tá»± mình có lẽ đã rất may mắn, có lẽ cÅ©ng là xui xẻo, không ngá» gặp được má»™t tiên nhân, váºy mà còn than oán trÆ°á»›c mặt của hắn!
May là không có quá mức. Hắn rất khó tưởng tượng nếu nhÆ° mình chá»c giáºn phải tiên nhân thì sẽ có háºu quả gì, nghÄ© tá»›i đây, Má»… à nhịn không được rùng mình má»™t cái.
Vá»™i và ng xong xuôi thủ tục, Tần Tiểu Thiên cho Ä‘em tất cả tiá»n lá»i đấu giá toà n bá»™ quy cho Hoan Hoan Phủ Dục Viện.
Äêm khuya, ngÆ°á»i trong quán rượu từ từ thÆ°a thá»›t, Má»… à gấp đến Ä‘á»™ muốn loạn. Äến lúc nà y, ngÆ°á»i tu chân chịu trách nhiệm há»™ tống váºt phẩm còn chÆ°a đến, hắn không dám rá»i Ä‘i má»™t mình.
Trên ngÆ°á»i mang theo má»™t vô giá»›i chi bảo, tùy tiện đến má»™t ngÆ°á»i tu chân, tháºm chà là mấy ngÆ°á»i phà m thân cÆ°á»ng lá»±c tráng đến cÆ°á»›p Ä‘oạt, tá»± mình cÅ©ng không bảo vệ được chiếc nhẫn. Vạn nhất Tần Tiểu Thiên rá»i Ä‘i, ngay cả ở lại trong quán rượu cÅ©ng không an toà n, sá»›m đã có ngÆ°á»i Ä‘ang chăm chú nhìn hắn nhÆ° hổ rình mồi.
Tần Tiểu Thiên nhìn thấy bá»™ dáng hắn mồ hôi chảy cuồn cuá»™n, há»i: " NgÆ°Æ¡i sao váºy? Không thoải mái sao?"
" Ta...ta phải Ä‘i vá»...nhÆ°ng ngÆ°á»i tiếp đón ta còn chÆ°a tá»›i..."
Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " NgÆ°Æ¡i không tá»± mình Ä‘i được hay sao? Tại sao cần ngÆ°á»i tá»›i đón?"
Má»… à cÆ°á»i khổ nói: " Ta mang theo chiếc nhẫn quá trân quý, vạn nhất có gì ngoà i ý muốn, dù là giết ta cÅ©ng không bồi thÆ°á»ng nổi a, phải giao và o công ty bảo tồn, ai, ta...ta không dám Ä‘i má»™t mình..."
Tần Tiểu Thiên nói: " Công ty các ngươi ở nơi nà o?"
Má»… à nói ra địa chỉ của công ty, vừa dứt lá»i, chỉ cảm thấy hoa mắt, phát hiện mình Ä‘ang đứng ở cá»a công ty, trong lòng vừa mừng vừa sợ, thầm nghÄ©: " Äây là thá»±c lá»±c của tiên nhân? Tháºt đáng sợ, quả thá»±c nhÆ° Ä‘ang nằm mÆ¡."
Tần Tiểu Thiên dùng Tinh Thị Liên Ä‘Æ°a Má»… à đi xong, xuất ra kim tạp chuẩn bị tÃnh tiá»n.
Phục vụ cÆ°á»i nói: " Má»… à tiên sinh đã trả rồi, a a, không cần ngÆ°Æ¡i trả tiá»n, cảm Æ¡n chiếu cố."
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i quán rượu.
Äã là rạng sáng, trên Ä‘Æ°á»ng không má»™t bóng ngÆ°á»i, chỉ có và i chiếc xe bay xẹt qua rất nhanh, ánh đèn Ä‘Æ°á»ng chiếu sáng rá»±c, những tòa lầu cao còn tối Ä‘en lại lóe ra và i Ä‘iểm ánh sáng, sao giăng đầy trá»i, tháºt là xanh trong.
Tần Tiểu Thiên cảm giác mình không cách nà o thÃch ứng thế giá»›i con ngÆ°á»i, ở trên thế giá»›i nà y, không có bất cứ đồ váºt gì có thể hấp dẫn hắn, vô luáºn là tiá»n tà i, hay là quyá»n thế, tháºm chà thân tình, hắn Ä‘á»u mất Ä‘i hứng thú, loại cảm giác cô Ä‘á»™c nà y dị thÆ°á»ng mãnh liệt.
Cổ thần hồn chỉ dẫn má»™t con Ä‘Æ°á»ng tu hà nh kì lạ, khiến cho hắn mất Ä‘i Ä‘á»™ng lá»±c và dục vá»ng trong cuá»™c sống của thế giá»›i con ngÆ°á»i.
Tâm cảnh nhÆ° thế biến hóa rất nhanh, chỉ ngắn ngủn hai ngà y thá»i gian, Tần Tiểu Thiên từ lòng kỳ vá»ng trà n đầy biến thà nh nhà m chán khó tả.
Sau khi có được má»™t trăm lẻ tám tinh Ä‘iểm, cÅ©ng chÃnh là có được năng lá»±c nắm thiên hạ trong tay, hÆ¡n nữa hắn tu luyện, cÆ¡ hồ Ä‘á»u là hà nh vi hủy thiên diệt địa, khi năng lá»±c của hắn cá» Ä‘á»™ng là có thể hủy diệt cả má»™t tinh cầu, thì muốn bảo trì tâm cảnh lúc đầu vốn không thể nà o, thay đổi nhất định sẽ phát sinh.
Vá» nhà ? Hay là rá»i Ä‘i?
Tần Tiểu Thiên có chút do dá»± không quyết, dá»c theo ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng từ từ Ä‘i tá»›i, má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng trầm tÆ°, hốt nhiên trong lòng có chút vừa Ä‘á»™ng, chỉ là trong nháy mắt, hắn đã nháºn ra sá»± tồn tại của Thiên Diá»…n. Äó là má»™t loại cảm giác rất vi diệu, hắn láºp tức triển khai lục soát.
Túc túc đứng suốt hai giá» tại ven Ä‘Æ°á»ng, Tần Tiểu Thiên lại không phát hiện được gì. Hắn từng ra và o Thiên Diá»…n, có thể khẳng định đó là Thiên Diá»…n thế giá»›i, cảm giác má»›i vừa rồi tuyệt đối không sai, đáng tiếc sau đó lại không nắm bắt được cảm giác đó nữa. Trong lòng hắn không khá»i có chút nghi hoặc: " Tại sao nhanh nhÆ° váºy lại cảm ứng được thế giá»›i Thiên Diá»…n? Chẳng lẽ sÆ° tôn bá»n há» có nguy hiểm?"
Chẳng lẽ tu vi không đủ?
Trong giây lát, Tần Tiểu Thiên tỉnh ngộ lại, tu vi của mình tăng lên cực nhanh, khoảng cách mở ra Thiên Diễn chỉ kém một chút, chỉ cần tiến thêm một bước, sẽ có thể cảm ứng được Thiên Diễn tồn tại, nhưng Thiên Diễn đến tột cùng là ở nơi nà o?
Tần Tiểu Thiên suy tÆ° tháºt lâu mà không có đáp án, thầm than: " CÅ©ng thuáºn theo tá»± nhiên thôi, cà ng muốn có cà ng khó được." Hắn theo Tinh Thị Liên thuấn chuyển qua Phủ Dục Viện, sắc trá»i đã sáng hẳn.
Sau khi trở lại Phủ Dục Viện, Tần Tiểu Thiên không biết Ä‘i nÆ¡i nà o má»›i tốt, lại Ä‘i tá»›i trung tâm khang phục. Äám trẻ con còn Ä‘ang ngủ, trong phòng trống rá»—ng, chỉ có má»™t Ãt khà cụ rèn luyện, hắn Ä‘em đồ váºt hắn đã mua được chất đống, thoáng chốc đã chất đầy gian phòng.
Tần Tiểu Thiên ngồi trong phòng tiếp tục suy tư, Tinh Thị Liên toà n bộ lùi vỠtrong cơ thể.
Hắn phát hiện Tinh Thị Liên nếu vẫn má»™t má»±c ở bên ngoà i, hÆ¡n nữa không thể hấp thu đồ váºt thì sẽ hao tổn năng lượng của bản thân, cho nên không thể dá»… dà ng thả ra Tinh Thị Liên, nhất là bao trùm cả tinh cầu.
Nhân viên của Phủ Dục Viện Ä‘á»u là cô nhi mà lúc ban đầu Long tẩu thu nháºn, không có nhân viên bên ngoà i, bá»n há» Ä‘á»u ở tu vi Toà n Chiếu kì, Khai Quang kì và Dung Hợp kì, chỉ có số Ãt là con ngÆ°á»i, đó là bởi vì tÆ° chất quá kém, nhÆ°ng cÅ©ng cÆ°á»ng mạnh, Long tẩu cÅ©ng cạn kiệt Ä‘em hết khả năng giúp cho há» tu chân.
Dá»±a theo Long tẩu lý giải, cho dù tu không tá»›i Nguyên Anh kì, Ãt nhất cÅ©ng có thể cải thiện thân thể kéo dà i tÃnh mạng.
Tất cả nhân viên có tu chân hay là ngÆ°á»i trong Phủ Dục Viện Ä‘i ra ngoà i cÅ©ng được tu chân, cho tá»›i bây giá» không ai tiếp xúc vá»›i tráºn pháp và luyện khÃ, Long tẩu và Tần Danh cÅ©ng không quan tâm đến chuyện nà y.
Pháp bảo của Tần Danh lúc vừa bắt đầu tu chân thì do ngÆ°á»i khác tặng cho, Long tẩu chỉ có má»™t kiện pháp bảo phòng ngá»± và má»™t thanh phi kiếm, phẩm chất phi kiếm so sánh vá»›i phi kiếm của Tần Danh cà ng kém hÆ¡n, lá»±c chiến đấu và tu vi thì không kém. Tâm tÆ° của Long tẩu không đặt và o tu luyện, cÅ©ng không thÃch tranh cÆ°á»ng đấu ngoan, toà n bá»™ tâm tÆ° chỉ đặt và o những đứa trẻ yếu á»›t.
Lão sÆ° phụ trong Phủ Dục Viện và bá»n trẻ cùng Ä‘i tá»›i trung tâm khang phục, chuẩn bị ngà y rèn luyện bắt đầu, vừa mở cá»a ra, chỉ thấy bên trong chất đầy dụng phẩm và các loại thá»±c phẩm, cÆ¡ hồ chất đầy cả đại sảnh, kinh ngạc vô cùng, láºp tức tìm ngÆ°á»i báo cho Long tẩu.
Äợi khi Long tẩu chạy tá»›i thì Tần Tiểu Thiên chẳng biết đã Ä‘i đâu. Hắn Ä‘i vá» biệt thá»± tại Hoà n Nguyệt Äảo, bởi vì hắn tiếp nháºn được má»™t tin tức, tạm thá»i rá»i Ä‘i Hải Châu Thị.
Tại Hoà n Nguyệt Äảo của Thanh Khê Hồ tại Nặc Äệ sÆ¡n mạch, có má»™t tòa biệt thá»± cá»±c kỳ xa hoa, đó là má»™t trong những biệt thá»± tốt nhất của Viêm Tinh liên hợp há»™i, Tần Tiểu Thiên Ä‘ang ở trên bầu trá»i còn chÆ°a kịp Ä‘i và o xem. Hắn trá»±c tiếp xuyên qua hai tòa tiên tráºn bốn đạo cấm chế, hiện ra thân hình bên ngoà i cá»a biệt thá»±.
Úc Mông Bạch Ä‘ang chỠở ngoà i cá»a.
Tần Tiểu Thiên há»i: " Chuyện gì vá»™i vã nhÆ° váºy?"
Úc Mông Bạch cung kÃnh nói: " Liên hợp há»™i có thông báo, tất cả trưởng lão và khách khanh trưởng lão cùng đến Äốc Tinh táºp hợp, có chuyện trá»ng yếu cần công bố."
Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Ta mặc kệ, Ä‘i Äốc Tinh là m chi?"
Úc Mông Bạch lắc đầu nói: " Äiá»u nà y ta không rõ rà ng lắm, đại trưởng lão tá»± mình thông tri má»i ngà i, rất trá»ng yếu, đại trưởng lão thông báo, ngà i nhất định phải Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên suy nghÄ© má»™t chút, nói: " Äược, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm ngÆ°á»i nhà ta báo cho há» biết, nói cho há», ta phải tạm thá»i rá»i Ä‘i Viêm Tinh, xong chuyện sẽ trở vá», tiểu Bạch, ai Ä‘Æ°a ta Ä‘i Äốc Tinh?"
Úc Mông Bạch nói: " Là Viêm Tinh liên hợp há»™i Tá» Chấn và Dịch Phúc Long, hai ngÆ°á»i bá»n há» sẽ cùng Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên há»i: " Láºp tức phải Ä‘i?"
Úc Mông Bạch gáºt đầu nói: " Äúng váºy, xe bay sẽ tá»›i ngay, cÅ©ng là đi truyá»n tống trÆ°á»ng tại Tây An."
Chỉ chốc lát, xe bay đã đến trÆ°á»›c cá»a lá»›n, Tá» Chấn từ trên xe xuống, nói: " Tần trưởng lão, má»i lên xe, truyá»n tống tráºn sẽ khởi Ä‘á»™ng lúc mÆ°á»i giá» bốn mÆ°Æ¡i sáu phút, còn có sáu giá»."
Dịch Phúc Long cÅ©ng từ trên xe bÆ°á»›c xuống, nói: " Thá»i gian còn kịp, Ä‘i Tây An chỉ cần năm giá» là tá»›i."
Tần Tiểu Thiên nói: " Ta biết Tây An truyá»n tống trÆ°á»ng, không cần ngồi xe Ä‘i, bây giá» có thể đến."
Hắn vung tay mang theo hai ngÆ°á»i Tá» Chấn trá»±c tiếp thuấn chuyển qua bên ngoà i truyá»n tống trÆ°á»ng, Tá» Chấn và Dịch Phúc Long nhìn nhau, hai ngÆ°á»i mặc dù kiến thức rá»™ng rãi, nhÆ°ng chÆ°a từng gặp qua thủ Ä‘oạn nhÆ° Tần Tiểu Thiên, trưởng lão dÆ°á»ng nhÆ° không phải là sá» dụng thuấn di, bởi vì phải tiêu hao má»™t phần tu vi công lá»±c, cho dù là má»™t chút, các trưởng lão cÅ©ng không dá»… dà ng sá» dụng, không nghÄ© tá»›i Tần Tiểu Thiên lại không quan tâm.
Tá» Chấn hÆ¡i biện thức phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng má»™t chút, dẫn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c, Dịch Phúc Long theo sát Tần Tiểu Thiên, tùy thá»i nghe phân phó. Tần Tiểu Thiên cảm giác có chút phiá»n muá»™n, hai ngÆ°á»i nà y rất Ãt nói chuyện, thái Ä‘á»™ lại tháºp phần cung kÃnh, là m cho hắn cÅ©ng không thể nói gì, không thể là m gì khác hÆ¡n là im lặng Ä‘i tá»›i.
CÅ©ng khó trách hai ngÆ°á»i kia, ai bảo thân pháºn của Tần Tiểu Thiên cao nhÆ° thế, vá»›i tu vi của hai ngÆ°á»i, căn bản không cách nà o ngang hà ng trao đổi. Tần Tiểu Thiên không nói lá»i nà o, bá»n há» cÅ©ng không dám tùy ý nói chuyện.
Tây An truyá»n tống trÆ°á»ng cÅ©ng giống nhÆ° là đại phi trÆ°á»ng quốc tế trên địa cầu, là má»™t địa phÆ°Æ¡ng rất náo nhiệt, truyá»n tống tráºn suốt hai mÆ°Æ¡i bốn giá» không gián Ä‘oạn truyá»n tống, chỉ cần có đầy đủ năng lượng bổ sung là được. Tá» Chấn dẫn bá»n hỠđến má»™t tiểu truyá»n tống tráºn, đó là chuyên môn đặc biệt cung cấp cho ngÆ°á»i tu chân sá» dụng, có má»™t tòa đại sảnh xinh đẹp, truyá»n tống tráºn giá thiết ở trong đại sảnh.
TỠChấn để cho Dịch Phúc Long đưa Tần Tiểu Thiên đến phòng khách quý nghỉ ngơi, còn tự mình chạy đi là m thủ tục.
Tần Tiểu Thiên nhà n rá»—i không có việc gì, còn mấy giá» má»›i có thể tiến và o truyá»n tống tráºn, nÆ¡i nà y không giống truyá»n tống tráºn ở hoang tinh, muốn Ä‘i thì phải chá» tá»›i thá»i gian hạn định má»›i có thể truyá»n tống, hắn ngồi trong phòng khách quý chốc lát, liá»n ra ngoà i Ä‘i dạo.
Trong đại sảnh ngoại trừ truyá»n tống tráºn ở giữa, chỉ có má»™t loạt ghế ngồi, bên trên còn thÆ°a thá»›t và i ngÆ°á»i tu chân Ä‘ang ngồi nÆ¡i đó.
Bên cạnh đại sảnh có má»™t Ãt cá»a hà ng, có thể mua các loại đặc sản của địa phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng hoà n toà n giống nhÆ° trên địa cầu.
Tần Tiểu Thiên Ä‘i má»™t vòng, không nhìn thấy váºt gì hứng thú, há»i: " Dịch Phúc Long, lần nà y Ä‘i Äốc Tinh, ngÆ°Æ¡i và Tá» Chấn cÅ©ng cùng Ä‘i sao?"
Dịch Phúc Long nói: " Không, chúng ta chỉ bồi tiá»n bối đến Äốc Tinh, sau đó sẽ có ngÆ°á»i chuyên môn chạy tá»›i tiếp đón ngà i, đợi sau khi chuyện ở Äốc Tinh kết thúc, nếu nhÆ° phải vá» Viêm Tinh, ta và Tá» Chấn sẽ lại tiếp tục đến đón ngà i."
Tần Tiểu Thiên há»i: " NgÆ°Æ¡i và Tá» Chấn thuá»™c môn phái tu chân nà o?"
Dịch Phúc Long nói: " Chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i tu chân do liên hợp há»™i bồi dưỡng, thuá»™c vá» ngoại môn đệ tá» của Cổ Kiếm Viện."
" Cổ Kiếm Viện? Váºy có biết Nạp Thiện không?"
Dịch Phúc Long bị dá»a cho hoảng sợ, nói: " Ta không...không biết Nạp Thiện tiá»n bối, nhÆ°ng có nghe nói vá» lão nhân gia, nghe nói ông ấy đã phi thăng tiên giá»›i rồi...hình nhÆ° là phi thăng mÆ°á»i mấy năm trÆ°á»›c, a a, lão nhân gia là tiá»n bối của Cổ Kiếm Viện chúng ta, đáng tiếc, ta chẳng qua là đệ tá» ngoại môn của Cổ Kiếm Viện, không có cÆ¡ há»™i nhìn thấy tiá»n bối bổn viện."
Tần Tiểu Thiên kinh ngạc nói: " Nga, đã phi thăng rồi? Ở nguyên giới không phải không thể phi thăng hay sao?"
Dịch Phúc Long nói: " Dạ là đi ra ngoà i nguyên giá»›i phi thăng...có rất nhiá»u tiá»n bối Ä‘i tiá»…n, nghe nói...ông ấy sẽ trở lại." Hắn do dá»± má»™t chút nói: " Ngà i...ngà i quen biết ông ấy?"
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu không nói.
Dịch Phúc Long nói: " Nạp Thiện tiá»n bối ở tại tu chân giá»›i của nguyên giá»›i phi thÆ°á»ng nổi danh, a a, lão nhân gia cÅ©ng là trưởng lão của liên hợp há»™i, còn kiêm cả phó há»™i trưởng của liên hợp há»™i."
" Tế Vô Nhai...ngươi có quen biết không?"
Dịch Phúc Long suy tÆ° chốc lát nói: " Không nháºn ra, hắn là ngÆ°á»i nà o?"
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i, trong lòng hiểu rõ rà ng, Tế Vô Nhai tuy nói là tiểu sÆ° thúc của Nạp Thiện, nhÆ°ng ở nguyên giá»›i lại không có danh khà gì, nói: " Hắn là má»™t bằng hữu của ta, a a."
Dịch Phúc Long là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Tiểu Thiên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, trong lòng cảm thấy dá»… dà ng hÆ¡n má»™t chút, Tần Tiểu Thiên toát ra uy nghiêm, luôn là m cho hắn có cảm giác không thở nổi.
TỠChấn đã đi tới, Dịch Phúc Long tiến ra đón: " TỠChấn, thủ tục là m xong rồi chứ?"
" Là m tốt rồi, chúng ta phải Ä‘i sá»›m chút, liên hợp há»™i đặc biệt an bà i má»™t lần truyá»n tống, đại trưởng lão Ä‘ang thúc giục rất gấp, cho nên Ä‘iá»u chỉnh truyá»n tống tráºn lại. Chúng ta phải Ä‘i tá»›i BÃch Thủy Tinh trÆ°á»›c, sau đó sẽ chuyển hÆ°á»›ng Äốc Tinh, nÆ¡i nà y không có truyá»n tống tá»a tiêu trá»±c tiếp đến Äốc Tinh."
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Äược, chúng ta cÅ©ng nên Ä‘i." Trong lòng hắn rất là tò mò, không biết tại sao Phó SÆ¡n muốn má»i mình Ä‘i Äốc Tinh.
Äốc Tinh là má»™t viên hoang tinh, do cát đá nham thạch cấu thà nh, cÅ©ng là tinh cầu chuyên dụng của tiên nhân ra và o nguyên giá»›i, viên tinh cầu nà y không có khà quyển, con ngÆ°á»i ở chá»— nà y không cách nà o sinh tồn.
Ba ngÆ°á»i Tần Tiểu Thiên từ trong truyá»n tống tráºn Ä‘i ra, láºp tức có hai ngÆ°á»i tu chân chà o đón. Äó là hai ngÆ°á»i tu chân có tu vi Xuất Khiếu kì, sau khi tra nghiệm thân pháºn bà i, cung kÃnh má»i ba ngÆ°á»i lên xe bay đặc chế, hÆ°á»›ng mục Ä‘Ãch Ä‘i tá»›i.
Thoáng há»i chỉ và i câu, Tần Tiểu Thiên thất vá»ng phát hiện, cho dù ngÆ°á»i tu chân tại đây cÅ©ng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có má»™t tin tức, tiên giá»›i có mấy nhân váºt trá»ng yếu Ä‘i tá»›i.
Nhân váºt trá»ng yếu của tiên giá»›i? Là ai?
Trong lòng Tần Tiểu Thiên nói thầm, hắn biết tiên giá»›i và nguyên giá»›i quan hệ máºt thiết, tiên giá»›i chi chủ là sÆ° tôn của nguyên giá»›i chi chủ, hai bên vốn là má»™t nhà , nhÆ°ng mặc kệ là tiên giá»›i chi chủ hay nguyên giá»›i chi chủ bây giá» Ä‘á»u bị hãm trong Thiên Diá»…n không cách nà o Ä‘i ra. Cảnh sắc chung quanh tháºp phần hoang vu, những ngôi sao trên bầu trá»i lóe lên ánh sáng ngá»c dị thÆ°á»ng, xe bay cách mặt đất má»™t thÆ°á»›c cấp tốc bay nhanh, bụi báºm cuồn cuá»™n nổi lên bay khắp không trung, từ xa xa nhìn lại, tá»±a nhÆ° má»™t con rồng đất Ä‘ang quay cuồng, lá»™ ra vẻ tháºt tráng quan.
Ước chừng sau má»™t giá», Tần Tiểu Thiên nhìn thấy má»™t tòa truyá»n tống tháºt lá»›n. Khác vá»›i truyá»n tống tráºn bình thÆ°á»ng, đây là má»™t tòa truyá»n tống tráºn láºp thể lÆ¡ lá»ng, cách đó không xa là má»™t mảnh kiến trúc, có tiên tráºn khổng lồ phòng há»™, má»™t tầng thanh quang mông mông bao phủ bên trên dãy kiến trúc.
Sau khi tiến và o vòng phòng ngá»± của tiên tráºn, Tần Tiểu Thiên cảm giác được bên dÆ°á»›i chân khá nặng, lại có cảm giác nhÆ° Ä‘ang ở trên mặt đất của Viêm Tinh.
Trá»ng lá»±c của Äốc Tinh chỉ có má»™t ná»a Viêm Tinh, trong vòng phòng ngá»± trà n ngáºp linh khà nồng nặc. Chỉ chốc lát, xe bay dừng ở sân rá»™ng, ngÆ°á»i tu chân phụ trách dẫn Ä‘Æ°á»ng lại cung kÃnh má»i Tần Tiểu Thiên xuống xe, má»™t ngÆ°á»i tu chân Ä‘i tá»›i, dẫn theo Tá» Chấn và Dịch Phúc Long rá»i Ä‘i.
Dá»c theo hÆ°á»›ng tây sân rá»™ng, mấy ngÆ°á»i rất nhanh Ä‘i tá»›i trên Ä‘Ã i ngá»c cao phÃa trÆ°á»›c. Tần Tiểu Thiên âm thầm cháºc lưỡi, Ä‘Ã i thanh ngá»c nà y tháºp phần hùng vÄ©, cao chừng ba trăm thÆ°á»›c, trên Ä‘Ã i thanh ngá»c có mÆ°á»i hai cây ngá»c trụ hình tròn lá»›n, bên trên có khắc phù chú phức tạp, ở giữa trung tâm bình thai ngồi mÆ°á»i ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i tu chân dẫn Ä‘Æ°á»ng cho Tần Tiểu Thiên không có Ä‘i lên, hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘Æ°a đến dÆ°á»›i chân ngá»c Ä‘Ã i thì rá»i Ä‘i, để cho Tần Tiểu Thiên tá»± mình bay lên trên ngá»c Ä‘Ã i.
Ãnh mắt Tần Tiểu Thiên đảo qua, chỉ nháºn ra và i ngÆ°á»i, ngoà i ra hắn Ä‘á»u không quen biết.
Phó Sơn ngoắc nói: " Tiểu Thiên, mau tới đây."
Tần Tiểu Thiên Ä‘i tá»›i bên cạnh Phó SÆ¡n, há»i: " SÆ° bá, xảy ra chuyện gì? Ãch, ngÆ°á»i kia là ai?"
Hắn Ä‘á»™t nhiên nháºn thấy được có má»™t cao thủ lợi hại, loại cảm giác nà y không giống Thiên Chân sÆ° bá, so sánh vá»›i nguyên giá»›i thất lão còn cao hÆ¡n má»™t chút, Tinh Thị Liên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng triển khai ra, lặng lẽ chiếm lÄ©nh không gian trên ngá»c Ä‘Ã i.
Ãnh mắt Phó SÆ¡n lá»™ vẻ rất nghiêm túc, hắn nói: " Hắn là má»™t trong bảy đại thiên quân của tiên giá»›i, Bách Äiệt Thiên Quân."
Nguyên giá»›i thất lão ngồi cùng má»™t chá»—, khóe miệng VÅ© lão toát ra má»™t tia khinh thÆ°á»ng, lạnh lùng khẽ hừ má»™t tiếng.
Hai tiên nhân đứng phÃa sau Bách Äiệt Thiên Quân, nghe váºy ngẩng đầu lên, ánh mắt đảo qua Tần Tiểu Thiên.
Một cỗ hà n ý lạnh như băng trực bức và o trong lòng Tần Tiểu Thiên...
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
08-01-2010, 05:45 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
KỲ THIÊN LỘ
NGUYÊN TÃC : TIÊU TIỀM
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM ( ******.VN)
TẬP 10: ÄẠI THẦN KIẾP
CHÆ¯Æ NG 3 : THIÊN QUÂN NGẠO MẠN
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
Äịa vị của Bách Äiệt Thiên Quân tại tiên giá»›i cá»±c cao, gần vá»›i Thanh Äế.
Những thủ hạ dÆ°á»›i tay bảy đại thiên quân, Ä‘á»u là tiên nhân có thá»±c lá»±c không tệ, ở tiên giá»›i đại biểu cho bảy cá»— thế lá»±c, cho dù là Thanh Äế đối vá»›i các thiên quân cÅ©ng rất khách khÃ, lẫn nhau Ä‘á»u xÆ°ng hô huynh đệ. Cho nên Phó SÆ¡n không dám cháºm trá»…, hắn là đại biểu của thế lá»±c nguyên giá»›i, má»™t lá»i cÅ©ng không thể sÆ¡ ý khinh thÆ°á»ng hay thất lá»….
Tâm là của Tần Tiểu Thiên thoáng buồn bá»±c, thái Ä‘á»™ của Bách Äiệt Thiên Quân đối vá»›i mình tá»±a hồ cÅ©ng không tốt lắm, nhÆ°ng mình không có đắc tá»™i vá»›i hắn, nhá» giá»ng nói: " Bách Äiệt Thiên Quân? Là gì váºy?"
Hắn đối vá»›i tiên giá»›i cÅ©ng không hiểu rõ, tuy nói là đồ tôn của Thanh Äế, nhÆ°ng còn chÆ°a hiểu rõ được tình huống của tiên giá»›i.
Bá» ngoà i của Bách Äiệt Thiên Quân giống nhÆ° má»™t lão nhân, râu trên mặt toà n trắng, phủ đầy miệng, con mắt Ä‘ang nhắm, lông mà y mà u trắng thÆ°a thá»›t quá»· dị nhếch lên, gÆ°Æ¡ng mặt đầy nếp nhăn tầng tầng lá»›p lá»›p, lá»™ ra vẻ rất già lão.
" NgÆ°Æ¡i chÃnh là ngÆ°á»i truyá»n Ä‘i tin tức cho Phạm Khải Thiên Quân?"
Khẩu khà của Bách Äiệt Thiên Quân rất nhạt, lá»™ ra dáng vẻ lạnh lùng.
Tần Tiểu Thiên nhÃu mà y, nói: " Phải."
Trên mặt nguyên giá»›i thất lão lá»™ ra ánh mắt bất mãn, LÆ°u lão nói vá»›i VÅ© lão bên cạnh: " Kỳ quái, Thiên Quân tiên giá»›i từ khi nà o biến mÆ°á»i phần quan khang nhÆ° váºy?"
Bảy ngÆ°á»i bá»n há» nguyên lai vốn là cổ tiên nhân, bởi váºy đối vá»›i Thiên Quân cÅ©ng chẳng có gì kÃnh ý, thân pháºn của má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không sai biệt lắm, cÅ©ng không có gì cần phải khách khÃ, muốn nói gì thì nói đó.
Bách Äiệt Thiên Quân phảng phất nhÆ° không có nghe thấy, những nếp nhăn trên mặt Ä‘á»ng lại, má»™t hồi lâu, nói: " Ngô, váºy ngÆ°Æ¡i cho ta biết, Thanh Äế ở đâu?"
Những ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi Ä‘á»u là thà nh viên hạch tâm của liên hợp há»™i, ngoại trừ chÃn đại trưởng lão ra, còn có cả phó há»™i trưởng, còn há»™i trưởng, chÃnh là Là CÆ°á»ng Ä‘ang bị nhốt trong Thiên Diá»…n, bất quá hắn vẫn luôn mặc kệ má»i chuyện, chỉ khi gặp sá»± vụ mà liên hợp há»™i không thể xá» lý, hắn má»›i có thể xuất hiện.
Tần Tiểu Thiên nhếch môi cÆ°á»i, kể từ sau khi tu luyện thà nh má»™t trăm lẻ tám tinh Ä‘iểm, tÃnh cách của hắn cÅ©ng trở nên bá đạo, đó là tá»± nhiên mà thà nh, ngay chÃnh hắn cÅ©ng không phát giác.
" Ta chẳng qua chỉ phụ trách truyá»n tin, Thanh Äế lão nhân gia ở đâu...A a, ta cÅ©ng tìm không được."
Không nói không biết, mà là nói tìm không được, Tần Tiểu Thiên Ä‘Ãch xác là không biết Thiên Diá»…n Ä‘ang ở đâu.
Bách Äiệt Thiên Quân nhà n nhạt nói: " Nói nhảm, Thanh Äế ở đâu...ngÆ°Æ¡i khẳng định biết."
Tần Tiểu Thiên Ä‘á»™t nhiên trong lòng sinh ra má»™t loại phản cảm, ngữ khà cÅ©ng lạnh nhÆ° băng: " Ta chẳng qua chỉ phụ trách truyá»n tin, ngoà i ra không cần phải nhiá»u lá»i, còn ngÆ°Æ¡i...cÅ©ng chÆ°a có tÆ° cách thẩm vấn ta!"
Bách Äiệt Thiên Quân láºp tức giáºn dữ, bạch mi nhảy dá»±ng lên, run rẩy đến những sợi lông mao Ä‘á»u nhuyá»…n Ä‘á»™ng.
Gia há»a nà y tại tiên giá»›i là nhất phách, không những tu vi cá»±c cao, hÆ¡n nữa còn có má»™t chút pháp môn ly kỳ cổ quái, rất nhiá»u tiên nhân Ä‘á»u sợ hắn, bởi váºy dưỡng thà nh tÃnh tình tá»± đại cuồng ngạo nhất trong bảy đại thiên quân, hắn là ngÆ°á»i khó ứng phó nhất, cÅ©ng là gây cho ngÆ°á»i ta nhiá»u ác cảm nhất.
" Nga, ngươi nghĩ là ta đang thẩm vấn ngươi?"
Bách Äiệt Thiên Quân cháºm rãi đứng lên, má»™t cá»— áp lá»±c vô hình hÆ°á»›ng bốn phÃa khuếch tán.
Ở đây Ä‘á»u là tiên nhân, trong đó còn có má»™t Ãt ngÆ°á»i cÅ©ng không phân cao thấp vá»›i Bách Äiệt Thiên Quân, bởi váºy khà thế và áp lá»±c Ä‘á»u là hÆ°á»›ng Tần Tiểu Thiên áºp tá»›i.
Tinh Thị Liên giống như là những cà nh cây bị cuồng phong thổi mạnh, đồng loạt bãi động ra bên ngoà i.
NgÆ°á»i khác mặc dù ý thức không được, nhÆ°ng Tần Tiểu Thiên cảm thụ rất sâu, lão gia há»a nà y Ä‘Ãch xác tháºt lợi hại, nhÆ°ng hắn không sợ, năng lá»±c của Tinh Thị Liên còn chÆ°a khai phát ra, hiện tại Tinh Thị Liên chẳng qua chỉ bằng bản năng váºn Ä‘á»™ng, má»™t khi mình nắm giữ được ảo bà của Tinh Thị Liên, dù là Bách Äiệt Thiên Quân cÅ©ng không dá»… đối phó.
Một đằng là Tần Tiểu Thiên nói chuyện, thất lão đầu tiên đứng ra, Vũ lão lạnh lùng nói: " Cái gì? TỠuy phong?"
Äám ngÆ°á»i Phó SÆ¡n cÅ©ng không nói chuyện.
Äối vá»›i Bách Äiệt Thiên Quân, những vãn bối tiên giá»›i nhÆ° hắn rất Ãt có quyá»n lợi nói chuyện, lần nà y nói chuyện là để thất lão là m chủ, là do liên hợp há»™i uyển chuyển giải quyết, cÅ©ng chỉ có thất lão má»›i có thể cùng đối phÆ°Æ¡ng ngang hà ng trao đổi. Bách Äiệt Thiên Quân ở tiên giá»›i địa vị rất cao, hÆ¡n nữa thế lá»±c cá»±c lá»›n, Phó SÆ¡n mấy ngÆ°á»i cÅ©ng không thể trêu chá»c.
Trong lòng Tần Tiểu Thiên phiá»n muá»™n, Bách Äiệt Thiên Quân truy há»i hà nh tung của Thanh Äế, có ý định gì?
Nhìn hắn khà thế hung hung, má»™t bá»™ dáng hÆ°ng sÆ° há»i tá»™i, tháºt là có chút kỳ quái, lẽ nà o tiên giá»›i phát sinh ra chuyện gì?
Bách Äiệt Thiên Quân hừ lạnh má»™t tiếng, lại ngồi xuống.
Nếu chỉ đối phó vá»›i má»™t hoặc hai ngÆ°á»i trong thất lão, hắn không quan tâm, nhÆ°ng nếu phải đối phó vá»›i cả bảy ngÆ°á»i, hắn còn có Ä‘iểm cố kỵ, trừ phi bảy thiên quân cùng tiến lên, có lẽ sẽ đánh qua thất lão, hắn rất rõ rà ng, tại nguyên giá»›i, thá»±c lá»±c và địa vị của thất lão không kém bảy đại thiên quân.
" NgÆ°Æ¡i qua đây, nghe Phó SÆ¡n nói...ngÆ°Æ¡i gá»i là Tần Tiểu Thiên? Ân, sÆ° tôn ngÆ°Æ¡i là ai?"
Giá»ng nói của Bách Äiệt Thiên Quân hòa hoãn lại, nhÆ°ng là m ngÆ°á»i nghe cÅ©ng không thấy thoải mái.
" SÆ° tôn ta là XÃch Minh."
Tần Tiểu Thiên chỉ trả lá»i má»™t vấn Ä‘á», hắn nguyên lai không muốn ngó ngà ng tá»›i má»™t gia há»a ngạo mạn.
Bách Äiệt Thiên Quân ngẩn ngÆ¡, không nghÄ© tá»›i Tần Tiểu Thiên lại là đệ tá» của XÃch Minh, tuy chÆ°a gặp qua XÃch Minh, nhÆ°ng biết XÃch Minh đúng là đệ tá» của Thanh Äế, nhÆ° thế tÃnh toán, Tần Tiểu Thiên coi nhÆ° là vãn bối của mình.
Hắn nói: " Úc, nguyên là là đệ tá» của XÃch Minh...ta chÃnh là tổ sÆ° thúc của ngÆ°Æ¡i, Tiểu Thiên, Thanh Äế ở đâu?"
Trong lòng Tần Tiểu Thiên khó chịu, tùy tiện lại chạy ra má»™t trưởng bối, sau nà y là m sao mà gặp ngÆ°á»i? Nếu nhìn Bách Äiệt Thiên Quân thuáºn mắt, cÅ©ng coi nhÆ° xong, nhÆ°ng hắn nhìn thế nà o cÅ©ng thấy gia há»a nà y không thuáºn mắt, bèn nói: " Ta cÅ©ng muốn tìm lão nhân gia, đáng tiếc..tìm không được."
Hắn nhất định không nói Thanh Äế bị nhốt trong Thiên Diá»…n. Phải cẩn tháºn má»™t chút vẫn hay hÆ¡n, hắn không muốn Ä‘i khắp nÆ¡i nói chuyện Thanh Äế bị nhốt.
Bách Äiệt Thiên Quân mặt trầm nhÆ° nÆ°á»›c, không nhúc nhÃch nhắm mắt ngồi thẳng.
VÅ© lão nhịn không được nói: " Thiên Quân bảo chúng ta tá»›i, chỉ ngồi không nói chuyện? Có việc mau nói, để chúng ta nhiá»u ngÆ°á»i ngồi đây mà chá», có phải có Ä‘iểm..."
Dong lão kể từ khi đến ngá»c Ä‘Ã i cÅ©ng không nói chuyện, hắn Ä‘á»™t nhiên mở mắt nói: " Thiên Quân đến đây, có lẽ tiên giá»›i có việc gì xảy ra? VÅ© Phi, không cần gấp, hắn sẽ nói thôi."
Vũ lão lắc đầu nói: " Ta không vội, chẳng qua không kiên nhẫn với thái độ của hắn..."
Hắn nói thầm: " Không phải chỉ là một thiên quân thôi sao, có cần là m ra dạng thiên thần như thế không, là m ra bộ dáng thối hoắc gì đây?"
Tần Tiểu Thiên nhịn không được buồn cÆ°á»i, hắn có nhìn thấy qua sá»± lợi hại của thất lão, nhìn Phó SÆ¡n ngồi xuống, nhá» giá»ng nói: " SÆ° bá, các ngÆ°Æ¡i chỠở đây đã lâu?"
Phó SÆ¡n nói: " Không bao nhiêu thá»i gian."
" Ai...đi thôi!"
Má»™t tiếng than dà i, không ai nghÄ© Bách Äiệt Thiên Quân lại than thở. Sau đó, Bách Äiệt Thiên Quân hóa thà nh má»™t đạo kim quang xé không mà đi, hai tiên nhân phÃa sau hắn cÅ©ng Ä‘i theo, nháy mắt đã biến mất vô tung.
Vũ lão lớn tiếng mắng: " Mẹ nó, là m trò gì đây!"
Sắc mặt của thất lão Ä‘á»u rất khó coi, Dong lão than thở nói: " Phó lão đệ, chúng ta cÅ©ng Ä‘i, có việc lại liên lạc, ai, ta có má»™t cảm giác không ổn."
Phó SÆ¡n không nói chuyện, chẳng qua chỉ gáºt đầu, hắn rất quen thuá»™c vá»›i thất lão, quan hệ rất tốt, cho nên cÅ©ng không khách khÃ. ÄÆ°a mắt nhìn thất lão rá»i khá»i xong, hắn Ä‘Æ°a tay kéo Tần Tiểu Thiên, nói: " Tiểu Thiên, Ä‘i vá»›i ta."
Hai ngÆ°á»i hạ xuống ngá»c Ä‘Ã i, Ä‘i đến trong má»™t tòa tiểu lâu không xa, vừa ngồi xuống, bên ngoà i có ngÆ°á»i nói: " Sùng BÃch, Bách Äiệt Thiên Quân tháºt đáng ghét...dám triệu táºp ngÆ°á»i của nguyên giá»›i chúng ta, nếu không phải thá»±c lá»±c kém quá xa, ta cÅ©ng nhịn không được mà muốn đánh má»™t tráºn!" Thanh âm nhÆ° chuông đồng vang xa, má»™t hán tá» vóc ngÆ°á»i thấp gầy tiến và o.
Phó SÆ¡n cÆ°á»i đón tiếp, nói: " Vừa rồi ngÆ°Æ¡i không nói má»™t lá»i, giá» chạy tá»›i chá»— ta phát lao tao cái gì?" NgÆ°á»i ná» kỳ tháºt không kém, vá»›i ánh mắt của Tần Tiểu Thiên, thá»±c lá»±c hắn chỉ kém Phó SÆ¡n má»™t chút, cho dù đối phó vá»›i Bách Äiệt Thiên Quân, cÅ©ng không phải là không chịu nổi, so sánh vá»›i tiên nhân bình thÆ°á»ng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
Phó SÆ¡n giá»›i thiệu: " Vị nà y cÅ©ng là sÆ° bá của ngÆ°Æ¡i, Hầu PhÃch Tịnh."
Tần Tiểu Thiên kinh thanh nói: " Hầu? Thà Tinh...Ãch, chà o sÆ° bá...phốc."
Hầu PhÃch Tịnh nói: " Bà ná»™i nó, là Hầu của chữ hầu! PhÃch của sét đánh! Tịnh của thanh tịnh!"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Hiểu rõ rà ng rồi, chà o sÆ° bá."
Hầu PhÃch Tịnh khoanh chân ngồi xuống, cÆ°á»i khổ nói: " Ai, sÆ° bá nhÆ° ta cÅ©ng không có gì tốt, trừ việc biết đánh nhau, lại không là m được gì." Hắn dùng võ nháºp và o tu chân, chiến lá»±c của bản thân rất cÆ°á»ng, nhÆ°ng luyện chế linh Ä‘an pháp bảo tÆ°Æ¡ng đối yếu kém, so sánh vá»›i tiên nhân khác thì bình thÆ°á»ng, không có lá»… gặp mặt cho Tần Tiểu Thiên.
Ãnh mắt Hầu PhÃch Tịnh nghiêm túc há»i: " Tiểu Thiên, huynh đệ của ta ở đâu?" Tần Tiểu Thiên là lần đầu tiên gặp mặt Hầu PhÃch Tịnh, không biết huynh đệ hắn là ai.
Phó SÆ¡n giải thÃch: " Huynh đệ hắn chÃnh là Là CÆ°á»ng."
Trong lòng Tần Tiểu Thiên cảm thán, huynh đệ của Lý CÆ°á»ng sÆ° bá tháºt nhiá»u, hÆ¡n nữa ai cÅ©ng Ä‘á»u lợi hại. NhÆ°ng cho dù đối phÆ°Æ¡ng là huynh đệ của Là CÆ°á»ng, Tần Tiểu Thiên cÅ©ng không muốn lá»™ ra tin tức Là CÆ°á»ng bị nhốt trong Thiên Diá»…n.
" Ta cÅ©ng Ä‘ang tìm sÆ° bá, tạm thá»i còn chÆ°a tìm được." Trong lòng hắn quyết định chủ ý, trÆ°á»›c khi chÆ°a nắm Thiên Diá»…n trong tay, tuyệt không lá»™ ra tin tức năm ngÆ°á»i Thanh Äế bị nhốt. Hiện tại hắn má»›i biết được, năm ngÆ°á»i nà y ở tiên giá»›i nguyên giá»›i có bao nhiêu lá»±c ảnh hưởng, má»™t khi tin tức bị nhốt truyá»n ra ngoà i, trá»i má»›i biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Hầu PhÃch Tịnh lại nói: " Hắn có gặp nguy hiểm gì hay không? Ta biết bản lãnh của hắn lá»›n, rất lợi hại, nhÆ°ng vẫn có Ä‘iểm lo lắng. "
Äây là ngÆ°á»i đầu tiên thá»±c sá»± quan tâm tá»›i an nguy của Là CÆ°á»ng, Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Hầu sÆ° bá, ta chắc rằng ở thế giá»›i nà y không có thứ gì có thể là m ông ấy bị thÆ°Æ¡ng đâu, a." Hắn cÅ©ng không lo lắng an toà n của năm ngÆ°á»i Thanh Äế, vá»›i năm ngÆ°á»i hợp lá»±c, cổ thần cÅ©ng có thể ngăn trở, hà huống ở thế giá»›i nà y còn chÆ°a xuất hiện má»™t thần nhân.
Hầu PhÃch Tịnh gáºt đầu nói: " Váºy được, Tiểu Thiên, Ä‘i theo ta uống rượu." Hắn lấy ra má»™t bình bạch tá»u từ trong nhẫn trữ váºt, phẩm chất liệt tá»u rất cao.
Phó SÆ¡n cÆ°á»i mắng: " NgÆ°Æ¡i là lão tá»u quá»·! Tiểu Thiên, đừng há»c hắn, đã là tiên nhân, còn má»—i ngà y uống rượu."
Hầu PhÃch Tịnh cÆ°á»i nói: " Ha ha, không sá»a được nữa rồi, từ sau khi tu chân bị biến thà nh tá»u quá»·, vẫn uống mãi cho tá»›i khi thà nh tiên nhân, đã thói quen..." Hắn nói vá»›i Tần Tiểu Thiên: " Kỳ tháºt chỉ muốn thá» chút tÆ° vị của liệt tá»u, rượu cồn đối vá»›i ta không còn tác dụng gì nữa." Hắn không biết Tần Tiểu Thiên cÅ©ng là má»™t tiểu tá»u quá»·, cÅ©ng không kém gì hắn, góp nhặt không Ãt rượu ngon.
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i xuất ra má»™t đống rượu ngon, nói: " Tá»u lượng của ta cÅ©ng không là gì, nhÆ°ng cÅ©ng góp nhặt không Ãt rượu xÆ°a, a a, Hầu sÆ° bá có thể thưởng thức má»™t chút."
Hầu PhÃch Tịnh cÆ°á»i to: " Sùng BÃch, ngÆ°Æ¡i nhìn xem...ha ha, không nghÄ© đến tiểu sÆ° Ä‘iệt của ta cÅ©ng giống nhÆ° ta."
Phó SÆ¡n cÆ°á»i lắc đầu, nói: " NgÆ°Æ¡i là uống rượu thà nh tÃnh, Tiểu Thiên chẳng qua thÃch thu tháºp rượu mà thôi, không giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i."
Tần Tiểu Thiên há»i: " Hai vị sÆ° bá, rốt cuá»™c Bách Äiệt Thiên Quân kia là m gì, đại Ä‘á»™ng can qua chạy tá»›i, vẫn không nói gì cả...hắn đến nguyên giá»›i để tiêu khiển chúng ta?"
Hắn đối vá»›i cách là m của Bách Äiệt Thiên Quân rất có ý kiến, gia há»a kia vừa ngạo mạn, là m cho lòng ngÆ°á»i rất là khó chịu.
Phó SÆ¡n cÆ°á»i khổ, nói: " Hắn là Thiên Quân, ở tiên giá»›i thì rất nổi danh. Rốt cuá»™c tiên giá»›i có chuyện gì...chúng ta cÅ©ng không biết, hắn Ä‘i tá»›i Ä‘Æ°a má»™t quả tÃn phù, chúng ta nháºn được đó là tÃn phù của Thanh Äế, cho nên má»›i toà n thể ra quân, vốn không định báo cho ngÆ°Æ¡i, ai biết trong tÃn phù lại nói là muốn gặp ngÆ°Æ¡i, cho nên..."
Hầu PhÃch Tịnh uống má»™t há»›p rượu lá»›n, nói: " Lão tỠđã sá»›m nhìn thấy gia há»a nà y không vừa mắt, hắc hắc, đáng tiếc đánh không lại hắn, gia há»a nà y ở tiên giá»›i cÅ©ng quá uy phong, tiên nhân nhìn thấy hắn, mụ ná»™i nó, ngay cả lá»i cÅ©ng không dám nói, vừa rồi...gia há»a nà y cÅ©ng đã rất khách khà rồi đó."
Phó SÆ¡n nói: " Äúng váºy, trong bảy đại thiên quân, ta từng gặp qua Phạm Khải Thiên Quân và hắn, nhÆ°ng Phạm Khải Thiên Quân má»›i chÃnh thức có được khà độ của thiên quân, a a. Bá» Ä‘i, Hầu lão đệ, chúng ta không nên ở trÆ°á»›c mặt háºu bối mà nghị luáºn vá» ngÆ°á»i khác."
Tần Tiểu Thiên nghe được tháºt má»›i mẻ, khó khăn má»›i nghe được chuyện của tiên nhân, hắn rất muốn nghe tiếp, vá»™i há»i: " SÆ° bá, Phạm Khải Thiên Quân có sở trÆ°á»ng gì?"
Phó SÆ¡n nói: " Có thể đạt tá»›i tu vi của Thiên Quân, a a, cÆ¡ bản sở trÆ°á»ng gì cÅ©ng có."
Tần Tiểu Thiên cÅ©ng cÆ°á»i, biết mình vừa há»i không đúng.
Thiên Quân Ä‘á»u là cổ tiên nhân, tuy không thể nói há» có thể so sánh vá»›i thiên tá», nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng có tuổi thá» vạn năm, có thá»i gian tu luyện dà i nhÆ° thế, tiên thuáºt gì cÅ©ng phải tinh thông.
Phó SÆ¡n há»i: " Lần nà y trở vá», cha mẹ hoà n hảo chứ?"
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu nói: " Hoà n hảo, bá»n há» có vẻ rất tinh thần."
Hầu PhÃch Tịnh không tá» hình tượng, ná»a nằm trên mặt đất uống từng ngụm rượu lá»›n, nói: " Tu vi của Tiểu Thiên rất cao a...lại má»™t gia há»a tu thần, ta nói không sai phải không."
Phó SÆ¡n mỉm cÆ°á»i, không nói chuyện, hắn kinh nghiệm phong phú, hiểu rõ ý tứ của Hầu PhÃch Tịnh.
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu, có Ä‘iểm nghi hoặc: " SÆ° bá, ta Ä‘Ãch xác là tu thần, ân, sao sÆ° bá nhìn ra?"
Hầu PhÃch Tịnh nói: " Nếu nhÆ° là tu chân hay cổ tu tiên, ngÆ°Æ¡i không thể nà o có tu vi nhÆ° váºy. Ta xem không thấu tu vi của ngÆ°Æ¡i, váºy chỉ có thể giải thÃch là tu thần, Tiểu Thiên, thá»±c lá»±c của ngÆ°Æ¡i tăng lên quá nhanh, xuất hiện vấn Ä‘á» cÅ©ng là bình thÆ°á»ng."
" Xuất vấn Ä‘á», là vấn Ä‘á» gì?"
Tiểu Thiên cảm thấy kỳ quái, mình cÅ©ng không thấy có vấn Ä‘á», lá»i của sÆ° bá là ý nghÄ©a gì?
Hầu PhÃch Tịnh cÆ°á»i nói: " NgÆ°Æ¡i không phải có cảm giác xa cách vá»›i ngÆ°á»i nhà sao? Việc là m bá»n há» vui vẻ, ngÆ°Æ¡i ngược lại thấy không thú vị? A a, có ý niệm rá»i khá»i nhà trong đầu không?"
Tần Tiểu Thiên kinh ngạc nói: " Sao sư bá biết?"
Hầu PhÃch Tịnh và Phó SÆ¡n cùng cÆ°á»i.
" Ha ha, lão tá» là ngÆ°á»i từng trải, lúc xÆ°a từng có cảm giác đó." Hầu PhÃch Tịnh kể cho hắn nghe ngà y xÆ°a mình từng là vÆ°Æ¡ng tá» của Äại Tống quốc ở Thiên Äình Tinh, sau khi tu chân thà nh công trở vá», thì tìm không được ngÆ°á»i thân quen, trong lòng cảm giác mất mác so sánh vá»›i Tần Tiểu Thiên cà ng nhiá»u hÆ¡n.
Tần Tiểu Thiên nói: " Ta cÅ©ng không biết nên là m thế nà o má»›i phải, cảm thấy việc là m của há» không hợp lòng mình, cảm thấy không có ý nghÄ©a gì, nhÆ°ng lại không thể chê trách chá»— nà o. Ai, nói không rõ là cảm thụ gì nữa, dù sao..ân, giống nhÆ° há» Ä‘ang lãng phà thá»i gian."
Hầu PhÃch Tinh thản nhiên nói: " Tiểu Thiên, không nghÄ© ra thì đừng nghÄ©. NgÆ°á»i nhà dù sao là ngÆ°á»i nhà , cÅ©ng không nên nghÄ© chuyện bá»n há» là m có gì không hợp tâm ý, bá»n há» là ngÆ°á»i nhà của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ngoà i tuyệt đối không thể thay thế, dù tu vi của ngÆ°Æ¡i cao tuyệt, cÅ©ng không có nghÄ©a ngÆ°Æ¡i là cao nhân nhất đẳng..."
Lá»i giáo huấn, là m cho Tần Tiểu Thiên không còn gì để nói. Hắn âm thầm thừa nháºn, lá»i Hầu PhÃch Tịnh ói không sai.
Phó SÆ¡n nói: " Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i không có kinh qua sá»± tẩy lá»… của thế tục giá»›i, má»™t khi nắm giữ lá»±c lượng tháºt lá»›n, rất dá»… dà ng bị mê thất Ä‘i, a a, ta kiến nghị ngÆ°Æ¡i, nên đến thế tục giá»›i sống má»™t Ä‘oạn thá»i gian, không nên gấp rút Ä‘á»™t phá tu vi trÆ°á»›c mắt, tu luyện tâm cảnh so vá»›i tu luyện lá»±c lượng cà ng khó khăn nhiá»u hÆ¡n."
Tần Tiểu Thiên khó hiểu nói: " Tâm cảnh? Pháp môn tu luyện của ta, hình như không có quan hệ gì tới tâm cảnh."
Hầu PhÃch Tinh không nhịn được ngạc nhiên, vá»›i kinh nghiệm của hắn, tâm cảnh và cảnh giá»›i có quan hệ, bất luáºn là tu luyện pháp môn gì, cảnh giá»›i phi thÆ°á»ng trá»ng yếu. Hắn nhịn không được há»i: " Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i tu cái gì thần? Ai..không phải...cái nà y..." Trong lúc nhất thá»i hắn không biết nói thế nà o.
Tần Tiểu Thiên nháy nháy mắt, nói: " Ta cũng không biết đang tu cái gì."
Kỳ tháºt hắn đã hoà i nghi, tá»± mình không phải tu thần, lại giống nhÆ° thần thú, chuẩn xác mà nói là thú thần, giống nhÆ° thú hÆ¡n là ngÆ°á»i. Trong má»™ng cảnh, hắn không có cảm giác là ngÆ°á»i.
Hầu PhÃch Tịnh không lá»i gì để nói.
Má»™t hồi lâu, Phó SÆ¡n nói: " Bất luáºn tu cái gì, thần tiên cÅ©ng là ngÆ°á»i, Tiểu Thiên, con ngÆ°á»i là cÆ¡ sở của chúng ta. A a, nếu gặp dịp, ngÆ°Æ¡i vẫn nên đến thế tục giá»›i dừng lại má»™t Ãt thá»i gian, không cần theo Ä‘uổi cái gì, chẳng qua chỉ trải qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian ở đó, cÅ©ng có thể có được má»™t Ãt thu hoạch ngoà i ý muốn."
Tần Tiểu Thiên thầm thở dà i.
Hắn đối vá»›i cuá»™c sống thế tục giá»›i đã không còn tin tưởng, vá»›i tu vi có khả năng hủy thiên diệt địa của mình hiện tại, sống ở thế tục giá»›i không cách nà o thÃch ứng. Äịa phÆ°Æ¡ng hắn muốn Ä‘i nhất chÃnh là ngoà i nguyên giá»›i, Ä‘i tìm tinh cầu thÃch hợp để tu luyện, bởi vì ở nguyên giá»›i không thể tùy tâm sở dục mà cắn nuốt.
Äối vá»›i nguyên giá»›i, hắn có sá»± nháºn thức mÆ¡ hồ, đó là không được phá hoại sá»± thăng bằng, má»™t khi sá»± thăng bằng bị phá tan, háºu quả mình không thể thừa nháºn nổi.
Hầu PhÃch Tịnh cÅ©ng nói: " Ta tán thà nh biện pháp của Sùng BÃch, ở thế tục giá»›i, ngÆ°Æ¡i tốt nhất thu nhiếp công lá»±c của mình, Tiểu Thiên, gấp rút mà là m, vÄ©nh viá»…n không có lợi gì, mặc kệ tu luyện công pháp gì, rất nhiá»u đạo lý Ä‘á»u giống nhau."
Trong lòng Tần Tiểu Thiên di Ä‘á»™ng, hắn nhá»› tá»›i tinh Ä‘iểm bên trong cÆ¡ thể mình, áo bà của Tinh Liên và Tinh Thị Liên, Ä‘Ãch xác cần bình tâm mà đi thăm dò.
" Ãc, ta thá» tìm dịp, Ä‘i qua cuá»™c sống ở thế tục giá»›i cÅ©ng tốt, hoặc là có thể có thu hoạch nghÄ© không ra."
" Ân, váºy thì tạm qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian ở Viêm Tinh Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên tạm thá»i bá» Ä‘i ý định rá»i khá»i nguyên giá»›i.
Nguyên nhân chủ yếu nhất là vì lúc hắn ở Hải Châu Thị, hắn từng cảm giác được tung tÃch của Thiên Diá»…n, má»™t khắc đó trong đầu vẫn liá»…u nhiá»…u. Nếu có thể tìm vá» Thiên Diá»…n, có thể thỉnh giáo, cÅ©ng có thể há»i mình tu luyện đến tá»™t cùng là cái gì, việc nà y đối vá»›i hắn phi thÆ°á»ng trá»ng yếu.
Hầu PhÃch Tịnh Ä‘em bình rượu cuối cùng uống cạn, cÆ°á»i nói: " Con ngÆ°á»i vốn không dá»… hòa hợp, nhất là ngÆ°á»i có năng lá»±c lá»›n nhÆ° ngÆ°Æ¡i, lại cà ng khó khăn chịu Ä‘á»±ng cuá»™c sống ở thế tục giá»›i, không tin ngÆ°Æ¡i cứ thá» xem. A a, ở chá»— nà o, con ngÆ°á»i cÅ©ng có rất nhiá»u khác nhau, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u không giống, ân, bá» Ä‘i, ngÆ°Æ¡i tá»± mình suy nghÄ©, ta nói cÅ©ng vô dụng."
Phó SÆ¡n nói: " Tiểu Thiên, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i quyết định Ä‘i thế tục giá»›i, thì phải sá»a lại tâm thái, chân chÃnh dung nháºp trong đó, còn nếu không, chi bằng không Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu, suy nghÄ© má»™t chút, hắn há»i: " Váºy phải sống bao lâu?"
Hầu PhÃch Tịnh cÆ°á»i nói: " Không nên cưỡng cầu, ngà y nà o đó ngÆ°Æ¡i cảm thấy không thÃch hợp tháºt sá»±, có thể rá»i khá»i, kỳ tháºt, đến thế tục giá»›i cÅ©ng không trá»ng yếu, trá»ng yếu chÃnh là tâm cảnh, là tăng lên cảnh giá»›i, chỉ cần có được là tốt rồi."
Tần Tiểu Thiên cảm giác là luáºn của Hầu PhÃch Tịnh có vấn Ä‘á», nhÆ°ng lại nói không ra là chá»— nà o không đúng, hắn vẫn má»™t má»±c khổ sở không ai chỉ đạo cho mình, cho nên rất xem trá»ng lá»i nói của hai ngÆ°á»i nà y.
NhÆ°ng Hầu PhÃch Tịnh và Phó SÆ¡n Ä‘á»u không ý thức được má»™t vấn Ä‘á» trá»ng yếu nhất, đó chÃnh là công pháp tu luyện của Tần Tiểu Thiên phi thÆ°á»ng Ä‘á»™c đặc, kinh nghiệm của bá»n há» chÆ°a chắc thÃch hợp vá»›i Tần Tiểu Thiên.
Phó SÆ¡n tá»±a hồ biết sá»± khó khăn của Tần Tiểu Thiên, cÆ°á»i nói: " Äi là m má»™t ngÆ°á»i phà m, không phải ủy khuất chÃnh mình, mà phải tùy tâm mà là m, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, không thể hiển lá»™ tu vi, nếu không thì không thể sống ở thế tục giá»›i, a a, không có ngÆ°á»i phà m nà o dám cùng ngÆ°Æ¡i ở chung, cho nên, phải ẩn tà ng tu vi của chÃnh mình."
Hầu PhÃch Tịnh nói: " Thế giá»›i của Viêm Tinh và Hoà ng Tinh Ä‘á»u thÃch hợp ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là từ địa cầu Ä‘i ra, hai tinh cầu nà y cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»±, ngÆ°Æ¡i có thể dung nháºp nhanh hÆ¡n trong đó."
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu nói: " Ân, ta vá» nhà sống....hợp chứ?" Cha mẹ Ä‘á»u là ngÆ°á»i tu chân, cÅ©ng không phải ngÆ°á»i phà m, bởi váºy hắn cố ý há»i má»™t câu.
Hầu PhÃch Tịnh lại lấy ra bình liệt tá»u, uống ngụm lá»›n: " Nhà của ngÆ°Æ¡i ở Hải Châu Thị phải không, ta xem qua tÆ° liệu, ân, gá»i là cái gì Phủ Dục Viện...A a, cha mẹ ngÆ°Æ¡i đúng là ngÆ°á»i rất có ý tứ, yên tâm Ä‘i, hết thảy của Phủ Dục Viện sẽ do liên hợp há»™i phụ trách thủ há»™, sẽ không có ngÆ°á»i tá»›i tao nhiá»…u bá»n hỠđâu."
" NgÆ°Æ¡i không cần ở nhà , đối vá»›i ngÆ°Æ¡i chẳng có gì trợ giúp, bá»n há» là ngÆ°á»i tu chân, ngÆ°Æ¡i chỉ cần tìm thá»i gian vá» thăm má»™t chút là được, cuá»™c sống thôi mà ...tá»± mình tìm má»™t nÆ¡i khác, sống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng."
Phó SÆ¡n nói: " Ta phân phó cho ngÆ°á»i là m cho ngÆ°á»i má»™t thân pháºn bình thÆ°á»ng, còn có ngân tạp, khi tá»›i thà nh thị, ngÆ°Æ¡i tá»± mình tuyển chá»— ở Ä‘i."
Hai sÆ° bá, ba lá»i hai miệng Ä‘em tiểu sÆ° Ä‘iệt tống và o thế giá»›i con ngÆ°á»i.
Tần Tiểu Thiên cÅ©ng có ý nghÄ© của chÃnh mình, hắn muốn thà nghiệm má»™t chút, Ä‘i thế tục giá»›i, có thể có trợ giúp tu luyện hay không, nếu không có hiệu quả, thì rá»i khá»i cÅ©ng không muá»™n.
Trong lòng Tần Tiểu Thiên có khó khăn, tuy nói mình đã tu thần, nhÆ°ng kỹ năng của ngÆ°á»i phà m hắn lại không biết, chẳng lẽ chỉ Ä‘i là m việc tay chân? NhÆ°ng dù nhÆ° thế, xã há»™i Viêm Tinh cÅ©ng rất Ãt việc là m tay chân, Ä‘á»u do máy móc thao túng, con ngÆ°á»i cần phải có há»c lá»±c và kÄ© thuáºt, hắn không hiểu biết chút nà o.
Tần Tiểu Thiên khó khăn nói: " Ta có thể là m công việc gì?"
Phó SÆ¡n và Hầu PhÃch Tịnh Ä‘á»u nhịn không được báºt cÆ°á»i, khách khanh trưởng lão của liên hợp há»™i, không ngá» không biết là m sao sống được ở thế tục giá»›i.
Hầu PhÃch Tịnh nói: " NgÆ°Æ¡i không cần khắc ý tìm việc là m, tùy ý là được rồi, có công việc thì là m, không có công việc thì...ha ha, sợ đói chết hay sao?"
Tần Tiểu Thiên hồ đồ nói: " Ân, hình nhÆ° nói có đạo lý...được rồi, váºy thá» xem."
Phó SÆ¡n bị chá»c cÆ°á»i to, hắn nói: " Nếu không...ta giá»›i thiệu cho ngÆ°á»i má»™t công việc?"
Tà i sản của minhchinh555
09-01-2010, 06:11 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
KỲ THIÊN LỘ
NGUYÊN TÃC : TIÊU TIỀM
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM ( ******.VN)
TẬP 10: ÄẠI THẦN KIẾP
CHÆ¯Æ NG 4 : ÄI LÀM
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
Công ty đồ chÆ¡i TÆ° Cổ, trung tâm nghiên cứu khoa há»c kỹ thuáºt.
Chủ quản cao cấp Giang Mỹ Lệ Ä‘ang nổi lôi đình trong phòng là m việc, nà ng vá»— bà n kêu lên: " Chá»— nà y của ta là trung tâm nghiên cứu, không phải trung tâm phế váºt! Không có há»c lá»±c! Không có kinh nghiệm công tác! Ta cần nhân viên nhÆ° váºy để là m gì! NgÆ°á»i nà y, ta không thu!"
Phòng là m việc rá»™ng mở hiện lên mà n hình trên tÆ°á»ng, má»™t trung niên nam tá» bất đắc dÄ© trả lá»i: " Ai, Giang chủ quản, Giang đại tỉ...đây không phải là ngÆ°á»i do bên nhân sá»± chúng ta thu nháºn, chÃnh là do tổng kinh là tá»± mình phân phó, muốn cho ngÆ°á»i ná» Ä‘i tá»›i trung tâm nghiên cứu. NgÆ°Æ¡i không chịu đón nháºn, nhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nói vá»›i tổng kinh là được không?"
Giang Mỹ Lệ kinh ngạc: " Cái gì? Tổng kinh là tá»± mình an bà i nhân viên? Thu nháºn nhân viên là công việc của ngÆ°Æ¡i, Bà nh chủ quản, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói đùa gì váºy?"
Bà nh chủ quản Ä‘Æ°a tay sá» cái đầu hói, cÆ°á»i khổ nói: " Bá»™ sáng sá»›m không việc gì là m, ta dám đến quấy rầy đại tá»· sao? Ngà nh nghiên cứu trung tâm của các ngÆ°Æ¡i là ngà nh trá»ng yếu của công ty, Giang đại tá»·, ngÆ°Æ¡i là cao cấp chủ quản, ta dám nói đùa sao?"
Giang Mỹ Lệ cau mà y, tức giáºn: " Ta không có chức vị gì an bà i cho hắn!"
Bà nh chủ quản hiện lên má»™t tia không vui trong mắt, thở dà i: " Tùy tiện Ä‘Æ°a cho hắn má»™t chức vị gì Ä‘i, tháºt sá»± không thÃch hợp, ta Ä‘i nói chuyện vá»›i tổng kinh lÃ."
Giang Mỹ Lệ háºn háºn cầm lý lịch trong tay ném lên bà n, nói: " NgÆ°Æ¡i Ä‘i nói? Bá» Ä‘i, cho hắn tá»›i Ä‘i, chá»— nà y của ta báºn rá»™n muốn chết, còn phải Ä‘i xá» lý những chuyện linh tinh nà y."
Bà nh chủ quản vá»™i và ng nói: " Váºy cảm Æ¡n, ngÆ°á»i ná» láºp tức tá»›i ngay." Nói xong láºp tức Ä‘i ngay, mà n hình tối sầm, bóng ngÆ°á»i biến mất.
Bà thÆ° ôm má»™t đống văn kiện Ä‘i và o, nói: " Giang tá»·, đây là lịch là m việc hôm nay, đám giấy tá» nà y phải phát ra trong hôm nay, mÆ°á»i giá» bốn mÆ°Æ¡i phút sáng nay chúng ta có buổi há»p tại phòng nghiên cứu thứ hai, má»i cô tham gia."
Nà ng để xuống giấy tá», lại nói: " Ngoà i phòng tiếp đãi có má»™t ngÆ°á»i muốn gặp cô, hắn có chứng minh bên ngà nh tuyển nhân sá»±."
Trong lòng Giang Mỹ Lệ rất tò mò, má»™t ngÆ°á»i không có bằng cấp há»c lá»±c, không có kinh nghiệm công tác, không ngá» lại có thể là m cho tổng kinh là an bà i tá»›i trung tâm nghiên cứu là m việc, hắn đến tá»™t cùng là ai? Chẳng lẽ là em vợ của tổng kinh lÃ? Nà ng phá»ng Ä‘oán đầy ác ý, nói: " Cho hắn và o đây."
Bà thÆ° Ä‘i ra cá»a, Giang Mỹ Lệ lại nói: " Gá»i ngÆ°á»i kêu ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng chủ nhiệm ở phòng số 3 tá»›i đây."
Chỉ chốc lát, má»™t ngÆ°á»i tuổi trẻ Ä‘i đến.
Giang Mỹ Lệ cúi đầu nhìn giấy tá», nhìn suốt mÆ°á»i phút, má»›i ngẩng đầu lên.
NgÆ°á»i tuổi trẻ trÆ°á»›c mặt mặc bá»™ tây trang mà u trắng, gÆ°Æ¡ng mặt rất bình thÆ°á»ng, duy nhất bắt mắt chÃnh là hắn Ä‘ang Ä‘eo mắt kÃnh râm, nhà n nhã ngồi trên ghế sa lon dá»±a tÆ°á»ng, bá»™ dáng nhÆ° rất tùy ý, trong lòng Giang Mỹ Lệ cà ng thêm mất hứng, ngà y thứ nhất đến là m việc mà lại tá» bá»™ dáng nhÆ° không cần việc là m.
Cầm lấy lý lịch, Giang Mỹ Lệ nói: " TÃnh danh."
" Tần Tiểu Thiên."
Giang Mỹ Lệ xác nháºn ngÆ°á»i nà y chÃnh là ngÆ°á»i tổng kinh là an bà i, há»i: " Tần Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i có gì giải thÃch vá»›i việc nghiên cứu chế tạo đồ chÆ¡i? ÄÆ¡n giản nói má»™t chút."
Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm ngÆ°á»i phụ nữ trÆ°á»›c mặt, thầm nghÄ©: " Ta có giải thÃch gì vá»›i đồ chÆ¡i? Gặp quá»· rồi, Phó sÆ° bá sao lại an bà i má»™t công việc kỹ thuáºt nhÆ° váºy cho ta." Hắn nói: " Nghiên cứu món đồ chÆ¡i, a a, ta không có gì giải thÃch, trÆ°á»›c kia hình nhÆ° có chÆ¡i đùa qua đồ chÆ¡i kỵ sÄ©, ân, đúng rồi, có cải tạo qua má»™t chút, ngoà i ra thì không có."
Trong lòng Giang Mỹ Lệ nổi giáºn, là m chủ quản má»™t ngà nh, nà ng lần đầu tiên gặp phải ngÆ°á»i nhân viên cuồng vá»ng vô tri nhÆ° váºy, nói: " NhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i không biết gì vá» công việc đồ chÆ¡i?"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i hì hì nói: " CÅ©ng không thể nói là không hay biết, ta có sá»± hiểu rõ vá» tà i liệu của đồ chÆ¡i...trình tá»± ứng dụng có chút yếu kém, a a."
Giang Mỹ Lệ nói: " Nga, có nghiên cứu vá»›i tà i liệu há»c, tốt lắm, ngÆ°Æ¡i há»c ở đâu? Là khu nhà nghiên cứu nà o? Có phát minh gì? Có báo cáo há»c thuáºt gì? Sao trong lý lịch không có nói rõ?"
Tần Tiểu Thiên vẫn cÆ°á»i đáp nhÆ° trÆ°á»›c: " CÅ©ng không có, ta là tá»± há»c, không có gì chứng minh."
Giang Mỹ Lệ nhịn không được muốn phát há»a, lúc nà y, ngoà i cá»a có má»™t trung niên nhân Ä‘i tá»›i nói: " Giang chủ quản có việc tìm ta?"
Giang Mỹ Lệ lá»a giáºn ba trượng, quát: " ChÆ° Cát chủ nhiệm, trÆ°á»›c khi và o phải gõ cá»a! Äi ra ngoà i!"
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng tá»±a hồ rất sợ ngÆ°á»i phụ nữ nà y, vá»™i và ng lui ra ngoà i, phanh phanh gõ cá»a hai tiếng.
Giang Mỹ Lệ tức giáºn hừ hừ nói: " Và o Ä‘i!"
Tần Tiểu Thiên âm thầm buồn cÆ°á»i, lão bà nà y thoạt nhìn rất bá đạo.
Giang Mỹ Lệ nhìn thấy Tần Tiểu Thiên Ä‘ang nhếch môi cÆ°á»i, quát: " NgÆ°Æ¡i! Nghiêm túc má»™t chút!"
Tần Tiểu Thiên thầm nghÄ©: " ***, thế tục giá»›i cÅ©ng khó há»—n, ta vẫn luôn bảo trì vẻ cÆ°á»i nói, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y tại sao vẫn còn không hà i lòng." Hắn thu liá»…m vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, ra bá»™ dáng chăm chú: " Dạ, chủ quản đại nhân."
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng thiếu chút nữa bị chá»c đến cÆ°á»i rá»™ lên, sắc mặt biến đổi tháºt nhanh của Tần Tiểu Thiên đúng là quá nhanh, hÆ¡n nữa cho tá»›i bây giá» không có ai gá»i chủ quản là đại nhân.
Giang Mỹ Lệ cảm thấy rất mệt má»i, không nhịn được nói: " ChÆ° Cát chủ nhiệm, sau nà y hắn đến là m việc chá»— phòng số ba các ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i an bà i má»™t chức vị, đây là lý lịch của hắn. Phòng số ba các ngÆ°Æ¡i mấy tháng gần đây là nÆ¡i kém cá»i nhất trong các phòng, tất cả các mục nghiên cứu Ä‘á»u cháºm trá»… không chút tiến bá»™, nếu cứ tiếp tục nhÆ° váºy, kinh phà và tiá»n thưởng của các ngÆ°Æ¡i..."
Liên tiếp một chuỗi quát mắng là m cho Chư Cát Dương mặt đỠtới mang tai, cho đến khi bà thư đi và o mới dừng lại.
Tần Tiểu Thiên thầm nghÄ©: " Hay tháºt, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y quả tháºt đáng sợ, cảm giác nhÆ° bà ta là bà ná»™i của ChÆ° Cát chủ nhiệm váºy a?"
Bà thÆ° nói: " Giang tá»·, há»™i nghị phòng số hai láºp tức bắt đầu, tá»· có Ä‘i qua không?"
Giang Mỹ Lệ gáºt đầu nói: " ChÆ° Cát chủ nhiệm, Tần Tiểu Thiên sau nà y là ngÆ°á»i của phòng các ngÆ°Æ¡i, chức vị ngÆ°Æ¡i tùy tiện an bà i, nhÆ°ng ta sẽ không gia tăng kinh phÃ, do phòng các ngÆ°Æ¡i tá»± mình tiêu hóa, ta còn há»™i nghị, các ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i."
Bà ta vẫy tay, y nhÆ° Ä‘uổi ruồi, căn bản không cho ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng cÆ¡ há»™i nói chuyện đã Ä‘em hai ngÆ°á»i Ä‘uổi ra khá»i phòng.
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng dẫn theo Tần Tiểu Thiên trở lại khu phòng mình, hắn cảm thấy hôm nay tháºt xui xẻo, má»›i vừa tá»›i là m thì bị chủ nhiệm mắng chá»i má»™t phen, trong lòng há»a khà muốn bốc lên.
Äi và o phòng là m việc của ChÆ° Cát chủ nhiệm, Tần Tiểu Thiên phát hiện gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i nà y thay đổi, ngồi xuống cÅ©ng không để ý tá»›i Tần Tiểu Thiên, tá»± nguyện cầm lấy lý lịch nhìn xem.
Má»™t lát sau, sắc mặt ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng đã rất khó coi, nói: " Không há»c lá»±c? Không kinh nghiệm? Úc, trá»i Æ¡i...ngÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i..."
Tần Tiểu Thiên cũng không quan tâm thái độ của Chư Cát Dương, chỉ tìm cái ghế, đặt mông ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Chư Cát Dương.
NgÆ°á»i nà y có gÆ°Æ¡ng mặt ngá»±a, trán rất cao, mÅ©i Æ°ng, môi dà y, cằm lá»›n, lại xanh mét, tóc hoa râm, lÆ°ng có chút gù, vẻ mặt tháºt khó nói nên lá»i.
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Sao váºy? Chủ nhiệm."
Trong lòng ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng thầm căm tức, lúc nà y hắn má»›i phát hiện chủ quản Ä‘Æ°a má»™t phế váºt cho mình, khó trách bà ta nói không cho kinh phÃ, nhÆ° váºy tiá»n lÆ°Æ¡ng của Tần Tiểu Thiên là phải do phòng của mình chi ra. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, mình sẽ không có cho hắn bao nhiêu, cho dù là theo tiêu chuẩn tiá»n lÆ°Æ¡ng thá»±c táºp, cÅ©ng phải thá» việc và i ngà y.
" Ngươi biết cái gì?"
Tần Tiểu Thiên nháºn thấy ChÆ° Cát chủ nhiệm cÆ¡ hồ sắp phát Ä‘iên, hắn không định tiếp tục kÃch thÃch đối phÆ°Æ¡ng, nói: " Ta có hứng thú vá»›i tà i liệu của đồ chÆ¡i."
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng không há»i nữa, cầm bút viết ra má»™t chuá»—i công thức, sau khi viết xong đẩy ra trÆ°á»›c, nói: " Äây là công thức trụ cá»™t tà i liệu, ngÆ°Æ¡i tÃnh toán má»™t chút."
Tần Tiểu Thiên là m gì biết công thức tÃnh toán của trụ cá»™t tà i liệu? NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không là m khó được hắn, đứng lên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng, trong phút chốc đã giam cầm hắn lại. Äây là má»™t chỉnh thể giam cầm, chẳng những ngÆ°á»i không thể Ä‘á»™ng, ngay cả lối suy nghÄ© cÅ©ng bị dừng lại.
Cầm trang giấy ná», Tần Tiểu Thiên tiến và o lÆ°á»›i Ä‘iện não, trá»±c tiếp treo thưởng năm mÆ°Æ¡i vạn, yêu cầu giải Ä‘á».
Chỉ qua ná»a giá», đáp án đã sao lục xong, Tần Tiểu Thiên rất là cảm khái, có lÆ°á»›i Ä‘iện não tháºt sá»± rất thuáºn tiện. Hắn khẽ búng ngón tay, tiêu trừ giam cầm.
Chư Cát Dương dùng sức lung lay đầu, trong lòng buồn bực: " Ai, chẳng lẽ ta ngủ thiếp đi hay sao?"
" Viết xong rồi, má»i chủ nhiệm nhìn xem."
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nhìn trang giấy, kinh ngạc phát hiện, Tần Tiểu Thiên Ä‘Æ°a ra ba đáp án khác nhau, trong đó có má»™t loại cho tá»›i bây giá» hắn cÅ©ng không nghÄ© qua, không khá»i nói: " Ngô...cái nà y...coi nhÆ° là ngÆ°Æ¡i đáp đúng rồi, nhÆ°ng, đây là khoa mục tối trụ cá»™t..."
Hắn vốn định ra thêm mấy vấn Ä‘á» khó khăn để kiểm tra má»™t chút, nhÆ°ng nhìn thấy bá»™ dáng thản nhiên của Tần Tiểu Thiên, lại tiết kiệm lá»i, nói: " Äược rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tá»›i tổ bốn khoa tà i liệu là m việc, nhiệm vụ do tổ trưởng bố trÃ."
Bá» xuống đáp án trong tay, ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, nói: " Ta mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Váºy là m phiá»n chủ nhiệm." Trong khẩu khà không có ý đối nghịch.
Trung tâm nghiên cứu của công ty đồ chÆ¡i TÆ° Cổ nằm bên thà nh thị của Hải Châu Thị, cÅ©ng là má»™t tòa há»c viện thà nh nổi tiếng, có rất nhiá»u đại há»c nghiên cứu viện, trung tâm nghiên cứu của đại công ty cà ng nhiá»u hÆ¡n.
Tần Tiểu Thiên miễn cưỡng có một phần công việc, nếu bằng và o bản lãnh của hắn, chỉ có thể tìm được công việc bảo tiêu hộ vệ. Dưới sự trợ giúp của Phó Sơn, hắn đi và o trung tâm nghiên cứu của công ty đồ chơi Tư Cổ.
Äây là má»™t tòa trung tâm nghiên cứu trình Ä‘á»™ cao, nhân viên là m việc bên trong phần lá»›n Ä‘á»u là tốt nghiệp bác sÄ© sinh, những sinh viên bình thÆ°á»ng không thể và o được. Nếu không phải tổng kinh là của công ty TÆ° Cổ lên tiếng, Tần Tiểu Thiên căn bản không thể Ä‘i và o là m việc.
Mấy ngà y sau, Tần Tiểu Thiên từ từ thÃch ứng công việc của tổ bốn phòng số ba, phi thÆ°á»ng Ä‘Æ¡n giản, nhiệm vụ của hắn là là m tạp vụ.
Công việc của tổ bốn là nghiên cứu hợp kim tà i liệu, tiểu tổ cùng loại cÅ©ng không Ãt, có nghiên cứu ky váºt tà i liệu, có nghiên cứu không ky váºt tà i liệu, có nghiên cứu Ä‘Ã o từ tà i liệu...Tổ bốn nghiên cứu hợp kim tà i liệu, địa vị tại trung tâm nghiên cứu dÆ°á»ng nhÆ° cao, nhân số tÆ°Æ¡ng đối nhiá»u, chỉ má»™t tổ đã chiếm cứ má»™t tầng lầu lá»›n.
Tổ bốn của trung tâm nghiên cứu là hợp kim tổ, do mÆ°á»i mấy khóa Ä‘á» tổ hình thà nh, từng khóa Ä‘á» tổ có má»™t nghiên cứu đạo sÆ°, nhân viên nghiên cứu có tá»›i mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i dÆ°á»›i tay của vị đạo sÆ° đó, còn má»™t bá»™ pháºn nhân viên hà nh chÃnh. Tần Tiểu Thiên bị phân phối là m nhân viên của má»™t đạo sÆ° trong đó, nhÆ°ng hắn không phải là nhân viên nghiên cứu, mà là nhân viên tạp vụ trong khóa Ä‘á» tổ nà y.
ChÆ° Cát DÆ°Æ¡ng cố ý phân phó riêng, không cần chiếu cố cho Tần Tiểu Thiên, cứ việc sá» dụng, tiá»n lÆ°Æ¡ng đãi ngá»™ là tiêu chuẩn thấp nhất, không cần Ä‘á» bạt thăng chức, bởi vì Tần Tiểu Thiên không có há»c lá»±c và kinh nghiệm công tác.
Tần Tiểu Thiên nháºn má»™t đống váºt phẩm, gồm cả công việc phục vụ ăn uống, computer, thân pháºn chứng minh, còn má»™t đống đồ váºt linh tinh, tháºm chà còn cả dụng phẩm dùng vệ sinh rá»a mặt.
Hắn cũng không để ý công việc mình là gì, chẳng qua chỉ muốn thể nghiệm cuộc sống một chút mà thôi, cho dù mỗi ngà y sáng sớm phải bưng nước pha cà phê cho các nhân viên, hắn cũng là m rất nghiêm túc.
Tổ khóa Ä‘á» thứ mÆ°á»i má»™t, đạo sÆ° tên là Hoà ng Duyên CÆ°á»ng, khóa Ä‘á» tổ nà y là do tám nhân viên nghiên cứu tạo thà nh, dÆ°á»›i tay má»—i nhân viên còn có bốn trợ thủ, ngoà i ra còn có má»™t nhân viên hà nh chÃnh, má»™t nhân viên tạp vụ, hình thà nh má»™t tiểu tổ. Tầ Tiểu Thiên vừa và o, bị phân phối cho má»™t nghiên cứu viên, tên là Lam Hân Uyển, chịu trách nhiệm hết thảy má»i việc của tiểu tổ năm ngÆ°á»i nà y.
NhÆ° váºy tÃnh ra, Tần Tiểu Thiên tổng cá»™ng có sáu thủ trưởng, ngay cả nhân viên hà nh chÃnh kia, ai cÅ©ng có thể sai việc hắn. Trá»±c tiếp nhất là Lam Hân Uyển, hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi, có được ba bằng cấp bác sÄ©.
Bốn trợ thủ phân biệt là Ngô Khởi, LÆ°u Kiên, Angela và Kim Thừa Chung, Ä‘á»u là ngÆ°á»i có bằng cấp bác sÄ©, cho dù là nhân viên hà nh chÃnh Hứa Tiểu NgÅ©, cÅ©ng có há»c nghiệp nghiên cứu sinh.
Sau khi Tần Tiểu Thiên hiểu rõ công việc của mình, tÃnh toán phải mua má»™t căn nhà , không thể cứ ở mãi trong căn khách sạn hà o hoa mà Phó SÆ¡n an bà y, đó là phòng khách chuyên dụng của ngÆ°á»i cao tầng liên hợp há»™i.
Trước khi tan sở, Hứa Tiểu Ngũ tìm tới, nói: " Tiểu Thiên, ngươi có chỗ ở hay không? Ta nghe nói ngươi từ bên ngoà i tới."
Tần Tiểu Thiên nói: " Äúng váºy, ta Ä‘ang định tìm chá»— ở."
Trên mặt Hứa Tiểu NgÅ© lá»™ ra vẻ vui mừng, vá»™i và ng nói: " Vừa lúc, gần đây ta má»›i thuê má»™t phòng, a a, ngÆ°Æ¡i có thể cùng tá»›i ở hay không? Tiá»n thuê phòng chúng ta chia đôi, chá»— đó không tệ, rất gần chá»— là m, ngồi xe chỉ cần mÆ°á»i phút, là phòng trên lầu, có mÆ°á»i bảy tầng, có ba gian phòng, gian phòng phÃa bắc còn trống, a a, ngÆ°Æ¡i có thể đến ở."
Tần Tiểu Thiên sá»ng sốt, không nghÄ© tá»›i Hứa Tiểu NgÅ© lại có Ä‘á» nghị nà y. Suy nghÄ© chốc lát, hắn nói: " Ta có thói quen ở má»™t mình, sẽ không quấy rầy ngÆ°Æ¡i."
Hứa Tiểu NgÅ© cÆ°á»i nói: " NgÆ°Æ¡i không biết, thuê phòng rất mắc, tiá»n lÆ°Æ¡ng của ta chỉ đủ thuê phòng, không còn dÆ° bao nhiêu, phải có ba ngÆ°á»i cùng ở, má»›i có thể để dà nh được chút tiá»n, a a, Tiểu Thiên, ta nói ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng tức giáºn...thu nháºp của ngÆ°Æ¡i còn Ãt hÆ¡n ta, phải nhá»› muốn thuê phòng thì có thể rất khó."
Hắn không lo Tần Tiểu Thiên không đến ở, lại nói: " NhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i tìm trÆ°á»›c, nếu nhÆ° không có phòng thÃch hợp, sẽ tá»›i tìm ta."
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Äược, có lẽ ta sẽ tìm ngÆ°Æ¡i."
Hứa Tiểu NgÅ© nói: " Äược rồi, Lam đại mỹ nữ có lệnh, a a, tối nay nà ng má»i khách, hoan nghênh ngÆ°Æ¡i má»›i tá»›i gia nháºp tiểu tổ chúng ta. Chá» má»™t lát tan sở, ngÆ°Æ¡i Ä‘i cùng ta, chỉ là tiệm cÆ¡m kế bên, đây là quy củ của tiểu tổ chúng ta, há»… có ngÆ°á»i má»›i đến, Lam lão bản sẽ má»i khách."
Tần Tiểu Thiên rất không muốn Ä‘i, nhÆ°ng hắn hiểu rõ rà ng, muốn thuáºn lợi dung nháºp xã há»™i của con ngÆ°á»i, thì phải há»c được cách giao tế. Hắn không phải không hiểu chuyện nà y, mà là có thói quen tá»± do tá»± tại, không thÃch bị câu thúc, nói: " Äá»u là ngÆ°á»i tiểu tổ chúng ta sao?"
Cùng con ngÆ°á»i uống rượu ăn cÆ¡m, trong trà nhá»› của Tần Tiểu Thiên, đó là chuyện rất xa xôi, trong lòng hắn cÅ©ng không mâu thuẫn.
Là m việc mấy ngà y nay, hắn cảm giác mình còn có thể thÃch ứng, còn vá» phần uống rượu ăn cÆ¡m, hắn biết đây là cách con ngÆ°á»i thÆ°á»ng dùng để liên lạc tình cảm.
Lam Hân Uyển là má»™t ngÆ°á»i si mê công việc đến Ä‘iên cuồng, nhÆ°ng cÅ©ng rất biết vui chÆ¡i, hÆ¡n nữa còn tìm cÆ¡ há»™i để chÆ¡i đùa. Tần Tiểu Thiên chỉ gặp nà ng má»™t lần, không có lÆ°u lại ấn tượng gì, nhÆ°ng nà ng không ngại mượn cÆ¡ há»™i nà y Ä‘i ăn cÆ¡m chÆ¡i đùa má»™t phen. Sau khi tan sở, nà ng liá»n dẫn nhân viên Ä‘i đến tiệm ăn bên cạnh.
Lam Hân Uyển bao cả má»™t căn phòng hà o hoa, bốn vách tÆ°á»ng Ä‘á»u có mà n hình Ä‘iện não. Äó là đại thảo nguyên mênh mông không bá», thảo nguyên mô phá»ng có gió nhẹ từ từ kéo tá»›i, giáp tạp cả hÆ°Æ¡ng vị của cá» xanh. Có má»™t cái bà n hình tròn lá»›n, bên trên dá»n xong mÆ°á»i mấy ly tách chén dÄ©a.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng, cởi bỠáo ngoà i, Hứa Tiểu NgÅ© chá»n món, phát ra tiếng vang, gá»i ngÆ°á»i phục vụ cầm thá»±c Ä‘Æ¡n tá»›i. Hắn nói: " Tiểu Thiên, sau nà y chá»n món và đặt bà n Ä‘á»u là nhiệm vụ của ngÆ°Æ¡i, a a, lần nà y...ngÆ°Æ¡i tá»›i chá»n món và rượu Ä‘i."
Lam Hân Uyển gáºt đầu nói: " Ân, Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i tá»›i chá»n Ä‘i."
Tần Tiểu Thiên nhịn không được cÆ°á»i khổ, mình đã lâu không có ăn thức ăn của nhân gian, là m gì biết thức ăn nà o ngon? Cầm thá»±c Ä‘Æ¡n, quét mắt má»™t lần, tiện tay để xuống, há»i: " Có thể chá»n tùy tiện phải không?" Nhìn thấy Hứa Tiểu NgÅ© gáºt đầu, hắn bắt đầu chá»n món.
Hứa Tiểu NgÅ© trợn mắt há hốc mồm nhìn, lần đầu tiên hắn nhìn thấy ngÆ°á»i có trà nhá»› siêu quần nhÆ° thế, chỉ nhìn thá»±c Ä‘Æ¡n má»™t lần, đã bắt đầu chá»n món.
Ngay sau đó hắn phát hiện không đúng, những thức ăn Tần Tiểu Thiên lá»±a chá»n Ä‘á»u rất mắc tiá»n, nghe xong là m hắn đổ mồ hôi lạnh. Trong chốc lát, Tần Tiểu Thiên đã chá»n mÆ°á»i tám món, Hứa Tiểu NgÅ© vá»™i và ng chen và o nói: " Váºy là đủ rồi, nhiá»u quá sẽ lãng phÃ!"
Hắn chụp lấy thá»±c Ä‘Æ¡n, dá»±a và o ấn tượng nhìn xem, nói: " Tiểu Thiên, không phải món đắt tiá»n là ăn ngon..ngÆ°Æ¡i chá»n đắt quá."
Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên: " Không phải ngÆ°Æ¡i bảo tùy tiện chá»n hay sao? A a, ta cảm thấy món ăn nÆ¡i nà y không đắt lắm."
Hứa Tiểu NgÅ© thiếu chút nữa há»™c máu, váºy còn không đắt? Món ăn chá»n vừa rồi có thể tiêu mất tiá»n lÆ°Æ¡ng má»™t tháng của hắn.
Lam Hân Uyển tá»±a hồ không nghe được, há»i: " Tiểu NgÅ©, các ngÆ°Æ¡i nói gì váºy?"
Hứa Tiểu Ngũ nói: " Lão bản, không...chúng ta không có nói gì."
NgÆ°á»i phục vụ ở má»™t bên nói: " Còn cần gá»i nÆ°á»›c không?"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i há»i: " Tiểu NgÅ©, còn muốn ta chá»n không?"
Hứa Tiểu NgÅ© cuống quýt nói: " Ta chá»n, ta chá»n!" Hắn chá»n bạch tá»u và bia, vẫy tay cho ngÆ°á»i phục vụ rá»i Ä‘i, lúc nà y má»›i thở phà o nhẹ nhõm.
Nếu chá»n loại rượu đắt giá, tốn hao lá»›n hÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng không dám để cho Tần Tiểu Thiên chá»n báºy, thầm nghÄ©: " Sau nà y chá»n thức ăn phải khống chế má»™t chút, tuy nói là đại mỹ nữ má»i khách, trên thá»±c tế vẫn là xà i tiá»n công, dùng quá nhiá»u, Lam đại mỹ nữ nhất định sẽ căm tức."
Buổi ăn tổng cá»™ng có mÆ°á»i ngÆ°á»i, ngoại trừ sáu ngÆ°á»i trong tổ Lam Hân Uyển ra, còn có bốn vị là bằng hữu của Lam Hân Uyển, Ä‘á»u là chức viên trong công ty TÆ° Cổ, trong đó có má»™t ngÆ°á»i theo Ä‘uổi nà ng.
Lam Hân Uyển giÆ¡ lên ly rượu, cÆ°á»i nói: " Hôm nay hoan nghênh thà nh viên má»›i của tiểu tổ chúng ta, Tần Tiểu Thiên tiên sinh, mặc dù công việc của hắn là tạp vụ, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t công việc trá»ng yếu...ta đại biểu các thà nh viên hoan nghênh Tần Tiểu Thiên, má»i ngÆ°á»i cạn ly!" Từ trong miệng nà ng toát ra vẻ khinh thÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i nghe xong Ä‘á»u hiểu rõ rà ng.
NhÆ°ng tháºt ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÅ©ng biết, chẳng qua chỉ là khách khà má»™t chút. Từ tiệc rượu bắt đầu, không còn ai để ý tá»›i Tần Tiểu Thiên, chỉ có Hứa Tiểu NgÅ© còn nói và i câu vá»›i hắn.
Tần Tiểu Thiên cÅ©ng không để ý, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i uống rượu. Hắn cÅ©ng không ăn, ngÆ°á»i từng hưởng qua hết thiên hạ mÄ© vị, đối mặt vá»›i má»™t bà n thức ăn, cÅ©ng không có mùi vị gì.
Nhà n rá»—i không có việc gì, Tần Tiểu Thiên bắt đầu quan sát má»i ngÆ°á»i.
Trong công việc, hắn chỉ nhìn thấy qua mặt má»i ngÆ°á»i và i lần, nhiá»u nhất chỉ nói mấy câu, Ä‘á»u là chuyện trong công tác, tá»· nhÆ° gá»i hắn châm trà hay pha cà phê, hoặc là đi lấy tà i liệu. Hắn chẳng qua chỉ là má»™t tạp vụ, không ai cảm thấy hứng thú đối vá»›i hắn.
Lam Hân Uyển tuy ba mÆ°Æ¡i mấy tuổi nhÆ°ng nhìn qua chỉ chừng hai mÆ°Æ¡i hÆ¡n, mà y liá»…u mắt phượng, mÅ©i ngá»c môi anh Ä‘Ã o, trong ngÆ°á»i phà m có thể coi là mỹ nữ xinh đẹp, từ nhá» còn được danh xÆ°ng, hai mÆ°Æ¡i lăm tuổi có há»c vị bác sÄ©, được công ty TÆ° Cổ má»i vá», bởi váºy nà ng có vốn để kiêu ngạo.
Con ngÆ°á»i ở nguyên giá»›i sống lâu, má»™t là vì hoà n cảnh tốt, linh khà nhiá»u, hai là do y há»c và khoa há»c kỹ thuáºt phát triển cao. Thế giá»›i con ngÆ°á»i của nguyên giá»›i hấp thu rất nhiá»u y thuáºt đặc hữu của tu chân giá»›i, hÆ¡n nữa còn kỹ thuáºt trung tây y mang đến từ địa cầu, cho nên trình Ä‘á»™ y liệu của con ngÆ°á»i cá»±c cao. Tại nguyên giá»›i con ngÆ°á»i Ä‘á»u có cÆ¡ há»™i há»c táºp tu chân, mặc dù chỉ tiếp xúc má»™t chút bên ngoà i, cÅ©ng có thể là m cho ngÆ°á»i ta sống lâu hÆ¡n.
Trong bốn trợ thủ, Ngô Khởi lá»›n tuổi nhất, ngÆ°á»i má»›i hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi, tóc đã hoa râm. Hắn thiếu chút nữa trở thà nh đạo sÆ° của khóa Ä‘á» tiểu tổ, đáng tiếc Lam Hân Uyển lại đến, đẩy hắn xuống vị trà trợ thủ thứ nhất, trong lòng vẫn không phục khÃ. TÆ° cách hắn lá»›n, uy tÃn cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối cao trong tiểu tổ.
Angela trẻ hÆ¡n Ngô Khởi, quan hệ vá»›i hắn rất tốt, cÅ©ng không phục Lam Hân Uyển, nhÆ°ng trình Ä‘á»™ nà ng kém cá»i nhất trong bốn trợ thủ, cho nên xếp hạng thứ tÆ°.
LÆ°u Kiên và Kim Thừa Chung Ä‘á»u là bạn há»c của em trai Lam Uyển, là ngÆ°á»i do nà ng thu nháºn, bởi váºy xem nhÆ° là ngÆ°á»i của Lam Hân Uyển.
Tần Tiểu Thiên dÆ°á»›i sá»± giải thÃch của Hứa Tiểu NgÅ©, hiểu rõ ngÆ°á»i trong tiểu tổ nà y, không nghÄ© tá»›i má»™t tổ nhá» chỉ có năm ngÆ°á»i mà lại chia là m hai phái, nếu thêm Hứa Tiểu NgÅ© và mình, váºy là ba phái, hai ngÆ°á»i bá»n há» dÄ© nhiên xem nhÆ° phái tiêu dao, bởi vì bất luáºn là Lam Hân Uyển hay Ngô Khởi, cÅ©ng không để mình và Hứa Tiểu NgÅ© và o mắt.
Tần Tiểu Thiên từng thá» nói chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng đám nhân viên nghiên cứu chỉ trả lá»i kiểu lá»… phép xã giao, còn chuyện của há» nói Tần Tiểu Thiên không thể xen và o, toà n là thuáºt ngữ chuyên nghiệp, Tần Tiểu Thiên nghe được giống nhÆ° lá»t và o trong sÆ°Æ¡ng mù, không biết nói gì. Hứa Tiểu NgÅ© cÆ°á»i trá»™m không thôi, nhá» giá»ng nói: " Tiểu Thiên, bá»n há» Ä‘á»u là nghiên cứu cuồng, nà o, chúng ta uống rượu dùng bữa thôi."
Sau khi tiệc rượu chấm dứt, Lam Hân Uyển Ä‘á» nghị tiếp tục Ä‘i chÆ¡i, Tần Tiểu Thiên đã mất hứng, cÆ°á»i nói: " Ta còn có việc muốn là m, không Ä‘i, các vị cứ Ä‘i Ä‘i."
Hứa Tiểu Ngũ cũng nói: " Ta cũng có giấy tỠcần xỠlý, a a, ta đi với Tiểu Thiên."
Äám ngÆ°á»i Lam Hân Uyển nhìn há» rá»i Ä‘i cÅ©ng không giữ lại, chỉ nói và i câu khÃch lệ Tần Tiểu Thiên, Ä‘oà n ngÆ°á»i hÆ°ng phấn Ä‘i chÆ¡i tiếp.
Tần Tiểu Thiên sau khi ra cá»a, thì thuấn di Ä‘i, là m Hứa Tiểu NgÅ© ra tá»›i cÅ©ng không thấy bóng dáng của hắn, không thể là m gì khác hÆ¡n là má»™t mình trở vá».
Tần Tiểu Thiên trở lại khách sạn, lên lưới điện não tìm chỗ ở.
Phòng ốc cho thuê tại Hải Châu Thị, bất luáºn là phòng ở hay phòng thuê, giá tiá»n cÅ©ng cao. Tần Tiểu Thiên không thiếu tiá»n, cho nên hắn lá»±a chá»n loại phòng ốc cao giá.
Khu nhà ở tốt nhất là ở thà nh nam, nÆ¡i đó gần núi. DÆ°á»›i sá»± trợ giúp của liên hợp há»™i, hắn mua má»™t biệt thá»±, giá tiá»n Æ°á»›c chừng bảy triệu, dùng kim tạp của trưởng lão liên hợp há»™i mua, do Úc Mông Bạch và LÆ°u Äông chạy tá»›i nháºn nhà , phụ trách sá»a sang trang trà lại.
Tần Tiểu Thiên cÅ©ng không biết, tòa biệt thá»± kia rất nổi danh, không phải khu nhà bán, nguyên là thuá»™c vỠđại lão bản của má»™t xà nghiệp nổi tiếng thuá»™c Hoà ng Tinh, bởi vì là liên hợp há»™i muốn mua, hắn phi thÆ°á»ng vui vẻ nhÆ°á»ng ra, giá tiá»n cÅ©ng cá»±c thấp, chẳng qua chỉ lấy chút Ãt phà dụng, bất cứ đại thÆ°Æ¡ng gia của xà nghiệp nà o, có thể kết giao được vá»›i liên hợp há»™i, đó là chuyện cầu xin còn không được.
Úc Mông Bạch nhìn thấy Tần Tiểu Thiên trên lÆ°á»›i Ä‘iện não, nhắn nhủ má»™t tin tức, nói có má»™t bằng hữu tìm hắn. Trong lòng Tần Tiểu Thiên kỳ quái, quen biết bằng hữu tại Viêm Tinh cÅ©ng không nhiá»u lắm, là ai tìm mình?
" Trình Kiến Côn?"
Tần Tiểu Thiên kinh ngạc, ngÆ°á»i nà y là m sao tìm được mình? Từ sau khi chia tay lần trÆ°á»›c, hắn vẫn không tìm được Trình Kiến Côn, ngay cả Trình gia cÅ©ng không có Ä‘i qua, trong lòng có chút ngạc nhiên, há»i: " Nếu nhÆ° hắn rảnh rá»—i, má»i hắn tá»›i Xuyên Thị, a a, ngÆ°Æ¡i chịu trách nhiệm tiếp đãi."
Úc Mông Bạch nói: " Chỉ sợ hắn không tự mình tới được, trừ phi ngà i...ngà i đi đón."
Tần Tiểu Thiên ngạc nhiên nói: " Tại sao?"
Tà i sản của DoctorCrazy
12-01-2010, 12:54 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
KỲ THIÊN LỘ
NGUYÊN TÃC : TIÊU TIỀM
DỊCH THUẬT: VÄ‚N ÄÀN VIỆT NAM (******.VN)
TẬP 10: ÄẠI THẦN KIẾP
CHÆ¯Æ NG 5 : THỂ NGHIỆM CUỘC Sá»NG
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
Úc Mông Bạch nói: " Lúc hắn đi thỠluyện đã bị thương nặng, bây giỠcòn đang dưỡng thương."
Tần Tiểu Thiên há»i: " NgÆ°Æ¡i là m sao biết? Là hắn nói sao?"
Úc Mông Bạch lá»™ ra ánh mắt do dá»±, nói: " Trưởng lão, hắn phát ra má»™t tin tìm ngÆ°á»i cho liên hợp há»™i, a a, bởi vì là tên của trưởng lão, nên tin tức Ä‘Æ°a tá»›i chá»— nà y, ân, bởi vì không biết tình huống, ta đã lấy danh nghÄ©a của trưởng lão phát ra má»™t lệnh tra xét, Ä‘iá»u tra Trình Kiến Côn má»™t chút, thế má»›i biết tình huống cụ thể."
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu nói: " ThÆ°Æ¡ng thế của hắn nghiêm trá»ng không?"
Úc Mông Bạch lắc đầu nói: " Còn không rõ rà ng lắm, dÆ°á»ng nhÆ° xảy ra xung Ä‘á»™t vá»›i má»™t ngÆ°á»i tu chân, không biết bị thÆ°Æ¡ng chá»— nà o, hẳn là không có nguy hiểm tÃnh mạng."
Tần Tiểu Thiên há»i rõ địa phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở của Trình Kiến Côn, nói: " Ta cần ở Xuyên Thị ở thá»i gian, ngÆ°Æ¡i tìm má»™t bá»™ phòng ốc trong thà nh thị cho ta, cố gắng Ãt tiện nghi má»™t chút, tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i thân pháºn bây giá» của ta, hiểu chÆ°a? Còn có, ngÆ°Æ¡i cho LÆ°u Äông Ä‘i tiếp đón Trình Kiến Côn, trá»±c tiếp Ä‘Æ°a tá»›i chá»— ở trong tân quán."
Úc Mông Bạch cảm thấy có chút không hiểu, hắn không rõ má»™t siêu cấp cao thủ nhÆ° Tần Tiểu Thiên, tại sao phải đến sống trong thế tục giá»›i, lại còn là m má»™t công việc thấp tiện nhÆ° váºy?
Nhưng là m thuộc hạ của liên hợp hội, cần phải tuân theo mệnh lệnh mà là m.
" Dạ, ngà y mai có thể là m tốt."
Song phÆ°Æ¡ng Ä‘ang gặp mặt trong lÆ°á»›i Ä‘iện não, sau đó Úc Mông Bạch rá»i Ä‘i. Tần Tiểu Thiên nhà n rá»—i vô sá»±, liá»n gá»i Ä‘iện thoại vá» nhà .
Long tẩu và con hà n huyên và i câu, có tiá»n do Tần Tiểu Thiên cấp cho, bà chuẩn bị tu kiến viện cô nhi lần nữa. Gần đây liên hợp há»™i có mấy ngÆ°á»i tu chân chạy tá»›i há»— trợ, dù là việc lá»›n hay nhá» Ä‘á»u là m rất thuáºn lợi, bởi váºy tâm tình bà rất tốt. Ngoại trừ dặn dò Tần Tiểu Thiên và i câu, Long tẩu còn dặn hắn tìm chút linh Ä‘an diệu dược, cấp cho mấy đứa bé sá» dụng.
Tần Tiểu Thiên có thu phát khà mÆ°á»i tinh cho trưởng lão chuyên dụng, có thể lấy được các loại linh Ä‘an từ trong liên hợp há»™i, vì váºy láºp tức đáp ứng. TrÆ°á»›c tiên lấy má»™t Ãt linh Ä‘an cấp thấp Ä‘Æ°a đến viện, váºt mẹ cần, hắn cÅ©ng không dám cháºm trá»….
Úc Mông Bạch là m việc rất khá, chỉ trong hai ngà y đã tiếp thu biệt thá»±, bắt đầu trang trà lần nữa. Có liên hợp há»™i là m háºu thuẫn, chuyện gì cÅ©ng dá»… xá» lý. Và o giữa trÆ°a, trong lòng Trình Kiến Côn thấp thá»m bất an. Liên hợp há»™i phái tá»›i hai cao thủ Nguyên Anh kì, lái chiếc xe bay hà o hoa, trá»±c tiếp Ä‘Æ°a hắn rá»i nÆ¡i ở, dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i há»i gì cÅ©ng không trả lá»i, là m cho hắn vô cùng khó hiểu.
Tu vi của hắn bây giá» chỉ còn má»™t ná»a so vá»›i trÆ°á»›c kia, đừng nói là hai cao thủ Nguyên Anh kì, ngay cả má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng đánh không lại, không thể là m gì khác hÆ¡n là im lặng, đợi xem là ai tìm mình.
Trình Kiến Côn dá»±a và o lÆ°ng ghế, chỉ thấy từ ngoà i cá»a Ä‘i tá»›i má»™t ngÆ°á»i tuổi trẻ, phÃa sau là hai ngÆ°á»i tu chân thần thái cung kÃnh. NgÆ°á»i tuổi trẻ ăn mặc rất kì quái, đó là má»™t bá»™ đồng phục nhân viên, trên áo còn cà i bảng tên, bên trên còn có ba chữ Tần Tiểu Thiên.
" Tiểu Thiên? Sao lại là ngươi?"
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i nói: " Tại sao không phải ta?"
Trình Kiến Côn Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, lúc mình Ä‘ang dưỡng thÆ°Æ¡ng vẫn thÆ°á»ng lên lÆ°á»›i Ä‘iện não. Äoạn thá»i gian trÆ°á»›c, nhất thá»i cao hứng, ở trong võng lÆ°á»›i của liên hợp há»™i đã truyá»n ra má»™t tin tức tìm ngÆ°á»i, nguyên lai chỉ muốn thá» xem má»™t lần, không nghÄ© tá»›i tháºt sá»± tìm được Tần Tiểu Thiên. Hắn vạn phần hoà i niệm linh Ä‘an của Tần Tiểu Thiên, lúc đầu nếu không có má»™t viên Tam Chuyển tiên linh Ä‘an, có thể hắn đã không giữ được tÃnh mạng.
" Tháºt là ngÆ°Æ¡i a, ha ha, Tiểu Thiên, chúng ta lại thấy mặt."
Tần Tiểu Thiên nhìn qua đã xem thấu thân thể của hắn, nguyên anh của ngÆ°á»i nà y sắp há»ng mất, má»™t khi nguyên anh tản mất, sẽ rất khó khôi phục nhÆ° cÅ©, trừ phi có linh Ä‘an diệu dược.
" Äừng Ä‘á»™ng, cầm viên linh Ä‘an ăn hết, sau đó bế quan và i ngà y, a a, có ta ở đây, ngÆ°Æ¡i không có việc gì đâu."
Trình Kiến Côn lắc đầu nói: " Ta cÅ©ng đã dùng Tam Chuyển Äan. Ta dùng viên đầu tiên bảo mệnh, Mã Tu lại cho ta viên thứ hai...A a, đáng tiếc cho viên linh Ä‘an kia, hiệu quả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thấy được, chỉ có thể bảo vệ nguyên anh của ta, nếu không ta đã thà nh ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng."
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Nếu đã tá»›i nÆ¡i nà y, yên tâm, ta cam Ä‘oan ngÆ°Æ¡i khôi phục, ách, đợi tối rồi hãy nói, bây giá» ta phải Ä‘i là m!" Nói xong liá»n biến mất tại chá»—.
Trình Kiến Côn ngây dại, Ä‘i là m? Nói đùa gì váºy? Tần Tiểu Thiên không ngá» cùng muốn Ä‘i là m, quả tháºt là không thể tưởng tượng nổi.
Sau má»™t lúc lâu, hắn má»›i giáºt mình tỉnh lại, không khá»i thất thanh kêu to: " A...đây là thuấn di? Äiá»u nà y sao có thể?"
Úc Mông Bạch đứng ở một bên nhìn hắn như nhìn một tên ngu ngốc, nói: " Tần trưởng lão là tiên nhân, tại sao không thể thuấn di?"
Nguyên anh của Trình Kiến Côn thiếu chút nữa há»ng mất, hắn hà m hồ nhÆ° muốn la hét, lại không ngừng lắc đầu, trong lòng vạn phần nghi hoặc, má»™t lúc sau má»›i nói: " Tiên nhân? Váºy...váºy hắn là trưởng lão liên hợp há»™i?"
Úc Mông Bạch cÆ°á»i nói: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn là khách khanh trưởng lão của liên hợp há»™i."
Trình Kiến Côn nghÄ©, khách khanh trưởng lão của liên hợp há»™i Ä‘á»u là tiên nhân, ngÆ°á»i tu chân không có đảm nhiệm khách khanh trưởng lão. Rốt cuá»™c hắn tin tưởng lá»i của Úc Mông Bạch, không khá»i vui vẻ nói: " Ha ha, ta có thể khôi phục tu vi! Cảm Æ¡n trá»i đất!"
Trong lòng Úc Mông Bạch ngầm buồn cÆ°á»i, nói: " Má»i nghỉ ngÆ¡i, ta còn có việc."
Trình Kiến Côn luôn miệng nói: " Ngươi cứ đi...ngươi cứ đi!"
Trong lòng hắn vẫn còn khiếp sợ chuyện Tần Tiểu Thiên là tiên nhân, suy tÆ° tháºt lâu cÅ©ng không cách lý giải, Tần Tiểu Thiên là m sao chỉ trong thá»i gian trăm năm lại trở thà nh má»™t tiên nhân. Vá»›i kiến thức của hắn, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không tìm được đáp án.
Tần Tiểu Thiên lặng yên xuất hiện trong phòng là m việc của mình, nói cho đúng, nó là phòng chứa đồ, bên trong bỠđầy các loại tà i liệu kim khÃ, tá»±a nhÆ° má»™t nhà kho nhá».
Äây là phòng tà i liệu của tổ Lam Hân Uyển, Æ°á»›c chừng có hÆ¡n má»™t trăm thÆ°á»›c vuông, có hai mÆ°Æ¡i mấy kệ bằng hợp kim, ở góc phòng là má»™t tiểu truyá»n tống hà ng hóa tráºn, liên tiếp vá»›i phòng chứa váºt, có thể váºn tống tà i liệu số lượng lá»›n.
Tạp vụ của khóa Ä‘á» tiểu tổ cÅ©ng không dá»… dà ng, nhiệm vụ chủ yếu của Tần Tiểu Thiên là thâu tống các loại tà i liệu thà nghiệm. Tà i liệu nÆ¡i nà y có hÆ¡n vạn chủng loại, nếu không có trải qua huấn luyện, rất khó chuẩn xác thâu tống tà i liệu, chỉ cần nhá»› tên tà i liệu thôi cÅ©ng đủ là m ngÆ°á»i ta há»ng mất.
Lúc Tần Tiểu Thiên tiếp nháºn công việc thì có nháºn má»™t khối trà nhá»› thể dùng để há»c táºp, chỉ cần cắm và o, có thể há»c táºp tà i liệu trên lÆ°á»›i Ä‘iện não. Chỉ trong thá»i gian ngắn hắn đã quen thuá»™c các loại tà i liệu hợp kim.
Lam Hân Uyển chỉ cho hắn thá»i gian mÆ°á»i ngà y, hiển nhiên là cố tình là m khó dá»….
DÆ°á»›i tình huống bình thÆ°á»ng, cần phải có thá»i gian ná»a năm huấn luyện, má»›i có thể chÃnh thức tiếp nháºn công việc. Bởi vì là do Tần Tiểu Thiên từ cấp trên cưỡng ép chen và o, trong công ty từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u có ý kiến, nên bị ngÆ°á»i khi dá»… cÅ©ng rất bình thÆ°á»ng.
NgÆ°á»i, nhất là muốn lăn lá»™n trong xã há»™i tháºt tốt, hẳn phải có và i loại năng lá»±c cÆ¡ bản.
Má»™t là năng lá»±c há»c táºp, không có bản lãnh rất khó được ngÆ°á»i khác thừa nháºn, hai là năng lá»±c thÃch ứng, nếu có thể nhanh chóng hòa nháºp xã há»™i, mà không phải tạo ra khoảng cách, ba là năng lá»±c câu thông giao tế, bốn là phải có bối cảnh gia đình và bằng hữu thế lá»±c mạnh mẽ, là có thể thà nh công có sá»± trợ giúp lá»›n.
Tần Tiểu thiên chỉ có được hai loại, năng lá»±c há»c táºp và bằng hữu thế mạnh, nhÆ°ng thứ đầu tiên cÅ©ng không thể tùy tiện sá» dụng, hắn cần phải gia tăng năng lá»±c thÃch ứng và năng lá»±c câu thông.
Tần Tiểu Thiên lúc còn là ngÆ°á»i phà m thì năng lá»±c há»c táºp tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng sau khi được XÃch Minh cải tạo, lại dùng má»™t viên Thiên Linh Tá» của Pháºt tông, năng lá»±c há»c táºp Ä‘á» cao cá»±c nhanh, sau khi tu tiên thì năng lá»±c há»c táºp cà ng Ä‘á»™t nhiên tăng mạnh.
Trải qua nhiá»u năm tu luyện, năng lá»±c há»c táºp của hắn đạt tá»›i mức ngÆ°á»i khác không lá»i nà o để nói, chỉ dùng má»™t giá», đã nắm giữ toà n bá»™ tà i liệu trong khối trà nhá»›, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng chÆ°a tÃnh, hắn lại tiến và o liên hợp há»™i, xem xét tất cả tà i liệu hợp kim trong đó.
TÆ° liệu vá» khoa há»c kỹ thuáºt ở liên hợp há»™i chẳng qua là ná»™i dung được giữ bà máºt, nhÆ°ng vá»›i thân pháºn Tần Tiểu Thiên, rất dá»… dà ng lấy được tÆ° liệu má»›i nhất. Chỉ trong và i ngà y ngắn ngủn, hắn đã hoà n toà n hiểu rõ thà nh quả nghiên cứu má»›i nhất của tà i liệu hợp kim, trong đó bao quát cả sá»± kết hợp giữa tu chân và phÆ°Æ¡ng pháp luyện chế tà i liệu.
Tần Tiểu Thiên nhìn thá»i gian, còn mÆ°á»i phút nữa má»›i tan sở.
Bây giá» hắn không dá»… dà ng thả ra Tinh Thị Liên, chỉ thả ra và i Tinh Thị Liên cần sá» dụng, trong đó má»™t cây để lại trong phòng là m công, mục Ä‘Ãch là vì thu phóng tà i liệu hợp kim.
Hợp kim tà i liệu của khóa Ä‘á» tiểu tổ cùng số lượng, sẽ được xuất hiện trên mà n hình loan báo, hắn phải chịu trách nhiệm nháºn lấy, đặt lên xe, không cần hắn tá»± mình Ä‘i lấy.
Hứa Tiểu NgÅ© đẩy cá»a tiến và o, há»i: " Tiểu Thiên, hồi trÆ°a ngÆ°Æ¡i chạy Ä‘i đâu? Lam đại mỹ nữ tìm không được ngÆ°Æ¡i, vừa rồi còn nổi giáºn, gá»i ngÆ°Æ¡i xế chiá»u láºp tức Ä‘i tá»›i phòng là m việc."
Tần Tiểu Thiên nói: " Có nói tìm ta có chuyện gì không?"
" Không biết, nà ng chÆ°a nói...ta cÅ©ng không có há»i, được rồi, Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i tìm được phòng chÆ°a?" Hứa Tiểu NgÅ© còn băn khoăn chuyện cùng thuê phòng ở.
" Tìm được rồi, ngà y mai có thể đi xem."
Hứa Tiểu NgÅ© có chút thất vá»ng nói: " Nhanh nhÆ° váºy a, ách, tiá»n thuê bao nhiêu?"
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i khổ nói: " Là má»™t bằng hữu của ta tìm dùm, ta còn chÆ°a thấy, ân, xế chiá»u nay sẽ có tin tức, ngà y mai giữa trÆ°a ở không thì Ä‘i xem, đến lúc đó bà n lại tiá»n thuê."
Hứa Tiểu NgÅ© thầm nghÄ©: " NgÆ°Æ¡i Ä‘i để là m chi?" Nói: " Äược rồi, Ä‘i cùng cÅ©ng được."
Tiểu Thiên nhìn thá»i gian, nói: " Ta Ä‘i tá»›i chá»— đại mỹ nữ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i chứ?"
Hứa Tiểu NgÅ© bị dá»a cho hoảng sợ, nói: " Không Ä‘i! A a, trừ phi bị gá»i trúng tên...ta không Ä‘i." Nói xong mở cá»a bá» chạy: " Ta còn có việc, ngà y mai sẽ tìm ngÆ°Æ¡i."
Tần Tiểu Thiên không khá»i báºt cÆ°á»i, ngÆ°á»i nà y tháºt là thú vị.
Ở trong trung tâm nà y, chỉ có Hứa Tiểu NgÅ© má»›i bằng lòng nói chuyện vá»›i Tần Tiểu Thiên, những ngÆ°á»i khác vẫn không thèm để ý tá»›i, ở trong mắt bá»n há», Tần Tiểu Thiên chẳng qua chỉ là má»™t nhân viên tạp vụ, má»™t ngÆ°á»i trong coi nhà kho, má»™t ngÆ°á»i chẳng có gì trá»ng yếu, không cần tốn thá»i gian và tinh lá»±c nói chuyện vá»›i hắn.
Tần Tiểu Thiên Ä‘á»u chịu được chuyện nà y, lúc còn trên địa cầu hắn cÅ©ng không có nhiá»u bằng hữu, sau khi tu hà nh thì bằng hữu lại cà ng Ãt đến đáng thÆ°Æ¡ng, tá»›i nÆ¡i nà y bất quá cÅ©ng nhÆ° thế.
Äi tá»›i phòng thà nghiệm của Lam Hân Uyển, Tần Tiểu phát hiện bốn trợ thủ của nà ng Ä‘á»u ở đó. Lam Hân Uyển nhìn thấy Tần Tiểu Thiên tá»›i, cÅ©ng không nói chuyện, chỉ bảo hắn ngồi xuống. Chỉ chốc lát sau, Hứa Tiểu NgÅ© cÅ©ng Ä‘i đến.
" Äược, ngÆ°á»i của tổ chúng ta đã đến đông đủ rồi, mở cuá»™c hợp. Vừa má»›i tiếp nháºn má»™t khóa Ä‘á» má»›i, cho chúng ta thá»i gian rất ngắn, chỉ có mÆ°á»i ngà y, phải trong mÆ°á»i ngà y xuất ra thà nh quả hữu hiệu, bởi váºy, trong mÆ°á»i ngà y má»i ngÆ°á»i không được vá» nhà , toà n bá»™ tăng ca, mệt nhá»c thì ngủ trong phòng, thức thì là m việc..."
Tần Tiểu Thiên ngầm nhìn sắc mặt má»i ngÆ°á»i, phát hiện bá»n há» Ä‘á»u rất yên lặng, xem ra chuyện nà y không chỉ má»›i là m má»™t lần.
" Sau khi khóa Ä‘á» hoà n thà nh, được nghỉ ba ngà y, mặt khác...Tiểu Thiên, ngÆ°Æ¡i có quen thuá»™c lÆ°u trình công việc hay không? Nếu nhÆ° không thể đảm nhiệm, ta sẽ má»i nhân viên khác tá»›i." Lam Hân Uyển nhìn chằm chằm Tần Tiểu Thiê, nghiêm túc nói.
Tần Tiểu Thiên thản nhiên nói: " Không thà nh vấn Ä‘á», đã quen thuá»™c rồi, tùy thá»i nghe phân phó."
Hắn vặn mình một cái, lộ ra bộ dáng rất tùy ý.
Äừng nói kho hợp kim tà i liệu của công ty TÆ° Cổ, dù là hợp kim tà i liệu của liên hợp há»™i, hắn cÅ©ng đã hoà n toà n rõ rà ng.
Lam Hân Uyển cảm thấy ngoà i ý muốn, nà ng cho là Tần Tiểu Thiên sẽ tìm cá»› từ chối, không nghÄ© tá»›i hắn lại đáp ứng. Nà ng biết rõ tÃnh phức tạp của tà i liệu hợp kim, ở trong thá»i gian ngắn muốn nhá»› hết vạn chủng loại, má»™t sinh viên bình thÆ°á»ng còn là m không được, huống chi Tần Tiểu Thiên không có há»c lá»±c văn bằng.
Nà ng nói: " Váºy tốt, bất quá...lá»i thẳng nói trÆ°á»›c, nếu nhÆ° là m sai, ngÆ°Æ¡i tá»± Ä‘á»™ng từ chức Ä‘i, chá»— nà y của ta không dưỡng phế váºt." Lá»i nà y nói ra không chút khách khÃ.
Tần Tiểu Thiên mỉm cÆ°á»i nói: " NhÆ° ngÆ°Æ¡i mong muốn." Hắn lại tranh chấp cùng Lam Hân Uyển.
Lam Hân Uyển ngây ra, tiếp tục nói: " Tiểu NgÅ©, Ä‘em hết giấy tá» cùng vá»›i sá»± câu thông trong ngà nh, Ä‘á»u là nhiệm vụ của ngÆ°Æ¡i, ta không hy vá»ng xảy ra vấn Ä‘á» gì, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i, công việc Ä‘á»u ở trong Ä‘iện não của các ngÆ°Æ¡i, tá»± mình Ä‘i xem Ä‘i." Tiếp theo là nói tá»›i ná»™i dung của khóa Ä‘á», hai ngÆ°á»i Tần Tiểu Thiên không có tÆ° cách nghe.
Hứa Tiểu NgÅ© theo Tần Tiểu Thiên Ä‘i ra cá»a phòng, áy náy nói: " Ai, lại tá»›i rồi, má»—i lần tiến hà nh khóa Ä‘á» nghiên cứu, chúng ta Ä‘á»u là kẻ không may nhất, chẳng những không thể rá»i Ä‘i, hoà n thà nh khóa đỠđối vá»›i chúng ta không có chá»— tốt gì, bá»n há» thì có tiá»n thưởng cầm lấy, ai..." Hắn lắc đầu than thở.
Tần Tiểu Thiên nhịn cÆ°á»i nói: " Nga? Váºy không phải uổng phà công sức hay sao?"
Hứa Tiểu NgÅ© không nghe ra ý vị trêu chá»c trong câu nói, nói: " CÅ©ng không phải sao? Ai, đáng tiếc ta không có bản lãnh, nếu không đã sá»›m từ chức rồi, tháºt chán nản a."
Tần Tiểu Thiên nói: " Lại há»c tiếp, rồi ngÆ°Æ¡i tiến và o thi bác sÄ© là được thôi."
Hứa Tiểu NgÅ© lắc đầu: " Bác sÄ©? Ai, ta há»c là hà nh chánh, có đầu hà m bác sÄ© cÅ©ng vô dụng, nếu là mỹ nữ còn có thể Ä‘i là m bà thÆ°, ta là đại nam nhân, lại không tuấn tú, muốn tìm má»™t công việc bà thÆ° cÅ©ng khó khăn."
Tần Tiểu Thiên ha ha cÆ°á»i to nói: " Bà thÆ° vừa tuấn tú hay đẹp thì có Ãch lợi gì? Ha ha, ta hiểu rồi!"
Hứa Tiểu NgÅ© lúc nà y má»›i ý thức được câu nói của mình có vấn Ä‘á», sắc mặt á»ng Ä‘á», nói: " Äừng nói lung tung, a a, ngà y mai ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i xem phòng...ta xem không được, ai, ta còn có việc, không nói nữa, gặp lại."
Tần Tiểu Thiên xoay ngÆ°á»i trở lại phòng là m việc của mình, mở ra trà não tuần tra công việc cần là m.
Trong trà não là má»™t chuá»—i tên tà i liệu, ngoại trừ các loại hợp kim tà i liệu, còn có rất nhiá»u phụ trợ tà i liệu. Tần Tiểu Thiên không nhịn được lắc đầu.
Lam Hân Uyển nà y tháºt sá»± là quá khi dá»… ngÆ°á»i, loại phụ trợ tà i liệu nà y mình cÅ©ng chÆ°a từng tiếp xúc qua. CÅ©ng may còn có thá»i gian, hắn láºp tức lên mạng tuần tra, bằng trà nhá»› lá»±c cÆ°á»ng hãn, rất nhanh đã hiểu rõ rà ng.
Äó là má»™t hệ thống rất lá»›n, nhÆ°ng không là m khó được Tần Tiểu Thiên. Hắn lại Ä‘i tá»›i phòng tÆ° liệu của liên hợp há»™i, tìm mấy giá», từ từ biết rõ tên và tác dụng.
Lúc nà y, các loại danh sách tà i liệu cÅ©ng được truyá»n tá»›i, Tần Tiểu Thiên phải là m trÆ°á»›c giá» cÆ¡m chiá»u, toà n bá»™ chuẩn bị cho xong. Tổng cá»™ng có sáu mÆ°Æ¡i bảy tổ tà i liệu, hắn còn má»™t giá» chuẩn bị.
Tần Tiểu Thiên đối vá»›i tà i liệu trong phòng phi thÆ°á»ng quen thuá»™c, có Tinh Thị Liên trợ giúp, dù là đồ váºt nÆ¡i nà y không có, Tinh Thị Liên cÅ©ng có thể biến đổi ra, hoặc là đi lấy chá»— khác, vô cùng phÆ°Æ¡ng tiện. Gần mÆ°á»i phút, xe đẩy đã bà y đủ các loại hợp kim tà i liệu, bao quát có các loại phụ trợ tà i liệu.
Lam Hân Uyển rất kinh ngạc, danh sách tà i liệu truyá»n tá»›i không đầy má»™t giá», Tần Tiểu Thiên đã Ä‘Æ°a hà ng tá»›i. Nà ng tÃnh thá»i gian, cho dù là nhân viên công tác thuần thục nhất, nếu muốn tìm đủ tà i liệu, cÅ©ng phải cần hai giá», mà Tần Tiểu Thiên chỉ dùng ná»a giá».
Nà ng tiến lên cẩn tháºn nhìn xem, không ngá» không có má»™t chút sai lầm, nói: " Rất tốt, Ä‘em tá»›i ô hợp kim, niết cát hợp kim..." Nà ng nói ra mấy phút đồng hồ, báo ra má»™t đống tên tà i liệu, lại nói: " Má»i rạng sáng Ä‘Æ°a tá»›i, ân, nhiệm vụ ban đêm hôm nay, ta sẽ không Ä‘Æ°a danh sách, có thể nhá»› được không?"
Tần Tiểu Thiên đáp: " Má»™t giá» Ä‘Æ°a đến? Ân, hiểu rõ." Nói xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i, trong lòng hiểu rõ Lam Hân Uyển là m khó dá»….
Trăm chủng loại tà i liệu, ngay cả cân nặng, nà ng chẳng qua chỉ nói một lần, nói cách khác Tần Tiểu Thiên phải có bản lãnh nhìn qua không quên, nếu không căn bản không thể nà o chuẩn bị được tà i liệu.
Trong lòng Lam Hân Uyển kinh ngạc, nà ng hoà i nghi có ngÆ°á»i trợ giúp Tần Tiểu Thiên nên má»›i cố ý là m khó hắn, ai ngá» ngÆ°á»i nà y đáp ứng má»™t tiếng đã rá»i Ä‘i. Nà ng không nhịn được hoà i nghi: " Chẳng lẽ ngÆ°á»i nà y cÅ©ng giống nhÆ° ta, có bản lãnh qua mắt không quên?"
Trải qua chuyện nà y, nà ng bắt đầu chú ý Tần Tiểu Thiên.
Tần Tiểu Thiên trở lại gian phòng, láºp tức Ä‘em tà i liệu cần thiết chuẩn bị tốt, nhÆ°ng không láºp tức Ä‘Æ°a Ä‘i, tà i liệu phải từ từ tiêu hao, chỉ chá» khi má»™t nhóm tà i liệu tiêu hao thì mói có thể tống thêm nhóm má»›i. Chuẩn bị xong, hắn thuấn di trở lại biệt thá»± má»›i mua, Trình Kiến Côn vẫn Ä‘ang chá» hắn trị liệu.
Trở lại biệt thá»±, Tần Tiểu Thiên má»›i phát hiện ná»™i thất bên trong đã đổi má»›i, hắn đối vá»›i hiệu suất là m việc của Úc Mông Bạch phi thÆ°á»ng hà i lòng.
Úc Mông Bạch biết Tần Tiểu Thiên sẽ trở vá» lúc tối, dẫn theo má»™t đám ngÆ°á»i ở phòng khách chỠđợi, thấy Tần Tiểu Thiên lá»™ ra thân ảnh, hắn tiến lên nói:" Trưởng lão, biệt thá»± đã tu chỉnh xong, phòng ốc ngà i phân phó cÅ©ng đã nói xong, ở xã khu khoảng giữa bên cạnh công ty TÆ° Cổ, là tầng trên cùng, toà n bá»™ tòa lầu đã thuê hết, đã an bà i nhân thủ tu chỉnh lại."
Tần Tiểu Thiên không nhịn được tức cÆ°á»i, hắn không định dùng diện tÃch lá»›n nhÆ° váºy, nói: " Không cần trang trÃ, bảo trì nguyên dạng, chỉ cần lÆ°u lại má»™t phòng là được rồi, má»™t tầng thì nhiá»u lắm."
Úc Mông Bạch nói: " Dạ, nhÆ° váºy Ä‘i, giữa lại má»™t phòng không trang trÃ, ngoà i ra những phòng khác trang trà má»™t chút."
Tần Tiểu Thiên gáºt đầu nói: " Có thể, ân, bá»n há» là ai?"
LÆ°u Äông tiến lên má»™t bÆ°á»›c nói: " Äây là ngÆ°á»i do liên hợp há»™i phái tá»›i, a a, phụ trách bảo vệ biệt thá»±, Ä‘á»u là ngÆ°á»i tu chân Nguyên Anh kì, tổng cá»™ng có mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, là ngÆ°á»i tu chân do liên hợp há»™i bồi dưỡng, xin trưởng lão chỉ giáo nhiá»u."
MÆ°á»i hai ngÆ°á»i tu chân, tám nam bốn nữ, Ä‘á»u mặc lá»… phục mà u Ä‘en, ánh mắt nghiêm túc đứng má»™t bên. Trong lòng Tần Tiểu Thiên thở dà i, Tinh Thị Liên vừa Ä‘á»™ng, phục chế mÆ°á»i hai viên Tam Chuyển Äan, nói: " Má»—i ngÆ°á»i má»™t viên."
MÆ°á»i hai ngÆ°á»i tu chân cùng nói: " Tạ trưởng lão."
Tần Tiểu Thiên thầm nghÄ©: " Äây đại khái là chá»— tốt của quyá»n thế." Há»i: " Trình Kiến Côn ở chá»— nà o?"
Úc Mông Bạch khom ngÆ°á»i nói: " Má»i theo ta."
Trình Kiến Côn vẫn Ä‘ang chạy loạn trong lÆ°á»›i Ä‘iện não, bây giá» hắn không thể tÄ©nh tá»a tu luyện, nguyên anh toà n nhá» và o dược lá»±c duy trì.
Tần Tiểu Thiên Ä‘i tá»›i, Trình Kiến Côn má»›i rá»i khá»i lÆ°á»›i Ä‘iện não. CÆ°á»i nói: " Tiểu Thiên, là m phiá»n ngÆ°Æ¡i rồi." Hắn vẫn gá»i nhÆ° trÆ°á»›c, không vì Tần Tiểu Thiên là tiên nhân và là trưởng lão liên hợp há»™i thì thay đổi xÆ°ng hô. Trong lòng hắn rất rõ rà ng, nếu nhÆ° Tần Tiểu Thiên không niệm tình xÆ°a, sẽ không tìm đến mình, nếu đã tìm mình, thì vẫn còn xem mình là bằng hữu.
Tần Tiểu Thiên cÆ°á»i nói: " Không gì phiá»n phức, a Côn a...chừng nà o ngÆ°Æ¡i lại trở nên khách khà nhÆ° váºy, a a."
Tinh Thị Liên láºp tức chui và o trong cÆ¡ thể Trình Kiến Côn, trong phút chốc, Trình Kiến Côn nhÆ° bị sét đánh, chỉ cảm thấy đại lượng chân nguyên lá»±c dÅ©ng mãnh tuôn và o cÆ¡ thể. Tần Tiểu Thiên có thể tùy thá»i Ä‘em năng lượng trong cÆ¡ thể chuyển hóa thà nh bất cứ loại lá»±c lượng gì hắn muốn, chân nguyên lá»±c là lá»±c lượng thấp nhất, hắn chuyển hóa chÃnh là chân nguyên lá»±c tinh thuần nhất.
" Táºp trung kình lá»±c, toà n lá»±c váºn chuyển nguyên anh!"
Trình Kiến Côn kinh ngạc phát hiện, Tần Tiểu Thiên thâu tống chân nguyên lá»±c hoà n toà n giống y nhÆ° chân nguyên lá»±c của mình, cÅ©ng giống nhÆ° mình Ä‘ang tá»± cứu trị cho mình, loại cảm giác nà y phi thÆ°á»ng kỳ diệu. Nguyên bổn nguyên anh đã sắp há»ng mất nhÆ°ng nhá» cá»— chân nguyên lá»±c kia trợ giúp, bắt đầu váºn chuyển rất nhanh.
Chân nguyên lá»±c Ä‘Æ°a và o trong cÆ¡ thể vô cùng vô táºn, chỉ chốc lát, nguyên anh Trình Kiến Côn hoà n toà n khôi phục.
Chân nguyên lực đưa và o không có dừng lại, bởi vì Tần Tiểu Thiên không thèm để ý một chút chân nguyên lực chuyển hóa mà đến đó, hắn hiệp can nghĩa đảm lại cứ tiếp tục trút chân nguyên lực và o.
Trình Kiến Côn hoảng sợ phát giác tá»± mình chẳng những khôi phục tu vi Nguyên Anh háºu kì, tháºm chà bắt đầu tiến công và o Xuất Khiếu sÆ¡ kì. Căn bản không để hắn suy nghÄ© nhiá»u, trong thá»i gian ngắn, hắn đã tiến và o Xuất Khiếu kì, cÅ©ng lại sợ hãi lẫn thÃch thú, tu vi tăng lên quá nhanh. Hắn rất muốn gá»i Tần Tiểu Thiên dừng lại việc thâu tống chân nguyên lá»±c, nhÆ° váºy má»›i có thá»i gian vững chắc được tu vi của chÃnh mình.
Bởi vì cho tá»›i bây giá» Tần Tiểu Thiên còn chÆ°a tu chân qua, nên đối vá»›i giai Ä‘oạn tu luyện của ngÆ°á»i tu chân không hiểu rõ rà ng, hắn vẫn tiếp tục trút chân nguyên lá»±c không ngừng. Trình Kiến Côn dần dần phát hiện, mình cà ng ngà y cà ng không cách nà o thừa nháºn.
Dưới lo lắng, nguyên anh và thần thức của Trình Kiến Côn xuất khiếu.
Tà i sản của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , àíàëüíûé , ãîñòèíèöà , áþäæåòèðîâàíèå , bach luyen thanh tien , doc onile ki thien lo , ebook phieu mieu chi lu , hau ky thiên lo , hau phieu mieu chi lu , ïåðåâîä , ìåðòâûå , kỲ thiÊn lỘ , kỳ thiên lá»™ 2 , kỳ thiên lá»™ 4vn.eu , kỳ thiên lá»™ 4vn.us , kỳ thiên lá»™ online , kỳ thiên lá»™ phan2 , ki thien lo p2 , ky lo thien 2 , ky lo thien phan 2 , ky thiên lo phan2 , ky thien lá»™ phần 2 , ky thien lo , ky thien lo 2 , ky thien lo 4 vn , ky thien lo 4vn , ky thien lo at 4vn.eu , ky thien lo chuong 1 , ky thien lo chuong 10 , ky thien lo chuong 6 , ky thien lo chuong 89 , ky thien lo ii , ky thien lo online , ky thien lo phan 2 , ky thien lo phan hai , ky thien lo phan2 , ky thien lo quyen 10 , ky thien lo quyen 2 , ky thien lo tap 1 , ky thien lo tap 2 , kyÌ€ thiên lộ 4vn , ôèíñêàÿ , pham nhan tu tien , phan 2 phieu mieu chi lu , phần thiên , phiêu diểu chi lữ , phiêu mạc chi lữ , phiêu miêu chi lữ , phiêu miêu chi lÆ° p2 , phiêu miểu chi lữ 2 , phiêu miá»…u chi lữ , phieu dieu chi lo , phieu dieu chi lu , phieu mieu , phieu mieu chi lu , phieu mieu chi lu 2 , phieu mieu chi lu phan 2 , phieu mieu chi lu phan 3 , phieu mieu chi nu 2 , thien mieu chi lu phan 2 , tien lo chi lu , truyen ky thien lo p2 , vu dong can khon , ÷åëñè