|
|
11-10-2013, 01:55 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»— vá»— và o lÆ°ng Hữu Hi , sắc mặt khẩn trÆ°Æ¡ng hÆ¡i trắng bệch, hắn liên tục há»i Hữu Hi là m sao váºy, muốn Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i bệnh viện.
Hữu Hi nôn khan, nhÆ°ng cÅ©ng không nôn ra cái gì, có Ä‘iá»u sắc mặt rất kém, chợt nà ng ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu Dương cũng đột nhiên ngừng vỗ lưng Hữu Hi, đôi mắt đen giao với mắt nà ng.
Nà ng nhìn hắn, hắn nhìn nà ng.
“Hữu Hi, em……â€
“Em… có thai sao?†Hữu Hi lẩm bẩm, ý nghĩ trong lòng cũng không kìm được mà thốt ra.
Sắc mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vốn dÄ© khẩn trÆ°Æ¡ng, sau câu nói của Hữu Hi cà ng trở nên vui mừng kÃch Ä‘á»™ng, ngón tay thon dà i mạnh mẽ cầm lấy vai Hữu Hi, đôi mắt Ä‘en lấp lánh si ngốc nhìn nà ng, hắn kÃch Ä‘á»™ng nói:†Hữu Hi, em nói gì? Em nói gì? Em mang thai phải không, có phải không?â€
Hữu Hi suy nghÄ© má»™t chút, là mang thai rồi, cảm giác thế nà y nà ng đã từng có. “Triệu chứng nhÆ° thế nà y thì là mang thai rồi.â€
“Tháºt tốt quá! Hữu Hi, tháºt tốt quá! Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cảm giác nhÆ° gió xuân phÆ¡i phá»›i, vì quá vui mừng nên thân thể hắn hÆ¡i run run, hắn ôm chặt Hữu Hi và o lồng ngá»±c nóng bá»ng của mình, khuôn mặt lạnh lùng không đổi giá» phút nà y vui cÆ°á»i không ngá»›t.
Hữu Hi hoà n hồn cảm nháºn được sá»± kÃch Ä‘á»™ng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nà ng vÆ°Æ¡n tay ôm lấy thắt lÆ°ng hắn, niá»m vui nà y cÅ©ng khắc sâu và lòng.
Ngà y đó nà ng cÅ©ng không nhá»› dấu hiệu mang thai xuất hiện thế nà o, nhÆ°ng vừa rồi nà ng Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại, kinh nguyệt có lẽ đã trá»… Ãt ngà y.
Gần đây báºn nhiá»u việc quá nên nà ng sÆ¡ ý không phát hiện ra, trong thân thể mình có lẽ Ä‘ang mang má»™t đứa trẻ rồi.
Trong lòng nà ng nhá»› tá»›i thá»i gian mang thai Niệm Tiếu của nà ng, nhá»› tá»›i sá»± trưởng thà nh của nó, nụ cÆ°á»i của nó, đứa con gái nhá» hiểu biết xinh xắn của nà ng…
Má»™t thứ cảm giác phức tạp trà n và o táºn tâm, có tưởng niệm, có bất đắc dÄ© cùng thống khổ. NÆ°á»›c mắt bất tri bất giác chảy xuống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sau lúc kÃch Ä‘á»™ng rốt cục cÅ©ng tỉnh táo lại, mặc dù đã lấy lại sá»± bình tÄ©nh trÆ°á»›c kia, nhÆ°ng khóe môi, khóe mắt hắn vẫn nhìn thấy nét cÆ°á»i..
Hắn hÆ¡i đẩy Hữu Hi ra, nhìn thấy nÆ°á»›c mắt trên mặt nà ng, lòng không khá»i căng thẳng, ngón tay thô ráp vì Hữu Hi mà gạt Ä‘i những gá»t nÆ°á»›c mắt, “Sao lại khóc? Anh có thể cho rằng em vì quá vui mà khóc không đây?â€
Hắn lấy khăn mặt lau cho Hữu Hi rồi ôm nà ng bế vỠphòng ngủ, lấy nước cho nà ng uống.
Nhìn khuôn mặt Hữu Hi vui vẻ mà giống nhÆ° buồn bã, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hÆ¡i lo lắng, có phải Hữu Hi không muốn đứa bé nà y không? Dù sao nà ng Ä‘ang Ä‘i há»c, hÆ¡n nữa lại muốn thi và o trÆ°á»ng đại há»c E, mang thai tất sẽ là m thay đổi kế hoạch của nà ng.
Tâm trạng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vốn dÄ© Ä‘ang kÃch Ä‘á»™ng vui sÆ°á»›ng liá»n bị vẻ lo lắng bao phủ, hắn ôm lấy Hữu Hi khiến nà ng tá»±a và o lòng hắn, tay nầng cằm nà ng để nà ng ngẩng đầu lên nhìn hắn.
“Hữu Hi, nói cho anh biết, em Ä‘ang nghÄ© gì?â€
Hữu Hi nhìn thần sắc khẩn trương bất an của Lăng Khiếu Dương, trong lòng cũng hiểu lúc nà y hắn đang lo lắng chuyện gì.
Nà ng vÆ°Æ¡n tay ôm lấy cổ hắn, bà n tay má»m mại vá»— vá»— mặt hắn, rồi sau đó là miệng hắn.
“Em Ä‘ang nghÄ©, nhất định anh sẽ rất yêu em và con.â€
Äôi mắt Ä‘en của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sáng ngá»i, hắn nhịn không được hôn Hữu Hi, “Nhất định anh sẽ rất yêu em và con của chúng ta, Hữu Hi.†Hắn nói xong, bà n tay to lá»›n ấm áp cÅ©ng xoa xoa vùng bụng bằng phẳng của Hữu Hi, nÆ¡i nà y Ä‘ang mang đứa trẻ của hắn và nà ng, đứa trẻ của bá»n há», cảm giác tuyệt vá»i nà y là m lòng hắn vui sÆ°á»›ng không tá»± chủ được.
“Hay là tại ăn gì không tốt?†Hữu Hi nháy mắt mấy cái nói.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, “Ngà y mai Ä‘i bệnh viện!â€
Hữu Hi nở nụ cÆ°á»i, hai ngÆ°á»i ôm chặt nhau, chuyện nà y tháºt là má»™t chuyện vui bất ngá».
Ngà y hôm sau,
Lăng Khiếu Dương đưa Hữu Hi đi tới bệnh viện lớn nhất, hắn cũng đã hẹn trước bác sĩ tốt nhất.
Hữu Hi và o phòng là m xét nghiệm còn hắn thấp thá»m đứng đợi bên ngoà i.
Hắn đứng ngồi không yên, thi thoảng lại ngó và o bên trong, thân hình cao lá»›n thu hút sá»± chú ý của ngÆ°á»i khác.
Sau một lúc Hữu Hi từ trong phòng đi ra, trong tay cầm tỠgiấy xét nghiệm, vẻ mặt thoải mái.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»™i và ng bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c ôm lấy Hữu Hi, vá»™i và ng há»i “Hữu Hi, Sao rồi?â€
“Sao rồi?†Hữu Hi chau mà y, thoáng liếc nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, “Kết quả kiểm tra là … Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh tháºt sá»± sắp là m bố rồi!â€
“Ha ha, sá»± tháºt, đây là sá»± tháºt!†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vui vẻ cÆ°á»i ha hả, ôm lấy Hữu Hi quay vòng vòng, vui sÆ°á»›ng hô to: “Anh sắp là m bố rồi, anh sắp là m bố rồi.â€
Hữu Hi chÆ°a từng thấy hắn cÆ°á»i thoải mái nhÆ° váºy, tiếng cÆ°á»i trầm thấp mà sang sảng trà n ngáºp vui sÆ°á»›ng, hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iên cuồng là m mấy cô y tá thầm ghen tị và những ngÆ°á»i khác chú ý.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y đắc ý quá! Sắc mặt Hữu Hi hÆ¡i hồng, nà ng nhắc nhở: “Khiếu DÆ°Æ¡ng, em chóng mặt, mau buông em xuống.â€
Lăng Khiếu Dương không buông Hữu Hi ra mà đổi thế tay, ôm lấy Hữu Hi, “Chúng ta vỠnhà thôi.†nói xong đi nhanh vỠhướng thang máy .
Hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iên cuồng của hắn là m ngÆ°á»i chung quanh khe khẽ cÆ°á»i, còn có và i ánh mắt hâm má»™ của mấy cô gái.
Hữu Hi bị ôm ra khá»i bệnh viện, ánh nắng chiếu lên ngÆ°á»i hai ngÆ°á»i tháºt ấm áp.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cứ ôm Hữu Hi nhÆ° váºy, vẻ mặt đắc ý cÆ°á»i, Ä‘i đến trÆ°á»›c bãi Ä‘á»— xe má»›i buông nà ng ra.
Mặt Hữu Hi đã muốn Ä‘á» bừng, trong mắt Ä‘á»u là nắng cùng hạnh phúc sáng rá»i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lôi kéo tay nà ng, tháºt lâu không nói gì, chỉ dùng đôi mắt thâm tình vui sÆ°á»›ng nhìn Hữu Hi.
Äây là vợ hắn, ngÆ°á»i mà hắn yêu nhất thế gian, còn có đứa trẻ sắp sinh, má»™t mái nhà ấm áp…
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tưởng Hữu Hi sẽ phân vân giữa việc há»c và đứa bé, dù sao đứa bé nà y đến vá»›i nà ng cÅ©ng hÆ¡i Ä‘á»™t ngá»™t, nhÆ°ng vá»›i hắn mà nói, đây là mong Æ°á»›c từ lâu!
Hắn cùng Hữu Hi thân máºt cho tá»›i giá» Ä‘á»u không dùng biện pháp tránh thai, hắn không muốn, mà Hữu Hi cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện nà y, bá»n há» bừa bãi hoan ái, có em bé cÅ©ng là điá»u tất nhiên.
Chuyện mang thai Hữu Hi phản ứng rất bình tÄ©nh, không giống hắn mừng nhÆ° Ä‘iên, cÅ©ng không giống ngÆ°á»i là m mẹ lo lắng và kÃch Ä‘á»™ng.
NhÆ°ng sá»± tháºt chứng minh hắn lo lắng là thừa rồi, Hữu Hi quyết tâm là m thủ tục tạm nghỉ há»c không chút do dá»± hay phân vân.
Hắn đã chứng kiến ná»— lá»±c và cố gắng của Hữu Hi trong suốt thá»i gian qua, trong lòng khó tránh khá»i Ä‘au xót, hắn muốn nà ng thá»±c hiện được giấc mÆ¡ của mình, muốn kéo dà i thá»i gian má»™t chút.
Vì Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã quyết nên Hữu Hi chuyển nhà , Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói nÆ¡i đó là nÆ¡i thÃch hợp cho phụ nữ mang thai.
Äó là má»™t khu biệt thá»± cách xa thà nh phố ồn à o, khung cảnh tuyệt đẹp, không khà trong là nh, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chá»n nhà dá»±a trên sở thÃch của Hữu Hi .
Trong biệt thá»± có má»™t vÆ°á»n hoa nhá», trồng đủ các loại hoa hồng, còn có và i đóa Mân Côi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»± tay trồng. PhÃa trÆ°á»›c là má»™t bể bÆ¡i, bên cạnh bể bÆ¡i có mấy cây bóng mát, còn có má»™t trà ng cá» xanh khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy rất thÆ° thái.
Biệt thự có hai tầng, sơn mà u ấm nên không có vẻ lạnh lẽo, đồ đạc trong nhà sắp xếp cũng đầy sức sống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thuê ngÆ°á»i giúp việc, quản là ngÆ°á»i giúp việc là má»™t phụ nữ hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi, Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng gá»i nà ng Ngô mụ.
Ngô mụ là do ngÆ°á»i quen giá»›i thiệu, rất tốt bụng mà lại có kinh nghiệm, không chỉ nấu ăn giá»i mà còn là ngÆ°á»i từng trải, đã sinh ba đứa con, chăm sóc Hữu Hi cÅ©ng rất phù hợp.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có cẩn tháºn thế nà o thì cÅ©ng là đà n ông, kiểu gì thì kiểu cÅ©ng sẽ có chuyện không thể hiểu biết mà lo hết được.
Vốn thá»i gian mang thai Hữu Hi phản ứng không lá»›n, nhÆ°ng từ biết được mình hoà i thai nà ng lại bắt đầu ngủ nhiá»u, cả ngà y mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, phần lá»›n thá»i gian Ä‘á»u có hẹn vá»›i Chu Công!
Trong lúc Hữu Hi mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngủ Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mặt nhồn nhá»™t, hÆ¡i thở quen thuá»™c bao phủ lấy nà ng. Nà ng không mở mắt, tay giữ lấy bà n tay phá vỡ má»™ng đẹp của nà ng, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng kêu: “Chồng, đừng là m loạn mà â€!
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhếch môi cÆ°á»i, bà n tay to đặt trên bụng nà ng, đôi môi yêu say đắm hôn Hữu Hi, lần tá»›i trên ngá»±c nà ng, nhẹ nhà ng hôn.
Hữu Hi cuối cùng nhịn không được cÆ°á»i khanh khách, mở ánh mắt mÆ¡ mà ng nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Nà ng nhÃu mà y, có vẻ bất mãn:†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh xấu xa! Quấy rầy cục cÆ°ng ngủ, cẩn tháºn sau nà y nó không nháºn ngÆ°á»i thân vá»›i anh.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trừng mắt, nằm bên cạnh Hữu Hi, cÆ°á»i nói: “Con gái của anh dám không nhân ngÆ°á»i thân vá»›i anh!â€
“Sao anh biết là con gái, tại sao không phải là con trai?â€, Hữu Hi xoay ngÆ°á»i, đối mặt vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, tay nắm lấy tay hắn chÆ¡i đùa..
“Anh có linh cảm.†khuôn mặt tuấn tú của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m vẻ tháºt thà , cứ nhÆ° sá»± tháºt nó là nhÆ° thế rồi nhếch môi cÆ°á»i nói:†Anh cho em xem cái nà y.â€
“Cái gì?†Hữu Hi vẻ mặt tò mò, nhịn không được liá»n trêu ghẹo: “Mỹ nam?â€
Äôi mắt Ä‘en của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trầm xuống, hắn ra vẻ hung ác: “Äược lắm!An Hữu Hi! Mấy ngà y không xá» là em, em ngứa ngÆ°á»i phải không?â€
“Anh không thể là m báºy nha!.†Hữu Hi nhẹ nhà ng vá»— vá»— bụng, “Bảo bối nhà chúng ta không đồng ý.â€
“Hừm.†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẻ mặt âm mÆ°u,†Chúng ta từ từ tÃnh tÃnh!â€
Hữu Hi ngây ngô cÆ°á»i, nà ng nghe không hiểu, biết cÅ©ng giả vá» không hiểu: “Anh muốn dẫn em Ä‘i xem cái gì, Ä‘i thôi!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, kéo theo Hữu Hi định ôm và o ngá»±c, Hữu Hi tránh được nhảy xuống giÆ°á»ng.
“Em tá»± Ä‘i, nhỡ má»i ngÆ°á»i thấy lại cÆ°á»i.â€
“CÅ©ng có phải chÆ°a thấy bao giỠđâu.†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh giá»ng nói xong, ôm Hữu Hi ra cá»a phòng ngủ.
NgÆ°á»i hầu bên ngoà i thấy bá»n há» Ä‘i ra thì cung kÃnh vấn an, Ngô mụ vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói vá»›i Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng : “Tiên sinh, phu nhân, cÆ¡m trÆ°a đã chuẩn bị xong rồi.â€
“Ừm.†Giá»ng nói của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn rất lãnh đạm, hắn chỉ đối vá»›i mình Hữu Hi má»›i có thể dịu dà ng, còn trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác hắn vẫn lạnh nhÆ° băng không có lấy má»™t chút cảm tình nhÆ° trÆ°á»›c.
Hữu Hi hÆ¡i thẹn thùng cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i Ngô mụ, liá»n bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm và o phòng bên cạnh.
Kỳ tháºt chỉ cách có và i bÆ°á»›c chân nà ng hoà n toà n có thể tá»± Ä‘i, có Ä‘iá»u Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thÃch ôm nà ng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui.
Và o đến phòng bên cạnh Hữu Hi má»›i được Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thả xuống, nà ng nhìn thấy má»™t chiếc giÆ°á»ng trẻ con, còn có đủ loại quần áo trẻ em, đồ chÆ¡i, nôi, xe trẻ con, vân vân, tất cả những thứ mà trẻ con cần và thÃch Ä‘á»u có đủ.
Má»—i má»™t đồ váºt Ä‘á»u rất đáng yêu, đáng yêu đến ná»—i là m cho đáy lòng ngÆ°á»i ta cảm thấy ấm áp, hốc mắt Hữu Hi nóng nóng, có nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có vẻ mất tá»± nhiên há»i Hữu Hi: “Chừng nà y có đủ không?â€
Hữu Hi quay lại ôm Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, vùi đầu và o lòng hắn,†Anh sẽ là ngÆ°á»i bố tốt……â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghe Hữu Hi nói nhÆ° váºy đáy lòng rất thá»a mãn, má»—i khi hắn nhá»› tá»›i việc sắp có má»™t tiểu bảo bối của hắn và Hữu Hi sinh ra, sẽ ở trÆ°á»›c mặt bá»n há» nhún nha nhún nhẩy, gá»i hắn là bố, gá»i Hữu Hi là mẹ, má»—i má»™t ngà y hắn Ä‘á»u mong chá» hình ảnh mà hắn mong đợi đã lâu.
Hữu Hi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đẹp nhÆ° tạc của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nói: “NhÆ°ng liệu thế nà y có nhiá»u quá không? Cục cÆ°ng của chúng ta sẽ lá»›n mà , nhiá»u quần áo nhÆ° váºy là m sao mặc hết được?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chau mà y, hắn hy vá»ng vô hạn: “Không chừng là sinh đôi nha, má»™t ngà y má»™t bá»™ không thà nh vấn Ä‘á».â€
“Nà y, anh định cho con Ä‘i trình diá»…n thá»i trang đấy à ? Má»™t ngà y má»™t bá»™, lại còn đòi sinh đôi!â€. Tay Hữu Hi há»n dá»—i khẽ đánh và o trÆ°á»›c ngá»±c Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
“Rồi rồi, Ä‘i ăn cÆ¡m Ä‘i ăn cÆ¡m..â€. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng coi nhÆ° đã hoà n thà nh nhiệm vụ trá»ng đại, lòng vừa khấp khởi vừa nhÆ° trút được gánh nặng.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng…†Hữu Hi hÆ¡i do dá»±, “Em muốn nói cho anh biết má»™t bà máºt.â€
“Chuyện gì?†Lăng Khiếu Dương cúi đầu nhìn Hữu Hi, khuôn mặt đẹp đẽ như một đứa trẻ chỠmong.
Hữu Hi kiá»…ng mÅ©i chân, ghé và o lá»— tai Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhẹ giá»ng nói:†Chúng ta có má»™t đứa con gái.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÃu nhÃu mà y không phản ứng lại, nghi hoặc nhìn Hữu Hi, “Em cÅ©ng nghÄ© là con gái à ?â€
Hữu Hi lại lắc đầu, †Ở thá»i cổ đại, chúng ta có má»™t đứa con gái.â€
“Em nói gì?†thanh âm bình tÄ©nh của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại bị má»™t câu kÃch thÃch của Hữu Hi thÃch là m cho cao lên, hắn ôm Hữu Hi cánh tay hÆ¡i run run, “Em nói lại lần nữa xem!â€
“Con bé tên là Niệm Tiếu, nếu tÃnh nhÆ° ở đây thì con bé đã khoảng bốn năm tuổi, có Ä‘iá»u ở bên kia có lẽ con bé đã sắp thà nh thân rồi.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị lá»i nói của Hữu Hi là m Ä‘iên đảo, hắn kÃch Ä‘á»™ng đến ná»—i run run, “Em nói anh có má»™t đứa con gái… Hữu Hi… anh có má»™t đứa con gái của thá»i đại kia?!â€
“Vâng!†Hữu Hi gáºt đầu, “Con gái của chúng ta.â€
“Con gái của chúng ta, con bé….con bé tên Niệm Tiếu.†Lăng Khiếu Dương nói năng hơi lộn xộn.
Hắn nhá»› lại chuyện thá»i cổ đại, nếu không phải vì hắn giúp Hữu Hi giải Ä‘á»™c sao có thể có Niệm Tiếu chứ?
Hữu Hi đã sá»›m giúp hắn mang thai má»™t đứa bé, mà hắn cái gì cÅ©ng không biết, tháºm chà còn không được nhìn thấy dáng vẻ con bé lá»›n lên, không được nhìn thấy hình dáng con bé, không được nghe con bé gá»i má»™t tiếng bố, không thể chăm sóc con bé, cho nó tình thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i cha.
Khó trách Hữu Hi trong mÆ¡ gá»i tên nà y, thì ra nà ng nhá»› con gái bá»n há».
Sau vui mừng là mất mát nồng Ä‘áºm, hắn nuổi tiếc vì đã không có cÆ¡ há»™i yêu thÆ°Æ¡ng con gái mình, tháºm chà còn không biết hình dáng nó. Vẻ mặt hắn thay đổi, bạc môi hÆ¡i nhếch lại không nói gì nữa.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh ổn chứ?†Hữu Hi vá»— vá»— mặt hắn, dịu dà ng há»i.
Hắn hoà n hồn, ôm chặt lấy Hữu Hi trầm giá»ng: “Hữu Hi, anh rất vui, anh có má»™t đứa con gái… có hai đứa con… anh và em sẽ cùng nhau nhá»› đến con bé, để dà nh tình yêu thÆ°Æ¡ng cho con bé.â€
“Vâng!†Hữu Hi rÆ¡m nÆ°á»›c mắt gáºt gáºt đầu, “Chỉ cần con bé hạnh phúc là tốt rồi.â€
GiỠphút nà y Lăng Khiếu Dương được hạnh phúc lấp đầy.
Từng ngà y từng ngà y qua Ä‘i, thai nhi trong bụng đã được hai tháng, Hữu Hi Ä‘ang trong thá»i kì nghén ăn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bảo đầu bếp đổi các dạng món ăn cho Hữu Hi, nhìn nà ng nôn á»e mệt má»i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng háºn ngÆ°á»i mang thai kia không phải là hắn.
Trong lúc đó em trai Gia Táºn cÅ©ng đến ở cùng Hữu Hi và i ngà y, nhìn thấy chị mang thai còn ngà n dặn vạn dò vị anh rể nà y chăm sóc chị gái cho tốt.
Tạ Tấn Thiên và Thảo Lan cÅ©ng đến thăm Hữu Hi và i lần, hai ngÆ°á»i phụ nữ tâm sá»± Ä‘á»™ng viên khÃch lệ nhau
Thảo Lan nhìn bá»™ dáng cẩn tháºn dịu dà ng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quả thá»±c không thể tin nổi đó là tảng núi băng mặt lạnh, còn cÆ°á»i nói, bảo Tạ Tấn Thiên nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mà há»c táºp .
Tạ Tấn Thiên lại hay nói giỡn bảo Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là nô lệ của vợ, tháºp nhị tứ hiếu đủ cả, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không buồn cÅ©ng không giáºn, ngược lại còn ôm Hữu Hi và o lòng, cá» chỉ rất chi là ngá»t ngà o.
Mang thai mÆ°á»i má»™t tuần, đến ngà y Hữu Hi phải Ä‘i khám thai định kì, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không đến công ty mà cùng Hữu Hi và o bệnh viện.
Kiểm tra xong, cục cÆ°ng trong bụng Hữu Hi vân rất khá»e mạnh, hai ngÆ°á»i lúc nà y má»›i an tâm.
Äi ra cá»a bệnh viên, lúc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»± mình Ä‘i trÆ°á»›c mở cá»a cho Hữu Hi, lại nghe thấy tiếng gá»i: “Hữu Hi!â€
Giá»ng nói nà y rất quen thuá»™c vá»›i Hữu Hi, nà ng quay đầu lại nhìn thấy Nhất Thần, sắc mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trầm xuống, đôi mắt Ä‘en nhìn lÆ°á»›t qua Nhất Thần, không há» mở miệng.
Nhất Thần Ä‘i tá»›i, Ä‘i bên cạnh là vợ hắn, hắn nhìn Hữu Hi, há»i thá»±c tá»± nhiên: “Hữu Hi, sao em lại ở đây? Em không khá»e à ?â€
“Không có, em vẫn khá»e.†Hữu Hi cÆ°á»i, “Tình cá» quá, anh Nhất Thần, chị dâu… hai ngÆ°á»i sao lại ở đây?â€
Vợ Nhất Thần lá»… phép mỉm cÆ°á»i, có chút lo lắng: “Nhất Thần có vẻ không thoải mái, chị dẫn anh ấy đến khámâ€
“Váºy sao, bác sÄ© nói thế nà o?â€
“Không có việc gì, uống nhiá»u rượu quá nên ốm.†vợ Nhất Thần có chút trách móc, nhÆ°ng trên mặt mỉm cÆ°á»i.
Hữu Hi nhá»› tá»›i lần say rượu kia của Nhất Thần Ä‘á»™t nhiên không biết phải nói gì thêm, “Nhất Thần, anh nhá»› chú ý nghỉ ngÆ¡i, không có gì nữa thì chúng em Ä‘i trÆ°á»›c, lúc nà o rảnh má»i anh chị đến nhà bá»n em chÆ¡i.â€
Nói lá»i từ biệt xong, Hữu Hi cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i, ánh mắt Nhất Thần dõi theo Hữu Hi, còn ánh mắt ngÆ°á»i vợ lại mang theo oán giáºn nhìn hắn.
Vá» nhà Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có chút kÃch Ä‘á»™ng nhá», hai ngÆ°á»i ngồi trên giÆ°á»ng, Hữu Hi nằm trong lòng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhìn phiếu xét nghiệm.
“Anh bảo chúng mình nói chuyện cục cÆ°ng có nghe được không? Bác sÄ© nói hiện tại nó đã biết nuốt, biết đạp rồi…â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm vòng quanh Hữu Hi , “Sinh mệnh tháºt thần kỳ,.. Hữu Hi, anh yêu emâ€. Hắn thì thầm.
“Embiết.†Hữu Hi vẫn trả lá»i nhÆ° cÅ© .
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ biết cÆ°á»i nhạt, có lẽ giá» phút nà y hắn đã rất hạnh phúc rồi, hắn gần nhÆ° quên hết tầng khát vá»ng sâu nhất nÆ¡i đáy lòng.
Sau ngà y khám thai Hữu Hi nháºn được Ä‘iện thoại của Nhất Thần, nà ng hÆ¡i miá»…n cưỡng,â€Thân thể anh có tốt không? Äừng uống nhiá»u rượu nhÆ° váºy nữa……â€
Hắn trả lá»i: “Không việc gì, hôm đó em và o bệnh viện… em không sao chứ?â€
Hữu Hi suy nghÄ© má»™t chút rồi nói: “Em không sao, chỉ là đi khám thai thôi.â€
Bên kia má»™t im lặng, sau má»™t lúc má»›i nghe được Nhất Thần nói: “Em…… mang thai? Chúc mừng, xem ra anh sắp thăng cấp là m bác rồi.â€
Hữu Hi run run: “Vâng, đến lúc anh lên chức bác nhá»› chuẩn bị má»™t phần đại lá»… nha!â€.
Nhất Thần giấu Ä‘i chua xót cÆ°á»i: “Nhất định… nhất định anh sẽ chuẩn bị đại lễ… Hữu Hi.. hy vá»ng em hạnh phúc.â€
“Em sẽ… Nhất Thần… anh cÅ©ng sẽ hạnh phúc…†Hữu Hi cúi đầu nói còn Nhất Thần cÅ©ng trầm mặc, cuối cùng hai ngÆ°á»i đồng thá»i cúp Ä‘iện thoại.
|
11-10-2013, 01:55 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Hữu Hi biết, chuyện của mình và Nhất Thần đã qua, tuy rằng có yêu, yêu sâu nặng, nhÆ°ng cÅ©ng không thể quay lại được nữa. Trong bụng nà ng đã mang cục cÆ°ng của nà ng và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trong cuá»™c Ä‘á»i có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông yêu mình hết má»±c, sống cả Ä‘á»i nhÆ° váºy cÅ©ng là mãn nguyện rồi.
Từng ngà y qua Ä‘i, Hữu Hi mang thai đã được chừng bốn tháng nhÆ°ng bụng cÅ©ng không nổi rõ quá mà chỉ hÆ¡i phồng lên má»™t chút, nà ng mặc cái áo rá»™ng thùng thình trông nhÆ° béo phì váºy.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng suốt ngà y nói nà ng gầy, má»—i ngà y Ä‘á»u là m cho bốn năm món ăn, nuôi nà ng chả kém gì nuôi heo.
Lúc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không ở nhà luôn dặn dò Ngô mụ để ý nà ng, nà ng mà không ăn thì láºp tức báo cáo cho hắn cho nên Hữu Hi Ä‘Ã nh phải ngoan ngoãn nghe lá»i, trÆ°á»›c khuôn mặt mỉm cÆ°á»i của Ngô mụ nà ng cÅ©ng Ä‘Ã nh hì hì mà ăn. Vì cục cÆ°ng, nà ng ăn không được cÅ©ng phải ăn.
Ngô mụ thÆ°á»ng xuyên nói: “Phu nhân, nhìn tiên sinh lạnh lùng nhÆ° váºy, không thể tưởng tượng nổi đối vá»›i cô lại dịu dà ng chăm sóc nhÆ° thế, quả tháºt tôi chÆ°a thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o tốt nhÆ° váºy.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng yêu chiá»u nà ng ai cÅ©ng có thể nhìn ra! TrÆ°á»›c ánh mắt hâm má»™ của má»i ngÆ°á»i, dần dà Hữu Hi cÅ©ng đã quen hưởng thụ. Hôm nay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không ở nhà , hắn gá»i Ä‘iện thoại kiểm tra xem Hữu Hi có ăn uống gì không, Ngô mụ báo lại nà ng có ăn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»›i an tâm, cú Ä‘iện thoại nà y lại mang tá»›i ánh mắt trêu chá»c của Ngô mụ, nhìn xem, anh chồng nà y tháºt là tốt không còn gì để nói.
Hữu Hi để Ngô mụ lui xuống nghỉ ngÆ¡i, trong lòng hÆ¡i buồn chán, nà ng liá»n Ä‘i lại trong phòng, vì Ngô mụ nói ngÆ°á»i mang thai cÅ©ng không nên nằm má»™t chá»—, hoạt Ä‘á»™ng vừa phải rất có lợi cho thai nhi.
Thế nên Hữu Hi chỉ cần canh lúc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không ở nhà sẽ hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút, nà ng cháºm rãi tản bá»™ ngoà i vÆ°á»n hoa, thi thoảng có hứng thú còn là m việc nhà .
ThÆ° phòng rất nhiá»u sách, chủ yếu là sách của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, rất nhiá»u quyển Hữu Hi Ä‘á»c không hiểu. Nà ng định tìm xem có quyển tiểu thuyết lãng mạn nà o dá»… hiểu má»™t chút để Ä‘á»c không, nhÆ°ng tìm cả ná»a ngà y chỉ thấy toà n sách viết những thứ khó hiểu.
Nà ng định chÆ¡i máy tÃnh, nhÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói nó có phóng xạ cho nên ra lệnh cấm tiệt, không cho nà ng chạm và o máy tÃnh, lại còn Ä‘ao to búa lá»›n nói máy tÃnh chứa rất nhiá»u phóng xạ a,b,c gì đó.
Hữu Hi không khá»i có chút thất vá»ng, nà ng ngồi thừ ra trên ghế da mà u và ng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Nà ng vô tình cúi đầu, nhìn thấy một tỠgiấy mà u sắc sặc sỡ bên dưới ngăn kéo, còn giống như có và i cặp chân trần trên đó,
Trong lòng Hữu Hi đột nhiên dâng lên một ý nghĩ, chẳng lẽ Lăng Khiếu Dương xem tạp chà playboy?!
Dù sao từ sau khi biết nà ng mang thai, cÅ©ng đã lâu rồi bá»n há» không gần gÅ©i thân máºt, Ä‘Ã n ông cÅ©ng cần phải giải tá»a mà .
Trong lòng rất hiếu kỳ , Hữu Hi kiá»m lòng không đặng nên mở ngăn kéo ra, chỉ thấy bên trong có và i quyển sách.
Nhìn thấy lá»i giá»›i thiệu, Hữu Hi báºt cÆ°á»i, không khá»i vì ý nghÄ© ban nãy của mình mà thầm ngượng ngùng. Sao đầu mình lại Ä‘en tối nhÆ° váºy? Tá»± oán chÃnh mình xong, đáy lòng Hữu Hi lại dâng lên má»™t cảm giác ấm áp hạnh phúc, mấy quyển sách nà y Ä‘á»u là sách viết vá» những Ä‘iá»u phụ nữ mang thai cần chú ý, cả những việc sau khi sinh con.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng xem những sách nà y Ä‘á»u là vì nà ng, khó trách nà ng cảm thấy đối vá»›i việc mang thai hắn còn hiểu biết hÆ¡n nà ng.
Khóe môi Hữu Hi hiện lên nét cÆ°á»i, chÃnh nà ng cÅ©ng không biết nụ cÆ°á»i nà y chứa biết bao hạnh phúc ngá»t ngà o. Äá»c sách má»™t lúc, Hữu Hi cảm thấy buồn ngủ má»›i bá» sách xuống vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Lúc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng từ công ty vá» nhà đã là giá» cÆ¡m tối, hai ngÆ°á»i ngá»t ngá»t ngà o ngà o ăn cÆ¡m xong, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dẫn Hữu Hi ra vÆ°á»n hoa Ä‘i dạo rồi má»›i vá» phòng ngủ nghỉ ngÆ¡i.
Hữu Hi nằm trên giÆ°á»ng Ä‘á»c sách, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn nà ng, Hữu Hi cÅ©ng nhìn nhìn, Ä‘á»™t nhiên nà ng quăng sách sang má»™t bên, nhÃu mà y: “Cục cÆ°ng đạp!â€
“Có không?†Lăng Khiếu Dương vẻ mặt hoà i nghi.
“Tháºt mà tháºt mà !†Hữu Hi nói không ngừng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay sá» bụng Hữu Hi, toà n là im lặng, hắn không khá»i có chút thất vá»ng, “Không có, con bé Ä‘ang ngủ.â€
Hữu Hi cÆ°á»i, “Tại Ä‘á»™ng tác của anh cháºm quá nên má»›i bá» lỡ, nếu cục cÆ°ng đã ngủ, anh cÅ©ng mệt rồi, mau Ä‘i ngủ sá»›m Ä‘i.â€
“Äược!†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tắt đèn, ôm lấy Hữu Hi ngủ, trong bóng đêm tối má» mịt nhÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn có thể tìm được chÃnh xác môi nà ng, hôn lên đó.
Hữu Hi đẩy hắn, “Ha ha, anh dạy hÆ° con bây giá»!â€
“Hữu Hi, đã bao lâu anh không được chạm và o em rồi, anh nhá»› quá!â€. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hôn nhẹ Hữu Hi, bà n tay to đã ở trên ngÆ°á»i nà ng dao Ä‘á»™ng.
Hữu Hi vá»™i nói: “Nà y…..không được đâu,.†Hắn nhẫn nhịn đến mức thân thể Ä‘au Ä‘á»›n, bất đắc dÄ© mà nói: “Anh chỉ hôn nhẹ, sá» sá» má»™t tà thôi…â€. Hắn nói thế không phải là há»i ý kiến của Hữu Hi, không đợi Hữu Hi trả lá»i hắn đã đốt lên má»™t tráºn lá»a nóng trên ngÆ°á»i nà ng .
Nụ hôn kia là m mụ mị cả thân ngÆ°á»i, thân thể hắn cÅ©ng sắp bùng nổ, cuối cùng hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i, báºt ngÆ°á»i ngồi dáºy, thở gấp gáp, “Anh Ä‘i tắm!â€
Hữu Hi cÅ©ng có chút Ä‘á»™ng tình, mặt Ä‘á» bừng, biết Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng định Ä‘i tắm nÆ°á»›c lạnh nà ng vá»™i nói:â€Anh sẽ bị ốm mất!â€
“Không sao!†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cứng rắn nói xong ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘i ra phòng ngủ, còn Hữu Hi vừa Ä‘á» mặt vừa cuá»™n mình trong chăn.
Äá»™t nhiên nà ng cảm thấy bụng hÆ¡i không thoải mái, Ä‘au từng đợt, nà ng nhÃu mà y nghÄ© chắc chỉ má»™t lúc rồi khá»i, ai dè cà ng ngà y cà ng Ä‘au, nà ng sợ hãi, nhịn không được hô lá»›n: “Khiếu DÆ°Æ¡ng, Khiếu DÆ°Æ¡ng!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng loáng thoáng nghe tiếng la của Hữu Hi liá»n vá»™i và ng quấn khăn tắm chạy vá»™i tá»›i phòng ngủ, gấp gáp há»i: “Em sao váºy Hữu Hi?!â€
Vẻ mặt nà ng trắng bệch, giá»ng run run: “Khiếu DÆ°Æ¡ng, bụng em Ä‘au, Ä‘au quá!â€
Lòng hắn giống nhÆ° bị ngÆ°á»i ta bóp nghẹt, khẩn trÆ°Æ¡ng hoảng sợ, lại cố trấn định lại, “Em Ä‘au thế nà o, đừng sợ!â€
“Äau từng đợt, Khiếu DÆ°Æ¡ng…†Hữu Hi nói ná»a câu Ä‘á»u là lo lắng, cÅ©ng không dám nói thêm gì nữa.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm Hữu Hi, khuôn mặt đầy lo sợ, “Có phải sắp sinh rồi không?â€
“Sao.. Không thể nà o?†đầu óc Hữu Hi cũng như mê đi.
“Phu nhân, tiên sinh, xảy ra chuyện gì váºy?†Ngô mụ nghe thấy Hữu Hi la cÅ©ng chạy đến, gá»i to bên ngoà i.
“Hữu Hi Ä‘au bụng.†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hô to má»™t tiếng, Ngô mụ đẩy cá»a chạy và o báºt đèn.
Nhìn vẻ mặt Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng khó chịu, bà chạy qua: “Äau thế nà o? Tiên sinh, cáºu mau mặc quần áo, Ä‘Æ°a phu nhân Ä‘i bệnh viện Ä‘i!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tâm vô cùng lo lắng, hoảng hốt há»i: “Có phải sắp sinh không? Äang yên Ä‘ang là nh sao tá»± nhiên lại Ä‘au bụng?â€
Ngô mụ lại nói: “Tiên sinh, phu nhân mang thai má»›i bốn tháng, là m sao mà sinh được?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hoảng hốt, đúng váºy, đúng váºy! Hữu Hi mang thai má»›i bốn tháng sao đã sinh được? Äây không phải là sắp sinh, bụng lại Ä‘au, chỉ còn má»™t khả năng…
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bất chấp má»i thứ vá»™i vá»™i và ng và ng mặc quần áo, ôm Hữu Hi đã được Ngô mụ mặc quần áo giúp chạy ra ngoà i, lái xe Ä‘Æ°a Hữu Hi đến má»™t bệnh viện gần nhất.
Hữu Hi bị Ä‘Æ°a và o phòng khám, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị ngăn ở bên ngoà i không cho và o, hắn lo lắng ngồi chá».
Một phen dà y vò, sau mới nhìn thấy Hữu Hi được y tá đỡ từ trong phòng ra, sắc mặt so với lúc nãy đã đỡ hơn, hắn vội đi lên trước đỡ nà ng .
“Sao rồi, em có khá»e không?†Hắn lo lắng há»i.
Hữu Hi gáºt đầu, không nói là chuyện gì là m Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại sốt ruá»™t.
“Y tá, cô ấy sao rồi, sao bụng lại Ä‘au?â€. Y tá cÆ°á»i: “Hai ngÆ°á»i đừng lo lắng, chỉ là ăn gì đó không tốt thôi, thai nhi tất cả Ä‘á»u bình thÆ°á»ng, bác sÄ© đã kê thuốc rồi, hai ngÆ°á»i Ä‘i mua thuốc Ä‘i.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vốn dÄ© cảm giác Ä‘ang ở trên đỉnh Thái SÆ¡n, chỉ sau má»™t câu nói của y tá đã thoải mái hÆ¡n nhiá»u, tâm trạng bị bóp nghẹt Ä‘á»™t nhiên được thả lá»ng.
Xuống tầng một bệnh viện, Lăng Khiếu Dương để Hữu Hi ngồi yên ở ghế, tự mình đi lấy thuốc.
Hữu Hi cau mà y, nhưng cũng rất an tâm, sao lại ăn linh tinh chứ? Kiểu gì tà nữa vỠcũng bị Lăng Khiếu Dương mắng mà !
Mua thuốc xong, Lăng Khiếu Dương ôm Hữu Hi ra bệnh viện vội và ng đưa nà ng vỠnhà .
Cho Hữu Hi uống thuốc rồi hắn má»›i thở phà o nhẹ nhõm, sợ bóng sợ gió má»™t hồi, may mà không sao cả, ngÆ°á»i hầu cÅ©ng an tâm Ä‘i nghỉ ngÆ¡i.
NhÆ°ng tháºt ra hai nhân váºt chÃnh lại mặt đối mặt ngồi trên giÆ°á»ng, mắt to nhìn mắt nhá», cuối cùng Hữu Hi phá vỡ trÆ°á»›c cÆ°á»i ha hả, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng báºt cÆ°á»i.
“An Hữu Hi, em cÅ©ng tháºt hÆ° quá, ăn linh tinh dá»a ngÆ°á»i ta.â€
“Không phải anh cÅ©ng dá»a ngÆ°á»i ta sao? Còn bảo em sắp sinh nữa!†Hữu Hi cÆ°á»i, nà ng nghÄ© Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rất bình tÄ©nh, trăm năm khó gặp dịp hắn mất kiểm soát thế nà y.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay nhéo mÅ©i nà ng, tức giáºn nói: “Phải phải, anh có thể không sợ hãi sao? Hồn thiếu chút nữa bay mất rồi, An Hữu Hi ,em tháºt là …â€
Hữu Hi cÆ°á»i trừ, lấy lòng hắn: “Em không cố ý mà , vá» sau em sẽ chú ý hÆ¡n, sẽ không là m cho cục cÆ°ng chịu khổ.â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm Hữu Hi, hôn nà ng má»™t chút: “Là tại anh không chăm sóc tốt, em và con không thể chịu khổ.â€
Hữu Hi nhịn không được ngẩng đầu hôn môi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»™t cái, giá»ng ấm áp: “Chồng à , anh tháºt tốt!â€
Thế nhÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có vẻ không được tá»± nhiên, hắn đẩy Hữu Hi nằm xuống, đắp chăn cho nà ng,†Hôm nay mệt rồi, Ä‘i ngủ sá»›m chút Ä‘i!â€
“Ừ, đã muá»™n rồi, chúng ta Ä‘i ngủ Ä‘i.†Hữu Hi kéo kéo tay hắn, giá»ng nÅ©ng nịu.
Sau má»™t đêm lo lắng cuối cùng hai ngÆ°á»i cÅ©ng an ổn ngủ được, Hữu Hi uống thuốc xong bụng cÅ©ng không Ä‘au nữa, hÆ¡n nữa không phải thai nhi xảy ra chuyện nên cÅ©ng rất an tâm, Hữu Hi trong lúc mÆ¡ mà ng còn thầm cÆ°á»i.
Bà n tay to lá»›n của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đặt trên bụng nà ng, mãi đến lúc nghe thấy tiếng thở Ä‘á»u Ä‘á»u của Hữu Hi hắn má»›i yên tâm Ä‘i và o giấc ngủ.
Bụng Hữu Hi cà ng ngà y cà ng to, xoay ngÆ°á»i lẫn mặc quần áo Ä‘á»u rất khó khăn.
Lăng Khiếu Dương nhìn thấy nà ng khổ sở bèn ra tay giúp nà ng mặc quần áo, tuy đã là vợ chồng nhưng cảm giác nà y vẫn có chút không được tự nhiên, nhưng trong lòng nà ng lại thấy rất ấm áp.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cố gắng hết sức để dà nh thá»i gian cùng Hữu Hi, hai ngÆ°á»i há» Ä‘á»u không có ngÆ°á»i thân, xem nhÆ° là sống nÆ°Æ¡ng tá»±a lẫn nhau.
Nà ng và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi ở phòng khách, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi trên ghế xem TV, Hữu Hi gối đầu và o đùi hắn, thi thoảng lại sá» sá» mặt hắn, có lúc lại nhéo nhéo má hắn, tóm lại nà ng Ä‘ang nhà m chán. Nà ng muốn ra ngoà i má»™t chút nhÆ°ng cá» Ä‘á»™ng không tiện nên chỉ có thể lấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng giải sầu. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng trấn định, sắc mặt không thay đổi, tùy ý để tay Hữu Hi là m xằng là m báºy trên mặt mình hết lần nà y đến lần khác.
“Phu nhân, cô có Ä‘iện thoại.†Lúc nà y Ngô mụ Ä‘i tá»›i, Ä‘em Ä‘iện thoại Ä‘Æ°a cho Hữu Hi sau đó rá»i Ä‘i.
Hữu Hi tiếp Ä‘iện thoại, mở miệng há»i: “Alo, ai đấy ạ?!â€
“Hữu Hi, là anh!â€
“A, anh Nhất Thần, gần đây khá»e không?†Hữu Hi khách khà ân cần thăm há»i, mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã sắp biến sắc nhÆ°ng cÅ©ng không lên tiếng.
Giá»ng Nhất Thần bên kia trầm ổn tá»± nhiên: “Hữu Hi, gần đây em sao rồi? Em mang thai lâu nhÆ° váºy anh còn chÆ°a tá»›i thăm em, chị dâu em nói muốn tá»›i thăm em.â€
“Vá»›i em còn khách sáo nhÆ° váºy sao?†Hữu Hi cÆ°á»i.
“Äược rồi, nói địa chỉ Ä‘i!â€
Hữu Hi nhìn Lăng Khiếu Dương liếc mắt một cái, thấy mặt hắn không có vẻ gì phản đối nà ng mới nói địa chỉ cho Nhất Thần, sau đó nói thêm và i câu nữa mới ngăt điện thoại.
|
11-10-2013, 01:56 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Vẻ mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không biểu lá»™ gì, Hữu Hi cÅ©ng không há»i nhiá»u, hai ngÆ°á»i vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, hắn xem TV, nà ng nhà m chán khó chịu tiếp tục xoa xoa khuôn mặt quá mức nghiêm túc của hắn, cố nặn ra má»™t chút dá»… chịu.
Cuối cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có phản ứng, bà n tay to lá»›n bắt lấy đôi tay xấu xa của Hữu Hi, tức giáºn:†Em định nặn mặt anh thà nh cái gì? Xoa xoa nắn nắn không sợ mệt à ?â€
Hữu Hi mỉm cÆ°á»i, rút tay ra rồi lại ôm lấy thắt lÆ°ng hắn, khuôn mặt nhá» nhắn dụi dụi và o lồng ngá»±c rắn chắc của hắn
“Em Ä‘ang ngắm anh rất nghiêm túc..!â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói thì tiếng chuông cá»a vang lên, chắc là Nhất Thần đến đây, Hữu Hi ngồi dáºy nặng ná», hà nh Ä‘á»™ng cháºm chạp.
Ngô mụ đã ra mở cá»a, thấy Nhất Thần và vợ hắn đứng đó, Hữu Hi gá»i: “Anh Nhất Thần, chị dâu! Hai ngÆ°á»i tá»›i rồi à ?â€
Nhất Thần và Thanh Nhã đến, trong tay cầm theo nhiá»u đồ ăn dinh dưỡng, Thanh Nhã nhìn Hữu Hi, hâm má»™ nói:†Hữu Hi, chúc mừng em sắp là m mẹ. Sao rồi? Em ổn chứ?â€
Hữu Hi cháºm rãi Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c nắm tay Thanh Nhã: “Ổn chị ạ, chị lại đây ngồi.â€
Hai ngÆ°á»i phụ nữ rất thân thiện, nhÆ°ng hai gã Ä‘Ã n ông lại chỉ lạnh lùng nhìn lÆ°á»›t qua nhau, sau đó khách khà bắt tay chà o há»i.
Nhất Thần cố ý vô tình đảo mắt qua cái bụng đã nổi lên của Hữu Hi, tuy rằng chỉ trong nháy mắt nhÆ°ng không tránh khá»i ánh mắt của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Ngoà i Hữu Hi ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đối vá»›i ngÆ°á»i ngoà i không có lấy má»™t chút ấm áp, nhÆ°ng cÅ©ng không nên vô lá»…, ngÆ°á»i tá»›i là khách, nên tiếp đón chu đáo thì hÆ¡n.
Má»i ngÆ°á»i nói chuyện má»™t lát, luôn dùng những lá»i lẽ khách sáo thăm há»i nhau, dù hà i hòa thế nà o cÅ©ng có chút mất tá»± nhiên.
Giữa lúc đó có một cú điện thoại từ công ty của Lăng Khiếu Dương, hình như có chuyện gì đó.
Nói chuyện má»™t lúc Nhất Thần và Thanh Nhã phải vá», Hữu Hi má»i hỠở lại ăn cÆ¡m trÆ°a, Nhất Thần và Thanh Nhã lại nói còn có việc, khi nảo rảnh sẽ gặp lại sau.
Lúc bá»n há» vá» Hữu Hi muốn tiá»…n há» ra cá»a, vừa lúc nà ng cÅ©ng muốn ra ngoà i hoạt Ä‘á»™ng má»™t chút.
Lúc Hữu Hi đứng ở cá»a thay già y thì chuông cá»a vang lên, Ngô mụ chạy nhanh tá»›i mở cá»a, ngÆ°á»i đến là cô thÆ° kà há» Tô
Hữu Hi hÆ¡i ngạc nhiên, Ä‘ang định cất tiếng thì Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã nói trÆ°á»›c: “Cô và o trÆ°á»›c chá» má»™t látâ€
“Vâng!†thÆ° kà Tô Ä‘i và o trong, khách khà chà o há»i Hữu Hi .
Lúc thay già y Hữu Hi không cúi ngÆ°á»i nổi, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liá»n ngồi xuống, bế Hữu Hi ngồi trên đùi rồi mang già y cho nà ng má»™t cách thuần thục, có thể dá»… dà ng nháºn ra đây không phải lần đầu tiên Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vì nà ng là m những việc nhá» nhÆ° váºy, tuy là việc nhá» nhÆ°ng má»—i khi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m thế, trong lòng Hữu Hi luôn cảm thấy rất ấm áp.
Hữu Hi ôm lấy cổ hắn, nhịn không được liếc nhìn hắn má»™t cái, ba ngÆ°á»i còn lại trong lòng có rất nhiá»u cảm xúc, ánh mắt tất cả Ä‘á»u dừng lại trên ngÆ°á»i Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng .
Trong mắt thÆ° kà Tô có chút giáºt mình, hâm má»™, ghen tị, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vÄ© đại lạnh lùng trong lòng nà ng, lại ở trÆ°á»›c mặt Hữu Hi săn sóc dịu dà ng nhÆ° váºy…
Nà ng ta nắm chặt tay, móng tay cắm và o da thịt đến sắp chảy máu, sắc mặt hơi khó coi, lòng cảm thấy đau đớn.
Äổi già y xong, Hữu Hi đứng lên, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thay già y, không thèm chú ý tá»›i ánh mắt khác thÆ°á»ng của mấy ngÆ°á»i xung quanh.
Bốn ngÆ°á»i cùng Ä‘i ra cá»a, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Hữu Hi rất tá»± nhiên, tháºt cẩn tháºn để nà ng dá»±a và o ngÆ°á»i mình, hắn háºn không thể để Hữu Hi cả ngà y Ä‘á»u ở trong lòng hắn, không cần là m bất cứ việc gì.
Tâm tÆ° Nhất Thần phức tạp, tạm biệt Hữu Hi rồi cùng Thanh Nhã lái xe rá»i Ä‘i.
Hữu Hi vốn định Ä‘i ra tản bá»™, nhÆ°ng vừa rồi nhìn thấy thÆ° kà Tô đến đây, nà ng nghÄ© nhất định là Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có việc quan trá»ng phải là m, cho nên tiá»…n Nhất Thần và Thanh Nhã xong liá»n chạy nhanh và o nhà .
Lúc nà ng và o cá»a, Thanh Nhã vẫn còn đứng đó nhìn theo, khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trở nên lạnh lùng, trong ánh mắt có Ä‘iá»u gì đó khó nói.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»— vá»— lÆ°ng Hữu Hi, trầm giá»ng: “Em Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, anh có việc phải là m.â€
Hữu Hi gáºt đầu: “Vâng, hai ngÆ°á»i cứ là m việc Ä‘i!â€
Nói xong nà ng Ä‘i và o phòng ngủ, Hữu Hi ngồi trên giÆ°á»ng suy nghÄ©, lúc nà ng đến công ty của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cô thÆ° kà nà y từng có địch ý vá»›i nà ng, rõ rà ng cô ta có ý vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Có Ä‘iá»u… Ä‘iá»u kiện của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tốt nhÆ° váºy, chắc chắn có rất nhiá»u phụ nữ có ý vá»›i hắn, Hữu Hi miên man suy nghÄ© má»™t hồi, lắc lắc đầu chui và o ổ chăn, nà ng buồn ngủ quá, bất kể nà ng là ai, phụ nữ có thai vẫn là nhất.
Lúc Ä‘ang ngủ nà ng cảm giác được có má»™t đôi tay đặt lên bụng nà ng, dịu dà ng vuốt ve, sau đó lần lên nắm lấy vùng má»m mại đã đầy đặn hÆ¡n trÆ°á»›c của nà ng.
Rốt cuá»™c Hữu Hi không ngủ được, mở mắt ra, nà ng hÆ¡i mÆ¡ mà ng, xoay ngÆ°á»i thì nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nằm sau mình.
Nà ng há»i: “Anh giải quyết công việc tốt không?â€
“Äược rồi, em dáºy Ä‘i, ăn cÆ¡m thôi.†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói bên tai nà ng.
Phải rồi! Hữu Hi nhá»› ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn không thu tay lại, Hữu Hi bắt lấy tay hắn, “Anh! Ttay anh Ä‘ang nắm cái gì đấy!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hôn hôn môi Hữu Hi, lúc nà y má»›i lÆ°u luyến không thôi dá»i tay khá»i hai vùng má»m mại của Hữu Hi.
Hắn đỡ nà ng dáºy ôm nà ng và o lòng, đôi mắt Ä‘en chăm chú nhìn mặt nà ng, trầm giá»ng nói: “Hữu Hi…… lá»›n rồi!â€
Hữu Hi còn hÆ¡i mÆ¡ hồ, không suy nghÄ© gì đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là lá»›n rồi, em đã sắp trở thà nh mẹ hai đứa bé rồi, đâu còn là trẻ con nữa……â€
Trong mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có chút đùa nghịch, nhÆ°ng hắn lại nghiêm trang nói: “Lúc mang thai lá»›n hÆ¡n lúc trÆ°á»›c má»™t chút!â€
Hữu Hi hoà n hồn, thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhìn chằm chằm và o ngá»±c mình má»›i hiểu hắn Ä‘ang nói đến cái gì, mặt nà ng không khá»i nóng lên, tay Ä‘áºp và o ngá»±c hắn, “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng! Anh xấu xa! đồ háo sắc!!â€
Khuôn mặt vốn lạnh lùng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bá»—ng báºt cÆ°á»i,: “Ừ, anh là đồ háo sắc, em là vợ của đồ háo sắc!â€
Hữu Hi nhịn không được cÆ°á»i phá lên, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã biết nói đùa rồi! Hắn đã vì nà ng mà thay đổi là m nà ng cÆ°á»i Ä‘á» mặt, đôi môi má»m mại hôn lên bạc môi hắn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nắm lấy gáy Hữu Hi , chìm sâu và o nụ hôn ngá»t ngà o ấm áp nà y.
Mấy tháng sau,
Hữu Hi sắp sinh, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»—i ngà y Ä‘á»u đứng ngồi không yên, nà ng biết hắn Ä‘ang lo lắng.
Cách ngà y sinh dá»± tÃnh còn ba ngà y, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vốn định để Hữu Hi nằm viện trÆ°á»›c bốn năm ngà y chá» sinh nhÆ°ng Hữu Hi không chịu, nà ng không thÃch mùi bệnh viện, hÆ¡n nữa cÅ©ng không cần thiết phải lo lắng nhÆ° váºy, chỉ cần nằm viện trÆ°á»›c má»™t hai ngà y là được rồi, nà ng đã từng sinh qua má»™t đứa con, tâm lý nà ng bình tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u.
Hai ngà y nay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không Ä‘i là m, cÅ©ng không rá»i Hữu Hi dù chỉ má»™t tấc.
Lúc giữa trÆ°a, Hữu Hi Ä‘ang ngủ, không biết là m sao mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng tỉnh lại, cảm giác dÆ°á»›i ngÆ°á»i căng thẳng Ä‘au Ä‘á»›n, nà ng vá»™i gá»i: “Khiếu DÆ°Æ¡ng!â€
“Em dáºy rồi à ?†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi bên cạnh nà ng, Ä‘ang Ä‘á»c sách.
Hữu Hi xốc chăn lên, ôm bụng nói, “Vỡ ối rồi!†Nhưng vẫn chưa đến ngà y sinh mà , Hữu Hi vẫn hơi lo lắng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cá»±c kì lo lắng nhÆ°ng vẫn cố gắng duy trì bình tÄ©nh, ôm bế Hữu Hi lên: “Hữu Hi! Äừng sợ! Không sao đâu, chúng ta Ä‘i bệnh viện.â€
Giá»ng hắn hÆ¡i run run, hắn vá»™i mở cá»a phòng, Ngô mụ nhìn thấy Hữu Hi biết là sắp sinh, liên tục dặn vá»›i theo sau lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng .
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tuy sốt ruá»™t chạy ra ngoà i nhÆ°ng vẫn ghi nhá»› lá»i Ngô mụ dặn, nổ máy xe vá» phÃa bệnh viện.
Hữu Hi bị Ä‘Æ°a và o phòng sinh, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị ngăn ở bên ngoà i, vì quá lo lắng nên hai nắm đấm của hắn nắm chặt, ngÆ°á»i không biết lại tưởng hắn muốn Ä‘i đánh nhau.
Hắn cứng Ä‘á» ngÆ°á»i đứng ngoà i phòng sinh, vẻ mặt lo lắng. Không biết qua bao lâu, Tạ Tấn Thiên và Thảo Lan cÅ©ng đến.
“Khiếu Dương!†tay Tạ Tấn Thiên vỗ vỗ bả vai Lăng Khiếu Dương, lúc nà y Lăng Khiếu Dương mới quay đầu lại, vẻ mặt tái nhợt.
“Cáºu không sao chứ?†Tạ Tấn Thiên nhìn sắc mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không khá»i lo lắng.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rất khó coi, hắn bất an: “Tại sao vẫn chÆ°a raâ€
Thảo lan nói: “Khiếu DÆ°Æ¡ng, đừng lo lắng quá nhÆ° váºy, không sao đâu, ngồi xuống trÆ°á»›c đã.â€
Từ phòng sinh truyá»n đến tiếng Hữu Hi la hét Ä‘au Ä‘á»›n, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi cứng Ä‘á» bá»—ng báºt dáºy nhÆ° viên đạn định xông và o phòng sinh liá»n bị Tạ Tấn Thiên giữ chặt lấy: “Cáºu và o không phải cà ng thêm phiá»n hÆ¡n sao, cứ ngồi ngoà i nà y chá» Ä‘!.â€
Lăng Khiếu Dương dừng lại, đứng ngoà i nà y nghe tiếng Hữu Hi la hét đau đớn, hắn sắp bị bóp nghẹt rồi.
Dà y vò, một loại dà y vò khổ sở, ngay lúc Lăng Khiếu Dương sắp bị tiếng kêu la của Hữu Hi là m cho tan nát, một tiếng trẻ con òa khóc từ phòng sinh vang ra.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng run rẩy, hai mắt sáng ngá»i, kÃch Ä‘á»™ng hô: “Sinh rồi phải không? Hữu Hi! Em không Ä‘au chứ!â€
Tạ Tấn Thiên cÆ°á»i nói: “Hehe, chúc mừng cáºu là m bố nha! Nghe cái giá»ng nà y chắn chắn là má»™t đứa bé bụ bẫm.â€
Khuôn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i hÆ¡i thả lá»ng, cá»a phòng sinh mở, Hữu Hi được đẩy ra.
Nà ng tháºt sá»± rất suy yếu, hai mắt khép há», nhìn thấy vẻ mặt lo lắng cùng Ä‘au lòng của Khiếu DÆ°Æ¡ng nà ng khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng , ‘tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi’, nà ng đã sắp không còn sức để nói nữa.
Hữu Hi nằm ở phòng bệnh cao cấp Lăng Khiếu Dương đã đặt sẵn mấy ngà y trước, nà ng vẫn ngủ, việc sinh con đã lấy hết sức lực của nà ng.
Tạ Tấn Thiên cùng Thảo Lan nhìn Hữu Hi ngủ, mẹ con bình an, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không quấy rầy nhiá»u bèn ra vá».
Trong lòng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có má»™t cảm giác to lá»›n không nói nên lá»i, vui mừng, hồi há»™p, cÅ©ng không rõ là cảm giác gì nữa.
Nhìn Hữu Hi trÆ°á»›c mắt hắn, ngÆ°á»i vợ hắn yêu nhất, không biết vì sao tá»± nhiên ánh mắt hắn dịu xuống, lòng cÅ©ng an bình hÆ¡n.
Hắn nắm tay truyá»n cho nà ng sức lá»±c, muốn giúp nà ng mau chóng khá»e lại, nắm chặt tay nà ng hắn có cảm giác nhÆ° hắn cÅ©ng vá»›i được đến lòng của nà ng váºy.
“Anh là bố đứa bé à ?†má»™t giá»ng nói vang lên ngoà i cá»a.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quay lại thì nhìn thấy má»™t cô y tá, hắn lạnh nhạt: “Là tôi!â€
Y tá không kiá»m được, lén nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rồi nói: “Con của anh được bốn cân hai, rất khá»e mạnh, là con trai.â€
Con! Là con của hắn! Lăng Khiếu Dương lúc nà y mới cúi đầu xuống nhìn đứa trẻ đang nằm trong nôi kia.
Lòng hắn chợt run run, nghe thấy tiếng cá»±a quáºy của thằng bé, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi xuống ngắm nhìn thằng nhóc Ä‘ang từ từ nhắm hai mắt lại, mặt mÅ©i nhăn nhăn hồng hồng, tháºt sá»± nhìn không ra nó giống ai hết.
Cục cÆ°ng của há» hÆ¡i chu môi lên, bà n tay bé xÃu nắm nắm.
Hữu Hi, nà ng tháºt vÄ© đại! Thân thể nhá» bé yếu á»›t nhÆ° váºy mà còn mang thai cục cÆ°ng vì hắn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kiá»m không được vÆ°Æ¡n tay chạm và o tay thằng bé, tiểu gia há»a nà y là đứa nhá» của hắn và Hữu Hi, là con trai hắn.
“Anh từ từ chăm sóc hai mẹ con Ä‘i!†Y tá nói xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i, hắn bế thằng bé đặt bên cạnh giÆ°á»ng Hữu Hi, hy vá»ng nà ng vừa tỉnh lại là có thể nhìn thấy cục cÆ°ng của há».
Má»™t bên là ngÆ°á»i phụ nữ hắn yêu nhất, má»™t bên là cục cÆ°ng ruá»™t thịt của hắn, Lăng Khiếu hạnh phúc nói không nên lá»i, vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đặt má»™t nụ hôn lên trán Hữu Hi .
Hắn ngồi má»™t chá»— ngây ngốc nhìn Hữu Hi, lại ngây ngốc nhìn đứa nhá».
Không biết bao lâu trôi qua, cục cÆ°ng Ä‘ang ngủ chợt khóc òa lên, cái mồm bé xÃu mà khóc rất lợi hại.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhất thá»i bối rối đứng lên, hắn phải là m gì đây? Äà nh chỉ biết ôm lấy đứa bé, vá»— vá» nó.
NhÆ°ng thân thể nhá» nhÆ° váºy hắn cÅ©ng không dám ôm lấy, chÃnh lúc Ä‘ang sốt ruá»™t lại nghe thấy tiếng Hữu Hi.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng!â€
“Hữu Hi, em tỉnh rồi à ?†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quay đầu lại nhìn ánh mắt ấm áp của nà ng, má»™t tay ôm nà ng, thân thiết mà kÃch Ä‘á»™ng há»i: « Em có khá»e không, có thoải mái không, còn Ä‘au không?â€
Hữu Hi khẽ lắc đầu, “Em không sao. Sao con lại khóc? Anh ôm nó lại đây cho em nhìn vá»›i!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng buông Hữu Hi ra, xoay ngÆ°á»i lại, tháºt cẩn tháºn ôm lấy tiểu gia há»a Ä‘ang khóc oa oa, sau đó nhẹ nhà ng đặt nó trong lòng Hữu Hi.
Ôm cục cÆ°ng của nà ng và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng , nhìn thân thể bé xÃu của nó, Hữu Hi trà n ngáºp vui sÆ°á»›ng hôn lên đứa bé Ä‘ang khóc kia, trên mặt nở nụ cÆ°á»i Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
“Bảo bối đừng khóc, mẹ đây rồi!†Hữu Hi cÆ°á»i nói, lấy tay sá» thá» thấy cục cÆ°ng cÅ©ng không phải tè dầm, chắc thằng bé đói bụng rồi.
Nà ng thuần thục cởi áo ra, Ä‘em đầu vú Ä‘Æ°a và o miệng đứa nhá», tiểu tá» kia láºp tức không khóc nữa, nhÆ°ng nó mút mút và i cái, dÆ°á»ng nhÆ° không hút được gì, lại tiếp tục khóc tiếp.
“Không có sữa à ?†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng há»i, rồi nhìn tiểu tá» kia ngáºm lấy nhÅ© hoa hồng hà o của Hữu Hi, tá»± nhiên hắn lại thấy khó chịu.
“Không thể nà o, có thể là thằng bé không bú được.†Hữu Hi hơi sốt ruột, nếu không có sữa mẹ thằng bé sẽ phải uống sữa bột, rất thiếu dinh dưỡng.
Thá» lại và i lần vẫn không được, Hữu Hi Ä‘Ã nh phải thôi, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i gá»i thầy thuốc, mua sữa, pha xong cho tiểu tá» nà y uống má»›i là m nó ngoan ngoãn dịu xuống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lúc nà y mồ hôi Æ°á»›t đẫm, cho tá»›i bây giá» hắn chÆ°a từng luống cuống tay chân nhÆ° váºy.
Ngô mụ hà ng ngà y đến Ä‘Æ°a cÆ¡m, Ä‘á»u là những món ăn bổ dưỡng cho phụ nữ sau khi sinh, còn dặn dò Hữu Hi phải chú ý má»™t số Ä‘iểm.
Hữu Hi nói không có sữa, đứa nhá» không bú được, Ngô mụ lại nói đứa nhá» không bú được, có thể để cho bố đứa nhá» thá».
Lá»i nói của Ngô mụ là m Hữu Hi Ä‘á» bừng mặt, may mà Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘i ra ngoà i không nghe thấy. Hữu Hi tròn mắt nhìn Ngô mụ - ngÆ°á»i Ä‘ang có vẻ mặt tá»± nhiên không thể tá»± nhiên hÆ¡n.
Ngô mụ định ở lại chăm sóc Hữu Hi , dù sao Ä‘Ã n ông có rất nhiá»u chá»— không tiện, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại từ chối, hắn có thể tá»± tay chăm sóc vợ mình, bảo Ngô mụ vá» nhà trÆ°á»›c.
Mà n đêm bao phủ, Hữu Hi ôm cục cÆ°ng đáng yêu, nhÆ°ng sau và i giá» trở nên mệt má»i, lông mà y hÆ¡i nhÃu lại.
“Hữu Hi, em ngủ đi, em mệt rồi!†Lăng Khiếu Dương ôm lấy cục cưng từ tay Hữu Hi đặt và o trong nôi.
Tiểu tá» kia Ä‘ang say ngủ không phát hiện ra mình đã bị ông bố lừa đặt sang cái giÆ°á»ng khác để chiếm chá»— .
Báºn rá»™n lo lắng suốt từ sáng đến đêm, Hữu Hi và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»›i có thể thở phà o nhẹ nhõm nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Lăng Khiếu Dương nằm bên cạnh nà ng, Hữu Hi nằm trong lòng hắn, một lát sau đã ngủ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng trải qua má»™t ngà y lo lắng tất báºt, ôm Hữu Hi, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng chợp mắt.
Không biết bao lâu sau, bảo bối nhà há» lại khóc nhè. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng báºt dáºy, chạy nhanh đến giÆ°á»ng thằng bé bế nó lên, “Ngoan, đừng khóc, uống sữa nà o……â€
Hữu Hi đã thức dáºy nhÆ°ng không há» lên tiếng, chỉ yên lặng chăm chú nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Thân thể cao lớn, trong tay ôm đứa bé đang khóc mãi, tay chân luống cuống cho thằng bé uống sữa rồi mới thay tã cho nó.
Cho tá»›i bây giá» Hữu Hi không thể tưởng tượng nổi má»™t Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lạnh lùng kiêu hãnh lại Ä‘i là m những việc nà y, tháºt khó hình dung ra má»™t con ngÆ°á»i cao ngạo lại là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy ấm áp nhÆ° váºy.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng, để em thá» lại lần nữa.†nà ng vẫn hy vá»ng thằng bé có thể uống sữa mẹ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thấy Hữu Hi đã tỉnh liá»n Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt đặt đứa nhá» bên cạnh nà ng, má»™t lá»›n má»™t nhá» nằm ở nÆ¡i đó, rất thoải mái ấm áp.
Hữu Hi cho thằng bé uống sữa nhÆ°ng hình nhÆ° thằng bé không bú được òa khóc. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi bên cạnh, vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i khẽ đẩy Hữu Hi nằm xuống.
Äôi mắt Ä‘en kịt của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cuối cùng hắn cúi đầu xuống ngáºm lấy nÆ¡i đã lâu hắn không chạm qua, Hữu Hi mặt Ä‘á» nhÆ° lá»a đốt.
“Äau……!†Hữu Hi nhÃu mà y kêu.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngẩng đầu cÆ°á»i gian xảo, “Vẫn là bố lợi hại hÆ¡nâ€, hắn má»›i mút má»™t cái sữa đã ra rồi.
Tiểu tỠkia ăn no rồi lại ngủ, Lăng Khiếu Dương nằm bên cạnh Hữu Hi, đôi mắt đen ngắm nhìn dung nhan của nà ng.
“Hữu Hi, Con chúng ta gá»i là Lăng An Ä‘i.†Hắn tưởng là con gái, cÅ©ng mong là con gái, không ngá» lại sinh hạ má»™t thằng nhóc, mấy cái tên hay đã chá»n trÆ°á»›c kia bây giá» không dùng được.
Lăng An là ghép từ há» của hai ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa cÅ©ng dá»… nghe, Hữu Hi ôm thắt lÆ°ng hắn, cÆ°á»i nói: “Äược, váºy gá»i cục cÆ°ng là Lăng An Ä‘i!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cúi đầu, nặng ná» nói: “Anh yêu em, Hữu Hi.†Nà ng hôn hôn hắn, má»™t nhà hạnh phúc gắn bó cả Ä‘á»i.
Cục cÆ°ng đầy tháng trở nên rất xinh đẹp, toà n bá»™ Ä‘á»u là bản sao thu nhá» của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. TrÆ°á»›c mặt Tạ Tấn Thiên, Thảo Lan, còn có CÆ°á»ng Tá» và bạn bè của há», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»± hà o khoe Tiểu Lăng An của hắn hôm nay đầy tháng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liá»n mở tiệc ở khách sạn.
NgÆ°á»i thân của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không nhiá»u, nhÆ°ng bạn bè thì lại rất đông, những ngÆ°á»i bạn nà y thân pháºn Ä‘á»u có chút đặc biệt.
Hữu Hi chỉ biết những ngÆ°á»i nà y cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quan hệ không phải là Ãt, nhÆ°ng cÅ©ng không biết nói gì nhiá»u, trong bữa tiệc nà ng chợt nhìn thấy Nhất Thần , hắn trở nên gầy hÆ¡n, đôi mắt hÆ¡i ảm đạm. Lúc bữa tiệc tan, má»i ngÆ°á»i lần lượt ra vá».
Lúc Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tiá»…n và i ngÆ°á»i bạn, Hữu Hi cÅ©ng Ä‘i tiá»…n Nhất Thần, Ä‘Æ°a đứa nhá» Ä‘ang ngủ cho Ngô mụ bế.
Hữu Hi thắc mắc sao Nhất Thần không Ä‘Æ°a vợ đến, trong bữa tiệc cÅ©ng đã há»i qua nhÆ°ng Nhất Thần chÆ°a trả lá»i, nhÆ°ng nhìn dáng vẻ sa sút của Nhất Thần nà ng vẫn nhịn không được: “Nhất Thần… Có phải xảy ra chuyện gì không? Sao chị dâu không tá»›i?â€
Ãnh Nhất Thần mắt tối sầm lại, lúc sau má»›i cÆ°á»i khẽ, “Bá»n anh…ly hôn rồi!â€
Ly hôn? Hữu Hi kinh ngạc : “Vì sao?â€
“Không hợp nhau thôi. Äừng lo lắng, không sao đâu, anh Ä‘i đây†Nhất Thần nói xong Ä‘i vá» phÃa bãi Ä‘á»— xe của khách sạn.
Hữu Hi ngÆ¡ ngác đứng ở đó, Nhất Thần… ly hôn…Sao lại thế? Bá»n hỠđã xảy ra chuyện gì?
Chợt nà ng cảm thấy thắt lưng căng thẳng, nà ng bị một cánh tay bá đạo ôm lấy, quay đầu lại mới nhìn thấy khuôn mặt hơi ngà ngà say của Lăng Khiếu Dương.
Äôi mắt Ä‘en thâm trầm của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° có chút bất an, giá»ng hắn lạnh lùng: “Lăng An khóc.â€
“Váºy sao? Äể em Ä‘i bế nó, chắc là thằng bé đói bụng!â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i xe, Ngô mụ ôm cục cÆ°ng Ä‘ang khóc ngồi trong xe.
|
11-10-2013, 01:57 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Lăng an bú sữa trong lòng Hữu Hi liá»n không khóc nữa, Hữu Hi vuốt vuốt mặt thằng bé, trong lòng có má»™t cảm giác khó chịu.
Chuyện Nhất Thần ly hôn vẫn khÆ¡i dáºy những gợn sóng trong đáy lòng yên bình của nà ng, nà ng hy vá»ng hắn có thể hạnh phúc, nhÆ°ng má»i chuyện luôn năm ngoà i dá»± Ä‘oán của má»i ngÆ°á»i.
Lão Trương lái xe, Lăng Khiếu Dương ngồi một chỗ, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, đôi mắt đen nhìn khuôn mặt hoảng hốt của Hữu Hi, hắn cảm thấy rất bất an..
Hắn đã nghe Nhất Thần nói chuyện với Hữu Hi, Nhất Thần đã ly hôn. Vì sao lại ly hôn? Vì Hữu Hi sao? Mà Hữu Hi vẫn còn yêu hắn ta sao?
Hắn nhớ lại những năm tháng tang thương trước đó, kà ức một ngà n năm đã qua, hắn biết sự tình không hỠđơn giản.
Hữu Hi biết những gì hắn Ä‘á»u biết, những chuyện Hữu Hi không biết thì hắn cà ng biết rõ hÆ¡n, những chuyện sâu xa của Nhất Thần và Hữu Hi hắn cÅ©ng Ä‘á»u biết hết.
Äôi mắt Ä‘en âm trầm cuả Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn khuôn mặt xịu xuống của Hữu Hi mà đau lòng nghÄ©, “Hữu Hi, em có biết không? Tuy chúng ta đã kết hôn sinh con, nhÆ°ng anh vẫn còn rất sợ hãi, sợ em sẽ bá» anh Ä‘i, vì anh chÆ°a bao giá» chạm đến được trái tim của em.â€
Lăng Khiếu Dương nắm chặt tay, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch, tâm trạng cũng mỠmịt đi.
Vá» nhà , Hữu Hi vá»™i và o trong, má»™t thân nhẹ nhà ng khoan khoái. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng từ phÃa sau ôm chặt lấy nà ng, vùi đầu và o cổ nà ng.
Khuôn ngá»±c rắn chắc nóng bá»ng, hÆ¡i thở của hắn phả trên cổ nà ng, mang theo hÆ¡i rượu má»ng manh trà n ngáºp xung quanh nà ng.
“Äi tắm rồi ngủ má»™t lát Ä‘i.†Hữu Hi vá»— vá» cánh tay Ä‘ang ôm trÆ°á»›c ngá»±c nà ng.
“Hữu Hi!†Giá»ng hắn khà n khan hÆ¡i u ám: “Äừng bá» anh và Lăng An!â€
Hữu Hi ở xoay ngÆ°á»i trong lòng hắn, những ngón tay xoa xoa khuôn mặt lạnh lẽo của hắn: “Äồ ngốc, sao em lại bá» anh và Lăng An được! NÆ¡i nà y là nhà em, em không Ä‘i đâu hết.â€
Lá»i nói của Hữu Hi đã hÆ¡i xoa dịu cảm xúc bất an của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hÃt sâu, cảm nháºn hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của Hữu Hi , đôi môi ấm nóng di chuyển trên cổ nà ng, hôn môi nà ng má»™t chút rồi má»›i buông nà ng ra, “Anh Ä‘i tắm!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘i tắm, Hữu Hi Ä‘i tá»›i bên cạnh Lăng An, nhìn khuôn mặt nhá» nhắn đáng yêu nà ng dịu dà ng nở nụ cÆ°á»i, bà n tay vuốt vuốt bà n tay nhá» bé của nó, cÆ°á»i nói:†Lăng An, bố con tháºt ngốc, mẹ là m sao rá»i bá» bố con con được?â€
Lăng An mở mắt, dÆ°á»ng nhÆ° là nhìn Hữu Hi, rồi láºp tức lại khép lại tiếp tục má»™ng đẹp của nó.
Bảo bối Tiểu An đã sinh rồi nhÆ°ng Hữu Hi vẫn gác lại giấc mÆ¡ đại há»c của mình, thằng bé còn nhá» nhÆ° váºy, nà ng phải chăm sóc thằng bé, cho thằng bé tình thÆ°Æ¡ng lá»›n nhất, hà ng năm Ä‘i há»p phụ huynh cho thằng bé.
Hữu Hi thÃch đứa nhá», yêu đứa nhá», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại cà ng yêu hÆ¡n, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông to xác nhÆ° hắn lại Ä‘i thay tã cho cục cÆ°ng, Ä‘á»™ng tác còn thuần thục hÆ¡n so vá»›i Hữu Hi.
Buổi tối lúc Ä‘i ngủ, hắn còn thÃch Ä‘em cục cÆ°ng đặt trên vùng bụng rắn chắc của mình, cục cÆ°ng nhẩn nha trên bụng hắn, có đôi khi còn có thể ngẫu hứng là m và i bãi trên đó.
Hữu Hi nằm bên cạnh cÆ°á»i khanh khách, sau đó giúp đỡ hắn thu tháºp tà n cục, thu dá»n xong Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»›i có thể để Lăng An trở lại nôi.
Ngoà i việc chăm sóc cục cÆ°ng, là m việc, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng còn chá»n thá»i gian thÃch hợp Ä‘Æ°a Hữu Hi ra ngoà i chÆ¡i cho thoải mái má»™t chút.
Hữu Hi cÅ©ng luôn há»i hắn Ä‘em em trai bảo bối của nà ng Ä‘i đâu, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chỉ toà n nói bà máºt.
Hắn không nói, tên Gia Táºn kia cÅ©ng im nhÆ° thóc, Ä‘iá»u duy nhất đáng an ủi là , má»—i tuần Gia Táºn Ä‘á»u gá»i Ä‘iện thoại, bằng không nà ng tháºt sá»± rất nghi ngá», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng có phải lừa bán trẻ con rồi không…
Hôm nay trÆ°á»›c lúc ngủ, Hữu Hi tháºt sá»± không chịu nổi hai ngÆ°á»i bá»n há» trêu chá»c nà ng, nà ng đứng dáºy, ngồi trên đùi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn xuống hắn, vÆ°Æ¡n tay tá» vẻ rất uy hiếp nhéo nhéo áo ngủ của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng! Anh nói Ä‘i! Anh giấu em trai em ở đâu, em là chị nó gặp má»™t tà không được sao?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng co chân lên, ngÆ°á»i Hữu Hi không tá»± chủ được ngã vá» phÃa trÆ°á»›c.
†Ừ!†Ngồi trên chá»— mẫn cảm của má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang có kế hoạch nham hiểm, Hữu Hi lại còn vẫn hồn nhiên không biết.
Äôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm và o Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu, “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng! Anh nói Ä‘i! Có phải có chuyện gạt em đúng không?â€
Lén lén lút lút, chắc chắn là có gì mỠám đây mà , Hữu Hi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i tá» vẻ đáng thÆ°Æ¡ng: “Em bây giá» giống nhÆ° là không biết gì vá» anh ấy!â€
Lăng Khiếu Dương xoa xoa lưng Hữu Hi,vuốt ve, trên mặt có vẻ cố nhẫn nhịn.
“ Quả tháºt anh có chuyện chÆ°a nói vá»›i em!â€
Hữu Hi nhÃu mà y, mặt ỉu xìu, “Tháºt là có à , tuy chúng ta là vợ chồng nhÆ°ng có Ä‘iá»u riêng tÆ° cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, anh không muốn nói, váºy em cÅ©ng không thÃch nghe.â€
“Rõ rà ng là muốn biết mà , viết hết trên mặt em rồi nà y! Là vợ chồng thì cÅ©ng phải tháºt thà vá»›i nhau chứ!â€
Hữu Hi cÆ°á»i hì hì,†Äược, váºy bổn đại nhân đây cho anh cÆ¡ há»™i thà nh khẩn!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghiêm mặt, tay lần cởi quần áo Hữu Hi, Hữu Hi vá»™i túm lấy áo ngủ. “Nà y. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh… anh định… là m gì?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẻ mặt lạnh lùng, tá» vẻ rất nghiêm túc thà nh tháºt: â€Anh Ä‘ang thà nh khẩn mà , em không chịu thà nh khẩn, thế thì để anh trÆ°á»›c váºy.†Nói xong hắn ngồi dáºy, Hữu Hi ngã ra sau nằm ở phÃa Ä‘uôi giÆ°á»ng, không phải nà ng nói cái loại thà nh khẩn nà y! Hữu Hi bức xúc quá mắng nhẹ: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng! Anh… đồ xấu xa… ai nói cái nà y vá»›i anh?!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã sá»›m cởi áo ngủ ra, thân mình nóng bá»ng đè lên ngÆ°á»i Hữu Hi, thanh giá»ng nói có chút gấp gáp: “Anh chÆ°a đủ thẳng thắn thà nh khẩn sao?â€
Hữu Hi xấu hổ: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh đáng ghét lắm biết không, dám hiểu ngược ý em!â€
“Em không muốn sao?â€. Môi hắn dừng trên môi nà ng, nụ hôn mang theo ẩn nhẫn và khát vá»ng đã đè nén bấy lâu, “Chúng ta đã lâu không là m rồi, Hữu Hi, em không muốn sao?â€
“Em…†Hữu Hi nói có không được, nói không thì cà ng khó hÆ¡n, cuối cùng cúi vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t chút, cÆ°á»i hì hì nói: “Em má»›i sinh được có hai tháng, anh không nhá»› lá»i bác sÄ© dặn sao?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cúi đầu than thở má»™t tiếng, vẻ không cam lòng: “Äồ yêu tinh tra tấn ngÆ°á»i, anh Ä‘au lắm, không tin em sá» thá» xem.â€
Mặt Hữu Hi Ä‘á» bừng, gã Ä‘Ã n ông nà y cà ng ngà y cà ng không đứng đắn, tay nà ng trừng phạt véo và o hông Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng , “Äáng ghét, ai bảo anh suốt ngà y trêu chá»c em?â€
Hắn nhếch môi cÆ°á»i cố nhịn, nhịn nà o, nhịn nà o, nhịn má»™t thá»i gian nữa đến lúc ấy hắn muốn là m gì thì là m.
Hôm sau, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói muốn dẫn Hữu Hi ra ngoà i, giao Lăng An cho Ngô mụ chăm sóc, ngồi trên xe Hữu Hi nhịn không được há»i: “Khiếu DÆ°Æ¡ng, chúng mình Ä‘i đâu váºy?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»™t tay lái xe, má»™t tay nắm tay Hữu Hi, “Hôm nay là ngà y thằng thắn thà nh khẩn.â€
“Anh định thừa nÆ°á»›c đục thả câu à ?†Hữu Hi có chút chá» mong, lại có chút mất mát, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng… nà ng tháºt sá»± không biết, nà ng đã vắng mặt quá lâu trong quãng Ä‘á»i hắn.
ÄÆ°á»ng Ä‘i rất xa, không biết từ lúc nà o Hữu Hi đã mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngủ. Mãi đến lúc bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hôn đến ná»—i hÃt thở không thông má»›i tỉnh lại, mở mắt ra Ä‘iá»u đầu tiên nhìn thấy là khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng , sau khi hắn rá»i khá»i môi mình nà ng má»›i nháºn ra dÆ°á»ng nhÆ° mình Ä‘ang bÆ°á»›c và o má»™t tòa thà nh má»™ng ảo.
Xuống xe, Hữu Hi nhìn xung quanh, đủ loại cây cối được cắt tỉa thà nh những hình dạng đặc sắc, là m Hữu Hi không khá»i liên tưởng đến bá»™ phim thợ là m vÆ°á»n Edward.
Trong đó Edward dùng tà i nghệ của mình để cắt tỉa, chăm sóc khu vÆ°á»n trở thà nh muôn hình vạn trạng.
Hữu Hi cảm thấy nÆ¡i nà y tháºt sá»± rất kỳ lạ, nà ng nhịn không được liá»n há»i “Äây là nÆ¡i nà o? Äẹp tháºt!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chắn trÆ°á»›c mặt Hữu Hi, nhìn nét mÆ¡ má»™ng hồn nhiên trên mặt hắn, nà ng cÆ°á»i khẽ, Ä‘ang định mở miệng thì nghe thấy tiếng la hét vui sÆ°á»›ng.
“Chị, anh rể!†Chợt thấy thằng nhóc Gia Táºn chạy từ trong tòa thà nh ra.
“Gia Táºn?!†Hữu Hi ngÆ¡ ngác, “Sao em lại ở trong nà y?†sau đó chợt nháºn ra “Em luôn ở trong nà y?â€
“Chị, nhìn mặt chị ngốc quáâ€! Gia Táºn phì cÆ°á»i, không quên giá»…u cợt Hữu Hi.
“Tiểu quá»· xấu xa! Dám giá»…u cợt chị!†Hữu Hi là m Ä‘á»™ng tác định cốc đầu Gia Táºn, Gia Táºn tót sang bên cạnh Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, “Anh rể, chị hung dữ quá, trÆ°á»›c kia rất dịu dà ng mà ! Anh rể à , chị em biến thà nh nhÆ° váºy không phải công lao của anh chứ?â€
Hữu Hi đẩy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ra, khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, chau mà y, vẻ mặt tức giáºn hừ lạnh: “Nói Ä‘i, hai ngÆ°á»i má»™t lá»›n má»™t nhá» Ä‘ang là m cái quá»· gì?!â€
â€œÆ , cái nà y…để anh rể nói cho chị nha, em còn phải luyện táºp, Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c đây.†Gia Táºn nói xong chạy nhanh nhÆ° chá»›p.
Hữu Hi Ä‘ang định há»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sao lại thế nà y, đây là nÆ¡i nà o, sao Gia Táºn lại ở đây, lúc ở đây là m cái gì thì từ trong tòa thà nh có má»™t tốp nam nữ Ä‘i ra.
Nà ng không kiá»m được liếc mắt má»™t cái, trong đó có má»™t cô gái xinh đẹp, má»™t vẻ đẹp trung tÃnh cảm thấy rất cứng rắn mà lại không mất Ä‘i vẻ dịu dà ng.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dáng dấp cao lá»›n Ä‘á»u toát lên vẻ tuấn mỹ bất phà m, ý nghÄ© đầu tiên trong đầu Hữu Hi là . “Bá»n há» là ai? Có quan hệ gì vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng?â€
Trong đó má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tà tà cÆ°á»i: “Chà … Lăng, bên cạnh anh là ai váºy? Sao không giá»›i thiệu Ä‘i?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thá»±c tá»± hà o: “Vợ tôi!â€
Và i ngÆ°á»i nữa Ä‘i tá»›i gần Hữu Hi , trong đó má»™t ngÆ°á»i đứng cạnh ngÆ°á»i vừa rồi vÆ°Æ¡n tay nói:†Tôi là Phong Tứ!â€
“Tôi là Vân Phi.â€
“Tôi là nguyệt ChÃnh.â€
“Tôi là Cao Lá»—i.â€
Bốn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông giá»›i thiệu xong, cuối cùng đến cô gái xinh đẹp, cô gái Ä‘Æ°a tay ra bắt tay Hữu Hi. “Tôi là LÆ°u Vânâ€
Tay LÆ°u Vân dùng sức bóp chặt tay Hữu Hi, Hữu Hi không ngại, chỉ hÆ¡i Ä‘au, nhÃu mà y má»™t chút.
Lăng Khiếu Dương dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Lưu Vân, lúc ấy cô ta mới buông tay Hữu Hi ra.
Sau khi là m quen vá»›i nhau má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tản ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Hữu Hi Ä‘i thăm quan xung quanh.
Cho tá»›i lúc Khiếu DÆ°Æ¡ng nói cho Hữu Hi biết đây là nÆ¡i nà o, Hữu Hi chÆ°a từng nghÄ© nÆ¡i nà y lại có quy mô nhÆ° váºy, quả tháºt khiến nà ng ngạc nhiên.
Thì ra đây là nÆ¡i chÃnh phủ đặc biệt bồi dưỡng nhân tà i, theo là giải của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Hữu Hi liá»n hiểu ra đây là nÆ¡i huấn luyện đặc công.
Sao em trai nà ng lại lá»±a chá»n cuá»™c sống thế nà y? Mà sao Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại đồng ý chứ?
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không đảm nhiệm chức vụ gì, tuy nhiên hắn là ngÆ°á»i lá»±a chá»n nhân tà i, rèn luyện há» thà nh những tinh anh, bốn ngÆ°á»i Æ°a nhìn vừa rồi và cô gái kia Ä‘á»u là do Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lá»±a chá»n.
“NhÆ°ng nÆ¡i nà y có tÃnh cÆ¡ máºt mà â€, Hữu Hi hÆ¡i lo lắng há»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhếch môi cÆ°á»i, “Anh có há»i ý kiến cấp trên rồi.â€
Hữu Hi không biết tâm tình của mình là gì, được tin tưởng nà ng rất vui, tuy nhiên nà ng chÆ°a bao giá» nghÄ© Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngoà i thân pháºn chủ tịch má»™t táºp Ä‘oà n ra lại có thân pháºn thần bà thế nà y.
“Em muốn Ä‘Æ°a Gia Táºn Ä‘i!†Hữu Hi không biết vì sao, nhÆ°ng nà ng không muốn Gia Táºn lá»±a chá»n công việc nà y, nà ng hy vá»ng Gia Táºn giống nhÆ° những đứa trẻ bình thÆ°á»ng, có má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng, an ổn vui vẻ.
“Hữu Hi, đây là lá»±a chá»n của Gia Táºn, thằng bé thÃch nÆ¡i nà y, hÆ¡n nữa thằng bé rất thông minh, nó sẽ trở nên vÄ© đại.â€
“NhÆ°ng nó chỉ là má»™t đứa trẻ má»›i mÆ°á»i tuổi!â€
“Em nên hiểu thằng bé, tâm trà của nó không chỉ là đứa trẻ 10 tuổi, thằng bé đã hiểu nhiá»u chuyện, tá»± mình biết nên là m gì, nên Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng nà o.â€
“NhÆ°ng ..â€
“Tối nay ở đây Ä‘i, em cứ nói chuyện vá»›i Gia Táºn xem, nếu thằng bé muốn Ä‘i thì anh cÅ©ng đồng ýâ€
“NhÆ°ng còn Lăng An…â€
“Có Ngô mụ mà , em có thể yên tâm.â€
“Vâng!â€
Lúc đêm đến Hữu Hi có Ä‘em chuyện nà y nói vá»›i Gia Táºn, có Ä‘iá»u giống nhÆ° Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã nói, Gia Táºn không muốn rá»i Ä‘i, thắng bé thÃch nÆ¡i nà y, thÃch cuá»™c sống nhÆ° váºy, thằng bé tháºt sá»± không giống má»™t đứa trẻ nữa.
Cuối cùng Hữu Hi cÅ©ng chỉ biết dặn dò Gia Táºn, dù sao nÆ¡i nà y cÅ©ng không phải hang hùm hang sói gì, nhÆ°ng nó không bình thÆ°á»ng quá mức khiến Hữu Hi hÆ¡i lo lắng cho Gia Táºn.
Vì vừa táºp luyện xong nên Hữu Hi có bảo Gia Táºn Ä‘i nghỉ ngÆ¡i, có lẽ nà ng cÅ©ng cần thá»i gian tiêu hóa sá»± kinh ngạc bất thình lình nà y.
Từ phòng Gia Táºn Ä‘i ra, Hữu Hi ra khá»i khuôn viên, gió đêm là nh lạnh thổi và o nà ng, dÆ°á»ng nhÆ° muốn thổi tan Ä‘i đám mấy Ä‘en trong lòng nà ng.
Trong cÆ¡n gió mát lạnh truyá»n đến và i âm thanh, là giá»ng nói của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, còn của má»™t ngÆ°á»i nữa.
“Lăng, cô ấy chÃnh là ngÆ°á»i anh đã chá» lâu nhÆ° váºy sao? Anh nói Ä‘i! Em có cái gì không tốt? Vì sao anh không chịu đón nháºn em?†Giá»ng nói không cam lòng cùng Ä‘au xót, nghe câu nói nà y lòng Hữu Hi không tá»± chủ được cảm thấy nhoi nhói.
“Cô rất tốtâ€, giá»ng nói trầm thấp mà lạnh nhÆ° băng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vang lên, “NhÆ°ng tôi yêu cô ấy!â€
Lá»i nói nà y nói rõ cho cô gái biết, hắn không yêu cô ta, quả thá»±c là m thÆ°Æ¡ng tổn ngÆ°á»i ta rất đúng chá»—, Hữu Hi dÆ°á»ng nhÆ° nghe thấy tiếng lòng LÆ°u Vân rạn vỡ.
Lá»i nói vừa dứt đã nghe tiếng bÆ°á»›c chân, Hữu Hi Ä‘ang định bá» Ä‘i nhÆ°ng không kịp, đã thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và LÆ°u Vân xuất hiện trÆ°á»›c mặt nà ng.
“Em chỉ ra ngoà i má»™t chút, không phải là …â€
“Vá» thôi!†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến ôm lấy Hữu Hi, Ä‘á»™ng tác nà y đã thà nh thói quen của hắn, dÆ°á»ng nhÆ° hắn cảm thấy Hữu Hi cần hắn ôm ấp, mà hắn cÅ©ng cảm thấy cần được ôm nà ng.
“An Hữu Hi, cô yêu anh ấy sao? Cô yêu Lăng sao?†đôi mắt LÆ°u Vân không há» yếu á»›t mà còn có khiêu khÃch.
Tuy Hữu Hi tÃnh tình đã Ä‘iá»m đạm rồi nhÆ°ng cÅ©ng không chịu được khà thế ép ngÆ°á»i của cô ta, nà ng nghiêm mặt nói: “Chuyện đó không có liên quan đến cô, tiểu thÆ° LÆ°u Vân.â€
Tay LÆ°u Vân cà o qua mái tóc cắt ngắn. “Cám Æ¡n cô đã nhắc nhở, ngủ ngon!†LÆ°u Vân xoay ngÆ°á»i thoải mái bÆ°á»›c Ä‘i, nhÆ°ng trong bóng dáng thoải mái kia lá»™ rõ vẻ yếu á»›t.
“Hữu Hi, nói em yêu anh khó nhÆ° váºy sao? Yêu anh khó váºy sao?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn khuôn mặt mệt má»i của Hữu Hi, tay nắm lấy tay nà ng, trên mặt có chút u buồn, định nói gì đó nhÆ°ng khóe môi chỉ hÆ¡i cá» Ä‘á»™ng má»™t chút rồi lại thôi.
Sáng hôm sau, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dáºy sá»›m không biết là m gì, Hữu Hi rá»a mặt chải đầu xong, chuẩn bị chá» Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá» liá»n rá»i khá»i đây ngay, Lăng An còn Ä‘ang ở nhà , nà ng rất sốt ruá»™t.
Hai lần gá»i Ä‘iện thoại, Ngô mụ Ä‘á»u nói Lăng An vẫn khá»e, rất ngoan, ăn cÅ©ng nhiá»u, nhÆ°ng nà ng vẫn không yên lòng, chỉ má»›i má»™t ngà y nà ng đã rất nhá»› Lăng An bụ bẫm.
“An Hữu Hi, ra đây má»™t chút, tôi có chuyện muốn nói!†Ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t giá»ng nói không thoải mái, Hữu Hi buông lược xuống quay lại nhìn thấy LÆ°u Vân, khuôn mặt mang nét đẹp trung tÃnh rất lạnh lùng.
“Có chuyện gì ở trong nà y nói cÅ©ng được mà !â€
“Sao, không dám à ?†LÆ°u Vân nói xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Hữu Hi cÅ©ng hÆ¡i bá»±c mình, có gì mà không dám? Nà ng là vợ chÃnh thức còn sợ gì nữa!
Äi ra ngoà i, hai ngÆ°á»i đứng trên má»™t triá»n cá», LÆ°u Vân mặc má»™t chiếc quần co dãn mà u Ä‘en, trên thân là má»™t Ä‘ai Ä‘en quấn quanh ngÆ°á»i.
Thực rất đẹp.
Hữu Hi không nghÄ© lung tung nữa, láºp tức nói: “Có chuyện gì thì nói Ä‘i!â€
LÆ°u Vân hÆ¡i cÆ°á»i: “Cô đã nói trá»±c tiếp thì tôi cÅ©ng không vòng vo nữa, cô cÅ©ng đã biết tôi yêu Lăng, tôi yêu từ rất lâu rồi. NhÆ°ng tôi cÅ©ng biết rõ anh ấy yêu cô, LÆ°u Vân tôi chÆ°a bao giá» thua, cÅ©ng không biết thua là gì, cho nên hôm nay chúng ta quyết đấu, cô đánh thắng tôi tôi sẽ tâm phục. Ãt nhất cô cÅ©ng phải đáng để Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng yêu hÆ¡n tôi!â€
“Sao phải nhÆ° váºy? Dù tôi có quyết đấu vá»›i cô hay không thì Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn là chồng tôi, ngÆ°á»i anh ấy yêu vẫn là tôi.â€
LÆ°u Vân sắc bén nói: “Không dám đánh, sợ thua à ? Cà ng sợ chứng tá» cô không tá»± tin!â€
Bốn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia không biết đã đến gần từ lúc nà o, nghe lá»i nói của LÆ°u Vân, Phong Tứ mở miệng khiển trách: “LÆ°u Vân, không được là m loạn!â€
LÆ°u Vân nói: “Tôi không là m loạn, cô ta căn bản không đáng để Lăng yêu, không có lấy má»™t chút gì đáng để Lăng yêuâ€
“Những chuyện cô nói coi nhÆ° không tÃnh, LÆ°u Vân, tôi sẽ không quyết đấu vá»›i cô!†Hữu Hi nói xong xoay ngÆ°á»i định rá»i Ä‘i, LÆ°u Vân lại chạy lên chặn Ä‘Æ°á»ng nà ng.
Hữu Hi nghÄ© cô ta định lên quyết đấu vá»›i mình hoặc là đánh mình cho hả giáºn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chá»n ngÆ°á»i rất chÃnh xác, có lẽ là trÆ°á»›c tình yêu con ngÆ°á»i ta sẽ trở nên mất lý trÃ, ngốc nghếch, khá» khạo.
Hữu Hi muốn tránh LÆ°u Vân nhÆ°ng cô ta vẫn không buông tha, dây dÆ°a mãi cuối cùng hai ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»™ng thủ.
Mà mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°a nhìn hiển nhiên là giúp đỡ LÆ°u Vân, không há» ra tay ngăn cản, có lẽ há» cÅ©ng nghÄ© giống LÆ°u Vân, rằng nà ng không xứng đáng vá»›i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng!
LÆ°u Vân cÅ©ng chỉ muốn dạy dá»— Hữu Hi, để cho Hữu Hi biết, Hữu Hi không cần tình yêu của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì vẫn có ngÆ°á»i cần.
LÆ°u Vân rất tức giáºn, Hữu Hi có được tình yêu của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại không biết quý trá»ng, ngay cả lá»i yêu cÅ©ng không dám nói.
Hữu Hi đã nhÆ° váºy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng yêu nà ng là m gì? LÆ°u Vân nghÄ© váºy nên xuất chiêu hÆ¡i mạnh bạo nhÆ°ng Hữu Hi Ä‘á»u tránh được.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© Hữu Hi sẽ trúng chiêu, chiêu nà y của LÆ°u Vân đánh xuống, ngÆ°á»i trúng phải nhất định sẽ phải văng Ä‘i và i bÆ°á»›c.
NhÆ°ng Hữu Hi vẫn không há» hấn gì, Ä‘iá»u nà y là m cho những ngÆ°á»i đứng xem không khá»i giáºt mình.
Hữu Hi không biết Lưu Vân có bao nhiêu thực lực, nà ng chỉ biết nà ng sẽ không để mình mất mặt. GiỠphút nà y nà ng cũng muốn chứng tỠnà ng mạnh hơn cô gái trước mặt nà y, tuy rằng phương pháp nà y rất ngây thơ, nhưng vì một chút tôn nghiêm, ngây thơ một chút cũng được.
LÆ°u Vân không nghÄ© Hữu Hi lại nhanh nhẹn nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa lại có vẻ rất mạnh mẽ, trong lúc cô ta muốn đánh bại Hữu Hi nên có chút tức giáºn.
NhÆ°ng mấy chiêu tiếp đến Ä‘á»u bị Hữu Hi hóa giải, Hữu Hi dùng quyá»n pháp há»c được ở cổ đại, nà ng muốn bản thân trở nên mạnh mẽ, nhÆ° váºy nà ng có thể bảo vệ bản thân mình và con, không phải lệ thuá»™c và o bất kì kẻ nà o.
NhÆ°ng từ lúc trở vá» hiện đại nà ng đã lâu không luyện táºp, sức lá»±c tất nhiên là không thể bằng được LÆ°u vân luyện táºp lâu ngà y.
Dù váºy, mấy chiêu tá»›i LÆ°u Vân cÅ©ng không chiếm được tiện nghi, công thủ của Hữu Hi vẫn được bảo toà n.
“Mấy ngÆ°á»i khinh tôi chết rồi chắc!â€
Má»™t giá»ng nói lạnh lẽo tức giáºn vang lên, tay LÆ°u Vân Ä‘ang đánh vá» phÃa Hữu Hi cÅ©ng bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chặn lại, cô ta Ä‘au Ä‘á»›n vá»™i thu tay lại, Hữu Hi cÅ©ng bị nhét và o trong má»™t vòng ôm.
Hữu Hi nhìn khuôn mặt nổi giáºn lo lắng của hắn , xem ra nà ng hÆ¡i lo lắng cho LÆ°u Vân.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn vá»›i mấy ngÆ°á»i đứng đó: “Các ngÆ°á»i, là m tôi thất vá»ng quá!â€
“Xin lá»—i!†Phong Tứ mở miệng, anh ta biết chuyện hôm nay bá»n há» quả thá»±c đã quá Ä‘Ã rồi.
Hữu Hi tuy cÅ©ng hÆ¡i giáºn hà nh Ä‘á»™ng bà i xÃch của há», nhÆ°ng cÅ©ng không muốn vì nà ng mà Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vá»›i há» xÃch mÃch liá»n mở miệng nói: “Chúng em chỉ là so tà i, đùa chút thôi mà !â€
Ãnh mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m cho ngÆ°á»i ta sợ hãi, LÆ°u Vân nhịn không được cụp mắt xuống, mấy ngÆ°á»i kia cÅ©ng nói: “Lăng..â€
“Im ngay!†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nổi giáºn quát, “Biến hết! Tá»± mình chịu phạt Ä‘i!â€
Äã lâu chÆ°a thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nổi giáºn, Hữu Hi cÅ©ng hÆ¡i sợ, thần thái nà y y hệt vÆ°Æ¡ng gia lãnh khốc ở thá»i cổ đại kia, quen thuá»™c quá!
Không dám là m Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nổi giáºn, mấy ngÆ°á»i kia vá»™i và ng rá»i Ä‘i, lúc nà y Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»›i quay ra bá»±c tức vá»›i Hữu Hi,†Em……â€
Hữu Hi co rúm lại.
“Có bị thương không?†Vốn dĩ hắn định quát ầm lên, nhưng nhìn thấy bộ dáng co rúm của nà ng thì lại biến thà nh dịu dà ng quan tâm.
Hữu Hi lắc đầu:†Không có, má»™t chút cÅ©ng không có! Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh đã là m xong việc chÆ°a, em muốn vá» nhà , em nhá»› Lăng An!â€
Lá»a giáºn của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị dáºp tắt, hắn dẫn Hữu Hi tạm biệt Gia Táºn xong cÅ©ng vá» nhà .
VỠđến nhà , Ä‘iá»u đầu tiên Hữu Hi là m là chạy đến ôm con trai nà ng, đón lấy Lăng An từ trong lòng Ngô mụ sang lòng mình, Lăng An nở má»™t nụ cÆ°á»i đáng yêu vá»›i nà ng, ánh mắt trắng Ä‘en rõ rà ng, khuôn mặt nhá» nhắn chu miệng lên, dụi dụi và o ngÆ°á»i nà ng tìm kiếm cái gì đó.
“Cục cÆ°ng ngoan, nhá»› mẹ phải không?†Hữu Hi vuốt ve khuôn mặt nhá» nhắn của thằng bé, lại lẩm bẩm: “Mẹ nhá»› con lắm, mẹ sẽ không bao giá» bá» con lại nữa.â€
DÆ°á»ng nhÆ° tâm trạng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không tốt, hắn liếc nhìn con má»™t cái rồi Ä‘i và o phòng tắm, dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cÅ©ng không nói được mấy câu. Hữu Hi cÅ©ng không hiểu lòng hắn, hay là chuyện hồi nãy vẫn khiến hắn để bụng?
Hữu Hi cho Lăng An ăn xong rồi đưa cho Ngô mụ bế, nà ng sang một phòng tắm khác tắm xong, mặc quần áo ở nhà đi và o phòng khách thì thấy Lăng Khiếu Dương đang ngồi trước bà n ăn.
Quả tháºt đã đói bụng rồi, bây giá» cÅ©ng đã là năm sáu giá» tối, ngÆ°á»i hầu đã chuẩn bị đồ ăn bÆ°ng lên, Hữu Hi cÅ©ng ngồi xuống.
Má»™t bữa cÆ¡m thá»±c nặng ná», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn lạnh mặt, ăn xong hắn dặn Hữu Hi nghỉ ngÆ¡i còn mình thì Ä‘i và o phòng sách.
Hữu Hi vẫn ăn tiếp, trong lòng nà ng biết Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không thÃch nà ng Ä‘á»™ng thủ, nhÆ°ng chẳng lẽ cứ để cho LÆ°u Vân dÆ°Æ¡ng oai trÆ°á»›c mặt nà ng sao?
CÅ©ng có khả năng tâm tình hắn không tốt từ trÆ°á»›c, mình đã nghÄ© nhiá»u rồi, Hữu Hi cúi đầu tiếp tục ăn.
|
11-10-2013, 01:57 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
DÆ°á»›i ngá»n đèn ấm áp trong phòng ngủ, Hữu Hi ôm Lăng An trong lòng ngồi trên ghế.
Tiểu Lăng rúc đầu và o trong lòng Hữu Hi bú sữa, vẻ mặt hà i lòng rất chi là thoải mái.
Trên mặt Hữu Hi Ä‘á»u trà n ngáºp ánh sáng của tình mẫu tá», dáng vẻ xinh đẹp nà y rất dá»… khiến ngÆ°á»i ta say, Hữu Hi nắm lấy tay nghe tiếng bÆ°á»›c chân chầm cháºm tiến vá» phòng ngủ.
Nà ng biết đó là Lăng Khiếu Dương từ thư phòng mới ra, nà ng đã quen thuộc với tiếng bước chân của hắn.
Lúc tiếng bÆ°á»›c chân tiến sát đến cá»a phòng ngủ, Hữu Hi mở miệng nói: “Con à , con đừng há»c bố con nha! HÆ¡i má»™t tà là xị mặt ra khó coi chết Ä‘i được. Lá»›n lên con nhất định phải chủ trì công đạo cho mẹ, cho ông bố xấu xa của con biết sai mà úp mặt và o tÆ°á»ng chịu tá»™i nha. Nhất định phải giữ vững láºp trÆ°á»ng, đứng vá» phÃa mẹ!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thoải mái bÆ°á»›c lại gần, vÆ°Æ¡n cánh tay cÆ°á»ng tráng ôm lấy tiểu Lăng An trong lòng Hữu Hi, hắn hÆ¡i nhÃu mà y, ánh mắt quét qua Hữu Hi: “An Hữu Hi! Em đừng nói lung tung vá»›i con, là m há»ng cảm tình bố con bá»n anh.â€
Hữu Hi tròn xoe mắt, “Em nói tháºt mà ! Cuối cùng ai má»›i là ngÆ°á»i xị cái mặt ra đây, tức giáºn cÅ©ng không dám nói ra?â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng không nói gì, cá»±c kì nhá» nhen đặt con và o nôi rồi tiến thẳng vá» phÃa Hữu Hi.
Hắn quỳ xuống bên cạnh Hữu Hi trên giÆ°á»ng, giÆ°á»ng lún sâu xuống, thân thể hắn áp lại gần chạm và o Hữu Hi.
Cái mũi cao thẳng của hắn chạm và o mũi nà ng, hơi thở qua lại, ánh mắt thâm thúy, đôi môi kỠsát chạm và o môi hắn, vừa như dụ hoặc lại như vô tình.
Tay Hữu Hi dán sát và o lồng ngá»±c nóng bá»ng của hắn, trong ánh mắt nà ng chỉ có hắn.
“Hữu Hi,†hắn thì thầm, “Anh xin lá»—i.â€
Tay Hữu Hi lần lên trên chạm và o mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng , những ngón tay miết qua đôi môi của hắn, “Anh không vui à ? Sao lại xin lá»—i?â€
Không vui? Có lẽ là váºy, lúc LÆ°u Vân lá»›n tiếng chất vấn nà ng có yêu hắn không, trong lòng hắn thá»±c sá»± thá»±c sá»± rất mong chá» nà ng nói yêu hắn.
Hắn đã từng muốn Hữu Hi nhá»› hắn, muốn Hữu Hi không bao giá» quên hắn, muốn Ä‘em bản thân hắn khắc sâu trong lòng nà ng, cho dù là háºn Ä‘i chăng nữa.
Hắn không mong muốn Ä‘iá»u gì ngoà i việc Hữu Hi quay lại nhìn hắn má»™t lần, bây giỠâu cÅ©ng không uổng phà công hắn, nhÆ°ng ngà n năm vạn tháng, bao nhiêu vòng luân hồi ánh mắt Hữu Hi chÆ°a bao giá» dừng lại trên ngÆ°á»i hắn.
Cả Ä‘á»i nà y cuối cùng hắn đã đợi được Hữu Hi quay đầu nhìn lại, hÆ¡n nữa còn có được nà ng, hắn đã không tiếc nuối gì nữa, có thể có được Hữu Hi, còn có cục cÆ°ng của hắn và nà ng, có thể sống cùng nhau nhÆ° váºy, hắn còn muốn gì nữa?
à nguyện Ä‘Æ¡n giản ban đầu bắt đầu lá»›n dần lên, cà ng ngà y cà ng nhiá»u, hắn muốn trái tim của nà ng, hắn muốn tất cả.
Có lẽ Hữu Hi cÆ°á»›i hắn vì cảm Ä‘á»™ng chứ không há» có tình yêu, nhÆ°ng có thể ở gần bên nhau cả Ä‘á»i nhÆ° váºy âu cÅ©ng là nhá» phúc của trá»i.
Hắn nguyện đối tốt vá»›i Hữu Hi cả Ä‘á»i nà y, hoặc lâu nhất có thể chừng nà o Hữu Hi còn muốn hắn.
Trải qua thá»i gian dà i nhÆ° váºy hắn đã há»c được cách giữ mình kiá»m chế, nhÆ°ng thì ra bản thân hắn vẫn vì thứ tình yêu nà y mà thấp thá»m không yên, giống nhÆ° trÆ°á»›c đây gặp được Hữu Hi, tất cả sá»± bình tÄ©nh vốn có của hắn Ä‘á»u mất hết.
“Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh Ä‘ang nghÄ© gì váºy?†Hữu Hi giáºt mình nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng im lặng trÆ°á»›c mặt mình, tay quÆ¡ quÆ¡ trÆ°á»›c mặt hắn, sao hắn lại ngẩn ngÆ°á»i ra váºy.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hoà n hồn, bà n tay to nắm lấy tay Hữu Hi, “Hôm nay là tại anh, đã để em chịu thiệu thòi rồi.†Hắn lo lắng giải thÃch.
Hữu Hi nhÃu mà y lại tức giáºn: “Hừ, giải thÃch cÅ©ng kệ, em không tha thứ!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dụi dụi mặt và o mặt Hữu Hi, cúi đầu nặng ná» nói: “Váºy em phạt anh ngủ phòng khách?â€
Hữu Hi hừ nhẹ, “Thế không phải tiện cho anh quá sao!†Sofa phòng khách lá»›n nhÆ° váºy, không phải là quá thoải mái sao.
Khuôn mặt tuấn tú của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ buồn rầu, hÆ¡i thở nóng rá»±c phả ra bên tai Hữu Hi. “Ngủ ngoà i Ä‘Æ°á»ng thì thế nà o?â€
Hữu Hi nhÃu mà y, “Anh định dá»a ngÆ°á»i ta chắc!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nghÄ© má»™t lúc: “Thế viết bản kiểm Ä‘iểm nha?â€
“Không thá»±c tế!†Hữu Hi nhịn không được phì cÆ°á»i.
“Váºy sao bây giá»?†Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cúi ngÆ°á»i đè Hữu Hi xuống giÆ°á»ng, trên khuôn mặt lạnh lùng hÆ¡i lo lắng, đôi mắt thâm thúy lấp lánh nhÆ° soi sáng tinh thần ngÆ°á»i khác,†Em nói xem, phạt anh nhÆ° thế nà o đây?â€
Hữu Hi cÆ°á»i tủm tỉm: “Phạt anh mát-xa cho em, hôm nay hoạt Ä‘á»™ng mạnh quả tháºt Ä‘au quá.†Khuôn mặt nhá» nhắn mặt nhăn thà nh má»™t Ä‘oà n.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi cÆ°á»i, tâm trạng lo lắng cÅ©ng tạm bình xuống, có ý ám chỉ nói: “À, nói vá» vấn Ä‘á» nà y, em quả tháºt đã lâu không váºn Ä‘á»™ng!â€
Tay Hữu Hi nhéo lấy khuôn mặt Æ°a nhìn của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng : “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, đình chỉ tÆ° tưởng xấu xa của anh ngay!â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Hữu Hi, vùi mặt và o cổ nà ng, giá»ng khà n khà n: “Hữu Hi..đừng bá» anh!â€
“Ngốc ạ, là m sao thế được!†tay Hữu Hi vá»— vá» tấm lÆ°ng rá»™ng lá»›n của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, nà ng sao lại lá»i khá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng được chứ.
Lăng An cà ng ngà y cà ng lá»›n, cu cáºu tá» ra rất hoạt bát, khuôn mặt thay đổi rất nhiá»u, lúc nhìn giống Hữu Hi, khi lại trông giống Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã Ä‘i là m từ sá»›m, Hữu Hi ngồi chÆ¡i cùng con, thá»±c ra thì là nà ng lẩm bẩm má»™t mình, tiểu tá» kia cùng lắm chỉ cho nà ng má»™t khuôn mặt cÆ°á»i cÆ°á»i.
Chuông Ä‘iện thoại vang lên, Hữu Hi đứng dáºy Ä‘i nghe Ä‘iện thoại.
“Alo, xin lá»—i ai đấy ạâ€, nà ng há»i.
“Hữu Hi à , chị là Thanh Nhã.†Má»™t câu nói là m cho Hữu Hi ngẩn ra má»™t chút,†Thanh Nhã…….â€
“Chúng ta gặp mặt đi!†Thanh Nhã nói.
“Vâng, được ạâ€
Hai ngÆ°á»i hẹn nhau ở má»™t quán cà phê, lão TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Hữu Hi đến xong liá»n rá»i Ä‘i, Thanh Nhã và Hữu Hi ngồi đối diện nhau uống café không nói lá»i nà o.
Thanh Nhã gầy Ä‘i nhiá»u, trên mặt phảng phất nét u buồn, có thể dá»… dà ng nhìn ra gần đây cô ấy sống rất khổ sở. Trong lòng Hữu Hi muốn há»i chuyện của Thanh Nhã và Nhất Thần nhÆ°ng lại sợ chuyện nghe có vẻ liên quan đến mình.
“Hữu Hi, chắc em rất khó hiểu vì sao chị hẹn em đúng không?†Thanh Nhã Ä‘au khổ cÆ°á»i, phá tan bầu không khà trầm mặc.
Hữu Hi ngẩng đầu nhìn Thanh Nhã,†Dạ, em không nghÄ© chị sẽ gá»i Ä‘iện cho em, đáng ra em nên gặp chị trÆ°á»›c.â€
“Chuyện chị và Nhất Thần ly hôn chắc em cÅ©ng biết.â€
Hữu Hi gáºt đầu, “Em biết. Thanh Nhã… anh chị tháºt sá»± không có hy vá»ng quay lại sao?â€
“Tháºt sá»± cuá»™c hôn nhân nà y là má»™t cuá»™c đặt cược của chị…mà sá»± tháºt đã chứng minh chị thua, có Ä‘iá»u chị không hối háºn, vì chị đã cố gắng hết mình.†Thanh Nhã nói tiếp, cô khẽ thở dà i lắc đầu.
“Chị dâu…â€
Thanh Nhã ngắt lá»i Hữu Hi. “Hữu Hi, không cần thông cảm vá»›i chị, chuyện ly hôn là do chị quyết định.â€
“Cái gì? Vì sao?†Hữu Hi vẫn tưởng Nhất Thần mới là nguyên nhân, giỠThanh Nhã nói ra chuyện nà y quả là Hữu Hi không ngỠtới.
Thanh Nhã chua xót cÆ°á»i, “Hữu Hi, em biết không… chị đã từng ghen tị vá»›i em, hiện tại vẫn ghen tị nhÆ° váºy. Em hôn mê ngần ấy năm mà Nhất Thần vẫn không buông em ra, vẫn chăm sóc em nhÆ° trÆ°á»›c, tình cảm sâu nặng ấy quả tháºt đã thu hút chị…Anh ấy không để em Ä‘i, chị cÅ©ng không buông tha cho anh ấy, lúc anh ấy ở bên em chị lại ở bên anh ấy, chị hy vá»ng có má»™t ngà y anh ấy sẽ biết, thá»±c ra chị cÅ©ng rất yêu anh ấy.â€
“NhÆ°ng chị không ngá» chá» liá»n năm năm mà tình cảm của Nhất Thần vẫn không suy chuyển, nhÆ°ng anh ấy đã quen vá»›i sá»± quan tâm an ủi của chị. Hữu Hi, em có biết vì sao chị và Nhất Thần lại ở chung vá»›i nhau không?â€
Hữu Hi lắc đầu, “Thanh Nhã, em không muốn biết, chuyện của em và Nhất Thần đã qua rồi, em hy vá»ng chị và anh ấy có thể hạnh phúc.â€
Thanh Nhã có chút kÃch Ä‘á»™ng, khuôn mặt khổ sở vÆ°Æ¡ng những giá»t nÆ°á»›c mắt “Không, Hữu Hi, để chị nói. Em biết không, Nhất Thần luôn luôn chá» em, anh ấy sống rất khổ sở, nếu đêm hôm đó anh ấy không đủ yếu Ä‘uối, nếu không phải sau đêm ấy chị mang thai đứa con của ảnh thì cÅ©ng sẽ không có chuyện anh ấy cÆ°á»›i chị, anh ấy yếu Ä‘uối vì hôm ấy thầy thuốc tuyên bố em không còn sống được bao lâu nữa, chẳng bao lâu nữa sẽ chết Ä‘i……â€. “Thanh Nhã nói xong báºt khóc, giá»ng nức nở dÆ°á»ng nhÆ° không nói được.
Hữu Hi kinh ngạc nói không ra lá»i, đầu nà ng ong ong lên, lá»i của Thanh Nhã là m nà ng nhất thá»i không biết phản ứng thế nà o, nà ng vẫn hy vá»ng Nhất Thần yêu Thanh Nhã, bởi vì yêu nhau mà ở bên nhau, nhÆ° váºy Nhất Thần má»›i có thể hạnh phúc, nhÆ°ng nà ng chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»›i nguyên nhân nhÆ° váºy.
Thanh Nhã lấy tay lau nÆ°á»›c mắt, “Suốt năm năm anh ấy đã ná»— lá»±c là m việc để có tiá»n trả viện phà cho em, suốt năm năm ngà y nà o anh ấy cÅ©ng ở bên em. Ngà y anh ấy biết tin em sẽ chết anh ấy đã khóc, đêm đó anh ấy uống rượu… chị Ä‘Æ°a anh ấy vá» nhà , anh ấy đã nÃu tay chị gá»i tên em, la hét bảo đừng rá»i bá» anh ấy, anh ấy nói sẽ cho em hạnh phúc. CÅ©ng là đêm hôm đó, giữa anh ấy và chị đã xảy ra chuyện không nên xảy ra…Lúc tỉnh lại, anh ấy rất hối háºn và khổ sở, anh ấy nói chị có thể kiện anh ấy nhÆ°ng anh ấy vẫn không thể cÆ°á»›i chị. Mãi đến lúc chị mang thai không cẩn tháºn bị sảy, chị đã mua chuá»™c bác sÄ© nói chị sau nà y không thể mang thai được nữa, anh ấy áy náy cho nên má»›i cÆ°á»›i chị. Vì nhÆ° váºy nên anh ấy má»›i cÆ°á»›i chị…â€
“Chị biết anh ấy có tình cảm vá»›i chị, dù sao chị cÅ©ng đã ở bên anh ấy năm năm, nhÆ°ng thứ tình cảm đó không phải là yêu. Ngà y em kết hôn anh ấy đã rất Ä‘au Ä‘á»›n, anh ấy uống rất nhiá»u rượu, suốt cả đêm anh ấy luôn há»i “Tại sao? Tại sao? Tại sao đã yêu nhau còn bá» lỡ nhÆ° váºy?â€â€¦Chị nghÄ© chị vẫn có thể lừa dối bản thân sống tiếp, bất kể anh ấy yêu em, chỉ cần trong lòng chị có anh ấy là được rồi, nhÆ°ng quả tháºt chị không còn chịu Ä‘á»±ng nổi nữa. Lúc ăn cÆ¡m anh ấy cÅ©ng gá»i nhầm tên, anh ấy há»i “Hữu Hi, em muốn gì?â€, ngay cả ở trên giÆ°á»ng anh ấy cÅ©ng gá»i tên em. NgÆ°á»i anh ấy yêu vẫn là em.â€
Tay Hữu Hi không biết từ lúc nà o đã bấu chặt và o nhau, lòng có má»™t sá»± lo lắng không nói nên lá»i, sắc mặt hÆ¡i khó coi, nà ng cúi đầu: “Sao chị lại nói cho em chuyện nà y? Tại sao chứ ? Äã là vô nghÄ©a rồi… Thanh Nhã, em không tin Nhất Thần không thÆ°Æ¡ng chị.â€
Äôi mắt Thanh Nhã đẫm lệ, cô lắc đầu nắm lấy tay Hữu Hi, “Hữu Hi! Em còn yêu Nhất Thần mà , chị trả anh ấy lại cho em, chị đã cÆ°á»›p Ä‘i tình yêu của hai ngÆ°á»i, bây giá» chị trả lại cho em, em vá» bên Nhất Thần được không? Äể anh ấy không còn phải thống khổ nhÆ° váºy nữa, là tại chị, tại chia rẽ hai ngÆ°á»i… là chị lừa anh ấy, thá»±c ra chị vẫn có thể mang thai. Là chị mua chuá»™c bác sÄ© nói em sắp chết, chị những tưởng có thể chặt đứt ý niệm muốn ở bên em suốt Ä‘á»i của anh ấy, Ä‘á»u lá»—i của chị, em hãy tha thứ cho chị, tha thứ cho Nhất Thần, em vê bên cạnh anh ấy Ä‘i, anh ấy… hiện tại anh ấy rất không ổn, chị sợ… sợ anh ấy sẽ chết! Hữu Hi ….
“Nhất Thần là m sao?†Hữu Hi từ từ tiếp nháºn lá»i nói của Thanh Nhã, cố gắng duy trì bình tÄ©nh .
“Dạ dà y anh ấy không tốt, lại uống rượu cả ngà y nhÆ° váºy, còn vừa má»›i xuất viện, bác sÄ© nói còn tiếp tục nhÆ° váºy nữa anh ấy sẽ không qua nổi. Hữu Hi, em cứu anh ấy Ä‘i, là m anh ấy tỉnh lại Ä‘i!â€
“Thanh Nhã… chị tháºt lòng yêu Nhất Thần đúng không?â€
Thanh Nhã rÆ¡i lệ gáºt đầu, “Chị yêu, rất yêu, nhÆ°ng ngÆ°á»i anh ấy yêu không phải là chị mà là em.â€
“Thanh Nhã, anh ấy cần chị, chị nên đi chăm sóc anh ấy chứ không phải em, em không giúp được Nhất Thần, tuy em muốn giúp anh ấy nhưng em không có khả năng.†Nà ng không giúp được tình yêu của Nhất Thần, giỠphút nà y nà ng đã hiểu rõ trái tim mình, nà ng không giúp được Nhất Thần, lại cà ng không phải là thuốc hay giúp hắn tỉnh lại.
“Chị biết hiện tại em Ä‘ang rất hạnh phúc, nhÆ°ng em hạnh phúc lại có thể nhẫn tâm nhìn Nhất Thần sa Ä‘Ã nhÆ° váºy sao, chị chỉ hy vá»ng em có thể Ä‘i khuyên nhủ anh ấy…….â€
Hữu Hi trầm mặc, “Äược, em Ä‘i…â€.
Chỗ ở của Nhất Thần là Thanh Nhã nói cho nà ng, Hữu Hi bắt xe đi tới đó.
Tầng bảy phòng ba… là trùng hợp sao? 7/3 là sinh nháºt nà ng. Hữu Hi ấn chuông cá»a đợi hồi lâu, cá»a má»›i mở ra.
Bóng hình gầy yếu của Nhất Thần đứng trÆ°á»›c mặt nà ng, trên mặt là sá»± ngây ngô hồ nghi, hai mắt đầy tÆ¡ máu, trên ngÆ°á»i nồng nặc mùi rượu, đôi mắt ấy sau má»™t khắc kinh ngạc đã trở nên ảm đạm.
“Không má»i em và o sao?†Hữu Hi lên tiếng, nhìn Nhất Thần tiá»u tụy thế nà y trong lòng vẫn thấy hÆ¡i khó chịu.
Nhất Thần trầm mặc tránh sang má»™t bên cho Hữu Hi và o, trong nhà bừa bá»™n không chịu nổi. Nhà của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á»™c thân là nhÆ° thế nà y sao?
Nhất Thần Ä‘i theo phÃa sau Hữu Hi, nhìn bóng dáng Hữu Hi, hắn khà n khà n nói: “Em…. sao lại đến đâyâ€
Hữu Hi quay lại nhìn Nhất Thần, nà ng cắn môi cuối cùng nói: “Em được ngÆ°á»i khác nhá» cáºy, anh có khá»e không?â€
Nhất Thần suy nghĩ một chút đã biết đó là ai, chắc chắn là Thanh Nhã, nà ng sợ hắn sẽ chết sao?
“Không chết được!†Nếu nà ng nói là nà ng muốn đến xem hắn thế nà o, có lẽ hắn sẽ rất vui, nhÆ°ng đây lại là được ngÆ°á»i khác nhá» cáºy, lòng hắn cà ng lạnh hÆ¡n.
Hữu Hi không nói gì, láºp tức Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c cá»a sổ phòng khách, nhìn cảnh sắc phÃa dÆ°á»›i, nà ng cúi đầu nói: “Nhất Thần… anh còn nhá»› không? Anh đã từng nói muốn là m mặt trá»i của em, muốn là m bóng cây của em, che mÆ°a che gió cho em, chiếu sáng từng góc trong cuá»™c sống của em, bằng không em sống nhÆ° trong bóng đêm váºy.â€
Nhất Thần đứng ở nÆ¡i đó, Ä‘au Ä‘á»›n cÆ°á»i, “Nhá»› , là m sao mà quên được!â€
Hữu Hi xoay ngÆ°á»i lại nhìn Nhất Thần, “Những năm đó em tháºt sá»± rất vui, lúc em mệt anh là bóng cây của em, có thể để em dá»±a và o anh nghỉ ngÆ¡i, lúc em bị bóng đêm bao phủ, là anh Ä‘em lại ánh sáng cho em, chúng ta đã thỠở bên nhau cả Ä‘á»i không xa rá»i nhau, anh đã thá» mang đến cho em hạnh phúc, cho em sá»± ấm áp và ánh mặt trá»i.â€
“NhÆ°ng đã không còn cÆ¡ há»™i nữa rồi, không phải sao, ngÆ°á»i che gió che mÆ°a cho anh, ngÆ°á»i cho anh hạnh phúc, không phải em…….â€
Hữu Hi Ä‘i đến bên ngÆ°á»i Nhất Thần, hÆ¡i hÆ¡i lắc đầu, “Nhất Thần, lá»i thá» của anh đối vá»›i em anh đã là m được rồi, anh không nợ em cái gì, là em nợ anh, anh không cần bởi vì chÆ°a thá»±c hiện được lá»i thế mà áy náy… Nhất Thần, năm năm qua anh tháºt sá»± còn yêu em nhÆ° váºy sao, anh tháºt sá»± không có chút cảm tình nà o vá»›i Thanh Nhã sao? Em đã cho anh cái gì ngoà i kà ức, ngoà i mối tình đầu tốt đẹp? Äã thế còn là m khổ anh, rà ng buá»™c anh bằng lá»i thế đến chết…Mà Thanh Nhã đã cho anh cái gì? Tình yêu, sá»± ấm áp, sá»± quan tâm giúp đỡ lẫn nhau trong lúc hoạn nạn. Anh hãy nghÄ© lại Ä‘i, ngÆ°á»i anh yêu là em hay Thanh Nhã? Anh vì lá»i thá» nên má»›i nghÄ© anh còn yêu em, Thanh Nhã thá»±c sá»± yêu anh, anh đừng tá»± là m mình hối háºn!â€
Lá»i nói của Hữu Hi là m Nhất Thần ngây ngốc đứng đó, trên mặt Ä‘au Ä‘á»›n, lá»i nói của Hữu Hi quanh quẩn trong đầu hắn.
“Nhất Thần, em hy vá»ng anh lại đứng lên, vẫn là đại nam nhân nhÆ° vầng thái dÆ°Æ¡ng lúc trÆ°á»›c, em nói nhiá»u nhÆ° váºy là mong anh tháºt sá»± ngẫm lại, cÅ©ng bảo trá»ng thân thể, em không mong anh xảy ra chuyện, hy vá»ng anh hạnh phúc vui vẻ chứ không phải dáng vẻ hiện giá»â€¦. em phải vá» nhà , Nhất Thần, thá»±c xin lá»—i.†Hữu Hi nói xong Ä‘i ra phÃa cá»a, Nhất Thần hoà n hồn, vÆ°Æ¡n tay ôm lấy Hữu Hi .
“Em đừng Ä‘i, Hữu Hi,!†Môi hắn cÅ©ng vá»™i và ng hôn Hữu Hi, giống nhÆ° để chứng minh Ä‘iá»u gì đó, giống nhÆ° tá»± thuyết phục bản thân váºy.
Hữu Hi không há» từ chối , không há» kháng cá»±, nà ng đứng im để Nhất Thần hôn, nụ hôn nà y tháºt ngốc nghếch vô vị.
Sá»± vá»™i và ng của Nhất Thần biến thà nh suy sụp, hắn cháºm rãi buông lá»ng Hữu Hi ra, Hữu Hi lại nở nụ cÆ°á»i, “Nhất Thần, anh hôn em còn có cảm giác sao?
“Anh…†Nhất Thần sắc mặt cứng Ä‘á».
“Không có đúng không?â€
“Äể anh yên tÄ©nh má»™t chút, Hữu Hi, em vá» nhà đi!†Nhất Thần xoay ngÆ°á»i, thân thể thon dà i quăng mạnh và o sofa, ánh mắt khép lại, dáng vẻ mệt má»i không thôi.
“Em Ä‘i đây, Nhất Thần, tạm biệt!†Hữu Hi nhìn thoáng qua Nhất Thần rồi mở cá»a, không há» do dá»± thoải mái bÆ°á»›c ra ngoà i.
Nà ng đứng trên triá»n cá» ngoà i khu nhà nhìn lên trá»i, trong lòng cảm thấy rất thanh thản.
Những lá»i nà y nói vá»›i Nhất Thần cÅ©ng nhÆ° nói vá»›i chÃnh mình, “Hữu Hi, mà y không phải nên hiểu ra trái tim của mình sao, hiểu được mà y yêu ai? An Hữu Hi, mà y tháºt ngốc! Mà y và Nhất Thần ngốc nghếch giống nhau†trên mặt Hữu Hi nở nụ cÆ°á»i, nhìn trá»i xanh nà ng tháºt muốn hét to lên. Nà ng lấy di Ä‘á»™ng ra bấm má»™t số máy quen thuá»™c.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, anh mau nghe Ä‘iện thoại Ä‘i, em có chuyện muốn nói vá»›i anh, Ä‘iện thoại kêu cuối cùng cÅ©ng có ngÆ°á»i nghe máy.
“Anh, Khiếu DÆ°Æ¡ng!†Hữu Hi vui mừng, giá» phút nà y, nà ng nhÆ° nghe thấy trái tim mình Ä‘ang Ä‘áºp rá»™n rà ng.
“Tôi chá» Ä‘iện thoại của cô lâu lắm rồi!†điện thoại của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại truyá»n đến má»™t giá»ng Ä‘Ã n ông xa lạ.
Hữu Hi ngẩn ra, ai váºy? Nà ng gá»i nhầm Ä‘iện thoại sao? Không phải váºy đâu! Nà ng nhìn lại tên trên di Ä‘á»™ng, chỉ có má»™t chữ: “Chồngâ€.
“Cô không gá»i nhầm Ä‘iện thoại đâu, đây là số của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.†Äối phÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được tâm tÆ° của Hữu Hi.
“À, anh là bạn hay đồng nghiệp của anh ấy sao? Phiá»n anh chuyển máy cho Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng má»™t chút, tôi có việc tìm anh ấy.â€
Äối phÆ°Æ¡ng lại nặng ná» nói: “Gặp mặt chút Ä‘i, An Hữu Hi.â€
Trong lòng Hữu Hi Ä‘á»™t nhiên có chút bất an: “Anh…là ai?â€
“Gặp nhau ở công viên Ä‘i, tôi biết tất cả vá» cô, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cô, còn có Hoà ng Bắc Thiên, Nhất Thần…â€
Có lẽ lá»i nói lúc trÆ°á»›c còn là m Hữu Hi thấy kì quái, nhÆ°ng cái tên Hoà ng Bắc Thiên lại là m Hữu Hi chấn Ä‘á»™ng.
Thá»i đại nà y là m gì có ai biết Hoà ng Bắc Thiên! Chỉ có nà ng và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Mà lại không có khả năng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói vá» Hoà ng Bắc Thiên vá»›i ngÆ°á»i khác!
Hắn là ai váºy? Là ai, “Äược!†Hữu Hi cúp Ä‘iện thoại, lòng bối rối má»™t phen.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, àêêóìóëÿòîð, àíòèêâàðèàò, dinh cap luu manh, êàçàíü, hăÌn thô bao, ïíåâìàòè÷åñêîå, lang quan da thiep, lanh dem quan thiep, lanh quan da thiep, lanh quan da thiep full, lanh quan da thiep q2, lanh quan dem thiep, lanh quan dem thiep 2, lanh quan dem thiep full, lanh quan dem thiep q2, lanh quan tjen thiep, lanh vuong da thiep hoan, lanh vuong dem thiep, lanh vuÆ¡ng đêm thiep, ñòðîèòåëüñòâå, ôîêóñ, õðåíîâûé, pham nhan tu tien, phim sech13.com, phu lanh dem thiep 4vn, sat than |
| |