|
|
10-09-2008, 09:54 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 21
VÆ°á»n cam của Ngô Äình Cẩn
Chiếc Mercedes mà u Ä‘en chạy cháºm cháºm dá»c Ä‘Æ°á»ng bá» sông An Cá»±u, từ phÃa Phú Cam xuống, Ä‘á»— trÆ°á»›c má»™t ngôi nhà đồ sá»™ có vÆ°á»n rá»™ng bao quanh. Ngà y xÆ°a, đây là cung An Äịnh, nÆ¡i an dưỡng của bà Từ Cung, mẹ Bảo Äại.
Ngô Äình Cẩn và Phan Thúc Äịnh bÆ°á»›c xuống xe. Hai ngÆ°á»i thong thả bÆ°á»›c và o. Tòa nhà có kiến trúc theo kiểu dinh thá»±, vừa cầu kỳ chạm trổ, vừa cao ráo nhÆ°ng đầy vẻ âm u. Bá»n vệ sÄ© ở hai chiếc xe gÃp sau, tá»a ra khắp bốn phÃa, trừ má»™t tên vệ sÄ© thân tÃn của Cẩn, lầm lÅ©i Ä‘i cách mấy thÆ°á»›c theo hai ngÆ°á»i. Tên nà y cao lá»›n, ngÆ°á»i công giáo. Theo lá»i giá»›i thiệu của Cẩn vá»›i Äịnh thì gã vệ sÄ© nà y có thể bắn súng cả hai tay không kém bất cứ má»™t “cao bồi†nà o trên mà n ảnh. Gã lại còn giá»i cả võ Nháºt lẫn gồng, má»™t mình có thể đánh ngã và i ba chục ngÆ°á»i. Gã trung thà nh vá»›i Cẩn nhÆ° má»™t con chó trung thà nh vá»›i chủ.
Ngô Äình Cẩn Ä‘Æ°a Äịnh đến xem vÆ°á»n cam của hắn phÃa sau tòa dinh thá»± kiên cố, nhÆ° má»™t pháo Ä‘Ã i đó. VÆ°á»n cam bát ngát. Những cây cam sum sê lá xanh rá»n, cây ná» nối tiếp cây kia. Những quả cam tròn to, trÄ©u nặng, có chá»— phải chống lên để khá»i chạm đất. Nhìn những hà ng cam thẳng tắp, không có má»™t cái lá sâu, sai quả ấy, ngÆ°á»i ta nghÄ© đến bao nhiêu công lao Ä‘á»™ng đã bá» ra. NhÆ°ng đây tịnh không má»™t bóng ngÆ°á»i. Má»™t cái gì u uất bao trùm lên mà u xanh của các lùm cây. Vắng lặng. Quạnh quẽ. Không hiểu tại sao Phan Thúc Äịnh có những cảm giác rất mâu thuẫn sau khi Ä‘i cùng vá»›i Ngô Äình Cẩn và o vÆ°á»n cam nà y: cảm giác mâu thuẫn giữa mà u xanh rá»n của lá cây vá»›i cái không khà quạnh quẽ rá»n rợn của tòa nhà rêu phong, giữa những hà ng cây thẳng tắp được nhặt cá», tỉa lá cẩn tháºn vá»›i cái không khà u uất tẻ lạnh.
- NgÆ°á»i nà o trông coi vÆ°á»n cam nà y cho cụ lá»›n đáng được thưởng. - Phan Thúc Äịnh trầm trồ.
Ngô Äình Cẩn bá»m bẻm nhai trầu đáp :
- Äây là bá»n tù phải là m. Tôi giao cho bá»n cai tù, má»—i buổi sáng, bá»n cai tù phải dẫn tù đến đây tỉa lá, quét dá»n, bón gốc. Nếu để sót má»™t chiếc lá sâu, nếu là m rụng má»™t trái cam sẽ bắn tại chá»—. (Hắn gáºt gù nhÆ° tá»± nói vá»›i mình). Äằng nà o mà chẳng phải bắn bá»›t chúng nó Ä‘i.
Bây giá» thì Äịnh má»›i hiểu tại sao lại có không khà quạnh quẽ u uất bao trùm lên mà u xanh đáng lẽ ra đầy sức sống của cái vÆ°á»n cam nà y. Cẩn không chú ý gì đến thái Ä‘á»™ của Phan Thúc Äịnh, đứng lại trÆ°á»›c má»™t cây cam, quả tròn căng, chÃn và ng. Hắn nhả chiếc bã trầu trong miệng ra, Ä‘Æ°a tay bứt má»™t quả Ä‘Æ°a cho Äịnh :
- Cam nà y ngá»t lắm. Ông có biết tại sao cam của tôi ngá»t và sai thế nà y không?
Hắn ngừng lại đợi Äịnh trả lá»i. Äịnh mỉm cÆ°á»i :
- ThÆ°a cụ lá»›n, tôi không phải là má»™t nhà trồng trá»t.
Cẩn há» há» cÆ°á»i, đắc chà :
- Dù có là nhà trồng trá»t, ông cÅ©ng không nói trúng được đâu. Tôi nói ông biết hÃ. Chá»— nà y gần nÆ¡i nhốt tù Cá»™ng sản. Tôi cho Ä‘Ã o lá»— ở đây sẵn, má»—i thằng Việt Cá»™ng chết, cho chôn xuống lá»— và trồng cam lên trên đó. Có thằng tôi cho chôn sống rồi đổ vôi lên. Không có má»™t chất bón nà o tốt hÆ¡n thế... Há»... Há»... Ông có thấy ngÆ°á»i ta vẫn chôn xác mèo xuống gốc cây khế không? Há»... Há»... xác ngÆ°á»i tốt hÆ¡n nhiá»u... Ông nếm thá» má»™t trái mà coi!
Äịnh hÆ¡i cúi đầu :
- Cảm ơn cụ lớn... Từ hôm qua đến nay, tôi bị đau bụng đi ngoà i, không dám ăn một cái gì.
Ngô Äình Cẩn chặc lưỡi :
- Äáng tiếc hÃ!
Hắn quay lại ném quả cam cho thằng vệ sĩ đi sau :
- Cho mi nà y!
Tên vệ sÄ© đỡ lấy quả cam má»™t cách gá»n gà ng. Cẩn bứt má»™t quả chÃn khác, dùng mấy ngón tay móng để dà i nhÆ° móng tay các cụ đồ nho, bóc vá». Hắn tách từng múi ra ăn ngon là nh. NÆ°á»›c cam ứa ra ở hai bên khóe mép hắn vừa ăn trầu còn đỠđó, là m Phan Thúc Äịnh có cảm giác những giá»t nÆ°á»›c cam ứa ra là những giá»t máu.
Phan Thúc Äịnh đảo mắt nhìn quanh khu vÆ°á»n
- Cụ lá»›n vừa nói ở đây gần má»™t nÆ¡i nhốt bá»n Cá»™ng sản?
Cẩn nuốt xong múi cam mới đáp :
- Ừ, ừ. Tôi sẽ đưa ông đến chỗ đó...
Rồi hắn lại trở vá» câu chuyện vÆ°á»n cam của hắn :
- Hầu nhÆ° ngà y nà o tôi cÅ©ng có cam gá»i máy bay vá» biếu Tổng thống và anh chị Nhu. Tổng thống cÅ©ng thÃch cam nà y lắm.
Tên vệ sĩ cũng ăn quả cam một cách ngon là nh. Cẩn bứt một quả nữa ném cho gã :
- Cho mi trái nữa!
Ngô Äình Cẩn quay sang trái chá»— hắn Ä‘ang đứng, bÆ°á»›c đến má»™t cây cam trÄ©u quả. Quả cam trông có vẻ to hÆ¡n và da mà u Ä‘á» thẫm. Hắn chỉ và o cây cam rồi nói :
- Cây ni tốt nhÆ° rứa mà trái chua loét không ăn được má»›i lạ. DÆ°á»›i gốc có xác má»™t con giao liên Cá»™ng sản. Con nà y rứa mà to gan, Ä‘Ã o lá»— chôn sống mà hắn cÅ©ng không chịu khai ra đồng bá»n!
Cẩn quay ra phÃa sau nói vá»›i tên vệ sÄ© :
- Mi bảo thằng Giám đốc Ä‘á» lao cho bón thêm vôi và o gốc cây nà y. Nếu sang năm ra trái chua thì nhổ nó Ä‘i, trồng má»™t cây quýt HÆ°Æ¡ng Can thay và o cho tao hÃ.
Cẩn quay sang Phan Thúc Äịnh :
- Lên đây, tôi cho ông xem lan của tôi nữa!
Hai ngÆ°á»i ra khá»i vÆ°á»n cam Ä‘i đến khu vá»±c trồng lan cách đây và i chục bÆ°á»›c. Tên vệ sÄ© vẫn lầm lÅ©i theo sau. Vẫn vắng lặng, quạnh quẽ. Chỉ có tiếng dép lê của Cẩn và tiếng gót già y da của Äịnh xạt xà o trên mặt đất.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o khu vá»±c trồng phong lan, trÆ°á»›c đây là má»™t góc vÆ°á»n trồng cây ăn quả lÆ°u niên. Ngà y nay Cẩn cho dá»±ng lên những dà n tre chạy dà i dÆ°á»›i vòm cây lá sum sê sát và o đến táºn sân của ngôi nhà . DÆ°á»›i dà n là hà ng trăm giò phong lan treo lủng lẳng. Phong lan cá»n được cấy và o thân cây để giữ được vẻ tá»± nhiên. Má»—i giò phong lan có má»™t thế khác nhau. Có giò hoa nhÆ° Ä‘Ã n bÆ°á»›m bay; có giò hoa nhÆ° má»™t cái Ä‘uôi cáo xù lông dà i quá ná»a mét. Có những giò đã nở hoa. HÆ°Æ¡ng thÆ¡m phảng phất, má»™t thứ hÆ°Æ¡ng thÆ¡m man dại. NhÆ°ng vẫn có cái gì u uất, vắng lặng, quạnh quẽ. Thỉnh thoảng, Äịnh nghe thoáng trong không gian má»™t tiếng gì nhÆ° tiếng thầm thì, than thở. Má»™t thứ tiếng nhẹ quá, mÆ¡ hồ quá nhÆ° từ má»™t cõi Ä‘á»i khác Ä‘Æ°a lại, đến ná»—i Äịnh không tin và o chÃnh tai mình nữa. Tá»± nhiên anh thấy rá»n rợn. “Tại sao mình lại có cảm giác ấy nhỉ?â€. Äịnh phân vân tá»± há»i. Anh không thể nà o phân tÃch nổi cảm giác của anh nữa.
Ngô Äình Cẩn chỉ từng giò phong lan nói nhÆ° giảng giải cho Phan Thúc Äịnh nghe :
- Äây là VÄ© hồ, đây là Quế lan hÆ°Æ¡ng, đây là Vi long, đây là Phi Ä‘iệp... (những cái tên ấy, nhÆ° rÆ¡i và o chá»— trống không, vì tai là m vẻ chăm chú nghe hắn nhÆ°ng tâm trà Äịnh vẫn nghÄ© táºn đâu). Äây là những giò vừa mang ở Cao nguyên vá», tôi chÆ°a biết tên nó là gì. Có lẽ phải đặt tên má»›i. Tôi sẽ là m cho vÆ°á»n phong lan nà y nổi tiếng không kém bất cứ vÆ°á»n phong lan nà o trên thế giá»›i. Trên thế giá»›i nà y, có những vÆ°á»n phong lan nổi tiếng nhÆ° của Pháp, của Tổng thống Nam DÆ°Æ¡ng Socarno... Ông ở Pháp, ông đã và o thăm vÆ°á»n phong lan của Pháp ở trong má»™t khu rừng Luxembourg chÆ°a?
- Dạ thÆ°a cụ lá»›n, thá»i kỳ ở Pháp, tôi báºn há»c quá.
- Ông có ý kiến gì vá» cách trang trà của khu vÆ°á»n nà y không?
- ThÆ°a cụ lá»›n, vÆ°á»n phong lan của cụ lá»›n thá»±c là phong phú. Tôi cho rằng, ở Việt Nam, không có má»™t nÆ¡i nà o khác có được nhiá»u phong lan đẹp nhÆ° ở đây.
Ngô Äình Cẩn đắc chÃ, lại giảng giải thêm :
- Ông nói đúng. Ở Nam Trung phần và miá»n rừng phÃa Tây cao nguyên, có nhiá»u gá»— quý nhÆ° giáng hÆ°Æ¡ng, căm xe, bạch Ä‘Ã n... Phong lan má»c trên những cây nà y khác hẳn vá»›i hầu hết các loại phong lan thông thÆ°á»ng ở nÆ¡i khác trên thế giá»›i. Ãt ngÆ°á»i biết và không má»™t sách vở nà o nói đến loại nà y. Vừa rồi, thằng trung tá Thiệu ở Ban Mê Thuá»™t gởi vá» cho tôi mấy giò. Theo hắn nói, má»™t trung Ä‘oà n Bảo chÃnh sục sạo trong rừng ở vùng ba biên giá»›i hà ng tháng trá»i và bị phục kÃch tổn thất đến hÆ¡n hai đại Ä‘á»™i má»›i lấy được bằng ấy...
“Trung tá Thiệu†- Phan Thúc Äịnh bá»—ng thoáng nhá»› ra đã má»™t lần gặp mặt tên nà y tại nhà Cao Xuân Äăng, lúc bấy giá» hắn còn là trung uý trong quân Ä‘á»™i Liên hiệp Pháp. Thằng nà y rất tin ở tÆ°á»›ng số và có tà i xoay sở, nịnh bợ, xuất thân từ má»™t tên cai khố và ng, phục vụ tại tÆ° dinh của viên quản đạo tỉnh Ninh Thuáºn thá»i còn thá»±c dân Pháp cai trị. Bây giá» hắn là trung tá trong quân Ä‘á»™i quốc gia. Thủ Ä‘oạn tiến thân của hắn là độc ác nhÆ° thế đó!
Ngô Äình Cẩn chỉ cho Äịnh xem mấy giò phong lan mà Nguyá»…n văn Thiệu vừa gởi vá» biếu hắn :
- Ông xem, giống lan nà y tháºt là hiếm có... Cứ những đêm trăng, từ những cà nh lan toát ra mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m. Hoa của nó cà ng thÆ¡m... Kể ra hai đại Ä‘á»™i Bảo chÃnh đổi lấy mấy giò lan nà y cÅ©ng đáng. Tôi đã Ä‘iện xin Tổng thống vinh thăng cho thằng Thiệu lên đại tá.
“Lê Ngá»a Triá»u của Nam Việt xÆ°a và Neron của thá»i La Mã cÅ©ng không tà n bạo hÆ¡n tên lãnh chúa nà yâ€. Äịnh có cảm giác vừa ghê tởm vừa buồn nôn khó chịu, trong khi Ngô Äình Cẩn ra vẻ thÃch thú vá»›i vÆ°á»n lan của hắn. Hắn lấy cau trầu bá» và o mồm nhai bá»m bẻm.
Từ khu nhà âm u có nhiá»u tiếng rên siết nổi lên. Lần nà y, rõ hÆ¡n, vì Äịnh Ä‘ang đứng sát dÆ°á»›i chân tÆ°á»ng. “Chá»— nhốt ngÆ°á»i nhất định là trong khu nhà nà yâ€. Äịnh không còn nghi ngá» gì nữa. Anh là m ra vẻ vô tình há»i Ngô Äình Cẩn :
- ThÆ°a cụ, vÆ°á»n lan quý nhÆ° thế nà y, tại sao cụ không đặt tại dinh để thưởng thức có hÆ¡n không?
NhÆ° Ä‘oán trÆ°á»›c được câu nói của anh, hắn cÆ°á»i :
- Hà ... hà ... cho ông đoán coi tại sao nà o?
Và không để cho Äịnh trả lá»i, hắn chỉ tay và o trong tòa nhà .
- Ở đây có ngÆ°á»i chăm bón. Bá»n Cá»™ng sản nhốt trong ná»›, để cho chúng nó chăm sóc. Cứ lấy mạng sống của chúng là m váºt bảo đảm là xong tuốt. Thế mà cÅ©ng có khối thằng bị mất đầu rồi, vì không chịu chăm bón ra trò.
Cảm giác của Phan Thúc Äịnh đã trở thà nh rõ nét. Không phải cảm giác rá»n rợn nữa. Tuy rằng lúc nà y anh đứng trong má»™t góc vÆ°á»n trồng phong lan sá»±c nức mùi hÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c má»™t lâu Ä‘Ã i trÆ°á»›c đây là cung cấm, nhÆ°ng anh thấy lòng nhÆ° thiêu, nhÆ° đốt. Chung quanh anh không còn cái vắng lặng, quạnh quẽ nữa. Hình nhÆ° có bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang trá»—i dáºy, Ä‘ang nắm tay nhau, Ä‘ang hò hét, thoáng ẩn, thoáng hiện. Những lá phong lan nhÆ° những con mắt nhìn anh nghiêng ngó, xoi mói. Những dây phong lan nhÆ° những tay ngÆ°á»i run rẩy. Anh đã nghe rõ tiếng rên siết, cả tiếng xiá»ng xÃch loảng xoảng, không phải chỉ bằng thÃnh giác...
- Ông là m sao thế? - Ngô Äình Cẩn há»i.
Nét mặt Phan Thúc Äịnh hÆ¡i nhăn lại :
- Xin lỗi cụ lớn, vẫn cơn đau bụng...
- Thế chúng ta quay vá» váºy. Äể hôm khác tôi Ä‘Æ°a ông và o chá»— nhốt bá»n Cá»™ng sản trong nhà ...
Chiếc xe Mercedes mà u Ä‘en Ä‘Æ°a Ngô Äình Cẩn và Phan Thúc Äịnh trở vá». Hai chiếc xe gÃp chở bá»n vệ sÄ© chia ra, má»™t chiếc chạy phÃa trÆ°á»›c, má»™t chiếc chạy phÃa sau để bảo vệ.
Chiếc gáy rám nắng thẳng Ä‘á» của tên vệ sÄ© thân tÃn ngồi ghế trÆ°á»›c, cạnh ngÆ°á»i lái xe, gây cho Äịnh má»™t cảm giác khó chịu và anh nhìn ra ngoà i cá»a xe. Xe chạy đến cầu Lò Rèn, anh thấy má»™t thiếu nữ cỡi xe Honda từ phÃa trên Ä‘i xuống. Xe hÆ¡i đã vượt qua nhÆ°ng anh vẫn quay lại nhìn ngÆ°á»i thiếu nữ ná».
Ngô Äình Cẩn bắt gặp sá»± chăm chú của anh nhìn cô gái,
- Ông có vẻ chú ý đến ngÆ°á»i đó?
Phan Thúc Äịnh lấy lại vẻ thản nhiên :
- Thưa cụ lớn, cô ta rất đẹp. Cụ lớn có biết cô ta?
Ngô Äình Cẩn cÆ°á»i :
- Hà ... hà ... ông tÃnh, không biết rõ từng nhân váºt trong cái thà nh phố nhá» bé nà y thì tôi còn ngồi yên ở đây sao được? Tôi còn coi cả cái miá»n Trung nà y cÆ¡ mà . NhÆ°ng nà y ông Äịnh, ông để ý đến cô ấy tháºt à ?
- ThÆ°a cụ lá»›n, tôi cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác.
- Ông đã biết rõ ngÆ°á»i ấy chÆ°a?
- Äiá»u ấy thì thÆ°a cụ lá»›n chÆ°a ạ.
- Thế thì há»ng to rồi! Cô ấy đã có ngÆ°á»i yêu rồi!
Phan Thúc Äịnh tò mò há»i :
- ThÆ°a cụ lá»›n, ai váºy?
- Má»™t thanh niên Hoa Kỳ, con nhà triệu phú Dan-tÆ¡ Phu-lÃt-xtÆ¡n ở bang Maiami.
- William Phu-lÃt-xtÆ¡n! - Äịnh thốt lên, xúc Ä‘á»™ng.
- Ông cÅ©ng biết anh ta à ? - Cẩn há»i.
- Thá»i kỳ tôi theo hầu Tổng thống, ngà i có nói cho tôi biết tên há» má»™t và i nhân viên tình báo trung Æ°Æ¡ng Mỹ ở Sà i Gòn. Ngà i có dặn tôi không nên Ä‘i lại vá»›i bá»n há». Trong số nà y có William Phu-lÃt-xtÆ¡n mà cụ lá»›n vừa nhắc đến.
Ngô Äình Cẩn nhìn Äịnh, thân máºt :
- Tổng thống dặn dò ông nhÆ° thế là phải. Ông đừng đụng và o “món†nà y. William Phu-lÃt-xtÆ¡n có thế lá»±c lắm. Tôi sẽ giá»›i thiệu cho ông “món†khác hÃ!
- Vâng, xin nhỠcụ lớn.
Những dòng chữ trên mảnh giấy nhá» hiện ra trong óc Äịnh. “Quan hệ giữa Tố Loan vá»›i Phu-lÃt-xtÆ¡n nhÆ° thế nà o? Tại sao Tố Loan và Phu-lÃt-xtÆ¡n lại biết nhau? Tố Loan là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?...â€.
* * * * *
Tối hôm sau, Phan Thúc Äịnh nháºn được giấy của Ngô Äình Cẩn má»i đến là m việc tại nhà riêng của hắn tại Ä‘Æ°á»ng Hà m Nghi.
Trong câu chuyện, Cẩn há»i anh rất nhiá»u vá» kinh nghiệm đối xá» vá»›i bá»n Mỹ, vì dù hắn muốn hay không, bá»n Mỹ cÅ©ng thâm nháºp và o miá»n Trung phần của hắn ngà y cà ng nhiá»u. Hắn há»i vá» tánh nết, thói quen, sở thÃch của từng tên viên chức, tÆ°á»›ng lãnh cao cấp Mỹ, nhất là tên đại sứ và mấy tên cầm đầu phái bá»™ quân sá»±, phái bá»™ viện trợ kinh tế. “Ông ở Sà i Gòn, ông tiếp xúc vá»›i há» luôn - hắn nói vá»›i Äịnh - ông quen biết há», ông phải là m cố vấn cho tôi cả vá» mặt đối ngoại nữa đấy!†Hắn há»i Äịnh vá» kinh nghiệm của hai ông anh hắn - Ngô Äình Diệm và Ngô Äình Nhu - đã là m thế nà o để nắm vững được hoạt Ä‘á»™ng của bá»n không ăn cánh vá»›i mình và trị chúng. “Tất nhiên tôi cÅ©ng có cách của tôi - hắn nói - nhÆ°ng Tổng thống và anh Nhu phải giá»i hÆ¡n vì tôi thấy các anh ấy là m gá»n lắm, có kết quả lắm!â€.
Sau đó, hắn ngồi lặng Ä‘i má»™t lúc rồi nói vá»›i Äịnh :
- Tất cả những mối lo ấy chỉ là thÆ°á»ng thôi. Mối lo nhất của chúng ta vẫn là bá»n Việt Cá»™ng. Hình nhÆ° chá»— nà o cÅ©ng có chúng nó mà lại chẳng nhìn thấy chúng nó ở chá»— nà o cả. Cứ y nhÆ° là vừa chém đứt đầu đứa nà y xong, chúng đã má»c ngay đầu khác. Äứa nà o cÅ©ng có thể là Việt Cá»™ng cả Tổng thống đã cỠông ra đây tôi mong ông cố gắng giúp tôi chủ yếu là vá» mặt ấy... Thà nh phố đã có truyá»n Ä‘Æ¡n Việt Cá»™ng. Chúng đã Ä‘Æ°a được má»™t số vÅ© khà và o thà nh phố. Có lẽ chúng chuẩn bị khủng bố.
Từ nãy đến giá» Äịnh trả lá»i Cẩn qua loa. à nghÄ© của anh còn tản mạn quanh vấn Ä‘á» Tố Loan. Tại sao “Sông HÆ°Æ¡ng†lại bảo anh tìm hiểu vá» Tố Loan? Tại sao Tố Loan lại có thể là ngÆ°á»i yêu của William Phu-lÃt-xtÆ¡n - má»™t tên CIA Mỹ chÃnh cống Ä‘á»™i lốt nhà báo được? Thá»i gian ở Sà i Gòn, Ä‘á»c báo chà và qua má»™t và i câu chuyện ở các tiệm trà , Äịnh có biết vá» Tố Loan. Äó là má»™t thiếu nữ trà thức hay diá»…n thuyết vá» chủ quyá»n dân tá»™c, hay tham gia những cuá»™c đấu tranh đòi tá»± do dân chủ, đòi bảo vệ chủ quyá»n dân tá»™c, chống lại sá»± can thiệp của ngoại bang. Nhiá»u ngÆ°á»i nhắc đến tên cô vá»›i má»™t tình cảm quý mến.
Má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế mà lại yêu má»™t tên Mỹ CIA. Mình hãy tá»± đặt những giả thuyết khác nhau xem sao: Ngô Äình Cẩn nói dối mình? Hắn nói dối mình nhÆ° thế vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Hay hắn thấy sá»± chú ý của mình đối vá»›i Tố Loan không bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng nếu hắn nói thá»±c? NhÆ° váºy thì tất cả những việc là m của Tố Loan ở Sà i Gòn là giả dối Æ°? Tố Loan là con Phạm Xuân Phòng?
Tá»± nhiên óc Äịnh lóe ra má»™t chút ánh sáng. Cái tên Phạm Xuân Phòng vừa xuất hiện trong óc anh kéo ý nghÄ© anh liên hệ tá»›i má»™t loạt sá»± việc khác: việc báo chà và bá»™ máy tuyên truyá»n ở Sà i Gòn là m rùm beng quanh cái chết của má»™t ngÆ°á»i tên là Phạm Xuân Phòng, nói là bị Việt Cá»™ng ám sát. Chúng in cả ảnh chụp, tÆ°á»ng thuáºt tỉ mỉ là Việt Cá»™ng muốn ăn cÆ°á»›p tiá»n bạc của Phạm Xuân Phòng, đã bố trà tay chân và o giúp việc cho Phòng tại biệt thá»± Bồng Lai, giết Phòng má»™t cách rất dã man, vô nhân đạo. Nhá» sá»± Ä‘iá»u tra tÃch cá»±c, nhanh chóng của ngà nh cảnh sát, công an, hung thủ đã bị bắt và thú nháºn hết tá»™i lá»—i. Ảnh của nạn nhân và hung thủ Ä‘á»u có đăng trên các tá» báo xuất bản hà ng ngà y. Nhìn kỹ bức ảnh chụp nạn nhân nằm trên vÅ©ng máu, Phan Thúc Äịnh thấy hiện lên mặt lão Sanh. Phạm Xuân Phòng có phải là lão Sanh không? Tại sao hắn bị giết? Tại sao bá»™ máy tuyên truyá»n ở Sà i Gòn là m rùm beng cho đây là “tá»™i ác vô nhân đạo†của Việt Cá»™ng?
Lúc xảy ra sá»± việc đó, Phan Thúc Äịnh đã đặt nhiá»u câu há»i. NhÆ°ng rồi các việc khác dồn dáºp đến, những câu há»i ấy tạm thá»i phải xếp lại chÆ°a có má»™t lá»i giải đáp. Bây giá», vấn Ä‘á» Tố Loan lại là m tất cả những câu há»i ấy hiện ra. Phan Thúc Äịnh cố chắp nối tìm ra má»™t sợi dây liên hệ giữa các sá»± việc đó: Lão Sanh - Phạm Xuân Phòng - bố Tố Loan - bị Việt Cá»™ng giết - Tố Loan Ä‘ang từ chống Mỹ - bố bị giết - chuyển thà nh ngÆ°á»i yêu của má»™t tên CIA... NhÆ°ng có thá»±c là Việt Cá»™ng giết Phạm Xuân Phòng không? Ai giết hắn? Mỹ giết? Ngô Äình Cẩn giết? Chút ánh sáng lóe lên ngừng lại ở đây, không sáng thêm được má»™t chút nà o nữa. Phải há»i lại “Sông HÆ°Æ¡ngâ€. Bạo giá» cÅ©ng váºy, từ ngà y vá» Huế, lúc nà o tá»± bản thân anh không giải đáp nổi vấn Ä‘á» gì, anh cÅ©ng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Từ “Sông HÆ°Æ¡ng†ánh sáng sẽ soi rá»i và o má»i vấn Ä‘á» lúc ấy, tá»± nhiên chúng sẽ trở nên rõ rà ng, sẽ có những lá»i giải đáp cụ thể, chÃnh xác...
- Bây giá», chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng ráo riết, không chùn tay, không khoan nhượng, phải tiêu diệt hết bá»n Việt Cá»™ng. Kế hoạch trÆ°á»›c mắt của tôi là nhÆ° thế nà y...
Những lá»i nói của Ngô Äình Cẩn thu hút ngay sá»± chú ý của Phan Thúc Äịnh. Hắn nói :
- Phải chặn ngay những nguồn của bá»n chúng Ä‘Æ°a vÅ© khÃ, truyá»n Ä‘Æ¡n và o thà nh phố, không nên để ung nhá»t phát triển trên cÆ¡ thể của mình.
- Lạ tháºt! Ta kiểm soát chặt chẽ nhÆ° thế, là m sao mà chúng có thể Ä‘Æ°a vÅ© khà và o thà nh phố được?
- Không có chi lạ cả, ông Äịnh ạ. Bá»n Việt Cá»™ng lắm mÆ°u mẹo lắm! Chúng tải vÅ© khà từ chiến khu của chúng đến các trạm liên lạc ở ngoại ô và từ ngoại ô, chúng chuyển và o các cÆ¡ sở của chúng ở ná»™i thà nh. Những cÆ¡ sở đó có cả nhân viên công an và cảnh sát của ta. Tôi Ä‘ang hạ lệnh tìm ra hết cái bá»n “ăn cÆ¡m quốc gia thá» ma Cá»™ng sản†nà y. Không thể để chúng nhÆ° váºy được. Còn các cÆ¡ sở liên lạc của Việt Cá»™ng ở ngoại ô, tôi cÅ©ng đã nắm được má»™t số, vì...
Ngô Äình Cẩn cất tiếng cÆ°á»i rá»™, tá»± đắc :
- Vì nhiá»u cÆ¡ sở Việt Cá»™ng là ngÆ°á»i của ta. Tôi sắp cho mở má»™t cuá»™c hà nh quân tảo thanh vùng ngoại ô. à kiến của ông thế nà o?
Sau má»™t phút suy nghÄ©, Phan Thúc Äịnh góp ý kiến :
- Thưa cụ lớn... có lẽ bắt đầu từ khu vực Kim Long trở xuống.
Ngô Äình Cẩn không trả lá»i ngay. Hắn ngẫm nghÄ©, má»™t lát sau má»›i nói :
- Khu vá»±c ấy sẽ là m sau. Vì đã hà nh quân là có bắn giết. Mà ng lÆ°á»›i cÆ¡ sở của ta ở vùng nà y hoạt Ä‘á»™ng tốt, trong khi đạn lạc tên bay thì cÆ¡ sở ta có thể bị vạ lây và tổn thất. Phải có thá»i gian để cho chúng nó chuẩn bị trÆ°á»›c.
- Thế cụ lớn định thanh trừng khu nà o trước?
- Khu hữu ngạn sông HÆ°Æ¡ng. Bắt đầu từ khu vá»±c Long Thá»...
- Thế khu tả ngạn?
- Khu tả ngạn sẽ là m sau. Vì chưa cấp thiết.
Giá»ng nói úp mở của Ngô Äình Cẩn lại là m loé ra má»™t ánh sáng nữa trong óc Phan Thúc Äịnh. Khu hữu ngạn là khu vá»±c công nhân và nhân dân lao Ä‘á»™ng ở nhiá»u. Khu vá»±c tả ngạn, Cẩn đã phát triển được nhiá»u cÆ¡ sở “Cần lao nhân vịâ€, mà ng lÆ°á»›i máºt vụ của hắn đã giăng ra. Tố Loan cÅ©ng ở trong khu vá»±c nà y...
Khi Äịnh ra vá» thì trá»i đã khuya. Tên vệ sÄ© thân tÃn của Cẩn lầm lì khoanh tay Ä‘i lại ở bên ngoà i sân. Hắn bao giá» cÅ©ng Ä‘i ngủ sau Ngô Äình Cẩn và ngủ ngay ở má»™t cái buồng con cạnh hà nh lang dẫn và o phòng ngủ của Cẩn. Hắn không nói má»™t lá»i, cúi đầu chà o Phan Thúc Äịnh.
Chiếc xe riêng của Äịnh lái lấy lăn trên Ä‘Æ°á»ng nhá»±a. Ãnh sáng đèn Ä‘iện và bóng tối những vòm cây chen lấn nhau loang lổ mặt Ä‘Æ°á»ng. Huế không sống vá» ban đêm nhÆ° Sà i Gòn. Thà nh phố nà y vẫn giữ phong cách riêng của nó. Cuá»™c sống gia đình vẫn là cái gì thiêng liêng. ÄÆ°á»ng phố vắng ngắt. Không có má»™t chiếc tắc xi nà o giá» nà y còn đón khách. Äịnh chỉ gặp xe nhà binh Ä‘i lại. Má»™t chiếc xe của bá»n quân cảnh Ä‘i tuần chạy lừ đừ giữa Ä‘Æ°á»ng. Hè phố chỉ còn má»™t và i ngÆ°á»i lÃnh Ä‘i vá»™i vã.
Bá»—ng Äịnh chú ý đến má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đang ôm chặt má»™t đứa nhá» trên tay lảo đảo chạy trên hè phố, Ä‘ang hốt hoảng. Chạy được mấy bÆ°á»›c, ngÆ°á»i đó dừng lại, mở vá»™i đứa nhá» cuá»™n trong chiếc khăn má»ng ra nhìn, rồi lại lảo đảo chạy. Äoán được sá»± việc, Äịnh lái sát xe và o hè phố, gá»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà :
- Chị ơi! Chị cần đưa cháu đi bệnh viện phải không? Chị lên đây tôi đưa đi giùm!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dừng lại, nhìn chiếc xe và Phan Thúc Äịnh nhÆ° thăm dò. Lúc ấy, Äịnh má»›i biết ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà còn trẻ, khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi, búi tóc sau gáy, nét mặt đẹp phúc háºu, cặp mắt vẫn ánh lên sá»± lo âu, hốt hoảng, nhÆ°ng vẫn không che được vẻ vừa thông minh vừa buồn bã. Äịnh bÆ°á»›c xuống, mở rá»™ng cá»a xe :
- Chắc cháu bị Ä‘au nặng. Tôi biết bệnh viện. Tôi xin Ä‘Æ°a chị và cháu đến cho nhanh kẻo Ä‘Æ°a đến cháºm phút nà o sợ ảnh hưởng đến tánh mạng cháu phút đó.
Thấy thái Ä‘á»™ Äịnh có vẻ thá»±c thà , chân thà nh, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hết nghi ngai, bÆ°á»›c lên xe :
- Thế thì... cảm ơn ông quá... quý hóa quá!...
Phan Thúc Äịnh cho xe chạy và há»i chuyện :
- Cháu bị là m sao váºy?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà vừa kéo chăn che lại cho con, vừa đáp :
- Cháu sốt nóng từ hai hôm nay. Tôi tưởng cháu bị cảm thÆ°á»ng. Ai ngá» vừa rồi cháu co giáºt trợn cả mắt lên, tôi sợ quá phải ôm cháu tìm đến bệnh viện cấp cứu.
- Cháu được mấy tuổi rồi?
- Thưa ông, cháu hơn hai tuổi.
- Xin lỗi chị, anh nhà ta đâu, sao không đưa cháu đi cùng chị, để chị đi một mình trong đêm như thế nà y, nhỡ xảy ra sự gì bất trắc thì là m thế nà o?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà im lặng, bối rối. Phan Thúc Äịnh cảm thấy ngay sá»± bối rối đó, không há»i tiếp nữa. NhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ° đã trấn tÄ©nh được, đáp :
- Ba cháu Ä‘i là m vắng, Ä‘i cả ngà y lẫn đêm, Ãt khi vá» nhà ...
Äứa nhá» chợt khóc thét lên dữ dá»™i. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ° bị ai tra khảo, mặt tái mét, run rẩy gá»i :
- Con ơi!... Con là m sao thế? Con ơi!...
Äứa bé vẫn khóc thét lên từng hồi, chân đạp tung cả chăn, ngÆ°á»i ưỡn ra nhÆ° không nghe thấy tiếng mẹ gá»i. Mặt ngÆ°á»i mẹ cà ng tái mét, giá»ng nói cà ng run, nÆ°á»›c mắt chảy quanh cặp mắt hốt hoảng buồn bã. Phan Thúc Äịnh mÃm chặt môi, rú thêm ga.
Chiếc xe Ä‘á»— trÆ°á»›c bệnh viện. Anh mở cá»a xe chạy ngay trÆ°á»›c và o phòng thÆ°á»ng trá»±c. Sau khi tá»± giá»›i thiệu, anh Ä‘á» nghị những ngÆ°á»i thầy thuốc trá»±c khẩn cấp cứu ngay đứa nhá». Nghe thấy anh là ngÆ°á»i của Ngô Äình Cẩn, cả cái phòng trá»±c cấp cứu của bệnh viện hoạt Ä‘á»™ng hẳn lên. Má»™t cô y tá chạy ra đón ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà và đứa nhá» và o. Mấy ngÆ°á»i mặc áo choà ng trắng xúm vây quanh đứa nhá». Äó là má»™t bé trà i kháu khỉnh nhÆ°ng sá»± Ä‘au Ä‘á»›n là m dúm dó cả khuôn mặt em. Cổ em cứng lại và ngá»a ra đằng sau. Môi em đã khô. Cặp mắt cứ trợn lên. Và tiếng khóc thét của em cà ng nhÆ° xé ruá»™t xé gan ngÆ°á»i mẹ. NgÆ°á»i ta há»i ngÆ°á»i mẹ diá»…n biến bệnh tình của em nhá». NgÆ°á»i ta cặp sốt. NgÆ°á»i ta xem mắt, xem miệng, nghe tim Ä‘áºp của em. NgÆ°á»i ta ghi bệnh án. Mắt ngÆ°á»i mẹ vừa Ä‘au xót nhìn con, vừa ngÆ¡ ngác nhìn từng ngÆ°á»i thầy thuốc nhÆ° dò há»i, chỠđợi.
Cuối cùng, má»™t ngÆ°á»i thầy thuốc bảo vá»›i Phan Thúc Äịnh và ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà :
- Cháu có triệu chứng của bệnh mà ng não, má»™t bệnh rất hiểm nghèo. Äể chúng tôi lấy nÆ°á»›c tuá»· xÆ°Æ¡ng sống, xét nghiệm thêm. NhÆ°ng may mà gia đình Ä‘Æ°a cháu và o còn kịp. Bệnh nà y Ä‘Æ°a muá»™n thì rất khó cứu. Chúng tôi sẽ hết sức theo dõi chữa cho cháu. Gia đình phải để cháu ở đây để chúng tôi Ä‘iá»u trị và mẹ cháu phải ở lại cùng vá»›i cháu.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà bối rối, lo sợ, không đáp lại câu nà o. Phan Thúc Äịnh an ủi :
- Chị phải ở đây trông nom cháu. Chị cố gắng ở lại. Có cần gì vỠgia đình, tôi xin báo cho. Tôi có xe riêng đi lại cũng tiện, chị đừng nghi ngại...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấp úng :
- Tôi còn hai cháu nhỠở nhà nữa không ai trông... Lòng tôi bây giá» nhÆ° lá»a đốt... Tôi muốn báo tin cho nhà tôi vá» quá...
Phan Thúc Äịnh quả quyết :
- Chị cứ cho tôi biết anh ấy ở đâu, tôi sẽ tìm đến táºn nÆ¡i báo cho anh ấy.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngáºp ngừng. Mắt chị chá»›p mau và nÆ°á»›c mắt cứ ứa ra. Cuối cùng, chắc không còn cách nà o hÆ¡n, chị xin lá»—i ra ngoà i nói riêng vá»›i Phan Thúc Äịnh :
- Tôi không biết là m thế nà o báo cho ba cháu vá» ngay được. Thôi Ä‘Ã nh nhỠông váºy. Chẳng nói giấu gì ông, nhà tôi là m... vệ sÄ© riêng cho cáºu Cẩn [1], cho nên cứ phải ở cả ngà y cả đêm quanh cáºu. Ông là m Æ¡n đến há»™ dinh cáºu há»i anh Lý Lâm...
Phan Thúc Äịnh sững ngÆ°á»i nhìn lại khuôn mặt đẹp, phúc háºu của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà . Có lẽ nà o nhÆ° thế nhỉ! Trong óc anh hiện ra hình ảnh gã vệ sÄ© cao lá»›n, dáng thô, lúc nà o cÅ©ng lầm lì của Ngô Äình Cẩn. Cái gã đã được gia đình há» Ngô nuôi từ nhá», đã được Ä‘i há»c lá»›p biệt kÃch, nổi tiếng vá» võ Nháºt có thể đánh đổ và i chục ngÆ°á»i, và bắn súng cả hai tay trăm phát trăm trúng. Tất cả con ngÆ°á»i gã mâu thuẫn hoà n toà n vá»›i vẻ phúc háºu, đẹp đẽ, vá»›i giá»ng nói thùy mị, vá»›i tấm lòng thÆ°Æ¡ng con sâu sắc của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y. Có lẽ nà o nhÆ° thế nhỉ? NhÆ°ng sá»± thá»±c lại là thế...
Cảm thấy cái nhìn lạ lùng của Äịnh, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cúi mặt xuống, nÆ°á»›c mắt lại ứa ra, giá»ng nói có cái gì chua xót bên trong :
- Ông đã giúp mẹ con tôi thì xin ông giúp cho trót. Mẹ con tôi không bao giá» dám quên Æ¡n ông. Nếu không, ở nhà các cháu nhá» của tôi không ai trông. Ông cứ đến dinh cáºu Cẩn ở Ä‘Æ°á»ng Hà m Nghi, há»i anh Lý Lâm.
Äịnh chỉ nhìn thấy cặp mắt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhòa Ä‘i vì nÆ°á»›c mắt, cặp mắt ấy cà ng buồn bã hÆ¡n.
Anh đáp lại dứt khoát :
- Tôi sẽ tìm anh ấy, đón anh ấy đến đây rồi sẽ đưa anh ấy vỠnhà với hai cháu.
Anh và o dặn ông thầy thuốc mấy câu rồi chạy vá»™i ra xe. Chiếc xe quay lại con Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i nhà riêng Ngô Äình Cẩn. Lúc ngồi trên xe rồi, anh má»›i thấy lòng anh bồi hồi nhiá»u cảm giác trái ngược nhau khó tả. Mừng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đưa con mình đến bệnh viện được kịp thá»i. NhÆ°ng cha nó lại là gã vệ sÄ© lầm lì tin cẩn của Ngô Äình Cẩn kia! Cặp mắt buồn bã của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ... Khuôn mặt khó hiểu của gã vệ sÄ©... Vẻ phúc háºu, cặp mắt đượm buồn của ngÆ°á»i vợ... Dáng lầm lì tà n bạo của ngÆ°á»i chồng... NhÆ°ng bao trùm lên cả là hình ảnh đứa con nhá» khóc thét lên từng cÆ¡n giữa những ngÆ°á»i thầy thuốc mặc áo bá»-lu trắng...
Phan Thúc Äịnh nhấn ga.
------------------------------------------------------------------------
[1] Chỉ Ngô Äình Cẩn. Ngô Äình Cẩn thÃch ngÆ°á»i ta gá»i mình bằng Cáºu.
Xem tiếp chương 22
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:05 PM.
|
10-09-2008, 09:55 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 22
Mai Lan và Lý Lâm
Cái nét “thiên thần và ác quỷ†của cặp vợ chồng Mai Lan và Lý Lâm nà y cứ ám ảnh Phan Thúc Äịnh.
Anh đoán có một uẩn khúc bên trong.
Do đó, Ãt ngà y sau, anh đến thăm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tại gia đình, mong tìm ra những Ä‘iá»u bà máºt.
Mai Lan tá» ra thông minh. Qua ánh mắt nhìn, những lá»i trao đổi, những ẩn ý thắc mắc, chị Ä‘oán được ná»™i tâm của ngÆ°á»i đối thoại. Lan nói :
- Có lẽ ông ngạc nhiên khi gặp chồng tôi phải không? Vâng, chồng tôi hiện nay đấy? Còn chồng tháºt của tôi - chồng tôi không còn nữa...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà úp mặt và o hai bà n tay nhÆ° không ngẩng đầu dáºy được nữa. Äôi vai thon nhá» của chị rung lên. Hai đứa con lá»›n của chị đã dắt nhau sang nhà bên cạnh chÆ¡i. Äứa con nhá» nằm thiêm thiếp ngủ trên giÆ°á»ng, má hãy còn nổi những mạch máu xanh nhá» li ti. Căn nhà rá»™ng nhÆ°ng không có má»™t bức tranh, má»™t chiếc ảnh, gợi lên má»™t không khà lạnh lẽo. Äồ đạc cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản: hai chiếc giÆ°á»ng, má»™t chiếc tủ đứng, má»™t bá»™ bà n ghế tiếp khách. Trên bà n, mấy há»™p sữa và cân cam của Phan Thúc Äịnh mang đến vẫn để nguyên đó. Lý Lâm không có nhà . Gã vẫn phải có mặt thÆ°á»ng xuyên bên cạnh Ngô Äình Cẩn.
Phan Thúc Äịnh im lặng, giữ thái Ä‘á»™ kÃnh trá»ng sá»± Ä‘au khổ của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà .
- Ông tốt quá! Tôi chẳng biết lấy gì để cảm Æ¡n ông. NhỠông giúp đỡ, con tôi đã được cứu sống - chị nói qua hà ng nÆ°á»›c mắt - Tôi chẳng muốn giấu ông là m gì. Tôi biết ông là ai rồi nhÆ°ng cÅ©ng chẳng sao, bởi vì chuyện của tôi chung quanh đây ai cÅ©ng biết, nhiá»u ngÆ°á»i biết. Cuá»™c Ä‘á»i tôi cÅ©ng đã hết từ lâu rồi, từ ngà y chồng tôi chết. Từ ngà y đó, tôi chỉ sống vì mấy đứa con tôi! Hai đứa con của anh ấy! Giá»t máu của anh ấy còn lại... Äứa con nà y là con của Lý Lâm, nhÆ°ng cÅ©ng là con tôi, con tôi mang nặng đẻ Ä‘au... Lý Lâm hiện nay là chồng tôi nhÆ°ng trong trái tim tôi...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà lại úp mặt và o hai bà n tay, nức nở. DÄ© vãng đã hằn lại những vết mà thá»i gian không thể nà o xóa nổi trong má»—i con ngÆ°á»i...
... Khi cuá»™c kháng chiến chống Pháp bùng nổ, Mai Lan phải bá» há»c, rá»i Huế theo cha mẹ tản cÆ° lên ở Äình Môn - lúc bấy giá» còn là vùng tá»± do ở trong tỉnh. Mẹ Lan mở má»™t hà ng nÆ°á»›c để sinh sống. Nhiá»u anh Vệ quốc Ä‘oà n, nhiá»u anh cán bá»™ Ä‘i công tác rất thÃch ghé nghỉ ở hà ng nÆ°á»›c nhà Lan vì nụ cÆ°á»i duyên dáng, cặp mắt đẹp của cô gái tản cÆ° đó. Có ngÆ°á»i đã là m thÆ¡. Có ngÆ°á»i nói khi nà o kháng chiến thà nh công, đánh Ä‘uổi xong thá»±c dân Pháp thì thế nà o cÅ©ng mang trầu cau lại cá»a hà ng. Lan chỉ cÆ°á»i, cái cÆ°á»i hồn nhiên. Cặp mắt mở to nhìn cuá»™c Ä‘á»i nhÆ° những cặp mắt của bất cứ cô gái má»›i lá»›n nà o chÆ°a hình dung được hết cả cái gì sẽ đến vá»›i mình.
Thế rồi Lan yêu. NgÆ°á»i yêu của Lan là má»™t cán bá»™ hoạt Ä‘á»™ng ná»™i thà nh. Má»™t lần anh ghé quán nÆ°á»›c nhà Lan và chỉ qua má»™t buổi nói chuyện vá»›i anh, Lan thấy mình không thể để phà hoà i tuổi trẻ trong quán nÆ°á»›c của cha mẹ khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cầm súng kháng chiến. Anh đã đánh thức trong Lan niá»m khát khao má»™t cuá»™c sống đẹp đẽ, có ý nghÄ©a. Anh đã dẫn Lan tham gia công tác cùng anh. Tình yêu của hai ngÆ°á»i bắt nguồn từ đấy. Hai ngÆ°á»i cÆ°á»›i nhau Ä‘Æ¡n giản nhÆ° má»i đám cÆ°á»›i khác trong thá»i kháng chiến. CÆ°á»›i xong, anh Ä‘Æ°a chị và o ná»™i thà nh hoạt Ä‘á»™ng cùng vá»›i anh. Chị tham gia và o tổ chức phụ nữ kháng chiến ở chợ Äông Ba. Trong gánh vải của chị quẩy đến chợ Äông Ba có cả truyá»n Ä‘Æ¡n. Những cuá»™c đấu tranh chống thuế của chị em tiểu thÆ°Æ¡ng trong chợ có chị tham gia. Hạnh phúc của hai ngÆ°á»i gắn liá»n vá»›i những cuá»™c đấu tranh. Hai đứa con ra Ä‘á»i, đứa sau cách đứa trÆ°á»›c hai năm. Hai đứa con là ánh sáng, là nguồn hi vá»ng của đôi vợ chồng trẻ.
Sau hiệp định Genève 1954, má»i ngÆ°á»i tưởng được sống trong hòa bình, chá» ngà y thống nhất đất nÆ°á»›c. NhÆ°ng Ngô Äình Diệm đã từ Mỹ vá», tiếng súng vẫn nổ. Nhà tù, trạm giam mở rá»™ng, xây thêm. Bắt bá»›, tra tấn, tù Ä‘Ã y, truy tầm những ngÆ°á»i kháng chiến cÅ© diá»…n ra khắp nÆ¡i.
Vợ chồng Mai Lan vẫn ở trong thà nh. Kháng chiến thà nh công rồi, hai ngÆ°á»i trở vá» vá»›i cuá»™c sống lao Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng. Chồng là m thÆ° ký cho má»™t hãng buôn tÆ°. Vợ vẫn ngồi bán vải ở chợ Äông Ba.
NhÆ°ng má»™t hôm, chiếc xe hÆ¡i xám bịt kÃn của bá»n máºt vụ Ngô Äình Cẩn đã Ä‘á»— xịch trÆ°á»›c cá»a nhà vợ chồng Mai Lan. Chúng đạp hai đứa con nhá» ra để kéo ngÆ°á»i cha Ä‘i. Chúng tát chị ngã sấp để bà n tay nhá» yếu của chị phải buông rá»i ngÆ°á»i chồng. NÆ°á»›c mắt, Ä‘au thÆ°Æ¡ng bắt đầu trùm lên cái gia đình Ä‘ang sống hạnh phúc đó.
Ãt lâu sau, Mai Lan ngất Ä‘i khi được tin chồng của chị đã bị bá»n tay chân của Cẩn giết chết.
Chị ốm liệt giÆ°á»ng hà ng tháng, khi tỉnh, khi mê. Hai đứa con ngồi đầu giÆ°á»ng nÆ°á»›c mắt vòng quanh nhìn mẹ. Thân hình chúng hốc hác. Hà ng xóm, láng giá»ng không dám công khai giúp đỡ chị, vì bá»n Cẩn khủng bố rất dã man tất cả những ai liên quan đến Việt Cá»™ng. Chúng mở ra những chiến dịch “tố cá»™ngâ€, diệt cá»™ngâ€. Äó là “quốc sách†của Diệm - Nhu Ä‘á» ra. Chỉ đêm đêm có những ngÆ°á»i mang cÆ¡m đến cho hai đứa nhá», mang bánh đến để chúng ăn sáng hôm sau, mang sữa, mang thuốc đến để ở đầu giÆ°á»ng chị. NÆ°á»›c mắt xót thÆ°Æ¡ng gia đình chị, ngÆ°á»i ta không dám để cho ai nhìn thấy. Cả miá»n Nam nà y có biết bao nhiêu gia đình nhÆ° váºy. NÆ°á»›c mắt là m tan thế nà o được hết Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Giữa lúc ấy có má»™t ngÆ°á»i đến vá»›i gia đình chị, ngang nhiên mang quà bánh đến cho chị và các con chị. Ngang nhiên Ä‘i qua mặt tất cả bá»n liên gia trưởng, nhóm trưởng “cần lao†vẫn hà ng ngà y dòm ngó gia đình chị. Ngang nhiên Ä‘Æ°a thầy thuốc đến săn sóc chị. Không những thế, bá»n máºt vụ và những ngÆ°á»i chung quanh trông thấy hắn Ä‘á»u phải tránh Ä‘i. Hắn cứ lừng lững Ä‘i và o nhà chị, chẳng thèm nhìn đến ai. Ở nhà chị má»™t lúc, hắn lại lừng lững Ä‘i ra, mặt lầm lì, không ai biết là hắn Ä‘ang nghÄ© gì. NgÆ°á»i ta thầm thì nói vá»›i nhau vá» hắn: Lý Lâm, vệ sÄ© tin cẩn của Ngô Äình Cẩn.
Chị nhớ lại quãng phim dĩ vãng.
Má»™t lần Ä‘i chợ Äông Ba, Lý Lâm đã gặp chị. Hắn bần thần nhìn nụ cÆ°á»i duyên dáng, đôi mắt đẹp và khuôn mặt hiá»n háºu của chị. Nụ cÆ°á»i ấy, khuôn mặt ấy ám ảnh hắn. Nhìn nụ cÆ°á»i ấy, khuôn mặt ấy, hắn chợt cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i của hắn từ xÆ°a tá»›i nay khô cằn quá, thiếu hẳn má»™t cái gì tÆ°Æ¡i mát. Hắn cảm thấy từ xÆ°a tá»›i nay hắn sống trÆ¡ trá»i, cô Ä‘á»™c quá, nhÆ° má»™t con thú hoang thiếu má»™t cái tổ ấm để Ä‘i vá». Cái phần ngÆ°á»i trong hắn đông lại. Hắn thèm má»™t căn nhà riêng có nụ cÆ°á»i ấy, khuôn mặt hiá»n háºu ấy. NhÆ°ng Mai Lan đã có chồng, có con. Hắn há»i má»i ngÆ°á»i, được biết rõ Ä‘iá»u đó. Hắn không nói gì nữa, chỉ thỉnh thoảng ra chợ, đứng lẳng lặng nhìn chị má»™t lúc rồi lẳng lặng Ä‘i.
Mai Lan biết hắn nhìn mình. Lúc đầu, chị nghi hắn theo dõi gì mình. Dần dần hiểu ra thì chị sợ. Những tên nhÆ° thế nà y khi chúng muốn thì chúng có thể là m bất cứ việc gì - kể cả dúng tay và o máu - để đạt được sở thÃch. Nhan sắc, đối vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ, nhiá»u khi chẳng còn là diá»…m phúc của tạo hóa dà nh cho, mà lại là tai há»a. Chị lo lắng nói vá»›i chồng. Hai vợ chồng bà n nhau và quyết định chị nghỉ bán hà ng má»™t thá»i gian. NhÆ°ng cách giải quyết đó không ổn. Vì đồng lÆ°Æ¡ng thÆ° ký sở tÆ° của chồng chị không đủ nuôi cả gia đình.
Chị nghỉ bán hà ng thì sinh hoạt gia đình đổi khác ngay. Vì chỉ Ãt lâu sau, chị thấy Lý Lâm lầm lÅ©i Ä‘i qua trÆ°á»›c cá»a nhà chị. Hắn dá»… dà ng há»i thăm được nhà của chị. Hắn lại lẳng lặng nhìn chị má»™t chút rồi lại lẳng lặng Ä‘i...
Chị đánh liá»u tiếp tục Ä‘i bán hà ng. Má»™t tháng qua, hai tháng qua, rồi năm sáu tháng qua... Chị thấy không xảy ra chuyện gì, ná»—i lo sợ nhạt dần. Lý Lâm vẫn thỉnh thoảng ghé qua chợ lẳng lặng nhìn chị rồi lại lẳng lặng Ä‘i. Hắn cÅ©ng chẳng tỠý gì là m hại ai cả. Tháºm chÃ, có má»™t đôi bạn hà ng lại lấy chuyện đó ra đùa cợt.
Bây giá», chồng chị bị bắt, chị ná»a mê, ná»a tỉnh trên giÆ°á»ng thì hắn lại đến. Ngang nhiên không nhìn đến ai cả. Hắn còn biết sợ ai nữa!
Việc ấy đến tai Ngô Äình Cẩn, không những Cẩn không ngăn Lý Lâm mà còn tỠý thông cảm, khuyến khÃch hắn. Äó cÅ©ng là má»™t “quốc sách†của anh em há» Ngô: phá hoại hạnh phúc, tình cảm của những gia đình Cá»™ng sản, những gia đình kháng chiến cÅ©.
ThÆ°á»ng chúng vẫn buá»™c vợ phải li hôn, dứt khoát vá»›i ngÆ°á»i chồng và lấy bá»n ngụy quân, ngụy quyá»n. Ngô Äình Cẩn Ä‘Æ°a cho gã vệ sÄ© của mình xem má»™t cái trát bắt Mai Lan. Lý Lâm cháºm chạp Ä‘á»c xong tá» giấy đã đóng dấu Ä‘á» choé, vẫn cầm tá» giấy trên tay, ngáºp ngừng nói :
- Cáºu cho con xin.
Ngô Äình Cẩn là m bá»™ suy nghÄ© rồi đáp :
- Äược. Nể mi lắm, tao cho mượn cái lệnh đó, mi hãy giữ lấy.
Gã vệ sÄ© gấp tá» giấy quyết định sinh mạng má»™t con ngÆ°á»i ấy, cẩn tháºn cất và o vÃ. Lúc Mai Lan hồi phục lại tâm trà thì chị nháºn ngay ra Lý Lâm ở trong nhà chị. Chị hét lên kinh hoà ng. Lý Lâm luống cuống :
- Tôi... không là m hại chị... Tôi không là m hại anh ấy.
Hắn không nói được hơn nữa. Chị đã gà o lên :
- Ông ra ngay! Ông ra khá»i nhà tôi ngay!
Hắn đứng sừng sững giữa nhà chị. Một phút sau, hắn lẩm bẩm :
- Tôi vá»!
Hắn vá» tháºt. NhÆ°ng hôm sau hắn lại đến, mang Ä‘Æ°á»ng, sữa, bánh trái đặt ở trên bà n, chia cho hai đứa trẻ. Hai đứa trẻ đã quen vá»›i hắn từ trÆ°á»›c, cầm ăn ngon là nh. Äến lúc chị hét lên ngăn chúng thì chúng sợ hãi bá» bánh xuống, lấm lét nhìn chị ngạc nhiên.
Gã vệ sÄ© cÅ©ng lẳng lặng nhìn chị nằm trên giÆ°á»ng. Chị gầy rá»™c hẳn Ä‘i. Äôi mắt đẹp của chị bây giá» sâu tối dÆ°á»›i là n tóc rối cà ng là m hắn não nùng. Chị cả quyết bảo hắn :
- Ông ra khá»i nhà tôi ngay! Tôi đã bảo rồi mà ! Tôi không muốn ông đặt chân đến nhà nà y! Các ông đã giết cha chúng nó, bây giá» các ông lại mang bánh cho chúng nó ăn! Các ông “tá» tế†quá đấy!
Hắn luýnh quýnh. Mắt hắn cau lại má»™t cách rất khổ sở. Äôi tay thô của hắn nhÆ° thừa không biết để là m gì. Hắn nói khó khăn :
- Tôi không là m hại anh ấy! Công an bắt chứ tôi không biết gì!
Hắn mở chiếc và của hắn, lấy ra cái trát bắt Mai Lan đặt trước mặt chị :
- Nếu tôi không đến đây... há» bắt chị. Tôi đã xin cáºu.
Mai Lan nhắm mắt lại, không nhìn Lý Lâm, không nhìn tá» giấy. Từ Ä‘uôi con mắt chị má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt to dần ra, chảy dà i xuống thái dÆ°Æ¡ng. Gã vệ sÄ© đứng nhìn chị tần ngần rồi thở dà i, lầm lÅ©i quay ra.
Lúc mở mắt ra, chị nhìn thấy hai đứa con. Chúng Ä‘ang ngồi nép và o nhau nhìn chị lo sợ. Chúng gần quá. Qua là n nÆ°á»›c mắt, hình ảnh chúng ná»a nhòa, ná»a tá», chị cà ng thấy chúng run rẩy hÆ¡n. Hai đứa con, hai giá»t máu của anh ấy. Nếu chị bị bắt nốt thì hai đứa nhá» sẽ ra sao? Ông, bà bên ná»™i ngoại chẳng còn ai. Quê anh ấy ở miá»n trong. Anh em anh ấy Ä‘á»u Ä‘i tham gia kháng chiến cả. Ai sẽ nuôi chúng? Chúng sẽ chết? Chúng sẽ lang thang cầu bÆ¡ cầu bất, đói khát, rách rÆ°á»›i? Chúng sẽ bị bắt và o má»™t trại nuôi trẻ con vô thừa nháºn và ở trại đó ra, chúng sẽ lÆ°u manh hóa, sẽ biến thà nh những công cụ của bá»™ máy chÃnh quyá»n miá»n Nam nà y dùng để phá tất cả cái gì cha, mẹ, chú, bác chúng đã đổ bao nhiêu xÆ°Æ¡ng máu xây dá»±ng nên? Không! Không! Chị muốn gà o lên: “Không! Không thể nhÆ° thế được!â€. Không bao giá» chị để chúng lang thang! Không bao giá» chị để cho chúng lÆ°u manh hoá! Chúng phải xứng đáng vá»›i dòng máu của cha chúng! Chúng phải được ở bên chị để chị chăm sóc, dạy dá»— chúng theo ý chị muốn, theo ý anh ấy lúc sống muốn. Thà chị hi sinh cuá»™c Ä‘á»i chị...
NhÆ°ng muốn thế thì phải thế nà o? Ôi, sao cuá»™c Ä‘á»i lại cay đắng, xót xa nhÆ° thế nà y! Chị có ngỠđâu cuá»™c Ä‘á»i chị lại đến lúc phải chá»n “cuá»™c sống†cho chị hoặc cho các con chị! Lòng ngÆ°á»i mẹ tan nát...
NgÆ°á»i mẹ có thể là m tất cả vì con. Mai Lan đã hi sinh cả cuá»™c Ä‘á»i cho các con. Sau những ngà y đêm giông bão nổi lên dữ dá»™i trong tâm hồn chị, chị quyết định cắn răng sống vá»›i Lý Lâm để bảo vệ hai đứa nhá». Lý Lâm đến, tức là xe của bá»n máºt vụ Cẩn sẽ không đến. Lý Lâm không ở nhà chị. tức là xe của máºt vụ Cẩn sẽ đến ngay. Và chị sẽ ở trong nhà tù, các con chị sẽ bÆ¡ vÆ¡, tất cả sẽ tan nát hết! Có ai hiểu được lòng chị không nhỉ? Anh ấy có hiểu được lòng chị không nhỉ? Hà ng xóm, láng giá»ng, bà con quen biết có hiểu cho chị không nhỉ?
Lý Lâm lầm lÅ©i, Ãt nói chuyện nhÆ°ng rất chiá»u vợ, nghe vợ và chịu khó săn sóc những đứa con riêng của vợ. Hắn cÅ©ng biết chị phải lấy hắn là má»™t việc rất miá»…n cưỡng nên hắn muốn là m vừa lòng chị má»i Ä‘iá»u để mong chuyển biến được tình cảm của chị. Mặt khác, sống bên cạnh chị, tÃnh tình hiá»n háºu của chị, cách ăn ở của chị cÅ©ng dần dần cảm hóa được hắn phần nà o. TrÆ°á»›c đây, hắn Ãt nói bởi vì hắn nhÆ° má»™t cái máy là m theo lệnh của tên lãnh chúa há» Ngô. Bây giá», hắn cà ng Ãt nói hÆ¡n vì hắn đã bắt đầu suy nghÄ©. Ở hắn, giữa con ngÆ°á»i máy chấp hà nh mệnh lệnh vá»›i con ngÆ°á»i bÆ°á»›c đầu suy nghÄ© vá» việc là m của mình đã có lúc đấu tranh vá»›i nhau. NhÆ°ng hắn vẫn phải sống bằng đồng lÆ°Æ¡ng của Ngô Äình Cẩn, sống dÆ°á»›i sá»± kiá»m chế vá» má»™t giáo lý của Ngô Äình Cẩn nên con ngÆ°á»i máy trong hắn thÆ°á»ng thắng thế khi Cẩn ra lệnh. Chỉ khi vỠđến nhà ...
* * * * *
Phan Thúc Äịnh vẫn ngồi im lặng nghe ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kể. Câu chuyện thÆ°á»ng bị ngắt quãng bởi nÆ°á»›c mắt, tiếng nức nở. Khi kể, chị cố dùng những từ không Ä‘á»™ng chạm trá»±c tiếp đến chế Ä‘á»™ của anh em há» Ngô. NhÆ°ng qua lá»i khi ngáºp ngừng, khi chua xót của chị, qua nét mặt khi rạn vỡ vì Ä‘au khổ, khi căm phẫn vì uất ức của chị, Phan Thúc Äịnh hình dung được đầy đủ câu chuyện của chị và tất cả giông bão chị đã trải qua. Thái Ä‘á»™ thông cảm và tôn trá»ng, chú ý lắng nghe lá»i chị của Äịnh là m chị cà ng tin cáºy anh, nói được nhiá»u hÆ¡n vá»›i anh. Chá»— nà o chị khó nói, anh lá»±a lá»i gợi ý để chị có thể kể được dá»… dà ng hÆ¡n. Äồng thá»i, qua những lá»i chị kể, ná»—i xót thÆ°Æ¡ng cÅ©ng trà n ngáºp tâm hồn anh. Miá»n Nam nà y còn biết bao nhiêu cảnh Ä‘á»i oan trái...
Bỗng nhiên, anh hết sức chú ý nghe.
... Mai Lan cÅ©ng muốn tìm má»i cách cải hóa Lý Lâm. Bởi vì dù không muốn, chị vẫn phải chung sống vá»›i hắn; dù không muốn, chị cÅ©ng đã có con vá»›i hắn. NhÆ°ng giông bão không bao giá» hết trong cuá»™c chung sống miá»…n cưỡng đó. Gần đây, má»™t hôm Lý Lâm mang vá» Ä‘Æ°a chị má»™t số tiá»n lá»›n, giục chị mua sắm đồ đạc trong nhà , may đồ cho con. Chị ngạc nhiên há»i vá» số tiá»n đó. Lý Lâm đáp ầm ừ: “Của cáºu choâ€. Tại sao tá»± nhiên Ngô Äình Cẩn cho má»™t số tiá»n lá»›n đó? Cách trả lá»i ầm ừ có Ä‘iá»u gì nhÆ° không muốn nói thá»±c của Lý Lâm là m chị nghi. Chị nhất định không cầm nếu Lý Lâm không nói rõ. Cuối cùng Lý Lâm phải thú thá»±c vá»›i chị là Cẩn sai hắn giết má»™t ngÆ°á»i và đó là tiá»n thưởng của Cẩn cho hắn sau khi xong việc.
Chị xây xẩm cả mặt mà y. Khắp ngÆ°á»i chị nhÆ° nổi gai. Chị rùng mình, nhắm mắt lại. Nhìn chị, Lý Lâm lúng túng rút nắm tiá»n lại. Hai bà n tay khép chặt giữa hai đầu gối, mắt vẫn không muốn mở ra nhìn mặt gã Ä‘Ã n ông mình phải chung sống, chị nói nhÆ° hÆ¡i thở hắt ra :
- Tôi không muốn sắm cho các con tôi bằng những đồng tiá»n đẫm máu. Tôi không muốn những đồ đạc trong nhà nà y vấy máu. Tôi đã nói vá»›i anh nhiá»u lần rồi... Anh có muốn con anh vá» sau nà y nghÄ© vá» anh tốt đẹp không? Vá» sau, con anh biết những chuyện nà y sẽ nghÄ© vá» anh nhÆ° thế nà o? Trá»i Æ¡i! Tại sao tôi lại phải sống vá»›i anh?
Lý Lâm luống cuống, cố thanh minh :
- Äây là lệnh của cáºu, tôi phải là m. Không là m theo lệnh đó thì cáºu cÅ©ng giết cả tôi.
Và hắn cố nói thêm một lý do mà hắn tin rằng có thể là m chị nguôi lòng :
- Tên bị chết cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tốt.
- Sao anh biết không phải là ngÆ°á»i tốt?
- Tôi biết... Nó là máºt vụ của ngÆ°á»i Mỹ theo dõi cả công việc là m ăn của cáºu. NhÆ°ng tôi cấm... tôi cấm cô không được nói vá»›i ai Ä‘iá»u đó. Tôi biết rõ.
Mai Lan gạn há»i thêm thì được biết ngÆ°á»i bị giết ở biệt thá»± Bồng Lai.
Phạm Xuân Phòng! Cái tên ấy hiện ngay lên trong óc Phan Thúc Äịnh. Thì ra “cái bá»n Việt Cá»™ng giết ngÆ°á»i†mà báo chà Sà i Gòn lu loa lên đây rồi!
Hai đứa trẻ ở nhà bên đã vá». Má»™t đứa khoảng lên bảy, má»™t đứa khoảng lên năm. Nhìn khuôn mặt chúng sáng sủa, thông minh, anh vẫy chúng lại, ôm chặt lấy chúng.
Äứa nhá» trên giÆ°á»ng chợt giáºt mình, nhăn nhó, cá»±a quáºy. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà khe khẽ đặt tay lên ngÆ°á»i nó, ru cho nó ngủ tiếp.
Phan Thúc Äịnh vẫn trìu mến ôm chặt hai đứa con của ngÆ°á»i đã mất, của “anh ấy†trong tay mình, anh không muốn rá»i hai đứa nhá». Anh nhìn thẳng và o mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , nói bằng má»™t giá»ng xúc Ä‘á»™ng, chân thà nh :
- Chị hãy tin rằng tôi rất hiểu chị, rất hiểu tất cả hoà n cảnh éo le của chị, những ná»—i Ä‘au khổ ghê gá»›m chị đã và còn sẽ phải chịu Ä‘á»±ng. Chị hãy tin tôi. Tôi không biết nói thế nà o hÆ¡n bởi vì má»›i gặp chị nhÆ°ng tôi xin nhắc chị: Chị hãy tin tôi. Từ nay, nếu chị cần bất cứ Ä‘iá»u gì, xin chị hãy nhá»› đến tôi.
Anh đứng dáºy, từ biệt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà :
- Còn vụ giết ngÆ°á»i ở biệt thá»± Bồng Lai thì tôi xin nói thá»±c để chị biết: “ngÆ°á»i ta†đang đổ cho Việt Cá»™ng giết đấy. Theo ý tôi, đến má»™t lúc nà o đó cần thiết, chị có thể nói trắng sá»± thá»±c ra được không? Tất nhiên là đến lúc cần thiết và vá»›i những ngÆ°á»i cần thiết. Tôi nghÄ© rằng nếu chị nói được sá»± thá»±c ra lúc ấy, lÆ°Æ¡ng tâm chị sẽ nhẹ Ä‘i rất nhiá»u... Lý Lâm đã là m Ä‘iá»u ác nhÆ°ng chị là ngÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng tâm chắc không muốn để những ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện khác mang tiếng ác, chịu tá»™i oan.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà cúi đầu xuống, mắt chá»›p mau. NÆ°á»›c mắt lại ứa ra. Chị se sẽ đáp :
- Vâng!
* * * * *
Vừa ở hiệu sách quen thuá»™c bÆ°á»›c ra, tay cầm tá» báo hà ng ngà y má»›i nháºn được của ông hà ng sách, Phan Thúc Äịnh gặp ngay Vân Anh Ä‘ang đứng ngoà i cá»a nhìn những quyển sách bà y trong tủ kÃnh. Sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của Vân Anh là m Äịnh thoáng sững ngÆ°á»i.
Rất nhanh, mấy câu há»i đến ngay vá»›i anh: “Vân Anh đến đây tình cá» hay có dụng ý? Cô ta đã biết gì vá» hiệu sách nà y? Mối liên hệ giữa mình vá»›i hiệu sách nà y, cô ta có biết không?...â€
NhÆ°ng Phan Thúc Äịnh cÆ°á»i ngay, vẻ tá»± nhiên :
- Chà o Vân Anh!
Vân Anh ngÆ°á»›c lên nhìn Äịnh (sau cặp mi dà i, Äịnh cảm thấy cái nhìn ấy chứa má»™t vẻ tinh quái riêng) :
- á»’, anh Äịnh! Anh mua báo?
Không trả lá»i vá» câu há»i của Vân Anh, Äịnh há»i lại :
- Em đi đâu sớm thế?
- Em định ngó xem có quyển tiểu thuyết nà o má»›i thì mua Ä‘á»c nhÆ°ng xem ra chẳng có quyển nà o hấp dẫn cả.
Äịnh vừa định cáo từ Vân Anh, thì Vân Anh đã nói :
- Lâu không được gặp anh, em muốn đi nói chuyện với anh một lát, được không anh?
Äịnh không an tâm vá»›i tá» báo trên tay mình, thong thả gấp tá» báo cho và o túi áo :
- Xin lá»—i em, hôm nay anh hÆ¡i báºn chút việc. Em cho anh khất đến hôm khác nhé!
Sau cặp mi dà i, cái nhìn của Vân Anh vẫn ná»a tinh quái, ná»a trách móc :
- Em biết hôm nay anh không báºn gì. Hà ng ngà y, anh vẫn mua báo xong rồi ra vÆ°á»n hoa Nguyá»…n Hoà ng ngồi Ä‘á»c cÆ¡ mà . Chẳng lẽ hôm nay vì gặp em, anh bá» mất thói quen thÆ°á»ng lệ.
Thấy Phan Thúc Äịnh nhìn lại mình ngạc nhiên, Vân Anh nói má»™t câu nhẹ nhà ng đùa cợt :
- Những ngÆ°á»i đã từng ở Pháp không bao giá» từ chối bất cứ má»™t lá»i yêu cầu nà o của phụ nữ.
“Bao giá» gặp cô ả nà y cÅ©ng gây cho mình những suy nghÄ©. Không hiểu những Ä‘iá»u cô ta nói thá»±c, hÆ° ra sao? Cô ta vẫn theo dõi mình? Những Ä‘iá»u cô ta nói hà m ý gì? Cô ta theo dõi mình để là m gì? Phải nháºn rằng cô ta đẹp và thông minh. Vẻ đẹp và sá»± thông mình ấy nếu ở má»™t ngÆ°á»i khác... Tại sao lòng mình lại vừa xót xa bâng khuâng thÆ°Æ¡ng tiếc lại vừa bá»±c bá»™i thế nà y nhỉ? NhÆ°ng... hãy trở vá» công việc! Cô ta đã theo dõi việc mình đến hiệu sách, đã tìm hiểu những thói quen hà ng ngà y của mình. Cô ta có nắm được vấn Ä‘á» gì hÆ¡n nữa không? Ta phải nói chuyện vá»›i cô gái đẹp và thông minh nà y nhÆ° thế nà o đây! Hãy tỉnh táo nhé!...â€.
Hai ngÆ°á»i sánh vai nhau Ä‘i thong thả. Những Ä‘iá»u Vân Anh vừa hé ra là m Äịnh thấy không thể chia tay cô gái nà y ngay được trong khi anh chÆ°a hiểu cô ta đã nắm được những gì vá» anh. Không hiểu rõ đối thủ của mình đã là má»™t Ä‘iá»u nguy hiểm. Không hiểu rõ đối thủ của mình đã biết những gì vá» mình lại cà ng nguy hiểm hÆ¡n. Công việc của anh là phải hiểu rất rõ vá» ngÆ°á»i khác mà không được để ngÆ°á»i khác hiểu rõ vá» mình bất kỳ má»™t Ä‘iá»u gì. “Nếu để ngÆ°á»i khác hiểu rõ vá» mình thì là má»™t Ä‘iá»u sai lầm nghiêm trá»ngâ€. Äịnh vừa Ä‘i bên cạnh Vân Anh vừa nghÄ© miên man.
Vân Anh thản nhiên nói sang chuyện khác :
- Anh còn nhá»› má»™t hôm anh và em Ä‘i chÆ¡i trong khu rừng Bu-lô-nhÆ¡ không? Anh nói anh nhá»› những rừng thông ở Huế. Em có so sánh sá»± sạch sẽ, khô ráo của những khu rừng châu Âu đến ná»—i chá»— nà o cÅ©ng có thể nằm lăn ra nhìn ánh nắng mặt trá»i vá»›i những rừng Việt Nam ẩm thấp, gai góc, bẩn thỉu. Anh có nhắc em rằng: “Dù sao, đấy cÅ©ng là rừng của taâ€. Nghe tiếng “của ta†anh nói đến hôm ấy, sao mà tá»± hà o thế!
Äịnh chÆ°a phán Ä‘oán được câu chuyện bâng quÆ¡ ấy của Vân Anh sẽ dẫn mình đến đâu, anh đáp thăm dò :
- Bây giá» anh vẫn nghÄ© nhÆ° váºy. Cái gì của ta, ta vẫn phải quý hÆ¡n chứ, dù nó không có bằng của ngÆ°á»i. Nếu không thế, chúng ta đã trở vỠđất nÆ°á»›c để là m gì? Má»™t khu rừng. má»™t con sông, má»™t bến đò, má»™t cảnh chợ, má»™t góc phố, má»™t mái nhà tranh... những cái ấy hồi ở nÆ°á»›c ngoà i chẳng đã từng là m chúng ta nhá»› đến khổ sở là gì.
Vân Anh không nói nữa, có vẻ Ä‘ang để tâm trà và o suy nghÄ© Ä‘iá»u gì. Äôi mắt cô nhÆ° nhìn và o chá»— trống không.
Phan Thúc Äịnh má»i cô ta :
- Chúng ta và o một quán nà o đó ăn điểm tâm. Em đồng ý chứ?
Vân Anh lắc đầu :
- Không! Anh hãy chiá»u em, chúng ta ra vÆ°á»n hoa Nguyá»…n Hoà ng ngồi ngắm sông HÆ°Æ¡ng má»™t lát...
Thái Ä‘á»™ của Vân Anh má»—i lúc má»™t thêm khó hiểu vá»›i Äịnh. Hai ngÆ°á»i ra vÆ°á»n hoa Nguyá»…n Hoà ng.
Ngồi dá»±a lÆ°ng trên chiếc ghế xi-măng, Vân Anh nhìn Äịnh, chìa tay ra :
- Anh cho em mượn tỠbáo, xem có tin tức gì mới không?
Äịnh bị má»™t giây lúng túng. Anh quyết định rút tá» báo trong túi Ä‘Æ°a cho Vân Anh. TrÆ°á»›c khi Ä‘Æ°a, anh mở tá» báo, chủ Ä‘á»™ng lấy ra mảnh giấy gà i trong đó, trÆ°á»›c mắt Vân Anh. Tay Vân Anh đỡ lấy tá» báo nhÆ°ng mắt cô ta nhìn và o tá» giấy :
- Anh có thư riêng gà i và o trong báo?
Äịnh mở rá»™ng tá» giấy Ä‘Æ°a ngay cho Vân Anh :
- Không phải thÆ° riêng mà là giấy thanh toán tiá»n sách báo anh còn thiếu của cá»a hà ng. Lúc nãy nhà hà ng Ä‘Æ°a, anh tiện tay gấp và o trong tá» báo cho gá»n. Anh cứ lấy sách báo rồi ná»a tháng hoặc má»™t tháng lại thanh toán má»™t lần.
Vân Anh cầm tá» giấy chăm chú Ä‘á»c. Tá» giấy ghi rõ rà ng tên từng quyển sách vá»›i giá tiá»n ở bên, trong đó có mấy quyển tiểu thuyết, mấy quyển nghiên cứu vá» lịch sá». Cuối tá» giấy có tổng cá»™ng số tiá»n. Tá» giấy ngáºp ngừng trên tay Vân Anh. Cô nói :
- Anh ham Ä‘á»c sách nhỉ!
Cô trao lại tá» giấy cho Äịnh, Äịnh thá» Æ¡ nhét tá» giấy và o túi áo đáp :
- Äó là thói quen và cÅ©ng là ham thÃch của anh từ hồi còn Ä‘i há»c. Ở Huế nà y, ngoà i thá»i gian là m việc ra, em bảo còn có thú giải trà nà o khác, ngoà i việc Ä‘á»c sách.
Vân Anh mở rá»™ng tá» báo, liếc qua những đầu Ä‘á» in bằng chữ to. Äịnh há»i :
- Em có được tin gì vá» anh Lê Máºu Thà nh không?
Vân Anh không ngẩng lên :
- Em không nháºn được thÆ° từ gì của anh Thà nh cả nhÆ°ng em biết anh Thà nh vẫn ở vá»›i Việt Cá»™ng. Còn anh?
- Sao lại “còn anh�
- Vì anh và anh Thà nh là “ngÆ°á»i bạn cÅ© bên núi Ngá»± Bình†vá»›i nhau thì chắc anh phải biết tin tức anh Thà nh hÆ¡n em chứ?
Phan Thúc Äịnh thẳng thắn :
- Anh má»›i trở lại Huế. ChÆ°a có thá»i gian há»i thăm đến bạn cÅ© nhÆ°ng rồi chắc anh cÅ©ng há»i được tin anh Thà nh.
- Khi nà o anh há»i được, anh nhá»› báo cho em biết vá»›i nhé!
- Tất nhiên rồi!
Vân Anh gấp tá» báo Ä‘Æ°a trả Phan Thúc Äinh :
- Anh còn nhá»› những ngà y ở Pháp không? Thá»i đó, em sống Ä‘á»i sinh viên thÆ¡ ngây, vô tÆ° tháºt. NgÆ°á»i yêu thì em nhá»› đến anh Thà nh. NgÆ°á»i anh, ngÆ°á»i bạn thì em đã có anh. NghÄ© đến anh, em cứ luyến tiếc những ngà y đẹp đẽ ấy, những ngà y mà em không bao giá» quên được... Những ngà y anh phủi tuyết đầu mùa bám trên măng-tô-san cho em ở góc phố Latinh, những ngà y anh và em lên tháp Eiffel ngắm cảnh Paris từ trên cao, những ngà y lang thang bá»›i sách trong những hà ng sách cÅ© bên bá» sông Seine...
Mặc dầu đã tá»± nhủ mình phải hết sức tỉnh táo nhÆ°ng những lá»i Vân Anh nhắc đến những ká»· niệm cÅ© cÅ©ng là m Äịnh bồi hồi. Anh im lặng nhìn dòng sông HÆ°Æ¡ng êm ả trôi trÆ°á»›c mắt mình. Dòng sông ấy gợi lên hình ảnh má»™t dòng sông trong dÄ© vãng vang lên tiếng còi ca nô khà n khà n, rá»n rÄ©... má»™t chiếc và xách tay phụ nữ Ä‘ung Ä‘Æ°a bên cạnh anh... má»™t đám mây trắng trôi nhởn nhÆ¡ trên ná»n trá»i xanh biếc...
Vân Anh đã kéo anh trở vỠthực tế :
- Bây giá» chúng ta có nhiá»u Ä‘iá»u lo nghÄ© quá phải không anh? Chúng ta đã trở nên Æ°u tÆ°, trở nên khó hiểu? Vâng, đã trở nên khó hiểu. Khó hiểu cả vá»›i chung quanh, cả vá»›i ngÆ°á»i ở cạnh ta. Nhiá»u khi, chúng ta khó hiểu vá»›i cả chúng ta nữa.
Giá»ng nói của Vân Anh chán chÆ°á»ng nhÆ° giá»ng má»™t triết nhân. Cô mở chiếc và xách tay của mình :
- NhÆ°ng dù sao má»—i lúc nghÄ© đến anh, em vẫn nghÄ© đến những ngà y đã qua đẹp đẽ, đến má»™t ngÆ°á»i mà em đã hằng quý mến... Và do nghÄ© đến những ngà y đẹp đẽ đó, do em vẫn hằng quý mến anh - mặc dầu em chÆ°a hiểu hết anh - xin tặng anh cái nà y...
Vân Anh lấy ở và ra mấy chiếc ảnh Ä‘Æ°a cho Phan Thúc Äịnh. Anh cầm lấy xem. Lông mà y anh nhÃu lại. Äó là mấy chiếc ảnh chụp anh khi thì đứng bên trong hiệu sách, khi thì ở hiệu sách quen thuá»™c bÆ°á»›c ra. Vân Anh đã đứng dáºy :
- Những bức ảnh nà y mình em có thôi và em không Ä‘Æ°a cho ai cả. Anh hãy tin em Ä‘iá»u đó. Bây giá», chắc anh không khó chịu và tiếc vì đã gặp em, đã bị em là m phiá»n buổi sáng nay.
Nà ng chìa tay ra :
- Xin tạm biệt anh...
* * * * *
Trở vá» nhà , Phan Thúc Äịnh lên ngay phòng riêng của mình. Anh mở cá»a sổ nhìn xuống gian nhà ngang dÆ°á»›i sân, ngay cổng và o: gã há»™ vệ và gã bồi vẫn ngồi uống nÆ°á»›c chè, hút thuốc lá vá»›i nhau. Anh đóng cá»a lại, rút trong túi ra tá» giấy thanh toán tiá»n sách báo, đặt trên bà n và vuốt nó phẳng phiu. Anh lấy lá» thuốc hóa há»c. DÆ°á»›i là n nÆ°á»›c hóa há»c, mấy hà ng chữ hiện ra :
“Äã nháºn được tin vá» vụ giết P.X.P. - Giữ mối liên hệ thÆ°á»ng xuyên vá»›i vợ L.L. - 12 giá» ngà y... đến cây số 12 Ä‘Æ°á»ng X. gặp má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© cát trắng, tay Ä‘eo băng Ä‘en. Há»i: “Ông có biết vùng nà y ai bán quế?â€. Äáp: “Ông mua dùng hay muốn buôn?â€
Sông HÆ°Æ¡ngâ€
Äịnh báºt lá»a châm và o tá» giấy. Suy nghÄ© má»™t chút, anh lấy mấy chiếc ảnh Vân Anh vừa Ä‘Æ°a, châm nốt và o lá»a. Anh bóp vụn tất cả đám tro đó cho và o chá»— rá»a mặt, mở máy nÆ°á»›c. NÆ°á»›c dá»™i trôi đám tro và o trong ống, không để lại má»™t vết tÃch gì. Anh rá»a tay.
Vân Anh là má»™t cô gái đáng ghét hay đáng thÆ°Æ¡ng? Sẽ còn phải nói chuyện vá»›i Vân Anh nữa. Những ká»· niệm đẹp đẽ vá»›i Vân Anh cÅ©ng không thể phai mỠđược. Giá» nà y, phải là m việc vá»›i Ngô Äình Cẩn rồi... MÆ°á»i hai giá» ngà y... cây số 12... Há»i: “Ông có biết vùng nà y ai bán quế?â€. Äáp: “Ông mua dùng hay muốn buôn?â€...
Phan Thúc Äịnh xuống nhà xe, lái chiếc xe riêng ra. Tên há»™ vệ của anh đứng lên chỠđợi. Anh ra hiệu cho hắn cứ ở nhà , không phải Ä‘i theo anh.
Äịnh lái xe đến dinh Ngô Äình Cẩn. Lý Lâm đứng ở ngoà i hà nh lang chà o anh. Nét mặt gã vẫn lầm lì nhÆ°ng trong cặp mắt xÆ°a nay vẫn lạnh lùng của gã đã ánh lên má»™t tình cảm kÃnh trong đối vá»›i Äịnh. Anh giÆ¡ tay bắt tay gã :
- Cháu đã khá»e hẳn rồi chứ?
Gã Ä‘Æ°a cả hai bà n tay thô, rắn khá»e ra đỡ tay Äịnh, nói ấp úng :
- Xin cảm Æ¡n ông... Cháu đỡ nhiá»u...
Anh lấy máy tỠgiấy bạc nhét và o túi gã :
- Tôi gá»i anh mua giùm tôi Ãt quà cho cháu.
Lý Lâm lúng túng. Gã không biết nói gì, đứng ngây ngÆ°á»i.
Phan Thúc Äịnh bÆ°á»›c và o phòng là m việc của Ngô Äình Cẩn. Anh bình thản mở tá» báo ra Ä‘á»c, ngồi đợi. Chừng mÆ°á»i phút sau tên lãnh chúa miện Trung má»›i kéo lê hà i kinh trong áo gấm, quần lụa bÆ°á»›c ra.
Äịnh đứng dáºy :
- KÃnh chà o cụ lá»›n.
- Chà o ông Äịnh.
Nhìn nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của hắn, Äịnh biết hôm nay hắn có Ä‘iá»u gì vui vẻ. Quả nhÆ° váºy, hắn khoe ngay vá»›i Äịnh :
- Ông Äịnh ạ, phÆ°Æ¡ng tiện để tiến hà nh kế hoạch “Gió đã xoay chiá»u†có rồi. Không ngá» tiếng nói của thằng cha Thomas cÅ©ng có thế lá»±c gá»›m. Sau khi ở đây vá», nó báo cáo lại vá»›i tÆ°á»›ng Lansdale thì quỹ viện trợ Hoa Kỳ bằng lòng chi ngay. Tổng thống và ngà i cố vấn cÅ©ng Ä‘iện giục phải hà nh Ä‘á»™ng gấp. à của ngà i là đối vá»›i bá»n Cá»™ng sản không nên để cháºm ngà y nà o. Äể cháºm ngà y nà o, chúng sẽ phát triển rất nhanh nhÆ° vết dầu loang. Tổng thống có thÆ° riêng cho ông đây nà y...
Hắn Ä‘Æ°a cho Äịnh má»™t cái thÆ° của Ngô Äình Diệm, vá»n vẹn có mấy dòng :
“Cháu Äịnh,
Bác gá»i lá»i thăm sức khá»e của cháu.
Cháu hãy ráng hết sức giúp chú Cẩn. Kế hoạch ấy thá»±c hiện xong, bác có thể an tâm vá» miá»n Trung. Bác ghi nháºn trÆ°á»›c ở đây công lao của cháu nhÆ° bác đã từng ghi nháºn.
Cháu hãy tìm cách liên lạc vá»›i giáo sÆ° Lê Máºu Thà nh. Giáo sÆ° sẽ giúp cháu hiểu rõ vá» bá»n Cá»™ng sản và sẽ là ngÆ°á»i cá»™ng sá»± đắc lá»±c vá»›i cháu ở ngoà i đó.
Chúc cháu an khang.
Bácâ€
Ngô Äình Cẩn đợi Äịnh Ä‘á»c xong thÆ°, nói tiếp :
- Tôi định bà n vá»›i ông chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng trên mấy mặt cùng má»™t lúc, là m thế nà o cho bá»n Cá»™ng sản không biết đằng nà o mà xoay xở... Cho cả bá»n Mỹ biết nữa...
Phan Thúc Äịnh tháºn trá»ng :
- Tôi xin đỠđạt vá»›i cụ lá»›n má»™t ý kiến: trÆ°á»›c khi hà nh Ä‘á»™ng, chúng ta nên có má»™t thá»i gian duyệt lại các Ä‘Æ°á»ng dây, các ngÆ°á»i của chúng ta cho tháºt chắc chắn. Cụ lá»›n thấy thế nà o?
Ngô Äình Cẩn ngẫm nghÄ© :
- Chúng ta thỠbà n xem...
Xem tiếp chương 23
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:10 PM.
|
10-09-2008, 09:56 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 23
Tố Loan trÆ°á»›c sá»± tháºt phÅ© phà ng
Phan Thúc Äịnh lái xe lên trên nệm cá», Ä‘á»— sát má»™t gốc cây to dÆ°á»›i vòm lá sum sê, tắt máy rồi cầm cặp bÆ°á»›c xuống Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»ng há»c. Tố Loan hôm nay nghỉ dạy, mặc bá»™ bà ba Ä‘en Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách dÆ°á»›i già n thiên lý. Phan Thúc Äịnh thong thả bÆ°á»›c và o.
Nghe có tiếng ngÆ°á»i, Tố Loan ngẩng đầu nhìn ra. Äịnh chà o lá»… phép :
- Chà o cô Tố Loan. Hôm nay thứ năm, chắc cô rỗi, tôi tới thăm cô.
Nháºn ra Phan Thúc Äịnh, Tố Loan vá»™i vã đứng dáºy :
- Chà o ông... Hân hạnh quá! Thá»±c là “rồng đến nhà tômâ€. CÆ¡n gió nà o thổi ông tá»›i đây váºy? Xin má»i ông và o...
Cô giÆ¡ tay má»i Äịnh và o nhà . Căn nhà xinh xắn, giữa là má»™t bá»™ bà n ghế tiếp khách, góc nhà là má»™t chiếc bà n, trên đặt mấy chồng sách xếp gá»n gà ng, áp tÆ°á»ng là chiếc tủ con, phÃa trong là chiếc giÆ°á»ng ẩn sau bức rèm lụa mà u xanh phá»›t.
Äịnh Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t lượt :
- Cô ở một mình?
- Vâng, một mình trong lúc nà y thôi, vì bà cụ giúp việc tôi vừa đi xuống chợ.
ChÆ°a hiểu Äịnh đến vá»›i mục Ä‘Ãch gì, Tố Loan nhìn anh bằng cặp mắt dò xét, há»i lại :
- Tôi tưởng ông báºn lắm, không có thá»i giá» Ä‘i chÆ¡i?
Äịnh và o ngay vấn Ä‘á» :
- Thưa cô, đúng thế. Hôm nay đến thăm cô, tôi cũng muốn trình bà y với cô một chuyện rất cần.
Tố Loan nhÃu lông mà y :
- ThÆ°a ông, chẳng hay việc gì váºy? Có liên quan tá»›i tôi không ạ?
- Tất nhiên là có. Câu chuyện khá phức tạp. Tôi xin cô hãy bình tĩnh sáng suốt nghe tôi trình bà y hết đầu đuôi.
Tố Loan thản nhiên :
- Ông hãy tin rằng lúc nà o tôi cũng bình tĩnh và sáng suốt nghe ông nói.
Phan Thúc Äịnh mở chiếc cặp mang theo, rút ra má»™t tấm phong bì dà y bằng bìa cứng đặt lên bà n :
- Äể mở đầu câu chuyện, xin cô hãy nhìn qua táºp ảnh nà y.
Tố Loan kéo sát chiếc ghế và o bà n, đón lấy tấm phong bì dà y. Khi cô mở táºp ảnh trong phong bì ra thì cô choáng váng: Táºp ảnh giống táºp Phu-lÃt-xtÆ¡n đã Ä‘Æ°a cô xem, táºp ảnh vá» cái chết của Phạm Xuân Phòng, táºp ảnh mà báo chà đã trÃch in sau vụ án mạng ở biệt thá»± Bồng Lai. Những ngón tay thon nhá» của Tố Loan run run cất táºp ảnh và o. Cô nhìn thẳng và o mắt Äịnh, há»i :
- Xin ông cho biết ông đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Phan Thúc Äịnh ôn tồn :
- Thưa cô, như tôi đã nói với cô, mong cô giữ bình tĩnh. Tôi đến đây là vì thiện ý, muốn cô nhìn thấy sự thực trong vấn đỠnà y...
Tố Loan nghÄ© ngay đến buổi đầu tiên gặp Phu-lÃt-xtÆ¡n. Phu-lÃt-xtÆ¡n cÅ©ng mang táºp ảnh tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế nà y đến cho cô xem, trong lúc cô chÆ°a biết gì vá» cái chết của ngÆ°á»i cha ở Huế, trong lúc cô hãy còn say sÆ°a nhiệt tình lao và o những hoạt Ä‘á»™ng của tuổi trẻ, còn có bao nhiêu Æ°á»›c mÆ¡, hoà i bão muốn đóng góp được chút gì cho dân tá»™c, cho đất nÆ°á»›c. Cuá»™c gặp gỡ vá»›i Phu-lÃt-xtÆ¡n, cái chết bi thảm của ngÆ°á»i cha đã là má»™t tiếng sét đánh và o giữa cuá»™c Ä‘á»i trẻ trung của cô, thui cháy tất cả hoà i bão Æ°á»›c mÆ¡ đẹp đẽ của cô, là m đảo lá»™n tất cả má»i ý nghÄ© của cô. Từ đó, má»—i lần gặp gỡ vá»›i Phu-lÃt-xtÆ¡n, những lá»i ngá»t ngà o của gã ngÆ°á»i Mỹ trẻ mà già u sang, lịch thiệp ấy cứ khÆ¡i dáºy trong đầu óc cô má»™t mối căm thù cá nhân che má» tất cả những ý nghÄ© tình cảm khác. Trong óc cô chỉ còn có ý nghÄ© trả thù và qua Phu-lÃt-xtÆ¡n, cô cảm thấy hình nhÆ° ngÆ°á»i Mỹ hoà n toà n không phải nhÆ° cô đã nghÄ©. LÃnh Mỹ xa nhà xa cá»a thì có ngÆ°á»i thế ná», ngÆ°á»i thế kia, có hà nh Ä‘á»™ng thế nà y, có hà nh Ä‘á»™ng thế khác. NhÆ°ng vẫn có những ngÆ°á»i Mỹ nhÆ°... Phu-lÃt-xtÆ¡n. Äôi lúc, cô gặp bạn bè cÅ©, gợi lại những ý nghÄ© hoà i bão tốt đẹp trÆ°á»›c đây thì láºp tức cái chết thê thảm của cha cô lại hiện ra lấn át tất cả, là m Ä‘en tối Ä‘i tất cả. Phu-lÃt-xtÆ¡n má»—i lúc gặp cô má»™t nhiá»u hÆ¡n. Rồi cô gặp Vân Anh, má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng có há»c thức, thông minh mà cô coi là “cùng há»™i, cùng thuyá»nâ€. Cô thân vá»›i hai ngÆ°á»i đó, sống xa lánh những bạn cÅ©. Cô nghe theo Phu-lÃt-xtÆ¡n và Vân Anh...
Bây giá» thấy Phan Thúc Äịnh đến, buổi đầu tiên lại cho cô xem táºp ảnh vá» cái chết của cha, cô nghÄ© ngay đến buổi đầu tiên gặp gã ngÆ°á»i Mỹ trẻ tuổi. Cô lo lắng há»i :
- Phải chăng ông lại mang đến cho tôi một tin gì không may?
Phan Thúc Äịnh mỉm cÆ°á»i, lắc đầu :
- Không, tôi muốn giúp cô một số bằng chứng để cô hiểu rõ vấn đỠnà y.
Tố Loan lại nghÄ© đến những lần gặp Phu-lÃt-xtÆ¡n vì qua lá»i lẽ giá»›i thiệu của Vân Anh, cô biết Äịnh là ngÆ°á»i rất có thế lá»±c.
- Hay ông định giúp tôi trả mối thù lớn của gia đình?
- Äúng váºy, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi muốn trả thù, tôi thấy cô cần phải biết rõ kẻ thù của mình, của gia đình mình là ai?
Tố Loan nhìn Äịnh, tháºn trá»ng :
- ThÆ°a ông, kẻ sát nhân đã sa lÆ°á»›i, ngay sau khi gây ra tá»™i ác. Chúng Ä‘ang đợi ra tòa để nháºn sá»± trừng trị Ä‘Ãch đáng.
- Ấy cÅ©ng vì biết rằng cô nghÄ© nhÆ° váºy nên tôi má»›i đến đây. Vì cái kẻ mà cô gá»i là sát nhân đó thì lại không phải là sát nhân, còn kẻ sát nhân thá»±c, thì sẽ không bao giá» phải ra tòa nháºn tá»™i cả.
Tố Loan cau mà y :
- Xin lỗi ông, tôi không hiểu ông định nói gì?
Phan Thúc Äịnh nhìn thẳng và o cặp mắt dò há»i của Tố Loan, nghiêm nghị :
- Tôi muốn giúp cô biết rõ kẻ giết ông Phạm Xuân Phòng thá»±c là ai. Kẻ giết ông Phạm Xuân Phòng ấy không phải nhÆ° báo chà đã đăng và nhÆ° cô tưởng. Ở cÆ°Æ¡ng vị tôi, chắc cô hiểu rằng tôi biết rõ Ä‘iá»u ấy hÆ¡n cô và tôi không bao giá» nói dối. Tôi muốn cô nhìn rõ sá»± thá»±c.
- Tôi chỉ tin và o những bằng chứng cụ thể.
- Cô sẽ được thấy những bằng chứng cụ thế. Tôi biết rằng cô là má»™t nhà luáºt há»c và cô sẽ tá»± rút ra những kết luáºn thÃch đáng trên những bằng chứng đó. Bằng chứng và cả nhân chứng nữa. Tôi xin má»i cô Ä‘i vá»›i tôi đến thăm má»™t và i nhân chứng. Chỉ yêu cầu cô má»™t Ä‘iá»u kiện: cô hoà n toà n giữ bà máºt há»™ những Ä‘iá»u gì cô được biết.
Trong giá»ng nói của Äịnh có má»™t vẻ nghiêm trang, thà nh thá»±c là m Tố Loan phải tin. Äồng thá»i, những lá»i nói của Äịnh cÅ©ng gợi lên ở cô má»™t sá»± tò mò, má»™t câu há»i mà chÃnh cô cÅ©ng muốn có giải đáp.
- Nếu để tìm cho ra sá»± thá»±c, tôi sẵn sà ng Ä‘i theo ông. Tôi hứa sẽ giữ bà máºt những Ä‘iếu ông cho biết.
Tố Loan đáp và xin lá»—i Äịnh, đứng dáºy mở tủ lấy chiếc áo dà i.
Äịnh Ä‘Æ°a Tố Loan ra xe. Anh đã hẹn trÆ°á»›c Mai Lan và biết chắc buổi đó Lý Lâm không có nhà . Gã vệ sÄ© phải Ä‘Æ°a Ngô Äình Cẩn lên Äà Lạt.
* * * * *
Ở nhà Mai Lan ra, Tố Loan tưởng chừng không bÆ°á»›c nổi. Hai chân cô bÆ°á»›c cháºp choạng trên mặt đất mà đầu óc cô rối bá»i. Mai Lan đã kể lại tỉ mỉ câu chuyện cho Tố Loan nghe nhÆ° đã kể vá»›i Phan Thúc Äịnh. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà đau khổ ấy còn Ä‘Æ°a choTố Loan má»™t váºt mà Lý Lâm đã trao cho chị giữ, sau khi gã giết Phạm Xuân Phòng: chiếc ghim cà i cà vạt bằng và ng tháºt có nạm má»™t viên kim cÆ°Æ¡ng quý mà Phạm Xuân Phòng vẫn thÆ°á»ng xuyên mang trên cà vạt của mình. Khi giết Phạm Xuân Phòng, Lý Lâm biết đó là má»™t váºt đáng giá, gã đã lấy giấu Ä‘i, mang vá» Ä‘Æ°a cho vợ cất. Mai Lan không phải là ngÆ°á»i ham và ng bạc nên khi Tố Loan há»i mượn lại chị chiếc ghim đó, chị Ä‘Æ°a ngay.
Bây giá», ngồi trên xe bên cạnh Äịnh, Tố Loan nắm chặt chiếc ghim và ng đó trên tay mà nÆ°á»›c mắt ứa ra. Chiếc ghim gợi lại hình ảnh và cái chết thê thảm của ngÆ°á»i cha. Tiếng Phan Thúc Äịnh khi nhá», khi to bên tai cô :
- Cô hẳn đã rõ kẻ giết ông Phòng không phải nhÆ° báo chà đã đăng. Cô đã biết kẻ giết ngÆ°á»i đó là ai rồi. Mà thá»±c ra, nghÄ© cho sâu thì kẻ giết ông Phòng cÅ©ng không phải là Lý Lâm, dầu tay gã nhúng và o máu. Gã chỉ là má»™t kẻ thừa hà nh lệnh của ngÆ°á»i khác, chỉ là má»™t công cụ. Không ai trả thù má»™t cái công cụ cả. Kẻ chủ mÆ°u giết ông Phòng cÅ©ng nhÆ° kẻ bố trà cả má»™t vụ án giả mạo sau đó hẳn phải có má»™t Ä‘á»™ng cÆ¡, theo ý tôi, chắc không phải Ä‘Æ¡n thuần vì Ä‘á»™ng cÆ¡ cá nhân. Cô thá» suy nghÄ© xem...
Tố Loan vẫn nắm chặt chiếc ghim và ng trên tay. Không! Bây giá» cô không suy nghÄ© được gì nhiá»u cả. Tất cả cứ rối bá»i lên. Hình ảnh cha cô nằm giữa vÅ©ng máu. Chiếc ghim và ng quen thuá»™c nà y cô đã bao lần nhìn thấy trên cà vạt của cha cô. Hình ảnh Mai Lan Ä‘au khổ vừa ôm chặt con trên tay vừa nức nở... Lý Lâm! Không! “Lý Lâm chỉ là má»™t công cụ. Không ai Ä‘i trả thù má»™t cái công cụ cả!â€. Lý Lâm lại là chồng Mai Lan, là cha đứa trẻ con Mai Lan ôm trên tay. Trên Lý Lâm là ai? Kẻ ra lệnh cho Lý Lâm giết cha cô là ai? Ngô Äình Cẩn? Vì lẽ gì tên chúa tể miá»n Trung nà y lại giết cha cô? Từ trÆ°á»›c tá»›i giá», cô chÆ°a bao giá» nghe nói có má»™t mối quan hệ nà o giữa cha cô vá»›i Ngô Äình Cẩn cả. Váºy Ngô Äình Cẩn giết cha cô vì lẽ gì? Cô biết hắn đã giết nhiá»u ngÆ°á»i - trá»±c tiếp và gián tiếp - nhÆ°ng cô nghÄ© đấy là những ngÆ°á»i Cá»™ng sản, những ngÆ°á»i chống đối lại hắn.
NhÆ°ng đây ngÆ°á»i bị giết lại là cha cô. Cha cô chỉ sống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i ở ẩn, dá»±a và o số lợi tức của cổ phần ở mấy hãng buôn nÆ°á»›c ngoà i, tại sao cÅ©ng bị hắn giết? Hay cha cô còn là m việc gì nữa mà cô không được biết?...
Chiếc ghim và ng run rẩy trên tay Tố Loan. Phan Thúc Äịnh vòng tay lái hÆ°á»›ng xe ra phÃa ngoại thà nh :
- Nếu cô cho phép, tôi xin đưa cô đi gặp một nhân chứng nữa.
Tố Loan ỉm lặng. Lúc nà y, cô chẳng có chủ định gì cả. Cô không nhìn lại Phan Thúc Äịnh. Mắt cô nhìn thẳng ra phÃa trÆ°á»›c mà nhÆ° nhìn và o chá»— trống không. Cảnh váºt, cây cối, con ngÆ°á»i loang loáng chạy qua trÆ°á»›c mắt cô mà không có cái gì Ä‘á»ng lại cả.
Dần dần Tố Loan hồi trà lại. Khi tá»± bình tÄ©nh trở lại vá»›i cô thì tá»± nhiên cô khao khát muốn biết rõ sá»± thá»±c, muốn biết tất cả má»i chi tiết của sá»± thá»±c. Cô bằng lòng để Phan Thúc Äịnh Ä‘Æ°a cô Ä‘i đến bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, để được biết thêm sá»± thá»±c. Cô bắt đầu tin Phan Thúc Äịnh có thể giúp được cô Ä‘iá»u đó.
Chiếc xe Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i đến má»™t xóm nhà ở vùng Nguyệt Biá»u. Phan Thúc Äịnh Ä‘á»— xe và má»i Tố Loan bÆ°á»›c xuống :
- Tôi Ä‘Æ°a cô gặp má»™t nhân chứng nữa. Gặp má»™t ngÆ°á»i mà cô không ngá» tá»›i. Chỉ Ä‘á» nghị vá»›i cô, nhÆ° lúc đầu tôi đã nói, cô hết sức bình tÄ©nh...
Hai ngÆ°á»i Ä‘i quanh co má»™t quãng rồi Phan Thúc Äịnh dẫn Tố Loan bÆ°á»›c và o má»™t ngôi nhà ẩn sau má»™t khu vÆ°á»n trồng cây ăn quả lÆ°u niên. Má»™t ông cụ già râu tóc bạc phÆ¡, gầy gò Ä‘ang ngồi chẻ tre là m chân hÆ°Æ¡ng ngẩng lên. Nháºn ra Phan Thúc Äịnh, ông cụ gáºt đầu chà o, lặng lẽ xếp đám que chân hÆ°Æ¡ng lại. Phan Thúc Äịnh cÅ©ng lá»… phép cúi chà o ông cụ và nói :
- Cụ là m Æ¡n cho chúng cháu gặp ông Thá».
Nghe đến tên “ông Thá»â€, Tố Loan giáºt mình. Cô cố gắng trầm tÄ©nh nhÆ°ng tim cứ Ä‘áºp mạnh lên. Cô nhìn theo ông cụ lui và o nhà trong. Mấy phút sau, từ nhà trong bÆ°á»›c ra má»™t ngÆ°á»i. Thoạt trông thấy ngÆ°á»i đó, Tố Loan bủn rủn cả chân tay. Cô phải chống tay xuống ghế và từ từ ngồi xuống, không nói được má»™t lá»i nà o. Mắt cô trân trân nhìn và o ngÆ°á»i má»›i bÆ°á»›c ra, không tin và o mắt mình nữa.
Äấy là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngoà i bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mang nhiá»u nét già trÆ°á»›c tuổi, mái tóc đã nhiá»u sợi bạc, trán có vết nhăn, Ä‘uôi con mắt nhiá»u vết rạn chân chim. Ông ta có cái nhìn sâu thẳm và bá»™ mặt Ä‘au khổ. Trông nét mặt ấy, ngÆ°á»i ta có thể Ä‘oán được ông ta là ngÆ°á»i Ãt nói, mang nặng má»™t tâm sá»± gì u uất.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy nhÆ° không chịu Ä‘á»±ng nổi cái nhìn xa lạ khó hiểu của Tố Loan, rùng mình. Sau má»™t phút im lặng, giá»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trầm trầm, Ä‘au xót, khẩn khoản :
- Cháu Tố Loan! Cháu đừng nhìn cáºu nhÆ° thế mà tá»™i nghiệp. Cáºu không phải là ... kẻ giết ngÆ°á»i.
Tố Loan đưa tay bưng lấy mặt, gục xuống :
- Tôi không hiểu ra là m sao nữa! Thế nà y là thế nà o?
Phan Thúc Äịnh kéo ghế má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi và đưa thuốc lá má»i. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông buồn bã lắc đầu từ chối. Äịnh rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc cho mình và nói vá»›i Tố Loan :
- Tôi phải Ä‘á» nghị vá»›i cô phải hết sức bình tÄ©nh, má»™t lần nữa xin cô hết sức bình tÄ©nh nghe ông Thá» nói. Äây là má»™t nhân chứng mà cô có thể tin cáºy được hÆ¡n bất cứ ai hết, vì là má»™t nhân chứng trong gia đình cô...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy đúng là cáºu ruá»™t của Tố Loan. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy đã sống ở nhà Tố Loan bao nhiêu năm nay. CÅ©ng chÃnh ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy được báo chà chÃnh quyá»n Sà i Gòn Ä‘Æ°a tin là tay sai của Việt Cá»™ng đã giết Phạm Xuân Phòng để lầy của, được chụp rõ rà ng trong táºp ảnh diá»…n lại vụ ám sát Phạm Xuân Phòng mà Phu-lÃt-xtÆ¡n đã Ä‘Æ°a cho Tố Loan xem.
Ngay từ nhá», Tố Loan đã thấy cáºu Thá» sống chung vá»›i gia đình mình. Cáºu Thá» Ãt nói, ham Ä‘á»c sách. Cả tuổi thÆ¡ ấu mình, ngoà i mẹ ra, Tố Loan chỉ quấn quýt quanh cáºu Thá». Má»™t phần vì Tố Loan thấy mẹ rất quý cáºu, má»™t phần vì cáºu rất chiá»u Tố Loan, hÆ°á»›ng dẫn Tố Loan há»c. Bất cứ Ä‘iá»u gì Tố Loan không hiểu, há»i cáºu, cáºu Ä‘á»u nhẹ nhà ng giảng giải cho Tố Loan hiểu má»›i thôi.
Thá»i kỳ gia đình Tố Loan Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i thì cáºu ThỠở lại Huế. Äến khi gia đình Tố Loan vỠở biệt thá»± Bồng Lai thì mẹ Tố Loan lại đón cáºu vỠở cùng. Cáºu vẫn chÆ°a lấy vợ, ở riêng má»™t gian buồng nhà ngang, cà ng Ãt nói hÆ¡n trÆ°á»›c, lúc nà o cÅ©ng Æ°u tÆ°.
Mẹ Tố Loan vẫn rất quý cáºu Thá». Hình nhÆ° má»i việc trong nhà , riêng tÆ°, mẹ Ä‘á»u tâm sá»± vá»›i cáºu. Những lúc cha vá», Tố Loan thấy mẹ Ãt nói chuyện vá»›i cáºu hÆ¡n. Cha cÅ©ng Ãt nói chuyện vá»›i cáºu nhÆ°ng có vẻ e nể cáºu. Tố Loan cho rằng đó là đặc Ä‘iểm của gia đình mình: má»—i ngÆ°á»i có má»™t lối sống riêng, không ngÆ°á»i nà o thÃch Ä‘á»™ng chạm đến Ä‘á»i sống ngÆ°á»i khác. Khi mẹ Tố Loan chết, cáºu tá» ra Ä‘au xót nặng ná». Cáºu không ăn, không ngủ được má»™t thá»i gian. Tóc cáºu bắt đầu chóng có những sợi bạc. Cáºu thÆ°á»ng đến thăm má»™ mẹ Tố Loan và đứng lặng hà ng giá». Cáºu định thu xếp ra ngoà i ở, nhÆ°ng cha Tố Loan giữ cáºu lại. Có lần hai cáºu cháu ngồi nói chuyện vá»›i nhau, cáºu buá»™t miệng nói vá»›i Tố Loan :
- Vì cháu, cáºu ở lại đây. Cháu là con của mẹ cháu. Cháu phải cố gắng há»c táºp.
Tố Loan vẫn giữ nguyên lòng kÃnh trá»ng, yêu quý cáºu nhÆ° thuở nhá», nhÆ° hồi mẹ còn sống.
Äùng má»™t cái... nhÆ° tiếng sét dữ dá»™i, những tấm ảnh của Phu-lÃt-xtÆ¡n chụp rõ cáºu giết cha Tố Loan, những lá»i nói của Phu-lÃt-xtÆ¡n và báo chà đưa tên cáºu là tay sai Việt Cá»™ng, giết ngÆ°á»i để cÆ°á»›p của. Tố Loan đã ngất Ä‘i khi nhìn những tấm ảnh và được tin ấy. Cô hoang mang cá»±c Ä‘á»™, nhÆ°ng những tấm ảnh chụp rõ rà ng đây, báo chà đưa tin đây, bằng chứng cụ thể đây... không tin là m sao được?
Cho đến hôm nay...
Phan Thúc Äịnh nhắc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông :
- Ông Thá». Xin ông cứ nói thẳng thắn tất cả những Ä‘iá»u ông biết cho cô Loan nghe. Ông hãy nói tất cả sá»± thá»±c dù sá»± tháºt ấy phÅ© phà ng nhất, tà n ác nhất.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông vẫn nhìn Tố Loan bằng cặp mắt sâu thẳm, giá»ng Ä‘au xót :
- Äã đến lúc cáºu thấy cần phải nói hết sá»± thá»±c vá»›i cháu. TrÆ°á»›c hết, cháu không phải là con Phạm Xuân Phòng...
Thế là thế nà o nhỉ? Mắt Tố Loan tròn xoe nhìn ngÆ°á»i cáºu ruá»™t mình. Sao cuá»™c Ä‘á»i lại phức tạp, lạ lùng đến nhÆ° thế nà y? Giá»ng ngÆ°á»i cáºu vừa Ä‘au xót vừa căm uất kể lại cả má»™t câu chuyện cay đắng, bi thảm của quá khứ mà thá»i gian tưởng đã xóa má», che kÃn được. Không! Có những việc mà thá»i gian không thể xóa má», che kÃn nổi...
HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, mẹ Tố Loan là má»™t cô nữ sinh xinh đẹp. Nhiá»u ngÆ°á»i gá»i cô là hoa háºu của các trÆ°á»ng trung há»c. Trong những chợ phiên, những ngà y há»™i, cô rá»±c rỡ nổi báºt hẳn lên giữa đám đông. Cô yêu má»™t anh sinh viên trÆ°á»ng thuốc Hà Ná»™i. Hai ngÆ°á»i nhất định lấy nhau. Thá»i kỳ đó cÅ©ng là thá»i kỳ quyá»n thế của Phạm Xuân Phòng. Hắn đã tìm cách mượn tay Nháºt giết cô vợ cÅ© của Tsiêng-wa, bắt bố cô nữ sinh đẹp vốn là bạn hắn. Hắn đã là m cho bố cô nữ sinh phải cưỡng ép cô lấy hắn. NhÆ° bông hoa Ä‘ang nở rá»±c rỡ giữa vÆ°á»n hoa bị má»™t bà n tay tà n bạo ngắt đứt cuống, cô nữ sinh vá» là m vợ Phạm Xuân Phòng cứ héo hon dần Ä‘i, trong khi tâm hồn mình, tình cảm mình vẫn dà nh trá»n cho anh sinh viên trÆ°á»ng thuốc. Phạm Xuân Phòng là má»™t tên truỵ lạc, trác táng nên tuyệt Ä‘Æ°á»ng con cái. Tố Loan là kết quả của má»™t lần gặp gỡ thầm kÃn giữa ngÆ°á»i vợ trẻ của Phạm Xuân Phòng vá»›i anh sinh viên trÆ°á»ng thuốc, ngÆ°á»i yêu cÅ© của cô. Äiá»u bà máºt nà y, mẹ Tố Loan chỉ hé riêng cho ngÆ°á»i em ruá»™t của mình biết.
NgÆ°á»i em hiểu ná»—i cay đắng, Ä‘au khổ của chị, thÆ°Æ¡ng ná»—i cô Ä‘Æ¡n của chị, đến ở vá»›i chị, mong an ủi, săn sóc chị được phần nà o. Cái gia đình ấy sống vá»›i nhau má»—i ngÆ°á»i mang má»™t tâm sá»± riêng biệt.
Ở trong gia đình đó, Thá» không những hiểu ná»—i Ä‘au khổ của chị, mà còn dần dần hiểu được phần nà o việc là m của Phạm Xuân Phòng. Cà ng hiểu Phạm Xuân Phòng, Thá» cà ng thÆ°Æ¡ng chị. Cà ng hiểu Phạm Xuân Phòng, Thá» cà ng phải câm lặng, cà ng phải là m nhÆ° không hiểu gì, không dám hé ra má»™t lá»i nà o.
Hôm vợ Phạm Xuân Phòng tình cá» bắt gặp hắn giữa trá»i mÆ°a bÆ¡i pê-rÃt-xoa ra gặp lão già Hoa kiá»u trên dòng sông HÆ°Æ¡ng, vá» có kể lại cho Thá» nghe. ThỠđã linh cảm thấy có má»™t sá»± nguy hiểm Ä‘e dá»a chị khi Phạm Xuân Phòng biết chuyện. Sá»± linh cảm ấy không cụ thể và mối nguy hiểm Ä‘e dá»a chị mình Thá» không thể hình dung được nó nhÆ° thế nà o nên không thế nói ra được.
Thế rồi, hai vợ chồng Phạm Xuân Phòng cùng nhau Ä‘i bÆ¡i thuyá»n và vợ hắn bị chết. Thá» nằm lặng Ä‘i trong phòng riêng của mình mấy ngà y liá»n. Tóc Thá» bạc Ä‘i. Vừa căm uất vì cái chết của chị, vừa cảm thấy mối nguy hiểm bắt đầu Ä‘e dá»a đến mình, Thá» phải cố kìm hãm mình lắm má»›i giữ được không bá»™c lá»™ má»™t lá»i nói, cá» chỉ nà o há»› hênh ra ngoà i. Ông biết rằng chỉ má»™t lá»i nói, má»™t cá» chỉ há»› hênh là chÃnh ông cÅ©ng không giữ được tÃnh mệnh mình tròn vẹn. Ông định thu xếp ra ở ngoà i, nhÆ°ng Phạm Xuân Phòng giữ ông lại. Ông thừa hiểu hắn giữ ông ở lại trong biệt thá»± Bồng Lai là có ý đồ riêng: muốn kiểm tra, giám sát thái Ä‘á»™ ông trÆ°á»›c cái chết của ngÆ°á»i chị. Vá» phÃa Thá», ông quyết định ở lại biệt thá»± Bồng Lai vì đã tÃnh toán: má»™t là nếu ông khăng khăng ra ngoà i ngay, thì láºp tức Phạm Xuân Phòng sẽ không để ông sống an toà n, hai là ông muốn bà máºt tìm thêm những bằng chứng vá» cái chết của chị ông; ba là ông muốn chăm sóc đứa con riêng duy nhất của chị ông và hi vá»ng sẽ có ngà y nói được vá»›i nó tất cả sá»± tháºt. Nếu không thì oan ức lắm, căm giáºn lắm!
Giữa lúc đó, Phạm Xuân Phòng bị giết. Bá»n máºt vụ áºp đến bắt ngay Thá». Chúng tra tấn ông ngà y nà y sang ngà y khác, chỉ má»™t câu há»i bắt ông phải nháºn: “Có phải Việt Cá»™ng đã sai mà y giết ông Phạm Xuân Phòng để lấy của không?†và má»™t biên bản đã là m sẵn, bắt ông kÃ. Trong những cuá»™c tra tấn ấy, ông thấy có má»™t thằng Mỹ ngồi hút thuốc lá, nhai kẹo cao su chứng kiến. Mặc dầu ông không nháºn Ä‘iá»u gì, chúng cÅ©ng láºp hồ sÆ¡ truy tố ông và bắt ông Ä‘iá»n lại “vụ ám sát†theo sá»± bố trà của chúng để chúng chụp ảnh.
Trong một lần chúng đưa đi lấy cung, ông đã tìm cách trốn được...
Tố Loan ngồi lặng Ä‘i nghe ngÆ°á»i cáºu ruá»™t mình kể. Sá»± việc đến vá»›i cô bất ngá» quá. Sao cuá»™c Ä‘á»i lại éo le, lạ lùng đến thế nà y? Cô tưởng nhÆ° không là m chủ được suy nghÄ© của cô nữa. Äây là thá»±c hay là má»™ng? Äây là câu chuyện của gia đình cô hay là câu chuyện của gia đình ngÆ°á»i khác? Nét mặt, lá»i nói của ngÆ°á»i cáºu ruá»™t toát lên sá»± Ä‘au khổ, căm uất chân thá»±c mà cô không tin không được. ChÆ°a bao giá» cô thấy thần kinh căng thẳng đến nhÆ° thế! Cô gục xuống, nấc lên :
- Mẹ ơi!
Tiếng Phan Thúc Äịnh nhẹ nhà ng :
- Xin cô hãy bình tÄ©nh. Vụ án đã rõ rà ng. Tôi chỉ muốn nói thêm Ãt Ä‘iá»u hiểu biết của tôi: ngà i đại diện giết Phạm Xuân Phòng là vì muốn trừ bá» má»™t ngÆ°á»i của Mỹ bà máºt theo dõi má»i việc là m của mình. Äiá»u ấy ngÆ°á»i Mỹ chÆ°a biết. Dù há» có biết, há» cÅ©ng sẽ phải câm nÃn nhÆ° không biết. NhÆ°ng hỠđã nhanh chóng dá»±ng lên thà nh má»™t tá»™i ác của ngÆ°á»i khác, là m rầm rÄ© lên và đến gặp ngay cô vá»›i mục Ä‘Ãch gì, cô thá» suy nghÄ© xem. TrÆ°á»›c khi có vụ án nà y, theo tôi biết, cô là má»™t ngÆ°á»i khác hẳn bây giá», phải không cô Tố Loan?...
Cho đến lúc Phan Thúc Äịnh lái xe Ä‘Æ°a Tố Loan vá» nhà , cô vẫn nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn. Có má»™t lúc, chợt nhá»› ra mình vẫn còn nắm chặt cái ghim cà vạt và ng của Phạm Xuân Phòng trên tay, cô từ từ Ä‘Æ°a cho Phan Thúc Äịnh :
- Tôi... tôi không cần đến... cái nà y nữa! Nhưng tại sao ông lại quan tâm đến vụ án nà y thế?
Phan Thúc Äịnh thản nhiên :
- ThÆ°a cô, tôi cÅ©ng là má»™t luáºt gia, tôi cÅ©ng thÃch tìm hiểu các vụ án ly kỳ... Lúc nà y, chắc chắn cô có nhiá»u bối rối. Tôi mong lúc khác sẽ được nói chuyện vá»›i cô nhiá»u hÆ¡n.
Xem tiếp chương 24
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:11 PM.
|
10-09-2008, 09:57 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 24
Con chim mồi trong phong trà o sinh viên
Bên trong giảng Ä‘Æ°á»ng C. ngÆ°á»i nghe đã ngồi kÃn các hà ng ghế. Không phải chỉ riêng sinh viên khoa Văn mà sinh viên các khoa khác cÅ©ng tấp náºp rủ nhau đến. Ngoà i sinh viên, những buổi nói chuyện ở giảng Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»ng đại há»c còn thu hút nhiá»u thanh niên trà thức yêu nÆ°á»›c ở Huế tham dá»±. Những buổi nói chuyện thÆ°á»ng biến thà nh những buổi há»™i thảo. Há» tranh luáºn, há» phát biểu ý kiến, há» bổ sung vấn Ä‘á» cho nhau. Tất cả cái sôi nổi nhiệt tình của tuổi trẻ được bá»™c lá»™. Há» nói say sÆ°a, chân thà nh tất cả những ý nghÄ© nóng bá»ng, những Æ°á»›c mÆ¡, hoà i bão bừng bừng trong há». Há» coi thÆ°á»ng má»i hiểm nguy, má»i Ä‘e dá»a. Vấn Ä‘á» nêu ra trong các buổi nói chuyện vô cùng phong phú, nghe tên cÅ©ng đủ là m cho nhiệt huyết của thanh niên sôi lên: “Cải tổ chÆ°Æ¡ng trình giảng dạy ở các trÆ°á»ng đại há»c để giữ vững được tinh thần dân tá»™câ€, “Dùng tiếng Việt thay thế tiếng nÆ°á»›c ngoà i ở tất cả các khoa trong trÆ°á»ng đại há»câ€, “Trách nhiệm của thanh niên sinh viên trÆ°á»›c sá»± mất còn của quốc gia, dân tá»™câ€, “Bảo vệ ná»n văn hóa dân tá»™c chống cá»± xâm nháºp của văn hóa ngoại bangâ€... Dần dần xen kẽ và o những vấn Ä‘á» mà nếu bà n tán ở ngoà i ngÆ°á»i ta có thể bị máºt thám bắt ngay tại chá»— nhÆ°: “Bà n vá» Hiến pháp Cá»™ng hòaâ€, “Bà n vá» tá»± do, dân chủâ€, “Dân tá»™c Việt Nam, đất nÆ°á»›c Việt Nam là má»™t khối thống nhấtâ€...
Trong những buổi nói chuyện đó, Lý Ngá»c Tú nổi báºt lên nhÆ° má»™t ngôi sao sáng... Tú là sinh viên năm thứ ba đại há»c Văn khoa, vóc ngÆ°á»i thanh tú. trắng trẻo, có đôi mắt tÆ°Æ¡i sáng, không những là ước mÆ¡ của nhiá»u thiếu nữ mà còn được anh chị em sinh viên các trÆ°á»ng đại há»c mến phục vì sá»± can trÆ°á»ng và tà i hùng biện. Cứ má»—i lần anh bÆ°á»›c lên diá»…n Ä‘Ã n là tiếng vá»— tay hầu nhÆ° vỡ tung giảng Ä‘Æ°á»ng. Giá»ng nói của anh khi uyển chuyển, thiết tha nhÆ° lá»i tâm sá»±, khi mạnh mẽ lôi cuốn nhÆ° lá»i kêu gá»i, thúc giục hà nh Ä‘á»™ng. Ná»™i dung câu chuyện của anh vừa có sức hấp dẫn, vừa có sức thuyết phục y nhÆ° những bà i ký tên anh đãng trên ná»™i san của trÆ°á»ng đại há»c.
NgÆ°á»i ta chỠđợi để dá»± những buổi nói chuyện của anh cÅ©ng nhÆ° cầm tá» ná»™i san đại há»c, ngÆ°á»i ta giở ngay bà i của anh để Ä‘á»c đầu tiên. Các giáo sÆ° cÅ©ng phải tấm tắc khen ngợi anh. Anh đả Ä‘á»™ng cả đến những vấn Ä‘á» mà anh có thể dá»… dà ng bị Ä‘uổi khá»i trÆ°á»ng đại há»c: vấn Ä‘á» hòa bình trung láºp, vấn Ä‘á» hiệp thÆ°Æ¡ng giữa hai miá»n Nam Bắc... Sinh viên coi anh nhÆ° ngÆ°á»i phát ngôn của há».
Hôm nay, ngÆ°á»i nghe cÅ©ng chiếm hết chá»— trong giảng Ä‘Æ°á»ng chá» Lý Ngá»c Tú. Äặng Hoà ng, ngÆ°á»i bạn thân của Tú, nắm chặt tay Tú trÆ°á»›c khi Tú bÆ°á»›c lên diá»…n Ä‘Ã n :
- Mình vẫn khâm phục khà phách của cáºu nhÆ°ng mình khuyên cáºu nên dè dặt, nói mạnh quá thì chúng nó sẽ không để cho cáºu yên đâu!
Lý Ngá»c Tú nhìn Hoà ng, trả lá»i :
- Cách mạng là đấu tranh, là phá bá» cái hiện tại bất công Ä‘i để xây dá»±ng má»™t ngà y mai tÆ°Æ¡i đẹp. Äã đấu tranh thì không thể dè dặt được. Sá»± hèn nhát nhiá»u khi cÅ©ng được ngụy trang dÆ°á»›i cái vá» dè dặt...
- Thế cáºu không sợ tù Ä‘Ã y Æ°?
- Không! Nếu ai cÅ©ng sợ thì ai đứng ra đấu tranh cho Ä‘á»™c láºp thống nhất? Nếu muốn yên ổn thì đừng bÆ°á»›c và o con Ä‘Æ°á»ng đấu tranh. Äã chá»n con Ä‘Æ°á»ng đấu tranh là phải chuẩn bị tinh thần chịu Ä‘á»±ng tra tấn, tù Ä‘Ã y, khủng bố. Mình đã tá»± xác định nhÆ° váºy...
- Nhưng chúng ta cần phải đấu tranh lâu dà i.
Lý Ngá»c Tú vẫn cÆ°Æ¡ng quyết :
- Mình đồng ý vá»›i cáºu là phải đấu tranh lâu dà i. Muốn đấu tranh lâu dà i phải có phong trà o. Mình muốn là m hết sức mình thổi bùng phong trà o lên. Phong trà o lên được thì dù mình có bị là m sao mình cÅ©ng không ân háºn, ngÆ°á»i khác sẽ thay thế mình...
Giá»ng của Tú cà ng nói, cà ng trở nên sôi nổi. Hoà ng chỉ còn biết bắt tay Tú tháºt chặt, nhìn bạn bÆ°á»›c ra diá»…n Ä‘Ã n vá»›i cặp mắt khâm phục, mến yêu vô hạn. Hoà ng thầm nghÄ©: “Ãt ngÆ°á»i được nhÆ° cáºu ấy. Nếu ai cÅ©ng có tinh thần kiên cÆ°á»ng đấu tranh nhÆ° váºy...â€
Tiếng vá»— tay rà o rà o vang khắp giảng Ä‘Æ°á»ng đón Lý Ngá»c Tú. Nữ phóng viên Vân Anh bấm vá»™i má»™t bức ảnh. Lý Ngá»c Tú nở má»™t nụ cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i và hÆ¡i cúi đầu đáp lá»… má»i ngÆ°á»i. Äợi tiếng vá»— tay ngá»›t, Lý Ngá»c Tú bắt đầu nói :
- Thưa các bạn!
Hôm nay tôi xin phép các bạn được trình bà y ý kiến của tôi những suy nghÄ© của tôi vá» vấn Ä‘á» lý tưởng của ngÆ°á»i thanh niên trong giai Ä‘oạn hiện nay. Thanh niên là trụ cá»™t của quốc gia, là niá»m hy vá»ng, là tÆ°Æ¡ng lai của quốc gia. Quốc gia hÆ°ng thịnh hay suy vong phần lá»›n là ở thanh niên. Vì váºy, má»—i ngÆ°á»i thanh niên chúng ta phải sống có lý tưởng. Nếu chúng ta sống không có lý tưởng thì cuá»™c sống của chúng ta sẽ trở thà nh hoặc vô nghÄ©a, mai má»™t trong sá»± tầm thÆ°á»ng cháºt hẹp hoặc đáng khinh trong sá»± Ãch ká»·, cá nhân. Lý tưởng chắp cánh cho cuá»™c Ä‘á»i chúng ta, cho tâm hồn tình cảm chúng ta bay lên...
Giá»ng nói của Tú thu hút má»i ngÆ°á»i. Từng quãng, tiếng vá»— tay đồng tình lại vang lên, xen lẫn tiếng những thanh niên không kìm hãm nổi mình, hét lên “Äúng! Äúng!†“Bra-vô Tú!â€... Mắt Tú cà ng sáng, miệng Tú cà ng tÆ°Æ¡i, giá»ng nói Tú cà ng hà o hứng. Không khà giảng Ä‘Æ°á»ng cà ng nhÆ° có chất men là m má»i ngÆ°á»i say sÆ°a.
Giữa lúc đó, ngoà i cổng giảng Ä‘Æ°á»ng có tiếng còi rÃt lên lanh lảnh, tiếng xe xÃch sắt gầm gừ. Giảng Ä‘Æ°á»ng nhốn nháo. NgÆ°á»i ta chuẩn bị đối phó nhÆ° vẫn phải đối phó vá»›i má»i cuá»™c bắt bá»›, giải tán của chÃnh quyến Diệm diá»…n ra đối vá»›i những cuá»™c nói chuyện của thanh niên sinh viên. Tiếng Lý Ngá»c Tú từ trên diá»…n Ä‘Ã n, qua máy phóng thanh vẫn sang sảng :
- Các bạn hãy bình tĩnh. Bạo lực không thể thắng nổi sức mạnh tinh thẫn. Chúng ta hãy nắm chặt tay nhau lại, đoà n kết thà nh một khối. Không có một uy vũ nà o có thể khuất phục được chúng ta.
Äặng Hoà ng - sinh viên khoa Văn, Trần Minh - sinh viên khoa Y - những ngÆ°á»i cốt cán của phong trà o đã nhanh chóng bố trà những nam sinh viên khá»e mạnh, dÅ©ng cảm đứng ra vòng ngoà i, bảo vệ cho những nữ sinh viên đứng lui và o phÃa trong giảng Ä‘Æ°á»ng.
Lần nà y, không phải chỉ là má»™t vụ bắt bá»›, giải tán bình thÆ°á»ng. Ngô Äình Cẩn đã chÃnh thức phản công và o phong trà o thanh niên sinh viên, má»™t phong trà o mà hắn coi nhÆ° cái ung thÆ° đối vá»›i hắn, nằm giữa ná»™i thà nh. Hắn đã huy Ä‘á»™ng hÆ¡n hai chục xe bá»c thép và má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i tên vừa là bá»n cảnh sát dã chiến vừa là bá»n “lá»±c lượng đặc biệt†mÅ© nồi xanh đến bao vây, mở má»™t cuá»™c khủng bố trắng trợn, dã man.
Bá»n cảnh sát dã chiến, súng lục ngang hông, gáºy cao su trên tay, bá»n lá»±c lượng đặc biệt thì nà o là lá»±u đạn, dao găm, nà o súng tiểu liên, xông thẳng và o giảng Ä‘Æ°á»ng. Sinh viên khoác chặt tay nhau là m thà nh hà ng rà o ngăn chúng lại. Chúng hoa gáºy cao su, báng súng lên đánh và o đầu, và o ngá»±c, và o mặt má»i ngÆ°á»i không thÆ°Æ¡ng tiếc. Má»™t cuá»™c ẩu đả dữ dá»™i nhÆ°ng không cân sức diá»…n ra. Những ngÆ°á»i sinh viên tay không lăn và o cắn, váºt lá»™n giằng co vá»›i bá»n cảnh sát và bá»n lÃnh, không để cho chúng đụng đến bạn mình. Những nữ sinh viên cÅ©ng không nghÄ© đến mình là phái yếu, xông và o há»— trợ cho các bạn nam. Bá»n lÃnh giÆ¡ báng súng nện thẳng tay. Bá»n cảnh sát còng ngay tay những ngÆ°á»i nà o kháng cá»± mà bị chúng đánh gục xuống, lôi ra xe bịt kÃn đợi sẵn ở cổng trÆ°á»ng. Chúng bất má»™t lúc hÆ¡n bốn chục ngÆ°á»i, trong đó có cả Lý Ngá»c Tú và Äặng Hoà ng.
Có má»™t ngÆ°á»i đứng cuối giảng Ä‘Æ°á»ng im lặng chứng kiến từ đầu cuá»™c khủng bố tà n bạo của bá»n cảnh sát và lÃnh lá»±c lượng đặc biệt đối vá»›i thanh niên sinh viên. Lúc đầu, ngÆ°á»i ấy còn ngÆ¡ ngác. NhÆ°ng đến những phút cuối, hình nhÆ° không thể chịu nổi sá»± tà n bạo dã man đó nữa, ngÆ°á»i ấy hòa và o khối nữ sinh, vá»› được bất cứ cái gì trong tay cÅ©ng ném và o bá»n cảnh sát và bá»n lÃnh. NgÆ°á»i ấy là Tố Loan.
* * * * *
Lý Ngá»c Tú và Äặng Hoà ng bị giam chung trong má»™t xà lim cháºt hẹp, tăm tối, ẩm thấp ở lao Thừa Thiên. Tú chá»i ầm Ä© anh em Ngô Äình Diệm :
- Äây là cái “tá»± do dân chủâ€, cái “nhân vị†của anh em há» Ngô đây. Bá»n phát-xÃt! Sói Ä‘á»™i lốt cừu rồi cuối cùng bao giá» cÅ©ng thò cái Ä‘uôi sói ra không giấu được! Äồ chó má!
Và Tú nói vá»›i Äặng Hoà ng :
- Chúng ta sắp bÆ°á»›c và o má»™t cuá»™c đấu tranh má»›i. Tinh thần của chúng ta được thá» thách trong lúc nà y. Tháºt giả sẽ được phân biệt rõ rà ng. Lúc nà y, hÆ¡n bao giá» hết, chúng ta phải giữ vững tinh thần. Nhất quyết không được lùi bÆ°á»›c! Nhất quyết chúng ta phải thắng được má»i sá»± tra tấn, dụ dá»—, mua chuá»™c...
Äặng Hoà ng cảm Ä‘á»™ng :
- Tôi hứa với anh sẽ giữ vững tinh thần.
Ngay chiá»u hôm đó, tên trưởng phòng máºt vụ gá»i Äặng Hoà ng và Lý Ngá»c Tú lên há»i cung. Lúc đầu, giá»ng hắn ngá»t ngà o :
- Các anh dại dá»™t lắm. Các anh là sinh viên sao không chịu lo ăn há»c để sau nà y Ä‘á»— đạt có địa vị, có tiá»n nhiá»u, nhà lầu, xe hÆ¡i sung sÆ°á»›ng có hÆ¡n không? Tại sao lại dám công khai đả kÃch chÃnh quyá»n? Mà chống lại chÃnh quyá»n quốc gia thì các anh biết đấy, sẽ bị tù tá»™i, sẽ hết cả tÆ°Æ¡ng lai, hạnh phúc...
Nhìn thẳng và o mặt chúng, Ngá»c Tú dõng dạc trả lá»i :
- Má»—i ngÆ°á»i quan niệm tÆ°Æ¡ng lai, hạnh phúc má»™t cách khác nhau. Chúng tôi có há»c cho nên chúng tôi quan niệm tÆ°Æ¡ng lai hạnh phúc của chúng tôi nằm trong tÆ°Æ¡ng lai hạnh phúc của dân tá»™c. Chúng tôi không thể ở nhà lầu, Ä‘i xe hÆ¡i trong lúc ngÆ°á»i ta xây đầy nhà tù để giam đồng bà o chúng tôi, trong lúc ngÆ°á»i ta dùng súng ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i bắn và o đồng bà o chúng tôi, trong lúc ngÆ°á»i ta chia cắt đất nÆ°á»›c chúng tôi.
Tên ác ôn tÃm mặt nhÆ°ng vẫn cố gượng cÆ°á»i :
- Lá»i lẽ ấy không phải là lá»i lẽ má»™t ngÆ°á»i dân quốc gia. Äã và o đến đây, anh nên biết lá»±a lá»i mà nói kẻo ân háºn đấy. Tôi không phải Ä‘e dá»a suông các anh đâu. Tánh mạng các anh Ä‘ang nằm trong tay chúng tôi. Hoặc là các anh trả lá»i đầy đủ, thá»±c thà những câu há»i của chúng tôi, cam Ä‘oan từ nay trở Ä‘i chỉ biết có ăn há»c thôi, thì sẽ nháºn được sá»± khoan hồng của Ngô tổng thống hoặc các anh vẫn cứ khăng khăng chống lại thì đừng hòng trở vá» vá»›i gia đình, vá»›i trÆ°á»ng há»c. Các anh hãy cho tôi biết: ai xúi giục các anh chống lại chánh quyá»n quốc gia?
Lý Ngá»c Tú rắn rá»i :
- Ông há»i chúng tôi vô Ãch! Không ai xúi giục chúng tôi cả. Chỉ có tấm lòng yêu nÆ°á»›c của chúng tôi, chỉ có lÆ°Æ¡ng tâm của ngÆ°á»i trà thức xúi giục chúng tôi thôi! Chúng tôi chống lại áp bức bất công, chống lại kẻ bán nÆ°á»›c, hại dân...
Không đợi Lý Ngá»c Tú nói hết câu, tên trưởng phòng máºt vụ Ä‘áºp bà n, trợn mắt :
- À, thằng nà y láo! Mà y ăn phải bả Việt Cộng rồi!
Lý Ngá»c Tú cÅ©ng không kém :
- Tao không phải là Việt Cá»™ng. NhÆ°ng nếu tao được là m Việt Cá»™ng thì đó cÅ©ng là má»™t vinh dá»± cho tao, vì Việt Cá»™ng là những ngÆ°á»i yêu nÆ°á»›c...
Tên trưởng phòng máºt vụ gầm lên, nhÆ° má»™t con thú dữ bị đòn Ä‘au, hắn đứng phắt dáºy, mặt tái Ä‘i, vá»› ngay chiếc ghế Ä‘ang ngồi ném và o ngÆ°á»i Tú. Tú lẹ là ng tránh khá»i. Hắn nhảy xổ tá»›i đánh Tú. Tú ngồi sụp xuống, co hai tay lên che khắp mặt tránh đòn. Äặng Hoà ng lăn và o cản tên ác ôn :
- Ông không được đánh ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Tên ác ôn quay ra Äặng Hoà ng :
- A, cả thằng nà y nữa dám chống lại tao.
Mấy tên máºt vụ đứng ngoà i cÅ©ng nhảy và o. Chúng xúm lại đánh Hoà ng tÆ¡i tả.
Sau tráºn ra oai, tên trưởng phòng máºt vụ vừa thở hổn hển vừa trá» ngón tay và o hai ngÆ°á»i sinh viên :
- Tao để cho chúng mà y suy nghĩ. Rồi xem chúng mà y có thể bướng mãi được với tao không?
Hắn hất hà m cho bá»n tay sai :
- Giam chúng nó lại.
Chúng xô đẩy hai ngÆ°á»i vá» xà lim. Thái Ä‘á»™ dÅ©ng cảm của Ngá»c Tú trÆ°á»›c quân thù khiến cho Äặng Hoà ng cà ng thêm khâm phục.
Những ngà y sau bá»n máºt vụ liên tiếp gá»i Lý Ngá»c Tú và Äặng Hoà ng lên há»i cung. Có khi chúng há»i cung cả hai ngÆ°á»i cùng má»™t lúc. Có khi chúng gá»i riêng từng ngÆ°á»i lên há»i. Lần nà o, Äặng Hoà ng cÅ©ng thấy Ngá»c Tú giữ vững được khà phách của mình. Có lần, chúng gá»i má»™t mình Tú lên há»i. Äặng Hoà ng hồi há»™p ngồi trong xà lim đợi bạn. Khi cánh cá»a xà lim mở, Hoà ng thấy hai tên máºt vụ khiêng Lý Ngá»c Tú ném và o. Tú đã bị ngất Ä‘i, quần áo anh rách tả tÆ¡i đầy vết máu. Mặt mà y anh lấm be bét. Äặng Hoà ng sợ hãi lay gá»i bạn, Lý Ngá»c Tú vẫn không mở mắt, nói trong cÆ¡n mê sảng :
- Bá»n bán nÆ°á»›c! Chúng mà y đừng hòng lấy của tao má»™t lá»i khai.
Vừa xoa bóp, vừa lay gá»i hồi lâu, Äặng Hoà ng má»›i thấy Tú hồi tỉnh. Tú mở mắt, nhìn thấy Hoà ng, mệt nhá»c nói :
- Chúng nó tra tấn mình suốt cả buổi. Mình ngất Ä‘i chẳng biết gì cả. Bá»n chúng xảo quyệt lắm, Ä‘á»™c ác lắm. Cáºu nhắn tất cả anh em mình cố gắng giữ vững tinh thần.
Câu chuyện Lý Ngá»c Tú hiên ngang, bất khuất bà máºt lan khắp nhà lao Thừa Thiên. Từ nhà lao đó, tin ấy theo những há»c sinh, sinh viên được thả ra trÆ°á»›c - do bố mẹ chạy tiá»n hoặc do thế con ông cháu cha - lan ra bên ngoà i. Má»i ngÆ°á»i trầm trồ trao đổi vá»›i nhau. Uy thế của Lý Ngá»c Tú trong thanh niên há»c sinh sinh viên cà ng lên cao.
Tin ấy đến tai linh mục Cao văn Luáºn - Viện trưởng Viện đại há»c Huế - ông ta mỉm cÆ°á»i .
Sau ba tháng bị giam giữ, há»i cung, tra tấn, má»™t hôm Lý Ngá»c Tú và Äặng Hoà ng được dẫn đến gặp tên Trưởng ty công an Thừa Thiên. Hắn nghiêng nghiêng cái bá»™ mặt béo bá»± nhìn hai ngÆ°á»i, lấy giá»ng nhân nghÄ©a :
- Ngô tổng thống thÆ°Æ¡ng các anh còn trẻ, Ä‘ang tuổi há»c hà nh và cÅ©ng xét thấy các anh không có hà nh Ä‘á»™ng công khai chống đối chÃnh quyá»n quốc gia nên ban lệnh tha cho các anh, vá» giao lại cho bố mẹ các anh chịu trách nhiệm cai quản. Các anh phải biết Æ¡n sá»± khoan hồng của Ngô tổng thống mà cải tà quy chÃnh, chịu khó há»c hà nh, không được nghe những kẻ xấu xúi giục, đặng sau nà y Ä‘á»— đạt phụng sá»± quốc gia nghe không?
Hắn uể oải khoát tay ra hiệu cho hai ngÆ°á»i Ä‘i ra.
Thoát khá»i giam cầm, hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra khá»i ty công an nhÆ° hai con chim sổ lồng. Không gian mở rá»™ng mênh mang đón hai ngÆ°á»i. Trá»i đất, cá» cây và nhất là những con ngÆ°á»i gặp lại đẹp biết bao nhiêu. Trong lúc say sÆ°a, Äặng Hoà ng nói nhá» vá»›i Lý Ngá»c Tú :
- Cáºu tháºt là má»™t con ngÆ°á»i kiên định. Mình không biết nói thế nà o cho hết lòng mến phục cáºu. Mình sẽ giá»›i thiệu cáºu vá»›i Trần Minh.
Câu nói thu hút sá»± chú ý của Lý Ngá»c Tú. Anh há»i lại :
- Trần Minh là ai?
- Má»™t trong những ngÆ°á»i chỉ đạo phong trà o.
Xem tiếp chương 25
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:14 PM.
|
10-09-2008, 09:58 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 25
Hồng Nháºt đứng trÆ°á»›c quân thù
Má»—i ngÆ°á»i kể lại những Ä‘iá»u mình nghe được thêm thắt má»™t chút, chẳng bao lâu, câu chuyện Lý Ngá»c Tú đấu tranh trong nhà giam đã trở thà nh huyá»n thoại. Sẵn cảm tình vá»›i anh vá»›i anh qua những buổi nói chuyện từ trÆ°á»›c, bây giá» má»i ngÆ°á»i cà ng thán phục, quý mến anh. Uy tÃn của anh ngà y cà ng lá»›n.
Äặng Hoà ng đã giá»›i thiệu anh vá»›i Trần Minh. Anh chiếm được lòng tin của Trần Minh nhanh chóng và Trần Minh đã giá»›i thiệu anh vá»›i Hồng Nháºt - má»™t ngÆ°á»i lãnh đạo chủ chốt của phong trà o thanh niên sinh viên ná»™i thà nh.
Hồng Nháºt hẹn gặp Trần Minh và Lý Ngá»c Tú tại má»™t địa Ä‘iểm ở khu vá»±c Gia Há»™i và o khoảng tám giá» tối má»™t buổi cuối tháng.
Tối hôm đó, má»™t tối cuối thu, trá»i mÆ°a rả rÃch. Khu vá»±c Gia Há»™i hoà n toà n yên tÄ©nh. Hai bóng Ä‘en lầm lÅ©i, câm lặng Ä‘i. Äến cuối phố, má»™t bóng Ä‘en khác từ góc tÆ°á»ng má»™t ngôi nhà nhô ra đón há». Sau khi trao đổi máºt hiệu vá»›i Trần Minh, ngÆ°á»i liên lạc dẫn Trần Minh và Lý Ngá»c Tú Ä‘i quanh co đến má»™t ngôi nhà nhá» hầu nhÆ° ở biệt láºp gần bá» sông. Hai ngÆ°á»i đứng đợi ở ngoà i, ngÆ°á»i liên lạc đến trÆ°á»›c cánh cá»a ngôi nhà gõ rá»i rạc từng tiếng má»™t. Sau hai lần gõ rá»i rạc nhÆ° váºy, cánh cá»a ngôi nhà hé mở chỉ vừa đủ má»™t ngÆ°á»i lá»t và o. NgÆ°á»i liên lạc quay ra, ra hiệu cho Trần Minh và Lý Ngá»c Tú bÆ°á»›c và o.
Trong nhà , sau chiếc bà n trên có má»™t ngá»n đèn Ä‘iện nhá» có chụp che kÃn, má»™t ngÆ°á»i đã ngồi đợi sẵn Trần Minh và Lý Ngá»c Tú.
- Chà o hai anh, xin má»i hai anh ngồi.
Lý Ngá»c Tú cố nhìn rõ mặt Hồng Nháºt. DÆ°á»›i ánh sáng má» má», Tú thấy má»™t khuôn mặt chÆ°a đến ba mÆ°Æ¡i tuổi, vuông vắn, mắt sáng, má hÆ¡i hóp.
- Tôi đã được nghe giá»›i thiệu vá» anh Lý Ngá»c Tú - Hồng Nháºt nói tiếp - Tôi rất khâm phục tinh thần đấu tranh của anh.
Hồng Nháºt ngừng lại má»™t chút rồi dặn đò hai ngÆ°á»i :
- TrÆ°á»›c khi nói chuyện, các anh nhá»› cho là nếu có Ä‘á»™ng thì hai anh phóng ra cá»a sổ, chạy ra phÃa sau vÆ°á»n, ở đó có cá»a thông ra bá» sông. Các anh lá»™i sang bên kia là bình yên.
Lý Ngá»c Tú há»i :
- Còn anh?
- Tôi sẽ có cách - Hồng Nháºt mỉm cÆ°á»i đáp. - Nà o, chúng ta bắt đầu khai há»™i. Äồng chà Tú muốn gặp tôi chắc là có nhiá»u vấn Ä‘á» quan trá»ng.
Bá»—ng nhiên, bên ngoà i có tiếng mèo kêu. Hồng Nháºt kêu khẽ :
- Có động.
Anh bấm nút Ä‘iện dÆ°á»›i chân mình. Äèn tắt. Trần Minh kéo Ngá»c Tú nhảy qua cá»a sổ ra phÃa vÆ°á»n. Giữa lúc đó, có tiếng báng súng Ä‘áºp và o cá»a chan chát. Hai ngÆ°á»i mở cổng sau chạy ra phÃa bá» sông. Bên kia là Cồn Hến. Hai ngÆ°á»i lá»™i qua sông mặc lại quần áo rồi đủng đỉnh đến má»™t chiếc đò thuê Ä‘Æ°a há» qua sông. Bên kia bá» là thôn VÄ© Dạ. Lý Ngá»c Tú vỠđến nhà thì chuông đồng hồ nhà thá» Phú Cam cÅ©ng vừa gõ dứt mÆ°á»i má»™t tiếng.
Năm tên máºt vụ, súng lăm lăm trong tay, phá được cá»a xông và o trong nhà . Chúng bấm đèn pin lục soát khắp nÆ¡i nhÆ°ng Hồng Nháºt đã biến mất.
Sau hôm ấy, Lý Ngá»c Tú lại được bố trà gặp Hồng Nháºt ở nÆ¡i khác. Dần dần, những cuá»™c gặp gỡ ấy nhiá»u hÆ¡n, ở những nÆ¡i khác nhau để bà n bạc công tác đẩy mạnh phong trà o đấu tranh của thanh niên sinh viên. Qua má»™t số công tác, Lý Ngá»c Tú đã được Hồng Nháºt tÃn nhiệm. Ngoà i tình cảm công tác ra, giữa hai ngÆ°á»i hình thà nh má»™t tình cảm bạn bè gắn bó. Äược Hồng Nháºt cho biết máºt hiệu liên lạc khi cần thiết, Tú thÆ°á»ng vẫn tá»± mình đến địa Ä‘iểm liên lạc để hẹn ngà y gặp nhau.
Má»™t hôm, Hồng Nháºt Ä‘ang ở má»™t cÆ¡ sở thuá»™c vùng Vân DÆ°Æ¡ng thì bá»n máºt vụ áºp đến. Anh chỉ có đủ thá»i giá» rút xuống hầm bà máºt. Bà cụ chủ nhà sáu mÆ°Æ¡i ba tuổi, sau khi Ä‘áºy và ngụy trang nắp hầm cho anh xong, lên nhà trên thì gặp bá»n máºt vụ. Chúng không há»i má»™t câu, bắn chết bà cụ ngay tại chá»—. Mấy tên xông thẳng đến chá»— hầm bà máºt Hồng Nháºt ngồi, mở nắp hầm ra. Hồng Nháºt nhảy vá»t lên, nhÆ°ng không thoát. Chúng xúm lại, quáºt ngã anh.
Ngô Äình Cẩn Ä‘Ãch thân há»i cung Hông Nháºt. Miệng vẫn bá»m bẻm nhai trầu nhÆ° má»—i khi là m việc hoặc tiếp khách, hắn hất hà m há»i Hồng Nháºt :
- Chà o ông Nháºt. Ông vẫn mạnh khá»e đó hÃ? Chà , nghe tiếng ông từ lâu, hôm ni má»›i có dịp gặp nhau. Hay lắm! Hay lắm!
Hồng Nháºt im lặng. Ngô Äình Cẩn nhìn anh từ đầu đến chân :
- á»’, ông Nháºt, sao ông lại im lặng rứa? Tui rất hiểu ông không thÃch tui. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó có há» chi! Chúng ta có thể cùng chung sống vá»›i nhau được lắm chứ, miá»…n là chúng ta chịu nhân nhượng và ôn hòa vá»›i nhau má»™t chút.
Hắn thÃch thú cÆ°á»i ha hả, tiếp :
- Nì ông Nháºt! Tui chỉ há»i ông má»™t vấn Ä‘á» thôi: ai trá»±c tiếp lãnh đạo các ông? Äặt trụ sở ở mô? ÄÆ°á»ng dây liên lạc giữa thà nh phố và chiến khu ai phụ trách? Ông chỉ trả lá»i tui bằng ná»› thôi, tui sẽ thả ông ra ngay.
Hồng Nháºt vẫn im lặng, chỉ Ä‘Æ°a mắt bình tÄ©nh ngắm Ngô Äình Cẩn. Hình nhÆ° anh muốn nhân dịp nà y quan sát kỹ tên lãnh chúa khét tiếng miá»n Trung nà y, so sánh những lá»i má»i ngÆ°á»i đồn đãi vá» hắn. Anh thấy trÆ°á»›c mặt anh hình ảnh má»™t tên quan lại phong kiến cổ hủ, thâm hiểm, tà n ác đã từng bị Cách mạng tháng Tám 1945 chôn vùi Ä‘ang Ä‘á»™i mồ lên sống lại. Hắn vừa là má»™t thá»±c tại, vừa là má»™t bóng ma. Trong giá»ng nói, trong cá» chỉ, hắn cố tạo ra quyá»n uy nhÆ°ng anh cảm thấy quyá»n uy ấy lạc lõng, không hợp thá»i, không bá»n vững chút nà o.
Ngô Äình Cẩn hÆ¡i ngạc nhiên trÆ°á»›c cái nhìn lại, bình tÄ©nh quan sát của Hồng Nháºt. Hắn chỉ quen những cái nhìn bối rối sợ sệt, những cặp mắt cụp xuống của bá»n tay sai dÆ°á»›i quyá»n hắn. Hắn cố lấy giá»ng thản nhiên há»i tiếp :
- Äược. Xin há»i ông vấn Ä‘á» khác váºy. CÆ¡ quan Thị ủy Thuáºn Hóa của các ông đóng ở mô? Có mấy ngÆ°á»i trong ban chấp hà nh? Ông thÆ°á»ng tiếp xúc vá»›i ai? Ông chỉ cần trả lá»i má»™t trong ba câu há»i đó cÅ©ng được.
- Tôi không biết gì và cÅ©ng không có gì để nói cả - Hồng Nháºt trả lá»i.
Câu trả lá»i của Hồng Nháºt lạnh lùng, quả quyết. Ngô Äình Cẩn nhÆ° vấp và o má»™t bức tÆ°á»ng đá. Hắn cố ghìm mình :
- Ông Hồng Nháºt! Chẳng lẽ ông lại không biết rằng lúc ni tánh mệnh của ông là hoà n toà n tùy thuá»™c và o sá»± định Ä‘oạt của tui hay răng? Chỉ cần cho tui biết má»™t trong những vấn đỠđó thì ông được thả ngay tức khắc. Sau đó, ông sẽ được sống Ä‘Ã ng hoà ng và hạnh phúc ở nÆ¡i cố đô thÆ¡ má»™ng nà y, chẳng việc chi mà trốn tránh nằm hầm, rúc bụi nữa... Nếu ông nháºn lá»i cá»™ng tác vá»›i quốc gia, tôi sẽ hết sức Æ°u đãi ông, ông muốn cái chi cÅ©ng được. Ông có thể xây dá»±ng hạnh phúc ngay vá»›i ngÆ°á»i yêu ông. Tôi biết rõ cô ấy Ä‘ang há»c ở Sà i Gòn... Thế nà o, ông trả lá»i tôi Ä‘i chứ? Chánh quyá»n quốc gia rất nghiêm khắc vá»›i những kẻ chống đối nhÆ°ng lại rất khoan hồng, đại lượng vá»›i những ngÆ°á»i biết hối cải... Ông hiểu Ä‘iếu đó chứ và nếu ông cần suy nghÄ© thêm thì tui cÅ©ng sẵn lòng để cho ông thá»i gian là hai ngà y để ông suy nghÄ© rồi ông trả lá»i tui sau cÅ©ng được...
Cặp mắt sáng của Hồng Nháºt ánh lên má»™t cái nhìn khinh bỉ :
- Tôi không có gì để suy nghÄ© cả. Ông đã cố tình há»i, cố tình buá»™c tôi phải nói thì tôi cÅ©ng nói thẳng để ông biết: ông sẽ mất công vô Ãch trong việc hi vá»ng tìm ở tôi má»™t lá»i khai cÅ©ng nhÆ° trong việc dụ dá»— tôi theo các ông. Bởi vì má»™t lẽ rất giản Ä‘Æ¡n là , nhÆ° váºy tôi sẽ phản bá»™i lại nhân dân, phản bá»™i lại Tổ quốc. ChÃnh ông má»›i cần suy nghÄ©, hối cải lại.
ChÃnh thể mệnh danh là “quốc gia†của các ông thá»±c sá»± do ngÆ°á»i Mỹ dá»±ng lên, là má»™t công cụ thá»±c hiện những âm mÆ°u xâm lược của đế quốc Mỹ. Lịch sỠđã chứng minh rằng: tất cả những kẻ nà o theo ngoại bang phản lại dân tá»™c, phản lại Tổ quốc sẽ bị bánh xe lịch sá» nghiá»n nát, muôn Ä‘á»i lên án nhÆ° Trần Ãch Tắc, nhÆ° Lê Chiêu Thống...
Cà ng nói, giá»ng Hồng Nháºt cà ng say sÆ°a, nóng bá»ng. Cà ng nghe Hồng Nháºt nói, mặt Ngô Äình Cẩn cà ng tái Ä‘i. Hắn nhả miếng bã trầu Ä‘ang nhai trong miệng ra, cầm ném mạnh và o góc nhà . XÆ°Æ¡ng hà m hắn bạnh ra. Cặp mắt hắn vằn lên những tia man rợ. Hắn vẫn cố giữ giá»ng nói cho ra vẻ bình thÆ°á»ng nhÆ°ng ngÆ°á»i nghe vẫn thấy hà m răng hắn rÃt lại, hằn há»c :
- Ông Hồng Nháºt! Äây không phải chá»— để ông tuyên truyá»n, cÅ©ng không phải là lúc tranh luáºn. Ông hãy nhá»› rằng: ngÆ°á»i mô đã và o đây thì chỉ có hai con Ä‘Æ°á»ng, má»™t là phải khai đầy đủ tất cả những Ä‘iá»u tui muốn biết, hai là vá» vá»›i ông bà tổ tiên. Không có con Ä‘Æ°á»ng thứ ba. Tui có đủ cách để buá»™c ông nói ra những Ä‘iá»u chi tui muốn biết.
Nét mặt của Hồng Nháºt vẫn không thay đổi. Môi anh nhếch má»™t nụ cÆ°á»i nhÆ° sẵn sà ng chấp nháºn má»i sá»± Ä‘e dá»a của Ngô Äình Cẩn. Cẩn đứng dáºy :
- Tui đã để thá»i gian cho ông suy nghÄ©. Ông hãy suy nghÄ© kỹ Ä‘i, kẻo rồi lại hối tiếc...
* * * * *
Ngô Äình Cẩn bÆ°á»›c ra khá»i buồng há»i cung Hồng Nháºt. Hắn lấy miếng trầu khác ra nhai. Má»™t cÆ¡n bá»±c tức man rợ sôi sục trong lòng hắn. Hắn muốn Hồng Nháºt phải khai ra toà n bá»™ hệ thống tổ chức thanh niên sinh viên, cÆ¡ quan lãnh đạo cách mạng toà n thà nh, những chủ trÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng lối cách mạng. Hắn nghÄ© đến những cá»±c hình, những trò tra tấn mà hắn đã thi hà nh đối vá»›i những kẻ rÆ¡i và o tay hắn: rạch từng cÆ¡ thịt ra rồi nhét bông tẩm xăng và o đốt, bẻ gãy từng cái xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n má»™t hoặc tháo rá»i từng khá»›p tay, khá»›p chân, dùng kìm vặn từng chiếc răng hoặc nhổ từng chiếc móng tay, móng chân ra, đổ nÆ°á»›c vôi và o mÅ©i, và o mắt, và o tai... Chỉ cần kẻ bị tra tấn không chịu được, phụt ra má»™t lá»i khai. Chỉ cần báºt ra má»™t lá»i khai dù vu vÆ¡, dù không quan trá»ng, là kẻ đó coi nhÆ° đã chấp nháºn phải khai toà n bá»™ những Ä‘iá»u mình biết. NhÆ°ng cÅ©ng có những ngÆ°á»i thà chết không chịu khai lá»i nà o. Tên Hồng Nháºt thuá»™c loại nà o? Tên nà y là má»™t tên quan trá»ng, nắm nhiá»u đầu mối, tốn bao nhiêu công phu, mÆ°u kế má»›i bắt được nó, phải là m răng cho nó khai ra được? Nó không khai mà phải thủ tiêu nó Ä‘i thì phà quá. Tất nhiên nó khai rồi thì cÅ©ng phải giết nó... Tổng thống đã dặn không được để sống má»™t tên Cá»™ng sản nà o. NhÆ°ng là m răng cho nó phải khai ra hết trÆ°á»›c khi Ä‘Æ°a nó sang thế giá»›i bên tê? Nghe chừng cái thằng ni cÅ©ng cứng đầu, cứng cổ lắm!...
Phan Thúc Äịnh đã đợi Cẩn ở phòng là m việc của hắn. Hắn ngá» cái Ä‘iá»u hắn băn khoăn vá»›i Äịnh :
- Tôi e rằng đối vá»›i thằng ni tra tấn không ăn thua chi. Ông thá» xem có cách nà o giúp tui bắt nó khai ra được không. Bởi vì những lá»i khai của nó sẽ giúp ta Ä‘áºp tan được toà n bá»™ phong trà o bá»n thanh niên sinh viên, há»c sinh, má»™t cái ngòi thuốc nổ vẫn gây cho chúng ta nhiá»u mối lo lắng. Hay ông giúp tui việc tra há»i nó xem. à ông thế nà o?
Phan Thúc Äịnh trả lá»i :
- Tôi rất khó nói trước kết quả khi tôi chưa nắm được toà n bộ hồ sơ vụ nà y.
- Sao? Phải nắm được hồ sơ mới khai thác được ư?
Phan Thúc Äịnh thản nhiên :
- Là m việc phải có phÆ°Æ¡ng pháp khoa há»c thì má»›i hữu hiệu. PhÆ°Æ¡ng pháp khoa há»c mà tôi muốn trình bà y vá»›i cụ lá»›n ở đây nghÄ©a là phải nắm được tâm lý bị can, nắm được hoà n cảnh gia đình, quá trình hoạt Ä‘á»™ng của nó, nắm được tất cả má»i tình tiết trong Ä‘á»i sống riêng cÅ©ng nhÆ° chung của nó thì ta má»›i hiểu nó, nó má»›i sợ ta. Rồi ta đấu lý, đấu lẽ cho nó chịu, Ä‘em chánh nghÄ©a quốc gia ra mà thuyết phục nó, tá»± khắc nó sẽ nói. Theo tôi, vạn bất đắc dÄ© má»›i dùng đến cá»±c hình để tra tấn. Ở các nÆ°á»›c văn minh há» Ä‘á»u tránh tra tấn mà há»i cung theo phÆ°Æ¡ng pháp khoa há»c cả. Sở dÄ© tôi muốn xem hồ sÆ¡ của nó cÅ©ng là vì thế...
Ngô Äình Cẩn ngắt ngang lá»i Äịnh :
- Là m chi có hồ sÆ¡! Thằng Hồng Nháºt không khai và cÅ©ng chẳng ai khai chi vá» nó. Chỉ có ngÆ°á»i của ta báo, thế là công an ta đến bắt nó ngay tại chá»—, thế thôi. ÄÆ¡n giản thế thôi!
Chẳng có giấy tá», tà i liệu chi hết. Váºy ông xem có là m được không?
- Dạ, tôi xin cố gắng!
Ngô Äình Cẩn cÆ°á»i khà khà :
- Tui tin rằng ông là m được.
Phan Thúc Äịnh há»i lại :
- NhÆ°ng thÆ°a cụ lá»›n, ngÆ°á»i của ta đã nắm được những gì vá» nó?
- ChÆ°a nắm được chi cả. Tuy “ngÆ°á»i ấy†đã gần gÅ©i được nó nhÆ°ng thằng Hồng Nháºt ni bà máºt lắm. Nó chẳng lá»™ ra cái chi cả. Chỉ biết nó là thằng cầm đầu đám thanh niên sinh viên, há»c sinh trong thà nh phố Huế. Thôi, ông cố gắng giúp tôi. Có thế má»›i cần đến những ngÆ°á»i tà i năng nhÆ° ông chứ!
BÆ°á»›c chân ra khá»i phòng là m việc của Cẩn, Phan Thúc Äịnh nhÃu mà y suy nghÄ©. Không hiểu anh suy nghÄ© vá» cách há»i cung Hồng Nháºt hay là suy nghÄ© vá» vấn Ä‘á» gì khác?
TrÆ°á»›c khi vế nhà , Phan Thúc Äịnh lái xe ghé và o má»™t quán giải khát. Anh gá»i má»™t chai côcacôla, rút thuốc lá ra hút. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘eo kÃnh trắng đến cạnh bà n anh, lá»… phép xin lá»a. Anh móc túi lấy bao diêm Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i đó. NgÆ°á»i đó đánh hai, ba que diêm má»›i châm được Ä‘iếu thuốc của mình. Lúc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘Æ°a trả bao diêm cho Äịnh thì trong bao diêm đã có má»™t mảnh giấy gấp nhá» mà anh ta đã nhanh tay nhét và o từ lúc nà o. Phan Thúc Äịnh lạnh lùng gáºt đầu đáp lại lá»i cảm Æ¡n của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó, bá» bao diêm và o túi. Nếu ta để ý kỹ thì ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘eo kÃnh trắng ấy không phải là ai xa lạ, chÃnh là ngÆ°á»i chủ cá»a hà ng sách báo mà sáng nà o Äịnh cÅ©ng đến lấy báo hà ng ngà y.
Từ khi gặp Vân Anh ở cá»a hà ng sách báo, được Vân Anh trao cho mấy bức ảnh chụp, Phan Thúc Äịnh coi nhÆ° không có gì xảy ra, vẫn đến lấy báo hà ng ngà y, vẫn ra vÆ°á»n hoa ngồi Ä‘á»c. NhÆ°ng anh không tiếp xúc gì vá»›i ngÆ°á»i chủ quán Ä‘eo kÃnh trắng nữa. NgÆ°á»i chủ quán nà y đã nhượng cá»a hà ng cho vợ góa má»™t sÄ© quan “cá»™ng hòa†chết tráºn.
Mẩu giấy trắng Phan Thúc Äịnh nháºn được ghi :
“H. N. bị bắt. Cố gắng chuyển ra bệnh viện. Sẽ có cách thoát. Tìm “chó†lá»t và o phong trà o.
Sông HÆ°Æ¡ngâ€
* * * * *
Hai tên máºt vụ của Cẩn giải Hồng Nháºt đến rồi lặng lẽ Ä‘i ra. Cá»a phòng đóng kÃn lại. Ở giữa là má»™t cái bà n giấy rá»™ng, Phan Thúc Äịnh và Hồng Nháºt ngồi đối diện nhau. Có lẽ chÆ°a bao giá» Phan Thúc Äịnh sống những giá» phút căng thẳng nhÆ° những giá» phút phải há»i cung Hồng Nháºt. Anh cố gắng giữ vẻ bình thản và o Ä‘á» :
- Chà o ông Hồng Nháºt, chúng ta hãy là m quen vá»›i nhau. Xin tá»± giá»›i thiệu, tôi là Phan Thúc Äịnh, cố vấn đặc biệt của cụ lá»›n đại diện chÃnh phủ trung Æ°Æ¡ng ở Trung phần.
- Chức ông to thế, ông nên là m quen vá»›i các cụ lá»›n hÆ¡n - Hồng Nháºt láºp tức đáp.
- Ông dại dá»™t lắm! Äã bị bắt và o đây, cái kiểu anh hùng rÆ¡m ấy có giúp gì được cho ông trong lúc nà y? Ông nên biết Ä‘iá»u má»™t chút... Chắc ông cÅ©ng thừa biết có rất nhiá»u ngÆ°á»i bị mất mạng ở đây chỉ vì không biết suy tÃnh.
- Suy tÃnh cái gì? Suy tÃnh để là m tay sai cho giặc, có phải không?
Phan Thúc Äịnh thản nhiên nói :
- Äó cÅ©ng là má»™t cách suy nghÄ©, cách suy nghÄ© của ông. NhÆ°ng ông đừng nên nóng nảy váºy. Ông xem, tánh mệnh ông ở trong tay chúng tôi mà chúng tôi rất hòa nhã, trong khi ông cứ dùng những lá»i khiếm nhã nhÆ° thế đối vá»›i chúng tôi...
- Bởi vì chỉ có những từ ấy mới xứng đáng với các ông.
- Ông Hồng Nháºt! Ông nghe đây! - Phan Thúc Äịnh vẫn kiên nhẫn nói - Thá» há»i ông đã là m được việc gì cho Äảng, cho tổ chức của ông chÆ°a? Hay cuối cùng rồi để bị bắt đến đây nhÆ° má»™t chú bé ngu ngốc? Và đã bị bắt đến đây rồi, nếu ông cứ khăng khăng má»™t thái Ä‘á»™ chống đối nhÆ° váºy, chúng tôi phải giết ông Ä‘i, thì há»i cuá»™c Ä‘á»i của ông có là m gì lợi cho Äảng, cho tổ chức của ông hay chỉ phà hoà i vô Ãch và chẳng ai biết đấy và o đâu?
- Những lá»i ngá»t ngà o tẩm thuốc Ä‘á»™c ấy chỉ có thể dụ dá»—, mua chuá»™c được những kẻ tham sống sợ chết, ngây thÆ¡ vá» chÃnh trị thôi, ông Äịnh ạ.
Phan Thúc Äịnh coi nhÆ° không nghe thấy những lá»i lẽ đốp chát của Hồng Nháºt, nói tiếp ngay :
- Ông chÆ°a là m được gì cả mà có ngÆ°á»i đã chết vì ông. Ông có nghÄ© gì vá» việc bà cụ bị bắn chết kia không? Ông đã nghÄ© sao vá» phần trách nhiệm của ông? NhÆ° thế, có đáng cho ông tá»± hà o và to tiếng mạt sát ngÆ°á»i khác không?
Phan Thúc Äịnh đã đánh đúng vết thÆ°Æ¡ng của Hồng Nháºt. Hai hôm nay, trong việc anh bị bắt, Hồng Nháºt hoà n toà n không lo sợ gì cho bản thân anh cả. Tất cả những ngÆ°á»i hoạt Ä‘á»™ng ná»™i thà nh Ä‘á»u chuẩn bị tÆ° tưởng, tinh thần đối phó vá»›i tình huống xấu nhất và biết rằng mình có thể bị địch bắt bất cứ lúc nà o. NhÆ°ng nghÄ© đến háºu quả của việc mình bị bắt sẽ ảnh hưởng không tốt đến phong trà o đấu tranh, nghÄ© đến cảnh tượng bà cụ chủ nhà cÆ¡ sở bị bắn chết chỉ vì mình chủ quan, mất cảnh giác thì Hồng Nháºt Ä‘au Ä‘á»›n, xót xa. Má»™t ná»—i hối háºn cay đắng, nặng ná» dà y vò anh. Ná»—i hối háºn ấy vừa dà n vặt anh là m anh Ä‘au khổ, vừa giúp anh giữ thêm tinh thần không thể dung thứ cho mình phạm má»™t sai lầm thứ hai. Câu nói bất ngá» của Phan Thúc Äịnh nhÆ° khÆ¡i dáºy tất cả ná»—i Ä‘au khổ, hối háºn của Hồng Nháºt mà anh muốn giấu kÃn trÆ°á»›c mặt kẻ thù.
Thấy Hồng Nháºt ngồi im, Phan Thúc Äịnh há»i tiếp :
- Nà y, ông Hồng Nháºt, tôi xin bắt đầu há»i ông từ má»™t Ä‘iá»u đã quá rõ rà ng, ai cÅ©ng biết: có phải chÃnh ông là ngÆ°á»i đã chỉ đạo phong trà o thanh niên, sinh viên ở Huế nà y?
Hồng Nháºt lấy lại ngay được sá»± bình tÄ©nh :
- Nếu các ông đã biết sao các ông còn phải há»i tôi.
- Tôi muốn tá»± ông xác nháºn Ä‘iá»u đó.
- Các ông đừng mong tôi xác nháºn Ä‘iá»u gì do các ông nêu ra.
- Ông thÆ°á»ng tiếp xúc vá»›i những ai tại cÆ¡ quan chỉ đạo của ông?
- Tôi không tiếp xúc với ai cả.
- NhÆ°ng Ãt ra ông cÅ©ng phải thừa nháºn rằng ông ở cÆ¡ quan chỉ đạo và có má»™t số ngÆ°á»i thÆ°á»ng lui tá»›i cÆ¡ quan chỉ đạo đó của ông chứ?
- Ông đừng có hi vá»ng tòi phản bá»™i lại các đồng chà của tôi cÅ©ng nhÆ° là m hại những ngÆ°á»i yêu nÆ°á»›c khác.
- Cơ quan chỉ đạo đó gồm có những ai?
- Có một mình tôi.
- Cấp trên của ông có bao giỠđến đó không?
- Không bao giá».
- Há» thÆ°á»ng gặp ông ở đâu?
- Tôi không thể nói cho ông biết được.
- Ông có biết tên hỠkhông?
- Không.
- Tên hoạt Ä‘á»™ng bà máºt thôi mà !
- Tôi không biết!
- Ông có thể tả tại cho tôi nghe hình dáng của hỠđược không?
- HỠcũng giống như tôi thôi.
- ÄÆ°á»ng dây liên lạc giữa ông và bên ngoà i do ai phụ trách?
- Tôi tự liên lạc lấy.
- Không có ai liên lạc, ông không biết ai cả... Hóa ra ông là m việc đơn độc hay sao?
- Äúng váºy!
- Nếu thế thì trái vá»›i nguyên tắc tổ chức của các ông. Ông đừng tưởng chúng tôi ngây thÆ¡. Nguyên tắc tổ chức của các ông là là m gì cÅ©ng phải có táºp thể cÆ¡ mà ?
- Nguyên tắc tổ chức hoạt Ä‘á»™ng bà máºt của chúng tôi là ngÆ°á»i nà o chỉ biết việc của ngÆ°á»i ấy.
- Nếu tôi nói rằng chÃnh bà cụ chủ nhà đã bị bắn chết ấy cÅ©ng là má»™t trong những ngÆ°á»i liên lạc của ông thì ông trả lá»i sao? ChÃnh bà cụ ấy đã biết rô những ngÆ°á»i nà o thÆ°á»ng đến tiếp xúc vá»›i ông.
- Váºy ông há»i tôi để là m gì? Tại sao các ông không Ä‘i há»i bà cụ mà lại bắn chết bà cụ má»™t cách vô cùng dã man, không thể tha thứ được nhÆ° thế? Những tá»™i ác ấy của các ông không bao giá» rá»a được.
Giá»ng nói của Phan Thúc Äịnh lạnh lùng :
- Chúng tôi đã và sẽ còn bắn chết không thÆ°Æ¡ng tiếc những ngÆ°á»i chống đối chúng tôi.
Trong khi Phan Thúc Äịnh lạnh lùng trả lá»i Hồng Nháºt nhÆ° váºy thì óc anh loé lên má»™t tia sáng qua câu trả lá»i của Hồng Nháºt: trong đám máºt vụ đến bắt Hồng Nháºt ấy có má»™t kẻ chỉ Ä‘iểm giấu mặt. Tên chỉ Ä‘iếm giấu mặt nà y thÆ°á»ng đến tiếp xúc vá»›i Hồng Nháºt và bà cụ chủ nhà đã biết mặt. Chúng nó ngại rằng nếu để bà còn sống thì tên máºt vụ nà y có thá» bị phát hiện, do bị tra tấn dã man mà bà cụ nà y đã không chịu Ä‘á»±ng được nên cung khai ra (sẽ mất tác dụng của vai trò tên máºt vụ) hoặc bà ta sẽ phản ảnh lên vá»›i những ngÆ°á»i lãnh đạo khác của phong trà o, sau nà y há» có dịp gặp lại bà cụ ấy... Váºy tên máºt vụ nà y là ai? “Con chó†nà y là ai?
Vá» phÃa Hồng Nháºt, anh rất ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của Phan Thúc Äịnh. Anh cố vấn đặc biệt của Ngô Äình Cẩn nà y miệng thì truy há»i anh, nói những lá»i tà n nhân đến lạnh lùng, nhÆ°ng cặp mắt anh ta lại ánh lên cái nhìn trìu mến, thiện cảm vá»›i anh. Anh không thể nhầm lẫn được. Anh vừa Ä‘anh thép trả lá»i Phan Thúc Äịnh, vừa nhìn thẳng và o mắt Äịnh để kiểm tra lại nháºn xét của mình. Anh sợ cảm giác lừa dối anh. NhÆ°ng không, anh vẫn thấy nháºn xét của mình đúng. Tại sao có sá»± mâu thuẫn kỳ lạ nhÆ° váºy?
Cà ng kỳ lạ hÆ¡n nữa là trong khi miệng Phan Thúc Äịnh truy há»i anh dồn dáºp không ngừng thì tay Äịnh viết nhanh và o má»™t mảnh giấy con mấy hà ng chữ giÆ¡ ra trÆ°á»›c mặt anh :
“Cứ giữ vững thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, tôi sẽ có cách cứu thoát. Máºt vụ là kẻ thÆ°á»ng đến tiếp xúc vá»›i anh. Bà cụ biết mặt.â€
Anh vừa Ä‘á»c xong thì Phan Thúc Äịnh đã vê nhá» mẩu giấy cho và o miệng. Anh cố vấn của Cẩn ấy vẫn liên tiếp, dồn dáºp truy há»i anh :
- Nà y ông Hồng Nháºt! Những câu trả lá»i của ông chẳng nói lên má»™t Ä‘iá»u gì cả.
- Thế ông muốn tôi nói những gì?
- Ông cần nhá»› rằng ông Ä‘ang ở trong tay chúng tôi. Chúng tôi rất coi trá»ng những ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u nhÆ°ng cÅ©ng rất dứt khoát vá»›i những ngÆ°á»i Æ°Æ¡ng ngạnh. Chứng tôi không phải Ä‘e dá»a suông đâu. Chúng tôi nói thế nà o là là m thế ấy. Ông phải trả lá»i đầy đủ những câu há»i của chúng tôi. Chúng tôi muốn biết rõ vá» sá»± hoạt Ä‘á»™ng của ông và tổ chức của ông ở trong thà nh phố nà y. Chỉ có thế thôi. TrÆ°á»›c mặt ông có hai con Ä‘Æ°á»ng rõ rệt, ông hãy chá»n lấy má»™t: hoặc là ông sẽ sống già u sang, sung sÆ°á»›ng có nhà lầu xe hÆ¡i, hoặc là ông sẽ chết khổ sở tối tăm mà chắc chắn là không được chết ngay đâu...
- Tôi sẽ không nói gì hÆ¡n những Ä‘iá»u tôi đã nói vá»›i ông đâu.
Cuá»™c thẩm vấn đến đây kết thúc. Phan Thức Äịnh má»i mệt bÆ°á»›c ra ngoà i.
* * * * *
Äêm hôm nay cÅ©ng nhÆ° đêm hôm qua, Hồng Nháºt không thể ngủ được. Tinh thần anh căng thẳng. Phần phải lo đối phó vá»›i địch, phần nghÄ© đến phong trà o bên ngoà i Ä‘ang lên mà vắng mặt mình, phần Ä‘au xót vì bà cụ chủ nhà cÆ¡ sở bị giết, đầu óc anh ngổn ngang bao nhiêu ý nghÄ©. Anh tá»± kiểm Ä‘iểm nghiêm khắc bản thân mình đã để sa và o bẫy của giặc nhÆ°ng chÆ°a hiểu rõ nguyên nhân nà o bá»n địch đã biết rõ cÆ¡ sở bà máºt của anh - chá»— chỉ có má»™t và i ngÆ°á»i cùng hoạt Ä‘á»™ng tháºt tin cẩn má»›i biết.
Äêm hôm nay, Hồng Nháºt cà ng thao thức hÆ¡n vì thái Ä‘á»™ kỳ lạ của anh chà ng cố vấn cao cấp của Ngô Äình Cẩn. Anh ta là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o? Tại sao giữa những lá»i truy há»i và cái nhìn của anh ta đối vá»›i mình có sá»± khác nhau? Có dòng chữ anh ta viết vá»™i cho mình Ä‘á»c “Máºt vụ là kẻ thÆ°á»ng đến tiếp xúc...â€.
NgÆ°á»i thÆ°á»ng đến tiếp xúc vá»›i mình đại diện cho những sinh viên tÃch cá»±c đấu tranh nòng cốt của phong trà o là ... Có lẽ nà o nhÆ° váºy nhỉ! NgÆ°á»i ấy đã trải qua thá» thách rồi cÆ¡ mà ? Chẳng lẽ tên phản bá»™i xấu xa ấy lại là ... Biết đâu đây chẳng là má»™t đòn li gián rất thâm hiểm của bè lÅ© Ngô Äình Cẩn mượn tay mình giết ngÆ°á»i của mình? Chúng nó đã bắt mình, chúng nó không ngu xuẩn gì lại chỉ cho mình biết máºt vụ của chúng. Äây chỉ là má»™t cái bẫy chúng giÆ°Æ¡ng ra để Ä‘Æ°a mình và o tròng. Phải hết sức cảnh giác! NhÆ°ng cặp mắt anh ta nhìn mình thá»±c là kỳ lạ, hình nhÆ° đây không phải là cái nhìn của kẻ thù. Hay anh ta là má»™t trà thức cÅ©ng xuất thân từ sinh viên mà ra nên có cảm tình vá»›i phong trà o đấu tranh của thanh niên sinh viên. Không! Không thể nhÆ° thế được, bởi vì anh ta giữ má»™t chức vụ cao cấp và lại là cố vấn riêng thân tÃn của tên ác quá»· Ngô Äình Cẩn. Phải nhÆ° thế nà o má»›i được nó tin cáºy chứ! Mình phải hết sức tỉnh táo, hết sức cảnh giác!
Hồng Nháºt đặt cho mình biết bao câu há»i, bao nhiêu giả thuyết rồi lại tá»± mình đánh đổ những câu há»i, những giả thuyết ấy. Äêm đã khuya lắm rồi, anh vẫn thao thức không ngủ được. Xà lim tối om, chỉ có má»™t khoảng ánh sáng tròn đèn Ä‘iện bên ngoà i chiếu và o qua má»™t lá»— thông hÆ¡i có chấn song và lÆ°á»›i thép che. Anh thấy bốn bá» im lặng. Chỉ có tiếng muá»—i kêu ra rả bên tai anh, xua Ä‘i không hết. Thỉnh thoảng có tiếng máy xe hÆ¡i vá»ng từ xa xa lại. Bá»—ng anh nghe có tiếng già y nhẹ nhà ng Ä‘i lại sát cá»a xà lim anh. Rồi có tiếng Ä‘áºp khẽ lá»— thông hÆ¡i . Anh ngẩng lên nhìn. Má»™t bà n tay nhét qua dây thép má»™t mẩu giấy. Bà n tay biến mất và tiếng già y nhẹ nhà ng xa dần. Anh Ä‘u ngÆ°á»i lên nhìn qua song sắt lá»— thông hÆ¡i. Anh hãy còn kịp nhìn thấy bóng má»™t ngÆ°á»i lÃnh quân cảnh Ä‘ang Ä‘i khuất và o sau dãy nhà giam.
Hồng Nháºt Ä‘Æ°a sát tá» giấy và o ánh sáng của lá»— thông hÆ¡i. Má»™t nét chữ quen thuá»™c là m anh sung sÆ°á»›ng bà ng hoà ng cả ngÆ°á»i, tưởng nhÆ° không tin và o mắt mình nữa. Anh cố định thần Ä‘á»c lại. Äúng những dòng chữ ấy :
“Hoan nghênh tinh thần vững và ng của đồng chÃ.
Hãy lấy cá»› có bệnh và xin chuyển sang bệnh viện Ä‘iá»u trị.
Sông HÆ°Æ¡ngâ€
Anh Ä‘á»c lại lần nữa và nắm chặt tá» giấy trong tay. Rồi chợt nhá»› ra, anh Ä‘Æ°a lên miệng nhai và nuốt chá»ng. Anh mừng quá. Mấy dòng ngắn ngủi trên giấy vá»›i chữ ký máºt hiệu “Sông HÆ°Æ¡ng†quen thuá»™c có phép thần kỳ diệu là m cho anh cảm thấy tất cả xà lim, song sắt chung quanh anh tan rã, đổ sụp.
Thì ra lúc nà o tổ chức cÅ©ng ở bên anh, lúc nà o các đồng chà cÅ©ng ở bên anh. Tất cả những cùm xÃch nhà giam, lưỡi lê của bá»n địch không thể nà o ngăn cách được anh vá»›i tổ chức, vá»›i các đồng chà của anh. Cho nên từ lúc bị bắt cho đến giá», dù là ở trong tay kẻ thù, ở giữa vòng vây của kẻ thù, có lúc nà o anh thấy mình cô Ä‘á»™c đâu, có lúc nà o anh thấy mình lẻ loi đâu. Lúc nà o anh cÅ©ng tin ở chung quanh anh, đằng sau anh có sức mạnh của cả má»™t táºp thể vÄ© đại, cái táºp thể vÄ© đại ấy sẽ đè bẹp quân thù. ChÃnh nhá» lòng tin ấy, anh đã nhìn kẻ thù bằng cặp mắt của ngÆ°á»i ở thế thắng, thế vô địch, thế chÃnh nghÄ©a.
Äúng nhÆ° Ä‘iá»u anh tin tưởng, chá»— nà o cÅ©ng có tổ chức của ta, có ngÆ°á»i của ta. Trong bóng tối của xà lim mà anh nhÆ° đã nhìn thấy những cặp mắt tin tưởng của các đồng chà nhìn anh, những nụ cÆ°á»i lạc quan của các đồng chà đón anh, những bà n tay thân thiết của các đồng chà giÆ¡ ra phÃa anh. Anh buông tâm hồn mình trôi trong niá»m sung sÆ°á»›ng đó...
Sáng lúc nà o không biết. Cánh cá»a xà lim mở toang. Hai tên máºt vụ đã đứng ở cá»a xà lim giÆ¡ tay ra hiệu cho Hồng Nháºt Ä‘i theo chúng lên phòng thẩm vấn.
Xem tiếp chương 26
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 06:16 PM.
|
|
|
| |