Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 421: Tử nhân yêu!
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Đề nghị của Đồ Trường Văn được hai người tán thành, sau đó hai người cùng xem băng ghi hình, tuy rằng còn lo lắng hai người sẽ động chân động tay nhưng Đồ Trường Văn vẫn rời đi. Hắn nghĩ có đánh nhau cũng không sau, dù gì Lạc Phi Phi cũng đánh không lại Đường Kim, mà Đường Kim chắc chắc luyến tiếc vóc dáng đại mỹ nữ nên không thể nặng tay được.
Cho dù Đường Kim có vô lễ Lạc Phi Phi hay không, cũng không phải là Đồ Trường Văn có thể quản được, thay vì nhắm mắt làm ngơ thì rời đi coi như không biết ổn hơn.
Ngồi xem băng ghi hình là một chuyện cực kì buồn tẻ, dù là dân chuyên nghiệp cũng không ưu nó nói gì Đường Kim, cho nên hắn xem qua một tí rồi chuyển ánh mắt lên người Lạc Phi Phi.
Lạc Phi Phi đang rất chuyên chú, cẩn thận nhìn, đôi khí phóng to, tạm dừng, có vẻ rất thành thạo, rõ ràng không phải lần đầu làm chuyện khô khan này.
Lạc Phi Phi đúng là mỹ nữ càng nhìn càng thấy đẹp, mặc dù nhìn lần đầu đã xinh đẹp mê người nhưng mà càng nhìn càng khiến người ta mê muội, lúc này Đường Kim đã hết buồn tẻ rồi, có mỹ nữ như vậy nhìn mấy giờ có sao đâu.
Thời gian Đường Kim ngắm mỹ nữ trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác đã hơn năm giờ chiều, gần ba tiếng ngồi một chỗ Lạc Phi Phi luôn luôn biểu hiện sự bình tĩnh, cho dù vừa mới mất đi người chí thân, lại mất đi nụ hôn đầu tiên trong nhà xác đầy quỷ dị, nhưng nàng có thể giữ vững bình tĩnh, không thể không nói tố chất tâm lí rất tốt.
Nhưng bỗng nhiên ngay lúc đó, trên người Lạc Phi Phi không tự chủ tản mát ra một cỗ khí thế tức giận, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt đỏ bừng, hàm răng vang lên tiếng va lách cách, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào màn hình!
Đường Kim dĩ nhiên cảm thấy có gì không thích hợp, ánh mắt rời khỏi bộ ngực cao ngất của Lạc Phi Phi nhìn về phía màn hình, trên màn ảnh đã dừng phát, hình ảnh đọng lại là một người đàn ông râu cá trê, dáng người có vẻ gây yếu, thoáng nhìn có cảm giác gay vãi.
- Người này nhìn không giống đàn ông lắm, chẳng lẽ là gay?
Đường Kim nhìn kỹ, cảm thấy không đúng lắm, nhưng dù gì băng ghi hình chất lượng không cao, hình ảnh không sắc nét lắm.
- Đó là phụ nữ!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói.
- Phụ nữ?
Đường Kim giật mình.
- Đầu năm nay còn chơi nữ giả nam trang, khẳng định không phải là người tốt, Phi Phi mỹ nữ, cô biết cô ta?
- Cô ta có hóa thành tro tôi cũng nhận ra!
Lạc Phi Phi phẫn hận nhìn màn hình.
- Cô ta là Khương Vân Hi, đã từng là bạn gái của anh tôi, hơn nữa cũng là thành viên Tiềm Long!
Là thành viên Tiềm Long, lại là bạn gái cũ của Lạc Phong Vũ, Khương Vân Hi vừa vặn xuất hiện ở rạp chiếu phim khi Lạc Phi Vũ bị hại, lại hóa trang, người ngu cũng nhìn ra có vấn đề nói gì thông mình như Lạc Phi Phi.
Trọng yếu hơn, Khương Vân Hi căn bản chưa từng nói mình ở đó, nếu không phải nhìn băng ghi hình, Lạc Phi Phi cũng không biết Khương Vân Hi đã ở Ninh Sơn, mà cảnh sát cũng không hoài nghi Khương Vân Hi, bởi vì cảnh sát không nhận ra Khương Vân Hi, hơn nữa đặc công Tiềm Long mỗi người đều có vô số thân phận giả, cảnh sát có điều tra cũng không phát hiện manh mối gì.
Nếu không phải Lạc Phi Phi rất quen thuộc Khương Vân Hi, nếu không phải nàng tự mình xem băng ghi hình, nếu là nàng luôn nhận định hung thủ là Đường Kim, trực tiếp tìm Đường Kim báo thù, nàng chỉ sợ không thể biết chuyện này, thậm chí có thể sẽ chết trong tay Đường Kim, mà cứ như vậy, sợ rằng cũng không ai nghi ngờ Khương Vân Hi.
- Phi Phi mỹ nữ, giờ cô tin tưởng tôi không giết anh trai cô chứ?
Đường Kim lười biếng hỏi.
Lạc Phi Phi lạnh lùng nhìn Đường Kim, lại không hề nói gì, đột nhiên đứng dậy, đi ra ngoài.
- Lạc thiếu tá, xem hết băng ghi hình sao?
Lạc Phi Phi mới đi ra, Đồ Trường Văn đã hỏi.
- Tôi muốn đưa anh tôi về nhà, bố mẹ tôi muốn gặp anh ấy.
Lạc Phi Phi chỉ lạnh lùng nói.
- Ơ... Được, tốt, tôi liền an bài.
Đồ Trường Văn ngẩn ngơ, sau đó lập tức gật đầu.
- Không cần an bài, tôi tự làm được rồi.
Lạc Phi Phi lạnh lùng nói một câu, lại quay vào nhà xác.
Đồ Trường Văn nhìn Đường Kim, nhất thời không biết chuyện gì phát sinh, chẳng qua là trước mặt Lạc Phi Phi, hắn cũng không tiện hỏi, vì thế cũng đành phải đi theo Lạc Phi Phi, mà Đường Kim cũng vội vàng đi theo.
Ước chừng mười phút sau.
Cửa cục cảnh sát Ninh Sơn.
Một chiếc xe việt dã biển quân sự vừa khởi động, lái xe là một mỹ nữ mặc quân trang dáng người nóng bỏng, đúng là Lạc Phi Phi, mà sau còn có một người mặc đồ Tây, nhìn kĩ phát hiện hắn đã không còn khí tức gì, chính là Lạc Phong Vũ.
Lạc Phi Phi muốn đưa anh trai mình về nhà theo cách này, tuy rằng Đồ Trường Văn cảm thấy có chút quỷ dị, nhưng hắn cũng sẽ không nói gì.
- Phi Phi mỹ nữ, không cần tôi giúp cô báo thù sao?
Đường Kim lúc này ngồi ghế lái phụ, thành tâm hỏi.
- Lạc Phi Phi tôi báo thù, không cần mượn tay người khác!
Lạc Phi Phi lạnh lùng nhìn Đường Kim:
- Cậu có thể đi xuống!
- Thật sự là đáng tiếc.
Đường Kim buồn bực lẩm bẩm:
- Tôi muốn giúp mỹ nữ báo thù, sau đó mỹ nữ lấy thân báo đáp!
Vừa nói vừa mở cửa xe, Đường Kim bước xuống xe.
Mà hắn vừa xuống xe, Lạc Phi Phi liền đạp cần ga, xe việt dã nhanh chóng rời đi.
Nhìn xe việt dã chạy xa xa, Đường Kim có chút không muốn, đại mỹ nữ như vậy, cứ như vậy chạy mất thật sự là đáng tiếc,nhưng không muốn cũng phải chấp nhận, hắn hiện tại cũng không thể đuổi theo, chuyện Tần Khinh Vũ còn phải giải quyết.
- Đường Kim, Lạc thiếu tá tìm được hung thủ chân chính rồi sao?
Sau đó, Đồ Trường Văn rốt cục nhịn không được hỏi.
- Tìm được rồi, một tử nhân yêu.
Đường Kim thuận miệng nói một câu, sau đó đột nhiên theo biến mất tại chỗ.
Lessbian?
Đồ Trường Văn cười khổ, lắc đầu, quyết định không quan tâm việc này, bất luận là Tiềm Long hay là Ám Kiếm, hoặc là Đường Kim, chuyện của những người này cũng không phải một đại đội trưởng bé nhỏ như hắncó thể nhúng tay.
Lúc này, Đường Kim đã xuất hiện ở biệt thự trên núi.
- Ninh giáo quan, giúp tôi tra một chút thông tin Lạc Phi Phi tư chất nguyên liệu, còn có chị phải tìm chỗ của Khương Vân Hi, nếu không có gì bất ngờ thì Lạc Phi Phi sẽ tìm Khương Vân Hi, quan sát giúp tôi trước.
Đường Kim tìm được Ninh Tâm Tĩnh, kể đơn giản lại mọi chuyện rồi nói yêu cầu
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 422: Nhẫn tiên nữ.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
Khương Vân Hi chắc chắn đã rời Ninh Sơn, Đường Kim tạm thời không thể rời Ninh Sơn, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ để Khương Vân Hi ăn ốc bắt hắn đổ vỏ, nếu sau khi hắn giải quyết chuyện Tần Khinh Vũ mà Lạc Phi Phi vẫn không có thể giết chết Khương Vân Hi vậy hắn sẽ động thủ.
Còn Khương Vân Hi vì sao giết Lạc Phong Vũ, Đường Kim không rảnh thăm dò vì chẳng liên quan gì đến hắn.
Ninh Tâm Tĩnh rất sảng khoái đồng ý yêu cầu của Đường Kim, trên thực tế, hiện tại trụ sở tạm thời của Ám Kiếm ở Ninh Sơn có khác gì hậu hoa viên của Đường Kim đâu. Đừng nói năng lực cá nhân của hắn, chỉ riêng Tống Oánh và bốn tiểu ma nữ đã đủ để hắn chỉ tay năm ngón rồi.
Đương nhiên, Đường Kim không hứng thú ra lệnh lắm, hắn chỉ ngẫu nhiên nhờ Ninh Tâm Tĩnh giúp làm chuyện gì đó mà thôi, mà việc này đa phần liên quan đến mỹ nữ hắn nhìn trúng, điều này làm Ninh Tâm Tĩnh không biết nói gì, người này tuổi không lớn, tâm ý lại lớn vậy, hai tháng nay mỹ nữ bị hắn lừa không ít a.
- Ninh giáo quan, tôi đi trước.
Đường Kim không ở đây lâu, chỉ cổ quái nhìn Ninh Tâm Tĩnh một cái, hôm nay Ninh Tâm Tĩnh mặc đồ ngụy làm Đường Kim không tự chủ nhớ đến Lạc Phi Phi, dáng người Ninh Tâm Tĩnh có thể sánh với Lạc Phi Phi chỉ tiếc là vết sẹo trên mặt nàng hơi dọa người một chút.
Đường Kim mau chóng rời biệt thự, lúc sau lại không hề đi tìm Hàn Tuyết Nhu, cũng không cùng Thất tiên nữ, hắn chỉ đơn giản cùng Tống Oanh ăn bữa tối ở bếp sau đó trở về kí túc xá.
Lạc Phong Vũ bị giết, tuy rằng hắn quan tâm, nhưng Lạc Phong Vũ bị độc châm ám sát làm cho hắn có một ý tưởng, tối nay hắn phải làm vài thứ.
************************
Ngày hôm sau, bảy giờ sáng.
Khu nhà trọ trí thức.
Kiều An An ngồi xếp bằng trên giường nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, mở to mắt, sau đó có chút ngạc nhiên hô ra tiếng:
- Đường Kim, anh đến đây lúc nào a?
- Thất tiên nữ, em lại gọi sai rồi.
Đường Kim cười hì hì nói.
Kiều An An đỏ mặt lên, giọng nói nhỏ đi nhiều, cách xưng hô cũng thay đổi:
- Chồng.
- Thế mới đúng nha!
Đường Kim vui vẻ, thuận tay ôm Kiều An An lên đùi hắn.
Hàn Tuyết Nhu như thế nào cũng không chịu kêu Đường Kim là chồng, điều này làm cho Đường Kim có chút buồn bực, mà Thất tiên nữ lúc đầu cũng thế, bất quá sau vài lần nàng không thể hầu hạ, dưới sự bán lừa gạt bán bắt buộc của Đường Kim nàng cũng đã kêu chồng để xin tha, mà mỗi lần như thế nàng đều không tự chủ được đỏ mặt.
- Anh đến đây lúc nào? Sao không đánh thức em!
Kiều An An ôn nhu hỏi.
- Anh cũng vừa mới tới.
Đường Kim nói xong không nhịn được ngáp một cái, tựa hồ mệt mỏi chỉ muốn ngủ.
Kiều An An lúc này mới phát hiện vẻ mặt Đường Kim mệt mỏi, giống như thức trắng mấy đêm vội hỏi:
- Không phải là tối qua thức khuya chứ? Nhìn anh mệt mỏi quá!
- Đúng vậy a, tối hôm qua anh làm cho em một vật!
Đường Kim gật gật đầu, nói xong liền từ trong túi quần lấy ra một vật, đưa tới Kiều An An trước mắt
- Thất tiên nữ, cho em.
Kiều An An ngẩn ngơ, lập tức kinh hỉ:
- Nhẫn?
- Đúng vậy, nhẫn tiên nữ độc nhất vô nhị!
Đường Kim nghiêm túc nói.
Kiều An An cầm nhẫn, đưa tới trước mắt nhìn kỹ, sau đó kinh hô:
- Này, đây là của em?
Đó là một chiếc nhẫn bằng vàng, nhìn qua không có gì đặc biệt, chỉ là to rộng hơn một chút, cũng nặng hơn một chút, hiển nhiên là dùng nhiều vàng hơn một chút.
Nhưng cầm đến trước mắt nhìn kỹ, có thể nhìn ra chiếc nhẫn này không bình thường, trên mặt nhẫn khắc một người nhỏ, chính xác là một hoàng kim tiểu mỹ nữ, làm Kiều An An kinh hô chính là hoàng kim tiểu mỹ nữ nhìn kĩ chính là phiên bản thu nhỏ của nàng, hơn nữa rất sống động, là người quen nàng, chỉ cần liếc mắt là nhận ra.
Tính theo giá trị của vàng, chiếc nhẫn này không giá trị lắm, nhưng Đường Kim nói không sai, đây đúng là cái nhẫn độc nhất vô nhị, trên đời này không còn ai biết làm nhẫn hình dạng này.
- Anh cả đêm không ngủ vì làm nhẫn này cho em?
Kiều An An mắt đẹp có chút phiếm hồng, lúc này nàng đã bị cảm động.
- Thất tiên nữ, chiếc nhẫn này kỳ thật còn có chút đặc biệt... Ô!
Đường Kim nói còn chưa dứt lời, Kiều An An liền chủ động dâng đôi môi anh đào, chặn lời hắn muốn nói lại.
Cứ ở trên giường Kiều An An rất không thoải mãi, lúc này nàng chủ động, Đường Kim đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội như thế, lúc này miệng không dùng đến chức năng nói chuyện mà dùng để chén đại tiệc tiên nữ đưa đến cửa, mà lúc này cần gì nói nữa, bởi vì phải làm việc rồi!
Thân thể trắng muốt như tuyết hiện ra trước mắt Đường Kim, có lẽ mấy hôm nay luyện công mà sáng nay năng lực của Kiều An An ít nhất tăng gấp đôi.
Nửa giờ sau.
Kiều An An vô lực nằm trong lòng Đường Kim, thở gấp, tựa hồ sức nói chuyện cũng không có, mà hai tay Đường Kim không nhàn rỗi leo lên đính tuyết sơn, cảm thụ sự biến hóa thần kỳ cũng xúc cảm tuyệt vời.
Nghỉ tạm thêm vài phút đồng h, Kiều An An đã khôi phục một ít khí lực, cầm cái nhẫn tiên nữ, đưa cho Đường Kim, vô cùng mềm mại còn có mấy phần kiều mỵ nói:
- Chồng, đeo cho em!
Đường Kim thả lỏng một bàn tay, đeo nhẫn vào ngón vô danh của Kiều An An:
- Thất tiên nữ, chiếc nhẫn này còn có tác dụng đặc thù, anh biểu diễn cho em xem.
Nói xong, Đường Kim xoay tiên nữ trên nhân một vòng, miệng tiểu tiên nữ đột nhiên bắn ra một cây kim thật nhỏ!
*bộ này tác giả viết nv9 tuổi nhỏ quá, mà toàn ngự tỉ nên xưng hô loạn loạn một chút, anh em thông cảm.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 423: Nằm mơ cũng tán gái.
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Đây là cái gì vậy?
Kiều An An sững sờ, cây kim rất ngắn, đại khái dài một cm, bởi vì màu sắc cũng nó hoàn toàn trùng với màu nhẫn nên rất khó phát hiện.
- Thất tiên nữ, cây kim có độc nên nếu ai có ý hại em thì cứ đâm hắn, hắn chắc chắn sẽ chết.
Đường Kim cẩn thận hướng dẫn sử dụng:
- Bình thường thì em không dùng đến nó, nhưng phòng ngừa vạn nhất, em cũng có thêm một cách tự bảo vệ mình, anh cũng yên tâm hơn. Nhìn nè, xoay một vòng cây kim hiện ra, lại xoay vòng khác, nó sẽ thu hồi, chỉ cần không xoay nó thì đánh mạnh thế nào cây kim cũng sẽ không xuất hiện.
Một cây độc châm có thể làm thịt đặc công Tiềm Long như Lạc Phong Vũ, tương tự một cái nhẫn giấu một cây độc châm, có lẽ cũng có thể làm một mỹ nữ tay trói gà không chặt tự bảo vệ mình, Kiều An An tuy rằng bắt đầu luyện nội công, nhưng trong ngắn hạn sẽ chưa có thành quả, mặc dù đã có người âm thầm bảo vệ Kiều An An nhưng Đường Kim vẫn không quá yên tâm, cho nên hắn bắt đầu chế tạo loại nhẫn này.
Loại nhẫn này đương nhiên cũng không phải hắn tự nghĩ ra, năm đó sư phó hắn Đường Môn cũng đã nói nhẫn độc tương tự, hắn chỉ cải tiến một chút tăng thêm ý nghĩa đặc thù.
Đường Kim đương nhiên hi vọng Kiều An An không cần dùng đến nó, nhưng không cần không có nghĩa là không có.
Kiều An An biết công dụng của chiếc nhẫn cũng hơi giật mình, nhưng cũng chăm chú học cách sự dụng, rất nhanh đã sử dụng thành thạo
- Thất tiên nữ, anh ngủ một lát.
Đường Kim quả thật mệt mỏi chỉ muốn ngủ, chỉ cho Kiều An An cách sử dụng nhẫn xong hắn liền ôm thân thể mê người của nàng nằm xuống.
Kiều An An mặc dù cũng không buồn ngủ, nhưng nàng vẫn ngoan hiền nằm trong lòng Đường Kim, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay, ánh mắt lóe ra vài phần vui sướng, còn có mấy phần hạnh phúc.
Đối với Đường Kim mà nói, làm nhẫn vàng tương đối dễ dàng, chỉ là khắc mỹ nữ lên trên đó tương đối tiêu hao tinh thần cho nên hắn ngủ một mạch đến năm giờ chiều, sau khi bụng réo ầm lên mới tỉnh lại.
Thân thể mềm mại trong lòng đã biến mất, Đường Kim ngồi dậy, liền thấy trên tường có dán một tờ giấy có mấy chữ:
- Chồng, tỉnh liền gọi điện cho em.
Đường Kim cầm di động, bấm số Kiều An An.
Điện thoại thông, bên kia lại truyền tới tiếng hồ đồng thanh thanh thúy:
- Này cha nuôi, lại đi tán gái à?
Đường Kim ngẩn ngơ, Thất tiên nữ bây giờ đang cùng bốn Tiểu ma nữ cùng một chỗ.
- Đúng vậy a, mới tán con gái Chu công.
Đường Kim thuận miệng nói một câu, sau đó chợt nghe bên kia bốn tiểu nha đầu cùng nhau hô to:
- Mẹ nuôi, cha nuôi nằm mơ cũng tán gái!
Bên kia truyền đến một tiếng cười duyên, đúng là tiếng cười của Kiều An An tiếp theo giọng nói Kiều An An qua điện thoại vang lên trong tai Đường Kim:
- Anh mới dậy à?
- Mới tỉnh, còn chưa dậy!
Đường Kim hì hì cười.
- Thất tiên nữ, em về giờ chứ? Bây giờ em về thì anh đỡ phải dậy.
- Em chưa về được.
Kiều An An nhỏ giọng trả lời,
- Gần đây em không chơi cùng Khả Ái Linh Lợi, mấy cô bé muốn đêm nay ngủ cùng em, em cũng đã đồng ý rồi.
Đường Kim nhất thời buồn bực, bốn tiểu nha đầu này còn bé học gì không học đã học làm bóng đèn rồi!
- Mẹ nuôi, bảo cha nuôi đến đây đi, mẹ phải canh chừng không cha nuôi lại đi tán gái!
Đầu bên kia điện thoại, một tiểu nha đầu dạy Kiều An An.
- Không chen ngang..., anh mới tỉnh chắc đói bụng rồi, nhanh đi ăn đi.
Kiều An An ôn nhu nói.
- Uh, tốt.
Đường Kim không nói nữa, có bốn Tiểu ma nữ ở đó, hắn sẽ không đi tìm Kiều An An.
Cúp điện thoại, Đường Kim liền mặc quần áo rời giường.
Mấy phút sau, Đường Kim rời khu nhà trọ, bấm máy gọi cho Hàn Tuyết Nhu
Kỳ thật Đường Kim vốn tính buổi sáng đi tìm Hàn Tuyết Nhu, chỉ là Kiều An An chủ động, đột nhiên làm rối kế hoạch của hắn, đại tiệc tiên nữ chủ động đưa đến bên miệng làm gì có chuyện kiêng, cho nên giờ hắn mới rảnh tìm Hàn Tuyết Nhu.
Đường Kim bận rộn một buổi tối, đương nhiên sẽ không chỉ làm một cái nhẫn, đừng nói Hàn Tuyết Nhu không có năng lực tự vệ nào, cho dù nàng có thể tự bảo vệ mình, hắn cũng phải làm cho bạn gái xinh đẹp này một cái.
- Anh ở đâu vậy? Em đang cùng Phương Mẫn đánh bowling.
Hàn Tuyết Nhu nũng nịu nói qua điện thoại:
- Chỗ lần trước chúng ta chơi đó, anh có qua không?
- Anh tới liền
Đường Kim dĩ nhiên đồng ý.
Sân bowling, bốn nữ sinh đang cùng đánh bowling, trong đó hai người là Hàn Tuyết Nhu cùng Phương Mẫn, còn hai người là bạn học của Phương Mẫn ở Ninh Sơn nhất trung.
Ninh Sơn nhất trung và Ninh Sơn Nhị Trung thi giữa kỳ cùng một lúc, thi xong, mọi người dĩ nhiên đều muốn chơi đùa, Phương Mẫn lần này rủ hai bạn học, cùng gọi bạn trai Ngả Liên, Ngả Liên cũng kêu hai nam sinh đi cùng, cuối cùng cô bé còn gọi Hàn Tuyết Nhu.
Phương Mẫn vốn tưởng rằng Hàn Tuyết Nhu sẽ cùng đưa Đường Kim cùng tới, lại không nghĩ rằng Hàn Tuyết Nhu chỉ đi một mình, cũng không phải Hàn Tuyết Nhu không gọi cho Đường Kim mà nàng muốn hắn chủ động gọi cho mình.
Lúc này, ba nam sinh viên đang ném bowling đường băng bên cạnh, còn bốn nữ sinh cũng tự chơi, tỉ lệ nam nữ hơi mất cân bằng, nhưng dù nữ sinh nhiều thì ngoài Ngả Liên thì sự chú ý của hai nam sinh đều dồn vào Hàn Tuyết Nhu.
Rốt cục có nam sinh không nhịn được nói với sang:
- Hàn Tuyết Nhu, nhìn em đánh bowling thật lợi hại, chúng ta đấu một trận chứ?
Nam sinh này là anh họ Ngả Liên, tên là Ngả Hữu Lượng, bộ dạng rất soái, cao lớn uy mãnh, nghe nói Ngả Liên tìm được bạn gái là hoa hậu trung học, hắn cũng mê tít mắt, cũng muốn tìm tiểu nữ sinh trung học xinh đẹp, hiện tại hắn đã nhắm Hàn Tuyết Nhu rồi.
- Không đâu!
Hàn Tuyết Nhu rất thẳng thắn cự tuyệt, nàng liếc mắt liền nhìn ra Ngả Hữu Lượng này đang lôi kéo làm quen, nàng không mắc mưu.
Phương Mẫn cũng nhìn ra ý đồ của Ngả Hữu Lượng, cô bé còn nói trực tiếp hơn:
- Này, Ngả Hữu Lượng, Hàn Tuyết Nhu là danh hoa đã có chủ rồi, anh đừng để ý bạn ấy nữa!
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 424: Không dùng tay cũng có thể thắng anh!
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Nào có, thật sự anh chỉ muốn so kỹ thuật với Hàn Tuyết Nhu mà thôi.
Ngả Hữu Lượng thực vô tội nói:
- Không tin em hỏi Ngả Liên, bowling chính là sở trường của anh.
- Nếu anh thật sự muốn đấu a, chờ bạn trai Hàn Tuyết Nhu đến đây, anh đấu cùng anh ta đi.
Phương Mẫn cười hì hì nói, nàng đã biết Đường Kim sẽ đến.
- Được a, chờ anh ta đến nhất định anh sẽ đánh bại anh ta.
Ngả Hữu Lượng có chút khiêu khích nói.
- Thật sự muốn đánh tôi thất bại thảm hại?
Một thanh âm đột nhiên nói.
Ngả Hữu Lượng nhìn lại, nhất thời sững sờ, vẻ mặt không tin:
- Cậu chính là bạn trai Hàn Tuyết Nhu?
Cũng khó trách Ngả Hữu Lượng không tin, theo hắn thấy, Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp như vậy, bạn trai không soái bằng hắn cũng phải to cao nhưng người này chưa nói đến cao lớn, anh tuấn cũng không kể được, nếu hắn là thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, vậy thật đúng là một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu a.
- Anh đến rồi!
Hàn Tuyết Nhu vui vẻ tiếp đón, sau đó liền ôm cánh tay như chú chim nhỏ nép nào người mới đến.
- Đường Kim!
Ngả Liên cùng Phương Mẫn cơ hồ đồng thanh chào hỏi người mới tới.
Phương Mẫn mang tới hai nữ sinh, cũng có người tò mò, đây là Nhị Trung Đường Kim? Danh khí rất lớn, nhưng thoạt nhìn rất bình thường a.
Bởi vì thi đấu khiêu chiến lúc trước, Đường Kim ở Ninh Sơn Nhất Trung cũng có chút danh khí, bất quá không phải ai cũng biết Đường Kim, tỷ như hai người nữ sinh này trước kia chưa từng gặp Đường Kim.
- Honey, bowling có cái gì tốt, không bằng chúng ta đi chơi một loại cầu khác đi.
Đường Kim thuận tay ôm lấy hông Hàn Tuyết Nhu, đồng thời bắt đầu ôm nàng rời đi, hắn thật không có hứng thú gì với bowling.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ xem thường, sắc lang này tám phần là muốn hai quả cầu trên người nàng đi.
- Trình độ không được thì thành thật thừa nhận, gì mà chơi không hay chứ?
Bên cạnh truyền đến tiếng Ngả Hữu Lượng giễu cợt, phát hiện Đường Kim có thể thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, điều này làm cho Ngả Hữu Lượng rất không dễ chịu, nhưng khó chịu thì khó chịu, hắn có chút cao hứng, bởi vì hắn phát hiện đối thủ quá yếu, nói như vậy đục khoét nền tảng liền lại càng dễ rồi.
- Ngả Hữu Lượng, Đường Kim đánh bowling rất lợi hại.
Ngả Liên nhịn không được nói một câu.
- Đúng vậy a, đặc biệt lợi hại.
Phương Mẫn cũng ở bên cạnh phụ họa một câu.
Nghe được hai người nói giúp Đường Kim, Ngả Hữu Lượng lại càng khó chịu, hắn cười lạnh một tiếng:
- Có lợi hại hay không không phải nói là được, phải đấu mới biết được.
- Anh đấu với hắn một lần đi, cho hắn biết anh lợi hại thế nào!
Hàn Tuyết Nhu rốt cục không thể nhịn được nữa nói.
- Anh thấy đấu với hắn thì mất thân phận của anh quá.
Đường Kim có chút không quá tình nguyện.
- Em thấy có tỷ phú nào so tiền với ăn mày chưa?
- Anh so với hắn một lần đi, rồi chúng ta đi ăn cơm, không hắn lại nói anh không bằng hắn a.
Hàn Tuyết Nhu mặc dù biết Đường Kim dùng một ngón tay cũng có thể đánh bại Ngả Hữu Lượng. Nhưng nàng không muốn bạn trai bị xem thường a
- Được rồi!
Đường Kim rốt cục đồng ý, sau đó liền quay đầu nhìn về phía Ngả Hữu Lượng.
- Này, tên ăn mày kia, tôi sẽ đấu với anh một lần!
- Cậu nói ai là ăn mày đấy?
Ngả Hữu Lượng tức giận dị thường.
- Nói anh chứ sao?
Đường Kim mất kiên nhẫn nói
- Muốn đấu thì đừng lèo nhèo nữa, tôi không cần tay cũng thắng anh được.
- Được, vậy cũng chớ nói lời vô nghĩa, để tôi xem cậu lợi hãi cỡ nào nào.
Ngả Hữu Lượng giận rên một tiếng.
Phương Mẫn lại nhịn không được hỏi một câu:
- Ai, Đường Kim, không dùng tay sao thắng được? Đứng nói cậu dùng chân chơi nhá?
- Đúng vậy, chính là dùng chân.
Đường Kim lại rất nghiêm túc gật gật đầu, sau đó liền ôm Hàn Tuyết Nhu đi về phía trước, một bàn tay còn ôm hông Hàn Tuyết Nhu, tay kia thì tùy ý cầm một trái bowling, cuối cùng nhìn Ngả Hữu Lượng:
- Ai, tên ăn mày kia, nhìn kỹ đi, tôi không có nhiều thời gian so đo với anh, nếu anh làm được như tôi thì anh thắng.
Vừa dứt lời, Đường Kim đột nhiên thả lỏng tay cầm trái bowling, trái cầu rơi nhanh xuống.
Thấy một màn như vậy, Ngả Hữu Lượng lập tức liền cười rộ lên:
- Đến bóng cũng cầm không vững…
Chỉ là, Ngả Hữu Lượng còn chưa nói hết, Đường Kim liền nhấc chân, một giây sau trái bowling đã bị hắn đá ra ngoài.
Trái bowling chạy vào đường băng, đánh ngã toàn bộ ki, một cú đánh thật đẹp!
-Oa, cái này cũng được?
Hai bạn học với Phương Mẫn cùng kinh hô.
Ngả Liên cùng Phương Mẫn lại không ngạc nhiên, hai người vẫn còn ấn tượng sâu sắc về khả năng của Đường Kim.
Ngả Hữu Lượng sắc mặt trở nên khó coi, đừng nói dùng chân, lấy tay hắn cũng chưa chắc có thể đánh được như thế
- Honey, chúng ta đi thôi, ta còn có đồ tốt muốn tặng cho nàng sao!
Đường Kim không có hứng thú lưu lại, nhân vật như Ngả Hữu Lượng hắn không để ý chút nào.
- Ừm.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ lên tiếng, sau đó lên tiếng chào Phương Mẫn.
- Phương Mẫn, chúng tớ đi trước..., lần sau tớ mời mọi người ăn cơm!
Hai người nhanh chóng rời đi, Ngả Hữu Lượng cũng không ngăn trở, hắn cũng không ngốc, nếu so tiếp với Đường Kim thì chỉ tổ rước nhục vào mình thôi..
Chẳng qua, khi Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không thấy tăm hơi, hắn lại lại nói một câu:
- Bowling chỉ dùng tay chơi, không phải dùng chân đá, hắn tám phần là đá bóng lợi hại, đánh bowling chưa chắc lợi hại!
Ngả Hữu Lượng này rõ ràng tự tìm mặt mũi cho mình, cũng không có ai phản bác, dĩ nhiên cũng chẳng ai tán thành, mỗi người đều biết rõ, Đường Kim quả thật không dùng tay cũng có thể thắng Ngả Hữu Lượng.
- Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng đi ăn đi.
Ngả Liên đề nghị.
Tất cả mọi người tỏ vẻ tán thành, bị Đường Kim quậy một phát, hơn nữa còn thiếu đại mỹ nữ Hàn Tuyết Nhu, bọn hắn cũng không còn hứng tiếp tục đánh bowling nữa.
Mấy phút sau, đám người Ngả Liên Phương Mẫn đi ra ngoài lại thấy Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu, còn chưa đi sao.
Đứng ở cách đó không xa trên Ferrari, Hàn Tuyết Nhu và Đường Kim đang hôn nhau sục sôi ngất trời!
- Nữ sinh quả nhiên đều thích nam nhân có tiền, không phải một chiếc Ferrari sao? Hai năm nữa ta cũng mua được.
Ngả Hữu Lượng vẻ mặt ghen tị, chỉ là qua lời của hắn hiển nhiên hiểu nhầm chiếc xe là của Đường Kim.
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Chương 425: Sao không kiếm thêm đệm lưng?
Dịch giả: Hùng Bá
Biên Dịch: Hùng Bá
Nguồn: 4vn.eu
- Ferrari kia là của Hàn Tuyết Nhu.
Phương Mẫn nhịn không được nói, trong lòng có chút khinh bỉ Ngả Hữu Lượng, người ta không thích anh ...Anh cũng không cần hãm hại người ta mê tiền chứ?
- Thỉ ra là tiểu tử ăn bám.
Ngả Hữu Lượng lại mặt không đỏ tim không đập, lập tức công kích ngược lại Đường Kim ăn cơm bao (trai bao) rồi.
Cái này khiến những người khác hết chỗ nói rồi, đúng là không ăn được nho thì nói nho còn xanh đi, không nói Đường Kim ăn cơm chùa thật không, mà coi như là thật đi thì loại cơm này có mấy thằng đang ông không muốn ăn đây?
Hơn nữa, người ta hai người đều đang học trung học, nói ăn cơm bao cũng sớm quá đi, học sinh trung học không thể có tình yêu thuần khiết sao?
- Oa, mau nhìn, có người muốn nhảy lầu!
Đột nhiên, có người kinh hô .
- Làm sao?
- Đúng thế, có người đứng trên nóc nhà!
- Là một phụ nữ!
- Cô đó, ta biết, làm ở đây!
...
Đang lúc Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu hôn nhau nồng nàn đắm đuối, xung quanh đột nhiên ồn ào dị thường, Phương Mẫn cùng Ngả Liên mấy người cùng ngẩng đầu nhìn về phía mái nhà, sau đó đều phát hiện nơi đó quả thật có nữ nhân tóc tai bù xù đang đứng, mặc dù không rõ lắm tướng mạo, nhưng nhìn điệu bộ ai cũng nghĩ sắp tự tử.
Bất quá, mặc cho bốn phía động tĩnh lớn cỡ nào, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không hề bị quấy rầy chút nào, vài phút trước Đường Kim đưa cho Hàn Tuyết Nhu chiếc nhẫn khắc mỹ nữ chính là nàng, Hàn Tuyết Nhu liền chủ động hôn hắn nồng nhiệt, nếu đây không phải là nơi công cộng sợ rằng nàng đã đè hắn ra lột sạch rồi.
Một chiếc Ferrari, bên trong là một đôi tình lữ hôn nhau nồng nhiệt, bên ngoài bọn họ trên mái nhà một phụ nữ đang muốn nhảy lầu, khung cảnh thật là quỷ dị khiến nhiều người xung quanh chú ý.
- Hai người này ai vậy, bây giờ cũng hôn môi được...
- Không biết, dù sao cũng là kẻ có tiền...
- Hai người này làm vậy không phải kích thích người ta sao?
- Sao lại kích thích người ta? Đầu năm nay hôn nhau ngoài đường là bình thường mà!
- Đó là ngươi không biết người nhảy lầu kia, ta cho ngươi biết, ta biết cô ấy, ta biết vì sao phải nhảy lầu..."
- Ta cũng biết, chồng cô ta cặp bồ, chuẩn bị ly hôn!
- Không trùng hợp vậy chứ? Mới bị đả kích về mặt tình cảm chuẩn bị nhảy lầu lại gặp một đôi ân ái trước mắt.
- Ta hoài nghi này người này lập tức liền nhảy, cảnh sát phỏng chừng không kịp rồi...
- Nếu ta là cô ta sẽ nhảy xuống đè chết bọn hắn…
...
Một đám người nghị luận ầm ĩ, Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu vẫn còn hôn không ngừng, chợt đột nhiên, có người kinh hô một tiếng:
- Oa, nhảy, thật sự nhảy!
Không biết có phải là bị Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu kích thích, cũng không biết là nữ nhân này sớm đã quyết tâm nhảy lầu hay không, nữ nhân này liền nhảy xuống cố gắng đến Thiên đường trong truyền thuyết không có phiền não không có bi thương.
Mà nơi nữ nhân này nhảy xuống lại đúng như ý muốn của nhiều người là chiếc Ferrari nới đôi tình nhân đang hôn nhau cháy bỏng kích thích người ta.
- Đè chết bọn hắn!
Ngả Hữu Lượng có chút kích động, thậm chí nhịn không được thấp giọng hô lên, thế cho nên bọn người Ngả Liên bên cạnh quái dị nhìn Ngả Hữu Lượng, có nhất thiết phải ác độc vậy sao?
Nhìn thấy nữ nhân nhảy lầu sắp đè lên người Hàn Tuyết Nhu Phương Mẫn nhịn không được lớn tiếng la:
- Hàn Tuyết Nhu, mau tránh a, có người nhảy lầu!
Chỉ tiếc, Phương Mẫn kêu không kịp rồi, đôi bạn trẻ đang hôn đến ý loạn tình mê, tựa hồ không phản ứng chút nào, mà nữ nhân nhảy lầu đã sắp đụng đến nơi rồi.
Khi tất cả mọi người đang nghĩ hai người bị đè không chết cũng trọng thương thì Đường Kim có phản ứng.
Đường Kim đột nhiên khoát tay, đánh ra một chưởng, mặc dù không vỗ trúng thân thể người nhảy lầu, nhưng có một cỗ lực lượng khổng lồ phóng mạnh về nữ nhân này.
Người nhảy lầu đột nhiên bị ngăn cản, nhưng thân thể của cô ta cũng không dừng lại, mà đột nhiên bay về phía bên kia.
- Ách!
Một tiếng rên truyền vào tai mọi người, người nhảy lầu đụng trúng một người cách đó chừng mười mét, kẻ đáng thương là Ngả Hữu Lượng!
Bi kịch Ngả Hữu Lượng đang cầu nguyện người nhảy lầu đè chết Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu, lại không ngờ rằng họa trời giáng xuống đầu hắn, chỉ kịp phát ra một tiếng rên liền ngất đi, còn người nhảy lầu nện vào Ngả Hữu Lượng rồi từ từ đứng lên, nhìn như không sao cả, chỉ là mặt mũi tái nhợt, ánh mắt mờ mịt.
Đám người Ngả Liên nhìn thấy Ngả Hữu Lượng đột nhiên bị đập hôn mê, nhất thời có chút không kịp phản ứng, có mấy người âm thầm nói, chẳng lẽ đây là báo ứng? Người này vừa mới ngóng nhìn Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu bị nện, hiện tại thật là mình bị nện rồi.
Còn đa số mọi người đều nghĩ sao nữ nhân kia nhảy lầu tự nhiên thay đổi quỹ đạo rơi đột ngột vậy?
Cùng lúc, môi hôn của hai người tách ra, Hàn Tuyết Nhu giận dữ mắng nữ nhân kia:
- Này, làm người ai làm thế hử? Rảnh rỗi không có việc gì thì nhảy lầu a? Phải yêu quý tính mạng của mình chứ? Đến chết cũng không sợ thì có gì phải sợ nữa đây?
- Đúng vậy, cô không tiếc tính mạng mình thì thôi đi, nhưng đã nhảy thì kiếm chỗ vắng người ấy, cô muốn chết nhưng người khác thì không đâu, tại sao lại kiếm chỗ đông người như vậy mà nhảy chứ? Muốn đè chết người khác sao?
Đường Kim cũng bắt đầu hát đệm, sau đó còn chỉ Ngả Hữu Lượng đang hôn mê.
- Cô xem, người ta thật đáng thương, đi xem náo nhiệt thì bị nện trúng.
Vốn Hàn Tuyết Nhu có chút bất mãn lại đột nhiên thiếu chút bật cười, bạn trai của nàng thật là khiến người ta không biết nói gì, rõ ràng là hắn cố ý làm Ngả Hữu Lượng bị nện hôn mê, hiện tại lại ra vẻ đồng tình với Ngả Hữu Lượng.
- Không phải tôi muốn dạy bảo cô nhưng mà không phải chồng cô tìm vợ bé sao? Có gì mà đáng để nhảy lầu nào? Người ta vốn muốn ly hôn với cô, cô nhảy lầu không phải giúp người ta rồi sao?
Đường Kim tiếp tục giáo huấn.
- Sao cô không bàn với vợ bé sống cùng nhau, nếu không chịu được thì cũng đâu cần nhảy lầu, mà nếu cô đã muốn chết sao không kéo thêm mấy cái đệm lưng? Cô kéo thêm chồng hoặc vợ bé cùng nhảy không phải tốt hơn sao?
Một đám người trợn mắt há hốc mồm, có kiểu khuyên người như vậy sao?