Bất quá, mắt đã nhắm từ lâu, mà trên môi lại không có cảm giác gì cả ( _._! Tụt hết hứng )
Khẽ mở mắt, Tử Cảm Lãm thấy gương mặt Diệp Trần gần ngay trước mắt nàng, nhưng tại thời điểm cuối cùng, Diệp Trần đã ngừng lại.
- Không nên tuỳ tiện câu dẫn nam nhân, nam nhân 10 người thì 9 kẻ là đồ háo sắc, không thể chống cự được sự quyến rũ của nữ nhân, đến lúc đó, ngươi hối hận cũng không kịp đâu! ( Cái đù … Thằng nhép cụt Đồ không tờ rim Mất hết hứng dịch )
Trong tư thế ám muội như vậy, Diệp Trần buông lời cảnh cáo.
Ai thèm tuỳ tiện câu dẫn nam nhân chứ, chỉ đối với tên đầu gỗ như ngươi nàng mới đùa dai một chút thôi.
Tử Cảm Lãm oán giận nhìn Diệp Trần thầm nghĩ, nhưng tên gia hoả luôn tự cho mình là đúng kía, lại làm nàng khó chịu.
Diệp Trần nói xong, khẽ ngẩng đầu, định quay đi, coi như sự việc cứ như vậy mà qua đi. Tử Cảm Lãm thấy vậy, mắt khẽ đảo, trong lòng chợt nảy ra một suy nghĩ lớn mật.
Khẽ kiễng chân, Tử Cảm Lãm tự mình hôn tới.
Không chỉ có vậy, chiếc lưỡi mềm nhẵn của nàng còn khẽ cạy đôi môi của Diệp Trần, công tới.
Cảm nhận được một chiếc lưỡi đang ngọ nguậy ( ) trong miệng mình, Diệp Trần chợt ngây người, sau đó hung quang chợt loé trên đôi mắt, đầu lưỡi của hắn cũng bắt đầu đáp trả.
Hai chiếc lưỡi quấn vào nhau, cả hai người đều như bị điện giật, thân thể khẽ run.
Môi kề môi, lưỡi quấn lưỡi, hai người dính sát vào nhau một hồi, Diệp Trần hiển nhiên không thoả mãn, tay khẽ động vừa chạm vào làn da nhẵn nhụi ở bụng của Tử Cảm Lãm, đang muốn mò lên.
Nhưng lúc này, thân thể của Tử Cảm Lãm cũng di chuyển, chợt lùi ra sau một bước, hai người lập tức tách ra!
- Hắc hắc, tiểu gia hoả, muốn chiếm tiện nghi của tỷ tỷ không dễ vậy đâu!
Nhìn thấy biểu tình của Diệp Trần đang chuẩn bị phát điên, Tử Cảm Lãm trong lòng vô cùng sảng khoái.
Cùng Diệp Trần quen biết lâu như vậy ( hơn 10 ngày), cuối cùng thì nàng mới chiếm được chút thượng phong.
- Hì hì, ta đi đây!
Tử Cảm Lãm cười đắc ý, dẫn đầu ly khai phòng.
- Hừ! Nữ nhân này! Lần sau ta sẽ làm cho ngươi nhớ mặt!
Diệp Trần đã lâu rồi không đụng vào nữ nhân, bị Tử Cảm Lãm khiêu khích như vậy, không động tâm là giả, không nghĩ tới nữ nhân này lại đáng giận như vậy, cố tình gợi lên dục hoả của hắn, rồi lại bỏ đi, khiến cho Diệp Trần tức nghiến răng nghiến lợi, thề lần sau sẽ cho nữ nhân này đẹp mặt.
…
Tâm trạng của Tử Cảm Lãm hôm nay đặc biết tốt, chỉ cẩn nghĩ tới bộ dáng kinh ngạc của Diệp Trần, nàng không nhịn được muốn bật cười.
Bao nhiêu lần đập đầu vào đá khi đối mặt với Diệp Trần, hôm nay cuối cùng nàng cũng báo được thù!
- Tử Cảm Lãm làm sao vậy?
Đừng nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của Tử Cảm Lãm mà lầm, mấy tên Pháp Hào ở cùng với nàng hơn nửa tháng mới biết, nữ nhân này tựa như Trương Phi vậy, lúc này hắn thấy Tử Cảm Lãm tự dung thỉnh thoảng cười tủm tỉm, thấy lạ cũng chỉ dám nói thầm với Đại Pháo và Vô Danh mà thôi.
- Ai biết, chắc nay đi trên đường nhặt được tiền chăng?
Đại Pháo không nghĩ quá nhiều, theo lập trường của hắn, chỉ có nhặt được tiền trên đường mới có thể cao hứng một chút mà thôi.
- Yêu cờ mờ nờ rờ!!
Vô Danh ở bên cạnh, bất chợt phát biểu một câu.
- Vãi yêu! Ai dám cưa mỹ nữ trong đội ta! Ta mà biết hắn là ai, ta gọi cả team đến chém!!!!
Pháp Hào vừa nghe thấy vậy lập tức giận dữ, căm phẫn nói!
…
Đã trôi qua hơn một ngày, kể từ khi cùng Tử Cảm Lãm kích tình ( _._! ), thời gian di tích số 7 mở cửa chỉ còn không đến 12h, nhưng tại hơn một ngày này, Diệp Trần lại thắng hơn một ngàn trận đấu nữa, nhưng vẫn không hề đánh ra được vé vào cửa.
- Tình hình chỉ có thể tìm người mua một vị trí vậy!!
Diệp Trần chỉ còn một sự lựa chọn cuối cùng.
Thời gian chỉ còn chưa tới 12h, muốn đánh ra vé vào cửa tỷ lệ nhỏ tới đáng thương.
Không đánh rơi ra vé vào cửa, không có nghĩa là Diệp Trần hoàn toàn không có cơ hội tiến vào di tích. Trến thực tế chỉ cần tốn một chút kim tệ, muốn tiến vào di tích cũng không phải vẫn đề quá lớn.
Tuy rằng trên diễn đàn số người bán vé vào cửa là rất ít, nhưng muốn mua một slot ( vị trí ) để tiến vào cũng chẳng phải là điều khó khăn.
Những người chơi đánh ra những vé vào cửa buộc định ( bị khoá ), đều có thể bán ra những slot, mỗi slot 300 kim tệ, giá cả cũng không phải quá cao.
Chỉ có điều, đội ngũ như vậy sẽ là một đội ngũ tạp nham, mà trong bất đồng di tích sẽ có những quy tắc khác nhau, có một số di tích đòi hỏi, những thành viên trong đội ngũ phải có thực lực tương đương nhau, nếu không cho dù lực lượng cá nhân có mạnh đến đâu, cũng không thể đi đến cuối cùng.
Hai ba năm trước, từng có một một phó bản trong một di tích nọ, cả đội ngũ sở hữu tổng cộng 6 lần hồi sinh, bất luận một người chơi nào trong đội ngũ tử vong đều bị trừ đi một lần. Đối với loại phó bản này, nếu chỉ là tổ đội một người sẽ chiếm được một ưu thế thật lớn, trái lại mang theo một đống đội hữu rác rưởi, xa lạ hoàn toàn, gặp phải loại hình phó bản này, quả là bi kịch!
Tuy rằng tỷ lệ xuất hiện phó bản này trong di tích nhỏ cực nhỏ, Diệp Trần cũng từng suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng do có quá nhiều điểm tích luỹ Cạnh Kỹ tràng, nên mới bỏ ra một lượng lớn thời gian lăn lộn tại Cạnh kỹ tràng.
Hiện tại cho dù hiện tại hắn đạt được một số điểm tích luỹ tại Cạnh kỹ tràng lón tới kinh người, đáng tiếc là vé vào di tích vẫn không hề rơi ra, hắn đành phải thực hiện dự định cuối cùng, bỏ tiền ra mua slot.
Ra quyết định xong, Diệp Trần lên diễn đàn tìm tin tức về người bán vị trí vào trường khoán.
Diễn đàn vẫn náo nhiệt như trước, di tích số 7 sắp mở cửa, đại đa số người chơi đều đang thảo luận về di tích sẽ có những phó bản như thế nào, thuộc chủng loại nào, cũng không ít người chơi tương tự Diệp Trần đều đi tìm slot đi vào di tích.
Vé vào cửa có thể giao dịch ít tới đáng thương, giá cả lại rất cao, còn vé không gia dịch được, tuy rằng có thể bán được slot, tuy rằng giá cả rẻ hơn rất nhiều, nhưng nhiều người chơi lại không muốn vậy.
Bỏ tiền ra mua slot, cho dù toàn đội ngũ đều là người một nhà, khi so với đội ngũ bình thường sẽ thiếu mất một người, ngay từ đầu đã rơi vào vị trí bất lợi, đi vào phó bản, có kiếm được lợi quay ra không thì không ai có thể nói trước, đa phần là tốn tiền vô ích, nếu không phải người chơi rất tin tưởng vào thực lực của mình, cơ bản đều không muốn lãng phí số tiền kia, dù sao mua tận 5 slot, giá cả cũng không phải chăng cho lắm.
Bất quá slot tiến vào di tích không sợ không bán hết, chỉ cần giá cả thấp một chút, không ít người chơi đều không ngại bỏ ra ít tiền vào trong du lịch. Hơn nữa có rất nhiều nghiệp đoàn lớn sẽ thu mua rất nhiều slot, cung cấp cho tinh anh tiến vào, khi mà thành viên nghiệp đoàn thành công thông qua phó bản, nghiệp đoàn sẽ nhận được rất nhiều điểm cống hiến, hơn nữa EXP đẳng cấp của nghiệp đoàn cũng sẽ gia tăng.
Đẳng cấp của nghiệp đoàn là một thuộc tính rất quan trong, đẳng cấp càng cao, trong nghiệp đoàn có thể nảy sinh ra rất nhiều nhiệm vụ nghiệp đoàn ngon lành, hơn nữa có thể sử dụng thần tích đạo cụ gia tăng toàn bộ thuộc tính cho các thành viên.
Đây là nguyên nhân Diệp Trần muốn tự mình thành lập một nghiệp đoàn riêng, chỉ cần làm cho đẳng cấp của nghiệp đoàn tăng lên, việc thăng cấp nghiệp đoàn đơn giản hơn rất nhiều.
Hơn nữa, một lần thành công vượt qua phó bản nhận được rất nhiều điểm cống hiến, so với việc làm nhiệm vụ nghiệp đoàn thì nhanh hơn rất nhiều, Diệp Trần tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này!
Đến Diệp Trần còn nghĩ như vậy, những nghiệp đoàn lớn nhỏ trong trò chơi lại càng không phải nói!
Giống Long Chiến nghiệp đoàn, mỗi lần di tích mở ra, ít nhất sẽ có mấy trăm thành viên tiến vào di tích!
Đôi khi xuất hiện một số cực phẩm di tích, Long Chiến nghiệp đoàn thậm chí không tiếc một thứ gì mua hơn một ngàn slot, sau khi tiến vào bên trong, rời khỏi đội ngũ của người bán, rồi tái lập đội ngũ khác, tập trung cùng một chỗ tạo thành một lực lượng mà trong phó bản rất ít người có khả năng ngăn cản.
Đương nhiên những nghiệp đoàn còn lại sẽ không chịu kém cạnh, lặng im nhìn Long Chiến nghiệp đoàn phát triển lớn mạnh như Thất Lạc Thần Điện, Mộng Thiên Đường, khi cần động thủ cũng không khách khí chút nào.
Hơn nữa di tích còn có khó khăn rất lớn, trên thực tế ai có thể cười cuối cùng còn là một ẩn số.
Bất quá, mấy nghiệp đoàn nhiều người tiến vào như vậy, chỉ cần không phải vừa vào đến nơi đã lăn ra chết, về cơ bản đi vào bên trong sẽ không có tổn thất gì quá lớn. Mỗi lần di tích mở ra, các nghiệp đoàn lớn nhỏ đều tranh nhau cố gắng thu mua vé vào cửa di tích.
Đương nhiên thu mua slot số lượng lớn giá cả sẽ thấp hơn thị trường một chút, nếu ra giá quá cao, chẳng may không qua được phó bản, một hai lần còn có thể chấp nhận được, chứ đến lần thứ ba thì bất kỳ nghiệp đoàn nào cũng không thể trụ được.
Nghiệp đoàn tiến vào tất nhiên là kiếm chỗ tốt, nếu lợi ích còn không bằng với phí tổn bỏ ra, tiền bạc chưa nói, nhưng cũng là một đả kích nghiêm trọng đối với sĩ khí của nghiệp đoàn.
Cho nên thu mua tuy rằng kịch liệt, nhưng giá cả lại không thể đẩy lên cao, các nghiệp đoàn đều duy trì lý trí, không ai đẩy giá phá giá thị trường.
Hơn nữa phá giá thị trường, cho dù đạt được rất nhiều slot nhưng cũng chưa hẳn là chuyện tốt.
Một nghiệp đoàn tiến vào nhiều người, các nghiệp đoàn khác tự nhiên sẽ cố kỵ, một khi bị liên hiệp đối phó thì quả là bi kịch rồi.
Chuyện như vậy không phải chưa từng xảy ra, trước kia có phú nhị đại ( con đại gia) kiến tạo một nghiệp đoàn, tiêu tiền như nước phát triển nghiệp đoàn, khi tiến vào di tích lại thu mua một số lượng lớn slot, nhưng kết quả bị mấy nghiệp đoàn khác liên hiệp tiêu diệt, những nghiệp đoàn nhỏ bé này tiêu diệt được đối thủ lớn nhất mới bắt đầu chậm ra cạnh tranh, qua vài năm, nghiệp đoàn nọ đã sớm đóng cửa bị mọi người cho vào quên lãng.
Bình thường nghiệp đoàn đều công khai giá thu mua từ 200 – 250 kim tệ cho một slot, khi thu mua đến một số lượng nhất định đều đình chỉ, những người chơi muốn giải quyết nhanh đều bán cho những đại nghiệp đoàn có uy tín, nói thế nào thì nói, chứ việc sau khi tiến vào di tích rồi giết người quỵt nợ cũng xảy ra không ít.
Cho nên trên diễ đàn, giá của một slot cũng chỉ rơi vào tầm 300 kim tệ, so với giá cả các nghiệp đoàn thu mua đắt hơn một chút mà thôi, nếu cao quá sẽ không ai thèm để ý.
Diệp Trần trên diễn đàn tìm kiếm đủ các topic, ngoài ý muốn tìm được một người đang bán ra slot tiến vào di tích.
Nghĩ nghĩ, Diệp Trần trở lại trò chơi, liên hệ với tên thích khách đáng khinh Hoa Si Nam
- Cao thủ, ngươi muốn vào di tích sao?
Hoa Si Nam kỳ quái hỏi, lần trước hắn mới nhìn thấy Diệp Trần có hơn mười cấp, hơn mười ngày không gặp cấp bậc hiện tại nên là trên dưới 25 cấp mới đúng.
25 cấp tiến vào di tích, đối mặt với đại lượng người chơi 35 cấp, 10 cấp đẳng cấp áp chế, trang bị và kỹ thuật có tốt đến đâu cung chỉ là vô dụng.
Nhưng khi Hoa Si Nam nhìn thấy câp bậc của Diệp Trần lập tức hoảng sợ :
- Oa! Cao thủ quả nhiên là cao thủ, đã 31 cấp rồi!
Hơn mười ngày thăng 13 cấp!
Có dù các cấp bậc ban đầu, tăng cấp có dễ dàng hơn một chút, nhưng thăng cấp kiểu này thật quá con mợ nó tài rồi!
- Không thành vấn đề! Ngươi đã đi tới nơi tốt nhất rồi đấy! bất quá, bán slot là bằng hữu của ta, hắn kiếm được vé trong khi làm nhiệm vụ hành hội, sợ người biết được nên mới mượn tên của ta rao bán trên diễn đàn, cho nên ta không thể dành cho ngươi ưu đãi được!
Hoa Si Nam giải thích.
- Ok! 300 kim tệ là được đúng không? Để cho ta một slot.
Diệp Trần gật đầu, điều này hắn cũng không thể trách Hoa Si được.
Có không it những nghiệp đoàn nhỏ, không có quá nhiều tiền để mua vé vào di tích ở bên ngoài, chỉ có thể dùng giá thấp thu mua vị trí của các thành viên trong nghiệp đoàn.
Như vậy đương nhiên là người chơi có vé vào cửa sẽ bị chịu thiệt, đối với những thành viên chỉ có một chút ít lòng trung thành, sẽ lừa gạt, trộm đem các slot bán ra ngoài, kiếm lời trước rồi tính sau.
- Đi, 11h30 trưa nay tập hợp, huynh đệ lúc đó nhớ onl đó!
Hoa Si Nam thống khoái đáp ứng.
Kiếm được slot tiến vào di tích, Diệp Trần tiếp tục trở lại Cạnh kỹ tràng, đến hơn 11h, chuẩn bị tới thời gian tập hợp, đáng tiếc Diệp Trần vẫn không thể xoát ra vé vào cửa.
Bất quá, Diệp Trần cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao tất cả các vé vào chỉ tầm trên dưới vạn cái mà thôi, cả cái Hoa hạ khu lại có tới hơn một ức người chơi/( 1 vạn = 10000. 1 vạn vạn = 1 ức = 100.000.000 ). Dưới tỷ lệ như vậy cũng chẳng có gì lạ khi người được vé người không.
11h30, Diệp Trần pm Hoa Si Nam rồi lập tức tới một gian phòng trong tửu quán.
Đi vào phòng, Diệp Trần thấy trong phòng, tính cả hắn đã là 7 người.
Diệp Trần kỳ quái nhìn về phía Hoa Si Nam, không biết hắn có ý gì.
- Khụ, cao thủ đừng hiểu lầm, ta tiến vào di tích, nhưng đến nơi đây chỉ làm người liên hệ mà thôi! Đây là huynh đệ của ta Ba Âm Mục Nhân, vé vào di tích là của hắn, bốn người này là đồng đội của ngươi lần này!
Hoa Si Nam lập tức giải thích.
Hoa Si Nam giới thiệu cho hắn vị huynh đệ nam mục sư có vẻ điềm đạm nho nhã. Đối diện hai người là bốn người đã tói từ trước, chức nghiệp phân biệt là 2 thích khách, 2 chiến sĩ. Đội ngũ như vậy có thể coi là hỗn loạn vô cùng, đối mặt với địch nhân viễn trình chức nghiệp, sẽ vô cùng bi kịch.
Ba Âm Mục Nhân gửi lời mời tổ đội đến cho Diệp Trần, sau khi đồng ý, Diệp Trần thấy tên của mấy người còn lại.
Hai thích khách một nam một nữ, khuôn mặt lạnh nhạt có tên U Hồn và Tri Nguyệt Khuynh Thành, xem ra hai người là đồng bạn, 2 người chơi chiến sĩ còn lại, một tên mặt mũi ủ rũ chán nản có tên đúng như người : Nguỵ Đồi Đường ( Suy sụp tinh thần). Người còn lại thì tinh thần sang sảng, thân hình cường tráng có tên Man Tam Đao.
Hai chiến sĩ này trông có vẻ vô cùng đối lập, Diệp Trần không rõ bọn họ đi cùng nhau lại giống như hắn – độc hành hiệp.
Bốn người này tựa hồ không quen, thấy Diệp Trần cũng không thèm chào hỏi, hiển nhiên sau khi vào bên trong cũng không có ý định cùng nhau họp tác.
Diệp Trần cũng vậy, đương nhiên là cũng không vội vã tiếp cận để ăn bánh bơ.
Nhưng tên Hoa SI Nam vừa thấy Diệp Trần ngồi xuống liền ngồi kế bên cạnh.
- Cao thủ, có muốn mua mầm mống thực vật không? Huynh đệ Ba Âm Mục Nhân của ta chính là một gã lâm viên sư, mấy khoả hạt giống đợt trước ta đều lấy từ tay hắn đấy1
Hoa Si Nam hắc hắc cười nói, đến lúc này mà cũng không quên làm sinh ý.
- Có những mầm mống gì?
Diệp Trần hứng thú nhìn hai người hỏi.
Ba Âm Mục Nhân cấp bậc mới chỉ 34, nhiều nhất cũng chỉ là một gã sơ cấp lâm viên sư, sao có thể kiếm ra được những mầm mống cao cấp.
- Ta giao dịch cho ngươi xem!
Ba Âm Mục Nhân trực tiếp giao dịch vói Diệp Trần.
Diệp Trần đồng ý, sau đí trên khung giao dịch xuất hiện từng loại hạt giống một.
Diệp Trần nhìn vào mấy khoả mầm mống này cũng không có mấy hứng thú. Có những thứ mà chỉ cần hắn có đủ cấp bậc có thể mua được, tương đương đối với hắn vô dụng.
Ví như một loại thực vật mà Thực Vật Sư chuyên dùng luyện cấp “ Hoả Diễm Thụ “ tương tự với “Lưu Liên Tạc Đạn Thụ’, đều là kỹ năng công kích phạm vi, đáng tiếc so về mọi mặt từ thuộc tính đến lực công kích đều không bằng nổi Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.
Diệp Trần đã có Lưu Liên Tạc Đạn Thụ hi hữu, tất nhiên không cần tiêu phí thời gian trên Hoả diễm thụ, dù sao thì số lượng cây mà Thực Vật Sư có thể gieo trồng cũng có hạn, luyện kỹ năng cũng tốn vô số thời gian và tiền bạc, cho nên hắn hoàn toàn không cần thiết luyện Hoả Diễm thụ.
Bất quá, ánh mắt Diệp Trần dừng lại trên một viên hạt giống thực vật, không nhịn đuọc trong lòng cả kinh.
- Hạt giống Thạch Anh Hoa, ngươi có mấy khoả.
Diệp Trần còn chưa từng gặp qua mầm mống của Thạch Anh Hoa vậy mà Ba Âm Mục Nhân lại có.
- 10 khoả, 20 kim tệ một hạt, muốn mua thì lấy hết đi.
Ba Âm Mục Nhân lập tức báo giá cả.
- Ok! Ta muốn toàn bộ, có thể nói cho ta biết mầm mống này kiếm ở đâu không?
Thach Anh Hoa vốn là thực vật phụ trợ, tuy rằng hi hữu, nhưng thời gian tồn tại lại ngắn đến đáng thương, cho nên so giá cả với hạt giống của thực vật công kích thì thấp hơn rất nhiều.
Bất quá, Diệp Trần mua hạt giống Thạch Anh Hoa là chuyện phụ, muốn biết kiếm đâu ra hạt giống của nó mới là chuyện chính.
- Không thể!
Nhưng Ba Âm Mục Nhân không hề có chút ý tứ nào muốn lộ ra, nhìn bộ dáng của hắn Diệp Trần đã sớm biết, tên mục sư điềm tĩnh này hơn phân nửa là kiếm được từ một nơi bí mật, sau đó từ nơi ấy kiếm được rất nhiều hạt giống.
Hạt giống của thực vật hi hữu là một kho vàng chính hiệu, Thực Vật Sư tuy thiếu nhưng chưa đến nỗi tuyệt tích, chẳng qua là chức nghiệp khác nhau dẫn đến nhu cầu khác nhau mà thôi, cao cấp Thực Vật Sư có không ít, hạt giống của thực vật hi hữu chỉ cần giá cả không quá đắt, cũng không cần lo lắng nguồn tiêu thụ.
Mọi người nhàm chán đếm từng giây từng phút trôi qua, chả bao lâu, chuông 12h đã điểm, thấy vậy, tất cả mọi người đều rời khỏi sương phòng.
- Chuẩn bị tốt chưa? Ta chuẩn bị tiến vào di tích!
Ba Âm Mục Nhân mắt nhìn 5 người Diệp Trần khẽ nhắc nhở.
Tiến vào di tích, cũng không nhất thiết phải đi tới nơi nào, chỉ cần đội trưởng có vé tiến vào, trong thời gian quy định, trực tiếp sử dụng là xong.
Mấy người gật đầu, Ba Âm Mục Nhân tiện tay lấy vé trong ba lô ra sử dụng.
Cảnh sắc trước mắt nhất thời biến ảo, mọi người lập tức xuất hiện trên một hoang đảo nho nhỏ.
Bầu trời một màu ảm đảm, sáu người đứng bên cạnh vách núi, dưới chân tiếng sóng vỗ bờ ào ào truyền tới.
Đưa mắt về nơi xa, họ thấy các đảo nhỏ phân tán xung quanh trên mặt biển.
Mà ở trung tâm của các đảo này có một toà hải đảo cực kỳ to lớn, cho rù ở xa cũng nhìn thấy rõ ràng. So sánh với tiểu đảo mà bọn hắn đang đứng, thì tiểu đảo giống như các vì sao so sánh với mặt trăng vậy.
Bất quá để cho máy người càng kinh hãi hơn nữa, đó là ở giữa trung tâm hải đảo, có một thân cây siêu cấp to lớn, cao chọc trời, ngẩng đầu nhìn cũng không thấy ngọn, chỉ thấy mây mù bao phủ xung quanh thân cây mà thôi.
Hệ thống thông báo : Hoan nghênh tiến vào di tích “ Thụ thế giới”
Hệ thống thông báo: Tiếp nhận nhiệm vụ ‘’ Năng lượng tinh thạch’’!
Năng lượng tinh thạch: Trung tâm hải đảo có thể tiến vào di tích ‘’ Cây thế giới ‘’ bên trong Truyền tống trận, cần có đủ năng lượng của tinh thạch để khởi động Truyền tống trận, tiến vào ‘’Cây thế giới’’ !
Quy tắc:
Một : Cần tiêu diệt những quái vật được đánh số từ ‘1’đến ‘7’ và lấy đi những mảnh tinh thạch bị rớt ra khi đánh chết chúng. Cũng theo thứ tự đó mà hợp lại thành một khối tinh thạch đầy đủ.
Hai : Hai mảnh nhỏ có số giống nhau ghép lại sẽ trở thành một khối tinh thạch có số bất kỳ. Bốn mảnh có số giống nhau ghép lại sẽ trở thành một khối có số đánh dấu tuỳ chọn.
Hai: Sau khi ghép hai mảnh nhỏ có số giống nhau thành một khối thì sẽ được một mảnh có số lớn hơn liền kề hai mảnh đó. Nếu ghép bốn mảnh có số giống nhau thì có thể tạo thành một mảnh có số tùy chọn.
Ba : Có thể giết ngoạn gia sở hữu mảnh tinh thạch sẽ rơi xuống một mảnh tinh thạch đánh số bất kỳ. Hơn nữa, mỗi lần giết mười người, mặc kệ trên người có mảnh tinh thạch hay không, nhất định sẽ rơi xuống một mảnh tinh thạch có đánh số không trùng lặp với các mảnh khác có trên người.
Ba: Giết chết người chơi nhất định sẽ nhận được một mảnh nhỏ bất kỳ. Hơn nữa, dù trên người người chơi không có mảnh nhỏ thì mỗi bị giết chết vẫn sẽ rơi ra một mảnh mảnh nhỏ, mà mảnh nhỏ có đánh số nên sẽ không trùng với những mảnh nhỏ đã có trên người người chơi khác.
Bốn : Nếu thành công sử dụng Truyền tống trận, trong đội ngũ mỗi thành viên có mà nhiều thêm một mảnh tinh thạch toàn thể đội ngũ kinh nghiệm tăng thêm 1%. Nếu nhiều hơn một khối tinh thạch đầy đủ, toàn thể thành viên nhận thêm kinh nghiệm 10%.
Bốn: Lúc sử dụng truyền tống trận thành công thì trên người mỗi người trong đội đều sẽ có thêm một ít năng lượng nhỏ của mảnh tinh thạch. Năng lượng này giúp cho mỗi thành viên tăng thêm 1% kinh nghiệm. Nếu như có đủ năng lượng của vài khổi tinh thạch thì kinh nghiệm của toàn đội có thể gia tăng thêm đến 10%!
Năm : Các mảnh tinh thạch đều được cố định trạng thái, khi số lượng mảnh nhỏ đủ bảy mảnh, đội trưởng có thể sử dụng để kết hợp chúng lại thành một khối, thành viên trong đội còn giữ tinh thạch thì đội không thể giải tán, thành viên cũng không thể tự rời bỏ đội, càng không thể công kích các thành viên trong đội.
Còn chưa kịp nhìn đại thụ to lớn trước mắt để cảm thán thì tất cả mọi người đã nhận được thông báo từ hệ thống nêu lên.
- Khụ, các vị trước tiên mời trả thù lao, dựa theo quy tắc, tùy thời giết đi ra ngoài cũng không kỳ quái.
Ba Âm Mục Nhân liếc nhìn quy tắc một chút, thực ra hắn cũng không muốn vào bên trong di tích. Lập tức giục mấy người chơi kia trả thù lao.
Vốn dĩ Ba Âm Mục Nhân không có ý muốn đi vào di tích, nên, sau khi nhìn qua quy tắc thì liền thúc giục mấy người trả thù lao.
Diệp Trần dẫn đầu đưa cho Ba Âm 300 kim tệ, những người khác gồm có U hồn; Tri nguyệt khuynh thành; Ngụy Đồi Đường; cùng bốn người Man Tam Đảo cũng nhanh đưa ra đủ kim tệ. Nhưng Diệp Trần chỉ nhìn thấy Ba đao đưa ra kim tệ. Điều này chứng tỏ những người này đều đi cùng nhau!
Kì thật cũng không ngoài dự liệu của Diệp Trần, hắn vốn đoán ra được.
Lúc trước ở trong phòng, Man Tam Đao không hề nói chuyện với mọi người, hiển nhiên là đang mật đàm với đội hữu, bằng không với tính cách hào sảng của hắn, thiếu kiên nhẫn như vậy, cho dù đối diện với mấy người xa lạ, cũng sẽ chủ động tìm đề tài nói chuyện.
- Đây là nhiệm vụ tổ đội, hai người các ngươi sẽ tách ra hay là cùng chúng ta đi vào bên trong di tích?
Giao dịch kim tệ cho Ba Âm Mục Nhân xong, Man Tam Đao sờ sờ cằm, mắt nhìn Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân hỏi.
- Ha ha, Ba Âm Mục Nhân! Tiểu tử này, không nghĩ tới có thể gặp ngươi trong này chúng ta đúng là oan gia ngõ hẹp!
Ba Âm Mục Nhân còn chưa kịp trả lời thì cách đó không xa đã xuất hiện thêm một đội ngũ khác.
Phía trước đi tới một đội ngũ dẫn đầu là người có chức nghiệp chiến sĩ, hùng hổ đi hướng về phía mục sư Ba âm. Người này nhìn Ba âm cười nói.
- Bọn họ vì ta mà tới, các ngươi nhanh đi thôi, gã Tham lam lang kia rất lợi hại, các ngươi tốt nhất đừng trọc hắn, bằng không gia hỏa này rất có khả năng sẽ giết các ngươi.
Ba âm Mục Nhân thấy Tham lam lang tới gần, nhỏ giọng nói với mấy người Diệp Trần rồi bước nhanh lên trước.
- Tham lam lang, không cần nhiều lời, mau tới đây, hôm nay để cho ngươi giết ta cho hả giận đi.
Ba Âm Mục Nhân thản nhiên nói, đi ra phía trước chờ chết, dù sao hắn đi tới di tích cũng chính là chờ chết, không có điểm kinh nghiệm, mà trang bị cũng đã thay thành bộ đồ không đáng giá, cho dù đánh rớt cũng không tiếc.
- Ha ha, Ba Âm Mục Nhân, phía sau ngươi những người đó thật lạ mặt, [….], bọn họ khẳng định là từ ngươi mua được vị trí mới có thể tiến vào phó bản?
Tham lam lang không vội vã động thủ hắn chỉ là nhìn bọn người Diệp Trần đứng ở phía sau Ba âm mà âm hiểm cười nói.
Hai thích khách, hai chiến sĩ, một thực vật sư tạo thành một tổ hợp đội ngũ quái dị, giống hệt một đoàn thăm quan di tích!
- Ngươi nói gì?
Ba Âm Mục Nhân biến sắc khi nghĩ tới khả năng chuyện sắp xảy ra.
- Ha ha, đem bọn họ giết đi không biết bọn họ có hướng ngươi đòi lại tiền?
Tham lam lang cười ha ha nói, tưởng tượng Ba âm người dẫn đường phải đưa trả lại tiền đã nhận, hắn trong lòng sảng khoái vô cùng. Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân nhiệm vụ, giết mười người là có một khối thạch nhỏ, mà trước mặt lại có một cái chi tổ đội ô hợp, quả thật không xuống tay giết thì mới thật đáng tiếc!
T
- Tham Lam Lang, ngươi không nên làm như thế, không phải chỉ nói là chỉ cướp Boss nhỏ của một người thôi sao?
Ba Âm Mục Nhân sắc mặt tái nhợt.
- Tính ta không phải hôm nay ngươi mới biết được! Ta nói ra được thì tuyệt đối là làm được!
Tham Lam Lang nhìn Ba Âm, lạnh lùng nói.
- Uy uy, huynh đệ ngươi tính giết chúng ta ngay bây giờ hả?
Man Tam Đao ở phía sau nghe thấy rõ ràng mọi chuyện, lập tức nhanh nhảu hô lớn.
- Ha ha, tiểu huynh đệ tùy chúng ta không có cừu oán, bất quá là ngươi cùng tên giả hỏa này có liên quan, coi như các ngươi xui xẻo, hồi sinh sau nhất định phải tìm hắn mà đòi tiền, bằng không thì quả lãng phí.
Tham lam lang ha ha cười nói.
- Ngươi nói là không thể lãng phí tiền sao?
Man Tam Đao nghe rồi liên tục gật đầu.
Ba Âm thì nhịn không được kêu khổ, tuy rằng khi đội của Man Tam Đao sau khi hồi sinh. Hắn cũng không hồi tiền nhưng quả thực như vậy là đắc tội thêm với người khác. Kỳ thật hắn không có muốn vậy, nếu việc như vậy thật sự xảy ra thì hắn chính là phải hoàn trả tiền lại. Mà lần này tiền hoàn trả còn là hơn nghìn kim tệ thật sự chính là một cái tổn thất lớn.
Nhưng lúc này, phía sau U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành bỗng nhiên biến mất, tiến vào trạng thái Tiềm hành (bí mật di chuyển = ẩn thân thuật)!
- Động Sát, cẩn thận thích khách!
Động Sát, pháp sư cấp 30, đề cao cảnh giác sử dụng kĩ năng phát hiện trạng thái tiềm hành của thích khách!
- Lang cẩn thận! Hai tên thích khách này thuật tiềm hành rất cao! Động sát nhìn không thấy bọn họ!
Trong tổ đội của Tham lam lang có một pháp sư Động Sát nhìn thấu được tiền hành thuật của thích khách, nhưng vừa nhìn đã vội kêu lớn.
Trang bị của người chơi, có một số có khả năng làm tăng độ cảm giác, trong đó có một trang bị có thể gia tăng hiệu quả cho trạng thái Tiềm Hành, đương nhiên điều kiện tiên quyết là người đó phải có kỹ năng Tiềm Hành thì trang bị mới có tác dụng.
- Cái gì?
Tham Lam Lang trong lòng cả kinh, tổ đội ô hợp này lại có được hai thích khách cấp cao?
Cảnh giác nhìn mọi phía, Tham Lam Lang nghĩ lại. Hai thích khách kia từ đầu tới cuối đều giữ im lặng giống như không để bọn hắn vào trong mắt!
U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành hình ảnh càng ngày càng hiện rõ trong đầu Tham Lam Lang khiến hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, hai thích khách này không phải kẻ có thể trêu vào!
Tham Lam Lang vốn đang đứng gần bên cạnh Ba Âm Mục Nhân. Liền vội vàng máy động thân hình lui về phía tổ đội.
- Lang huynh, làm sao lại đi nhanh như vậy, chúng ta vì không muốn phí phạm tiền nên trước hết phải giết ngươi mới được!
Man Tam Đao nhếch miệng cười to, chán nản suy động thân hình, tiến hành công kích!
Tham Lam Lang thấy thế trong lòng càng trầm xuống, trông tổ đội bốn người không ngờ thực lực cũng không phải loại thường!
_ Ta giữ chân hai người kia, các ngươi nhanh đem Ba Âm giết đi!
Đoàn đội tác chiến, trước tiên giết chết mục sư, nếu trong tổ đội kia mà không cs mục sư thì chưa chắc bọn họ đã có thể đối kháng lại tổ đội của Tham Lam Lang.
Còn tên thực vật sư còn đứng im ở xa kia, phỏng chừng chỉ là kẻ yếu, Tham Lam Lang còn không có để vào mắt.
- Ha ha, huynh đệ người nói thật có ý tứ.
Man Tam Đao nghe lời nói của Tham Lam Lang, nhếch miệng cười to nói, thần tình khuôn mặt thể hiện có chút giống như đang coi kịch vui.
Tham Lam Lang không có nói nhiều, liền cầm theo vũ khí, ngăn trở phía trước hai người Man Tam Đao. Hắn có kinh nghiệm PK không kém, tuy rằng đối phương có hai người nhưng dùng dược ngăn lại một lúc tuyệt không thành vấn đề. Vạn nhất ngăn không được phía sau còn có mục sư bọn họ.
- Ảnh trảm? ( Chém bóng bay này ^^)
Hai người Man Tam Đao trước tiên hướng Tham Lam Lang sử dụng kĩ năng công kích kéo ra mức độ khoảng cách. Lúc này Tham Lam Lang cũng kinh ngạc chứng kiến, không ngờ hai chiến sĩ đồng thời sử dụng thương làm vũ khí công kích cùng kĩ năng ‘’ Ảnh trảm’’!
Kĩ năng ảnh trảm thực tế là cao cấp vũ kĩ, bình thường giống như di chuyển lưu lại trong không khí tàn ảnh, khoảnh khắc có thể chuyển dời đến ngay trước mặt đối thủ hơn nữa còn có thể phát động công kích! Trùng phong phối hợp Ảnh trảm, tại thời điểm lv thấp sẽ khiến cho người ta khó lòng phòng bị!
- Mục sư giúp ta hồi máu!
Tham Lam Lang lúc này mới kinh hãi sốt ruột kêu lên, hai cái chiến sĩ tại hai bên công kích gần sát không nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng bây giờ mà hắn muốn lui lại thì quả thật không có khả năng!
Âm thanh Tham Lam Lang vừa vang lên. Ngụy Hồi Đường vẫn im lặng ban đầu bấy giờ liền vung kiếm phóng tới công kích!
Kỹ năng chiến sĩ Nhận Phong Bạo kiếm!
Tham Lam Lang vốn là chiến sĩ, hắn tự nhiên biết được loại công kích đại danh đỉnh đỉnh này chính là kỹ năng mà vô số chiến sĩ ước muốn?
Nhìn một chiêu Nhận Phong Bạo kiếm, Tham Lam Lang trong lòng liền dâng lên cảm giác tuyệt vọng!
Vô luận là hai người thích khách sử dụng thuật tiềm hành, hay là hai người chiến sĩ. Bọn họ đều không ai không là cao thủ, lần này coi như hắn trộm không được gà còn mất nắm thóc! (^^)
Bất quá!
Sự tình còn chưa có thực sự tới nông nỗi như vậy, phía sau hắn còn có mục sư, còn hai cái pháp sư cùng một cao thủ thích khách! Chỉ cần mục sư của hắn còn sống thì để giết được đối phương là chuyện có khả năng xảy ra!
Tham Lam Lang vội vàng tính toán nhưng đến khi thấy Ngụy Hồi Đường xuất ra Nhận Phong Bạo kiếm đang dừng lại trước thân hắn, hắn mới thực sự tuyệt vọng!
Kỹ năng công kích của chiến sĩ này cấp bậc rất cao, vừa sử một chiêu đã đánh rớt của hắn gầm 300 HP!
- Trọng kích! Ha ha!
Man Tam Đao ở bên cạnh còn sợ Tham Lam Lang chết không đủ nhanh liền phóng cho hắn thêm một Trọng kích. Làm cho Tham Lam Lang trong vòng 3 giây tốc độ giảm xuống 30%, muốn chạy trốn cũng không thể được. Hơn nữa Trọng kích một đòn đánh trúng Tham Lam Lang làm rớt thêm của hắn hơn 200 HP!
Mục sư vội chuyển động pháp trượng, muốn thêm huyết cho Tham Lam Lang nhưng lúc này phía sau mục sư lóe lên một bóng người liền cắt ngang việc thi pháp của hắn.
- Thích khách, nhanh công kích thích khách!
Mục sư vội kêu lên, bị thích khách khống chế kỹ năng vốn có ưu thế về thời gian của hắn cũng không thể thi triển!
Vì vậy Tham Lam Lang HP sau khi nhận công kích của Ngụy Hồi Đường cùng Man Tam Đao đã bị đánh rớt tới đáy, trực tiếp bị đánh ngã xuống trên đất!
- Ha ha đại gia ta đến đây!
Xử lý xong Tham Lam Lang, Man Tam Đao cười tít hướng về mấy người viễn trình chức nghiệp còn lại mà lao tới.
Tại phía trước U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành đều đã hiện ra thân hình, cùng hỗn chiến cùng với mấy người trong tổ đội của Tham Lam Lang.
Một nam một nữ cùng hai thích khách động tác cực kỳ linh hoạt, phối hợp lại rất ăn ý. Bọn họ kĩ năng cũng không có gì đặc biệt nên cũng không thể nhanh chóng giết đối phương. Nhưng bọn họ lại biết dùng chiến thuật tiến hành di chuyển liên tục, công kích đùa giỡn xoay quanh khiến cho năm người kia không thể tập trung công kích.
Tuy rằng không thể giết chết người nào nhưng thực lực của bọn họ là không thể nghi ngờ.
Ba Âm Mục Nhân đứng yên tại chỗ nhìn bọn họ mà biểu tình trên mặt ngơ ngác, có chút không tin được.
Năng lực của Tham Lam Lang chính là không yếu, thế nhưng lại cứ như vậy bị giết đi. Còn lại đội ngũ của hắn thực lực cũng không sai thế nhưng lại bị thành đồ chơi của hai cái thích khách, nói ra liệu có mấy người tin.
Tham Lam Lang chết, Man Tam Đao cùng Ngụy Hồi Đường cùng vọt vào bên trong đội ngũ kia tiến hành điên cuồng công kích. Cuồng phong loạn vũ một hồi năm người trong chi tổ đội kia nhanh chóng ngã xuống.
Ba Âm Mục Nhân ngây người nhìn sáu người cứ thế bị đánh ngã trên đất!
Diệp Trần đứng ở một bên định ra tay, không nghĩ tới mấy người kia thực lực cũng là cao thủ. Điều này thực sự làm hắn kinh ngạc liền đứng bên cạnh coi kịch hay, kết quả cảm thấy rất hứng thú.
Mấy người Man Tam Đao bắt đầu quét dọn chiến trường, bất quá tổ đội của Tham Lam Lang lại không có rớt lại chút vật phẩm nào.
- Thế nào, hai người các ngươi có muốn cùng chúng ta tổ đội lại cùng nhau hành động hay là muốn tách ra, nếu để chậm một chút thì sẽ không kịp phân đội ngũ.
Man Tam Đao xoay người phất phất tay với Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân.
- Được, đợi ta chút!
Ba Âm Mục Như hưng phấn chạy lại. Tưởng tượng tổ đội của Tham Lam Lang hung hổ muốn giết hắn lại bị mấy người họ toàn diệt, hắn nhịn không được muốn cười trộm.
Mà căn cứ vào phó bản dữ liệu, nếu có thể nhận nhiệm vụ này rồi đi tới được bên trong di tích đều có thể nhận được kiện Hắc Thiết trang bị. Nếu vận khí tốt có khi còn nhận được trang bị cấp Bạch Ngân.
Đi theo bốn gã cao thủ, chỉ cần vận khí không quá kém muốn tiến vào tầng thứ nhất là hoàn toàn có thể, hơn nữa có khi còn có thể kiếm lời thêm chút điểm kinh nghiệm.
- Còn ngươi thì sao, thực vật sư?
Man Tam Đao là một tên gia hỏa rất nhiệt tình, lại hướng tới Diệp Trần phất tay.
- Đương nhiên có thể đi cùng.
Diệp Trần cũng giống như Ba Âm Mục Nhân đáp lời.
Vốn Diệp Trần định tách ra khỏi chi đội ngũ này, bất quá nhiệm vụ này còn cần tổ đội, mà nhìn mấy người này xem chừng cũng rất có ý tứ, lưu lại cũng không sai.
- Ân, tốt lắm, bất quá lúc nguy hiểm bọn ta không thể đảm bảo được an toàn cho hai ngươi, đương nhiên nếu các ngươi đồng thời thấy bọn ta có nguy hiểm cũng có thể trước bỏ chạy.
Man Tam Đao nhanh nhảu nói, bất quá Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân cũng không có gì phản đối.
Mọi người vốn không quen biết, hoàn toàn là giao dịch tiền tài, có thể mang theo bọn họ đã là không tệ rồi.
- Tối lắm, kế tiếp liền đi giết quái, nhìn thấy người dễ khi dễ cũng trực tiếp giết, lúc PK hai người các ngươi cẩn thận một chút.
Tuy Man Tam Đao nói sẽ không để ý an toàn của hai người, bất quá trong lời nói vẫn cố ý nhắc nhở hai người bọn họ. Kì thật tên này cũng là một người tốt.
Sáu người gần tới hải đảo, mặt đất xung quanh toàn một màu xám trắng của đá, không có gì chướng ngại. Bất quá lúc tiến vào trung ương hải đảo gặp một bụi lớn cây cối bên trên là một đám Thạch vượn quái.
Thạch vượn quái hình thể to lớn, vừa thấy đã biết thực lực không kém, lại mỗi con cách nhau rất xa, nếu muốn giết luôn một đàn trừ phi thực lực siêu biến thái bằng không người bình thường cũng làm không được.
Chứng kiến đàn quái, Diệp Trần sử dụng pháp trượng hạ hai khỏa Thiết Giáp Thụ Liễu.
Trải qua mấy ngày sử dụng tại tràng thi đấu, Thiết giáp thụ liễu đã thàng công thăng lên cấp 2, dùng tới cũng không mất mặt.
Còn Lưu Liên Tạc Đạn Thụ , Diệp Trần còn chưa muốn sử dụng.
Đơn Thể Di Thực có thời gian làm lạnh, hắn không thể tuỳ thời mang theo cây trên người, mà lưu trên mặt đất, bị người gặp được, người ta sẽ rất vui lòng xử lý hộ thực vật của Thực Vật Sư. Bên trong di tích phó bản, hết thảy mọi hành động PK là hoàn toàn hợp pháp, không có bất kỳ trừng phạt nào cả. Mà thực vật – cây cối - ở nơi này chứng tỏ Thực Vật Sư cũng ở cách đó không xa, nếu gặp đội ngũ đối phương, Thực Vật Sư không có thực vật, xin chúc mừng, Thực Vật Sư sẽ làm một miếng bánh ngọt chờ người ta xơi tái. Khi đó, đội ngũ bị phế bỏ một người, khi giao chiến với đội ngũ đối phương sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nguyên nhân thực sự là do quái vật quá ít không thích hợp sử dụng Lưu liên tạc đạn. Mà phía trước còn có hai tên thích khách cùng hai chiến sĩ, trừ phi Thạch vượn quái thuộc tính có thể so sánh với Tinh anh quái mạnh mẽ hơn chứ nếu không cũng chẳng bõ.
Nhìn thấy quái vật, bốn người Man Tam Đao quất ngựa tiên phong, Diệp Trần và Ba Âm Mục Nhân cũng lên theo, bốn người cận chiến vọt tới trước quái vật, trực tiếp mở pk.
Thạch Viên tuy là tiểu quái, nhưng trong di tích đều là cấp bậc tinh anh, Thạch Viên khẽ vung tay, “Vù” một tiếng gió lướt qua mặt họ!
Nhưng mà bốn người Man Tam Đao thao tác cực kỳ siêu phàm, tất cả đều nhẹ nhàng xuất hiện, sau đó từng người dùng kĩ năng hướng Thạch Viên điên cuồng công kích tới.
Diệp Trần lúc này lại có vẻ nhàn rỗi, giống như chơi trận giả vậy, chỉ là trồng một gốc Thiết Giáp Thụ để hỗ trợ mà thôi, mà Diệp Trần cũng không dùng một cách tùy ý, trồng Thiết Giáp Thụ Liễu vừa lúc giúp Man Tam Đao đỡ được một lần công kích từ Thạch Viên.
Lực công kích của Thạch Viên so với tưởng tượng của Diệp Trần mạnh hơn rất nhiều, chỉ một lần công kích, đã làm Thiết Giáp Thụ Liễu mất 300 HP!
Thiết Giáp Thụ cấp 2 có 1500 HP, phòng ngự so với ban đầu đã tăng lên rất nhiều, chỉ là yếu hơn người chơi mặc bạch ngân trang ở cấp 30 một ít.
Thiết Giáp Thụ bị thương tổn cao như vậy, có thể thấy lực công kích của Thạch Viên mạnh như thế nào.
Thiết Giáp Thụ xuất hiện đúng lúc, đỡ được lần công kích của Thạch Viên cho Man Tam Đao, hắn kỳ quái liếc nhìn Diệp Trần, bắt đầu cảm thấy thực vật sư này cũng không phải một kẻ vô dụng.
Ba Âm Mục Nhân cũng không muốn khoanh tay đứng nhìn, vì Man Tam Đao mấy người gia tăng trạng thái (buff), lúc có người bị thương còn có thể dùng thuật trị liệu.
Mặc dù sáu người chỉ xem như một đội tạm thời, nhưng đến khi đánh quái vẫn phối hợp với nhau khá ăn ý. Thạch Viên tuy lợi hại nhưng cuối cùng vẫn bị bọn họ hạ gục nhanh chóng.
- Ha ha, không tồi, tiếp tục phát huy!
Thạch Viên ngã xuống, Man Tam Đao cười ha hả, mang đội ngũ nhằm đám Thạch Viên kế tiếp.
Đánh Thạch Viên nhận được điểm kinh nghiệm tương đối cao, giết một con quái trong này kinh nghiệm còn lớn hơn so với giết cả một đàn quái ở bên ngoài.
Sáu người trực tiếp tiến về phía giữa hải đảo mà đi, khi giết xong được hai - ba mươi Thạch Viên, họ đánh tới mảnh vỡ thứ nhất, mảnh vỡ năng lượng số 6.
Mảnh vỡ năng lượng có vẻ không khó để thu thập, sáu người đương nhiên là càng ra sức đánh quái, dù sao một mảnh vỡ cũng tương đương ít nhất 1% kinh nghiệm.
Nhưng bọn họ chưa kịp đánh tới mảnh vỡ năng lượng thứ hai thì đã chạm mặt một đội khác.
Trong phụ bản di tích “Thụ thế giới”, hai đội ngũ không quen biết với nhau giao chiến, thật sự không có nhiều lời cần nói.
Đứng đầu đội ngũ đối diện là một thuẫn kỵ sĩ, ngoài ra còn có hai pháp sư, một cung thủ và một mục sư, một đội ngũ có đội hình hoàn mỹ cho một trận chiến. đội ngũ hoàn mỹ này ngay sau khi nhìn thấy đội của Diệp Trần đều hưng phấn đánh tới.
Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ có thuẫn kỵ sĩ. Thuẫn kỵ sĩ có trang bị tốt hơn là khắc tinh của chức nghiệp vật lý, chức nghiệp vật lý công kích đánh ở trên người thuẫn kỵ sĩ, thương tổn quả thực chỉ như mưa bụi! Ở dưới tình hình có mục sư cùng viễn trình trợ giúp thuẫn kỵ sĩ, một đội công kích thuần vật lý ( Ý chỉ không có Pháp sư – Pháp hệ), không có khả năng xử lý thuẫn kỵ sĩ!
Mà chỉ cần thuẫn kỵ sĩ không chết, thuẫn kỵ sĩ có thể sử dụng kỹ năng Trào phúng, không chỉ kiềm chế công kích của đối phương, còn phối hợp rất tốt, Trào phúng một cái địch nhân, thừa dịp địch nhân bị Trào phúng hướng về phía thuẫn kỵ sĩ tiến lên, đội hữu toàn bộ hoả lực trở giúp, có thể tiêu diệt địch nhân bị Trào phúng trong khoảnh khắc, tiện thể còn có thể tiến hành tiêu diệt từng bộ phận của địch nhân!
Thấy đối phương có kỵ sĩ, Man Tam Đao lập tức nghiêm túc hẳn lên.
Kỵ sĩ tuy rằng là một kẻ vô dụng hoàn toàn không có lực công kích, nếu như đấu một mình thì sẽ thành một bi kịch vô cùng lớn, nhưng ở trong một cái đội chiến nhỏ thì lại là một nhân vật PK vô cùng mạnh, nếu như kỵ sĩ dùng tốt, có thể có năng lực khống chế cục diện tốt hơn bất kỳ một chức nghiệp nào.
Trong đội ngũ có kỵ sĩ xuất hiện, khiến Man Tam Đao không thể không nhắc nhở mục sư Ba Âm Mục Nhân phải chú ý hơn.
Bỏ lại một câu, Man Tam Đao liền cùng Ngụy Đồi Đường nhằm hướng kỵ sĩ đang xông tới chỗ bọn họ, U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành lại lặn mất tăm, không thấy bóng dáng!
Ba Âm Mục Nhân đương nhiên là vội vã thêm trạng thái, hắn cũng không muốn cứ như vậy bị chết rồi về thành, Diệp Trần cũng không muốn chỉ đánh giả bộ, đương nhiên cũng vọt về phía trước.
Đứng ở phía sau đội ngũ, hắn nhiều nhất chỉ có thể công kích đến kỵ sĩ, trừ phi hắn có trang bị Ba Tác Long pháp trượng, bằng không thực vật trồng ra căn bản không làm gì được kỵ sĩ, đối mặt với đội ngũ có kỵ sĩ, dưới tình hình không thể lập tức trong giây lát giải quyết kỵ sĩ, chỉ có thể trước tiên giải quyết sạch đồng đội của kỵ sĩ, sau đó mới chậm rãi xử lý kỵ sĩ.
Cho dù xông lên phía trước và bị trở thành bia ngắm, Diệp Trần không thèm để ý, công kích của pháp sư hắn không ngại, chỉ là một cái cung thủ mà sử dụng kỹ năng Truy tung cũng giết không được bao nhiêu máu của Diệp Trần, hơn nữa Diệp Trần biết, lấy thân thủ của U Hồn và Tri Nguyệt Khuynh Thành, không có khả năng trơ mắt nhìn địch nhân ra tay.
- Này, Nhất Hiệt Trần Ai, ngươi đừng có mà tới gần như vậy!
Nhưng thật ra, Ba Âm Mục Nhân thấy Diệp Trần không biết sống chết mà xông lên phía trước, gấp đến độ hô to.
Mục sư muốn có kỹ năng hồi sinh phải lên tới cấp 40, nếu Diệp Trần chết, biến thành chỉ còn một mình hắn đi theo sau đám người Man Tam Đao lấy kinh nghiệm điều này làm cho hắn ngượng ngùng một cách quái lạ.
- Yên tâm, ngươi thêm đủ huyết là được rồi!
Diệp Trần đáp lại một câu, tiếp tục phóng về phía trước.
Tuy rằng như thế nhưng Diệp Trần vẫn là chạy ở phía sau hai người Man Tam Đao. Hai người này nhiều huyết hơn so với hắn, chờ đợt công kích đầu tiên của chức nghiệp viễn trình bên kia rơi xuống trên thân của hai người này, hắn có thể yên tâm tiếp cận đối phương.
Pháp sư cùng cung thủ trong đội ngũ của đối phương quả nhiên bắt đầu công kích, hơn nữa đều là nhắm ngay Man Tam Đao ở phía trước, hiển nhiên cảm thấy Man Tam Đao uy hiếp là lớn nhất.
Này cũng không kỳ quái, cái tên vẻ mặt chán nản, hình thể nhỏ gầy Ngụy Đồi Đường thật sự khó làm cho người ta đề cao cảnh giác được, mà Man Tam Đao cả người bộ dáng tràn đầy tinh thần, người cũng vô cùng cường tráng, dưới tình hình không biết chi tiết của hai người bọn họ, cho dù là ai cũng đều theo bản năng coi Man Tam Đao là đối tượng công kích.
“Trào phúng!”
Kỵ sĩ chạy tới đội ngũ đối diện, Trào phúng một cái trúng đầu Man Tam Đao.
- WTH! Đẹp trai thì có gì sai?
Man Tam Đao bực tức hô lớn, bốn người cùng những người khác đang chiến đấu công kích luôn hắn, rõ ràng Ngụy Đồi Đường còn nham hiểm độc ác hơn cả hắn, nhưng mấy tên này đều có mắt như mù cả mà. (>.<)
Các người đáng trảm lắm! ( Nên để là các ngươi xứng đáng bị đoàn diệt mà! ) – Tuỳ em nhé :D
Sau khi bị Trào phúng, Man Tam Đao tạm thời bị mất đi khống chế đối với nhân vật, nhân vật bèn giống như một con rối chạy về hướng của Kỵ sĩ!. (==’)
- Pháp sư chú ý! Tập trung hỏa lực công kích!
Người chơi kỵ sĩ thấy vậy, tức khắc hạ lệnh công kích.
Vốn vị chiến sĩ trong đội ngũ kia cũng muốn tấn công cùng với mọi người, nhưng hai vị thích khách kia tiến nhập tiềm hành, khiến cho bọn họ không thể không để cho chiến sĩ đứng bên chức nghiệp viễn trình đợi lệnh.
- Này này, mau tăng huyết cho ta, nếu không ta chết chắc đó!
Man Tam Đao hô lớn.
Không thể khống chế nhân vật, nên hoàn toàn không thể tránh né công kích, phải thừa nhận tất cả công kích, vẻn vẹn chỉ dựa vào dược tề khó mà kháng được.
- Rõ!
Ba Âm Mục Nhân không đợi Man Tam Đao phân phó đã dùng ngay thuật trị liệu.
Ngụy Đồi Đường bị mọi người coi thường lúc này bỏ lại Man Tam Đao, công kích một lần từ bên người kỵ sĩ, tiếp theo lại dùng Ảnh trảm, mạnh mẽ gần đội ngũ đối diện!
- Cẩn thận chứ chiến sĩ!
Đối diện một đoàn người thấy vậy, đều là chấn động, bọn họ cảm thấy hình như đã chọn sai đối tượng.
Nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, có muốn cũng không làm gì được, đối diện đội ngũ kia mặc dù có mục sư, nhưng mục sư thêm huyết khẳng định là không đủ, mấy người bọn họ cùng nhau tới nhiều hơn, chiến sĩ bị Trào phúng đã rớt hơn một nửa HP, nếu là mục tiêu công kích dời đi, hết thảy phía trước đều đã uổng phí.
Chiến sĩ vẫn còn đợi lệnh tức khắc nghênh hướng Ngụy Đồi Đường, bằng không sẽ để cho Ngụy Đồi Đường tiếp cận đội ngũ của bọn họ, chức nghiệp viễn trình sẽ gặp nguy hiểm.
Ngụy Đồi Đường mắt nhìn chiến sĩ đang xông tới, động tác không có dư thừa, thân ảnh vừa động, chính là Kiếm Nhận Phong Bạo!
- Đã nói rồi, bắt hắn thì không nghe!
Man Tam Đao nhìn tên chiến sĩ đang sợ hãi đối diện, khẽ thở dài một cái.
Thấy chưa? Bắt sai người rồi đấy! Hắn oan uổng cỡ nào a!