Chương 10 : Kiều Y a di
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
Ba mươi ngày trôi qua , mỗi ngày tại hậu viện sau nhà Tiếu Ân , tiếng đốn củi không ngừng vang lên , lượng gỗ mà Tiếu Ân đốn được cũng không ngừng tăng lên
Qua ba mươi ngày , thân thể Tiếu Ân đã hoàn toàn có thể theo kịp ý thức cùng tốc độ phản ứng .Hơn nữa trải qua sự huấn luyện trong không gian hư cấu , xác xuất chém trúng bạch tuyến của hắn đã đạt tới một nửa
Hắn phát hiện , chỉ cần bản thân mình duy trì đúng tư thế , chém trúng bạch tuyến , thì chỉ cần một búa , là hoàn toàn có thể đem khối gỗ trước mặt chia làm hai phần .Mà một khi có sự sai lệch thì thường thường chém xuống một phần ba độ sâu cũng không đạt được
Cho nên , hắn cố ý thức thực hiện động tác chậm lại , mỗi một búa chém xuống đều tập trung tinh thần cao độ , ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng .Thường thường ở những khắc như thế , hắn mới có thể liên tục chém trúng bạch tuyến
Hiện tại , hắn đốn củi tốc độ đã tăng rất nhanh , thậm chí đã vượt qua tốc độ cực hạn của lão Bàng Đức
Chứng kiến nhi tử đột nhiên có hứng thú lớn đối với đốn củi như thế , hơn nữa cón có thành tựu lớn , lão Bàng Đức vừa ngạc nhiên vừa vui mừng
Đem số củi này bán , tiền kiếm được quả nhiên nhiều hơn hẳn so với trồng trọt , nhưng lão Bàng Đức vần hy vọng nhi tử mình có thể trở thành một gã nông điền giỏi
“Ba”
Thanh âm thanh thúy vang lên , Tiếu Ân thoải mái thu hồi đại phủ , đại gia hỏa này ngay từ đầu khiến hắn cảm thấy nặng nề , hiện giờ ở trên tay hắn đã không còn cảm giác gì nữa
Mỗi ngày luyện tập trên dưới một vạn lần cũng không phải là công cốc , khí lực hắn tăng trưởng , các cơ năng trên cơ thể không nghi ngờ gì đều nổi bật lên
Hơn nữa luyện tập bộ động tác thứ ba , Tiếu Ân khống chế lực trên phạm vị lớn cũng tăng lên , hiện tại hắn chém trúng bạch tuyến đạt được xác xuất hơn nữa phần lớn là do nguyên nhân này
“Tiếu Ân , ngươi vẫn còn đang đốn củi sao , Bàng Đức đi đâu rồi ?”
Tiếu Ân ngẩng đầu , nhìn khuôn mặt hòa ái tươi cười trước mặt , hắn lau mồ hôi nóng trên trán , rồi nói : “Kiều Y a di hảo , ba ba đang làm việc trên đồng “
Kiều Y là một quả phụ ở thôn trên , trượng phu nàng sau khi qua đời , để lại cho nàng một cửa hàng tạp hóa .Hương thân phụ cận trên cơ bản đều là lấy vật đổi vật , nàng đem đồ vật đổi được tới trang viên kỵ sỹ bán , mặc dù không có kiếm được nhiều tiền nhưng là để duy trì cuộc sống thì có thừa
Bàng Đức cùng Kiều Y có mối quan hệ tốt , mỗi lần tới trang viên kỵ sỹ đều mượn lão mã của Bàng Đức
Có đôi khi Tiếu Âm còn hoài nghi , Bàng Đức mua lão mã này chỉ sợ cũng không phải vì công việc trồng trọt của mình mà phần lớn là để cho Kiều Y thuận tiện vận chuyển hàng hóa tới trang viên kỵ sỹ
Chỉ là khiến cho Tiếu Ân cảm thấy kỳ quái chính là hai bên dường như đều có ý với nhau , nhưng thủy chung đều không có ý tứ vượt qua giới tuyến
Có lẽ có kinh nghiệm sống của kiếp trước nên Tiếu Ân tự nhiên biết được nỗi băn khoăn của lão Bàng Đức , hắn mặc dù cũng không có quan tâm nhiều đến mẫu thân mình ở kiếp này , nhưng mà bảo hắn chủ động hợp tác , điều này hắn cũng không có năng lực
Kiều Y tới , đem vật để trên giỏ buông xuống , nói : “Ở đây có chút thức ăn , do ta không cẩn thận nên làm thừa , đợi lát nữa để phụ tử ngươi ăn đi .Đặc biệt là ngươi , mấy ngày nay khổ cực như vậy , nên hảo hảo bồi bổ một chút “
Tiếu Ân hơi hơi cười , cũng không biết đây là lần thứ mấy nàng làm thừa thức ăn , bất quá có lộc ăn hắn cũng không có từ chối
Thành khẩn nói lời cảm ơn , Tiếu Ân đột nhiên cảm giác , có lẽ trong nhà nên có thêm một vị nữ quản gia
Đương nhiên , vấn đề này là hẳn để lão Bàng Đức làm đi , nếu để cho hắn nói ra, như vậy cũng có chút kinh thế hãi tục
“Tiếu Ân , lão Bàng Đức trở về , ngươi nói cho hắn , ngày mai ta muốn tới trang viên , nói với hắn là ta muốn mượn ngựa dùng tạm “
“Hảo , Kiều Y a di “Tiếu Ân thuận miệng hỏi một câu : “Sao lần này đi sớm vậy , không phải tuần trước a di đã đi sao ?”
Người trong thôn mặc dù không ít , nhưng là đến cửa hàng tạp hóa mua sắm thường thường là có thể sử dụng rất dài .Cho nên đại khái một tháng Kiều Y mới một lần tới trang viên kỵ sỹ
“Nga , là do ca ca ta muốn chiêu sinh mấy học đồ , trong thôn lần này lại vừa đúng có ba thiếu niên báo danh .Lần đầu tới trang viên , cũng không thể để họ đi một mình được“
“Duy Luân thúc thúc trở về thu nhận học đồ , Tiếu Ân trong lòng tính toán , nhất thời cười nói :”Hẳn là đã thăng cấp rồi , nếu không khó có khả năng một lần chiêu sinh nhiều học đồ như vậy “
Kiều Y trên mặt lộ ra thần sắc kiêu ngạo , bất quá nếu trên thế giới này có một ca ca như vậy cũng là một chuyện đáng kiêu ngạo
Duy Luân trong trang viên kỵ sỹ là một thợ rèn , hơn nữa là một thợ rèn có kỹ thuật tốt nhất .Ba tháng trước hắn tới thành thị gần đây , tham gia khảo hạch để tấn cấp thành cao cấp thợ rèn , hiện giờ đã trở về
Trở về đã thu nhận học đồ , rất rõ ràng là đã thăng cấp thành công
Cao cấp cấp bậc a , đối với trang viên kỵ sỹ mà nói , đây chính là cấp bậc cao nhất a .Cả trang viên cũng chỉ có Tư Khảo Đặc là cao cấp kỵ sỹ , bây giờ mới xuất hiện cao cấp danh xưng thứ hai a
Dưới tình huống bình thường , trang viên kỵ sỹ đúng là không thể lưu giữ được nhân tài có cấp bậc cao cấp .Nhưng Duy Luân lại không giống với người khác , hắn rất nặng tình hương thổ , cho nên cho dù trong trấn có vô số người muốn giữ hắn , nhưng hắn toàn bộ đều từ chối
Đương nhiên , mặc dù Kiều Y không có nói thêm gì , nhưng Tiếu Ân vẫn biết , Duy Luân lần này trở về , hưởng thụ đãi ngộ chính là có biến hóa nghiêng trời lệch đất
Ít nhất ở trong cái trang viên này , Duy Luân đã thành người có phân lượng .Mà là muội muội duy nhất của Duy Luân , tự nhiên là nước lên thì thuyền cũng lên
Hơi hơi nghiêng đầu , Tiếu Ân có chút không hảo ý nghĩ
Lão Bàng Đức cùng chính mình , có phải hay không bởi vì chuyện này mà cũng có thu hoạch đây ?
Chương 11 : Kế hoạch học tập mới
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
Đội lồng tráo màu đen , Tiếu Ân như thường lệ tiến nhập không gian hư cấu
Nhất Hào giống như một u linh hiện ra , bất quá tập mãi cũng thành thói quen , Tiếu Ân hiện tại căn bản hoàn toàn không có chút sửng sốt
“Ngài hảo , ta một người thành thật thiện lương , là một học tập cơ có trí tuệ , ta có một đề nghị rất tốt muốn nói với ngài
“
Tiếu Ân ngẩn ra , tức giận liếc mắt một cái , hỏi : “Ngươi có phải muốn đề nghị ta học tập cao cấp đốn củi hay không ?”
“Không , ngài hiện tại sơ cấp đốn củi còn chưa hoàn thành , làm sao có thể luyện tập được cao cấp đốn củi “
Tiếu Ân trong lòng dâng lên một trận hiếu kỳ , hắn hỏi : “Nhất Hào , cao cấp đốn củi rốt cục thực hiện như thế nào ?”
“Ngài muốn biết sao ?”
“Đương nhiên “ Tiếu Ân không chút do dự nói .Trong lòng hắn , hiện tại quả thật đối với việc đốn củi cũng có thể phân cấp bậc này cảm thấy vạn phần tò mò “
“Được rồi , căn cứ theo yêu cầu của ngài , ta sẽ làm mẫu một lần “Nhất Hào miễn cưỡng nói
Sau đó , hắn đi tới địa phương luyện tập đốn củi , cầm lấy cự phủ , tùy ý chọn một khối gỗ có nhánh dài ngắn bất quy tắc
“Ngài nhìn cho rõ “
Chỉ thấy Nhất Hào vứt khối gỗ lên trên không trung , Tiếu Ân ánh mắt nhìn cái cây được vứt lên trên cao , sau đó nhìn nó chậm rãi rơi xuống
Giờ phút này hắn có chút không hiểu , chỉ thấy ánh sáng chợt lóe , mi mắt hắn run run , thời khắc ngắn này hắn phảng phất thấy được có vô số ánh sáng tung hoành trên khối gỗ , chờ hắn có phản ứng trở lại , tất cả đều đã trở nên yên tĩnh
“Ba”
Khối gỗ không báo trước rơi xuống mặt đất , trên mặt đất hiện ra hơn mười khối gỗ nhỏ
Tiếu Ân miệng chậm rãi há ra , hắn tin chắc rằng , bản thân mình không phải đang xem phim
“Ngài thấy rõ không , đây là cao cấp đốn củi , chờ ngươi luyện tới cực hạn của sơ cấp đốn củi rồi hãy học tập tiếp đi “Nhất Hào đắc ý thỏa mãn nói
Tiếu Ân đờ đẫn ngẩng đầu , mặc dù đối với cảnh tượng vừa rồi có chút hoài nghi , nhưng nghĩ tới hiệu quả thần kỳ của quảng bá thể thao , trong tim hắn có chút chờ đợi
“Nhất Hào , lúc nào ta có thể luyện tập cao cấp đốn củi ?”
“Chờ ngài luyện tốt sơ cấp đốn củi đã “
“Thế bao giờ ta mới có thể luyện tốt sơ cấp đốn củi “Tiếu Ân thử thay đổi phương thức dò hỏi
“Chờ ngài có thể đạt tới xác xuất một trăm phần trăm chém trúng được hư tuyến , làm được như vậy tự nhiên có thể học tập lên bậc tiếp “
Tiếu Ân chăm chú gật đầu , cuối cùng cũng có mục tiêu rõ ràng , xem ra phải cố gắng hơn nữa , mặc dù hắn đã phi thường cố gắng
“A , thiếu chút nữa quên “Nhất Hào đột nhiên vỗ gáy , động tác nhân tính hóa này cũng chẳng còn lạ lùng gì nữa .Tiếu Ân hoài nghi , Nhất Hào này có phải chỉ đơn thuần là một cái học tập cơ hay không ?
“Căn cứ biểu hiện hôm nay của ngài , ta đề nghị ngài nên nói với Kiều Y , bản thân ngài cũng muốn gia nhập đội ngũ học đồ thợ rèn “
“Thợ rèn , Nhất Hào , mặc dù mục tiêu tương lai của ta là tới thành thị lớn nhưng ta cũng không có thích cuộc sống thợ rèn a “
“Theo nghề thợ rèn chỉ để tiện đề cao tố chất thân thể của ngài mà thôi , ngài chẳng lẽ không muốn đề cao tố chất thân thể của mình lên nhanh hơn ?”Nhất Hào nhìn Tiếu Ân một chút , sau đó bổ sung nói :”Ta cam đoan , nếu như ngài học tập làm thợ rèn , như vậy sẽ rất nhanh đạt được yêu cầu của sơ cấp đốn củi , hơn nữa còn sẽ đạt tới tiêu chuẩn để học cao cấp đốn củi “
Trầm mặc một lát , Tiếu Ân thở dài nói : “Được rồi , ta phục ngươi “
Kiếp trước của Tiếu Ân mỗi khi xem phim chứng kiến màn biểu diễn giống như Nhất Hào làm vừa rồi , hắn rất là hâm mộ , hiện tại có khả năng thực hiện được điều này , hắn đương nhiên là sẽ không bỏ lỡ
Thời gian trong không gian hư cấu cũng không có lãng phí , Tiếu Ân không phải tập luyện quảng bá thể thao thì cũng luyện tập sơ cấp đốn củi , hắn muốn đem hết thảy khắc sâu vào trong đầu , như vậy đợi tới ban ngày , hắn chỉ cần cố hết sức để cho thân thể và suy nghĩ của mình đạt tới một loại trạng thái thăng bằng là có thể thu hoạch được tiến bộ nhanh hơn
Từ khi có được học tập cơ Nhất Hào này , đến bây giờ mới chỉ có hơn bảy mươi ngày , trong khoảng thời gian này hắn đã có thể luyện tập tới bộ động tác thứ ba của quảng bá thể thao
Nếu như không phải ở trong không gian hư cấu không cần lo đến việc ăn và ngủ thì hắn tuyệt đối cũng không đạt được kết quả to lớn như bây giờ
Có lẽ có được kinh nghiệm một đời , biết rõ tính mạng của con người nhỏ bé , nên hắn mới giành giật từng giây phút để nâng cao năng lực của bản thân mình
Hiện giờ nghịch soa thời gian đã đạt tới bốn lần , đối với Tiếu Ân mà nói , thật sự cũng đã quá dài .Bất quá khiến cho Tiếu Ân cảm thấy may mắn là hắn ở trong không gian hư cấu này vĩnh viễn cũng không cảm thấy mệt mỏi , làm cho hắn có thể rèn luyện không ngừng
Mà ngay cả huấn luyện viên nghiêm khắc như Nhất Hào cũng thường xuyên khen ngợi hắn là một trong những đệ tử cố gắng nhất mà hắn đã từng dạy
Mặc dù Tiếu Ân đối với việc Nhất Hào có hay không từng dạy qua người khác hết sức là hoài nghi , nhưng không thể phủ nhận được là , đoạn thời gian này hai người phối hợp tương đối hoàn mỹ
Sáng sớm hôm sau , Tiếu Ân lần đầu tiên trước mặt lão Bàng Đức , khẩu khí chém đinh chặt sắt , tuyệt không thương lượng đường lùi nói với phụ thân hắn , hắn muốn theo cao cấp thợ rèn Duy Luân tiên sinh học tập kỹ năng thợ rèn
Đối với yêu cầu này , lão Bàng Đức sau khi cân nhắc , rốt cục cũng gật đầu đồng ý
Trong mắt nông phu bọn họ , nếu như là nhà mình có hài tử có thể trở thành học đồ của một vị có chức nghiệp cao cấp , thì đây đúng là một chuyện đáng ăn mừng
Bất quá muốn trở thành học đò của Duy Luân tiên sinh , cũng không phải là một sự việc đơn giản , theo lời Kiều Y a di nói , mười mấy thôn phụ cận , tất cả thiếu niên cường tráng đều tới báo danh .Những người đó trẻ nhất cũng chỉ mới mười năm tuổi , không ít người nổi danh là đả giá vương ( oánh nhau đệ nhất đó )
Nếu như lão Bàng Đức không có thấy Tiếu Ân trong vòng hai tháng nay khí lực tăng mạnh lên , hắn tuyệt đối cũng không đáp ứng chuyện này
Không quá bao lâu , Kiều Y a di mang theo ba thiếu niên tới đây
Tuy nói là thiếu niên nhưng ba người bọn họ cũng đã mười sáu , mười bảy tuổi , so với Tiếu Ân mới chỉ có chín tuổi mà nói thì có khoảng cách tương đối lớn
Kiều Y nghe Tiếu Ân cũng muốn báo danh tham gia , miệng lập tức cũng không thể khép lại được
Bất quá đối với vẻ mặt trầm mặc cùng vẻ mặt khẩn cầu của Tiếu Ân , nàng cũng đành phải đáp ứng
Trước khi đi , Tiếu Ân cân nhắc một hồi , sau đó lặng lẽ nói với lão Bàng Đức : “Ba ba , ta đi rồi , ngươi cần phải bảo trọng a”
“Ân , ngươi cũng bảo trọng “
“Còn một việc “Tiếu Ân ghé lỗ tai lão Bàng Đức , thấp giọng nói : “Con sau khi rời đi , người nên đối xử với Kiều Y a di tốt một chút “
Lão Bàng Đức tức khắc mặt đỏ tới mang tai , mặc dù chân tay không có luống cuống nhưng ánh mắt hiện lên chút bất thiện
Tiếu Ân vội vàng nói : “Ba ba , Duy Luân là ca ca của Kiều Y a di , nếu như người đối tốt với nàng , như vậy Duy Luân tiến sinh sẽ đối tốt với ta “
Lão Bàng Đức bàn tay giơ lên định cốc vào đầu Tiếu Ân đột nhiên dừng lại , hắn cũng không có nghĩ tới nhi tử mình lại có ý nghĩ như vậy
Nhìn lão mã kéo theo năm người Tiếu Ân rời đi , lão Bàng Đức trong lòng đột nhiên có chút nóng rực chờ đợi
Lão mã đi cũng không nhanh , nhưng so với người bình thường thì tốc độ rõ ràng nhanh hơn , cho nên không tới nửa ngày , bon họ đã tới trang viên kỵ sỹ
Trang viên này hai mươi năm trước trải qua lần xây dựng thứ hai , diện tích đã được mở rộng ra
Nghe nói nếu nơi này không phải là một nơi hẻo lánh , lấy thân phận của kỵ sỹ căn bản là khó có khả năng đạt được một khối phong địa lớn như thế này
Bất quá điều này cũng với Tiếu Ân cũng không có quan hệ gì , ánh mắt hắn hướng tới tập thị ở phía tây nam trang viên
Phía tây nam trang viên , được coi là nơi phồn hoa nhất , kiếm được một cửa hàng tại nơi đây là giấc mộng của rất nhiều người
Xe ngựa tiến sâu về phía tây nam , sau đó dừng lại trước của một gian hàng
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về nơi xe ngựa dừng lại bởi vì đó là cửa hàng chiếm diện tích lớn nhất tại tây nam trang viên
Có lẽ nơi này sinh ý cũng không phải tốt nhất , nhưng về độ nổi danh và vị trí địa lý thì tuyệt đối là tốt nhất
Mặc dù tây nam trang viên có rất nhiều tiểu điếm nhưng cũng không có ai có bất cứ dị nghị gì .Nguyên nhân bởi vì trừ bỏ đi Tư Khảo Đặc kỵ sỹ thì đây là vị thứ hai có được chức nghiệp cao cấp – Duy Luân tiên sinh , mà mở cửa hàng này chính là Duy Luân tiên sinh
Ba thiếu niên bên cạnh Tiếu Ân , ở thế giới này mười sáu mười bảy tuổi , kỳ thật đã có thể xưng là thanh niên
Ba người bọn họ tựa hồ muốn chứng minh bản thân mình rất là cường tráng , nên dường như cố gắng ưỡn thẳng ngực mình lên
“Nga , Kiều Y em gái ta , hoan nghênh ngươi tới “
Duy Luân thân cao hai thước nhiệt tình ôm lấy Kiều Y , nếu như không phải khuôn mặt bọn họ cực kỳ giống nhau , vừa nhìn đã biết có quan hệ huyết thống , Tiếu Ân thật sự hoài nghi , Kiều Y và Duy Luân không phải là huynh muội
“Duy Luân , muội mang tới cho huynh mấy thiếu niên cường tráng , có lẽ sẽ vừa mắt huynh “Kiều Y vừa cười vừa nói
Duy Luân ánh mắt quét một vòng qua bốn người trên xe ngựa
Ba thanh niên cố gắng ưỡn thẳng lưng , Tiếu Ân cũng học tập theo , bất quá do tuổi tác còn hạn chế , nên lấy vẻ bề ngoài mà so thì độ cường tráng của hắn dù là thúc ngựa cũng đuổi không kịp
Duy Luân ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Tiếu Ân , hắn hồ nghi hỏi : “Tiểu hầu tử này là ai ? Ta thu nhận học đồ cường tráng chứ không phải mở viện nhi đồng mà “
“Ha ha ….”
Xung quanh một trận cười thiện ý truyền đến
Duy Luân tại nơi này được coi là một danh nhân , cho nên khi hắn xuất hiện mọi người tự nhiên là giữ im lặng.Song nghe hắn nói lời này mọi người xung quanh cũng nhịn không được bắt đầu phì cười
Kiều Y kinh hô một tiếng , thanh âm của nàng mơ hồ mang theo phẫn nộ :”Duy Luân , đó là Tiếu Ân , nhi tử của Bàng Đức “
Duy Luân sắc mặt nhất thời trở nên dị thường xấu hổ , hắn đương nhiên biết tâm ý của Kiều Y , cũng biết Tiếu Ân rất có phân lượng trong lòng lão Bàng Đức .Đại hán thân cao hai thước này đột ngột xoay người , đi tới bên cạnh xe ngựa , dường như cố ý khoa trương cười nói :”Tiếu Ân , thật sự là đã lâu không gặp , mới vừa rồi ta không có nhận ra ngươi , xin lỗi “
“Không sao cả “ Tiếu Ân dở khóc dở cười nói :”Lần trước ngài thấy ta thì ta mới có năm tuổi , hiện tại ngài không nhận ra thật sự là cũng bình thường “
“A , thật là một hài tử thông minh “Duy Luân không chút keo kiệt tán dương nói : “Lão Bàng Đức dạy dỗ thật là tốt , hắn rất có khả năng trở thành lão sư a .Ngươi lần này tới đây muốn làm gì vậy ?Muốn ở trong trang viên du ngoạn vài ngày hay là lão Bàng Đức sai ngươi mua thứ gì ? Ta cố ý để dành cho hắn một cái cuốc , một cái búa và vài thanh thái đao , ngươi mang về cho hắn nhé “
Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng nói : “Duy Luân tiên sinh , nhà chúng ta cuốc , búa và thái đao đủ dùng tới một trăm năm đó
Mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ , mặc dù mấy thứ này đối với nông phu bình thường cũng chỉ là một kiện đồ vật tầm thường mà thôi .Nhưng mấy thứ đó là do Duy Luân tự mình động thủ đó a , vô luận là trình độ cứng rắn hay độ bền , thợ rèn bình thường không thể so được
Người bình thường nếu có món đồ đó , ít nhất có thể sử dụng hơn mười năm
“Nga , thật không “Duy Luân suy nghĩ một chút , rồi nói :”Ta dẫn ngươi đi chơi quanh thôn , mua cho ngươi ít đồ ăn ngon nhé “
Tiếu Ân không thể không hướng Kiều Y cầu cứu , hắn biết , Duy Luân hoàn toàn coi hắn là một tiểu hài tử
“Duy Luân , Tiếu Ân muốn trở thành học đồ của ngươi “
“Học đồ ? Cái này không được “Duy Luân lập tức nghiêm túc nói ra : “Muốn trở thành học đồ của ta , sẽ phải chịu khổ rất nhiều “
“Duy Luân tiên sinh , ta không sợ khổ “
“Ta biết “Duy Luân vẻ mặt ôn hòa nói , nếu như là hài tử nhà khác , hắn đã sớm mở miệng mắng , nhưng Tiếu Ân là nhi tử của lão Bàng Đức a .Duy Luân có thể khẳng định , nếu như mình cùng Tiếu Ân ầm ĩ , như vậy Kiều Y bên cạnh tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn
“Tiếu Ân , nếu như ngươi thật sự muốn học nghệ với ta , ta nhất định sẽ dạy toàn bộ cho ngươi , nhưng hiện tại thì không được “
“Tại sao ?”
“Bởi vì ngươi tuổi tác quá nhỏ , vô luận là khí lực hay sức chịu đựng , đều không thích hợp “
Tiếu Ân cúi đầu cân nhắc , hắn cũng không biết , mọi người xung quanh sau khi nghe Duy Luân nói , đều đã sớm hâm mộ muốn chết .Đây chính là lần đầu tiên Duy Luân hứa hẹn với người khác , đem tất cả kỹ nghệ của mình ra truyền thụ đó “
“Duy Luân tiên sinh , ta muốn hỏi tiêu chuẩn để trở thành học đồ là gì ?”
“Ngươi thật sự muốn biết ?”
“Vâng “
“Hảo , ngươi , còn có các ngươi , đều đi theo ta “Duy Luân chỉ ba thanh niên còn đang ngu ngơ trên xe ngựa , nắm tay Tiếu Ân đi về phía sau cửa hàng
Trên đường mọi người bắt đầu nhốn nháo lên
“Duy Luân lại bắt đầu lựa chọn học đồ , không biết bọn họ có đạt tiêu chuẩn không ?”
“Một lần bốn người , chắc là sẽ có một người đạt “
“Ta xem , tên tiểu tử ở giữa rất rắn chắc , có lẽ đạt tiêu chuẩn “
Tiếu Ân đám người tự nhiên cũng không nghe đến tiếng nghị luận , bọn họ đi tới hậu viện , Tiếu Ân tới nơi , không khỏi thấy hơi sửng sờ , nơi này tựa hồ hết sức quen thuộc a
Hậu viện nhà mình cũng được bố cục giống như ở đây , hơn nữa giống nhau nhất là , đều có một đầu đại phủ cùng một số đôn mộc xen kẽ nhau không đồng đều
Đương nhiên nơi này so với hậu viện nhà hắn cũng có chỗ khác nhau đó là nơi này so với hậu viện nhà hắn lớn hơn năm lần , hơn nữa còn đủ chỗ cho cả sáu người đốn củi
Duy Luân mang theo đám người tới, sáu thanh niên đang đốn củi nhất thời ngừng lại
Tiếu Ân có thể thấy rõ bọn họ mồ hôi đều chảy đầm đìa , hơn nữa ở xa xa cũng có thể nghe được tiếng thở dốc trầm trọng của họ , hiển nhiên bọn họ đã ở chỗ này tập chém củi lâu rồi
“Ái Đức “Duy Luân lớn tiếng la lên
“Sư phụ , ta đến “
Một tiểu tử so với Duy Luân còn tráng kiện hơn rất nhanh chạy ra
“Tiếu Ân đây là đệ tử đầu tiên của ta , Ái Đức .Hắn đã học được vài phần tay nghề của ta , đặc biệt lúc rèn luyện , biểu hiện phi thường không tồi , có lẽ năm nay hắn có thể đi thử khảo hạch sơ cấp thợ rèn
Nghe Duy Luân đánh giá , xung quanh mấy thanh niên đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ
Ái Đức sắc mặt nhất thời hơi đỏ lên nói : “Sư phụ ta không đi khảo hạch sơ cấp thợ rèn đâu , ta chỉ muốn ở cạnh người “
Mặc dù Ái Đức có chút không biểu lộ được hết ý tứ của mình nhưng tất cả mọi người đều hiểu được ý tứ của hắn .Duy Luân nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của hắn nói : “Nói hươu nói vượn , Ái Đức cái gì thuộc về mình thì nên tranh thủ , không nên buông tha .Nếu như ngươi không muốn rời đi , chẳng lẽ ngươi sợ ta đuổi ngươi đi sao “
Ái Đức thật thà chất phác cười , tựa hồ là đã yên tâm
Vô luận là nghề nghiệp gì , nếu không đạt được tư cách sơ cấp , thì không được tính là xuât sư .Bất quá một khi đạt được danh hiệu sơ cấp , như vậy có thể tự lập được môn hộ
Đối với tuyệt đại đa số mọi người mà nói , bọn họ đều hy vọng đều sẽ có ngày này
Mà Ái Đức rõ ràng là đã có thực lực sơ cấp , nhưng bản thân lại không muốn tham gia khảo hạch , là do hắn không muốn rời xa Duy Luân .Đồng dạng , Duy Luân mặc dù lớn tiếng quát mắng , nhưng trong lòng lại coi hắn giống như thân nhân của mình
Nhìn đôi thầy trò này , Tiếu Ân trong tim cảm thấy ấm áp
“Ái Đức , đây là Tiếu Ân cháu của ta , ngươi hiện tại làm mẫu cho hắn biết muốn trở thành một gã học đồ thợ rèn thì phải có lực lượng gì “
“Vâng , thưa sư phụ “
Ái Đức tiến lên trước , tùy ý cầm một khối gỗ đặt lên đôn mộc nói :”Tiếu Ân , ngươi xem cho rõ “
Hắn một tay cầm chiếc búa lớn , một tay dựng thẳng khối gỗ lên , hô to một tiếng rỗi chém xuống
Tiếu Ân lỗ tai hơi hơi run lên , ánh mắt của hắn cơ bản là không có tập trung nhìn đại phủ mà tập trung nhìn động tác cử trọng nhược khinh của Ái Đức , hắn cũng đã tính toán ra kết quả
Bất quá hắn thấy , một búa này của Ái Đức mặc dù lực lượng cực lớn , nhưng động tác của hắn lại không đạt tiêu chuẩn , vị trí thân thể cũng không chuẩn .Nếu như là so với khoa học huấn luyện thì một búa này của hắn , uy lực chỉ có thể tăng lên ba mươi phần trăm
Đương nhiên , nếu như chỉ dùng để bổ một khối gỗ bình thường thì , bằng lực lượng này của Ái Đức cũng có thừa
Một búa chém xuống , khối gỗ chia làm hai mảnh , cực kỳ chỉnh tề
“Nhìn thấy chưa , đó là mục tiêu của các ngươi , nếu như muốn có tư cách trở thành thợ rèn , điểm tiên quyết là phải có khí lực cùng thân thể cường tráng giống như là “trâu bò bình thường vậy “Duy Luân cao giọng nói với mấy thanh niên
“Vâng , Duy Luân tiên sinh”Mấy thanh niên lớn tiếng đồng thanh đáp , bon họ lần nữa tập bổ khảm
Nhưng bọn họ đã tiêu hao quá lớn khí lực , cho nên động tác có chút biến hình , đừng nói là một búa bổ đôi được khối gỗ , mà ba bốn búa chém xuống cũng không đủ khí lực
Mà làm cho Tiếu Ân cảm thấy kỳ quái đó là , bọn họ mỗi lần bổ khảm đều cố sức để lần bổ khảm tiếp theo của mình trùng với vết bổ khảm lần đầu tiên .Mỗi khi chém trúng , trên mặt họ đều toát lên vẻ tươi cười
Nhìn một hồi nữa , Tiếu Ân nhất thời hiểu được , nguyên lai bọn họ cũng không chỉ luyện tập lực lượng , mà còn luyện tập cả độ chính xác nữa
“Các ngươi , thử một lần đi , phát huy lực lượng tốt nhất của mình ra
Duy Luân giơ ngón tay , ý tứ bảo ba thanh niên chủ động tiến lên thử
Bọn họ đều hiểu , đây là vòng khảo hạch thứ nhất .Bọn họ cầm chiếc búa cao bằng nửa người , hướng tới khối gỗ chém xuống
Bọn họ đều là nông gia đệ tử , từ khi sinh ra đã sớm tiếp xúc với công việc đốn củi nấu nước , đối với bọn hắn thì đốn củi đã là một chuyện rất quen thuộc
Bất quá thời khắc này bất đồng , bởi vì có Duy Luân tiên sinh đứng bên cạnh , cho nên ba người bọn họ vẻ mặt có chút kinh hoàng thất thố
Tiếu Ân khóe mắt nhanh chóng phát hiện được vẻ mặt thất vọng của Duy Luân , xem ra biểu hiện của ba người này không chiếm được sự hài lòng của Duy Luân
Quả nhiên , sau khi kết thúc ,ba thanh niên này cũng không được tuyển
Theo lời Duy Luân nói , bọn họ khí lực miễn cường có đủ nhưng biểu hiện ra lại làm hắn thất vọng bởi vì bọn họ khi chém khối gỗ luôn nơm nớp lo sợ , thiếu chút nữa còn chém trúng bản thân mình
Lúc ấy Duy Luân cùng Kiều Y ở bên cạnh hù dọa , nếu như bọn họ một búa đã chém trúng thì cũng hơi lạ
Cho nên Duy Luân dứt khoát nói , để trở thành học đồ của hắn cần phải có tố chất tâm lý .Nếu như có khí lực mà không có tố chât tâm lý thì cũng sẽ uổng công
Có lẽ bởi vì hy vọng nhiều mà lại thất bại , nên bọn họ có chút uể oải .Tóm lại Duy Luân đã dứt khoát cự tuyệt họ
Cuối cùng , Duy Luân nói : “Kiều Y , đợi lát nữa muội đem bọn họ đi dạo chơi , có thứ gì tốt thì mua cho bọn họ một kiện “
“Vâng “Kiều Y bất đắc gĩ nói .Mặc dù không có ai trúng tuyển nhưng tốt xấu gì thì mấy tiểu tử này cũng được tới trang viên kỵ sỹ rồi
“Chờ đã .Duy Luân thúc thúc ta còn chưa thử mà”Tiếu Ân mắt mở to sáng ngời , chắm chú nói
DỊ GIỚI CHI QUANG NÃO UY
QUYỂN 1 : UFO Chương 14 : Lực lượng kinh nhân
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
“Ngươi ?”
Duy Luân đột nhiên rất muốn hét to lên , hắn thề , nếu như Tiếu Ân không phải là nhi tử mà lão Bàng Đức thương yêu nhất , nếu như không phải Kiều Y thích lão Bàng Đức , thì hắn nhất định sẽ làm cho tiểu tử trước mặt mình này biết thế nào là trời cao đất rộng
Mấy người trong hậu viện nhìn thân hình nhỏ gầy của Tiếu Ân , ánh mắt hiện lên ý cười nồng đậm
Không có ai tin lời Tiếu Ân nói cả ngay cả ba thanh niên theo hắn cùng đến cũng không ngoại lệ
Tiếu Ân trong lòng thầm than , kỳ thật nếu có thể nói , hắn cũng không thích cái nghề thợ rèn này .Nhưng Nhất Hào ở trong không gian hư cấu lại mãnh liệt yêu cầu hắn học tập kĩ năng thợ rèn
Đương nhiên , án chiếu theo lời của Nhất Hào thì chỉ cần hắn theo học nghề thợ rèn , như thế hắn có thể rất nhanh nắm giữ được năng lực của cao cấp đốn củi
Cao cấp đốn củi a , một khi nghĩ đến phong cách và tư thế của Nhất Hào khi thực hiện , trong lòng hắn khó khống chế được ham muốn
“Được rồi , ngươi thử đi “Để ý tới sắc mặt của Kiều Y , Duy Luân không thể làm khác đành phải đồng ý
“Cám ơn Duy Luân thúc thúc “
Tiếu Ân lễ phép hơi hơi khom lưng xuống nói , rồi tiến tới giữa sân , lựa chọn lấy một chiếc búa .Mạc dù chiếc búa này nhỏ nhất ở đây , nhưng so với chiếc búa trong nhà hắn còn lớn hơn hai phần
Tùy ý chọn một khối gỗ đặt vững vàng lên đôn mộc .Tiếu Ân nắm tay nắm lấy cán búa , nhẹ nhàng dùng sức , đem chiếc búa nâng cao lên
Duy Luân kinh ngạc hô một tiếng , ánh mắt nhìn Tiếu Ân nhất thời thay đổi
Ánh mắt mọi người nhìn Tiếu Ân cũng đều thay đổi
Chiếc búa này mặc dù hơi nhỏ nhưng cân nặng tuyệt đối không nhỏ .Bọn họ đều nghĩ Tiếu Ân phải dùng tới hai tay mới nhấc nổi nó lên
Nhưng mà , thời khắc này Tiếu Ân chỉ vừa nắm tay cái đã nâng được búa lên cao , hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn , tựa hồ vẫn còn dư thừa thực lực , có vẻ phi thường thoải mái
Tiếu Ân nắm tay vừa mới tiếp xúc với cán búa , tâm thần hắn theo thói quen thu liễm lại
Hắn quên đi Kiều Y , quên Duy Luân , quên đi việc hắn đang tiến hành khảo hạch
Hắn tựa hồ như quay trở lại hậu viện cũng không phải rộng lớn của nhà mình , nơi mà hàng ngày hắn vẫn luyện tập sơ cấp đốn củi
Chiếc búa được giơ cao lên đến đỉnh đầu hắn , một khắc này một đường vòng cung kỳ dỵ nhanh chóng chém xuống
Tiếu Ân đôi mắt chăm chú nhìn khối gỗ trước măt , tựa hồ như thấy được hư tuyến màu trắng trên khối gỗ .Không biết vì sao , giờ khắc này hắn lại vô cùng nhập tâm , phảng phất như toàn bộ tinh thần hắn đều tập trung lại trên hư tuyến này
Động tác của hắn rất hài hòa cân đối , cũng vô cùng đơn giản , một búa này chém xuống như là một bức tranh mỹ cảm khiến người khác mở mắt hân thưởng
“Ba”
Thanh âm thanh thúy truyến đến tai mọi người , khối gỗ bị một búa của Tiếu Ân chia làm hai mảnh tinh tế , hơn nữa khiến cho mọi người cảm thấy giật mình đó là , hai mảnh này lại giống nhau như đúc
Tiếu Ân thở dài một hơi , không thể tưởng tượng được bản thân mình vừa rồi tiến nhập vào trạng thái tốt như vậy .Tựa hồ từ khi hắn học bộ động tác thứ ba của quảng bá thể thao , thì hôm nay biểu hiện của hắn là xuất sắc nhất
“Duy Luân thúc thúc , ta có thể….Di , ngài làm sao vậy ?”Tiếu Ân mới nói một nửa , thấy Duy Luân trợn mắt há mồm , kỳ quái hỏi
Duy Luân như từ trong giấc mộng tỉnh lại nhìn Tiếu Ân , trong mắt hiện lên thần sắc kỳ quái :”Tiếu Ân , ngươi năm nay mấy tuổi ?”
“Chín tuổi “
“Chín tuổi a “Ái Đức vẻ mặt hâm mộ nói
“Chín tuổi a “Mấy học đồ trong mắt tràn ngập đố kỵ , thật sự là một tiểu quái vật
Duy Luân cười ha ha , hắn không có chút keo kiệt than thở nói : “Chín tuổi mà đã có khí lực lớn như vậy , thật sự là quá giỏi a”
Tiếu Ân sắc mặt ửng đỏ , tựa hồ suy nghĩ một chút nói : “Duy Luân thúc thúc , ta cũng không thể cam đoan mỗi búa ta chém xuống có thể bổ đôi khối gỗ như thế này , thực tế lúc ta ở nhà luyện tập , xác xuất thành công còn không đến quá nửa “
“Một nửa cũng là rất giỏi rồi “Duy Luân xoa đầu hắn nói : “Ngươi quả thật là một tiểu tử thành thật , ngươi sau này nhất định sẽ trở thành một thợ rèn kiệt xuất
“Cám ơn “Tiếu Ân trong lòng thầm nghĩ , thợ rèn chẳng qua chỉ là một bước ngoặt trong cuộc đời hắn , hắn chắc chắn rằng mình sẽ không theo nghề thợ rèn này cả đời
“Tốt lắm Kiều Y .Ngươi nói lại với lão Bàng Đức , nhi tử của hắn trời sinh là một thợ rèn , ta nhất định đem tất cả bản lĩnh của mình dạy cho hắn .Bất quá từ hôm nay hắn phải ở lại chỗ của ta “Duy Luân sảng khoái nói , thấy qua được tiềm lực của Tiếu Ân , hắn lập tức quyết định thu Tiếu Ân làm đồ đệ
“Được rồi , ta sẽ nói lại với Bàng Đức “Kiều Y tiến lên , kéo tay Tiếu Ân nói : “Tiếu Ân dũng cảm lên , ta biết sau này ngươi sẽ thành công , ngươi ở chỗ này phải cố gắng nhé “
“Kiều Y a di , dì làm sao biết ta sẽ thành công ?”
Kiều Y hơi hơi cười , mặc dù nàng không xinh đẹp , nhưng thời khắc này nàng khiến cho Tiếu Ân cảm thấy phi thường ấm áp
“Tiếu Ân , ta đã thấy được ngươi khổ luyện đốn củi ở nhà “Kiều Y cười ha ha nói : “Tóm lại , chúc mừng ngươi “
“Ân , cám ơn Kiều Y a di , ta phải ở lại cùng Duy Luân thúc thúc học tập , nếu như có thể , nhờ dì chiếu cố ba ba ta “
Kiều Y cười ôn hòa bất quá trên mặt nàng hiện thêm ra một tia ửng đỏ hiếm thấy
Buổi tối , cùng với Duy Luan tiễn Kiều Y cùng ba thanh niên trở về .Nhìn vẻ mặt ảm đạm của bọn họ , Tiếu Ân trong lòng bất chợt dâng lên một cảm giác kỳ dị , nếu như bản thân mình không có học tập cơ , nắm giữ được hai bộ động tác của quảng bá thể thao , thì hiện tại vẻ mặt của hắn hẳn là giống với bọn họ
“Tiếu Ân , ngươi nếu đã muốn theo ta học tập , như vậy nhất định phải tuân thủ quy định của ta “Duy Luân nghiêm mặt nói : “Ta cũng sẽ không có ưu đãi đối với ngươi , ngươi cần phải hiểu rõ ràng “
“Vâng , Duy Luân thúc thúc , bất quá ta có một yêu cầu nho nhỏ “
“Cái gì ?”
“Ta muốn buổi tối được ngủ riêng, ta không có thói quen ngủ cùng người khác “
“Ách ?”Mặc dù Duy luân không hiểu Tiếu Ân lại có sở thích cổ quái như vậy , nhưng nể mặt Kiều Y , hắn không chút do dự đáp ứng
Đưa Tiếu Ân vào một căn phòng riêng , Ái Đức hâm mộ nói :”Tiếu Ân , khí lực của ngươi thật là ghê gớm “
“Ngươi khí lực cũng rất lớn “Tiếu Ân nói
“Không , ta hiện tại đã hai mươi năm tuổi , hơn nữa ta còn luyện tập suốt mười hai năm .Ái Đức khẳng định nói :”Ngươi sau này nhât định có thể trở thành một thợ rèn ưu tú nhất định , nhất định là như vậy “