Sau mấy lần thất bại, thằng Tò Te họp anh em lại thổi kèn:
-Tại vì năm nay là năm Canh Dần, Trưởng nhóm chúng ta là Lương Hổ. Hai cọp ganh ghét nhau nên mọi việc không thành, đề nghị cử Trưởng nhóm khác !
Một bọn đề cử Mã Thiên Thanh. Đại Hiệp ta cười thầm:
-Ngựa xanh xao thì làm gì chạy nổi !
Một bọn đề cử Nguỵ Bạch Lang, Đại Hiệp ta nhịn không được, la lên:
-Quá lắm rồi ! Bọn bây xem Lương Hổ này không bằng một con sói dai à? Ngựa Xanh Xao thì ta còn nuốt tạm, sao lại đưa con sói giả vào đây. Vậy còn tam hạp Dần- Ngọ -Tuất con mẹ gì !!
Thằng Lạn Lách nói:
-Lương Đại Ca có điều không biết ! Nguỵ Bạch Lang vốn là một vị Cẩu Hiệp, vì nhiệm vụ nên phải đóng giả làm sói thôi !
Thằng Suồng Sả ngắt lời:
-Cẩu Hiệp con bà nó! Nói trắng ra là con chó Vàng!
Thế là hai bên, một bên Ngựa Da trời, một bên Chó Vàng tranh cãi. Đại Hiệp ta mất ngôi Đại Ca, bị bỏ ra rìa. Ta tức tối vô cùng, “loe” lên một cái rồi bỏ đi một mình.
Ngay đêm đó, Đại Hiệp ta mặt quần áo dạ hành, chộp ngay được con Liu Yi Fei trong phòng ngủ. Không ngờ giường nệm Trung Quốc không thua gì đồ KimDan. Chưa lôi nó đi xa thì gặp ngay hai thằng Đầu Trâu Mặt Ngựa, hai thằng đó nói:
-Thưa Đại Hiệp Gia ! Chiếu theo sách số thì đêm nay Lưu cô nương quên cái điện thoại ở trường quay, sẽ trở lại lấy và hai chúng tôi sẽ bắt đi. Nhưng Đại Hiệp ngài quả là không phải rồi!
Nghe ả Fei nôn nóng kêu lên:
-Ôi cái điện thoại của anh Dĩnh tặng !
Đại Hiệp hỏi hai thằng:
-Muốn dẫn đi chứ gì?
-Dạ đúng vậy
Đại hiệp ta kéo tai hai thằng một cái:
-Ê ê tỉnh dậy…
Hai thằng đồng thanh:
-Dạ, đang rất tỉnh táo !
Ta lại nhìn ả Fei, lại nhìn bọn đầu trâu mặt ngựa:
-Ả còn trẻ, chưa chồng chưa con làm sao có thể chết được. Tỉnh dậy đi !
Hai thằng lơ láo:
-Số mạng hết thì chết. Có gì lạ đâu !
-Chưa chịu tỉnh à?
-Là sao?
Đại Hiệp chu môi ra:
-Ý là …Bọn mày đừng nằm mơ !
Ta liền nhảy vào đánh hai thằng. Mới hai chiêu thì hai thằng đã …xịt máu mũi, bỏ chạy nhanh hơn ngựa thường. Ta rất ngộ, không hiểu sao con trâu mà cũng chạy nhanh thế, liền trổ khinh công đuổi theo xem kĩ, hoá ra con ngựa cõng con trâu mà chạy. Đại Hiệp ta khen thầm:
-Đại Uyển Câu quả nhiên danh bất hư truyền !
Trở lại chỗ cũ thì thấy con ả Fei đang chạy trốn, nó thấy chạy không thoát liền nhảy ùm xuống nước. Đại Hiệp ta đúng ra không biết bơi, nhưng vì khâm phục thằng Giang Linh Ngư nên học được. Ta liền nhảy xuống theo. Thấy ả Fei đang giằng co với một thằng đẹp trai. Đại Hiệp ta quát lên:
-Sao mày dám càn rỡ người đẹp?!
Thằng đó thấy ta liền vui vẻ nói:
-Xin Đại Hiệp huynh bớt giận. Số là lần trước tiểu đệ gặp nàng ở Hồ Tây, Đan Dương thành. Nàng đã cướp mất trái tim tiểu đệ.
Đại Hiệp ta ngắt lời:
-Ta rất thông cảm với Hà Bá huynh. Vậy giờ như vầy : Để ta giải phẫu huynh xem tim còn không, nếu không thì ta sẽ đòi giúp cho !
Anh chàng Hà Bá xua tay lia lịa :
-Không cần ! Không cần ! Tiểu đệ chợt phát hiện ra nó còn đây, nó sắp nhảy khỏi lồng ngực rồi. Huynh cứ dẫn nàng đi !
Ta còn ở lại nói mấy câu với anh Hà Bá thì ả Liu lại chạy mất. Khi lên đến bờ thì không thấy dấu vết gì. Đại Hiệp kết luận :
-Đã mất tích !
Chưa gì đã thấy thằng Hồ Hởi lái Innova đến kêu lên :
-Lạc Đại Ca ! Có tin mừng !
Đại Hiệp ta ghét nhất bọn trọc phú nên thờ ơ :
-Tin gì ?
Hoá ra là có 800 ông thiên binh thiên tướng kéo xuống trần gian quyết bắt Đại Hiệp ta. Chủ sử Tổng nguyên soái Đại Kỳ là lão Vô Danh. Lão to nhỏ làm Ngọc Hoàng cho xuất binh. Với lí do là ta mấy lần trốn thoát khỏi tay thiên binh, làm uy tín Thiên Đình sụt giảm nghiêm trọng. Đại Hiệp ta tức tối vô cùng :
-Sao bọn chúng xem thường ta lắm thế, ta dù không bằng Tôn Ngộ Không nhưng cũng phải 8vạn thiên binh thiên tướng, sao lại mang 800tên cỏ rác đến làm ô nhục thanh danh lẫy lừng của ta.
Thằng Hồ Hởi nói ngay :
-Thưa Đại Ka, 800 tên này tên nào cũng hạ được 1000tên binh nhất mới được chọn đó. Ngọc Hoàng chỉ có 1000tên thôi, lần này huy động 800tên chẳng khác nào mang 80vạn quân. Uy lực không thể nghĩ bàn !!
Đại hiệp ta suy nghĩ, hỏi lại :
-Mỗi tên hạ được 1000tên thật ư.
-Dạ phải. Không sai. Số là khi trước các nước chạy đua vũ trang, có tiến hành thử tên lửa hạt nhân làm nhà Trời bị thương 1000tên binh nhất. Lão Vô Danh liền chọn những võ tướng giỏi nhất ra đấu với 1000tên binh nhất đó. Quả thật võ tướng nhà Trời vô cùng tài giỏi, Phích Không Chưởng vô cùng thâm hậu. Chiêu thức chưa đánh ra mà cả 1000tên binh nhất đã ngã rồi. =))
Đại Hiệp ta nghe hắn nói hơi là lạ, xa xa. Nhìn lại thì hắn đã bước một chân lên xe rồi. Ta tức quá :
-Thằng trọc phú, ngươi đểu ta à ?
Đại Hiệp kèm theo tiếng quát là Thần Phiến bay ra theo thế Ngoạ Long Tìm Dực. Quạt bay về thì hắn đã lên xe chạy đi rồi. Ta nhìn quạt thấy mớ tóc đen và một mảnh hoa tiên. Trên đó ghi :
« Kính tặng chút kỉ niệm làm quà tương kiến, tiểu đệ là đầu đinh, không phải đầu trọc »
Đại Hiệp ta nhìn theo bóng hắn. Thấy xe hắn lái vì sợ ta đuổi theo nên chạy nhanh, quệt phải một người chạy xe đạp. Theo tinh thần nghĩa hiệp, ta chạy lại đỡ lên. Không ai xa lạ mà đó là thằng Từ Tốn, hắn khóc oà lên thổn thức :
-Đại Ca ơi, hắn...hắn...đâm chết em rồi .
Hoá ra ai mà đau đớn cũng chẳng thể nào từ tốn được. Đại Hiệp ta dỗ hắn một lát. Hắn cho ta biết là binh tướng nhà Trời xuống trần chia làm 4nhánh định bao vây Trung Quốc để giăng Thiên La Địa Võng theo kiểu...nước thải cũng chảy không lọt. Nhưng vừa xuống trần thì nhánh hướng Nam bị cúm gia cầm H1N1 do nhảy nhầm sở rác. Theo một nguồn tin đáng tin cậy thì năm trước sở rác đó là một khu dân cư, bị giải toả để san lấp mặt bằng xây khu đô thị cao cấp. Nhưng giải toả xong bỗng biến thành ...sở rác. Do các vị thiên tướng cập nhật bản đồ cũ nên gây ra hậu quả tai hại. Té ngay một bãi xác gà chết .
Nhánh thứ hai do ông Thiên Tướng Tao-Cha-Mày dẫn đầu. Ông Võ Lâm Minh Chủ Trung Nguyên nghe thế giận lắm, thét rằng :
-Giỏi lắm ! Dám mạo danh bổn nhân ư ?
Ông liền kéo hào kiệt anh hùng đánh nhau long trời lỡ đất. Ông Minh chủ tên là Lại-Đây-Con.
Nhánh hướng Tây thì gặp Tây Tạng Thiên Tôn- Vô Nhân Cốt Khô Quỷ và bọn lâu la là những âm hồn bất tán. Ông Vô Danh đánh nhau với Vô Nhân còn kinh thiên động địa hơn, quỷ khốc thần sầu, đất trời mù mịt.
Nhắc lại quá khứ , Cốt Khô Quỷ lúc đó yêu một bà Ma Trơi, bà ta chê hắn gầy. Hắn cầu kiến Ngọc Hoàng , tâu rằng :
-Lạy Trời cho con tăng thêm vài kí, cô ấy chê con gầy giơ xương.
Ông Trời mới hỏi :
-Cô ấy là ai ?
-Dạ, cô ấy là Hữu Danh Bán Dạ Ma.
-Tên gì ?
-Dạ, tên là Chết Chưa Được Năm !
-Còn ngươi ?
-Dạ, con là Vô Nhân Cốt Tươi Quỷ.
Ông Ngọc Hoàng phán :
-Ma âm không được yêu người dương thế chứ ta đâu cấm ma yêu quỷ, quỷ thương ma. Ngươi phải làm sao cho cô ấy yêu ngươi bằng tấm lòng chứ đâu phải vẻ bề ngoài.
Tên Cốt Khô Quỷ khi đó còn tươi, chưa khô, trân tráo nói :
-Dạ , bộ lòng con xình rữa thành đất cả năm rồi, bộ não cũng hỏng bét hết. Con cháu con mới ướp hương cho con nên bộ xương mới tươi thế này đấy !!
Ông Ngọc Hoàng tức giận :
-Nói trăng nói cuội đùa cợt ta, đuổi hắn về trần gian.
Cốt Khô Quỷ khi ấy biết mình thế đơn lực bạc không đấu lại Thiên Đình liền về ẩn náu tu luyện thần công, chiêu binh mãi mã. Nay gặp Tổng Lãnh Binh nhà trời liền triệu tập quần ma, quyết diệt lão Vô Danh, bẻ gãy vây cánh trước.
o Đại Hiệp ta tò mò muốn xem mấy vị thần tiên bị cúm gà thì ra sao nên quyết định đi Vân Nam.
o Đang đi chợt thấy có điều khác lạ, một tên hiệp khách thấy ta bỗng dưng chạy đi. Ta liền đuổi theo. Vóc dáng quen quá: Liu Yi Fei.
o Thì ra là ả cải trang, đuổi theo gần 100m thì ả đứng lại , quay lại nhìn ta bật khóc. Hoá ra phía trước để bảng “Khu vực cúm gà- Cấm vào !”, và có một ông thiên tiên nằm sấp, hai tay hai chân vặn ra sau y như gà đem cúng, thất khiếu đổ máu ướt cả y phục.
o Con Liu Yi Fei vào nhà vệ sinh để ói…Ta chờ hoài không thấy ra. Thằng Nhanh Nhẹn chạy tới, đưa cho ta cái Iphone 3GS:
o –Anh đang được bình luận trên tivi đó !
o Bật lên thì thấy thằng Láu Cá đang bình luận cho chương trình “Nhân vật và sự kiện” với chủ đề:
o “Kim Diện Đại Hiệp hay Thiên Hạ Đệ Nhất Đại Ngu Nhân”. Mỉa mai thật !
o Nó đang bình luận tại sao con Liu Yi Fei thoát khỏi tay ta mấy lần. Nó còn nói:
o –Rõ ràng một giờ trước là một shop quà lưu niệm, khi hắn tới lại biến thành cái W.C , mà cái W.C lại đề biển “W.C cho cả nam và nữ”, hắn lơ tơ mơ ngu ngơ làm sao lại để cho Thần Tiên Tỷ Tỷ vào đó.
o Đại Hiệp ta nhìn kĩ lại thì thấy cái W.C xây ven đường lại đưa ra chứ không thụt vào, tường thì tô vôi đẹp lắm, lát gạch men cao cấp Prime và có 3 cái máy lạnh nữa. Đại Hiệp ta nhìn vào trong thì có cái cửa sau thông ra tận bến Tàu hoả điện từ. Ta hỏi thằng Nhanh Nhẹn:
o –Quà lưu niệm cho cả nam và nữ?
o –Dạ.
o -Ả Liu mua gì?
o –Mua một thanh Tuyệt Tình Đao.
o Đại Hiệp choáng váng:
o –Shop quà lưu niệm mà có bán đao kiếm ư?
o –Lạ lắm sao? Có gì lạ đâu ! Chỉ mấy người chia tay nhau mới cần quà lưu niệm. Chứ gặp nhau hằng ngày thì mua làm chi.
o –Vậy bán đao để giết người ư?
o –Đao trong Shop thì không phải đao giết người. Đao ngoài shop phải xem vào tay ai? Kim Liên hay Thu Liên. Ngày xưa thì cắt tóc làm kỉ niệm. nay thì xưa rồi !
–Thì cắt tóc chứ chẳng lẽ xé áo nhau lưu niệm @@
Thằng Nhanh Nhẹn nổi quạu:
–Đại Ka đầu óc toàn sâu bọ. Thời nay thì chỉ cắt chút thịt da nhau mà lưu niệm.
Đại Hiệp tái mặt, không biết ả Fei bị lóc miếng thịt rùi có phẩu thuật thẩm mỹ mà lành lặn không. Nếu mai mốt Đại Hiệp chia tay ả về Việt Nam, ả sẽ lóc thịt ta ở chỗ nào
Nghe hắn nói tiếp:
–Làm như vậy nam thì Ngũ Long công chúa sẽ lánh xa, nữ thì không bị thằng Bố, Hà Bá bén mảng.
Đại Hiệp ta nghe hay hay, hỏi:
–Còn lợi ích gì nữa không?
–Còn một lợi ích nữa. Đó là có thể bỏ đi mối tương tư tưởng nhớ người cũ. Xem quà lưu niệm mà rằng: Thối lắm chứ tốt đẹp gì mà nhung nhớ.
Chợt nghe thằng Láu Cá trong Iphone reo lên:
–Ngu kinh ! Rõ ràng cô ta đi hướng Bắc, nó lại đi về Tây Nam.
Đại Hiệp ta nổi giận nhưng cố nhịn. Qua mấy vòng rẽ thì Đại Hiệp ta nắm cổ được ả Liu, cái cổ trắng ngần không tỳ vết lại mềm mại cứ muốn nắm hoài. Đáng tiếc ở đời có câu “Của ngon không bền”. Chợt một đống bùn đổ ụp xuống. Khi hai đứa lóp ngóp đứng lên, vuốt mặt xong thì đã thấy mấy trăm ông thiên binh cưỡi bùn bao vây.
Ta chợt nhớ lại sư phụ có dạy rằng: “Trên Trời có 4vị thần tướng đáng sợ nhất. Đó là Vô Danh, Vô Tâm, Bất Phục và Bất Hoại. Trong đó lão Bất Hoại có bảo bối Hoá Bùn vô cùng lợi hại”. Hoá ra đây là bọn lão Bất Hoại, nhánh hướng Bắc. Ta nhìn quanh quất không thấy lão đâu cả liền quát:
–Cái tên chủ sử co đầu rụt cổ đâu rồi. Hoá thành đống bùn rồi hở?
Chợt nghe tiếng trả lời từ đống bùn dưới chân:
-Ừ, ngươi dẫm lên mình ta làm sao ta đứng dậy !
Đại Hiệp ta và ả Fei hốt hoảng nhảy sang một bên. Bây giờ ta mới phát hiện Ả Fei cũng dính đầy bùn, quả thật con người ta dù xinh đẹp đến mấy mà mình mẩy mặt mày toàn bùn thì cũng không đẹp hơn ai nữa…
Ả Fei bác ngay:
–Ta đẹp hơn đống bùn đó !
Lúc này lão Bất Hoại đang đùn bùn lên hiện thành người. Không ngờ lão cao chưa đầy 1m lại ú nu ú núc, mặt chùm bụp. Đại Hiệp ta gật gù:
–Em nói đúng ! Cho dù xấu cũng là chân dài, lão này…
Ả Fei giận dữ:
–Nhãi con, ta hơn mi 4tuổi sao lại gọi ta bằng em !
–Tại vì phụ nữ luôn nhỏ hơn đàn ông, cùng cấp thì luôn là em.
Ả Fei đỏ mặt nguýt « xắk » một cái :
–Phụ nữ sanh ra đàn ông con trai chứ có ông nào đẻ ra bà bao giờ !
Ông Bất Hoại liền chọt ta một cái xen vào :
–Thằng Đại Hiệp cống rãnh kia ! Ý ngươi phê phán ta lùn chứ gì !
–Hì hì, lão lùn hay quá ! Thông minh thật !
Tưởng lão sẽ điên lên, ai dè lão cười hì hì :
–Đúng là tên gà đồng, không hiểu gì nghệ thuật. Ta là người mẫu chuẩn nhất của thế giới người lùn đó. Ở Thiên đình, ai nhắc đến siêu mẫu họ Bành là biết ta liền.
Lão vừa nói vừa õng ẹo như mấy Siêu Mẫu Quốc Tế, Đại Hiệp muốn ói quá chừng ! Ả Fei ho mấy tiếng cố nhịn lại kéo ta đi :
–Đi nhanh lên, ta nôn ở đây còn gì hình ảnh Thần Tiên Tỷ Tỷ...
Lão Bất Hoại ngăn lại :
–Những tên trọng phạm bị đào tẩu à !
Chợt nghe tiếng ôtô 7-8 chiếc chạy tới. Hoá ra là một bọn quay phim của Đài Truyền hình. Đến gần Đại Hiệp ta mới phát hiện toàn là anh em huynh đệ Crytal Stage- Nhóm Lãng Tử Xin Đểu Ngôi Sao. Đại Hiệp ta vô cùng tức giận, đang lúc bên bờ vực chiến tranh thế này mà mấy đứa gọi là « sinh tử chi giao » lại dửng dưng thế được. Đại Hiệp ta thấy lão Bất Hoại cứ chàng ràng, quát lên :
–Thằng lùn tránh ra, ta phạm tội gì ?
Ả Fei cũng vênh mặt lên (y chang con mèo) :
–Đúng thế ! Ta phạm tội gì ?
Lão lùn cười hề hề :
–Đại Hiệp ngươi quấy rối triều Thiên, còn ngươi là nguyên nhân của những việc đó.
Đại Hiệp chỉ ngay bọn thằng Láu Cá đang quay phim :
–Chúng đó ! sao không bắt đi !
Lão Bất Hoại lại cười hahả :
–Ngươi là tên nhà quê. Họ nay là Nhân viên cho Đài truyền hình nhà nước, động vào dây mơ rễ má rắc rối lắm.
Đại Hiệp kéo con Liu Yi Fei :
–Cô em đánh nhau giỏi không?
Ả Fei nhăn mặt:
–Không có cần cẩu kéo dây.
Đại Hiệp rầu rầu:
–Người ta có câu: “200đánh 1, không nhột cũng khè”. Một mình chú anh chịu đời sao thấu !
Ả Fei ngây ngô:
–Chú anh là ai?
Đại Hiệp cáu bẩn:
– C** ***, đã có cô em thì phải có chú anh chứ !
Đại Hiệp cãi chày cãi cối thế thôi chứ sai sót vì không rành cách xưng hô của người Trung Quốc. Hết cách, Đại Hiệp tức quá quay sang xỉa xói bọn ông Bất Hoại:
–Đồ mặt dày vô liêm sỉ chúng mi, sao dám ép ta quá thế. Lấy 200 đánh 1 à, chơi ch* vừa thôi, các người là tướng nhà Trời, ăn lương nhà Trời, hưởng bổng lộc nhà Trời sao lại xài luật rừng, luật sông hồ ở đây. Thứ gì mà không biết nhục…
Không ngờ mắng lão Bất Hoại lùn, lão không tức giận mà mắng thế lão đỏ gay mặt hét:
–Thối lắm, thối lắm, không ngửi được. Ngươi ra đây ta với ngươi quyết một trận sóng gió, cần gì thằng chó nào giúp đỡ. Ai giúp đỡ bên nào là đồ rùa đen, rùa rút cổ, là…
Chưa nói xong chợt nghe tiếng loa vọng lại:
–Sòng Bạc lưu động uy tín nhất trần gian. Trận quyết đấu giữa Kim Diện Đại Hiệp và Bất Hoại Đại Tiên. Nhà cái đặt ba ăn một Kim Diện Đại Hiệp thắng, mại dzô, mại dzô…
Mọi người nhìn lại thấy cách không xa đã mở ra một gian Casino vô cùng hoành tráng, có cả thức ăn, đồ uống, khăn lạnh. Cả bọn quay phim đã vào đó hết rồi. Lời vừa rao xong thì cả bọn Thiên Binh chạy ù vào, chí choé:
–Đặt 12triệu nhân dân tệ cho Bất Hoại Lão Gia!
–Đặt 10triệu Đài tệ cho Bất Hoại Lão gia!
–Đặt…
–Đặt…
Toàn đặt cho Bất Hoại Đại Tiên thắng, ta nghe cũng muốn đặt , tức mít đặt. Ta tò mò vào xem nhà cái là thằng nào, trong khi lão Bất Hoại cứ dương dương tự đắc. Hoá ra là hai thằng trong Nhóm Lãng Tử, thằng Ranh Ma và thằng Tiểu Xảo. Chợt nghe một giọng ồm ồm:
–Lão phu đặt 100vạn lạng hoàng kim, hai bên hoà. 100 ăn 1.
Cả bọn Thiên binh đang ăn cơm uống nước té lăn xuống bàn hết. Trống trải, Đại Hiệp ta mới thấy chẳng ai xa lạ. Chính là Càn Khôn Minh Vương trong Thập Điện Diêm Vương. Đại Hiệp hỏi ngay:
–Sao biết hoà?
–Vì trong sách số không có tện hai ngươi !
Tất cả đều nhao nhao lên. Ông Bất Hoại liền kéo ông Minh Vương ra nói nhỏ. Đại Hiệp ta biết ngay lão này định đút hối lộ, liền vận thần công “Thiên hạ đệ nhất lắng nghe đại pháp”. Nghe ông Minh Vương gắt lên:
–Ta là Minh Vương, không làm việc ám muội. Ngươi tìm Hắc Ám Vương mà đưa !
Hix, vậy là không nghe được đoạn đầu rồi, chắc tại kẹt mạng hay đường truyền chậm. Chợt nhà cái nói:
–Nếu hoà thì nhà cái lấy thuế cược 10%.
Mấy ông thiên binh cười rộ :
–Hay lắm, được !
Thế rồi bọn họ chộp hết ngân lượng vừa đặt ra chạy mất dạng. Quay lại thì lão Bất Hoại đi luôn rồi. Ta kêu lên:
Đại hiệp hết đánh nhau thì chợt thấy đói quá, không rảnh mà mắng bọn thằng Láu Cá , liền gọi hai tô phở và bánh canh cùng ả Fei ăn no. Ả Fei cũng chẳng chạy trốn nữa, chắc ả sợ rồi !
Chưa ăn xong thì một xe nước uống đóng chai ghé vào. Đại Hiệp thở dài:
– Lại có chuyện !
Ông tài xế là Đông Hải Long Vương, kế toán là Bắc Hải Vương, hai nhân viên bốc vác là Tây Hải và Nam Hải. Đại Hiệp thấy mấy lão Long Vương mặc trang phục nhân viên Công Ty Nước mắc cười quá chừng, cười khẩy một tiếng:
–Không ngờ Tứ Hải Long Vương cũng sợ gặp công an, phải cải dạng !
Chợt nghe giọng thằng Lém Lảu trong Iphone:
-Công an nhân dân tài quá mà, ai không sợ. Chưa nói đã đánh, chưa cười đã đá thì đến mấy vị Thiên Đế cũng sợ rồi.
Lại nghe thằng Nhanh Nhảu có lẽ chộp micrô:
-Có một lần một tên tội phạm thấy mấy ông khí thế hùng hổ quá liền kêu lên rằng “Đừng đánh, xin khai, chớ có ra tay”. Mấy ông đáp rằng “Đánh xong rồi khai, chớ có lãi nhãi” . Rồi sau đó tên phạm nhân lãnh một cú Thôi Sơn Quyền trẹo hàm và bị…dần nhừ xương !
Đại Hiệp thở dài. Nhìn lại mấy ông Long Vương đã tới trước mặt. Ả Fei chợt níu tay ta la lên:
-Đừng đi, ngươi đừng đi. Họ bắt ngươi về làm Ngũ Long Nữ phò mã đó.
Đại Hiệp cười cười :
-Đã có Tiểu Long Nữ bên cạnh thì ta cần gì mấy ả đó nữa.
Ông Tây Hải quát :
-Phù mỏ thì có !
Ông Nam Hải liền nắm cổ áo ta, gắt lên :
-Thằng Cưỡng Hiệp phiền phức kia. Mi còn nhớ đã nói gì với Hà Bá không ?
Đại hiệp ta nhớ lại lúc ra về, ta tức giận quá có nói với tên Hà Bá « mày còn bắt gái nhà lành nữa thì cả họ nhà mày đến gặp ta đấy nhá !! »
Ông Đông Hải rầu rầu :
-Hôm qua bọn ta vì nó mà phải bắt 3đứa rồi. Tuy không phải tự tay nó, nhưng cũng là vì nó.
Đại Hiệp ta sờ sờ mũi :
-Cả họ đây sao ?
-Ừ. Ba phuy 200lít là 3vị Thái gia hoá thành. 180 bình 21lít là các con cháu ta, mấy đứa hoàng tử, thái tử, vương tử và lãnh binh. Còn những chai 1lít,2lít và 5lít là binh nhất, tiền tướng và hậu tứơng.
-Vậy các ông muốn gì ?
Đại Hiệp ta vận công phu Thiên hạ đệ nhất sẵn sàng, chuẩn bị ....chạy ! Chợt nghe ông Tây Hải nói :
-Bồi thường thiệt hại. Ngươi định bao nhiêu ?
Đại Hiệp lại sờ mũi:
-Gia cảnh ba bị hại.
Thằng kế toán Đông Hải Cung thưa rằng:
-Một người có chồng và hai con, một đứa 2tuổi, một đứa 2tháng. Một người vừa gả 3ngày. Và một người chưa có chồng.
Đại Hiệp liền vung tay ra chiêu Mộc Phiến Giải Ngân, nói:
-Người có chồng con thì tiền chu cấp cho chồng cô ta và hai con ăn học đến 18tuổi là 200lượng SJC. Người vừa có chồng thì chu cấp cho chồng người đó một ngôi nhà mặt tiền và một xe tay ga để kiếm vợ khác, tàm tạm 20lượng SJC. Người chưa có chồng thì trả cô ta về trần gian lập tức và đưa cho cô ta 2lượng SJC để trang điểm tìm ý trung nhân.
Bọn thằng Láu Cá nãy giờ tụ tập lại nghe chuyện liền vỗ tay tán thưởng. Mấy ông Long Vương liền sai thuộc hạ mang vàng lên ngay lập tức. Thằng Róc Róc nhảy ngay vào ngồi xếp bằng trên một tấm rồi đếm róc róc:
-224lượng, dư 2lượng.
Bốn ông Long Vương đồng thanh:
-Không dư. Bọn ta muốn bắt Diễn viên Liu Yi Fei vài hôm.
Đại Hiệp ta nhảy đổng lên:
-Cái gì?
-Thằng cháu Hà Bá cưng của chúng ta nó bị tương tư nên dù mang về 3cô gái đó về nó vẫn không khỏi. Tình hình đang rất nguy kịch, vì vậy…
Đại Hiệp ta trầm ngâm:
-Nếu ta không đồng ý?
Bốn lão Long Vương bước lên một bước hùng hổ :
-Vậy đành bất nhã !
Đại Hiệp ta sợ quá xua tay lia lịa :
-Đừng nóng ! Đừng nóng ! Cứ từ từ !
Đại Hiệp ta liền lật Binh Pháp Tôn Tử ra, đọc ngay một trang Kế sách Che Nắng Qua Sông. Đây thực ra không phải Binh pháp của Tôn Tẫn, ở đây Tôn Tử là con của một người họ Tôn. Ngặt một nỗi không thể gọi là Tôn Tính binh Pháp, vì ông này không phải họ Tôn ! Hix ! Ông ta là con...ngoài giá thú !:))
Đại Hiệp ta liền cười một cái 100% cầu tài :
-Chúng ta tranh chấp thì chẳng có lợi gì, quan trọng là ở Lưu Tiểu Thư. Để ta hỏi lại !
Đại Hiệp ta nắm lấy bàn tay mượt mà của Ả Liu ,lôi vào một góc để bàn bạc...
-Thần tiên phu nhân này...
Ả Liu ngắt lời :
-Ta là Thần tiên tỷ tỷ !
Đại Hiệp cười hì hì :
-Tỷ tỷ là thần tiên thì chồng tỷ tỷ cũng là thần tiên. Gọi là thần tiên phu nhân đâu có sai !
Ả Liu buồn bã :
-Thần tiên không thể thành vợ chồng với nhau !
-Vậy thì tỷ tỷ lấy người phu quân ở trần gian.
Đại Hiệp liền ngâm một câu :
-Trần phu nhân của ta ơi !
1skill. Đại Hiệp liền vận khí tung nước rút :
-Ở dưới nước có rất nhiều cảnh đẹp, có san hô, cá la hán, lưu ly, trân châu, mã não vô cùng trân quý. Cô có muốn xuống đó chơi một chuyến không ?
Ả Fei thở dốc :
-Nói chậm thôi !
Kế hoạch thành công 1skill. Thở xong Ả nhăn mặt :
-Nước thải, rác thải, miễn ve chai...vừa nguy hiểm vừa ô nhiễm. Ta không đi đâu !
-Đừng lo. Ngày ba lần xung quanh cung điện Hà Bá sở-tài đều có gia qui, nô cá dọn dẹp sạch sẽ. Có cả máy lọc nước, máy điều hoà hàng chính hãng Samsung đó
Ả Fei nguýt dài :
-Tưởng ai xa lạ. Samsung toàn lỗi Java, đứng máy, lag mạng, hư màn hình...Ta không đi !
Đại Hiệp ta lại phải tốn nước bọt bôi mỡ :
-Đó là sản xuất cho Hà Bá Sở Tài. Samsung rất đàng hoàng. Nếu không đàng hoàng thì tên Hà Bá bắt con gái hắn và vợ hắn làm sao...
Ả Fei liếc xéo ta :
-Mấy đại gia ai quan tâm vợ với con, nhớ đến mấy cô mà mình trả tiền khách sạn thôi. Nhưng ta nghe cũng hay, muốn xuống xem một lần cho biết !
-Nhưng có một điều kiện nhỏ !
-Là gì ?
Đại Hiệp vuốt ve cổ áo ả Fei :
-Xuống đó cô phải cởi y phục ra.
-Đâu cần ! Nước mát có máy điều hoà mà.
-Cởi cho Hà Bá Sở Tài ngắm một chút.
Ả Fei ngẫm nghĩ :
-Người đẹp vì vải vóc và khuôn mặt. Khuôn mặt thì nhìn là thấy rồi, không mặt y phục thì ai cũng như nhau có gì là đẹp đâu.
Ả Fei nắm tay ta mơ màng :
-Ông anh kì trước đó à ? Cũng đẹp mà, ra dáng đàn ông lắm. Vừa phong lưu tiêu sái, vừa tuấn mĩ hào hoa...
Đại Hiệp tức sôi gan, chút nữa là phun ra lửa. Ta liền chộp chai nước mang theo mà uống, ngờ đâu vừa đưa lên tới miệng thì nó bốc hơi hết rồi....Sau này nghe lại thì hôm đó vùng Nam Kinh cửa hàng máy lạnh thì đóng cửa hết hàng, còn cà phê sấy mở ra hơn 8000 tiệm, nhiệt độ ngoài trời đo được gần 70°C.
Đại Hiệp ta từ từ nuốt giận, nghe cái nóng thấm tới ruột gan, nói :
-Cô biết truyện Trư Bát Giới hoá trang làm rễ Cao lão không ?
-Biết.
-Ông Trư hoá ra đẹp trai để cưới con gái lão Cao.
-Hà Bá Sở Tài cũng vậy ?
-Ừ.
-Mặt thật hắn ra sao ?
Đại Hiệp bắt đầu mô tả :
-Hắn cốt khỉ, tướng tinh cá sấu, mặt cua, mũi dẹm, tai dơi, trán heo, mắt cú, miệng sói, răng lởm chởm. Hay chuyền cành rong, ngủ trên mái nhà, ngốc ngốc hay cười một mình.
Ả Fei hét lên nột tiếng :
-Trời ơi, nó mắc Thằng Bố !
Đại Hiệp ta tức cười quá chừng. Nếu tên Hà Bá nghe được có người bảo hắn mắc thằng bố chắc hắn sẽ ói máu mà chết...
Ả Fei nắm tay ta :
-Ta không xuống đó, ta không xuống nữa !
Đại Hiệp ta khoác tay một cái, Lập tức thằng Lanh Lẹ chộp 222lượng SJC chạy không thấy ***(mông). Đại Hiệp ta nói với 4ông Long Vương :
-Rất tiếc ả này không chịu đi !
-Vậy bọn ta về !
Ai dè mấy ông Long Vương lập kế tấn công bất ngờ, vừa đi được một bước đã vung binh khí tấn công Đại Hiệp ta. Thế là hai bên đánh nhau....
Đang lúc quyết đấu, không biết từ đâu, một lão ăn mày xuất hiện tống cho ta một chiêu Đại Thủ Ấn. Nhìn kỹ lại người ăn mày chẳng ai xa lạ, chính là Vô Danh đại tiên. Thế là Đại Hiệp ta hết động đậy!
Ta còn nghe loáng thoáng tiếng thằng Biểu Quyết vang lên trong Iphone:
-Lão này chắc là cha của Áo Vũ Cơ Hàn !
Hạ được Kim Diện Đại Hiệp ta thì Vô Danh Đại Tiên nổi danh như cồn, biến thành Vang Danh Đại Tiên . Haha:)):))
Đang được báo chí quay phim phỏng vấn , chợt lão Vang Danh nhảy đửng lên:
-Nguy to, thằng Đại Hiệp đâu rồi ?
Ông Tây Hải Vương đang dùng tăm sỉa răng, nói:
-Hắn đã chết nên Ngưu Đầu Mã Diện rước đi rồi…
Quả thật Đại Hiệp ta đang cùng hai thằng Đầu Trâu Mặt Ngựa xuống Diêm Vương, hai thằng này xem mặt rất dễ thương. Nghe ta nói, bỗng có người hỏi “Dễ thương thật ư?”. Đại Hiệp ta lúc đó trả lời: “Thằng đầu trâu thỳ răng khểnh, người ta luôn nói răng khểnh nói chuyện có duyên. Còn thằng mặt ngựa thì đầu trọc, người ta hay nói đầu trọc thì hiền, hiền thì …không khó thương”.
Tại Âm Hồn Trấn, bọn quỷ Tàn Khuyết đang cào cấu mấy người do bọn Ngưu Đầu Mã Diện phía trước dẫn đi ngang. Đại Hiệp ta thấy bọn đó cụt đầu cụt tay rất ghê, liền lấy tay che hai mắt theo hai tên dễ thương đi qua. Bọn ấy liền cào cấu áo của ta. Đại Hiệp liền nhắm mắt đưa …tay. Làm gì ư? Để chộp hai thằng dễ thương đi …lãnh đạn giùm. Chưa kịp kéo hai thằng thì nghe cả bọn quỷ Tàn Khuyết la to:
-Trời ơi !
Chấn động muốn xỉu. Đại Hiệp ta nhìn lại thì cả bọn Âm Hồn Trấn biến mất rồi, còn hai tên Ngưu Đầu Mã Diện đang chống tay vào gối thở dốc. Đại Hiệp ta nhìn lại y phục mình đã rách bươm hết rồi, liền gật gù:
-Chắc lão Vô Danh, à, Vang Danh Đại tiên từ đây trở về !
Qua một con sông như sông Cửu Long, nước sạch trơn, trong veo, có lục bình trôi êm ả, một cây cầu bắc ngang như một dải lụa quấn cổ người nhi nữ. Đại Hiệp tức cảnh sinh tình:
-“Bước tới bờ sông thấy cái cầu.
Ngưu thần Mã tướng đứng trông nhau
Thênh thang đường rộng, người hoang vắng
Ướm hỏi nơi đây, lạc chốn nào?”.
-Cầu Nại Hà đó cha !
Đại Hiệp xua tay:
-Ta không muốn có con như ngươi đâu!
-Ừ !
-Nghe nói cầu Nại Hà là một dây lòi-tói gần mặt nước, sông toàn những máu, những kẻ oan hồn giơ tay níu người ta xuống mà?
Tên Mã Diện “xì” một tiếng:
-Chỉ tại danh tiếng ngươi tốt đẹp quá nên 36 thứ dạ-xoa đi núp hết rồi. Oan hồn dã quỷ đã tránh đi 30dặm từ 10 ngày trước khi ngươi tới. Họ còn quyên góp tiền xây tặng ngươi cây cầu này đấy !
-Chi vậy?
-Cho ngươi đi vững. Bọn họ sợ ngươi té xuống !
-Thật không?
-Bọn họ sợ lắm, quả là sợ muốn chết luôn !
Đại Hiệp ta bâng khuâng,muốn trao tặng họ một tấm bằng khen “Tập Đoàn Bảo Hiểm Nhân Mạng Uy Tín Nhất Thế Gian”. Ta liền theo hai thằng dễ thương lên Điện U-Minh.
Ai dè đến đó chẳng khác gì Bãi đá Shin-Shi-Cư, ngổn ngang và bừa bộn.
-Chắc mới có động đất.
Hai thằng dễ thương ngây người. Sau đó chạy đi xem xét các nơi. Lát sau hai tên xuất hiện, trên vai có tai nãi, Đại Hiệp chặn hỏi:
-Đi đâu vậy?
Tên Ngưu Khểnh cười nói:
-Đi thôi, Diêm Cung đã không còn, chúng ta ở đây làm gì !
-Không bắt nữa sao?
-Chưa phải lúc đâu. Bây giờ về Trần gian, tôi đãi một bữa hoành thánh, sắp đói chết người.
.
Đang ăn thì có một bọn nhảy vào quán, người đông nghẹt, tối sầm như có bão tới. Ta nghe tiếng quát to:
Thằng Đại Tặc kia, đầu hàng mau !
Ta định thần nhìn lại thấy bọn ông Long Vương và mấy ông mặt quen quen. Hai thằng Ngưu Khểnh, Mã Trọc kêu lên:
-Tứ Chúa.
-À , hoá ra là các vị Diêm Trưởng lão, thất kính ! Thất kính!
Chợt nghe tiếng kêu rất êm tai:
-Ê cứu ta với nhỏ ơi !
Hoá ra là ả Liu. Lòng ta chợt nghe êm đềm, một cảm giác ngọt ngào len lỏi. Nhìn thấy ả đang bị trói, mấy tên râu cá trê đang bịt miệng ả. Đại Hiệp tức quá cười ha hả :
-Lên đây, lên đánh với ta. Ăn hiếp cô ta có gì tài giỏi.
Đang lúc cao trào, thằng Ngưu Đầu hỏi :
-Bắt hắn làm gì ?
-Trị tội !
-Bỏ đi, khi nào xây lại Diêm Cung rồi bắt cũng chưa muộn.
-Ông Ấp-ra-mỏ-vịt. Ổng chi 420tỉ USD xây điện Sâm-la còn hoành tráng hơn xưa.
-Ổng có 23tỷ mà ?
-Mi điên à ? Hắn tài trợ cho 1tỷ USD quy đổi ra đô la Âm phủ đấy.
Ông Tu Mi Vương chỉ ngay ta :
-Bắt hắn ! Chớ để đêm dài lắm mộng. Lên !
Cả bọn liền nhảy xổ vào ta, chợt nghe có tiếng hô :
-Khoan đã !
Cả bọn dừng lại. Đại Hiệp ta ngây người :
-ANH LIỀU MẠNG !!!
Ta liền nhảy xổ lại ôm chầm lấy anh. Anh Liều Mạng mới nói với mấy ông Diêm Vương :
-Đây là bạn ta !
Mấy ông Diêm Vương không ngờ lại chắp tay nói :
-Nếu biết là bạn của Liều Mạng Đại Hiệp thì chúng tôi không đến đây làm phiền rồi. Cáo từ !
Thế là cả bọn ông Diêm Vương đi hết. Còn lại hơn mấy trăm người phe ông Long Vương. Anh Liều Mạng liền đưa ra một tờ giấy. Nghe ông Bắc Phương Long Vương đọc :
-Giấy xác nhận phòng xét nghiệm quốc tế. Tiêu chuẩn ISOO9003. Bệnh nhân nghi ngờ nhiễm cúm gia cầm, chủng H1N1. Kết quả dương tính cần cách ly.
Đại Hiệp ta nghe « véo » một tiếng như tiếng rít gió. Cả không gian sáng tỏ trở lại. Tờ xét nghiệm còn chưa rơi tới đất, lại chỉ còn Đại Hiệp ta và anh Liều Mạng ở đó, tất cả bọn kia không biết đi đường nào rồi. Đại Hiệp thở dài :
-Hoá ra thần thánh cũng sợ chết !
Chợt thấy Ả Fei đi vào :
-Gió cuốn ta tận cuối con phố đó !
Ba người liền nhảy vào một quán bia. Anh Liều Mạng liền kể lại.
-Lúc ta chết đi liền được bọn Ngưu Đầu bắt đi. Họ rất sợ ta liều mạng nên đối xử rất tử tế. Một hôm ông trùm Khủng bố Di-Le-Ca Te-Ca-Ra ( đi lên cao té cái rầm) vì vụ cháu ổng là Tiểu Khủng Bố (thực chất là con tư sinh) bị đoạ vào địa ngục liền phái đội Cảm tử cho nổ 8máy bay xuống Địa ngục và khống chế 17 máy bay khác. Đòi bọn Diêm Cung trao đổi, mấy ông Diêm Vương không chịu thả Tiểu Khủng Bố, nói :
-Sống hiên ngang, chết hiên ngang. Ta *éo trả người sang, mày có giỏi cứ qua càn !
Thế là ông Trùm khủng bố liền huy động lực lượng cướp máy bay quân sự của Nã-Lạp Quốc với mấy trái bom hạt nhân thả xuống Điện Sâm La. Mấy ông Diêm Vương bỏ Ngai-vàng đào thoát theo kiểu bỏ của chạy lấy người, liền muốn liên minh với ta chống đại địch.
Lúc ấy thì bọn ông Trùm Te-Ca-Ra kéo đến dàn hàng ngang. Họ bước đến một bước thì mấy ông Diêm Vương lùi một bước, rốt cuộc mấy ông Diêm Vương núp sau lưng ta hết. Chợt nghe thằng Phát Hiện kêu với ông Trùm :
-Chạy thôi chú ơi ! Hắn là tên Liều Mạng đó !
Ông trùm nhíu mày :
-Là hắn ?
-Dạ. Trên đời này con chỉ sợ kẻ Liều Mạng !
Ông Trùm rút danh thiếp đưa cho ta :
-Chi vậy ? –Ta hỏi
-Tái Kiến !
-Muốn đi sao lại phải đưa danh thiếp ?
Hắn chửi đổng lên :
-Mẹ Kiếp ! Mày phải biết tao cũng cần thể diện của tao chứ, sao có thể bỏ chạy như chó cụp đuôi thế được. Khi nào con mẹ nó tên bại hoại nhà ngươi đi máy bay nhớ gọi điện cho bọn ta tránh ra nhé. Thứ gì không biết sợ chết, thật là dị hợm.
Nói rồi họ hiên ngang ra về. Họ còn hát một bài Đoàn Ca của Liên Hiệp Đoàn Khủng Bố :
-Ta đi lên máy bay, ta mang theo quả bom. Ta cho bom nổ tung, máy bay xuống đầm lầy, bọn mi thành bầy nhầy, đi xuống địa ngục luôn. Bọn mày chết chưa con... Ta đi lên máy bay, ta mang theo quả bom. Ta cho bom nổ tung, máy bay xuống đầm lầy. Bọn ta là bậc thầy, nào lên Thiên Đàng nhé, thế .mới. là .tài .cao...
Hoá ra họ liều mạng với người ta, nhưng lại sợ gặp người liều mạng hơn họ. Có lẽ bởi vì họ chết chung với một người không sợ chết thì chả còn ý nghĩa gì, cũng không làm cho người ta sợ được, mà người ta không sợ thì họ không hài lòng...
Kể xong anh Liều Mạng cười cười. Ta biết tỏng cái ý nghĩ đó rồi. Anh Liều Mạng liền liều mạng ôm con Liu Yi Fei hôn một cái. Ả Fei bất ngờ tát cho 1cái. Anh ta nói :
-Cả cái mạng còn dám liều, đỏ mặt thì đáng gì !
Đại Hiệp ta nhân lúc cô ả quay sang anh Liều Mạng cũng bắt chước hôn ả một cái. Không ngờ bị cô ả tát 2 cái, thành Hồng Diện Đại Hiệp, haha
Đang lúc ấy nghe tiếng Iphone reo lên, ta lấy ra. Thằng Tuần Tự- lại một thằng trong Chiến Dịch Crytal. Hắn đang bình luận cho sự kiện: “Kim Diện Đại Hiệp: Mặt đỏ hay trắng bệt?”
Hoá ra Vang Danh Đại Tiên bị …lở mồm long móng nên muốn chết chung với Đại Hiệp ta, dùng hết nội lực đánh ra một chiêu Đại Thủ Ấn nhưng bị chấn động lục phủ ngũ tạng trọng thương nặng hơn, sức khoẻ suy yếu dần. Nay nghe tin Đại Hiệp ta trở về Trần gian , tức quá ói ra ba ngụm máu tươi. Nhầm, ói ra ba ngụm máu rồi chết tươi !
Thằng Thiện Tay thảy ngay cho ta một tờ báo Thiên Đình là Thiên Địa 24H qua, ghi:
“Ông Vang Danh Đại Tiên, tên cúng cháo: Vô Danh. Vì bị tên Kim Diện Đại Hiệp ám toán trọng thương không nhảy qua khỏi, đã từ trần tại Kim Mẻ-Một-Miếng Cung. Ngọc Hoàng Đại Đế và nhất là các bà Thiên-Phi vô cùng thương tiếc. Trong lúc tang gia bối rối có điều chi sơ sót xin mấy vị Tiểu Tiên Quèn rộng bụng ngước lên bỏ quá cho. Gia đình Vô Danh lão mẫu, Vô Danh lão cửu, Vô Danh thê nhi, Vô Danh tử tôn, Vô Danh ấu tôn đồng cử tạ. Lễ an táng sẽ được cử hành tại đại sảnh tư gia.
-Sao kì vậy?
-Tên nhà báo viết nhầm !
-Nhầm ư?
-Ngươi còn nhớ Vô Danh Đại tiên thích gì nhất không?
-Rượu !
-Phải, nhưng nhà lại không ai uống. Nên nhân dịp này đãi khách hết. Nào là Nữ Nhi Hồng, Bồ Đào Tửu, Trúc Diệp Thanh tổng cộng 2triệu vò đã trống rỗng hết rồi. Mà tên nhà báo là khách hơi đặc biệt nên …
-Nên uống hơi đặc biệt, và viết bài hơi đặc biệt với lối ngôn từ hơi đặc biệt nốt.
Ả Fei hứ một tiếng xen vào:
-Gã chết tiệc đó sao lại dám nói là bị ám toán chứ. Rõ ràng là lão Vô Danh đó ám toán mà !
Thằng Tuần Tự trong Iphone vọng ra:
-Tuy sự việc là thế nhưng còn danh dự nhà Trời đâu. Chẳng lẽ nói tướng Trời thua người phàm. Và vì thế, hiện tại nhà Trời lại phái Ngũ Hành Đế Quân xuống bắt Đại Hiệp về trị tội.
Bà Fei hoảng hồn, kêu lên:
-Chạy nhanh thôi. Chúng là tướng nhà Trời, đi mây về gió. Nhanh lắm !!
Đại Hiệp than thở:
-Mình làm sao chạy nhanh hơn gió đựơc?
Con Liu Yi Fei cáu gắt:
-Thằng bát đản ngu ! Mình chui vô hang hốc kín thì gió không đến được.
Ả lôi kềnh Đại Hiệp đi. Còn nghe loáng thoáng anh Liều Mạng than thở:
-Mi là nô lệ của tình cảm. Đại Hiệp ơi !
Đại Hiệp cố nói với lại:
-Con người vừa sanh ra đã là nô lệ rồi !
Thằng Liều Mạng thở dài:
-Ngu kinh! Chết đến gáy còn lên giọng triết nhân !
Ả Liu lôi ta đến một toà núi hùng vỹ, nói:
-Núi lớn tất nhiều động.
-Nhiều động thì nhiều yêu quái. Lỡ yêu quái bắt cóc thì làm sao? Chúng thích gái như cô lắm đó !
Ả Fei nổi hung lên ngay:
-Ngươi làm anh hùng cứu…ta không được sao !
Gặp một cái động ả chê hẹp, một cái động ả chê ẩm thấp, một cái động ả chê bẩn thỉu, vào một cái động nọ thì gặp một con dơi bay vù ra, vậy là ả đék chịu vô. Hết nói !
Đại Hiệp than thở:
-Nhọc nhằn thế. Sao lúc nãy không chui xuống cống cho mau.
Ả Fei đấm cho ta một phát:
-Ngươi…ngươi xem ta là người chui xuống cống sao?
Đại Hiệp thở dài:
-Ngu kinh ! Chết đến gáy còn thân phận với danh dự.
Ả Liu liền long mắt lên như …mắt hổ:
-Ai? Ngươi hay ta?
Chợt một lão hoà thượng nhảy ra nói to:
-May quá! May quá! Sắp được cầu siêu rồi! Sắp có cúng dường rồi. Này này, mấy người chết vậy?
Đại Hiệp tròn mắt:
-Ông là ai? Tên gì? Ở đâu?
Lão cũng tròn mắt không kém, đáp :
-Ta là ta ! Tên của ta ! Ở đây !
Đại Hiệp ta nhìn kĩ trước ngực lão hoà thượng có một cái bảng ghi : « Nữ Nhi Hồng thiên hạ đệ nhất tửu lượng, Cẩu Nhục hoà thượng »
Đại Hiệp liền chấp tay thi lễ với lão :
-Nam mô a di đà phật, kính chào lão tăng !
Ông ta chộp ngay hai cái đùi chó ăn dở trong tay áo ra chấp lại :
-Tây mô ngũ vị hương thịt chó, kính chào Tiểu công đức.
Đại Hiệp và ả Fei ngây người. Ông lão thịt chó hỏi :
-Không hiểu à ?
-Xin thỉnh cao kiến !
Lão Tăng vuốt râu :
-Nam mô là phương Hoả, cầu lửa để dốt sạch bụi trần. Còn ta chỉ thích Tây mô, miễn có vàng là có thể mua rượu. Mà có rượu không có thịt chó thì còn ra cái khỉ gì. Ta hỏi ngươi : Thịt chó hay Phật, ai quan trọng hơn ?
Đại Hiệp và Ả Fei lại ngây người :
-Cái này...
-Ngu kinh ! Thịt chó ăn bổ, còn Phật thuyết kinh xong đòi tiền cúng dường. Rõ là thịt chó tốt hơn mà
Đại Hiệp ngậm miệng. Lão Tăng thịt chó lại hỏi :
-Còn câu kính chào Tiểu Công đức ngươi cũng chưa hiểu chứ gì ?
Ta chưa kịp mở miệng thì lão tiếp luôn :
-Ngươi quên ta cũng là hoà thượng à ? Phải học hỏi theo Phật Tổ, đọc kinh cầu siêu phải xin...chút cúng dường. Cúng dường xong ngươi sẽ có chút công đức !
Đại Hiệp cười khổ :
-Thì cứ nói thẳng ra là xin ít tiền cho rồi !
-Ngu kinh luôn ! Ngươi nghĩ ta là bọn Cùng Gia Bang sao chứ.
Ả Fei giận tím mặt nãy giờ, ném ngay giữa mặt lão 500tệ, quát :
-Cúng rồi đấy , lên bàn thờ ngồi ăn đi !
Đại Hiệp ta bật cười còn lão thì nhăn nhó :
-Nhận tiền rồi thì phải bỏ ra chút công sức chứ. Bần tăng xin cầu siêu một pho kinh Mật Tông.
Ả Fei giận quá xô lão ra :
-Cút ngay ! Trù yếm gì chúng ta ! Biến đi !
Lão trố mắt :
-Chứ các vị thí chủ không muốn chết à ?
Đại Hiệp ta sờ sờ mũi trả đũa :
-Ngu kinh luôn ! Ai lại muốn chết bao giờ !
Lão gãy gãy đầu nhăn nhó, Ả Fei táp ngay :
-Đầu trọc có chí à !
Lão luống cuống bỏ ngay hai tay xuống, phẩy phẩy hai tay áo thùng thình làm như quạt :
-Cứ tưởng là một cặp tình nhân bị gia đình phản đối nên lên núi nhảy xuống tự tử...
Ả Liu túm ngực lão tức tối :
-Ta với thằng nhóc này mà ngươi nói là cặp tình nhân sao !
Đại Hiệp ta xua tay dàn xếp, nói với lão hào thượng :
-Xin đại sư xét cho. Bọn tôi đúng là tình nhân.
Nghe Ả Fei kêu lên « ngươi, ngươi », rồi còn nhéo ta một cái vào hông đau điếng, ta nhịn đau nói tiếp :
-Nhưng không phải gia đình phản đối, có cách nào giải quyết êm thắm không cao tăng.
Lão đứng cạnh ta đo đo :
-Ta có cao gì đâu. Nhưng hai người vì sao bị Thiên Đình phản đối ?
Đại Hiệp giả vờ đau khổ, kể :
-Dạ thưa, trong sách số của Nguyệt Lão nói con đây chỉ có hai vợ thôi và không phải nàng, hai con yêu nhau là vượt quá Thiên-quy nên Ngọc Hoàng phái Ngũ Sắc đế xuống đàn áp...
Đại Hiệp ta bụm tay vào hai mắt khóc oà lên, nhưng đảm bảo rằng không có một giọt nước mắt nào đâu. Haha... Ông hoà thượng nói :
-Chớ lo, chớ lo, ta đã có cách !
Thế rồi dạy cho ta một bài tâm pháp nội công « Triệu Hoà Đại thủ ấn », nói nhỏ mấy câu rồi bỏ đi. Ả Fei hiếu kì :
-Nói gì vậy ?
-Thiên cơ bất khả lậu !
Vừa lúc đó mắt ta hoa lên, thấy muôn ngàn hào quang. Khi mở mắt ra đã thấy vô số người xung quanh.
-Đúng là tạp chủng !
Có một bọn lính quân sự Mĩ trắng, một bọn Biệt Đội đen, một bọn mặt đồ đỏ chét độn phùng phình như đặt bom, lại có một bọn nữ mặt áo vàng tươi, quần đùi cũn cỡn như Audition. Lại có một bọn kiếm hiệp mặt trường bào xanh. Đại Hiệp ta thắc mắc phải hỏi :
-Bọn này chơi game gì đó ?
-Kiếm Thế ( Thời điểm đó chưa có Gunny, hay Gunny chưa thịnh hành, không rõ. Biệt đội còn chưa bị ...Cấm túc. Tác giả không thích FiFa Online)
Rồi cả bọn lại nói chuyện ồn ào kinh khủng, không có vẻ gì là muốn đánh nhau với Đại Hiệp cả. Đại Hiệp kéo tay một thằng áo xanh :
-Ê, các vị là Ngũ Sắc Đế tướng quân phải không ?
-Ừ , ta là KoolBoy, Tham tướng Mộc Đế.
Hắn liền choàng vai ta cười hì hì :
-Lúc nãy ta hack Auto ăn hết cả bọn luôn, lên Level 103.
Đại Hiệp sờ sờ mũi :
-Không bắt ta à ?
-Chưa tới giờ, còn hơn 1giờ nữa, làm gì cứ làm đi
Nói rồi bị thằng khác kéo đi tranh cãi. Đại Hiệp ta nhìn nhìn bọn họ, khâm phục quá chừng, làm việc đúng giờ giấc, không biết đi W.C có đặt giờ không ? Ả Fei kéo ta vừa nói nhỏ vừa dứ dứ tay :
-Tiên hạ thủ vi cường
Đại Hiệp ta đáp :
-Dĩ triệu hoà vi quý !
Ả Mei Zi liền la lên :
-Đồ chúa ngục !
Đại Hiệp ta trả đũa ngay :
-Mi khôn lắm à ! Đồ khôn liền !
Ta chỉ thuận miệng nói theo kiểu xù-xù-ka xù-xù-kê, tiếng Hoa chả có ý nghĩa gì.