Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 8
-----oo0oo-----
Chương 67: Hiểu lầm tuyệt diệu! (2)
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Thụy An An - Hsvforum
“Ba Tư đại sư, có thể cho hỏi...” Lý Khắc chậm rãi đứng dậy. Cung kính thi lễ với đối phương một cái. Sau đó hỏi: “Đây là nơi nào? Tại sao lại chọn chỗ này?”
Ba Tư gật đầu khen ngợi hắn, nói: “Chỗ này là một phiến hải vực ở trên tinh cầu số sáu. Từ tư liệu suy đoán thì gần rãnh biển sâu nhất tinh cầu. Nguyên nhân chọn chỗ này, đó là vì qua so sánh phát hiện chỗ này hội tụ nhiều sinh vật màu đen nhất, nói cách khác, ở chỗ này có số lượng sinh vật màu đen nhiều nhất.”
Mọi người chia nhau gật đầu, cẩn thận quan sát những ảnh chụp này, nhưng không có ai nhìn ra được mánh khóe gì.
Áo Ba Đặc nhíu mày, đột nhiên nhớ tới Ngải Phật Sâm đã từng nói, nguyên nhân Phương Minh Nguy cùng Phất Nông tới tinh cầu số sáu là vì phát hiện được một sinh mạng thể cường đại có thể đối kháng lại sinh vật màu đen.
Suy nghĩ trong lòng của hắn nhanh chóng thay đổi, chẳng lẽ thứ đó thật sự có thể đối kháng với những sinh vật màu đen đáng sợ này à?”
Đối kháng...
Hai mắt Áo Ba Đặc sáng ngời, kinh hô: “Mật độ, là mật độ khác nhau.”
Trong con mắt của Ba Tư rốt cục đã lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn nặng nề gật đầu, nói: “Không sai, thời gian chụp của những bức ảnh này khác nhau. Trong lúc này, viện quân của những sinh vật màu đen ở thất liên tinh còn lại đã lần lượt đi vào. Nhưng chúng tôi lại không phát hiện được tung tích của bọn nó trên ảnh.”
Ánh mắt của mọi người cùng sáng lên, những người ở đây không ai ngu cả, chỉ chút xíu là hiểu được ý của hắn.
“Nếu như dựa theo số lượng sinh vật màu đen đi vào tinh cầu số sáu thì ở cùng một địa điểm thì mật độ của sinh vật màu đen phải tăng ít nhất năm lần. Nhưng lúc này chúng ta lại nhìn thấy, từ tấm thứ nhất, mặc dù mỗi lần đều được lắp đầy, sinh vật màu đen sẽ nhiều hơn một chút, hơn không lâu sau thì mật độ của chúng nó sẽ nhanh chóng giảm xuống. Cho tới tấm hình cuối cùng ở thời điểm hiện tại thì số lượng của chúng nó so với tấm thứ nhất thì ít hơn rất nhiều.”
“Ba Tư đại sư, ý ngài nói ở tinh cầu số 6, những sinh vật màu đen này đang từ từ bớt đi?” Lam Thôn trầm giọng hỏi.
Mặc dù trong những người này thì hắn là người quan tâm chuyện này nhất, nhưng ngoài mặt hắn lại có vẻ rất ung dung. Thái độ chẳng chút lo lẳng gì cả.
“Không sai, cho nên về mặt cơ bản thì chúng ta có thể xác định rằng, những sinh vật màu đen này từ thất liên tinh chạy tới tinh cầu số sáu quả thực là vì để tiếp viện.” Ba Tư dừng lại một chút, lại nói: “Hơn nữa chúng ta còn chụp được một tấm hình rất thú vị.”
Hắn chi tay một cái, ảnh chụp trên màn hình lớn lại thay đổi, một thân hình cháy đen to lớn xuất hiện trên màn hình lớn.
Trên thân thể này có vô số điểm nhỏ màu đen. Thế nhưng mọi người ở đây đều rõ, những điểm nhỏ màu đen này bám vào thân thể cháy đen, nhưng không ăn mòn vào trong.
“Đây là gì?” Áo Ba Đặc kinh ngạc hỏi.
Mặc dù nội giáp có thể biến hóa da đạng, nhưng biến hóa thành bộ dạng này, e rằng không thể nào đâu.
“Đây là một bức ảnh được tìm thấy trong vô số tấm ảnh, một con cự thú bỗng nhảy khỏi mặt biển.” Thần sắc của Ba Tư đại sư ngưng trọng, nói: “Theo như nghiên cứu của chúng ta cho thấy, thể tích của con cự thú này có tổng cộng một ngàn mét.”
Mọi người đều hít một hơi. Cự thú một ngàn mét nha, thân hình này cao to biết mấy!
Chả trách trong tấm hình lại không có đầu với đuôi, trên thực tế, muốn chụp cự thú như thế này thì cần phải xuất động thiết bị giám sát tức thời, sử dụng hầu hết màn hình ảnh tượng thì mới được.
“Con cự thú này tới từ chỗ nào?” Áo Ba Đặc hơi suy nghĩ, lập tức phủ định đây là do nội giáp của Phương Minh Nguy cùng Phất Nông biến hành, hai người đó tuy lợi hại, nhưng không phải biến thái, không thể nào làm ra trò cười như vậy.
“Không rõ.” Ba Tư cười khổ một tiếng, nói: “Rất có thể con cự thú này ẩn núp trong đại hải ở tinh cầu số sáu.”
Lý Khác thân vương đứng thẳng người, chậm rãi nói: “Biển ngầm ở tinh cầu số 6 chắc hẳn do nó gây ra, còn những sinh vật màu đen kia, cũng do nó tiêu diệt hay sao?”
“Theo tình báo trước mắt mà đưa ra phóng đoán thì chắc do nó làm.” Ba Tư quay đầu lại, nhìn bức ảnh này, như đã lường trước, nói: “Với thể tích của nó, nếu như có được năng lượng ngang xứng với thân thể. Vậy thì đủ tạo ra bất cứ biển ngầm cấp độ nào. Vả lại, nhìn sinh vật màu đen bám trên nó, những thứ này quả thực không làm gì được nó.”
Mặc dù Ba Tư không trả lời thẳng vào vấn đề, nhưng mọi người đều hiểu rõ trong lòng, nếu không làm gì được vậy thì tất nhiên bị tiêu diệt rồi.
“Không thể ngờ.” Lam Thôn thở dài một tiếng: “Thì ra những sinh vật khủng bố này quả nhiên có kẻ thù trời sinh, hơn nữa kẻ thù của chúng nó ở ngay tinh cầu kế bên.”
“Đúng vậy, theo như suy đoán của chúng ta, trước khi loài người phát hiện thất liên tinh thì hai loài sinh vật này đã giao đấu với nhau một lần, kết quả sau đó là một bên trọng thương, còn bên kia gần như diệt sạch.” Ba Tư tin tưởng mười phần nói: “Trải qua thời gian tu dường dài dằng dặc, khi chúng ta phát hiện thất liên tinh này, hơn nữa còn sinh sống trên đó sau mười vạn năm. Bởi vì nguyên nhân nào đó mới khiến sinh vật màu đen tỉnh lại, do đó bất ngờ tạo thành một cơn hạo kiếp. Chẳng qua sau khi những sinh vật màu đen này đi tới tinh cầu số sáu liền gặp được kẻ thù trời sinh của chúng nó, cho nên hai bên lại giằng co lần nữa.”
Mọi người lần lượt gật đầu, e rằng chỉ có cách giải thích này mới chứng minh tất cả.
Ngải Phật Sâm ngồi ở trong ngách đằng sau, tỉnh táo nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng của hắn đầy sự nghi hoặc.
Hắn đương nhiên biết suy luận của bọn người Ba Tư đại sư căn bản thúi hoắc.
Mặc dù không rõ sinh vật đáy biển kia đến tột cùng là gì mà lại có thể chống lại linh hồn biến dị thể.
Thế nhưng linh hồn biến dị thể không phải sinh vật ở Lam Linh Tinh, vả lại cái thằng cha trên bức ảnh kia hắn cùng quen biết, chính là một tấm vương bài trong tay Phương Minh Nguy, quái thú Mười Sừng.
Xem ra, bọn Phương Minh Nguy thật sự gặp phiền toái.
Chẳng những triệu tập tất cả linh hồn biến dị thể, lại còn thả Mười Sừng ra.
Lông mày của hắn hơi nhíu lại, thật không tưởng nổi, trên thế giới này còn có sinh vật nào có thể là địch với hai cái thứ khủng bố này chứ?
“Ba Tư đại sư, ta thấy con quái thú kia bị thương rất nặng, chúng ta nhất định phải cứu nó ra.” Lam Thôn trầm giọng nói.
Xác thực, trên tấm hình đó đúng là quái thú Mười Sừng bị bạch quang đốt khét làn da cùng lân giáp, mặc cho ai nhìn thấy nó cùng đều biết, bản thân nó đã bị trọng thương.
Ngải Phật Sâm đang tính toán trong lòng, nghe xong mấy lời có vẻ nguy hiểm này thì không khỏi cười ra tiếng.
Kì thật, mọi người không biết. Sinh vật được chụp trong tấm hình kia không phải khắc tinh của cơn bão màu đen, mà là Mười Sừng cá mè một lứa với mấy thứ đó.
Nếu như để bọn họ biết được, khẳng định sẽ trăm phương ngàn kế diệt trừ nó nha!
Ba Tư đại sư hơi gật đầu, nói: “Không sai, con quái thú kia là điểm mấu chốt để đối phó sinh vật màu đen, chúng ta không thể để mặc hắn hủy diệt như vậy. Ta sẽ đích thân tới tinh cầu số sáu cứu viện.”
“Ba Tư đại sư...”
sắc mặt của mọi người thay đổi trong nháy mắt, mặc dù Ba Tư đại sư quả thực lợi hại. Nhưng đi tới tinh cầu số sáu, đối mặt với nhiều địch nhân đáng sợ như vậy, hắn thực sự có thể làm nổi sao?
Ba Tư mỉm cười, nói: “Các ngươi yên tâm, với thân thể này của ta, không thể nào khiến những cơn bão màu đen kia thấy hứng thú được.”
Khóe miệng của Bố Lý Kì Tư nở một nụ cười, khẽ gật đầu với Ba Tư.
Câu nói đó, chỉ có hắn mới hiểu được một hai. Nhưng người khác nghe thấy nhất định không hiểu gì cả.
Ngải Phật Sâm nhanh chóng nhìn kĩ Ba tư đại sư, có hơi hiếu kỳ với thân thể mà da thịt tỏa ra sức mạnh kim chúc thần bí.
May mà số người đưa mắt nhìn chằm chằm Ba Tư không ít, nếu không hắn nhất định sẽ trở thành chim đầu đàn.
Khẽ gật đầu với mọi người, Ba Tư đại sư không giải thích, nhấc chân đi ra ngoài.
Ngay sau đó, Ba Tư đại sư cùng Bố Lý Kì Tư lại đột nhiên ngước đầu, từ trong đôi mắt của bọn họ bắn ra một tia kinh hãi.
Bọn họ nhanh chóng trao đổi ánh mắt, lập tức xác định cảm giác của mình không lầm.
“Cảnh báo, cảnh báo. Trên hành tinh số sáu xuất hiện lực hút trọng điệp quy mô lớn...”
Thanh âm gần như kiệt lực của quan sát viên truyền tới, không dấu được sự khủng hoảng bên trong.
“Lực hút trùng điệp?” Nét mặt của Áo Ba Đặc nháy mắt trở nên không còn chút máu: “Tộc trưởng Lam Thôn, ngươi cho nổ thiết bị dẫn lực siêu cấp? Ngươi muốn hại chết chúng ta hay sao?”
Sắc mặt của mỗi người đều rất khó coi.
Bọn họ cùng biết hậu quả duy nhất sau khi cho nổ dẫn lực siêu cấp là bên trong tinh cầu sẽ sụp đổ, cuối cùng hình thành một hắc động có thể kéo tất cả mọi thứ vào đó.
Trong nháy mắt, bọn họ nhớ tới lời nói hai mươi ngày trước của vị tộc trưởng Lam Thôn này. Trên tinh cầu số sáu, có thiết bị dẫn lực siêu cấp.
Dưới tình huống này, mặc dù biểu hiện của Áo Ba Đặc hơi bạo một chút. Nhưng lại nói ra tất cả tiếng lòng của mọi người.
“Không phải ta.” Lam Thôn lập tức quát lớn, nói: “Ta không kíp nổ, tuyệt đối không có.”
“Đừng tranh cãi nữa, mặc kệ do ai kíp nổ, hiện tại phải nhanh chóng rời khỏi nhanh...” Bố Lý Kì Tư bỗng nhiên hét lớn một tiếng, gọi tỉnh mọi người lại.
Sau một phút, tất cả mọi người cùng nhau chạy ra ngoài phòng hội nghị, biết được tinh cầu số sáu sắp biến thành một hắc động, vậy thì đương nhiên phải từ bỏ ngay trụ sở cách tinh cầu số sáu chưa tới một phần một trăm năm ánh sáng.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 8
-----oo0oo-----
Chương 67: Hiểu lầm tuyệt diệu! (3)
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Thụy An An - Hsvforum
May mà mọi người trong này đã sớm chuẩn bị xong đường lui, mặc dù tình huống lúc này có phần khẩn trương, nhưng toàn bộ phi thuyền đều bay lên không trung trong năm phút.
“Trước khi rời khỏi phạm vi lực hút biến động, không cho phép tiến hành bước nhảy không gian.”
“Từ bỏ tất cả thiết bị, lập tức xuất phát, trên phi thuyền ngoại trừ người ra, ta không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì.”
“Xuất phát, xuất phát... ”
Người ở chỗ lại có tu vi ít nhất là từ cấp mười một trở lên, khi gặp tình huống nguy hiểm này, năng lực tỏa ra đã vượt khôi biểu hiện ngày thường của bọn họ.
Mấy trăm chiếc phi thuyền chỉ trong năm phút đã bay xa hành tinh số sáu.
Trong đó có một con thuyền là phi thuyền của nhà Đặc Luân Tư, Ngải Phật Sâm tỉnh táo ngồi trong khoang thuyền của mình, hắn không bối rối, cũng không yêu cầu đi tới tinh cầu số sáu, chỉ yên lặng đi theo Áo Ba Đặc lên phi thuyền của gia tộc, bò chạy về phương xa.
Lúc này, lòng của hắn bình bĩnh mà trước nay chưa từng có, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng cũng không.
Đây không phải là lần đầu tiên đối mặt với cái chết, chỉ có điều sau khi chết lần này, chắc không còn cơ hội tái sinh nữa đâu!
Khóe miệng của Ngải Phật Sâm xuất hiện một nụ cười không nói nên lời, mang theo mấy phần trào phúng bản thân cùng mấy phần lưu luyến tính mạng. Hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Nếu như Mười Sừng cùng ở tinh cầu số sáu, vậy thì Phất Nông cùng Phương Minh Nguy nhất định không rời khỏi.
Mặc dù không biết vì sao khi đại chiến với con quái thú đáy biển kia lại dẫn nổ thiết bị lực hút siêu cấp, thế nhưng thứ vũ khí này đã bắt đầu vận dụng rồi thì vậy hai người trong tinh cầu sẽ không cách nào may mắn thoát khỏi.
Hắn lẳng lặng ngồi đợi, chi cần linh hồn lạc ấn của Phương Minh Nguy trong hắn tan vỡ thì là lúc hắn hồn phi phách tán.
Chỉ có điều, mãi tới khi phi thuyền khởi động xuất phát, đạo tinh thần lắc ấn đó dường như không có bất cứ dấu hiệu nào tan vỡ.
Bóng người nhấp nhoáng, Áo Ba Đặc đi tới, hắn nghiêm túc hỏi: “Ngải Phật Sâm tiên sinh, Phất Nông cùng Phương Minh Nguy thực sự còn ở trên tinh cầu số sáu à?”
“ừ?” Ngải Phật Sâm cũng không muốn so đo với hắn, vẫn nói một cách bình tĩnh.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?” Hai tay Áo Ba Đặc chà xát vào nhau. Trong lòng lo nghĩ vạn phần, nếu như bọn họ còn ở chỗ đó, vậy thì tuyệt đối dừ nhiều lành ít. Không, phải nói là không hề có đường sống, vậy thì sau khi trở về, phải bàn giao cho Ai Thác Đức với Cách Ôn Ny Ti thế nào đây?
Sau khi phi thuyền đi được nửa giờ, phi thuyền Lam gia vốn dẫn đầu dừng lại, hơn nữa còn phát ra yêu cầu nói chuyện.
Phần lớn các gia tộc đại biểu sau khi xem màn hình thông tin, lập tức nhìn thấy được vẻ mặt xấu hổ của Lam gia, hẳn khó khăn nói: “Các vị, phản ứng dẫn lực trên tinh cầu số sáu dừng lại rồi, chúng ta... có phải nên tạm thời quay lại không?”
Vẻ mặt tuấn tú của thân vương Lý Khắc vốn không còn chút máu, sau khi hồi thần, hỏi ngược lại: “Tộc trưởng Lam Thôn đáng kính, ngài nói gì hả?”
“À, là thế này, vừa rồi dụng cụ tiến hành kiểm tra do đạc mà chiến hạm chúng ta mang theo phát hiện lực hút xung quanh không còn thay đổi nữa.” Trên mặt Lam Thôn xuất hiện nét dỡ khóc dỡ cười hiếm thấy: “Không chi xung quanh chúng ta không có. Mà ngay cả hướng tinh cầu số sáu cũng không có sự thay đổi dẫn lực.”
Khuôn mặt của Lý Khác thân vương rốt cục cùng xuất hiện một tia hồng hào, hắn kinh ngạc hỏi: “Nếu như không có, vậy cảnh báo vừa rồi là chuyện gì?”
“Chuyện này...” Lam Thôn do dự một chút, nói: “Có lẽ là dụng cụ trong căn cứ báo sai rồi!”
“Báo sai?”
Mấy giọng nói cùng rống lên, không có bất cứ đại biểu của gia tộc nào còn có thể giữ được khuôn mặt bình tĩnh.
Lực hút nổ mạnh, tinh cầu sụp đồ biến thành hắc động đấy. Chuyện như thế sao có thể báo sai cho được?
Áo Ba Đặc chỉ cảm thấy trái tim đập mạnh, trong lòng vạn phần may mắn. May mà chỉ báo sai.
Hít sâu một hơi, chậm rãi lui khỏi phòng thuyền trưởng, mặc dù hắn biết làm như vậy không mấy lễ phép, nhưng trong lòng có một cảm giác nới lỏng khó nói thành lời.
Hắn đi tới căn phòng của Ngải Phật Sâm, đẩy cửa vào, miệng nói: “Ngải Phật Sâm, tin tốt đây, tinh cầu số sáu không xuất hiện dẫn lực... Á?” Hắn bỗng nhiên kinh hỉ nói: “Các ngươi đã trở lại?”
Trong phòng của Ngải Phật Sâm, chẳng biết khi nào thì nhiều thêm hai người, mặc dù hai khuôn mặt này hoàn toàn xa iạ, nhưng Áo Ba Đặc chi liếc mắt một cái thì đã nhận ra, hai người này chính là Phương Minh Nguy cùng Phất Nông thi triển thuật biến hình
Phương Minh Nguy cùng Phất Nông lần lượt gật đầu, trong ánh mắt của bọn họ có một mùi vị kỳ quặc khó tả bằng lời.
sắc mặt của Áo Ba Đặc bỗng thay đổi, hỏi: “Các ngươi sử dụng không gian truyền tống à?”
“Đúng vậy.” Phất Nông nhíu mày, đây không phải đang nói nhảm sao, nếu như không sử dụng không gian truyền tống thì chúng ta sao có thể đi vào phi thuyền của ngươi được chứ.
“Các ngươi cứ vậy mà truyền tống tới, chẳng lẽ không sợ Ba Tư đại sư cùng Bố Lý Kì Tư đại sư phát hiện hay sao?”
Phất Nông bỗng mỉm cười, nói: “Ngươi yên tâm, hôm nay chúng ta có thủ đoạn không cho hai người họ phát hiện được. Nếu không thì sao sơ sẩy như vậy chứ.”
Hiện tại Áo Ba Đặc mới yên tâm lại, nếu để hai vị đó biết được quan hệ của Phất Nông cùng nhà Đặc Luân Tư, e rằng sẽ mang tới một phen phiền toái lớn như trời cho gia tộc.
“Áo Ba Đặc tiên sinh, ngài vừa nói gì?” Trên mặt Ngải Phật Sâm có một nét vui vẻ khó thoát, hắn vui vẻ hỏi thăm.
“Vừa rồi tộc trưởng Lam Thôn triệu tập tất cả đại biểu, nói hành tinh số sáu xuất hiện hiện tượng dẫn lực sụp đồ là một sự hiểu lầm, rất có thể là do thiết bị trong căn cứ có vấn đề.” Áo Ba Đặc không chú ý tới sự khác thường của mọi người, mà cười nói: “Thế nhưng mới vừa rồi khiến ta sợ muốn chết, nếu như hắc động xuất hiện thật thì đừng nói hai người các ngươi, cho dù là chúng ta cũng không thoát được bao nhiêu.”
Phương Minh Nguy quay đầu lại, kinh ngạc hỏi: “Máy móc xảy ra vấn đề? Lam Thôn nói như thế à?”
“Đúng vậy, lần này Lam gia muối mặt, không ngờ lại xuất hiện trò cười như thế.” Áo Ba Đặc tấm tắc ra tiếng. Hiển nhiên rất muốn coi màn chê cười này.
Phất Nông ho nhẹ một tiếng, nói: “Áo Ba Đặc, dụng cụ của Lam gia không trục trặc.”
“A, đó... Ách, gì hả?” Áo Ba Đặc khó tin hỏi lại.
“Hành tinh số sáu quả thực đã từng xảy ra lực hút trùng điệp, trọng lực biến mất.” Phất Nông lãnh tỉnh nói.
“Không, điều đó không thể nào...” Áo Ba Đặc lắc lắc cái đầu bự, nói: “Nếu như quả thực xảy ra chuyện này vậy thì nhất định sẽ sinh ra hắc động. Bọn ngươi có biết hắc động không?”
Nhìn thấy ba người Phương Minh Nguy không có chút biểu tình nào lần lượt gật đầu, Áo Ba Đặc nói: “Được rồi, vậy thì các ngươi nói cho ta biết, hắc động đâu? Cái hắc động được sinh ra kia đâu rồi? Không phải bị các ngươi tiêu diệt chứ hả.”
Nét mặt của Phất Nông kỳ quặc nhìn Áo Ba Đặc, cho tới khi tóc gáy của hắn dựng lên mới hỏi lại: “Áo Ba Đặc, ngươi xác định muốn biết hắc động kia ở đâu hay sao?”
“Phải.” Áo Ba Đặc há to miệng, nhìn dáng vẻ của Phất Nông, dường như không phải đang nói đùa. Chẳng lẽ hắc động xuất hiện thật sao? Hắn lắc đầu, lập tức chối bỏ suy nghĩ này, đây là chuyện quyết không thể nào xảy ra.
Phất Nông gật đầu với Phương Minh Nguy một cái, nói: “Minh Nguy, cho hắn nhìn thử đi.”
Phương Minh Nguy do dự một chút, nói: “Được rồi.”
Hắn đưa tay trái lên, chậm rãi mở bàn tay vốn nắm chặt trước mặt Áo Ba Đặc.
Một điểm ánh sáng màu đen ở chính giữa lòng bàn tay hắn nhanh chóng mở rộng ra, hơn nữa nhanh chóng hình thành một lồ tròn màu đen nho nhỏ chừng năm mươi cm.
Cái lồ này vừa xuất hiện, khoảng năm mươi cm trên bàn tay của Phương Minh Nguy lập tức chìm vào màu đen kỳ dị.
Đây là một màu đen rất xinh đẹp. Giống như có sức hút khó nói thành lời, khiến sâu trong lòng người khác có cảm giác muốn dìm người vào trong đó.
Ánh mắt của Áo Ba Đặc mê ly, hắn chăm chú nhìn vùng màu đen này, hồn phách giống như bị hút vào trong đó vậy.
“Khụ khụ.” Phất Nông ho nhẹ hai tiếng, Áo Ba Đặc không hề có động tĩnh gì.
“Khụ khụ.” Ho hai tiếng nặng hơn, Áo Ba Đặc vẫn như trước.
Phất Nông dứt khoát đưa bàn tay ra, chắn giữa hai mắt của Áo Ba Đức với màu đen.
Thân thể bỗng giật lên, Áo Ba Đặc giống như tỉnh lại từ cơn hôn mê. Hắn lắc đầu khe khẽ, cuối cùng nhớ được biểu hiện vừa rồi của mình.
sắc mặt của hắn đại biến, trong đôi mắt bỗng lóe ra một thần quang cường đại mà sắc bén.
Phất Nông từ từ hạ bàn tay xuống, nhưng lúc này Áo Ba Đặc nhìn về vùng màu đen kia không còn mê man nữa, mà chuyển thành vẻ khôn khéo cùng ngoan lệ.
“Đây là thứ gì?”
“ Thứ này...” Phương Minh Nguy chau mày, nói: “Nói ra thì ngươi có thể không tin tưởng mấy.”
“Hừ.” Áo Ba Đặc hừ lạnh một tiếng, kì thật thái độ này của hắn không phải cố ý bày ra cho Phương Minh Nguy cùng Phất Nông xem, phần lớn là bất mãn với biểu hiện vừa rồi của mình.
“Các ngươi yên tâm, cả đời này ta nhìn thấy không ít thứ, nói đi, đây là gì?” Nhìn mọi người vẫn im lặng như trước, hắn hỏi: “Là vũ khí không gian mà Bằng Y Đặc đại sư cải tạo hay sao?”
“Thứ này cùng được coi là một loại vũ khí không gian.” Phất Nông cảm khái muôn phần, nói: “Thế nhưng cho Bằng Y Đặc đại sư thêm năm nghìn năm nữa, hắn cùng đừng mơ tạo ra thứ này.”
Cái thứ mà các ngươi muốn nghiên cứu đều nằm trên tay Phương Minh Nguy, nếu như có thề nghiên cứu được thì mới gọi là gặp ma. Thế nhưng vòng tròn màu đen trên tay Phương Minh Nguy thật sự là hắc động hay sao?
Mọi người đối mặt nhìn nhau, nhưng sau một lát, trong mắt mấy người bọn họ đầy lửa nóng.
Sau khi dẫn nổ lực hút siêu cấp, không ngờ không phát sinh phản ứng hố đen, Đây là một phát hiện rất lớn, nếu như gia tộc của mình có thể nghiên cứu được nguyên nhân này thì chẳng phải gần như có thể khống chế hoàn mỹ thứ vũ khí chung cực là thuốc nổ lực hút siêu cấp này hay sao?
Ôm suy nghĩ như thế, trong mắt mỗi người đều lấp lánh vẻ khác nhau.
Đương nhiên, chỉ có Lam Thôn cùng Áo Ba Đặc chẳng thèm ngó ngàng gì tới chuyện này.
Đối với Lam gia mà nói, sự phát triển sau này mới là vấn đề mà bọn họ cần lo lắng nhất. Còn sự biến hóa thần kỳ của năng lượng đã không đáng để bọn họ trả một cái giá lớn đi nghiên cứu.
Còn Áo Ba Đặc thì biết bất kể những người này trút vào đó bao nhiêu tinh lực, cùng nhất định không nghiên cứu được bất cứ thứ gì.
Nhìn coi, ngay cả hắc động cùng bị người ta ngắt rồi, còn nghiên cứu cái *** gì nữa!
“Ta đề nghị, nên phái ra thiết bị giám sát tức thời để quay lại đó xem xét.” Thân vương Lý Khắc lập tức đưa ra đề nghị của mình.
“Tốt, hạm đội ngưng lại, ở trong vũ trụ chờ đợi mệnh lệnh. Phái ra thiết bị giám sát tức thời tiên tiến nhất.”
Mệnh lệnh liên tiếp phát ra trong miệng Lam Thôn, mặc dù hắn không đồng ý với biện pháp này, nhưng dưới tình huống này, đây là lựa chọn duy nhất của hắn.
Một lượng lớn thiết bị giám sát không người lái xuất hiện trong vũ trụ. Mục tiêu của chúng nó chỉ có một, đó là tinh cầu số sáu.
Nhưng khi phái ra những thiết bị này, Lam Thôn đã quyết định trước, một khi phát hiện đám sinh vật màu đen có ý định tìm tới điểm nhận thì sẽ lập tức cắt đứt liên lạc với những thiết bị này.
Khi đó, cho dù sinh vật màu đen có tới chỗ này, thứ có thể nhìn thấy chỉ là một mảnh vũ trụ trống không mà thôi.
Sau hai giờ, những thiết bị này đã truyền tới hình ảnh hoàn mỹ.
Lần này không phải ảnh chụp bình thường, mà là một cảnh quay hoàn mĩ.
Sau khi mọi người nhìn thấy cảnh quay này, gần như tất cả mọi người đều sững sờ.
Trên tinh cầu số sáu lòm chòm trăm lỗ, vô cùng thê thảm.
Vô số tòa nhà cao tầng hóa thành phế tích, đại lục vỡ tan, núi lứa dâng trào, cả một cục diện rối tung.
Lam Thôn nhìn thấy mà không ngừng khóc thương trong lòng, không ngờ tinh cầu mà gia tộc mài dũa từng chút một sau thời gian dài lại cứ thế mà hủy hoại trong tay mình.
Những tất cả máy giám sát tới nơi. Cùng bắt đầu giám sát toàn bộ tinh cầu, mọi người rốt cục phát hiện chỗ lạ thường.
Tinh cầu số sáu quá mức bình tĩnh rồi!
Đối với bọn họ mà nói thì đã nhìn quen tình huống mưa to gió lớn, sơn băng địa liệt ở trong tinh cầu số sáu.
Sinh vật cường đại cùng quái vật màu đen giao phong với nhau, khiến cả tinh cầu lâm vào hoàn cảnh điên cuồng.
Mà lúc này, ở trong tinh cầu số sáu.
Những chấm đen nhỏ đầy áp bầu trời, sinh vật to lớn dời sông lấp biển. Giống như biến mất trong nháy mắt.
Tình hình lúc này trên tinh cầu giống như sống sót sau tai nạn, may mắn ở đó không có người chết, cũng không có bất cứ sinh linh nào. Nếu không thì cảnh tượng sẽ thê lương hơn mẩy phần.
Thế nhưng cho dù là như vậy, một viên tinh cầu vốn xanh um tùm đột nhiên trở nên như vậy cùng khiến mọi người không ngừng cảm thán.
“Ba Tư đại sư, những sinh vật màu đen kia đâu? Chẳng lẽ chúng nó chết sạch cả rồi?”
Nhìn bầu trời trống không, tất cả mọi người sửng sốt không yên.
Trải qua một hồi nghiên cứu cùng thôi diễn, Ba Tư đại sư lại đứng lên lần nữa.
Kì thật phụ trách giảng thuật suy luận này hẳn thuộc về tộc trưởng Lam gia Lam Thôn, nhưng hắn lại chối bò trách nhiệm này, vì thế dưới tình huống này, không nghi ngờ gì Ba Tư đại sư là người thích hợp nhất.
“Các vị, theo như suy đoán của chúng ta thì những sinh vật màu đen khủng bố đó đã bị tiêu diệt.”
Câu nói đầu tiên của Ba Tư đại sư đã tạo ra hiệu quả long trời lở đất.
Chỉ trong một phút mọi người đều đưa ra nghi vấn của mình
Ba Tư đại sư nhẹ nhàng chặn tay, cho dù kiệt ngạo bất tuân như Lý Khắc cũng phải ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Căn cứ tài liệu mà chúng tôi thu thập được thì trên tinh cầu này có tử địch trời sinh của cơn bão màu đen. Cho nên chúng nó mới bất chấp tất cả đi tới tinh cầu số 6. Khi hai bên đang đấu thì trong lúc vô tình đã dẫn nổ dẫn lực.”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 8
-----oo0oo-----
Chương 67: Hiểu lầm tuyệt diệu! (4)
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Thụy An An - Hsvforum
“Á?” Áo Ba Đặc nhíu mày, cẩn thận quan sát nửa ngày, vẫn nhìn không ra nguyên nhân: “Phất Nông, thứ này đến tột cùng là gì?”
“Thứ này...” Phất Nông đột nhiên hạ thấp thanh âm xuống, nói: “Không phải ngươi mới hỏi ta rằng hắc động đi đâu sao?”
“Đúng vậy, ách, hác động.... hắc, hác động...” Trên khuôn mặt của Áo Ba Đặc không còn sự trấn định như ngày thường nữa, hắn chi vào vùng màu đen, lắp báp nói, ánh mắt chuyển tới chuyển ỉui trên người Phương Minh Nguy cùng Phất Nông.
Phương Minh Nguy dành phải gật đầu, Phất Nông mặt mày trang trọng gật đầu.
Áo Ba Đặc nuốt nước miếng, không nói hai lời ngửa mặt xỉu.
“Các vị, xin yên lặng.” Ba Tư đại sư đưa tay ngăn lại.
Mọi người trên màn hình lớn lập tức ngưng bặt.
Sau khi có được lời giải thích của Lam Thôn, ngoại trừ Áo Ba Đặc rời khỏi ra thì tất cả mọi người đều bát đầu lên tiếng chỉ trích.
Kì thật Lam Thôn cùng cực kì oan uống, khi dụng cụ trên phi thuyền phát động thì thực sự phát hiện sự biến hóa của dẫn lực. Nhưng vấn đề chính là loại dẫn lực này nhanh chóng dừng lại, càng khiến người ta khó hiểu hơn là ở phương hướng tinh cầu số sáu, căn bản cũng không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy hắc động xuất hiện.
Dưới tình huống này, hắn chỉ có thể đùn đẩy sự thiếu sót này cho dụng cụ trên căn cứ.
Bởi vì hắn căn bản không có cách nào giải thích với mọi người. Vì sao sau khi lực hút nhân lên, hắc động vốn nên xuất hiện lại không thấy đâu.
Thế nhưng bất kể hắn suy nghĩ như thế nào thì cùng tuyệt đối không nghi tới chuyện hắc động đã từng xuất hiện thật, nhưng vấn đề chính là hẳc động này còn chưa chân chính hình thành thì đã bị người lấy mất.
Không sai, quả thực là lấy mất...
Kì thật Phương Minh Nguy có phương pháp điều khiển năng lượng cực hạn, lại có sự giúp đờ của đại thủy mẫu cùng linh hồn biến dị thể, nhưng nếu như hắn không gặp phải hắc động chưa hoàn toàn thành hình, mà là một hắc động hoàn chỉnh thì đừng nói lấy hắc động, cho dù muốn bình an chạy thoát cùng là chuyện si tâm vọng tưởng.
Hắc động, trong suy nghĩ của tất cả mọi người, thứ này là một sự tồn tại vô cùng kinh khủng.
Thường thì khi gặp thứ này, hi vọng duy nhất của mọi người là né xa nó ra. Còn về phần suy nghĩ khác thì chưa tới lượt những người này có tư cách ảo tưởng.
Cho nên bọn người Lam Thôn tuyệt đối không ngờ tới, kết cục chính thức của cái hắc động kia.
Sau khi Ba Tư đại sư quát bảo mọi người ngừng nghị luận, ánh mắt vừa chuyển, hỏi: “Áo Ba Đặc tiên sinh đâu?”
Mọi người lúc này mới phát hiện, thì ra Áo Ba Đặc đại biểu nhà Đặc Luân Tư đã rời khỏi chố này trong lúc không ai biết.
Lông mày của Ba Tư đại sư hơi nhíu lại, truyền tin về phía chiến hạm của Áo Ba Đặc.
Sau một lát, Áo Ba Đặc tiên sinh lại tới giữa mọi người, nhưng sắc mặt của hắn có chút khó coi.
Tất cả mọi người ở đây đều là người nổi bật trong gia tộc, mặc dù bị “hắc động giả” làm kinh hãi, nhưng sau khi phân biệt được thật giả thì đều có thể giữa được vẻ trấn định.
Chỉ có điều xem sắc mặt trắng bệch của Áo Ba Đặc tiên sinh cùng thần thái kinh hoàng, không khôi có hơi xem thường trong lòng, tại sao nhà Đặc Luân Tư lại phái một thằng sợ chết như vậy tới chứ?
Nhưng bọn họ lại không biết, ba vị tiên sinh ở sau lưng Áo Ba Đặc lúc này không phải người thường, trong đó có một vị tay cầm hắc động có thể thôn phệ tất cả mọi người trong nháy mắt.
Chi cần suy nghĩ bên người có một tồn tại kinh khủng như vậy. E rằng không ai có thể trở lại bình thường trong thời gian ngán à nha!
Ngồi vào vị trí của mình. nhìn đại biểu của tất cả đại gia tộc, Áo Ba Đặc vẫn cảm thấy lưng mình hơi phát lạnh
“Ba Tư đại nhân, ngài có chuyện gì phân phó à?” Áo Ba Đặc miễn cường cười nói.
Ba Tư không cười nhạo Áo Ba Đặc, hắn chi khẽ gật đầu, nói: “Các vị, kì thật phương hướng hành tinh số sáu quả thực đã xảy ra sự biến hóa dẫn lực.”
Mọi người khẽ giật mình, trao đổi ánh mắt với nhau.
Chẳng hiểu vì sao, khi Ba Tư đại sư nói những lời này, tất cả mọi người đều lựa chọn tin tưởng.
Chẳng lẽ đây có liên quan tới hiệu ứng danh nhân, ngay cả đại biểu của những đại gia tộc này cũng không hoài nghi.
“Ba Tư đại sư, nếu như dần lực ở chỗ đó xảy ra biến động, vậy thì sau đó vì sao yên ắng lại?” Một người kinh ngạc hỏi.
Giọng điệu của hắn rất thành khẩn, hiển nhiên không phải đang chất vấn. Lam Thôn dùng ánh mắt hâm một lướt khẽ qua người Ba Tư đại sư, nếu như mình đặt ra những câu hỏi đó, vậy thì thuần túy là chỉ trích.
“Ta không biết.” Ba Tư đại sư bình tĩnh nói: “Ở trong vũ trụ này, có quả nhiều thứ mà chúng ta chưa biết được. Gặp phải tình huống như thế này, chúng ta chỉ có thể yên lặng chờ kỳ biến, cùng với chậm rãi nghiên cứu.”
Trong hai mắt Áo Ba Đặc lóe lên một tia đùa cợt, nhưng đảo mắt thì lại là sự mơ hồ khó nói nên lời.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc Tác giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Quyển 8
-----oo0oo-----
Chương 67: Hiểu lầm tuyệt diệu! (5)
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Thụy An An - Hsvforum
Nét mặt mọi người khác nhau, không biết được giải thích này có khiến bọn họ thỏa mãn hay không.
Ba Tư than nhẹ một tiếng, nói: “Chúng tôi không cách nào suy đoán được dẫn lực chôn sâu ở trong lòng đất bị kíp nổ như thế nào, nhưng căn cứ vật còn sót lại trên tinh cầu cùng phương hướng di động của lục địa mà xem thì...”
Theo sự giải thích của hắn, trước mắt mọi người xuất hiện một hình ảnh kỳ quặc, những vùng đất này dường như bị sức mạnh gì đó hút banh hơi nghiêng về một phía.
Nét mặt của người ở đây đều biến đổi, sau khi nhìn thấy những thứ này, bọn họ lập tức biết rõ, đây là hậu quả do hắc động tạo thành
“Chúng ta phong đoán, sau khi lực hút siêu cấp bộc phát hoàn toàn. Hắc động đã xuất hiện, vả lại hút hai bên đang giao chiến vào trong hắc động.” Ba Tư bình tĩnh nói.
“Vậy hác động đâu? Chẳng lẽ biến mất?” Một hán tử cường tráng chậm rãi đứng dậy, hắn cúi người về phía Ba Tư cùng Bố Lý Kì Tư, cung kính hỏi thăm.
“Phải, hác động biến mất.” Ba Tư không chút do dự trả lời: “Còn về phần tại sao lại biến mất, xin đừng hỏi ta, bởi vì ngay cả ta cũng không cách nào cho ngươi một đáp án khẳng định.”
Người nọ khẽ gật đầu, chậm rãi ngồi xuống. Chỉ có điều trên mặt của hắn vẫn có vẻ không cam lòng.
“Hiện tại theo như quang não thôi diễn từ những hình ảnh này, khả năng hắc động bộc phát lại là 0.4. Theo ta thấy, chúng ta nên tạo thành một tiểu tổ liên hợp, tiến hành dò xét tinh cầu số sáu kĩ càng.”
Đề nghị này được tất cả mọi người đồng ý, ngay cả Áo Ba Đặc biết rõ có làm cùng vô dụng nhưng bộ dáng vẫn hào hứng bừng bừng.
Nhưng muốn làm được chuyên này thì không phải chi mất một sớm một chiều, lại cần đầy đú nhân thủ tham dự dò xét. Áo Ba Đặc dẫn đầu trở lại tinh cầu đại bản doanh của nhà Đặc Luân Tư ở đế quốc Thụy Thản. Còn về phần đám người Phương Minh Nguy thì tạm thời lưu lại ở một lãnh địa cách đại bản doanh của gia tộc trăm năm ánh sáng.
Đối với một số gia tộc cường đại siêu cấp, tinh cầu được bọn họ nhìn trúng và coi đó như là đại bản doanh thì gần đó đều là liên tinh.
Vả lại nhà Đặc Luân Tư còn khoa trương hơn Lam gia, không ngờ lại có chín viên liên tinh
Theo như Phất Nông giới thiệu, đây là một liên tinh tốt nhất ở đệ tam huyền ti, ngoại trừ hoàng thất có thập liên tinh ra thi nhà Đặc Luân Tư đứng vị trí thứ hai.
Tinh cầu ở đây đều là hành chính tinh dang xứng kỳ thực, hơn nữa khó có hơn đó là chúng nó không sử dụng thủ đoạn công nghệ cao để kéo từ tinh hệ khác qua, mà là một viên tinh cầu sinh trưởng tự nhiên trong tinh hệ này.
Ở một tinh vực có nhiều hành chính tinh như vậy. Quả thực là một chuyện rất hiếm thấy, một khi bị phát hiện, tự nhiên được coi là trân bảo.
Vì chủ quyền của một phiến liên tinh này, nhà Đặc Luân Tư từng trả một cái giá rất lớn. Thế nhưng bởi vì cửu liên tinh này lại là trụ cột vững chắc để nhà Đặc Luân Tư phát triển lớn mạnh.
Phương Minh Nguy tự nhiên hiểu tác dụng của liên tinh. Cùng biết đây là biểu tượng thực lực đối ngoại của một gia tộc.
Theo ghi chép viễn cổ. Những quốc gia cấp mười thì hơn thua thế giới chân thật, còn quốc gia văn minh cấp chín thì liên tinh nhiều hay ít cùng là một biểu hiện về thực lực.
Cách Ôn Ny Ti tự nhiên ở trên chủ tinh Đặc Luân Tư.
Chỗ này đương nhiên có vị trí địa lý tốt nhất trong chín ngôi sao nối liền nhau.
Ở trên tinh cầu Đặc Luân Tư, Áo Ba Đặc một mình gặp mặt Cách Ôn Ny Ti.
Ý của hắn rất đơn giản, chính là muốn được trưởng lão hội ủng hộ, báo cáo về chuyện của Phương Minh Nguy với tộc trưởng nữ tính chân chính bắt đầu nắm mọi quyền lớn của gia tộc.
Nhất là chuyện về hắc động vẫn chưa cách nào hoàn toàn khống chế được trên tay của hắn cùng là một trong số đó.
Để một người giữ hắc động vào khu vực quan trọng nhất gia tộc của mình, mặc dù có là Áo Ba Đặc thì cũng không to gan như vậy!
Sau khi Cách Ôn Ny Ti biết được tin tức này, đôi mắt đẹp trợn tròn lên, mặc dù nói những lời này là người mà nàng tin tưởng nhất. Thế nhưng chuyện như thế này, chi cần không tận mắt nhìn thấy thì e rằng không ai tin tưởng.
Mãi suy nghĩ cả nửa ngày, Cách Ôn Ni Tư đã đích thân mời năm đại trượng lão đi tới một tinh cầu cách bên ngoài gia tộc hơn trăm năm ảnh sáng.
Đương nhiên, nam nhân đã sớm bị gia tộc trục xuất như Ai Thác Đức đi tới tinh cầu này từ chỗ khác.
Mặc dù làm vậy đối với Phương Minh Nguy mà nói là rất không tôn trọng, nhưng nể mặt Phất Nông cùng Ai Thác Đức, đừng nói để hắn chờ mấy ngày ở lãnh địa bên ngoài, cho dù vinh viền không cho hắn đi vào lãnh địa Cứu Liên Tinh, hắn cũng không thể nào làm ầm lên.
Mặc dù nói có thứ này, hắn dám chắc dạy cho bất cứ thế gia quyền thế nào một bài học sâu sắc.
Thế nhưng nếu như hắn đâm xào chỉa vào nhà Đặc Luân Tư thì hắn dám khẳng định, người thứ nhất trở mặt với hắn chính là Phất Nông.
Cho nên mười ngày sau. Một đám người đi tới cạnh hắn, Phương Minh Nguy vẫn bày ra nét mặt chẳng để ý chút nào, vui vẻ đi đón.
Trong một căn phòng bí mật, đám người Cách Ôn Ny Ti sau khi giới thiệu lần nhau xong thì nhỏ nhẹ hỏi: “Phương tiên sinh, Áo Ba Đặc nói ngài khống chế một hắc động, có thật không?”
Phương Minh Nguy do dự một chút, nói: “Phải, nhưng hác động này vẫn chưa phát triển tới uy lực lớn nhất. Như trước mắt, chỉ có thể coi là một bán thành phẩm.”
Lời này thật sự có phần huyền ảo vô cùng, ánh mắt của năm đại trưởng lão cùng nhìn chăm chú Phương Minh Nguy, trong mắt của bọn họ cùng nhấp nháy một tia kinh hãi. Nhất là hai vị trưởng lão tinh thần hệ mười chín, vẻ mặt càng khó tin nỏi.
“Xin chào Phương tiên sinh, tôi là Ngải Luân - Đặc Luân Tư.” Đại trưởng lão cúi đầu với hắn một cái rất sâu.
Cách Ôn Ny Ti kinh ngạc nhìn đại trưởng lão, không rõ bì sao thái độ của hắn bỗng thay đổi lớn đến như vậy.
“Ngải Luân trưởng lão khách khí rồi.” Phương Minh Nguy cười tủm tim nói: “Ngài có việc gì, xin cứ hỏi.”
Ngải Luân trầm ngâm một lát, nói: “Phương tiên sinh, ta cảm nhận được một cố sức mạnh cường đại trên người của ngài, trừ ngài ra thì ta chỉ cảm nhận được trên người hai người khác.”
“A?” Phương Minh Nguy đầy hứng thú hỏi: “Hai người đó là ai?”
“Ba Tư đại sư cùng Bố Ly Kì Tư đại sư.”
Cách Ôn Ny Ti cùng Áo Ba Đặc đồng thời để lộ ra ánh mắt khó tin nổi. Bọn họ cùng nhìn về phía Ai Thác Đức, chỉ thấy vị đại cao thủ song hệ mười tám này gật đầu một cái.
Ai Thác Đức bị Bố Lý Kì Tư giam giữ bảy mươi năm, trong lòng có chút hiểu biết đối với sự cường đại của hẳn.
Mà lần này Phương Minh Nguy theo ý muốn của Phất Nông, không cố gắng áp chế lực lượng của mình, khí tức cường đại lượn lờ xung quanh người khiến tất cả cao thủ cấp mười chín hơi bị chấn hám.
Áo Ba Đặc cùng Cách Ôn Ny Ti tuy cùng là cao thủ cấp mười tám, nhưng so sánh với mẩy vị trưởng lão cùng Ai Thác Đức mà nói thì kém hơn rất nhiều, tới khi bọn họ nói rõ thì mới tỉnh ngộ ra.
“Phương tiên sinh, ngài... ngài đã đột phá cấp hai mươi à?” Áo Ba Đặc dè dặt hỏi.
Một khi nghĩ tới người mấy hôm nay đi cạnh mình là cao thủ cấp hai mươi đinh cao của nhân loại, trái tim của hắn không khôi đập nhanh, hơn nữa lúc này hắn đã hiểu vì sao Phương Minh Nguy lại có tự tin như vậy, cho dù sử dụng truyền tống cự ly xa cũng không khiến Ba Tư cùng Bố Lý Kì Tư phát hiện.
Phương Minh Nguy mỉm cười với bọn họ, nói: “Hố thẹn, ta chưa phải song hệ đại sư hai mươi.”
Mọi người nghe xong, trong lòng đều có cảm giác khác nhau. Mà Áo Ba Đặc thì lại là người có cảm giác mất mác lớn nhất.
Mấy vị trưởng lão đối mặt nhìn nhau, dường như có sự nghi ngờ với phán đoán của mình.
Hai mắt Cách Ôn Ny Ti bỗng sáng ngời, hỏi: “Phương tiên sinh, ngài không phải song hệ hai mươi, vậy thì có phải có một hệ đột phá rồi hay không?”
Phương Minh Nguy không khôi bật cười, rốt cục gật đầu thừa nhận: “Không sai, năng lực tinh thần hệ của ta đã đột phá cấp hai mươi, kính xin các vị chỉ giáo nhiều hơn.”
Trong phòng lập tức lặng ngắt như tờ.
Năm đại trưởng lão liếc mắt với nhau, cung kính nói với Phương Minh Nguy: “Phương Minh Nguy, ngài tới sẽ khiến Cứu Liên Tinh nhà Đặc Luân Tư đầy ắp vinh quang chói sáng.”
Sau khi biết được thực lực chân chính của Phương Minh Nguy, năm vị trưởng lão này không chút do dự mà bày tỏ thái độ.
Mặc dù tuổi tác của bọn họ lớn một chút, thế nhưng cách làm người quyết đoán, cho dù là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi cùng kém rất xa.
Ai Thác Đức đứng lên, trên mặt có một nụ cười kích động, công pháp song hệ của Phương Minh Nguy là do Phất Nông dạy dỗ, còn hắn không ngờ lại có thành tựu như thế, vị lão nhân gia này tự nhiên kích động muôn phàn.
Hít sâu một hơi, nói: “Phương... Minh Nguy, cái hác động mà ngươi chiếm được đâu? Lấy ra cho ta mở rộng tầm mắt nha!”
Phương Minh Nguy đồng ý, đối với yêu cầu của vị lão nhân gia này, bất kể như thế nào hắn đều phải thòa mãn.
Giớ nắm tay trái, mở ra, một chấm đen nháy mắt hóa thành một hắc động nho nhỏ.
Năng lượng cuốn hút thần bí lại khuếch tán thêm lần nữa, sức mạnh thần bí dường như có thể thu hút tất cả thế nhân...
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế