|
|
16-07-2008, 07:08 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 6
Truy Vân Thần Khất Ngá»™ Äá»™c
Sau Khi Lý Thanh Hùng hét lên má»™t tiếng thất thanh, rồi ngã nhà o xuống đất lăn mấy vòng, thiếu nữ cÆ°á»i má»™t trà ng dà i nhÆ° Ä‘iên cuồng rồi cắm đầu ù chạy, đến nổi con tuấn mã mà nà ng cÅ©ng không mang theo Không biết thiếu nữ đắc ý vì đã giết được má»™t ngÆ°á»i có võ công cao hÆ¡n mình, hay nà ng biết hà nh Ä‘á»™ng của mình quá tiểu nhân, mà có những cá» chỉ nhÆ° thế!
NhÆ°ng vá»›i võ công của Lý Thanh Hùng, dầu trúng má»™t chưởng long trá»i lở đất cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i chết, huống chi má»™t nhát kiếm của thiếu nữ thì ăn nhằm và o đâu.
Äây chẳng qua vì chà ng quá tá»± phụ và o võ công của mình mà không Ä‘á» phòng lại bị thiếu nữ đánh bất ngá», nên thất thế ngã nhà o ra, chứ chà ng không có bị thÆ°Æ¡ng tÃch gì cả.
Nhân cơ hội đó, chà ng giả vỠbị hại, la lên một tiếng thất thanh rồi nằm im như chết.
Bấy giỠTruy Vân Thần Khất thất kinh chẳng biết Lý Thanh Hùng chết sống thế nà o nên không để ý đến hung thủ tẩu thoát hay còn ở đó, cắm đầu chạy đến bên Lý Thanh Hùng, với vẻ mặt kinh hãi, đôi mắt rươm rướm lệ.
Lý Thanh Hùng không thể nhịn cÆ°á»i được nữa, chà ng mở mắt ra nhìn Truy Vân Thần Khất cÆ°á»i ha hả nói:
- Có chuyện gì mà lão ca ca hơ hải thế.
Truy Vân Thần Khất ngạc nhiên, trố mắt ra nhìn và o mặt Lý Thanh Hùng lấp bấp:
- Tiểu đệ không bị chết sao?
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ha hả nói:
- Tiểu đệ còn sống sỠsỠở đây sao lão ca ca lại bảo tiểu đệ bị chết?
Truy Vân Thần Khất lúc bấy giỠmới an tâm, ông thở ra một hơi dà i như trút được một gánh nặng trong lòng, vẻ mặt đã tươi tỉnh trở lại nói:
- Vì sao lại xảy ra chuyện như thế nà y được?
Lý Thanh Hùng không đáp, cÆ°á»i ha hả nói sang chuyện khác.
- Lão ca ca! Tráºn nà y bại mà thà nh thắng, và còn được má»™t món lợi khá to.
Truy Vân Thần Khất ngạc nhiên há»i:
- Tại sao váºy? NgÆ°á»i ta đánh nhà ngÆ°Æ¡i nhà o lăn, suýt chút nữa là bị chết rồi, sao ngÆ°Æ¡i lại nói thắnng tráºn và còn được má»™t món lợi nghÄ©a là gì?
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i đắc ý, Ä‘Æ°a tay chỉ con tuấn mã Ä‘ang đứng gặm cỠở đằng xa và nói:
- Tuy tiểu đệ bị ngã, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng sợ đệ giết hắn cho nên đã thất kinh mà bá» chạy, đến ná»—i không kịp mang theo con ngá»±a quý, đó là đệ đã thắng tráºn và con ngá»±a kia sẽ vá» tay đệ chứ còn ai và o nữa, chỉ có mình ca ca chẳng lẽ ca ca nỡ Ä‘oạt ngá»±a của đệ sao?
Truy Vân Thần Khất nãy giá» không để ý, nghe Lý Thanh Hùng nói nhÆ° thế, má»›i quay đầu lại, không thấy thiếu nữ đâu cả, chỉ thấy có con ngá»±a Ä‘ang gặm cá» má»™t cách thong thả, lão cÆ°á»i đắc ý bÆ°á»›c lại đỡ Lý Thanh Hùng dáºy, phủi hết cát bụi trên mình chà ng nói:
- May quá! Ha! Ha! May quá! NgÆ°á»i thiếu nữ ấy võ công quá cao cÆ°á»ng mà lại sợ đệ là má»™t bệnh nhân gần xuống lá»—. NhÆ°ng đệ có biết sÆ° phụ của ngÆ°á»i thiếu nữ đó là ai không?
Lý Thanh Hùng ngơ ngác nói:
- Äệ không biết!
- NgÆ°á»i thiếu nữ đó là đồ đệ của Hải Ma ở Lịch SÆ¡n.
- Không phải đâu! Lão ma đầu ấy đã chết từ lâu rồi kia mà ! Với lại lão không có đồ đệ nà o còn trẻ như thế đâu.
- Thôi! Äừng có tranh luáºn nữa, mặc kệ nó là đồ đệ của ai? Chết sống không có liên quan gì đến chúng ta hết, chúng ta nên Ä‘em con ngá»±a đến Hầu Mã Trấn đổi lấy má»™t và i bình rượu uống chÆ¡i, bây giá» con sâu rượïu Ä‘ang ngoáy trong bụng lão, chịu không nổi nữa.
Dứt lá»i, lão nắm tay Lý Thanh Hùng kéo chạy vun vút, nhắm hÆ°á»›ng Hầu Mã Trấn thẳng đến.
Cho đến tối thì hai ngÆ°á»i đã đến Hầu Mã Trấn, Truy Vân Thần Khất quay lại nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Äêm đã đến rồi, chúng ta hãy ghé và o tá»u Ä‘iếm mà nghỉ ngÆ¡i, rồi sáng mai sẽ đến LÆ°Æ¡ng SÆ¡n, dại gì mà đi ban đên cho nhá»c sức!
Lý Thanh Hùng suy nghÄ© má»™t lúc rồi, gáºt đầu nói:
- Äược!
Thế là hai ngÆ°á»i dắt tay nhau và o tá»u Ä‘iếm ăn uống nghỉ ngÆ¡i. Sáng sá»›m hôm sau, hai ngÆ°á»i ăn qua loa rồi nhắm hÆ°á»›ng LÆ°Æ¡ng SÆ¡n thẳng tá»›i.
Từ Mã Hầu Trấn đến LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng xa vá»i vợi, nên hai ngÆ°á»i ngà y Ä‘i đêm nghÄ©, phải mất hết má»™t tháng má»›i đến được LÆ°Æ¡ng SÆ¡n.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng vì hai ngÆ°á»i thấy việc tráI tai gai mắt hay xen và o, chứ nếu mà đi thông suốt thì chỉ có ná»a tháng mà thôi.
Lý Thanh Hùng từ nhỠđến lá»›n ở vá»›i sÆ° phụ trên núi, không quen biết vá»›i ai, hÆ¡n nữa Ãt tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i bên ngoà i, nên kinh nghiệm giang hồ không có nên còn nhút nhát, hay bồn phiá»n. Nay gần gÅ©i vá»›i Truy Vân Thần Khất tÃnh tình vui vẻ, việc gì cÅ©ng nói, chỉ vẻ kinh nghiệm chiến đấu trên giang hồ, nên chà ng lúc nà y không còn e dè nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Từ Hầu Mã Trấn vừa đến môn thà nh, bỗng Truy Vân Thần Khất không đi nữa.
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên há»i:
- Lão ca ca sao không đi nữa?
Truy Vân Thần Khất buồn bã nói:
- Không! Không! Dá»c Ä‘Æ°á»ng ta đã giết rất nhiá»u ngÆ°á»i gian ác, tất cả Ä‘á»u là bá»™ hạ của Phi Long Bang, đó là má»™t đại môn phái lá»›n nhất trên giang hồ, biết bao nhiêu cao thủ Ä‘á»u phải bị bá» mạng, nên trong lòng lão ca có má»™t chút hÆ¡i lo lắng.
Lý Thanh Hùng vẫn vui vẻ nói:
- Việc đã lỡ rồi, nếu có buồn phiá»n thì cÅ©ng vô Ãch thôi, chúng ta nên tiếp tục cuá»™c hà nh trình là hÆ¡n.
Truy Vân Thần Khất nghe chà ng phân trần cÅ©ng phải, nên tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Cho đến trÆ°a, hai ngÆ°á»i đã đến Sá» Thôn, trong quãng Ä‘Æ°á»ng nà y, rất yên tịnh, không có má»™t bóng ngÆ°á»i qua lại.
Truy Vân Thần Khất tuy bá» ngoà i đùa cợt, song trong lòng không an, vì ông biết dầu có Ä‘i đến đâu cÅ©ng không tránh khá»i má»™t cuá»™c chiến đấu giữa ông và Phi Long Bang.
Còn Lý Thanh Hùng, không hiểu gì cả, mặt mà y vẫn vui, tÆ°Æ¡i đùa cợt tung tăng vui đùa nhÆ° má»™t cánh chim non dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i.
Sở dÄ© Lý Thanh Hùng có cá» chỉ nhÆ° váºy, vì chà ng quá á»· và o sức của mình, bao nhiêu uy dÅ©ng của chà ng đã là m cho các môn hạ của Phi Long Bang khiếp đởm kinh hồn.
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i khanh khách, bÆ°á»›c đến bên Truy Vân Thần Khất nói:
- Lão ca ca sợ chúng hay sao mà dáng Ä‘iểu nhÆ° váºy? Thôi đừng buồn nữa, cứ tin tưởng và o hai bà n tay sắc nà y Ä‘i.
Vẫn với khuôn mặt lo lắng, Truy Vân Thần Khất nói:
- Tiểu đệ! Äừng có nói nhÆ° váºy rồi phải ân háºn không kịp đó! Äệ nên biết Phi Long Bang là má»™t bang phái có tên tuổi trong chốn giang hồ, nếu ai đã kết oán vá»›i chúng, nếu nhÆ° chúng ra tay hạ Ä‘á»™c thủ thì ắt hẳn chúng ta phải bị bá» mạng.
Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ha hả nói:
- Hai ngÆ°á»i chúng ta có bốn tay, bốn chân thì còn chê Ãt là có nghÄ©a gì?
- Tiểu đệ nà o biết, sống trên Ä‘á»i đâu phải chỉ nhá» và o võ công mà thôi, còn phải có cÆ¡ trà và mÆ°u lượt má»›i đủ sức chống chá»i vá»›i Ä‘á»i, đệ còn non lắm, đừng có nói liá»u lÄ©nh nhÆ° váºy hãy nghe theo lá»i của huynh nói.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện, chỉ còn má»™t cánh rừng nữa là đã đến Sá» Thôn.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i đến mé rừng, bá»—ng từ trong rừng bay ra má»™t mÅ©i tên, cắm phá»™c và o gốc cây gần đó.
Thất kinh, hai ngÆ°á»i trố mắt nhìn thì ra đó là má»™t cánh tay dà i hÆ¡n ba thÆ°á»›c.
Truy Vân Thần Khất mặt xanh mét, kéo Lý Thanh Hùng lại, run run nói:
- Tiểu đệ! Bá»n chúng đã đến rồi, thế nà o? Ta nói có sai không?
Lý Thanh Hùng vẫn Ä‘iá»m nhiên nói:
- Thế thì tốt lắm, nhÆ°ng chỉ sợ bá»n chúng chỉ có xuất hiện má»™t và i tên tiểu tốt, chứ nếu mà bá»n chúng xuất hiện cả má»™t bang phái thì tháºt là đai. phÆ°á»›c.
Chà ng còn nói chÆ°a có dứt lá»i thì bá»—ng trÆ°á»›c mặt bay vụt ra má»™t toán thanh niên, thân hình vạm vỡ, sắp thà nh má»™t hà ng chữ nhất cháºn Ä‘Æ°á»ng hai ngÆ°á»i.
Tiếp theo đó, từ trong rừng bay ra sáu cái bóng đen bay vụt đến đứng trước đám thanh niên kia.
Äám thanh niên kia thấy sáu ngÆ°á» kia xuất hiện, vá»™i cúi đầu chà o má»™t cách rất là cung kÃnh.
Truy Vân Thần Khất liếc nhìn, bá»—ng lão giáºt nẩy ngÆ°á»i, lùi lại hai bÆ°á»›c, hÆ¡i thở dồn dáºp, lẩm bẩm nói:
- Trá»i Æ¡i! Sáu con quái váºt nà y đã gia nháºp Phi Long Bang lúc nà o thế?
Bây giỠcũng có mặt ở đây, chắc lão ăn mà y nà y ngà y hôm nay phải bỠmạng tại nơi đây rồi.
Lý Thanh Hùng khuyên:
- Lão ca! Äừng có rối trà mà mang há»a, việc đã thế nà y rồi, dầu chúng ta có chạy cÅ©ng không được, váºy chúng ta cần phải tìm cách đối phó. Nếu lão ca tá» ra thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, đối phÆ°Æ¡ng mà hiểu được ắt là chúng ta phải thất bại.
Truy Vân Thần Khất nhÆ° sá»±c tỉnh, vá»— đùi cÆ°á»i ha hả, ká» ta nói nhá» vá»›i Lý Thanh Hùng.
- Hiá»n đệ! Ta nhá»› lại rồi! Mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, ta có luyện được má»™t môn võ đặc dị đó là “ Huyá»n Thiên Khà Công †sức mạnh long trá»i lở đất, lâu nay lão ca không cò dùng đến, sẵn hôm nay lão ca mang ra xá» dụng xem sao.
Truy Vân Thần Khất bÆ°á»›c đến hai bÆ°á»›c, cÆ°á»i hì hì, chỉ tay và o má»™t trong sáu ngÆ°á»i nói:
- Ta tưởng là ai mà lại khách sáo đến thế, nà o ngá» là ngÆ°Æ¡i Äiá»n Tâm. Váºy mà không ra mặt cho lão ăn mà y nà y diện kiến, suýt chút nữa là ta đã ra tay hạ thủ rồi.
Dứt lá»i lão chắp tay xá má»™t cái rồi cÆ°á»i ha hả ra trò hà i hÆ°á»›c.
NgÆ°á»i mà Truy Vân Thần Khất gá»i là Äiá»n Tâm, là ngÆ°á»i đứng thứ bảy trong “Thiên SÆ¡n Thất Quỉâ€. NgÆ°á»i nà y mặt Ä‘á» nhÆ° máu, tay dà i bằng chân, râu dà i chấm ngá»±c, tuổi đã quá thất tuần, tiếng tăm của lão đâu đâu ai cÅ©ng biết tá»›i, lão có má»™t môn võ công rất lợi hại là “Mãn Huyết Côngâ€. Má»—i khi lão xuất thủ, dầu cao thủ đến đâu cÅ©ng phải tan xÆ°Æ¡ng nát thịt. NhÆ°ng khi Truy Vân Thần Khất ra Ä‘á»i, lão nhỠ“Huyá»n Thiên Khà Công†đã đánh bại Äiá»n Tâm, và đã đè bẹp tiếng tăm của Äiá»n Tâm.
Äứng đầu hai bên Äiá»n Tâm, có lão Thanh Tùng chừng ngÅ© tuần, hình dáng kỳ quái. Hai thái dÆ°Æ¡ng huyệt nhô cao, lão ta cai quản má»™t phân Ä‘Ã n của Phi Long Bang, chiếm đóng ở Sá» Thôn nà y, bên mặt của lão là má»™t lão già , tay cầm ống Ä‘iếu sắt, dà i ba thÆ°á»›c, ngÆ°á»i đó tên là Mao Nhỉ Sanh, bá»™ hạ của Äiá»n Tâm.
Äứng kế bên Äiá»n Tâm là má»™t thiếu nữ mặt đẹp nhÆ° hoa, chứa đầy vẻ khiêu dâm, mặc má»™t bá»™ đồ bằng vải tháºt má»ng, để lá»™ ra má»™t thân hình tuyệt đẹp, trên đôi môi luôn luôn nở má»™t nụ cÆ°á»i đầy dâm dục.
NgÆ°á»i thiếu nữ nà y là má»™t gái mãi dâm trên giang hồ, và nà ng là má»™t món đồ giải trà cho các cao thủ võ lâm, biệt hiệu là “BÆ°á»›m Trắng†tên Giang Nhuáºn Kiá»u, con của bang chủ Phi Long Bang. Nà ng rất ghét Ä‘Ã n bà , má»—i khi gặp Ä‘Ã n bà là nà ng xé xác ngay.
Má»™t hôm, nà ng Ä‘ang dong ruổi trên giang hồ, bá»—ng gặp sÆ° huynh nà ng là SÆ¡n Tứ Äá»™c Ä‘ang hấp tấp chạy vá», nà ng gạn há»i thì má»›i hay biết, ngÆ°á»i của Phi Long Bang bị hại. Nà ng liá»n nổi giáºn táºp trung thuá»™c hạ để Ä‘uổi theo địch thủ, cho đến hôm naymá»›i gặp địch thủ.
Äiá»n Tâm thấy địch thủ lại là Truy Vân Thần Khất, lão giáºt mình. Ông ta liếc nhìn lại thấy má»™t chà ng thÆ° sinh giống nhÆ° là lá»i của SÆ¡n Tứ Äá»™c đã thuáºt lại. NhÆ°ng lão rất thắc mắc vì vá»›i thân hình bịnh hoạn của chà ng thÆ° sinh kia thì sao lại có thể chỉ đánh có ba chiêu mà SÆ¡n Tứ Äá»™c đã phải chạy dà i.
Bá»—ng sắc mặt của ÄIá»n Tâm thay đổi khác thÆ°á»ng, lão cÆ°á»i lạt lẽo nói:
- Ta tưởng là đại nhân váºt nà o mà lại dám to gan vuốt râu cá»p, té ra là chồn dÆ°á»i tay ta! Ha! Ha! Ha!
Sở dÄ© Äiá»n Tâm khiêu khÃch nhÆ° váºy vì trÆ°á»›c kia, lúc Truy Vân Thần Khất má»›i ra Ä‘á»i, hai ngÆ°á»i có giao chiến vá»›i nhau rất là kịch liệt, ruốt cuá»™c Truy Vân Thần Khất đã bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i chưởng “Mãn Huyết Công†của Äiá»n Tâm, suýt chút nữa đã bị bá» mạng, may nhá» có Tà o Tà i Tiá»n Tổ cứu chữa nên má»›i không bị bá» mạng. Bởi thế lão đã biết sức của Truy Vân Thần Khất nhÆ° thế nà o. Nên lão má»›i khiêu khÃch Truy Vân Thất.
Bao nhiêu thù háºn trÆ°á»›c kia dần dần hiện lên trong đầu óc của Truy Vân Thần Khất, mặt ông nóng rần rần, lòng ông nóng nhÆ° lá»a đốt, mắt trợn ngược lên, chỉ và o mặt Äiá»n Tâm hét lá»›n:
- Hôm nay ngÆ°Æ¡i đừng có hòng trốn thoát, hôm nay ta quyết rá»a cái nhục của bốn mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c.
Dứt lá»i, lão khom ngÆ°á»i xuống “Hừ†má»™t tiếng búng mình lên nhắm ngay Äiá»n Tâm bÅ©a tá»›i má»™t chưởng, gió rÃt vù vù.
Bá»—ng trong sáu ngÆ°á»i đó có má»™t ngÆ°á»i nhảy ra, dùng tay đánh thẳng và o luồng chưởng phong của Truy Vân Thần Khất, là m cho luồng chưởng phát ra má»™t tiếng “ầm†nhÆ° trá»i long đất lở, dá»™i ngược vá» phÃa Truy Vân Thần Khất. NgÆ°á»i vá»a nhảy ra đỡ luồng chưởng ấy văng ra sau ba trượng, rồi lồm cồm ngồi dáºy, hắn ta cảm thấy cánh tay bị tê buốt.
Truy Vân Thần Khất thầy chưởng phong bị dá»™i lại vá»™i thu tay vá» cÆ°á»i ngạo nghá»… nói:
- Ngươi đừng cò phách lối! Ta tha cho ngươi một phen, hãy cút đi cho mau, đừng có đứng ở đó là m gai mắt lão! Ha! Ha! Ha!
NgÆ°á»i vÆ°a ra tay đỡ luồng chưởng, chÃnh là Thiên Phong Chưởng An VÄ©nh.
Ông ta dồn hết sức mình dùng má»™t chiêu tối Ä‘á»™c đánh tá»›i, nhÆ°ng sức chưởng quá mạnh, lão chịu không ná»—i, phải văng ra. Bây giá» lại nghe Truy Vân Thần Khất nhục mã, lão liá»n nổi giáºn, mặt Ä‘á» phừng phừng, nhÆ°ng lão không dám ngang nhiên chiến đấu, Ä‘Ã nh đứng trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° má»™t pho tượng gá»—.
Truy Vân Thần Khất thấy mình chỉ dùng hai thà nh công lá»±c mà đã đẩy lui được địch thủ, nên lão đắc ý, lão Ä‘ang váºn đủ tám thà nh công lá»±c toan tung ra má»™t chưởng thì bổng nhiên Mao Nhỉ Sinh bÆ°á»›c đến bên An VÄ©nh, vá»— vai lão nói:
- An VÄ©nh! Lão hãy lui ra Ä‘iá»u dưỡng Ä‘i, để ta thay nhà ngÆ°Æ¡i tiếp chiêu, đừng có nóng nảy mà bị thiệt mạng, lão già ăn mà y nà y không phải là tay vừa đâu.
Dứt lá»i lão bÆ°á»›c tá»›i hai bÆ°á»›c, chỉ và o mặt Truy Vân Thần Khất nói:
- Ta tưởng là ai, tháºt không ngá» là Triệu đại hiệp. Bấy lâu nay nghe tiếng đồn gần xa Triệu đại hiệp là má»™t tay khét tiếng trên giang hồ, lão phu hằng mong Æ°á»›c được gặp mặt, hôm nay được gặp tháºt là tiếng đồn quả nhiên là không sai. Lão đây xin đại hiệp chỉ giáo cho và i chiêu.
Truy Vân Thần Khất đắc ý cÆ°á»i ha hả nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng là ngÆ°á»i cùng chung má»™t đồng bá»n dùng bánh xe để hại ta, ngà y hôm nay ta cho nhà ngÆ°Æ¡i biết tay ta.
Ma Nhỉ Sinh nghiêm nghị nói:
- Äánh nhau thắng bại là chuyện thÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i đừng có ngạo mãn. Hãy tiếp chiêu.
Dứt lá»i lão tung ra má»™t chưởng, công tá»›i Truy Vân Thần Khất. Thấy thế chưởng của đối phÆ°Æ¡ng không ăn nhằm và o đâu, Truy Vân Thần Khất dùng tay đánh phắt má»™t cái rồi cÆ°á»i ha hả.
Mao Nhỉ Sinh thấy địch thủ khinh thÆ°á»ng thế chưởng của mình, lão vá»™i váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c, dùng chiêu “Diểu Cán Pháp†bủa tá»›i, luồng chưởng phong bao trùm cả thân hình Truy Vân Thần Khất.
Truy Vân Thần Khất không thèm Ä‘Æ°a chưởng lên đỡ, chỉ lách mình má»™t cái là đã tránh khá»i là n chưởng ấy má»™t cách dá»… dà ng.
Mao Nhỉ Sinh thấy địch thủ không hồi thủ, chỉ lách mình tránh né, vẻ mặt đầy khinh bỉ, lão liá»n nổi giáºn, váºn dụng toà n lá»±c và o hai tay. Má»™t tay bủa tá»›i má»™t chưởng, má»™t tay dùng ống Ä‘iếu sắt múa vun vút tấn công tá»›i tấp, gió rÃt vù vù.
Truy Vân Thần Khất thấy địch thủ đổi chiêu, thì lão không dám khinh thÆ°á»ng nữa, tung mình lên không dùng chân đá và o cán Ä‘iếu, tay mặt đỡ là n chưởng, tay trái vÆ°Æ¡n ra những móng tay nhá»n nhÆ° vuốt chim Æ°ng, dùng chiêu “Song Long Thám Móng†nhanh nhÆ° chá»›p, chụp và o mắt đối phÆ°Æ¡ng Truy Vân Thần khất từ lúc dấn thân trên giang hồ, nhá» ba chiêu nà y mà danh tiếng của ông đâu đâu cÅ©ng biết. Khách giang hồ tặng cho ông cái biệt hiệu là “Truy Vân Tam Thanh Thủâ€. Và chiêu nà y má»—i khi đã xuất ra, dầu cho đối thủ có võ công cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng phãi bị mất mắt cả.
Mao Nhỉ Sinh thất kinh vá»™i thu chưởng vá», lách mình sang má»™t bên để tránh chiêu nà y, nhÆ°ng vừa lách mình qua phÃa má»™t bên, thì đã thấy cánh tay trái của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang chá»±c sẵn từ lúc nà o. Ông ta lÃnh quýnh không biết phải là m cách nà o để chống đỡ, lão la lên má»™t tiếng kinh hoà ng, má»™t con mắt và má»™t lá»— tai đã bị Truy Vân Thần Khất móc mất rồi, Mao Nhỉ Sinh ngã nhà o xuống đất, máu trà o ra lai láng.
Qủy mặt Ä‘á» Äiá»n Tâm thấy thế, phất tay má»™t cáI, từ sau lÆ°ng lão xông lên mấy ngÆ°á»i, khiêng Mao Nhỉ Sinh và o.
Nhân cÆ¡ há»™i ấy Truy Vân Thần Khất ra tay thì mạng sống của Mao Nhỉ Sinh khó mà toà n vẹn được. NhÆ°ng ông là má»™t nhân váºt thà nh danh trên giang hồ, đâu có thể nà o là m những chuyện đánh lén ngÆ°á»i nhÆ° váºy, ông liá»n tung mình nhảy vá» phÃa Lý Thanh Hùng Ä‘ang đứng khúc khÃch cÆ°á»i.
Bấy giá» BÆ°á»›m Trắng Giang Nhuáºn Kiá»u không còn nhịn được nữa, tung mình nhảy ra đấu trÆ°á»ng, quay vá» phÃa Truy Vân Thần Khất nói:
- Lão tiá»n bối! Võ công của tiá»n bối quả tháºt rất là cao cÆ°á»ng. Vãn bối muốn được tiá»n bối chỉ giáo cho và i chiêu có được không?
Truy Vân Thần Khất má»›i xuất có hai chiêu, mà đã thắng được má»™t đối thủ lợi hại, ông cảm thấy rất là sung sÆ°á»›ng, bao nhiêu háºn thù Ä‘á»u đã tiêu tan mất, đến khi ông thấy Giang Nhuáºn Kiá»u ra tráºn khiêu chiến, ông bÆ°á»›c tá»›i mấy bÆ°á»›c cÆ°á»i ha hả nói:
- Trá»i Æ¡i! Lão ăn mà y nà y đã già lắm rồi mà còn được ngÆ°á»i đẹp để ý đến, thì còn gì sung sÆ°á»›ng bằng! Ôi! Có lẽ ông ná»™i của ta trÆ°á»›c kia đã là m nhiá»u Ä‘iá»u thiện, nên ông trá»i má»›i ban cho ta cái phÆ°á»›c nhÆ° thế nà y! Ha! Ha! Ha!
Dứt lá»i, lão vừa cÆ°á»i vừa chá»n vá»n nhÆ° muốn nhảy tá»›i ôm Giang Nhuáºn Kiá»u và o lòng.
Giang Nhuáºn Kiá»u không thể nhịn được liá»n “hừ†má»™t tiếng nạt lá»›n:
- Äừng có nói cà ng mà bị bá» mạng bây giá».
- Hả! Cô em nói sao? Giết anh? Äược lắm! Nếu được chết dÆ°á»›i tay ngÆ°á»i đẹp thì tháºt là má»™t diá»…m phúc.
Vẻ mặt kỳ quái, dáng Ä‘i kỳ cục, là m cho Lý Thanh Hùng cÆ°á»i ngắt nghẻo, chịu không được phải ôm bụng lại.
Giang Nhuáºn Kiá»u từ lúc bÆ°á»›c chân trên giang hồ, chÆ°a giáºn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o đến năm phút, nhÆ°ng nay trÆ°á»›c mặt Truy Vân Thần Khất, nà ng thấy ghét Ä‘Ã n ông hết sức. Nà ng nhảy tá»›i, chỉ tay và o mặt Truy Vân Thần Khất hét to:
- Qủy già , hãy xem bổn côn nÆ°Æ¡ng dãy cho ông má»™t bà i há»c.
Nà ng chÆ°a dứt lá»i, Truy Vân Thần Khất cong ngÆ°á»i dùng thân pháp “Thu Phong Quét Lá†xoay mình di chuyển từ chổ nà y sang chổ khác má»™t cách lanh lẹ, Ä‘oạn lão Ä‘Æ°a tay ra dÆ°Æ¡ng đông kÃch tây, là m cho Giang Nhuáºn Kiá»u không biết Ä‘Æ°á»ng nà o mà tránh né.
NhÆ°ng nà ng đâu phảI là tay vừa, cố sức lấy lại bình tỉnh, váºn tòan lá»±c dùng chiêu “Truy Âm Phong Thấu Quách Chưởng†ra tay công thẳng và o mặt Truy Vân Thần Khất vá»›i má»™t sức gió lạnh kinh ngÆ°á»i.
Truy Vân Thần Khất biết địch thủ không phảI là tay vừa, ông không dám khinh thÆ°á»ng thầm nghÄ©:
“Ta phải dùng tám thà nh công lá»±c và o chiêu Huyá»n Thiên Khà Công ná»›i có thể đẩy lui con tiểu nha đầu nà yâ€!
NghÄ© thế, ông liá»n váºn ná»™i công tung ra má»™t chưởng.
Hai luồng chưởng chạm nhau là m phát ra má»™t tiếng “ầmâ€, hai ngÆ°á»i lui lại ba bÆ°á»›c lắc lÆ° nhÆ° muốn té nhà o xuống đất.
Truy Vân Thần Khất thất kinh, không ngá» con tiểu nha đầu nà y lại có má»™t công lá»±c phi thÆ°á»ng nhÆ° váºy.
Chẳng những ông ta thất kinh, mà Giang Nhuáºn Kiá»u cÅ©ng kinh hãi không kém hÆ¡n ông bao nhiêu. Nà ng đả khổ công luyện môn võ nà y đã mÆ°á»i năm rồi, má»—i khi xuất chiêu ra thì dầu cao thủ đến đâu Ä‘i nữa, cÅ©ng không sao thoát chết được, nhÆ°ng hôm nay tại sao lại bị lão già ăn mà y nà y đẩy lui, tháºt là má»™t việc không thể nà o ngá» trÆ°á»›c được.
Nà ng vá»™i váºn công xuống Ä‘an Ä‘iá»n, xem coi có bị thÆ°Æ¡ng đến lục phủ ngÅ© tạng không? NhÆ°ng ngÅ© tạng không bị thÆ°Æ¡ng gì, nà ng má»›i yên tâm được phần nà o.
Giang Nhuáºn Kiá»u cắm đầu suy nghÄ© má»™t lúc, nà ng liá»n sanh ra má»™t Ä‘á»™c kế, ngÆ°á»›c mặt lên nhìn Truy Vân Thần Khất nở má»™t nụ cÆ°á»i khiêu dâm, tiến dần đến bên ông, nói:
- Anh ơi! Sao anh nở xuống độc thủ hạ sát em, thiếu chút nữa là em đã bị bỠmạng rồi.
Vừa nói, nà ng vừa tiến lên là m ra vẻ mặt giáºn há»n nói:
- Anh hãy giết em đi! Em muốn được chết dưới tay anh đó.
Äá»i của Truy Vân Thần Khất luôn luôn đùa cợt, cho nên đối vá»›i cá» chỉ của Giang Nhuáºn Kiá»u, ông không nao núng chút nà o, ông chỉ mỉm cÆ°á»i mà thôi.
Nhưng Lý Thanh Hùng Thấy tấm thân tuyệt mỹ của nà ng và cỠchỉ ấy, không sao cầm lòng được, nhưng chà ng vẫn bình tĩnh xoay đi hướng khác không dám nhìn và o.
Trong lúc ầy thì Giang Nhuáºn Kiá»u âm thầm nắm trong tay má»™t nắm kim Ä‘á»™c, cố tình hạ sát cho kỳ được Truy Vân Thần Khất để mà trả thù.
Nên biết kim Ä‘á»™c đó nếu trúng và o ngÆ°á»i trong vòng hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng đồng hồ nếu không có chữa được ắt là phải bị bá» mạng.
NhÆ°ng Truy Vân Thần Khất là tay lão luyện giang hồ, thấy những cá» chỉ của Giang Nhuáºn Kiá»u, thì ông đã biết cô ả muốn dùng Ä‘á»™c kế gì đây. NhÆ°ng luáºt giang hồ không cho phép ông được ra tay trÆ°á»›c đánh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà .
Giang Nhuáºn Kiá»u lợi dụng cÆ¡ há»™i ấy, tiến đến, Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay lên chồm tá»›i má»™t cái, tức thì má»™t là n ám khà lóng lánh nhắm ngay Truy Vân Thần Khất à o đến.
Truy Vân Thần Khất đã Ä‘á» phòng từ trÆ°á»›c, nên khi thấy váºy vá»™i nhà o ra sau má»™t vòng xa hÆ¡n má»™t trượng.
NhÆ°ng ông vừa ngóc đầu dáºy, bá»—ng “ầm†má»™t tiếng vang lên long trá»i lở đất, là m cho ông thất kinh, quay đầu lại thì đã thấy Lý Thanh Hùng đứng trÆ°á»›c chiến trÆ°á»ng, còn Giang Nhuáºn Kiá»u bị văng ra xa nằm sóng sượt dÆ°á»›i đất không cá» Ä‘á»™ng được.
Thá»±c ra, Lý Thanh Hùng căm há»n thiếu nữ nà y từ lâu, lại thấy nà ng ta giở trò hèn mït, dùng Ä‘á»™c kế để mà hại ngÆ°á»i, khi thấy nà ng tung ám khà định hạ lão ăn mà y.
Chà ng tức giáºn dùng môn “Tiên Thiên Vô Cá»±c Lôi Äiện Khà Công†bủa tá»›i quyết liá»u mạng vá»›i nà ng.
Giang Nhuáºn Kiá»u đâu có ngá» má»™t chà ng thÆ° sinh bệnh hoạn nà y lại có má»™t công lá»±c phi thÆ°á»ng nhÆ° váºy, nên ngang nhiên dùng chưởng đánh lại, hai luồng chưởng chạm và o nhau phát ra má»™t tiếng nổ “ầm†tháºt lá»›n, Giang Nhuáºn Kiá»u chịu không nổi, toà n thân bị dáºp nát chết ngay tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Tất cả ngÆ°á»i trong Phi Long Bang Ä‘á»u thất kinh, mặt không còn tà máu.
Bá»—ng trong bá»n Qủy mặt Ä‘á» Äiá»n Tam à nhảy ra, đôi mắt nẩy lá»a nhìn và o mặt Lý Thanh Hùng má»™t lúc rồi quay Ä‘i nhìn và o xác chết của Giang Nhuáºn Kiá»u Má»™t cách Ä‘au Ä‘á»›n.
Äoạn lão Ä‘Æ°a tay phất má»™t cái, tức thì sáu tên thanh niên từ sau lÆ°ng lão tiến tá»›i, khiêng xác của Giang Nhuáºn Kiá»u và o trong rừng.
Chá» khi bóng của sáu ngÆ°á»i kia khuất dạng, lão quay lại ra hiệu cho tất cả các ngÆ°á»i còn lại vây thanh má»™t vòng tròn, bao vây Lý Thanh Hùng và Truy Vân Thần Khất và o giữa.
Lý Thanh Hùng không cần để ý đến bá»n há», quay mình chạy đến đỡ lấy Truy Vân Thần Khất dáºy và xem xét vết thÆ°Æ¡ng của ông, há»i:
- Lão ca! Huynh đã bị thương hay sao mà đến nông nỗi nà y, mà chất độc nà y là chất độc gì?
- Tiểu đệ! Chất Ä‘á»™c nà y là Kim Sa Äá»™c. Nếu nhÆ° trong vòng mÆ°á»i hai tiếng đồng hồ, không cò gì để mà giải Ä‘á»™c, e rằng tánh mạng của ta chắc không còn.
Lý Thanh Hùng từng được sÆ° phụ dạy biết qua các chất Ä‘á»™c, nên chà ng biết chất Ä‘á»™c nà y không thể nà o chữa được, chỉ có ngÆ°á»i chế ra chất Ä‘á»™c nà y má»›i có thuốc giải mà thôi.
Äang trong thất vá»ng, bá»—ng chà ng sá»±c nhá»› lại lúc mình sắp xuống núi, sÆ° phụ có cho mình má»™t bá»c thuốc giải tất cả các chất Ä‘á»™c. Chà ng vá»™i thò tay và o bá»c lấy ra ba viên thuốc, và vạch miệng Truy Vân Thần Khất bá» và o, rồi nói:
- Lão ca! Mau nuốt ba viên thuốc nà y và o, và váºn công bế các huyệt đạo lại đừng cho Ä‘á»™c tánh thấm và o lục phủ ngÅ© tạng. Nhá»› là phải Ä‘á» khà đan Ä‘iá»n cho Ä‘á»™c tánh thoát ra ngoà i nhé.
Truy Vân Thần Khất nhìn Lý Thanh Hùng lo lắng cho mình đến nhÆ° váºy, quyên cả chuyện nguy hiểm ở bên ngoà i nên ông rất là cảm Ä‘á»™ng nói:
- Tiểu đệ! Vá»›i vết thÆ°Æ¡ng nhá» nà y, lão ca không đến nổi bị bá» mạng, tiểu đệ hãy nên Ä‘á» phòng những ngÆ°á»i ở bên ngoà i coi chừng con qủy Ä‘á» kia dùng Ä‘á»™c thủ “Mãn Huyết Công†thì bị mất mạng đó.
Lý Thanh Hùng nghe Truy Vân Thần Khất nói nhÆ° váºy chà ng má»›i giáºt mình, vá»™i đứng lên quay đầu lại nhìn bốn phÃa thì thấy các cao thủ của Phi Long Bang Ä‘ang xiết chặt vòng vây và chỉ còn cách chà ng chừng hai trượng.
Qủy mặt Ä‘á» ÄIá»n Tâm, mặt mà y lúc nà y tÃm bầm, hai mắt lóe hà o quang, nhìn chòng chá»c và o ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng rồi nói:
- Tiểu tặc! Tội của ngươi rất là đáng chết, ngươi đừng có trách ta độ ác.
- Ha! Ha! Ha! Tội ác! Ta tưởng nhà ngươi không đủ can đảm nói ra câu nói đó chứ! Ha! Ha!
Qủy mặt Ä‘á» Äiá»n Tâm không còn chịu Ä‘á»±ng được nữa, đôi lông mà y lão dá»±ng ngược lên, múa tay má»™t vòng rồi Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c, tức thì năm luồng chưởng lá»±c mà u Ä‘á» Ã o à o nhắm ngay ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng mà áºp tá»›i.
Lý Thanh Hùng thấy đối phÆ°Æ¡ng má»›i xuất chiêu đầu đã dùng đến ngay Ä‘á»™c thủ “Mãn Huyết Côngâ€. Chà ng không dám khinh thÆ°á»ng Ä‘á» khà đan Ä‘iá»n váºn đủ mÆ°á»i hai thà nh công lá»±c, chá» cho chưởng phong gần đến, chà ng má»›i bủa thẳng và o năm luồng chưởng phong đó, đồng thá»i dùng chiêu “Không Không Quyá»n†đánh và o hông bên trái của Qủy mặt Ä‘á».
Qủy mặt đỠquá khinh địch, lão ta tưởng với sức chưởng đó, chà ng thư sinh bện hoạn kia không là m sao đỡ nổi. Nên khi lão đánh ra luồng chưởng ấy, lão không đỠphòng, đến khi bị Lý Thanh Hùng phản công quá ác liệt, không sao tránh kịp lão chỉ kịp la lên một tiếng toà n thân lão bay bổng lên không, rơi xuống đánh “bịch†một tiếng.
Lý Thanh Hùng quyết không bỠqua cơ hội nà y, bước tới hai bước phóng tới thêm một chưởng nữa.
Tuy Äiá»n Tâm Ä‘ang bị thất thế, song lão ta cÅ©ng là má»™t tay dà y giạn kinh nghiệm giang hồ, lão vá»™i lăn sang má»™t bên nên má»›i tránh khá»i thế chưởng mà Lý Thanh Hùng đánh ra.
Lúc nà y mặt của qủy mặt Ä‘á» chứa đầy nét kinh hãi, lẫn thẹn thùng. Vì đã biết bao nhiêu danh vá»ng lão gầy dá»±ng trong hai mÆ°Æ¡i năm nay, ngà y hôm nay lại bị tiêu tán hết. Lão cảm thấy lòng Ä‘au nhÆ° cắt và hối háºn vô cùng.
|
16-07-2008, 07:11 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 7
Con TÃt Dùng Chữa Äá»™c
Lão lẩm bẩm:
- Té ra ngÆ°Æ¡I là đệ tá» của Khôn Không Tổ, hèn chi ngÆ°Æ¡i lại ngông cuồng đến nhÆ° váºy, lão đã chịu là m theo lá»i hứa, món nợ ngà y hôm nay ta xin hẹn lại hai năm sau, cá»™ng chung vá»›i món nợ của lão ăn mà y kia mà thanh toán cùng má»™t lượt.
Truy Vân Thần Khất gắn giá»ng trả lá»i:
- Äược rồi, lão phu cÅ©ng không có thì giá» tiếp chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i và o lúc nà y được.
TrÆ°á»›c sau gì chúng ta cÅ©ng sẻ gặp lại ở trong Phi long Bang. NgÆ°Æ¡i chá» ta chữa khá»i vết thÆ°Æ¡ng, ta lúc nà o cÅ©ng giữ đúng theo lá»i hứa.
Qủy mặt Ä‘á» Äiá»n Tâm tá» vẻ dắc ý nói:
- Quân tỠnhất ngôn, chúng ta hẹn gặp lại nhau ở năm sau tại tổng đà n của Phi Long Bang.
Nói xong, lão trợn tròn đôi mắt lên ngó thẳng và o mặt lý Thanh Hùng rồi gá»i các thuá»™c hạ lặng lẽ rút lui.
Lý Thanh Hùng chạy lẹ đến bên Truy Vâ Thần Khất, lão uồng xong ba viên thuốc giải độc, nên chất độc Kim Sa cũng không còn hanh hạ lão như lúc nãy nữa. Nét mặt đau khổ của chà ng cũng đã dần dần tan biến.
Việc đáng lo cho nhất là lúc nà y phải tìm cho ra thuốc giải Ä‘á»™c. Trong vòng mÆ°á»i hai tiếng đồng hồ, nếu không tìm ra được thuốc giải, chỉ còn má»™t cách là chặt mất má»™t cánh tay mà thôi.
Tháºt là má»™t Ä‘iá»u khó nghÄ©, thà chết còn hÆ¡n là mất Ä‘i má»™t tay, là m sao mà Truy Vân Thân Khất chịu Ä‘á»±ng được, vì ông còn má»™t mối thù phải thanh toán ở năm sau, vả lại địch thủ lại là má»™t tay lão luyện, võ công đã đến báºc cao siêu.
NghÄ© đến đây chà ng lo âu không Ãt, tuy chuyện vừa rồi đã là m cho chà ng vui mừng không Ãt.
Truy Vân Thần Khất nghÄ© đến việc Lý Thanh Hùng chỉ trong vòng mÆ°á»i chiêu thôi mà đã hạ nổi má»™t lão qủy đầu Ä‘á» của rừng xanh, thế má»›i rõ võ công của chà ng đã luyện đến mức nà o rồi. Những việc đó không là m cho ông vui mấy. Vì ông Ä‘ang nghÄ© đến háºu quả sau nà y mà Lý Thanh Hùng phải gặp.
Hai ngÆ°á»i cứ mải mê suy nghÄ©, vết thÆ°Æ¡ng của. Truy Vân Thần Khất má»—i lúc má»™t Ä‘au thêm, chà ng nói:
- Triệu lão ca! Vết thÆ°Æ¡ng của huynh bây giá» ra sao? Có lẽ thuốc nà y không có công hiệu nhiá»u, trong việc Ä‘i tìm thuốc giải Ä‘á»™c huynh biết chuyện giang hồ nhiá»u hÆ¡n đệ, chắc huynh biết ở đâu có thuốc giải chất Ä‘á»™c nà y, chuyện gấp chá»› nên chần chá», chúng ta phải láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng Truy Vân Thần Khất thầy chà ng lo lắng cho mình đến nhÆ° váºy trong lòng kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Mạng già nà y của lão ca mà còn sống được Ä‘á»u là nhá» Æ¡n cứu tá» của đệ.
- Tháºt huynh không biết phải báo đáp thế nà o, à phải rồi! Huynh đã nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp giải được chất Ä‘á»™c nà y rồi, nhÆ°ng ngặt ná»—i má»™t Ä‘iá»u là hÆ¡i khó.
Lý Thanh Hùng nghe nói có phÆ°Æ¡ng pháp chữa trị, chà ng mừng quá liá»n há»i:
- Triệu lão ca! Hãy nói Ä‘i, phÆ°Æ¡ng pháp thế nà o, chúng ta còn phải tranh thủ thá»i gian nữa.
- Äệ hãy bình tÄ©nh gấp gì chứ, bây giá» huynh không còn lo cho việc chữa trị vết thÆ°Æ¡ng của huynh nữa mà lại lo cho tÃnh mạng của đệ sau nà y.
Lý Thanh Hùng có vẻ ngạc nhiên, chà ng vá»™i há»i:
- Tại sao váºy?
- Tiểu đệ! Äệ còn dại quá, má»›i có mấy ngà y mà đệ đã gây ra rất là nhiá»u chuyện phiá»n phức vá»›i Phi Long Bang. Từ khi Phi Long Bang được thà nh láºp cho đến nay, đã gần mÆ°á»i tám năm rồi. Sá»± duy trì đó đâu phải là má»™t việc dá»… dà ng, thế lá»±c đã vang dá»™i khắp nÆ¡i trong chốn giang hồ. Nay đệ lại đánh chết BÆ°á»›m Trắng, rồi đây Phi Long Bang sẽ sống chết vá»›i đệ mà thanh toán việc nà y, huynh lo cho đệ nhiá»u lắm, từ nay trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng giang hồ đệ còn phải gặp rất là nhiá»u chuyện rắc rối nữa!
Nói đến đây Truy Vân Thần Khất than lên một tiếng dà i rồi im bặt.
Lý Thanh Hùng nghe lão nói nhÆ° váºy, chà ng lo nghÄ© không Ãt. Há» là những ngÆ°á»i đáng chết, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng đã quá tà n nhẫn đối vá»›i há», nhá»› lại lá»i của sÆ° phụ thÆ°á»ng dạy:
“Không nên gây sá»± vá»›i giang hồ nhiá»u mà sanh ra chém giết lẫn nhauâ€. Thế mà má»›i ra khá»i núi vá»n vẹn chỉ có sáu, bảy ngà y thôi, mà chà ng gây ra không biết là bao cuá»™c chém giết. Nếu mà sÆ° phụ chà ng biết được Ä‘iá»u nà y chắc là phải Ä‘au lòng biết bao.
NhÆ°ng chà ng lại nghÄ© đến cái chết thê thảm của cha, đến cảnh bị cưỡng hiếp của mẹ, những việc đó Ä‘em so sánh vá»›i những việc mà chà ng đã là m tháºt chẳng có thấm và o đâu.
Truy Vân Thần Khất liếc nhìn thấy Lý Thanh Hùng vẻ mặt khi vui khi buồn, Ä‘oán biết chà ng Ä‘ang có tâm sá»±, nên ông hối háºn vô cùng.
Bởi thế ông lá»±a lá»i an ủn:
- Tiểu đệ! Xhuyện đã qua rồi, nghĩ đến để là m gì?
Nói xong ông bước lại gần Lý Thanh Hùng, đưa tay vổ nhẹ và o vai chà ng nói:
- Thôi chúng ta đi!
Lý Thanh Hùng chẳng há»i “đi đâuâ€? Chà ng cứ cắm đầu bÆ°á»›c theo Truy Vân Thần Khất. Hai ngÆ°á»i kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau, cứ thế Ä‘i thẳng.
Äi đã hÆ¡n mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng, không ai nói vá»›i nhau má»™t lá»i nà o cả, Lý Thanh Hùng thấy thế rất bá»±c mình. Chà ng phân vân mãi, không biết lão ca của mình sẻ Ä‘Æ°a mình Ä‘i đâu, chà ng nghÄ© đến thá»i gian tìm giải dược, chẳng còn được bao lâu. MÆ°á»i hai tiếng đồng hồ qua trong nháy mắt, nếu không tìm được thuốc giải thì.... nghÄ© đến đó chà ng buồn bã vô cùng. Chà ng lÆ°á»›t nhanh tá»›i bên Truy Vân Thần Khất há»i:
- Triệu lão ca! Bây giá» chúng ta Ä‘i đâu? Thá»i gian có còn kịp nữa không?
- Thá»i gian còn kịp đến chán, nhÆ°ng chỉ sợ gặp được ngÆ°á»i đó rồi chÆ°a chắc gì đã có thuốc....
- NgÆ°á»i đó là ai? Nếu hắn không Ä‘Æ°a thì chúng dùng vÅ© lá»±c.
- Muốn biết ngÆ°á»i đó là ai? Rồi đây đệ sẽ hiểu, nhÆ°ng tánh đệ ngang tà ng nhÆ° váºy thì không được đâu! Võ công của ngÆ°á»i đó tháºt là cao cÆ°á»ng, còn hÆ¡n cả lão đây, lại còn có tánh kỳ quái chỉ là m theo ý của ông ấy mà thôi. Äến đó chúng ta phải tùy cÆ¡ mà hà nh Ä‘á»™ng, nếu cần nói gì thì để lão ta tá»± ý nói, tuyệt đối không nên gây vá»›i lão.
- Lão ca! Tại sao không cho đệ biết trÆ°á»›c ngÆ°á»i đó là ai? Có phải là huynh muốn cho đệ tức chết ở giữa Ä‘Æ°á»ng nà y sao?
- Không phải là huynh không muốn cho đệ biết! Song vì máu thanh niên của đệ, nói ra chỉ sợ đệ gây ra nhiá»u chuyện rắc rối thì không hay.
Lý Thanh Hùng lão ca mình nói váºy lại cà ng tức thêm, chà ng nói lá»›n:
- Không đâu! Chuyện nà y có liên quan đến tánh mạng của huynh, đệ đâu có ngu dại gì mà gây sự chứ, huynh cứ yên tâm.
- Äệ lại muốn là m khó huynh rồi! Thôi được rồi, nếu đệ muốn biết huynh cÅ©ng chẳng hẹp hòi gì mà dấu đệ nữa. NhÆ°ng mà đệ phải hứa vá»›i huynh má»™t Ä‘iá»u.
Chà ng nghe váºy hết sức mừng rỡ, vá»™i giục:
- Äược, mÆ°á»i Ä‘iá»u cÅ©ng được, huynh không dấu nữa thì nói mau Ä‘i!
- Äến đó, đệ không nên há»i bất cứ má»™t chuyện gì, trừ phi há» há»i đến mà thôi.
Còn tất cả má»i việc phải để lão ăn mà y lo liệu. Chỉ có thế thôi, đệ có là m được không?
- Äược! Việc gì đệ cÅ©ng nghe theo lá»i huynh.
- NhÆ° váºy thì tốt lắm! NgÆ°á»i đó chÃnh là má»™t trong VÅ© Ná»™i Tam Kỳ Bách Cầm Thần Quân Äặng VÄ©nh.
Lý Thanh Hùng nghe xong rồi tự nghĩ:
“Té ra là lão ca Ä‘Æ°a ta Ä‘i tìm Äặng VÄ©nh Bách Cầm Thần Quânâ€, chà ng ngẫm nghÄ© giây lát rồi nói:
- Thế có nghÄ©a là huynh Ä‘em cá»p Ä‘i đổi lấy da sao? Lão quái váºt đó xem con “TÃt†còn qúy hÆ¡n cả mạng sống của mình nữa, lão ta đâu dá»… dà ng gì mà cho chúng ta mượn chứ. Theo đệ nghÄ© chúng ta đừng nên đến đó là m gì nữa, chỉ mất thêm thì giá» mà thôi.
Truy Vân Thần Khất thấy chà ng có vẻ thất vá»ng, lão liá»n phân giải để chà ng yên lòng và nuôi má»™t chút hy vá»ng. Lão nói:
- Äệ cứ yên tâm, Ä‘Ã nh là thế nhÆ°ng Bách Cầm Thần Quân đối vá»›i lão cÅ©ng có má»™t chút tình cảm. Chúng ta cứ tin tưởng ở trá»i cao sẽ giúp chúng ta, đó cÅ©ng là điá»u để chúng ta thá» xem định mệnh của mình thế nà o?
Äúng ra thì Bách Cầm Thần Quân Äặng VÄ©nh là má»™t trong VÅ© Ná»™i Tam Kỳ.
Nói đến chánh tà , chẳng bao giá» lão để tâm đến sá»± bà n luáºn của thiên hạ. Lúc nà o cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng theo ý mình. Bất kể Ä‘en hay trắng, há»… nghịch ý ông là phải chết, tay phải lão bị tà n táºt, cho nên giang hồ ai cÅ©ng nể lão, chẳng ai dám gây vá»›i lão cả.
Bách Cầm Thần Quân cả ná»™i ngoại công Ä‘á»u đến mức siêu việt. Má»™t tay nổi tiếng vỠ“Bách Cầm Chưởngâ€. Lão còn được trá»i cho trà thông minh tuyệt đỉnh, lúc nhá» lão đã theo má»™t cao nhân, há»c được tuyệt thế võ công. Sau khi lá»›n lên, lão vốn thÃch chim. Từ trong những loà i chim đó, lão đã nghiên cứu ra được má»™t bá»™ chưởng pháp, gá»i là “Bách Cầm Chưởngâ€, môn chưởng pháp nà y tháºt là ảo diệu.
MÆ°á»i năm trÆ°á»›c đây lão đã cùng Truy Vân Thần Khất, lìa bá» chốn giang hồ vỠẩn cÆ° ở Cổ SÆ¡n Thôn cách thôn trấn nà y hai mÆ°Æ¡i dặm vá» phÃa Bắc, ở đó lão đã dá»±ng lên má»™t ngôi nhà , tên gá»i là “Bách Cầm CÆ°â€.
Ngà y đêm đóng cá»a luyện táºp “Bách Cầm Chưởng†nhÆ° chẳng tranh vá»›i Ä‘á»i.
Bách Cầm Thần Quân có má»™t ngÆ°á»i con gái tên là Äặng Thu Huệ, yêu kiá»u khả ái, tÃnh tình ham chÆ¡i, thÃch là m bạn vá»›i chim yến. Nà ng thÃch chim yến đến ná»—i Ä‘eo ngay trÆ°á»›c ngá»±c má»™t con chim yến Ä‘ang bay.
Äặng Thu Huệ Ở bên cha từ thủa nhá». Há»c được nÆ¡i cha tánh không biết sợ trá»i, sợ đất là gì. Hà nh Ä‘á»™ng theo ý thÃch mình, thế má»›i biết rau nà o sâu nấy, hay con nhà tông không giống lông cÅ©ng giống cánh.
Vừa lên mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu, nà ng đã từng đối địch vá»›i võ lâm đệ nhất giang hồ.
Äược nhÆ° thế là vì nà ng đã được chân truyá»n của cha đến bảy tám phần.
Ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, đã có lần Bách Cầm Thần Quân đến tân biên giá»›i ngÆ°á»i Mèo để tìm con “TÃt†trăm năm, chỉ vì con “TÃt†trăm năm mà lão đã phải xung Ä‘á»™t vá»›i ngÆ°á»i Mèo “Ba Yêu Tóc Trắngâ€. Hai ngÆ°á»i đánh nhau ba ngà y ba đêm, công lá»±c của Ba Yêu Tóc Trắng cao hÆ¡n lão nhiá»u, nên đến đêm thứ ba lão xém má»™t chút là đã bị bá» mạng.
May nhá» có Truy Vân Thần Khất và được má»™t thÆ° sinh nghèo cứu thoát. Nhá» thế Bách Cầm Thần Quân má»›i bảo toà n được danh tiếng má»™t Ä‘á»i của lão, cÅ©ng nhá» thế mà Bách Cầm Thần Quân được luôn con “TÃtâ€.
Khi đó Bách Cầm Thần Quân đã định tặng luôn con “TÃt†đó cho Truy Vân Thần Khất và chà ng thÆ° sinh nghèo. NhÆ°ng cả hai đã từ chối.
Truy Vân Thần Khất không ngỠđến mÆ°Æ¡i năm sau, tức là bây giá» lại cần dùng đến con “TÃt†đó để mà giải Ä‘á»™c cho mình.
Vừa Ä‘i vừa mải lo nói chuyện, hai ngÆ°á»i đã đến trÆ°á»›c ngôi nhà của Bách Cầm Thần Quân lúc nà o mà cÅ©ng không hay biết.
Ngôi nhà của Bách Cầm Thần Quân nằm giữa hai ngá»n núi Trung Triá»u và Lưỡng SÆ¡n.
Bách Cầm Thần Quân tuy tÃnh tình hÆ¡i lá»— mãng, nhÆ°ng cá» chỉ đó chỉ đối vá»›i nhân váºt võ lâm mà thôi. Từ khi ông lui vỠẩn cÆ° nÆ¡i nà y, ông đã đổi tánh rất nhiá»u, chỉ còn biết chăm nuôi muôn thú, là m những việc là nh mà giúp Ãch cho dân nghèo. Vì thế dân chúng trong là ng ai cÅ©ng tôn kÃnh ông ta cả.
Dừng chân giây lát trÆ°á»›c cổng, hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh và o, không chút gì ngần ngại.
Bách Cầm CÆ° là má»™t nÆ¡i nuôi nhiá»u loại thú, đất rá»™ng cây nhiá»u, hai ngÆ°á»i tìm mãi chẳng thấy ngôi nhà nà o Lý Thanh Hùng lẩm bẩm:
- Tại sao thà nh nà y lại xây cất bằng gặt Ä‘á», cá»a sÆ¡n Ä‘á», mà trong thà nh chỉ toà n là cây không.
Truy Vân Thần Khất cũng lấy là m lạ nghĩ rằng:
“Không lẽ, ở đây chỉ nuôi cầm thú thôi sao? Còn chá»— ở của Bách Cầm Thần Quân lại là ná»i khác sao â€?
Lý Thanh Hùng vì giữ lá»i hứa, nên khi đến cá»a thà nh chà ng đã im lìm không nói má»™t lá»i nà o, má»™t lúc sau hai ngÆ°á»i đã đến trÆ°á»›c má»™t khuôn cá»a lá»›n, Truy Vân Thần Khất Ä‘áºp cá»a kêu to, nhÆ°ng kêu đợi mãi mà vẫn không thấy có ngÆ°á»i ra mở cá»a. Lý Thanh Hùng quá nóng lòng, chà ng bÆ°á»›c lại bên Truy Vân Thần Khất rồi nói:
- Lão ca! Chúng ta cứ tông cá»a và o Ä‘i, rồi việc gì sẽ tÃnh sau.... Nếu đây là Bách Cầm CÆ° thì dẫu cho không có Bách Cầm Thần Quân ở nhà thì cÅ©ng phải có ngÆ°á»i coi giữ chứ.
Truy Vân Thần Khất do dự mãi, vì ông nghĩ rằng:
“Là m nhÆ° váºy tức là tá» ra vô phép, có thể là m cho Bách Cầm Thần Quân bất mãn, nhÆ°ng nếu cứ chá» nhÆ° váºy hoà i, thì chất Ä‘á»™c của mình má»—i lúc má»™t nặng hÆ¡n, mà thá»i gian cÅ©ng không còn là bao nhiêu nữa. Tá»± thấy mình Ä‘ang dần dần Ä‘i đến chá»— chết, nên lão thấy lá»i Ä‘á» nghị của Lý Thanh Hùng là có lýâ€. Lão gá»i Lý Thanh Hùng rồi nói:
- Tiểu đệ! Chỉ còn má»™t cách đó mà thôi, nhÆ°ng má»™t lát nữa khi mà có ngÆ°á»i ra mở cá»a thì đệ phải lá»… phép vá»›i há», không được nóng nảy.
- Äệ biết rồi, lão ca đừng lo.
Nói xong, Lý Thanh Hùng kéo Truy Vân Thần Khất phóng lẹ qua tÆ°á»ng, Hai ngÆ°á»i vừa chạm chân xuống đất thì đã bị lạc Ä‘Æ°á»ng, hai ngÆ°á»i đứng trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° pho má»™t tượng gá»—. Thì ra trong dãy rừng xanh trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i có hằng mấy chục con Ä‘Æ°á»ng nhá» hẹp, chằng chịt nhÆ° má»™t bà n cá», hai ngÆ°á»i chẳng biết nên Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng nà o. Há» do dá»± mãi vì sợ rằng nếu nhÆ° mà hai ngÆ°á»i Ä‘i sai Ä‘Æ°á»ng thì tánh mạng của Truy Vân Thần Khất ắt hẳn không còn. Truy Vân Thần Khất buồn bã nói:
- Thôi bá» qua Ä‘i tiểu đệ, huynh thấy không còn hy vá»ng gì nữa, Bách Cầm Thần Quân thông minh và khôn khéo lắm, cái vÆ°á»n nà y đã được trồng theo má»™t tráºn pháp, để Ä‘á» phòng khi có kẻ địch, hay ngÆ°á»i lạ mặt xâm nháºp. Huynh nháºn thấy chúng ta cÅ©ng không nên và o là m gì nữa. Lão ăn mà y nà y Ä‘Ã nh phải chấp nháºn số mạng váºy, lão chỉ bị mất Ä‘i má»™t cánh tay thôi, có gì đâu mà đáng sợ chứ.
Lý Thanh Hùng còn Ä‘ang đứng ngÆ¡ ngác trÆ°á»›c tráºn pháp nà y, chà ng Ä‘ang sá»ng sốt và đang nghỉ kế phá tráºn, tâm trà chà ng mãi mê tìm phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ°ng mà nghi mãi vẫn không ra phÆ°Æ¡ng pháp gì để mà phá tráºn nà y cả, mồ hôi chà ng ra Æ°á»›t cả ngÆ°á»i.
Bất ngỠchà ng bị vấp té, gây nên tiếng đông.
ChÃnh tiếng Ä‘á»™ng đó đã là m cho muôn vạn con thú chạy ra khá»i rừng.
Hà ng trăm hà ng nghìn con chim tung bay. Tiếng chim kêu lên là m Ä‘iếc tai của hai ngÆ°á»i.
Bá»—ng có má»™t con đại bà ng to lá»›n bay lượn trên đầu hai ngÆ°á»i mấy vòng. Kêu lên má»™t tiếng tháºt dà i, rồi bay sâu và o trong rừng ráºm.
Lý Thanh Hùng lo sợ vô cùng, chà ng Ä‘oán sẽ có chuyện không hay sẽ xảy đến cho hai ngÆ°á»i. Chà ng quay đầu lại ngó Truy Vân Thần Khất má»™t cách buồn rầu.
Má»™t lát sau, từ trong rừng có hai ngÆ°á»i Ä‘i nhanh vá» phÃa hai ngÆ°á»i.
Vừa ngó thấy Lý Thanh Hùng và Truy Vân Thần Khất hai ngÆ°á»i kia dừng lại trợn mắt lên nạt lá»›n:
- Lão ăn mà y già kia, các ngÆ°Æ¡i từ đâu đến, sao lại dám vô lá»… mà và o “Bách Cầm Cư†là m cho Ä‘Ã n chim kinh sợ. Hai ngÆ°á»i có biết chủ nhân của “Bách Cầm Cư†nà y là ai không?
Truy Vân Thần Khất vẫn ôn tồn trÆ°á»›c những lá»i phách lối của hai ngÆ°á»i kia. Ông nói:
- Xin lá»—i hai vị tiểu huynh đệ, lão đây có việc cần từ nÆ¡i xa đến đây để tìm Bách Cầm Thần Quân Äặng VÄ©nh, vì sÆ¡ ý là m kinh sợ đến Ä‘Ã n chim, xin hai vị tiểu huynh đệ thứ lá»—i cho.
- Tha thì chúng tôi không dám, tá»™i chết của hai ngÆ°á»i thì có lẽ khá»i, nhÆ°ng chắc thế nà o hai ngÆ°á»i cÅ©ng phải mang lấy má»™t Ä‘á»i tà n táºt.
- Lão đây cÅ©ng biết là mình có tá»™i, xin hai vị có thể nà o cho chúng tôi gặp mặt chủ nhân ở ná»i nà y rồi, hãy Ä‘á»n tá»™i sau cÅ©ng chÆ°a muá»™n mà .
Lý Thanh Hùng thấy sá»± phách lối của hai ngÆ°á»i nà y, tức giáºn vô cùng. NhÆ°ng vì lá»—i tại mình gây ra, lại còn cần chữa vết thÆ°Æ¡ng cho Truy Vân Thần Khất nên chà ng Ä‘Ã nh phải nhịn hai ngÆ°á»i nà y váºy.
- Äược! NhÆ°ng hai ngÆ°á»i phải thá» chấp tay lại xem có đủ tÆ° cách để mà gặp chủ của chúng tôi không đã. Nếu không đừng nói đến việc cho phép mà còn phải bắt giữ hai ngÆ°á»i nữa.
Lý Thanh Hùng nghe thế biết là có Bách Cầm Thần Quân ở nhà , lòng trà n ngáºp vui mừng nên chà ng không cần đếm xỉa đến những lá»›i phách lối của hai ngÆ°á»i kia nữa.
Truy Vân Thần Khất chỉ sợ Lý Thanh Hùng tức giáºn vì những lá»i phách lối của hai ngÆ°á»i nà y, nếu thế thì phạm và o luáºt cấm kỵ của Bách Câm Thần Quân, sanh ra những chuyện không hay, cho nên lão Ä‘Ã nh dịu giá»ng vá»›i hai ngÆ°á»i kia.
- Hai vị yên trà đi, chúng tôi đâu phải là những ngÆ°á»i biết võ. Chú em tôi là má»™t nhà văn, còn tôi lão ăn mà y chỉ biết xin ăn. Những võ công gì gì đó chúng tôi đâu có biết. Theo lá»i hai vị, thì chúng tôi phải là m gì bây giá».
Truy Vân Thần Khất nói thế, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i kia không trả lá»i. ChỠđợi má»™t lúc.
Lão lại nói tiếp.
- Thôi bây giá» tôi xin Ä‘á» nghị nhÆ° vầy. Hai ra má»™t cái Ä‘á» gì đó cho chú em tôi đối thá», nếu được, xin hai vị cho chúng tôi gặp mặt gia chủ, còn không hai vị muốn xá» chúng tôi thế nà o cÅ©ng được.
NhÆ°ng khổ ná»—i hai ngÆ°á»i kia lại không biết chữ, võ công thì có được chút Ãt vì há» chỉ là hạng ngÆ°á»i giúp việc nuôi chim mà .
Truy Vân Thần Khất định nói nhÆ° thế cho đỡ Ä‘i phần nà o tức giáºn, không ngá» hai ngÆ°á»i nà y lại còn tức giáºn hÆ¡n lão.
Hai ngÆ°á»i nà y vốn là má»™t cặp sanh đôi, bình sinh tánh tình hẹp hòi, vốn dốt mà lại sợ ngÆ°á»i khác khinh khi mình, nên vừa nghe Truy Vân Thần Khất nói nói nhÆ° váºy lại nghÄ© là lão có ý nhục mạ mình. Tai mắt chúng Ä‘á» ngầu, tức giáºn lá»›n tiếng nói:
- Té ra hai ngÆ°á»i có ý muốn gây sá»± vá»›i chúng ta.
Nói xong chúng Ä‘Æ°a mắt nhìn toà n thân Truy Vân Thần Khất, rồi hằn há»c nói:
- Äược rồi! Lão ăn mà y, nếu hai ngÆ°á»i chịu qùy xuống cúi đầu ba cái, chúng tôi sẽ Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i đến gặp gia chủ.
Lý Thanh Hùng nghe nói váºy giáºn lắm, nhÆ°ng chà ng Ä‘Ã nh phải nhẫn nãi.
- Xin hai vị tiểu huynh đệ hiểu cho, lão ăn mà y già nà y xÆ°Æ¡ng sống cứng Ä‘á», là m sao mà qùy xuống được, vin hai vị hãy là m phÆ°á»›c cho. Æ n đó chúng tôi suốt Ä‘á»i không quên.
- Không được, nếu chúng tôi có cho phép Ä‘i nữa, thì gia chủ chúng tôi cÅ©ng không cho, hai ngÆ°á»i đừng có nói nhiá»u là m gì thêm vô Ãch, hãy cúi đầu mà lạy Ä‘i.
Äến bây giá» Lý Thanh Hùng không còn nhịn được nữa, dầu cho là loà i cầm thú Ä‘i nữa nó vẫn còn có bản tánh má»™t con ngÆ°á»i, huống chi đây lại là má»™t võ lâm cao thủ, có thể nà o mà chịu nhịn được chứ.
Chà ng tức giáºn vô cùng, chà ng bÆ°á»›c lên mấy bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i kia rồi nói:
- Hai vị đã có ý là m khó dễ chúng tôi, thì tôi chỉ còn có cách ra tay mà thôi.
NhÆ°ng nếu tôi đấu vá»›i hai ngÆ°á»i, chỉ sợ tôi lỡ tay là m thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i thì không hay cho lắm. Tôi xin thá» vá»›i má»™t váºt khác. Nếu tôi là m được thì xin là m phiá»n hai vị Ä‘Æ°a chúng tôi đến gặp mặt gia chủ. Hai vị thấy sao?
Chà ng vừa nói xong, hai ngÆ°á»i kia chÆ°a kịp đáp. Chà ng giang tay mặt ra, váºn sức tống ra má»™t chưởng, tức thì má»™t cây to đến hai ngÆ°á»i ôm không hết cách xa chừng mÆ°á»i trượng láºp tức gãy liá»n.
Chợt khi ấy có tiếng phát ra từ trong rừng ráºm tháºt yêu kiá»u và trong trẻo:
- Hay lắm.
Lý Thanh Hùng tưởng hai ngÆ°á»i kia khen chà ng đánh hay, nhÆ°ng rồi chà ng biết là không phải. Hai ngÆ°á»i kia đứng sững ở đó vì quá kinh sợ sức mạnh của chà ng.
Chà ng còn Ä‘ang suy nghÄ©, bá»—ng má»™t bóng ngÆ°á»i bay ra, ngÆ°á»i đó mặc đồ mà u tÃm, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, thẳng tá»›i chá»— đứng của Lý Thanh Hùng. Chà ng vá»™i lùi ra sau mấy bÆ°á»›c, nhìn kỹ lại, chà ng thấy trÆ°á»›c mặt mình là má»™t cô gái trạc mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám. Tháºt là đẹp, Ä‘ang đứng nhìn chà ng.
Chà ng nhìn kỹ ngÆ°á»i con gái nà y mặc đồ mà u lục tÆ°Æ¡i, bó sát ngÆ°á»i, chân mang già y cÅ©ng mà u lục. TrÆ°á»›c ngá»±c Ä‘eo đầy những con yến Ä‘ang bay mà u tÃm.
Khuôn mặt tròn đầy đặn và trắng trẻo, dÆ°á»ng nhÆ° từ nhỠđến lá»›n chÆ°a há» gặp qua ánh nắng mặt trá»i. Thân hình má»m mại tưởng chừng nhÆ° gió thổi cÅ©ng bay, sống mÅ©i nho nhá» dá»c dá»a miệng Ä‘á» nhÆ° hoa Ä‘Ã o, đôi mắt sáng lóng lánh trông tháºt là yêu kiá»m diá»…m lệ.
Lý Thanh Hùng từ nãy đến giá», đôi mắt vân đăm đăm nhìn nhÆ° giám sát vá»›i ngÆ°á»i con gái má»›i đến. Chà ng đứng trÆ¡ ra nhÆ° tượng gá»—, sắc đẹp đó đã là m cho chà ng quên Ä‘i hiện tại.
NgÆ°á»i thiếu nữ bị Lý Thanh Hùng nhìn nhÆ° váºy, khiến nà ng thẹn đến Ä‘á» cả mặt, nà ng nhếch miệng cÆ°á»i má»™t cái rồi cúi đầu hai tay mân mê tà áo.
Nà ng nháºn thấy ngÆ°á»i thiếu niên thÆ° sinh bện hoạn nà y, cÅ©ng có cái oai phong của má»™t anh hùng và cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i tuấn tú.
Äây là lần đầu tiên Lý Thanh Hùng được táºn mắt thấy má»™t ngÆ°á»i đẹp nhÆ° váºy, mÆ°á»i tám năm qua, từ hồi lá»t lòng mẹ, chà ng chÆ°a há» nhìn thấy được má»™t ngÆ°á»i đẹp nhÆ° thế bao giá», mặc dầu trong cổ thÆ° có nhừng bà i văn miêu tả vá» những ngÆ°á»i đẹp.
Nhưng sắc đẹp nà y còn gấp mấy lần những từ hình dung trong cổ thư kia nữa.
Mãi Ä‘á»n khi thấy thiếu nữ mỉm cÆ°á»i, chà ng má»›i sá»±c tỉnh tá»± trách mình quá nông nổi. Chà ng cÅ©ng cÆ°á»i để chữa thẹn.
Truy Vân Thần Khất đừng má»™t bên, lão thấy rõ tÄ©nh cảm của Lý Thanh Hùng. Lão Ä‘iá»m đạm vuốt râu cÆ°á»i ha hả....
- Äược lắm! Hai ngÆ°á»i các ngÆ°á»i chỉ biết liếc mắt Ä‘Æ°a tình đến ná»—i quên mất lão ăn mà y già nà y rồi, mặc kệ hai ngÆ°á»i, để rồi xem hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡I thế nà o.
Câu nói đó của Truy Vân Thần Khất đã là m tan biến đi bầu không khà đượm tình.
NgÆ°á»i thiếu nữ ná» vá»™i ngoảnh mặt lên, vẻ mặt diá»…m kiá»u kia đã thay thế và o bằng vẻ mặt nghiêm nghị khắt khe. Thiếu nữ nói:
- Hai ngÆ°á»i đến đây là m gì? Lúc nãy ta tưởng hai ngÆ°á»i tháºt tình không biết rõ.
Không ngỠquân tỠkhông lộ mặt.
Nói xong nà ng quay ra phÃa sau nạt hai ngÆ°á»i kia:
- A Thuáºn, A Trị, các ngÆ°á»i hai ngÆ°á»i còn không Ä‘i, đứng đó là m gì? Ta thấy các ngÆ°Æ¡i chỉ được mang tiếng trai tráng thôi, đã là m mất hết mặt mÅ©i của cha ta.
Hai ngÆ°á»i kia nhÆ° chuá»™t thấy mèo, nghe thiếu nữ kia la thế vá»™i chạy biến mất và o trong rừng cây.
Truy Vân Thần Khất chỉ cần nghe thiếu nữ nói chuyện cũng đủ biết nà ng là ai rôi.
Thất ra thiếu nữ nà y chÃnh là con gái của Bách Cầm Thần Quân. Tên là Äặng Thu Huệ, tháºt cái tên tháºt là ăn khá»›p vá»›i con ngÆ°á»i vừa đẹp lại vừa giá»i.
Lúc nãy nà ng Ä‘ang chÆ¡i vá»›i mấy con chim yến ở ngoà i vÆ°á»n, thì chợt nghe có tiếng Ä‘á»™ng, rồi tiếp đó là đà n chim bay lên, biết là có ngÆ°á»i đến cho nên nà ng gá»i hai ngÆ°á»i kia ra để nói chuyện. Còn nà ng thì và o báo cho cha nà ng hay rồi lại chạy ra đây.
Khi nà ng vừa đến nhìn thấy hai ngÆ°á»i là má»™t lão già ăn mà y và má»™t chà ng thÆ° sinh bệnh hoạn. Nà ng đã an tâm là hai ngÆ°á»i giúp việc kia cÅ©ng đủ đối phó rồi.
Nà ng tháºt không ngá», ngÆ°á»i thÆ° sinh đó lại có thể má»™t tay đánh gãy cây to kia, cho nên nà ng phải buá»™t miệng lên tiếng mà khen hay, và nghÄ© rằng “NgÆ°á»i thiếu niên đó là ai? Mà có được cái công lá»±c nhÆ° váºy? Nếu chà ng không Ä‘au ốm, chắc còn ghê gá»›m hÆ¡n nhiá»u â€.
Hai kia Ä‘i rồi, nà ng thẹn thùng quay lại phÃa Lý Thanh Hùng rồi nói:
- Xin hai vị cho biết qúy danh? Và chẳng hay hai vị đến “Bách Cầm Cư†nà y có việc gì?
Truy Vân Thần Khất bây giỠthấy đau nhức vô cùng vì chất độc đã thấm đến và o lục phủ ngũ tạng.
Lão cau mà y nghiến răng, Ä‘au khổ hết sức nhÆ°ng lão vẫn còn tÃnh khôi hà i, nói vá»›i Äặng Thu Huệ:
- Lão ăn mà y nà y là Truy Vân Thần Khất, còn đây là nghÄ©a đệ của lão, tên là Lý Thanh Hùng. Tôi Ä‘oán cô nÆ°Æ¡ng là con gái của Äặng huynh. Lão ăn mà y vừa trúng Ä‘á»™c Kim Xà , muốn đến đây mượn con “TÃt†trăm năm của Äặng huynh để mà giải Ä‘á»™c, xin côn nÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ng cho lão phu gặp cha cô.
Äặng Thu Huệ nghe Truy Vân Thần Khất nói nhÆ° váºy, biết lão ăn mà y nà y là đồng vai vế vá»›i cha mình, cÅ©ng là má»™t trong những ngÆ°á»i ở VÅ© Ná»™i Tam Kỳ. Ngó lại lão già lần nữa, tháºt giống hệt nhÆ° là những lá»i nói của cha nà ng đã thuáºt lại cho nà ng nghe, cho nên nà ng không do dá»± gì:
- Thì ra đây là Truy Vân Khất tiá»n bối, tiểu nữ đã thất lá»…, xin hai vị theo tiá»…u nữ.
Nói xong nà ng quay mình bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c, dẫn hai ngÆ°á»i và o trong rừng cây, Lý Thanh Hùng trong lòng nóng nhÆ° lá»a đốt. Không còn tâm trà nà o để mà chú ý đến Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cÅ©ng không còn tâm trà để xem cảnh đẹp nÆ¡i nà y. Truy Vân Thần Khất cÅ©ng chẳng khác gì chà ng.
Lý Thanh Hùng và Truy Vân Thần Khất chẳng định hÆ°á»›ng Ä‘i, chỉ thấy quanh co má»™t lúc, rồi cả ba chạy tháºt mau. Äá»™t nhiên thấy trÆ°á»›c mặt có ánh sáng, thì ra hỠđã Ä‘i ra khá»i rừng.
TrÆ°á»›c mặt há» là má»™t khoảng đất trống, dÆ°á»›i đất có Ä‘Ã o rất là nhiá»u lá»—. Má»—i lá»™ sâu khoảng má»™t thÆ°á»›c, trong lá»— có bỠđầy gạo lúa, có lẽ là để cho chim ăn.
Bên kia là một khoảng đất trống có một lùm tre bao quanh mấy căn nhà .
Äứng xa nhìn đến tháºt là đẹp vô cùng, đúng là má»™t nÆ¡i tu tâm dưỡng tánh, mấy gian nhà và cánh rừng xanh chỉ cách nhau chừng bốn năm chục thÆ°á»›c.
Truy Vân Thần Khất và Lý Thanh Hùng hai ngÆ°á»i biết đã tá»›i nÆ¡i, tâm tình mở mang nhÆ° kẻ ở trong hang tối mà đột nhiên thấy được ánh dÆ°Æ¡ng quang.
Vừa đên sân, Äặng Thu Huệ kêu lá»›n lên, thân nà ng bay bổng lên khá»i mặt đất, lẹ nhÆ° sao rÆ¡i nà ng chạy thẳng và o trong nhà .
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u khen thầm:
“Tuổi nhá» nhÆ° thế mà đã có thể táºp luyện ná»™i công đên mức nhÆ° nà ng cÅ©ng tháºt là giá»i lắm rồiâ€.
TrÆ°á»›c cánh cá»a, má»™t ngÆ°á»i mặc áo dà i mà u lục xanh, tuổi khoảng bốn mÆ°Æ¡i, năm mÆ°Æ¡i, hai mắt sáng ngá»i, thái dÆ°Æ¡ng huyệt nhô lên cao. Äứng vá»›i vẻ uy nghi, bệ vệ, trông thấy cÅ©ng đủ biết bản lãnh của ngÆ°á»i đó phải là ná»™i ngoại công đã đến má»™t mức thượng thừa.
VÆ°a trông thấy ngÆ°á»i đó, Äặng Thu Huệ liá»n bay bổng lên ná»a lÆ°ng trừng trá»i rồi rá»›t xuống trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i đó gá»i to:
- Cha!
Theo Ä‘Ã , cả ngÆ°á»i nà ng nhảy lá»t và o lồng lão, nhÆ° là má»™t đứa trẻ, lão gìa giang hai tay ra ôm nà ng và o lòng trên mặt hiện ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i. NhÆ°ng rồi lão lại bảo nà ng lui ra.
Lý Thanh Hùng và Truy Vân Thần Khất song song bÆ°á»›c tá»›i, Thấy Bách Cầm Thần Quân vẫn giữ nguyên nét mặt nhÆ° ba mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, thá»i gian chẳng là m lão thay đổi tà nà o. Do đó Truy Vân Thần Khất cÆ°á»i ha hả mà nói vá»›i Bách Cầm Thần Quân:
- Äặng huynh, đã ba mÆ°Æ¡I năm rồi, nay má»›i gặp lại huynh, thấy huynh tuổi già mà nét mặt vẫn sáng ngá»i nhÆ° ngà y trÆ°á»›c, tháºt tôI vui mừng vô cùng.
Bách Cầm Thần Quân Äặng VÄ©nh, đã biết có lão ăn mà y đến. Tuy những chuyện vừa rồi đã là m lão tức giáºn vô cùng, nhÆ°ng rồi lão lại nghÄ© đến cái Æ¡n của Truy Vân Thần Khất đã cứu mình ba mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, cho nên lão không còn tức giáºn nữa.
- Lão ăn mà y già , tôi đã nghe nói lão cÅ©ng đã vá» trên núi hưởng phúc rồi mà , sao nay lại còn ra dầm mÆ°a giải nắng nhÆ° váºy?
Truy Vân Thần Khất nghe ông ta há»i thế, cÆ°á»i trả lá»i:
- Thôi! Trá»i đã bảo tôi phải chịu khổ, cả Ä‘á»i chỉ biết là m phúc cho ngÆ°á»i ta để rồi tà nữa đã phải bị bá» mạng.
- NgÆ°Æ¡i đã quá bá»™ đến tệ xá chắc có việc gì quan trá»ng đấy chứ?
- Äúng váºy! Muốn nói ra mà tháºt là khó mở miệng. Tôi đến đây là định mượn con TÃt trăm năm của huynh, để hút chất Ä‘á»™c Kim Xà ....
Truy Vân Thần Khất nháºn thấy nét mặt của Bách Cầm Thần Quân có vẻ không vui, ra chiá»u nghÄ© ngợi. Lão Ä‘oán biết trong lòng của Bách Cầm Thần Quân nghÄ© Ä‘ang nghÄ© gì rồi nên Truy Vân Thần Khất vá»™i kể qua chuyện là m sao bị chất Ä‘á»™c Kim Xà cho Bách Cầm Thần Quân nghe.
Bà ch Cầm Thần Quân nghe xong tá» vẻ lo âu. Lão cÅ©ng biết rằng đã bị chất Ä‘á»™c Kim Xà mà không dùng đến con “TÃt†trăm năm để hút chất Ä‘á»™c ra thì không còn cách gì thoát chết cả. NhÆ°ng con “TÃt†trăm năm má»—i lần dùng đến nó lại bị hao mòn, phải để hai năm sau nó má»›i có thể khôi phục trở lại. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u khó nghÄ©, lão không bằng lòng cho mượn con “TÃt†chút nà o, nhÆ°ng rồi lão lại nghÄ© đến chuyện ba mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c thanh danh của mình được bảo toà n cÅ©ng nhá» có Truy Vân Thần Khất và chà ng thÆ° sinh nghèo, hÆ¡n nữa con “TÃt†nà y cÅ©ng là của lão tặng cho. Thôi Ä‘Ã nh bóp bụng váºy.
NghÄ© đến đó, Bách Cầm Thần Quân má»i hai ngÆ°á»i và o nhà , rồi gá»i ngÆ°á»i lấy con “TÃt†trăm năm ra.
Cầm con “TÃt†trăm năm trên trao cho Truy Vân Thần Khất Bách Cầm Thần Quân nói:
- Nà y lão ăn mà y! Tôi hiểu lão nhiá»u lắm, lúc nà o tôi cÅ©ng đối đải phân minh vá»›i ngÆ°á»i, ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c tôi đã nhá» lão và chà ng thÆ° sinh nghèo cứu mạng Æ¡n ấy mãi đến bây giá» tôi vẫn con ghi nhá»›. GiỠđây đúng là lúc tôi trả lại cho lão cái Æ¡n cứu mạng ấy.
Lý Thanh Hùng vì nhá»› lá»i dặn của Truy Vân Thần Khất khi mà gặp bách Cầm Thần Quân, chỉ trừ khi nà o lão há»i tá»›i má»›i được trả lá»i, còn nếu không đừng nên nói chuyện, cho nên từ nãy tá»›i giá» chà ng chẳng nói má»™t câu nà o. Chà ng nháºn thấy Bách Câm Thần Quân tà nh tình rất kẹo, chà ng đã có ý nghÄ© không tốt vá» nhân váºt nà y, hÆ¡n nữa Bách Cầm Thần Quân chẳng hỠđếm xỉa đến chà ng, khiến chà ng thấy bất mãn vô cùng, nếu không có lão ca của chà ng nÆ¡i nà y thì chà ng đã bá» Ä‘i từ lâu rồi, chà ng định chá» có cÆ¡ há»™i nà o đó lá»±a lá»i nhục mã lại lão Bách Cầm Thần Quân cho hả dạ.
Truy Vân Thần Khất hai tay kÃnh cẩn đón nháºn con “ TÃt †nhÆ° má»™t váºt gì cao qúy.
Lão long trá»ng mở nắp há»™p ra, cẩn tháºn lấy ra con “ TÃt †ra.
Lý Thanh Hùng vì có tánh hiếu kỳ, chà ng Ä‘Æ°a đầu ra xem, thiếu chút nữa là chà ng đã phải báºt cÆ°á»i thà nh tiếng.
Chà ng chỉ thấy con “TÃt†đó dà i chừng hai thÆ°á»›c, khắp mình má»c đầy những sợi lông nho nhá» nhÆ° sợi tóc, chỉ trừ mà u có và ng lấp lánh ra thì không có gì đáng để sợ cả.
Chỉ vì con váºt nhá» nà y mà ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c Bách Cầm Thần Quân đã phải tranh nhau vá»›i má»™t ngÆ°á»i Mèo đến gần nổi phải bá» mạng. Bây giá» lại là m ra nhÆ° con váºt nhá» nhắn nà y ghê gá»›m lắm, tháºt là má»™t việc quá sức tưởng của chà ng.
Chuyện có thế nà y mà cả hai ngÆ°á»i Bách Cầm Thần Quân lẫn Truy Vân Thần Khất Ä‘á»u là m ra vẻ quan trá»ng. Chà ng cÅ©ng hiểu việc chữa Ä‘á»™c, nhÆ°ng đâu đến ná»—i nà o phải là m nhÆ° là quan trá»ng nhÆ° đến váºy chứ.
Bây giá» Bách Cầm Thần Quân má»™t tay cầm con “TÃt†má»™t tay cởi áo lão ăn mà y để tìm vết thÆ°Æ¡ng.
Tìm thấy vết thÆ°Æ¡ng rồi, lão má»›i cẩn tháºn đặt con “TÃt†lên trên miệng vết thÆ°Æ¡ng của Truy Vân Thần Khất.
Con váºt nhá» nà y vừa ngá»i đến chất Ä‘á»™c Kim Xà , tất cả các cá»ng long nhá» của nó Ä‘á»u Ä‘Æ°a thẳng ra, vang lên những tiếng kêu nho nhá» nhÆ° muá»—i, cả thân hình nó bám sát và o vết thÆ°Æ¡ng, nó hút chất Ä‘á»™c Kim Xà nhÆ° chết váºy.
Truy Vân Thần Khất mặt mà y tái mét, mồ hôi ra ướt cả mình. Lão nghiến răng ken két.
Lý Thanh Hùng ngó sững không chá»›p mắt, hai tay nắm chặt lấy nhau, sắc mặt chà ng biến hóa bất thÆ°á»ng.
Lấy Ä‘á»™c trừ Ä‘á»™c, Truy Vân Thần Khất khi ấy tê liệt cả mình, lúc sau thân hình lão dịu dần, chỉ còn thấy hÆ¡i tê nhức ở miệng vết thÆ°Æ¡ng mà thôi. Äá»™t nhiên miệng vết thÆ°Æ¡ng nứt ra, má»™t cục huyết hôi tanh tháºt khó ngá»i từ miệng vết thÆ°Æ¡ng lá»t ra. Con “TÃt†trăm năm há to cái miệng, nuốt mất cục huyết hôi tanh kia.
Bá»—ng mà u Ä‘en nÆ¡i vết thÆ°Æ¡ng biến mất, Bách Cầm Thần Quân không dám thả lá»ng. Lão từ từ thau hồi con “TÃt†lại.
Truy Vân Thần Khất nét mặt từ từ thay đổi, từ trắng sang Ä‘á», từ Ä‘en sang xanh, mồ hôi cÅ©ng bá»›t chãy.
Bây giỠLý Thanh hùng mới thở ra một hơi dà i nhẹ nhõm.
Còn Truy Vân Thần Khất lẹ lấy thuốc đắp lên miệng vết thÆ°Æ¡ng. Lão đứng dáºy, hết lá»i cảm tạ bách Cầm Thần Quân, lão nói:
- Äặng huynh, hồn của lão ăn mà y nà y đã xuống diêm vÆ°Æ¡ng từ lâu, nhÆ°ng nay nhá» Äặng huynh cứu vá». Lão bình sanh chÆ°a há» mang Æ¡n ai, hôm nay lại nhá» vả đến Äặng huynh, Æ¡n nà y suốt Ä‘á»i lão ăn mà y nà y không dám quên.
- Không có gì, bây giá» chúng ta không ai thiếu ai cả, trÆ°á»›c kia lão đã cứu mạng của tôi, bây giá» tôi cứu lại lão, coi nhÆ° là huá». Giá» nà y trá»i cÅ©ng đã tối rồi, tôi xin má»i hai vị Ở lại đây, sáng sá»›m mai hãy lên Ä‘Æ°á»ng.
Ngay lúc đó, tứ ngoà i cá»a má»™t ngÆ°á»i thanh niên chạy và o, đến trÆ°á»›c mặt Bách Cầm Thần Quân, lá»… phép chà o rồi trao cho lão má»™t phong thÆ°. Bách Cầm Thần Quân vá»™i mở ra xem, Ä‘á»™t nhiện mặt lão biến sắc, rồi lạnh lùng nói:
- Ngươi hãy nói với hắn, ngà y mai ta sẽ gặp hắn.
- Vâng NgÆ°á»i thanh niên sau đó trở ra ngoà i. Bách Cầm Thần Quân gá»i ngÆ°á»i nhà là m thức ăn để tiếp đãi Truy Vân Thần Khất và Lý Thanh Hùng hai ngÆ°á»i. Ông chÆ°a hỠđá Ä‘á»™ng gì đến bức thÆ° kia.
Chỉ trong chốc lát, ngÆ°á»i ở đã mang đồ ăn lên.
Từ trong cánh cá»a, má»™t thiếu nữ nhẹ vén bức mà n nhung, lách minh qua và đi thẳng đến ngồi bên Bách Cầm Thần Quân.
Vừa và o đến nÆ¡i nà ng đã nháºn ra không khi ở nÆ¡i đây có gì đó không bình thÆ°á»ng.
Nà ng liá»n bá»i Bách Cầm Thần Quân:
- Cha! Có việc gì váºy? CÆ¡m canh đã ngụi hết cả rồi kìa.
Bách Cầm Thần Quân nghe nà ng há»i thế vá»™i sá»±c tỉnh lại nói:
- Xin má»i, vì có chuyện ngá» nên bữa cÆ¡m nà y có phần sÆ¡ xuất, mong hai vị chá»› trách!
Truy Vân Thần Khất nói:
- Äã là anh em, Äặng huynh nói thế là m gì.
Sau bữa cÆ¡m, bách Cầm Thần Quân kêu má»™t ngÆ°á»i ở bảo rằng:
- Nam! Äi chuẩn bị má»™t căn phòng cho khách nghÄ©.
Rồi ông cùng ái nữ cÅ©ng cáo tá».
Lý Thanh Hùng và truy Vân Thần Khất được ngÆ°á»i nhà dẫn đến má»™t căn phòng khá yên tÄ©nh. Vừa và o trong Lý Thanh Hùng đả khép kÃn cá»a lại rồi nói vá»›i Truy Vân Thần Khất.
- Lão ca! Chắc Bách Cầm thần Quân vừa gặp phải chuyện gì không hay.
- Xì....
Ông có ý bảo chà ng đừng nên nói báºy bạ. Lão vá»™i lên giÆ°á»ng nằm là m bá»™ ngủ, lát sau khẻ nói vá»›i chà ng.
- Ở đây, đừng có nói báºy.
Bá»—ng chà ng nghe có tiếng Ä‘á»™ng, định thần nghe chà ng má»›i rõ có ngÆ°á»i Ä‘ang thở, Chà ng nghÄ© thầm:
“Tiếng thở rất nhá» và đá»u đặn, nhất định phả là của con gáiâ€, chà ng quyết chắc nhÆ° thế, quay đầu sang nói vá»›i Truy Vân Thần Khất:
- Là m sao đệ có thể nghe được tiếng thở kia của ngÆ°á»i nà o mà đoán là trai vá»›i gái?
Ngừng một lúc lão nói tiếp:
- Tiểu đệ! Công phu của em tháºt giá»i, lão ca thấy thiệt là hổ thẹn vá»›i công phu của mình.
Chà ng nói Với Truy Vân Thần Khất:
- Lão ca! đệ Ä‘i bắt nó vá»!
Dứt lá»›i chà ng không để cho truy Vân Thần Khất kịp trả lá»i đả lÆ°á»›t m ình ra khá»i phòng.
Truy Vân thần Khất định ngăn lại nhưng không kịp nữa. Lão phải vội lao mình đuội theo.
Lên khá»i mái nhà . Lão đã không thấy bóng của Lý Thanh Hùng đâu nữa.
Lão thầm nghĩ:
“Báºy quá, nếu nó là m ra chuyện rắc rối gì nÆ¡i nầy tháºt là khó tÃnh cho mình. CÅ©ng chỉ vì võ công của mình còn thua kém nó xa, cho nên mình má»›i đến nông nổi nà y, không kịp ngăn cản. Nếu mình không luyện táºp thêm, thì ở chống giang hồ, chẵng bao lâu nữa tên tuổi mình lu má» mất rồiâ€.
Lão chạy tứ tung tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không tìm thấy Lý Thanh Hùng, lão đà nh phảI quay vỠphong.
|
16-07-2008, 07:12 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 8
Äêm Khuya NgÆ°á»i Äẹp Tá» Tâm Tình
Nhắc lại Lý Thanh Hùng, vừa Ä‘i đến ngôi nhà , chợt thấy má»™t bóng Ä‘en từ trong phóng ra ngoà i, chà ng liá»n dùng “Tiểu Yến Xuất Thiên†đuổi theo bóng Ä‘en nhÆ° má»™t luồng gió nhẹ, phóng Ä‘i nhÆ° tên, chẳng mấy chốc đã biến dạng trong bóng đêm.
Lý Thanh Hùng quyết không để cho bóng Ä‘en thoát khá»i. Chà ng liá»n dùng khinh công Ä‘uổi theo nhÆ° gió.
Thần hình chà ng nhẹ như én bay trong đêm khuy. Lách qua kẻ lá, cà nh cây không có một tiếng động nà o.
Và o sâu trong rừng, chà ng không còn thấy bóng dáng của bóng đen đâu cả.
Äang định tâm tìm kiếm, Ä‘á»™t nhiên có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhẹ phát ra.
“Bịch†một hòn đá từ đâu ném trúng và o cà nh trúc gần nơi chà ng đang đứng.
Liá»n theo má»™t tiếng “Bịchâ€, hòn đá chÆ°a rÆ¡i xuống đất, bóng Ä‘en đã xuất hiện trÆ°á»›c mặt chà ng. Chỉ cách chà ng chừng sáu trượng.
Chà ng nhìn kỹ, đúng là bóng Ä‘en khi nãy. Chà ng liá»n “Hừ†lên má»™t tiếng nhá», chà ng lẹ phóng ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i má»—i lúc má»—i xa. Chà ng đã váºn hết khinh công, nhÆ°ng vẫn không thể nà o Ä‘uá»—i kịp.
Rừng trúc quá ráºm chà ng cứ bị vÆ°á»›ng chân và o cà nh cây, trái lại bóng Ä‘en ấy lẹ là ng, phóng Ä‘i nhÆ° bay, không chút trở ngại hình nhÆ° rừng trúc nà y đã quá quen thuá»™c vá»›i bóng Ä‘en kia rồi.
Chà ng thầm nghĩ:
“Nếu cứ Ä‘uổi mãi nhÆ° thế nà y, biết đến bao giá» má»›i Ä‘uổi kịp đượcâ€.
Chà ng liá»n đổi thân pháp, rừng ráºm quá xa lạ, chà ng không thể chạy nhanh được.
Chà ng liá»n dùng chiêu “Thanh Vân Thắng Thượng†phóng ngÆ°á»i lên khá»i ngá»n trúc dùng khinh công “Äăng Bình Äá»™ Thủy†chạy trên những Ä‘á»t cây, rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn xuống đất để theo dá»i bóng Ä‘en.
Với thân pháp nà y, chẳng mấy chốc chà ng đã đuổi gần kịp bóng đen. Chỉ còn cách nhau hơn một trượng mà thôi.
Bóng đen nhìn thấy Lý Thanh Hùng đuổi gần tới trên đầu mình, nhưng vẫn không tẩu thoát, mà chỉ dừng lại chỠđợi. Hai tay của bóng đen chống và o thắt lưng, dáng ung dung không có vẻ gì để phòng cả.
Thấy váºy, Lý Thanh Hùng lÆ°á»›t nhanh tá»›i, lách mình qua ngá»n cây, hạ xuống má»™t cách nhẹ nhà ng. Chân vừa chạm đất, bá»—ng chà ng sững sá», há»i nhá» qua hÆ¡i gió.
- Té ra là cô nương!
Bóng Ä‘en đó chÃnh là Äặng Thu Huệ, con gái cuả Bách Cầm Thần Quân.
Lý Thanh Hùng lại nói tiếp:
- Tôi cứ tưởng là ....
- Ngươi tưởng ta là ăn trộm sao?
Chà ng vội nói:
- Không! Không! Tôi không phải là ý nà y.
- Nếu không, sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘uổi theo ta là m gì cho nhá»c sức?
Lý Thanh Hùng không biết phải trả lá»i thế nà o trÆ°á»›c cây há»i đó. Chà ng tá» vẻ hoảng hốt, Äặng Thu Huệ đã Ä‘oán không sai ý nghÄ© của chà ng. Äứng ngÆ¡ ngẩn mãi chà ng vẫn không nói được lá»i nà o.
Äặng Thu Huệ thấy thế, dịu giá»ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Nếu không phải thế thì thôi, có gì mà ngÆ°Æ¡i phải hoảng hốt nhÆ° váºy?
Chà ng nháºn thấy ngÆ°á»i đẹp tá» vẻ thân máºt, tuy thẹn thùng, nhÆ°ng cÅ©ng yên tâm, chà ng cháºm rãi và nhá» nhẹ nói:
- Äặng cô nÆ°Æ¡ng! Chẳng biết cô nÆ°Æ¡ng có việc gì mà đến đây giữa đêm khuya nhÆ° váºy?
Äặng Thu Huệ khẽ đáp:
- NgÆ°Æ¡i hãy nói khẽ má»™t chút, kẽo cha ta nghe được, vì ngÆ°á»i Ä‘ang ở gần đây....
Nà ng nói tiếp:
- Ê! Bệnh của ngÆ°Æ¡i nặng nhÆ° váºy sao không lo chữa trị, mà lại còn....à !.. võ công của ngÆ°Æ¡i tháºt là cao siêu, ta chÆ°a bao giá» ngá» tá»›i.
Lý Thanh Hùng vội đáp:
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, thân hình tôi trá»i sanh ra đã nhÆ° váºy.
- NgÆ°Æ¡i nói sao? Trá»i sanh ra đã nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i đừng có dối gạt ta! Ta đâu phải là con nÃt lên ba.
Nói đến đây, nà ng bá»—ng dÆ°ng ú á»› và i tiếng, rồi ngừng hẳn, vẻ mặt nhÆ° có Ä‘iá»u gì Ä‘ang nghÄ© ngợi, má»™t lát sau nà ng má»›i lên tiếng.
- À phải rồi! NgÆ°Æ¡i vừa gá»i ta là gì?
- Tôi vừa gá»i cô là cô nÆ°Æ¡ng.
- Ta tên là Äặng Thu Huệ! Váºy thì từ nay ngÆ°Æ¡i có thể gá»i tên ta, đừng có gá»i cô nÆ°Æ¡ng nữa.
Lý Thanh Hùng tỠvẻ vui đùa:
- NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng lại gá»i tôi bằng “ʆthì khó nghe quá! Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải gá»i tên tôi má»›i được.
- DÄ© nhiên là ta thÃch gá»i tên của ngÆ°Æ¡i rồi.
Ngừng giây lát nà ng nói tiếp:
- Nhưng mà ....ta không quen biết với ngươi!
- Äà nh váºy, nhÆ°ng giá» nà y chẳng hóa ra chúng ta đã quen biết rồi sao?
- Thôi! Ta không nói nữa.
Nà ng quay mặt đi nơi khác để mặc Lý Thanh Hùng vẫn đứng yên nhìn nà ng.
Lý Thanh Hùng đứng giây lâu. Chà ng phải hết sức cố gắng mới thốt ra được ba tiếng:
- Äặng muá»™i muá»™i!
Chà ng gá»i rất khẽ, nhÆ° cốt để cho mình nà ng và chà ng nghe mà thôi.
Äặng Thu Huệ nghe chà ng gá»i nhÆ° thế, lòng trà n ngáºp vui mừng, nà ng đã chỠđợi nghe câu nói nà y đã từ lâu, nay má»›i được nghe chà ng gá»i nhÆ° thế mà lại gá»i giữa cảnh rừng khuy tịch mịch chỉ có hai ngÆ°á»i.
Nà ng không còn e ngại nhÆ° má»i khi nữa, quay ngÆ°á»i lại, ngó sững và o mặt chà ng, khiến chà ng bối rối vô cùng.
Lý Thanh Hùng vội đưa mắt vỠhướng khác và nói:
- Muội muội! Em không ưa anh sao?
Nà ng đáp nhanh:
- Ai nói với anh thế!
- Nếu không, sao lúc nãy em cũng muốn trốn anh?
Nà ng tỠvẻ buồn rầu, nói nhỠnhư để phân trần:
- Äó là lệnh của gia phụ em! NgÆ°á»i bắt em không được đến gần ngÆ°á»i lạ, chứ tháºt ra.... em đâu nhÆ° muốn thế....
- Tại sao phụ thân em lại bắt buộc em như thế?
- Em cÅ©ng không biết tại sao, chỉ nghe ngÆ°á»i nói là nhân loại lắm ngÆ°á»i gian trá.
- Chắc em cÅ©ng Ä‘a nghi nhÆ° gia phụ của em váºy?
- Sao anh lại nghÄ© em nhÆ° váºy?
- Vì em cũng là nhân loại.
- Tùy anh muốn nghĩ em thế nà o cũng được.
Dứt lá»i nà ng vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, truy trong đôi mắt có chứa má»™t Ãt u buồn. Äôi má nà ng để lá»™ hai lúm đồng tiá»n trÅ©ng sâu xuống giữa là n da trắng ngà , trông tháºt là đẹp vô cùng Lý Thanh hùng tá» vẻ thân máºt hÆ¡n, nói nhá» vá»›i nà ng:
- Huệ muá»™i! DÆ°á»ng nhÆ° gia phụ của em Ä‘ang gặp phải chuyện gì khó giải quyết thì phải.
Äặng Thu Huệ âu yếm nhìn Lý Thanh Hùng. Giây lâu nà ng má»›i nói:
- Hùng ca! Anh tháºt là tốt vá»›i gia đình em.
Vừa nói nà ng vừa dá»±a và o ngÆ°á»i Lý Thanh Hùng.
Ngá»±c chà ng Ä‘áºp mạnh, ngÆ°á»i chà ng nhÆ° tê cứng hẳn Ä‘i. Chà ng không biết nói gì, không biết phải là m gì, chỉ đứng thừ ngÆ°á»i ranhÆ° má»™t khúc gá»—.
Ngay lúc đó, từ xa có má»™t bóng Ä‘en Ä‘i tá»›i. Bóng Ä‘en đó chÃnh là Bách Cầm Thần Quân.
Ông Ä‘i tháºt cháºm, mặt cúi gầm xuống đất, dÆ°á»ng nhÆ° ông Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì, rồi Ä‘á»™t ông nhiên than:
- Hết rồi! Ngà y mai là ngà y cuối cùng của cuá»™c Ä‘á»i ta.
Chỉ thốt lên được mấy tiếng như thế, rồi lại tiếp tục lặng thinh. Vẻ mặt không hết u buồn, ông không mà ng để tâm đến những gì chung quanh.
Một lúc lâu ông ta lại than tiếp:
- Ngà y mai chắc chắn thế nà o lão ôn kia cũng tham gia và o việc nà y!
Äang nghÄ© ngợi, bá»—ng dÆ°ng ông ta nghe tiếng gá»i tháºt nhỠ“Huệ muá»™i muá»™iâ€. Ông dừng chân giây lát, rồi tiến vá» phÃa có phát ra tiếng nói nhỠđó.
Vừa đến nơi, ông chợt thấy hai bóng đen ôm sát và o nhau.
Nhìn kỹ ông mới biết, đó là con gái của mình và chà ng thư sinh bệnh hoạn, Bách Cầm Thần Quân “á†lên một tiếng, rồi chạy lẹ tới, lớn tiếng quát:
- Cẩu trệ! NgÆ°Æ¡i dám là m báºy.
Theo sau câu nói đó, ông liá»n Ä‘Æ°a đôi chưởng vá»›i sức gió mạnh vô cùng đánh tá»›i phÃa con gái và chà ng thÆ° sinh bệnh hoạn.
Lý Thanh Hùng vừa nghe tiếng quát, tiếp theo đã có má»™t luồng gió từ trên đã ép xuống đầu. Chà ng đâu dám cháºm chạp, vá»™i kéo Äặng Thu Huệ tránh qua má»™t bên.
Vừa tránh khá»i luồng chưởng kia, chà ng vá»™i quay ngÆ°á»i nhìn lại nÆ¡i phát ra tiếng quát. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mất hết hồn vÃa.
Nhất là Äặng Thu Huệ, mặt nà ng tái xanh không còn tà máu. Nà ng lo sợ gấp mÆ°á»i lần Lý Thanh Hùng, mặc dù ngà y thÆ°á»ng Bách Cầm Thần Quân thÆ°Æ¡ng nà ng vô cùng.
NhÆ°ng việc nà y đâu phải là má»™t lá»—i tầm thÆ°á»ng, nà ng cÅ©ng không còn cách nà o giải thÃch được vá»›i cha nà ng vì chÃnh cha nà ng đã táºn mắt thấy nà ng nằm gá»n trong lòng Lý Thanh Hùng, Ä‘iá»u mà từ xÆ°a đến nay cha nà ng đã ngăn cấm.
Tuy thế nà ng vẫn cố hết sức bình tĩnh mà kêu lên:
- Cha, sao cha cũng đến đây?
Dứt lá»i, nà ng nhảy tá»›i phÃa cha nà ng. NhÆ°ng vì quá tức giáºn trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng của nà ng, Bách Cầm Thần Quân không ngần ngại tránh mình qua má»™t bên, luôn tiện phóng má»™t chưởng vá» phÃa Äặng Thu Huệ.
Bị một chưởng quá mạnh, thân hình nà ng tạt qua một bên rồi té xuống đất. Nà ng khóc lớn!
Bách Cầm Thần Quân vì thÆ°Æ¡ng con từ thủa nhá», nên thấy nà ng khóc nhÆ° váºy ông rất Ä‘au lòng.
Từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a lần nà o ông chá»i con lấy má»™t câu, đừng nói đến đánh Ä‘áºp.
NhÆ°ng vì hôm nay nà ng đã là m việc nà y. Ông không còn đủ bình tÄ©nh để nghe nà ng giảI thÃch, ông quá tức giáºn mà quên Ä‘i tất cả.
Cà ng thÆ°Æ¡ng con bao nhiêu thì ông lại cà ng giáºn Lý Thanh Hùng bầy nhiêu. Lý Thanh Hùng Ä‘ang đứng sững ngÆ°á»i má»™t bên, đôi mắt của Bách Cầm Thần Quân lá»™ đầy hung quang. Ông ta nói:
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i dám dụ con gái ta?
ChÆ°a dứt lá»i ông Ä‘Æ°a ra song chưởng, định giết chết Lý Thanh Hùng ngay.
Lý Thanh Hùng cũng tức thì đưa chưởng lên, đón lấy chưởng của Bách Cầm Thần Quân lại, chà ng ôn tồn và lễ phép nói:
- Xin tiá»n bối dừng tay, tiểu bối có đôi lá»i muốn nói.
Bách Cầm Thần Quân chỉ tay và o mặt Lý Thanh Hùng quát lớn:
- Có gì mà nói, sự việc đã quá rõ rà ng, có phải ngươi muốn tự xưng mình là kẻ đã dụ dỗ con gái ta không?
Lý Thanh Hùng vẫn thản nhiên, không thay đổi thái đô, ôn tồn nói:
- Tiá»n bối là báºc võ lâm tôn trưởng, sao không hà nh Ä‘á»™ng rõ rà ng, đã không há»i rõ nguyên nhân, lại còn gán cho tiểu bối là ngÆ°á»i đã dụ dá»— con gái của tiá»n bối?
Äang tức giáºn, lão lại cà ng tức giáºn thêm:
- Äồ chó má! NgÆ°Æ¡i dám chỉ trÃch lão phu là m việc không được minh bạch.
Việc là m của ngÆ°Æ¡i đã quá rõ rà ng, ta quyết không dung tha cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng hòng van xin thêm vô Ãch.
Lão đánh ra chiêu “Song Phụng Tuần DÆ°Æ¡ng†kèm theo sức ná»™i công mấy mÆ°Æ¡i năm ông luyện táºp, tống thẳng và o mặt chà ng.
Lý Thanh Hùng đâu dám khinh thÆ°á»ng võ công của lão. TrÆ°á»›c kia chà ng đã được nghe sÆ° phụ Không Không Tổ nói đến võ công của Bách Cầm Thần Quân rất là kỳ bÃ.
Nay gặp phải lão nÆ¡i nà y, lại ở trong hoà n cảnh nà y nên chà ng Ä‘á» phòng rất là cẩn tháºn.
Chỉ trong chá»›p mắt chà ng đã thấy chưởng phong của “Song Phụng Tuần DÆ°Æ¡ng†áp tá»›i mình chà ng, chân trái chà ng Ä‘Æ°a qua má»™t bên, chân phải rút vá», ná»a bÆ°á»›c, rồi nhấc bổng lên xoay nhanh mấy vòng. Chà ng cúi mình xuống gần sát đất, lẹ là ng lách má»™t cái thân hình chà ng đã tiến sát đến bên Bách Cầm Thần Quân. Chà ng không đánh trả, chỉ né tránh má»™t cách lẹ là ng và thảnh thÆ¡i.
Bách Cầm Thần Quân vừa đánh hụt má»™t chiêu, lão tức giáºn vô cùng, lão liá»n dùng đến “Bách Cầm Chưởngâ€.
Äây là má»™t trong mÆ°á»i chiêu tuyệt há»c của lão, vì cố ý giết Lý Thanh Hùng nên lão đã phải dùng đến.
Äặng Thu Huệ nằm khóc dÆ°á»›i đất từ nãy giá», nà ng thấy nhÆ° váºy đã nÃn bặt tá»± lúc nà o, trợn tròn đôi mắt lên nhìn Lý Thanh Hùng vá»›i tất cả nổi lo lắng.
Chợt thấy cha mình dùng đến “Bách Cầm Chưởng†nà ng hoảng hốt la lớn ; - Cha! Dừng tay!
Vừa dứt lá»i, nà ng vá»™i nhảy đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i. Lúc đó Lý Thanh Hùng đã tránh khá»i bốn chiêu sát thủ của Bách Cầm Thần Quân. Chà ng vẫn thản nhiên nhÆ° không có việc gì xảy ra, chà ng đứng im má»™t chá»—, cách xa cha con Bách Cầm Thần Quân chừng má»™t trượng.
Bách Cầm Thần Quân lùi lại ba bÆ°á»›c, dừng lại thế công, mặt tái xanh vì giáºn dữ, nói:
- Nha đầu! Ngươi định chết thế cho tiểu tỠđó sao?
Äặng Thu Huệ bị cha chá»i nhÆ° váºy, không còn dằn được, liá»n tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Bách Cầm Thần Quân nói:
- Việc nà y lá»—i tại con tất cả! Chà ng Ä‘ang an nghÄ© trong phòng, chÃnh con đã gá»i chà ng ra đây.
- Cái gì?.... NgÆ°Æ¡i gá»i nó ra đây?
- Dạ! Con đã gá»i chà ng ra, định há»i chà ng và i việc, nhÆ°ng, thÆ°a cha, chà ng là má»™t ngÆ°á»i tốt, chÃnh con đã nháºn chà ng là m huynh muá»™i đấy!
Nói đến đây, nà ng ngượng ngùng giây lát, liếc mắt vá» phÃa Lý Thanh Hùng rồi má»›i nói tiếp:
- Cha đã không há»i rõ rà ng mà còn muốn đánh chết ngÆ°á»i ta. Nếu cha không tha cho chà ng thì cha hãy đánh chết con trÆ°á»›c Ä‘i, vì việc nà y tại con đâu phải tại chà ng.
Äầu Ä‘uôi câu chuyện là nhÆ° vầy, cha lấy cá»› gì mà giết chà ng!
Nghe con gái nói rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện, lão nghÄ© lại cÅ©ng có lý, ngÆ°á»i ta là khách, lại Ä‘ang có việc cần nhá» vả đến mình, thì tại sao lại có thể dụ dá»— con gái mình được.
NghÄ© đến đây lão Ä‘Æ°a mắt nhìn vế phÃa Lý Thanh Hùng. Ông nhì kỹ, nháºn thấy khuôn mặt chà ng đầy chÃnh khÃ, không có gì báºy bạ. Ông tá»± trách mình quá nóng nảy, đã gây ra chuyện vừa rồi.
Bách Cầm Thần Quân nhìn con gái với tất cả âu yếm, và nói như khuyên dạy:
- Hằng ngà y cha dạy con thế nà o, con quên cả gia pháp rồi sao? Chỉ má»™t giây lát yếu má»m đã có thể là m tiêu tan gia pháp của nhà há» Äặng.
Cùng vá»›i giá»ng nói ôn tồn đó, ông lại quay sang phÃa Lý Than Hùng nói:
- Lúc nãy lão phu đã trách lầm ngÆ°Æ¡i! NhÆ°ng tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết tÃnh của lão phu rồi, mong nhà ngÆ°Æ¡i hãy bá» qua cho, chá»› trách lão là m gì. Thôi! NgÆ°Æ¡i hãy vá» phòng mà nghỉ Ä‘i!
Nghe thế, Lý Thanh Hùng định nói và i câu nhÆ°ng nghÄ© lại lão là ngÆ°á»i trưởng bối, hÆ¡n nữa lão ta đã giúp Truy Vân Thần Khất giải Ä‘á»™c, nên chà ng nÃn lặng, quay mình định bá» Ä‘i.
Bách Cầm Thần Quân thấy Lý Thanh Hùng bá» Ä‘i, liá»n gá»i giáºt lại nói:
- Tiểu tá»! Lão phu có và i lá»i muốn há»i ngÆ°Æ¡i.
Lý Thanh Hùng nghe thế, tưởng Bách Cầm Thấn Quân không chĩu buông tha, còn muốn là m khó dễ chà ng. Nhưng chà ng quay lại thì thấy vẻ mặt của lão không có gì thay đổi. Chà ng an tâm quay lại nói:
- Lão tiá»n bối có gì dạy bảo?
- Không có gì, lão phu vừa nhá»› lại việc lúc nãy, tiểu tỠđã lách khá»i bốn lần công đánh của lão phu má»™t cách dá»… dà ng, lại không ra tay chống lại. Lão thấy tháºt lạ lùng, cả đến lão ôn xÆ°a kia cÅ©ng không thể tránh né được dá»… dà ng nhÆ° váºy. SÆ° phụ của tiểu tá» là ai? Có thể cho lão biết qua danh tánh không?
Lý Thanh Hùng ôn tồn đáp:
- ThÆ°a tiá»n bối! Tiá»n bối muốn biết sÆ° phụ của tiểu bối, tiểu bối tháºt chẳng dám giấu! Ân sÆ° của tiểu bối là Không Không Tổ.
- á»’! Té ra là Không Không Tổ! Trên giang hồ đã đồn lão tạ thế từ lâu, sao lại còn sống mà truyá»n dạy võ công cho ngÆ°Æ¡i?
Bách Cầm Thần Quân chỉ lẩm bẩm trong miệng. Äặng Thu Huệ chỉ nghe được ba tiếng đầu “Không Không Tổ†thì mặt cha mình bá»—ng dÆ°ng đổi sắc, lẩm bẩm nhÆ° váºy?
Không Không Tổ tháºt ra là nhân váºt thế nà o?
Tuy nhiên nà ng rất là thông minh, và nghĩ rằng:
“Chắc sÆ° phụ của Hùng ca là má»™ vị giang hồ đại hiệp phi thÆ°á»ngâ€.
Lý Thanh Hùng thấy má»™t vị võ lâm quái kiệt, bất khả nhất nhÆ° váºy, mà má»›i nghe đến danh tiếng của sÆ° phụ mìn thì đã biến sắc, chà ng rất đắc chÃ.
Tháºt ra, chà ng đâu hiểu được lão Ä‘ang nghÄ© gì? NgÆ°á»i nhÆ° lão từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a há» chịu thua ai, lão đã từng là kẻ cứng đầu và háo thắng, công lá»±c lão đã luyện đến mức vạn niên, lại còn sáng chế ra được “Bách Cầm Chưởng†lão đã tá»± cho mình là vô địch thiên hạ rồi.
Tuy đã có nghe nói vá» võ công của “VÅ© Ná»™i Nhị Tổ†rất là phi thÆ°á»ng, nhÆ°ng đó chỉ là những lá»i đồn, chứ lão chÆ°a từng gặp mặt bao giá», thì là m sao lão chịu phục được?
NgÆ°á»i mà tháºt tình khiến lão chịu phục là má»™t trong những nhân váºt có tên tuổi trong hắc đạo mà lão sắp phải gặp ở ngà y mai.
NgÆ°á»i đó là bạn của sÆ° phụ lão, võ công còn hÆ¡n sÆ° phụ lão nhiá»u.
Vá»›i những nét võ công tuyệt há»c mà Lý Thanh Hùng vừa thi triển ra, lão không khá»i lấy là m cho ngạc nhiên và nghÄ© đến võ công của Không Không Tổ.
Qua má»™t phút nghi ngá», Bách Cầm Thần Quân ngẩng đầu lên, nói vá»›i Lý Thanh Hùng.
- Tiểu tỠngươi có thể vỠphòng nghỉ được rồi! Ngà y mai chúng ta nói tiếp.
Lý Thanh Hùng cảm thấy nhÆ° mình vừa bị trêu chá»c, Ä‘á»™t nhiên chà ng quay đầu bá» Ä‘i, chà ng bất bình lẩm bẩm:
- Nếu không phải vì nà ng thì.... Hừ!
Äặng Thu Hụê nhìn theo cho đến lúc bóng chà ng khuất dạng trong đêm tối, má»›i nhủ thầm:
- Hùng ca, tha lá»—i cho em! Tháºt cha em đã hà nh Ä‘á»™ng không phải.
Bách Cầm Thần Quân quay lại nói vá»›i Äặng Thu Huệ:
- Huệ nhi, còn không vá» phòng, nghÄ© gì đến sững ngÆ°á»i ra thế?
- Cha!.... Không Không Tổ là ai váºy?
- Con nÃt đừng có há»i nhiá»u! Hãy nhá»› lấy, từ nay cha không cho phép con tá»›i lui vá»›i nó nữa.
- Tại sao thế cha?
- Không tại sao cả? Nếu không nghe lá»i cha sau nà y chá»› trách cha vô tình.
Äặng Thu Huệ thấy cha nhất định ngăn cấm, tức đến muốn khóc Ä‘i được, rồi vụt chạy vá» phòng ; Sáng hôm sau vừa ngủ dáºy thì Lỳ Thanh Hùng đã đòi Ä‘i ngay.
Truy Vân Thần Khất nghĩ thầm:
- â€Lão đệ hồi giá» muốn xem tráºn đấu, hôm nay ở đây sắp có tráºn kịch chiến rất hay, sao nó lại đòi Ä‘i? Tháºt kỳ lạ! Nghe nó nói lại chuyện đêm qua, giữa nó và con gái của bách Cầm Thần Quân, đáng ra nó phải ở lại má»›i đúng, hay là chúng nó đã gây lá»™n vá»›i nhau rồiâ€?
Tuy nghĩ thế nhưng lão vẫn không nói ra.
- Lão đệ muốn đi cũng phải nói với chủ nhân một tiếng chứ!
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra cá»a. Lúc đó đúng và o giỠăn sáng của hà ng ngà n hà ng vạn con thú nuôi trong rừng.
Lý Thanh Hùng và Truy Vân Thần Khất Ä‘á»u thầm khen:
- Bách Cầm Thần Quân! Tháºt đúng vá»›i cái tên của lão! Chỉ cần nhìn và o thức ăn của bà y thú cÅ©ng đủ nể lão rồi.
Ngay lúc đó má»™t ngÆ°á»i từ trong nhà chạy ra, chắp tay thÆ°a:
- Chủ nhân tôi có căn dặn rằng:
Hai vị ngủ dáºy má»i hai vị đến sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Dứt lá»i ngÆ°á»i ấy liá»n dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i.
Không bao lâu đã Ä‘i đến trÆ°á»›c má»™t ngôi nhà đá», trÆ°á»›c nhà có treo má»™t con két.
Vừa thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i đến, con két khẽ kêu lên ranh mãnh:
- Má»i ngồi! Má»i ngồi!
Hai ngÆ°á»i bất giác báºt cÆ°á»i.
Bá»—ng bên trong có tiếng cÆ°á»i ha hả của Bách Cầm Thần Quân dá»™i ra. Lão nói lá»›n:
- Lão ăn mà y! Chiêu đãi có gì cháºm trá»… xin tha lá»—i nhé.
Truy Vân Thần Khất đáp lớn:
- Lão ăn mà y và lão đệ, đã quấy rộn một đêm, bây giỠđến đây xin cáo từ. Còn ơn giải chất độc Kim Xà , lão ăn mà y tôi xin nhớ mãi!
Bách Cầm Thần Quân nói vá»ng ra:
- Hai vị muốn đi cũng chỠăn sáng xong rồi hãy đi, sao lại đi gấp thế?
Lý Thanh Hùng vốn tÃnh muốn ở, nên thầm nghÄ©:
- “Lão quái nà y sao hôm nay, bá»—ng dÆ°ng tánh tình biến đổi. Äã không phách lối nhÆ° xÆ°a mà còn ôn tồn, từ tâm nhÆ° váºy kìa? Hay là lão có ý định gì đây....?†Chà ng cón Ä‘ang suy nghÄ© thì đã nghe Truy Vân Thần Khất nói tiếp:
- Lòng tốt của Äặng huynh tôi rất cám Æ¡n, nhÆ°ng....
- Hai ngÆ°á»i muốn Ä‘i tôi cÅ©ng không thể miá»…n cưởng được, nhÆ°ng....hãy....
Bách Cầm Thấn Quân mặt tá» vẻ u buồn, cháºn ngang câu nói của Truy Vân Thần Khất.
Truy Vân Thần Khất thấy váºy vá»™i nói:
- Äặng huynh! Huynh và tôi là hai ngÆ°á»i bạn tốt, có chuyện gì thì huynh cứ việc nói ra Ä‘i.
- Lão ăn mà y! NgÆ°Æ¡i đã biết tÃnh tôi rồi, nếu không phải có việc quan hệ đến tÃnh mạng, thì tôi cÅ©ng không nói ra là m gì.
- Nhưng là việc gì?
- Tôi muốn nhỠlão một việc....vỠcon gái của tôi.
- Ha! ha, tôi tưởng là việc đại sá»± gì, té ra là nhá» lão ăn mà y nà y là m mai. Äược rồi! Lão ăn mà y nà y sẽ bảo đảm cho Ä‘iá»u ấy.
- Không phải! Lão lầm rồi!
Ngừng một lát, Bách Cầm Thần Quân nói tiếp:
- Không phải là việc chung thân của con gái tôi mà là việc háºu sá»± của nó.
Truy Vân Thần Khất không hiểu ý của Bách Cầm Thần Quân muốn nói gì, lão cÆ°á»i đùa nói:
- Äặng huynh đừng có nói đùa nhÆ° thế, con gái của huynh Ä‘ang Ä‘Ã ng hoà ng nhÆ° váºy, sao nó lại bị chết chứ?
- Nói ra thì dong dà i lắm.... Lão có biết hôm qua tôi đã nháºn được má»™t bức thÆ°?
- Phải! Lão ăn mà y nà y đã thấy.
- Äó là má»™t chiến thÆ°! Hôm nay tại Bách Cầm CÆ° nà y sẽ có má»™t tráºn quyết chiến.
MÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c, khi còn ở Lá»— Äông tôi có giết chết má»™t tên cÆ°á»ng đạo. Rồi mÆ°á»i hai năm sau, và o ngà y nà y lại là ngà y tôi chôn xác ở đây.
Ngừng giây lát Bách Cầm Thần Quân nuốt nÆ°á»›c bá»t nói tiếp:
- Äêm qua tôi không nhắm mắt được, nghÄ© lại những hà nh Ä‘á»™ng vá» dÄ© vãng của tôi tháºt khủng khiếp. Tôi phải thanh toán, tá»± trả lấy kiếp nà y, không thể để dây dÆ°a mãi đến kiếp sau. Vì váºy nên tôi má»›i phiá»n đến lão và i việc. Sau khi tôi chết, mong lão nhá»› lại những lá»i mà tôi và lão đã giao kết khi xÆ°a, nhá» lão chiếu cố dùm cho tiểu nữ, nếu nhÆ° lão nháºn lá»i, tháºt tôi không còn gì vui mừng bằng. Nếu nhÆ° tôi chết Ä‘i cÅ©ng được yên tâm phần nà o.
Nói đến đây Bách Cầm Thấn Quân nghẹn lá»i, chẳng còn nói được nữa, đôi mắt lão Ä‘á» ngà u rÆ°Æ¡m rÆ°á»›m lệ.
|
16-07-2008, 07:14 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 9
Äấu Chiến Vạn Cầm TÆ°
Lý Thanh Hùng cÅ©ng cãm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c tình cảnh nà y và những lá»i nói của lão, nhÆ° than thân trách pháºn.
Truy Vân Thần Khất nét mặt buồn rầu nói:
- NgÆ°á»i mà hôm nay Äặng huynh gặp là ai? Có phải thứ ba đầu sáu tay hay không mà Äặng huynh phải lo sợ đến thế?
- Lão huynh nói sai rồi, tôi Äặng VÄ©nh thủa giá» chÆ°a từng biết sợ má»™t ai.
NhÆ°ng ngÆ°á»i nà y....nếu không phải là ngÆ°á»i có danh tiếng, thì tôi đâu cần phải e ngại nhÆ° váºy, kẻ Ä‘Æ°a thÆ° hôm qua đò chÃnh là ngÆ°á»i của Phi Long Bang....
- Cái gì? Lại là Phi Long Bang nữa?
Lý Thanh Hùng nghe nói đến Phi Long Bang trong lòng tức giáºn vô cùng, hai mắt Ä‘á» ngầu.
Bách Cầm Thần Quân cháºm rãi trả lá»i:
- Phải! NgÆ°á»i mà sáng nay sẽ đến đây, chÃnh là má»™t lão ma đầu ở phe Hắc đạo.
Ngừng một lúc ông nói tiếp:
- Trong Phi Long Bang đáng sợ nhất là ngÆ°á»i trong Lê SÆ¡n Song Ma. Äá»™c Nhãn Ma Bế Siêu. Lão là bạn của sÆ° phụ tôi lúc trÆ°á»›c. Lão ta đã gần má»™t trăm tuổi, ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c lão ta bị má»™t trong VÅ© Ná»™i Nhị Tà o là Tà o Tiá»n và Tà o Hùng lấy Ä‘i hết má»™t mắt. Sau nà y nghe đâu lão ta cắm đầu khổ luyện “NgÅ© Äá»™c Âm Phong Chưởngâ€. Äá»™c chưởng đó nếu má»™t khi đã luyện thà nh, thì khi phát chưởng ra gió lạnh có thể thấm và o da thịt ngÆ°á»i cách xa trăm trượng. Nạn nhân sẽ bị khô héo dần và chẳng bao lâu sẽ chết, tháºt là độc vô cùng. Nếu lão ma đầu đã luyện thà nh chưởng đó thì giang hồ sẽ không có má»™t ngà y nà o được yên. Còn má»™t nhân váºt nữa cÅ©ng chẳng kém gì đó là Ân Hiệp Qủy Khất Thủ Lão NgÅ©. Trong thiên sÆ¡n thất quỉ, chỉ cần má»™t trong hai ngÆ°á»i đó, thì cÅ©ng khiến cho tôi phải bá» mạng rồi, huống gì lão còn Ä‘em theo cả sÆ° phụ của thằng hiếp dâm mÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c. Äó là Hoạt Triệu La và Trúc Lâm Tam Long. Ba lão đầu đảng lục lâm đó cÅ©ng sẽ cùng tá»›i đây sáng hôm nay. NhÆ° váºy là m sao tôi không phải lạnh mình và suy nghÄ©.
Truy Vân Thần Khất nghe đến tên mấy vị ma đầu đó, khiến ông cũng phải lạnh cả mình.
Còn Lý Thanh Hùng thì không biết ai vá»›i ai cả, vì chà ng má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ vừa vá»n vẹn có bảy ngà y, nên chà ng nghÄ© rằng:
- Nếu lão ma đó đã đến đây thì ta sẽ Ä‘em những võ công mà ta đã há»c để đánh lại bá»n chúng giúp cho lão già nà y.
Bách Cầm Thần Quân nói tiếp:
- Vì váºy nên tôi má»i hai vị hãy thừa khi địch thủ chÆ°a đến, mà đem tiểu nữ trốn Ä‘i là hÆ¡n.
Truy Vân Thần Khất cÆ°á»i nói:
- Quái! Quái! NgÆ°Æ¡i coi tôi là má»™t ngÆ°á»i tham sống sợ chết hay sao?
Rồi lão nói tiếp:
- Con gái của anh, tôi sẽ nháºn lá»i chiếu cố, nhÆ°ng việc của anh tôi cÅ©ng phải lo....
- Không! Nếu rủi ro lão có mệnh hệ gì thì tôi tháºt hối háºn vô cùng.
Nói đến đây Bách Cầm Thấn Quân buồn bã than dà i:
- Nếu váºy thì tiểu nữ cÅ©ng không thoát khá»i Ä‘á»™c thủ.
- Ngươi định giết con?
- Phải! Nếu không thì ai sẽ cứu nó!
- Ha! Ha!.... Kết bạn là mong khi gặp nguy rồi Ä‘Æ°a tay ra giúp, nếu việc nà y lão ăn mà y không biết thì thôi, còn đã biết thì dẫu có chết cÅ©ng phải lo đến cùng, anh biết tÃnh tôi rồi, cần gì phải nói nhiá»u là m tôi mất hừng.
Truy Vân Thần Khất nói vá»›i giá»ng rất thà nh tháºt.
Bách Cầm Thần Quân cảm động nói:
- Việc nà y, tôi nói ra là có ý nhỠlão, không ngỠlại đem lão và o chốn lụy thân.
Tôi không muốn nói gì hơn, mong lão đem tiểu nữ chạy đi là vừa.
Lý Thanh Hùng chợt xen và o:
- Không thể được! Vãn bối tuy không có võ công gì, nhÆ°ng trốn thoát thì không phải là việc là m của vãn bối chịu là m, xin cứ cho phép vãn bối đánh trÆ°á»›c tráºn đầu, để bảo vệ uy danh của tiá»n bối.
Truy Vân Thần Khất nghe Lý Thanh Hùng nói nhÆ° váºy liá»n chấp thuáºn ngay. Lão liá»n cÆ°á»i lá»›n nói:
- Äúng, để cho tiểu đệ lão đây tham gia và o má»™t phần. Nói tháºt để lão yên lòng!
Lão đệ của tôi võ nghệ cao cÆ°á»ng lắn! Có hắn ở đây cÅ©ng là má»™t việc phúc đấy!
Bách Cầm Thần Quân nghe nói giáºt mình, thầm nghÄ©:
- Lão ăn mà y nà y lại kÃnh phục võ công của thiếu niên ốm yếu nà y đến thế sao?
Hôm qua ta đã được chừng kiến qua võ công của hắn, nhÆ°ng đâu đến ná»—i để cho lão ăn mà y ca tụng hắn đến nhÆ° váºy.
Truy Vân Thần Khất thầy bách Cầm Thần Quân có vẻ nghÄ© ngợi nhÆ° không tin, lão cÆ°á»i ha hả nói:
- Sự việc không thể dùng bỠngoà i mà phán đoán được. Lát nữa anh sẽ thấy rõ võ công của tiểu đệ của lão ăn mà y nà y lợi hãi như thế nà o.
Lỳ Thanh Hùng bị Truy Vân Thần Khất khen đến đỠmặt.
Vừa lúc đó có tiếng hét tháºt to từ xa Ä‘Æ°a đến.
Chỉ nghe tiếng hét cÅ©ng đủ biết vá» công của ngÆ°á»i đó giá»i đến bá»±c nà o.
Bách Cầm Thần Quân lo ngại, chạy vá»™i và o phòng lấy thanh Huyết Kiếm ra rồi khóa chặt cá»a phòng.
Lão cầm láy bảo kiếm nơi tay, thầm nói:
- Thanh Huyết kiếm nà y đã mÆ°á»i năm rồi ta không có dùng đến.
Äá»™t nhiên từ trong phòng có tiếng của Äặng Thu Huệ vá»ng ra. Té ra bách Cầm Thần Quân khóa cá»a phòng nhốt nà ng trong ấy, để tránh khá»i xảy ra tai nạn lúc nà y.
Nhưng Lý Thanh Hùng lại thấy việc không thể xảy ra tai nạn được, chà ng bước lên nói với Bách Cầm Thần Quân:
- Cứ để cho lệnh ái của tiá»n bối ra đây, rủi ro có mệnh hệ nà o, mình có thể dẫn nà ng chạy luôn thể. Nếu không, khi bị địch thủ đốt nhà , nhÆ° váºy thế nà o nà ng cÅ©ng tránh không khá»i cái chết.
Bách Cầm Thần Quân nghe cÅ©ng có lý, liá»n Ä‘i tá»›i mở cá»a rồi kêu nà ng ra.
Äứng bên trong nà ng đã nghe tất cả chuyện của ba ngÆ°á»i đã nói vá»›i nhau khi nãy.
Biết sắp có cÆ°á»ng địch tá»›i, nà ng không còn dám quấy rá»™n nhÆ° ngà y thÆ°á»ng nữa.
Ra tá»›i cá»a, nà ng đã nghiêm sắc mặt khác vá»›i vẻ nhà nhảnh nhÆ° má»i ngà y thÆ°á»ng.
Bá»—ng tiếng hét lại nổi lên lần nữa, lần nà y có vẻ nhÆ° nóng lòng vì chỠđợi quá lâu. Tiếng nà y còn to gấp mấy lần tiếng trÆ°á»›c, là m cho muôn thú bay tung ra bốn phÃa, kêu la náo Ä‘á»™ng cả khu rừng.
Bách Cầm Thần Quân nói to một tiếng:
- Ai?
Tất cả Ä‘á»u phi thân vá» phÃa khu rừng. Khinh công của Äặng Thu Huệ chÆ°a được là bao, nên chẳng mấy chốc nà ng đã bị bá» tuốt ở đằng sau, nên khi nà ng vừa chạy đến nÆ¡i thì đã thấy hai bên giáp mặt nhau rồi.
Bên đối phÆ°Æ¡ng có đến năm ngÆ°á»i.
Truy Vân Thần Khất quay lại khẽ nói với Lý Thanh Hùng.
- Lão gìa bên mặt là Ân Hiệp Qủy, còn lão già bên trái chÃnh là lão Ma đầu số má»™t.
Chà ng “ừ†một tiếng.
Lúc đó bách Cầm thần Quân chấp tay lên nói:
- Các vị đến đây, khiến nÆ¡i nà y được thêm huy hoà ng. Lão phu đã tiếp đãi cháºm trá»… tháºt thất lá»… vô cùng.
Rồi ông quay lại nói với lão già chột mắt:
- Bế sÆ° bá, lâu năm không gặp sÆ° bá vẫn mạnh khá»e mạnh nhÆ° xÆ°a, cháu có lòng mừng cho đấy.
Lão gìa chá»™t mắt phát ra tiếng cÆ°á»i kỳ quái.
Äá»™t nhiên lão thấy có cả thiếu niên mặt và ng ở bên đó nữa, bèn thầm nghÄ© - NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có mặt nÆ¡i đây, váºy đỡ mệt cho lão khá»i phải tốn công Ä‘i tìm.
Lão quay lại nói với Ân Hiệp Qủy:
- Có phải là Thiên Diện Thái Bang nói đến tên tiểu tỠbệnh hoạn nà y không?
- ThÆ°a tiá»n bối, chÃnh là hắn.
Lão cất tiếng cÆ°á»i ha hả, quay lại nói vá»›i Bách Cầm Thần Quân:
- VÄ©nh nhi! Chúng nó là bạn của con sao? Hay là bá»n hắn chỉ đến đánh giùm?
Bách Cầm Thấn Quân đưa tay chỉ lão ăn mà y rồi nói:
- Äây là Truy vân Thần Khất, còn đó là đồ đệ của Không Không Tổ, tên là Lý Thanh Hùng. Äá»u là bạn của cháu, má»›i đến hôm qua, há» không biết có việc hôm nay.
- Äược rồi! NgÆ°Æ¡i lại biết bảo há»™ cho bạn ngÆ°Æ¡i, hôm nay ta quyết định giết sạch không chừa má»™t ngÆ°á»i.
Rồi lão nói tiếp:
- Hôm nay, nếu lão phu không bắt sống được các ngÆ°á»i, thì trên giang hồ từ nay trở Ä‘i sẽ không còn ai thấy được bóng lão phu nữa.
Lý Thanh Hùng cả giáºn, chá»i ra tiếng:
- Thiệt là phách lối!
Rồi chỉ tay và o mặt lão già chột mắt nói:
- Äừng nói lá»›n lối! Ta coi nhà ngÆ°Æ¡i là m sao bắt sống được Lý Thanh Hùng nà y.
- Thằng tiểu tỠbệnh hoạn kia nhà ngươi là ai mà lại dám nói lớn tiếng với lão.
NgÆ°á»i vừa nói chÃnh là lão Äại Cá»u Äầu Xà Ngô VÅ©, trong Trúc Lâm Tam Bang.
Vừa dứt lá»i lão đã bủa tá»›i mặt chà ng má»™t con dao răng cá.
- Ngừng tay Ngô Vũ!
Äá»™c Nhãn Ma thấy thế bèn hét lên, cản lại Cá»u Äầu Xà , nhÆ°ng đã quá trá»… con dao đã đến bên mình của Lý Thanh Hùng. CÅ©ng không ai thấy được bệnh hoạn thÆ° sinh đó là m thế nà o cả thân hình to lá»›n của Ngô VÅ© lại bị má»™t luồng gió liệng ra xa năm, sáu thÆ°á»›c.
Bịch má»™ tiếng lão té ngá»a xuống mặt đất, Ä‘Æ°a cả hai tay, hai chân lên trá»i rồi nằm luôn dÆ°á»›i đất mà rên la.
Äá»™c Nhãn Ma bất giác hô to ba tiếng:
- Phi Thân Thủ!
Ba ngÆ°á»i còn lại, Ä‘á»u hoảng sợ đến hết hồn.
Ngay lúc đó Trức Lâm nhị bang đứng sau Äá»™c Nhãn Ma, chạy nhanh đến đỡ lạo đại lên rồi Ä‘Æ°a và o chá»— cÅ©.
Äá»™c Nhãn Ma nói:
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i là đồ đệ của Không Không Tổ, võ công tuy là đã đạt được đến tuyệt đỉnh, nhÆ°ng muốn đánh vá»›i lão còn khó lắm. ChÆ°a phải là địch thủ của lão đâu.
Ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lão đã cắm đầu khổ tâm luyện được “NgÅ© Äá»™c Âm Chưởng†chẳng lẽ lại phải thua nhà ngÆ°Æ¡i sao?
Nói đến đây, lão cÆ°á»i hì hì tiếp lá»i:
- VÄ©nh nhi! Vì trÆ°á»›c kia lệnh tiên sÆ° và lão phu là hai ngÆ°á»i bạn thâm giao nên hôm nay lão phu định khuyên con và i lá»i:
Hiện nay trong võ lâm bổn bang đã là vạn phái chà tôn rồi, anh hùng trong thiên hạ Ä‘á»u đã đầu nháºp và o bổn bang. Lão phu có ý định cho con là m việc vá»›i bổn bang. à đó đã được Thái Bang Chủ đồng ý rồi. CÅ©ng vì váºy lão má»›i đến đây, chỉ cần con cống hiến Bách Cầm CÆ° nà y để lấy khoảnh đất nà y cùng bổn bang láºp đại nghiệp vá» sau. Có thế thì mối thù giữa con và Hoạt Triệu bổn bang sẻ bá» qua, kể từ nay trở Ä‘i chúng ta cùng nhau hợp tác, mong con suy nghÄ© cho kỹ mà trả lá»i:
Truy Vân Thần Khất nghe váºy chá»i thầm:
- “Cẩu trệ! Té ra các ngÆ°Æ¡i thù hằn chẳng qua là mượn cái tiếng thôi. Dụng ý của bá»n nà y là muốn nuốt Ä‘i Bách Cầm CÆ° để khuyếch trÆ°Æ¡ng thế lá»±c và cÆ¡ nghiệp của Phi Long Bangâ€.
Lão vừa nghe đến đây, bỗng nghe bách Cầm Thần Quân nói:
- à tốt của sÆ° bá con sẽ ghi nhá»› lấy, tất cả những việc tranh già nh vá» danh dá»± con đã xem nhẹ Ä‘i rồi. Hoạt Triệu La muốn báo thù vá» việc giết đồ đệ của nó, thì con xin tiếp lấy váºy.
- Cái gì?
Äá»™c Nhãn Ma hét lá»›n.
Lúc đó lão tam của Trúc Lâm Tam Bang là Hoạt Triệu La, bÆ°á»›c tá»›i chấp tay nói vá»›i Äá»™c Nhãn Ma.
- Lão tiá»n bối cần gì nói nhiá»u vá»›i đồ vô tri đó. Vãn bối sẽ dùng roi Xà mà lấy thủ cấp của nó để báo thù cho đồ đệ.
- Hãy khoan, lão phu không tin nó lại có thể trái với ý tốt của ta.
Rồi lão quay sang nói với Bách Cầm Thần Quân:
- Con sao không biết Ä‘iá»u váºy?
Truy Vân Thần Khất nghe Äá»™c Nhãn Ma nói thế nổi tức hét:
- Việc nà y Bách Cầm Thần Quân đã quyết định rồi, sao ngÆ°Æ¡i lại cứ bắt ép ngÆ°á»i ta là m gì? HÆ¡n nữa....
- Câm miệng! NgÆ°Æ¡i muốn cưỡng lá»i lão phu hôn nay thá»±c không dá»…, tà i năng của ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a đủ can thiệp và o việc nà y.
Äá»™c Nhãn Ma vừa dứt lá»i thì Ân Hiệp Qủy đứng bên lão ká» tai thì thầm má»™t lúc.
Bá»—ng nhiên Äá»™c Nhãn Ma tá» vẻ tức giân, trợn tròn má»™t mắt lên nhìn Truy Vân Thần Khất nói:
- Sá» Tôn Phân Äà Mao Ä‘Ã chủ đả bị ngÆ°Æ¡i đánh tá» thÆ°Æ¡ng phải không? Hôm nay luôn tiện lão phu bắt ngÆ°Æ¡i trả lại mối thù nà y.
Rồi lão quay sang nói với Bách Cầm Thần Quân:
- Äặng VÄ©nh! Lão phu đã nói hết lá»i rồi, nếu ngÆ°Æ¡i không chấp nháºn ý tốt của lão phu thì đừng trách lão phu trở mặt.
Lão liá»n Ä‘Æ°a tay ra dấu cho Hoạt Triệu La xuất thủ.
Hoạt Triệu La hét lên một tiếng, rồi bước tới trước mặt Bách Cầm Thần Quân.
Bách Cầm Thần Quân nhìn kỹ bốn phÃa, chỉ thấy có má»™t mình Hoạt Triệu La ra tay, còn bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng yên má»™t chá»—, lão cÅ©ng không còn do dá»± gì, vá»™i tuốt kiếm ra chống cá»±.
Hoạt Triệu La váºn khà đơn Ä‘iá»n dồn cả ná»™i lá»±c vỠở bà n tay, đánh ra má»™t chiêu “Äá»™c Xà Lá»±c Thá»±c†đánh thẳng tá»›i ngá»±c của Bách Cầm Thần Quân.
Bách Cầm Thần Quân hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i vá» má»™t bên rồi đâm luôn má»™t kiếm tá»›i sÆ°á»n của Hoạt Triệu La.
Chỉ trong chốc lát, hai ngÆ°á»i đả giao qua ba hiệp. Rồi lại tiếp luôn năm hiệp mà thắng bại vẫn chÆ°a phân.
Bách Cầm Thần Quân thầm nói:
- Nếu không trổ “Bách Cầm Kiếm Pháp†mà mình đã sáng tạo ra thì khó hạ nỗi lão.
Quả nhiên, Bách Cầm Thần Quân dùng đến “Bách Cầm Kiếm Pháp†mới qua hai hiệp thì hai bên đã thấy rõ thắng bại.
Nếu cứ thế đánh tiếp thì chỉ thêm và i chiêu nữa thì Hoạt Triệu La ắt phải bá» mạng tại tráºn.
Hoạt Triệu La đánh thẳng và o ngá»±c Bách Cầm Thần Quân má»™t roi, Bách Cầm Thần Quân không né tránh, Ä‘Æ°a kiếm ra đỡ lấy ngá»n roi. Lão đã váºn hết mÆ°á»i phần sức lá»±c. Ngá»n roi Xà Cốt vừa chạm và o kiếm kêu “ bá»±c †má»™t tiếng rồi mÅ©i roi đâm sâu xuống đất gần má»™t thÆ°á»›c. Bách Cầm Thần Quân thừa thế phóng ngá»n kiếm và o cuống há»ng đối phÆ°Æ¡ng.
Hoạt Triệu La hét lên má»™t tiếng. MÅ©i kiếm xanh lè của Bách Cầm Thần Quân đã chạm tá»›i cuống há»ng của lão rồi. Thân pháp của Bách Cầm Thần Quân tháºt quá lẹ là ng, lão không còn cách nà o né tránh, Ä‘Ã nh nhắm mắt mà chá» chết.
Äá»™t nhiên, má»™t tiếng hét lá»›n vang dá»™i, má»™t lão đạo sÄ© đứng gần đó phóng mình nhanh nhÆ° chá»›p tuốt kiếm gạt lấy kiếm của Bách Cầm Thần Quân.
“Boongâ€! Cây kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân bị gạt méo qua má»™tbên, nhÆ°ng mÅ©i kiếm rạch và o ngÆ°á»i Hoạt Triệu La má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i từ ngá»±c xuống tá»›i đùi sâu chừng ba tấc.
Hoạt Triệu La rống lên má»™t tiếng thảm thiết, hai tay ôm lấy vết thÆ°Æ¡ng để cháºn Ä‘Æ°á»ng máu.
Hai ngÆ°á»i còn lại của Tam Bang cÅ©ng bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c mặt Bách Cầm Thần Quân nói:
- Nà y lão già há» Äặng! Sao lòng của ngÆ°Æ¡i lại ác Ä‘á»™c đến thế? Việc nà y nếu chúng ta còn sống quyết không tha cho ngÆ°Æ¡i.
Bách Cầm Thần Quân lạnh nhạt nói:
- Việc báo thù có thể có nhân nhượng. Äã đấu vá»›i nhau, đổ máu là việc phải có, chỉ đáng trách là lệnh đệ võ nghệ chẳng bằng ai.
Nghe đến đây lão Phán Quan rống to lên một tiếng, rồi đôi tay vươn lên, điểm đôi bút “Phán Quan†đến Bách Cầm Thần Quân.
Bút nà y phát ra một sức gió mạnh vô cùng.
Bách Cầm Thần Quân vội nhảy mình lên tránh sức gió, rồi thừa thế ở trên không chém mạnh một luồng kiếm xuống đầu Sinh TỠPhán Quan.
Sinh Tá» Phán Quan vá»™i trÆ°á»n mình dà i ra gần sát đất rồi bắn lẹ đôi bút tá»›i. Bách Cầm Thần Quân còn lÆ¡ lá»ng trên không sức kiếm bị giảm Ä‘i. Hai bút khà chạm nhau.
Kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân bị chấn Ä‘á»™ng muốn rá»i khá»i tay. Thân lão liá»n rÆ¡i xuống đất, chệnh choạng và i giây rồi lui ra ba bÆ°á»›c.
Sinh TỠPhán Quan thấy thế, đưa tay lên múa cả vạn đảo ảnh bút mà nhảy tới gần Bách Cầm Thần Quân.
Truy Vân Thần Khất thấy thế vội bước tới đứng cạnh Bách Cầm Thần Quân để chỠnếu như Bách Cầm Thần Quân có bị rủi ro gì thì lão sẻ ra tay giúp đỡ.
Lúc nà y Äặng Thu Huệ cÅ©ng nắm sẵn nÆ¡i tay má»™t cặp Ä‘inh chỠđợi.
Chỉ có Lý Thanh Hùng là khách lạ, chẳng há» cầm đến khà giá»›i và cÅ©ng không để tâm đến tráºn chiến, chỉ nhìn chằm chặp và o Ân Hiệp Qủy và Äá»™c Nhãn Ma xem há» có cá» chỉ gì không?.
Bách Cầm Thần Quân và Sinh TỠPhán Quan đánh nhau mỗi lúc một hăng.
Äó là má»™t tráºn đấu mà thÆ°á»ng khi khó có dịp mà ngó thấy được.
Äá»™t nhiên Sinh Tá» Phán Quan rống lên má»™t tiếng, đôi bút trong tay lão công tá»›i lẹ nhÆ° chá»›p, chỉ trong chá»›p mắt lão đã công ra đến mÆ°á»i chiêu liá»n, khiến Bách Cầm Thần Quân phải kinh sợ lui liá»n ra sau mấy bÆ°á»›c.
Bách Cầm Thần Quân thừa cÆ¡ váºn hết ná»™i công mấy mÆ°Æ¡i năm táºp luyện và o toà n thân, rồi dồn cả và o mÅ©i kiếm liá»u mình xông tá»›i đánh liên miên. Kiếm lão phát ra muôn ngà n Ä‘iểm sáng nhÆ° mÆ°a sa bão táp.
Sinh TỠPhán Quan sững sốt một hồi rồi cũng múa lên một mà n bút địch lại.
Nhưng đã muộn, cây kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân đã đâm sâu và o ngực lão.
Lão đã hết phương né tránh.
Biết đã sắp chết đến nÆ¡i, nhÆ°ng lão cÅ©ng không buông tha địch thủ, dùng đôi bút phóng lẹ vá» phÃa Bách Cầm Thần Quân, nhắm cánh tay trái của Bách Cầm Thần Quân mà đâm tá»›i.
Bách Cầm Thần Quân thấy thế định rút kiếm vỠđỡ bút, nhÆ°ng không còn kịp nữa mà né tránh cÅ©ng không xong. Lão hét lên má»™t tiếng “chết†rồi lão liá»n nhắm mắt lại.
Bỗng từ xa một tiếng hét phát lên, một luồng gió từ ngoà i tống tới, tiếng la còn chưa dứt, thì Truy Vân Thần Khất đã rơi xuống.
Bách Cầm Thần Quân chẳng biết gì, chỉ thấy toà n thân mình bị má»™t luồng gió mạnh đẩy ra chừng năm bÆ°á»›c, cán bút của Sinh Tá» Phán Quan bắn xéo qua ngÆ°á»i lão.
Sinh TỠPhán Quan tự tin mình xẽ thắng do chiêu sát thủ đó, không ngỠlại bị Truy Vân Thần Khất quấy rộn, thân lão cũng bị luồng gió kia tống ra bốn năm thước, nhà o lộn mấy vòng mới đứng vững được.
Sinh Tá» Phán Quan ngẩn đầu lên má»›i hay đó là Truy Vân Thần Khất, liá»n ná»™ khà xung thiên quát lá»›n:
- Äồ ăn mà y ngÆ°Æ¡i lại dám đánh lén ta!
Dứt lá»i lão liá»n Ä‘iểm cây bút còn lại và o “Khúc Trì huyệt†của lão ăn mà y.
Truy Vân Thần Khất cÅ©ng hoảng sợ, lão phải nghiêng ngÆ°á»i sát đất má»›i tránh khá»i cái đâm ấy.
Sinh Tá» Phán Quan múa cây bút là m phát ra tiếng gió vù vù. Binh khà của lão lúc nà y có thể dà i, có thể ngắn nên thế bút của lão tháºt lợi hải vô cùng.
Huyết kiếm của Bách Cầm Thần Quân cả cán lẫn lưỡi chỉ dà i Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c mà đấu vá»›i cây bút nà y lão bị thiệt khá nhiá»u.
Sinh Tá» Phán Quan vì có mối thù vá»›i Bách Cầm Thần Quân, nên lão không có để ý đến chuyện chung quanh. Lão quyết hạ chết Bách Cầm Thần Quân ở tráºn đấu nà y.
Mặc cho Truy Vân Thần Khất can thiệp, Sinh TỠPhán Quan vẫn nhà o tới bủa và o mặt Bách Cầm Thần Quân.
Hai ngÆ°á»i đấu thêm được ba hiệp nữa, Bách Cầm Thần Quân thấy bại đã vá» mình. Lão phải nghÄ© đến Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m nÆ°á»›c cuối, để đánh liá»u má»™t mất má»™t còn vá»›i Sinh Tá» Phán Quan.
Bá»—ng từ trên không có tiếng quát của ngÆ°á»i con gái, rồi má»™t bóng ngÆ°á»i mặc toà n đồ xanh nhảy và o vòng chiến.
Sinh Tá» Phán Quan Giáºt mình lui lại mấy bÆ°á»›c. Bóng ngÆ°á»i vừa nhảy và o vòng chiến đã phóng má»™t lượt hai Ä‘inh và o mặt Sinh Tá» Phán Quan.
Bóng ngÆ°á»i đó chÃnh là Äặng Thu Huệ con gái của Bách Cầm Thần Quân Äứng bên ngoà i vòng chiến, nà ng theo dõi tráºn đấu của cha nà ng. Lúc nãy thấy cha nà ng bị nguy, vì ngá»n bút của Sinh Tá» Phán Quan phóng và o vai của cha, nà ng đã định phóng Ä‘inh lên, nhÆ°ng Truy Vân Thần Khất đã kịp cứu nguy cho cha nà ng.
Bây giỠnà ng lại thấy cha lâm và o vòng nguy hiểm, nà ng chẳng nghĩ ngợi gì, vội phóng lẹ đôi đinh và o mặt Sinh TỠPhán Quan, rồi rút vội cây kẹp tóc dà i chừng một thước mà nhảy và o vòng chiến.
Thấy con gái mình đã nhảy và o vòng chiến và tráºn thế cÅ©ng đã biến đổi Ä‘i, lão thừa cÆ¡ há»™i nà y, váºn khà lên, rồi rút kiếm vá». Kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân múa lên muôn ngà n Ä‘iểm kiếm tinh. Hai cha con hợp lá»±c mà tấn công địch thủ.
Thấy thế Sinh Tá» Phán Quan biến sắc, tay chân lão cứng Ä‘Æ¡, lão không còn lanh lẹ được nhÆ° trÆ°á»›c được nữa. Kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân thì công xa mà kẹp tóc của Äặng Thu Huệ lại công gần. Cả hai khà giá»›i Ä‘á»u được xá» dụng nhÆ° những Ä‘Æ°á»ng tuyệt kỹ là m cho Sinh Tá» Phán Quan tối cả hai mắt, chẳng biết né đỡ bên nà o.
Bách Cầm Thần Quân diá»…n ra “Bách Cầm Kiếm Pháp†Huyết Kiếm phát ra luồng gió lạnh đến thấu xÆ°Æ¡ng. Thân hình má»m mại của Äặng Thu Huệ bay lượn nhÆ° chim én, tấn công tá»›i tấp, lúc bên nà y lúc bên kia.
Äể đối lại vá»›i hai cha con của Bách Cầm Thần Quân, Ân Hiệp Qủy liá»n nhảy và o dùng chưởng “Liên SÆ¡ Thúyâ€. Chưởng nà y phát ra má»™t thứ tiếng ban đầu thì ngắn, sau dà i dần, tiếng đó cà ng lúc cà ng thấy ghê hồn hÆ¡n là m cho ngÆ°á»i nghe phải rợn tóc gáy.
Äặng Thu Huệ ná»™i công đã đến mức tuyệt cao mà nghe tiếng đó cÅ©ng phải run ngÆ°á»i bối rối.
Ben kia Truy Vân Thần Khất cháºn đánh Sinh Tá» Phán Quan rất là mảnh liệt. Lão má»›i ra tay liá»n dùng tá»›i tuyệt chiêu “Truy Vân Thủâ€.
Cây bút của Sinh Tá» Phán Quan cÅ©ng chẳng thua gì. Lão múa lên má»™t bá»™ pháp, hai ngÆ°á»i đấu vá»›i nhau đến kinh thiên Ä‘á»™ng địa. Võ công của Truy Vân Thần Khất hÆ¡n xa võ công của Sinh Tá» Phán Quan. Chỉ thấy chiêu diá»…n ra trong chá»›p mắt mà đã đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng địch thủ.
Thế là trong tam thủ của Phi Long Bang đả phải hai ngÆ°á»i trá»ng thÆ°Æ¡ng không còn ra tay được nữa. Chỉ còn Äá»™c Nhãn Ma đứng ngó vá»›i vẻ mặt u buồn, và lo lắng cho tráºn đấu.
Bên Bách Cầm Thần Quân cũng chỉ còn có một mình Lý Thanh Hùng là được thảnh thơi mà thôi. Từ trước đên giỠchà ng chỉ đứng im để coi chừng, vì chà ng biết trước thế nà o Truy Vân Thần Khất cũng hạ được Sinh TỠPhán Quan việc nà y không có gì đáng lo, chỉ đáng lo cha con Bách Cầm Thần Quân mà thôi.
Là má»™t trong Thiên SÆ¡n Thất Qủy tuổi đã gần thất tuần, công lá»±c của lão đâu phải là tầm thÆ°á»ng. Tuy là ngÆ°á»i yếu nhất trong Thất Quá»·, nhÆ°ng nếu đánh tay đôi vá»›i Truy Vân Thần Khất hay Bách Cầm Thần Quân thì hai ngÆ°á»i nà y đâu phải là đối thủ của lão.
Bây giá» má»™t Ân Hiệp Qủy má»™t mình đánh vá»›i hai ngÆ°á»i. Tuy bị cha con Bách Cầm Thần Quân đánh đến tay chân luống cuống, nhÆ°ng kéo dà i thá»i gian tranh đấu thì thế nà o cha con của Bách Cầm Thần Quân cÅ©ng phải bị bá» mạng.
Lý Thanh Hùng nháºn thấy thế nên có vẻ lo sợ, chà ng xem chừng từng bÆ°á»›c Ä‘i cả hai bên.
Lý Thanh Hùng định giúp tay vá»›i Truy Vân Thần Khất để mau hạ Sinh Tá» Phan Quan, để Truy Vân Thần Khất trở vá» giúp cho Bách Cầm Thần Quân hạ Ân Hiệp Qủy, còn chà ng đứng canh chừng lão Äá»™c Nhãn Ma.
Tuy nghÄ© thế nhÆ°ng chà ng lại không ra tay. Vì chà ng biết ngÆ°á»i nhÆ° Truy Vân Thần Khất không bao giá» muốn có kẻ khác xen và o chuyện của mình.
Vá»›i tình thế nhÆ° váºy, Lý Thanh Hùng cÅ©ng không biết là m gì hÆ¡n, ngoà i việc đứng trÆ¡ trÆ¡ má»™t chá»—.
Äá»™c Nhãn Ma Nhìn và o tráºn đấu rồi nhìn vá» phÃa Lý Thanh Hùng.
Tráºn chiến cả thẩy năm ngÆ°á»i, chia ra hai cặp, giá» nà y đã tranh đấu đến hồi quyết liệt, thắng bại đã rõ, nếu ngÆ°á»i nà o có võ công cao siêu nhìn và o thì đã có thể quyết Ä‘oán được bên nà o thắng, bên nà o bại rồi.
Cặp của Truy Vân Thần Khất và Sinh TỠPhán Quan bại đã vỠSinh TỠPhán Quan. Nếu không có bút PHán Quan thì Truy Vân Thần Khất đã hã lão từ lâu rồi.
Truy Vân Thần Khất diá»…n ra tuyệ há»c “Truy Vân Thủ†là m cho bút Phán Quan cÅ©ng gần nhÆ° vô dụng, không là m sao gây thiệt hại gì cho lão cả.
|
16-07-2008, 07:18 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 10
BÃch Cầm Kiếm Pháp
Cây bút của Sinh Tá» Phán Quan tuy cÅ©ng có nhiá»u chiêu Ä‘á»™c đáo, nhÆ°ng vì đã mất má»™t cây, nên chưởng lá»±c cÅ©ng đã giảm bá»›t đôi phần. HÆ¡n nữa lại gặp phải võ lâm cao thủ nhÆ° Truy Vân Thần Khất có chiêu thức kỳ diệu, thì là m sao chịu nổi?
Lý Thanh Hùng thấy Truy Vân Thần Khất hạ được Sinh Tá» Phán Quan, chà ng vui mừng vô cùng, vì có thế chà ng má»›i khá»i ra tay mà để canh chừng lão Äá»™c Nhãn Ma, chà ng Ä‘Æ°a mắt ngó vá» phÃa cha con của Bách Cầm Thần Quân, bất giác chà ng thầm than:
“Nguy mất!.... “ Lúc nà y Bách Cầm Thần Quân đã mệt lả cả ngÆ°á»i, mồ hôi lão Ä‘á»— lấm tấm trên trán, Æ°á»›t cả lÆ°ng, cây kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân không còn lanh lẹ nhÆ° lúc ban đầu nữa. Má»—i khi ông vung kiếm đánh ra thì trông ngÆ°á»i ông rất là mệt nhá»c.
Còn Äặng Thu Huệ thì vẫn lanh lẹ nhÆ° thÆ°á»ng, chÆ°a có vẻ gì là mệt cả, nhÆ°ng sá»± phối hợp của cha con nà ng đã không còn mạch lạc nữa!
Trái lại vá»›i Bách Cầm Thần Quân, Ân Hiệp Qủy nhÆ° cà ng đánh cà ng hăng, Liểu Sở Thủy của lảo múa ra, tiếng gió rÃt lên vèo vèo. ChÃnh tiếng gió của Liểu Sở Thủy đả là m cho Ân Hiệp Qủy hăng say trong tráºn chiến.
Ân Hiệp Qủy tấn công Bách Cầm Thần Quân luôn ba chiêu má»™t lúc rồi trở qua công Äặng Thu Huệ, lối đánh nà y là m cho cha con Bách Cầm Thần Quân tay chân cuống quÃt.
Lý Thanh Hùng thấy tình thế lúc nà y chà ng lo lắng vô cùng.
Truy Vân Thần Khất tấn công Sinh Tá» Phán Quan tá»›i tấp, thừa cÆ¡ há»™i đó lão Ä‘Æ°a mắt ngó vá» phÃa cha con Bách Cầm Thần Quân.
Äá»™t nhiên Truy Vân Thần Khất đổi lại thế công, lão dùng tay phóng ra “Huyá»n Thiên Khà Công†kèm theo má»™t luồng gió mạnh cuốn à o tá»›i Sinh Tá» Phán Quan. Vì quá tức mà Truy Vân Thần Khất đã ra tay, sức gió quả tháºt là khiếp ngá»i.
Sinh Tá» Phán Quan đã bị Truy Vân Thần Khất dùng “Huyá»n Thiên Khà Côngâ€, nếu không phải vì bên Bách Cầm Thần Quân bị nguy hiểm nhÆ° váºy, Truy Vân Thần Khất chỉ cần dùng “Truy Vân Thủ†thì cÅ©ng đủ hạ Sinh Tá» Phán Quan rồi cần gì dùng đến “Huyệt Thiên Khà Côngâ€.
Sinh Tá» Phán Quan thấy Truy Vân Thần Khất dùng đến “Huyá»n Thiên Khà Công†lão rất lo ngại cho số pháºn của mình. Lão vá»™i Ä‘Æ°a tay trái lên gây ra má»™t lá»›p mà n bút.
Còn tay phải thì lão váºn lá»±c tống ra má»™t chởng để cháºn lại thế công của Truy Vân Thần Khất!
Äá»™t nhiên...
“Äùng...†Hai luồng khà chạm nhau “Huyá»n Thiên Khà Công†của Truy Vân Thần Khất tống mạnh tá»›i.
Sinh Tá» Phán Quan chỉ còn cảm thấy má»™t luồng sức mạnh gần ngà n cân, tống thẳng và o ngá»±c lão. Sinh Tá» Phán Quan không còn cách nà o tránh khá»i, lão bị sức chưởng đó tống ra xa ba trượng, té nhà o xuống đất, máu trà o ra lai láng, thân hình lão má»m nhÆ° cá»ng bún, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp.
CÅ©ng ngay lúc ấy bên phÃa Bách Cầm Thần Quân lại vang lên má»™t tiếng kêu thảm thiết.
Truy Vân Thần Khất vá»™i quay đầu ngó lại, bất giác lão la lên má»™t tiếng hoảng hốt, rồi nhảy lẹ vá» phÃa Bách Cầm Thần Quân.
Lý Thanh Hùng còn lẹ hơn Truy Vân Thần Khất, tiếng kêu thảm kia cha dứt thì chà ng đã nhảy tới trước mặt Ân Hiệp Qủy.
Bách Cầm Thần Quân bấy giỠđả nằm trên vũng máu. Nơi bụng lão nứt ra một lỗ to bằng khủy tay, máu chảy đầy cả mình, coi bộ không còn phương pháp cứu chữa nữa.
Äặng Thu Huệ cÅ©ng quăng Ä‘i cây kẹp tóc, nà ng tá»›i qùy xuống, ôm lấy thân thể của cha nà ng khóc rất thảm thiết.
Ân Hiệp Qủy cầm lấy Sở Thùy còn dÃnh máu tÆ¡i, miệng cÆ°á»i lạnh nhạt ra vẻ rất là đắc ý.
Lý Thanh Hùng thấy váºy tức giáºn vô cùng, chà ng lấy hÆ¡i váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c rồi nói:
- Lão qủy kia, bây giỠđến lượt của ngươi nộp mạng.
Vừa dứt lá»i Lý Thanh Hùng đẩy mạnh đôi chưởng ra, vang lên mấy tiếng “rẹt rẹt†sức gió mạnh vô cùng, đánh tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c của Ân Hiệp Qủy.
Ân Hiệp Qủy coi thế chưởng đó không ra gì, nên lão không thèm né tránh, lão còn đưa lên một chưởng đỡ lấy chưởng lực của Lý Thanh Hùng. Thân hình lão chẳng lùi lại mà còn bước tới một bước.
Äá»™c Nhãn Ma đứng má»™t bên, thấy Ân Hiệp Qủy quá khinh địch nhÆ° váºy nên vá»™i la lên má»™t tiếng:
- Coi chừng!
Tiá»ng “chừng†của Ịộc Nhãn Ma còn chÆ°a dứt, thì hai luồng chưởng đã chạm nhau trên không và phát ra má»™t tiếng nổ đến Ä‘iếc cả tai của má»i ngÆ°á»i.
Thân hình to lá»›n của Ân Hiệp Qủy nặng đến trăm cân, mà phải bay ra xa cả trượng “bịch†cả thân hình của Ân Hiệp Qủy Ä‘áºp và o má»™t tảng đá lá»›n ở phÃa sau, chiếc sá» của Ân Hiệp Qủy bể ra là m bốn mảnh, óc văng tứ tung, trông tháºt là gá»›m ghiếc.
Truy Vân Thần Khất thấy cái chết của Ân Hiệp Qủy, lão vui sướng la to lên mấy tiếng.
- A di Ä‘Ã pháºt! Tháºt là đáng Ä‘á»i, đáng Ä‘á»i lắm...
Äá»™c Nhãn Ma thấy má»™t tên thÆ° sinh bệnh hoạn, sức trói gà không chặt, thế mà chỉ Ä‘Æ°a ra má»™t chưởng đã giết được má»™t ngÆ°á»i trong “Thất Quỷ†của “Thiên SÆ¡nâ€.
Bất giác Äá»™c Nhãn Ma giáºt mình, lão quay đầu lại nhìn đồng bá»n, có năm ngÆ°á»i đã bị chết hết hai, còn hai bị thÆ°Æ¡ng nằm đó. Tuy bên Bách Cầm Thần Quân cÅ©ng chết mất má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng phe bại vẫn là phe của lão.
Äá»™c Nhãn Ma không còn mặt mÅ©i nà o đứng đây nữa. Mặt lão buồn hiu hất hà m nói vá»›i Truy Vân Thần Khất:
- Cuá»™c chiến hôm nay tạm chấm dứt nÆ¡i đây, hai ngÆ°á»i chết nà y ngà y sau sẽ có kẻ báo thù cho há», hôm nay lão phu tha mạng cho các ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng hai thi thể nà y, các ngÆ°Æ¡i phải chôn cất cho tá» tế.
Dứt lá»i Äá»™c Nhãn Ma liá»n quay lại dẫn hai ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng ra Ä‘i, không nói thêm lá»i nà o.
Truy Vân Thần Khất lạnh lùng nói:
- Lão ma không biết xấu hổ mà còn nói nhiá»u, ngà y nà o còn lão ăn mà y nà y, ta còn báo thù ngà y đó.
Những lá»i ấy Truy Vân Thần Khất nói rất to. Äá»™c Nhãn Ma nghe rõ cả, nhÆ°ng lão là m ra vẻ không nghe, im lìm bÆ°á»›c Ä‘i, không quay đầu lại.
Hà nh đông nà y của Äá»™c Nhãn Ma không phải vì võ công của lão thua kém Truy Vân Thần Khất hay là chà ng thÆ° sinh yếu Ä‘uối. Chỉ vì lão Ä‘ang có má»™t âm mÆ°u ác Ä‘á»™c hÆ¡n. Lão cần vá» Phi Long Bang gấp để gặp Thiên Diện Nhân Ma, sắp đặt lại chÆ°Æ¡ng trình bà o thù cần thiết.
Lão Ä‘ang nghÄ© đến việc thu phục các phái trong võ lâm để đầu nháºp và o Phi Long Bang.
Lúc nà y Äặng Thu Huệ đã tỉnh dáºy. Nà ng nhìn chầm cháºp và o thi thể của cha nà ng. Äặng Thu Huệ thấy sắc mặt cha nà ng không có vẻ Ä‘au khổ gì cả, nà ng Ä‘oán biết cha nà ng cÅ©ng vui vẻ chấp nháºn cái chết, vì trÆ°á»›c khi chết lão được nghe tiếng kêu thảm thiết của địch thủ. Bách Cầm Thầm Quân đã nhìn thấy ngÆ°á»i trả thù cho mình trÆ°á»›c khi chết. Lão định ôm choà ng lấy ngÆ°á»i thiếu niên để cám Æ¡n hay nói má»™t lá»i gì, nhÆ°ng sức lão đã yếu, lão chỉ nhổm dáºy Ä‘Æ¡á»±c má»™t tà rồi lại phảI ngã ngà o xuống trở lại, lảo hối háºn vì trÆ°á»›c kia đã có má»™t và i hà nh Ä‘á»™ng và ý nghÄ© không hay vá» thiếu niên nà y.
Bây giá» trên mảnh đất trống, ngoà i khu rừng Bách Cầm CÆ° còn có ba xác chết nằm dà i trên thảm cá», còn ba kẻ sống, má»™t già , má»™t trẻ và má»™t cô gái đứng im lìm nhìn sững bãi chiến, không ai nói vá»›i ai lá»i nà o, vẻ mặt há» u buồn, thỉnh thoảng hiện lên má»™t và i Ä‘iểm hà i lòng.
Truy Vân Thần Khất Ä‘iá»u khiển bá»n gia Ä‘inh lo an táng thi hà i của Bách Cầm Thầm Quân. Luôn tiện lão sai hai ngÆ°á»i chôn luôn hai xác của Sinh Tá» Phán Quan và Ân Hiệp Qủy.
Thấy Äặng Thu Huệ Ä‘au khổ lo buồn, Truy Vân Thần Khất quay lại an ủi nà ng và i câu:
- Lịnh tôn đã chết, cháu cÅ©ng chá»› buồn nhiá»u, chỉ thêm vô Ãch, lão ăn mà y ta sẽ cùng tiểu đệ Lý Thanh Hùng ở lại và i ngà y sau khi chôn cất xong cha cháu. Lão cÅ©ng sẽ thu xếp việc nhà đưa cháu cùng Ä‘i theo nhÆ° lá»i đã hứa vá»›i cha cháu ban sáng.
Ngừng giây lát rồi lão nói tiếp:
- NgÆ°á»i chết rồi không sống lại được, cháu chá»› có lo buồn, cháu cần phải cố gắng luyện táºp lại võ công của ba cháu đã truyá»n lại. Việc báo thù là vấn Ä‘á» cần nhất.
Song Huyết Kiếm nà y là báu váºt gia truyá»n của nhà há» Äặng, cháu phải cất cho kỹ, sau nà y nhá» và o nó để giết kẻ địch. Trách nhiệm của cháu tháºt là to lá»›n. Lão ăn mà y nà y muốn lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y dạy cho cháu “Huyá»n Thiên Khà Côngâ€. Lão sẽ mượn đỡ qúy cÆ° là m nÆ¡i táºp luyện. Cháu phải cố gắng thu tháºp và i món tuyệt nghệ của ta và của Hùng đệ má»›i có thể há»™ thân trong lúc nà y.
Äặng Thu Huệ nghe Truy Vân Thần Khất nói hai ngÆ°á»i sẽ ở lại, và nà ng còn được Lý Thanh Hùng dạy võ cho, nà ng rất là vui mừng, nà ng quên Ä‘i tất cả buồn phiá»n vá» cái chết của cha nà ng. Nà ng nói:
- Tháºt thế sao? Thúc thúc!
Rồi nà ng quay mặt vá» phÃa Lý Thanh Hùng nói tiếp:
- Hùng ca, anh tháºt dạy cho em phải không? Em mừng quá anh à !
Việc dạy võ cho Äặng Thu Huệ, chỉ là ý kiến của Truy Vân Thần Khất.
Chà ng trẻ tuổi nhÆ° thế nà y là m sao dám thâu đồ đệ. NhÆ°ng trÆ°á»›c sá»± mừng rỡ của Äặng Thu Huệ chà ng tháºt không biết nói thế nà o, vì chà ng không muốn là m cho nà ng thất vá»ng trong lúc nà y.
Lý Thanh Hùng vui vẻ đáp:
- Huynh chỉ há»c được chừng đó, là m sao dạy cho muá»™i được. Tốt nhất muá»™i nên xin Triệu lão ca dạy cho và i Ä‘Æ°á»ng “Truy Vân Thủ†của ngÆ°á»i còn hÆ¡n.
- “Truy Vân Thủ†muá»™i cÅ©ng há»c, mà huynh cÅ©ng phải dạy cho muá»™i nữa, nếu không muá»™i không chịu đâu!
Truy Vân Thần Khất thấy váºy lão cÆ°á»i ha hả:
- Tháºt cái con nhá» nà y khó tÃnh, xin là m đồ đệ mà không chịu bái lạy sÆ° , còn ra tuồng nhá»ng nhẽo mà bắt buá»™c ngÆ°á»i ta má»›i lạ chứ!
Rồi lão quay sang nói với Lý Thanh Hùng:
- Còn cái ông “ân sư†nà y nữa. Cứ đẩy tá»›i đẩy lui mà từ chối hoà i. Có nháºn dạy cho ngÆ°á»i ta hay không thì nói toạc ra Ä‘i. Cần gì phải từ chối khéo nhÆ° váºy?
Truy Vân Thần Khất tưởng rằng Lý Thanh Hùng chỉ khiêm nhÆ°á»ng thế thôi, trÆ°á»›c sau gì chà ng cÅ©ng nháºn dạy Äặng Thu Huệ. NgỠđâu Lý Thanh Hùng đã nhất định không nháºn dạy cho Äặng Thu Huệ.
Lão há»n dá»—i nói vá»›i Lý Thanh Hùng:
- Hùng đệ, nếu đệ không nhân dạy cho nà ng thì lão ăn mà y nà y Ä‘i ngay. Äệ có nháºn dạy cho nà ng không thì cứ lên tiếng ?
Biết có từ chối cÅ©ng không được, Lý Thanh Hùng Ä‘Ã nh phải gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ xin nháºn lá»i, còn lão ca cÅ©ng không được từ chối “Truy Vân Thủ†đấy!
Tiểu đệ cũng muốn nhỠlão ca chỉ lại cho và i thủ nữa đấy!
Dứt lá»i Lý Thanh Hùng quay đầu lại nói vá»›i Äặng Thu Huệ:
- Huệ muá»™i! Tháºt tình mà nói, võ công của huynh chÆ°a có là bao, tuổi tác của đôI ta chỉ hÆ¡n kém nhau có hai tuổi. Huynh đâu có dám là m sÆ° phụ của muá»™i. Thôi từ mai trở Ä‘i, chúng ta cùng nhau nghiên cứu là được rồi, cần gì phải lá»… nghi xin là m đệ tá».
Äặng Thu Huệ nghe thế vui mừng vô cùng. Nà ng nắm lấy tay của Truy Vân Thần Khất và Lý Thanh Hùng kéo mạnh mà nói:
- Truy bá bá và Hùng ca tháºt là vá»›i tiểu nữ, gÃa nhÆ° còn...
Không biết vì quá mừng, hay vì nghĩ đến cha nà ng, nên nà ng không nói hết câu....
nghẹn trà o nước mắt.
Truy Vân Thần Khất thấy thế nên nói:
- Coi kìa chuyện gì mà khóc! Thôi chúng ta Ä‘i coi thá» bá»n gia Ä‘inh là m tá»›i đâu rồi.
Äám tang trong nhà há» Äặng đặt dÆ°á»›i quyá»n Truy Vân Thần Khất chỉ huy, nên đã được lo chu đáo. Äâu đấy xong xuôi trong vòng má»™t ngà y mà thôi.
Lo đám tang xong, Truy Vân Thần Khất giao cho Lý Thanh Hùng má»™t và i việc, rồi mượn má»™t gian phòng yên tÄ©nh, đóng cá»a sổ lại để là m nÆ¡i dạy võ cho Äặng Thu Huệ.
Muốn há»c hết Truy Vân Thủ phải tốn Ãt nhất bốn năm tháng má»›i xong, đó chỉ là nói đến những ngÆ°á»i sáng suốt, hiếu há»c. Còn ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng phảI tốn mất và I ba năm hoặc cả Ä‘á»i mà cÅ©ng không thụ huấn hết.
Gian phòng đóng cá»a cả ngà y lẫn đêm, chỉ trừ đến giỠăn Truy Vân Thần Khất má»›i cho ngÆ°á»i đến gá»i, còn ngoà i ra không cho ai lui tá»›i. Lão rất sợ đến tai mắt của bá»n quần ma Phi Long Bang.
Äã mấy ngà y qua Lý Thanh Hùng không thấy được hình bóng của Äặng Thu Huệ, chà ng cảm thấy hiu quạnh vô cùng, cả ngà y hết đứng lại ngồi.
Qua ngà y thứ năm vì quá buồn nên vừa ngủ dáºy Lý Thanh Hùng đã chạy ra vÆ°á»n, dượt lại mÆ°á»i bốn Ä‘Æ°á»ng “Không Không Chưởng†rồi dùng má»™t cây trúc là m kiếm, chà ng múa lên mÆ°á»i sáu chiêu “Không Không Kiếm Phápâ€.
Thình lình có tiếng cÆ°á»i gần đó:
- Kiếm pháp tháºt hay tuyệt.
Chà ng vội ngừng tay, quay đầu lại. Bỗng dưng sự vui mừng hiện rõ trên nét mặt chà ng. Chà ng vội nói:
- Huệ muội! Huynh...
Lý Thanh Hùng định nói “Huynh nhớ muội muốn chết“! Nhưng chà ng không có can đảm nói rõ ý nghĩ của mình trước mặt nà ng.
Tuy Äặng Thu Huệ tuổi còn nhá», nhng nà ng cÅ©ng biết được chút Ãt tâm lý Ä‘Ã n ông.
Nà ng hiểu Lý Thanh Hùng định nói gì, nên nà ng mắc cỡ, mặt nà ng đỠbừng rồi cúi gằm xuống đất.
Lý Thanh Hùng thấy váºy quýnh cả ngá»i:
- Huệ muội! Muội khoẻ không?
Äặng Thu Huệ tá» vẻ ngạc nhiên mà há»i lại:
- Muá»™i đâu có bệnh gì đâu sao anh há»i khoẻ vá»›i không? Ai nói vá»›i huynh là muá»™i bệnh?
- Không ai nói vá»›i huynh cả. Huynh chỉ Ä‘oán váºy thôi.
Äặng Thu Huệ là m ra vẻ trẻ con, cÆ°á»i nói:
- Huynh cứ nghĩ chuyện bất lợi cho muội mà thôi.
- Không phảI thế! Vì huynh thấy cả mấy ngà y nay muá»™i không ra ngoà i nên Ä‘oán nhÆ° váºy thôi.
- Muội đâu có bệnh hoạn gì đâu? Chỉ vì không muốn gặp huynh nên không ra đó thôi.
- Tại sao thế Huệ muội! Huynh có việc gì?
- Coi bá»™ tÆ°á»›ng của huynh nóng nảy tháºt là vui. Nói cho huynh biết, không có tại sao cả, chỉ vì không muốn ra thôi.
Lý Thanh Hùng thấy nà ng cÆ°á»i chúm chÃm, nên chà ng hÆ¡i yên tâm há»i:
- Sao hôm nay muội lại ra?
- Muá»™i thÃch ra thì ra! Huynh muốn cấm muá»™i sao?
Lý Thanh Hùng lắc đầu ra vẻ không tin, chà ng nghĩ mình đừng nói gì cả là hay hơn, nói ra gì cũng sai cả, chỉ có nà ng mới đúng thôi.
Lý Thanh Hùng nói:
- Huệ muội! Huynh định ngà y mai đi đấy!
Äặng Thu Huệ trợn tròn mắt, nà ng không hiểu gì cả, vá»™i há»i:
- Sao váºy! Muá»™i không chịu đâu!
Lý Thanh Hùng là m ra vẻ cương quyết nói:
- Muội không chịu huynh cũng đi, ở đây buồn quá, muội núp hoà i trong phòng không ra. Còn Truy lão ca cũng ở luôn trong ấy, bỠlại mình huynh ở ngoà i nà y là m sao huynh chịu được.
Tháºt ra Lý Thanh Hùng đâu có định Ä‘i, chà ng nói váºy để Ä‘oán tâm lý xem phản ứng của Äặng Thu Huệ thế nà o mà thôI, quản nhiên nhÆ° ý nghÄ© của Lý Thanh Hùng.
Vừa nghe thấy thế Äặng Thu Huệ tá» vẻ lo lắng và buồn rầu. Nà ng nói:
- Hùng ca! Huynh đừng Ä‘i, bắt đầu từ mai muá»™i sẽ ra ngoà i vá»›i huynh, không ở trong phòng ná»a đâu, huynh dạy võ công cho muá»™i nhé! Dạy hết rồi chúng ta cùng Ä‘i luôn má»™t thể, thế nà o? Huynh đồng ý không?
Thấy vẻ hối hả lo buồn của Äặng Thu Huệ, Lý Thanh Hùng đắc ý, chà ng cÆ°á»i to nói:
- Ha! Ha! Muá»™i bị huynh phỉnh rồi, huynh đâu có ý định đâu, là m sao huynh có thể xa muá»™i được, nhÆ° muá»™i đã xa lánh huynh trong suốt mấy ngà y qua váºy được.
Äặng Thu Huệ má»›i vừa nghe nói mình bị phỉnh, mặt Ä‘á» bừng, vá»™i chắp hai tay lại đánh ra má»™t quyá»n tá»›i Lý Thanh Hùng. Miệng nói:
- Không chịu. Huynh có ý phỉnh muội.
Lý Thanh Hùng dịu giá»ng nói vá»›i nà ng.
- Thôi bây giá» huynh Ä‘Æ°a muá»™i Ä‘i chÆ¡i để bù lại những lá»i nói phỉnh.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a nhau Ä‘i thẳng và o rừng, mãi đến trÆ°a đúng bữa ăn má»›i vá» tá»›i nhà .
Từ đó trở Ä‘i, buổi sáng nà o Äặng Thu Huệ cÅ©ng ra tìm Lý Thanh Hùng mà há»c lấy và i Ä‘Æ°á»ng tuyệt nghệ.
Lý Thanh Hùng tháºt tâm truyá»n đạt không tiếc má»™t Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m.
Việc trÆ°á»›c tiên là Äặng Thu Huệ Ôn luyện cho tháºt thông hết “Bách Cầm Chưởng†trong giai Ä‘oạn đầu Lý Thanh Hùng cÅ©ng phải há»c ở nà ng và i Ä‘Æ°á»ng trong “Bách Cầm Chưởngâ€. Tiếp theo Äặng Thu Huệ Ôn luyện đến “Bách Cầm Kiếm Pháp†là hai môn do cha nà ng sáng tạo ra, Äặng Thu Huệ Ôn luyện tháºt thông thạo hết hai môn nà y rồi Lý Thanh Hùng má»›i chịu dạy những môn khác của chà ng.
Lý Thanh Hùng nghÄ© rằng trÆ°á»›c khi thụ giáo, nà ng phải thông thạo những Ä‘Æ°á»ng của cha nà ng vì đó có thể gá»i là môn gia truyá»n rất quan trá»ng, Äặng Thu Huệ thấy chà ng nghÄ© có lý nên nà ng không má»™t lá»i cãi lại.
Tuy Bách Cầm Thần Quân đã chết, nhÆ°ng tên tuổi của ông sẽ còn lÆ°u truyá»n mãi trong chốn giang hồ, vì con gái ông sẽ kế tiếp sá» dụng những gì ông đã sáng tạo ra trong suốt thá»i gian góp mặt vá»›i giang hồ.
Lý Thanh Hùng đứng bên xem Ịặng Thu Huệ Ôn táºp lại nhừng Ä‘Æ°á»ng kiếm Bách Cầm Thần Quân, thỉnh thoảng chà ng lại góp thêm ý kiến và sá»a đổi đôi chút, rồi thêm và o má»™t hai chiêu mà chà ng tá»± sáng chế từ trong “Bách Cầm Chưởng†và “Bách Cầm Kiếm Pháp†vì thế bá»™ “Bách Cầm Chưởng†sau nà y còn hoà n tất hÆ¡n xa nhiá»u.
Äặng Thu Huệ phần vì trả thù vì cảm kÃch “sÆ° phụ†trẻ tuổi nà y, nên nà ng ra công khổ luyện thêm.
Chỉ trong vòng má»™t tháng nà ng đã thuá»™c lòng tất cả những gì trong “Bách Cầm Chưởng†tháng thứ hai nà ng luyện qua “Bách Cầm Kiếm Phápâ€.
Lý Thanh Hùng thấy kiếm pháp đó tháºt là huyá»n bÃ. Có đôi lúc chà ng cÅ©ng dùng má»™t thanh trúc cùng Äặng Thu Huệ nghiên cứu vá»›i nhau.
Lý Thanh Hùng thầm nghĩ:
“Kỳ lạ tháºt! Theo lý thì kiếm pháp nà y tháºt là huyá»n bÃ, là má»™t bá»™ kiếm pháp Ä‘á»™c thủ, sao Bách Cầm Thần Quân lại không có thể phát ra được uy lá»±c để phải chết vì tay hắc đạo Ân HIệp Qủy. à nghÄ© nà y là m chà ng nghÄ© mãi không ra. Chà ng biết rằng trong đó còn những Ä‘Æ°á»ng bà ẩn mà Bách Cầm Thần Quân chÆ°a thông qua đượcâ€.
NghÄ© nhÆ° váºy chà ng cố công tìm tòi, nghiên cứu tháºt kỳ từng Ä‘Æ°á»ng má»™t để lấy ra những Ä‘Æ°á»ng tuyệt mỹ, sá»a bá» những Ä‘Æ°á»ng tầm thÆ°á»ng. Quả nhiên, ná»a tháng sau Lý Thanh Hùng đã sắp đặt ra phÆ°Æ¡ng pháp há»c luyện kỹ cà ng.
Sắp đặt xong xuôi, Lý Thanh Hùng và Äặng Thu Huệ cùng nhau há»c táºp.
Quả nhiên, theo phÆ°Æ¡ng pháp má»›i của chà ng, Äặng Thu Huệ há»c rất nhanh, kiếm pháp tháºt phi thÆ°á»ng, uy lá»±c tăng lên gấp bá»™i phần khi trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i Ä‘em hết tâm lá»±c, há»c luyện ngà y đêm, chỉ trong vòng hai tháng hỠđã há»c hết ba mÆ°Æ¡i bốn chiêu trong số ba mÆ°Æ¡i sáu chiêu của “Bách Cầm Kiếm Phápâ€.
Hai chiêu còn lại chà ng đã hết sức suy nghĩ nhng vẫn không nghĩ ra được.
Vá»›i ba mÆ°Æ¡i bốn chiêu đó thôi, cÅ©ng đủ là m cho Äặng Thu Huệ hÆ¡n ngÆ°á»i không Ãt, kiếm thuáºt của Äặng Thu Huệ lúc bây giỠđã hÆ¡n xa cha nà ng lúc trÆ°á»›c, thà nh tÃch thu lượm được sau gần bốn tháng há»c táºp nà ng đã có thể là đối thủ của kẻ thù.
Há»c xong hai môn “Bách Cầm Chởng†và “Bách Cầm Kiếm Pháp†Lý Thanh Hùng dạy cho nà ng luyện táºp ná»™i công, vá»›i kiếm pháp của nà ng thêm và o ná»™i công tinh luyện thì giang hồ võ lâm khó có ngÆ°á»i là đối thủ.
Bởi váºy, qua tháng thứ năm, Lý Thanh Hùng dạy cho Äặng Thu Huệ vá» ná»™i công và khinh công.
Lý Thanh Hùng bắt Äặng Thu Huệ phải tranh thủ thá»i gian mà ráng luyện táºp, vì quá mến chà ng, nên Äặng Thu Huệ không bao giá» sai ý của Lý Thanh Hùng.
Chỉ cho Äặng Thu Huệ xong phép khinh công, Lý Thanh Hùng lại phải lâm và o cảnh hiu quạnh của những ngà y đầu, vì Äặng Thu Huệ ngà y đêm ở mãi trong phòng mà luyện táºp.
Äặng Thu Huệ luyện mãi đến gần má»™t tháng rỡi má»›i tinh thông cả khinh công.
Luyện táºp thà nh công rồi, Äặng Thu Huệ hết Ä‘á»—i vui mừng, nà ng chạy rá»™i ra ngoà i tìm Lý Thanh Hùng.
Vừa gặp mặt Lý Thanh Hùng nà ng vui mừng khôn xiết, vui cÆ°á»i đến ứa nÆ°á»›c mắt::
- Hùng ca! Muá»™i thuá»™c hết cả rồi, muá»™i Ä‘á»™i Æ¡n huynh nhiá»u quá!
Lý Thanh Hùng chỉ nói:
- Äi Huệ muá»™i!
- Äi đâu?
Lý thanh hùng không nói gì thêm, vội nắm tay của nà ng dắt đi....
Hai ngá»i Ä‘i đến má»™t khoảng đất rá»™ng. Lý Thanh Hùng dừng lại nói vá»›i Äặng Thu Huệ:
- Bây giá» muá»™i phải dượt qua má»™t lượt, tất cả nhừng gì mà em đã há»c trong sáu tháng qua cho huynh xem.
- Ừ! Váºy mà không nói cứ dắt ngÆ°á»i ta Ä‘i là m ngÆ°á»i ta hồi há»™p muốn chết.
- Huệ muội! Phải dượt lại cho đầy đủ, không được bỠmột cái gì.
- Äược rồi!
Vừa dứt lá»i thân hình Äặng Thu Huệ đã bay lượn trên không. Nà ng dùng kiếm dà i của Bách Cầm Thần Quân diá»…n ra từng chiêu thức má»™t, thân pháp nhẹ nhà ng, lanh lẹ trông đẹp mắt vô cùng, nà ng múa kiếm tạo thà nh má»™t vùng sáng lạnh băng, chá»›p nhoáng, vá»›i những Ä‘Æ°á»ng “Bách Cầm Chưởng†và “Bách Cầm Kiếm Pháp†hợp cùng “Há»—n Nguyên Công†uy lá»±c tháºt là phi thÆ°á»ng.
Lý Thanh Hùng thầm nghĩ:
“Chỉ có vá»n vẹn má»™t tháng mà nà ng đã thu tháºp đến sáu, bảy phần khinh công, hợp vá»›i kiếm pháp kỳ diệu nà y nà ng đã có được tám, chÃn phần công lá»±câ€.
Chẳng mấy chốc Äặng Thu Huệ đã diá»…n qua tất cả, sau khi nà ng diá»…n hết “Bách Cầm Kiếm Phápâ€. Lý Thanh Hùng Iiá»n nói:
- Rất hay! Rất hay! Và kỳ lạ nữa, nhng huynh nghÄ© hai chiêu chót không được tầm thÆ°á»ng nhÆ° váºy, ba mÆ°Æ¡i bốn chiêu trÆ°á»›c chiêu nà o cÅ©ng uy lá»±c cÅ©ng phi thÆ°á»ng, thế thì hai chiêu chót sao lại có thá»… tầm thÆ°á»ng nhÆ° váºy được. Ghê gá»›m lắm má»›i phải chứ?
Äặng Thu Huệ cÅ©ng đồng ý vá»›i Lý Thanh Hùng nhÆ° thế, nà ng cÅ©ng biết hai chiêu chót không đủ uy lá»±c nhÆ° ba mÆ°Æ¡i bốn chiêu trÆ°á»›c, nhÆ°ng cố công há»c mãi cÅ©ng không thể nà o thông suốt được.
Nà ng vội nói:
- Huynh nghiên cứu lại rồi chỉ cho muội hai chiêu cuối cùng cho hoà n tất huynh nhé!
Lý Thanh Hùng nghẫm nghÄ© má»™t hồi, ôn lại những Ä‘Æ°á»ng trong “Bách Cầm Kiếm Pháp†mà Äặng Thu Hụê vừa má»›i diá»…n ra. Äá»™t nhiên chà ng nói:
- “Bách Cầm Kiếm Pháp†nà y hình nhÆ° không phải hoà n toà n do cha muá»™i sáng chế ra. Trong đó chỉ có bảy tám phần có Ä‘á»™ng tác nhÆ° chim bay, còn bao nhiêu Ä‘á»u là tuyệt chiêu của các phái cả. Cà ng kỳ lạ hÆ¡n Ä‘á»u là kiếm pháp của sÆ° phụ anh cÅ©ng có và i chiêu trong đó, không phải anh khinh thÆ°á»ng lịnh tôn, nhÆ°ng là của lịnh tôn sáng chế ra sao lại không truyá»n dạy cho muá»™i mà phải dấu lại. Và nếu là của riêng lịnh tôn thì đã không thể nà o thua Sinh Tá» Phán Quan và Ân Hiệp Qủy đợc.
Ngừng giây lát chà ng nói tiếp:
- Võ công của muá»™i hiện giỠđã cao hÆ¡n lịnh tôn nhiá»u rồi. Trong Tam bang không có ngÆ°á»i nà o có thể địch lại nhÆ°ng ná»™i công của em còn kém lắm, nếu ná»™i công của muá»™i mà bằng được của cha muá»™i thì giang hồ nà y khó tìm ra đối thủ.
Nghe thế Äặng Thu Huệ vá»™i nói:
- Nhưng cha muội nói là do ổng sáng tạo ra kia mà .
- Phải không? Nếu váºy thì là má»™t Ä‘Iá»u lạ kỳ khó hiểu.
- Muội có thấy qua kiếm phổ chưa?
- Thấy rồi! Là má»™t cuốn có bìa dà y, mà u xanh, trên bìa có Ä‘á» bốn chữ “Bách Cầm Kiếm Phápâ€.
- Muội có thể nà o lấy cho huynh coi qua được không?
- Äược chứ! Không có gì muá»™i phảI dấu huynh cả. Thôi chúng mình Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i liá»n chạy vá» phòng của Bách Cầm Thần Quân. Äặng Thu Huệ liá»n lấy cuốn “Bách Cầm Kiếm Pháp†đưa ra cho Lý Thanh Hùng coi.
Coi xong Lý Thanh Hùng nói:
- Ừ!.... Muội có thấy những sự khác lạ trong cuốn sách nà y không?
- Muội không thấy gì cả.
- Äây hoà n toà n không phảI là má»™t táºp kiếm phổ do cha muá»™i sáng chế ra. Nếu là váºt gia truyá»n thì Ãt nhất nó cÅ©ng đã có từ thá»i ông ná»™i của muá»™i. Cha muá»™i chỉ có công để và o nÆ¡i bìa bốn chữ “Bách Cầm Kiếm Pháp†mà thôi. Chỉ cần nhìn và o giấy là hiểu ngay quyển kiếm phổ nà y là má»™t vị tiá»n bối dị nhân để lại, nên cha muá»™i đã là m bìa trở lại rồi đặt tên cho nó là “Bách Cầm Kiếm Phápâ€. Kiếm pháp nà y kỳ diệu vô cùng, nếu muá»™i chịu khó khổ công mà luyện táºp cho hết thì thà nh tÃch đó không thể nà o lÆ°á»ng trÆ°á»›c được.
- Không! Muá»™i không há»c nó nữa đâu.
- Tại sao?
- Äã không phải của cha muá»™i thì há»c nó là m gì?
- Muá»™i nghÄ© nhÆ° váºy là sai rồi.
Ngừng giây lát Lý Thanh Hùng nói tiếp.
- Thiên hạ giang hồ, chỉ má»™t mình cha muá»™i má»›i có được táºp sách qúy. Khi còn sống cha muá»™i đã xem nó nhÆ° má»™t bảo váºt, giữ gìn kỹ lưỡng, giá» cha muá»™i đã chết, muá»™i là ngÆ°á»i thừa kế, cố gắng phát triển ra mà há»c há»i cho hết, thế không phải là má»™t biểu hiện của lòng hiếu thảo sao, muá»™i lại định bá» không há»c. Nếu cha muá»™i mà biết được, ở suối và ng không khá»i ngáºm ngùi.
Nghe Lý Thanh Hùng nói thế Äặng Thu huệ hối háºn vô cùng, nà ng tá»± trách mÃnh quá nông nổi, chẳng biết suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, nà ng vá»™i nói:
- Hùng ca huynh nói đúng lắm! Vì muá»™i quá cạn suy nghÄ© nên không biết đến việc hiếu thảo và Ãch lợi vá» sau, muá»™i xin hứa cùng huynh và vong hồn của cha muá»™i nguyện Ä‘em hết tâm lá»±c há»c há»i ở cuốn nà y.
Nghe Äặng Thu Huệ nói thế Lý Thanh Hùng có vẻ rất hà i lòng chà ng nói:
- Äáng buồn nhất là hai chiêu cuối chúng ta nghÄ© không ra.
Chỉ còn hai ngà y nữa là đến ngà y Truy Vân Thần Khất xuất quan, trong thá»i gian vắng mặt lão ăn mà y, trong nhà coi nhÆ° chỉ có hai ngÆ°á»i mà vẫn không có việc gì xảy ra giữa há» tháºt là má»™t chuyện bất ngá», đó không phảI vì há» sợ gì hay không còn yêu nhau nhÆ° đêm đầu gặp gỡ.
Thá»i gian qua đã nuôi dưỡng tình yêu của há» những vì há» lo việc luyện võ nên không cho phép há» nghÄ© đến vấn Ä‘á» tình cảm, yêu thÆ°Æ¡ng.
Äá»™t nhiên, có má»™t đệ tá» chạy vá»™i và o báo vá»›i Äặng Thu Huệ.
- Bẩm tiểu thÆ¡! TrÆ°á»›c cá»a có ngÆ°á»i Ä‘ang cần gặp lão chủ nhân.
Lý Thanh Hùng giáºt mình. Vá»™i há»i:
- Ai! Cả thẩy mấy ngÆ°á»i?
- Dạ thÆ°a công tá»; Hai ngÆ°á»i, má»™t trung niên và má»™t tiểu đồng!
- HỠthấy tôi, cứ la to đòi gặp lão chủ nhân hay là tiểu thơ cũng được.
Lý Thanh Hùng nghĩ mãi không ra hỠlà ai, chà ng vội nói:
- Chúng ta hãy ra coi thỠxem sao.
Dứt lá»i ba ngÆ°á»i chạy thẳng vá» phÃa cổng, đến nÆ¡i há» không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o.
Lý Thanh Hùng đột nhiên nói:
- Nguy rồi! Chúng ta đã bị trúng kế.
Nói xong, chà ng liá»n quay đầu lại chạy thẳng và o nhà . Äặng Thu Huệ và ngÆ°á»i đầy tá»› không hiểu được Lý Thanh Hùng Ä‘ang nghÄ© gì. Trúng kế mà kế gì? Cả hai chỉ biết quay ngÆ°á»i lại, chạy theo....
Bá»—ng có tiếng của ngÆ°á»i lạ nói:
- Khoan đã! Äó là luáºt tiếp khách của Bách Cầm CÆ° các ngÆ°á»i sao?
Dứt lá»i từ trên tà n cây, hai bóng ngÆ°á»i rÆ¡i xuống, tên đầy tá»› vá»™i la lên:
- Phải rồi! ChÃnh là hai ngÆ°á»i nà y.
Hai ngÆ°á»i lạ đã đứng sừng sững trÆ°á»›c mặt, Lý Thanh Hùng chừng bốn năm bÆ°á»›c.
Ngá»i trung niên mặc đồ nho phục, rách nát vá gần trăm mảnh, đầu Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© nhà nho, chân mang già y vải mà u tro, tuổi tác Ä‘á»™ chừng ba bốn mÆ°Æ¡i.
Tuy quần áo rách rá»›i nhng sạch sẽ vô cùng, da thị ngÆ°á»i trung niên trắng nhÆ° ngá»c, theo sau là má»™t chú tiểu đồng tuổi vừa lên bảy cÅ©ng nghèo nà n, đầu để chòm, da mặt hồng hà o, mÅ©i cao, trán rá»™ng, mắt tròn trông tháºt dá»… thÆ¡ng.
Lý Thanh Hùng thấy há» ra vẻ ngÆ°á»i chÃnh phái chứ không phải kẻ bảo tà n, chà ng bÆ°á»›c tá»›i chắp tay nói:
- Tại hạ đến cháºm, xin hai vị chá»› trách, xin há»i hai vị đến đây có việc gì?
Äặng Thu Huệ thấy cá» chỉ của ngá»i lạ, nà ng cÆ°á»i ra tiếng rồi nói:
- Ê! NgÆ°á»i cần tìm cha ta có việc gì? Cha ta không có ở nÆ¡i nà y, có việc gì ngÆ°á»i cứ nói vá»›i ta là được rồi.
Bỗng thằng nhỠnói:
- Ông nội! Bà đó nói chuyện sao mà vô lễ quá, ông nội để con đi đánh bả một bạt tai.
NgÆ°á»i trung niên nhìn thằng nhá» mà quát lá»›n:
- NgÆ°Æ¡i không nên nói báºy! Coi chừng ta đánh ngÆ°Æ¡i bây giá».
|
|
|
| |