Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 13-05-2008, 09:46 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 6
Thiên Hồ song tú



Lúc tỉnh lại Quan Vân Há»™i cứ ngỡ bản thân vừa trải qua má»™t cÆ¡n ác má»™ng đã kéo quá dài và dài nhÆ° cả má»™t kiếp ngÆ°á»i.
Và sở dÄ© Quan Vân Há»™i có cảm giác nhÆ° thế vì quanh thân lúc này ngoài hai gÆ°Æ¡ng mặt xa lạ Ä‘ang săm soi nhìn nhÆ° chỠđợi Quan Vân Há»™i hồi tỉnh thì dù còn có thêm má»™t mặt nÆ°á»›c gợn sóng lăn tăn cứ nhấp nhô ẩn hiện ở phía sau má»™t be thuyá»n gá»— nhÆ°ng tiếc thay đó chỉ là má»™t mặt nÆ°á»›c chÆ°a đủ to rá»™ng để gá»i là mặt biển cả nhÆ° Quan Vân Há»™i vẫn nhá»› đã vừa bị rÆ¡i xuống.
Má»™t trong hai gÆ°Æ¡ng mặt vì quan tâm nên lo lắng cất tiếng há»i Quan Vân Há»™i :
- Ngươi thật sự tỉnh chưa? Khiếp thật, chỉ có thể là kẻ xa lạ vì lần đầu lân la tìm đến nhánh sông nhỠnày, lại không am hiểu thủy tính nên ngươi mới gặp cảnh suýt nữa thì nạp mạng cho hà bá. Chứ nếu không phải thế, đã lâu lắm rồi quanh đây nào có ai suýt bị chết đuối như ngươi?
GÆ°Æ¡ng mặt thứ hai thì ít lá»i hÆ¡n và khi lên tiếng thì chỉ để trách mắng chủ nhân của gÆ°Æ¡ng mặt thứ nhất :
- Äủ rồi, Hà nhi. NgÆ°Æ¡i không thấy y chỉ má»›i tỉnh lại sao? Hãy giúp y những gì cần giúp, thay vì cứ huyên thuyên lắm lá»i.
Dứt lá»i, gÆ°Æ¡ng mặt thứ hai liá»n xoay Ä‘i chỉ kịp lÆ°u lại cho Quan Vân Há»™i ấn tượng đó là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i dù đầy cÆ°Æ¡ng nghị nhÆ°ng chẳng hiểu sao vẫn cứ bá»™c lá»™ vẻ gì đó thật xa vắng.
Chợt chủ nhân của gương mặt thứ nhất cố thì thào cho Quan Vân Hội nghe :
- SÆ° phụ ta thì lúc nào cÅ©ng vậy, không bao giá» mở miệng để khen ai, ngược lại nhất định phải tìm ra Ä‘iá»u gì đó để mắng. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng nghÄ© đấy là vì sÆ° phụ ta có ác ý, kỳ thá»±c thì chỉ vì tính khí vốn vậy. NgÆ°Æ¡i chá»› có để tâm làm gì.
Và Quan Vân Há»™i quả thật không để tâm đến Ä‘iá»u đó. Vì cá»› Quan Vân Há»™i chỉ để tâm đến những gì xảy ra cho bản thân mà thôi.
- Tỷ vừa bảo đây chỉ là một nhánh sông nh� Ở đâu vậy?
GÆ°Æ¡ng mặt ná» chợt vụt cÆ°á»i thật to, đồng thá»i còn réo gá»i sÆ° phụ, là chủ nhân của gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i vừa bá» Ä‘i :
- SÆ° phụ có biết gì không. Y vừa gá»i hài nhi là tá»· tá»·. Äã có ngÆ°á»i gá»i hài nhi là tá»· rồi đấy, sÆ° phụ. Ôi... Thích quá! Ha ha...
Lập tức có tiếng của vị sư phụ vang lên nhưng lại là để mắng :
- Có gì đáng để cÆ°á»i, để thích hở, Hà nhi? Y vừa má»›i tỉnh lại, sau má»™t phen lâm nguy ngỡ đã mất mạng, thần trí y dÄ© nhiên phải thất thÆ°á»ng, có quàng xiên gá»i ngÆ°Æ¡i là cô cô hay là gì khác Ä‘i nữa thì cÅ©ng là Ä‘iá»u dá»… hiểu. Thôi, đừng quấy nhiá»…u ta nữa, có để yên cho ta Ä‘Æ°a thuyá»n cập bá» không nào.
Hà nhi sa sầm nét mặt, quay lại với Quan Vân Hội và thầm thì lầu bầu :
- Lại mắng?! DÆ°á»ng nhÆ° Bạch Thúy Hà này được sinh ra chỉ để nghe mắng hay sao ấy.
Quan Vân Hội áy náy lên tiếng :
- CÅ©ng là lá»—i của tại hạ. Lẽ ra đừng hồ đồ gá»i cô nÆ°Æ¡ng là tá»· thì đâu đến ná»—i để cô nÆ°Æ¡ng bị mắng.
Äôi mắt to Ä‘en của Bạch Thúy Hà chợt trợn quắc lên :
- Này là nam nhi đại trượng phu, ngÆ°Æ¡i đã gá»i thế nào thì cứ thế ấy mà gá»i nghe chÆ°a? Huống hồ ngÆ°Æ¡i vị tất có niên ká»· vượt trá»™i hÆ¡n ta. Nói xem nào ngÆ°Æ¡i đã được bao nhiêu niên ká»·? MÆ°á»i bảy hay mÆ°á»i tám?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i gượng :
- Chẳng là tá»· đã mÆ°á»i bảy rồi sao? Nếu vậy đệ quả thật hãy còn kém, gá»i là tá»· cÅ©ng không có gì quá đáng.
Bạch Thúy Hà reo lên cÆ°á»i :
- CÅ©ng là ngÆ°Æ¡i tá»± nói đấy nhá. Cấm ngÆ°Æ¡i sau này tùy tiện thay đổi đấy. Mà này, lúc nảy nhÆ° ngÆ°Æ¡i có há»i đây là má»™t nhánh sông nằm ở đâu, đúng không? Vậy thì lạ thật đấy, ngÆ°Æ¡i tá»± lân la tìm đến đây để rồi lâm nạn chính là ngÆ°Æ¡i, thật vô lý nếu bảo ngÆ°Æ¡i không há» biết đây là địa phÆ°Æ¡ng nào.
Quan Vân Hội chỉ biết thở dài và than :
- Äệ Ä‘ang tá»± hồ nghi, cho rằng bản thân ắt đã bị cuốn trôi rất xa, đến tận nhánh sông nhá» này. Vì chá»— đệ bị rÆ¡i xuống là má»™t mặt nÆ°á»›c rất rá»™ng, rá»™ng lắm, không phải nhá» nhÆ° nhánh sông này.
Bạch Thúy Hà gật gù và má»™t lần nữa chợt gá»i vang :
- Sư phụ. Y bảo y bị trôi rất xa, sau mới đến chỗ có nhánh sông nhỠnày. Sư phụ nghĩ sao?
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà quả thật là hạng ngÆ°á»i luôn tìm được lý do để mắng.
- Thế chẳng phải ngay từ đầu ta đã Ä‘oán nhÆ° thế rồi sao? Hãy nhá»› đấy, muốn trở thành cao thủ võ lâm đâu phải ngÆ°Æ¡i chỉ cần có bản lãnh cao minh là đủ. Còn phải biết nhận định thật tinh tế vá» má»i Ä‘iá»u xảy ra quanh ngÆ°Æ¡i. Và chỉ riêng Ä‘iá»u đó thôi, quả thật ngÆ°Æ¡i vẫn còn kém, kém lắm khiến ta càng lúc càng thất vá»ng vá» ngÆ°Æ¡i.
Quan Vân Hội giật mình :
- Lệnh sư làm sao đoán biết một cách chuẩn xác, đệ không hỠlâm nạn tại nơi này? Rốt cục lại, tỷ và sư phụ tỷ đã tìm thấy đệ ở đâu? Nếu không phải tìm thấy ở đây cớ sao chúng ta cứ lênh đênh mãi thế này, chưa cập b�
Bạch Thúy Hà chợt bĩu môi, tỠra đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i không nghe sÆ° phụ ta vừa bảo gì sao? Cho ngÆ°Æ¡i hay, gì thì gì sÆ° phụ ta chính là nhân vật luôn có những nhận định chuẩn xác nhất, khiến bất luận ai nếu thoạt nghe còn chÆ°a chịu tin thì khi sá»± việc xảy ra đúng nhÆ° vậy ngÆ°á»i đó không những tin mà còn vạn phần bá»™i phục.
Quan Vân Hội cũng tỠra thán phục :
- Vậy theo lệnh sư đoàn thì đệ đã lâm nạn như thế nào?
Bạch Thúy Hà có cơ hội tán dương sư phụ :
- SÆ° phụ ta Ä‘oán ngÆ°Æ¡i không há» do sÆ¡ ý ngã xuống sông, Không những thế ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không bị ngã ở chính nhánh sông này. NhÆ°ng trái lại đã có kẻ cố tình ném ngÆ°Æ¡i xuống. Và kẻ đó, theo sÆ° phụ ta Ä‘oán, cÅ©ng không ác ý lúc ném bá» ngÆ°Æ¡i trôi lững lá» theo nÆ°á»›c. Äó là do ngÆ°Æ¡i tuy mê man bất tỉnh nhÆ°ng ngoài việc chân nguyên ná»™i lá»±c vẫn còn thì dÆ°á»ng nhÆ° kẻ đó còn thi triển ngay trên thân ngÆ°Æ¡i má»™t thủ pháp thần diệu, giúp ná»™i lá»±c bản thân ngÆ°Æ¡i tá»± bảo há»™ tâm mạch, khiến ngÆ°Æ¡i dù có bị tiếp tục trôi lâu hÆ¡n thế vẫn không đến ná»—i mất mạng.
Chợt Bạch Thúy Hà đổi thành giá»ng tò mò :
- Mà này, ngươi là đệ tử của ai? Sao bị ném xuống sông? Và nhân vật nào làm như thế với ngươi, một hành vi khó thể đoán là hại hay muốn cứu giúp ngươi?
Quan Vân Hội cựa mình muốn ngồi lên :
- Thoạt tiên đệ cần phải biết đây là địa phương nào?
Bạch Thúy Hà vội ngăn ý định của Quan Vân Hội lại :
- Toàn thân ngÆ°Æ¡i bị sây sát khá nhiá»u lại vừa má»›i được sÆ° phụ ta thoa đắp phÆ°Æ¡ng dược. Tốt nhất ngÆ°Æ¡i cứ nằm yên. Huống hồ đây là lúc sÆ° phụ ta sắp cho thuyá»n cập bá», sẽ nguy hiểm nếu để có kẻ vô tình phát giác trên thuyá»n xuất hiện thêm những vị khách không má»i vẫn đến. Còn nÆ¡i sÆ° phụ ta định Ä‘Æ°a ta đến và sắp cập bá» chính là má»™t thủy trại ở ven dòng Hoài Giang này.
Quan Vân Hội kinh nghi.
- Chúng ta Ä‘ang ở mãi cạnh Tứ Xuyên Æ°? Äệ đã bị trôi xa đến thế sao?
Bạch Thúy Hà cũng hoài nghi :
- Kỳ thực ngươi đã bị trôi từ mãi đâu đến tận đây mà bảo là xa?
Quan Vân Hội lẩn tránh câu đáp :
- Tỷ và lệnh sư là nhân vật võ lâm thuộc bang môn phái nào?
Bạch Thúy Hà nhăn mặt chun mũi :
- Này, cứu được ngÆ°Æ¡i là ta và sÆ° phụ ta. Lẽ ra ngÆ°Æ¡i phải nên tá»± nói rõ lai lịch xuất thân hoặc chí ít phải có thành tâm đáp lại những gì ta há»i, chứ có đâu ngÆ°Æ¡i lại muốn dò xét ngược lại vá» những ngÆ°á»i đã cứu ngÆ°Æ¡i? Có công bằng chút nào không vậy?
Quan Vân Hội thật sự hối lỗi :
- DÄ© nhiên đệ tá»± biết đấy là Ä‘iá»u không công bằng. NhÆ°ng biết làm sao được má»™t khi đệ không thể nói hết sá»± thật vì Ä‘iá»u đó chỉ khiến tá»· và lệnh sÆ° Ä‘á»u là ân nhân của đệ phải chịu những hệ lụy lẽ ra không đáng chịu.
Bạch Thúy Hà cau tít đôi mày cong như lá liễu :
- Ngươi muốn nói địch nhân của ngươi vì có bản lãnh quá lợi hại nên sẽ không buông tha nếu biết ngươi là do ta và sư phụ ta cứu mạng? Là những cao thủ thuộc môn phái nào chứ? Hoặc giả là Thánh Ma giáo vì hiện nay hỠcó uy danh trùm lấp thiên hạ? Có phải hỠchăng?
Quan Vân Hội bắt rùng mình ngay khi nghe đến ba chữ Thánh Ma giáo :
- Dù không phải Thánh Ma giáo nhưng vẫn sẽ tốt hơn nếu tỷ đừng bắt đệ nói đến những kẻ đang muốn hại đệ.
Bạch Thúy Hà chợt phì cÆ°á»i :
- Äược rồi, ngÆ°Æ¡i đã không muốn nói thì thôi, cho dù ta có thể quả quyết, miá»…n địch nhân của ngÆ°Æ¡i đừng là Thánh Ma giáo thì bất luận chúng có là ai, Bạch Thúy Hà ta cùng sÆ° phụ quyết không ái ngại giả nhÆ° có phải cùng bá»n chúng đối đầu.
Gương mặt của sư phụ Bạch Thúy Hà bất chợt tự xuất hiện và lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i đừng quá tá»± phụ và tá»± tâng bốc bản lãnh kỳ thá»±c chẳng ra gì của ngÆ°Æ¡i. Hãy nhá»›, khắp võ lâm Trung Nguyên kỳ nhân dị sÄ© thì lúc nào cÅ©ng có. Äừng nghÄ© há»… há» không xuất hiện là trên Ä‘á»i này chẳng còn những dị sÄ© kỳ nhân. Cứ nhÆ° thân thủ của kẻ đã thi triển thủ pháp thần diệu ngay trên ngÆ°á»i tiểu tá»­ kia mà Ä‘oán, thú thật, đến cả ta còn không biết đó là thủ pháp gì và do nhân vật nào thi triển. Chỉ bấy nhiêu đó thôi cÅ©ng đủ biết tiểu tá»­ tất có lý do khi bảo không muốn gây hệ lụy đến ta và ngÆ°Æ¡i. Xem ra vá»›i tính khí cao ngạo này của ngÆ°Æ¡i nếu không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng tá»± chuốc hậu quả vào thân.
Vậy thì việc Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡ cùng ta tiến vào Thiên Hồ Thủy Trại nhÆ° đã hứa, ắt không thể thá»±c hiện được nữa, chi bằng ngÆ°Æ¡i nên lÆ°u lại thuyá»n, thà nhÆ° thế mà được yên thân hÆ¡n là chiá»u ý ngÆ°Æ¡i để rồi tính khí cao ngạo sẽ gây hại cho chính ngÆ°Æ¡i. Cứ nhÆ° thế Ä‘i. Và nhá»›, đừng tá»± ý trái lệnh ta đấy.
Vù...
Bạch Thúy Hà giật nảy ngÆ°á»i thảng thốt xoay mặt nhìn theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng sÆ° phụ chỉ má»›i nói nhÆ° thế là Ä‘i ngay.
- Sư phụ?!
Quan Vân Há»™i nhân đó cÅ©ng vá»™i nhóm ngÆ°á»i lên nhìn theo và nhìn quanh.
Chợt Bạch Thúy Hà thất vá»ng quay lại dÄ© nhiên phát hiện Ä‘á»™ng thái của Quan Vân Há»™i.
- NgÆ°Æ¡i dám cãi lá»i ta tá»± ý ngồi lên nhÆ° thế Æ°? Nằm xuống mau.
Quan Vân Hội ngượng ngùng giải thích :
- Äệ chỉ toan nhìn quanh má»™t lượt thôi. Vã lại, cạnh đây hoàn toàn không có ngÆ°á»i, nhìn đâu vẫn thấy chỉ là những rặng liá»…u xanh um, đến má»™t chút xao Ä‘á»™ng cÅ©ng không có. Tá»· hà tất cứ tìm cách trút giận vào đệ.
Bạch Thúy Hà cong cá»›n đôi môi má»ng :
- Ngươi có ý gì khi bảo ta muốn trút giận vào ngươi, hử?
Quan Vân Hội vẫn đảo mắt nhìn quanh :
- Lệnh sÆ° đã hứa Ä‘Æ°a tá»· cùng đến Thiên Hồ Thủy Trại, nay hủy bá», há lẽ tá»· không oán thán và cho rằng đấy là vì đệ?
Bạch Thúy Hà ngạc nhiên :
- Tại sao ngươi cho là tại ngươi?
Quan Vân Hội bộc lộ :
- Thì vì có thêm đệ trên thuyá»n, là nguyên cá»› khiến tá»· lúc nói chuyện tình cá» có những lá»i khiến lệnh sÆ° phật ý. Còn giả nhÆ° không có đệ, nghÄ©a là phải chỉ tá»· và lệnh sÆ° đừng cứu đệ, phải chăng tá»· đã chẳng có cÆ¡ há»™i thất ngôn vậy thì lệnh sÆ° hà cá»› gì hủy bá» lá»i đã hứa vá»›i tá»·. Không đúng sao?
Bạch Thúy Hà vỡ lẽ :
- Thật ra thì ta chÆ°a kịp nghÄ© đến những nguyên cá»› này. NhÆ°ng vì ngÆ°Æ¡i đã nói quả là thế thật, đúng là vì có ngÆ°Æ¡i nên ta má»›i ra nông ná»—i nhÆ° bây giá». NgÆ°Æ¡i đã biết tá»™i của ngÆ°Æ¡i chÆ°a?
Quan Vân Hội tỠra rất hối lỗi :
- Äệ dÄ© nhiên đã biết tá»™i. Và nếu tá»· muốn, sao không tống đệ ra khá»i thuyá»n? Chỉ có nhÆ° thế, má»™t là tá»· không lo nguy hiểm vì Ä‘á»™t nhiên có thêm đệ, kể nhÆ° khách không má»i mà đến, hai là tá»· sau đó sẽ không phải ngại chuyện thất ngôn vì chẳng còn đệ để tá»· lỡ lá»i.
Bạch Thúy Hà gật gù :
- NgÆ°Æ¡i nói nghe cÅ©ng phải đấy. Huống chi sÆ° phụ ta chỉ dặn không được tá»± ý trái lệnh, nghÄ©a là không được tùy tiện ra khá»i chiếc thuyá»n này, chứ ri in cấm Ä‘oán ta không được quyá»n tống khứ ngÆ°Æ¡i? Mà này, thế ngÆ°Æ¡i không ngại khi bị ta vì được ngÆ°Æ¡i gợi ý nên xua Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i sao?
Quan Vân Hội bảo :
- Nếu ngại, đệ đâu bộc lộ hết với tỷ? Vả lại đệ cũng đã cân nhắc rồi, thà đệ đi hơn là cứ dây dưa, vạn nhất gây hệ lụy đến tỷ và lệnh sư thì sao? Theo tỷ, đệ nên đi ngay bây giỠchứ?
Bạch Thúy Hà hớn hở gật đầu :
- Theo ý ngươi, không có ngươi thì ta đỡ bất lợi hơn? Vậy ngươi đi đi, còn chỠgì nữa?
Quan Vân Há»™i đứng lên và suýt nữa bị ngã do vừa vô tình cá»­ Ä‘á»™ng làm thuyá»n lắc lÆ° :
- Æ n cứu mạng đệ nguyện có ngày Ä‘á»n đáp. Xin cáo biệt Bạch Thúy Hà tá»·.
NhÆ°ng lúc xuống khá»i thuyá»n, do Quan Vân Há»™i chÆ°a quen cách di chuyển trên má»™t vật cứ chòng chành lúc lắc nên lập tức ngã xuống nÆ°á»›c.
Và lúc sắp bị chìm, Quan Vân Há»™i chợt cảm nhận có má»™t bàn tay chá»™p vào và lôi lên khá»i mặt nÆ°á»›c. Äến khi được đặt chân an toàn lên bá», Quan Vân Há»™i má»›i nhận biết là đã được Bạch Thúy Hà cứu qua giá»ng nói của Bạch Thúy Hà cất lên há»i Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i biết hay không biết võ công? Tại sao không thi triển khinh công thay vì cứ lập cập trèo từ thuyá»n lên bỠđể lại bị rÆ¡i xuống nÆ°á»›c?
Quan Vân Hội bối rối :
- Thú thật, ná»™i công là do đệ tá»± có. Riêng vá» võ há»c công phu thì đệ chÆ°a luyện bao giá».
Bạch Thúy Hà ngơ ngác :
- Vậy thì ngÆ°Æ¡i chÆ°a há» có sÆ° phụ? CÅ©ng kể nhÆ° không xuất xứ ở bất kỳ bang môn phái nào? NhÆ°ng dù vậy vẫn có nhiá»u địch nhân muốn hại ngÆ°Æ¡i? Tại sao?
Quan Vân Hội lại lẩn tránh câu đáp :
- Äa tạ tá»· vừa cứu giúp đệ má»™t lần nữa. Cáo biệt.
Nào ngá», Bạch Thúy Hà chợt nảy ý muốn Ä‘i theo Quan Vân Há»™i :
- Ta sẽ đi với ngươi. Vì đã cứu ngươi thì phải cứu cho trót, vạn nhất ngươi không biết võ công, lại gặp địch nhân thì sao?
Quan Vân Hội vội khước từ :
- Lệnh sÆ° đã có lá»i căn dặn nghiêm cấm. Tá»· Ä‘i theo đệ không được đâu.
Bạch Thúy Hà chợt cÆ°á»i rúc rích :
- SÆ° phụ ta cấm, không được rá»i thuyá»n. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nhìn xem. Chẳng phải vì ngÆ°Æ¡i mà ta đã tá»± ý rá»i thuyá»n đấy sao. Vậy thì kể nhÆ° ta đây trái lệnh. Có Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i thêm má»™t quãng, tá»™i của ta cÅ©ng chẳng vì thế nặng thêm. Äi thôi.
Quan Vân Há»™i còn Ä‘ang tìm thêm lá»i để nhất quyết khÆ°á»›c từ, chợt được Bạch Thúy Hà chá»™p tay Ä‘Æ°a Ä‘i vá»›i khinh thân pháp không thể nào bảo là kém.
Quan Vân Hội buột miệng khen :
- Bản lãnh của tỷ thật lợi hại.
Bạch Thúy Hà vừa tiếp tục thi triển khinh công vừa cÆ°á»i đắc ý :
- Nếu ngÆ°Æ¡i thích hãy gá»i má»™t tiếng sÆ° phụ, ta sẽ chỉ Ä‘iểm cho. Mà khoan đã, đừng gá»i ta là sÆ° phụ, vì ta thích là tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i hÆ¡n. NgÆ°Æ¡i có muốn được ta chỉ Ä‘iểm khinh công chăng?
Quan Vân Há»™i còn chÆ°a biết đối đáp thế nào thì đã nghe Bạch Thúy Hà Ä‘á»c luôn khẩu quyết khinh công :
- Thoạt tiên ngÆ°Æ¡i phải biết cách Ä‘Æ°a toàn bá»™ chân khí lên thượng bàn đừng quá nặng. Cứ theo khẩu quyết của ta ngÆ°Æ¡i sẽ luyện được thuật khinh công cao diệu, chẳng phải loại tầm thÆ°á»ng nhÆ° công phu khinh thân pháp của các võ phái khác. Vì há» nếu không để nặng phần này thì cÅ©ng nặng phần kia. Rốt cuá»™c khinh công của há» luôn bị hạn chế vì chính cÆ¡ thể nặng ná» của há». Hãy nghe cho kỹ đây...
Äá»c và giảng giải khẩu quyết xong, Bạch Thúy Hà chợt hất tay, lẳng mạnh Quan Vân Há»™i vá» phía trÆ°á»›c :
- Há»c xong thì phải thá»±c hành. NgÆ°Æ¡i đừng hốt hoảng, thoạt tiên hãy Ä‘á» khí lên thượng bàn, sau đó cứ vận dụng khẩu quyết là ổn. Äi nào!
Vù...
Quan Vân Hội bị lẳng mạnh, khiến thân hình bay vun vút. Và nếu không cố gắng thực hiện cho bằng được những gì Bạch Thúy Hà vừa tận tâm chỉ điểm, Quan Vân Hội tự biết thế nào cũng tạo nguy hiểm cho chính mình.
Vì thế, Quan Vân Hội vội đỠkhí. Và chân khí vừa được đưa lên thượng bàn, thân hình của Quan Vân Hội nhân đó chợt cất lên cao thêm một quảng.
Thoáng mừng vì thụ được kết quả này, Quan Vân Hội lại vội vận dụng khẩu quyết, thực hiện đúng theo những gì vừa được chỉ điểm, để giữ sao cho thân hình cứ như thế tiếp tục lao băng băng vỠphía trước.
Bạch Thúy Hà chạy ở phía sau cứ cÆ°á»i thích thú :
- Ngươi thực hiện được rồi đấy. Thế nào đâu quá khó, đúng không?
Nhưng bất chợt Bạch Thúy Hà lại kêu :
- Ê từ từ thôi, ngÆ°Æ¡i không định chá» ta sao? á»i... Ta bị ngã rồi. NgÆ°Æ¡i phải quay lại cứu giúp ta chứ?
Quan Vân Hội vội xả hết chân khí để dừng lại, nào ngỠđến lượt Quan Vân Hội cũng bị ngã khá đau.
Huỵch!
Ở phía sau lập tức có tiếng Bạch Thúy Hà cÆ°á»i thật vui, thật hồn nhiên :
- Không được rồi. NgÆ°Æ¡i có muốn dừng thì lẽ ra chỉ nên xả khí từ từ. CÅ©ng tại ta quên lúc nãy chÆ°a căn dặn ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có ngã má»›i công bằng, vì ta cÅ©ng vấp ngã nhÆ° ngÆ°Æ¡i vậy. Ha ha...
Quan Vân Hội lồm cồm đứng dậy và quay lại với Bạch Thúy Hà :
- DÆ°á»ng nhÆ° tá»· chÆ°a bao giỠđược vui nhÆ° lúc này, đúng không?
Tự Bạch Thúy Hà cũng có cách đứng lên :
- Vui gì mà vui khi ngày tiếp ngày ta cứ luôn bị nghe mắng? Nhưng mắng như sư phụ ta là đỡ đấy, vì kỳ dư ai cũng mắng ta nếu không là định đoảng ngu đần thì vẫn lại là si ngốc rồ dại. Nhưng ta nào phải thế, đúng không? Bằng chứng là ta vẫn cứ nhớ khẩu quyết công phu và cũng vừa chỉ điểm cho ngươi xong, đúng không nào?
Quan Vân Há»™i chợt nói nhẹ giá»ng :
- Äệ và tá»· cùng quay lại thuyá»n nha? Chúng ta thi nhau chạy để xem ai chạy nhanh hÆ¡n được không?
Bạch Thúy Hà liá»n đáp lại :
- Thi thì thi. NhÆ°ng mà thôi, vì ngÆ°Æ¡i là nam nhi có sức hÆ¡n ta, dù không thi dẫu sao ngÆ°Æ¡i vẫn cứ chạy nhanh hÆ¡n. Trừ phi ngÆ°Æ¡i chấp thuận nhÆ°á»ng cho ta chạy trÆ°á»›c. Dám không?
Quan Vân Há»™i mỉm cÆ°á»i, gật đầu ngay :
- Là nam nhi hiển nhiên phải nhượng nữ nhi một phần. Tỷ chạy trước đi.
Bạch Thúy Hà phấn khích, thi triển khinh công chạy ngay.
- NgÆ°Æ¡i đã nói thì đừng nuốt lá»i nha. Xem đây?
Quan Vân Há»™i sau đó cÅ©ng chạy theo và lần này vì đã vận dụng chân nguyên ở má»™t mức vừa đủ nên khoảng cách đã nhượng Bạch Thúy Hà thủy chung vẫn giữ nguyên cho đến lúc cả hai nhìn thấy bóng dáng chiếc thuyá»n.
NhÆ°ng cùng vá»›i hình ảnh của chiếc thuyá»n gá»— vừa đập vào mắt. Quan Vân Há»™i dÄ© nhiên cÅ©ng phát hiện bóng nhân ảnh của sÆ° phụ Bạch Thúy Hà chá» sẵn.
Äó là lúc Bạch Thúc Hà kêu thảng thốt :
- Sư phụ!
Quan Vân Hội lập tức dấn bước lao đến miệng thì kêu to :
- Tiá»n bối, xin đừng vá»™i trách mắng Thúy Hà tá»·. Vì để xảy ra chuyện này là do tiểu bối, không phải Thúy Hà tá»· tá»± rá»i thuyá»n.
Vá»›i sắc thái nghiêm nghị, nhân vật có gÆ°Æ¡ng mặt rắn rá»i vẫn cứ gá»i Bạch Thúy Hà đến gần :
- Mau lại đây nào Hà nhi.
Bạch Thúy Hà biết lỗi, vội tiến lại gần :
- Sư phụ.
NhÆ°ng Bạch Thúy Hà vẫn Ä‘á»™t ngá»™t bị sÆ° phụ Ä‘iểm huyệt chế ngá»±, làm cho lá»i Ä‘ang nói nhÆ° thể bị tắt nghẽn cắt ngang.
Quan Vân Hội sửng sốt, tiến lại gần hơn :
- Lệnh đồ dÆ°á»ng nhÆ° thần trí không bình thÆ°á»ng. Lá»—i là do tiểu bối, mong tiá»n bối Ä‘á»™ lượng, chá»› trách phạt oan Thúy Hà tá»·.
Bạch Thúy Hà bị điểm huyệt, lập tức ngã vào cánh tay đã đưa ra đón đỡ sẵn của sư phụ và vì hôn mê nên không hỠbiết những gì xảy ra sau đó giữa sư phụ và Quan Vân Hội.
Quan Vân Hội bắt đầu bị sư phụ của Bạch Thúy Hà cật vấn :
- NgÆ°Æ¡i vì sao biết Thúy Hà có thần trí không bình thÆ°á»ng?
Quan Vân Hội đành giải thích :
- Lệnh đồ có nhiá»u biểu hiện giống nhÆ° tâm thần từ lâu bức chế. Thêm nữa là gặp lúc vui quá Ä‘á»™ đã tá»± miệng nói ra. Cho rằng bản thân không há» bị si ngốc đần Ä‘á»™n mặc dù luôn nghe má»i ngÆ°á»i mắng nhÆ° vậy. Và qua đó nếu tiểu bối không Ä‘oán biết hiện trạng thật của lệnh đồ thì có khác nào chính tiểu bối cÅ©ng có thần trí không bình thÆ°á»ng?
- Và vì biết Thúc Hà là ngÆ°á»i nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i má»›i lợi dụng để được Thúy Hà chỉ Ä‘iểm khinh công cho ngÆ°Æ¡i?
Quan Vân Hội hốt hoảng :
- Tuyệt đối không có chuyện đó, xin tiá»n bối chá»› vá»™i ngá» oan cho tiểu bối.
- NgỠoan? Thế chẳng phải ta vừa
thấy ngươi cũng thi triển cùng một loại khinh công như Thúy Hà đấy ư?
Quan Vân Hội vội vàng biện minh :
- Kỳ thá»±c má»i chuyện là thế này...
Thuật lại những gì vừa xảy ra xong, Quan Vân Hội nói tiếp :
- Tiểu bối vì biết lịnh đồ rất ngưỡng má»™ và luôn nhất má»±c tuân lệnh tiá»n bối nên cố tình bày trò chạy thi. Kỳ thá»±c tiểu bối chỉ muốn tìm cách Ä‘Æ°a lệnh đồ quay lại thuyá»n, sau đó sẽ lẳng lặng bá» Ä‘i. Chỉ nhÆ° thế tiểu bối má»›i yên tâm đồng thá»i cÅ©ng không để lại bất kỳ ná»—i lo lắng nào cho tiá»n bối vá» lệnh đồ.
Sắc mặt của sư phụ Bạch Thúy Hà đã phần nào dịu lại :
- Ngươi rất quan tâm đến Hà nhi, vì sao?
Quan Vân Hội ngượng ngùng đáp :
- Tiểu bối đã chịu ân cứu mạng, huống hồ sau đó lại rõ lệnh đồ là ngÆ°á»i bất hạnh nhÆ° thế nào. Nếu tiểu bối vẫn chÆ°a có dịp Ä‘á»n đại ân thì lẽ nào lại gây thêm bất hạnh cho lệnh đồ.
- Có thật đúng như ngươi bảo, ngươi chưa từng luyện qua công phu?
Quan Vân Hội thú nhận :
- Ngoài một ít nội lực đã tự có, quả thật tiểu bối chưa một lần nào bái sư.
- Nội lực đã tự có nghĩa là sao? Hoặc giả đã có lần ngươi ngẫu nhiên ăn nhầm tiên thảo hoặc thần quả, đúng không?
Quan Vân Hội kinh ngạc :
- Có những thứ tiên thảo hoặc thần quả như thế sao?
Và Quan Vân Há»™i tình cá» nghe được những lá»i giải thích minh bạch :
- Chuyện lạ trên Ä‘á»i không phải không có. Và hiển nhiên là từng có những thứ tiên dược luôn là đối tượng cho nhiá»u nhân vật võ lâm sẵn sàng hy sinh cả má»™t Ä‘á»i để truy lùng. NhÆ° là Vạn Niên Linh Chi Thảo, Tuyết Sâm ngàn năm, ná»™i Ä‘an của những linh thú từng sống lâu năm, hoặc Long Diên HÆ°Æ¡ng và nhiá»u loại khác. Khó thể kể ngay được hết. Và chỉ nhÆ° thế ở ngÆ°Æ¡i má»›i xuất hiện sẵn ná»™i lá»±c cho dù chÆ°a má»™t lần luyện võ công.
Quan Vân Hội bỗng bất ngỠgật đầu :
- Ắt là nhÆ° thế rồi. Vì mãi gần đây, khi có ngÆ°á»i toan tìm cách chiếm hữu chân nguyên ná»™i lá»±c, tiểu bối má»›i nhận thức đúng là bản thân đã có sẵn chân nguyên.
- Có phải đấy là nhân vật đã hất ngươi ngã xuống nước suýt chết?
Quan Vân Hội phân vân lưỡng lự :
- Thật ra nhân vật toan chiếm hữu chân nguyên ná»™i lá»±c của tiểu bối đã mất mạng ngay sau đó. Còn kẻ dụng lá»±c hất tiểu bối ngã xuống nÆ°á»›c chỉ là đồng bá»n của nhân vật kia. NhÆ°ng tiểu bối đến lúc này vẫn chÆ°a rõ dụng ý thật của kẻ đó là thế nào, muốn giết hay chỉ muốn giúp tiểu bối thoát nguy theo má»™t cách quá Æ° bất bình thÆ°á»ng là thế.
Nhân vật ná» chợt mỉm cÆ°á»i, lần đầu nhÆ° thế đối vá»›i Quan Vân Há»™i.
- NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế chứng tỠđối vá»›i ta ngÆ°Æ¡i hoàn toàn có thật tâm. Bằng không, chỉ cần má»™t lá»i gian dối của ngÆ°Æ¡i, ta nhất định sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết thế nào là hậu quả.
Quan Vân Hội giật mình :
- Thúy Hà tá»· từng tán dÆ°Æ¡ng tiá»n bối là nhân vật luôn có những nhận định tinh tế và chuẩn xác. Lẽ nào tiá»n bối thật sá»± vẫn tá»± Ä‘oán biết nhÆ°ng gì đã xảy ra cho tiểu bối?
Nhân vật ná» lại cÆ°á»i, lần này vì đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i đừng nghÄ© há»… Hà nhi không bình thÆ°á»ng thì má»i lá»i nói Ä‘á»u không thể tin. Kỳ thá»±c vá» chuyện đó Hà nhi đã nói đúng. Và ta quả thật có thể Ä‘oán má»™t cách xác đáng những gì đã xẩy ra khiến ngÆ°Æ¡i tuy rÆ¡i vào nÆ°á»›c, dù hôn mê vẫn không đến ná»—i mất mạng. NgÆ°Æ¡i nghÄ© thế nào nếu ta quả quyết kẻ đã hất ngÆ°Æ¡i xuống nÆ°á»›c kỳ thá»±c là chỉ muốn giúp ngÆ°Æ¡i thoát nguy!
Quan Vân Hội hoang mang :
- Tiểu bối vì cÅ©ng Ä‘ang có nghi vấn này nên đành chá» nghe lá»i chỉ giáo của tiá»n bối.
Nhân vật nỠchợt đưa cho Quan Vân Hội xem một mảnh hoa tiên :
- Trái lại ta Ä‘ang rất muốn nghe từ ngÆ°Æ¡i má»™t lá»i giải thích. Äây là vật ta tìm thấy được cất rất kỹ trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, bằng chứng là nó không há» bị ngấm nÆ°á»›c. Hãy cầm lấy.
Quan Vân Há»™i ngÆ¡ ngác đón lấy mảnh hoa tiên và bàng hoàng khi phát hiện trên đó chỉ có hai hàng chữ vá»n vẹn: “Äừng vá»™i quay vá» nếu vẫn chÆ°a tìm thấy Thủâ€.
Có vẻ nhÆ° thừa biết Quan Vân Há»™i chỉ cần nhận lÆ°á»›t qua là đã Ä‘á»c hết hàng chữ đó, nhÆ¡n vật ná» lập tức gặng há»i :
- Thủ là tên gá»i của má»™t ngÆ°á»i hay ám chỉ má»™t vật?
Quan Vân Há»™i quá Æ° phân vân chÆ°a biết đáp thế nào thì nghe nhân vật ná» giục giã hàm ý Ä‘e dá»a :
- Mảnh hoa tiên đó là dành cho ngÆ°Æ¡i, dÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i thừa hiểu ná»™i dung ám chỉ Ä‘iá»u gì. Hãy đáp lá»i ta mau, đừng để ta nghi ngá» ngÆ°Æ¡i đã không còn thật tâm vá»›i ta. Thế nào?
Quan Vân Há»™i liá»n bắt gặp bản thân Ä‘ang cố nuốt nÆ°á»›c bá»t má»™t cách khó khăn :
- Tiểu bối cÅ©ng vừa má»›i nhá»› ra. Nhân vật ná» trÆ°á»›c lúc chuẩn bị hạ thủ có dò há»i tiểu bối vá» má»™t việc?
- Việc gì?
NhỠđó Quan Vân Há»™i có thêm má»™t ít thá»i gian để sắp đặt má»™t lá»i giải thích sao cho nghe thật trôi chảy :
- Vì nhân vật đó cÅ©ng nghi ngá» vá» nguyên nhân khiến tiểu bối Ä‘á»™t nhiên có má»™t ít chân nguyên ná»™i lá»±c nên có gặng há»i tiểu bối có gặp qua má»™t đại kỳ nhân gá»i là Diệu Thủ Thánh Y bao giá» chÆ°a?
- Liên quan gì đến Diệu Thủ Thánh Y?
Quan Vân Hội đã sắp đặt xong câu :
- Ắt hẳn có liên quan, vì thế nhân vật ná» má»›i gặng há»i. NhÆ° thể việc tiểu bối Ä‘á»™t nhiên có ná»™i lá»±c, giá mà tìm gặp vị đại kỳ nhân đó tất sẽ được giải thích tận tÆ°á»ng. DÆ°á»ng nhÆ° tiá»n bối cÅ©ng biết ít nhiá»u vá» Diệu Thủ Thánh Y thì phải?
Và Quan Vân Hội chợt ngấm ngầm rúng động khi nghe nhân vật nỠbảo :
- Äã là nhân vật võ lâm, dÄ© nhiên ta không thể không biết lão. NhÆ°ng cho đến nay lão vẫn Ä‘ang bị ta truy lùng. NgÆ°Æ¡i muốn tìm, đành phải chỠđến lúc lão bị bá»n ta phát giác hành tung.
Nhưng này, nhân vật đó có ý gì khi bảo ngươi tìm cho bằng được lão Diệu Thủ, sau hãy quay v� VỠđâu?
Quan Vân Hội vừa đáp vừa cố mong tiếng trống ngực đang đánh thình thịch đừng quá lớn, kẻo bị nhân vật đối diện phát hiện :
- DÄ© nhiên tiểu bối phải quay vá» tìm lại nhân vật ná», khi đã được lão Diệu Thủ Thánh Y cho biết má»™t cách minh bạch ná»™i lá»±c tiểu bối có là do đâu.
Vì rằng nhân vật ná» không thể cứ khinh suất thu nhận tiểu bối làm truyá»n nhân và không rõ nguyên nhân phát sinh ná»™i lá»±c là nhá» tá»± có hay vì đã luyện má»™t loại công phu tâm pháp có Ä‘Æ°á»ng lối sở há»c quá Æ° bất minh.
- Tóm lại đó là má»™t nhân vật dù có hành vi kỳ quái khó hiểu nhÆ°ng vẫn không ngoài chủ ý muốn thu ngÆ°Æ¡i làm đệ tá»­. Äúng nhÆ° thế chứ?
Quan Vân Hội tỠra sợ hãi :
- Tiá»n bối bảo nhân vật ná» kỳ quái quả không sai. Vì muốn cứu giúp tiểu bối, nhân vật ná» nếu có bản lãnh thâm hậu thì thiếu gì cách để thá»±c hiện. Äá»i thuở nào lại có chuyện cứ vất tiểu bối xuống nÆ°á»›c mà gá»i là cứu giúp? Quả là kỳ quái khó hiểu.
Nhân vật nỠquan tâm :
- Ngươi thử nói vỠnhân dạng của kẻ đó cho ta nghe xem?
Quan Vân Há»™i chợt nghÄ© ngay đến nhân dạng gầy gò thật thảm não của Nhị trưởng lão Bắc Hải cung, Äoan Má»™c Hà :
- Nhân vật đó cũng khá cao niên, ước độ xấp xỉ lục tuần gì đó. Nhưng gầy lắm, y phục thì cứ luôn lấm bẩn, ăn uống thì không hỠcầu kỳ, bạ gì ăn nấy, lại còn bảo miễn sống là được, cứ gì phải quan tâm đến khẩu vị có ngon hay không.
Quan Vân Há»™i lẽ ra còn có thể kể tiếp nhiá»u Ä‘iá»u, Ä‘á»u lấy từ nhân vật thật, là Äoan Má»™c Hà, nhÆ°ng bá»—ng nghe nhân vật sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà nôn nóng há»i cắt ngang :
- NgÆ°Æ¡i tiếp xúc nhân vật đó liệu được bao lâu để có thể kể vanh vách má»i Ä‘iá»u nhÆ° thế?
Quan Vân Hội lập tức thầm kêu hoảng, nhưng may thay vẫn kịp nghĩ ra cách ứng đối :
- Tiểu bối vốn dĩ chỉ là một cô nhi kể từ nhỠđã quen lưu lạc nhỠđó tự luyện được thói quen hễ nhìn ai dù chỉ một lần là nhớ ngay nhân dạng.
- NhÆ°ng ngÆ°á»i vừa Ä‘á» cập đến chuyện ăn uống cầu kỳ của nhân vật ná». Äiá»u đó đâu thể chỉ gặp qua là Ä‘oán biết ngay?
Quan Vân Há»™i phì cÆ°á»i :
- Tiá»n bối nhận định quả chí lý. NhÆ°ng thật may lúc tiểu bối gặp gở nhân vật kỳ quái này thì lại tình cá» nhằm đúng giữa trÆ°a. Äã vậy còn được nhân vật ná» có thiện ý chia cho má»™t mẫu thịt. Chỉ tiếc do khẩu vị không hợp nên tiểu bối đành khÆ°á»›c từ.
Sư phụ của Bạch Thúy Hà chợt để lộ một tia mắt nhìn lo lắng.
- NgÆ°Æ¡i bảo nhân vật đó không những gầy mà còn luôn mặc y phục bẩn? Có bị rách nhiá»u chá»— không? Có mảnh vá nào không?
Quan Vân Hội miễn cưỡng đáp :
- Dĩ nhiên cũng những chỗ rách, còn vá hay không thiết nghĩ đó là nhân vật cẩu thả, không có tính cầu kỳ, dễ gì chịu bỠcông để tự vá.
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i y phục của nhân vật đó có hay không những mảnh vá. Nào có há»i lão đã tá»± vá hay nhá» ai khác và để ngÆ°Æ¡i huyên thuyên tùy tiện nói vá» những nhận định của ngÆ°Æ¡i?
Äá»™t nhiên bị gắt, Quan Vân Há»™i đành gật đầu đáp bừa :
- Có, có những mảnh vá.
Nhân vật nỠgiật mình :
- Là lão?
Quan Vân Hội cũng giật mình :
- Lão? Là ai?
Nhân vật ná» cÆ°á»i lại không những không chịu đáp mà còn há»i ngược lại Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i bất tất quan tâm. Có chăng, hãy nghe ta há»i đây. NgÆ°Æ¡i bảo ngÆ°Æ¡i là cô nhi? NhÆ°ng không lẽ không có tính danh?
Quan Vân Hội cố ý tráo đổi tính danh :
- Tiểu bối hỠVân tên Quan Hội.
- Vân Quan Hội? Ngươi không còn gia thân thật sao?
- Thật!
- Tốt. Äồng thá»i vì thấy ngÆ°Æ¡i có lòng nhân, tuy má»›i gặp nhÆ°ng tá» ra quan tâm đến Hà nhi, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao nếu ta Ä‘á» xuất cÅ©ng sẽ thu nhận ngÆ°Æ¡i, để bằng cách nào đó ngÆ°Æ¡i phần nào giúp ta chăm sóc Hà nhi?
Quan Vân Hội nghi ngại :
- Liệu có được chăng một khi lệnh đồ từng nói chuyến đi này của cả hai luôn ngại bị ai đó phát, hiện?
Và Quan Vân Há»™i được nghe ngay má»™t lá»i trấn an :
- Thì cÅ©ng vì Ä‘iá»u lo ngại đó ta má»›i nảy ý Ä‘Æ°a Hà nhi lên tận đây. CÅ©ng may van sá»± Ä‘á»u diá»…n ra trôi chảy, những nhân vật ở đây đã Æ°ng thuận giúp ta che giấu tung tích Hà nhi, chí ít là trong quãng thá»i gian này, lúc ta phải má»™t mình Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i nhiá»u kẻ địch cứ tìm cách sát hại Hà nhi. Và nếu có thêm ngÆ°Æ¡i nữa, ta tin chắc Hà nhi sẽ đỡ phần cô quạnh vì vắng ta. Äổi lại, ta dÄ© nhiên sẽ phải truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t ít công phu phòng thân. Äược chứ?
Quan Vân Hội cảm thấy khó xử :
- Nhưng tiểu bối còn phải tìm...
Lá»i Ä‘ang nói của Quan Vân Há»™i lập tức bi ngắt ngang :
- Tìm lão Diệu Thủ Æ°? Vì Ä‘iá»u đó nhÆ° ta đã nói, cứ chá» ta tìm được lão, nhất định sẽ Ä‘Æ°a đến cho ngÆ°á»i gặp. Thế nào?
Quan Vân Hội miễn cưỡng nhận nói :
- Nếu là vậy, tiểu bối không thể không nhận lá»i.
Nhân vật ná» bật cÆ°á»i :
- Có thế chứ. NhÆ°ng vì sẽ có thêm ngÆ°Æ¡i, tạm thá»i hãy lÆ°u lại đây cạnh Hà nhi và chá» ta má»™t lúc, bởi ta không thể không báo trÆ°á»›c vá»›i những nhân vật ở đây má»™t tiếng. Nhá»› chỠđấy. Ta sẽ quay lại ngay. Ha ha...
Và vù một tiếng, nhân vật nỠthi triển khinh công bỠđi ngay, một loại công phu khinh thân pháp mà Quan Vân Hội nhỠmới ngẫu nhiên được Bạch Thúy Hà chỉ điểm nên dễ dàng nhận ra có sự khác biệt so với khinh thân pháp của Bạch Thúy Hà. Từ đó Quan Vân Hội chợt suy diễn. Liệu nhân vật nỠcó thật là sư phụ của Bạch Thúy Hà chăng?
Quan Vân Há»™i những muốn Ä‘em nghi vấn này há»i ngay chính Bạch Thúy Hà nhÆ°ng tiếc thay lúc quay lại nhìn thì Quan Vân Há»™i vẫn thấy Bạch Thúy Hà mê man bất Ä‘á»™ng, vị tất Quan Vân Há»™i có đủ bản lãnh giúp Bạch Thúy Hà hồi tỉnh và cần nhất là phải tỉnh ngay lúc này.
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà thật đã sá»›m quay lại. Và cùng Ä‘i còn có hai nhân vật dị hình dị dạng. NgÆ°á»i cụt tay, kẻ cụt má»™t chân.
Quan Vân Há»™i chÆ°a kịp há»i đã nghe giá»›i thiệu :
- Nhị vị đây là Thiên Hồ song tú, chủ nhân Thiên Hồ Thủy Trại. Còn kia là Bạch Thúy Hà cùng Vân Quan Há»™i, phiá»n Song tú nhị huynh đệ chăm sóc há»™ cho.
Nhìn hai nhân vật được gá»i là Song tú, Quan Vân Há»™i chỉ suýt nữa phì cÆ°á»i vì nhận thấy thật mỉa mai cho bất kỳ ai khác thật sá»± là Tú.
CÅ©ng may là Quan Vân Há»™i chÆ°a kịp để lá»™ thái Ä‘á»™ cÆ°á»i chê há». Vậy mà khi lên tiếng, giá»ng của nhân vật Äá»™c Tý nghe cứ gay gắt lạ :
- Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i nhìn gì bá»n ta? Còn không mau khai giải huyệt đạo cho tiểu nha đầu và mau tá»± bÆ°á»›c theo bá»n ta?
SÆ° phụ của Bạch Thúy Hà liá»n phì cÆ°á»i :
- Song tú nhị huynh đệ xin chá»› quên, phần Vân Quan Há»™i thì không biết võ công, có bảo giải huyệt cho Bạch Thúy Hà cÅ©ng vô ích. Phần Bạch Thúy Hà thì xin tạm thá»i cứ để thế. Kẻo giải huyệt lúc này, Hà nhi vì quá quyến luyến sẽ khó để Trác má»— rá»i xa. Äành phiá»n nhị huynh đệ tá»± tay Ä‘Æ°a cả hai nhập quý trại vậy.
Phát hiện sÆ° phụ của Bạch Thúy Hà ngay khi sắp đặt xong toan dong thuyá»n bá» Ä‘i, Quan Vân Há»™i vá»™i kêu :
- Tiá»n bối sao nỡ quên, chÆ°a truyá»n thụ công phu võ há»c cho tiểu bối?
Nhân vật há» Trác bật cÆ°á»i :
- CÅ©ng may ngÆ°Æ¡i kịp nhắc. Này, cầm lấy. Äây là má»™t vài loại công phu ắt thừa đủ cho ngÆ°Æ¡i tá»± phòng thân. Äúng là chỉ suýt nữa ta quên thật. Thôi, cứ yên tâm lÆ°u lại đây nha. Ha ha...
Vật bay đến tay Quan Vân Há»™i tiếc thay chỉ là má»™t tập giấy đã ố vàng và không có bao nhiêu tá»± dạng. Äã vậy ở bên ngoài cùng lại có thêm hàng chữ ghi: “Biết má»™t lợi má»™t, biết hai lợi hai. Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° bao gồm những cổ tá»± từ lâu đã thất truyá»n, dù không còn thông dụng nhÆ°ng vẫn là tâm huyết của cổ nhân. Chá»› khinh thÆ°á»ng hoặc không xem trá»ng. Trái lại hãy lÆ°u tâm gìn giữâ€.
Quan Vân Há»™i ngẩn ngÆ¡, không biết quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° liệu có đúng là kinh thÆ° võ há»c hay không. NhÆ°ng đồng thá»i tá»± thâm tâm Quan Vân Há»™i chợt nảy ra má»™t lá»i đáp quả quyết đó chẳng phải kinh thÆ° võ há»c, chỉ vì tràng cÆ°á»i của nhân vật há» Trác sao càng nghe càng cảm thấy trong đó cứ tàng chứa những gì mai mỉa châm chá»c lạ.
Và rồi Quan Vân Há»™i cÅ©ng minh bạch khi nghe nhân vật Äá»™c CÆ°á»›c trong Thiên Hồ song tú bất ngá» gắt bảo :
- NgÆ°Æ¡i, tiểu tá»­ kia, nếu muốn tiểu liá»…u đầu không sá»›m bị mất mạng, tốt nhất chính ngÆ°Æ¡i nên Ä‘Æ°a tiểu liá»…u đầu cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo bá»n ta. Nhanh nào, đừng làm phí thá»i gian của bá»n ta.
Quan Vân Há»™i giật mình há»i ngược lại :
- Sao lại thế? Nhị vị tiá»n bối chẳng phải đã nhận lá»i chăm sóc giúp đệ tứ của bằng hữu Æ°? Sao lại bảo có thể mất mạng nếu tiểu bối tá» ra chậm?
Äá»™c CÆ°á»›c chợt nhún vai và bảo Äá»™c Tý :
- DÆ°á»ng nhÆ° tiểu tá»­ chÆ°a nhận thức đúng số phận lúc này của y. Hôm nay là ngày của ngÆ°Æ¡i, tá»± ngÆ°Æ¡i sẽ giải thích cho tiểu tá»­ hiểu hay để ta tiến hành việc đó há»™ ngÆ°Æ¡i?
Äá»™c Tý cÆ°á»i :
- Thủy trại này đã lâu vì không còn ngÆ°á»i lÆ°u ngụ cÅ©ng chẳng ai dám bén mãng đến, nên không có má»™t thú tiêu khiển nào cho ra hồn. Nhượng cho ngÆ°Æ¡i thá»±c hiện việc giải thích thì dá»… rồi, nhÆ°ng vạn nhất, vì không đủ nhẫn nại, nhỡ ngÆ°Æ¡i giết mất chúng nhÆ° bao nhiêu lần trÆ°á»›c đây đã xảy ra thì sao? Ta và ngÆ°Æ¡i liệu phải chá» bao nhiêu lâu nữa má»›i gặp những kẻ nhÆ° Trác Thập Cổ, tá»± dÆ°ng Ä‘Æ°a lÅ© oa nhi đến cÆ¡ há»™i cho chúng ta giải khuây? Thà để ta tá»± thá»±c hiện thì hÆ¡n. Ha ha...
Quan Vân Há»™i lại thêm má»™t phen giật mình và lập tức xoay ngÆ°á»i bõ chạy :
- Trác Thập Cổ? Tất cả chÆ° vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo Æ°?
NhÆ°ng chỉ thoắt cái, nhân vật chỉ còn má»™t chân là Äá»™c CÆ°á»›c đã ung dung hiển hiện chặn lối Quan Vân Há»™i :
- NgÆ°Æ¡i lầm rồi, không phải má»™t, mà đến những hai. Thứ nhất, bá»n ta khác vá»›i há» Trác, không há» là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo. Thứ hai, ha ha... NgÆ°Æ¡i đã đặt chân lên đây rồi cho dù có chấp cánh cÅ©ng đừng mong thoát số phận đã dành cho ngÆ°Æ¡i. Hãy ngoan ngoãn lại đây nào. Ha ha...
Và vá»›i má»™t cái thá»™p ngỡ vô hình vô lá»±c, Äá»™c CÆ°á»›c chỉ cần vẫy nhẹ tay là Quan Vân Há»™i cứ từ từ bị cuốn hút vá» phía Äá»™c CÆ°á»›c.
Chợt Äá»™c Tý xuất hiện cạnh Äá»™c CÆ°á»›c :
- Ngươi không thể nhẹ nhàng hơn được sao? Huyết Hấp Cách Không Thủ của ngươi nhỡ tiểu tử không chịu đựng nổi thì sao?
Äá»™c CÆ°á»›c lại cÆ°á»i :
- Ngươi yên tâm. Vì dù sao hôm nay cũng là ngày của ngươi, ta đâu thể để xảy ra những mối bất hòa không cần thiết. Có chăng là ta chỉ muốn xem vật gì hỠTrác đã ném cho tiểu tử. Ha ha...
Và cÅ©ng luồng hấp lá»±c quái lạ Ä‘ang cuốn hút Quan Vân Há»™i, chợt theo sá»± Ä‘iá»u Ä‘á»™ng thập thần linh hoạt của Äá»™c CÆ°á»›c, bá»—ng làm cho quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° bay từ tay Quan Vân Há»™i sang đến tay Äá»™c CÆ°á»›c.
Äá»™c Tý vẫn để yên cho Äá»™c CÆ°á»›c hành sá»±. NhÆ°ng vì đã Ä‘á»c thấy hàng chữ ngoài cùng của quyển kinh thÆ° nên Äá»™c Tý bật cÆ°á»i vang :
- Vẫn là quyển Giáp Cốt Tự hỠTrác đã từng đưa ta và ngươi xem đấy thôi. Không lẽ đến lúc này ngươi bỗng dưng tỠra quan tâm đến thứ phế vật đó? Nhưng nếu thích, ngươi cứ giữ. Phần ta thì đã có lũ oa nhi, cũng tạm đủ rồi. Ha ha...
Äến lượt Äá»™c Tý dùng cánh tay duy nhất chá»™p nhẹ vào hÆ° không má»™t lượt, Quan Vân Há»™i lập tức bị đổi hÆ°á»›ng tá»± Ä‘i thẳng vào tay Äá»™c Tý.
Äá»™c CÆ°á»›c chợt quẳng quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° qua má»™t bên, sau đó cứ cách không chá»™p vào thân hình vẫn cứ bất Ä‘á»™ng của Bạch Thúy Hà :
- Dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải nhượng cho ta má»™t, nhÆ° thế má»›i gá»i là công bằng. Hãy để ta tiêu khiển bằng tiểu liá»…u đầu kia.
Vậy là chỉ chá»›p mắt, nếu Quan Vân Há»™i lá»t vào tay Äá»™c Tý thì Bạch Thúy Hà cÅ©ng lâm cảnh tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ°ng lá»t vào tay Äá»™c CÆ°á»›c.
Äá»™c Tý dù nhăn nhó nhÆ°ng cÅ©ng gật đầu :
- Ta và ngÆ°Æ¡i đã là huynh đệ sinh tá»­ chi giao, thú thật ta cÅ©ng đâu muốn chiếm hết tiện nghi của ngÆ°Æ¡i. Duy có Ä‘iá»u, cách ngÆ°Æ¡i tiêu khiển lúc nào cÅ©ng quá đáng, khiến trÆ°á»›c kia dù ở đây có cả đống những kẻ bất tài vô dụng, nhÆ°ng sau cùng thì chẳng còn lấy má»™t mạng để gá»i là có má»™t vài ngÆ°á»i cho ta sai vặt.
Lần này thì tùy ngÆ°Æ¡i. Nếu khéo giữ thì tiểu liá»…u đầu đó mặc tình ngÆ°Æ¡i hành xá»­, nhỡ chẳng còn vì bị ngÆ°Æ¡i xá»­ sá»± quá nặng tay thì tiểu tá»­ này thuá»™c phần ta, ngÆ°Æ¡i không được tùy tiện xen vào. Thá»a thuận chứ?
Äá»™c CÆ°á»›c cÆ°á»i hể hả :
- Giữa ta và ngÆ°Æ¡i thật khó có thể quả quyết ai vẫn luôn xá»­ sá»± nặng tay hÆ¡n ai. NhÆ°ng cÅ©ng không sao được ngÆ°Æ¡i nghÄ© tình nhượng cho má»™t, dÄ© nhiên ta cố giữ. Miá»…n sao chính ngÆ°Æ¡i sau này đừng bá»™i tín đòi lại phần của ta vì cho rằng lÅ© oa nhi đã đến đúng vào ngày của ngÆ°Æ¡i. Nhá»› hãy giữ lá»i đấy. Ha ha...
Thấy Äá»™c CÆ°á»›c đã chá»±c Ä‘Æ°a Bạch Thúy Hà Ä‘i, Quan Vân Há»™i Ä‘á»™ng tâm vá»™i gá»i lại :
- ChỠđã Tôn giá định làm gì Bạch Thúy Hà? Hóa ra nhị vị không nhận lá»i giữ ngÆ°á»i há»™ vì có sá»± gởi gắm ủy thác của Trác Thập Cổ thật sao?
Äá»™c Tý cÆ°á»i sằng sặc vào tai Quan Vân Há»™i :
- Bá»n ta vốn dÄ© là những ác nhân khắp võ lâm Ä‘á»u kiêng mặt. Chỉ vì vạn bất đắc dÄ© nên đã hÆ¡n mÆ°á»i năm qua má»›i cam tâm chịu chui rúc vào xó xỉnh này để gá»i là tạm ẩn nhẫn bảo lÆ°u sinh mạng. Äến bá»n ta còn phải chịu nhÆ° thế lẽ nào lại Ä‘á»™t nhiên có hảo tâm giữ há»™ bá»n ngÆ°Æ¡i, cho dù là giữ thay hảo bằng hữu há» Trác. NhÆ°ng dù sao, vì ngÆ°Æ¡i đã há»i ta đành đáp thẳng má»™t lần cho ngÆ°Æ¡i minh bạch. Há» Trác giao bá»n ngÆ°Æ¡i đến đây thì kể nhÆ° quyá»n định Ä‘oạt sinh mạng hai ngÆ°Æ¡i thuá»™c vá» bá»n ta. Nếu cao hứng, biết đâu bá»n ta sẽ lÆ°u mạng bá»n ngÆ°Æ¡i lại lâu hÆ¡n. Nhược bằng ngược lại, ha ha... Há»… thích giết thì giết, bá»n ta sẽ hóa kiếp cả hai ngÆ°Æ¡i bất kỳ lúc nào cÅ©ng được đã rõ chứ? Ha ha...
Quan Vân Há»™i chấn Ä‘á»™ng, nhất là khi thấy Äá»™c CÆ°á»›c cứ Ä‘Æ°a Bạch Thúy Hà Ä‘i xa dần :
- Nhưng Bạch Thúy Hà chính là đệ tử của Trác Thập Cổ. Là sư phụ, lẽ nào lão Trác nhẫn tâm tự ý giáo phó tính mạng của đệ tử cho nhị vị tùy tiện hành xử?
Äá»™c Tý vá»— đánh bốp vào đỉnh đầu Quan Vân Há»™i :
- Phàm những kẻ được há» Trác quyết định loại bá», nhất là những kẻ dám đối đầu Thánh Ma giáo, há» Trác Ä‘á»u Ä‘em đến đây giao cho bá»n ta. Hãy nhá»›, đấy cÅ©ng chính là số phận của ngÆ°Æ¡i.
Sau cái vá»— khá nặng, thoạt tiên Quan Vân Há»™i chỉ cảm nhận cÆ¡n choáng váng vá»›i hiện trạng mắt hoa tai ù. NhÆ°ng chỉ chá»›p mắt sau, vì ná»—i Ä‘au buốt chợt thấm nhập khắp ngÆ°á»i, xuyên suốt từ đỉnh đầu, lan nhanh đến toàn thân và tứ chi, nên Quan Vân Há»™i vụt ngã lăn ra bất tỉnh.
NhÆ°ng dù thế, do nhận thức vẫn cứ lá» má», chÆ°a mê lịm hẳn, Quan Vân Há»™i chợt có cảm giác Ä‘ang bị Ä‘Æ°a Ä‘i. Toàn thân cứ dập dá»nh trôi, nhÆ° thể Quan Vân Há»™i Ä‘ang di chuyển trong cÆ¡n má»™ng du của chính bản thân. Và cảm giác này gợi cho Quan Vân Há»™i nhá»› đến cảnh bị Tuyệt Kiếm Thái Phi Trang Bát Nhã hất má»™t chưởng chấn bay vào giữa lòng đại dÆ°Æ¡ng má»™t nÆ¡i rất gần Bắc Hải cung và cách xa vạn dặm so vá»›i Trung Nguyên này.
Trong mơ, Quan Vân Hội thấy bản thân cứ trôi trôi mãi...
Tài sản của dth_abcd

  #7  
Old 13-05-2008, 09:48 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 7
Giáp Cốt thư những bí ẩn khả nghi



Vẫn chiếc thuyá»n nhÆ° Ä‘á»™ nào chợt Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a Trác Thập Cổ quay lại và cập vào bá» Thiên Hồ Thủy Trại.
Äón tiếp há» Trác, Äá»™c Tý lá»­ng thững tiến đến vá»›i diện mạo nhăn nhó :
- Sao mãi tận hôm nay Trác Thập Cổ ngươi mới quay lại?
Trác Thập Cổ bật cÆ°á»i :
- Thá»i gian ba năm tuy dài nhÆ°ng đã là bằng hữu lâu ngày gặp lại, lẽ nào lá»i đầu tiên của Äá»™c Tý lão đệ chỉ là oán thán, thay vì vui vẻ vấn an lẫn nhau? Còn Äá»™c CÆ°á»›c đâu?
Äá»™c Tý quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i :
- Chá» vào trong rồi hãy nói. Äi nào.
Tuy Trác Thập Cổ lập tức bÆ°á»›c theo, nhÆ°ng há»i thì vẫn cứ há»i :
- Äã lâu há» Trác này thật đáng trách, vì chẳng có cÆ¡ há»™i Ä‘Æ°a thêm ai đến cho Nhị huynh đệ tiêu khiển, tạm giải khuây trong những ngày chịu cảnh tù túng. Nhị huynh đệ đã sống nhÆ° thế nào?
Äá»™c Tý vừa rảo bÆ°á»›c vừa nhún vai :
- NgÆ°Æ¡i cứ đến đây, tá»± sống má»™t thá»i gian khắc rõ. Thật chán ngán nếu vẫn tiếp tục sống trong cảnh chỠđợi thế này. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, đến bao giá» ngÆ°Æ¡i má»›i thá»±c hiện xong lá»i hứa?
Trác Thập Cổ dấn bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n nhỠđó song hành cùng Äá»™c Tý :
- Tìm má»™t nhân vật vừa không rõ diện mạo, cÅ©ng chẳng có bất kỳ má»™t tính danh cụ thể nào, đồng thá»i vừa chỉ có má»—i má»™t manh mối để truy tìm, đó là má»™t chiêu kiếm cá»±c kỳ lợi hại đã từng phế bá» má»™t trong tứ chi của nhị huynh đệ quả thật đấy là Ä‘iá»u không dá»… tìm. Phải đích thân Nhị huynh đệ tá»± bá» công truy tìm ắt sẽ rõ thế nào là thiên nan vạn nan.
Äá»™c Tý hậm há»±c :
- Rồi cÅ©ng đến lúc bá»n ta phải tá»± truy tầm. Vị tất việc đó thật sá»± khó nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói.
Trác Thập Cổ cÆ°á»i nhẹ :
- Liệu nhÆ° thế có được không, má»™t khi Nhị huynh đệ đã từng nói là không tiện để lá»™ chân tÆ°á»›ng, nhất là không thể cho bất kỳ ai biết xuất xứ lai lịch võ há»c thật của Nhị huynh đệ?
Äá»™c Tý bảo :
- Không thể tìm thấy kẻ đã xuất kỳ bất ý hạ thủ bá»n ta, cÅ©ng không thể xuất đầu lá»™ diện, vậy theo há» Trác ngÆ°Æ¡i, há lẽ bá»n ta mãi chịu giam thân ở chá»— này sao?
Trác Thập Cổ nhún vai :
- Nào có ai giam hãm nhị huynh đệ ở đây? Xin nhá»› cho, lúc há» Trác này phát hiện Nhị huynh đệ cứ bị thù nhân đêm ngày truy sát khiến Nhị huynh đệ dù muốn tìm má»™t chá»— dung thân cÅ©ng chẳng mảy may có lấy má»™t cÆ¡ há»™i. Có phải há» Trác này chỉ vì bất bình há»™ nên má»›i dùng lá»±c lượng Thánh Ma giáo dùng kế Âm Äá»™ Tần ThÆ°Æ¡ng, lẻn tạo cÆ¡ há»™i cho Nhị huynh đệ chạy má»™t mạch đến tận đây sao. Sau đó, chính Nhị huynh đệ tá»± ý lÆ°u lại và còn tỠý nhá» há» Trác này vá»›i thế lá»±c Thánh Ma giáo truy tìm há»™, xem ai là kẻ thù ẩn diện đã quyết liệt truy sát huynh đệ trÆ°á»›c kia, đúng không? Nào phải há» Trác này hoặc bất kỳ ai khác cố ý giam chân Nhị huynh đệ ở đây.
Äá»™c Tý nghe xong Ä‘oạn Ä‘á»™c thoại khá dài của Trác Thập Cổ vì muốn xoa dịu mối phiá»n muá»™n có lẽ vừa gây ra cho cả hai nên cố ý cÆ°á»i xòa :
- Quả là Ä‘iá»u khổ tâm khi bá»n ta không những không thể tá»± để lá»™ xuất xứ lai lịch mà còn không có chút manh mối nào để mong nhá» ngÆ°Æ¡i dùng thế lá»±c Thánh Ma giáo truy tìm há»™ hung thủ. Vậy thì đâu thể trách nếu đã mÆ°á»i năm qua ngÆ°Æ¡i vẫn không thể giúp được bá»n ta, đúng không? Thôi, hãy tạm bá» qua cÅ©ng đừng để tâm nếu ta vì quá bức bá»™i đã trót thất ngôn nhÆ° thế. Äược chứ?
Trác Thập Cổ cÅ©ng cÆ°á»i hòa hoản :
- NhÆ°ng lần này ta đến đây là có tin muốn báo cho Nhị huynh đệ vui. Äá»™c Tý lão đệ muốn nghe ngay hay chá» cho Äá»™c CÆ°á»›c cùng nghe luôn thể?
Äá»™c Tý thoáng khá»±ng lại :
- Äã phát hiện tung tích kẻ ẩn diện Ä‘á»™ đó Æ°? Là ai vậy?
Trác Thập Cổ cÆ°á»i dài :
- Chừng nhÆ° Äá»™c Tý lão đệ quá nôn nóng không muốn Äá»™c CÆ°á»›c cùng nghe sao. Nếu vậy, ta nào dám để Äá»™c Tý lão đệ thất vá»ng. Kẻ đó chính là... Ha ha...
Chợt ở xa xa phía sau lÆ°ng Äá»™c Tý và Trác Thập Cổ, bá»—ng bật vang lên má»™t loạt gầm kinh thiên Ä‘á»™ng địa chính là của Äá»™c CÆ°á»›c :
- Chúng ta lầm kế há» Trác rồi. Lần này y đến đây là có ác ý. Hãy Ä‘á»™ng thủ mau. Äỡ!
Liên tiếp đó là má»™t tiếng chạm kình vang lên nhÆ° tiếng sấm nổ, kèm theo là má»™t chuá»—i cÆ°á»i dài vang Ä‘á»™ng :
- Thiên Hồ song tú quả có lòng nhân. Không những vẫn mÆ°u sinh mạng lÅ© oa nhi Ä‘á»™ nào nà lần này dÆ°á»ng nhÆ° muốn được cùng chúng thoát ly Thiên Hồ Thủy Trại. DÆ°á»ng nhÆ° Trác Há»™ pháp đã phần nào nhận định lầm khi tá» ra đã quá tin bá»n phế nhân vô dụng. Hãy giết tất cả Ä‘i. Ha... Ha...
Äá»™c Tý chợt xoay ngang, vá»— má»™t kình lá»±c cá»±c mạnh vào Trác Thập Cổ :
- NgÆ°Æ¡i không đến má»™t mình? Tại sao? Äỡ!
Vừa lúc đó Trác Thập Cổ cÅ©ng quay phắt lại và hất nhanh má»™t chưởng lá»±c vào Äá»™c Tý :
- Vì tin vui ta Ä‘Æ°a đến cho bá»n ngÆ°Æ¡i chính là muốn giúp bá»n ngÆ°Æ¡i sá»›m thoát cảnh tù túng, được mãi thong dong nÆ¡i cá»±c lạc. Mau nạp mạng!
Vù...
Từ phía xa, nÆ¡i có chiếc thuyá»n, lại vang lên má»™t loạt gào vừa phẫn ná»™ vừa khẩn trÆ°Æ¡ng của Äá»™c CÆ°á»›c :
- NgÆ°Æ¡i là kẻ đã từng phế bá» má»™t chi của ta? Hãy nạp mạng cho ta, đừng quá ác Ä‘á»™c chỉ toan muốn hạ thủ những kẻ kỳ thá»±c chÆ°a là đối thủ của ngÆ°Æ¡i. Äỡ!
Bung Bung!!
Äá»™c Tý bị Trác Thập Cổ dùng chấn kình bức thoái. NhÆ°ng dù vậy, Trác Thập Cổ ngay chính lúc đó chợt gầm quát hô hoán, rất bá»±c và phẫn ná»™ :
- Mau đứng lại. Ngỡ thế nào, ngÆ°Æ¡i trá bại chỉ là tìm cá»› đến tiếp ứng cho Äá»™c CÆ°á»›c Æ°? Không dá»… thế đâu. Äỡ!
Và diá»…n biến xảy ra đúng nhÆ° vậy. Loạt chấn kình vừa nãy cho dù có bức thoái Äá»™c Tý nhÆ°ng kỳ thá»±c lại là do Äá»™c Tý cố tình lui và sau đó nÆ°Æ¡ng theo chấn kình để thần tốc bật ngÆ°á»i lao ngược lại, cố vận dụng khinh công vượt thật nhanh khoảng cách dẫn đến chá»— chiếc thuyá»n, hầu tiếp trợ Äá»™c CÆ°á»›c Ä‘ang thật sá»± khốn đốn trÆ°á»›c má»™t nhân vật che kín chân diện cứ dùng kiếm uy hiếp Äá»™c CÆ°á»›c chỉ còn má»—i má»™t chân không dá»… gì tá»± xoay sở đối phó.
Xuất hiện cạnh Äá»™c CÆ°á»›c còn có thêm má»™t đôi nam nữ. NhÆ°ng cả hai cÅ©ng vì không có vÅ© khí, dù má»™t tấc sắt, nên vẫn không giúp được gì cho Äá»™c CÆ°á»›c. Và nhân vật che kín chân diện ngay khi bật ra má»™t chiêu kiếm thần tốc nhằm bức thoái Äá»™c CÆ°á»›c thì cÅ©ng chiêu kiếm đó do thuận đà nên hoành ngang uy hiếp sinh mạng của nữ lang :
- Nạp mạng. Ha ha...
Nữ lang vá»™i xoay ngÆ°á»i, vừa lùi xa hÆ¡n vừa tạo cho bản thân má»™t khoảng cách cần thiết để dốc toàn lá»±c quật vào kiếm chiêu của đối phÆ°Æ¡ng má»™t chưởng kình.
Äỡ!
Vừa lúc đó nam nhân ná» do vẫn luôn đừng cạnh nữ lang nên cÅ©ng kịp thá»i hợp lá»±c cùng nữ nhân, bật tung má»™t kình vào đối phÆ°Æ¡ng che kín diện mạo.
- Thúy Hà tá»· chá»› quá mạo hiểm. Chúng ta có hợp lá»±c má»›i mong đối phó cừu nhân. Äỡ!!
Bùng... Ầm!!
Chấn kình lập tức hất lùi đôi nam nữ và nữ nhân ná» thật sá»± Ä‘á»™ng ná»™, toan bật lao tiếp vào đối phÆ°Æ¡ng. Chợt Äá»™c CÆ°á»›c kịp xuất kích má»™t kỳ chiêu, vừa lo đối phó địch nhân vừa hô hoán gá»i đôi nam nữ ná» :
- Cả hai lùi lại mau. Vá»›i bản lãnh đó muốn đối phó kẻ địch có khác nào lấy trứng chá»i đá. Lùi lại mau. Còn ngÆ°Æ¡i, đỡ!
Ào...
Äá»™c Tý lúc này cÅ©ng vừa vặn lao đến :
- Äá»™c CÆ°á»›c nói không sai. Cả hai tốt nhất nên mau tìm chá»— ẩn nhÆ° đã bàn, chÆ°a phải lúc báo thù đâu. Cứ để bá»n địch cho ta cùng Äá»™c CÆ°á»›c đối phó cả hai nên chạy mau.
Và Äá»™c Tý tung ngay má»™t chưởng kình, kịp phối hợp vá»›i chiêu chưởng trÆ°á»›c đó của Äá»™c CÆ°á»›c, cùng tấn công má»—i má»™t địch nhân là nhân vật đã che giấu diện mạo dÆ°á»›i manh lụa sẫm màu.
Ào...
Nam nhân vội nắm tay nữ nhân và lôi đi :
- Chúng ta chưa đủ lực đối phó địch. Thúy Hà tỷ còn nhớ đã cùng đệ bàn cách kháng địch như thế nào chăng? Chạy mau!
Thúy Hà tá» ra rất nghe lá»i nam nhân, dù Ä‘ang Ä‘á»™ng ná»™ chỉ chá»±c phát tác nhÆ°ng vẫn lập tức cùng nam nhân lìa bá» chiếc thuyá»n, lao ngay lên bá».
Vừa lúc đó Trác Thập Cổ chạy đến, dễ dàng chắn ngang lối chạy của đôi nam nữ.
Trác Thập Cổ bật cÆ°á»i :
- Vá»™i chạy Ä‘i đâu? Ắt hẳn ngÆ°Æ¡i là tiểu tá»­ Vân Quan Há»™i? Äã lá»›n phổng thế Æ°? Hay nói xem, bằng cách nào ngÆ°Æ¡i thuyết phục Song tú tha mạng, thay vì lẽ ra ngÆ°Æ¡i và tiểu liá»…u đầu Bạch Thúy Hà phải chết tính đến nay vừa tròn ba năm? Hà nhi còn nhá»› ta không? SÆ° phụ của Hà nhi đây không nhận được sao? Ha ha...
Nam nhân được Trác Thập Cố gá»i là Vân Quan Há»™i lập tức vá»— má»™t cái thật nhẹ vào đầu vai Bạch Thúy Hà :
- Cừu nhân đã đến,Thúy Hà tá»· còn chá» gì nữa. Äánh!
Nói vừa xong chính Vân Quan Hội quật tung một kình vào Trác Thập Cổ trước.
Ào...
Bạch Thúy Hà cũng lập tức xô kình, hợp cùng Vân Quan Hội, liên thủ tấn công Trác Thập Cổ :
- Cừu nhân mau nạp mạng!
Ào...
Trác Thập Cổ cÆ°á»i khinh khỉnh, đồng thá»i ung dung xuất lá»±c đối phó thế hợp kích hợp công của đôi nam nữ :
- NgÆ°Æ¡i vẫn thế sao, Vân Quan Há»™i? Vẫn lợi dụng thần trí thất thÆ°á»ng của Thúy Hà để bảo ả chỉ Ä‘iểm võ há»c cho ngÆ°Æ¡i Æ°? Tiếc thay công phu nhÆ° thế này chỉ là trò trẻ đối vá»›i ta. Hai ngÆ°Æ¡i có hợp lá»±c cÅ©ng vô ích. Äỡ!
Ầm!! Ầm!!
Ngay sau loạt chưởng kình giữa Trác Thập Cổ và đôi nam nữ vá»›i lợi thế hầu nhÆ° hoàn toàn thuá»™c vá» há» Trác, chợt bật vang lên loạt chạm chiêu khác xuất phát từ phía Äá»™c Tý, Äá»™c CÆ°á»›c vá»›i nhân vật che kín chân diện. Tiếp tục là tiếng kêu vừa thảng thốt vừa kinh hoàng của Äá»™c Tý hầu nhÆ° là vì đã nhận ra xuất xứ lai lịch của đối phÆ°Æ¡ng :
- Tiên Thiên Chưởng Công! Ngươi có liên quan thế nào với Ngũ Kỳ Tiên Tử?
Bá»—ng có tiếng Äá»™c CÆ°á»›c gầm vang :
- Äá» phòng vÅ© khí quái lạ y vừa lẻn lấy ra. Lùi mau, Äá»™c Tý! á»i... Không kịp rồi, ác nhân, ta liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i. Äỡ!!
Bung Bung...
Và Trác Thập Cổ cÆ°á»i vang :
- Sao ngÆ°Æ¡i hoảng hốt thế kia tiểu tá»­? Äá»™c Tý vậy là tận số, ắt sắp đến lượt Äá»™c CÆ°á»›c thôi. Và đấy cÅ©ng chính là số phận của hai ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng oa nhi lẻ ra đã chết nào ngá» vẫn cứ ung dung sống đến tận lúc này. Xem chiêu, Ha ha...
Ào... Ào...
Vân Quan Hội giận dữ quát vang :
- Kỳ thá»±c, Thúy Hà tá»· có oán thù thế nào vá»›i lão? Cá»› sao lão vẫn cứ khăng khăng tuyệt Ä‘Æ°á»ng sống của má»i ngÆ°á»i ở đây? Và má»™t khi má»i nghi vấn chÆ°a minh bạch, tại hạ dù còn má»™t hÆ¡i thở vẫn không cam tâm thúc thủ chịu chết. Thúy Hà tá»·, đánh!!
Bạch Thúy Hà cũng hùng hổ xuất lực, vẫn luôn kịp hợp lực cùng Vân Quan Hội đối phó địch nhân.
Chợt vang lên tràng cươi đắc thắng của nhân vật che kín chân diện :
- Thiên Bổng NgÅ© Äoạn Hồn. Nếu Thiên Hồ song tú hai ngÆ°Æ¡i đích thá»±c là nhân vật võ lâm Trung Nguyên, ắt thừa biết đấy là vÅ© khí thành danh của ai. NhÆ°ng tiếc thay hai ngÆ°Æ¡i lại không biết, vậy xuất xứ lai lịch của hai ngÆ°Æ¡i là thế nào đây? Và đã rõ vì sao hai ngÆ°Æ¡i phải mất mạng chÆ°a? Mau đỡ. Ha ha...
Äể đáp lại tràng cÆ°á»i này lập tức khắp cục trÆ°á»ng liá»n vang lên tiếng gầm đầy căm phẫn của Äá»™c CÆ°á»›c :
- Lai lịch bá»n ta dù thế nào cÅ©ng không là Ä‘iá»u đáng Ä‘á» cập. Có chăng, ngÆ°Æ¡i hay nói xem vì oán cừu gì để đây là lần thứ hai ngÆ°Æ¡i quyết tận sát bá»n ta? Trừ phi ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo và má»i Ä‘iá»u xảy đến cho bá»n ta Ä‘á»u do Trác Thập Cổ sắp đặt có hậu thuẫn của ngÆ°Æ¡i. Nếu đúng là thế, ta quyết liá»u chết cùng ngÆ°Æ¡i phen này, báo thù cho Äá»™c Tý. Hãy nạp mạng cho ta!!
Ào... Ào...
Vì nghe rõ những lá»i này, Trác Thập Cổ chợt cao hứng, vừa bật cÆ°á»i hăng hắc vừa nhấn thêm chân lá»±c vào chiêu chưởng đã đến lúc sắp cùng đôi nam nữ chạm chiêu :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nghe đấy chứ tiểu tá»­? Bổn Giáo Thánh Ma chÆ°a há» tha thứ cho bất luận ai dám Æ°Æ¡ng ngạnh đối đầu. Äây cÅ©ng là số phận dành cho ngÆ°Æ¡i cùng vá»›i tiểu liá»…u đầu. Ha ha...
Ầm ầm!!
Loạt chạm chiêu làm cho Vân Quan Há»™i và Bạch Thúy Hà cùng chao đảo thối lui. Äồng thá»i cÅ©ng lúc này, khi Trác Thập Cổ lÆ°á»›t tá»›i toan quật thêm chiêu tối hậu hạ thủ đôi nam nữ bất đồ có tiếng gầm của nhân vật che kín chân diện vang lên, nhÆ° thể tiếng rống của dã thú bất ngá» bị trúng tiá»…n :
- Âm Quá»· Chưởng! Äá»™c cÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i sao cÅ©ng am hiểu công phu tà môn này của Quá»· Diện Vô Dung? A... Ta giết ngÆ°Æ¡i!
Äá»™c CÆ°á»›c thì bất chợt há»™c lên má»™t tiếng bi thÆ°Æ¡ng và đầy phẫn uất :
- Giáng Ma Tuyệt Hộ Thủ! Thật không ngỠngươi là... Hự!
Bung Bung...
Những loạt gầm thét này vì cho Trác Thập Cổ biết đấy là phần kết của cuá»™c chiến giữa nhân vật đồng bá»n che kín chân diện vá»›i Thiên Hồ song tú là Äá»™c CÆ°á»›c, Äá»™c Tý nên sá»± phấn khích chợt lan đến phần nào làm cho há» Trác phân tâm.
Vân Quan Hội lập tức bật lao đến lẳng lặng quật một kình vào hỠTrác.
Cá»­ chỉ này của Vân Quan Há»™i làm cho há» Trác giật mình và then bản năng toan xuất lá»±c đối phó. Nào ngá» há» Trác cÅ©ng chợt có thái Ä‘á»™ phản thÆ°á»ng là vừa tạt ngang ngÆ°á»i tránh chiêu vừa kêu kinh ngạc :
- Âm Quá»· Chưởng!! Lẽ nào suốt ba năm qua tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i ngoài may mắn toàn mạng lại được bá»n Bắc Hải cung chỉ Ä‘iểm công phu?
NhÆ°ng Trác Thập Cổ vừa lo tránh chiêu bên này nên vô tình lá»t vào tầm phát chiêu của Bạch Thúy Hà cÅ©ng vừa Ä‘ang lúc đánh vào há» Trác :
- Há» là sÆ° phụ của bá»n ta lẽ nào há» không chỉ Ä‘iểm công phu. Hãy đỡ má»™t chưởng Quá»· Âm của ta.
Vù...
Không hiểu sao há»… Trác Thập Cổ nhìn thấy Âm Quá»· Chưởng là hốt hoảng, cứ lo tìm lối nhảy tránh. Và lần này, ngay khi há» Trác nhảy tránh chiêu, Vân Quan Há»™i chợt hô hoán gá»i Bạch Thúy Hà :
- Thúy Hà tỷ hãy mau chạy theo đệ. Nhanh nào!
Bạch Thúy Hà khựng lại. Và sau một sát na phân vân, chợt phát hiện Vân Quan Hội quả thật đã bắt đầu chạy.
Bạch Thúy Hà lúc đó má»›i reo lên, đồng thá»i chạy bám theo ngay.
- A.. Ta nhá»› rồi. Vì ngày nào cÅ©ng vậy chẳng phải cứ vào tầm này thì ngÆ°Æ¡i do giữ lá»i hứa nên không há» quên đã đến lúc chỉ Ä‘iểm Giáp Cốt công phu cho ta? Này, chá» ta vá»›i. Äể ta Ä‘i kịp cùng ngÆ°Æ¡i chứ?
Phát hiện cả hai chợt chạy Ä‘i, Trác Thập Cổ toan xuất chiêu ngăn cản bá»—ng nghe tiếng nhân vật che kín chân diện vừa khẽ gá»i vừa chạy đến :
- Äừng vá»™i. Trừ phi Trác lão Äại không nghe tiểu liá»…u đầu vừa nói gì.
Trác Thập Cổ nhẹ gật đầu, đồng thá»i Ä‘Æ°a mắt dò há»i nhìn nhân vật ná» :
- Thiên Hồ Thủy Trại chỉ là má»™t cô đảo, nÆ°á»›c bạc bao quanh tứ bá» lại có quá nhiá»u xoáy nÆ°á»›c hiểm tuyệt thiên hạ đến ngÆ°á»i thông thạo thủy tính cÅ©ng khó thể bÆ¡i thoát nếu không có phÆ°Æ¡ng tiện nhÆ° thuyá»n bè. Tiên sinh lại quan tâm đến Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° và cho rằng lÅ© oa nhi đã có thể phát hiện manh mối sẽ khiến quyển kinh thÆ° vô dụng đó Ä‘á»™t nhiên trở thành bí kíp võ há»c.
Nhân vật ná» buông tiếng cÆ°á»i lạnh :
- Nếu chẳng phải thế, cá»› sao NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ cứ giữ mãi quyển kinh thÆ° nhÆ° thể đó là báu vật? Huống hồ bá»n chúng hoàn toàn không thể thoát đúng không? Vậy tại sao chúng ta không nhân cÆ¡ há»™i này lẻn bám theo xem chúng làm gì. Nhất là cần phải minh bạch thật tá» tÆ°á»ng vì sao Song tú từ lâu vẫn thích lấy chuyện hành hạ bất kỳ ai lá»t vào tay há» nhÆ° trò tiêu khiển, nhÆ°ng đến lÅ© oa nhi này thì há» Ä‘á»™t ngá»™t bá»™c lá»™ từ tâm không chỉ lÆ°u mạng bá»n chúng mà má»›i lúc nãy đây há» còn sẵn sàng liá»u chết, cốt ý để bảo vệ lÅ© oa nhi? Äiá»u này thật đáng nghi, Trác lão đại Ä‘oán xem hay là Song tú đã tình cá» biết rõ thân thế tiểu liá»…u đầu? Hoặc giả xuất xứ lai lịch của tiểu tá»­ kia má»›i chính là Ä‘iá»u Song tú quan tâm?
Trác Thập Cổ Ä‘ang dá»i mắt nhìn theo bóng dáng của đôi nam nữ cứ Ä‘i xa khuất dần :
- Ba năm qua không hiểu sao tính danh Vân Quan Há»™i của tiểu oa nhi cứ luôn làm Trác má»— băn khoăn. Äồng thá»i ta mÆ¡ hồ có cảm nhận phải chăng bản thân đã có quyết định sai lầm khi để tiểu oa nhi không chỉ được sống mà còn thêm cÆ¡ há»™i gần gÅ©i tiểu liá»…u đầu Thúy Hà? Äến ná»—i Trác má»— có lần nghÄ©, má»i hậu há»a có lẽ sẽ phát từ Ä‘iá»u lầm lẫn này. Thế cho nên dù có cÆ°á»i chê Trác má»— hoặc quá Ä‘a nghi hoặc đã tá»± làm nhụt nhuệ khí, chỉ mong tiên sinh lần này Æ°ng thuận để má»— tá»± tay diệt lÅ© oa nhi. Có nhÆ° thế má»— má»›i ăn ngon ngủ yên vì mối há»a tâm phúc không còn.
Nhân vật ná» chỉ lặng lẽ gật đầu, thay cho lá»i nói Æ°ng thuận và lập tức đặt má»›m chân thi triển thuật khinh công thượng thặng lao vút Ä‘i nhẹ nhàng và mỠảo nhÆ° bóng u linh ung dung Ä‘uổi theo đôi nam nữ ná» lúc này hầu nhÆ° đã khuất.
Trác Thập Cổ cũng bám theo sau nhanh nhẹn và linh hoạt không kém.
Nhưng được một lúc khi đến chỗ cần phải ngoặt do đã thấy đôi nam nữ cũng ngoặt như thế. Nhân vật nỠvừa đặt chân lên lối mòn, chỗ dùng để ngoặt, thì bất ngỠcũng chính nhân vật nỠtự bật lên tiếng quát cực lớn :
- Có cơ quan mai phục! Mau tránh!
Chạy ở phía sau, Trác Thập Cổ lập tức nhảy lùi, đồng thá»i thất kinh nhìn nhân vật ná» dù đã tá»± bật ngÆ°á»i nhảy vá»t lên thật cao nhÆ°ng chỉ suýt nữa vẫn bị má»™t tiếng Ä‘á»™ng trầm đục, vang lên nhÆ° tuồng lẩy ná», cho bật bắn ra má»™t mÅ©i lao dài, phóng thẳng vào phần hạ thân của nhân vật ná».
CÅ©ng may lúc đó là lúc nhân vật ná» Ä‘ang đà nhảy thẳng lên nên chỉ cần khẽ co chân và giẫm mạnh là mÅ©i lao dài được tá»± tạo bằng má»™t nhánh cây thẳng chuốt nhá»n đã bị chân của nhân vật ná» vừa đạp lên và đá bật qua má»™t bên.
Bốp!
Trác Thập Cổ liá»n buá»™t miệng tán dÆ°Æ¡ng :
- Hảo thân pháp. Nhưng tuyệt nhất chính là cách ứng biến thần tốc vi diệu của tiên sinh, thật đáng là thiên hạ đệ nhất cao thủ khắp võ lâm hiện nay.
Nhân vật nỠđã vượt qua mai phục và hạ thân an toàn :
- Trác lão Äại nói quả chí lý. Lập mai phục và cố tình dẫn dụ chúng ta Ä‘uổi theo để lá»t vào nhất quyết không phải thủ Ä‘oạn của Song tú Bắc Hải cung vốn dÄ© luôn tá»± phụ vào sở há»c bản lãnh và không há» lÆ°á»ng trÆ°á»›c hậu quả ngày hôm nay xảy ra cho há». Càng không thể là kế mÆ°u của má»™t tiểu liá»…u đầu đã bị làm cho thần trí trở nên thất thÆ°á»ng. Mà chính là tiểu oa nhi há» Vân. Trác lão Äại bảo xem. Vì đâu tiểu oa nhi Ä‘oán biết sẽ lâm cảnh nhÆ° ngày hôm nay?
Do mai phục ở đó không còn nên Trác Thập Cổ khi cẩn trá»ng vượt qua chá»— ngoặt và cuối cùng vẫn dá»… dàng vượt qua.
- Lai lịch của tiểu oa nhi nhÆ° trÆ°á»›c kia chính y thừa nhận thì chỉ là má»™t cô nhi. Công phu võ há»c của y cÅ©ng chẳng có, bất quá chỉ ngẫu nhiên ở ná»™i thể chợt phát sinh má»™t ít chân nguyên ná»™i khí so vá»›i niên ká»· thì cao minh nhÆ°ng không lạ gì đối vá»›i bản lãnh của tiên sinh đã vượt qua ngưỡng thượng thừa. Vì thế đừng bận tâm y vì sao Ä‘oán biết có ngày này và lập sẵn mai phục. Trái lại chỉ cần mau chóng hóa kiếp y, vậy là má»i lo nghÄ© tá»± nó cÅ©ng tiêu tan. Chúng ta nên Ä‘i tiếp thì hÆ¡n.
Há» lại lẳng lặng Ä‘uổi bám theo, Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng trÆ°á»›c đó đôi nam nữ đã di chuyển xuyên qua má»™t Ä‘oạn bãi lầy vừa ẩm thấp vừa có quá nhiá»u chá»— bị lau sậy má»c cao che khuất tầm nhìn.
Và ở một chỗ như thế, cả hai chợt nghe một tiếng động khả nghi bất đồ vang lên từ dưới chân nơi hỠvừa đặt chân vào.
Phụp!
Lần này Trác Thập Cổ vừa bật vá»t nhanh vá» phía trÆ°á»›c vừa kinh tâm hô hoán :
- DÆ°á»›i chân có những hố sâu chỉ được phủ há» bằng những bụi lau sậy chÆ°a má»c bén rá»…. Tiên sinh nên cẩn trá»ng.
Nhân vật ná» cÅ©ng bật ngÆ°á»i Ä‘á» khí và lao Ä‘i. NhÆ°ng đến lúc phải đặt chân xuống vì hết đà và cần tìm má»™t chá»— làm Ä‘iểm tá»±a để lại tiếp tục bật Ä‘i thì chính chá»— nhân vật nỠđặt chân chợt tụt xuống. Vì thế, thân hình của nhân vật ná» lập tức lá»t xuống má»™t hố sâu, xung quanh toàn bùn bẩn.
Ào...
Trác Thập Cổ dÆ°á»ng nhÆ° không há» hay biết biến cố vừa xảy ra cho đồng bá»n phần vì đã lao vượt lên trÆ°á»›c nên cứ thế tiếp tục lao Ä‘i và còn bất ngá» bật ra loạt tiếng quát ầm vang :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i chạy Ä‘i đâu. Äừng nghÄ© những trò mai phục trẻ con của bá»n ngÆ°Æ¡i dá»… dàng gây bất lợi cho những cao thủ nhÆ° bá»n ta. Mau đứng lại.
Nhưng sau loạt quát của Trác Thập Cổ, xung quanh ngoài một khung cảnh im lặng như tỠthì đến một dấu hiệu dù nhỠcho thấy có sự xuất hiện của đôi nam nữ, hầu như vẫn không có.
Trác Thập Cổ dừng lại và ngưng thần nhìn quanh. Vừa dò xét vừa nghe ngóng từng động tỉnh.
Chợt phía sau há» Trác vang lên má»™t nghi vấn bằng chất giá»ng khàn khàn kỳ quái nhÆ°ng đúng là thanh âm của nhân vật che kín chân diện :
- Trác lão đại đã bị lũ oa nhi để mất dấu? Có phát hiện phương hướng chúng đã chạy chăng?
Trác Thập Cổ đáp lại bằng giá»ng thật khẽ :
- LÅ© oa nhi thật tinh quái, quả thật đã làm má»— tạm thá»i mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. NhÆ°ng hy vá»ng đối vá»›i tiên sinh thì không. Vì thân thủ và bản lãnh nhÆ° tiên sinh lẽ nào cÅ©ng không phát hiện phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chúng vừa bõ chạy?
Nhân vật ná» vẫn đứng ở phía sau há» Trác, bất đồ hắng giá»ng :
- Ta suýt mất mạng vì má»™t trong những hố mai phục của lÅ© oa nhi vừa được Trác lão đại bảo chỉ là trò trẻ con. Há lẽ Trác lão Äại không hay biết?
Trác Thập Cổ giật mình quay đầu nhìn lại :
- Thật thế sao? Ôi chao, khắp thân tiên sinh Ä‘á»u dính toàn bùn bẩn, quả thật đã bị rÆ¡i vào hố mai phục của chúng Æ°?
Nhân vật ná» toàn thân Ä‘á»u dính bùn, vừa bẩn vừa hôi thối. Dù vậy, nhân vật ná» vẫn bật ra tiếng hừ lạt :
- Bảo hố mai phục đó suýt làm ta mất mạng thì có phần quá lá»i. NhÆ°ng nếu để cầm chân, khiến chúng ta khó Ä‘uổi kịp chúng thì kế này kế nhÆ° khá hữu hiệu. Trác lão Äại càng thêm đúng khi quả quyết không thể để tiểu tá»­ kia sống chỉ Ä‘em đến há»a tâm phúc cho chúng ta. Äi!
Dù hai lần lâm mai phục nhưng nhân vật nỠvẫn không nao núng bằng cớ là tiếp tục động thân lao đi trước.
Trác Thập Cổ nghi hoặc bám theo :
- Tiên sinh bảo lÅ© oa nhi cố ý làm chúng ta chậm chân? Phải chăng ý của chúng là muốn cÆ°á»›p thuyá»n? Chúng sẽ thoát, riêng Trác má»— và tiên sinh thì bị lÆ°u lại.
Nhân vật nỠvẫn lao băng băng ở phía trước :
- Cứ để chúng thá»­ cÆ°á»›p thuyá»n xem. Vì vị tất ngá»n cô đảo này đủ lợi hại để giam chân ta. Hừ!
Trác Thập Cổ thì không đủ tự tin, vì thế chợt đỠxuất :
- Hay là để Trác má»— quay lại giữ thuyá»n? Thà cẩn tắc để được vô Æ°u, tiên sinh nghÄ© sao?
Bất chợt nhân vật ná» bật cÆ°á»i :
- Không cần đâu. Nếu chÆ°a tin,Trác lão Äại thá»­ lắng tai nghe vá» phía bên hữu ắt rõ. Chính tiểu liá»…u đầu Ä‘ang giúp chúng ta đấy. Ha ha...
Miệng tuy bảo thế nhưng nhân vật nỠđâu cần chỠhỠTrác nghe ngóng để biết hư thực. Trái lại, nhân vật nỠcứ ung dung chuyển hướng, chạy nhanh vỠphía hữu, nơi đột ngột xuất hiện một dãi rừng xanh um, toàn là những cây ăn quả đang lúc mùa trái rộ nên cây nào cây nấy cũng trĩu cành.
Trác Thập Cổ chạy theo và chỉ thoáng chốc đã bắt đầu nghe tiếng kêu vừa bất bình vừa phật ý của Bạch Thúy Hà cứ từ giữa rừng cây vang vá»ng đến :
- Ta đã hao phí không biết bao nhiêu công sức má»›i có thể dùng toàn những cành cây to để giúp ngÆ°Æ¡i khắc há»a lại từng hình dạng của từng chữ Giáp Cốt.. Cá»› sao ngÆ°Æ¡i lần này không những cứ nhẫn tâm tá»± hủy Ä‘i mà còn xui ta bá» lại tất cả để cùng ngÆ°Æ¡i tháo chạy? Còn lại những hình này, ta thà chết, quyết không để ngÆ°Æ¡i tiếp tục phá hủy.
Trác Thập Cổ lao xuyên qua từng những tàng cây nặng trÄ©u quả và dá»… dàng nghe rõ lá»i tiểu tá»­ Vân Quan Há»™i Ä‘ang khẩn trÆ°Æ¡ng thúc hối Bạch Thúy Hà :
- Chúng ta phải nhanh chân cÆ°á»›p thuyá»n, sau đó còn phải Ä‘Æ°a thi thể nhị vị sÆ° phụ Ä‘i nÆ¡i khác an táng. Tá»· không muốn giúp đệ sao? Nếu muốn thì đừng chần chá» nữa, chạy mau.
Nhân vật che kín chân diện lao vá»t đến :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i còn chạy được nữa sao? Ha ha...
Trác Thập Cổ cũng xuất hiện và nhìn thấy Vân Quan Hội đang hối hả chộp tay Bạch Thúy Hà để lội chạy đi :
- Nhanh lên, tá»·. Bá»n cừu nhân đã Ä‘uổi kịp rồi. Chính tá»· trùng trình khiến há» có cÆ¡ há»™i. Mau chạy nào.
Trác Thập Cổ toan đuổi theo chợt nghe nhân vật nỠquát thật to :
- Äừng giẫm lên những thân cây được xếp sẵn dÆ°á»›i đất. CÅ©ng vậy, Trác lão Äại dù có Ä‘uổi kịp chúng cÅ©ng chá»› vá»™i hạ thủ. Tốt nhất cứ chế ngá»± cả hai và Ä‘Æ°a vỠđây cho ta.
Trác Thập Cổ giật mình, vá»™i đảo mắt nhìn xung quanh dÆ°á»›i chân. Và lập tức phát hiện ngay ngoài những cành cây to đã bị vất bá» loạn xạ, chẳng gợi ra bất kỳ má»™t ý nghÄ© gì thì há» Trác cÅ©ng phát hiện vẫn còn nhiá»u cành cây được xếp thành những hình dạng kỳ quái ngay trên ná»n đất rừng.
Äúng lúc này, vì há» Trác Ä‘ang chú mục nhìn vào má»™t trong những hình thù tÆ°Æ¡ng tá»±, được sắp xếp từ năm cành cây hai ngắn ba dài nên chính há» Trác chợt thảng thốt kêu :
- Tiên sinh mau nhìn đây. Năm thanh gá»— này tuy được xếp theo đúng hình của má»™t trong nhiá»u chữ Giáp Cốt của Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°, nhÆ°ng nhá» hình dáng thật to nên trông cứ nhÆ° địa hình của má»™t chá»— nào đấy khá quen mắt. Há lẽ toàn bá»™ nhÆ°ng tá»± Ä‘ang có trong Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°, đâu nhÆ° chỉ có hai mÆ°Æ¡i tám chữ nếu được dá»±ng lại đủ to nhÆ° thế này sẽ là má»™t bức há»a đồ Ä‘iá»m chỉ má»™t địa Ä‘iểm nào đấy? Có phải là NgÅ© Thạch Kỳ Äảo chăng? NÆ¡i xuất thân của NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ vốn cÅ©ng là chủ sở hữu của quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°?
Äáp lại nghi vấn, cÅ©ng là phát kiến bất ngá» của há» Trác, nhân vật ná» chợt lầu bầu :
- Ta lại phát hiện ở má»—i tá»± dạng do được xếp theo hình khối nên có vẻ gì đấy giống nhÆ° chiêu thức võ công. Hay đây chính là Tiên Thiên Bí Kíp được chủ nhân NgÅ© Thạch Kỳ Äảo lÆ°u lại? Trác lão Äại còn không mau Ä‘uổi bắt tiểu tá»­, cần nhất là phải thu hồi cho bằng được quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°, Ä‘á»™ trÆ°á»›c vì khinh suất nên Trác lão Äại đã vất lại cho tiểu tá»­. Nhanh lên nào.
HỠTrác lập tức lao đi, nhưng phải mất một lúc khá lâu mới tìm thấy bóng dáng của đôi nam nữ vẫn hối hả chạy phía xa.
HỠTrác tăng nhanh cước lực vừa cố thu ngắn khoảng cách vừa gào quát thật to :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i đừng chạy nữa. Hãy quay lại thôi, vì bá»n ta đã đổi ý, sẽ không lấy mạng bá»n ngÆ°Æ¡i. Mau dừng lại.
NhÆ°ng đôi nam nữ vẫn chạy. Và khi đến mép nÆ°á»›c, cÅ©ng là chá»— tận cùng của ngá»n cô đảo tiếp giáp vá»›i mặt nÆ°á»›c rá»™ng mênh mông, đôi nam nữ dÆ°á»ng nhÆ° tá»± biết đã lâm vào cảnh tuyệt lá»™, có đứng lại theo há» Trác bảo cÅ©ng mất mạng. Nên cả hai cứ thế nắm tay nhau cắm đầu lao luôn vào mặt nÆ°á»›c.
Bõm Bõm!
HỠTrác chạy đến quá muộn, chợt thẫn thỠnhìn mãi vào mặt nước vừa nuốt chửng sinh mạng đôi nam nữ, chẳng còn lưu lại dấu vết gì ngoài những gợn sóng nhỠrồi cũng từ từ tan biến.
Nhân vật ná» không hiểu sao cÅ©ng vá»™i vàng chạy đến và lập tức há»i há» Trác :
- Chúng đâu?
HỠTrác hất hàm vỠphía mặt nước :
- Chúng bị Ä‘uổi dồn đã hóa cuồng Ä‘á»u nhảy cả vào đó!
Nhân vật ná» lạnh giá»ng :
- Chúng nhảy xuống hay chính Trác lão đại hất chưởng đẩy chúng vào chỗ chết?
HỠTrác cau mày, quay mặt nhìn ngang nhân vật nỠ:
- Có bao giỠTrác mỗ không tuân lệnh tiên sinh chưa? Sao lần này lại tỠra nghi ng�
Nhân vật nỠkhông hỠquay nhìn hỠTrác, trái lại cứ ngó mãi mặt nước :
- Vì ta nhÆ° có nghe Trác lão đại bảo chúng dừng lại, và còn hứa lá»i tha mạng chúng. Không đúng sao? Vậy thì cá»› gì lúc này chúng Ä‘á»u ở cả dÆ°á»›i đó?
Trác Thập Cổ bật cÆ°á»i :
- Tiên sinh cÅ©ng nghe Æ°? Nếu đã nghe sao tiên sinh không nghÄ© đấy chỉ là phÆ°Æ¡ng cách duy nhất Trác má»— có thể thá»±c hiện má»™t khi khoảng cách còn khá xa, riêng bá»n chúng thì đã mấp mé lâm vào tuyệt lá»™ mà nếu má»— không gá»i nhất định chỉ tạo cho chúng tâm trạng đã bị Ä‘uổi dồn. Äồng thá»i, khi Trác má»— gá»i, cứ nghÄ© bá»n chúng nếu tham sinh úy tá»­ ắt thế nào cÅ©ng dừng lại. Nào ngá» chúng vẫn quyết định chá»n thái Ä‘á»™ ngu xuẩn nhất. Chúng tá»± ý tìm chết, nào phải lá»—i do Thác Thập Cổ này. Ha ha... Trừ phi tiên sinh đã bắt đầu nghi kỵ Trác má»—, có phải vì Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° chăng? Ha ha...
Nhân vật ná» vụt gằn giá»ng :
- Không sai! Nhất là ta Ä‘ang nghÄ© Trác lão Äại vì nghi ngại ta sẽ đắc thủ thêm di há»c của chủ nhân NgÅ© Thạch Kỳ Äảo nên thà đẩy chúng vào chá»— chết hÆ¡n là lÆ°u chúng lại để ta có cÆ¡ há»™i hạch há»i chúng vá» Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° có phải nhÆ° thế chăng, Trác lão đại?
Trác Thập Cổ biến sắc :
- Tiên sinh nên nói thẳng chủ ý ra thì hÆ¡n. Và kỳ thá»±c có phải tiên sinh sợ má»— tiết lá»™ vá» Ä‘iá»u bí ẩn vừa phát hiện của Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° nên cố tình tạo cá»› để loại bá» má»— nhÆ°ng dụng ý chỉ là sát nhân diệt khẩu?
Nhân vật nỠphản bác ngay :
- Äừng hiểu sai ý ta. Vì nếu muốn sát nhân diệt khẩu, nói thật nha, thì ta cứ thế hạ thủ, có ngại gì ai để phải tìm cá»› này cá»› kia chỉ phí công? Hãy đáp Ä‘i, Trác lão đại có hay không ý đồ bức tá»­ lÅ© oa nhi, khiến ta bây giá» hoàn toàn mất hết má»i cÆ¡ may đắc thủ Tiên Thiên Bí Kíp?
Trác Thập Cổ biến sắc nhiá»u hÆ¡n và bất chợt tá»± bÆ°á»›c lui dần :
- Nếu Trác mỗ cứ khẳng định đã không hỠcó ý đó thì sao?
Nhân vật nỠquay lại, ung dung và thản nhiên nhìn hỠTrác cứ chầm chậm thụt lùi :
- Ta sẽ tin hÆ¡n nếu được nghe Trác lão Äại đứng giữa trá»i đất này lập trá»ng thệ.
Trác Thập Cổ dù sắc diện Ä‘ang cứ không ngá»›t biến đổi nhÆ°ng chỉ sau má»™t thoáng chần chừ để ngẫm nghÄ© cÅ©ng miá»…n cưỡng dừng lại và bắt đầu lập trá»ng thệ :
- Má»— là Trác Thập Cổ, đứng đầu Thiên SÆ¡n thất sát và Ä‘ang hết lòng đầu phục Thánh Ma giáo xin lập trá»ng thệ. Nếu quả thật đã có ý bức tá»­ tiểu oa nhi Vân Quan Há»™i và nhất là tiểu liá»…u đầu Bạch Thúy Hà, thì ngay tại đây nguyện bị ngÅ© lôi phanh thây, chết thật thê thảm.
Nhân vật ná» vùng cÆ°á»i vang :
- Trác lão đại quả là nhân vật vừa có khí khái bất phàm vừa có đởm lược hÆ¡n ngÆ°á»i. Và vì đã dám lập trá»ng thệ nhÆ° thế, được rồi, ta thật sá»± tin vào Trác lão đại. NhÆ°ng mà này, lần sau nếu có lâm hoàn cảnh tÆ°Æ¡ng tá»±, Trác lão đại lúc lập thệ cứ gá»™p chung lÅ© oa nhi vào làm má»™t, cần gì phải tách bạch nhÆ° vừa rồi, tá» ra quá xem trá»ng tiểu liá»…u đầu hÆ¡n cả tiểu oa nhi. Trong khi đối vá»›i ta chính tiểu oa nhi lại quan trá»ng hÆ¡n. Chứ nào đáng gì má»™t tiểu liá»…u đầu có thần trí hoàn toàn thất thÆ°á»ng. Äi thôi! Ha ha...
Nghe lá»i đó, biết ngay là má»i bất ổn kể nhÆ° đã qua, Trác Thập Cổ đến lúc này má»›i phát hiện toàn thân Ä‘á»u xuất hạn vì quá hãi sợ. Vì thế, há» Trác vừa lủi thủi bÆ°á»›c theo sau nhân vật ná» vừa len lén dùng hai ống tay áo thấm cho khô những giá»t mồ hôi quả thật cứ vã ra khắp mặt.
Tài sản của dth_abcd

  #8  
Old 13-05-2008, 09:51 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 8
Thoát Thiên Hồ vấp mai phục Thánh Ma



Từ giữa má»™t vÅ©ng bùn lầy, cách mép nÆ°á»›c Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng, chợt nhô lên hai vật tròn và ở má»—i vật còn được cắm dá»±ng lên má»™t Ä‘oạn sậy dài bằng chiá»u dài má»™t cánh tay.
Và sau khi tá»± nhô lên, đồng thá»i được giữ yên nhÆ° thế trong má»™t lúc, có má»™t vật tròn chợt để rÆ¡i Ä‘oạn sậy phần mình. NhÆ°ng thật lạ, chính từ vị trí vừa để rÆ¡i Ä‘oạn sậy, nhá» vật ná» chợt lên tiếng má»›i bá»™c lá»™ nÆ¡i đã từng cắm Ä‘oạn sậy lại là cá»­a miệng và vật tròn lại chính là đầu má»™t ngÆ°á»i :
- Äệ sẽ má»™t mình lẻn bám theo thám thính. Tá»· cứ lÆ°u lại đây, không được vá»™i manh Ä‘á»™ng nếu đệ chÆ°a quay lại nhá»› chÆ°a?
Do bị há»i nên vật tròn còn lại, chính là đầu của má»™t ngÆ°á»i, đành nhổ bật ra phần Ä‘oạn sậy đã cắm ngậm vào miệng :
- Nhá»› rồi. Äồng thá»i qua má»i diá»…n biến lần này bây giá» ta má»›i rõ vì sao đệ tuy là đệ đệ của ta nhÆ°ng lâu nay vẫn cứ luôn xá»­ sá»± lấn lÆ°á»›t ta. Hóa ra ta chỉ là má»™t tiểu liá»…u đầu đã có thần trí bất bình thÆ°á»ng. Chính đệ cÅ©ng nghÄ© vá» ta nhÆ° thế, đúng không?
Vật tròn thứ nhất liá»n khá»±ng lại. Và sau đó, khi buá»™c phải lên tiếng, vật ná» chợt thở dài :
- Tạm thá»i đệ sẽ không giải thích gì cả. Riêng việc Ä‘i thám thính vì là Ä‘iá»u không thể không tiến hành ngay, hay là tá»· cùng Ä‘i vá»›i đệ? NhÆ°ng vá»›i Ä‘iá»u kiện, đó là tá»· không được tùy tiện có bất kỳ hành Ä‘á»™ng gì khi chÆ°a có sá»± tán thành của đệ. Tá»· chấp thuận chăng?
Vật tròn thứ hai chỉ biết thở ra :
- Ta Ä‘ang rất hoang mang, nói thật, chẳng muốn Ä‘i theo đệ chút nào. Ngặt ná»—i nếu cứ ngâm mãi dÆ°á»›i này, bùn bẩn quá, có lẽ ta đành chịu, không thể chi trì lâu hÆ¡n. Äược, ta hứa, Ä‘i thì Ä‘i.
Hai cái đầu nhô cao dần. Sau đó, vì đã vượt qua lá»›p bùn bẩn và đã đặt chân lên chá»— khô ráo. Bá» môi để lá»™ đấy là hai hình hài, đủ cả đầu mình và tứ chi của hai nhân vật. Hóa ra hỠđã tá»± vùi mình dÆ°á»›i lá»›p bùn, vùi ngập cả đầu. Và để dá»… hô hấp, hai Ä‘oạn sậy há» ngậm chính là phÆ°Æ¡ng tiện duy nhất đã giúp há» dù phải vùi lâu hÆ¡n nữa vẫn không đến ná»—i chết vì ngạt thở. Và bây giá», bất chấp khắp ngÆ°á»i Ä‘á»u toàn bùn bẩn, Ä‘en từ đầu đến chân, cả hai cứ lẳng lặng bÆ°á»›c Ä‘i, nhẹ và cẩn trá»ng. Há» tránh má»i tiếng Ä‘á»™ng giả nhÆ° tá»± há» gây ra ắt sẽ tạo thành những hậu quả khó lÆ°á»ng.
Cứ thế hỠđi quanh khắp cô đảo và cuối cùng thì dừng chân, áp mình sau một rặng liễu và lấy mắt nhìn ra đoạn sông trước mặt.
Giá»ng nữ nhân lào thào vang lên :
- Hoàn toàn vắng lặng. Thuyá»n của cừu nhân cÅ©ng không còn, chứng tá» hỠđã bá» Ä‘i. Äệ nghÄ© ta có nên đến Ä‘oạn sông trÆ°á»›c mặt, tẩy uế bùn bẩn vẫn cứ luôn làm ta nhÆ¡ nhá»›p khó chịu?
Giá»ng nam nhân ngăn lại :
- Cừu nhân quá»· kế Ä‘a Ä‘oan. Äệ ngại nhất là há» tuy bá» Ä‘i nhÆ°ng không biết chừng há» vẫn lẻn nấp đâu đó thì sao? Nếu cần tẩy uế hay là tá»· cứ má»™t mình quay lại tìm chá»— thật khuất để tắm rá»­a. Äệ sẽ tiếp tục lÆ°u lại. Chỉ khi nào tin chắc hỠđã thật sá»± bá» Ä‘i, và há» không có lý do gì để quay lại nữa đệ sẽ thu nhặt di thể của nhị vị sÆ° phụ và quay vá» vá»›i tá»· được chứ?
Nữ nhân ưng thuận :
- Không phải ta không quan tâm đến nhị vị lão nhân gia nhÆ°ng kỳ thá»±c, vì ta bẩn quá. Äệ không trách ta chứ? Ta Ä‘i đây.
Nữ nhân bá» Ä‘i. Và khi còn lại má»™t mình, nam nhân vì chỠđã lâu, đồng thá»i vẫn không phát hiện Ä‘iá»u gì khả nghi nên bắt đầu cho phép bản thân thá»±c hiện những Ä‘iá»u cần tiến hành. Äó là nam nhân chạy Ä‘i tìm di thể của Thiên Hồ song tú : Äá»™c CÆ°á»›c và Äá»™c Tý.
Lúc tìm được, nam nhân thật sá»± bàng hoàng do phát hiện cả hai thi thể nếu lúc sinh thá»i vì bất hạnh nên không lành lặn tứ chi thì lúc này cả hai Ä‘á»u bị Ä‘oạn mất thủ cấp.
Ná»—i bàng hoàng làm nam nhân cÆ¡ hồ sẽ mãi đứng chôn chân má»™t chá»— và chết lặng nếu nhÆ° không bất ngá» phát hiện má»™t tình tiết khả nghi. Äó là cánh tay duy nhất của lão Äá»™c Tý không hiểu vì lý do gì cứ co quắp và nắm chặt năm đầu ngón tay vào nhau.
Nam nhân tiến đến gần hÆ¡n và khi quả quyết lão Äá»™c Tý dù đã mất mạng nhÆ°ng vẫn cố che giấu Ä‘iá»u gì đó giữa lòng bàn tay, liá»n ngồi xuống và nhẹ nhàng tìm cách gỡ những ngón tay co quắp ra. Sau cùng, từ lòng bàn tay đó chợt lăn ra má»™t hạt tròn bằng gá»— và Ä‘en bóng vá»›i má»™t lá»— nhỠđược xuyên suốt từ bên này qua bên kia.
Nam nhân sau khi tá»± săm soi và nhìn hạt gá»— má»™t lúc lâu chợt thở ra thất vá»ng và thu cất hạt gá»— khả nghi vào ngÆ°á»i, cuối cùng là đào huyệt an táng cho cả hai.
Chia tay hai nấm má»™ không những đã tạm che kín hai hình hài đáng thÆ°Æ¡ng, chết không toàn thây, mà còn không có cả má»™ chí là Ä‘iá»u lẽ ra không nên không để thiếu.
Nam nhân lặng lẽ quay lại tìm nữ nhân.
Äến má»™t vị trí có địa hình thật kín đáo, nam nhân do mãi lo nghÄ© nên cứ thế Ä‘i xồng xá»™c vào cho đến khi chợt nghe má»™t tiếng kêu thất thanh và hoảng loạn vang lên :
- Ai? Là đệ phải không? Dừng lại mau. Mà không, hãy nhắm mắt lại và đi ra ngoài nhanh. Ai cho phép đệ tùy tiện tiến vào, cũng không đánh tiếng như trước đây ta từng căn dặn?
Nam nhân giật mình, tá»± xoay ngÆ°á»i lại thật nhanh. Và vì vẫn đứng nguyên vị nên nam nhân vá»™i giải thích :
- Äệ đã chá» rất lâu, lẽ ra tá»· đã hoàn tất rồi má»›i phải. Nào ai ngá» lần này tá»· lại tắm lâu đến vậy.
Giá»ng của nữ nhân vẫn phần nào còn hốt hoảng :
- Nhưng chí ít trước khi vào đệ cũng nên đánh tiếng mới phải. Nói mau, đệ có nhìn thấy nhìn thấy gì không? Kỳ thực, ta đã xong từ lâu. Nhưng vì quá vội đã không nhớ là cần phải mang y phục khác theo, nên vẫn chỠhong y phục vừa giặt xong cho khô. Ai có ngỠlần này đệ cứ thế xồng xộc đi vào.
Nam nhân vẫn đứng xoay mặt ra ngoài, lại lên tiếng giải thích.
- Quả thật cÅ©ng là lá»—i do đệ đã quên, không lên tiếng trÆ°á»›c. NhÆ°ng chỉ vì đệ Ä‘ang mãi nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u. Tá»· có biết cừu nhân thật Ä‘á»™c ác, không chỉ sát hại nhị vị sÆ° phụ mà còn nhẫn tâm cÆ°á»›p Ä‘i thủ cấp cả hai. Äiá»u này thật quá đáng, không kể gì câu : Há»… đã chết là hết má»i oán thù.
Nữ nhân chợt khẽ gá»i :
- Äược rồi đệ quay lại Ä‘i và nhìn ngay vào ta đây này. Có thật vì đệ mãi nghÄ© đến Ä‘iá»u tồi tệ vừa xảy ra cho nhị vi sÆ° phụ nên vô tình chứ không há» cố ý lén nhìn trá»™m ta?
Nữ nhân do đã tẩy uế hết má»i bùn bẩn cả trên ngÆ°á»i lẫn trên y phục nên lá»™ rõ nàng là Bạch Thúy Hà.
Nam nhân chợt ngây ngÆ°á»i nhìn nàng, mãi sau đó vì sá»±c nhá»› lại nên má»›i lên tiếng vừa đáp vừa Ä‘Æ°a cho nàng xem má»™t hạt gá»— có sắc màu Ä‘en bóng :
- Äệ tìm thấy vật này được Äá»™c Tý sÆ° phụ khÆ° khÆ° cất giấu vào lòng bàn tay. Và đệ Ä‘oán, có lẽ Äá»™c Tý sÆ° phụ chÆ°a chết hẳn. Vì thế, khi phát giác cừu nhân đánh rÆ¡i vật này, có thể là manh mối, do bất cẩn nên lúc thu nhặt, Äá»™c Tý sÆ° phụ đã để cừu nhân phát hiện. Nhất định chỉ nhÆ° thế, cừu nhân quá tức giận má»›i Ä‘oạn mất thủ cấp cả hai.
Bạch Thúy Hà nhón tay nhặt lấy vật ná». Không những chỉ để tránh, đừng chạm tay vào nhau, mà trái lại nàng còn lẩn tránh ánh mắt nhìn của nam nhân đối Ä‘iện :
- Ta sẽ xem xét lại vật này, cÅ©ng có thể không thật sá»± hệ trá»ng nhÆ° đệ nói. Dù vậy, chá» lúc đệ tắm xong khi gặp lại ta sẽ cho đệ biết má»i nhận định của ta.
Dứt lá»i, Bạch Thúy Hà lập tức bÆ°á»›c Ä‘i vá»™i nhÆ° thể nàng Ä‘ang muốn trốn tránh những gì đã thật sá»± xảy ra.
Và nam nhân sau đó, khi đã tắm rửa tẩy uế xong và đi tìm nàng, mới biết rằng quả thật nàng đang tìm cách lẩn tránh sự chạm mặt nhau.
Ở chá»— há» từng lÆ°u ngụ, nam nhân từ bên ngoài đánh tiếng gá»i vá»ng vào :
- Thúy Hà tỷ.
Tiếng Thúy Hà đáp lại :
- Äệ chá»› vá»™i bÆ°á»›c vào. Hoặc giả nếu chúng ta cứ thế này nói chuyện, đệ không cảm thấy phiá»n hà hoặc khó chịu chứ?
Nam nhân chợt thở ra nhè nhẹ :
- Äệ có lá»—i vì đã để má»™t chuyện nhÆ° thế xảy ra. Và nếu tá»· muốn dùng cách này để trừng phạt, đệ hoàn toàn chấp nhận. NhÆ°ng liệu được bao lâu má»™t khi trên cô đảo này chỉ còn má»™t mình tá»· và đệ? Hãy trách mắng đệ cho thá»a thích nếu có thể giúp tá»· nguôi ngoai chuyện này. Vì sá»± thật là chúng ta rồi cÅ©ng phải chạm mặt nhau. Trừ phi tá»· toan lánh mặt đệ mãi mãi.
Nàng đáp :
- Ta không phủ nhận chuyện vừa rồi chỉ xảy ra là ngoài ý muốn của cả hai chúng ta. NhÆ°ng đừng nghÄ© chính vì thế mà ta muốn lánh mặt đệ. Và sá»± thật chỉ vì Bạch Thúy Hà ta quá hoang mang. Äệ nên cảm thông thay vì tá»± day dứt hoặc oán trách ta đã không thấu hiểu cho đệ.
Nam nhân lập tức cất giá»ng hòa hoãn, chuyển ngay sang Ä‘á» tài khác :
- Tỷ hoang mang vì câu nói đã tình cỠnghe những cừu nhân đỠcập vỠbản thân tỷ?
Bạch Thúy Hà có lẽ cũng không muốn đỠcập đến nữa những gì khó xử vừa xảy ra cho cả hai nên chấp nhận ngay đỠtài được nam nhân mở miệng nếu ra :
- Không những thế, ta còn hoang mang vá» nhiá»u Ä‘iá»u khác mà có lẽ vì ai cÅ©ng cho rằng ta là má»™t kẻ có thần trí bất bình thÆ°á»ng nên lâu nay cố ý che giấu ta, hoặc cố tình dối gạt ta.
Nam nhân kinh ngạc :
- Che giấu tá»·? Có phải tá»· toan ám chỉ chính đệ đã che giấu tá»·? Vá» Ä‘iá»u thoạt tiên là vá» tính danh của đệ. Tại sao những cừu nhân gá»i đệ là Vân Quan Há»™i, ngược lại suốt mấy năm qua đệ thì tá»± nhận là Quan Vân Há»™i? Tính danh nào má»›i thật sá»± là của đệ?
Nam nhân nỠvội giải thích :
- Vá»›i má»™t nhân vật chỉ má»›i lần đầu há»™i diện, nhất là ở nhân vật đó giả nhÆ° tá»· sau má»™t lúc đàm thoại chợt cảm thấy nghi ngá», lẽ nào tá»· không Ä‘á» phòng? Äệ cÅ©ng vậy. Vì thế, ba năm trÆ°á»›c nếu tá»· còn nhá»› thì sau lần tá»· vì muốn giúp đệ nên tá»± ý rá»i thuyá»n, sau đó lúc quay lại thì phát hiện đã có Trác Thập Cổ chá» sẵn trên thuyá»n phần tá»· thì lập tức bị Trác Thập Cổ chế ngá»± huyệt đạo. Chính lúc đó khi ở Trác Thập Cổ chợt để lá»™ nhiá»u Ä‘iá»u khả nghi qua những nghi vấn đặt dồn đập cho đệ, do cẩn trá»ng kịp lúc nên khi bị há» Trác há»i vá» tính danh đệ lập tức tráo đổi tính danh, khiến há» Trác từ đó cứ Ä‘inh ninh đệ là Vân Quan Há»™i trong khi tính danh thật của đệ thì hoàn toàn đúng nhÆ° tá»· sau này được biết, vẫn là Quan Vân Há»™i. Äệ tuyệt đối không há» dối gạt tá»·.
Bạch Thúy Hà lại há»i vá»ng ra :
- Còn vá» xuất xứ lai lịch của nhị vị sÆ° phụ thì sao? Lúc nghe bá»n cừu nhân buá»™t miệng, bảo há» là ngÆ°á»i Bắc Hải cung gì đó ta thật ngạc nhiên khi phát hiện thái Ä‘á»™ đệ cứ tá» ra đã biết trÆ°á»›c Ä‘iá»u đó. Sao vậy? Tại sao mấy năm qua trên có đảo chỉ vá»n vẹn có bốn ngÆ°á»i, đồng thá»i ta và đệ Ä‘á»u là môn đệ nhÆ° nhau, cá»› sao chỉ má»™t mình đệ biết rõ vá» xuất xứ võ há»c của nhị vị sÆ° phụ, phần ta thì không hỠđược bất luận ai hạ cố nói cho biết?
Quan Vân Hội lại phải giải thích :
- Vá» lai lịch thật của nhị vị lão nhân gia, nếu tá»· còn nhá»› thì chẳng phải cả hai đã luôn giấu kín hay sao? Äồng thá»i cả hai còn giải thích, đấy là để tránh má»i tai mắt của kẻ thù. Phần đệ thì chỉ mãi gần đây vì tình cá» nên lẻn nghe hỠđàm đạo vá» cung Bắc Hải. Và khi bị phát giác, chính đệ bị ngăn cấm và buá»™c phải lập thệ là không được tùy tiện tiết lá»™ Ä‘iá»u đã nghe vá»›i bất kỳ ai. Xin tá»· đừng vì thế mà oán trách hoặc có những nghÄ© không tốt vá» nhị vị lão nhân gia.
- Ta không oán trách, vì há» là sÆ° phụ ta, ba năm qua đã gắng truyá»n thụ và chỉ Ä‘iểm cho ta nhiá»u công phu võ há»c. Ta chỉ buồn vì đến cả đệ cÅ©ng giấu ta, nhất là giấu vá» lai lịch thật của đệ. Ắt hắn đệ phải cảm thấy bất ngá» nếu bây giá» nghe ta thú nhận là đã má»™t lần tình cỠđược nghe nhị vị lão nhân gia nghiêm cẩn gá»i đệ là Thiếu cung chủ. Hay đệ bảo, đó là Ä‘iá»u ta đã nghe nhầm?
Quan Vân Há»™i vụt chá»›p nhẹ đôi mắt và ngay sau đó vẫn thản nhiên bật ra ngay câu há»i :
- Äệ tuy không dám quả quyết tá»· nghe nhầm nhÆ°ng sẽ là kỳ quái nếu đệ thì gá»i há» là sÆ° phụ, trong khi đó tá»· lại nghe há» gá»i đệ là Thiếu cung chủ. Tá»· có nghi nhÆ° thế chăng?
Bạch Thúy Hà thở dài :
- Ta chỉ muốn nghe chính miệng đệ nói má»™t lần thật hết vá»›i ta. Äệ là ai? Từ đó ta sẽ minh bạch, là sau này còn nên tin ở đệ nữa hay không?
Quan Vân Hội cau mặt :
- Äệ chỉ là má»™t cô nhi, cÅ©ng nhÆ° tá»·. Há lẽ Ä‘iá»u đó vẫn chÆ°a đủ đối vá»›i tá»·? Và vì cá»› gì tá»· lại thôi, không còn tin đệ nữa. Sau khi chúng ta đã cùng nhau sống chung má»™t cảnh ngá»™ ở trên cô đảo này và đã kéo dài những ba năm?
Bạch Thúy Hà chợt gắt vá»ng ra :
- Vì ta là kẻ đã bị tất cả xem nhÆ° má»™t ngÆ°á»i có thần trí bất bình thÆ°á»ng. Là kẻ có thần trí thất thÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i hiểu Ä‘iá»u đó có ý nghÄ©a gì chăng? Nếu không hiểu nhÆ°ng lại muốn hiểu, ngÆ°Æ¡i hãy thá»­ trở thành má»™t kẻ bất bình thÆ°á»ng nhÆ° ta ắt sẽ hiểu.
Quan Vân Hội đứng bên ngoài chợt nhăn mặt :
- Tá»· đã thay đổi cách xÆ°ng hô? Và lần nào cÅ©ng vậy, há»… giận dữ là tá»· quên ngay những gì đã hứa. Lá»i tá»· hứa có thể dá»… quên thế sao?
Bạch Thúy Hà to tiếng hơn, không còn là gắt, trái lại đã trở thành gào :
- Thì ta là ngÆ°á»i nhÆ° thế đấy, có sao không? Và nếu ngÆ°Æ¡i muốn hiểu nguyên do thì chẳng phải đã có sẵn rồi đấy sao? Vì ta vốn dÄ© chỉ là kẻ có thần trí thất thÆ°á»ng. Má»™t kẻ nhÆ° thế bảo sao không dá»… giận dá»… quên?
Quan Vân Hội nạt ngang :
- Äủ rồi. Vì đối vá»›i đệ, tá»· không há» là má»™t kẻ nhÆ° thế. Và nếu có chăng thì chỉ là thá»i gian trÆ°á»›c đây, lúc tá»· vẫn còn trong tay bá»n cừu nhân Thánh Ma giáo. NhÆ°ng kể từ khi tá»· sống cách ly bá»n há», chính đệ đã nói rõ tất cả vá»›i nhị vị sÆ° phụ, và đệ cùng nhị vị lão nhân gia kể từ đó vẫn luôn ngấm ngầm lÆ°u tâm đến tá»·. Cuối cùng nhận ra rằng nếu tá»· có bị xem là ngÆ°á»i mang thần tổ thất thÆ°á»ng thì chính là do cừu nhân gây ra. Miá»…n tá»· không sống gần há» nữa, hoặc đừng sÆ¡ thất để há» có thêm cÆ¡ há»™i tiếp tục hại tá»·, thì tá»· bất quá chỉ quên Ä‘i những gì trÆ°á»›c kia đã xảy đến vá»›i tá»· má»™t quá khứ nào đó há» không muốn tá»· còn giữ mãi trong ký ức. Kỳ dÆ° má»i Ä‘iá»u sau đó xảy ra tá»· vẫn đủ minh mẫn và nhất là vẫn xá»­ sá»± nhÆ° bao ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, tá»· hoàn toàn không có thần trí thất thÆ°á»ng. Rõ chÆ°a? Và nếu đã rõ xin hãy xá»­ sá»± sao cho đúng má»±c. TÆ°Æ¡ng tá»± má»™t khi tá»· đã rõ, đã hiểu những gì đệ vừa nói, đồng thá»i tá»· vẫn khăng khăng không tin, không muốn nhìn thấy đệ nữa, được đệ xin tạm lui bÆ°á»›c và chỉ gặp lại lúc nào tá»· muốn. Phần đệ thì lúc nào cÅ©ng sẵn sàng vì vẫn luôn xem tá»· là tá»·. Cho dù, cứ theo sá»± thật mà nói niên ká»· của tá»· vị tất lá»›n hÆ¡n đệ. NhÆ°ng bất luận cách gá»i nào miá»…n tá»· vui, đệ không bao giá» ngần ngại. Cáo biệt.
Quan Vân Há»™i quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i và không rõ Bạch Thúy Hà Ä‘ang có tâm trạng thế nào vì không há» nghe có lá»i nào gá»i mình đứng lại.
* * * * *
Quan Vân Hội đang một mình lui cui sắp xếp lại các thanh gỗ để tạo thành những khóm nhỠcó những hình thù dù khác nhau nhưng vẫn mang từng ý nghĩa biểu trưng nào đó.
Bỗng có tiếng Bạch Thúy Hà vang lên :
- Äệ có cần ta giúp? Vì nếu ta nhá»› không lầm thì đệ vừa sắp đặt không đúng vị trí của má»™t vài tá»± dạng so vá»›i ký tá»± có trong quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°.
Quan Vân Hội chầm chậm quay lại cho đến khi nhìn thấy Bạch Thúy Hà cũng đang nhẹ chân tiến lại gần :
- Trí nhá»› của tá»· luôn trác tuyệt. Vá» Ä‘iá»u này đệ chÆ°a lúc nào dám so bì cùng tá»·. Vậy thì phiá»n tá»· hãy sắp xếp lại giúp đệ.
Bạch Thúy Hà gượng cÆ°á»i và vừa giúp Quan Vân Há»™i thay đổi vị trí của má»™t vài thanh gá»— cho đúng hÆ¡n, vừa khẽ há»i :
- Äã sau ba ngày tá»± cách biệt để ngẫm nghÄ©, ta thừa nhận thật có lá»—i vá»›i đệ. Ta hứa sẽ không nhÆ° thế nữa. Äệ không trách ta chứ?
Quan Vân Há»™i cÅ©ng gượng cÆ°á»i :
- Như đã nói, vì vẫn xem tỷ là tỷ, đệ nào dám oán trách hay để tâm giận tỷ. Nhưng những tự dạng này vì có đến hai mươi tám chữ, liệu tỷ có thể giúp đệ sắp đặt lại tất cả?
Bạch Thủy Hà bật cÆ°á»i thật tÆ°Æ¡i :
- Äiá»u này càng chứng tá» những gì đệ nói Ä‘á»u đúng. TrÆ°á»›c kia ắt hẳn vì bị hãm hại nên ta quả thật đã bị xem là có thần trí thất thÆ°á»ng. NhÆ°ng từ khi được tình cá» sống xa há» và được nhàn hạ sống ở đây. Ta nói Ä‘iá»u này ra hy vá»ng không làm đệ giận đó là ta cảm thấy vá» bất kỳ má»i phÆ°Æ¡ng diện hầu nhÆ° ta Ä‘á»u hÆ¡n đệ. NhÆ° lúc được nhị vị sÆ° phụ chỉ Ä‘iểm công phu, rõ ràng ta và đệ Ä‘á»u cùng nghe cùng luyện nhÆ°ng kết quả thu nhập ta vẫn lãnh há»™i nhanh hÆ¡n và có lúc tá»±u thành cao minh hÆ¡n. Còn vá» nhÆ°ng tá»± dạng này, nào phải đây là lần đầu đệ luôn sắp đặt không đúng so vá»›i nguyên dạng có trong Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°?
Mà nào phải quyển Kinh thÆ° đó do ta cất giữ. NhÆ°ng đệ dù có giữ quyển kinh thÆ° thì vẫn luôn sắp đặt sai vị trí vốn có của má»—i chữ. Vậy thì ta minh bạch rồi, ta thật sá»± là má»™t nhân vật hoàn toàn bình thÆ°á»ng, chỉ má»—i má»™t tá»™i là đã quên sạch má»i quá khứ, chẳng còn nhá»› trÆ°á»›c kia bản thân từng là ai và có hay không có song thân phụ mẫu. Ắt hẳn đệ Ä‘ang mừng cho ta, thay vì thầm giận ta đã tá» ra quá tá»± phụ đối vá»›i những Ä‘iá»u quả thật ta đã hÆ¡n đệ?
Quan Vân Há»™i bật cÆ°á»i, sau đó lắc đầu chép miệng bảo :
- Äệ thì thủy chung không há» có ý nghÄ© muốn cùng tá»· tranh hÆ¡n thua. Vả lại hÆ¡n thua làm gì má»™t khi chúng ta vẫn là tá»· đệ? Tá»· hÆ¡n đệ, Ä‘iá»u đó càng làm đệ thích. Vì sau này cứ nhất nhất má»—i việc chỉ cần nhỠđến tá»· là ổn, đệ không phải bận tâm. Kể cả việc quyển kinh thÆ° mấy hôm trÆ°á»›c vì vùi mình lâu dÆ°á»›i bùn nên bị há»ng, khiến đệ khó thể sắp xếp đúng tá»± dạng của má»—i chữ Giáp Cốt Tá»±, thì còn có tá»· đây, đệ không lo gì không có ngÆ°á»i giúp đệ sắp đặt lại cho thật đúng? Ha ha...
NhỠđã chịu cÆ°á»i vá»›i nhau nên những gì từng khiến há» khó xá»­ Ä‘á»u dá»… dàng được bá» qua, hoặc cÅ©ng có thể há» quên hẳn. Và sau đó khi đã tá»± tay xếp lại đủ hai mÆ°Æ¡i tám tá»± dạng, cả hai bắt đầu nghiêng ngó, vừa chú mục nhìn thật kỹ từng tá»± dạng vừa nhá»› lại má»i lá»i hỠđã nghe Trác Thập Cổ và nhân vật che kín chân diện nói vá»›i nhau.
Và vì giữa Trác Thập Cổ cùng nhân vật nỠtừng có những nhận định mâu thuẫn vỠý nghĩa của những tự dạng này nên nhận định vào lúc này của Quan Vân Hội và Bạch Thúy Hà cũng xảy ra mâu thuẫn tương tự.
Bạch Thúy Hà cứ khăng khăng bảo :
- Ta thấy nhận định của há» Trác đúng hÆ¡n. Vì vá»›i hai mÆ°Æ¡i tám tá»± dạng này nếu được xếp đặt theo má»™t trình tá»± nào đó ắt mÆ°á»i phần đủ mÆ°á»i, chính là má»™t bức há»a đồ có liên quan đến má»™t địa Ä‘iểm khả dÄ© khá thần bí. Còn nếu bảo cứ má»—i tá»± dạng là má»™t chiêu thức võ công thì tại sao ngÆ°á»i có tÆ° chất bẩm sinh thông tuệ nhÆ° ta lại không nhận ra?
Quan Vân Hội vì đã nói mà không hỠmuốn tranh hơn thua cùng Bạch Thúy Hà nên nghe đến đâu thì gật đầu ầm ừ đến đó :
- à đệ chỉ muốn minh bạch, xem giữa hai nhận định trái ngược đó liệu có đáng tin vào má»™t nhận định nào hữu biệt hay không, hay là tin cả hai? Và nếu tá»· bảo đấy là toàn bá»™ bức há»a đồ thì đệ sẽ có cÆ¡ há»™i được cùng tá»· tìm thấy chính địa Ä‘iểm thần bí đó, để xem được ẩn giấu vật gì?
Bạch Thúy Hà chợt thở dài :
- Nhắc đến Ä‘iá»u này ta má»›i nhá»›, đệ có bắt đầu nghÄ© đến chuyện sẽ cùng nhau thoát khá»i cô đảo, chí ít là để tìm cừu nhân báo thù cho nhị vị sÆ° phụ?
Quan Vân Hội đáp :
- Äệ cÅ©ng đã nghÄ© đến lúc chúng ta phải thoát ly nÆ¡i đây. Và phÆ°Æ¡ng thế duy nhất ắt chỉ là vượt thoát bằng bè.
Bạch Thúy Hà kinh ngạc :
- Bè ư? Liệu đệ thực hiện được chăng?
Quan Vân Há»™i phì cÆ°á»i :
- Chỉ cần đốn má»™t vài thân cây ghép lại vá»›i nhau, má»™t việc dá»… nhÆ° thế lẽ nào đệ không thá»±c hiện được? Huống hồ cho dù việc ghép bè bị bất thành thì đã sao? Bất quá, khi bè vỡ do không đủ vững để chịu Ä‘á»±ng nhiá»u vÅ©ng xoáy, chẳng phải mấy năm qua tá»· và đệ đã cố công luyện thủy công đến thật thông thạo đấy sao, chúng ta chỉ cần ôm má»—i ngÆ°á»i vào má»™t thân gá»— chấp nhận để nÆ°á»›c cuốn Ä‘i, dù hung hiểm nhÆ°ng chết thì không thể chết, lẽ nào chúng ta không thể thoát?
Bạch Thúy Hà gượng cÆ°á»i :
- Nói riêng vá» kế mÆ°u và đởm lược, quả thật đấy là những phÆ°Æ¡ng diện ta luôn chịu kém đệ. Vậy tiểu đệ đã bảo cách đó được thì ta đâu còn chá»n lá»±a nào khác. Äành tùy đệ vậy.
Vì xem đó là Ä‘iá»u đã quyết định nên đôi ba ngày tiếp theo sau, cả hai chỉ lo việc đốn gá»— ghép bè. Và dù vậy, má»—i khi có dịp ngÆ¡i tay, há» vẫn không quên việc ngắm nhìn và nghiá»n ngẫm thật kỹ từng sắp đặt của những tá»± dạng ná».
Chẳng những thế, kể cả khi chỉ có má»™t mình hoặc đó là lúc chỉ còn lại Quan Vân Há»™i do Bạch Thúy Hà cần phải Ä‘i tìm vá» thật nhiá»u những sợi dây rừng để ghép bè, hoặc chỉ còn lại Bạch Thúy Hà vì Quan Vân Há»™i phải Ä‘i đốn thêm gá»— há» vẫn luân phiên nhau đến ngắm nhìn từng tá»± dạng.
Có một lần Quan Vân Hội đang một mình ngắm nhìn như thế Bạch Thúy Hà bất đồ đột ngột xuất hiện :
- Äệ có suy nghÄ© gì khi cố tình sắp đặt lại hình thù vốn có của tá»± dạng kia? Và cách đệ vá»±a sắp lại, nếu ta nhá»› không lầm thì mấy ngày trÆ°á»›c chính đệ cÅ©ng xếp nhÆ° thế tuy rằng lần đó ta chỉ nghÄ© vì đệ quên nên sắp sai, sau được ta tá»± tay xếp lại. NhÆ°ng hóa ra chính đệ lại cố ý xếp nhÆ° thế. Tại sao?
Quan Vân Há»™i chợt để lá»™ vẽ bối rối và vì muốn khá»a lấp nên cố tình há»i ngược lại :
- Tỷ bảo chỉ quay lại khi đã sắp đặt xong hành trang, chuẩn bị cùng đệ vượt thoát. Sao không thấy tỷ mang theo hành trang?
Bạch Thúy Hà thì cố ý bộc lộ rõ mối nghi ngỠ:
- Vì cho rằng chuyện bè bị vở là Ä‘iá»u thế nào cÅ©ng xảy ra nên ta đã nghÄ© lại, có mang theo hành trang cÅ©ng không giữ vẹn bên mình, chi bằng cứ thế này mà Ä‘i ắt sẽ thuận tiện hÆ¡n. NhÆ°ng đệ vẫn chÆ°a đáp lại câu ta há»i?
Quan Vân Hội bảo :
- Việc đệ tá»± ý sắp xếp lại là Ä‘iá»u cần thiết. Chẳng những thế, nếu có phá hủy tất cả ắt sẽ tốt hÆ¡n. Vì không lẽ tá»· muốn cứ nguyên vẹn thế này lÆ°u lại. Vạn nhất bá»n cừu nhân Trác Thập Cổ tình cá» quay lại và đắc thủ nhÆ°ng gì bá»n chúng Ä‘ang mong muốn thì sao?
Bạch Thúy Hà cau mày :
- Vậy thì cứ phá hủy. Thà nhÆ° thế ta đỡ nghi vấn hÆ¡n so vá»›i Ä‘iá»u đệ vừa thá»±c hiện.
Quan Vân Há»™i nheo nheo má»™t mắt và phì cÆ°á»i :
- Xin tá»· chá»› quá nghÄ© ngợi. Việc đệ làm thế này cÅ©ng là có dụng ý. Vậy tá»· nghÄ© sao nếu bá»n cừu nhân lúc quay lại và phát hiện những tá»± dạng đã bị đệ cố ý sắp sai? Và vì chúng không nghÄ© đó là những tá»± dạng sai, có đúng không nếu hậu quả sẽ là làm cho chúng sau này thêm hoang mang bối rối vì khi biết sai đã quá muá»™n?
Bạch Thúy Hà vỡ lẽ :
- NghÄ© được thủ Ä‘oạn này để phần nào trừng trị chúng, đệ quả cao minh. Hay là chúng ta cứ nhÆ° thế, lÆ°u lại nhiá»u và toàn những tá»± dạng sai cho chúng được nếm mùi lợi hại?
Quan Vân Hội dĩ nhiên tán thành :
- NhÆ°ng cÅ©ng đừng lÆ°u lại quá nhiá»u. Sẽ tốt nhất nếu chúng ta chỉ lÆ°u những tá»± dạng mà lần trÆ°á»›c đã tình cỠđể há» phát hiện.
Bạch Thúy Hà lại được dịp bá»™c lá»™ má»™t trí nhá»› phi thÆ°á»ng.
- Ta vẫn nhớ đó là những tự dạng nào. Và như vậy, chính tự dạng đệ vừa sắp sai cũng phải phá hủy. Vì đó là tự dạng do lần trước đã bị đệ phá hủy nên chưa bị chúng phát hiện.
Quan Vân Hội bật khen :
- Nếu tá»· đã nhá»› đúng, được, hủy thì hủy. Chúng ta hãy nhanh tay lên. Vì nhÆ° đã đến lúc triá»u cÆ°Æ¡ng Ä‘ang bắt đầu rút ngược ra xa, chính là thá»i Ä‘iểm thuận tiện nhất sẽ giúp chúng ta đào thoát. Nào.
Há» nhanh tay phá hủy, chỉ lÆ°u lại bằng đúng những tá»± dạng trÆ°á»›c kia đã bị Trác Thập Cổ và nhân vật che kín chân diện nhìn thấy. Sau đó há» lên bè, cùng dụng lá»±c đẩy bè trôi Ä‘i thuận theo triá»u cÆ°á»ng quả nhiên Ä‘ang đến lúc rút ngược ra xa.
Triá»u cÆ°á»ng tác Ä‘á»™ng càng lúc càng mạnh, khiến bè mang cả hai trôi Ä‘i băng băng và sau cùng cuốn tất cả vào má»™t xoáy nÆ°á»›c thật lá»›n. Lá»±c xoáy thật mãnh liệt, khiến chẳng bao lâu sau làm bè vỡ toang.
Cả hai kinh hoảng, vá»™i lo chá»™p vào thân gá»— nào gần há» nhất. Và vì chá»™p vào hai thân gá»— khác nhau nên chỉ má»™t lúc há» mất nhau bị tách biệt khá»i nhau giữa xoáy nÆ°á»›c cuồn cuá»™n...
* * * * *
Má»™t mình Quan Vân Há»™i leo lên bá», dù mệt lá»­ vì vật vã cùng sóng nÆ°á»›c nhÆ°ng Quan Vân Há»™i vẫn vá»™i đảo to mắt kiếm tìm Bạch Thúy Hà.
Chợt có tiếng cÆ°á»i lạnh Ä‘Æ°a đến :
- Ta có thừa nhẫn nại đấy chứ? Vì cuối cùng vẫn tìm thấy ngươi mà theo ta đoán thế nào cũng mạo hiểm thoát đi bằng phương cách này.
Quan Vân Há»™i giật mình quay ngÆ°á»i lại và nhìn thấy từ những bụi cây khuất lấp má»c ven sông, Trác Thập Cổ vừa cÆ°á»i cÆ°á»i vừa ung dung tá»± đắc xuất hiện.
Quan Vân Hội vội lùi, nhưng vì chạm mép nước nên miễn cưỡng dừng lại :
- Vẫn là Tôn giá? Phải chăng cũng bằng thủ đoạn mai phục chỠsẵn này, Bạch Thúy Hà đã rơi vào tay Tôn giá?
Trác Thập Cổ thoáng động dung :
- Tiểu liễu đầu cũng đủ to gan lớn mật để dám cùng ngươi vượt thoát theo lối thập phần nguy hiểm như thế này?
Tuy há»i nhÆ°ng hầu nhÆ° không cần chá» Quan Vân Há»™i đáp, Trác Thập Cổ chợt to tiếng ra lệnh và dÄ© nhiên mệnh lệnh không dành cho Quan Vân Há»™i :
- Mau cho ngÆ°á»i lục soát đủ hai bên bá». Và nếu phát hiện tung tích tiểu liá»…u đầu phải lập tức cấp báo đến ta. Rõ chÆ°a?
Những bụi cây má»c dầy ở ven sông quả thật rất thuận tiện cho những ý đồ mai phục. Vì khi há» Trác dứt lá»i chính từ những chá»— lẫn khuất đó tợ hồ đồng loạt vang lên tiếng đáp lá»i tuân lệnh.
Vì có nhiá»u tiếng đáp vang lên nên Quan Vân Há»™i biến sắc :
- Tôn giá vì sao cứ quyết liệt muốn lấy mạng tại hạ qua việc Ä‘Æ°a nhiá»u thuá»™c hạ đến mai phục thế này?
Trác Thập Cổ nhe răng cÆ°á»i lạt :
- Lẽ ra ngÆ°Æ¡i nên tá»± hiểu thay vì há»i và chá» nghe ta giải thích. Mau Ä‘Æ°a...
Quan Vân Hội hội cố trấn định tinh thần :
- ÄÆ°a Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° Æ°? Hãy tìm và há»i Bạch Thúy Hà. Có khi Thúy Hà vẫn giữ cho dù tại hạ đã vất Ä‘i do cả kinh thÆ° lẫn bản thân tại hạ cách đây ít ngày đã cùng chịu cảnh vùi dÆ°á»›i bùn bẩn khá lâu, khiến cho có nhiá»u chá»— bị há»ng.
Trác Thập Cổ cau mặt :
- NgÆ°Æ¡i đừng nghÄ© thuá»™c hạ của ta không thể tìm thấy tung tích tiểu liá»u đầu. Và cho dù Ä‘iá»u đó vạn nhất có thể xảy ra thì càng có nghÄ©a là ta càng không thể để ngÆ°Æ¡i thoát phen này. Vậy ngÆ°Æ¡i nên ngoan ngoãn chịu thúc thủ hay chá» ta ra tay cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi lợi hại?
Quan Vân Há»™i chợt hít vào ngÆ°á»i má»™t hÆ¡i thật dài :
- Tại hạ thiết nghÄ© Tôn giá không cần Ä‘Æ°a ra bất kỳ Ä‘á» xuất nào cho tại hạ chá»n. Vì nếu quả thật Tôn giá chỉ quan tâm đến những tá»± dạng có trong Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° thì hãy tá»± đến Thiên Hồ Thủy Trại sẽ toại nguyện.
Trác Thập Cổ động tâm :
- NgÆ°Æ¡i muốn nói mấy ngày qua bá»n ngÆ°Æ¡i cố tình lÆ°u lại trên đó vì có dụng ý sắp lại toàn bá»™ những tá»± dạng để mong phát hiện những manh mối cần tìm.
Quan Vân Hội thở ra nhè nhẹ :
- Vậy bá»n tại hạ còn biết phải làm gì để giết thá»i gian má»™t khi đã mÆ¡ hồ Ä‘oán rằng thế nào ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo cÅ©ng không dá»… bá» qua và lui nhanh nhÆ° thế?
Trác Thập Cổ Ä‘á»™t ngá»™t buông lá»i thán phục :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán được, càng chứng tá» ta không nhận định sai. LÆ°u ngÆ°Æ¡i lại chính là lÆ°u mối há»a tâm phúc sau này. Vì ngÆ°Æ¡i có tâm cÆ¡ cao minh đến đáng ngại.
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i gượng :
- Nhưng Tôn giá vẫn cao minh hơn. Bằng chứng là dù đã qua sáu ngày, tôn giá vẫn đủ nhẫn nại và mai phục?
Trác Thập Cổ cÆ°á»i đắc ý :
- CÅ©ng có thể nhÆ° thế và Ä‘iá»u dá»… hiểu là vì ta cao niên hÆ¡n ngÆ°á»i gấp bá»™i. Nếu không, ắt ta đã bị ngÆ°Æ¡i lừa và nghÄ© bá»n ngÆ°Æ¡i tá»± ý tìm chết qua lần tận mắt mục kích cả hai ngÆ°Æ¡i cùng gieo mình xuống nÆ°á»›c. Tiếc thay vì ta đã lỡ đánh giá khá cao vá» ngÆ°Æ¡i nên sau đó nghÄ© lại, ta chợt hiểu đó chỉ là kế của ngÆ°Æ¡i. Vì thế, ta chỉ còn má»—i má»™t việc là tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, tá»± nghÄ© xem nếu ta là ngÆ°Æ¡i thì ta sẽ tìm cách thoát nhÆ° thế nào và bao giá» thì Ä‘iá»u đó xảy ra. CÅ©ng may ta đã Ä‘oán đúng và sinh mạng ngÆ°Æ¡i má»™t lần nữa rÆ¡i vào tay ta. Ha ha...
Phát hiện há» Trác có vẻ nhÆ° vẫn chÆ°a có dấu hiệu ngÆ°ng cÆ°á»i, Quan Vân Há»™i Ä‘á»™t ngá»™t bật lao đến và xuất thủ tấn công trÆ°á»›c :
- Tại hạ lại chÆ°a muốn Ä‘iá»u đó xảy ra, thế cho nên, đỡ!
Ào...
Trác Thập Cổ dù Ä‘ang cÆ°á»i nhÆ°ng không vì thế mà bị bất ngá». Lập tức há» Trác xuất lá»±c phản công :
- Ngươi chưa đủ bản lãnh để mong được định đoạt chính số phận ngươi. Xem chiêu!
Vù...
NhÆ°ng thật kỳ quái, chiêu của song phÆ°Æ¡ng ngỡ sắp chạm nhau chợt thân hình Quan Vân Há»™i ngoặt ngang, sau đó bốc lên cao má»™t ít. Và cứ thế chưởng lá»±c của Quan Vân Há»™i không những tránh được sá»± chạm chiêu cùng há» Trác mà còn được dịp quật bủa thắng vào ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng.
Ào...
Trác Thập Cổ giật mình và hốt hoảng thu chiêu để nhảy lùi, miệng thì bật kêu, cÆ¡ hồ không thể tin vào Ä‘iá»u vừa xảy ra.
- Hảo thủ pháp. NhÆ°ng bản lãnh này tuyệt đối không thể do Song tú truyá»n thụ cho ngÆ°Æ¡i. Vì rằng ngay chính há» cÅ©ng không am hiểu. Nói mau, xuất xứ sÆ° thừa của ngÆ°Æ¡i là thế nào?
Quan Vân Há»™i không đáp. Thay vào đó, vì thấy không thể đắc thủ cho dù đã có cÆ¡ há»™i đủ cả mÆ°á»i mÆ°Æ¡i, Quan Vân Há»™i vừa nghe há» Trác há»i xong liá»n bật cÆ°á»i và xuất thủ tiếp :
- Chá»› nhiá»u lá»i vô ích. Äỡ! Ha ha...
Và Trác Thập Cổ vừa nhảy lùi thêm má»™t lượt nữa, chủ ý là để dò xét minh bạch xuất xứ sÆ° thừa và võ há»c qua cung cách xuất chiêu lần này của Quan Vân Há»™i, thì chính Quan Vân Há»™i ngay khi Ä‘á»™t ngá»™t ngoặt ngÆ°á»i nhÆ° lúc nãy chợt nhân đó quay phắt ngÆ°á»i để thi triển khinh công lao Ä‘i thật nhanh, trong khi miệng vẫn tiếp tục cÆ°á»i giòn giã.
Trác Thập Cổ động nộ gầm vang :
- Tiểu tử ngươi có chấp cánh bay cũng đừng mong thoát. Mau vây bắt tiểu tử lại. Nhanh!
Äáp lại mệnh lệnh của há» Trác, từ trÆ°á»›c mặt Quan Vân Há»™i liá»n xuất hiện ba nhân vật Ä‘á»™t ngá»™t chận lối :
- Ngươi chay đi đâu? Hãy nên ngoan ngoãn đứng lại thì hơn!
Quan Vân Hội vội xuất thủ ngay :
- Muốn ta đứng lại Æ°? Äỡ!
Ba nhân vật ná» cÅ©ng xuất thủ ngăn đỡ nhÆ°ng thật bất ngá», chiêu của Quan Vân Há»™i chợt ngoặt ngang, sau đó theo lối bên tả lao vòng vào há», còn thân hình của Quan Vân Há»™i thì ngoặt chếch lên cao, có vẻ nhÆ° sẵn sàng lao thoát Ä‘i ngay bên trên há».
Bùng! Bùng! Bùng!
Cách biến chiêu nay của Quan Vân Há»™i làm ba nhân vật ná» vì không đủ bản lãnh để kịp thu chiêu và nhảy tránh nhÆ° bản thân há» Trác nên cả ba nghiá»…m nhiên chia nhau hứng đủ má»™t kình của Quan Vân Há»™i. Äồng thá»i ngay khi há» bị loạng choạng thối lùi, Quan Vân Há»™i vá»™i lao cắt ngang qua mặt há», thay vì lao vượt qua bên trên nhÆ° thái Ä‘á»™ của Quan Vân Há»™i đã tá» ra nhÆ° thế.
Trác Thập Cổ vận dụng khinh công lao đến và đành chịu bị bất ngỠdo không hỠngỠQuan Vân Hội thay vì lao thoát theo bên trên thì lại lao cắt ngang và đà chuyển hướng chạy. Vì thế, hỠTrác càng bị hớ đà thì sau đó càng thêm cuồng nộ, gầm quát và ra lệnh to hơn :
- Tiểu tử đã chạy ngược theo phía Tây. Mau chận cho bằng được tiểu tử. Nhanh lên!
NhÆ°ng bóng dáng của Quan Vân Há»™i lúc này đã được những bụi cây hoang dại má»c ven sông che khuất. Bất quá chỉ còn vang lại tiếng hô hoán gá»i nhau của lÅ© thuá»™c hạ Thánh Ma giáo, cho biết rằng hoặc chúng không kịp ngăn cản đà tháo chạy của Quan Vân Há»™i, hoặc có kịp thì lại không đủ bản lãnh để mong đối phó vá»›i những quái chiêu do Quan Vân Há»™i vận dụng và chí ít chính há» Trác cÅ©ng vừa má»›i má»™t lần nếm mùi lợi hại.
Trác Thập Cổ rất giận, toan tá»± thi triển khinh công Ä‘uổi theo thì chợt nghe má»™t lá»i hồi bẩm :
- Äã có tin vá» tung tích của tiểu liá»…u đầu Bạch Thúy Hà.
Trác Thập Cổ lập tức nhẫy xổ đến chỗ vừa phát ra tiếng hồi bẩm :
- Äừng để phí thá»i gian. Mau trÆ°á»›c dẫn lối. Ta sẽ tá»± tay bắt giữ và thu thập tiểu liá»…u đầu.
* * * * *
Và lúc này, Quan Vân Há»™i Ä‘ang đứng thừ ngÆ°á»i để ngắm nhìn má»™t vật thật nhá» vừa má»›i nhặt lên và vẫn còn cầm trong tay.
Chợt có giá»ng tằng hắng khẽ vang lên :
- Phải chăng đó là vật mà bảy ngày qua lão vẫn cứ thấy tiểu khả luôn loanh quanh và hốt hoảng kiếm tìm?
Quan Vân Há»™i lập tức nắm giữ gá»n vật đó vào lòng bàn tay tả để có thể bất ngá» xoay ngÆ°á»i và tung hữu kình vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng vừa Ä‘á»™t ngá»™t vang lên tiếng phát thoại :
- Là ai? Äỡ!
Nhưng trước mặt Quan Vân Hội lúc này chỉ còn là một bóng nhân ảnh mỠảo đã cố tình lao tránh thoát chiêu công dù rất bất ngỠdo chính Quan Vân Hội xuất.
Bị hụt chiêu, Quan Vân Hội chợt nghe thanh âm nỠphát ra và không ở đâu xa mà chính là ở phía đối diện :
- Ta há»i, tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i không đáp cÅ©ng không sao. Cá»› gì ngÆ°Æ¡i xuất thủ, nhÆ° thể Ä‘ang có hành vi mỠám và vì bị phát hiện nên chá»™t dạ đành tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng hầu che đậy tâm địa không chính đáng của ngÆ°Æ¡i?
Quan Vân Há»™i kinh hoảng và chỉ cần xoay mặt vá» nguyên vị là lập tức chạm phải đôi mục quang không chỉ sáng lấp loáng mà còn toát ra toàn những tia nhìn nghiêm khắc pha vá»›i sắc giận của má»™t lão nhân vừa cao niên vừa gầy đồng thá»i có y phục vừa bẩn vừa rách rÆ°á»›i.
Quan Vân Hội nghi hoặc nhìn lão nhân :
- Lão là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo?
Sắc diện của lão nhân càng thêm giận và Ä‘iá»u này chỉ khiến Quan Vân Há»™i lùi vá»™i vá» mấy bÆ°á»›c vá»›i tÆ° thế sẵn sàng Ä‘á»™ng thủ nếu ở lão nhân có dấu hiệu xuất thủ.
Nhưng đột ngột lão nhân thở hắt ra một hợi phát thành tiếng khá lớn :
- A.. Hóa ra ngÆ°á»i vì nghÄ© ta là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo nên cứ thế xuất thủ ngay. Và vá»›i lý do đó được ta tạm bá» qua không còn nghÄ© ngÆ°Æ¡i vì tâm ta bất chính nên có thái Ä‘á»™ đáng trách má»›i vừa rồi. Tuy vậy, tá»™i hồ đồ của ngÆ°Æ¡i thì không thể tha. Hãy nói Ä‘i ngÆ°Æ¡i dá»±a vào đâu để cho ta cùng má»™t hạng vá»›i Thánh Ma giáo thối tha tồi tệ? Và nếu ngÆ°Æ¡i không giải thích hoặc lá»i giải thích nghe không thuận tai thì đến lượt ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết há»… hồ đồ là nhận hậu quả nhÆ° thế nào.
Quan Vân Há»™i đảo mắt nhìn quanh và sau đó cÆ°á»i lạt :
- Nếu đây là thủ Ä‘oạn nữa của Thánh Ma giáo nhằm đối phó kẻ hèn này. Hừ, tại hạ không phủ nhận bản lãnh của lão rất cao minh nhÆ°ng đừng vì thế mà tại hạ sẽ ngoan ngoãn thúc thủ và chá» lão định Ä‘oạt số phận. Tốt nhất lão cứ ra tay. Chá» khi nào đắc thủ, vá»›i Ä‘iá»u kiện tại hạ khi đó vẫn còn sống, lão lo gì không có cÆ¡ há»™i hạch há»i hoặc xá»­ tá»™i tại hạ?
Lão nhân thêm giận. Và Ä‘iá»u đó được minh chứng qua hữu thủ của lão nhân chợt nâng cao. Tuy nhiên, lúc Quan Vân Há»™i vì nhận thấy nhÆ° thế nên chá»±c ra tay.
Lão nhân má»™t lần nữa lại thở hắt ra đồng thá»i hạ dần hữu thủ xuống :
- May cho ngÆ°Æ¡i đã không nói câu này vá»›i ta vào khoảng đôi ba mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c. Vì vá»›i tính khí của ta lúc đó hãy ghi nhá»› cho kỹ, sinh mạng ngÆ°Æ¡i e khó bảo toàn. Chứ đâu nhÆ° bây giá», ta là nhân vật nhÆ° thế nào mà phải nhẫn nhịn, hạ cố nói vá»›i ngÆ°Æ¡i thêm má»™t lần nữa rằng ta không chấp nhận bị ngÆ°Æ¡i xếp chung hạng vá»›i lÅ© thối tha Thánh Ma giáo. Còn ngÆ°Æ¡i, sÆ° phụ là ai? Có phải chỉ là kẻ vừa bất tài vừa vô dụng đến ná»—i dù đã chấp thuận cho ngÆ°Æ¡i bôn tẩu giang hồ nhÆ°ng lại không Ä‘iá»m chỉ, dạy bảo ngÆ°Æ¡i biết cách nhìn nhận lai lịch, chí ít là của những nhân vật hữu danh, để ngÆ°Æ¡i nhỡ có tình cá» há»™i diện cÅ©ng biết cách xá»­ sá»± sao cho đúng lá»…, có phải nhÆ° thế chăng?
Quan Vân Há»™i chợt cÆ°á»i gượng, vừa lắc đầu vừa miá»…n cưỡng lên tiếng :
- Xin lượng thứ nếu vãn bối vì vẫn Ä‘a nghi nên e khó tránh những lá»i thất ngôn. NhÆ°ng riêng vá» sÆ° thừa, thật tiếc, vãn bối do chÆ°a từng bái nhận ai làm sÆ° phụ nên không chỉ vá» võ há»c công phu mà kể cả má»i kiến văn cần có để bôn tẩu giang hồ vẫn chÆ°a được ai chỉ vẽ bảo ban. Vì thế xin được lượng thứ lần nữa do vãn bối đành mạo muá»™i và cam bá» thất lá»…, thỉnh giáo quý tính cao danh của lão lão trượng.
Lão nhân kinh ngạc :
- Ngươi chưa hỠbái sư? Vậy công phu bản lãnh của ngươi từ đâu mà có?
Quan Vân Hội lắc đầu :
- Vản bối chÆ°a thể thông tá» Ä‘iá»u này. Lão trượng dù thất vá»ng ắt hẳn hiểu nguyên do vì sao.
Lão nhân liá»n càu nhàu :
- Vì ngÆ°Æ¡i vẫn nghi ta là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo chủ gì? Äược rồi, Æ°Æ¡ng ngạnh và cố chấp nhÆ° ngÆ°Æ¡i bình sinh ta chỉ má»›i thấy có má»™t, ngÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nào má»›i chịu tin ta không là ngÆ°á»i của lÅ© Thánh Ma? Hay để ta cho ngÆ°Æ¡i biết tính danh? Và qua đó tất ngÆ°Æ¡i sẽ minh bạch ta vì ở há» TrÆ°Æ¡ng tên Minh Truyá»n nên không thể nào là ngÆ°á»i của lÅ© Thánh Ma.
Quan Vân Hội chợt đỠmặt ngượng ngùng :
- Vản bối thật đắc tá»™i vì chợt nhận ra hầu nhÆ° không có bất kỳ phÆ°Æ¡ng cách gì để thôi, không còn nghi ngá» TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n lão tiá»n bối phải hay không phải ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo. Và nguyên do thì chỉ vì vãn bối làm gì đủ tÆ° cách biết hết tính danh của má»—i giáo đồ Thánh Ma giáo. Chi bằng, đây là má»™t lá»…, gá»i là tạ lá»—i những gì vản bối vừa mạo phạm. Mong được lượng thứ và xin cáo từ.
Lão nhân vụt quát :
- ChỠđã. Vì má»™t lá»… của ngÆ°Æ¡i tuy ta nhận, gá»i là bù lại thái Ä‘á»™ xuất thủ hồ đồ đã có của ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng liệu có công bằng chăng má»™t khi ngÆ°Æ¡i đã biết tính danh ta. Còn tính danh ngÆ°Æ¡i thì không há» bày tá», cho dù chính ta há»i ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c? Äấy là chÆ°a kể cá»­ chỉ ngÆ°Æ¡i vừa quá vô lá»… vừa há»—n xược. Äừng nghÄ© ta còn đủ nhẫn nại để cho ngÆ°Æ¡i cứ thế bá» Ä‘i má»™t cách quá dá»… dàng.
Quan Vân Há»™i biến sắc, lại đảo mắt nhìn quanh, sau đó cÆ°á»i lạt :
- Thế thì sao? Äừng quên, chúng ta chỉ bình thủy tÆ°Æ¡ng phùng, vì tình cá» há»™i diện. Huống hồ tại hạ xuất thủ và há»i tính danh lão chỉ vì không thể không nghÄ© lão do là ngÆ°á»i của Thánh Ma giáo nên xuất đầu lá»™ diện hầu dùng thủ Ä‘oạn khác, chủ ý là gây bất lợi cho tại hạ? Nay nghi vấn đó tạm bá» qua, thiết nghÄ© hai chúng ta Ä‘Æ°á»ng ai nấy Ä‘i, coi nhÆ° chÆ°a há» há»™i diện. Còn nếu lão cứ quyết tình gây khó khăn, được lắm, cứ xuất thủ Ä‘i để xem đây là loại thủ Ä‘oạn nào nữa của Thánh Ma giáo, qua việc sai phái má»™t cao thủ nhÆ° lão đối phó tại hạ.
Lão nhân lập tức nhảy xỗ đến :
- Ta thật tức chết, bởi cứ mãi bị má»™t tiểu oa nhi vô danh nhÆ° ngÆ°Æ¡i xếp ta ngang hàng vá»›i lÅ© Thánh Ma giáo tồi tệ. Nếu không đập chết ngÆ°Æ¡i, đúng là ta thế nào cÅ©ng tức chết. Äỡ!
Quan Vân Hội khiếp đảm, đành xuất thủ nhưng với tâm trạng chưa chiến chỉ muốn bại tẩu.
- Ôi chao! Xuất thủ nhanh và lợi hại nhÆ° lão quả là Ä‘iá»u tại hạ khó thể ngá». NhÆ°ng đừng nghÄ© tại hạ sẽ cam bá» thúc thủ. Äỡ!
Bùng!!
Chấn kình đẩy bật Quan Vân Há»™i thoái hậu vài ba dá»™i. Äó là lúc lão nhân cÅ©ng sững sá» và có má»™t thoáng dừng lại nhìn Quan Vân Há»™i :
- Niên ká»· nhÆ° ngÆ°Æ¡i nếu có ná»™i lá»±c ngần này, ta thật không tin ngÆ°Æ¡i không há» có sÆ° phụ. Äã thế, ta sẽ có cách buá»™c ngÆ°Æ¡i tá»± để lá»™ xuất xứ sÆ° thừa. Äỡ chiêu!
NhỠđối phÆ°Æ¡ng vì có má»™t thoáng dừng chiêu nên lúc này dù Quan Vân Há»™i lại bị tấn công nhÆ°ng vẫn có đủ thá»i gian để tung chiêu ứng phó :
- Muốn đánh cứ đánh hà tất phí công tìm cá»› này hoặc nguyên do nào khác để che đậy ác ý. Äỡ!
Nhưng chiêu thức của Quan Vân Hội vừa phát đi nửa chừng bỗng tự dưng ngoặt chuyển phương hướng trong khi đó thì thân hình của Quan Vân Hội dù cũng ngoặt chuyển nhưng lại chuyển theo phương hướng hoàn toàn khác với chiêu thức vừa chuyển ngoặt.
Äiá»u này làm cho lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n hầu nhÆ° bị bất ngá» :
- Quái lạ! Công phu của ngươi lại tà môn đến thế này sao? Sư phụ ngươi không phải nhân vật ở Trung Nguyên?
Tuy há»i nhÆ°ng lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n nhá» có thân thủ thật sá»± lợi hại nên vẫn kịp biến chiêu đổi thức tung ngay chưởng lá»±c thứ hai ngăn chận và hóa giải loại kỳ chiêu tà môn do Quan Vân Há»™i vừa thi triển suýt gây bất lợi cho lão.
Bùng...
Nhá» gặp lúc lão nhân xuất chiêu khẩn cấp, ná»™i kình chÆ°a đủ há»a hầu, nên lượt chạm chiêu lần này không những không làm Quan Vân Há»™i nao núng mà trái lại còn vô tình tạo cÆ¡ há»™i cho Quan Vân Há»™i chiếm tiện nghi, bằng cách tá»± ý xuất thủ đánh trÆ°á»›c vào lão nhân :
- Sao lão cứ phí công tra há»i mãi vá» má»™t Ä‘iá»u đã được tại hạ quả quyết là không há» có? Còn riêng vá» công phu này có tà môn hay không, nếu không biết thì đừng võ Ä‘oán. Trừ phi vì chÆ°a đủ bản lãnh đối phó nên lão đành nói nhÆ° thế cho đỡ thẹn. Xem chiêu!
Lão nhân bật cÆ°á»i :
- Ngươi đã quá tự phụ đấy, vì khắp võ lâm đương đại vị tất có nhân vật nào dám trước mặt ta bảo rằng sẽ thi triển một loại tuyệt kỹ khiến ta không đủ bản lãnh đối phó. Vậy thì sá gì một tiểu oa nhi vô danh như ngươi. Hãy xem đây. Ha ha...
NhÆ°ng chỉ má»›i cÆ°á»i, lão nhân vụt kêu hoảng do phát hiện cung cách xuất chiêu của Quan Vân Há»™i đích thá»±c là tà môn :
- NgÆ°Æ¡i từ tả chuyển sang hữu, vậy bằng cách nào ngÆ°Æ¡i có thể làm cho kình lá»±c ngÆ°Æ¡i thay vì chuyển theo lại tá»± ngoặt chuyển theo phÆ°Æ¡ng khác? Äúng là tà môn thật rồi.
Vì thế lại một lần nữa lão nhân do không muốn sớm bị mất mặt nên đành khẩn trương phát kình với nội lực chỉ đủ hóa giải chiêu thức tà môn chứ không thể gây phương hại đến Quan Vân Hội là nhân vật vựa vận dụng công phu tà môn đó. Tiếng chạm kình vang lên do đó cũng không đủ lớn, chỉ càng làm cho Quan Vân Hội phấn khích xuất chiêu tiếp tục chiếm giữ thượng phong.
NgÆ°á»i chuyển Äông, chưởng kình chuyển sang Tây, Ä‘iá»u đó đâu có gì đáng kể so vá»›i chiêu thức tiếp theo ngay lúc này đây? Äỡ!
Lần này lão nhân thận trá»ng, không cần phát chiêu chống đỡ ngay, trái lại cứ nhÆ° thể chú mục nhìn thật kỹ vào cung cách xuất chiêu lẫn phÆ°Æ¡ng thức biến hóa quá tà môn của Quan Vân Há»™i.
Phát hiện Ä‘iá»u này, Quan Vân Há»™i bật cÆ°á»i :
- Lão đang đợi tại hạ biến chiêu ư? Không có đâu, mà sẽ như thế này. Ha ha...
Ào...
Vì không có biến chiêu nên chưởng kình của Quan Vân Há»™i cứ quật thẳng vào lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n.
Kịp nhận ra sự thể, lão nhân vừa gầm vừa vỗ mạnh một kình, quật vào chưởng của Quan Vân Hội :
- Ngươi thật giảo hoạt. Trúng này!
Ầm!
Quan Vân Há»™i đành chịu kích lùi và hoàn toàn khiếp hãi khi thấy lão nhân cứ cuồng ná»™ quật kình xông tiếp tá»›i. Äã vậy, lão nhân còn giận dữ quát :
- Nếu không cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi lợi hại ắt ngÆ°Æ¡i vẫn cứ là ếch ngồi đáy giếng, chỉ luôn xem trá»i không to quá chiếc vung, mau nằm xuống!
Ào...
Bị bức dồn và nếu không đỡ thì kể như mất mạng, Quan Vân Hội dốc toàn lực quật xô ra một kình :
- Ta quyết liá»u vá»›i lão. Xem chiêu?
Ầm!
Bùng! Bùng!
Lão nhân vụt khựng lại, quắc mắt nhân Quan Vân Hội :
- NgÆ°Æ¡i là truyá»n nhân của Quá»· Diện Vô Dung?
Quan Vân Hội đang chao đảo, kể cả khí huyết toàn thân cũng bị tác động của chấn kình làm cho nhôn nhạo khó chịu. Dù thế vừa nghe nhắc đến Quỷ Diện Vô Dung, Quan Vân Hội vẫn phẫn nộ quát vang :
- Chá»› nói nhảm. Äâu phải am hiểu Ãc Quá»· chưởng thì tại hạ phải nhất quyết nhận Vô Dung Quá»· Diện là sÆ° phụ. Vậy còn công phu này thì sao. Tại hạ sẽ là truyá»n nhân của nhân vật nào nữa đây? Äỡ!
Lão nhân chợt sững ngÆ°á»i hô hoán :
- Dừng tay. Vì sao ngÆ°Æ¡i am hiểu tuyệt há»c Giáng Ma, công phu truyá»n gia, duy chỉ ngÆ°á»i há» Giang má»›i được truyá»n thụ? Hay ngÆ°Æ¡i ở há» Giang? NhÆ°ng nếu vậy thì kỳ quái. Vì Ä‘á»™c tá»­ duy nhất của Giang gia lúc này theo ta biết vốn dÄ© phải là nữ lÆ°u, không lẽ ngÆ°Æ¡i Ä‘ang cải nam trang, đúng không?
Quan Vân Há»™i sững sá» dừng lại và thay vì đáp lá»i hay giải thích minh bạch, Quan Vân Há»™i chợt chá»›p thá»i cÆ¡, nhân lúc lão nhân ắt sẽ không kịp phản ứng, vá»™i bật ngÆ°á»i chạy Ä‘i thật nhanh.
Quả nhiên lão nhân đã không đuổi theo. Và Quan Vân Hội đã được thể chạy một mạch, không bị bất kỳ ai xuất hiện ngăn cản nhưng trong thâm tâm vẫn cứ lo ngay ngáy.
Tài sản của dth_abcd

  #9  
Old 13-05-2008, 09:55 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 9
Miếu trung hưu biến
Hiệp Cái kỳ nhân



Bóng chiá»u tà Ä‘ang xua dần từng hÆ¡i hám hấp nóng của tiết trá»i cuối hạ cứ luôn toát ra từ vạn vật đã phải chịu oi bức suốt cả ngày dài dÆ°á»›i ánh nắng gay gắt chợt chuyển sang màu u ám nhÆ° thể chính ngày hôm nay màn đêm sẽ đổ xuống thật nhanh không từ từ nhÆ° má»i ngày.
Diá»…n biến này khiến khách Ä‘á»™c hành ná» dù Ä‘ang uể oải bÆ°á»›c Ä‘i vẫn tá»± lấy làm lạ và đành miá»…n cưỡng ngÆ°á»›c mắt nhìn lên bầu trá»i. NhỠđó, Äá»™c Hành Nhân chợt phát hiện bầu trá»i u ám vì má»™t đám mây Ä‘en dù to nặng nhÆ°ng vẫn nhanh chóng kéo ập đến chá»±c che kín cả không gian.
Má»™t nụ cÆ°á»i hài lòng xuất hiện trên đôi môi cÆ¡ hồ đã khô giá»™p của Äá»™c Hành Nhân trẻ tuổi :
- Có thế chứ và cứ mưa thật to vào. Bằng không thì nào ai chịu nổi cái nắng nóng như thiêu như đốt này.
NhÆ°ng đến khi những hạt mÆ°a đầu tiên bắt đầu lắc rắc rÆ¡i, cÅ©ng chính Äá»™c Hành Nhân chợt kêu thốt lên :
- Không ổn rồi. CÆ¡n mÆ°a này nếu có chấm dứt thì bóng đêm Ä‘en ắt cÅ©ng bao phủ. Äến lúc đó, ta vừa Æ°á»›t vừa đói lạnh, liệu có kịp tìm má»™t nÆ¡i vừa có thể trú thân qua đêm vừa được má»™t bữa ăn cho đỡ dạ chăng? DÄ© nhiên là không rồi, nếu ngay bây giá» ta không nhanh chóng hoặc chạy trốn cÆ¡n mÆ°a hoặc kịp tìm thấy nÆ¡i cần tìm. NhÆ°ng biết tìm ở đâu?
Tá»± kêu nhÆ° thế xong, Äá»™c Hành Nhân còn chÆ°a kịp thá»±c hiện ý định thì cÆ¡n mÆ°a đã đổ tuôn xuống nhÆ° trút nÆ°á»›c.
Vì thế dù chính bản thân vừa má»›i cầu mÆ°a nhÆ°ng lúc này Äá»™c Hành Nhân cứ hốt hoảng chỉ lo sá»›m tránh được cÆ¡n mÆ°a nhanh chừng nào tốt chừng ấy. Vậy là Äá»™c Hành Nhân vá»™i vàng cắm đầu bá» chạy.
Äang chạy, chợt Äá»™c Hành Nhân dừng lại và Ä‘á»™t ngá»™t quay mặt nhìn bên tả, là nÆ¡i mà lúc nầy dù màn mÆ°a có dày đặc thế mấy vẫn không thế che khuất hết hình dáng nhá» nhoi và khiêm tốn của má»™t mái ngói cong cong cho biết đấy là phần cao nhất của má»™t am miếu nào đó. Vậy là Äá»™c Hành Nhân kể nhÆ° theo nguyện, đã tìm thấy má»™t chá»— khả dÄ© trú mÆ°a, kể cả trú thân cho qua đêm.
NhÆ°ng thật lạ, Äá»™c Hành Nhân thay vì chạy thật nhanh đến am miếu má»›i phát hiện, thì lại có thần thái cẩn trá»ng tợ hồ vượt quá mức cần thiết. Äấy là Äá»™c Hành Nhân Ä‘i vừa chậm vừa cố tình đánh thành má»™t vòng rá»™ng, chứng tá» chỉ muốn dò xét thật kỹ khắp tứ bá» của ngôi am miếu trÆ°á»›c khi có quyết định là nên chá»n làm chá»— trú thân hay không? Và vì quá cẩn trá»ng, Äá»™c Hành Nhân sau đó dù có quyết định nhÆ° thế nào Ä‘i nữa thì hiện tại ngay lúc này toàn thân Äá»™c Hành Nhân đã hoàn toàn Æ°á»›t sÅ©ng.
Mưa vẫn dày đặc vì nặng hạt.
Äá»™c Hành Nhân thì dù Æ°á»›t lạnh vẫn thận trá»ng tiến dần đến am miếu từ phía hậu sau khi đã Ä‘i thành má»™t vòng quá rá»™ng, quá cả mức cần có.
Dù vậy, chính vì cẩn trá»ng nên ngay khi lá»t vào miếu, Äá»™c Hành Nhân bật ra má»™t tiếng gầm vang dá»™i :
- Bức hiếp ngÆ°á»i cô thế, bá»n ngÆ°Æ¡i không sợ lúc này Ä‘ang mÆ°a, ngÅ© lôi sẽ phanh thây trị tá»™i bá»n ngÆ°Æ¡i hay sao?
Bầu trá»i vốn u ám vì mÆ°a, giá» lại là lúc sám sẫm tối nên má»i cảnh vật trong am miếu Ä‘á»u tối Ä‘en, khó nhận rõ mặt ngÆ°á»i.
Dù vậy vẫn có má»™t bóng Ä‘en hung hãn lao thẳng đến chá»— Äá»™c Hành Nhân Ä‘ang đứng :
- NgÆ°Æ¡i đến nhanh đấy! NhÆ°ng nếu viện thủ do gã vô dụng há» Phong thỉnh má»i chỉ có má»™t mình ngÆ°Æ¡i. Bá»n ta e rằng ngÆ°Æ¡i bản lãnh cao thâm đến đâu vẫn phải nạp mạng thôi. Và ta sẽ là ngÆ°á»i hóa kiếp cho ngÆ°Æ¡i. Äỡ!
Ào...
Có vẻ nhÆ° đã tiên liệu và chá»±c chá» sẵn, Äá»™c Hành Nhân cÅ©ng lập tức xuất thủ :
- Nếu sợ ta đã không tự tìm đến nạp mạng như hạng vô sỉ ngươi bảo. Hãy xem chiêu!
Bóng đen nỠlập tức bị hất lùi và vì hốt hoảng nên vội há mồm hô hoán :
- Không ổn rồi. Lão Tứ, lão Ngũ mau giúp ta nhanh lên.
Äá»™c Hành Nhân tung ngÆ°á»i Ä‘uổi bám theo từng bÆ°á»›c lùi của bóng Ä‘en và không há» ngạc nhiên cho dù cạnh bóng Ä‘en Ä‘ang lùi, Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện thêm hai bóng Ä‘en khác.
Äá»™c Hành Nhân bật cÆ°á»i cao ngạo :
- Sao chỉ có ba? Vẫn còn má»™t kẻ vô sỉ nữa nếu ta không lầm vì đã nghe tÆ°á»ng tận những bốn loạt cÆ°á»i khả ố và ti tiện của bá»n ngÆ°Æ¡i? Hay kẽ đó quá sợ, đã chết vì vở mật? Và đó cÅ©ng sẽ là số phận của ba kẻ vô sỉ bá»n ngÆ°Æ¡i. Mau đỡ chiêu. Ha ha...
NhÆ°ng Äá»™c Hành Nhân vừa khoa tay xuất thủ, lúc ba bóng Ä‘en trÆ°á»›c mặt chÆ°a kịp hợp lá»±c phát chiêu. Chợt có bóng Ä‘en thứ tÆ° bật từ phía sau lÆ°ng ba bóng Ä‘en ná» lao lÆ°á»›t đến Äá»™c Hành Nhân và quật ra má»™t ngá»n kình lợi hại.
- Quỷ môn quan vô nẻo ngươi lại tự tìm vào. Vì ngươi muốn chết nên ta sẽ cho ngươi toại nguyện. Hãy nạp mạng cho ta!
Äá»™c Hành Nhân lập tức thu kình, toàn thân cÅ©ng lui vá» phía sau vài bÆ°á»›c :
- Rốt cuộc ngươi cũng phải xuất đầu lộ diện ắt là để minh chứng ngươi chưa chết vì vỡ mật. Nhưng muốn ta chết một mình. Ngươi e chưa đủ bản lãnh. Tốt nhất là cả bốn nên hợp lực với nhau may ra có thể đối phó với ta một vài chiêu. Hãy cùng xông lên nào.
Chủ nhân của bóng Ä‘en thứ tÆ° lập tức phát ra tràng cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không phải đã hóa cuồng, thì cÅ©ng chỉ là kẻ Ä‘ang nôn nóng mừng được chết, bình sinh ta chÆ°a từng gặp qua. Äã vậy, bá»n ta đâu ngại hợp lá»±c toại ý ngÆ°Æ¡i. Tất cả hãy Ä‘á»™ng thủ nào, đánh? Ha ha...
Hợp lá»±c của bốn bóng Ä‘en liá»n hiển hiện, tạo má»™t uy lá»±c cá»±c kỳ lợi hại, cuồng ná»™ nhÆ° giông tố cùng quật bủa vào hình bóng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c của Äá»™c Hành Nhân.
Ào... Ào...
Äá»™c Hành Nhân vá»— mạnh song thủ, cÅ©ng quát đáp lại bằng nhị kình không kém phần lợi hại :
- Có đánh như thế mới thú vị... Xem chiêu!
Bung Bung...
Và kết quả thật bất ngá» ngoài dá»± liệu của Äá»™c Hành Nhân. Bởi hợp kình kia đã ngay lập tức chấn lùi Äá»™c Hành Nhân chí ít là ngoài ná»­a trượng.
Bốn bóng đen được thể lại đồng loạt lướt đến với hợp kình lần này mang uy lực lợi hại hơn, chỉ vì do đang phấn khích khi mau chóng chiếm thượng phong :
- Ngươi sẽ được thú vị hơn bội phần khi nhận cái chết khác lạ chưa hỠtận hưởng. Ha ha...
Ào... Ào...
Äá»™c Hành Nhân lại tung nhị kình đỡ chiêu nhÆ°ng lần này chợt hô hoán :
- Cô nÆ°Æ¡ng nào vừa bị bức hiếp? Còn chá» gì nữa mà không nhân cÆ¡ há»™i này tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng đào thoát thật nhanh? Mau chạy Ä‘i trÆ°á»›c khi quá muá»™n. Còn đây là phần của lÅ© vô sÄ© bá»n ngÆ°Æ¡i. Hãy đỡ!
Bùng Bùng...
Äá»™c Hành Nhân vẫn bị chấn lùi. Và bốn bóng Ä‘en thay vì nhất tá» xông lên nhÆ° lần vừa rồi thì có má»™t trong số đó chợt tách khai, Ä‘á»™ng thân nhảy lùi lại.
Bóng Ä‘en này còn cất cao giá»ng hạ lệnh :
- Äối phÆ°Æ¡ng không phải viện thủ của gã há» Phong. Mà theo công phu bản lãnh cÅ©ng không phải đệ tá»­ Không Äá»™ng phái. Äể tránh đêm dài lắm má»™ng, bá»n ngÆ°Æ¡i tạm thá»i hãy cố cầm chân đối phÆ°Æ¡ng. Ta sẽ quay lại ngay, sẽ cùng bá»n ngÆ°Æ¡i giết đối phÆ°Æ¡ng diệt trừ hậu há»a. Và tuy còn ba nhÆ°ng hợp lá»±c của ba bóng Ä‘en này vẫn tạo thành uy lá»±c lợi hại để dồn đến và uy hiếp Äá»™c Hành Nhân.
NhÆ°ng đấu pháp của Äá»™c Hành Nhân bá»—ng thay đổi, khiến khí thế lúc xuất chiêu phát kình cÅ©ng uy mãnh hÆ¡n những lần trÆ°á»›c bá»™i phần.
Äá»™c Hành Nhân còn bật lên tiếng gầm thịnh ná»™ :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i toan sát nhân diệt khẩu, phi tang má»i dấu vết tá»™i lá»—i của bá»n ngÆ°Æ¡i Æ°? Äã có ta ở đây, bá»n ngÆ°Æ¡i đừng mong toại nguyện. Mau đỡ?
Ào...
Ầm!? Ầm?!
Ba bóng đen dù hợp kình hợp lực nhưng lần này lại bị chấn lui. Một kết quả quá tồi tệ khiến một trong ba bóng đen kinh hoảng kêu vang :
- Triệu DÆ°Æ¡ng?! Không có các hạ giúp e không xong. Hãy mau quay lại ngay. Nếu không, đừng trách là bá»n ta bất nghÄ©a bá»™i tín, vì bá»n ta thà chạy hÆ¡n chịu mất mạng.
Bóng đen lúc nãy vừa lủi mất vỠphía sau, ngay lập tức xuất hiện trở lại :
- Äược rồi. Ta quay lại đây. Nào, cùng nhau xuất thủ nào. Äánh!
Bốn bóng đen lại hợp kình đốc lực, cùng nhau nhất loạt xô chưởng ra
Ào... Ào...
NhÆ°ng Äá»™c Hành Nhân bất giác gầm vang :
- NgÆ°Æ¡i có dụng ý gì thế, Triệu DÆ°Æ¡ng? Sao lại xuất thủ, nhắm vào những đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i?
Tiếng gầm mang ý nghÄ©a cáo giác của Äá»™c Hành Nhân ngay lập tức làm cục diện biến đổi. Và Ä‘iá»u thay đổi đầu tiên là cả bốn bóng Ä‘en dù Ä‘ang xuất thủ nhÆ°ng vẫn bất ngá» khá»±ng lại. NhÆ°ng há» chỉ khá»±ng lại trong má»™t sát na ngắn ngủi. Vì liá»n ngay lúc đó chính bóng được gá»i là Triệu DÆ°Æ¡ng lại tiếp tục nhả kình, đồng thá»i đối tượng xuất thủ của Triệu DÆ°Æ¡ng lại đúng nhÆ° Äá»™c Hành Nhân hô hoán là nhắm đánh vào ba bóng Ä‘en còn lại, cÅ©ng là đồng bá»n của Triệu DÆ°Æ¡ng.
Ba bóng Ä‘en bối rối quay ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng thay vì hợp lá»±c đối phó vá»›i hành vi đầy bất ngá» của Triệu DÆ°Æ¡ng chỉ có hai nhân vật là nghÄ© đến Ä‘iá»u này, ngÆ°á»i thứ ba thì chỉ biết há hốc mồm hô hoán :
- Triệu DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i sao lại trở mặt, Ä‘á»™t ngá»™t tấn công bá»n ta?
Triệu DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn, hữu kình càng được nhấn thêm chân lá»±c vào chiêu chưởng Ä‘ang quật ra :
- Äể lá»™ danh tánh của ta, chẳng phải đó là hành vi bá»n ngÆ°Æ¡i tá»± đào huyệt chôn chân sao? Äừng trách ta Ä‘á»™c ác. Ha ha...
Bùng bùng...
Äã có hai trong ba bóng Ä‘en bị chưởng kình của Triệu DÆ°Æ¡ng chấn bay. Và vì phát hiện hãy còn sót lại má»™t, Triệu DÆ°Æ¡ng liá»n lao cuá»™n đến, toan tung sát thủ kết liá»…u luôn sinh mạng của kẻ có phần may mắn này.
- Trang lão Tam còn chỠgì nữa mà không theo ngay chân lão Tứ, lão Ngũ?
Ào...
Äá»™c Hành Nhân chợt xen vào rất quyết liệt khi chá»n Triệu DÆ°Æ¡ng làm đối tượng phát chiêu :
- NgÆ°Æ¡i thật tàn nhẫn, hạ thủ sát hại đồng bá»n chẳng mảy may thÆ°Æ¡ng xót. Kẻ nhẫn tâm nhÆ° ngÆ°Æ¡i, trá»i nào tha, đất nào dung. Äỡ!
Ầm! Ầm!
Äiá»u kỳ quái vẫn cứ xảy ra. Äó là nếu Triệu DÆ°Æ¡ng lúc nãy chí ít đã có hai lần cùng ba đồng bá»n hợp lá»±c tấn chiêu nhÆ°ng chỉ có thể kích lùi và không há» gây phÆ°Æ¡ng hại gì cho Äá»™c Hành Nhân thì lần này lẽ ra vá»›i tình cảnh má»™t đối má»™t ắt Triệu DÆ°Æ¡ng khó thoát kết quả bại vong, thế nhÆ°ng sau nhÆ°ng loạt chạm kình, Triệu DÆ°Æ¡ng lại nghiá»…m nhiên cùng Äá»™c Hành Nhân bình thủ.
Có vẻ nhÆ° không thật tin vào Ä‘iá»u đó, Äá»™c Hành Nhân dÅ©ng mãnh phát chiêu :
- Hảo thân thủ. NhÆ°ng cá»› sao mãi đến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i bá»™c lá»™ bản lãnh cao mãnh này? Kỳ thá»±c Triệu DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i có dụng mÆ°u gì? Äỡ!
Ào...
Triệu DÆ°Æ¡ng chợt cÆ°á»i lạnh và bất ngá» cÅ©ng nêu má»™t nhận định tÆ°Æ¡ng tá»± Äá»™c Hành Nhân :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đâu đã bá»™c lá»™ thân thủ thật của ngÆ°Æ¡i ngay từ đầu? Tuy vậy ta vẫn Ä‘oán được dụng ý của ngÆ°Æ¡i, chỉ làm kéo dài thá»i gian hầu tạo cÆ¡ há»™i cho tiện tỳ há» Lam đào thoát, đúng không? NhÆ°ng thật đáng tiếc, ngÆ°Æ¡i bản lãnh khá nhÆ°ng tâm cÆ¡ quá kém. Và cÆ¡ há»™i để ngÆ°Æ¡i buá»™c tá»™i ta kể nhÆ° không còn. Mà trái lại, chính ngÆ°Æ¡i phải nạp mạng cho ta. Äỡ chiêu!
Bung! Bung!
Song phÆ°Æ¡ng lại cùng nhau bình thủ lần nữa, kết quả này khiến Triệu DÆ°Æ¡ng vì không cầm nén nổi tâm trạng ngạc nhiên nên bất chợt buá»™t miệng há»i :
- NgÆ°Æ¡i là ai? Kể cả sở há»c của ngÆ°Æ¡i hầu nhÆ° ta chÆ°a bao giá» nhìn qua?
Äá»™c Hành Nhân đã thần tốc xuất thủ :
- Ta cÅ©ng Ä‘ang muốn há»i ngÆ°Æ¡i câu tÆ°Æ¡ng tá»±. Bá»n ngÆ°Æ¡i thuá»™c Bang môn, Phái nào? Sao có thể nhẫn tâm sát hại lẫn nhau? Và đối vá»›i bằng hữu ngÆ°Æ¡i còn ác Ä‘á»™c nhÆ° thế thì liệu ngÆ°Æ¡i sẽ còn tàn nhẫn nhÆ° thế nào nếu có ngÆ°á»i chỉ vì vô tình làm phật ý ngÆ°Æ¡i? NhÆ° ta chẳng hạn. Äỡ!
Bất chợt đúng lúc này, giữa những tiếng mÆ°a rÆ¡i xối xả bên ngoài vẫn văng vẳng Ä‘Æ°a lá»t vào am miếu từng chuá»—i thanh âm huyên náo :
- Lam muội! Lam muội có còn trong đó không? Muội có bình an không?? Ta đã quay lại để giải thoát muội đây! Lam muội?!
Và vang rõ nhất là có má»™t loạt gầm dù phẫn ná»™ nhÆ°ng vẫn ngấm ngầm biểu lá»™ sá»± đắc ý vá»ng vào qua tiếng mÆ°a ầm.
- Bá»n Thánh Ma giáo các ngÆ°Æ¡i thật to gan. NhÆ°ng lần này chính là bá»n ngÆ°Æ¡i dẫn thân đến nạp mạng. Äêm nay sẽ không kẻ nào trong bá»n ngÆ°Æ¡i hy vá»ng thoát. Tất cả sẽ phải chết, Ha ha...
Äá»™c Hành Nhân thoạt nghe đã hiểu ngay đối tượng của những loạt huyên náo là ai, liá»n nhảy lùi lại, miệng gá»i vang :
- Có phải những huynh đài Không Äá»™ng phái đã đến? Mau vào đây. Hãy còn hai ác đồ Thánh Ma giáo... á»i, đã có má»™t tên không rõ lẻn bõ chạy bao giá»? Này Triệu DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i đừng mong chạy. Hãy mau đứng lại thì hÆ¡n. Äỡ!
Nhá» kịp phát hiện Triệu DÆ°Æ¡ng toan chạy, Äá»™c Hành Nhân lập tức xuất thủ kỳ chiêu, chỉ chá»›p mắt là quật tung má»™t kình chận ngay ý đồ đào tẩu của hung đồ há» Triệu.
Ào...
Tuy bị chận lối thoát nhÆ°ng thật bất ngá», Triệu DÆ°Æ¡ng dù vá»™i tung chiêu hóa giải vẫn bất thần buá»™t miệng bật ra câu niệm phật :
- Những huynh đệ Không Äá»™ng phái đến thật kịp lúc, Vô Lượng Thá» Phật, xin hãy mau vào hiệp lá»±c cùng bần đạo trừng trị ngay ác đồ Thánh Ma giáo có bản lãnh khá thâm hậu này. Ãc đồ đỡ!
Vù...
Những ánh há»a quang chợt xuất hiện, bật lóe lên những đốm sáng đầu tiên rá»i vào giữa lòng ngôi am miếu tối âm u. Và cùng vá»›i những đốm sáng này, có tất cả sáu nhân vật võ lâm cùng nhất loạt nhảy lá»t vào am miếu. Há» khoác những áo tÆ¡i che mÆ°a, tay cầm Ä‘uốc Ä‘Æ°a cao, để lá»­a cháy to dần và phát ra nhÆ°ng tiếng nổ lép bép, tống xuất má»™t vài giá»t nÆ°á»›c mÆ°a vẫn có cách ngâm vào Ä‘uốc ắt là vì không được há» che cất kỹ lúc Ä‘á»™i mÆ°a chạy vá»™i đến đây.
Ãnh Ä‘uốc giúp Äá»™c Hành Nhân nhìn rõ nhân dạng của kẻ tuy mang tính danh Triệu DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vẫn trân tráo vừa để phát ra từ miệng câu niệm phật không thể ngá» là có ở những nhân vật Thánh Ma giáo.
Và Äá»™c Hành Nhân hoàn toàn bất ngá» khi nhận ra nhân vật Triệu DÆ°Æ¡ng quả nhiên có vận đạo bào, đủ để minh chứng bản thân Triệu DÆ°Æ¡ng là kẻ không thể bá»—ng dÆ°ng hoặc được tùy tiện dùng tiếng niệm Phật!
Những cao thủ võ lâm vừa tiến vào cũng nhanh chóng nhận ra Triệu Dương. Vì có một nhân vật chợt kêu, nửa mừng nửa kinh ngạc :
- Huyá»n Vân đạo trưởng?! May thật, nếu đã có cao đồ Võ Äang phái kịp xuất hiện thế này, ắt Lam Ká»· Hà, Thất sÆ° muá»™i của Phong má»— vẫn bình yên vô sá»±, chÆ° huynh đệ hãy mau giúp Äạo trưởng đối phó ác đồ Thánh Ma giáo. Phần Lam sÆ° muá»™i, má»— cần phải tìm ngay.
Äá»™c Hành Nhân hoang mang, vá»™i tránh ngay chiêu kình của Triệu DÆ°Æ¡ng, Huyá»n Vân, đồng thá»i cÅ©ng lá»›n tiếng cáo giác và giải thích :
- Bất luận y có là ai chăng nữa, xin chư vị chớ ngộ nhận. Vì đích thực y đã cùng những ác đồ Thánh Ma giáo có hành vi bức hiếp phụ nhân. Nhưng do bị tại hạ tình cỠphát hiện, cũng chính y nhẫn tâm sát hại những kẻ từng đồng mưu. Y mới là kẻ chư vị cần đối phó xử trị, không phải tại hạ như chư vị đang lầm nghĩ.
NhÆ°ng những cao thủ ná» vẫn cứ ào ào xông vào và vây kín Äá»™c Hành Nhân.
Còn Triệu DÆ°Æ¡ng chợt cÆ°á»i và lá»›n tiếng cáo giác lại Äá»™c Hành Nhân :
- NgÆ°Æ¡i còn dám trách bần đạo là nhẫn tâm khi hạ sát những đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i Æ°? Bá»n chúng Ä‘á»u đáng chết. Cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng vậy, má»™t khi dã dám giở trò tiá»n dâm hậu sát, giết chết Lam cô nÆ°Æ¡ng. NgÆ°Æ¡i hãy ngoan ngoãn đón nhận số phận. Còn má»™t tên nữa, có phái được ngÆ°Æ¡i gá»i là Trang lão Tam? Hắn cÅ©ng không thể thoát, bằng không còn gì là công đạo. Ha ha...
Và trong khi Äá»™c Hành Nhân Ä‘á»™t ngá»™t bị rÆ¡i vào tình cảnh chịu vây khổn vá»›i những cao thủ Không Äá»™ng phái vừa xuất hiện thì Triệu DÆ°Æ¡ng mặc tình ung dung bá» Ä‘i vá»›i nguyên nhân chính là chạy Ä‘uổi tìm Trang lão Tam đã đào thoát.
Äúng lúc đó, từ phía thật khuất của ngôi am miếu bất đồ vang lên tiếng kêu thất thanh của nhân vật há» Phong lúc nãy đã lao vào :
- Lam muá»™i?! Những ác đồ Thánh Ma giáo thật đáng chết. Bá»n chúng đã nhẫn tâm hạ thủ Lam muá»™i!! A...
Những cao thủ Không Äá»™ng phái lập tức xuất thủ đánh vào Äá»™c Hành Nhân :
- Ãc đồ đáng chết!! Äỡ!
Ào ào...
Äá»™c Hành Nhân lúc này nhá» có ánh Ä‘uốc soi tá» nên lá»™ rõ là má»™t trang nam nhi dù gầy gò hốc hác, nhÆ°ng vẫn khá tuấn tú vá»›i niên ká»· chÆ°a thể nào đến đôi mÆ°Æ¡i.
Äá»™c Hành Nhân giận dữ quát vang :
- ChÆ° vị thật quá đáng. Hung thủ đích thá»±c thì lại bá» qua, phần tại hạ chỉ hành hiệp trượng nghÄ©a thì bị xem là ác đồ. Äấy là hành vi của những đệ tá»­ danh môn chính phái đây Æ°? Xin đừng trách nếu tại hạ buá»™c phải đắc tá»™i. Äỡ!
Và vá»›i má»™t cung cách phát chiêu thật kỳ quái, Äá»™c Hành Nhân Ä‘ang xuất thủ đối phó vá»›i nhân vật trÆ°á»›c mặt chợt thân hình Ä‘á»™t ngá»™t cất lên cao, làm cho chưởng lá»±c cÅ©ng đổi phÆ°Æ¡ng, nhắm đánh vào những nhân vật ở hai bên tả hữu.
Bung Bung...
Nhân vật há» Phong từ phía sau bá»—ng nặng ná» chạy ra, trên hai tay là thân hình má»™t nữ nhân đã bất Ä‘á»™ng vì mang má»™t vết thÆ°Æ¡ng chí mạng ngay từ huyệt Hầu Lá»™. Äồng thá»i máu từ vết tá»­ thÆ°Æ¡ng đó vẫn không ngá»›t tuôn ra nên phần y phục trÆ°á»›c ngá»±c nữ nhân cứ loang lổ và Æ°á»›t đẫm, nhìn thật kinh khiếp.
HỠPhong chợt lắp bắp kêu :
- Äại sÆ° huynh. Lam muá»™i may vẫn còn chút sinh khí, liệu có cách nào giúp Lam muá»™i tạm chi trì cho đến khi được Ä‘Æ°a vá» sÆ¡n môn.
Má»™t trong những nhân vật Ä‘ang vây đánh Äá»™c Hành Nhân liá»n ứng tiếng đáp, sau khi đã kịp liếc nhìn qua hiện trạng của nữ nhân ná» :
- Phong sÆ° đệ sao nãy giá» không giúp Lam sÆ° muá»™i Ä‘iểm huyệt chỉ huyết? Vá»›i thÆ°Æ¡ng thế nhÆ° thế đó, lại để máu huyết tuôn nhiá»u nhÆ° thế, thâm Æ°á»›t cả y phục đến vậy, cho dù có sÆ° phụ đích thân xuất hiện và chữa trị thì sinh mạng của Lam sÆ° muá»™i e cÅ©ng không thể cứu vãn. Chi bằng chúng ta cứ lo báo thù cho Lam sÆ° muá»™i thì hÆ¡n.
Há» lại Ä‘á»™ng thủ, tấn công Äá»™c Hành Nhân dồn dập. Và khí thế há» càng quyết liệt hÆ¡n, cÅ©ng do há» Ä‘á»u tận mắt mục kích thảm trạng của nữ nhân vốn là sÆ° muá»™i của há».
Äá»™c Hành Nhân tùy bị bức dồn, nhất là Ä‘ang canh thân cô thế cô nhÆ°ng lần nào cùng vậy, cứ má»—i khi bị hung hiểm thì nhá» thi triển kỳ chiêu nên vẫn tạm thoát và tiếp tục giữ được thế chi trì.
CÆ¡n mÆ°a bên ngoài đã lắng dịu, còn bên trong am miếu thì cục diện càng diá»…n ra càng hiển hiện thêm nhiá»u sát khí. Bởi sáu nhân vật Không Äá»™ng phái càng giao chiến càng hung hăng, nhất là lúc há» nhận ra má»™t sá»± thật phủ phàng, há» dù đông nhÆ°ng vẫn chÆ°a mảy may có cÆ¡ há»™i nào báo thù cho Lam sÆ° muá»™i của há». Bất quá, sau gần trăm chiêu trôi qua, há» chỉ có thể đẩy dồn Äá»™c Hành Nhân từ trong am miếu bị lùi mãi ra ngoài.
Và nhá» có địa hình rá»™ng hÆ¡n, thoáng hÆ¡n, vòng vây của há» nhÆ° được dịp phát huy hết má»i uy lá»±c vốn có.
Äó là lúc nhân vật Äại sÆ° huynh bất thần rút soạt thanh trÆ°á»ng kiếm ra cầm trên tay :
- Chưởng pháp của đối phương có phần tà môn. Chỉ sử dụng kiếm pháp chúng ta mới mong báo thù cho Lam sư muội. Hãy đỡ kiếm.
Äá»™c Hành Nhân hoảng sợ, đành tránh chiêu kiếm bằng cách xuất phát kỳ chiêu đối phó vá»›i những nhân vật còn lại vẫn chÆ°a xá»­ dụng vÅ© khí.
Nhưng tình thế đó không thể kéo dài được lâu. Vì lần lượt những cao thủ còn lại cũng rút kiếm và vận dụng kiếm pháp.
Và khi phải má»™t mình diện đối diện vá»›i những sáu chiêu kiếm lúc nào cÅ©ng lồng lá»™ng loang loáng, Äá»™c Hành Nhân thay vì tá» ra hoảng sợ nhÆ° thoạt đầu thì lại Ä‘á»™t ngá»™t cÆ°á»i vang :
- Tại hạ thật không biết phải nói như thế nào mới tỠhết lòng cảm kích đối với chư vị. Thôi thì cứ tạm bỠqua cho chư vị một phen. Mong lần sau gặp lại thái độ của chư vị sẽ khác hẳn lần này. Xin cáo biệt. Ha ha...
Vá»›i hai tay không có lấy má»™t tấc sắt, Äá»™c Hành Nhân vẫn thản nhiên thi triển kỳ chiêu, tung má»™t chưởng kình thoạt tả thoạt hữu, làm cho sáu cao thủ Không Äá»™ng phái trong lúc nhất thá»i hoàn toàn chÆ°a thể minh định đâu là đối tượng cho Äá»™c Hành Nhân phát chiêu. Và chính lúc đó, Äá»™c Hành Nhân chợt tung ngÆ°á»i lao vượt qua đầu má»™t đối thủ để chạy biến thật nhanh vào ngôi am miếu.
Vù...
Những cao thủ Không Äá»™ng phái lập tức bàng hoàng nhìn nhau sau đó cùng phẫn ná»™ lao Ä‘uổi theo đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng Äá»™c Hành Nhân chợt xuất hiện trở lại vá»›i má»™t thân hình bất Ä‘á»™ng trên tay.
Và Äá»™c Hành Nhân bật quát :
- Dừng tay. Lam cô nÆ°Æ¡ng sẽ mất mạng ngay nếu chÆ° vị vẫn hồ đồ nhận lầm tại hạ là hung thủ. Là sÆ° huynh sÆ° muá»™i, tại hạ hy vá»ng chÆ° vị biết thận trá»ng chút sinh khí còn lại của Lam cô nÆ°Æ¡ng. Nhá»› đấy, bất luận ai manh Ä‘á»™ng hoặc dám Ä‘uổi theo, tại hạ sẽ không khách khí và nói nhiá»u nhÆ° thế này. Mau tránh ra!
Và vá»›i thái Ä‘á»™ thật ngang tàng ngạo nghá»… Äá»™c Hành Nhân ung dung tiến thẳng đến sáu cao thủ trÆ°á»›c mặt, không há» lo ngại cho dù trÆ°á»›c mặt lúc này có đến những sáu thanh kiếm cứ lăm lăm chá»±c phát chiêu.
Thanh kiếm của gã hỠPhong chợt nâng cao lên :
- Sinh mạng của Lam cô nÆ°Æ¡ng đã do ngÆ°Æ¡i hạ thủ. Nếu để ngÆ°Æ¡i uy hiếp, chính ta là ngÆ°á»i đầu tiên sẽ phải chịu lá»—i trÆ°á»›c vong hồn Lam sÆ° muá»™i hiện vẫn quanh quẩn đâu đây.
Äá»™c Hành Nhân vẫn đặt má»™t tay ngang đỉnh đầu của nữ nhân bất Ä‘á»™ng, miệng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i lạnh lùng :
- Các hạ là ngÆ°á»i đầu tiên phát hiện thảm trạng của Lam cô nÆ°Æ¡ng? Vậy các hạ cÅ©ng sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên bị tại hạ nghi ngá» và muốn há»i vì sao đã không giúp Lam cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iểm huyệt chỉ huyết. Äó là chÆ°a kể qua diá»…n biến câu chuyện đã được tại hạ dần dần sáng tá», chính các hạ nhát đảm, để má»™t mình Lam cô nÆ°Æ¡ng má»™t mình trong tay địch, dù bảo là Ä‘i gá»i thêm viện thủ, nhÆ°ng vẫn là hành vi khó thể chấp nhận. Hãy tránh mau, nếu không Lam cô nÆ°Æ¡ng nhỡ có mệnh hệ thế nào thì trách nhiệm, chính các hạ phải gánh lấy.
Gã há» Phong vừa biến sắc vừa bối rối chÆ°a biết nên tá» phản ứng nhÆ° thế nào cho hợp lẽ, chợt có tiếng của nhân vật Äại sÆ° huynh quát vang :
- Lam sÆ° muá»™i trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng chết. Và nếu chúng không thể giúp Lam sÆ° muá»™i báo thù, hãy khoan nói đến chuyện ắt sẽ bị sÆ° phụ quở phạt, mà chính vong hồn của Lam sÆ° muá»™i quyết không bao giá» tha thứ cho chúng ta. Hãy Ä‘á»™ng thủ, mau! Äừng để hung thủ thoát.
Äá»™c Hành Nhân chợt cÆ°á»i vang :
- Là Äại sÆ° huynh nhÆ°ng không biết xem trá»ng sinh mạng của sÆ° muá»™i. Miệng gào thét đòi báo thù nhÆ°ng phải chăng chỉ để che đậy ác tâm là luôn muốn sÆ° muá»™i thà chết Ä‘i vẫn hÆ¡n? Nếu là vậy tại hạ càng có thêm lý do để thá»±c hiện Ä‘iá»u đã an định. Cáo biệt. Ha ha...
Thân thủ của Äá»™c Hành Nhân nhÆ° càng lúc càng tăng tiến hay sao ấy. Vì nếu lúc đầu, sá»± thật đã diá»…n ra là Äá»™c Hành Nhân luôn khốn đốn vá»›i cảnh bị sáu cao thủ Không Äá»™ng phái vây công thì kể từ khi bị sáu cao thủ này dùng trÆ°á»ng kiếm đối phó, Äá»™c Hành Nhân chợt để lá»™ bản lãnh khó lÆ°á»ng, bằng cách muốn thoát cứ thoát, muốn Ä‘i cứ Ä‘i và má»™t khi quyết định bá» Ä‘i thì lại hiển lá»™ má»™t loại khinh thân pháp quá»· dị đến tà môn.
Nhân vật Äại sÆ° huynh khiếp đảm nhìn theo bóng nhân ảnh mỠảo lúc tả lúc hữu của Äá»™c Hành Nhân và kêu :
- Y là ngÆ°á»i hay là ma. Nếu là ngÆ°á»i thì không thể nào vừa mang nặng nhÆ° thế vừa vận dụng loại khinh công tá»™t cùng biến ảo nhÆ° thế? Công phu của y thật tà môn. Y là ai?
Äang được Äá»™c Hành Nhân Ä‘Æ°a Ä‘i càng lúc càng xa, nữ nhân há» Lam vốn dÄ© luôn bất Ä‘á»™ng bá»—ng mấp máy môi phát thành má»™t câu há»i thá»u thào thật khẽ :
- Äa tạ... NhÆ°ng thiếu hiệp là ai? Tiểu nữ chỉ muốn biết... Äể sau này nhất định phải Ä‘á»n đáp.
Äá»™c Hành Nhân di chuyển chậm lại, nhân đó cÅ©ng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn xuyên bóng đêm Ä‘en, quan sát chung quanh :
- Tại hạ không thể tiếp trợ chân khí lâu hÆ¡n. Vì thế, đừng vá»™i há»i những gì chÆ°a thật cần thiết. Trái lại, hãy cố tận dụng thá»i gian lúc này, tá»± dùng nguyên khí để chi trì tâm mạch và sinh mạng. Liệu cô nÆ°Æ¡ng có thá»±c hiện được chăng nếu tại hạ buá»™c lòng phải dừng ngay nhÆ° vừa nói?
Lúc nói xong thì cÅ©ng là lúc Äá»™c Hành Nhân chợt ngoặt ngÆ°á»i, cố tình chuyển hÆ°á»›ng để tiếp cận chân má»™t dãy núi mà nãy giá» vẫn cứ thấp thoáng ẩn hiện trong bóng đêm.
Thật may là khi dừng chân, nếu Äá»™c Hành Nhân vừa tình cá» phát hiện má»™t huyệt Ä‘á»™ng có vẻ kín đáo để trú thân thì nữ nhân ho Lam cÅ©ng lên tiếng đáp bằng giá»ng khả dÄ© nghe rõ hÆ¡n :
- Hóa ra chính thiếu hiệp suốt từ đầu đến giá» vẫn cứ giữ nguyên việc tiếp truyá»n chân khí qua huyệt Bách Há»™i cho tiểu nữ? Thảo nào thiếu hiệp bảo khó thể tiếp trợ lâu hÆ¡n chỉ vì chân nguyên lẽ nào không cạn kiệt? Thiếu hiệp dừng lại thì hÆ¡n, bởi tiểu nữ tin rằng đã đủ lá»±c để tá»± chi trì, xin dừng lại cho.
Äá»™c Hành Nhân gật đầu, nhÆ°ng thay vì dừng ngay việc tiếp trợ chân khí thì lại vẫn để nguyên má»™t tay lên đỉnh đầu nữ nhân há» Lam cho đến tận khi tìm thấy má»™t chá»— tÆ°Æ¡ng đối bằng phẳng để đặt nữ nhân xuống theo tÆ° thế ná»­a nằm ná»­a ngồi. Chỉ khi đó Äá»™c Hành Nhân má»›i từ từ thu tay vá» :
- Tại hạ chỉ thu ná»™i kình vá» từ từ. Phần cô nÆ°Æ¡ng xin hãy nhá»›, để tránh gây phÆ°Æ¡ng hại cho bản thân, má»™t khi nguồn chân khí ngoại lai Ä‘á»™t ngá»™t không tồn tại, cô nÆ°Æ¡ng hãy mau vận dụng ná»™i công tâm pháp và tá»± Ä‘iá»u nguyên. Äược chứ? Tại hạ Ä‘ang thu hồi dần dần đây, có ổn chăng?
Äôi mắt của nữ nhân vụt nhắm nghiá»n, và kèm theo đó là nhịp hô hấp chợt trở nên trì trệ lạ. NhÆ°ng cÅ©ng chỉ má»™t thoáng sau, đôi môi của nữ nhân lại mấp máy, đáp ứng vẻ chỠđợi trong lo toan phập phồng của Äá»™c Hành Nhân :
- Tiểu nữ... á»”n rồi, dù suýt nữa đã ngỡ không thể nào qua khá»i. CÅ©ng may được thiếu hiệp nhắc nhở kịp lúc. Má»™t lần nữa xin Ä‘a tạ...
Äá»™c Hành Nhân chỉ cần chá» nghe có thế là nặng ná» buông ngÆ°á»i xuống và ngồi cạnh nữ nhân há» Lam :
- Má»i lá»i khách sáo lúc này chính là Ä‘iá»u không cần thiết. Trái lại, hãy tá»± Ä‘iá»u nguyên để xem ná»— lá»±c của tại hạ nếu được cô nÆ°Æ¡ng biết cách vận dụng liệu có thắng được tá»­ thần hay không. Nào, hãy bắt đầu Ä‘i.
Rồi chính Äá»™c Hành Nhân cÅ©ng nhắm mắt ngồi yên, tợ hồ không cần biết bất cứ Ä‘iá»u gì nữa ngoài bản thân.
* * * * *
Äá»™t ngá»™t có tiếng quát bật vang lên cÆ¡ hồ xoáy thủng vào tai Äá»™c Hành Nhân vẫn Ä‘ang ngồi tá»a công :
- Xả công ngay. Ná»™i lá»±c quy hoàn Ä‘an Ä‘iá»n, kinh mạch toàn thân khai mở. Hãy để tất cả trở vá» trống rá»—ng. Nhanh!!
Tiếng quát không chỉ phát lên bất ngá» mà còn quá lá»›n nghe tợ tiếng sấm Ä‘á»™ng ngang tai, làm cho Äá»™c Hành Nhân chỉ sau má»—i má»™t lượt vá»n vẹn bị giật nảy ngÆ°á»i lên liá»n ngã ngang và gục xuống.
NhÆ°ng chính lúc đó lại kịp xuất hiện má»™t vòng tay má»m mại, vừa đón đỡ vừa lo lắng gá»i Äá»™c Hành Nhân không ngá»›t :
- Thiếu hiệp?! Thiếu hiệp không sao chứ? Xin đừng làm tiểu nữ thêm sợ. Hãy lai tỉnh lại nào, thiếu hiệp.
Äá»™c Hành Nhân nặng nhá»c hé mở đôi mắt, và hiển nhiên nhìn thấy ngay nữ nhân há» Lam :
- Là cô nÆ°Æ¡ng? Tại hạ dÄ© nhiên vẫn không sao. Mà này, dÆ°á»ng nhÆ° đã có Ä‘iá»u gì đó vừa xảy ra vá»›i tại hạ? Nếu không, vì... Sao tai hạ Ä‘á»™t nhiên ngã vào tay cô nÆ°Æ¡ng? Xin cứ để tại hạ tá»± ngồi.
Và Äá»™c Hành Nhân vá»™i cá»±a mình không chỉ để có thể tá»± ngồi lên mà còn muốn nhích ra xa, hầu tránh má»i Ä‘á»™ng chạm vừa không cần thiết vừa tạo nhiá»u ngá»™ nhận. NhÆ°ng Äá»™c Hành Nhân chợt kêu :
- Ôi!
Nữ nhân há» Lam hốt hoảng, đành tiếp tục lấy tay đỡ vào thân hình bá»—ng trở nên nặng ná» của Äá»™c Hành Nhân.
Äồng thá»i chính nữ nhân chợt kêu :
- Tiá»n bối?! Y bị sao thế này? Hay là võ công y đã tá»± tiêu tán? Tại sao chứ?
Tiếng nữ nhân há» Lam kêu khiến Äá»™c Hành Nhân nghi hoặc nhìn quanh :
- Phải rồi, tại hạ nhá»› lại rồi. Nhá»› rằng bản thân Ä‘ang bồng bá»nh trôi giạt chợt nghe có tiếng ngÆ°á»i quát thật to làm tại hạ giật mình mất luôn cảm giác đó. Äã có vị tiá»n bối nào đó Ä‘ang hiện diện ở đây Æ°? Ai thế?
Ở ngay phía sau lÆ°ng Äá»™c Hành Nhân liá»n vang lên má»™t giá»ng đáp vì thất vá»ng nên thật khẽ :
- Là ta đây. Là lão trượng được tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i biết đến qua tính danh TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n đây. Ta thật tiếc vì không những không cứu ngÆ°Æ¡i kịp lúc mà trái lại còn bất lá»±c do hoàn toàn vô phÆ°Æ¡ng thế giúp ngÆ°Æ¡i khôi phục võ công.
Äá»™c Hành Nhân giật mình, nhÆ°ng chỉ có thể biểu đạt tâm trạng qua tiếng kêu chứ không thể nào tá»± xoay lại để nhìn tận mặt lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n vừa phát thoại :
- Là lão?? Sao lại có chuyện lão cứu giúp ta? Lão đã hại ta thì có. Hãy nói mau, ta đắc tội với lão nặng lắm sao, đến nỗi lão hại thân ta như thế này? Chẳng thà... Chẳng thà lão giết ta còn hơn!
Nữ nhân há» Lam thất kinh, vá»™i trách Äá»™c Hành Nhân :
- Thiếu hiệp đừng quá vô lá»…. Vị tiá»n bối đây chính là Cái bang Äệ Nhất Kỳ Nhân, quả thật đã kịp xuất hiện cứu thiếu hiệp, chứ không há» hãm hại nhÆ° lá»i ngá»™ nhận thiếu hiệp vừa thốt ra.
Äá»™c Hành Nhân lại giật mình, nhÆ°ng lúc lên tiếng vẫn cứ khăng khăng lập lại những gì vừa nói :
- Bất luận lão là ai, cô nÆ°Æ¡ng có biết lão đã má»™t lần cứ khăng khăng muốn lấy mạng tại hạ chăng? Và bây giá», tại hạ đã bất lá»±c nhÆ° thế này, cô nÆ°Æ¡ng còn bảo tại hạ ngá»™ nhận Æ°? Nếu là vậy a... Tại sao suốt thá»i gian gần đây chẳng má»™t ai chịu tin tại hạ lấy ná»­a lá»i? Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i Ä‘i, cả lão nữa, vì lão là Äệ Nhất Kỳ Nhân của Cái bang ắt sẽ tá» ra Ä‘á»™ lượng bằng cách không cần sát hại làm chi má»™t kẻ đã trở thành phế nhân nhÆ° tại hạ? Lão cÅ©ng Ä‘i Ä‘i. Tất cả hãy Ä‘i Ä‘i xin để tại hạ được yên.
Nữ nhân há» Lam kinh hoàng má»™t lần nữa gá»i lão nhân ná» :
- Tiá»n bối!
Lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n chợt chuyển từ phía sau ra trÆ°á»›c mặt Äá»™c Hành Nhân :
- Ta sẽ Ä‘i, nhÆ°ng trÆ°á»›c đó vẫn muốn há»i ngÆ°Æ¡i đôi Ä‘iá»u. Còn đáp hay không thì tùy. Vì càng khiên cưỡng ngÆ°Æ¡i, ta càng tin chắc thế nào ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cho ta là hạng giả nghÄ©a giả hiệp, đồng đạo khắp võ lâm Ä‘á»u gá»i ta là Hiệp Cái hoặc lão Hiệp Cái.
Vừa nhìn thấy lại lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n, Äá»™c Hành Nhân lập tức quắc mắt giận dữ :
- Lão cÅ©ng muốn biết vá» quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° nhÆ° Trác Thập Cổ, nhÆ° lÅ© Thánh Ma giáo chá»› gì? Giết ta Ä‘i đừng vá»ng tưởng ta dá»… dàng cung xÆ°ng, làm lão toại nguyện.
Lão Hiệp Cái TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n biến sắc. Và nữ nhân há» Lam vì phát hiện sắc diện này của lão nên kinh hãi kêu lên :
- Tiá»n bối muốn hạ thủ y thật sao? Nếu vậy, không lẽ má»i Ä‘iá»u y nói Ä‘á»u là sá»± thật? Tiá»n bối đã vì quyển kinh thÆ° gì đó nên từng có lần...
Lão Ä‘á»™t ngá»™t xua tay, đồng thá»i cÅ©ng gay gắt ngắt lá»i nữ nhân há» Lam :
- Äến lượt tiểu liá»…u đầu Lam Ká»· Hoa ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trở nên hồ đồ giống nhÆ° tiểu tá»­ Æ°? Äừng quên, nếu ta có định ý muốn lấy mạng y, thì suốt ba ngày qua ta tá»™i gì phải ở cạnh ngÆ°Æ¡i, cùng lo lắng vá»›i ngÆ°Æ¡i khi phát hiện tiểu tá»­ vì tá»a công nghịch hành chân khí, mấp mé bá» tá»­ vá»±c, nhẹ thì tẩu há»a nhập ma, nặng thì mất mạng? Vả lại vì y vừa Ä‘á» cập đến quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°, hừ. Thì đó lại chính là Ä‘iá»u ta Ä‘ang rất muốn há»i y. Ắt hẳn đấy là nguyên nhân khiến y tá»a công bất thành, đành tá»± phế võ công, thay vì bị nhập ma tẩu há»a. Ta nói có đúng không, tiểu tá»­?
Äá»™c Hành Nhân chợt bị rÆ¡i vào tâm trạng tá»™t cùng hoang mang. Äến ná»—i thay vì cứ tiếp tục bá»™c lá»™ thái Ä‘á»™ giận dữ, Äá»™c Hành Nhân lại ngÆ¡ ngác há»i lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n :
- Nghịch hành chân khí? Tẩu há»a nhập ma? Lão nói những gì ta hoàn toàn không hiểu? Lại còn bảo ta đã tá»a công những ba ngày? Không thể nhÆ° thế được. Vì má»i chuyện Ä‘á»u chỉ má»›i xảy ra ná»™i trong đêm qua mà thôi. Äúng không?
Lam Kỷ Hoa chợt dè đặt lên tiếng :
- Kỳ thá»±c thì thiếu hiệp đã tá»a công luôn má»™t mạch suốt ba ngày. Và trong thá»i gian đó đúng là cả tiểu nữ cùng tiá»n bối đây Ä‘á»u lo lắng cho thiếu hiệp. Không chỉ có thế, vì nhá» có Hiệp Cái tiá»n bối giúp trị thÆ°Æ¡ng nên, thiếu hiệp nhìn Ä‘i, chẳng phải tiểu nữ đã hoàn toàn bình phục đây sao? Nếu không phải đã trải qua ba ngày, tiểu nữ liệu có thể hồi phục chỉ trong má»™t đêm, đúng nhÆ° thiếu hiệp Ä‘ang lầm nghÄ©?
Äá»™c Hành Nhân sững sá» :
- Ba ngày? Và suốt ba ngày ròng rã nhÆ° thế tại hạ vẫn cứ tá»a công? Lẽ nào há»… má»—i lần tá»a công Ä‘á»u phải kéo dài những ba ngày, thậm chí có thể dài hÆ¡n lâu hÆ¡n?
Lam Ká»· Hoa Ä‘á»™ng tâm, nhìn chú mục vào Äá»™c Hành Nhân :
- Thiếu hiệp chÆ°a tá»a công bao giá», đúng không? Vì nếu đó là chuyện đã từng làm, ắt thiếu hiếp không thể nào há»i má»™t câu ngá»› ngẩn nhÆ° thế?
Äá»™c Hành Nhân có ý giận :
- Sao cô nương dám bảo tại hạ ngớ ngẩn?
Lam Ká»· Hoa liá»n dịu giá»ng giải thích :
- Vì thiếu hiệp hầu nhÆ° không há» biết rằng việc tá»a công đối vá»›i má»i nhân vật võ lâm Ä‘á»u mang ý nghÄ©a sống còn, quan trá»ng nhÆ° việc ăn uống thÆ°á»ng nhật. Và vì thế thá»i gian của má»—i lần tá»a công Ä‘á»u tÆ°Æ¡ng đối ngắn. Cho dù có khá nhiá»u ngÆ°á»i rất muốn tá»± kéo dài thá»i gian tá»a công nhÆ°ng má»™t là không thể do chu trình hành công đã viên mãn, cố kéo dài chi hao phí thá»i gian vô ích, hai là chỉ nhÆ°ng nhân vật đại cao thủ, do công phu bản lãnh đã đạt mức Tâm Khí Thần hợp nhất, đồng thá»i chỉ khi những đại cao thủ này cần bế quan luyện công, há» chuyên chú vào má»—i việc đó và đạt cảnh giá»›i xuất thần nhập hóa, vì thế há» má»›i có thể đạt má»™t thá»i gian tá»a công kéo thật dài ngày. Có phải thiếu hiệp muốn ám chỉ rằng chính bản thân đã là đại cao thủ đạt công phu đến mức thượng thừa?
Äá»™c Hành Nhân ngượng ngùng và chẳng dám nhìn ai khi Ä‘á»™t ngá»™t thú nhận :
- Äây là lần đầu tại hạ tá»a công, chỉ vì muốn mau chóng khôi phục chân nguyên đã sa suất má»™t đêm dài hao tổn, nhÆ° vẫn nghe má»i ngÆ°á»i khuyên bảo. NhÆ°ng tại sao thá»i gian tá»a công của tại hạ lại quá kéo dài.
Lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n nhÆ° cảm thấy đã đúng lúc lên tiếng :
- Ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i minh bạch nghi vấn đó. Vậy nói Ä‘i, ngÆ°Æ¡i tá»a công theo tâm pháp khẩu quyết nào? Mà khoan, ta đây há»i chÆ°a thật đúng. Kỳ thá»±c ý ta chỉ muốn há»i, ngÆ°Æ¡i tá»a công có theo má»™t tâm pháp nào nhất định chăng? Chỉ cần đáp có hoặc không. Vì theo ta nhá»› không lầm, ngÆ°Æ¡i vẫn luôn khăng khăng không muốn cho ta biết xuất xứ sÆ° thừa của ngÆ°Æ¡i? Vậy thì không cần thiết nói rõ cách gá»i của tâm pháp. Huống hồ ta Ä‘oán rằng hầu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không có bất kỳ tâm pháp ná»™i công nào để vận dụng Ä‘iá»u nguyên. Vì cÅ©ng theo lá»i ngÆ°Æ¡i từng quả quyết, bản thân ngÆ°Æ¡i chÆ°a há» bái nhận ai làm sÆ° phụ. Äúng nhÆ° ta Ä‘oán chứ?
Äá»™c Hành Nhân lầu bầu phản bác :
- Tuy chÆ°a bái sÆ° nhÆ°ng vẫn có ngÆ°á»i, cho dù vì ác ý thì cÅ©ng đã chỉ Ä‘iểm cho tại hạ toàn bá»™ kinh văn khẩu quyết của má»™t loại tâm pháp ná»™i công. Lão đừng có võ Ä‘oán, bảo tại hạ đã tá»a công không há» theo bất kỳ khẩu quyết tâm pháp nào.
Lão Hiệp Cái cau mày :
- Ngươi bảo kẻ chỉ điểm tâm pháp cho ngươi đã có ác ý? Là thế nào? Ngươi không thể giải thích rõ hơn được sao?
Äá»™c Hành Nhân há»i ngược lại :
- Tại hạ chỉ có thể tá» bày má»™t khi được biết lão đối vá»›i tại hạ có thật tâm hay không. Và để phân định Ä‘iá»u đó, nói Ä‘i thế nào là nghịch hành chân khí, thế nào là tẩu há»a nhập ma, và có thật lão từng lo lắng khi phát hiện tại hạ suýt lâm vào hai thảm cảnh vừa nói?
Lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n chợt phá lên cÆ°á»i sặc sụa :
- Hảo tiểu tá»­. Ha ha... Nhá» nghe ngÆ°Æ¡i há»i thế này, ta má»›i thật sá»± tin ngÆ°Æ¡i chÆ°a há» bái sÆ°. Ha ha... Vì nếu đã bái sÆ°, chẳng má»™t ai có thể nêu những nghi vấn chỉ khiến ngÆ°á»i nghe không tài nào nhịn được cÆ°á»i. Ha ha... Mà thôi, ha ha...
Giá» ta đã biết hóa ra trÆ°á»›c đây ta đã hiểu lầm ngÆ°Æ¡i. Chính ta đã đối xá»­ không phải vá»›i ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c. Và việc ta từng trách ngÆ°Æ¡i, ha ha... Quả thật đã quá oan khuất cho ngÆ°Æ¡i. Vậy thì lão Hiệp Cái lẩm cẩm này cần phái có lá»i tạ lá»—i ngÆ°Æ¡i má»›i đúng. NgÆ°Æ¡i, ha ha...
ngÆ°Æ¡i chấp nhận lá»i tạ lá»—i của ta chứ. Ha ha...
Không thể hiểu vì sao lão cÆ°á»i, Äá»™c Hành Nhân hoang mang nhìn Lam Ká»· Hoa. NhÆ°ng không nhìn thì không sao, Äá»™c Hành Nhân thoạt nhìn đã bắt giận.
Vì kể cả Lam Ká»· Hoa cÅ©ng Ä‘ang bụm miệng, cố che giấu nụ cÆ°á»i, do phát hiện đã bị Äá»™c Hành Nhân nhìn thấy.
NhÆ°ng ngay lúc đó, trÆ°á»›c khi để Äá»™c Hành Nhân có cÆ¡ há»™i phát tác, lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n chợt bảo Lam Ká»· Hoa :
- Tiểu liá»…u đầu ngÆ°Æ¡i toàn mạng là nhá» tiểu tá»­ dụng tâm dốc sức giải cứu. Thôi thì để ta tạm lui ra ngoài má»™t lúc. Phần ngÆ°Æ¡i hãy nhân cÆ¡ há»™i này chịu khó giải thích cho tiểu tá»­ hiểu thật tÆ°á»ng tận.
Dứt lá»i, lão lập tức quay Ä‘i. Và theo Äá»™c Hành Nhân thầm Ä‘oán, lão bá» Ä‘i chỉ vì muốn tìm má»™t chá»— để được cÆ°á»i cho thá»a thích. Bằng cá»› là Äá»™c Hành Nhân lúc nhìn theo quả thật vẫn thấy đôi vai gầy guá»™c và gìa nua của lão cứ tiếp tục rung nhấp nhô, đủ hiểu lão vẫn tiếp tục cÆ°á»i, nhÆ°ng lão đã thôi không còn cÆ°á»i thành tiếng nữa.
Äúng lúc đó, Lam Ká»· Hoa vì vẫn ngồi bên cạnh nên từ từ thuật kể cho Äá»™c Hành Nhân nghe những gì đã xảy ra suốt ba ngày qua :
- Tiểu nữ tá»a công theo lá»i thiếu hiệp nhÆ°ng không được lâu, chỉ là do thÆ°Æ¡ng thế quá nghiêm trá»ng. Và lúc xả công, tiểu nữ suýt ngất vì giật mình, do Ä‘á»™t nhiên phát hiện Hiệp Cái tiá»n bối đứng trÆ°á»›c mặt. NhÆ°ng vì biết quá rõ vá» Hiệp Cái, tiểu nữ chuyển từ lo sợ sang vui mừng. Và thật sá»± là sau đó chính Hiệp Cái tiá»n bối đã giúp tiểu nữ trị thÆ°Æ¡ng.
Äá»™c Hành Nhân cau mày :
- Phần tại hạ thì lúc đó ắt hẳn vẫn tá»a công? Äến khi nào thì xảy ra hiện tượng nghịch hành chân khí ở tại hạ? NhÆ°ng tại sao lại xảy ra?
Lam Ká»· Hoa tủm tỉm cÆ°á»i.
Sau đó, cÅ©ng nhÆ° lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n khi nảy, Äá»™c Hành Nhân Ä‘oán nhÆ° thế.
Lam Ká»· Hoa chợt đứng lên và bối rối há»i :
- Thiếu hiệp đã trải qua suốt ba ngày liá»n không ăn không uống chắc là rất đói? CÅ©ng may, thá»i gian qua không ngày nào tiểu nữ không chuẩn bị sẵn thức ăn, chỉ cần chá» thiếu hiệp dù há»i lúc nào cÅ©ng có ngay lúc đó. Thiếu hiệp có thể chá» má»™t lúc, tiểu nữ sẽ quay lại vá»›i đầy đủ thức ăn cho thiếu hiệp dùng.
Äá»™c Hành Nhân gượng cÆ°á»i :
- Nếu được nhÆ° thế thì còn gì bằng. Quả thật tại hạ Ä‘ang ngỡ có thể chết vì đói đành phiá»n cô nÆ°Æ¡ng vậy.
NhÆ°ng khác vá»›i lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n rõ ràng Ä‘i đã lâu và chÆ°a quay lại, Lam Ká»· Hoa thì trở lại rất nhanh, dÄ© nhiên có mang theo nhiá»u thức ăn, tất cả Ä‘á»u nấu chín đúng nhÆ° lá»i đã nói.
Và Lam Ká»· Hoa vẫn bối rối khi sắp bày từng món ăn trÆ°á»›c mặt Äá»™c Hành Nhân :
- Tiểu nữ cÅ©ng không khéo tay gì cho lắm. Dù không ngon nhÆ°ng nếu thiếu hiệp không chê thì xin dùng ngay cÅ©ng có thể tạm thá»a lòng.
Äá»™c Hành Nhân Ä‘ang cố nén nuốt nÆ°á»›c bá»t nhÆ°ng khó thể bảo là thành công. Dù vậy, trÆ°á»›c khi bắt đầu dùng bữa, Äá»™c Hành Nhân cÅ©ng nói được má»™t vài lá»i khách sáo, sau đó bật luôn má»™t câu há»i mà kỳ thá»±c đã dụng bảo dạ là đừng nên há»i :
- Tại hạ vẫn luôn nêu những câu há»i ngá»› ngẩn và kết quả là chỉ làm ngÆ°á»i nghe không thể nhịn được cÆ°á»i. Thế không phải cô nÆ°Æ¡ng tìm cá»› Ä‘i ra ngoài để được dịp cÆ°á»i cho thá»a thích sao?
Lam Ká»· Hoa lại cÆ°á»i, nhÆ°ng ngay lập tức nghiêm giá»ng bảo :
- Tiểu nữ không phủ nhận ở thiếu hiệp có vài Ä‘iá»u làm ngÆ°á»i nghe dù cố nhịn vẫn phải cÆ°á»i. Tuy vậy, nếu thiếu hiệp ngỡ Hiệp Cái tiá»n bối hoặc tiểu nữ chỉ vì muốn được cÆ°á»i cho thá»a thích má»›i tìm cá»› Ä‘i ra ngoài thì lại là má»™t ngá»™ nhận nữa. Ắt thiếu hiệp những muốn biết đó là Ä‘iá»u ngá»™ nhận gì? Vậy xin cứ dùng bữa cho, chá» thiếu hiệp ăn xong tiểu nữ xin giải thích ngay. Trừ phi thiếu hiệp chê thức ăn do tiểu nữ đích thân làm thoạt nhìn vì không thấy ngon nên không muốn ăn. Nếu vậy...
Äá»™c Hành Nhân vá»™i dùng bữa ngay.
- Không đúng nhÆ° thế đâu. Vì những thức ăn này ngay khi thoạt nhìn tại hạ chỉ muốn vồ vập ăn ngay. NhÆ°ng vì ngại sẽ bị chê cÆ°á»i nên tại hạ chÆ°a kịp ăn đấy thôi. Äây này, cô nÆ°Æ¡ng cứ nhìn thì biết, nếu chê thì tại hạ đâu đã ăn thật tình nhÆ° thế này?
Có nữ nhân ngồi bên cạnh, nhất là nữ nhân lạ, Äá»™c Hành Nhân nhá» thế vẫn không đến ná»—i ăn ngấu nghiến nhÆ° bản thân chỉ muốn được ăn vì quá đói. Vì không muốn để ngÆ°á»i khác ngồi chá» và nhìn, nhất là chá» lâu nên Äá»™c Hành Nhân khi cảm thấy đã lÆ°ng lá»­ng liá»n dừng lại :
- Ngon lắm. Ai dám bảo cô nương không khéo tay?
Lam kỷ Hoa bối rối, và lần này chợt kèm theo hai má vụt ửng hồng, có lẽ vì được khen.
- Nếu ngon, sao thiếu hiệp không ăn thêm cho thật no?
Chợt có tiếng của lão nhân TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n phát ra và lão cÅ©ng thần tốc xuất hiện ngay bên cạnh.
- Không còn thá»i gian nữa, dù dùng để ăn. Tiểu liá»…u đầu ngÆ°Æ¡i đã kịp nói tất cả vá»›i tiểu tá»­ chÆ°a?
Sự hiện diện của lão làm cho Lam Kỷ Hoa lo sợ :
- Bá»n há» vẫn tiếp tục truy lùng? Sắp phát hiện nÆ¡i chúng ta Ä‘ang ẩn thân Æ°, tiá»n bối?
Äá»™c Hành Nhân hoài nghi :
- Ai thế? Bảo vẫn truy lùng, phải chăng ý muốn nói đấy là Ä‘iá»u vẫn xảy ra suốt ba ngày qua?
Lão xua tay vá»›i Äá»™c Hành Nhân và chỉ lên tiếng vá»›i Lam Ká»· Hoa :
- CÅ©ng may, tiểu tá»­ dù sao vẫn vượt qua cÆ¡n hung hiểm. Theo ta, ngÆ°Æ¡i nên tá»± quay lại thì hÆ¡n. Nếu có bị tra há»i thì cứ y lá»i ta đã dặn mà đối đáp. Còn má»i nghi vấn liên quan đến những gì đã xảy ra vá»›i ngÆ°Æ¡i, thì cÅ©ng nhÆ° ta đã cân nhắc và bàn định, thà ngÆ°Æ¡i không nói gì thì hÆ¡n, kể cả đối vá»›i sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng vậy. Phần tiểu tá»­ tá»± ta sẽ lo liệu. Nhá»› đấy, tiểu liá»…u đầu ngÆ°Æ¡i không được ná»­a lá»i hé môi hoặc nhắc đến ta hoặc Ä‘á» cập đến hiện tình lúc này của tiểu tá»­. Rõ chứ? Vậy thì Ä‘i nhanh Ä‘i, kẻo há» xá»™c đến, không chỉ nguy cho ngÆ°Æ¡i mà đến tiểu tá»­ cÅ©ng khó thể tránh khá»i má»i hệ lụy. Äi Ä‘i.
Lam Kỷ Hoa ngao ngán đến buồn thảm, vì thế rất miễn cưỡng khi đứng lên :
- Tiếu nữ đã ghi nhá»› tất cả và quyết không sai lá»i tiá»n bối căn dặn. NhÆ°ng được chăng nếu tiểu nữ chỉ muốn há»i riêng y má»™t câu? Chỉ má»™t mà thôi?
Lão cau mặt :
- Äang lúc khẩn trÆ°Æ¡ng thế này! Äược rồi, há»i gì thì há»i nhanh lên.
Lam Ká»· Hoa quay nhìn Äá»™c Hành Nhân và vá»™i trấn an do phát hiện Äá»™c Hành Nhân vẫn mang mãi vẻ mặt hoang mang ngÆ¡ ngác.
- Má»i việc rồi sẽ ổn nếu cÅ©ng nhÆ° tiểu nữ, thiếu hiệp cứ nhất nhất má»i Ä‘iá»u Ä‘á»u tuân theo sá»± sắp đặt của Hiệp Cái tiá»n bối. Chẳng phải những thù nhân Ä‘ang truy lùng chúng ta đâu. Äá»u là ngÆ°á»i của Thất đại phái, những nhân vật vì được đích thân gia sÆ° thỉnh cầu nên không thể không xuất lá»±c tìm và giải thoát tiểu nữ khá»i tay thiếu hiệp, ngÆ°á»i được há» xem là ác đồ Thánh Ma giáo. NhÆ°ng riêng tiểu nữ thì không mảy may nghi ngá», rằng chính thiếu hiệp lại Ä‘ang bị Thánh Ma giáo truy lùng. Do đó...
Lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n chợt gạt :
- Sao bảo ngÆ°Æ¡i chỉ há»i má»™t câu? Äã há»i xong chÆ°a?
Lam Kỷ Hoa hốt hoảng :
- Vẫn chÆ°a! Bây giá» tiểu nữ má»›i há»i đây.
Và nàng nhìn Äá»™c Hành Nhân :
- Dám nào thiếu hiệp có thể tỠbày cho tiểu nữ biết vỠtính danh để dễ bỠxưng hô nếu sau này gặp lại?
Äá»™c Hành Nhân thoáng phân vân.
Và đúng lúc đó lão Hiệp Cái bá»—ng chá»™p vào Äá»™c Hành Nhân :
- Không kịp nữa rồi. Tiểu tá»­, dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên Ä‘i theo ta. Hãy yên tâm. Ta chỉ có thể lập trá»ng thệ quyết không bao giá» gây thêm rắc rối bất lợi cho ngÆ°Æ¡i. Äi!
Vù...
Tài sản của dth_abcd

  #10  
Old 13-05-2008, 09:59 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 10
Ngẫu nhiên hội ngộ Nhị kỳ nhân



Từ má»™t Ä‘á»™ng khẩu tá»a lạc cao trên sÆ°á»n núi và nhá» có địa hình khuất lấp kín đáo nên Äá»™c Hành Nhân được dịp nhìn xuống tận chân núi, nÆ¡i Ä‘ang diá»…n ra cuá»™c gặp gỡ giữa Lam Ká»· Hoa và nhiá»u nhân vật võ lâm nếu không từ nhiá»u phía kéo đến thì há» cứ lần lượt xuất hiện nhÆ° thể cách há» nhận tin có sá»± cách biệt vá» thá»i gian hay chậm.
Và trong những nhân vật võ lâm Ä‘ang vây quanh để há»i hoặc để nghe Lam Ká»· Hoa giải bày, Äá»™c Hành Nhân nhận ra sáu cao thủ Không Äá»™ng phái, cách đây mấy đêm đã hiệp lá»±c vây công vì hiểu lầm mình là hung thủ gây phÆ°Æ¡ng hại đến tính mạng Lam Ká»· Hoa.
Äá»™c Hành Nhân chợt lầm thầm, tá»± phát thành tiếng :
- Gã đạo nhân Huyá»n Vân thật giảo hoạt. NhÆ°ng Lam cô nÆ°Æ¡ng may vẫn sống, tá»™i trạng của gã, dù lúc này gã giảo hoạt lánh mặt thì không lý nào Lam cô nÆ°Æ¡ng vì thế mà không lên tiếng cáo giác những hành vi tồi tệ của gã.
CÅ©ng ẩn nấp cạnh Äá»™c Hành Nhân, lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n chợt thì thào thố lá»™ :
- Ta đã khuyên và được Lam nha đầu tán thành, là sẽ không đả Ä‘á»™ng gì đến tá»™i trạng của gã Triệu DÆ°Æ¡ng. Có phải đó là cách xÆ°ng hô ngÆ°Æ¡i đã biết cÅ©ng là của Huyá»n Vân, đệ tá»­ Võ Äang phái.
Äá»™c Hành Nhân kinh ngạc quay ngang mặt để nhìn lão :
- Nếu vậy, tai hạ hiểu không sai chứ? Nếu quả quyết rằng kể từ lúc chạm mặt lần trước kỳ thực lão vẫn luôn lẳng lặng bám sát theo tại hạ?
Lão ta cÆ°á»i rất thản nhiên nhÆ°ng thay vì đáp, lão chợt hất hàm, ý bảo Äá»™c Hành Nhân đừng quên rằng còn phải lo quan sát má»i diá»…n biến vẫn cứ tiếp tục xảy ra dÆ°á»›i chân núi :
- NgÆ°Æ¡i đã ngỠđúng khi cho rằng trong những sÆ° huynh của Lam nha đầu quả thật có má»™t vài kẻ do tâm địa xấu xa nên không há» tận lá»±c trong chuyện cứu cấp sinh mạng cho nha đầu. Vì cÅ©ng nghÄ© nhÆ° thế, thật may, ta đã dặn nha đầu chá»› dại để lá»™ những mối nghi ngá» này ra mặt, ngÆ°Æ¡i nhìn xem, có phải nhá» làm đúng nhÆ° vậy nên lúc này Lam nha đầu vẫn được những sÆ° huynh mừng mừng tủi tủi, vồn vã há»i chuyện và vui vẻ đón tiếp do không còn ngá» gặp lại nhau đây sao?
Äá»™c Hành Nhân lại nhìn xuống chân núi :
- Có hai kẻ nhÆ° thế, nhất là gã há» Phong. Và dÆ°á»ng nhÆ° gã không muốn Lam cô nÆ°Æ¡ng sống vì lo rằng sẽ bị sÆ° muá»™i oán trách vá» thái Ä‘á»™ quá nhát đảm, bởi gã đã nỡ bá» Ä‘i, để má»™t mình Lam cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u lại trong vòng vây kẻ địch.
Äáp lại suy Ä‘oán của Äá»™c Hành Nhân là tiếng hừ giận dữ của lão Hiệp Cái :
- Lẽ ra vá»›i những chuyện nhÆ° thế này ta không nên Ä‘a sá»±, tá»± ý nói hết vá»›i ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng vì Lam nha đầu quá vô dụng đã bá» qua cÆ¡ há»™i lẽ ra có thể tá» bày vá»›i ngÆ°Æ¡i, nên ta không thể không nói. NgÆ°Æ¡i có lẽ không há» biết Lam nha đầu từ lâu vẫn là nguyên nhân gây ra những tranh giành ngấm ngầm giữa những sÆ° huynh sÆ° đệ Không Äá»™ng phái? Trong đó biểu lá»™ rõ nhất là những săn đón ra mặt của gã há» Phong và đặc quyá»n Äại sÆ° huynh của gã há» Hạ, được cả hai dành cho đóa hoa xinh đẹp nhất phái Không Äá»™ng là Lam nha đầu.
Äá»™c Hành Nhân ngÆ¡ ngác :
- Nếu muốn lấy lòng mỹ nhân thì còn cơ hội nào thuận tiện hơn, phải chi cả hai cũng hiệp tâm lo cứu mạng Lam cô nương?
- Ngươi sớm quên vai trò và cũng là tội trạng của Triệu Dương trong diễn biến đêm đó sao?
Äá»™c Hành Nhân vẫn cứ ngÆ¡ ngác :
- Tội của Triệu Dương thì liên quan gì đến thái độ vụt thay đổi hoàn toàn của hai gã Phong, Hạ, đang săn đón lấy lòng mỹ nhân chợt nảy ác tâm chỉ muốn Lam cô nương thà chết thì hơn?
Có tiếng lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n Ä‘á»™t nhiên thở dài :
- NgÆ°Æ¡i đúng là chậm hiểu. Vậy ta há»i ngÆ°Æ¡i, gã Triệu DÆ°Æ¡ng đã suýt gây ra tá»™i gì? Bức hiếp và hạ sát Lam cô nÆ°Æ¡ng! Và đó há chẳng phải đã thật sá»± xảy ra đó Æ°? Sao lại bảo chỉ suýt gây ra?
Lão phì cÆ°á»i :
- Nói nhÆ° ngÆ°Æ¡i má»™t nữ nhân khi đã bị hung đồ làm nhục, tiết trinh chẳng còn, nhÆ° Lam nha đầu chẳng hạn, liệu nữ nhân đó còn có đởm lược để xuất hiện trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nữa không? Thật may, Lam nha đầu chỉ suýt bị thất tiết và đó là nhá» có ngÆ°Æ¡i xuất hiện kịp lúc khiến gã Triệu DÆ°Æ¡ng dù sao vẫn sợ bị tố giác nên quyết định hạ sát Lam nha đầu để diệt khẩu. Và lần này lại nhá» có ngÆ°Æ¡i nên Lam nha đầu tìm lại sinh mạng ngỡ đã vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i. à ta muốn nói dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i không biết ná»—i nhục bị thất tiết đối vá»›i nữ nhân là thế nào, đúng không?
Äá»™c Hành Nhân vì vẫn quan sát má»i diá»…n biến xảy ra dÆ°á»›i chân núi nên chợt kêu :
- HỠbỠđi thật rồi. Hóa ra dụng ý của hỠchỉ là tìm và giải thoát cho Lam cô nương. HỠvẫn chưa biết còn có thêm tại hạ và lão ở đây?
Lão chợt vá»— vào vai Äá»™c Hành Nhân :
- Vị tất đúng nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói. Vì có khi há» chỉ giả vá» Ä‘Æ°a Lam nha đầu Ä‘i nhÆ°ng sau đó cÅ©ng chính hỠắt sẽ quay lại quyết dò xét minh bạch để liệu xem những lá»i Lam nha đầu thuật kể có đúng sá»± thật hay không. NgÆ°Æ¡i cứ ở đây chá» ta, đừng vá»™i Ä‘i đâu đấy. Vì ta sẽ quay lại ngay.
Vù...
Lão lao xuống và chỉ nháy mắt là mất dạng.
Äá»™c Hành Nhân thì cÅ©ng vá»™i đứng dậy và khẩn trÆ°Æ¡ng dò xét chung quanh. Sau đó, tá»± Äá»™c Hành Nhân lẩm bẩm, nói nhÆ° để há»i chính bản thân :
- Có trèo lên cao hÆ¡n. Hoặc tụt xuống theo sÆ°á»n núi thì trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng bị lão tìm thấy. NhÆ°ng lÆ°u lại vá»›i lão thì có ích gì? Không lẽ Quan Vân Há»™i ta đã quá vô dụng, đến ná»—i tá»± lo cho thân cÅ©ng không xong? NhÆ°ng làm thế nào để khá»i bị lão bám dai dẳng nữa? Làm thế nào đây?
Äang ngại lão sẽ quay lại bất kỳ lúc nào, Quan Vân Há»™i chợt phát hiện ngay tại Ä‘á»™ng khẩu Ä‘ang ẩn náu, ở tận trong cùng bá»—ng hiện ra má»™t kẽ đá, có lẽ đủ để má»™t ngÆ°á»i nếu cố lách ắt qua lá»t.
Quan Vân Hội vội vàng tiến đến và lách nhanh vào kẽ đá.
NhÆ°ng chỉ má»™t lúc sau chính Quan Vân Há»™i phải thất vá»ng quay trở ra.
Lão TrÆ°Æ¡ng Minh Truyá»n đã đứng sẵn từ lúc nào rồi. Lão thở dài :
- NgÆ°Æ¡i vẫn muốn lẩn tránh ta? Lần chạm mặt trÆ°á»›c đây gây cho ngÆ°Æ¡i ác cảm vá» ta nhiá»u đến thế sao? Nếu biết trÆ°á»›c nhÆ° vậy, lúc nãy, sau khi đã quay xuống để xóa bá» má»i dấu vết, ta thà bá» Ä‘i luôn hÆ¡n là cứ thế này, gây khó xá»­ cho ngÆ°Æ¡i.
Quan Vân Há»™i không ngá» lão quay lại quá sá»›m khiến má»i hành vi Ä‘á»u bị lão phát hiện, đồng thá»i còn bị lá»i của lão nói trúng tim Ä‘en. Nên vá»™i lên tiếng chống chế :
- Không phải nhÆ° thế đâu. Chẳng qua vì tại hạ phát hiện ở trong đó có tiếng Ä‘á»™ng lạ nên không thể không tiến vào xem xét. Nào ngỠở trong đó không những chỉ là tuyệt lá»™ mà tiếng Ä‘á»™ng tại hạ nghe lại do má»™t mẩu đá nhá» ngẫu nhiên rÆ¡i đúng vào má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c, không hiểu tại sao vẫn tồn tại và chứa đầy má»™t hốc đá nhá». Nhân lúc Ä‘ang khát, tại hạ cứ thế uống luôn. Lão xem, đây chính là mẩu đá tại hạ lúc uống hết vÅ©ng nÆ°á»›c má»›i nhìn thấy. Và lá»i chống chế của Quan Vân Há»™i nhỠđó tăng thêm sức thuyết phục do đã có má»™t mẩu đá nhá» cầm sẵn trong tay để Ä‘Æ°a cho lão xem.
Lão chợt trố mắt nhìn mẩu đáp :
- Vật ngÆ°Æ¡i cầm nào phải đá? ÄÆ°a ta xem nào.
Quan Vân Hội hậm hực đưa cho lão.
- Lão thì bảo tại hạ luôn có ác cảm vá»›i lão. NhÆ°ng ngược lại lão thì lúc nào cÅ©ng nghi ngá», bất luận tại hạ nói gì vẫn cứ khăng khăng không tin. Äấy, lão muốn xem cứ xem. Vì nếu không là đá thì hà cá»› gì lại nằm thù lù ở tận đáy vÅ©ng nÆ°á»›c?
Lão nhận lấy và xoay xoay vật đó trên đầu những ngón tay :
- Nếu là đá thì không thể không có góc cạnh. NhÆ°ng ở vật này, ngÆ°Æ¡i xem, thậm chí đến má»™t góc cÅ©ng không có. Và cho dù vật này không thật tròn, ta vẫn dám quả quyết nó là châu ngá»c vì đã qua tay ngÆ°á»i gá»t dủa mài được trÆ¡n mịn và Ä‘á»u đặn nhÆ° thế này. NhÆ°ng tại sao má»™t vật quý giá nhÆ° thế lại có ngÆ°á»i ném bá» Ä‘i?
Dứt lá»i lão không chỉ trao trả vật đó cho Quan Vân Há»™i mà còn tá»± thân tiến đến và lách luôn vào kẽ đá. Sau đó, khi quay trở ra, lão cÆ°á»i cÆ°á»i và cho Quan Vân Há»™i xem má»™t vật khác, có lẽ cÅ©ng được lão tìm thấy trong đó :
- NgÆ°Æ¡i đừng xem thÆ°á»ng dù thấy vật này chỉ là má»™t mẩu sắt đã rỉ sét. Vì đây là phần đốc của má»™t thanh kiếm mà nếu cách nay vài ba trăm năm bất luận ai há»… nhìn thấy vật này Ä‘á»u nhận biết chủ nhân của nó chính là Thiên Hạ Äệ Nhất Kiếm, Thanh Thành Lão Phu Tá»­ vá»›i pho kiếm pháp trứ danh là Vô Chiêu Vạn Kiếm. Nhìn đây, ở đốc kiếm còn khắc rõ hai chữ Thanh Thành, cho biết xuất xứ là ở Thanh Thành phái.
DÆ°á»›i má»™t chút còn khắc thêm hai chữ Bố Y là ngoại hiệu được Thanh Thành lão Phu Tá»­ khiêm tốn tá»± khoác cho mình, do không dám nhận hai chữ Phu Tá»­ được hầu hết đồng đạo giang hồ thá»i đó gán cho.
Äến lượt Quan Vân Há»™i được tận mắt xem kỹ vật đó do lão TrÆ°Æ¡ng Minh truyá»n trao tận tay. Và Quan Vân Há»™i cảm khái thốt lên :
- Dù có kiếm pháp thượng thừa nhÆ°ng vẫn khiêm hạ, tá»± nhận là hạng thÆ°á»ng nhân áo vải (Bố y). Vá»›i tính cách nhÆ° thế thảo nào nhân vật này lại được không quần hùng ngưỡng má»™ sùng bái, gá»i là Lão Phu Tá»­, kể nhÆ° được sánh ngang hàng Äức Khá»—ng Tá»­. NhÆ° vậy, hòn châu ngá»c này lẽ nào cÅ©ng là vật sở hữu của Thanh Thành Bố Y Lão Phu Tá»­?
Lão chợt đưa tay ra :
- Ngươi trao cả hai vật đó cho ta.
Quan Vân Hội trao ngay và kinh ngạc đến sững sỠkhi thấy lão dễ dàng cất giấu vật thứ nhất vào một chỗ rỗng sẵn có ở vật thứ hai. Và thật là dễ hiểu lúc Quan Vân Hội nghe lão suýt xoa :
- Hoàn toàn vừa khít, ngÆ°Æ¡i thấy chÆ°a? Äủ minh chứng sở hữu chủ của cả hai vật không thể ai khác ngoài Bố Y Thanh Thành Lão Phu Tá»­, đệ nhất cao nhân đã sống cách đây những ba trăm năm. Vậy là ngÆ°Æ¡i tuy may mắn tìm thấy di vật của tiá»n nhân nhÆ°ng thật đáng tiếc lại không phát hiện di há»c thượng thừa lẽ ra phải được kèm theo hai vật này. NhÆ°ng dù sao, nếu thích ngÆ°Æ¡i cứ giữ lấy.
Quan Vân Hội khước từ :
- Tại hạ đã bị mất hết võ công, và lại nhìn ra sở hữu chủ của hai vật đó chính là tiá»n bối, đủ rõ tiá»n bối má»›i là ngÆ°á»i hoàn toàn có tÆ° cách gìn giữ di vật. Xin đừng giao cho tại hạ chỉ vô dụng thôi.
Lão bật cÆ°á»i :
- Äược rồi, vì ngÆ°Æ¡i vừa thay đổi cách xÆ°ng hô, chứng tá» má»i ác cảm vá» ta ở ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bắt đầu thay đổi. Vậy thì ta không khách sáo đành tạm giữ há»™ ngÆ°Æ¡i hai vật này. Vạn nhất khi ngÆ°Æ¡i cần, ta vì không muốn ngÆ°Æ¡i nghi ngá» nhất định sẽ giao hoàn nguyên vẹn cho ngÆ°Æ¡i.
Quan Vân Hội thở ra :
- Tại hạ nếu có nghi ngá» tiá»n bối thêm nữa thì liệu có ích gì. NhÆ°ng tin thì dù sao tại hạ cÅ©ng đã phần nào tin, dÄ© nhiên cÅ©ng phải có nguyên do. Chỉ tiếc sá»± việc vẫn không có gì thay đổi.
Lão nghiêm giá»ng :
- Äiá»u gì làm ngÆ°Æ¡i tin ta? Có phải vì thấy ta không há» nảy ý chiếm Ä‘oạt hại di vật này, mặc đù đối vá»›i ngÆ°Æ¡i chúng vô dụng?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i :
- Tại hạ sẽ nói rõ từng Ä‘iá»u Ä‘ang nghÄ©. Không làm tiá»n bối phật ý chứ?
Lão đáp ứng ngay :
- Lấy thành tâm đối đãi vá»›i nhau, đó là Ä‘iá»u bình sinh Hiệp Cái này luôn muốn được đối xá»­. Vì chỉ nhÆ° thế song phÆ°Æ¡ng má»›i dá»… tin cậy lẫn nhau. Nói Ä‘i đừng ngại.
Quan Vân Hội gật gù :
- Tại hạ đã phần nào tin, không chỉ riêng vá» việc tiá»n bối không tá» ra tham báu vật, hoàn châu ngá»c kia vì quý giá nên có kể là báu vật cÅ©ng đâu có gì sai, đúng không. Và còn thêm Ä‘iá»u này nữa là tiá»n bối tuy đôi ba lần cÆ°á»i chê sá»± ngá»› ngẩn của tại hạ nhÆ°ng đó lại là những cái cÆ°á»i rất thật, không giả dối. CÆ°á»i thì cứ bảo cÆ°á»i không nhÆ° trÆ°á»›c đây tại hạ từng gặp nhiá»u nhân vật thay vì cÆ°á»i thì há» lại lợi dụng tại hạ để thá»a mãn mÆ°u đồ riêng cho dù trÆ°á»›c mặt thì há» luôn tá» ra tôn kính.
Lão kinh nghi :
- Tôn kính ai? Ngươi ư?
Quan Vân Hội chợt xua tay :
- Tiá»n bối chỉ cần hiểu chừng ấy là đủ. Còn muốn am hiểu hÆ¡n, đến Ä‘á»™ gá»i là tÆ°á»ng tận, xin lượng thứ và cố chá» cho đến lúc tại hạ tin ở tiá»n bối nhiá»u hÆ¡n.
Lão chấp thuận :
- Phải chăng ý tiểu khả còn muốn há»i lão nhiá»u Ä‘iá»u nữa?
Quan Vân Hội gật đầu :
- Những gì gần đây đã xảy đến cho tại hạ, thật đáng tiếc là Lam cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a có cÆ¡ há»™i kể lại đầy đủ. Có thật chăng chuyện tiá»n bối vẫn ngấm ngầm bám theo tại hạ?
Lão thừa nhận :
- Ta quan tâm nhất ở ngÆ°Æ¡i chính là xuất xứ võ há»c. Vậy thì để dá»… bá» dò xét ta không thể không bám sát ngÆ°Æ¡i.
Quan Vân Hội căn vặn ngay :
- Vậy tại sao tiá»n bối đã không xuất hiện, chí ít là giúp tại hạ chận giữ gã Triệu DÆ°Æ¡ng, má»™t đệ tá»­ Võ Äang phái nhÆ°ng lại cấu kết vá»›i má»™t lÅ© ác đồ đê tiện, Thánh Ma giáo?
Lão cÆ°á»i cÆ°á»i bí ẩn :
- Thánh Ma giáo và má»i nhân vật gá»i chung là Võ lâm chính phái thì lâu nay vẫn luôn ở thế tá»­ đối đầu. Võ lâm chính phái chÆ°a thể tiêu diệt Thánh Ma giáo chỉ vì hầu hết má»i ná»™i tình của các phái Ä‘á»u sá»›m bị tiết lá»™ đến tận tai Giáo chủ Thánh Ma giáo. Vậy thì việc phát hiện má»™t Triệu DÆ°Æ¡ng chỉ vì Ä‘á»™ng tà tâm không đúng lúc nên chân tÆ°á»›ng bị bá»™c lá»™, cho thấy đó là má»™t Huyá»n Vân của Võ Äang phái. Theo ngÆ°Æ¡i, giữa việc tạm lÆ°u lại hoặc vạch ngay chân tÆ°á»›ng Triệu DÆ°Æ¡ng thì đằng nào lợi hÆ¡n?
Quan Vân Hội tỉnh ngộ :
- Không lẽ ở má»i phái Ä‘á»u có những kẻ nhÆ° Triệu DÆ°Æ¡ng? Và tiá»n bối định lÆ°u Triệu DÆ°Æ¡ng để qua gã mong phát hiện thêm những kẻ có nhị tâm tÆ°Æ¡ng tá»±?
Lão giải thích thêm :
- Và còn thêm má»™t chủ ý nữa, là giúp Lam nha đầu giữ vẹn thanh danh quả thật hãy còn ngá»c khiết băng tâm. Nếu không nha đầu liệu biết giải thích nhÆ° thế nào đây khi bảo rằng chỉ suýt bị Triệu DÆ°Æ¡ng, Huyá»n Vân cưỡng nhục?
Quan Vân Hội mơ hồ hiểu :
- Vậy là đối vá»›i má»i ngÆ°á»i, kể cả vá»›i Lam cô nÆ°Æ¡ng, đêm đó sá»± hiện diện của Huyá»n Vân chỉ là để giải thoát mỹ nhân Ä‘ang bị lÅ© ác đồ vây hãm?
Lão gật đầu :
- Những gì xảy ra đêm đó, hiểu rõ nhất chính là Triệu DÆ°Æ¡ng, Phong Hoàng, Lam Ká»· Hoa và ngÆ°Æ¡i, dÄ© nhiên phải kể thêm gã Trang lão Tam, giáo đồ Thánh Ma giáo cÅ©ng đêm đó đã sá»›m đào tẩu. Lam Ká»· Hoa thì không thể thổ lá»™, vì nhÆ° thế có khác nào tá»± nha đầu chuốc lấy ná»—i ô nhục vào thân. Triệu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể tá»± bá»™c lá»™ chân tÆ°á»›ng cho má»i ngÆ°á»i biết gã là phản đồ Võ Äang phái. Phần ngÆ°Æ¡i thì ta tin rằng ngÆ°Æ¡i đâu nở gây bất lợi cho Lam nha đầu và là ngÆ°á»i được ngÆ°Æ¡i đêm đó cứu mạng, vừa là nhân vật duy nhất giúp ngÆ°Æ¡i sau này phân minh cho má»i ngÆ°á»i biết ngÆ°Æ¡i không phải ác đồ Thánh Ma giáo. Äúng không?
Quan Vân Hội thố lộ :
- Cũng là vì ý này nên đêm đó tại hạ không thể không cứu Lam cô nương. Nhưng vẫn còn Phong Hoàng, gã đã nỡ bỠLam cô nương một mình đối địch, thì sao?
Lão chợt hắng giá»ng :
- Ta khuyên ngÆ°Æ¡i sau này đừng nói vá»›i Lam Ká»· Hoa rằng ngÆ°Æ¡i đêm đó cứu mạng chỉ là muốn nha đầu sau này giúp ngÆ°Æ¡i phân minh. Nha đầu sẽ thất vá»ng vì cứ ngỡ ngÆ°Æ¡i vì trượng nghÄ©a nên má»›i ra tay. Riêng Phong Hoàng thì thế này. Gã càng không thể nói má»™t khi tất cả má»i chuyện xảy đên Ä‘á»u là do gã gây ra.
Quan Vân Hội hoang mang :
- Gã cũng là phản đồ như Triệu Dương?
Lão hắng giá»ng má»™t lần nữa :
- NgÆ°Æ¡i còn nhá»› Ä‘iá»u ta từng nói là hai gã Phong, Hạ Ä‘á»u luôn quan tâm đến má»—i má»™t tiểu sÆ° muá»™i duy nhất và xinh đẹp là Lam nha đầu? Và vì cảm thấy thất thế trÆ°á»›c má»™t Äại sÆ° huynh quyá»n uy hÆ¡n, Phong Hoàng má»›i toan tính chuyện phá»—ng tay trên bằng cách quyết dùng thủ Ä‘oạn gá»i là ván đã đóng thuyá»n để ràng buá»™c số phận tiểu sÆ° muá»™i vào gã. Thế là đêm đó, đúng vào đêm ta phát hiện ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘á»™i mÆ°a mà Ä‘i...
- Chậm đã. Thế nào là chuyện ván đã đóng thuyá»n?
Lão tặc lưỡi :
- Thì ngÆ°Æ¡i cứ tạm biết thế, cứ nghÄ© đó là thủ Ä‘oạn lẽ ra má»i nam nhân đừng bao giá» dùng đối vá»›i nữ nhân, nhất là những nữ nhân chÆ°a tá» ra vẽ gì là để tâm đến ngÆ°Æ¡i, được chÆ°a?
Quan Vân Hội gật gù :
- NghÄ©a là Phong Hoàng đã chá»n thủ Ä‘oạn và tiến hành vá»›i Lam cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u không những không được phép thá»±c hiện mà cÅ©ng không được Lam cô nÆ°Æ¡ng tán thành.
Lão cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i hiểu nhÆ° thế là đúng rồi. Vốn là ngay đêm đó, chính Phong Hoàng dùng kế chỉ má»™t mình gã vá»›i Lam nha đầu vì không thể không trú mÆ°a nên lÆ°u lại trong ngôi hoang miếu. NhÆ°ng không may cho gã vì Triệu DÆ°Æ¡ng cùng vá»›i lÅ© ác đồ Thánh Ma giáo đã chá»n nÆ¡i đó làm chá»— trú mÆ°a trÆ°á»›c. Kế bất thành,Phong Hoàng vì nhát đảm, đúng nhÆ° ngÆ°Æ¡i từng nhận định, gã bõ chạy chỉ lÆ°u Lam nha đầu lại má»™t mình. Sau đó đến lượt Triệu DÆ°Æ¡ng lại không gặp may. Gã toan giở trò tồi bại thì thần xui quá»· khiến thế nào không biết, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang cắm đầu cắm cổ chạy dÆ°á»›i mÆ°a bá»—ng đổi ý chạy ngay vào hoang miếu. Lam nha đầu nhỠđó tránh thoát tình trạng bị thất tiết, chỉ suýt mất mạng vì bị Triệu DÆ°Æ¡ng nảy ý sát nhân diệt khẩu. NgÆ°Æ¡i rõ rồi chứ? Vậy thì Phong Hoàng dại gì tá»± mở miệng để : Lạy ông tôi ở bụi này?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i gượng :
- Chuyện đó nào do tại hạ Ä‘á»™t ngá»™t đổi ý? Chỉ vì Ä‘ang chạy dÆ°á»›i mÆ°a tại hạ chợt nghe những loạt cÆ°á»i rất Æ° khả ố. Vì sinh nghi nên tại hạ không thể không thá»­ vào dò xét.
- Lão không tin. Äó là má»™t trận mÆ°a đầu mùa, khá lá»›n. Còn khoảng cách giữa ngÆ°Æ¡i và ngôi hoang miếu Æ°á»›c Ä‘á»™ chí phải ngoài hai mÆ°Æ¡i trượng. Xa và tiếng mÆ°a ầm Ä© đến thế, lẽ nào ngÆ°Æ¡i nghe được những loạt cÆ°á»i và còn nhận định là rất khả ố?
Quan Vân Hội nhăn mặt :
- Tiá»n bối lại không tin? Tại hạ có nghe má»›i dám bảo nhÆ° thế, lợi gì khi cố tình bịa chuyện?
Lão bảo :
- à ta không tin ngÆ°Æ¡i có đủ ná»™i lá»±c để nghe trong tình huống bị gặp nhiá»u trở ngại nhÆ° thế.
Quan Vân Hội thở dài :
- NhÆ°ng kỳ thá»±c tại hạ vẫn nghe. Còn vá» ná»™i lá»±c, có lẽ tiá»n bối nên tin Ä‘iá»u này thì hÆ¡n, là tại hạ dù không am hiểu ná»™i công tâm pháp nhÆ°ng ná»™i lá»±c vẫn có sẵn và tiá»m tàng trong ná»™i thể tại hạ.
Lão ngạc nhiên, vì thế không thể không há»i má»™t câu nhÆ° Trác Thập Cổ từng há»i :
- Nội lực tự có? Là do ngươi vô tình phục phải Tiên thảo hoặc Thần quả?
Quan Vân Hội đành ậm ừ đáp cho qua :
- Cũng tương tự như thế.
Và lão tá» ra có nhận định tinh tÆ°á»ng má»™t cách không ngá» :
- Ta hiểu rồi. Chuyện ngÆ°Æ¡i bảo có ngÆ°á»i chỉ Ä‘iểm tâm pháp cho ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng lại có ác ý. Phải chăng kẻ đó toan chiếm Ä‘oạt toàn bá»™ ná»™i lá»±c của ngÆ°Æ¡i?
Quan Vân Hội thán phục :
- Äúng nhÆ° thế nhÆ°ng sao tiá»n bối Ä‘oán được?
Lão chợt thở dài :
- NgÆ°Æ¡i thật may. Không chỉ vì chÆ°a bị kẻ đó chiếm hữu ná»™i lá»±c mà còn vá» chuyện tá»± ngÆ°Æ¡i đã quá mạo hiểm, dám vận dụng tâm pháp ná»™i công, dÄ© nhiên không hỠđược kẻ đó giảng giải cho ngÆ°Æ¡i lÄ©nh há»™i thấu triệt, để toan tính chuyện sá»›m được khôi phục chân nguyên. Quả là may vì ngÆ°Æ¡i chÆ°a bị tẩu há»a nhập ma dù lâm phải hiện trạng nghịch hành chân khí.
Quan Vân Hội rúng động :
- Là thế nào?
Lão cứ chép miệng và lắc đầu :
- Kinh văn khẩu quyết hoặc chÆ°a thông hiểu hoặc bị hiểu sai thì lúc vận dụng ngÆ°Æ¡i sẽ gặp ngay cảnh chân khí nghịch hành, toàn bá»™ khí huyết trong ngÆ°á»i cÆ¡ hồ náo loạn và nhá»™n nhạo. Äó là Ä‘iá»u tối kỵ mà má»i ngÆ°á»i vẫn gá»i là tẩu há»a nhập ma. Rồi vẫn sẽ xảy ra hiện trạng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế nếu bản thân ngÆ°á»i luyện công chợt bị phân tâm, Ä‘ang luyện theo công phu này nhÆ°ng tâm tÆ° lại lan man, cứ nghÄ© đến công phu khác chân khí bị dẫn lÆ°u sai Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng gá»i là nghịch hành chân khí, dẫn đến tẩu há»a nhập ma. Nhẹ thì mất hết võ công, nghiêm trá»ng hÆ¡n thì bị mất mạng.
Quan Vân Hội thật sự khiếp đảm :
- Phải chi tại hạ được biết Ä‘iá»u này từ trÆ°á»›c thì ở lần đầu, khi phát hiện chân khí trong ná»™i thể cứ sục sôi má»™t cách kỳ lạ, ắt tại hạ đã dừng ngay, đâu cần cố đè nén chịu Ä‘á»±ng hết lần này đến lần khác. Chao ôi, nguy hiểm thật!
Lão giật mình :
- NgÆ°Æ¡i bị nghịch hành chân khí nhiá»u lần? Thật chứ? Chỉ má»™t lần thôi là đã nguy rồi, đâu dá»… gì ngÆ°Æ¡i tá»± vượt qua để tiếp tá»±c chịu Ä‘á»±ng thêm lần nữa?
Quan Vân Hội chợt nhìn lão :
- Tiá»n bối đã nghe biết nhÆ° thế nào vá» Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°?
Chợt có tiếng ngÆ°á»i âm trầm há»i đến má»™t câu, nhẹ nhÆ° gió thoảng.
- Ai? Nhân vật nào vừa đỠcập đến Giáp Cốt Tự kinh thư?
Quan Vân Hội chợt quay nhìn ra bên ngoài động khẩu, một thái độ lo lắng khiến lão Hiệp Cái ngay khi phát hiện lập tức lên tiếng trấn an :
- Cứ bình tâm. Nhân vật Ä‘ang đến là do ta Ä‘iá»m chỉ, má»™t Ä‘iá»u chỉ có lợi cho ngÆ°Æ¡i, quyết không có hại.
Và nhÆ° để minh chứng cho lá»i ấy, lão cÅ©ng cất giá»ng trầm trầm phát ra chuá»—i thanh âm đủ xa.
- Giang chưởng môn xin đến nhanh cho.
Lập tức có một bóng nhân ảnh lao vút đến và thần tốc hiện thân dừng chân ngay lối xuất nhập động khẩu.
Nhân vật này chỉ gật đầu với lão Hiệp Cái, vì mục quang ngay sau đó đã xạ thẳng vào Quan Vân Hội :
- Tiểu thế huynh đây có phải là ngÆ°á»i đã được Hiệp Cái tiá»n bối từng Ä‘á» cập qua tin cấp báo chuyển đến Giang má»—?
Quan Vân Hội bối rối, tự đứng lùi vỠphía Hiệp Cái :
- Giang chưởng môn?
- Chính là Chưởng môn phái Thiếu Lâm Giang Viễn Thanh?
Hiệp Cái mỉm cÆ°á»i và lần lượt đáp lá»i cả hai vá»›i vẻ kinh ngạc thích thú :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Giang chưởng môn của Thiếu Lâm phái là tốt rồi. Và Ä‘iá»u này không lạ, Giang chưởng môn là trÆ°á»ng hợp đầu tiên, chÆ°a từng xảy ra cho Äại phái Thiếu Lâm, má»™t đệ tá»­ tục gia lại được chá»n làm Chưởng môn của phái Thiếu Lâm mà Ä‘a phần Ä‘á»u gồm phật môn đệ tá»­. Äồng thá»i Giang chưởng môn cÅ©ng sẽ lần đầu được nghe biết vá» tung tích của lệnh ái cách đây Ä‘á»™ năm năm đã Ä‘á»™t ngá»™t thất tung qua lá»i kể của tiểu thế huynh này, là...
Hiệp Cái dừng lá»i và cÅ©ng dừng ánh mắt ở Quan Vân Há»™i :
- Ngươi có thể tự xưng danh được chưa?
Giang Viễn Thanh cau mày :
- Hiệp Cái tiá»n bối hãy giải thích, vì sao phải chỠđến tận lúc này má»›i có lá»i thÄ©nh cầu tiểu thế huynh đây xÆ°ng danh! Trừ phi mối quan hệ của cả hai vị hãy còn nhiá»u bất ổn nên vẫn tồn tại má»™t vài nghi kỵ?
Äến lượt Hiệp Cái bối rối, không còn giữ được nữa nụ cÆ°á»i thích thú đã có từ đầu. May thay, Quan Vân Há»™i đã kịp lên tiếng.
- ChÆ°a xÆ°ng danh vì tại hạ có những ẩn tình khó thể thổ lá»™. Dù vậy, nay được diện kiến Giang chưởng môn là nhân vật Nhất môn chi chủ uy danh nhất hiện nay, tại hạ chợt hiểu đâu là nguyên do khiến Hiệp Cái tiá»n bối có sá»± áp đặt tùy tiện này. Äã vậy tại hạ xin nói luôn, nếu Ä‘iá»u quan tâm của Giang chưởng môn là tung tích má»™t nữ lang, tính danh là Bạch Thúy Hà, ngÆ°á»i đã tận tình chỉ Ä‘iểm công phu mà nếu không có sá»± phát hiện của Hiệp Cái tiá»n bối ắt tại hạ khó thể biết đấy là Giáng Ma Tuyệt Há»™ Thủ của Giang gia, thì đúng là tại hạ từng biết khá rõ vá» tung tích của nàng.
Giang Viễn Thanh lại cau mày :
- Tiểu nữ kỳ thá»±c chỉ mang tính danh là Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng, sao bá»—ng dÆ°ng lại là Bạch Thúy Hà nhÆ° lá»i tiểu thế huynh vừa nói? Trừ phi...
Hiệp Cái lập tức xen lá»i :
- Xin lượng thứ, trÆ°á»›c hết vì cuá»™c há»™i diện bất ngá» này, nhÆ° tiểu khả ngÆ°Æ¡i vừa có ý trách ta. Kỳ thá»±c nếu không phải ngÆ°Æ¡i đã trải qua những ba ngày dài tá»a công và hậu quả là công phu bị phế bá», ắt ta không tùy tiện sắp đặt cuá»™c há»™i diện này mà ngÆ°Æ¡i sẽ có lợi má»™t khi được Giang chưởng môn Æ°ng thuận dùng ná»™i công thượng thừa của Phật môn giúp ngÆ°Æ¡i khả dÄ© khôi phục võ công. Riêng vá» tính danh của lệnh ái, Giang chưởng môn xin đừng quên Ä‘iá»u này, có thể lệnh ái cố tình dùng giả danh và mục đích là gì nếu không phải để dá»… bá» lẩn tránh tai mắt kẻ thù, những kẻ từng bắt giữ lệnh ái trÆ°á»›c đây và hiện nay vẫn luôn truy lùng?
Vân Hội kinh ngạc :
- Tại hạ liệu còn cÆ¡ há»™i khôi phục võ công thật Æ°? Và tiá»n bối sắp đặt chuyện này chỉ vì lo cho tại hạ. Thật chứ?
Giang Viễn Thanh nhìn cả hai :
- à Giang mỗ lúc nãy muốn nói, trừ phi công phu tiểu thế huynh được chỉ điểm chính là Giáng Ma Tuyệt Hộ Thủ đích thực, ắt mỗ không thể không tin Bạch Thúy Hà và tiểu nữ là một. Nhưng tiểu thế huynh đã mất hết võ công, làm sao có thể giúp Giang Viễn Thanh này minh bạch đó là công phu Giáng Ma Tuyệt Hộ Thủ?
Hiệp Cái nhá» vậy có dịp tìm lại được vẻ mặt và nụ cÆ°á»i thích thú :
- Äấy chính là Ä‘iá»u lão Ä‘ang muốn vị tiểu thế huynh đây thÄ©nh cầu Giang chưởng môn lão đệ. Song phÆ°Æ¡ng sẽ cùng có lợi nếu thoạt tiên Giang chưởng môn giúp tiểu thế huynh có thể phô diá»…n cho Giang chưởng môn được tận mắt mục kích công phu sở há»c Giang gia lần đầu tiên không do ngÆ°á»i ở há» Giang thi triển. Thế nào?
Giang Viễn Thanh sau một lúc phân vân lo nghĩ, chợt thở dài :
- Giúp ngÆ°á»i thì chính là bổn phận và cÅ©ng là phần hành trách nhiệm của má»™t Chưởng môn nhân nhÆ° Giang má»—. NhÆ°ng liệu có đúng không nếu Giang má»—, má»™t là chÆ°a há» biết tính danh cÅ©ng nhÆ° lai lịch sÆ° thừa của ngÆ°á»i cần giúp, hai là ngÆ°á»i đó có đáng giúp không có là hạng hung đồ hoặc ác nhân đã từng gây nhiá»u hành vi phÆ°Æ¡ng thiên hại lý không?
Quan Vân Há»™i lập tức lên tiếng tán đồng thái Ä‘á»™ thận trá»ng của Giang Viá»…n Thanh.
- Vãn bối kỳ thá»±c chÆ°a há» bái sÆ°, xuất xứ võ há»c chỉ là những công phu hầu hết Ä‘á»u do những nhân vật nhÆ° lệnh ái chỉ Ä‘iểm. Riêng vá» tính danh xin Giang chưởng môn an tâm, vì tuy vãn bối chÆ°a thể thổ lá»™ ngay lúc này nhÆ°ng nguyện hứa má»™t lá»i là vào ngày gần đây nhất vãn bối ắt tá»± thổ lá»™. Và lúc đó tất Giang chưởng môn sẽ rất mừng vì nhận ra xuất thân lai lịch của vãn bối không há» xa lạ trái lại rất quen thân nữa là khác.
Hiệp Cái chợt gật gù bảo :
- Giang chưởng môn lão đệ đành phải tạm hài lòng vá»›i thái Ä‘á»™ tá» ra khá nhân nhượng của y. Vì đến nhÆ° lão đây, đúng là do hãy còn má»™t vài Ä‘iá»u nghi kỵ nào đó nên tiểu tá»­ chÆ°a há» có lá»i hứa, tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° lá»i hứa vá»›i Giang lão đệ.
Äó cÅ©ng là má»™t trong những tính khí của y ngoài tâm địa thuần lÆ°Æ¡ng, ghét ác nhÆ° kẻ thù và sẵn sàng bạt Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ nếu giữa Ä‘Æ°á»ng gặp cảnh bất bình. Äó là chÆ°a kể, có lẽ vì Bạch Thúy Hà nên cả tiểu tá»­ hiện cÅ©ng bị Thánh Ma giáo xem là đối tượng truy lùng.
Giang Viễn Thanh nhìn thật chú mục vào diện mạo cùng dáng dấp của Quan Vân Hội :
- Không lẽ song thân của tiểu thế huynh đã từng là bằng hữu của Giang Viễn Thanh này? HỠvẫn an hưởng chứ?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i gượng :
- Cứ để Giang chưởng môn băn khoăn thế này, vãn bối thật áy náy. Nhưng quả thật, đây chưa phải lúc thuận tiện để vãn bối yên tâm tỠbày nguyên ủy. Mong được lượng thứ.
Giang Viá»…n Thanh cÅ©ng gượng cÆ°á»i :
- Giang má»— cÅ©ng đâu thể miá»…n cưỡng được đúng không? NhÆ°ng vì Hiệp Cái tiá»n bối chÆ°a há» tán dÆ°Æ¡ng ai, cÅ©ng chÆ°a vì ai mà có lá»i thÄ©nh cầu nhÆ° thế này. Äược, Giang má»— đành tin và sẵn sàng chá» tiểu thế huynh thá»±c hiện lá»i hứa. Còn bây giá», chuyện bị mất võ công là thế nào?
Hiệp Cái rất nhanh nhẩu khi tự ý lên tiếng giải thích thay Quan Vân Hội :
- Y vẫn chÆ°a bái sÆ° nên không há» am hiểu ná»™i công tâm pháp. Có chăng là vì y nhá» ngẫu nhiên gặp kỳ tích nên ná»™i lá»±c tá»± phát sinh. Äiá»u đó khiến cho má»™t nhân vật Ä‘á»™ng lòng tham, vì muốn chiếm hữu ná»™i lá»±c nên Ä‘iá»m chỉ cho y cách thức vận dụng chân lá»±c. CÅ©ng may, y chÆ°a đến ná»—i bị chiếm Ä‘oạt chân khí ná»™i nguyên, ngoại trừ diá»…n biến gần đây nhất y vì vận dụng tâm pháp mà bản thân chÆ°a há» lÄ©nh há»™i để tá»a công, dẫn đến hậu quả là tuy chÆ°a bị tẩu há»a nhập ma nhÆ°ng toàn bá»™ công phu Ä‘á»u thất tán.
Giang Viễn Thanh gật gù :
- Không hiểu hoặc hiểu sai tâm pháp, thật dá»… dẫn đến hiện trạng chân khí bị nghịch hành. NhÆ°ng đây là Ä‘iá»u, theo Giang má»— hiểu, ắt phải diá»…n ra ngay khi bắt đầu tá»a công. Vậy tại sao lúc nãy chính tai Giang má»— nghe, Hiệp Cái tiá»n bối có bảo tiểu thế huynh đã qua những ba ngày dài tá»a công? Phải chăng ná»™i tình còn nhiá»u ẩn khuất mà vì vẫn cứ nghi kỵ nên Hiệp Cái tiá»n bối chÆ°a được tiểu huynh tá» bày tận tÆ°á»ng?
Quan Vân Hội thán phục :
- Giang chưởng môn quả danh bất hÆ° truyá»n, chỉ thoạt nghe đã thấu hiểu kể cả những Ä‘iá»u mà vãn bối kỳ thá»±c sắp giải bày cùng Hiệp Cái tiá»n bối nhÆ°ng lại gặp lúc Giang chưởng môn đến nên câu chuyện bị gián Ä‘oạn.
Hiệp Cái chợt trợn mắt :
- Câu chuyện lúc nãy bị gián Ä‘oạn đúng vào dịp ngÆ°Æ¡i Ä‘ang há»i ta từng nghe biết thế nào vá» Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°. Vậy là ngÆ°Æ¡i muốn ám chỉ kinh thÆ° đó chính là bí kịp võ há»c và ngÆ°Æ¡i vì tá»a công theo những gì tá»± phát hiện nên suýt bị tẩu há»a nhập ma?
Quan Vân Hội thú nhận :
- Vãn bối từng nghe biết có rất nhiá»u ngÆ°á»i hồ nghi, dù tin nhÆ°ng không thể minh chứng quyển đó là kinh thÆ° võ há»c. Äúng không?
Giang Viễn Thanh đáp nhanh :
- NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ vẫn còn bị sinh cầm tại tệ phái. Quyển Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ° đó chính là do tệ phái phát hiện luôn được NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ cất giữ. NhÆ°ng kể cả mụ ấy, toàn bá»™ những cao thủ thÆ°Æ¡ng thừa của tệ phái dù đã nhiá»u lần hoặc dò há»i hoặc tá»± nghiá»n ngẫm vẫn phải chấp nhận tin theo lá»i mụ cung xÆ°ng rằng quyển đó không liên quan gì đến võ há»c. Không lẽ tiểu thế huynh nhá» cá»±c kỳ thông tuệ nên tá»± phát hiện manh mối?
Quan Vân Hội chưa giải thích vội, thay vào đó là kể lại câu chuyện đã khiến bản thân cùng Bạch Thúy Hà đồng loạt bị giam cầm trên cô đảo Thiên Hồ Thủy Trại.
- Có má»™t Ä‘iá»u thật đáng nghi là tại sao kinh thÆ° lẽ ra vẫn do Thiếu Lâm phái cất giữ vậy mà sau đó lại được Trác Thập Cổ tá»± tay ném cho vãn bối, xem đó là phế vật? Má»i chuyện đã xảy ra nhÆ° thế này...
Câu chuyện liên quan đến Bạch Thúy Hà lập tức gây chú tâm và lo lắng cho Giang Viễn Thanh.
- Thần trí bị thất thÆ°á»ng? Lẽ nào đúng nhÆ° lá»i tiểu thế huynh nhận định, vì Thúy Hà chính là tiểu nữ Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng nên thù nhân cố tình phục dược, khiến dược lá»±c làm cho tiểu nữ Hoài PhÆ°Æ¡ng quên má»i ký ức, thậm chí đến tính danh cÅ©ng không nhá»› và dá»… dàng hài lòng vá»›i cách gá»i má»›i là Bạch Thúy Hà?
Quan Vân Hội ưu tư, cũng lo cho nỗi lo của nhân vật Nhất môn chi chủ, Chưởng môn một đại phái là Giang Viễn Thanh :
- Trừ phi công phu Giáng Ma Tuyệt Há»™ Thủ còn có thêm má»™t vài nhân vật khác am hiểu, không phải riêng gì ngÆ°á»i của Giang gia, bằng không vãn bối e rằng Bạch Thúy Hà chính là lệnh ái.
Giang Viễn Thanh xúc nộ :
- Thánh Ma giáo càng lúc càng ngông cuồng, là Ä‘iá»u lẽ ra không còn lo xảy đến nếu trÆ°á»›c đây Nhị sÆ° bá Võ Thanh cứ để Giang má»— trá»n quyá»n hành Ä‘á»™ng dốc toàn lá»±c đối đầu và tận diệt bá»n chúng. Hừ, đến cả tiểu nữ, chúng vẫn dám dùng thủ Ä‘oạn hèn hạ ám hại cứ thế này võ lâm chính phái ắt có ngày suy vi.
Hiệp Cái chợt lên tiếng há»i Quan Vân Há»™i :
- Dụng ý của Trác Thập Cổ dÄ© nhiên là mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i và lẽ ra kể cả ngÆ°Æ¡i lẫn Bạch Thúy Hà không thể toàn mạng nếu hai nhân vật gá»i là Thiên Hồ song tú đích thá»±c là hạng ác nhân giết ngÆ°á»i không gá»›m tay. NhÆ°ng hỠđã không Ä‘oạt mạng cả hai, vì sao? Äồng thá»i há» thật sá»± là ai? Thiên Hồ song tú là danh xÆ°ng mãi đến hôm nay ta má»›i được nghe? Phải chăng vì há» cÅ©ng là những nhân vật chính phái và do ngẫu nhiên biết Bạch Thúy Hà là ái nữ của Chưởng môn phái Thiếu Lâm nên đành giả vá» Æ°ng thuận lá»i Ä‘á» xuất của Trác Thập Cổ mà kỳ thá»±c đấy chỉ là kế để há» có cÆ¡ há»™i bảo vệ vẹn toàn tính mạng cho lÅ© trẻ há» muốn cứu?
Giang Viễn Thanh hừ lạt :
- VỠác danh của Thiên Hồ song tú, thật không may cho há» là Giang má»— biết khá rõ. Dù xuất thân của há» hiện vẫn còn là Ä‘iá»u bí ẩn nhÆ°ng đâu vào khoảng mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, lúc Thiên Hồ Thủy Trại còn là sào huyệt của má»™t nhóm thủy khấu, thÆ°á»ng vẫn được chúng dùng để giam ngÆ°á»i, hoặc tá»± ẩn náu khi cần thiết, thì chỉ má»™t đêm chúng bị tận diệt. Riêng vá» những kẻ không may, vốn chỉ là tù nhân của lÅ© thủy khấu, những tưởng đấy là lúc hỠđược buông tha do cứ ngỡ Song tú diệt thủy khấu để cứu há».
Nào ngá», đúng nhÆ° lá»i tiểu thế huynh nhắc lại nhận định của Trác Thập Cổ vá» tính tình cổ quái và hiếu sát của Song tú. Những kẻ xấu số lập tức trở thành thú tiêu khiển của Song tú, cứ má»—i ngày là có má»™t nạn nhân vong mạng vì không chịu Ä‘á»±ng nổi những trò đùa vừa quá ác vừa dã man của Song tú. Giang má»— quả quyết chúng chỉ là những ác nhân, không thể nào là nhân vật chính phái nhÆ° Hiệp Cái tiá»n bối vừa lầm nghÄ©.
Quan Vân Hội chợt xua tay :
- Song tú không phải ác nhân. TÆ°Æ¡ng tá»±, những nạn nhân từng vong mạng vì những trò đùa quái ác của há», khi được vãn bối cùng Bạch Thúy Hà cật vấn, há» bảo, theo lá»i Trác Thập Cổ cho há» biết thì những nạn nhân má»›i đích thá»±c là tặc nhân, là thủy khấu nhÆ° Giang chưởng môn vừa nói. Song tú còn cho biết, kỳ thá»±c chỉ vì há» vô tình bị lâm vào cảnh sinh cầm, tình trạng bị quẩn chân trong khi chỠđợi Trác Thập Cổ giúp há» truy tìm hung thủ đã biến há» thành những phế nhân, chính là nguyên nhân khiến há» thay tâm đổi tính trở nên tàn nhẫn đến phát cuồng.
Hiệp Cái gật gù :
- Ta cÅ©ng chÆ°a tin là Song tú là ác nhân và bằng chứng là há» thay vì Ä‘oạt mạng lại sẵn sàng dung tha, đồng thá»i chấp nhận cho ngÆ°Æ¡i cùng Bạch Thúy Hà được lÆ°u ngụ lâu dài cạnh há».
không những thế đến lúc khẩn cấp há» còn dám liá»u mạng, không quản đến cả cái chết, chỉ cốt sao bảo vệ toàn sinh mạng cho hai ngÆ°Æ¡i. Và nhÆ° Bạch Thúy Hà chính là Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng, Giang chưởng môn này, chẳng phải Song tú còn là ân nhân đã giúp Giang chưởng môn vẫn còn đó má»™t mạng vẹn toàn của lệnh ái hay sao?
Giang Viá»…n Thanh nghiêm giá»ng bảo :
- Giang mỗ chỉ theo việc mà luận, không thể vì hỠlà ân nhân cứu mạng tiểu nữ để dễ dàng đổi trắng thay đen, nhìn nhận Song tú là thiện nhân hay ác nhân như sự thật vốn dĩ đã vậy. Vã lại Giang mỗ còn chưa biết chắc Bạch Thúy Hà có đúng là tiểu nữ Giang Hoài Phương hay không.
Hiệp Cái cÆ°á»i hòa hoãn :
- Äể rõ thá»±c hÆ° là thế nào, thôi thì mình phiá»n Giang chưởng môn lão đệ thi thố diệu thủ, cứ giúp tiểu thế huynh đây khôi phục võ công thì lo gì không minh bạch.
Giang Viá»…n Thanh gật đầu và gá»i Quan Vân Há»™i :
- Giang má»— cần xem xét khắp các kinh mạch tiểu thế huynh má»™t lượt. Tiểu thế huynh có thể ngồi lại theo tÆ° thế tá»a công.
Quan Vân Há»™i vốn Ä‘ang nôn nóng chá» Ä‘iá»u đó nên háo hức ngồi xuống ngay.
Giang Viễn Thanh cũng xếp bằng ngồi trước mặt Quan Vân Hội :
- Rất có thể được khôi phục nếu chân khí chỉ bị cản tản mác và toàn bá»™ kinh mạch không có chá»— nào bị tổn thÆ°Æ¡ng tắt nghẻn. Äể minh bạch Ä‘iá»u này, tiểu thế huynh hãy má»™t lần vận dụng tâm pháp và thá»­ dẫn lÆ°u ná»™i kình. Nhân đó Giang má»— lúc Ä‘Æ°a chân nguyên vào dò xét ắt sẽ phát hiện và liệu phÆ°Æ¡ng chữa trị phục hồi, tiểu thế huynh hiểu chứ? Và nhá»› đừng kinh hãi nếu bất ngá» bị nôi lá»±c của Giang má»— tràn qua và xồng xá»™c dẫn lÆ°u má»i nÆ¡i. Chúng ta hãy cùng má»™t lúc bắt đầu. Nào!
Dứt lá»i chính Giang Viá»…n Thanh do đã áp sẵn hai tay vào hai tay của Quan Vân Há»™i nên lập tức Ä‘Æ°a trút chân kình tràn qua cuồn cuá»™n. Và theo lá»i Giang Viá»…n Thanh vừa giải thích thì luồng chân kình này sẽ nhân lúc Quan Vân Há»™i tá»± tiến hành việc dẫn lÆ°u ná»™i kình nhÆ° Giang Viá»…n Thanh vừa bảo, thì chân lá»±c của Giang Viá»…n Thanh sẽ theo đó lan tá»a Ä‘i khắp các kinh mạch của Quan Vân Há»™i. NhÆ°ng Ä‘iá»u chợt tá» không cần thiết, do Quan Vân Há»™i vừa tiến hành việc dẫn lÆ°u ná»™i kình thì cÅ©ng chính Quan Vân Há»™i bá»—ng mừng rỡ kêu vang :
- Có rồi. Giang chưởng môn mau dừng ngay. Chân lực võ công của vãn bối đã tự khôi phục rồi! Hãy dừng lại ngay.
NhÆ°ng Giang Viá»…n Thanh thay vì dừng, hoặc thu nhanh hai tay vá», thì sắc diện bá»—ng tá» ra kinh hãi miệng cÅ©ng kêu :
- Nếu muốn Giang mỗ dừng, tiểu thế huynh trước hết cũng đừng tống xuất nội kình ra. Kẻo lúc Giang mỗ dừng, nội lực của tiểu thế huynh nhân đó tống sang, cục diện sẽ lập tức biến thành một trận tỷ đấu nội lực rất nguy hiểm.
Quan Vân Hội đúng lúc này cũng hoảng hốt và hầu như kêu còn to hơn Giang Viễn Thanh :
- Vãn bối không thể dừng. Vì mấy lần toan dừng Ä‘á»u phát hiện chân khí của Giang chưởng môn cuốn tràn theo, chẳng phải Ä‘á»u này sẽ dẫn đến nguy hại cho vãn bối sao? Giang chưởng môn cần phải dừng lại trÆ°á»›c.
Giang Viễn Thanh chợt quắc mắt :
- Không phải Giang má»— không muốn dừng. Kỳ thá»±c tiểu thế huynh dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cố tình thi triển tâm pháp tà môn, cứ cuốn hút chân nguyên của giang má»— vá» phía tiểu thế huynh. Há chăng đây là ngụy kế và được Hiệp Cái hậu thuẫn, tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i toan cÆ°á»›p Ä‘oạt chân nguyên của ta?
Hiệp Cái biến sắc vội bước đến :
- Quyết không bao giá» có chuyện này. Hay là, theo ta, cả hai nên đồng thá»i thu kình vá». Cần nhất là phải tiến hành đồng loạt. Äược chứ? Bắt đầu nào. Má»™t, hai ba! Khai!
Bùng...
Bốn bàn tay tự tách khai và đã tạo thành tiếng chấn động như thể giữa Quan Vân Hội và Giang Viễn Thanh vừa xảy ra một lần chạm chiêu giao đấu.
Và diá»…n biến này nếu ngay lập tức làm cho lão Hiệp Cái bàng hoàng ngÆ¡ ngác thì Giang Viá»…n Thanh ngay khi được tách khai liá»n đứng bật lên đồng thá»i còn bật quát :
- Tiểu tử ngươi nội lực thật thâm hậu. Vậy thì với nội lực này, cùng với ý đồ toan chiếm đoạt chân nguyên của ta, ai dám tin ngươi là kẻ vì chưa bái sư nên không hỠcó nội công tâm pháp. Hãy nói mau, nếu không do Hiệp Cái đồng mưu dùng kế thì nhân vật nào sai khiến và bảo ngươi dùng thủ đoạn này toan hại ta?
Khi đó Quan Vân Hội cũng đứng bật dậy thật nhanh, chứng tỠnội nguyên chân lực quả thật đã hoàn toàn khôi phục. Và Quan Vân Hội bối rối :
- Giang chưởng môn xin chá»› ngá»™ nhận. Vì má»™t là vãn bối không há» có ai để nhận lệnh hoặc chịu sai xá»­. Và hai là vãn bối kỳ thá»±c Ä‘ang có Ä‘iá»u muốn há»i. Äấy là Giang chưởng môn chỉ do ngẫu nhiên hay tá»± thâm tâm cố tình cứ thúc ý ná»™i lá»±c sang, vá»›i dụng ý hãm hại vãn bối?
Hiệp Cái vì quá hoang mang nên bất ngỠđứng xen vào giữa :
- Cả hai hãy bình tâm lại nào! Nhất là tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i, hãy nghe ta há»i : Chuyện ná»™i lá»±c ngÆ°Æ¡i vốn dÄ© đã thất tán Ä‘á»™t ngá»™t được khôi phục? Và nhá»› đừng có ná»­a lá»i dối ta. Nếu không, chẳng cần Giang chưởng môn ra tay, ta vì không muốn bị Giang chưởng môn lão đệ nghi ngá» sẽ đích thân cho ngÆ°Æ¡i biết thế là lợi hại. Nào, nói Ä‘i.
Quan Vân Hội có nét mặt ngơ ngác :
- Vãn bối nhá» nghe lá»i Giang chưởng môn bảo phải vận dụng ná»™i lá»±c nên phát hiện võ công vẫn còn. Vậy thì Ä‘iá»u đáng há»i ở đây là trÆ°á»›c đó vì sao tiá»n bối quả quyết vãn bối đã bị phế võ công?
Hiệp Cái ung dung giải thích :
- Suốt ba ngày ngÆ°Æ¡i tá»a công, có thể bảo là không lúc nào ta vắng mặt. Do đó, ngÆ°Æ¡i nên tin lá»i ta thì hÆ¡n, chính bản thân ngÆ°Æ¡i có thể bảo đã không dÆ°á»›i mÆ°á»i lần cứ xuất hiện tình trạng Ä‘e dá»a sinh mạng do tá»a công gặp cảnh nghịch hành chân khí. Và má»—i lần nhÆ° vậy dù không thể giúp gì cho ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng cùng Lam Ká»· Hoa luôn trong trạng thái sẵn sàng đối phó nếu Ä‘iá»u đó thật sá»± xảy đến vá»›i ngÆ°Æ¡i. Äến lần cuối cùng, ngÆ°Æ¡i có biết ngÆ°Æ¡i lâm hiểm cảnh nào chăng? Äó là ngÆ°Æ¡i chao đảo toàn thân nhÆ° thuyá»n bị phong ba bão ô vùi dập và nếu ta không đánh liá»u, dùng tiếng quát cá»±c lá»›n để thức tỉnh ngÆ°Æ¡i kịp lúc, hậu quả đến vá»›i ngÆ°Æ¡i ắt là bị vỡ kinh mạch toàn thân và mất mạng. Rồi cÅ©ng chính lúc đó, ngay khi ngÆ°Æ¡i vật vã vừa lai tỉnh, ta đã tá»± tay dò xét khắp các kinh mạch há»™ ngÆ°Æ¡i và quả quyết công phu ngÆ°Æ¡i đã bị phế bá». Việc tá»± hồi phục là Ä‘iá»u khó thể có, thậm chí không bao giá» có.
Quan Vân Há»™i sượng ngÆ°á»i và đáp khẽ :
- NhÆ°ng tá»± võ công tại hạ chợt phục nguyên. Äó là má»™t sá»± thật và tại hạ không thể bịa.
Giang Viá»…n Thanh có vẻ hiểu, chợt hắng giá»ng lên tiếng :
- Nếu đã do Hiệp Cái tiá»n bối tá»± tay dò xét thì sá»± việc ngÆ°Æ¡i bị mất võ công là Ä‘iá»u không thể phủ nhận. NhÆ°ng ngược lại Ä‘á»™t ngá»™t tá»± khôi phục võ công, hay là Ä‘iá»u này có liên quan đến Giáp Cốt Tá»± kinh thÆ°?
Quan Vân Hội vỡ lẽ, vội thú nhận :
- CÅ©ng có thể là thế. Vì kỳ thá»±c, lúc vãn bối tá»a công, phần thì do bản thân chÆ°a lÄ©nh há»™i đủ kinh văn của tâm pháp ná»™i công, phần thì vì luôn nghÄ© đến nhÆ°ng hình thù thập phần kỳ dị của những chữ Giáp Cốt, nên lúc dẫn lÆ°u, ná»™i kình thÆ°á»ng di chuyển tán loạn. Phải cố lắm má»›i vượt qua và Ä‘Æ°a ná»™i kình dẫn lÆ°u theo ý muốn. NhÆ°ng sau đó thì đâu lại vào đấy, ná»™i kình vẫn di chuyển thác loạn cứ tái Ä‘i diá»…n lại nhiá»u lần.
Giang Viễn Thanh cau mày :
- NgÆ°Æ¡i bảo ná»™i kình bản thân đã tá»± di chuyển theo từng hình thù của tá»± dạng Giáp Cốt? Cụ thể là ở má»—i tá»± dạng, ná»™i kình dẫn lÆ°u theo Ä‘Æ°á»ng lối nào, qua những kinh mạch hoặc huyệt đạo nào?
Quan Vân Há»™i cÆ°á»i, rất gượng :
- Vãn bối nào có chú tâm dồn hết má»i suy nghÄ© vào từng tá»± dạng Giáp Cốt nào nhất định? Trái lại, hoặc lúc nghÄ© đến hình thù này thì hình thù khác Ä‘á»™t ngá»™t hiển hiện Ä‘an xen vào, hoặc tất cả những tá»± dạng đó cùng xuất hiện má»™t lúc. Còn ná»™i kình dẫn lÆ°u theo Ä‘Æ°á»ng lối nào Æ°? Tán loạn, vãn bối chỉ biết nói nhÆ° thế để thay lá»i giải thích. Vì quả thật ná»™i kình lúc nào cÅ©ng loạn xạ di chuyển khiến vãn bối chỉ mãi lo đối phó, làm gì còn tâm trí để nhận định chúng tá»± di chuyển nhÆ° thế nào.
Hiệp Cái chợt xua tay và chép miệng vài lượt, sau đó bảo :
- Cũng có thể chính vì ngươi luôn phân tâm nên chân nguyên nội lực dù quả thật có bị thất tán tản mác nhưng cũng còn may là vẫn tự quy hoàn hồi phục. Nếu không, ta có thể quả quyết, ngươi thử mạo hiểm lập lại diễn biến này một lần nữa xem, dù không bị mất mạng thì ngươi ắt cũng mất võ công vĩnh viễn.
Và Hiệp Cái cố ý quay qua nói với Giang Viễn Thanh :
- Äiá»u này xảy ra cho tiểu tá»­, nói thật, đến cả ta cÅ©ng không bao giá» ngá». NhÆ°ng dù sao, việc Ä‘Æ°a tin cho Giang lão đệ đến đây cÅ©ng phần nào liên quan và giúp tìm tung tích lệnh ái. Hy vá»ng Giang lão đệ Chưởng môn không còn nghi ngá» Hiệp Cái này nữa. Bằng không, chính ta vì Ä‘a sá»± nên tá»± chuốc há»a vào thân.
Giang Viá»…n Thanh áy náy cÆ°á»i :
- Giang má»— tá»± biết lá»—i và thật hối hận vì đã để cho tÆ° tình xen vào khiến nhất thá»i thiếu trầm tÄ©nh làm Hiệp Cái tiá»n bối phiá»n lòng. Tiá»n bối là ngÆ°á»i đại lượng, xin hãy cảm thông và hiểu cho nổi lòng Ä‘ang mang nặng Æ°u tÆ° của Giang má»— chỉ vì quá lo cho tiểu nữ.
Hiệp Cái như chỉ chỠcó thế, chợt hất hàm vỠphía Quan Vân Hội :
- Ná»—i lòng của Giang chưởng môn, ngay lúc này chỉ có ngÆ°Æ¡i má»›i giúp giải tá»a bao lo âu phiá»n muá»™n. Còn chá» gì nữa mà ngÆ°Æ¡i chÆ°a phô diá»…n công phu có thể giúp má»i ngÆ°á»i minh bạch?
Quan Vân Hội gật đầu đáp ứng ngay :
- Giáng Ma Tuyệt Há»™ Thủ không biết có bao nhiêu thức tất cả, nhÆ°ng theo Bạch Thúy Hà chỉ Ä‘iểm thì công phu này nếu không được cùng ngÆ°á»i kháng chiêu thức má»™t là khó thể phô diá»…n liên hoàn, hai là má»i uy lá»±c lợi hại cÅ©ng khó phát huy. Giang chưởng môn nghÄ© sao, có cần biết rõ nguyên ủy của từng chiêu thức hay chỉ xem thoáng qua là đủ?
Giang Viễn Thanh lập tức tiến đến đứng đối diện Quan Vân Hội :
- Thật ra, chỉ cần nghe tiểu thế huynh nói bấy nhiêu lá»i cÅ©ng đủ giúp Giang má»— mÆ°á»i phần tin được tám chín phần đó đích thá»±c là công phu sở há»c của Giang gia và lẽ ra không cần phiá»n tiểu thế huynh phô diá»…n. NhÆ°ng lần gặp này dầu sao cÅ©ng là thiện duyên giữa Giang má»— và tiểu thế huynh. Chi bằng tiểu thế huynh cứ phô diá»…n, Giang má»— tá»± nguyện làm ngÆ°á»i đối kháng và nếu cần, ắt sẽ có cách chỉ Ä‘iểm thêm. Nào, bắt đầu Ä‘i.
Hiệp Cái bá»—ng bật cÆ°á»i và rất nhanh nhẩu khi lá»›n tiếng thúc hối Quan Vân Há»™i :
- Äây chính là hồng phúc không phải bất luận há»… mong muốn Ä‘á»u được đích thân Chưởng môn phái Thiếu Lâm chỉ Ä‘iểm. NgÆ°Æ¡i chá»› nên để lỡ dịp may này. Trái lại hãy thật chú tâm và nhá»› là đừng bao giá» quên đại ân ngày hôm nay Giang chưởng môn đã dành cho ngÆ°Æ¡i. Ha ha...
Quan Vân Há»™i cÅ©ng phấn khích tuy không mÆ°á»i phần đủ cả mÆ°á»i nhÆ° ná»—i vui Ä‘ang được lão Hiệp Cái biểu đạt ra ngoài mặt. Bằng chứng là Quan Vân Há»™i thay vì có lá»i Ä‘a tạ ngay từ đầu thì lại tá» ra miá»…n cưỡng nói má»™t câu chiếu lệ và chỉ chú tâm vào việc thi triển ngay công phu Giáng Ma :
- Dùng sở há»c Giang gia đối vá»›i Giang chưởng môn thế này có khác gì vãn bối cố tình múa búa trÆ°á»›c cá»­a Lá»— Ban. NhÆ°ng cung kính không bằng tòng mạng, tiểu bối đành thất lá»…. Xem chiêu!
Ào...
Giang Viễn Thanh ngay lập tức để lộ nét mặt thất kinh :
- Hảo ná»™i lá»±c. NhÆ°ng đây là công phu chỉ dá»±a vào nhanh và linh hoạt biến ảo. Xuất thủ trầm trá»ng nhÆ° tiểu thế huynh nếu gặp địch nhân có lối xuất thủ nhanh hÆ¡n, chẳng phải tiểu thế huynh Ä‘ang tá»± làm cho bản thân mau Ä‘i đến chá»— kiệt lá»±c sao? Hãy xem đây thì rõ.
Dứt lá»i Giang Viá»…n Thanh xuất thủ ngay. Và vì nhanh hÆ¡n nên đúng nhÆ° lá»i vừa cảnh báo chiêu, Giang Viá»…n Thanh lập tức áp sát và uy hiếp được ngay Quan Vân Há»™i, trong khi đó chiêu của Quan Vân Há»™i nếu vẫn cứ giữ nguyên thì cho dù chắc chắn sẽ đắc thủ nhÆ°ng trÆ°á»›c hết Quan Vân Há»™i vẫn cứ bị nguy đến sinh mạng cái đã, sau má»›i đến lượt Giang Viá»…n Thanh.
Quan Vân Hội đành biến chiêu :
- Trong trÆ°á»ng hợp này, nếu vì quyết liá»u mạng, chẳng phải má»™t chiêu đó là đủ để đẩy cả hai vào tình thế đồng quy Æ° tận sao? Lẽ ra Giang chưởng môn nên nghÄ© cách hóa giải hÆ¡n là thị vào nhanh để mong lấy công phản lại cÅ©ng nhÆ° vãn bối Ä‘ang thá»±c hiện đây. Äỡ!
Ào...
Giang Viá»…n Thanh vùng cÆ°á»i lên Giang má»— cần gì hóa giải má»™t khi đã tin chắc nhá» bản thân nhanh nên đấu pháp hậu phát chế nhân vẫn đủ để thắng. Và còn Ä‘iá»u này nữa, liệu tiểu thế huynh có kịp hóa giải chăng nếu đây là lúc giữa Giang má»— và tiểu thế huynh đừng dùng chung má»™t công phu giống nhau? Trừ phi tiểu thế huynh có bản lãnh thật sá»± cao minh, kèm theo kiến văn thật uyên bác, công phu nào cÅ©ng am hiểu và cÅ©ng tìm được ngay cách hóa giải. Còn nếu không được thế, đấu pháp tiểu thế huynh Ä‘ang dùng cuối cùng cÅ©ng chỉ là giúp đối phÆ°Æ¡ng sá»›m chiếm được thượng phong nghÄ©a là bất lợi sẽ thuá»™c vá» tiểu thế huynh. Hãy cẩn trá»ng vá»›i huyệt Hoàn Khiêu. Ha ha...
Quan Vân Hội chợt khựng lại và suýt bị chế ngự nếu như ngay lúc đó không kịp nhẫy bật lui vỠtheo bản năng :
- Hậu phát chế nhân? Tuy đánh sau những vẫn thắng? Trong võ há»c có loại đấu pháp này thật sao? Thảo nào... Thảo nào...
Giang Viễn Thanh cũng dừng tay, nghi hoặc nhìn Quan Vân Hội :
- Tiểu thế huynh vừa thi triển khinh thân pháp gì để kịp tránh chiêu của Giang mỗ đúng vào lúc tối hậu?
Quan Vân Há»™i cÅ©ng nghi hoặc há»i ngược lại :
- Giang chưởng môn có nhận ra khinh thân pháp đó?
Hiệp Cái cảm thấy lạ, chợt hắng giá»ng nói xen vào :
- Tại sao Giang chưởng môn lại không nhận ra má»™t khi đó là khinh thân pháp chỉ có NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ má»›i am hiểu và mÆ°á»i mấy năm qua mụ vẫn bị giam ở Thiếu Lâm? NgÆ°Æ¡i đâu thể Ä‘á»™t nhiên am hiểu khinh thân pháp này đúng không? Vậy nói Ä‘i, ngÆ°Æ¡i đã có dịp gặp mụ NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ từ lúc nào?
Quan Vân Hội chợt kêu với vẻ mặt thật hoang mang :
- Là khinh thân pháp của NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­? Tiá»n bối có nhìn lầm chăng vì đây là khinh thân pháp cÅ©ng chính do Bạch Thúy Hà từng chỉ Ä‘iểm cho tại hạ. Vậy thì Ä‘iá»u nên há»i ở đây là giá nhÆ° Bạch Thúy Hà nếu đúng là ái nữ của Giang chưởng môn thì tại sao lại am hiểu công phu tuyệt kỹ của nhân vật vẫn luôn bị phái Thiếu Lâm giam giữ?
Hiệp Cái nhăn mày cau mặt :
- NgÆ°Æ¡i không nói dối chứ? Bạch Thúy Hà đã chỉ Ä‘iểm cho ngÆ°Æ¡i thật sao? Nếu vậy thì kỳ quái. Bạch Thúy Hà là ái nữ của Giang chưởng môn thì không thể tin nàng ta lại am hiểu thêm công phu sở há»c của NgÅ© Kỳ Tiên Tá»­ vốn chỉ là tù nhân Thiếu Lâm phái. Và ngược lại, Bạch Thúy Hà nếu không là Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng thì không thể biết sở há»c Giang gia để chỉ Ä‘iểm cho ngÆ°Æ¡i.
NhÆ°ng Ä‘iá»u này thật đáng tiếc là vẫn xảy ra, khiến không thể không há»i Bạch Thúy Hà thật sá»± là ai? Là Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng hay không phải Giang Hoài PhÆ°Æ¡ng?
Giang Viễn Thanh chợt bảo :
- Theo Giang mỗ, toàn bộ sẽ minh bạch nếu đích thân mỗ sớm tìm lại được tiểu nữ. Là việc này vì không thể để chậm, xin lượng thứ Giang mỗ cần đi ngay. Cáo biệt.
Nhìn, Giang Viễn Thanh khẩn trương bỠđi, Quan Vân Hội chợt buột miệng lẩm bẩm :
- Nếu vì lo cho ái nữ, khiến Chưởng môn nhân má»™t đại phái cứ để lá»™ những cá»­ chỉ thất thÆ°á»ng thì nhân vật này còn sẽ thất thÆ°á»ng ra sao, má»™t khi lâm phải tình cảnh hung hiểm và khẩn bách hÆ¡n?
Hiệp Cái thoạt nghe liá»n cau mặt, tỠý không hài lòng :
- Giang Viá»…n Thanh dù có là nhân vật đứng đầu đại phái Thiếu Lâm thì vì không thí phát quy y nên cÅ©ng có đủ thất tình lục dục. NgÆ°Æ¡i thật khiếm lá»… vì nỡ lén bình phẩm sau lÆ°ng ngÆ°á»i, nhất là ngÆ°á»i đó vì chỉ có má»™t hậu nhân cốt nhục nên không thể không lo mà có thái Ä‘á»™ bị ngÆ°Æ¡i xem là thất thÆ°á»ng. Äừng có nhÆ° thế nữa nếu ngÆ°Æ¡i muốn trở thành má»™t chính nhân quân tá»­ được má»i ngÆ°á»i nể phục.
Và vì phát hiện ở Quan Vân Há»™i càng xuất hiện thêm vẻ bất phục, lão Hiệp Cái lập tức há»i lảng sang chuyện khác, hy vá»ng việc chuyển đổi Ä‘á» tài này sẽ khiến Quan Vân Há»™i vì quan tâm nên quên Ä‘i tâm trạng hiện giá». Lão há»i :
- Trong câu chuyện được ngươi vừa thuật, kể có thật ngươi đã nói với Trác Thập Cổ là ngươi nhỠngẫu nhiên nên tình cỠhội diện một lão nhân cổ quái vừa gầy vừa mặc y phục bẩn, rách, nhất là lão nhân đó không có tính cầu kỳ trong việc ăn uống?
Quan Văn Hội bị thu hút ngay vào đỠtài này, đúng như lão Hiệp Cái muốn :
- Có như thế thì sao?
Lão cÆ°á»i cÆ°á»i :
- Không sao cả, ngoại trừ mỗi một việc là hỠTrác sau khi nghe ngươi kể đã hốt hoảng ngay do sớm nhận ra lão nhân đó là ai. Cho dù nhân mạng của lão nhân ngãi kể so với nhân vật được hỠTrác thầm đoán tuy có bảy tám phần giống nhau nhưng kỳ thực lại là hai nhân vật hoàn toàn khác.
Quan Vân Hội hồ nghi :
- Tiá»n bối muốn nói cÅ©ng đã Ä‘oán ra lão nhân do tại hạ kể là ai?
Lão nheo nheo mắt một cách tinh quái :
- Vì dá»±a theo lá»i ngÆ°Æ¡i vừa thuật thì khắp võ lâm chỉ có vá»n vẹn má»—i má»™t nhân vật được xem là phù hợp. CÅ©ng già cÅ©ng gầy cÅ©ng mặc y phục vừa rách vừa bẩn và cÅ©ng không có tính ăn uống cầu kỳ. Và sở dÄ© có cá tính này vì nhân vật đó vốn dÄ© có xuất thân từ Cái bang. Äã Ä‘i khất thá»±c, ăn những gì được ngÆ°á»i khác bố thí cho thì ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, có cầu kỳ để bị chết vì đói vì khát chắc? Äúng không? Ha ha...
Quan Vân Hội giật mình, tự nhìn dò xét lão Hiệp Cái khắp lượt :
- Nhân vật đó là tiá»n bối?
Lão chợt cÆ°á»i khinh khỉnh :
- DÄ© nhiên chính là ta. Và chỉ là ta nên má»›i khiến Trác Thập Cổ thoạt nghe má»›i hốt hoảng vì ngỡ lão nhân định thu nhận ngÆ°Æ¡i làm truyá»n nhân của lão Hiệp Cái này. Rất tiếc, ta và ngÆ°Æ¡i dù có đến hai lần gặp nhau mà chỉ gần đây má»›i gặp, đồng thá»i tình huống ở lần nào cÅ©ng vậy Ä‘á»u nghi kỵ đến mức Ä‘á»™ ngỡ có thể đối đầu giao chiêu ngay lập tức thì làm gì có hảo cảm để hoặc ngÆ°Æ¡i muốn bái ta làm sÆ° phụ hoặc ta cao hứng hứa lá»i thu nhập ngÆ°Æ¡i? NhÆ° vậy ở đây không thể không có má»™t nghi vấn? Lão nhân ngÆ°Æ¡i đã gặp là ai, nếu kẻ đó hoàn toàn không phải ta?
Quan Vân Há»™i không thể nào ngá» lại xảy ra Ä‘iá»u trùng hợp cá»±c kỳ hãn hữu này, đành chống chế :
- Ở Ä‘á»i chuyện ngÆ°á»i giống ngÆ°á»i cÅ©ng rất thÆ°á»ng xảy ra. Huống hồ, nhÆ° tiá»n bối vừa bảo, chúng ta chỉ má»›i gặp nhau gần đây, vậy thì đâu thể nghi ngá», bảo tại hạ đã cố tình dùng nhân dạng của tiá»n bối, thuật tả vá»›i dụng ý hăm dá»a há» Trác?
Lão bảo :
- Ta đâu đỠquyết ngươi cố tình? Trái lại, ta chỉ vì cao hứng nên thật sự muốn biết đấy là nhân vật nào lại có nhân dạng giống Hiệp Cái này như tạc. Ai thế?
Quan Vân Hội đành thổ lộ một phần sự thật với tiếng thở dài ai oán :
- Lão nhân đó đã chết. Có thể bảo chỉ vì tại hạ lên lão nhân đó chết.
Hiệp Cái sinh nghi :
- Giống nhÆ° Song tú Æ°? Tóm lại há» toàn là những nhân vật dÆ°á»ng nhÆ° cứ sẵn sàng chết vì ngÆ°Æ¡i đúng không? Và ta còn Ä‘oán rằng Bạch Thúy Hà không há» là nguyên do, hay nói đúng hÆ¡n dù có mÆ°á»i Bạch Thúy Hà Ä‘ang gặp nguy thì Song tú cÅ©ng không vì quá quan tâm để sẵn sàng liá»u chết. Trái lại, há» chỉ vì ngÆ°Æ¡i. Tại sao?
Quan Vân Hội từ thâm tâm chợt cảm thấy ngán sợ cho những suy luận càng lúc càng chuẩn xác của lão Hiệp Cái và hoàn toàn không biết nên đối đáp lại như thế nào.
Bỗng lão Hiệp Cái biến sắc.
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîïåéñêèé, ïðèêîëüíûå, òðàíñ, ðîëüô
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™