Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 17-04-2008, 06:47 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 21

Äối Mặt Tá»­ Vong



Thiếu Hoa ôm quyá»n nói:
- Nhị vị huynh đài... Ở đây Tử Vong đăng, sao nhị vị còn đến?
Hai gã Tử Vong nhân nhìn chàng.
Một gã nói:
Tiểu tá»­ kia Tá»­ Vong đăng của ngÆ°Æ¡i không có giá trị vá»›i Vô ThÆ°á»ng tôn giả.
Thiếu Hoa cau mày.
- Tá»­ Vong đăng thì là Tá»­ Vong đăng, đâu có Tá»­ Vong đăng có gia hay không có giá. Hai vị Vô thÆ°á»ng tôn giả muốn làm khó tại hạ.
Hai gã Vô ThÆ°á»ng sứ giả hứ nhạt má»™t tiếng, rồi gã bên trái nói.
- Bổn sứ nói Tử Vong đăng của ngươi chẳng có giá gì cả... Bởi vì các ngươi đến Vong Thần miếu để đoạt Tử Vong đăng chứ nào có mua Tử Vong đăng. Những chiếc Tử Vong đăng không được trả bằng ngân lượng thì không được hưởng đặc ân của Tử Vong Cốc.
Thiếu Hoa tron mắt nhìn hai gã Vô ThÆ°á»ng sứ giả.
Chàng lắc đầu nói:
- Nhị vị tôn giả nói khó nghe quá. Äể có hai ngá»n Tá»­ Vong đăng này, tại hạ phải tốn những bốn mÆ°Æ¡i lạng bạc, thế mà nhị vị còn làm khó dá»… tại hạ nữa.
Chàng nói dứt câu thì Lại Xương Uy lù lù bước ra. T vừa bước ra vừa nói:
- Thiếu gia đừng nói vá»›i bá»n ngÆ°á»i giả ma, giả quá»· này làm gì nữa.
XÆ°Æ¡ng Uy bÆ°á»›c đến bênt Hảo Hảo và PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng. Y vừa hất mặt vừa nói vá»›i hai gã Vô ThÆ°á»ng sứ giả.
- Lại mỗ nói cho các ngươi biết... Các ngươi giả ma giả quỷ nhát ai chứ không nhát được Lại mỗ đâu.
Y xoa tay nói tiếp:
- Có muốn làm thảo khấu sơn lâm thì cứ tự mình mà ra tay, còn giả quỷ giả thần... Lại mỗ chướng mắt lắm.
Nghe Lại XÆ°Æ¡ng Uy nói, hai gã Vô ThÆ°á»ng sứ giả chau mày.
Gã đứng bên trái gằn giá»ng nói:
- Ngươi từ đâu đến?
Lại Xương Uy vỗ ngực mình.
- Lại lão gia của hai ngươi từ Linh Cương trại Bạch đầu sơn đến. Nếu nói vỠnghiệp cướp chợ thì Lại lão gia đáng giá là sư thúc tổ của hai ngươi.
Gặp lão gia, hai ngÆ°Æ¡i phải quỳ xuống hành đại lá»… bái sÆ° thúc tổ má»›i đúng đạo. NhÆ°ng Lại lão gia của hai ngÆ°Æ¡i có cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»›p chợ cung lá»±a ngÆ°á»i mà cÆ°á»›p chứ không ăn tạp nhÆ° hai ngÆ°Æ¡i đâu.
Gã Vô ThÆ°á»ng sứ giả có bá»™ mặt rổ lổ chá»— rít giá»ng nói:
- Ngươi muốn chết.
- Lạo lão gia không muốn chết đâu, mà chỉ muốn dạy cho hai tến hậu sinh giả ma giả quá»· bài há»c của giá»›i lục lâm thôi. Hai ngÆ°Æ¡i có muốn bài há»c của Lại lão gia không?
NghXÆ°Æ¡ng Uy noi, hai gã Vô ThÆ°á»ng Tá»­ Vong nhân nhìn nhau. Há» nhÆ° thể trao đổi cho nhau bằng ánh mắt.
Gã Tá»­ Vong nhân Vô ThÆ°á»ng đúng bên trái nhìn Lại XÆ°Æ¡ng Uy.
- Ngươi muốn hý lộng quỷ thần tại địa phận Tử Vong nhân ư?
- Lại mỗ muốn thì đã sao nào.
- NgÆ°Æ¡i sẽ được toại nguyện xuống cá»i a tỳ.
Xương Uy khóat tay.
- Hê... Hai ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của cõi a tỳ thì phải xuống dÆ°á»›i đó, còn Lại má»— là ngÆ°á»i của cõi nhân gian nên không xuống được đâu. Khi nào Lại má»— có hứng thú thì tá»± khắc xuống thăm hai ngÆ°Æ¡i.
Xương Uy nhìn lại Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa gia... Cho Lại lão bá»™c trổ chút tài năng dạy bảo bá»n giả ma nhát quá»· này.
- Lại lão bộc cẩn thận.
Xương Uy hai tay vò nhau.
- Thiếu gia yên tâm... Äối vá»›i bá»n mà ngÆ°á»i chẳng ra ngÆ°á»i, quá»· chẳng ra quá»· chẳng có gì thiếu gia phải lo cả.
- Nhưng Lại lão bộc cẩn thận vẫn hơn.
- XÆ°Æ¡ng Uy sẽ nghe lá»i chỉ huấn của thiếu gia.
Gã toét miệng cÆ°á»i.
- Thiếu gia cứ ở đây xem Lại Xương Uy trổ tài phục quỷ hàng ma.
XÆ°Æ¡ng Uy nói dứt tiếng lòn tay ra sau lÆ°ng rút ngá»n cÆ°Æ¡ng Ä‘ao, bÆ°á»›c thẳng trÆ°á»›c xuống trÆ°á»›cmặ hai gã Tá»­ Vong nhân. Y khệnh khạng nói:
- Hai ngÆ°á»i chỉ có tài hiếp đáp những bá tính há»in lành của PhÆ°á»›c Oai trấn, nay gặp sÆ° thúc tổ của hai ngÆ°Æ¡i rồi. Xem ngÆ°Æ¡i còn giở trò ma quá»· gì không.
Hai gã Tử Vong nhân nhìn Lại Xương Uy chằm chằm.
Xương Uy cau mày nói:
- Bộ hai ngươi tưởng nhìn Lại Xương Uy này với ánh mắt đó rồi làm ta sợ à.
Y rít giá»ng nói:
- Lại mỗ ghét các ngươi ghê, nhất là mấy cái ngữ giả ma nhát quỷ của hai ngươi.
XÆ°Æ¡ng Uy nói rồi chá»›p đánh khoái Ä‘ao cá»±c kỳ nhanh. Chiêu Ä‘ao của gã tung ra hoàn toàn bất ngỠđối vá»›i hai gã Tá»­ Vong nhân Vô ThÆ°á»ng sứ giả.
Ngá»n khoái Ä‘ao cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng còng cung nhanh đến Ä‘á»™ hai gã Tá»­ Vong nhân đứng phẳng ra nhÆ° tượng. Lưỡi Ä‘ao tiện ngang qua cắt đôi chiếc mu trùm đầu, để lá»™ hai chiếc đầu trá»c lóc chẳng má»™t sợi tóc.
XÆ°Æ¡ng Uy phà lên cÆ°á»i.
- ã... Hoá ra hai tên quỷ nhỠnào là hoà thượng.
Y hừ nhạt một tiếng nói tiếp.
- Hoàn thượng mà dám cÆ°á»›p vặt giữa ban ngày ban mặt... Äáng tá»™i thật.
NhÆ° thể nhìn ra Lại XÆ°Æ¡ng Uy là má»™t đại cao thủ không tầm thÆ°á»ng, hai gã Tá»­ Vong nhân bất giác thối bá»™.
Xương Uy trừng mắt nói:
- Hai ngươi sợ rồi à.
Hai gã Tá»­ Vong nhân nhìn XÆ°Æ¡ng Uy, rồi bất ngá» nhảy xổ đến. Cả hai Ä‘á»u dùng trảo công, chia làm hai tập kích Lại XÆ°Æ¡ng Uy. Lại XÆ°Æ¡ng Uy chẳng má»™t chút e dè, y ghim mạnh ngá»n khoái Ä‘ao xuống đất rồi dá»±ng đứng song chưởng đón thẳng, đỡ thẳng vào trảo công của hai gã Tá»­ Vong nhân.
- ¨m...
Mặc dù đối phó má»™t lúc hai đối thủ nhÆ°ng XÆ°Æ¡ng Uy chỉ thối đúng ná»­a bá»™, còn hai gã kia thì bị chưởng kình của y đẩy bật vá» sau non hai trượng, ngã sóng xoài dÆ°á»›i đất. Ná»™i lá»±c của Lại XÆ°Æ¡ng Uy đâu phải tầm thÆ°á»ng, nếu không thì làm sao được giá»›i lục lâm tuyển cá»­ làm trại chủ Linh CÆ°Æ¡ng trại; Má»™t chủ soái lục lâm của vùng Giang tây.
Hai gã Tử Vong nhân chưa kịp đứng lên thì Xương Uy đã lướt đến.
Y giáng chưởng chực vồ xuống đại huyệt bách hỉ của hai gã đó thì Thiếu Hoa lên tiếng.
- Dừng tay.
XÆ°Æ¡ng Uy đặt song thủ trên đầu hai gã Tá»­ Vong nhân nhÆ°ngkhông vá»™i nhã kình. Nếu nhÆ° gã nhã kình thì hai gã này nhứt định sẽ chui tá»t xuống cõi a tỳ.
Nhìn lại Thiếu Hoa, XÆ°Æ¡ng Uy há»i:
- Thiếu gia định xá»­ bá»n chúng sao đây?
- Lại lão bộc... Tha cho hỠmột lần đi, nhưng lần thứ hai còn thấy hỠgiả ma giả quỷ bức hại bá tánh thì không tha nửa.
Xương Uy gật đầu nhìn hai gã Tử Vong nhân.
- Hai ngươi nghe bồ tát nói rồi chứ? Các ngươi còn được cái mạng là do thiếu gia xin cho đó. Nếu không có thiếu gia hai ngươi sẽ tán mạng bởi Thiết Sa chưởng của Lại xư thu?ca ca rồi, biết không?
Hai gã Tử Vong nhân cúi mặt không nói tiếng nào.
Xương Uy nói:
- Hai ngÆ°á»i còn không mau tạ Æ n thiếu gia.
Thiếu Hoa nói:
- Không cần đâu.
Chàn bước đến trứiơc mặt hai gã Tử Vong nhân.
- Các vị vá» báo vá»›i Tá»­ Vong Cốc chủ nhân sẽ có ngÆ°á»i đến tìm lão.
Chàng hất mặt.
- Nhị vị có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây được rồi.
Hai gã Tử Vong nhân đứng lên. hỠlủi nhanh ra ngoài cửa mà không ngoái đầu nhìn lại.
Xương Uy nhìn thèo hử nhạt nói:
- Một lu bất tài vô dụng mà cung đòi nhát ma nhát quỷ.
Nghe XÆ°Æ¡ng Uy nói Thiếu Hoa mim cÆ°á»i.
Xương Uy nhìn Thiếu Hoa cao hứng nói:
- Thiếu gia... Chúng ta sẽ đến Tá»­ Vong Cốc dẹp quách bá»n tiểu nhân bỉ ổi này.
- Hôm nay Lại lão bộc lập được công lớn với bá tánh Phước Oai, thoát được cái hoa. Tử Vong nhân này chắc chắn bá tánh ở đây sẽ phong cho Lại lão bộc là anh hùng đại hiệp.
Xương Uy giả lả nói:
- NhỠcó thiếu gia.
Thiếu Hoa nghiêm giá»ng nói:
- Lập được công lớn nhưng Lại lão bộc không trừ tận cái hoa. này...
thì không chừng gián tiếp gieo hoa. cho bá tánh đó.
Xương Uy chua mày.
- ö thiếu gia muốn nói gì?
Khoanh tay trước ngực, Thiếu Hoa nói:
- Hoa. lớn còn ở trước mặt, ngày mai chúng ta mới vào cuộc, chưa phải là hết.
Xương Uy gật đầu.
- Lại lão bá»™c hiểu rồu, thiếu gia cứ yêm tâm. Cứ để má»™t mình XÆ°Æ¡ng Uy giải quyết bá»n ma nhân Tá»­ Vong Cốc.
Thiếu Hoa mim cÆ°á»i.
- Thiếu Hoa không giành công với lại lão bộc đâu.
Chàng nói rồi quay lại đẩy PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vào nhà. XÆ°Æ¡ng Uy nhìn thoe sau lÆ°ng chàng. Y Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, nhẩm nói:
- Xem chừng thiếu gia có số đào hoa...
oo Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy song hành bÆ°á»›c chậm rãi vá» phía toà má»™c lầu có tấm biển vá»›i dòn chứ Tá»­ Vong Cốc. Mang cái tên là Tá»­ Vong Cốc nhÆ°ng toà má»™c lầu chẳng có chút tà khí toa? ra, mà ngược lại còn toát vẻ lịch lãm vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét hoa văn trảm trổ tinh tế, tôn tạo những vòm cá»­a hình vòm.
Hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c đến cá»­a toà má»™c lầu.
Cá»­a mở sẵn để cho Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy tận mắt thấy cảnh bài trí bên trong. Bốn chiếc đèn đặt ở bốn góc Ä‘á»u ccó trạm khắc hao văn.
Nhưng chúng như đặt trên những tấm đá hình đâu lâu đang nhe răng thật gớm ghiếc. Nếu không có những bức phù điêu hình đầu lâu thiđây không phải là Tử Vong Cốc mà là một cung điện nguy nga tráng lệ.
Cảm giác tử vong toát ta từ những bức phù điêu đầu lâu treo khắp toà mộc lâu.
Thiếu Hoa nghi thầm - " Tá»­ Vong Cốc hẳn thích ngắm đầu lâu nên má»›i thícác hạ trang hoàng nhÆ° thế này." Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy bÆ°á»›c vào gian chính sảnh thì hai hàng Tá»­ Vong nhân trong những bá»™ áo thụng xá»nh xoàng, đầu Ä‘á»™i mu có chóp nhá»n xẻ thành hai hàng dá»c bÆ°á»›c ra.
Xương Uy nhìn sang chàng.
- Thiếu gia nghi sao?
- Chúng ta chỉ cần gặp Tử Vong nhân Cổn thế nhân ma là được rồi.
Hai hàng Tử Vong nhân yên vị rồi thì tấm hoành phi có hình đầu lâu phía đối diện từ từ tách ra hai bên để lộ một vòng cửa trông chẳng khác nào chiếc hàm một con quái vật khổng lồ.
Từ trong vòng cá»­a có má»™t ngÆ°á»i dáng đầy đà bận thụng y Ä‘en kịch chấp tay sau lÆ°ng bÆ°á»›c ra.
Xương Uy nhìn ngừơi đó, nói với Thiếu Hoa.
- Thiếu gia... hẳn đây là chủ nhân của Tử Vong Cốc Cổn thế nhân ma.
Thiếu Hoa khẽ gật đầu.
- Có lẽ vậy.
Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo bÆ°á»›c ra khá»i vòm cá»­a thì bức hoành phi cung hạ xuống. Nên trông lão nhÆ° Ä‘ang dứng trên chiếc đầu lâu khổng lồ.
Cổn thế nhân ma rá»i hai luồng ma nhãn hừng há»±c chiếu vào Thiếu Hoa và Lại XÆ°Æ¡ng Uy.
Thiếu Hoa ôn tồn nói:
- Tại hạ là Hoàng Thiếu Hoa, còn đây là Lại Xương Uy...
Cổn thế nhân ma khoát tay.
- Tiểu tử không cần nói... Bổn toa. đã biết.
Y chấp tay sau lÆ°ng trang trá»ng nói tiếp.
- Hai ngÆ°á»i đến địa giá»›i Tữ Vong có ý muốn khiêu khích bản toa. nên ngang nhiên phá lệ Tá»­ Vong đăng.
Thiếu Hoa nhìn sang Xương Uy.
- Lại lão bộc thực hiện đại nghia đi.
Lại Xương Uy bước đến một bộ.
- Lão si biết ta là ai chứ?
- Trại chủ Linh Cương trại Lại Xương Uy, một lục lâm thảom khấu mà dám đến vuốt râu hùm ư?
Lại XÆ°Æ¡ng Uy cÆ°á»i khẩy, đáp lá»i của Cổn thế nhân ma.
- Lại má»— không chỉ muốn vuốt râu hùm không thôi mà còn muốn nhiá»u hÆ¡n thế nữa.
- Ngươi muốn xuống a tỳ chầu diêm chúa à?
Xương Uy lắc đầu.
- Không... Lại mỗ chỉ muốn dạy cho lão quỷ cách sống của một lục lâm như thế nào thôi.
- NgÆ°Æ¡i có bản linh dạy cho bổn tá»a chứ?
- Nếu Lại mỗ không có bản linh tuyệt nhiên không đến Tử Vong Cốc làm gì.
- Äược... Bổn tá»a xem trại chủ Linh CÆ°Æ¡ng có bản linh nhÆ° thế nào.
Cổn thế nhân ma nói rồi lừng lững tiến thẳng đến Lại Xương Uy.
Thấy chủ nhân Tá»­ Vong Cốc lừng lững tiến vá» phía mình, Lại XÆ°Æ¡ng Uy rút ngay ngá»n khoái Ä‘ao thủ sẵn. XÆ°Æ¡ng Uy đâu dám xem thÆ°á»ng Cổn thế nhân ma. Vá»›i kinh nghiệm lịch lãm trên chốn võ lâm giang hồ, XÆ°Æ¡ng Uy thừa biết đối phÆ°Æ¡ng của mình là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào.
XÆ°Æ¡ng Uy hoành Ä‘ao trÆ°á»›c ngá»±c, Ä‘anh giá»ng nói:
- Lão muốn thử đao của Lại mỗ ư?
Cổn thế nhân ma thản nhiên đáp lá»i há» Lại.
- Bổn tá»a rất sẵn lòng tiếp nhận Ä‘ao pháp của ngÆ°Æ¡i.
- Lại mỗ rất muốn tặng cho lão quỷ một đao.
Cổn thế nhân ma Ä‘anh giá»ng nói:
- Ngươi xuất thủ đi.
- Lại mỗ không biết khách sáo đâu.
Lại XÆ°Æ¡ng Uy vừa nói vừa dẫn đến ba bá»™, chá»›p Ä‘á»™ng Ä‘ao pháp chém xả vào thân ảnh của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo. TrÆ°á»›c chiêu Ä‘ao tiá»m ẩn sẽ huá»· diệt cảu Lại XÆ°Æ¡ng Uy nhÆ°ng xem chừng Cao Diên Hạo chẳng có chút e dè hay tá» lá»™ sá»± sợ hãi mà lại rất dá»­ng dÆ°ng nhÆ° thể má»™t ngÆ°á»i bàng quan đứng xem trò múa Ä‘ao của bá»n mãi võ sÆ¡n đông.
Thậm chí Cao Diên Hạo Cổn thế nhân ma cung chẳng há» tránh né hay tung binh khí đón đỡ ngá»n cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của XÆ°Æ¡ng Uy, lão mặt nhiên để cho lưỡi Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng chém xả vào vai mình.
Thái độ của Cao Diên Hạo buộc Lại Xương Uy phải nghi thầm:
- " Lão quỷ này muốn chết bởi đao pháp của mình".
ö nghi đó còn Ä‘á»ng lại trong đầu của Lại XÆ°Æ¡ng Uy thì lưỡi gÆ°Æ¡m Ä‘ao đã chạm vào vi Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo. Má»™t âm thanh chát chúa phát ra nghe thốn cả màng nhi.
- Chát...
Ngá»n khoái Ä‘ao của XÆ°Æ¡ng Uy nhÆ° thể chém vào má»™t cây cá»™t đồng bật ngược trở lại chứ không phải là thân ảnh bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt của Cổn thế nhân ma.
Trong khi Cổn thế nhân ma chẳng có chút biểu lá»™ gì khi hứng trá»n chiêu Ä‘ao của XÆ°Æ¡ng Uy thì ngược lại vá»›i Cao Diên Hạo, há»™ khẩu của XÆ°Æ¡ng Uy tÆ°Æ¡m mau xối xả bởi đã bị tét má»™t Ä‘Æ°á»ng dài do sức phản hồi của ngá»n Ä‘ao.
Xương Uy gần như không tin vào mắt mình mà hoảng hốt thối lui năm bộ. Gã nhìn sửng Cổng thế nhân ma Cao Diên Hạo buộc miệng nói:
- Lão là ma hay là quỷ.
Cao Diên Hạo phá lên cÆ°á»i.
- Xem ra trại chủ Linh CÆ°Æ¡ng trại Bạch Äầu SÆ¡n chỉ có bấy nhiêu...
Qúa xoàng xỉnh. Không xứng đáng vá»›i những gì bổn tá»a nghi.
Äứng thị nhãn xem cuá»™c giao thủ giữa Lại XÆ°Æ¡ng Uy và Cao Diên Hạo Cổn thế nhân ma, Thiếu Hoa cung không thể tin vào mắt mình. Càng bàng hoàng khi chính nghiệm lưỡi cÆ°Æ¡ng Ä‘ao sắc bén của Lại XÆ°Æ¡ng Uy chẳng làm gì được lão đại ma đầu Cao Diên Hạo.
Thiếu Hoa nhíu mày suy nghi:
- " Chẳng lẽ thân pháp của lão đã biến thành sắt thành đá, thanh gan thành đồng Æ°? Trên Ä‘á»i này có ngÆ°á»i nhÆ° vậy sao?" Thiếu Hoa còn Ä‘ang vÆ¡ vẫn vá»›i ý tưởng đó thì Cổn thế nhân ma đã rít gịpng nói:
- Lại tặc... Äến lượt lão phu cho ngÆ°Æ¡i thưởng lãm sở há»c tuyệt công của lão phu đây.
Lá»i còn Ä‘Æ°Æ¡ng trên hai vành môi đầy và thâm của Cổn thế nhân ma thì lão nhảy xổ đến XÆ°Æ¡ng Uy, vá»›i đôi trảo công vÆ°Æ¡n ra bằng mÆ°á»i ngón chỉ cong vút tá»±a nhÆ° vuốt chim Æ°ng.
Äối phó vá»›i chiêu công của Cổn thế nhân ma, XÆ°Æ¡ng Uy phải miá»…n cưỡng dùng đến cÆ°Æ¡ng Ä‘ao đón thẳng đỡ thẳng.
- Chát...
Cao Diên Hạo chẳng chút e dè ngá»n cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng mà chá»i thẳng vào nó. Ngá»n cÆ°Æ¡ng Ä‘ao của XÆ°Æ¡ng Uy nằm gá»n trong đôi trảo công của lão đại ma đâu.
- Rắc...
Lưỡi cương đao bị Cổn thế nhân ma bẻ gãy đôi bằng một động tác lãy cổ tay.
Xương Uy lùi ngay bốn bộ, sỠsững hơn nữa trước chiêu công của đối phương. GiỠthì chân diện của Xương Uy lộ rõ những nét bối rối và hốt hoảnh hiện trên mặt Lại Xương Uy.
Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo nhìn Xương Uy.
- Lại tặc... NgÆ°Æ¡i muốn linh giáo cao chiêu của bổn tá»a nữa không?
XÆ°Æ¡ng Uy nghe Cổn thế nhân ma há»i câu này càng bối rối hÆ¡n. Y dùng Ä‘ao còn chẳng làm gì được đối phÆ°Æ¡ng, thì vá»›i đôi tay thịt sao có thể làm gì được lão ma đầu.
Cổn thế nhân ma gằn giá»ng nói:
- Lại trại chủ Linh CÆ°Æ¡ng không thể trả lá»i bổn toa. à?
Giá»ng nói của lão quá»· nghe thật Ä‘ay nghiến, khiến cho XÆ°Æ¡ng Uy bồn chôn. Y lúng ta lúng túng rồi miá»…n cưỡng nói:
- Lão có thích thì cứ ra tay.
Cứ nhÆ° lá»i nói của há» Lại còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì Cổn thế nhâ ma Cao Diên Hạo đã chá»›p Ä‘á»™ng chiêu công. Trong tay Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo chẳng có ngá»n binh khi nào, nhÆ°ng chỉ vá»›i đôi tay thịt thôi, lão tung ra má»™t lúc mÆ°á»›i chiêu trảo công chỉ trong không đầy hai cái chá»›p mắt.
Những chiêu cầm nã thủ pháp của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo cá»±u kỳ nhanh, dồn ngay Lại XÆ°Æ¡ng Uy vào tá»­ lá»™. Sau khi suất thủ đúng mÆ°á»i chiêu thì trang phục của XÆ°Æ¡ng Uy bị xé rách tÆ¡i tả, chẳng khác nào miếng giẻ rách.
Cao Diên Hạo nói:
- Äến lúc bổn nhân moi gan của ngÆ°Æ¡i ra đây. Äể xem lá gan của ngÆ°Æ¡i to cỡ nào.
Miệng nói, hữu trảo của cao Diên Hạo vừa vươn ra vồ tới.
Trước chiêu công tàn khốc của đối phương, Xương Uy gần như chẳng có phản xạ gì. Lại Xương Uy gần như hoá đá trước những chiêu công liên hoàn của Cổn thế nhân ma. Chính vào lúc mạng của hỠLại như chỉ mành treo chuông, chắc chắn sẽ mất mạng bởi trảo công của lão đại ma đầu thì màn ảnh kiếm trùng trùng điệp điệp từ Thiếu Hoa chụp đến sau lưng lão.
Trong tình huống chẳng đặng đừng. Thiếu Hoa buột phải xuất thủ tập kích Caoo Diên Hạo từ sau lưng để giải nguy cho Lại Xương Uy.
Phần thắng chắc ở trong tay, nhÆ°ng Cao Diên Hạo buá»™t phải thu hồi trảo công tràng bá»™ né tránh chiêu công của Thiếu Hoa, bá»i cảm nhận rõ mồn má»™t khí kiếm uy mãnh sau lÆ°ng mình.
Nhân cÆ¡ há»™i đó, XÆ°Æ¡ng Uy tháo lùi vá» sau. Äến lúc này y má»›i biết mình thoát chết. Mặc dù thoát chết bởi trảo ảnh của Cổn thế nhân ma nhÆ°ng XÆ°Æ¡ng Uy lại bồn chồn lo âu đến Ä‘á»™ xÆ°Æ¡ng sống thì gáy lạnh nhÆ°ng mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm cả trang phục.
TrỠlại với Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo. Lão gần như đã nắm chắc sinh mạng của Xương Uy trong tay mình, nhưng đến khoảng khắc cuối cùng thực hiện sát chiêu của lão thì lại bị Thiếu Hoa xen vào. Lúc này Cao Diên Hạo chẳng khác nào con ác thú bị giật mất miếng mồi ngon.
Lão nhìn Thiếu Hoa đay ngiến nói:
- Tiểu tử... Ngươi múôn đi tìm cái chết?
- Vãn bối không muốn Ä‘i tìm cái chết đâu, nhÆ°ng cung không muốn để cho Lại lão bá»™c chết bởi sát chiêu của tiá»n bối.
Thiếu Hoa lưỡng lự một chút rồi nói:
- Cao thấp thế nào vãn bối cung đã nhận ra, Lại lão bá»™c của vãn bối không phải là đối thù ngang tài ngang sức vá»›i tiá»n bối.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói:
- Vãn bối và Lại lão không dám thỉnh giáo cao chiêu của Cao sư. Cáo từ.
Thiếu Hoa nói xong ôm quyá»n xá Cao Diên Hạo rồi quay lại Lại XÆ°Æ¡ng Uy.
- Lại lão bộc, chúng ta đi thôi.
Cổn thế nhân ma ccdh hứ nhạc má»™t tiếng, gằn giá»ng nói:
- Tiá»u tá»­ kia... Hai ngÆ°Æ¡i tưởng Tá»­ Vong Cốc của bổn tá»a là chốn hoang sÆ¡ cùng cốc. Muốn Ä‘i là Ä‘i được hay sao. Hừ... Nếu hôm nay hai ngÆ°Æ¡i rá»i được Tá»­ Vong Cốc, bổn toa. thá» sẽ không ra chốn võ lâm giang hồ. Thậm chí còn tiêu hủy cả Tá»­ Vong Cốc.
Nghe Cao Diên Hạo nói, Thiếu Hoa không khá»i lúng túng, bồi hồi.
Chàng nhìn Cao Diên Hạo.
Chàng miễn cưỡng nói:
- Tiá»n bối, vãn bối biết thân phận của mình, sẽ không dám đến Tá»­ Vong Cốc để quấy nhiá»…u tiá»n bối nữa.
Cao Diên Hạo lắc đầu.
- Tiểu tá»­... NgÆ°Æ¡i đã đến rồi còn nói gì nữa. Tại trấn PhÆ°á»›c Oai, các ngÆ°Æ¡i tá»± cho mình quyá»n làm chủ Tá»­ Vong đăng, thì bây giá» phải tá»± khẳng định bãn linh của các ngÆ°Æ¡i vá»›i bổn tá»a. Chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng duy nhất bổn toa. dành cho các ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i Tá»­ Vong Cốc.
Thiếu Hoa ôm quyá»n giả lả nói:
- Xin tiá»n bối chỉ giáo con Ä‘Æ°á»ng đó cho vãn bối.
- Hai ngÆ°Æ¡i rá»i Tá»­ Vong Cốc bằng hồn, xác thì phải để lại.
- Nói nhÆ° tiá»n bối thì vãn bối đã chết rồi.
- Äúng.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Vãn bối không muốn chết.
- Äó là ý của ngÆ°Æ¡i chứ không phải ý của bổn tá»a.
cao nói xong liá»n vận ná»™i công, Thiếu Hoa cung vá»™i vàng hoành kiếm ngang ngá»±c. Thấy chàng thủ kiếm, đôi chân mà của Cao Diên Hạo nhíu lại.
Lão trầm giá»ng nói:
- Tiểu tử.. Xem ra ngươi cung có bãn lãnh đó.
Thiếu Hoa từ tốn đáp lá»i lão.
- vãn bối đúng là có chút bãn linh, nhÆ°ng không thể bì vá»›i tiá»n bối.
- NgÆ°Æ¡i biết được Ä‘iá»u đó thì đã quá muá»™n rồi.
Lão vừa nói dứt lá»i, liá»n cách không phóng chỉ Ä‘iểm tá»›i yết hầu của Thiếu Hoa. Tiếng chỉ khí rít gió nghe buốt cả cá»™t sống. Thiếu Hoa phạt ngang lưỡi dị kiếm đón thẳng đạo chỉ khí của lão đại ma đầu.
ém thanh khô khốc phát ra khi đạo chỉ kia chạm vào lưỡi dị kiếm của chàng.
- Chát...
Vừa đỡ đạo chi khí của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo thi đôi trào của đại ma đầu chia làm hai thượng trung và hạ trung chụp đến chàng.
Chiêu trảo của Cổn thế nhân ma chẳng khác nào má»™t thế vồ cÆ°Æ¡ng thi, chụp lấy con mồi. Phản xạ của Thiếu Hoa cá»±c kỳ nhanh. Chàng không màn đến đôi trảo của đối phÆ°Æ¡ng mà đâm thẳng lưỡi dị kiếm vào Ä‘an Ä‘iá»n lão.
Những tưởng lưỡi kiếm của Thiếu Hoa sẽ xuyên thủng Ä‘an Ä‘iá»n của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo, nhÆ°ng khi mui kiếm chạm vào Ä‘an Ä‘iá»n lão chẳng khác nào chạm vào má»™t tấm khiên bằng sắt bằng đá bật dá»™i trở lại.
Chính Ä‘iá»u đó khiến Thiếu Hoa hoàn toàn sững sá». Trong khoảnh khắc chá»›p mắt, thậm chí không đầy má»™t cái chá»›p mắt, đôi trảo quá»· của Cổn thế nhân ma đã chụp tá»›i tá»­ huyệt của chàng.
Thiếu Hoa giỠmuốn lách tránh cung không được.
Chàng chỉ kịp nghi thầm trong đầu mình.
- " Phải chăng đây là linh cảm của Phương Phương." GiỠđến lượt Thiếu Hoa rơi vào bóng sắt tử thần mà chăng thể tìm ra một sinh lộ nhỠnhoi cho mình. Mồ hôi rịn ra trán chàng. Thiếu Hoa cảm nhận rõ mồn một cái chết đã đến với mình. Cái chết hiện ra từ đôi trảo của quỷ lão đại ma đầu Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo.
Thiếu Hoa hốt hoảng hét lên.
- Vãn bối không muốn chết...
hết: Hồi 21, xem tiếp: Hồi 22
Tài sản của danangcity

  #22  
Old 17-04-2008, 06:48 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 22

Chân Diện Sát Nhân



Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo chẳng màn đến lá»i nói của Hoàng Thiếu Hoa, bóng sắc trảo công thần chết của lão vẫn vá»— đến đại huyệt Bách Há»™i và chấn tâm của chàng.
Má»™t ánh chá»›p đỠối, tá»±a lÆ°á»›i tầm sét được tạo bằng máu cắt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòn cung chụp xuống giữa Thiếu Hoa và Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo.
Ãnh chá»›p đỠối tạo cho Thiếu Hoa má»™t sinh lá»™ trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc. Nếu nhÆ° không có ánh chá»›p Ä‘á» kia, có lẽ tim và đầu của Thiếu Hoa đã vỡ nát bởi đôi trảo tá»­ thần của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo.
Một lần nữa Cổn thế nhân ma gần đạt được mục đích của mình thì lại bỉ sổng mất con mồi. Lần này lão cảm nhận rỠmồn một sát kiếm lướt qua mình. Lão gần như chỉ kịp rút trảo lại rồi tháo lui hai bộ.
Khi đã hoàn toàn yên vị, Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo mới nhận ra Thiên Tống, với lưỡi huyết kiếm đứng sừng sửng ngay bên cạnh Thiếu Hoa.
Thoát chết trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẻ tóc, sắc diện của Thiếu Hoa vẫn còn nét bàng hoàng. Chàng ôm quyên xá Thiên Tống.
- Äa tạ tôn giá... Äa tạ.
Như Băng bước đến bên Thiếu Hoa.
- Công tử hãy để cho Thiên Tống huynh đối phó với Cổn thế nhân ma lão quỷ.
Không chá» NhÆ° Băng nói lần thứ hai, Thiếu Hoa lùi bÆ°á»›c đến bên Lại XÆ°Æ¡ng Uy. Hai ngÆ°á»i im lặng nhìn Thiên Tống và Cao Diên Hạo.
Thiếu Hoa nghi thầm:
- " Kiếm pháp của Thiên Tống gia cao siêu nhÆ° vậy, thảo nào Ngô đại ca lại không căn dặn mình phải hoá giải tất cả kiếm pháp của ngÆ°á»i này má»›i có thể là kiếm chủ kiếm môn.
Trong lúc Thiếu Hoa nghi thầm thì Cao Diên Hạo và Thiên Tống đối nhãn vá»›i nhau, mà không nói nữa lá»i.
Cao Diên Hạo gằn giá»ng nói:
- TrÆ°Æ¡ng hiệp... Sao lại xen vào chuyện giữa bổn tá»a và tiểu tá»­ kia.
Hẳn Trương hiệp và y chung một nhà.
Thiên Tống lắc đầu.
- Y chẳng có quan hệ gì với Trương mỗ cả.
- Vậy sao Trương hiệp lại cứu gã?
- Má»™t đại cao thủ nhÆ° Cao tôn giá mà muốn lấy mạng má»™t tiểu tá»­ không có tiếng tăm gì trong giang hồ không sợ thiên hạ chê cÆ°á»i Æ°.
- Y khiêu khích bổn tá»a.
Thiên Tống trầm giá»ng nói:
- Trương mỗ cung đang có y khiêu khích Cao tôn giá.
Hừ nhạt, Cao Diên Hạo nói:
- Trương hiệp muốn gì ở bổn nhân.
Trương Thiên Tống buông một câu cụt ngủn.
- Tỵ Há»a thần châu.
Câu nói này của Thiên Tống khiến cho đôi chân mày của Cao Diên Hạo nhíu lại cùng những nét bần thần hiện lên mặt. chân diện của lão sa sầm, toát ra vẻ hung ác cá»±c Ä‘á»™. Lão rít giá»ng nói:
- TrÆ°Æ¡ng hiệp biết Tỵ Há»a thần châu là báu vật của bổn tá»a chứ.
Thiên Tống gật đầu.
- Biết... Thậm chí còn biết tôn giá đã luyện thành " Thiết Bố sam".
Một công phu cò thể biến nhục thể thành sắt thành đồng mà chưởng chỉ đao kiếm cung khó thâm nhập được.
Lá»i nói của Thiên Tống càng khiến cho bá»™ mặt của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo đã khói coi càng khó coi hÆ¡n.
Lão miễn cưởng nói:
- Biết như thế nhưng Trương hiệp vẫn tìm bổn nhân sao?
- TrÆ°Æ¡ng má»— có mục đích của mình. Khi đạt ra mục đích thì Thiên Tống không bá» cuá»™c hay dừng lại. TrÆ°Æ¡ng má»— cung không phủ nhận mục đích của TrÆ°Æ¡ng má»— đến Tá»­ Vong Cốc của Cao tôn giá là để Ä‘oạt Tỵ Há»a thần châu.
- Thế TrÆ°Æ¡ng hiệp nghi có Ä‘oạt được Tỵ Há»a thần châu của bổn tá»a không?
- Phải đoạt được, vì đó là mục đích của Thiên Tống.
- Nếu Trương hiệp không được, Trương hiệp biết chuyện gì sẽ đến với mình không?
Thiên Tống buông một câu cộc lốc.
- Chết.
- Trương hiệp không sợ.
- Sống quá đủ rồi.
- Bổn tá»a lấy làm thắc mắc.
- Cao tôn giá thắc mắc gì?
- Má»™t lãng tá»­ nhÆ° TrÆ°Æ¡ng hiệp, danh không màn, lợi không thiết, thế sao lại để ý cân Tỵ Há»a thần châu vậy. TrÆ°Æ¡ng hiệp thay đổi tá»± bao giá».
- Từ khi TrÆ°Æ¡ng má»— có mục đích hợp nhất mÆ°á»i hai viên thần châu chuyển luân mà tôn gia Ä‘oạt của Hàn Thiệt Quân Khai Lá»™ sứ.
- Bổn toa. chỉ có má»™t viên Tỵ Há»a thần châu. TrÆ°Æ¡ng hiệp muốn đủ mÆ°á»i hai viên thần châu chuyển luân. Có má»™t đã là kỳ duyên rồi. Muốn có mÆ°á»i hai viên thần châu...
Cao Diên Hạo lắc đầu.
- Äó là má»™t tham vá»ng quá lá»›n. Cho dù nằm mÆ¡ TrÆ°Æ¡ng hiệp cung không thể nào có được. Hay TrÆ°Æ¡ng hiệp muốn làm võ lâm minh chủ.
Thiên Tống lắc đầu, ôn nhu nói:
- Trương mỗ không có mục đích làm võ lâm minh vhủ.
- Không có mục đích đó, hoặc TrÆ°Æ¡ng hiệp là ngÆ°á»i của Thiên sứ bóng tối.
Thiên Tống lắc đầu.
- Chẳng có gì đúng cả, cao tôn giá chỉ nên há»i mình có nên trao Tỵ Há»a thần châu cho TrÆ°Æ¡ng má»— không.
- TrÆ°Æ¡ng hiệp đóan xem... Cao lão quá»· này có nên trao đổi Tỵ há»a thần châu của mình cho TrÆ°Æ¡ng hiệp không.
- Thiên Tống nghi Cao tôn giá nên trao.
- Nếu nhÆ° bổn tá»a không trao thì sao?
- Thì phải giữ nó bằng tuyệt há»c " Thiế Bố sam" của Cao tôn giá.
- hình nhÆ° TrÆ°Æ¡ng hiệp buá»™t ta phải làm theo y của TrÆ°Æ¡ng hiệp chứ không còn sá»± chá»n lá»±a nào.
- Äúng.
Hai hàm răng của Cổn thế nhân ma nghiến lại phát ra những âm thanh ken két.
Lão vừa nghiến răng vừa nói:
- Thiên hạ nói thanh huyết kiếm trên tay TrÆ°Æ¡ng hiệp chÆ°a có ngÆ°á»i nào Ä‘oạt lấy, Cao lão quá»· sẽ Ä‘oạt thanh huyết kiếm đó.
- Nếu tôn giá có bản linh.
- Bổn tá»a có rất nhiá»u bản linh.
Cao Diên Hạo nói rồi cởi áo khoát ngoài quăng lên chiếc ngai.
Hai ngÆ°á»i đối mặt nhìn nhau.
Cao Diên Hạo miễn cưỡng nói:
- Không biết thiên hạ có nói đúng với cái thật của Trương Thiên Tống không.
- Thiên hạ nói rất thật vỠTrương mỗ.
- Vậy bổn tá»a cần phải linh giáo xem lá»i nói đó có đúng hay sai.
Cao Diên Hạo nói dứt lá»i toan vÆ°Æ¡n trảo nhảy xổ tá»›i thá»™p lấy yết hầu của đối phÆ°Æ¡ng. Lão chá»›p Ä‘á»™ng thân pháp và chiêu công trÆ°á»›c nhÆ°ng kiếm của Thiên Tống vẫn nhanh hÆ¡n trảo của Cao Diên Hạo má»™t bật.
Lưỡi huyết kiếm không chép thẳng vào thân ảnh của Cao Diên Hạo mà lại lÆ°á»›t qua gò má trái của lão. Má»™t lá»›p da mặt của Cao Diên Hạo bị lưỡi huyết kiếm lá»™t ra, để lá»™ lại má»™t mảnh thịt đỠối, và rát bá»ng trên mặt của Cổn thế nhân ma.
Phát chiêu kiếm thần tốc đó, Trương Thiên Tống vừa bước qua tới, né tránh đòn trảo quỷ của đối phương.
Cao Diên Hạo sững sá» trÆ°á»›c chiêu công của Thiên Tống cùng vá»›i cảm giác rát bá»ng trên mặt của mình. Lão vừa thu trảo vừa buá»™t miệng há»i:
- Trương hiệp có bãn linh như thiên hạ đồn đại.
Lão vừa nói vừa chạm tay vào vết thương. Máu len đỠbàn tay Cao Diên Hạo.
Thiên Tống nói:
- Cao tôn giá hẳn đã nhận ra cái chết của chính mình chứ.
- Kiếm của TrÆ°Æ¡ng hiệp chÆ°a thá» làm gì bổn tá»a ngoại trừ để lại má»™t ết thÆ°Æ¡ng ngoài da.
- Một vết thương ngoài da nhưng nó là điểm tử của tôn giá.
Mặt Cao Diên Hạo biến sắt.
- ö của TrÆ°Æ¡ng hiệp nói vết thÆ°Æ¡ng đó là Ä‘iểm tá»­ của bổn tá»a.
- Äúng.
Cao Diên Hạo nhìn chằm chằm Thiên Tống.
Lão cứ nhÆ° đã nghiệm ra Ä‘iá»u gì đó rất quan trá»ng qua câu nói vừa rồi của Thiên Tống.
Thiên Tống ôn nhu nói:
- Tôn giá hiểu câu nói của Trương Thiên Tống chứ?
- Nếu nhÆ° TrÆ°Æ¡ng các hạ chịu giao thủ vá»›i ta má»™t chưởng đỡ đón thẳng... Bổn tá»a sẵn lòng giao Tỵ Há»a thần châu cho TrÆ°Æ¡ng hiệp.
- Tại hạ rất sẵn lòng. Tại hạ đâu muốn mất nhiá»u thá»i gian nên rất thích lá»i Ä‘á» nghị vừa rồi trong cuá»™c giao chứng võ công này.
Thiếu Hoa lo âu nhìn sang Như Băng.
- Cô nÆ°Æ¡ng... Tại hạ rất lo lắng.... Võ công của Cao tôn giá rất quái dị... Không tầm thÆ°á»ng chút nào. Thậm chí Ä‘ao kiếm không thâm nhập được.
- Vá»›i ai thì quái dị lạ thÆ°á»ng, nhÆ°ng vá»›i Thiên Tống không quái dị lạ thÆ°á»ng đâu. Công tá»­ hãy nhìn xem Thiên Tống sẽ công phá " Thiết Bố sam" của Cao Diên Hạo nhÆ° thế nào nhé.
- Mong rằng Trương tôn giá sẽ thành công.
- Nhất định sẽ thành công.
Thiếu Hoa vừa thốt dứt câu thì nghe Cao Diên Hạo thét lên một tiếng như hổ gầm. Cùng với tiếng thét đó, lão đại ma đầu Cổn thế nhân ma lao thẳng vào Thiên Tống. Chưởng ảnh của lão dựng dáng to bè như chíêc quạt nan khổng lồ.
Thiên Tống quẳng thanh huyết kiếm lên cao, đồng thá»i dá»±ng chưởng đón thẳngchưởng của Cổn thế nhân ma.
Chưởng công của hai ngÆ°á»i chạm thẳng vào nhau tạo ra má»™t tiếng sấm dữ dá»™i, làm chấn Ä‘á»™ng cả toà Tá»­ Vong Cốc.
- ¨m...
Cả Thiên Tống lẫn Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo Ä‘á»u lùi lại đúng hai bá»™, cung vừa lúc ngá»n huyết kiếm rÆ¡i đúng tầm tay của Thiên Tống.
Thiếu Hoa có nằm mơ cung không thể nào tưởng tượng được sự chính xác mà Thiên Tống tạo ra đến như vậy.
Y vừa thối bá»™ thì ngá»n huyết kiếm cung vÆ°a rÆ¡i đúng tầm tay y, hữu thủ của Thiên Tống vÆ°Æ¡ng ra thá»™p lấy lưỡi huyết kiếm.
Má»i sá»± biến diá»…n ra đến Ä‘á»™ Thiếu Hoa không thể tin vào mắt mình, ngay cả Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo là ngÆ°á»i trong cuá»™c cung hoàn toàn bất ngá» vá»›i sá»± việc này.
Lão vừa thu bộ thì ánh kiếm đỠối cung chụp tới. Mui huyết kiếm chạm đúng vào vết thương trên gò má trái của lão rồi dừng lại.
Thiên Tống trầm giá»ng nói:
- Cao tôn giá nhận thua rồi chứ?
Mồ hôi rịn trên trán Cao Diên Hạo.
Äôi song thủ của lão vừa nhích Ä‘á»™ng thì mui kiếm nhích tá»›i trÆ°á»›c đâm vào vết thÆ°Æ¡ng trên mặt lão. Má»™t giá»t máu ri ra Ä‘á»ng trên đầu mui kiếm.
Song thủ của Cao Diên Hạo thả lá»ng thì mui kiếm cung dừng lại.
Thiên Tống nói:
- Äừng làm tại hạ thất vá»ng.
Cổn thế nhân ma từ từ thở ra.
Lão miễn cưỡng nói:
- TrÆ°Æ¡ng hiệp biết cách hoá giải Thiết Bố sam của bổn tá»a.
- Kiếm của tại hạ đủ bén để lóc ra má»™t lá»›p da của tôn giá, tạo Ä‘iểm chết trên thân ảnh của ngÆ°á»i.
Cao Diên Hạo buông tiếng thở dài.
- Cao lão phu thua Trương hiệp.
Cao Diên Hạo nói dứt câu thì mặt tái nhợt, run rẩy. lão nheo mày nhìn Thiên Tống.
- Chúng ta sẽ gặp lại nahu chứ?
- Nếu tôn giá có hứng thứ.
Cao Diên Hạo buông tiếng thở dài rồi ôn nhu nói:
- Lão phu sợ không có cơ hôi gặp lại Trương hiệp.
Lão nói dưt câu hai hàm răng nghiến lại. Nhìn Thiên Tống, Cổn thế nhân ma nói:
Thiên Tống Trương hiệp giỠchẳng là Thiên Tống Trương hiệp lúc trước. Không còn sự quan minh chính đại của Trương hiệp.
Câu nói của Cao Diên Hạo tạo ngay những nét ngạc nhiên trên mặt Thiên Tống, nhÆ°ng im lặng không há»i Cao Diên Hạo.
Buông tiếng thở dài nữa Cao Diên Hạo lấy má»™t viên Tỵ Há»a thần câhu trao qua tay tth rồi nói:
- Kể từ hôm nay Tử Vong Cốc đã không còn.
Thiên Tống thản nhiên đáp lá»i lão.
- Tôn giá nghi sao cung được.
- Lão phu đi được chứ?
Thiên Tống rút kiếm lại khẽ gật đầu.
- Mục đích của tại hạ đã đặt được. Tôn giá cứ tá»± nhiên rá»i khá»i đây.
NhÆ° Băng bÆ°á»›c đến nhìn Cao Diên Hạo. Miệng nàng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i thật tÆ°Æ¡i rồi nhá» giá»ng nói:
- NhÆ° Băng xin được tiá»…n lão tiá»n bối lên Ä‘Æ°á»ng.
Cao Diên Hạo nhìn nàng.
Nghe nàng nói câu đó, Thiếu Hoa bất giác lo lắng cho nàng. Chàng bước đến bên Như Băng.
- Cô nương...
NhÆ° Băng nhÆ° thể Ä‘oán ra được Thiếu Hoa nói gì, liá»n nhìn chàng nói:
- Công tử đừng lo cho Như Băng. Chuyện này hoàn toàn không liên hệ đến công tử, công tử đừng xen vào.
Nàng nhìn lại Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo.
- Má»i tôn giá.
Cao Diên Hạo buông tiếng thở dài. Lão điểm hai cánh môi rồi thả bước chậm rãi đi ra cửa. Như Băng đi sau lưng lão.
Thiếu Hoa nhìn theo nàng với ánh mắt lo âu cho Như Băng.
Chàng nghi thầm.
- " Chỉ với một vệt vết thương trên má của lão đại ma đầu đó thôi thì lão có thể trở mặt lại hại nàng.
Thiếu Hoa nghi vậy toan bước theo Như Băng thì Lại Xương Uy đã cản chàng lại.
- Thiếu gia... Như Băng cô nương đã không muốn thiếu gia xen vào chuyện này. Cứ để cho Như Băng cô nương tiễn lão quỷ đó.
- Lại lão bộc... Không sợ Cổn thế nhân ma lại lão quỷ có thể trở mặt hại Như Băng cô nương sao.
- Như Băng cô nương đã không sợ tức cô ấy đã khống chế được lại lão quỷ rồi. Thiếu gia đừng ngại.
Thiếu Hoa lắc đầu nhìn theo nàng nhẹ buông tiếng thở ra với vẻ lo lắng tột cùng.
Trở lại chuyện Như Băng.
Nàng thản nhiên Ä‘i cau lÆ°ng Cao Diên Hạo cho đến khi rá»i khá»i hằng Tá»­ Vong Cốc má»›i lên tiếng.
- Cao tôn giá biết làm gì rồi chứ.
Cao Diên Hạo dừng bước, lão nhìn lại nàng.
- Trong kiếm của Thiên Tống có độc công... Phải chăng là do cô nương?
NhÆ° Băng mim cÆ°á»i gật đầu.
- Do Như Băng tẩm độc vào kiếm.
- Cô nương là ai?
Nàng nhìn thẳng vào mắt Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo từ tốn đáp lá»i lão.
- Thiên sứ bóng tối.
- Hoá ra cô nương là thiên sứ bóng tối.
- Äồng thá»i cung là đứa bé duy nhất của Khai Lá»™ Sứ Hàng Thiết Quân.
- Bây giỠlão phu phải làm gì?
Như Băng nhìn lão.
- TrÆ°á»›c khi Cao tôn giá thá»±c hiện cuá»™c trả nợ của mình, NhÆ° Băng muốn há»i tôn giá má»™t Ä‘iá»u.
- Cô nÆ°Æ¡ng nghi lão phu sẽ trả lá»i cô nÆ°Æ¡ng à?
- Tôn giá phải trả lá»i NhÆ° Băng vì có trả lá»i tôn giá má»›i được đặt ân ra Ä‘i trong sá»± thanh thản và nhẹ nhàng, tránh được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c cho thể xác. Chất Ä‘á»™c trong lưỡi kiếm của Thiên Tống là " Äoạn não vô ảnh Ä‘á»™c".
Khi NhÆ° Băng nói dứt câu thì lão đã ôm lấy đầu mình. Hai cánh môi Cao Diên Hạo chuyển qua màu tái nhợt. Lão gượng há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn há»i gì?
- Phải chăng Thiếu Hoa công tá»­ đến Tá»­ Vong Cốc cùng mục đích vá»›i Thiên Tống. Y muốn có Tỵ Há»a thần châu?
Suy nghi một lúc Cao Diên Hạo lắc đầu.
- Y chỉ đến vì mỗi mục đích muốn trở thành một thiếu hiệp vì bá tánh của Phước Oai trá.
- Y chỉ có mục đích đó thôi ư?
Cao Diên Hạo gật đầu.
- Äúng... Tin hay không tin...
Lão bỠlững câu nói giữa chừng rồi rên lên một tiếng - ?i...
Như Băng nhìn Cao Diên Hạo bằng cặp mắt dửng dưng, lạnh nhạt, nàng nói:
- Như Băng tin tôn giá. Hẳn tôn giá không nghi có ngày hôm nay chứ?
- Lão phu không nghi tới.
- Khi tôn giá nghi tới thì đã quá muộn.
- Lão phu hối tiếc sao không sớm nghiệm ra có cái ngà y hậu nhân của Khai lộ sứ Hàng Thiết Quan tìn đến với mình.
- Tôn giá sẽ không nghi ra được bởi trong tâm tôn giá toàn gia của Khai lá»™ sứ Hàng Thiết Quân đã xuống suối vàng cả rồi. NhÆ°ng tôn giá đã lầm, ông trá»i còn để lại cho Khai lá»™ sứ Hàng Thiết Quân má»™t đứa con gái.
Äó là NhÆ° Băng.
Buông tiếng thở ra nhÆ° thể muốn trút những niá»m u uất trong tâm, Cao Diên Hạo ôm đầu nói:
- Cổ nhân nói không sai...
Lão run bắn ngÆ°á»i số dùng tay ôm đầu gượng nói tiếp.
- Nhổ cá» phải nhổ tận gốc. Nếu không cá» sẽ má»c lại và chẳng mấy chốc lan đến cả hiên nhà, và sau đó nuốt chá»­ng cả ta.
- Lá»i của cố nhân nói đã được đút kết thì không bao giá» sai.
NhÆ° Băng vừa nói vừa rút ngá»n trủy thủ sáng ngá»i đặt vào tay Cao Diên Hạo.
- NhÆ° Băng luôn giữ lá»i nói của mình.
Cao Diên Hạo nhìn nàng.
- Lão... Lão không đủ... Không đủ can đảm kết liễu mình.
- Như Băng sẽ giúp lão.
Lá»i thốt ra cùng vá»›i má»™t Ä‘á»™ng tác cá»±c kỳ quyết Ä‘oán, NhÆ° Băng ghim lưỡi trủy thủ đúng vào tim của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo.
Ngá»n trủy thủ đâm sâu vào tim lão đại ma đầu. Cao Diên Hạo ôm lấy ngá»±c mình, dạng chân cố giữ thân đứng vững. Mắt lão mở to hết cỡ, trừng trừng chiếu vào mặt NhÆ° Băng. hai khoé miệng của lão rỉ máu.
NhÆ° Băng rút ngá»n trủy thủ lại.
- Hôm nay Như Băng tế Cao lão tiên sinh cho vong linh của Hàn gia.
Nàng nói rồi lia ngang ngá»n trủy thủ qua cổ Cao Diên Hạo. Ngá»c trủy thủ đủ bén để tiện lìa thủ cấp cyủa Cao Diên Hạo ra khá»i cổ rÆ¡i xuống đất.
Äến bây giá» xác của Cổn thế nhân ma Cao Diên Hạo má»›i chịu đổ xầm xuống đất.
Nhặc lấy thủ cấp của Cao Diên Hạo, Như Băng cho vào chiếc túi lụa màu huyết dụ, rồi ung dung bỠđi.
Võ lâm giang hồ chẳng một ai ngỠđược Tử Vong Cốc chủ Cao Diên Hạo lại có một kết cục như vậy. Chẳng một ai ngỠđược lão đại ma đầu hỠCao sẽ chết bởi tay của một trang mỹ nữ tuyệt sắc võ lâm giang hồ.
hết: Hồi 22, xem tiếp: Hồi 23
Tài sản của danangcity

  #23  
Old 17-04-2008, 06:50 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 23

Nghi Vấn Trùng Trùng



Bầu trá»i đêm thật tinh lặng dÆ°á»›i ánh trằng tròn nhÆ° cái vàng á»­ng treo trên bầu trá»i đầy sao. Má»™t ngÆ°á»i vận thụng y có mu phủ trên đầu lặng lẽ bÆ°á»›c vào hoa viên. tiến thẳng đến gian phòng xá, tá»a lạc dÆ°á»›i má»™t tán cây bồ đỠđã qua năm tháng hẳn trên trăm năm nên nó là gốc cổ thụ xÆ°a nhất trong hoa viên này.
Lá»™t bá» chiếc mu trùm đầu, ngÆ°á»i đó chẳng ai khác chính là NhÆ° Băng. Nàng lấy trong ngừơi ra hai tấm bài vị, trịnh trá»ng đặt xuống dứơi tán cây đạu thụ đó. NhÆ° Băng đặt tiếp thủ cấp của Cao Diên Hạo trÆ°á»›c hai tấm bài vị.
Nàng qùi xuống trước hai tấm bài vị, khấn thầm:
- Chà mẹ... Hiển linh chứng kiến cho cuá»™c trả hận củ con. Kẻ gieo ác nghiệt cho Hàn gia, Cao Diên Hạo đã Ä‘á»n tá»™i. Hàn NhÆ° Băng xin được tế thủ cấp của hắn cho vong linh song Ä‘Æ°á»ng. NhÆ° Băng sẽ Ä‘i tiếp những gì cần phải làm trong cuá»™c Ä‘á»i này.
Nàng khấn rồi hành đại lá»… trÆ°á»›c hai tấm bài vị, trÆ°á»›c khi làm má»™t việc mà ngÆ°á»i khác phải kinh hoàng nếu chứng kiến cảnh đó.
Dùng ngá»n trủy thủ, NhÆ° Băng bổ đôi thủ cấp của Cao Diên Hạo nhÆ° má»™t gã Ä‘ao phủ chém đầu trá»ng phạm. Thá»±c hiện xong Ä‘iá»u đó, NhÆ° Băng má»›i đốt thủ cấp của há» Cao rồi rải tro quanh hai tấm bài vị của Khai lá»™ Hàn Thiết quan và phu nhân. Nàng rải tro vá»›i thái Ä‘á»™ của má»™t ngÆ°á»i hả hê vì được trả thù trả hận. Sau khi làm xong má»i việc, NhÆ° Băng cất hai tấm bài vị vào chiếc tráp khắc vàng và bạc.
Nàng vừa đập tráp lại thì Quách Trụ từ trong bóng tối bước ra. Y bước đến bên Như Băng.
- Nàng thá»a mãn rồi chứ.
Như Băng nhìn lại Quách Trụ.
- Má»›i chỉ có hai ngÆ°á»i. Kẻ thù của NhÆ° Băng còn ở phía trÆ°á»›c.
- Tất cả rồi sẽ cùng một kết cục như Lục Giã Phụng và Cao Diên Hạo.
NhÆ° Băng lạnh lùngđáp lá»i Quách Trụ.
- Những kẻ đó đã gieo thì phải nhận kết cục này. Äó là lẽ công bằng.
Chắp tay sau lưng, Quách Trụ nhìn nàng.
- Kế tiếp sẽ là ai?
Như Băng lưỡng lự rồi nói:
- Tuệ giác thiá»n sÆ° Kim Äỉnh Tá»±.
Quách Trụ khẽ gật đầu.
- Äó là quyết định của nàng, nhÆ°ng huynh nói trÆ°á»›c, Tuệ Giác thiá»n sÆ° Kim Äỉnh Tá»± không dể đối phó nhÆ° Lục Giã Phụng và Cao Diên Hạo.
NhÆ° Băng Ä‘anh giá»ng nói:
- Dù bất cứ ai, kẻ nào Ä‘i nữa đã tham dá»± vào cuá»™c Ä‘oạt Thập nhị thần châu Ä‘á»u phải nhận lãnh kết cục đúng nhÆ° vậy.
- Ta chỉ muốn cành báo nàng.
Như Băng nhìn Quách Trụ.
- Như Băng biết huynh lo cho muội.
Như Băng mím môi.
Quách Trụ bước đến bên nàng.
- Như Băng... Ta thật sứ mất nàng rồi chứ?
Như Băng lắc đầu.
- Không... Mãi mãi Như Băng vẫn thuộc vỠhuynh.
- Cùng vá»›i khát vá»ng trả thù của nàng.
Như Băng gật đầu.
- Äúng... Cùng vá»›i khát vá»nh hận thù trong NhÆ° Băng.
Quách Trụ quàng tay qua vai Như Băng. Y nhỠnhẹ nói:
- Như Băng... Ta gặp nàng lần này có chuyện muốn nói với nàng.
- Quách huynh có chuyện gì muốn nói với muội.
Nhìn vào mắt NhÆ° Băng, Quách Trụ nghiêm giá»ng nói:
- Ta muốn nói vá» má»™t ngÆ°á»i. NgÆ°á»i đó chính là Hoàng Thiếu Hoa công tá»­.
Äôi chân mày vá»ng nguyệt của NhÆ° Băng cau lại. Nàng từ tốn nói:
- NhÆ° Băng cung định há»i huynh vá» Thiếu Hoa công tá»­.
- Nàng muốn há»i vá» Ä‘iá»u gì?
- Trên mu bàn tay của Thiếu Hoa có vết xước. Vết xước đó chỉ nhìn qua thôi... Như Băng biết là do huynh để lại.
Quách Trụ cÆ°á»i khảy nhìn NhÆ° Băng.
- Nàng đúng là có con mắt tinh tÆ°á»ng. Trên Ä‘á»i này hình nhÆ° chằng có cái gì qua được đôi mắt tinh tÆ°á»ng của NhÆ° Băng. Äúng, vết xÆ°á»›c đó là do ta để lại trên mu bàn tay của Thiếu Hoa, vá»›i cái hẹn ba con trăng sau y phải đầu nhập Nhục nhân địa nếu không muốn chết bởi Hủy nhục tán.
- Sao Quách huynh làm vậy với Thiếu Hoa?
Lá»i nói của NhÆ° Băng khiến Quách Trụ sững sá». Y nhìn sừng sững nàng.
- Như Băng... Sao nàng lại lo lắng cho Thiếu Hoa. Lần này nàng khiến ta quá ngạc nhiên đó.
- NhÆ° Băng thú thật Ä‘iá»u này, không biết Quach huynh có tin không?
- Nàng nói đi.
- Như Băng có linh cảm Thiếu Hoa rất gần gui với mình. Như Băng gặp huynh lần này có ý muốn huynh hoá giải Hủy nhục tán cho y.
Äôi chân mày Quách Trụ nhíu lại.
- NhÆ° Băng... Ta Ä‘ang tá»­ há»i có phải mình nghe lầm không.
- Không... Như Băng xin huynh.
- Vậy là ta không nghe lầm. Phải chăng nàng có tình ý với gã tiểu tử Thiếu Hoa đó.
- Không.
- Thế sao nàng lại xin ta?
- Như Băng cảm thấy ở Thiếu Hoa có cái gì đó rất gần mà không muốn y chết bởi độc công của huynh.
- Ta muốn biến y thành Mộc nhục nhân của Nhục nhân đia.
Như Băng lắc đầu.
- Quách huynh... Thiếu Hoa không thể là nhục nhân của Nhục nhân đic được. Như thế y đã là kẻ vô dụng rồi. Như Băng muốn y phải là một nam tử hán đỉnh thiên lập địa.
- ö muốn của nàng?
- NhÆ° Băng không muốn có Ä‘iá»u gì bất an xảy đến cho Thiếu Hoa.
Mặt Quách Trụ sa sầm.
Như Băng nói:
- Quách huynh... Tha cho Thiếu Hoa đi.
- Như Băng... Hẳn nàng không biết Hoàng Thiếu Hoa chính là hắc kiếm khách đã từng giao chiến với Thiên Tống đấy chứ?
Câu nói này của Quách Trụ khiến Như Băng ngây mặt ngơ ngẩn.
Nàng buá»™t miệng há»i lại.
- Huynh nói sao... Thiếu Hoa chính là hắc y kiếm khách từng giao thủ với Thiên Tống.
- Äúng. Y chính là hắc y kiếm khách từng giao thủ vá»›i Thiên Tống.
Kiếm pháp của Thiếu Hoa không tầm thÆ°á»ng chút nào. Ta sÆ¡ má»™t ngày nào đó, y sẽ là lá»±c lượng đối khánh vá»›i nàng. HÆ¡n thế nữa, cần phải có Ä‘á»™ng cÆ¡ nào khiến y giao thủ vá»›i TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống. Phải chăng y cung mục đích giống nhÆ° Thiên Tống.
- Như Băng sẽ hiểu vỠvụ việc này.
- Nàng đoán chắc tìm ra được mục đich của hắn không?
- Quách huynh bắt đầu hoài nghi Như Băng từ bao giỠvậy?
Quách Trụ bước đến bên nàng. Y đặt tay lên vai Như Băng.
- NhÆ° Băng... Ta không hoài nghi nàng đâu. Tất cả niá»m tin ta Ä‘á»u đặt nÆ¡i nàng. Và ta muốn cùng nàng trả hận võ lâm cho Hàng gia. NhÆ°ng bất cứ Ä‘iá»u gì xảy đến, ta cung phải đặt câu há»i vá» nó. Nàng hiểu ta chứ?
Như Băng gật đầu.
- Muội hiểu.
Quách Trụ vòng tay qua tiểu yêu Như Băng.
- Hãy quên tất cả má»i chuyện Ä‘i... Thiên Tống đã là má»™t nô tình kiếm khách của nàng rồi phải không?
Như Băng gật đầu.
- Nếu không có huynh, Như Băng chưa hẳn đã có được một kiếm thủ như Thiên Tống trong tay mình.
Quách Trụ mim cÆ°á»i.
- NhÆ° Băng đừng thốt ra vá»›i ta những lá»i khách sáo nhÆ° vậy. Nàng phải có má»™t thần kiếm sống nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống để thá»±c thi sứ mạng trả thù của Thiên sứ bóng tối.
Như Băng vòng tay bá lấy cổ Quách Trụ.
- Nếu không có sự giúp đỡ của huynh... Như Băng sao có thần kiếm sống Trương Thiên Tống.
Nàng kéo Quách Trụ sát vào ngÆ°á»i nàng. NhÆ° Băng nhá» nhẹ nói:
- Quách huynh... Chàng hãy quên Thiên Tống Ä‘i. NhÆ° Băng chỉ có má»™t ngÆ°á»i để nhá»›, để yêu đó là huynh thôi. Chàng đã vì NhÆ° Băng.
- Nhưng rất tiếc ta không phải là thần kiếm như Trương Thiên Tống.
- Dù chàng có là gì thì NhÆ° Băng cung chỉ có má»™t mình chàng mà thôi. Khi nào NhÆ° Băng trả xong mối hận võ lâm, sẽ quay vá» vá»›i cuá»™c sống của má»™t thảo nữ bình thÆ°á»ng. NhÆ° Băng sẽ hầu hạ chàng.
- Ta chỠđợi cái ngày đó.
- Chàng không buồn Như Băng chứ?
- Ai sinh ra trên cõi Ä‘á»i này cung Ä‘á»u có số phận và má»™t lẽ sống riêng. ta không thể bắt nàng phải theo số phận của ta khi trá»ng trách của má»™t Thiên sứ bóng tối đè nặng trên vai nàng.
- Kẻ hiểu Như Băng chính là huynh.
Còn ngÆ°á»i làm cho Quách Trụ Ä‘au khổ chính là nàng.
- NhÆ° Băng sẽ làm thân nô tỳ hầu hạ chàng suốt quãng Ä‘á»i còn lại.
- Ta mong Ä‘iá»u đó sá»›m đến vá»›i mình.
Như Băng nhìn vào bộ mặt gớm ghiếc của Quách Trụ Ôn tồn nói:
- Tấm thân của NhÆ° Băng không là gì cả. Chỉ có trái tim và khối óc của NhÆ° Băng má»›i là sá»± vinh cá»­u và nó luôn thuá»™c vá» má»™t ngÆ°á»i. Äá»™c nhất Quách Trụ.
Quách Trụ cÆ°á»i khảy má»™t tiếng rổi ẵm nàng lên khá»i mặt đất. Y bồng NhÆ° Băng tiến ra sau gốc cây đại thụ. Quách Trụ vừa bÆ°á»›c Ä‘i vừa nói:
- NhÆ° Băng, hãy chứng minh lá»i nói đó bằng hành Ä‘á»™ng của nàng.
Trong màn đêm tinh lặng, dÆ°á»›i ánh sáng của vầng trăng đầy trên cao hắt xuống, tôn tạo nên má»™t khung cảnh vừa hữu tình, vừa tinh mịch, nàng hiện thân ra vá»›i tất cả những Ä‘Æ°á»n nét hoàn mỹ của tạo hóa. Những Ä‘Æ°á»ng nét vá»›i tất cả sức quyến ru mê hồn, mà tượng đá cung phải xao Ä‘á»™ng, chứ đừng nói xen kẻ bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt.
Trong khung cảnh tinh mịch đầy chất hữu tình đó, NhÆ° Băng dồn cả má»i Ä‘am mê nhục thể dành cho Quách Trụ. Quách Trụ Ä‘á»™c chiếm lấy nàng bằng tất cả dục tính nóng chảy trong tâm thức gã.
Vầng trăng đầy trên cao thẹn thùng chui vào mây để bóng đêm phải thốt lên bằng những âm thanh rỉ rả dành cho má»™t khúc nhạc giao tình mà không má»™t thứ âm hưởng nào trên Ä‘á»i có thể biểu cảm được. Những âm thanh mÆ¡ hồ tạo ra khúc nhạc tình để Ä‘á»ng lại trong màn đêm má»™t cái gì đó rất mênh mông và huyá»n ảo. Tiếng rên của nàng, tiếng thở dồn dã của Quách Trụ, để rồi vụ tru vỡ tung ra khi hai bóng ngÆ°á»i quấn chặt lấy nhau làm má»™t. Nhạc khúc giao tình vụt tắt. tất cả trở lại vá»›i cảnh vật ban đầu.
- Oo- Như Băng chậm rãi thả bước quay vỠnhà của Phương Phương.
Nàng vừ ađi vừa suy nghi mông lung vỠnhững gì Quách Trụ đã nói với mình.
Như Băng nghi thầm trong đâu.
- " Thật ra Thiếu Hoa là ai? Có mục đích gì? Sao Thiếu Hoa lại muốn giao chiến võ công vá»›i Thiên Tống. Phải chăng Thiếu Hoa cung có mục đích thu hồi Thập nhị trân châu." NhÆ° Băng dừng bÆ°á»›c khi hay có ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»­a nhà PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c nhu thể chá» ngÆ°á»i nào đó. Nàng nhận ra kẻ đứng trÆ°á»›c cá»­a nhà PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chính là Thiếu Hoa.
- " Y đứng đây để làm gì? Y đang chỠai?" Lưỡng lự một lúc, Như Băng bước thẳng đến trước mặt Thiếu Hoa, chàng nhìn Như Băng với ánh mắt tò mò.
Như Băng nhận ra ánh mắt của Thiếu Hoa có cái gì đó lạ lùng, buốt miệng nói:
- Công tử không ngủ đứng đây chỠai vậy?
Thiếu Hoa mim cÆ°á»i nhìn nàng nói:
- Như Băng cô nương cung không ngủ à?
- Như Băng không ngủ được.
- Phải chăng cảnh trăng đêm nay đẹp nên Như Băng cô nương không ngủ được.
- Có lẽ vậy.
Nàng nhìn vào ánh mắt Thiếu Hoa.
- Còn công tử.
- tại hạ cung giống nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng. Những đêm trăng đẹp thế này, Thiếu Hoa thÆ°á»ng không ngủ được.
- Tại sao?
- Vì trăng có sức quyến ru tại hạ.
- Trăng cung có sức quyến ru Như Băng.
- Chính vì lẽ đó, Như Băng cô nương mới đi dạo một mình.
- Còn công tử thì đứng suy nghi.
- Tại hạ thích đứng dưới trăng để suy nghi.
- Còn Như Băng thì thích đi dạo dưới trăng.
Thiếu Hoa mim cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i trên miệng Thiếu Hoa đạp vào mắt khiến NhÆ° Băng thoáng chút ngẩn ngÆ¡.
Nàng từ tốn nói:
- Thiếu Hoa công tá»­ và NhÆ° Băng có cùng má»™t sở thích. Cả hai chúng ta có cái thú bị trăng quyến ru. Những chỉ khác má»™t Ä‘iá»u, Công tá»­ thích đứng dÆ°Æ¡i tăng để suy nghi, còn NhÆ° Băng thì thích dạo bÆ°á»›c dÆ°á»›i ánh trăng.
Nàng mim cÆ°á»i nhìn Thiếu Hoa, Ä‘á»™t ngá»™t há»i:
- Thế công tá»­ có thể cho NhÆ° Băng biết mình Ä‘ang nghi Ä‘iá»u gì không?
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt nàng.
- Có má»™t Ä‘iá»u tại hạ Ä‘ang suy nghi và tá»± tìm câu trả lá»i cho sá»± tò mò của mình.
- Äó là Ä‘iá»u gì?
Nhìn vào mắt nàng, Thiếu Hoa trầm giá»ng nói:
- Tại hạ vì tò mò mà buộc phải suy nghi vỠmối quan hệ của một trang giai nhân tuyệt sắc.
Nàng cau mày cÆ°á»›p lá»i Thiếu Hoa.
- Mối quan hệ của trang giai nhân tuyệt sắc nào?
- Như Băng cô nương đó.
Chân diện của Như Băng đanh hẳn lại khi nghe câu nói này của Thiếu Hoa.
- Mối quan hệ gì?
- Không biết tại hạ nên gá»i NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng là TrÆ°Æ¡ng phu nhân hay Quách phu nhân.
Câu nói này của Thiếu Hoa khiến NhÆ° Băng thẩn thá», sắc diện nàng bất giác Ä‘á» bừng nhÆ° thể vừa nhận má»™t gáo nÆ°á»›c sôi tát thẳng vào.
Như Băng nhìn chăm chăm vào Thiếu Hoa.
- Hoá ra công tử tò mò vỠmối quan hệ kỳ quặc của Như Băng.
- Äúng, tại hạ mạo phạm há»i cô nÆ°Æ¡ng... Tại hạ nên gá»i cô nÆ°Æ¡ng là TrÆ°Æ¡ng phu nhân hay Quach phu nhân.
Nàng gượng cÆ°á»i rồi đáp lá»i chàng.
- NhÆ° Băng không quan tâm Ä‘iá»u đó... Công tá»­ muốn gá»i tôi là TrÆ°Æ¡ng phu nhân ung được hoặc Quách phu nhân cung không sao. Miá»…n đừng gá»i tôi là Hoàng phu nhân là được rồi.
Nàng nói xong thì phá lên cÆ°á»i. Vừa cÆ°á»i NhÆ° Băng vừa nói:
- Có thế thôi mà công tử phải đứng dưới trăng để suy nghi sao?
- Bởi cô nương có cái gì đó buộc tại hạ phải để mắt đếm suy nghi.
- Cái gì khiến cho công tử phải để mắt đến Như Băng chứ chắc chắn không phải là nhan sắc của Như Băng chứ.
- Di nhiên. Mặc dù Như Băng cô nương có một nhan sắc mà bất cứ gã nam nhân nào bắt gặp cung phải ngơ ngác, nhưng với Thiếu Hoa thì không.
Nàng cÆ°á»i khảy rồi cÆ°á»›p lá»i Thiếu Hoa.
- Nam nhân mà không lụy vỠsắc đẹp của nữ nhân thì không phải là nam nhân đâu đó.
- Nam nhân ai cung có quyá»n thốt ra câu nói đó nhÆ°ng Thiếu Hoa không cho phép mình có suy nghi đó.
Nàng nhìn chàng - Thế công tử có suy nghi gì?
- Tại hạ cảm nhận Ỡcô nương có cái gì đó rất gần với tại hạ, nhưng đó không phải là nhan sắc mà tạo hóa đã ban thưởng cho cô nương.
Nàng mim cÆ°á»i.
- Cònnb thì nghi công tử đứng đây để suy nghi vỠnhững thứ khác.
- Tại hạ đang suy nghi gì?
- Những chiêu kiếm tối thưởng của Thiên Tống.
Thiếu Hoa mim cÆ°á»i, từ tốn đáp lá»i nàng.
- Chắc chắn Quách Trụ tôn giá đã nói tất cả với cô nương.
Nàng gật đầu.
NhÆ° Băng bÆ°á»›c đến má»™t khóm hoa mẫu Ä‘Æ¡n. Nàng ngắt má»™t Ä‘oá hoa dùng tay tÆ°á»›c Ä‘á»an từng cánh hoa. Vừa ngắt từng cánh hoa nàng vừa nói:
- Nếu công tử cảm nhận giữa Như Băng và công tử có sự gần gui nhau, chúng ta hãy nên thành thật với nhau.
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn tại hạ thành thật Ä‘iá»u gì? Thiếu Hoa nghi mình là ngÆ°á»i rất thành thật đó.
- Thật không?
Thiếu Hoa gật đầu.
Như Băng nói:
- NhÆ° Băng lại nghi ở trong công tá»­ có Ä‘iá»u gì đó ẩn dấu.
- Tai hạ chẳng có Ä‘iá»u gì để giấu cả.
- Äược... Vậy NhÆ° Băng há»i công tá»­ nhé... Tại sao công tá»­ lại giả trang thành Hắc y kiếm khách để giao thủ kiếm chiêu vá»›i Thiên Tống.
Thiếu Hoa nhún vai bước đến bên nàng. Chàng chỉ cành hoa nói:
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng xem kìa... Äoá hoa mẫu Ä‘Æ¡n đẹp nhÆ° thế, giá» trong tay cô nÆ°Æ¡ng nó chỉ còn lại má»™i cái cuống. Hoa chẳng còn là hoa. Nó là Ä‘oá hoa gì nhỉ?
- Nó là đóa hoa tàn... Quẳng nó đi vậy.
Nàng nói rồi quẳng Ä‘oá hoa xuống đất. Nhìn lại Thiếu Hoa, NhÆ° Băng há»i:
- Công tá»­ không trả lá»i câu há»i của NhÆ° Băng à?
- Quách Trụ tôn giá không nói vá»›i NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng mục đích của tại hạ à...? Quách tôn giá chỉ nói vá»›i cô nÆ°Æ¡ng Hắc y kiếm khách là Thiếu Hoa chứ không nói mục đích của Thiếu Hoa. Vậy là Quách tôn giá là kẻ hoài nghi, không tin vào lá»i nói của tại hạ. Nếu Quach tôn giá không nói, tại hạ sẽ nói. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Thiếu Hoa nói, tại hạ muốn nghe cô nÆ°Æ¡ng nói trÆ°á»›c. Tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại có mối quan hệ song hành nhÆ° vậy?
Nàng nhíu mày.
- Công tử quá ư tò mò mà còn lém lỉnh nữa. Có gì công tử lại chú tâm đến tiểu tiết đó.
- Tại hạ chấp nhận quan hệ của Như Băng cô nương không phải là tiểu tiết mà là đại tiết thì đúng hơn.
- Công tá»­ đừng suy nghi nhiá»u... Hãy cho NhÆ° Băng là má»™t dâm nữ cung được.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Thiếu Hoa không tin NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng là á»™t dâm nữ. Tại hạ tin cô nÆ°Æ¡ng có mục đích lá»›n lao trong cuá»™c Ä‘á»i mình.
Nàng chau mày nhìn chàng, ôn nhu nói:
- Công tá»­ chỉ biết tìm hiểu ngÆ°á»i khác nhÆ°ng lại chẳng cho ngÆ°á»i ta biết vá» mình. Công tá»­ chÆ°a trả lá»i câu há»i của NhÆ° Băng sao lại muốn NhÆ° Băng giải bày những thắc mắc của công tá»­.
- Bởi vì tại hạ tin tưởng vào sự thành thật của tại hạ và cô nương.
- Tin vào sá»± thành thật sao công tá»­ lại không trả lá»i NhÆ° Băng trÆ°á»›c.
- Äược rồi... Tại hạ trả lá»i cho NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng đây. Mục đích của Thiếu Hoa là muốn linh há»™i kiếm biểu của Thiên Tống tôn giá.
NhÆ° Băng nhìn Thiếu Hoa nghiêm giá»ng nói:
- Chỉ thế thôi sao?
Thiếu Hoa nhìn nàng, lượng lá»± má»™t lút nhÆ° để tìm câu đáp lá»i NhÆ° Băng rồi má»›i nói:
- Không biết Thiếu Hoa nói ra Ä‘iá»u này vá»›i cô nÆ°Æ¡ng thì có lợi hay có hại cho tại hạ.
Nàng thản nhiên đáp lá»i chàng.
- Nếu công tử cảm thấy có hại thì đừng nói hay hơn.
- Dù sao thì cô nương cung đã biết tại hạ là Hắc y kiếm khách rồi.
- Còn biết công tá»­ thụ há»c kiếm chiêu của Kiếm sát Ngô Tịnh nữa.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i nói:
- Xem chừng Thiếu Hoa chẳng thể nào dấu được Như Băng cô nương.
- Chính vì thế NhÆ° Băng má»›i khuyên công tá»­ nên thành thật vá»›i NhÆ° Băng. Bởi vì trong chúng ta có Ä‘iá»u gì đó rất gần gui vá»›i nhau.
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng cảm nhận Ä‘iá»u đó thì tại hạ cung có cảm nhận vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ° Băng... Thiếu Hoa không dấu cô nÆ°Æ¡ng. Äúng tại hạ đã thụ há»c kiếm chiêu của Ngô đại ca... Và muốn trở thành kiếm thủ để truy tìm hung thủ giết mẫu nÆ°Æ¡ng. Muốn trở thành kiếm chủ Kiếm môn...
Thiếu Hoa bỠlững câu nói giữa chừng nhìn nàng.
NhÆ° Băng tiếp lá»i chàng.
- Công tử phải thắng Trương Thiên Tống?
Thiếu Hoa gật đầu.
- Tại hạ phải thắng Trương Thiên Tống.
Như Băng nhìn chàng.
- Thắng Thiên Tống khó lắm đó.
- Tại hạ phải làm được Ä‘iá»u đó trÆ°á»›c khi Ngô Tịnh cho tại hạ biết hung thủ đã giết mẫu nÆ°Æ¡ng là ai.
Nàng mim cÆ°á»i, ngắt tiếp má»™t đóa hoa mẫu Ä‘Æ¡n nữa. Lại cung những Ä‘á»™ng tác làm là tÆ°á»›c những cánh hoa. NhÆ° Băng tÆ°á»›c những cánh hoa vá»›i má»™t thái Ä‘á»™c rất thản nhiên, nếu không muốn nói có phần thích thú vá»›i hành Ä‘á»™ng của mình.
Nàng vừa tước những cánh hoa mẫu đơn vừa nói:
- Bây giá» NhÆ° Băng đã nghiệm ra vì sao có cảm giác gần gui vá»›i công tá»­. Hoá ra giữa NhÆ° Băng và công tá»­ có cùng má»™t ý niệm sống trong cuá»™c Ä‘á»i này.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Cô nương muốn nói ý niệm gì?
Nàng quẳng cuống hoa mẫu đơn xuống đất rồi di hài mình lên cuống hoa đó. hàng động của Như Băng khiến Thiếu Hoa phải cau mày.
Chàng nghi thầm.
- " Khác với vẻ bỠngoài là một trang giai nhân tuyệt sắc, Như Băng có tâm hồn băng giá và lạnh lùng." Nàng nhìn lên Thiếu Hoa.
- Công tử đang nghi gì?
- Tại hạ Ä‘ang nghi lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng. Không biết giữa tại hạ và cô nÆ°Æ¡ng có cùng ý niệm gì.
NhÆ° Băng mim cÆ°á»i từ tốn nói:
- Như Băng và công tử có chung một ý niệm đó là hận thù.
Thiếu Hoa chau mày, - Cô nương cung có hận thù?
Nàng gật đầu.
- Äó là lẽ sống và mục đích của NhÆ° Băng. Phải trả hận.
Nàng nói rồi thuận tay ngắt tiếp một đoá hoa nữa. Nhưng lần này Thiếu Hoa không để cho Như Băng tước những cáng mà đã nắm lấy tay nàng.
- Như Băng cô nương.
Như Băng bối rối nói:
- Thiếu Hoa công tử...
Thiếu Hoa lắc đầu nói:
- Tại hạ mạo phạm, xin cô nương đừng lập lại những hành động hủy hoại một cành hoa. Nó khiến cho tại hạ cảm nhận cô nương quá lạnh lùng và nhẫn tâm.
- Xem chừng công tử quá lãng mạn và đa tình.
Nàng trao cành hoa mẫu đơn qua tay Thiếu Hoa.
- Như Băng tặng cho công từ đoá hoa này đấy. Hãy giữ nó.
Như Băng nói rồi quay bước bỠđi.
Thiếu Hoa bước theo nàng.
- Như Băng cô nương...
Nàng dừng bước.
- Thiếu Hoa công tử cần Như Băng giúp công tử thắng Thiên Tống.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Không. Tại hạ sẽ tìm lấy sự chiến thằng của mình đối với Thiên Tống.
- Thế công tử muốn nói gì với Như Băng?
- Hãy nói cho tai hạ biết... Phải chăng mục đích của Như Băng cô nương quan hệ với Thiên Tống và Quách Trụ chỉ nhằm mục đích trả thù.
Và những kẻ thù của Như Băng cô nương là những kẻ giữ những viên trân châu.
Nàng nhíu mày nhìn Thiếu Hoa. Äôi khi nhận óng ánh của NhÆ° Băng toát ra cái nhìn khắt khe chiếu vào mặt của Thiếu Hoa. Nàng buông má»™t tiếng thở dài rồi nói:
- Công tá»­ hãy tá»± tìm hiểu. Äừng bao giá» há»i NhÆ° Băng những câu há»i nhÆ° vậy. Ta chỉ mong sao công tá»­ không phải chạm tay vào những viên trân châu kia.
Nàng hắt ra một tiếng như thể muốn trút bỠnhững phần niệm trong não mình, rồi nói tiếp.
- Công tá»­ nói đúng. Kẻ thù của ta là những ngÆ°á»i Ä‘ang giữ trân châu.
Nàng nói rồi quay bÆ°á»›c bá» Ä‘i thẳng, không ngoái đầu nhìn lại. NhÆ° Băng Ä‘i thẳng khá»i tầm mắt của Thiếu Hoa má»›i buông tiếng thở dài.
Chàng thầm há»i:
- Kẻ thù của NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i giữ trân châu. Mẫu nÆ°Æ¡ng ta cung có má»t viên dạ trân châu. Chẳng lẽ mẫu nÆ°Æ¡ng có quan hệ vá»›i kẻ thù của NhÆ° Băng. Hoặc mẫu nÆ°Æ¡n là kẻ thù của NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng. Mẫu nÆ°Æ¡ng còn muốn ta hợp nhất Thập nhị trân châu.
Thiếu Hoa lắc đầu nghi thầm.
- " Ta có nên thổ lá»™ chuyện này vá»›i NhÆ° Băng không. Nếu mẫu thân đúng là kẻ thù của nàng, ta phải hành sá»± thế nào." Những ý niệm đó nhÆ° nhhững làn sóng hunh hẳn khiến cho tâm thức Thiếu Hoa khuấy Ä‘á»™ng sữ dá»™i. Hàng loạt những dấu há»i hiện ra trong đầu chàng.
- Thiếu Hoa huynh.
Giá»ng nói của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, buá»™t Thiếu Hoa phải nhìn lại nàng.
- Phương Phương cô nương... Khuya rồi sao nàng không ngủ?
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u muốn nói vá»›i huynh.
- Nàng muốn nói gì?
- Äây không phải là lá»i nói xuông mà là má»™t sá»± thỉnh cầu.
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng... Nàng thỉnh cầu tại hạ Ä‘iá»u gì?
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lưỡng lá»± rồi nghiêm giá»ng nói:
- Thiếu Hoa huynh hãy hứa với Phương Phương...
Nàng bỠlững câu nói nhìn Thiếu Hoa bằng ánh mắt đằm thắm và van xin.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng trang trá»ng nói tiếp:
- Huynh hứa với Phương Phương phải tránh xa vị cô nương vừa rồi.
Thiếu Hoa buá»™t miệng há»i:
- Tại sao?
- Linh cảm của Phương Phương mách bảo, huynh phải tránh xa cô ta.
- PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng sợ Ä‘iá»u gì ở NhÆ° Băng?
- Muội cung không biết, nhưng đây là linh cảm buộc Phương Phương phải thỉnh cầu và van xin huynh.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i nói:
- Linh cảm đôi khi chẳng bao giỠđúng vá»›i thá»±c tại. Ngoài này sÆ°Æ¡ng nhiá»u lắm... Ta Ä‘Æ°a nàng vào nhà vậy.
- Thiếu Hoa huynh hứa với Phương Phương đi.
Thốt ra câu này mà lệ rịn ra khoé mắt nàng.
Thiếu Hoa nhìn Phương Phương.
- Nàng quá lo âu rồi, nếu không có Như Băng thì ta đã vong mạng tại Tử Vong Cốc tồi. Thiếu Hoa đã thỠân cứu mạng của Thiên Tống qua Như Băng đó.
- Phương Phương chỉ sợ linh cảm của mình đúng, cô ta sẽ đưa huynh vào cảnh oan nghiệt.
- Dù chuyện gì xảy ra thì Thiếu Hoa cung vô cùng cảm kích vỠsự lo lắng của nàng.
Thiếu Hoa nói rồi đẩy chiếc ghế đặc chùng Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng vào nhà. Những lá»i nói của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng gieo vào tâm tÆ° Thiếu Hoa cảm giác bồn chồn lo lắng, mà chàng không sao lý giải được.
Vừa đưa Phương Phương đến ngưỡng cửa thì Thiếu Hoa nghe tiếng bước chân rót vào màng nhi mình. Chàng dừng bước từ từ quay lãi.
Äập vào mắt Thiếu Hoa là Thiên Tống trong bá»™ lam y thÆ° sinh thả bÆ°á»›c chậm chạp vá» phía chàng. Y ôm thanh huyết kiếm ngya trÆ°á»›c ngá»±c.
Sự xuất hiện đột ngột của Thiên Tống khiến Thiếu Hoa phải hồi hộp. Chàng nghi thầm.
- " Phải chăng đây là linh cảm của Phương Phương."
hết: Hồi 23, xem tiếp: Hồi 24
Tài sản của danangcity

  #24  
Old 17-04-2008, 06:51 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 24

Khảo Kiếm



Thiên Tống nhìn Thiếu Hoa, ôn nhu nói :
- NgÆ°Æ¡i muốn há»c kiếm pháp của ta không ?
Câu há»i này của Thiên Tống khiến Thiếu Hoa không khá»i sá»­ng sốt. Chàng há»i lại y :
- TrÆ°Æ¡ng tôn giá muốn truyá»n thụ kiếm pháp cho tại hạ à ?
Thiên Tống lắc đầu :
- Ta không có ý đó!
- Thế tại sao tôn giá há»i tại hạ có muốn há»c kiếm chiêu của tôn giá không ?
- TrÆ°Æ¡ng má»— làm việc này cho má»™t ngÆ°á»i khác.
- Tôn giá bị ngÆ°á»i ta bắt buá»™c ?
Vừa nói Thiếu Hoa vừa nghĩ đến Như Băng. Chàng nghĩ thầm trong đầu:
- Chắc chắn NhÆ° Băng đã phái Thiên Tống đến để truyá»n thụ kiếm chiêu cho mình.
ö niệm đó lÆ°á»›t qua tâm hưởng, Thiếu Hoa buá»™t miệng há»i :
- Thụ há»c kiếm chiêu của tôn giá, Thiếu Hoa được gì ?
- Ngươi sẽ là một kiếm thủ vô địch.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Trương tôn giá nói sai rồi.
Äôi chân mày Thiên Tống chợt nhíu lại :
- Ngươi nói thế có ý gì ?
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Thịnh tình của tôn giá, Thiếu Hoa rất cảm kích, nếu không muốn nói mình đã gặp kỳ duyên may mắn trên Ä‘á»i này. NhÆ°ng để Thiếu Hoa thụ há»c kiếm chiêu của tôn giá, sẽ không bao giá» tại hạ trở thành má»™t kiếm thủ vô địch trong thiên hạ.
- Phải chăng ngÆ°Æ¡i xem thÆ°á»ng kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng má»— ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không, không,... Tại hạ đâu dám xem thÆ°á»ng kiếm pháp của tôn giá. ö tại hạ khác.
- ö ngươi thế nào ?
- Nếu tại hạ há»c kiếm chiêu của tôn giá thì mãi mãi Thiếu Hoa chỉ là chiếc bóng của TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống tôn giá. Äã là chiếc bóng của tôn giá thì mãi mãi Thiếu Hoa chẳng bao giá» là má»™t kiếm thủ vô địch. Tại hạ lại không muốn làm cái bóng của ngÆ°á»i khác.
Nhìn Thiếu Hoa bằng ánh mắt khe khắt :
- Ngươi không muốn ta cũng không ép.
Thiếu Hoa ôm quyá»n từ tốn nói :
- Nếu TrÆ°Æ¡ng tôn giá có thiện tâm vá»›i Thiếu Hoa. Thiếu Hoa thỉnh cầu tôn giá má»™t Ä‘iá»u.
- NgÆ°Æ¡i muốn thỉnh cầu Ä‘iá»u gì ?
- Thiếu Hoa sẽ đi cùng với tôn giá.
- Ngươi muốn đi cùng với ta ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng.
- Ta đi vỠđâu, ngươi biết chứ ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không. NhÆ°ng tại hạ biết Ä‘i vá»›i tôn giá có rất nhiá»u Ä‘iá»u thú vị mà mình cần phải há»c ở ngÆ°á»i.
Thiên Tống suy nghĩ một lúc rồi nói :
- TrÆ°Æ¡ng má»— sẳng sàng cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i cùng nhÆ°ng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
Thiếu Hoa nhìn vào mắt Thiên Tống ôn nhu nói :
- Tại hạ Ä‘ang chá» nghe Ä‘iá»u kiện của tôn giá.
Thiên Tống nghiêm giá»ng nói gằn từng tiếng :
- Ngươi phải chống trả ba chiêu kiếm của Trương mỗ.
Äôi chân mày Thiếu Hoa nhíu lại, chàng lưỡng lá»± :
- Sao tôn giá lại muốn Thiếu Hoa vượt qua ba chiêu kiếm của ngÆ°á»i ?
- NgÆ°Æ¡i không cần thiết phải đặt câu há»i đó. ö của ta nhÆ° vậy. NgÆ°Æ¡i có thể chấp nhận hay không chấp nhận ?
Thiếu Hoa nheo mày nói :
- Nếu Thiếu Hoa không vượt qua ba chiêu kiếm đó ?
- Ngươi chết. Nếu ngươi không chết thì sẽ là một phế nhân, vĩnh viễn không bao giỠcầm được tới kiếm.
Thở hắt ra một tiếng, Thiếu Hoa ôn nhu nói :
- Äể được Ä‘i cùng vá»›i tôn giá, cái giá mà Thiếu Hoa phải trả đắt quá.
Thiên Tống buông một câu thật lạnh lùng :
- NgÆ°Æ¡i có quyá»n từ chối và đừng bao giá» choTrÆ°Æ¡ng má»— thấy mặt ngÆ°Æ¡i.
Thiên Tống rít một luồng chân khí căng phồng lồng ngực rồi nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i sẽ từ chối lá»i Ä‘á» nghị của ta chứ ?
Mắt Thiếu Hoa Ä‘anh lại. chàng hoàn toàn bất ngá» vá»›i lá»i Ä‘á» nghị của Thiên Tống. Làm sao Thiếu Hoa không bất ngỠđược khi Thiên Tống Ä‘Æ°a chàng vào má»™t tình thế khó xá»­.
Thiếu Hoa còn đang suy nghĩ mông lung thì Thiên Tống lên tiếng nói tiếp :
- Äể làm má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khó hÆ¡n làm má»™t kiếm thủ vô địch.
NgÆ°Æ¡i nên nghiệm ra diá»u này mà tránh xa kiếm. Nhất là những thanh kiếm sống.
Thiên Tống nói rồi quay bÆ°á»›c toan bá» Ä‘i. Y vừa Ä‘i được ba bá»™ thì Thiếu Hoa gá»i giật lại :
- Trương tôn giá sao vội bỠđi như vậy ?
Thiên Tống dừng bước quay lại :
- NgÆ°Æ¡i đã có sá»± chá»n lá»±a ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Tại hạ đã từng là một kiếm thủ.
- Ai cầm kiếm cũng là một kiếm thủ cả. HỠphân biệt giữa thấp và cao.
- Äúng... NhÆ°ng không mấy ai cầm kiếm được má»™t lầm giao thủ kiếm chiêu vá»›i Huyết Kiếm TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống. Äược giao thủ kiếm chiêu vá»›i tôn giá đã là kỳ tích của ngÆ°á»i cầm kiếm. Tại hạ đâu muốn bá» lỡ kỳ tích đó.
- Ngươi không nghĩ đến cái giá phải trả à ?
- Trên Ä‘á»i này có cái gì mà không có giá phải trả đâu. Chúng ta phải chấp nhận cái giá cho mục đích mình đặt ra.
- TrÆ°Æ¡ng má»— chấp nhận lá»i nói này của ngÆ°Æ¡i.
- Và tôn giá cÅ©ng sẽ chấp nhận luôn sá»± chá»n lá»±a của Thiếu Hoa ?
- Äúng... Ta chấp nhận.
Phương Phương chụp tay Thiếu Hoa khẩn thiết nói :
- Thiếu Hoa huynh...
Nàng nhìn chàng lắc đầu :
- Äừng...
Vẻ mặt thánh thiện cùng ánh mắt van xin của nàng đập vào mắt chàng. Vẻ thánh thiện và yếu đuối của Phương Phương khiến Thiếu Hoa phải chạnh lòng.
Thiếu Hoa vỗ vỠnàng :
- Phương Phương... Tại hạ biết cô nương đang nghĩ gì. Nhưng Thiếu Hoa không muốn Phương Phương gieo vào đầu Thiếu Hoa sự ủy mị của một kẻ yếu đuối.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng buông tay Thiếu Hoa. Chàng mỉm cÆ°á»i vá»›i nàng, ôn nhu nói :
- Thiếu Hoa có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của mình. Thiếu Hoa sẽ không dừng lại nếu Ä‘i chÆ°a đến cái đích của con Ä‘Æ°á»ng đó.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng im lặng, chỉ còn biết lấy mắt mà nhìn Thiếu Hoa. Äiểm nụ cÆ°á»i mỉm, Thiếu Hoa rá»i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến vách nhà cầm lấy thanh kiếm do chính tay chàng rèn. BÆ°á»›c ra ngoài đứng đối mặt vá»›i Thiên Tống.
Thiếu Hoa nói :
- Ba chiêu kiếm của Thiên Tống tôn giá hẳn là ba chiêu kiếm thượng thừa ?
Thiên Tống lắc đầu :
- Suy nghÄ© đó của ngÆ°Æ¡i chỉ có ở những kiếm thủ tầm thÆ°á»ng.
- Thế suy nghĩ thế nào mới là suy nghĩ ở những kiếm thủ trung đẳng và thượng đẳng ?
- Chẳng có thứ kiếm chiêu nào là thượng thừa hay không thượng thừa cả.
Chỉ có kiếm thủ đạt được mục đích của mình và kiếm thủ không đạt được mục đích của mình.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Lá»i nói này của TrÆ°Æ¡ng tôn giá đáng để cho Thiếu Hoa phải ghi tâm khi dụng kiếm.
- Äùng khách sáo qsúa nhÆ° vậy. Cho dù ngÆ°Æ¡i có nói thế nào thì cÅ©ng đã quyết định sá»± chá»n lá»±a của mình. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i không hối tiếc vá»›i sá»± quyết định của mình thì đã đáng là má»™t kiếm thủ đối mặt vá»›i TrÆ°Æ¡ng mổ.
- Thiếu Hoa không biết hối tiếc.
Trương Thiên Tống nhìn Thiếu Hoa :
- Ngươi chuẩn bị rồi chứ ?
- Rất sẳn sàng để tiếp nhận những chiêu kiếm đạt mục đích của Trương tôn giá.
Thốt ra câu nói đó bằng chất giá»ng rất kiên cÆ°á»ng, nhÆ°ng Thiếu Hoa vẫn cảm nhận má»™t hồi há»™p âm á»· trong tâm thức của mình. Chàng phải rít không luồng chân khí căn phồng lồng ngá»±c đế nén hồi há»™p đó xuống.
Chàng nghĩ thầm :
" Äêm nay và chẳng còn cÆ¡ há»™i nào nữa" Cùng vá»›i những ý niệm đó, trong đầu Thiếu Hoa tái hiện lại tất cả những gì mình đã chứng kiến từ những thức chiêu kiếm pháp của TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống.
Thiếu Hoa cầm chắc đốc kiếm.
Thiên Tống rá»i đôi uy nhãn hừng há»±c vào thế pháp chàng. Äôi mắt của y chẳng khác nào đôi mắt cú vá» trong đêm Ä‘ang rình rập con mồi. Chỉ vá»›i đôi mắt hừng há»±c đó thôi cÅ©ng đủ cho đối phÆ°Æ¡ng chao đảo tâm thức chứ đừng nói đến sát kiếm tá»a ra hừng há»±c từ thanh huyết kiếm trên tay y.
Thiếu Hoa cảm giác mình đang đứng trước một cuộc giao đấu có tử mà không có sinh. Cảm giác rỠmồn một khi chàng đối mặt với đôi mắt Thiên Tống.
Hai lỗ tai Thiên Tống giật nhẹ một cái, cứ như y đang nghe được tiếng động nào đó từ Thiếu Hoa dội đến. Dù một tiếng động rất nhỠcũng không qua được đôi thính nhỉ của Huyết Kiếm Thiên Tống. ém thanh y nghe được chính là chân khí của Thiếu Hoa. Y chỠđúng vào khoảnh khắc Thiếu Hoa vừa thở ra hết chân khí lấy chân ngươn thì xuất thủ phát chiêu.
Luồng hÆ¡i thở Thiếu Hoa vừa cạn chân ngÆ°Æ¡n vừa kịp Ä‘á» khí lại thi chá»›p kiếm đỠối chụp đến chàng nhanh không thể tưởng. Thá»i khắc Thiên Tống phát chiêu thật chính xác vá»›i những gì y đã nghe được. Sá»± chính xác trong thá»i Ä‘iểm cần phát chiêu, nên khi y xuất thủ đã dồn ngay Thiếu Hoa vào tá»­ lá»™.
Chiêu thức của Thiên Tống phát ra giống hệt những chiêu thức mà Thiếu Hoa đã từng đối phó khi đội lốt hắc y kiếm khách. Chỉ có thể nói, Thiếu Hoa tránh được chiêu kiếm của đối phương là do chàng đã chứng nghiệm trước.
MÅ©i dị kiếm của Thiếu Hoa kịp Ä‘iểm vào mÅ©i huyết kiếm khi nó chá»±c biến qua thức đâm vào Ä‘an Ä‘iá»n của chàng.
Cách ứng phó của Thiếu Hoa khiến cho Trương Thiên Tống vừa thán phục vừa ngạc nhiên. Y buột miệng nói :
- Tiểu tử khá lắm. Ngươi cũng có tâm tư của một kiếm thủ.
Miệng thì thốt lá»i khen, nhÆ°ng thân ảnh thi bÆ°á»›c qua trái ná»­a bá»™, kiếm phạt ngược trở lên nhÆ° thế má»™t ngá»n sấm sét khởi phát ngay dÆ°á»›i chân Thiếu Hoa.
NhÆ° đã Ä‘oán trÆ°á»›c chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng, Thiếu Hoa ngã ngÆ°á»i vá» sau, đồng thá»i dùng dị kiếm chém ngang, gạt ngá»n huyết kiếm.
Thanh huyết kiếm của Thiên Tống bắn vụt lên cao. Y vồ liá»n đến Thiếu Hoa hai đạo phách không chưởng. Má»™t lần nữa Thiên Tống phải ngạc nhiên trÆ°á»›c sá»± phản xạ của Thiếu Hoa. Chàng bÆ°á»›c qua ná»­a bá»™ nhÆ° thể lòn vào giữa hai đạo phách không chưởng của đối phÆ°Æ¡ng, cùng vá»›i bá»™ pháp nhÆ° thể đã được tính toán từ trÆ°á»›c, vừa chuẩn xác vừa không sai lệch, khi ngá»n huyết kiếm vừa rÆ¡i đúng vào tầm tay của Thiên Tống, rồi đâm thẳng đến yết hầu của Thiếu Hoa, thì ngá»n dị kiếm cÅ©ng nhanh không kém Ä‘iểm tá»›i tâm huyệt của đối phÆ°Æ¡ng.
MÅ©i ngá»n huyết kiếm chạm đến yết hầu của Thiếu Hoa thì mÅ©i ngá»n dị kiếm cÅ©ng chạm đến tâm huyệt của Thiên Tống. Cả hai nhÆ° cùng má»™t ý niệm dừng kiếm lại.
Thiên Tống nhìn Thiếu Hoa gần như không chớp mắt. Y hoàn toàn ngỡ ngàng với tình huống này.
- Ngươi là một kiếm thủ ?
- Tôn giá thừa nhận Ä‘iá»u đó. Dù sao thi Thiếu Hoa cÅ©ng vượt qua ba chieu kiếm của tôn giá.
- Sao ngươi lại dừng kiếm khi nó đã đạt tới đích của ngươi ?
Thiếu Hoa hÆ¡i sững sá» bởi câu há»i này của Thiên Tống. Chàng miá»…n cưỡng đáp lá»i gã :
- Tôn giá không có ý lấy mạng Thiếu Hoa. Chính vì lẽ đó Thiếu Hoa mới có đặng một chiêu kiếm ngang bằng với tôn giá.
Thiên Tống thu kiếm lại.
- Ngươi đoán được ý định của Trương mỗ ?
- Nếu không có ý định kia, tôn giá đã phát xuất sát kiếm ngay từ chiêu thức đầu tiên.
Nhìn thẳng vào mặt Thiếu Hoa, Thiên Tống ôn nhu nói :
- Thiên Tống tiếp nhận ngươi.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Thiếu Hoa vô cùng cảm kích.
- Ngươi đi theo Trương mỗ nhưng không hối hận bởi quyết định này của ngươi chứ ?
- Thiếu Hoa không biết hối hận.
Hai cánh môi Thiên Tống mím lại. Y rá»i hai luồng tinh nhãn hừng há»±c vào mặt Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nói :
- TheoTrÆ°Æ¡ng tôn giá, Thiếu Hoa hy vá»ng mình sẽ tiếp nhận được những cái thần từ tôn giá.
- Ngươi sẽ tiếp nhận sự hối hận thì đúng hơn.
TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống nói rồi quay bÆ°á»›c. Y Ä‘i thẳng má»™t mạch ra cá»­a, chẳng ngoái đầu nhìn lại. Thiếu Hoa nhìn theo sau lÆ°ng, từ từ buông tiếng thở dài. Chàng vừa vượt qua má»™t cuá»™c khảo kiếm mà cái chết chỉ cách trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẻ tóc. Mặc dù đã khảo cứu những chiêu kiếm của Thiên Tống nhÆ°ng đối phó vá»›i nó, giỠđây chàng vẫn còn cảm giác mồn má»™t sát kiếm của Thiên Tống vẫn còn âm á»· chung quanh chàng.
hết: Hồi 24, xem tiếp: Hồi 25
Tài sản của danangcity

  #25  
Old 17-04-2008, 06:52 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 25

Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân



Cạch...
Má»™t âm thanh khô khốc vá»­a đủ rÆ¡i vào thính nhÄ© của Thiếu Hoa. Äứng trong gian phòng xá suy ngẫm vể những Ä‘iá»u mình đã làm và Ä‘ang làm, Thiếu Hoa phải cắt bá» những ý tưởng trong đầu mình, từ từ quay lại.
Äập ngay vào mắt chàng là má»™t cánh bÆ°á»›m được chạm trổ sắc nét sống Ä‘á»™ng. Chỉ nhìn thấy cánh bÆ°á»›m đó thôi, Thiếu Hoa cÅ©ng đã nảy sinh sá»± thán phục đối vá»›i ngÆ°á»i chế tác ra nó.
Chàng bÆ°á»›c đến bên cánh bÆ°á»›m ghim trên cá»™t gá»— nhÆ°ng trông nhÆ° nó đậu trên cá»™t gá»— thì đúng hÆ¡n. Äảo mắt nhìn quanh, Thiếu Hoa không trông thấy bóng dáng ngÆ°á»i nào. Trong đầu chàng nảy sinh câu há»i :
"Ai là chủ nhân của cánh bÆ°á»›m này. NgÆ°á»i đó muốn gì ở mình. Tại sao lại gởi cánh bÆ°á»›m này đến đây ?" Äảo mắt nhìn qua má»™t lượt nữa, nhÆ°ng cÅ©ng không thấy bóng ai. Tò mò nhìn lại cánh bÆ°á»›m, Thiếu Hoa nghÄ© thầm :
"Ai đó muốn tặng cho mình cánh bÆ°á»›m này nhỉ. Chẳng lẽ là NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng ?" ö tÆ°Æ¡ng vá» NhÆ° Băng còn lởn vởn trong đầu Thiếu Hoa thì má»™t giá»ng nói nữ nhân mượt mà rót vào thính nhÄ© chàng.
- Uyên Ương Hồ Äiệp Ä‘ang chá» công tá»­.
Nghe giá»ng nói đó, Thiếu Hoa đảo mắt nhìn quanh, nhÆ°ng lại chẳng thấy bóng ngÆ°á»i nào. Chàng bâng quÆ¡ nói :
- Cô nương là ai, sao không bước ra đây ?
- Nếu công tá»­ muốn gặp Uyên Ương Hồ Äiệp hãy đến cầu thuyá»n.
Thiếu Hoa cau mày rồi nói :
- Tại hạ không biết cô nương.
- Tất nhiên công tá»­ không biết Uyên Ương Hồ Äiệp, nhÆ°ng Uyên Ương Hồ Äiệp thì biết công tá»­. Không phải ai muốn gặp Uyên Ương Hồ Äiệp là được đâu.
Thiếu Hoa nheo mày suy nghĩ rồi nói :
- Thật ra cô nương muốn gặp tại hạ. Cô nương muốn gặp tại hạ có chuyện gì không ?
- Dạ minh thần châu Thiếu Hoa bất giác lập lại lá»i nói của Uyên Ương Hồ Äiệp :
- Dạ minh thần châu.
Chàng suy nghÄ© má»™t lúc rồi rá»i gian phòng xá Ä‘i thẳng má»™t mạch đến bến thuyá»n.
Thiếu Hoa không phải chỠđợi lâu trên bến thuyá»n. Khi chàng vừa đến bến thuyá»n thì cÅ©ng có chiếc thuyá»n nan từ ngoài khÆ¡i lÆ°á»›t vào. Chiếc thuyá»n nan cập vào bến.
Thiếu nữ đứng trên đầu chiếc thuyá»n nan nhá» nhẻ nói :
- Chủ nhân đang chỠcông tử.
Thiếu Hoa há»i nàng :
- Cô nÆ°Æ¡ng không phải là Uyên Ương Hồ Äiệp ?
- Tôi chỉ là nô nữ của chủ nhân.
Thiếu Hoa bÆ°á»›c xuống thuyá»n. Chiếc thuyá»n nan từ từ tách bến hÆ°á»›ng ra khÆ¡i. Nó chẳng khác gì má»™t chiếc lá chồng chá»nh trên sóng nÆ°á»›c. Chiếc thuyá»n nan rẽ sóng lÆ°á»›t thẳng vá» phía chiếc lâu thuyá»n đậu ngoài khÆ¡i.
Thiếu Hoa đứng trên đầu mÅ©i thuyá»n nhìn bao quát dòng DÆ°Æ¡ng Tá»­. Äã lâu lắm rồi chàng má»›i lại nhận được cảm giác của sông nÆ°á»›c. Cảm giác đó khiến chàng cảm thấy lâng lâng vô cùng. Trên sóng nÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng Tá»­ Giang, Thiếu Hoa cảm thấy bình yên vô cùng.
Trong cảm giác thanh thản đó, bất giác chàng nhớ đến những ngày ở huyện Thành Chương. Chàng nhớ đến mẫu nương Cẩm Thư, nhớ đến Cao Bội Bội.
Thiếu Hoa buột miệng nói :
- Biết bao giá» mình má»›i tìm lại được khoảng thá»i gian đó.
ö nghÄ© mÆ¡ hồ vể những ngày bình lặng tại huyện Thành ChÆ°Æ¡ng cứ hiện ra và trở thành dấu ấn trong đầu chàng. Những ý niệm mÆ¡ hồ kia chỉ tan biến khi chiếc thuyá»n nan cặp vào mạn lâu thuyá»n.
Thiếu nữ nói :
- Chủ nhân Ä‘ang chá» công tá»­ trên thuyá»n.
- NgÆ°á»i chá» tại hạ trên thuyá»n là Uyên Ương Hồ Äiệp ?
Thiếu nữ gật đầu.
Nàng Ä‘iểm mÅ©i hài, thân ảnh nhÆ° cánh bÆ°á»›m phiêu bồng lÆ°á»›t trên mạn thuyá»n. Nàng bắt cầu thang để Thiếu Hoa rá»i chiếc thuyá»n nan lên mạn lâu thuyá»n, rồi quay trở lại thuyá»n nan.
Thiếu Hoa bối rối há»i :
- Cô nương không chỠtại hạ sao ?
Nàng không đáp lá»i Thiếu Hoa mà tách chiếc thuyá»n nan rá»i xa lâu thuyá»n.
Thiếu Hoa gá»i theo nàng :
- Cô nương !
Trong khoang thuyá»n má»™t giá»ng nói nhu hòa, nghe nhÆ° mật rót vào tai Thiếu Hoa.
- Công tử hãy để cho Cát Cát đi.
Giá»ng nói kia rót vào thính nhÄ© Thiếu Hoa, chàng quay lại nhìn vào khoang thuyá»n. Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng cho má»i tại hạ đến đây có chuyện gì không ?
- Thiếu Hoa công tử sao không bước vào trong khoang để xem dạ minh châu ?
Thiếu Hoa vén rèm bÆ°á»›c vào khoang thuyá»n. Tất cả má»i cánh cá»­a trong khoang thuyá»n Ä‘á»u được đóng lại nhÆ°ng bóng tối vẫn bị xua Ä‘i bởi viên dạ minh thần châu đặt trên má»™t chiếc chân đèn bằng vàng ròng, để ngay giữa khoang thuyá»n. Ãnh hào quang của dạ minh châu nhÆ° thể toát ra hấp lá»±c huyá»n ảo thu hút tinh thần Thiếu Hoa.
Chàng buột miệng nói :
- Äẹp quá !
Chàng thốt ra câu nói dó, biết mình lỡ lá»i, nên nhìn vá» phía tấm rèm che ngang khoang thuyá»n. Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Uyên Ương Hồ Äiệp cô nÆ°Æ¡ng cho má»i tại hạ đến khoang thuyá»n của cô nÆ°Æ¡ng để cho tại hạ chiêm ngưỡng sá»± huyá»n ảo của dạ minh thần châu ?
- Thiếu Hoa công tử thấy nó đẹp lắm à ?
- Không có hạt ngá»c nào đẹp hÆ¡n dạ minh thần châu.
- Dạ minh thần châu là báu vật của võ lâm, tất nó phải có chá»— khác thÆ°á»ng rồi. NhÆ°ng ta còn muốn cho Thiếu Hoa công tá»­ thấy má»™t báu vật khác còn hÆ¡n cả dạ minh thần châu.
Tấm rèm được vén lên. Từ sau tấm rèm bÆ°á»›c ra má»™t mỹ phụ. Mỹ phụ chỉ vận trên ngÆ°á»i má»™t lá»›p lụa trắng đủ má»ng để ánh hào quang từ viên dạ minh thần châu xuyên thủng qua lá»›p lụa má»ng đó, tô Ä‘iểm những Ä‘Æ°á»ng cong trên ngÆ°á»i nàng.
Thiếu Hoa không khá»i bối rối bởi sá»± xuất hiện của mỹ phụ trong tình cảnh này.
Mỹ phụ nhìn Thiếu Hoa Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng thoang thoảng từ Uyên Ương Hồ Äiệp toát ra phả đến khứu giác Thiếu Hoa. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng đó tạo ra má»™t thứ cảm giác lâng lâng trong chàng. Má»™t thứ cảm giác quái lạ buá»™c chàng phải rá»i mắt nhìn mỹ phụ.
Thiếu Hoa miễn cưỡng nói :
- Uyên Ương Hồ Äiệp phu nhân hẳn có mục đích khi má»i tại hạ đến lâu thuyá»n của ngÆ°á»i ?
Mỹ phụ gật đầu.
- Mục đích của phu nhân là gì ?
- Thiếu Hoa công tử đã biết mục đích của ta rồi.
- ö của phu nhân là muốn Thiếu Hoa ngắm viên dạ minh châu của ngÆ°á»i ?
- Ngoài viên dạ minh châu, ta còn muốn Thiếu Hoa công tử ngắm thân thể ta nữa.
Lá»i nói cÅ©a Uyên Ương Hồ Äiệp rất ôn nhu và nhá» nhẹ, nhÆ°ng khi rÆ¡i vào thính nhÄ© Thiếu Hoa thì ngay lập tức có lá»›p mồ hôi rịn ra trên trán chàng.
Thiếu Hoa bối rối nói :
- Tại hạ không dám mạo phạm phu nhân.
Uyên Ương Hồ Äiệp thản nhiên nói :
- Ta má»i công tá»­ đến ngắm những báu vật của ta thì có gì là mạo phạm khiến công tá»­ phải bối rối chứ. Nếu công tá»­ cảm thấy bối rối thi hãy uống má»™t chung Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u.
Uyên Ương Hồ Äiệp vừa nói vừa quay lÆ°ng lại Thiếu Hoa. Nàng vá»›i tay lấy tịnh rượu chuốc ra chiếc chén bằng vàng, rồi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Thiếu Hoa.
Äặt chén rượu vào tay Thiếu Hoa, Uyên Ương Hồ Äiệp nói :
- Thiếu Hoa công tử không ngại chén rượu trong tay ta là chén rượu độc chứ ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không tin chén rượu trong tay phu nhân là chén rượu độc.
Nếu rượu Ä‘á»™c chắc chắn phu nhân không bao giá» má»i tại hạ.
Uyên Ương Hồ Äiệp mỉm cÆ°á»i. Thiếu Hoa để ý đến hai con bÆ°á»›m thêu trên ống tay áo nàng.
Uyên Ương Hồ Äiệp nói :
- Nếu Thiếu Hoa công tá»­ tin đây không phải là rượu Ä‘á»™c thì ta má»i công tá»­.
Thiếu Hoa giả lả đáp lá»i Uyên Ương Hồ Äiệp.
- Thiếu Hoa đa tạ phu nhân.
Chàng nói rồi dốc chén rượu vào miệng uống cạn.
Rượu nóng lan tá»a khắp châu thân Thiếu Hoa, tạo ra má»™t cảm giác hÆ°ng phấn lạ thÆ°á»ng.
Uyên Ương Hồ Äiệp nói :
- Thiếu Hoa công tử thấy thế nào ?
- Nhá» có chén rượu này, Thiếu Hoa cảm thấy tá»± tin hÆ¡n. Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u quả là ngon. Hẳn đây là rượu hiếm trên Ä‘á»i này.
Nàng nhìn vào đôi mắt Thiếu Hoa nhỠnhẻ nói :
- Không phải ai ai cÅ©ng được ban phát Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u. Chỉ những ngÆ°á»i đáng được ban phát, Uyên Ương Hồ Äiệp má»›i ban phát.
Thiếu Hoa trả lại chén rượu vào tay Uyên Ương Hồ Äiệp, vừa nói :
- Tại hạ là ngÆ°á»i đáng được Uyên Ương Hồ Äiệp phu nhân ban phát Uyên Æ°Æ¡ng tá»­u ?
Uyên Ương Hồ Äiệp gật đầu :
- Äúng...
Äôi chân mày Thiếu Hoa nheo lại. Chàng từ tốn nói :
- Thiếu Hoa sợ phu nhân đã nhìn lầm ngÆ°á»i.
- Nhìn lầm như thế nào ?
Uyên Ương Hồ Äiệp vừa nói vừa nắm tay Thiếu Hoa kéo ngồi xuống sàn khoang thuyá»n. Hai ngÆ°á»i ngồi đối diện vá»›i nhau. Khoảng cách giữa há» không đầy ba gang tay, đủ để cánh mÅ©i Thiếu Hoa ngập trong mùi xạ hÆ°Æ¡ng đó thôi, mà chàng còn có thể thấy được những Ä‘Æ°á»ng nét ẩn hiện sau tấm lụa má»ng được chiếu bởi ánh hào quang của viên dạ minh châu.
Thiếu Hoa sợ Uyên Ương Hồ Äiệp thấy được ánh mắt của mình, nên muốn quay mặt chá»— khác nhÆ°ng Uyên Ương Hồ Äiệp đã cản chàng lại.
Nàng ôn nhu nói :
- Công tử đừng ngại.
- Thiếu Hoa sợ phải dùng thêm một chén Uyên ương tửu nữa quá.
Nàng mỉm cÆ°á»i :
- Một chén Uyên ương tửu sẽ tạo cho công tử một sự hưng phấn trong công tử. Ta sợ chén thứ hai sẽ đánh gục công tử đó.
Uyên Ương Hồ Äiệp bất ngá» nắm tay Thiếu Hoa :
- Nhưng ta không tiếc Uyên ương tửu với công tử đâu.
- Thiếu Hoa biết phu nhân sẽ không tiếc vá»›i Thiếu Hoa, nhÆ°ng Thiếu Hoa chỉ sợ phu nhân lầm ngÆ°á»i.
Uyên Ương Hồ Äiệp lắc đầu :
- Thiếu Hoa công tá»­... Uyên Ương Hồ Äiệp không lầm ngÆ°á»i đâu.
- Phu nhân chắc chứ ?
- Ta chắc như vậy.
Thiếu Hoa giả lả nói :
- Tại hạ là má»™t gã vô danh tiểu tốt, chẳng có chút danh vá»ng gì trong giá»›i võ lâm giang hồ. Nên không khá»i mÆ¡ hồ và ngạc nhiên khi được Uyên Ương Hồ Äiệp phu nhân xem trá»ng nhÆ° vậy.
- Suy nghÄ© của Thiếu Hoa rất đúng. NhÆ°ng kẻ ta chá»n chính là công tá»­.
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt Uyên Ương Hồ Äiệp. Chàng nghiêm giá»ng há»i :
- Lý do gi phu nhân chá»n tại hạ ?
Uyên Ương Hồ Äiệp đứng lên. Nàng đứng ngay trÆ°á»›c mặt Thiếu Hoa để ánh dạ quang của viên dạ minh châu hiếu xuyên qua lá»›p lụa má»ng tôn tạo những Ä‘Æ°á»ng cong đó ra, Uyên Ương Hồ Äiệp tợ nhÆ° còn muốn khoe tất cả vẻ đẹp ẩn sâu trong cÆ¡ thể nàng ra trÆ°á»›c mắt chàng nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m khoe sắc.
Uyên Ương Hồ Äiệp nhìn xuống Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Thiếu Hoa công tá»­ nhìn xem Uyên Ương Hồ Äiệp có đáng là má»™t báu vật không ?
Câu há»i này của Uyên Ương Hồ Äiệp khiến Thiếu Hoa thoáng lá»™ nét sượng sùng. Chàng miá»…n cưỡng nói :
- Phu nhân cũng rất đáng là một báu vật. Nhưng chắc chắn báu vật đó không thuộc vỠtại hạ.
- Tại sao lại không, nếu như công tử thuộc vỠta và ta thuộc vỠcông tử ?
Thiếu Hoa đứng lên đối mặt vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp. Chàng đặt tay lên vai Uyên Ương Hồ Äiệp.
Uyên Ương Hồ Äiệp không phản ứng lại hành Ä‘á»™ng của Thiếu Hoa mà ngược lại đôi mi dài cong vút thoạt nhắm há» lại, hai cánh môi hé mở chỠđợi.
Thiếu Hoa nhìn vào mặt Uyên Ương Hồ Äiệp. Chàng ôn nhu nói :
- Uyên Ương Hồ Äiệp phu nhân... Hãy cho tại hạ biết vì sao tại hạ lại có được may mắn này ?
Nàng mở mắt nhìn Thiếu Hoa. Dùng ngón tay trá» có chiếc móng dài nhá»n, Ä‘iểm vào yết hầu chàng. Uyên Ương Hồ Äiệp vuốt nhẹ ngón tay có móng nhá»n vào yết hầu Thiếu Hoa. Nàng vuốt ve nhÆ° tình nhân mÆ¡n trá»›n tình nhân, nhÆ°ng chá»— mÆ¡n trá»›n lại là tá»­ huyệt chết ngÆ°á»i.
Kiểu cách mÆ¡n trón của Uyên Ương Hồ Äiệp khiến xÆ°Æ¡ng sống Thiếu Hoa gai lạnh. Cùng vá»›i cảm giác gai lạnh đó là lá»›p da ốc nổi lên khắp ngÆ°á»i chàng.
NhÆ° thể biết được cảm giác gì Ä‘ang trá»—i lên trong ná»™i thể Thiếu Hoa, Uyên Ương Hồ Äiệp Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm.
Nàng vừa cÆ°á»i vừa mÆ¡n trá»›n tá»­ huyệt của chàng, nhá» nhẻ nói :
- Lý do ta chá»n Thiếu Hoa công tá»­ bởi vì công tá»­ là ngÆ°á»i ta cần.
Thiếu Hoa cau mày :
- Thiếu Hoa là kẻ vô danh, phu nhân cần gì ở tại hạ. Thiếu Hoa sợ phu nhân sẽ thất vá»ng.
- Ta nghÄ© mình không thất vá»ng.
- Thế phu nhân cần gì ?
- Công tá»­ có thể Ä‘Æ°a Thiên Tống đến vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp ?
Chân diện Thiếu Hoa sa sầm.
Uyên Ương Hồ Äiệp phá lên cÆ°á»i. Tiếng cÆ°á»i của nàng nghe thật thánh thót và tiá»m ẩn bên trong là dục tính, khi bất cứ ai nghe cÅ©ng chao lòng mÆ¡ tưởng đến thá»i khắc sau tiếng cÆ°á»i đó.
Cắt ngang tràng cÆ°á»i tiếu ngạo đó, Uyên Ương Hồ Äiệp nói :
- Thiên Tống đến vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân không giống nhu Thiếu Hoa đâu.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không hiểu ý của Mã Trân Trân phu nhân.
Nụ cÆ°á»i Ä‘iểm trên hai cánh môi Uyên Ương Hồ Äiệp.
Nàng giả lả nói :
- Thiên Tống sẽ không đến vá»›i Trân Trân bằng chén rượu Uyên Ương Hồ Äiệp, mà đến bằng hai viên thần châu mà y Ä‘oạt được của Phi Yến trang chủ Lục Giả Phùng và Tá»­ Vong cốc chủ Cừu Diên Hạo.
Nàng chớpmắt lẳng lơ nhìn vào mặt Thiếu Hoa :
- Công tử hiểu câu nói của Mã Trân Trân rồi chứ ?
Chàng ngập ngừng rồi há»i lại Mã Trân Trân :
- Trân Trân phu nhân định lợi dụng tại hạ Ä‘Æ°a Thiên Tống huynh vào bẫy của ngÆ°á»i. Thế sao phu nhân lại không tá»± mình gặp ngay Thiên Tống tôn giá ?
Trân Trâm lÆ°á»m Thiếu Hoa :
- Công tử khỠquá !
- ö của Trân Trân phu nhân muốn nói... NgÆ°á»i không thể gặp được Thiên Tống bởi vì Trân Trân phu nhân không phải là đối thủ của Thiên Tống tôn giá.
Uyên Ương Hồ Äiệp vuốt ngón tay có móng nhá»n nhÆ° lá liá»…u vào yết hầu Thiếu Hoa. Nàng nhìn chàng khẽ gật đầu :
- Ta đâu phải là đối thủ của Thiên Tống.
- GiỠthì tại hạ đã hiểu ý của phu nhân rồi.
- Hiểu ý của Trân Trân, vậy công tử có thuộc vỠMã Trân Trân không ?
- Nếu như Thiếu Hoa lắc đầu thì chuyện gì sẽ xảy ra ?
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân mỉm cÆ°á»i. Cùng vá»›i nụ cÆ°á»i đó, ngón tay nàng đặt đúng vào yết hầu tá»­ huyệt của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa buột miệng nói :
- Mã Trân Trân phu nhân không định giết Thiếu Hoa chứ ?
- Trân Trân há»i lại công tá»­ má»™t lần nữa... Công tá»­ có thấy Trân Trân đẹp không ? Có đúng là báu vật sánh ngang vá»›i những hạt thần châu không ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng là má»™t báu vật sánh ngang vá»›i những hạt thần châu.
- Công tử cũng là báu vật chẳng kém gì Trân Trân.
Uyên Ương Hồ Äiệp rút ngá»n thủ lại, lùi vá» sau hai bá»™ nhìn Thiếu Hoa từ đầu đến chân. Nàng mỉm cÆ°á»i nói :
- Trân Trân dá»c ngang trên giang hồ nhÆ°ng chÆ°a gặp được má»™t trang mỹ nam tá»­ nào nhÆ° công tá»­.
Thiếu Hoa cắn răng trên vào môi dưới :
- Lá»i khen của phu nhân khiến cho da thịt Thiếu Hoa nổi đầy gai ốc đó.
Mã Trân Trân phá lên cÆ°á»i. Nàng nguýt Thiếu Hoa rồi nói :
- Trân Trân nói thật đó. Công tử đúng là một trang mỹ nam tử hiếm có.
- Äa tạ... Ä‘a tạ...
Nàng lắc đầu :
- Thiếu Hoa công tử đừng khách sáo như vậy. Trân Trân chỉ muốn biết, ta và công tử có thể trở thành một đôi không ?
- Một đôi thì sao nào ?
- Cũng giống như mỹ nhân Như Băng với Trương Thiên Tống.
Thiếu Hoa chắp tay sau lưng, nhíu mày suy nghĩ rồi nói :
- Trân Trân phu nhân có thể cho tại hạ biết, vì sao phu nhân lại cần hai viên thần châu của Thiên Tống ?
Nàng lÆ°á»m Thiếu Hoa :
- Sao công tử khỠnhư vậy ?
Nàng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt chàng. Trân Trân đứng sát vào Thiếu Hoa nhÆ° thể muốn dá»±a hẳn vào ngÆ°á»i chàng.
Thiếu Hoa đặt tay lên vai nàng :
- Thiếu Hoa khỠnhư thế nào ?
- Không phải má»™t mình Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân muốn Ä‘oạt hai viên thần châu của Thiên Tống đâu. Tất cả những ai có thần châu Ä‘á»u muốn Ä‘oạt của nhau.
Thiếu Hoa chỉ viên dạ minh châu nói :
- Nàng cũng đã có một viên dạ minh châu rồi.
- Không đủ tạo thành một xâu chuỗi chuyển luân thần châu.
- Xâu chuỗi chuyển luân thần châu có cái gì mà thiên hạ thích như vậy ?
Nàng nguýt Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa không thích à ?
- Thiếu Hoa không có hứng thú như Trân Trân phu nhân. Nhưng Thiếu Hoa nghĩ xâu chuỗi chuyển luân thần châu phải có cái gì đó khiến thiên hạ tơ tưởng đến nó.
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn Thiếu Hoa nói :
- Bí mật của xâu chuá»—i chuyển luân giá» thì chÆ°a má»™t ai biết. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u chắc chắc... Kẻ nào có xâu chuá»—i chuyển luân thần châu thì có thể làm chủ thiên hạ.
- Äó là lá»i đồn đãi thôi.
- Nếu chỉ là lá»i đồn đãi không thật thì Thiên Tống Huyết Kiếm không bao giá» dấn thân vào chuyện tranh Ä‘oạt này.
- Trân Trân phu nhân không nghÄ© Thiên Tống tôn giá có ná»—i khó xá»­ của ngÆ°á»i chứ ?
Trân Trân buông má»™t câu bằng chất giá»ng thật nhạt nhẽo :
- Trân Trân nghĩ y chỉ có một nỗi khó xử duy nhất đó là muốn sở hữu xâu chuỗi chuyển luân thần châu.
- Äó là ý của Trân Trân ?
- Ai cũng thế mà.
tthh buông tiếng thở dài :
- Nàng muốn Thiếu Hoa làm gì ?
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân nhìn Thiếu Hoa. Nàng nhÆ° thể muốn dùng ánh mắt để Ä‘á»c những ý niệm thầm kín trong đầu chàng. Thiếu Hoa nheo mày :
- Uyên Ương Hồ Äiệp phu nhân đừng nhìn Thiếu Hoa bằng ánh mắt đó.
Nếu như phu nhân hoài nghi thi chúng ta chẳng bao giỠlà một đôi.
Äiểm nụ cÆ°á»i mỉm, Uyên Ương Hồ Äiệp từ từ quay lÆ°ng lại Thiếu Hoa.
Nàng nhỠnhẻ nói :
- Thiếu Hoa công tử có cần uống thêm Uyên ương tửu không ?
Răng trên của Thiếu Hoa cắn vào môi dưới. Chàng nhủ thầm :
"Mã Trân Trân định làm gì nữa đây ?" ö nghĩ đó lướt qua đầu, chàng buột miệng nói :
- Trân Trân phu nhân muốn tại hạ uống hay không uống ?
- Uyên ương tửu sẽ cho Thiếu Hoa những khoảnh khắc của một nam nhân.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, chiếc áo lục trên ngÆ°á»i nàng trôi tuá»™t xuống gót chân.
Chiếc xÆ°Æ¡ng sống của Mã Trân Trân vá»›i má»™t Ä‘Æ°á»ng lượn thật kỳ ảo đập vào mắt Thiếu Hoa. ÄÆ°á»ng lượn đó tạo ra má»™t nét đặc sắc mà chẳng má»™t há»a nhân nào có thể dùng bút há»a lại được. Nó dừng lại giữa đôi gò non vừa tròn căng, tạo nên má»™t bức há»a tiết đầy chất dục tình.
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân bÆ°á»›c thối vá» sau đúng má»™t bá»™, để áp lÆ°ng vào ngÆ°á»i chàng. Nàng ta dá»±a lÆ°ng vào ngÆ°á»i Hoàng Thiếu Hoa vừa lòn tay ra sau nắm lấy hai tay chàng kéo vòng qua trÆ°á»›c, rồi đặt vào vùng Ä‘an Ä‘iá»n.
Nụ cÆ°á»i lẳng lÆ¡, lÆ¡i lả hiện trên hai cánh môi nàng.
- Chàng đừng nói Trân Trân là một dâm nữ.
Nàng ngã dầu hẳn vào ngực Thiếu Hoa vừa nói :
- Chúng ta sẽ thuá»™c vá» nhau nhÆ° những đôi uyên Æ°Æ¡ng trong Ä‘á»i này.
Mùi xạ hÆ°Æ¡ng từ cÆ¡ thể nàng. Äúng ra không phải mùi xạ hÆ°Æ¡ng mà là mùi của da thịt. Thứ mùi thÆ¡m của ảo giác, thứ mùi thÆ¡m mÆ¡ hồ mà chẳng thể có bút má»±c của văn nhân nào tả được, phảng phất tá»a vào mÅ©i Thiếu Hoa.
Uyên Ương Hồ Äiệp đặt tay mình vào tay Thiếu Hoa nhÆ° muốn nâng niu nó, rồi nâng đôi tay chàng lên cao, cuối cùng thì đặt vào đúng đôi nhÅ© hoa nàng; Thiếu Hoa gần nhÆ° không có chút phản xạ nào. Chàng mặc nhiên trÆ°á»›c những hành Ä‘á»™ng gợi má»i của Uyên Ương Hồ Äiệp. Nàng vuốt ve bàn tay của Thiếu Hoa nhá» nhẻ nói :
- Chàng thuộc vỠMã Trân Trân chứ ?
Thiếu Hoa nhá» nhẻ đáp lá»i Mã Trân Trân :
- Tại hạ gần như nghẹt thở vì phu nhân.
- Còn Trân Trân thi lại nghe rõ từng tiếng tim đập thổn thức trong lồng ngực chàng.
Vừa nói Trân Trân vừa hơi nghiên đầu áp thính nhĩ vào ngực Thiếu Hoa.
Nàng ôn nhu nói :
- Con tim Thiếu Hoa Ä‘ang muốn Ä‘iá»u gì vậy ?
- Trân Trân phu nhân muốn biết nó nói gì à ?
- Muốn biết lắm. Nó đang nói gì ?
- Nói đã thuộc vỠMã phu nhân.
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân cÆ°á»i khảy má»™t tiếng rồi há»i :
- Nó nói thật đấy chứ ?
- Thiếu Hoa nghe nó nói Ä‘iá»u đó.
Trân Trân dá»±a sát hÆ¡n vào ngÆ°á»i Thiếu Hoa. Nàng nhá» nhẻ nói :
- Äã bao lần Thiếu Hoa công tá»­ rÆ¡i vào tình huống này ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- ChÆ°a bao giá».
- Hóa ra đây là lần đầu tiên chàng đối mặt với nữ nhân.
Vừa nói Mã Trân Trân quay ngoắt lại. Nàng phá lên cÆ°á»i khi thấy lá»›p mồ hôi trán rịn ra trên mặt Thiếu Hoa. Má»™t lá»›p mồ hôi đủ để nàng biết tâm trạng của Thiếu Hoa nhÆ° thế nào Trân Trân cÆ°á»i khảy rồi nói :
- Trân Trân quả là không nhìn lầm.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, vòng tay của Trân Trân quấn lấy cổ Thiếu Hoa, rồi áp thính nhÄ© vào ngá»±c chàng.
- Trân Trân muốn nghe lại tiếng nói của trái tim chàng.
Khi nàng thốt ra câu nói đó thì những ngón tay vá»›i những chiếc móng nhá»n hoắc Ä‘ang nhè nhẹ vuốt ve đại huyệt Thiên Linh Cái sau ót Thiếu Hoa.
Những chiếc móng tay đó tạo ra cảm giác gai lạnh trong cột sống chàng.
Trân Trân vừa vuốt ve vừa nói :
- Chàng còn chỠgì nữa mà chưa hòa nhập với Trân Trân ?
Vừa nói Trân Trân dán ngÆ°á»i vào Thiếu Hoa.
Nàng ngẩn lên nhìn chàng :
- Chúng ta là đôi uyên ương hồ điệp.
Nàng kéo Thiếu Hoa xuống. Hai cánh môi hé mở chực chỠtiếp nhận nụ hôn của chàng.
Thiếu Hoa áp môi mình vào môi Trân Trân. Chiếc lưỡi ẩm Æ°á»›t của nàng nhu cái vòi bÆ°á»›m lách qua để thá»c sâu vào miệng của chàng nhÆ° thể muốn hút lấy mật ngá»t.
Thiếu Hoa ngá»™t ngạt vá»›i cảm giác đầy tính gợi dục của Uyên Ương Hồ Äiệp. Má»™t thứ cảm giác mÆ¡ hồ nào đó len vào tâm tưởng chàng.
Thiếu Hoa bất ngỠhơi đẩy Mã Trân Trân ra.
Tay chàng đặt lên vùng tiểu yêu nhỠnhắn của nàng. Thiếu Hoa nói :
- Trân Trân... Nàng hãy để giành những khoảnh khắc đam mê này khi đã có được những viên thần châu của Thiên Tống.
Trân Trân mỉm cÆ°á»i rồi nhá» nhẻ :
- Trân Trân đã thuộc vỠchàng rồi đó.
hết: Hồi 25, xem tiếp: Hồi 26
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé, áèëüÿðä, dị kiếm khách, ïåñíÿ, ñâàäüáà, òåëåôîííûé, òàíöåâ, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™