Theo ta, cái kết hay nhất là của Thần mộ và Liên hoa bảo giám.
Về Thần mộ, đây là 1 cái kết bi tráng, đầy cảm động giống nhưng 1 bản hùng ca. Bao mưu kế, toan tính, tranh đấu, hận thù đã trở thành con số không khi toàn lục giới đoàn kết để diệt thiên đạo.Ánh mắt của Đạm Thai Tuyền trước khi chết đã chứng tỏ nàng cũng rất yêu TN, dù rằng trong yêu có hận, nhưng cuối cùng cũng hiểu TN của nàng xứng đáng là 1 người chồng vĩ đại đúng như nàng từng mộng ước . TM dù đến những đoạn cuối cùng vẫn làm nhiều người bất ngờ. Ví dụ chi tiết Thần Nam là con trai của Độc cô bại thiên chuyển sinh. Phải nói Thần Đông có 1 trí tưởng tượng kinh người mà ít tác giả nào bì kịp được.
Diệt thiên đạo nhưng bất ngờ là TN ko tự mình trở thành Thiên đạo. Đây là cái nhân văn của truyện. Nếu trở thành Thiên đạo, đương nhiên TN sẽ là tồn tại vô địch. Nhưng hắn vẫn chọn con đường thứ 2, đó là chờ đợi qua nhiều lần vô số năm tháng để tìm đc những người chiến hữu, bạn bè, người yêu. Thú thật khi tác giả cho tất cả mọi người hi sinh và chỉ duy nhất TN sống sót, ta cảm thấy xót xa và hụt hẫng vô cùng. Nhưng ngay sau đó, việc TN tìm lại dc người quen cũ đã khiến cho câu chuyện có kết cục mở. Có thể nói, kết cục này thực sự mới mẻ và rất hợp lý.
Còn Liên hoa bảo giám, đây là 1 tác phẩm đầy tính sáng tạo. Một loạt các tình tiết bất ngờ: Mayfair biến mất 1 cách bí ẩn, Bác Bì siêu cấp sát thủ lại chính là ông anh trai mê gái, người đánh cắp trái tim Sư tâm vương lại chính là ... vợ Prince, gã họa sư ẻo lả Demis lại là Auerbach kiêu hùng - mà rốt cuộc cũng ko hẳn là Auerbach - chính xác ra Auerbach là ...."con nuôi" Francis. các chi tiết về sanh mệnh thụ,... Nhiều nhân vật đc khắc họa có màu sắc, tính cách riêng chứ ko nhạt nhòa. Truyện kịch tính từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc, ko ai nghĩ 1 thần hoàng Prince vĩ đại được cả thiên hạ tôn sùng, tín ngưỡng rốt cuộc lại là kẻ mưu lợi cá nhân và trở thành kẻ thù của toàn bộ loài người. Cái hay của truyện còn ở tính logic và những mưu mẹo khi chiến đấu. Ko giống đa số truyện tiên hiệp khác theo xu hướng tự sướng, nhân vật chính ít nhiều được cung cấp vô số pháp bảo, kì ngộ, công pháp, bí kíp thượng thặng mà tiêu biểu là 7 giới truyền thuyết và 1 số bộ sắc hiệp khác. Ở Liên hoa bảo giám, nhân vật chính cho đến giờ phút cuối cùng vẫn ko phải là kẻ mạnh nhất. Vì hắn vốn là 1 tên tiểu thâu chuyên nghiệp nên hắn đủ sự khôn ngoan, lọc lõi,...từ 1 tên ngốc nổi danh đã trở thành thần hoàng Francis, vài lần cứu con người khỏi nạn diệt tộc, sau diệt thần hoàng Prince. Cuối cùng ko tham luyến trần thế, chỉ dẫn theo Liya, Avril và Anne đi. Sự chia tay của Francis với Tuyết Cơ cũng là 1 bất ngờ hợp lý.
Ngoài ra, ta thấy nhân vật chính lấy 3 vợ là hợp lý. Kết cục linh động này mới phù hợp thực tế vì cả 3 người đó đều thực lòng yêu hắn.
bài này đã lọt vào vòng trong, chúc mừng bạn :D - quangtrungthanhvuong
Last edited by quangtrungthanhvuong; 26-08-2009 at 01:57 PM.
Theo ta, cái kết hay nhất là của Thần mộ và Liên hoa bảo giám.
Về Thần mộ, đây là 1 cái kết bi tráng, đầy cảm động giống nhưng 1 bản hùng ca. Bao mưu kế, toan tính, tranh đấu, hận thù đã trở thành con số không khi toàn lục giới đoàn kết để diệt thiên đạo.Ánh mắt của Đạm Thai Tuyền trước khi chết đã chứng tỏ nàng cũng rất yêu TN, dù rằng trong yêu có hận, nhưng cuối cùng cũng hiểu TN của nàng xứng đáng là 1 người chồng vĩ đại đúng như nàng từng mộng ước . TM dù đến những đoạn cuối cùng vẫn làm nhiều người bất ngờ. Ví dụ chi tiết Thần Nam là con trai của Độc cô bại thiên chuyển sinh. Phải nói Thần Đông có 1 trí tưởng tượng kinh người mà ít tác giả nào bì kịp được.
Diệt thiên đạo nhưng bất ngờ là TN ko tự mình trở thành Thiên đạo. Đây là cái nhân văn của truyện. Nếu trở thành Thiên đạo, đương nhiên TN sẽ là tồn tại vô địch. Nhưng hắn vẫn chọn con đường thứ 2, đó là chờ đợi qua nhiều lần vô số năm tháng để tìm đc những người chiến hữu, bạn bè, người yêu. Thú thật khi tác giả cho tất cả mọi người hi sinh và chỉ duy nhất TN sống sót, ta cảm thấy xót xa và hụt hẫng vô cùng. Nhưng ngay sau đó, việc TN tìm lại dc người quen cũ đã khiến cho câu chuyện có kết cục mở. Có thể nói, kết cục này thực sự mới mẻ và rất hợp lý.
Còn Liên hoa bảo giám, đây là 1 tác phẩm đầy tính sáng tạo. Một loạt các tình tiết bất ngờ: Mayfair biến mất 1 cách bí ẩn, Bác Bì siêu cấp sát thủ lại chính là ông anh trai mê gái, người đánh cắp trái tim Sư tâm vương lại chính là ... vợ Prince, gã họa sư ẻo lả Demis lại là Auerbach kiêu hùng - mà rốt cuộc cũng ko hẳn là Auerbach - chính xác ra Auerbach là ...."con nuôi" Francis. các chi tiết về sanh mệnh thụ,... Nhiều nhân vật đc khắc họa có màu sắc, tính cách riêng chứ ko nhạt nhòa. Truyện kịch tính từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc, ko ai nghĩ 1 thần hoàng Prince vĩ đại được cả thiên hạ tôn sùng, tín ngưỡng rốt cuộc lại là kẻ mưu lợi cá nhân và trở thành kẻ thù của toàn bộ loài người. Cái hay của truyện còn ở tính logic và những mưu mẹo khi chiến đấu. Ko giống đa số truyện tiên hiệp khác theo xu hướng tự sướng, nhân vật chính ít nhiều được cung cấp vô số pháp bảo, kì ngộ, công pháp, bí kíp thượng thặng mà tiêu biểu là 7 giới truyền thuyết và 1 số bộ sắc hiệp khác. Ở Liên hoa bảo giám, nhân vật chính cho đến giờ phút cuối cùng vẫn ko phải là kẻ mạnh nhất. Vì hắn vốn là 1 tên tiểu thâu chuyên nghiệp nên hắn đủ sự khôn ngoan, lọc lõi,...từ 1 tên ngốc nổi danh đã trở thành thần hoàng Francis, vài lần cứu con người khỏi nạn diệt tộc, sau diệt thần hoàng Prince. Cuối cùng ko tham luyến trần thế, chỉ dẫn theo Liya, Avril và Anne đi. Sự chia tay của Francis với Tuyết Cơ cũng là 1 bất ngờ hợp lý.
Ngoài ra, ta thấy nhân vật chính lấy 3 vợ là hợp lý. Kết cục linh động này mới phù hợp thực tế vì cả 3 người đó đều thực lòng yêu hắn.
Một bài bình luận rất hay! đây chính là một bài rất có triển vọng đoạt giải trong cuộc thi lần này trong mục "những bài bình luận hay nhất:D )
mọi người tiếp tục bình luận và lựa chọn phương án của mình nào
1 phiếu cho Thần Mộ. Kết thúc Thần Mộ rất hợp lòng dân
Thêm 1 phiếu cho Tru Tiên, tuy kết ko hay nhưng đã giải quyết được mâu thuẫn trong lòng Tiểu Phàm rồi. Thế là ổn , ko cần quan tâm đến bọn Phần Hương cốc nữa