DỊ GIỚI CHI QUANG NÃO UY
QUYỂN 1 : UFO Chương 30 : Tu phục
Dịch : magicq
Biên : anhhungvole
Nguồn : 4vn
“Đây là binh khí gì? Kị sĩ lão gia thấy ánh mắt kích động vạn phần của Duy Luân hắn lập tức hiểu được, thanh đoản kiếm không có thu hút này không phải là một kiện vật phẩm đơn giản
“Đây là ma pháp binh khí “
Duy Luân rốt cục cũng tỉnh táo lại, hắn cố gắng bình tĩnh nói ra
“ Cái gì? Ma pháp vật phẩm?” Lúc này, Tư Khảo Đặc kị sĩ lão gia lập tức nhảy dựng lên, hỏi:” Tiếu Ân, ngươi từ nơi nào có được thứ này ?”
“Là lão sư đưa cho ta “Tiếu Ân đường hoàng trả lời , thái độ của hắn rất chi thành khẩn , đủ để khiến kỵ sỹ hiểu được hắn cũng chỉ giống như một hài tử bình thường
“ Duy Luân , ngươi có thể tạo ra ma pháp vũ khí từ khi nào vậy ?” Tư Khảo Đặc khó có thể tin hỏi.
“Đây không phải do ta chế tạo ra, mà do sư phụ ta để lại .” Duy Luân thở dài một tiếng nói: “ Bất quá thanh ma pháp vũ khí này đã bị hư tổn, ta cũng không có cách nào tu sửa lại “
Tư Khảo Đặc rốt cục hiểu được, hắn nhìn về phía Tiếu Ân ánh mắt tràn ngập sợ hãi than, hỏi: “ Tiểu hài tử…Ách, không, Tiếu Ân tiên sinh, ngươi có thể sửa chữa lại chuôi vũ khí này ?”
Tiếu Ân cầm đoản kiếm đi tới thiết lô , nói: “ Ta có thể thử một lần.”
Ngữ khí của hắn tràn ngập kiên định lẫn tin tưởng, không thể tưởng tượng được đây là vẻ mặt của một tiểu hài tử mười tuổi
Nói xong, hắn chỉ huy một vị học đồ khác tiến lên liều mạng thổi ống bễ làm cho bên trong thiết lô diễm hỏa dâng lên.
Tiếu Ân bình tĩnh dùng kìm kẹp sắt kẹp lấy đoản kiếm, sau đó bỏ vào bên trong thiết lô, sau một lát hắn nhướng mày, nói: “ Tốc độ quá chậm.”
Duy Luân không nói hai lời tiến lên, đẩy tên học đồ đang ra sức kéo ống bễ ra, tự mình xuất trận.
Quả nhiên, sư phụ xuất mã, một người bằng hai. Nhiệt độ trong thiết lô nhanh chóng dâng lên cao , rất nhanh đạt tới yêu cầu của Tiếu Ân
Mặc dù đây là lần đầu tiên tại thế giới hiện thực tu sửa chuôi ma pháp binh khí nhưng mà Tiếu Ân một chút kích động cũng không có. Bởi vì ở bên trong Nhất Hào không gian hắn đã luyện tập trên trăm lần rồi, hắn thậm chí còn ã đem mỗi một giây trong quá trình thực hiện khảm chặt chẽ vào trong linh hồn mình.
Nếu là luận về kinh nghiệm phong phú, cho dù là chủ nhân chế tạo ra cái chuôi vũ khí này cũng không theo kịp.
Trong lò đoản kiếm phát ra một đạo quang mang kì dị , đây là biểu hiện đặc thù của chuôi ma pháp kiếm, chứng tỏ rằng nhiệt độ bên trong đã hoàn toàn thích hợp.
Tiếu Ân sắc mặt ngưng trọng, lấy ra từ trên người một ít mảnh vụn kim loại
Đang thổi ống bễ Duy Luân vừa nhìn , sắc mặt nhất thời hơi đổi, thiếu chút nữa là bỏ cả công việc đang làm .
Đối với hắn mà nói, mảnh kim loại đó hắn phi thường quen thuộc, thứ này đúng là thứ hắn đã bảo tồn hơn mười năm nay chính là mạt của hắc thiết phiến
Là một gã thợ rèn có thâm niên lâu năm , hắn phi thường hiểu rõ lai lịch của mấy thứ này .Một mảnh vỡ nhỏ của hắc thiết phiến phỏng chừng có giá trị liên thành
Duy Luân khuôn mặt hơi hơi co quắt , đối với hành vi bại gia chi tử của Tiếu Ân , hắn hạ quyết tâm, nếu Tiếu Ân không thể tu sửa thành công chuôi đoản kiếm, , hắn khẳng định sẽ đuổi cổ Tiếu Ân
Đứng không xa bên cạnh thiết lô, Tư Khảo Đặc chăm chú nhìn tất cả mọi việc trước mắt .Nếu như không có biết rõ tình hình thì hắn còn tưởng là Tiếu Ân đang động thủ chế tạo chứ không phải là tu sửa
Giờ phút này , tất cả mọi người đều chăm chú quan sát cử động của Tiếu Ân , nhưng bản thân Tiếu Ân đang ở trong trạng thái tập trung cao độ đối với ngoại giới không còn biết gì nữa
Ánh mắt của hắn trong suốt như nước , toàn bộ tinh thần đều đặt vào đoản kiếm cầm trên tay
Tại không gian hư cấu hắn đã tập luyện tu sửa cả nghìn lần .Hai mươi lần đầu tiên , hắn không có thành công lấy một lần
Bất quá hắn cũng không có chán nản mà dưới sự chỉ đạo của Nhất Hào , đem kinh nghiệm từ mỗi lần thất bại tổng kết lại rồi tự tiến hành cải tiến
Dần dần , sai lầm trong mỗi lần tu sửa của hắn giảm bớt , hắn dần tìm ra được cách tu sửa chuẩn nhất .Cuối cùng tại mấy mươi lần tu sửa cuối cùng , xác xuất thành công của hắn đã đạt tới một trăm phần trăm
Nhất Hào tại thế giới này góp nhặt được một bộ phận tư liệu về nghề rèn nên nó đã có thêm được công năng mô phỏng so với hiện thực không khác nhau là mấy
Hô hấp ngừng lại , trên người Tiếu Ân xuất hiện một trận tinh thần ba động thần kỳ , lực lượng tinh thần của hắn ngưng tụ lại trên đoản kiếm
Dưới sức nóng của liệt hỏa , trên thân kiếm xuất hiện hoa văn tinh xảo .Hoa văn này phức tạp vô cùng , người bình thường nhìn qua đều cảm thấy choáng đầu hoa mắt .Nhưng Tiếu An lại minh bạch hiểu được hàm nghĩa của hoa văn
Trên thân kiếm khắc một ma pháp trận vĩnh cửu , vị ma pháp sư kia nhất định là một kẻ có tâm cơ thâm trầm , tuyệt đại bộ phận hoa văn đều không có bất cứ ý nghĩa gì cả , cho nên dù có rơi vào tay kẻ khác , cũng đừng mơ có thể phục chế lại được
Giờ phút này , trên hoa văn xuất hiện một vết nứt rất nhỏ , chính vết nứt nhỏ này làm cho ma pháp kiếm mất đi công năng của nó
Trong đầu nhanh chóng hiện lên vô số kinh nghiệm luyện tập trước đó , đồ án tật phong thuật hắn đã vô cùng quen thuộc , đồ án này xuất hiện tại một hoa văn mịt mờ trên thân kiếm
Rất nhanh , cảm ứng của Tiếu Ân xuất hiện một ít trở ngại , lông mày hắn hơi hơi nhíu lại , mạt thiết tiết cầm trên tay giống như là có linh tính tự động gắn xuống chỗ rạn nứt , dưới tác dụng thần kỳ của liệt hỏa , thần kỳ dung hợp cùng với thân kiếm
Đường nét trên thân kiếm tiếp tục hoạt động , phảng phất giống như là nước chảy , chạy một vòng lớn trên hoa văn
Sau một khắc , trên thân đoản kiếm phát ra quang mang màu trắng , giống như là ánh mặt trời rực rỡ
Tư Khảo Đặc cùng Duy Luân hai mắt đồng thời híp lại , mặc dù không phải là chuyên gia rèn luyện ma pháp binh khí , nhưng nhìn vào tình huống hiện tại , cho dù là kẻ ngốc cũng biết , Tiếu Ân hắn đã thành công tu sửa lại thanh ma pháp kiếm
Last edited by anhhungvole; 06-10-2009 at 10:15 PM.
Tiếu Ân thở phào một hơi , hắn nhanh chóng lấy đoản kiếm từ thiết lô ra , động tác thuần thục tự nhiên phảng phất như đã luyện tập cả trăm lần , khiến Duy Luân đứng bên cạnh âm thầm gật đầu không thôi
Sau khi làm lạnh đoản kiếm , Tiếu Ân cung kính nói : “Tư Khảo Đặc tiên sinh , sư phụ , đây là thanh ma pháp kiếm do ta tu sửa lại “
Duy Luân lập tức đoạt lấy đoản kiếm trên tay Tiếu Ân , hắn yêu thích sờ soạng cả nửa ngày : “Nó có thể hoạt động chứ ?”
“Đương nhiên có thể “ Tiếu Ân lấy ra một viên ma hạch mà lúc trước Duy Luân đưa cho hắn , khảm vào lỗ nhỏ trên chuôi kiếm nói : “Sư phụ , thanh ma pháp kiếm này có thể tùy tâm mà không chế , chỉ cần ma hạch có đầy đủ năng lượng , khi chiến đấu sẽ phát ra ma pháp tật phong thuật , thời gian thi triển là ba mươi doanh ti
Doanh ti là đơn vị tinh toán thời gian tại thế giới này , một doanh ti tương đương với một giây tại địa cầu
“Hảo “Duy Luân hét lớn một tiếng , giờ khắc này Duy Luân tựa hồ uy phong lẫm liệt như một vị kỵ sỹ , hắn nâng kiếm chỉ về phía trước , mũi kiếm nhất thời hiện lên một đạo quang mang , đạo quang mang này ngưng tụ lại thành một điểm trên mũi kiếm
Điểm quang mang này theo hướng chỉ của mũi kiếm phóng ra , tốc độ cực nhanh , tuyệt đối vượt qua khả năng cực hạn của mắt thường
“Khái “
Một thanh âm kinh thiên động địa từ miệng Tư Khảo Đặc kỵ sỹ phát ra , sắc mặt hắn ngưng trọng , hai tay nắm chặt đại kiếm , một kiếm bổ ra như thiểm điện , trên người hắn thậm chí vẫn còn hiện lên một ít quang mang yếu ớt
Thân thể hắn nhanh chóng lui về sau , thực hiện một động tác thiết bản kiều giống như trong sách giáo khoa , cái đầu của kỵ sỹ chỉ kém một tấc nữa là đụng phải mặt đất , nhưng hắn vẫn như cũ bảo trì tư thế này
Hô to một tiếng , thân hình kỵ sỹ đứng thẳng lên , sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi , quả không hổ danh là cao cấp kỵ sỹ , động tác của kỵ sỹ quả thực quá nhanh đi , bản thân Tiếu Ân cũng vô pháp nhìn rõ
“Duy Luân …Ngươi muốn mưu sát ta sao ?” Trên đầu kỵ sỹ đổ đầy mồ hôi lạnh , hắn phẫn nộ gào lên : “Đó là ma pháp vũ khí đấy , đồ đần “
Duy Luân cầm đoản kiếm trong tay , đồng dạng đầu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh , hắn thì thào nói : “Ân , tha lỗi cho ta… , ta thật sự là không cố ý “
Vẻ mặt Tư Khảo Đặc giận dữ nói : “Đồ đần , ma pháp vũ khí mà ngươi lại sử dụng tùy tiện như vậy ?”
“Đúng vậy , sư phụ “Tiếu Ân vội vàng ngắt lời nói : “May là ngài hướng phía kỵ sỹ đại nhân , nếu đổi lại là người khác , khẳng định là sẽ không tránh được “
“Ân , không sai “Tư Khảo Đặc vô thức đáp ừ một tiếng , sau đó lập tức phản ứng lại nói :”Phi , phi , phi , ngươi nói gì vậy .Cái gì mà may hướng vào ta ? Chẳng lẽ ta nên chịu …”
Duy Luân tựa hồ còn chưa còn bừng tỉnh lại , tay hắn nhẹ nhàng run rẩy , mũi kiếm cũng theo đó run run , hướng về phía kỵ sỹ
Tư Khảo Đặc lập tức ngậm miệng lại , hắn cẩn thận lui về phía sau vài bước nói :”Duy Luân , chuyện gì cũng để từ từ , ngươi hãy bỏ thanh kiếm này xuống đi “
“Kỵ sỹ đại nhân tôn kính , vừa rồi ta không phải cố ý “Duy Luân kích động nói ra
“A , ta hiểu mà , ngài đương nhiên không phải cố ý “Tư Khảo Đặc kinh hãi run sợ nói :”Thân ái , bạn ta ngươi ngàn vạn lần phải tỉnh táo , trước tiên hãy buông thanh kiếm xuống đã “
Tiếu Ân đứng ban cạnh mồ hôi lạnh cũng chảy ròng ròng xuống , vị kỵ sỹ này ngay cả từ thân ái cũng kêu lên
Duy Luân hít sâu một hơi , suy nghĩ một chút , rốt cục cũng đành kìm nén cảm giác lưu luyến đem đoản kiếm bỏ xuống
Tư Khảo Đặc lập tức tiến lên , đem thanh kiếm cầm lên
Tố chất của kỵ sỹ đại nhân không phải một vị thợ rèn nho nhỏ có thể so đo , mặc dù tâm tình hắn cũng rất kích động , nhưng cũng không phải bởi vì kích động mà không tự chủ được
Mũi kiếm chỉ vào cây đại thụ cách đó không xa , kỵ sỹ tâm niệm vừa động , quang mang lại chợt lóe trên mũi kiếm , một tiếng vang nhỏ đột nhiên truyền đến
Mấy người Tư Khảo Đặc nhanh chóng bước tới trước cây cổ đại thụ , tất cả mọi người không nhịn được hít vào một ngụm lương khí
Phía trước cây đại thụ xuất hiện một vết nứt kinh khủng , bị ma pháp kích trúng trong chớp mắt bạo liệt ra , bên cạnh còn mấy cái lỗ hổng nho nhỏ
Kỵ sỹ đột nhiên nhớ lại bản thân mình vừa rồi hình như là đã dùng đại kiếm để ngăn cản ma pháp , sắc mặt của nhất thời thay đổi
Nhìn lại trên cây đại kiếm của hắn xuất hiện một lỗ thủng không nhỏ , hơn nữa trên thân kiếm còn xuất hiện một vết rạn tinh tế , thanh đại kiếm này bây giờ coi như đã là đồ bỏ đi rồi
Một giọt mồ hôi lạnh từ trên đầu kỵ sỹ nhỏ xuống , may là có thanh đại kiếm này cản lại , nếu không cái mạng nhỏ này của hắn đã mất tại đây rồi
Cũng may là Duy Luân trong lúc vô ý đem mũi kiếm nhắm ngay chính mình …Ách ? Phi , cái tên chết tiệt Duy Luân này lại đem mũi kiếm chỉ vào hắn , thật sự là phải hảo hảo giáo huấn hắn một chút
Tư Khảo Đặc bị thanh ma kiếm làm cho mê muội , cho nên không để ý đến vẻ mặt cổ quái của Tiếu Ân bên cạnh
“Kỵ sỹ đại nhân , ta có đủ tư cách chứ ?”Tiếu Ân cất tiếng hỏi , đối với uy lực mà ma pháp kiếm hiển lộ , hắn cũng không cảm thấy qúa ngạc nhiên bởi vì khi hắn thi triển ma pháp tật phong thuật cũng đạt được hiệu quả như vậy
“Tiếu tiếu …Nga , Tiếu Ân tiên sinh , ngài thật sự quá thần kỳ đi “Tư Khảo Đặc nói
Khóe miệng Tiếu Ân hơi nhếch xuống một phân , vị kỵ sỹ này sau khi biết được thực lực của bản thân hắn , chẳng những xưng hô mình thành “ tiên sinh “ mà còn thể hiện thái độ kính trọng nữa , quả thực là một nhân vật không tầm thường a
Bất quá nếu như bản thân hắn không như vậy , chỉ sợ là cũng không có tư cách lập được một trang viên có quy mô như bây giờ
Nhìn động tác mơ hồ của Tiếu Ân , bản thân kỵ sỹ cũng không biết được là Tiếu Ân trong lòng đã có sự đánh giá đối với hắn , sau một lát trầm tư , kỵ sỹ nghiêm túc hỏi :”Tiếu Ân tiên sinh , ta xin hỏi một vấn đề , ngài có phải đã nắm giữ được ma pháp này ?”
Không một chút do dự , Tiếu Ân gật đầu , giờ phút này nếu hắn nói không biết , sợ rằng Tư Khảo Đặc kỵ sỹ cũng không tin tưởng , chẳng thà chính mình tự thừa nhận còn hơn
Sau khi biết được đáp án từ miệng Tiếu Ân , kỵ sỹ rõ ràng là cao hứng hẳn lên , hắn lưu luyến đem ma pháp kiếm trả lại cho Tiếu Ân , sau đó nói :”Tiếu Ân tiên sinh , nếu ngài đã nắm giũ được ma pháp , thì dựa theo luật lệ của đế quốc , ngài có thể gia nhập ma pháp tháp tại công quốc để tiến hành tu hành rèn luyện ….Ngài nguyện ý chứ ?”
DỊ GIỚI CHI QUANG NÃO UY
QUYỂN 1 : UFO Chương 32 : ly khai
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
“Ma pháp tháp ?”Tiếu Ân nghi hoặc hỏi
Không thể không nói , với tuổi tác cùng địa vị của Tiếu Ân, lại còn sinh sống tại nơi hẻo lánh của công quốc , rất nhiều chuyện hắn cũng không biết được
Chính như một kẻ cả đời là nông phu thì trừ bỏ biết được trang viên của chủ nhân mình ra , bọn họ thậm chí còn không biết xung quanh một trăm dặm quang đó còn có trang viên nào khác không , nói chi đến truyền thuyết về ma pháp
“Đúng vậy , ma pháp tháp “Tư Khảo Đặc biết chắc Tiếu Ân không biết việc này nhưng hắn vẫn cố kiên nhẫn giải thích :”Ma pháp sư của công quốc mặc dù không nhiều nhưng lại có một vị ngũ tinh đại ma pháp sư cùng năm vị ma pháp sư , bọn họ mỗi người đều có một ma pháp riêng của mình .Ngươi là thần dân của công quốc , cho nên nếu có cơ hội được một vị ma pháp sư nhìn trúng là có tư cách tiến vào ma pháp tháp để học tập “
Đôi mắt Tiếu Ân lập tức sáng lên , đối với hắn hiện tại mà nói , ma pháp tri thức chính là điều hắn thiếu thốn
Mỗi một lần tiến vào Nhất Hào không gian , tên Nhất Hào kia đều đem bản thân hắn ra phân tích để có được số liệu về ma pháp
Nội dung ma pháp ghi lại trong năm tấm thiết phiến vẻn vẹn chỉ ghi lại phương pháp đê cấp rèn luyện lực tinh thần cũng với bốn ma pháp nhất cấp
Với lực lượng tinh thần của Tiếu Ân hiện tại, cũng chỉ có thể nắm giữ được ma pháp tật phong thuật mà thôi , ba ma pháp còn lại , hắn tạm thời còn chưa đủ năng lực để tiếp xúc
Với tình cảnh hiện tại của hắn , nếu có thể gia nhập ma pháp tháp , được tu luyện theo một hệ thống hoàn chỉnh , chẳng phải là phù hợp với yêu cầu hiện tại của bản thân và Nhất Hào sao ?
Nghĩ tới đó , tim hắn nhất thời dao động mạnh
“Không , kỵ sỹ đại nhân “ Duy Luân vội vàng lên tiếng nói :”Tiếu Ân là đệ tử của ta , hắn là một thợ rèn chứ không phải là ma pháp sư “
Tư Khảo Đặc tức giận nói : “Duy Luân lời ngươi nói ra nên có chút lương tâm đi , ngươi cho rằng một vị thợ rèn có thể so được với một vị ma pháp sư tôn kính hay sao , ngươi nói xem hai nghề đó nghề nào có tiền đồ hơn ?”
Duy Luân nhất thời không nói được gì , mặc dù hắn vẫn muốn Tiếu Ân lựa chọn theo nghề thợ rèn nhưng hắn cũng phải công nhận lần này quả thực hắn đã tự nói ra lời trái lòng mình
Thở dài một tiếng , Duy Luân nói : “Được rồi ,ta hiểu mà “
Tư Khảo Đặc hướng về phía hắn gật đầu một cái , nói :”Tiếu Ân tiên sinh, ta lập tức trở về chuẩn bị , ba ngày sau , ta và ngài sẽ khởi hành , hơn nữa là khởi hành tới thành Lộ Dịch Tư
Tiếu Ân đương nhiên biết được thành Lộ Dịch Tư , ma pháp tháp được thiết lập tại đó cũng là chuyện đương nhiên
Bất quá đối với việc Tư Khảo Đặc kỵ sỹ tự ý quyết định , trong lòng Tiếu Ân có chút bất mãn nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra mà chỉ nhẹ nhàng khom lưng nói :”Kỵ sỹ đại nhân , cha ta còn đang sống vất vả trong lãnh địa của ngài , ta không thể bỏ mặc cha ta ở lại a “
Tư Khảo Đặc vỗ gáy nói :”Xin lỗi , ta thế nào lại quên mất người nhà của ngài .Ngài yên tâm , phụ thân của ngài ta cũng sẽ đối xử như ….”Kỵ sỹ hơi hơi ngập ngừng , hắn nghĩ tới với tuổi tác của Tiếu Ân thì phỏng chừng cha hắn cũng chỉ ngang tuổi với mình , vì vậy lời nói ra liền chuyển thành :” bằng hữu tri giao , tất cả mọi việc ta sẽ an bài thỏa đáng , tuyệt đối sẽ không để ngài có chút lo lắng nào “
“Nhưng mà kỵ sỹ đại nhân , ta phải được sự đồng ý của phụ thân “Tiếu Ân cau mày nói
“Không có vấn đề gì , ta sẽ đi cùng ngài để khẩn cầu phụ thân ngài đồng ý “Tư Khảo Đặc nét mặt tươi cười nói :”Còn nữa , ngài cũng không cần phải gọi ta là kỵ sỹ đại nhân , ngài trực tiếp gọi ta là Tư Khảo Đặc là được rồi “
Trong lòng Tiếu Ân hơi động , trong trang viên , trừ bỏ thân nhân của kỵ sỹ , tất cả mọi người đều xưng hô Tư Khảo Đặc là kỵ sỹ đại nhân , ngoại nhân duy nhất được phép gọi tên kỵ sỹ , cũng chỉ có sư phụ của hắn cao cấp thợ rèn Duy Luân , không thể tưởng tượng được hiện tại bản thân hắn cũng may mắn gia nhập hàng ngũ đó
Từ điểm này có thể thấy được , ma pháp sư loại nghề nghiệp này so với kỵ sỹ và thợ rèn có tiền đồ hơn nhiều
Tiếu Ân xin phép lão Bàng Đức quả thực là rất thuận buồn xuôi gió
Sự kiện kỵ sỹ lão gia người nắm quyền sinh tử thôn trang tự mình tới gặp lão Bàng Đức oanh động cả thôn
Với chút kiến thức nông cạn của người dân trong thôn , Tư Khảo Đặc kỵ sỹ chính là nhân vật vĩ đại nhất mà họ biết , mà hắn lại tự thân tới bái phỏng lão Bàng Đức , khiến lão Bàng Đức trở thành nhân vật truyền kỳ .Cho đến khi lão Bàng Đức ly khai khỏi thôn trang , thì những loại tin đồn về phụ tử hắn vẫn truyền ra liên miên không dứt
Đối với lão Bàng Đức , kỵ sỹ đại nhân có vẻ phi thường hữu hảo , kỵ sỹ cũng không lộ ra vẻ quý tộc gì cả , giới thiệu cho lão Bàng Đức biết thiên tư trác tuyệt của Tiếu Ân , hơn nữa còn thỉnh cầu lão Bàng Đức cho phép Tiếu Ân tới thành Lộ Dịch Tư
Đương nhiên khi kỵ sỹ đại nhân thỉnh cầu , vô ý nhấn mạnh ngữ khí khiến lão Bàng Đức lập tức đồng ý mà không suy nghĩ gì
Tiếu Ân buồn bực chính vì điều này , bất quá đối với lão cha hắn cả đời đều nghe theo chủ ý của kỵ sỹ mà nói thì việc phản đối thỉnh cầu kỵ sỹ không khác gì là người si nói mộng
Tư Khảo Đặc động tác phi thường mau lẹ , hơn nữa tin tức của hắn vô cùng linh thông đã đem cả lão Bang Đức và Kiều Y nhận vào trong trang viên
Đương nhiên đưa bọn họ vào trang viên là để hưởng phúc .Nghĩ tới lão Bàng Đức không cần phải làm việc vất vả mỗi ngày , trong lòng Tiếu Ân đối với kỵ sỹ phi thường cảm kích
Mặc dù hắn biết , Tư Khảo Đặc làm thế chỉ là thuần túy muốn kết giao với hắn nhưng đối với Tiếu Ân mà nói thì đây quả thực là một chuyện tốt
Ba ngày sau , Tư Khảo Đặc vừa mới trở về trang viên bất chấp mỏi mệt của lần hành trình trước , liền mang theo Ái Đức và Tiếu Ân tới thành Lộ Dịch Tư
Trước khi khỏi hành , Tiếu Ân quay đầu nhìn lão cha Bàng Đức và Kiều Y a di thầm chúc phúc cho họ
Nhìn lại lần cuối , hắn vung cao roi ngựa lên , trên không trung quất một tiếng , ruổi ngựa tiến về phía trước , một đường tiến thắng trong ánh mặt trời đỏ rực
DỊ GIỚI CHI QUANG NÃO UY
QUYỂN 1 : UFO Chương 33 : Đầu tư
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
Ánh sáng ảm đảm buông xuống , giống như ai đó không cẩn thận đánh đổ mực ra vậy , một tầng hắc sắc bao phủ bầu trời
Ngẩng đầu nhìn sự biến đổi của bầu trời , Tư Khảo Đặc tức giận hung hăng mắng một câu , nhưng đối diện với sự biến đổi thất thường của thời tiết , hắn cũng không có năng lực gì để thay đổi cả
“Nghỉ ngơi , toàn bộ hạ trại “
Kỵ sỹ lão gia ban lệnh ra , đoàn người gồm hơn năm mươi người tạo thành một tiểu đội hình lập tức ngừng lại
Hơn ba mươi nô bộc liền luống cuống dỡ đồ xuống , nhanh chóng lập lên mấy chiếc lều vải trên bình nguyên
Tư Khảo Đặc lôi kéo Tiếu Ân vào trong chiếc lều vải lớn nhất , về phần Ái Đức cùng mấy vệ binh và nô bộc thì không có được đãi ngộ tốt như vậy .Bọn họ thông thường phải ở trong chiếc lều vải có không gian nhỏ hơn , hơn nữa một lều vải chứa sáu đến mười người ở
Hôm nay là ngày thứ ba sau khi ly khai khỏi trang viên , hai ngày đầu bọn họ đều được nghỉ trong lữ điếm , bất quá tới hôm nay , bọn họ phải hành tẩu trên thảo nguyên , trong năm ngày tới bọn họ sẽ không gặp được bất cứ lữ điếm nào cả
Mà lão thiên gia lại đột nhiên thay đổi thời tiết khiến cho bọn họ càng không kịp trở tay , mắt thấy một cơn mưa to sắp ập tới , bọn họ không thể làm gì khác hơn đành phải dựng lều nghỉ tạm
Tư Khảo Đặc kỵ sỹ cười hỏi :”Lần đầu tiên xuất hành , có cảm giác gì không ?”
Tiếu Ân suy nghĩ một chút rồi thành thật nói :”Rất mệt “
Quả thật , ở thời đại này , xuất hành không phải chuyện vui gì .Không có phi cơ , không có xe lửa , không có xe hơi , cũng không có đường quốc lộ cao tốc ,cho nên việc hành tẩu gặp phải sự cố trì hoãn là đương nhiên
Với một kẻ ở kiếp trước luôn thoải mái ngồi trên ghế mỗi khi xuất hành như Tiếu Ân mà nói thì loại hành tẩu mới mẻ này hai ngày đầu hắn còn cảm thấy hấp dẫn nhưng đến ngày thứ ba hắn cảm thấy bản thân không khác gì đang chịu tội vậy
Đội ngũ xuất hành tổng cộng có ba xe , trong đó một cỗ xe được Tư Khảo Đặc chỉ định dành riêng cho Tiếu Ân sử dụng
Loại đãi ngộ này ngay cả bản thân kỵ sỹ lão gia cũng chưa từng được hưởng thụ , nhưng hơn năm mươi người trong đội ngũ lại không có một ai oán thán cả
Nguyên nhân duy nhất đó là thân phận hiện tại của Tiếu Ân là ma pháp sư một kẻ biết được ma pháp
Mặc dù thân phận của hắn chưa phải là một ma pháp sư đúng nghĩa nhưng cũng đủ để hắn hưởng được đặc quyền trên thế giới này
Tư Khảo Đặc vuốt râu quai nón dưới cằm nói : “Từ từ rồi ngài sẽ quen thôi “
Tiếu Ân khẽ gật đầu hỏi : “Ngài tại sao không cởi trọng giáp của mình ra “
“Nga , đó là thói quen của ta “Tư Khảo Đặc hơi động thân thể âm thanh thiết giáp va vào nhau nhất thời vang lên
Bọ thiết giáp này là trang bị cao cấp nhất của kỵ sỹ .Trong cả trang viên cũng chỉ có một bộ duy nhất
Trải qua vài ngày hành tẩu , hắn vẫn mang trên người bộ thiêt giáp , hơn nữa dường như hắn còn có vẻ ung dung thoải mái , một chút trở ngại cũng không có .Thực lực cùng thái độ của kỵ sỹ thắng được sự tôn trọng của Tiếu Ân
“Kỵ sỹ tiên sinh , chẳng lẽ ngài không cảm thấy bộ áo giáp này nặng hay sao ?”Tiếu Ân thuận miệng hỏi
“Không , ta đã quen rồi “Tư Khảo Đặc thản nhiên nói , sau đó nói : “Ngài nghỉ ngơi cho tốt đi , ta ra ngoài tuần tra “Hắn bước tới cửa lều vải , do dự một chút rồi nói :”Bởi vì thời tiết bất thường , chúng ta có thể phải trì hoãn hai ngày , hy vọng ngài có giấc mộng đẹp “
“Xin đợi một chút “ Tiếu Ân vội vàng đứng lên , lấy đoản kiếm trên thân xuống , nói :”Kỵ sỹ đại nhân , những năm gần đây , gia đình ta vẫn được ngài chiếu cố và bảo vệ , mà ngài lại còn tự mình dẫn ta tới thủ đô của công quốc .Vì biểu đạt sự biết ơn của ta , thỉnh ngài hãy nhận lấy nó “
“Việc này không thể được “Tư Khảo Đặc nhìn đoản kiếm trên tay Tiếu Ân , mặc dù trong mắt hắn lộ rõ vẻ không đành lòng nhưng hắn vẫn cương quyết cự tuyệt “Căn cứ theo luật pháp của công quốc , hộ tống ngài tới thành Lộ Dịch Tư là nghĩa vụ của ta , cho nên ta tuyệt đối không thể nhận lấy ma pháp vũ khí , thỉnh ngài hãy thu hồi lại “
Tiếu Ân chính thức không phải là một tiểu hài tử mười tuổi , cho nên hắn rõ ràng nhìn ra khát vọng trong mắt của kỵ sỹ , đương nhiên cũng biết được quyết tâm của hắn
Trải qua mấy ngày ở chung , Tiếu Ân từ miệng kỵ sỹ biết được rất nhiều chuyện trên thế giới này
Nói đại khái , thân phận của hắn chỉ có một số ít người trong trang viên biết mà thôi
Trải qua sự giới thiệu của kỵ sỹ , hắn rốt cuộc mới có một nhận thức rõ ràng
Trên thế giới này ma pháp là một lực lượng chí cao vô thượng , đặc biệt là trên chiến trường ma pháp sư tạo ra thương tổn tuyệt đối là siêu cấp cường đại , chỉ cần thuận lợi thi triển ma pháp , thì một ma pháp sư tuyệt đối có thể dễ dàng hủy diệt một đại đội nghìn người
Hơn nữa cấp bậc ma pháp sư càng cao , tầm quan trọng trong chiến đấu càng thể hiện rõ , cho nên đối với bất cứ quốc gia nào thì ma pháp sư đều là một tài sản cực kỳ quý giá
Bất quá điều đáng tiếc duy nhất là, ma pháp sư quả thật quá ít , trong một ngàn người thì cũng chỉ có một người có thiên phú tu luyện ma pháp .Nhưng tuyệt đại đa số những người này cho dù cố gắng cả đời , cũng bất quá chỉ là ma pháp học đồ mà thôi , chính thức tiến giai trở thành ma pháp sư , tỉ lệ chỉ có một phần mười mà thôi
Lấy công quốc có ba trăm vạn dân cư mà nói cũng chỉ có được một vị ngũ tinh đại ma pháp sư cùng năm vị ma pháp sư .Đương nhiên , cấp bậc học đồ không được tính toán
Chính vì sự quý hiếm và cường đại của ma pháp sư , cho nên bất cứ quốc gia nào cũng nỗ lực và chấp nhận bỏ ra đại giới lớn để thành lập ma pháp tháp cho ma pháp sư
Tư Khảo Đặc kỵ sỹ sở dĩ thay đổi thái độ đối xử với Tiếu Ân là do hắn biết Tiếu Ân tự học thành tài , hơn nữa còn có thể phóng thích ra ma pháp
Nếu tương lai Tiếu Ân có thể trở thành ma pháp sư của công quốc , đối với Tư Khảo Đặc mà nói đó là một khoản đầu tư sinh ra lãi lớn
Cho dù là thiên phú của Tiếu Ân thấp , thì hắn cũng có thể trở thành một gã ma pháp học đồ , đối với kỵ sỹ cũng không có hại gì .Bởi vì một ma pháp học đồ có thể chế tạo ma pháp vũ khí , cũng đủ khiến cho bất kể là ai cũng nguyện chấp nhận bỏ ra đại giới lớn để mượn sức
Chương 34 : Sát thủ
Dịch : anhhungvole
Nguồn : 4vn
Mặc dù Tiếu Ân nhìn thấu tâm tư của Tư Khảo Đặc kỵ sỹ thế nhưng hắn cũng không vì thế mà xa lánh kỵ sỹ ngược lại còn thật tâm đối xử với kỵ sỹ
Là kẻ đến từ thế kỷ hai mươi mốt của địa cầu , hắn phi thường minh bạch một điều “ chỉ có lợi ích mới có thể trở thành đồng minh “ .Chính vì bản thân hắn có đủ giá trị nên kỵ sỹ mới đối đãi nhiệt tình với hắn như người nhà vậy
Trải qua một lúc lâu suy nghĩ , hắn rốt cục cũng có quyết định
Đem đoản kiếm đưa tới trước mặt kỵ sỹ , Tiếu Ân thành khẩn nói : “Kỵ sỹ tiên sinh , ngài cũng biết chỉ cần ta nguyện ý , ta tùy lúc có thể chế tạo ra thanh ma pháp vũ khí thứ hai , hơn nữa ta lại sắp trở thành ma pháp sư , bảo kiếm đối với ta mà nói , cũng không có tác dụng quá lớn .Đã là như thế , ngài vì sao lại không chịu nhận chứ ?”
Ánh mắt Tư Khảo Đặc ngưng tụ lại , không khỏi có chút do dự
Tiếu Ân hơi hơi khom lưng nói : “Cha của ta còn ở trang viên nhờ sự chiếu cố của ngài , đây chỉ là chút tâm ý của ta , ngài vì sao lại cự tuyệt hảo ý của ta chứ ?”
Lời Tiếu Ân nói mơ hồ bao hàm ý tứ , nếu như ngài không tiếp nhận thành ý của ta thì ta làm sao yên tâm được
Tư Khảo Đặc trong lòng cân nhắc một lúc , cười khổ nói : “Được rồi , ta tiếp nhận hảo ý của ngài , ngài thật sự quá hào phóng “
Tiếu Ân nhìn kỵ sỹ cầm đoản kiếm yêu thích không nỡ rời tay nói :”Hiện giờ năng lực của ta không đủ , nhưng hãy tin tưởng ta , qua mấy năm nữa , ta nhất định có thể nắm giữ thêm nhiều ma pháp nữa , khi đó ta nghĩ ta có tư cách chế tạo ra áo giáp cùng một ít phụ kiện ma pháp vũ khí nữa “
Tư Khảo Đặc ngẩn ra , ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi cùng vui mừng , hắn hướng Tiếu Ân chân thật cúi đầu cảm tạ
Ma pháp sư đã hết sức trân quý , biết được cách chế tạo ma pháp vũ khí lại càng quý hiếm so với phượng mao lân giác cũng không có nói quá
Ma pháp khí cụ trên thế giới này có giá trị cực lớn cho nên mới khiến Tư Khảo Đặc yêu thích như vậy , nếu có thể đem áo giáp cùng binh khí khác chế tạo thành ma pháp khí cụ , đối với kỵ sỹ mà nói đó quả là một chuyện quá tốt
Giờ phút này , vì tương lai và lợi ích sau này , Tư Khảo Đặc chính thức kết minh với Tiếu Ân
Cùng kết minh với Tư Khảo Đặc đối với Tiếu Ân mà nói cũng không có nhiều chỗ tốt nhưng lão cha Bàng Đức bởi vì thế mà có được cuộc sống sung túc an nhàn , đối với hắn thế đã quá đủ rồi
Lều vải chuẩn bị cho những lần xuất hành đặc biệt được chế tạo tỉ mỉ , chiếc lều vải của Tư Khảo Đặc lại càng quá mức thoải mái
Vì báo đáp ý tốt của Tiếu Ân , Tư Khảo Đặc nhường chiếc lều vải tốt nhất của mình cho Tiếu Ân mà điều này lại càng phù hợp với yêu cầu của Tiếu Ân .Bởi vì ban đêm , Tiếu Ân có thói quen tiến vào Nhất Hào không gian để tu luyện ma pháp
Khiến Tư Khảo Đặc kỵ sỹ cùng thủ hạ và nô bộc phải ở chung với nhau mà bản thân hắn lại hưởng thụ riêng một chiếc lều lớn , việc này khiến nội tâm Tiếu Ân có chút áy náy .Bất quá sau khi hắn tặng kỵ sỹ thanh ma pháp kiếm , cảm giác áy náy đó của hắn liền lặng lẽ bay đi
Sau khi dùng xong bữa cơm mà nô bộc mang tới , Tiếu Ân phân phó một câu không được quấy rầy hắn , sau đó hắn yên tâm thoải mái nằm nghỉ
Đối với tương lai sau này , Tiếu Ân thầm nhủ nếu có cơ hội thì nhất định phải lợi dụng , không có cơ hội thì phải tìm mọi cách sáng tạo cơ hội .Hắn biết rõ thiên phú của bản thân quá thấp kém cho nên để bù lại hắn chỉ có thể tu luyện lâu dài hơn mà thôi
Tiến vào Nhất Hào không gian , hắn lẳng lặng đứng trước quang bản , bắt đầu quá trình luyện tập
Hiện giờ thời gian trong không gian hư cấu so với ngoại giới cách biệt tới tám lần .Cũng may mỗi khi Tiếu Ân chuyên tâm luyện tập thì thường thường thời gian trôi qua rất nhanh .Rất nhanh , hắn đã hoàn thành sáu mươi lần tu luyện ,cảm nhận sự tuyệt vời khi lực lượng tinh thần tăng lên , quả thật khiến hắn không muốn ngừng lại chút nào
Đúng lúc hắn định chuẩn bị tiếp tục tiến hành luyện tập thì Nhất Hào không có báo trước giống như ma quỷ đột ngột hiện ra trước mặt hắn
“Chủ nhân , bất hảo “
Tiếu Ân bị nó dọa sợ nổi giận mắng :”Có chuyện gì mà ngươi ồn ào vậy , đột nhiên dọa người , muốn hù chết ta sao ?”
“Thật vậy sao ? Ta hình như không cảm thấy a “Nhất Hào vuốt vuốt đầu , hành động rất nhân tính hóa nói
Tiếu Ân lộ ra ánh mắt xem thường , bản thân mình cùng một cái trình tự cơ thảo luận về vấn đề này , thật sự rất nhức đầu a .Hắn hít sâu một hơi hỏi :”Có gì bất hảo “
“Bên ngoài có người lẻn vào , mục tiêu của hắn là chiếc lều vải này , ta phát hiện ra sát khí trên người hắn “
Tiếu Ân giật mình , tin tức này quả thực là khiến hắn sợ hãi , một kẻ bản thân tỏa ra sát khí muốn lẻn vào lều vải của mình , kẻ ngu cũng biết được ý đồ của tên đó
“Nhanh đưa ta trở về hiện thực “
“Vâng “
Bạch quang lóe lên , Tiếu Ân lập tức quay trở về hiện thực , cất lồng tráo đi , hắn giống như con báo vô thanh vô thức ngồi dậy , lấy thanh đại thiết chùy trong bọc hành lý ra
Hơn một năm luyện tập quảng bá thể thao , độ mềm dẻo của thân thể khiến hắn có thể đứng yên không phát ra hơi thở
Song giờ phút này , trong lòng hắn đột nhiên nổi lên một nghi vấn , là một cái học tập cơ , Nhất Hào làm thế nào phát hiện được sát khí của tên muốn lẻn vào chứ ?
Một làn gió đột nhiên nổi lên trước cửa lều vải , tên kia đã nhẹ nhàng lẻn vào
Tiếu Ân tập trung toàn bộ tinh thần , những ý niệm vu vơ trong đầu bị hắn loại bỏ đi
Một bóng hình nhỏ bé mặc đồ dạ hành tiến vào trong lều của hắn . Động tác của tên đó rất cẩn thận , không phát ra một âm thanh nào
Nhưng khi tên đó vừa đột nhập vào thì chờ đón hắn là một cỗ kình phong mãnh liệt , phảng phất giống như thái sơn áp đỉnh đập xuống đầu hắn
Tiếu Ân cầm thiết chùy trong tay , lẳng lặng chờ đợi .Ngay từ đầu hắn đã duy trì hô hấp ổn định , không có chút rồi loạn nào
Mặc dù tinh thần hắn tập trung cao độ , cơ hồ là không hít thở nhưng thân thể hắn vẫn ổn định như tảng đá
Tiếu Ân cũng không biết rằng , sỏ dĩ hắn có thể làm được như thế là do bản thân hắn kiên trì luyện tập quảng bá thể thao trong suốt hơn một năm qua , nếu như hắn không có kiên trì luyện tập , bản thân hắn tuyệt đối không thể có năng lực khống chế khoa trương như vậy