Truyện mở ra một thế giới hoàn toàn mới lạ với các truyện huyễn hoặc tiên hiệp trước đây, đem lại cảm giác mới lạ cho người đọc.
Thế giới trong truyện theo từng chương truyện mở dần ra trước mắt người đọc.
Trong truyện, mỗi một hành tinh có con người sinh sống là một vị diện, chỉ khi phi thăng con người mới bước chân vào thế giới Thái Cổ, ở đó, con người dần hiểu về mối quan hệ giữa Yêu ma- Huyết tộc- Thiên đường- Con người.
Mỗi một thế giới đều có các tầng cấp biệt khác nhau, thứ nhìn thấy ở mỗi thế giới chỉ là bề nổi của một tảng băng chìm khổng lồ.
Đứng đầu Thái Cổ: 4 vị Chí Tôn.
Đứng đầu Huyết tộc: Không rõ.
Đứng đầu Thiên đường: 13 vị Quang Minh chủ thần.
Đứng đầu Ma tộc: 13 vị Hắc Ám chủ thần.
Các thế giới này tư sát chiếm đánh lẫn nhau nhằm giành quyền kiểm soát các vị diện để hoàn toàn chưởng ác cả vũ trụ..
Theo bước chân của nhân vật chính Phong Vân Vô Kị, một tuyệt thế kì tài, chúng ta cùng theo ngòi bút tác giả khám phá dần thế giới của 'Phi Thăng Chi Hậu'.
Nhân sinh như mộng ảo, mỗi người đều trong giấc mộng nhân sinh ấy mà tìm cho mình một lý tưởng, một mục đich để tồn tại, để phấn đấu, truyện đi theo từng bước chân của Phong Vân Vô Kị để cùng đạt tới giấc mơ ấy...
Trên thế gian có loại người sinh ra đã không tầm thường.
Từ 3 tuổi học đúc kiếm, 5 tuổi tập kiếm, 6 tuổi có chút thành tựu, 7 tuổi rời khỏi nhà đi bái sư học kiếm thuật, nhưng chân chính danh sư đâu đễ tìm được.Những kiếm sư mà mọi người biết không ai đủ tài năng dạy người được 1 tháng tròn. Cuối cùng 8 tuổi ,lần thứ 10 rời khỏi sư môn , vào chốn hoang dã , sống cuộc sống cô mao ẩm huyết.Coi tự nhiên là sư phụ ,học theo động vật , tự sáng tạo thân pháp ,bộ pháp, kiếm pháp. 5 năm sau rời khỏi nơi hoang sơn. Cầm kiếm dài 3 xích , khiêu chiến người luyện võ trong thiên hạ. Bách chiến bách thắng ,trở thành thanh niên kiếm khách cao thủ.Mười sáu tuổi khiêu chiến đại vũ học tông sư kiếm ma độc cô bại thiên , cuối cùng chiến bại lần đầu tiên trong đời.17 tuổi dựa vào võ học đã biết tự sáng tạo 'Diệt Ma Tâm Kinh', trong sơn động ở quan thương trúc ngộ 'Liễu Nhứ Tuỳ Phong thân Pháp', dựa vào đó tái khiêu chiến kiếm ma độc cô bại thiên , cuối cùng thắng lợi.Trên giang hồ mang danh 'Phong thần'.Được coi là đỉnh phong cao thủ trong giang hồ.Sau đó trong 5 năm, đánh bại vô số cao thủ ,gần như trở thành vô địch.
Tịch mịch trong giang hồ, một mình trên đỉnh cao phong , không có địch thủ.Hết cách, đành tự coi bản thân là địch thủ tập tả hữu hỗ bác chi thuật, 3 năm thành công , có thêm kỳ thuật ấy vũ công lại bước thêm 1 tầng.3 năm sau cuối cùng không còn dùng kiếm, mỗi ngọn cỏ cành cây đều có thể làm kiếm.Lại 2 năm sau, tự quên hết võ học bản thân. Do vậy chân chính bước vào con đường vũ học.Chừng 30 tuổi, so võ công cùng vũ giả trong thiên hạ , không biết đến từ thất bại.33 tuổi phá toái hư không , bạch nhật phi thăng, để lại sách 'Diệt Ma Tâm Kinh' cùng Liễu nhứ tuỳ phong thân pháp cho người có duyên. Không ngờ sau khi phi thăng , bí kíp võ học để lại dẫn đến một trường giang hồ đại sát lục kéo dài suốt 30 năm.
"Võ lâm chiến sử - kiếm thần phong vân vô kị truyện"
-Bách hiểu sanh chấp bút.
"Nếu như nói bạch nhật phi thăng là cực đỉnh của võ học thì ta đã đứng trên cái cực đỉnh đó.Nhưng khi võ học của ta vừa đạt đến đỉnh phong ta chợp nhận ra tất cả mới chỉ mới bắt đầu."-Phong vân vô kị ngữ.
"Chào mừng nguơi đến với Thái cổ thời đại, 12 vạn ức niên trở lại đây, ngươi là phi thăng giả thứ 17894564. Là dẫn đạo giả của ngươi, ta mong ngươi có thể sinh tồn trong thời đại tàn khốc này, chân chính trở thành 1 thành viên của chúng ta"- Còn chưa mở mắt, Phong vân vô kị đã nghe thấy một âm thanh già nua.
Quá trình độ thiên kiếp tiêu hao hết chân khí trong thể nội của hắn , lúc này cảm giác mệt mỏi chưa từng có bao trùm hết toàn thân, hắn thậm chí không thèm trở dậy , tất cả chỉ vì quá mệt mỏi.Phong vân vô kị há mồm thở nặng nhọc,một luồng không khí ẩm mốc tràn vào phổi làm hắn bất giác trứu mi mắt.
Mang theo tia hi vọng hắn hỏi:"Đây không phải là tiên giới sao?"
"Không phải, trước giờ đều chưa từng có tiên giới."Câu trả lời đơn giản mà rõ ràng.
"Là phi thăng giả đầu tiên trong 1 vạn năm nay ngươi có 3 cơ hội khả dĩ hỏi ta những gì ngươi cần biết.Vừa rồi là câu đầu tiên."
Phong vân vô kị cảm giác thân thể cuối cùng có chút sức lực , cuối cùng mở mắt , trước mặt hắn là một lão già gầy ốm, trên mặt đầy dấu vết của tuế nguyệt, lão già im lặng đứng giữa khu vực thiên địa tàn phá nhìn hắn.
Sau nhìn xung quanh ,Phong vân vô kị chấn kinh.Ở nơi đây với những gì ấn tượng về tiên giới không có nửa điểm tương tự.Trước mắt chỉ thấy vô số tàn tích như đã trải qua nhiều tràng khủng bố đại chiến.
Sau khi chấn kinh,Phong vân vô kị hồi lại thần .Trầm mặc 1 lúc , hắn liền sử dụng cơ hội thứ hai: "Nói cho tôi biết tôi nên biết những gì".
Lão già trong mắt loé lên một tia tán thưởng, ngay sau đó là sự cô đơn cùng tịch mịch hiện lên trên mặt lão.Thở dài , lão già đột nhiên hỏi." Trong mắt ngươi nhân loại có phải là đứng đầu vạn vật, tất cả các sinh vật khác đều ở dưới nhân loại?"
"Đương nhiên , câu này lão cần phải hỏi sao?"
"Vậy thì đáng tiếc ta đành phải nói cho ngươi biết sự thật,loài người từ trước đến nay không phải là đứng trên cùng trong các sinh vật, mà ngược lại , tại vũ trụ đa nguyên này, nhân loại chính là sinh vất tối thấp kém."Lão già không nói thì thôi , đã nói thì thạch phá kinh thiên.
"Trước nay không có cái gì là tiên giới, tiên giới chỉ là thứ chúng ta nói dối để kích lệ các người.Cũng có thể nói là để giúp các người thoát khỏi tù ngục.
"Cái gì!"Toàn thân khí huyết sôi sục, cảm giác bị lừa đè nặng lên ngực hắn, làm hắn có cảm giác là ảo giác, ngay sau khi trầm mặc lúc lâu Phong vân vô kị đứng dậy mạnh mẽ tóm lấy cổ lão già phẫn nộ nói:"Tại sao?tại sao lại vậy?"
"Đó là vấn đề thứ 3 hả?"Vẻ mặt mão già vẫn vô bỉ trấn tĩnh như không nhìn thấy hắn đang cầm cổ mình, Phong vân vô kị như bị điện giật đã vội vàng buông tay.
"Nhớ lúc trước, khi ta biết chân tướng sự thật, cũng như ngươi rất bàng hoàng mê mang."Lão già thở dài một hơi, nhìn phi thăng giả trẻ tuổi trước mặt trong mắt hiện lên sự thương cảm.
"Mạnh được yếu thua, kẻ biết nghe thì sống sót, đó là phép tắc bất biến của vũ trụ.Nhưng con người thật quá yếu ớt.Vì để phát triển loài người bọn ta bất đắc dĩ phải thiết kế cái nhà tù này.Thân ở trong đó, các người không thể phát hiện sự thật này , đúng thế , loài người thật quá quá yếu.Như từ nơi ngươi đến, những bình dân bách tính không được bọn ta chân chính thừa nhận, tuy bọn ta cũng đã từng là một trong số đó."
"Nhớ ta vừa nói với ngươi không?Ngươi là phi thăng giả thứ 17894564, con số đó có phải rất lớn không? Nhưng không muốn cũng phải nói cho ngươi biết số đó rất bé, bé đến nỗi có thể đếm được, không quản là yêu ma hoặc thiên sứ cánh dài , quần tộc của bọn chúng , mỗi tộc số lượng đều bách ức, thiên ức.Còn chưa kể yêu ma cùng thiên sứ bản thân mạnh hơn con người quá nhiều.Bây giờ ngươi sau khi phi thăng vui hay buồn?Hay là nghĩ ta đang nói đùa?"
"Thật đáng tiếc nói cho ngươi biết đó là sự thật.Trong 3 năm này ngươi sẽ nhận được bất kể sự giúp đỡ nào ngươi muốn ,không biết trong thời gian ngắn ngủi này , đã là giới hạn chúng ta có thể làm , sẽ nhận lại được gì.Ba năm. trong 3 năm , như quả ngươi không có cách trở thành cường giả ngươi sẽ bị loại bỏ một cách vô tình.Yêu ma bọn chúng dù sao cũng không chán ghét việc ăn thịt một con người. Dù sao nếu chuyện đó xảy ra, cũng thật là một chuyện đáng tiếc."
"Hiện tại ngươi có thể hỏi câu hỏi thứ 3 của ngươi được rồi."
Phi thăng giả trẻ tuổi hình như đang xem xét vấn đề thứ 3, im lặng đứng yên.Nhưng lão già trước mặt cũng không vội, im lặng đợi hắn nói.
"Theo như lão nói, thế giới này mạnh được yếu thua, nhưng yêu ma tự hồ ăn thịt loài người, nếu đã như vậy, nói cho tôi biết chỉ có số lượng vài ngàn vạn người tại sao lại có thể sinh sống trong thế giới này."
Tưởng là vấn đề đơn giản, không ngờ lúc lâu không thấy lão già trả lời. Ngẩng đầu lên , Phong vân vô kị phát hiện trên mặt lão già đang có kỳ quái biểu tình, lúc thì như hồi ức , lúc thì như bội phục, lúc lại như thất thần.
Thở dài thêm một lần nữa, lão già thật sự chú ý đến phi thăng giả trẻ tuổi, nói:"Hi vọng sự xuất hiện của ngươi có thể để tình cảnh của loài người chúng ta tốt hơn bây giờ.Còn về vấn đề thứ 3 ngươi vừa nói, mỗi loài đều có cách tồn tại, đối với những cách tồn tại này mà nói huỷ diệt không gian mà ngươi sống là chuyện rất dễ dàng,Nhưng trong loài người, không nghi ngờ gì cũng có cường giả."
"Ngươi đã sử dụng hết 3 câu hỏi của ngươi, bây giờ ngậm mồm, trên đường đến vũ học thánh điện , không có sự cho phép của ta không cho ngươi mở mồm."Lạnh lùng nói xong ,lão già nắm lấy tay Phong vân vô kị trực tiếp bay lên không trung.
Tiếng gió vù vù thổi qua hai tai, 2 người ở không trung phi hành, trong lúc vô ý tầm nhìn của Phong vân vô kị trải suốt khu vực rừng rậm nguyên thuỷ , mắt nhìn thấy một yêu ma mạnh mẽ đang đánh nhau cùng một hồng hoang mãnh thú to lớn, còn có vài ba khối thịt máu me đầm đìa đang bị chúng tranh dành.
Đây là ngọn cự phong chọc trời cao hàng nghìn trượng, diện tích chân núi vài vạn mét vuông ,cự phong trên đỉnh có một khu vực bằng phẳng rộng vài ngàn mét vuông, phía trước có toà điện thuần do một khối đá lớn tạo thành chính là Cổ lão thánh điện ,ngay phía trước là cửa lớn cao hơn tám mươi trượng, cột trụ cổng chỉ do một khối đá thô to tạo thành, từ bên ngoài nhìn vào, cả toà đại đường như một Trên bảng cửa chính chỉ có một chữ cổ "Vũ".
Khi Phong vân vô kị đến Vũ điện học đường, phát hiện các tấm đá thô rộng rãi hai bên đường đã ngồi đầy người, mỗi người chiếm không gian trên một tấm đá, không đến nỗi chật.Đám người này có già có trẻ, mỗi người đang nhắm mắt tự tu, nếu không phải lão già nói cho hắn biết, những người này đã đạt đến bình cảnh, là vũ giả khổ tu ở thánh điện, hắn đã cho rằng bọn họ chết hết rồi.
Hai người xuyên qua đường lợp đá vụn đến cửa chính, tiếng chân như làm tỉnh nhiều vị vũ giả đang khổ tu, mở mắt kinh ngạc nhìn lão già cùng Phong vân vô kị, bọn họ lại nhanh chóng nhắm mắt chìm vào khổ tu.
Cửa chính,2 vị anh vĩ nam tử đầu tóc bạc trắng ,dung mạo chỉ khoảng ba bốn chục tuổi đang ngồi ngay tại cửa chính, nhìn thấy theo hướng thánh điện đi tới, một người mở mắt ra, ngay lúc ấy, Phong vân vô kị cảm giác cả đất trời như bừng sáng, đặc biệt là trong trong mắt xán lạn đầy cảm quan ấy.
"Kiếm nô,đây có phải là vị phi thăng giả mới thuộc nhân tộc?"Nam tử hỏi, thanh âm bình đạm, nghe không thấy nửa điểm sắc thái tình cảm.
Gật gật đầu, lão già nói:"Đúng vậy,thị giả đại nhân,bây giờ đến 3 năm sau, vũ học của hắn đều do các ngài phụ trách."
Gật đầu,nam tử nói:"Rõ rồi, bây giờ ngươi khả dĩ đi được rồi."Nghe thấy thế, lão già cười cười vỗ vai Phong vân vô kị, nói:"Bây giờ tất cả đều nhìn vào bản thân ngươi đó.Nhỡ có chuyện gì không rõ,ngươi khả dĩ hỏi 2 vị thị giả đại nhân, 3 năm sau, cho dù ngươi có hay không có thành tựu gì ,nếu mất mạng chỉ có thể trách ngươi thôi".Nói đến câu cuối mặt lão già hướng ý khích lệ.
Phong vân vô kị bình tĩnh gật đầu , không động thanh sắc, tiễn lão già đằng không bay đi biến mất khỏi nhãn tiền, hắn từ từ đi đến bên cạnh 2 vị thị giả , y dạng ngồi xuống.
"Tên?"Thị giả bên trái không mở mắt . tiêng nói là ông ta phát ra.
"Phong vân vô kị"
thị giả bên phải xuất một ngón tay taị không trung long hành phượng vũ viết 4 chữ 'Phong Vân Vô Kị',sau đó hỏi:"Bao tuổi?"
"Ba mươi ba."
Nghe thấy thế , thị giả bên trái cuối cùng mở mắt , làm người ta cật kinh chính là trong mắt thị giả là một màu trắng , không có lấy một chút màu đen.
"Ba mươi ba,có thể ở tuổi còn trẻ như vậy mà phi thăng, ngươi là người thứ 23" Ngay sau đó , thị giả bên trái lại nhắm mắt, đồng thời tại không trung viết ba mươi ba , tay trái vỗ, các chữ lập tức bay thẳng lên trời, khi cách mặt đất khoảng ba chục trượng, không trung đột nhiên xuất hiện một lớp khói mỏng. cùng xuất hiện với lớp khói còn có dày đặc các chữ hiện lên rõ ràng,sau đó lớp khói mỏng biến mất.
"Tốt rồi,đăng ký đã hoàn thành, ngươi muốn học pháp thuật hoặc võ học đều có thể tìm ông ta."Nói xong, thị giả bên trái 2 tay từ từ để lên 2 đầu gối, cuối cùng không có cử động gì nữa , Phong vân vô kị không thể từ trên người ông ta cảm nhận một chút khí tức của sự sống, nếu như không phải vừa rồi cùng ông ta nói chuyện , hắn còn nghi hoặc đấy là thi thể của cường giả sau khi toạ hoá lưu lại.
"Ngươi muốn học pháp thuật hay võ công?"Thị giả bên phải, nam tử có mắt như sao sáng cười nhìn phong vân vô kị.
"Võ công."
"Ngươi biết pháp thuật là gì không?"
"Không biết".Trả lời rất nhanh gọn.
"Vậy tại sao ngươi muốn học võ công?"Nam tử ngạc nhiên hỏi.
"Tôi nguyên là một ngươì luyện võ nhập đạo, bạch nhật phi thăng, tại sao phải chọn pháp thuật?"Lúc này đến phong vân vô kị tò mò.
"Thì ra như thế, xem chừng ngươi còn chưa biết , học tập pháp thuật mà nói phát triển so với võ học nhanh hơn nhiều, mà khả dĩ cùng đạt được cùng dạng hiệu quả.Người mới phi thăng số nhiều nhanh chóng tuyển chọn pháp thuật.Đã biết như vậy ngươi còn kiên trì học võ học sao?"
"Đúng thế"Phong vân vô kị khẳng định.
"thế cũng tốt, theo ta"thị giả bên phải cuối cùng mặt nghiêm túc đứng dậy quay người hướng trong đại điện đi tới.
Bên trong thánh điện,một hành lang tối om trông dài vô hạn, hai bên được tường đá phân thành vô số không gian nhỏ.
Hơn vài vạn gian phòng nhỏ làm phong vân vô kị cảm thấy hoa mắt, bên trong mỗi căn phòng nhỏ phát ra khí tức đều như nhật nguyệt thiên địa không thể dò nông sâu.Thánh điện thị đưa Phong vân vô kị đến một căn phòng tối om, lòng bàn tay ấn vào mặt tường một cái, theo sau đó là một loạt âm thanh ì ầm cùng vang lên, mặt đất chia làm 2 nửa , từ từ rút về 2 bên tường , bên dưới là một thông đạo tối đen.
Thị giả đứng ở cửa thông đạo chỉ hướng giai khê không biết tên nói với phong vân vô kị:"Xuống đi, trong đó có cất giữ vô số võ học bí kíp ,chỉ còn xem ngươi có thể chọn được cao cấp võ học bí kíp hay không thì phải nhìn vào may mắn của ngươi.Cuối cùng tặng ngươi một câu :Muốn trở thành cao thủ chân chính chỉ có tự sáng tạo võ công riêng cho bản thân, thánh điện võ học tuy nhiều nhưng đại đa số là cơ bản võ học, tất cả là nhìn vào vận số của ngươi thôi.".
"Đa tạ!"Nói xong phong vân vô kị bước tiến vào trong bóng tối.
Nhìn trong bóng đêm đối với một vũ giả mà nói là tối cơ bản năng lực, do vậy bên dưới thánh điện không có chút ánh sáng nhưng đối với phong vân vô kị mà nói không có gì trở ngại.
Vị Thị giả đó từng nói qua, bí kíp vũ học trong thánh diện vô cùng nhiều , nhưng sau khi trực tiếp tiến nhập vào thông đạo tối đen bên dưới thánh điện phong vân vô kị mới chân chính hiểu ý nghĩa của câu nói ấy.
Võ học trong thánh điện khắc trên mặt đá ở 2 bên thông đạo , dày đặc những ký tự vô cùng nhỏ , nếu không để ý khó mà nhận ra.Còn chuyện khác chưa nói đến ấy là những thông đạo không phải thẳng đến lòng núi mà không ngừng dẫn vòng quanh trong lòng núi ,cả ngọn núi cao ngàn trượng , như thế mà nói không gian khắc hoạ võ học đồ phổ vô cùng lớn.
Phong vân vô kị một bên tính toán trong lòng về thời gian, một bên xem các võ học khẩu quyết cùng đồ phổ, đó chính là kỳ thuật học được trước khi phi thăng tả hữu hỗ bác , nhất tâm nhị dụng hiệu quả.Qua một ngày một đêm , phong vân vô kị bước đi trên thai giai mới qua được 8 cách , khả dĩ tưởng tượng võ học ở đây phong phú như thế nào.
Thời gian 3 năm rất ngắn mà muốn tưởng xem hết võ học trong thông đạo ít nhất cũng vài tháng , còn chưa nói các gian phòng , trong thánh điện có hơn vài vạn gian , võ học quý tinh bất quý đa do vậy muốn chọn một môn võ học thích hợp không dễ dàng.
Một tháng trôi qua ,phong vân vô kị đang xem các võ học, đến bây giờ bất quá mới đi qua hơn nghìn thai giai.Nhưng càng tốn nhiều thời gian về sau, hắn cuối cùng phát hiện những võ học đồ phổ không phải thủ bút của một người .Bút tích mỗi người cách viết chữ cũng không giống nhau.Sau khi phát hiện điểm ấy phong vân vô kị bắt đầu nhắm mắt sờ võ học đồ phổ trên tường.
Mỗi người khắc võ học lưu hạ lại trên tường đa số đều lưu lại ít hay nhiều khí tức của bọn họ .Bản thân tu vi càng cao , khí tức càng mạnh.Dựa vào cảm ứng khí tức của người sáng tạo vũ học lưu lại trên tường, Phong vân vô kị nhanh chóng tiến hành tuyển chọn , chỉ gần mất một ngày , hắn đi hết 300 bậc thạch giai.
Trong thông đạo, phong vân vô kị không phải là người tham quan duy nhất , tại thạch giai thứ 3 vạn hắn gặp một vũ giả lảo đảo ôm một cây tú kiếm như si như cuồng xem xét bí lục trên tường .Nhìn thấy phong vân vô kị mắt không thèm mở nhanh chóng từ bên cạnh đi qua , mũi hắn ta hừ một tiếng như là không thèm quan tâm.
Sau 3 tháng phong vân vô kị cuối cùng đến cuối thông đạo , cuối thông đạo màu đen là một thạch bích trống trải , ngoài ra không còn vật nào khác. Cả quá trình đi đến đây phong vân vô kị cảm thụ được vài chục vạn khí tức bất đồng , các khí tức có mạnh yếu cũng bất đồng.Sau quá trình xem xét các bí kíp võ học đồ phổ trong bí đạo phong vân vô kị luôn nhắm mắt theo thông đạo quay lại.
Khi quay lại tại thạch giai thứ 4 vạn hắn tìm được một thứ là một đoạn văn tự ngắn khắc ở bên dưới thạch giai trong khi các vũ học khác khắc trên tường .Đoạn văn tự nhỏ lộ ra khí tức vô cùng kì quái so với các văn tự lưu lại trong thông đạo hoàn toàn không giống .Điểm này làm phong vân vô kị chú ý.
Đoạn văn có khoảng vài trăm chữ nhỏ mở đầu , có tên của võ học tâm pháp là 6 chữ cổ triện 'Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp', sau đoạn văn tự có lời nhắn lưu lại của người tạo ra công phổ.
-Đoạn công pháp này chỉ là sơ giai công pháp, ngày sau tập công pháp này cần người tập luyện tự sáng tạo thành hay không thành nhất thiết tuỳ thuộc vào bản thân và số mệnh.Ngay cả bổn nhân cũng chưa luyện thành công pháp này,Ta vốn nghĩ huỷ đi nhưng tâm huyết đã bỏ ra không nhẫn tâm huỷ.Người tập công pháp này thấy đoạn văn tự nhớ lấy cẩn thấn,cẩn thận.
Nửa năm sau đó, phong vân vô kị cuối cùng cũng bước khỏi thông đạo âm ám dưới lòng đất. Cúi đầu đi qua cửa thánh điện, tại giây phủt được nhìn thấy ánh mặt trời, phong vân vô kị như sinh ra cảm giác cách thế.
"Ta nguyên nghĩ ngươi phải mất hơn 1 năm công phu tìm kiếm mới có thể từ trong đi ra, không ngờ ngươi đã nhanh chóng ra ngoài như vậy."Thị giả bên phải quay lưng về phía phong vân vô kị nhạt lời nói.
"Sao, chọn được võ học ngươi cần rồi hả?"
Phong vân vô kị nhìn bầu trời thâm thấp, trên trời mây đen dầy đặc đang kéo đến , bóng đen khổng lồ bắt đầu trải xuống trên mặt đất ,ngay cả ở nơi cùng trời cũng hiện một tầng âm ám.
Nhanh chóng bước qua thị giả , phong vân vô kị chểnh mảng nói:"Đúng vậy."Sau đó biến mất khỏi khu vực quản lý của thị gỉả.
Nghiễm tràng bên ngoài Thánh điện trông như một đại bình nguyên vô bờ bến..Nghiễm tràng do không biết bao nhiêu khối đá tảng tạo thành, hiện tại ở nghiễm tràng không ít người.Nhưng mỗi ngày đều có người từ khối đá bản đứng dậy , đi xuống núi ,nhưng mỗi ngày cũng có người lên núi toạ hạ tại khối đá bản.
Sau khi đợi nửa ngày , cuối cùng phong vân vô kị tại một gốc cây dong khổng lồ cao vài chục trượng tìm được một khối đá tảng không, rồi toạ hạ trên mặt khối đá.
Bên cạnh , còn ngồi 4 vị tu luyện giả, 4 người này trầm nhập trong tự tu,đối với phong vân vô kị đến không quản không hỏi.
Tinh thần ý niệm kiếm thể đại pháp, đệ nhất trọng thiên, chia 3 tầng , phân biệt là :Bác kiếm, Ngự kiếm thuật, ngự kiếm chi thuật.Ba tầng này đối với phong vân vô kị mà nói thì là kỹ thuật xử kiếm trong truyền thuyết , nhưng trong tinh thần ý niệm kiếm thể đại pháp viết đó chỉ là cảnh giới đẳng cấp thấp nhất.
Trong thái cổ thời đại, mỗi loại võ công bí kíp tu luyện đến trình độ nhất định đều có uy lực kinh thiên địa khốc quỷ thần.Cho dù là loại võ học nào thì 'Diệt Ma Tâm Kinh' mà hắn sáng tạo ra đều không thể bằng đựơc.
Do hắn bởi kiếm mà thành danh bởi võ mà nhập đạo.Ba thức bác kiếm thức ,ngự kiếm thuật thức , ngự kiếm thức đối với hắn mà nói tuy tối tăm mờ mịt khó hiểu nhưng cũng là có một điểm khởi đầu. Duy có khó khăn nhất là thể nội chân khí của hắn tại thế giới hắn đến khả dĩ xưng hùng hậu nhưng ở đây thì căn bản không bằng ai.Bên cạnh, 4 vị cao thủ trầm nhập trong tự tu , chỉ cần vô ý phát tán khí thế ra bên ngoài đã làm hắn cảm thấy chấn kinh và khiếp sợ, trong đó còn một người luyện cực âm nội lực càng làm hắn có cảm giác chìm trong băng diêu.
Bác kiếm, xử kiếm, ngự kiếm , 3 chiêu trong kiếm đạo tục thế là cực đỉnh tuyệt học nhưng tại nơi đây sau khi đã thuộc ý niệm kiếm thể đại pháp tâm pháp, tự khoách trương mở rộng, phong vân vô kị phát hiện trong tràng có ít nhất 3 ngàn người thân mang kiếm đạo tuyệt học , trong đó vài người đã tu luyện thành công ngự kiếm.
Trong nghiễm tràng không gian có hạn , không cho phép thoải mái luyện tập thi triển quyền cước, vì vậy phương pháp tu tập duy nhất là tu tập tại tâm niệm.
Bác kiếm , kĩ xảo dùng kiếm thuần tuý. Chữ 'Bác' viết bên canh là chữ 'Mã' ý chỉ nhanh , bên phải 2 X , ý chỉ song kiếm.Bác kiếm giả là song kiếm hỗ bác , hỗ kích , kĩ xảo chuyển phương hướng , đó cơ bản là tu tập vũ học tối cơ sở của thượng thừa kiếm đạo.
Nhãn quan tị ,tị quan tâm, nhắm mắt khoanh chân, nhập định vào bất ba chi cảnh.Ngay với thiên tư của phong vân vô kị , đoạn tối cơ sở kiếm kĩ này làm hắn mất thời gian một tháng để đả toạ. Khi thanh tỉnh lại, mở mắt , nửa thốn kiếm mang từ trong mắt xạ ra. Tay trái xử kiếm kỹ trước khi phi thăng, tay phải bác kiếm, thi triển tả hữu hỗ bác chi kích , từ chiêu đối chiêu bắt đầu, cuối cùng kết quả thật rõ ràng, bác kiếm thuật tại thế tục được liệt vào cực đỉnh kíêm thuật là có đạo lý . Lưỡng kiếm trong quá trình va chạm cuối cùng chuyển được quỹ tích của kiếm đạo , chiêu kiếm tăng thêm hoàn mĩ , tại thiên biến vạn hoá bác kiếm thuật chỉ cần có cơ hội có thể nhất kích sát.
Còn đang tu tập đệ nhất tầng tâm pháp, phong vân vô kị kinh hãi phát hiện , bản thân có thể cảm ứng khí tức của những người phát ra không đến 1 phần ngàn công lực .Nhưng trong vài vạn người có hơn một vạn người mà phong vân vô kị không cảm ứng được sinh khí của bọn họ , giống như họ là những người chết.
Phong vân vô kị hiểu có thể làm được giống như thị giả như vậy tất liễm khí chi thuật phải cực cao, đương nhiên vũ công cũng không thể kém.Nhìn lại từ một khía cạnh khác ,phong vân vô kị đang tu tập tâm pháp đệ nhất tầng rõ là vô cùng yếu, hơn nữa không bằng một phần vạn của bất kỳ người nào yếu nhất.Tuy nhiên hiểu đó là hiện tượng tất nhiên của tân phi thăng giả , nhưng phong vân vô kị còn có chút bất mãn, càng có thêm động lực để tiến lên.
Đệ nhị tầng tâm pháp , ngự kiếm thuật.Ngự kiếm thuật còn cách gọi khác là dĩ khí ngự kiếm chính là thuật trong truyền thuyết kiếm tiên , dĩ khí ngự kiếm, lấy đầu địch thủ từ ngoài ngàn dặm, đó không phải là truyền thuyết , ít nhất phong vân vô kị đã từng gặp qua loại kiếm thuật ấy. Chữ 'Ngự' , có 'Mã' ý chỉ kiếm bay cực nhanh, bên phải chữ X thêm một nét ngang là chỉ nhất kiếm cùng kiếm khí , ngự kiếm thuật bản chất từ cách thay đổi quỹ tích chuyển động của song kiếm hỗ bác , chỉ là sử dụng khí thay cho một thanh kíêm để thanh đổi quỹ tích của chiêu kiếm.
Tu tập ngự kiếm thuật đối với nội lực yêu cầu phi thường hà khắc cũng cực tốn chân khí , nên tu tập ngự kiếm chi thuật trước tiên cần có nguồn nội lực vô cùng mạnh mẽ . Nhưng đáng tiếc chính là , trong tâm pháp của ý niệm kiếm thể đại pháp không có công quyết đề thăng nội lực , giống như người sáng tạo tâm pháp này bản thân là cường giả có vũ công đã đạt đến trình độ nhất định.
Phong vân vô kị thiên tư tuyệt đỉnh, từ khi sinh ra có năng lực đã nhìn một lần không bao giờ quên .Trong dũng đạo dưới thánh điện, bí kíp võ học khắc trên đó có tớí hơn mười vạn , ngay cả hắn cố gắng cũng không thể nào nhớ hết, vì thế hắn tuyển chọn những chữ công pháp khẩu quyết được khắc lên với khí tức mạnh mẽ để ghi nhớ lại.Nhưng dù như vậy vẫn còn hơn vài ngàn công pháp, đó là cực hạn của hắn rồi.Công pháp càng mạnh sức ép lên tâm thần càng mạnh , số lượng càng lớn càng tốn tâm sức.
Chọn đi chọn lại , cuối cùng Phong vân vô kị tuyển chọn khí tức mạnh mẽ nhất là 'Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công'.
Cửu chuyển sinh tử huyền công,điều kiện luyện tập phi thường hà khắc yêu cầu người luyện tập phải trải qua 9 lần khảo nghiệm ở 'Tử cảnh'. Mỗi lần như vậy võ công lại tăng nhiều lần , như vậy thì cũng đáng, nhưng loại công pháp này cần người luyện tập huỷ một thân tu vi mới có thể luyện tập .Điều này đối với cường giả tu vi đã đạt đến đỉnh cao mà nói , là chuyện không thể chấp nhận. Nhưng đối với phong vân vô kị mà nói tuy nội công của hắn rất thâm hậu nhưng thâm hậu là ở cái thế giới trước khi phi thăng .Tại đây,bất kì người nào cũng có thể giống như đạp chết một con gián đạp chết hắn , đã thế, hắn quyết định bỏ thân công lực này.
Luyện Cửu chuyển sinh tử huyền công bước đầu tiên là tán công tự đoạn toàn thân thất kinh bát mạch làm chân khí trong thể nội tiêu tan. Sau bước đầu tiên của tâm pháp còn có lưu ngôn của người sáng tạo : Bước đầu tiên 10 người còn 6 , có tính nguy hiểm cực cao nếu người luyện tập ý chí không kiên định không thể luyện tập huyền công này.
Tán công, là chuyện rất dễ dàng , tự đoạn toàn thân thất kinh bát mạch , có thể nói là trở thành một phế nhân còn tập võ công ở đâu. Chỉ cần là người biết võ học đều không tin công quyết này , vài trăm triệu năm trở lại đây , luyện tập qua công quyết này tuyệt đối không quá 2 người. Mọi người đại đa số khi nhìn thấy bước đầu tiên của công pháp thậm chí còn chưa tính là công pháp đệ nhất tâng đã lùi bước , Nhưng phong vân vô kị vẫn lựa chọn công pháp này . Theo lý giải của hắn điều kiện càng hà khắc , càng cổ quái , giống như loại công pháp này một khi luyện thành uy lực càng kinh thiên hãi địa.
A!Phong vân vô kị đau đớn kêu lên, âm thanh vang 9 tầng trời , vang vọng tại nghiễm tràng, ngàn vạn tia máu từ chân lông của hắn chảy ra , ngay cả trong mắt, mũi lỗ tai đều chảy máu, thống khổ vô cùng như thế này dù là người sắt cũng không chịu nổi. Chỉ trong giây phút toàn thân hắn ướt đẫm máu tươi.
Cuối cùng chân khí trong cơ thể đã tiêu tan, phong vân vô kị cố gắng chịu đựng sự thống khổ xé gan ruột, trong cơ thể vận chuyển cửu chuyển sinh tử huyền công tâm quyết của đệ nhất chuyển. Cửu chuyển sinh tử huyền công đệ nhất chuyển tâm pháp:sinh tử do mệnh.Là một đoạn nội công phi thường huyền ảo , chỉ vừa niệm qua đoạn tâm pháp khẩu quyết , sự thống khổ trên cơ thể đã đỡ hơn trước nhiều. Nhanh chóng sự thần kì của tâm pháp đệ nhất chuyển hiện ra .Tàn kinh đoạn mạch giống như được quán nhập vào lực sống , nơi kinh mạch bị đứt dần dần tự sinh ra nhục nha, nhục nha ở 2 bên đầu kinh mạch tự giao triền kết hợp lại , nhanh chóng từng đoạn kinh mạch liên tiếp được nối lại, trong cả quá trình phi thường đau đớn.Đến lúc này phong vân vô kị mới hiểu tại sao cửu chuyển sinh tử huyền công ngay cả người tạo ra cũng coi điều kiện là vô cùng hà khắc nhưng không giải thích rõ ràng ,Chỉ bởi trong cả quá trình thống khổ người thường khó có thể chịu đựng , nhưng nếu so sự thống khổ này so với lợi ích luyện tập sau này thì chỉ là chuyện nhỏ.
Mất một tháng , im lặng đả toạ không nói không cử động .Trong 1 tháng này thất kinh bát mạch trong cơ thể hắn cuối cùng cũng tự nối lại toàn bộ, đến khi đoạn kinh mạch cuối cùng được nối lại ,trong cơ thể hắn xuất một luồng chân khí nhỏ. Cỗ chân khí này tuy rất yếu , nhỏ như sợi chỉ nhưng cực thuần tuý , so với diệt ma chân khí của hắn thuần tuý hơn vài vạn lần.
Chân khí càng thuần tuý , uy lực càng lớn , đó là những gì người luyện võ biết được.
Tâm pháp đệ nhất chuyển sinh tử do mệnh, đến giờ khả dĩ là đã luyện thành, sau đó chuyện cần làm là tăng sự thuần uý của chân khí trong cơ thể cùng với số lượng . Đệ nhất chuyển tâm pháp còn có một đoạn chữ ngoài lề như là tâm pháp sau khi hoàn thành trúc cơ. Phong vân vô kị không do dự vận hành đoạn tâm pháp này . Nhưng không ngờ là sau khi vận hành đoạn tâm pháp chân khí linh hoạt trong cơ thể trở nên chậm chạp, tốc độ vận hành chỉ còn đạt đến 1 phần ngàn so với trước. Một cỗ khí tức tụ tập tại ngực hắn làm hắn thấy khó thở.
Làm một vũ giả chân chính , bổn tính là tâm chí kiên định. Như phong vân vô kị chính là loại vũ giả ấy.Hắn một mực kiên trì thôi động vân khí theo đoạn tâm pháp khi chân khí trong cơ thể vận hành đuợc một chu thiên, phong vân vô kị toàn thân nhất chấn theo đó là mười van lỗ chân lông trên cơ thể đều mở lớn, nguyên khí từ thiên địa hải gian hùng dũng nhập vào cơ thể. Phong vân vô kị mừng rỡ đưa đoạn nguyên khí ấy toàn bộ nhập vào cơ thể chiếu theo đoạn tâm pháp ấy mà vận khí.
Nhưng phong vân vô kị không biết , nghiễm tràng ở thánh điện bởi vì hắn mà xuất hiện một cơn lốc lớn , mà lại có xu thế phát triển càng lúc càng lớn.
Các vũ giả bên cạnh phong vân vô kị đã bị kinh động, từng người mở mắt ra, kinh hãi nhìn thiên địa nguyên khí hình thành cơn lốc từng cỗ nhập vào cơ thể tiểu tử trước mặt. Theo đó chu vi cơn lốc mở rộng ngay cả những vũ giả tu vi cao cũng bị đánh thức , bởi vì bọn họ phát hiện thiên địa nguyên khí bên ngoài đang bị một lỗ đen hút sạch , làm trên cả nghiễm tràng người đứng dậy càng lúc càng nhiều , cứ như thế suốt 3 ngày.
Trên nghiễm tràng , các vũ giả kinh kì nhìn tiểu tử trong trung tâm cơn lốc , thông qua khí tức, cảm ứng của bọn họ cảm giác rõ ràng tu vi võ học của tiểu tử không cao , nguyên nhân duy nhất là vì uy lực công pháp của hắn.
Sau cùng , ngay cả hai thị giả ở cửa thánh điện cũng đã bị kinh động , từng người đứng dậy, hướng về phía cơn lốc đi tới...
"Thị giả đại nhân, vũ học trong thánh điện hơn một triệu loại , không biết tiểu tử này luyện loại võ học nào mà có uy lực lớn như vậy , như là cá voi hút nước , hấp thu thiên địa nguyên khí tôi chưa từng nhìn thấy." Khi 2 vị thị giả đến bên cạnh phong vân vô kị , một nữ tử xinh đẹp chỉ phong vân vô kị hỏi.
Thi giả bên trái mở to mắt , trong đôi mắt trắng bạch xuất ra mông lông thanh khí, sau giây lát , ông ta thở dài một hơi: " Vũ học người này tu luyện , các ngươi tuy chưa từng nhìn thấy nhưng chắc phảỉ từng nghe qua ' Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công', đó là tên của vũ học , ở số 12564 trong thánh địa vũ học , là nơi khắc bí lục của đoạn vũ học này, tin rằng trong các ngươi có người đã từng nhìn qua đoạn bí lục đó."
"Thì ra là vậy, không ngờ tiểu tử này chọn lựa môn vũ học cửu tử nhất sanh , nghe nói người luyện tập vũ học này là chuyện đã xảy ra ngàn vạn năm trước rồi, nghe nói người đó luyện cửu chuyển sinh tử huyền công đến đệ lục chuyển cảnh giới thì cả thái cổ, người có thể đánh bại ông ta chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, đáng tiếc ông ta sau khi luyện đệ thất chuyển thì bạo thể thân vong. Lúc ấy người luyện đoạn bí lục này còn có danh xưng là vũ học kỳ tài , có thiên thần hỗ trợ , không ngờ do tu luyện đoạn huyền công mà có kết cục như vậy."Một nam tử áo choàng dài hình như rất có hiểu biết, nghe thấy thị giả với 'Minh Nhãn' đã nhìn xuyên thấu vũ học của phong vân vô kị , nói.
"Các người như muốn học 'Cửu chuyển sinh tử huyền công' , có thể đến số 12564 trong vũ học thánh địa tìm tâm pháp của công pháp này. Đối với vũ công này ta có chút hiểu biết. Tu luyện cửu chuyển sinh tử huyền công ,bước đầu tiên là tán công!"
"Tán công!Ta luyện đến nay , tâm lực bỏ ra không thể kể hết làm sao chỉ vì một đoạn công pháp mà tán công được. Thị giả đại nhân, người này có phải vừa mới phi thăng?"
Hai vị thị giả gật đầu, mọi người nghe thấy thế lộ ra biểu tình như thử khó trách rồi từng người rời đi.
Phong vân vô kị cảm giác tia chân khí trong cơ thể vốn nhỏ mảnh đã trở nên thô to , liền dừng lại, theo đệ nhất chuyển tâm pháp, thì đệ nhất chuyển công pháp đã đại công cáo thành rồi. Mở mắt, phong vân vô kị phát hiện 2 vị thị giả đứng trước mặt hắn.
"Phong vân vô kị, võ công của ngươi là cửu chuyển sinh tử huyền công phải không?"
"Đúng vậy."Phong vân vô kị gật gật đầu.
"Thật đáng tiếc phải nói cho ngươi biết chuyện này, do ngươi luyện võ công quá bá đạo , lúc ngươi luyện võ công này những người khác khó có thể từ thiên địa không gian hấp thu được thiên địa nguyên khí. Nói như vậy, chỉ cần ngươi luyện võ công này, những người khác không thể tự tu bình thường. Do vậy , theo quy củ của thánh điện , mặc dù ngươi chưa ở thánh điện được đủ 3 năm, nhưng, chúng ta đặc biệt cho phép ngươi tại phụ cận thánh sơn tự do luyện tập , trong đủ 3 năm này ngươi được sự bảo hộ an toàn của thánh điện."
Phong vân vô kị nghe thị giả nói thế , không nói gì, quay đầu xuống núi , hắn cơ bản cũng cảm giác được, trên thánh điện luyện tập võ học không thể toàn lực triển khai , tu luyện cửu chuyển sinh tử huyền công cũng có áp chế, tựa như trên thánh điện có cấm chỉ .Do vậy, đệ nhất chuyển đã luyện thành, hắn quyết định rời khỏi thánh điện, lúc này nghe thị giả nói là hợp ý hắn.
Hai vị thị giả đối với hành vi của phong vân vô kị có chút bất ngờ , nguyên là bọn họ chuẩn bị một phiên thương lượng trả giá, bất quá tiểu tử này thật là ngay thẳng.
"tả thị, ngươi thấy hắn có năng lực luyện hoàn chỉnh Cửu chuyển sinh tử huyền công không?"Hữu thị giả đợi sau khi phong vân vô kị rời đi mới nói chuyện với tả thị, trong âm thanh có chút lo lắng."Nếu tộc của chúng ta có thêm một người luyện thành cao thủ cửu chuyển sinh tử huyền công , đối với tình cảnh khó khăn trước mắt của tộc chúng ta cũng là một sự trợ giúp không nhỏ."
Tả thị ngẩng đầu lên trời thở dài một hơi , nói: " Mọi vật cạnh tranh , kẻ có thể thích nghi thì sống sót. Từ sau khi đế mị thần đại nhân mất tích đến nay, địa vị của tộc chúng ta giảm dần, tôi cũng mong trong tộc xuất hiện một vị cao thủ có thể cùng thiên thần ma bọn chúng đối kháng , nhưng cửu chuyển sinh tử huyền công trong những võ học đã có là khó luyện nhất , điều kiện hà khắc nhất, hơn nữa tình thế hiện tại , luyện công pháp cửu chuyển sinh tử huyền công cả đời chỉ sợ khó mà thành công."
"Ôi, nếu trước thần ma chi chiến lần này,tộc chúng ta không thể xuất hiện thêm một vị thần vực cao thủ , đến lúc đó hiệp định cùng thần ma chỉ sợ phải thay đổi mất."
Hai vị thị giả trên mặt lộ ra cỗ lo lắng , im lặng đứng trên nghiễm tràng , lâu lâu thở dài một hơi ,chỉ vung tay , đã quay người về cửa chính thánh điện ngồi xuống.
Thẳng đến biên giới của thánh sơn , phong vân vô kị mới phát hiện một sự thật, biên giới thánh sơn có vực sâu ngàn trượng ,với thật lực của phong vân vô kị không có khả năng như các vũ giả thái cổ khác , đằng không phi hành, mà tại thánh sơn từ sơ khai đến nay mặc nhận người lên thánh sơn có năng lực phi hành. Lúc này phong vân vô kị lâm vào tình cảnh khó khăn , muốn quay về nhờ 2 vị thị giả giúp đỡ , nhưng lại không muốn mất mặt. Nghĩ đi nghĩ lại , chỉ có ý niệm kiếm thể đại pháp , đệ nhất trọng thiên , đệ tam tầng ngự kiếm chi thuật có thể giúp đỡ được. Tốt là ngự kiếm chi thuật chỉ là một môn kiếm kỹ , không cần luyện nội lực, không ảnh hưởng đến người khác. Do vậy, phong vân vô kị ở bên bờ vực toạ hạ, 2 tay đặt lên đầu gối, tại đó luyện tập đệ tam tầng ngự kiếm chi thuật.
Ngự kiếm chi thuật, uy lực lớn hơn ngự kiếm thuật, nhưng cùng ngự kiếm thuật không quá khác biệt.Có thể nói chính xác hơn, ngự kiếm chi thuật đa phần là môn tuyệt khoái phi hành chi thuật , ngự kiếm phi hành, đương nhiên , ngự kiếm chi thuật có thể khả dĩ đối địch , hơn nữa uy lực còn mạnh hơn ngự kiếm thuật.
Cùng là chữ 'ngự', nhìn vào mặt chữ mà nói, có thể thấy sự bất đồng. Ngự giả (ngự kiếm thuật) , 'ngự' này cần người trên kiếm thi triển hao phí tâm lực ; Nhưng cũng là ngự giả (ngự kiếm chi thuật) nhưng là ngự mà sử , dùng kiếm như một ngón tay rõ ràng không như dạng ngự trên hao phí tâm lực . Đạt đến ngự kiếm chi thuật , kiếm dài 3 xích cũng chỉ như ngón tay nhất dạng linh hoạt , có thể nói thân cùng thân tại , thân cùng kiếm tại ,là nhân kiếm đã hợp nhất.
Ngụ kiếm chi thuật, so với ngự kiếm thuật càng thêm thâm ảo , do vậy thời gian tu luyện cũng dài hơn.Mất 3 tháng mới từ trong đả toạ tỉnh lại, phong vân vô kị cùng lắm mới tu được một nửa ngự kiếm chi thuật, ngự kiếm phi hành.
Nhưng đã có ngự kiếm phi hành pháp môn, nhưng không có một thanh kiếm . Nguyên do trước khi phi thăng phong vân vô kị đã đạt đến cảnh giới không kiếm, mỗi cành cây , ngọn cỏ trong tay đều khả dĩ là kiếm . Do vậy chỉ cần tâm dộng , tước một ngọn cỏ tế , 2 ngón tay cầm khẽ chấn động , nguyên là lá cỏ tế mềm mại đã thẳng như trường kiếm , cứng như sắt, sắc như kiếm. Hai chân đằng không nhảy lên , đứng trên lá cỏ phong vân vô kị tại không trung để lại một đạo lưu quang hướng thánh sơn đi tới.
Đất đai rộng lớn, một khu hoang sơ, cỏ mọc cao quá thân người, cây cao hơn trăm trượng, trong rừng sâu, hồng hoang mãnh thú đi lại , núi cao chạm mây, yêu thú hoành hành. Tầm mắt nhìn qua cảnh tượng bên dưới , phong vân vô kị dần hiểu rõ tình cảnh của loài người. Ở thánh điện một thời gian , hắn đã dần tiếp xúc với sự thật : không quản là yêu thú , ma thú hay yêu ma, sinh ra đều mạnh hơn loài người , thời gian càng lâu sức mạnh của yêu ma lại càng mạnh. Từ khi vũ trụ sơ khai đến vài tỉ năm lại đây, trong vũ trụ đã sớm sinh ra không biết bao nhiêu yêu ma cường đại. Loài người muốn cùng yêu ma sinh tồn đâu có dễ dàng , cũng không biết trong loài người đã có xuất hiện bao nhiêu người đủ sức mạnh huỷ thiên diệt địa, ngay yêu ma cũng phải kinh sợ van phần , không ngờ bắt yêu ma bọn chúng cùng loài người ước định.Nội dung là nhân loại có thể bảo tồn thứ nguyên, tại đó phát triển sinh sản , ngay cả người thái cổ cũng không được xâm phạm, càng không thể truyền thụ bọn họ vũ học cao cấp , cũng như thế yêu ma bọn chúng cũng không được phép tiến nhập thứ nguyên. Nhưng đổi lại yêu ma bọn chúng trong tình huống không huỷ diệt thứ nguyên có thể ăn thịt loài người. Thứ nguyên mà Phong vân vô kị sinh sống vốn là một thứ nguyên như chuồng gia súc nuôi dưỡng loài người.Mỗi người mới từ thứ nguyên phi thăng lên, mới được nhận chân chính là người thái cổ thì trong 3 năm , phi thăng giả có thể an toàn ở thánh điện, yêu ma không được tập kích nhân loại ở thánh điện. Nhưng sau 3 năm dù thế nào , Thái cổ nhân tộc không được bảo hộ nữa , giữa thái cổ nhân tộc và yêu ma tuân theo vũ trụ phép tắc , mạnh được yếu thua , yêu ma khả dĩ săn bắt loài người , đồng dạng loài người khả dĩ săn bắt yêu ma.
Hiệp nghị này có vẻ công bằng, Nhưng kì thật một điểm cũng không công bằng .Không nói số lượng yêu ma đã là hàng chục hàng trăm triệu, nhưng tộc người thái cổ số lượng không đủ một triệu , yêu ma mới sinh có ưu thế người thái cổ không thể bằng được , bọn chúng không cần trải qua tu luyện có thật lực mạnh mẽ , nhưng loài người phải mất nhiều năm dài luyện tập mệt mỏi mới có thể có thực lực cùng yêu ma tranh đấu.