Đúng như lời của lão giả, nếu hắn bị Huyết Ảnh Cuồng Đao giết chết, mặc dù gia tộc sẽ vì mặt mũi công khai lên án một phen, nhưng sẽ không vì một thứ tử như hắn mà trở mặt với Huyết Ảnh Cuồng Đao.
- Tiền bối xin bớt giận, tại hạ có chỗ đắc tội mong được tha thứ, không biết tiền bối có yêu cầu gì, chỉ cần tại hạ có thể làm được tuyệt không chối từ.
Lúc nãy còn vô cùng ngạo khí nhưng giờ khắc này trong lòng La Tiêu chợt run sợ, cuống quýt kêu to.
- Ân, rất tốt!
Khóe môi lão giả mỉm cười, La Tiêu lập tức bay ngược ra xa, kình khí mãnh liệt làm khóe môi La Tiêu không khỏi tràn ra một tia máu tươi.
- Ta tìm các ngươi tự nhiên là vì bảo vật bên trong kiếm trủng Kiếm Thần…
Khóe môi lão giả lặng yên nhếch lên, trong ánh mắt toát ra hào quang lãnh khốc.
Mà ngay khi bên ngoài kiếm trủng người người hoảng sợ…
Bên trong kiếm trủng, Kiệt Sâm đang đắm chìm trong tri thức mênh mông mà Kiếm Thần truyền thụ, lâm vào khổ tu.
Hắn không biết một hồi sóng to gió lớn sắp diễn ra bên ngoài kiếm trủng, dùng thế lôi đình sét đánh quét ngang toàn bộ Man Hoang Cổ Địa…
Bên trong kiếm trủng, Kiệt Sâm ngồi xếp bằng dưới đáy hồ kiếm ý, bảy thanh thần kiếm lơ lửng giữa không trung, dùng tuyệt sát trận thủ hộ, ngàn vạn kiếm ý lưu chuyển, mênh mông kinh người.
Tuy Kiệt Sâm đã nhận được truyền thừa của Kiếm Thần, hấp thu toàn bộ kiếm ý, thành tựu Nguyệt Huy thiên thần, nhưng Kiệt Sâm đạt được truyền thừa chỉ là một loại phương hướng lĩnh ngộ đại đạo, một loại tri thức.
Mà nếu hắn muốn triệt để chuyển hóa thành lực lượng của chính mình, hắn phải không ngừng tu luyện, hoàn toàn tìm hiểu thấu triệt, dung nhập vào trong đạo cùng pháp của chính mình.
Ngoài ra Kiệt Sâm đem hắc sắc trọng kiếm đặt trên hai chân, kiếm thể hào quang lóng lánh lưu chuyển, trong quá trình hấp thu Thần Vương Chi Tâm không trọn vẹn của Kiếm Thần, thân kiếm không ngừng tản mát ra đại đạo, ảnh hưởng Kiệt Sâm.
Trên mảnh đất trống trước mặt Kiệt Sâm, ba gốc thượng phẩm thần dược Kiếm Thảo xếp theo hình tam giác bao phủ tiểu thánh thụ Lam Nguyệt Cổ Sâm, tiểu thánh thụ không ngừng hấp thu tinh khí thần dược tán dật ra từ ba gốc Kiếm Thảo, kéo dài sinh mệnh của chính mình.
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, nàng hãy ở bên cạnh thân thể ta, cùng ta cùng nhau cảm ngộ đi.
Kiệt Sâm khẽ lẩm bẩm, sau đó đôi mắt nhắm lại, hoàn toàn dung nhập vào bên trong tu luyện.
Ở bên ngoài, dưới lực bức hiếp của Huyết Ảnh Cuồng Đao, hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần đem toàn bộ những chuyện đã phát sinh bên trong kiếm trủng tất cả đều nói ra.
Kể cả sự tồn tại của hồ kiếm ý, đám người Tu La vẫn lạc, Kiệt Sâm quật khởi…hoàn toàn nói hết không chút bỏ sót.
Huyết Ảnh Cuồng Đao đương nhiên là không tin, sau khi liên tiếp chém giết mấy người nhưng vẫn không hề đoạt được tin tức gì mới, cuối cùng hắn mới chịu tin tưởng hết thảy những lời họ kể ra, buông tha cho đám người La Tiêu.
Đám người La Tiêu rời khỏi, hết thảy chuyện xảy ra bên trong kiếm trủng Kiếm Thần cũng được truyền khắp Man Hoang Cổ Địa.
Một viên đá kích ngàn tầng sóng, toàn bộ Man Hoang Cổ Địa thoáng chốc đều bạo động.
Ngay từ đầu truyền thừa của viễn cổ Kiếm Thần chỉ truyền ra quanh thân Đại Hoang Thành, mà đám người Tu La, Tây Trạch cùng Bác Tháp Mỗ Tư chạy tới cũng chỉ bởi vì cơ duyên xảo hợp, nhưng sau khi nhóm người La Tiêu đi ra, sự tồn tại của kiếm trủng Kiếm Thần phảng phất như một hồi gió lốc cực lớn cuốn khắp toàn bộ Man Hoang Cổ Địa.
Một vị Kiếm Thần viễn cổ có được cả hồ kiếm ý, đây là khái niệm gì? Tất cả mọi người thật sự không tưởng tượng được, người nghe được tin rung động tới cực điểm, phải biết rằng một Nguyệt Huy thiên thần kiếm tu nếu như đem kiếm ý biến thành thực chất tối đa cũng chỉ ngưng tụ được một giọt kiếm ý, mà một hồ kiếm ý coi như tập hợp toàn bộ cao thủ kiếm đạo cấp bậc thiên thần cũng chưa chắc có thể nhồi vào.
Tin tức này vừa ra, ngay từ đầu rất nhiều người không tin, nhưng khi có một hồn đạo cao thủ đánh chết một Tinh Diệu thiên thần còn sống sót trong số hai mươi ba người chạy thoát, đem linh hồn cùng trí nhớ của hắn lấy ra, sau đó đã không còn người nào hoài nghi hết thảy chuyện này.
Cơ hồ tất cả mọi người đều ồn ào nghị luận, rốt cục viễn cổ Kiếm Thần là nhân vật thế nào, nếu đem ra so sánh cái chết của nhóm người Tu La, Tây Trạch, Bác Tháp Mỗ Tư đã biến thành không còn ý nghĩa.
Chỉ một thoáng toàn bộ ánh mắt Man Hoang Cổ Địa đều tập trung tại Đại Hoang Thành.
Nhưng hiện tại kiếm trủng đã đóng cửa, không ai biết làm sao mở ra, làm rất nhiều người đều thở dài trong lòng.
Người thứ nhất nhận được tin tức là Huyết Ảnh Cuồng Đao từng hướng kiếm trủng đánh ra ba lượt công kích mãnh liệt, kết quả đều bị trọng thương mà rời đi.
Trong quá trình này tự nhiên có người nghĩ tới Thiên Hạ thương hội liên quan với Kiệt Sâm, nhưng đợi tới khi bọn hắn chạy tới Thiên Hạ thương hội, lại phát hiện không biết từ lúc nào cả thương hội đã hoàn toàn trống rỗng, toàn bộ nhân viên đều đã giải tán, thành viên Long gia không còn nghe được tung tích.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong chớp mắt một năm đã trôi qua, hết thảy phát sinh tại kiếm trủng Kiếm Thần cũng thông qua đủ loại con đường truyền khắp Man Hoang Cổ Địa.
Giờ phút này trong một khu núi rừng cách Đại Hoang Thành chừng ức dặm, có một thôn xóm có được trên trăm gia đình đang tọa lạc bên trong, thôn xóm này cực kỳ vắng vẻ, bóng người thưa thớt. Quanh năm không thấy có lữ khách đi qua đường, cũng không biết tại sao thôn xóm kia lại được thành lập ở nơi hoang vắng này.
Xa xa, đột nhiên một đạo lưu quang bay vút tới, tiến vào một căn nhà ở giữa thôn xóm.
- Tộc trưởng đại nhân, kiếm trủng của Kiếm Thần tới hôm nay còn chưa mở ra, cũng không nghe tin tức của tiền bối, nhưng hiện tại Đại Hoang Thành đã trở thành trung tâm của những thế lực lớn, xem ra tạm thời chúng ta không cách nào đi trở về.
Trong phòng, một trung niên nhân đang ngồi, bên cạnh hắn là một thiếu nữ, chính là Thiên Hạ thương hội hội trưởng Long Lâm cùng nữ nhi Long Ngâm Nguyệt.
- Phụ thân, xem ra gia tộc chúng ta vẫn phải ẩn cư tại nơi này, cũng không biết hiện tại tiền bối như thế nào rồi.
Vẻ mặt Long Ngâm Nguyệt lo lắng lên tiếng.
Nguyên lai năm đó khi Kiệt Sâm tiến vào kiếm trủng, vì phòng ngừa vạn nhất liền để cho thành viên Thiên Hạ thương hội ẩn giấu rời khỏi Đại Hoang Thành, vì phòng ngừa sẽ có chuyện xảy ra ngoài ý muốn cũng sẽ không liên lụy tới Thiên Hạ thương hội.
Bên trong một đại điện tại một tòa thành cách Đại Hoang Thành không biết bao nhiêu ức dặm.
Thật nhiều người quỳ rạp trên mặt đất, trên người họ toát ra khí thế kinh người, mà ở trước đội ngũ có mấy thân ảnh tản ra khí tức khủng bố đang đứng, khí tức trên thân họ phảng phất dung hợp cùng hư không, vô cùng mênh mông.
Khí tức như vậy chỉ có thể cảm thụ được trên thân thể Nhật Diệu thiên thần.
Mà giờ khắc này vài tên Nhật Diệu thiên thần cường giả đang nơm nớp lo sợ nhìn tới phía trước, thần thái vô cùng cung kính.
- Đáng hận!
Một thanh âm quát lớn truyền đến, ở trên cao đại điện một tráng hán có mái tóc dài đỏ rực như lửa mạnh mẽ bật dậy, một quyền đem chiếc bàn trước mặt đánh vỡ nghiền nát, hỏa diễm vô tận bốc lên đem gỗ vụn thiêu đốt thành tro tàn.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Điều động cao thủ gần Đại Hoang Thành, ta nhớ được Long Tháp Tư đang ở gần nơi đó, lập tức đưa tin cho hắn, bảo hắn lập tức đến kiếm trủng Kiếm Thần, ta muốn tiểu tử dám sát hại Bác Tháp Mỗ Tư con trait a chết không có chỗ chôn!
Bên trong Hỏa Vân Bảo truyền ra thanh âm nổ vang phẫn nộ, thật lâu không tan.
Cùng lúc đó trong một tầng cao nhất trên lầu các hùng vĩ tại Man Hoang Phủ.
Cạnh bàn hội nghị ngồi hơn mười cường giả khí thế mạnh mẽ.
- Không ngờ có người dám đánh chết thiên tài của Linh Hoang Các chúng ta, hừ, kiếm trủng Kiếm Thần, có chút ý tứ, lập tức điều động các cao thủ cự ly gần Đại Hoang Thành, cần phải bắt tiểu tử đã đánh chết Tu La của Linh Hoang Các chúng ta về tổng bộ, sống thì gặp người, chết phải thấy thi thể!
Một lão giả đầu đội cao quan hừ lạnh lên tiếng, hư không chấn động, mệnh lệnh dứt khoát.
Ở phía bắc Man Hoang Cổ Địa, nơi này là một mảnh mộ địa âm lãnh, trong hư không đủ loại u hồn nhộn nhạo, lạnh băng âm u.
Tương truyền ở trên trăm vạn năm trước nơi này từng phát sinh qua một cuộc đại chiến kinh thiên động địa, một gã Nhật Diệu thiên thần vô địch ám hệ cường giả vì tu luyện ma công đã luyện hóa hơn trăm triệu hồn phách của dân chúng tại đây, đêm hôm đó máu chảy thành sông, quỷ khóc thần gào.
Về sau tin tức bị truyền ra, thật nhiều cường giả tới đây vây quét, nhưng tất cả đều bị đánh chết, trận chiến ấy tử thương vô số, cuối cùng do mấy tên cường giả đỉnh phong liên thủ rốt cục ám hệ cường giả kia bị đánh chết, mà mảnh địa vực này từ đó về sau được gọi là Táng Thần Chi Địa, là một trong những địa vực vô cùng nguy hiểm giống như Liệt Phùng Hoang Địa của Man Hoang Cổ Địa, rất ít có người đi qua.
Thế nhưng hiện tại ở trung ương Táng Thần Chi Địa không biết từ lúc nào có một huyệt động được khai thác, huyệt động cao hơn mười trượng, âm lãnh tối đen, quỷ khí quanh quẩn, chỉ có quỷ hỏa lam u sắc được cắm hai bên thông đạo huyệt động không ngừng lập lòe, tạo cho người ta một loại cảm giác âm trầm khủng bố.
Giờ phút này trong đại điện sâu nhất của huyệt động có mấy thân ảnh toàn thân bao trùm áo choàng đen đang ngồi trên mặt ghế do nham thạch tạo thành, đưa mắt nhìn nhau.
- Tin tức về kiếm trủng Kiếm Thần chư vị đều đã được nghe nói đi, Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch của Ảnh Sát liên minh chúng ta đã tham dự trong đó, càng thêm xấu hổ chính là Tây Trạch chẳng những không lấy được truyền thừa của Kiếm Thần, ngược lại còn bị đánh chết trong kiếm trủng không còn hài cốt, chuyện như vậy Ảnh Sát liên minh chúng ta làm sao có thể bỏ qua.
Một thanh âm sâu kín vang lên bên trong thạch động, không ngừng quanh quẩn, âm khí um tùm tràn đầy quỷ dị.
- Đại Hoang Thành cách địa vực của chúng ta thật sự quá xa, cho dù chúng ta toàn lực chạy tới tối thiểu cũng mất hơn trăm năm thời gian, đã như vậy lập tức đưa tin thông tri phân bộ liên minh phía nam Man Hoang Cổ Địa, để thủ lĩnh phân bộ Minh Đế lập tức khởi hành, cần phải đánh chết tiểu tử kia, đem truyền thừa của Kiếm Thần mang trở về.
Thanh âm lạnh băng rơi xuống quanh quẩn khắp cả huyệt động, thân ảnh những cường giả áo đen dần dần nhạt đi, cuối cùng triệt để biến mất trong huyệt động.
Chủ thành Man Hoang Phủ, một tòa thành bảo vô cùng to lớn tọa lạc bên ngoài chủ thành trên một mảnh bình nguyên, ở bên ngoài thành bảo từng dãy kiến trúc sừng sững, không ngừng có thật nhiều đội ngũ binh sĩ đi qua, khí thế kinh người.
Nơi này là nơi ở của Phủ Chủ Man Hoang Phủ, Man Hoang Phủ Chủ Man Thần Lan Ân là một trong tứ đại thần tướng dưới trướng Hắc Ám Thần Vương, Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, chưởng quản toàn bộ Man Hoang Cổ Địa, uy danh hiển hách.
Mà những binh sĩ đang đi tuần tra gần thành bảo mỗi người đều là phủ binh của Man Hoang Cổ Địa, thuộc hạ của Man Thần Lan Ân, muốn trở thành phủ binh thực lực yếu nhất cũng là Tinh Diệu thiên thần, mà quân chủ lực là Nguyệt Huy thiên thần, về phần nhân vật cấp thống lĩnh đều là cao thủ Nhật Diệu thiên thần, thực lực siêu quần.
Đừng xem thường những Tinh Diệu thiên thần hay Nguyệt Huy thiên thần kia, những phủ binh tuy ở trước mặt Nhật Diệu thiên thần cường giả bọn họ rất khó gây tổn thương được cho Nhật Diệu thiên thần, nhưng nếu như trên trăm Nguyệt Huy thiên thần tạo thành đội ngũ thống nhất chỉ huy cùng nhau tiến công, cho dù là cường giả cấp bậc Nhật Diệu thiên thần cũng không dám đi đón đỡ, huống chi là ngàn vạn Nguyệt Huy thiên thần, trong cuộc chiến tranh chính thức bọn họ chính là quân chủ lực.
Đây là sự cường đại của quân đội.
Giờ phút này tận sâu trong thành bảo to lớn, bên trong đại điện xa hoa huy hoàng, một trung niên đại hán trên đầu có một sừng ngắn làn da ngăm đen đang ngồi, hai bên đại điện phía dưới là hai hàng cường giả khí thế bàng bạc đứng thẳng, trên thân mỗi người đều lộ ra khí tức kinh người, phảng phất như là nội thần của tòa thành, mà ngay trung ương đại điện một binh sĩ mặc chiến giáp đang quỳ như đang bẩm báo tin tức gì đó.
- Viễn cổ Kiếm Thần, có chút ý tứ.
Nghe xong binh sĩ kia bẩm báo, trung niên nam tử gõ nhẹ ngón tay lên ghế ngồi.
- Nếu là bình thường ta thật có hứng thú đi thử xem một lần, nhưng hiện tại Hắc Ám Thần Vương bệ hạ đang đau đầu vì sự tình tại Tư Đặc Ân đại lục, ta không nên tùy ý đi lại tốt hơn, nên ở yên trong phủ, nếu như Thần Vương bệ hạ có mệnh lệnh gì ta cũng kịp thời gian chuẩn bị.
Trong nội tâm Man Thần Lan Ân suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu nhìn một gã cường giả đứng bên trái.
- Xích Ký, chuyện này giao cho ngươi đi làm, ta sẽ mở truyền tống trận trong phủ truyền tống ngươi tới thành trung tâm phía nam Man Hoang Cổ Địa, nơi đó cách Đại Hoang Thành không xa, chỉ mấy tháng lộ trình, đến lúc đó đến Đại Hoang Thành đem truyền thừa của Kiếm Thần kia mang về cho ta, hiểu chưa?
Thanh âm Man Thần ù ù vang vọng bên trong đại điện.
- Dạ, Phủ Chủ đại nhân.
Trong đám người có một trung niên nhân nho nhã bước ra, tay cầm quạt xếp, phong độ nhẹ nhàng, khóe môi mỉm cười cung kính nói.
Thân là chưởng khống giả thực quyền của Man Hoang Cổ Địa, là Phủ Chủ một phủ, Man Thần Lan Ân chưởng khống vài tòa truyền tống trận, có thể truyền tống tới vài tòa thành trung tâm Man Hoang Cổ Địa, những truyền tống trận kia là do Hắc Ám Thần Vương bố trí, mỗi một lần khởi động đều tiêu hao thật nhiều tài nguyên, ngoại trừ nhân vật thực quyền trong phủ Man Thần, dưới tình huống bình thường căn bản không mở ra, càng sẽ không cho những thế lực khác sử dụng.
Ngay lập tức Xích Ký tiếp nhận mệnh lệnh của Man Thần Lan Ân tiến tới Đại Hoang Thành.
Phong vân hội tụ, thật nhiều cường giả đang không ngừng tiến tới kiếm trủng Kiếm Thần, mà Kiệt Sâm tuy không biết rõ những chuyện đã phát sinh tại Man Hoang Cổ Địa, hiện tại hắn đang hoàn toàn đắm chìm trong việc tu luyện bế quan.
Thời gian thoi đưa, lần này Kiệt Sâm bế quan tới hai mươi năm, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, ở lại bên trong kiếm sơn ngộ đạo, rèn luyện khí lực, cảm ngộ đại đạo của chính mình.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trong năm tháng dài đăng đẵng, chỉ hai mươi năm thật sự không xem vào đâu, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói lại là đoạn năm tháng thật lâu dài, trong hai mươi năm Kiệt Sâm không ngừng cảm ngộ kiếm đạo tuyệt học mà Kiếm Thần lưu lại, rèn luyện thân thể của mình, hấp thu linh khí trong thiên địa, củng cố Nguyệt Huy thiên thần cảnh giới, đồng thời tiến dần lên cảnh giới cao hơn.
Hai mươi năm thời gian Kiệt Sâm được trợ giúp của kiếm ý Kiếm Thần, từ lúc mới bước vào cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần đã không ngừng tiến về phía trước, đột phá, đạt tới Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, thành tựu như vậy nếu để cho người trong Thiên Thần Giới biết được, chỉ sợ đều sẽ cả kinh trợn mắt há hốc mồm, thần sắc hoảng sợ.
Dù sao hai mươi năm thời gian đối với bọn họ thật sự không dài, đối với dân chúng bình thường của Thiên Thần Giới mà nói có thể hoàn toàn củng cố cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần đã là không tệ, nếu như có thể tiến bộ đạt tới trung kỳ đã xem là kinh thế hãi tục, nhân vật thiên tài, mà như Kiệt Sâm dùng hai mươi năm thời gian bước lên Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, quả thật là vô cùng hiếm thấy.
Con đường tu luyện càng lên cao càng khó khăn, mỗi khi tiến thêm một bước nhỏ cũng càng thêm hà khắc đồng thời phải trả giá thật lớn.
Nhưng trong lòng Kiệt Sâm lại rất bình tĩnh, không cảm thấy có gì lạ lùng, tâm thần hắn phẳng lặng như nước, không có chút gợn sóng, dù sao Thiên Thần Giới quá mức rộng lớn, trong nội tâm Kiệt Sâm hiểu rõ tuy mình tiến triển kinh người nhưng trên đời này không thiếu thiên tài, không cần nói tới ai khác, chỉ là Kiếm Thần Mạc Tân chỉ hai mươi mốt tuổi tấn cấp Nguyệt Huy thiên thần, ba mươi tuổi tấn cấp Nhật Diệu thiên thần, bốn mươi tuổi đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, rõ ràng bản thân hắn cũng không cách nào so sánh.
Nhưng Kiệt Sâm không cân nhắc một việc, nhân vật như Kiếm Thần Mạc Tân trăm triệu năm cũng chỉ từng xuất hiện một người như thế mà thôi!
Bên trong kiếm trủng Kiếm Thần, thần dược chập chờn, tinh khí tỏa khắp, kiếm ý thâm thúy khổng lồ từ trong thân thể Kiệt Sâm chậm rãi tán dật, trong hư không tràn đầy khí tức kiếm khí, đại đạo của kiếm, khiếp sợ thế nhân.
Bảy thanh trường kiếm lơ lửng khắp thân thể Kiệt Sâm, hào quang quanh quẩn, vô cùng sáng lạn, giống như đã trở thành một bộ phận của thân thể hắn, cùng bổn mạng linh hồn Kiệt Sâm hoàn toàn kết nối lại cùng nhau.
Hai mươi năm thời gian Kiệt Sâm đã sớm tế luyện bảy thanh trường kiếm, đem bảy thanh kiếm tương liên cùng tâm linh bản thân, càng làm cho người giật mình chính là bảy thanh trường kiếm nhìn qua như chỉ đơn giản lơ lửng ở nơi đó, nhưng kiếm ý liên hệ quanh quẩn lẫn nhau, tạo thành một đại trận đặc thù, nhìn như vô cùng bình tĩnh nhưng bên trong giấu diếm sát cơ từng bước kinh tâm, chấn nhiếp cổ kim.
Đây chính là Thất Sát Tru Thần kiếm trận mà Kiếm Thần Mạc Tân sáng lập thời viễn cổ.
Trong hai mươi năm, Kiệt Sâm đã triệt để lĩnh ngộ Thất Sát Tru Thần kiếm trận, đã trở thành một bộ phận thực lực chân chính của bản thân hắn, điều này e rằng chính Kiếm Thần Mạc Tân cũng không thể ngờ.
Dù sao muốn triệt để khống chế Thất Sát Tru Thần kiếm trận, cũng không phải chỉ cần đem kiếm ý của Kiếm Thần lĩnh ngộ là được, nhất định phải có được tạo nghệ trận pháp vô cùng cường đại, cũng không phải chỉ là tam phẩm trận pháp đại sư hoặc tứ phẩm trận pháp tông sư là có thể, mà phải có cấp độ càng sâu sắc hơn nhiều.
Lúc trước khi lấy được Thất Sát Tru Thần kiếm trận, Kiệt Sâm chỉ là một tứ phẩm trận pháp đại sư đỉnh phong, khó khăn lắm mới xem như tiến vào phạm vi ngũ phẩm trận pháp, nhưng trong quá trình lĩnh ngộ Thất Sát Tru Thần kiếm trận, lĩnh ngộ của Kiệt Sâm trong trận pháp càng ngày càng sâu, cuối cùng đã đạt tới ngũ phẩm trận pháp đỉnh phong, miễn cưỡng tiến vào cảnh giới lục phẩm trận pháp.
Nói cách khác hiện tại Kiệt Sâm chỉ trong nháy mắt có thể bố trí ra ngũ phẩm trận pháp, dù là một ít lục phẩm sơ cấp trận pháp Kiệt Sâm cũng có thể thi triển, bố trí, thậm chí là phá giải.
Tại Thiên Thần Giới, đạt tới tam phẩm trận pháp có thể xưng là trận pháp sư, tứ phẩm trận pháp là tông sư, trở thành thượng khách của tất cả các thế lực lớn, về phần ngũ phẩm trận pháp cao thủ ở toàn bộ Thiên Thần Giới cũng sẽ không vượt qua số lượng năm ngón tay, lúc trước Kiệt Sâm miễn cưỡng đạt tới cấp độ này, mà từ lục phẩm trận pháp theo lời của Thiên Hải Chiến Thần trong toàn bộ Thiên Thần Giới ngoại trừ chính hắn sẽ không tìm thấy được người thứ hai.
Tuy Kiệt Sâm không rõ ràng lắm Thiên Hải Chiến Thần rốt cục thuộc thuộc về cao thủ của niên đại nào, nhưng cho dù thời đại có bao nhiêu phát triển, lục phẩm trận pháp đại sư tại Thiên Thần Giới cũng là trăm triệu năm khó gặp, nói cách khác, tạo nghệ trận pháp của Kiệt Sâm hôm nay đã đạt tới độ cao đệ nhất Thiên Thần Giới.
- Oanh!
Hai mươi năm thời gian trôi qua, Kiệt Sâm vốn khoanh chân ngồi nơi đó chuyên tâm tu luyện, giờ phút này lại đột nhiên mở mắt ra!
Hai đạo quang hồng trực tiếp xé rách thiên không, chỉ là ánh mắt nhưng giờ phút này phảng phất như bảo kiếm ra khỏi vỏ, thi triển một đạo kiếm quang tung hoành thập giới cửu châu, quét ngang vô địch.
Oanh long!
Kiệt Sâm đứng thẳng dậy, hư không rung động chao đảo, ngàn vạn kiếm ý tỏa khắp, hết thảy chung quanh giống như theo cử động của Kiệt Sâm mà run rẩy, ầm ầm rung chuyển.
Giờ khắc này toàn bộ kiếm trủng Kiếm Thần đều vang vọng oanh minh, vô số kiếm sơn không tự chủ được run rẩy lên, tựa hồ không chịu đựng được kiếm ý, ngàn vạn hào quang lập lòe, theo cử động của Kiệt Sâm chấn nhiếp thế gian.
Đây là kết quả khi bản thân cùng đại đạo dung hợp, mỗi một cử động đều ẩn chứa đại đạo quy tắc, cường đại khiếp người.
Hắc sắc trọng kiếm nắm trong tay, trải qua hai mươi năm dung hợp hắc sắc trọng kiếm đã hoàn toàn dung hợp cùng Thần Vương Chi Tâm tàn khuyết của viễn cổ Kiếm Thần, hai mươi năm tế luyện làm Kiệt Sâm cùng thanh kiếm có một loại cảm giác huyết nhục tương liên, giống như chính cánh tay mình, linh hoạt tự nhiên.
Cảm giác lạnh băng truyền vào trong đầu Kiệt Sâm, nhẹ nhàng vung lên, kiếm ý tràn ngập như muốn đem bầu trời đâm ra một lỗ thủng.
Kiếm ý mênh mông, kiếm khí xông lên trời, đôi con ngươi Kiệt Sâm thần quang nội liễm, thời gian dần trôi qua cả người hắn bắt đầu thay đổi biến thành thật bình thản, trên người không còn chút tia thần lực ba động, thật giống như một người bình thường, quay về phản phác quy chân.
Mảnh đất trống trước mặt Kiệt Sâm ba gốc thượng phẩm thần dược Kiếm Thảo theo gió chập chờn, tiểu thánh thụ ngay trung ương càng thêm sáng lạn long lanh, vầng sáng lưu chuyển, tràn đầy sinh cơ, hiển nhiên so với lúc trước khi Kiệt Sâm mới mang theo tiến vào Thiên Thần Giới tốt hơn rất nhiều, không còn chút vẻ uể oải bạc nhược ngày trước.
Càng làm Kiệt Sâm ngạc nhiên chính là trải qua hai mươi năm hấp thu cùng tiêu hao, ba gốc thượng phẩm thần dược Kiếm Thảo chẳng những không có vẻ bị xói mòn tinh khí, ngược lại sức sống bốn phía, tăng thêm thần vận.
Kiếm Thảo, danh như ý nghĩa, chính là linh dược ra đời từ kiếm ý, ba gốc Kiếm Thảo sở dĩ còn có thể đạt tới trình độ thượng phẩm linh dược bên trong kiếm trủng, hoàn toàn là vì đã sinh trưởng dưới đáy hồ kiếm ý, suốt trăm triệu năm được kiếm ý tẩy lễ mới có được thành tựu như hôm nay.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nhưng hồ kiếm ý tuy thật cường đại, chính là kiếm ý kinh thiên mà viễn cổ Kiếm Thần còn lưu lại, nhưng viễn cổ Kiếm Thần đã sớm vẫn lạc, kiếm ý trong hồ cũng chỉ là vật chết, tuy có ý cảnh nhưng không có sức sống, mà trong hai mươi năm Kiệt Sâm bế quan tu luyện, hấp thu kiếm ý của viễn cổ Kiếm Thần, trên người hắn tán phát ra kiếm ý truyền thừa, ngược lại càng thêm dung hợp cùng đại đạo, cùng thiên địa dung hợp, trong hoàn cảnh như vậy ba gốc Kiếm Thảo mặc dù bị Lam Nguyệt Cổ Sâm hấp thu, chẳng những không hề bị héo rũ ngược lại càng thêm tươi tốt sáng lạn.
Điểm này chính là Kiệt Sâm cũng không thể ngờ.
- Hôm nay kiếm ý của ta đã thành, đã hoàn toàn thông hiểu được kiếm đạo truyền thừa của viễn cổ Kiếm Thần, trọng yếu hơn chính là Lam Nguyệt Cổ Sâm sẽ không nguy hiểm tính mạng trong thời gian ngắn, như vậy ta đã có đầy đủ thời gian lưu lạc khắp Thiên Thần Giới tìm kiếm nơi ở của Thánh Tộc.
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào lẩm bẩm, ánh mắt nhìn quét chung quanh, nhìn một màn quen thuộc trước mặt nhưng trong lòng hắn chợt có tia cảm khái bùi ngùi.
- Địa phương đã bế quan hai mươi năm này, ta cũng đã đến lúc nên rời đi.
Kiệt Sâm hướng kiếm sơn đầy trời khom người thật sâu chào từ biệt, đây là hành lễ tỏ rõ tâm tình tràn ngập kính ý đối với viễn cổ Kiếm Thần, cùng lòng cảm tạ thật sâu của mình.
Oanh!
Sau một khắc Kiệt Sâm vung tay lên, bảy thanh trường kiếm lơ lửng giữa không trung tản ra kiếm quang sáng chói, một cỗ kiếm ý mênh mông phun trào ra ngoài, thất thải hào quang lưu chuyển, trong hư không thoáng chốc xuất hiện một thất thải thông đạo.
Kiệt Sâm vung tay lên, đem bảy thanh thần kiếm thu nhập vào trong Chiến Thần Tháp nơi mi tâm, đồng thời cất bước vào bên trong thất thải thông đạo.
Dãy núi hoang vu bên ngoài kiếm trủng Kiếm Thần, giờ phút này hoàn toàn yên tĩnh không có bóng người.
Năm đó khi hai mươi ba tên Tinh Diệu thiên thần từ trong kiếm trủng đi ra, dẫn tới thật nhiều thế lực ngấp nghé, cuối cùng Nhật Diệu thiên thần Huyết Ảnh Cuồng Đao Ba Xá Mỗ xuất hiện, lấy được chân tướng, làm cả Man Hoang Cổ Địa đều rung động.
Hôm nay đã hai mươi năm trôi qua, hết thảy nhìn như bình tĩnh kỳ thật nguy cơ tứ phía, Đại Hoang Thành gần bên những năm gần đây cũng không biết đã có bao nhiêu cường giả hàng lâm, làm người chú ý.
Năm đó Đại Hoang Thành, cường giả cấp bậc Tinh Diệu thiên thần đã là nhân vật đỉnh phong, cường giả cấp bậc Nguyệt Huy thiên thần căn bản chỉ được nghe tiếng mà không được nhìn thấy, về phần cấp bậc Nhật Diệu thiên thần chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Nhưng trong hai mươi năm nay, dân chúng Đại Hoang Thành mới biết được ý nghĩa câu nói người giỏi có người giỏi hơn, ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác.
Nguyên một đám cường giả dĩ vãng chỉ được nghe nhắc tới lần lượt xuất hiện, đi tới Đại Hoang Thành, trong đó tùy ý liền có thể thấy được Tinh Diệu thiên thần, Nguyệt Huy thiên thần nhiều vô số kể, ngay cả Nhật Diệu thiên thần ngẫu nhiên cũng sẽ lộ ra hành tung của bọn họ, mục đích những người này đến Đại Hoang Thành chỉ có một, chính là vì kiếm trủng Kiếm Thần viễn cổ.
Ngay mấy năm đầu cũng có không ít thế lực đến từ những thành trì khác, trú đóng ngay bên ngoài kiếm trủng, có chủ ý dòm ngó bảo vật bên trong kiếm trủng, nhưng không một người nào thành công, thậm chí có không ít cường giả vì công kích kiếm trủng bị phản kích mà vẫn lạc, vì vậy về sau mới chịu bỏ qua hành động đó.
Nhưng cường giả càng ngày càng nhiều, trong mười năm gần đây lại không có gia tộc khác tiếp tục đánh chủ ý với kiếm trủng, đã thối lui ra khỏi khu vực này.
Đó cũng không phải vì trong nội tâm bọn hắn không còn ngấp nghé bảo vật, mà là vì có sự xuất hiện của năm cường giả.
Man Thần Phủ Xích Ký, Hỏa Vân Bảo Long Tháp Tư, Ảnh Sát liên minh Minh Đế, Linh Hoang Các Tác La Tư, cùng với Huyết Ảnh Cuồng Đao Ba Xá Mỗ.
Trên thực tế luận thế lực, đến từ Man Thần phủ, Xích Ký nghe theo mệnh lệnh của Phủ Chủ Man Hoang Cổ Địa Man Thần Lan Ân tự nhiên là đệ nhất nhân, bên trong toàn bộ Man Hoang Cổ Địa không người nào dám cùng Man Thần phủ đối nghịch, hắn vừa đến lập tức làm thật nhiều thế lực đều lui bước, thậm chí có một ít gia tộc có được Nhật Diệu thiên thần cường giả cũng bỏ qua chủ ý chiếm đoạt bảo vật.
Nhưng là bởi vì Bác Tháp Mỗ Tư, Tu La, Tây Trạch đã vẫn lạc, cũng làm cho Hỏa Vân Bảo, Ảnh Sát liên minh, Linh Hoang Các không cam lòng rời đi, với tư cách một trong mười ba thế lực lớn của Man Hoang Cổ Địa, cao thủ nhiều như mây, mặc dù không bằng Man Thần phủ nhưng không đến mức lập tức tránh lui, bởi vậy cũng trú đóng xuống.
Về phần Huyết Ảnh Cuồng Đao Ba Xá Mỗ, vốn lẻ loi một mình sau lưng không có thế lực, nhưng là Nhật Diệu thiên thần cường giả đến kiếm trủng đầu tiên, hắn làm sao cam tâm buông tha, cộng thêm hắn có được thực lực viễn siêu Nhật Diệu thiên thần bình thường, vì vậy cũng miễn cưỡng ở lại.
Như thế những gia tộc cùng thế lực khác đã sớm đem người của mình triệt hồi, thối lui ra khỏi trận tranh đoạt này, chỉ lưu lại một ít thành viên quan sát tình thế nơi đây.
Từng dãy núi liên miên mịt mờ bên ngoài kiếm trủng, nguy nga sừng sững, một mảnh yên ả, tràn đầy tĩnh lặng cùng tường hòa.
Đột nhiên…
Oanh long!
Một thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, toàn bộ thiên không thậm chí đều chao đảo, kiếm trủng Kiếm Thần vốn yên lặng suốt hai mươi năm không hề có chút động tĩnh giờ khắc này đột nhiên bắn ra thất thải hào quang, lại lần nữa tỏa sáng sinh cơ.
Trong vài sơn cốc bên ngoài kiếm trủng, theo thanh âm tiếng nổ vang cực lớn, năm đạo ánh mắt sắc bén từ đó bạo tuôn ra, nhìn chăm chú vào kiếm trủng Kiếm Thần phía trước.
Đã chờ đợi suốt hai mươi năm thời gian, giờ khắc này rốt cục đã đến.
- Hô…
Thất thải hào quang không ngừng quanh quẩn trên bầu trời kiếm trủng Kiếm Thần, từng luồng kiếm ý tận trời tỏa khắp, lực lượng khôi hoành quét ngang bốn phương tám hướng.
Năm đạo nhân ảnh đồng thời bay vút ra, lạnh lẽo nhìn lên thất thải thông đạo xuất hiện cách đó không xa, thần sắc băng sương.
- Chư vị, viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa chính là đồ vật mà Man Thần phủ Man Thần đại nhân cần có, chẳng lẽ các ngươi muốn ngỗ ngược mệnh lệnh của Man Thần đại nhân?
Trên bầu trời, Xích Ký nét mặt như quan ngọc, tay cầm chiết phiến quét mắt nhìn bốn người còn lại, lãnh đạm lên tiếng.
- Xích Ký, nói cũng không thể nói như vậy, viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa ai cũng không biết rốt cục có những thứ gì, ta nghĩ Man Thần đại nhân tò mò chỉ là lai lịch của Kiếm Thần mà thôi, lấy địa vị cùng thực lực của Man Thần đại nhân đối với một ít bảo vật của Kiếm Thần nhất định là không để vào mắt, bất quá Linh Hoang Các chúng ta gia nghiệp thật nhỏ, đối với bảo vật như vậy thật sự có hứng thú.
Linh Hoang Các Tác La Tư chính là một gã lão giả râu tóc hoa râm, đôi mắt sáng ngời hữu thần, thanh âm lại thật lớn, trung khí mười phần nói.
- Nga?
Ánh mắt Xích Ký đảo qua Tác La Tư, trong ánh mắt hiện lên một đạo tinh mang, đồng thời ánh mắt của hắn cũng quét nhìn về phía ba người còn lại.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Xích Ký, Hỏa Vân Bảo chúng ta không có hứng thú đối với truyền thừa của Kiếm Thần, nhưng tiểu tử đó đánh chết thiếu chủ Bác Tháp Mỗ Tư của Hỏa Vân Bảo, bảo chủ chúng ta vạn phần phẫn nộ, Long Tháp Tư ta tự nhiên phải tận tâm tận lực đem đầu người của tiểu tử đó mang về, bằng không địa vị của Hỏa Vân Bảo chúng ta còn đặt ở nơi nào trong Man Hoang Cổ Địa?
Hỏa Vân Bảo Long Tháp Tư bình thản lên tiếng, trong đôi mắt tràn đầy sát ý tung hoành.
Về phần Ảnh Sát liên minh Minh Đế cùng Huyết Ảnh Cuồng Đao Ba Xá Mỗ vẫn trầm mặc không nói, chỉ nhìn chằm chằm vào thất thải thông đạo vừa xuất hiện.
Biết bọn hắn không cam lòng buông tha, Xích Ký chỉ phải hừ lạnh trong lòng một tiếng, quay đầu không thèm nhắc lại.
Tuy Man Thần phủ thật cường đại, là chưởng khống giả thực quyền tại Man Hoang Cổ Địa, nhưng Linh Hoang Các, Ảnh Sát liên minh, Hỏa Vân Bảo là các thế lực lớn trong mười ba thế lực địa vực này, đồng dạng thực lực của họ cũng vô cùng khổng lồ, có được uy danh hiển hách trong Man Hoang Cổ Địa.
Danh tiếng của mình tuy có thể hù ngã những người khác, nhưng mấy cỗ thế lực kia cũng sẽ không dễ dàng lùi bước, hơn nữa bọn hắn còn có lý do hợp lý, cho dù là Man Thần phủ cũng không thể ép buộc bọn họ rời khỏi cuộc tranh đoạt lần này, hơn nữa một khi cuối cùng bọn hắn chiếm được viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa, đắc tội Man Thần phủ, Man Thần đại nhân cũng quả quyết sẽ không vì một truyền thừa của Kiếm Thần nào đó mà phát động chiến tranh với những thế lực này, đem họ diệt trừ.
Điểm này trong lòng Xích Ký hiểu thật rõ ràng.
- Xem ra lần này ta nghĩ muốn hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ của Man Thần đại nhân cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bất quá nếu ai ngăn cản ta, chính là kẻ địch của ta…
Trong đôi mắt Xích Ký chợt hiện lên hung mang, sát ý hiển lộ.
- Oanh!
Thanh âm oanh minh vang lên, trong ánh mắt của mọi người, một đạo nhân ảnh từ trong thất thải thông đạo đi ra, xuất hiện ngay trước mặt bọn họ, chính là Kiệt Sâm đã bế quan suốt hai mươi năm trong kiếm trủng vừa xuất quan.
- Đây là…
Kiệt Sâm vừa bước ra khỏi kiếm trủng, lập tức cảm nhận được năm cỗ chân khí sắc bén trong nháy mắt liền rơi lên người mình, năm cỗ khí tức đều vô cùng khủng bố, mặc dù hiện tại đã đạt tới cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong như Kiệt Sâm cũng phải nghiêm túc cảnh giác, cảm thấy một cỗ nguy cơ dày đặc lan tràn.
Đồng thời ánh mắt của hắn cũng rơi lên trên năm người Xích Ký đang đứng cách đó không xa, đồng tử không khỏi co rụt lại.
- Nhật Diệu thiên thần cường giả?
Trong miệng Kiệt Sâm lãnh đạm cất tiếng, nghiêng người nhìn năm người đứng cách đó không xa, trên mặt đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh:
- Các ngươi cũng vì viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa mà đến?
Đối với tình huống sẽ xảy ra sau khi mình rời khỏi kiếm trủng Kiệt Sâm đã sớm nghĩ tới nhiều loại khả năng, đây cũng là lý do mà trước kia hắn dặn dò Thiên Hạ thương hội nên ra ngoài tránh né, đồng thời bản thân hắn quyết định ở lại trong kiếm trủng khổ tu suốt hai mươi năm, vừa có thể tìm đầy đủ thời gian giúp Lam Nguyệt Cổ Sâm hấp thu tinh khí thần dược vừa tăng lên thực lực của chính mình.
Nhưng hiện giờ chỉ một thoáng đã xuất hiện tới năm Nhật Diệu thiên thần cường giả, điều này làm trong lòng hắn thật ngoài ý muốn.
- Năm Nhật Diệu thiên thần cường giả, thật đúng là tôn trọng ta. Bất quá xem khoảng cách cùng ánh mắt giữa bọn họ, hiển nhiên không cùng chung một cỗ thế lực.
Trong lòng Kiệt Sâm như gương sáng.
- Tiểu tử, ngươi biết được là tốt rồi, đem viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa giao ra, ta lưu cho ngươi được toàn thây.
Trong thiên không, Tác La Tư chậm rãi cất tiếng, một cỗ chân khí dị thường cường hãn bùng nổ, giống như hồng thủy gào thét hướng Kiệt Sâm áp bách tới.
- Giao ra viễn cổ Kiếm Thần truyền thừa, lưu cho ta toàn thây? Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Khí tức đáng sợ buông xuống, ẩn chứa uy áp của Nhật Diệu thiên thần cực đạo áp bách, thân thể Kiệt Sâm thoáng chấn động, sau đó ngẩng đầu, khóe môi nhếch lên cười lạnh cất tiếng.
Nếu là hai mươi năm trước, khi Kiệt Sâm mới lấy được truyền thừa của Kiếm Thần, Tác La Tư xuất hiện có lẽ Kiệt Sâm còn có chút kiêng kỵ, nhưng hiện tại đã qua hai mươi năm, trong phương diện trận pháp cùng kiếm ý đều đại thành, Kiệt Sâm đã hoàn toàn hiểu được thấu đáo truyền thừa của Kiếm Thần, đối với Nhật Diệu thiên thần như Tác La Tư, hắn không phải không có lực chống cự.
- Tiểu tử này…
Xa xa, thật nhiều thành viên các thế lực lớn ẩn núp trong núi rừng kinh hãi khi nhìn thấy một màn này, không khỏi kêu lên tán thưởng.
Đối mặt với năm đại cường giả Nhật Diệu thiên thần, thế nhưng thần sắc của Kiệt Sâm không chút thay đổi, chậm rãi nói chuyện, khí độ cùng tâm tính như vậy đã vượt xa ý liệu của bọn hắn.
Trong lúc nhất thời trong lòng bọn hắn vừa nổi lên lòng thương hại đối với Kiệt Sâm, lại mơ hồ có một tia kính nể sinh ra.
- Hừ, lão phu chính là Linh Hoang Các thái thượng trưởng lão Tác La Tư, tiểu tử, ngươi cũng đã biết hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngoan ngoãn giao ra truyền thừa Kiếm Thần, có lẽ còn đổi được một lần toàn thây, nếu không ta không bảo đảm những người khác sẽ dễ nói chuyện như lão phu, phải biết rằng như vị Hỏa Vân Bảo Long Tháp Tư này, cùng Ảnh Sát liên minh Minh Đế đều hận không thể đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Linh Hoang Các Tác La Tư cười lạnh nói.
- Nga? Nguyên lai các hạ là Linh Hoang Các gì đó của tên Tu La kia, lúc trước Tu La dám vô lễ với ta, lại bị ta giết chết, ngay thi thể cũng không còn dấu vết, hôm nay việc làm của các hạ cơ hồ cũng giống như hắn, nghĩ tới kết cục cũng sẽ không có gì khác biệt.
- Ngươi…tiểu tử, ngươi đã rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, vậy hôm nay lão phu cho ngươi thấy rõ ràng cái gì là lực lượng của Nhật Diệu thiên thần cường giả!
Sắc mặt Tác La Tư trầm xuống, thanh âm băng sương, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh hắc sắc trường thương, bàn tay nắm chuôi thương đột nhiên run lên, một cỗ thần lực vô cùng kinh khủng từ bên trong bạo dũng tuôn ra, hắc sắc đại thương run lên, giống như long xà vươn thể, hóa thành một đạo hắc sắc trường ảnh khổng lồ dài hơn mười trượng, rạch nứt trường không, giống như cây roi hướng Kiệt Sâm ầm ầm đánh tới.
Đại thương oanh kích, giống như núi cao sụp đổ, thanh âm nổ bạo kịch liệt không ngừng vang lên, hư không trực tiếp bị xé rách một khe hở không gian cực lớn, bao phủ về hướng Kiệt Sâm.
Nhật Diệu thiên thần cường giả chỉ giơ tay nhấc chân liền có thể xé rách hư không, hủy thiên diệt địa, có được thực lực khủng bố, bản thân lại tương dung cùng đại đạo, uy lực xuất thủ hơn xa cường giả Nguyệt Huy thiên thần.
- Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Nhật Diệu thiên thần, vậy cho ta biết một chút rốt cục Nhật Diệu thiên thần có được bao nhiêu thực lực.
Nhìn thấy Tác La Tư động thủ, trong đôi mắt Kiệt Sâm ngưng trọng, nhưng trong lòng không hề có chút sợ hãi, hơn hai mươi năm nay thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, hiện tại hắn cũng muốn biết rốt cục hiện tại mình đã đạt tới trình tự nào.
- Bá!
Tâm thần vừa động, hắc sắc trọng kiếm sau lưng Kiệt Sâm đột nhiên rơi vào trong tay, đối mặt công kích của Tác La Tư, Kiệt Sâm không hề tránh né, hắc sắc trọng kiếm vung lên hung hăng đón nhận hắc sắc đại thương của Tác La Tư, không hề có chút ý tứ né tránh.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden