Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 58: Tru Sát Phượng Đế
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Quả nhiên Ngô Thiên cương vực qua hỗn tạp, hỗn loạn đến mức đáng sợ. Đám người Công Dương Tiên núp ở nơi xa như vậy mà cũng bị chết?
Vù vù vù!
Tây Môn thánh nhân căng thẳng nhanh chóng bay ra khỏi Ngô Thiên cương vực.
Tây Môn thánh nhân bay tới đại hải, đứng bên trên một hải đảo, trong mắt đầy nghi ngờ nhìn Ngô Thiên cương vực.
Mặc dù không thể tham gia nhưng Tây Môn thánh nhân muốn xem kết quả cuối cùng.
- Grao!
Phượng Đế hóa thành một con phượng hoàng to lớn cỡ năm ngàn trượng, giương cánh thì biển lửa phô thiên cái địa. Trong biển lửa bay ra vô số tiểu phượng hoàng do năng lượng hỏa ngưng tụ thành.
Tiểu phượng hoàng xông hướng huyết thần tử.
Lửa to muốn đốt khô Huyết Hải, nhưng Huyết Hải liên miên bất tận.
Đằng sau lưng Phượng Đế có trăm thiên đạo, liên miên không dứt vận chuyển đến thiên đạo màu lửa đỏ. Trong phút chốc đại đạo bắn ra trăm vạn xiềng xích đỏ rực lao hướng Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan lần lượt đụng bay xiềng xích đỏ rực.
Hai đại cường giả chiến đấu khó phân.
Diêm Xuyên là Tổ Tiên tứ trọng thiên, thực lực tăng vọt. Giờ phút này Phượng Đế gần như phải dốc hết sức lực, nhưng vẫn không thể làm gì Diêm Xuyên được, mắt gã lộ sốt ruột.
Phượng Đế hú dài:
- Grao! Ngô Thiên thánh nhân, mới đến giúp ta nữa đi!
Phía xa, Ngô Thiên thánh nhân bị trọng thương, Miêu Miêu thì chiến đấu càng lúc càng thành thạo, cứ thế kéo dài, thánh nhân chật vật.
Ngô Thiên thánh nhân gào thét:
- Nếu không phải bị Võ Chiếu trọng thương thì ngươi không làm gì được ta!
- Meo!
Miêu Miêu không cần quan tâm gã, miêu trảo giống như cuồng liên tục xuất ra cương trảo thiên địa đại thế chi lực.
Ngô Thiên thánh nhân nghe Phượng Đế kêu gọi thì hơi do dự.
Phượng Đế vừa chiến đấu vừa hét to:
- Một lần định thắng thua, ta điều động thiên đạo có hạn. Ngươi rót vào thiên địa đại thế chi lực vào đại đạo của ta, lực lượng đại đạo của ta tăng lên thì có thể lập tức nghiền nát Huyết Hải này!
Ngô Thiên thánh nhân do dự một lúc, cuối cùng kiên quyết nói:
- Được!
Vù vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân vọt tới chõ Phượng Đế.
- Trốn đi đâu, meo!
Miêu Miêu lập tức na di theo sát.
- Thiên địa đại thế chi lực, theo ta điều khiển!
Ngô Thiên thánh nhân vung tay, điều động lực lượng hơn hai ngàn thiên đạo của gã, ùa vào trong đại đạo của Phượng Đế.
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân xuất hiện một luân bàn to lớn màu trắng, luân bàn xoay tròn đón đỡ Miêu Miêu.
Phía xa, Địch Nhân Kiệt nhướng mày nói:
- Pháp bảo bản mệnh của Ngô Thiên thánh nhân, Vô Thiên Luân?
- Meo!
Ầm ầm ầm!
lực lượng cường đại của Miêu Miêu đều đụng vào Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lần nữa hộc máu, người run bần bật.
Trên Vô Thiên Luân xuất hiện từng vết rạn, Ngô Thiên thánh nhân thà bị thương nặng hơn cũng không chịu bỏ qua cơ hội giết chết Diêm Xuyên.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân rống to, vô tận thiên địa đại thế chi lực ùa vào đại đạo của Phượng Đế.
Đại đạo của Phượng Đế biến đỏ rực, toàn thiên địa đều bị ánh sáng đám người nhuộm đỏ rực, giống như thiên địa biến thành hỏa lò lớn.
Ầm ầm ầm!
Đại đạo nổ ra ức vạn xiềng xích đỏ rực, thật nhiều xiềng xích đỏ rực phô thiên cái địa, nháy mắt vòng quanh Huyết Hải, trói lấy Huyết Hải.
Diêm Xuyên ở chính giữa cũng bị xiềng xích đỏ rực vòng quanh.
Huyết Hải hoàn toàn bị bao bọc, trong phút chốc Diêm Xuyên không thể nhúc nhích, sắp bị vô tận xiềng xích đỏ rực siết chét.
Phía xa đám người Mặc Vũ Hề nóng nảy la lên:
- Dừng tay!
Phượng Đế mang theo đại đạo đến gần Diêm Xuyên bị trói.
Phượng Đế lạnh lùng cười:
- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, ngươi thật khó giết, nhưng ngươi vẫn gục trong tay của ta. Chết đi, Hỏa Ngục Tỏa Liên!
Diêm Xuyên bị trói không thể nhúc nhích nhưng vẫn lạnh lùng cười:
- Không cần ngươi động thủ, tự trẫm đến!
Phượng Đế nhướng mày nói:
- A?
- Meo!
Miêu Miêu thấy Diêm Xuyên gặp nguy hiểm thì táo bạo trùng kích Vô Thiên Luân.
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tự bạo!
Phượng Đế không kịp phản ứng:
- Tự bạo?
Trong chớp mắt thân hình Diêm Xuyên trướng lên, bao gồm toàn Huyết Hải bỗng phình to ra.
Ầm ầm ầm!
Diêm Xuyên tự bạo, Huyết Hải cũng nổ tung.
Trong khoảnh khắc Diêm Xuyên tự bạo, Phượng Đế trợn to mắt gào thét:
- Không, tại sao ngươi cương liệt như vậy?
Phượng Đế nghĩ đến nhiều khả năng nhưng chưa từng tưởng tượng Diêm Xuyên sẽ tự bạo.
Cái này .... Không muốn sống cũng đừng như vậy, bị giết còn có thể chuyển thế, nhưng Diêm Xuyên tự bạo nghĩa là thần hồn cũng nổ luôn.
Là nổ tung không còn gì nữa.
Tại sao Diêm Xuyên lựa chọn tự bạo?
Trên bầu trời, Miêu Miêu hai trào liên tục cào, cào nát Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lảo đảo, mặt trắng bệch, liên tục hộc máu.
Miêu Miêu, Ngô Thiên thánh nhân không chiến đấu nữa, kinh khủng nhìn trung tâm bạo tạc.
Diêm Xuyên tự bạo?
Miêu Miêu kinh khủng hét to:
- Meo!
Ngô Thiên thánh nhân hộc máu liên tục, mắt mờ mịt. Mới rồi Diêm Xuyên còn vẻ mặt kiêu ngạo tại sao lại chọn cách oanh liệt như vậy? Tự bạo?
Chỉ có Địch Nhân Kiệt lộ vẻ kinh ngạc., làm sao có thể? Tự bạo? Tại sao Diêm Xuyên tự bạo?
Diêm Xuyên mang theo lực lượng Huyết Hải, lực lượng cực kỳ khủng bố. Vô tận xiềng xích đỏ rực bao bọc Huyết Hải bị nổ đứt gãy ức vạn.
Phượng Đế đứng gần nhất bị ảnh hưởng.
- A!
Một tiếng hét thảm, cả người Phượng Đế, vô tận phượng vũ nổ tung. Phượng Đế bị trọng thương văng ra.
Đại đạo của Phượng Đế lắc lư kịch liệt, sau đó thu lại, dường như biến thành luồng sáng vàng chui vào người gã.
Hư không tạc nổ cái hố to.
Trong hố đen vô số năng lượng tiêu vong, còn có ức vạn mảnh vụn người Diêm Xuyên.
Bùm bùm bùm!
Phượng Đế té xuống đất, người cháy đen, cũng bị nổ chấn hộc máu liên tục.
- Phụt, phụt.
- Diêm Xuyên tự nhiên tự bạo? Khốn kiếp!
Phượng Đế vừa hộc máu vừa hưng phấn nói:
- Cũng tốt, dù bản tôn bị thương không thể nhúc nhích nhưng rốt cuộc Diêm Xuyên đã chết. Tên yêu nghiệt này, tên yêu nghiệt này, nếu hắn còn sống sẽ là tai nạn của Phượng Hoàng tộc ta. Phụt, rốt cuộc đã chết rồi, ha ha ha ha!
Trong khi mọi người kinh kêu thì trong hố đen, mảnh vụn Diêm Xuyên không biến mất mà nhúc nhích, nhanh chóng tụ lại một hướng, liền nhau.
Phượng Đế vừa hộc máu vừa kinh sợ nói:
- Cái gì? Phụt!
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân liên tục hộc máu, trợn to mắt.
Chỉ thấy mảnh vụn thịt nát toát ra ánh sáng vàng, vầng sáng lấp lánh, thịt nát hợp thành một thể, dần ngưng tụ ra hình người.
Vù vù vù!
Thịt nát liền lại, hồi phục hình dạng Diêm Xuyên.
Hố đen từ từ nhỏ đi rồi biến mất, Diêm Xuyên lắc cổ như đang duỗi gân.
Ngô Thiên thánh nhân giật mình lớn tiếng kêu lên:
- Diêm Xuyên?
Diêm Xuyên hoàn nguyên? Tự bạo hoàn nguyên?
Phượng Đế gào thét:
- Không!!!
Trong mắt Phượng Đế tràn ngập tuyệt vọng.
Miêu Miêu hưng phấn hét to:
- Meo!
Mặc Vũ Hề vọt tới gần.
Vù vù vù!
Mặc Vũ Hề ôm Diêm Xuyên, khóc nói:
- Chàng không sao, chàng không sao rồi!
Quân thần Đại Chu thiên đình hoan hô:
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Địch Nhân Kiệt há hốc mồm kinh ngạc, qua một lúc lâu mới phản ứng lại.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 59: Tru Sát Phượng Đế (Hạ)
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:
- Thần thông của Bạo Tạc thú? Vô hạn tự bạo, vô hạn hoàn nguyên? Không ngờ Diêm Xuyên luyện hóa thần thông của Bạo Tạc thú! Có thể luyện hóa thần thông của Bạo Tạc thú sao?
Phía xa, tu giả khắp nơi âm thầm quan sát giờ ngây ngẩn.
Tự bạo mà vẫn không sao? Diêm Xuyên này quá yêu nghiệt.
Diêm Xuyên thả lỏng Mặc Vũ Hề, nhấc chân chớp mắt xuất hiện ở trước mặt Phượng Đế bị trọng thương.
Ầm ầm ầm!
Một chưởng đập vào đầu Phượng Đế.
Trên không trung, Ngô Thiên thánh nhân vừa hộc máu vừa kinh hoảng, thủ đoạn Diêm Xuyên che giấu quá khủng bố.
Ngô Thiên thánh nhân chắc chắn nếu gã còn ở lại đây thì chết ngay.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân vươn tay trảo.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa xung quanh bỗng nồng đậm âm khí.
Miêu Miêu tức giận quát:
- Chạy đi đâu!?
Ngô Thiên thánh nhân lặn xuống đất, mặt đất lại biến trong suốt.
Ầm ầm ầm!
Ngô Thiên thánh nhân hốt hoảng chui vào Âm phủ.
Miêu Miêu sốt ruột muốn đuổi theo:
- Meo! Muốn chạy?
Phía xa, Diêm Xuyên hét to một tiếng:
- Miêu Miêu!
Miêu Miêu khựng lại.
Miêu Miêu khựng lại.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đừng đuổi theo.
Miêu Miêu ngạc nhiên, không cam lòng hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Miêu Miêu bay hướng Diêm Xuyên.
Miêu Miêu nghi hoặc hỏi:
- Meo! Tại sao không đuổi theo Ngô Thiên thánh nhân ?
Diêm Xuyên nói:
- Tây Ngoại Châu, âm dương tương cách, âm phủ Tây Ngoại Châu cũng có một thánh địa, hơn nữa cường thịnh hơn cả Đại Chu thiên đình, nếu ngươi đi sẽ gặp nguy hiểm.
Diêm Xuyên vẫn không quên chú ý Phượng Đế dưới chân.
Huyết Hải cuồn cuộn quấn quanh Phượng Đế, bắt giữ gã bị trọng thương.
Phượng Đế sốt ruột hỏi:
- Phụt. Diêm Xuyên, ngươi muốn làm cái gì?
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Phía không xa, Địch Nhân Kiệt bỗng hét to:
- Diêm đế!
Địch Nhân Kiệt hưng phấn nói:
- Diêm đế, xin hãy giao Phượng Đế cho Đại Chu thiên đình ta, từ Thiên Đế dạy dỗ Phượng Đế chấp chưởng Phượng Hoàng tộc. Nhân quả giữa Vũ Hề công chúa và Đại Chu thiên đình có thể do Diêm đế hoàn toàn cắt đứt, từ này không liên quan gì đến Đại Chu thiên đình nữa!
Phượng Đế giật mình kêu lên:
- Cái gì? Võ Chiếu tính kế ta là vì muốn nô dịch ta, khống chế Phượng Hoàng tộc?
Địch Nhân Kiệt lạnh lùng liếc Phượng Đế, phía xa mười Phượng Hoàng tộc muốn tới đây.
Phượng Đế hét to:
- Mau trở về, thông báo cho Phượng Hoàng tộc truyền vị cho đại thái tử!
Đám người Phượng Hoàng tộc giật mình kêu lên:
- Phượng Đế!
Phượng Đế gào thét:
- Mau!
Địch Nhân Kiệt hưng phấn nói:
- Đa tạ Diêm đế thành toàn!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Thành toàn? Ai nói ta sẽ thành toàn, giao Phượng Đế cho ngươi? Ngươi đang nói đùa?
Địch Nhân Kiệt kinh ngạc hỏi:
- A?
Diêm Xuyên ánh mắt hung ác nói:
- Hừ! Phượng Đế muốn dồn ta vào chỗ chết, sớm không chết không ngừng, trẫm muốn Phượng Đế phải chết!
Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:
- A? Diêm đế, không được!
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng hỏi:
- A?
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh băng nói:
- Trẫm muốn giết ai thì đừng hòng kẻ nào cứu được. Ngươi muốn đối địch với trẫm sao?
Địch Nhân Kiệt đánh rùng mình:
- A?
Giờ phút này, đám binh mã dũng quân đoàn Bạch Khởi, Mông Nghị đều mặt lạnh băng nhìn Địch Nhân Kiệt và vài tên Thiên Ngưu Vệ. Chỉ cần Diêm Xuyên ra lệnh một tiếng là đám người binh mã dũng quân đoàn sẽ xông lên tru sát hết.
Phượng Đế kinh kêu:
- Không, Diêm Xuyên, ngươi không thể giết ta!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Ngươi có lý do phải chết!
Khi Diêm Xuyên nói chuyện thì hắn vung tay đâm vào lưng hỏa phượng hoàng to lớn.
Ầm ầm ầm!
Một cương trảo to lớn xé rách thân thể Phượng Đế, một vuốt bắt lấy cột sống của gã, bỗng dùng sức.
Bùm bùm bùm!
Xương cột sống của gã bị kéo ra, khúc xương màu lửa đỏ. Trên xương cột sống như có ảo ảnh phượng hoàng bay.
Miêu Miêu trợn to mắt kêu lên:
- Đại đạo? Đại đạo của Phượng Đế?
Diêm Xuyên vung tay, phía xa Táng Thiên Đồng Quan lúc trước bị vụ nổ hất ra bỗng bay tới gần, hắn mở nắp quan tài, nhét cột sống to lớn vào bên trong.
Cùng lúc đó, trên trời sao xa xôi, Diêm Xuyên cương thi cũng bắt lấy một Táng Thiên Đồng Quan, từ bên trong lấy ra xương cột sống của Phượng Đế.
Người áo đen xung quanh nhìn sang.
Diêm Xuyên cương thi không để ý đến đám người áo đen, nhìn chằm chằm xương cột sống của Phượng Đế.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Đại đạo mới hình thành? Ha ha, đối với trẫm là thuốc bổ còn không còn gì bổ hơn.
- Grao!
Diêm Xuyên cương thi bỗng há to mồm lộ hai răng nhanh màu đỏ.
Diêm Xuyên cương thi há mồm nuốt trọng xương cột sống của Phượng Đế.
Ầm ầm ầm!
Xung quanh Diêm Xuyên cương thi bỗng bốc lên biển lửa, lửa rực cháy, chớp mắt tinh thần dưới chân gã bị hòa tan.
Diêm Xuyên cương thi hú dài:
- Grao!
Ầm ầm ầm!
Diêm Xuyên cương thi rống to, quanh thân Diêm Xuyên bỗng run lên.
Diêm Xuyên vung tay, lửa xung quanh chớp mắt tắt.
Răng nanh biến mất, chậm rãi trở về như ban đầu.
Diêm Xuyên cương thi thản nhiên nói:
- Tổ Tiên tam trọng thiên, đại đạo miễn cưỡng hợp cách.
Diêm Xuyên cương thi tiếp tục nhìn xuống dưới.
Bên dưới, Phượng Đế bị rút ra xương cột sống, cả người mềm oặt.
Phượng Đế gào thét:
- Không, không!
Phía xa mười cường giả của Phượng Hoàng tộc giật mình kêu lên:
- Phượng Đế!
Phượng Đế gào thét:
- Mau đi đi, mau trở lại, khiến đại thái tử kế vị. Mau, mau, mau, đây là mệnh lệnh!
Trước khi tới đây làm sao Phượng Đế ngờ rằng gã sẽ có ngày bi tráng như vậy? Vất vả khổ cực ngộ ra đại đạo lại bị tước đoạt?
- Tuân lệnh!
Phía xa mười cường giả của Phượng Hoàng tộc hốt hoảng chạy trốn
Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:
- Mau, đừng để chúng chạy thoát!
- Meo!
Miêu Miêu tức giận muốn đuổi theo.
Diêm Xuyên nhìn phía xa, lạnh lùng cười:
- Không cần đuổi theo.
- A?
Địch Nhân Kiệt mặt cứng ngắc, lộ vẻ cay đắng.
Võ Chiếu tính kế Diêm Xuyên, hắn cũng đang tính kế nàng. Bỏ chạy mười cường giả của Phượng Hoàng tộc tức là cho Đại Chu thiên đình để lại một tai họa.
Diêm Xuyên nhìn Phượng Đế dưới chân, vung tay chộp, Huyết Hải bao bọc lấy gã.
Ầm ầm ầm!
Huyết Hải đè ép, chớp mắt nghiền nát Huyết Hải.
Bùm bùm bùm!
Huyết Hải tán đi, thịt nát của Phượng Đế rơi đầy đất.
Giờ phút này, Phượng Đế không có bản lĩnh hồi phục như cũ giống Diêm Xuyên.
Địch Nhân Kiệt không thể không cúi đầu khen:
- Diêm đế thần uy!
Diêm Xuyên liếc Mặc Vũ Hề đôi mắt ngấn lệ, nhẹ nhàng lau khô nước mắt cho nàng.
Diêm Xuyên dịu dàng cười nói:
- Không có việc gì.
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Trong khi Diêm Xuyên an ủi Mặc Vũ Hề thì phương bắc xa xôi, vô tận ánh sáng vàng chiếu rọi.
Từ xa đã cảm nhận khí thế khổng lồ vọt tới, như thiên quân vạn mã thổi đến.
Mắt Địch Nhân Kiệt sáng lên:
- Thiên Đế? Là Thiên Đế đến!
Đám Thiên Ngưu Vệ cũng hưng phấn nói:
- Là quân đội của Đại Chu thiên đình ta, là Thiên Đế!
Địch Nhân Kiệt lập tức mang theo đám Thiên Ngưu Vệ mau chóng tiến lên nghênh đón.
Diêm Xuyên con ngươi co rút nhìn hướng bắc.
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Võ Chiếu? A, đến thật đúng lúc.
Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên, cảnh giác nhìn phía xa.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 60: Diêm Xuyên Đấu Võ Chiếu
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Chỗ Nguyên Vô Thiên Điện.
Giờ phút này, xếp hàng nhiều quân đội, chia làm hai phe.
Một phe lấy Diêm Xuyên dẫn đầu, sau lưng hắn là mười vạn binh mã dũng quân đoàn. Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên, Mông Nghị đứng bên cạnh Diêm Xuyên.
Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên, cùng hắn nhìn đại quân phái đối diện.
Trên tầng mây phái đối diện, một người mặc long bào vàng, mặt lộ uy nghiêm, mắt lạnh như băng, chính là Thiên Đế của Đại Chu thiên đình, Võ Chiếu.
Sau lưng Võ Chiếu đứng Địch Nhân Kiệt, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, đám trọng thần của Đại Chu thiên đình.
Còn có ba mươi vạn quân đội túc sát của Đại Chu thiên đình.
Diêm Xuyên, Võ Chiếu lạnh lùng nhìn nhau, đại quân hai phe cảnh giác.
Trong phút chốc tình hình túc sát biến cực kỳ yên tĩnh.
Phía xa, cường giả khắp nơi lúc trước chứng kiến hung uy của Diêm Xuyên lần nữa nín thở.
Hai đế tranh phong?
Võ Chiếu nhìn Diêm Xuyên, hít sâu, nói:
- Trước kia trẫm thường nghe tiếng Thủy hoàng đế, càn quét bát hoang, thống nhất thiên hạ chiến quốc. Khi sống không thể gặp gỡ Thủy hoàng đế, từng thấy rất đáng tiếc.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đại Chu Võ thị, là thân nữ nhi mà nghịch chuyển Càn Khôn, ngươi cũng rất giỏi.
Võ Chiếu cười khẽ, nhìn Mặc Vũ Hề ở bên cạnh Diêm Xuyên.
Võ Chiếu thản nhiên nói:
- Vũ Hề, trông thấy trẫm tại sao không bái?
Mặc Vũ Hề con ngươi co rút, Thái Bình công chúa phái đối diện cười lạnh.
Mắt Mặc Vũ Hề chớp lóe liên tục, cuối cùng như đã đặt quyết tâm.
Mặc Vũ Hề ánh mắt bình tĩnh nói:
- Hoàng hậu Đại Trăn thánh đình, Mặc Vũ Hề kính chào Thiên Đế của Đại Chu thiên đình!
Thái Bình công chúa trừng mắt quát:
- To gan!
Thái Bình công chúa lạnh lùng cười:
- Mặc Vũ Hề, ngươi do mẫu đế sinh ra, mẫu đế nuôi nhiều năm như vậy, ngươi muốn cắt đứt trước kia? Đừng hòng!
Trong phút chốc Võ Chiếu không nói chuyện, yên lặng nhìn.
Diêm Xuyên cũng lạnh lùng nhìn.
Mặc Vũ Hề nhìn Thái Bình công chúa, lạnh lùng cười:
- Thái Bình công chúa, Đại Chu thiên đình không có bất cứ thứ gì khiến ta ở lại. Huyết mạch chi liên, phu quân của ta đã trả đủ rồi, Tây Ngoại Châu trong sáng, Phượng Hoàng tộc bị suy yếu, tất cả không còn nhân quả. Kể từ hôm nay ta không còn là công chúa của Đại Chu thiên đình, trên đời không còn Vũ Hề công chúa, ta chỉ là hoàng hậu Đại Trăn thánh đình!
Thái Bình công chúa trừng mắt quát:
- Làm càn!
Mặc Vũ Hề lạnh lùng cười:
- Thái Bình công chúa, ta đã giải thoát, ngươi thì sao? Có lẽ vĩnh viễn không có khả năng đi!
Thái Bình công chúa tức giận trừng mắt quát:
- Ngươi .... !
- Thái Bình!
Võ Chiếu hất tay áo, ngăn cản Thái Bình công chúa nói tiếp.
Võ Chiếu nhìn Mặc Vũ Hề, mắt lóe tia nghiêm túc.
Ánh mắt Mặc Vũ Hề kiên quyết.
Từ khi bắt đầu sinh ra thì Mặc Vũ Hề đã không được Võ Chiếu chú trọng, thậm chí xem nàng là công cụ chính trị không ngừng lợi dụng. Mặc Vũ Hề không có cảm tình gì với Võ Chiếu, chẳng qua vì huyết mạch làm nàng hơi áy náy. Nhưng Diêm Xuyên đã trả giá rất nhiều cho chuyện này, một chút áy náy hoàn toàn biến mất.
Võ Chiếu thản nhiên nói:
- Vũ Hề, cánh của ngươi đã cứng rắn.
Võ Chiếu nói xong không để ý Mặc Vũ Hề đáp lời, nhìn hướng Diêm Xuyên.
Mắt Võ Chiếu bắn ra tia chiến ý.
Võ Chiếu trầm giọng hỏi:
- Diêm đế, đế và đế không dễ nói chiến, tham ngộ thì sao?
Diêm Xuyên nheo mắt, cười nhạt nói:
- Tùy ngươi.
Nói xong Diêm Xuyên, Võ Chiếu bước ra một bước.
Hai đế đối diện, ánh mắt giao nhau.
Ầm ầm ầm!
Chính giữa khoảng cách hai người, hư không lắc lư kịch liệt.
Hai người lộ vẻ dữ tợn, khí thế hung hãn tuyệt thế bắn ra.
Doãn Hận Thiên nhướng mày nói:
- Ý thức đối kháng? Tiến nhập thế giới tinh thần trùng kích?
Bạch Khởi lộ nụ lạnh lùng cười:
- A, thế giới tinh thần?
Bạch Khởi tuyệt đối tin tưởng vào ý chí của Diêm Xuyên.
Nội tình kiếp trước làm sao Võ Chiếu có thể so sánh?
Ầm ầm ầm!
Ý thức của hai đế trùng kích, hư không đảo loạn.
Từng đợt bão tố thổi bốn hướng.
Phía xa, các tu giả đứng xem há hốc mồm kinh ngạc.
- Có chuyện gì? Hai người bọn họ đứng không nhúc nhích đã khiến hư không lắc lư?
- Ngươi biết cái gì, đây là tinh thần đụng độ. Hai đế dùng ý chí đế vương cường đại ở trung tâm bọn họ sáng tạo ra thuần thế giới tinh thần phóng ra ngoài. Trong thế giới tinh thần này hai đế đang hung mãnh chiến đấu.
.... .... .... ....
.... ....
....
Xung quanh liên tục vang tiếng kinh thán, quân đội hai phe hết sức cảnh giác, nhưng không có mệnh lệnh của hai đế thì không ai dám nhúng tay.
Một canh giờ sau.
Mặt Diêm Xuyên càng dữ tợn, mặt của Võ Chiếu cũng vậy. Võ Chiếu nhíu mày, hình như gặp chuyện gì không tốt.
Vù vù vù!
Chính lúc này, bỗng nhiên trong tay Võ Chiếu xuất hiện một quang cầu màu vàng.
Kim sắc quang cầu đột nhiên tỏa ánh sáng bao phủ Võ Chiếu.
Ầm ầm ầm!
Không khí chính giữa hai đế nổ tung, hư không lăn cuồn cuộn.
Hai đế ngừng tinh thần va đụng.
Võ Chiếu nheo mắt, trầm giọng nói:
- Diêm đế không uổng là Thủy hoàng đế.
Diêm Xuyên nhìn quả cầu nhỏ màu vàng trong tay Võ Chiếu, mắt lóe tia trầm trọng. Võ Chiếu lật tay, cất quả cầu nhỏ màu vàng đi.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- Hơi thở địa cầu? Kim cầu cũng có thể liên thông với địa cầu?
Võ Chiếu khó hiểu hỏi:
- Địa cầu?
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Chính là nơi ngươi đến.
Diêm Xuyên nhìn Võ Chiếu, trầm giọng nói:
- Đại thiên thế giới, Khúc Thiện bất diệt, Hồng Quân bất tử, đại thế giới Khúc Thiện tử tuyệt. Xem ra trên địa cầu vẫn còn tồn tại Khúc Thiện, Ha ha, Hồng Quân, ngươi quả nhiên lừa gạt toàn thiên hạ. Vẫn có báu vật liên thông địa cầu, có lẽ ngay cả hắn cũng không biết!
Võ Chiếu nheo mắt, truyền âm hỏi:
- Ngươi biết sư phụ của ta?
Diêm Xuyên mỉm cười không nói.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hồi triều!
Bạch Khởi vung tay.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Phía xa, long liễn của Diêm Xuyên nhanh chóng bay tới.
Trong khoảng thời gian này bốn long chứng kiến Diêm Xuyên tuyệt đối hung hãn, giờ phút này cực kỳ kính phục hắn, trong mắt tràn đầy sùng bái.
Diệt Phượng Đế, đánh lùi Ngô Thiên thánh nhân, ở trước mặt Thiên Đế vẫn tiêu sái.
Diêm Xuyên bước lên long liễn.
Thái Bình công chúa sốt ruột nói:
- Nguy rồi, Diêm Xuyên sắp trốn, mẫu đế!
Võ Chiếu trầm giọng nói:
- Câm miệng!
Mặt Thái Bình công chúa cứng đờ, nói:
- Tuân lệnh!
Võ Chiếu đứng đằng trước nhất, nhìn Diêm Xuyên ở phía xa, đôi mắt cực kỳ trầm trọng.
Ở phía xa, Diêm Xuyên đứng trên long liễn, nhìn Võ Chiếu, nói:
- Võ Chiếu, hãy hỏi thăm Hồng Quân thay ta, sau này lại chiến thiên hạ!
Bạch Khởi hét dài:
- Khởi giá!
Bốn long gầm rống bay hướng tây, đại quân theo phía sau.
Mặc dù nhiều tướng sĩ Đại Chu thiên đình xoa tay sẵn dàng, nhưng Võ Chiếu vẫn yên tĩnh đứng trên không trung.
Võ Chiếu lật tay, quả cầu nhỏ màu vàng lại xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng. Võ Chiếu nhìn quả cầu nhỏ, mắt lóe tia chán ghét.
Võ Chiếu cất quả cầu nhỏ, ngẩng đầu nhìn lên trời sao.
Trên trời sao, Diêm Xuyên cương thi và đám người áo đen nhìn xuống bên dưới. Diêm Xuyên cương thi lộ nụ cười nhạt.
Diêm Xuyên cương thi quay đầu, nhấc chân, mang theo đám người áo đen bay hướng đông.
Đoàn người Diêm Xuyên rầm rộ đi hướng đông, không lâu sau đã không còn bóng dáng
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 61: Khô Hải Giáo Chủ
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Võ Chiếu nhìn theo đoàn người Diêm Xuyên rời rời đi, sắc mặt âm trầm.
Thượng Quan Uyển Nhi truyền âm hỏi:
- Thiên Đế, thế giới tinh thần của Diêm Xuyên rất mạnh?
Võ Chiếu trầm giọng nói:
- Ta còn chưa thăm dò được bản lĩnh thật của hắn đã bị sư phụ đánh gãy.
- A!
Thượng Quan Uyển Nhi không dám hỏi thêm nhiều.
…
Âm phủ, Tây Ngoại Châu.
Trong đại hải mênh mông.
Ầm ầm ầm!
Vô tận nước biển bay lên trời, xung quanh thiên địa có ức vạn quỷ vật lượn lờ.
Vô tận quỷ tướng, quỷ vương bay múa xung quanh, bị trói xiềng xích, có xông lên đại hải.
Trên địa hải, vô số cường giả đang chiến đấu, toàn bô nước biển bị tạc nổ cạn kiệt.
- Grao!
- Không!
Sâu trong khô hải vang tiếng Ngô Thiên thánh nhân rít gào, thanh âm tràn ngập không cam lòng.
thiên đạo vòng quanh khô hải, nhưng giờ phút này Ngô Thiên thánh nhân không cách nào mượn lực.
Thiên quân vạn mã vây khốn Ngô Thiên thánh nhân ở bên trong.
Chỗ trung tâm nhất, từng xiềng xích biến nhỏ xuyên qua các phần thân thể của Ngô Thiên thánh nhân, đâm thủng thịt xương của gã, xen kẽ vào nhau.
Chớp mắt Ngô Thiên thánh nhân trừ cái đầu ra còn lại không thể nhúc nhích.
Tóc xõa tung, hiện tại Ngô Thiên thánh nhân chật vật gấp mấy lần khi tại Dương gian, gã bị bắt sống.
Đệ nhất thánh nhân? Giờ phút này đệ nhất thánh nhân chỉ là tù đồ, bị xiềng xích xuyên qua thân thể, khóa lại vô cùng bi tráng.
Thiên quân vạn mã, quỷ vương có nhiều vô số, tất cả đều là mặt lạnh băng nhìn Ngô Thiên thánh nhân .
Chúng không chút tôn kính Ngô Thiên thánh nhân, chiến ý ngập trời.
Ngô Thiên thánh nhân bị nhốt, ở trước mặt gã.
Có một nam nhân mặc long bào, mặt là hai màu đen và đỏ giao nhau, yên lặng đứng trên trời.
Nam nhân đầu đội bình thiên quan, mặt gầy, trong ánh mắt thoát toát ra vô cùng cuồng ngạo. Điểm đặc biệt nhất là ở trán nam nhân có một khe hở, ngẫu nhiên tách ra lộ con mắt thứ ba cực kỳ yêu dị.
Đằng sau lưng nam nhân có đám quan viên đứng, nhìn hướng nam nhân, cực kỳ tôn kính.
Ngô Thiên thánh nhân nhìn đế vương này, mặt lộ sự bi phẫn.
Ngô Thiên thánh nhân căm hận gào thét:
- Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn!
Âm phủ, Tây Ngoại Châu, chủ của Đại Hình thiên đình, Minh Thiên Hàn.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn thản nhiên nói:
- Hãy giải Ngô Thiên vào thiên lao!
Đám quỷ tướng đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Ngô Thiên thánh nhân bi thương rống to:
- Không!
Nhưng quân đội của Đại Hình thiên đình quá hung hãn, hiện tại Ngô Thiên thánh nhân không phản kháng lại nổi.
Chớp mắt Ngô Thiên thánh nhân đã thành tù nhân của Đại Hình thiên đình.
Dương gian, bên ngoài Tây Ngoại Châu.
Diêm Xuyên đã đi, Võ Chiếu cũng trở về.
Tây Môn thánh nhân từ một tu giả đã tìm hiểu mọi chuyện gì xảy ra ở Ngô Thiên cương vực.
Tây Môn thánh nhân nghiêm túc nói:
- Đại Trăn thánh đình? Thiên hạ này lại nổi lên một thực lực.
Băng Ma cương vực.
Diêm Xuyên mang theo Diêm Xuyên đi tới chiến trường lúc trước nhi tử rời đi.
Mặc Vũ Hề nhìn tình cảnh trước mắt, lại rơi lệ.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng lau nước mắt cho Mặc Vũ Hề.
Diêm Xuyên dịu giọng nói:
- Yên tâm, con của ta nhất định sẽ trở về.
- Ừm!
Mặc Vũ Hề khóc thút thít trong ngực Diêm Xuyên, cuối cùng cảm xúc mới ổn định lại.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mông Nghị, binh mã dũng quân đoàn nhanh chóng quay về Hàm Dương, trấn thủ Hàm Dương!
Mông Nghị lên tiếng
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên nói với đám người mới được triệu tập:
- Còn nữa, các ngươi vừa gia nhập Đại Trăn thánh đình, hãy cùng Mông Nghị quay về Hàm Dương đi.
Đám tu giả đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
đại quân nhanh chóng rời đi.
Chớp mắt trên long liễn chỉ còn lại Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên đứng kế bên.
Diêm Xuyên mang theo Mặc Vũ Hề bay hướng một rừng núi.
Trong rừng núi Diêm Xuyên cương thi đã chờ sẵn.
Mặc Vũ Hề nhìn thấy Diêm Xuyên cương thi thì hơi biến sắc mặt, dù trước đó đã biết nhưng trông thấy Diêm Xuyên cương thi làm nàng rất kinh ngạc. Hai Diêm Xuyên?
Diêm Xuyên hình người dịu giọng nói:
- Cùng một ta khác trở về đi, thân này của ta còn có chút chuyện cần làm.
Mặc Vũ Hề nhìn Diêm Xuyên hình người, lại nhìn Diêm Xuyên cương thi, cuối cùng gật đầu, nói:
- Ừm! Chàng hãy cẩn thận.
Diêm Xuyên hình người mỉm cười nói:
- Yên tâm.
Diêm Xuyên cương thi cười nói:
- Đi đi.
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Hai người bỗng biến thành luồng sáng lao hướng đông.
Diêm Xuyên hình người hít sâu, lần thứ hai bay trở về long liễn.
Trước mặt Hóa Tôn Thiên thánh nhân đứng một đám tử tôn và đệ tử.
Hóa Băng sắc mặt khó xem nói:
- Lão tổ tông, Tả gia cuồng vọng, giờ phút này đã truyền khắp Đông Ngoại Châu, nói là ngươi sắp đi diệt Đại Trăn thánh đình!
Giọng Hóa Tôn Thiên thánh nhân ẩn chứa tức giận:
- Tả Xuân Thu!
Lúc này ngoài điện truyền đến thanh âm:
- Lão tổ tông, Tả Hồng của Tả gia cầu kiến!
Hóa Băng sắc mặt khó xem nói:
- Lại tới nữa? Chính là Tả Hồng lan truyền tin đồn!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Để hắn tiến vào.
- Tuân lệnh!
Rất nhanh, Tả Hồng mặc áo đỏ bước vào đại điện.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân trầm giọng hỏi:
- Tả Hồng, là ngươi tuyên dương bản tôn muốn diệt Đại Trăn thánh đình?
Tả Hồng cười nói:
- Không phải thánh nhân đã hứa rồi sao? Xin thánh nhân hãy mau diệt sát Doãn Hận Thiên và Diêm Xuyên đi!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân lạnh lùng quát:
- Càn rỡ!
Tả Hồng biến sắc mặt, mắt lóe tia kinh hoàng nhưng rất nhanh bình tĩnh lại.
- Đúng rồi, thánh nhân, trước đó vài ngày gia chủ đang bế quan truyền một phong thư khiến ta giao cho ngươi.
Tả Hồng nói rồi đưa thư lên.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân tức nhận nhìn Tả Hồng, nhận lấy.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân xé mở phong thư, mở lá thư ra.
Trên thư chỉ có một hàng chữ.
[Không phải Doãn gia cấu kết với Liên Thần thì là ai? Hóa Tôn Thiên, ta nghĩ ngươi rõ ràng hơn ai hết.]
Bùm bùm bùm!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân kiềm không được siết chặt, phong thư biến thành bột phấn.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân hất tay, bột phấn tán đi.
Đám người trong đại điện lộ vẻ kinh ngạc, hai tay Hóa Tôn Thiên thánh nhân giấu trong tay áo siết chặt.
Tả Hồng hơi sợ nói:
- Thánh nhân, gã chủ có nói phong thư này sẽ khiến ngươi đồng ý.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn Tả Hồng, cuối cùng hít sâu, nói:
- Được rồi, ta đã biết, ta sẽ đi. Hãy nói cho Tả Xuân Thu, đây là lần cuối cùng, chỉ có lần này!
- Tuân lệnh!
Vạn Quỷ cương vực, phía đông, một cương vực lân cận.
Trong một tòa đại điện nguy nga.
Trong đại điện có một bảo tọa, bên trên một khô lâu hình người ngồi. Khô lâu cao mười trượng, mặc áo đen, lạnh lùng nhìn một người đứng dưới bậc thang.
Bên dưới bậc thang cũng là một khô lâu, chẳng qua nó rất yếu ớt.
Đại khô lâu trầm giọng hỏi:
- Cái U Vương, nghe nói ngươi đã từng ở Vạn Quỷ cương vực kiến lập một thiên triều?
Tiểu khô lâu Cái U Vương nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Thưa Khô Hải giáo chủ, đúng là lúc trước tại hạ lập thiên triều ở Vạn Quỷ cương vực, thậm chí còn tiến vào phong ấn giới.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 62: Lý Tư Bị Bắt
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Đáng tiếc, thất bại trong gang tấc. Là Diêm Xuyên hại ta, thậm chí cướp đi Táng Thiên Đồng Quan của ta!
Khô Hải giáo chủ trầm giọng hỏi:
- A? Ngươi đến tìm ta có chuyện gì?
Cái U Vương trầm giọng nói:
- Khô Hải giáo chủ, không giấu gì ngươi, Đông Ngoại Châu, gần như tất cả vực chủ của cương vực đều có mục tiêu Hoàng Tuyền lộ. Hóa Tôn Thiên thánh nhân sắp xuống tay với Đại Trăn thánh đình, Hoàng Tuyền lộ rất nhanh sẽ là vật vô chủ!
- A?
Cái U Vương trầm giọng nói:
- Ta đến đây chỉ muốn cảnh báo một câu cho ngươi. Lần này Hóa Tôn Thiên thánh nhân ra tay, đã có hai vực chủ của cương vực lệ binh mạt mã, chuẩn bị chiếm lĩnh Cái U Vương, hơn nữa đã bài binh bố trận. Có Hoàng Tuyền lộ tẩm bổ, quỷ vật rất nhanh sẽ cường đại.
Khô Hải giáo chủ kinh ngạc hỏi:
- Cái gì? Là ai?
Cái U Vương cười nói:
- Còn có thể là ai? Là hai vực chủ của cương vực gần bên.
Khô Hải giáo chủ hừ lạnh một tiếng:
- Quỷ Kiến Sầu, Tam Âm giáo chủ? Hừ!
Cái U Vương nghiêm túc nói:
- Ta nói ra tin này là hy vọng Khô Hải giáo chủ đến lúc đó có thể chiếm lĩnh tiên cơ, đồng thời hy vọng Khô Hải giáo chủ có thể ban Táng Thiên Đồng Quan của Diêm Xuyên cho ta không?
Khô Hải giáo chủ nhìn chằm chằm vào Cái U Vương, hồi lâu sau trầm giọng nói:
- Để xem tình huống đã.
- A?
Ba tháng sau, lại một cương vực, Cái U Vương lần thứ hai gặp một nam nhân mặt đen.
- Tam Âm giáo chủ, thật sự là như vậy, đám Khô Hải giáo chủ đợi không kịp, lần này đi với Hóa Tôn Thiên thánh nhân chắc chắn là muốn xâm lược Vạn Quỷ cương vực, cường đoạt Hoàng Tuyền lộ!
.... .... ....
.... ....
....
Cái U Vương du thuyết bốn phương.
Âm phủ, Đông Ngoại Châu, ngày càng nhiều cường giả tụ tập hướng Đại Tần thành.
Đa số người đến xem cuộc chiến, cũng có tia mắt của các đại thế lực. Dù sao âm phủ im lặng qua lâu, bỗng nhiên ra việc lớn như vậy khiến nhiều người mẫn cảm.
Trong một địa hải tối đen, một hòn hải đảo.
Cái U Vương nhìn Vạn Quỷ cương vực phía xa, hít sâu, nói:
- Diêm đế, lần này ta đã giúp ngươi dụ dỗ đám vực chủ của cương vực, chỉ cần trong bọn họ có ai dám ra tay thì ngươi có đại nghĩa, có thể xuất binh phạt lục!
Trong lúc Vạn Quỷ cương vực cảm thán thì bỗng nhiên sau lưng xuất hiện một người.
Trương Nghi.
Trương Nghi hỏi:
- Cái U Vương, thánh vương không ở, ta thay thánh vương đa tạ ngươi!
Cái U Vương nhìn Trương Nghi, lắc đầu, nói:
- Cái mạng của ta là Diêm đế cứu, nói gì đa tạ?
Trương Nghi cười nói:
- Nên tạ, âm phủ yên tĩnh như nước, không có ai khuấy thì không thích hợp thâu tóm lãnh thổ.
Cái U Vương gật đầu, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Vậy thì chúc mừng các ngươi!
Trương Nghi nghiêm túc nói:
- Thánh vương đã dặn ta mang vài thứ cho ngươi, hy vọng ngươi mau chóng biến mạnh.
Trương Nghi nói rồi lấy ra năm cái hòm to đặt ở trước mặt Cái U Vương.
Cái U Vương vươn tay mở ra.
Trương Nghi cười nói:
- Khoan đã, chờ ta đi rồi ngươi lại nhìn, cáo từ!
Trương Nghi nói xong nhấc chân bước đi.
Cái U Vương nhìn Trương Nghi đi xa, nhẹ nhàng mở nắp hòm.
Hòm mở ra, có khí thế dâng trào ra.
Cái U Vương giật mình kêu lên:
- Tổ Tiên khí? Tổ Tiên đan? Thật là món quà tạ lễ lớn.
Kiếp trước Cái U Vương chưa từng tiếp xúc thứ gì như Tổ Tiên khí, trước mắt gã chỉ giúp Diêm Xuyên một việc nhỏ đã có năm thứ đẳng cấp Tổ Tiên khí?
Cái U Vương còn phát hiện mấy thứ này là hợp với gã nhất.
Cái U Vương cười khổ nói:
- Ha ha ha ha ha ha!
Cái U Vương không biết nên vui hay buồn:
- Diêm Xuyên, xem ra nhân tình ta thiếu ngươi biến càng lúc càng lớn.
Ầm ầm ầm!
Cái U Vương đậy nắp lại, vung tay áo, thu năm cự bảo, nhìn phái tây Vạn Quỷ cương vực, đạp bước đi hướng đông.
…
Âm phủ, Đại Tần thành.
Trên bầu trời ngoài thành một mảnh âm u, vô số khí túc sát khiến vô số quỷ vật xung quanh ngừng lượn lờ.
Bên trong Đại Tần thành, thư phòng của Diêm Xuyên cương thi.
Diêm Xuyên cương thi sắp xếp chỗ nghĩ cho Mặc Vũ Hề xong lập tức triệu tập một ít trọng thần tiến đến hội nghị.
Có Dịch Phong, Hóa Thê Lương, Mông Điềm, Vương Tiễn, đám thần tử tâm phúc.
Dịch Phong nghiêm túc nói:
- Bẩm thánh vương, Man Long cương vực, Tử Long cương vực, Thiên Đao cương vực ở dương gian đã hoàn toàn quy thuận Đại Trăn thánh đình ta, hiện tại công tác sắp xếp chuyện sau này do Lữ tướng xử lý.
Diêm Xuyên cương thi gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên lại nói:
- Bốn phương âm phủ đã bài binh bố trận, chỉ chờ trận này qua đi, các vị tướng quân sẽ lại chinh phạt sa trường.
Mông Điềm, Vương Tiễn xoa tay hớn hở.
Diêm Xuyên cương thi nghi hoặc hỏi:
- Tốt lắm, nhưng sao Lý Tư không đến?
Dịch Phong nhướng mày nói:
- Lý tướng sao?
Dịch Phong trầm giọng nói:
- Bẩm thánh vương, Lý tướng đã thật lâu không lộ mặt, thần âm thầm dặn dò Lưu Cương, phái người Đông Hán tìm kiếm.
Diêm Xuyên cương thi nheo mắt nói:
- A?
Dịch Phong vẻ mặt hơi lo lắng nói:
- Thánh vương, con người của Lý tướng sẽ không làm chuyện phản Đại Trăn thánh đình. Theo chúng thần suy đoán thì rất có thể gặp bất trắc rồi.
Diêm Xuyên cương thi sắc mặt khó xem nói:
- Dĩ nhiên trẫm tin tưởng con người Lý Tư. Bất trắc? Trước đó không có một chút tin tức nào sao?
Trong thượng thư phòng lặng ngắt như tờ.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Mệnh bài của Lý Tư còn đó, chắc chắn hắn còn sống. Lại tăng số người, tiếp tục tìm kiếm cho trẫm!
Dịch Phong lên tiếng
- Tuân lệnh!
Hóa Thê Lương ở một bên hé môi như muốn nói cái gì, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt vào, vẻ mặt chua xót. Hiện tại Đông Ngoại Châu truyền ồn ào lão tổ tông là gã không lâu sau sẽ diệt Đại Trăn thánh đình. Hóa Thê Lương bị kẹt chính giữa thật khó xử.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Tốt rồi, các ngươi đi xuống đi!
Đám thần tử đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Đám thần tử chậm rãi lui ra ngoài.
Mọi người rút đi, trong thư phòng chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên cương thi, mày nhíu chặt, ngón tay nhẹ gõ mặt bàn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Vào đi.
Vù vù vù!
Một bóng người áo đen bay vào thượng thư phòng, mặc áo đen, quỳ một gối xuống đất.
người áo đen cung kính nói:
- Bổ Thiên các, Tam Kiếm mạch, thứ tự ba trăm sáu mươi bốn vệ khấu kiến thánh vương!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Lý Tư là người rất cẩn thận, không có khả năng bị bắt vô duyên vô cớ. Lặng lẽ bị bắt thứ này người bình thường căn bản không làm được, rất có thể là người rất gần gũi.
Người áo đen chậm rãi chờ đợi.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Trẫm rất tin tưởng vào thần tử của mình, nhưng không bài trừ có kẻ địch giả mạo mặt mày thần tử của trẫm, lừa Lý Tư. Bổ Thiên các, rút về tất cả người Tam Kiếm mạch ở Đông Ngoại Châu, chăm chú giám sát thiên hạ Đại Trăn thánh đình. Trẫm muốn biết trong đoạn thời gian Lý Tư biến mất thì tonaf bộ quan viên từ tam phẩm trở lên đang làm cái gì!
Người áo đen cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Đi đi.
Vù vù vù!
Người áo đen lắc người, biến mất trong thượng thư phòng.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden