20-08-2011, 08:07 PM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Giang Sơn Mĩ Sắc
Chương 128 - Thiên cổ nhất đế (2)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Thánh Thượng tạo phúc cho Ä‘á»i sau, cÅ©ng là công đức vô lượng" Tiêu Bố Y câu đầu tiên là vá»— mông ngá»±a cho chắc. Tiêu Hoà ng Háºu có chút ngạc nhiên, DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng khinh ngạc, hồi lâu má»›i nói: "NhÆ° thế nà o là tạo phúc cho Ä‘á»i sau?"
"TrÆ°á»›c tiên là nói vá» kênh Ä‘Ã o, đã xúc tiến rất lá»›n việc phát triển buôn bán của Äại Tùy, hÆ¡n nữa cung ứng các phÆ°Æ¡ng tiện từ Äông Äô Ä‘i các nÆ¡i. Kênh Ä‘Ã o khai thông, lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu. Bố Y thấy, tháºm chà so vá»›i tu kiến trÆ°á»ng thà nh ý nghÄ©a còn sâu xa hÆ¡n"...
DÆ°Æ¡ng Quảng phất tay, "Äược rồi, má»i chuyện cứ định nhÆ° váºy Ä‘i, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u lui ra, Giáo ThÆ° Lang lÆ°u lại".
Tô Uy cùng Ngu Thế CÆ¡ liếc mắt nhìn nhau, Ä‘á»u nghi hoặc, không biết Tiêu Bố Y nà y là giẫm phải *** chó hay ăn phải phân bò, bằng không sao lại có váºn khà tốt đến nhÆ° váºy, lại được DÆ°Æ¡ng Quảng tá»± mình thưởng thức? Nhìn thấy Ngu Thế CÆ¡ cÅ©ng có ý khó hiểu nhÆ° mình, Tô Uy trong lòng cÅ©ng cÆ°á»i thầm, hắn khác vá»›i Ngu Thế CÆ¡, Ngu Thế CÆ¡ là Thị Lang Ná»™i sá» tỉnh, phụ trách phụ trách vá» Thánh chỉ, rất hiểu tÃnh tình của Thánh Thượng, cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u nói má»™t tiếng là hiểu. Hắn nói thế nà o cÅ©ng là má»™t Nạp Ngôn, phụ trách tấu chÆ°Æ¡ng của triá»u thần, thẩm tra các loại sắc lệnh, không có việc gì thì tu chỉnh ý chỉ của Thánh Thượng, nói lá»i tháºt, đụng tá»›i loại quân chủ hỉ ná»™ vô thÆ°á»ng nhÆ° DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng không tốt là nh gì. Tô Uy có thể là m được cho tá»›i hôm nay, thá»±c sá»± là kinh nghiêm già dặn. Hắn nghe được Tiêu Bố Y được đồn thổi nhÆ° thần kỳ, trong lòng thá»±c không tin, nhÆ°ng hắn tuyệt đối không có ý đối đầu vá»›i Thánh Thượng. Khi hắn Ä‘á» nghị khảo hạch đã nghÄ© đến, Thánh Thượng muốn thưởng quan cho Tiêu Bố Y là nhất định rồi, mình yêu cầu nếu hoà n mỹ. Tiêu Bố Y nói thế nà o cÅ©ng sẽ lá»™ yếu kém, đến lúc đó mình tại khảo hạch Ä‘á»™ng chút tay chân, là m cho hắn phong phong quang quang mà qua khảo hạch, Thánh Thượng chẳng phải có thể diện, mà mình xem nhÆ° là táºn trung tẫn trách, chẳng phải tốt cho thanh danh sao?
Tiêu Bố Y không biết tâm tÆ° của mấy nịnh thần nà y, ná»™i tâm còn khÃch lệ lão hồ ly Tô Uy nà y là trung lÆ°Æ¡ng, không biết Thánh Thượng lÆ°u mình lại để là m cái gì, cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i, chỉ ngoan ngoãn ngồi lại.
"Giáo ThÆ° Lang, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang suy nghÄ© cái gì?" DÆ°Æ¡ng Quảng Ä‘á»™t nhiên lên tiếng há»i.
Äây xem nhÆ° là Tiêu Bố Y cùng DÆ°Æ¡ng Quảng lần đầu tiên tiếp xúc trá»±c diện, nhìn DÆ°Æ¡ng Quảng cao cao tại thượng, mÆ¡ hồ có quang hoà n, cÅ©ng là m cho ná»™i tâm Tiêu Bố Y có chút hoang mang.
Hắn từ khi xuyên việt đến thá»i đại nà y, thÆ°á»ng tá»± há»i vá» DÆ°Æ¡ng Quảng nà y. Khi là m thổ phỉ, là m ăn, Ä‘ua ngá»±a, ra quan ngoại, gặp Khả Äôn, đến Äông Äô, nghe cÅ©ng nghe được rất nhiá»u, thấy cÅ©ng thấy không Ãt, nhÆ°ng hắn đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng không có ấn tượng rõ rà ng nà o. Hắn đến Äông Äô, cố nhiên là thân hãm hồng lÆ°u, không thể tá»± chủ. NhÆ°ng trong lòng hắn đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Quảng, cÅ©ng trà n đầy tò mò.
DÆ°Æ¡ng Quảng trong trà nhá»› của hắn từ từ thay đổi, trong trà nhá»› của hắn, cÅ©ng chÃnh là theo dã sá», DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t hôn quân sát phụ dâm mẫu, hoang dâm vô đạo, hoà nh chinh bạo liá»…m. NhÆ°ng khi hắn từ từ tiếp xúc, sá»± xa xỉ cùng ngang ngạng của DÆ°Æ¡ng Quảng là m cho hắn ấn tượng cá»±c kỳ khắc sâu. Cho nên các ấn tượng khác, tháºt ra rất Ãt. Theo thái Ä‘á»™ của hắn đối vá»›i Tiêu Hoà ng Háºu, tháºm chà có thể nói là ân ái, cái nà y đối vá»›i má»™t quân vÆ°Æ¡ng cÅ©ng là khó thấy, tháºm chà trong mắt Bùi Minh Thúy, DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t nam nhân rất thâm tình. Rất hà i hÆ°á»›c, cÅ©ng rất buồn cÆ°á»i.
"Bố Y, Thánh Thượng Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i đó" Má»™t thanh âm hòa nhã cất lên, là Tiêu Hoà ng Háºu thúc giục.
Tiêu Bố Y phục hồi tinh thần lại, thoáng thấy vẻ giáºn dữ trên mặt DÆ°Æ¡ng Quảng, linh cÆ¡ chợt Ä‘á»™ng nói: "Hạ thần cái gì cÅ©ng không dám nghÄ©".
Dương Quảng ngạc nhiên, khó hiểu nói: "Ngươi nói cái gì?"
"Hạ thần nhìn thấy uy của Thiên tá», trong lúc nhất thá»i đầu óc trống rá»—ng, cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không nghÄ© đến" Tiêu Bố Y trả lá»i.
DÆ°Æ¡ng Quảng há»i: "Chẳng lẽ ta trong mắt của ngÆ°Æ¡i, chỉ có uy nghiêm mà thôi?"
Tiêu Bố Y cÅ©ng không rõ lắm, cà ng không biết tâm ý của hắn, chỉ có thể khẽ cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không chỉ có uy nghiêm".
"Váºy còn có cái gì?" DÆ°Æ¡ng Quảng bất Ä‘á»™ng thanh sắc há»i.
Tiêu Hoà ng Háºu nghe được DÆ°Æ¡ng Quảng há»i tháºt ra có chút gấp rút. Từ khi nà ng biết được hắn là con của Tiêu Äại Bằng, sau khi nháºn thân vá»›i Tiêu Bố Y, liá»n tÃnh toán là m thế nà o cấp cho Tiêu Bố Y má»™t chức quan kha khá. Má»›i vừa rồi Lý Uyên, Lý Thế Dân hÆ°á»›ng tá»›i nà ng cầu tình, để nà ng cứu Cao SÄ© Liêm, nà ng lại cảm thấy không vá»™i, chỉ nghÄ© chá» lúc DÆ°Æ¡ng Quảng cao hứng thì sẽ Ä‘á» cáºp đến Cao SÄ© Liêm là được. NhÆ°ng nà ng đối vá»›i việc cầu quan cho Tiêu Bố Y thì táºn hết sức, bởi váºy có thể thấy được tầm quan trá»ng của Tiêu Bố Y trong mắt nà ng.
Cùng DÆ°Æ¡ng Quảng ở chung hÆ¡n mÆ°á»i năm, không ai so vá»›i nà ng hiểu được tÃnh tình của DÆ°Æ¡ng Quảng, đó chÃnh là hỉ ná»™ vô thÆ°á»ng, nà ng biết nhiá»u lá»i thì dở, chỉ sợ Tiêu Bố Y ứng đối không kịp, ngược lại cà ng không ổn.
Tiêu Bố Y thi lá»… nói: "Thánh Thượng, Bố Y vốn là má»™t thảo dân, chuyện biết được cÅ©ng không nhiá»u lắm".
"NgÆ°Æ¡i biết thì cứ nói, ta thá»±c muốn nghe má»™t chút" DÆ°Æ¡ng Quảng Ä‘á»™t nhiên hứng thú. Những thứ hắn thấy Ä‘á»u là kỳ trân dị bảo, cẩm tú Ä‘Æ°á»ng hoà ng, ngÆ°á»i mà hắn biết, ngoại trừ vÆ°Æ¡ng công quý tá»™c, thì cÅ©ng la trá»ng thần. Khi nghe nói Tiêu Bố Y là thảo dân, Ä‘á»™t nhiên có loại cảm giác má»›i mẻ, hắn cảm thấy mình hình nhÆ° cÅ©ng lâu rồi không có gặp qua thảo dân.
"Váºy thảo dân sẽ nói" Tiêu Bố Y nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng thoải mái, chỉ là đang cân nhắc câu từ.
Nếu có thể khuyên DÆ°Æ¡ng Quảng, để hắn bá»›t xa xỉ, Ãt chinh phạt, Ãt bạo lệ má»™t chút, là m cho dân chúng trong thiên hạ Ãt cá»±c khổ má»™t chút, hắn tháºt ra cÅ©ng rất muốn khuyên. NhÆ°ng cho dù muốn khuyên, hắn cÅ©ng phải tìm má»™t phÆ°Æ¡ng pháp ổn thá»a để khuyên. Hắn cÅ©ng không muốn Ä‘i chá»c giáºn DÆ°Æ¡ng Quảng, mà mất Ä‘i cái đầu của mình.
"Nói mau nói mau" Dương Quảng trên mặt cũng có chút hưng phấn.
"Thánh Thượng tạo phúc cho Ä‘á»i sau, cÅ©ng là công đức vô lượng" Tiêu Bố Y câu đầu tiên là vá»— mông ngá»±a cho chắc. Tiêu Hoà ng Háºu có chút ngạc nhiên, DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng khinh ngạc, hồi lâu má»›i nói: "NhÆ° thế nà o là tạo phúc cho Ä‘á»i sau?"
"TrÆ°á»›c tiên là nói vá» kênh Ä‘Ã o, đã xúc tiến rất lá»›n việc phát triển buôn bán của Äại Tùy, hÆ¡n nữa cung ứng các phÆ°Æ¡ng tiện từ Äông Äô Ä‘i các nÆ¡i. Kênh Ä‘Ã o khai thông, lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu. Bố Y thấy, tháºm chà so vá»›i tu kiến trÆ°á»ng thà nh ý nghÄ©a còn sâu xa hÆ¡n".
DÆ°Æ¡ng Quảng ánh mắt có chút kinh ngạc, ý hÆ°ng phấn cà ng Ä‘áºm, vá»— tháºt mạnh án nói: "Nói rất đúng".
Tiêu Hoà ng Háºu tâm tạng cÅ©ng đã thả lá»ng, cÅ©ng lá»™ ra nụ cÆ°á»i. Tuy trong lòng lại không cho là đúng, bởi vì vô luáºn là trÆ°á»›c sau khi kênh Ä‘Ã o khai thông, Ä‘á»u bị lên án, quần thần chỉ có má»™t Ä‘iá»u nói vá»›i Hoà ng Háºu nà ng chÃnh là , kênh Ä‘Ã o là m mệt dân tốn tiến, Thánh Thượng thất chà võ Ä‘oán.
Nhìn thấy Tiêu Bố Y trầm mặc, DÆ°Æ¡ng Quảng giá»ng Ä‘iệu nhiá»u Ãt có chút vá»™i và ng há»i: "Còn gì nữa?"
Tiêu Bố Y thầm nghĩ, ngươi tạo kênh đà o coi như không tệ, ta lại không biết ngươi còn có công trạng gì, thì ta là m sao có thể vỗ mông ngựa?
"Thánh Thượng, vi thần kiến thức thô bỉ, nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng diện khác cÅ©ng không biết được nhiá»u".
DÆ°Æ¡ng Quảng vẻ mặt có chút thất vá»ng, "Váºy Äông Äô nà y dá»±ng lên, ngÆ°Æ¡i có cái nhìn ra sao?"
Tiêu Bố Y suy nghÄ© hồi lâu, "Äông Äô phú lệ Ä‘Æ°á»ng hoà ng, là thà nh thị phồn hoa nhất mà vi thần từng chứng kiến".
Dương Quảng thở dà i một tiếng, lẩm bẩm nói: "Thảo dân rốt cuộc là thảo dân, là m sao biết được ý tưởng sâu xa của ta".
Tiêu Bố Y tai thÃnh mắt sáng, nghe được DÆ°Æ¡ng Quảng tiếc háºn, không khá»i Ä‘á» mặt, chăm chú suy nghÄ© má»™t hồi rồi má»›i nói: "Hồi Thánh Thượng, lấy ý tưởng của vi thần, Äông Äô nà y vị trà địa lý là ở giữa Trung Nguyên, Thánh Thượng thiên đô Äông Äô, là muốn là m cho cân bằng bốn phÆ°Æ¡ng?"
DÆ°Æ¡ng Quảng ha hả cÆ°á»i to, Ä‘á»™t nhiên đứng lên, Ä‘i xuống Ä‘Ã i, cháºm rãi Ä‘i đến bên cạnh Tiêu Bố Y, ánh mắt lấp lánh nhìn Tiêu Bố Y, trầm giá»ng nói: "Giáo ThÆ° Lang, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c kia là má»™t thảo dân, nhÆ°ng so vá»›i đại thần thì cà ng phù hợp vá»›i ý trẫm".
"Vi thần ngu muá»™i, không dám cùng bá»n há» so sánh" Tiêu Bố Y không thể là m gì hÆ¡n Ä‘Ã nh phải nói nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Quảng hừ lạnh má»™t tiếng, "Có cái gì không thể so sánh. NgÆ°Æ¡i hiện tại cÅ©ng là hoà ng thân, sao lại không thể so được vá»›i lÅ© ngu muá»™i đó? Chỉ bằng và o kiến thức ngÆ°Æ¡i vừa nói, đã so vá»›i má»™t số xuẩn thần cao minh hÆ¡n rất nhiá»u, bất quá ngÆ°Æ¡i nói tuy không sai, nhÆ°ng rất nhiá»u chá»— vẫn lo lắng chÆ°a đủ".
Tiêu Bố Y cung kÃnh nói: "Thánh Thượng anh minh, cách rất xa, Bố Y vạn phần không được má»™t, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất nhiá»u chá»— khiếm khuyết, cÅ©ng mong Thánh Thượng chỉ Ä‘iểm".
Hắn nói cung kÃnh, tháºt ra trong ná»™i tâm cÅ©ng cảm thấy mông ngá»±a tháºt sá»± đã vá»— không nhẹ, không nghÄ© đến DÆ°Æ¡ng Quảng lại không hà i lòng! Hắn ở gần DÆ°Æ¡ng Quảng nhÆ° thế, chỉ thấy được hắn tóc Ä‘en nhÆ° má»±c, giữa hai mi có nếp nhăn rất Ä‘áºm, loại diện mạo nà y ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là cả Ä‘á»i lo nghÄ©. Trong ná»™i tâm Tiêu Bố Y Ä‘á»™t nhiên xuất hiện cảm giác khó hiểu, hắn cảm thấy DÆ°Æ¡ng Quảng tháºt ra rất tịch mịch.
DÆ°Æ¡ng Quảng cháºm rãi Ä‘i vòng quanh đại Ä‘iện, hai hà ng lông mà y cau lại, Ä‘Æ°a tay vừa chỉ vừa nói: "Thà nh Äông Äô nà y cÅ©ng không phải là xa xỉ, cÅ©ng không phải là khoe khoang, mà là căn cÆ¡ thiên cổ của Äại Tùy ta. Äại Tùy trÆ°á»›c đây, Trung Nguyên chia cắt, phân chiến không ngá»›t, thê ly tá» tán, dân không sống yên. Äại Tùy từ khi kiến quốc, vẫn Ä‘á»™ng loạn tầng tầng, Tây Kinh Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi, sản xuất thấp, khai hoà ng mÆ°á»i bốn năm, quan trung đại hạn, Tiên đế tháºm chà dẫn theo dân chúng đến Lạc DÆ°Æ¡ng tránh hạn, dân chúng phải Ä‘á»™n Ä‘áºu mà ăn, đây tháºt sá»± là chuyện cÆ°á»i tiên cổ! Năm đó Tây Kinh váºn lÆ°Æ¡ng váºn váºt, hà ng năm hao phà không biết bao nhiêu mà kể, Äông Äô sau khi kiến thà nh nhất lao vÄ©nh dáºt (cá»±c má»™t lần mà khá»e dà i dà i), quả tháºt là phúc cho Ä‘á»i sau".
Tiêu Bố Y không biết lịch sá», chỉ có thể trầm mặc, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết DÆ°Æ¡ng Quảng không cần nói dối vá»›i hắn.
"Lạc Ấp từ xÆ°a, khống chế ba con sông, giữ vững bốn nÆ¡i hiểm yếu, thủy lục Ä‘á»u thông, sản váºt già u có" DÆ°Æ¡ng Quảng má»™t khắc nà y chân mà y nhÆ°á»›n lên, thao thao bất tuyệt, " Quân vÆ°Æ¡ng từ xÆ°a, chÆ°a từng lÆ°u ý đến vị trà già u có nà y, chÃnh là vì nghÄ© kiến đô thá»i Ä‘iểm không đúng, hoặc chÃn châu chÆ°a thống nhất, hoặc lÆ°Æ¡ng tiá»n không đủ, trẫm kiến Äông Äô, là má»™t hà nh Ä‘á»™ng thiên cổ chÆ°a từng có, từ xÆ°a đến nay các vua có ai bằng ta?"
Tiêu Hoà ng Háºu cao cao tại thượng, nhìn trượng phu nhÆ° váºy trên mặt cÅ©ng có vẻ kÃnh ngưỡng, Tiêu Bố Y không biết DÆ°Æ¡ng Quảng nói rất nhiá»u Ä‘iá»u Ä‘á»u là ná»™i dung trong Äông kinh chiếu năm đó, lại cÅ©ng cảm thấy hắn nói rất có đạo lý. DÆ°Æ¡ng Quảng tà i ăn nói cá»±c tốt, trong phút chốc vẻ mặt bay bổng, tháºt ra cÅ©ng là m cho hắn cả ngÆ°á»i Ä‘á»u sinh Ä‘á»™ng theo.
Tà i sản của Tiểu Lý
Chữ ký của Tiểu Lý
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
Arista ,
Bachlinhlinh ,
bikhang ,
bim bim ,
cauongtroi ,
cugay80 ,
cungcoh@n ,
do son ,
hello21 ,
HoạiÄản ,
hungphat ,
LinhLam ,
marioyt ,
minh010 ,
MrChuoi ,
phonglinh123 ,
trieuhac ,
wudang170
20-08-2011, 08:08 PM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Giang Sơn Mĩ Sắc
Chương 128 - Thiên cổ nhất đế (3)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"NgÆ°Æ¡i nói kênh Ä‘Ã o liên thông kinh tế nam bắc, lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu" DÆ°Æ¡ng Quảng lẩm bẩm tá»± nói, "Tiêu Bố Y, chỉ bằng tám chữ lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu nà y của ngÆ°Æ¡i, đã tÃnh là tri ká»· của ta"...
Tiêu Bố Y cổ ngữ không thông, nhÆ°ng nhiá»u Ãt cÅ©ng hiểu được má»™t Ãt, DÆ°Æ¡ng Quảng nói chÃnh là Tây Kinh xa xôi, là m cho năm đó Tùy Văn Äế tháºm chà phải Ä‘Æ°a dân Ä‘i tránh hạn, DÆ°Æ¡ng Quảng nói buồn cÆ°á»i, Tiêu Bố Y ngẫm lại cÅ©ng cảm thấy buồn cÆ°á»i. Lạc DÆ°Æ¡ng vị trà địa lý rất tốt, sản váºt phong phú, rất nhiá»u quân vÆ°Æ¡ng cổ đại cÅ©ng muốn kiến láºp đô thà nh ở đây, nhÆ°ng chỉ có DÆ°Æ¡ng Quảng là thà nh công kiến tạo Äông Äô, đó cÅ©ng là má»™t thà nh tá»±u lá»›n.
NhÆ°ng hắn không nghÄ© đến DÆ°Æ¡ng Quảng còn chÆ°a nói xong, "Năm đó Hán vÆ°Æ¡ng phản nghịch, Äông Äô cÅ©ng chÆ°a thà nh, quan hà xa xôi, binh không tá»›i kịp, đợi khi tin tức phản loạn truyá»n đến Tây Kinh, thì đã qua cả tháng, phản nghịch đã chiếm SÆ¡n Äông, là m cho dân chúng sống không yên. Ta kiến đô không sai, chỉ vì trÆ°á»›c khi Äại Tùy bình định Giang Nam, Trung Nguyên có gần bốn trăm năm phân liệt, dân chúng rất khổ, thế lá»±c địa phÆ°Æ¡ng quá cÆ°á»ng đại, nếu cứ váºy tất nhiên là gió lá»a liên miên. Äại Tùy khi khai quốc, bốn phÆ°Æ¡ng bạo loạn, cùng là ở những khi má»›i thống nhất, nam bắc không thể dung hợp, Äại Tùy sẽ rất nguy, ta kiến đô đã hoà n toà n dung hợp nối liá»n nam bắc, vô luáºn là đối vá»›i Äại Tùy hay là đối vá»›i Ä‘á»i sau mà nói, công lao Ä‘á»u khó có thể tÃnh".
Tiêu Bố Y nghe có chút trợn mắt cứng lưỡi, nhìn DÆ°Æ¡ng Quảng thần thái bay bổng, thế nhÆ°ng lại rất lạ lẫm, đây là Tùy DÆ°Æ¡ng Äế hoang dâm vô Ä‘á»™ trong truyá»n thuyết sao, hắn nói nhÆ° thế nà o thì mình cÅ©ng không thể nghÄ© ra được?
"NgÆ°Æ¡i nói kênh Ä‘Ã o liên thông kinh tế nam bắc, lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu" DÆ°Æ¡ng Quảng lẩm bẩm tá»± nói, "Tiêu Bố Y, chỉ bằng tám chữ lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu nà y của ngÆ°Æ¡i, đã tÃnh là tri ká»· của ta".
Tiêu Hoà ng Háºu rất kinh ngạc, có chút giáºt mình, không nghÄ© đến DÆ°Æ¡ng Quảng lấy thân pháºn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng quốc quân, thế nhÆ°ng lại xem Tiêu Bố Y là tri ká»·, đây là buồn cÆ°á»i, hay là trêu chá»c, là sá»± tháºt, hay mình nghe nhầm?
Háºu Äức Ä‘iện tuy không có đại thần, nhÆ°ng cÅ©ng có cung nhân cung nữ, nghe nói nhÆ° thế, thiếu chút nữa đã rá»›t quạt Ngá»c NhÆ° à trên tay xuống, bá»n há» cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng nghÄ© đến, Thánh Thượng lại nói má»™t Giáo ThÆ° Lang nho nhá» là tri ká»· của hắn, đây là chuyện trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có.
Tiêu Bố Y cũng hoảng hốt, chỉ nói, "Hạ thần không dám".
DÆ°Æ¡ng Quảng hừ lạnh nói: "Có cái gì không dám, ta nói ngÆ°Æ¡i phải là ngÆ°Æ¡i phải, ngÆ°á»i bên ngoà i cho dù mặt dà y vá»— mông ngá»±a, nhÆ°ng là m sao có thể biết tâm tÆ° của ta? Lợi tại Ä‘Æ°Æ¡ng đại, công tại thiên thu. Nói rất đúng, tám chữ nà y nói rất tốt".
DÆ°Æ¡ng Quảng bị tám chữ nà y là m cho phấn chấn, cất tiếng cÆ°á»i ha hả, trong lúc nhất thá»i giống nhÆ° có chút Ä‘iên cuồng, má»i ngÆ°á»i ở đây sắc mặt đại biến, không biết là m sao.
DÆ°Æ¡ng Quảng cÆ°á»i tháºt lâu má»›i dừng, trầm giá»ng nói: "NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nghÄ© hiển nhiên vẫn không đủ. CÅ©ng chÆ°a nói ra được toà n bá»™ dụng ý của ta khi khai thông kênh Ä‘Ã oâ€.
"Tâm ý của Thánh Thượng vi thần là m sao có thể hiểu hết được" Tiêu Bố Y cÆ°á»i khổ nói: "Vi thần đã nói kiến thức của thần còn thiếu nhiá»u, có chá»— nà o nói không đúng mong Thánh Thượng chỉ Ä‘iểm".
"Không phải không đúng, mà là không được đầy đủ" DÆ°Æ¡ng Quảng cải chÃnh, ánh mắt lấp lánh, có chứa sá»± cuồng nhiệt, nhÆ° là nhìn Tiêu Bố Y, lại nhÆ° là xuyên thấu qua thân thể của Tiêu Bố Y mà nhìn vá» phÃa xa xăm.
"Tiên đế tại vị, tuy là bốn biển an bình. NhÆ°ng Äại Tùy thống trị cÅ©ng không chắc chắn. Nam bắc sai biệt nhau quá lá»›n, không ngừng bà i xÃch, đã là ẩn hoạn của Äại Tùy ta. Vá»›i lại bốn trăm năm phân liệt là m sao chỉ trong và i năm là có thể tiêu trừ? Nam phÆ°Æ¡ng thủy lợi liên thông, dân sinh già u có, phÆ°Æ¡ng bắc thổ địa cằn cá»—i, Ä‘a phần là nghèo khổ. NgÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Nam xem ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Bắc là thô bỉ, Ä‘á»u là tạp chủng. NgÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Bắc cÅ©ng cảm thấy ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Nam là kẻ bị chinh phục, nhát gan yếu Ä‘uối, cả hai Ä‘á»u ghét nhau. Ta năm đó khi chÆ°a là Thiên Tá», đã ở tại Giang Äô rất lâu, cÅ©ng là vì việc nà y mà đau đầu. Äại Tùy hình thức tuy thống nhất, nhÆ°ng muốn dung hợp, lại cần phải có má»™t mạch liên thông nam bắc, đó chÃnh là kênh Ä‘Ã o…"
Tiêu Bố Y bị DÆ°Æ¡ng Quảng từ từ nói mà hấp dẫn, trong ánh mắt đã chứa sá»± kÃnh ngưỡng. Loại kÃnh ngưỡng nà y cÅ©ng không phải là vì kÃnh sợ mà sinh ra, mà là tháºt sá»± bị sá»± phân tÃch của DÆ°Æ¡ng Quảng đánh Ä‘á»™ng. Hắn võ há»c cao minh, kiến thức có căn bản ngà n năm, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Quảng phân tÃch rất có lý, tháºt sá»± nhìn không ra dở ở chá»— nà o.
"Kênh Ä‘Ã o khai thông, không chỉ là tiện để trao đổi váºt chất, quan trá»ng nhất chÃnh là tinh thần liên thông" DÆ°Æ¡ng Quảng khi nói tá»›i tinh thần, thần sắc ngÆ°ng trá»ng, "Kênh Ä‘Ã o sau khi khai thông, Äại Tùy má»›i xem nhÆ° chân chÃnh nhất thống, huyết mạch quán thông, nam bắc cÅ©ng tiêu tan sá»± cách biệt, Äại Tùy má»›i có thể quốc phú dân cÆ°á»ng. Buồn cÆ°á»i là những kẻ thô bỉ không rõ ý trẫm, chỉ nói cái gì là m mệt dân hao tà i, lại không biết nếu không khai thông kênh Ä‘Ã o, ta chỉ sợ dân cà ng khổ, tranh loạn cà ng nhiá»u, thua xa việc khai thông kênh Ä‘Ã o".
Tiêu Bố Y trong lòng thở dà i, tuy câu cuối cùng cũng có ý bảo lưu ý kiến, lại thiệt tình nói: "Thánh Thượng nhìn xa, hạ thần hôm nay mới hiểu được sự dụng tâm lương khổ của Thánh Thượng".
DÆ°Æ¡ng Quảng thở dà i má»™t hÆ¡i, "Bố Y ngÆ°Æ¡i tuy là ngÆ°á»i thô lá»—, nhÆ°ng những lá»i của ta nói hôm nay lại không nói vá»›i Hoà ng Háºu, không có vá»›i bách quan, lại chỉ nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có biết vì sao không?"
Tiêu Bố Y lắc đầu nói: "Hạ thần không biết".
"Chỉ bởi vì ngÆ°Æ¡i không vá»— mông ngá»±a, lại nói ra dụng tâm lÆ°Æ¡ng khổ của trẫm," DÆ°Æ¡ng Quảng lạnh nhạt nói: "Hiểu ta, ta không cần giải thÃch, không hiểu ta, ta cần gì phải giải thÃch?"
Tiêu Bố Y lúc nà y má»›i hiểu được sá»± cố chấp của DÆ°Æ¡ng Quảng, cÆ°á»i khổ không nói.
"Kiến Äông Äô, thông kênh Ä‘Ã o chẳng qua chỉ là chá»— căn bản nhất trong kế hoạch của ta" DÆ°Æ¡ng Quảng nói hứng khởi, xem nhÆ° bên cạnh không có ai, cung nhân xung quanh cÅ©ng trợn mắt há hốc mồm nhìn nhau.
Thánh Thượng sau khi từ Tây Kinh trở vá», vẫn là mặt cau mà y có, phiá»n não không chịu nổi, không ngá» lại có ngà y vui vẻ nhÆ° hôm nay, Giáo ThÆ° Lang nà y thá»±c có bản lãnh, cÅ©ng không có nghe hắn nói cái gì, thế nhÆ°ng lại là m cho Thánh Thượng khôi phục thần thái ngà y xÆ°a.
"Vi thần nghe Thánh Thượng nói, chỉ mong được há»c táºp thêm và i thứ" Tiêu Bố Y cung kÃnh nói.
DÆ°Æ¡ng Quảng cÆ°á»i rá»™ lên, lại kéo tay Tiêu Bố Y đến má»™t bên nói: "Äến đây, ngồi xuống Ä‘i".
Cung nhân con mắt thiếu chút nữa là rá»›t xuống, Tiêu Hoà ng Háºu trong lòng mừng rỡ, cảm thấy phu quân đã nhiá»u năm không có phấn chấn được nhÆ° thế.
"Ta khi ở tại Giang Nam, đã lo lắng vá» vấn Ä‘á» dung hợp nà y," DÆ°Æ¡ng Quảng mắt lá»™ trầm tÆ°, "Ta miá»…n thuế đất mÆ°á»i năm, yêu cầu quan văn thu tháºp sao chép pháºt kinh các nÆ¡i, lấy cầu giáo nghÄ©a để hóa giải nam bắc bạo lệ, sá»›m ngà y dung hợp, cao tăng Tăng Sán cÅ©ng đã từng Ä‘i giúp ta, chỉ tiếc hắn tạ thế quá hÆ¡m, là m cho ngÆ°á»i ta tiếc háºn".
Tiêu Bố Y nghe qua tên Tăng Sán, biết đó là má»™t trong ngÅ© tổ, không khá»i kinh hãi, thầm nghÄ© cao tăng đắc đạo nà y cÅ©ng không phải là giả, hắn má»™t khi đã trợ giúp DÆ°Æ¡ng Quảng, khẳng định là cảm thấy có ý nghÄ©a, nói nhÆ° váºy Ãt nhất trÆ°á»›c kia DÆ°Æ¡ng Quảng là m việc cÅ©ng không tệ.
"NhÆ°ng dân vô há»c cÅ©ng bất thà nh," DÆ°Æ¡ng Quảng lại nói, song ánh mắt lại sáng ngá»i, nhÆ° nói cho Tiêu Bố Y nghe, lại nhÆ° Ä‘ang á»± nói, "Ta khi ở tại Giang Äô, cho há»c giả biên soạn thÆ° quyển Ä‘iển tịch, ngà y nay ngÆ°Æ¡i tại Bà ThÆ° Tỉnh, cÅ©ng biết quy mô của Bà ThÆ° Tỉnh, tuyệt không phải là má»™t hai ngà y là có".
Tiêu Bố Y biết Ä‘iểm ấy không giả, chỉ gáºt đầu, hiện tại DÆ°Æ¡ng Quảng giống nhÆ° hồng thủy vỡ đê, hắn là m không phải là ngăn ngừa, mà là mở ra, nhÆ°ng xem thế nà o Ä‘i nữa thì Ä‘á»i sau đánh giá DÆ°Æ¡ng Quảng dùng từ ngữ cÅ©ng quá hà khắc, bất há»c vô thuáºt, hÆ° ngụy tà n bạo, Ä‘am mê nữ sắc, ăn chÆ¡i hưởng lạc mÆ°á»i sáu chữ nà y cÆ¡ hồ là đánh giá DÆ°Æ¡ng Quảng, nhÆ°ng Tiêu Bố Y biết, DÆ°Æ¡ng Quảng trÆ°á»›c mắt nà y không đáng bị nói nhÆ° váºy.
"Thiên đô cùng khai hà (Ä‘Ã o kênh), hÆ¡n nữa ta mấy năm nay khổ tâm suy nghÄ©, đã giải quyết ổn vấn Ä‘á» nam bắc bà i xÃch" DÆ°Æ¡ng Quảng lại nói: "Thá»±c hiện chế Ä‘á»™ khoa cá», là m cho vô luáºn văn nhân trong thiên hạ, hoặc là hà n sÄ© thảo dân, Ä‘á»u có hy vá»ng vinh diệu tông môn, chẳng phải cà ng là m dân chúng đồng lòng sao?"
Tiêu Bố Y biết sá»± tình cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° DÆ°Æ¡ng Quảng nói, DÆ°Æ¡ng Quảng mở chế Ä‘á»™ khoa cá» dụng ý sâu xa là đả kÃch các thế lá»±c cá»±u phiệt đã tồn tại gần bốn trăm năm, giữ gìn sá»± thống nhất. Bất quá hắn không nói, nói váºy cÅ©ng không muốn nói mà thôi. Äiá»u nà y thá»±c không có là m cho Tiêu Bố Y đối vá»›i những lá»i của hắn xem nhÆ° là đà n khảy tai trâu, mà cảm thấy DÆ°Æ¡ng Quảng không phải hôn quân, chÃnh là tÃnh cách của hắn quá cầu hoà n mỹ, quyết định tá»± là m má»i chuyện, không cho can gián, lúc nà y má»›i lÆ°u lại những tên vá»— mông ngá»±a bên ngÆ°á»i.
"Phân hóa trấn an Äá»™t Quyết, đánh Thổ Cốc Hồn, đả thông con Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ lụa, có chuyện nà o mà ta không là m đến hoà n thiện hoà n mỹ?" DÆ°Æ¡ng Quảng lại nói: "Thiên cổ tá»›i nay, có thể cùng ta tranh Ä‘ua chỉ có Tần Hoà ng, Hán VÅ© hai ngÆ°á»i mà thôi".
Tiêu Bố Y lên tiếng, "Thánh Thượng nói cực kỳ đúng, thần chỉ sợ Tần Hoà ng Hán Vũ cũng không bằng Thánh Thượng".
"NgÆ°Æ¡i nói là tháºt tâm chứ?" DÆ°Æ¡ng Quảng có chút thất thố, thế nhÆ°ng má»™t tay đã nắm lấy vai của Tiêu Bố Y, giá»ng Ä‘iệu vá»™i và ng, trong mắt Tiêu Bố Y xem ra, giống nhÆ° là nhÆ° cầu cấp bách của má»™t ngÆ°á»i bị bệnh vá» mặt tinh thần váºy.
"Hạ thần nói là tháºt tâm" Tiêu Bố Y trong lòng thở dà i, "Tần Thủy Hoà ng thá»±c hiện thống nhất Hoa Hạ, Thánh Thượng cÅ©ng đã là m được. Tần Hoà ng xây dá»±ng trÆ°á»ng thà nh, Thánh Thượng khai thông kênh Ä‘Ã o, trÆ°á»ng thà nh hao tà i, kênh Ä‘Ã o tụ tà i, Ä‘iểm ấy Tần Hoà ng đã không bằng ngÆ°á»i, Hán VÅ© cùng binh Ä‘á»™c vÅ©, kinh cao tổ, văn cảnh tam đế tÃch tụ hÆ¡n trăm năm, chinh thảo hung nô, vẫn bị mắng là là m mệt dân hao tà i, Thánh Thượng lấy thá»i gian chỉ mÆ°á»i năm ngắn ngủn đã có quang cảnh nhÆ° ngà y nau, xem ra cÅ©ng vượt xa năng lá»±c của Hán VÅ© Äế, hạ thần nói Thánh Thượng vượt qua Tần Hoà ng Hán VÅ© tháºt sá»± cÅ©ng không quá".
DÆ°Æ¡ng Quảng ha hả cÆ°á»i to, có vẻ vừa lòng đứng lên, tay vẽ má»™t vòng, "Giáo ThÆ° Lang nói rất đúng ý trẫm, trẫm vốn là thiên tà i, lấy thiên hạ thái bình quá lâu, sÄ© mã toà n thịnh, cÅ©ng hâm má»™ chuyện Tần Hoà ng, Hán VÅ©, chỉ hy vá»ng nháºt nguyệt chiếu xuống, mÆ°a gió lan trà n, ai mà không phải là thần tá» của ta! Cao Lệ vốn là má»™t nÆ¡i chịu ảnh hworng của lá»… nghi giáo hóa, thá»i Tấn mạt phân liệt ra mà thà nh, vốn là má»™t bá»™ pháºn của Hoa Hạ, trẫm má»™t khi đã hiểu chuyện của Tần Hoà ng Hán VÅ©, là m sao có thể để cho Cao Lệ không thuần phục ta, ngÆ°Æ¡i nói cái gì giang sÆ¡n đại nhất thống phi thÆ°á»ng tốt, giang sÆ¡n của trẫm hiện tại đại nhất thống chỉ kém má»™t khối cuối cùng nà y, Cao Lệ VÆ°Æ¡ng má»™t khi đã không chịu triá»u bái, tốt lắm, ta không lâu sau liá»n muốn từng phạt Cao Lệ, thế lấy má»™t mà được ba Ä‘em vÆ°Æ¡ng triá»u gá»™p thà nh má»™t mối, là m má»™t Ä‘iá»u hÆ¡n tam hoà ng, vượt ngÅ© đế, xem thÆ°á»ng ThÆ°Æ¡ng Chu, trở thà nh thiên cổ nhất đế vạn thế không ai bằng!"
Tiêu Bố Y sá»ng sốt, nhìn DÆ°Æ¡ng Quảng thần thái bay bổng, không ai bì kịp, tháºt lâu không nói gì.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
Bachlinhlinh ,
bim bim ,
cauongtroi ,
cugay80 ,
do son ,
hello21 ,
HoạiÄản ,
hungphat ,
LinhLam ,
marioyt ,
minh010 ,
MrChuoi ,
trieuhac ,
wudang170
20-08-2011, 08:09 PM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Giang Sơn Mĩ Sắc
Chương 129 - Thỉnh mệnh (1)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Tiêu Bố Y rốt cuá»™c phát hiện DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t ngÆ°á»i cố chấp khó có thể tưởng tượng, nếu thá»±c sá»± bác sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng đại chuẩn Ä‘oán, thá»±c có thể nói DÆ°Æ¡ng Quảng thuá»™c loại tâm thần phân liệt mức Ä‘á»™ nhẹ. Vẻ mặt bất an của Tiêu Hoà ng Háºu cho thấy, nà ng cÅ©ng không tán thà nh cách là m của trượng phu, lo sợ vá» những phát triển vá» sau. DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t ngÆ°á»i thông minh nhÆ° váºy sao lại bị che má» Ä‘i lý trà của bản thân?"...
Tiêu Bố Y vẫn cân nhắc DÆ°Æ¡ng Quảng là dạng ngÆ°á»i gì, hôm nay đối mặt hắn cÅ©ng đã đại khái biết DÆ°Æ¡ng Quảng dạng ngÆ°á»i gì.
DÆ°Æ¡ng Quảng thông minh, DÆ°Æ¡ng Quảng có tà i, DÆ°Æ¡ng Quảng muốn là m thiên cổ nhất đế. Lý tưởng của hắn, khát vá»ng của hắn, chủ trÆ°Æ¡ng cùng kiến giải của hắn, Tiêu Bố Y Ä‘á»u tá»± nháºn không bằng, theo góc Ä‘á»™ thống trị quốc gia mà nhìn, DÆ°Æ¡ng Quảng không phải không nghÄ©, mà là nghÄ© so vá»›i rất nhiá»u ngÆ°á»i xa hÆ¡n nhiá»u, hắn là m Hoà ng đế nghÄ© so vá»›i rất nhiá»u Hoà ng đế còn nhiá»u hÆ¡n nhiá»u. Trên thá»±c tế Tiêu Bố Y biết bản thân bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng, hắn cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng nghÄ© đến Ä‘i là m má»™t Äế vÆ°Æ¡ng, ngà n năm sau không có cÆ¡ há»™i nghÄ©, cho dù đến ngà n năm trÆ°á»›c, hắn cÅ©ng chÆ°a từng có ý niệm nà y trong đầu.
Là m Hoà ng đế cÅ©ng không tệ, nhÆ°ng nếu phải là m má»™t Hoà ng đế nhÆ° DÆ°Æ¡ng Quảng, Tiêu Bố Y chẳng thà đi chăn ngá»±a còn tốt hÆ¡n. Nhìn ánh mắt cháy bá»ng của DÆ°Æ¡ng Quảng khi nói ra thiên cổ nhất đế, Tiêu Bố Y cảm thấy DÆ°Æ¡ng Quảng tháºt sá»± có chút bệnh. Nếu theo sá»± phân tÃch của thá»i đại hắn mà nói, DÆ°Æ¡ng Quảng xem nhÆ° là điển hình của chứng tổng hợp của tÃnh cố chấp cuồng tưởng, tháºt ra phân tÃch của thá»i đại hắn cÅ©ng nói rõ, rất nhiá»u nhà phát minh, ngÆ°á»i có thà nh tá»±u Ä‘á»u có tÃnh cách cố chấp, má»™t số không thà nh tá»± mà suy sụp thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không là m nên đại sá»± gì. NhÆ°ng sá»± cố chấp của DÆ°Æ¡ng Quảng cÅ©ng khó có thể tưởng tượng, vá»›i sá»± quan sát của Tiêu Bố Y trong khoảng thá»i gian nà y, DÆ°Æ¡ng Quảng nếu không chinh phạt Cao Lệ, hắn hÆ¡i chút là m dịu Ä‘i, hắn thá»±c có thể trở thà nh thiên cổ nhất đế. Bởi vì cho dù sau khi kiến Äông Äô, khai thông kênh Ä‘Ã o, Trung Nguyên cÅ©ng không có gió mây tứ khởi, dân chúng vẫn còn có thể thừa nháºn được, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Quảng muốn vượt qua Tần Hoà ng, Ä‘uổi theo Hán VÅ©, lần đầu tiên chinh phạt Cao Lệ vì mục Ä‘Ãch đại nhất thống, quốc gia đã xuất hiện vấn Ä‘á», bởi vì tấn công Cao Lệ lượng binh dịch đã vượt qua tổng cung của các năm trÆ°á»›c, cÆ¡ hồ là cả nÆ°á»›c bị váºn Ä‘á»™ng.
Ba lần chinh phạt Cao Lệ, chỉ vì má»™t giấc má»™ng trong lòng hắm, lần đầu tiên hắn chÃnh phạt váºt chất chuẩn bị sung túc, nhÆ°ng tâm lý chuẩn bị không đủ cho nên thất bại. Hắn quá bức thiết muốn vãn hồi thể diện, quá bức thiết muốn thà nh thiên cổ nhất đế, hiện tại lại có ý niệm lần thứ tÆ° chinh phạt Cao Lệ trong đầu?
Tiêu Bố Y không biết là m thế nà o cho phải, chẳng lẽ chỉ bằng và o mấy câu nói của hắn, đã ủng há»™ khởi lên đấu chà của DÆ°Æ¡ng Quảng, muốn chinh phạt Cao Lệ lần thứ tÆ°? Váºy DÆ°Æ¡ng Quảng còn không trở thà nh hôn quân, mình chỉ sợ cÅ©ng đã trở thà nh thiên cổ tá»™i nhân.
Háºu Äức Ä‘iện rất yên lặng. Tiêu Hoà ng Háºu khi nghe được muốn chinh phạt Cao Lệ lần thứ tÆ°, rốt cuá»™c cÅ©ng bất an, hắn tuy không để ý tá»›i chÃnh sá»±, nhÆ°ng cÅ©ng biết má»™t lần đánh Cao Lệ, khởi nghÄ©a ở tại Äại Tùy liá»n thÆ°á»ng xuyên hÆ¡n má»™t lần, phu quân còn muốn chinh phạt Cao Lệ, váºy giang sÆ¡n chỉ sợ sẽ lâm và o tình trạng cá»±c kỳ nguy hiểm.
"Thế nà o, ngÆ°Æ¡i không đồng ý vá»›i ý tưởng của ta?" DÆ°Æ¡ng Quảng ánh mắt lạnh lùng cháy bá»ng, sắc mặt cÅ©ng có chút âm trầm, nhìn chằm chằm và o Tiêu Bố Y, chỠđợi hắn trả lá»i.
Tiêu Bố Y rốt cuá»™c phát hiện DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t ngÆ°á»i cố chấp khó có thể tưởng tượng, nếu thá»±c sá»± bác sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng đại chuẩn Ä‘oán, thá»±c có thể nói DÆ°Æ¡ng Quảng thuá»™c loại tâm thần phân liệt mức Ä‘á»™ nhẹ. Vẻ mặt bất an của Tiêu Hoà ng Háºu cho thấy, nà ng cÅ©ng không tán thà nh cách là m của trượng phu, lo sợ vá» những phát triển vá» sau. DÆ°Æ¡ng Quảng là má»™t ngÆ°á»i thông minh nhÆ° váºy sao lại bị che má» Ä‘i lý trà của bản thân?
"Hồi Thánh Thượng. NghÄ© đến Cao Lệ vốn là ná»›i được lá»… nghi giáo hóa, Thánh Thượng muốn Cao Lệ trở vá» Äại Tùy tháºt sá»± không thể bà n cãi" Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Thần ủng há»™ Thánh Thượng lại chinh phạt Cao Lệ".
DÆ°Æ¡ng Quảng mừng rỡ, lại chụp lấy vai Tiêu Bố Y, lên tiếng cÆ°á»i nói: "Tiêu khanh gia tháºt là tri ká»· của trẫm , nghÄ© đến cả triá»u thần Ä‘á»u phản đối, vô tri đến cùng cá»±c, Tiêu khanh gia, trẫm nếu chinh phạt Cao Lệ lần thứ tÆ°, nhất định phải cho ngÆ°Æ¡i là m Äại tÆ°á»›ng quân, theo trẫm xuất chinh".
Tiêu Bố Y hoảng sợ, thầm nghÄ© má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói liên tục thăng ba cấp đã xem nhÆ° là kỳ ngá»™, mình má»™t Giáo ThÆ° Lang nếu lên đến Äại tÆ°á»›ng quân, váºy không phải liên tục thăng năm sáu cấp? DÆ°Æ¡ng Quảng thuáºn miệng phong mình là m má»™t Äại tÆ°á»›ng quân, Äại tÆ°á»›ng quân nà y cÅ©ng rất không đáng giá.
"Thánh Thượng Æ°u ái nâng đỡ, Bố Y tháºt sá»± lo sợ không đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nổi" Tiêu Bố Y biết lúc nà y không thể khuyên DÆ°Æ¡ng Quảng, chỉ cần mình nói chinh phạt Cao Lệ không thà nh, phá»ng chừng cho dù không có kết cuá»™c nhÆ° Há»™c TÆ° Chánh, trở thà nh Äại tÆ°á»›ng quân cÅ©ng chỉ là chuyện mở tưởng mà thôi," Hôm nay trá»i giá rét, Thánh Thượng vất vả đã lâu, thần cÅ©ng cảm thấy không nên nóng lòng nhất thá»i, đợi khi khai xuân, Giáo ThÆ° Lang nhất định sẽ cùng Thánh Thượng thÆ°Æ¡ng lượng chuyện chinh phạt Cao Lệ, không biết ý Thánh Thượng thế nà o?"
Hắn nói có chút tùy ý, lại muốn cùng Thánh Thượng thÆ°Æ¡ng lượng, tháºt sá»± là hà nh Ä‘á»™ng mà triá»u thần trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có, các cung nhân Ä‘á»u kinh ngạc, thầm nghÄ© tiểu tá» nà y không biết sống chết, DÆ°Æ¡ng Quảng nghe xong lại mừng rỡ, "NhÆ° thế cÅ©ng tốt, hiện nay trá»i giá rét, kênh Ä‘Ã o đóng băng, váºt chất cung cấp cÅ©ng không nhanh, ta hiện tại muốn láºp tức hạ chiếu, cho dân chúng cả nÆ°á»›c chuẩn bị".
Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "Thánh Thượng không cần nóng lòng nhất thá»i".
DÆ°Æ¡ng Quảng cau mà y, "Tiêu ái khanh ngÆ°Æ¡i không biết binh pháp, không hiểu vá» chinh phạt, nếu thảo phạt Cao Lệ, muốn xuất binh và o lúc khai xuân, váºt tÆ° táºp kết phải sá»›m chuẩn bị. Cao Lệ khó đánh, chúng ta thao luyện chuẩn bị cho tốt má»›i được, Äông Lai tạo thuyá»n, Giang Nam tạo xe, dân phu chuyển gạo, chế tạo khải giáp, cái nà o cÅ©ng cần phải có thá»i gian dà i…"
Tiêu Bố Y thầm nghÄ© mục tiêu cuối cùng của vị nà y chÃnh là chinh phạt Cao Lệ, đối vá»›i mấy cái chuẩn bị nà y tháºt ra cÅ©ng là ngá»±a quen Ä‘Æ°á»ng cÅ©.
"Thánh Thượng, thần biết chuẩn bị là phải có, nhÆ°ng có thể để cho thần trÆ°á»›c tiên kể cho ngÆ°á»i nghe hai câu chuyện xÆ°a có được không?"
DÆ°Æ¡ng Quảng ngẩn ra, "NgÆ°Æ¡i muốn kể chuyện xÆ°a gì?" Äây là Tiêu Bố Y, hÆ¡n nữa cÅ©ng theo ý đồ chinh phạt Cao Lệ của hắn, chứ nếu là ngÆ°á»i khác và o lúc nà y mà muốn kể chuyện xÆ°a cho DÆ°Æ¡ng Quảng nghe, phá»ng chừng đã sá»›m bị hắn cho ngÆ°á»i vác gáºy đánh Ä‘uổi ra ngoà i. DÆ°Æ¡ng Quảng là m Thiên tỠđã nhiá»u năm, bên ngÆ°á»i tuy Ãt có ngÆ°á»i dám can gián, Ngu Thế CÆ¡, Bùi Uẩn, VÅ© Văn Thuáºt, kể cả Nạp Ngôn Tô Uy, Äại tÆ°á»›ng quân TrÆ°Æ¡ng Cẩn Ä‘á»u không dám nói nhiá»u lá»i, nhÆ°ng hắn nếu chinh phạt Cao Lệ, quần thần thế nà o cÅ©ng đồng loạt phản đối, Ä‘iá»u nà y là m cho trong lòng hắn thá»±c không thoải máu, có thể tìm được loại ngÆ°á»i cùng hắn thÆ°Æ¡ng thảo chuyện chinh phạt Cao Lệ nhÆ° Tiêu Bố Y, tháºt sá»± cÅ©ng không dá»… dà ng.
"Tháºt ra má»—i cá nhân Ä‘á»u có mục Ä‘Ãch, Thánh Thượng thân là Thiên tá», thì phải trở thà nh thiên cổ nhất đế, hạ thần hạ tuy thấp kém, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t mục Ä‘Ãch, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là gia quan tiến tÆ°á»›c" Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "Hạ thần thô bỉ, mong Thánh Thượng lượng thứ".
"Gia quan tiến tÆ°á»›c má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ©, ngÆ°Æ¡i cái nà y thì tÃnh là thô bỉ gì" DÆ°Æ¡ng Quảng tuy chỉ má»›i tháºt sá»± nói chuyện cùng vá»›i Tiêu Bố Y có má»™t lần, lại cảm thấy ngÆ°á»i nà y rất được, hiểu được lý tưởng cao xa của mình, còn tÃch cá»±c ủng há»™ kế hoạch của mình, quả thá»±c so vá»›i VÅ© Văn Hóa Cáºp kia hÆ¡n cả trăm lần. Ngà n và ng dể được, tri ká»· khó cầu, VÅ© Văn Hóa Cáºp chỉ có thể xem nhÆ° vá»— mông ngá»±a, còn Tiêu Bố Y lại xem nhÆ° là tri ká»· của hắn. Tiêu Bố Y má»™t mặt nói bản thân thô bỉ, DÆ°Æ¡ng Quảng ngược lại lại cảm thấy hắn rất tháºt thà , lại còn giúp hắn giải vây.
"Thánh Thượng rất anh minh" Tiêu Bố Y tán thưởng nói: "Mục Ä‘Ãch có thể thấy, hạ thần cho dù muốn gia quan tiến tÆ°á»›c, nwhng cÅ©ng phải hưởng thụ cuá»™c sống. Cho dù nhanh chóng chạy đến mục tiêu, cÅ©ng không quên quan sát phong cảnh ven Ä‘Æ°á»ngâ€.
DÆ°Æ¡ng Quảng lá»™ ra vẻ trầm tÆ°, "Phong cảnh ven Ä‘Æ°á»ng?"
"Không sai," Tiêu Bố Y gáºt đầu nói: "Má»™t Ãt ngÆ°á»i chỉ là vì đạt thà nh mục tiêu, hao táºn tâm lá»±c, hạ thần có khi lại cảm thấy. Quá trình phấn đấu cÅ©ng là má»™t loại khoái hoạt, khi mục tiêu đạt thà nh bất quá chỉ là má»™t khoảnh khắc, khoái hoạt ngắn ngủi. Khoái hoạt khi phấn đấu má»›i là duy trì cả Ä‘á»i".
DÆ°Æ¡ng Quảng cháºm rãi ngồi xuống, hai hà ng lông mà y lại cau lại, bất quá lần nà y là trầm tÆ°, chứ không phải là âm trầm.
"Thánh Thượng hay là trÆ°á»›c tiên nghe hai câu chuyện xÆ°a của hạ thần?" Tiêu Bố Y há»i, buông bỠý niệm ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt là quân vÆ°Æ¡ng ra khá»i đầu, kiên nhẫn nói.
"NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i" DÆ°Æ¡ng Quảng lẩm bẩm nói: "Ta không biết đầu ngÆ°Æ¡i cấu tạo thế nà o, lại có nhiá»u ý tưởng ngạc nhiên đến kỳ quái nhÆ° váºy. Ta cÅ©ng muốn nghe xem chuyện xÆ°a mà ngÆ°Æ¡i muốn kể cho ta là muốn ám chỉ cái gì".
Tiêu Bố Y biết DÆ°Æ¡ng Quảng nà y má»™t chút cÅ©ng không ngu ngốc, chỉ có những thá»i Ä‘iểm bị tÃnh cố chấp sở gây trở ngại mà thôi, "TrÆ°á»›c đây có hai huynh đệ, đốn củi sinh sống, áo không đủ mặc, cÆ¡m không đủ no, má»—i bữa cÆ¡m chỉ được hai chén cÆ¡m trằng là vui vẻ rồi, nếu có thể có thêm miếng thịt, thì đã là hạnh phúc bằng trá»i".
DÆ°Æ¡ng Quảng có chút buồn cÆ°á»i, "Trên Ä‘á»i nà y có huynh đệ nhÆ° váºy không, ăn nhÆ° váºy đã rất vui vẻ, ta sao lại không biết? Tiêu Bố Y, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là kể chuyện xÆ°a gì váºy".
Tiêu Bố Y cÅ©ng không phân biện giả tháºt, chỉ sợ lá»™ng xảo thà nh chuyên, chỉ cÆ°á»i nói, "Chuyện xÆ°a chỉ là chuyện xÆ°a, không cần phân tháºt giả".
"Ngươi cứ kể tiếp đi" Dương Quảng nói.
"Hai huynh đệ cuá»™c sống khốn khổ, nhÆ°ng lại rất vui vẻ," Tiêu Bố Y tiếp tục kể: "Có má»™t ngà y trá»i đông giá rét, hai huynh đệ không thể lên núi đốn củi, chỉ ngồi quanh bếp lá»a mà hưởng thụ. Lão đại há»i, lão Nhị, búa của chúng ta ngà y mai phải tìm thợ rèn mà i rồi, chúng ta cả Ä‘á»i cùng khổ, thá»±c muốn biết Hoà ng Thượng cả ngà y là m cái gì".
DÆ°Æ¡ng Quảng đến đây thì hứng thú há»i, "Lão nhị nói thế nà o?"
Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Lão nhị nhìn thoáng qua cái búa sứt mẻ, trà n đầy chá» mong nói, ta nghÄ© Hoà ng Thượng má»—i ngà y chỉ dùng búa và ng để đốn củi, váºy búa sẽ khong phải má»—i ngà y Ä‘á»u phải mà i, còn có thể tiết kiêm được tiá»n. Lão đại mắng lão Nhị ngu ngốc, Hoà ng Thượng sao lại Ä‘i đốn củi, ta nghÄ© nên ngồi cạnh lò lá»a mà ăn bánh má»›i đúng".
DÆ°Æ¡ng Quảng kinh ngạc, giây lát lại lên tiếng cÆ°á»i lá»›n: "Lão đại lão nhị tháºt sá»± thú vị, bất quá cÅ©ng ngu ngốc, Hoà ng Thượng sao lại Ä‘i đốn củi? Hoà ng Thượng sao có thể ngồi bên lò lá»a mà ăn bánh? Bố Y, chuyện xÆ°a mà ngÆ°Æ¡i chế tác tháºt thú vị" Tiêu Hoà ng Háºu không biết từ khi nà o đã Ä‘i tá»›i, ngồi ở má»™t bên khẽ cÆ°á»i nói: "Thiếp nghÄ© ngÆ°á»i nhÆ° thế cÅ©ng có, Thánh Thượng, năm đó thiếp cÅ©ng đã từng vất vả, biết rất nhiá»u ngÆ°á»i có rất nhiá»u lúc má»™t văn tiá»n cÅ©ng phải so Ä‘o. Thánh Thượng, năm đó thiếp cÅ©ng đã từng bần cùng, chỉ nghÄ© khoog cần lo đến việc áo cÆ¡m là tốt lắm rồi, là m sao nghÄ© đến có thể ở cùng má»™t chá»— vá»›i ngÆ°á»i?"
Tiêu Hoà ng Háºu nói nhẹ nhà ng, Ä‘Æ°a tay cháºm rãi cầm lấy tay của DÆ°Æ¡ng Quảng, "Thánh Thượng, má»›i vừa rồi Bố Y nói, trong khi phấn đấu cÅ©ng nên để ý tá»›i phong cảnh ở ven Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng là phong cảnh mà thiếp đã từng hÆ°á»›ng tá»›i, chỉ đáng tiếc là , gần đây loại phong cảnh nà y thiếu Ä‘i nhiá»u".
Nà ng trợ giúp Tiêu Bố Y nói chuyện, nhẹ nhà ng cầm tay DÆ°Æ¡ng Quảng, trong giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng có chút thâm ý, DÆ°Æ¡ng Quảng khẽ cau mà y, cÅ©ng nghÄ© tá»›i cái gì đó, hồi lâu má»›i nói: "Tiêu Bố Y, ngÆ°Æ¡i không phải còn má»™t câu chuyện xÆ°a nữa?"
"Chuyện xÆ°a thứ hai hình nhÆ° trong sách cÅ©ng có ghi lại, cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản" Tiêu Bố Y nói: "Có thần hÆ°á»›ng tá»›i má»™t Hoà ng Thượng tấu viết, thiên hạ hạn hán, dân chúng không có cÆ¡m ăn, chết đói rất nhiá»u, Hoà ng Thượng há»i lại, váºy tại sao không ăn thịt?"
Tiêu Bố Y nói tá»›i đây, mặt mỉm cÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Quảng Ä‘á»™t nhiên đứng lên, giáºn không thể át nói: "Äây là Huệ Äế ká»· ghi lại, đó là má»™t hôn quân, chỉ biết ăn uống vui chÆ¡i chứ không biết gì, ngÆ°Æ¡i nhắc tá»›i hắn, là trà o phúng ta không biết dân chúng khổ sao? Ngà y ta lên ngôi, chÃnh là đại xá thiên hạ, miá»…n trừ thuế cho thiên hạ cả năm. Ta vừa lên ngôi Thiên tá», đã thá»±c thi đạo thánh nhân mà trá»ng đãi ngÆ°á»i tà i, ta trá»ng tu luáºt Äại Tùy, hủy bá» toà n bá»™ khổ hình mà Tiên đế lúc tuổi già chế định, Tiêu Bố Y ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không biết? NgÆ°Æ¡i nếu không biết, có thể xem luáºt lịch các Ä‘á»i, ngÆ°á»i nà o có chế định khoan hồng đại lượng nhÆ° ta? Äinh tuổi nháºn tá»™i, khuếch trÆ°Æ¡ng đạo hiếu, ân nghÄ©a rõ rà ng, Ä‘á»u rõ rà ng chi tiết. Có quân vÆ°Æ¡ng Ä‘á»i nà o rõ rà ng được nhÆ° ta? Ta tại vị nhiá»u năm, khoan miá»…n giảm thuế không kể xiết, tháng trÆ°á»›c còn đại xá thiên hạ ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ không thấy được? Ta khổ tâm chỉ vì Äại Tùy nhất thống, nam bắc dung hợp, Hoa Hạ dÆ°Æ¡ng oai, tứ hải thống nhất, ngÆ°Æ¡i Ä‘em ta so sánh vá»›i Tấn Huệ Äế, tháºt vô tri đến cá»±c Ä‘iểm".
Tiêu Bố Y vất vả nên tri ká»· má»™t chút đã biến thà nh vô tri đến cá»±c Ä‘iểm, nhÆ°ng mặt vẫn không đổi sắc, nhìn thấy bá»™ dánh giáºn giữ cùng thất vá»ng của DÆ°Æ¡ng Quảng, cÅ©ng không sợ hãi, lại có chút áy náy nói, "Hồi Thánh Thượng, thần không có ý nà y. Thần muốn nói chÃnh là , dân chúng không biết tâm tÆ° của Thánh Thượng, Thánh Thượng có đôi khi cÅ©ng sẽ không biết tâm tÆ° của dân chúng. Thánh Thượng nghÄ© tá»›i nghiệp lá»›n, dân chúng lại chỉ vì ăn má»™t hai cái bánh đã rất vui vẻ hÆ°ng phấn. Cái nà y gá»i là yến tÆ°á»›c so so sánh được vá»›i hồng há»™c. Thánh Thượng chà hÆ°á»›ng cao xa, dân chúng là m sao biết được? NhÆ°ng dân chúng cÅ©ng giống nhÆ° Bố Y, chÃnh bởi vì không biết không hiểu được tâm tÆ° cao xa của Thánh Thượng, lúc nà y má»›i có câu oán háºn…"
DÆ°Æ¡ng Quảng nghe đến đó, sắc mặt đã dịu Ä‘i, Tiêu Hoà ng Háºu cÅ©ng đứng lên theo, nhẹ giá»ng nói: "Thánh Thượng, Bố Y là ngÆ°á»i thô lá»—, không có tâm tÆ° nhÆ° các đại thần, ngÆ°á»i đừng suy nghÄ© nhiá»u".
DÆ°Æ¡ng Quảng hừ lạnh má»™t tiếng, phất tay áo rá»i Ä‘i, Tiêu Hoà ng Háºu cuống quÃt Ä‘i theo, khi rá»i Ä‘i quay đầu lại cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i Tiêu Bố Y, nhẹ nhà ng khoát khoát tay, giống nhÆ° bảo Tiêu Bố Y yên tâm. Tiêu Bố Y đứng ở nÆ¡i đây, muốn nói gì cÅ©ng không nói được, có chút bất đắc dÄ©, cảm thấy bản thân có chút thất bại, nhÆ°ng các cung nhân Ä‘á»u lại vì Giáo ThÆ° Lang không biết chết sống nà y mà đổ mồ hôi lạnh, bá»n há» cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng nhìn thấy Thánh Thượng lại có lúc có khai tâm nhÆ° thế, cÅ©ng rất Ãt khi nhìn thấy Thánh Thượng lại nổi giáºn nhÆ° thế, nhÆ°ng Thánh Thượng nổi giáºn nhÆ° thế lại không có trách phạt gì Giáo ThÆ° Lang, coi nhÆ° là chuyện cá»±c kỳ hiếm thấy.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
Bachlinhlinh ,
bikhang ,
bim bim ,
cauongtroi ,
cugay80 ,
do son ,
hello21 ,
HoạiÄản ,
hungphat ,
LinhLam ,
marioyt ,
minh010 ,
MrChuoi ,
trieuhac ,
wudang170
20-08-2011, 08:10 PM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Giang Sơn Mĩ Sắc
Chương 129 - Thỉnh mệnh (2)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Nà ng Ä‘ang khóc, quỳ xuống dáºp đầu, cá»a tiệm thuốc thì Ä‘ang đóng chặt, Uyển Nhi cảm thấy có chút tuyệt vá»ng, Ä‘ang muốn cầu lần nữa, thì má»™t cánh tay đã kéo nà ng lên. Uyển Nhi thân mình bị lạnh đã có chút cứng ngắc, cầu tình không được trong lòng không khá»i chua xót, khi quay đầu nhìn lại thì vừa mừng lại vừa sợ, "Tiêu công tá», sao lại là ngÆ°á»i?"...
Thá»i tiết ngà y cà ng lạnh, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng rất thÆ°a thá»›t, bất đắc dÄ© phải ra khá»i cá»a cÅ©ng là vì sinh kế mà bôn ba.
Tiêu Bố Y bÆ°á»›c cháºm trong cổ thà nh Äông Äô, chỉ muốn cho tuyết bay tán loạn là m dịu Ä‘i suy nghÄ© Ä‘ang nóng lên trong đầu.
Hắn cùng DÆ°Æ¡ng Quảng nói chuyện má»™t hồi, cÅ©ng không có kết quả gì. Hắn chỉ có thể trở vá» Bà ThÆ° Tỉnh, tạm thá»i xem sách Æ°ng cẩu, xem lịch sá» Äại Tùy. Hắn vốn tưởng rằng mình đã hiểu DÆ°Æ¡ng Quảng, ngÆ°á»i nà y xa xỉ phô trÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™c Ä‘oán, thÃch láºp công, không để ý đến sinh tá» của dân chúng, còn muốn vá»ng tưởng chinh phạt Cao Lệ, nhÆ°ng những lá»i DÆ°Æ¡ng Quảng nói vá»›i hắn là m cho hắn có chút giạt mình, là m cho hắn cảm thấy bản thân đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Quảng chỉ má»›i là cưỡi ngá»±a xem hoa mà thôi, đây thá»±c sá»± là má»™t ngÆ°á»i rất phức tạp. Äối vá»›i sá» thÆ° hắn chÆ°a từng xem kỹ chi tiết, nhÆ°ng hắn sau khi xem sÆ¡ qua cÅ©ng đã biết, DÆ°Æ¡ng Quảng thá»±c không nói sai.
DÆ°Æ¡ng Quảng Ä‘Ãch xác dùng đạo thánh nhân để trị vì, Văn Äế DÆ°Æ¡ng Kiên khi tại vị, đã định luáºt Äại Tùy quá nghiêm khắc, đùng nói là trá»±c tiếp phạm tá»™i, chỉ cần dÃnh dáng đến cÅ©ng là tá»™i chết, trá»™m má»™t quan cÅ©ng là tá»™i chết, có thể thấy được hình pháp hà khắc tá»›i cỡ nà o. Khi Văn Äế cuối Ä‘á»i tháºm chà còn phát triển đến mức trá»™m má»™t văn tiá»n cÅ©ng là tá» tá»™i , là m cho thế nhân ai cÅ©ng sợ hãi. DÆ°Æ¡ng Quảng sau khi lên ngôi, luáºt Äại Tùy má»›i đã khoan dung hÆ¡n nhiá»u, tạm dừng chấp hà nh mÆ°á»i Ä‘iá»u ác, phế trừ tá»™i liên quan… Cho nên những gì mà DÆ°Æ¡ng Quảng nói vá»›i Tiêu Bố Y, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u chÃnh xác.
Cho nên đại xá thiên hạ, giảm miá»…n tiá»n thuế, tu soạn Ä‘iển tịch, khôi phục nho há»c trên cÆ¡ bản đã bị phế Ä‘i và o cuối thá»i Tùy Văn Äế, phát triển chế Ä‘á»™ khoa cá» vân vân… Äá»u xem nhÆ° là hà nh Ä‘á»™ng anh minh. Những Ä‘iá»u nà y còn không kể đến hà nh Ä‘á»™ng vÄ© đại khai kênh Ä‘Ã o má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, theo những việc nhá» nà y có thể thấy, DÆ°Æ¡ng Quảng nà y cÅ©ng từng là minh quân hÆ°á»›ng tá»›i nhân dân, hÆ¡n nữa có những hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế rất tÃch cá»±c. Bất quá Tiêu Bố Y chú ý tá»›i má»™t Ä‘iểm, má»i việc nà y chỉ thá»±c hiện trong năm năm, DÆ°Æ¡ng Quảng nà y tuyệt đối tÃnh là thiên cổ danh quân, bất quá chỉ trong năm năm, sau đó sá»± tình đã có chuyển biến.
Má»i chuyện bắt đầu thay đổi từ khi chinh phạt Cao Lệ, Tiêu Bố Y nghÄ© tá»›i đây, trong lòng thở dà i, cháºm rãi lắc lắc đầu, trong lòng cÅ©ng có ý bi thÆ°Æ¡ng, không biết là vì DÆ°Æ¡ng Quảng, hay là vì thế nhân, hay là vì chÃnh mình?
DÆ°Æ¡ng Quảng nói ba ngà y sau Ä‘iện thÃ, qua thì thăng quan. Hôm nay đã trải qua hai ngà y, Tiêu Bố Y biết hắn tùy tâm sở dục, cÅ©ng không có quá trông cáºy và o cái gì, công tác tại Bà ThÆ° Tỉnh đối vá»›i hắn mà nói, có hay không Ä‘á»u nhÆ° nhau, ánh mắt của tất cả má»i ngÆ°á»i nhìn hắn Ä‘á»u có vẻ sợ hãi, ngoại trừ Ngu Thế Nam ra, cÅ©ng rất Ãt ngÆ°á»i cùng hắn nói chuyện.
Tuyết lá»›n bay tán loạn, Hòe máºp đã ngủ say, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng đã sá»›m Ä‘i tìm Viên Lam há»i vá» phÆ°Æ¡ng diện buôn bán, Tiêu Bố Y phát hiện DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đối vá»›i việc là m ăn cÅ©ng có bá»™ dáng, cÅ©ng yên tâm để hắn cùng Viên Lam trao đổi. Hắn lần nà y cÅ©ng Ä‘i tìm Lý TÄ©nh, sau khi qua Lạc Thủy Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i có chút quen thuá»™c chá»›p lên ở phÃa trÆ°á»›c, Ä‘i và o Từ Huệ phÆ°á»ng ở bên cạnh, Tiêu Bố Y tâm chợt Ä‘á»™ng, tạm thá»i Ä‘em ý niệm Ä‘i Tầm Thiện phÆ°á»ng gác sang má»™t bên, Ä‘i theo ngÆ°á»i ná» và o Từ Huệ phÆ°á»ng.
Tiêu Bố Y cÆ°á»›c bá»™ nhẹ nhà ng, Ä‘i trên tuyết cÅ©ng lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, Ä‘i theo sau ngÆ°á»i ná», ngÆ°á»i ná» cÅ©ng không có phát hiện.
NgÆ°á»i ná» trong trá»i đông giá rét, thế nhÆ°ng ăn mặc lại khá má»ng manh, bá»™ dáng ôm vai rất rét lạnh, Ä‘i xuyên qua phố, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c má»™t căn nhà đất. Nói là căn nhà đất, bất qáu chỉ dá»±a và o mái nhà bên hông của má»™t căn nhà lá»›n, dùng gá»— cùng bùn cỠđắp lên thà nh phòng ở, nóc nhà phá»ng chừng là lợp bằng rÆ¡m, bị tuyết đè võng xuống, có thể thấy được sá»± nghèo khổ của chủ nhà .
Cá»a phòng không có, dùng má»™t cái rèm cá» thay thế, ngÆ°á»i ná» xốc rèm cá» lên, lắc mình Ä‘i và o, sợ gió tuyết thổi và o trong phòng.
Tiêu Bố Y nhẹ bÆ°á»›c Ä‘i đến trÆ°á»›c căn phòng, trong ánh mắt có sá»± cảm khái, đứng ở đó không nhúc nhÃch, cÅ©ng nghe được tiếng Ä‘á»™ng từ bên trong.
"Tiểu đệ, em đỡ hÆ¡n chÆ°a? Chị Ä‘em thức ăn vá» cho em nè" NgÆ°á»i há»i thanh âm má»m nhẹ, mang theo sá»± quan tâm, rõ rà ng là thanh âm má»™t cô gái.
"Tá»· tá»·, em đỡ rồi, em, em còn chÆ°a đói, em chÆ°a muốn ăn cÆ¡m" Tiếng trả lá»i là của má»™t đứa trẻ, trong tham âm có chứa sá»± run rẩy.
Tiêu Bố Y biết tiểu đệ chÃnh là đứa nhá» mà hắn đã từng cứu khá»i dòng nÆ°á»›c. Hắn biết chị em Uyển Nhi nghèo khó, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không nghÄ© đến hai ngÆ°á»i lại nghèo đến nhÆ° thế nà y, trá»i đông giá rét, hai ngÆ°á»i vẫn phải ở nÆ¡i nà y?
"Ãi ui, bếp lá»a bị tắt rồi. Tiểu đệ, em có lạnh không?" Lại má»™t tráºn bá» bá»™n, má»™t lát sau, khói xanh lại ba lên khá»i phòng, chắc là Uyển Nhi đã nhóm lá»a.
"Không lạnh, không lạnh" Äứa nhá» răng cÅ©ng có chút run lên, vang lên lạch cạch, "Tá»· tá»·, em không lạnh, em vô dụng, em không thể Ä‘i kiếm củi khô cùng than vụn, tá»· tá»·, em…"
Äá»™t nhiên thanh âm cua đứa nhá» không còn nữa, chỉ có tiếng khóc của Uyển Nhi, "Tiểu đệ, em nói cái gì váºy, là tá»· tá»· vô dụng, tá»· tá»· không tốt, tá»· tá»· không thể cho em những thứ tốt hÆ¡n, tá»· tỷ…"
Tiếp đến là những tiếng nấc nghẹn ngà o, Tiêu Bố Y đứng ngây ra ở ngoà i cá»a, hai mắt láºp lòe, có chút chua xót.
Sau một lúc lâu, Uyển Nhi đột nhiên thét ‘a’ lên một tiếng, "Tiểu đệ, em sao lại phát sốt, nóng quá. Em, em hiện tại thế nà o rồi?"
"Tá»· tá»·, em lạnh lắm, em lại nóng lắm" Tiểu đệ run giá»ng nói.
Uyển Nhi gấp lên, "Tiểu đệ, em sao lại không nói, để chị Ä‘i má»i y sanh".
"Tá»· tá»·, không cần," Tiểu đệ gấp giá»ng nói: "Chúng ta không có tiá»n, em vẫn cố gắng được mà ".
"Sao mà được, chị có tiá»n, em không cần lo lắng, nằm đây má»™t chút, chị trong chốc lát sẽ trở lại. Tiểu đệ, em đừng sợ" Uyển Nhi sau khi nói xong, gấp rút chạy ra ngoà i, cẩn tháºn khép rèm cá» lại rồi chạy tá»›i, cÅ©ng không có nhìn thấy Tiêu Bố Y Ä‘ang đứng ở má»™t bên, có thể thấy được tâm tình Ä‘ang gấp gáp.
Tiêu Bố Y hÆ¡i do dá»±, vốn định cùng Ä‘i, nghÄ© lại thì xốc rèm lên mà đi và o, tiểu đệ há»i, "Tá»· tá»·, chị sao lại đã trở lại, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là ai? NgÆ°Æ¡i là đại ca ca?"
Tiểu đệ có chút gầy yếu, hai gò má đỠbừng, hữu khà vô lực, nhìn thấy Tiêu Bố Y đi và o thì hết sức ngạc nhiên.
"Tiểu đệ còn nhá»› ta?" Tiêu Bố Y có chút kinh ngạc, khẽ cÆ°á»i nói. Hắn liếc mắt nhìn quanh, tình huống trong phòng nhìn sÆ¡ là biết, trên đất cắm ba cây gáºy để chống mái nhà , váºt phẩm hà ng ngà y Ä‘á»u là thứ rác rưởi, cái chăn trên ngÆ°á»i tiểu đệ có thể xem nhÆ° là đỡ nhất, bên cạnh nó có má»™t cái nồi đất, má»™t cái bếp lá»a. Tiêu Bố Y nghÄ© đến Ä‘á»™ng tác của Uyển Nhi, nhá»› tá»›i cái nồi đất nà y có thể chứa đồ ăn của tiểu đệ, Uyển Nhi ôm cái nồi đất nà y trong lòng, chắc là sợ nó bị lạnh. Trong lò Ä‘ang có than Ä‘ang cháy, bên cạnh còn có chút than củi, Ä‘á»u đã được đốt qua má»™t lần, quá ná»a là từ đại há»™ đổ ra, tiểu đệ hoặc Uyển Nhi đã nhặt vá» sá» dụng lại.
Căn phòng nà y có thể dùng câu nghèo rót mồng tÆ¡i để hình dung, Tiêu Bố Y trong lòng chua xót, ngồi xuống. Tiểu đệ ngủ trên má»™t tấm ván gá»—, mặt trên lót vải bố rách nát, Tiêu Bố Y nhẹ nhà ng đỡ tiểu đệ ngồi dáºy.
"Äệ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhá»› rõ, tá»· tá»· má»—i ngà y nhắc đến ngÆ°á»i" Tiểu đệ tá»± hà o nói, "Tá»· nói vá»›i đệ, chúng ta tuy nghèo, nhÆ°ng đại ca ca cÅ©ng là dân áo vải, tiểu đệ sau nà y lá»›n lên cÅ©ng phải giống nhÆ° đại ca ca, cứu trợ ngÆ°á»i cùng khổ, không thể tùy ý xem thÆ°á»ng bản thân. Äệ vẫn ghi nhá»› lá»i của tá»· tá»·. Äại ca ca, ngÆ°á»i hình nhÆ° không phải là áo vải, ngÆ°á»i là đại quan?"
Tiêu Bố Y nhẹ nhà ng sá» trán của tiểu đệ, cảm thấy nóng bá»ng, có chút kinh ngạc, chỉ cÆ°á»i nói: "Äại ca ca cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, tiểu đệ sau nà y lá»›n lên, đại ca ca cÅ©ng không bằng đệ đâu".
Hắn hiện tại nói nhÆ° thế nà o cÅ©ng coi nhÆ° là cao thủ võ há»c, nhÆ°ng y thuáºt lại má»™t chút cÅ©ng không thông, đợi lâu sau mà Uyển Nhi vẫn chÆ°a trở vá», chỉ có thể sốt ruá»™t, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i cái gì, "Tiểu đệ, tá»· tá»· của đệ có tiá»n má»i y sanh không?"
"Äệ không biết, đệ chỉ sợ không có" Tiểu đệ miệng mếu xệch, giống nhÆ° là muốn khóc, "Äệ bệnh đã má»™t thá»i gian, nhÆ°ng vẫn chÆ°a khá»i, xem bệnh cÅ©ng tốn không Ãt tiá»n, đệ không cho tá»· tá»· Ä‘i tìm y sanh".
Tiêu Bố Y vá»— vá»— hai má tiểu đệ, an ủi nói: "Tiểu đệ không cần lo lắng, đệ cứ nằm Ä‘i, ta Ä‘i xem thá». Phụ cáºn đây có tiệm thuốc nà o không?"
Nghe tiểu đệ nói ra vị trà của tiệm thuốc, Tiêu Bố Y sau khi đắp chăn cho tiểu đệ, bÆ°á»›c nhanh ra ngoà i, theo hÆ°á»›ng Uyển Nhi chạy Ä‘i mà tìm. Tuyết lá»›n bay tán loạn, chỉ có má»™t hà ng dấu chân, Tiêu Bố Y cÅ©ng không Ä‘i nhầm, xuyên qua hai ngõ nhá», phong cảnh đã trở nên sáng sủa, cuối Ä‘Æ°á»ng là má»™t tiệm thuốc, trÆ°á»›c tiệm thuốc chỉ có má»™t ngÆ°á»i.
Tiêu Bố Y tâm tình vốn Ä‘ang vá»™i và ng, khi nhìn thấy tiệm thuốc thì bá»—ng nhiên bốc há»a. Chỉ thấy Uyển Nhi Ä‘ang quỳ ở trên tuyết khóc nói: "Du thần y. Phiá»n toái ngÆ°á»i Ä‘i xem bệnh cho tiểu đệ được không? Ta hiện tại không có tiá»n, đợi ta có tiá»n sẽ láºp tức trả cho ngÆ°á»i không được sao? Du thần y, ta cầu xin ngÆ°á»i mà ".
Nà ng Ä‘ang khóc, quỳ xuống dáºp đầu, cá»a tiệm thuốc thì Ä‘ang đóng chặt, Uyển Nhi cảm thấy có chút tuyệt vá»ng, Ä‘ang muốn cầu lần nữa, thì má»™t cánh tay đã kéo nà ng lên. Uyển Nhi thân mình bị lạnh đã có chút cứng ngắc, cầu tình không được trong lòng không khá»i chua xót, khi quay đầu nhìn lại thì vừa mừng lại vừa sợ, "Tiêu công tá», sao lại là ngÆ°á»i?"
Tiêu Bố Y không cần há»i nhiá»u đã hiểu được tình huống. Uyển Nhi không có tiá»n Ä‘iá»u trị, thần y cá»± tuyệt không Ä‘i khám bệnh, chỉ là loại y sanh tâm địa thế nà y thì là thần y gì?
Lá»a giáºn trong lòng tăng cao, Tiêu Bố Y trầm giá»ng nói: "Nà ng không cần cầu nữa. Äể ta Ä‘i cầu hắn".
"Tiêu công tá», không, ngÆ°á»i sao lại có thể Ä‘i cầu…" Uyển Nhi cuống quÃt ngăn trở muốn giữ Tiêu Bố Y lại, nhÆ°ng chÆ°a kịp giữ lại thì đã sợ hãi trợn mắt há hốc mồm.
Tiêu Bố Y bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c tiệm thuốc, má»™t cÆ°á»›c đá ra, cánh cá»a đã nhÆ° cánh cá»a nhà của Lý TÄ©nh, trá»±c tiếp đổ xuống, Uyển Nhi không nghÄ© đến Tiêu Bố Y lại có phÆ°Æ¡ng pháp cầu nhÆ° váºy, trong lòng lo lắng nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m gì.
Cánh cá»a sau khi đổ xuống thì thấy trong đại Ä‘Æ°á»ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, xem chừng cỡ bốn mÆ°Æ¡i, ánh mắt có vẻ xảo trá, vốn Ä‘ang nhà n nhã uống nÆ°á»›c trà , nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy cánh cá»a đổ xuống, má»™t ngÆ°á»i đã đạp cá»a tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt mình, kinh hãi nhảy dá»±ng lên, thất thanh nói: "NgÆ°Æ¡i là ai, ngÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?"
Tiêu Bố Y đưa tay nắm lấy cổ áo cỉa hắn, nhấc hắn đến trước mặt, trừng mắt nói: "Ngươi là Du thần y?"
Du thần y trợn trắng mắt, đợi khi Tiêu Bố Y khẽ buông tay ra, rốt cuá»™c cÅ©ng thở hổn hển, gượng cÆ°á»i nói: "Thần y thì không dám nháºn, tại hạ Ä‘Ãch xác há» Du, xin há»i tráng sÄ© có chuyện gì?"
Tiêu Bố Y quay đầu lại há»i, "Uyển Nhi, nà ng tìm hắn có chuyện gì?"
Uyển Nhi do dá»± Ä‘i tá»›i, lưỡng lá»± nói: "Tiêu công tá», ta tìm hắn để xem bệnh cho tiểu đệ".
"Du thần y, ngÆ°Æ¡i là kẻ Ä‘iếc sao?" Tiêu Bố Y Ä‘á»™t nhiên há»i.
Du thần y bị Tiêu Bố Y nhấc lên, không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, chỉ hoảng sợ ngÆ°á»i nà y có vẻ văn nhã, khà lá»±c sao lại lá»›n nhÆ° thế, cÆ°á»i khổ nói: "Không biết tráng sÄ© nói váºy là sao?"
"NgÆ°Æ¡i nếu không phải kẻ Ä‘iếc, sao lại nghe được ngoà i cá»a có ngÆ°á»i cầu khẩn, mà vẫn còn có thể ngồi ở trong nà y uống trà ?" Tiêu Bố Y lãnh đạm nói.
"Ta, ta…" Du thần y ta ta ná»a ngà y, rốt cuá»™c cÅ©ng nói: "Vị tráng sÄ© nà y, ta không phải là Từ thiện Ä‘Æ°á»ng, không có tiá»n thì sao ta có thể Ä‘i được? Cô nÆ°Æ¡ng má»™t lần trÆ°á»›c đã thiếu tiá»n thuốc của ta còn chÆ°a trả, lần nà y lại yêu cầu thuốc, ta nếu luôn hà o phóng nhÆ° váºy, chỉ sợ cÅ©ng không thể kiếm ăn nổi qua mùa đông nà y".
Uyển Nhi vẻ mặt Ä‘á» bừng, chỉ nói: "Du thần y, ta trÆ°á»›c mắt thá»±c không có tiá»n, nhÆ°ng ngÆ°á»i yên tâm, ta sẽ không nợ tiá»n của ngÆ°á»i, chỉ cần qua và i ngà y, ta nhất định sẽ có tiá»n trả cho ngÆ°á»i".
Tiêu Bố Y không để ý tá»›i Uyển Nhi, chỉ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Du thần y, "Nà ng ta thiếu ngÆ°Æ¡i tiá»n thuốc, nhÆ°ng thuốc của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a có chữa khá»i bệnh. Cho tá»›i giá», bệnh của tiểu đệ chỉ có cà ng nặng hÆ¡n, nhÆ° váºy mà nói, Uyển Nhi vì cái gì mà trả tiá»n cho ngÆ°Æ¡i?"
Du thần y trợn mắt, "Tráng sÄ©, ngÆ°Æ¡i không thể nói nhÆ° váºy, thuốc của ta chỉ chữa bệnh má»™t lần, không thể trị cả Ä‘á»i. NgÆ°Æ¡i cả Ä‘á»i chỉ trả cho ta má»™t lần tiá»n thuốc, thì ta là m sao mà sống đây?"
Uyển Nhi cảm thấy Du thần y nói cÅ©ng có đạo lý, cầu tình nói, "Du thần y, ta biết, tiá»n thuốc chắc chắn ta sẽ không thiếu ngÆ°á»i, chỉ cầu ngÆ°á»i Ä‘i xem bệnh cho tiểu đệ trÆ°á»›c".
Tiêu Bố Y nhìn thấy ngÆ°á»i nà y con mắt loạn chuyển, biết ngÆ°á»i nà y có quá»·. Hắn cÅ©ng biết chuyện có y sanh lấy bệnh dưỡng y, đối vá»›i ngÆ°á»i bệnh cÅ©ng không cho thuốc để dứt hẳn, mà cho thuốc không tốt không xấu để cho ngÆ°á»i ta phải khám thà nh nhiá»u lần, là m cho ngÆ°á»i ta không chịu nổi chi phÃ, Du thần y nà y quá ná»a cÅ©ng là nhÆ° thế.
"Ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i má»™t lần hay cả Ä‘á»i, ta chỉ biết là lần nà y tiểu đệ phải nằm, ngÆ°Æ¡i nếu không thể là m cho hắn ngồi dáºy được, Du thần y, ngÆ°Æ¡i chỉ sợ chỉ có thể thỉnh thần y cho bản thân" Tiêu Bố Y nói tá»›i đây, buông Du thần y xuống, Ä‘Æ°a tay vá»— lên trên bà n, hừ lạnh má»™t tiếng.
Hắn cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i không nói lý, chỉ là thấy Uyển Nhi quỳ gối trong tuyết, Du thần y nà y lại có thể nhẫn tâm cá»± tuyệt đóng cá»a, không nói tá»›i y thuáºt, chỉ vá»›i y đức nà y đã là quá tệ rồi, tiá»n hắn cÅ©ng không cần thiết thì cÅ©ng chÆ°a Ä‘Æ°a ra, chÃnh là muốn cho ngÆ°á»i nà y táºn tâm hết sức mà thôi.
Du thần y mới lau mồ hôi lạnh, đột nhiên nghe thấy tiếng rầm rầm, quay đầu nhìn lại, thấy cái bà n mà Tiêu Bố Y mới vỗ lên đã tan tà nh, hoảng sợ thất sắc nói: "Tráng sĩ, ta không dám không trị".
"Ta đây cÅ©ng không dám bảo đảm tay chân ngÆ°Æ¡i sẽ đầy đủ" Tiêu Bố Y thản nhiên nói: "Tệ nhân rất nhiệt tâm, tay chân ngÆ°Æ¡i hôm nay nếu không cẩn tháºn mà bị gãy, ta cÅ©ng sẽ vì ngÆ°Æ¡i Ä‘i thỉnh thần y".
Gió lạnh mang tuyết thổi và o, có chút rét lạnh, Du thần y lại mồ hôi đầm đìa, gượng cÆ°á»i nói: "Tráng sÄ© cứ nói đùa, ngÆ°á»i khá»e mạnh tay chân sao lại bị gãy?"
Tiêu Bố Y mÅ©i chân đá ra, má»™t cái chân bà n đã bay lên, hắn Ä‘Æ°a tay bắt lấy, bất Ä‘á»™ng thanh sắc xiết lại, tiếng răng rắc vang lên, cái chân bà n đã nát vụn, nhìn thấy vẻ mặt không còn chút máu của Du thần y, Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "Má»™t cái chân bà n tốt nhÆ° váºy mà cÅ©ng bị gãy, nói nhÆ° váºy tay chân của Du thần y cÅ©ng rất có thể".
Du thần y chỉ cÆ°á»i khổ, lấy hòm thuốc, ho khan má»™t tiếng nói: "Má»i Uyển Nhi cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng"
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
Alexmiu ,
Bachlinhlinh ,
bim bim ,
cauongtroi ,
cugay80 ,
do son ,
hello21 ,
HoạiÄản ,
hungphat ,
LinhLam ,
marioyt ,
minh010 ,
MrChuoi ,
trieuhac ,
wudang170
20-08-2011, 08:13 PM
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 130 - Quan uy (1)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
Trên thá»±c tế, ở kinh thà nh nà y má»™t quan thất phẩm cÅ©ng là bình thÆ°á»ng. Trong tam vệ thuá»™c tả hữu vệ phủ, Thân vệ thất phẩm trở lên, Huân vệ thất phẩm, Vệ chánh bát phẩm, tổng cá»™ng cÅ©ng phải chừng bốn năm ngà n ngÆ°á»i, tùy tiện lá»±a ra má»™t ai quan cấp Ä‘á»u trên Tiêu Bố Y, có thể thấy quan cấp của hắn thấp đến mức nà o...
Du thần y cÅ©ng tÃnh là danh y của Từ Huệ phÆ°á»ng, đến cầu y có ngÆ°á»i quỳ cầu, có ngÆ°á»i nhá» vả, có ngÆ°á»i hứa hẹn trá»ng thưởng, đối vá»›i loại cầu nhÆ° Uyển Nhi, trong lòng hắn hết sức chán ghét.
Hắn hà nh y má»™t là cầu danh, hai là cầu lợi, bởi vì có và i ngón nghá», nên ngÆ°á»i đến má»i Ä‘á»u là đạt quan quý nhân, ra tay hà o phóng, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn đối vá»›i những kẻ chân lấm tay bùn xem không ra gì, ngÆ°á»i cầu y hắn thấy đã nhiá»u, nhÆ°ng ngÆ°á»i nắm cổ hắn cầu hắn xem bệnh, Du thần y cÅ©ng là lần đầu tiên gặp.
Cảm giác tráng sÄ© trÆ°á»›c mắt nà y quá ná»a là xuất thân thổ phỉ, lại thấy hắn xem cổ mình nhÆ° cổ vịt, nói không chừng sẽ ra tay vặn gãy cổ mình, Du thần y khi xem mạch cho tiểu đệ, cÅ©ng táºp trung tinh thần.
Du thần y không biết mình xem bệnh không tệ, mà xem ngÆ°á»i cÅ©ng không kém, tráng sÄ© nà y thá»±c xuất thân thổ phỉ, chỉ là thổ phỉ mặc quan phục, tuy xem chức quan không lá»›n, cÅ©ng là m cho Du thần y không nắm rõ được môn đạo của hắn.
"Du thần y, bệnh của tiểu đệ nghiêm trá»ng không?" Uyển Nhi căng thẳng há»i.
"Cổ thÆ° có câu, âm dÆ°Æ¡ng giả, thiên địa chi đạo dã, vạn váºt chi cÆ°Æ¡ng kỷ…" Du thần y lắc đầu ảo não nhìn Tiêu Bố Y nói.
"Ta là ngÆ°á»i thô lá»—, không biết được mấy chữ," Tiêu Bố Y hoạt Ä‘á»™ng cổ tay, mỉm cÆ°á»i nhìn Du thần y nói: "NgÆ°Æ¡i nói ta không hiểu, phiá»n ngÆ°Æ¡i nói sao cho ta hiểu được".
"NgÆ°á»i bệnh có lạnh, lại phát nóng, trong nóng có lạnh, đây là Quyết âm chi chứng" Du thần y chỉ có thể nói rõ rà ng ra, "CÅ©ng may ta đến kịp thá»i, hắn hiện tại bất quá chỉ là hà n nhiệt giao thế, nếu trá»… má»™t chút, ta chỉ sợ có thể ngất xỉu Ä‘i bất cứ lúc nà o".
Uyển Nhi liên tục gáºt đầu, cảm kÃch nói, "Vâng, Du thần y, thá»±c cảm Æ¡n ngÆ°á»i".
Tiêu Bố Y thầm nghÄ©, nếu không có lão tá» nắm cổ ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i là m sao mà chịu đến, còn nói sá»›m muá»™n gì? Äá»™t nhiên nhá»› tá»›i cái gì, Tiêu Bố Y há»i, "Du thần y. Ta nghe nói, có phải máu không xuống được tá»›i chân không?" Hắn Ä‘Æ°a tay và o má»n, nắm lấy chân của tiểu đệ, chỉ cảm thấy lạnh ngắt, cÅ©ng có chút tin tưởng phán Ä‘oán của Du thần y.
Du thần y giáºt mình, thầm nghÄ© ngÆ°á»i thô lá»— nà y là m sao mà biết được mấy cái nà y, hÆ¡n nữa còn phán Ä‘oán tinh chuẩn? Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết Tiêu Bố Y táºp luyện qua Dịch Cân kinh, chủ yếu là cá»u pháp để thay đổi thân thể con ngÆ°á»i. Äối vá»›i khà huyết tinh, mạch tủy cốt, cân phát hình Ä‘á»u biết hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, y võ tÆ°Æ¡ng thông, ngÆ°á»i táºp võ pháp môn ná»™i tại cÅ©ng cùng đạo lý vá»›i y thuáºt. Bất quá má»™t bên là luyện, còn má»™t bên là trị mà thôi.
"Tráng sÄ© nói không sai, Quyết âm chi chứng của tiểu đệ, biểu hiện chÃnh là đổ mồ hôi, thân nhiệt lúc lạnh lúc nóng. Hiện tại chứng trạng không tÃnh là nghiêm trá»ng, ta cho má»™t Ä‘Æ¡n thuốc, ba ngà y là khá»e" Du thần y tÃnh mạng nguy hiểm, lại cảm thấy Tiêu Bố Y cÅ©ng là dân trong nghá», nên cÅ©ng rất thà nh thà nh tháºt tháºt.
ÄÆ¡n thuốc sau khi kê ra, Uyển Nhi có chút không biết là m sao, Tiêu Bố Y biết nà ng không có tiá»n bốc thuốc, cÅ©ng nói gì mà đưa tay cầm lấy phÆ°Æ¡ng thuốc, khẽ cÆ°á»i nói: "Du thần y, ta cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i bốc thuốc có được không? Ta thấy ngÆ°Æ¡i chẳng những chuẩn Ä‘oán tốt, mà còn có thể bán thuốc".
"Äúng là tốt!" Du thần y không dám há»i tá»›i tiá»n, chỉ thầm muốn tiá»…n vị ôn thần nà y Ä‘i, Tiêu Bố Y nhìn vá» phÃa Uyển Nhi phân phó: "Nà ng ở trong nà y chăm sóc tiểu đệ, ta Ä‘i má»™t lát rồi vá»".
"Tiêu công tá», nhÆ° thế nà y tháºt là phiá»n cho ngÆ°á»i" Uyển Nhi trà n đầy vẻ áy náy.
"Không phiá»n toái, không phiá»n toái, ta là ngÆ°á»i nhiệt tình, thÃch vì ngÆ°á»i mà má»i y sanh, Du thần y, có phải không?" Tiêu Bố Y nhìn Du thần y.
Du thần y sá»ng sốt, cÆ°á»i khổ nói: "Cái nà y, ta cÅ©ng không rõ rà ng lắm, tráng sÄ©, Ä‘i thôi, đừng trì hoãn".
Hai ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i, Tiêu Bố Y nhiệt tình há»i má»™t câu, "Còn không biết Du thần y gá»i là gì?"
"Tệ nhân Du Khiếu Phong" Thần y thực khiêm tốn nói: "Không biết tên hỠcủa tráng sĩ là gì?"
"á»’, ta há» Tiêu" Tiêu Bố Y thầm nghÄ©, Du Khiếu Phong? CÅ©ng may tiểu tá» ngÆ°Æ¡i có thể kiến phong sá» Ä‘Ã (theo gió mà lái thuyá»n), bằng không ta chỉ có thể cho ngÆ°Æ¡i trừu phong (lên cÆ¡n co giáºt).
Du thần y thấy Tiêu Bố Y cÅ©ng không nhiá»u lá»i, bất đắc dÄ© Ä‘i vá» tiệm thuốc, trong lòng không ngừng mắng thầm, gần tá»›i tiệm thuốc, nhìn thấy trÆ°á»›c tiệm thuốc có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, trÆ°á»›c mắt sáng ngá»i, bÆ°á»›c nhanh tá»›i kêu lá»›n: "Tôn Thân vệ, ngÆ°á»i sao lại đến đây?"
Du thần y má»™t thân má»™t mình, không dám Ä‘á»™ng đến Tiêu Bố Y, chỉ sợ chá»c hắn tức giáºn, Ä‘em tay chân mình mà bóp nhÆ° cái chân bà n kia, ngà y thÆ°á»ng Ä‘á»u là m cha là m mẹ ngÆ°á»i ta, lần nà y nhẫn nại là m vẻ đáng thÆ°Æ¡ng đã lâu, đã cảm thấy cá»±c kỳ sỉ nhục, nay nhìn thấy ngÆ°á»i quen, trong lòng mừng rỡ, không khá»i lá»›n gan hÆ¡n nhiá»u.
Tiêu Bố Y nhìn vá» phÃa Thân vệ kia, thấy hắn hùng dÅ©ng, trông có vẻ cÅ©ng là nhân tà i, âm thầm gáºt đầu. Hắn hiện tại đã biết Thân vệ là thuá»™c tả hữu vệ phủ, được gá»i là Cấm vệ quân, chủ yếu là phụ trách an toà n trong cung Tá» Vi thà nh, Thân vệ quan cấp ngoà i thất phẩm, so vá»›i Giáo ThÆ° Lang hắn thì quan cấp cao hÆ¡n má»™t Ãt.
Trên thá»±c tế, ở kinh thà nh nà y má»™t quan thất phẩm cÅ©ng là bình thÆ°á»ng. Trong tam vệ thuá»™c tả hữu vệ phủ, Thân vệ thất phẩm trở lên, Huân vệ thất phẩm, Vệ chánh bát phẩm, tổng cá»™ng cÅ©ng phải chừng bốn năm ngà n ngÆ°á»i, tùy tiện lá»±a ra má»™t ai quan cấp Ä‘á»u trên Tiêu Bố Y, có thể thấy quan cấp của hắn thấp đến mức nà o.
"Ta tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i há»i má»™t loại dược liệu" Tôn Thân vệ trông cÅ©ng không có ngang ngược gì, chỉ nói, "Du thần y, ngÆ°á»i…"
"Tôn Thân vệ cứu mạng" Du thần y Ä‘á»™t nhiên kêu to má»™t tiếng, đã trốn ra sau lÆ°ng Tôn Thân vệ, chỉ ngón tay ra, "NgÆ°á»i nà y muốn giết ta!"
Du thần y cÅ©ng có qua lại trong cung, cùng Tôn Thân vệ có có chút quen biết, chÆ°a từng khi nà o bị uy hiếp giống nhÆ° Tiêu Bố Y, oán khà trong bụng không chá»— phát tiết, biết Thân vệ quyá»n lợi không kém, võ công cao cÆ°á»ng, láºp tức lại ra bá»™ dáng.
Tiêu Bố Y không nghÄ© đến Du thần y lại nhÆ° thế, khẽ nhÃu mà y, chỉ nhìn Tôn Thân vệ kia. Tôn Thân vệ liếc mắt nhìn Tiêu Bố Y, rồi quay đầu lại nói: "Du thần y, hắn vì sao muốn giết ngÆ°Æ¡i?"
"Ta là m sao mà biết" Du thần y chỉ và o cánh cá»a nói: "Hắn vừa rồi nhÆ° hung thần ác sát đá cá»a nhà , ngÆ°á»i xem, cái bà n cÅ©ng bị hắn đánh nát, sau đó hắn nắm cổ ta lên, nói hắn xem bệnh không muốn trả tiá»n…"
Nhìn thấy Tôn Thân vệ khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i cổ quái, Du thần y cảm thấy có chút không đúng, "Hắn uy hiếp ta Ä‘i xem bệnh, nói nếu không Ä‘i xem bệnh thì sẽ giết ta. Tôn Thân vệ, ngÆ°á»i nên chủ trì công đạo cho ta".
Tôn Thân vệ có chút tò mò, "Du thần y, ngÆ°Æ¡i vốn là ya sanh, xem bệnh là bổn pháºn của ngÆ°Æ¡i, tại sao lại phải uy hiếp?"
Du thần y thầm mắng Tôn Thân vệ nà y ngu xuẩn, muốn giúp ta hay là giúp hắn đây?
"Ta. Hắn. Ta có má»™t tÃnh xấu, là xem bệnh không được uy hiếp".
Tôn Thân vệ cÅ©ng đã nở nụ cÆ°á»i, chắp tay hÆ°á»›ng tá»›i Tiêu Bố Y nói: "Tiêu đại nhân, vẫn nói ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng, ta còn không tin, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n. Cái bà n nà y là m bằng hồng má»™c, cánh cá»a cÅ©ng rắn chắc, chỉ sợ không có khà lá»±c mấy trăm cân cÅ©ng không thể dá»… dà ng đánh nát. Tiêu đại nhân má»™t cÆ°á»›c có thể đá bay cá»a, má»™t chưởng đánh tan cái bà n, loại bản lãnh nà y cho dù là Cấm vệ quân cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»i có thể là m được".
Lúc nà y chẳng những Du thần y thiếu chút nữa té xỉu, mà cho dù là Tiêu Bố Y cÅ©ng nghi hoặc khó hiểu. Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chÆ°a từng gặp qua Tôn Thân vệ, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y sao lại biết hắn? Thân vệ quan thất phẩm, Giáo ThÆ° Lang hắn chẳng qua chỉ là cá»u phẩm, hắn gá»i mình là đại nhân, tháºt sá»± là không hợp lý.
"Tôn Thân vệ biết ta?" Tiêu Bố Y há»i.
Tôn Thân vệ trong ánh mắt trà n đầy bá»™i phục, "Thà nh Äông Äô còn có ngÆ°á»i không biết Tiêu đại nhân sao?"
Tiêu Bố Y cÆ°á»i khổ nói: "Ãt nhất Du thần y không biết ta. Tiêu Bố Y chẳng qua chỉ là má»™t Giáo ThÆ° Lang nho nhá», Tôn Thân vệ gá»i ta là đại nhân, tháºt sá»± muốn hại Tiêu má»—".
Tôn Thân vệ Ä‘em Du thần y kéo đến gần, lại cÆ°á»i nói: "Du thần y, ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i quá ná»a là biết Tiêu đại nhân. Tiêu đại nhân hà o kiệt cái thế, uy phong tứ phÆ°Æ¡ng, là m sao có thể so sánh vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng đượcâ€.
Du thần y tạm thá»i quên mất miệng mình ở nÆ¡i nà o, chỉ liên tục gáºt đầu, trong lòng phát khổ. Tôn Thân vệ mà hắn muốn nhá» vả đối vá»›i ngÆ°á»i ta Ä‘á»u tất cung tất kÃnh, hắn còn có thể nói cái gì?
"Tiêu đại nhân nổi danh Phó Cốt, uy chấn thảo nguyên, Ä‘Æ¡n kỵ cứu chủ, trà tróc ná»™i gian" Tôn Thân vệ hâm má»™ nói: "Sau khi Ä‘i và o Äông Äô, dÆ°Æ¡ng oai Tứ PhÆ°Æ¡ng quán, được Thánh Thượng cùng Hoà ng Háºu thưởng thức, nghe ngà y mai sẽ Ä‘iện thà luáºn võ. Tiêu đại nhân hiện tại quan tuy cá»u phẩm, chỉ là má»™t Giáo ThÆ° Lang, nhÆ°ng các huynh đệ chúng tôi phục nhất là hảo hán, coi trá»ng nhất là anh hùng, Ä‘á»u nói Tiêu đại nhân Ä‘iện thà tất qua, đến lúc đó thăng quan thăng cấp không cần nói cÅ©ng biết, Tôn Thiếu PhÆ°Æ¡ng bất tà i, nhÆ°ng dám đánh cuá»™c Tiêu đại nhân Ãt nhất cÅ©ng sẽ là m Lang tÆ°á»›ng".
Tiêu Bố Y sá»ng sốt, không nghÄ© đến mình lại nổi danh nhÆ° thế.
Tôn Thân vệ nói tá»›i đây, đã cÆ°á»i rá»™ lên, Ä‘i tá»›i, "Tiêu đại nhân, huynh đệ không tÃnh là rá»™ng rãi, nhÆ°ng cÅ©ng đã bá» ra má»™t lượng bạc đánh cuá»™c ngÆ°á»i Ãt nhất quan tá»›i lục phẩm, gá»i đại nhân nà y, bất quá chỉ gá»i sá»›m hÆ¡n má»™t ngà y mà thôi".
Du thần y nhá»› được miệng của mình ở nÆ¡i nà o, trong lúc nhất thá»i lại quên đầu ở nÆ¡i nà o, trong đầu trống rá»—ng, hồi lâu má»›i sợ hãi vá»t tá»›i, muốn quỳ xuống. Tiêu Bố Y Ä‘Æ°a tay nâng dáºy, khó hiểu há»i: "Du thần y, ngÆ°Æ¡i muốn là m cái gì?"
Du thần y vẻ mặt Ä‘au khổ nói: "Tiêu đại nhân, Du Khiếu Phong không biết là đại nhân cầu y, nên đã đắc tá»™i, mong ngà n vạn lần đừng trách, ta, ta sẽ Ä‘i bốc thuốc cho ngÆ°á»i. Không đúng, ta nói cá»±c kỳ không ổn," Hắn là m bá»™ muốn vả miệng, "Là bốc thuốc cho tiểu đệ".
Hắn sau khi nói xong, không ngừng chạy à o và o tiêm thuốc, lăn qua trở lại trong mấy hộc thuốc, Tiêu Bố Y cũng khó hiểu nói: "Ta kiến thức nông cạn, hôm nay bất quá cùng Tôn Thân vệ gặp mặt lần đầu, không biết Tôn Thân vệ là m sao lại quen biết ta?"
Tôn Thân vệ cÆ°á»i lá»›n nói: "Tiêu đại nhân thá»±c khiêm tốn, ngÆ°á»i nếu kiến thức nông cạn, phá»ng chừng ta chỉ có thể đâm đầu và o tÆ°á»ng" Thái Ä‘á»™ của hắn có chút quá thân thiết, Tiêu Bố Y cÅ©ng có chút không quá quen, cà ng muốn là m rõ vị nà y là thân tÃn của ai, tiếp cáºn mình là vì thá» giá»ng Ä‘iệu, mượn sức, hay là muốn gì khác.
Tà i sản của Tiểu Lý
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
Bachlinhlinh ,
bikhang ,
cauongtroi ,
cugay80 ,
do son ,
hello21 ,
HoạiÄản ,
hungphat ,
LinhLam ,
marioyt ,
minh010 ,
MrChuoi ,
phonglinh123 ,
trieuhac ,
viethungrock ,
wudang170
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son my sac , 4vn.eu giang son my sac , àâòîìîáèëÿ , àíåêäîòû , chet sap bay roi , di ta quan , doc giang son my sac , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook giang son my sac , êîðáèíà , êóïèò , fiang son my sac , gaing son mi sac , giagsonmy sac 4vn , giang so my sac , giang som my sac 101 , giang son mỹ sắc , giang son mi sac , giang son mi sac 355 , giang son mi sac 4vn , giang son mi sac full , giang son my 4vn , giang son my nhan 4vn , giang son my nu 4vn , giang son my sac , giang son my sac .word , giang son my sac 24 , giang son my sac 244 4vn , giang son my sac 415 , giang son my sac 417 , giang son my sac 419 , giang son my sac 4vn , giang son my sac 4vn.eu , giang son my sac 4vn.u , giang son my sac 549 , giang son my sac 551 , giang son my sac 560 , giang son my sac 580 , giang son my sac c109 , giang son my sac fukk , giang son my sac full , giang son my sac online , giang son my sac-4vn.er , giang son my sac.bien ao , giang son my sc , giang son myỹ sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc 4vn , giang sÆ¡n má»· sắc , giang sÆ¡n mỹ sac , giang sÆ¡n mỹ sắ , giang sÆ¡n mỹ sắc , giang sÆ¡n mỹ sắc 99 , giang sÆ¡n mi sac 4vn , giang sÆ¡n mi săc , giang sÆ¡n mỹ săÌc , giang sÆ¡n nữ sắc , giang sÆ¡nmỹ sắc , giangsonmysac , giangsonmysac 4vn , giangsonmysac chuong 116 , giangsonmysac trang 38 , giangsonmysac trang38 , giangsonmysac trang39 , giiang son mi sac , ging son my sac 4vn , îäíîêëàñíèêè , íàòàëè , ïåòåðáóðã , ïåòåðáóðãà , ïåðìü , ïîäàðêè , ìóðàò , ïðîäâèæåíèå , lich su quan su truyen , ñàíòåõíèêà , ñöåíàðèè , ñòèðàëüíûõ , phim giang son my sac , sac hiep lich s quan su , sac hiep lich su quan su , sat than , tien hiep quan su , truyện giang sÆ¡n , truyen gian son mi sac , truyen gian son my sac , truyen giang son mi sac , truyen giang son my sac , vu dong can khon , æèâîòíûìè , ðàñïðîäàæà , ÷àñîâîé