Triệu Phong không lùi không tránh, đứng đối diện với Triệu Càn, lực khí huyết ở mức võ đạo tầng ba thấp thoáng tạo ra mấy phần áp lực.
Tình hình lần này khiến các đệ tử trong tộc không khỏi giật mình.
- "Triệu Phong thăng lên tầng ba từ bao giờ ?"
Đến giờ đám người Triệu Khôn mới phát hiện tu vi của Triệu Phong có thay đổi.
Triệu Tuyết đứng bên cạnh Triệu Nhất Kiếm, miệng nhỏ khẽ nhếch lên, khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc.
- "Hừ! Chẳng qua nhờ sự giúp đỡ bên ngoài, miễn cưỡng đột phá cảnh giới, người như vậy khi phải thật sự chiến đấu sẽ không chịu nổi một kích."
Triệu Nhất Kiếm hơi khinh thường.
- "Có lẽ vậy."
Triệu Tuyết hơi cảm thấy thoải mái.
- "Triệu Phong, ngươi thật có gan. So với ta nghĩ mạnh hơn một chút, khó trách có thể đánh đệ đệ của ta đến mức không biết đường về."
Trên mặt Triệu Càn có sự tán thưởng. Y đi xa ra hai ba trượng rồi dừng lại.
- "Cám ơn đã quá khen, ngươi muốn báo thù cho đệ đệ sao ?"
- "Cho dù đệ đệ ta học nghệ không tinh, sinh sự vô lý, đúng là phế vật …"
Y mới dứt lời, Triệu Khôn đứng cách đó không xa, sắc mặt liền trở nên cực kỳ khó coi.
Vị ca ca này của gã là người lạnh lùng, bụng dạ thẳng thắn, không chừa thể diện cho người khác chút nào.
Triệu Càn tiếp tục nói:
- "Ngươi nhỏ tuổi hơn ta, vừa đột phá võ đạo tầng ba. Triệu Càn ta cũng không ức hiếp người khác, nếu ngươi có thể qua được mười chiêu của ta, vậy chuyện này chấm dứt ở đây."
- "Được."
Triệu Phong hơi kinh ngạc, gật đầu nhận lời.
Ca ca của Triệu Khôn cũng không ngang ngược bá đạo như trong tưởng tượng của hắn, so với đệ đệ y tính cách khác xa.
Hai người đi đến một khoảng đất trống trong Diễn Võ Trường, đứng đối diện với nhau.
- "Bắt đầu..."
Khí tức trên người Triệu Càn bỗng nhiên trở nên âm trầm lạnh lẽo, thân hình và tứ chi thể hiện một động tác âm nhu quái dị, ngoắt ngoéo nửa ngồi, như con rắn độc đang uốn mình.
- “Độc Xà Thập Tam Biến !”
Một số đệ tử trong tộc nhìn ra lai lịch chiêu thức.
Triệu Phong thân là đối thủ, liền cảm thấy có một luồng khí lạnh không hiểu từ đâu.
Cùng tu luyện Độc Xà Thập Tam Biến như nhau, nhưng Triệu Càn lại có thể khiến hắn cảm nhận áp lực và uy hiếp lớn hơn.
- "Độc Xà đệ nhị biến !"
Thân hình Triệu Càn nửa ngồi, giống như bóng một con rắn, quét nhanh như điện về phía đầu Triệu Phong.
Triệu Phong chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh lẽo phất tới, đánh về phía đầu. Tốc độ và uy lực đối phương vừa thể hiện ra, mạnh hơn Triệu Khôn gấp hai lần.
Cũng may, mắt trái nhìn rõ quỹ tích động tác của Triệu Càn, hắn liền rất nhanh dùng một quyền cản lại.
Bành !
Triệu Phong dùng một quyền đẩy Triệu Càn ra, lại cảm thấy thân thể đối phương mềm mại không có sức, cuộn một vòng quanh mặt đất, rồi với tốc độ kinh người quấn về phía thân dưới của hắn.
- "Thật khó chơi! Không hổ là một trong năm người đứng đầu ngoại tầng gia tộc!"
Vẻ mặt Triệu Phong biến đổi, cảm thấy đối phương thật sự nắm được điểm tinh túy và thần vận của Độc Xà Thập Tam Biến.
Thậm chí hắn có ảo giác rằng mình không phải đang đấu với một người, mà với một con độc xà tàn nhẫn xảo trá.
Bành! Ba ! Ba…
Triệu Phong hít một hơi tập trung tư tưởng, vẻ mặt trịnh trọng cùng Triệu Càn so chiêu.
Trong khoảnh khắc, Triệu Phong hầu như lâm vào bị động.
- "Ta tạm thời không sử dụng năng lực mắt trái, thử xem có thể phát huy tới mức nào."
Triệu Phong thật bình tĩnh.
Một khi sử dụng năng lực mắt trái, năng lực phản ứng và nhìn thấu của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, đấu với người cùng cấp thì không có tính khiêu chiến cho lắm.
Đương nhiên, dù không thể sử dụng mắt trái, phản ứng của Triệu Phong vẫn cao hơn các đệ tử cùng cấp.
Vừa mới bắt đầu mấy chiêu, Triệu Phong hoàn toàn ở vào thế bị động.
Rồi mấy chiêu sau đó, nhờ vào ý thức và trực giác của võ giả, hắn cùng Triệu Càn đối mặt đối chiêu, không còn ở thế hạ phong nữa.
Ba! Phanh! Băng...
Hai quấn lấy nhau, giao chiến trong Diễn Võ Trường.
Hai người gần như cận chiến, động tác cực nhanh, rõ ràng cực kỳ nguy hiểm.
- "Thực lực của Triệu Phong mạnh hơn so với tưởng tượng."
- "Đã năm chiêu rồi..."
Một số đệ tử Triệu tộc cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- "Hắn lại có thể tiến bộ nhanh như thế!"
Hơi thở Triệu Tuyết có phần dồn dập.
Cách đó không xa, trên trán Triệu Khôn cũng chảy mồ hôi.
Gã đoán rằng với thực lực của ca ca, chỉ cần ba chiêu là có thể bắt được Triệu Phong, không ngờ tên kia tiến bộ quá nhanh.
Rất nhanh đã đến chiêu thứ sáu !
Trước mắt, Triệu Phong và Triệu Càn hầu như sắp rơi vào cục diện bất phân thắng bại.
- "Độc Xà đệ tứ biến!"
Động tác của Triệu Càn càng trở nên âm nhu, tứ chi và thân thể mềm như bọt biển, cuốn quanh người Triệu Phong. Y bật lên, quấn lấy, mỗi lần đánh không trúng đều có thể nhanh chóng biến chiêu.
Bắt đầu từ đệ tứ biến, uy lực chiêu thức của Triệu Càn tăng mạnh, càng trở nên khó đối phó.
Áp lực trên người Triệu Phong tăng vọt, nhưng hắn nhớ rõ trước kia Triệu Khôn chỉ luyện được đến đệ tam biến trong Độc Xà Thập Tam Biến, vậy mà Triệu Càn lại có thể luyện thành đệ thất biến.
Độc Xà Thập Tam Biến mỗi lần biến đổi, uy lực và độ khó đều tăng theo.
Triệu Phong chỉ cảm thấy thân thể đối phương dường như không có xương cốt, áp sát mình càng lúc càng gần, càng lúc càng khó ứng phó.
Bá!
Triệu Phong theo bản năng thi triển Phiêu Lăng Độ, tốc độ chợt tăng nhanh, kéo giãn khoảng cách với Triệu Càn.
Đánh cận chiến là sở trường của Độc Xà Thập Tam Biến, dùng công pháp trung cấp Nộ Long Quyền hắn tu luyện để ứng phó cũng cảm thấy khó nhọc.
Đằng! Đằng!
Thân pháp và tốc độ của Triệu Phong cực nhanh không gì sánh kịp, xuyên tới di chuyển xung quanh Triệu Càn. Tốc độ của hắn hơi nhanh hơn đối phương một bậc, kéo dài khoảng cách giữ hai người.
Chiêu thứ tám, chiêu thứ chín... Chiêu thứ mười!
Hai bóng người lập tức tách nhau ra. Các đệ tử xem cuộc chiến giữa hai người có cảm giác như đang thở dốc.
- "Ngươi thắng rồi."
Triệu Càn nhìn thật sâu vào mắt Triệu Phong, hơi có vẻ bất đắc dĩ, quay người bỏ đi, để lại một đám đệ tử Triệu tộc kinh hãi đứng ngây ngốc.
- "Đa tạ."
Triệu Phong không quan tâm hơn thua, cười nhạt một tiếng.
Trận chiến này hắn không có dùng toàn lực.
Thí dụ như, Triệu Phong không cố gắng sử dụng năng lực mắt trái, không có phát huy Phiêu Lăng Độ và Thôi Khí Quyết đến mức cao nhất.
Hắn làm như vậy có hai mục đích.
Thứ nhất, trước khi diễn ra hội tỉ võ trong gia tộc, giữ lại một ít thực lực làm át chủ bài.
Thứ hai, hắn muốn thử một chút, khi không sử dụng mắt trái, chiến lực của bản thân sẽ như thế nào.
Cuối cùng kết quả đã rõ ràng, trong tình huống bị hạn chế, Triệu Phong và Triệu Càn đánh ngang tay.
Đương nhiên, Triệu Phong cũng không thể khẳng định Triệu Càn có nương tay hay không, dù sao hai người chỉ đánh có mười chiêu.
- "Hắn trở nên mạnh như vậy từ khi nào..."
Một ít đệ tử Triệu tộc trước kia quen với Triệu Phong, thường hay chế nhạo, chọc phá hắn thì lúc này trợn mắt há hốc mồm, tinh thần sa sút.
Triệu Khôn càng há to mồm, ngây ra như phỗng.
- "Ca ca, dù mười chiêu không thắng được hắn, huynh cũng phải giúp đệ dạy dỗ hắn."
Triệu Khôn đuổi theo, vẻ mặt bực bội.
- "Ngươi bỏ ý nghĩ đó đi! Cho dù không hạn chế số chiêu, ta cũng không làm gì được hắn. Tốc độ Triệu Phong hơn ta một bậc."
Triệu Càn lắc đầu.
- "Cái này làm sao có thể!"
Triệu Khôn giật mình, hắn hiểu tính ca ca, quyết không nói lời khách sáo giả dối.
- "Hắn thắng..."
Thân thể mềm mại của Triệu Tuyết hơi cứng lại, vẻ mặt phức tạp, nhìn về bóng dáng thiếu niên phía xa xa, hình như so với trước kia càng anh tuấn, cao lớn. Bước chân của hắn chậm rãi như đi dạo, trong lòng luôn ẩn chứa một loại bình tĩnh tự tin.
- "Tiểu tử này thật có bản lĩnh."
Sắc mặt của Triệu Nhất Kiếm hơi lạnh lẽo:
- "Nhưng mà, hắn chẳng qua chỉ gắng gượng qua được mười chiêu của Triệu Càn. Mà Triệu Càn …rất lâu trước kia là bại tướng dưới tay ta!"
Nghe xong lời Triệu Nhất Kiếm nói, Triệu Tuyết mới thoáng thở phào.
Không biết tại sao, lúc này nàng đặc biệt sợ Triệu Phong trở nên mạnh mẽ, hắn càng trở nên mạnh mẽ, trong lòng nàng lại càng mâu thuẫn.
...
Một trận thi đấu qua đi, Diễn Võ Trường khôi phục lại bình thường.
Thời gian dần đến giữa trưa, phần lớn mọi người đều đang chờ đợi.
Đơn giản là hôm nay có võ giả cực mạnh tự mình đến Diễn Võ Trường chỉ dạy.
- "Trần giáo đầu đến rồi!"
Đám người bỗng nhiên nhốn nháo.
Triệu Phong nhìn theo hướng âm thanh thì thấy một người đàn ông trung niên thân hình cao ngất, mặc áo vải, chậm rãi bước vào Diễn Võ Trường.
"Đây chính là Trần giáo đầu?"
Triệu Phong âm thầm dùng năng lực mắt trái, chỉ thấy trong thân thể người đàn ông áo vải kia có một luồng khí huyết mạnh mẽ, bên trong đó, có những tia khí tức màu vàng nhạt.
Trong lúc hít thở, khí huyết và võ đạo nội kình mạnh mẽ trên người ông ta tùy lúc tản ra tạo thành một loại khí thế vô hình.
Vì sao khí thế của cường giả lại có sự khác biệt, phảng phất có một loại áp bức vô hình?
Nhờ mắt trái cảm ứng rất nhạy đối với các loại lực lượng khí huyết và võ đạo nội kình, Triệu Phong cũng hiểu ra thêm một chút.
Lúc này, mỗi một bước, mỗi một ánh mắt của Trần giáo đầu đều mang theo áp lực vô hình.
Đây là khí thế của võ giả chân chính.
Võ đồ từ võ đạo tầng bốn trở xuống, khi đối mặt với ông ta, có thể ngay cả can đảm xuất chiêu cũng không có.
- "Thật mạnh!"
Đệ tử Triệu tộc bên trong Diễn Võ Trường đều thở hổn hển, trên mặt hiện lên sự kính sợ và sùng bái.
Võ Giả có danh, đây là nguyện vọng suốt đời của bao nhiêu võ đồ trên đại lục Thanh Hoa,
ngay cả Triệu Phong trước kia cũng thế.
Chẳng qua hiện nay, mục tiêu của hắn không chỉ có bấy nhiêu.
Mục tiêu hiện nay của hắn là đạt cấp Võ Sư từ võ đạo tẩng bảy trở lên, thậm chí là võ đạo Thánh Cảnh trong truyền thuyết...
- "Hôm nay, ta chủ yếu giảng giải về trụ cột, căn cơ, vận dụng chiêu thức võ công ở mức dưới võ đạo tầng ba, và cuối cùng là tâm đắc về võ đạo nội kình..."
Giọng nói của Trần giáo đầu trầm ổn có lực, phảng phất hình như có khả năng xuyên thấu, cách xa mấy trăm mét cũng nghe rõ ràng.
Vừa nghe đến cuối cùng là tâm đắc về "võ đạo nội kình", kể cả những đệ tử nổi trội trong ngoại tầng như Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phỉ đều sáng mắt.
"Mọi người đều biết, Võ đạo chia làm chín tầng, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ ba là giai đoạn ‘Luyện lực’, gọi là 'Võ Đồ'; từ tầng thứ tư đến tầng thứ sáu là giai đoạn ‘Uẩn khí’, gọi là 'Võ Giả'; tầng bảy đến tầng chín là giai đoạn ‘Phá khí’. Những kẻ mạnh như vậy, chính là Võ Sư - đại sư trong võ đạo, thân phận mỗi vị đều rất cao, toàn bộ Triệu tộc không có được mấy người..."
Giọng nói Trương giáo đầu trầm thấp, trước tiên nói đơn giản một chút về phân đoạn trong chín tầng của Võ đạo.
Những kiến thức phổ thông này, phần lớn đệ tử ở đây đều nghe nói qua ít nhiều.
- "Võ đạo chín tầng... giai đoạn Luyện lực... giai đoạn Uẩn khí... giai đoạn Phá khí ! Giữa mỗi giai đoạn đều tồn tại một ranh giới rất lớn."
Trong đầu Triệu Phong phác họa ra một bảng cấp bậc rõ ràng.
Giai đoạn Luyện Lực: Chủ yếu là nâng cao sức mạnh cơ thể, tập cho khí huyết mạnh mẽ lên, chủ yếu là xây dựng căn cơ.
Giai đoạn Uẩn Khí: Tố chất cơ thể của võ giả đã đủ cao, trong cơ thể ngưng tụ ra võ đạo nội kình, uy lực của chiêu thức võ công sẽ vượt xa người bình thường và người còn trong giai đoạn võ đồ.
Giai đoạn Phá Khí: Võ giả ở giai đoạn này tu luyện võ đạo nội kình đến trình độ cực cao, có thể đả thương người từ xa cũng như lấy đầu kẻ địch, thật ra thực lực đã nâng cao thêm một tầng.
Nghe đồn, trong số ít đại võ sư tầng chín đỉnh phong ở Tương Vân quốc, có người danh hào gọi là "Vạn Nhân Địch", vượt qua thiên quân vạn mã như vào chỗ không người, bay nhảy như thần tiên, dễ dàng chém lấy thủ cấp của kẻ địch.
Đạt đến cấp bậc đó, võ công tăng lên đáng sợ, võ giả bình thường và hung thú trong mắt họ giống như con sâu cái kiến, có thể tiêu diệt trong nháy mắt.
- "Đầu tiên là căn cơ của Võ đạo gồm tầng thứ nhất và thứ hai, thông qua chiêu thức và rèn luyện để tập luyện thân thể, tăng cường khí huyết..."
Trước hết Trương giáo đầu giảng giải về hai tầng cơ bản trong võ đạo.
Ở đây có không ít đệ tử gia tộc đã tu luyện đến võ đạo tầng ba, nên không chú ý nghe cho lắm.
Triệu Phong lại nghe rất nghiêm chỉnh, hắn từng dừng lại rất lâu ở võ đạo tầng một, trong đầu lại có hơn trăm quyển bí kíp võ đạo, giờ phút này hắn có vô số điểm đồng cảm và chợt hiểu ra...
Hắn đột nhiên nhớ tới chính mình lúc mới tu luyện "Viêm Cương Quyền".
Dần dần, những điều liên quan đến Viêm Cương Quyền gồm chiêu thức, kỹ xảo, kinh nghiệm hoàn toàn hòa làm một thể, dường như biến mất trong trí nhớ của hắn.
Triệu Phong hơi kinh hãi, không rõ đây là tình huống gì, chỉ biết lĩnh ngộ của mình đối với quyền pháp cơ bản Viêm Cương Quyền đã đạt tới mức độ hoàn mỹ.
Hắn cũng không biết, vừa rồi trong lúc vô tình, đã rơi vào trạng thái "Đốn Ngộ".
Loại trạng thái này, dù đối với thiên tài, cũng không thể muốn có là có.
- "Kế tiếp là chiêu thức cùng với cách ngưng tụ và vận chuyển khí huyết… ở mức võ đạo tầng thứ hai vào thứ ba."
Trương giáo đầu không chỉ giảng giải, có khi còn diễn luyện một chút.
Là một võ giả chân chính, Trương giáo đầu tùy tiện đánh một hai chiêu, liền có thể phát ra sức mạnh võ đạo tầm trung cấp đỉnh phong, uy lực khiến cho người ta sợ hãi.
Mặc dù Trương giáo đầu chỉ vận dụng sức lực ở mức tầng thứ ba, nhưng sử dụng võ công trung cấp, vẫn có thể đánh bại hoàn toàn nhóm mười đệ tử đứng đầu ngoại tầng.
- "Cuối cùng, ta giảng cho các ngươi nghe kỹ xảo và tâm đắc về 'võ đạo nội kình'. Trong các ngươi có một số người đạt tới Võ đạo tầng ba đỉnh phong, còn một chút nữa ngưng tụ võ đạo nội kình, nên không cách nào đột phá đến giai đoạn 'Uẩn khí' của võ giả chân chính."
Trương giáo đầu nói đến đây, khóe miệng khẽ mỉm cười
.
Một số đệ tử xếp hạng cao trong võ trường lập tức thở hổn hển.
Những đệ tử có thực lực xếp trong mười hạng đầu, cơ bản đều đạt đến võ đạo tầng ba đỉnh phong.
- "Về võ đạo nội kình, dù ta đã tu luyện thành công, nhưng nếu muốn giảng rõ ràng nguyên lý của nó thì không có cách. Quan trọng phải do các ngươi tự mình lĩnh ngộ, chuyện ta có thể làm, chỉ là giảng giải một ít kỹ xảo và kinh nghiệm thôi..."
Giọng Trương giáo trở nên trầm ấm.
Vừa nói xong, ông đột nhiên hít sâu một hơi, trên người bộc phát ra một luồng khí tức kinh người.
Ngay lúc đó, các đệ tử Triệu tộc ở võ trường đều run người, cảm thấy áp lực không thở nổi.
Triệu Phong chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, thân thể không hiểu sao trở nên nặng nề.
Đó là một loại khí tức khó có thể hình dung, giống như một trường năng lượng phủ chụp lên người các võ đồ.
- "Sức mạnh thật đáng sợ, cái này là võ đạo nội kình sao ? Có được nó, có thể chiến đấu với võ giả chân chính..."
Trong võ trường, mọi người đều ngừng thở, vẻ mặt kính sợ, và càng thêm chờ mong.
- "Võ đạo nội kình, nói cho cùng là một loại năng lượng trong cơ thể, do khí huyết trong cơ thể ngưng tụ sinh ra. Bởi vậy, khí huyết mạnh mẽ là điểm quan trọng để ngưng tụ võ đạo nội kình, mà khí huyết có nguồn gốc từ máu thịt, xương cốt trong cơ thể. Đây cũng là lý do vì sao ba tầng đầu trong võ đạo thuộc giai đoạn Luyện lực, lại là giai đoạn căn bản."
Trương giáo đầu vừa nói vừa làm mẫu.
- "Thạch Phá Chưởng!"
Rồi đột nhiên, chỉ thấy ông hét lớn một tiếng, lòng bàn tay hiện ra một lớp khí màu vàng nhạt, theo bàn tay bổ ra một chưởng.
rầm~ ——
Một chưởng kia chưa đến mà kình phong đã rít lên ập tới trước.
- "A...!"
Mấy võ đồ đứng gần kinh hoảng hét lên.
Sức mạnh của một chưởng kia kèm theo võ đạo nội kình, giống như núi cao đè xuống, chỉ cần khí thế đó đã có thể khiến cho võ đồ bình thường chưa đánh mà bại.
Bịch!
Hai ba đệ tử võ đạo tẩng thứ hai bị mất thăng bằng ngã thẳng xuống đất.
- "Hừ! Vừa nhìn là thấy căn cơ không vững, khí huyết không ổn định, chẳng qua chỉ là kình phong của một chưởng, lại khiến các ngươi chật vật đến thế. Nếu đổi thành Võ Sư võ đạo tầng bảy trở lên, võ đạo nội kình phát ra từ cách xa mấy mét đã có thể chém cho các ngươi nát bấy..."
Trương giáo đầu hừ lạnh một tiếng, lại lắc đầu, những đệ tử ngoại tầng này căn cơ đều không vững chắc.
Khi hắn giảng giải, làm mẫu võ đạo nội kình, trong đám người có một thiếu niên thân hình giống như điêu khắc, không hề bị lay động.
Khi Trương giáo đầu đánh một chưởng xong, thiếu niên kia liền nhắm mắt lại.
- "Võ đạo nội kình, thì ra là sinh ra như vậy..."
Triệu Phong hoàn toàn nhắm mắt lại.
Trong đầu hắn lần lượt hiện ra hình dáng cơ thể con người, bên trong khí huyết chảy xuống, bốc lên, phân bố các nơi trong thân thể.
Một lúc nào đó, khí huyết mạnh mẽ trong thân thể người giống như dung nham bộc phát thiêu đốt, tỏa ra làn khí màu vàng nhạt pha đỏ, liền theo một chưởng đánh ra.
Thì ra trong lúc Trương giáo đầu diễn luyện, Triệu Phong sử dụng năng lực mắt trái đến hết mức...
Một khắc này, mắt trái của hắn cảm ứng rõ sự biến hóa của khí huyết trong cơ thể Trương giáo đầu, cùng với cách sản sinh và sự bùng nổ của võ đạo nội kình...
Không chỉ thế, khi hắn nhắm mắt lần nữa, trong đầu có thể tái hiện lại màn biến hóa đó vô số lần.
Chỉ sợ ngay cả bản thân Trương giáo đầu cũng không có cách nào biết được sự biến hóa của khí huyết và võ đạo nội kình trong cơ thể mình một cách chính xác, tỉ mỉ đến thế.
Sau đó một lát, Trương giáo đầu lại biểu diễn vài lần, cũng giảng giải kinh nghiệm tâm đắc của mình.
Mỗi một lần Trương giáo đầu làm mẫu, Triệu Phong đều cố gắng sử dụng mắt trái.
Các đệ tử khác, chỉ có thể nghe giảng giải tri thức, còn Triệu Phong lại có thể kết hợp với mô hình, thậm dùng biện pháp trực quan nhất chính là nhìn thực tế.
Sau nửa canh giờ,
buổi diễn giải của Trương giáo đầu kết thúc.
- "Về Võ đạo nội kình, các ngươi không thể cưỡng cầu, có thể lĩnh ngộ và ngưng tụ thành công nội kình hay không, một là dựa vào thiên phú, hai là khí huyết bản thân phải đủ mạnh."
Trương giáo đầu nói xong rời đi, cuối cùng còn lắc đầu, khẽ thở dài một hơi.
Đương nhiên, đối với những đệ tử ngoại tầng này, ông ta không đặt quá nhiều hi vọng.
Nếu nhờ ông ta giảng giải, có thể dẫn dắt một hai người trong số đó bắt đầu lĩnh ngộ, ngưng tụ ra võ đạo nội kình vậy là coi như hiệu quả ngoài dự tính rồi...
Sau khi Trương giáo đầu rời đi, gần như toàn bộ đệ tử đều ngơ ngác, trong đầu như sương mù.
Dù sao, võ đạo nội kình là một thứ không thể hình dung, khó có thể nói rõ, mấu chốt vẫn phải do tự mình lĩnh ngộ.
Đương nhiên, những đệ tử xếp thứ hạng cao vẫn có chút thu hoạch.
Triệu Nhạc xếp thứ nhất, cùng với đám người Triệu Nhất Kiếm, Triệu Càn lộ ra một chút suy tư, rồi lại nhíu mày, có khi còn lộ ra sắc mặt vui mừng.
Hàng lông mày thanh tú của Triệu Vũ Phỉ hơi chau lại, trong đôi mắt long lanh như trân châu di chuyển một tia sáng lạ.
Về phần Triệu Phong, hắn dứt khoát nhắm mắt lại, đứng nguyên tại chỗ thật lâu.
Trong đầu của hắn, lần lượt phát lại hình ảnh biến hóa khí huyết trong cơ thể Trương giáo đầu...
Sau thời gian nửa tuần trà,
Triệu Phong thở dài một hơi, trong mắt lộ ra hưng phấn, vui sướng bước nhanh quay về gia trang.
Ầm!
Vừa về đến nhà, hắn lập tức đóng cửa phòng, khoanh chân mà ngồi.
- "Nguyên lý sinh ra võ đạo nội kình, ta cơ bản hiểu rõ..."
Triệu Phong thì thầm tự nói, khóe miệng hơi mỉm cười.
Hắn nhắm mắt lại, trong đầu lại hiện ra chương sau của bí kíp Phiêu Lăng Độ, cũng chính là chương nhập môn của Lăng Độ Khí Quyết.
Nếu dựa theo lý thuyết mà nói, Triệu Phong tu luyện Thôi Khí Quyết tới mức đại viên mãn, khí huyết của hắn còn mạnh hơn so với võ giả đạt đến tầng ba đỉnh phong bình thường, hoàn toàn có đủ điều kiện để ngưng tụ võ đạo nội kình.
Hôm nay, hắn hiểu thấu những điều bản thân lĩnh ngộ được.
Đến tối, Triệu Phong thi triển Thôi Khí Quyết liên tục mấy lần, cho đến khi xác định hoàn toàn đạt tới tầng ba Đại viên mãn.
- "Bắt đầu thôi!"
Triệu Phong hít sâu một hơi, khí huyết trong cơ thể bỗng nhiên trào lên, áp lực khó hiểu trên người phát ra, ngưng tụ từng chút một.
Dựa theo chương nhập môn của Lăng Độ Khí Quyết, khí huyết trong cơ thể Triệu Phong ngưng tụ không tản ra, mà lại dâng trào lên, sinh ra áp bức nhưng không mất cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.
So với Thôi Khí Quyết, yêu cầu của Lăng Độ Khí Quyết đối với tốc độ, ngưng tụ và vận chuyển khí huyết cũng cao hơn.
Sau một lát, khí huyết ngưng luyện trong cơ thể Triệu Phong bắt đầu nhanh chóng nhẹ nhàng theo một phương thức huyền diệu di chuyển vào máu thịt.
Tất cả đều rất thuận lợi.
Thế nhưng đến lúc quan trọng, Triệu Phong dần dần cảm thấy không đủ sức lực.
Bởi vì, khí huyết của Triệu Phong độ mạnh thì đủ nhưng số lượng có phần chưa đủ.
So sánh khí huyết mạnh mẽ, hắn có thể cùng với Triệu Nhạc đứng đầu ngoại tầng liều mạng, nhưng so sánh số lượng thì còn kém hơn nhiều.
Nói gì thì nói Triệu Phong vẫn chưa đạt tới Võ đạo tầng ba đỉnh phong, hơn nữa phương pháp ngưng luyện võ đạo nội kình trong Lăng Độ Khí Quyết so với công pháp bình thường thì khó hơn nhiều.
- "Nếu như thất bại, khí huyết của ta sẽ giảm đi, lần sau cũng khó có thể vượt qua..."
Triệu Phong cắn răng một cái, lấy ra một cây Huyết Nhân Sâm hai trăm năm rồi nuốt chửng.
Hô!
Triệu Phong hít khí vận chuyển, dược lực của Huyết Nhân Sâm trong cơ thể lập tức tan chảy, hòa vào trong khí huyết, tạo thành một lực đẩy mạnh mẽ.
A... Ô...ô...ô...n...g ~
Tại thời khắc quan trọng cuối cùng, thậm chí Triệu Phong có thể nghe được âm thanh của khí huyết trong cơ thể đang cuộn trào.
Oanh!
Một động như sấm rền vang dội trong phòng, khiến cho cửa sổ đập mạnh một tiếng, tiếng gió chấn động rít lên.
Chợt, gian phòng chìm trong bóng tối, cả ngọn đèn cũng bị sức gió kia thổi tắt.
Dưới ánh trăng chiếu rọi, chỉ thấy một thiếu niên vẻ mặt thay đổi, khẩn trương mà chậm rãi mở lòng bàn tay... Một vòng khí tức xanh nhạt trong suốt, nhẹ nhàng lưu chuyển, có vẻ đẹp mê ly hư ảo.
----------oOo----------
[/JUSTIFY]
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của cjcmb
Triệu Phong hít một hơi thật sâu, cố nén xúc động muốn hò hét điên cuồng, khuôn mặt hưng phấn đỏ lên thật lâu.
Lúc này, hắn chỉ cần di chuyển khí huyết toàn thân, là lòng bàn tay ngưng tụ ra một luồng võ đạo nội kình. Tia khí màu xanh nhạt kia hoàn toàn trong suốt, như ẩn như hiện, nếu không nhìn kỹ cũng không dễ dàng phát hiện được.
Đây là luồng võ đạo nội kình đầu tiên Triệu Phong ngưng tụ ra.
Triệu Phong chưa từng nghĩ tới, ước mơ bấy lâu lại cách bản thân gần đến như thế.
Một khi ngưng tụ ra võ đạo nội kình, bước vào võ đạo tầng bốn trở thành võ giả chân chính, liền không còn bị vướng mắc gì nữa.
Đối với Triệu Phong mà nói, đạt đến võ đạo tầng bốn, chỉ là vấn đề thời gian.
Hắn chỉ cần tu luyện tới giới hạn cao nhất của võ đạo tầng ba liền có thể nước chảy thành sông, tự nhiên đột phá võ đạo tầng bốn, bước vào giai đoạn "Uẩn khí", trở thành một võ giả chính thức.
"Nhìn một vòng toàn bộ ngoại tầng Triệu tộc, còn chưa có đệ tử nào ngưng tụ ra võ đạo nội kình, cho dù là Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm mấy người này..."
Triệu Phong nghĩ tới đây, lại không đè nén nổi kích động, có một loại cảm giác thành tựu rất hả hê.
Có thể ở mức võ đạo tầng ba ngưng tụ ra võ đạo nội kình, nghĩa là có chiến lực mạnh nhất xếp sau võ giả chân chính.
- "Không thể lãng phí dược lực Huyết Nhân Sâm hai trăm năm !"
Triệu Phong cảm nhận được khí huyết và dược lực dâng trào trong cơ thể, lập tức tập trung tinh thần, thúc đẩy khí huyết, ngưng tụ võ đạo nội kình trong người.
Nhờ dược lực còn dư của Huyết Nhân Sâm, trong người Triệu Phong lại ngưng tụ ra vài tia võ đạo nội kình.
Cái gọi là võ đạo nội kình, cũng là do lực lượng khí huyết trong cơ thể con người phát ra, là hình thức cao cấp hơn của khí huyết trong người mà thôi.
Nói đơn giản, nó chính là tinh luyện, là tinh hoa năng lượng luyện ra từ trong cơ thể sống của chính mình.
Vì củng cố võ đạo nội kình, Triệu Phong bế quan liên tục một ngày một đêm, bây giờ mới đi ra.
Ngay lúc vừa bước ra khỏi phòng, hắn cảm thấy mỗi lần mình hít thở, cũng có thể lập tức sinh ra khí tức đáng sợ, làm cho người khác cảm thấy bị áp lực.
Đối với điểm này, cha mẹ của Triệu Phong cảm nhận rõ ràng.
- "Phong nhi có vẻ không giống trước kia, hình như trở nên càng hăng hái hơn rồi."
Triệu thị híp mắt, càng thêm vui vẻ.
- "Gần đây chắc là cao lên một chút."
Lúc phụ thân hắn là Triệu Thiên Dương gặp con trai mình cũng có chút cảm giác áp lực.
Cảm nhận của bọn họ đều không có sai.
Những biến hóa này đều thật sự xảy ra trên người Triệu Phong.
Từ sau khi dung nhập con mắt thần bí, máu huyết trong cơ thể Triệu Phong liền bắt đầu chậm chạp biến hóa...
Đặc biệt là gần đây, thực lực hắn đột nhiên tăng mạnh.
Thân thể cao lên khoảng cái đầu. Khí huyết, tinh thần... đều tăng lên.
Hơn nữa tính tình, tâm lý cũng chuyển biến, khí chất cả người đều có thay đổi rất lớn.
"Ngay cả cha mẹ cũng nhận ra, vậy các võ giả khác, chỉ sợ có thể dễ dàng thấy được ta đã tu luyện ra võ đạo nội kình."
Triệu Phong trở nên trầm tư.
Từ nay đến võ hội trong gia tộc còn một tháng thời gian, mục tiêu của hắn là hạng nhất, hoặc ít ra cũng xếp trong ba hạng đầu.
- "Ta phải nghĩ cách che giấu võ đạo nội kình."
Triệu Phong trở về phòng, khoanh chân ngồi xuống.
Trong lúc nhắm mắt, trong đầu hắn hiện ra hơn trăm quyển bí kíp võ công, những thứ này đều từ trong Huyền Vũ Các mang ra.
Sau một lát, một quyển bí kíp tên là “Ẩn Khí Quyết” hiện lên trong đầu Triệu Phong.
Ẩn Khí Quyết cũng không phải là loại võ công dùng để chiến đấu, thậm chí dùng để tăng cấp tu luyện cũng không được.
Lúc trước Triệu Phong lựa chọn nó là vì bí kíp này thuộc loại trung cấp đỉnh phong, ngang cấp với Nộ Long Quyền.
Nếu tu luyện Ẩn Khí Quyết tới tiểu thành, có thể che giấu khí huyết và võ đạo nội kình của bản thân, người ngoài khó có thể cảm nhận, cũng không cách nào đoán được cảnh giới tu luyện của mình.
Mà tu luyện Ẩn Khí Quyết tới cảnh giới đại thành, khả năng khống chế khí tức bản thân sẽ đạt tới cực hạn, có thể thu giấu khí tức toàn thân, hòa nhập vào hoàn cảnh chung quanh, có thể dùng để truy tìm dấu vết hoặc ẩn mình.
Đạt tới cảnh giới này, cho dù bên cạnh có một con chó khứu giác nhạy bén, cũng khó phát giác được sự hiện diện của ngươi.
Cùng ngày, Triệu Phong liền bắt đầu tu luyện Ẩn Khí Quyết.
Bộ võ công phụ trợ này tuy nằm trong số trung cấp đỉnh phong, nhưng Triệu Phong lại tu luyện vô cùng dễ dàng.
Chỉ mất thời gian nửa ngày, Triệu Phong đã luyện Ẩn Khí Quyết tới cảnh giới tiểu thành, có thể ẩn giấu võ đạo nội kình của chính mình.
Nhờ vậy, cho dù là võ giả chân chính cũng khó phát hiện Triệu Phong đã tu luyện ra võ đạo nội kình.
- "Dựa theo nội dung trong bí kíp, môn võ công này độ khó khá cao, muốn đạt tới cảnh giới tiểu thành, cần ít nhất mấy tháng trở lên."
Triệu Phong có một chút kinh ngạc.
Nhưng hắn nghĩ lại, bản thân ngay cả loại cao cấp như Phiêu Lăng Độ cũng luyện thành, cả võ đạo nội kình cũng ngưng tụ được, vậy võ học dưới mức cao cấp, đương nhiên không có gì đáng gọi là khó.
Luyện Ẩn Khí Quyết tới tiểu thành xong, Triệu Phong có thể quang minh chính đại đi ra ngoài.
Vài ngày tiếp đó chính là lúc là ghi danh tham gia võ hội gia tộc.
- "Phong nhi, võ hội gia tộc đã bắt đầu cho ghi danh rồi, con đừng để lỡ thời gian."
Phụ thân Triệu Thiên Dương dặn dò.
- "Được, con đi liền đây."
Triệu Phong sức lực đầy đủ, tự tin trầm ổn.
Triệu Thiên Dương nhẹ gật đầu:
- "Con bây giờ đã bước vào võ đạo tầng ba, có lẽ có thể xếp trong một trăm đệ tử đứng đầu?"
"Trong một trăm?"
Triệu Phong cười hì hì, không khỏi lắc đầu, cha mẹ cũng quá thiếu lòng tin đối với mình.
Còn về gia tộc võ hội, hắn tuyệt đối tự tin, cho dù không đứng thứ nhất, thì ba hạng đầu có lẽ không có vấn đề.
Chỉ chốc lát, Triệu Phong đã đến chỗ ghi danh tham gia võ hội gia tộc.
Võ hội gia tộc cứ ba năm tổ chức một lần, bình thường đều là ghi danh trước một tháng.
Triệu Phong vừa tới chỗ ghi danh, nơi đây đã có rất đông đệ tử trong gia tộc đang xếp hàng.
- "Có nghe nói không, phần thưởng của võ hội gia tộc lần này vô cùng phong phú, hơn xa võ hội kỳ trước."
Một gã đệ tử Triệu tộc nói.
- "Phần thưởng? Nói nghe thử đi ! Huynh đệ không hổ là đệ tử nội tầng."
Bên cạnh có mấy người, mặt lộ vẻ hứng thú, xôn xao hướng ánh mắt về vị “đệ tử nội tầng” kia.
Tiếng bọn họ đàm luận cũng khiến cho Triệu Phong chú ý.
Hắn vừa ghé mắt nhìn, gã đệ tử nội tầng kia tu vi đã đạt tới võ đạo tam trọng đỉnh phong, dựa vào sức mạnh khí huyếtvà khí tức, thực lực gã ít nhất ngang với Triệu Càn.
Không hổ là đệ tử nội tầng.
Triệu Phong thầm nghĩ, chỉ một tên đệ tử nội tầng bất kỳ đã có thực lực như thế.
- "Võ hội năm nay, ai vào được nhóm năm mươi người đầu, liền có thể trở thành đệ tử nội tầng, có thể tiến vào tầng hai của Huyền Vũ Các lựa chọn một môn võ công cao cấp, được thưởng một cây Huyết Nhân Sâm ba trăm năm. Ai có thể xếp trong hai mươi người đầu, lập tức có thể chọn hai môn võ công cao cấp, thưởng hai cây Huyết Nhân Sâm ba trăm năm."
Vị đệ tử nội tầng nói đến đây thì dừng lại một chút.
- "Chậc chậc, Huyết Nhân Sâm ba trăm năm, gia tộc đúng là đem ra cả vốn gốc!"
- "Võ công cao cấp, đệ tử bình thường chỉ sợ cả đời cũng khó học được."
Vài đệ tử đứng chung quanh có vẻ hơi chấn động, cả Triệu Phong nghe xong cũng có chút ngạc nhiên vui mừng.
Huyết Nhân Sâm ba trăm năm giá trị ba ngàn lượng bạc, hắn đi qua Dược Hiên Các đã biết rõ.
Đương nhiên, điều càng khiến hắn động tâm chính là vào tầng hai Huyền Vũ Các lựa chọn bí kíp võ học.
- "Nếu có thể vào tầng hai Huyền Vũ Các, ta có thể mang ra một lượng lớn bí kíp võ học cao cấp."
Triệu Phong âm thầm chờ mong.
Lúc này, vị đệ tử nội tầng bên kia tiếp tục nói:
- "Vào đến mười hạng đầu, cũng có thể lựa chọn hai môn võ học cao cấp, nhưng phần thưởng là Huyết Nhân Sâm năm trăm năm!"
Huyết Nhân Sâm năm trăm năm!
Đám đệ tử chung quanh phấn khởi không thôi, không ít người quơ tay múa chân.
Phải biết rằng, một cây Huyết Nhân Sâm năm trăm năm trị giá một vạn lượng bạc !
- "Nghe nói, nếu xếp trong ba đệ tử đứng đầu, thì có thể lựa chọn một môn võ học đỉnh cấp, hai môn võ học cao cấp, phần thưởng là một viên Uẩn Huyết đan."
- "Võ học đỉnh cấp!"
"Uẩn Huyết đan?"
Cả đám đệ tử kinh hãi thất sắc.
Võ học đỉnh cấp!
Đây là những môn võ học cao cấp nhất, có thể tu luyện tới tầng chín của võ đạo!
Về phần "Uẩn Huyết đan", thì đó là linh đan diệu dược quý hiếm trên đời, nghe nói võ giả chân chính ăn vào, cũng có thể tăng thêm tu vi.
Nếu như Triệu Phong có một viên Uẩn Huyết đan, ăn nó vào, đoán chừng không tới mấy ngày, liền có thể đột phá võ đạo tầng bốn.
Tiếc rằng, linh đan diệu dược như thế vô cùng quý hiếm, giá trị năm vạn lượng bạc trở lên.
- "Đúng rồi, vậy hạng nhất thì có phần thưởng đặc biệt gì?"
Có người tò mò hỏi.
- "Không sai, dựa theo lệ cũ, hạng nhất sẽ có thêm phần thưởng đặc biệt."
Mấy đệ tử Triệu tộc hưng phấn nói.
- "Hạng nhất chắc chắn có thêm phần thưởng, nhưng cái này ta cũng không biết."
Vị đệ tử nội tầng kia lắc đầu.
- “Aizzz”
Mọi người chung quanh có chút thất vọng, mà càng như thế, lại càng là làm cho người ta hiếu kỳ.
Chờ thật lâu, Triệu Phong đi vào chỗ ghi danh, nhận lấy một tấm lệnh bài.
Trên lệnh bài có một con số: 188
Triệu Phong biết rõ, cái này là lệnh bài số thứ tự của mình.
Trong gia tộc họ Triệu, trước nay số đệ tử tham gia võ hội chí ít có mấy trăm người.
Dựa theo quy tắc gia tộc, đệ tử nội tầng, tuổi quy định là dưới mười tám, tổng cộng chỉ có năm mươi người.
Mà hiện nay, đệ tử nội tầng đã đủ năm mươi người.
Nói cách khác, những đệ tử quá tuổi trong nội tầng có thể sẽ bị loại ra, để cho đệ tử mới thay thế.
Bởi vậy, đây là một lần tỷ thí khôn sống dại chết, vừa tàn khốc vừa kịch liệt.
Báo danh xong, Triệu Phong về đến khu vực ngoại tầng gia tộc, bắt đầu chăm chỉ tu luyện.
Thời gian từng ngày trôi qua.
Thời gian diễn ra võ hội gia tộc ngày càng đến gần.
Hai mươi ngày trước võ hội gia tộc, trong đệ tử nội tầng, đã có một bảng xếp hạng sơ lược.
Xếp thứ nhất, hiển nhiên là người nổi bật nhất trong đệ tử nội tầng, đệ nhất thiên tài của gia tộc - Triệu Lân Long.
Từ hai năm trước Triệu Lân Long đã bước vào võ đạo tầng bốn, trở thành võ giả chính thức.
Võ hội lần trước, y xếp trong ba người đầu.
Lúc đó, y chưa đến mười lăm tuổi.
Hôm nay, Triệu Lân Long là một trong tứ đại thiên tài ở thành Vũ Dương.
Cho nên, trên bảng xếp hạng thực lực đệ tử Triệu tộc, y chiếm hạng nhất!
Hạng nhất này, không gì phải lo lắng, không gì phải nghi ngờ.
Kế tiếp, hạng nhì Triệu Phong, hạng ba Triệu Hàn, hạng tư Triệu Cầm... Hạng hai mươi mốt Triệu Nhạc !
Lúc nhìn thấy bảng xếp hạng, Triệu Phong hít một hơi mà cảm thấy ớn lạnh.
Triệu Nhạc xếp đầu trong số đệ tử ngoại tầng, nhưng so với nội tầng, cả hai mươi người đầu cũng không chen vào được.
Sau đó, Triệu Nhất Kiếm và Triệu Vũ Phỉ, lần lượt hạng ba mươi tám và hạng bốn mươi.
Về phần năm người đứng đầu ngoại tầng, Triệu Càn và Triệu Quang lần lượt xếp thứ bốn mươi chín và năm mười ba trong bảng tổng xếp hạng.
Toàn bộ bảng xếp hạng có một trăm người.
Triệu Phong tiếp tục xem.
Rốt cuộc !
Đếm ngược từ dưới lên vị trí thứ hai, hạng chín mươi chín, Triệu Phong thấy tên của mình...
----------oOo----------
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb
Chủ Tể Chi Vương
Tác giả: Khoái Xan Điếm (tiệm ăn nhanh)
Chương 19: Võ hội bắt đầu
Nhóm dịch: Thienthucac.com
Biên tập: thienthucac.com
Nguồn truyện: qidian
[JUSTIFY]
- "Hạng chín mươi chín?"
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên mỉm cười:
- "Võ hội gia tộc lần này, ta thật sự hơi chờ mong..."
Có thể xếp vào một trăm đệ tử đứng đầu, xem như là người ưu tú giữa bạn bè cùng lứa trong gia tộc.
Dù sao, đệ tử từ mười hai tuổi đến mười tám tuổi trong tộc có hơn một ngàn người, số đệ tử ghi danh tham gia ít nhất cũng có bốn năm trăm người.
Đổi lại là Triệu Phong trước kia, cho dù là vị trí áp chót, muốn xếp vào một trăm người này cũng không có khả năng.
- "Võ hội gia tộc còn cách hai mươi ngày, ta phải nắm bắt khoảng thời gian cuối cùng này..."
Triệu Phong ghi danh xong, lập tức về nhà, dốc toàn lực chuẩn bị.
Mắt thấy võ hội gia tộc càng lúc càng đến gần, toàn bộ đệ tử Triệu thị gia tộc tràn ngập một loại không khí tu luyện nghiêm chỉnh.
Không ít đệ tử Triệu tộc nhờ áp lực này mà đột phá hoặc tiến bộ…
Mà hiệu quả này, cũng chính là điều các vị cấp cao trong tộc mong muốn.
sau khi trở về, ngoại trừ củng cố tu luyện võ đạo nội kình, Triệu Phong cũng không quên tiếp tục tu luyện Nộ Long Quyền.
Đến nay, Nộ Long Quyền là võ công công kích mạnh nhất của Triệu Phong.
Từ hơn nửa tháng trước, Triệu Phong đã tu luyện Nộ Long Quyền lên đến đại thành.
Hôm nay, hắn lại không hay không biết mà tu luyện bộ quyền pháp này tới cảnh giới đỉnh phong.
Cảnh giới đỉnh phong đại biểu cho chín thành hỏa hầu trở lên, uy lực so với cảnh giới đại thành mạnh hơn không ít.
Cho tới giờ, Triệu Phong còn chưa nghe nói có đệ tử ngoại tầng nào có thể tu luyện võ học trung cấp lên đến cảnh giới đỉnh phong.
Lúc này, cách võ hội gia tộc còn nửa tháng thời gian, trước mắt, thời gian còn lại càng lúc càng ít
Triệu Phong càng bỏ nhiều công sức vào việc tu luyện, nhất là Lăng Độ Khí Quyết và tập trung vào võ đạo nội kình.
Vì củng cố võ đạo nội kình, Triệu Phong ăn luôn cây Huyết Nhân Sâm ba trăm năm đang có trong tay.
Nhờ sớm ngưng tụ ra võ đạo nội kình, tu vi của Triệu Phong tiến triển cực nhanh, rèn luyện sức lực thân thể cũng nhanh hơn người khác.
Trước võ hội gia tộc ba ngày, Triệu Phong đột phá đến võ đạo tam trọng đỉnh phong, muốn vượt qua tam trọng đỉnh phong chỉ còn thiếu nửa bước.
Hô ~
Triệu Phong thở dài một hơi.
Cho đến lúc này, tất cả các phương diện trên cơ thể hắn đều đẩy lên mức cao nhất.
- "Còn thời gian ba ngày, không biết ta có thể đột phá võ đạo tứ trọng hay không."
Triệu Phong thì thầm lẩm bẩm.
Đệ tử được gia tộc xếp hàng thứ nhất Triệu Lân Long, nghe nói từ hai năm trước, đã đột phá võ đạo tầng bốn, trở thành Võ Giả chính thức.
Hai ngày tiếp theo, Triệu Phong thử vượt qua võ đạo tầng bốn nhưng đều thất bại.
Điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
- "Võ đạo nội kình của ta so với võ đạo tầng bốn còn hơi chênh lệch, tố chất thân thể cũng còn kém vài phần."
Triệu Phong nhanh chóng tìm được nguyên nhân.
Ba tầng đầu trong võ đạo, là cơ sở của việc tu luyện. Nếu căn cơ không vững, sẽ ảnh hưởng đến cảnh giới tiếp theo.
Hai tháng gần đây, Triệu Phong đột phá liên tục, căn cơ còn chưa ổn định.
Xét thấy điểm này, Triệu Phong liền không miễn cưỡng, cố gắng nắm bắt thời gian nâng cao trạng thái hiện tại.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Một ngày cuối cùng trước võ hội gia tộc.
- "Võ hội gia tộc ngày mai sẽ bắt đầu!"
Triệu Phong hít sâu một hơi, lòng bàn tay chậm rãi mở ra, một luồng khí màu xanh nhạt, rít lên nho nhỏ, mềm mại nhưng sắc bén như tiếng gió lốc.
Có được võ đạo nội kình, một chưởng hết sức của hắn trong chớp mắt có thể giết chết đệ tử võ đạo tầng ba bình thường.
Hiện tại, hắn không còn ở cấp “chuẩn Võ Giả”, mà đã là “bán bộ Võ Giả”.
Thực lực “chuẩn Võ Giả” có thể nhẹ nhàng dùng một hai chiêu đánh bại võ đạo tầng ba bình thường, thậm chí có thể uy hiếp đối với hung thú như Thanh Đầu Hổ Vương.
Nhưng mà, nếu đạt tới "bán bộ Võ Giả", có thể nói đã bước nửa bàn chân vào cánh cửa Võ Giả, thực lực càng mạnh hơn.
Với thực lực Triệu Phong bây giờ, thậm chí có thể đánh trực diện với Thanh Đầu Hổ Vương.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa hắn và Võ Giả không phải là võ đạo nội kình, mà là một ít khiếm khuyết về mặt tố chất thân thể.
Đêm khuya hôm đó.
Trong một lầu gác đình viện nào đó ở Triệu tộc.
Choang...!
Một tia kiếm quang mạnh mẽ thê lương ra khỏi vỏ, trong không trung biến hóa thành từng tia sáng lạnh lẽo, làm cho không khí xung quanh trở nên rét lạnh thấu xương.
Chủ nhân của kiếm quang là một thiếu niên áo tím, mày kiếm dài đậm, uy lực chiêu kiếm trong tay y thật khiến người ta sợ hãi.
Y tiện tay chém ra một kiếm, có thể so sánh với Liệt Phong Trảm của Tân Phi, nhẹ nhàng cắt đứt cây đại thụ hai người ôm, Võ Đồ võ đạo tầng ba bình thường, căn bản không đỡ nổi một kiếm.
- "Kiếm nhi, rất tốt! Con đã luyện võ học cao cấp Lãnh Lưu Kiếm tới đại thành. Nhìn khắp ngoại tầng gia tộc, có thể luyện võ học cao cấp tới đại thành, sợ chỉ có mình con."
Một Võ Giả trung niên cười nói.
Thiếu niên áo tím luyện kiếm kia đúng là một trong ba đệ tử đứng đầu ngoại tầng gia tộc, Triệu Nhất Kiếm.
- "Vị trí thứ nhất trong ngoại tầng gia tộc xem ra phải đổi người rồi. Còn có, tên Triệu Phong nhãi nhép kia, con nhất định làm hắn mất hết mặt mũi !"
Ánh mắt Triệu Nhất Kiếm lạnh lùng sắc bén như kiếm.
Đặc biệt là lúc nói đến Triệu Phong, bảo kiếm trong tay y lập tức bắn ra bốn năm tia kiếm lưu lạnh như băng. Uy lực như thế, dù Võ Giả chính thức đích thân tới, cũng lộ ra xúc động.
- "Kiếm nhi, ánh mắt con không nên bị giới hạn ở ngoại tầng gia tộc."
Võ Giả trung niên lắc đầu:
- "Đối thủ thật sự của con là đệ tử nội tầng ! Với thực lực của con bây giờ, tiến vào nhóm hai mươi không thành vấn đề, nếu có thể cố gắng đứng trong mười người đầu, cha sẽ được nở mày nở mặt."
- "Vâng, phụ thân! Đứng trong mười hạng đầu bảng tổng sắp, con có ít nhất bảy phần chắc chắn."
Triệu Nhất Kiếm sôi sục chiến ý, tràn đầy tự tin.
...
Triệu tộc, trong một tòa lầu tinh xảo khác, ánh đèn chập chờn.
- "Vũ Phỉ, vòng ‘thi đấu dự tuyển’ trong võ hội gia tộc ngày mai sẽ bắt đầu, con có mấy phần nắm chắc."
Ông lão bị mất một cánh tay, trên mặt mang nụ cười.
- "Gia gia yên tâm, Vũ Phỉ có lòng tin tuyệt đối. Ngoại tầng gia tộc, không ai là đối thủ của con."
Khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của Triệu Vũ Phỉ, dưới ánh đèn hiện lên một chút đỏ hồng, đẹp đến khiến người ta hít thở không thông.
- "Ngoại tầng gia tộc, người duy nhất con cần cẩn thận là Triệu Nhất Kiếm. Về phần Triệu Nhạc thì đặc điểm của hắn là phòng ngự, có lẽ không uy hiếp được con.”
Ông lão bị đứt cánh tay phân tích.
- "Triệu Nhất Kiếm? Có lẽ vậy."
Triệu Vũ Phỉ cũng không biết rõ lắm.
Thân là thiên tài trong ngoại tầng gia tộc, chẳng ai có thể lọt vào mắt nàng.
Nhưng chẳng biết tại sao, một bóng dáng thiếu niên đứng thẳng lãnh đạm, hiện lên trong đầu nàng.
Người kia, dù không xếp trong nhóm mười đệ tử đứng đầu ngoại tầng…
- "Còn có, trong lúc thi đấu, nếu bị xếp gặp phải hạng nhất Triệu Lân Long, con cũng đừng quá cậy mạnh, đối phương đúng là số một trong lớp trẻ của Triệu tộc."
Ông lão mất cánh tay nhắc nhở.
...
Cùng lúc đó.
Trong một tòa lầu gác đình viện xa hoa to lớn.
- "Càn nhi, Khôn nhi, võ hội gia tộc lần này, các con đều phải cố gắng biểu hiện. Nhất là Càn nhi, thực lực của con đã đạt tới cấp ‘chuẩn Võ Giả’, phải cố gắng tiến vào nhóm mười."
Một giọng nói dương cương, bá đạo vang lên.
- "Vâng! Phụ thân! Với thực lực của con bây giờ, dù là Triệu Nhạc đứng đầu ngoại tầng cũng không phải đối thủ của con."
Triệu Càn hết sức lãnh đạm bình tĩnh.
Mà Triệu Khôn bên cạnh y, lại hơi cắn răng, thầm nghĩ:
- "Triệu Phong! Hôm nay ta đã đột phá đến võ đạo tầng thứ ba, Độc Xà Thập Tam Biến đã tu luyện tới đệ lục biến, võ hội gia tộc lần này, ta nhất định làm cho người khó sống!"
Võ hội sắp bắt đầu, cả gia tộc Triệu thị rung chuyển..
Thậm chí, mấy trưởng lão có địa vị cao trong gia tộc cũng đang để ý.
Đêm trước ngày võ hội, vô số đệ tử Triệu tộc vung quyền múa chưởng.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi ngày mai, chờ một cơ hội cá vượt vũ môn hóa rồng.
...
Sáng sớm hôm sau.
Chân trời vừa le lói những tia sáng đầu tiên.
Trong trọng địa Thiên Võ Trường của gia tộc, liên tiếp tụ hội một đám người, phần lớn là đệ tử Triệu tộc, còn có một số nhân vật cấp cao trong gia tộc.
Nhóm ba người xếp đầu ngoại tầng Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm, Triệu Vũ Phỉ, lần lượt đến.
Triệu Phong cũng có mặt.
Đây là lần đầu tiên hắn vào bên Thiên Võ Trường của gia tộc.
Triệu Phong thoáng đánh giá một chút, bên trong Thiên Võ Trường có mười luận võ đài, mỗi đài đều có đường kính một trăm mét được xây dựng từ đá hoa cương vô cùng cứng rắn.
Thời gian trôi qua, đệ tử gia tộc tụ đến càng nhiều, đa số đều là đệ tử ngoại tầng, số lượng khoảng vài trăm người.
Về phần đệ tử nội tầng, lại không có mấy ai.
Triệu Phong cũng không thấy kỳ lạ, bởi vì võ hội gia tộc đầu tiên có một vòng "thi đấu dự tuyển".
Cái gọi là "thi đấu dự tuyển", chính là vòng loại, trước tiên ở trong số đệ tử ngoại tầng tổ chức một đợt thi đấu, tuyển ra danh sách năm mươi người, năm mươi người này sẽ cùng với năm mươi đệ tử nội tầng, bắt đầu một vòng đấu mới.
Mục đích làm như vậy là để loại bỏ bớt những đệ tử ngoại tầng thực lực yếu kém, chọn ra một nhóm tinh anh.
Đệ tử nội tầng hàng năm đều tham gia võ hội gia tộc, vì tổng số đệ tử nội tầng chỉ có năm mươi người, nên danh sách tham gia thi đấu cũng là năm mươi người đó.
Cho nên, đệ tử nội tầng không cần thi đấu dự tuyển, chỉ cần đợi nửa tháng sau vào vòng chung kết.
Chờ thật lâu sau, trên võ trường dần dần xuất hiện một ít đệ tử nội tầng, ước chừng một hai chục người.
Những đệ tử nội tầng này hứng thú xem xét đệ tử ngoại tầng trong Thiên Võ Trường.
- "Chậc chậc, năm nay trong số đệ tử ngoại tầng cũng có mấy người nổi bật, không biết có thể loại bỏ bao nhiêu đệ tử nội tầng năm trước."
- "Ta xem nhóm ba người đầu cũng có chút hi vọng."
Mười mấy đệ tử nội tầng thấp giọng nghị luận.
- "Nhìn kìa ! Triệu Cầm xếp thứ tư nội tầng cũng đã đến."
Đám người ồn ào một hồi lại lâm vào yên tĩnh.
Trong số đệ tử nội tầng, tâm điểm chú ý là một thiếu nữ xinh đẹp tha thướt g, tướng mạo thanh tú, điềm đạm đoan trang.
Nàng chính là Triệu Cầm, đệ tử xếp hàng thứ tư trong nội tầng gia tộc.
Triệu Phong sử dụng mắt trái, từ trên người thiếu nữ, hắn lại cảm nhận được một luồng võ đạo nội kình, cường độ hơi mạnh hơn nội kình của hắn, số lượng lại càng hơn xa.
- "Cảnh giới Võ Giả... tu vi của Triệu Cầm này lại là võ đạo tầng bốn!"
Triệu Phong hít sâu một hơi.
Hắn sớm đoán được, những đệ tử thiên tài trong nội tầng gia tộc có thiên phú tu luyện cực cao. Hôm nay vừa thấy, so với dự liệu của hắn còn đáng sợ hơn.
Triệu Cầm xếp thứ tư mà đã lợi hại như thế, Triệu Lân Long xếp thứ nhất sẽ kinh khủng tới mức nào ?
- "Nghe nói thực lực của Triệu Cầm trong gia tộc gần bằng Triệu Lân Long, ngang hàng với Triệu Hàn, Triệu Phong trong tộc ta, chỉ dưới tứ đại thiên tài của thành Vũ Dương một bậc."
- "Hạng nhất Triệu Lân Long, hạng nhì Triệu Phong, hạng ba Triệu Hàn... đều không có mặt !"
Hạng nhất ngoại tầng Triệu Nhạc sắc mặt hơi cau có.
Rất rõ ràng, ba vị xếp đầu nội tầng hoàn toàn không thèm để ý đến vòng đấu của đệ tử ngoại tầng.
Thực lực và thứ hạng của bọn họ đã đủ mạnh để vị trí của họ không bị ảnh hưởng.
Có lẽ, chỉ có ở vòng chung kết mới có thể nhìn thấy bóng dáng bọn họ.
Sau nửa canh giờ.
Một giọng nói thật lớn, vang vọng toàn võ trường:
-" Võ hội gia tộc sắp bắt đầu! Hôm nay tổ chức ‘thi đấu dự tuyển’, chỉ dành cho đệ tử ngoại tầng, trong năm trăm hai mươi hai người, tuyển chọn năm mươi người đứng đầu."
----------oOo----------
[/JUSTIFY]
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của cjcmb
Chủ Tể Chi Vương
Tác giả: Khoái Xan Điếm (tiệm ăn nhanh)
Chương 20: Quyền pháp cơ bản
Nhóm dịch: Thienthucac.com
Biên tập: thienthucac.com
Nguồn truyện: qidian
[/FONT]
[JUSTIFY]
Khoảnh khắc lúc âm thanh kia vang lên, chứng tỏ võ hội gia tộc chính thức bắt đầu.
Cả võ trường đều yên lặng.
"Vòng thứ nhất, chia thành tổ nhỏ thi đấu! Toàn bộ người dự thi chia làm mười tổ tương ứng với mười luận võ đài, bây giờ bắt đầu chia tổ..."
Dưới sự sắp xếp của gia tộc, toàn bộ đệ tử ngoại tầng được chia đến từng luận võ đài.
- "Số một trăm tám mươi tám, luận võ đài số bảy !"
Triệu Phong nghe xong âm thanh này, được xếp luận võ đài số bảy.
Quy tắc so tài là trong hơn năm mươi người ở mỗi luận võ đài, tuyển ra mười người đứng đầu, vào vòng tiếp theo.
Ví dụ như Triệu Phong ở luận võ đài số bảy, có năm mươi hai người.
Mắt trái Triệu Phong quét qua mười tổ trên võ trường, hắn phát hiện ra, gia tộc đối với chuyện phân tổ cũng có quy tắc riêng.
Một điều rõ ràng nhất mười người xếp hạng đầu trong ngoại tầng, được chia đều vào mười tổ khác nhau.
Ví dụ như, hạng nhất Triệu Nhạc phân đến tổ số một.
Triệu Nhất Kiếm và Triệu Vũ Phỉ thì lại được phân đến tổ hai và tổ ba...
Cứ như vậy sẽ có thể tránh cho các đệ tử có thực lực mạnh gặp nhau quá sớm.
- "Mỗi một tổ, mạnh yếu phân ra rất đều, có thể đảm bảo, người vào được nhóm mười sẽ không quá dựa vào may mắn."
Triệu Phong âm thầm gật đầu.
Kế tiếp, Triệu Phong bắt đầu chú ý một vài đệ tử có thực lực mạnh trong tổ.
Người mạnh nhất trong tổ số bảy là Triệu Thần Cương, xếp hạng bảy trong số đệ tử ngoại tầng.
Triệu Thần Cương thân hình thon dài thẳng tắp, tản ra khí tức võ đạo tầng ba đỉnh phong, làm cho vài đệ tử chung quanh nhìn mà nể sợ.
Có thể xếp vào nhóm mười đệ tử đứng đầu ngoại tầng, tất nhiên có chỗ hơn người.
Điều khiến Triệu Phong ngoài ý muốn nhất chính là, trong tổ số bảy, hắn còn gặp một người quen.
Đó là một thiếu nữ áo trắng thanh tú quyến rũ, bóng dáng kia thật là quá quen thuộc.
- "Phong ca."
Triệu Tuyết miễn cưỡng cười, cùng Triệu Phong đối mắt một cái, không có nhiều lời.
Triệu Phong cũng chỉ gật đầu đáp lại một chút.
- "Tiểu Tuyết! Muội yên tâm, vừa rồi Kiếm ca có dặn dò, ta nhất định sẽ xử lý Triệu Phong thật tốt. Tốt nhất đánh hắn bị thương."
Hạng nhất trong tổ Triệu Thần Cương đi đến trước mặt Triệu Tuyết, thấp giọng cười.
- "Ngươi..."
Ánh mắt Triệu Tuyết chợt ngưng đọng, muốn nói cái gì, nhưng lại thôi.
Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng có một loại bản năng đang thúc giục, không muốn nhìn thấy Triệu Phong lấy được vị trí quá tốt...
Đúng lúc này, phân chia thi đấu trong từng tổ bắt đầu.
- "Số mười ba với số sáu mươi lăm !"
- "Số bốn mươi tám với số ba trăm năm mươi lăm !"
"Số một trăm bảy mươi chín với số hai mươi bốn !"
...
Trong từng tổ, tiếng Võ Giả làm trọng tài vang lên.
Mấy trận thi đấu trước mắt đều phân thắng bại rất nhanh.
Trọng tài đều là Võ Giả trong gia tộc, kinh nghiệm phong phú, ánh mắt sắc bén, đối với khoảng cách mạnh yếu rõ ràng, có thể đưa ra phán quyết nhanh chóng.
Thí dụ như hạng nhất trong tổ Triệu Thần Cương chỉ cần một chiêu liền đánh bay đối thủ, căn bản không hề lo lắng.
"Số một trăm tám mươi tám với số hai mươi bốn !"
Rốt cục đến phiên Triệu Phong xuất hiện.
Đằng!
Thân hình hắn nhẹ nhàng nhảy lên, rơi xuống đài tỷ võ.
Số hai mươi bốn là một thiếu niên võ đạo ở tầng hai thân hình hơi mập, nhìn thấy tu vi Triệu Phong là võ đạo tầng ba, lập tức lộ ra một tia sợ hãi.
- "Phách Phong Chưởng!"
Thiếu niên hơi mập cắn răng một cái, ngưng tụ khí huyết toàn thân, xông về phía trước.
Gã thi triển một loại võ học trung cấp, dùng khí thế mạnh mẽ làm chủ.
- "Viêm Cương Quyền!"
Triệu Phong hời hợt đưa một quyền nghênh đón.
Khoảnh khắc khi hắn tung một quyền đó ra, ánh mắt trọng tài trên đài số bảy hơi lộ ra một chútkhác thường.
Bởi vì, quyền Triệu Phong thi triển là quyền pháp cơ bản.
Phanh!
Quyền chưởng chạm nhau, thiếu niên hơi mập kia kêu lên một tiếng. Y bị một quyền của Triệu Phong đánh trúng, thân hình lảo đảo một cái, trực tiếp cắm đầu ngã lăn trên mặt đất.
Triệu Phong lần thứ nhất lên đài, liền chiến thắng nhẹ nhàng như vậy.
Bởi vì đối thủ của hắn không mạnh, nên không khiến cho cho người khác quá chú ý.
- "Hừ! Tiểu tử này thực có can đảm, lại dám sử dụng quyền pháp cơ bản !"
Một vài đệ tử dưới đài xem cuộc đấu, cười lạnh một tiếng.
"Số một trăm tám mươi tám với số sáu mươi sáu!
Lại qua một lát, đến phiên Triệu Phong lên đài lần thứ hai.
Thi đấu trong tổ nhỏ có một quy tắc, tổng cộng thua mười trận cũng sẽ bị loại bỏ, bởi vì mỗi tổ nhỏ chỉ tuyển mười người.
Nếu như có thể thắng liên tiếp hai mươi trận, lập tức có thể vào vòng tiếp theo, không cần thi đấu trong tổ nữa.
Trận thứ hai, Triệu Phong gặp một thiếu niên mặt ngựa đạt tới cảnh giới võ đạo tầng hai đỉnh phong.
- "Viêm Cương Quyền !"
Triệu Phong tung quyền, thậm chí không cần suy nghĩ, giống như cá lượn xuyên qua san hô dưới biển, đánh chính xác vào chỗ hiểm của đối thủ.
Bành!
Thiếu niên mặt ngựa này kêu lên một tiếng, bị một quyền của Triệu Phong đẩy ngã trên mặt đất.
- "Lại là quyền pháp cơ bản !"
Một vài đệ tử xem đấu, trên mặt bực bội.
Võ Giả trọng tài hơi kinh ngạc, nhưng nét mặt vẫn bình thản:
- "Số một trăm tám mươi tám thắng!"
Đây đã là trận thắng thứ hai của Triệu Phong.
Biểu hiện của hắn khiến cho một số đệ tử Triệu tộc chú ý.
Song, hai trận tiếp theo, Triệu Phong đều dùng quyền pháp cơ bản đánh thắng.
Bốn trận thắng liên tiếp!
- "Tiểu tử này thật quá càn rỡ, hắn cho rằng bằng quyền pháp cơ bản, có thể dọc ngang không địch thủ sao?"
- "Hừ! Đối thủ của hắn, cũng không tính là mạnh, đợi khi gặp đối thủ cùng cấp thì sẽ không nhẹ nhàng như vậy nữa !"
Một vài đệ tử dưới đài đối với biểu hiện của Triệu Phong xì mũi coi thường.
"Số một trăm tám mươi tám với số bốn mươi bảy !"
Rốt cục, ở vòng thứ năm, đối thủ của Triệu Phong là một đệ tử võ đạo tầng ba, xếp thứ năm trong tổ.
- "Triệu Khuê! Đánh ngã tiểu tử kia đi !"
Dưới luận võ đài, có người thét to nói.
Phía dưới, sớm đã có rất nhiều người bất mãn với Triệu Phong.
- "Tiểu tử, đến đây chấm dứt rồi."
Triệu Khuê có thân hình cao lớn. Lực lượng khí huyết mạnh mẽ trên người y ngưng tụ tại tứ chi trong cơ thể.
Hắn chẳng qua vừa đứng trước mặt, là có thể khiến cho đệ tử võ đạo tầng hai cảm thấy rất áp lực.
Đệ tử ngoại tầng dự thi, võ đạo tầng ba chỉ có hơn sáu mươi người.
Bởi vậy, mỗi đệ tử võ đạo tầng ba, ở trong tổ đều tính là cường giả.
- "Lấy bản lĩnh của ngươi ra đi."
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, võ đạo tầng ba bình thường, hắn còn không để vào mắt.
- "Ha ha ha... Có bản lĩnh ngươi lại dùng quyền pháp cơ bản đi."
Triệu Khuê cười một tiếng dài, thân hình giống như một con sư tử kéo theo một trận cuồng phong mạnh mẽ lao về phía Triệu Phong.
- "Sư Vương Nộ!"
Khí huyết toàn thân Triệu Khuê ngưng tụ phát ra, công thêm trọng lượng cơ thể, tạo thành lực đánh đáng sợ về phía Triệu Phong.
Cho dù là cường giả võ đạo tầng ba đỉnh phong, cũng không dám khinh thường trực tiếp đón đỡ kiểu va chạm mạnh mẽ thế này.
- "Ha ha, cũng được! Tiếp ta một chiêu, Viêm Cương Quyền !"
Thân hình Triệu Phong lóe lên, ngược lại chủ động nghênh tiếp Triệu Khuê, thậm chí còn để thân thể hạ thấp.
Lại là Viêm Cương Quyền ?
Dưới đài, một vài đệ tử thiếu chút té xỉu.
Hô!
Triệu Phong một quyền đánh ra, phảng phất mang theo một luồng lửa nóng bỏng, mạnh mẽ đập vào thân thể Triệu Khuê.
Bang !
Một âm thanh nặng nề từ luận võ đài số bảy vang xa.
Chợt, một tiếng kêu gào truyền đến.
Bành…!
Thân hình cao lớn như hổ của Triệu Khuê, nằm rạp trên mặt đất, hàm răng cũng bị gãy mất vài cái.
Cái gì !
Dưới đài, tất cả đệ tử mở to mắt.
- "Số một trăm tám mươi tám, Triệu Phong thắng!"
Võ Giả trọng tài lúc cho tuyên bố kết quả cũng có chút khó tin.
Lại là quyền pháp cơ bản!
Thắng liên tiếp năm lần!
Đây chính là một cái tát vào mặt các đệ tử gia tộc.
- "Quyền pháp cơ bản... Điều này sao có thể..."
Vẻ mặt Triệu Khuê tái nhợt đi xuống đài.
Sau khi chiến thắng Triệu Khuê, mấy đợt tỷ thí sau của Triệu Phong càng thêm nhẹ nhàng.
Năm lần thắng liên tiếp... Sáu lần thắng liên tiếp... Bảy lần thắng liên tiếp...
Về sau, một ít đối thủ võ đạo tầng ba trở xuống, sau khi nhìn thấy hắn, liền dứt khoát trực tiếp nhận thua.
Ở luận võ đài số bảy, chỉ có một người có kỷ lục thắng liên tiếp giống hắn, chính là người xếp thứ nhất trong tổ Triệu Thần Cương.
- "Thì ra tiểu tử này tu luyện quyền pháp cơ bản đến mức đỉnh phong, khó trách lợi hại như thế, đây nhất định là kết quả chuyên môn tu luyện quyền pháp cơ bản. Hừ hừ, đợi gặp được ta, sẽ cho ngươi nếm thử lợi hại của võ học cao cấp..."
Triệu Thần Cương âm thầm cười lạnh.
Cho tới bây giờ, Triệu Phong và Triệu Thần Cương có thể nói là “song hùng” của luận võ đài số 7, đều giữ được kỷ lục thắng liên tiếp.
Bảy trận thắng liên tiếp... Tám trận thắng liên tiếp... Chín trận thắng liên tiếp... Mười trận thắng liên tiếp...
- "Các ngươi nói Triệu Phong và Triệu Thần Cương ai lợi hại hơn."
- "Hẳn là Triệu Thần Cương phần thắng lớn hơn, bất quá Triệu Phong cũng không yếu, thật là một con hắc mã.”
Đệ tử gia tộc ở chung quanh võ đài đều nghị luận.
Như những tổ khác đều có một người mạnh nhất, một đường tiến thẳng không có địch thủ.
Thí dụ như Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm thực lực hơn hẳn cả tổ, phần lớn đối thủ gặp phải đều nhận thua.
Đặc biệt là Triệu Nhất Kiếm, thực lực biểu hiện ra thật đáng sợ, động một kiếm là có thể tổn thương tánh mạng người khác, đối thủ của hắn đều trực tiếp nhận thua.
Chỉ có tổ số bảy là xuất hiện cảnh "Song hùng đồng tiến".
Nhiều người dưới võ đài đều đang mong Triệu Phong và Triệu Thần Cương gặp nhau.
Trong lần tranh tài thứ mười hai, Triệu Phong gặp một người quen.
Chính là Triệu Tuyết kia!
Thật là một đối thủ khiến hắn lúng túng.
- "Tiểu Tuyết, nhận thua đi."
Triệu Phong vẻ mặt bình tĩnh.
Triệu Tuyết chẳng qua là miễn cưỡng đạt tới tầng hai đỉnh phong, không thể nào là đối thủ của hắn.
Lúc này, cả Triệu Nhất Kiếm ở luận võ đài số hai cũng chăm chú nhìn tình huống bên này.
- "Nhận thua? Ta không làm vậy!"
Triệu Tuyết cắn răng, trên khuôn mặt xinh đẹp thanh tú có phần quật cường.
Nàng không cho phép chính mình nhận thua Triệu Phong.
Lúc trước, khi còn ở trấn Thanh Diệp, Triệu Tuyết hoàn toàn sùng bái, ngưỡng mộ Triệu Phong, cho rằng hắn là thiếu niên ưu tú nhất trong trấn.
Nhưng mà từ khi vào Triệu tộc ở thành Vũ Dương, nàng mới phát hiện, trấn Thanh Diệp nhỏ bé như thế nào...
Là một nữ tử yếu đuối, trong hoàn cảnh lạ lẫm tàn khốc, nàng dứt khoát lựa chọn đeo bám người đứng trong nhóm ba hạng đầu, là Triệu Nhất Kiếm.
Cho dù trước giờ Triệu Phong chưa từng tiếp nhận tình cảm của nàng, nhưng Triệu Tuyết không muốn để bản thân nhận thua đối tượng trước kia.
- "Được rồi!"
Triệu Phong bất đắc dĩ lắc đầu.
- "Phiêu Phong Thủ!"
Triệu Tuyết quát một tiếng, thân hình nhỏ bé phảng phất giống như một làn gió nhẹ, hòa nhập vào một chưởng liên miên kia, đánh thẳng vào huyệt Thái Dương của Triệu Phong.
Phiêu Phong Thủ là một bộ võ học trung cấp đỉnh phong, thích hợp cho nữ tử tu luyện, chuyên lấy nhu thắng cương.
Nếu so cấp bậc võ công, Phiêu Phong Thủ và Nộ Long Quyền tương đương nhau, có thể khắc chế Nộ Long Quyền, thì cũng có thể khắc chế phong cách mạnh mẽ của Viêm Cương Quyền.
- "Viêm Cương Quyền!"
Triệu Phong không có động tĩnh, đơn giản tự nhiên đánh ra một quyền, không nhanh không chậm.
BA~ phanh!
Một quyền một chưởng chạm vào nhau.
Bỗng nhiên, chỉ thấy Triệu Tuyết yêu kiều “hừ” một tiếng, thân hình không vững, mắt thấy sắp ngã sấp xuống.
Ai!
Dù sao... Đối phương từng là đệ tử cùng lớn lên trong tộc, hắn dù sao cũng có chút không đành lòng.
- "Điểm Phong Chỉ !"
Nhưng không thể đoán được, Triệu Tuyết được hắn đỡ lấy, trong khoảnh khắc, ánh mắt trở nên lạnh lùng, ngón tay ngọc xẹt qua như gai nhọn , đâm thẳng vào ngực Triệu Phong.
Một màn này xảy ra bất ngờ khiến cho phần đông đệ tử gia tộc giật mình hô to.
Võ Giả trọng tài kia cũng theo đó mà sững sờ.
Ở khoảng cách gần như vậy, Triệu Phong duỗi tay đỡ Triệu Tuyết, hầu như không cách nào trốn tránh.
- "Hừ!"
Trên mặt Triệu Phong có phần tức tức giận, trên người phát ra một luồng khí huyết mạnh mẽ, hai tay và thân hình chấn động, đánh bay Triệu Tuyết.
Bịch!
Triệu Tuyết hét lên một tiếng, nhổ ra một búng máu, bay ra khỏi luận võ đài, ngã một cái thất điên bát đảo, rên rỉ không thôi.
- "Số một trăm tám mươi tám, Triệu Phong thắng."
Võ Giả Trọng tài lạnh lùng phán quyết, đồng thời khinh thường lườm Triệu Tuyết một cái.
Đương nhiên, biểu hiện vừa rồi của Triệu Tuyết thậm chí để cho trọng tài cảm thấy trơ trẽn.
- "Tuyết Nhi!"
Triệu Nhất Kiếm trên luận võ đài số hai kêu lên một tiếng, phi thân chạy tới.
Triệu Phong mang vẻ mặt lạnh lùng ung dung đi xuống luận võ đài, dù thế nào hắn cũng không ngờ, t dưới tình huống đó Triệu Tuyếlại có thể xuống tay mình.
- "Tiểu tử... Chúng ta đợi đó xem! Đợi gặp phải ta, ngươi sẽ biết cái gì là sỉ nhục."
Triệu Nhất Kiếm trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh lùng.
- "Ta cũng rất chờ mong."
Triệu Phong quay người rời đi, cũng không thèm nhìn Triệu Tuyết một cái.
Hắn còn mơ hồ nghe được giọng Triệu Tuyết:
- "Kiếm ca, huynh nhất định phải báo thù cho muội..."
Chiến thắng Triệu Tuyết xong, Triệu Phong đạt mười hai lần thắng liên tiếp.
Mười hai lần thắng liên tiếp... Mười ba lần thắng liên tiếp... Mười bốn lần thắng liên tiếp!
Chiến tích của Triệu Phong cứ từng chút tăng lên.
Xem tình hình này, một bộ quyền pháp cơ bản của hắn, muốn ngang dọc luận võ đài số bảy.
Toàn bộ luận võ đài số bảy cũng chỉ có người xếp thứ nhất Triệu Thần Cương là có chiến tích ngang bằng hắn.
- "Còn sáu trận nữa là ta có thể vào thẳng vòng tiếp theo."
Trong toàn bộ trận đấu Triệu Phong đều tỏ ra thong dong bình tĩnh.
Nhưng mà,
Ở lần tranh tài thứ mười lăm, Triệu Phong gặp người xếp hạng đầu trong tổ Triệu Thần Cương.
Thế cục "Song hùng đồng tiến" ở luận võ đài số bảy cuối cùng lên đến cao trào.
- "Rốt cục đã gặp!"
Đệ tử Triệu tộc trong tổ thứ bảy như buông được gánh nặng, thở phào một hơi, nhao nhao lộ vẻ kích động.
Thậm chí một số người dự thi ở các tổ khác cũng chăm chú mong chờ nhìn về phía bên này.
Có chút thú vị !
Trọng tài luận võ đài số bảy hơi mỉm cười.
- "Tiểu tử, cuối cùng gặp ngươi rồi, có bản lĩnh ngươi tiếp tục sử dụng quyền pháp cơ bản đi."
Triệu Thần Cương liếm liếm đầu lưỡi, trong mắt lộ ra một tia đùa bỡn vui vẻ.
Luận thực lực, Triệu Thần Cương xếp trong mười hạng đầu ngoại tầng, lại tu luyện võ học cao cấp, cao hơn quyền pháp cơ bản ba cấp độ.
Nếu Triệu Phong còn dám sử dụng quyền pháp cơ bản, không khác gì tự tìm nhục nhã!
Lúc này, trên võ trường, phần đông ánh mắt của thành viên đều bị thu hút về phía võ đài số bảy.
- "Có gì không thể? Ta tiếp tục sử dụng quyền pháp cơ bản."
Triệu Phong không mặn không nhạt mà nói.
Cái gì ! Còn dùng quyền pháp cơ bản?
Trên võ trường, một mảnh xôn xao, theo đó là khiếp sợ và tiếng hớp khí lạnh.
- "Tiểu tử này có uống lộn thuốc không đó!"
- "Thật sự quá càn rỡ! Hắn thực cho rằng bằng vào quyền pháp cơ bản, có thể càn quét cả tổ thi đấu?"
...
- "Còn... Còn sử dụng quyền pháp cơ bản?"
Khuôn mặt trọng tài hơi cau lại.
Mặc dù đứng ở góc độ trọng tài, ông ta cũng cảm thấy Triệu Phong quá vô lễ rồi!
Triệu Thần Cương thân là đối thủ, nụ cười trên mặt lập tức cứng lại, phảng phất như bị tát một cái...
----------oOo----------
[/JUSTIFY]
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cjcmb