|
|
11-10-2013, 01:42 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 53 : Kỳ cục thăng cấp (1)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Má»™t đêm không ngủ, Ä‘em tất cả má»i chuyện ra phân tÃch má»™t cách chuyên sâu, vẫn không là m ra được má»™t kết luáºn hoà n mỹ. Ngà y hôm sau hóa thân thà nh quốc bảo*, hai và nh mắt thâm nhÆ° hóa trang.
* à nói Gấu Trúc, quốc bảo của Trung Quốc.
Con ngÆ°á»i chÃnh là nhÆ° thế. TrÆ°á»›c đây, khi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đánh thức tôi, thúc giục tôi há»c bà i, tôi Ä‘á»u rÃt gà o má»™t phen trong lòng, sau đó dồn tất cả oán giáºn, háºn thù và o sách giáo khoa. Quyển sách của tôi lần nà o cÅ©ng vì tác Ä‘á»™ng quá lá»›n mà tẩm đầy bánh kem, sữa Ä‘áºu nà nh và nÆ°á»›c thịt. Hiện giá», Ä‘iện thoại rất yên tÄ©nh, giống nhÆ° những ngà y trÆ°á»›c kia Ä‘á»u là ảo giác.
Nhìn chằm chằm và o di Ä‘á»™ng má»™t lúc, tá»± nghÄ© rằng có lẽ PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫn gá»i và o số Ä‘iện thoại cÅ© của tôi, vì váºy má»›i tá»›i chi nhánh là m lại số Ä‘iện thoại cÅ©. Mang theo hy vá»ng nà y, tôi cắm sim và o Ä‘iện thoại, trong Ä‘iện thoại, má»™t tin nhắn cÅ©ng không có, nếu không có má»™t tin dịch vụ, má»™t tin quảng cáo thì tôi còn tưởng di Ä‘á»™ng há»ng rồi.
Tâm trạng rá»›t xuống đáy cốc, dạ dạy cÅ©ng thấy đáy luôn. Mặc dù ở trong thá»i khắc nguy hiểm nà y mà ngồi trong căn tin ăn uống vui vẻ thì có vẻ không hợp vá»›i tâm trạng quạnh hiu của tôi lắm, nhÆ°ng ăn no má»›i có sức mà suy nghÄ©, vẫn nên Ä‘i mua má»™t khay cÆ¡m thôi.
Không ngá» khi Ä‘ang xếp hà ng trong căn tin, tôi phát hiện ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c tôi lại là Tiểu Tây. Nếu nhÆ° lúc trÆ°á»›c, nhìn thấy anh ấy từ phÃa xa xa, tôi đã tim Ä‘áºp nhÆ° sấm, không biết nói gì, muốn nói lại thôi, sau khi bá» Ä‘i sẽ bóp cổ tay hối háºn, tiếc nuối không thôi.
Mà nay nhìn thấy anh, trong lòng sóng yên biển lặng, giống nhÆ° chuyện thầm mến kia đã xảy ra từ kiếp trÆ°á»›c. Tôi tháºt sá»± là má»™t Ä‘iển hình của cô gái bạc tình, không tim không phổi, nếu thá» tÃnh ra, có lẽ khoảng ba tháng sau, tôi cÅ©ng có thể ném PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ra khá»i đầu, mặc dù Ä‘ang trải qua tâm tình lo lắng nhÆ° lúc nà y, nhÆ°ng cuối cùng tôi vẫn có thể nghiá»n nát anh trong trà nhá»›, nói nhÆ° váºy, chia tay phải chăng cÅ©ng không phải má»™t chuyện quá Ä‘au lòng…
Nhìn thấy Tiểu Tây, tÃnh Ä‘i tÃnh lại, từ sau khi hoạt Ä‘á»™ng thá»±c tế chấm dứt, tôi chÆ°a từng gặp lại anh. Theo lý thì cÅ©ng nên đối mặt cảm Æ¡n anh ấy, ngà y đó nếu không có anh kÃch thÃch PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, có lẽ hiện giá» tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả còn chÆ°a Ä‘i chung má»™t Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng má»—i lần Ä‘á» nghị PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»i Tiểu Tây ăn má»™t bữa cÆ¡m, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘á»u nói Tiểu Tây vô cùng báºn rá»™n, không có thá»i gian Ä‘i vá»›i chúng ta, nói nhÆ° là quản lý của ngÆ°á»i ta váºy.
Tiểu Tây nhìn thấy tôi cÅ©ng rất ngạc nhiên: “Gần đây báºn rá»™n nhÆ° váºy sao?â€
Tôi khoát tay: “Em thì có lúc nà o báºn được. Anh cÅ©ng biết em sống không có lý tưởng gì cả.â€
Tiểu Tây lá»™ ra má lúm đồng tiên đã lâu má»›i thấy: “Anh biết cáºu ta lừa anh mà . Lần trÆ°á»›c vốn muốn hẹn hai ngÆ°á»i ăn má»™t bữa cÆ¡m. Cáºu ta nói em rất báºn.â€
PhÆ°Æ¡ng ÄÆ° Khả đúng là đồ hai mặt. Tôi và Tiểu Tây Ä‘ang là m má»™t cuá»™c cách mạng tình cảm thuần khiết nha… Lần sau gặp nhất định phải trừng trị thÃch đáng.
Tiểu Tây tiếp tục nói: “Chuyện di dân bà n bạc thế nà o rồi? Lần trÆ°á»›c DÆ° Khả còn rất Ä‘au đầu vá» chuyện nà y, cuối cùng quyết định thế nà o?â€
“Di dân?†Tôi mở to hai mắt, không biết đôi mắt má» mịt của tôi mà lá»›n hÆ¡n chút nữa thì có dá»a ngÆ°á»i ta hay không.
“Nhà DÆ° Khả không phải Ä‘á»u di dân sang Anh sao? Không phải cáºu ta nói muốn bà n bạc vá»›i em má»™t chút sao?†Tiểu Tây nhìn tôi kỳ quái.
Äầu bếp căn tin ở phÃa trÆ°á»›c sốt ruá»™t đẩy chúng tôi, Tiểu Tây muốn xoay ngÆ°á»i, lại bị tôi kéo tháºt mạnh.
“Anh ấy nói vá»›i anh từ lúc nà o?â€
“Phải được mấy tháng rồi. Cáºu ấy chÆ°a nhắc tá»›i sao? Không thể nà o.†Tiểu Tây lo lắng nhìn tôi.
Tôi đứng lặng tại chá»—, trong đầu Ä‘ang có hà ng triệu phép tÃnh cá»±c nhanh: mấy tháng trÆ°á»›c, khi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả biết cả nhà sắp di dân, có phải đã Æ°á»›c mÆ¡ được nắm tay Ä‘i dạo vá»›i ngÆ°á»i đẹp kia bên bá» sông Thames, trầm giá»ng Ä‘á»c những bức thÆ° tình đã từng Ä‘á»c cho tôi mà tôi ná»a hiểu ná»a không ấy? Có phải đáy lòng anh có chút áy náy, nên má»›i dùng thà nh tÃch 95 Ä‘iểm trên trá»i ấy đến cÆ°á»i nhạo tôi, cho dù anh bằng lòng Ä‘Æ°a tôi cùng tá»›i Anh, tôi cÅ©ng tá»± hấy rằng mình không thể bám trụ được ở bên kia? Sau đó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tôi sẽ không quấn quýt lấy anh, theo anh sang Anh. Tôi hiểu rõ chÃnh mình, trình Ä‘á»™ tiếng Anh nhÆ° váºy, ngay cả đại há»c bình thÆ°á»ng cÅ©ng khó và o, còn không mau ôm lấy đại há»c Bắc Kinh không tha? PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có phần phà công suy nghÄ© rồi, mấy tháng qua giấu tôi chuyện di dân cÅ©ng khó xá» cho anh.
Cùng lúc cảm thán, trong đầu tôi giống nhÆ° có máy chiá»u phim, lÆ°á»›t qua đủ má»i tình cảnh. Chốc thì hiện lên hình ảnh má»™t cô gái thần bà mặc trang phục mà u Ä‘á», đầu Ä‘á»™i mÅ© phượng, Ä‘ang dắt tay lang quân của tôi lượn lá» trong mà n mÆ°a bụi mỠảo; lát lại hiện lên hình ảnh máy bay hÆ°á»›ng vá» phÃa nÆ°á»›c Anh, trên sân bay, má»™t mình tôi cô Ä‘Æ¡n đứng trong gió, tôi nắm tay tháºt chặt, muốn liá»u mạng giÆ¡ ngón giữa vá» phÃa máy bay, nhÆ°ng chỉ có thể bất lá»±c khom lÆ°ng, tá»± cúi mình thà nh má»™t chấm há»i to đùng.
Tôi cÆ°á»i nói vá»›i Tiểu Tây: “Em Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra em đã ăn trÆ°a rồi, gặp lại sau.†Vừa nói xong, tôi phi má»™t mạch vá» ký túc xá.
Trà não tôi chỉ quen vá»›i những suy nghÄ© Ä‘Æ¡n giản, sau khi trải qua tưởng tượng phức tạp nhÆ° thế, cuối cùng nó cÅ©ng ầm ầm sụp đổ. Khi tôi Ä‘ang suy nghÄ© sá»± logic của nhiá»u vấn Ä‘á» nhÆ° váºy, nó vẫn để lại cho tôi má»™t Ãt đất trống để thÆ°Æ¡ng xót bản thân.
Tôi cảm thấy lạnh, lạnh má»™t cách kỳ dị, giống nhÆ° những lá»i của Tiểu Tây là má»™t cái sinh tá» phù** đâm và o trái tim tôi, khiến tôi không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Giống nhÆ° bị dá»™i cho má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh, đã biết sá»± tháºt mất lòng, nhÆ°ng không ngá» lại là má»™t kết cục thẳng thừng nhÆ° thế. Bị lừa dối cÅ©ng được, là m cái bóng của ngÆ°á»i khác cÅ©ng tốt, Ãt nhất, má»™t nà y nà o đó, tôi có thể mang theo vẻ mặt tổn thÆ°Æ¡ng mà ra Ä‘i, dùng tâm trạng chÃnh nghÄ©a mà oán trách anh, bắt anh sám hối. NhÆ°ng bất cứ cách giải quyết nà o của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘á»u là nhổ cá» nhổ táºn gốc. Khi Ä‘ang bồi dưỡng tôi trở thà nh má»™t cái bóng biết nói tiếng Anh lÆ°u loát má»™t cách vô vá»ng, bất cứ lúc nà o anh cÅ©ng có thể lá»±a chá»n chạy vá» hÆ°á»›ng quê hÆ°Æ¡ng của mình, ngay cả chút hoà i niệm cÅ©ng không để lại cho tôi.
** Sinh tá» phù xuất hiện trong truyện Thiên long bát bá»™ của Kim Dung, được Lão lão sá» dụng, vá» sau truyá»n cho HÆ° trúc. Theo truyện, nó là má»™t loại bùa, là m từ nÆ°á»›c, dùng ná»™i lá»±c để hóa thà nh đá, bắn và o Huyệt đạo của ngÆ°á»i rồi tan biến luôn, không để lại dấu vết. NgÆ°á»i trúng bùa nà y sẽ bị Ä‘au khổ, muốn sống (sinh) không được, muốn chết ko xong (tá»)
Cuối cùng, anh sẽ hẹn tôi ra trÆ°á»›c, nói vá»›i tôi, xin lá»—i, ngÆ°á»i tôi yêu không phải là em, tôi chỉ quá mâu thuẫn mà muốn tìm má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n không giống cô ấy, rồi lại không tá»± chủ được mà muốn nhà o nặn em trở thà nh ngÆ°á»i giống cô ấy, cuối cùng phát hiện trong lòng tôi vẫn chỉ có má»™t ngÆ°á»i là cô ấy.
Sau đó, ngà y hôm sau, khi tôi bắt đầu phải ứng lại được, chợt hiểu ra, thì anh đã kéo hà nh lý, bước lên máy bay từ lâu.
Còn tình cảm của tôi cứ như thế mà bị hoạn.
Äá»™t nhiên, hy vá»ng giống nhÆ° Vi Tiểu Bảo, ngay thá»i khắc quan trá»ng, Ä‘ang bị trói và o ghế, Hải công công cất giá»ng nói the thé, hô má»™t tiếng “đao hạ lÆ°u kêâ€.
Thì ra, thiên trÆ°á»ng địa cá»u cÅ©ng chỉ là má»™t cuá»™c tưởng bở.
Tôi đoán được kết cục chia tay, nhưng không đoán được chia tay lại đau đớn như thế.
Tôi lấy di Ä‘á»™ng ra, bấm dãy số quen thuá»™c nhất. Trong Ä‘iện thoại truyá»n ra bà i hát “I don’t know why†của Norah Jones, giống nhÆ° Ä‘ang châm chá»c hình tượng khăng khăng muốn lên giÆ°á»ng ngà y đó của tôi. NÆ°á»›c mắt sắp trà n ra, tôi định ngắt máy.
NhÆ°ng khi Ä‘ang định ngắt máy, giá»ng nói dá»… nghe, thu hút của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại truyá»n tá»›i: “Hiện giá» anh hÆ¡i báºn, lát nữa sẽ gá»i lại cho em.†Nói xong láºp tức ngắt máy.
NÆ°á»›c mắt rốt cuá»™c đã xâu thà nh chuá»—i, bạn xem, lúc nà o anh cÅ©ng Ä‘i trÆ°á»›c tôi má»™t bÆ°á»›c, ngay cả ngắt máy anh cÅ©ng nhanh hÆ¡n tôi. Tôi vốn định nói chia tay trÆ°á»›c, xoay ngÆ°á»i trÆ°á»›c, không là m kẻ ở lại đáng thÆ°Æ¡ng kia.
Tôi không cam lòng, gá»i Ä‘i má»™t tin nhắn: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, chia tay Ä‘i. Em mệt rồi.†Gá»i xong tin nà y, tôi cảm thấy từng chân tóc tê dại. NhÆ°ng kẻ thức thá»i là trang tuấn kiệt, hiện giá» tôi thua sạch sà nh sanh nhÆ° thế, vẫn nên để lại cho mình chút mặt mÅ©i, nếu PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫn còn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, cÅ©ng sẽ biết thá»i biết thế, không so Ä‘o lý do chuyện tôi Ä‘á» nghị chia tay nà y. Tặng quyá»n chủ Ä‘á»™ng nà y cho bên bị thÆ°Æ¡ng chẳng phải cÅ©ng là má»™t trong những phong Ä‘á»™ của Ä‘Ã n ông hay sao.
Tôi tháºt sá»± không ngá» rằng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả láºp tức gá»i tá»›i, hạ giá»ng nói vá»›i tôi: “Äừng quấy rối, buổi tối gặp mặt nói tiếp. Còn nữa, không được tắt máy.â€
Tôi rất tuyệt vá»ng, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tháºt sá»± là má»™t gã Ä‘Ã n ông tham lam. Thể diện cả trong cả ngoà i, cái gì cÅ©ng muốn. Các ngÆ°á»i đã dá»± định chắp cánh cùng bay, tôi chÆ°a từng quấy rầy hay oán giáºn anh, là m ngÆ°á»i đủ Ä‘á»™ lượng, anh không nên gặp tôi, trÆ°ng ra cái thứ tình cảm lấp la lấp lánh, đánh cho cái ngÆ°á»i tay không tấc sắt là tôi lăn lá»™n mấy vòng má»›i cảm thấy thá»a mãn. Má»™t ngà y vợ chồng trăm ngà y tình nghÄ©a, tốt xấu gì chúng ta cÅ©ng đã là ngÆ°á»i yêu mấy tháng, tÃnh ra cÅ©ng là tháºt nhiá»u năm tình nghÄ©a.
Buổi chiá»u, tôi lấy ra tất cả tiểu thuyết ngôn tình kinh Ä‘iển đã tà ng trữ, lÆ°á»›t qua tháºt nhanh má»™t lần. Trong cái nÆ¡i toà n chuyện giả tạo đó, cuối cùng tôi cÅ©ng bằng lòng tin tưởng chân tình tháºt sá»± tồn tại. Tôi phải Ä‘Æ°a cho mình má»™t tâm lý dá»± phòng, nếu không, buổi tối bị đả kÃch, tôi sợ mình sẽ tuyệt vá»ng vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, trá»±c tiếp nhảy xuống hồ Vị Danh, sau đó… không phải chết Ä‘uối, mà đầu cắm xuống bùn, bị sặc chết. Mặc dù tôi coi tình yêu là quan trá»ng nhất, nhÆ°ng thân thể phải chịu trách nhiện vá»›i bố mẹ, khi đầu óc tỉnh táo, nhất quyết không là m chuyện có lá»—i vá»›i bố già mẹ già . Bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta thấy tôi cãi vã ầm Ä© vá»›i bá»n há», nhÆ°ng nếu má»™t ngà y nà o đó, bá»n há» bá»—ng nhiên nổi Ä‘iên, gả tôi cho má»™t tên ngốc, lÆ°u manh hay tà n táºt gì đó, tôi vẫn sẽ đặt chữ hiếu trÆ°á»›c, gắng gượng mà đồng ý. NhÆ°ng nếu bị PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đả kÃch đến mức đầu óc choáng váng thì cÅ©ng không nói trÆ°á»›c được. NgÆ°á»i tá»± sát vì tình bình thÆ°á»ng cÅ©ng không phải ngÆ°á»i không biết thÆ°Æ¡ng xót bản thân, chÃnh là ra quyết định trong 0.01 giây, có lẽ 0.01 giây sau khi nhảy lầu, bị gió thổi qua, lý trà trở lại bình thÆ°á»ng, nói không chừng há» cÅ©ng hối háºn giữa không trung, nhÆ°ng không còn kịp nữa.
Vì váºy, tôi xây cho mình má»™t tâm lý vững chắc, chết cÅ©ng không thể tan vỡ, tôi là má»™t cô gái tà i hoa, Æ°u tú nhÆ° thế, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không cần chÃnh là thiệt thòi của anh ta. Khi anh ta già rồi, Ä‘i tiểu cÅ©ng không tạo được má»™t Ä‘Æ°á»ng cong parabol nữa, nhất định anh ta sẽ vì quyết định ngà y hôm nay mà đấm ngá»±c giáºm chân, hối háºn cả Ä‘á»i.
|
11-10-2013, 01:43 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 54 : Kỳ cục thăng cấp (2)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Ngồi trong ký túc xá suy nghÄ© tháºt bình tÄ©nh và cẩn tháºn, nếu nhÆ° tôi tìm hiểu theo hÆ°á»›ng tÃch cá»±c, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bắt tôi há»c tốt tiếng Anh còn có ý muốn cùng tôi bay vượt đại dÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vẫn không ra, chuyện di dân liên quan tá»›i cả gia đình tôi, theo lý mà nói cÅ©ng là tá»± do của tôi, phải để tôi bà n bạc vá»›i ngÆ°á»i trong nhà má»›i đúng. Tôi không phải váºt tùy thân có thể mang theo, cÅ©ng không phải má»™t ngÆ°á»i không cần Ä‘á» nghị đã láºp tức theo cả nhà bá»n há» Ä‘i di dân. TrÆ°á»›c kia, không phải còn định gặp bố mẹ hai bên trÆ°á»›c sao? HÆ¡n nữa, bây giá» còn có má»™t cô nà ng áo hồng nhÆ° con thiêu thân xuất hiện! Vì váºy, khả năng nà y gần nhÆ° là con số không. TrÆ°á»›c khi Ä‘i ăn cÆ¡m, tôi còn cố ý tạo cho mình má»™t hình tượng trang nhã, lấy từ chá»— Chu Lỵ má»™t chiếc áo sÆ¡ mi lụa mà u trắng, bên dÆ°á»›i là quần quần soóc cÅ©ng mà u trắng, Ä‘i má»™t đôi già y cao gót của A Äà o, nhìn và o trong gÆ°Æ¡ng, còn có chút hÆ°Æ¡ng vị con gái. TrÆ°á»›c khi bị hà nh quyết phải ăn no mặc ấm, tá» tế Ä‘i nốt má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng cuối cùng. Nếu hôm nay là bữa cÆ¡m cuối cùng, tôi phải vinh quang Ä‘i hết má»›i được. Tôi tá»›i nÆ¡i chúng tôi thÆ°á»ng ăn trÆ°á»›c. Chá»n má»™t chá»— ngồi, là má»™t bà n cách cá»a sổ khá xa. TrÆ°á»›c đây, lúc nà o tôi cÅ©ng la hét muốn ngồi cạnh cá»a sổ, trong lòng hy vá»ng má»i ngÆ°á»i có thể thấy tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngồi cùng nhau, cao giá»ng tuyên bố dù sao cÅ©ng tốt hÆ¡n ngồi chá» ngÆ°á»i hoà n toà n không biết gì tá»›i cáºy góc tÆ°á»ng; còn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, lần nà o cÅ©ng không thÃch ngồi ở đó, anh nói nhÆ° váºy rất giống vÆ°á»n bách thú, giống nhÆ° bất cứ lúc nà o cÅ©ng sẽ có ngÆ°á»i nhét thức ăn và o từ cá»a sổ. Khi đó tôi còn cÆ°á»i anh tÆ° duy đặc biệt, hiện giá» nghÄ© lại, có lẽ anh không muốn công khai chuyện tôi vá»›i anh là má»™t đôi vì đã sá»›m Ä‘oán được sẽ có kết cục nhÆ° ngà y hôm nay. Chỉ là suy nghÄ© của tôi bị oxy hóa, không hiểu được đến tầng ý nghÄ©a nà y mà thôi. NghÄ© tá»›i bữa cÆ¡m tối nay giống nhÆ° má»™t há»™i nghị báo cáo chia tay chÃnh thức, nhất định phải là m cho lÆ°u loát, trăm nghìn lần không được khóc lóc om sòm, giữ lại má»™t chút tá»± tôn, đừng để bị ngÆ°á»i ta giẫm đạp. Bị vứt bá» rất thảm, Ä‘au khổ cầu xin ngÆ°á»i ta đừng vứt bá» mình còn thảm hÆ¡n. Từng câu, từng câu thuyết phục bản thân, khiến cho trái tim tôi không sinh ra má»™t chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng nà o, bắt đầu sóng yên biển lặng, không quan tâm đến thế giá»›i bên ngoà i. Khả năng Ä‘iá»u tiết và khôi phục của tôi quả nhiên nhanh nhÆ° chó váºy.
Khi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bÆ°á»›c và o, anh ngồi xuống bà n cạnh cá»a sổ theo thói quen, liếc nhìn đồng hồ Ä‘eo tay, rồi lại nhìn ra ngoà i cá»a sổ, không phát hiện tôi Ä‘ang ngồi trong góc.Tôi cẩn tháºn quan sát, vẻ mặt anh có chút mệt má»i, giống nhÆ° mấy ngà y nay đã trải qua rất nhiá»u chuyện, áo sÆ¡ mi trắng còn có nếp nhăn, không giống phong cách bình thÆ°á»ng của anh. Có lẽ tôi nhìn quá mức chăm chứ, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả xoay ngÆ°á»i phát hiện ra tôi, có chút ngạc nhiên mà đi tá»›i, buồn bá»±c ngồi đối diện tôi.
Không biết có chuyện gì, và nh mắt tôi Ä‘á»™t nhiên Æ°Æ¡n Æ°á»›t. Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt trắng sạch, ngÅ© quan rõ rà ng từng bị tôi nhéo đến lá»™n xá»™n nà y, tôi má»›i phát hiện, tâm lý mà tôi xây dá»±ng tháºt sá»± vô dụng, tôi còn chÆ°a nói,trong lòng đã bắt đầu tuyệt vá»ng. Thì ra chia tay không phải má»™t chuyện dá»… nói nhÆ° váºy, không phải má»™t thứ gì đó nếu không bằng lòng là có thể đóng gói ném Ä‘i. Vì váºy, anh xuất ngoại má»›i tốt, mắt tôi không nhìn thấy thì trong lòng má»›i không rối loạn, giả bá»™ kiên cÆ°á»ng. Hai chúng tôi cÅ©ng không gá»i cÆ¡m nhÆ° thÆ°á»ng lệ, đại khái Ä‘á»u hiểu hôm nay tá»›i đây gặp mặt không phải để ăn.
Vẫn là PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nói trÆ°á»›c: “Hai ngà y trÆ°á»›c vì sao lại tắt máy?â€
Tôi trả lá»i: “Äánh mất sim, vừa má»›i là m lại.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nghi ngá» nhìn tôi: “Di Ä‘á»™ng không mất, Ä‘ang yên Ä‘ang là nh sao lại mất sim?â€
Chuyện nà y tháºt sá»± khó giải thÃch. Theo lẽ thÆ°á»ng mà nói, sim và máy quả tháºt thân thiết ở cùng má»™t nÆ¡i nhÆ° anh em. Nếu muốn nói rõ chuyện nà y, tôi phải láºt lại câu chuyện chết tiệt giữa Chu Lỵ và VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc má»™t lần, chuyện nà y lệch khá»i quỹ đạo của chủ Ä‘á» má»™t góc quá lá»›n, vì váºy cứ cho qua thì tốt hÆ¡n. Tôi cắn cắn môi: “Chuyện nà y… dù sao mất là mất thôi.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhìn tôi chằm chằm, giống nhÆ° hiểu rõ tôi: “Em Ä‘ang giấu anh chuyện gì đó.â€
Tôi nghÄ© trong lòng, tháºt ra anh giấu tôi tÆ°Æ¡ng đối nhiá»u, hôm nay không phải tá»›i so xem ai giấu giếm nhiá»u hÆ¡n sao?
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả thở dà i: “Anh biết gần đây em bá»±c bá»™i vì anh. Quên Ä‘i, sau nà y anh không ép em há»c tiếng Anh nữa. Em thÃch là m gì thì là m thế Ä‘i. Em lúc nà o cÅ©ng không nghe lá»i nhÆ° váºy, ép em không bằng anh ép chÃnh mình. Hôm nay anh có việc muốn nói vá»›i em.†Tôi miá»…n cưỡng gáºt đầu. Tôi không biết trong mắt anh, vừa rồi có được coi là gáºt đầu hay không. Khi anh nói ra câu “có việc muốn nóiâ€, tôi cảm giác xÆ°Æ¡ng cổ tôi không nhúc nhÃch được, vô cùng cứng nhắc. NhÆ°ng trá»ng tâm câu chuyện của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên chuyển: “TrÆ°á»›c khi nói chuyện nà y, anh phải há»i em, chuyện bạn qua mạng hôm qua là thế nà o? Còn nữa, Ä‘ang yên Ä‘ang là nh em mặc quần soóc là m gì? Lại muốn Ä‘i gặp bạn qua mạng phải không? Vì sao em lại không đổi được cái táºt mê trai đẹp của mình nhÆ° váºy?â€
TrÆ°á»›c đây, khi anh nói nhÆ° váºy, tôi sẽ nói: “Em sống chết phải bảo vệ quyá»n lợi mê trai của mình, cÅ©ng sống chết phải bảo đảm quyá»n lợi có trai đẹp hÆ°á»›ng ánh nhìn vá» phÃa em.†NhÆ°ng hiện giá», những lá»i anh nói giống nhÆ° chá»c và o chá»— Ä‘au của tôi. Chung quy lại, tôi không há» hay biết, thì ra trong cuá»™c chia tay nà y ngÆ°á»i ta còn có thể ra tay vá»›i tôi, còn có thể chỉ trÃch chá»— sai của tôi, tôi vốn muốn tá»›i nháºn lá»i xin lá»—i của anh, sau đó rá»™ng lượng mà chúc phúc, nháºn lá»i chia tay là ok.
Tôi siết chặt nắm tay, cổ thẳng lên, ngẩng đầu nhìn anh: “Äúng, thói Ä‘á»i bây giá» không phải Ä‘ang thịnh hà nh đứng núi nà y trông núi ná» sao? Vì váºy chia tay Ä‘i. Không phải emđã gá»i tin nhắn cho anh rồi sao? Em nói, chúng ta chia tay Ä‘i.â€
Trong mắt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘á»™t nhiên hiện lên vẻ vô cùng âm u lạnh lẽo, đủ để khiến nhiệt Ä‘á»™ đầu đông nà y rá»›t xuống mức đóng băng. Tôi không khá»i lúng túng: vì sao Ä‘á»u là lá»—i của tôi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hé miệng: “Em nói lại lần nữa xem.†Tôi không dám nói nữa, vẻ mặt của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hiện giá» giống nhÆ° muốn giết tôi. Mặc dù trong nháy mắt nói ra lá»i chia tay kia tôi cÅ©ng có ý nghÄ© tá»± sát trong đầu, nhÆ°ng cÅ©ng không muốn bị ngÆ°á»i yêu giết. Chẳng lẽ lá»i chia tay nhất định phải để anh nói? Tôi tháºt sá»± không biết thì ra PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả là con ngÆ°á»i cá»±c Ä‘oan, biến thái nhÆ° thế.
Tôi ấp úng nói: “Nếu không anh nói đi. Anh đỠnghị chia tay được chưa? Chuyện nà y mà cũng để bụng sao?†Trong mắt Phương Dư Khả có tơ máu, trong đôi mắt trong suốt lấp lánh có thứ gì đó lóe lên. Vẻ mặt còn kinh khủng hơn vừa rồi mấy lần.
Tôi không hiểu nổi, vở kịch nà y không phải diá»…n nhÆ° váºy sao? Tôi đảo qua đảo lại tất cả nguyên nhân kết quả của má»i chuyện má»™t lần trong lòng, vẫn không nghÄ© ra mình sai ở chá»— nà o. Vốn tưởng rằng hôm nay mình tá»›i để diá»…n vai nữ phụ, là m thế nà o lại biến thà nh nữ thám tá»? Vốn là má»™t bá»™ phim Ä‘au khổ vì tình, là m thế nà o lại biến thà nh phim kinh dị? Tình tiết của phim kinh dị, tôi không thuá»™c đâu. Vệt nÆ°á»›c ngân ngấn trong mắt tôi vì sợ hãi mà bốc hÆ¡i trong nháy mắt. Tôi hoang mang nhìn anh. Hiện giá» tôi má»›i phát hiện, tuy tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã yêu nhau được ba tháng, tôi chỉ biết anh là má»™t anh chà ng đẹp trai Ä‘á»™c mồm Ä‘á»™c miệng, lại không biết tÃnh cách tháºt sá»± của anh nhÆ° thế nà o. Cuối cùng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng mở miệng: “Anh chỉ nghÄ© em Ä‘iên má»™t tráºn rồi thôi, đây là em Ä‘ang nghiêm túc? Vì cái tên VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc mà em má»›i gặp má»™t lần kia?â€
Tôi suy nghÄ© rồi lại suy nghÄ©, nguyên nhân không phải trong lòng chúng ta Ä‘á»u rõ sao? Äây không phải vở kịch chia tay mà PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả anh muốn diá»…n cho xong sao? Vì sao còn là m nhÆ° tôi ngoại tình? Tôi vô tá»™i nói: “Không phải vì anh ta. Em hiểu ra rằng, có và i thứ phải xem duyên pháºn, ngay từ đầu, thế giá»›i của chúng ta đã có sá»± khác nhau, lâu dần, sẽ nảy ra vấn Ä‘á». Äau dà i không bằng Ä‘au ngắn. Trong sách viết, tình yêu giống nhÆ° hai ngÆ°á»i kéo dây chun, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng luôn là ngÆ°á»i không muốn buông tay. Vẫn nên buông tay Ä‘i, đỡ cho đến lúc đó lại cà ng khó chịu.†Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả sắp biến thà nh dữ tợn, giống nhÆ° việc tôi tá»± mình giải quyết không là m anh hà i lòng váºy. Tôi cứ nghÄ© rằng sau khi nói những lá»i Ä‘au khổ, tá»± sát muối và o vết thÆ°Æ¡ng nà y, anh cÅ©ng nên chá»™t dạ mà cúi thấp đầu xin lá»—i. Chuyện nà y tháºt sá»± là quá kỳ quái rồi. Tôi dá»± định rút vá» ký túc xá trÆ°á»›c, cùng mấy cô nà ng kia bà n bạc đối sách. Rõ rà ng tôi là má»™t loser trong tình yêu, loser đến mức chia tay cÅ©ng chia thà nh cái dạng nà y, tôi có chết cÅ©ng không ngá» tá»›i. NgÆ°á»i ta nói rằng má»™t cây là m chẳng nên non, tôi phải phát Ä‘á»™ng trà tuệ của táºp thể thay tôi nghÄ© lại. Vì váºy, nghÄ© qua nghÄ© lại và i lần, tôi kiên định nói: “Bá»—ng nhiên em không thấy đói bụng nữa, em vá» trÆ°á»›c.â€Ã”ng trá»i biết, cÆ¡m trÆ°a, cÆ¡m tối tôi Ä‘á»u chÆ°a ăn, ngÆ°á»i sắp má»ng thà nh tá» giấy rồi. Äang muốn chạy trốn, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘á»™t nhiên bắt lấy tay tôi, hung hăng kéo tôi, ôm tháºt chặt. Tôi có chút mÆ¡ mà ng. Äây là cái ôm chia ly sao? Äau Ä‘á»›n từ đáy lòng tôi rốt cuá»™c cÅ©ng cháºm rãi trà n lên, sắp ngÆ°ng thà nh mấy chuá»—i nÆ°á»›c mắt nóng ấm. NhÆ°ng vai diá»…n quần chúng, kẻ qua Ä‘Æ°á»ng A, ở bên cạnh không chỠđược cái ôm thâm tình của chúng tôi, đứng bên cạnh há»i: “Bạn há»c, hai ngÆ°á»i có ngồi hay không?†Äang trong giá» cao Ä‘iểm, hai chúng tôi chiếm nhà xà mà lại không Ä‘i. Giá» hoà ng kim của buổi tối, chúng tôi không ăn được má»™t Ä‘Ä©a cÆ¡m mà lại đứng ôm nhau, quả tháºt có chút không đúng. Tôi đẩy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ra, ngại ngùng nói vá»›i bá»n há»: “Chúng tôi Ä‘i, Ä‘i bây giá».†NgÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng D tức giáºn lẩm bẩm: “Muốn thân máºt thì tá»›i hồ Vị Danh Ä‘i, tá»›i căn tin ôm nhau là m gì. Có bệnh.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đứng vững lại trong hai tay tôi, sau đó láºp tức nhìn chằm chằm ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng B, túm cổ áo anh ta: “Mà y nói ai có bệnh?â€
Tôi đứng ngây ra, không ngá» PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c. TrÆ°á»›c đây, dù Văn Äà o kÃch thÃch anh nhÆ° thế nà o, hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a từng đánh nhau. Hiện giá», anh sắp Ä‘i Anh, không còn yêu ngÆ°á»i trong nÆ°á»›c nữa, tùy tiện là túm cổ, muốn vung tay. Tôi vá»™i và ng nhà o tá»›i, cáºy từng ngón tay của anh ra. Những ngón tay dà i, rất đẹp vì dùng quá nhiá»u sức mà ngay cả móng tay cÅ©ng trắng bệch. NgÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng B xem ra cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i văn minh, còn chÆ°a là m tÆ° thế sắp vung tay vung chân theo phản xạ, cÅ©ng rõ rà ng không ngá» rằng má»™t câu nói lại dẫn tá»›i sá»± thù hằn lá»›n nhÆ° thế, hoảng sợ nhìn tôi. Tôi kéo PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ra khá»i căn tin, thở hổn hển nói: “Anh há»c được cách đánh ngÆ°á»i từ bao giá»?†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả u oán nhìn tôi, trong đôi mắt Ä‘en láy là những cá»™t sóng cuá»™n trà o mãnh liệt, lông mà y xinh đẹp Ä‘á»u sắp nhÃu lại vá»›i nhau, lông mi run run nhìn vá» phÃa tôi, uất ức đến mức giống nhÆ° tôi Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác, đá anh Ä‘i váºy. Trái tim tôi rung Ä‘á»™ng, muốn vuốt lên gÆ°Æ¡ng mặt anh, tay giÆ¡ lên được má»™t ná»a má»›i nhá»› tá»›i hôm nay tá»›i là để chia tay, Ä‘Ã nh phải thuáºn thế đặt lên tay anh, nói má»™t câu “Giữ gìn sức khá»e, em sẽ chúc anh hạnh phúc.†Nói xong, tôi láºp tức quay đầu Ä‘i, không dám nhìn lại, sợ rằng vừa quay lại sẽ phát Ä‘iên mà chạy vá», ôm chặt lấy chân anh không buông, nói rằng chị đây tháºt sá»± rất vừa ý mi, mi có thể quăng con hồ ly tinh kia, đừng xuất ngoại được không.
|
11-10-2013, 01:44 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 55 : Mâu thuẫn
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Buổi tối, mấy cô nà ng trong ký túc xá Ä‘á»u có lá»›p, tôi má»™t mình trốn trong phòng miên man suy nghÄ©, láºt lại toà n bá»™ Ä‘oạn đối thoại chia tay trong đầu, vẫn không nghÄ© ra có chá»— nà o không đúng. Có thể nói tôi và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở bên nhau vốn đã là khiêu chiến vá»›i chỉ số thông minh của tôi. Lúc trÆ°á»›c đấu võ mồm vá»›i nhau, tôi luôn không tránh được bị anh dùng sá»± uyên bác của mình đè bẹp sá»± dốt nát của tôi, thÆ°á»ng thÆ°á»ng cả tiếng sau tôi má»›i bừng tỉnh, hiểu ra lá»i nói khó hiểu, mông lung lại thâm thúy của anh là đang chế nhạo tôi, sau đó má»›i phát hiện ra mình đã thÆ°Æ¡ng tÃch đầy ngÆ°á»i, không ngẩng đầu lên được. Mà hiện giá», cách thức chia tay của vị nhân tà i kiệt xuất trong số những ngÆ°á»i Ä‘á»™c mồm Ä‘á»™c miệng nà y cÅ©ng tháºt quá»· quái. ChÃn giá» mÆ°á»i, khi mấy cô nà ng kia sắp quay lại ký túc xá, di Ä‘á»™ng vang lên, nhìn lại đúng là PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Tim tôi Ä‘áºp thình thịch, cứng nhắc nháºn Ä‘iện, bên kia không có tiếng nói, chỉ có giá»ng hát lÆ°á»i biếng của Norah Jones, thấp thoáng trong đó là tiếng nức nở. Tôi a lô và i tiếng, không có ai trả lá»i. Tôi gá»i lại, không có ai bắt máy. Ná»™i dung của vở kịch nà y cà ng ngà y cà ng phát triển theo hÆ°á»›ng kinh dị, các loại cảnh tượng giết ngÆ°á»i, cÆ°á»›p của, bắt cóc lÆ°á»›t qua đầu tôi má»™t lần, tim tôi Ä‘áºp mạnh liên hồi, vô cùng hoảng hốt. Tôi sá»a soạn má»™t chút, khoác thêm má»™t cái áo khoác, chạy vá» hÆ°á»›ng nhà PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.
Äi tá»›i đó, tôi lại đụng phải kiểu đóng cá»a không tiếp. Cánh cá»a bảo vệ mà u trắng dÆ°á»›i ánh sáng tá»a ra vẻ lạnh lẽo. Tôi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ấn chuông cá»a, không ai trả lá»i. Sau khi bấm mấy lần nữa vẫn yên lặng nhÆ° tá», tôi thất vá»ng, Ä‘ang định quay đầu bÆ°á»›c Ä‘i thì trong phòng truyá»n đến tiếng đồ đạc đổ vỡ, cá»a phòng cÅ©ng cạch má»™t tiếng, mở ra. Tôi mừng rỡ quay lại, trÆ°á»›c cá»a là cô gái thần bà kia, đôi mắt long lanh nhÆ° nÆ°á»›c nhìn tôi, phÃa sau cô ta là giá»ng nói tiếng Anh ầm Ä© của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Trái tim tôi nhÆ° bị nghiá»n qua, tôi xấu hổ vặn hai bà n tay: “I am just coming by. I go back now.â€
Dù sao tiếng Anh còn chÆ°a qua cấp bốn, từ ngữ Ä‘á»u chỉ dừng lại ở giai Ä‘oạn thô sÆ¡. NhÆ°ng thá»i khắc nà y không phải lúc để nghÄ© vá» vấn Ä‘á» tiếng Anh hay không tiếng Anh, mặc dù tôi nghe không hiểu ngÆ°á»i phÃa sau cô ta Ä‘ang dùng tiếng Anh kêu gà o cái gì. Tôi chỉ biết tôi đã tá»± mình Ä‘a tình tá»›i nhìn lang quân của tôi, còn lang quân của tôi đã kim ốc tà ng kiá»u từ lâu. Tôi không phải áo bông giữa ngà y hè của anh, không phải cây quạt giữa ngà y đông của anh. Tôi coi mình là máºt Ä‘Æ°á»ng của anh, lúc nà y lại biến thà nh thạch tÃn. Tôi đây rốt cuá»™c Ä‘ang bắt kẻ thông dâm tại giÆ°á»ng hay là đang chia uyên rẽ thúy? Thở dà i quay ngÆ°á»i, dÆ°á»›i chân lại nhÆ° có má»™t lá»±c hút tháºt nặng, má»™t bÆ°á»›c cÅ©ng không nhấc nổi. Không cam lòng, ngà n vạn lần không cam lòng. NgÆ°á»i con trai có mái tóc Ä‘en nhánh, đẹp nhÆ° tranh vẽ kia cuối cùng vẫn không thuá»™c vá» tôi.
Cô gái kia hiếu kỳ quan sát tôi, kéo tay tôi Ä‘i và o phòng. Tôi chÆ°a từng nghÄ© tá»›i, đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i lá»›n lên ở nÆ°á»›c ngoà i nhÆ° cô ta, quan niệm “hai vợ hầu má»™t chồng†lại có thể ăn sâu và o tâm trà nhÆ° váºy.
Tôi theo cô ta và o phòng. Và o bên trong, tôi nhìn thấy trên bà n là một đống chai rượu bừa bộn, bên cạnh mấy chai rượu là Phương Dư Khả mặt đỠbừng đang nằm úp sấp xuống.
Cô gái thần bà kia lại cà ng là m ra vẻ thần bÃ, dẫn tôi tá»›i bên cạnh PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, tá»± mình thu dá»n đồ đạc chuẩn bị ra ngoà i.
Tôi vá»™i và ng gá»i cô ta lại. Tôi tháºt sá»± không muốn là m tình hình cà ng thêm phức tạp. Cô ta láºp tức mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o: “He needs you.â€
Chị gái nà y, kẻ kém cá»i nà y có thể hiểu được những lá»i nà y. Tôi chỉ nói trình Ä‘á»™ nói tiếng Anh của tôi rất hữu hạn, nhÆ°ng tại thá»i Ä‘iểm quan trá»ng vẫn phát huy công dụng: “Who are you? Lover? Sister?â€
Chị gái nà y lại chÆ¡i trò chÆ¡i chữ vá»›i tôi: “Sister, but feeling like lover. Please take care of him. When he wakes up, you can ask him by yourself.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã uống say, ánh mắt mông lung má»™t chút, Ä‘á»™ng tác cháºm chạp má»™t chút, trong miệng nói cái gì không rõ, má»™t lát nói tiếng Trung, má»™t lát lại nói tiếng Anh. Trong lòng tôi vô cùng buồn phiá»n. Ngay cả uống say cÅ©ng có thể nói tiếng Anh, ngÆ°á»i nà y tháºt là phản quốc. Tổ quốc nuôi anh lá»›n nhÆ° váºy dá»… dà ng lắm sao? NgÆ°á»i ta nói ân nghÄ©a Ãt nhÆ° rãnh nÆ°á»›c cÅ©ng phải báo bằng cả thác nÆ°á»›c, nếu không Ãt nhất cÅ©ng phải Ä‘Ã o được má»™t con suối nho nhá». Tên nhóc nhà anh thì ngược lại, chÆ°a được bao nhiêu tuổi đã chạy tá»›i chủ nghÄ©a tÆ° bản đại gian đại ác kia vui chÆ¡i rồi. Tôi thừa dịp anh Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, dùng sức nhéo gÆ°Æ¡ng mặt anh. Aiz, trÆ°á»›c đây, nếu trêu chá»c anh nhÆ° thế, nhất định anh sẽ châm chá»c lại em đúng không? Có lẽ sau nà y không còn cÆ¡ há»™i để anh chà đạp nữa rồi. Khi nghÄ© nhÆ° váºy, những thÆ°Æ¡ng cảm trong lòng lại thăng cấp. Äau thÆ°Æ¡ng từ tim mà tá»›i, tôi cÅ©ng tiện thể uống mấy há»›p rượu.
Từ nhỠđến lá»›n, tôi chÆ°a từng khuyên ngÆ°á»i khác đừng uống rượu. Khi ở cùng vá»›i Yêu Tá», tôi uống cháºm, con bé uống nhanh, má»—i lần hai chúng tôi uống chÆ°a lâu, con bé đã say mèm, tôi cÅ©ng không giả bá»™ thăm há»i hay khuyên can, vì váºy, dÆ°á»›i sá»± Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng của tôi, tá»u lượng của con bé Ä‘á»™t nhiên tăng mạnh. Nếu PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả uống rượu cùng tôi, tuyệt đối sẽ không bị mấy chai rượu nà y là m khó xá». TÃnh cách sau khi uống rượu của tôi không tốt, tôi cÅ©ng biết, ngoại trừ không Ä‘i tiểu báºy bạ, chuyện mất mặt gì cÅ©ng không chừa, chảy nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i hát hò, Ä‘á»c diá»…n văn, ôm ôm hôn hôn, không gì không là m được. Còn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hiển nhiên từ nhỠđã được gia đình dạy dá»— nghiêm ngặt, mặc dù uống say cÅ©ng không tùy ý Ä‘i đâu, ngoại trừ nói mê má»™t chút, còn lại vô cùng yên tÄ©nh. NhÆ°ng, thế nà y cÅ©ng quá mức yên tÄ©nh rồi, giống nhÆ° sắp ngủ tá»›i nÆ¡i. Mùa đông Bắc Kinh vừa má»›i bắt đầu, còn chÆ°a tá»›i lúc thá»i tiết ấm. Sợ là ngủ ở phòng khách lạnh nhÆ° băng nà y, ngà y mai sẽ cảm lạnh.
Tôi Ä‘Ã nh phải đẩy đẩy ngÆ°á»i anh, anh ngã rất dá»… dà ng, đầu trÄ©u xuống ngả lên vai tôi. Tôi gá»i anh: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, say rồi sao?†Trong lòng tôi nghÄ©, câu há»i nà y tháºt là vô Ãch, giống nhÆ° há»i xem ngÆ°á»i ta đã ngủ hay chÆ°a. Äiá»u khiến tôi vô cùng ngạc nhiên là PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mệt má»i trả lá»i má»™t câu: “ChÆ°a say.†NgÆ°á»i đáp những lá»i nà y cÅ©ng không giống là m náo loạn khi say, tháºm chà có mấy phần tỉnh táo. Vì váºy, tôi lại há»i má»™t câu: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, biết vừa rồi ai vừa nhéo mặt anh không?†Äá»™ng tác chá»›p mi mắt của anh có chút cháºm chạp, nhè nhẹ đáp: “Biết, là má»™t đồ ngốc tên Lâm Lâm.†TrÆ°á»›c đây, má»—i khi anh gá»i tôi là đồ ngốc, trong mắt tháºt nhiá»u khinh bỉ, bá»—ng nhiên trở nên dịu dà ng nhÆ° váºy, khiến cho từ “đồ ngốc†nà y ngược lại vô cùng thân thiết, yêu chiá»u. NhÆ°ng dù sao anh cÅ©ng đã uống rượu, câu nói tiếp theo không đâu và o đâu: “Anh hối háºn rồi.†Những lá»i nà y tuy không liên quan tá»›i ngữ cảnh trÆ°á»›c sau, nhÆ°ng hiện giá» trái tim tôi Ä‘ang vô cùng mẫn cảm, nên nó lại bị cứa thêm má»™t vết thÆ°Æ¡ng. Nếu má»™t ngÆ°á»i con trai Ä‘ang say chuếnh choáng gá»i tên bạn gái, lại nói má»™t tiếng hối háºn, sợ là thần kinh có thô nhÆ° cây cá»™t Ä‘iện cÅ©ng phải suy nghÄ©. Còn nói gì đến thần kinh bị cá» xát nhiá»u ngà y nay của tôi? Tôi không quan tâm anh có nghe được hay không nữa, chỉ nói chầm cháºm: “Em biết anh hối háºn rồi, nhÆ°ng thị trấn chúng ta cởi mở, không phải yêu má»™t lần là không gả Ä‘i được. Mẹ già nhà em bình thÆ°á»ng dÅ©ng mãnh má»™t chút, nhÆ°ng khi có chuyện lá»›n vẫn biết nặng nhẹ, tuyệt đối sẽ không dùng dao phay ép anh chịu trách nhiệm, chúng ta cÅ©ng chÆ°a xảy ra quan hệ tháºt sá»± gì. Dù có xảy ra thì hôm nay cÅ©ng hợp được ly được, anh tuyệt đối không nên uống rượu mà hại mình, là m ra vẻ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông si tình, hai hÆ°á»›ng không biết Ä‘i hÆ°á»›ng nà o nhÆ° thế. Chu Lâm Lâm em mặc dù không có bá» ngoà i nhÆ° Äiá»u Thuyá»n, Tây Thi, những cÅ©ng không phải cây Ä‘Ã o không nở được hoa, sống được ngần ấy năm cÅ©ng có Ãt nhất hai ngÆ°á»i yêu mến, cÅ©ng không tÃnh là quá thất bại. Anh không cần tá»± trách…â€
Tôi nghÄ©, bà i phát biểu nà y tháºt sá»± là rõ rà ng, thông minh, nếu hiện giá» suy nghÄ© của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tỉnh táo, sợ là đã bắn ra mấy giá»t nÆ°á»›c mắt cảm kÃch tôi rá»™ng rãi nhÆ° váºy. Tôi giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn, trong mắt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tháºt sá»± có gì đó Æ°Æ¡n Æ°á»›t, Ä‘á»ng ở khóe mắt má»™t lúc, sau đó, cuối cùng, trong má»™t cái nhắm mắt mà chảy trà n xuống thà nh má»™t dòng nÆ°á»›c.
NÆ°á»›c mắt biệt ly, nÆ°á»›c mắt cảm Ä‘á»™ng tháºt sá»± có thể chạm tá»›i nÆ¡i sâu nhất của con ngÆ°á»i. Nhất là yên lặng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, có thể dùng vô thanh thắng hữu thanh, khiến cho ngÆ°á»i nhìn mà rung Ä‘á»™ng. Vì váºy, tôi cÅ©ng nức nở theo. Nếu so ra, tôi khóc tÆ°Æ¡ng đối xấu xÃ. NÆ°á»›c mắt còn chÆ°a nhá» ra và i giá»t, nÆ°á»›c mÅ©i đã sắp thà nh dòng, rất giống dáng vẻ khi say rượu.
Xuyên qua hai mắt mông lung Æ°á»›t đẫm, tôi nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘ang cháºm rãi tiến tá»›i gần tôi, ôm lấy tôi tháºt chặt, môi cÅ©ng run run tìm kiếm nÆ¡i chốn của nó. Tôi nghÄ©, đây chỉ sợ là nụ hôn cuối cùng. Vì váºy, đôi môi bị vây quanh bởi nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i cÅ©ng trắc trở, nặng ná» tiếp nháºn tiếp nháºn nhiệm vụ cuối cùng. Tôi vốn tưởng chỉ là má»™t lá»… nghi nhÆ° chuồn chuồn lÆ°á»›t nÆ°á»›c, không ngá» má»™t tráºn mÆ°a rá»n gió dữ lại áºp tá»›i. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả giống nhÆ° trút hết uất ức ngáºp đầy trong lòng lên ngÆ°á»i tôi, khi cắn khi mút, giống nhÆ° phải nuốt tôi và o bụng má»›i vừa lòng. Quả nhiên không Ä‘oán sai, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tháºt sá»± có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c. Äầu lưỡi và môi tôi có chút tê liệt, tháºm chà cảm nháºn thấy mùi máu tanh trong miệng. Tôi cảm giác nhÆ° hồn phách bị phân chia, má»™t ná»a chìm đắm trong sá»± thân máºt Ä‘iên cuồng nà y, má»™t ná»a khác lại từ phÃa trên cao vừa thÆ°Æ¡ng xót vừa nhìn tất cả những chuyện nà y. NhÆ°ng tóm lại, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã uống quá nhiá»u rượu, khi quấn quýt đến mức tôi sắp hết thở nổi, tay anh cÅ©ng bắt đầu không thà nh tháºt mà sá» mó, cởi nút áo tôi. Hai ná»a thần trà khắc nháºp trong nháy mắt khiến tôi tỉnh lại. Mặc dù đây là mục tiêu cố gắng mấy tháng nay của tôi, nhÆ°ng đây phải là tình nồng máºt ý, dÆ°á»›i tình huống đôi bên cùng tình nguyện, nÆ°á»›c chảy thà nh sông. Lúc đó, dù PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có chút ép buá»™c, tôi cÅ©ng rụt rè đẩy và i cái để tăng thêm phần thú vị thôi. NhÆ°ng, tình huống hiện nay tôi nhìn rất rõ rà ng. Chỉ sợ PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã quên mất tôi là ai, chỉ vì chịu chút kÃch thÃch mà muốn xâm chiếm tôi, hÆ¡n nữa, đây cÅ©ng chỉ là má»™t cuá»™c chÆ¡i khi say rượu, khi tỉnh lại xin lá»—i má»™t tiếng rồi anh vẫn có thể bay Ä‘i Anh nhÆ° dá»± định. Vả lại tôi đã nói rồi, dù chúng tôi có xảy ra quan hệ tháºt sá»± thì chúng tôi vẫn cứ hợp được ly được. Vừa khéo, khi mong Æ°á»›c bấy lâu Ä‘ang bà y ra ngay trÆ°á»›c mắt, tôi vẫn phóng khoáng đến mức có thể nói rằng, nếu không có được cả trái tim và thân thể anh thì tôi không cần. Vì váºy, trong cuá»™c chÆ¡i mãnh liệt đầy sấm sét và khói lá»a nà y, nhân cÆ¡ há»™i hÃt được má»™t hÆ¡i thở trong là nh, tôi vá»™i và ng nói: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh say rồi.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hổn hển nói, “Anh không say.†Giá»ng nói anh lúc nà y đã có chút cảm giác chuếnh choáng. Tôi Ä‘Ã nh há»i: “Váºy anh nói cho em biết, sổ tiết kiệm của anh để ở chá»— nà o, bên trong có bao nhiêu tiá»n?†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đối phó nhÆ° thÆ°á»ng: “Sau nà y cho em hết.†Tôi nghÄ© bụng, uống say còn có thể nói ra được những lá»i hợp lòng ngÆ°á»i nhÆ° thế, tháºt sá»± là má»™t nhân tà i.
Bình thÆ°á»ng tôi không hay suy nghÄ©, nhÆ°ng lúc nà y lại muốn tÃnh toán, tất cả những Ä‘á»™ng tác của anh đối vá»›i tôi có bao nhiêu là tháºt lòng, bao nhiêu là thú tÃnh. Vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y, dù có 1% thú tÃnh, 99% tháºt lòng, tôi cÅ©ng không can tâm tình nguyện. Tình cảm chân tháºt vÄ©nh viá»…n không thể chiết khấu, đó là chứng cuồng sạch trong tình yêu của tôi.
Vì váºy tôi dùng sức vùng ra, giống nhÆ° Ä‘ang đánh váºt vá»›i anh. Mà thân thể chÆ°a được 160 cm của tôi ở dÆ°á»›i con quái váºt 180 cm nhÆ° anh có vẻ hÆ¡i yếu á»›t. Dù có giãy thế nà o cÅ©ng chỉ có thể tăng kÃch thÃch mà thôi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dá»… dà ng dùng má»™t tay chặn hai tay tôi ở bên trên, tay kia cởi áo khoác của tôi. Toà n thân tôi ngã lên trên ghế, tôi tháºt sá»± biến thà nh má»™t con rùa không trở mình được. Tôi rất hối háºn, vì sao tôi không mặc bá»™ đồ thể thao thÆ°á»ng mặc, Ãt ra còn có thể tăng chút sức lá»±c cho hà nh Ä‘á»™ng của tôi. Buổi tối đầu đông ra Ä‘Æ°á»ng, tôi chỉ mặc má»™t chiếc áo sÆ¡ mi và má»™t chiếc áo khoác. Môi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả di chuyển từ môi tôi xuống hõm vai. Từ cổ truyá»n tá»›i mùi rượu nhà n nhạt, hòa vá»›i từng vết cắn Ä‘au nhức.
Trong nháy mắt, tôi cảm thấy không há» có má»™t chút bất lá»±c và tuyệt vá»ng, mong chá» nhìn tất cả sắp sảy ra, không biết phải là m gì ngoà i cảm thán má»™t câu: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh biết không? Chúng ta đã chia tay rồi. Chuyện nà y rốt cuá»™c phải xem nhÆ° thế nà o?†Äá»™ng tác trên cổ Ä‘á»™t nhiên ngừng lại. Äầu PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vùi tháºt sâu trên vai tôi. Má»™t lát sau tôi má»›i cảm giác được, bá» vai anh Ä‘ang không ngừng run run, từ đám quần áo má»m mại truyá»n tá»›i má»™t câu “xin lá»—i†tháºt phiá»n muá»™n. Câu xin lá»—i nà y dẫn ra tất cả oan uổng và uất ức của tôi mấy ngà y nay, khiến tôi khóc rống lên.
|
11-10-2013, 01:46 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 56 : Trái tim còn chưa thôi đau đớn
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Sau ngà y hôm đó, tôi trở nên rất ngoan ngoãn. Má»—i sáng, đúng bảy giỠđã rá»i giÆ°á»ng, Ä‘i mua má»™t túi cải thảo muối và sữa Ä‘áºu nà nh, ăn xong tôi sẽ há»c tiếng Äức má»™t giá». Sau đó là đi há»c má»™t cách quy củ. Trên lá»›p, tôi không dùng di Ä‘á»™ng, không ăn đồ ăn vặt, cÅ©ng không ngủ gáºt. Cho dù có là lá»›p tÆ° tưởng chÃnh trị khô khan nhất, tôi cÅ©ng táºp trung tinh thần để nghe. Sau khi hết giá» lên lá»›p, tôi sẽ tá»›i phòng thiết bị để nghe tiếng Anh, là m má»™t số Ä‘á» bà i nghe. Lúc chạng vạng tối, tôi sẽ tản bá»™ ven hồ Vị Danh. Tôi cảm thấy cuá»™c sống trôi qua nhÆ° váºy rất tốt. Không nhìn thấy hình bóng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, không nghe được giá»ng nói PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, biến mất trong thế giá»›i của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, tôi cảm thấy rất tốt. VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc và Chu Lỵ mấy ngà y nay Ä‘á»u sá»›m chiá»u ở chung, dÃnh đến mức sắp hợp thà nh má»™t thể, nể mặt tôi là bà mối ná»a Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng được đối xá» vô cùng long trá»ng. Chỉ cần bá»n há» Ä‘i ăn, nhất định sẽ má»i tôi Ä‘i là m bóng đèn. Tôi Ä‘i má»™t hai lần rồi sau đó Ä‘á»u từ chối. Thứ nhất là vì VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc rất Ãt khi tá»›i căn tin ăn, má»—i lần Ä‘á»u cùng Chu Lỵ hẹn tôi ở tiệm cÆ¡m cách trÆ°á»ng hÆ¡n mÆ°á»i km. Trên xe buýt, tôi rất dá»… thất thần mà quên không xuống. Theo thói quen, tôi tìm kiếm bà n tay từng nắm lấy tay của tôi, lá»™ ra vẻ mặt dịu dà ng mÆ¡ hồ dÆ°á»›i ánh mặt trá»i; thứ hai là vì ánh mắt thÆ°Æ¡ng hại vô cùng rõ rà ng của bá»n há», hình nhÆ° má»—i câu nói Ä‘á»u có ý muốn đả thông tÆ° tưởng tôi, nhất là Chu Lỵ, nói Ä‘i nói lại, cuối dÅ©ng sẽ dẫn trá»ng tâm câu chuyện tá»›i các loại kết luáºn nhÆ° “đà n ông là cái rắmâ€. Không nghÄ© tá»›i, chÃnh con bé má»—i ngà y Ä‘á»u bị cái rắm hun chết mà vẫn vui vẻ. Con gái khi yêu chỉ số thông minh Ä‘á»u bằng không. Tôi đã từng nhÆ° váºy. Và o cuối tuần, VÆ°Æ¡ng Tiệp và A Äà o luôn luôn kéo tôi Ä‘i dạo, xem xét bá»™ mặt thà nh phố. Äi chợ sá»›m mua táo cÅ©ng bắt tôi Ä‘i trả giá. Tôi nghÄ© tâm tÃnh bá»n há» quá mức Ä‘en tối, ngÆ°á»i ta Ä‘i sá»›m vá» muá»™n buôn bán chút Ãt, chúng ta mua Ãt quần áo Ä‘i má»™t chút là sẽ có rất nhiá»u tiá»n để mua táo, vì váºy tôi không thèm trả giá, trả rất nhiá»u tiá»n, mua vá» xong lại để chá» chúng thối ra. Chuyện nà y cà ng khiến mấy cô nà ng kia hoảng sợ. Mấy cô nà ng Ä‘Æ°a tôi Ä‘i ngắm núi ngắm non. Äi ngắm thác nÆ°á»›c, lại tá»›i nông trại hái trái cây, còn chụp cho tôi rất nhiá»u ảnh. Nụ cÆ°á»i của tôi trong ảnh rất gượng gạo, ánh mặt trá»i chiếu và o mặt ngược lại có vẻ tái nhợt quá mức. Tôi nghÄ© bá»n há» cÅ©ng không cần quan tâm quá nhÆ° thế. Cuá»™c sống của tôi vô cùng phong phú, hai mÆ°Æ¡i năm qua chÆ°a từng phong phú nhÆ° thế, tôi không có thá»i gian để nghÄ© đến quãng thá»i gian hẹn hò giữa anh và tôi, ngÆ°á»i giỠđã chẳng còn liên quan tá»›i tôi nữa. NgÆ°á»i kia có vui sÆ°á»›ng hay không, có lÆ°u luyến hay không, móng tay có còn sạch sẽ nhÆ° váºy hay không, ánh mắt có còn trong sáng hay không, mồm miệng có còn nham hiểm hay không, tôi tuyệt đối không quan tâm. Thá»±c sá»±, má»™t chút tôi cÅ©ng không quan tâm.
Nhưng, vì sao ký túc xá của chúng tôi gần nhau như thế, tôi vẫn chưa từng nhìn thấy anh? Cho dù chỉ là thoáng qua?
Sau đó, và o buổi trÆ°a của má»™t ngà y cuồng phong gà o thét, tôi nghe nói má»™t tháng sau anh sẽ xuất ngoại. Chu Lỵ đứng trong gió thấp thá»m nhìn tôi, có chút hối háºn vì đã nói tin tức nà y cho tôi biết. Cát bụi Bắc Kinh tháºt sá»± đáng ghét, Ä‘áºp và o mắt tôi Ä‘au muốn chết. Tôi không dám dụi nó, sợ trong mắt chảy ra thứ gì đó quá chát quá đắng. Tôi chỉ Ä‘Ã nh ngá»a mặt lên nhìn ánh mặt trá»i nhợt nhạt xuyên thấu qua những đám mây xám xịt nặng ná». Ãnh mặt trá»i trong lòng tôi cÅ©ng là dáng vẻ nhÆ° thế nà y. Buổi tối hôm đó, tôi ngồi xổm trong WC, ném sim Ä‘iện thoại tháºt mạnh. Nhìn nó lắc lÆ° trong nÆ°á»›c, cuối cùng biến mất trong Ä‘Æ°á»ng ống chỉ trong chốc lát, tôi có chút niá»m vui biến thái. Vừa khéo, ngà y hôm sau VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc phải quay vá» New Zealand, buổi tối anh ta má»i mấy ngÆ°á»i trong ký túc xá bá»n tôi Ä‘i hát. Tôi khẩn cấp đồng ý. Tôi nói vá»›i bá»n há», chị đây hôm nay muốn là m đại gia, mấy ngÆ°á»i tốt nhất là tìm mấy anh chà ng đẹp trai tá»›i đây. Mấy tuần nay, mấy cô nà ng nà y đặc biệt chiá»u chuá»™ng tôi, chỉ cần tôi nói gì cÅ©ng Ä‘á»u đồng ý. Quả nhiên, vừa bÆ°á»›c và o phòng hát, tôi đã nhìn thấy có mấy ngÆ°á»i xa lạ ngồi bên trong, bá» ngoà i ai ai cÅ©ng khôi ngô, tuấn tú. Chỉ là , bá»—ng nhiên tôi không có hứng thú vá»›i trai đẹp. Nhìn bá»n há» giống nhÆ° đồ trang trà trong phòng, tháºt sá»± mất mặt. Tôi nghÄ© nếu Yêu Tá» biết hiện giá» tôi có suy nghÄ© nhÆ° váºy, sợ là sẽ trục xuất tôi khá»i sÆ° môn, vÄ©nh viá»…n không được quay vá» Ä‘Æ¡n vị.
Trò chÆ¡i trừng phạt tÆ°Æ¡ng đố thô bỉ, ngÆ°á»i thắng tung ra má»™t và i con xúc xắc, sẽ chỉ định ngÆ°á»i thua hôn môi ngÆ°á»i có số ứng vá»›i con xúc xắc kia. Tôi vá»— tay nói được, đã chÆ¡i là phải chÆ¡i kÃch thÃch má»™t chút, dù sao hiện tại tôi là ngÆ°á»i Ä‘á»™c thân, chÆ¡i hết mình. Nhạc ná»n là bà i hát “one night in Beijingâ€. Tiếng gà o, tiếng hô hết sức, rất ầm Ä©. Tôi uống bia, má»™t chân đạp lên sô pha, ôm xúc xắc giÆ¡ lên quá đầu. Xúc xắc kêu lạch cạch trong cốc. Tôi “cạch†má»™t tiếng hạ xúc xắc xuống bà n, hét to cháy há»ng: “Hạ! Chị đây muốn hôn môi tất cả các em, lau sạch miệng cho chị!†Tôi nghÄ© nếu còn ngáºm thêm má»™t Ä‘iếu thuốc, tôi chÃnh là má»™t tay cá» bạc lÆ°u manh chÃnh hiệu. NhÆ°ng hôm đó, số của tôi Ä‘á» má»™t cách thần kỳ, thua má»™t lần duy nhất lại phải hôn Chu Lỵ. Tôi không cam lòng, gà o lên: “Chu Lỵ, hôn cáºu không bằng tá»› liếm chÃnh mình. Không muốn, không muốn, dù sao tá»› cÅ©ng là ân nhân của cáºu và Tiểu Mạc, cáºu dâng Tiểu Mạc nhà cáºu cho tá»› Ä‘i.†Vừa nói, tôi vừa trịnh trá»ng vÆ°Æ¡n tay má»i Tiểu Mạc ra khá»i hà ng. Mấy cô nà ng trong ký túc xá biết hôm nay tôi muốn chÆ¡i tá»›i phát Ä‘iên, Ä‘á»u tùy ý tôi. Äại khái là dáng vẻ há»c hà nh chăm chỉ, nghiêm túc tiến vá» phÃa trÆ°á»›c của tôi lần trÆ°á»›c kinh khủng hÆ¡n bất cứ thứ gì khác. Bá»n há» tình nguyện nhìn tôi phát Ä‘iên chứ không muốn tôi là m con ngoan trò giá»i nhÆ° cái xác không hồn. Vì váºy, tôi có chá»— dá»±a vững chắc là bá»n há», gan to hÆ¡n không Ãt. VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc không biết là m thế nà o, Ä‘Ã nh phải lắc đầu, nhìn vai nhìn vá» phÃa Chu Lỵ. Chu Lỵ cầm chuông lắc lắc: “Tiểu Mạc, anh đừng nhún vai. Vừa nhún vai là giống nhÆ° ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i váºy, cảm giác văn hóa khác biệt vá»›i bá»n em. Ở nÆ°á»›c ngoà i hÆ¡n mÆ°á»i năm, thói quen sinh hoạt Ä‘á»u thay đổi. Anh đổi lại lần nữa cho em. Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i, để cô gái nhà em hôn anh má»™t cái. Anh cứ coi nhÆ° Ä‘i mua thịt Ä‘i nha.†Tôi sẽ vui sÆ°á»›ng đến mức nhảy cẫng lên? Có lẽ, nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt tôi lại sắp trà n ra. Bởi vì tôi Ä‘ang nghÄ©, nếu PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở nÆ°á»›c ngoà i mÆ°á»i năm, có khi nà o anh cÅ©ng thay đổi thói quen sinh hoạt? Và dụ nhÆ° không còn thÃch ăn những thứ tôi thÃch nữa, không còn yêu những thứ đồ uống tôi yêu nữa, không còn nhá»› má»™t ngÆ°á»i từng bị anh mắng là đồ ngốc nữa? Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chá» tôi hôn. NhÆ°ng bá»—ng nhiên tôi không muốn nữa. à nghÄ© hy vá»ng ngÆ°á»i đối diện là anh vô cùng rõ rà ng.
Äúng váºy, tôi nhá»› anh. Bất kể khi tôi Ä‘i căn tin ăn bánh bao, khi tôi há»c tiếng Äức, khi tôi nhìn bảng Ä‘en, khi tôi ở bên hồ Vị Danh, hình bóng anh luôn luôn táºn dụng má»i thá»i khắc để Ä‘i và o tâm trà tôi, lan tá»a, trà n đầy. Sim Ä‘iện thoại ném Ä‘i rồi, nhÆ°ng tôi còn nhá»› rất rõ số của anh; chia tay rồi, nhÆ°ng tôi còn nhá»› cái ôm của anh; xuất ngoại rồi, nhÆ°ng tôi còn nhá»› hÆ¡i thở của anh.
Trái tim tôi còn chÆ°a thôi Ä‘au Ä‘á»›n. Thì ra, tôi không có cách nà o vô tâm nhÆ° váºy. Tôi yêu anh. Tôi rất yêu anh. Cho dù anh bá» lại tôi Ä‘i Anh, tôi vẫn còn há»c tiếng Anh, chỉ mong má»™t ngà y nà o đó cÅ©ng có thể sống cùng anh dÆ°á»›i má»™t bầu không khÃ, có thể len lén nhìn anh má»™t chút. Những suy nghÄ© tầm thÆ°á»ng nà y khắc sâu vô cùng. Tháºm chÃ, ngay cả mấy nụ hôn đùa giỡn tôi cÅ©ng không muốn trao cho ngÆ°á»i khác. Tôi chỉ muốn cùng anh… Tôi nhìn gÆ°Æ¡ng mặt có chút xấu hổ của VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc, đầu chần chừ cúi tá»›i gần, mắt cháºm rãi nhắm lại, trong lòng Ä‘ang có vô số giá»ng nói thì thầm “không muốn, không muốnâ€. Ngay tại thá»i Ä‘iểm đó, tôi cảm thấy má»™t đôi tay mạnh mẽ nÃu vai tôi lại. Tôi xoay ngÆ°á»i, nhìn thấy đôi mắt Ä‘en nhÆ° má»±c Ä‘ang vô cùng tức giáºn. Chủ nhân của đôi mắt kia kéo tay tôi, lôi tôi ra khá»i phòng hát.
Trong phòng, âm nhạc vẫn còn tiếp tục. “Thiếp đợi đã hai nghìn năm, vì sao phu quân còn chÆ°a trở lại…†Trên lối Ä‘i nhá», má»™t khúc tình ca tầm thÆ°á»ng truyá»n đến từ má»™t căn phòng khác. MÆ¡ hồ còn có thể nghe có tiếng ngÆ°á»i Ä‘ang nôn má»a trong WC gần đấy.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả chỉ đứng trÆ°á»›c mặt tôi. Anh mặc má»™t chiếc áo ca rô mà u xanh, kết hợp vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt tháºt đẹp. Chỉ là gÆ°Æ¡ng mặt trắng nón nà y hiện lên vẻ mệt má»i và đau buồn. Chúng tôi nhìn nhau không nói gì. Bà i tình ca tầm thÆ°á»ng kia còn Ä‘ang cất lên, ngÆ°á»i Ä‘ang nôn gần nhÆ° muốn nôn ra máºt. Trái tim Ä‘áºp thình thịch dÆ°á»ng nhÆ° bình tÄ©nh lại trong tiếng hát và tiếng nôn má»a nà y. Vì váºy, tôi mạnh mẽ quay đầu, rồi lại bị kéo. PhÃa sau là tiếng thở dà i của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Äôi mắt tôi lại Ä‘au xót. TrÆ°á»›c đây, khi anh dùng những từ ngữ cao thâm hoặc nói trắng ra để châm chá»c tôi, tôi tức giáºn đến mức muốn cắn lưỡi tá»± sát; hiện giá», anh không châm chá»c tôi nữa, chỉ thở dà i má»™t tiếng, lại cÅ©ng có thể khiến tôi hÃt thở không thông. Anh thở ra má»™t hÆ¡i, nói: “Xin lá»—i.â€
“Táchâ€, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống má»™t góc vuông so vá»›i viên gạch, đèn mà u chiếu lên nó đủ má»i mà u sắc, sặc sỡ đến lóa mắt.
Anh tiếp tục nói phÃa sau tôi: “Chuyện hôm đó, anh xin lá»—i. Anh uống quá nhiá»u.†Tay của tôi bị anh nắm phÃa sau. Tay PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không ấm áp nhÆ° trÆ°á»›c đây, tháºm chà hÆ¡i lạnh. Anh tiếp tục nói: “Anh phải xuất ngoại rồi. Sau nà y má»™t mình em phải chăm sóc bản thân mình. Nhá»› là dù có lÆ°á»i biếng cÅ©ng phải Ä‘un nÆ°á»›c, không được tùy tiện uống nÆ°á»›c lạnh, rượu cÅ©ng nên uống Ãt thôi, dù có chÆ¡i cÅ©ng không được quên mình nhÆ° thế, có chuyện gì không được trốn tránh, nếu có chuyện không vui mà không nói ra được, hay uất ức gì thì tìm tá»›i anh…â€
Quá dà i dòng, quá lắm lá»i, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh có biết tôi rất ghét anh hay không… Tôi xoay ngÆ°á»i, căm giáºn nhìn anh: “Hiện giá» tôi rất uất ức, hiện giá» tôi cÅ©ng rất uất ức, nói vá»›i anh có Ãch gì hay sao? Sau nà y tôi phải chịu uất ức, tôi biết Ä‘i đâu tìm anh? Anh nói cho tôi biết, gá»i Ä‘iện Ä‘Æ°á»ng dà i quốc tế nhÆ° thế nà o? Mã Ä‘iện thoại của Luân Äôn là bao nhiêu? Rạng sáng, khi tôi muốn khóc, phải chăng còn phải tÃnh xem bên anh là mấy giá», ban ngà y hay ban đêm, anh đã ngủ hay chÆ°a, có bị tôi đánh thức hay không? Tôi còn phải nghÄ© xem, tôi quấy rầy anh nhÆ° thế có được hay không, anh có ghét tôi hay không? Chu Lâm Lâm tôi bình thÆ°á»ng dứt khoát thế nà o, cầm được thì cÅ©ng buông được, vì sao lại biến thà nh kẻ đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế? Rõ rà ng là anh đá tôi, váºy mà tôi lại phải là ngÆ°á»i cố chấp nói chia tay, cuối cùng tôi còn phải chạy Ä‘i gá»i Ä‘iện cho anh, nói vá»›i anh, tôi vô cùng uất ức, vô cùng khó chịu đến mức không nhịn được. Tôi phải sống nhÆ° thế hay sao? Sống nhÆ° váºy, tôi có còn là tôi trÆ°á»›c kia hay không?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhìn tôi, ngạc nhiên đến mức mồm há ra lại ngáºm và o: “Vì sao nói váºy? Em khó chịu? Vì sao khó chịu? VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc kia là m gì em?†Tôi tháºt sá»± muốn dá»±a và o tÆ°á»ng ngất xỉu. Tôi vÆ°Æ¡n tay ra đánh tháºt mạnh và o tÆ°á»ng. Rõ rà ng tôi Ä‘ang nói chuyện của chúng tôi, vì sao lại kéo cả những ngÆ°á»i khác và o? Tôi méo miệng: “VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc không là m gì tôi, là tôi là m gì anh ta thì đúng hÆ¡n. Ngà y mai anh ta vá» nÆ°á»›c rồi.â€
Äôi mắt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hiện lên vẻ cô Ä‘Æ¡n: “Anh ta vá» nÆ°á»›c em khó chịu nhÆ° váºy? Còn anh xuất ngoại thì sao?†Tôi nhìn anh, nghÄ© rằng cuá»™c đối thoại nà y nhÆ° lá»t và o sÆ°Æ¡ng mù má»™t cách kỳ lạ. Anh chà ng kia còn Ä‘ang ho khan, tôi rất muốn Ä‘i qua đạp cho anh ta má»™t cái, nói cho anh ta biết, mi có thể ho thà nh quen, nhÆ°ng cá»› gì bà chị đây phải nhịn mi thà nh quen, nhất là những khi tâm tình chị đây không vui thế nà y. Tôi Ä‘Ã nh nắm lấy tay PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, Ä‘i và o trong phòng, cầm lấy micro nói vá»›i bạn cùng phòng và mấy anh chà ng tà i tá»: “Hiện giỠđầu óc tôi không rõ rà ng lắm, rất có nhiá»u chuyện tôi nghe không hiểu, vì váºy cho tôi mượn lá»— tai và trà tuệ của mấy ngÆ°á»i dùng má»™t lát.†Nói xong, tôi tắt nhạc Ä‘i.
Có má»™t anh chà ng anh hùng kháng nghị tá» vẻ bất mãn. Tôi nghÄ© ngÆ°á»i nà y ngốc đến mức muốn liá»u mạng vá»›i dá»± báo thá»i tiết của CCTV, thá»i tiết thay đổi còn không nhìn ra. Cuối cùng, cả phòng yên tÄ©nh lại, nhất là sau khi bên kia đã kết thúc bà i hát ầm Ä©, Ä‘ong Ä‘Æ°a. Tôi quay sang nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, ngÆ°á»i tên là VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc nà y là bạn trai Chu Lỵ. Sá»± khó chịu của tôi tuyệt đối không liên quan tá»›i anh ta, vì váºy, mong anh đừng chia tay rồi còn phán cho tôi tá»™i danh đứng núi nà y trông núi ná». Cho dù nói cảm giác phai nhạt, hối háºn gì đó thì cÅ©ng đừng có chụp mÅ© loạn xạ nhÆ° váºy.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhÆ° hóa thạch ở đó, đại khái còn chÆ°a thÃch ứng vá»›i bầu không khà yên tÄ©nh. Mấy ngÆ°á»i khác há mồm to đến mức nhét được cả má»™t quả trứng và o. Tháºt sá»± quá tiện lợi cho bá»n há» rồi, được xem miá»…n phà má»™t mà n, lát nữa tôi phải quay lại thu tiá»n. Cháºm chạp má»™t lúc lâu, anh má»›i từ từ mở miệng: “Váºy vì sao em muốn chia tay anh?†Khốn, tháºt là con mẹ nó buồn bá»±c. Nói thế nà o mà lại lằng nhằng rắc rối nhÆ° thế nà y. Tôi dừng lại má»™t chút, giÆ¡ má»™t cốc nÆ°á»›c lạnh lên uống cạn. Äôi mắt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả trông mong nhìn tôi uống nÆ°á»›c, không dám nói má»™t lá»i.
Tôi phát hiện, tháºt ra tôi có thể có khà thể nữ vÆ°Æ¡ng. Tôi nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh nói bằng lÆ°Æ¡ng tâm mình xem, chuyện anh xuất ngoại là chuyện nhà anh quyết định trong mấy cái cuối tuần sao? Chuyện nhà anh muốn di dân, cho tá»›i giá» anh còn chÆ°a nói vá»›i tôi. ChÃnh mình há»c tiếng Anh tháºt tiêu chuẩn, liếc mắt Ä‘Æ°a tình vá»›i ngÆ°á»i khác, anh tưởng tôi mù sao? Anh tưởng tim tôi là m bằng đá chắc? Tôi còn phải chá» anh nhắc tá»›i? Hôm nay anh đến tìm tôi, tôi rất cảm Ä‘á»™ng. NhÆ°ng chúng ta nói chuyện cứ lòng và lòng vòng nhÆ° thế, anh không tiếc tế bà o não đã chết, còn tôi thì tiếc. Anh cÅ©ng biết tế bà o não của tôi là sinh váºt quý hiếm, cần bảo vệ cấp Ä‘á»™ má»™t, không thể tùy tiện trúng tên hay lãng phÃ. Nếu hôm nay, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, anh nói rõ cho tôi, tôi cÅ©ng sẽ buông tay, miá»…n cho tôi phải suy nghÄ© xem chúng ta còn 1% khả năng hòa thuáºn hay không. Tình yêu nà y quá thiếu cảm giác an toà n. Nằm thẳng sợ trà n sau, nằm nghiêng sợ trà n bên cạnh, anh không cho tôi được Sofy 35 cm thì cÅ©ng phải cho tôi được má»™t cái bỉm ngÆ°á»i lá»›n không trà n Ä‘i đâu được chứ? ÄÆ°a cho tôi má»™t miếng hà ng ngà y là m cái rắm gì? Anh thẳng thắn má»™t chút Ä‘i, trÆ°á»›c cổ má»™t Ä‘ao, sau gáy cÅ©ng má»™t Ä‘ao, mấy ngà y nay tôi hoảng loạn đến mức không còn là chÃnh mình nữa rồi, anh cho tôi má»™t liá»u thuốc mạnh để tôi giải thoát Ä‘i. Äến lúc đó má»™t Ä‘ao hạ xuống, cả Ä‘á»i không qua lại vá»›i nhau nữa, anh ra nÆ°á»›c nà o đấy của anh Ä‘i.†Mấy anh chà ng đẹp trai vừa quen biết nÃn thinh ngồi bên cạnh. Tôi nghÄ© trong lòng, bà đây vốn chẳng có hứng thú vá»›i mấy ngÆ°á»i, cần gì phải nhìn mặt mÅ©i của mấy ngÆ°á»i. Mấy ngÆ°á»i phản ứng nhÆ° váºy là nhìn chÆ°a quen mắt rồi, nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả xem, anh ta có nhÆ° váºy đâu, ngÆ°á»i ta cứ nhìn tôi chằm chằm, đặc biệt tình cảm, đặc biệt nồng nà n, nhìn đến mức mà mắt tôi giáºt giáºt. Khoảng lặng nà y là m khà thế của tôi tụt mất má»™t ná»a. Tôi dò xét nói: “Anh cÅ©ng phải nói gì Ä‘i chứ. Tôi nói nhiá»u nhÆ° váºy mà không há»i ngược lại má»™t câu là sao.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên chồm tá»›i đây, ôm lấy mặt tôi, cắn tháºt mạnh và o môi tôi. Tôi nghÄ© Ä‘á»™ng tác nà y tháºt quá máu chó, quá giống tiểu thuyết, mấy khán giả miá»…n phà nà y lại được hưởng lợi má»™t phen, tôi láºp tức muốn liá»u mạng đẩy anh ra.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không chịu, ôm lấy đầu tôi, cố chấp dùng đầu lưỡi mở hai cánh môi của tôi. Bên cạnh có má»™t tiếng hÃt sâu. Mấy cái ngÆ°á»i kia, vì sao còn chÆ°a tá»›i cứu ngÆ°á»i đẹp? Hay còn chá» tôi hô lên má»™t tiếng “lÆ°u manh†má»›i hợp vá»›i tình hình? Tôi bÄ©u môi, kêu lên má»™t tiếng không có cảm xúc gì: “Cái mồm thối, anh nghÄ© tôi là ngÆ°á»i dá»… bắt nạt…†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i cÆ°á»i, ká» sát mặt tá»›i nhìn tôi, trong mắt lóe ra ánh lá»a. Bá»—ng nhiên, anh nÅ©ng nịu nói: “Äồ ngốc, anh rất đói, rất nhiá»u ngà y chÆ°a có cảm giác nà y rồi, anh muốn ăn cÆ¡m. Em dẫn anh Ä‘i ăn Ä‘i…â€
Tôi chỉ chỉ mấy món rau trên bà n, nói: “Ăn Ä‘i, ăn Ä‘i.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở bên cạnh lại không nhanh không cháºm nói: “Anh muốn ăn trứng xà o cà chua lần trÆ°á»›c em là m ở nhà Äà m Dịch.â€
Tôi hoà i nghi nhìn anh, thầm nghÄ© khả năng biến hóa của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả gần đây tháºt là mạnh, lần trÆ°á»›c trở nên bạo lá»±c thì thôi không nói nữa, lần nà y lại có khuynh hÆ°á»›ng tá»± ngược đãi, ngay cả món ăn tôi là m cÅ©ng nhá»› tá»›i. Hiện giá», đầu óc tôi lại há»—n loạn. Nói Ä‘i nói lại thế nà o lại nói tá»›i chuyện nà y? PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không để ý tá»›i tôi, chỉ ôm tôi tháºt sâu trong lòng, cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Anh cứ tưởng rằng vì chuyện nà y mà không có PhÆ°Æ¡ng Lá»—i trên Ä‘á»i nữa, thì ra thằng bé muốn đến thế giá»›i nà y sá»›m hÆ¡n má»™t chút rồi.†Äầu tôi tháºt sá»± muốn nổ tung, không biết sau khi sá»a sang lại còn có thể dùng tiếp không đây? PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả quay đầu, nở má»™t nụ cÆ°á»i mê hoặc lòng ngÆ°á»i vá»›i mấy chị em của tôi: “Äêm nay tôi mượn cô ấy má»™t lát, nếu quá muá»™n, má»i ngÆ°á»i cứ khóa cá»a Ä‘i.â€
Bá»n chị em Ä‘á»u đồng ý, trong mắt còn bắn ra ánh sáng mỠám. Mấy tên khốn nạn bán nÆ°á»›c cầu vinh! Tôi trợn mắt nói: “Mấy ngÆ°á»i có gan thì khóa cá»a thá» xem?!†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả còn chÆ°a giải thÃch chuyện gì, các ngÆ°á»i đã vá»™i và ng chặt phăng tay chân. Ngoại trừ vừa rồi anh hôn tôi má»™t cái, hiện giá» má»i chuyện có tiến triển hÆ¡n trÆ°á»›c đây hay sao? Láºp trÆ°á»ng thay đổi cứ vù vù. Ai là ngÆ°á»i nói vá»›i tôi Ä‘Ã n ông là cái rắm, không thể tin tưởng… NhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại khăng khăng khoác áo và quà ng khăn cho tôi, sau khi quấn tôi thà nh xác Æ°á»›p còn hà i lòng vá»— vá»— đầu tôi, nắm tay tôi kéo ra cá»a. Vẫn duy trì tÆ° thế nà y, anh lại kéo tôi tá»›i phòng hát đối diện. Trong phòng đối diện là bạn cùng phòng của anh và mấy ngÆ°á»i tôi không nháºn ra. Äôi mắt tôi đảo quanh, nhìn xem PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả định là m gì.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cầm má»™t cái áo khoác lên, cÆ°á»i hÃp mắt nói vá»›i bá»n há»: “Tôi Ä‘i trÆ°á»›c. Những thứ nà y, hôm nay tôi má»i các cáºu, đổi tiệc chia tay thà nh tiệc mừng trở lại Ä‘i.†Mấy ngÆ°á»i bạn của anh cÆ°á»i cÆ°á»i mỠám đáp lá»i. Có má»™t anh chà ng to gan còn lá»›n tiếng hét lên: “Cáºu nha, quá phà phạm tình cảm của bá»n tá»›. Vừa rồi bá»n tá»› còn định nhá» và i giá»t nÆ°á»›c nhá» mắt để tiá»…n cáºu Ä‘i.†Rồi lại hét lên vá»›i tôi: “Chị dâu, cuối cùng chị cÅ©ng trở lại rồi. Chị còn không trở lại, bá»n em sẽ bị ép tá»›i phát Ä‘iên. Cáºu ta cÅ©ng không chịu CS vá»›i bá»n em nữa…â€
|
11-10-2013, 01:48 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 57 : Cút đi, cút đi
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn:
Khi nấu cÆ¡m, tôi vẫn cảm giác có gì không đúng. Vừa rồi, khi ở trong siêu thị, anh giống nhÆ° không xảy ra chuyện gì, lá»±a trái chá»n phải. Còn tôi đầu óc mÆ¡ mà ng bị anh dắt phÃa sau, ngoại trừ những lúc anh quay đầu, cÆ°á»i má»™t cách bỉ ổi và kỳ quái khiến tôi có phản ứng ra thì hai mắt tôi lúc nà o cÅ©ng đỠđẫn. Con trai à , định dẫn mẹ Ä‘i đâu, Có phải tôi không ở Trái Äất đã nhiá»u năm rồi không. Vì sao anh coi nhÆ° không có chuyện gì mà đi lấy Sofy ban đêm 35cm, còn lấy Jissbon* nữa!!!
* Jissbon: một nhãn hiệu bao cao su của Trung Quốc (@Sâu: đã nói lùi một bước để tiến ba bước mà =]]~)
Khi cầm lên vì sao còn phải Ä‘ong Ä‘Æ°a trÆ°á»›c mặt tôi. Khi Ä‘ong Ä‘Æ°a vì sao còn gian ác nói: “Có cảm giác an toà n chÆ°a?†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh là tên nhà thÆ¡ mặt ngÆ°á»i dạ thú, ra vẻ đạo mạo, Ä‘ang Ä‘á»™ng dục, không hÆ¡n không kém! TrÆ°á»›c mặt tên nhà thÆ¡ khốn nạn nà y, tôi còn có thể bình tÄ©nh nấu trứng xà o cà chua, tôi phải bá»™i phục chÃnh mình. Rốt cuá»™c là sức trấn tÄ©nh của tôi quá mạnh mẽ hay là bị PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đầu Ä‘á»™c, tôi cÅ©ng không rõ lắm. Tên yêu nghiệt nà y cứ tá»±a ở cá»a phòng bếp, chân thà nh tha thiết nhìn tôi, tôi cÅ©ng lÆ°á»i tranh cãi. Từ lúc nà o anh trở nên vừa ngá»t vừa dÃnh nhÆ° thế… Má»™t lúc sau, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘i và o phòng bếp, thả má»™t Ãt mì sợi má»›i mua và o trong nÆ°á»›c nóng, nhẹ nhà ng nói bên tai tôi: “Buổi tối ăn mì trứng xà o cà chua, được không?†Äại ca, đại ca có thể cách xa em ra má»™t chút không? Việc nhà bình thÆ°á»ng thôi, cần gì phải dùng giá»ng nói thì thầm thổi hÆ¡i, vừa trầm thấp vừa thu hút nhÆ° thế?
Tôi lau má»™t bên mặt, nặng ná» hÃt và o má»™t hÆ¡i, liếc mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Anh ra ngoà i ngồi Ä‘i. Tay nghá» nấu ăn của em anh biết rồi. Chuẩn bị ăn mì trắng Ä‘i.†CÅ©ng may, giá»ng nói của tôi tháºt bình thÆ°á»ng, bình tÄ©nh mạnh mẽ, không chút sÆ¡ hở. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại ngá»t ngà o đáp má»™t câu: “Không sao, cái gì em là m anh Ä‘á»u thÃch anh.†Trái tim tôi lại nảy lên. Ông trá»i Æ¡i, anh bị ai nháºp hồn rồi đúng không? Äây rõ rà ng không phải bản thân anh mà , đúng không? PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má» nhá»n vô cùng, thÆ°á»ng hay lấy cÆ°á»i nhạo tôi là m niá»m vui đâu rồi? Trứng xà o cà chua tôi là m trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t, vô cùng khó ăn. Xét đến vẻ mặt thà nh tháºt của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả khi nói thứ gì tôi là m Ä‘á»u thÃch ăn, tôi cố ý gạt hết trứng xà o cà chua và o Ä‘Ä©a của anh. Tôi không đói bụng, uống má»™t tà canh là được. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tuyệt đối không phản kháng, ngược lại còn ngồi đối diện tôi, má»™t câu cÅ©ng không nói, cúi đầu yên lặng ăn mì.
Tôi len lén quan sát anh. Tất cả chÆ°a từng thay đổi. Khi cầm Ä‘Å©a vẫn cố chấp chỉ dùng ngón cái và ngón trá», khi ăn mì vẫn không nhanh không cháºm, cuá»™n tròn lại nhÆ° Ä‘ang ăn mì Ã. Chỉ là gÆ°Æ¡ng mặt hÆ¡i gầy má»™t chút, cằm hÆ¡i nhá»n má»™t chút, dá»… dà ng chá»c và o vai khi ôm tôi… NghÄ© tá»›i đây, tôi không khá»i hÆ¡i Ä‘á» mặt, vùi đầu và o bát canh, uống từng ngụm, từng ngụm. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngẩng đầu lên, nở nụ cÆ°á»i thứ N+1 vá»›i tôi trong ngà y hôm nay. Nguy hiểm chÃnh là , má»—i lần anh Ä‘á»u cÆ°á»i vô cùng gian tà lại cuốn hút, hại tôi không tiện bốc há»a, Ä‘Ã nh phải coi nhÆ° không thấy, tiếp tục ăn canh. NhÆ°ng khi đã ăn uống xong xuôi, tôi sắp biến thà nh khinh khà cầu rồi… Cuối cùng không cách nà o nhịn được nữa, nâng tầm mắt lên lại chạm phải ánh mắt thẳng tắp, nóng bá»ng của anh, tôi lại hoảng hốt liếc ra chá»— khác. Căn cứ và o sá»± chỉ đạo và lý luáºn của những tiểu thuyết tình cảm tôi đã Ä‘á»c, loại ánh mát nà y gá»i là dụ dá»— và đùa giỡn. Tôi không phải là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ ngá»±c to óc bằng hạt nho. Tôi không có ngá»±c, cÅ©ng không có đầu óc… Vì váºy, suy nghÄ© tôi lại há»—n loạn má»™t lần nữa, cắn đôi Ä‘Å©a lÆ°á»m góc tÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i ra tiếng: “Äồ ngốc, góc tÆ°á»ng đó có con chuá»™t hay sao? Em đã nhìn đến năm phút rồi, dù có chuá»™t tháºt, chúng nó cÅ©ng bị em nhìn đến xấu hổ rồi.†Tôi nhổ đôi Ä‘Å©a trong miệng ra, trừng mắt nhìn anh: “Váºy anh nhìn em lâu nhÆ° váºy, anh có nghÄ© em cÅ©ng có thể xấu hổ hay không?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dá»±a lÆ°ng và o ghế, nỉ non nói: “Bởi vì anh nghÄ© hai chúng ta sẽ không bao giá» có thể ngồi ăn cùng nhau thế nà y được nữa. Anh sợ em sẽ giống nhÆ° lần trÆ°á»›c, nói vá»›i anh rằng em no rồi, không ăn nữa, sau đó quay đầu bá» chạy, đã chạy là không bao giá» trở vá».†Tôi nhìn vá» phÃa anh, chá» anh nói cho hết lá»i. NgÆ°á»i mà tôi yêu Ä‘ang nói cho tôi biết, anh sợ tôi bá» Ä‘i, giống nhÆ° tôi sợ anh bá» Ä‘i váºy. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục nói: “Äồ ngốc, dá»±a và o cái gì mà cho rằng anh không nói vá»›i em chuyện xuất ngoại nghÄ©a là anh định len lén trốn Ä‘i. Nếu ngÆ°á»i trốn, trái tim cÅ©ng có thể trốn theo thì anh đã Ä‘i từ lâu rồi. Em ấy, luôn là m anh quá phiá»n muá»™n, là m anh khó xá» hÆ¡n bất cứ Ä‘á» bà i khó nà o. Em luôn luôn ra Ä‘á» khác vá»›i lẽ thÆ°á»ng, luôn luôn thÃch nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại má»™t chuyện, luôn luôn tùy hứng, anh không thể trói buá»™c em, lại không muốn để cho em chạy quá xa. Ở quá gần em thì sợ em buồn bá»±c, ở quá xa em lại sợ em thÃch ngÆ°á»i khác. Em lại có thể nói vá»›i anh, em thiếu cảm giác an toà n? Em rõ rà ng là má»™t quả tên lá»a nhá», ngược lại còn oán giáºn anh, nói anh không đúng.†Vuốt mái tóc rối tung của tôi, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dá»n dẹp bát Ä‘Å©a mang và o phòng bếp. Tôi theo Ä‘uôi anh, tôi thÃch nghe anh nói, nghe sá»± lo lắng của anh, nghe anh nói tôi vô cùng quan trá»ng, nghe anh oán giáºn tôi.
Có vẻ nhÆ° ngÆ°á»i nà y yêu tôi nhiá»u hÆ¡n tôi yêu anh. Anh mở vòi nÆ°á»›c, dòng nÆ°á»›c trong suốt thấm Æ°á»›t chén bát. Giá»ng nói ấm áp của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại truyá»n đến: “Chuyện xuất ngoại kia không nói vá»›i em vì sợ em suy nghÄ© nhiá»u. Nhiá»u năm trÆ°á»›c, bố mẹ anh đã có quyết định di dân. Năm nay, khi bá»n há» nhắc tá»›i chuyện di dân vá»›i anh, Ä‘iá»u đầu tiên anh nghÄ© đến là em. Anh nghÄ©, nếu phải di dân, anh sẽ Ä‘Æ°a em Ä‘i cùng anh. NhÆ°ng em không thÃch há»c tiếng Anh, anh nhìn mà lo lắng. Muốn em há»c táºp chăm chỉ, em lại luôn luôn náo loạn. Em vốn không thÃch mấy thứ nà y, anh lại ép em, anh tưởng rằng em đã ghét anh rồi. Anh nghÄ©, em gặp mặt bạn trên mạng có phải dá»± định rá»i khá»i anh hay không, vì váºy em má»›i gá»i tin nhắn nói chia tay, còn nghiêm túc gặp mặt nói lá»i tạm biệt. Anh đã định nói vá»›i em chuyện xuất ngoại, em lại Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng nói chia tay, có biết là rất tổn thÆ°Æ¡ng tình cảm hay không hả?â€
Tôi lẩm bẩm: “Äã chia tay rồi còn oán trách tổn thÆ°Æ¡ng hay không tổn thÆ°Æ¡ng? Có tình cảm thì chia tay là m quái gì?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nghiêm mặt, mạnh mẽ nói: “Váºy vì sao em muốn chia tay?â€
Nà y, sao rẽ ngang rẽ dá»c rồi lại quay lại chuyện nà y. Tôi Ä‘Æ°a cho anh má»™t chiếc khăn mặt, nhìn anh lau khô những ngón tay tháºt dà i: “Váºy, hai tiếng trÆ°á»›c, không phải anh còn chạy tá»›i nói vá»›i em anh muốn xuất ngoại sao?â€
“Em không để ý tá»›i anh nữa, vì sao anh không thể Ä‘i di dân vá»›i bố mẹ anh. Chẳng lẽ anh không thể gạt tình cảm nà y Ä‘i, bỠđứa ngốc lòng lang dạ sói nà y sang má»™t bên được sao? Em thì ngược lại rồi, còn Ä‘i hát vá»›i ngÆ°á»i khác rất vui vẻ. Em còn bảo anh nói bằng lÆ°Æ¡ng tâm, còn lÆ°Æ¡ng tâm của chÃnh em đâu rồi?â€
Nà y, chỉ cho châu quan phóng há»a không cho dân chúng đốt đèn, đúng không? Tôi hét lên: “Anh cÅ©ng Ä‘i hát đấy thôi?â€
“Có đủ mà u sắc nhÆ° bên em sao? Bên anh chỉ thuần má»™t mà u nam tÃnh, bên em thì sao? Khi anh và o phòng các em, em Ä‘ang cầm mặt VÆ°Æ¡ng Nhất Mạc kia để là m gì?â€
“À… Hôn… ChÆ¡i trò chÆ¡i thua.†Tôi vá»™i và ng giải thÃch.
Lá»i giải thÃch nà y có vẻ khiến PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả rất không vui, trên mặt đầy mây Ä‘en bao phủ, vẻ mặt nhÆ° giông tố sắp kéo vá»: “Chu Lâm Lâm, anh cảnh cáo em, sau nà y em lại dám chÆ¡i trò nà y, anh sẽ không khách khà vá»›i em nữa, trá»±c tiếp bắt lấy em nhốt lại!â€
“Em rất sợ nha…†Tôi ôm ngá»±c, là m ra vẻ vô cùng sợ hãi, nháy mắt khiêu khÃch anh. Chuyện nà y tháºt tốt, triệt để châm ngòi cho PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh trừng mắt nhìn tôi. Tôi hì hì cÆ°á»i, hai tay đặt trên trán, giÆ¡ ra hai ngón tay giả là m sừng trâu, lè lưỡi nhìn anh. Rất ấu trÄ© nhÆ°ng rất thú vị.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên xảo quyệt kéo tay tôi: “Không tin phải không? Thá» má»™t lần là tin.†Nói xong, anh láºp tức kéo tôi và o phòng ngủ. Khốn, không phải tháºt sá»± nhốt tôi lại chứ? Quốc gia chúng ta có pháp luáºt, anh là m váºy gá»i là giam giữ bất hợp pháp…
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả kéo tôi vứt lên giÆ°á»ng, cÆ°á»i cÆ°á»i cởi cúc áo của mình. Tôi nhìn anh má»™t lúc rồi má»›i phản ứng lại, đây rõ rà ng là nụ cÆ°á»i của bá»n công tá» bỉ ổi trÆ°á»›c khi đùa giỡn con gái nhà là nh. Tôi cắn đầu lưỡi nói: “Mồm thối, anh đừng lại đây, nếu không em láºp tức cắn lưỡi tá»± sát.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không chút hoang mang mà nói: “Cắn đầu lưỡi mình, không bằng cắn của anh Ä‘i.â€
“Nà y…†Tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i, ngÆ°á»i nà y không phải bỉ ổi, mà là vô cùng bỉ ổi. Ão PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã bị cởi ra, lá»™ ra xÆ°Æ¡ng quai xanh khêu gợi, còn có cÆ¡ ngá»±c, và cả cÆ¡ bụng…
Không sao, không sao, coi nhÆ° anh Ä‘i bÆ¡i Ä‘i. Bình tÄ©nh, bình tÄ©nh, không thể chảy máu mÅ©i. Tôi tiếp tục Ä‘Ã m phán vá»›i anh: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh phải tỉnh táo. Xúc Ä‘á»™ng là ma quỷ…â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i nói: “Anh vốn đã là ma quá»·, em có thể là m thiên sứ của anh rồi.â€
Tôi Ä‘Ã nh phải yếu Ä‘uối đầu hà ng: “Em sai rồi, em sai rồi. Sau nà y em không hôn bất cứ ai nữa, được chÆ°a?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại lắc đầu: “Không được, em còn phải hôn anh chứ…â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở trên giÆ°á»ng tháºt sá»± là con sói háo sắc trăm phần trăm. Tôi vô cùng nghi ngá», trÆ°á»›c đây, khi tôi quyến rÅ© anh, anh Ä‘ang giả vá» là chÃnh nhân quân tá», hiện giá» biến chất thế nà y, tháºt sá»± khiến tôi bất ngá». Anh nằm trên ngÆ°á»i tôi, coi tôi thà nh cái đệm chuyên dụng, nhìn tôi cÆ°á»i nhẹ, trong đôi mắt có hình ảnh phản chiếu của tôi. Tôi trúng Ä‘á»™c rồi, mặt bắt đầu nóng lên. Tôi dùng ngón tay chá»c chá»c là n da trÆ¡n bóng của anh, cÆ°á»i gượng pha trò: “Da đẹp nhÆ° thế nà y, dùng sá»a rá»a mặt gì váºy? Cho em dùng ké vá»›i.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhìn tôi đặc biệt chăm chú: “Rá»a mặt bằng nÆ°á»›c sạch, cách và i ngà y lại dùng bá»t cạo râu, em muốn thá» không?â€
Ha ha, tháºt buồn cÆ°á»i nha… Tôi xấu hổ nhìn anh, trong đầu tÃnh toán nghìn lần: thần chém gió Æ¡i là thần chém gió, mi nghÄ© ra chuyện gì đó mau lên, nếu không sẽ xảy ra chuyện lá»›n.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục thoải mái nằm sấp, vùi đầu bên cạnh tai tôi. Tôi nghÄ© tÆ° thế nà y rất dá»… cÆ°á»›p cò nên lùi đầu sang bên cạnh, cách xa anh và i cm. Anh lại cố chấp dụi tá»›i, nhÆ°ng tháºt ra cÅ©ng không có hà nh Ä‘á»™ng gì, chỉ tá»±a đầu và o đầu tôi. Tôi ngá»i được mùi tóc của anh, thÆ¡m mát, thoang thoảng, thấm sâu và o trái tim tôi. Yên lặng nhÆ° váºy gần mÆ°á»i phút, tôi hoà i nghi chÃnh mình có bị anh đè bẹp hay không. Nhất là bá»™ ngá»±c cá»±c kỳ bé nhá», gần nhÆ° không có hiệu ứng hình ảnh của tôi cÅ©ng sắp bị đè bẹp rồi. Tôi cuá»™n ngÆ°á»i dịch sang bên cạnh, muốn thở ra má»™t hÆ¡i, không ngá» bên tai lại truyá»n đến giá»ng nói của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Äồ ngốc, đừng Ä‘á»™ng Ä‘áºy.â€
Anh không cho em Ä‘á»™ng thì em sẽ không Ä‘á»™ng sao? Em cà ng Ä‘á»™ng. GÆ°Æ¡ng mặt trắng nhÆ° sứ của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bắt đầu á»ng hồng, dùng sức vân vê đầu tôi, thở dà i: “Tháºt sá»± là đồ ngốc. CÆ°á»›p cò, em chịu trách nhiệm.†Nói xong liá»n đặt tay tôi lên thân dÆ°á»›i của anh. Khụ, tôi không thể không nói, đây là má»™t hà nh Ä‘á»™ng vÄ© đại… Ừ, vÄ© đại… Mặt tôi bốc lá»a, nhÆ° bị quay và i vòng trong lò vi sóng… PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhẹ giá»ng nói bên tai tôi: “Hôm đó, anh uống rượu, khi là m váºy vá»›i em, em có sợ không, có hoảng không?â€
Äại ca, hiện giá» em cÅ©ng rất sợ, rất hoảng, cÅ©ng bằng lúc đại ca uống rượu ấy. Tôi nhìn ánh đèn mà u cam ấm áp trên trần nhà , len lén liếc mắt nhìn anh Ä‘ang ở bên cạnh. DÆ°á»›i ánh sáng, da anh trắng nõn, vân da rõ rà ng, có má»™t chút khà khái anh hùng, rất sexy. Äại ca, em rất hoảng… PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục nói: “Ngà y đó, khi anh uống rượu, nhìn thấy em đến, anh tháºt sá»± rất vui. Tuy không biết vì sao em lại đến, nhÆ°ng anh vẫn rất thá»a mãn. Muốn biến em thà nh má»™t bá»™ pháºn của anh, muốn luôn luôn giữ em ở bên, muốn hôn em, muốn ôm em, vì váºy má»›i không khống chế được mình. NhÆ°ng em lại nói chúng ta đã chia tay rồi, thế nà y phải coi là thế nà o, nghe váºy anh…†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dừng má»™t lúc, giống nhÆ° Ä‘ang tiêu hóa má»™t ký ức khó chịu: “Äồ ngốc nà y, vì sao bá»—ng nhiên lại thông minh nhÆ° thế? Rõ rà ng biết đó là ná»—i Ä‘au của anh, em lại cà ng muốn chá»c và o. Anh bị em dá»™i cho má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh, phải quay đầu trở lại, sau nà y PhÆ°Æ¡ng Lá»—i nhà em không ra Ä‘á»i được, em có thể chịu trách nhiệm không?†Khụ… Tôi tiếp tục im lặng… Anh không phải còn vÄ© đại lắm sao… PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hÆ¡i ngẩng đầu, hôn chụt má»™t cái và o mặt tôi: “Sau nà y không cho phép nói chia tay, biết chÆ°a? Sau nà y chúng ta cãi nhau cÅ©ng được, chiến tranh lạnh cÅ©ng được, nhÆ°ng không được nói đến chuyện chia tay. Em rá»i khá»i anh rồi, còn ai tá»›i nhẫn nhịn tÃnh tình của em?†Tôi nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, trong ánh mắt anh có trách cứ, có yêu thÆ°Æ¡ng, còn có trân trá»ng.
Tôi lắc đầu: “Không được.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhéo mặt tôi: “Vì sao?â€
Tôi tức giáºn nói: “Ai nha, đừng nhéo mặt em, vốn đã đủ tròn rồi, kéo nữa sẽ bẹp ra mất.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vá»— vá»— đầu tôi: “Váºy em nói xem vì sao? Còn muốn chia tay anh đúng không? Em đến đâu để tìm được má»™t anh chà ng đẹp trai nhÆ° anh, em nỡ lòng nà o bá» rÆ¡i PhÆ°Æ¡ng Lá»—i?â€
Tôi bất mãn nói: “Anh còn chÆ°a giải thÃch rõ rà ng vá»›i em chuyện xuất ngoại, còn chÆ°a nói vá»›i em mụ yêu tinh kia là ai, vì sao em phải đồng ý vá»›i anh? Hôm đó em tá»›i đây, vì sao lại là mụ yêu tinh kia mở cá»a?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngẩn ra má»™t lúc, trong mắt tá»a ra hÆ¡i ấm: “Em dám gá»i cô ấy là yêu tinh?â€
Tôi tức giáºn hừ mÅ©i lầm bầm: “Thế còn khách khà đấy, em còn chÆ°a gá»i cô ta là hồ ly tinh đâu.â€
“Váºy xin há»i cô ấy phạm phải tá»™i trá»™m cắp gì?â€
Tôi suy xét, láºt lại hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i kia trong đầu và i lần, không nghÄ© ra má»™t lý do hoà n hảo nà o, Ä‘Ã nh phải ngượng ngùng nói: “Bởi vì cô ta mặc má»™t chiếc áo khoác mà u hồng, nhìn giống da hồ ly.†Bên tai truyá»n đến tiếng cÆ°á»i trầm trầm của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Tôi trừng mắt nhìn anh: “Váºy anh nói thá» xem…â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngồi dáºy, nhìn tôi nói: “Chuyện nà y anh vốn định sau nà y má»›i nói cho em, nhÆ°ng em tháºt sá»± không thể không là m ngÆ°á»i ta lo lắng. Cô ấy là chị há» anh. Tiếng Anh của anh tốt bởi vì khi anh há»c tiểu há»c từng ở nhà bá»n há» má»™t thá»i gian, bố mẹ anh vì thÆ°á»ng xuyên Ä‘i công tác nên cÅ©ng rất thà nh thạo tiếng Anh. Lần nà y nhà anh di dân ra nÆ°á»›c ngoà i cÅ©ng là nhà bá»n há» giúp đỡ. Bố anh bảo anh là m thủ tục chuyển trÆ°á»ng, nhÆ°ng anh vẫn do dá»± không biết có nên nói vá»›i em hay không. Muốn Ä‘Æ°a em Ä‘i cùng lại sợ em không chịu nổi sá»± cô Ä‘Æ¡n ở bên kia. Dù sao văn hóa khác biệt, không dá»… kết bạn, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i nhà em còn ở bên nà y. Chúng ta còn chÆ°a tốt nghiệp, thá»i cÆ¡ chÆ°a chÃn muồi, anh không thể má»›i lần đầu tiên đến ra mắt bố mẹ em đã nói anh muốn dẫn con gái bá»n há» ra nÆ°á»›c ngoà i được.Vì váºy, anh định thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i bố anh để anh không phải xuất ngoại, chuyện nà y sau nà y há»i ý kiến em rồi bà n tiếp. NhÆ°ng anh lo bố anh rất khó thuyết phục, anh má»›i chuẩn bị cả hai tay. Má»™t bên để em há»c tiếng Anh cho tốt, má»™t bên kêu gá»i cứu viện. Nếu bố mẹ anh hiểu được, anh sẽ không cần nói việc nà y vá»›i em nữa, nếu bá»n há» không đồng ý, anh sẽ nhá» chị há» khuyên bố anh. Bố anh coi chị ấy nhÆ° con gái ruá»™t, cÅ©ng nghe lá»i chị ấy hÆ¡n anh rất nhiá»u.â€
Tôi nghe rất chăm chú, mụ yêu tinh kia, à nhầm, cô gái kia là chị há» của anh… CÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i bố PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả thÆ°Æ¡ng yêu hÆ¡n chÃnh anh… Tôi lại nghi ngá»: “Váºy lúc đó vì sao không giá»›i thiệu chị ấy vá»›i em? Anh nói thẳng ra không phải xong rồi sao.â€
“Bởi vì anh sợ chị ấy nhầm em vá»›i NhÆ° Äình, nhỡ may há»i vá» NhÆ° Äình hoặc nói những chuyện vá» NhÆ° Äình, anh lại khó thu dá»n tà n cuá»™c.â€
Tôi nghÄ© thầm, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả anh tháºt sá»± đã đánh giá quá cao khả năng nghe tiếng Anh của em. Trên cÆ¡ bản, đứng trÆ°á»›c mặt chị há» anh, em chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Ä‘iếc.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tiếp tục nói: “Em vẫn giữ má»™t tâm lý tá»± ti đến khó hiểu đối vá»›i NhÆ° Äình. Tuy em không nói ra, nhÆ°ng anh nhìn ra được, trÆ°á»›c mặt NhÆ° Äình em luôn có má»™t tâm lý tá»± ti không cần thiết. Má»›i chỉ vì mối quan hệ khi còn bé của anh và cô ấy, em đã lo sợ nhÆ° thế. Nếu biết chị há» anh có quen biết vá»›i NhÆ° Äình, chỉ sợ em lại là m ầm Ä© lên. NhÆ° Äình và gia đình anh có má»™t chút quan hệ đặc biệt, vì váºy cô ấy và chị há» anh cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối quen biết. Tuy chị ấy chÆ°a từng gặp mặt NhÆ° Äình, nhÆ°ng vẫn đối xá» vá»›i cô ấy nhÆ° em dâu tÆ°Æ¡ng lai. ÄÆ°Æ¡ng nhiên anh cÅ©ng có lá»—i, trÆ°á»›c đây, khi nói chuyện tình yêu của mình vá»›i chị ấy, anh lại không nói ra tên em. Em cÅ©ng biết, ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i không thÃch tò mò, chị ấy không há»i, anh cÅ©ng không nói cụ thể. Ngà y đó, anh hẹn chị ấy ở nhà hà ng chÃnh là muốn nói vá» chuyện của em, sau đó nhá» chị ấy nghÄ© cách khuyên bố anh. Anh nghÄ© chá» chị ấy giúp anh giải quyết chuyện nà y xong, Ãt nhất anh có thể thanh thản, ổn định ở lại trong nÆ°á»›c và i năm nữa, cÅ©ng không cần phải để em biết chuyện vá» NhÆ° Äình. Ai ngá» em cÅ©ng gặp bạn qua mạng ở đó, má»i chuyện vượt qua dá»± kiến của anh.â€
“Váºy NhÆ° Äình vá»›i nhà anh có quan hệ gì đặc biệt?â€
“Ân ân oán oán của thế hệ trÆ°á»›c thôi. Nhà bá»n há» cứu nhà anh má»™t mạng, là ân nhân của nhà anh.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đáp lại má»™t câu nhÆ°ng lại khiến tôi khó chịu ngay được: “Váºy bố mẹ anh không phải sẽ rất chán ghét em sao? Em không cho anh lấy công chúa của nhà ân nhân, không cho anh lấy thân báo đáp, cÅ©ng không cho anh di dân thuáºn lợi, chẳng phải em biến thà nh hồng nhan há»a thủy trong truyá»n thuyết rồi?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dịu dà ng nhìn tôi, khóe miệng cong lên má»™t nụ cÆ°á»i xinh đẹp: “Giá» em má»›i biết em là kẻ gây há»a sao. Em là má»™t con hồ ly tinh hút hồn ngÆ°á»i khác.â€
Tôi quyết định giao toà n quyá»n giải quyết vấn Ä‘á» bố mẹ chồng nà y cho PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Vì váºy, tôi nghiêm túc nói vá»›i anh: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh chịu trách nhiệm đối phó vá»›i bố mẹ anh, em cÅ©ng cố hết sức đối phó vá»›i bố mẹ em!†Bố mẹ em sẽ ôm chân anh, khóc cầu xin anh lấy em…
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên nhìn tôi bỡn cợt, cÆ°á»i cÆ°á»i đắc ý: “TrÆ°á»›c khi đối phó vá»›i bố mẹ anh, anh phải đối phó vá»›i em trÆ°á»›c.â€
Äã váºy thì đối phó Ä‘i, nhÆ° váºy anh má»›i có sức mà đối phó vá»›i ngÆ°á»i lá»›n, không phải sao? Vì váºy, trÆ°á»›c khi anh nhà o vá» phÃa tôi, tôi tạo má»™t tÆ° thế quý phi say rượu ở trên giÆ°á»ng, đôi mắt hÃp lại thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng, nhÃu mà y nhìn anh. Quả nhiên tôi có tiá»m lá»±c là hồ ly tinh. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bò lên, cÆ°á»i nhẹ, hôn tôi má»™t cái. Sắc đẹp ở trÆ°á»›c mặt, không hôn không hợp vá»›i ý trá»i, tôi hung hăng chuẩn bị cắn ngược lại, bên tai lại truyá»n đến giá»ng nói má»m mại của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Có yêu anh không?†Tôi nghÄ© đã phóng túng đến mức Ä‘á»™ nà y rồi, có cần thiết phải nói mấy thứ đó không? Váºy nên tôi cố ý không nói. Mà môi anh đã chuyển đến bên tai tôi, ngáºm lấy toà n bá»™ tai tôi, nhiá»u lần mút và o. Toà n thân tôi có chút tê dại, bất giác phát ra những tiếng thở dốc. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cố chấp nhẹ nhà ng há»i: “Có yêu anh không?†Ãnh mắt tôi có chút mông lung. Ãnh sáng ấm áp trên đỉnh đầu cÅ©ng trở nên chói mắt. Môi anh trượt tá»›i cổ tôi. Trên chóp mÅ©i tôi là mùi hÆ°Æ¡ng nhà n nhạt từ tóc PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.
Hôm nay tôi mặc hÆ¡i nhiá»u. Ngoà i áo phông còn có má»™t chiếc áo len má»ng. Thất sách, thất sách, sá»›m biết thế nà y tôi chỉ mặc ná»™i y và áo khoác là tốt rồi. Tuy chÆ°á»›ng ngại váºt tôi dá»±ng lên hÆ¡i nhiá»u, nhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± phối hợp của tôi, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cởi quần áo tôi cÅ©ng rất trôi chảy. Tôi nghÄ© PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả tháºt sá»± biết suy nghÄ© cho tôi, vừa nói vừa cởi áo của chÃnh mình ra, tôi ngược lại vô cùng nhà n hạ. Bà n tay PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lÆ°á»›t qua áo ngá»±c tôi, chuẩn bị ném thứ đồ cuối cùng phÃa trên tôi ra, bá»—ng nhiên tôi kéo tay anh, căng thẳng nhìn anh. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả dừng lại, hôn trán tôi, nhẹ giá»ng nói: “Äừng sợ, chúng ta tốt nghiệp xong sẽ láºp tức kết hôn.â€
Tôi lại nói vá»›i anh rất rõ rà ng: “Không phải em sợ, em chỉ muốn cảnh báo anh trÆ°á»›c, ngá»±c em rất nhá», xúc cảm tÆ°Æ¡ng đối kém, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không bằng mấy cô nà ng trên máy tÃnh của anh. Anh không được khinh bỉ nó, cÅ©ng không được ghét bá» nó.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i khúc khÃch, Ä‘Ã nh phải lắc đầu nói vá»›i tôi: “Em không phải là anh, giúp anh suy nghÄ© chuyện nà y là m gì? Anh nói bá»n nó lá»›n nghÄ©a là bá»n nó lá»›n.†Khụ… PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh xứng đáng là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của em! Nhìn bánh bao nhá» Vượng Tá»** mà cÅ©ng có thể nói được những lá»i hùng hồn nhÆ° thế.
** Má»™t hãng bánh bao của Trung Quốc, sản xuất loại bánh bao rất nhá».
Bà n tay dà i nhá» của anh thà nh công táºp kÃch lên ngá»±c của tôi, ngay sau đó, môi anh rÆ¡i xuống bánh bao nhá», khi nặng khi nhẹ. Toà n thân tôi má»m nhÅ©n, những nụ hôn tỉ mỉ nà y khiến từ chân tóc đến đầu ngón chân tôi Ä‘á»u tê tê. Tôi Ä‘Ã nh phải ôm chặt anh, giống nhÆ° ôm má»™t gốc đại thụ. Không biết từ lúc nà o PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã cởi tất cả quần áo trên ngÆ°á»i tôi ra. Tôi chỉ biết là , toà n thân tôi Ä‘á»u trà n ngáºp mùi hÆ°Æ¡ng của anh, sau đó, tôi nghe anh thấp giá»ng há»i bên tai tôi: “Có yêu anh không?†Tôi nhẹ nhà ng gáºt đầu. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cắn cắn cái mÅ©i tôi, tiếp tục há»i tôi: “Trả lá»i anh, có yêu anh không?†Cổ há»ng tôi khô khốc, cố gắng táºp hợp tất cả sức lá»±c trên ngÆ°á»i để nói: “Yêu…†Chữ “yêu†còn chÆ°a dứt, bên dÆ°á»›i đã truyá»n đên má»™t cÆ¡n Ä‘au nhói. Tôi nghÄ©, chúng tôi đã hợp thà nh má»™t thể trong chữ “yêu†kia.
NhÆ°ng tóm lại, lần đầu tiên vẫn cứ Ä‘au nhức và dà i đằng đẵng. Má»—i má»™t lần PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả chuyển Ä‘á»™ng Ä‘á»u khiến tôi Ä‘au muốn chết, tôi cắn vai PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, hung hăng nói: “Em hối háºn rồi, em không muốn…â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại thở gấp nói: “Anh yêu em, vì váºy em không được hối háºn…†Sau khi nghe câu nói kia, nÆ°á»›c mắt tôi lại chảy xuống. Không biết là tình yêu hay Ä‘au Ä‘á»›n trên ngÆ°á»i khiến tôi thất thanh khóc rống lên.
Phương Dư Khả có chút bối rối nhìn tôi, vươn tay lau mặt tôi, nước mắt chảy trà n ra giữa những ngón tay anh như suối.
Tôi dùng hai mắt ngáºp nÆ°á»›c nhìn anh: “Kiếp sau bà đây muốn là m Ä‘Ã n ông, Ä‘au chết mất, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, sau nà y anh dám là m chuyện có lá»—i vá»›i em, em sẽ dùng kéo thiến anh!â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bất lá»±c vá»— vai tôi, liên tục nói: “Äược, được, được, kiếp sau anh là m phụ nữ, đổi cho em là m anh, được không…â€
Tôi nghÄ© kiếp sau mình còn có khả năng báo thù nà y, trong lòng thá»a mái không Ãt, lau lau nÆ°á»›c mắt, ngữ khà cÅ©ng nhẹ hÆ¡n, nói vá»›i anh: “Váºy là m xong việc cho nhanh Ä‘i.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả sá» sỠđầu tôi, cÆ°á»i nói: “Äồng chà Lâm Lâm, sau nà y không nên dá»a ông xã của em nhÆ° thế, nhỡ may dá»a sợ ông xã nhá» nhà em, khiến nó vá» hÆ°u sá»›m là ảnh hưởng đến hạnh phúc cả Ä‘á»i của em đấy nha.â€
Tôi đắc ý sá» soạng ông xã nhá» nhà tôi, khiêu khÃch bên tai PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Ông xã nhá» quả nhiên là nhá» nha…â€
Tôi nghÄ© những loại lá»i nói nà y không thể nói tùy tiện, bởi vì sá»± thá»±c chứng minh, nếu nhÆ° khiêu khÃch quyá»n uy của nó, tất cả háºu quả Ä‘á»u do tôi gánh chịu, tôi tá»± là m tá»± chịu, mở mang kiến thức vá» sá»± quyết Ä‘oán của ông xã nhá» nhà tôi. Tôi nghÄ© PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả táºp bÆ¡i cÅ©ng không phải táºp chÆ¡i, thể lá»±c quá tốt, suốt má»™t buổi tôi lăn tôi qua lại, cuối cùng tôi mặc kệ anh, chỉ muốn ngủ. Trong mÆ¡ mà ng, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ôm lấy tôi, bảo tôi Ä‘i tắm. Tôi có chút không vui, những chuyện ảnh hưởng tá»›i giấc ngủ của tôi, tôi Ä‘á»u kiên quyết chống lại. Tôi miá»…n cưỡng lắc đầu, nói vá»›i anh: “Anh Ä‘i tắm Ä‘i, em muốn ngủ.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả kiên trì dá»— dà nh tôi: “Ngoan, giá» trên ngÆ°á»i không sạch sẽ, tắm xong ngủ sẽ cà ng thoải mái.â€
Tôi biết anh bị cuồng sạch, nhÆ°ng không nghÄ© đến vì sao trên ngÆ°á»i tôi lại không sạch sẽ sao?! Vì sao tôi phải giúp anh thu dá»n những chá»— không sạch sẽ? Bà đây buồn ngủ!! Tôi khăng khăng ôm gối, quay lÆ°ng vá» phÃa anh. Bất cứ ai cÅ©ng không được quấy rầy tôi hẹn hò vá»›i Chu Công. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mà cố chấp là rất đáng sợ, anh cạy từng ngón tay của tôi ra. Tôi tức giáºn đến mức không kìm nén được, báºt dáºy hét vá» phÃa anh: “CÅ©ng chẳng phải bạo hoa cúc***, không tắm cÅ©ng không chết!†Sau đó là má»™t sá»± yên lặng đáng sợ… Cuối cùng, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nổi giáºn ôm cả tôi và gối nhét và o trong bồn tắm.
*** Ở đây có bạn nà o Ä‘á»c Ä‘am mỹ thì Ä‘á»c Ä‘oạn nà y sẽ hiểu, không hiểu yêu cầu tưởng tượng =))
Ngà y hôm sau, khi ánh mặt trá»i chiếu và o qua rèm cá»a sổ má»ng manh, tôi mở mắt ra, nhìn thấy má»™t bên mặt bình thản của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.
Nhắm mắt lại, mở mắt ra, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫn ở đó. Tôi nghÄ© toà n thân tôi Ä‘au nhức là có lý do. A… Rốt cuá»™c tôi đã… là m cái đó… anh rồi… Bá»—ng nhiên PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mở mắt, ná»a tỉnh ná»a mÆ¡ nhìn tôi. Giá»ng nói anh mang theo chút buồn ngủ: “Chà o buổi sáng ~â€
Tôi gãi gãi đầu, chui và o trong chăn, ừ, quả nhiên tôi không mặc gì. Háºm há»±c chui đầu ra. Má»™t lát sau, lại chui đầu và o. Ừ, quả nhiên PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng không mặc gì… NhÆ°ng mà , hiện giá» tôi không muốn chui ra nữa… Giá»ng nói PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả từ ngoà i chăn truyá»n tá»›i: “Nên dáºy đánh răng rồi.†Tôi Ä‘ang ở trong chăn cảm thán vá» thế giá»›i ngÆ°á»i lá»›n phiên bản chân tháºt. Äêm qua không quan sát kỹ cà ng, hiện giá» phải bổ sung.
Cái nà y gá»i là ngà y ngà y nghÄ© đến Ä‘Ã n ông khá»a thân, hà ng đêm chảy máu mÅ©i nha ~~ Hôm nay có má»™t ngÆ°á»i mẫu ngay trÆ°á»›c mặt, không nhìn hÆ¡i phÃ! Tay PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bắt được cánh tay tôi, kéo tôi ra khá»i chăn, nhéo nhéo cái mÅ©i tôi: “Còn xấu hổ nữa, đừng trốn trong chăn.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, anh tháºt sá»± không hiểu em. Nếu em hoảng hốt ôm chăn giống nhÆ° trong phim truyá»n hình, em sẽ không tên là Chu Lâm Lâm. Tôi cÆ°á»i hì hì: “Vừa rồi em ở trong bóng tối chiêm ngưỡng body của anh. Xét thất ánh sáng quá tối tăm, em Ä‘á» nghị, bây giá» anh đứng trÆ°á»›c lên biểu diá»…n trÆ°á»›c mặt em má»™t vòng, để tiểu thÆ° đây mở rá»™ng tầm mắt…â€
Má»™t bà n tay vá»— và o mông tôi. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả hÃp mắt nhìn tôi: “Giá» có tinh thần quá nhỉ, có tinh thần thì vuốt cái tổ chim trên đầu em xuống. Còn nữa, dỠở khóe mắt và nÆ°á»›c miếng bên mép cÅ©ng phải lau Ä‘i.†Tháºt là là m há»ng hứng thú. Vì váºy, tôi rá»i khá»i giÆ°á»ng, vuốt ngược cái tổ chim lên, hà o phóng Ä‘i trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»™t vòng nhÆ° ngÆ°á»i mẫu, để anh mở rá»™ng tầm mắt.
|
|
|
| |