Theo kí ức của Minh Quang đạo nhân, Lý Dương có thể lí giải được, chín cảnh giới lớn của tu chân giả, ngoại trừ Độ Kiếp kỳ và Đại Thành kì, còn lại bảy cảnh giới khác đều có giới hạn về thời gian tu luyện, nếu trong thời gian quy định này không thể đột phá khỏi cảnh giới ban đầu, như vậy cũng biểu thụ cho cả đời này cơ bản không thể có cách nào đột phá được cảnh giới này cả, trừ phi có thể gặp được kỳ tích mới mong có được tia hy vọng để đột phá cảnh giới này. Thời hạn này tuy không hề có tính cố định , nhưng do tất cả tu chân giả của Tu Chân giới trong hơn ức vạn năm tìm tòi mới có thể tổng kết ra, mức độ chính xác ắt hẳn phải đặc biệt cao.
Trúc Cơ kì, Khai Quang kì và Kim Đan kỳ trong cửu đại cảnh giới đều được xem như giai đoạn nhập môn, những tu chân giả bình thường đều có thể vượt qua ba giai đoạn này, cho nên thời hạn của ba giai đoạn này cũng không hề dài, phân biệt là bốn mươi năm, một trăm năm và hai trăm năm. Nói cách khác, nếu trong ba trăm năm mươi năm mà không thể đạt tới Nguyên Anh kỳ, thì sẽ vĩnh viễn không thể tiến vào Nguyên Anh kỳ.
Còn Nguyên Anh kỳ là giai đoạn khó khăn đầu tiên của tu chân giả, gần hai thành trong tất cả số tu chân giả trong Tu Chân giới không thể vượt qua được nó,
đặc biệt là những tán tu không có môn phái, hơn một nửa trong số họ không thể vượt qua được cửa ải này, cuối cùng đành ân hận vùi thân trong thiên địa.
Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kì và Phân Thần kì, nguyên nhân vì đã kết xuất nguyên anh, cho nên thời hạn tu luyện tương đối lâu hơn, thời hạn thường là hơn ngàn năm. Mặc dù tu chân giả của ba cảnh giới này thường không chịu ước thúc về mặt thời gian, nhưng bởi vì bọn họ được xem như lực lượng trung thành thiện chiến của Tu Chân giới, bình thường trong Tu Chân giới nếu xảy ra các cuộc tranh chấp, tu chân giả của ba cảnh giới này sẽ trở thành chủ lực trong cuộc tranh đấu của song phương, cho nên tỉ lệ tử vong của bọn họ là cao nhất trong Tu Chân giới, khoảng năm thành trong số tất cả tu chân giả ở Tu Chân giới mất mạng thuộc về người ở ba kì này.
Khi tới Hợp Thể kì, tu chân giả bình thường đều bắt đầu chuẩn bị cho việc độ kiếp, bọn họ chẳng những muốn kiên trì việc tu luyện, để đề cao tu vi của bản thân, còn muốn đi tìm những tài liệu để chế tạo Độ Kiếp Đan và quáng thạch để chế tạo cực phẩm linh khí, cơ bản là không có thời gian tham gia những cuộc tranh đấu, trừ phi có một số chuyện đại sự liên quan đến sinh tử tồn vong của môn phái của bọn họ hoặc là khi xảy ra tranh đoạt những kiện tài liệu quan trọng thì họ mới ra tay.Cho nên bình thường những tu chân giả của Hợp Thể kỳ đều có thể thuận lợi đạt đến Độ Kiếp kỳ.
Khi đạt tới Độ Kiếp kỳ, cũng chính là lúc phải đối diện với sinh tử. Tất cả tu chân giả của Tu Chân giới, có thể đạt tới Độ Kiếp kỳ cũng chỉ có khoảng ba thành, mà tu chân giả có thể vượt qua thiên khiếp lại càng là mười không được một, thậm chí cả một phần trăm cũng không nhất định có thể vượt qua. Đại bộ phận những tu chân giả khi độ kiếp thất bại đều trực tiếp táng thân( chết) dưới uy lực của thiên kiếp, chỉ có một bộ phận rất nhỏ cơ trí kịp thời buông bỏ, trở thành tán tiên, tiếp tục tu luyện, có thể vượt qua chín lần Tán Tiên Thiên Kiếp, cuối cùng phi thăng Tiên giới.
Chỉ cần tiến vào Đại Thành kì, thì bình thường chỉ khoảng một trăm năm là sẽ tự động phi thăng tiên giới, trở thành một vị tiên nhân, thọ mệnh( tuổi thọ) kéo dài tới hơn mười lần, lại càng có nhiều thời gian để thám hiểm cả thiên địa.
Đại thể thì tình hình ở Tiên giới và Tu Chân giới cũng không có nhiều khác biệt, bất quá mục tiêu này so với Lý Dương còn quá xa vời, cho nên Lý Dương tạm thời chưa thể chỉnh sửa những kí ức về Tiên giới của Minh Quang đạo nhân. Trong kí ức của Minh Quang đạo nhân còn có một điểm khiến Lý Dương ghi nhớ rất kỹ, đó là trong Tu Chân Giới tịnh không phải chỉ có hai loại người là người thường và tu chân giả, mà còn phải kể đến tu ma giả, tu phật giả, tu yêu giả, tu quỷ giả và tu pháp giả, vân vân, những nhân sĩ tu luyện này đều có trăm nghìn điều khác lạ, bọn họ sau khi vượt qua thiên kiếp sẽ phi thăng tới Phật giới, Ma giới, Yêu Linh giới, Quỷ giới, Pháp giới và nhiều giới khác nữa, giữa các giới này chỉ tồn tại vài không gian thông đạo mà thôi.
Trong đó tu chân giả và tu ma giả thì trời sanh đã là tử địch, tu phật giả và tu quỷ giả là tử địch trời sinh, tu yêu giả và tu pháp giả trời sanh là tử địch của nhau, giữa bọn họ chỉ cần trông thấy nhau là sẽ nảy sinh những cuộc chiến sinh tử, bất quá Minh Quang đạo nhân lại không nói vì sao nguyên nhân lại xảy ra chuyện này, có lẽ ngay đến bản thân hắn cũng không rõ.
Những trận tử đấu giữa những nhân sĩ trời sinh đã là tử địch này thường sẽ dẫn đến cái gọi là trận đại chiến trong Tu Chân giới, khi Minh Quang đạo nhân tu luyện ở Tu Chân Giới đã từng xảy ra một trận đại chiến hỗn loạn làm chấn động cả Tu Chân Giới. Trường đại chiến này có ảnh hưởng cực lớn, ngay cả đại bộ phận các cao thủ Độ Kiếp kì và Đại Thành Kì cũng tham gia, cuối cùng thậm chí còn dính líu đến cả Tiên giới và Ma giới, diễn ra một trận Tiên Ma đại chiến lớn nhất trong lịch sử mười ngàn năm, cuối cùng Thần giới phải cử xuống một người chấp pháp mới có thể bình định được trường đại chiến này.
Theo thống kê cho thấy, chỉ riêng số nhân sĩ tu luyện ở Tu Chân giới chết trong trận đại chiến này đã lên tới trên một triệu người, khoảng mười tiểu môn phái còn suy tàn đến mức hoàn toàn biến mất, một số tinh cầu gần trung tâm của đại chiến còn bị các loại pháp thuật hủy diệt biến thành hoang cầu, mà những người bình thường trên những tinh cầu này phải gánh chịu ảnh hưởng còn vượt quá trăm triệu người!
Ngoại trừ Tu Chân giới, tổn thất của Tiên giới cũng lớn phi thường. Sau khi quy mô của cuộc đại chiến lan rộng, Ma giới cao thủ dẫn theo các Ma tướng thông qua không gian thông đạo tới Tiên giới để với mục đích đồ sát phe Tiên giới, những khu vực phụ cận của không gian thông đạo cũng trở thành chiến trường của cao thủ hai phe Tiên giới và Ma giới, cuối cùng khi đại chiến chấm dứt, nơi này đã trở thành một mảnh đất chết chóc, không còn thấy cả một ngọn cỏ. Bất quá Ma giới cũng không hề có kết cục tốt đẹp hơn, dù sao bọn họ sau khi xuyên qua không gian thông đạo tới, sau đó viện binh của phe Tiên giới kéo đến quá đông, cho nên cuối cùng số người có thể trở về Ma giới còn chưa được một nửa.
Trường đại chiến này khiến cho nguyên khí của Tu Chân Giới đại tổn, mà Tu Chân giới lại chính là cơ sở nền tảng của Tiên giới, Ma giới, Phật giới, Quỷ giới, Pháp giới và Yêu Linh giới, cho nên các nhân vật đầu não của các giới cũng đều nghiêm lệ thông báo cho môn nhân hoặc hậu bối của mình tại Tu Chân Giới phải chú ý khống chế phạm vi của cuộc đại chiến này, vạn lần không thể để tái diễn một tràng đại chiến như vậy nữa . Trải qua thời gian hơn ngàn năm, nguyên khí của Tu Chân giới đã từ từ khôi phục.
Cái này bất quá cũng chỉ là một số kiến thức cơ bản về Tu Chân giới và các giới khác, Lý Dương vẫn chưa thể kịp thời chỉnh lí một số chi tiết của các tư liệu, nhưng chỉ những thông tin cơ bản này cũng khiến Lý Dương cảm thấy có nhiều áp lực, xem ra tu chân tịnh không phải giống như suy nghĩ ban đầu của hắn, có thể thoải mái tiêu diêu tự tại. Không lạ khi Minh Quang đạo nhân có nói trong Tu Chân Giới, chính thức có thể phi thăng tới Tiên giới, trong vạn người cũng chỉ có một hai người. Trước tiên không nói đến những cửa ải của quá trình tu luyện, mà thỉnh thoảng còn xảy ra các trận địa chiến giữa các phe tử địch, đã khiến cho không biết bao nhiêu nhân sĩ tu luyện của Tu Chân giới phải mất mạng.
Xem ra bản thân hắn từ nay về sau nếu muốn tới Tu Chân Giới, làm việc gì cũng nên nhường nhịn một chút thì tốt nhất, khi xảy ra tranh chấp dẫn đến tranh đấu với những nhân sĩ tu luyện khác, có thể tránh được cứ tránh ! Ân, không bằng đến lúc đó kiếm một đại môn phái tu chân nào đó để làm chỗ dựa, bằng vào việc hắn biết công pháp luyện đan, sao có môn phái nào lại cự tuyệt hắn đây?
Khi nghĩ vậy, Lý Dương vốn có chút nản lòng, bây giờ đã cảm thấy tốt hơn, tác phong lười nhác vốn có khiến cho hắn sớm vứt bỏ những điều sầu muộn phiền não khỏi đầu. Dù sao hắn bây giờ ngay cả Trúc Cơ kì vẫn còn chưa đạt tới, nghĩ nhiều thế để làm gì? Cái này không phải tự chuốc lấy phiền sao!
Last edited by Iori Yagami; 27-01-2009 at 03:29 PM.
Mặc kệ Tu Chân giới có bao nhiêu nguy hiểm, quá trình tu chân có bao nhiêu gian nan trắc trở, cuộc sống của Lý Dương vẫn đầy quy củ, mỗi ngày đều bắt đầu bằng việc luyện khí, sau đó chỉnh sửa lại ký ức của Minh Quang đạo nhân.
Lý Dương bây giờ đã biết nhân tố để phân biệt tu chân giả là mạnh hay yếu chính là chân nguyên lực, mà độ mạnh yếu của chân nguyên lực lại dựa trên cửu đại cảnh giới, nhưng hắn lại không biết ngoại trừ chân nguyên lực ra, sự đề thăng của tâm cảnh cũng rất quan trọng, thậm chí còn hơn cả chân nguyên lực. Nếu tốc độ đề thăng của tâm cảnh không tương xứng với tốc độ gia tăng của chân nguyên lực, hay nói cách khác là cảnh giới của tâm cảnh không bằng cảnh giới của chân nguyên lực, rất dễ dẫn đến hiện tượng tẩu hỏa nhập ma, kết quả nhẹ sẽ khiến bản thân phát điên, nặng thì tự bạo mà chết; nếu tốc độ gia tăng của tâm cảnh và tốc độ gia tăng của chân nguyên lực là tương đồng với nhau, hay nói chính xác hơn là cảnh giới của tâm cảnh và chân nguyên lực là giống nhau, điều này đối với tu chân giả mà nói là có lợi nhất, khiến cho quá trình tu luyện về sau càng dễ dàng suôn sẻ hơn; nếu tốc độ đề thăng của tâm cảnh vượt quá tốc độ đề thăng của chân nguyên lực, nói cách khác cảnh giới của tâm cảnh cao hơn cảnh giới của chân nguyên lực, điều này sẽ dẫn đến sự đề thăng nhanh chóng của cảnh giới của chân nguyên lực, điều này bề ngoài xem ra là một chuyện rất tốt, có thể nhanh chóng đề thăng thực lực của tu chân giả, nhưng nhìn trên mặt tổng thể lại gây bất lợi cho quá trình tu luyện của tu chân giả, bởi vì cảnh giới của chân nguyên lực thông qua sự đề thăng của cảnh giới của tâm cảnh mà gia tăng nhanh, nhưng căn bản của chân nguyên lực lại thiếu đi tính vững chắc, trong thời gian ngắn mặc dù không nhận ra điểm tiêu cực, nhưng về lâu về dài nếu không chú ý đến đều này sẽ dẫn đến phản tác dụng, đến khi cảnh giới của chân nguyên lực đuổi kịp cảnh giới của tâm cảnh, nếu muốn tiếp tục đề thăng thực lực sẽ khó khăn vạn phần, thậm chí vĩnh viễn cũng không thể đột phá cục diện về cảnh giới này, cho dù cuối cùng có đạt tới Độ Kiếp kỳ, khó khăn khi độ kiếp so với tu chân giả bình thường cao hơn không biết bao nhiêu, xác suất độ kiếp thành công cũng cực thấp.
Lý Dương tịnh không rõ ràng về mối quan hệ lợi hại giữa hai nhân tố này, cho dù có biết cũng sẽ không để tâm, dù sao điều đó căn bản là không có liên quan đến hắn. Kỳ thật Lý Dương trong quá trình chỉnh sửa kí ức của Minh Quang đạo nhân, đã sớm dung hợp kí ức của bản thân với kí ức của Minh Quang đạo nhân, mà thời gian hơn mười ngàn năm mà Minh Quang đạo nhân đã trải qua cũng đủ để người thường như Lý Dương chuyển thế hồi sinh trên vạn lần rồi, cho nên mặc dù Lý Dương chỉ chỉnh sửa và dung hợp được một bộ phận rất nhỏ thôi, nhưng điều này cũng khiến cảnh giới của tâm cảnh của hắn đề thăng nhanh chóng.
Lý Dương bây giờ chỉ có thể xem như một người thường, nhưng tu vi tâm cảnh của hắn sớm đã đạt tới ranh giới giữa người thường và tu chân giả, nếu cứ tiếp tục chỉnh sửa lại kí ức của Minh Quang đạo nhân, tu vi tâm cảnh của Lý Dương rất nhanh sẽ đột phá được ranh giới này, nhưng quá trình đề thăng tâm cảnh này lại phụ thuộc vào việc Lý Dương có thể chỉnh sửa kí ức của Minh Quang đạo nhân được nhiều hay ít, cho nên tu vi tâm cảnh của Lý Dương có thể đạt tơí trình độ nào còn phải xem Lý Dương cuối cùng có thể dung hợp được bao nhiêu kí ức.
Hơn nữa cảnh giới của tâm cảnh đề thăng cũng không phải là chuyện kì lạ, nó tùy thời biến đổi theo từng câu nói từng hành động của tu chân giả, có khi chỉ là một gốc đại thụ bình thường cũng sẽ khiến cảnh giới của tâm cảnh có sự đột phá, bất quá điều này còn phải xem trình độ hiểu biết của tu chân giả về thiên địa vạn vật. Hiểu biết càng thâm sâu, cảnh giới của tâm cảnh đề thăng càng nhanh, và ngược lại.
Lý Dương với điều này hoàn toàn mù tịt, hắn muốn chỉnh sửa lại kí ức của Minh Quang đạo nhân, để có thêm nhiều hiểu biết về tu chân giới. Đặc biệt là sau khi hiểu thấu trường tiên ma đại chiến kinh tâm động phách kia, Lý Dương đối với chuyện này lại càng cảm thấy cần thiết.
Lý Dương từ nhỏ đã theo lão nhân đào trộm mộ, nên hắn đã sớm xem thường một số quy củ của thế tục. Trong mắt hắn, pháp luật phần lớn chỉ là gạt người, là công cụ để trói buộc quyền tự do của công dân, Lý Dương căn bản là không để pháp luật làm ảnh hưởng đến quyết định của hắn, tất cả mà những chuyện hắn làm bất quá chỉ là tùy ngộ nhi an ( tùy theo tình hình mà làm). Sau khi lão nhân từ giã trần thế, Lý Dương vốn định tùy tùy tiện tiện sống cho qua ngày, không nghĩ đến sẽ gặp được cơ duyên thế này, sự tồn tại của tu chân giả, ý niệm truy cầu thiên đạo của họ không ngờ lại dung hợp đến mức hoàn mỹ với bản tính tùy ngộ nhi an của hắn, chính điều này thúc đẩy Lý Dương, bản tính vốn lười nhác, có thể kiên trì được đến bây giờ, chưa bao giờ có ý niệm từ bỏ.
Tâm cảnh của Lý Dương trong quá trình hắn chỉnh sửa kí ức của Minh Quang đạo nhân đã từ từ gia tăng, rốt cục tâm cảnh của hắn đã đột phá ranh giới kia, đạt tới tu vi tâm cảnh của một tu chân giả khi đã bước vào Trúc Cơ kì. Nhưng tất cả đều chỉ là những biến hóa hết sức từ từ chậm rãi, Lý Dương căn bản là không hề biết, hắn vẫn như trước, cố gắng luyện khí, cứ nửa tháng lại uống thuốc một lần, tu luyện cực kỳ có quy củ.
Nếu nhìn trên biểu đồ, Lý Dương lúc này so với vài năm trước không hề có biến hóa gì to lớn, tinh thần chỉ vững vàng hơn một chút. Nhưng nếu để lão nhân đã từng nuôi dưỡng hắn sống lại mà nhận xét về bản thân hắn, khẳng định khi lão nhìn thấy Lý Dương bây giờ sẽ rất chấn động, chỉ trong thời gian hai năm ngắn ngủi, khí chất của Lý Dương không ngờ đã có những biến đổi long trời lở đất.
Lý Dương bây giờ có vẻ nội liễm hơn, không hề tìm thấy vẻ cương cường bồng bột khi hắn mới tìm thấy giới chỉ kia nữa. Nhưng lúc này mỗi một động tác giở tay nhấc chân đều bộc lộ rất rõ khí chất đang tiềm ẩn bên trong hắn, đầy trầm ổn, có khí độ của một kẻ bề trên, khiêm hòa, khi những khí chất này đều tập trung trên một người, cho dù ngươi có thấp bé đến thế nào chăng nữa, thì cảm giác khi người ta lần đầu nhìn ngươi sẽ không giống khi nhìn ngươi lần thứ hai, ngươi khiến họ có cảm giác ngươi hình như cao lớn hơn, huống chi Lý Dương lúc này cao tới một thước chín, thân hình tráng kiện đầy góc cạnh, rõ ràng là một thanh niên ưu tú.
Nếu là một người xa lạ lần đầu gặp Lý Dương, khẳng định khi hắn liếc mắt nhìn sẽ phán đoán đây là một chàng thanh niên chỉ mới hơn hai mươi tuổi, đầy vẻ bồng bột, nhưng khi hắn nhìn kỹ lại, đột nhiên lại có cảm giác đây dường như là một người trung niên đã giãi dầu sương gió, đôi mắt thâm sâu khó lường kia sẽ vĩnh viễn không tiết lộ những suy nghĩ trong lòng Lý Dương, nhưng nếu hắn lại tiến thêm một bước, lại một lần nữa nhìn vào đôi mắt của Lý Dương, hắn lại đột nhiên cảm thấy hình như những điều mình đã thấy chỉ là một loại ảo giác, đôi mắt của Lý Dương lúc này đầy trong sáng chất phác, phảng phất như một thiếu niên còn chưa bước chân vào xã hội, chưa bị những thói hư tật xấu của xã hội này hủy hoại. Nhưng tất cả những điều này bất quá chỉ là cảm giác do đôi mắt của Lý Dương mang lại mà thôi, một loại cảm giác mơ hồ không biết tên.
Bất quá Lý Dương lại không hề cảm nhận được điều này, ngoại trừ khi bắt buộc phải ra ngoài mua hoa quả, hắn cơ hồ đang sống một cuộc sống ẩn dật. Cảnh giới của tâm cảnh đề thăng, khiến cho quá trình tu luyện của Lý Dương thoải mái phi thường, thời gian để hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện cũng ngắn hơn so với trước kia rất nhiều.
Điều này không khỏi khiến Lý Dương cực kỳ hưng phấn, nếu căn cứ theo xu hướng này, đạt tới trúc Cơ kỳ tịnh không phải là mộng tưởng, hắn tin tưởng rằng quá trình tu luyện của bản thân lại được sự hỗ trợ từ thang dược nhất định sẽ nhanh hơn Minh Quang đạo nhân trước kia chỉ luyện khí rất nhiều. Dù sao lúc trước Minh Quang đạo nhân chỉ dựa vào quá trình luyện khí để tu luyện, nhưng Lý Dương chẳng những kiên trì luyện khí, lại còn chế tạo ra đan dược để bổ trợ từ phương pháp mà bản thân tự nghĩ ra " Ngao dược thức luyện đan pháp ", dưới tác dụng của hai nhân tố này thì con đường tu luyện của hắn so với Minh Quang đạo nhân tuyệt đối nhanh chóng và vững chắc hơn nhiều. Tin tưởng nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ dẫn đến thành công, Lý Dương giống như một dũng sĩ kiên cường cứng cỏi, dũng mãnh tiến bước trên đại lộ tu chân!
Last edited by Iori Yagami; 27-01-2009 at 03:34 PM.
Lý do: sửa
Quá trình tu luyện của tu chân giả thật quá khô khan vô vị, cứ ngồi yên một chỗ không hề nhúc nhích, nếu không phải vẫn còn có chút khí tức, thì so với người chết quả thực chẳng có gì khác biệt. Những tu chân giả danh tiếng lẫy lừng trong Tu Chân giới, đặc biệt là những cao thủ đã đạt tới Độ Kiếp kỳ, không ai không trải qua quá trình tu luyện gian khổ mới có thể có được thành tựu như hiện tại. Tịch mịch( cô đơn), khô khan, vô vị, những tình cảm tiêu cực này tựa như một loại hương thơm nhẹ nhàng thoang thoảng, nhưng một khi vướng vào sẽ dẫn đến một vận mệnh bi thảm vạn kiếp bất phục.
Trong tình hình như vậy, nếu có thể coi quá trình tu luyện gian khổ này như một loại lạc thú, hiệu quả của quá trình tu luyện sẽ không cần bàn cãi đề thăng cực nhanh. Nói đến tình hình bây giờ của Lý Dương, hắn đối với luyện khí giống như một con nghiện không thể nào kháng cự lại sự hấp dẫn của thuốc phiện, sau mỗi lần luyện khí, hắn đều có một loại cảm giác tuyệt vời khó có thể nói nên lời, thân thể cũng như trái tim tựa hồ như đang thăng hoa, toàn thân từ trong ra ngoài như được một dòng nước tinh khiết nhất tẩy rửa, thoải mái đến mức chỉ có thể ngửa mặt lên trời thét lớn một tiếng mới có thể bộc lộ hết sự thoải mái dễ chịu chất chứa trong lòng hắn.
Lý Dương còn chưa đạt tới Trúc Cơ kì, không phải là một tu chân giả, trong cơ thể cũng chưa có chân nguyên lực đặc hữu( đặc điểm riêng có) của tu chân giả, cho nên bản thân hắn vẫn chưa thể cảm giác được linh khí trong thiên địa. Bất quá tu vi tâm cảnh của Lý Dương lại đạt tới tu vi tâm cảnh mà chỉ những tu chân giả đạt tới Trúc Cơ kì mới có, chính điều này khiến cho hắn sau mỗi lần luyện khí đều có một cảm giác cực kỳ thoải mái.
Hơn nữa trong vài lần luyện khí gần đây, Lý Dương đều có một loại cảm giác khác thường, cụ thể cảm giác đó là gì thì hắn cũng không có từ ngữ nào để miêu tả về nó, hình như là có thứ gì đó từ trong cơ thể hắn phảng phất như muốn bộc phát ra, nhưng điều này tịnh không khiến Lý Dương phải e sợ, ngược lại còn khiến hắn nhận biết rõ ràng hơn về quá trình tu luyện. Bởi vì Lý Dương thầm cảm nhận được, Trúc Cơ kì sắp đạt tới rồi!
Bản thân Lý Dương cũng không thể khẳng định điều này có phải sự thật hay không, dù sao hắn mới luyện khí được hai năm, còn Minh Quang đạo nhân phải mất bốn mươi năm mới đạt tới Trúc Cơ kì, như vậy tốc độ đạt tới Trúc Cơ kì của hắn nhanh hơn của Minh Quang đạo nhân tới hơn hai mươi lần! Hơn nữa Lý Dương lại luyện khí trên địa cầu, thiên địa linh khí ở đây còn phải ít hơn ở Tu Chân giới năm lần, chẳng phải xem như tốc độ của hắn nhanh hơn Minh Quang đạo nhân tới một trăm lần sao!
Chẳng lẽ là do tác dụng của " Ngao dược thức luyện đan pháp''? Lý Dương nhìn lại nồi thuốc mà hắn đã uống sạch, ngẫm lại nếu nồi thuốc đó và Trúc Cơ đan có tác dụng giống nhau, bản thân mình uống nhiều như vậy chắc cũng bắt đầu có tác dụng rồi.
Cảm giác của Lý Dương quả thật chính xác phi thường, hắn bây giờ quả thật đã tới gần ranh giới của Trúc Cơ kì, bất quá điều này không chỉ nhờ tác dụng của nồi thuốc đó và việc hắn cần mẫn chuyên tâm luyện khí, sự đề thăng của tu vi tâm cảnh cũng có tác dụng không nhỏ. Có thể nói, Lý Dương có thể nhanh chóng đạt tới ranh giới của Trúc Cơ kì như vậy, đây hoàn toàn là kết quả do ba nhân tố trên cùng phát huy tác dụng.
Theo lý thuyết, cảnh giới của tâm cảnh của Lý Dương đã mạnh hơn rất nhiều so với cảnh giới của chân nguyên lực ( còn chưa có chân nguyên lực, cho nên hoàn toàn có thể xem như bằng không ), như vậy việc sớm đột phá Trúc Cơ kì sẽ gây ra rất nhiều bất lợi cho quá trình tu luyện của Lý Dương sau này. Nếu Lý Dương biết được điều này, hắn nên cảm thấy may mắn, bởi vì nồi thuốc kia vừa may đã giúp hắn tránh được cục diện đó.
Trong tình hình bình thường, cảnh giới của tâm cảnh nếu cao hơn cảnh giới của chân nguyên lực, tốc độ đề thăng của chân nguyên lực diễn ra nhanh hơn, nhưng lại khiến cho căn bản của chân nguyên lực không đủ vững chắc, đối với việc tu luyện về sau sẽ sản sinh những trở ngại. Nhưng bởi vì Lý Dương cứ mỗi tháng lại uống một bát thuốc, mặc dù hiệu quả của mỗi một bát thuốc không bằng một viên Trúc Cơ đan, nhưng vừa may như thế lại khiến cho căn bản của chân nguyên lực từ từ được củng cố, có tác dụng gián tiếp củng cố bồi bổ căn nguyên của Lý Dương. Đủ các loại tác dụng cùng được phát huy một lúc, khiến cho Lý Dương rốt cục đã đột phá tới Trúc Cơ kì, chân chánh trở thành một tu chân giả!
Mà sự kiện chính thông báo cho Lý Dương, chính là ngày hôm qua, khi luyện khí như mọi ngày, bất quá khi đó trong nội thể đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng cường đại đến đáng sợ. Cỗ lực lượng này phảng phất như đột nhiên xuất hiện trong nội thể của Lý Dương, khiến cho Lý Dương chẳng hề có bất cứ một sự chuẩn bị gì. Lý Dương muốn khống chế cỗ lực lượng, nhưng bất luận hắn có cố gắng thế nào, cỗ lực lượng này căn bản không chịu nghe theo sự chỉ huy của hắn, hoành hành ngang ngược trong nội thể của hắn.
Mặc dù Lý Dương đã trải qua hai năm luyện khí, khiến cho kinh mạch trong nội thể trở nên cực kì vững chắc kiên cố, nhưng khi phải đối mặt với cỗ lực lượng cường hoành mạnh mẽ này cũng trở nên vô tác dụng. Cỗ lực lượng này mỗi lần tràn qua kinh mạch, thì lập tức chấn nát kinh mạch ở đó, sau đó không quay trở lại nữa, cứ thế mà tiếp tục tràn xuống những kinh mạch khác ở phía dưới. Kinh mạch bị chấn nát khiến Lý Dương đau đến mức không còn muốn sống nữa, ngay cả việc giảm bớt nỗi thống khổ này hắn cũng không có cách, hắn chỉ còn cách chịu đựng không mở miệng rên rỉ, cố gắng cắn răng chịu đựng.
Lý Dương biết đây là điềm báo hắn đã đạt tới Trúc Cơ kì, mặc dù còn thống khổ hơn khi Minh Quang đột phá tới Trúc Cơ kì trăm vạn lần, hắn cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì chịu đựng. Lý Dương biết nếu bản thân hắn không thể gắng gượng vượt qua cửa ải này, thì hắn hoàn toàn mất đi cơ hội trở thành tu chân giả, về sau cũng chỉ có thể giống như những người bình thường khác sống một cuộc sống tầm thường vô vị, cuối cùng trở về với cát bụi mà thôi. Cho nên vô luận thế nào Lý Dương cũng không thể từ bỏ, cho dù có bởi vì vậy mà mất mạng, hắn cũng sẽ không hối hận.
Niềm tin vững chãi này luôn duy trì trong Lý Dương, khiến cho hắn phát huy hết toàn bộ lực lượng để đối kháng với cỗ lực lượng quái dị vô danh này. Cho dù mỗi lần đối kháng hắn đều chuốc lấy kết cục thảm bại, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì. Trên đầu hắn mồ hôi vã ra như tắm, chỉ một thời gian mà phòng tắm đã bị mồ hôi của hắn bao phủ. Đôi môi của Lý Dương do bị nghiến quá chặt bắt đầu tứa máu, theo dòng mồ hôi chảy từ trên đầu hắn rơi xuống đất. Sắc mặt Lý Dương tái nhợt tới mức dị thường, đôi mắt dù đang nhắm vẫn thường xuyên co giật, song quyền nắm chặt, không ngừng run rẩy, toàn thân cũng không ngừng run rẩy, nhưng bất luận Lý Dương có run rẩy thế nào đi nữa, hắn thủy chung vẫn cố gắng bảo trì tư thế đả tọa.
Điều này sợ là do tác dụng phụ khi ba lực lượng tâm cảnh, luyện khí và thang dược kết hợp với nhau. So với Minh Quang đạo nhân chỉ thông qua luyện khí đạt tới Trúc Cơ kì, lực chịu đựng của kinh mạch của Lý Dương còn kém rất xa, hoàn toàn không đủ trình độ để chống đỡ chân nguyên lực đang lưu chuyển trong nội thể; so với người khi dùng Trúc Cơ đan trở thành tu chân giả, sau khi phục dụng Trúc Cơ đan, thì tác dụng đầu tiên của Trúc Cơ đan chính là thay đổi và chỉnh sửa kinh mạch, mở rộng và gia cố kinh mạch, sau đó mới bài trừ tạp chất trong nội thể, tiếp đó mới khiến thiên địa linh khí chuyển hóa thành chân nguyên lực trong nội thể của tu chân giả, thang dược do Lý Dương nghĩ ra mặc dù có cùng một loại công năng như Trúc Cơ đan, nhưng dù sao cũng không phải Trúc Cơ đan, thiếu đi công hiệu chỉnh sửa về kinh mạch, cho nên mới phải trải qua giai đoạn thống khổ này. Chỉ cần Lý Dương có thể kiên trì bám trụ, vượt qua giai đoạn này, cỗ lực lượng này sẽ tự động truyền tới linh khí từ thiên địa để tu bổ những kinh mạch bị thương tổn của Lý Dương, hơn nữa còn chuyển hóa thành chân nguyên lực đặc hữu của tu chân giả.
Cho nên, Lý Dương có thể đột phá ranh giới này đạt tới Trúc Cơ kì hay không, cuối cùng có thể chân chính trở thành tu chân giả được hay không, cũng còn phải xem hắn có thể kiên trì được hay không !
Lý Dương, cố lên ! Lý Dương, kiên trì! Kiên trì! Tiếp tục kiên trì!
Last edited by Iori Yagami; 27-01-2009 at 04:13 PM.
Cảm giác thống khổ này khiến cho Lý Dương ngay cả việc muốn ngất đi cũng không thể làm được, bản thân hắn chỉ có thể cố gắng chịu đựng nỗi thống khổ cơ hồ không có điểm dừng này. Cỗ lực lượng khủng bố này chỉ vừa mới bắt đầu lưu chuyển qua mấy kinh mạch chủ yếu trong nội thể Lý Dương, sau khi tàn phá toàn bộ những kinh mạch này, cỗ lực lượng đáng sợ này bắt đầu hướng về phía những kinh mạch nhỏ hơn, tiếp tục quá trình đả phá đầy thô bạo kinh mạch trong cơ thể Lý Dương.
Khi cỗ lực lượng này đả phá tới những kinh mạch li ti nằm dưới lớp da của Lý Dương, đột nhiên từ một biến thành hàng nghìn hàng vạn, chia làm hơn một ngàn lộ tuyến phát tán khắp toàn thân Lý Dương. Mặc dù cỗ lực lượng này bị chia nhỏ tới hơn ngàn lần, so với khi chưa phân tán đích thực yếu hơn ngàn lần, nhưng những khinh mạch nhỏ li ti của Lý Dương vẫn không thể nào tiếp nhận được, nếu như lực lượng phân tán này tràn qua, kinh mạch bị phá nát là điều đương nhiên.
Lý Dương mặc dù không có cách nào nhìn thấu bên trong bản thân, không thể chứng kiến tình huống bên trong cơ thể lúc này, nhưng bằng vào cảm giác thống khổ đang không ngừng khuếch tán thì có thể phán đoán bản thân hắn lúc này giống như một huyết nhân. Lý Dương không biết loại hành hạ này lúc nào mới kết thúc, ai biết cỗ lực lượng khủng bố đáng sợ này sau khi phá nát toàn bộ kinh mạch của hắn có xảy ra chuyện gì tiếp theo hay không? Nhưng nếu bản thân hắn cứ tiếp tục xuất huyết như vậy mà không có cách nào cầm máu lại, như vậy bản thân hắn có thể chết do mất máu quá nhiều. Nếu bản thân hắn thực sự phải chết như vậy, kết quả sợ rằng hắn sẽ trở thành tu chân giả đầu tiên của Tu Chân giới đạt tới Trúc Cơ kì mà xuất huyết tới chết sao? Lý Dương bây giờ chỉ có thể bất dắc dĩ nghĩ như vậy, để làm giảm sự đau đớn do kinh mạch bị tàn phá.
Nếu lúc này có người tới trước cửa phòng tắm của Lý gia, dám chắc hắn sẽ bị cảnh tượng trước mắt hù dọa đến mức sợ phát khiếp. Toàn thân Lý Dương bây giờ bị bao trùm bởi một màu đỏ, đây là kết quả do tiên huyết thẩm thấu qua da chảy ra ngoài, hỗn hợp của tiên huyết ( máu tươi) và mồ hôi đang từ trên người của Lý Dương từ từ nhỏ xuống bên dưới, thoạt nhìn giống như có một người đang từ từ trút một thùng sơn màu đỏ từ trên đầu Lý Dương chảy xuống bên dưới.
Trong lòng Lý Dương đã có vô số ý niệm muốn dừng lại, nhưng cứ mỗi lần ý nghĩ này hiện ra đều bị chính bản thân hắn đè nén lại.Sự việc đã tới nước này, nếu dừng lại, sợ rằng sau khi tiên huyết chảy ra hết cũng là lúc hắn sẽ mất mạng, căn bản không có cơ hội để tiếp tục sinh tồn. Nhưng nếu cứ tiếp tục kiên trì, vạn nhất đột phá được Trúc Cơ kì thì sao đây? Đến lúc đó cho dù trời cao bể rộng đến thế nào, cũng chỉ để bản thân hắn mặc sức tung hoành, những đau đớn trước mắt có đáng kể gì chứ?
Vừa an ủi cổ vũ bản thân, vừa cố gắng phát huy đến mức cùng cực tiềm lực của bản thân, Lý Dương cứ như vậy kiên cường chịu đựng thống khổ do kinh mạch toàn thân bị phá nát đem lại.
Sau khi kinh mạch cuối cùng bị cỗ lực lượng khủng bố này chấn nát, Lý Dương chỉ cảm thấy trong đầu như có một tiếng nổ " Oanh" thật lớn, rồi may mắn ngất đi. Sở dĩ nói là ''may mắn'' mà ngất đi, bởi vì trước đó Lý Dương cũng trải qua vài lần đau đớn thống khổ đến mức hôn mê, bất quá chỉ trong nháy mắt lại bị sự đau đớn khi kinh mạch bị chấn nát làm cho tỉnh lại, căn bản không cho hắn thời gian nghỉ ngơi. Bây giờ Lý Dương rốt cục cũng đã ngất đi, khuôn mặt vẫn vì những đau đớn kịch liệt mà lộ ra thần sắc dữ tợn, hơn nữa lại thêm hỗn hợp của tiên huyết và mồ hôi, khiến khuôn mặt thoạt nhìn giống như quái vật vậy.
Thời khắc ngay sau khi Lý Dương ngất đi, cỗ lực lượng khủng bố kia lại theo vô số những kinh mạch bị chấn nát tụ hợp lại với nhau, cuối cùng từ từ ngưng tụ lại thành một quang điểm ( điểm sáng), phảng phất giống như sương khói dưới ánh mặt trời thiêu đốt tan thành vô số những ngôi sao nhỏ bé phát tán ra khắp bốn phương, lại giống như xuân phong hạ vũ ( gió xuân mưa hạ) làm hồi sinh vạn vật, mỗi khi lưu chuyển qua một đoạn kinh mạch bị chấn nát liền cẩn thẩn bao trùm rồi khôi phục lại những đoạn kinh mạch này.
Không lâu sau, kinh mạch toàn thân đã bị chấn nát của Lý Dương như có kỳ tích từ từ được khôi phục, hơn nữa thoạt nhìn còn có vẻ kiên cố vững chắc hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, cùng lúc đó, cỗ lực lượng này hoàn toàn tiêu biến mất. Không, không phải biến mất, mà đúng hơn là hoàn toàn dung hợp với kinh mạch toàn thân của Lý Dương.
Vừa mới là một kẻ toàn thân lưu huyết, trong ngoài đều thụ thương nghiêm trọng, nhưng đảo mắt nhìn lại, Lý Dương đã khôi phục lại phong thái của ngày xưa, toàn thân không còn chút dấu hiệu gì bị thương cả, ngay cả những vết sẹo nhỏ do trước kia thường hay nghịch ngợm quậy phá gây ra cũng biến mất không chút dấu vết. Ngoại trừ trên người vẫn còn hỗn hợp của mồ hôi và máu ra, Lý Dương hoàn toàn là người khỏe mạnh bình thường.
Cỗ lực lượng hùng hậu khủng bố nọ là do Lý Dương trong quá trình luyện khí tạo nên, tác dụng của nó là từ mở rộng và củng cố kinh mạch, tăng cường độ dẻo dai và khả năng chịu lực của kinh mạch, bất quá bởi vì thời gian luyện khí của Lý Dương quá ngắn ngủi, bản thân cỗ lực lượng này còn chưa phát huy tác dụng thì Lý Dương đã sớm đột phá ranh giới của Trúc Cơ kì, cho nên nó mới điên cuồng lưu chuyển như vậy, khi kinh mạch toàn thân của Lý Dương từ từ đáp ứng được yêu cầu của một tu chân giả Trúc Cơ kì, cổ lực lượng này đã hoàn thành sứ mạng của nó, dung nhập vào trong kinh mạch của Lý Dương, biến mất không chút dấu vết.
Quá trình Lý Dương đột phá ranh giới đạt tới Trúc Cơ kì có thể nói là gian nan nhất trong lịch sử tu chân giới, nếu đổi lại là một người thiếu ý chí chắc chắn đã không thể vượt qua và chấp nhận bỏ cuộc rồi. Lý Dương đúng là may mắn, bởi vì hắn đã dũng cảm chịu đựng loại thống khổ này, chứ nếu hắn lựa chọn bỏ cuộc, thì kết quả không đơn giản là một nửa quá trình tu luyện bị phế bỏ. Cỗ lực lượng hùng hậu này chỉ vì không thể hoàn toàn phát huy tác dụng của nó mới di chuyển tán loạn trong nội thể của Lý Dương, cho nên kết quả sau cùng nếu Lý Dương bỏ cuộc chỉ là một con đường - chết vì tự bạo.
Không lẽ cỗ lực lượng này cũng có sinh mệnh hay sao? Nếu không tại sao nó lại biết tác dụng của bản thân chứ? Còn nếu nó không thể hoàn toàn phát huy tác dụng thì lựa chọn phương pháp tự bạo đây? Vấn đề này không phải là thứ mà một kẻ mới chân ướt chân ráo bước vào Tu Chân giới như Lý Dương có thể biết được, cho dù là Minh Quang đạo nhân đã sống hơn mười ngàn năm khi chứng kiến tình cảnh này cũng chưa chắc có thể tìm ra được đáp án.
Tu chân giới nguyên bản có vô số lĩnh vực, vô số tu chân giả dùng cả đời để suy ngẫm về những điều huyền bí của thiên địa, nhưng cho tới nay không một ai có thể đưa ra được câu trả lời thích đáng. Cũng có một bộ phận tu chân giả biết được đáp án, nhưng bọn họ hoặc là lựa chọn giải pháp im lặng, hoặc là lại đi tìm hiểu điều huyền ảo khác của thiên địa vạn vật. Dù sao vô số nhân sĩ tu luyện trong Tu Chân giới cũng không cách nào có thể nói rõ những điều huyền ảo đã tồn tại lâu đời trong thiên địa, điều này lại tiếp tục hấp dẫn vô số những tu chân giả khác tham gia, tiếp tục bước theo con đường tu luyện này, tiếp tục thăm dò ……
Đương nhiên, tất cả những điều này đối với Lý Dương mà nói thật quá xa xôi, hắn bây giờ mới chỉ có thể xem như một tu chân giả mới nhập môn mà thôi, không nói đến việc tìm hiểu về thiên địa, bản thân hắn đối với những kiến thúc quan trọng cần có về Tu Chân giới cũng không nhất định hoàn toàn hiểu rõ mà!
Mặc dù mục tiêu mà Lý Dương theo đuổi là tìm hiểu những điều huyền bí của thiên địa, bất quá điều này đối với hắn bây giờ mà nói thật không thực tế chút nào. Tin rằng khi Lý Dương tỉnh táo lại, hắn sẽ nhận ra được sự thật này, cũng vì mục tiêu lớn lao kia mà không ngừng cố gắng. Bất quá, lúc này Lý Dương còn đang hôn mê giữa, cũng không thể biết được nguyên do của toàn bộ sự việc, lại càng không có khả năng chuyện sẽ phát sinh ngay sau đó ……
Last edited by Iori Yagami; 27-01-2009 at 04:13 PM.
Lý do: sửa
Hỗn hợp của máu và mồ hôi đã khô lại, tạo thành từng mảng bám trên người Lí Dương,nhưng vẻ dữ tợn trên khuôn mặt từ từ biến mất, mà khuôn mặt cũng từ từ giãn ra ,đầy vẻ thoải mái, khóe miệng hơi nhếch lên, xem bộ dạng tựa hồ như đang chìm đắng trong hương vị ngọt ngào của giấc mộng đẹp.
Lý Dương lúc này đang đứng ở một tiểu trấn, mặc dù tiểu trấn này cũng đang trên đà phát triển với sự xuất hiện của những tòa nhà cao tầng to lớn hoành tráng, nhưng ít ra không khí của tiểu trấn này vẫn trong lành như trước kia, so với khung cảnh cảnh bầu trời bị che phủ bởi khói bụi của một thành phố lớn đã hoàn toàn công nghiệp hóa thì quả thực có thể xem như tiên cảnh chốn nhân gian. Tiểu trấn này cũng được phủ xanh tới mức hoàn mỹ, bốn phía đều là một màu xanh um của rừng cây , từ trên không trung nhìn xuống thì tiểu trấn tựa như một chấm đỏ trong một vùng rừng cây xang ngắt.
Nhưng đang có chuyện gì đó xảy ra ở đây, thiên địa linh khí trong phương viên ( chu vi) vài dặm của tiểu trấn này đột nhiên có sự biến động, khi bắt đầu thì tốc độ tụ tập còn rất chậm chạp, rồi tốc độ tụ tập càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng trình độ đạt tới mức vận tốc của ánh sáng ! Linh khí khổng lồ trong thiên địa từ trong mỗi một thân thảo mộc, mỗi một gốc cây ngọn cỏ chảy ra, thậm chí đến ngay cả đất đá cũng từ từ tản mát ra thiên địa linh khí yếu ớt, thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng ào ạt đổ về phía tiểu trấn, hay chính xác hơn là ào ạt đổ về phía phòng tắm của Lí Dương.
Trình độ dày đặc của thiên địa linh khí trên địa cầu nghiêm túc mà nói còn kém hơn trên Tu Chân giới tới năm lần, nhưng vì Lí Dương đang đứng trên " tiểu động thiên (giếng trời) " lâu đời của tòa tiểu trấn này nên tự nhiên được hưởng lợi, cái này so với cái gọi là long mạch trên địa cầu hoàn toàn không hề thua kém, hơn nữa những năm gần đây tiểu trấn này thập phần chú ý và bảo vệ khung cảnh nơi này, mấy vạn gốc thụ mộc kia lại càng khiến cho thiên địa linh khí ở nơi này tụ tập dày đặc, cho nên chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủn ,thiên địa linh khí tụ tập dày đặc đến mức cơ hồ có trạng thái lỏng. Đặc biệt là thiên địa linh khí trong phạm vi mấy thước quanh thân thể của Lí Dương, dày đặc như muốn tóm gọn Lí Dương ở trong đó. Mồ hôi cũng như máu đã bết lại trên thân thể của Lí Dương cũng từ từ được thiên địa linh khí tẩy rửa, thân thể của Lí Dương lúc này sạch sẽ giống như vừa mới tắm xong vậy.
Thiên địa linh khí nồng đậm từ từ đỡ Lí Dương đứng dậy, cảnh tượng này giống như Lí Dương đang ngủ trên không trung vậy. May là LÍ Dương lúc này còn chưa hề tỉnh lại, nếu không chứng kiến cảnh tượng này hắn sẽ cảm giác thế nào đây.
Thiên địa linh khí hình như cũng có ý thức vậy, đầu tiên là lật qua lật lại thân thể của Lí Dương như để kiểm tra một lần, đột nhiên sau đó giống như một tên khất cái chết đói nhìn thấy mỹ thực vậy, ào ạt tiến vào bên trong nội thể của Lí Dương . Vốn là tầng thiên địa linh khí dày mấy thước, chỉ trong thời gian chớp mắt đã ào ạt đổ vào thân thể của Lí Dương, nhưng lại không hề có dấu hiệu ngừng lại, thiên địa linh khí còn đang không ngừng đổ về đây, sau đó toàn bộ đều " chui " vào bên trong thân thể hắn.
Thời khắc này, bên trong một khu biệt thự cao cấp nằm ở ngoại thành phía nam , có một vị lão nhân đang ngồi đường hoàng trong gian đại sảnh đầy hoa lệ. Đầu của lão nhân này khá lớn khoảng một tấc, nhìn qua có thể thấy tinh thần của lão nhân này rất sung mãn, mái tóc bạc trắng nhìn qua tựa như đang kết thành một chiếc mũ đội đầu màu bạc trắng, dưới cằm là một hàng râu trắng bạc phơ, tay lão thỉnh thoảnh khẽ vuốt ve hàng râu bạc trắng này,có thể nhìn ra lão nhân này đối với bộ râu của mình thập phần ưa thích. Lão nhân vận một bộ y phục trắng tinh, dù cho thời tiết đang cực kỳ oi bức cũng không nhận ra một chút dấu hiệu khó chịu vì nóng nực của lão, vừa vuốt ve bộ râu , vừa thưởng thức trà Long Tỉnh, từng trận hương thơm đang bao trùm khắp gian đại sảnh , nhìn qua lão nhân thật giống một vị thế ngoại cao nhân đầy vẻ tiên phong đạo cốt.
Bên cạnh lão nhân này còn có hai thiếu nữ trẻ trung linh lợi. Thân trên của một thiếu nữ mặc áo chẽn màu hỏa hồng, phối hợp với quần ngắn màu đỏ phía bên dưới, mái tóc dài cũng nhuộm màu đỏ hung, tai nàng chẳng những đeo những đồ trang sức được chế tác rất tinh xảo, trên người lác đác thấy xuất hiện thêm một vài loại trang sức khác, nhìn qua tràn đầy vẻ tinh ngịch ương bướng. Thiếu nữ còn lại lại chỉ mặc một bộ y phục màu trắng tinh, mái tóc tùy ý vắt qua vai, ngoại trừ trên tai có đính hai chiếc khuyên tai xinh xắn thì tuyệt đối không thấy xuất hiện thêm một loại trang sức nào khác, nhìn qua có vẻ thật trong sáng đơn giản, nhưng vẻ đẹp hoàn toàn có thể so sánh với các mĩ nhân khuê các con nhà đại gia thời xưa. Hai thiếu nữ này hoàn toàn có thể dùng cụm từ tuyệt sắc mĩ nữ để có thể hình dung, bất quá, một người có vẻ đẹp diễm lệ, một người lại có vẻ đẹp trang nhã.
"Bạch gia gia, người sao lại ở trong cái phòng mà ngay cả điều hòa nhiệt độ cũng không có vậy , thời tiết nóng bức như vậy không sợ bị ốm sao?" Thiếu nữ quần áo màu đỏ nhíu mày có vẻ giận hờn nói.
"Ha ha, nha đầu ngươi còn sợ bị ốm hay sao? Những người tập võ chúng ta chú trọng việc thân cận tự nhiên, tự thân cảm nhận tự nhiên, thời tiết oi bức này cũng chỉ là một loại hiện tượng của tự nhiên, chúng ta không nên kháng cự lại nó. Mà huống chi Liệt Hỏa Chân quyết của gia gia truyền cho ngươi lại mang có thuộc tính hỏa, chẳng lẽ ngươi còn sợ chút nóng nực này hay sao?" Lão nhân mỉm cười đầy vui vẻ nhìn thiếu nữ áo đỏ mà nó.
" Xì ! Chút nóng bức này đã là cái gì, có nóng thêm mười lần nữa con cũng không sợ !" Thiếu nữ áo đỏ bĩu môi ,khinh thường nói. " Con còn không phải là nghĩ cho Bạch tỷ tỷ hay sao, tỷ ấy không thể tập võ, lỡ tỉ ấy vì thời tiết nắng gắt oi bức này mà bị ốm thì sao? Người xem gáy của Bạch tỷ tỷ lúc này ướt đẫm mồ hôi rồi!"
Thiếu nữ áo đỏ than phiền với lão nhân,vừa nhìn sang bạch y thiếu nữ ở bên cạnh, trong mắt hiện ra vẻ tiếc nuối.
Bạch y thiếu nữ mỉm cười trừng mắt nhìn hồng y thiếu nữ, nói: " Không có việc gì đâu, đại phu nói nếu con ra nhiều mồ hôi một chút, như vậy cũng tốt mà." Hiển nhiên, bạch y thiếu nữ này căn bản là không để tâm đến căn bệnh của nàng, tựa hồ như người mắc bệnh không phải là nàng.
Lão nhân nghe thấy vậy, quay đầu nhìn đầy trìu mến đứa cháu gái bảo bối này, khóe miệng lão giật giật, nhưng cuối cùng lại không thể nói lên dù chỉ một tiếng, chỉ có thể dùng một tiếng thở dài để biểu đạt tâm tình của mình. Lão nhân đột nhiên bật dậy, chén trà trong tay rơi xuống đất dù vỡ thành từng mảnh vụn cũng không khiến lão bận tâm, miệng chỉ không ngừng lẩm bẩm: " Chuyện gì xảy ra vậy? Sao thiên địa linh khí lại tụ tập dày dặc ở một nơi như vậy? Chẳng lẽ nơi đó có bảo vật xuất thế?"
Hai thiếu nữ này bị hành động của lão nhân làm cho giật mình, thường ngày sắc mặt của lão nhân chẳng hề đổi sắc, luôn giữ được trạng thái trầm ổn như một tòa băng sơn vững chãi, bây giờ sao đột nhiên lại trở nên thế này?
" Gia gia, người làm sao vậy?" Bạch y thiếu nữ ân cần hỏi han.
Lão nhân đưa tay chỉnh sửa lại trang phục, ý bảo bản thân không có việc gì, sau đó mở miệng nói: " Thiên địa linh khí đột nhiên ào ạt tụ tập về vùng một nơi ở phương bắc, điều này quyết không phải là một hiện tượng tự nhiên, nếu ta đoán không sai, nơi đó dám chắc só một loại thiên địa tài bảo xuất hiện. Ta phảuiđích thân đi một chuyến, các con cứ ở nhà đợi ta!"
Nói xong, bước chân lão nhân không hề ngừng lại rời khỏi đại sảnh, trực tiếp đi tới chỗ để xe , lão lấy một chiếc xe rồi đi mất. Mà hai thiếu nữ cho đến lúc này vẫn còn có chút hồ đồ nhìn nhau, xong cũng nhanh chóng bỏ qua chuyện này, bắt đầu thoải mái hàn huyên.
Cùng lúc đó, từ các nơi bể bắc trời nam của Trung Quốc, vô số vị lão nhân giống như thế ngoại cao nhân đều phóng về phía tiểu trấn nơi Lí Dương đang sống,chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, trong tiểu trấn này đột nhiên xuất hiện vô số những chiếc xe hơi xa hoa cấp thế giới, thậm chí đến ngay cả những loại phi cơ đắt tiền cũng thấy xuất hiện. Bất quá khi bọn họ tới nơi, thiên địa linh khí trong tiểu trấn đã khôi phục trạng thái tĩnh lặng như xưa,phảng phất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Last edited by Iori Yagami; 27-01-2009 at 04:13 PM.
Lý do: sửa