Quyển 3
Chương 25: Hoóc - môn kích thích dục vọng tăng cao
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
- Thế này có chút không ổn.
Long Vũ có chút sốt ruột:
- Chúng ta đi , vạn nhất Thiên Dực Hổ xuất hiện nguy hiểm thì phải làm sao?
- Chuyện đó sẽ không xay ra.
La Lâm giải thích nói:
- Nơi đây không dễ phát hiện một ít dấu tích, tuyệt đối sẽ không có người quấy rầy trứng Thiên Dực Hổ nở. Một khi Thiên Dực Hổ sau khi sanh, thì càng thêm không cần lo lắng , trong đầu của nó có được một bộ phận trí nhớ của kiếp trước, nó có thể chiếu cố tốt chính mình... Trừ phi nó sau khi sanh gặp phải ma thú cấp bậc lớn hơn.
- La Lâm, tôi tin tưởng vào phán đoán của cô... Hy vọng Thiên Dực Hổ không xảy ra chuyện.
Chuyện cho tới bây giờ, Long Vũ cũng không được lựa chọn. Cho dù hắn không muốn ly khai, nhưng đêm nay cũng phải trở về.
Áp lực cửu đỉnh không phải là thứ mà hắn có thể tiếp nhận được.
Sau khi Long Vũ lúc rời đi, nội đan Thiên Dực Hổ vẫn đang điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí. Thảm thực vật trong sơn động toàn bộ đã khô héo.
Long Vũ cũng âm thầm cảm thấy rùng mình, cũng may linh khí tại Huyền Cảnh dồi dào, nên không khiến cho người khác hoài nghi. Nếu là tại thế giới thật, Thiên Dực Hổ hút linh khí như vậy, đã sớm gây ra náo loạn lớn.
Dưới sự trợ giúp của Phượng Hoàng lệnh, chỉ một lúc Long Vũ thành công trở lại thế giới thật. Ngay tại lúc hắn sắp ngã vào hồ Linh Trạch, phía sau lưng bị người bắt lấy, giúp hắn tránh rơi xuống hồ làm con chuột lột.
Quay đầu lại, hắn mới nhìn rõ ràng người đến là Tuyết Cơ. Bên cạnh còn một cô gái mặc bộ quần áo màu đen chính là Mã Hiểu Mai.
- Chị Tuyết Cơ, bạn Mã Hiểu Mai xinh đẹp. Thật là trùng hợp... Hơn nửa đêm, hai người cũng tới hồ Linh Trạch tản bộ, ngắm trăng à?
Long Vũ vừa mở miệng đã phun ra được một câu nói dối.
- Ngắm trăng? Như vậy mà anh cũng có thể nói được. Anh không nhìn đêm nay không có trăng sao?
Nàng cong miệng tức giận nói:
- Bản lĩnh nói dối của anh rất kém cỏi nha. Từ từ, không đúng. Tu vi của anh lúc này tại sao lại là cảnh giới màu lam. Điều đó không có khả năng. Đến tột cùng là anh làm như thế nào?
Có Mã Hiểu Mai nhắc nhở. Ánh mắt Tuyết Cơ cũng ngừng lại trên người Long Vũ. Đúng vậy, tu vi của Tiểu Vũ chính xác đã là cảnh giới màu lam.
Trong trí nhớ của nàng, hai ngày trước tu vi của hắn chỉ là cảnh giới màu vàng. Hai ngày lập tức nhảy hai cấp. Điều này làm sao có thể đây?
- Theo chị quay về nhà trọ.
Tuyết Cơ biết nơi này không phải nơi nói chuyện, đi qua kéo tay Long Vũ. Kêu Mã Hiểu Mai cùng đi đến nhà trọ của nàng.
Dọc theo đường đi, con ngươi Mã Hiểu Mai luôn luôn không rời khỏi Long Vũ, trong lòng rung động không thể tưởng tượng. Quen hắn mới ngắn ngủn mấy tháng, thế nhưng hắn lại từ cảnh giới màu vàng tăng lên tới cảnh giới màu lam. Thật sự là không thể tưởng tượng.
Đương nhiên, Long Vũ tu luyện từ nhỏ, được danh sư chỉ điểm. Từ trên lý luận, với tuổi của hắn, có đạo lực tu vi như vậy , cũng không tính quá phận.
Nhưng mấu chốt chính là, hắn bị Huyền Môn coi là phế vật. Là đối tượng bị mọi người tại Huyền Môn trêu chọc.
Một người như vậy, tu vi của hắn ngắn ngủn mấy tháng liền tăng lên tới cảnh giới màu lam. Đừng nói là Huyền Môn, cho dù phóng nhãn toàn bộ giới tu đạo, đây cũng là một kỳ tích.
Mà hết thảy điều này cũng không vẻn vẹn là nguyên nhân do Huyền Cảnh.
Huyền cảnh Mã Hiểu Mai cũng đi qua, tu vi cũng từng tăng lên, nhưng không có đạt tới trình độ biến thái như thế.
Sau khi tiến vào nhà trọ của Tuyết Cơ, Tuyết Cơ sau một thời gian mới mở miệng hỏi:
- Tiểu Vũ, em làm như thế nào... Thật sự là em quá thần kỳ... Mới hai ngày không gặp, em lại có thể thăng liền hai cấp.
Nghe Tuyết Cơ như vậy vừa hỏi, Mã Hiểu Mai cũng vểnh tai nghe, vấn đề này cũng là điều nàng muốn biết.
Long Vũ giờ phút này bị hai nàng kẹp ở giữa, bên trái là Mã Hiểu Mai, bên phải là Tuyết Cơ, hai xử nử có hương thơm bất đồng này không ngừng lao vào mũi của hắn, để cho tâm thần hắn nhộn nhạo.
- Nói đi.
Mã Hiểu Mai thấy Long Vũ có chút thất thần, lập tức duỗi tay bấu vào eo hắn một cái. Long Vũ kêu đau một tiếng, nhất thời tựu phục hồi tinh thần lại, cười khan nói:
- Tại Huyền Cảnh có kỳ ngộ... . Kỳ thật chỉ là đơn giản như vậy.
Nói tới đây, Long Vũ nghiêng đầu nhìn thấy Mã Hiểu Mai nói:
- Hiểu Mai đồng học... Tôi tại Huyền Cảnh cùng ông nội của ngươi, cũng chính là đại ca của tôi, cùng đi rừng Ngô Đồng mạo hiểm. Ở nơi này, chúng tôi gặp được Phượng Hoàng...
Vì ứng phó cho qua, Long Vũ liền mồm năm miệng mười đem chính mình cùng Mã Chính Phong tiến đến rừng Ngô Đồng mạo hiểm trải qua nói một lần, nhưng là không nhắc tới chỗ hắn được hấp thu giọt máu Kim Phượng.
Sau khi Mã Hiểu Mai nghe xong Long Vũ trả lời, cắn miệng, thở phì phì nói:
- Anh nói bậy, ông nội tôi không thể xưng huynh gọi đệ cùng với anh được, nhất định là anh nói bậy.
- Ha ha...
Long Vũ cười đắc ý cười:
- Tôi có nói bậy hay không, sau này chờ cô gặp Mã đại ca, chính cô tự mình sẽ rõ.
Tuyết Cơ cau mày nói:
- Tiểu Vũ, ý của em là, tu vi của em tăng lên, là bởi vì Phượng Hoàng trợ giúp?
- Có thể coi là như vậy, tình huống cụ thể, em cũng vậy không rõ ràng lắm.
Long Vũ lập lờ nước đôi nói.
Dừng một chút, Tuyết Cơ đầy chờ mong nói:
- Tiểu Vũ, như vậy đi, dù sao chúng ta bây giờ cũng không còn buồn ngủ, không bằng em đem đoạn thời gian tại Huyền Cảnh hiểu biết theo kể cho chúng ta một chút đi. Để cho chúng ta có chút chuẩn bị, sau này đi vào Huyền Cảnh sẽ dễ dàng hơn.
- Vâng.
Long Vũ trả lời một tiếng, lập tức liền đem hiểu biết của mình về Huyền Cảnh cẩn thận nói với Hiểu Mai, Tuyết Cơ một lần.
Xong việc sau, đã là ba giờ sáng.
Lập tức, sau khi được Tuyết Cơ an bài, Long Vũ ngủ trên ghế sô pha phòng khách, Mã Hiểu Mai cùng Tuyết Cơ thì một người một gian phòng ngủ,
Sau khi tắt đèn, Long Vũ nằm trên ghế sa lon, ánh mắt nhìn lên trần nhà, trong lòng nghĩ về Thiên Dực Hổ, âm thầm suy nghĩ, cũng không biết tiểu gia hỏa kia hiện tại đã nở ra chưa.
Long Vũ tính toán cuối tuần sau tái nhập huyền cảnh, đi xem Thiên Dực Hổ.
Đúng lúc này, đột nhiên một đạo hắc ảnh đánh tới, mang theo một cỗ thoang thoảng hương thơm:
- Đừng lên tiếng, là chị.
Nghe thanh âm phán đoán, bóng đen rõ ràng chính là Tuyết Cơ. Nàng dán tại Long Vũ trên người, thấp giọng nói:
- Tiểu Vũ, là chị.
Long Vũ vẫn là lần đầu tiên cùng Tuyết Cơ là gần gũi như vậy. Trong bóng đêm, hắn thậm chí nghe được trái tim của nàng đập loạn lên. Không biết tại sao, Long Vũ có chút miệng đắng lưỡi khô:
- Chị Tuyết Cơ... Chị... Chị muốn làm cái gì?
Cô nam quả là nữ, hơn nửa đêm, lại là tư thế ám muội, đối với Long Vũ là một thanh niên chưa được nếm mùi con gái, thật sự là bùng lên một cỗ dục vọng không thể kìm chế.
Tuyết Cơ trong đêm đen thấy được trên khuôn mặt Long Vũ đỏ ửng, cảm nhận được hắn tim đập nhanh hơn, thở dồn dập... . Nàng tựa hồ cảm thấy được một thứ gì.
Khóe miệng gợi lên vẻ mĩm cười, Tuyết Cơ trong đôi mắt hiện lên một đạo giảo hoạt, phía trước lời nói toàn bộ nuốt nuốt xuống, cười nói: "Ngươi cảm thấy được chúng ta bây giờ ứng nên làm những gì hảo đây?"
Long Vũ nuốt nước bọt khan, không nói gì, nhưng từ trong mắt của hắn có thể thấy được thần sắc mơ hồ.
Tuyết Cơ khêu gợi, miệng ghé vào lỗ tai hắn, hì hì cười:
- Cô nam quả nữ, em cảm thấy được thích hợp làm cái gì là tốt?
- Làm. . . . . ( Làm cái gì thì làm luôn đi , đừng để ca sốt ruột :202:)
Đôi mắt Long Vũ bỗng nhiên trợn to, nước bọt cứ liên tục nuốt ừng ực.
- Nói đi. Tiểu Vũ, chỉ cần em nói ra, cái gì chị cũng đều đáp ứng cho em. Bất kể là chuyện gì?
Thanh âm Tuyết Cơ hấp dẫn như vậy,dễ thương như vậy, mị hoặc làm điên đảo Long Vũ
- Chủ nhân, hormone kích thích dục vọng của cậu tăng lên cấp tốc.
Thanh âm La Lâm vang lên trong đầu Long Vũ.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Long Vũ đột ngột giật mình, lập tức tỉnh táo lại. Hắn vội vàng chuyển thái độ, nghiêm mặt nói:
- Em nghĩ chúng ta cầm tay nằm xuống một chỗ nói chuyện tình cảm với nhau nhé. Hì hì.
Tuyết Cơ nghe vậy, khẽ cười một tiếng, nói:
- Thực sự là em muốn như vậy sao?
- Đúng vậy.
Long Vũ vô sỉ nói:
- Chị Tuyết Cơ, chị có thể nằm xuống được không, chị đè nên người em như vậy., em vô cùng… vô cùng khó chịu.
Long Vũ vốn định nói rất hưng phấn, nhưng đến cửa miệng hắn lại không dám nói ra.
Tuyết Cơ cười duyên một tiếng, ánh mắt long lanh nhìn Long Vũ, dụ hoặc nói :
- Tiểu Vũ... Có muốn hay không vuốt mông chị không? Nếu em muốn, đêm nay có thể tùy ý em. ( Hay nhất là câu này )
- Ý của chị là?
Long Vũ nghe được mừng rỡ, dục hỏa dâng lên tột đỉnh. Hắn rất muốn lúc này làm thịt Tuyết Cơ nhưng không biết trong đầu hắn suy nghĩ thế nào lại cự tuyệt:
- Không được, dù gì em cũng là vãn bối, chị là trưởng bối, em không thể vỗ mông chị được. Chị Tuyết Cơ, kỳ thật những chuyện lúc nhỏ em đã quên sạch. Chỉ phải biết em là con người không có lòng dạ hẹp hòi chứ?
Tuyết Cơ khẽ cười quyến rũ, hai gò má đỏ ửng, duỗi nhẹ nhàng chỉ lên trán Long Vũ nói:
- Tiểu Vũ... Đến lúc này em còn gạt chị. Chị biết, trong lòng em nhất định rất muốn. Coi như em không muốn báo thù, cũng muốn... Cũng muốn sờ sờ một chút chứ?
Cảm nhận được sự mị hoặc củaTuyết Cơ, trong lòng Long Vũ cảm thấy ngứa ngáy khó chịu vô cùng. Hắn nhịn không được đưa tay luồn qua sau lưng nàng, hơi thở có chút dồn dập:
- Thật có thể muốn làm gì thì làm sao?
- Có muốn thử một chút hay không?
Tuyết Cơ trừng mắt nhìn, đứng người dậy. Nàng hơi nghiêng người, đem cái mông vung cao cao nhếch lên, lắc lư trước mặt Long Vũ.
Long Vũ thấy thế, nuốt từng ngụm nước bọt, hơi do dự một chút nhưng hắn cũng lấy tay vuốt ve. Nhưng khi tay hắn sắp chạm vào thứ mà tên con trai nào cũng muốn thì Tuyết Cơ đột nhiên xoay người lại, tay cầm một chén nướt lọc hất mạnh vào mặt hắn:
- Nhóc con, em ăn phải gan hùm mật gấu à. Ngay cả chỗ đó của chị em cũng dám sờ…
Động tác của Tuyết cơ cực nhanh, làm Long Vũ không kịp phản ứng. Hắn bị ướt sũng, trông bộ dáng hắn thật buồn cười.
- Hừ.
Tuyết Cơ bật đèm phòng khác, cắm tức nhìn Long Vũ:
- Nhóc con, xem chị dạy dỗ em như thể nào. Nằm sấp xuống, để chị cho em một bài học.
Long Vũ đỏ mặt ý kiến:
- Chị Tuyết Cơ. Em thực là bị oan mà. Chuyện này là do chị dụ dỗ em, mà em có được cái gì đâu. Hơn nữa, chị cũng phải hiểu em cũng lớn rồi, chị làm thế với em, em sao có thể chịu nổi.
Long Vũ lúc này mới thấy hối hận. Ở chung với Tuyết Cơ lâu rồi, hắn hẳn phải biết tính của nàng. Đừng nhìn nàng điên điên khùng khùng, cái gì cũng không để ý, nhưng thực tế nàng là người rất bảo thủ. Nàng làm sao có thể cho hắn muốn làm gì thì làm. Haizzz... Long Vũ thở dài. Chỉ trách tâm hắn không kiên định.
Đương nhiên, việc này cũng có quan hệ với tâm tình hắn từ lúc hắn còn nhỏ. Ai kêu lúc nhỏ hắn hay bị Tuyết Cơ tét vào mông. Tình cảm của Long Vũ đối với Tuyết Cơ vô cùng phức tạp. Nhất là theo độ tuổi của hắn. Càng ngày tình cảm của hắn đối với Tuyết Cơ không còn là tình cảm thân tình.
Tình cảm này vốn Long Vũ muốn mãi mãi giấu kín trong nội tâm. Nhưng từ khi hắn bị La Hậu nói toạc ra, hắn bắt đầu chậm rãi nảy sinh, thậm chí đôi khi còn biểu lộ ra ngoài.
- Tiểu Vũ. Nếu muốn tránh được trách phạt, phải xem biểu hiện của em ra sao.
Tuyết Cơ nói:
- Lần sau mang theo chị đi Huyền Cảnh. Phải đảm bảo an toàn, ăn uống thoải mái. Có vấn để gì không? ( Mình tưởng tượng ngay ra khuôn mặt của Tuyết Cơ )
Nhìn thấy vẻ mặt uy hiếp của Tuyết Cơ, Long Vũ vội vàng gật đầu:
- Không thành vấn đề… Tuyệt đối không thành vấn đề.
Không phải là đi Huyền Cảnh sao. Chuyện này đối với Long Vũ có thể gọi là đơn giản.
Nhưng mà vẫn đề thức ăn và an toàn thực làm hắn đau đầu.
- Mã Chính Phong…
Đột nhiên, Long Vũ nghĩ đến người này. Không phải là hắn muốn mang theo Mã Hiểu Mai sao? Toàn bộ vấn đề nếm hết lên đầu hắn chẳng phải là tốt hơn sao?
- Cứ quyết định như vậy đi.
Khóe miệng Tuyết Cơ mỉm cười. Nhìn bộ dáng nàng có thể hiểu được toàn bộ ý tứ âm mưu của nàng.
Dừng lại một chút, Tuyết Cơ nói thêm:
- Tiểu Vũ, chị giúp cho em một số sinh ý từ phong thủy. Có lẽ ngày mai sẽ có người gọi điện thoại cho em. Em Phải nhớ kỹ, đây là một con dê béo, em phải vặn lông cho tốt. Ngoài ra, nếu em làm việc thực sự tốt, có thể chị mở thiên nhãn cho em.
Đối với Long Vũ, kiếm tiền không phải là một hấp dẫn quá lớn, nhưng mà mở thiên nhãn chính là điều hắn từng ao ước.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ sảng khoái đáp ứng.
………………………………………… …………………………………….
………………………………………… …………………………………….
Buổi chiều hôm sau quả nhiên Long Vũ nhận được điện thoại từ một người đàn ông, đối phương tự xưng là chủ tịch tập đoàn Tinh Vũ, được Tuyết Cơ giới thiệu, muốn gặp Long Vũ xem giúp phong thủy. Hai người ước định buổi tối gặp mặt.
Tập đoàn Tinh Vũ tại Thiên Hải chủ yến đầu tư kinh doanh bất động sản, tổng tài sản ước chừng khoảng hơn trăm triệu đô. Hắn tên là Hàn Hùng, tên khí phách, người cũng thật khí phách, là một nhân vật rất có tiếng trong giới thương nhân. Nhưng mà gần đây, tập đoàn Tinh Vũ gặp một chút phiền toái. Sau vài lần đầu tư không gặp thuận lợi, vốn nợ ước tính vượt quá tài sản của công ty.
Sau nghi kiểm tra các sai lầm về mặt công tác và các lỗ hổng quản lý, Hàn Hùng thấy không có vấn đề gì cả. Vì vậy hắn cho rằng mình gặp tà hoặc là do phong thủy. Sau khi được bằng hữu giới thiệu, Hàn Hùng biết được Tuyết Cơ, sau đó nàng tiến cử phong thủy sư Long Vũ.
Tám giờ tối, Long Vũ tới trước của tập đoàn Tinh Vũ. Sau khi thông báo cho bảo vệ, Long Vũ được dẫn tới văn phòng trên tầng mười tám của tập đoàn Tinh Vũ.
- Hàn tiểu thư, vị này chính là Long tiên sinh.
Sau khi dẫn Long Vũ tiến vào, hắn cung kính với Hàn Duyệt đang ngồi ở ghế lão bản. ( Người quen , Hàn Duyệt chắc là con gái của Hàn Hùng )
- Được rồi, tôi biết. Ông trước tiên lui ra đi…
Hàn Duyệt mặc một bộ đồ chức nghiệp ngồi ở vị trí lão bản, mang khuôn mặt lạnh lùng.
Long Vũ cảm thấy buồn bực. Tưởng rằng thiên sư giá lâm, bọn họ phải nhiệt tình tiếp đón. Ai dè người ta không thèm để ý đến mình.
Ánh mắt vừa chuyển, hắn đột nhiên chứng kiến một rãnh sâu trắng muốt, còn có đường viền hoa màu tím. Ai ya, so sánh có thể sánh với Tuyết Cơ. Chẳng nhẽ cô gái này cùng với chị Tuyết Cơ mỗi ngày đều uống sữa đu đủ sao?
- Nhìn đủ chưa?
Ngay khi Long Vũ thất thần, Hàn Duyệt ngẩng khuôn mặt lên, ánh mắt như muốn ăn thịt người. Trong con mắt của nàng tràn ngập vẻ khinh bỉ ngước nhìn Long Vũ.
- Khụ khụ…
Long Vũ cười khan một tiếng, vẻ mặt xuất hiện sự xấu hổ. Nhìn kỹ cô gái trước mắt, thực ra không phải là người xa lạ gì, chính là người mà hắn đã từng sờ mó, Hàn Duyệt cảnh quan.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Long Vũ vội vàng cười nói:
- Quần áo trên người cô được làm từ sợi tổng hợp, quả thực là hàng xịn a. Cô mua ở đâu thế? Tôi cũng muốn mua cho bạn gái tôi một bộ quần áo như vậy.()
- Là cậu… Hừ, đáng ra ngay từ đầu tôi phải đoán ra cậu…
Hàn Duyệt cảnh giác nhìn Long Vũ, trong tay không biết lúc nào đã cầm chiếc đèn pin, ngón cái đã đặt trên công tắc đèn. ( Nó tưởng là súng à )
- Cô muốn làm cái gì?
Long Vũ theo bản năng lùi từng bước về phía sau, khuôn mặt khẩn trương:
- Hàn cảnh quan, cô có ý gì thế? Cô định ép tôi làm cái gì vậy? Tôi đã nói với cô, tôi không phải là một người đàn ông tùy tiện. Nếu cô có dụ hoặc tôi, tôi cũng không bao giờ khuất phục dưới dâm uy của cô.
Hàn Duyệt mặc một bộ váy ngắn, khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt đẹp như hoa đào mùa xuân, trước ngực có hai ngọn núi nhô cao… Trên sống mũi còn gác lên mắt kiếng gọn gàng, tay còn cầm chiếc đèn pin… Nhìn thì xinh đừng hỏi.
Hàn Duyệt nghe Long Vũ hồ ngôn loạn ngữ, lập tức giận dữ nói:
- Cậu nhăng cuội cái gì đấy… Đây là đèn pin phòng lang, chuyên dùng để đối phó với sắc lang như cậu.
Long Vũ hoàn toàn hết chỗ nói.
Dừng lại một chút, hắn tức giận nói:
- Hàn cảnh quan, tôi tới đây là để xem phong thủy. Nói cách khác, tôi tới là để giúp cho công ty của cha cô thay đổi vận thế. Cô phải biết khách khí với tôi một chút chứ. Đúng rồi, cô là con gái của Hàn Hùng à? Ha ha, thật không thể ngờ rằng cô vừa là giảng viên, là cảnh sát, còn là tiểu thư nhà giàu… Đúng là ao ước của bao nhiêu cô gái trẻ.
- Đây không phải là việc của cậu.
Hàn Duyệt chính xác là một người được ông trời ưu ái. Nhưng mà sự nghiệp của nàng không có quan hệ gì với gia đình, đều là sự phấn đấu của bản thân. Cho nên Hàn Duyệt đều không thích người ta cường điệu bối cảnh gia đình mình.
Nàng là người kế thừa hợp pháp tập đoàn Tinh Vũ. Hàn Hùng luôn luôn hy vọng con gái kế thừa sự nghiệp của mình. Nhưng đáng tiếc, Hàn Duyệt không có lòng dạ nào buôn bán, lập chí phấn đấu thành một cảnh sát vĩ đại. Cũng chỉ cuối tuần nàng mới có thời gian rảnh rỗi, ở lại đây giúp cha nàng xử lý một số việc.
- Long Vũ, tôi hỏi cậu, cậu thực sự biết xem phong thủy?
Hàn Duyệt mặc dù biết Long Vũ cũng có chút tài năng, nhưng bắt quỷ cùng xem phong thủy là hai chuyện khác nhau.
Long Vũ bày ra một tư thế rất trâu bò, tùy tiện nói:
- Hàn cảnh quan, cô đã nghi ngờ tính chất chuyên nghiệp vốn có của tôi, vậy tôi liền rời khỏi chỗ này. Nhưng mà cô hãy nói với Hàn tổng rằng tôi đã tới. Nói thật, nếu không phải là người quen giới thiệu đến, có ném tiền vào mặt tôi cũng chẳng thèm tới.
- Đợi một chút.
Khi Long Vũ chuẩn bị xoay người, Hàn Duyệt gọi Long Vũ lại nói:
- Nếu là cha tôi gọi cậu tới, thì cậu cứ coi thử xem. Nhưng mà tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu ở đây nói nhăng nói cuội, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.
Đối với thái độ của Hàn Duyệt, Long Vũ có chút khó chịu:
- Xin cô đừng trách tôi nhiều lời. Mặt cô hiện lên thanh sát, chỉ sợ vài ngày tới cô sẽ gặp tai ương. Thấy cô cũng không tệ, tôi có thể coi miễn phí cho cô?
- Hừ.
Hàn Duyệt hừ nhẹ một tiếng nói:
- Long Vũ. Cậu nên làm một chút truyện đứng đắn đi, đừng nói bậy trước mặt tôi.
Sau khi chuyện Nạp Lan Thục Thanh kết thúc, Hàn Duyệt nghe được tin đồn nhảm từ trong trường, thái độ của nàng đối với Long Vũ càng trở nên tồi tệ. Thậm chí nàng còn hoài nghi những lời đồn kia đều do Long Vũ tung ra.
- Xem ra cô không tin… Không sao cả. Trước tiên bổn thiên sư xem qua chỗ này, chờ cô thực sự gặp phiền toái sẽ minh bạch. Nhưng mà đến lúc đó cô tìm đến tôi, tôi sẽ lấy tiền đó.
Hắn làm ra vẻ cao thâm, miệng lẩm bẩm:
- Thế nhân cười ta kẻ khùng điên, ta cười thế nhân không có mắt… Đáng tiếc, thực đáng tiếc.
Hàn Duyệt trừng mắt nhìn Long Vũ, tức giận nói:
- Cậu có thể làm việc chính đi. Sau khi cậu làm xong việc, có thể nói thế nào cũng được. Còn nữa, câu kia của cậu thực sự là nói nhảm. Liên quan gì đến việc xem phong thủy? Xin cậu đừng có mà làm ra cái vẻ cao thâm này nữa.
Là một giảng viên tại một trường đại học, nàng chứng kiến quá nhiều sinh viên có giọng điệu như vậy.
Long Vũ bị nói trúng tim đen, nhất thời cũng có một chút xấu hổ. Nhưng mà hắn nói dối lên thần rồi, da mặt lại cực dày, người thường khó có thể so sánh. Chỉ sau vài giây, sắc mặt đã khôi phục lại bình thường, lúc này hắn làm ra bộ dáng thần bí khó lường.
- Đáng tiếc, đáng tiếc….
Long Vũ đi xung quanh Hàn Duyệt đánh giá vài lần, liền hô đáng tiếc. Nhưng hắn cũng không nhắc đi nhắc lại, giả bộ xem phong thủy.
Long Vũ làm một lần như vậy, cũng làm cho Hàn Duyệt cảm thấy bất ổn. Vốn định mở miệng hỏi một chút, nhưng nghĩ lại, chỉ coi hắn đang giả bộ.
- Núi Thanh Long hướng về phía Nam là hướng sát. Không ổn, không ổn…
Long Vũ nhìn một hồi, ra vẻ nói:
- Hàn tiểu thư, bức họa này không nên hướng về phía Nam, Thanh Long hướng sát, phúc khí đều bị chắn ở bên ngoài, cô đem nó hạ xuống.
Hàn Duyệt vốn không muốn làm theo lời Long Vũ, nhưng nghĩ tới lời cha dặn, nàng không thể không làm theo. Hai người tới gần, một mùi hương thơm phảng phất phát ra, làm cho hắn bủn rủn chân tay. Mười tám tuổi, hắn không thể không có tâm tư.
- Cậu nhìn đi nhìn lại, vẫn còn cái gì không ổn sao?
Hàn duyệt xoay người hạ bức Long Đằng xuống. Khi nàng xoay người, đôi mông vềnh cao tròn trịa làm cho hai mắt hắn tỏa sáng. Còn có đôi chân thon dài được phủ kín tất trắng nữa chứ, nhìn thật mê người.
- Nhìn cái gì vậy?
Đúng lúc này, Hàn Duyệt xoay người lại phát hiện Long thiên sư có bộ dáng giống với Trư ca ( Trư Bát Giới), nhất thời nổi giận:
- Cậu đến là xem phong thủy hay là xem người…
- Cô ở trong phòng, cho nên xem phong thủy cũng là xem người.
Linh cơ vừa động, Long Vũ bèn phun ra những lời rất vô sỉ:
- Đứng yên đừng nhúc nhích, để tôi hảo hảo xem kỹ cô… Cô nên thường xuyên mặc những bộ đồ mỏng bó sát thân, nếu bộ ngực của cô to hơn một chút nữa, như vậy mới có thể tụ tài.
Hàn Duyệt nghe như vậy, thiếu chút nữa phát hỏa. Đây mà là thiên sư à, căn bản chỉ là một thần côn với sắc lang.
Lúc này Hàn Duyệt không thể nhẫn được nữa, tức giận mắng to:
- Biến… Tên thần côn lừa đảo này, lập tức biến ngay cho tôi. Nếu không tôi báo người đến bắt cậu ngay. Tôi phải nhắc nhở cậu một chút, tuyên truyện mê tín dị đoan là một tội lớn đó.
Kháo. Lão tử nhìn cô vài lần, cô có thể thiếu mất hai lạng thịt? Long Vũ đang muốn phản bác lại, phía bên ngoài truyền đến một tiếng thét phẫn nộ:
- Hàn Duyệt, không được vô lễ với thiên sư.
Long Vũ nhìn theo âm thanh vừa phát ra, nhìn thấy một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đi giày tây bước nhanh vào. Người mặt chữ quốc (国), mày rậm, đôi mắt sáng có thần, trên mặt tràn đầy vẻ kiên nghị, nhìn qua cũng có thể biết đây là một người phi thường. Nghe khẩu khí hắn trách mắng Hàn Duyệt, hẳn đây chính là Hàn Hùng.
Chính chủ đã đến, toàn bộ mọi chuyện sẽ được suôn sẻ.
- Xin hỏi, vị này chính là Hàn tổng sao? Xin lỗi, phong thủy chỗ ngài tôi xem không ra… Sau này còn gặp lại.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, làm bộ dạng hầm hừ, giống như muốn rời khỏi.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Hàn Hùng thấy tiểu thiên sư tức giận, nhất thời nóng nảy. Tình trạng tập đoàn Tinh Vũ làm ăn mấy tháng nay không bằng một ngày, thật vất vả nhờ người quen giới thiệu được một vị cao nhân. Lúc này vị cao nhân trẻ tuổi này lại đòi bỏ đi, hắn không biết phải làm sao. Nói thật, Hàn Hùng lúc này cũng hết cách, nếu không hắn cũng không mắng con gái cưng của mình.
Nhìn vị thiên sư trước mặt có chút trẻ tuổi. Nhưng theo lời giới thiệu của người quen, vị thiên sư này là hàng thật giá thật, tôn sư của hắn là đại danh hàng khủng Tuyết Cơ. Cho nên Hàn Hùng không có một chút nghi ngờ năng lực của Long Vũ.
- Tiểu Duyệt. Mau chóng xin lỗi tiểu thiên sư.
Hàn Hùng trừng mắt nhìn con gái, lập tức ra hiệu với nàng, hy vọng nàng có thể chú ý đến đại cục.
Sau đó, Hàn Hùng chuyển ánh mắt qua Long Vũ, thật tình xin lỗi:
- Tiểu thiên sư, thật sự xin lỗi cậu. Tôi đã tới chậm, làm cho cậu chịu ủy khuất. Như vậy đi, tôi thay tiểu Duyệt xin lỗi cậu.
Nói xong, Hàn Hùng vội vàng khom lưng xin lỗi Long Vũ. Hi vọng hắn không tiểu nhân mà rộng lượng bỏ qua.
- Khụ khụ…
Long Vũ không ngờ Hàn Hùng lại hạ thấp mình đến như vậy. Hắn suy nghĩ một chút, chính mình giả bộ cũng hơi quá đáng. Nhưng mà cũng tốt, có thể cấp cho cô gái kia một chút giáo huấn. Dù gì cũng là người quen, nàng lại nhìn mình với bộ dáng trừng mắt lạnh lùng. Người ngoài không biết còn cho rằng mình vô lễ với nàng.
- Hàn tổng đã quá lời. Kỳ thật ngài không cần phải làm thế. Dù sao tôi cũng chỉ là giúp ngài trừ họa để kiếm tiền. Ngày không cần phải hạ thấp mình như vậy.
Ra ngoài xã hội, kiếm tiền mới là việc trọng yếu. Long Vũ lập tức đưa ra yêu cầu của mình.
Hàn Hùng nghe vậy, vội vàng nói với con gái:
- Nhanh chóng đưa tiền ra đây. Trong ngăn kéo của cha đã chuẩn bị cả rồi.
Hàn Duyệt tự dưng bị cha mình quở trách, trong lòng không khỏi càng thêm ghen ghét. Luôn nguyền rủa hắn thần côn, sắc lang, đồ vô sỉ…
Kỳ thật, theo như nhận biết của Hàn Duyệt, khó khăn của tập đoàn Tinh Vũ căn bản không có quan hệ với phong thủy. Xuất phát từ khó khăn tài chính không chỉ ở Trung Quốc, mà lan tràn khắp toàn cầu. Nhu cầu mua bán của dân thành phố giảm xuống, mà giá cả nhà ở chỉ tăng chứ không hạ. Như vậy ai còn có khả năng mua nổi phòng.
Đương nhiên, oán hận thì oán hận. Hàn Duyệt tay cầm lì xì tiền lại. Nàng rất rõ ràng, cha mình cũng không còn cách nào khác, cô không dám nói thần côn mất linh. Lần này theo cha, cốt lõi là để an ủi tâm lý cho cha mình.
- Một vạn tám. Cầm lấy đi.
Hàn Duyệt chìa ra một lì xì tiền dày cộp, ánh mắt như muốn ăn thịt người.
Long Vũ cười cười nhận tiền, không để ý gì đến ánh mắt giết người của nàng.
- Hàn tổng… Phong thủy chỗ nào, để tôi giúp ngài xem. Nếu tôi nhìn không lầm, văn phòng này của ngài đã có người xắp xếp ‘ Đào bảo phong thủy cục’.
Long Vũ nhìn thoáng qua Hàn Duyệt, nói tiếp:
- Thiên sư trước cũng là có chút bổn sự, chỉ là ngài không lên treo bức Long Đằng ở phía Nam, đem phúc khí chắn ở bên ngoài. Hiện tại Hàn tiểu thư đã gỡ nó xuống, ‘ Đào bảo phong thủy cục’ liền được khôi phục. Nhưng mà tôi cũng cần phải nói cho ngài rõ, vận thế của tập đoàn Tinh Vũ, không dễ dàng có thể thay đổi được. Nếu ngài không phiền, chúng ta có thể ước hẹn thời gian tới coi ở biệt thự của ngài.
- Lời tiểu thiên sư không sai.
Quả thật, hai năm trước Hàn Hùng có tìm người bố trí ‘ Đào bảo phong thủy cục’. Mà bộ Long Đằng mới treo lên từ năm ngoái. Cẩn thận tưởng tượng, sự việc không tốt cũng bắt đầu từ năm ngoái. Hắn thấy Long Vũ liếc mắt một cái liền nhìn ra manh mối, trong lòng nhất thời bội phục. Cao nhân. Quả nhiên là cao nhân.
- Tiểu thiên sư. Cậu tự sắp xếp thời gian. Chỗ tôi lúc nào cũng có thể được.
Hàn Hùng hận là lúc này không thể mang theo Long Vũ đến nhà mình xem phong thủy.
- Như vậy đi. Thời gian xem phong thủy không thể làm qua loa. Ngài lưu lại danh thiếp cho tôi, tôi sẽ liên lạc với ngài.
Long Vũ chính là muốn kéo dài thời gian. Phong Thủy không nên xem quá nhanh. Nếu làm quá nhanh, mà tập đoàn Tinh Vũ không chút kỳ biến. Chẳng phải lúc này thiên sư trở thành thần côn.
- Đây là danh thiếp của tôi.
Hàn Hùng nghe vậy, vội vàng hai tay chuyển qua danh thiếp của mình.
Long Vũ lẽ phép tiếp nhận danh thiếp, tiện tay bỏ vào trong túi quần.
Dừng một chút, hắn dặn dò:
- Hàn tổng, muốn thành công cần phải biết nắm bắt thời cơ. Sau này dù làm cái gì ngài cũng cần phải cân nhắc thận trọng. Tôi nói như thế, ngài hiểu chứ?
- Hiểu được. Hiểu được.
Hàn Hùng cười nói:
- Cơ hội là không thể bỏ lỡ. Tiểu thiên sư, xin cậu yên tâm. Trong thời gian này tôi sẽ cố gắng nỗ lực. Đúng rồi, tiểu thiên sư, cậu hiện tại có rảnh không? Tôi muốn mời cậu một bữa cơm, để biểu đạt lòng biết ơn của tôi đối với cậu?
- Không cần.
Long Vũ thần bí cười nói:
- Tôi còn có việc, để hôm khác đi. Nhỡ kỹ, chờ điện thoại của tôi.
Kỳ thực Long Vũ từ chối bữa cơm này là do hắn không muốn thường xuyên tiếp xúc, như vậy sẽ mất đi cảm giác thần bí.
Lúc ra cửa, Hàn Hùng phải tiếp một cuộc điện thoại nên đành phải để cho con gái tiễn Long Vũ ra cửa. Nhân lúc không có ai, Long Vũ xoa xoa đôi bàn tay, không kiêng dè nhìn vào bộ ngực Hàn Duyệt nói:
- Hàn cảnh quan, kỳ thật đề nghị của tôi, cô hẳn phải suy nghĩ một chút. Cô rất gợi cảm, cô hẳn phải là cố gắng bồi bổ nó lớn hơn một chút, ăn mặc mát mẻ thêm một chút…
- Vô sỉ.
Hàn Duyệt ném cho hắn một ánh mắt xem thường, xoay người rời đi.
………………………………………… …………………………..
………………………………………… …………………………..
Lừa gạt được một vạn tám, Tuyết Cơ chia được tám ngàn. Còn lại một vạn, quy ra ba tháng tiền nhà. Trong nháy mắt, Long Vũ lại trắng tay.
Nhưng mà Long Vũ cũng không bận tậm, sự tình tập đoàn Tinh Vũ vẫn còn chưa xong, một lần làm việc kiếm được khoảng một vạn không là vấn đề.
Đương nhiên, tiền đối với Long Vũ cũng không là gì cả.
Hiện tại là thời gian này Long Vũ không thể đi tới Huyền Cảnh. Bởi vì La Lâm đang trong trạng thái hưu miên( giống như không hoạt động). Nguyên nhân là nàng đang sửa chữa hệ thống. Cả quá trình có thể cần thời gian là nửa tháng, hoặc là thời gian lâu hơn.
Vì thế tâm tình hắn luôn buồn bực. Hắn lúc nào cũng lo lắng tình trạng của Thiên Dực Hổ.
Đi trên con đường mòn trong cánh rừng u tịch, tâm tình Long Vũ dần trở nên yên ổn. Nhìn thấy các học sinh trăm vẻ, hắn đột nhiên phát hiện khoảng thời gian này hắn thực sự tách rời với cuộc sống ở độ tuổi của mình.
Kỳ thật ở bên ngoài nhiều hơn một chút, tâm tình cũng tốt hơn một chút.
Hắn khẽ mỉm cười. Ngẫm lại so với mình lúc trước, hiện tại giống như là trên trời dưới đất. Lúc này hắn cũng cảm thấy thỏa mãn.
Nhìn thấy một đôi tình lữ ở phía xa xa, Long Vũ ngầm cười khổ. Không biết bao giờ mình mới có thể hưởng thụ được sự đãi ngộ giống như đôi bạn đồng lứa kia.
Mỹ nữ mặc một bộ quần áo bó mỏng, rất gợi cảm, rất dễ thương, trên người có khí chất cao quý, thanh lịch. Người con trai bên cạnh nàng cao lớn khôi ngô, thân mặc một bộ âu phục màu trắng, giống với khí chất quý tộc
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cường Thuần Khiết
Nguồn: 4vn.eu
Trong trường đại học có không ít nam sinh anh tuấn, nhưng xuất hiện một đôi tình lữ giống như vậy thật hiếm thấy.
Long Vũ không khỏi nhớ tới Trương Đại Ngưu, phòng chừng hắn cũng đang cùng bạn gái tản bộ. Có một cô bạn gái tại một trường đại học quả thật không tệ. Long Vũ rất hâm mộ những đôi tình nhân này.
Thế nhưng khi hắn thấy cô gái đối diện mình thì hắn tự dưng mỉm cười. Bởi vì cô gái này hắn cực kỳ quen thuộc – Mã Hiểu Mai. Cũng không biết tại sao, khi Long Vũ nhìn thấy Mã Hiểu Mai đi cùng với một nam sinh anh tuấn, trong lòng hắn dường như có một chút không thoải mái.
Nụ cười trên khuôn mặt Long Vũ được duy trì, hắn tự nói với mình nhất định phải duy trì nụ cười. Long Vũ không ngừng tự hỏi, hay là hắn đối với Mã Hiểu Mai có ý tứ?
- Thực sự là không có gì…
Long Vũ cố gắng ổn định tâm tình của mình, giống như là lúc hắn tu luyện vậy. Nhưng sự chua xót trong lòng chính xác là tồn tại.
- Mỉm cười, cố gắng mỉm cười…
Long Vũ lần nữa tự nói với mình phải duy trì nụ cười, tuyệt đối không thể để cho Mã Hiểu Mai hoặc nam sinh kia phát hiện ra điều gì không ổn.
Nam sinh cao lớn anh tuấn, láng tử. Khí chất quý tộc trên người hắn làm cho người ta cảm thấy không thể so sánh. Ngay cả nụ cười cũng ẩn chứa chút gì đó nho nhã. Càng làm cho Long Vũ tự ti chính là nam sinh kia cũng là người tu đạo. Điểm này là không hề hoài nghi.
Long Vũ quay người giả vờ như không phát hiện.
Nhưng Mã Hiểu Mai cùng nam sinh kia lại đi về phía Long Vũ. Càng làm cho hắn buồn bực chính là, Mã Hiểu Mai dừng lại trước mặt hắn, mở miệng gọi hắn:
- Tiểu Vũ…
Nam sinh bên cạnh luôn luôn lạnh lùng đánh giá Long Vũ, khóe miệng vẫn duy trì vẻ mỉm cười. Hắn thấy dung mạo Long Vũ bình thường, trong lòng tự tin lên rất nhiều. Nhưng mà trong lòng hắn có chút gì đó không thoải mái. Hắn thực sự không rõ, nữ thiên sư thiên tài của thông linh Mã gia vì sao lại trúng ý với một nam nhân vô dụng, đáng khinh như vậy.
Ban đầu vốn tính giả vờ nhìn không thấy, nhưng lúc này người ta chủ động chào hỏi, Long Vũ tất nhiên cũng không thể tiếp tục giả vờ được nữa. Hắn quay đầu, khóe miệng miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười:
- Bạn học Mã, cô vẫn tốt chứ?
Nam sinh hơi ngạc nhiên. Đây là chuyện gì xảy ra? Không phải là tình lữ sao, tại sao lại xưng hô như vậy?
- Tiểu Vũ… Anh lại trêu trọc người ta.
Mã Hiểu Mai sững sờ một chút, lập tức vội ôm lấy cánh tay Long Vũ, thân thiết nói:
- Đi. Chúng ta về nhà. Buổi chiều em không phải lên lớp… Em nấu cơm cho anh ăn.
Long Vũ hoàn toàn choáng váng. Hắn tò mò đánh giá Mã Hiểu Mai. Trong lòng đang tự hỏi không phải cô gái này bị ấm đầu chứ? Tại sao đột nhiên nói ra những lời mê sảng như vậy?
- Bạn học Mã. Cô xác định là cô không nói những lời mê sảng.
Long Vũ sờ sờ cái mũi. Cố gắng muốn đẩy Mã Hiểu Mai ra nhưng không được. Mã Hiểu Mai lúc này đã nắm rất chặt cánh tay hắn.
Nam sinh dường như nhìn ra chút manh mối. Khẽ cười một tiếng, nói với Mã Hiểu Mai:
- Hiểu Mai. Coi như em không đồng ý hôn sự của chúng ta, cũng không cần tìm một đồ vật làm trò trước mặt anh…
Lời này vừa nói ra, Long Vũ nhất thời hiểu rõ đầu đuôi. Không nghi ngờ gì nữa, chính mình lúc này lại trở thành tấm bia.
Chuyện giống thế này tại đại học Thiên Hải giống như cơm bữa. Trong tình huống như thế này, nữ sinh vì muốn cho nam sinh theo đuổi mình hết hi vọng, đều xài một chiêu như vậy.
Chỉ là Long Vũ không nghĩ tới, chuyện tình như thế này lại xảy ra trên người mình.
- Tư Mã Phong, anh ăn nói cẩn thận một chút. Long Vũ chính là bạn trai của tôi, là thông linh Mã gia chúng tôi nhìn trúng anh ấy. Xin anh hãy tôn trọng một chút.
Lông mày Mã Hiểu Mai nhíu lại, giương mắt căm tực nhìn nam sinh, nói:
- Mời anh rời khỏi chỗ này, để lại cho chúng tôi một thế giới riêng tư.
- Hiểu Mai…
Nam sinh cao lớn tên Tư Mã Phong thở phì phì nói:
- Hiểu Mai, em có thể cự tuyệt anh, nhưng không thể tìm một cái đồ vật như thế này để thay thế. Trước nay là do anh không tôn trọng em, anh cũng không chịu trách nhiệm đối với em… Xin em đừng tức giận, anh thừa nhận là trước kia anh có chút hoa tâm, nhưng bây giờ anh đã hối hận. Vì em cái gì anh cũng có thể sửa đổi. Đi với anh, không cần phải đóng kịch nữa.
Người phát biểu chính là Long Vũ. Mới đầu hắn cũng không muốn dính líu đến chuyện này, nhưng mà Tư Mã Phong cứ mở miệng nói mình là món đồ vật. Cứ mở miệng là nói những lời không tôn trọng người khác.
Long Vũ thừa nhận diện mạo của mình không so sánh được với Tư Mã Phong, nhưng cũng không thể coi mình là phế vật.
Long Vũ từng bị không ít người coi thường. Nhưng bây giờ, hắn tao ngộ với La Lâm đến từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ, so với trước đây là bất đồng. Hắn bắt đầu đi lên con đường cường giả của mình.
Hắn tuyệt đối không cho phép người khác coi thường mình.
- Bạn học Tư Mã. Mời anh tôn trong một chút, bỏ cánh tay cô ấy ra. Nếu không tôi sẽ coi hành động của anh là khiêu khích.
Long Vũ âm thầm ra lệnh cho La Lâm mở ra khuếch đại đạo lực, phóng xuất ra đạo lực đủ để so sánh với cảnh giới tụ linh. Sắc mặt Tư Mã Phong căng thẳng, vội vàng lui về phía sau, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Nếu như nói Mã Hiểu Mai coi trọng tiểu tử này, hắn cũng không dám không tin. Chưa đến hai mươi tuổi đã có tu vi cảnh giới tụ linh, điều này thực sự không dễ.
- Coi như cậu lợi hại.
Tư Mã Phong âm thầm lạnh lùng nói:
- Từ giờ trở đi, cậu chính là địch nhân của gia tộc Tư Mã…
Nói xong câu đó, Tư Mã Phong quay mặt về phía Mã Hiểu Mai, thắm thiết nói:
- Hiểu Mai, chỉ cần em chưa kết hôn, anh sẽ không bao giờ buông bỏ.
Lưu lại lời này, Tư Mã Phong xoay người rời đi. Lúc này, trong mắt hắn lộ vẻ lo lắng cùng ngoan độc.
- Bạn học Mã, bây giờ cô có thể buông tay ra được rồi chứ.
Đơn giản chỉ là một chút đấu khẩu, hắn lại đắc tội với một gia tộc. Long Vũ càng ngẫm lại càng thấy nhức đầu.
Nhưng mà nói đi thì nói lại, một gia tộc tu đạo không có uy hiếp gì só với người của Huyền Môn.
Giới tu đạo tại thế giới này, chia ra làm Huyền Môn và gia tộc tu đạo. Bình thường mà nói, tất cả mọi người Huyền Môn đều coi thường gia tộc tu đạo. Bởi vì gia tộc tu đạo dính líu rất nhiều tục dục hồng trần làm cho tu vi hoang phế, lực lượng nhỏ yếu. Cho nên Huyền Môn đối với bọn họ luôn luôn khinh thường.
Huyền Môn khác với gia tộc tu đạo là đã có căn cơ nguồn gốc, trải qua hơn trăm năm đã sớm ăn sâu bén rễ.
Cho dù Long Vũ này là củi mục, trong lòng hắn cũng khinh thường cái gì gọi là gia tộc tu đạo.
Đương nhiên, thông linh Mã gia mấy năm nay phát triển rất mau lẹ, đã được người Huyền Môn công nhận. Nhưng mà tình huống như thông linh Mã gia chỉ là một trường hợp đặc biệt.
Huyền Môn chính là Huyền Môn, gia tộc chính là gia tộc, khoảng cách giữa hai cái là tương đối lớn.
- Gọi tôi là Hiểu Mai.
Đôi mắt đẹp của Hiểu Mai nhìn chằm chằm vào Long Vũ, thấp giọng nói:
- Từ hôm nay trở đi, anh gọi tôi là Hiểu Mai, bởi vì tôi là bạn gái của anh, anh là bạn trai của tôi.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết