 |
|

20-07-2008, 12:42 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vietnam
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 2 phút 16 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
Lưỡi dao bị nguyá»n rá»§a
LƯỠI DAO BỊ NGUYỀN RỦA
Cá»§a: Jarson Dark
Ngưá»i dịch: Khanh Khanh
Phần 1
Cái chết Ä‘i cùng vá»›i há», nhưng chỉ má»™t ngưá»i duy nhất trong thá»§y thá»§ đòan biết Ä‘iá»u đó. CÅ©ng chÃnh vì nó mà hắn ta đã bước chân lên con tà u nà y, rình mò để chá» cÆ¡ há»™i.
Gã đâu thèm quan tâm đến tất cả những và ng bạc, những bức tranh quý hiếm, những đồ nữ trang, những thứ lụa tuyệt đẹp ngà y nà o đã trang Ä‘iểm cho hà ng hà sa số những ngưá»i đà n bà Hồi giáo. Gả chỉ muốn vá»›i tay tá»›i má»™t váºt duy nhất
Ngưá»i đà n ông đó tá»± xưng là Malraux, nhưng đó không phà i là tên tháºt cá»§a gã. Tên tháºt nà y không má»™t ai trên tà u được biết, và gã cÅ©ng sẽ không bao giá» nói cho ai nghe. Gã phải giữ má»i việc trong vòng bà máºt tuyết đối. Mà khi má»i việc đã qua Ä‘i, ngưá»i ta sẽ lại cà ng không dám thốt lên lá»›i nà o.
Hiện gã đà n ông vẫn còn nằm trên võng, trong căn phòng bên dưới boong tà u. Xung quanh gã là má»™t bầu không khà ngá»™t ngạt, nồng nặc, đặc quánh đến cả những con ruồi béo phị cÅ©ng ngừng bay, tìm chá»— Ä‘áºu nghÄ©.Chẳng ai biết chúng xuất phát từ đâu, nhưng lòai côn trùng quá»· quyệt đã tìm được đưá»ng Ä‘i riêng và bây giá»i Ä‘ang hiện diện nÆ¡i đây như muôn và n đốm nhỠóng ánh.
Malraux nghÄ© tá»›i việc con tà u nà y tá»›i má»™t lúc nà o đó sẽ sang tá»›i Tân Thế Giá»›i, để tòan bá»™ cá»§a cải châu báu cá»§a dòng đạo Templer được đưa vá» nÆ¡i an tòan. Khác vá»›i tại Châu Âu, dòng đạo Templer không bị những dòng đạo khác ở Mỹ truy Ä‘uổi và tà n sát Ở lục địa già , cứ má»—i khi ló mặt ra là thà nh viên cá»§a nhóm Templer Ä‘á»u biết Ä‘iá»u duy nhất Ä‘ang chá» há» là tra tấn, nhà giam và cái chết.
Gã đâu có muốn Ä‘i cùng con tà u nà y nà y tá»›i táºn Tân Thế Giá»›i. Gã đã lên thuyá»n tại Genua và hỠđã vui vẽ đón nhân gã, bởi Ä‘a số thá»§y thá»§ Ä‘á»u e ngại cảnh cô đơn trên con đưá»ng dà i vượt đại dương. Những con đưá»ng phá»§ đầy những cÆ¡n bảo khá»§ng khiếp, cái khát, cái nóng thiêu đốt dưới mặt trá»i đổ lá»a, bệnh táºt và cái chết. Chỉ những ngưá»i đà n ông đặc biệt dÅ©ng cảm hoặc những ngưá»i đà n ông chẳng còn gì để mất má»›i tham gia những chuyến Ä‘i nguy hiểm như thế nà y. Bản thân Malraux không biết mình thuá»™c nhóm ngưá»i nà o. Vì thế mà gã đà n ông đã tá»± tưởng tượng ra má»™t nhóm ngưá»i thứ ba và xếp hắn và o đó.
Äá»an đưá»ng từ Genua tá»›i trạm giÅ©a Marseille kéo dà i và i ngà y, bá»›i đầu tiên há» phải Ä‘i ngược chiá»u gió thổi từ hướng Tây hoặc Tây Nam. Trong khá»ang thá»i gian nà y, nhất định gã phải đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
HỠđã Ä‘i dá»c bá» biển nà y đến hai ngà y rồi nhưng không bao giá» và o gần bá» tá»›i mức ngưá»i trên bá» có thể nhìn thấy. Lang thang trong vùng nước nà y chẳng phải là không nguy hiểm, đặc biệt đối vá»›i má»™t con tà u có in hình cây tháºp tư Templer trên cánh bưá»m
Lẽ ra phải quét vôi lên cây tháºp tá»± đó, nhưng lòng tá»± hà o cá»§a những ngưá»i trên tà u không cho phép. Thay và o đó, há» dá»± định và o vịnh Marseille trong đêm và má»™t số ngưới trong há» sẽ lên bá» ngay trong đêm đó để né tránh bà n tay truy lùng cá»§a Giáo hòang và các vị giám mục Thiên Chúa giáo cÅ©ng như cá»§a cảnh sát ngòai Ä‘á»i. Tất cả những nhóm ngưá»i đó Ä‘á»u rất muốn chiếm kho báu cá»§a dòng đạo Templer, bởi tất cả Ä‘á»u rất tham lam và đá»u Ä‘ang sắp phá sản.
Chuyện đó chẳng khiến gã đà n ông mảy may quan tâm tá»›i. Gã chỉ biết đến má»™t mục tiêu duy nhất. Gã cÅ©ng sẽ biến mất tại Marseille, sẽ trà trá»™n và o đám ngưá»i trên bến cảng để rồi chìm xuống, không để lại má»™t vết tÃch, như má»™t con chuá»™t lẫn và o trong hang sâu tăm tối.
Mặt biển tương đối yên lặng. Gã vừa thá»±c hiện xong ca gát cá»§a mình. Ca gát tá»›i sẽ bắt đầu khi mà n đêm buông xuống nhưng sẽ có lượng ngưá»i canh chừng gấp đôi. Thế nên dù có mà n bao bá»c cá»§a bóng đêm, Ä‘i tìm váºt thể mà gã mong muốn và o thá»i Ä‘iểm đó sẽ nguy hiểm hÆ¡n. Gã quyết định thá»±c hiện kế há»ach dưới ánh sáng ban ngà y.
Rất nhiá»u thá»§y thá»§ trên tà u không biết những gì Ä‘ang được chứa trong những hòm rương trông rất bình thưá»ng đó. Ngưá»i ta nói vá»›i há» rằng đó là thá»±c phẩm và há» tin ngay láºp tức.
Nhưng Malraux thì không.
Tỉnh như sáo, gã nằm thức trên võng trong khi những thá»§y thá»§ khác Ä‘á»u ngá»§ say. Gã nghe tiếng há» ngáy và cảm thấy ghê tởm. Äáng tiếc, gã phải chá». Gã biết có má»™t khá»ang thá»i gian kể cả những ngưá»i lÃnh Ä‘ang canh cÅ©ng sẽ giảm táºp trung và ngá»§ nhiá»u hÆ¡n là gác.
Con tà u khẽ chòng chà nh. Những chuyển động truyá»n và o võng. Tiếng gá»— cá»t kẹt, con tà u Ä‘ang rên lên, cứ như thể nó Ä‘ang khổ sở khá»§ng khiếp vì chuyến Ä‘i nà y. Nếu cÆ¡n bảo nổi lên thì không biết nó còn rên siết tá»›i mức nà o nữa?
Malraux nhìn trân trân lên trần phòng, là m như trên đó có treo má»™t tấm gương cho hắn soi. Quả tháºt, hắn Ä‘ang nghÄ© tá»›i ngá»ai hình cá»§a mình. Những ai gặp hắn thưá»ng tá» vẻ coi thưá»ng khi thấy hắn quá nhá» bé. HỠđâu có để ý đến cấu tạo cÆ¡ thể hắn. Gã có rất nhiá»u cÆ¡ bắp, rất khá»e mạnh và trong má»™t và i thà ng trá»i sống tại xứ Oxmanen, gã đã há»c được nghệ thuáºt đấu váºt Má»™t khi đã tóm được ai và o trong vòng tay, hắn có thể giữ nguyên ngưá»i nà y ở tư thế đó tháºt lâu cho tá»›i khi anh ta chết vì ngá»™p thở. Hắn đã thá» nghiệm Ä‘iá»u đó rất nhiá»u lần, rồi bình tỉnh bá» Ä‘i, để lại những thân hình mất hết sức sống.
Äó là má»™t thá»i gian trà n đầy bạo lá»±c, chỉ có những kẻ nhanh hÆ¡n và mạnh hÆ¡n má»›i sống sót.
Những ngưá»i khác vẫn Ä‘ang ngá»§.
HỠú á»›, há» ngáy, má»™t số ngưá»i nói lảm nhảm trong mÆ¡. Những ngưá»i khác lại rên rỉ, má»™t số váºt vã và má»™t số là m tất cả những Ä‘iá»u đó. Cái mùi tá»a ra từ ngưá»i há» tháºt ghê tởm. Nó bốc lên mùi mồ hôi, mùi đà n ông, mùi ghét bẩn và Malraux cÅ©ng biết trên con tà u nà y có quá đủ má»i lá»ai côn trùng để truyá»n bệnh từ ngưá»i nà y sang ngưá»i khác.
Hắn chá» thêm má»™t và i phút nữa, rồi gạt cái võng sang bên. Việc đứng dáºy tháºt ra không khó, nhưng những ngưá»i thá»§y thá»§ nằm quá sát nhau nên nếu không chú ý, hắn sẽ đạp phải há» khi nhảy từ trên võng xuống.
Hắn cẩn tháºn từng bước má»™t. Linh cảm cho hắn biết bây giá» là lúc hắn có thể ra tay. Không chỠđợi nữa, bởi đột ngá»™t hắn có cảm giác như con tà u nà y là con tà u bị nguyá»n rá»§a. Nếu hắn không lầm, thì hắn tháºm chà vừa thóang nhìn thấy má»™t con chuá»™t béo phị - cái thứ rác rưởi báo trước thảm há»a.
Những kẻ thù đã biết ngưá»i thuá»™c dòng đạo Templer muốn bá» trốn và đã tụ táºp những con tà u cá»§a mình lại. CÅ©ng đã có không Ãt ngưá»i bá» thân nÆ¡i đáy đại dương.
Malraux chạm chân được xuống đất. Äầu tiên. hắn nhướng đầu ngón chân cái, rồi hắn đặt cả bà n chân. hắn Ä‘i má»™t đôi già y rất nhẹ bằng da và vải. Hắn có thể chuyển động mà không gây ra má»™t âm thanh nà o.Tất cả những món đồ lặt vặt quanh đây chẳng bá» cho hắn mang theo, đằng nà o hắn cÅ©ng chỉ lôi chúng lên thuyá»n cho mục Ä‘Ãch ngụy trang. Tòan đồ chả mất giá trị. Thóang nhẩm lại, gã đà n ông tin chắc hắn hà nh động đúng và thá»i Ä‘iểm nà y là lúc ra tay thá»±c hiện kế há»ach. Chỉ chá» thêm và i tiếng đồng hồ nữa thôi, có thể má»i việc đã trở thà nh quá muá»™n.
Căn phòng hẹp, đầy những ngưá»i ngá»§ và rất u tối, mặc dù có hai ngá»n đèn cháy ở khá»ang tưá»ng trước mặt.
Gã đà n ông bò trên cả tứ chi. Cách ra cá»a tốt nhất là chịu khó chui xuống bên dưới những chiếc võng. Chúng treo trên đầu hắn như những tấm lưới nặng ná». Gã đà n ông nghe âm thanh cá»§a những ngưá»i Ä‘ang ngá»§. Nhiá»u cái võng đã oằn xuống dưới sức nặng cá»§a ngưá»i nằm, đến độ quệt cả và o tóc gã.
Con đưá»ng dẫn và o phòng chứa đồ được hai ngưá»i lÃnh canh chừng. Há» có vÅ© khÃ, thế nhưng Malraux không sợ. Xá» lý hai ngưá»i nà y là chuyện dá»… dà ng. Hắn lại có lợi thế là đã quen biết há» trong mấy ngà y qua.
Con tà u chòng chà nh chầm cháºm theo những đợt sóng dà i. Gã đà n ông có mái tóc Ä‘en và bá»™ ria lởm chởm lẹ là ng chuyển động theo nhịp sóng. Không khà tháºt ngá»™t ngạt. Cả gương mặt và tòan bá»™ cÆ¡ thể hắn bây giá» phá»§ má»™t lá»›p mồ hôi rất dà y. Gã cÅ©ng bốc mùi chẳng khác gì những ngưá»i đà n ông Ä‘ang ngá»§ kia.
Gã bò vá» phÃa cá»a.
Tá»›i bên ngưỡng cá»a, gã đà n ông đứng lên, chạy đến bên má»™t cá»a sổ nhá», ném má»™t cái nhìn vá» hướng Bắc - hướng đó là bá» biển nước Pháp.
Gã chưa nhìn thấy nó, nhưng gã có thể linh cảm ra nó, bởi có những đưá»ng viá»n má» má» Ä‘ang hiện lên dưới ánh mặt trá»i gay gắt. Gã sẽ dá»… dà ng vượt qua được khá»ang cách nà y, nó hòan tòan chẳng thà nh vấn đỠđối vá»›i ngưá»i bÆ¡i giá»i như gã. Ngòai ra hướng sóng cÅ©ng Ä‘ang đỗ vá» biển và đang có má»™t cÆ¡n gió nhè nhẹ thổi tá»›i từ hướng Nam. Những kẻ khéo léo như gã có thể để cho sóng mang mình lên, và tháºm chà còn nghÄ© ngÆ¡i trong khi bÆ¡i.
Má»i việc diá»…n ra trôi chảy. Khi cẩn tháºn mở cánh cá»a ra, hắn chẳng nhìn thấy ngưá»i lÃnh gác nà o. Cá»a gá»— có kêu lên cá»t kẹt đó, nhưng chắc đám đà n ông đã quá mệt trong má»™t ca gát quá dà i.
Hắn lẻn ra ngòai.
Ngay láºp tức, hắn cảm dược má»™t luồng gió thổi và o mặt. Nó thóang và lạnh hÆ¡n, gây cảm giác dá»… chịu, nhưng vẫn chưa đủ mạnh để xua khô lá»›p mồ hôi dà y trên mặt hắn.
Từ bên trên, ánh nắng len lõi qua những kẽ hở trên những tấm ván, rá»i và o không gian trong bụng chiếc tà u buồm và vẽ lên trên mặt đất bẩn thỉu những hình ngoằn ngòeo sáng mà u, nÆ¡i có vô và n hạt bụi nhá» Ä‘ang nhảy múa.
Gã đà n ông biết gã phải đi vỠđâu. Những ngăn kho lớn nằm ở giữa và đuôi con tà u. Nơi gã muốn tới là một phòng nhỠnằm ở dãy kho đầu.
Con tà u đã được tạo dá»±ng rất tiện lợi. Ở giữa có má»™t lối Ä‘i chia phÃa dưới boong tà u ra là m hai ná»a. Bên phải và bên trái là những dãy nhà kho chất đầy hà ng.
Trước khi ra tá»›i được lối Ä‘i ở giữa đó, gã đà n ông phải mở thêm má»™t cánh cá»a khác.Cánh cá»a nà y gắn và o má»™t vách ngăn ngang và đằng sau cánh cá»a có hai ngưá»i lÃnh gát Ä‘ang ngồi.
Gã biết rõ như váºy. Gã đã chuẩn bị thông tin từ trước. Tình hình hôm nay chắc chắn cÅ©ng sẽ như thế.
Malraux cất bước Ä‘i. Lẹ là ng khéo léo như má»™t tên ăn trá»™m. Hắn không mang vÅ© khÃ, nhưng đôi bà n tay vá»›i những ngón tay ngắn khá»e không ngừng chuyển động. Không được để cho chúng trở thà nh đỠđẩn, dại khá»! Những ngưá»i dân ở xứ Osmanen đã dạy cho hắn má»™t số mánh khóe, có thể dùng tay trần bóp chết ngưá»i.
Bầu không khà u ám trong bụng con tà u như má»™t là n khói cô đặc. Má»™t bầu không khà không bao giá» tháºt sá»± yên lặng. Mặt dù hắn không nghe thấy tiếng bước chân ngưá»i, nhưng tiếng sóng vá»— không ngừng và o vách gá»— tạo nên má»™t ná»n âm thanh luôn hiện hữu. Cả những ván gá»— tháºt ra cÅ©ng luôn phát âm thanh và chuyển động. Chúng rên rÄ© như những tù nhân. Äứng ở đây, gã không nghe thấy tiếng reo ù ù cá»§a cánh buồm, tiếng thổi phần pháºt cá»§a vải, vốn được má»™t số ngưá»i coi là bà hiểm. Chỉ thỉnh thá»ang gã má»›i nháºn ra âm thanh trầm đục cá»§a những bước chân chạy trên boong. Thỉnh thá»ang hắn lại nghe tiếng ra lệnh vẳng nhẹ từ bên trên xuống, hoặc má»™t tiếng thét, má»™t câu chưởi rá»§a. Thế thôi.
Có cái gì vút qua mặt hắn như má»™t bà n tay hết sức dịu dà ng. Äó là đám lưới nhện Ä‘ang phá»§ lòng thòng từ trên trần phòng xuống. Nhện ở đây không lo chết đói. Thỉnh thá»ang lại có những con ruồi béo phị sa và o lưới.
Äến bên buồng gát, Malraux dừng chân. Hắn biết hắn chỉ có má»™t mình, mặc dù váºy hắn vẫn cẩn tháºn nhìn quanh. Gã đà n ông không phát hiện ra ai. Gã cÅ©ng không nghe thấy âm thanh nà o khả nghi.Trong má»™t góc phòng có những cây bạch lạp Ä‘ang cháy. Chúng chảy ra, trông như những khúc xương trắng đã bị vứt Ä‘i.
Äằng sau vách ngăn ngang là hai ngưá»i lÃnh gác. Äó không phải là thá»§y thá»§ mà là những ngưá»i lÃnh được thuê vỠđây. Há» không quan tâm tá»›i chuyện các giáo phái và há» chỉ chấp nháºn tiá»n lương bằng và ng. Trong phòng há» ngồi bây giá» không tối hẳn, bởi ánh sáng Ä‘ang lá»t và o qua những khe hở nhá» trên những vách gá»—. Mặc dù váºy, căn phòng vẫn gây ấn tượng rất u ám, như Ä‘ang có vô và n những bóng đêm nhảy múa trên ná»n phòng.
Malraux gõ cá»a.
Gã không gõ cháºm hay gõ khẽ. Gã Ä‘áºp tháºt mạnh cả nắm đấm và o cánh cá»a gá»—, đòi há»i, yêu cầu, để hai ngưá»i lÃnh trong kia biết có ngưá»i Ä‘ang muốn và o trong.
Äầu tiên, không có phản ứng. Thế rối hắn nghe thấy má»™t tiếng động. Thanh chắn bằng gá»— ở phÃa trong được kéo sang bên. Cánh cá»a mở. Nó vừa mở vừa kêu lên má»™t tiếng tởm lợm khiến Malraux nổi da gà . Quầng sáng cá»§a má»™t ngá»n đèn dầu chiếu và o hắn, ngưá»i lÃnh gát Ä‘ang giÆ¡ cao cây đèn, giÆ¡ thẳng lên trên đầu khiến những bóng Ä‘en phá»§ lên mặt anh ta.
Malraux không nhìn thấy mặt ngưá»i lÃnh gát bá»›i nó đã chìm xuống trong cái há»—n hợp giữa bóng Ä‘en và ánh đèn. Nhưng hắn nghe được giá»ng anh ta.
- Anh muốn gì?
- Tôi phải nói chuyện với các anh.
- Thế thì nói đi.
- Không phải ở đây. Äừng để cho ai nghe thấy tiếng chúng ta. Chúng ta… ta phải nói chuyện riêng.
- Tại sao?
- Ngưá»i lái tà u cá» tôi xuống. Anh ấy… anh ấy có má»™t thông Ä‘iệp gá»i riêng cho hai anh. Má»i việc đã được thống nhất vá»›i thuyá»n trưởng. Và ng, rất nhiá»u và ng. Kể cả những đồ nữ trang quý giá
Ngưá»i đà n ông chần chừ. Malraux nghe thấy tiếng anh thở. Cả hai khái niệm “và ng và đồ nữ trang†luôn dá»… dà ng khiến cho những tên lÃnh đánh thuê dá»ng tai lên. Há» không biết những cái hòm kia Ä‘ang chứa những gì. Há» chỉ nháºn nhiệm vụ canh giữ chúng, tất cả những chuyện khác há» không quan tâm tá»›i.
- Và o đi!
Ngưá»i lÃnh gát thứ hai lên tiếng. Anh ta ngồi trên má»™t chiếc ghế thấp, ở phÃa bên kia quầng sáng nên Malraux không nhìn ra anh ta.
- Có chuyện gì? – Anh ta há»i.
- Anh nà y mang thông tin lại.
- Cá»§a ai?
- Cá»§a ngưá»i lái thuyá»n – Malraux nói nhanh. - Chuyện nà y có dÃnh dáng đến rất nhiá»u và ng, có lẽ nên cân nhắc.
Giá» thì ngưá»i lÃnh gát thứ hai cÅ©ng đứng dây. Ná»—i tham lam lóe sáng trên con mắt. Cả hai ngưá»i đã bá» mÅ© xuống, tấm khiêng che ngá»±c cÅ©ng váºy. Không khà trong lòng thuyá»n quá nóng, hỠđã cởi chúng ra cho thá»ai mái.
- Nói cho tôi nghe Ä‘i. – Tên lÃnh có vẻ háo hức.
Malraux vẫn còn chỠđợi. Há» có hai ngưá»i. Gã phải tìm cách phân tán tư tưởng há». Mà há» lại Ä‘ang mang vÅ© khÃ. Những lưỡi giáo cá»§a hỠánh lên trong ánh sáng cá»§a lưỡi lá»a báºp bùng từ dÄ©a dầu.
Gã đà n ông thè lưỡi liếm môi, xin một ngụm nước.
- Chúng tôi không có. - Một tên nói.
- Có chứ, tôi biết là …
- Cho nó Ä‘i! - Ngưá»i đà n ông đã mở cá»a ban nãy vụt nói.
- Tùy anh.
Ngưá»i đà n ông thứ hai bước và o phần trong cá»§a căn phòng tăm tối. Chỉ còn má»™t ngưá»i ở lại.
Malraux mỉm cưá»i. Ngưá»i đà n ông đó đứng bên cạnh gã, mÅ©i giáo Ä‘ang chÄ©a xuống đất. Kẻ lẻn và o chá» thá»i Ä‘iểm thÃch hợp. Khi nghe thấy tiếng nước chảy, hắn biết là bây giá» nước từ trong má»™t thùng rất lá»›n Ä‘ang được chia sang thùng nhá».
Gã ra đòn nhanh như chớp.
Ngưá»i lÃnh gát hòan tòan bất ngá» khi má»™t khá»§yu ta cứng như đá thúc mạnh và o thân thể anh. Anh gục xuống, cảm giác khó chịu trà o lên, khiến anh không kịp kêu lên láºp tức. Anh ngã ngưá»i vá» phÃa trước.
Malraux chỉ chá» có váºy. Gã đấm hai lần và o gáy ngưá»i đà n ông.
Ngưá»i lÃnh gát xỉu xuống. Malraux đã già nh lấy cái giáo trong tay anh.
Gã đà n ông lại mỉm cưá»i lạnh lùng Ä‘i vá» phÃa trước, đến gần bóng tối.
Tiếng bước chân vang lên. Ngưá»i lÃnh gát thứ hai quay trở lại. Chắc chắn anh ta Ä‘ang cầm má»™t bình đầy nước.Anh ta không mang vÅ© khÃ, và không biết là Malraux Ä‘ang chá» cho tá»›i lúc nhìn thấy hình dáng anh hiện ra trong quầng tối.
Gã lấy đà , và phóng cây giáo nặng.
Ngưá»i lÃnh gát hòan tòan bị bất ngá». Malraux không nhìn được rõ chi tiết. Gã chỉ nhìn thấy dáng ngưá»i đó còn giáºt sang bên trái rồi sang bên phải má»™t thóang trong bóng tối, cái bình đựng nước Ä‘áºp xuống dưới đất. Thế rồi cả thân hình ngưá»i đà n ông Å©ng Ä‘áºp xuống. Kêu lên má»™t tiếng trầm đục, thân ngưá»i đó giáng xuống ná»n phòng rồi không động Ä‘áºy nữa.
Malraux hà i lòng. Gã đã chuẩn bị rất tốt và bây giá» gã biết rất chÃnh xác, gã có thể tìm phòng đựng đồ váºt ở chá»— nà o. Những cánh cá»a tháºm chà không được đảm bảo bằng khóa hay xÃch. Hắn chỉ cần dùng mốt thân gá»— nặng và đẩy chúng sang bên.
Sau khi đã là m việc đó xong, gã quay trở lại, lấy cây đèn dầu. Gã không quan tâm đến xác chết, mà cÅ©ng chẳng thèm ném má»™t cái nhìn xuống thân ngưá»i Ä‘ang ngất.
Ngưá»i đà n ông không động Ä‘áºy.
Malraux đóan chắc, bây giá» gã sẽ không bị ai cản trở. Gã Ä‘ang rất hồi há»™p. Äôi môi gã run rẩy, hai đầu gối như Ä‘ang má»m ra khi bước và o căn phòng chứa châu báu, đặt cây đèn sang má»™t bên, lấy má»™t hÆ¡i tháºt sâu và đưa mắt nhìn quanh.
Nó có ở đây không?
Có!
Cái hòm đó ở ngay bên cạnh hắn. Gã đà n ông thì thà o:
- GiỠthì ta sẽ ra tay…
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:21 PM.
|

20-07-2008, 10:47 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vietnam
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 2 phút 16 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
Lưỡi dao bị nguyá»n rá»§a
LƯỠI DAO BỊ NGUYỀN RỦA
Cá»§a: Jarson Dark
Ngưá»i dịch: Khanh Khanh
Phần II
Cái hòm nà y trông không giống những cái hòm khác, thưá»ng mang hình dáng rương đựng đồ. Cái hòm nà y nhắc ngưá»i ta nhá»› tá»›i má»™t chiếc quan tà i, và hình dạng đó có nguyên nhân cá»§a nó.
Malraux không đến đây tay không. Hắn đã dắt sẳn và o lưng quần má»™t khúc gáºy sắt buá»™c và o má»™t sợi dây. Gã rút gáºy sắt ra. Trong ánh sáng cá»§a ngá»n đèn dầu, gã nhìn cái đầu đã bị Ä‘áºp dẹp ra cá»§a khúc gáºy và tá» vẻ hà i lòng.
Nó sẽ giúp gã dễ dà ng cạy nắp quan tà i.
Hắn quan sát chếc nắp quan tà i. Kẽ hở cá»§a nó và phần bên dưới trông rất rõ. Äây là nÆ¡i phải thúc gáºy sắt và o. Gã thá» má»™t và i lần và sung sướng vô cùng khi nghe tiếng gãy nhá» nhá», cho biết gá»— ở má»™t và i nÆ¡i đã bung ra. Hắn cầm gáºy sắt bằng cả hai bà n tay, dồn sức lá»±c và cuối cùng cạy được cái nắp hòm báºt ra không quá khó khăn.
Tất cả Ä‘á»u trôi chảy.
Gã đổ mồ hôi vì là m việc tháºt táºp trung và cái mùi chua chua cá»§a gã trá»™n vá»›i mùi máu chảy ra từ vết thương rất sâu trên ngá»±c ngưá»i lÃnh đã chết. Máu đã tạo thà nh má»™t vÅ©ng rất rá»™ng quanh anh ta, nó trở thà nh nÆ¡i má»i gá»i những con ruồi béo phị Ä‘ang hả hê kéo tá»›i.
Gã đà n ông nghiến răng là m việc tiếp, gã buá»™c miệng nguyá»n rá»§a khi thấy nắp hòm dù đã nhÃch ra má»™t chút, nhưng cứng hÆ¡n hắn tưởng.
Cuối cùng, việc cũng hòan tất. Gã cầm và o nắp hòm bằng cả hai bà n tay và có thể nâng nó lên cao.
Nắp hòm từ từ mở ra.
Thà nh công!
Gã không nhìn được nhiá»u. Gã thở há»—n hển không rõ vì hồi há»™p hay vì mệt, gã bước sang bên và cầm cây đèn dầu lên. Gã đưa cây đèn dầu lại gần cái hòm, di chuyển nó dá»c theo phần dưới hòm.
Ãnh sáng tá»a xuống dưới, và chiếu lên má»™t hình ngưá»i. Äầu tiên nó khiá»n Malraux không khá»i bị sốc.
Äó chưa hòan tòan là má»™t bá»™ xương ngưá»i. Có những chá»— phÆ¡i ra xương trần nhợt nhạt trắng xám, như thể vừa được kỳ cá», đánh bóng kỹ cà ng. Nhưng má»™t số chá»— khác vẫn còn thịt và những mẫu da sót lại, bám và o xương, đặc biệt ở phần ngang vai và phần đùi trông cá»±c kỳ ghê rợn.
Äã váºy cả những phần thịt nà y cÅ©ng đã thối rữa ra, ngã má»™t mà u xám như tro và chắc chắn chẳng bao lâu nữa cÅ©ng sẽ rụng hết ra.
Gã không quan tâm đến Ä‘iá»u đó. Thứ duy nhất mà Malraux để ý tá»›i là cái dáng ngưá»i chưa mục hết nà y Ä‘eo váºt gì bên mình.
Dãy thắt lưng chưa bị mục. Nó được là m bằng da, và ở phÃa bên phải nó, Malraux nhìn thấy má»™t chiếc bao đựng dao găm. Phần dưới dao Ä‘ang thò ra bên ống xương nhợt nhạt. Gã không quan tâm đến bao da. Äiá»u duy nhất quan trá»ng là cái gì Ä‘ang thò cán ra khá»i cái bao nà y.
Äó là má»™t con dao găm, cán cá»§a nó được quấn rất kỹ bằng má»™t lá»ai băng vải.
Khi Malraux đưa tay đến gần con dao, những ngón tay cá»§a gã run rất mạnh. Cổ há»ng gã nghẹn thắt, hai con mắt sáng rá»±c lên như trong cÆ¡n sốt. Äã biết bao nhiêu năm nay gã chỠđợi giây phút nà y. Ước mÆ¡ quá lá»›n, không thể không hồi há»™p.
Äây là mục tiêu tối thượng cho má»i mong ước cá»§a gã!
Gã đà n ông sá» và o cán dao. Băng vải quấn quanh cán gây cảm giác má»m mại. Nó uốn tá»±a và o lòng bà n tay gã, như thể nó được là m riêng cho gã.
Má»™t nụ cưá»i hiện lên trên đôi môi khô cứng và rạn nứt. Bằng má»™t cá» chỉ vá»™i và ng, gã đà n ông rút món vÅ© khà ra khá»i cái bao đựng bằng da đã rạn.
Gã quan sát lưỡi dao. Trong ánh sáng cá»§a ngá»n đèn dầu, nó gây ấn tượng như Ä‘ang được phá»§ má»™t lá»›p má»ng bằng máu. Lưỡi dao như Ä‘ang sống, Ä‘ang chuyển động, Ä‘ang gá»i thông Ä‘iệp. Malraux lấy hÆ¡i tháºt sâu, xoay lưỡi dao rồi ép nó má»™t thóang lên môi mình.
Gã thấy tháºt dá»… chịu, khi cảm nháºn lưỡi thép đó, như thể nó Ä‘ang thổi sức sống và o ngưá»i gã.
Malraux lại hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu
Gã hòan tòan không đếm xỉa đến những rương đụng đồ và những chiếc hòm khác nằm trong phòng. DÄ© nhiên gã có thể dá»… dà ng mở má»™t trong những chiếc hòm đó ra và vÆ¡ vét không biết bao nhiêu đồ quý giá nằm trong, nhưng chuyện đó cÅ©ng sẽ cướp Ä‘i cá»§a hắn những phút giây quý báu. Gã đà n ông Ä‘ang muốn biến mất cà ng nhanh cà ng tốt. Gã muốn lên trên boong tà u, nhảy xuống nước và bÆ¡i và o bá». Ngay cả khi bá»n ngưá»i kia có phát hiện ra gã, chuyện chắc chắn sẽ xảy ra, thì cÅ©ng không có má»™t kẻ nà o có thể truy Ä‘uổi được gã. Chúng không thể là m Ä‘iá»u đó được. Chúng phải đến Marseille cà ng nhanh cà ng tốt.
Gã cất con dao găm bên dưới cái quần cÅ© kỹ đã có dấu sẳn má»™t bao dao, được là m rất tỉ mỉ cho chÃnh món vÅ© khà nà y.
Malraux tá» vẻ hà i lòng. Việc còn lại cá»§a gã bây giá» chỉ là biến mất cho tháºt nhanh. Nhưng gã cÅ©ng phải cẩn tháºn, không được tá» ra quá vá»™i và ng. Äừng khinh suất! Nếu không má»i việc sẽ thà nh uổng phÃ.
Gã xoay ngưá»i ra khá»i hòm chứa đồ.
Con tà u vẫn tiếp tục phăng phăng đi theo hướng định trước. Nó lướt trên đầu những con sóng rất dà i, chuyển động nhẹ nhà ng như đã biến thà nh một con chim.
CÅ©ng có thể Malraux có cảm giác như váºy, bởi gã Ä‘ang tiến đến gần thà nh công. Cảm giác đến mục tiêu má»i ước mÆ¡ cá»§a mình tháºt tuyệt vá»i, chỉ còn và i bước chân nữa là gã sẽ đến vá»›i chiến thắng chung cuá»™c.
Những con ruổi nặng ná» bóng nhẫy vo ve quanh xác chết. Chúng Ä‘áºu cả xuống vÅ©ng máu, bây giỠđã được phá»§ má»™t lá»›p mà u thẩm bên trên. Gã đà n ông xoay ngưá»i sang trái. Má»™t tay cá»§a hắn Ä‘ang cầm cây đèn dầu. Cây đèn chuyển động theo những nhịp chân hắn. Nó ném những vệt tối như những con ma u ám lên tưá»ng và xuống ná»n phòng, những con ma tháºt thÃch hợp vá»›i khung cảnh chết chóc xung quanh.
Ngưá»i Ä‘ang ngất nằm gần cá»a ra và o.. Malraux cân nhắc xem có nên giết cả ngưá»i lÃnh canh nà y hay không, nhưng rồi hắn bỠý định. Chẳng bao lâu ngưá»i ta cÅ©ng sẽ biết ai là kẻ đã ra tay giết chóc và cướp đồ váºt ở đây. Chẳng cần để lại thêm má»™t xác chết thứ hai.
Gã bước chân qua thân ngưá»i bất động. Äúng lúc muốn bước tiếp tá»›i cá»a dẫn ra ngòai thì gã nghe thấy má»™t tiếng động tháºt khẽ. Malraux quay ngưá»i lại. Nhung…
Muộn rồi!
Má»™t bà n tay đã nhanh như chá»›p tóm lấy cổ chân gã. Tóm rất mạnh và rất chặt, khiến Malraux kêu lên. Không bước tiếp được, gã ngã ngưá»i sang bên, chiếc đèn rÆ¡i xuống ná»n phòng, vỡ toang.
Dầu chảy ra ngòai.
Những lưỡi lá»a xuất hiện, tham lam như những ngón tay kẻ cắp. Lá»a phụt thẳng và o vÅ©ng dầu.
Có tiếng gà o nhẹ.
Thế rồi đám lá»a bùng ra, bốc lên cao. Nó phun ra phì phì, nó nhuá»™m má»™t mà u đỠchói, bà hiểm và ma quái. Malraux nhìn thấy ngưá»i vừa ngất nay Ä‘ang chuyển động mà không buông chân hắn ra. Anh ta muốn bám và o hắn, lấy chá»— kéo để đẩy ngưá»i lên. Anh ta vẫn còn chưa hết chóang váng, ánh mắt còn đỠđẫn, miệng và mặt nhăn nhúm.
Tình thế báo hiệu một kết cục u ám.
Ngá»n lá»a má»—i lúc má»™t ngá»am thêm nhiên liệu. Chỉ còn và i phút nữa thôi, nó sẽ lan rá»™ng ra chung quanh. Ngay bây giỠđã có má»™t luồng khói gay gắt bốc lên cao, khiến đôi mắt cá»§a ngưá»i lÃnh gác chảy nước.
Malraux không dùng cây dao găm, mà nắm bà n tay trái lại thà nh quả đấm. Gã đà n ông ra đòn vô cùng tà n bạo.
Nắm đấm bay thẳng và o đầu ngưá»i đối diện. Lần nà y gã đấm ba cú liên tiếp. Lá»±c bám và o cổ chân hắn lá»ng ra. Thế rổi bà n tay trượt xuống, ngưá»i lÃnh gác lại ngã Ä‘áºp xuống mặt phòng, lăn ngưá»i má»™t và i vòng vá» hướng tấm thảm bằng lá»a Ä‘ang lan ra, nhảy nhót trên ná»n gá»—.
Malraux đứng báºt dáºy.
Gã thừa hiểu, gã không còn thá»i gian để dáºp tắt đám cháy. Ngá»n lá»a có quá đủ con mồi quanh đây và chẳng bao lâu, nó sẽ biến cả con tà u thà nh địa ngục lá»a.
Cho tá»›i lúc đó gã phải rá»i khá»i boong tà u.
Ho ngáºp ngụa, mắt trà o nước, gã đà n ông leo ra khá»i phòng. Gã Ä‘i lảo đảo trên hà nh lang, thỉnh thá»ang Ä‘áºp ngưá»i và o vách tưá»ng, giÆ¡ tay sá» cán dao găm và vui vẻ khi biết rằng món vÅ© khà vẫn còn nguyên vẹn bên ngưá»i hắn. Chắc chắn nó sẽ bảo vệ cho hắn.
Gã phải lên được boong tà u cà ng nhanh cà ng tốt, trước khi có ngưá»i nháºn ra đám cháy. Là n khói gay gắt bây giỠđã cuá»™n sang nÆ¡i khác. Gã đà n ông không nghÄ© đến chuyện đánh thức những ngưá»i Ä‘ang ngá»§. Gã để mặc kệ cho há» xoay trở vá»›i tình huống bất ngá».
Malraux lao ngưá»i qua má»™t cánh cá»a thấp. Äi đến boong, gã cúi ngưá»i xuống, ẩn đằng sau những cuá»™n dây lá»›n. Xung quanh hắn không có ai. Gã nghe lóang thóang những tiếng ngưá»i từ xa, trên đầu hắn là tiếng phần pháºt cá»§a cánh buồm trong gÃó. Gã cÅ©ng nghe tÃêng nước Ä‘ang chảy quanh mạn tà u, nó cho gã niá»m hy vá»ng và gã lẻn vá» hướng Ä‘uôi tà u.
Thế rồi gã trèo lên được má»m gá»— cá»§a Ä‘uôi tà u. Äứng trên đó và nghe thấy má»™t tiếng kêu lảnh lót, biểu lá»™ tất cả những nổi kinh hòang khi con tà u bị cháy.
Lá»a…! Cháy! Lá»a!
Có ai đó giáºt chuông báo động.
Những tiếng chuông cá»§a nó vang lên đồng thá»i vá»›i bước nhảy gá»n gà ng cá»§a Malraux xuống dưới sâu, xuống dưới mặt nước mà u xanh xám, xuống vá»›i luồng nước cuồn cuá»™n sáng.
Chỉ má»™t tÃch tắc sau, luồng nước nuốt chững lấy hắn. ChÃnh xác hÆ¡n là chở che cho hằn trong vòng tay mênh mông.
Nếu có thể, gã đà n ông bây giá» sẽ cưá»i tháºt lá»›n. Nhưng vì Ä‘ang ở dưới nước, gã chỉ nghiến hai hà m răng, lòng vô cùng sung sướng.
Tháºt sâu, biển sâu nhưng gã có cảm giác êm Ä‘á»m lạ! Gã lặn xuống dưới và bÆ¡i vá»›i những cánh tay quạt rất mạnh vá» hướng Bắc, vá» hướng bá» biển cá»§a nước Pháp. Gã phải lên được bá» biển đó và phải bước lên bá» trong má»™t Ä‘á»an vắng ngưá»i. Những Ä‘á»an vắng ngưá»i như thế ở đầu nà y rất nhiá»u. Malraux không biết bao nhiêu thá»i gian đã trôi qua. Thiếu không khÃ, gã đà n ông trồi lên trên. Gã lấy hÆ¡i trà n đầy hai lá phổi, và không quay nhìn lại, bởi những giây đồng hồ bây giá» Ä‘á»u vô giá. Gã biết má»—i con tà u khi chìm xuống Ä‘á»u gây ra những vÅ©ng nước xóay rất mạnh, kéo xuống dưới sâu tất cả những gì Ä‘ang tình cá» có mặt quanh nó. Lúc đó thì kể cả những ngưá»i bÆ¡i giá»i nhất cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i.
Gã bơi, rồi lại ngẩn lên lấy hơi, rồi lại tiếp tục bơi, và tới một lúc nà o đó, Malraux dừng lại ở mặt nước bên trên.
Lúc bấy giỠgã mới quay đầu nhìn lại.
Nằm dà i theo dá»c luồng nước, gã nhìn vá» hướng sau.
Gã nhìn thấy chiếc tà u buồm.
Trên đầu nó bây giá» là má»™t đám mây khói đặt kịt, tá»a rá»™ng ra xung quanh. Trong lòng đám mây nhảy nhót vô và n những lưỡi lá»a mà u đỠthẩm Ä‘ang trèo lên cánh buồm. Con tà u bây giỠđã nghiêng vá» hướng sau và sang bên trái. Chẳng bao lâu nữa, nó sẽ chìm xuống nước.
Gã đà n ông báºt cưá»i.
Gã cưá»i như chưa bao giá» cưá»i trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a gã, cho tá»›i khi má»™t là n sóng chạy ngang phá»§ xuống đầu gã, bóp nghẹt tiếng cưá»i. Gã đà n ông bÆ¡i tiếp.
Bây giỠthì gã biết rõ gã sẽ đến được mục tiêu của mình.
Gã sẽ đến được bá» biển và chẳng bao lâu nữa gã sẽ là má»™t trong những kẻ quyá»n thế cá»§a đất nước nà y.
Con dao găm sẽ mang lại cho gã quyá»n lá»±c đó…
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:21 PM.
|

23-07-2008, 02:32 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vietnam
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 2 phút 16 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
*Lưỡi dao bị nguyá»n rá»§a* New: Chương 4
Malraux quả đã bÆ¡i được và o đất liá»n và đi lên bá». Äối vá»›i gã, đó là má»™t ngà y tuyệt vá»i. Sóng biển gần bá» không đến ná»—i quá mạnh, gã có thể bÆ¡i vòng tránh những dãy núi đá có thể gây nguy hiểm. Tá»›i nÆ¡i, gã nằm tháºt lâu trên ná»n cát má»m mại cho đến khi mặt trá»i ngã đầu vá» hướng Tây và cuối cùng biến mất trong mặt nước biển.
Malraux không biết chÃnh xác gã đã bÆ¡i cụ thể và o địa phương nà o. Nhưng gã biết, dá»c khúc bá» biển nà y cá»§a nước Pháp có rất nhiá»u khu dân cư và là ng chà i nho nhá». Ở đó gã cÅ©ng sẽ kiếm được chút gì để ăn. Gã đà n ông nghÄ© váºy và lên đưá»ng. Không khà không còn quá nóng như lúc ban trưa.
Gã tiến tương đối nhanh. Những vách núi đá vẫn còn tá»a ra má»™t chút hÆ¡i nóng mà chúng thu lượm được trong ngà y, đã khiến cho cÆ¡n khát trong hắn dâng lên. Ở đây không có nguồn nước, kể cả mảng thá»±c váºt cÅ©ng sÆ¡ sà i. Nhưng Ä‘i thêm chút nữa, gã thấy hiện ra những túp lá»u, những ngôi nhà đầu tiên. Má»™t khu dân cư nho nhá», nằm lá»t thá»m trong má»™t cái vịnh. NÆ¡i sinh sống cá»§a dân đánh cá.
Gã lẻn và o ngôi là ng.
Gã tìm được nước. Gã nhìn thấy má»™t cái giếng bên cạnh má»™t ngôi nhà . Trên thà nh giếng có để má»™t cái gà u bằng gá»—. Gà u đầy nước, gã đà n ông cúi xuống, uống thá»a thuê.
Có ai bước tới.
Äó là má»™t ngưá»i đà n ông già nua, dáng Ä‘iệu hiá»n là nh. Ông ta gáºt đầu vá»›i gã.
- Anh từ xa tới đây phải không?
- Vâng.
Ngưá»i đà n ông ấy quan sát hắn bằng vẻ kiểm tra, nhưng không nói gì. Malraux không thÃch bị nhìn bằng ánh mắt như váºy. Hắn đã muốn quay lưng Ä‘i thì ông già lên tiếng má»i hắn và o nhà ông.
- Ông có phải là dân đánh cá không? – Malraux há»i cố giữ lá»… phép.
- Có thể nói như váºy
- Tôi và o nhà ông để là m gì?
- Anh không muốn ăn gì hả?
- Có chứ.- Gã đáp vẻ mừng rỡ, bởi vì gã đang đói.
- Thế thì và o đây.
Ngôi nhà được xây bằng những hòn đá sáng mà u. Nó cháºt chá»™i và tối tăm, bởi những khá»ang hở nhá» trên tưá»ng chẳng có ánh sáng lá»t và o. Malraux thấy rất dá»… chịu vá»›i không khà là nh lạnh trong nhà , cÅ©ng như vá»›i luồng sáng tá»a ra từ những cây nến đặt trong má»™t chiếc đĩa gá»— đặt trên bà n.
Ông già ngồi đối diện với hắn và nhăn một và i lần sóng mũi cong cong của mình.
- Anh bốc lên mùi muối và nước, mặc dù ngưá»i Ä‘ang khô. Anh bÆ¡i từ biển và o đây hả?
- Vâng.
- Anh bơi rất lâu phải không?
- Vâng. - Hắn luôn muốn tiết kiệm lá»i nói.
- Tôi đã nhìn thấy khói bốc lên từ biển khi tôi đứng trên má»™t vách đá. Có phải thuyá»n cá»§a anh bị cháy không?
- Vâng.
Ngưá»i đà n ông tóc bạc mỉm cưá»i, đứng dáºy và bước đến gần má»™t chiếc giá bằng gá»—.
- Anh muốn ăn phải không?
- Ông có gì nà o?
- Cá. Cá khô. ÄÆ°á»£c phÆ¡i giòn dưới ánh nắng mặt trá»i. Tôi cÅ©ng có bánh mì và rượu vang.
- Vâng, thế thì tốt.
Ngưá»i đà n ông già nua phục vụ hắn. Ông ta là m Ä‘iá»u đó vá»›i má»™t vẻ tá»± nhiên khiến Malraux phải kinh ngạc. Vì không quen vá»›i kiểu hiếu khách như váºy, gã đà n ông đâm nghi ngá» và cẩn trá»ng. Hắn không muốn bị rÆ¡i và o má»™t sá»± ngạc nhiên độc ác.
- Chúc anh ăn ngon miệng!
- Cám ơn.
Cá rất ngon, không mặn quá, và rượu vang thì hÆ¡i là nh lạnh, khiến cổ há»ng và dạ dà y Malraux mừng vui. Gã mừng vui vì má»i thứ đã nằm lại sau lưng, nhưng gã không chịu được ánh mắt quan sát cá»§a ông già . Khuôn mặt ông Ä‘ang nhảy nhót và méo mó má»™t cách lạ kỳ đằng sau ánh nến.
Gã vẫn chưa tin tưởng ông già .
- Cho tôi xin chút nước được không?
- Cả rượu vang nữa chứ?
- Không, chỉ nước thôi.
Ông già gáºt đầu, đứng dây và bước ra hướng ngòai. Malraux không nghe thấy ông ta là m gì ngòai đó. Chỉ tá»›i khi tiếng rÃt cá»§a dây thừng bên giếng và tiếng cá»t kẹt cá»§a gá»— vang lên, gã má»›i thở ra hà i lòng. Vá»›i má»™t can đầy nước trong tay, ngưá»i đà n ông tóc trắng quay trở lại.
- Ông sống má»™t mình sao? – Malraux há»i.
- Chẳng phải bao giỠcũng một mình.
- Thế còn ai sống trong nhà ông nữa?
- Lần thì ngưá»i nà y, lần thì ngưá»i ná». – Ông ta đỗ nước từ can và o cốc.
Malraux uống. Nước lạnh là m mát từng tế bà o cÆ¡ thể khiến hắn tỉnh cả ngưá»i.
- Nhưng ông không phải là dân đánh cá?
- Tại sao không?
- Tôi quen nhiá»u dân chà i. Ở ngòai kia đã bắt đầu tối rồi. Bây giá» là lúc ngưá»i ta sá»a sá»an lưới.
- Tôi già quá rồi.
Ông già lại ngồi xuống, và nét mặt cá»§a ông nhợt nhạt đằng sau ánh nến. Khi đặt thêm má»™t câu há»i nữa, ông chá»§ nhà khiến khách xúyt nghẹn.
- Anh có phải dân Templer không? Anh là má»™t ngưá»i trong số há» hả?
Malraux im lặng. Gã uống và ăn con cá cuối cùng. Ông chá»§ nhà để cho hắn thá»i gian suy nghÄ©, rồi sau đó má»›i nhắc lại câu há»i, tá»›i lúc đó Malraux má»›i phản ứng.
- Tại sao tôi phải là má»™t ngưá»i cá»§a dòng đạo Templer?
- Bây giá» ngưá»i ta rất hay gặp há». Há» Ä‘ang bị truy Ä‘uổi như những con thú. Ngưá»i ta Ä‘ang bám sát lấy chân há». Cả nhà thá» Thiên Chúa giáo, kể cả máºt thám cá»§a nhà vua cho đến Giáo hòang cÅ©ng đã đưa ra những đội quân riêng. Ngưá»i ta sẽ tóm lấy há», sẽ ném há» và o nhà tù và tra tấn.
- Tôi biết.
- Anh có phải là ngưá»i cá»§a dòng đạo Templer không? – Ông già cương quyết há»i. Má»™t phần những từ ngữ cá»§a ông có vẻ như Ä‘ang bị những ngá»n lưỡi lá»a nến nuốt chá»ng.
Malraux muốn nháºn ra ánh mắt rình mò hiểm độc trong giá»ng nói đó nhưng gã không tìm được.
- Ông sẽ là m gì nếu gặp má»™t ngưá»i cá»§a dòng đạo Templer?
- Tôi chưa rõ.
- Ông có giao nộp anh ta không?
- Không. – Ông già lắc đầu.- Äầu tiên tôi sẽ thá» tìm hiểu. Nếu anh ta là má»™t ngùơi tốt thì tôi sẽ che dấu cho anh ta. Nếu anh ta là má»™t con quá»· thì tôi sẽ thả anh ta ra cho bá»n ngưá»i truy Ä‘uổi. Anh thấy đấy, tôi là ngưá»i trung thá»±c. Giá» thì anh có thể nói ra sá»± tháºt.
Malraux nheo hai con mắt lại.
- Äối vá»›i ông cái gì là tốt, cái gì là xấu? Ông là m cách nà o mà biết được?
- Má»™t số ngưá»i vốn theo đạo Templer nay đã biến đổi niá»m tin và o đạo giáo cá»§a há». Như thế là không tốt, bởi bây giá» thì há» phục vụ cho quá»· dữ. CÅ©ng có thể há» không còn má»™t cÆ¡ há»™i khác, bởi há» bị bá» rÆ¡i. Äiá»u đó có thể xảy ra. Ngưá»i ta luôn phải tÃnh đến trưá»ng hợp đó, đúng không?
- Tôi không phải là ngưá»i cá»§a dòng đạo Templer. – Gã quyết định phải nói như váºy. - Thế nhưng ông biết nhiá»u vá» hỠư?
- Äúng, những ai đã trở nên già nua như tôi, ngưá»i đó đã trãi qua rất nhiá»u sá»± kiện. Ngưá»i đó nhìn thấy nhiá»u thứ và há» thưá»ng chẳng được những ngưá»i trẻ tuổi hÆ¡n coi trá»ng. Thế nhưng những ngưá»i trẻ tuổi đó quên rằng kể cả ngưá»i già cÅ©ng có mắt để nhìn và tai để nghe. Và cùng vá»›i tuổi già , há» có má»™t sá»± khôn ngoan nhất định mà những ngưá»i trẻ tuổi không có được. Tất cả những ai cưá»i giá»…u má»™t ngưá»i già nên nghÄ© tá»i những Ä‘iá»u đó. Tôi biết rồi thế nà o cÅ©ng có chuyện xảy ra, rằng nhóm đạo Templer không còn đủ sức để thống nhất, hỠđã từ lâu chia ra là m hai phe. Nhưng tôi cÅ©ng biết ngưá»i ta không thể há»§y diệt được há», bởi há» sẽ luôn luôn tìm cách tụ há»™i lại vá»›i nhau, tạo thà nh má»™t liên hợp mạnh mẽ.
- Ông có phải là phù thủy không?
Ông già lắc đầu.
- Tôi chỉ là môt ngưá»i khôn ngoan, anh bạn trẻ ạ. Chỉ khôn ngoan thôi.
Äá»™t ngá»™t Malraux cảm thấy bối rối và kinh hãi trước ngưá»i đà n ông. Gã không biết gã phải xá» trà như thế nà o. Gã phải ở lại đây hoặc là biến Ä‘i? Phải đấm gục ông già xuống, phải giết ông ta để xóa Ä‘i má»™t dấu vết? Hay là gã cứ đơn giản để sá»± kiện xảy ra và tiếp tục thá» thách ông già thêm má»™t lúc nữa?
- Những ý nghÄ© anh Ä‘ang có trong đầu là không tốt đâu, anh bạn trẻ. Hãy nghe lá»i tôi, chúng không mang lại lợi Ãch gì.
- Ông biết thế tháºt sao? – Gã gần như rúng động.
- Äúng, sá»± khôn ngoan mách bảo tôi như váºy. – Ông già vẫn cứ giữ giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u.
- Thế thì nói cho tôi biết, tôi là ai.
- Anh Ä‘ang trên đưá»ng chạy trốn. Anh đã là m má»™t Ä‘iá»u gì đó, có thể là má»™t chuyện hết sức quan trá»ng và quyết định đối vá»›i khá»ang Ä‘á»i trước mặt cá»§a anh.
- Tôi đã là m gì?
- Nếu anh không tự kể cho tôi, thì tôi cũng không biết đâu. Tôi không phải phù thủy.
Malraux gáºt đầu,. Thế rồi gã mỉm cưá»i, cân nhắc và cuối cùng ra quyết định. Gã đưa bà n tay phải lên cái cán được quấn vải cá»§a con dao găm, nhưng chưa rút hẳn võ khà ra khá»i bao. Thay và o đó, gã nói:
- Bây giá» tôi sẽ chỉ cho ông má»™t váºt, Ä‘iá»u mà ông nên coi là má»™t bằng chứng cá»§a lòng tin. Nếu ông tháºt sá»± khôn ngoan và biết rất nhiá»u, chắc chắn ông đã nghe nói đến chuyện nà y rồi. Äúng, tôi tin chắc như váºy.
Trước khi ông già kịp phản ứng, Malraux đã rút cây dao găm ra và đặt nó lên mặt bà n.
Bây giá» nó nằm đó. ÄÆ°á»£c ôm ấp bá»›i ánh sáng cá»§a những ngá»n nến, khiến cho những đưá»ng nét cá»§a nó má»m ra, cứ như thể nó có thể tan chảy ra bất cứ lúc nà o. Nhưng nó vẫn nằm lại và ông già bị lay động mạnh mẽ đến mức ông bất giác lắc đầu. Ông giÆ¡ hai cánh tay lên, áp chặt hai bà n tay và o hai bên má và những thá»› thịt phá»§ là n râu mà u trắng cá»§a ông giần giáºt. Äồng thá»i răng ông đánh láºp cáºp và o nhau. CÆ¡n á»›n lạnh tóm chặt lấy ông, như bị bao vây bởi má»™t nhà giam và Mlraux e rằng hắn vừa phạm má»™t sai lầm khá»§ng khiếp.
- Ông là m sao thế?
Ông già không nghe thấy lá»i hắn.
- Trả lá»i Ä‘i! - Hắn nói to.
- Không, không …
Malraux không buông tha.
- Ông biết món vÅ© khà nà y, đúng không? ChÃnh ông đã biết nó. Chắc ông đã nhìn thấy nó má»™t lần, ông bạn. Ông biết nó trong hòan cảnh nà o?
Phải qua má»™t khá»ang thá»i gian khá lâu, ngưá»i đà n ông già nua má»›i cất lên thà nh tiếng. Ông ta thở nặng ná». Hai con mắy anh ánh nước. Vá»™i và ng, ông uống má»™t và i ngụm rượi vang. Thế rồi ông hạ đầu xuống trả lá»i:
- Nó là má»™t công cụ cá»§a quá»· Satan, má»™t dấu hiệu độc ác. Anh đã mang con quá»· và o nhà tôi. Anh đã gá»i hồn nó dáºy. Anh là má»™t tay chân cá»§a địa ngục!
May mắn là m sao, ông già chỉ là o thà o, thì thầm, bởi Malraux không muốn bất kỳ má»™t ai khác nghe thấy những từ ngữ đó. Cố gắng lắm gã má»›i giữ được bình tÄ©nh, ngồi im và chỉ nở má»™t nụ cưá»i hiểm ác trước khi cất tiếng nói:
- Tôi vẫn chưa hiểu nó theo phương diện nà y. Tôi chỉ biết con dao xuất xứ từ vương quốc cá»§a đạo Hồi. Nó có nguồn gốc từ châu Ã…
- Con dao nà y là của hắn!
- Ai kia? – Gương mặt hắn giãn ra.
- Cá»§a quốc vương Harun El Basra. Nhóm đạo Templer đã ăn cắp nó. Nhóm đạo Templer muốn giữ con dao nà y. Há» biết rõ con dao nà y có sức mạnh như thế nà o. HỠđã dấu con dao nà y trong quan tà i cá»§a má»™t ngưá»i đã chết đúng không?
- Ông biết nhiá»u đấy.
- Äúng, tôi biết nhiá»u. Tôi đã nghe má»™t nhóm ngưá»i nói chuyện vá» nó, nhưng đó là nhóm Templer thứ hai, những kẻ bây giá» quay sang phục vụ cho quá»· sứ, bá»n tay chân cá»§a quá»· Satan bây giá» muốn chiếm lấy con dao, bởi con dao nà y bị quá»· ám. Nó là cái Ãc. Ngưá»i mang nó cÅ©ng sẽ là ngưá»i ác. Anh ta chỉ nghÄ© rằng anh ta đã Ä‘iá»u khiển được nó, và con dao sẽ nghe lá»i anh ta, nhưng đó là má»™t sá»± nhầm lẫn nghiêm trá»ng. Công cụ cá»§a quá»· dữ không bao giá» nghe lá»i má»™t con ngưá»i. Công cụ cá»§a quá»· dữ được là m ra cho quá»· dữ chứ chẳng phải cho con ngưá»i chúng ta. Nó sẽ mang lại thảm há»a cho chúng ta. – Ông già nói tiếp giá»ng thống thiết. – Nó sẽ không mang lại may mắn cho anh đâu. Vì thế hãy nghe lá»i tôi khuyên. Cầm lấy nó, bước ra những vách núi ở ngòai kia, và ném nó xuống nước, ném nó xuống chá»— biển sâu nhất.
Malraux mỉ cưá»i. Ông già muốn dùng những câu nói đó để cảnh báo, nhưng chỉ đạt được ở gã đà n ông nà y má»™t hiệu quả ngược lại. Bây giá» gã má»›i tháºt sá»± quý má»n món vÅ© khà vừa ăn cắp được. DÄ© nhiên, gã hiểu là tóm được con dao trong tay là gã sẽ đạt tá»›i má»™t cấp báºc quyá»n lá»±c nhất định và nôn nóng muốn thá» thách quyá»n lá»±c đó. Gã tiếp tục mỉm cưá»i, chuyển đông bà n tay chói tá»i khi đặt bên mép bà n, từ từ đưa nó vá» hướng con dao. Bà n tay bò tá»›i như má»™t con rắn Ä‘ang dần dần rút ngắn khá»ang cách tá»›i chá»— con mồi.
Ông già không nhìn thấy Ä‘iá»u đó. Ông Ä‘ang bị sốc. Ông ngồi cuối ngưá»i vá» phÃa trước, chống khá»§yu tay lên mặt bà n và đưa cả hai tay che mặt.
Malraux vẫn tiếp tục mỉm cưới. Gã bây giá» trông giống má»™t con quá»· hÆ¡n là con ngưá»i.
Con dao găm là điá»u quan trá»ng.
Bây giá» cà ng quan trá»ng hÆ¡n lúc nà o hết.
Hắn trưá»n bà n tay tá»›i và đột ngá»™t dừng lại. Nó nằm im lặng ở đó, như những móng vuốt nhợt nhạt cá»§a má»™t ngưá»i đã chết, bởi hắn cảm nháºn rằng hắn không cần phải đẩy tay tá»›i nữa. Hắn đã chạm và o vÅ© khÃ.
Malraux có cảm giác như hắn và con dao găm bây giỠđã được nối với nhau bằng một cây cầu. Một cây cầu tinh thần, mạnh mẽ đến mức độ không một kẻ nà o có thể chia cắt.
Hắn và con dao thuá»™c vá» nhau. à nghÄ© đó quay cuồng trong đầu óc gã đà n ông. Gã có cảm giác như má»™t thế lá»±c xa lạ và hòan tòan khác biệt Ä‘ang để lại cho hắn má»™t thông Ä‘iệp, nhưng thông Ä‘iệp đó chưa đến được vá»›i đầu óc hắn, bởi còn quá nhiá»u váºt trở ngại trên đưá»ng Ä‘i, những trở ngại phải được dá»n dẹp. Má»™t khi những chướng ngại váºt nà y bị tiêu diệt, sẽ không kẻ nà o, không váºt gì ngăn cản được hắn nữa.
- Mi thuá»™c vá» ta. – Gã thì thà o, ông già không nghe thấy vì tiếng nức nở cá»§a ông Ä‘ang to hÆ¡n giá»ng gã đà n ông nói. – Mi thuá»™c vá» ta, vá» ta chứ không má»™t kẻ nà o khác. Ta đã Ä‘i kiếm mi, ta đã tìm thấy mi, ta đã giải thóat cho mi và ta muốn mi chỉ nghe má»™t mình mệnh lệnh cá»§a ta, chỉ nghe theo má»™t mình ta. Chừng nà o ta còn sống, chừng nà o ta còn đủ sức mạnh để cầm mi lên, cả hai chúng ta sẻ là những chiến hữu cá»§a nhau. Ta muốn mi dẫn đưá»ng cho ta, cÅ©ng như ta muốn mi để ta dẫn đưá»ng mi. Ta muốn chúng ta tạo thà nh má»™t dÆ¡n vị thống nhất, bởi chúng ta thuá»™c vá» nhau. Hai chúng ta đã Ä‘i tìm nhau, và đã tìm thấy nhau. Mi là cứu tinh cá»§a ta, và ta đã là cứu tinh cá»§a mi. – Gã đà n ông hÆ¡i cuối đầu xuống, nhìn chăm chăm và o mÅ©i dao. MÅ©i dao có vẻ như Ä‘ang biến dạng dưới ánh nến và ngà y cà ng gây ấn tượng mạnh mẽ hÆ¡n là nó có thể chảy ra bất cứ lúc nà o.
Malraux mỉm cưá»i. Gã chỉ nhìn thấy má»™t con dao găm đó, gã táºp trung tòan ná»™i lá»±c và o nó và đồng thá»i và o má»™t yếu tố khác.
Và o cái chết, và o việc giết ngưá»i!
Cả hai luồng Ä‘iện đó gặp nhau, bổ sung lẫn cho nhau và mạnh mẽ hÆ¡n hẳn trong lưỡi dao có phép thụât, giải tá»a cho tòan bá»™ sức mạnh cá»§a nó bùng nổ ra ngòai.
Con dao chuyển động!
Ngưá»i ngòai nhìn không ai hiểu được, bởi nó xoay mặc dù không có bà n tay nà o chạm và o nó.
Chỉ qua sức mạnh tinh thần và sức mạnh cá»§a chÃnh nó. Bởi nó cÅ©ng chÃnh là chá»§ nhân.
Malraux nghe thấy tiếng gã cưá»i. Không phải tiếng cưá»i vui vẻ và tá»± do, mà vất vả và ngạc nhiên. Những cảnh tượng đầu tiên xuất hiện trước con mắt tinh thần cá»§a gã.Gã có cảm giác như mình là má»™t siêu nhân Ä‘ang ném được má»™t cái nhìn và o tương lai và biết được quyá»n lá»±c cá»§a bản thân.
Gã cùng món vũ khà của quỷ Satan.
Gã và cái Ãc!
Những bóng tối cá»§a ánh nến nhảy nhót trong mắt gã. Trông Malraux tháºt độc ác, như má»™t con quá»· đã nháºp và o hình ngưá»i, Ä‘ang ngồi bên má»™t cái bà n bình thưá»ng.
Gã ra lệnh đầu tiên.
- Lên cao!
Con dao phản ứng. Nó đột ngá»™t bay dá»c mặt bà n và dừng lại ở má»™t độ cao ngang vá»›i khuôn mặt cá»§a ngưá»i đà n ông già nua. Khuôn mặt Ä‘ang được che sau hai bà n tay.
Con dao xoay tròn.
Nó xoay từ từ, hầu như Ä‘ang ra vẻ thÃch thú. Có lúc nó hướng mÅ©i dao vá» hướng Malraux, rồi sau đó lại xoay vá» hướng gã đà n ông cái cán được quấn vải. Cái cán Ä‘ang kêu lên khe khẽ, như thể là n chất liệu quấn cán Ä‘ang tung ra những tia lá»a li ti.
Má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu.
Má»™t pháp thuáºt độc ác, quá»· quái, và Malraux cảm giác hắn là ngưá»i bất khả chiến bại. Con dao nà y là tất cả nhÅ©ng gì mà gã mong ước trên Ä‘á»i. Gã hòan tòan không thể tưởng tượng được, đấy là má»™t kẻ hầu ngưá»i hạ tốt nhất, chung thá»§y nhất. Nó đơn giản có má»™t không hai, nó tuyệt vá»i, nó sẽ nghe lá»i gã. Nó chỉ nghe theo những dòng suy nghÄ© cá»§a gã và là m tất cả những gì mà gã yêu cầu.
Gã sẽ chỉ cho kẻ thù của gã biết ai là kẻ mạnh hơn. Nhưng kẻ thù của gã hiện giỠđang ở đâu?
Malraux đã biết câu trả lá»i, và nụ cưá»i quái gở trên gương mặt cá»§a gã má»—i lúc má»™t rá»™ng hÆ¡n, quá»· quái hÆ¡n.
Cho tá»›i nay , gã chỉ nói chuyện lý thuyết vá»›i mình. Thế nhưng cÆ¡ há»™i thà nghiệm Ä‘ang nằm trong tay gã. Gã đưa ánh mắt nhìn vá» ngưá»i đà n ông già nua. Ông ta đã đưa gã và o nhà cá»§a mình, ông ta đã tiếp đãi gã như má»™t vị khách, nhưng ông ta đứng vá» phÃa bên kia.
Äó là điá»u ngu xuẩn nhất cá»§a ông ta!
Con dao vẫn xoay tròn trong không khÃ. Malraux muốn nó dừng lại, gã ra lệnh Ä‘anh gá»n:
- Thôi!
Món vÅ© khà tuân lá»i. Nó xoay má»™t lần nữa, rồi dừng lại, chỉ và o cổ cá»§a ngưá»i đà n ông già nua, má»™t cần cổ được phá»§ bằng lá»›p da má»ng, nhăn nheo, rám nắng. Cái cần cổ giáºt lên, giáºt xuống cùng yết hầu sau má»—i lần nuốt.
- Nà y, ông già … - Hắn cất giá»ng.
Ông ta không nghe thấy.
Malraux cảm nháºn rõ nổi giáºn dữ và căm há»n ông già lá»›n lên trong tâm khảm hắn. Việc ông ta không nhìn gã cÅ©ng có thể coi là biểu thị cá»§a sá»± khinh thưá»ng. Trước đây má»™t và i giỠđồng hồ thì gã còn chịu đựng được, nhưng bây giá» thì không.
Không bao giỠnữa.
Không Ä‘á»i nà o!
Và gã ra lệnh cho con dao găm.
- Giết!
Món vÅ© khà vẫn trá»±c chỉ cái đầu nhá»n cá»§a nó và o cần cổ nhăn nheo cá»§a ông già . Thế rồi nó chồm vá» phÃa trước. Malraux nghe má»™t tiếng gừ khe khẽ khi mÅ©i dao xé gió lướt tá»i. Má»™t tÃch tắc sau đó, con dao đã tìm thấy mục Ä‘Ãch và cắm pháºp và o cổ há»ng cá»§a ngưá»i đà n ông già nua.
Ông già tháºm chà không kịp kêu lên má»™t tiếng. Máu chảy trà n và o khoang miệng ông, xuất hiện những bóng tối trước mắt ông, kéo ông và o cá»i chết.
Malraux ngồi trên ghế và quan sát tòan bá»™ cảnh tượng đó vá»›i mối quan tâm lạnh lùng. Chỉ tá»›i khi suy luáºn ra những tương lai nà o Ä‘ang đứng trước mặt gã, Malraux má»›i cảm thấy sống lưng gã rởn nhẹ. Má»™t tương lai bóng lóang, được đúc bằng và ng. Gã có thể nhảy lên hò reo vì mừng rỡ, ná»™i tạng cá»§a hắn bây giá» Ä‘ang chìm ngáºp trong những lưỡi lá»a hả hê.
Ngưá»i đà n ông ngã xuống đất và ngã ngá»a.
Tiếng động kéo tên giết ngưá»i ra khá»i trạng thái đỠđẫn. Gã đà n ông quá»· ám đứng dáºy, Ä‘i vòng quanh bà n và nhìn xuống ngưá»i đã chết
Khi rút con dao găm ra khá»i vết thương, Malraux khÃch khÃch cưá»i.
Chương 4
Malraux ra khá»i ngôi nhà cá»§a ngưá»i đà n ông. Gã đứng trong bóng tối và táºn hưởng mà n trá»i đêm là nh lạnh cùng ngá»n gió Ä‘ang vuốt ve mặt hắn.
Chẳng phải chỉ đêm nay thuá»™c vá» hắn, cả tương lai cÅ©ng là cá»§a hắn. Malraux bây giỠđã nắm trong tay má»™t quyá»n lá»±c và nếu hắn biết khéo léo táºn dụng nó, hắn không phải chỉ có thể nhân đôi nó lên, hắn có thể nhân mưá»i nó lên, nhân trăm nó lên. Những suy nghÄ© quay cuồng trong đầu óc và gã đà n ông như sa và o má»™t cÆ¡n say, tưởng tượng như gã Ä‘ang bay lên khá»i mặt đầt, bay qua nhÅ©ng vách núi đá kia, bay ra tá»›i biển.
Tuyệt vá»i! Tuyệt vá»i! Tuyệt vá»i!
Gã rá»i khá»i là ng. Tá»›i má»™t lúc nà o đó ngưá»i ta sẽ tìm thấy xác ông già , và há»i kẻ nà o là thá»§ phạm? Nhưng Ä‘iá»u đó không khiến gã băn khoăn, bởi không má»™t ai nhìn thấy gã. Không má»™t câu trả lá»i nà o đúng cả.
Sau bữa ăn, gã đã thấy mình khá»e trở lại, bất chấp những cố gắng cá»§a ngà y hôm trước. Gã thấy mình đủ sức để Ä‘i bá»™ đến má»™t khu cư dân lá»›n hÆ¡n, nÆ¡i gã có thể an tâm trà trá»™n và o dân chúng trong thá»i gian đầu. Äể tồn tại, hắn cần có tiá»n hay và ng. Gã sẽ có cả hai thứ đó dưới sá»± trợ giúp cá»§a con dao găm. Con dao bây giá» là bạn gã, là đối tác, và trên con đưá»ng Ä‘i qua bóng đêm, gã vừa Ä‘i vừa luyện táºp vá»›i nó.
Lần nà y con mồi cá»§a chúng không phải là ngưá»i nữa, mà là những con thú không kịp tránh. Gã truy lùng những con thá», gã giết rắn, Ä‘iá»u nà y khiến gã vô cùng vui mừng, bởi gã thấy con dao cá»§a gã nhiá»u khi chuyển động còn nhanh hÆ¡n cả lòai bò sát.
Mà n đêm khiến gã hứng thú.
Cứ má»—i khi đâm chết được má»™t con thá», gã lại sung sướng hÃt và o ngưá»i hÆ¡i máu nóng. Gã biết rất rõ, cái mùi nà y sẽ còn bám theo gã suốt Ä‘á»i. Năm nà y qua năm khác, nạn nhân nà y qua nạn nhân khác…
Äến khi bình minh thức dáºy thì gã phải trốn tránh, bởi có má»™t nhóm lÃnh dạo quanh khu vá»±c. Gã để cho nhóm lÃnh Ä‘i qua, rồi xoay hướng bước theo há» trên má»™t con đưá»ng nhá». Gã giữ khá»ang cách gần, để luôn luôn nhìn thấy mùi bụi vẩn lên sau chân há». Äiá»u duy nhất gã quan tâm bây giá» chỉ là món vÅ© khÃ. Nó khiến gã cảm thấy mạnh mẽ, vô cùng mạnh mẽ
Khi bình minh đã chiếu sáng bầu trá»i từ phÃa Äông, gã đà n ông vẫn cảm thấy chưa mệt má»i. Gã có cảm giác như ngưá»i vừa đủ, bởi gã vô cùng tin chắc và o việc là m cá»§a mình.
Băng qua má»™t con suối nhá» bằng má»™t cây cầu cổ bằmg đá, gã nhìn thấy những nóc nhà cá»§a má»™t thà nh phố nhá» nhô lên, mà u trắng xen lẫn xám, rãi rác trong má»™t thung lÅ©ng con con và trên cả triá»n núi. Trên triá»n núi có cả má»™t nghÄ©a trang nhá». Cách chá»— gã đứng không xa, ngay bên cạnh ngá»n tháp cá»§a ngôi nhà thá» là má»™t ngôi nhà trông có vẻ rá»™ng rãi, to lá»›n. Gã đà n ông chá»n nó là m mục tiêu. Những ngưá»i sống trong má»™t ngôi nhà thế nà y chắc chắn phải rất già u có và hòan tòan có thể chia sẽ má»™t phần sá»± già u có đó cho gã.
Äó là ngôi nhà cá»§a má»™t thương gia.
Chỉ cần há»i má»™t và i ngưá»i trong khu vá»±c xung quanh, gã đã tìm ra Ä‘iá»u đó. Hai giỠđồng hồ sau, gã nấp trong khá»ang vưá»n cá»§a ngôi nhà . Khá»ang vưá»n không phải chỉ được bảo vệ bởi những bức tưá»ng, mà có cả má»™t và i gã nô lệ da Ä‘en. Há» không nhỉn thấy gã, há» chỉ nhìn thấy con dao găm, nhưng ở những thá»i Ä‘iểm quá muá»™n mà ng.
Gã đi và o trong nhà .
Gã cảm nháºn má»™t sá»± mát lạnh đến tuyệt vá»i bên trong ngôi nhà . Những khá»ang ao và những vòi phun nước ngòai vưá»n khiến ngôi nhà không chỉ mát dịu, mà còn là m xuất hiện cả những bóng Ä‘en. Hắn biết rằng chá»§ nhân ngôi nhà đã sống má»™t và i năm ở miá»n Trung Cáºn Äông và đã đưa má»™t và i nét kiến trúc ở đó vá» nước Pháp.
Gã tìm thấy ngưá»i đà n ông trong vưá»n, ông ta Ä‘ang nằm dà i trên má»™t chiếc ghế sofa. Má»™t ngưá»i đà n ông béo phị vá»›i má»™t cái bụng tròn như quả bóng, má»™t gương mặt múp mÃp như mặt lợn, lÆ¡ thÆ¡ và i sợi tóc trên đầu.
Gã chÆ¡i trò mèo chuá»™t vá»›i ngưá»i đà n ông.
Gã chỉ cho ông ta biết con dao của gã có thể là m được những gì. Nó không phải chỉ biết giết, nó cũng có thể gây ra những vết thương, hòan tòan như ý của chủ nhân nó muốn.
Vây là ngay láºp tức Malraux trở thà nh già u có.
Tên giết ngưá»i rất muốn mang thêm, nhưng sức vác cá»§a hắn chỉ có hạn. Số và ng nà y sẽ đủ cho việc khởi đầu má»™t tương lai má»›i.
Thêm má»™t lần nữa, gã ra lệnh cho con dao găm bằng thứ giá»ng lạnh tanh mùi máu:
- Giết!
Ngưá»i thương gia già u có chết vá»›i má»™t tiếng rên nho nhá» trên môi khi chưa kịp hiểu vì sau phải chết.
Malraux rá»i căn nhà , cảm giác cả thế giá»›i mở ra dưới chân gã, thuá»™c vá» gã.
Và thế là gã đà n ông mang lốt quá»· biến ra khá»i miá»n Nam nước Pháp, lặn tháºt sâu. Thỉnh thá»ang ngưá»i ta lại tìm thấy má»™t và i dấu vết mÆ¡ hồ cá»§a hắn, những dấu vết chỉ rất Ãt ngưá»i trong cuá»™c biết đến.
Last edited by Lythongcz; 02-10-2008 at 01:22 PM.
|

30-07-2008, 11:49 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vietnam
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 2 phút 16 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
Lưỡi dao bị nguyá»n rá»§a 5-7
Chương 5
Bá tước Dean Ellroy đưa cả hai tay cầm lấy tấm vải phá»§ bằng lụa, rồi giáºt nó lên cao.
Trong má»™t thóang, miếng lụa trôi bồng bá»nh như má»™t thiên thần dang cánh trên thân hình ngưá»i vợ đã chết cá»§a ông, nhợt nhạt và cứng Ä‘á». Bà nằm trên giưá»ng ông, mặc má»™t bá»™ áo ngá»§ bằng lụa. Ở khá»ang chÃnh giữa, ngang vá»›i tầm cao cá»§a trái tim, ná»n lụa hiện rõ má»™t vệt mà u Ä‘á». Công cụ chết chóc đó đã đâm trúng bà ở chổ nà y.
Tấm vải phủ xuống, tấm vải mà u tang.
Nó tá»a ra, trùm lên tòan bá»™ thân mình cá»§a ngưá»i đã chết, cứ như Eireen cần phải được xóa khá»i ký ức cá»§a ngưá»i chồng.
Vá»›i những bước chân nặng ná», bá tước Dean Ellroy rá»i phòng ngá»§. Những suy nghÄ© trong đầu ông xoay quanh Eireen. Ông biết, không má»™t ai có thể trốn tránh được số pháºn cá»§a mình. Cả ông cÅ©ng không…
Ông Ä‘i qua ngôi nhà , thấy nó trống vắng đến táºn cùng vì không có Eireen.
Ngưá»i hầu kẻ hạ đã được ông gá»i Ä‘i chá»— khác. Ngưá»i chồng ngồi xuống phÃa sau bà n viết, vùi mặt và o giữa hai bà n tay. Bá tước Dean Ellroy báºt khóc, ông khóc thương cho Eireen, ngưá»i đã chết thay cho ông, bởi ngưá»i mà con dao đó muốn hạ thá»§ là chÃnh bản thân ông. Chỉ bởi Eireen thay đổi giưá»ng ngá»§ trong đêm nên Thần Chết đã tóm lấy bà . Bản thân ông đến câu lạc bá»™ và nghÄ© đêm tại đó. Eireen biết tất cả, và không nói má»™t lá»i nà o. Cả Ä‘á»i bà là ngưá»i Ãt nói, nhưng bà yêu ông bằng tất cả trái tim, cÅ©ng như ông yêu bà váºy.
GiỠthì bà đã chết.
Bà bị giết bởi má»™t lá»i nguyá»n mà lẽ ra không được tồn tại. Bị giết bởi má»™t thứ vÅ© khà có tồn tại đấy, nhưng không hiện hình, bá»i không ai nhìn thấy nó. Món vÅ© khà được Ä‘iá»u khiển bởi những thế lá»±c ma quá»· và bản thâ ông là má»™t trong rất Ãt ngưá»i biết được Ä‘iá»u nà y.
Có kẻ nà o đó đã lôi nó ra khá»i nÆ¡i cất giữ. Kẻ đó muốn dùng món vÅ© khà nà y để diệt trừ những ngưá»i đà n ông đáng kÃnh trá»ng, và ông biết, má»™t và i thà nh viên trong nhóm há»™i ăn thá» cá»§a ông đã qua Ä‘á»i, tại nước Mỹ, tại châu Ã, má»™t ngưá»i ở Berlin.
Bây giỠđến ông.
Bá tước Dean Ellroy thở nặng nhá»c.Ông là má»™t ngưá»i đà n ông cao lá»›n có mái tóc đã xám trắng, khuôn mặt thon nhá» vá»›i đôi mắt đại bà ng tinh tưá»ng, má»™t đôi mắt có thể nhìn thấu đến táºn đáy tâm hồn ngưá»i đối diện. Nhưng tất cả những nét tinh tưá»ng sắc sảo đó giỠđây đã biến mất.
Trong tư thế ngồi bên bà n viết bây giá», ngưá»i đà n ông gây ấn tượng trống rá»—ng và kiệt lá»±c, bị bá» rÆ¡i, nhiá»u phần chết hÆ¡n là còn sống, má»™t con ngưá»i giÆ¡ tay đầu hà ng số pháºn.
Ông không chỉ nghÄ© đến bản thân mình, mà ông nghÄ© nhiá»u hÆ¡n đến tổ chức mà ông là thà nh viên. Phải ngăn chặn lá»ai giết chóc nà y lại, không thể để nó tiếp tục cướp Ä‘i những nạn nhân khác. Cho tá»›i nay, các thà nh viên cá»§a tổ chức luôn tìm cách tá»± giải quyết các vấn để khó khăn cá»§a mình. Tình huống bây giá» không thể tiếp tục như váºy được nữa, bởi phÃa bên kia đã quá mạnh mẽ.
Ông cần sự trợ giúp, tất cả hỠcần được trợ giúp.
Thế nhưng ai là ngưá»i đủ mạnh mẽ để ra mặt đối phó vá»›i lá»i nguyá»n xưa cÅ© đó?
Khi bừng tÄ©nh khá»i cÆ¡n mÆ¡ mà ng cá»§a mình, bá tước Dean Ellroy tưởng mình má»›i ngồi xuống bà n chỉ và i ba phút. Thât ra thì khá»ang thá»i gian vừa trôi qua là trên hai giỠđồng hồ.
Bá tước đứng dáºy, run láºp cáºp, đến độ phải bám và o lưng ghế. Ông lấy hÆ¡i tháºt sâu. Cổ há»ng ông khô rát, đôi mắt cay xè vì đã khóc quá lâu. Chắc chắn chúng cÅ©ng Ä‘ang đỠtấy lên, nhưng ngưá»i đà n ông không quan tâm. Bây gìơ không còn là lúc chú ý đến hình thức bên ngòai.
Eireen chết rồi!
Sá»± tháºt đó Ä‘áºp và o đầu óc ông như má»™t ngá»n búa tà n nhẫn. Ngưá»i đà n bà đã sát cánh bên ông trên hai mươi năm đưá»ng Ä‘á»i bây giá» không còn sống nữa. Bà đã chết thay cho ông, cái chết lẽ ra phải giáng xuống đầu ông.
Cái chết nà o?
Ông biết nó. Ông biết món vÅ© khà đã gây ra cái chết. Nhưng ai sẽ tin ông đây? Nếu ông đến gặp cảnh sát và giải thÃch những gì có thể là nguyên nhân gây nên cái chết cá»§a vợ ông, ngưá»i ta chỉ sẽ cưá»i giá»…u và đuổi ông vá». Tháºm chà có lẽ còn giam ông và o đằng sau chắn song sắt. Không, đây không phải là má»™t vụ án dà nh cho cảnh sát, không phải thế lá»±c cảnh sát bình thưá»ng có thể giải quyết.
Ông Ä‘i vá» chá»— quầy rượu trong nhà , được xây khuất sau Ä‘á»an tưá»ng lát gá»—. Nó không phải chỉ chứa nhiá»u món rượu khác nhau, nó có chứa cả nước ngá»t và nước khóang. Bá tước Dean Ellroy rút ra má»™t chay nước khóan, uống má»™t ngụm, phần còn lại ông pha vá»›i má»™t lá»ai rượu Scotch lâu Ä‘á»i.
Ông rất thÃch uống whisky và o buổi tối. Thức uống cho ông cảm giác đã bá» thế giá»›i bình thưá»ng lại sau lưng mình. Nhưng không bao giỠông uống quá hai hoặc ba cốc nhá». Vá»›i cốc rượu trong tay và má»™t tia nhìn trống trải trong mắt, ngưá»i đà n ông Ä‘i xuyên qua các căn phòng, dừng lại trước má»™t cá»a sổ rất rá»™ng, nhìn ra bên ngòai.
Bá tước Dean Ellyoy Ä‘ang đứng ở lầu má»™t. Ở tầng trệt dưới kia là nhóm phòng thuá»™c văn phòng Luáºt sư cá»§a ông. Khi nhìn qua là n cá»a kÃnh, ông có cảm giác như nhìn và o má»™t thế giá»›i lạ lùng, khác biệt, chứ không phải khá»ang vưá»n quen thuá»™c cá»§a chÃnh mình
Hôm nay là má»™t ngà y tháng hai u ám, ẩm ướt, đẩy tinh thần ngưá»i ta xuống đáy sá»± chán chưá»ng. Trong những ngà y như thế nà y, tốt nhất là ở lại trong nhà mình hoặc trong phòng là m việc. Ngòai kia mưa Ä‘ang lất phất rÆ¡i xuống từ những đám mây xà rất thấp. HÆ¡i ẩm cÅ©ng Ä‘ang bốc lên từng đám từ mặt đất, bay là là , trá»™n và o những đám mây nặng trÄ©u bay lên từ hai bá» sông Themse, như những bóng ma khổng lồ vừa rá»i khá»i vương quốc cá»§a chết chóc.
Khá»ang vưá»n cá»§a ông Ä‘ang trôi bồng bá»nh trong cái nồi hÆ¡i khổng lồ đó. Sương mù tạo thà nh từng vệt trên các tán cây. Ông bá tước hầu như không nháºn ra được cây liá»…u già nua đứng bên bá» rà o quen thuá»™c. Trông nó bây giá» như má»™t miếng vải khổng lồ bị buá»™c lại, rÅ© xuống, quệt sát mặt đất
Nó đang để tang cho Eireen.
Cả ông cÅ©ng Ä‘ang để tang bà . Má»™t lần nữa, ông bá tước ý thức được rằng vợ ông không còn sống nữa. Ông nắm chặt đôi tay thà nh nắm đấm, cảm nháºn rõ những móng tay Ä‘ang cắm tháºt chặt và o lòng bà n tay mình, Ä‘au nhói.
Ông đứng bên cá»a sổ như chiếc bóng, nhìn và o má»™t ngáy xám xịt. DÄ© nhiên bá tước Dean Ellroy lẽ ra phải báo cho cảnh sát từ lâu rồi. Xác chết cần phải được đến đón Ä‘i, được khám nghiệm, nhưng ai sẽ là ngưá»i tin rằng vợ ông đã bị má»™t thế lá»±c vô hình giết chết? Chẳng má»™t ai cả! Các cảnh sát viên là những con ngưá»i thá»±c tế, há» phải thá»±c tế thì má»›i là m được cái nghỠđó. Má»—i ngà y há» phải nghe biết bao nhiêu lá»i bà o chữa vô căn cứ, biết bao nhiêu lá»i dối trá.
Nhưng cái chết cá»§a vợ ông không phải là má»™t lá»i dối trá.
Äáng tÃêc là không.
Ngưới đà n ông quay ngưá»i Ä‘i. Äôt ngá»™t cái cốc trong tay ông run láºp cáºp. Ông vá»™i và ng uống hết rượu bên trong. Cảm giác nóng và khô trà n đầy khuôn miệng. Ngưá»i đà n ông cảm nháºn nó rất rõ rà ng khi lại ngồi xuống đằng sau chiếc bà n viết thẫm mà u.
…
Bá tước Dean Ellroy nghe tiếng mình thở nặng ná». Ông nhìn trân trối lên chiếc máy Ä‘iện thá»ai. Ông cần phải được trợ giúp. Chỉ má»™t mình và vá»›i sức lá»±c cá»§a bản thân, ông không thể tá»± giải phóng ra khá»i cuá»™c chiến quá»· ám nà y. Cà ng suy nghÄ© vá» nó, ông cà ng thấy vòng vây siết chặt lại. Chẳng bao lâu, tất cả há» sẽ qua Ä‘á»i và chẳng để lại má»™t dấu vết nà o.
Phải thay đổi!
Lần nà y ông vẫn còn gặp may.
Nhưng liệu có gặp may lần thứ hai?
Ông không tin như váºy. Bá tước Dean Ellroy Ä‘ang bối rối. Äây là điếu rất hiếm xảy ra trong tòan bá»™ cuá»™c Ä‘á»i luáºt sư cá»§a ông. Ở đây, ông Ä‘ang phải đối mặt vá»›i má»™t ngá»n đòn nhanh như chá»›p.
Nhưng những bâng khuâng thương cảm đó còn phải tiếp tục hết ba mươi phút nữa thì ngưá»i đà n ông má»›i đủ sức ra quyết định. Ông không thể tá»± kéo mình ra khá»i bùn lầy nà y được nữa. Ông phải được há»— trợ, và phải kể tất cả vá»›i những ngưá»i muốn giúp ông. Ông sẽ phải kể đôi Ä‘iá»u vá» tổ chức cá»§a ông. Thà bẻ gãy má»™t lá»i hứa, còn hÆ¡n là chết hết.
Bà n tay ông vẫn run láºp cáºp khi nắm lấy ống nghe. Trong má»™t thóang mà ngưá»i đà n ông tưởng như dà i vô táºn, bá tước Dean Ellroy có cảm giác mình là má»™t kẻ phản bá»™i. Thế rồi ngưá»i luât sư cương quyết lắc đầu và bấm số. Ông biết tương đối rõ ngưá»i đà n ông mà ông ta muốn gá»i tá»›i. HỠđã gặp nhau má»™t và i lần trong những bữa tiệc sang trá»ng, nhưng há» chưa bao giá» nói chuyện và gặp gỡ nhau vì công việc nghá» nghiệp.
Bá tước Dean Ellroy chỉ biết rằng ngưá»i đà n ông đó Ä‘ang cầm đầu dù rất Ãt nhân viên nhưng là m việc rất hiệu quả. Ông đã tình cỠđược nghe nói như váºy.
Hy vá»ng rằng há» sẽ tin lá»›i ômh.
Hy vá»ng rằng vụ án nà y sẽ được giải quyết.
Hy vá»ng…
Ông nghe thấy má»™t giá»ng phụ nữ. Má»™t cô gái tên Glenda Perkins xin được biết ý muốn cá»§a ông…
- Tôi muốn gặp ngà i Powell James.
- Tôi được phép nêu tên ai ạ?
Chương 6
Trong hà ng ngÅ© cá»§a chúng tôi có kẻ phản bá»™i. Má»™t con ngưá»i không há» gây chú ý, má»™t kẻ biết đóng kịch hòan hảo tá»›i mức chẳng má»™t ai nháºn ra là hắn đưng vá» phÃa bên kia, má»™t kẻ Ä‘ang ẩn náu, nhưng là má»™t tay chân trung thà nh cá»§a quá»· Satan. trong má»™t chừng má»±c nà o đó, hắn có má»™t thể dạng thứ hai, nằm dưới cái vẻ mặt bên ngòai bình thưá»ng và hữu hình.
Hắn là một sản phẩm của bóng đêm!
Tôi không biết mình phải ứng xá» ra là m sao, và Suko cÅ©ng váºy, bởi chúng tôi Ä‘á»u tin và o lá»i ngưá»i đà n ông có tên là Jiri Sabka. Äáng tiếc ngưá»i ấy đã qua Ä‘á»i.
Một hiện thực không thể tưởng tượng.
Trên con đưá»ng rất dà i từ Bắc nước Anh quay trở lại London, chúng tôi đã nói chuyện vá»›i nhau rất kỹ vá» việc nà y, để rồi thống nhất rằng sắp tá»›i chúng tôi sẽ tiếp tục cư xá» tháºt bình thưá»ng, hy vá»ng đánh lừa được tên phản bá»™i.
Liệu chúng tôi có là m được Ä‘iá»u đó không? Liệu Suko và tôi có đủ năng khiếu là m diá»…n viên? Không má»™t ai trong chúng tôi dám đưa ra câu trả lá»i. Cả cô thư ký Glenda Perkins cÅ©ng đã nháºn ra ná»—i uẩn khúc đó và gạn há»i má»™t và i lần: “ Liệu cô có tá»™i lá»—i gì không mà chúng tôi nhìn cô kỳ quái như váºy?†May mắn là m sao cả hai chúng tôi Ä‘á»u nhanh trÃ, nghÄ© ra được má»™t và i lá»i né tránh, và dụ: “Ừ thì lâu rồi không gặp em†hay là “Dạo nà y trông em xinh ra hÆ¡n đấyâ€. Rõ rà ng là cô gái không tìn, chỉ có Ä‘iá»u cô lá» Ä‘i, không để tâm đến những lá»i lảm nhảm đó.
Chúng tôi chỉ kể duy nhất vá»›i má»™t ngưá»i.
Powell James, sếp của chúng tôi.
DÄ© nhiên, chÃnh ông cÅ©ng có thể là kẻ phản bá»™i, nhưng hai chúng tôi đơn giản phải tâm sá»± vá»›i má»™t ai đó. May mắn thay, Powell james khi nghe đã tá» ra rất há»ang sợ, bất ngá».
Cả sếp cÅ©ng không gợi ý cho chúng tôi được má»™t giải pháp. Äiá»u đó hai chúng tôi phải tá»± tìm ra. Äâm đầu vá» phÃa trước và không nghÄ© đến bất kỳ má»™t vấn đỠnà o khác, Nghiên răng lại. Có thế thôi.
………
Dù sao chăng nữa cuá»™c sống vẫn tiếp tục trôi, không đứng lại, cả công việc cá»§a chúng tôi cÅ©ng váºy. Chúng tôi đã nháºn má»™t và i công việc bất thưá»ng, chúng tôi truy Ä‘uổi những con quá»· cá»§a bóng đêm, những sản phẩm cá»§a địa ngục, con cháu cá»§a hà ng hà sa số những dòng ma quá»· khác nhau, và chúng tôi cÅ©ng phải đối mặt vá»›i cả má»™t món vÅ© khà giết ngưá»i được Ä‘iá»u khiển và dẫn đưá»ng bởi những bà n tay vô hình.
VÅ© án con dao vô hình áºp tá»›i qua lá»i kể cá»§a sếp Powell James vá» cuá»™c nói chuyện qua Ä‘iện thá»ai vá»›i má»™t luáºt sư nổi tiếng. Chúng tôi ngồi trong phòng là m việc cá»§a ông, nghe xong câu chuyện. Sir James hiện Ä‘ang chá» chúng tôi há»i. Ông tháºm chà còn gáºt đầu, khÃch lệ.
Suko lên tiếng đầu tiên.
- Bá tước Dean Ellroy khẳng định rằng tên sát nhân hoặc Ãt nhất là món vÅ© khà đã xuất hiện từ má»™t nguồn vô hình và đã giá»t vợ ông ta?
- Äúng thá», Suko, và mặc dù đã cố gắng táºn dụng tất cả các câu há»i hiểm hóc, tôi cÅ©ng không thuyết phục được ông ta nghÄ© khác Ä‘i. Ông ấy khăng khăng bám chặc và o lá»i khẳng định rằng vợ ông ấy đã bị giết bởi má»™t món vÅ© khà nhất định, bởi má»™t con dao găm xưa cÅ©, má»™t con dao vô hình, đã sống sót qua rất nhiá»u thá»i đại.
Suko nhìn tôi:
- Cáºu hiểu không?
Tôi nhún vai.
CỠchỉ nà y không khiến Sir James hà i lòng.
- Äể tìm lá»i giải thÃch, tôi đỠnghị là anh đến gặp bá tước Dean Ellroy và há»i ông ấy cho kỹ. Còn Suko, tôi muốn anh ở lại đây, bởi chúng ta phải tÃnh tóan và chỠđợi những thông Ä‘iệp bà ẩn khác bất cứ lúc nà o. Dù sao thì bá tước Dean Ellroy cÅ©ng không gạt bá» hòan tòan khả năng nà y.
- Có nghÄ©a là những vụ giết ngưá»i tiếp tục..?
- Tương tá»± như váºy.
- Những ai đứng trên danh sách?
- Tiếc là tôi không biết. Chỉ có Ä‘iá»u, tôi tin chắc là bá tước Dean Ellroy biết nhiá»u hÆ¡n những gì ông ta thú nhân vá»›i tôi. Ông ấy cÅ©ng đã ám chỉ như váºy.
- Ãm chỉ gì kia?
- Anh cứ Ä‘i tá»›i đó Ä‘i, John, anh có thể há»i chÃnh ông ấy.
- Nếu tôi có thể tin rằng ông ta chÆ¡i bà i ngá»a..
- Anh cũng sẽ xác định được chuyện nà y.
- Và đây không phải là vụ giết ngưá»i đầu tiên?
- Äúng thế. Äã có nhiá»u vụ xảy ra. Việc bà Eireen Ellroy qua Ä‘á»i tháºt là má»™t chuyện nhầm lẫn. Lẽ ra ngá»n đòn phải giáng xuống chồng bà ta. Cả những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘ang đứng trong hiểm há»a, và không phải ai cÅ©ng sống ở London, mà rải rác trên tòan thế giá»›i.
- Ồ, chuyện ly kỳ đây, - Suko lẩm bẩm – Tôi đã nhìn thấy cái cảnh phải ngồi lên máy bay, lang thang từ nơi nà y sang nơi khác.
- Äó là lý thuyết. Tôi không tin là tình huống lại trầm trá»ng đến mức đó. Anh hãy thá» váºn may ở nhà bá tước Dean Ellroy Ä‘i đã, John.
- Tôi sẽ là m. – John đứng dáºy – À, tôi còn câu há»i nữa. Ông ta đã cho ngưá»i đến đón bà vÆ¡ Ä‘i chưa?
- Chưa. Bà ta vẫn nằm ở chÃnh nÆ¡i bà ấy bị giết, trong giưá»ng cá»§a chồng
- Cảm ơn xếp!
Tôi rá»i khá»i căn phòng. Bản thân tôi cÅ©ng không biết tại sao mình lại chua chát và bá»±c bá»™i tá»›i thế.
Cũng có thể nguyên do nằm ở chỗ đầu óc tôi không một lúc nà o ngưng nghĩ tới kẻ phản bội khốn kiếp trong hà ng ngủ chúng tôi.
Chương 7
Bá tước Dean Ellroy không đủ sức ngồi tiếp trong văn phòng, ông Ä‘i lang thang qua ngôi nhà rồi cuối cùng dừng lại bên cánh cá»a dẫn và o phòng ngá»§.
Ông có nên, hay là không nên?
Hiện ông vẫn còn thá»i gian để chia tay vá»›i ngưá»i vợ yêu thương. Ngưá»i đà n ông mà ngà i Powell James gá»i tá»›i chắc chắn phải hÆ¡n ná»a đồng hồ nữa má»›i đến đây.
Ông đặt má»™t tay lên quả đấm cá»a, mồ hôi chảy trà n xuống là n thép. Ngừơi đà n ông bất giác rùng mình dưới những linh cảm và tưởng tượng khá»§ng khiếp đột ngá»™t đổ áºp tá»›i.
Äiá»u gì sẽ xảy ra, nếu ông không còn nhìn thấy Eireen như lúc ông rá»i căn phòng nà y? Nhăn nhúm lại như cao su, rữa nát ra như má»™t xác chết cổ đại vá»›i đôi môi đã mục và má»™t khoang miệng khá»§ng khiếp?
Những hình ảnh đó dá»™i lên trong đầu óc, gây cảm giác sợ đến tê liệt. Ngưá»i đà n ông dÆ¡ tay quệt trán, quệt mắt, chẳng qua là động tác muốn trấn an mình.
Những hình ảnh đó biến mất. Bá tước Dean Elroy không biết liệu sá»± biến mất nà y có dÃnh dáng gì đến cá» chỉ ông vừa là m.
Vị luáºt sư mở cá»a ra. Ông mặc má»™t cái quần mà u xám, trên là má»™t sÆ¡ mi trắng và có lẽ mồ hôi Ä‘ang chảy ròng ròng dưới nách ông ta.
Căn phòng có hai cá»a sổ rất cao. Ãnh sáng trà n và o phòng từ nhiá»u hướng khác nhau. Mặc dù ngòai trá»i vẫn còn xám xịt và đầy mây mưa, nhưng trong phòng vẫn rất sáng. Ông kéo lá»›p mà n trong bên cá»a sổ lại. Mặc dừ không dà y và không tối, nhưng Ãt ra chúng cÅ©ng cản được má»™t phần ánh sáng.
Ông nhón chân Ä‘i lại chiếc giưá»ng có chứa ngưá»i chết, má»™t ngưá»i chết rất đổi thân yêu.
Eireen không há» thay đổi. Bà vẫn nằm đó cứng Ä‘á», và nhợt nhạt. Chỉ có vệt đỠtrên ngá»±c bà là lan rá»™ng ra. Ông nhìn phần giữa cá»§a vết thương kỹ hÆ¡n và nháºn thấy chúng rách tươm ra thà nh những sợi máu nhá».
Ngưá»i đán ông im lặng
Có cái gì từ dạ dà y trèo lên thÃt chặt cổ há»ng ông lại, những hình ảnh từ cuá»™c sống chung đầm ấm trổi dáºy. Hình ảnh vá» những ngà y đẹp đẽ, vui vẻ, tháºm chà cả từ thá»i há» còn là sinh viên, bởi lúc đó ông đã gặp được Eireen. Nhưng ông nhìn thấy cả những bức ảnh u ám. Má»™t trong số chúng đặc biệt trầm trá»ng. Ông nhìn thấy Eireen và ông ngồi trong phòng khám bệnh, nhìn và o gương mặt nghiêm trang cá»§a vị bác sÄ©, Ä‘ang dùng những lá»i lẽ dịu dà ng giải thÃch vá»›i há» rằng há» sẽ không bao giá» có thể có con. Nguyên nhân nằm ở phÃa ông. Hiện thá»±c nà y đã lay chuyển há» Ä‘á»n táºn gốc rá»…, bởi cả hai Ä‘á»u rất yêu con trẻ.
HỠđã không Ãt lần nghÄ© đến chuyện nháºn con nuôi, thế nhưng lần nà o cÅ©ng có má»™t sá»± kiện bất ngá» chắn ngang, thế rồi cuối cùng hỠđầu hà ng và dồn má»i tình thương cho những đứa trẻ trong dòng há». Những cháu gái và những cháu trai đã được vợ chồng ông hết má»±c cưng chiá»u. Không biết chúng sẽ nói gì trước cái chết cá»§a bà cô chúng.
Ông nghe thấy bản thân mình thở dà i, và sau đó má»›i nháºn ra những giá»t lệ Ä‘ang lăn trên hõm má.
Ông giơ tay quệt chúng đi.
……
Ngưá»i đà n ông nhắm mắt lại. Ông không muốn nhìn nữa, ông không còn muốn đối mặt vá»›i ngưá»i đã chết. Ông cần gom góp tất cả sức lá»±c cá»§a mình để chống chá»i vá»›i kẻ sát nhân. Chống chá»i vá»›i món vÅ© khà xuất hiện từ miá»n vô hình. Chống chá»i vá»›i con dao ma quá»· cá»§a Harun El Basra, kẻ đã bị há»§y diệt từ rất lâu rồi. Nhưng nếu hắn bị há»§y diệt hòan tòan và tháºt sá»± thì có lẽ Eireen và những ngưá»i anh em khác cùng tổ chức vá»›i ông bây giá» vẫn còn sống.
Tổ chức!
Äó má»›i chÃnh là vấn Ä‘á», nó cÅ©ng là váºt cản, bởi má»—i thà nh viên trong tổ chức Ä‘á»u đã hứa trang trá»ng là sẽ suốt Ä‘á»i im lặng vá» má»™t số việc nhất định. Trong thá»i gia cuối nà y, há» trở thà nh thà nh viên cá»§a má»™t tổ chức chết chóc. Bởi không má»™t ai còn tin tưởng và o số pháºn cá»§a mình, không má»™t ai.
Vá»›i hai đôi mắt nhắm nghiá»n, ngưá»i đà n ông xoay mình sang phải và chỉ mở mắt ra khi ông đã bước ra khá»i tấm gương má»™t và i bước chân, không còn phải thấy chÃnh mình nữa.
Ông Ä‘i qua ngưỡng cá»a. Thóang nhìn lên đồng hồ. Trong má»™t giây, tất cả những con số trôi bá»nh bồng trước mắt ông.
Nhân viên cá»§a Powell James chắc sẽ tá»›i ngay thôi. Vị chỉ huy cảnh sát đó đã gá»i tá»›i má»™t ngưá»i mà ngay cả ông cÅ©ng biết tên.
John Singlair!
Äấy là má»™t chánh thanh tra,má»™t ngưá»i có rất nhiá»u kinh nghiệm trong cuá»™c chiến chống lại những thế lá»±c bóng tối. Rất có thể anh ta sẽ có khả năng cháºn tay cái ác. Nhưng để là m được Ä‘iá»u đó, anh ta cần thông tin nà y, và vì thế mà Dean Ellroy sẽ phải má»™t lần nữa bẻ gãy lá»i hứa cá»§a mình. Tôi lá»—i má»—i lúc má»™t dà y thêm!
Ông quay trở lại phòng là m việc. Ông không muốn ngồi lại trong căn phòng khách rất rá»™ng, rất ấm áp, ở đó có quá nhiá»u ká»· niệm vá» ngưá»i vợ đã qua Ä‘á»i.
Và o đến phòng là m việc, ông lại ngồi xuống bà n viết và nhìn xuống già n máy giao tiếp hiện đại, tháºt tương phản vá»›i những đồ gá»— từ thá»i Barock. Ở đây có má»i thứ. Ông cÅ©ng có thể gá»i Ä‘iện thá»ai mà không cần phải nhấc ống nghe lên, ông có thể vừa Ä‘i ngang dá»c căn phòng vừa nói chuyện, mà đối tác vẫn hiểu rõ từng lá»i. Ngồi ở bà n là m việc, ông có thể mở cánh cá»a ở phÃa tầng dưới và má»i khách bước lên trên nà y. Ngòai ra ông còn có má»™t mà n hình theo dõi, cho ông biết tình hình trong khá»ang hà nh lang tầng trệt. Má»™t chiếc tivi rất lá»›n và má»™t đầu máy vidéo cÅ©ng có mặt trong phòng là m việc. Nó có thể được báºt lên nhá» bá»™ pháºn Ä‘iá»u khiển từ xa.Tất cả Ä‘á»u hòan hảo, tất cả Ä‘á»u tốt, chỉ có Ä‘iá»u chúng Ä‘á»u vô nghÄ©a. Ngưá»i đà n bà ông yêu đã chết, Eireen không còn sống nữa.
Ông nắm chặt hai bà n tay thà nh nắm đấm và đáºp liên hồi lên bà n viết.Ông vẫn chưa thể chấp nháºn được Ä‘iá»u đó. Cái chết tháºt tà n nhẫn má»™t khi nó không mang ý nghÄ©a tá»± nhiên, và tà n nhẫn đâm đột ngá»™t và o giữa cuá»™c Ä‘á»i ông.
Có cái gì lướt nhẹ qua gáy ông.
Äầu tiên, ông không để ý. Nhưng khi luồng không khà đó quay trở lại từ hướng khác, ngà i bá tước ngẫng đầu lên và da ông á»›n lạnh.
Gió lùa?
Không, cá»a sổ cÅ©ng đóng chặt như cá»§a ra và o. Luồng không khà nà y phải có á»™t nguyên nhân khác.
Bá tước Dean Ellroy ngồi yên. Ông cứng ngưá»i ra, hai bà n tay xòe đặt trên mặt bà n viết. Ông căng thẳng lắng nghe, cả cÆ¡ thể ông đã trở thà nh má»™t cÆ¡ quan cảm nháºn tế nhị, nó ghi lại tất cả những gì xảy ra trong khá»ang không gian quanh đó.
Không có kẻ nà o ở đây, hay là có đấy?
Äằng sau ông là má»™t khá»ang trống. Cái giá cÅ© đựng đầy sách vở đứng cách đó má»™t và i mét
Má»™t con ma? Má»™t linh hồn cá»§a ngưá»i đã chết? Hay Eireen?
Những câu há»i Ä‘áºp và o đầu ông như những nhát búa Ä‘iếng nặng. Ông không tìm được câu trả lá»i, ông cÅ©ng không muốn tin đó là sá»± tháºt. Không thể tin được. Nếu ông thà nh tháºt vá»›i bản thân mình, ông phải gạt danh từ Eireen và linh hồn bà ra khá»i từ Ä‘iển cá»§a những thá»±c thể Ä‘ang còn sống. Thế nhưng mặt khác, kể cả lá»›i nguyá»n như lá»i nguyá»n cá»§a con dao găm cÅ©ng đâu có tuân theo logic bình thưá»ng?
Không, không, nhất định ở đây có chuyện không tốt. Nhất định!
Bây giá» lẽ ra ông phải nhổm ngưá»i và đứng dây, nhưng ngưá»i đà n ông vẫn ngồi lại, cứ như thể mặt ghế đã được quét keo dÃnh và trở thà nh má»™t cái bẫy.
Lại thêm một luồng gió nữa!
Lần nà y ngay trước mặt ông, ngay trên mặt bà n là m việc, mạnh mẽ hơn cả hai lần trước.
Ông ngẫng đầu nhìn lên. Ông đã chuyển động cái đầu cá»§a mình tháºt nhanh và mở lá»›n mắt ra.
Không nhìn thấy gì cả.
Nhầm lẫn chăng?
Không, không thể là nhầm lẫn. Không thể nhầm lẫn tá»›i lần thứ ba. Ông không nhầm lẫn, không có chuyện đó bao giá».
ChỠđợi và rình mò láºp lại, mặc dù sâu trong tâm khảm, ông Ä‘ang rất sợ hãi.
Ná»—i sợ hãi đã xâm chiếm ông từ lâu rồi và và bây giá» Ä‘ang siết chặt lồng ngá»±c ông như má»™t vòng dây trói. Phòng là m việc rất rá»™ng, nó có đủ chá»—, nhưng bây giá» những bức tưá»ng không còn đứng cách ông quá xa nữa. Chúng lại gần, chúng lại gần từ má»i hướng, để tạo thà nh má»™t chiếc quan tà i.
Dean Ellroy nặng nhá»c thở. Mồ hôi phá»§ trên trán ông, nhá» thà nh từng giá»t xuống cõi vô hình.
Vất vả, vị luáºt sư ngẫng đầu lên. Không khà đặc như bông Ä‘ang phá»§ quanh ông, khiến cho ông ngá»™p thở dần.
Ông vẫn ngồi trên ghế.
Nước dãi ông bây giỠđắng như máºt. Äó cÅ©ng là dấu hiệu cho biết ná»™i tâm ông không ổn định.
Luồng gÃo.
Lần nà y tháºt mạnh, tháºt rõ, Dean Ellroy tháºm chà còn nháºn thấy được cả tiếng gió gầm gừ như con chó săn khóai trá lúc phát hiện con mồi. Thế nhưng không phải chỉ có thế, bởi tiếng động nà y không chạy lướt qua ngưá»i ông. Nó dừng lại trước mặt ông. Ông nghe thấy tiếng đông má»™t lần nữa ngay trên mặt bà n là m việc. Cứ như thể không khà đã bị nén lại và bây giá» bùng ra qua má»™t lá»— hở nà o đó.
Còn má»™t váºt nữa.
Má»™t hiện váºt dà i, nhá»n và óng ánh.
Nó là con dao từ miá»n vô hình trong quá khứ, con dao găm đã giết chết bà vợ Eireen cá»§a ông.
Chương 8
GiỠđến lượt mình!
Suy nghÄ© đó xuyên suốt qua đầu óc và bá tước Dean Ellroy ngạc nhiên sao ông lại Ãt sợ hãi đến như váºy. Sá»± mât mát Eireen đã biến ông thà nh má»™t ngưá»i khác chăng?
Ngưá»i đà n ông nhìn con dao găm bằng thái độ khá bình tÄ©nh.
Äúng, chÃnh nó. ChÃnh nó đã được miêu tả như thế nà y trong những cuốn sách cổ. Äây là vÅ© khà cá»§a tên Harun El Basra thÃch giết ngưá»i, món vÅ© khà chỉ những ngưá»i theo đạo Templer má»›i giáºt ra được khá»i tay hắn. Nó không có má»™t cán dao tháºt giá trị, được trang Ä‘iểm bằng ngá»c ngà châu báu như Ä‘iá»u thưá»ng thấy ở vÅ© khà cá»§a những kẻ cầm quyá»n. Trông nó hầu như đơn già n. Nhưng chÃnh trong sá»± đơn giản đó
là một nỗi nguy hiểm khổng lồ, bởi Dean Ellroy thừa biết cái cán nà y được quấn bằng chất liệu nà o.
Ông không động Ä‘áºy!
Hai mắt ông cay xé lên, con dao găm trở thà nh nhạt nhòa. Hai tay ông vẫn để trên mặt bà n, những ngón tay cong lại để có thể nhấc lên bất cứ lúc nà o. Ãnh mắt cá»§a ông rÆ¡i xuống má»™t táºp giấy cách đó không xa. Và sá»± váºt nà y lại khiến trà nhá»› ông tỉnh dáºy. Nếu phải chết, thì Ãt ra ông cÅ©ng muốn để lại cho John Singlair má»™t thông Ä‘iệp.
Tháºt nhanh tay, ông vá»›i lấy má»™t tá» giấy. Bà n tay kia cầm bút.
Con dao găm không chuyển động. Nó đứng giữa không khà như được treo lên bởi một sợi dây vô hình.
Không rá»i mắt khá»i món vÅ© khÃ, Dean Ellroy viết. Ông vừa viết vừa hy vá»ng rằng John Singlair có thể Ä‘á»c được, bởi bây giỠông chỉ có thể viết được ngoằn ngòeo. Ông Ä‘ang quá hồi há»™p sau má»™t và i giây bình tÄ©nh giả tạo ban nãy.
Món vÅ© khà chá». Có vẻ như nó Ä‘ang chế nhạo Dean Ellroy, nhưng ông không đầu hà ng, nghiến chặt răng viết tiếp. Má»—i nét bút Ä‘i kèm vá»›i má»™t tiếng thở hổn hển. Trong những giây đồng hồ dà i kinh khá»§ng nà y, ông có cảm giác như mình đã hòan tòan đổi khác vá» cả tÃnh tình lẫn cách ứng xá».
Chỉ tá»›i khi ngòi bút cà o lên mặt bà n viết bằng gá»—, tiếng động má»›i giáºt ông ra khá»i cÆ¡n mê viết. Äầu bút còn tiếp tục trượt trên cạnh bà n, bà n tay ông thả xuống dưới, ông không ngưng nó lại được và tá»± tay ông cắm cây bút đâm xuống đùi mình. Cảm giá Ä‘au giáºt cho ông tỉnh dáºy.
Ông ngẩn lên nhìn.
Ông lại đưa được cánh tay lên, đặt cả hai bà n tay lên bà n, bà n tay phải xoay Ä‘i. Ông muốn giÆ¡ tay vá» phÃa tá» giấy, rồi đút nó và o túi quần, để nó không bị mất.
Con dao găm chuyển động. Nó hơi rung một thóang, cứ như thể đang tìm chỗ đâm tới.
Dean Ellroy bây giỠđã cầm được tỠgiấy và o giữa những ngón tay, ông thả nó xuống lòng tay, chuẩn bị vo viên nó lại.
Lúc đó con dao găm lao vụt xuống dưới!
Dean Ellroy chỉ nhìn thấy lưỡi dao đột ngá»™t biến thà nh má»™t tia chá»›p, và ông cÅ©ng muốn giáºt tay mình ra nhưng không kịp.
Con dao nhanh hơn!
Nó đâm trúng Ä‘Ãch!
Ngưới đà n ông thét lên khi con dao xuyên qua bà n tay. Ông không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì cả, không nghÄ© tá»›i khả năng là bà n tay ông có thể bị con dao găm chặt lên mặt bà n. Ông giữ tia mắt nhìn xuống, nhìn cái cán dao quá»· quái, nhìn cả xuống bà n tay Ä‘ang chảy máu. Máu chỉ rịn ra xung quanh mà không phun cao. Bức ảnh tháºt Ä‘iên khùng, tháºt bất bình thưá»ng, đến mức độ ông hầu như không hiểu và cÅ©ng không phản ứng.
Äầu óc ông trống rá»—ng. Không còn suy nghÄ© nà o nữa. Tình huống đơn giản là quá Ä‘iên khùng.
Thế nhưng những sợi dây thần kinh cá»§a ông vẫn tiếp tục há»at động. Dean Ellroy cảm nháºn rõ rà ng là con dao Ä‘ang chuyển động.
Chỉ má»™t chút thôi, thế rồi nó rút thẳng ra khá»i bà n tay ông.
Máu trà o ra.
Bây giá» cảm giác Ä‘au đớn má»›i đốt lên trong tay, lao vá»t lên trên cánh tay, cho tá»›i táºn vai. Cảm giác Ä‘au đớn nổ như má»™t quả bom trong đầu ông, cho các tế bà o má»™t mệnh lệnh và từ là n môi cá»§a vị luáºt sư thốt lên má»™t tiếng kêu lảnh lót.
Khung cảnh xung quanh má» nhòa như Ä‘ang tụ lại thà nh má»™t quả bóng. Sương mù kéo lên, sương mù mà u Ä‘á», nhưng óng ánh trong dải sương mù đó vẫn là con dao vá»›i lưỡi dao bây giá» dÃnh máu.
Dean Ellroy có cảm giác như Ä‘ang nghe thấy má»™t tiếng cưá»i nhẹ, má»™t giá»ng nói thì thà o, nhưng chắc chỉ do ông tưởng tượng ra. Má»—i lúc có nhiá»u máu chảy ra hÆ¡n từ vết thương, nó chảy xuống lòng bà n tay ông, trà n qua rìa tay xuống bà n.
Con dao găm chĩa vỠhứơng ông.
Dean Ellroy quên Ä‘i ná»—i Ä‘au khi theo dõi đưá»ng Ä‘i cá»§a con dao, nó Ä‘ang xoay má»™t lần nữa trước khi dừng lại.
Lần nà y, nó lấy đầu ông và o ống ngắm.
Và má»™t khá»ang nữa xuống dưới!
Ngang cổ!
Nó sẽ đâm nhà o xuống đây, nó sẽ xuyên qua cổ ông. Dean Ellroy nhìn cơ hội của mình tụt xuống con số không.
ChÃnh trong giây phút đó, tiếng chuông bất chợt reo vang!
Last edited by Lythongcz; 14-10-2008 at 03:58 PM.
|

05-08-2008, 10:15 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: vietnam
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 2 phút 16 giây
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
|
|
Lưỡi dao bị nguyá»n rá»§a (c9 – c11)
Chương 9
Tiếng động áºp đến như má»™t bà n tay mạnh mẽ xé toạt mà n tÄ©nh lặng Tiếng động tháºt khác lạ, tháºt trái tá»± nhiên, mặc dầu lẽ ra nó phải là má»™t phần cá»§a cuá»™c sống bình thưá»ng.
Con dao găm vẫn dừng lại ở tư thế của nó. Không chuyển động tới mà cũng chẳng lùi.
Nó rình mò.
Dean Ellroy nghe tiếng bản thân mình rên lên và đồng thá»i ngạc nhiên khi thấy bà n tay trái cá»§a ông còn chuyển dịch được vá» hướng dà n Ä‘iá»u khiển Ä‘iện tá» trong nhà .
Có phải đây là cơ hội? Hay món vũ khà bà hiểm kia sẽ không để cho ông một cơ hội nà o nữa?
Nó bá» Ä‘i. Ông chỉ nghe thấy má»™t tiếng gừ nhẹ, má»™t cái giáºt lóe sáng, thế rồi nó bá» Ä‘i.
Dean Ellroy cưá»i, hét lên, nhìn xuống mặt bà n, nÆ¡i máu đã loang ra. Rồi ông nhìn xuống lòng bà n tay cá»§a mình. Vết thương rất sâu, trông tháºt khá»§ng khiếp.
Nhưng ông vẫn còn má»™t bà n tay khá»e.
Ông dùng nó để tạo ra mối quan hệ. Äầu óc ý thức rằng chÃnh tiếng chuông cá»§a vị khách đã cứu mạng ông.
DÄ© nhiên là tôi không hế biết chuyện đó. Tôi đã tá»›i được mục Ä‘Ãch cá»§a mình và kÃnh nể lắc đầu, quan sát ngôi nhà được xây vá»›i cái mặt tiá»n kiểu thá»i Victoria, quan sát những khung cá»a sổ rất rá»™ng gây ấn tượng trang trá»ng và cổ kÃnh nhưng lối và o lại được trang bị những thiết bị Ä‘iện đà m hiện đại nhất, thưá»ng dùng cho những xưởng công nghiệp Ä‘á»i má»›i. Tôi nhìn thấy má»™t ống kÃnh quay phim Ä‘ang canh giữ khu vá»±c cá»a và o và tôi Ä‘á»c trên tấm biển lá»›n rằng trong ngôi nhà nà y còn nhiá»u cÆ¡ quan khác nữa. Luáºt sư Dean Ellroy sá» dụng tầng trệt và lầu má»™t. Khu văn phòng cá»§a ông nằm dưới tầng trệt.
Tôi không muốn và o phòng là m việc. Chắc ông đang đợi tôi trên căn hộ của mình, tối bấm chuông và o chỗ đó.
Cánh cá»a và o nhà được là m bằng gá»— thẩm mà u, rất dà y và chắc chắn. Äúng là má»—i ngưá»i má»—i khiếu thẩm mỹ khác nhau. Tôi không thÃch những tảng đá hoa cương được dùng để xây quanh khung cá»a. Nó chỉ ra má»™t mà u xám vá»›i những đưá»ng gân nhá» li ti, giống như những mạch máu Ä‘ang chảy qua chất liệu.
Chá» má»™t thoáng sau, cánh cá»a được mở ra. Tôi bước và o má»™t khoảng hà nh lang rá»™ng, ở đây cÅ©ng là đá hoa cương bóng lên dưới má»™t dà n đèn trá»±c tiếp. Tôi nhìn thấy má»™t chiếc thang máy Ä‘á»i cÅ©, nhưng không sá» dụng mà chá»n cầu thang.
Cả cầu thang cũng được xây bằng đá hoa cương.
Dean Ellroy chắc chắn không phải ngưá»i nghèo. Ông cÅ©ng đống thá»i là chá»§ nhân cá»§a ngôi nhà nà y, đằng sau nhà tháºm chà có má»™t khoảng vưá»n rá»™ng.
Tôi Ä‘i nhanh chân, rối nhanh hÆ¡n nữa, bởi linh cảm có chuyện không ổn: “Tại sao không có ai lên tiếng qua già n Ä‘iện đà m khi mở cá»a cho tôi? â€
Mang cảm giác bất an, tôi nhảy má»—i bước hai báºc cầu thang. Má»™t cánh cá»a lá»›n tạo thà nh đưá»ng và o khu vá»±c nhà riêng cá»§a bá tước Dean Ellroy. Trông có vẻ Ä‘ang đóng. Nhưng khi tá»›i gần, tôi phát hiện nó hé má»™t khe rất nhá».
Tôi đẩy cá»a. Má»™t khá»ang hà nh lang rá»™ng rãi hiện lên. Trên trần phòng là những chùm đèn treo quý giá. Tưá»ng được lát gá»—, đánh bóng gần bắng gương soi.
- Ông Dean Ellroy?
Không phản ứng.
Khốn kiếp, váºy là có việc không ổn tháºt.
Tôi gá»i tên chá»§ nhà má»™t lần nữa, vừa gá»i vừa rút khẩu Beretta. Cẩn tháºn vẫn hÆ¡n!
Thêm má»™t lần nữa tôi không nháºn được câu trả lá»i.
Ông ta phải ở đâu đó quanh đây. Tôi phân vân má»™t thoáng trước má»™t loạt cánh cá»a, thế rồi tiếng gá»i vá»ng lên.
Không lá»›n, cÅ©ng không đòi há»i, nó giống như má»™t giá»ng kể, được đưa đẩy thêm bá»i tiếng rên.
Tóc gáy dá»±ng lên, tôi cảm nháºn dòng á»›n lạnh chạy dá»c lưng mình. Tôi mở cá»a ra.
Trước mặt tôi là Dean Ellroy. Ông Ä‘ang ngồi bên má»™t bà n là m việc rất rá»™ng, cả ngưá»i sụp xuống như Ä‘ang mãi suy nghÄ©, đổ nghiêng vá» phÃa trước. Ông không quay ngưá»i lại như ngưá»i bình thưá»ng khi thấy khách bước và o.
Ông chá»§ nhà vẫn còn cách tôi khà xa, chưa thể nháºn ra chi tiết. Nhưng cảm giác vá» ná»—i kinh hoà ng thì rõ rà ng không sút giảm.
Tôi bước tới.
Không má»™t tiếng động, bởi những bước chân tôi ngáºp sâu và o tấm thảm Trung quốc rất dà y.
Ngưá»i đà n ông rên lên.
Và tôi nhìn thấy máu!
Máu đã chảy thà nh má»™t vÅ©ng bao quanh bà n tay ông, lòng bà n tay Ä‘ang ngữa lên, cùi tay áp xuống mặt bà n. Tôi còn nhìn thấy má»™t váºt trăng trắng dÃnh bên trên đó, trông như má»™t mảnh giấy. Má»™t thoáng sau, tôi đến bên hông chiếc ghế ông ngồi và cố gắng để khá»i buá»™c miệng kêu lên.
Bà n tay, vết thương, máu. Tôi chắc chắn Dean Ellroy không tự là m mình bị thương.
Tôi đặt má»™t câu há»i duy nhất.
- Phòng vệ sinh ở đâu?
- Cánh cá»a cuối cùng, bên trái. – Ông Dean Ellroy đáp yếu á»›t.
Tôi chạy vá» hướng đò. Phòng vệ sinh khá rá»™ng, được trang hoà ng rất đẹp, nhưng bây giá» không phải lúc ngắm nhìn.Tôi mở má»™t cánh cá» tá»§ mà u Ä‘en, nhìn và o những ngăn nhá» bên trong, thấy khăn tắm được gấp thà nh từng chồng. Khi nhìn lên nữa bên trên, tôi phát hiện ra khu đựng thuốc.Trước khi ngưá»i đà n ông được bác sÄ© chữa chạy, tôi cần phải băng bà n tay bị thương lại đã.
Bá tước Dean Ellroy vẫn ngồi bên bà n là m việc. Ông thở nặng ná». Mồ hôi óng ánh trên mặt. Thỉnh thoảng, những ngón tay cá»§a bà n tay bị thương lại giáºt lên. Bà n tay kia nắm lại thà nh nắm đấm, có vẻ như ông muốn dùng cách đó tá»± khÃch lệ lòng dÅ©ng cảm cá»§a mình.
Tôi rút mảnh giấy ra, thấm máu, và nhìn thấy vết thương.
Nó không tháºt sâu như tôi đã e ngại. Äầu vÅ© khà đã ở lại trong tay, không xuyên qua nó mà đâm xuống mặt bà n.
- Ổn thôi, ông Dean Ellroy, tôi tạm băng tay ông lại, sau nà y ông phải tới chỗ bác sĩ.
- Vâng, chắc chắn váºy...
Ngưá»i đà n ông đã nhắm mắt lại. Ông để yên cho tôi là m việc. Chỉ có má»™t lần ông giáºt ngưá»i lên khi tôi tẩy trùng cho vết thương. Dung dịch tẩy trùng cÅ©ng được tìm thấy trong phòng vệ sinh.
- Ông may đấy! – Tôi nói.
Ngưá»i đà n ông gáºt đầu rồi thốt:
- Eireen chết rồi.
Tôi biết Eireen là ai, nhưng không nói lá»i chia buồn, bởi tôi có cảm giác ông không muốn nghe. Tôi tá»± há»i có thể nhìn thấy xác bà ở đâu.
Nhưng Dean Ellroy đã chỉ đưá»ng cho tôi.
- Tôi sẽ quay lại ngay. – Tôi hứa với ông ta.
Và o đến phòng ngá»§, tôi được đón tiếp bởi không khà tÄ©nh lặng và cả nét lạnh lùng cá»§a cái chết. Ngưá»i ta luôn luôn có má»™t cảm giác đặt biệt khi bước chân và o phòng có má»™t ngưá»i má»›i chết Ä‘ang nằm. Ngưá»i ta luôn có cảm giác là linh hồn cá»§a ngưá»i chết vẫn còn vảng vất đâu đó, để chia tay vá»›i ngưá»i còn sống.
Rèm cá»a đã được kéo kÃn lại. Trong phòng là má»™t là n ánh sáng dịu dà ng gá»™p bởi phần nắng đã tìm được đưá»ng xuyên qua là n vải.
Ngưá»i chết nằm trên giưá»ng. Äôi mắt khép kÃn.. Tôi nhìn thấy máu trên ngưá»i bà bao quanh má»™t vết thương. Tôi cần phải nhìn kỹ hÆ¡n.
Dù không phải là bác sĩ, nhưng tôi có thể phân biệt đâu là vết đâm và đâu là vết đạn, Eireen đã bị giết bởi một vết đâm. Một con dao đã đâm trúng ngực bà .
Tôi lại nhá»› đến chồng bà , ngưá»i có bà n tay cÅ©ng vừa bị má»™t con dao đâm phải. Mặc dù ông không nói ra, nhưng tôi biết chắc như váºy.
Tôi nuốt khan. Äằng sau chuyện nà y là cái gì váºy? Pháp thuáºt khá»§ng khiếp nà o đã lá»™ mặt ra ở đây và ra đòn tà n nhẫn đến như thế? Tôi không tìm được câu trả lá»i.
Nhẹ nhà ng, tôi rá»i phòng ngá»§.
Tôi thấy Dean Ellroy vẫn ngồi chá»— cÅ©, nhưng ông đã có đủ sức lá»±c để đứng dáºy, lấy má»™t chai rượu whisky và rót cho mình má»™t cốc nhá». Chiếc cốc được ông cầm bằng tay trái.
- Tôi cần phải uống má»™t ngụm, ông John Singlair ạ. Äấy là tên ông phải không ạ.
Tôi gáºt đầu.
- Tôi cần má»™t ngụm rượu, bởi tôi biết rằng ná»—i Ä‘au sẽ quay trở lại và được nhân đôi. Ná»—i Ä‘au cÆ¡ thể cÅ©ng như ná»—i Ä‘au tinh thần. Xin ông đừng há»i ná»—i Ä‘au nà o trầm trá»ng hÆ¡n. – Ông uống má»™t nữa cốc.
Tôi đã phun chất lá»ng gây tê lên vết thương. Nó chỉ giữ được khá»ang chừng hai giỠđồng hồ, sau đó cảm giác Ä‘au sẽ quay trở lại vá»›i bà n tay.
Dean Ellroy đặt mạnh cốc lên bà n. Ở cỠchỉ nà y, tôi có cảm giác ông đã lấy lại được một chút sức lực.
- Cảm Æ¡n, John Singlair, cảm Æ¡n ông. Nếu ông không tá»›i đây, chắc tôi không còn sống nữa, mặc dù tôi Ä‘ang tá»± há»i, liệu chuyện đó có còn quan trá»ng nữa không.
- Giữ được mạng sống bao giỠcũng tốt.
- Ông nghÄ© váºy sao?
- Tôi tin chắc như thế. – Tôi ngồi xuống, chênh chếch phÃa bên kia bà n. - Trước khi đưa ông đến gặp bác sÄ©, tôi muốn ông kể lại cho tôi nghe má»i chi tiết, kể tháºt đầy đủ. Ông phải báo cáo cho tôi biết những gì vừa xảy ra ở đây.
Ngưá»i đà n ông nhìn tôi chỠđợi.
- Má»™t vụ giết ngưá»i chưa thà nh. – Dean Ellroy nói há» hững.
- Äúng thế. Ai đã muốn giết ông?
- Con dao găm!
- Ai sỠdụng nó?
- Không ai hết. - Dean Ellroy thì thà o. – Món vÅ© khà đó không có ai cầm cả…Nó đột ngá»™t xuất hiện. Nó lao ra từ không khÃ, nó lao ra từ miá»n vô hình, hình như ngưá»i ta gá»i cái đó là vât chất hóa. Tôi chỉ biết con dao găm đột ngá»™t có mặt ở đây. Äầu tiên nó đâm và o tay tôi, thế rồi nó muốn đâm xuyên qua cổ há»ng tôi, đúng lúc đó thì ông đến.
- Chỉ có váºy thôi sao?
- Nhìn chung thì chỉ có váºy.
Äối vá»›i tôi như thế là quá Ãt. Tôi yêu cầu ông kể lại các chi tiết rõ hÆ¡n. Ông phải báo cáo cho tôi bÃêt tất cả những gì mà sá»± quan sát cá»§a ông đã thu lượm đụơc, chỉ sau đó tôi má»›i có thể hà nh động.
Vị luáºt sư hiểu Ä‘iá»u cần thiết đó. Ông vừa kể, vừa nhìn xuống cái vÅ©ng máu trên mặt bà n cứ như thể đó là má»™t Ä‘iá»m báo trước, cung cấp cho ông những thông tin quan trá»ng nhất.
Những gì ông kể cho tôi nghe tháºt khó tin. Chỉ có Ä‘iá»u tôi đã có thói quen nghe và xá» lý những chuyện khó tin, nên tôidá»… dà ng tin ngay câu chuyện cá»§a ông.
- Äấy, tòan bá»™ câu chuyện là như váºy. - Ngưá»i đà n ông thì thà o. - Yếu tố trầm trá»ng nhất đối vá»›i tôi là nó đã đâm chết Eireen. Cô ấy có liên quan gì đến tất cả những chuyện nà y đâu, khốn nạn tháºt !
- Liên quan đến những chuyện gì?
- Liên quan đến tôi. - Ngưá»i đà n ông vừa nói vừ gáºt đầu. – Liên quan vá»›i tôi và vá»›i số pháºn bị nguyá»n rá»§a cá»§a tôi.
- Tôi phải biết vỠnhững chuyện đó.
Ngưá»i đà n ông ngã đầu ra sau, mở miệng ra và hÃt má»™t hÆ¡i tháºt lá»›n.
- Tôi biết, ông John Singlair, tôi hiểu rằng ông cần phải biết sâu và kỹ cà ng hÆ¡n vá» chuyện nà y. Tôi hiểu rõ như váºy.
- Rồi sao nữa?
- Nhưng tôi không nói được. – Ông lại cúi xuống, lắc đầu buồn bã.
- Tôi không hiểu. Tại sao ông không nói được? Ông muốn bảo vệ cho ai?
- Tôi không được phép.
Tôi không chấp nháºn chuyện đó. Tôi đã tưởng tượng vị luáºt sư sẽ cá»™ng tác thà nh tâm hÆ¡n thế nà y.
- Ông nghe tôi nói cho rõ đây. VÆ¡ ông đã bị giết. Ông vừa thóat khá»i má»™t vụ ám sát. Äó là những sá»± tháºt nặng ná». Äiá»u gì ngăn cản ông thà nh tháºt vá»›i tôi?
- Nó là má»™t lá»i thá».
- Hay tháºt. Có cần giữ lá»i thá» không, má»™t khi đã có chuyện giết ngưá»i xảy ra? Kể cả khi bị Ä‘e dá»a đến tÃnh mạng, ông vẫn còn cố bám và o lá»i hứa cá»§a mình sao? Nếu thế, tôi chỉ có thể bó tay.
- Tôi biết, tôi biết là chuyện nà y khó hiểu.
- Mà ngòai ra, ông cÅ©ng đã bẻ gãy lá»i thá» má»™t lần rồi.
- Tôi hiểu, ông John Singlair. Tôi đã má»i ông tá»›i đây, váºy là tôi đã dẫn má»™t ngưá»i lạ và o việc nà y.
- ChÃnh váºy.
Bá tước Dean Ellroy cân nhắc. Ông cân nhắc tháºt lâu. Tôi nhìn thấy rõ những suy nghÄ© được biểu hiện qua nét mặt. Ông nuốt khan, ông nhăn trán, những thá»› thịt trên má giần giáºt.
- Tôi không thể để lá»™ ra tổ chức cá»§a chúng tôi, ông John Singlair. Chúng tôi cần thống nhất ý kiến vá»›i nhau đã, sau đó má»›i có thể mở lòng ra được. Nhưng ông có lý khi nói rằng bản thân tôi đã bẻ gãy lá»i thá» má»™t lần rồi. Äúng là tôi đã để lá»™ ra má»™t phần sá»± tháºt. Tôi Ä‘ang trên con đưá»ng dẫn má»™t ngưá»i lạ nhìn và o trong ná»™i bá»™ tổ chức cá»§a chúng tôi, bởi tôi không muốn những chuyện giết ngưá»i tiếp tục xảy ra. Äã có má»™t và i ngưá»i bị giết rồi. Không phải ở đây mà ở nÆ¡i khác. Bởi tổ chức cá»§a chúng tôi rải rác trên tòan thế giá»›i. Nhưng chúng tôi rất chung thá»§y vá»›i nhau. Chúng tôi muốn tìm cách là m gợi lại má»™t và i những giá trị đạo đức đã có thá»i rất được coi trá»ng. Tất cả chúng tôi Ä‘á»u rất già u có. Chúng tôi đã quyên góp tiá»n, chúng tôi đã á»§ng há»™ cho những mục Ä‘Ãch lá»›n lao, nhưng không bao giỠđưa tin ra công luáºn. Chúng tôi là m việc trong bà máºt. Chúng tôi gặp gở nhau để cầu nguyện và để thảo luáºn..Nhưng cÅ©ng còn để nghiên cứu.
- Ông nghiên cứu chuyện gì, ông Ellroy?
Ngưá»i đà n ông nhún vai.
- Tôi đã nói rồi, quá khứ đối vá»›i chúng tôi rất quan trá»ng.
- Nhưng quá khứ rất rộng. – Tôi phản lại.
- Tôi biết Ä‘iá»u đó, chúng tôi biết Ä‘iá»u đó. Vì thế mà chúng tôi cÅ©ng chỉ định nghiên cứu má»™t phần cá»§a quá khứ. Nhưng chúng tôi cÅ©ng biết chúng tôi không đơn độc, cÅ©ng có những ngưá»i khác, suy nghÄ© tương tá»±, há» còn tiến hà nh nghiên cứu mạnh mẽ hÆ¡n, tháºm chà hỠđã tiến gần đến cuá»™c sống ngà y xưa cá»§a nhóm đạo. Nhưng bên cạnh đó, cÅ©ng còn má»™t nhóm thứ ba, đã sống sót qua rất nhiá»u thế ká»·. Má»™t nhóm ngưá»i chỉ muốn giết chóc, chỉ muốn gieo rắc những hạt giống cá»§a thù háºn. Ông có hiểu không?
- Tháºm chà rất hiểu. – Tôi đáp, không nén nổi má»™t nụ cưá»i lướt thóang qua mặt mình.
Dean Ellroy ngạc nhiên nhìn tôi.
- Ông nói cứ như thể ông đã được cung cấp thông tin.
- Tôi chỉ có thể đóan thôi, nhưng tôi tin là lá»i đóan chắc chắn sẽ đúng vá»›i sá»± tháºt.
- Thế thì ông nói đi!
- Nhóm đạo Templer. – Tôi nói ngắn.
Chương 10
Bá tước Ellroy không trả lá»i. Ông cÅ©ng không biểu hiện rằng có ngạc nhiên hay không. Ông ngồi đó, trầm ngâm suy nghÄ©. Tôi để cho ông có thá»i gian.
- Phải không? – Tôi há»i sau má»™t lúc im lặng.
- Ông biết rất nhiá»u, ông John Singlair. Tôi rất ngạc nhiên vá» Ä‘iá»u đó. Chỉ má»™t số rất Ãt ngưá»i có thể nghÄ© ra cái tên đó. Suy cho cùng, những ngưá»i theo dòng đạo Templer rất hiếm hoi và hầu như không bao giỠđể lá»™ mình.
- Rất đúng, ông Dean Ellroy. Nhưng ông cứ yên tâm, tìm đến tôi là ông tìm đến đúng địa chỉ. Tôi biết nhóm đạo Templer. Tôi đã không Ãt lần gặp gỡ há». Tôi biết những vấn đỠxảy ra vá»›i nhóm đạo nà y. Tôi cÅ©ng là má»™t ngưá»i bạn cá»§a Templer, tôi có cả những ngưá»i bạn thân đứng trong hà ng ngÅ© Templer, hay trong số những ngưá»i Ä‘ang sống theo kiểu cách và tôn chỉ dòng đạo Templer thá»i trước. Nhưng tất cả chúng ta Ä‘á»u biết, ngòai nhóm đạo Templer chÃnh thống còn có má»™t nhóm thứ hai, nhóm nà y bao quanh con quá»· Baphomet. ChÃnh bá»n chúng đã tìm cách thâu tóm má»i quyá»n lá»±c vá» tay mình, từ đó xuất hiện lá»±c ép tạo thà nh má»™t thế đối láºp. Tôi không muốn nói đến những chi tiết cụ thể vì hôm nay không phải lúc. Nhưng ông cứ tin tôi, tôi đã trải qua rất nhiá»u sá»± kiện, bởi kể cả tôi cÅ©ng có má»™t quá khứ nhất định.
- Thế mà tôi không biết. - Ngưá»i đà n ông có vẻ nhẹ nhá»m hÆ¡n.
- Nhưng đó là sá»± tháºt.
- Vây là ông không xem tổ chức cá»§a chúng tôi là thù địch, hoặc tháºm chà nghi ngá» chúng tôi?
- Tại sao tôi phải là m Ä‘iá»u đó?
- Vâng. – Bá tước Dean Ellroy lÆ¡ đãng lẩm bẩm. - Tại sao lại phải là m Ä‘iá»u đó nhỉ, ông John Singlair…
Ngưá»i đà n ông vẫn chưa hòan tòan xá» lý xong thông Ä‘iệp má»›i, và ông nhắc Ä‘i nhắc lại rằng ông không biết truá»›c Ä‘iá»u đó. Má»™t thông Ä‘iệp đơn giản là hết sức bất ngá» vá»›i ông.
Tôi đưa câu chuyện quay trở lại đỠtà i chÃnh.
- Ai, ông Ellroy, ai là kẻ thù của ông?
- Nhóm kia.
- Bá»n tay chân cá»§a Baphomet?
Ngưá»i đà ông chần chừ rồi gáºt đầu.
- DÄ© nhiên không có bằng chứng tháºt chÃnh xác, tháºt rõ rà ng. Tôi cÅ©ng chưa bao giá» nhìn thấy nó. Nhưng đối vá»›i chúng tôi, nó là hiện thân cá»§a quá»· Satan. Còn đối vá»›i nhóm Templer thứ hai, những kẻ lầm đưá»ng, thì bá»n há» coi nó như thánh như thần.
- Bản thân tôi cÅ©ng có thể chứng thá»±c Ä‘iá»u nà y. Ngưá»i ta gá»i nó là “con quá»· mắt sángâ€!
- Ông cÅ©ng biết tất cả những Ä‘iá»u đó sao?
Tôi phầy tay.
- Thôi bá» chuyện đó Ä‘i, ông Ellroy. Ông có thể tin rằng tôi hiểu tương đối kỹ đối tượng nà y. Thế còn con dao đã là m ông bị thương? Nó có liên quan gì đến tổ chức cá»§a ông? Nó muốn chia rẽ hà ng ngÅ© cá»§a các ông bằng những vụ giết ngưá»i, đúng không?
- ChÃnh váºy.
- Phải có một nguyên nhân nhất định.
- Vâng, ông Singlair, có nguyên nhân. Nhưng nó nằm rất sâu, rất xa xôi trong quá khứ. Nếu nói vá» nó, tôi phải bắt đầu vá»›i khá»ang thá»i gian khi những ngưá»i theo dòng đạo Templer tìm cách cứu vá»›t những gì còn cứu vá»›t được. Bởi thá»i gian đó há» bị truy Ä‘uổi. Ông cÅ©ng biết, giáo hòang Clémens thứ năm cÅ©ng như vua Phillips cá»§a nước Pháp Ä‘á»u ráo riết tìm cách há»§y diệt nhóm đạo Templer để chiếm lấy những cá»§a cải cá»§a há»., bởi cả nhà thá» và chÃnh phá»§ thá»i gian đó Ä‘á»u Ä‘ang kiệt quệ. HỠđã sa và o má»™t cuá»™c khá»§ng há»ang trầm trá»ng.
- Tất cả những Ä‘iá»u đó tôi Ä‘á»u biết.
- Thế thì tôi có thể kể vắn tắt câu chuyện.
- Vâng, má»i ông.
- Tốt, váºy ta đến chá»§ đỠchÃnh, nhưng cả chá»§ đỠnà y cÅ©ng liên quan đến quá khứ. Kể cả nhà thá» lẫn nhà nước Ä‘á»u không thể bắt và truy lùng tất cả những ngưá»i theo đạo Templer. Mặc dù ngưá»i ta đã lôi những ngưá»i cầm đầu ra thiêu đốt giữa công cá»™ng, nhưng Ä‘iá»u đó không ngăn cản việc nhiá»u ngưá»i Templer đã trốn chạy thà nh công. HỠđã được cảnh báo trước đó. HỠđã nháºn ra những dấu hiệu thay đổi cá»§a thá»i thế láºt lá»ng và đã hà nh động như ngưá»i ta cần phải hà nh động, tôi tin như váºy. Há» tụ táºp tiá»n và ng mua tà u thuyá»n, đưa cá»§a cải cá»§a há» vá» nÆ¡i an tòan, dấu chúng sang những miá»n đất khác. Trong số đó có cả Tân Thế Giá»›i.
- Tôi biết hết. – Tôi nói, lòng thầm nghÄ© đến vụ việc mà tôi đã trãi qua ở Neufundland. Tôi tháºm chà đã biết được châu báu cá»§a Templer được cất giấu ở đâu, tôi tháºm chà còn là má»™t trong những ngưá»i có quyá»n thừa kế, chỉ có Ä‘iá»u không phải ngưá»i thừa kế chÃnh. Thế nhưng tôi đã quyết định để kho báu đó tiếp tục ngá»§ yên dưới đáy biển. Äó là má»™t gia tà i khổng lồ và chắc chắn sẽ biến tôi trở thà nh ngưá»i rất già u có. Nhưng tôi biết kho báu nà y không thể là m má»™t con ngưá»i hạnh phúc, nó chỉ đẩy ngưá»i ta và o bất hạnh mà thôi.
- Sao ông trầm ngâm thế, ông Singlair?
- Má»i ông nói tiếp Ä‘i.
- Những ngưá»i theo đạo Templer cÅ©ng đã tham gia rất tÃch cá»±c những đợt Tháºp Tá»± Chinh. HỠđã ngã xuống ở miá»n đất thánh, và há» cÅ©ng đã tham gia cướp bóc ở đây. Há» quay trở vá» vá»›i những chiến lợi phẩm lấy được từ mảnh đất cá»§a đạo Hồi. Trong số đó cÅ©ng có những bức tranh, đồ nữ trang, những hiện váºt hết sức quý giá từ thá»i bắt đầu đạo Thiên Chúa giáo. Nhưng tôi không muốn nói kỹ vá» chuyện nà y. Tôi muốn nói đến má»™t kho báu khác.
- Có phải đó là con dao găm? – Tôi há»i.
Bá tước Dean Ellroy ngạc nhiên nhìn tôi.
- Vâng, ông có lý, ông Singlair, chÃnh tôi Ä‘ang muốn nói đến nó.
- Và có lẽ là đến nguồn gốc của nó?
Bá tước gáºt đầu, nhìn xuống dưới là n băng Ä‘ang quấn ngang tay mình và máu rịn thấm rá»™ng ra. Có lẽ cảm giác Ä‘au đã lại bắt đầu đâm và o da thịt ông.
- Ta nói vá» nó. – Ông thì thà o. - Chỉ vá» nó mà thôi. Nó là món vÅ© khà đã bị dìm ngáºp trong má»™t lá»i nguyá»n khá»§ng khiếp.
- Có phải nó là món vÅ© khà cá»§a ngưá»i Templer?
- Không hẳn, ông Singlair, nó đã được mang trở vá» sau má»™t cuá»™c Tháºp Tá»± Chinh.
- Thì ra đó là chiến lợi phẩm?
- Vâng, đúng thế.
- Thế khởi đầu con dao găm đó là của ai?
- Cá»§a má»™t tên vô đạo, tên quốc vương đạo Hồi có tên là Harun El Basra. Gã nắm nó trong tay, nhưng ngưá»i ta cướp được nó, đưa vá» Pháp và giữ tháºt kÃn, cho tá»›i thá»i gian truy lùng những ngưá»i Templer đạt tá»›i đỉnh cao. Ngưá»i ta đưa má»i đồ đạc cá»§a cải xuống đầy những chiếc tà u buồm, mang theo cả con dao găm đó, bởi ngưá»i ta biết nó chứa đựng những ná»—i nguy hiểm nà o và ngưá»i ta cÅ©ng đủ thông minh để không cho nó rÆ¡i và o những bà n tay kẻ lạ, bởi nó chắc chắn sẽ mang lại cho con ngưá»i những thảm há»a khá»§ng khiếp. Giết chóc và tra tấn, cái chết và …
- Chuyện gì đã xảy ra với nó?
- Nó bị đánh cắp!
Tôi ngạc nhiên nhìn ông Ellroy.
- Kẻ nà o đánh cắp nó? Sao lại có chuyện đó?
- Nó bị đánh cắp trên má»™t con tà u. Những gì sau đó xảy ra hầu như dã bị thất lạc má»i dầu vết. Khó có thể tạo dá»±ng lại được. Chúng tôi đóan rằng con tà u đã bị cháy và chìm xuống trước bá» biển Pháp. Như đã nói, đây chỉ là má»™t lá»i ước đóan. Nhưng chẳng ai có thể nói được Ä‘iá»u gì chÃnh xác hÆ¡n. Con dao găm nà y không đứng vá» phÃa cái Thiện, và nó đã sống sót.
- Ông Dean Ellroy, ông nói rằng nó không đứng vá» phÃa cái Thiện. – Tôi vừa nói vừa Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng. - Nếu như váºy thì nó phải đứng vá» phÃa cái Ãc. Nó phải đứng dưới má»™t ảnh hưởng xấu xa độc ác, váºy thì món vÅ© khà nà y phải chứa đựng pháp thuáºt.
- ChÃnh váºy.
- Và nó không bị hủy diệt suốt từng đấy thế kỹ?
- Không, nó lại tiếp tục giết chóc. Cái chết cá»§a vợ tôi và vết thương cá»§a tôi là những bằng chứng tốt nhất. Nó Ä‘ang đứng ra chống lại nhóm đạo Templer, bởi quyá»n lá»±c từ thá»i cổ xưa cá»§a nó vẫn còn. Má»™t quyá»n lá»±c mà gã Harun El Basra ngà y xưa đã rầt tin tưởng.
- Gã Harun El Basra dĩ nhiên không còn nữa.
- Vâng, ông nói đúng, hắn không còn nữa.
- Thế bây giá» ai chỉ huy nó, ông Dean Ellroy? Tôi không thể tưởng tưởng tượng được rằng con dao lại có thể tiến hà nh má»™t cuá»™c sống pháp thuáºt độc láºp và riêng tư, lại có thể tá»± mình theo Ä‘uổi má»™t kế há»ach giết chóc có mục Ä‘Ãch.
- Äúng thế.
- Váºy thì hiện thá»±c ra sao?
Dean Ellroy co mình lại. Tôi có cảm giác như ông Ä‘ang đóng kÃn tâm hồn. Cá» chỉ biểu hiện rất rõ và tôi không khá»i tá»± há»i mình, ngưá»i đà n ông nà y không thể nói hay là không muốn nói?
- Ông biết gì vỠmón vũ khà đó?
Ngưá»i đà n ông nhìn vá» hướng cá»a sổ. Nhưng bầu trá»i xám xịt ngòai kia không dẫn ông sang được suy nghÄ© nà o khác.
- Rất khó nói, ông Singlair. Có lẽ chúng ta phải chấp nháºn rằng con dao găm nà y có má»™t cuá»™c sống riêng. Nó có thể tá»± hà nh động.
- Nó giết ngưá»i?
- Vâng!
- Sau khi im lặng cả má»™t khòang thá»i gian dà i đến thế sao? Hay trong tất cả những thế kỹ vừa trôi qua Ä‘á»u có những vụ giết ngưá»i đã xảy ra?
- Rất có thể như váºy, chỉ có Ä‘iá»u đáng tiếc là chúng tôi không biết chÃnh xác. Những vụ giết ngưá»i có thể xảy ra, thế nhưng ai đã ghi chúng lại? Ai đã viết má»™t bản báo cáo vá» chúng? Ai đã để lại bất kỳ má»™t hình vẽ nà o? - Ngưá»i đà n ông nhìn trân trân và o khá»ang trống trước mặt rồi nói tiếp. – Äúng là phải có má»™t thế lá»±c nà o đó ẩn đằng sau nó, hướng dẫn cho nó chuyển động. Má»™t thế lá»±c rất mạnh mẽ.
- Baphomet sao? – Tôi há»i và cúi mình vá» phÃa mặt ông. – Có thể là nhóm Templer kia hay không?
- Giá» thì chúng tôi tin là như váºy.
- Thế nhưng con dao đó đã có thá»i là cá»§a má»™t tay quốc vương Hồi Giáo? Ông có biết Harun El Basra quan hệ vá»›i Baphomet ra sao không? Äã có bao giỠông nghiên cứu chuyện nà y chưa?
- Chưa, ông Singlair, tôi chưa. Tất cả đã chìm xuốn trong bóng tối lịch sá». Chìm xuống, không để lại dấu vết. Nó đã Ä‘i mất, xóay theo dòng xóay cá»§a quên lãng.
- Thế nhưng dòng xóay đó bây giỠlại bị kéo lên.
- ChÃnh xác!
- Chỉ bá»i bà n tay Baphomet?
- Tại sao?
- Tôi nghĩ rất có thể con quỷ đó còn nắm một và i kẻ khác trong tay nó.
Dean Ellroy cân nhắc.
- DÄ© nhiên, đó cÅ©ng là má»™t khả năng. Nhưng kẻ nà o đây? Ông có thể cho tôi má»™t lá»i chỉ dẫn không?
Tôi lắc đầu cương quyết.
- Tôi biết quá Ãt. Tôi không thể nói Ä‘iá»u gì vá»›i ông được cả. Nhưng tôi có má»™t câu há»i khác. Nếu ngà y đó con dao đã bị đánh cắp, thì chắc chắn không phải má»™t con ma đã là m chuyện đó. Thá»§ phạm phải là má»™t con ngưá»i. Ông có thể nói gì hÆ¡n vá» nhân váºt đó? Ông đã Ä‘iá»u tra vá» chuyện nà y chưa?
Bá tước Dean Ellroy lại quan sát bà n tay bị thương của mình, miệng lẩm bẩm.
- Chúng tôi cÅ©ng đã Ä‘i theo con đưá»ng nà y, ông Singlair. Chúng tôi đã cố gắng.
- Kết quả?
- Rất khó nói, ông Singlair. Chúng tôi biết gã Harun El Basra là má»™t kẻ căm thù những ngưá»i lÃnh Tháºp Tư Chinh, căm thù đạo Thiên Chúa. Và o thá»i gian đó, chắc chắn con dao găm bà hiểm nà y đã gây ra không Ãt kinh hòang. ChÃnh những ngưá»i theo nhóm đạo Templer đã có công rút nó ra khá»i cuá»™c chiến, giấu nó và o má»™t nÆ¡i kÃn đáo. Tôi biết tôi Ä‘ang nhắc lạl những lá»i mình nói, nhưng những ngưá»i Templer không muốn con dao rÆ¡i và o tay ai khác, kể cả nhà vua Pháp lẫn đạo Thiên Chúa. Nhưng nó đã bị đánh cắp khi Ä‘ang trên đưá»ng trốn chạy. Nó biến mất và những dấu vết cá»§a nó hầu như tan biến Ä‘i.
- Chỉ là ‘hầu như†thôi mà .
- Vâng. Chúng tôi đã Ä‘iá»u tra, nghiên cứu, và chúng tôi đã cố gắng tìm hiểu rất nhiá»u những tư liệu cÅ©. Chúng tôi chỉ muốn biết kẻ nà o đã chiếm lấy món vÅ© khÃ. Chúng tôi muốn giảm bá»›t rất nhiá»u Ä‘au khổ, và thế mà chúng tôi đã xúc tiến công việc Ä‘iá»u tra rất mạnh mẽ.
- Có lẽ quá mạnh mẽ, tôi e như váºy.
- Vâng. - Ngưới đà n ông công nháºn. – Bây giá» thì tôi chỉ có thể đồng ý vá»›i ông mà thôi. Chúng tôi đã nghiên cứu quá nhiệt tình và mãnh mẽ. ÄÆ¡n giản là má»™t chuyện kinh hòang. Nó xuất hiện và trở thà nh má»™t nhu cầu cá»§a trái tim, nhưng có lẽ vì thế mà chúng tôi đã đánh thức dáºy những thế lá»±c nà o đó, những thế lá»±c đã ngá»§ yên trong suốt những thế ká»· qua.
- Äúng thế, bởi Baphomet cần rất nhiá»u thá»i gian và cÆ¡ há»™i để xây dá»±ng lại quyá»n lá»±c cá»§a nó. Nó đã im cả má»™t khá»ang thá»i gian rất dà i, nhưng rồi cuối cùng nó cÅ©ng đã bám được má»™t chân và o cuá»™c sống ngà y nay. Nó đã tìm được nhóm đạo Templer thứ hai, những kẻ phản đạo và nó trao cho há» quyá»n lá»±c cá»§a nó. Tôi chỉ không biết là trong tay nó lại có má»™t con dao bà hiểm như váºy. Chắc chắn nhóm ngưá»i đó và cả con quá»· Baphomet cÅ©ng không muốn thông tin nà y lan ra, vì thế mà chúng tìm cách phá há»§y tổ chức cá»§a các ông, tìm cách giết chết các thà nh viên.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© như váºy.
- Nhưng con dao găm đã Ä‘i má»™t con đưá»ng như thế nà o, ông Ellroy? Ông có thể nói cho tôi biết không?
- Vâng, dÄ© nhiên. Chúng tôi đã nghiên cứu, đã xem xét những tà i liệiu cÅ©. Chúng tôi đã tìm tòi trong tất cả các thư mục cÅ© cá»§a nhà thá» Thiên Chúa Giáo, và kể cả trong những kho lưu trữ hồ sÆ¡ cá»§a chÃnh phá»§. Má»i việc được tiến hà nh rất tốt, bởi những mối quan hệ cá»§a chúng tôi đã mở ra má»i cánh cá»a. Mặc dù váºy, chúng tôi vẫn chỉ nháºn được những mảnh thông tin rá»i rạc. Nó như má»™t trò chÆ¡i đố chữ, chúng tôi cần thá»i gian để sắp xếp các mảnh lại vá»›i nhau. Nhưng rồi chúng tôi cÅ©ng đã thà nh công phần nà o. Má»™t nữa là sá»± tháºt, má»™t nữa còn lại chỉ là những lá»i tiên đóan. Con dao găm đã bị má»™t con ngưá»i đánh cắp, má»™t con ngưá»i mà không ai biết tên tháºt. Con dao găm đã trao cho hắn má»™t quyá»n lá»±c rất mạnh. Trong tư cách thương gia, gã đã là má»™t trong những tên tuổi lá»›n nhất cá»§a miá»n Äịa Trung Hải.
- Hắn tên gì?
- Malraux!
Tôi cân nhắc má»™t hồi, rồi đà nh thú nháºn:
- Tôi không biết gã.
- Chúng tôi cÅ©ng không biết liệu đó có phải là tên tháºt cá»§a gã không. Nhưng Malraux đã chiếm được rất nhiá»u quyá»n lá»±c chỉ trong má»™t khá»ang thá»i gian rất ngắn. Gã là má»™t trong những thương gia cầm đầu đầt nước, tháºm chà gã còn bẻ gãy được những lá»±c lượng cạnh tranh ngưá»i Italia. Chắc tôi không cần phải kể cho ông nghe, những gia tôc ngưá»i Genua và Venedig hồi đó mạnh mẽ đến thế nà o trên thương trưá»ng.
- Gã đã là m Ä‘iá»u đó như thế nà o?
- Những ai cạnh tranh vá»›i gã Ä‘á»u chết.
- Vì con dao găm, tôi đóan như váºy.
- Vâng, ngưá»i ta tìm thấy há» trong vÅ©ng máu. Gã đến được tất cả những nÆ¡i nà o gã muốn. Nhưng tại thá»i Ä‘iểm những kẻ cạnh tranh vá»›i gã qua Ä‘á»i, bản thân Malraux Ä‘á»u đứng cách hiện trưá»ng nhiá»u dặm đưá»ng nên ngưá»i ta không thể chứng minh má»™t Ä‘iá»u gì vá» tá»™i lá»—i cá»§a gã, chỉ còn lại những tin đốn dai dẳng. Ngưá»i ta nói rằng gã đà n ông đó không phải là ngưá»i trần mắt thịit như chúng ta, rằng gã tháºm chà đang liên kết vá»›i những thế lá»±c Ä‘en tối, và nhóm chúng tôi cÅ©ng tin như váºy. Chắc gã phải đứng ở phÃa bên kia.
Dean Ellroy nhắm mắt lại.
- Những lá»i tôi nói vá»›i ông bây giá» chỉ là lá»i tiên đóan, mặc dù má»—i ngà y chúng má»™t tá» ra đúng hÆ¡n. Chúng tôi đã giả thuyết cho rằng bản thân gã và món vÅ© khà đó tạo thà nh má»™t đơn vị thống nhất. Gã đà n ông đó có thể chỉ huy con dao găm mà không cần đụng và o nó. Ông hiểu ý tôi muốn nói gì không?
- Hiểu rât tốt là đằng khác, - Tôi khẳng định chắc như Ä‘inh. - Trưá»ng sinh há»c ở má»™t thể trầm trá»ng và tồi tệ nhất.
- ChÃnh xác!
- Nhưng Malraux không sống vÄ©nh cá»u.
- Äúng váºy!
- Còn con dao găm? – Tôi há»i. - Chuyện gì xảy ra vá»›i nó?
- Äiá»u đó bây giá» là bà i tóan chÃnh! - Vị luáºt sư thì thầm. – Malraux đã chết, nhưng con dao găm còn tồn tại. Bản thân tôi đã nhìn thấy nó. Nó đã giết vợ tôi và cả má»™t và i ngưá»i anh em cá»§a tôi. Tôi cần phải nói gì nữa không…?
- Không, ông không cần phải nói gì thêm. – Tôi lại bắt đầu đi đi lại lại trong phòng. Những suy nghĩ nối đuôi nhau xuyên qua đầu óc. Tôi cố gắng tìm một giải pháp, nghĩ đến chuyện con dao găm vẫn còn tồn tại, nhưng nó không thể tự hà nh động một mình. Tôi không tin chuyện đó. Chắc chắn phải có một lực ẩn đằng sau nó, nhảy lên là m chủ nhân của nó. Nhưng kẻ nà o đang ẩn đà ng sau con dao kia? Baphomet chăng?
- Bối rối sao, ông Singlair? – Dean Ellroy há»i nhá».
- Không, bối rối thì không. Tôi chỉ Ä‘ang suy nghÄ©. Ông có thể miêu tả tháºt kỹ con dao được không?
- Dĩ nhiên. Mặc dú lúc đó tôi bị ép rất dữ, nhưng chắc chắn tôi đã nhìn thấy nó đủ lâu.
Trong hai phút sau đó, vị luáºt sư cung cấp cho tôi má»™t bản mô tả rất chi tiết, nhưng đó là những chi tiết không dá»… hiểu.
Ông nhìn ánh mắt ngạc nhiên cá»§a tôi và phân vân há»i trở lại:
- Chẳng lẽ ông không tin tôi?
- Có chứ, ông Ellroy, tôi tin ông. Chỉ có Ä‘iá»u… - Tôi nhún vai. – Tôi cÅ©ng không phải là chuyên gia. Nhưng tôi đã nhìn qua rất nhiá»u con dao găm cổ, rất cổ. Chúng không chỉ hòan thà nh tốt chức năng, ngá»ai hình chúng cÅ©ng tháºt khác những con dao bình thưá»ng. Ông hiểu ý tôi muốn nói gì. Khi má»™t kẻ cầm quyá»n, dù đó là vua chúa ở vùng đất nà o chăng nữa, có trong tay má»™t con dao găm thì tất cả những món vÅ© khà nà y Ä‘á»u rất đặc biêt và rất có giá trị. Chúng được là m riêng, thưá»ng bằng những chất liệu đắt tiá»n nhất. Chẳng hiếm khi chúng được dát và ng, dát ngá»c và kim cương. Nhưng con dao nà y thì không. Theo như lá»i ông miêu tả, thì trông cán cá»§a nó cứ như thể được quấn bằng má»™t lá»›p vải bình thừơng. Äiá»u đó tôi không hiểu.
- ChÃnh tôi cÅ©ng không hiểu.
- Nhưng ông tìm ra được nguyên nhân?
- Tôi hy vá»ng như váºy. Việc chiếc cán được quấn như thế mang má»™t ý nghÄ©a nhất định. Chắc chắn ở đây phải là má»™t chất liệu hết sức đặc biệt, không phải má»™t lá»ai vải rẽ tiá»n, không phải má»™t lá»ai giấy dầu bình thưá»ng, mà là má»™t chất liệu khác hẳn. Tôi đóan chắc, chÃnh qua là n vải quấn nà y mà con dao có được sức mạnh cá»§a nó. Tôi chỉ có thể nói được như váºy thôi.
- Äúng.
- Ông có sáng kiến gì nữa không?
Tôi kéo nhếch bở môi.
- Có đấy, nhưng có lẽ nó không hợp lòng ông.
- Ông cứ nói đi.
- Theo như cách ông mô tả cán dao, rất có thể nó được quấn bởi một chất liệu khác. Không phải vải, không phải giấy mà là da!
Vị luáºt sư không nói gì. Ông cứng đớ ngưá»i ra, nhìn tôi và nuốt khan.
- Chẳng lẽ khả năng nà y kỳ quái quá sao? – Tôi há»i.
Ngưá»i đà n ông câm nÃn lắc đầu.
- Không, không, nhưng mà … - Dean Ellroy lấy hÆ¡i tháºt sâu. – Tôi chỉ không tưởng tượng được thứ da quấn quanh cán dao đó là thứ da gì.
- Äáng tiếc là cả tôi cÅ©ng chưa biết.
- Malraux chăng?
- ChÃnh ông má»›i là ngưá»i biết Ä‘iá»u đó. Ông là ngưá»i đã nghiên cứu kỹ vá» hắn.
- Äúng váºy. Chỉ có Ä‘iá»u đáng tiếc là chúng tôi lại không tìm ra được những yếu tố có liên quan đến chuyện nà y. Ngòai ra, dù cái cán được quấn bằng chất liệu nà o Ä‘i chăng nữa, rất có thể nó đã được quấn như thế trước khi rÆ¡i và o tay Malraux.
- Có khả năng.
- Váºy là hai chúng ta thống nhất vá»›i nhau. Chỉ có Ä‘iá»u ta chưa đưa ra được kết quả nà o cụ thể. Ta Ä‘ang bị tắt đưá»ng.
- Ông có kế há»ach nà o chăng?
Vị luáºt sư nhăn trán, tá» vẻ khó nói. Cuối cùng, ông thú nháºn:
- Tôi có kế há»ach, nhưng chỉ ngắn hạn.
- Má»i ông, tôi…
- Ông Singlair, chuyện nà y đối với tôi rất khó khăn. Tôi phải đưa được ông và o trong tổ chức của chúng tôi đã.
- Chúng ta Ä‘ang muốn giải quyết má»™t vụ trá»ng án mà , hay là …?
Nói đến giữa câu, tôi đôt ngột nghe thấy một tiếng động lạ.
PhÃa trên đầu tôi, sát trần phòng.
Một tiếng cà o!
Tôi bước má»™t bước sang bên, quan sát bá tước Dean Ellroy, ngưá»i Ä‘ang định lên tiếng há»i nhưng kịp thá»i nhìn thấy tôi đưa ngón trá» lên môi, ra hiệu im lặng.
Ông nghe lá»i.
Còn thá»i gian để rút cây thánh giá ra. Tôi thá»±c hiện động tác đó tháºt nhanh, cầm nó xuống bà n tay phải và kiểm tra xem nó đã ấm lên chưa. Không, nó vẫn lạnh như bình thưá»ng.
Cả Dean Ellroy bây giò cÅ©ng nhìn lên cao. Ãnh mắt ông thoắt thà nh đỠđẫn, mặc dù rõ rà ng đôi con ngươi còn chuyển động.
Tiếng cà o láºp lại.
Vẫn chưa nhìn thấy gì cả.
Tôi nghe thấy một tiếng gừ khẽ, cứ như thể một con mèo đang tỠvẻ bực tức vì một đụng chạm nho nhỠnà o đó.
Tiếng gừ vẳng xuống từ trên cao, và cả Dean Ellroy cÅ©ng đã nghe thấy nó, bởi ông nói tháºt nhanh qua kẽ răng.
- Nó cÅ©ng đã bắt đầu vá»›i tôi như váºy. Nó… Con dao sẽ lại xuất hiện trở lại, nó sẽ kết thúc những gì nó chưa là m được. - Ngưá»i đà n ông ngưng lá»i. Nhìn như thể ông chỉ muốn chui và o trong lòng ghế bà nh.
- GiỠđã có tôi ở đây. – Tôi lẩm bẩm.
Thêm một tiếng gừ nữa.
Lần nà y ở một vị trà khác, nghe rất rõ rà ng và cũng rất gần trần phòng.
Một nhịp tim sau, tôi nhìn thấy nó.
Äá»™t ngá»™t, nó trụ thẳng trên đầu tôi. MÅ©i dao chỉ xuống dưới, từ đầu thép Ä‘ang có má»™t và i giá»t máu nhá» ra.
Chương 11
Tôi táºp trung tòan lá»±c và o con dao găm, nghe tiếng thét cá»§a Dean Ellroy như Ä‘ang vẳng lại từ rất xa. Trước khi má»™t giá»t máu kỳ quái đó kịp đáp xuống cÆ¡ thể, tôi nhanh chóng né sang bên.
Giá»t máu rÆ¡i độp xuống ná»n phòng, sát bên tôi. Thế rồi đến mÅ©i dao!
Con dao lao vá»t xuống dưới, nó vừa lao vừa gừ lên trong kh6ng khà nó biến thà nh má»™t lưỡi kiếm muốn há»§y diệt tất cả. Bất chấp khá»ang thá»i gian rất ngắn ngá»§i, tôi đã nháºn thấy những lá»i mô tả mà Dean Ellroy cung cấp là rất chÃnh xác.
Mũi dao đang muốn giết tôi.
Nó lao xuống rồi đột ngá»™t xoay chiá»u. Äến ngang đầu tôi, nó xoay hướng, muốn đâm chênh chếch và o cổ. Nó đến rất nhanh, nhanh má»™t cách quá»· quái, nhưng tôi đã láºp tức giÆ¡ cây thánh giá lên cao. Chỉ là má»™t thá» nghiệm thôi, theo bản năng, không hòan tòan tin rằng cách nà y có thể ngăn được nó.
Tôi cÅ©ng không hẳn cháºn đứng được con dao quá»· quyệt, nhưng chuyến bay cá»§a món vÅ© khà Ãt ra cÅ©ng phải đổi hướng.
Lưỡi dao xoay Ä‘i chá»— khác, đâm xước qua má»™t vách gá»— trên giá sách, dừng lại ở đó chỉ má»™t tÃch tắc trong run rẩy, thế rồi nó tiếp tục bay, hướng vá» cánh cá»a Ä‘ang mở rá»™ng rồi biến khá»i tầm nhìn. Tôi Ä‘uổi theo nó, lao ra ngòai hà nh lang, rồi dừng chân nhìn xem món vÅ© khà đã trốn và o đâu, nhưng tôi không nhìn ra nó nữa. Chắc nó đã tan và o không khÃ.
HÆ¡i thất vá»ng, tôi quay trở lại phòng là m việc cá»§a Dean Ellroy và nhìn thấy luáºt sư Ä‘ang ở trong má»™t tư thế khác. Ôn đã cúi ngưá»i vỠđà ng trước, vòng cánh tay trái ôm lấy mặt mình.
Bá tước Ellroy chỉ ngẩng lên khi những bước chân của tôi đã vang lên sát bên ông.
- Tôi rất tiếc. – Tôi nói. - Nhưng nó nhanh hơn…
- Vâng. – Dean Ellroy thở hắt ra. – Vâng, khốn kiếp tháºt, nó nhanh hÆ¡n. Nó luôn luôn nhanh hÆ¡n bởi nó chứa sức mạnh siêu nhiên. Nó mạnh mẽ đến quá»· quái. Chúng ta không thể chống lại nó. Nó là má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu khốn kiếp. Nó là má»™t món vÅ© khà đảo ngược lại má»i tráºt tá»± bình thưá»ng. Nó sẽ không bao giá» ngưng tay, bá» cuá»™c. Nó được hướng dẫn, rồi nó sẽ quay lại tấn công chúng ta lần nữa. Nó chỉ dừng lại khi tất cả chúng ta Ä‘á»u đã bị giết chết. Không thể khác.
Tôi biết là m thế nà y không thể an ủi được Dean Ellroy, nhưng tôi giữ thái độ yên lặng kiểu đồng tình.
- Váºy là ta vô phương? – Ông ta khẽ há»i trong thất vá»ng áºp đến.
- Không. – Tôi nhếch môi.
- Thế thì có lẽ tôi xin được chúc mừng ông.
- Tốt nhất là bây giá» chúng ta đừng nản chÃ, ông Ellroy, chúng ta phà i…
- Nghe ông nói thì quá dá»…, ông Singlair. Ông có biết Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là gì không?
- Vâng, tôi biết, tôi Ä‘ang đòi há»i quá nhiá»u ở ông. Nhưng mặt khác tôi vẫn thấy má»™t tia hy vá»ng má»ng manh đối vá»›i các ông, bởi vừa rồi con dao đã tấn công tôi, nó không nhắm và o ông. Váºy là theo đó, tôi đã lá»t và o danh sách chết cá»§a nó và hy vá»ng rằng tôi có thể phản kháng lại.
- Váºy ra ông muốn…?
- Ông không nhìn thấy là nó đã thay đổi hướng đi hay sao?
- Ông đã giơ một cây thánh giá vỠhướng nó.
- ChÃnh xác. Chẳng phải má»™t cây thánh giá bình thưá»ng, mà là má»™t cây thánh giá có má»™t không hai, đã có tuổi thá» trên má»™t nghìn năm nay. Nhưng hiện giá» chưa phải lúc kể chi tiết chuyện nà y.
- Vâng, tôi hiểu.
- Má»i việc bây giá» là tùy thuá»™c và o ông. – Tôi nói mà súyt nữa báºt lên cưá»i khi nhìn thấy nét mặt ngÆ¡ ngác cá»§a Dean Ellroy.
- Tại sao lại tùy thuộc và o tôi?
- Ông có thể tiếp tục hà nh xá» như thể chưa có chuyện gì xảy ra không, ông Ellroy? Tôi biết, tôi Ä‘ang đòi há»i ở ông rất nhiá»u, nhưng đó là cÆ¡ há»™i cá»§a chúng ta.
Ngưá»i đà n ông cân nhắc.
- Cuá»™c Ä‘á»icá»§a tôi đằng nà o cÅ©ng đã thà nh vô nghÄ©a qua cái chết cá»§a Eireen, nhưng tôi muốn chúng ta tóm được kẻ giết ngưá»i. Tôi muốn tuân lệnh ông, ông Singlair.
- Thế thì tốt lắm, bởi chúng ta phải tìm cách đưa con dao nà y và o nơi an tòan.
- Chuyện rất khó khăn đấy. Nó nghe thấy tất cả. Tôi có cảm giác nó không cô độc. Có kẻ đứng đằng sau nó, hướng dẫn nó, trao cho nó má»™t sức lá»±c cần thiết. Má»™t thế lá»±c nà o đó, má»™t con ma có khả năng kiểm sóat tất cả, nghe thấy tất cả và nhìn thấy tất cả. Tôi sợ cái viá»…n cảnh phải cư xá» bình thưá»ng như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chắc chắn là thế lá»±c kia đã biá»t được má»i chuyện, kể cả những chuyện chúng ta vừa nói vá»›i nhau.
- Có lẽ. – Tôi trả lá»i cho qua.
- Nó Ä‘ang ở gần đây và nó sẽ tiếp tục bám theo ta! - Luáºt sư thốt khe khẽ. Ông nhìn quanh phòng là m việc cá»§a mình như má»™t ngưá»i khách lạ. – Tôi thấy ở đây không an tòan nữa.
- Tôi rất hiểu ông. Kể cả tôi nếu và o trưá»ng hợp ông cÅ©ng sẽ cảm nháºn như váºy. Ông có phiá»n lòng không, thưa ngà i bá tước, nếu chúng ta rá»i khá»i nÆ¡i nà y?
- Rá»i nÆ¡i nà y để Ä‘i đâu?
- Xuống xe của tôi.
Dean Ellroy có vẻ suy nghÄ© tháºn trá»ng.
- Thế thì tôi phải để vợ tôi ở đây à ? – Ông ngước cái nhìn u ám.
- Tôi biết. Tôi biết là việc nà y rất khó vá»›i ông. Nhưng tình hình hiện thá»i, tôi không nhìn thấy khả năng an tòan khác. Tôi sẽ cho ngưá»i đến đón xác vợ ông Ä‘i, nhưng hiện thá»i những việc khác quan trá»ng hÆ¡n, mặc dù nói như váºy có thể khiến ông khó chịu.
Äầu tiên, ông bá tước chỉ cá» quáºy trên ghế. Thế rồi ông đẩy nó ra sau. Dean Ellroy đứng dáºy, vừa run rẩy vừa nói nhá»:
- Thôi được, ông Singlair. Ông có lý!
- Tốt!
Dean Ellrot kéo những bước chân nặng nhá»c. Tôi nhìn xuống bà n tay ông. Mảnh băng cuốn bên ngòai dần dần chuyển Ä‘á». Äã nói chuyện xong, giá» tá»›i lúc tôi đưa ông và o bệnh viện để vết thương được chữa trị tá» tế hÆ¡n. Chỉ có Ä‘iá»u tôi không được phép để ông ở lại đó, bởi tôi vẫn còn rất cần tá»›i ông.
Vị luáºt sư nhìn quanh căn phòng là m việc cá»§a mình, ánh mắt như trong má»™t buổi chia tay chung cuá»™c. Rõ rà ng đây cÅ©ng là má»™t sá»± chia tay, bởi bây giá» trở Ä‘i ông bắt đầu cô độc trên cõi Ä‘á»i nà y.
- Cho tôi đi lấy áo bà nh tô. Sau đó chúng ta có thể đi được.
- Äồng ý!
Ngưá»i đà n ông rá»i phòng. Tôi nghe tiếng bước chân ông vang lên trong hà nh lang. Rồi không khà tÄ©nh lặng.
Bất chợt, tôi lạnh cả ngưá»i khi chợt nhá»› ra rằng không được phép để ông ở má»™t mình. PhÃa bên kia vẫn còn nhắm giết ông. Äúng lúc tôi giÆ¡ chân muốn bước Ä‘i thì má»™t tiếng động lạ kỳ giữ tôi ở lại, má»™t tiếng rÃt, tiếng phun như xuất phát từ má»™t ống dẫn gas bị há»ng.
Không phải ống gas, bởi tiếng rÃt dần dần tạo thà nh những từ ngữ, tháºm chà tương đối rõ rà ng và dá»… hiểu, chỉ có Ä‘iá»u tôi không phát hiện ra kẻ nói.
- Ta vẫn còn ở đây. - Kẻ bà máºt kia rÃt lên. – Ta sẽ tóm được chúng mà y. Cứ tin chắc như váºy! Chúng ta sẽ chiến thắng…
Im lặng - chấm dứt - kết thúc!
Tôi đứng đó như má»™t hòn than nóng bá»ng.Tôi nhìn quanh, nhìn lên trên cao, săm soi từng ngóc ngách, nhưng không phát hiện ra bất cứ váºt gì. Chỉ má»™t bầu không khà tÄ©nh lặng. Vị luáºt sư quay trở lại.
Tôi không kể cho ông nghe câu chuyện vừa xảy ra vá»›i mình. Ngưá»i đà n ông nà y đã phải chịu đựng quá đủ rồi.
Trầm ngâm, tôi theo cầu thang Ä‘i xuống. Con dao găm là má»™t việc, giá»ng nói là việc khác, và tôi tá»± há»i mình không biết bao nhiêu lần, kẻ nà o ẩn sau giá»ng nói ma quái hiện hình đó?...
|
 |
|
| |