 |
|

12-08-2008, 02:01 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 5
Thoạt tiên, chiến tranh thá»±c sá»± là niá»m kinh hoà ng vá»›i Toby Temple. Anh được huấn luyện ở trại lÃnh thuá»™c vùng Georgia rồi ngồi tà u thuá»· qua nước Anh và cuối cùng đóng quân ở Sussex. Anh xin được gặp vị tướng chỉ huy nhưng ngưá»i mang cấp báºc to nhất chịu gặp anh chỉ là đại uý. “Thế là có phúc lắm rồiâ€. Äồng đội Toby bà n tán váºy.
Äại uý Winters trạc ngoà i ba mươi, da rám nắng, mặt mÅ©i nom vẻ thông minh và dá»… gần. “Binh nhì Temple, có chuyện gì cần nói?†Sam há»i.
“Tôi là diá»…n viên sân khấuâ€, Toby không vòng vo. “Äó là công việc cá»§a tôi trước khi đăng lÃnhâ€.
“Nói chÃnh xác thì anh là m gì?â€. Sam há»i lại, mỉm cưá»i trước vẻ ngây thÆ¡ cá»§a Toby.
“Nhiá»u lắm, kể không hết, biểu diá»…n má»i trò cho ngưá»i xem cưá»i. Nà o bắt chước ai đó, nà o xuyên tạc lá»i bà i hát, nà o bịa chuyện vui... Äại khái váºyâ€.
“Anh biểu diá»…n ở nhà hát nà o?â€
Toby ngáºp ngừng. Äại uý chắc chỉ quan tâm đến những sân khấu lá»›n, còn hệ thống nhà vệ sinh ư?. “Những nÆ¡i mà ngà i chưa bao giỠđược nghe nói đếnâ€. Cuối cùng anh chán nản đáp, biết là mình chỉ phà công thôi.
Nhưng đại uý không mắng, cÅ©ng không xua anh Ä‘i, chỉ nói vá»›i vẻ nghiêm túc, anh hy vá»ng là váºy. “Tôi không có quyá»n quyết định nhưng tôi sẽ nhá»› và sẽ cố gắng xem có thể là m gì cho anhâ€.
“Cảm Æ¡n đại uýâ€. Anh đứng nghiêm chà o rồi quay ngưá»i bước Ä‘i.
Toby không ngỠđã để lại ấn tượng trong Sam Winters, khiến anh bần thần nghÄ© ngợi rất lâu. Sam nháºp ngÅ© vì thấy mình cần phải như thế, phải góp phần là m cho cuá»™c chiến nà y sá»›m chấm dứt, và hÆ¡n nữa, ngăn chặn các cuá»™c chiến tiếp theo, để Ãt nhất, những chà ng trai như binh nhì Temple đây được đứng trên sân khấu như anh ta mÆ¡ ước. Sam thông cảm ngay được vá»›i tâm hồn nghệ sÄ© cá»§a Toby vì trước khi đăng lÃnh anh là má»™t chá»§ nhiệm phim ở hướng Hollywood, còn có kiểu nghệ sÄ© nà o mà anh chưa gặp gỡ, chưa tiếp xúc, tháºm chà đã chứng kiến không Ãt những chà ng trai say nghá» như Temple đến rồi Ä‘i, song không chịu nản lòng, vẫn muốn thá» váºn may lần nữa, rồi lại thêm lần nữa... Anh nói lại vá»›i đại tá Beech vá» Toby, giá»ng hà o hứng, yêu cầu ông xem có cách nà o tạo cho Toby má»™t cÆ¡ há»™i. Äại tá nghe, gáºt gù, hứa xem xét nhưng trong đầu đã láºp tức gạt phăng. Vá»›i ông, lÃnh, trước tiên phải là lÃnh đã.
Äồng đội nhá»› bố mẹ, nhá»› vợ, nhá»› ngưá»i yêu...riêng Toby nhá»› khán giả, nhá»› đến quay quắt, tưởng đến không chịu nổi. Anh diá»…n trò ở má»i nÆ¡i má»i lúc, dù ngưá»i xem chỉ là hai tay binh nhì cùng ca gác nÆ¡i xó rừng hoặc gã trông nom kho thá»±c phẩm. Không sao hết, anh vẫn diá»…n hăng say như trước ngà n khán giả. Có lần, đại uý Winters đứng lẫn trong đám ngưá»i xem, sau đó bảo riêng vá»›i Toby. “Tiếc là không giúp được anh, Temple. Tôi nghÄ© anh có tà i đấy. Chiến tranh kết thúc, nếu có dịp ghé ngang Hollywood, hãy nhá»› đến tìm tôiâ€. Rồi như nhá»› ra, anh cưá»i, nói thêm “Tất nhiên, tôi phải còn sống và còn là m việc ở đóâ€.
Mấy hôm sau, đơn vị Toby được Ä‘iá»u ra mặt tráºn.
Chiến tranh kết thúc, Ä‘á»ng lại trong ký ức Toby không phải là cảnh đổ nát hay chết chóc, cÅ©ng không phải những thà nh phố bị chiếm đóng hay giải phóng, mà đơn giản anh nhá»› nhất chỉ là anh ở đâu, vá»›i ai và đã diá»…n trò gì. Anh nhá»› ở Saint-Lo mình đã thà nh công rá»±c rỡ thế nà o trước đám đông tụ táºp ở quảng trưá»ng khi bắt chước Ä‘iệu bá»™ Bing Grossby. Tại Aachen, anh kể chuyện vui, là m nhiá»u Ä‘iệu bá»™ lố bịch hà ng mấy tiếng liá»n trước các thương bệnh binh, có ngưá»i cưá»i đến ná»—i vết khâu báºt cả chỉ ra. Còn tại Metz, ngưá»i ta lao xuống hầm trú ẩn khi máy bay Äức áºp đến, nhưng bắt cả Toby theo, và anh phải diá»…n dưới ánh đèn leo lét trong hầm. Còn ở Cherbourg trên đất Pháp má»›i hay; Toby cùng đám bạn Ä‘i chÆ¡i Ä‘iếm, và trong khi bạn anh đã lên gác hà nh sá»± thì anh vẫn loay hoay diá»…n trò cho ba mẹ con bà chá»§ xem. Há» cưá»i lăn lá»™n và kết quả anh được dà nh cho cô Ä‘iếm đẹp nhất, khoé cả tay lẫn miệng nhất, mà lại không phải trả đồng nà o.
Thế chiến thứ Hai vá»›i Toby là váºy đó. Anh ra khá»i nó khi vừa bước và o tuổi hai nhăm, nhưng vẻ ngoà i chẳng thay đổi là bao, khuôn mặt vẫn nguyên vẻ ngây thÆ¡ dá»… thương còn đôi mắt vẫn ánh mà u xanh biếc ấy. Ai nấy Ä‘á»u hồi hương vá»›i bao hy vá»ng trà n trá», bao đợi chá» khắc khoải. Anh thì chẳng gì hết ngoà i Tiếng Tăm.
Toby không ngần ngại chá»n Hollywood. Äến bao giá» Chúa má»›i thá»±c hiện lá»i hứa vá»›i anh? Mẹ đã chắc chắn rồi mà .
“Chúa khinh ghét những kẻ gây tá»™i lá»—i mà không biết sám hối. Chúa đã giáºn thì hệt như cây cung đã giương và mÅ©i tên lá»a nằm trên đó Ä‘ang hướng và o con tim Ä‘en tối cá»§a các ngươi và đang sẵn sà ng lao tá»›i theo ý Chúa. Hãy ngước cầu xin Ngà i trước khi quá muá»™nâ€.
Lá»i mục sư như những nhát búa nện thẳng và o đầu đứa bé sáu tuổi Josephine. Nó ngước lên, hoảng sợ như nhìn thấy mÅ©i tên lá»a Ä‘ang vùn vụt lao tá»›i, và bám chặt lấy tay mẹ. Không hỠđể ý tá»›i con, bà Czinski Ä‘ang phấn khÃch gà o lên theo đám đông, “Lạy Chúa lòng là nh!â€. Mặt mÅ©i bà đỠbừng, mắt sáng quắc, long lanh.
Căn lá»u lá»›n ở bên ngoà i Odessa là nÆ¡i thưá»ng diá»…n ra những buổi rao giảng cá»§a các mục sư thuá»™c đủ các loại đạo giáo, từ chÃnh thống tá»›i Do thái, Tân giáo, Tin là nh...nhưng thảy Ä‘á»u giống nhau vá» ngà y Phục sinh cá»§a Chúa và vá» kiếp Ä‘á»a đầy nÆ¡i địa ngục vá»›i những kẻ tá»™i lá»—i mà không chịu sám hối, không chịu theo chÃnh bá» tà . Mẹ con nhà Czinski dá»± không sót buổi nà o.
“Những kẻ tá»™i đồ đáng thương kia, hãy quỳ và sợ hãi trước đấng Jehovah chà tôn chà thánh. Trái tim Ngưá»i vỡ nát vì tá»™i lá»—i cá»§a các ngươi. Chỉ cần nhìn ánh mắt lÅ© trẻ trong căn lá»u nà y đã thấy biết bao là dục vá»ng tá»™i lá»—iâ€.
Josephine cúi đầu nhắm nghiá»n mắt lại, tưởng như má»i ánh mắt Ä‘á»u Ä‘ang hướng vá» mình. Bây giá» thì nó biết, khi Ä‘au đầu chÃnh là nó Ä‘ang bị Chúa trừng phạt. Nó chăm chỉ cầu nguyện, để đầu không Ä‘au nữa, và nhất là để biết đã được Chúa tha thứ. Nó cÅ©ng cầu mong Chúa hãy cho biết nó đã phạm phải Ä‘iá»u tồi tệ gì để đầu nó Ä‘au ghê gá»›m như váºy.
“Rượu và máu, thuốc thú là hÆ¡i thở và gian dâm là khoái lạc...cả ba thứ trên Ä‘á»u là sá»± hưởng thụ cá»§a loà i quá»· dữ. DÃnh lÃu tá»›i những thứ đó chÃnh là các ngươi đã giao du vá»›i sa tăng, để rồi sẽ bị đà y Ä‘oạ muôn Ä‘á»i nÆ¡i địa ngụcâ€.
Josephine nép sát hÆ¡n và o mẹ, ghì chặt mình hÆ¡n xuống ghế. Cô bé sợ quá»· dữ bắt Ä‘i, sợ bị thả và o vạc dầu. Äám đông ngân nga.â€Con muốn được tá»›i Thiên đà ng, nÆ¡i yên nghỉ con hằng mong ướcâ€. Váºy mà Josephine đầu óc thế nà o lại hát nhầm thà nh “Con muốn đến Thiên đà ng trong chiếc váy đẹp cá»§a conâ€.
Má»™t năm sau khi Thế chiến thứ Hai chấm dứt, thị trấn không mấy tên tuổi Odessa bang Texas bá»—ng sá»±c lên mùi vị má»›i. Thay cho mùi gió cát sa mạc ngá»± trị trước cả khi Odessa ra Ä‘á»i, nay là mùi dầu. Cái mùi cả loà i ngưá»i thèm khát.
Cái mùi nà y rất nhanh chia xã há»™i con ngưá»i ra thà nh các giai tầng khác nhau. Odessa cÅ©ng không ngoại lệ, song ở đây đơn giản chỉ là hai loại: những ngưá»i có dầu và những ngưá»i còn lại. Má»›i nghe đã thấy sá»± xa cách lá»›n dưá»ng nà o rồi. Những ngưá»i còn lại thua kém những ngưá»i có dầu vá» má»i mặt, từ tiá»n bạc, cá»§a cải, sá»± há»c hà nh đến địa vị xã há»™i...bù lại, há» nháºn được vô và n lòng thương hại ở lá»›p ngưá»i mà há» thua kém.
Josephine Czinski còn quá nhỠđể không biết là mình thuá»™c vá» nhóm những ngưá»i còn lại. Cô bé sung sướng vì luôn nháºn được lá»i khen cá»§a ngưá»i lá»›n khi há» nhìn vao gương mặt trái xoan xinh xắn, đôi mắt nâu thăm thẳm và mái tóc Ä‘en cá»§a cô.
Czinski rất khéo tay, giá»i nghá» là khác. Và rất nhiá»u các bà các cô cá»§a tầng lá»›p những ngưá»i có dầu vẫn thÃch váy áo cá»§a há» do bà may cắt chứ không phải do những tiệm may sang trá»ng, đắt tiá»n. Có thể đó là tÃn nhiệm song cÅ©ng có thể do thói quen từ những ngà y há» chưa có dầu lá»a. Khi Ä‘em trả váy áo, Czinski thưá»ng mang con gái theo và cô bé rất được ác bà vợ, cô con ông chá»§ tán thưởng bởi vì cô tháºt dá»… coi và cÅ©ng tháºt dá»… thương, và cÅ©ng bởi vì các bà vợ cÅ©ng như cô con ông chá»§ Ä‘á»u thÃch thiên hạ nghÄ© vá» mình như má»™t gương mặt dân chá»§, bác ái, độ lượng. Há» cho phép Josephine, má»™t cô gái gốc lai, nhà lại nghèo, được phép nô nghịch, được phép chÆ¡i chung đồ chÆ¡i, sá» dụng chung đồ táºp luyện vá»›i con cái há». Váºy là bá»—ng dưng Josephine sống cuá»™c sống hai mặt, má»™t là nghèo khổ và đơn Ä‘iệu, má»™t là xa hoa và phong phú. Nếu được phép ở qua đêm tại nhà Cissy Topping hay Lundy Ferguson, cô sẽ có riêng má»™t phòng ngá»§ thênh thang, mùa hè mát rượi và mùa đông, tất nhiên, ấm áp. Bữa sáng cá»§a cô sẽ do ngưá»i hầu mang tá»›i táºn giưá»ng. Nhưng ở những nÆ¡i đó, thưá»ng cô không ngá»§ được trá»n giấc, bởi cô thÃch thức dáºy lúc ná»a đêm, khi tất cả đã say ngá»§, và được má»™t mình thÆ¡ thẩn xuống nhà , say sưa ngắm các đồ váºt lá»™ng lẫy bà y biện ở đó, những bức tranh quý treo trên tưá»ng. Cô chạm tay và o chúng, vuốt ve chúng, tháºm chà ôm và o lòng, tá»± nhá»§ rồi sẽ có ngà y ngôi nhà và các đồ váºt tương tá»± thế nà y sẽ thuá»™c vá» cô.
Nhưng vá»›i cả hai cuá»™c sống ấy, Josephine vẫn thấy cô đơn. Cô bé không dám tá» bà y vá»›i ai vá» những cÆ¡n Ä‘au đầu cá»§a mình. Mẹ thì đã sùng đạo tá»›i mức cuồng tÃn, sẵn sà ng và tháºm chà vui mừng nháºn sá»± trừng phạt cá»§a Chúa. Còn vá»›i bạn bè, kể cả già u lẫn nghèo, cô Ä‘á»u sợ chúng chế giá»…u hoặc lảng tránh. Vì váºy cô cà ng thêm Ä‘au đầu, cà ng thêm khiếp sợ Chúa.
Năm Josephine bảy tuổi, má»™t cá»a hà ng lá»›n cá»§a thị trấn bá»—ng tổ chức ra cuá»™c thi Bé gái xinh nhất Odesa, em nà o tham dá»± thì được chụp ảnh tại cá»a hà ng, còn giải thưởng sẽ là chiếc cúp và ng có khắc tên thà sinh Ä‘oạt giải nhất. Hà ng ngà y Josephine Ä‘á»u lượn qua cá»a hà ng để ngắm nghÃa chiếc cúp bà y trong tá»§ kÃnh má»™t cách thèm thuồng. Bà Czinski không cho con gái tham gia vá»›i lý do đó là trò chÆ¡i cá»§a quá»· dữ. Nhưng má»™t bà chá»§ không có con gái lâu nay vẫn yêu quý Josephine đã đứng ra bảo trợ cho cô, và sau khi chụp ảnh, không hiểu sao cô cứ Ä‘inh ninh mình sẽ Ä‘oạt giải, tức là chiếc cúp đẹp đẽ kia sẽ thuá»™c vá» mình.
Nhưng rồi cúp và ng lại rÆ¡i và o tay Tina. Nó là m sao xinh xắn bằng Josephine, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết thế, và chÃnh Josephine cÅ©ng biết thế; nhưng bố Tina là ông chá»§ dầu và cái nhất, ông lại nằm trong Ban giám đốc cá»§a chÃnh cái cá»a hà ng tổ chức ra cuá»™c thi.
Chưa bao giá» Josephine lại Ä‘au đầu đến váºy.
Và i ngà y sau, Tina má»i Josephine đến nhà chÆ¡i cuối tuần. Cô bé ngồi lỳ trong phòng Tina ngắm nghÃa rất lâu chiếc cúp, và khi ra vá», giấu béng nó trong túi quần áo mang theo.
Bị bà Czinski cho má»™t tráºn đòn nhá»› Ä‘á»i song Josephine không há» giáºn mẹ. Cô đã đạt nguyện vá»ng sở hữư chiếc cúp, dù chỉ trong và i ba chục phút.
|

12-08-2008, 02:03 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 6
Và o năm 1946, kinh kỳ Ä‘iện ảnh thế giá»›i có tên là HOLLYWOOD thuá»™c bang California, nước Mỹ. Nó không chỉ là m ra nhiá»u phim nhất, có nhiá»u bá»™ phim hay nhất mà còn như cái rốn cá»§a vÅ© trụ, hút và o mình đủ các loại ngưá»i; có tà i và không có tà i, tham lam và độ lượng, cầu may và buông xuôi, những cô gái đẹp và không đẹp, là nh mạnh và bệnh hoạn, tình dục khác giá»›i và đồng giá»›i...Nó là mảnh đất cá»§a sá»± đâm chồi nẩy lá»™c, song cÅ©ng thui chá»™t không biết bao mầm xanh. Nó vừa là đất thánh vừa là nÆ¡i quá»· dữ hoà nh hà nh.
Temple hăm hở Hollywood như đến vá»›i mảnh đất Chúa dà nh sẵn cho mình, trong túi vá»n vẹn ba trăm đôla và biết, nếu không táºn dụng má»i cÆ¡ há»™i có thể thì sẽ nhanh chóng trắng tay là cái chắc. Anh biết đây là nÆ¡i mà vẻ ngoà i đôi khi dẫn ngưá»i ta tá»›i thà nh công nhanh hÆ¡n là thá»±c lá»±c nên nghiến răng mua và i bá»™ đồ nom cÅ©ng ra mẽ, mặc và o, rồi nhẩn nha tá»›i má»™t nhà hà ng mà anh biết các diá»…n viên Ä‘iện ảnh thưá»ng tụ táºp dùng bữa tối ở đó. Qua cách bà i trÃ, qua má»™t và i gương mặt và không khà nÆ¡i đây, anh mưá»ng tượng ra khá nhiá»u Ä‘iá»u thú vị. Má»™t cô hầu bà n bước tá»›i, nom tháºt khêu gợi vá»›i bá»™ ngá»±c không áo lót Ä‘ung đưa. “Tôi có thể mang tá»›i cho anh thứ gì?†Cô ta há»i. Anh không đáp mà đưa cả hai bà n tay ôm lấy đôi vú cô ta. Không la hét nhưng ánh mắt cô gái lá»™ vẻ bất bình. Toby nhìn cô ta bằng đôi mắt đỠđẫn, không hồn, nói bằng giá»ng ân háºn. “Tôi mong cô tha thứ cho con ngưá»i bất hạnh vá» thị giácâ€.
“Ô, tôi hiểu, không có gì. Anh không có lá»—i gì đâuâ€. Cô dẫn Toby tá»›i bà n, đỡ anh ngồi xuống ghế. Lúc mang đồ ăn tá»›i cho anh, cô trợn mắt khi thấy anh Ä‘ang ngắm các bức tranh treo trên tưá»ng. Anh tươi cưá»i nhìn cô. â€œÆ n Chúa, mắt tôi tinh tưá»ng trở lại rồiâ€.
Anh nói vá»›i vẻ thá»±c thà đến ngây ngô khiến cô không thể không cưá»i. Cô còn được cưá»i, cưá»i mãi, khi nằm bên anh, suốt đêm, cưá»i cả khi anh đưa cô lên đỉnh cao khoái lạc.
Toby táºn dụng má»i cÆ¡ há»™i để được tiếp xúc vá»›i nghệ thuáºt biểu diá»…n, vì váºy, anh nháºn là m má»i việc, không ná» hà gì, miá»…n sao vừa có tiá»n sinh nhai lại vừa được gặp gỡ vá»›i các ngôi sao sân khấu, Ä‘iện ảnh...Má»—i khi có dịp phục vụ há», anh thưá»ng không quên tá»± thể hiện mình bằng những mẩu chuyện hà i hước, những câu đùa hóm hỉnh và bằng cả vè mặt là m ra ngây ngô cá»§a mình. Vô Ãch. Há» nhoẻn cưá»i đấy, nhưng chả ai thèm há»i má»™t câu rằng tại sao, rằng nhá» cái gì mà anh tà i đến như váºy, cứ như là không há» biết anh Ä‘ang phục vụ há». Anh nhìn những ngưá»i phụ nữ quyến rÅ© trong những bá»™ đồ khêu gợi Ä‘i lướt qua mà không thèm ngoái nhìn anh mà tá»± nhá»§, sẽ có ngà y há» quỳ dưới chân ta cầu xin ta ban cho há» tiếng cưá»i, và cả lạc thú.
Toby cÅ©ng không quên tìm tá»›i các đại lý diá»…n viên, dù đó là hãng hay chỉ là má»™t cá nhân, để rồi biết chỉ công toi. Không ai nháºn ra anh có tà i năng tiá»m ẩn, không ai thèm tiếp chuyện má»™t kẻ vô danh tiểu tốt. Há» chỉ săn tìm những tên tuổi, những ngôi sao sẽ mang lại cho há» những con số phần trăm lợi nhuáºn béo bở.
Qua những cuá»™c tiếp xúc, cái tên Toby được nghe nhiá»u nhất là Clifton Lawrence, má»™t đại lý sáng chói, má»™t con mắt phát hiện tinh tưá»ng, má»™t kẻ luôn gặt hái được những hợp đồng béo bở...ÄÆ°á»£c, rồi sẽ đến ngà y Clifton Lawrence là đại lý cá»§a ta...Anh cay cú nghÄ©.
Anh đặt mua các tạp chà Daily Variety và Hollywood Reporter mà các diá»…n viên Ä‘á»u gối đầu giưá»ng. Má»—i khi Ä‘á»c chúng, anh có cảm giác mình là ngưá»i trong cuá»™c. Kịch bản Mà u hổ phách còn mãi đã được hãng phim Century-Fox mua trong khi hãng Warner Brother già nh được kịch bản Sống cùng cha. Ngôi sao Ava Gardner vừa ký hợp đồng đóng vai chÃnh trong phim Ga váng...Những tin tức là m Toby bồn chồn, song má»™t dòng tÃt thì đã khiến anh báºt dáºy. Chá»§ nhiệm phim Sam Winter đã nháºn cương vị Phó Chá»§ tịch phụ trách sản xuất cá»§a Hãng phim Pan -Pacific.
|

12-08-2008, 02:04 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 7
Dứt chiến, từ châu Âu trở vá», Sam Winters thấy má»i việc ở hãng Pan-Pacific như không có gì thay đổi. Anh vẫn ngồi ở vị trà cÅ©, vẫn là m những công việc cÅ©. Song chỉ sáu tháng sau, má»™t cuá»™c cải tổ lá»›n đã diá»…n ra. Và Sam đã trở thà nh má»™t nhân váºt quan trá»ng cá»§a Hãng, như báo chà đã đưa tin, dù anh không mưu mẹo và cÅ©ng chẳng mưu toan gì. Ngưá»i ta thấy anh ham là m việc, và được việc, váºy thôi.
Nếu và von má»™t cách bóng bẩy, Hollywood khi thì từa tá»±a khoa tâm thần trong nhà thương Ä‘iên, đầy những kẻ mắc chứng hoang tưởng tá»± huyá»…n hoặc mình, khi lại giống trại giáo dưỡng nhân phẩm nhốt giữ nước kẻ ăn cháo đá bát hoặc ăn tà n phá hại. Sam chấp nháºn hết, miá»…n là há» có tà i. Chỉ tốt không thôi, anh chẳng biết dùng há» là m gì cả.
Có tiếng gõ khẽ, rồi Lucille Elkins, thư ký cá»§a Sam mang và o má»™t xấp giấy tá», thư từ, và thông báo. “Clifton Lawrence muốn gặp ông, Ä‘ang chá» ngoà i kia!â€. Lucille là má»™t thư ký đầy năng lá»±c và có lẽ ngoà i thư ký không thể là m được nghá» gì khác. Sam vốn thÃch Lawrence, gạt hết giấy tá» sang bên, đứng dáºy.
“Má»i ông ta và o, Lucille!â€.
Ở Hollywood, Lawrence là má»™t huyá»n thoại sống, vừa do tà i năng vừa bởi tấm lòng. Tà i năng cá»§a ông nằm ở sá»± phát hiện, đà o tạo và phương pháp tạo ra danh tiếng còn tấm lòng thì biểu hiện lá»›n nhất là ở sá»± chân thà nh. Khách hà ng cá»§a Lawrence Ä‘á»u là những tà i năng lá»›n cá»§a nghệ thuáºt biểu diá»…n, hoặc chắc chắn sẽ trở thà nh như thế. Nhân viên văn phòng cá»§a ông Ãt đến mức không thể Ãt hÆ¡n, lại phải luôn sẵn sà ng khăn gói lên đưá»ng phục vụ khách hà ng biểu diá»…n; gần thì New York, Boston, xa thì London, Rome, Paris và nhiá»u thá»§ đô khác nữa. Lawrence giao du thân máºt vá»›i hầu hết các báºc tai mắt cá»§a Hollywood, đặc biệt vá»›i những ngưá»i phụ trách sản xuất cá»§a các Hãng phim lá»›n. Năm nà o ông cÅ©ng thuê hẳn má»™t con tà u biển và “tuyển†và i cô ngưá»i mẫu - hoặc mÆ¡ là m ngưá»i mẫu - rồi má»i mấy vị đứng đầu các Hãng phim đó Ä‘i “câu cá†và i ngà y. Ông còn có má»™t nhà nghỉ sang trá»ng trên bãi biển Malibu luôn sẵn sà ng cho bạn bè sá» dụng. Ông và Hollywood, hai bên Ä‘á»u có lợi khi quan hệ tốt vá»›i nhau.
Lawrence bước và o, bá»™ đồ lá»›n sang trá»ng và vừa khÃt, bà n tay vá»›i những chiếc móng tỉa tót chìa ra, thân máºt. “Tôi chỉ định ghé qua chà o anh. Má»i việc vẫn ổn chứ?â€.
“Äoạn đầu dà i quá, Ä‘oạn kết vá»™i vã quáâ€, Lawrence ý tứ, là “theo tôi, nếu bá»›t đầu và là m lại Ä‘uôi thì sẽ có má»™t phim đáng xemâ€.
Sam há»›n hở. “Thì chúng tôi Ä‘ang là m váºy. Hôm nay ông mang tặng tôi ngôi sao nà o váºy?â€
“Rất tiếc, há» Ä‘á»u Ä‘ang báºnâ€. Sam biết Lawrence không “là m giáâ€. Khách hà ng cá»§a ông chẳng bao giá» phải ngồi không. Lawrence nói tiếp. “Sam nà y, thứ sáu gặp nhé. Chà o!â€.
Tiếng Lucille vẳng ra từ đưá»ng liên lạc ná»™i bá»™, “Dallas Burke Ä‘ang chá»â€.
“Xin má»i!â€.
“Và Mel Foss cÅ©ng muốn gặp ngay, bảo là có chuyện cần gấp.†Äó là Giám đốc phim truyá»n hình cá»§a Hãng Pan –Pacific.
Sam liếc nhanh lịch công việc đặt trên bà n. “Nói Mel sáng mai, tám giá», tại Plo Luongeâ€.
Chuông reo ở phòng thư ký, Lucille nhấc ống nghe. “Văn phòng Sam Wintersâ€.
Má»™t giá»ng lạ lẫm vang lên. “Xin chà o. Con ngưá»i khổng lồ ấy Ä‘ang ở văn phòng chứ?â€
“Xin lá»—i, ai đầu dây?â€
“Bảo Sam rằng có Toby Temple gá»i. Chúng tôi là bạn từ thá»i lÃnh tráng và Sam bảo nếu tá»›i Hollywood hãy gá»i máy cho Samâ€.
“Thưa ông Temple, ông Winters Ä‘ang tiếp khách. Tôi có thể bảo ông ấy gá»i lại cho ông được không ạ?â€.
“Tất nhiên!â€. Toby Ä‘á»c lên số máy và Lucille không thèm ghi lại. Cô lạ gì cái trò núp dưới danh nghÄ©a bạn bè thá»i lÃnh tráng nà y.
Dallas Burke thuá»™c lá»›p đạo diá»…n tiá»n bối cá»§a Ä‘iện ảnh Hollywood. Phim cá»§a ông hầu hết được chiếu ở các trưá»ng Ä‘iện ảnh, được soạn thà nh giáo trình. Äó là những phim được công chúng và các nhà phê bình đánh giá cao bởi tÃnh thẩm mỹ và sá»± sáng tạo, trong đó, có tá»›i gần chục bá»™ được xếp và o hà ng kinh Ä‘iển. Burke đã ngót tám mươi, thân hình vốn to béo nay như xá»p Ä‘i má»—i ngà y, gà y gò, nhăn nheo.
“Vui mừng được gặp ông, Burke. Ông vẫn khoẻ?†Sam vồn vã.
“Rất vui được gặp anh bạn trẻâ€. Burke nắm lấy bà n tay Sam chìa ra rồi hất hà m vá» ngưá»i Ä‘i cùng ông. “Anh biết ngưá»i đại lý cá»§a tôi chứ?â€
“Tôi biết. Khoẻ không, Peter?â€
Vừa ngồi xuống, Sam há»i ngay ông già . “Nghe nói ông có kịch bản dà nh cho Hãng?â€
“Câu chuyện nà y thì khá»i còn chá»— chêâ€, ông già khẳng định.
“Tôi rất muốn được nghe. Ông kể ngay Ä‘iâ€. Sam giục.
Burke nhô ngưá»i vá» trước, giá»ng đầy phấn khÃch. “Tình yêu là má»™t mặt cá»§a Ä‘á»i sống được con ngưá»i quan tâm hÆ¡n cả. Bá»™ phim nà y nói vá» thứ tình cảm cao quý nhất: tình mẹ con. Bối cảnh mở đầu là Long Island, má»™t cô gái mưá»i chÃn tuổi giúp việc cho má»™t gia đình khá giả. Ông chá»§ đã có vợ, cÅ©ng môn đăng há»™ đối, nhưng chưa con cái gì, mà lá»—i lại do vợ, anh hiểu không? Ông ta ưa cô giúp việc và cô ta cÅ©ng thÃch ông, dù tuổi tác chênh lệch khá nhiá»u...â€
Há» hững nghe, Sam băn khoăn thầm há»i sao mà cứ thấy nó nhang nhác Phố vắng hay Theo dòng Ä‘á»i đến váºy? Giống hay khác, thá»±c ra, đâu quan trá»ng gì, bởi đằng nà o Sam chả phải mua cái kịch bản nà y. Tất nhiên, mua để đấy chứ đâu để dá»±ng phim. Hà ng chục năm nay, còn Hãng nà o dám để Dallas Burke đạo diá»…n nữa. Mà chẳng thể trách há». Bởi chÃnh anh cÅ©ng không dám nữa là , dù rất quý, rất thông cảm vá»›i ông giá. Mấy phim cuối cùng cá»§a Burke quá cổ, quá tốn kém và thua lá»— nặng. Sá»± nghiệp Ä‘iện ảnh cá»§a ông giá kể như chấm dứt chục năm nay rồi. Nhưng ông đâu đã chết, vá» mặt con ngưá»i, nên Hollywood nói chung, các Hãng từng quan hệ vá»›i ông cùng bạn bè thân hữu nói riêng, vẫn phải chăm sóc ông, bởi ông chẳng dà nh dụm được chút tiá»n nong cá»§a nả nà o cho mình. Nhưng Burke từ chối tất cả những gì cho không, tháºm chà dà nh tặng. “Tôi thèm và o cái cá»§a bố thà nhục nhã ấyâ€, ông nổi khùng lên, “tôi đã từng là đạo diá»…n cá»§a Fairbanks, Barrymore, Sill, rồi Bill Farnum, các ngươi dám coi ngưá»i khổng lồ nà y là kẻ ăn mà y ư?â€
“...Và đứa trẻ lá»›n lên, há»c hà nh, yêu đương mà không há» biết mặt mẹ mìnhâ€, ông già vẫn mải mê kể, “còn ngưá»i mẹ thì không bá» sót biến động nà o trong Ä‘á»i con gái mình. Rồi cô con gái lấy chồng, má»™t bác sÄ© già u có, và tất nhiên, sẽ là má»™t đám cưới linh đình, anh hiểu chứ? Còn cái kết ư? Tuyệt, Sam! Ngưá»i ta cấm bà mẹ và o dá»± đám cưới con gái khiến bà phải lẻn cá»a sau như ăn trá»™m, chỉ để nhìn trá»™m cô dâu. Ngưá»i xem sẽ không thể cầm nổi nước mắt, Sam. Anh tin váºy chứ?â€
Thì ra nó không như Phố vắng hoặc Theo dòng Ä‘á»i mà anh tưởng, nhưng nó lại giống cái gì thì anh cÅ©ng đã biết. Peter ngồi bên ông già , bối rối lảng tránh cái nhìn cá»§a Sam.
“Má»›i nghe đã muốn khóc rồiâ€, Sam nói, “đúng là loại phim mà Hãng Ä‘ang muốn thá»±c hiện. “Peter, anh hãy gá»i cho Phòng sản xuất và thoả thuáºn ký hợp đồng luônâ€. Peter gáºt vá»™i đầu.
Dallas Burke nói thêm. “Bảo há» là phải trả cho xứng đáng, nếu không tôi sẽ bán cho Warner Brothersâ€. Ông quay sang Sam. “Tôi kể anh nghe đầu tiên vì quý mến anh nhất, anh hiểu không?â€
“Tôi hiểu, và rất trân trá»ngâ€.
Anh mở cá»a, tiá»…n há» ra, và bá»—ng buồn. Thá»±c tế là anh không được tuỳ tiện dùng tiá»n cá»§a Hãng để là m từ thiện như váºy. Nhưng biết là m sao được. Không có Dallas Burke và những ngưá»i như ông thì đã không có Hollywood, và có thể, không có cả Ä‘iện ảnh nữa.
Sáng hôm sau, dừng xe trước Beverly Hills, đúng tám giá», Sam bước và o Polo Lounge như đã hẹn vá»›i Mel Foss. Anh ta đã giữ được chiếc bà n ở góc cuối, cạnh chá»— cá»a sổ mà há» quen ngồi. Äi ngang qua phòng, Sam liên tục phải chà o há»i, bắt tay bạn bè, ngưá»i quen biết, và cả các đối thá»§ cạnh tranh cá»§a các Hãng khác. Má»™t thông tin không chÃnh thức nhưng khá chÃnh xác nói rằng số hợp đồng được ký trong phòng ăn nà y và o cả ba bữa sáng, trưa, và tối còn nhiá»u hÆ¡n ở văn phòng cả ba hãng cá»™ng lại. Mel Foss đứng dáºy khi Sam bước tá»›i.
“Vui vì được gặp anh, Samâ€.
Há» bắt tay rồi cùng ngồi xuống, đối diện nhau. Gần má»™t năm trước, Sam nháºn Mel vá» trông nom Xưởng phim truyá»n hình cá»§a Hãng Pa-Pacific. Äó là má»™t đứa bé má»›i sinh ra trong ngà nh thông tin giải trÃ, song nó lá»›n đến chóng mặt, khiến những Hãng phim thoạt đầu coi thưá»ng nhưng đã sá»›m nháºn ra sai lầm cá»§a mình và láºp tức xông và o.
“Cho nghe những Ä‘iá»u tốt đẹp, Mel?†Sam nói ngay.
“Sợ không như anh hy vá»ng, Sam. Chúng ta có rắc rối đấy.†Mel cÅ©ng chẳng cần vòng vo. “Há» không chịu phát sóng Những kẻ trấn lá»™tâ€.
“Há» không biết đó là phim Ä‘ang ăn khách ư? Dá»… gì mà có được nó. Äể tôi bảo há»â€. Sam không ngạc nhiên như Mel tưởng.
“Vấn đỠlà ở Jack Nolan chứ không ở phim!â€. Mel giải thÃch. Nolan là vai nam chÃnh cá»§a phim và ngay từ ngà y đầu công chiếu đã được ngưá»i xem cùng giá»›i phê bình khen ngợi.
“Anh ta đã là m chuyện gì?†Sam nôn nóng. Cái bá»n nghệ sÄ©, há»… có tiếng là có chuyện ngayâ€.
“Anh Ä‘á»c tá» Peek tuần nà y chưa?â€
“Tôi chẳng Ä‘á»c tuần nà o cả, toà n những chuyện ngồi lê đôi mách. Sao, nó cho Nolan lên thá»›t à ?â€
“Thằng lại cái đã đánh cả bá»™ váy đăng tên Ä‘i dá»± tiệc, và bị chụp ảnh, rồi bị đưa lên Peekâ€.
“Dư luáºn phản ứng sao?†Sam há»i như thói quen chứ anh lạ gì cái phản ứng nà y.
“Hết nổi. Chẳng ai còn muốn dÃnh tá»›i cái thằng đồng tÃnh không khảo mà xưng ấy, kể cả những phim có mặt hắn, dù là tuyệt tác Ä‘i nữaâ€.
Lại cái, đồng cô đúng hÆ¡n là đồng tÃnh. Sam nháºn định, chứ không phải bênh gì Nolan. Những kẻ trấn lá»™t bị tẩy chay thá»±c sá»± là má»™t đòn chà tỠđối vá»›i anh.
Nếu như anh cứu được nó?
Lucille đón anh ở cá»a văn phòng, tay chìa ra tá» Ä‘iện tÃn, lại còn nói thêm. “Nhiá»u ngưá»i đợi ông. Nhiá»u việc gấpâ€.
Sam xua tay. “Äể lại hết. Cho tôi gặp William Bill Hunt đãâ€.
Giây lát sau Sam đã trò chuyện vá»›i giám đốc Hãng truyá»n hình IBC. Há» quen nhau từ và i năm trước, hoà n toà n tình cá», và cứ cho bởi cảm tÃnh, Sam thấy quý ngay ngưá»i bạn tình cỠấy. Hunt xuất thân là má»™t luáºt sư cố vấn để bây giá» là ngưá»i nắm quyá»n cao nhất Hãng truyá»n hình IBC. Há» Ãt liên hệ chuyện là m ăn vì Sam không dÃnh dáng nhiá»u đến truyá»n hình, để lúc nà y anh má»›i thấy tiếc. Biết là Sam gá»i, Hunt không giấu vẻ mừng rỡ. “Lâu rồi nhỉ, Sam. Anh gá»i tháºt hay quáâ€.
“Lâu tháºt rồi, Bill. Ta rá»§i ro lao và o cái nghiệp nà y, chẳng mấy khi được rảnh rá»—i chuyện trò vá»›i ngưá»i mình ưa thÃchâ€.
“Biết váºy, nhưng đã là nghiệp rồi, bá» sao nổiâ€. Hunt thá»±c lòng.
Sam là m như tình cá». “Nà y, ngó qua bà i báo đơm đặt trên tá» Peek chưa?â€
Sam nhẹ nhà ng. “Chẳng cần trả lá»i anh cÅ©ng biết là tôi đã Ä‘á»c nên má»›i ngưng vụ Những kẻ trấn lá»™t lại. Bá» nó Ä‘iâ€. Hunt nói bằng giá»ng không thể bà n cãi.
“Bill, anh nghÄ© sao nếu tôi khẳng định Nolan bị gà i bẫy?â€
“Tôi sẽ nghÄ© anh Ä‘ang nhân vụ đó viết má»™t kịch bản phim. Tôi xin mua liá»nâ€. Hunt cưá»i to.
“Tôi biết chắcâ€, Sam vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, “bởi tôi hiểu Nolan. Không bệnh hoạn gì đâu, bình thưá»ng như tôi và anh váºy. Äó là bức ảnh chụp tại vÅ© há»™i hoá trang. Nolan mặc váy nhân ngà y sinh nháºt cô bồ để cô ta cưá»i vuiâ€. Vừa nói dối Sam vừa tá»± mắng mình. “Tôi tin Nolan, và vẫn quyết định dà nh vai chÃnh trong phim cao bồi Laredo cho anh ấyâ€.
Nghe rõ tiếng thở mạnh bên kia đầu dây. “Không đùa chứ? Anh biết là giữa chúng ta chưa bao giá» phải thá»§ Ä‘oạn vá»›i nhau, Samâ€.
“Tôi dám đùa vá»›i má»™t bá»™ phim tiêu tốn và o triệu đôla ư? Nếu thá»±c sá»± Nolan đồng tÃnh luyến ái anh ta có còn dám nháºn, tôi có còn dám má»i, và bá»™ phim có còn khán giả nà o xem không?â€
Hunt lá»™ rõ vẻ lưỡng lá»±. “Váºy thì...â€
“Bill nà y, chúng ta sẽ không để má»™t tá» chuyên đăng chuyện báºy bạ như Peek là m tan vỡ sá»± nghiệp cá»§a má»™t diá»…n viên tà i năng chứ. Riêng anh có thÃch Những kẻ trấn lá»™t không?â€
“Phim hay. Tôi rất thÃch. Nhưng còn các nhà tà i trợ...â€
“IBC là cá»§a anh cÆ¡ mà , và tôi Ä‘oán số lượng nhà tà i trợ cho nó còn nhiá»u hÆ¡n cả số giá» phát sóng cá»§a nó nữa. Chúng tôi đã giá»›i thiệu vá»›i anh má»™t series phim ăn khách, đừng dại dá»™t bá» qua cÆ¡ há»™i nà y. Mà Mel Foss đã khoe anh vá» kế hoạch là m tiếp phần hai phim Những kẻ trấn lá»™t cá»§a Hãng chưa nhỉ?â€
“Chưa. Mà vẫn vá»›i Nolan vai chÃnh hả?â€
“Tất nhiên. Còn Mel chưa nói, theo tôi, là muốn dà nh cho anh má»™t bất ngá». Bởi vẫn nói Nolan, song còn thêm nhiá»u cái tuyệt vá»i nữa, so vá»›i phần má»™t. Nếu Những kẻ trấn lá»™t không đứng vị trà số má»™t cá»§a năm nay thì có lẽ tôi đã là m sai nghá»â€.
Im lặng giây lâu, ròi Hunt nói. “Bảo Mel gá»i cho tôi. Có lẽ cÅ©ng cần xem xét lại tá» Peekâ€.
“Chắc chắn Mel sẽ gá»i cho anhâ€. Sam khẳng định, rồi thêm. “Tuần tá»›i hai ta ăn trưa nhé?â€
“Rất vui. Äầu tuần tôi sẽ gá»i lại cho anh. Chà o!â€.
“Chà o!â€. Há» cùng gác máy.
Sam buông mình xuống ghế, rã rá»i. Gã Nolan chết tiệt lắm trò ma mãnh quá. Váºy mà cái bá»n dở Ä‘iên dở khùng đó lại hầu như nắm giữ tương lai, sá»± nghiệp cá»§a anh. Thì ai bảo anh đã chá»n cái nghá» quản lý đám Ä‘iên khùng đó. Mà giá» có cho tiá»n anh cÅ©ng dám chắc sẽ bá» nó không. đã gá»i là nghiệp rồi mà ...Anh uể oải nhấc máy gá»i cho Mel. “Những kẻ trấn lá»™t vẫn được phát sóngâ€, rồi bá» mặc tiếng kêu kinh ngạc cá»§a Mel mà không giải thÃch, nói tiếp. “Hãy gá»i ngay cho Nolan, bảo hắn nếu còn tái diá»…n những trò tương tá»± , tôi sẽ Ä‘Ãch thân lôi hắn ra khá»i Hollywood, áp tải đến táºn Fire Island quê hắn. Bảo hắn rằng, chÃnh tôi nói, nếu thèm mút miếc cái gì đó thì hãy kiếm lấy quả chuối, cà ng xanh cà ng tốtâ€.
Äặt máy xuống anh má»›i nhá»› là chưa nói Mel biết câu chuyện anh bịa ra vá»›i Bill Hunt vá» bá»™ phim mang cái tá»±a là Larendo. Vừa định nhấc máy gá»i lại Mel thì cánh cá»a báºt mở, gương mặt thất sắc cá»§a Lucille thò và o, giá»ng hốt hoảng. “Ông hãy đến trưá»ng quay số 10. Ai đó đã đốt cháy nóâ€.
|

12-08-2008, 02:07 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 8
Toby Temple gá»i cho Sam Winters và i báºn nữa song không lần nà o vượt qua được cô thư ký cáo già Lucille nên đà nh chịu thua. Anh còn tá»± tiếp thị ở và i câu lạc bá»™, ở cả hãng phim song Ä‘á»u thất bại. Và anh phải là m đủ việc, chỉ để kiếm miếng ăn, trả tiá»n chá»— ngá»§. Äá»§ việc, đúng, nhưng không việc nà o dÃnh dáng đến việc là m phim.
“Anh Ä‘ang tiến hà nh việc đó theo chiá»u ngượcâ€, má»™t hôm có ngưá»i bạn bảo, “hãy tìm cách bắt há» phải tìm đến anhâ€.
“Song bằng cách nà o?†Toby ngán ngẩm há»i lại. “Tá»± vác mặt Ä‘i còn chẳng ăn thua nữa là ...â€
“ Äã thá» vá»›i Actors West chưa?â€
“Trưá»ng đà o tạo diá»…n viên sân khấu?â€
“ HÆ¡n thế. Há» còn diá»…n kịch, và luôn được các Hãng phim quan tâm đếnâ€.
Vừa đặt chân và o Actors West anh đã cảm nháºn ngay được mùi vị sân khấu cá»§a nó. Bốn bức tưá»ng treo đầy ảnh những ngưá»i đã tốt nghiệp ở đây, và Toby nháºn ra rất nhiá»u ngưá»i trong số hỠđã và đang là những ngôi sao cá»§a nghệ thuáºt biểu diá»…n.
Cô tiếp tân vá»›i cái nhìn xét nét, hất đầu. “Tôi giúp gì được anh không?â€
“Chắc là được. Tôi là Toby Temple, muốn ghi tên nháºp há»câ€.
“Anh đã hoạt động sân khấu ở đâu, và bao năm rồi?â€
“Chưa...nhưng tôi...†Toby giáºn mình bá»—ng thá»±c thà và o đúng lúc cần giảo hoạt nhất. Cô tiếp tân lắc đầu. “Tôi rất hiểu, song bà Tanner không nháºn kèm cặp từ đầu, mà chỉ nháºn...â€
Toby bá»—ng trợn mắt ngắt lá»i. “Cô đừng đùa nữa. Thá»i gian cá»§a tôi rất Ãtâ€. Cô gái lúng túng. “Tôi đâu dám đùa chuyện nà y. Bà ấy chỉ nháºn những ai đã qua nghá» diá»…nâ€.
“Không, ý tôi là cô thá»±c sá»± không nháºn ra tôi ư?†Toby vuốt đám tóc loà xoà xuống mặt. Cô gái nhìn anh rồi quầy quáºy lắc. “Tôi nói thá»±c là không nháºn raâ€.
Toby là m bá»™ ngán ngẩm. “thì ra há» nói đúng. Anh có diá»…n ở sân khấu, dù nổi tiếng nhất thế giá»›i Ä‘i nữa, nhưng ở ngoà i nước Mỹ, thì Hollywood vẫn tháºm chà không thèm biết anh là ai. Tôi xin lá»—i, lúc nãy chỉ muốn đùa vui tý chút vì cứ nghÄ© là cô đã biết tôiâ€.
Cô gái giấu vẻ bối rối. “NghÄ©a là anh có nghá» diá»…n?â€
“ Tất nhiên, thưa côâ€.
Tá» khai nháºp há»c xuất hiện trên tay cô gái như có phép lạ. “Äó là những vai gì, và ở đâu?â€
“ Hai năm rồi tôi chỉ biểu diá»…n ở Nhà hát kịch bên nước Anhâ€.
“ Tôi hiểu. Anh chá» tôi và o gặp bà Tannerâ€. Rồi cô khuất và o cánh cá»a phÃa sau lưng. Khi quay ra, cô nói. “Má»i anh và o. Chúc anh thà nh côngâ€.
Alice Tanner nom đã và o khoảng giữa cá»§a tuổi bốn mươi song vẫn đầy hấp dẫn, từ gương mặt đến bá»™ ngá»±c, vòng eo, lại còn dáng dấp quý phái nữa. Toby bá»—ng thấy hà o hứng hẳn lên. Anh cưá»i giả lả, tá»± giá»›i thiệu. “Tôi là Toby Temple. Và tôi muốn...â€
“...xin và o trưá»ng nà y?â€. Bà Tanner nói chen và o rồi rá»i bà n là m việc, Ä‘i vá» phÃa anh. Toby may mà không tá» vẻ sá»ng sốt khi thấy bà bước Ä‘i táºp tá»…nh, tuy thuần thục, bởi má»™t chân bị bó trong nẹp sắt. Bại liệt đã lâu. Anh thoáng nghÄ©. “Tại sao anh lại chá»n trưá»ng nà y?†Bà há»i tiếp.
Toby là m ra vẻ tháºt thà . “Bởi tôi được nghe quá nhiá»u ngưá»i nổi tiếng nói vá» nÆ¡i đây, thưa bà Tanner. Dám cá là bà không biết tiếng tăm cá»§a nó lá»›n tá»›i mức nà o đâuâ€.
Anh chịu đựng cái nhìn xét nét cá»§a bà trước khi nghe bà nói. “ChÃnh vì biết nên tôi phải cẩn trá»ng để khá»i bị bá»n dẻo má» lừa bịpâ€.
Toby không ngá» bị phang thẳng cánh như váºy song vẫn cố giữ vẻ mặt không đổi, nói vá»›i giá»ng thông cảm. “Vâng, cẩn tháºn vẫn là hÆ¡n. Chắc là cái bá»n dẻo mỠđó tìm má»i cách để lá»t và o há»c ở đây?â€
“ Tất nhiên!†Bà thản nhiên đáp, rồi há»i. “Anh vừa tá»± giá»›i thiệu là Toby Temple?â€
Anh vá»™i vã. “Chắc chắn bà chưa nghe tên tôi, bởi...â€
Bà ngắt lá»i ngay. “...mấy năm rồi anh biểu diá»…n ở nhà hát kich cá»§a Anh?†Bà ung dung chá» cái gáºt đầu cá»§a anh, rồi nói. “Thưa ông Temple, ngưá»i Mỹ không được tuyển và o Nhà hát kịch Anh. Nghiệp Ä‘oà n diá»…n viên Anh không chấp nháºn việc đóâ€. Ngá»±c Toby thắt lại, nhất là khi nghe bà nói thêm. “Nếu ông hiểu biết thêm chút nữa, chúng ta đã không tốn thì giá», ở đây chúng tôi có thể nháºn những ngưá»i đã có nghá» diá»…n, và có tà i diá»…nâ€. Nói xong, bà quay lại bà n là m việc, má»™t lá»i chà o cÅ©ng không.
“Dừng lại!†Toby rÃt giá»ng.
Bà quay đầu lại, vẻ kinh ngạc. Toby cÅ©ng không biết mình đã, Ä‘ang và sắp là m gì nữa, nhưng anh biết chắc, lúc nà y hoặc không còn lúc nà o khác, là cÆ¡ há»™i duy nhất, để thá»±c hiện giấc mÆ¡ cá»§a mẹ, cá»§a anh. Ngưá»i đà n bà nà y không thể là váºt ngáng đưá»ng anh được.
“Chỉ bá»n kém cá»i má»›i dá»±a và o các ná»™i quy để bảo rằng mình có tà i. Äúng là tôi chưa qua nghá» diá»…n, nhưng cÅ©ng chỉ vì những quy định và những con ngưá»i như bà đã không cho tôi cÆ¡ há»™i nà o, nhá» nhất cÅ©ng không. Bà hiểu chứ?†Äó là giá»ng nói và cách biểu cảm cá»§a ngôi sao Ä‘ang ăn khách Baker. Tanner, theo thói quen, lại định ngắt lá»i, song Toby đã không cho bà cÆ¡ há»™i. Anh biến thà nh má»i ngôi sao sân khấu, và cả Ä‘iện ảnh, liên tục và gần như bất táºn. Äây là Jimmy Cagney mong bà thấu hiểu mÆ¡ ước cá»§a Toby để cho anh ta má»™t hy vá»ng; đây là Clark Gable hùng hồn bảo Ä‘ang rất sốt ruá»™t chỠđóng cặp vá»›i anh chà ng nà y; rồi James Steward cÅ©ng bảo váºy; rồi Cary Grant khằng định chà ng ta có tà i...Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, má»i lá»i lẽ cá»§a các ngôi sao à o ạt tuôn ra từ miệng Toby, má»—i lúc ngá»™ nghÄ©nh tức cưá»i hÆ¡n, song má»—i lúc cà ng hay hÆ¡n, cuốn hút hÆ¡n, tất nhiên. Anh lồng lá»™n quanh phòng, ngưá»i đầm mồ hôi, không bá» sót bất cứ giá»ng nói, Ä‘iệu bá»™ nà o cá»§a các diá»…n viên đã khiến há» trở thà nh những ngôi sao.
“Äá»§ rồi! Toby, tôi bảo đủ rồi. Thôi Ä‘i!â€
Chỉ đến khi nghe Tanner hét lên Toby má»›i nghe thấy và dừng lại. Bà đang hổn hển, già n giụa nước mắt vì cưá»i. “Anh ...anh Ä‘iên tháºt rồiâ€.
Toby tỉnh dần lại, cảm giác lâng lâng xâm chiếm anh. Niá»m hy vá»ng như nâng anh lên, bay lượn. “Tôi mong bà hà i lòng?â€
Tanner lau nước mắt, vẫn chưa hết cưá»i, lắc lắc đầu. “Không thấy thÃch lắmâ€.
Toby nổi giáºn. Thì ra bà ta cưá»i mình là m trò vô duyên chứ đâu phải cưá»i vui vì cái trò cá»§a mình. “Váºy sao bà có thể cưá»i được như thế?â€
Bà vẫn cưá»i, nhưng là nụ cưá»i gần gÅ©i và hiểu biết. “Äây là buổi diá»…n độc đáo nhất mà tôi được xem. Và tôi cảm được cái tà i cá»§a anh. Anh không cần phải bắt chước ai cả. Anh có cái hà i hước trá»i cho. Hãy cứ là anh thôi. Và sẽ nhiá»u ngưá»i phải bắt chước anh đấyâ€. Toby kÃnh cẩn nghe bà nói tiếp. “Tôi tin má»™t ngà y nà o đó anh sẽ ngang hà ng vá»›i những ngôi sao mà hôm nay anh phải là m giống há», nhưng phải biết nghe, biết há»c. Anh đồng ý không?â€
“Vâng, tôi muốn được nghe ngay, há»c ngay bây giá»â€. Toby nói.
Bà Czinski nhìn theo Josephine ngồi lẫn vá»›i đám con gái các ông chá»§ trong chiếc ôtô sang trá»ng lướt xa dần. Không nên để nó chÆ¡i bá»i vá»›i đám ấy, bà nghÄ©, bởi chúng là sá»± dụ dá»— cá»§a quá»· dữ.
|

12-08-2008, 02:09 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 9
Actors West đà o tạo theo hình thức chia là m hai lá»›p: Diá»…n và Táºp. Lá»›p Diá»…n gồm các diá»…n viên đã Ãt nhiá»u có tên tuổi và kinh nghiệm, và chÃnh há» trình diá»…n các vở kịch để những ngưá»i tuyển chá»n cá»§a các nhà hát hoặc các hãng phim tá»›i đánh giá tà i năng. Toby được xếp và o lá»›p Táºp và bà Tanner đã nói như Ä‘inh đóng cá»™t rằng anh phải cần Ãt nhất là sáu tháng, nhiá»u là má»™t năm để được xếp và o lá»›p Diá»…n. Anh không tin là lâu đến váºy, kể cả ở cái mức Ãt nhất, tức là sáu tháng.
Các buổi há»c đối vá»›i Toby Ä‘á»u rất bổ Ãch, song vẫn thiếu sức hấp dẫn, bởi không có khán giả. Mà không khán giả nghÄ©a là không có tiếng cưá»i, tiếng vá»— tay tán thưởng, không có cả ánh mắt ngưỡng má»™. Vá»›i Toby, nghÄ©a là anh khó mà tồn tại nổi, vì vá»›i anh, khán giả chÃnh là không khà để anh thở, là bánh mỳ để anh ăn, là nước uống...
Mấy tuần đầu, Toby Ãt được gặp ngưá»i phụ trách trưá»ng, Alice Tanner. Thỉnh thoảng bà má»›i ghé qua lá»›p Táºp đứng xem há» và i phút, nói và i lá»i động viên rồi Ä‘i. Toby nuôi hy vá»ng được thân máºt, được gần gÅ©i hÆ¡n vá»›i bà . Äể là m gì, thá»±c ra anh cÅ©ng không biết nữa, tháºm chà chưa từng đặt ra câu há»i đó cho mình. Nhưng anh hãy nghÄ© đến bà , nghÄ© đến sá»± thông minh, tÃnh thẳng thắn, và đôi khi rất kỳ lạ, nghÄ© đến cả chiếc chân bó trong nẹp sắt cá»§a bà nữa. Từ chiếc nẹp sắt, ánh mắt anh hay lần ngược lên, và xao xuyến trước vẻ hấp dẫn cá»§a vòng eo và nhất là , cá»§a bá»™ ngá»±c bà . Bá»™ ngá»±c tròn, đầy, và hẳn là nặng trÄ©u, kiểu ngá»±c phụ nữ mà anh rất thÃch và thưá»ng khiến anh chỉ muốn vục cả tay cả miệng và o đó. Thà nh ra, nói cái chân táºt nguyá»n cá»§a bà lại như má»™t thứ thuốc kÃch dục vá»›i anh cÅ©ng chẳng sai.
Toby đã má»™t hai lần xin chuyển sang lá»›p Diá»…n nhưng lần nà o cÅ©ng được nghe câu trả lá»i nhanh và nghiêm túc cá»§a bà Tanner. “Chưa được. Cáºu còn phải cố gắng nhiá»u nữaâ€.
Anh ngầm oán háºn bà . Rồi từ đó, anh bá»—ng biết mình phải là m gì để rút ngắn thá»i gian lại.
Buổi tối hôm ấy, lá»›p Diá»…n trình là ng má»™t vở kịch má»›i. Toby chá»n ngồi hà ng ghế giữa, cạnh má»™t cô gái và o há»c trước anh và i tháng song vẫn cùng lá»›p táºp vá»›i anh. Cô ta núng nÃnh mỡ, mồm thì hôi và chẳng mấy khi báºn đồ lót, rất hay kiếm chuyện lại gần để va quệt đôi vú nhão và o cánh tay anh, và anh cứ phải coi đó là sá»± vô ý, vô tình. Lạy trá»i, đừng bắt anh phải trèo lên thùng mỡ đó.
Trong lúc chá» mở mà n, Karen, tên thùng mỡ, khoe sá»± hiểu biết cá»§a mình vá»›i Toby bằng cách háo hức chỉ cho anh các nhà phê bình nghệ thuáºt cá»§a các tá» báo Los Angeles Times, Harald-Express rồi đến các nhà phát hiện tà i năng cá»§a các Hãng phim Century Fox, MGM và Warner Brother. Toby phát Ä‘iên lên. Há» Ä‘i săn tìm các tà i năng gì khi anh Ä‘ang ngồi cách há» chỉ má»™t tầm tay vá»›i. Anh những muốn lao vá»t lên sân khấu để há» biết thế nà o má»›i thá»±c sá»± là má»™t tà i năng. ÄÆ°á»£c, bà chân-nẹp-sắt kia. Bà sẽ biết trước tiên.
Sáng hôm sau, Toby gõ cá»a văn phòng bà Tanner. Vừa thấy anh và o, bà há»i ngay. “Vở kịch tối qua thế nà o?â€
Toby nức nở. “Tuyệt! Rất tuyệt! ÄÆ°á»£c xem há» diá»…n tôi má»›i thấm thÃa lá»i bà nói, rằng tôi còn phải cố gắng nhiá»uâ€.
Bà Tanner nói như an á»§i. “Há» chỉ có nhiá»u kinh nghiệm hÆ¡n anh thôi nhưng anh hÆ¡n hẳn há» vá» vẻ sáng tạo và nhất là sá»± độc đáo. Tương lai anh sẽ hÆ¡n há» nhiá»uâ€.
Toby là m bá»™ thua cuá»™c. “Bà đừng khÃch lệ tôi nữa. Có lẽ tốt hÆ¡n là tôi nên kiếm chân chà o hà ng hoặc bán bảo hiểm gì đó thì hÆ¡nâ€.
“Ấy chá»›â€, bà can ngăn thá»±c tình, “phà quáâ€.
Toby thở dà i, vẻ chán nản. “không xem thì thôi chứ đã xem cánh chuyên nghiệp biểu diá»…n tôi thá»±c sá»± không còn tin gì và o mình nữaâ€.
“Anh chưa tin là mình thá»±c sá»± có tà i đấy thôi. Nhưng tôi sẽ khiến anh phải tinâ€. Bà quả quyết, và trong giá»ng nói ấy có cái thông Ä‘iệp mà Toby chỠđợi. Linh tÃnh mách bảo anh thế. Kinh nghiệm tình trưởng chỉ cho anh thấy thế. Nó chắc chắn không phải lá»i cá»§a thầy trò mà là cá»§a đà n-bà nói vá»›i đà n-ông, ngưá»i mà mình thá»±c sá»± quan tâm và có thể, hÆ¡n thế nữa. Ngưá»i anh nóng lên.
Anh diá»…n thá» lần nữa. “Tôi quá bÆ¡ vÆ¡ giữa thà nh phố đầy những con ngưá»i tà i ba nà y, không má»™t ai để chuyện trò, chia sá»…â€.
“Sao anh không đến tìm tôi, bất cứ lúc nà o? Tôi muốn được anh chia sẻâ€.
Anh cảm nháºn được sá»± thèm muốn trong cái giá»ng chợt khà n Ä‘i cá»§a bà , và bước lùi vá» phÃa cánh cá»a, quá» tay ra sau, khoá lại. Rồi anh tá»›i bên, quỳ xuống, đầu gục và o lòng bà , tay vén váy bà lên trong khi những ngón tay bà lùa sâu và o mái tóc anh. Rồi anh tháo bá» từng chiếc nẹp ra, dịu dà ng hôn và liếm nhẹ lên từng vết nẹp sắt ác độc hằn đỠtrên đùi bà . Rồi cứ lẩm nhẩm, lầm nhầm anh nói yêu bà , thương bà trong khi những ngón tay khéo léo và từ tốn tháo từng chiếc cặp nịt tất, từng chiếc tất khá»i chân bà . Rồi chiếc áo bà được kéo qua đầu, lá»™ ra đôi bầu vú tròn, đầy, nặng trÄ©u mà anh đã hình dung. Äôi môi anh chiếm lÄ©nh luôn tạo váºt quý báu đó, rồi nhẹ nhà ng trưá»n xuống, trưá»n mãi xuống, tá»›i cái bá» cỠđã ướt đẫm Ä‘i vì khao khát...Không chịu đựng hÆ¡n được nữa, bà dẫn anh Ä‘i thẳng và o trong bà ...Ngay buổi tối, Toby xách túi hà nh lý vá» nhà Alice Tanner.
Äêm ấy, nằm bên Tanner, Toby má»›i hiểu bà còn cô đơn hÆ¡n cả anh, luôn khao khát có ngưá»i ở bên, cà ng khao khát hÆ¡n những chuyện trò âu yếm. Còn khi trên giưá»ng thì đến lúc nà y, Toby chưa gặp ai được như bà . Chiá»u chuá»™ng hết mình và cÅ©ng táºn hưởng hết mình.
Tanner dân Boston, miá»n Äông nước Mỹ, con má»™t ông chá»§ công nghiệp cỡ lá»›n. Song, sau khi trao cho bà má»™t khoản tiá»n không nhá», ông không còn nhìn ngó gì tá»›i con gái nữa. Tanner mê thÃch sân khấu, đã tốt nghiệp má»™t khoá diá»…n viên nhưng chứng bạo liệt bất ngá» cướp Ä‘i má»i ước mÆ¡ cá»§a bà . Tất cả: sá»± nghiệp lẫn tình yêu. Bà bá» nhà đi, rồi lấy má»™t bác sÄ© tâm thần nhưng ná»a năm sau ông ta bá»—ng tá»± tá». Từ đó, bà gắn Ä‘á»i mình vá»›i Actors West nà y.
Kể được hết cho Toby nghe, bà như vứt đi được tảng đá hà ng bao năm nay đè nặng lên mình, ôm ghì lấy anh như chỉ sợ anh biến mất.
Toby là m tình vá»›i Alice Tanner cho đến khi bà tưởng như lả Ä‘i trong cuồng say, miệng lặp Ä‘i lặp lại câu nói ngắt quãng. “Ôi, em yêu anh biết bao...Ôi, em sung sướng đến chết mất...Ôi, anh...â€
Nhưng, tất cả những mê say đó Ä‘á»u dừng lại trên giưá»ng, còn ở trưá»ng, không cách gì anh khiến bà thay đổi được những gì bà đã định, nhất là vá»›i việc há»c táºp cá»§a anh. Dù anh muốn chuyển qua lá»›p Diá»…n hay anh muốn được lên sân khấu, tháºm chà má»™t lá»i giá»›i thiệu anh vá»›i các đạo diá»…n hay những ngưá»i tìm kiếm tà i năng cá»§a các hãng phim bà cÅ©ng chỉ má»™t tiếng KHÔNG! Và đi theo là lá»i giải thÃch mà anh phát chán. “Anh sẽ là m há»ng nếu cứ muốn Ä‘i quá nhanh. Cái ấn tượng đầu tiên bao giá» cÅ©ng rất quan trá»ng vá»›i ngưá»i tuyển lá»±a. Lần đầu hỠđã chê anh thì há» sẽ không để mắt tá»›i anh lần thứ hai đâu. Anh cần kiên nhẫn, anh yêuâ€.
Yêu đương cái gì. Khi nói những câu đó, bà là kẻ thù cá»§a anh, bà tà n phá cuá»™c Ä‘á»i anh, giết chết mÆ¡ ước cá»§a anh. Cố nén giáºn, anh gượng gạo cưá»i. “Anh sốt ruá»™t quá. Mà em không hiểu nếu anh vá»™i vã thì cÅ©ng má»™t phần là vì em ư?â€
Bà trở lại ngây ngô như kẻ si tình. “Ôi, em yêu anh quá!â€
Lúc ấy anh ghét bà , và chỉ nghĩ cách trừng trị bà .
Äêm đến, anh là vua, muốn gì cÅ©ng được, bảo gì bà cÅ©ng phải nghe. Anh đòi bà là m tình bằng cả những bá»™ pháºn cÆ¡ thể mà bà chưa từng là m như tay, miệng, lưỡi và cả đôi bầu vú. Và khi bà chiá»u theo, anh cưá»i ha hả khen bà như kiểu ngưá»i ta khen má»™t con thú là m xiếc giá»i, còn bà thì lại thấy kiêu hãnh vì được anh khen và sung sướng vì là m anh bằng lòng. Có Ä‘iá»u, cà ng hà nh hạ bà thì chÃnh anh lại cà ng thấy mình đểu giả, thấy mình nhÆ¡ nhuốc má»—i khi bất chợt nhìn thấy bên chân táºt nguyá»n cá»§a bà . ChÃnh là anh Ä‘ang tá»± hà nh hạ mình đấy thôi.
Và anh vẫn không quên tÃnh toán, rình chá»n thá»i cÆ¡. Má»™t hôm, bất ngá» nó đến, nhanh hÆ¡n anh tưởng. Bà Tanner báo tin vui rằng lá»›p Táºp được tổ chức riêng má»™t đêm diá»…n cho cả trưá»ng và má»™t số khách má»i xem. Cả lá»›p Táºp, ai nấy Ä‘á»u được tá»± chá»n tiết mục cho mình. CÆ¡ há»™i đã tá»›i, Toby táºp Ä‘i táºp lại tiết mục độc thoại cá»§a anh.
Äúng hôm biểu diá»…n, buổi sáng, Toby tìm gặp Karen, cô gái núng nÃnh cùng lá»›p cứ tìm cách quệt vú và o anh, há»i: “Có thể giúp tôi chút xÃu được không?â€
“Tất nhiên Toby!â€. Giá»ng cô ta háo hức, chắc hy vá»ng sẽ được Toby má»i lên giưá»ng. Anh hÆ¡i nhÃch ra tránh mùi hôi từ miệng cô ta. “Hãy phone cho thư ký cá»§a Clifton Lawrence, tá»± giá»›i thiệu cô là thư ký cá»§a Sam Goldwyn và nói ông chá»§ cô muốn ông Sam Lawrence tối nay đến Actors West để xem má»™t diá»…n viên tà i ba sẽ xuất hiện. Vé đã đặt sẵnâ€.
Karen như muốn lồi mắt ra. “Không được đâu, bà Tanner róc xương tôi ra ngay. Chưa bao giá» bà cho ngưá»i ngoà i dá»± xem buổi biểu diá»…n cá»§a lá»›p Táºpâ€.
“Tôi sẽ xin vá»›i bà ấy. Không sao đâuâ€. Anh vuốt dá»c cánh tay mÅ©m mÄ©m cá»§a cô ta. “Chiá»u nay cô có kẹt việc gì không?â€
Karen liếm môi, đứng sát hÆ¡n và o anh. “Em không kẹt gì cả. Nếu anh muốn...â€
“Anh muốn có cái gì đó tháºt đáng nhá»› vá»›i emâ€.
Má»›i có váºy Karen đã chạy biến ra quầy Ä‘iện thoại.
Ngưá»i xem cháºt kÃn các hà ng ghế nhưng Toby chỉ duy nhất lưu ý đến ngưá»i đà n ông ngồi ở dãy ghế thứ ba gần cánh gà . Anh đã nghÄ© cái trò láu cá cá»§a mình sẽ thất bại thảm hại bởi má»™t ngưá»i như Clifton đâu dá»… bị ai qua mặt. Nhưng ông ta đã đến, và đúng giá» nữa.
Mấy mà n diá»…n đầu dở ẹc. Toby chỉ sợ Clifton phát chán sẽ bá» vá». Song ông vẫn ngồi yên.
Äến lượt Toby. Sắp ra sân khấu, anh bá»—ng nghe Tanner thì thầm bên tai “Anh yêu, thà nh công nhéâ€. Bà đâu biết cái sá»± thà nh công hay không cá»§a anh tối nay phụ thuá»™c hoà n toà n và o má»™t khán giả mà bà không má»i dá»±.
“Cảm Æ¡n emâ€. Toby đáp khẽ, sau đó thầm cầu nguyện rồi lấy hết vẻ đà ng hoà ng bước ra sân khấu. Nhìn xuống ngưá»i xem, anh ngây ngô cưá»i. “Xin được phép chà o. Tôi là Toby Temple. Äã bao giá» tất cả các bạn, hoặc chỉ má»™t ai trong số ngồi đây, nghÄ© vá» cái tên cá»§a mình và tá»± há»i bằng cách nà o cha mẹ mình lại đặt cho mình cái tên ấy? Tôi thì đã tá»± há»i mẹ và bà đáp rằng chỉ cần nhìn mồm tôi là bà có ngay cái tên Tobyâ€.
Vẻ mặt, Ä‘iệu bá»™, chứ không phải câu chuyện cá»§a anh là m khán giả cưá»i ồ thÃch thú. Nom anh ngây thÆ¡ và dại khỠđến mức há» chỉ có thể yêu quý anh, muốn che chở cho anh, bảo vệ anh, và khi anh Ä‘ang trên sân khấu thì cách duy nhất thể hiện tình cảm đó ra chỉ là hoan nghênh anh, cưá»i theo anh, tán thưởng anh...
Phấn khÃch, anh là m má»™t lèo các vai, nà o Ed Robinson đối thoại vá»›i Cagney, nà o Bogart...Vai nà o cÅ©ng được ngưá»i xem tán thưởng.
Rồi anh là m Peter Lorre. “Tôi bị kÃch thÃch mạnh bởi thấy cô ta đứng trong góc phòng Ä‘ang mân mê nó, và tôi không thể đừng được. Tôi bò và o phòng, kéo sợi dây chặt dần, chặt dần lại, và tôi đánh vỡ con quay cá»§a cô taâ€.
Lại cưá»i ầm Ä©. Anh cà ng phấn khÃch.
Vừa chuyển qua má»™t trò khác thì anh thấy ở dãy ghế gần cánh gà có ngưá»i đứng dáºy bá» ra ngoà i. Anh chá»›p chá»›p mắt. Äó là Clifton Lawrence. Vá»›i anh, buổi tối mà anh chỠđợi thế là chấm dứt, kể cả khi Tanner âu yếm ghé sát tai anh. “Anh yêu, tháºt tuyệt! Em...â€
“Xin lá»—i em, anh cần Ä‘i dạo má»™t chútâ€. Anh tà n nhẫn ngắt lá»i bà rồi bá» Ä‘i luôn.
Anh lang thang chẳng cần biết sẽ đến đâu, vỠđâu, rồi thấy mình bá»—ng thả bước qua cả các Hãng phim Columbia, Paramoun, MGM...và đâu đã khuya mà má»i cánh cổng ra và o cá»§a các Hãng Ä‘á»u đóng chặt. Anh ngước nhìn hà ng chữ HOLLYWOOD khổng lồ và rá»±c sáng gắn trên sưá»n núi như má»™t sá»± thách thức và trêu cợt. Nó ở đâu ra và đến bao giá»› sẽ là má»™t giấc mÆ¡ có tháºt cá»§a anh? Hay mãi vẫn chỉ là cạm bẫy cho những kẻ viển vông bất tà i muốn tá»± huá»· diệt mình?
Lang thang suốt đêm Toby vẫn không trả lá»i được câu há»i tá»± đặt ra cho mình: GiỠđây anh sẽ là m gì cho cuá»™c Ä‘á»i anh, vá»›i cuá»™c Ä‘á»i anh? Và phải biết dá»±a và o cái gì, tin và o cái gì? Äá»i anh chưa há» nghÄ© tá»›i má»™t cái gì khác ngoà i lấy gương mặt mình, Ä‘iệu bá»™ mình, giá»ng kể cá»§a mình ra là m công cụ mua vui cho thiên hạ. Äó vừa là nghá», vừa là toà n bá»™ cuá»™c sống cá»§a anh. Ngoà i nó ra, anh không muốn và cÅ©ng không thể là m được má»™t việc gì khác, dù là để mưu sinh. Æ kìa, anh chả đã từng là m những việc linh tinh để sống trong mấy năm qua đấy ư? Vâng, nhưng chỉ là để nuôi hy vá»ng sẽ được đứng trên sân khấu chứ không phải để tồn tại như má»™t sinh váºt. Bây giá», cái hy vá»ng đó đã chết. Anh báºt khóc. Nó có kéo theo cái chết cá»§a con ngưá»i Toby Temple?
Trá»i đã sáng khi Toby vỠđến nhà , nÆ¡i anh sống cùng Alice Tanner. Anh đến bên giưá»ng, lặng nhìn bà đang say ngá»§. Váºy mà anh đã từng mÆ¡ tưởng xiết bao khi tin rằng chÃnh bà sẽ đưa anh tá»›i vá»›i những giấc mÆ¡. Anh phải bá» Ä‘i thôi. Äi đâu thì cần gì phải biết trước. Nhưng là phải Ä‘i. Anh đã hai mươi bảy năm sống trên cõi Ä‘á»i nà y mà vẫn không biết sẽ Ä‘i đâu hoặc sẽ là m gì ư?
Anh thả mình xuống chiếc ghế dà i nÆ¡i phòng khách, rồi thiếp dần Ä‘i. Trong giấc ngá»§ mệt má»i anh thấy mẹ xuất hiện. Bà đang trong bếp, loay hoay vá»›i món ăn sắp dá»n ra cho anh, và bà bảo Chúa muốn con trở nên nổi tiếng...Rồi anh thấy mình Ä‘ang trên sân khấu sáng loá, trước má»™t biển ngưá»i chìm trong bóng tối, hò hét đòi anh cái gì đó mà anh không sao mở miệng nổi. Há» cứ gà o mãi tên anh “Toby! Toby!â€
Anh vùng dáºy, đầm đìa mồ hôi. “Anh yêu, ngá»§ say thế. Có Ä‘iện thoại kìa, Clifton gá»i anh đấyâ€. Không phải trong mÆ¡ mà là Alice Tanner Ä‘ang âu yếm thì thầm bên tai.
Văn phòng Clifton Lawrence nằm trong toà nhà đẹp đẽ trên đưá»ng Beverly Drive. Tranh ấn tượng Pháp, bà n ghế cái độc đáo, cái cầu kỳ, nói chung Ä‘á»u rất lạ lẫm vá»›i Toby.
Cô thư ký vóc dáng mảnh mai nhưng gợi cảm, mái tóc hoe đỠrót trà cho anh. “Ông có dùng đưá»ng không, thưa ông Temple?â€
Thưa ông Temple?
“Tôi xin má»™t viên đưá»ng. Cảm Æ¡n côâ€
“Má»i ôngâ€. Cô gái mỉm cưá»i duyên dáng rồi bước ra.
Toby nhấp trà , thấy ngon vô cùng, chưa bao giá» anh được uống trà ngon đến váºy. Anh chỉ không biết nó là loại đặc biệt được trồng ở những địa phương nằm sâu tÃt trong vùng đồi núi Baleek xứ Ireland xa xôi. Nhưng cÅ©ng chả cần đến trà ngon, chỉ cần được ngồi đây, trước ngưá»i đà n ông nhá» nhắn và sang trá»ng nà y là cả ước mÆ¡ rồi. Clifton Ä‘ang quan sát anh, và anh chịu đựng má»™t cách hồi há»™p chứ không khó chịu cái nhìn đó. Anh nói “Xin lá»—i đã đánh lừa ông. Váºy mà ông vẫn tiếp tôi. Tôi không biết phải bà y tá» lòng biết Æ¡n thế nà o...â€
Clifon báºt cưá»i. “Lừa ư? Trưa qua tôi ngồi ăn vá»›i Goldwyn. Nhưng tôi vẫn tá»›i xem anh biểu diá»…n vì muốn biết tà i năng có tương xứng vá»›i sá»± liá»u lÄ©nh cá»§a anh không? CÅ©ng ngang ngá»a đấyâ€.
“Váºy mà ông đã bá» vá» giữa lúc tôi Ä‘ang...†Toby không dám nói hết câu.
“Kìa, ngưá»i ta đâu cần phải chén cho bằng hết má»›i biết mình được ăn món ngon. Chỉ sau và i mươi giây là tôi biết anh có cái gì rồiâ€.
Toby ngây ngất. Chả lẽ đây là sá»± Ä‘á»n bù cá»§a Chúa sau má»™t đêm hà nh hạ anh bằng ná»—i chán chưá»ng, sá»± tuyệt vá»ng ư?
Clifton nói tiếp. “Tôi có linh cảm vá» triển vá»ng cá»§a anh, Temple, và quyết định là đại lý cá»§a anh. Tạo dá»±ng từ đầu cho sá»± nghiệp má»™t con ngưá»i cÅ©ng là điá»u hứng thúâ€.
Toby chỉ những muốn nhoà i qua bà n ôm chặt lấy cứu tinh cá»§a Ä‘á»i mình. Trá»i đất, không thể tin nổi, Clifton Lawrence mà lại chịu là m đại lý cho anh?
“Tôi nháºn anh là khách hà ng vá»›i Ä‘iá»u kiệnâ€, giá»ng ông ta bá»—ng nghiêm lại, “là anh phải thá»±c hiện đúng những gì toi yêu cầu, và tôi không chấp nháºn cái mà đám nghệ sỹ vẫn gá»i là tuỳ hứng gì đó. Nó chỉ là sá»± nhố nhăng mà thôi. Chỉ cần anh giở trò đó má»™t lần, má»™t lần thôi, kể như hợp đồng cá»§a chúng ta chấm hết. Anh chịu chứ?
Toby dám nói không ư? Clifton nhìn Toby thong thả cưá»i. “Äiá»u trước tiên anh cần biết là diá»…n xuất cá»§a anh kém, quá kém là khácâ€.
Vá»›i Toby, không gì có thể lăng nhục anh hÆ¡n lá»i nháºn xét đó. Chẳng lẽ ông ta gá»i anh đến rồi vá» vÄ©nh nháºn anh là khách hà ng chỉ cốt để nói vá»›i anh câu nà y, trả thù cú lừa cá»§a anh hôm qua? Vá» Ä‘i là hÆ¡n. Và anh đã toan đứng dáºy nếu ngưá»i đà n ông nhá» nhắn kia không nói tiếp. “CÅ©ng đúng thôi. Tối qua là cuá»™c diá»…n cá»§a dân nghiệp dư, và anh chÃnh là như váºy. Không, trong cái nghá» nà y, chỉ trở nên chuyên nghiệp má»›i tồn tại nổiâ€. Ông đứng dáºy, Ä‘i lại quanh văn phòng. “Anh phải biết anh Ä‘ang có cái gì và cần thêm cái gì để thà nh má»™t ngôi sao. Anh hiểu tôi nói không?â€
Toby lặng lẽ gáºt đầu. “Hãy nói những cái anh thiếu trước. Anh không có chất liệu, không có phong cách riêng, không biết di chuyển trên sân khấu...†Toby phát hoảng. Sao cái ngưá»i đà n ông vẻ ngoà i nom sang trá»ng, lịch sá»± nà y lại biết cách hà nh hạ ngưá»i ta thế nhỉ. Váºy tại sao ông ta còn má»i anh...Như Ä‘oán được ý nghÄ© cá»§a anh, Clifton nói như tâm sá»±. “Äã kém đến váºy, tại sao anh lại vẫn có mặt ở đây, phải anh Ä‘ang nghÄ© thế không?†Toby gáºt đầu má»™t cách máy móc. “Chỉ vì anh có má»™t thứ trá»i cho mà tiá»n bạc không thể mua và ngay cả tà i năng cÅ©ng khó mà là m nổi. Anh vừa bước ra sân khấu, ngưá»i xem đã như muốn ôm chầm lấy. Anh thì chỉ muốn là m vừa lòng há», há» thì lại muốn bao bá»c, che chở cho anh. Cái đó là vô giá, như tôi đã nói. Nếu anh có thêm kịch bản hay, biết thêm cách diá»…n xuất hợp lý, chắc chắn anh sẽ ở tốp dẫn đầuâ€.
Toby nghe mà ấm lòng, bá»—ng lại nhá»› tá»›i mẹ. ChÃnh là bà đã cho anh cái mà Clifton gá»i là vô giá đó. Và bây giỠđã gần đúng như bà hứa vá»›i anh. Clifton vẫn Ä‘ang nói. “Cốt cách cá»§a diá»…n viên là cùng vá»›i anh chứ không thể mua hoặc táºp tà nh mà có đươc. Äi và o việc nhé. Chiá»u nay tôi sẽ để anh gặp O’Hanlon và Rainger. Äó là hai tay viết kịch sừng sá» và há» chỉ phục vụ các cây hà i sáng giáâ€
Toby không giấu được ná»—i lo. “Tôi e mình không đủ tiá»n...â€
“Tôi biết. Cứ coi là vay Ä‘i. Sau nà y anh sẽ trả tôi chứ?†Há» cùng cưá»i.
Tiá»…n Toby vá», Clifton còn ngồi lại văn phòng khá lâu mà chẳng giải quyết thêm được việc gì bởi vẫn bị gương mặt ngây thÆ¡, đôi mắt xanh biếc cá»§a anh ta ám ảnh. Ông đã bao giá» là m đại lý cho má»™t diá»…n viên danh tiếng chưa nhỉ? Nếu có, hẳn đã lâu lắm rồi, không thể nhá»› nổi nữa. Lâu nay, khách hà ng cá»§a ông Ä‘á»u là những ngôi sao mà ngoà i việc giao dịch biểu diá»…n cho hỠông còn tốn không Ãt công sức giữ hỠđể không bị các đối thá»§ cạnh tranh lôi kéo mất. Còn vá»›i chà ng trai nà y? Sẽ là má»™t thá» thách đây. Nhưng ông chấp nháºn. Từ má»™t mảnh quặng còn vương đầy đất đá mà tá»± tay ông gá»t rÅ©a thà nh viên ngá»c đắt giá, cÅ©ng vui lắm chứ. Tháºt sá»± là ông rất thÃch chà ng ta.
Toby đến gặp O’Hanlon và Rainger tại văn phòng cá»§a hỠđặt trong hãng phim Century-Fox ở phÃa Tây Los Angeles. Cứ tưởng nó cÅ©ng đẹp đẽ như văn phòng cá»§a Clifton, ai ngá» nó nhếch nhác, tháºm chà bẩn thỉu, từa tá»±a chá»— trá» cá»§a anh ngà y nà o. Bà thư ký đứng tuổi, tóc tai bù xù dẫn anh và o phòng trong. Các bức tưá»ng nom Ä‘á»u nhem nhuốc vá»›i váºt trang trà độc nhất là tấm bảng chÆ¡i phi tiêu và tấm biển mang dòng chữ nguệch ngoạc. PhÃa trước là chá»— là m việc mà không hiểu vì sao ba chữ cuối lại Ä‘Ãnh và o nhau. Äó là nÆ¡i hai chiếc bà n cÅ© rÃch kê sát nhau, bừa bá»™n giấy tá» và những chiếc cốc giấy thảy Ä‘á»u đựng nước uống dở.
“Xin chà o Toby. Hôm nay cô phục vụ nghỉ nên phòng hÆ¡i bừa bá»™n. Tôi là O’Hanlon. Còn đây là ...†Anh ta liếc sang ngưá»i ngồi bên.
“Rainger!â€. Ngưá»i kia lầu bầu.
O’Hanlon là m bá»™ sá»±c nhá»›. “Chả nói sá»›m. Äúng rồi, đây là Rainger. Hì hì...â€.
O’Hanlon béo ịch, Ä‘eo kÃnh. Rainger gầy nhom, nom Ä‘á»u trạc tuổi ngoà i ba mươi, đã là m việc chung và gặt hái thắng lợi chung từ chục năm nay. Ngay từ đầu Toby đã gá»i bằng cái tên chung là Hai tay ấy và mãi vá» sau vẫn cứ gá»i váºy khi nói vá» há».
Toby lá»… phép chà o há»i , bắt tay từng ngưá»i rồi nói. “Tôi được biết rằng hai anh sẽ là ngưá»i viết chuyện cưá»i cho tôi?â€
Hai tay ấy nhìn nhau. Rồi Rainger nói. “Ông Lawrence cho rằng cáºu sẽ là biểu tượng tình dục má»›i cá»§a nước Mỹ. Hãy cho xem cáºu có thể là m được trò gì. Äã từng diá»…n xuất rồi chứ?â€
“Vângâ€. Äáp xong anh bá»—ng nhá»› tá»›i những lá»i Clifton nháºn xét vá» diá»…n xuất cá»§a anh và thấy hoảng sợ. Hai tay ấy ngồi xuống, cùng là m vẻ chỠđợi.
“Hãy diá»…n cho chúng tôi xemâ€. Rainger nói.
“Luôn bây giỠá?â€. Toby trợn tròn mắt.
“Anh định đòi há»i Ä‘iá»u kiện gì nữa?†O’Hanlon nhếch mép. “Giao hưởng mở mà n ư? Tung hứng khai vị ư?â€. Rồi quay sang bảo Rainger. “Hãy gá»i Ban Âm nhạc và Ban Xiếc!â€
Äồ mất dạy, rồi bá»n mà y sẽ biết tay tao. Toby rá»§a thầm. Äịnh là m ông thối chà rồi sẽ mách lại Clifton ư? Äừng hòng. Anh nở nụ cưá»i cá»§a má»™t ngôi sao nà o đó, bắt chước Ä‘iệu bá»™ má»™t ngôi sao khác và nói bằng giá»ng cá»§a má»™t ngôi sao khác nữa.
“Anh không thấy nhục vì Ä‘ang trở thà nh kẻ ăn bám ư, Lou? Sao không kiếm việc là m Ä‘i?â€
“Tôi Ä‘ang là m việc đấy chứ?â€
“Việc gì, Lou?â€
“Äi xin việc là mâ€.
“Anh coi đó là đang là m việc ư?â€
“Còn gì nữa. Có lúc nà o được ngồi không đâu. Sáng nà o tôi cÅ©ng rá»i khá»i nhà đúng giá» và chiá»u nà o cÅ©ng vá» nhà vừa vặn giá» cÆ¡m tốiâ€.
Hai tay ấy không rá»i mắt khá»i Toby và nói vá»›i nhau vá» anh cứ như anh không hỠđứng ngay trước há».
“Hình như không biết đến cả cách đứngâ€.
“Còn vung tay lại giống hệt bổ cá»§i. Hay là viết mẹ nó vá» bổ cá»§i cho dá»…â€.
“Äiệu bá»™ xem ra gượng gạo lắmâ€.
“Thì bà i vở lôm côm váºy còn là m gì hÆ¡n đượcâ€.
Má»—i lúc Toby thêm bá»±c bá»™i. Hai cái thằng cha vÆ¡ chú váo nà y là bố anh, mẹ anh ư mà dám mắng nhiếc anh váºy. Anh bá» diá»…n, giáºn run lên. “Mẹ kiếp cái đồ con hoang các anh. Vá» mà chá»i con cái mình ấy. Tôi thì kiếuâ€. Anh quay vá» phÃa cá»a.
Rainger ngạc nhiên. “Có chuyện gì váºy?â€
“Váºy theo anh thì có chuyện gì nà o. Các anh là cái đếch gì mà mắng chá»i tôi..†Toby uất ức tuyệt vá»ng đến phát khóc được.
Hai tay ấy ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Rainger nói “Chắc mình đã đả thương tình cảm cá»§a cáºu taâ€.
“Lạy Chúa, đâu dữ đến váºyâ€.
Toby cố không nổi nóng. “Hai anh không ưa tôi cÅ©ng không sao nhưng đừng...â€
“Chúng tôi yêu quý anhâ€. Rainger ngắt lá»i, kêu to.
“Anh tháºt đáng yêu, theo chúng tôi nghÄ©â€. O’Hanlon hoà theo.
Toby ngÆ¡ ngác nhìn hết ngưá»i ná» sang ngưá»i kia. “Tôi tin các anh. Nhưng đó là cách các anh thể hiện sá»± yêu quý cá»§a mình ư? Tôi thá»±c không hiểuâ€.
“Bình tÄ©nh nà o,†Rainger nói. “Anh biết mình có chuyện gì không? Luôn luôn cảm thấy bấtan. Anh phải há»c há»i nhiá»u, tất nhiên thôi, bởi nếu đã là Bob Hope (danh hà i vÄ© đại cá»§a nước Mỹ, má»›i mất năm 2003) thì anh đã khá»i cần đến chá»— nà yâ€.
O’Hanlon chen và o, mặt lạnh tanh. “Và còn lý do nữa để Bob Hope không đến đêy là vì ông ta hiện Ä‘ang ở Carmelâ€.
“Äang chÆ¡i golf†Rainger phụ hoạ. “Anh biết chÆ¡i golf chứ?â€
“Không!â€
Tay ná» trố mắt nhìn tay kia, rồi cùng reo lên. “Cứt! ChÆ¡i golf, cÅ©ng nhiá»u chuyện cưá»i lắm đấy nhé. Nà o, ta viết vá» chÆ¡i golfâ€.
O’Hanlon láºp tức nhấc máy gá»i cà phê rồi nhìn Toby, há»i.†Thế giá»›i nà y có bao nhiêu ngưá»i có thể trở thà nh diá»…n viên hà i, anh biết không?â€
“Có cách gì để biết được?†Toby né tránh trả lá»i bằng cách há»i lại.
“Có chứ, và tôi sẽ cho anh con số chÃnh xác. TÃnh đến 0 giá» sáng nay là ba tá»· bảy trăm hai chÃn triệu, còn từ đó đến giá» chắc cÅ©ng phải thêm hà ng ngà n nữa. NghÄ©a là toà n bá»™ loà i ngưá»i. Nhưng các danh hà i thá»±c thụ thì đếm chưa hết ngón tay. Diá»…n hà i là công việc khó khăn và cá»±c kỳ nghiêm túc. Há» cÅ©ng váºy thôiâ€.
“Há» và hà i có gì khác nhau?†Toby há»i.
“Khác xe, khác nhiá»u. Diá»…n viên hà i mở cá»a dẫn ngưá»i xem và o các chuyện cưá»i còn anh há» thì mở cá»a má»™t cách buồn cưá»iâ€.
Rainger há»i. “Cái gì là m nên thà nh công hoặc thất bại cá»§a diá»…n viên hà i, anh biết không?â€
“Kịch bảnâ€. Toby đáp ngay.
“Cứt!†Rainger văng luôn ra. “Các chuyện cưá»i Ä‘á»u có nét cÆ¡ bản giống nhau. George Burns dư sức kể lại má»i chuyện cưá»i mà ngưá»i diá»…n trước ông vừa kể, mà khán giả vẫn cưá»i nhiá»u hÆ¡n nghe ngưá»i kể trước đó. Tại sao, anh biết không? ChÃnh là cái phong cách riêng cá»§a ngưá»i diá»…nâ€. Äó cÅ©ng là điá»u Clifton vừa nói vá»›i anh sáng nay. Rainger tiếp tục. “Không có phong cách riêng anh sẽ chẳng có gì cả, chẳng là gì cả. Hãy phải bắt đầu bằng phong cách riêng rồi má»›i xây dá»±ng cho mình má»™t nhân váºt riêng. Bob Hope là má»™t thà dụ. Nếu ông ta diá»…n bà i độc thoại kiểu Jack Benny thì sẽ thất bại ngay, vì ông đã có nhân váºt riêng cá»§a mình rồi, và đó là cái ngưá»i xem trông đợi ở ông; má»™t gã dở tỉnh dở quê đáng yêu, má»™t kẻ thị thà nh đần độn đáng mến...Còn Jack Benny thì lại có thể đứng bất động trên sân khấu và i phút mà khán giả vẫn muốn ông đứng lâu hÆ¡n, không cần Ä‘iệu bá»™, nói năng gì cả. Anh em nhà Mark không bao giá» xà i chung má»™t nhân váºt, riêng rẽ khoẻ ăn. Bây giá» nói vá» anh. Vấn đỠcá»§a anh là gì, anh biết không? Chắc là chưa ai chỉ ra thì chưa thể biết được. Anh thuá»™c, rồi anh há»c mót cá»§a các ngôi sao, má»—i ngưá»i má»™t chút. Không ai chê trách anh cả nhưng anh suốt Ä‘á»i vẫn chỉ đứng ở cuối bảng, suốt Ä‘á»i là giống bò nhai lại. Nhưng khi đã có cho mình má»™t phong cách riêng, anh sẽ láºp tức nổi đình nổi đám. Chẳng cần ở trên sân khấu mà bất cứ ở đâu ngưá»i ta cÅ©ng có thể gá»i đúng tên anh: TOBY TEMPLE. Anh hiểu chưa?â€
“Äã!â€
O’Hanlon thá»§ng thẳng. “Anh biết mình có khuôn mặt đáng yêu không, Toby? Nếu chưa Ä‘Ãnh hôn vá»›i Clark Gable, chắc tôi phải lòng anh rồi. Nó toát ra vẻ ngay thÆ¡ dá»… thương. Nếu biết sá» dụng cho khéo, nó là kho báu đấyâ€.
Rainger nói thêm. “Cái khuôn mặt ấy sẽ giúp anh là m được những việc mà ngưá»i khác, tà i giá»i gấp mấy anh, cÅ©ng chịu thua. Tá»±a như cáºu bé trong đội hát thánh ca bá»—ng văng tục song ngưá»i nghe không khó chịu vì nghÄ© cáºu bé không hiểu mình vừa nói gì. Lúc nãy anh há»i có phải chúng tôi sẽ viết hà i kịch cho anh diá»…n? Không. Äây không phải tiệm tạp hoá. Song chúng tôi sẽ chỉ cho anh thấy mình có cái gì và phải sá» dụng nó thế nà o. Và nữa, chúng tôi sẽ là m ra má»™t nhân váºt cho riêng anh, cá»§a riêng anh thôi. ÄÆ°á»£c không?â€
Toby nhìn cả Hai tay ấy, cưá»i toét miệng. “Còn đợi gì nữa mà chưa và o việc ấy?â€
Sau hôm đó, trưa nà o Toby cÅ©ng ngồi ăn cùng Hai tay ấy. Phòng ăn cá»§a Hãng phim Century-Fox rá»™ng thênh thang và bữa trưa nà o cÅ©ng cháºt nÃch dân Ä‘iện ảnh, kể cả các ngôi sao. Bây giá» thì Toby thoả sức chiêm ngưỡng Tyron Power, Loretta Young, Betty Grable, rồi Don Ameche, Alice Faye, rồi anh em nhà Ritz...nhiá»u lắm, kể không xủê, và anh luôn nghÄ© má»™t ngà y nà o đó mình cÅ©ng sẽ như há» mà thôi. Chúa đã muốn váºy, và mẹ cÅ©ng đã bảo váºy mà .
Alice Tanner hân hoan ra mặt. “Em biết anh sẽ trở thà nh má»™t diá»…n viên thá»±c thụ mà . Và anh sẽ nổi tiếng. Anh yêu, em rất tá»± hà o vá» anhâ€.
Toby chỉ nhìn bà và cưá»i, không nói gì.
Hai tay ấy bà n soạn rất lâu, rất kỹ vá» nhân váºt dà nh riêng cho Toby.
“Anh ta nghÄ© mình là kẻ khôn ngoan không ai bằngâ€, O’Hanlon nói, “nhưng đụng và o việc gì là há»ng việc đóâ€.
“Việc cá»§a anh ta là gì mà luôn thất bại?†Rainger đặt câu há»i.
“Anh ta sống vá»›i mẹ, và đÃnh hôn vá»›i cô gái mà anh ta yêu đã năm năm. Anh ta không dám cưới vợ chỉ vì sợ phải xa nhà â€.
“ÄÃnh hôn đã mưá»i năm nghe tức cưá»i hÆ¡nâ€.
“Thì mưá»i năm. Mẹ anh ta luôn Ä‘au ốm. Má»—i khi nghe con định cưới vợ bà ta lại có má»™t căn bệnh má»›i. New York Times và i ba hôm lại gá»i cho bà ta há»i thăm ngà nh dược có loại thuốc nà o má»›i sản xuất khôngâ€.
Toby mê mải nghe, thÃch thú ra mặt, phần vì chưa bao giá» anh được là m việc vá»›i các tay chuyên môn thá»±c thụ, phần vì há» Ä‘ang là m việc vì anh, cho anh. Miệt mà i như váºy mà gần tháng sau há» má»›i hoà n thà nh kịch bản. Khi được Ä‘á»c, anh sướng run ngưá»i, thấy hợp vá»›i mình quá, và i đỠnghị thêm bá»›t cá»§a anh coi như không đáng kể và được há» chấp nháºn ngay. Váºy là Toby đã sẵn sà ng xuất hiện trước công chúng. Clifton bảo anh, “Chuẩn bị để tối thứ bảy biểu diá»…n tại Bowling Ballâ€.
“Cái gì? Bowling Ball là cái gì váºy?â€. Anh há»i, hy vá»ng ông nói nhầm. Anh nghÄ© Ãt ra cÅ©ng được xuất hiện tại má»™t khách sạn hay nhà hà ng có đôi chút tiếng tăm nà o đó.
“Má»™t câu lạc bá»™ nhỠở phố Westernâ€. Ông đáp gá»n lá»n.
“Tôi chưa nghe thấy tên nó bao giá»â€. Toby rầu rÄ© nói.
“Thì nó cÅ©ng đã bao giá» nghe thấy tên anh? Cái hay là ở chá»— đó. Rá»§i mà anh có thất bại ở đó thì cÅ©ng chẳng ai biết đượcâ€.
Trừ CliftonLawrence.
Không có cách và von nà o chÃnh xác hÆ¡n khi gá»i Bowling Ball là má»™t nÆ¡i rác rưởi. Thá»±c ra, nó cÅ©ng chỉ như má»™t trong hà ng ngà n quán rượu nhá»›p nhúa rải rác khắp nước Mỹ mà Toby đã từng hà ng ngà n lần diá»…n trò tại đó. Khách hà ng Ä‘a phần là dân thợ, đủ má»i nghá», đứng tuổi, vừa uống vừa chá»c ghẹo mấy cô bưng bê váy cháºt căng, cổ áo rá»™ng hoác vừa kháo nhau những mẩu chuyện tục tÄ©u mà hầu hết là chuyện đà n ông đà n bà . NÆ¡i diá»…n trò thưá»ng ở cuối phòng, nhá» tà và không bục bệ, vá»›i mấy nhạc công vừa chÆ¡i vừa ngá»§ gáºt. Khoảng tám giá» tối, chương trình được bắt đầu bằng má»™t tay ca sÄ© có dáng dấp đồng dâm vá»›i chiếc răng bịt bạc lá»™ liá»…u, tiếp theo là má»™t gã nhà o lá»™n Ä‘á»ng đảnh, tiếp nữa là ả vÅ© nữ thoát y mân mê con rắn cá» vẻ đã bị đánh thuốc mê.
Cả bốn ngưá»i, Clifton, O’Hanlon, Rainger và Toby chiếm má»™t chiếc bà n gần nÆ¡i diá»…n trò vừa uống vừa xem vừa nghe ngóng trạng thái tâm lý khán giả. “Rặt đồ sâu rượuâ€. Toby nhếch môi nói.
Äịnh mắng cho mấy câu song Clifton nhịn được khi thấy vẻ mặt Toby. Cáºu ta Ä‘ang hoảng, ông nghÄ©. Ông biết Toby quá quen vá»›i khung cảnh và đám khán giả nà y nhưng hôm nay vẫn hoảng. Bởi hôm nay mang tÃnh sát hạch vá»›i anh ta. Ông nói nhẹ nhà ng. “Nếu anh bá» túi được đám nà y thì má»i đối tượng khác Ä‘á»u không còn đáng ngại lắm. Äây là dân lao động chân tay, suốt ngà y cá»±c nhá»c, há» mà đã chịu cưá»i thì tôi nghÄ© chẳng mấy ai nhịn đượcâ€.
Äúng lúc đó, ngưá»i dẫn chương trình Ä‘á»c to tên anh. O’Hanlon cưá»i “Hãy cho há» biết thế nà o là Tobyâ€.
Anh bước lên sà n diá»…n, bá»—ng hoảng sợ. Khán giả là má»™t cái tên khác cá»§a con thú trăm đầu, má»—i đầu có má»—i cách phản ứng khác nhau. Anh phải khiến sao cho cả trăm cái đầu ấy Ä‘á»u cưá»i. HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, anh thầm cầu Chúa, rồi bắt đầu nói.
Chả thấy ai cưá»i, tháºm chà chả thấy ai buồn nghe. Mồ hôi lấm tấm trên trán, anh như dán nụ cưá»i và o môi, vẫn diá»…n, trong tiếng trò chuyện ồn à o Ä‘inh tai. HỠđâu thèm chú ý đến anh. Äã không Ãt tối thứ bảy há» phát ốm vì những tay hà i vô duyên, bất tà i. Giá» vá»›i há», mấy cô gái trần truồng nhảy múa là đủ. Nhưng còn cách nà o khác là anh vẫn phải nói. Liếc nhanh, anh thấy Clifton và Hai tay ấy cÅ©ng không giấu được vẻ lo lắng.
Toby vẫn diá»…n, dù không có khán giả. Quán cháºt nÃch đấy nhưng chỉ có bợm nháºu và đám ngưá»i Ä‘ang mong má»i xả ra những mệt nhá»c cá»§a má»™t ngà y, má»™t tuần lao động, chẳng ai buồn nhướng mắt nhá»ng tai vá» anh. Anh nói khó khăn hÆ¡n khi liếc thấy chá»§ quán Ä‘ang bước vá» phÃa ban nhạc. Hẳn ông ta sẽ cắt mà n diá»…n cá»§a anh bằng cách cho nổi nhạc lên. Không hiểu mồ hôi hay nước đái Ä‘ang lăn dá»c ống chân anh. Äá»i anh sắp xong. Anh sắp chết rồi.
Bá»—ng má»™t bà to béo ngồi ngay trước Toby cất tiếng cưá»i vì để lá»t và o tai má»™t câu chuyện cá»§a anh, mấy ngưá»i cùng bà n bèn ngừng nói để nghe. Toby đâu biết, vẫn diá»…n trong cÆ¡n hoảng loạn. Mấy ngưá»i ở bà n bà to béo cùng cưá»i. Rồi tiếng cưá»i lây sang bà n bên.
Rồi bà n nữa...bà n nữa. Tiếng ồn à o lắng dần, nhưá»ng chá»— cho giá»ng nói cá»§a anh. Há» bắt đầu nghe anh đấy. Rồi má»™t tráºn cưá»i nổ ra, lan truyá»n, rá»™ng khắp. Äám nháºu đã trở thà nh khán giả, mẹ kiếp, anh lại có khán giả rồi. Anh diá»…n ở đâu, cho ai, không còn quan trá»ng nữa rồi. Quan trá»ng là anh đã khiến ngưá»i ta nghe, ngưá»i ta cưá»i, tức là ngưá»i ta yêu quà anh. Rồi hỠđứng cả dáºy vá»— tay, tung mÅ©, chìa cốc bia vá» anh, nhà o tá»›i gần anh là m đổ cả bà n ghế. HỠđâu biết mình là những ngưá»i đầu tiên chứng kiến sá»± xuất hiện cá»§a má»™t ngôi sao. Nhưng Clifton và Hai tay ấy thì biết. Và tất nhiên, Toby cà ng biết.
Chúa đã giữ lá»i hứa cá»§a mình.
Mẹ đã đúng.
Dứ dứ ngá»n Ä‘uốc bùng cháy và o mặt Josephine, đức cha Damian lầm rầm. “Lạy Chúa toà n năng. Cầu xin Ngưá»i hãy đốt loà i quá»· dữ ẩn náu nÆ¡i linh hồn bé nhá» cá»§a đứa trẻ tá»™i lá»—i nà yâ€. Äám con chiên chắp tay đồng thanh “Amen!â€. Ngá»n lá»a vá»n quanh mặt cô trong khi đức cha vẫn không ngừng la hét. “Xin Ngưá»i hãy diệt trừ quá»· dữ, thiêu chết nó, dìm chết nó!â€. Rồi là những bà n tay túm lấy Josephine, dìm cô và o thùng nước lạnh, giữ chặt, và khi được nhấc ra cô đã gần như mê man. Äức cha dõng dạc. “Äá»™i Æ¡n Chúa lòng là nh. Äứa trẻ đã được cứu vá»›tâ€. Äám đông phấn khÃch hét lên còn Josephine thấy đầu má»—i lúc má»™t Ä‘au hÆ¡n.
|
 |
|
| |